 |
|

23-09-2008, 08:09 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Năm Mươi Mốt
Trong thÆ¡, Yến Ngá»c xin cứu cha.
Trước bệ, Thiếu Hoa cầu tha tội
Bấy giá» chiếc thuyá»n buôn chở bá»n Lưu Yến Ngá»c cÅ©ng đã cáºp bến Bắc Kinh. Lưu Yến Ngá»c tìm nhà trú ngụ rồi than thở:
- Không biết hiện nay Khâm sai đã giải thân mẫu ta đến đây chưa? Tháºt khổ cho chúng ta , đến đây lạ cảnh lạ ngưá»i chẳng biết há»i thăm ai đây!
Giang Tấn Hỉ nói:
- Tiểu thÆ¡ chá»› lo, để tôi Ä‘i dá» há»i tin tức cho.
Nói rồi Giang Tấn Hỉ vá»™i vã Ä‘i liá»n. Hắn há»i thăm đến nhà Thôi Phà n Phụng. Bá»n gia nhÆ¡n cá»§a Thôi Phà n Phụng vừa trông thấy mặt hắn, đón lại há»i:
- Kìa, anh Giang Tấn Hỉ! Anh khá»i bị bắt rồi sao? Bây giá» anh định đến đây há»i thăm ông tôi cho biết tin tức phải không?
Giang Tấn Hỉ gáºt đầu đáp:
- Phải đấy , tôi đến tìm lão gia đặng há»i thăm xem Cố Phu nhÆ¡n tôi đã đến kinh chưa?
Bá»n gia nhÆ¡n nói:
- Hồi trưa hôm qua Khâm sai đã giải phu nhÆ¡n đến rồi, hiện giam trong ngục thất, lại má»›i đây Thánh thượng đã truyá»n chỉ sáng mai đây Ä‘em hết gia quyến cá»§a Lưu gia và Bà nh gia ra hà nh hình. Vì váºy, chá»§ tôi Ä‘ang Ä‘i mua dồ tầm liệm để khi xá» trảm xong ngưá»i lo mai táng.
Giang Tấn Hỉ nghe váºy thất kinh hồn vÃa, láºt Ä‘áºt( chạy má»™t hÆ¡i vá» nhà thuáºt chuyện lại, nhưng Giang Tam Tẩu vẫn bình tÄ©nh nói:
- Không sao đâu, bây giá» tiểu thÆ¡ hãy cấp tốc viết thư gởi cho Trung hiếu vương, yêu cầu ngưá»i cứu lấy tánh mạng lão gia má»›i được.
Lưu Yến Ngá»c gáºt đầu khen phải rồi bảo Giang tấn hỉ Ä‘i há»i chá»§ nhà mượn giấy má»±c đặng viết thư. Trong thư , Lưu yến Ngá»c nói đại khái rằng tất cả má»i việc xảy ra trước kia Ä‘á»u do Lưu Khuê BÃch , xin hãy vì tình mà bảo tấu cầu tha cho má»i ngưá»i , chỉ để má»™t mình Lưu Khuê BÃch chịu tá»™i mà thôi. Bằng không thuáºn giúp cho thì hãy trả cái khăn lụa lại cho nà ng, để sáng sá»›m nà ng còn và o triá»u xin cùng Thiên tá», nếu Thiên tá» không nháºn lá»i, nà ng sẽ váºp đầu tá»± tá» trước kim giai cho tròn hiếu đạo.
Viết thư xong, Lưu Yến Ngá»c niêm phong lại tá» tế rồi lấy cây quạt cá»§a Thiếu Hoa năm trước trao cho Giang Tấn Hỉ và căn dặn:
- Ngưá»i hãy mau mau Ä‘em hai váºt nà y đến cho Trung Hiếu vương và nhá»› hãy giao táºn tay ngưá»i, chá»› nên cho Võ hiếu vương hay biết, vì Võ hiếu vương bị cha ta âm mưu là m cho bị giam cầm bên Phiên quốc ngót ba năm nên ngưá»i căm háºn lắm, chắc ngưá»i không bằng lòng dung tha dâu. Như may đã gặp Trung hiếu vương rồi, ngươi hãy ráng sức năn nỉ xem ngưá»i liệu lẽ nà o. nếu ngưá»i quyết tâm không chịu thì ngươi hãy trả cái quạt nà y lại và đòi cái khăn lụa cho ta.
Giang Tấn Hỉ vâng lá»i, lãnh thư và quạt Ä‘i ngay. Khi đến Vương phá»§ trá»i đã chiá»u, Tấn Hỉ trông thấy trước cá»a phá»§ quân canh lÃnh gác nghiêm nhặt quá nên chẳng dám vô. Hắn thÆ¡ thẩn ở ngoà i chá» xem có ngưá»i quan đặng há»i thăm.
Má»™t lát sau Giang Tấn Hỉ trông thấy má»™t ngưá»i mặc áo rá»™ng xùng xình từ trong bước ra, hắn nhìn kỹ thì quả là tên Tà o TÃn, má»™t tên gia tướng cÅ© cá»§a Thiếu Hoa , nên mừng lắm, láºt Ä‘áºt chạy theo gá»i:
- Anh Tà o Æ¡i! Hãy đứng lại cho tôi há»i thăm má»™t chút.
Tà o TÃn nghe gá»i dừng chân lại. Giang Tấn Hỉ chắp tay vái chà o rồi há»i:
- Anh không nhớ tôi sao ?
Tà o TÃn nhìn Tấn Hỉ từ đầu tá»›i chân rồi lắc đầu:
- Thiệt tình tôi không nhớ anh là ai cả.
Giang Tấn Hỉ nói:
- Tôi là Giang Tấn Hỉ, gia đồng cá»§a Lưu Khuê BÃch đây, trước kia tôi gặp anh má»™t lần tại huê viên há» Lưu, anh quên rồi sao?
Tà o TÃn sá»±c nhá»› lại, gáºt đầu lia lịa và nói:
- Trá»i Æ¡i!Thế mà tôi quên phứt, tháºt vô tình quá, xin anh tha lá»—i cho nhé. Võ hiếu vương và Trung hiếu vương thưá»ng nhắc đến anh hoà i. Váºy để tôi và o bẩm vá»›i Võ hiá»u vương cho anh được và o yết kiến.
Giang Tấn Hỉ khoa tay nói:
- Xin anh đừng nói cho Võ hiếu vương biết là m chi, chỉ thưa cùng Trung hiếu vương biết đặng cho tôi và o bẩm một việc cần.
Tà o TÃn nói:
- Hôm nay Trung hiếu vương mắc Ä‘i ăn tiệc bên Diá»…n thân vương, nếu anh muốn gặp phải và o trong chỠđợi chút nữa ngưá»i má»›i vá».
Giang Tấn Hỉ nghe nói liá»n theo Tà o TÃn và o ngồi phÃa trong chỠđợi. Tà o TÃn lại lên nhà trên bẩm vá»›i Hoà ng Phá»§ KÃnh hay. Hoà ng Phá»§ KÃnh truyá»n đòi và o.
Bất đắc dÄ© Giang tấn Hỉ phải theo chân Tà o TÃn bước và o. Khi đến dưới thá»m, Giang Tấn Hỉ liá»n phục xuống lạy. Hoà ng Phá»§ KÃnh trông thấy Giang Tấn Hỉ , vá»™i mừng rỡ bảo gia tướng đỡ dáºy rồi kêu đến trước mặt há»i:
- Ngươi đến kinh lúc nà o váºy?
Giang Tấn Hỉ thưa:
- Bẩm Vương gia, tôi cùng thân mẫu và di mẫu theo tiểu thÆ¡ đến đây má»›i lúc ban trưa, hiện các ngưá»i ấy ở nÆ¡i nhà ngụ. Lưu Tiểu thÆ¡ sai tôi và o yết kiến Trung hiếu vương đặng cầu xin chút việc, chẳng dè là m động đến tai Vương gia, tháºt tá»™i đáng chết, xin Vương gia dung mạng.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe nói sanh nghi, há»i:
- Còn Lưu Tiểu thÆ¡ nà o đó nữa váºy?
Giang Tấn Hỉ thưa:
- Bẩm Vương gia, Lưu Tiểu thÆ¡ là Lưu Yến Ngá»c.
Hoà ng Phá»§ KÃnh cau mà y nói:
- Ta nghe Lưu Yến Ngá»c đã gả cho há» Thôi rồi còn đến đây là m gì?
Giang Tấn Hỉ thưa:
- Bẩm, Lưu Tiểu thÆ¡ tôi lúc trước đã Ä‘Ãnh ước kết thân cùng Trung hiếu vương rồi, Ä‘á»i nà o ngưá»i lại chịu thất tiết? Vì váºy, lâu nay ngưá»i trốn và o ở chùa, rá»§i bị mất hết đồ tư trang cùng tiá»n bạc phải khổ cá»±c trăm bá», nay phải Ä‘i xin tiá»n lá»™ phà má»›i đến đây được. Ngưá»i có ý khẩn cầu Trung hiếu vương vì chút tình, tâu há»™ xin cho cha ngưá»i được khá»i tá»™i.
Hoà ng Phá»§ KÃnh há»i:
- Thế còn ngưá»i con gái nà o gả cho Thôi Phà n Phụng đó?
Giang Tấn Hỉ thưa:
- Bẩm Vương gia, khi tiểu thơ tôi trốn rồi thì Cố Phu nhơn đem nà ng Mai Tuyết Trinh gả thế.
Rồi Giang Tấn Hỉ thuáºt hết đầu Ä‘uôi má»i việc cho Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe.
Hoà ng Phá»§ KÃnh lại há»i:
- Thế hôm nay Lưu Tiểu ThÆ¡ sai ngưá»i đến yết kiến con ta đặng nói Ä‘iá»u chi.
Giang Tấn Hỉ nghe há»i sợ hãi, hắn ấp úng thưa:
- Thưa Vương gia, Lưu Tiểu thÆ¡ có viết má»™t phong thÆ¡ bảo tôi đến xin yết kiến và trao cho ngưá»i, việc chi ngưá»i nói trong thÆ¡ chứ tôi không rõ.
Hoà ng Phá»§ KÃnh bảo:
- Hãy đưa thơ đâu xem thỠnà o.
Giang Tấn Hỉ lấy là m bối rối, nhưng cá»±c chẳng đã , hắn phải lấy thÆ¡ để trình cho Hoà ng Phá»§ KÃnh .
Hoà ng Phá»§ KÃnh khai thÆ¡ xem, thấy văn từ thông suốt, chữ viết sắc sảo Ãt ai bì , lão lấy là m mừng rỡ vì được má»™t nà ng dâu thông minh hiếm có. Khi xem xong thÆ¡, Hoà ng Phá»§ KÃnh thấy lá»i văn khẳng khái, tình ý mặn mà thì động lòng thương xót, má»›i há»i Giang tấn Hỉ:
- Cây quạt đỠthơ đâu, hãy đưa đây ta xem nà o?
Giang Tấn Hỉ vá»™i lấy quạt trao ra. Hoà ng Phá»§ KÃnh thấy rõ là quạt cá»§a Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa, mừng rỡ há»i:
- Bức thư nà y có phải chÃnh tay Lưu Tiểu thÆ¡ viết không?
Tấn Hỉ thưa:
- Bẩm Vương gia, chÃnh tay tiểu thÆ¡ viết đó.
Hoà ng Phá»§ KÃnh cưá»i ha hả nói:
- Không ngá» dâu ta lại có tà i và tiết liệt đến thế. Váºy ngươi hãy vá» bảo cho tiểu thÆ¡ ngươi hãy an tâm để ta bảo tấu cho.
Giang Tấn Hỉ nghe nói mừng rỡ, cúi lạy bẩm:
- Xin đội Æ¡n Vương gia đã có lòng thương tưởng , nhưng tôi còn phải đợi thÆ¡ hồi âm cá»§a Trung Hiếu vương tôi má»›i dám vá».
Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe nói, bèn sai gia tướng dắt Tấn Hỉ ra nhà sau ngồi uống rượu đợi chá».
Khi gia tướng đưa GIang Tấn Hỉ Ä‘i rồi, Hoà ng Phá»§ KÃnh bước và o trong nói vá»›i Doãn Phu nhÆ¡n:
- Ngà y nà o phu nhơn cũng có lòng trông đợi con dâu, hôm nay dâu đã đến với chúng ta rồi đó.
Doãn Phu nhÆ¡n ngạc nhiên há»i:
- Mạnh Lệ Quân tìm dến hồi nà o váºy?
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Không phải Mạnh Lệ Quân mà lại là thứ nữ của Lưu Tiệp .
Rồi Hoà ng Phá»§ KÃnh thuáºt hết má»i việc cho phu nhÆ¡n nghe . Doãn Phu nhÆ¡n mừng rỡ nói:
- Nếu váºy thì ta đại phước lắm nên má»›i có con dâu trinh tiết dưá»ng ấy.
Phu nhÆ¡n lại há»i Hoà ng Phá»§ KÃnh:
- Thế bây giỠphu quân định xỠtrà thế nà o?
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Lưu Tiểu thÆ¡ đã là ngưá»i tiết khà như váºy, tất nhiên mai đây ta phải hết lòng bảo tấu cứu mạng cho há» Lưu, nếu không thì tiểu thÆ¡ còn mặt mÅ©i nà o kết duyên cùng con ta được!
Bấy giỠđã quá canh hai, Giang Tấn Hỉ Ä‘ang ngồi uống rượu, xảy nghe Trung hiếu vương vá», hắn mừng quýnh, láºt Ä‘áºt chạy ra đứng trước kiệu quỳ má»p xuống bẩm:
- Tôi là Giang Tấn Hỉ xin lạy ra mắt.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa thấy Giang Tấn Hỉ , vá»™i và ng bước xuống kiệu đỡ dáºy, nói:
- Ngươi đã ra tay cứu mạng ta, tất nhiên là ân nhân cá»§a ta rồi, việc gì phải thá»§ lá»… quá váºy?
Nói rồi, vá»™i đắt Giang tấn Hỉ và o nhà ân cần má»i ngồi và há»i:
- Chẳng hay ngưoi đến kinh lúc nà o và lại đây có việc gì quan hệ không?
Giang tấn Hỉ bèn thuáºt hết má»i việc, Thiếu Hoa nghe rõ mừng quá, nói:
Thế phiá»n ngươi ở đây chá» ta má»™t chút, ta sẽ trả lá»i.
Giang Tấn Hỉ vâng mạng, đoạn Thiếu Hoa đi thẳng và o trong.
