12-06-2011, 04:28 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 12: Phế trưởng láºp ấu (1)
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Ngô An Nhiên cùng Sở Tranh tự tìm ghế ngồi xuống, Sở Tranh ho khan một tiếng, nói:
- Thỉnh Trần tiên sinh và o đi.
Thúy Linh đáp:
- Dạ.
Chốc lát sau dẫn Trần Chấn Chung bước và o trong nhà .
Sở Tranh thấy Thúy Linh trong dáng vẻ cá»§a má»™t tiểu tỳ ngoan ngoãn, nhẹ nhà ng thùy mị trông tháºt thuáºn mắt, không khá»i buồn cưá»i, hôm nay giáo huấn nà ng và i câu tháºt có hiệu quả, chứ cứ y như tÃnh tình thưá»ng ngà y thì nà ng đã xông thẳng và o trong phòng.
Thúy Linh phát giác Sở Tranh Ä‘ang cưá»i nhìn mình, mặt đỠlên, táºt cÅ© lại tái phát, nhịn không được trừng mắt liếc xéo hắn.
Sở Tranh mặt nghiêm lại, Thúy Linh cÅ©ng thông minh láºp tức cáo từ:
- Tiểu tỳ cáo lui.
Nói xong, xoay ngưá»i bá» chạy.
Trần Chấn Chung thấy Thúy Linh đã đi ra ngoà i, hà nh lễ với Sở Tranh:
- Thuá»™c hạ tham kiến đưá»ng chá»§.
Nói rồi xoay ngưá»i sang Ngô An Nhiên thi lá»…:
- Xin chà o Ngô tiên sinh.
Sở Tranh hôm qua Ä‘á»c tư liệu cá»§a Ưng đưá»ng nguyên má»™t ngà y, cÅ©ng hiểu biết sÆ¡ vá» Trần Chấn Chung, đứng dáºy cưá»i nói:
- Trần tiên sinh không cần Ä‘a lá»…, má»i ngồi.
Trần Chấn Chung cảm tạ, tự tìm một cái ghế ngồi xuống.
Sở Tranh nói:
- Trần tiên sinh, mẹ cá»§a ngà i cÅ©ng là ngưá»i há» Sở, tÃnh ra là biểu cô (cô há») cá»§a gia phụ, nói như thế Trần tiên sinh là trưởng bối cá»§a tại hạ, nÆ¡i nà y không phải Ưng đưá»ng, không cần xưng hô đưá»ng chá»§.
Trần Chấn Chung có và i phần cảm động, ngưá»i thuá»™c loại bà con xa bên ngoại giống hắn ở Sở gia nói chung không có địa vị gì, có chăng chỉ cao hÆ¡n hạ nhân, lần đầu tiên gặp ngưá»i lá»… độ giống như Sở Tranh, liá»n đứng dáºy chắp tay nói:
- Trần má»— không dám, Nhị tiên sinh đã có lệnh, Trần má»— không dám vi phạm, việc nà y cÅ©ng là kÃnh ý cá»§a thuá»™c hạ đối vá»›i đưá»ng chá»§.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Ta chỉ là má»™t tiểu hà i tá», cần gì kÃnh vá»›i không kÃnh.
Hắn biết Sở Thiên Thà nh ở trong Ưng đưá»ng uy danh rất cao, nên cÅ©ng không miá»…n cưỡng, huống chi hắn quen biết Trần Chấn Chung chưa bao lâu, ra vẻ lên mặt quá thì trở thà nh hợm hÄ©nh.
Hai ngưá»i ngồi nói chuyện phiếm má»™t lúc, Sở Tranh bắt đầu há»i tình hình Ưng đưá»ng, Trần Chấn Chung cố ý lấy lòng, Sở Tranh há»i gì trả lá»i đấy, cÅ©ng không e dè chi, thi thoảng còn nói ra cái nhìn cá»§a bản thân.
Sở Tranh tương đối hà i lòng, thuáºn miệng há»i:
- Trần tiên sinh, không biết Ưng đưá»ng có gà i ngưá»i ở trong cung không? Là do ai phụ trách?
Trần Chấn Chung kÃnh cẩn trả lá»i:
- Sở gia qua nhiá»u thế hệ là m quan trong triá»u, đối vá»›i việc xảy ra trong cung cá»±c kỳ coi trá»ng, do đó sắp đặt không Ãt tai mắt trong cung, nhưng từ trước tá»›i nay triá»u đình quản thúc hoạn quan trong cung rất nghiêm ngặt, cấm kết giao vá»›i đại thần trong triá»u, nếu phát hiện có tiếp xúc quan hệ liá»n cách chức, bởi váºy hoạn quan hÆ¡i có quyá»n có thế cÅ©ng không dám tiếp xúc vá»›i ngoại nhân, sợ ngưá»i khác nhìn thấy mượn cá»› xúc xiểm. Bởi váºy Ưng đưá»ng có không Ãt nhân thá»§ ở trong cung, nhưng chá»§ yếu Ä‘á»u là những kẻ hầu ngưá»i hạ sai vặt, những ngưá»i nà y do Thanh đưá»ng Trương chấp sá»± quản lý, đưá»ng chá»§ muốn biết tình hình cụ thể nên há»i ông ta.
Sở Tranh đăm chiêu suy nghĩ, nói:
- Trương chấp sự có phải lão giả mặt đỠkhông?
Sở Tranh còn nhá»› rõ lão nhân kia đã sá»›m biểu lá»™ lòng trung thà nh vá»›i hắn, nhưng lại cảm thấy khúc mắc. Ưng đưá»ng có sáu phân đưá»ng chá»§ yếu, dùng mà u sắc để gá»i tên phân biệt: XÃch đưá»ng, Hoà ng đưá»ng, Lục đưá»ng, Thanh đưá»ng, Lam đưá»ng, và TỠđưá»ng, ngoà i ra lâu nay còn có ba phân đưá»ng ở Tây Tần, Nam Tá», và Äông Ngô, tổng cá»™ng có tất cả chÃn phân đưá»ng chÃnh, nếu lão giả kia tháºt sá»± là chấp sá»± Thanh đưá»ng, coi như là má»™t ngưá»i có thế có quyá»n lá»›n trong tay, tại sao lại vá»™i vã khuất phục má»™t đưá»ng chá»§ chưa thà nh niên như hắn?
