 |
|

10-09-2008, 03:54 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
PV-Chương 13
Chiến Tranh Với Nước Tà u
1. Tráºn Bắc Lệ.
2. Äánh Phúc Châu và vây Äà i Loan.
3. Tráºn đồn Chữ và đồn Kép.
4. Tráºn Yên Bạc.
5. Lấy thà nh Lạng Sơn.
6. Thà nh Tuyên Quang bị vây.
7. Mất thà nh Lạng Sơn.
8. Hòa ước Thiên Tân.
1. Tráºn Bắc Lệ.
Tại Bắc Kỳ thì quân Pháp tưởng là việc hòa ước vá»›i nước Tà u đã xong, chỉ còn đợi ngà y quân Tà u rút vá», thì lên thu nháºn lấy thà nh Lạng SÆ¡n, Cao Bằng và Là o Kay. Cứ theo tá» hòa ước cá»§a trung tá Fournier ký ở Thiên Tân, thì và o chừng rằm tháng 5 quân Tà u ở Lạng SÆ¡n, Thất Khê và Cao Bằng phải rút vá». Váºy đến cuối tháng 5, thì thống tướng Millot sai trung tá Dugenne Ä‘em 1000 quân lên thu lại các thà nh ấy. Ngà y mồng má»™t tháng 5 nhuáºn thì quân Pháp lên đến đồn Bắc Lệ. Khi quân Pháp sang sông Thương, thì quân Tà u bắn và o quân Pháp, phải 3 ngưá»i bị thương. ÄÆ°á»£c má»™t chốc bên quân Tà u sai ngưá»i đưa thư nói rằng đã biết có hòa ước, nhưng chưa được lệnh rút quân vá», váºy xin hoãn lại 6 ngà y để đợi lệnh Bắc Kinh. Trung tá Dugenne không chịu; đến quá trưa, trung tá cho ngưá»i đưa thư sang bảo quân Tà u rằng : trong má»™t giá» nữa mà quân Tà u không rút vá» thì quân Pháp cứ việc tiến lên. Äoạn rồi trung tá truyá»n lệnh tiến binh; Ä‘i được má»™t lúc, thì quân Tà u phục hai bên đưá»ng bắn ra. Quân Pháp dà n tráºn đánh nhau đến tối. Sáng ngà y hôm sau, quân Pháp thấy quân Tà u sắp vây cả bốn mặt, bèn rút quân vá» bên nà y sông Thương, để đợi quân cứu viện ở Hà Ná»™i lên. Tráºn ấy quân Pháp bị 28 ngưá»i tá» tráºn, 46 ngưá»i bị thương, còn những phu phen chết không biết bao nhiêu mà kể.
Thống tướng Millot tiếp được tin quân Pháp thua ở Bắc Lệ, liá»n sai thiếu tướng De Négrier Ä‘em 2 đại đội quân bá»™, 2 đội pháo binh và má»™t toán công binh Ä‘i đưá»ng Phá»§ Lạng Thương qua là ng Kép, lên tiếp ứng cho trung tá Dugenne. Khi tiếp được quân cá»§a trung tá rồi, thiếu tướng Millot triệu thiếu tướng De Négrier vá» Hà Ná»™i, để chá» lệnh và quân ở bên Pháp sang.
2. Äánh Phúc Châu và vây Äà i Loan.
ChÃnh phá»§ bên Pháp tiếp được sá»± khai chiến ở Bắc Kỳ, liá»n Ä‘iện truyá»n cho hải quân trung tướng Courbet Ä‘em tà u sang đóng gần thà nh Phúc châu là tỉnh lị Phúc Kiến, và lại cho ông Patenôtre là công sứ Pháp ở Bắc Kinh đòi nước Tà u phải trả 250 triệu tiá»n binh phà vá» việc chiến tranh ở Bắc Kỳ. ChÃnh phá»§ 2 nước thương thuyết mãi, đến ngà y 29 tháng 6, thì chÃnh phá»§ Pháp gá»i tá» tối háºu thư đòi nước Tà u 80 triệu pháºt lăng tiá»n binh phÃ, hạn cho trả là m 10 năm. Äến ngà y mồng ba tháng 7 năm Giáp Thân (1884), thì hải quân trung tướng được lệnh khởi sá»± đánh Phúc châu.
Trung tướng truyá»n lệnh cho các chiến thuyá»n bắn lên các pháo đà i và phá các xưởng là m binh khà ở Phúc Châu, và lại đánh cả chiến thuyá»n cá»§a Tà u đóng ở trong sông Mân Giang. Trung tướng bắn phá ở Phúc Châu rồi Ä‘em binh thuyá»n ra vây đánh đảo Äà i Loan.
Hải quân cá»§a Pháp vây Äà i Loan và các cá»a bể mãi đến tháng 6 năm Ất Dáºu (1885), nước Tà u ký hòa ước rồi, má»›i thôi.
3. Tráºn Äồn ChÅ© và Äồn Kép.
Trong khi hải quân cá»§a Pháp đánh phá ở mặt bể, quân Tà u ở quảng Äông, Quảng Tây kéo sang Bắc Kỳ cà ng ngà y cà ng nhiá»u, mà quân tiếp ứng cá»§a Pháp mãi không thấy sang, đến trung tuần tháng 7, thống tướng Millot bèn cáo bệnh xin vá», giao quyá»n lại cho thiếu tướng Brière de l Isle.
ÄÆ°á»£c Ãt lâu, thiếu tướng Brière de l Isle tiếp được 6 nghìn quân ở Pháp sang, số quân bấy giá» cả thảy được non 2 vạn ngưá»i, thiếu tướng bèn chia ra là m 4 đạo để Ä‘i đánh quân Tà u và quân ta; thiếu tá Servière Ä‘em má»™t đạo quân lên mạn Äông Triá»u; trung tá Donnier Ä‘em má»™t đạo quân theo sông Lục Nam đến đánh đồn ChÅ© và đồn Äầm; trung tá Defoy Ä‘em má»™t đạo quân lên mạn sông Thương; thiếu tá Mibielle và thiếu tướng De Négrier thì đóng đại đồn ở Lạng Thương. Ngà y 20 tháng 8, quân Pháp tiến lên đóng đồn ChÅ©, đồn Bảo Lạc và đồn Kép. Quân Tà u chống lại được má»™t ngà y, mà quân hai bên đánh nhau ở đồn Kép hăng hÆ¡n cả. Quân Tà u chết có đến 2 000 ngưá»i; còn bên quân Pháp thì thiếu tướng De Négrier bị thương ở chân, 27 ngưá»i tá» tráºn và 100 ngưá»i bị thương. Quân Tà u chết hại mất nhiá»u ngưá»i, phải bỠđồn Kép, đồn Bảo Lạc và đồn ChÅ© chạy lui trở vá».
Mạn đông bắc, quân Tà u đã lui, thiếu tướng Brière de l Isle bèn sai đại tá Duchesne Ä‘em 700 quân lên đánh quân Cá» Äen cá»§a Lưu VÄ©nh Phúc ở mạn Tuyên Quang và lại sai trung tá Berger Ä‘em quân lên giữ Thái Nguyên.
4. Tráºn Yên Bạc.
Quân Tà u tuy đã thua ở đồn Chũ và đồn
Kép, nhưng vẫn còn đóng ở địa hạt Lạng SÆ¡n và Quảng Yên. Äến trung tuần tháng 11, quân Tà u lại vỠđóng ở An Châu, thiếu tướng De Négrier Ä‘em quân bá»™ và quân pháo binh Ä‘i theo tả ngạn sông Lục Nam lên đánh quân Tà u ở núi Bóp. Quân Tà u chết đến hÆ¡n 600 ngưá»i, quân Pháp thiệt hại mất 19 ngưá»i tá» tráºn và 65 ngưá»i bị thương.
5. Lấy thà nh Lạng Sơn.
Äầu năm 1885 là quãng tháng 11 năm Giáp Thân, thiếu tướng Brière de l Isle được thăng chức trung tướng và lại tiếp tục được hÆ¡n 1 000 quân ở bên Pháp sang. Qua tháng chạp ta, trung tướng má»™ non 7 000 phu để tải đồ và đem 7 500 quân, chia ra là m 2 đạo để đánh Lạng SÆ¡n. Äạo thứ nhất thì thuá»™c quyá»n thiếu tướng De Négrier, đạo thứ nhì thì thuá»™c quyá»n đại tá Giovanninelle.
Con đưá»ng Ä‘i từ Kép đến Lạng SÆ¡n là đưá»ng hẻm trong núi, mà chá»— nà o cÅ©ng có quân Tà u đóng, cho nên quân Pháp má»›i dùng kế đánh ngang từ đồn ChÅ© đánh lại, để lấy đồn Tuần Muá»™i 176. Thiếu tướng De Négrier trước đã lên đồn Kép, dương thanh thế tiến binh, rồi lẻn vỠđồn ChÅ© Ä‘em quân qua đèo Vân, lấy đồn Äồng SÆ¡n tức là đồn Sung, rồi sang lấy đồn Tuần Muá»™i. Quân Tà u Ä‘ang giữ ở mạn Bắc Lệ, thấy quân Pháp đã chặn mất đưá»ng vá», liá»n rút quân chạy. Thiếu tướng De Négrier Ä‘em quân đánh trà n lên đến Lạng SÆ¡n, trưa hôm 29 tháng chạp thì lấy được thà nh. Äánh từ ngà y 25 đến 29 tháng chạp, quân Pháp thiệt mất 40 ngưá»i tá» tráºn và 22 ngưá»i bị thương.
Lấy xong thà nh Lạng SÆ¡n, quân Pháp nghỉ ngÆ¡i mấy ngà y, rồi lại tiến lên đánh Äồng Äăng. Quân Tà u chạy phân là m hai ngả : má»™t ngả chạy lên Thất khê, má»™t ngả chạy lên ải Nam Quan vá» Tà u. Äến ngà y mồng 8 tháng giêng năm Ất Dáºu (1885), thì thiếu tướng De Négrier lên đến cá»a Nam Quan, truyá»n phá ải quan, rồi trở vá» giữ Lạng SÆ¡n.
6. Thà nh Tuyên Quang bị vây.
Khi quân Pháp Ä‘i đánh mặt Lạng SÆ¡n, thì quân Tà u và quân Cá» Äen ở mạn sông Hồng Hà và sông Lô Giang lại kéo vỠđánh Tuyên Quang. Bấy giá» quân Pháp ở trong thà nh cả thảy độ hÆ¡n 600 ngưá»i, thuá»™c quyá»n thiếu tá Dominé. Từ đầu tháng mưá»i năm Giáp Thân (1884), quân Cá» Äen cá»§a Lưu VÄ©nh Phúc đã kéo vỠđóng ở gần phá»§ Yên Bình và phá»§ Äoan Hùng. Äến tháng 11 thì quân Tà u giữ các chá»— hiểm yếu, để chặn đưá»ng không cho quân Pháp ở trung châu lên tiếp ứng, rồi Lưu VÄ©nh Phúc Ä‘em quân lên đánh thà nh Tuyên Quang; đánh mãi đến 15 tháng chạp má»›i vây được thà nh. Quân Cá» Äen dùng đủ kế dể phá thà nh, mà quân Pháp ở trong thà nh cÅ©ng cố hết sức để chống giữ.
Lúc ấy quân Pháp đã lấy được thà nh Lạng SÆ¡n rồi, trung tướng Brière de l Isle liá»n để thiếu tướng De Négrier ở lại giữ thà nh, đến ngà y mồng 2 tết Ä‘em quân Ä‘i đưá»ng đồn ChÅ© vá» Hà Ná»™i, rồi láºp tức lên cứu Tuyên Quang. Ngà y 13 tháng giêng năm Ất Dáºu thì lên đến Äoan Hùng rồi sang sông Chảy. Quân Tà u và quân Pháp giao chiến từ đó cho đến ngà y 16, má»›i giải được vây. Tráºn ấy quân hai bên thiệt hại cÅ©ng nhiá»u, nhưng quân Tà u không địch được quân Pháp, phải vá»™i và ng giải vây mà rút lên mạn ngược.