Hoà ng Phá»§ KÃnh há»i:
- Giang Tấn Hỉ đem thơ đến, con đã gặp hắn chưa?
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa đáp:
- Bẩm, con đã gặp hắn rồi.
Hoà ng Phá»§ KÃnh liá»n lấy bức thư trao cho Thiếu Hoa xem, Thiếu Hoa xem xong, Hoà ng Phá»§ KÃnh há»i:
- Theo ý con nghĩ sao?
Thiếu Hoa thưa:
- Việc nà y, nhỠthân phụ liệu địnhn, chớ con đâu dám tự chuyên.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Nà ng đã có lòng thá»§ tiết vá»›i con như váºy, tất nhiên ta phải giúp nà ng cho trá»n mối lương duyên. Thôi, con hãy viết thư phúc đáp cho nà ng rõ, kẻo nà ng trông mong tá»™i nghiệp.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vâng lá»i, lui ra lấy má»™t trăm lượng bạc trao cho Giang Tấn Hỉ và dặn:
- Ta chẳng cần viết thư trả lá»i là m gì, ngươi cứ và o nói cho tiểu thÆ¡ biết rằng: Thế nà o mai đây ta cÅ©ng thượng tấu vá»›i triá»u đình cầu xin tha tá»™i cho cả gia quyến tiểu thÆ¡. Còn má»™t trăm lượng bạc nà y ngươi hãy cất đó mà tiêu dùng.
Giang Tấn Hỉ mừng quýnh, vá»™i vã chạy ba chân bốn cẳng vá» nhà thuáºt hết đầu Ä‘uôi má»i việc cho má»i ngưá»i nghe. Ai nấy Ä‘á»u mừng rỡ vô cùng. Äêm ấy không ai ngá»§ được cả, cứ ngồi bà n luáºn , đặt bao nhiêu hy vá»ng và o Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa.
Sáng hôm sau vừa má»›i canh tư, cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh đã thức dáºy, lên kiệu thẳng đến triá»u ca.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói cùng Thiếu Hoa:
- Trước bệ ngá»c hôm nay, con hãy ráng hết sức bảo tấu, nghe không.
Thiếu Hoa nói:
- Con sợ đối vá»›i tá»™i phản nghịch cá»§a Lưu Tiệp, triá»u đình không thể tha thứ được, ta biết liệu sao?
- Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Nếu triá»u đình nhất quyết không phê chuẩn lá»i con thì cha sẽ tâu giúp. Hai cha con ta cùng xin tâu má»™t lượt, thế tất triá»u đình phải nể lòng chá»›.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vâng lá»i, lấy bức thư cá»§a Lưu Yến Ngá»c cất và o túi, rồi hai cha con ra Ä‘i.
Khi Thiên tá» lâm triá»u, các quan quỳ lạy tung hô xong, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa bước ra quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, hạ thần là Hoà ng Phủ Thiếu Hoa có một việc vô cùng khẩn yếu, nếu bệ hạ vui lòng tha tội chết cho, mới dám tâu bà y.
Vua Thà nh Tôn mỉm cưá»i nói:
- Trẫm hứa tha tội cho khanh đó, hãy tâu đi.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa tâu:
- Tâu bệ hạ, cách bốn năm vá» trước, hạ thần theo thân phụ ở tại Vân Nam cùng Lưu Khuê BÃch đến thi tiá»…n cầu hôn tại nhà há» Mạnh, do việc ấy mà Lưu BÃch Khuê Ä‘em lòng oán háºn phỉnh hạ thần đến ngá»§ tại Tiểu Xuân đình. May thay lúc ấy , Lưu Khuê BÃch báºn qua há»™ tang cho tổ mẫu, nên dạy tên đầy tá»› Giang Tấn Hỉ ở nhà phóng hoả ám hại hạ thần . May thay lúc ấy có em gái cá»§a Lưu Khuê BÃch là Lưu Yến Ngá»c cùng vá»›i bà nhá»§ mẫu là Giang Tam Tẩu đến Ä‘Ãnh ước kết thân vá»›i hạ thần và báo cho hạ thần biết tai nạn để trốn thoát. Vì váºy , Lưu Yến Ngá»c là ân nhân cá»§a hạ thần, nay nà ng có đến kinh đây yêu cầu hạ thần tâu xin cứu mạng gia quyến cá»§a ngưá»i. Hạ thần nháºn thấy Cố Phu nhÆ¡n ép gả nà ng cho Thôi Phà n Phụng mà nà ng trốn và o chùa Vạn Duyên ẩn trú má»™t lòng thá»§ tiết, qua thá»i gian bị mất trá»™m, chịu bao nhiêu nổi đắng cay khổ sở. Nay nà ng muốn xin trị tá»™i má»™t mình Lưu Khuê BÃch và ân xá cho toà n gia, đặng mối lương duyên khi trước được thà nh!
Tâu dứt lá»i, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa liá»n dâng bức thư cá»§a Lưu Yến Ngá»c lên cho vua Thà nh Tôn . Vua xem qua thấy nét bút tinh vi, câu văn thông suốt, nghÄ© thầm:
“ Nhà há» Lưu nà y sao con gái lại hÆ¡n con trai, xưa Lưu Hoà ng háºu hiá»n đức, nay ngưá»i nà y cÅ©ng không kémâ€.
Vua nghÄ© váºy nhưng lắc đầu phán:
- Phà m công pháp bất vị thân! Tá»™i cá»§a Lưu Tiệp lá»›n lắm, trẫm không thể nà o tha được, khanh chá»› nên tâu xin nhiá»u lá»i vô Ãch
Lới Bình:
- Con ngưá»i sống trên cõi Ä‘á»i cần phải trá»n nghÄ©a, trá»n tình má»›i gá»i là ngưá»i trà thức. Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa không há» có tình vá»›i Tô Yến Tuyết , nhưng khi biết ra là Tô Yến Tuyết đã yêu chà ng và quyết hy sinh vì chà ng để thá»±c hiện theo tiếng gá»i cá»§a con tim, thì Thiếu Hoa không má»™t lý do nà o mà không xá» cho trá»n nghÄ©a. Vì váºy việc nuôi dưỡng Tô Äại nương quả là má»™t việc là m vì nghÄ©a, không phải là quá đáng váºy.
Còn đối vá»›i Lưu Yến Ngá»c hiển nhiên là ngưá»i tình cá»§a Thiếu Hoa,đã từng thá» non hẹn biển, trao đổi ká»· váºt rồi, mà Yến Ngá»c thì má»™t lòng chung thá»§y đến ná»—i nà ng trốn tránh trong chùa chịu nhiá»u ná»—i đắng cay.HÆ¡n nữa, Yến Ngá»c lại là ân nhân cứu mạng cá»§a chà ng, mối tình ấy sâu Ä‘áºm biết là dưá»ng nà o, thì không má»™t lý do gì Thiếu Hoa lại không thá»±c hiện cho tròn nhÆ¡n nghÄ©a được.
Thiếu Hoa cần phải cứu mạng song thân cá»§a Yến Ngá»c, mặc dù những ngưới ấy là kẻ thù cá»§a chà ng. Hà nh động nà y nếu đứng vá» phương diện tình nghÄ©a mà xét thì đúng lắm, nhưng đứng trên phương diện quốc pháp mà xét thì không nên, vì cái tá»™i hãm hại hiá»n thần và mãi quốc cầu vinh cá»§a Lưu Tiệp không thể nà o dung tha được.
Tuy nhiên , ta cÅ©ng thấy rằng hiện Lưu Tiệp đã già , dù có tha vá» là m dân dã, lão ta cÅ©ng không còn Ä‘iá»u kiện để hại nước nữa, hÆ¡n nữa hiện nay há» Hoà ng Phá»§ đã có uy thế lá»›n lao trong triá»u, dù cho há» Lưu muốn khuấy phá cÅ©ng không được nà o.
Còn xét vá» nhân quả thì thánh nhân đã bảo: mối thù nên mở chá»› không nên buá»™c, nếu cứ trả thù mãi thì Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp không bao giéơ dứt. Vì váºy, cần phải lấy tấm lòng khoan hồng độ lượng đối xá» vá»›i kẻ thù thì cái thù kia không còn nữa, mà lại còn giáo hóa được kẻ thù cải tà qui chánh. Ngưá»i quân tá» khác vá»›i kẻ tiểu nhân là ở chá»— nà y váºy!
|

23-09-2008, 08:09 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Năm Mươi Hai
Quốc trượng được ân xá, hoà n hồn.
Khuê BÃch bị xá» trản giam háºu.
Nghe vua phán, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa toát mồ hôi, quỳ xuống tâu tiếp: - Muôn tâu bệ hạ, hạ thần được sống sót đến ngà y nay là nhá» Lưu Yến Ngá»c cứu mạng. Nếu bây giá» giết hết cha mẹ nà ng thì hóa ra nà ng là m Æ¡n sanh oán, tất nhiên nà ng không thể kết duyên cùng hạ thần, mong bệ hạ mở lượng khoan dung ân xá cho.
Thiếu Hoa tâu dứt lá»i, Hoà ng Phá»§ KÃnh cÅ©ng bước ra quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, năm nay hạ thần đã trên ngÅ© tuần, thế nhưng con cá»§a hạ thần đã là m đến tước vương mà chưa có vợ, nên rất e ngại cho việc kế tá»±, sau nà y không biết trông cáºy và o đâu. Cúi xin thánh thượng nghÄ© tình Lưu Hoà ng háºu thuở xưa mà ân xá cho gia quyến há» Lưu thì cha con cá»§a hạ thần đội Æ¡n muôn thuở.
Vua Thà nh Tôn lấy là m bực tức, cau mà i phán:
- Tháºt cha con khanh không biết suy nghÄ© gì cả. Chỉ cầu có má»™t ngưá»i đà n bà mà xem thưá»ng luáºt pháp cá»§a trẫm thì dù cho trẫm có vị tình đến đâu, cÅ©ng không thể nà o y theo lá»i tấu ấy được.
Hoà ng Phá»§ KÃnh cúi lạy và tâu tiếp:
- Muôn tâu bệ hạ, chẳng phải hạ thần dám khinh mạng triá»u đình, mà hạ thần xét ra hà nh động cá»§a Lưu Tiệp chỉ vì quá sợ sá»± báo cừu cá»§a con hạ thần nên má»›i mượn tay quân giặc giết chết cha con hạ thần, chứ kỳ tháºt trong thâm tâm Lưu Tiệp cÅ©ng không đến ná»—i bán nước đâu, xin bệ hạ nghÄ© thương đến lòng hiếu đạo cá»§a Hoà ng háºu khi xưa mà bảo toà n cho nắm xương già cá»§a Lưu Tiệp, hạ thần cảm đội Æ¡n ấy vô cùng.
Bấy giỠvua Thà nh Tôn có vẻ động lòng thương hại nên ngồi bấm trán suy nghĩ hồi lâu rồi phán:
- Tháºt tình trẫm rất quý trá»ng công nghiệp cá»§a hai khanh, nên trẫm cÅ©ng không nỡ khước bác.Thôi, để trẫm khoan hạn cho gia quyến Lưu Tiệp má»™t tháng đó.
Nói rồi, láºp tức thảo chiếu sai quan Hình bá»™ ra pháp trưá»ng dẫn má»i tá»™i nhân Ä‘em và o ngục thất giam lại.
Cho con Hoà ng Phá»§ KÃnh lạy tạ lui ra, Ä‘oạn vua tuyên bố bãi triá»u Ä‘i giá hồi cung.
VỠđến cung Ä‘iện, vua nhìn Hoà ng háºu mỉm cưá»i nói:
- Trẫm nghÄ© buồn cưá»i cho thân phụ và thân đệ cá»§a Hoà ng háºu quá!
Hoà ng háºu nghe nói không biết việc chi, vá»™i há»i:
- Chẳng hay chuyện chi váºy?
Vua Thà nh tôn bà n thuáºt hết má»i việc cho Hoà ng háºu nghe và trao bức thư cá»§a Lưu Yến Ngá»c cho Hoà ng háºu xem.
Xem xong, Hoà ng háºu cúi lạy tâu:
- Nếu bệ hạ giết hết cả nhà há» Lưu thì Lưu Yến Ngá»c còn mặt mÅ©i nà o kết duyên cùng xá đệ. HÆ¡n nữa, xá đệ là ngưá»i trá»ng nghÄ©a nên lâu nay không chịu kết duyên vá»›i ai cả. Thương thay cho cha mẹ thiếp tuổi đã già nua mà không ngưá»i hầu hạ, đưá»ng kệ tá»± sau nà y không biết trông cáºy và o đâu. Xin bệ hạ mở lượng biển trá»i ân xá cho gia quyến há» Lưu, chỉ trị tá»™i má»™t mình Khuê BÃch để là m gương cÅ©ng đủ rồi. ÄÆ°á»£c như váºy, thần thiếp đội Æ¡n bệ hạ vô cùng.
Vua Thà nh Tôn đỡ Hoà ng háºu dáºy, dịu giá»ng nói:
Trẫm cÅ©ng muốn y theo lá»i xin cá»§a Hoà ng háºu, ngặt vì triá»u đình không có lệ ấy, nếu trẫm giáng chỉ ân xá thế nà o các quan triá»u thần cÅ©ng cản ngăn.
Hoà ng háºu nói:
- Nếu ngà y nay bệ hạ giết hết cả nhà há» Lưu, thế nà o thiên hạ cÅ©ng dị nghị rằng thần thiếp đã mê hoặc bệ hạ nên cả nhà há» Lưu má»›i bị tru diệt, thần thiếp đây phải chịu tiếng xấu muôn thuở. Xin bệ hạ hãy ân xá để tá» lòng đại độ khoan dung, thần thiếp đây lại được tiếng khen mà linh hồn cá»§a Lưu Hoà ng háºu dưới suối và ng cÅ©ng đội Æ¡n bệ hạ muôn kiếp.
Vua Thà nh Tôn thấy Hoà ng háºu nói cÅ©ng có lý, nên buá»™c lòng phán:
- Thôi được rồi, trẫm cÅ©ng vì lòng nhÆ¡n từ cá»§a Hoà ng háºu mà ân xá cho.
Hoà ng háºu nghe phán, mừng rỡ vá»™i cúi lạy. Vua Thà nh Tôn nói:
- Nếu Trẫm lên triá»u giáng chỉ, sẽ bị sức cản ngăn cá»§a các quan triá»u thần. Thôi, để trẫm giáng chỉ ân xá ngay thì hay hÆ¡n.