Không ngỠTrần Chấn Chung lại nói:
- Äúng váºy. Tuy nhiên thuá»™c hạ nghe loáng thoáng năm năm trước Nhị tiên sinh từng ra lệnh cho Trương chấp sá»± chuyển giao toà n bá»™ việc quản lý trong cung cho Lâm phi nương nương, Trương chấp sá»± Ãt nhiá»u cÅ©ng mất dần thuá»™c hạ để sá» dụng, phân đưá»ng do ông ta quản lý dần dần sa sút, lục đại chấp sá»± trong đưá»ng cÅ©ng từng bước gạt bỠông ta ra ngoà i, thuá»™c hạ cảm thấy Ä‘i tìm ông ta không bằng và o cung tìm Lâm phi nương nương còn hÆ¡n.
Sở Tranh cưá»i khẩy, khó trách lão già nà y vá»™i vã bà y tá» quy thuáºn vá»›i mình, nguyên lai là Thanh đưá»ng Ä‘ang trên đà suy yếu, xem ra thu phục Thanh đưá»ng có vẻ dá»… dà ng.
Sở Tranh nói:
- Trần tiên sinh, ông trá»±c thuá»™c XÃch đưá»ng phải không?
Trần Chấn Chung đáp:
- Äúng váºy, thuá»™c hạ là má»™t trong ba chấp sá»± tạm thá»i quản lý XÃch đưá»ng, Lưu chấp sá»± cá»§a bản đưá»ng lâu nay Ä‘au bệnh nằm liệt giưá»ng, cho nên hôm nay thuá»™c hạ thay thế Lưu chấp sá»± Ä‘i há»™i há»p ở tổng đưá»ng.
Sở Tranh à một tiếng, nói:
- Thỉnh Trần tiên sinh sắp xếp há»™, và i ngà y sau bản công tá» muốn Ä‘i thăm Lưu lão chấp sá»± má»™t chút, đưá»ng gia gia cÅ©ng từng căn dặn bản công tá», nên thưá»ng xuyên Ä‘i há»i thăm há»c há»i các vị lão chấp sá»±.
Sở Tranh nghÄ© bụng, trước nhất Ä‘i thăm dò ý tứ cá»§a Lưu lão chấp sá»±, nếu uy tÃn Trần Chấn Trung ở XÃch đưá»ng có thể phục chúng, váºy nhanh chóng thăng cho hắn là m chấp sá»± XÃch đưá»ng.
Trần Chấn Chung mÆ¡ hồ Ä‘oán được tâm ý cá»§a Sở Tranh, thầm vui mừng, khom ngưá»i đáp:
- Thuộc hạ tuân mệnh.
Ngô An Nhiên đột nhiên mỉm cưá»i há»i:
- Trần chấp sá»±, ngà y đó ngươi giao thá»§ vá»›i Tranh nhi, võ công sá» dụng có phải là "Tứ phương quyá»n"?
Trần Chấn Chung gượng gạo trả lá»i:
- Äúng váºy.
Rồi xoay ngưá»i sang Sở Tranh bái nói:
- Ngà y đó thuá»™c hạ không biết đã đắc tá»™i vá»›i đưá»ng chá»§, thỉnh đưá»ng chá»§ thứ lá»—i.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Cũng do bản công tỠnon trẻ không biết chuyện, sao có thể oán trách Trần tiên sinh?
Trần Chấn Chung lại thi lễ:
- Äa tạ đưá»ng chá»§ không trách tá»™i.
Trong lòng thầm kêu may mắn, ngà y đó bản thân coi như thông minh, biết không thể hạ độc thá»§ vá»›i thiếu niên nà y, bằng không bây giỠđã gặp phiá»n toái.
Ngô An Nhiên lại há»i:
- Váºy "Bát diện lâm phong" Lý Trưá»ng Tiếu có phải là sư phụ cá»§a ngươi không?
Trần Chấn Chung mắt lộ vẻ khâm phục, nói:
- Äúng là gia sư.
Ngô An Nhiên nói:
- Sư phụ ngươi có phải là ngưá»i trong Ưng đưá»ng không?
Trần Chấn Chung nói:
- Gia sư cùng Long Kinh Thiên Long lão gia tá», Lục Bá Xuân Lục lão gia tá» là ba nghệ nhân cá»§a Ưng đưá»ng, tuy nhiên ba ngưá»i thưá»ng hay ra ngoà i du hà nh, chắc không bao lâu nữa sẽ trở lại kinh thà nh.
Ngô An Nhiên nghe xong cả kinh, lẩm bẩm:
- Thá»±c lá»±c Ưng đưá»ng quả nhiên không tầm thưá»ng.
Sở Tranh mừng thầm, ba ngưá»i nà y có thể là m cho ngưá»i có tiếng tăm như Ngô An Nhiên biến sắc, hẳn là tông sư cao thá»§, khi nà o rảnh sắp xếp cho bá»n hỠđỠsức má»™t chút, nhân tiện là m giảm Ä‘i thái độ kiêu căng cá»§a sư phụ.
Ba ngưá»i lại nói chuyện thêm má»™t lát, Sở Tranh quay đầu ra ngoà i nhìn sắc trá»i, Trần Chấn Chung thức thá»i liá»n đứng dáºy cáo từ.
Sở Tranh cùng Ngô An Nhiên tiá»…n hắn ra cá»a. Sở Tranh nhìn Trần Chấn Chung cháºm rãi rá»i Ä‘i, vươn vai vặn lưng, cưá»i nói vá»›i Ngô An Nhiên:
- Sau khi nói chuyện với Trần tiên sinh, đồ nhi cảm thấy trong lòng thoải mái hơn, không còn cảm thấy mù mỠkhông đầu dây mối nhợ như trước nữa.
Ngô An Nhiên cưá»i nói:
- Äúng váºy, dù sao đương nhiệm tông chá»§ Sở gia cÅ©ng là cha ngươi, ngươi lại danh chÃnh ngôn thuáºn chấp chưởng chức đưá»ng chá»§, rất nhiá»u ngưá»i thất sá»§ng, thất bại trong Ưng đưá»ng đương nhiên sẵn lòng dốc sức vì ngươi.