7. Mất thà nh Lạng Sơn.
Thà nh Tuyên Quang vừa giải vây xong, thì ở Lạng Sơn lại khởi sự giao chiến. Quân Tà u tuy đã thua phải bỠthà nh Lạng Sơn, nhưng quan đỠđốc Quảng Tây là Phùng TỠTà i vẫn đóng đại đồn ở Long Châu, chực sang đánh lấy lại Lạng Sơn.
Ngà y mồng 6 tháng 2 năm Ất Dáºu (1885), quân Tà u sang đánh Äồng Äăng, thiếu tướng De Négrier Ä‘em quân lên cứu, rồi chá»±c đánh sang Long Châu. Quân Pháp đánh trong 2 ngà y, chết hại mất non 200 ngưá»i. Äến mồng 8, thiếu tướng rút quân vá» Lạng SÆ¡n, còn những ngưá»i bị thương thì Ä‘em vỠđồn ChÅ©. Quân Pháp đóng ở Lạng SÆ¡n bấy giá» có 35 000 ngưá»i.
Ngà y 13 thì quân Tà u trà n sang đánh Kỳ Lừa, thiếu tướng De Négrier bị thương nặng, phải giao quyá»n lại cho trung tá Herbinger để chống vá»›i quân địch. Nhưng bấy giá» quân Tà u sang đông quá, trung tá phải bá» thà nh Lạng SÆ¡n rút vá» Tuần Muá»™i, rồi vỠđồn ChÅ© và đồn Kép.
Trung tướng Brière de l Isle tiếp được tin bại tráºn ở Lạng SÆ¡n, liá»n Ä‘iện cho chÃnh phá»§ Pháp để xin tiếp quân sang cứu viện, và láºp tức Ä‘i tà u lên đồn ChÅ© để phòng sá»± chống giữ.
Quân Tà u lấy được Lạng SÆ¡n rồi chia quân giữ các chá»— hiểm yếu, chứ không dám Ä‘uổi xa. Còn ở mạn sông Hồng Hà , thì quân Cá» Äen và quân cá»§a các quan cá»±u thần thì vỠđánh phá ở mạn gần Hưng Hóa và Lâm Thao.
8. Hòa Ước Thiên Tân.
Bên Pháp tiếp được Ä‘iện tÃn cá»§a trung tướng Brière de l Isle đánh vá» nói quân Pháp phải bá» thà nh Lạng SÆ¡n, thì lòng ngưá»i náo động cả lên. Thá»§ tướng Jules Ferry phải từ chức. ChÃnh phá»§ Pháp thấy sá»± chiến tranh không lợi bèn ký tá» giao ước đình chiến vá»›i nước Tà u. Rồi má»™t mặt thì truyá»n lệnh cho sứ thần nước Pháp ở Bắc Kinh là ông Patenôtre láºp tá» hòa ước vá»›i chÃnh phá»§ Tà u; má»™t mặt thì cho quân sang tiếp ứng Bắc Kỳ và sai trung tướng Roussel de Courcy là m Thống đốc quân dân sá»± vụ, trung tướng Warnel là m tham mưu tổng trưởng, cùng vá»›i thiếu tướng Jamont và thiếu tướng Prudhomme Ä‘em hai sư Ä‘oà n sang Bắc Kỳ.
ChÃnh phá»§ Tà u thấy chiến tranh không có lợi, bèn thuáºn ký tá» hòa ước, và láºp tức sai quan sang Hà Ná»™i truyá»n lệnh cho quân Tà u phải rút vá». Ngà y 27 tháng 4 năm Ất Dáºu (1883) là năm Quang Tá»± thứ 11, ông Patenôtre và ông Lý Hồng Chương ký tá» hòa ước, đại lược nói rằng nước Tà u nháºn cuá»™c bảo há»™ cá»§a nước Pháp ở nước Việt Nam, và lại hòa thuáºn buôn bán như cÅ©. Nước Pháp thì trả lại các chá»— mà hải quân đã chiếm giữ ở mặt bể, và thuáºn bá» cái khoản tiá»n binh phà không đòi nữa. Ngà y hôm quan hai nước ký tá» hòa ước ở Thiên Tân, thì hải quân trung tướng Courbet phải bệnh mất ở gần đảo Äà i Loan. Hải quân cá»§a Pháp cÅ©ng chiếu theo Ä‘iá»u ước mà rút quân vá».
|

10-09-2008, 03:55 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
PV-Chương 14
Loạn ở Trung Kỳ
1. Thống tướng De Courcy và o Huế.
2. Triá»u đình chạy ra Quảng Trị.
3. Nguyá»…n Văn Tưá»ng ra thú.
4. Xa giá các bà Thái háºu vá» Khiêm Lăng.
5. Quân Cần vương.
6. Vua Äồng Khánh.
7. Thống tướng De Courcy phải triệt vá».
8. Vua Hà m Nghi ở Quảng Bình.
9. Ông Paul Bert.
10. Láºp Tổng đốc Toà n Quyá»n.
1. Thống Tướng De Courcy và o Huế.
Việc đánh nhau vá»›i Tà u xong, thì tức là cuá»™c bảo há»™ ở nước Nam thà nh. Nhưng ở các nÆ¡i, những quan cÅ© ta còn chống nhau vá»›i quân Pháp, mà ở Huế thì Nguyá»…n Văn Tưá»ng và Tôn Thất Thuyết chuyên chế đủ má»i đưá»ng.
Tháng 9 năm Giáp Thân (1885), hai ông ấy Ä‘em ông Dục Äức giam và o nhà tối, không cho ăn uống để chết đói, đổ tá»™i cho là thông mưu vá»›i giặc. Hai ông ấy lại má»™ quân táºp lÃnh và láºp đồn Tân Sở ở gần Cam Lá»™ thuá»™c tỉnh Quảng Trị, Ä‘em đồ báu ngá»c và ng bạc ra đấy, phòng khi có việc gì thì Ä‘em quân ra đó để chống nhau vá»›i quân Pháp. CÅ©ng vì các ông ấy có ý muốn kháng cá»±, cho nên quân Pháp đã chiếm giữ Mang Cá ở thà nh Huế và lại bắt bá» súng đại bác ở trên thà nh Ä‘i.
Ngà y 18 tháng 4 năm Ất Dáºu (1885), thống tướng De Courcy sang tá»›i Bắc kỳ. Bấy giá» sá»± hòa ước vá»›i Tà u đã xong, bởi váºy thống tướng má»›i định và o Huế bắt Triá»u đình ta phải chịu quyá»n bảo há»™. Thống tướng đến Hà Ná»™i đã nói chuyện vá»›i các ngưá»i Pháp và những ngưá»i Nam ra là m quan vá»›i Pháp, đã biết tình hình ở trong Huế là thế nà o. Äến ngà y 19 tháng 5 thì thống tướng Ä‘em non 500 quân Ä‘i tà u và o Huế. Triá»u đình cá» hai quan đại thần theo viên Khâm sứ Pháp là ông De Champeaux ra đón thống tướng ở cá»a Thuáºn An. Sáng hôm sau, thống tướng cho đòi hai quan phụ chÃnh sang bên Khâm sứ để định việc và o yết kiến vua Hà m Nghi.
Hai ông ấy lúc bấy giá» còn Ä‘ang lừng lẫy, việc Triá»u chÃnh ở trong tay mình cả, mà thấy thống tướng là m sá»± đưá»ng đột như thế, cÅ©ng đã tức giáºn lắm, lại cứ như lá»i mấy ông quan cá»±u thần nói chuyện, thì ông Thuyết là quan văn là m tướng võ, nhưng hình dáng thì không được thanh tú : đầu thì trá»c, ngưá»i thì béo mà đen, cách Ä‘i đứng thì không được chững chạc, sá»± giao thiệp và đối đáp thì không sà nh. Xưa nay thì chỉ lấy quyá»n thế mà đè nén ngưá»i ta, hÆ¡i má»™t tà thì lấy sá»± chém giết là m oai. Äến khi phải ra theo lá»… bang giao mà đối vá»›i má»™t ngưá»i tướng ngoại quốc như ông De Courcy thì trong bụng khiếp sợ không biết ra thế nà o.
Ông Tưá»ng thì là má»™t tay giao thiệp giá»i, lại có nhiá»u mưu cÆ¡ và tà i nghỠứng biến, cho nên lúc ấy chỉ có má»™t mình ông Tưá»ng sang ra mắt quan thống tướng De Courcy mà thôi, còn ông Thuyết thì cáo bệnh không sang. Thống tướng thấy váºy, bảo Ä‘au cÅ©ng phải khiêng sang.
Tôn Thất Thuyết thấy quan Pháp ra oai như thế, phần thì tức giáºn, phần thì sợ, lại nhân lúc bấy giá» má»›i có Ä‘iá»m động đất, má»›i nghÄ© bụng rằng đấy là điá»m trá»i xuôi khiến bèn quyết ý sá»a soạn để đánh nhau.
Thống tướng De Courcy định đến hôm và o Ä‘iện yết kiến vua Hà m Nghi, thì phải mở cá»a chÃnh, không những chỉ để quan nước Pháp Ä‘i mà thôi, nhưng lại phải để cả quân lÃnh cùng Ä‘i và o cá»a ấy. Triá»u đình thấy Ä‘iá»u ấy trái vá»›i quốc lá»…, xin để thống tướng Ä‘i cá»a giữa, theo như sứ Tà u ngà y trước, còn quân lÃnh thì xin Ä‘i cá»a hai bên, thống tướng nhất định không chịu.
2. Triá»u đình chạy ra Quảng Trị.
Trưa hôm 22 các quan ở CÆ¡ Máºt Viện sang Khâm sứ xin và o bà n định cho xong việc Ä‘i cá»a chÃnh, cá»a bên, nhưng thống tướng De Courcy không tiếp. Bà Từ Dụ Thái Háºu sai quan Ä‘em đồ lá»… váºt sang tặng thống tướng, thống tướng cÅ©ng khước Ä‘i không nháºn.
Các quan thấy thống tướng là m dữ dá»™i như váºy, Ä‘á»u ngÆ¡ ngác không hiểu ra ý tứ gì mà khinh mạn Triá»u đình đến như thế. Tôn Thất Thuyết cà ng thấy thế cà ng lấy là m tức giáºn, thôi thì sống chết cÅ©ng liá»u má»™t tráºn, há»a may trá»i có giúp kẻ yếu hèn gì chăng? Ấy là lúc tướng sÄ© lúc bấy giá» ai cÅ©ng tưởng như thế, cho đến má»›i định đến ná»a đêm khởi sá»± phát súng bắn sang Khâm sứ và đánh trại lÃnh cá»§a Pháp ở Mang Cá.
Chiá»u hôm ấy thống tướng là m tiệc đãi các quan Pháp. Tiệc vừa tan xong, thì súng ở trong thà nh nổ ra đùng đùng, rồi những nhà ở chung quanh dinh Khâm sứ cháy, lá»a đỠrá»±c trá»i. Quân Pháp thấy bất thình lình ná»a đêm quân ta đánh phá như váºy, chưa biết ra thế nà o, chỉ yên lặng mà chống giữ. Äến sáng ngà y 23 má»›i tiến lên đánh, thì quân ta thua chạy177. Nguyá»…n Văn Tưá»ng cho ngưá»i và o Ä‘iện tâu xin rước vua và các bà Thái Háºu tạm lánh lên Khiêm Lăng 178. Khi xa giá ra gần đến cá»a hữu thì gặp Nguyá»…n Văn Tưá»ng đã chá»±c sẵn để Ä‘i há»™ giá, nhưng lệnh truyá»n cho Nguyá»…n Văn Tưá»ng ở lại để thu xếp má»i việc. Nguyá»…n Văn Tưá»ng vâng lệnh trở lại. Xa giá Ä‘i qua là ng Kim Long, lên đến chùa Thiên Mụ, thì Tôn Thất Thuyết Ä‘em quân chạy đến truyá»n rước xa giá quay trở vá» Trưá»ng Thi 179.