Nói rồi, vua truyá»n ná»™i giám thảo chiếu Lưu Khuê BÃch bị háºu trảm, Bà nh Như Trạch bị háºu giảo, còn bao nhiêu gia quyến cá»§a Lưu Tiệp Ä‘á»u được ân xá hết, nhưng chá» má»™t tháng nữa khi nà o là m lá»… thà nh hôn cho Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa xong má»›i đà y tất cả ra Lãnh Nam là m lÃnh.
Ná»™i giám thảo chiếu xong, Ä‘em nạp cho tòa ná»™i các. Các quan triá»u thần trông thấy lấy là m bất bình, nhưng chiếu chỉ đã ra rồi, không thể nà o cản ngăn được.
Sáng hôm sau, lúc Ä‘ao phá»§ quân dẫn gia quyến Lưu Tiệp ra pháp trưá»ng đặng hà nh quyết, bá»—ng thấy ná»™i giám phi ngá»±a đến lá»›n tiếng tuyên bố:
- Có thánh chỉ đến, hãy nghinh tiếp cho mau!
Các quan Hình bá»™ nghe nói, láºt Ä‘áºt quỳ xuống tiếp chỉ. Khi mở thánh chỉ ra Ä‘á»c má»›i hay cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh đã tâu xin nên thánh thượng ân xá cho Lưu Tiệp, khoan hạn cho má»™t tháng.
Hình Bá»™ quan vâng thánh chỉ, giải hết và o ngục thất. Lúc ấy Thôi Phà n Phụng Ä‘ang lo quan quách để tẩn liệm, xảy nghe tin ấy mừng rỡ khôn cùng, hắn vá»™i vã chạy và o ngục thất há»i thăm, Lưu Tiệp thở dà i than:
- Kéo dà i cuộc sống thêm một tháng nữa để rồi chết lại cà ng khổ tâm hơn, chi bằng chết phứt bây giỠcòn hơn.
Thôi Phà n Phụng nói:
- Nay được khoan hạn như váºy, chắc có vị đại thần nà o tâu xin đó.
Vẫn má»™t giá»ng thất vá»ng não ná», Lưu Tiệp nói:
- Nếu có thể xin tha tá»™i cho ta được thì trước kia đã có ngưá»i tâu rồi, hà tất chi đến ngà y nay! Má»›i đây ta có nghe cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh tâu xin, nhưng ta nghi ngá» lắm. Chẳng lẽ kẻ thù cá»§a mình mà lại xin tha sao?
Thôi Phà n Phụng nói:
- Äể tiện tế vá» há»i thăm quan Hình bá»™ thì rõ.
Nói dứt lá»i, Phà n Phụng từ giã lui vá».
Nhắc qua Lưu Yến Ngá»c hay tin ấy mừng rỡ vô cùng, liá»n nói vá»›i má»i ngưá»i :
- Thế là ta mang trá»ng Æ¡n cá»§a nhà Hoà ng Phá»§ rồi!
Nói rồi, hối Giang Tấn Hỉ Ä‘i mướn xe đặng và o ngục thất thăm cha mẹ. Khi và o đến nÆ¡i, Lưu Yến Ngá»c vừa trông thấy gia quyến thì khóc òa lên và kêu lá»›n:
- Song thân Æ¡i! Äứa con bất hiếu nà y mãi đến bây giá» má»›i thăm được cha mẹ đây, xin song thân thứ tá»™i.
Lưu Tiệp nói:
- Con đã vá» là m dâu ngưá»i ta, vả lại chồng con báºn đến kinh láºp công danh, sao không lo ở nhà coi sóc công việc gia đình, lại bá» phế đến đây là m gì?
Còn Cố Phu nhÆ¡n vừa trông thấy mặt Lưu Yến Ngá»c, đã nổi giáºn mắng: - Ta tưởng mi chết bá» chết bụi nÆ¡i nà o rồi, sao mi vẫn còn sống đó? Nay mi còn mặt mÅ©i nà o mà trông thấy chúng ta nữa! Có Ä‘á»i nà o con gái cấm cung lại bá» nhà trốn Ä‘i trên hai năm trá»i, thá» há»i có nhục nhã không?
Lưu Tiệp ngạc nhiên há»i:
- Con nó đã vì chữ hiếu đến thăm mình, sao phu nhÆ¡n lại nói váºy?
Cố Phu nhơn nói:
- Phu quân cứ tưởng nó là vợ của Thôi Phà n Phụng đó sao?
Nói rồi Cố Phu nhÆ¡n bèn Ä‘em hết việc Lưu Yến Ngá»c bá» trốn Ä‘i, phải Ä‘em nà ng Mai Tuyết Trinh gả thế, nói rõ đầu Ä‘uôi cho Lưu Tiệp nghe.
Lưu Yến Ngá»c nói:
- Bây giá» việc đã rồi, xin thân mẫu bá»›t cÆ¡n thịnh ná»™ để con phân tỠđôi lá»i.
Lưu Tiệp cảm thấy thương hại nên tá» lá»i khuyên Cố Phu nhÆ¡n :
- Thôi, phu nhÆ¡n cÅ©ng nên bá»›t giáºn Ä‘i, để cho nó giải bà y thá» nà o.
Lưu Yến Ngá»c bèn thuáºt hết việc mình là m cặn kẽ từ đầu chà cuối cho má»i ngưá»i nghe. Lưu Tiệp mỉm cưá»i nói vá»›i Cố Phu nhÆ¡n:
- Thảo nà o cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh đã cố tình tâu xin ân xá cho ta, bây giá» ta má»›i biết nhá» có con ta cầu xin nên má»›i được kết quả như ngà y nay.
Cố Phu nhÆ¡n cÅ©ng đổi giáºn là m vui, nói:
- Sá»± việc như váºy mà nà o tôi có hay biết gì đâu! Tháºt tôi rầy oan cho nó quá.
Sau đó, Lưu Yến Ngá»c lạy vợ chồng Lưu Tiệp, là m lá»… tương kiến vá»›i Lưu Khuê BÃch, đồng thá»i chà o Ngô Thục nương và Äá»— Hà m Hương.
Chà o lạy xong rồi, Lưu Yến Ngá»c bèn lấy ra ba chục lượng bạc trao cho Lưu Tiệp và nói:
- Bẩm thân phụ, số bạc nà y là của Trung hiếu vương trao tặng, nay con đem ba chục lượng và o đây cho song thân tiêu dùng, lúc nà o hết con sẽ đem và o thêm.
Lưu Tiệp nói:
- Khá khen cho tấm lòng chà hiếu cá»§a con, nhưng ta đây cÅ©ng còn các quan đại thần quen biết gởi tặng cho bạc cÅ©ng nhiá»u, chi tiêu không thiếu, váºy bạc nà y con hãy cất Ä‘i. Hôm nay ta vô cùng kÃnh phục tấm lòng khoan dung đại độ cá»§a cha con Hoà ng Phá»§. ChÃnh tay ta đã hại ngưá»i mà ngưá»i không Ä‘em lòng óan háºn, còn tâu xin cho được ân xá, còn thương tưởng đến con nữa, ta nghÄ© lấy là m hổ thẹn trăm bá».
Lưu Yến Ngá»c lại nói rõ việc cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh hết lòng tâu xin tha cho kỳ được hết cả gia quyến há» Lưu má»›i nghe. Yến Ngá»c lại trao bức thư cá»§a mình đã gởi cho Thiếu Hoa cho má»i ngưá»i xem.
Trong lúc gia quyến há» Lưu Ä‘ang chuyện vãn, xảy thấy Thôi Phà n Phụng và o thăm. Lưu Yến Ngá»c nhá»› chuyện xưa mưá»i phần hổ thẹn, nhưng cÅ©ng gắng gượng cúi đầu chà o Thôi Phà n Phụng và nói:
- Trước kia tháºt tình tôi không phải là kẻ vô tình, nhưng vì tôi đã vâng lá»i thân mẫu báo má»™ng nên Ä‘Ãnh ước cùng Trung hiếu vương. Vì váºy , không thể nà o thất tiết được, phải trốn và o chùa Vạn Duyên. May thay biểu huynh không oán háºn, có lòng tá» tế và o thăm song thân tôi, tháºt cái Æ¡n ấy và bằng sông biển, dầu kết cá» ngáºm và nh cÅ©ng không trả nổi.
Lúc ấy Thôi Phà n Phụng mới rõ, chà ng nói:
- Hèn chi lúc nãy tôi và o há»i quan Hình bá»™, ngưá»i ta cho biết rằng nhá» có lá»i yêu cầu cá»§a nà ng nên cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh má»›i cố tình tâu xin khoan hạn. Tôi nghe qua lấy là m nghi hoặc, ngỠđâu bây giá» má»›i rõ nguyên do.
Lưu Tiệp nhìn Thôi Phà n Phụng nói:
- Thế mà từ lâu nat ta nháºn ngươi là rể, ngỠđâu chỉ là việc chắp vá thôi, mà ngươi tá» tế vá»›i ta quá, chắc trá»i cao cÅ©ng không phụ lòng cá»§a ngươi đâu.
Lưu Tiệp vừa nói dứt lá»i, xảy thấy ngục quan chạy và o nói:
- Tôi xin chúc mừng cho Quốc trượng, vì đã có chiếu ân xá đến nÆ¡i, xin má»i Quốc trượng ra nghinh tiếp.
Lưu Tiệp nghe nói mừng quýnh, láºt Ä‘áºt ra nghinh tiếp. Khi ná»™i giám tuyên Ä‘á»c thánh chỉ? Lưu Tiệp má»›i hay là nhá» có Trưởng Hoa Hoà ng háºu bảo tấu nên thánh thượng má»›i ân xá cho toà n gia khá»i chết, trong hạn má»™t tháng, khi Lưu YếnNgá»c kết duyên cùng Trung hiếu vương rồi, sẽ đà y ra Lãnh Nam là m lÃnh, chỉ có Lưu Khuê BÃch bị háºu trảm và Bà nh Như Trạch bị háºu giảo mà thôi.
Lưu Tiệp ná»a thương ná»a mừng, liá»n trở và o thuáºt lại cho ná»™i nhà nghe, cả nhà ai nấy Ä‘á»u cảm cái ân đức cá»§a Trưởng Hoa Hoà ng háºu.
Ngục quan lại kêu nói:
- Ai đã được ân xá rồi, thì ra ngoà i ở. Chúng tôi không còn phải canh giữ những ngưá»i ấy nữa.
- Bây giỠchúng ta biết đi đâu và ở đâu ?
Thôi Phà n Phụng nói:
- NÆ¡i nhà trá» cá»§a tiện tế rá»™ng lắm, lại có nhiá»u phòng, xin má»i nhạc phụ đến đó ở cho tiện.
Lưu Yến Ngá»c nghÄ© thầm:
“ Nếu nay ta đến ở chung vá»›i Thôi Phà n Phụng, sao cho khá»i thiếng thị phiâ€.
Yến Ngá»c vừa nghÄ© đến đây, xảy nghe bên ngoà i có tiếng ồn à o, rồi má»™t tốp ngưá»i từ ngoà i kéo và o há»i lá»›n:
- Lưu Quốc trượng đâu rồi?
Bị há»i má»™t các đột ngá»™t, Lưu Tiệp hÆ¡i ngạc nhiên, trố mắt nhìn ngưá»i ấy không nháy mắt, xảy thấy ngưá»i ấy bước tá»›i quỳ trước mặt Lưu Tiệp thưa:
- Chúng tôi là gia tướng của quan phủ Nguyễn, vâng lịnh đem kiệu đến rước Quốc trượng vỠdinh.
Quan phá»§ nà y tên là Nguyá»…n Long Quang, vốn là biểu đệ cá»§a Lưu Tiệp, thi đỗ nhị giáp Tấn SÄ©, nên Lưu Tiệp nghe nói mừng rỡ, liá»n hối má»i ngưá»i lo sá»a soạn đồ đạc ra Ä‘i.
Lúc ấy, Äá»— Hà m Hương không nỡ rá»i Lưu Khuê BÃch, nên trao con cho Lưu Toà n và Lưu Yến Ngá»c rồi ở lại vá»›i Lưu Khuê BÃch cho trá»n tình chồng vợ.
Lá»i bình:
- Hồi nà y là hồi những kẻ gian ác Ä‘á»n tá»™i, nhưng không thấy tác giả luáºn tá»™i cá»§a từng tá»™i nhÆ¡n má»™t cách rõ rà ng, khiến ngưá»i Ä‘á»c không hà i lòng tý nà o cả.
Ta thấy kẻ thá»§ phạm ná»™i vụ chÃnh là Lưu Khuê BÃch, kết quả cá»§a tá»™i nà y là hại hiá»n thần, thông đồng vá»›i giặc để bán nước; nhưng xét lại ná»™i tâm chỉ là má»™t mối tình bị thảm bại mà sanh ra. Chỉ vì gia thế cá»§a Lưu Khuê BÃch quá to tát: chị là m Hoà ng háºu, cha là m Quốc trượng, anh là m Tổng binh trấn giữ biên thùy, nhất hô bá ứng, nên Khuê BÃch có quan niệm rằng: đã là con nhà hoà ng thân quốc thÃch thì muốn gì cÅ©ng được. Còn Lưu Tiệp lại á»· mình có thế lá»±c tuyệt đối trong triá»u, muốn cho ai cÅ©ng phải xu phụ mình, thấy ai có chút quyá»n thế thì ganh hiá»n ghét ngõ, muốn đè bẹp cho thế lá»±c mình được to lá»›n thêm.
Tư tưá»ng trên không phải chỉ riêng má»™t mình Lưu Tiệp trong Tái Sanh Duyên nà y thôi, mà hầu hết trong chế độ phong kiến Ä‘á»u có cái nạn cá lá»›n hiếp cá bé là thưá»ng. Thế thì ná»™i ý cá»§a Lưu Tiệp là muốn hạ há» Hoà ng Phá»§ chứ không có ý thức thông đồng vá»›i giặc để bán nước. Nhưng sở dÄ© có tình trạng nà y là vì khi hay tin con Hoà ng Phá»§ KÃnh thắng được giặc Phiên, có thể rước được Hoà ng Phá»§ KÃnh vá» triá»u, và lúc ấy tánh mạng y sẽ không còn, nên âm mưu nà y chỉ là âm mưu tá»± vệ mà thôi. Ta có thể buá»™c tá»™i Lưu Tiệp là kẻ Ãch ká»· hại nhÆ¡n, không biết đặt quyá»n lợi tổ quốc lên trên quyá»n lợi cá nhân, thì đúng hÆ¡n là tá»™i phản quốc.
