 |
|

05-09-2008, 05:53 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 51
Lực Lượng Kém Anh Hùng Bối Rối
Lệnh Hồ Bình theo Trương Tứ và o má»™t gian phòng nhỠở háºu trưá»ng. Chà ng dừng bước há»i:
- Trương lão bản có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Trương Tứ đáp:
- Má»i công tá» hãy ngồi chÆ¡i đã.
Lệnh Hồ Bình ngồi xuống mới phát giác trên bà n có một bình rượu, hai cỗ đũa chén và mấy món ăn vặt.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm kinh ngạc, lại có ý hoà i nghi, vì chà ng đã được nghe giá»ng lưỡi những ngưá»i đến đánh bạc phẩm bình thì lão bản ở đổ trưá»ng dưá»ng như không phải là con ngưá»i lịch sá»± hay quý phái.
Chà ng lại cất tiếng há»i:
- Trương lão bản…
Trương Tứ ngắt lá»i:
- Hãy uống má»™t chung cho ấm bụng rồi hãy nói chuyện. Nà y, nà y, tại hạ kÃnh má»i công tá» nhắm chẳng có gì, rượu còn tạm được.
Lệnh Hồ Bình coi cặp mắt toét cá»§a Trương Tứ đã buồn nôn, nhưng cÅ©ng đón lấy chung rượu uống má»™t há»›p vì chà ng muốn biết hắn có Ä‘iá»u chi nói vá»›i chà ng.
Trương Tứ rót rượu và o chung rồi cầm đũa lên má»i má»c. Hắn dương cặp mắt đầy nhÅ© nhìn chà ng há»i:
- Quý phủ ở đây?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Ở Hán Trung.
Trương Tứ há»i:
- Công tỠđến Thái Nguyên vá»›i tÃnh cách du lịch phải không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Äúng thế!
Trương Tứ lại há»i:
- Sau đấy công tỠcòn định đi chỗ khác nữa chứ?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Phải rồi!
Trương Tứ há»i tiếp:
- Công tỠchuẩn bị đi đâu?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Chưa nhất định.
Trương Tứ há»i:
- Công tỠđịnh bao giỠkhởi hà nh?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Chưa biết.
Trương Tứ há»i:
- Công tá» nói váºy tức muốn Ä‘i bất cứ lúc nà o cÅ©ng được phải không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Äúng thế!
Trương Tứ gáºt đầu không há»i nữa, nhấp nháy cặp mắt ra chiá»u suy nghÄ©.
Lệnh Hồ Bình hắng dặng má»™t tiếng há»i:
- Tại hạ muốn thỉnh giáo Trương lão bản một câu được chăng?
Trương Tứ vội đáp:
- ÄÆ°á»£c được, dÄ© nhiên là được.
Lệnh Hồ Bình chăm chú nhìn hắn thá»§ng thẳng há»i:
- Trương lão bản vì lẽ gì mà há»i tại hạ những chuyện vừa rồi? Phải chăng Trương lão bản nháºn thấy tại hạ là m nhà cái sòng bạc chưa có vẻ lão luyện?
Trương Tứ há»i lại:
- Ai bảo thế?
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Không thì sao Trương lão bản lại há»i tại hạ tưá»ng táºn như váºy?
Trương Tứ đột nhiên mở nụ cưá»i bà hiểm đáp:
- Công tỠthỠđoán coi.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Äoán thế nà o?
Trương Tứ đáp:
- Äoán xem tại sao Trương má»— lại há»i công tá» vá» Ä‘iểm nà y.
Lệnh Hồ Bình ngẫm nghÄ© rồi ngẫng đầu lên há»i:
- Vì có ngưá»i nói tại hạ muốn dá»i khá»i Thái Nguyên, phải không?
Trương Tứ vá»— tay cưá»i đáp:
- Công tỠđoán đúng quá.
Lệnh Hồ Bình á»§a má»™t tiếng há»i:
- Ngưá»i ấy là ai?
Trương Tứ cưá»i nói:
- Công tỠthỠđoán coi.
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Không đoán được.
Trương Tứ há»i:
- Công tỠchưa đoán sao đã biết không trúng?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Những ngưá»i mong bản công tá» dá»i khá»i Thái Nguyên rất nhiá»u, nhưng Trương lão bản không biết má»™t ai, ngược lại những ngưá»i Trương lão bản quen biết Ä‘á»u muốn bản công tỠở vÄ©nh viá»…n lại Thái Nguyên nà y, nên bản công tá» muốn Ä‘oán cÅ©ng không Ä‘oán được.
Trương Tứ lại cưá»i há»i:
- Những ngưá»i Trương Tứ và công tá» cùng quen biết chắc công tá» không hiểu má»™t vị nà o?
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt lại há»i:
- Hoa đại nương thì sao?
Trương Tứ cưá»i khanh khách nói:
- Trương mỗ đã bảo công tỠthỠđoán coi, quả nhiên công tỠđoán trúng.
Lệnh Hồ Bình nháy mắt há»i:
- Hoa đại nương lại tới đây ư?
Trương Tứ gáºt đầu đáp:
- Äúng thế. Y đến rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Äến hồi nà o?
Trương Tứ đáp:
- Chiá»u hôm qua.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Y bảo sao?
Trương Tứ đáp:
- Y dặn nếu công tá» trở lại đây thì nói dùm y có mấy Ä‘iá»u muốn há»i công tá».
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Y muốn há»i chuyện gì?
Trương Tứ đáp:
- Äúng như những câu Trương má»— vừa há»i công tá», không thêm bá»›t má»™t chút nà o, tức là từ đầu đến Ä‘uôi Ä‘á»u theo lá»i dặn cá»§a y.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Những câu há»i vừa rồi tá» ra y muốn biết bản công tá» có dá»i khá»i Thái Nguyên hay không? Dá»i đây rồi Ä‘i đâu? Nhưng không có ý thôi thúc bản công tá» Ä‘i ngay chứ gì? Sao Trương lão bản lại biết y há»i những câu nà y là do bản công tá» dá»i khá»i Thái Nguyên cho lẹ?
Trương Tứ đáp:
- Vì y còn lưu lại đây má»™t váºt.
Hắn lấy trong bá»c ra má»™t gói vải nhỠđể lên bà n rồi đẩy vá» phÃa chà ng.
Lệnh Hồ Bình không thò tay ra đón lấy ngay, trá» và o gói vải, ngẫng đầu lên há»i:
- Cái nà y giao cho bản công tỠư?
Trương Tứ đáp:
- Äúng thế! Y dặn há»… thấy công tá» tá» ra không muốn ở lâu ở Thái Nguyên thì giao gói nà y cho công tá».
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Nếu bản công tỠkiên quyết ở lại Thái Nguyên thì sao?
Trương Tứ đáp:
- Äốt gói nà y Ä‘i.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Äồng thá»i không để bản công tá» biết là y lưu lại váºt gì hay sao?
Trương Tứ đáp:
- Äúng thế!
Lệnh Hồ Bình nói:
- Trong gói có váºt gì?
Trương Tứ đáp:
- Tại hạ không mở ra nên chẳng hiểu bên trong là váºt gì? TÃnh nết Hoa đại nương thế nà o có khi công tá» chưa hiểu rõ.
Lệnh Hồ Bình cầm lấy cái gói nhìn kỹ đưá»ng chỉ khâu, quả nhiên chưa mở ra.
Chà ng tháºn trá»ng rút sợi dây khâu mở túi vải. Không ngá» mở hết tầng nỠđến tầng kia có đến năm sáu tầng.
Sau cùng là một mùi hương đưa lên mũi, một cái hộp gấm lộ ra.
Chà ng mở há»™p thấy trong đặt hai váºt: má»™t cái nhẫn bằng ngá»c xanh và má»™t mảnh hoa tiên.
Lệnh Hồ Bình chau mà y không lý gì đến cái nhẫn, mở tá» giấy coi rồi không ngá»›t cưá»i gượng lắc đầu.
Trên tỠgiấy viết:
“Kim Lăng là nÆ¡i danh thắng Ä‘á»i Lục Triá»u, má»i công tỠđến chÆ¡i má»™t chuyến. Sau mùa hoa nở, trá»n tháng chỠđợi. Hoa Ngá»c Äình khép nép bái thưâ€.
Trương Tứ nói:
- Tại hạ ra đổ trưá»ng má»™t chút. Công tá» hãy ngồi chÆ¡i. Bữa nay có mấy vị hà o khách, không thể sÆ¡ sót được. Nếu công tá» gặp mặt Hoa đại nương, xin thay mặt Trương Tứ tạ Æ¡n đã ban thưởng và má»i y sang năm lại đến chÆ¡i.
Hắn vừa nói vừa đứng dáºy chấp tay ra khá»i phòng.
Lão bản ở đổ trưá»ng không hổ là ngưá»i hồn nhiên. Thá»§y chung hắn chẳng động tÃnh hiếu kỳ. Trong thÆ¡ viết những gì hắn tuyệt không há»i tá»›i ná»a lá»i.
Trương Tứ ra rồi, Lệnh Hồ Bình ngồi má»™t mình trong phòng nhìn cái nhẫn ngá»c ngẩn ngÆ¡ xuất thần.
Dĩ nhiên chà ng không thể đến Kim Lăng phó ước.
Giả tá»· Hoa đại nương không phải là tiểu tình cá»§a Long Hổ bang chúa, đồng thá»i hai vai chà ng không phải gánh nặng công cuá»™c tảo trừ ma quái thì vụ nà y chưa biết ra sao.
Tuy Hoa đại nương nhiá»u tuổi hÆ¡n chà ng nhưng đối vá»›i mỹ nhân tuyệt thế còn quan tâm đến tuổi tác là m chi?
Lệnh Hồ Bình nhẹ buông tiếng thở dà i, xé nát mảnh thÆ¡, cất nhẫn và o trong bá»c. Dù đây chẳng phải món tình cảm chân chÃnh, nhưng trong Ä‘á»i chà ng má»›i gặp lần đầu nó cÅ©ng là váºt ká»· niệm.
Lệnh Hồ Bình đứng dáºy toan ra khá»i phòng thì trên nóc nhà đột nhiên có ngưá»i cưá»i mát há»i:
- Tiểu tá»! Ngươi có Ä‘i Kim Lăng không?
Lệnh Hồ Bình giáºt mình kinh hãi. Chà ng lạng ngưá»i đứng sát và o góc tưá»ng vừa thá»§ thế chỠđợi vừa ngẩng đầu nhìn vá» phÃa phát ra âm thanh.
Trước cá»a phòng bá»—ng có ngưá»i thấp thoáng. Tiếp theo má»™t ngưá»i từ trên nóc nhà hạ xuống.
Lệnh Hồ Bình nhìn rõ tướng mạo bất giác thá»™n mặt ra. Hắn chÃnh là Trương Tứ, lão bản ở đổ trưá»ng vừa rồi bá» Ä‘i.
Lệnh Hồ Bình không nhịn được cưá»i lạt nói:
- Hay lắm! Quả là chân nhân không lá»™ tướng. Ai ngá» Lãng Äãng công tá» nà y cÅ©ng có ngà y coi lầm ngưá»i, té ra là Trương lão bản.
Trương Tứ và o phòng cưá»i nói:
- Thằng lá»i đến bây giá» vẫn chưa biết há»a háºu mình hãy còn kém cá»i.
Hắn vừa nói vừa giơ tay lên vuốt mặt, biến thà nh một nho sĩ trung niên.
Lệnh Hồ Bình ngÆ¡ ngác há»i:
- Thượng Quan thúc thúc đây ư?
BÃnh Dần kỳ sÄ© mỉm cưá»i đáp:
- Sao? Ở đây thúc thúc của ngươi không đến được chăng?
Lệnh Hồ Bình Ä‘ang kinh hãi đổi ra giá»ng vui mừng đáp:
- Hay quá! A Bình đang định đến Phân đà Cái Bang. Không ngỠThượng Quan thúc thúc lại tìm đến nơi đây trước.
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i nói:
- Ta biết ngươi úy kỵ tên ma đầu kia, không dám tá»± tiện Ä‘i ngay, nên đến tìm ngươi trước. Chá»§ ý cá»§a ta như váºy không đến ná»—i tệ hại chứ?
Lệnh Hồ Bình nghi ngá» há»i:
- Sao Thượng Quan thúc thúc biết A Bình tới đây?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
- Tiên hạ thá»§ vi cưá»ng. Thượng Quan thúc thúc khi nà o lại chịu ngồi ở Phân đà Cái Bang để chá» hắn tá»›i.
Lệnh Hồ Bình tỉnh ngộ nói:
- A Bình hiểu rồi, bắt đầu từ đêm qua nhất định Thượng Quan thúc thúc quanh quẩn ở gần Long Hổ phân đà để coi cha đó có Ä‘i Ä‘iá»u động nhân thá»§ không? Cuối cùng thúc thúc không thấy hắn mà lại thấy A Bình tá»›i đây chứ gì?
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu đáp:
- Ta nháºn ra ngươi lá»™ vẻ tâm sá»± chồng chất, sắc mặt lo âu, nên do đưá»ng mặt sau Ä‘i và o.
Y ngưng thần nhìn Lệnh Hồ Bình há»i:
- Có phải chất độc phát tác rồi không?
Lệnh Hồ Bình chau mà y đáp:
- Chắc là phát tác rồi. Sáng sá»›m hôm nay A Bình thấy váng đầu, chân khà váºn hà nh không được thÆ¡ thá»›i. Chưa hiểu có gì đáng ngại chăng?
BÃnh Dần kỳ sÄ© lấy bình trong bá»c đổ ra ba viên thuốc Ä‘en đặt và o lòng bà n tay đưa cho chà ng nói:
- Ngươi hãy hòa ba viên thuốc nà y và o rượu mà ø uống Ä‘i. Sau chừng ná»a giá» ta sẽ coi mạch cho.
Lệnh Hồ Bình đón lấy ba viên thuốc rồi há»i:
- Hiện giá» Nhạc lão tiá»n bối ở đâu?
BÃnh Dần kỳ sÄ© nhẹ buông tiếng thở dà i đáp:
- Hà nh động cá»§a lão tá»u quá»· lắm lúc hồ đồ đáng tức cưá»i, nhưng có khi khiến cho ngưá»i ta phải cảm động.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Lão là m gì?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Lão bảo: mấy năm nay vì có Kỳ SÄ© Bảo, thiên hạ được thái bình nên mặc sức ngâm thÆ¡ uống rượu không nhìn đến công phu trong mình nữa. Nhưng nay thấy tình hình bất diệu, sáng sá»›m lão Ä‘áºp nát hồ lô, vá»t ra ngoà i cá»a tìm nÆ¡i thanh tỉnh để ôn lại thân thá»§.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu nói:
- Lão là m như váºy quả là má»™t hà nh động rất đáng phục.
Äoạn chà ng Ä‘em việc Long Hổ bang chúa đã đến phân đà là m gì và sai Hồ Xuân Lang Trung trở vá» Gia Mã Cốc Ä‘iá»u binh, cùng vụ Äà m Tiếu Truy Hồn không tá»›i chỉ sai ngưá»i Ä‘em thuốc đến, tưá»ng thuáºt lại má»™t lượt.
BÃnh Dần kỳ sÄ© nghe tá»›i vụ Hồ Xuân Lang Trung Ä‘iá»u binh nhân chỉ mỉm cưá»i chứ không lá»™ vẻ chú ý. Nhưng khi y nghe tá»›i vụ Äà m Tiếu Truy Hồn đưa thuốc giải đến chứ hắn không tá»›i Thái Nguyên, cặp lông mà y liá»n nhăn tÃt lại.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Vá» chuyện A Bình trúng độc Thượng Quan thúc thúc bất tất phải lo âu. Chỉ cần thúc thúc cho thuốc uống giữ nó đừng phát tác ngay. Sau khi xong việc nà y A Bình láºp tức chạy lên Thiên SÆ¡n má»™t chuyến là xong.
BÃnh Dần kỳ sÄ© lắc đầu quầy quáºy đáp:
- Sá»± tình không giản dị như ngươi nghÄ© đâu. Nếu chỉ có váºy còn nói là m chi?
Lệnh Hồ Bình giương to cặp mắt há»i:
- Phải chăng thúc thúc muốn nói tạm thá»i áp cho độc tÃnh không để phát tác ngay cÅ©ng chẳng thể là m được?