Lúc bấy giá» vương tôn công tá», ngưá»i Ä‘i ngá»±a, kẻ Ä‘i chân, dân gian thì trẻ cõng già , đà n bà dắt trẻ con, ai nấy chạy hốt hoảng tìm đưá»ng tránh cho khá»i chá»— binh Ä‘ao.
Xa giá đến Trưá»ng Thi và o nghỉ được má»™t lát, thì Tôn Thất Thuyết lại giục lên đưá»ng, nói rằng quân Pháp đã sắp Ä‘uổi tá»›i. Tối ngà y 23, xa giá và o nghỉ nhà má»™t ngưá»i bá há»™, sáng ngà y 24 ra Ä‘i, đến tối má»›i tá»›i thà nh Quảng Trị. Quan tuần phá»§ Trương Quang Äản 180 ra rước xa giá và o Hà nh cung và đặt quân lÃnh để phòng giữ.
Tráºn đánh nhau ở Huế, quân Pháp mất 16 ngưá»i và 80 ngưá»i bị thương. Sách tây chép rằng quân ta chết đến và i nghìn ngưá»i, còn bao nhiêu khà giá»›i lương thá»±c và hÆ¡n má»™t triệu tiá»n cá»§a Ä‘á»u mất cả.
3. Nguyá»…n Văn Tưá»ng ra thú.
Tại Huế, cả buổi sáng hôm 23, quân Pháp chiếm lấy thà nh trì và giữ gìn các nÆ¡i. Còn quan ta, ngưá»i thì Ä‘i theo xa giá, ngưá»i thì ẩn nấp má»™t nÆ¡i, chưa biết thế nà o, chưa ai dám ra. Äến trưa hôm ấy, Nguyá»…n Văn Tưá»ng và o ăn cÆ¡m nhà ông giám mục Caspard, rồi nhỠông ấy đưa ra thú vá»›i thống tướng De Courcy. Thống tướng cho Nguyá»…n Văn Tưá»ng ra ở Thương bạc viện, giao cho đại úy Schmitz và má»™t toán lÃnh Pháp phải coi giữ, và hẹn cho trong hai tháng phải là m thế nà o cho yên má»i việc.
4. Xa giá các bà thái háºu vá» Khiêm Lăng.
Nguyá»…n Văn Tưá»ng viết sá»› ra Quảng Trị xin rước xa giá trở vá» Kinh để cho yên lòng ngưá»i. Nhưng lúc ấy vua Hà m Nghi và tam cung là bà Từ Dụ Thái hoà ng thái háºu, mẹ đức Dá»±c Tông, bà Hoà ng thái háºu là vợ đức Dá»±c Tông và mẹ nuôi vua Dục Äức, bà Hoà ng thái phi là vợ thứ đức Dá»±c Tông và mẹ nuôi vua Kiến Phúc, bị Tôn Thất Thuyết gìn giữ, sá»› cá»§a Nguyá»…n Văn Tưá»ng gá»i ra vấn an, ông ấy Ä‘em giấu Ä‘i không cho vua biết. Ai cÅ©ng muốn xin rước xa giá lên Tân Sở, để lo liệu sá»± khôi phục. Äức Từ Dụ và hai bà Thái háºu nhất định không chịu Ä‘i.
Ngà y 27, Tôn Thất Thuyết nghe tin có tà u Pháp sắp đến, bèn xin tam cung ở lại Quảng Trị và xin rước vua lên Tân Sở. Khi sắp Ä‘i, vua Hà m Nghi và o lạy ba bà Thái háºu : tình ly biệt, ná»—i sầu thảm, kể sao cho xiết ! Vua Ä‘i khá»i độ má»™t giỠđồng hồ, thì bá»n ná»™i giám Ä‘á»u trở lại nói rằng Tôn Thất Thuyết không cho Ä‘i. Äến ngà y 28, thì tam cung má»›i tiếp được tin cá»§a Nguyá»…n Văn Tưá»ng ra nói xin rước xa giá trở vá» Huế, má»i việc đã thu xếp xong rồi. Bà Từ Dụ cho ngưá»i Ä‘i rước vua trở lại để cùng vá» Huế, nhưng tìm mãi không biết vua ở đâu, chỉ tiếp được thư cá»§a Tôn Thất Thuyết gá»i vá» nói Nguyá»…n Văn Tưá»ng phản trắc ná» kia, xin đừng có nghe. Nguá»i bà n Ä‘i, kẻ bà n lại, ai nấy phân vân chưa biết ra thế nà o. Ngà y 30 lại tiếp được sá»› cá»§a Nguyá»…n Văn Tưá»ng ra giục xa giá trở vá». Äức Từ Dụ má»›i quyết ý vá» Kinh, định ngà y mồng 4 thì lên đưá»ng, sai quan tuần phá»§ Trương Quang Äản Ä‘em quân Ä‘i há»™ giá. Äến chiá»u tối ngà y mồng 5, xa giá các bà Thái háºu vỠđến Khiêm cung. Nguyá»…n Văn Tưá»ng dâng sá»› lên thỉnh an và kể tình má»i việc.
Trong khi vua còn Ä‘i vắng, thống tướng De Courcy đặt ông Thá» Xuân lên là m giám quốc, giao quyá»n binh bá»™ thượng thư cho viên Khâm sứ De Champeaux, để bãi việc binh lÃnh cá»§a ta Ä‘i, và gá»i quan kinh lược ở Bắc kỳ là Nguyá»…n Hữu Äá»™ và quan Tổng đốc Nam Äịnh là Phan Äình Bình vá» cùng vá»›i Nguyá»…n Văn Tưá»ng coi việc cÆ¡ máºt. Vì hai ông ấy ở Bắc Kỳ đã hiểu má»i việc và đã biết theo chÃnh sách cá»§a bảo há»™, cho nên thống tướng Ä‘em vỠđể thu xếp má»i việc cho chóng xong. Nguyá»…n Văn Tưá»ng và Nguyá»…n Hữu Äá»™ không hợp ý nhau, Nguyá»…n Hữu Äá»™ lại trở ra Bắc Kỳ.
5. Quân Cần Vương.
Tôn Thất Thuyết ở Quảng Bình là m hịch cần vương truyá»n Ä‘i các nÆ¡i, bởi váºy chỉ trừ những chá»— chung quanh Kinh thà nh ra, còn tá»± Bình Thuáºn trở ra cho đến Nghệ An, Thanh Hóa, chá»— nà o sÄ© dân cÅ©ng nổi lên, đổ cho dân bên đạo gây thà nh mối loạn, rồi đến đốt phá những là ng có đạo. Sách tây chép rằng từ đầu tháng 6 cho đến cuối tháng 8, dân bên đạo phải 8 ông cố và hÆ¡n 2 vạn ngưá»i bị giết.
Thống tướng De Courcy thấy chá»— nà o cÅ©ng có loạn cả, bèn trở ra Bắc Kỳ, há»™i các tướng lại để bà n sá»± đánh dẹp. Thống tướng đỉnh sai đại tá Pernot Ä‘em 1 500 quân ở Huế ra Ä‘uổi Tôn Thất Thuyết, lại sai thiếu tướng De Négrier Ä‘em má»™t đạo quân Ä‘i từ Thanh Hóa dánh và o. Nhưng chÃnh phá»§ ở Paris Ä‘iện sang không cho thống tướng khởi sá»± dùng đại binh, và lại nhân lúc bấy giỠở Bắc Kỳ và Trung Kỳ có bệnh dịch tả, quân Pháp chết hại đến ba bốn nghìn ngưá»i, bởi váºy cho nên việc dùng binh phải đình lại.
Tại Huế thì mãi không ai biết vua Hà m Nghi ở đâu. Triá»u đình thì má»—i ngà y má»™t rối, việc láºp vua má»›i thì tuy rằng đã định rồi, nhưng còn lôi thôi chưa xong.
Äến ngà y 27 tháng 7, vừa hết hạn 2 tháng cá»§a thống tướng De Courcy hẹn cho Nguyá»…n Văn Tưá»ng, vả bấy giỠở Bắc Kỳ lại có nhiá»u ngưá»i ghét Nguyá»…n Văn Tưá»ng xin thống tướng Ä‘em trị tá»™i. Bởi váºy sang ngà y 28 thống tướng bắt quan nguyên Phụ chÃnh Nguyá»…n Văn Tưá»ng, quan Há»™ bá»™ thượng thư Phạm Tháºn Duáºt và Tôn Thất ÄÃnh là thân sinh ra Tôn Thất Thuyết, Ä‘em đà y ra Côn Lôn. Phạm Tháºn Duáºt Ä‘ang Ä‘i tà u thì mất, phải ném xuống bể. Nguyá»…n Văn Tưá»ng thì sau lại phải đà y ra hải đảo Tahiti ở Thái Bình Dương, được Ãt lâu cÅ©ng mất, cho Ä‘em xác vá» chôn ở quê nhà .
6. Vua Äồng Khánh.
Thống tướng De Courcy đà y bá»n Nguyá»…n Văn Tưá»ng Ä‘i rồi, Ä‘em Nguyá»…n Hữu Äá»™ vá» cùng vá»›i Phan Äình Bình coi việc triá»u chÃnh, sai Nguyá»…n Trá»ng Hợp ra quyá»n kinh lược ở Bắc Kỳ. Thống tướng lại sai ông De Champeaux lên Khiêm cung yết kiến đức Từ Dụ xin láºp ông Chánh Mông là Kiên giang quáºn công lên là m vua.
Ngà y mồng 6 tháng 8, ông Chánh Mông phải thân hà nh sang bên Khâm sứ là m lá»… thụ phong, rồi là m lá»… tấn tôn, đặt niên hiệu là Äồng Khánh.
Vua Äồng Khánh tÃnh hiá»n là nh, hay trang sức và cÅ©ng muốn duy tân, ở rất được lòng ngưá»i Pháp; đình thần thì nhiá»u ngưá»i đã biết theo chÃnh sách cá»§a bảo há»™ cho nên má»i việc trong Triá»u Ä‘á»u được yên ổn. Nhưng vua Hà m Nghi còn ở mạn Quảng Bình, kéo cá» nghÄ©a để chống nhau vá»›i quân Pháp, truyá»n hịch cần vương để mong đưá»ng khôi phục. Lúc bấy giá», lòng ngưá»i còn tưởng nhá»› chúa cÅ©, cho nên từ tỉnh Bình Thuáºn trở ra, chá»— nà o cÅ©ng có ngưá»i nổi lên đánh phá để toan bá» khôi phục.
Tại Quảng Nam thì bá»n thân hà o láºp ra NghÄ©a há»™i có quan sÆ¡n phòng sứ là Trần Văn Dá»± là m chá»§, rồi những tỉnh Phú Yên, Bình Äịnh, Bình Thuáºn Ä‘á»u noi theo mà nổi lên. Tại Quảng Trị có các ông Trương Äình Há»™i, Nguyá»…n Tá»± Như, ở Quảng Bình có quan nguyên tri phá»§ là Nguyá»…n Phạm Tuân, ở Hà TÄ©nh có cáºu ấm Lê Ninh 181; ở Nghệ An có ông nghè Nguyá»…n Xuân Ôn vÃ
quan sÆ¡n phòng sứ Lê Doãn Nhạ; ở Thanh Hóa có Hà Văn Mao, v.v.. Những ngưá»i ấy Ä‘á»u xướng lên việc cần vương. Ä‘em quân Ä‘i hoặc chiếm giữ tỉnh thà nh, hoặc đánh lấy các phá»§ huyện, và đốt phá những là ng có đạo. Tại ngoà i Bắc thì các quan cá»±u thần là quan đỠđốc Tạ hiện, quan tán tương Nguyá»…n Thiện Thuáºt tụ há»p ở Bãi Sáºy, rồi Ä‘i đánh phá ở mạn trung châu, còn ở mạn thượng du, thì ở chá»— nà o cÅ©ng có quân giặc Tà u quấy nhiá»…u. Bởi váºy quân Pháp phải chia binh ra chống giữ các nÆ¡i.