Xét vá» tá»™i nhÆ¡n Bà nh Như Trạch , thì y là kẻ xua nịnh để cầu mong chức vị mà thôi. Bà nh Như Trạch thấy thế lá»±c cá»§a nhà há» Lưu trong triá»u quá to tát, nên muốn cầu thân và mù quáng bảo gì cÅ©ng là m, đây chÃnh là hạng ngưá»i cầu danh trên đưá»ng lối nịnh bợ. Hạng quan lại nà y có sống cÅ©ng không là m nên chuyện gì, nhưng đã tha cho Lưu Tiệp thì Bà nh Như Trạch cÅ©ng không đáng chết. Vì Bà nh Như Trạch là kẻ tay sai đắc lá»±c, là con dao hai lưỡi, hắn sẵn sà ng trung thà nh vá»›i kẻ lãnh đạo mình; nếu cho Bà nh Như Trạch được sống và biết dùng hắn, cÅ©ng có thể dùng được. Thế thì Bà nh Như Trạch không đáng giết, chỉ vì hắn là kẻ tùng phạm không quan trá»ng, nên đà y Ä‘i là phải lắm.
|

23-09-2008, 08:10 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Năm Mươi Hai
Quốc trượng được ân xá, hoà n hồn.
Khuê BÃch bị xá» trản giam háºu.
Nghe vua phán, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa toát mồ hôi, quỳ xuống tâu tiếp: - Muôn tâu bệ hạ, hạ thần được sống sót dến ngà y nay là nhá» Lưu Yến Ngá»c cứu mạng. Nếu bây giá» giết hết cha mẹ nà ng thì hóa ra nà ng là m Æ¡n sanh oán, tất nhiên nà ng không thể kết duyên cùng hạ thần, mong bệ hạ mở lượng khoan dung ân xá cho.
Thiếu Hoa tâu dứt lá»i, Hoà ng Phá»§ KÃnh cÅ©ng bước ra quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, năm nay hạ thần đã trên ngÅ© tuần, thế nhưng con cá»§a hạ thần đã là m đến tước vương mà chưa có vợ, nên rất e ngại cho việc kế tá»±, sau nà y không biết trông cáºy và o đâu. Cúi xin thánh thượng nghÄ© tình Lưu Hoà ng háºu thuở xưa mà ân xá cho gia quyến há» Lưu thì cha con cá»§a hạ thần đội Æ¡n muôn thuở.
Vua Thà nh Tôn lấy là m bực tức, cau mà i phán:
- Tháºt cha con khanh không biết suy nghÄ© gì cả. Chỉ cầu có má»™t ngưá»i đà n bà mà xem thưá»ng luáºt pháp cá»§a trẫm thì dù cho trẫm có vị tình đến đâu, cÅ©ng không thể nà o y theo lá»i tấu ấy được.
Hoà ng Phá»§ KÃnh cúi lạy và tâu tiếp:
- Muôn tâu bệ hạ, chẳng phải hạ thần dám khinh mạng triá»u đình, mà hạ thần xét ra hà nh động cá»§a Lưu Tiệp chỉ vì quá sợ sá»± báo cừu cá»§a con hạ thần nên má»›i mượn tay quân giặc giết chết cha con hạ thần, chứ kỳ tháºt trong thâm tâm Lưu Tiệp cÅ©ng không đến ná»—i bán nước đâu, xin bệ hạ nghÄ© thương đến lòng hiếu đạo cá»§a Hoà ng háºu khi xưa mà bảo toà n cho nắm xương già cá»§a Lưu Tiệp, hạ thần cảm đội Æ¡n ấy vô cùng.
Bấy giỠvua Thà nh Tôn có vẻ động lòng thưong hại nên ngồi bấm trán suy nghĩ hồi lâu rồi phán:
- Tháºt tình trẫm rất quý trá»ng công nghiệp cá»§a hai khanh, nên trẫm cÅ©ng không nỡ khước bác. Thôi , để trẫm khoan hạn cho gia quyến Lưu Tiệp má»™t tháng đó.
Nói rồi, láºp tức thảo chiếu sai quan Hình bá»™ ra pháp trưá»ng dẫn má»i tá»™i nhân Ä‘em và o ngục thất giam lại.
Cho con Hoà ng Phá»§ KÃnh lạy tạ lui ra, Ä‘oạn vua tuyên bố bãi triá»u di giá hồi cung.
VỠđến cung Ä‘iện, vua nhìn Hoà ng háºu , mỉm cưá»i nói:
- Trẫm nghÄ© buồn cưá»i cho thân phụ và thân đệ cá»§a Hoà ng háºu quá!
Hoà ng háºu nghe nói không biết việc chi, vá»™i há»i:
- Chẳng hay chuyện chi váºy?
Vua Thà nh tôn bà n thuáºt hết má»i việc cho Hoà ng háºu nghe và trao bức thư cá»§a Lưu Yến Ngá»c cho Hoà ng háºu xem.
Xem xong, Hoà ng háºu cúi lạy tâu:
- Nếu bệ hạ giết hết cả nhà há» Lưu thì Lưu Yến Ngá»c còn mặt mÅ©i nà o kết duyên cùng xá đệ. HÆ¡n nữa, xá đệ là ngưá»i trá»ng nghÄ©a nên lâu nay không chịu kết duyên vá»›i ai cả. Thương thay cho cha mẹ thiếp tuổi đã già nua mà không ngưá»i hầu hạ, đưá»ng kệ tá»± sau nà y không biết trông cáºy và o đâu. Xin bệ hạ mở lượng biển trá»i ân xá cho gia quyến há» Lưu, chỉ trị tá»™i má»™t mình Khuê BÃch để là m gương cÅ©ng đủ réôi. ÄÆ°á»£c như váºy, thần thiếp đội Æ¡n bệ hạ vô cùng.
Vua Thà nh Tôn đỡ Hoà ng háºu dáºy, dịu giá»ng nói:
Trẫm cÅ©ng muốn y theo lá»i xin cá»§a Hoà ng háºu, ngặt vì triá»u đình không có lệ ấy, nếu trẫm giáng chỉ ân xá thế nà o các quan triá»u thần cÅ©ng cản ngăn.
Hoà ng háºu nói:
- Nếu ngà y nay bệ hạ giết hết cả nhà há» Lưu , thế nà o thiên hạ cÅ©ng dị nghị rằng thần thiếp đã mê hoặc bệ hạ nên cả nhà há» Lưu mơà bị tru di(êt, thần thiếp đây phải chịu tiếng xấu muôn thuở. Xin bệ hạ hãy ân xá để tá» lòng đại độ khoan dung, thần thiếp đây lại được tiếng khen mà linhhồn cá»§a Lưu Hoà ng háºu dưới suối và ng cÅ©ng Äá»™i Æ¡n bệ hạ muôn kiếp.
Vua Thà nh Tôn thấy Hoà ng háºu nói cÅ©ng có lý, nên buá»™c lóng phán:
- Thôi được rồi, trẫm cÅ©ng vì lòng nhÆ¡n từ cá»§a Hoà ng háºu mà ân xá cho.
Hoà ng háºu nghe phán, mừng rỡ vá»™i cúi lạy. Vua Thà ng Tôn nói:
- Nếu Trẫm lên triá»u , triá»u giáng chỉ, sẽ bị sức cản ngăn cá»§a các quan triá»u thần. Thần , để trãm giáng chỉ ân xá ngay thì hay hÆ¡n.
Nói rồi, vua truyá»n ná»™i giám thảo chiếu Lưu Khuê BÃch bị háºu trảm, Bà nh Như Trạch v bị háºu giảo, còn bao nhiêu gia quyến cá»§a Lưu Tiệp Ä‘á»u được ân xá hết, nhưng chá» má»™t tháng nữa khi nà o là m lá»… thà nh hôn cho Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa xong má»›i đà y tất cả ra Lãnh Nam là m lÃnh.
Ná»™i giám thảo chiếu xong, Ä‘em nạp cho tòa ná»™i các. Các quan triá»u thần trông thấy lấy là m bất bình, nhưng chiếu chỉ dã ra rồi, không thể nà o cản ngăn được.
Sáng hôm sau, lúc Ä‘ao phá»§ quân dẫn gia quyến Lưu Tiệp ra pháp trưá»ng đặng hà nh quyết, bá»—ng thấy ná»™i giám phi ngá»±a đến lá»›n tiếng tuyên bố:
- Có thánh chỉ đến, hãy nghinh tiếp cho mau!
Các quan Hình bá»™ nghe nói, láºt Ä‘áºt quỳ xuống tiếp chỉ. Khi mở thánh chỉ ra Ä‘á»c má»›i hay cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh đã tâu xin nên thánh thượng ân xá cho Lưu Tiệp, khoan hạn cho má»™t tháng.
Hình Bá»™ quan vâng thánh chỉ, giải hết và o ngục thất. Lúc ấy Thôi Phà n Phụng Ä‘ang lo quan quách để tẩn liệm, xảy nghe tin ấy mừng rỡ khôn cùng, hắn vá»™i vã chạy và o ngục thất há»i thăm, Lưu Tiệp thở dà i than:
- Kéo dà i cuộc sống thêm một tháng nữa để rồi chết lại cà ng khổ tâm hơn, chi bằng chết phứt bây giỠcòn hơn.
Thôi Phà n Phụng nói:
- Nay được khoan hạn như váºy, chắc có vị đại thần nà o tâu xin đó.
Vẫn má»™t giá»ng thất vá»ng não ná», Lưu Tiệp nói:
- Nếu có thể xin tha tá»™i cho ta được thì trước kia đã có ngưá»i tâu rồi, hà tất chi đến ngà y nay! Má»›i đây ta có nghe cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh tâu xin, nhưng ta nghi ngá» lắm. Chẳng lẽ kẻ thù cá»§a mình mà lại xin tha sao?
Thôi Phà n Phụng nói:
- Äể tiện tế c vá» há»i thăm quan Hình bá»™ thì rõ.
Nói dứt lá»i , Phà n Phụng từ giã lui vá».
Nhắc qua Lưu Yến Ngá»c hay tin ấy mừng rỡ vô cùng, liá»n nói vá»›i má»i ngưá»i :
- Thế là ta mang trá»ng Æ¡n cá»§a nhà Hoà ng Phá»§ rồi!
Nói rồi, hối Giang Tấn Hỉ Ä‘i mướn xe đặng và o ngục thất thăm cha mẹ. Khi và o dến nÆ¡i, Lưu Yến NGá»c vừa trông thấy gia quyến thì khóc òa lên và kêu lá»›n:
- Sanh thân Æ¡i! Äứa con bất hiếu nà y mãi đến bây giá» má»›i thăm được cha mẹ đây, xin song thân thứ tá»™i.
Lưu Tiệp nói:
- Con đã vá» là m dâu ngưá»i ta, vả lại chồng con báºn đến kinh láºp công danh, sao không lo ở nhà coi sóc công việc gia đình, lại bá» phế đến đây là m gì?
Còn Cố Phu nhÆ¡n vừa trông thấy mặt Lưu Yến Ngá»c, đã nổi giáºn mắng:
- Ta tưởng mi chết bá» chết bụi nÆ¡i nà o rồi, sao mi vẫn còn sống đó? Nay mi còn mặt mÅ©i nà o mà trông thấy chúng ta nữa! Có Ä‘á»i nà o con gái cấm cung lại bá» nhà trốn Ä‘i trên hai năm trá»i, thá» há»i có nhục nhã không?
Lưu Tiệp ngạc nhiên há»i:
- Con nó đã vì chữ hiếu đến thăm mình, sao phu nhÆ¡n lại nói váºy?
Cố Phu nhơn nói:
- Phu quân cứ tưởng nó là vợ của Thôi Phà n Phụng đó sao?
Nói rồi Cố Phu nhÆ¡n bèn Ä‘em hết việc Lưu Yến Ngá»c bá» trốn Ä‘i, phải Ä‘em nà ng Mai Tuyết Trinh gả thế, nói rõ đầu Ä‘uôi cho Lưu Tiệp nghe.
Lưu Yến Ngá»c nói:
- Bây giá» việc đã rồi, xin thân mẫu bá»›t cÆ¡n thịnh ná»™ để con phân tỠđôi lá»i.
Lưu Tiệp cảm thấy thương hại nên tá» lá»i khuyên Cá» Phu nhÆ¡n :
- Thôi, phu nhÆ¡n cÅ©ng nên bá»›t giáºn Ä‘i, để cho nó giải bà y thá» nà o.
Lưu Yến Ngá»c bèn thuáºt hết việc mình là m cặn kẽ từ đầu chà cuối cho má»i ngưá»i nghe. Lưu Tiệp mỉm cưá»i nói vá»›i Cố Phu nhÆ¡n:
- Thảo nà o cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh đã cố tình tâu xin ân xá cho ta, bây giá» ta má»›i biết nhá» có con ta cầu xin nên má»›i được kết quả như ngà y nay.
Cố Phu nhÆ¡n cÅ©ng đổi giáºn là m vui, nói:
- Sá»± việc như váºy mà nà o tôi có hay biết gì đâu! Tháºt tôi rầy oan cho nó quá.
Sau đó, Lưu Yến Ngá»c lạy vợ chồng Lưu Tiệp, là m lá»… tương kiến vá»›i Lưu Khuê BÃch, đồng thá»i chà o Ngô Thục nương và Äá»— Hà m Hương.
Chà o lạy xong rồi, Lưu Yến Ngá»c bèn lấy ra ba chục lượng bạc trao cho Lưu Tiệp và nói:
- Bẩm thân phụ, số bạn nà y là của Trung hiếu vương trao tặng, nay con đem ba chục lượng và o đây cho song thân tiêu dùng, lúc nà o hết con sẽ đem và o thêm.
Lưu Tiệp nói:
- Khá khen cho tấm lòng chà hiếu cá»§a con, nhưng ta đây cÅ©ng còn các quan đại thần quen biết gởi tặng cho bạc cÅ©ng nhiá»u, chi tiêu không thiếu, váºy bạc nà y con hãy cất Ä‘i. Hôm nay ta vô cùng kÃnh phục tấm lòng khoan dung đại độ cá»§a cha con Hoà ng Phá»§. ChÃnh tay ta đã hại ngưá»i mà ngưá»i không Ä‘em lòng óan háºn, còn tâu xin cho được ân xá, còn thương tưởng đến con nữa, ta nghÄ© lấy là m hổ thẹn trăm bá».