Sở Tranh nói:
- XÃch đưá»ng phụ trách bảo vệ Sở phá»§ và an toà n khi ra ngoà i, trong Ưng đưá»ng có gần má»™t ná»a cao thá»§ ở XÃch đưá»ng, nghe nói Lưu lão chấp sá»± Ä‘au bệnh đã ba năm nay, má»i việc trong phân đưá»ng Ä‘á»u do Trần Chấn Chung cùng hai chấp sá»± khác chưởng quản, có thể để cho Trần Chấn Chung trở thà nh chấp sá»± cá»§a XÃch đưá»ng, đó là việc tốt nhất. Thanh đưá»ng chá»§ yếu phụ trách việc trong cung, tuy rằng mấy năm gần đây thế lá»±c không mạnh bằng lúc trước, nhưng cô cô cÅ©ng không thể tiếp tục chưởng quản tai mắt cá»§a Thanh đưá»ng trong cung. Hoà ng thượng má»™t khi qua Ä‘á»i, cha nhất định sẽ tìm cách đưa cô cô vá» lại Sở gia, những ngưá»i nà y có thể tiếp tục ở lại Thanh đưá»ng, nhưng cÅ©ng có thể sẽ rá»i khá»i Thanh đưá»ng do đồ nhi trá»±c tiếp chưởng quản. Trương chấp sá»± kia chắc cÅ©ng chỉ lo lắng Ä‘iá»u nà y xảy ra nên má»›i đối xá» tốt vá»›i đồ nhi, tuy rằng bây giá» thuá»™c hạ trong tay hắn chỉ là những nhân váºt nhá» chỉ lo việc lặt vặt trong cung, nhưng cÅ©ng không phải hoà n toà n vô dụng, không bằng bây giá» cấp cho hắn má»™t cái nhân tình, để cho hắn an tâm ra sức là m việc.
Ngô An Nhiên nói:
- Việc nà y do ngươi tá»± mình xá» lý lo liệu, theo như lá»i ngươi nói vi sư còn phải lo lắng chuyện gì nữa?
Sở Tranh nụ cưá»i chợt tắt, nói:
- Hiện tại việc gian nan nhất chÃnh là là m thế nà o an bà i ngưá»i có tà i đến bên cạnh thái tá», còn phải được hắn tÃn nhiệm, hÆ¡n nữa ngưá»i nà y phải tuyệt đối trung thà nh vá»›i Sở gia và đồ nhi, nếu không sá»± tình lỡ bị bại lá»™, kẻ kia thú nháºn là do đồ nhi sai khiến, đồ nhi sẽ trở thà nh tá»™i nhân cá»§a Sở gia.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
12-06-2011, 04:29 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 12: Phế trưởng láºp ấu (2)
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Ngô An Nhiên nói:
- Có thể ở bên cạnh thái tá» chỉ có thái giám và cung nữ, ở trong cung ngưá»i cá»§a Ưng đưá»ng trung thà nh vá»›i Sở gia không Ãt, nhưng trung thà nh vá»›i ngươi chỉ sợ không có má»™t mạng.
Ngô An Nhiên đột nhiên chỉ tay vỠđằng trước:
- Ngươi xem tiểu tá» nà y thế nà o? Hắn có vẻ trung thà nh vá»›i ngươi, cÅ©ng khá thông minh, tịnh thân cho hắn sau đó đưa và o cung, rồi á»§y thác cho Lâm phi nương nương cùng vá»›i ngưá»i cá»§a Thanh đưá»ng bà máºt vạch kế hoạch, trong khoảng thá»i gian hai năm có thể chiếm được sá»± tÃn nhiệm cá»§a thái tá».
Sở Tranh nhìn theo tay Ngô An Nhiên chỉ, thấy Âu Dương Chi Mẫn Ä‘ang cầm chổi quét lá rụng trên cá», xem ra hắn cÅ©ng không chăm chú hoà n toà n và o công việc, thỉnh thoảng múa cái chổi theo má»™t chiêu thức vu vÆ¡ nà o đó, hiển nhiên hắn còn Ä‘ang đắm chìm trong hưng phấn vì được Ngô An Nhiên thu là m ký danh đệ tá».
Sở Tranh rùng mình, nói với Ngô An Nhiên:
- Sư phụ, ngưá»i đối đãi vá»›i đồ đệ cá»§a mình như thế ư?
Ngô An Nhiên cả giáºn mắng:
- Ngươi nói báºy bạ gì đó? Hắn chỉ là ký danh đệ tá», ta là m thế cÅ©ng vì suy nghÄ© cho ngươi.
Sở Tranh nÃn thinh không nói gì, bụng thầm nghÄ© khó trách tại sao ngưá»i trong Ma Môn có tiếng lạnh nhạt bẩm sinh, hung tà n bất nghÄ©a, sư phụ còn nói mình ngoan độc, tháºt sá»± mình so vá»›i lão nhân gia còn kém xa... Tuy nhiên, chá»§ ý cá»§a sư phụ không tệ, khả năng thá»±c hiện rất cao.
Âu Dương Chi Mẫn phát giác Sở Tranh và Ngô An Nhiên Ä‘ang đứng ở cá»a, vá»™i và ng chạy tá»›i, vừa cưá»i hỉ hả vừa cúi đầu hà nh lá»… vá»›i hai ngưá»i:
- Tiểu nhân xin chà o thiếu gia cùng... Ngô tiên sinh.
Má»™t lúc sau, Âu Dương Chi Mẫn cảm thấy có chút kỳ quái, hai ngưá»i kia hình như không có ai để ý đến hắn, ngẩng đầu lên hắn thấy sắc mặt Sở Tranh và Ngô An Nhiên tháºt quái đản, đặc biệt là ánh mắt Sở Tranh lão luyện quét tá»›i quét lui ở ná»a phần dưới ngưá»i cá»§a hắn, thấy thế trong lòng Âu Dương Chi Mẫn không ngừng phát lạnh.
Tháºt lâu sau, Sở Tranh ho khan má»™t tiếng, nói:
- Việc nà y chúng ta bà n lại sau, và i ngà y nữa đệ tá» nháºp cung, há»i thăm cô cô má»™t chút xem có ngưá»i nà o dùng được hay không.
o0o
Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘i và o trong nhà , thấy Sở phu nhân Ä‘ang sai và i đứa nha hoà n sắp xếp bà y biện lại nhà , không khá»i có chút kỳ quái há»i:
- Nà ng không phải Ä‘i thăm cha nà ng sao? Tại sao lại trở vá» sá»›m váºy?
Sở phu nhân thấy trong nhà đã sắp xếp gá»n gà ng, liá»n lệnh cho đám nha hoà n lui ra, rồi quay sang cưá»i nói vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng:
- Chuyện cần nói đã nói xong, còn ở lại đó là m gì chứ? Mấy ngà y nay cha bực tức gì đó, thiếp không điên ở lại để bị mắng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Lão gia tá» vì sao phát há»a? Và i ngà y trước khi Tranh nhi trở vá» nghe nói ngưá»i vẫn còn khá»e khoắn vui vẻ lắm mà .