7. Thống tướng De Cource phải triệt vá».
Thống tướng De Courcy thấy ở ngoà i Bắc có lắm việc, bên để thiếu tướng Prudhomme ở lại Huế, rồi ra Hà Ná»™i kinh lý má»i việc. Nhưng vì thống tướng tÃnh khắc khổ và đa nghi, cho nên công việc cà ng ngà y cà ng khó thêm. Tại Pháp thì có nhiá»u ngưá»i không muốn giữ đất Bắc Kỳ, có ý muốn bãi binh. Bởi váºy đến cuối năm 1885 là năm Ất Dáºu, thá»§ tướng nước Pháp là ông Brisson xin nghị viện thuáºn cho lấy ra 75 triệu pháºt lăng để chi tiêu vá» việc Bắc Kỳ. Nghị viện đặt há»™i đồng để xét việc ấy. Há»™i đồng định rút quân vá» và chỉ cho 18 triệu pháºt lăng mà thôi. Äến khi đầu phiếu thì đảng theo chÃnh phá»§ được 274 phiếu, và đảng phản đối vá»›i chÃnh phá»§ được 270, nghÄ©a là đảng muốn giữ đất Bắc Kỳ chỉ hÆ¡n có 4 phiếu. Thá»§ tướng Brisson thấy trong nghị viện có nhiá»u ngưá»i không hợp ý mình bèn xin từ chức.
Ông Freycinet lên là m thá»§ tướng, thấy thống tướng De Courcy ở bên nước Nam là m lắm việc lôi thôi, bèn Ä‘iện sang triệt vá» Pháp, giao binh quyá»n lại cho trung tướng Warnel, và sai ông Paul Bert là quan văn sang sung chức thống đốc, để kinh lý má»i việc ở nước Nam.
8. Vua Hà m Nghi ở Quảng Bình.
Bấy giá» tuy ở Huế đã láºp vua Äồng Khánh rồi, nhưng đảng cá»±u thần còn có nhiá»u ngưá»i theo phò vua Hà m Nghi, quyết chà chống lại vá»›i quân Pháp. Quan Pháp bèn sai đại tá Chaumont Ä‘em quân ra đóng ở thà nh Quảng Bình, để chặn đưá»ng không cho đảng Tôn Thất Thuyết thông vá»›i Bắc Kỳ. Nhưng ở mạn Thanh Hóa, Nghệ An, bá»n văn thân đánh phá rất dữ. Äại tá Chaumont bèn để đại tá Grégoire ở lại giữ thà nh Quảng Bình, rồi trở vá» Äà Nẵng lấy thêm binh và tà u chiến Ä‘em ra đóng ở thà nh Nghệ An, chia quân Ä‘i tuần tiá»…u các nÆ¡i.
Tôn Thất Thuyết thấy thế không chống nổi quân Pháp bèn bá» vua Hà m Nghi ở lại đồn Vé, thuá»™c huyện Tuyên Hóa (tên cÅ© là Qui Hợp Châu) tỉnh Quảng Bình, rồi cùng vá»›i đỠđốc Trần Xuân Soạn Ä‘i đưá»ng thượng đạo, nói rằng sang cầu cứu bên Tà u 182.
Vua Hà m Nghi bấy giá» phải ẩn nấp ở vùng huyện Tuyên Hóa có các con Tôn Thất Thuyết là Tôn Thất Äạm và Tôn Thất Thiệp cùng vá»›i đỠđốc Lê Trá»±c và Nguyá»…n Phạm Tuân183, hết sức giữ gìn và đem quân Ä‘i đánh phá ở mạn Quảng Bình và Hà TÄ©nh.
Tháng giêng năm BÃnh Tuất (1886), trung tá Mignot Ä‘em quân ở Bắc kỳ và o Nghệ An, rồi chia là m hai đạo : má»™t đạo thì thiếu tá Pelletier Ä‘em lÃnh táºp theo sông Ngà n sâu và o mạn Tuyên Hóa; má»™t đạo thì trung tá Mignot tá»± Ä‘em quân Ä‘i đưá»ng quan lá»™ và o giữ thà nh Hà TÄ©nh, rồi và o đóng ở sông Gianh.
Tại Huế lại sai trung tá Metzniger Ä‘em má»™t toán quân ra tiếp ứng các đạo. Quân Pháp đóng ở chợ Äồn và ở Minh Cầm, rồi trung tá Metzniger Ä‘em ông cố Tortuyaux Ä‘i là m hướng đạo để lên lấy đồn Vé. Thế quân Pháp tiến lên mạnh lắm, quân văn thân chống lại không nổi, phải tan cả.
Nhưng qua sang tháng hai, ở ngoà i Bắc Kỳ có việc, vả lại viên thống dốc Paul Bert đã sang đến nÆ¡i, chÃnh sách đổi lại cả, cho nên má»›i triệt các đạo quân vá», chỉ đóng giữ ở Quảng Khê, ở Roon và ở chợ Äồn mà thôi. Quân văn thân thấy quân Pháp rút vá», lại trở vỠđóng ở các đồn cÅ©.
9. Ông Paul Bert.
Ngà y mồng 5 tháng 3 năm BÃnh Tuất (1886), viên thống đốc Paul Bert sang đến Hà Ná»™i. Láºp tức đặt phá»§ Thống sứ ở Bắc kỳ và sở kiểm soát vá» việc tà i chÃnh. Äến cuối tháng 3 thì thống đốc và o yết kiến vua Äồng Khánh ở Huế, và xin láºp nha Kinh lược ở Bắc Kỳ, cho quan Kinh lược đại sứ được quyá»n cùng vá»›i phá»§ Thống sứ tá»± tiện là m má»i việc. Vì rằng ở ngoà i Bắc và o đến Huế đưá»ng xá xa xôi, có việc gì phải tâu bẩm và o Bá»™ mất nhiá»u ngà y giá» lắm, bởi váºy xin cho được tá»± tiện là m việc, rồi trong má»™t năm độ và i kỳ Ä‘em các việc tâu vá» vua biết.
Thống đốc Paul Bert ở Huế đến cuối trung tuần tháng 4 lại ra Hà Ná»™i, rồi má»™t mặt thì lo đánh dẹp, má»™t mặt thì mở Pháp Việt há»c đưá»ng, láºp Thương nghiệp cục, đặt lệ đồn Ä‘iá»n. Chá»§ ý cá»§a thống dốc là muốn khai hóa đất Bắc Kỳ cho chóng được thịnh lợi. Nhưng cÅ©ng vì thống đốc phải lo nghÄ©
ChÃnh phá»§ Pháp sai ông Bihourd sang lÄ©nh chức thống dốc Pháp thay ông Paul Bert.
10. Láºp Tổng Äốc Toà n Quyá»n Phá»§.
Nước Pháp đã lấy đất Nam Kỳ, láºp bảo há»™ ở nước Cao Miên, rồi láºp bảo há»™ ở đất Bắc Kỳ và ở Trung Kỳ, mở ra má»™t cuá»™c thuá»™c địa lá»›n ở Viá»…n đông nà y; nhưng buổi đầu thì má»—i xứ có má»™t chức thá»§ hiến để coi riêng việc chÃnh trị. Äến năm Äinh Hợi (1887), chÃnh phá»§ nước Pháp má»›i đặt phá»§ Tổng đốc toà n quyá»n để Ä‘iá»u khiển việc chÃnh trị cả mấy xứ ở nước ta và nước Cao Miên. Tháng 10 năm Äinh Hợi (15 tháng 11 - 1887), thì viên Tổng đốc toà n quyá»n má»›i, tức là viên Tổng đốc toà n quyá»n trước nhất, là ông Constant sang nháºn chức ở Sà i Gòn.
Từ đó ở các nÆ¡i như Nam Kỳ thì có viên Thống đốc, Trung Kỳ và Cao Miên thì má»—i nÆ¡i có viên Khâm sứ, Bắc kỳ và Là o thì má»—i nÆ¡i có viên Thống sứ đứng đầu coi việc cai trị trong hạt; những việc gì quan hệ đến chÃnh sách cả toà n cảnh thì phải theo lệnh viên Tổng đốc toà n quyá»n mà thi hà nh.
|

10-09-2008, 03:55 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
PV-Chương 15
Việc Äánh Dẹp ở Trung Kỳ và Bắc Kỳ
1. Việc đánh dẹp ở các nơi
2. Vua Äồng-khánh ra Quảng-Bình
3. Hoà ng kế Viêm ra quân thỠmạn Quảng-Bình
4. Láºp đồn Minh-cầm
5. Vua Hà m-nghi bị bắt
6. Vua Thà nh-thái
7. Sự đánh dẹp ở Bắc-kỳ
8. Việc Phan đình Phùng
9. Lòng yêu nước cá»§a ngưá»i Việt-nam
1. Việc đánh dẹp ở các nơi.
Trong khi thống-đốc Paul Bert xếp- đặt má»i việc ở Bắc-kỳ, thì ở Trung-kỳ quân Cần-vương ở các tỉnh vẫn đánh phá. Quân Pháp phải tìm cách mà đánh-dẹp cho yên. ở mạn Bình-thuáºn, Phú-yên thì thiếu-tá De Lorme và viên Công-sứ Aymonier cùng vá»›i Trần bá Lá»™c Ä‘em lÃnh tây và lÃnh ở Nam-kỳ ra đánh-dẹp. Trần bá Lá»™c dùng cách dữ- dá»™i, chém giết rất nhiá»u, bởi váºy đất Bình-thuáºn không bao lâu mà yên; rồi Ä‘em quân ra dẹp đảng văn-thân ở Phú-yên và Bình-định, bắt được cá»-nhân Mai xuân Thưởng, Bùi Äiá»n, Nguyá»…n đức Nhuáºn Ä‘em chém. Từ tháng 6 năm bÃnh-tuất (1886) đến tháng 6 năm Ä‘inh-hợi (1887), thì những tỉnh ở phÃa nam đất Kinh-kỳ đã dẹp yên.
2. Vua Äồng Khánh ra Quảng Bình . Äất Trung-kỳ từ Quảng-trị trở ra chưa được yên. Vua Äồng-khánh bèn định ra tuần thú mặt bắc, để dụ vua Hà m-nghi và những quan đại thần vá» cho yên việc đánh-dẹp. Quân Pháp sai đại-úy Henry Billet Ä‘i há»™-giá.
Ngà y 16 tháng 5 năm bÃnh-tuất (1886), xa-gÃa ở Kinh Ä‘i ra, mãi đến cuối tháng 7 má»›i tá»›i Quảng-bình. Xa-gÃa Ä‘i đến đâu thì đảng cá»±u thần vẫn không phục, cứ Ä‘em quân đến chống-cá»±, cho đến việc vua Ä‘i tuần-thú lần ấy, không có kết-qá»§a gì cả. Ra đến Quảng-bình thì vua Äồng-khánh yếu, ở được và i mươi ngà y rồi phải xuống tầu Ä‘i đưá»ng hải đạo trở vá» Huế.
3. Hoà ng Kế Viêm Ra Quân Thá» Mạn Quảng Bình. Vua Äồng-khánh vá» Huế được vô sá»±. Äến tháng 9 vua khai phục nguyên hà m cho Hoà ng kế Viêm và phong cho là m Hữu-trá»±c-kỳ An-phá»§ kinh-lược đại-sứ, được quyá»n tiện-nghi hà nh-sá»±, để ra Quảng-bình dụ vua Hà m-nghi và các quan cá»±u thần vá». Trong tá» dụ cá»§a vua Äồng-khánh ban cho Hoà ng kế Viêm đại-lược nói rằng: Nếu vua Hà m nghi mà thuáºn vá», thì sẽ phong cho là m là m Tổng-trấn ba tỉnh Thanh-hóa, Nghệ-an và Hà -tÄ©nh, và lại cấp cho bổng lá»™c theo tước vương. Các quan cá»±u-thần như các ông Trương văn Ban, Nguyá»…n Trá»±c, Nguyá»…n Chư, Lê mô Khải, Nguyá»…n nguyên Thà nh, Phạm trá»ng Mưu, Nguyá»…n xuân Ôn, Lê doãn Nha, Ngô xuân Quỳnh, ai vá» thú thì được phục nguyên chức, cho và o là m quan ở các tỉnh từ Quảng-trị trở và o. Còn như các ông Trần xuân Soạn, Nguyá»…n phạm Tuân, Phan đình Phùng mà có chịu vá» thì sẽ tha những Ä‘iá»u lá»—i trước, và sẽ phong cho là m chức hà m khác. Những Ä‘iá»u ấy đã bà n vá»›i viên Thống-đốc Paul Bert, hai bên đã thuáºn cho như thế, quyết không sai lá»i.