Lưu Yến Ngá»c lại nói rõ việc cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh hết lòng tâu xin tha cho kỳ được hết cả gia quyến há» Lưu má»›i nghe. Yến Ngá»c lại trao bức thư cá»§a mình đã gởi cho Thiếu Hoa cho má»i ngưá»i xem.
Trong lúc gia quyến há» Lưu Ä‘ang chuyện vãn, xảy thấy Thôi Phà n Phụng và o thăm. Lưu Yến Ngá»c nhá»› chuyện xưa mưá»i phần hổ thẹn, nhưng cÅ©ng gắng gượng cúi đầu chà o Thôi Phà n Phụng và nói:
- Trước kia tháºt tình tôi không phải là kẻ vô tình, nhưng vì tôi đã vâng lá»i thân mẫu báo má»™ng nên Ä‘Ãnh ước cùng Trung hiếu vương. Vì váºy , không thể nà o thất tiết được, phải trốn và o chùa Vạn Duyên. May thay biểu huynh không oán háºn, có lòng tá» tế và o thăm song thân tôi, tháºt cái Æ¡n ấy và bằng sông biển, dầu kết cá» ngáºm và nh cÅ©ng không trả nổi.
Lúc ấy Thôi Phà n Phụng mới rõ, chà ng nói:
- Hèn chi lúc nãy tôi và o há»i quan Hình bá»™, ngưá»i ta cho biết rằng nhá» có lá»i yêu cầu cá»§a nà ng nên cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh má»›i cố tình tâu xin khan hạn. Tôi nghe qua lấy là m nghi hoặc, ngỠđâu bây giá» má»›i rõ nguyên do.
Lưu Tiệp nhìn Thôi Phà n Phụng nói:
- Thế mà từ lâu nat ta nháºn ngươi là rể, ngỠđâu chỉ là việc chắp vá thôi, mà ngươi tá» tế vá»›i ta quá, chắc treá»i cao cÅ©ng không phụ lòng cá»§a ngươi đâu.
Lưu Tiệp vừa nói dứt lá»i, xảy thấy ngục quan chạy và o nói:
- Tôi xin chúc mừng cho Quốc trượng, vì đã có chiếu ân xá đến nÆ¡i, xin má»i Quốc trượng ra nghinh tiếp.
Lưu Tiệp nghe nói mừng quýnh, láºt Ä‘áºt ra nghinh tiếp. Khi ná»™i giám tuyên Ä‘á»c thánh chỉ? Lưu Tiệp má»›i hay là nhá» có Trưởng Hoa Hoà ng háºu bảo tấu nên thánh thượng má»›i ân xá cho toà n gia khá»i chết, trong hạn má»™t tháng, khi Lưu YếnNgá»c kết duyên cùng Trung hiếu vương rồi, sẽ đà y ra Lãnh Nam là m lÃnh, chỉ có Lưu Khuê BÃch bị háºu trảm v à Bà nh Như Trạch bị háºu giảo mà thôi.
Lưu Tiệp ná»a thương ná»a mừng, liá»n trở và o thuáºt lại cho ná»™i nhà nghe, cả nhà ai nấy Ä‘á»u cảm cái ân đức cá»§a Trưởng Hoa Hoà ng háºu.
Ngục quan lại kêu nói:
- Ai đã được ân xá rồi, thì ra ngoà i ở. Chúng tôi không còn phải canh giữ những ngưá»i ấy nữa.
- Bây giỠchúng ta biết đi đâu và ở đâu ?
Thôi Phà n Phụng nói:
- NÆ¡i nhà trá» cá»§a tiện tế rá»™ng lắm, lại có nhiá»u phòng, xin má»i nhạc phụ đến đó ở cho tiện.
Lưu Yến nGá»c nghÄ© thầm:
“ Nếu nay ta đến ở chung vá»›i Thôi Phà n Phụng, sao chon khá»i thiếng thị phiâ€.
Yến nGá»c vừa nghÄ© đến đây, xảy nghe bên ngoà i có tiếng ồn à o, rồi má»™t tốp ngưá»i từ ngoà i kéo và o há»i lá»›n:
- Lưu Quốc trượng đâu rồi?
Bị há»i má»™t các đột ngá»™t, Lưu Tiệp hÆ¡i ngạc nhiên, trố mắt nhìn ngưá»i ấy không nháy mắt, xảy thấy ngưá»i ấy bước tá»›i quỳ trước mặt Lưu Tiệp thưa:
- Chúng tôi là gia tướng của quan phủ Nguyễn, vâng lịnh đem kiệu đến rước Quốc trượng vỠdinh.
Quan phá»§ nà y tên là Nguyá»…n Long Quang, vốn là biểu đệ cá»§a Lưu Tiệp, thi đỗ nhị giáp Tấn SÄ©, nên Lưu Tiệp nghe nói mừng rỡ, liá»n hối má»i ngưá»i lo sá»a soạn đồ đạc ra Ä‘i.
Lúc ấy, Äá»— Hà m Hương không nỡ rá»i Lưu Khuê BÃch, nên trao con cho Lưu Toà n và Lưu Yến Ngá»c rồi ở lại vá»›i Lưu Khuê BÃch cho trá»n tình chồng vợ.
Lá»i bình:
- Hồi nà y là hồi những kẻ gian ác Ä‘á»n tá»™i, nhưng không thấy tác giả luáºn tá»™i cá»§a từng tá»™i nhÆ¡n má»™t cách rõ rà ng, khiến ngưá»i Ä‘á»c không hà i lòng tý nà o cả.
Ta thấy kẻ thá»§ phạm ná»™i vụ chÃnh là Lưu Khuê BÃch, kết quả cá»§a tá»™i nà y là hại hiá»n thần, thông đồng vá»›i giặc để bán nước; nhưng xét lại ná»™i tâm chỉ là má»™t mối tình bị thảm bại mà sanh ra. Chỉ vì gia thế cá»§a Lưu Khuê BÃch quá to tát: chị là m Hoà ng háºu, cha là m Quốc trượng, anh là m Tổng binh trấn giữ biên thùy, nhất hô bá ứng, nên Khuê BÃch có quan niệm rằng: đã là con nhà hoà ng thân quốc thÃch thì muốn gì cÅ©ng được. Còn Lưu Tiệp lại á»· mình có thế lá»±c tuyệt đối trong triá»u, muốn cho ai cÅ©ng phải xu phụ mình, thấy ai có chút quyá»n thế thì ganh hiá»n ghét ngõ, muốn đè bẹp cho thế lá»±c mình được to lá»›n thêm.
Tư tưá»ng trên không phải chỉ riêng má»™t mình Lưu Tiệp trong Tái Sanh Duyên nà y thôi, mà hầu hết trong chế độ phong kiến Ä‘á»u có cái nạn cá lá»›n hiếp cá bé là thưá»ng. Thế thì ná»™i ý cá»§a Lưu Tiệp là muốn hạ há» Hoà ng Phá»§ chứ không có ý thức thông đồng vá»›i giặc để bán nước. Nhưng sở dÄ© có tình trạng nà y là vì khi hay tin cion Hoà ng Phá»§ KÃnh thắng được giặc Phiên, có thể rước được Hoà ng Phá»§ KÃnh vá» triuá»u, và lúc ấy tánh mạng y sẽ không còn, nên âm mưu nà y chỉ là âm mưu tá»± vệ mà thôi. Ta có thể buá»™c tá»™i Lưu Tiệp là kẻ Ãch ká»· hại nhÆ¡n, không biết đặt quyá»n lợi tổ quốc lên trên quyá»n lợi cá nhân, thì đúng hÆ¡n là tá»™i phản quốc.
Xét vá» tá»™i nhÆ¡n Bà nh Như Trạch , thì y là kẻ xua nịnh để cầu mong chức vị mà thôi. Bà nh Như Trạch thấy thế lá»±c cá»§a nhà há» Lưu trong triá»u quá to tát, nên muốn cầu thân và mù quáng bảo gì cÅ©ng là m, đây chÃnh là hạng ngưá»i cầu danh trên đưá»ng lối nịnh bợ. Hạng quan lại nà y có sống cÅ©ng không là m nên chuyện gì, nhưng đã tha cho Lưu Tiệp thì Bà nh Như Trạch cÅ©ng không đáng chết. Vì Bà nh Như Trạch là kẻ tay sai đắc lá»±c, là con dao hai lưỡi, hắn sẵn sà ng trung thà nh vá»›i kẻ lãnh đạo mình; nếu cho Bà nh Như Trạch được sống và biết dùng hắn, cÅ©ng có thể dùng được. Thế thì Bà nh Như Trạch không đáng giết, chỉ vì hắn là kẻ tùng phạm không quan trá»ng, nên đà y Ä‘i là phải lắm.
|

23-09-2008, 08:10 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Năm Mươi Ba
Luyến ngưá»i xưa, Thiếu Hoa tÃnh hoãn hôn
Biết hối cải Lưu Tiệp xin bái yết
Khi gia quyến Lưu Tiệp được đưa đến nhà nGuyá»…n Long Quang thấy vợ chồng Nguyá»…n Long Quang ra táºn bên ngoà i nghinh tiếp và o rất trá»ng háºu. Äến đây, má»i ngưá»i được tắm gá»™i tá» tế và thay y phục má»›i, Ä‘oạn phân ngôi chá»§ khách ngồi trà nước chuyện trò rất thân máºt.
Nguyá»…n Long Quang nghe thuáºt lại việc là m cá»§a mẹ con Giang Tấn Hỉ thì lấy là m khen ngợi. Kế đó gia nhÆ¡n bà y tiệc lên, má»i ngưá»i ngồi và o ăn uống. Nguyá»…n Long Quang má»›i há»i Lưu Yến Ngá»c, nà ng bèn thuáºt rõ lại hoà n cảnh cá»§a mình trải mấy năm qua và nói:
- Tôi được đến an thân tại chùa Vạn Duyên là n,há» cái Æ¡n cá»§a vãi Phạm Như rất trá»ng, ngưá»i ấy hiện nay cÅ©ng có theo đến kinh đây.
Nguyá»…n Long Quang gáºt đầu khen :
- Hiá»n diệt đã cam khổ giữ tròn trinh tiết như váºy, hènh chi cha con nhà Hoà ng Phá»§ má»›i hết lòng tâu xin, còn cái Æ¡n cá»§a Phạm Như ngà y nay chÃnh là cÆ¡ há»™i có thể báo đáp được, vì hiện trong thà nh nà y có ngôi chùa Äăng Thiện am rất to tát, mà vị sư ni ở đó vừa tạ thế . Váºy Ä‘ ểtôi tư giấy đến đó cho Phạm Như được thay thế địa vị ngưá»i mà ở đó tu hà nh. Vả lại chùa ấy ruá»™ng nương đã nhiá»u, lại thưá»ng có khách tháºp phương đến lá»… bái , bổng lá»™c không Ãt.
Lưu Yến Ngá»c nghe nói mừng lắm, vá»™ lấy ra mưá»i lượng bạc trao cho Giang Tấn Hỉ , bảo Ä‘em đến nhà trá» trao cho Phạm Như tiêu dùng và dặn ngưá»i hãy lo sá»a soạn để mai đến ở tại chùa Äăng Thiện am.
Giang Tấn Hỉ lãnh mạng Ä‘i liá»n.
Bây giá» xin nhắc qua Lệ Minh ÄÆ°á»ng ở tòà ná»™i các lo sao lục tỠân xá hoà n hôn rồi sai ngưá»i Ä‘em qua cho Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa, đặng cho chà ng sá»a soạn việc kết hôn cùng Lưu Yến Ngá»c.
Khi tên gia nhÆ¡n Ä‘i rồi, Lệ Minh ÄÆ°á»ng lên lầu nói vá»›i Tố Hoa:
- Hôm qua em có một việc rất lấy là m khó chịu, nếu chị đừng ngạc nhiên thì em sẽ nói cho chị nghe.
Tố Hoa há»i:
- Việc chi váºy ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng bèn thuáºt hết việc cha con Hoà ng Phá»§ và Trưởng Hoa Hoà ng háºu tâu xin ân xá cho cả nhà há» Lưu ÄÆ°á»£c toà n mạng, trong khi các quan triá»u thần không ai bằng lòng cả . Lại má»›i đây Thánh thượng có giáng chỉ tỠân xá và chỉ định hoà n hôn cho chà ng nữa.
Tố Hoa nghe nói nổi giáºn , nói :
- Nếu quả váºy thì Trung hiếu vương là ngưá»i không biết nghÄ© gì cả và Lưu Yến Ngá»c cứu chà ng chẳng qua là vì cuá»™c nhÆ¡n duyên cá»§a mình chá»› có ân đức chi mà lại xin ân xá cho cả nhà há» Lưu. HÆ¡n nữa thân phụ cá»§a chà ng bị cầm tù ngót ba năm bên Phiên quốc, còn thân mẫu cá»§a chà ng bị lưu lạc chốn lục lâm thì cái cừu ấy to tát biết bao nhiêu, sao lại không biết căm thù kẻ đại nghịch và cÅ©ng không nghÄ© đến cái công lao cá»±c khổ cá»§a chúng ta bấy lâu ? Nay chà ng chỉ vì mối tình cá»§a Lưu Yến Ngá»c là em gái đứa đại cừu. Thế là chà ng đã mặc nhiên phụ tình phụ nghÄ©a chúng ta rồi !
Ngừng một lát , Tố Hoa tiếp :
- Còn tiểu thÆ¡ đã là m đến chức Thừa Tướng, mà gặp việc như váºy sao không cố sức cản ngăn ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Vá»›i địa vị cá»§a em thì cÅ©ng có thể cản trở lắm, nhưng em thiết nghÄ© nếu cản ngăn chắc sau nà y ngưá»i ta sẽ hiểu rằng em chỉ vì cuá»™c nhÆ¡n duyên mà sanh lòng ganh ghét há» Lưu.
Tố Hoa nói :
- Tiểu thÆ¡ đại lượng như váºy, sau nà y chà ng rõ ra được chắc chà ng kÃnh phục tiểu thÆ¡ lắm đấy.
Nhắc qua việc tên gia nhÆ¡n Ä‘em tỠân xá hoà n hôn qua dinh Hoà ng Phá»§ . Hoà ng Phá»§ KÃnh tiếp nháºn xem qua má»›i biết được việc nà y thà nh công là nhá» có con mình trong cung tâu giúp, bèn viết thư cảm Æ¡n Lệ Minh ÄÆ°á»ng đã có công sao lục.
