30-05-2009, 11:29 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.com )
TẬP 3
CHÆ¯Æ NG 6 : ÄÊM THAM LINH MẠCH (THƯỢNG)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
“ Ãch...nà y..†Tiểu Khai vốn còn muốn há»i Hoà ng Bá»™i, nhưng bị ánh mắt chán ghét và lạnh như băng cá»§a nà ng, nhất thá»i liá»n mất Ä‘i hứng thú để há»i, ngượng ngùng cất quyển sách và o trong lòng ngá»±c.
Cuối cùng ngưá»i nói chuyện chÃnh là Nga Mi Tuyết Phong, không há» nghi ngá», trong sáu đại môn phái hôm nay, Nga Mi Tuyết Phong đúng là má»™t vị có khà chất đứng đầu, hắn liá»n ôm quyá»n, cất cao giá»ng nói: “ Các vị đạo hữu, chuyện tình hôm nay, ai cÅ©ng không ngá» tá»›i, Tụ Linh đại há»™i không có khả năng hấp thu thiên địa linh khÃ, cÅ©ng không có khả năng thu được pháp bảo, đối vá»›i các vị mà nói mặc dù là má»™t tổn thất, nhưng có thể nhìn thấy Vô Tá»± Thiên Thư yên lặng suốt ngà n năm lần đầu phát uy, coi như việc nà y không uổng phÃ, hôm nay Tùng Phong đạo trưởng đã và o trong, tại hạ Nga Mi Tuyết Phong đà nh xin là m chá»§, thỉnh các vị đến Hoà ng SÆ¡n biệt viện nghỉ ngÆ¡i, sáng sá»›m ngà y mai sẽ lên đưá»ng trở vá».â€
Má»i ngưá»i, ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, cÅ©ng không có biện pháp gì, vốn định tìm Tiểu Khai trút giáºn, nhưng nhìn thấy uy lá»±c cá»§a Vô Tá»± Thiên Thư, rồi lại kiêng kỵ nói không nên lá»i, hÆ¡n nữa mấy đại chưởng môn Ä‘á»u đứng bên cạnh Tiểu Khai, hiển nhiên định ra mặt cho hắn, nếu sáu đại môn phái không có ý kiến, bá»n hỠđương nhiên cÅ©ng không thể ý kiến gì, vì váºy đà nh tá»± tản ra.
Mắt thấy má»i ngưá»i đã Ä‘i hết, Tiểu Khai nhìn Tuyết Phong, ấp úng nói: “ Tuyết Phong chưởng môn, ta...ta muốn há»i ông má»™t chuyện.â€
“ Có vấn đỠgì, cứ há»i Ä‘i.†Tuyết Phong mỉm cưá»i nhìn Tiểu Khai, thần thái cùng động tác tiêu sái xuất trần, thoạt nhìn cÆ¡ hồ không có chút khà tức phiá»n giáºn.
“ Nghe nói...ngà i thu Tiểu Trúc là m đệ tá» nháºp thất phải không?†Tiểu Khai đỠmặt: “ Ta chỉ muốn há»i má»™t chút, hôm nay sao nà ng không có tá»›i.â€
“ Nga, nó quả tháºt không có tá»›i.†Trên mặt Tuyết Phong có chút mất tá»± nhiên rồi biến mất, mỉm cưá»i nói: “ Tiểu Trúc thiên phú cá»±c cao, hôm nay ở trong Nga Mi Ä‘ang tu luyện tâm pháp nháºp môn, vì không muốn quấy rầy đạo tâm cá»§a nó, nên ta không đưa nó theo.â€
“ Nga, kia..quan trá»ng là sá»± tu luyện cá»§a Tiểu Trúc muá»™i muá»™i thôi.†Gương mặt Tiểu Khai thất vá»ng, lại há»i: “ Ta..có thể đến thăm nà ng không? Ngà i yên tâm, ta sẽ không quấy rầy nà ng đâu, ta chỉ cần đứng xa xa nhìn nà ng là được rồi.â€
Hoà ng Bá»™i đứng ở sau Tuyết Phong, trong mắt hiện lên má»™t tia khinh miệt, nghÄ© thầm: “ Ngưá»i nà y đã cùng Tiêu Váºn ước định cả Ä‘á»i, rồi lại nhá»› tá»›i nữ nhân khác, quả nhiên là má»™t tên trêu hoa ghẹo nguyệt thiếu gia, loại nam nhân nà y, quả nhiên không đúng chút nà o, cÅ©ng không biết Tiêu Váºn vì cái gì mà lại coi trá»ng hắn.â€
“ Nà y...có thể không tiện a.†Tuyết Phong lá»™ ra vẻ mặt khó xá»: “ Ngươi cÅ©ng biết, tâm pháp Nga Mi chúng ta, không thể để cho ngưá»i ngoà i xem được...â€
“ Nga, bá» Ä‘i, a a, bá» Ä‘i.†Nguyên nhân bởi vì Tiểu Trúc, Tiểu Khai đối vá»›i Tuyết Phong tháºt ra phi thưá»ng khách khÃ, khoát tay: “ Không có việc gì nữa, ta cÅ©ng Ä‘i nghỉ ngÆ¡i đây.â€
“ Từ từ.†Tuyết Phong lại gá»i Tiểu Khai: “ Nếu môn chá»§ có rảnh, chẳng biết có thể theo giúp ta má»™t chút hay không.â€
“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể.†Äối vá»›i sư phó cá»§a Tiểu Trúc, Tiểu Khai vốn không có ý nghÄ© cá»± tuyệt.
Tiểu Khai Ä‘i theo Tuyết Phong má»™t đưá»ng Ä‘i tá»›i, vô thức vòng qua má»™t khúc quanh, và i khối núi đá tháºt lá»›n đã che khuất ánh mắt cá»§a ngưá»i khác. Dá»c theo đưá»ng Ä‘i, Tuyết Phong giảng giải cho Tiểu Khai: “ Äây Thiên Äô Ẩn phong, kỳ tháºt cÅ©ng không phải theo lá»i gá»i cá»§a má»i ngưá»i là Thiên Äô Phong, ngưá»i nhân thế Ä‘á»u biết Hoà ng SÆ¡n có ba núi, cao nhất chÃnh là Thiên Äô Phong, lại không biết có má»™t nÆ¡i còn cao hÆ¡n Thiên Äô Phong, kỳ tháºt còn có má»™t ngá»n núi, chỉ có Ä‘iá»u ngá»n núi nà y từ lúc hồng mông há»—n loạn đã bị tiên nhân có đại thần thông bố trà cấm chế, phà m nhân căn bản không thể nhìn thấy. Mà nÆ¡i chúng ta đứng bây giá», chÃnh là nÆ¡i mà phà m nhân nhìn không thấy, Thiên Äô Ẩn Phong.â€
“ Nguyên lai như thế.†Tiểu Khai gáºt đầu nói: “ Ta còn Ä‘ang buồn bá»±c, Thiên Äô Phong nói thế nà o cÅ©ng là danh lam thắng cảnh, là m sao lại không có má»™t du khách nà o tá»›i, nguyên lai vốn là nÆ¡i mà phà m nhân không thể tá»›i được.â€
Tuyết Phong mỉm cưá»i gáºt đầu: “ Ngươi không phải phà m nhân, mặc dù vì Nhị Tứ Cá»u môn chá»§ ra Ä‘i vá»™i và ng, ngươi không há»c được tu chân thuáºt, nhưng ngươi là Thiên Tuyển Môn môn chá»§, trong ngưá»i mang theo Phong Ma khẩu quyết truyá»n thuyết, ngươi hiển nhiên có thể xem như ngưá»i đồng đạo tu chân, hÆ¡n nữa hôm nay ta xem thấy dị tượng cá»§a thiên thư, rõ rà ng đã bị ngươi mở ra, có lẽ tu chân giá»›i phi thăng tiên giá»›i mấu chốt sẽ ở trên ngưá»i ngươi.†Hắn nói xong lá»i nà y, hai mắt chá»›p mạnh nhìn Tiểu Khai chằm chằm, muốn tìm thấy gì đó trên mặt Tiểu Khai.
Tiểu Khai đối vá»›i lá»i nà y vô cùng thông hiểu, cưá»i hắc hắc: “ Nếu ta có thể tìm ra bà máºt nà y, ta cam Ä‘oan sẽ nói cho ngươi trước.â€
Tuyết Phong gáºt gáºt đầu, bá»—ng nói: “ Môn chá»§, vừa rồi ánh mắt ngươi trá»±c nhìn phÃa dưới vách núi Ä‘en, chẳng lẽ ngươi nhìn ra được gì sao?â€
“ Có má»™t chút.†Tiểu Khai nói: “ PhÃa dưới có đầm nước quả tháºt có chút kỳ quái, chẳng lẽ các ngươi không biết hay sao?â€
“ Má»™t đầm nước? Mà u sắc thế nà o?†Tuyết Phong có vẻ kÃch động: “ Ngươi tháºt sá»± có thể nhìn thấy?â€
“ Chẳng lẽ ngươi nhìn không thấy?†Tiểu Khai dùng tay chỉ và o chá»— sâu trong cá»§a vách núi: “ Ngươi xem nÆ¡i đây, bây giá» không có má»™t chút mây mù, rà nh mạch vô cùng a, má»™t cái đầm mà u thiên thanh, còn rất xinh đẹp đó.â€
Äang nói đến đó, liá»n thấy bên ngưá»i gió nhẹ phẩy, má»™t âm thanh nghe như nguyên khà bị đại thương xa xa truyá»n tá»›i: “ A a, Hoà ng SÆ¡n Vân Vụ chá»— ta có thể công nháºn là má»™t trong những thắng cảnh, ánh mắt môn chá»§ tháºt sáng a.â€
Tiểu Khai quay đầu, nhìn thấy Tùng Phong đạo trưởng đang hoảng hoảng tiêu sái đi tới.
Tùng Phong đạo trưởng quả nhiên công lá»±c thâm háºu, vừa rồi bị luồng sét tinh không đánh trúng phá nát quần áo toà n thân, lúc nà y chỉ sau má»™t lát, đã khôi phục được không tệ lắm, mái tóc đựng đứng đã má»m mại chải xuống, khuôn mặt Ä‘en thui đã rá»a sạch, thoạt nhìn bước chân phiêu phiêu, đạo bà o phiêu phiêu, lại là má»™t hình dáng tiên phong đạo cốt, chỉ tiếc trong mắt cao thá»§ như Tuyết Phong nhìn thấy, bước chân còn chút yếu á»›t, hiển nhiên còn chưa khôi phục được như ban đầu.
Tiểu Khai có chút khẩn trương: “ Äạo trưởng, ngươi đừng Ä‘i tá»›i, ngươi cẩn tháºn má»™t chút, cái..kia..trá»i phạt..â€
“ Trá»i phạt? A a, quả nhiên là trá»i phạt.†Lão đạo tá» vẻ má»™t hình dáng như tá»± giá»…u, lắc đầu cảm thán nói: “ Vô Tá»± Thiên Thư quả nhiên là thiên hạ chà bảo, xem ra trong ngà n năm nay, chúng ta Ä‘á»u đã nhìn lầm rồi a.â€
“ Không phải, ta không phải nói cái đó.†Tiểu Khai nuốt ngụm nước bá»t, vô thức lui vá» phÃa sau hai bước: “ Ta là muốn nói, trá»i phạt...không phải chỉ có má»™t lần thôi, lần trước Cổ quản lý sá» và o thiên thư sau đó đã nếm khổ hai lần.â€
“ A..?†Tùng Phong đạo trưởng nghiêng đầu, còn muốn Ä‘i tá»›i phÃa trước để nghe, nhưng...