Sở phu nhân nói:
- Cha phát há»a cÅ©ng vì chà ng mà ra.
Sở Danh ÄÆ°á»ng không hiểu chuyện gì xảy ra liá»n há»i:
- Thá»i gian gần đây vi phu không gặp cha, lấy đâu ra cÆ¡ há»™i để ngưá»i phát há»a vô cá»› thế?
Sở phu nhân nói:
- Còn không phải là do chà ng giao Ưng đưá»ng cho Tranh nhi ư? Cha nói chà ng thái quá, xá» sá»± như trò đùa trẻ con, tại sao có thể giao việc quan trá»ng như váºy cho Tranh nhi? Rồi Tranh nhi vì thế mà lo lắng mệt má»i đến chết thì là m sao?
Sở Danh ÄÆ°á»ng ngạc nhiên nói:
- Lão gia tỠvì sao lại biết việc nà y?
Sở phu nhân liếc xéo một cái:
- Vương gia Lang đưá»ng so vá»›i Sở gia Ưng đưá»ng cá»§a chà ng tuy kém má»™t chút, nhưng chuyện lá»›n như váºy cÅ©ng không biết, váºy còn giữ lại để là m gì?
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i, nói:
- Thì ra lão gia tỠđau lòng cho Tranh nhi, rồi nổi đóa lãng nhách.
Sở phu nhân nói:
- Nói tháºt ra, thiếp cÅ©ng cảm thấy có chút lo lắng, nói như thế nà o Ä‘i nữa Tranh nhi vẫn còn là má»™t đứa trẻ chưa thà nh niên.
Sở Danh ÄÆ°á»ng lấy từ trong lòng ra mấy tá» lụa, đưa cho Sở phu nhân nói:
- Nà ng xem cái nà y trước cái đã.
Sở phu nhân cầm lấy há»i:
- Äây là cái gì?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Là lá»i phát biểu cá»§a Tranh nhi mấy hôm trước khi tiếp nháºn chức vụ đưá»ng chá»§ Ưng đưá»ng, nà ng Ä‘á»c kỹ Ä‘i rồi hẵng nói.
Sở phu nhân cẩn tháºn Ä‘á»c qua má»™t lượt, không khá»i khen ngợi:
- Những lá»i nà y cá»§a Tranh nhi tháºt thuyết phục quá, có nhu có cương, cương nhu phối hợp chặt chẽ, lá»i lẽ có uy, lại không đắc tá»™i vá»›i ngưá»i, phu quân, có phải chà ng dạy hắn nói hay không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
- Việc trong triá»u báºn ngáºp đầu vi phu nà o có rảnh để dạy hắn. Lá»i nà y xác thá»±c là cá»§a Tranh nhi trăm phần trăm.
Sở phu nhân suy nghĩ lâu sau mới thở dà i nói:
- Thôi quên Ä‘i, để cho hắn cá» sát rèn luyện má»™t chút, nếu không được thì tÃnh sau.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Có Nhị thúc ở má»™t bên giúp đỡ hắn, nà ng không cần phải lo lắng thái quá. Nhị thúc dù sao đã đảm nhiệm chức đưá»ng chá»§ Ưng đưá»ng mưá»i năm, Sở gia chúng ta muốn hoà n toà n nắm vững Ưng đưá»ng, còn phải há»c há»i Nhị thúc nhiá»u nhiá»u lắm.
Sở phu nhân gáºt gáºt đầu nói:
- Phu quân nói không sai. Äúng rồi, cha còn nhá» thiếp nói vá»›i chà ng mấy câu.
Sở Danh ÄÆ°á»ng sá»ng sốt, nói:
- Phu nhân, nà ng nói đi.
Sở phu nhân nói:
- Cha nhá» thiếp nói vá»›i phu quân, thá»i gian gần đây phu quân đã loại bá» nhiá»u quan viên cá»§a Phương thị gia tá»™c trong đó có Lại bá»™ Thượng Thư Thang Thụ Vá»ng, là m ngưá»i phải có lòng khoan dung độ lượng, chá»— nà o tha được thì tha, không cần uy hiếp Phương Lệnh TÃn quá mức.
Sở Danh ÄÆ°á»ng gáºt đầu nói:
- Lão gia tá» nói rất đúng, vi phu cÅ©ng chuẩn bị thu tay. Lúc trước diệt trừ đám quan viên trong tam bá»™ Ä‘á»u do vi phu cai quản, đặc biệt là Thang Thụ Vá»ng, ngưá»i chuyên phụ trách việc thuyên chuyển bổ nhiệm quan viên từ nhị phẩm trở xuống, nếu không trừ bá» hắn, vi phu là m Thái úy chả khác gì là m chức quan nhà n hạ. Nay mục Ä‘Ãch đã đạt được, cho dù bá» sót, nhưng vi phu biết nhất thiết phải bảo trì thế cân bằng trong triá»u, chỉ sợ Hoà ng thượng cà ng ngà y cà ng kiêng kỵ đối vá»›i vi phu.
Sở phu nhân không biết sao đà nh nói:
- Chuyện nà y cũng hết phương cứu chữa. Hố ngăn cách giữa phu quân và ông ta cà ng ngà y cà ng sâu, không còn cách nà o lấp đầy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng thở dà i:
- Còn tên Quách Hoà i nữa, có lẽ nhìn thấy vi phu quãng thá»i gian vừa qua diệt trừ không Ãt quan viên cá»§a Phương gia, hắc, nay nhìn thấy vi phu giống như nhìn thấy ngưá»i xa lạ.
Sở phu nhân đột nhiên cưá»i nói:
- Äúng rồi, phu quân có nhá»› khi xưa lúc Nguyên nhi còn chưa sanh ra đã có chỉ phúc vi hôn vá»›i trưởng nữ cá»§a Quách Hoà i không? Ngà y mai khi lâm triá»u phu quân nhắc lại vá»›i hắn, há»i xem việc hôn nhân nà y còn tÃnh hay không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i khổ má»™t tiếng, nói:
- Nà ng không phải đang muốn vi phu bị khó xỠđó ư? Quách Hoà i là m sao có thể đồng ý cuộc hôn nhân nà y?