BÃnh Dần kỳ sÄ© nhăn nhó cưá»i đáp:
- Nếu quả như ngươi nói, chỉ cần hãm chất độc không để phát tác mau lẹ dĩ nhiên chẳng có gì khó khăn…
Lệnh Hồ Bình kinh ngạc há»i:
- Thế thì…
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i ngắt lá»i:
- Ban đầu đối phương hạ độc và o mình ngươi mục Ä‘Ãch không phải muốn là m ngươi mất mạng, mà cốt để hạn chế hà nh động. Vì đừng nói Thượng Quan thúc thúc, ngay má»™t thầy lang thông thưá»ng cÅ©ng chỉ cần đối chứng láºp phương là có thể để ngươi Ä‘eo bệnh hà ng năm, chẳng lo gì đến tánh mạng.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thượng Quan thúc thúc nói váºy A Bình cÅ©ng chưa hiểu rõ. Thúc thúc có thể nói rõ hÆ¡n được nữa không?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Muốn nói rõ hơn chỉ một câu là đủ: tình thế trước mặt, nếu ngươi muốn duy trì công lực của mình thì đừng tham dự và o việc chiến đấu nà o hết.
Lão ngá»ng đầu lên gượng cưá»i rồi há»i:
- Liệu ngươi có là m được như váºng chăng?
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt há»i:
- Váºy phải là m thế nà o?
BÃnh Dần kỳ sÄ© thở dà i đáp:
- Cái đó là chổ thúc thúc lấy là m khó nghÄ©. TÃnh nết thằng lá»i ngươi ra sao ta đã hiểu rõ hÆ¡n ai hết. Nếu bảo ngươi lên Thiên SÆ¡n ngay, chắc ngươi không chịu. Còn ngươi lưu lại đây mà tá»± thá»§ bà ng quan dÄ© nhiên ngươi cÅ©ng không thể là m được. Thá» há»i ta là thúc thúc ngươi phải dùng cách gì cho vẹn cả hai bá»?
Lệnh Hồ Bình ngẫm nghÄ© má»™t chút, ngá»ng đầu lên cưá»i nói:
- Vấn đỠnà y tạm thá»i chưa bà n tá»›i. Thượng Quan thúc thúc có Ä‘oán ra được chuyến nà y Hồ Xuân Lang Trung vá» Gia Mã Cốc thỉnh nhân váºt nà o tá»›i?
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Theo ngươi thì sao?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- A Bình phá»ng Ä‘oán Vô Lượng Tam Ông.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Sao ngươi đoán thế?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Vì trong Tổng đà ma bang, ba lão ma đầu nà y là những nhân váºt quan tâm đến võ công và lai lịch cá»§a bốn vị Kỳ SÄ©.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Nếu quả ba tên ma đầu đó tá»›i, ngươi liệu Thượng Quan thúc thúc có phải là địch thá»§ cá»§a bá»n chúng không?
Lệnh Hồ Bình trầm ngâm đáp:
- Cái đó…
BÃnh Dần kỳ sÄ© mỉm cưá»i ngắt lá»i:
- Ta nói cho ngươi rõ. Theo nháºn xét cá»§a ngươi thì nhất định nếu lấy má»™t chá»i má»™t thì dÄ© nhiên ta chiếm được thượng phong. Còn lấy má»™t chá»i ba thì ta không địch nổi tam ma. Phải váºy không?
Lệnh Hồ Bình thản nhiên gáºt đầu đáp:
- Äúng thế! Nháºn xét cá»§a A Bình là như váºy. Có Ä‘iá»u nháºn xét nà y chưa chắc đã chÃnh xác, vì A Bình chưa biết ba tên ma đầu kia võ công ra sao.
BÃnh Dần kỳ sÄ© lại cưá»i nói:
- Vì thế mà ngươi kiên trì ở lại đây. Ngươi còn cho là thêm Nhạc lão nhi và o nữa, nhiá»u lắm má»›i địch nổi Vô Lượng Tam lão, có đúng thế không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Äó chỉ là sá»± ước lượng cá»§a A Bình theo lối năm vá»›i năm là mưá»i hay ba vá»›i bảy là mưá»i. Khi quyết đấu sinh tá» hai mạnh má»™t yếu vá»›i hai yếu má»™t mạnh vẫn không há»—n hợp được vá»›i nhau. Thượng Quan thúc thúc tuy mạnh hÆ¡n bất cứ ai trong Tam Ma, nhưng A Bình và Nhạc lão tiá»n bối lại không địch ná»—i lưỡng ma kia. Vì thế A Bình tÃnh theo lối Thượng Quan thúc thúc vừa nói không mong gì thá»§ thắng, chỉ cần giữ thế quân bình là may. Nhưng bây giá», A Bình nháºn ra suy tÃnh như váºy e ấu trÄ© quá. Sá»± thá»±c phần thất bại vá» bên chúng ta.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Ngươi có tiến thêm má»™t bước là đối phương còn Long Hổ bang chúa chưa? Hoặc giả những nhân váºt há» Ä‘iá»u động tá»›i đây chưa chắc đã phải chỉ có Tam ma mà thôi.
Lệnh Hồ Bình đáp:
- A Bình lo âu chÃnh là hai Ä‘iểm nà y.
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i nói:
- Hai điểm suy nghĩ của ngươi chẳng phải là không chu đáo, nhưng còn một điểm ta dám đánh cuộc, ngươi tuyệt đối chưa nghĩ tới.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i:
- Phải chăng Thượng Quan thúc thúc… muốn nói… bên ta còn có nhân thủ khác
nữa?
BÃnh Dần kỳ sÄ© lắc đầu đáp:
- Không có. Chuyến nà y chỉ có má»™t mình Thượng Quan thúc thúc mò tá»›i Thái Nguyên chứ không còn ai khác, tháºm chà các vị kia vẫn chưa biết ta tá»›i đây.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thế thì…
BÃnh Dần kỳ sÄ© mỉm cưá»i ngắt lá»i:
- Ngươi có nghÄ© tá»›i những nhân thá»§ mà đối phương Ä‘iá»u động tá»›i đây, quả thá»±c lá»±c vượt xa chúng ta mà chúng ta vẫn có cách thá»§ thắng không?
Lệnh Hồ Bình chá»›p mắt há»i:
- Còn cách gì nữa?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Biện pháp nà y ngươi đã dùng qua mà có khi dùng mấy lần rồi chứ không phải
má»™t.
Lệnh Hồ Bình ngần ngại há»i: - Tìm cách khiến cho nhân thá»§ đối phương phân tán để tiêu diệt chứ gì?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i há»i lại:
- Cách ấy sao lại không được?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Ba tên ma đầu nà y chỉ muốn đối phó với một mình Thượng Quan thúc thúc, tức là tâm mục chúng chỉ nhắm và o một mình thúc thúc, còn diệu kế gì để phân tán chúng được?
|

05-09-2008, 05:54 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 52
Không Hiểu Cơ Mưu, Hà o Kiệt Băn Khoăn
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i nói:
- Thiên cÆ¡ bất khả láºu.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i:
- Cả A Bình mà thúc thúc cũng không cho hay được ư?
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu cưá»i đáp:
- Äúng thế! Bất cứ ai cÅ©ng không biết được. Ngươi cÅ©ng như Nhạc lão tá»u quá»· và Cái Bang chẳng ai ra ngoà i thể lệ đó.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Không ai được biết cẩm nang diệu kế của Thượng Quan thúc thúc thì là m thế nà o để hiệp lực với thúc thúc được?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Diệu kế nà y của Thượng Quan thúc thúc chẳng cần ai trợ lực hết.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Cả Nhạc lão tiá»n bối cÅ©ng váºy hay sao?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Phải rồi!
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thượng Quan thúc thúc nói thế là dù bao nhiêu nhân thủ của đối phương tới nơi, một mình thúc thúc cũng đủ đối phó chăng?
BÃnh Dần kỳ sÄ© thản nhiên đáp:
- Hay lắm! Hay lắm! Kiểu bá»c tÆ¡ lấy nhặng nà y thằng lá»i giữ lại để lần sau dùng và o ngưá»i khác.
Lệnh Hồ Bình cưá»i ngượng thở dà i. Bất cứ đối vá»›i ai, chà ng cÅ©ng ứng phó được mà chỉ vá»›i bốn vị Kỳ SÄ© ở trong bảo là chà ng đà nh chịu bó tay.
BÃnh Dần kỳ sÄ© nói:
- Ngươi đưa cổ tay trái ra để ta coi mạch cho.
Lệnh Hồ Bình theo lá»i, đưa cổ tay ra. BÃnh Dần kỳ sÄ© khẽ đặt ba ngón tay và o, nhắm mắt quan sát má»™t lúc rôi gáºt đầu mở mắt ra nói:
- Không sao. Cứ thế là được.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thượng Quan thúc thúc có cần cho A Bình thêm mấy viên thuốc đỠphòng khi chất độc phát tác mà uống không?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Không cần. Vừa rồi ngươi đã uống ba viên là có thể giữ cho trong vòng ná»a tháng được bình yên vô sá»±. Ngoà i ra ngươi phải nhá»› má»™t Ä‘iá»u…
Lệnh Hồ Bình vá»™i há»i:
- Äiá»u gì?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Ngưá»i trúng độc chất chỉ phát tác trong má»™t thá»i kỳ nhất định. Äến kỳ mà không phát tác là khiến cho đối phương hoà i nghi, váºy khi ngươi vá» hay hÆ¡n hết là là m bá»™ khó chịu để đối phương khá»i Ä‘oán ra được ngươi đã bắt liên lạc ngấm ngầm vá»›i ta.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Hiện giá» Vưu Thắng ÄÆ°á»ng không ở Thái Nguyên thì còn ai để ý đến chi tiết
nà y?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp: - DÄ© nhiên là bá»n ma đầu sắp tá»›i đây.
Lệnh Hồ Bình ngẫm nghÄ© má»™t lúc, bá»—ng chà ng nhÃu cặp lông mà y ngá»ng đầu lên
há»i:
- Giả tá»· bá»n ma đầu nà y có ý thá» thách hạ lệnh cho A Bình đối phó vá»›i Thượng Quan thúc thúc thì là m thế nà o?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Äiểm nà y có thể xảy ra.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Gặp trưá»ng hợp đó, Thượng Quan thúc thúc bảo A Bình ứng phó bằng cách nà o cho phải?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
- Ngươi cứ lãnh mạng một cách hân hoan.
Lệnh Hồ Bình ngÆ¡ ngác há»i:
- Thúc thúc bảo sao? Lãnh mạng một cách hân hoan ư?
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu đáp:
- Phải rồi. Ngươi còn có thể tá» ra tÃch cá»±c hÆ¡n thế bằng cách khi thấy đối phương tá»›i đây, ngươi đừng chá» há» nói ra, chÃnh ngươi đã nhắc tá»›i rồi…
Lệnh Hồ Bình nói:
- Thượng Quan thúc thúc đừng nói giỡn.
BÃnh Dần kỳ sÄ© “ủa†má»™t tiếng há»i:
- Ai nói giỡn với ngươi?
Lệnh Hồ Bình há»i lại:
- A Bình chá»§ động đỠnghị, dÄ© nhiên đối phương chấp thuáºn. Chẳng lẽ khi ấy A Bình động thá»§ vá»›i Thượng Quan thúc thúc tháºt ư?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
- VỠđiểm nà y thúc thúc ta có cách an bà i, thằng lõi cứ yên tâm.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thượng Quan thúc thúc định an bà i bằng cách nà o?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- CÅ©ng như câu lúc nãy, thiên cÆ¡ bất khả láºu.
- Thá»±c ra… cÅ©ng chẳng có Ä‘iá»u chi không ổn. Lão phu chỉ lo lão đệ chưa phải là đối thá»§ cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Lệnh Hồ Bình vỗ ngực nói:
- Xin ba vị cứ yên tâm.
Thú Tâm Ông “ủa†má»™t tiếng há»i:
- Lão đệ đã tá»± tin thắng được BÃnh Dần kỳ sÄ© chăng?
Lệnh Hồ Bình ngạo nghá»… cưá»i đáp:
- Không hiểu ba vị đã nghe đến tiểu đệ ngà y trước đã lôi đà i giao thủ với lão quái xấu xa chưa?
Thú Tâm Ông vá»™i há»i lại:
- Nghe nói tá»›i rồi. Sao? Có phải lão đệ muốn nói quái nhân nà o đó là BÃnh Dần kỳ sÄ© hóa thân không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Lão xú quái đó nếu quả là BÃnh Dần kỳ sÄ© hóa thân thì không đáng nhắc lại nữa.
Thú Tâm Ông ngạc nhiên há»i:
- Váºy lão xú quái đó là ai?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Là Giáp Tý kỳ sĩ.
Thú Tâm Ông nghi hoặc há»i:
- Giáp Tý kỳ sÄ© hay BÃnh Dần kỳ sÄ© thì có khác gì nhau?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Khác nhau nhiá»u lắm chứ.
Thiên Phát Ông há»i xen và o:
- Lão đệ! Lão đệ muốn nói vỠphương diện gì?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- VỠphương diện võ công.
Thiên Sát Ông há»i:
- Võ công hai nhân váºt đó ai hÆ¡n ai?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Giáp Tý kỳ sÄ© ngoà i thuáºt coi tướng ngưá»i, võ công cÅ©ng đến trình độ xuất thần nháºp hóa. Còn BÃnh Dần kỳ sÄ© bất quá chỉ nghiên cứu vá» môn Thiên Văn tinh tượng, võ công và o hạng trung bình mà thôi. Cái vị thá» nghÄ© coi, đến Giáp Tý kỳ sÄ© bản tòa còn giữ được thế quân bình, chẳng lẽ không thu tháºp nổi BÃnh Dần kỳ sÄ© ư?
Ngoà i miệng chà ng ba hoa khoác lác mà trong bụng không khá»i cưá»i thầm.
Những câu chà ng nói mà BÃnh Dần kỳ sÄ© nghe thấy tất không khá»i hà nh tá»™i sống chà ng.
Chà ng bịa chuyện hoang đưá»ng, Tam Ma nghe rất lấy là m thú vị, vì chuyến nà y chúng được phái đến Thái Nguyên để xét nghiệm chà ng đối vá»›i bá»n chúng thế nà o. Dù chà ng đến Thái Nguyên chưa là m nên việc gì mà chỉ má»™t Ä‘iểm chà ng chưa nảy ra ý định đà o tẩu đã đủ khiến cho đối phương thá»a mãn rồi.
HÆ¡n nữa, chất độc trong ngưá»i chà ng đến thá»i kỳ phát tác đã có dấu hiệu rõ rệt, cà ng khiến Tam Ma tin chà ng chân tâm quy thuáºn. Trước tình hình nà y dÄ© nhiên Tam Ma không hoà i nghi là giả dối.
Tam Ma trong lòng vẫn úy kỵ bá»n tứ Kỳ SÄ©, nên chúng đến Thái Nguyên chưa tìm và o phân đà Cái Bang ngay.
Nay Tam Ma nghe Lệnh Hồ Bình phân tÃch khác nà o được uống má»™t viên thuốc an thần.
Thực tế, Tứ Kỳ Sĩ không mạnh bằng gã tiểu tỠnà y thì còn chi đáng sợ nữa?
Muốn biểu diển cho rõ sự thực, Lệnh Hồ Bình lại nhìn ba vị Lam y hộ pháp ngồi trước tiệc trỠtay nói một cách hà o hùng:
- Sáng mai bản tòa chỉ cần dẫn ba vị nà y Ä‘i là đủ rồi. Ba vị há»™ pháp đừng có lá»™ diện. Cứ ở đây chá» báo tin thắng tráºn là được. Vì ba vị mà xuất hiện có thể đưa BÃnh Dần kỳ sÄ© đến chá»— khiếp sợ phải bá» chạy. Sau nà y muốn kiếm hắn không phải là chuyện dá»….
Dĩ nhiên Tam Ma ưng chịu đỠnghị của chà ng.
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên vuốt râu gáºt đầu nói:
- Lão đệ nói đúng.
Thế là công việc quyết định xong.
Ba tên Lam y há»™ pháp Ä‘á»u là tráng hán lối bốn chục tuổi. Má»™t ngưá»i tên gá»i Bạch Cốt Xoa Phương Vân Mi, má»™t ngưá»i là Truy Mệnh Tiêu Tiá»n Äại Lai. Ngoà i ra còn ngưá»i hình dong cổ quái, danh tá»± kỳ dị, ngoại hiệu cÅ©ng khác thưá»ng. Mặt hắn lệch má»™t bên, hai mắt nhá» ty hÃ, mÅ©i cà ng nhá» hÆ¡n, coi như má»™t hạt Ä‘áºu phá»ng. Ngưá»i nà y há» Chi tên gá»i Tam Giải, ngoại hiệu là Nhạ Bất Äắc (đừng dây và o).