Khi tên gia nhÆ¡n cá»§a Lệ Minh ÄÆ°á»ng ra vá», Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa má»›i há»i Hoà ng Phá»§ KÃnh :
- Chẳng hay Lệ ân sư sai ngưá»i qua mách bảo Ä‘iá»u chi?
Hoà ng Phá»§ KÃnh bèn trao tỠân xá và được hoà n hôn ấy cho Thiếu Hoa xem. Thiếu Hoa xem qua, giá»±t mình kinh hãi nói:
- Việc nà y tháºt có hại cho con lắm, vì trước kia con đã nhất quyết để tang cho Mạnh Thị ba năm rồi má»›i cưới má»™t ngưá»i tiểu thiếp mà . Thôi để mai nà y con và o triá»u tâu xin hoãn lại ba năm nữa má»›i có thể thà nh hôn vá»›i Lưu Yến Ngá»c được; có như váºy con má»›i khá»i phạm tá»™i khi quân và khá»i phụ tấm lòng tiết trinh cá»§a Mạnh thị.
Doãn Phu nhÆ¡n nghe qua, cả giáºn nói:
- Bấy lâu nay ta lấy là m lo phiá»n vá» việc không có dâu con, nay được chị con là Hoà ng háºu tâu xin, nên Thánh thượng ngá»± bứt tứ hôn, quả l à đại phước cho nhà ta, thế mà con lại muốn hoãn thêm ba năm nữa là l ýdo gì? HÆ¡n nữa, gia quyến há» Lưu sắp Ä‘i Lãnh Nam hết , tất nhiên con Lưu Yến Ngá»c phải chịu bÆ¡ vÆ¡ má»™t mình, nếu con không toan liệu cho xong thì con đã bất hiếu lại bất nghÄ©a nữa đấy.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa cũng lấy là m bực tức cho ý kiến hoãn hôn của con mình. Thiếu Hoa nói:
- Thân mẫu lo chi việc nà ng Lưu Yến Ngá»c không có chá»— nương thân. Con thiết nghÄ©, trước kia nà ng cÅ©ng có thể và o chùa nương náu thêm ba năm nữa để đợi chá», có sao đâu!
Doãn Phu nhÆ¡n nghe noÃ, cà ng giáºn dữ hÆ¡n nữa:
- Mi quả là đứa nghịch tá», không biết tuân mạng quân thân. Than ôi! Nhà mình như thế nà y mà không được má»™t chút dâu, nghÄ© cà ng thêm hổ thẹn biết bao! Thôi, để ta trở lại quê nhà sống cho khuất mắt , còn mi ở lại đây, muốn hoãn bao nhiêu năm tùy ý mi.
Nói xong, Doãn Phu nhÆ¡n cùng vá»›i Hoà ng Phá»§ KÃnh bá» và o nhà trong, không thèm đếm xỉa gì đến Thiếu Hoa nữa.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa đứng thơ thẩn một mình, sắc mặt buồn thiu, hồi lâu chà ng quay vỠthơ phòng đứng trước chân dung nà ng Mạnh Lệ Quân khấn vái:
- Tôi cÅ©ng vì tiểu thÆ¡ mà thá»§ tiết nên khiên song thân giáºn dữ chẳng bi&êt tiểu thÆ¡ có thấu nổi khổ tâm cá»§a tôi đây không?
Rồi Thiếu Hoa nghĩ:
“Thà ta cam đắc tá»™i cùng cha mẹ chá»› nỡ nà o phụ lòng trinh tiết cá»§a Mạnh Lệ Quân! Thôi, để ta thảo má»™t tá» biểu tấu cùng Thánh thượng xin hoãn hôn, may ra Thánh thượng y lá»i phê chuẩn, thì song thân ta dù có giáºn đến đâu cÅ©ng không thể cản trở đượcâ€.
NghÄ© rồi, Thiếu Hoa vặn đèn lên cho sáng, Ä‘oạn lấy giấy viết ra má»™t tá» biểu tấu xin rồi má»›i chịu tắt đèn Ä‘i ngá»§. Còn Hoà ng Phá»§ KÃnh lui và o nhà trong lại nói vá»›i Doãn Phu nhÆ¡n:
- Thằng nghịch tỠấy lâu nay đã định sao thì là m váºy, không ai ngăn cản được. Nay ta rầy mà nó cứ lầm lì như váºy, không ai ngăn cản được. Nay ta rầy mà nó cứ lầm lì như váºy, chắc mai đây ná» sẽ tâu xin cùng Thánh thượng , nếu Thánh thượng thấy lá»i luáºn cá»§a nó có lý phê chuẩn cho, thì dẫu ta có nói chi cÅ©ng vô Ãch.
Doãn Phu nhơn nói:
- Thế thì ta phải tìm cách đỠphòng đừng cho nó và o triá»u má»›i được.
Hoà ng Phá»§ KÃnh suy nghÄ© hồi lâu rồi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi sẽ có cách hay để đỠphòng nó.
Nói rồi liá»n gá»i hai đứa tỳ nữ và bảo:
- Hai đứa bây phải láºp tức ra bảo Thá»§ Môn quan biết: hể sáng nay trông thấy Trung hiếu vương và o triá»u hãy đánh vân bảng cho ta hay, bằng không ta sẽ trừng phạt nặng đấy.
Hai con nữ tỳ vâng lệnh Ä‘i láºp tức. Hoà ng Phá»§ KÃnh lại gá»i hai đứa nữ tỳ khác và o dặn:
- Hai đứa bây hãy ráng mà thức suốt đêm nay, ra ngoà i hiên kia ngồi chá». Há»… nghe có riếng vân bảng phải láºp tức chạy đến nói vá»›i Trung Hiếu vương và o hầu, nếu Trung Hiếu Vương chẳng chịu và o, phải tức tốc cho ta biết.
Hai đứa nữ tỳ cũng vâng mạng đi ngay.
Äêm ấy, và o lúc canh tư , Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa thức dáºy đội mão mặc áo rồi lên kiệu hối gia tướng đẩy và o triá»u, lại truyá»n dạy Thá»§ môn quan không được truyá»n vân bảng, khiến Thá»§ môn quan lấy là m bối rối, không biết nên nghe lệnh ai, vá»™i chạy Ä‘i cầu cứu tên lão bá»™c Lữ Trung.
Lữ Trung nói:
- Ngươi cứ việc ra truyá»n vân bảng lên, nếu Trung hiếu vương có quở trách Ä‘iá»u chi, ta chịu trách nhiệm cho.
Khi Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa lên kiệu tiến ra vừa khá»i cá»a đã nghe tiếng vân bảng vang lên. Thiếu Hoa giáºn lắm, toan bảo gia tướng gá»i Thá»§ Môn quan đến để đánh đòn, xảy thấy nữ tỳ chạy đến bẩm:
- Lão Vương gia dạy phải má»i ngà i và o hầu ngay bây giá».
Thiếu Hoa nghe lịnh thất kinh, dẹp bỠý định đánh Phá»§ môn quan và ngoan ngoãn theo gót hai con nữ tỳ và o phòng Hoà ng Phá»§ KÃnh.
Äến nÆ¡i, thấy trong phòng đèn chong sáng rỡ, Thiếu Hoa xô cá»a nhè nhẹ bước và o và rón rén bước đến bên giưá»ng đứng chấp tay hầu không dám khua động.
Chốc chốc lại nghe Hoà ng Phá»§ KÃnh cá»±a mình buông tiếng thở dà i não nuá»™t, Thiếu Hoa cà ng kinh hãi hÆ¡n nữa. Chà ng nghÄ© thầm:
“Ta đã là m đến tước Vương mà còn là m trái ý song thân tháºt quả là con bất hiếuâ€
Cà ng nghÄ©, Thiếu hoa cà ng kinh sợ, chà ng đứng trÆ¡ ra như tượng đá. Bá»—ng Hoà ng Phá»§ KÃnh vùng dáºy nhìn thẳng và o mặt Thiếu Hoa vá»›i sắc mặt hầm hầm rồi bá» ra ngoà i, không thèm đếm xỉa gì đến chà ng nữa.
Lúc ấy, Doãn Phu nhÆ¡n nằm trong mùng liếc thấy Thiếu Hoa tái mặt run lẩy bẩy, bà cảm thấy thương hại nên từ từ ngồi đây dịu giá»ng nói:
- Việc nà y nhá» có chị con tâu xin nên Thánh thượng má»›i ngá»± bút cho hoà n hôn để khá»i phạm câu bất hiếu, sao con không biết suy sâu nghÄ© kỹ váºy?
Thiếu Hoa túng thế, phải dạ dạ vâng vâng, rồi cáo từ lui vỠLoan Phụng, ngồi chống cằm nghĩ thầm:
- “Là m sao ta cưỡng lại mạng quân vương và phụ mẫu được. Thôi, để khi nà o là m lá»… thà nh hôn rồi ta sẽ nói cùng Lưu Yến Ngá»c ráng chá» gặp được Mạnh thị rồi má»›i thà nh thân, bằng không gặp được nà ng thì ba năm sau sẽ vui vầy chăn chiếu. Xét Lưu Yến Ngá»c là ngưá»i trá»ng nghÄ©a, chắc thế nà o nà ng cÅ©ng bằng lòng. Có là m như váºy má»›i trá»n nghÄ©a trá»n tình; mà song thân ta cÅ©ng thá»a dạ.â€
Nghĩ rồi, Hoà ng Phủ Thiếu Hoa vội đến thưa với song thân nói rõ ý định của mình.
Hoà ng Phá»§ KÃnh thấy con mình đã ưng thuáºn thì vui mừng khôn xiết nên vừa cưá»i vừa nói:
- Ừ, có váºy má»›i tròn câu hiếu đạo chá»›!
Doãn Phu nhơn nói:
- Hôm nay đã trể rồi, không thể nà o và o cung được, để mai đây ta sẽ và o cung bảo chị con tâu cùng Thánh thượng, thế nà o Thánh thượng cũng phê chuẩn cho.
Doãn Phu nhÆ¡n nói vừa dứt lá»i, bá»—ng thấy nữ tỳ chạy và o báo:
- Có Lưu Tiệp đến cầu xin bái yết đặng tạ tội.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe nói, liá»n lấy áo mão mặc và o và nói vá»›i Thiếu Hoa:
- Ở Ä‘á»i khi ngưá»i ta đã biết lá»—i đến tạ tá»™i mình, tất nhiên mình phải lấy lá»… mà đãi ngưá»i má»›i phải lẽ.
Nói dứt lá»i, Hoà ng Phá»§ KÃnh truyá»n gia tướng mở cá»a giữa, còn Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa cÅ©ng áo mão chỉnh tá» bước ra quỳ trước mặt Lưu Tiệp thưa:
- Tiện tế không hay nhạc phụ đến đây nên nghinh tiếp cháºm trá»…, mong nhạc phụ tha thứ cho.
Lưu Tiệp vá»™i vã xuống kiệu, hai tay đỡ dáºy nói:
- Tá»™i ác cá»§a lão phu không thể nà o kể cho xiết, thế mà nay ngưá»i quá háºu đãi như váºy, tháºt lão phu lấy là m hổ thẹn muôn phần.
Thiếu Hoa nói:
- Tôi vâng lá»i thân phụ, xin má»i nhạc phụ và o chánh môn.
Lưu Tiệp bỡ ngỡ khép nép bước và o. Hoà ng Phá»§ KÃnh bước ra nghinh tiếp, niá»m nở nói:
- KÃnh chà o lão thân ông, vì tiểu đệ không hay lão thân ông đến nên tiếp nghinh trá»… nải, mong lão thân anh tha thứ.
Lưu Tiệp vá»™i vã quỳ má»p xuống xin lá»—i, Hoà ng Phá»§ KÃnh cÅ©ng quỳ xuống đáp lá»… và hứa:
- Äể rồi đây tôi sẽ hết lòng bảo tấu để lão thân ông khá»i phải bị đà y ra Lãnh Nam.
Lưu Tiệp nói:
- Tá»™i ác cá»§a tôi đáng ra phải tuyệt tá»™c má»›i phải, nay bị đà y ra Lãnh Nam là hạnh phước lắm rồi. Äại nhÆ¡n và lịnh lang không kể đến thù xưa, lại thương tưởng đến tiện nữ, tháºt Æ¡n ấy dù cho thân nà y phải là m kiếp ngá»±a trâu vẫn không đáp Ä‘á»n nổi.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Thôi để khi nà o tôi chá»n được ngà y tốt sẽ là m lá»… thân nghinh.
Lưu Tiệp kinh hãi nói:
- Nếu đại nhÆ¡n chá»n được ngà y tốt, cứ tin cho tôi hay , tôi sẽ đưa tiện nữ đến đây là m lá»… hoà n hôn cÅ©ng được, cần chi phải là m lá»… thân nghinh phiá»n phức như váºy.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Thế thưá»ng vô lá»… bất kÃnh, xin lão thân ông chá»› nên khiêm nhượng. Tiểu đệ phải theo đúng lá»… công bằng mà cư xá» má»›i thá»a lòng.
Lưu Tiệp mừng rỡ vô cùng, bèn đứng dáºy vái chà o, cáo từ ra vá».
Cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh Ä‘á»u tiá»…n chân ra đến kiệu má»›i trở và o. Hoà ng Phá»§ KÃnh và o trong thuáºt chuyện lại cho Doãn Phu nhÆ¡n nghe rồi nói vá»›i Thiếu Hoa:
- Trong lúc ngưá»i ta gặp hoạn nạn mà ta đối vá»›i há» không kiêu căng, ngược lại lúc ta gặp hoạn nạn , không chịu mất thể diện má»›i gá»i là ngưá»i quân tá». Ta là m như váºy, ngưá»i má»›i hối háºn ăn năn và thêm kÃnh nể mình.
Ngừng má»™t lát, Hoà ng Phá»§ KÃnh tiếp:
- Còn việc hôn nhân cá»§a con ta, nên cáºy Vệ Hoán là m mai. Bây giá» con hãy sang đó xin tá» canh thiếp đặng tiến hà nh lá»… cưới cho xong.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa vâng dạ, khiến gia nhơn thắng ngựa cho chà ng ra đi.
Lưu Tiệp vỠđến nhà , thuáºt lại việc đối xá» trá»ng háºu cá»§a cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh cho má»i ngưá»i nghe.
Cố Phu nhơn nói:
- Äó là má»™t bà i há»c vô cùng thấm thÃa! Phà m ngưá»i có lòng khoan dung đại lá»™ bao giá» cÅ©ng hưởng đưá»c phước là nh. Chỉ vì trước kia phu quân dung túng cho con là m Ä‘iá»u bất phải nên ngà y nay má»›i ra nông nổi nà y. Váºy bây giá» phải mau mau sai ngưá»i Ä‘em canh thiếp qua nhà Hoà ng Phá»§ để ngưá»i còn chá»n ngà y là m lá»… hoà n hôn cho con Yến Ngá»c.