“ Oanh long!†Má»™t tiếng vang lá»›n rung trá»i, lại là má»™t đạo tinh không sét đánh bổ xuống, không sai không tráºt, ngay giữa cái ót cá»§a Tùng Phong đạo trưởng.
“ Ta kháo!†Lão đạo sĩ lần nà y không có bị đánh lún xuống mặt đất, ngược lại bị đánh cho văng lên.
Sau một khắc, lại một bộ dáng đen thui, toà n thân xẹt điện hình tượng lại xuất hiện giữa ban ngà y. Mái tóc dựng đứng, râu mép chĩa thẳng lên, còn có bộ đạo bà o vừa mới thay mới..đã hoà n toà n rách nát.
“ Trá»i ạ...†Tùng Phong đạo trưởng dùng sức hÃt và o má»™t hÆ¡i, vẻ mặt không biết là khóc hay là cưá»i, nhìn Tiểu Khai rồi lại nhìn Tuyết Phong, rồi lại cúi đầu nhìn chÃnh mình, gió thổi qua, lại má»™t tráºn mát lạnh, lão chưởng môn đức cao vá»ng trá»ng phảng phất như gặp quá»·, lại hú lên quái dị, lại lần nữa hóa thà nh má»™t luồng bạch quang biến mất nÆ¡i khúc quanh.
“ Vèo!†Mặc dù là ngưá»i trầm ổn như Tuyết Phong, rốt cuá»™c không nhịn được nữa, báºt cưá»i ra tiếng.
Hoà n hảo, hoà n hảo, nÆ¡i nà y không có ngưá»i khác, ở trên núi má»i ngưá»i chỉ nghe được má»™t tiếng sét đánh, nhưng lại không thấy được hình tượng quang huy cá»§a Tùng Phong đạo trưởng, coi như là vạn hạnh trong phần bất hạnh.
Tuyết Phong thoáng bình phục má»™t chút tâm tình, nói: “ Môn chá»§, tại hạ quả tháºt không nhìn thấy bên dưới vách đá, theo ta suy Ä‘oán, đây là cấm chế tháºp phần lợi hại, cho nên chúng ta chỉ có thể nhìn thấy mông mông mây mù, còn môn chá»§ có lẽ bởi vì uy lá»±c cá»§a Vô Tá»± Thiên Thư, cho nên không bị cấm chế nà y ảnh hưởng, đã như váºy, môn chá»§ nên giúp ta diá»…n tả má»™t chút, phÃa dưới là hoà n cảnh như thế nà o.â€
“ Kỳ tháºt cÅ©ng không có gì, chỉ là má»™t cái đầm nước mà u xanh.†Tiểu Khai lấy tay vẽ ra: “ Nha, hình dáng thế nà y, nước đầm có Ä‘iểm kỳ quái, không có chút gợn sóng, những tiên khà nà y Ä‘á»u chui và o trong đầm nước, nếu không...hay chúng ta Ä‘i xuống xem thá»?â€
Thần sắc Tuyết Phong vui vẻ, báºt thốt: “ Hay.â€
Kỳ tháºt có nói gì cÅ©ng vô nghÄ©a, Tiểu Khai nghÄ© muốn Ä‘i xem thá», nhưng mình không có phi kiếm, phải nhá» và o lá»±c lượng cá»§a Tuyết Phong má»›i có thể Ä‘i xuống, mà Tuyết Phong kỳ tháºt cÅ©ng muốn Ä‘i xuống nhìn xem, hắn mặc dù có thể ngá»± kiếm phi hà nh, nhưng lại không nhìn thấy được tình huống phÃa dưới, cho nên hai ngưá»i có thể nói là ăn nhịp vá»›i nhau, vì váºy hợp tác khoái trá.
“ Äi lên.†Phi kiếm cá»§a Tuyết Phong cÅ©ng không rá»™ng lá»›n, nhưng còn hÆ¡n Hiểu Lâm và Hoà ng Bá»™i, Tiểu Khai vừa đứng lên, mặc dù vẫn chưa có chá»— nắm, nhưng dưới chân tá»± nhiên truyá»n đến má»™t lá»±c lượng giữ chặt, để cho thân hình hắn cố định trên phi kiếm, eo lưng thẳng tắp, có thể giống như Ä‘ang đứng trên mặt đất bằng phẳng.
“ Quả nhiên công lá»±c có khác nhau.†Tiểu Khai cảm thán, chỉ Ä‘iểm đưá»ng Ä‘i cho Tuyết Phong: “ Nha, Ä‘i bên nà y, sau đó Ä‘i xuống khúc nhô ra, oa, nÆ¡i nà y có má»™t khối đá nhô ra, ngươi phải vòng xuống...â€
Tuyết Phong cà ng bay cà ng kinh ngạc, vách núi Ä‘en nà y bên dưới là địa phương thần bà nhất cá»§a Hoà ng SÆ¡n, cÅ©ng là địa phương dà y đặc linh khà cá»§a tu chân giá»›i, nhưng má»™t đưá»ng bay xuống, không có mảy may cảm nháºn được má»™t chút linh khÃ, tháºt sá»± cổ quái nói không nên lá»i.
Äáng sợ nhất chÃnh là , Tuyết Phong rõ rà ng cảm giác được, mình đã bay và o má»™t tráºn pháp mình không giải thÃch được. Trước mắt hắn, nÆ¡i nÆ¡i là gió tuyết, sét đánh, tia chá»›p, có đôi khi tháºm chà còn có những mỹ nữ trần truồng xẹt qua trước mắt, Ä‘á»u là những ảo tưởng mê hoặc ngưá»i tu chân, hoà n hảo hắn cÅ©ng từng kinh nghiệm qua ngà n vạn gian nan khi tu chân, có thể chÃnh thức là m theo câu nói: “ Thái SÆ¡n có đổ trước mắt mà sắc mặt vẫn không đổi.†Nghiêm khắc dá»±a theo chỉ Ä‘iểm cá»§a Tiểu Khai mà phi hà nh, ở trong mắt hắn xem ra, má»—i con đưá»ng Tiểu Khai chỉ Ä‘iểm, cÆ¡ hồ Ä‘á»u là tránh thoát địa phương nguy hiểm, nhưng trong hắn hiểu rõ, chỉ có Ä‘i theo chỉ dẫn cá»§a Tiểu Khai, má»›i là đưá»ng Ä‘i chÃnh xác.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, để cho hắn không thể giải thÃch mà lại vô cùng hâm má»™ chÃnh là Tiểu Khai lại không há» bị tráºn pháp ảnh hưởng, ánh mắt Tiểu Khai nhìn thấy gì cÅ©ng Ä‘á»u là chân tháºt hoà n toà n.
Chẳng lẽ quyển thiên thư ngà n năm nay bị ngưá»i cưá»i nhạo đã tháºt sá»± tìm được chân mệnh thiên tá» cá»§a mình rồi sao?
Rốt cuá»™c Tiểu Khai dừng lá»i, thấp giá»ng nói: “ Tá»›i.â€
Phi kiếm cá»§a Tuyết Phong dừng lại, trước mắt nhất thá»i trở nên sáng sá»§a!
Tà i sản của ThienTu89
Chữ ký cá»§a ThienTu89 [CENTER][SPOILER][CENTER][SIZE="4"][COLOR="Magenta"]Vạn Sá»± Khởi Äầu Nan:00 (82):
Gian Nan Bắt Äầu Nản:00 (52):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/SPOILER][/CENTER]
30-05-2009, 11:49 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.com )
TẬP 3
CHÆ¯Æ NG 6 : ÄÊM THAM LINH MẠCH (HẠ)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
NÆ¡i nà y vốn là chá»— sâu trong cá»§a vách núi Ä‘en, vốn là địa phương quanh năm mây mù bao phá»§ không thấy ánh mặt trá»i, nhưng nÆ¡i nà y chẳng những không tối tăm, ngược lại còn sáng sá»§a, ánh sáng nhu hòa theo bốn phương tám hướng trên vách đá chiếu xuống, sáng đến rá»±c lên, Tuyết Phong cẩn tháºn dò xét, phát hiện bốn phÃa vách núi lại có rất nhiá»u hạt châu khảm trên vách sáng lóe, thoạt nhìn như quả trứng gà , ánh sáng nhu hòa là từ những hạt châu tá»a xuống.
Kỳ quái chÃnh là những hạt châu nà y thoạt nhìn cÅ©ng không phải chuyên môn để chiếu sáng, bởi vì chúng nó vây quanh cÅ©ng không có quy tắc, có chá»— dà y đặc có chá»— thưa thá»›t, có hạt tròn trịa tháºm chà có hạt vỡ vụn, nhìn qua giống như bị ngưá»i ta ném mạnh ghim và o trong vách đá. Nguyên nhân là m Tuyết Phong hoà i nghi chÃnh là như váºy, cho nên sau khi nhá» Tiểu Khai đưa xuống tá»›i đầm nước, thì hắn cẩn tháºn Ä‘i dá»c theo mép đầm cẩn tháºn quan sát, chỉ thấy má»™t viên hạt châu trong suốt nhìn xuyên thấu, mÆ¡ hồ lá»™ ra hà n khà nhà n nhạt, hắn đưa tay sá», cảm thấy lạnh lẽo táºn xương.
Tuyết Phong cẩn tháºn đánh giá mấy hạt châu nà y, cà ng xem cà ng cảm thấy kỳ dị, phải biết rằng, hạt châu lạnh buốt táºn xương như váºy, nếu không có năng lượng cưá»ng đại duy trì độ lạnh, cÅ©ng chỉ có thể tồn tại trong nÆ¡i có khà háºu hà n khà mà thôi, nhưng địa phương nà y tồn tại đã ngà n năm, váºy mà khà háºu Hoà ng SÆ¡n cÅ©ng không rét lạnh, mà mấy hạt châu nà y tồn tại suốt ngà n năm, nếu không có nguyên nhân nà o giải thÃch được, thì chỉ có thể nói mấy hạt châu nà y tá»± chÃnh nó cÅ©ng đủ năng lượng để duy trì suốt ngà n năm nay.
Có thể suốt má»™t ngà n năm phát ra hà n khÃ, thì đó là váºt gì chứ, xưng là tiên khà cÅ©ng không đủ nữa. Nhưng nhiá»u hạt châu như thế, thoạt nhìn chừng mấy trăm viên, lại có mục Ä‘Ãch gì, mà năm đó các vị tiá»n bối lại bắn những hạt châu nà y và o trong vách đá kia chứ?
Tuyết Phong suy nghÄ© hồi lâu, bá»—ng nhiên trong đầu hiện ra má»™t ý niệm như tia chá»›p, nhất thá»i toà n thân chấn động, cÆ¡ hồ muốn kêu lên má»™t tiếng!
Thiên Băng Trà ng, đây nhất định là Thiên Băng Trà ng!