Bấy giá» quân cá»§a quan Äá»-đốc Lê Trá»±c đóng ở mạn Thanh-thá»§y , thuá»™c huyện Tuyên-chánh; quân cá»§a Tôn-thất Äạm là con Tôn-thất Thuyết thì đóng ở ngà n Hà -tÄ©nh, vá» hạt Kỳ-anh và Cẩm-xuyên. Còn Tôn-thất Thiệp và Nguyá»…n phạm Tuân thì phò vua Hà m-nghi ở mạn huyện Thanh-hóa.
Ông Hoà ng kế Viêm ra Quảng-bình, sai ngưá»i Ä‘i dụ ông Lê Trá»±c vá». Nhưng các ông ấy cứ nhất thiết không chịu , chỉ có bá»n thá»§-hạ lác đác và i ngưá»i ra thú mà thôi. Bởi váºy, việc Hoà ng kế Viêm ra kinh-lược cÅ©ng không thà nh công, cho nên đến tháng 5 năm Ä‘inh-hợi (1887), lại phải triệt vá».
4. Láºp Äồn Minh Cầm.
Triá»u-đình ở Huế thấy dùng cách phá»§-dụ không được, bèn lấy quyá»n cho ngưá»i Pháp tìm kế đánh-dẹp.
Ngưá»i Pháp cÅ©ng biết là thế-lá»±c cá»§a đảng vua Hà m-nghi chẳng được bao nhiêu, cốt tìm đưá»ng mà chiếm dần địa-thế và mua chuá»™c những đứa là m tay trong, thì tất thế nà o rồi cÅ©ng trừ hết được, bởi váºy cho nên không dùng đến đại binh.
Trước đại-úy Mouteaux ở Quảng-bình đã cùng vá»›i ông cố Tortuyaux Ä‘em quân Ä‘i đánh lấy đồn cá»§a Lê Trá»±c ở Thanh-thá»§y, nhưng quân cá»§a ông ấy vẫn không tan, cứ đà nh phá mãi. Äến tháng giêng năm Ä‘inh-hợi (1887), đại-úy Mouteaux Ä‘em quân lên láºp đồn Minh-cầm đóng ở mé trên Thanh- thá»§y. Äại-úy vẫn biết ông Lê Trá»±c là ngưá»i có nghÄ©a-khÃ, và trong khi hai bên chống cá»± vá»›i nhau không bao giỠông ấy là m Ä‘iá»u tà n-ác, cho nên đại- úy vẫn có ý trá»ng lắm. Trước đã cho ngưá»i đưa thư lên dụ ông ấy vá» thú. Ông ấy phúc thư lại rằng: "Tôi vì vua, vì nước, chết sống cÅ©ng má»™t lòng là m cho hết việc bổn-pháºn, chứ không dám tham sá»± sống mà quên việc nghÄ©a".
Từ khi quân Pháp đóng đồn ở Minh-cầm, các ông Lê Trá»±c và Nguyá»…n phạm Tuân phải lui lên mé trên. Ông Lê Trá»±c thì ra mạn Hà -tÄ©nh, Ông Nguyá»…n phạm Tuân thì lên đóng ở là ng Yên-lá»™c vá» phÃa sông Gianh.
Qua tháng 3, nhá» có do thám, biết chá»— ông Nguyá»…n phạm Tuân đóng, đại-úy Mouteaux bèn Ä‘em quân lên vây là ng Yên-lá»™c, bá»n ông Nguyá»…n phạm Tuân, trong khi bất ý, Ä‘á»u bị bắt cả. Ông Nguyá»…n phạm Tuân phải đạn bên cạnh sưá»n, sống được mấy ngà y thì mất.
Quân Pháp tuy đã trừ được ông Nguyá»…n phạm Tuân nhưng ông Lê Trá»±c hãy còn, và vẫn chưa biết rõ vua Hà m-nghi ở chá»— nà o, sau có những ngưá»i ra thú, mách rằng muốn bắt vua Hà m-nghi thì mưu vá»›i tên Trương quang Ngá»c. Tên ấy là ngưá»i bản-xứ ở đấy và từ khi vua ra ở vùng ấy nó được và o hầu cáºn, và lại là má»™t đứa khÃ-độ tiểu-nhân, thì chắc có lẽ mua chuá»™c nó được. Äại-úy định tìm cách để thông vá»›i tên Ngá»c, cho ngưá»i Ä‘i do-thám, biết được tên Ngá»c hiện đóng ở là ng Chà -mạc, bèn Ä‘em quân lên vây là ng ấy. Nhưng khi lên đến nÆ¡i, tên Ngá»c thấy động, chạy thoát được. Äại-úy sai tìm trong là ng chỉ thấy có má»™t bà lão, đại-úy bèn đưa cái thư viết cho tên Ngá»c, nhá» bà lão ấy đưa cho nó, rồi rút quân vỠđồn Minh-cầm.
ÄÆ°á»£c mấy hôm kỳ-dịch những là ng mé trên vá» thú ở đồn Minh-cầm, đại-úy đưa cho chánh-tổng những dân ấy mấy lạng thuốc phiện và mấy bì gạo trắng để gá»i cho tên Ngá»c và nhá» bảo nó dá»— vua Hà m-nghi vá». Tên Ngá»c nháºn những đồ ấy và trả lá»i xin hết lòng giúp ngưá»i Pháp, nhưng cần phải để thong thả, sợ việc tiết-lá»™ ra thì không thà nh.
Từ đó việc bắt vua Hà m-nghi chỉ trông-cáºy và o tên Ngá»c. Nhưng bấy giá» có ngưá»i con thứ Tôn-thất Thuyết là Tôn-thất Thiệp giữ-gìn vua Hà m- nghi má»™t cách nghiêm-máºt qúa. Tôn-thất Thiệp thá» sống chết không để cho quân Pháp bắt vua được. Bởi váºy, há»… ai nói đến sá»± vá» thú thì bắt chém ngay, cho nên bá»n tên Ngá»c tuy đã nhị tâm, nhưng chưa dám hạ thá»§.
ở mé ngoà i, thì các ông Lê Trá»±c và Tôn-thất Äạm, nay đánh chá»— nà y mai phá chá»— kia mà không sao bắt được. Äại-úy Mouteaux đánh Ä‘uổi lâu ngà y nhá»c-mệt, bèn xin vá» Pháp nghỉ.
5. Vua Hà m Nghi Bị Bắt . Qua tháng giêng năm máºu-tà (1888), viên đại-tá coi đạo quân ở Huế ra Quảng-bình, rồi chia quân Ä‘i tuần-tiá»…u, để tìm vua Hà m-nghi và đuổi bắt ông Lê Trá»±c và ông Tôn-thất Äạm. Äến tháng 9 năm ấy, quân lÃnh má»i-mệt mà không thà nh công được. Quân Pháp đã toan rút vá» giữ những đồn ở gần mạn bể, bá»—ng dưng có tên suất-đội Nguyá»…n đình Tinh hầu cáºn vua Hà m-nghi ra thú ở đồn Mang-cả, phÃa trên đồn Minh- cầm, và khai rõ tình-cảnh cùng chá»— vua đóng. Ngưá»i Pháp bèn sai tên Tinh Ä‘em thư lên dụ tên Ngá»c vá». ÄÆ°á»£c mấy hôm tên Ngá»c và tên Tinh vá» tình- nguyện xin Ä‘i bắt vua Hà m-nghi.
Ngưá»i Pháp truyá»n cho bá»n tên Ngá»c phải là m thế nà o bắt sống được vua Hà m-nghi, còn những ngưá»i khác há»… ai chống cá»±, thì cứ giết Ä‘i.
Ngà y 26 tháng 9, tên Ngá»c và tên Tinh Ä‘em hÆ¡n 20 đứa thá»§ hạ, ngưá»i ở là ng Thanh-lang và Thanh-cuá»™c lên vây là ng Tả-bảo 184
là chá»— vua Hà m-nghi đóng. Äến độ ná»a đêm, khi chúng nó sông và o, thì Tôn-thất Thiệp còn Ä‘ang ngá»§, hoảng hốt cầm gươm nhảy ra, thì chúng đâm chết. Vua Hà m-nghi trông thấy tên Ngá»c là m phản như váºy, cầm thanh gươm đưa cho nó và bảo rằng: "Mà y giết tao Ä‘i, còn hÆ¡n đưa tao vá» ná»™p cho Tây". Ngà i vừa nói dứt lá»i, thì bá»n chúng nó có má»™t đứa lẻn ra sau lưng ôm quà ng lấy ngà i rồi dá»±t thanh gươm ra. Từ khi ngà i bị bắt rồi, ngà i không nói năng gì nữa.
Sáng ngà y hôm sau, bá»n tên Ngá»c võng ngà i ra đến bến Ngã-hai, rồi Ä‘em xuống cái bè, Ä‘i mất hai ngà y má»›i vỠđến đồn Thanh-lang, ná»™p cho viên đại-úy coi đồn ấy là ông Boulangier. Äại-úy láºp tức Ä‘em ngà i vỠđồn Thuáºn- bà i đóng ở tả-ngạn sông Gianh, gần chợ đồn.
Vua Hà m-nghi bấy giỠđã 18 tuổi, quan Pháp lấy vương- lá»… mà tiếp- đãi. Tuy váºy ai há»i gì, ngà i cÅ©ng không nói, chỉ nhất-thiết chối rằng mình không phải là vua.
Nhưng đến lúc và o trong buồng ngồi má»™t mình, thì hai hà ng nước mắt chứa-chan, buồn vì ná»—i nước đổ nhà tan, thân mình phải nhiá»u ná»—i gian- truân.
Ngưá»i Pháp Ä‘em vua Hà m-nghi xuống tầu vá» Thuáºn-an, rồi Ä‘em sang để ở bên xứ Algérie, là xứ thuá»™c-địa cá»§a nước Pháp, ở phÃa bắc châu A- phi-ly-gia, má»—i năm cấp cho 2 vạn rưỡi pháºt-lăng 185 .
Tên Trương quang Ngá»c được hưởng hà m lÄ©nh-binh, tên Nguyá»…n đình Tinh cÅ©ng được thưởng hà m quan võ. Còn bá»n thá»§-hạ, đứa thì được thưởng hà m suất-đội, đứa thì được thưởng mấy đồng bạc.
Tôn-thất Äạm ở ngà n Hà -tÄ©nh, nghe tin vua Hà m-nghi bị bắt, bèn há»™i cả bá»n tướng sÄ© lại, truyá»n cho ra thú để vá» là m ăn, rồi viết hai bức thư: má»™t bức để dâng vua Hà m-nghi, xin tha lá»—i cho mình là m tôi không cứu được vua, và má»™t bức gá»i cho thiếu-tá Dabat, đóng ở đồn Thuáºn-bà i xin cho bá»n thá»§-hạ ra thú. Viết xong thư rồi, Tôn-thất Äạm nói rằng: "Bây giá» ngưá»i Pháp có muốn bắt ta thì và o tìm thấy mả ta ở trong rừng!". Äoạn rồi thắt cổ mà tá»-táºn 186 .
Ông Tôn-thất Thuyết là m đại-tướng mà cư-xá» ra má»™t cách rất hèn- nhát không đáng là m ngưá»i trượng-phu chút nà o. Nhưng hai ngưá»i con thì tháºt là báºc thiếu-niên anh-hùng, có thể che được cái xấu cho cha váºy.