Sở phu nhân nói:
- Có cái gì mà khó xá»? Sở gia chúng ta há»i cưới con gái cá»§a hắn, chứ không phải bị bắt buá»™c phải gả con gái mình Ä‘i, chỉ sợ kẻ khó xá» chÃnh là hắn. HÆ¡n nữa, ÄÆ°á»ng Ngá»± sá», à không, bây giá» phải là Lại bá»™ Thượng Thư ÄÆ°á»ng đại nhân đã nhá» ngưá»i đến ngá» lá»i cầu hôn Nguyên nhi cho con gái ông ta, nếu không nói rõ vá»›i Quách Hoà i, Sở gia chúng ta là m sao phúc đáp cho ÄÆ°á»ng gia?
Sở Danh ÄÆ°á»ng khẽ nhÃu mà y:
- Tại sao ÄÆ°á»ng đại nhân lại đến đúng lúc Ä‘ang náo nhiệt nà y.
Sở phu nhân nói:
- Ai bảo Sở đại nhân chà ng nay ở trong triá»u uy phong lẫm lẫm? Không chỉ có Nguyên nhi, ngay cả Tranh nhi cÅ©ng có không Ãt nhà tá»›i trước cá»a cầu hôn, nhưng tất cả Ä‘á»u bị thiếp viện cá»› Tranh nhi còn nhá» tuổi từ chối.
Sở danh không khá»i lắc đầu:
- Tháºt sá»± ẩu tả quá sức.
Sở phu nhân do dá»± má»™t lát rồi há»i:
- Phu quân, thiếp có má»™t chuyện không biết có nên há»i chà ng hay không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn Sở phu nhân, nói:
- Phu nhân má»i nói.
Sở phu nhân nói:
- Thiếp biết chuyện nà y vốn không nên há»i, nhưng không há»i thì cảm thấy như mắc phải xương cá trong há»ng. Nghe nói phu quân sắp tá»›i sẽ Ä‘iá»u Hiên nhi và Nguyên nhi hai đứa Ä‘i Nam tuyến đại doanh, có việc nà y hay không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng trầm mặc má»™t lát, gáºt đầu nói:
- Không sai.
Sở phu nhân sốt ruột la lên:
- Khi phu quân má»›i tá»›i kinh thà nh có nói qua, đợi hÆ¡n má»™t năm sau má»›i để hai đứa nó rá»i kinh, má»™t đứa Ä‘i Tây tuyến đại doanh, còn má»™t đứa Ä‘i Nam tuyến đại doanh, tại sao má»›i có mấy tháng phu quân đã bắt tụi nó Ä‘i rồi? HÆ¡n nữa cả hai Ä‘á»u phái Ä‘i Nam tuyến đại doanh?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn chăm chăm Sở phu nhân, nói:
- Phu nhân cÅ©ng biết, Tranh nhi chấp chưởng Ưng đưá»ng ngắn ngá»§n má»›i có mấy ngà y, sáu phân đưá»ng cá»§a Ưng đưá»ng hắn đã thu phục XÃch, Thanh hai đưá»ng và o tay. Hôm qua hắn cùng vá»›i Nhị thúc Ä‘i gặp XÃch đưá»ng Lưu chấp sá»±, thuyết phục Lưu chấp sá»± truyá»n chức vị chấp sá»± XÃch đưá»ng cho Trần Chấn Chung, còn chấp sá»± Thanh đưá»ng Trương Bá Xương theo vi phu biết tối hôm qua cÅ©ng đã đáp ứng dốc sức là m việc cho Tranh nhi. Hiệu quả như thế đủ để chứng minh khả năng cá»§a Tranh nhi, cho dù vi phu đảm đương cÅ©ng không thể là m hÆ¡n thế.
- Xem ra hắn như con rồng Ä‘ang ẩn mình, má»™t khi bay lên chắc chắn vượt trên chÃn tầng trá»i, vi phu chỉ sợ sau nà y cÅ©ng không thể nắm hắn trong tay.
Sở Danh ÄÆ°á»ng thở dà i, nói tiếp:
- Huống chi việc Tranh nhi chấp chưởng Ưng đưá»ng mặc dù cá»±c kỳ bà máºt, nhưng lâu ngà y chỉ sợ vẫn không thể giấu diếm được Hoà ng Thượng và Phương gia, nếu để Hiên nhi và Nguyên nhi ở lại kinh thà nh, sẽ bị đám ngưá»i có ý đồ xấu xúi giục, rồi sẽ nảy sinh ra chuyện gì cÅ©ng không biết. Tốt nhất là để hai đứa tụi nó rá»i khá»i kinh thà nh, còn Sở gia ở kinh thà nh hết thảy từ từ chuyển giao cho Tranh nhi cai quản. Lúc nà y Hiên nhi Ä‘i nam tuyến, vừa đúng lúc để hắn cùng vá»›i tiểu thư cá»§a Ninh gia thà nh hôn, nếu Tranh nhi thá»±c không phụ kỳ vá»ng cá»§a chúng ta, Hiên nhi cứ tiếp tục định cư ở Bình Nguyên thà nh, là m Sở gia nhất phương chấp sá»±, vá»›i năng lá»±c cá»§a hắn dư sức phòng thá»§ nam tuyến Äại Triệu. Vá» phần Nguyên nhi, trước mắt cứ để nó Ä‘i nam tuyến, đợi má»™t thá»i gian rồi tÃnh lại. Mặt khác, cách đây và i hôm vi phu phái không Ãt ngưá»i trong tá»™c Ä‘i các nÆ¡i, không Ãt ngưá»i trong số đó mang oán háºn trong lòng, lần nà y sai Hiên nhi, Nguyên nhi rá»i khá»i kinh thà nh, cÅ©ng coi như cấp cho há» má»™t cái công đạo.
Sở phu nhân không nói gì, tháºt lâu sau má»›i yếu á»›t lên tiếng:
- Váºy cứ là m theo ý cá»§a phu quân Ä‘i.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 04:32 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 13: Sư tá» Hà Äông rống (1)
Dịch:hari_lama
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh cÅ©ng không biết quyết định cá»§a phụ thân, má»™t lòng giải quyết má»i chuyện cá»§a Ưng đưá»ng. Bốn ngưá»i Sở Phương Hoa cÅ©ng theo lệnh đưa các đại chấp sá»± cá»§a Ưng đưá»ng đến nói chuyện vá»›i hắn. Không ngoà i dá»± Ä‘oán cá»§a hắn: ngoại trừ chấp sá»± Thanh đưá»ng Trương Bá Xương má»™t má»±c cung kÃnh vá»›i hắn, há»i gì đáp nấy, mấy ngưá»i còn lại mặc dù ngoà i mặt mưá»i phần lá»… số, nhưng cá» chỉ lại có chút ý khinh thưá»ng.