Truyá»n thuyết ở vô số năm trước kia, khi đó chÃnh là thá»i đại hoà ng kim cá»§a tu chân giá»›i, môn phái ở tu chân giá»›i có hÆ¡n vạn, khi đó đại tá»± nhiên còn chưa bị phá hư, khi đó thiên địa linh khà dị thưá»ng dư thừa, khi đó má»—i môn phái cứ hÆ¡n mưá»i năm là có má»™t hai ngưá»i tu chân phi thăng tiên giá»›i, mà lúc nà y những đại phái nổi tiếng có ngưá»i tu chân phi thăng cÆ¡ hồ đạt tá»›i ba mươi phần trăm, và o thá»i đại đó, được tu chân giá»›i tôn xưng là “ Thá»i đại thần thoại.â€
Tại thá»i đại thần thoại, từng có mưá»i đại tiên khà trong truyá»n thuyết, mà mưá»i đại tiên khà nà y, đương nhiên không phải mưá»i đại tiên khà cá»§a tu chân giá»›i hiện nay, hôm nay Luyện Yêu Lô cá»§a phái Hoà ng SÆ¡n được gá»i là tiên khÃ, nếu đặt và o thá»i đại đó, tháºm chà chỉ có thể xem là má»™t món đồ pháp bảo nhị lưu, mà khi đó trong mưá»i đại tiên khà kia, thì có má»™t món đồ mang tên, đó là Thiên Băng Trà ng.
Thiên Băng, bá» ngoà i chỉ là má»™t mặt bảng, nhưng ở trên phân bố chÃn trăm chÃn mươi chÃn viên băng châu, băng châu nà y không phải là băng châu bình thưá»ng, mà lấy từ cá»±c bắc vạn tái hà n băng tinh hoa, cÆ¡ hồ má»—i má»™t băng châu được xem là má»™t bảo bối lợi hại, mà gần ngà n viên châu hợp và o nhau, cÅ©ng không phải có uy lá»±c Ä‘iệp gia đơn giản, bởi vì trong Thiên Băng Trà ng có tráºn pháp kỳ lạ, uy lá»±c phù chú cÅ©ng là m cho tất cả những uy lá»±c khác tăng lên và i lần, cho nên thá»i đại đó cao thá»§ có nhiá»u như mây, Thiên Băng Trà ng dÄ© nhiên lại bất khả tư nghị, uy lá»±c khó tin đương nhiên đã được liệt và o bảng danh khÃ.
Mà bây giá» trên vách núi đá lại có mấy hạt châu nà y, không há» nghi ngá» chÃnh là chá»§ nhân Thiên Băng Trà ng trước khi chết đã dùng toà n bá»™ những lá»±c lượng cuối cùng dùng Thiên Băng Trà ng phát ra má»™t kÃch trà mạng, kết quả tiên khà nát, băng châu toà n bá»™ bay tán, váºy là bảo bối trong truyá»n thuyết cứ như váºy mà bị phá há»§y.
Tay cá»§a Tuyết Phong có chút run rẩy, nhẹ nhạng đụng và o má»™t viên băng châu, thầm váºn huyá»n công, muốn đà o hạt châu ra, nhưng vừa động nguyên khà má»™t chút, liá»n cảm thấy cả khu vá»±c đáy núi chấn động khẽ, phảng phất như dưới mặt đất có nguồn năng lượng tháºt lá»›n muốn phát tiết ra, Tuyết Phong lại cà ng hoảng sợ, vá»™i và ng rút tay vá», còn chưa kịp hiểu được nguyên do, chợt nghe Tiểu Khai ở cách đó không xa quát to má»™t tiếng: “ Mau dừng tay!â€
“ Tại sao váºy?†Tuyết Phong phóng nhanh trở lại bên ngưá»i Tiểu Khai.
“ Vừa rồi ngươi là m cái gì?†Tiểu Khai dùng tay chỉ và o không trung trống rá»—ng: “ Ngươi xem, nÆ¡i nà y toà n bá»™ bao phá»§ luồng khà mà u trắng, ngươi vừa động và o vách núi, luồng khà trắng nà y bá»—ng nhiên chạy tá»›i chui và o chá»— nà y, tá»±a như nÆ¡i nà y là má»™t cái miệng, luồng khà nà y có thể bay mất và o đó váºy.â€
Tuyết Phong đối vá»›i thiên phú cá»§a Tiểu Khai hoà n toà n không còn gì để nói, hắn vốn không thể nhìn thấy cái gì gá»i là luồng khà mà u trắng, nhưng hắn uyên bác kiến thức, láºp tức hiểu được ý tứ cá»§a Tiểu Khai, địa phương nà y phong bế thiên địa linh khà vô cùng phong phú, đồng thá»i còn có rất nhiá»u lá»±c lượng tÃnh chất bị phong bế suốt ngà n năm, mấy lá»±c lượng nà y cho nhau tác dụng nguyên lý vô cùng phức tạp, nhưng nhá» có băng châu áp chế nên vẫn bình hà nh, nếu mình tháºt sá»± đà o băng châu, khẳng định sẽ tạo thà nh lá»±c lượng xáo trá»™n, có thể đối vá»›i nÆ¡i nà y tạo thà nh má»™t tai nạn há»§y diệt.
“ Ai..†Tuyết Phong lặng lẽ thở dà i, Ä‘á»u nói ngưá»i tu chân vô dục vô cầu, nhưng đối mặt vá»›i loại tiên khà tuyệt thế nà y, chỉ có thể nhìn mà không thể có được, Nga Mi chưởng môn cÅ©ng cảm thấy phi thưá»ng buồn bá»±c.
“ Ngươi xem đầm nước nà y.†Tiểu Khai nói: “ Không biết vì cái gì mà có mà u sắc tinh khiết như váºy, không chút bụi trần hay là n khói, hoà n toà n là mà u thiên thanh, nhìn qua không giống như má»™t đầm nước, mà giống như má»™t khối phỉ thúy, có thể nước trong đầm đúng là mà u xanh đó.â€
Tuyết Phong gáºt gáºt đầu, ống tay áo phất má»™t cái, má»™t cá»— nguyên khà dÅ©ng mãnh tiến và o trong đầm, muốn kÃch khởi má»™t chút bá»t nước để nhìn xem mà u sắc, nhưng nguyên khà bay Ä‘i, nhưng phảng phất như nháºp và o đại dương biển rá»™ng, đầm nước vẫn không nhúc nhÃch, cả má»™t chút rung động cÅ©ng không có.
Tuyết Phong nhÃu mà y, hừ má»™t tiếng, lần nà y váºn dụng lá»±c lượng rất lá»›n, nhưng khi nguyên khà lại bay Ä‘i, vẫn không có phản ứng, nước trong đầm tá»±a như sâu không thấy đáy, dù cho có bao nhiêu lá»±c lượng, chỉ cần tiếp xúc vá»›i mặt nước, đã bị hoà n toà n tan rã.
“ Äừng có phiá»n toái như váºy.†Tiểu Khai chạy tá»›i, trá»±c tiếp dùng tay nhúng và o trong nước, Tuyết Phong lại cà ng hoảng sợ, lá»›n tiếng kêu: “ Không thể!â€
Vừa dứt lá»i, Tiểu Khai đã từ trong đầm hốt lên má»™t bụm nước đặt giữa lòng bà n tay mà nhìn, nước đầm trong suốt, hiển nhiên cÅ©ng không có mà u sắc gì.
Phải biết rằng đây là địa phương hoà n toà n bị cấm chế, Ä‘á»u kiêng kỵ trá»±c tiếp chạm và o, kinh nghiệm cá»§a Tuyết Phong phong phú, vừa thấy Tiểu Khai đút tay và o trong nước chợt cảm thấy sẽ gặp chuyện không may, không ngá» Tiểu Khai có thể hốt nước lên, còn khẩn trương thêm má»™t tráºn, nhưng má»™t lúc lâu sau vẫn không có phản ứng gì, đã nhịn không được có chút tá»± giá»…u mình: “ Xem ra địa phương nà y đối vá»›i vị Nhị Bách NgÅ© môn chá»§ nà y đối xá» tháºt là tốt đấy, nhưng đối vá»›i mình lại tháºp phần không tốt lắm.â€
Bá»—ng nhiên “ hoa lạp†má»™t thanh âm vang lên, chợt nghe Tiểu Khai quát to má»™t tiếng: “ Ai yêu!â€
Tuyết Phong lắp bắp kinh hãi, bất chấp tất cả, ôm lấy Tiểu Khai, cả hai cÆ¡ hồ hóa thà nh lưu quang, thối lui chừng bốn năm trượng, lúc nà y má»›i quát: “ Là m sao váºy?â€
“ Không có việc gì.†Giá»ng Tiểu Khai có chút gấp gáp: “ Vô Tá»± Thiên Thư cá»§a ta chui tá»t và o trong đầm nước rồi.â€
Không thể như váºy...sao lại như thế chứ, ánh mắt Tuyết Phong nhìn qua, vừa lúc nhìn thấy má»™t góc cá»§a quyển Vô Tá»± Thiên Thư Ä‘ang chìm khuất và o trong đầm nước.
Tiểu Khai chợt cảm thấy cánh tay bị nắm chặt, nguyên lai là Tuyết Phong vô thức đã bóp chặt cánh tay hắn, toà n bộ tinh thần chăm chú nhìn và o trong đầm nước.
Äầm nước bắt đầu phát sinh biến hóa!
Äầm nước vốn không chút gợn sóng phảng phất như sôi trà o lên, bắt đầu toát ra má»™t chuá»—i xuyến bong bóng nước, lần lượt trên mặt nước vỡ tan, “ ba ba†âm thanh vỡ tan mặc dù rất nhá», nhưng ở trong tình cảnh như tại đây lại có vẻ kinh tâm động phách, Tuyết Phong không chút cháºm trá»…, tay giương lên, phi kiếm đã xuất ra, quát to: “ Tiểu Khai, Ä‘i lên!â€
Tiểu Khai cÅ©ng không dám nhiá»u lá»i, liá»n nhảy lên ngay, Tuyết Phong không nói thêm lá»i nà o, liá»n cho phi kiếm phóng lên cao.
Hết thảy ở nÆ¡i nà y Ä‘á»u rất quá»· dị, cÅ©ng không biết xúc động cấm kỵ gì, bây giá» vị chưởng môn Nga Mi chỉ có má»™t ý niệm duy nhất trong đầu là bay khá»i vách núi Ä‘en, dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy, có bao xa chạy bấy nhiêu xa, mấy thứ viá»…n cổ nà y má»™t khi được giải trừ cấm chế, tháºt sá»± khó có thể tưởng tượng tình cảnh sẽ như thế nà o.
Chỉ tiếc rằng, kế hoạch cá»§a hắn đã nhất định là thất bại, bầu trá»i cá»§a đầm nước phảng phất như có má»™t tầng vách ngăn, khi phi kiếm xông lên, phảng phất như tiến và o trong bùn đất, bị giữ chặt đến kinh ngưá»i, vá»›i công lá»±c cá»§a Tuyết Phong, nhưng lại không thể bay lên được chút nà o, mà theo áp lá»±c phô thiên cái địa, Tuyết Phong chau mà y, trên trán trong phút chốc đổ mồ hôi cuồn cuá»™n, hét lá»›n má»™t tiếng: “ Trá!†Hắn xuất ra công lá»±c toà n thân bắn lên cao!
“ Bồng!†một tiếng, phảng phất như đâm và o tấm sắt, Tuyết Phong và Tiểu Khai bị chấn tới ngất, phi kiếm đã bị mất hết khà lực, bắn nhanh một cái mới hạ xuống.