Quan Ä‘á»-đốc Lê Trá»±c cÅ©ng Ä‘em hÆ¡n 100 quân ra thú ở đồn Thuáºn- bà i. Triá»u-đình ở Huế xem cái tá» xin ra thú, thấy lá»i-lẽ cá»§a quan Ä‘á»-đốc cÅ© nói khảng-khái, không được khiêm-tốn, có ý bắt tá»™i, nhưng ngưá»i Pháp thấy là má»™t ngưá»i trung-nghÄ©a, có lòng qúi-trá»ng, tha cho vá» yên nghiệp ở nhà .
Ông Tôn-thất Äạm và ông Lê Trá»±c là ngưá»i phản-đối vá»›i nước Pháp lúc bấy giá», nhưng các ông ấy vì việc nước mà hết lòng là m việc bổn-pháºn cho nên ngưá»i Pháp cÅ©ng biết lượng tình mà thương-tiếc. Sau ông Lê Trá»±c vỠở là ng Thanh-thá»§y, thuá»™c huyện tuyên-hóa, tỉnh Quảng-bình, ngưá»i Pháp thưá»ng vẫn Ä‘i lại thăm-nom và có ý kÃnh-trá»ng lắm. Ngưá»i bản-quốc thấy váºy, ai cÅ©ng lấy là m cảm phục.
6. Vua Thà nh Thái . Ngà y 27 tháng chạp năm máºu-tà là ngà y 28 tháng giêng năm 1888, vua Äồng-khánh phải bệnh mất, thá» 25 tuổi, là m vua được 3 năm, miếu hiệu là Cảnh-tông Thuần-hoà ng-đế.
Bấy giỠông Rheinard lại sang là m Khâm-xứ ở Huế, thấy con vua Äồng-khánh còn nhá», và lại nhá»› ông Dục-đức ngà y trước, khi vua Dá»±c-tông hà y còn, thưá»ng hay Ä‘i lại vá»›i ngưá»i Pháp, bởi váºy viêm Khâm-xứ nghÄ© đến tình cÅ© mà truyá»n láºp ông Bá»u Lân là con ông Dục-dức lên là m vua.
Ông Bá»u Lân bấy giá» má»›i lên mưá»i tuổi, Ä‘ang cùng vá»›i mẹ phải giam ở trong ngục. Triá»u-đình và o rước ra, tôn lên là m vua, đặt niên hiệu là Thà nh-thái, cỠông Nguyá»…n trá»ng Hợp và ông Trương quang Äản là m Phụ- chÃnh.
7. Sá»± đánh dẹp ở Bắc Kỳ . Khi nhà Thanh bên Tầu đã ký hòa-ước vá»›i nước Pháp ở Thiên-tân rồi, quân Tầu ở nước ta rút vá». Nhưng các cá»±u- thần như quan Tán-tương quân-vụ là Nguyá»…n thiện Thuáºt và quan Äá»-đốc Tạ Hiện còn giữ ở vùng Bãi-sáºy thuá»™c Hải-dương cùng vá»›i các thổ-hà o như Äốc TÃt ở vùng Äông-triá»u; Äá» Kiá»u ở vùng Hưng-hóa; Cai Kinh, Äốc Ngữ ở vùng Phá»§-lạng-thương và Yên-thế; Lương tam Kỳ, dư đảng cá» Ä‘en, ở vùng chợ Chui Ä‘á»u nổi lên tương ứng vá»›i nhau mà đánh phá. Lúc ấy quan quyá»n kinh-lược-sứ là ông Nguyá»…n trá»ng Hợp cá» quan quyá»n Tổng-đốc Hải-dương là Hoà ng cao Khải là m chức Tiểu-phá»§-sứ Ä‘i đánh-dẹp ở vùng Bãi-sáºy.
Hoà ng cao Khải Ä‘em quân Ä‘i đánh riết mấy mặt. Bá»n văn-thân ngưá»i thì tá» tráºn, ngưá»i thì bị bắt. Nguyá»…n thiện Thuáºt chạy sang Tầu, sau mất ở Nam-ninh, thuá»™c quảng-tây. Äốc TÃt ra hà ng, phải đầy sang ở thà nh Alger, bên Algérie. Äá» Kiá»u và Lương tam Kỳ ra thú được ở yên. Cai Kinh bị bắt, Äốc Ngữ ra thú, Hoà ng hoa Thám ở Yên-thế cÅ©ng ra thú, được giữ ở vùng ấy, mãi đến năm 1909 má»›i bị đánh Ä‘uổi, đến năm 1912 má»›i bị giết.
Hoà ng cao Khải Ä‘i đánh-dẹp có công, vỠđược chÃnh-phá»§ bảo-há»™ cho lãnh chức Bắc-kỳ Kinh-lược-sứ.
8. Việc Phan Äình Phùng . Từ năm ká»·-sá»u (1889) là năm Thà nh- thái nguyên-niên cho đến năm qúy-tị (1893) là năm Thà nh-thái ngÅ©-niên, đất Trung-kỳ không có việc gì quan-hệ lắm. Các quan cá»±u-thần, ngưá»i thì vá» thú, ngưá»i thì ẩn-nấp ở chá»— sÆ¡n-lâm. Riêng ông Phan đình Phùng thì vỠở đồn Ä‘iá»n ở VÅ©-quang vá» phÃa bắc huyện Hương-khê, thuá»™c tỉnh Nghệ-tÄ©nh, rồi cho ngưá»i Ä‘i sang Tầu, sang Tiêm, há»c đúc súng đúc đạn, để đợi ngà y khởi sá»±.
Ông Phan đình Phùng ngưá»i tỉnh Hà -tÄ©nh, thi đỗ đình-nguyên vá» Ä‘á»i vua Dục-tông, quan là m đến chức ngá»±-sá» bị bá»n quyá»n-thần là Nguyá»…n văn Tưá»ng và Tôn-thất Thuyết cách chức Ä‘uổi vá». Sau ông ấy đứng đầu đảng văn-thân để chống cá»± vá»›i quân Pháp. Ông không những là má»™t ngưá»i có tà i văn-chương mà thôi, mà lại là má»™t nhà có thao-lược, sá»a-sang quân-lÃnh có cÆ¡-ngÅ©, luyện-táºp tướng-sÄ© có ká»·-luáºt, cho nên đại-úy Gosselin là m quyển sách "Empire d Annam" có khen rằng: "Quan Äình-nguyên Phan đình Phùng có tà i kinh-doanh việc quân-binh, biết luyện-táºp sÄ©-tốt theo phép Thái-tây, áo-quần mặc má»™t lối, và đeo súng kiểu 1874, những súng ấy là súng cá»§a ngưá»i quan Äình-nguyên đúc ra tháºt nhiá»u mà máy-móc cÅ©ng hệt như súng Pháp chỉ vì lòng súng không xẻ rãnh, cho nên đạn không Ä‘i xa được".
Äến cuối trung-tuần tháng 11 năm qúi-tị (1893), ông sai ngưá»i đến vây nhà tên Trương quang Ngá»c ở là ng Thanh-lang, huyện Tuyên-hóa, bắt tên Ngá»c chém lấy đầu để báo-thù vá» việc tên ấy là m sá»± phản-ác. Từ đó quân cá»§a quan Äình-nguyên vẫy-vùng ở mạn Hương-khê, đảng văn-thân cÅ© lại vá» tụ há»p ở đấy.
Bấy giá» ngưá»i Pháp không muốn dùng đại binh sợ náo-động lòng ngưá»i ở bên Pháp, cho nên chỉ sai quan Ä‘em lÃnh táºp Ä‘i đánh. Äánh từ cuối năm qúi-tị (1893) cho đến cuối năm ất-mùi (1895) ngót 2 năm trá»i mà không dẹp yên được, quân-lÃnh chết hại cÅ©ng nhiá»u. Bên Bảo-há»™ cÅ©ng đã tìm đủ má»i cách, như bảo Hoà ng cao Khải viết thư dụ Phan đình Phùng vá» hà ng cho xong cÅ©ng không được. Sau cùng Triá»u-đình ở Huế thấy việc dai- dẳng mãi không yên, má»›i xin chÃnh-phá»§ Bảo-há»™ để sai quan Tổng-đốc Bình- định là Nguyá»…n Thân là m Khâm-mạng tiết-chế quân-vụ Ä‘em quân ra tiá»…u- trừ. Ông Phan đình Phùng lúc bấy giá» tuổi đã già , mà thế-lá»±c má»—i ngà y má»™t kém, lại phải nay ẩn chá»— nà y, mai chạy chá»— kia, tháºt là lao-khổ vô cùng, bởi váºy khi Nguyá»…n Thân Ä‘em quân ra đến Hà -tÄ©nh, thì ông đã phải bệnh mất rồi. Nguyá»…n Thân sai ngưá»i Ä‘uổi đánh tìm thấy mả, đà o lấy xác Ä‘em vá» xin ngưá»i Pháp cho Ä‘em đốt lấy tro trá»™n vá»›i thuốc súng mà bắn Ä‘i. Có ngưá»i nói rằng việc ấy tuy Nguyá»…n Thân trước định thế, nhưng sau lại cho Ä‘em chôn, vì muốn để là m cái tang-chứng cho đảng phản-đối vá»›i chÃnh-phá»§ Bảo-há»™ là quan Äình Nguyên đã mất rồi. Từ đó đảng văn-thân tan-vỡ; ai trốn Ä‘i mất thì thôi, ai ra thú thì phải vá» Kinh chịu tá»™i.
Nguyá»…n Thân vá» Kinh được thăng là m Phụ-chÃnh thay ông Nguyá»…n trá»ng Hợp vá» hưu.
9. Lòng yêu nước cá»§a ngưá»i Việt Nam.
Ngưá»i Việt-nam vì hoà n-cảnh, vì tình thế bắt-buá»™c phải im hÆ¡i lặng tiếng, nhưng lòng ái quốc má»—i ngà y má»™t nồng-nà n, sá»± uất-ức Ä‘au-khổ má»—i ngà y má»™t tăng thêm. Cho nên cứ cách độ năm bẩy năm lại có má»™t cuá»™c phiến-động, như sau việc Phan đình Phùng rồi, có việc Kỳ-đồng và việc Thiên-binh và o khoảng 1897-1898 ở vùng Thái-bình, Hải-dương, Bắc-ninh v.v... Và o quãng năm 1907 ở Hà -ná»™i có việc Äông-kinh nghÄ©a-thục. Lúc ấy có những ngưá»i chà sÄ© như Phan bá»™i Châu, Phan chu Trinh, ngưá»i thì không sợ tù tá»™i, đứng lên tố-cáo sá»± tham- nhÅ©ng cá»§a bá»n quan-lại, ngưá»i thì ra ngoại-quốc bôn-ba khắp nÆ¡i để tìm cách giải-phóng cho nước. Năm 1908, ở Trung-Việt vùng Nghệ-TÄ©nh và Nam- NghÄ©a có việc dân nổi lên kêu sưu. ở Hà -ná»™i thì có việc đầu-độc lÃnh Pháp, rồi ở Thái-nguyên, Hoà ng hoa Thám lại nổi lên đánh phá .
Khi bên Âu-châu có cuá»™c đại-chiến thì bên ta lại có việc đánh-phá ở SÆ¡n-la và Sầm-nứa và việc vua Duy-tân mưu sá»± độc-láºp, bị bắt đầy sang ở đảo Réunion. Thế là nước Việt-nam bấy giá» có ba ông vua bị đầy: vua Hà m- nghi đầy sang xứ Algérie, vua Thà nh-thái và vua Duy-tân đầy sang ở đảo Réunion.