Äây là lần đầu tiên Lệnh Hồ Bình nghe thấy thứ tên hiệu đặc biệt và coi diện mạo kỳ dị. Nhưng chà ng cÅ©ng nháºn ra ba ngưá»i nà y lá»±a chá»n ở trong đám Lam y há»™ pháp không phải chuyện ngẫu nhiên, chắc há» có võ công tà n độc. Nhất là nhân váºt mang danh hiệu Nhạ Bất Äắc Chi Tam Giải là má»™t kẻ không nên giây và o.
Lệnh Hồ Bình ở địa vị cẩm y há»™ pháp có thể tra há»i gốc ngá»n ba ngưá»i nà y, nhưng chà ng không là m thế vì sợ bá»n Tam Ma sinh lòng vá» vá»±c. Äồng thá»i chà ng e không há»i được thá»±c tình thì thà rằng chẳng biết còn hÆ¡n. Chà ng đã dùng thá»§ Ä‘oạn đối vá»›i Tam Ma, dÄ© nhiên cố tránh cho khá»i mắc bẫy.
Hôm sau má»›i tá» má» sáng, Lệnh Hồ Bình dẫn ba tên Lam y há»™ pháp chạy ra ngoà i thà nh cá»a bắc đến phân đà Cái Bang.
Dá»c đưá»ng Lệnh Hồ Bình sóng lòng dà o dạt vì chà ng thá»§y chung Ä‘oán không ra BÃnh Dần kỳ sÄ© muốn dở trò gì.
BÃnh Dần kỳ sÄ© bảo đã có phương pháp đối vá»›i Vô Lượng Tam Ma, chà ng rất Ä‘em lòng tin tưởng, vì Tứ Kỳ SÄ© ngoà i những môn tuyệt nghệ, nhân váºt nà o cÅ©ng nhiá»u uy tÃn, kế hoạch biến ảo vô cùng. Trong bụng BÃnh Dần kỳ sÄ© đã có thà nh kiến cÅ©ng chưa biết chừng.
Có Ä‘iá»u y dặn chà ng hăng hái đón lấy trách nhiệm hà nh động thay thế cho Tam Ma thì chà ng không sao hiểu được.
Trong mình đã trúng độc, chà ng chẳng thể cùng ngưá»i chiến đấu cho hao tốn chân khÃ. Lát nữa hai bên đối diện chà ng sẽ hà nh động ra sao?
Giã vá» nghinh chiến chăng? Äiểm nà y nhất định không được rồi, vì chẳng phải có má»™t mình chà ng mà còn mấy kẻ Ä‘i theo. Nếu không thi triển công phu chân thá»±c thì là m thế nà o để tránh khá»i tai mắt bá»n tùy tùng?
Lệnh Hồ Bình cà ng suy nghĩ cà ng bối rối.
Chỉ trong khoảng khắc, Ä‘oà n ngưá»i ra khá»i cá»a bắc má»™t Ä‘oạn đưá»ng đã ngó thấy phân đà Cái Bang không còn xa mấy.
Lệnh Hồ Bình đà nh gác bá» tạp niệm, dừng bước quay lại nhìn ba tên Lam y há»™ pháp đánh tay là m hiệu cho chúng chia ba đưá»ng tản ra xa. Chà ng đỠtụ chân khà tung mình vá»t lên tòa môn lâu phÃa trước.
Ngưá»i chà ng vừa đứng vững, ba bên Lam y há»™ pháp cÅ©ng có hai ngưá»i chia ra hai ngã đông tây nhảy lên mái sưá»n phòng. Còn má»™t tên lưu lại ở bên ngoà i để coi chừng.
Lệnh Hồ Bình ở trên cao ngó xuống. Chà ng đão mắt ngó quanh má»™t lượt rồi ngẩn ngưá»i ra.
Tòa phân đà ngà y nguyên là má»™t đạo quán. Trong chùa trừ hai tòa Ä‘iện chÃnh tiá»n háºu và hai sương phòng, phÃa sau còn có má»™t khu đình viện rất rá»™ng để đạo sÄ© trong chùa dùng là m nÆ¡i tụ táºp pháp sá»±.
Äệ tá» Cái Bang dáºy sá»›m đã thà nh thói quen. Hà ng ngà y cứ trá»i sáng là bất luáºn kẻ tôn ngưá»i ty cÅ©ng dá»i khá»i chá»— nằm, rèn luyện quyá»n cước. Khu quảng trưá»ng nà y hiện nay dùng là m nÆ¡i rèn luyện thân thá»§ cho đệ tá» Cái Bang.
Bữa nay quảng trưá»ng yên lặng như tá» không má»™t bóng ngưá»i.
Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi và Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai ở trên hai sương phòng phÃa đông và phÃa tây Ä‘á»u phát giác ra tình hình có Ä‘iá»u khác lạ.
Hai ngưá»i từ trên nóc nhà hạ mình xuống chạy và o đại Ä‘iện.
Lệnh Hồ Bình biết hai ngưá»i Ä‘ang xục tìm nên cÅ©ng không cản trở.
Lát sau hai ngưá»i trở ra tay không.
Lệnh Hồ Bình dá»±ng mặt lên há»i:
- PhÃa dưới có ngưá»i không?
Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi lắc đầu đáp:
- Chẳng thấy má»™t bóng quá»· nà o hết. Dưá»ng như bá»n khiếu hóa thối tha đã phong thanh từ mấy bữa trước là chúng ta sắp tá»›i đây…
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai nói theo:
- Bá»n xú hóa tá» nà y tháºt khả ố! Tại hạ tưởng nên phóng há»a đốt phăng tòa đạo quán nà y Ä‘i là xong.
Lệnh Hồ Bình bá»—ng nghe thanh âm rất nhá» bé lá»t và o tai:
- Thà nh lõi cứ tán thà nh đi.
Hiển nhiên đây là thanh âm BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Lệnh Hồ Bình không khá»i ngÆ¡ ngác tá»± há»i:
- Tòa đạo quán nà y nay đã thà nh tà i sản cá»§a phân đà Cái Bang, ta ngăn cản còn chưa được, sao lại tán thà nh? Thế có khác gì giúp kẻ dữ là m Ä‘iá»u tà n ngược?
Nhưng BÃnh Dần kỳ sÄ© đã sai bảo như váºy tất là có thâm ý, chà ng đà nh phải tuân theo liá»n gáºt đầu đáp:
- Phải rồi! Bản tòa cũng nghĩ như thế. Các ngươi động thủ đi!
Hai tên Lam y há»™ pháp thấy thượng ty chấp nháºn đỠnghị cá»§a mình Ä‘á»u lấy là m khoan khoái, láºp tức móc há»a táºp chia nhau Ä‘i đốt.
Sát nhân phóng há»a nguyên là kiệt tác cá»§a bá»n ma đầu, chúng hà nh động rất mau lẹ.
Chỉ trong khoảng khắc bốn mặt Ä‘á»u bốc lá»a. Lá»a cháy má»—i lúc má»™t dữ dá»™i. Cả tòa đạo quán biến thà nh biển lá»a.
Hai tên Lam y há»™ phát vá»— tay reo cưá»i.
Chỉ có tên hình dong cổ quái là Nhạ Bất Äắc Chi Tam Giải vẫn ở bên ngoà i canh chừng là nét mặt không lá»™ vẻ gì. Dưá»ng như hắn đã được chứng kiến rất nhiá»u vụ phát há»a, chỉ coi như trò chÆ¡i trẻ nÃt, chẳng bá» má»™t tiếng cưá»i.
Má»™t hồi đồng la từ phÃa xa xa vá»ng lại. Bên cạnh biển lá»a đã phát giác ra có ngưá»i tá»›i. Lệnh Hồ Bình buông tiếng thở dà i. Từ ngà y chà ng ra Ä‘á»i đến nay, đây là lần thứ nhất chà ng tham dá»± và o hà nh vi khá»§ng bố cá»§a bá»n giết ngưá»i.
Chà ng không hiểu rồi đây BÃnh Dần kỳ sÄ© sẽ giải thÃch ra sao?
Vá»›i tư cách Cẩm y há»™ pháp, chà ng có thể kịp thá»i cản trở, nhưng BÃnh Dần kỳ sÄ© lại xui chà ng ngỠý tán thà nh, chà ng nghÄ© không thấu đạo lý bên trong.
Tiếng đồng la cùng tiếng hô hoán mỗi lúc một gần. Lệnh Hồ Bình xua tay nói:
- Chúng ta bỠđi thôi.
VỠđến Long Hổ phân đà , ba lão ma đầu tranh nhau há»i vá» kết quả chuyến Ä‘i nà y, Lệnh Hồ Bình là m bá»™ chán nản, lắc đầu gượng cưá»i, chẳng nói năng gì.
Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi liá»n thay chà ng báo cáo những chuyện đã trải qua.
Tam Ma cho là BÃnh Dần kỳ sÄ© đã dẫn đệ tá» Cái Bang ở phân đà chuyển Ä‘i chá»— khác, Ä‘á»u lấy là m thất vá»ng.
Tuyệt Tình Ông Tân Chiến Tương ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Lão phu tin rằng cha đó nhất quyết chưa dá»i khá»i Thái Nguyên.
Lão ma đầu nà y trước nay trầm lặng Ãt nói mà lần nà y lão lại lên tiếng trước.
Thá»§ Tâm Ông Lãnh Bắc Äầu vá»™i há»i:
- Sao biết?
Tuyệt Tình Ông Tân Chiến Tương hắng dặng lạnh lùng đáp:
- Vì lão phu chẳng thể tin má»™t vị Kỳ SÄ© ở Kỳ SÄ© Bảo lại vô dụng đến thế. Không thì ngưá»i đối đầu vá»›i chúng phải là phải là BÃnh Dần kỳ sÄ© chân chÃnh.
Thiên Sát Ông chau mà y há»i:
- Chu vi thà nh Thái Nguyên đến mấy chục dặm, cư dân không dưới trăm nhà . Hắn mà không lộ diện thì chúng ta biết ai đâu tìm kiếm?
Lệnh Hồ Bình động tâm nghĩ thầm:
- Phải rồi! Kế hoạch cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© có thể theo chá»§ ý nà y. Lão nhân gia không chịu lá»™ diện để mấy tên ma đầu chia đưá»ng Ä‘i kiếm mình má»›i đối phó được dá»… dà ng.
Nhưng ý nghÄ©a cá»§a chà ng láºp tức rÆ¡i và o khoảng không.
Thú Tâm Ông nói:
- Vụ nà y khó khăn đây. Bên chúng ta đã có thá»§ hạ, váºy giao cho Tô phân đà chuá Ä‘i thám thÃnh các ngã là xong…
Thiên Sát Ông nhÃu cặp lông mà y đáp:
- Äà nh là m thế váºy.
Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi liá»n kêu phân đà chúa Hạt Nhãn Phán Quan Tổ Quan Tổ đến Ä‘em ý kiến cá»§a Tam Ma giao phó cho hắn thá»±c hà nh.
Hạt Nhãn Phán Quan Tổ Quan Tổ không dám cháºm trá»…, láºp tức triệu hai chục tên bang đồ hạ lệnh cho chúng chia nhau Ä‘i dò la.
Hơn hai chục tên bang đồ nhốn nháu một lúc rồi đi hết sạch.
Lệnh Hồ Bình thấy tình cảnh nà y vừa bá»±c mình lại vừa tức cưá»i, bụng bảo dạ:
- Äúng như lá»i Thú Tâm Ông, trừ phi là kỳ sÄ© giả hiệu thì bá»n tiểu lâu la nà y má»›i kiếm ra được. Nếu BÃnh Dần kỳ sÄ© ngá»› ngẩn như váºy thì không còn xứng đáng là m kỳ sÄ© nữa.
Tuy nhiên chà ng không khá»i ngấm ngầm lo âu cho số pháºn đệ tá» Cái Bang.
Chà ng không hiểu BÃnh Dần kỳ sÄ© đưa bá»n nà y Ä‘i an trà ở đâu, nhưng trong trà tưởng tượng vụ nà y không phải chuyện dá»… dà ng.
Bất cứ má»™t nÆ¡i hẻo lánh nà o đột nhiên má»c ra mấy chục tên khiếu hóa cả già lẫn trẻ lại chẳng khiến cho ngưá»i ta chú ý và sinh lòng ngá» vá»±c. Mặt khác bang đồ Long Hổ bang đã bà n cứ ở Thái Nguyên lâu ngà y dÄ© nhiên vỠđịa hình và nhân váºt quen thuá»™c so vá»›i đệ tá» Cái Bang cÅ©ng chẳng kém gì.
Dù bá»n bang đồ thân thá»§ chẳng lấy gì là m cao minh, nhưng vá» việc kiếm ngưá»i thì chỉ má»™t tên đệ tá» Cái Bang lá»t và o mắt chúng cÅ©ng đủ là m cho cục diện biến đổi.
Bá»n ma đầu mà bắt được mấy tên đệ tá» Cái Bang, chúng dùng thá»§ Ä‘oạn tà n ngược tra há»i liệu BÃnh Dần kỳ sÄ© có ra mặt không?
Lệnh Hồ Bình lo âu vỠđiểm nà y, sau quả nhiên thà nh sự thực.
Chiá»u hôm ấy, ba tên bang đồ ở phân đà reo hò giải má»™t ngưá»i từ ngoà i và o, đúng là má»™t đệ tá» Cái Bang.
Tên đệ tỠnà y mới ba chục tuổi, thân hình ốm nhắt, hai chân dà i đặc biệt, lưng đeo một nút, giữ địa vị tư sự ở phân đà .
Lệnh Hồ Bình ngó thấy trong lòng hồi hộp. Chà ng đã quen mặt hắn còn biết tên là Cao Trung Hán, ngoại hiệu là Dạ Tấu Thiên Hồ. Bây giỠbiết là m thế nà o?
Nhất định Tam Ma sẽ tra há»i khẩu cung Dạ Tấu Thiên Hồ cho ra trụ sở cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Bất luáºn Dạ Tấu Thiên Hồ có cung xưng hay không, hắn nhất định Ä‘au đớn. Nếu hắn quáºt cưá»ng có khi nhân đó mà mất mạng.
Trong con mắt Tam Ma, má»™t tên khiếu hóa là váºt nhá» bé không đáng kể.
Lệnh Hồ Bình tá»± há»i:
- Lúc đó ta phải là m thế nà o? Chẳng lẽ Lãng Äãng công tá» cứ dương mắt lên nhìn, để má»™t tên đệ tá» Cái Bang bị đả tá»?
Lệnh Hồ Bình nghÄ© tá»›i đây không há»i ta oán BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Hiện giá» Long Hổ bang chưa công khai ra mặt giang hồ đồng thá»i không có chuyện xung đột vá»›i Cái Bang.
Äối tượng cá»§a bang chúa bang nà y là má»™ vị Kỳ SÄ©.
Chuyến nà y BÃnh Dần kỳ sÄ© đến Thái Nguyên vẫn xuất hiện ở phân đà Cái Bang, nếu không thì chẳng có chuyện gì.
Hiện giỠtoà nhà phân đà Cái Bang đã bị thiêu hủy, có giết một tên đệ tỠchẳng đáng kể và o đâu.
Dạ Tấu Thiên Hồ bị áp giải và o đại sảnh, ba tên lão ma ngó thấy Ä‘á»u sáng mắt
lên.
Thá»§ Tâm Ông Lãnh Bắc Äầu “ủa†má»™t tiếng há»i:
- Gã tiểu tỠnà y bắt được ở đâu?
Một trong ba bên bang đồ Long Hổ mặt có nốt ruồi đen đáp:
- Ở sau phưá»ng Kiá»u Kỳ, gã cầm má»™t cái bình lá»›n và o phưá»ng mua rượu.
Thú Tâm Ông cưá»i ha hả nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Các ngươi đã tìm đúng chổ. Công lao nà y rất lá»›n, sẽ được trá»ng thưởng. Ha ha!
|

05-09-2008, 05:54 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 53
BÃnh Dần Thiết Kế Lừa Tam Lão
Thú Tâm Ông dừng tiếng cưá»i vẫy tay nói:
- Các ngưá»i đến lãnh má»—i tên má»™t trăm lạng bạc ở nÆ¡i Phân đà chúa. Công việc cá»§a các ngươi thế là xong rồi.