Lưu Tiệp gáºt đầu khen phải. Sau đó Cố Phu nhÆ¡n lo gom góp những đồ lá»… váºt cá»§a các quan đến chúc mừng được ân xá trong mấy ngà y qua, để là m cá»§a hồi môn cho Lưu Yến Ngá»c
Lá»i bình:
Phà m má»—i ngưá»i chỉ có quyá»n yêu má»™t ngưá»i chứ không thể nà o yêu nhiá»u ngưá»i cùng má»™t lúc được. Ngược lại, kẻ đã bạ đâu yêu đó, kẻ ấy không phải là kẻ chung tình. Tình yêu cá»§a há» xem như gió thoảng mây trôi, như lữ khách qua đưá»ng, yêu đó rồi lại mất đó không chừng! Quan niệm ngưá»i xưa cho đà n ông có quyá»n năm thê bảy thiếp, còn đà n bà thì phải chÃnh chuyên má»™t chồng, không biết không biết dá»™c giả nghÄ© sao chứ theo tôi thì không đồng ý tà nà o cả, vì đà n ông hay đà n bà cÅ©ng chỉ có má»™t con tim thôi! Sỡ dÄ© ngưá»i xưa có quan niệm trên là vì há» cho đà n bà là đồ chÆ¡i cá»§a dà n ông, là cái máy sanh sản dể cho há» dùng nối dõi tông đưá»ng; dà i dòng cả há» thế thôi, chứ há» có nghÄ© gì đến mối tình thiêng liêng cao thượng giữa đôi nam nữ?
Äã gá»i là yêu nhau theo cái nghÄ©a cao cả cá»§a nó thì ngưá»i yêu là thần tượng, không má»™t hoà n cảnh nà o có thể quên nhau hay phai nhạt được, nghÄ©a là sống phải đồng tịch, chết phải đồng quan, đồng huyệt; kiếp nà y rá»§i có dở dang thì đợi đến kiếp sau tương hiệp.
Äi sâu và o tâm trạng, ta thấy ngưá»i yêu cá»§a Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa chỉ có Lưu Yến Ngá»c mà thôi, bằng chứng hiển nhiên là khi Thiếu Hoa gặp Lưu Yến Ngá»c thì trong lòng cá»§a Thiếu Hoa chưa có hình ảnh cá»§a Mạnh Lệ Quân, cuá»™c nhÆ¡n duyên giữa chà ng và Mạnh Lệ Quân chỉ trên phương diện lấy nhau hợp pháp. Thiếu Hoa đã giữ chiếc khăn cá»§a Yến Ngá»c là m ká»· váºt, cho đến khi chà ng hay tin Yến Ngá»c bá» chà ng sang ngang thì chà ng giáºn dữ không văn, không ngá»§ được. Thế chẳng phải yêu tha thiết là gì ?
Váºy mà lúc trông thấy bức chân dung cá»§a Mạnh Lệ Quân đẹp như tiên. Thiếu Hoa lại yêu mê mệt, đến ná»—i không muốn cưới Yến Ngá»c , đêm nằm ôm ấp bóng hình như má»™t bạn tình chung duy nhất.
Ta phải nghiêm khắc buá»™c tá»™i Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa là con ngưá»i thấp thá»i, không xứng đáng là má»™t mẫu ngưá»i Ä‘iá»…n hình trên phương diện chung tình cho háºu thế soi chung váºy.
Nếu ta nghÄ© xa hÆ¡n nữa thì ta trách cái quan niệm thá»i xưa, cái quan niệm bất công ấy không thể nà o chấp nháºn được.
|

23-09-2008, 08:11 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Năm Mươi Bốn
Ra phong cáo, chiêu tầm trinh nữ.
Mừng tân hôn, chồng lạy vợ nhà .
Hôm ấy, Hoà ng Phá»§ KÃnh tiếp đặng cánh thiếp cá»§a Lưu Tiệp trao sang, láºp tức Ä‘em đến cho toà Khâm thiên giám cáºy chá»n ngà y tốt để là m lá»… thà nh hôn.
Sáng hôm sau, Doãn Phu nhÆ¡n và o cung nói vá»›i Hoà ng Háºu tâu xin Thánh thượng gia phong cho há» Mạnh và há» Tô.
Vừa đến cung, Hoà ng háºu liá»n bước ra nghinh tiếp thân mẫu và há»i:
- Hôm trước con hết lòng bảo tấu nên Thánh thượng giáng chỉ hoà ng hôn , chẳng hay em con đã là m lá»… thà nh hôn cùng Lưu Yến Ngá»c chưa?
Doãn Phu nhơn đáp:
- CÅ©ng vì việc ấy mà hôm nay mẹ má»›i đến đây. Em con nó định cáºy con tâu lên Thánh thượng gia phong cho hai nà ng há» Mạnh và há» Tô xong rồi nó má»›i dám là m lá»… thà nh hôn vá»›i Lưu thị.
Trưởng Hoa Hoà ng háºu nghe nói ngạc nhiên há»i:
- HỠMạnh thì đà nh rồi, nhưng hỠTô là ai mà lại xin gia phong.
Doãn Phu nhÆ¡n bèn Ä‘em việc Tô Yến Tuyết đã vì Thiếu Hoa mà giấu dao trong mình lên xe hoa đến hà nh thÃch Lưu Khuê BÃch, kể hết đầu Ä‘uôi cho Hoà ng háºu nghe.
Hoà ng háºu nức tiếng khen:
- Con gái há» Tô không tham phú quý , lại cố giữ lòng tiết liệt như váºy, tháºt trên Ä‘á»i Ãt có.
Doãn Phu nhÆ¡n còn nói rõ hà nh vi cá»§a Lưu Yến Ngá»c và sá»± tiết liệt cá»§a nà ng trong việc trốn và o chùa Vạn Duyên chịu cÆ¡ cá»±c suốt mấy năm trưá»ng cho Hoà ng háºu nghe.
Hoà ng háºu nói:
- Thế thì cả ba ngưá»i con gái ấy Ä‘á»u tiết liệt cả, tháºt đáng khâm phục thay. Váºy nếu có xin gia phong thì phải gia phong hết cả ba ngưá»i má»›i phải . Xin thân mẫu hãy an tâm ra vá», con sẽ cố sức tâu bà y và chăác thế nà o Thánh thượng cÅ©ng vui lòng phê chuẩn.
Doãn Phu nhÆ¡n an tâm từ giã ra vá».
Má»™t lát sau, vua Thà nh Tôn và o cung, Trưởng Hoa Hoà ng háºu liá»n Ä‘em những lá»i cá»§a Doãn Phu nhÆ¡n tâu lại, vua Thà nh Tôn nghe qua, ngạc nhiên nói:
- Mạnh thị và Lưu thị thì cam lòng thá»§ tiết là phải lẽ , chá»› còn Tô thị mà cam lòng thá»§ tiết là ý gì? HÆ¡n nữa, nà ng là con nhà thưá»ng dân mà không ham phú quý, lại gieo mình xuống sông quyết liá»u thân theo là n sóng bạc thì quả là nhà Hoà ng Phá»§ rất đại phước. Ba nà ng Ä‘á»u bảo tồn danh tiết, cả ba tháºt đáng gia phong. Váºy để trẫm gia phong cho Mạnh Lệ Quân là m Chánh thất Vương phi, Tô Yến Tuyết là m NghÄ©a liệt Phu nhÆ¡n và Lưu Yến Ngá»c Tiết nghÄ©a Phu nhÆ¡n.
Nói rồi, vua truyá»n cho ná»™i giám cứ theo lá»i vua mà thảo tá» phong cáo. Vua Thà nh Tôn quay qua nói vá»›i Hoà ng háºu:
- Bấy lâu nay trẫm cÅ©ng tưởng Mạnh Lệ Quân đã tạ thế rồi cho nên không để tâm nghÄ© đến, ngỠđâu bây giá» má»›i rõ rà ng đã cải trang trốn Ä‘i. Váºy nay trẫm muốn ban chiếu ra khắp trong thiên hạ đặng chiếu tầm cho kỳ được con ngưá»i trinh nữ ấy Ä‘em vá» kết duyên cùng Trung hiếu vương thì trẫm má»›i an lòng.
Hoà ng háºu nghe nói rất cảm động, vá»™i và ng quỳ tâu:
- Nếu bệ hạ có lòng thương tưởng đến xá đệ như váºy, tháºt cả nhà thiếp cảm đức chẳng cùng.
Sau đó, vua ban chỉ thị ra khắp thiên hạ cho ai ai cÅ©ng Ä‘á»u biết việc Mạnh Lệ Quân trốn Ä‘i, đồng thá»i chỉ dẫn tướng mạo cho má»i ngưá»i biết, và còn cho biết kẻ Ä‘i theo nà ng là con tá»› Vinh Lang. Tuyên bố trong dân chúng bất cứ ai, há»… tìm được ngưá»i con gái há» Mạnh ấy đến báo cho triá»u đình biết thì được thưởng những năm trăm lạng và ng, năm mươi cây lụa. Còn quan địa phương nà o tìm thấy thì được gia tăng ba cấp.
Phong cáo thảo xong, ná»™i giám mang đến Vương phá»§. Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa liá»n đặt nghinh tiếp. Cả nhà xem thấy ba nà ng thảy Ä‘á»u được gia phong thì mừng rỡ vô cùng.
Hôm ấy, nhà Hoà ng phá»§ sá»a sang đồ tế lá»… đặng cúng hai nà ng dâu. Vì dinh Hoà ng phá»§ có rất nhiá»u cung Ä‘iện nên chÃnh giữa là Loan Phụng cung được trưng bà y rá»±c rỡ để thá» Mạnh Lệ Quân , bên tả là BÃch Lân cung cÅ©ng được trang trà nghiêm trang để thá» Tô Yến Tuyết. Bên hữu là Kim Tước cung thì dùng là m phòng tân phòng cho Lưu Yến Ngá»c.
Khi sá»a soạn đồ tế lá»… xong rồi, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa mặc áo mão chỉnh tá» và o Loan Phụng cung cúng há» Mạnh trước tiên.
Chà ng rót rượu quỳ lạy hai lạy. Sau đó vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh cÅ©ng và o chắp tay khấn vái. Rồi kéo nhau sang BÃch Lân cung, nhưng khi tỳ nữ vừa đặt các đồ tế lá»… xong thì xảy thấy Tô Äại nương bước ra cản lại và nói vá»›i vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh:
- Tiện nữ là con nhà thưá»ng dân, nay được Thánh thượng gia phong như váºy cÅ©ng đã thoả mãn lắm rồi. Nay lại còn tế lá»… nữa thì bao giá» linh hồn tiện nữ lại dám nháºn.
Vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Lịnh viên đã biết giữ tròn tiết liệt, khiến ai cũng phải khâm phục, thì chúng tôi tế lễ đâu phải là việc quá đáng.
Nói rồi cùng nhau và o trước bà n hương án. Thiếu Hoa quỳ lạy rồi đến vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh thắp hương khấn vái. Tô Äại nưong ứa nước mát nói:
- Ngà y nay con được vinh hiển như vầy kể cÅ©ng quá pháºn rồi, nghÄ© cÅ©ng không còn hối háºn gì nữa, bây giá» mẹ xin cầu nguyện con sá»›m lên cõi thiên đà ng.
Khi tế lá»… xong, tòa Khâm thiên giám sai ngưá»i Ä‘em hỉ thiếp đến. Trong thiếp định ngà y mưá»i ba tháng mưá»i hai là m lá»… nạp sÃnh, qua đến ngà y mưá»i bảy là m lá»… thân nghinh.
Chẳng bao lâu ngà y hà nh sinh đã đến kỳ, bấy giá» trong Vương Phá»§ treo đèn kết tụi, trần thiết sáng rá»±c từ trong đến ngoà i. Hoà ng Phá»§ KÃnh cáºy Hoa đình hầu Vệ Hoán mang đồ sÃnh lá»… sang phá»§ Nguyá»…n Long Quang để nạp cho há» Lưu, còn các quan trong triá»u ai ai cÅ©ng Ä‘em đồ lá»… váºt đến chúc mừng rất nhiá»u. Lệ Minh ÄÆ°á»ng cÅ©ng có Ä‘em lá»… váºt đến.
Vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh cùng nhau bà n tÃnh:
- Nhà ta mang trá»ng Æ¡n Lệ Thừa tướng, váºy nay nhân dịp là m lá»… cưới, chúng ta hãy má»i ngưá»i cùng phu nhÆ¡n đến để con nó được lạy chà o.
Thiếu Hoa xen và o nói:
- Song thân tÃnh Ä‘iá»u ấy phải lắm, nhưng còn nhạc phụ cá»§a ngưá»i là Lương Thừa tướng và phu nhÆ¡n cùng nghÄ©a phụ cá»§a ngưá»i là Khương Nhược SÆ¡n và phu nhÆ¡n, ta cÅ©ng nên má»›i đến luôn thể má»›i phải.
Vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh y lá»i, bá»n viết thiệp sai ngưá»i Ä‘i qua Lương Phá»§. Lương Thừa tướng tiếp đặng thiệp má»i, vá»™i trao cho Lệ Minh ÄÆ°á»ng. Lệ Minh ÄÆ°á»ng há»i:
- Chẳng hay nhạc phụ có định đi không?
Lương Giám đáp:
- Việc phù rể là việc của thanh niên tuổi trẻ chứ lão đây nay đã già cả, đi sao cho tiện. Thôi để ta xin cáo lỗi, còn vợ chồng con nên đi là phải.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng bèn cầm thiệp má»i Ä‘em vá» phòng trao cho Tố Hoa xem. Tố Hoa há»i:
- Thế tiểu thơ có định đi không?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng đáp:
- Äến đó uống rượu chÆ¡i vui thì việc gì lại chẳng Ä‘i! Nhưng còn chị thì tÃnh sao? Có Ä‘i không?
Tố Hoa nói:
-Thân mẫu tôi hiện đang ở bên ấy, nếu tôi qua đó thì bại lộ còn gì?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng cưá»i khúc khÃch nói:
- Chị thiệt là vô duyên quá, không bằng em tà nà o cả. Hằng ngà y em và o trong triá»u cùng vá»›i cha, em bà n việc quốc sá»± mà ngưá»i không thể nháºn ra em. Nếu em nhát gan như chị thì đảm đương sao nổi.