Sở Tranh không thèm để ý, Ãt ra vẻ ngoà i cá»§a hắn vẫn biểu hiện khiêm tốn, bá»™ dạng như má»™t vãn bối nghe thụ giáo. Tâm tư cá»§a hắn hiện nay chỉ quan tâm tá»›i XÃch đưá»ng và Thanh đưá»ng. Những đưá»ng khác tạm thá»i hắn không rảnh mà để ý.
Lúc nà y Ä‘ang có hai ngưá»i trong thư phòng cá»§a Sở Tranh, má»™t ngưá»i chÃnh là chấp sá»± Thanh đưá»ng Trương Bá Xương. Sở Tranh nhìnTrương lão đầu, tâm tư không ngừng thay đổi. Trần Chấn Chung dù sao cÅ©ng không phải là ngưá»i trong Thanh đưá»ng nên không thể hiểu biết hết vá» tình trạng cá»§a Thanh đưá»ng hiện tại. Lão già mặt đỠTrương Bá Xương nà y tuy đã già nhưng tuyệt không phải đồ bá». Năm đó Thanh đưá»ng mất Ä‘i phân ná»a thế lá»±c, ông ta liá»n nháºn ra ngay nguy cÆ¡. Trong năm năm, ông ta tuyển lá»±a kỹ trong dân gian được mấy chục thiếu nam thiếu nữ, nghÄ© má»i biện pháp để đưa bá»n há» nháºp cung. Äến hôm nay hầu hết những ngưá»i nà y đã có chá»— đứng vững chắc trong cung, có mấy ngưá»i còn trà trá»™n và o trong cung cá»§a Hoà ng thượng và Thái tá» nữa, chẳng qua há» còn chưa được sùng ái mà thô, nhưng năng lá»±c là m việc vượt xa suy nghÄ©, tưởng tượng cá»§a những ngưá»i khác trong Ưng đưá»ng.
Trong danh sách thuá»™c hạ Thanh đưá»ng mà Trương Bá Xương cung cấp, Sở Tranh láºp tức chú ý đến hai ngưá»i.
Hai ngưá»i nà y là huynh đệ. Ca ca là Lục Phong, đệ đệ tên là Lục Minh. Hai huynh đệ nà y xuất thân từ gia đình nho giáo, trước kia có thể coi là già u sang, gia đình có không Ãt ruá»™ng tốt, mà cÅ©ng chÃnh vì mấy khối đất Ä‘ai nà y nên nổi lên tranh chấp vá»›i má»™t nhà già u có địa phương. Sở Tranh xem qua, nhà phú há»™ già u có nà y không ai khác chÃnh là Thái Bình Triển gia. Triển gia vì muốn chiếm được những mảnh đất kia, liá»n cấu kết vá»›i quan phá»§ hãm hại và bá» tù phụ thân cá»§a hai huynh đệ nà y. Không lâu sau, vì không chịu nổi nhục nhã nên phụ thân há» thắt cổ tá»± vẫn ở trong ngục. Mẫu thân há» vì xúc động và phẫn ná»™ nên cÅ©ng lao ngưá»i xuống giếng tá»± tá». Hai huynh đệ bị Triển gia dồn và o thế đưá»ng cùng, may mà được ngưá»i trong Ưng đưá»ng cứu thoát. Trương Bá Xương thấy huynh đệ bá»n há» biết Ä‘á»c biết viết, liá»n đưa há» và o Thanh đưá»ng. Äồng thá»i ông ta cÅ©ng đồng ý trợ giúp bá»n há» báo thù, nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện má»™t trong hai huynh đệ phải và o cung. Hai huynh đệ đồng ý không chút do dá»±, nhưng lại không ngừng tranh chấp xem ai sẽ và o cung. Cuối cùng Lục Phong len lén chuồn Ä‘i nhá» ngưá»i tịnh thân, đệ đệ Lục Minh không còn lá»±a chá»n nà o khác hÆ¡n là khóc đưa ca ca và o cung.
Äứng ở phÃa sau Trương Bá Xương chÃnh là đệ đệ Lục Minh, tuổi hắn chỉ khoảng mưá»i bảy mưá»i tám tuổi, nét mặt có chút tháºn trá»ng. Hắn chẳng qua chỉ là má»™t đệ tá» tầm thưá»ng cá»§a Thanh đưá»ng, không há» nghÄ© tá»›i lại có cÆ¡ há»™i theo chấp sá»± tá»›i bái kiến ÄÆ°á»ng chá»§.
Sở Tranh nhìn Lục Minh má»™t cái, rồi há»i Trương Bá Xương:
- Ca ca hắn Lục Phong là m cái gì ở trong cung thái t�
Trương Bá Xương khom ngưá»i đáp:
- Lục Phong hiện Ä‘ang chịu trách nhiệm quét dá»n thư phòng cá»§a Thái tá». Nhưng do Thái tá» lưá»i Ä‘i há»c, nên ngà y thưá»ng cÅ©ng Ãt khi gặp mặt hắn.
Sở Tranh suy nghÄ© má»™t chút há»i:
- Trương chấp sá»±, những ngưá»i trà trá»™n trong cung cá»§a Thanh đưá»ng mấy năm nay có nháºn ra nhau không?
Trương Bá Xương lắc đầu:
- CÅ©ng không nháºn ra nhau được. Những ngưá»i nà y Ä‘á»u được an bà i riêng biệt và o trong cung trong những khoảng thá»i gian khác nhau. Cho dù muốn truyá»n tin tức ra ngoà i cung, há» Ä‘á»u phải dùng máºt mã để viết, rồi đặt tại má»™t địa Ä‘iểm được quy định bởi ngưá»i chịu trách nhiệm tiếp nháºn những thứ đó.
Sở Tranh hà i lòng gáºt đầu, há»i Lục Minh:
- Ngươi thưá»ng xuyên liên lạc cùng ca ca ngươi sao?
Lục Minh nói:
- Bẩm ÄÆ°á»ng chá»§, thuá»™c hạ cÅ©ng hay liên lạc cùng gia huynh. Thuá»™c hạ theo lệnh Trương chấp sá»± là m việc ở Thưá»ng Máºu tá»u lâu. Trong cung cÅ©ng có má»™t số ngưá»i biết huynh đệ chúng ta là dân chạy nạn tá»›i kinh thà nh. Má»™t ngưá»i đã và o cung, má»™t ngưá»i là m việc vặt ở tá»u lâu.