Ba tên bang đồ Ä‘áºp đầu tạ Æ¡n hoan há»· rút lui.
Thú Tâm Ông chá» ba tên bang đồ ra rồi quay lại nhìn bá»n Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi đưa mắt ra hiệu, miệng quát:
- Chuẩn bị dụng hình.
Bá»n Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi ba ngưá»i láºp tức chạy và o đại sảnh vây quanh Dạ Tẩu Thiên Há»™, chúng lá»™ nụ cưá»i hung dữ chá» lệnh động thá»§.
Thú Tâm Ông ngá»ng đầu lên trầm giá»ng há»i:
- Tên hỠngươi là chi?
Dạ Tẩu Thiên Hộ đáp:
- Cao Trung Hán.
Thú Tâm Ông dá»±ng mặt lên há»i:
- Giữ chức gì ở trong bang?
Cao Trung Hán đáp:
- Tư sự.
Thú Tâm Ông há»i:
- Là m việc gì?
Cao Trung Hán đáp:
- Là m việc ở nhà bếp.
Thú Tâm Ông lại há»i:
- Ai sai ngươi đi mua ruợu?
Cao Trung Hán đáp:
- Hồ Lô Tẩu.
Thú Tâm Ông cưá»i khà nh khạch nói:
- Ngươi không nhắc tá»›i vụ nà y, lão phu cÆ¡ hồ quên cả lão tá»u quá»·. Lão quá»· chẳng lúc nà o quên uống rượu. Có rượu uống là lão khoái rồi. Ha ha!
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm thở dà i. Chà ng không ngá» vụ nà y lại do lão tá»u quá»· mà ra. Lão tá»u quá»· đã hứa không uống rượu nữa, nay chứng nà o vẫn táºt nấy.
Thú Tâm Ông nghiêm nghị há»i:
- BÃnh Dần kỳ sÄ© gì đó tại Kỳ SÄ© Bảo hiện nay có ở vá»›i các ngươi không?
Cao Trung Hán đáp:
- Không ở một chỗ.
Thú Tâm Ông xẳng giá»ng:
- Nói láo!
Cao Trung Hán đáp:
- Sá»± thá»±c là váºy.
Thú Tâm Ông cưá»i lạnh nói:
- Không cho ngươi nếm mùi Ä‘au khổ là ngươi không chịu nói tháºt.
Lão quay lại nhìn Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi hô:
- Phương hộ pháp! Róc xương thằng lõi nà y đi!
Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi vâng lá»i vung chưởng đánh xuống vai Cao Trung Hán.
Cao Trung Hán chúi ngưá»i Ä‘i mấy bước má»›i gắng gượng đứng vững lại.
Phát chưởng nà y khá nặng khiến cho Dạ Tẩu Thiên Hộ đau quá, sắc mặt lợt lạt, trán toát mồ hồi. Cánh tay trái rũ xuống.
Thú Tâm Ông hắng dặng một tiếng nói:
- Thằng lõi nên nhá»› đây bất quá má»›i là chút lá»… kiến diện, sau còn nhiá»u chuyện hay, nếu ngươi không nói tháºt.
Mặt lạnh như tiá»n, lão trầm giá»ng há»i lại:
- BÃnh Dần kỳ sÄ© có ở vá»›i các ngươi má»™t chá»— không?
Cao Trung Hán đáp:
- Không!
Thú Tâm Ông ná»—i giáºn đùng đùng quát:
- Giá»i lắm! Thằng lõi nà y quáºt cưá»ng tháºt! Phương há»™ pháp, cho thằng lõi nếm mùi ngon ngá»t Ä‘i.
Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi lại vung chân đá gã.
Dạ Tẩu Thiên Há»™ té xuống. Gã gắng gượng bò dáºy, chỉ phát ra tiếng rên nho nhá». Phát đá vừa rồi hiển nhiên còn nặng hÆ¡n phát chưởng nhiá»u.
Thú Tâm Ông cưá»i khẩy há»i:
- Tiểu tá»! Ngưá»i còn muốn là m hảo hán nữa hay không?
Dạ Tẩu Thiên Hộ Cao Trung Hán cất tiếng yếu ớt đáp:
- Các vị đánh chết ta cÅ©ng bằng vô dụng… Những câu ta nói toà n là sá»± thá»±c… BÃnh Dần kỳ sĩ… quả không ở vá»›i chúng ta.
Thú Tâm Ông hắng dặng toan tiếp tục sai động hình nữa, Lệnh Hồ Bình nghiêng ngưá»i lại nói rất khẽ:
- Äừng vá»™i, để bảo tòa há»i gã cho.
Chà ng quay lại nhìn xuống há»i:
- Hồ Lô Tẩu đâu? Hồ Lô Tẩu có ở chung với các ngươi không?
Cao Trung Hán đáp:
- Có.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Bây giỠcác ngươi ở đâu?
Cao Trung Hán đáp:
- Ở trong nhà từ đưá»ng há» Tiết.
Lệnh Hồ Bình vẫy tay nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, Phương há»™ pháp! Há»™ pháp hãy Ä‘em thằng lõi nà y ra ngoà i.
Tam Ma rất khâm phục Lệnh Hồ Bình, nhất là Thú Tâm Ông ngoà i sá»± tâm phục còn hổ thẹn. Lão há»i hoà i, nổi nóng ầm ầm, kết quả chẳng được câu gì. Thế mà Lệnh Hồ Bình chỉ há»i há»i hợt hai câu đã nắm được Ä‘iểm trá»ng yếu là chá»— ở cá»§a đối phương.
Lệnh Hồ Bình quay lại cưá»i há»i:
- Như váºy đã đủ chưa?
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên cưá»i lạt nói:
- Äá»§ rồi! Chỉ cần biết bá»n khiếu hóa ở đâu là đủ. Bây giá» chúng ta Ä‘i chặt bảy, tám cái đầu cá»§a bá»n khiếu hóa là chẳng lo gì bá»n kia không ló mặt ra.
Thú Tâm Ông hoan hỉ nói:
- Äúng, cứ là m thế là được.
Dứt lá»i lão đứng dáºy muốn thi hà nh láºp tức.
Lệnh Hồ Bình rất đỗi hoang mang. Vừa rồi chà ng không nở để Dạ Tẩu Thiên Há»™ phải chịu Ä‘au khổ má»›i xen và o thẩm vấn, ngỠđâu Dạ Tẩu Thiên Há»™ nói thá»±c. Äây là má»™t Ä‘iểm do BÃnh Dần kỳ sÄ© an bà i, nhưng tình hình trước mắt chà ng chưa Ä‘oán định được BÃnh Dần kỳ sÄ© đã có kế hoạch đỠphòng ổn thá»a chưa? DÄ© nhiên không thể để mặc Tam Ma ra Ä‘i tìm bá»n đệ tá» Cái Bang chặt đầu.
Lệnh Hồ Bình tuy trong dạ khẩn trương, nhưng ngoà i mặt không lá»™ vẻ gì. Chà ng ngững đầu lên cưá»i há»i:
- Lãnh lão định đi ngay thực ư?
Thú Tâm Ông ngạc nhiên há»i lại:
- DÄ© nhiên là phải là m ngay, sao lại không Ä‘i? Äã có câu: binh quý thần tốc, nếu để bá»n chúng hay tin, bá» trốn Ä‘i nÆ¡i khác, há chẳng tiá»n công táºn phế?
Lệnh Hồ Bình lại cưá»i nói:
- Lãnh lão tin gã hóa tá» nà y nói tháºt chăng?
Thú Tâm Ông chưng há»ng.
Äúng thế! Äệ tá» Cái Bang Ä‘á»u ná»—i tiếng đầu bò đầu bướu. Gã tiểu tá» kia lại cung xưng má»™t cách mau lẹ, biết đâu gã chẳng đưa ẩu ra má»™t địa danh?
Thiên Sát Ông nhìn Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai dặn:
- Tiá»n há»™ pháp! Há»™ pháp Ä‘i há»i Tô phân đà chúa xem trong vùng Thái Nguyên nà y có nÆ¡i nà o là Từ đưá»ng cá»§a nhà há» Tiết không?
Lệnh Hồ Bình lắc đầu đáp:
- Chẳng cần phải há»i nữa. Bản tòa nhất định địa danh là không sai rồi.
Thú Tâm Ông há»i:
- Thế thì…
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i:
- Äồng thá»i bản tòa còn tin rằng nếu chúng ta đến ngay từ đưá»ng há» Tiết có thể bắt được mấy tên xú khiếu hóa…
Chà ng dừng lại một chút rồi thủng thẳng nói tiếp:
- Nhưng bản tòa chưa hết hoà i nghi. Gã há» Cao bị ta bắt được không khéo là do BÃnh Dần kỳ sÄ© an bà i đễ dẫn dụ mình tá»›i.
Tam Ma nghe nói không khá»i ngẩn ngưá»i.
Thú Tâm Ông dương cặp mắt kinh ngạc há»i:
- Theo lá»i lão đệ thì gã há» Cao Ä‘i mua rượu bị chúng ta bắt hoà n toà n do đối phương đặt bà y cạm bẩy hay sao?
Lệnh Hồ Bình hắng dặng đáp:
- Nói một cách văn nhã, có thể là hỠdùng khổ nhục kế.
Thiên Sát Ông gáºt đầu nói:
- Lệnh Hồ huynh đệ lo xa như thế là phải. Lão tá»u quá»· nghiện rượu, má»™t khắc cÅ©ng không chỠđược, nhưng lão có phái ngưá»i Ä‘i mua rượu chắc chẳng để nguyên chân tướng xuất hiện. Vụ nà y nghÄ© kỹ lại có chá»— khả nghi.
Thú Tâm Ông nói:
- Ta cứ đặt giả thuyết Thượng Quan Lượng bố trà mai phục rồi dẫn dụ bá»n ta và o bẩy, song lá»±c lượng hiện giá» cá»§a chúng ta chẳng lẽ còn sợ hắn?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Nếu quả chỉ có má»™t mình BÃnh Dần kỳ sÄ©, dÄ© nhiên ta không úy kỵ.
Thú Tâm Ông há»i:
- Ngoà i hắn còn ai? Bất quá là Nhạc lão quỷ chứ gì?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Lão tá»u quá»· kể ra có chút tiếng tăm, nhưng ngoà i chuyện uống rượu, còn vá» chân tà i thá»±c há»c, ngay má»™t vị Lam y há»™ pháp cá»§a bên ta cÅ©ng chẳng sợ thua lão.
Thú Tâm Ông há»i:
- Váºy há» còn nhân váºt cao minh nà o khác?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Chuyến nà y y cà ng cố ý tỠra khiếp nhược, tiểu đệ cà ng hoà i nghi một điểm.
Thú Tâm Ông há»i:
- Äiểm nà o?
Lệnh Hồ Bình nhất mạnh từng tiếng:
- Tiểu đệ vẫn hoà i nghi không biết có phải chỉ má»™t mình BÃnh Dần kỳ sÄ© xuống Thái Nguyên mà thôi?
Câu nà y quả nhiên rất hiệu nghiệm, đầy đủ lá»±c luợng uy hiếp ngưá»i hÆ¡n hết.
Trong đại sảnh láºp tức yên tỉnh lại. Thú Tâm Ông vá» chá»— ngồi xuống.
Lệnh Hồ Bình cũng ngấm ngầm thở phà o một cái.
Sau má»™t lúc tịch mịch, Thiên Sát Ông ngá»ng đầu lên há»i:
- Theo ý lão đệ thì chúng ta nên xỠtrà bằng cách nà o cho phải?
Lệnh Hồ Bình là m bộ trầm ngâm đáp:
- Hay hÆ¡n hết là chúng ta dùng cách bất biến ứng vạn biến. Hãy phái ngưá»i đến thám thÃnh cho biết rõ thá»±c hư rồi sẽ tùy cÆ¡ hà nh động.
Thiên Sát Ông tỠý tán thà nh nói:
- Lão phu cÅ©ng nghÄ© nên là m như váºy.
Lão liá»n quay lại bảo Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai:
- Tiá»n há»™ pháp! Há»™ pháp Ä‘i há»i xem từ đưá»ng cá»§a Tiết gia ở phương nà o, rồi thay đổi dong mạo tìm cách thám thÃnh. Äiá»u cốt yếu chỉ cần há»i cho ra BÃnh Dần kỳ sÄ© có ở trong từ đưá»ng không? Ngoà i ra dò xem còn hình tÃch những nhân váºt nà o khả nghi? Há»™ pháp phải hà nh động tháºn trá»ng chá»› để lá»™ chân tướng. Cuá»™c Ä‘iá»u tra ráng là m cho mau lẹ để trở vá» báo cáo.
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai dạ má»™t tiếng, trở gót ra khá»i đưá»ng. Lệnh Hồ Bình cÅ©ng đứng lên nói:
- Ba vị hãy ngồi đây má»™t lát để tiểu đệ và o háºu viện thẩm vấn gã khiếu hóa kia xem có được Ä‘iá»u gì má»›i chăng?
Thiên Sát Ông đáp:
- Phải rồi! Vụ nà y lão đệ phải má»™t phen khó nhá»c má»›i xong.
Trong phòng chứa rÆ¡m cá»§i ở phÃa sau, Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi đã giao việc canh giữ cho Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ thấy Lệnh Hồ Bình tiến và o, vá»™i đứng dáºy nghinh tiếp.
Lệnh Hồ Bình khoát tay nói:
- Äi hâm cho bản tòa má»™t bình rượu để uống lấy hÆ¡i sức còn mở cuá»™c thẩm vấn thằng cha đó má»™t phen.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ Ä‘i rồi, Lệnh Hồ Bình tiến lại gần khẽ há»i:
- Cao huynh bị thương nặng lắm không?
Dạ Tẩu Thiên Há»™ Cao Trung Hán chân tay bị cá»™t, nằm cuá»™n thò lò trên đống cá» xây lưng ra ngoà i, dưá»ng như Ä‘ang ngá»§ say.
Lệnh Hồ Bình luôn gá»i mấy tiếng má»›i thấy hắn cá»±a mình. Chà ng vá»™i nói:
- Cao huynh! Tại hạ đây mà .
Cao Trung Hán quay đầu nhìn lại phÃa sau má»™t cái rồi khẽ há»i:
- Lệnh Hồ công tỠđấy ư?
Lệnh Hồ Bình quay đầu nhìn lại phÃa sau má»™t cái rồi khẽ há»i:
- Cao huynh bị thương nặng lắm không? Nếu Ä‘i lại được thì để tại hạ tìm cách cứu thoát khá»i nÆ¡i đây, nên chăng?
Cao Trung Hán mỉm cưá»i đáp:
- Công tỠbất tất phải quan tâm. Chút đau đớn ngoà i da, Cao mỗ dư sức chịu đựng.
Lệnh Hồ Bình lại há»i:
- Những lá»i Cao huynh khai lúc nãy là chân hay giả?
Cao Trung Hán mỉm cưá»i đáp:
- Äúng cả trăm phần trăm.
Lệnh Hồ Bình khẽ há»i:
- Lần nà y Cao huynh đến phưá»ng Kiá»u Kỳ mua rượu rồi bị bắt ư? Phải chăng đây là sá»± sắp đặt cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© Thượng Quan tiá»n bối?
Cao Trung Hán há»i lại:
- Bá»n Tam Ma có nghÄ© thế không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Ba bên ma đầu đó nghe Cao huynh xưng ra ở nhà từ đưá»ng há» Tiết, chúng muốn tá»›i đó hạ sát thá»§ má»™t phen để khÃch Thượng Quan tiá»n bối phải ra mặt. Tiểu đệ vì chưa hiểu rõ tình hình, vẫn cố ý bịa chuyện để khá»§ng bố tinh thần Tam Ma, nói là Cao huynh thì hà nh khổ nhục kế.
Cao Trung Hán sáng mắt lên há»i:
- Bá»n Tam Ma có tin như váºy không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Tiểu đệ trình bà y má»™t cách nghiêm trá»ng, dÄ© nhiên Tam Ma không dám hà nh động mạo muá»™i.
Cao Trung Hán vá»™i há»i:
- Tam Ma có phái ngưá»i Ä‘i Ä‘iá»u tra hư thá»±c không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- HỠđã phái Lam y há»™ pháp há» Tiá»n Ä‘i rồi. Äó cÅ©ng là chá»§ ý cá»§a tiểu đệ. Chẳng hiểu tiểu đệ là m như váºy có phương hại gì đến kế hoạch cá»§a Thượng Quan tiá»n bối không?