Tố Hoa cưá»i đáp:
- Tiểu thơ khôn khéo quá ai mà bì kịp!
Sáng hôm sau là ngà y mưá»i bảy, tháng mưá»i hai, nhằm ngà y lá»… cưới, các quan văn võ triá»u thần trong triá»u đến Vương phá»§ chúc mừng đủ mặt. Lúc ấy Mạnh SÄ© Nguyên thấy công cuá»™c như váºy, nghÄ© tá»§i cho con mình thiệt pháºn. Bao nhiêu phần sung sướng cá»§a con mình mà không được hưởng, nay bá»—ng nhiên sang cả cho nà ng con gái há» Lưu. Cà ng nghÄ© lão cà ng thêm Ä‘au lòng xót dạ nên vá»™i đứng dáºy thối thác xin vá».
Vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh vì cảm thâm ân cá»§a Lệ Minh ÄÆ°á»ng nên cố má»i qua cho con mình được lạy mừng ngưá»i má»›i nghe. Vì váºy Hoà ng Phá»§ KÃnh viết tiếp má»™t lá thiệp nữa, sai ngưá»i sang Lương phá»§. Gia tướng vừa đến nÆ¡i, nữ tỳ trông thấy vá»™i và o báo cho Lệ Minh ÄÆ°á»ng, nhưng Lệ Minh ÄÆ°á»ng lại bảo nữ tỳ:
- Mi hãy ra bảo cho tên gia tướng ấy biết hãy vỠđi rồi chốc nữa ta qua đấy.
Tên nữ tỳ vừa lui ra, Tố Hoa há»i :
- Tiểu thÆ¡ định qua đó đặng bắt chà ng lạy cho thá»a dạ sao ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Ai bảo chà ng tham vợ má»›i! ChÃnh em đây đã khổ công gầy dá»±ng cho chà ng đặng công danh phú quý, thì nay bắt vợ chồng chà ng lạy chÆ¡i cÅ©ng chẳng sao.
Tố Hoa nghe Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói, cÅ©ng che miệng cưá»i ngặt nghẽo.
Khi kiệu Lệ Minh ÄÆ°á»ng đến Vương phá»§, đã thấy Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa chạy ra nghinh tiếp, các quan văn võ cÅ©ng bước ra nghinh tiếp và o. Lúc ấy Tả Thừa tướng Lương Giám không đến, chỉ có má»™t mình Hữu Thừa tướng là Lệ Minh ÄÆ°á»ng nên má»™t mình đứng đầu cả bá quan và lại là ân sư cá»§a Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nữa, nên nhà Hoà ng Phá»§ má»i ngồi trên hết, còn các quan thì sắp theo thứ tá»± ngồi dưới.
Khi trà nước xong, Hoà ng Phá»§ KÃnh há»i Lệ Minh ÄÆ°á»ng :
- Lương Thừa tướng tuổi dã già chúng tôi không dám cố má»i , nhưng còn Tôn Phu nhÆ¡n sao không đếnđể tiện nhi được lạy chà o ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng đáp :
- Thưa, nội nhơn tôi mấy hôm nay khó ở, thà nh thỠkhông thể cùng đến được, xin đại nhơn tha thứ cho.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói :
- Tiện nhi mang Æ¡n Thừa tướng rất dà y, đã mấy phen muốn cùng phu nhÆ¡n là m lá»… su mẫu sang chÆ¡i, thế mà gặp lúc sư mẫu sức khoẻ chẳng an, tháºt là rá»§i cho nhà Hoà ng Phá»§ tôi lắm.
Các quan Ä‘á»u cưá»i nói :
- Chỉ có má»™t mình Lệ Thừa tướng là dá»… hÆ¡n hết, há»… má»i thì Thừa tướng sốt sắng đến ngay, chứ phu nhÆ¡n chắc có lẽ khó hÆ¡n.
Hoà ng Phá»§ KÃnh liá»n viết thiệp sai ngưá»i Ä‘em đến má»i Tố Hoa nữa. Hai đứa nữ tỳ mang danh thiếp đến trao cho Tố Hoa và nói :
- Nếu lịnh bà không đi thì chắc phu nhơn tôi phải thân hà nh đến.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng ngồi nghÄ© thầm :
« Nếu Doãn Phu nhÆ¡n sang má»i thì chắc khó mà từ chối được, chi bằng ta phải thiết ra má»™t kế má»›i xong ».
NghÄ© rồi , Lệ Minh ÄÆ°á»ng lên tiếng nói :
- Ná»™i nhÆ¡n tôi độ rà y hay ăn chua lại trong mình thưá»ng hay mệt má»i, e cho ngưá»i đã có thai nên đến dá»± tiệc cưới bất tiện lắm, xin đại nhÆ¡n rá»™ng lòng tha thứ cho.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe nói nghÄ© thầm :
«Nếu Lệ Minh ÄÆ°á»ng là Mạnh Lệ Quân giả trai thì là m sao Lệ Phụ nhÆ¡n có thai được, thế thì sá»± nghi ngá» bấy lâu nay là sai cả »
Nghĩ rồi vội và ng chắp tay nói :
- Nếu váºy thì tôi có lá»i chúc mừng và không dám cố má»i nữa.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vâng lá»i, cùng vá»›i mai nhÆ¡n Vệ Hoán lên kiệu ra Ä‘i.
Hôm ấy, trong phá»§ Nguyá»…n Long Quang, ngưá»i ta thấy Lưu Yến Ngá»c mặc áo quần lá»™ng lẫy bước ra lạy tạ cha mẹ, nhưng có ý quyến luyến không nỡ dứt tình. Cố Phu nhÆ¡n thấy váºy ôm Yến Ngá»c và o lòng khóc và nói :
- Trước kia ta không ngá» con là ngưá»i chà hiếu nên thưá»ng đối xá» bạc bẽo vá»›i con. NgỠđâu hôm nay chÃnh tay con cứu sống đặng cả nhà . Äang lúc ấp yêu con chưa mãn nguyện, lại gặp phải hoà n cảnh chia lìa, tháºt lòng ta không nỡ.
Nói dứt lá»i, Cố Phu nhÆ¡n khóc òa lên. Lưu Yến Ngá»c nói :
- Xin thân mẫu hãy an tâm, thế nà o con cÅ©ng nói vá»›i nhà Hoà ng Phá»§ nhá» ngưá»i hết lòng bảo tấu may ra song thân khá»i phải lưu đà y.
Lưu Tiệp nói :
- Tá»™i ác cá»§a ta đáng phải bị diệt tá»™c, nay triá»u đình ân xá cho ta Ä‘i sung quân, kể cÅ©ng đã hạnh phước lắm rồi, con chá»› nhá»c lòng lo lắng nữa, ta chỉ khuyên con vỠđó gắng lo tròn bổn pháºn là đủ.
Lưu Tiệp nói đến đây, xảy thấy bên ngoà i kiệu hoa đã đến. Vợ chồng Nguyá»…n Long Quang thôi thúc Lưu Yến Ngá»c ra Ä‘i. Nà ng gạt nước mắt giã từ song thân rồi khép nép bước lên kiệu. Theo sau , có mẹ con Giang Tấn Hỉ và bốn đứa nữ tỳ.
Khi kiệu hoa đến Vương phá»§ thì đúng giá» hoà ng đạo, bên trong nhạc trá»—i vang dáºy, các nữ tỳ xúm lại phò nà ng lên kiệu, đặng cùng Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa tham bái thiên địa.
Lúc ấy, các quan má»i Lệ Minh ÄÆ°á»ng cùng lên Ä‘iá»…n đứng xem đôi thân hôn là m lá»…. Sau khi hai ngưá»i là m lá»… trá»i đất thì quay qua hướng Bắc lạy tạ Hoà ng ân, rồi má»›i lạy cha mẹ.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói :
- Là m ngưá»i cần phải nghÄ© sâu xa má»›i được. Nếu chúng ta không nhá» Lệ ân sư đây cứu nạn thì là m gì có sá»± vinh hiển vui vầy như ngà y nay ? Váºy bây giá» trước khi là m lá»…, chúng ta hãy là m lá»… Lệ ân sư trước ađ’.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng tá» vẻ từ chối :
- Là m như váºy không được đâu, tôi thiết tưởng không có cái Æ¡n nà o lá»›n bằng Æ¡n dưỡng dục cả. Hãy lạy tạ cha mẹ trước Ä‘i má»›i phải. HÆ¡n nữa, tôi đây còn trẻ tuổi, cÅ©ng đáng đạo con, xin ngưá»i miá»…n lá»… cho.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói :
- Cả nhà tôi Ä‘á»u mong nhá» có ân sư cứu nạn, dùlạy đến trăm lạy cÅ©ng chưa Ä‘á»n đáp nổi, mong ân sư chá»› nên chối từ.
Các quán cũng đồng thanh nói :
- Äiá»u ấy Thừa tướng cÅ©ng nên nháºn để cho trung hiếu vương tạ lá»… là phải.
Cá»±c chẳng đã, Lệ Minh ÄÆ°á»ng phải ngồi cho vợ chồng Trung hiếu vương đồng lạy tám lạy. Sau đó má»›i quay qua lạy cha mẹ và là m lá»… giao bái.
Là m lá»… xong thì trống nhạc trá»—i lên vang dáºy đưa và o cung động phòng. Lúc ấy nữ tỳ má»›i giở cái khăn phá»§ mặt Yến Ngá»c ra ; Thiếu Hoa trông thấy dung nhan nà ng tuy có đẹp song trải qua thá»i gian luân lạc cam khổ đã nhiá»u nên sắc đẹp có phần sút kém hÆ¡n trước.
Khi Thiếu Hoa vừa ngồi xuống uống được và i ngụm rượu hiệp cẩn thì nữ tỳ đã và o má»i chà ng ra ngoà i tiếp khách.
Thiếu Hoa bèn dặn nữ tỳ ở đó hầu hạ rồi chà ng má»›i bước ra ngoà i tiếp đãi các quan. Lúc ấy ban hát đã và o kẻ mặt thoa son, sắp sá»a diá»…n tuồng để giúp vui cho má»i ngưá»i. Trước khi diá»…n, tên bầu hát bước ra xin các quan chá»n tuồng để chúng trổ tà i.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng bèn chá»n tuồng nữ Trạng Nguyên và buá»™c chúng chỉ được diá»…n tuồng ấy thôi.
Trong bá»n hát phưá»ng , có hai con đà o tuổi vừa mưá»i bốn, nhan sắc lá»™ng lẫy, tiếng hát thanh tao nên Hoà ng Phá»§ KÃnh kêu lên hầu rượu cho các quan.
Hai con đà o thấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng đứng đầu trăm quan mà tuổi còn nhá», lại lịch sá»± trai, nên cứ quanh quẩn bên mình rót rượu chúc má»i không ngá»›t miệng.
Khi má»i ngưá»i đã hÆ¡i say. Lệ Minh ÄÆ°á»ng nét mặt tươi cưá»i rót ba chén rượu thưởng cho hai đứa ca nhi, ép phải uống cho cạn chén má»›i nghe. Hai đứa uống và o đôi má á»ng hồng như hoa đà o chá»›m nở, trông vẻ đẹp cà ng mặn mà đáo để.
Thừa lúc Ä‘ang say. Lệ Minh ÄÆ°á»ng bế xốc hai dứa ca nhi để trên hai bắp đùi mình ná»±ng nịu, trông như ngưá»i tham dâm háo sắc lăm váºy.
Lá»i bình:
- Ngưá»i ta có thể dùng uy quyá»n để chinh phục ngưá»i, có khi dùng tiá»n bạc để chinh phục. Nhưng hai cái lợi khi trên không trưá»ng tồn, vì uy quyá»n có má»™t ngà y nà o nó sẽ mất Ä‘i và tiá»n bạc cụng không trưá»ng tồn, vì uy quyá»n có má»™t ngà y nà o nó dẽ mất Ä‘i và tiá»n bạc cÅ©ng không thể tồn tại mãi mãi được. Chỉ có lòng nhân là trưá»ng cá»u thôi. Nếu biết lấy lòng nhân để chinh phục ngưá»i thì kẻ được giáo hóa má»›i tháºt tâm cải thiện.
Khi Lưu Yến Ngá»c và o chùa, có má»™t số tiá»n khả dÄ© tặng cho đại sư Vạn Linh thì được ngưá»i đối xá» tá» tế , đến khi bị mất trá»™m hết tiá»n, tất nhiên bị đại sư hà nh hạ như thưá»ng.
Có ngưá»i bảo nhà Hoà ng Phá»§ đã lấy lòng nhân đạo đối xá» vá»›i vợ chồng Lưu Tiệp, nên Lưu Tiệp đã biết ăn năn tá»± hối. Nói như thế thì tháºt là phiến diện và nông cạn lắm. Ta thấy ra Lưu Yến Ngá»c là tình nhân cá»§a Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa, nà ng là ân nhân cứu mạng lại nhứt tâm thá»§ tiết vá»›i chà ng, vì váºy Thiếu Hoa phải xá» cho trá»n nghÄ©a để chắp mối tÆ¡ duyên. Thá» há»i nếu Lưu Tiệp không có con là Lưu Yến Ngá»c trao tình vá»›i Thiếu Hoa thì liệu Thiếu Hoa có tâu xin cho tha tá»™i không? Không! Trăm phần trăm là không. Thế thì Thiếu Hoa tâu xin tha tá»™i cho Lưu Tiệp chỉ vì muốn cưới nà ng Lưu Yến Ngá»c , chứ có ý gì muốn dùng nhân đạo để cải hóa Lư Tiệp đâu ! Còn Hoà ng Phá»§ KÃnh và Trưởng Hoa Hoà ng háºu cÅ©ng cố tình tâu xin là muốn cho sá»›m có má»™t cô dâu để có cháu nối dòng há» Hoà ng Phá»§.
Thế thì Lưu Tiệp chưa chắc đã thá»±c tâm hối cải. Chỉ vì hiện nay thế lá»±c cá»§a Lưu Tiệp đã mất, trái lại há» Hoà ng phá»§ quyá»n thế không ai bì nên Lưu Tiệp phải quỳ lạy đó thôi ; chứ nếu gặp Ä‘iá»u kiện may mắn, Luư Tiệp có quyá»n thế như xưa, chưa chắc Lưu Tiệp đã không nhá»› lại sá»± việc nà y và tánh ganh hèn ghét ngõ chưa chắc đã bá» hẳn.
|
 |
|
| |