Sở Tranh à một tiếng, đi qua đi lại và i bước, nói với Trương Bá Xương:
- Sau nà y hai huynh đệ bá»n há» sẽ là thuá»™c hạ cá»§a ta. Ngươi hãy an bà i ngưá»i báo tin cho Lục Phong biết, rồi trá»±c tiếp dẫn hắn đến chá»— ta.
Trương Bá Xương sá»ng sốt giây lát, xong vá»™i và ng cúi ngưá»i tuân lệnh.
Sở Tranh nói với Lục Minh:
- Ngươi Ä‘i chuyển cáo vá»›i huynh trưởng cá»§a ngươi, nói là bổn đưá»ng chá»§ đáp ứng vá»›i huynh đệ các ngươi, trong ba năm sẽ giúp bá»n ngươi san bằng Triển gia, Ä‘em đầu cá»§a gia chá»§ Triển gia đặt trước mặt huynh đệ các ngươi.
Lục Minh kinh ngạc nhìn Sở Tranh. Äến khi Trương Bá Xương âm thầm đá má»™t cái, hắn má»›i quỳ xuống, không ngừng dáºp đầu nói cám Æ¡n.
Sở Tranh thản nhiên nói:
- Äứng lên Ä‘i. Nhưng mà bổn đưá»ng chá»§ cÅ©ng có Ä‘iá»u kiện, cho huynh trưởng cá»§a ngươi thá»i gian là hai năm để có được sá»± tÃn nhiệm cá»§a Thái tá», có thể hầu hạ bên cạnh Thái tá». Nếu cần há»— trợ cái gì, cứ nói vá»›i bổn đưá»ng chá»§ má»™t câu.
Lục Minh không ngừng kêu :
- Dạ.
Sở Tranh xoay ngưá»i, nhìn chằm chằm Trương Bá Xương má»™t lúc lâu. Trương Bá Xương không khá»i cảm thấy cả ngưá»i run sợ, mồ hôi ướt đẫm sau lưng, cúi đầu nói:
- ÄÆ°á»ng chá»§ có chuyện gì xin cứ việc phân phó, thuá»™c hạ dù xông và o nÆ¡i nước sôi lá»a bá»ng cÅ©ng không dám chối từ.
Sở Tranh Ä‘iá»m nhiên nói:
- Chuyện hôm nay chỉ có ba ngưá»i trong phòng nà y biết, không thể tiết lá»™ cho bất luáºn kẻ nà o khác. Nhá»› kỹ, bất luáºn là kẻ nà o, ngươi hiểu chưa?
Trương Bá Xương có chút chần chá», nhưng ngay sau đó cắn răng má»™t cái nói:
- Thuá»™c hạ hiểu, xin đưá»ng chá»§ yên tâm.
- Sau khi trở vá», ngươi hãy Ä‘em toà n bá»™ ghi chép vá» huynh đệ bá»n hỠở Thanh đưá»ng tiêu huy hết, tá»±a như há» chưa từng tồn tại ở đó váºy.
Trương Bá Xương lại cúi đầu:
- Thuộc hạ nhất định là m theo.
Sở Tranh ngồi lại trên ghế, nhắm hai mắt, nói:
- Trương chấp sự, ngươi đã năm mươi tuổi rồi hả?
Trương Bá Xương đáp:
- Äúng váºy.
Sở Tranh nói:
- Ngươi là m đưá»ng chá»§ Thanh đưá»ng đã nhiá»u năm vất vả, công lao cÅ©ng rất lá»›n. Sau nà y nếu ngươi thoái ẩn sẽ được hưởng sá»± cung phụng cá»§a Ưng đưá»ng cho đến chết. Còn nhi tá» cá»§a ngươi ở Thanh đưá»ng cÅ©ng chịu chút á»§y khuất, ta sẽ nói vá»›i phụ thân má»™t tiếng, trong năm nay sẽ để hắn là m quan huyện ở má»™t nÆ¡i nà o đó.
Trương Bá Xương mừng rỡ, lạy nói:
- Äa tạ đưá»ng chá»§.
- Ừ, lui xuống đi.
Trương Bá Xương cùng Lục Minh Ä‘i rồi, Sở Tranh khẽ thở dà i má»™t tiếng. Quân cá» nà y hắn đã hạ xuống, chỉ còn chá» xem gã Lục Phong nà y có dùng được hay không thôi. Nhưng chỉ đặt hy vá»ng và o má»™t ngưá»i thì hắn cÅ©ng cảm thấy không ổn thá»a lắm, vẫn cần tìm má»™t số ngưá»i khác. Nếu Ä‘em toà n bá»™ đám ngưá»i bên cạnh thái tá» thay bằng ngưá»i cá»§a Ưng đưá»ng thì tốt nhất. Khi ấy mình nghÄ© thế nà o là hắn sẽ thế đó thôi.
Sở Tranh ra khá»i thư phòng, ánh sáng rá»±c rỡ khiến hắn phải nheo mắt lại. Lúc nà y là giữa mùa hè, nhưng thá»i tiết cÅ©ng không phải là quá nóng, Sở Tranh tÃnh nhiá»u nhất là khoảng ba mốt ba hai độ. Nếu so vá»›i thế giá»›i trước, cứ động má»™t chút lại ba tám ba chÃn độ thì thá»i tiết ở đây tháºt sá»± mát mẻ hÆ¡n nhiá»u. Huống chi võ công Sở Tranh đã có chút thà nh tá»±u, đạt đến cảnh giá»›i nóng lạnh bất xâm, dù Ä‘i dưới ánh mặt trá»i cÅ©ng không có chút cảm giác khó chịu nà o.
Sở Tranh tÃnh toán trong lòng, Thanh đưá»ng có thể nói đã nằm trong tay rồi, XÃch đưá»ng cÅ©ng không phải vấn đỠlá»›n. Hôm qua hắn đã cùng vá»›i Sở Thiên Thà nh Ä‘i bái phá»ng chấp sá»± cá»§a XÃch đưá»ng Lưu trưởng lão. Lưu chấp sá»± cÅ©ng rất sảng khoái, biết mình đã không thể chấp chưởng XÃch đưá»ng nữa, ông ta đồng ý nhượng lại chức vị đó ngay. Theo ý định cá»§a Sở Tranh, Sở Thiên Thà nh đỠnghị để Trần Chấn Chung chấp chưởng XÃch đưá»ng, Lưu chấp sá»± cÅ©ng tán thà nh.