Cao Trung Hán đáp:
- Công tá» là m như váºy là tuyệt diệu.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Tuyệt diệu ở chỗ nà o?
Cao Trung Hán đáp:
- Thượng Quan tiá»n bối cho Cao má»— trà trá»™n và o đây vì mục Ä‘Ãch dẫn dụ mấy tên ma đầu đến tỠđưá»ng há» Tiết, nhưng lại khiến há» hoà i nghi không dám Ä‘i ngay.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Cần chúng phái ngưá»i Ä‘i thám thÃnh trước đã hay sao?
Cao Trung Hán đáp:
- Äúng thế!
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Hiện giỠở từ đưá»ng há» Tiết có ngưá»i cá»§a quý phân đà không?
Cao Trung Hán đáp:
- Dĩ nhiên là có.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Ở đấy có bao nhiêu ngưá»i?
Cao Trung Hán đáp:
- Ở cả đấy.
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt há»i lại:
- Ở cả đấy ư? Nếu Tam Ma không lý gì đến lá»i hăm dá»a cá»§a tiểu đệ, kéo tá»›i thá»±c thì là m thế nà o?
Cao Trung Hán đáp:
- Cái đó Cao mỗ cũng không hiểu.
Lệnh Hồ Bình nhẹ buông tiếng thở dà i nói:
- Trước nay bản công tá» vẫn tá»± tin đầu óc mình không đến nổi ngu muá»™i, nhưng lần nà y thá»§y chung chẳng thể Ä‘oán ra đại kỳ sÄ© cá»§a chúng ta dở trò gì. May mà các vị bằng hữu ở Cái Bang vẫn tin tưởng y. Thá»±c tình mà nói, nếu tiểu đệ là m phân đà chúa cá»§a các vị, tháºt không yên tâm Ä‘em sinh mạng mấy chục ngưá»i giao và o tay y má»™t cách hà m hồ.
Cao Trung Hán cưá»i đáp:
- Äến tứ Kỳ SÄ© ở Kỳ SÄ© Bảo cÅ©ng không tin thì còn tÃn nhiệm ai được?
Lệnh Hồ Bình lại chạy ra cá»a quan sát má»™t lượt rồi quay và o há»i tiếp:
- Trước khi có quyết định phái Cao huynh trà trộn đến đây, đại kỳ sĩ có định kế cho Cao huynh thoát đi không?
Cao Trung Hán đáp:
- Kỳ sÄ© chỉ dặn bảo công tỠđừng lo gì. Chỉ cần nhiệm vụ cá»§a Cao má»— thà nh đạt là y tá»± có cách giải cứu Cao má»— ra khá»i nÆ¡i đây, bất cứ lúc nà o.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Tiểu đệ cà ng nghe cà ng Ä‘i và o chá»— huyá»n hư…
Dưá»ng như chà ng sá»±c nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì, đột nhiên ngưng thần đổi giá»ng há»i:
- Y có dặn Cao huynh nếu gặp cơ hội đơn độc giữa hai ta thì Cao huynh nói gì với tiểu đệ không?
Cao Trung Hán khẽ “ủa†một tiếng đáp:
- Công tỠkhông nhắc tới, Cao mỗ cơ hồ quên khuấy đi mất.
Lệnh Hồ Bình vá»™i há»i:
- Y bảo sao?
Cao Trung Hán đáp:
- Y dặn, nếu Tam Ma quyết định phái ngưá»i đến từ đưá»ng Tiết gia thám thÃnh hư thá»±c thì hy vá»ng công tá» khiến cho há» phái ngưá»i Ä‘i và i lần.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Còn gì nữa không?
Cao Trung Hán đáp:
- Hết rồi! Y chỉ dặn có bấy nhiêu thôi.
Lệnh Hồ Bình nghe nói lại cảm thấy thất vá»ng. Chà ng đã tưởng BÃnh Dần kỳ sÄ© có việc gì trá»ng yếu giao cho chà ng là m, chẳng ngá» lão đốc má»™t câu không đủ gãi ngứa.
Phái ngưá»i mấy lần đến từ đưá»ng há» Tiết thì được Ãch gì cho đại cuá»™c?
Lệnh Hồ Bình vỠnhà đại sảnh, thấy Tam Ma đang ngồi uống rượu.
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên ngá»ng đầu lên há»i:
- Lão đệ có há»i thêm được Ä‘iá»u gì chăng?
Lệnh Hồ Bình lắc đầu đáp:
- Há»i cÅ©ng như không.
Thiên Sát Ông há»i:
- Tại sao váºy?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Tiểu đệ há»i lui há»i tá»›i cÅ©ng chỉ có mấy câu như trước. Gã bảo bao nhiêu ngưá»i trong phân đà Cái Bang Ä‘á»u ở đó. Ngoà i ra chỉ có Hồ Lô Tẩu, còn BÃnh Dần kỳ sÄ© thì hai bữa nay mất dạng, chẳng ai hiểu vị Kỳ SÄ© đó Ä‘i vá» phương nà o.
Thiên Sát Ông nói:
- Lão đệ hãy ngồi xuống uống chung rượu rồi thủng thẳng nói chuyện.
Lệnh Hồ Bình ngồi xuốn há»i:
- Tiá»n há»™ pháp đã vá» chưa?
Thiên Sát Ông đáp:
- Y chưa vá».
Thú Tâm Ông ngó chiá»u trá»i bên ngoà i nói:
- Nhà từ đưá»ng cá»§a há» Tiết gì đó nghe nói ở ngoà i cá»a đông không xa mấy, chỉ cách chừng năm, sáu dặm. Bây giỠđáng lý ra vá» tá»›i rồi má»›i phải.
Lão ma đầu quả nhiên đoán đúng.
Lão vừa dứt lá»i đã thấy Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai hóa trang từ ngoà i sảnh đưá»ng tiến và o. Hắn ăn mặc như ngưá»i Ä‘i hái thuốc, bay xách giá» tre, vừa Ä‘i vừa lau mồ hôi trán.
Ba tên lão ma thấy Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai bình yên trở vá» Ä‘á»u lá»™ vẻ hoân há»· như vá»› được cá»§a báu.
Thú Tâm Ông Lãnh Bắc Äầu cất tiếng há»i ngay:
- Tiá»n há»™ pháp có kiếm thấy nhà từ đưá»ng đó không?
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai vừa thở vừa gáºt đầu đáp:
- Kiếm được rồi.
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên cÅ©ng nóng lòng, há»i tiếp:
- Thế nà o? Nhà từ đưá»ng đó trống rá»—ng hay có ngưá»i ở?
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai dưá»ng như thở không kịp. Trong lúc nhất thá»i hắn chẳng biết phải trả lá»i ai trước.
Tuyệt Tình Ông lại lên tiếng. Lão ma nà y trước nay Ãt khi xen và o khi ngưá»i khác Ä‘ang nói. Lão trợn mắt nhìn Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai rồi há»i:
- Lúc Tiá»n há»™ pháp ra Ä‘i có để ý trông trước trông sau và có thấy ai ngấm ngầm theo dõi không?
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai khác nà o ngưá»i bị thổi hÆ¡i lạnh và o sau gáy, hắn run lên đáp:
- Không… không có đâu.
Tuyệt Tình Ông hừ một tiếng nói:
- Vừa rồi há»™ pháp tiến và o ra vẻ láºt Ä‘áºt mà còn chú ý đến Ä‘iểm nà y thì hay thiệt.
Thiên Sát Ông vá»™i lên tiếng giải thÃch:
- Dù có bị ngưá»i theo dõi cÅ©ng chẳng sao. Tòa phân đà nà y cá»§a chúng ta chẳng ai không biết. Há» muốn rước lấy sá»± phiá»n phức thì cứ tá»›i đây.
Lão quay sang há»i Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai má»™t cách rất cấp bách:
- Thế nà o? Ngôi từ đưá»ng đó…
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai hÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi đáp:
- Äúng sá»± thá»±c hết. Trong từ đưá»ng có đầy khiếu hóa. Ngưá»i đầu tiên ty tòa ngó thấy là lão tá»u quá»· há» Nhạc…
Thú Tâm Ông xem và o:
- Lão tá»u quá»· Ä‘ang là m gì?
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai đáp:
- Hắn đang thóa mạ om sòm.
Thú Tâm Ông sá»ng sốt há»i:
- Hắn thóa mạ ai?
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai đáp:
- Ty tòa đứng cách xa không nghe rõ. Coi bá»™ tịch hắn có vẻ hết sạch rượu rồi mà ngưá»i Ä‘i mua lại không vá»â€¦
|

05-09-2008, 05:55 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 54
Äang Äêm Ra Lệnh Äánh Từ ÄÆ°á»ng
Thú Tâm Ông cả mừng nói:
- Hay lắm! Cái đó chứng minh há» Cao nói toà n sá»± thá»±c. Äi Ä‘i thôi! Việc nà y không nên cháºm trá»…. Trá»i sắp tối cà ng tiện cho cuá»™c hà nh động cá»§a bá»n ta.
Lão nói rồi cất bước đi trước.
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên đẩy bà n ra đứng dáºy theo.
Chỉ má»™t mình Tuyệt Tình Ông Tân Chiến Tương vẫn ngồi trÆ¡ như phá»—ng đá không nhúc nhÃch.
Thú Tâm Ông ngạc nhiên há»i:
- Lão Tam! Vụ nà y ra là m sao? Dù lão không tin lá»i há» Cao, chẳng lẽ chÃnh mắt Tiá»n há»™ pháp đã trông thấy lẽ cÅ©ng không tin ư?
Tuyệt Tình Ông Tân Chiến Tương khẹt mũi hắng dặng đáp:
- Ai bão lão phu không tin?
Thú Tâm Ông lấy là m kỳ há»i:
- Lão Tam đã tin mà sao lại còn…
Tuyệt Tình Ông lạnh lùng ngắt lá»i:
- Há» Cao Ä‘i mua rượu rồi không trở vá», lão tá»u quá»· chẳng sai ngưá»i Ä‘i Ä‘iá»u tra, lại ngồi trong từ đưá»ng chá»i bá»›i. Cuá»™c biểu diá»…n nà y chỉ có hai vị cho là hay, còn lão phu thấy nhạt lắm, chẳng muốn Ä‘i là m trò chút nà o.
Lãnh ma và Cáp ma bất giác ngơ ngác nhìn nhau.
Lệnh Hồ Bình đang nóng lòng chẳng có kế gì cản trở Lãnh ma và Cát ma hà nh động, bây giỠgặp cơ hội, dĩ nhiên không chịu bỠqua.
Chà ng gáºt đầu nói:
- Vụ nà y phải tinh tế hơn mới được.
Thú Tâm Ông ngần ngừ quay lại há»i:
- Lão đệ cÅ©ng nháºn ra có chuyện giả trá hay sao?
Lệnh Hồ Bình cố ý trầm ngâm đáp:
- Nếu sá»± hoà i nghi lúc ban đầu cá»§a tiểu đệ là đúng thì cảnh tượng Tiá»n há»™ pháp ngó thấy khiến cho ngưá»i ta chẳng thể không tin là cạm bẫy…
Thú Tâm Ông nhăn tÃt cặp lông mà y há»i:
- Theo ý lão đệ thì nên là m thế nà o?
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i đáp:
- Tiểu đệ trước hết hãy cho ba vị biết một tin hay.
Thú Tâm Ông ngạc nhiên há»i:
- Có tin gì hay?
Lệnh Hồ Bình ung dung đáp:
- Chuyến nà y bất luáºn đối phương có mấy vị Kỳ SÄ© tá»›i đây và dùng bất cứ má»™t phương pháp nà o dẫn dụ chúng ta và o bẫy, không dám thẳng thắn giao phong, đủ biết mấy vị Kỳ SÄ© rất úy kỵ uy danh ba vị. Chỉ cần chúng ta giữ vững tráºn cước, chẳng sá»›m thì muá»™n sẽ được thấy tình trạng, thảm bại cá»§a há».
Ba lão ma đầu nghe chà ng nói Ä‘á»u phồng mÅ©i gáºt đầu không ngá»›t.
Lệnh Hồ Bình đã tìm đúng lúc đưa chúng lên cao.
Tam ma trong đầu óc chẳng nghÄ© gì nữa. Há» bất cần bá»n Kỳ SÄ© đến Thái Nguyên mấy ngưá»i hay chỉ có má»™t BÃnh Dần kỳ sÄ©.
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên ngẫm nghÄ© rồi ngá»ng đầu lên há»i:
- Tuy nói là thế, nhưng cứ giữ thế căng trì mãi cÅ©ng không phải biện pháp hay. Theo nháºn xét cá»§a Lãnh đệ thì chúng ta có kể gì bức bách đối phương phải chưá»ng mặt ra không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- DÄ© nhiên có nhiá»u phương pháp.
Thiên Sát Ông há»i:
- Phương pháp gì?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Nếu không cần lưu ý đến chuyện lưỡng bại câu thương thì chúng ta cứ Ä‘i tấn công ngay, nhưng hà nh động như váºy là hạ sách, trừ trưá»ng hợp bất đắc dÄ© má»›i phải dùng tá»›i. Äịa vị cá»§a chúng ta hiện nay ở trong bản bang cÅ©ng như ở ngoà i Ä‘á»u chiếm ưu thế, dÄ© nhiên không nên Ä‘i và o đưá»ng nà y.
Thiên Sát Ông gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Nếu dùng đến thá»§ Ä‘oạn tối háºu nà y thì chúng ta vừa đến đây là động thá»§ liá»n, hà tất phải đợi đến bây giá».
Lệnh Hồ Bình bụng bảo dạ:
- Nếu ta mong các ngươi là m như váºy tháºt thì ta lại không nói thế. Ha ha! Bản công tá» tam phen tứ thứ tìm cách cản trở để rồi các ngươi sẽ Ä‘i và o con đưá»ng thất bại.
Thú Tâm Ông há»i xen và o:
- Ngoà i cách đó còn cách nà o nữa?
Lệnh Hồ Bình nhìn ra cá»a đại sảnh hạ thấp giá»ng xuống nói:
- Phương pháp thứ hai là chúng ta có thể lợi dụng má»™t số anh em ở phân đà há»—n chiến. Mấy ngưá»i chúng ta phân tán ra bốn mặt ngấm ngầm quan sát, tùy cÆ¡ hà nh động. Tứ Kỳ SÄ© không lá»™ diện, chúng ta cÅ©ng đừng ra mặt.
Thú Tâm Ông lộ vẻ đồng ý nói:
- Äúng lắm! Như váºy là kế lưỡng toà n.
Lệnh Hồ Bình cưá»i thầm trong bụng:
- Phương pháp thứ hai ta nói thực ra cũng chỉ là phương pháp trước hóa thân. Ta diễn tả một cách khác đi, lão ma lại cho là biện pháp lưỡng toà n.
DÄ© nhiên chà ng không mong Tam Ma hà nh động theo kiến nghị nà y, chà ng liá»n thá»§ng thẳng nói tiếp:
- Có Ä‘iá»u như váºy vẫn không tránh khá»i cục diện lưỡng bại câu thương, nên tiểu đệ nghÄ© kỹ lại nháºn ra chưa phải là biện pháp tối hảo.
Chà ng cố ý dừng lại một chút, nhấn mạnh:
- Biện pháp hay nhất vẫn là chủ ý đầu tiên: dùng tình thế chủ động, dùng bất biến ứng vạn biến.
Thiên Sát Ông chá»›p mắt há»i:
- Cứ ngồi đây chỠđợi hay sao?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Có thể nói như váºy, nhưng không phải má»™t cách tiêu cá»±c như lão gia tưởng.
Thiên Sát Ông ngÆ¡ ngác há»i:
- Lão đệ nói váºy là nghÄ©a là m sao?
Lệnh Hồ Bình trá» và o Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi, Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai, Nhạ Bất Äắc Thi Tam Giải, đáp:
- Ba vị nà y chia là m ba tốp, má»—i vị dẫn má»™t anh em ở phân đà luân lưu giám thị từ đưá»ng. Há»… thấy động tÄ©nh gì láºp tức trở vá» báo cáo.
Thú Tâm Ông gáºt đầu nói:
- Dùng biện pháp nà y cũng được.