Sau cuá»™c chiến lần thứ nhất, có toà n lÃnh khố xanh nổi lên đánh Thái-nguyên do Äá»™i Cấn và ông Lương ngá»c Quyến là m đầu. Năm 1927, ở vùng Nghệ-tÄ©nh có cuá»™c phiến-động gây ra bởi đảng Cá»™ng-sản do Nguyá»…n ái Quốc cầm đầu. Äến năm 1930, ở Bắc Việt có cuá»™c cách-mệnh cá»§a Quốc- dân-dảng, có Nguyá»…n thái Há»c Ä‘iá»u-khiển ở Yên-bái và các nÆ¡i. Năm 1940, ở Nam-Việt có cuá»™c phiến-động ở vùng Gia-định, Hốc-môn v.v... Từ khi có cuá»™c đại-chiến lần thứ hai, nước Pháp bại tráºn, bị nước Äức chiếm cứ, quân Nháºt-bản ở bên Tầu sang đánh Lạng-sÆ¡n rồi ký hiệp-ước vá»›i ngưá»i Pháp cho ngưá»i Nháºt được đóng quân ở Äông-pháp. Äến ngà y mồng 9 tháng 3 năm 1945, quân Nháºt đánh quân Pháp và giao quyá»n ná»™i-trị lại cho vua Bảo-đại. ÄÆ°á»£c mấy tháng thì quân Äồng-minh thắng tráºn, Nháºt-bản đầu hà ng. Äảng Việt-minh 187
dưới quyá»n lãnh đạo cá»§a Nguyá»…n ái Quốc-đổi tên là Hồ chà Minh thừa cÆ¡ nổi lên cướp quyá»n, vua Bảo-đại phải thoái-vị và nhưá»ng quyá»n cho đảng Việt-minh.
Äây chỉ má»›i nói qua cái đại-lược má»™t Ä‘oạn lịch-sá» cá»§a nước Việt- nam, để dà nh vá» sau nhà là m sá» sẽ tìm đủ tà i-liệu mà chép cho rõ-rà ng và phê-bình cho chÃnh-đáng.
|

10-09-2008, 03:56 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
PV-Chương 16
Công Việc Cá»§a Ngưá»i Pháp Tại Việt Nam
1. Äà -nẵng, Hà -ná»™i, Hải-phòng thà nh đất nhượng-địa
2. Việc kinh-doanh ở các xứ bảo-hộ
1. Äà -nẵng, Hà -ná»™i, Hải-phòng thà nh đất nhượng-địa.
Từ khi sá»± đánh-dẹp các nÆ¡i đã yên rồi, các viên Tổng-đốc toà n-quyá»n lần lượt sang kinh-doanh việc Äông-pháp và lo mở mang vỠđưá»ng chÃnh-trị, kinh-tế và xã-há»™i theo chÃnh-sách cá»§a nước Pháp.
Tháng 3 năm máºu-tà (1888) tức là năm Thà nh-thái nguyên-niên, ông Richaud sang là m Tổng-đốc toà n-quyá»n. Tháng tám năm ấy, Triá»u-đình ở Huế ký giấy nhượng hải-cảng Äà -nẵng, thà nh-thị Hà -ná»™i và Hải-phòng cho nước Pháp để là m đất nhượng địa nghÄ©a từ đó là việc cai-trị và pháp-luáºt ở ba thà nh-thị ấy thuá»™c vá» nước Pháp, chứ không thuá»™c vá» nước Nam nữa. Trừ ba thà nh-thị ấy ra, thì việc cai-trị ở các tỉnh trong toà n hạt Bảo-há»™ vẫn để quan-lại là m việc như cÅ©, nhưng phải do ngưá»i Pháp Ä‘iá»u-khiển và kiểm- duyệt.
2. Việc kinh doanh ở các xứ bảo hộ.
Cuá»™c Bảo-há»™ đã láºp xong, ngưá»i Việt-nam vì thế bất-đắc-dÄ© phải chịu, nhưng phần nhiá»u ngưá»i trong lòng còn mong khôi-phục nước nhà , cho nên chÃnh-phá»§ Bảo-há»™ má»™t mặt thì lo việc phòng giữ, má»™t mặt lo mở-mang các công-cuá»™c kiến-thiết để gây thêm mối lợi. VỠđưá»ng phòng-giữ, thì chÃnh-phá»§ láºp ra những đội binh bảo-an, lấy ngưá»i bản-sứ là m lÃnh. Những lÃnh ấy đội má»™t thứ nón dẹt có giải xanh và múi thắt lưng xanh, cho nên tục gá»i là lÃnh khố-xanh. LÃnh ấy do ngưá»i Pháp cai-quản ở dưới quyá»n quan cai-trị ngưá»i Pháp, cho Ä‘i canh giữ các dinh-thá»±, các công-sở, và cho Ä‘i đóng đồn ở các nÆ¡i trong vùng thôn-quê, để phòng-giữ trá»™m cướp. ở những nÆ¡i hiểm-yếu thì có lÃnh Pháp và lÃnh khố đỠđóng. LÃnh khố đỠlà má»™t thứ bá»™ binh ngưá»i bản-xứ, cách ăn- mặc cÅ©ng như lÃnh khố xanh, chỉ khác là quai nón đỠmà múi thắt lưng Ä‘á». Những lÃnh ấy có cÆ¡, có đội do sÄ©-quan Pháp cai-quản ở dưới quyá»n nhà binh Pháp. Khi có việc gì quan-hệ thì Ä‘em lÃnh Pháp và lÃnh ấy ra đánh-dẹp.
Vá» việc hà nh binh và việc thương-mại, thì chÃnh-phá»§ Bảo-há»™ trước hết phải lo sá»a-sang và mở-mang thêm đưá»ng-sá cho tiện sá»± giao-thông. Vì rằng có đưá»ng thì khi hữu sá»±, việc đánh-dẹp má»›i tiện-lợi và việc buôn-bán cÅ©ng nhân đó mà được dá»…-dà ng. Bởi váºy thoạt đầu tiên chÃnh-phá»§ mở thương-cục, láºp xưởng là m tầu thá»§y chở hà ng-hóa và hà nh-khách Ä‘i trong các sông ở trong xứ.
Năm tân-mão (1891), ông De Lanessan sang là m Tổng-đốc toà n- quyá»n, mở đưá»ng xe lá»a từ Phá»§-lạng-thương lên đến Lõng-sÆ¡n, đến năm giáp-ngo (1894), con đưá»ng ấy má»›i xong. Chá»§-Ä‘Ãch là để cho tiện sá»± phòng- giữ ở chá»— biên-thùy.
ChÃnh-phá»§ Bảo-há»™ lại lo mở-mang thêm bá»-cõi vá» phÃa Là o. Nguyên đất Là o ngà y trước vẫn thần-phục nước Nam. Những nÆ¡i như Trấn-ninh, Cam-môn, Cam-cát, v.v. vá» Ä‘á»i vua Minh-mệnh đã láºp thà nh phá»§ huyện và đặt quan cai-trị cả. Nhưng vá» sau nước ta suy-nhược lại có việc chiến-tranh vá»›i nước Pháp, cho nên nước Tiêm-la má»›i nhân dịp mà sang chiến-giữ lấy. Sau có ngưá»i Pháp tên là Pavie sang dá»± nước Là o nháºn sá»± bảo-há»™ cá»§a nước Pháp, rồi đến đầu năm quÃ-tị (1893), quân Pháp sang lấy lại những đất cÅ© thuá»™c vá» nước Nam ta trước. Bấy giá» quân Tiêm-la ở mạn Cam-môn giết mất má»™t ngưá»i quan binh Pháp, ngưá»i Pháp bèn sai hải-quân Ä‘em hai chiếc tầu chiến và o sông Mê-nam, lên Ä‘áºu ở gần thà nh Băng-cốc (Bangkok). Ngà y 24 tháng 8 năm ấy, nước Tiêm-la phải ký, hòa-ước, nhưá»ng những đất Là o cho nước Pháp bảo-há»™, hạn trong má»™t tháng phải rút quân đóng ở bên tả-ngạn sông Mékong vá», lại phải bồi thưá»ng 2 triệu pháºt-lăng, và phải trị tá»™i những ngưá»i dám chống-cá»± vá»›i ngưá»i Pháp.
Ngưá»i Pháp láºp phá»§ Thống-sứ ở Vientiane để cai-trị các địa hạt bên Là o.
Năm ất-mùi (1895), viên Tổng-đốc toà n-quyá»n Rousseau sang thay ông De Lanessan, thấy còn nhiá»u nÆ¡i chưa yên bèn vay nước Pháp cho Bắc- kỳ 80 triệu pháºp-lăng , để chi-tiêu vá» việc đánh-dẹp và mở-mang.
Năm Ä‘inh-dáºu (1897), ông Daumer sang là m Tổng-đốc toà n-quyá»n, chỉnh-đốn lại việc tà i-chánh và việc chÃnh-trị. Láºp ra sổ chi-thu chung cả toà n cảnh Äông-pháp, định các thứ thuế: thuế Ä‘inh, thuế Ä‘iá»n, thuế thổ, thuế xuất-cảng, nháºp-cảng, v.v., và cho ngưá»i được độc-quyá»n lÄ©nh trưng thuế rượu, thuế muối, thuế nha-phiến. Bá» nha Kinh-lược ở Bắc-kỳ, giao quyá»n lại cho viên Thống-sứ (tháng 6 năm Ä‘inh-dáºu 1897) 188 , vay nước Pháp 200 triệu pháºp-lăng, để mở đưá»ng há»a-xa trong xứ Äông-pháp và mở-mang thêm việc canh-nông và việc công-nghệ.
Năm nhâm-dần (1902) ông Doumer vá» Pháp, ông Beau sang là m Tổng-đốc toà n-quyá»n. Ông Beau chá»§ việc khai-hóa dân-trÃ, lo mở-mang sá»± há»c-hà nh và đặt ra Y-tế-cục, là m nhà bệnh-viện, để cứu-giúp những kẻ yếu- Ä‘au nghèo-khổ. Ấy là những công-việc là m cá»§a chÃnh-phá»§ bảo-há»™ váºy.
|

10-09-2008, 03:56 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Tổng kết
Sách Việt Nam Sá»-Lược nà y chép đến đây hãy tạm ngừng, để sau có tà i-liệu đầy-đủ và các việc biến-đổi ở nước Việt-Nam nà y được rõ-rệt hÆ¡n, sẽ là m tiếp thêm 189 .
Việc chép lịch-sỠcũng như việc dệt vải dệt lụa, dệt xong tấm nà o mới biết tấm ấy tốt hay xấu, còn tấm đang dệt, chưa biết thế nà o mà nói được.
Ta chỉ biết rằng các dây sợi dệt tấm Nam-sá» nà y còn dà i, ngưá»i dệt tuy phải lúc Ä‘au yếu, bá» ngừng công-việc, nhưng còn mong có ngà y khá»e- mạnh lại dệt thêm, có lẽ lại dệt được tốt đẹp hÆ¡n, cÅ©ng chưa biết chừng.
Mặc dù nước Việt-nam hiện nay được hoà n toà n độc-láºp nhưng sá»± hay-dở tương-lai chưa biết ra thế nà o? Song ngưá»i bản-quốc phải biết rằng phà m sá»± sinh-tồn tiến-hóa cá»§a má»™t nước, là ở cái chÃ-nguyện, sá»± nhẫn-nại và sá»± cố-gắng cá»§a ngưá»i trong nước. Váºy ta phải hết sức mà há»c-táºp, mà giữ cái tâm-trà cho bá»n-vững thì chắc tương-lai còn nhiá»u hi-vá»ng. Nước Việt-nam ta đã có cái văn-hóa chẳng thua-kém gì ai, và lại có má»™t lịch-sá» vẻ- vang, nếu ta biết lợi-dụng cái tiá»m-lá»±c cố hữu và cái tÃnh thông-minh hiếu há»c cá»§a ta để theo thá»i mà tiến-hóa, thì sao ta lại không có ngà y nối được cái chà cá»§a ông cha mà dệt thêm má»™t Ä‘oạn lịch-sá» mỹ-lệ hÆ¡n trươc?