“ Ai, thôi thôi, thiên ý hôm nay là như thế rồi.†Tuyết Phong thở dà i, dù sao hắn cÅ©ng là nhân váºt có tu dưỡng cá»±c cao, đã tá»›i bước nà y, cÅ©ng đã thấy ra, đứng bên cạnh đầm nước nhìn thấy bong bóng nước ngà y cà ng dà y đặc, đột nhiên im lặng hoà n toà n.
Tiểu Khai có loại cảm giác tháºt cổ quái, hắn cảm thấy bản thân mình Ä‘ang cảm ứng được Vô Tá»± Thiên Thư cá»§a mình Ä‘ang ở trong má»™t địa phương trong đầm nước, mặc dù nhìn không thấy, nhưng hắn có thể cảm giác được má»™t cá»— năng lượng từ bốn phương tám hướng cuồng bạo tiến và o trong Vô Tá»± Thiên Thư, mặc dù trên mặt nước nhìn tháºt dá»a ngưá»i, nhưng hắn đã cảm giác được không có nguy hiểm.
Di tượng giằng co khoảng mưá»i phút, rồi sau đó nước trong đầm hoà n toà n sôi trà o, vô số bong bóng nước tranh nhau toát ra tháºt kinh khá»§ng, cả vách núi Ä‘en bị nóng há»±c đằng đằng, giống như thiên nhiên Ä‘ang cháy lên, trên ngưá»i Tuyết Phong tá»± động bức ra luồng chân khà và i thước nên cÅ©ng không bị ảnh hưởng, nhưng Tiểu Khai bị nóng đến toà n thân đổ mồ hôi, quần áo đã toà n bá»™ ướt đẫm. Äang trong lúc khó chịu đến phát hoảng, chợt nghe được “ hoa lạp lạp†má»™t tiếng nước vang lên, má»™t thứ từ trong đầm nước bắn ra, vá»t thẳng và o trong lòng ngá»±c Tiểu Khai.
Tà i sản của ThienTu89
31-05-2009, 11:21 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.com )
TẬP 3
CHÆ¯Æ NG 7 : Bá»N LÃO NHÂN (THƯỢNG)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
Nga Mi chưởng môn nhìn thấy rất rõ, không phải là thứ gì khác, mà chÃnh là Vô Tá»± Thiên Thư vừa má»›i rÆ¡i và o trong đầm nước.
Nói ra kỳ quái, Vô Tá»± Thiên Thư vốn là từ trong nước Ä‘i ra, nhưng trên sách không há» bị ướt nước, Tiểu Khai cầm ở trong tay, láºt qua láºt lại xem xét, nhưng là m sao cÅ©ng nhìn không ra chút cổ quái nà o, mà nước trong đầm, từ lúc thiên thư trở vá», bá»—ng nhiên lại yên tÄ©nh trở lại, dần dần mà u xanh toà n bá»™ biến mất, biến thà nh nước đầm trong suốt.
Cùng lúc đó, mấy trăm viên hạt châu khảm trên vách đá, cÅ©ng chầm cháºm ảm đạm xuống, không há» phát ra hà o quang, cả vách núi Ä‘en liá»n tối tăm xuống.
“ Sao lại thế nà y?†Tiểu Khai há»i Tuyết Phong.
“ Ta không biết sao lại thế nà y.†Tuyết Phong cưá»i khổ nói: “ Nhưng ta biết, cấm chế nÆ¡i nà y đã toà n bá»™ phá há»§y, từ nay vá» sau, Hoà ng SÆ¡n Tụ Linh đại há»™i chỉ còn là lịch sá».â€
“ Váºy...chúng ta bây giá» Ä‘i đâu?†Tiểu Khai há»i ý cá»§a Tuyết Phong.
“ Không vá»™i, trước tiên hãy từ từ.†Tuyết Phong nảy sinh ý tức giáºn, cắn răng nói: “ Äã và o núi há có thể tay không mà quay vá», chúng ta sẽ tìm xem có váºt gì tốt hay không.â€
Muốn nói Tuyết Phong không ghen ghét thì tuyệt đối là gạt ngưá»i, mặc dù Tiểu Khai chỉ là gặp may, nhưng hắn cÅ©ng hiểu rõ, hắn nhìn ra tiên linh khà cá»§a nÆ¡i nà y đã toà n bá»™ bị Vô Tá»± Thiên Thư hấp thu sạch sẽ, luôn cả sá»± huyá»n bà trong đầm nước cÅ©ng bị Vô Tá»± Thiên Thư phá hư toà n bá»™, đương nhiên, cấm chế và đại tráºn trên đỉnh đầu cá»§a nÆ¡i nà y đã hoà n toà n mất Ä‘i hiệu lá»±c, nếu cứ như váºy Ä‘i tá»›i, thì những tiện nghi nà y Ä‘á»u bị Tiểu Khai chiếm hết, còn mình mạo hiểm tÃnh mạng tham tầm nÆ¡i nguy hiểm nà y, đúng tháºt là má»™t chuyến Ä‘i tay không, cho nên vô luáºn như thế nà o thì mình cÅ©ng phải táºn thêm chút lá»±c, dù sao Tiểu Khai có nói qua, những tiên khà còn lại Ä‘á»u ở trong đầm nước.
Giá» phút nà y, nước đầm trong suốt đến nhìn thấy đáy, mặc dù xung quanh tối Ä‘en, nhưng cÅ©ng không thể là m khó được chưởng môn Nga Mi cá»§a chúng ta, hắn tiện tay lấy ra má»™t món bảo bối, bảo bối dừng lại trên không trung lưu chuyển, đó là má»™t thanh tiểu kiếm tu chân, thanh kiếm nà y vừa lên không trung, liá»n dá»±ng đứng bất động, toà n thân phát ra ánh sáng như ngá»n đèn trắng, chiếu sáng rá»±c phÃa dưới.
“ Äây là thanh kiếm do ta tá»± mình tu luyện, tên là Thái Dương kiếm, ngoại trừ chiếu sáng chẳng có tác dụng gì đặc biệt.†Tuyết Phong giải thÃch má»™t chút rồi quay đầu nhìn và o trong đáy đầm.
Nước đầm tháºt ra cÅ©ng không sâu lắm, trong đáy đầm còn có má»™t lá»— thá»§ng tháºt lá»›n, phÃa dưới lá»— thá»§ng ẩn hiện mà u sắt thép sáng bóng, Tuyết Phong cÅ©ng không cháºm trá»…, trá»±c tiếp phi thân xuống, hay ở chá»—, nước đầm cÅ©ng tách ra hai bên, không dÃnh má»™t chút lên ngưá»i hắn.
“ Hay hay, quả nhiên có phong phạm cao thủ.†Tiểu Khai tán dương.
Qua chừng và i phút, liá»n nhìn thấy Tuyết Phong ôm má»™t đống khà váºt hình thù kỳ lạ cổ quái dưới nước bay ra, bá» xuống mặt đất, nhưng chán nản nói: “ Xong rồi, không thể dùng.â€
Những váºt trên mặt đất Ä‘á»u là những tiên khà mà Tiểu Khai từng nhìn thấy qua, nhưng khác nhau ở chá»—, không lâu trước, chúng nó còn mang theo đủ loại hà o quang, ở trên đỉnh núi bay tá»›i bay lui lá»™ ra phong cách tháºt kỳ ảo, nhưng bây giá» thì chỉ còn là má»™t đống sắt vụn Ä‘en thá»§i Ä‘en thui Ä‘ang nằm xụi lÆ¡ trên mặt đất, là m sao cÅ©ng nhìn không giống tiên khà chút nà o.
“ Ây, chúng nó không còn là tiên khà nữa.†Tuyết Phong buồn bá»±c nói: “ Quyển sách nà y cá»§a ngươi thá»±c sá»± là sát thá»§ cá»§a tiên khÃ, Ä‘em tất cả tiên khà há»§y diệt sạch, cả những hạt châu nà y cÅ©ng diệt luôn.â€
Tiểu Khai há to miệng, tháºt sá»± không biết nên nói cái gì má»›i tốt.
“ Nhìn thá» quyển sách cá»§a ngươi Ä‘i.†Tuyết Phong vô tình nói: “ Phá»ng chừng nó phải có phản ứng gì đó rồi.â€
“ Không phản ứng, ngươi xem.†Tiểu Khai cầm sách láºt qua láºt lại xem, quả tháºt má»™t chút phản ứng cÅ©ng không có, nó hấp thu nhiá»u năng lượng như váºy, là m ra những hiệu quả oanh động như thế, tháºm chi hấp thu toà n bá»™ năng lượng cá»§a nhiá»u thượng cổ tiên khÃ, kết quả là không há» biểu hiện ra chút gì, y hệt như má»™t quyển tiểu thuyết Ä‘ang được hoan nghênh nồng nhiệt, viết ra tiết tấu và phát triển tháºt oanh oanh liệt liệt, đợi cho đến lúc kết cục thì tác giả lại trở thà nh tên thái giám.
Tuyết Phong không cầm quyển sách cá»§a hắn, chuyện cá»§a Tùng Phong đạo trưởng là vết xe đổ trước mắt, là nghiêm lệ cảnh cáo vá»›i bất cứ ngưá»i nà o, Tiểu Khai khẳng định không thể nghÄ© ra được, bởi vì có Tùng Phong trở thà nh bằng chứng rà nh rà nh, vì thế thá»i gian dà i sau nà y, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Tiểu Khai có mang theo trá»ng bảo trong ngưá»i, nhưng không có má»™t ai dám Ä‘i cướp Vô Tá»± Thiên Thư cá»§a Tiểu Khai, Ä‘iá»u nà y tháºt sá»± đúng là vô tâm nhưng lại được bảo vệ tháºt an toà n hoà n hảo vô cùng.
Äến lúc nà y cÅ©ng không còn gì để nói nữa, Tuyết Phong cÅ©ng không cần Tiểu Khai chỉ đưá»ng nữa, mang theo Tiểu Khai trá»±c tiếp bay lên, má»›i phát hiện sắc trá»i đã là hoà ng hôn, hai ngưá»i láºp tức trở lại Hoà ng SÆ¡n biệt viện tìm địa phương nghỉ ngÆ¡i.
Äến lúc nà y, phái Hoà ng SÆ¡n còn không biết linh mạch cá»§a mình đã bị há»§y diệt, bởi vì sắc trá»i ảm đạm, mấy đệ tá» phụ trách đã sá»›m và o nhà rồi, cho nên Tiểu Khai và Tuyết Phong Ä‘i ngang qua, vô cùng dá»… dà ng không ai ngăn trở, chỉ có Hiểu Lâm nhìn thấy Tiểu Khai thì bắt lấy hắn há»i ná»a buổi, định há»i hắn hồi trưa đã Ä‘i đâu, Tiểu Khai ấp úng đâu chịu nói thẳng, Tuyết Phong xen và o nói: “ Chiá»u hôm nay đã xảy ra má»™t sá»± tình, ta sẽ tá»± mình tìm Tùng Phong đạo hữu giải thÃch, ngươi không cần há»i nữa.â€
Hiểu Lâm đối vá»›i trưởng bối vô cùng tôn trá»ng, lè lưỡi, nói vá»›i Tiểu Khai: “ Äi, theo ta đến phòng ngá»§.â€
“ A? Cái nà y...†Tiểu Khai cưá»i hì hì nhìn tiểu nha đầu: “ Như váºy không tốt đâu, phái Hoà ng SÆ¡n các ngươi chiêu đãi khách nhân Ä‘á»u nhiệt tình như váºy hay sao?â€
“ Ngươi nói cái gì.†Tiểu nha đầu hung hăng liếc mắt nhìn hắn, nhìn thấy Tiểu Khai Ä‘ang dò xét cưá»i há» há» nhìn mình từ trên xuống dưới, bá»—ng nhiên nháºn ra câu nói cá»§a mình có vấn Ä‘á», nhịn không được cắn môi, hung hăng đấm Tiểu Khai má»™t cái, đến ná»—i Tiểu Khai phải hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i.