Lệnh Hồ Bình lại nói:
- Nhất cá» nhất động bên kia Ä‘á»u không thoát khá»i tai mắt chúng ta. Chúng ta nhân cÆ¡ há»™i nà y bồi dưỡng sức lá»±c, ngồi chá» biến diá»…n tùy cÆ¡ hà nh động.
Chà ng nói xong, quay lại nhìn Tuyệt Tình Ông tươi cưá»i há»i:
- Tương lão nháºn xét chá»§ ý nà y thế nà o?
Tuyệt Tình Ông uể oải gáºt đầu.
Nhưng như váºy cÅ©ng tá» ra lão đồng tình rồi. Trong Tam ma, Tuyệt Tình lão ma đứng ở sau chót nhưng khi quyết định má»™t việc trá»ng đại, lão lại là ngưá»i được chú ý hÆ¡n hết. Há»… lão gáºt đầu, là má»i việc Ä‘á»u thà nh nhất định.
Tiếp theo Lệnh Hồ Bình là m bá»™ rất sốt sắng. Chà ng cùng Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai nghiên cứu địa hình xung quanh nhà từ đưá»ng, lại lấy giấy bút vẽ bản sÆ¡ đồ thiết láºp vị trà cho những ngưá»i đến dòm ngó.
Äồng thá»i chà ng giải thÃch tại sao ba tên há»™ pháp phải đưa thêm má»™t anh em trong phân đà đi theo. Công việc chá»§ yếu cá»§a mấy ngưá»i anh em nà y là liên lạc, báo tin. Má»—i tốp hai ngưá»i lại ẩn mình hai chá»—, cùng nhau ước định ám hiệu bằng thá»§ thế. Khi gặp tình hình biến hóa thì má»™t ngưá»i vá» báo cáo, còn ngưá»i kia vẫn ẩn mình nguyên chá»—. Dù xẩy ra việc bất trắc cÅ©ng tránh khá»i hai ngưá»i cùng gặp tai há»a.
Ba tên Lam y há»™ pháp lãnh mạng lệnh rồi láºp tức chia nhau Ä‘i lá»±a ngưá»i trợ thá»§.
Bên nà y bốn vị đại Cẩm y há»™ pháp, lại bà y thịnh tiệc tiếp tục ăn uống thá»a thÃch.
Lệnh Hồ Bình bá» ngoà i cưá»i nói ung dung mà trong lòng vẫn còn có chá»— nghi nan. Chà ng nghÄ© thầm:
- Cho đến bây giá» BÃnh Dần kỳ sÄ© vẫn chưa giao việc gì cho ta. Ta muốn coi vị đại Kỳ SÄ© nà y diá»…n tuồng ra sao.
Trá»i đã tối Ä‘en, phân đà chúa Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ lá»±a cho ba Lam y há»™ pháp má»—i vị má»™t tên trợ thá»§ xong cả rồi.
Tốp thứ nhất xuất phát là Nha Bất Äắc Chi Tam Giải Ä‘em theo tên bang đồ Triệu Kim Tiêu.
Sang canh hai, Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai đưa má»™t tên bang đồ Thái Trưá»ng Phúc Ä‘i thay thế.
Tốp sau cùng từ canh tư đến canh năm do Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi cùng tên bang đồ Trương Trung Bảng đảm trách.
Sau cùng tốp thứ nhất xuất phát, tốp thứ hai và tốp thứ ba và o háºu viện nghỉ ngÆ¡i dưỡng thần để chỠđến phiên mình má»›i ra Ä‘i.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ Ä‘i má»™t lúc rồi đột ngá»™t từ ngoà i đại sảnh láºt Ä‘áºt tiến và o.
Hắn chạy đến bên Tuyệt Tình Ông ghé tai nói nhỠmấy câu.
Tuyệt Tình Ông Tân Chiến Tương nghe xong biến sắc ngồi nhá»m dáºy chẳng nói năng gì, Ä‘i theo Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ ra đại sảnh.
Hà nh động úp mở của Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ chẳng những khiến cho Lệnh Hồ Bình rất đỗi hoà i nghi mà cả Lãnh ma cùng Cáp ma cũng ngơ ngác.
Bốn ngưá»i trong đại sảnh Ä‘á»u là Cẩm y há»™ pháp sao lại có việc chỉ cho má»™t mình Tuyệt Tình Ông biết, mà không cho ba vị kia hay? Nếu đây là do sá»± tuyển lá»±a đặc biệt cá»§a Phân đà chúa thì chÃnh hắn phải rước lấy má»i phiá»n não, hay là hắn không muốn tiếp tục là m Phân đà chúa nữa??
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên cưá»i khạch má»™t tiếng nói:
- Lão phu đã coi gã há» Tô chẳng thuáºn mắt chút nà o từ trước mà để gã là m chá»§ phân đà Thái Nguyên nà y… ha ha. Lão phu trở vá» tổng đà sẽ Ä‘iá»u tra kỹ coi lúc ban đầu ngưá»i tiến cá» gã là ai? Chà chà ! Lão phu không tin rằng trong vụ nà y lại có tệ Ä‘oan.
Thú Tâm Ông Lãnh Bắc Äẩu chau mà y nói theo:
- Cha há» Tô còn chưa đáng kể, ngay lão tam cá»§a chúng ta cÅ©ng chẳng ra trò gì. Bất luáºn gã há» Tô có việc báo cáo vá»›i lão, lão cÅ©ng chẳng nên câm miệng má»™t mình ra Ä‘i. Äối vá»›i má»™t tên phân đà chúa nhá» má»n mà để gã cà n rỡ như váºy thì còn ra thể thống gì nữa?
Lệnh Hồ Bình chợt động tâm, chợt nhá»› tá»›i Dạ Tẩu Thiên Há»™ Cao Trung Hán ở trong phòng cuối phÃa sau. Chà ng tá»± nhá»§:
- Phải chăng Dạ Tẩu Thiên Hộ đi mất rồi?
Nhưng chà ng nghÄ© lại thấy sá»± phá»ng Ä‘oán nà y không đứng vững, vì Dạ Tẩu Thiên Há»™ có trốn mất cÅ©ng chẳng là má»™t việc trá»ng đại. Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ đến báo cáo thì đó là trách nhiệm cá»§a hắn, chẳng có lý do gì để Tuyệt Tình lão ma phải quan tâm.
Do đó có thể Ä‘oán ra Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ đã báo cáo má»™t vụ cÆ¡ máºt trá»ng đại.
Việc trá»ng đại đó là việc gì? Nó cÆ¡ máºt đến đâu mà chỉ để cho má»™t mình Tuyệt Tình lão ma hay biết? Sao lại phải dấu ba vị Cẩm y há»™ pháp kia?
Trong tòa đại sảnh bao phá»§ má»™t bầu không khà ngá» vá»±c khó chịu. Ba vị há»™ pháp hai già má»™t trẻ Ä‘á»u nẩy ra tâm sá»± bất đồng. Lẳng lặng ngồi uống rượu. Äá»™t nhiên hai ngá»n đèn dầu treo ở cá»a đại sảnh lấp loáng, má»™t bóng ngưá»i áo xám vá»t và o như chim én, Ä‘em theo luồng gió lạnh.
Ngưá»i nà y hạ xuống như má»™t má»› bông, chẳng phát ra má»™t chút thanh âm nà o.
ChÃnh là Tuyệt Tình lão ma Tân Chiêm Tương.
Tuyệt Tình Ông không nhìn phÃa trong, lại hướng mặt ra ngoà i. Bá»™ mặt xanh lè cá»§a lão lạnh như băng đã lá»™ sát khà coi gá»›m khiếp.
Ngoại trừ Lệnh Hồ Bình, Lãnh ma và Cáp ma lúc nà y vẽ mặt cũng khó coi.
Hai lão chẳng nói ná»a lá»i, nhìn chằm chặp và o mặt Tuyệt Tình lão ma, hiển nhiên để chá» lão nà y lên tiếng trước.
Tuyệt Tình lão ma đứng vững lại nói dằn từng tiếng:
- Bang chúa đến rồi.
Lệnh Hồ Bình bất giác hồi hộp trong lòng. Chà ng đã đoán trúng, vị Long Hổ bang chúa thần bà kia quả nhiên vẫn ở Thái Nguyên chứ chưa bỠđi.
Trái lại, Lãnh ma và Cáp ma nghe Tuyệt Tình lão ma nói váºy vẻ mặt hòa hoãn trở
lại.
Thú Tâm Ông Lãnh Bắc Äầu gáºt đầu nói để mình nghe:
- Thảo nà o… té ra…
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên cất tiếng há»i:
- Y đã đến đây sao lại không và o?
Tuyệt Tình Ông đáp:
- Y bảo có ngưá»i Ä‘ang cùng y chÆ¡i trò bịt mắt bắt dê, y không muốn để đối phương biết y đã tá»›i đây.
Thú Tâm Ông lại há»i:
- Y còn nói gì nữa không?
Tuyệt Tình Ông trầm giá»ng đáp:
- Y bảo chúng ta Ä‘á»u mắc bẫy.
Thiên Sát Ông sá»ng sốt há»i:
- Mắc bẫy ư? Mắc bẫy ai mới được chứ?
Nếu Lệnh Hồ Bình là ngưá»i khác thì lúc nà y chẳng thể trấn tỉnh tâm thần, đã lá»™ vẻ hoang mang thất thố rồi.
Äúng thế, trong tòa phân đà nà y, những nhân váºt đủ tư cách tham dá»± đại để chỉ lèo tèo có mấy ngưá»i. Những ngưá»i hiện diện ngoà i ba lão ma đầu và ba tên Lam y há»™ pháp, trừ phi Lãng Äãng công tá» thì còn ai nữa?
Nhưng Lệnh Hồ Bình lại không nghÄ© thế. Trong đầu óc chà ng chỉ lo má»™t việc là lúc Tuyệt Tình lão ma chạy và o, thái độ không lịch sá»± vá»›i chà ng như váºy má»›i phải.
Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ©, chà ng láºp tức Ä‘oán ra lá»i nói cá»§a Tuyệt Tình Ông tất trá» và o chuyện khác.
Chà ng cho là mình chưa há» bị hiá»m nghi thì tá»™i gì là m kẻ ngu muá»™i, mình lại tá»± sát đâm mình?
Quả nhiên chà ng đã Ä‘oán trúng, Thiên Sát Ông há»i váºy, Tuyệt Tình Ông hắng dặng má»™t tiếng cưá»i lạt đáp:
- Còn mắc bẫy ai nữa? ChÃnh mình lại mắc bẫy mình.
Thú Tâm Ông trợn mắt lên há»i:
- Mình mắc bẫy mình là nghĩa là m sao?
Tuyệt Tình Ông cưá»i lạt đáp:
- Vì chúng ta đã được tin tức hoà n toà n xác thá»±c. Trong nhà từ đưá»ng đó toà n là đệ tá» Cái Bang và má»™t tên Hồ Lô Tẩu, BÃnh Dần kỳ sÄ© cÅ©ng không ở trong đám nà y…
Lão lại hắng dặng nói tiếp:
- Váºy mà chúng ta nghi thần nghi quá»·, cứ do dá»± hoà i không hạ quyết tâm.
Thiên Sát Ông buột miệng nói:
- Äó là …
Lão định nói đó là chủ ý của lão, nhưng lão nghĩ lại có thể khiến đối phương khó chịu nên dừng lại.
Lão liá»n đổi giá»ng:
- Bây giỠmình đi ngay cũng chưa muộn.
Tuyệt Tình Ông lắc đầu đáp:
- Bang chúa đã dặn: đã lỡ cÆ¡ há»™i lần đầu chá» lại má»™t thá»i gian.
Thú Tâm Ông há»i:
- ChỠđến bao gi�
Tuyệt Tình Ông đáp:
- Sau cùng bang chúa bảo: chỠđến lúc trá»i sáng, nếu tình hình không có gì biến đổi thì chúng ta chia thà nh bốn đưá»ng theo phương pháp má»™t đưá»ng sáng ba đưá»ng tối, đến nhà từ đưá»ng rồi theo chá»§ ý cá»§a lão nhi, tức là chặt bảy tám cái đầu cá»§a bá»n khiếu hóa.
Thiên Sát Ông há»i:
- Bang chúa có chỉ thị phân phối nhân thủ như thế nà o không?
Tuyệt Tình Ông đáp:
- Bang chúa chỉ thị: vá» phÃa chÃnh diện do Lệnh Hồ lão đệ hướng dẫn Tô phân đà chúa và những đệ tỠđắc lá»±c trong bang đến tấn công. Phương há»™ pháp, Tiá»n há»™ pháp, Chi há»™ pháp hiệp trợ ba ngưá»i chúng ta chia thà nh ba đưá»ng ngấm ngầm bao vây, chuẩn bị cản trở Thượng Quan Lượng nếu hắn ló mặt ra.
Lệnh Hồ Bình nghe nói tưởng chừng trái tim chùn xuống.
Chà ng không biết BÃnh Dần kỳ sÄ© mưu kế ra sao, giả tá»· vị đại Kỳ SÄ© nà y đã sắp đặt kế hoạch, lão có tÃnh đến Long Hổ bang chúa tiến và o không?
Chà ng đã yêu cầu Tam Ma án binh bất động, chỉ phái ngưá»i Ä‘i thám thÃnh không hạ thá»§. Lúc ban đầu chà ng đã được như nguyện, nhưng bây giá» thì sao?
Sáng sá»›m mai tất xảy trưá»ng huyết chiến, bất luáºn cách nà o cÅ©ng không thể tránh được vì đây là khẩu dụ cá»§a bang chúa, kẻ là m há»™ pháp không ai dám trái lệnh.
BÃnh Dần kỳ sÄ© có tÃnh đến sẽ xảy cuá»™c chiến nà y không?
Lão tÃnh đến rồi thì ứng phó bằng cách nà o?
Lệnh Hồ Bình nóng lòng như lá»a đốt. Chà ng háºn mình chẳng thể chạy đến từ đưá»ng cá»§a Tiết gia để há»i BÃnh Dần kỳ sÄ© cho biết rõ.
Bá»—ng nghe Thiên Sát Ông tá»±a hồ sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nhìn Tuyệt Tình Ông há»i:
- Lần nà y mấy ngưá»i trong tứ Kỳ SÄ© đến Thái Nguyên, bang chúa có Ä‘iá»u tra được không?
Tuyệt Tình Ông đáp:
- Äiá»u tra rõ rồi.
Thiên Sát Ông há»i:
- Äến mấy ngưá»i?
Tuyệt Tình Ông đáp:
- Má»™t ngưá»i.
Thiên Sát Ông vừa kinh ngạc vừa mừng thầm há»i:
- Ủa! Chỉ má»™t mình BÃnh Dần kỳ sÄ© thôi ư? Còn ba bên nữa không đến hay sao?
Tuyệt Tình Ông đáp:
- Nếu không thế thì sao y lại bảo chúng ta mắc lừa?
Lệnh Hồ Bình lại xao xuyến trong lòng.
Long Hổ bang chúa Ä‘iá»u tra rất rõ tình hình bên nhà từ đưá»ng há» Tiết. Vá» Ä‘iểm nà y BÃnh Dần kỳ sÄ© đã biết chưa?
Lệnh Hồ Bình cà ng nghÄ© cà ng lo. Chà ng lại nhá»› tá»›i Dạ Tẩu Thiên Há»™ ở buồng cá»§i phÃa sau. Bây giá» chỉ còn cách tả Dạ Tẩu Thiên Há»™ ra để y vá» cảnh báo, đưa tin đến nhà từ đưá»ng há» Tiết.
Chà ng chưa kịp hà nh động lại một việc bất ngỠxảy ra. Phân đà chúa Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ từ nhà đại sảnh chạy và o nói:
- Dạ Tẩu Thiên Hộ Cao Trung Hán đã đi mất rồi.
Hắn nói câu nà y, vẻ mặt sợ hãi vô cùng. Hắn yên trà nhất định bị Tam ma quở trách, không ngỠba lão thản nhiên như không.
Thú Tâm Ông vẫy tay nói:
- Biết rồi! Phân đà chúa hãy sai hâm rượu và kiếm mấy món ăn đem và o đây.
Thiên Sát Ông và Tuyệt Tình Ông lỠđi như không nghe thấy.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm thở dà i, than thầm:
- Há»ng rồi! Má»i đưá»ng dây Ä‘á»u bị cắt đứt. Chỉ còn cách ngồi chá» cho hết đêm để sáng mai trở Ä‘ao liá»u mạng má»™t tráºn.
Rượu uống nhiá»u rồi, Tam Ma bắt đầu Ä‘iá»u tức dưỡng thần.