Có má»™t Ä‘iá»u thiết-tưởng nên nhắc lại là ta nên giữ lấy những Ä‘iá»u hay cá»§a ta đã có, bá» những Ä‘iá»u há»§-bại Ä‘i, và bắt-chước lấy những Ä‘iá»u hay cá»§a ngưá»i, để gây lấy cái nhân-cách đặt-biệt cá»§a dân-tá»™c ta và cùng tiến vá»›i ngưá»i mà không lẫn vá»›i ngưá»i. Muốn được như thế, ta phải biết phân-biệt cái hay cái dở, không ham muốn những cái huyá»n-hão bá» ngoà i, rồi đồng tân hiệp lá»±c vá»›i nhau mà là m má»i việc cho thà nh cái hiệu-qá»§a mỹ-mãn.
Nước nà o cÅ©ng có lúc bÄ© lúc thái, đó là cái công-lệ tuần-hoà n cá»§a tạo-hóa trong thế-gian. Tá»± xưa chưa thấy có nước nà o cứ thịnh mãi hay cứ suy mãi. Khi lâm và o cảnh bÄ© mà ngưá»i trong nước cứ vững lòng giữ được cái nghi-lá»±c để sinh-tồn và tiến-hóa, thì rồi thế nà o cÅ©ng có ngà y chấn-khởi lên được. Váºy chúng ta đây Ä‘á»u là má»™t dòng-dõi nhà Hồng-Lạc, nếu ta biết kiên tâm bá»n chÃ, thì há lại không có má»™t ngà y ta có cái địa-vị vẻ-vang vá»›i
Những Sách Soạn Giả Dùng Äể Kê Cứu
A. Sách Chữ Nho Và Chữ Quốc Ngữ:
1. Äại-Việt sá»-ký, cá»§a Ngô SÄ©-Liên
2. Khâm-định Việt-sỠThông-giám cương-mục
3. Trần-triá»u thế-phổ hà nh trạng
4. Bình Nguyên công-thần thực lục
5. Hoà ng Lê nhất thống chÃ
6. Lịch-triá»u hiến-chương, cá»§a Phan huy Chú
7. Äại Nam thá»±c lục tiá»n biên
8. Äại Nam thá»±c lục chÃnh biên
9. Äại Nam thống chÃ
10. Äại Nam chÃnh biên liệt truyện
11. Äại Nam Ä‘iển lá»… toát-yếu, cá»§a Äá»— văn Tâm
12. Minh-mệnh chÃnh yếu
13. Quốc-triá»u sá» toát-yếu, cá»§a Cao xuân Dục
14. Thanh-triá»u sá»-ký
15. Trung-quốc lịch-sá»
16. Hạnh-Thục ca, của bà Nguyễn nhược Thị
B. Sách Chữ Pháp :
1. Cours d Histoire Annamite, par Trương vĩnh Ký
2. Notion d Histoire d Annam, par Maybon et Ruissier
3. Pays d Annam, par E. Luro
4. L Empire d Annam, par Gosselin
5. Abrégé de l Histoire d Annam, par Shreiner
6. Histoire de la Cochinchine, par P.Cultru
7. Les Origines du Tonkin, par J. Dupuis
8. Le Tonkin de 1872 Ã 1886, par J. Dupuis
9. La Vie de Monseigneur Puginier, par E. Louvet
10. L insurrection de Gia-định, par J. Silvestre
(Revue Indochinoise - Juillet-Aout 1915)
--------------------------------------------------------------------------------
163 Hải Dương và Quảng An
164 SÆ¡n Tây, Hưng Hóa và Tuyên Quang rồi cho binh thuyá»n Ä‘i cướp phá khắp nÆ¡i. Quan quân Ä‘i đánh, nhiá»u ngưá»i bị hại.
165 Có sách chép là Hoà ng Tá Viêm.
166 Sách "L Empire d Annam" của capitaine Ch. Gosselin.
167 Äồ Phổ NghÄ©a (Jean Dupuis) có là m quyển sách "Le Tonkin de 1872 à 1886) kể những công việc cá»§a ông ấy ở Bắc Việt, và nói rõ tình ý cá»§a các quan coi việc Súy Phá»§ ở Sà i Gòn lúc bấy giá» là thế nà o. Ta cÅ©ng nhá» có sách ấy mà kê cứu ra được nhiá»u việc rất là tưá»ng táºn
168 TỠhòa ước năm giáp tuất 1874
169 Äá»™c giả hiểu cho rằng những ngà y tháng chép trong sách nà y là theo ngà y tháng Việt Nam chứ không phải là theo ngà y tháng Tây.
170 Vá» sau có bà i ChÃnh Khà Ca nói vá» việc quan ta giữ thà nh Hà Ná»™i lúc bấy giá», và ai hay ai dở cÅ©ng chép rõ rà ng. Bà i ca ấy không biết ai là m.
171 Những chuyện ở trong Triá»u lúc bấy giá», phần nhiá»u là lấy ở quyển "Hạnh Thục Ca", cá»§a Lá»… Tân Nguyá»…n Nhược thị. Bà ấy là má»™t ngưá»i cung phi cá»§a vua Dá»±c Tông sau lại là m thư ký cho bà Từ Dụ, cho nên những việc trong triá»u bà ấy biết rõ được rõ.
172 Dục Äức, Chánh Mông, Dưỡng Thiện là tên nhà há»c cá»§a những ông Hoà ng con nuôi vua Dá»±c Tông gá»i là Dục Äức đưá»ng, Chánh Mông đưá»ng, v.v.... Lúc các ông Hoà ng ấy chưa được phong thì ngưá»i ta cứ lấy tên nhà há»c mà gá»i.
173 Résident tức là lưu trú quan, nhưng lúc bấy giỠta chưa quen dùng chữ ấy, và nhân có chữ consul cho nên mới dùng chữ công sứ.
174 Má»—i má»™t lữ Ä‘oà n (brigade) có hai vệ quân, độ chừng bảy tám nghìn ngưá»i, có chức thiếu tướng coi. Hai lữ Ä‘oà n là má»™t sư Ä‘oà n (division), có chức trung tướng coi.
175 Có chuyện nói rằng: Khi vua Kiến Phúc se mình, nằm trong Ä‘iện, đêm thấy Nguyá»…n Văn Tưá»ng và o trong cung, ngà i có quở mắng. Äến ngà y hôm sau, thì ngà i ngá»™ thuốc mà mất.
176 Tức là ải Chi Lăng ngà y trước.
177 Việc Tôn Thất Thuyết đánh quân Pháp ở Huế, sá» ta không nói rõ số quân ta là bao nhiêu. Mà sách Tây có nÆ¡i chép là 2 vạn, có nÆ¡i chép là 3 vạn. Nhưng cứ những ngưá»i biết việc ở Huế lúc bấy giá», thì quân ta cả thảy độ chừng non 2 vạn trở lại, chứ không hÆ¡n.
178 Khiêm Lăng là lăng cá»§a vua Dá»±c Tông, có khi gá»i là Khiêm Cung cÅ©ng là đấy.
179 Trưá»ng Thi thá»§a ấy bấy giỠở là ng Äa Chữ cách Kinh thà nh 10 cây số.
180 Trương Quang Äản trước là m tổng đốc Bắc Ninh, chống nhau vá»›i quân Pháp, sau vá» Kinh phải giáng xuống tuần phá»§ ra giữ thà nh Quảng Trị.
181 Ngưá»i ở La SÆ¡n, tỉnh Hà TÄ©nh, con quan nguyên bố chÃnh Lê Kiên.
182 Tôn Thất Thuyết Ä‘i đưá»ng thượng đạo ra vùng Hưng Hóa rồi theo thượng lưu sông Äà lên Lai Châu nương tá»±a và o há» Äiêu. Äến lúc nghe tiếng quân Pháp lên đánh, liá»n bá» há» Äiêu mà trốn sang Tà u. Con cháu há» Äiêu nói chuyện lại rằng: Khi Tôn Thất Thuyết lên đến Lai Châu còn có mấy chục ngưá»i Ä‘i theo. Lên đấy ở má»™t đô, chém giết gần hết. Xem như thế ông Thuyết là má»™t ngưá»i cuồng dại mà lại nhát gan. Má»™t ngưá»i như thế mà là m đại tướng để giữ nước, thì tà i gì mà nước không nguy được Vá» sau chết già ở Thiá»u Châu, thuá»™c tỉnh Quảng Äông.
183 Sách ông Gosselin chép là Phạm Thuáºn. Nhưng xét trong sá» nước thì không có ai là m Phạm Thuáºn, chỉ có Nguyá»…n Phạm Tuân trước là m tri phá»§, sau theo vua Hà m Nghi chống cá»± vá»›i quân Phá, rồi bị đạng phải bắt. Váºy Phạm Thuáºn tức là Nguyá»…n Phạm Tuân. nhiá»u việc, vả lại nay Ä‘i kinh lược chá»— nà y, mai Ä‘i kinh lược chá»— ná», thà nh ra khà lược suy nhược Ä‘i, cho nên má»›i cảm bệnh nặng, đến ngà y rằm tháng 10 năm BÃnh Tuất (11 tháng 11 năm 1886) thì mất. Nhà nước Ä‘em linh cữu vá» Pháp mai táng.
184 Những chuyện nói vá» việc bắt vua Hà m Nghi là phần nhiá»u lấy ở trong sách "Empire d Annam" cá»§a đại úy Gosselin, cho nên những tên là ng tên đất nói ở Ä‘oạn nà y viết không được đúng dấu. Nhưng đại để là những là ng mưá»ng ở vùng sông Giai, thuá»™c huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình.
185 Hiện nay vua Hà m Nghi còn ở Algérie, và đã lấy má»™t ngưá»i nước Pháp, được mấy đứa con.
186 Hai bức thư ấy dịch ra chữ Pháp in ở trong sách "Empire d Annam" cá»§a đại úy Gosselin. Lá»i lẽ thì tháºt là cương nghị đáng báºc thiếu niên anh hùng. Nhưng vì thư đã dịch ra chữ Pháp nếu nay lại theo chữ Pháp mà dịch ra chữ ta thì sợ không đúng vá»›i bản chÃnh, cho nên không Ä‘em và o đây.
187 Việt Minh là tên gá»i tắt má»™t đảng cách mệnh gá»i là Việt Nam Äá»™c Láºp Äồng Minh do đảng Cá»™ng sản láºp ra khi còn ở bên Quảng Tây, bên Tà u, để tránh hai chữ Cá»™ng sản cho ngưá»i ta khá»i ngá»
188 Có má»™t Ä‘iá»u rất kỳ, là viên thống sứ Bắc Kỳ là ngưá»i đại biểu chÃnh phá»§ Bảo há»™ mà lại kiêm chức Kinh Lược Sứ là má»™t chức quan cá»§a Triá»u Äình ở Huế.
189 Trước tôi đã dá»± bị viết má»™t quyển sách nối theo sách nà y. Tôi đã thu nhặt được rất nhiá»u tà i liệu. Chẳng may đến cuối năm bÃnh tuất (1946) có cuá»™c chiến tranh ở Hà Ná»™i, nhà tôi bị đốt cháy, sách vỡ mất sạch, thà nh ra đà nh phải bá» quyển sỠấy mà không là m được nữa. thiên-hạ hay sao? Sá»± ước-ao mong-má»i như thế là cái nghÄ©a vụ chung cả chá»§ng-loại Việt-nam ta váºy.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàííû, àâòîçâóê, àâòîøêîëà, âèäåî, åêàòåðèíáóðã, áîäèáèëäèíã, àíãëî, äîñòàâêà, àïòåêà, ãîðÿùèõ, âÿçàíèå, áþäæåòèðîâàíèå, çàðàáîòîê, êèòàéñêèé, èìåíà, êîìïàíèÿ, êóëüòóðîëîãèÿ, íàëîãîâûé, ïåðåâîäîâ, íèññàí, íèæíèé, ïíåâìàòè÷åñêîå, ïðîáëåìû, ïðîñòèòóòêè, ñàéòîâ, ñóáàðó, òàíöû, õèëòîí, õîêêåé, òðàíñ, ýâàêóàòîð, ÷àñîâîé  |
| |