“ Ân, Hiểu Lâm nha...ta nghÄ© cần ngươi má»™t chuyện..†Tiểu Khai ấp úng nói: “ Ta nghÄ©...â€
“ NghÄ© cÅ©ng không được!†Mặt Hiểu Lâm đỠlên, cả giáºn: “ Vừa má»›i rồi ta lỡ lá»i mà thôi, ngươi nghÄ© rằng ta là má»™t cô gái không biết tá»± kiểm Ä‘iểm hay sao chứ?â€
“ Ta ngất, ngươi nghÄ© đến đâu rồi.†Tiểu Khai nói: “ Có thể cho ta má»™t thanh kiếm không, ân, tùy tiện kiếm nà o cÅ©ng được.â€
“ Ây, không phải ngay cả phi kiếm ngươi cÅ©ng không có chứ.†Hiểu Lâm tiện tay vẫy tá»›i má»™t ngưá»i: “ ÄÆ°a kiếm ngươi cho hắn.â€
“ Cá»§a ta sao, sư thúc?†Tên đệ tá» kia vẻ mặt tiếc nuối cởi thanh kiếm cá»§a mình đưa cho Tiểu Khai: “ Thanh kiếm nà y ta luyện suốt má»™t tháng, sắp có cảm ứng rồi đó...â€
“ Na, còn nói nhảm nhiá»u váºy, có tin ta xá» ngươi không!†Bà n tay ngá»c cá»§a Hiểu Lâm giương lên, vị huynh đà i kia liá»n vá»t nhanh ra sau.
Tiểu Khai lặng lẽ le lưỡi, rốt cục đã thấy được một vẻ mặt kiêu ngạo dữ dằn khác của tiểu nha đầu.
Äợi vá» tá»›i phòng ngá»§, Tiểu Khai cẩn tháºn đóng cá»a phòng, thay áo rồi lấy Vô Tá»± Thiên Thư trong lòng ngá»±c, đặt ngay ngắn trên bà n, thá» láºt tranh đầu tiên, quả nhiên không thể láºt ra được trang đầu, hắn lấy thanh kiếm kia ra, quả nhiên là má»™t thanh bảo kiếm tháºt sắc bén, dưới ngá»n đèn tá»a sáng, Tiểu Khai có chút run rẩy cắt ngón tay trá», hÃt sâu má»™t hÆ¡i. Máu tươi theo miệng vết thương nhá» giá»t xuống, má»™t giá»t rồi lại má»™t giá»t rÆ¡i xuống trên Vô Tá»± Thiên Thư.
Và o lúc nà y, máu tươi cÅ©ng không còn nhá» giá»t như trước, mà miệng vết thương mở lá»›n, mắt thấy hÆ¡n mưá»i giá»t máu trà n há»™i tụ trên tá» giấy, nhưng lại không bị hấp thu và o, Tiểu Khai không có biện pháp, chỉ có thể cắn răng kiên trì, vẫn cố gắng nhá» nhiá»u hÆ¡n hai mươi giá»t, sắc mặt Tiểu Khai đã khẩn trương trắng bệch, má»›i nghe được má»™t tiếng “ xuyâ€, lượng lá»›n máu tươi bá»—ng nhiên thẩm thấu và o trong quyển sách.
Vô Tá»± Thiên Thư láºp tức phát ra mà u và ng kim, hà o quang mà u và ng kim, Tiểu Khai xé má»™t góc đạo bà o, băng bó ngón tay qua loa, rồi bắt đầu run rẩy mở sách ra.
Trang thứ nhất...không mở ra được...
Tiểu Khai nuốt ngụm nước bá»t, ngón tay dùng sức tháºt mạnh, “ xÃch lạpâ€, má»™t tiếng vang, trang thứ nhất không mở được, nhưng trang thứ hai đã mở ra.
Trang thứ hai vừa mở ra, Tiểu Khai nhất thá»i trừng lá»›n con mắt!
Hiện tại ở trước mặt hắn, có bốn lão nhân, nghiêm khắc mà nói, cả bốn thoạt nhìn giống nhau như đúc.
Trang sách nà y thoạt nhìn như bị xé toạt ra, rồi sau đó đặt và o má»™t cái há»™p vuông hình láºp thể, mà Tiểu Khai bây giá» phảng phất như Ä‘ang từ trên đỉnh há»™p nhìn xuống, nhìn thấy bốn lão nhân giống y đúc nhau Ä‘ang im lặng ngồi trong há»™p, nghiêm trang, chẳng ừ chẳng há», nhìn thấy nắp há»™p mở ra, bốn lão nhân ngẩng đầu lên nhìn, khi nhìn thấy Tiểu Khai, có lão nhân nhất thá»i hét lá»›n lên má»™t tiếng: “ Ngươi là ai?â€
Lão nhân nà y đầu tuy nhá», nhưng thanh âm lại có khà lá»±c mưá»i phần, rất có và i phần giống khà chất vương giả, Tiểu Khai lại cà ng hoảng sợ, cuống quýt nhìn ra ngoà i, hoà n hảo không ai nghe thấy được.
“ Ta...ta..gá»i là Tiểu Khai.†Tiểu Khai ấp úng nói: “ Xin há»i ngà i tôn tÃnh đại danh?â€
“ Tiểu Khai? Tiểu Khai là cái thứ gì? Là môn phái nà o? Là đệ tá» cá»§a ai?†Lão nhân thứ hai vẻ mặt tháºt ngạo mạn: “ Trước tiên ngươi hãy nói cho ta biết ngươi có thân pháºn gì!â€
“ Ta gá»i là Tiểu Khai a.†Tiểu Khai mÆ¡ hồ: “ Ngươi còn muốn biết cái gì?â€
“ Hừ, hừ, xem ra là má»™t tên phà m phu tục tá».†Lão nhân thứ ba hừ lạnh má»™t tiếng, thế nhưng lại không nói chuyện vá»›i Tiểu Khai, hai mắt vẫn nhắm, bà y ra má»™t bá»™ dáng Ä‘ang dưỡng thần.
“ Lão nhân gia, ngà i là ai, có thể nói cho ta biết không?†Tiểu Khai rất có lá»… phép nói: “ Có phải là cao nhân tiá»n bối không a?â€
Bốn lão nhân hừ lạnh má»™t tiếng, chẳng ừ chẳng há».
“ Nà y..nà y..bốn vị ăn cÆ¡m chưa?†Tiểu Khai bắt đầu không chuyện nói thì kiếm lá»i nói.
Bốn lão nhân chẳng những giống nhau như đúc, cả thần thái động tác cÅ©ng giống như đúc, Ä‘á»u đồng loạt dùng ánh mắt khinh bỉ liếc mắt nhìn Tiểu Khai, cùng phát ra má»™t tiếng hừ lạnh, hai tay ôm ở trước ngá»±c, vẫn Ä‘ang không thèm lên tiếng.
“ Nà y..bốn vị ở chá»— nà y có phải là nhà m chán lắm không?†Tiểu Khai tiếp tục tìm lá»i để nói.
Má»™t lão nhân mở hé mắt, the thé tức giáºn nói: “ Tiểu tá», đừng uổng phà tâm cÆ¡ nữa, chỉ bằng thân pháºn cá»§a ngươi, thì không có tư cách nói chuyện vá»›i chúng ta, ngươi hãy tỉnh ngá»™ Ä‘i.â€
“ Thân pháºn các ngươi là gì?†Tiểu Khai há»i.
Bốn lão nhân tiếp tục bảo trì vẻ trầm mặc.
“ ***, ta cÅ©ng không tin ta không đối phó được các ngươi.†Tiểu Khai âm thầm nảy sinh tức giáºn, con mắt vừa xoay chuyển, đã nghÄ© ra biện pháp: “ Như váºy Ä‘i, xem các ngươi ở chá»— nà y có vẻ quá tÄ©nh mịch rồi, ta kể chuyện cưá»i cho các ngươi nghe nha.â€
Lần nà y, bốn lão nhân ngay cả ừ hỠcũng không thèm.
Tà i sản của ThienTu89
31-05-2009, 11:21 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.com )
TẬP 3
CHÆ¯Æ NG 7 : Bá»N LÃO NHÂN (THƯỢNG)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
Nga Mi chưởng môn nhìn thấy rất rõ, không phải là thứ gì khác, mà chÃnh là Vô Tá»± Thiên Thư vừa má»›i rÆ¡i và o trong đầm nước.
Nói ra kỳ quái, Vô Tá»± Thiên Thư vốn là từ trong nước Ä‘i ra, nhưng trên sách không há» bị ướt nước, Tiểu Khai cầm ở trong tay, láºt qua láºt lại xem xét, nhưng là m sao cÅ©ng nhìn không ra chút cổ quái nà o, mà nước trong đầm, từ lúc thiên thư trở vá», bá»—ng nhiên lại yên tÄ©nh trở lại, dần dần mà u xanh toà n bá»™ biến mất, biến thà nh nước đầm trong suốt.
Cùng lúc đó, mấy trăm viên hạt châu khảm trên vách đá, cÅ©ng chầm cháºm ảm đạm xuống, không há» phát ra hà o quang, cả vách núi Ä‘en liá»n tối tăm xuống.
“ Sao lại thế nà y?†Tiểu Khai há»i Tuyết Phong.
“ Ta không biết sao lại thế nà y.†Tuyết Phong cưá»i khổ nói: “ Nhưng ta biết, cấm chế nÆ¡i nà y đã toà n bá»™ phá há»§y, từ nay vá» sau, Hoà ng SÆ¡n Tụ Linh đại há»™i chỉ còn là lịch sá».â€
“ Váºy...chúng ta bây giá» Ä‘i đâu?†Tiểu Khai há»i ý cá»§a Tuyết Phong.
“ Không vá»™i, trước tiên hãy từ từ.†Tuyết Phong nảy sinh ý tức giáºn, cắn răng nói: “ Äã và o núi há có thể tay không mà quay vá», chúng ta sẽ tìm xem có váºt gì tốt hay không.â€
Muốn nói Tuyết Phong không ghen ghét thì tuyệt đối là gạt ngưá»i, mặc dù Tiểu Khai chỉ là gặp may, nhưng hắn cÅ©ng hiểu rõ, hắn nhìn ra tiên linh khà cá»§a nÆ¡i nà y đã toà n bá»™ bị Vô Tá»± Thiên Thư hấp thu sạch sẽ, luôn cả sá»± huyá»n bà trong đầm nước cÅ©ng bị Vô Tá»± Thiên Thư phá hư toà n bá»™, đương nhiên, cấm chế và đại tráºn trên đỉnh đầu cá»§a nÆ¡i nà y đã hoà n toà n mất Ä‘i hiệu lá»±c, nếu cứ như váºy Ä‘i tá»›i, thì những tiện nghi nà y Ä‘á»u bị Tiểu Khai chiếm hết, còn mình mạo hiểm tÃnh mạng tham tầm nÆ¡i nguy hiểm nà y, đúng tháºt là má»™t chuyến Ä‘i tay không, cho nên vô luáºn như thế nà o thì mình cÅ©ng phải táºn thêm chút lá»±c, dù sao Tiểu Khai có nói qua, những tiên khà còn lại Ä‘á»u ở trong đầm nước.