Lệnh Hồ Bình cÅ©ng dẹp bá» tạp niệm ngồi tỉnh tá»a, ngầm váºn huyá»n công, tu luyện chân nguyên.
Vì không muốn để lá»™ tin tức sáng sá»›m mai khởi công cuá»™c đại tấn công, nên sau canh hai, Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai vẫn dẫn ngưá»i đến nhà từ đưá»ng cá»§a Tiết gia để thay thế Chi Tam Giải.
Sau má»™t lúc, Chi Tam Giải trở vá» báo cáo bên từ đưá»ng vẫn chẳng có gì thay đổi.
Tam Ma nghe báo cáo rất lấy là m hoan hỉ.
Hết canh ba, Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi lại xuất phát đổi phiên cho Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai.
Trong nhà đại sảnh ngoại trừ bốn vị Cẩm y hộ pháp, cơ hồ chẳng một ai hay sắp có cuộc đại tấn công.
Sang canh năm, trong phân đà đột nhiên biến thà nh náo nhiệt.
Thú Tâm Ông Lãnh Bắc Äẩu má»™t mình Ä‘i ra đầu tiên vì phó thá»§ cá»§a lão là Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi còn ở bên từ đưá»ng. Lão đến ngăn cháºn bá»n đệ tá» Cái Bang rút lui.
Kế tiếp Thiên Sát Ông lão ma đầu, Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai, Tuyệt Tình lão ma dẫn Nhạ Bất Äắc Chi Tam Giải lục tục xuất phát.
Hai lão ma nà y mai phục ở rừng bách hạ bên đưá»ng.
Còn mặt trước dà nh cho Lệnh Hồ Bình thống lỉnh bang đồ đến tấn công.
Tam Ma Ä‘i rồi đến lượt Lệnh Hồ Bình Ä‘iá»u binh khiển tướng.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ Ä‘em ba chục tên bang đồ triệu táºp và o nhà đại sảnh để chá» nghe lệnh Lãng Äãng công tá».
Lệnh Hồ Bình thấy tên nà o cÅ©ng nai nịt gá»n gà ng, lưng Ä‘eo binh khÃ, đằng đằng sát khÃ, không khá»i chau mà y.
Chà ng cÅ©ng biết bá»n nà y võ công chẳng lấy là m gì cao minh nhưng đối vá»›i bá»n đệ tá» tam cấp ở Cái Bang cÅ©ng dư sức.
Äệ tá» Cái Bang chuyên luyện quyá»n cước. Còn vá» binh khà chẳng qua là những cây trượng trúc, côn gá»— mà thôi.
Trượng trúc, côn gá»— thì đối địch vá»›i đại Ä‘ao sắc bén là m sao được? Trước khi trá»i sáng, đêm cà ng tối mò. Nếu khai diá»…n cuá»™c há»—n chiến, thanh bảo kiếm cá»§a Lệnh Hồ Bình chẳng thể chiếu cố được nhiá»u ngưá»i.
Chà ng liá»n quyết định bá»›t được tên nà o hay tên đấy. Lúc giáp chiến chà ng trở lại chân tướng, chẳng còn úy kỵ gì nữa.
Quyết định chá»§ ý rồi, chà ng láºp tức phái hai tên Triệu Kim Tiêu và Thái Tưá»ng Phúc chia nhau Ä‘i theo Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai và Nhạ Bất Äắc rồi nói:
- Hai ngưá»i quen đưá»ng để chúng dẫn độ là đủ rồi.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ ngạc nhiên há»i:
- Hộ tòa chỉ đem hai tên thôi ư?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Cả phân đà chúa nữa.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ nói:
- Cái đó tiểu nhân biết rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Bên đó còn Ä‘iá»u chi Phân đà chúa biết không?
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ đáp:
- Bá»n hóa tá» bên đó cÅ©ng không Ãt hÆ¡n bên mình. Nếu không đưa nhiá»u ngưá»i Ä‘i…
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i:
- Thì là m sao?
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ không dám nói nữa.
|

05-09-2008, 05:55 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 55
Tưởng Thang Hoà nh Cát Hóa Ra Thượng Quan Lượng
Lệnh Hồ Bình hắng dặng má»™t tiếng há»i tiếp:
- Phải chăng đại phân đà chúa tưởng bản tòa là m Cẩm y hộ pháp chỉ có hư danh, thiếu quý vị là không là m được việc gì?
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ cúi đầu xuống, khiếp sợ đáp:
- Tiểu nhân tá»™i tháºt đáng chết.
Lệnh Hồ Bình ngá»ng đầu lên lạnh lùng nói:
- Äi thôi.
PhÃa trước từ đưá»ng cá»§a Tiết gia có má»™t cái ao nhá» nuôi cá. Äại khái con cháu Tiết gia má»—i năm gặp kỳ tế tổ lại dùng ao nà y là m chá»— phóng sinh. Hai bên ao có đưá»ng Ä‘i và o nhà thá».
Cách hai con đưá»ng nà y không xa mấy Ä‘á»u có má»™t khu rừng bách. Cáp ma và Tân ma đã dá»± định mai phục ở trong hai khu rừng bách nà y.
Lệnh Hồ Bình quyết định sau khi tiến và o từ đưá»ng, trước hết dùng thá»§ pháp sét đánh không kịp bưng tai để giải quyết Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ và hai tên bang đồ.
Kế đó chà ng sẽ dùng phép truyá»n âm cho Hồ Lô Tẩu tiết Tam Ma đến cả rồi và định xúm và o đánh lão tá»u quá»·.
Cáp ma và Tân ma mai phục ở hai bên rưng bách khi đó nghe tiếng tất xông và o viện trợ. Chắc lưỡng ma không chạy tá»›i cùng má»™t lúc váºy tên nà o đến trước là phải chết trước.
Chà ng sẽ cùng lão tá»u quá»· hợp lá»±c nhân lúc bất ngỠđả thương ma đầu tá»›i trước cÅ©ng chẳng khó khăn gì.
Tam ma bị hạ một rồi, chỉ còn lại hai lão ma đầu và ba tên Lam y hộ pháp thì không đáng lo nữa.
Hiện giá» chà ng quan tâm hai Ä‘iá»u: má»™t là BÃnh Dần kỳ sÄ© có ra mặt kịp thá»i để gia nháºp chiến cuá»™c không? Hai là lúc ấy Cáp ma và Tà n ma thấy chà ng chỉ dẫn Ä‘i ba ngưá»i có nẩy lòng ngá» vá»±c chăng?
Äiá»u chứ hai không đáng lo mấy vì chà ng bao giá» cÅ©ng lạc quan.
Lãng Äãng công tá» ná»—i danh là kẻ hiếu thắng. Lưỡng ma có thấy chà ng Ä‘em Ä‘i Ãt ngưá»i cÅ©ng cho là chà ng có ý sinh cưá»ng để biểu dương võ công cao.
Nhưng Ä‘iá»u thứ nhất rất quan hệ.
Vì chà ng là m đúng như sá»± tiên liệu cá»§a mình là trừ khỠđược má»™t lão ma đầu má»™t cách thuáºn lợi, nếu BÃnh Dần kỳ sÄ© không đến kịp thá»i thì chà ng và Nhạc lão tá»u quá»· cùng bao nhiêu đệ tá» Cái Bang khó lòng thoát nạn.
Nhưng việc đã đến thế nà y chà ng có lo âu cũng bằng thừa.
Kết quả cuá»™c chiến bất luáºn ai được ai thua, công lá»±c chà ng cÅ©ng vì nó mà mất
hết.
Võ công mất rồi thì dù có bảo toà n được tÃnh mạng cÅ©ng chẳng còn ý nghÄ©a gì
nữa. Äã mất võ công kể như là hết sống rồi.
Chà ng nghĩ tới đây, trong lòng bình tỉnh trở lại.
Lệnh Hồ Bình rút thanh Hà ng Long bảo kiếm ở sau lưng ra, quay lại nhìn bá»n Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ và hai tên bang đồ, ra hiệu tay rồi theo đưá»ng mé tả ao cá tiến vá» phÃa từ đưá»ng.
Chà ng là m bá»™ tháºn trá»ng má»™t mặc để lưỡng ma ở trong tùng bách ngó thấy, má»™t mặt thúc đẩy ba tên ma đồ đừng lùi lại xa quá.
Chà ng đã chuẩn bị chỉ vung một nhát kiếm là giải quyết xong tam ma.
Cá»a lá»›n nhà từ đưá»ng chỉ khép há». Ãnh đèn còn lá»t ra ngoà i, nhưng trong nhà yên lặng như tá» không má»™t tiếng động.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Chẳng lẽ bao nhiêu hóa tá» bên trong Ä‘á»u ngá»§ như chết cả?
Chà ng không rảnh để suy nghÄ©, quay lại vẫy tay má»™t cái ra hiệu cho bá»n Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ theo sát lại gần mình. Chà ng đỠkhà nhảy lên.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ và hai tên bang đồ cũng cầm đao nhảy lên
theo.
Lệnh Hồ Bình đưa mÅ©i kiếm đẩy cá»a mở rá»™ng, khom lưng tiến và o. Mắt trông vá» phÃa trước, tai lắng nghe phÃa sau, chá» ba tên ma đồ bước và o cá»a rồi là vung kiếm má»™t nhát để kết liểu bá»n chúng.
Ba tên ma đầu theo và o, nhưng Lệnh Hồ Bình vẫn chưa vung kiếm lên.
Cá»a lá»›n mở rá»™ng. Má»™t cÆ¡n gió lùa và o. Hai ngá»n đèn dầu treo trên vách, tạt Ä‘i tạt lại cÆ¡ hồ muốt tắt.
Trong chá»›p mắt nà y, Lệnh Hồ Bình đột nhiên phát giác bầu không khà nhà từ đưá»ng có Ä‘iá»u khác lạ.
Ngưá»i thứ hai tiến và o từ đưá»ng là Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ.
Äừng tưởng vị phân đà chúa nà y cặp mắt nhá» như hạt Ä‘áºu mà khinh, nhãn quan hắn sắc bén hÆ¡n ai hết.
Hắn và o cá»a rồi, ngó thấy hai tên đệ tá» Cái Bang ngồi tá»±a và o chân tưá»ng Ä‘ang ngá»§, liá»n bước lẹ tá»›i chuẩn bị vung Ä‘ao đâm má»™t tên.
Hai bên bang đồ nữa thấy phân đà chúa đã ra tay, dĩ nhiên cũng không chịu bỠlỡ cơ hội.
Lúc nà y đôi Ä‘ao Ä‘á»u giÆ¡ lên song song xông tá»›i, cÅ©ng nhắm chém má»™t tên đệ tá» Cái Bang khác.
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i không cản trở chi hết.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ vung đao chém xuống. Mình tên đệ tủ Cái Bang nghiêng đi, cái đầu bị chém ra là m hai.
Nhưng một sự quái dị đã xãy ra.
Cái đầu bị chặt là m đôi sao chẳng thấy óc phá»t ra? Tháºm chà không má»™t giá»t máu
tươi.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ biến sắc. Hắn đứng thộn mặt ra.
Hai tên bang đồ bên kia tình trạng cÅ©ng váºy.
Hai thanh đao, một thanh chém và o trên vai địch nhân, một thanh đâm và o trước ngực đối phương, mà thanh âm phát ra không phải tiếng gãy xương.
Äệ tá» Cái Bang mấy tên bị chém trúng chỉ rách áo, thi thể vẫn giữ còn nguyên vẹn. Những tấm thạch bà n xanh dưới mình há» hiện ra hai vết Ä‘ao.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc tá»±a hồ nhát Ä‘ao vừa rồi chém trúng lưng mình. Äá»™t nhiên hắn nhảy lên la thất thanh:
- Äây là … ngưá»i giả.
Hai tên bang đồ định thần lại la tiếp:
- Äây cÅ©ng là má»™t má»› rÆ¡m buá»™c lại… Äầu chỉ là trái bầu cÅ©. Lệnh Hồ Bình cưá»i thầm lẩm bẩm: - Nếu hai ngưá»i nà y không bằng cá» thì cái đầu cá»§a ba vị nhân huynh sắp lìa khá»i
cổ.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ quay lại ấp úng nói:
- Xin hộ tòa chỉ thị. Vụ nà y…
Lệnh Hồ Bình là m bá»™ sa sầm nét mặt lạnh lùng ngắt lá»i:
- Phóng tÃn hiệu thông tri cho Cáp lão và Tà n lão.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ vá»™i quẹt lá»a chạy ra ngoà i từ đưá»ng, giÆ¡ cao mồi lá»a vạch lên không mấy vòng.
Lát sau bốn bóng ngưá»i lục tục chạy đến. ChÃnh là Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên và Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai, cùng Tuyệt Tình Ông Tân Chiến Tương và Nha Bất Äắc Chi Tam Giải.
Thiên Sát Ông Cáp Minh Niên há»i:
- Äã xẩy ra chuyện gì rồi?
Lệnh Hồ Bình là m bộ tức mình đáp:
- Bản tòa nà o biết là chuyện gì? Vụ nà y phải thỉnh giáo mấy vị Lam y hộ pháp của chúng ta.
Nha Bất Äắc Chi Tam Giải vá»™i nói:
- Ty tòa lúc trông coi ở đây, bá»n hóa tá» Ä‘á»u ở cả trong nà y. Há»™ tòa không tin xin há»i lại Triệu huynh đệ.
Triệu Kim Tiêu gáºt đầu nói theo:
- Äúng thế! Tiểu nhân là m chứng vá» Ä‘iểm nà y, tuyệt không dám nói dối ná»a lá»i trước mặt bốn vị há»™ tòa.
Thiên Sát Ông quay lại há»i Tiá»n Äại Lai:
- Lúc Tiá»n há»™ pháp đổi bạn, trong từ đưá»ng có ngưá»i không?
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äại Lai đáp:
- Phải kêu Phương Vân Phi tá»›i há»i coi. Tô phân đà chúa, phân đà chúa ra mặt sau kêu Phương há»™ pháp, đồng thá»i má»i cả Lãnh lão há»™ pháp và o đây. Bá»n hán tá» chạy trốn sạch cả rồi, bất tất phải canh giữ mặt sau nữa.
Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ dạ má»™t tiếng chạy ra phÃa sau.
Chỉ trong nháy mắt, má»™t mình Hạt Nhãn Phán Quan Tô Quan Tổ má»™t mình chạy vá», sắc mặt đầy vẻ kinh dị vừa thở vừa báo cáo:
- Mặt sau chẳng có ai hết…
Cáp ma cùng Tân ma nghe nói Ä‘á»u giáºt mình.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Thắp hai cây Ä‘uốc để chúng ta ra mặt sau coi. Bản tòa chắc hai vị đó chạy Ä‘i theo dõi hà nh tung bá»n hóa tá» rồi.
Hai bên bang đồ Triệu, Thái dùng hai núi cá» buá»™c lại là m hai cây Ä‘uốc đốt lên chạy ra mặt sau từ đưá»ng.
Mặt sau là má»™t khu đất trống rá»™ng chừng ná»a mẫu, chỉ thấy tre xanh bá» ngá»—n ngang. Mấy ngưá»i Ä‘i qua rồi đến những gò đất mấp mô.
Thú Tâm lão ma và Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi theo dá»± định thì mai phục ở phÃa sau gò đất.
Lệnh Hồ Bình đã Ä‘oán trúng, Thú Tâm Ông dẫn Bạch Cốt Xoa Phương Vân Phi chắc đã nhìn thấy bá»n đệ tá» Cái Bang triệt thoái nên chạy Ä‘i rượt theo rồi.
Trên mặt đất đầy tuyết phá»§ hãy còn rõ nhiá»u vết chân chứng minh đệ tá» Cái Bang đã do mặt sau từ đưá»ng chạy Ä‘i.
Nhưng tình trạng nay chỉ có thể nói là phá»ng Ä‘oán như váºy thôi. Vết chân trên đất tuyết thì đúng rồi, nhưng chưa có gì chứng minh trong đó lẫn vết chân bá»n lão ma.
Cáp ma và Tà n ma tâm tÃnh cá»±c kỳ trầm trá»ng.
Lệnh Hồ Bình dÄ© nhiên đã hiểu nguyên nhân vì kiếm khắp khu phụ cáºn vẫn chưa phát giác ra tiêu ký cá»§a ai hết.
Lão ma truy tung địch nhân sao không để lại một chút ám hiệu nà o?