Giá» phút nà y, nước đầm trong suốt đến nhìn thấy đáy, mặc dù xung quanh tối Ä‘en, nhưng cÅ©ng không thể là m khó được chưởng môn Nga Mi cá»§a chúng ta, hắn tiện tay lấy ra má»™t món bảo bối, bảo bối dừng lại trên không trung lưu chuyển, đó là má»™t thanh tiểu kiếm tu chân, thanh kiếm nà y vừa lên không trung, liá»n dá»±ng đứng bất động, toà n thân phát ra ánh sáng như ngá»n đèn trắng, chiếu sáng rá»±c phÃa dưới.
“ Äây là thanh kiếm do ta tá»± mình tu luyện, tên là Thái Dương kiếm, ngoại trừ chiếu sáng chẳng có tác dụng gì đặc biệt.†Tuyết Phong giải thÃch má»™t chút rồi quay đầu nhìn và o trong đáy đầm.
Nước đầm tháºt ra cÅ©ng không sâu lắm, trong đáy đầm còn có má»™t lá»— thá»§ng tháºt lá»›n, phÃa dưới lá»— thá»§ng ẩn hiện mà u sắt thép sáng bóng, Tuyết Phong cÅ©ng không cháºm trá»…, trá»±c tiếp phi thân xuống, hay ở chá»—, nước đầm cÅ©ng tách ra hai bên, không dÃnh má»™t chút lên ngưá»i hắn.
“ Hay hay, quả nhiên có phong phạm cao thủ.†Tiểu Khai tán dương.
Qua chừng và i phút, liá»n nhìn thấy Tuyết Phong ôm má»™t đống khà váºt hình thù kỳ lạ cổ quái dưới nước bay ra, bá» xuống mặt đất, nhưng chán nản nói: “ Xong rồi, không thể dùng.â€
Những váºt trên mặt đất Ä‘á»u là những tiên khà mà Tiểu Khai từng nhìn thấy qua, nhưng khác nhau ở chá»—, không lâu trước, chúng nó còn mang theo đủ loại hà o quang, ở trên đỉnh núi bay tá»›i bay lui lá»™ ra phong cách tháºt kỳ ảo, nhưng bây giá» thì chỉ còn là má»™t đống sắt vụn Ä‘en thá»§i Ä‘en thui Ä‘ang nằm xụi lÆ¡ trên mặt đất, là m sao cÅ©ng nhìn không giống tiên khà chút nà o.
“ Ây, chúng nó không còn là tiên khà nữa.†Tuyết Phong buồn bá»±c nói: “ Quyển sách nà y cá»§a ngươi thá»±c sá»± là sát thá»§ cá»§a tiên khÃ, Ä‘em tất cả tiên khà há»§y diệt sạch, cả những hạt châu nà y cÅ©ng diệt luôn.â€
Tiểu Khai há to miệng, tháºt sá»± không biết nên nói cái gì má»›i tốt.
“ Nhìn thá» quyển sách cá»§a ngươi Ä‘i.†Tuyết Phong vô tình nói: “ Phá»ng chừng nó phải có phản ứng gì đó rồi.â€
“ Không phản ứng, ngươi xem.†Tiểu Khai cầm sách láºt qua láºt lại xem, quả tháºt má»™t chút phản ứng cÅ©ng không có, nó hấp thu nhiá»u năng lượng như váºy, là m ra những hiệu quả oanh động như thế, tháºm chi hấp thu toà n bá»™ năng lượng cá»§a nhiá»u thượng cổ tiên khÃ, kết quả là không há» biểu hiện ra chút gì, y hệt như má»™t quyển tiểu thuyết Ä‘ang được hoan nghênh nồng nhiệt, viết ra tiết tấu và phát triển tháºt oanh oanh liệt liệt, đợi cho đến lúc kết cục thì tác giả lại trở thà nh tên thái giám.
Tuyết Phong không cầm quyển sách cá»§a hắn, chuyện cá»§a Tùng Phong đạo trưởng là vết xe đổ trước mắt, là nghiêm lệ cảnh cáo vá»›i bất cứ ngưá»i nà o, Tiểu Khai khẳng định không thể nghÄ© ra được, bởi vì có Tùng Phong trở thà nh bằng chứng rà nh rà nh, vì thế thá»i gian dà i sau nà y, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Tiểu Khai có mang theo trá»ng bảo trong ngưá»i, nhưng không có má»™t ai dám Ä‘i cướp Vô Tá»± Thiên Thư cá»§a Tiểu Khai, Ä‘iá»u nà y tháºt sá»± đúng là vô tâm nhưng lại được bảo vệ tháºt an toà n hoà n hảo vô cùng.
Äến lúc nà y cÅ©ng không còn gì để nói nữa, Tuyết Phong cÅ©ng không cần Tiểu Khai chỉ đưá»ng nữa, mang theo Tiểu Khai trá»±c tiếp bay lên, má»›i phát hiện sắc trá»i đã là hoà ng hôn, hai ngưá»i láºp tức trở lại Hoà ng SÆ¡n biệt viện tìm địa phương nghỉ ngÆ¡i.
Äến lúc nà y, phái Hoà ng SÆ¡n còn không biết linh mạch cá»§a mình đã bị há»§y diệt, bởi vì sắc trá»i ảm đạm, mấy đệ tá» phụ trách đã sá»›m và o nhà rồi, cho nên Tiểu Khai và Tuyết Phong Ä‘i ngang qua, vô cùng dá»… dà ng không ai ngăn trở, chỉ có Hiểu Lâm nhìn thấy Tiểu Khai thì bắt lấy hắn há»i ná»a buổi, định há»i hắn hồi trưa đã Ä‘i đâu, Tiểu Khai ấp úng đâu chịu nói thẳng, Tuyết Phong xen và o nói: “ Chiá»u hôm nay đã xảy ra má»™t sá»± tình, ta sẽ tá»± mình tìm Tùng Phong đạo hữu giải thÃch, ngươi không cần há»i nữa.â€
Hiểu Lâm đối vá»›i trưởng bối vô cùng tôn trá»ng, lè lưỡi, nói vá»›i Tiểu Khai: “ Äi, theo ta đến phòng ngá»§.â€
“ A? Cái nà y...†Tiểu Khai cưá»i hì hì nhìn tiểu nha đầu: “ Như váºy không tốt đâu, phái Hoà ng SÆ¡n các ngươi chiêu đãi khách nhân Ä‘á»u nhiệt tình như váºy hay sao?â€
“ Ngươi nói cái gì.†Tiểu nha đầu hung hăng liếc mắt nhìn hắn, nhìn thấy Tiểu Khai Ä‘ang dò xét cưá»i há» há» nhìn mình từ trên xuống dưới, bá»—ng nhiên nháºn ra câu nói cá»§a mình có vấn Ä‘á», nhịn không được cắn môi, hung hăng đấm Tiểu Khai má»™t cái, đến ná»—i Tiểu Khai phải hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i.
“ Ân, Hiểu Lâm nha...ta nghÄ© cần ngươi má»™t chuyện..†Tiểu Khai ấp úng nói: “ Ta nghÄ©...â€
“ NghÄ© cÅ©ng không được!†Mặt Hiểu Lâm đỠlên, cả giáºn: “ Vừa má»›i rồi ta lỡ lá»i mà thôi, ngươi nghÄ© rằng ta là má»™t cô gái không biết tá»± kiểm Ä‘iểm hay sao chứ?â€
“ Ta ngất, ngươi nghÄ© đến đâu rồi.†Tiểu Khai nói: “ Có thể cho ta má»™t thanh kiếm không, ân, tùy tiện kiếm nà o cÅ©ng được.â€
“ Ây, không phải ngay cả phi kiếm ngươi cÅ©ng không có chứ.†Hiểu Lâm tiện tay vẫy tá»›i má»™t ngưá»i: “ ÄÆ°a kiếm ngươi cho hắn.â€
“ Cá»§a ta sao, sư thúc?†Tên đệ tá» kia vẻ mặt tiếc nuối cởi thanh kiếm cá»§a mình đưa cho Tiểu Khai: “ Thanh kiếm nà y ta luyện suốt má»™t tháng, sắp có cảm ứng rồi đó...â€
“ Na, còn nói nhảm nhiá»u váºy, có tin ta xá» ngươi không!†Bà n tay ngá»c cá»§a Hiểu Lâm giương lên, vị huynh đà i kia liá»n vá»t nhanh ra sau.
Tiểu Khai lặng lẽ le lưỡi, rốt cục đã thấy được một vẻ mặt kiêu ngạo dữ dằn khác của tiểu nha đầu.
Äợi vá» tá»›i phòng ngá»§, Tiểu Khai cẩn tháºn đóng cá»a phòng, thay áo rồi lấy Vô Tá»± Thiên Thư trong lòng ngá»±c, đặt ngay ngắn trên bà n, thá» láºt tranh đầu tiên, quả nhiên không thể láºt ra được trang đầu, hắn lấy thanh kiếm kia ra, quả nhiên là má»™t thanh bảo kiếm tháºt sắc bén, dưới ngá»n đèn tá»a sáng, Tiểu Khai có chút run rẩy cắt ngón tay trá», hÃt sâu má»™t hÆ¡i. Máu tươi theo miệng vết thương nhá» giá»t xuống, má»™t giá»t rồi lại má»™t giá»t rÆ¡i xuống trên Vô Tá»± Thiên Thư.
Và o lúc nà y, máu tươi cÅ©ng không còn nhá» giá»t như trước, mà miệng vết thương mở lá»›n, mắt thấy hÆ¡n mưá»i giá»t máu trà n há»™i tụ trên tá» giấy, nhưng lại không bị hấp thu và o, Tiểu Khai không có biện pháp, chỉ có thể cắn răng kiên trì, vẫn cố gắng nhá» nhiá»u hÆ¡n hai mươi giá»t, sắc mặt Tiểu Khai đã khẩn trương trắng bệch, má»›i nghe được má»™t tiếng “ xuyâ€, lượng lá»›n máu tươi bá»—ng nhiên thẩm thấu và o trong quyển sách.
Vô Tá»± Thiên Thư láºp tức phát ra mà u và ng kim, hà o quang mà u và ng kim, Tiểu Khai xé má»™t góc đạo bà o, băng bó ngón tay qua loa, rồi bắt đầu run rẩy mở sách ra.
Trang thứ nhất...không mở ra được...
Tiểu Khai nuốt ngụm nước bá»t, ngón tay dùng sức tháºt mạnh, “ xÃch lạpâ€, má»™t tiếng vang, trang thứ nhất không mở được, nhưng trang thứ hai đã mở ra.
Trang thứ hai vừa mở ra, Tiểu Khai nhất thá»i trừng lá»›n con mắt!
Hiện tại ở trước mặt hắn, có bốn lão nhân, nghiêm khắc mà nói, cả bốn thoạt nhìn giống nhau như đúc.
Trang sách nà y thoạt nhìn như bị xé toạt ra, rồi sau đó đặt và o má»™t cái há»™p vuông hình láºp thể, mà Tiểu Khai bây giá» phảng phất như Ä‘ang từ trên đỉnh há»™p nhìn xuống, nhìn thấy bốn lão nhân giống y đúc nhau Ä‘ang im lặng ngồi trong há»™p, nghiêm trang, chẳng ừ chẳng há», nhìn thấy nắp há»™p mở ra, bốn lão nhân ngẩng đầu lên nhìn, khi nhìn thấy Tiểu Khai, có lão nhân nhất thá»i hét lá»›n lên má»™t tiếng: “ Ngươi là ai?â€
Lão nhân nà y đầu tuy nhá», nhưng thanh âm lại có khà lá»±c mưá»i phần, rất có và i phần giống khà chất vương giả, Tiểu Khai lại cà ng hoảng sợ, cuống quýt nhìn ra ngoà i, hoà n hảo không ai nghe thấy được.
“ Ta...ta..gá»i là Tiểu Khai.†Tiểu Khai ấp úng nói: “ Xin há»i ngà i tôn tÃnh đại danh?â€
“ Tiểu Khai? Tiểu Khai là cái thứ gì? Là môn phái nà o? Là đệ tá» cá»§a ai?†Lão nhân thứ hai vẻ mặt tháºt ngạo mạn: “ Trước tiên ngươi hãy nói cho ta biết ngươi có thân pháºn gì!â€
“ Ta gá»i là Tiểu Khai a.†Tiểu Khai mÆ¡ hồ: “ Ngươi còn muốn biết cái gì?â€
“ Hừ, hừ, xem ra là má»™t tên phà m phu tục tá».†Lão nhân thứ ba hừ lạnh má»™t tiếng, thế nhưng lại không nói chuyện vá»›i Tiểu Khai, hai mắt vẫn nhắm, bà y ra má»™t bá»™ dáng Ä‘ang dưỡng thần.
“ Lão nhân gia, ngà i là ai, có thể nói cho ta biết không?†Tiểu Khai rất có lá»… phép nói: “ Có phải là cao nhân tiá»n bối không a?â€
Bốn lão nhân hừ lạnh má»™t tiếng, chẳng ừ chẳng há».
“ Nà y..nà y..bốn vị ăn cÆ¡m chưa?†Tiểu Khai bắt đầu không chuyện nói thì kiếm lá»i nói.
Bốn lão nhân chẳng những giống nhau như đúc, cả thần thái động tác cÅ©ng giống như đúc, Ä‘á»u đồng loạt dùng ánh mắt khinh bỉ liếc mắt nhìn Tiểu Khai, cùng phát ra má»™t tiếng hừ lạnh, hai tay ôm ở trước ngá»±c, vẫn Ä‘ang không thèm lên tiếng.
“ Nà y..bốn vị ở chá»— nà y có phải là nhà m chán lắm không?†Tiểu Khai tiếp tục tìm lá»i để nói.
Má»™t lão nhân mở hé mắt, the thé tức giáºn nói: “ Tiểu tá», đừng uổng phà tâm cÆ¡ nữa, chỉ bằng thân pháºn cá»§a ngươi, thì không có tư cách nói chuyện vá»›i chúng ta, ngươi hãy tỉnh ngá»™ Ä‘i.â€
“ Thân pháºn các ngươi là gì?†Tiểu Khai há»i.
Bốn lão nhân tiếp tục bảo trì vẻ trầm mặc.
“ ***, ta cÅ©ng không tin ta không đối phó được các ngươi.†Tiểu Khai âm thầm nảy sinh tức giáºn, con mắt vừa xoay chuyển, đã nghÄ© ra biện pháp: “ Như váºy Ä‘i, xem các ngươi ở chá»— nà y có vẻ quá tÄ©nh mịch rồi, ta kể chuyện cưá»i cho các ngươi nghe nha.â€
Lần nà y, bốn lão nhân ngay cả ừ hỠcũng không thèm.
Tà i sản của ThienTu89
01-06-2009, 10:51 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.com )
TẬP 3
CHÆ¯Æ NG 7 : Bá»N LÃO NHÂN (Hạ)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
“ Ở trước kia, trong má»™t thôn trang có bốn tiểu hà i tá», thưá»ng xuyên cùng chÆ¡i chung vá»›i nhau, có má»™t ngà y, có má»™t tên ăn mà y tha phương Ä‘i đến đây, nhìn thấy bốn tiểu hà i tá», vì váºy ngưá»i nà y há»i tiểu hà i thứ nhất: “ Bình thưá»ng ngươi thÃch nhất là là m gì?â€
Tiểu hà i cưá»i hì hì nói: “ Ta thÃch nhất là ném tảng đá xuống sông.â€
Tên ăn mà y rất kỳ quái, nghÄ© thầm: “ Ngươi ném tảng đá xuống sông là m gì a?â€
Vì váºy hắn lại há»i tiểu hà i thứ hai, kết quả tiểu hà i cÅ©ng nói: “ Ta cÅ©ng thÃch ném tảng đá xuống sông.â€
Tên ăn mà y há»i hà i tá» thứ ba, cÅ©ng trả lá»i giống váºy, vì váºy hắn nghÄ© thầm, trong thôn nà y tháºt quá lạc háºu, không có gì chÆ¡i, tiểu hà i tá» cÅ©ng chỉ có thể chÆ¡i tảng đá, vì váºy hắn cưá»i tá»§m tỉm há»i tiểu hà i thứ tư: “ Bình thưá»ng chắc ngươi cÅ©ng thÃch ném tảng đá xuống sông chứ?â€
Tiểu hà i nà y u oán nhìn hắn, thấp giá»ng nói: “ Ta...ta...chÃnh là tảng đá...â€
Tiểu Khai một hơi nói xong, còn có âm thanh lên xuống bổng trầm, tay hươ nhanh, tự cảm thấy cảm giác rất tốt, trừng mắt nhìn bốn lão nhân, bốn lão nhân cũng không hỠnháy mắt một chút, gương mặt vẫn lạnh như băng, hừ cũng không hừ một tiếng.
Tiểu Khai cắn răng, con mắt xoay chuyển má»™t vòng, nghÄ© thầm: “ Chẳng lẽ bốn lão già nà y thÃch Ä‘iá»u gì đó đặc sắc, ta phải kể thêm má»›i được!â€
Vì váºy Tiểu Khai lại bắt đầu: “ Trước đây có má»™t nòng ná»c, có má»™t cuá»™c sống tháºt khoái hoạt ở trong nước, kết quả là , có má»™t ngà y có má»™t nữ hà i tỠđến sông bÆ¡i lá»™i, con nòng ná»c nghÄ© ra là chui và o hạ thể cá»§a cô gái...†Nói đến đây, Tiểu Khai trá»™m nhìn vẻ mặt bốn lão nhân, phát hiện khóe miệng cá»§a bốn lão già nà y có chút nhúc nhÃch, trong lòng không khá»i vui vẻ, tiếp tục nói: “ Và i ngà y sau đó, con nòng ná»c đã chết, bên cạnh thi thể cá»§a nó có lưu lại má»™t phong di thư, bên trong viết: “ Từ khi Ä‘i và o nÆ¡i nà y, má»—i ngà y Ä‘á»u bị loạn côn đánh Ä‘áºp...†Tiểu Khai chá» cho bốn lão nhân báºt cưá»i, kết quả bốn lão nhân Ä‘á»u ngẩng phắt đầu, giáºn tÃm mặt cùng quát lên: “ Nhân thế cà ng ngà y cà ng tệ, lòng ngưá»i không biết hoà i cổ, nghiệt chướng, ngươi Ä‘ang nói đến thứ gì váºy! Quả thá»±c vô cùng vô sỉ!â€
Má»™t tiếng quát lá»›n nà y, quả nhiên sức lá»±c mưá»i phần, giống như Sư Tá» Hống thần công cá»§a Kim Mao Sư Vương, chấn động đến là m toà n thân Tiểu Khai run lên, ngay sau đó cảm thấy trên đỉnh đầu như muốn ong ong, tro bụi từ trên đổ rà o rà o xuống tá»›i.
Tiểu Khai có táºt giáºt mình, vá»™i và ng tiến đến bên cá»a, nghiêng tai nghe ngóng bên ngoà i, hoà n hảo, hoà n hảo, mặc dù bên trong kinh thiên động địa, nhưng bên ngoà i vẫn như cÅ© lặng lẽ vô cùng.
“ Ngươi Ä‘ang nhìn cái gì? Có táºt giáºt mình hay sao?†Má»™t lão nhân the thé tức giáºn nói: “ Ngươi sợ hãi à ?â€
“ Ta có cái gì phải sợ?†Tiểu Khai ngụy biện nói: “ Ngươi đừng nói báºy.â€
“ Hắc, ta có nói báºy hay sao?†Lão nhân nhìn hắn, tá»±a như nhìn thấy váºt gì đáng khinh bỉ: “ Nếu không sợ, có muốn ta kêu thêm tiếng nữa không?â€
“ Không cần nữa, không cần nữa.†Tay Tiểu Khai xua nhanh: “ Ngà i đã lá»›n tuổi, cẩn tháºn má»™t chút Ä‘i.â€
Bá»™ dáng cá»§a lão nhân như đã nhìn thấu Tiểu Khai, thần thái tháºt là có chút khó chịu, nhìn Tiểu Khai ná»a buổi thì bá»—ng nhiên thở dà i.
“ Sao ngươi than thở?†Tiểu Khai há»i.
“ Ta chỉ là cảm thấy...†Lão nhân lá»™ ra nụ cưá»i hèn má»n, đợi cho Tiểu Khai nghiêng tai lắng nghe, má»›i gằn từng chữ: “ Ngươi tháºt sá»± là tên rác rưởi!â€
“ Ta kháo!†Tiểu Khai vá»— mạnh bà n, báºt đứng lên.
Lão nhân nà y chẳng những cổ quái ngang ngược, hÆ¡n nữa khà phái to lá»›n quả tháºt trước đó chưa từng có, Tiểu Khai vốn cÅ©ng còn trẻ tuổi, tÃnh tình cÅ©ng không còn nhá», má»›i bắt đầu hắn nghÄ© bốn lão nhân là ngưá»i ở trong sách, hÆ¡n nữa do thiên thư phá há»§y Hoà ng SÆ¡n linh mạch má»›i mở ra được, khẳng định có tÃnh giá trị lợi dụng tháºt lá»›n, cho nên má»›i á»§y khúc cầu toà n, nhưng ngưá»i tuổi trẻ đúng là ngưá»i tuổi trẻ, bị mấy lão nhân chá»i mắng liên tục, rốt cuá»™c nổi giáºn: “ Các ngươi đúng là rượu má»i không uống đòi uống rượu phạt, lão hổ không phát uy thì ngươi cho là con mèo bệnh, hôm nay đại gia cho ngươi xem thế nà o là mở rá»™ng tầm mắt!â€
“ Hừ!†Bốn lão nhân lại trợn mắt, rồi tiếp tục khoanh tay tỠvẻ lạnh lùng, vốn không thèm để ý tới Tiểu Khai.
Tiểu Khai rốt cuộc ra tay.