Lệnh Hồ Bình trong lòng ngấm ngầm khoan khoái vì nguyện vá»ng cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© bước đầu đã thà nh tá»±u. Má»™t tên trong Vô Lượng tam ma lạc lõng rồi.
Nhưng chà ng còn có Ä‘iểm chưa hiểu là chuyến nà y Thú Tâm ma lạc lá»ng có thể do Long Hổ bang chúa gây nên. Tại sao BÃnh Dần kỳ sÄ© lại biết Tam Ma vâng lệnh đến tấn công từ đưá»ng trước khi trá»i sáng?
Nếu Long Hổ bang chúa không có mệnh lệnh mà động thủ và o lúc canh ba, hay không chia thà nh từng tốp thì sẽ ra sao?
Những Ä‘iá»u chà ng chưa hiểu không những chỉ có váºy.
Tá»· như trước đây BÃnh Dần kỳ sÄ© đã nghÄ© má»i phương pháp khiến cho phân đà Long Hổ phái ngưá»i đến thám thÃnh hư thá»±c, mà lại hy vá»ng thám thÃnh cà ng nhiá»u lần cà ng hay có dụng ý gì?
Chà ng muốn được gặp vị đại Kỳ SÄ© kia ngay để há»i cho ra chuyện bà máºt.
Lưỡng ma Ä‘iá»u tra bốn mặt má»™t hồi chẳng thu lượm được kết quả gì mà trá»i sắp sáng, đà nh láºt Ä‘áºt dẫn ngưá»i vá» thà nh.
Hôm sau vẫn chẳng được âm hao gì vỠThú Tâm lão ma. Trong thà nh còn đồn đại một kỳ sự khác.
Số là má»™t khách sạn nhá» bé ở ngoà i cá»a nam, đêm qua và o lúc canh má»™t, đột nhiên bị ngưá»i phóng há»a thiêu rụi. Sau đó có ngưá»i ngó thấy trên bức tưá»ng trÆ¡ mấy chữ “Äại bang chúa chưa đến ngà y táºn sốâ€.
Lệnh Hồ Bình cơ hồ không dám tin.
Nếu đại bang chúa nói đây trá» và o Long Hổ bang chúa thì lá»a nà y chắc chắn BÃnh Dần kỳ sÄ© gây nên. Chẳng lẽ Kỳ SÄ© Bảo lại dùng thá»§ Ä‘oạn nà y đối phó vá»›i địch nhân?
Chà ng không thể tin được, vì thá»§ Ä‘oạn đó vừa là hạ sách vừa ấu trÄ© quá. Má»™t tay cao thá»§ võ lâm dù ngá»§ say cÅ©ng chẳng có lý nà o để cho má»› lá»a đốt chết.
Chà ng quyết định đến há»a trưá»ng coi vì nháºn ra trong vụ nà y nhất định có Ä‘iá»u ngoắt ngéo.
Lệnh Hồ Bình liá»n ngỠý vá»›i Cáp ma và Tân ma ra ngoà i cá»a nam để tra xét hoả trưá»ng xem có ẩn tình gì chăng? DÄ© nhiên lưỡng ma không phản đối. Chúng còn dặn chà ng tiện đưá»ng dò la tin tức Lãnh ma lạc lá»ng nÆ¡i đâu?
Lệnh Hồ Bình hăm hở nháºn lá»i ra khá»i phân đà đi vá» phÃa nam thà nh.
Lá»a tắt rồi nhưng Lệnh Hồ Bình nhÃu cặp lông mà y đứng ngẩn ra má»™t lúc rồi há»i má»™t ngưá»i đứng bên cạnh:
- Chủ nhân khách sạn đây tên gì?
Ngưá»i kia đáp:
- Hỡi Æ¡i, không nên nhắc tá»›i nữa. Tháºt là ngưá»i lương thiện chẳng được báo Ä‘iá»u tá» tế. Y mở cá»a Ä‘iếm đã năm Ä‘á»i, ăn lãi rất Ãt mà cách tiếp đãi tháºt chu đáo. Ngưá»i có tiá»n và o trỠđã đà nh, ngưá»i không tiá»n cÅ©ng và o ở được. Vì thế cách là m ăn không được mau già u. Chẳng ngá» có kẻ bất lương không tha cả hạng hảo nhân nà y…
Lệnh Hồ Bình trong lòng rất khó chịu lại há»i:
- Trần lão bản hiện giỠđi đâu rồi?
Ngưá»i kia lắc đầu đáp:
- Không hiểu! Chắc lão và o là ng nương tá»±a kẻ thân thÃch.
Lệnh Hồ Bình buông tiếng thở dà i, mặt buồn rưá»i rượi ra khá»i há»a trưá»ng.
Chà ng muốn kiếm chá»§ Ä‘iếm tặng cho Ãt tiá»n để vÆ¡i lòng hối háºn. Trong lúc nhất thá»i không tìm được Ä‘iếm chá»§, chà ng đà nh để cÆ¡ há»™i khác sẽ tÃnh.
Lệnh Hồ Bình tÃnh Ä‘i bá»™ má»™t lúc nữa, thấy trá»i hãy còn sá»›m liá»n rẽ vá» phÃa quán trà ở cá»a thà nh.
Trong quán trà rất nhá»™n nhịp, phần đông Ä‘ang nói chuyện vá» vụ phát há»a ở Nghinh Tân khách Ä‘iếm đêm qua.
Lệnh Hồ Bình đão mắt nhìn và o toan tìm má»™t chá»— trống để Ä‘i tá»›i. Ngẫu nhiên mục quang chà ng phát giác ra trong quán có má»™t bá»™ mặt quen thuá»™c. Chà ng nhìn kỹ lại và nháºn ra y là ai, trong lòng không vui chút nà o.
Nguyên ngưá»i nà y chÃnh là Thang Hoà nh Cát mà chà ng đã giúp cho ba trăm lạng và ng để hắn đổi nghá» là m ăn, khá»i phải hòa mình trong đổ trưá»ng nữa.
Lệnh Hồ Bình cà ng nghĩ cà ng cay. Chẳng phải chà ng tiếc mấy trăm lạng bạc, nhưng thấy Thang Hoà nh Cát không có chà tiến thủ nên cũng bực mình.
Từ ngà y len lá»i và o chốn giang hồ, đây là lần đầu tiên chà ng nháºn lầm ngưá»i.
Chà ng không muốn uống trà nữa. Má»™t tên tiểu nhị lại chà o há»i, chà ng khoát tay nói là đến kiếm má»™t ngưá»i, rồi trở gót Ä‘i ra.
Không, Thang Hoà nh Cát lúc nà y đã thấy Lệnh Hồ Bình. Chà ng vừa ra tá»›i cá»a, gã chạy theo lá»›n tiếng hô hoán:
- Công tỠhãy khoan…
Lệnh Hồ Bình dừng ngay bước quay lại là m bá»™ ngắm ngÃa đối phương từ đầu tá»›i gót chân gã rồi giả ý ngạc nghiên la lên:
- Ủa! Té ra là Thang đại gia!
Thang Hoà nh Cát hình như chưa hiểu cách xưng hô trà o phúng cá»§a chà ng. Gã giÆ¡ tay trá» và o phÃa trong nói:
- Má»i công tá» và o bên kia ngồi. Tiểu nhân đã phá»ng Ä‘oán sau khi xảy ra vụ há»a tai nà y thế nà o công tá» cÅ©ng tá»›i, nên đã dà nh má»™t chá»— ngồi cho công tá».
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm ná»—i nóng. Bình sinh chà ng rất ghét kẻ nà o nói ngon nói ngá»t.
Giả tá»· gã bảo ngẫu nhiên gặp chà ng thì còn lượng thứ được. Không ngá» gã lại nói biết chà ng sắp đến đây và chuẩn bị chá»— ngồi cho chà ng, thì dù là đứa con nÃt lên ba cÅ©ng chẳng thể tin được.
Lệnh Hồ Bình quyết định cho gã má»™t bà i há»c liá»n và o ngồi bên bà n trà ở phÃa trong.
Lạ thay trên bà n đã đặt hai bộ đồ uống trà .
Lệnh Hồ Bình cho đây là chuyện trùng hợp. Thang Hoà nh Cát dÄ© nhiên Ä‘ang chá» ngưá»i nà o khác và ngưá»i đó đại khái không tá»›i nữa. Gã chợt động tâm cÆ¡ dùng trưá»ng hợp ngẩu nhiên đễ và nh cạnh chà ng.
Lệnh Hồ Bình tự nhủ:
- Kiểu cách nà y gã dùng để ứng phó vá»›i má»™t vị công tá» nà o khác thì được, song gã lại dùng để đối đãi Lãng Äãng công tá» là nhà hết phước rồi.
Lệnh Hồ Bình vừa ngồi xuống, Thang Hoà nh Cát sai tiểu nhị Ä‘em đồ Ä‘iểm tâm và o má»i má»c rất ân cần. Gã lại há»i chà ng có muốn uống chút rượu chăng?
Lệnh Hồ Bình ráng dẹp lá»a giáºn gáºt đầu đáp:
- Uống chút rượu cũng hay.
Tiểu nhị lại khom lưng há»i:
- Hai vị có lấy món gì nhắm rượu không?
Thang Hoà nh Cát trầm ngâm đáp:
- Muốn lấy một món chỉ sợ các ngươi không là m được.
Tiểu nhị vá»™i há»i:
- Món gì?
Thang Hoà nh Cát nheo mắt nhình Lệnh Hồ Bình đáp:
- Lệnh Hồ công tỠđây không thÃch gà vịt thịt cá mà chỉ ưa món Can ty thang toán.
Lệnh Hồ Bình ngẩn ngưá»i ra. Tuy chà ng đã ăn má»™t bữa cÆ¡m trong nhà gã, nhưng khi đó chà ng không nhắc tá»›i Ä‘iểm nà y, chẳng hiểu tại sao gã lại biết chà ng thÃch món Can Ty thang toán.
Äá»™t nhiên chà ng hiểu ra ngay.
Ngưá»i ngồi đối diện vá»›i chà ng chẳng phải là Thang Hoà nh Cát nà o hết mà chÃnh là nhân váºt chà ng Ä‘ang nóng lòng gặp mặt: BÃnh Dần kỳ sÄ© Thượng Quan Lượng.
Tiểu nhị dạ má»™t tiếng chạy Ä‘i là m thá».
BÃnh Dần kỳ sÄ© biết Lệnh Hồ Bình đã nháºn ra lão, không là m trò nữa, mỉm cưá»i khẽ há»i:
- Ta đoán ngươi tới đây quả nhiên không lầm.
Lệnh Hồ Bình nét mặt không má»™t nụ cưá»i, thanh âm cÅ©ng chẳng chút thân thiện. Chà ng cất giá»ng hững há» há»i:
- Thượng Quan thúc thúc bắt đầu lấy việc đốt nhà ngưá»i ta là m hứng thú từ hồi
nà o?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i hì hì đáp:
- Từ lúc đốt cháy tòa nhà cá»§a bá»n hóa tỠở ngoà i cá»a bắc thà nh.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Ai phụ trách vá» má»› lá»a đó?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Chá»§ ý là cá»§a ta. Ngưá»i phụ trách dÄ© nhiên cÅ©ng là Thượng Quan thúc thúc.
Lệnh Hồ Bình lại há»i:
- Còn má»› lá»a đốt Nghinh Tân khách Ä‘iếm đêm qua thì sao?
BÃnh Dần kỳ sÄ© lại cưá»i đáp:
- Cái đó lại còn phải há»i? DÄ© nhiên cÅ©ng do thúc thúc phụ trách.
Lệnh Hồ Bình giá»ng cay cú:
- Thượng Quan thúc thúc giữ trách nhiệm vá» hai má»› lá»a nà y, lại thẳng thắn thừa nháºn chẳng đổ cho ai khiến A Bình khâm phục vô cùng.
BÃnh Dần kỳ sÄ© cả cưá»i ngắt lá»i:
- Thế má»›i nói dám là m dám nháºn. Kỳ SÄ© ở Kỳ SÄ© Bảo mà phong độ nà y cÅ©ng không có thì còn là m Kỳ SÄ© thế nà o được?
Lệnh Hồ Bình cưá»i lạt nói:
- Thượng Quan thúc thúc lịch sá»± quá rồi. Nếu là Tư Äồ thúc thúc, Tôn thúc thúc hoặc Cao thúc thúc thì chắc không nghÄ© ra được Thượng Quan thúc thúc đã có tuyệt chiêu phóng há»a để thá»§ thắng.
BÃnh Dần kỳ sÄ© vá»— tay cưá»i nói:
- Thằng lõi nà y khéo nịnh quá. Hai má»› lá»a nà y có thể nói là má»™t trong những kiệt tác rất hiếm trong Ä‘á»i Thượng Quan thúc thúc. Tâm huyết cá»§a ta kể ra cÅ©ng không uổng vì còn thằng lõi nà y là bạn tri âm.
Lệnh Hồ Bình cất giá»ng mỉa mai:
- Phải lắm! Hai má»› lá»a đó đáng gá»i là kiệt tác. Má»™t má»› đốt tiêu tòa cổ quán, má»™t má»› khiến cho tổ nghiệp năm Ä‘á»i cá»§a má»™t ngưá»i là m ăn thà nh tháºt ra tro hết.
Chà ng ngá»ng đầu lên chăm chú nhìn BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i:
- Rồi đây Thượng Quan thúc thúc đã dự định là m nên kiệt tác nà o nữa chưa?
BÃnh Dần kỳ sÄ© nổi lên trà ng cưá»i hô hố.
Lệnh Hồ Bình dần dần mất vẻ tá»± nhiên. Chà ng nghe trong tiếng cưá»i cá»§a đối phương phát giác ra tiên cảm vị đại Kỳ SÄ© nà y còn muốn trêu cợt chà ng nữa.
May những ngưá»i trong quán trà cổ há»ng Ä‘á»u lá»›n cả, ngưá»i nà o phóng tứ cÅ©ng mặc, chẳng ai can thiệp. Trái lại nếu pha bình trà ngồi đủng đỉnh nhấm nháp chẳng nói câu gì lại khiến cho kẻ khác chú ý.
BÃnh Dần kỳ sÄ© hết cÆ¡n cưá»i liá»n cúi xuống mặt bà n khẽ há»i:
- Tiểu tá»! Ta há»i ngưá»i: tráºn thá»§y tai ở Tân Nam tuy đã Ä‘i và o quá khứ, nhưng ngưá»i có biết vì tráºn thuá»· tai đó mà bao nhiêu ngưá»i mất nhà không?
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i lại:
- Thúc thúc phóng hai má»› lá»a nà y chẳng lẽ giải quyết được vấn đỠđó chăng?
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu cưá»i đáp:
- Äúng thế! Thưá»ng khi phóng má»™t má»› lá»a giải quyết được rất nhiá»u vấn Ä‘á».
Lệnh Hồ Bình chau mà y không nói nữa.
BÃnh Dần kỳ sÄ© lại cưá»i há»i:
- Tưởng thằng lõi cÅ©ng nháºn ra tòa đạo quán dùng là m trụ sở cho bá»n khiếu hóa ở ngoà i cá»a bắc kiến trúc đã lâu năm, dù không phóng há»a đốt Ä‘i, ngưá»i cÅ©ng không nên tiếp tục ở đó. Vả lại tòa đạo quán đó chiếm má»™t khu đất rá»™ng đến năm mẫu. Thằng lõi thá» nghÄ© coi. Nếu lợi dụng khu đất kia kiến tạo nên những phòng ốc bình thưá»ng thì có thể dung nạp bao nhiêu ngưá»i được chá»— an thân? Bây giá» thằng lõi đã hiểu chưa? Tòa đạo quán chẳng dùng là m gì được. Nếu ngươi cản trở há» phóng há»a thì nhất định há» sinh lòng ngá» vá»±c. Ngươi ở bên tỠý tán thà nh, chỉ nói má»™t câu mà khiến bá»n ma đầu tÃn nhiệm. Món tiện nghi nà y nếu là ngưá»i khác muốn kiếm cÅ©ng không kiếm được.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Còn Nghinh Tân khách điếm ở ngoà i thà nh nà y thì sao? Chẳng lẽ thúc thúc đốt đi cũng vì lý do đó?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp:
- Má»› lá»a đốt Nghinh Tân khách Ä‘iếm, kiến thức cà ng lá»›n hÆ¡n.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Ủa! Phóng há»a cÅ©ng là kiến thức ư? Kiến thức thế nà o?
|
 |
|
| |