Cả Vô Tá»± Thiên Thư Ä‘á»u là nhá» máu tươi cá»§a Tiểu Khai mở ra, theo bản chất mà nói, đã xem như nháºn chá»§, mặc dù thiên thư quá mức thần bÃ, Tiểu Khai còn chưa biết nhiá»u lắm, nhưng tâm linh hắn vẫn có thể khống chế thiên thư, hắn mặc dù không thể hiểu rõ không gian cá»§a bốn lão nhân Ä‘ang ở, nhưng tâm linh hắn cÅ©ng có thể có tác dụng vá»›i không gian nà y, hắn hoà n toà n có thể cảm giác được cả chiếc há»™p trong sách là dá»±a và o dưỡng khà mà tồn tại, mà điểm ấy sinh khÃ, đúng là từ máu tươi cá»§a hắn mà đến, hắn có thể hoà n toà n khống chế, cho nên hắn chỉ dùng ý niệm khống chế Ä‘iểm sinh khà nà y bắt đầu Ä‘i ra ngoà i.
Äiểm sinh khà nà y không há» nghi vấn chÃnh là điểm sinh tồn cá»§a bốn lão nhân, cÅ©ng tương đương như không khÃ, nước đối vá»›i cá, Tiểu Khai vừa kéo, bốn lão nhân nhất thá»i liá»n bắt đầu thiếu không khÃ, sắc mặt bắt đầu trắng bệch, nhưng bốn lão nhân vẫn còn ngạnh khÃ, ngáºm miệng không nói má»™t câu, cả tư thế cÅ©ng chưa từng động má»™t chút.
“ Hay, hay, ta cho ngươi cứng, nhìn ngươi cứng bao lâu.†Tiểu Khai đã nổi giáºn, không chút chần chá» rút má»™t lượng lá»›n sinh khà đi ra, sinh khà bị rút ra nhanh, hiện lên trang giấy trong thiên thư, biến thà nh máu tươi mÆ¡ hồ.
Bốn lão nhân bắt đầu không gượng được nữa, râu mép cÅ©ng run rẩy lên, Tiểu Khai chú ý, trên mặt bốn lão nhân Ä‘á»u hiện lên vẻ thống khổ dị thưá»ng, tám bà n tay khô héo đã bắt đầu run rẩy.
“ Có phục hay không?†Tiểu Khai hắc hắc cưá»i lạnh nói: “ Nói cho ngươi, mặc kệ ngươi có thân pháºn gì, bây giá» trong địa bà n cá»§a ta, ngươi phải nghe theo ta. Ngươi nói là hổ lạc đồng bằng cÅ©ng tốt, rồng bị nhốt trong hồ cạn cÅ©ng được, ngươi không nghe theo ta, ta có thể chÆ¡i chết ngươi.â€
Bốn lão nhân cùng ngẩng đầu, trợn mắt nhìn hắn, mặc dù miệng há hốc như con cá đang mắc cạn ngáp ngáp, nhưng không ai lộ ra thần thái khuất phục.
“ Giá»i, các ngươi độc.†Tiểu Khai khẽ cắn môi, trong lòng hung hăng lại kéo ra má»™t cá»— sinh khÃ, vừa kéo như váºy, trong há»™p y như là bị rá»—ng không, không chút dưỡng khÃ.
Bốn lão nhân giơ tay lên ôm lấy yết hầu của mình, tám con mắt đã bắt đầu trợn lên như mắt cá chết, bốn gương mặt giống nhau như đúc đã trở nên xám trắng.
“ Có phục hay không?†Tiểu Khai há»i.
Bốn lão nhân như sắp chết, toà n thân run rẩy, còn đâu khà lá»±c trả lá»i hắn nữa.
Tiểu Khai hừ hừ cưá»i lạnh, lại bá» và o má»™t chút dưỡng khÃ, há»i: “ Có phục hay không?â€
Chút sinh khà ấy là m cho bốn lão nhân nhất thá»i tham lam hÃt và o má»™t hÆ¡i, sau đó cùng quay đầu nhìn xem Tiểu Khai, Tiểu Khai trà n ngáºp kỳ vá»ng nhìn lại, chợt nghe bốn lão nhân gian nan nói: “ Chết..cÅ©ng không phục!â€
“ Mẹ nó, ta tháºt sá»± nổi giáºn!†Tiểu Khai không nói hoang, hắn đã tháºt sá»± nổi giáºn, tâm niệm vừa động, lúc nà y đây tháºt sá»± rút sạch dưỡng khà bên trong hoà n toà n!
“ Bịch, bịch..†Bốn lão nhân đã hoà n toà n kiệt lực, cùng té xuống, rốt cuộc đã bất động.
“ Ta ngất, không phải chỉ váºy mà chết rồi sao?†Tiểu Khai dù sao cÅ©ng là thanh niên tốt cá»§a thá»i đại văn minh, vừa nhìn thấy bốn lão nhân như váºy, thì lòng trắc ẩn chợt dâng lên, đà nh bá» hết nguồn dưỡng khà kia Ä‘i và o, thấp giá»ng nói: “ Uy, uy, không có việc gì chứ? Còn không thèm quan tâm sao?â€
Qua chừng gần một phút, bốn lão già mới tỉnh lại, suy yếu ngẩng bốn gương mặt xám trắng lên, vô lực trừng mắt nhìn Tiểu Khai.
“ Thế nà o, nếm khổ?†Tiểu Khai giải thÃch: “ Các ngươi có thể có hiểu lầm vá»›i ta, kỳ tháºt ta là ngưá»i tốt...â€
“ Ngươi là ...rác rưởi!†Lá»i cá»§a Tiểu Khai lại bị cắt ngang, bốn lão nhân dùng ngữ khà kiên quyết và thần thái vô cùng kiên định trừng mắt nhìn Tiểu Khai, nghiến răng nói xong thì sau đó ná»a chết ná»a sống cúi đầu, bắt đầu thở dốc từng hÆ¡i.
Tiểu Khai rốt cuộc cảm thấy bất đắc dĩ.
“ Các ngươi...chẳng lẽ không sợ chết?†Tiểu Khai không giải thÃch được: “ Các ngươi không biết sống chết cá»§a các ngươi Ä‘ang bị nắm trong tay ta sao?â€
“ Hừ, chết có gì đáng sợ?†Má»™t lão nhân ngang nhiên nói: “ Äại nghÄ©a phÃa trước, vạn tá» không chối từ!â€
“ Äúng.†Má»™t lão nhân nói: “ Tà ma ngoại đạo, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có thể tru sát!â€
“ Äúng váºy.†Lão nhân thứ ba nói: “ Mặc dù không biết ngươi dùng pháp bảo gì vây khốn chúng ta, nhưng tinh thần cá»§a chúng ta sẽ không bị chinh phục đâu.â€
“ Quả nhiên là huynh đệ.†Lão nhân thứ tư khảng khái vá»— vai ba lão nhân kia, kÃch động nói: “ Mặc dù chúng ta Ä‘á»u mất Ä‘i trà nhá»›, nhưng đã sá»›m hòa nháºp trong máu sá»± chÃnh nghÄ©a và công lý, vÄ©nh viá»…n bất diệt!â€
Tiểu Khai lại trợn mắt há hốc mồm.
“ Bá» Ä‘i, bá» Ä‘i các ngươi không phục, ta phục rồi, không nói nữa.†Tiểu Khai thở dà i, cÅ©ng không thèm để ý đến há», đưa tay ra định đóng thiên thư lại, trá»±c tiếp bá» Ä‘i ngá»§, nhưng bốn lão nhân lúc nà y lại kêu lên: “ Chá» má»™t chút!â€
“ Sao váºy?†Tiểu Khai há» hững há»i.
“ Ngươi muốn giam cầm chúng ta bao lâu?†Má»™t lão nhân nói: “ Ta xem khà sắc cá»§a ngươi không tốt, nguyên khà thấp kém, có lẽ ngươi cÅ©ng chỉ là má»™t ma tốt nho nhá», chẳng biết chá»§ nhân cá»§a ngươi là vị ma thần nà o?â€
Gương mặt Tiểu Khai chợt xanh Ä‘i: “ Ta..ta không phải ma..nga, không đúng, kỳ tháºt ta là thuá»™c hạ cá»§a Vạn Yêu Vương.â€
“ Vạn Yêu Vương!†Bốn lão nhân lại rống to má»™t tiếng: “ Nguyên lai là hắn!â€
“ Di, các ngươi không phải bị mất trà nhá»› hay sao? Sao còn nháºn biết hắn?†Tiểu Khai kỳ quái nói.
“ Di, đúng nga, không phải ta bị mất trà nhá»› hay sao, vì sao lại nháºn ra Vạn Yêu Vương?†Bốn lão nhân gãi đầu, suy nghÄ© hồi lâu, vẻ mặt mê mang: “ Ta tá»±a hồ có Ä‘iểm ấn tượng, chúng ta năm đó có đánh nhau vá»›i hắn...â€
Tiểu Khai lặng lẽ tặc lưỡi, hắn hiểu ra Tiểu Quan năm đó như thế nà o, bốn lão nhân nà y năm xưa từng đánh vá»›i Tiểu Quan, xem ra cÅ©ng không phải là ngưá»i bình thưá»ng.
Bất quá quyển Vô Tá»± Thiên Thư nà y tháºt là thú vị, Ä‘em hai phương giao chiến cùng nhốt và o, cÅ©ng không biết nên xem nó là chÃnh hay tà , Ä‘iểm chết ngưá»i chÃnh là , thiên thư nà y còn có tác dụng chế tạo ra việc mất trà nhá»›. Äã là m cho tất cả há» Ä‘á»u hoà n toà n không còn nhá»› được gì nữa.
“ Không nói nữa, ta phải nghỉ ngÆ¡i.†Tiểu Khai vừa muốn đóng lại thiên thư, nhưng bốn lão nhân lại kêu lên: “ Äợi lát nữa.â€
Tà i sản của ThienTu89
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu/vo tu thien thu , doc onl vo tu thien thu , doc vo tu thien thu , doc vo tu thien thu onl , hack vo tu thien thu \ , hinh vo tu thien thu , ìàãàçèíû , íîêèà , ñâåòèëüíèêè , ñèñüêè , ñöåíàðèè , ñòèõè , õîëîäèëüíèê , phi m vo tu thien thu , phi vo tu thien thu , phim vo tu thien thu , pvo tu thien thu , sac hiep-vo tu thien thu , thien thu vo tu , tom tat vo tu thien thu , vô tá»± thiên thu 4vn , vô tá»± thiên thư , vô tá»± thiên thư 4vn , vô tư thien thư , vo tan thien thu 4vn , vo tá»± thiên thư , vo tá»± thiên thư 4vn , vo tá»± thiên thư-4vn , vo ti thien thu , vo tu tai thien thu 4vn , vo tu thien t hu , vo tu thien thu , vo tu thien thu 238 , vo tu thien thu 4 vn , vo tu thien thu 4vn , vo tu thien thu 4vn eu , vo tu thien thu 4vn.eu , vo tu thien thu chap 21 , vo tu thien thu dich txt , vo tu thien thu ebook , vo tu thien thu full , vo tu thien thu full 4vn , vo tu thien thu online , vo tu thien thu quyen 21 , vo tu thien thu tap 15 , vo tu thien thu tap 21 , vo tu thien thu thuy hu , vo tu thien thu txt , vo tu thien thu. , vo tu thien thu/ , vo tu thien thuu , vo tu thin thu 4vn , vo tu thithiên thư 4vn , vo tu tien thu , vo tu tjien thu , vo tu yhien thu , vo tui thien thu , vo tuthien thu , vothuthienthu , votuthien ehu , votuthienthu , votuthienthu chuong 1 , www.vo tu thien thu , xem phim vo tu thien thu , ýêîëîãèÿ , zo tu thien thu , ðîæäåíèÿ