Sở Tranh còn muốn Ä‘i thăm thú nhiá»u nÆ¡i Ưng đưá»ng, nhưng Sở Thiên Thà nh cÅ©ng phải lúc nà o cÅ©ng Ä‘i theo hắn được, còn Ngô An Nhiên cÅ©ng không ở đây, nên đà nh thôi. NghÄ© tá»›i việc nà y, Sở Tranh cảm thấy có chút kỳ quái: hai ngà y nay Ngô An Nhiên không biết đã Ä‘i đâu rồi? Sở Tranh đã phái Thúy Linh tìm ông ta khắp nÆ¡i, ngay cả Xuân Doanh cÅ©ng không rõ, chỉ biết sáng sá»›m hai ngà y trước, gã tiểu tỠÂu Dương Chi Mẫn đã chỠông ta ở ngoà i cá»a. Nà ng còn tưởng rằng Ngô An Nhiên đến Äạp thanh viên cá»§a Sở Tranh. Sở Tranh tháºt sá»± không hiểu nổi, Ngô An Nhiên để mặc hai hà i tá» kêu khóc đòi ăn, dẫn tên Âu Dương Chi Mẫn kia trốn Ä‘i đâu chứ?
Äang nghÄ© tá»›i đây thì Âu Dương Chi Mẫn len lén đẩy cá»a viện môn Ä‘i và o. Vừa lúc Sở Tranh nhìn thấy hắn, liá»n quát lên:
- Âu Dương, ngươi tới đây cho ta.
Âu Dương Chi Mẫn sợ hết hồn, thấy Sở Tranh gá»i hắn, nhất thá»i sắc mặt đại biến. Hắn vừa muốn chạy trốn lại vừa không dám chạy trốn, đứng nguyên tại chá»—, hai chân run run.
Sở Tranh cà ng hồ nghi. Hắn Ä‘i tá»›i trước mặt Âu Dương Chi Mẫn, nhìn má»™t lượt từ trên xuống dưới, thấy khuôn mặt gã đỠbừng, liá»n há»i:
- Ngươi vừa đi đâu v�
Âu Dương Chi Mẫn nơm nớp lo sợ, đáp:
- Thiếu gia, tiểu nhân…
Hắn vừa mở miệng, Sở Tranh đã thấy mùi rượu xông và o mÅ©i, mặt nhất thá»i biến sắc:
- Tiểu tá» nhà ngươi tháºt to gan, dám len lén uống rượu?
Âu Dương Chi Mẫn quỳ xuống đất phịch một tiếng, nói:
- Thiếu gia, không phải là tiểu nhân muốn uống, là Ngô tiên sinh ép tiểu nhân uống.
Sở Tranh khó hiểu nói:
- Ngô tiên sinh ép uống? Mấy ngà y qua các ngươi đi uống rượu ở chỗ nà o?
Âu Dương Chi Mẫn nhìn Sở Tranh, do do dự dự không dám nói.
Sở Tranh hừ lạnh một tiếng:
- Có phải Ngô tiên sinh không cho ngươi nói đúng không?
Âu Dương Chi Mẫn lắc đầu, ấp a ấp úng:
- Không phải, là tiểu nhân không dám nói.
Sở Tranh trong lòng tức giáºn, lá»›n tiếng:
- Ông ta không bảo ngươi dấu diếm ta thì ngươi còn dám với không dám cái gì. Nói!
Sở Tranh vô tình váºn ná»™i kình và o chữ "Nói" cuối cùng khiến cho Âu Dương Chi Mẫn bá»—ng cảm thấy như có má»™t tiếng nổ vang bên tai khiến hắn choáng váng đầu óc.
Má»i ngưá»i trong Äạp thanh viên Ä‘á»u bị kinh động, vá»™i và ng chạy ra khá»i phòng xem đã xảy ra chuyện gì. Nhóm ngưá»i Sở Phương Hoa thấy là Sở Tranh Ä‘ang khiển trách hạ nhân, không quan hệ tá»›i mình, liá»n quay trở vá» phòng. Chá»§ tá»› ba ngưá»i Liá»…u Khinh Như thì không phải cố kỵ gì, trong lòng có chút hiếu kỳ, liá»n tiến vá» phÃa Sở Tranh.
Liá»…u Khinh Như Ä‘i tá»›i bên Sở Tranh, há»i:
- Công tá», đã xảy ra chuyện gì?
Sở Tranh tức giáºn nói:
- Lá gan tên tiểu tỠnà y cũng lớn quá đi, dám len lén chuồn ra ngoà i phủ uống rượu.
Liá»…u Khinh Như a má»™t tiếng, có chút không tin há»i:
- Không thể nà o, công tá». Tiểu tỠÂu Dương bình thưá»ng rất thà nh tháºt, sao lại có thể là m ra chuyện như váºy chứ?
Thúy Linh ở bên cạnh cưá»i khúc khÃch:
- Tiểu thư, cõi Ä‘á»i nà y ngưá»i có bá» ngoà i trung háºu, ná»™i tâm gian trá nhiá»u lắm. Chỉ là tiểu tỳ cÅ©ng không nghÄ© tá»›i tiểu tỠÂu Dương cÅ©ng là ngưá»i như thế thôi, hi hi.
Âu Dương Chi Mẫn nhìn Thúy Linh với vẻ mặt cầu khẩn, nói:
- Tiểu Linh tỷ, ta oan uổng mà , là do Ngô tiên sinh ép ta uống.
Sở Tranh nói:
- Váºy ngươi nói cho ta, Ngô tiên sinh đã dẫn ngươi đến địa phương nà o? Vì sao lại Ä‘i uống rượu?
Âu Dương Chi Mẫn vừa bị thanh âm Sở Tranh dá»a bể máºt, không dám giấu nữa, nhá» giá»ng nói:
- Ngô tiên sinh mang tiểu nhân đến kỹ viện uống rượu.
Liá»…u Khinh Như nghe được hai chữ "kỹ viện", sắc mặt nhất thá»i trắng nhợt. Thúy Linh ở bên cạnh vừa nghe được, nhá»› lại những ngà y thê thảm ở Nam Tá» năm xưa, liá»n nổi giáºn, đạp hắn má»™t cước, mắng:
- Âu Dương Chi Mẫn, ngươi là đồ khốn kiếp.
Äáng thương cho Âu Dương Chi Mẫn không kịp đỠphòng gì, bị Thúy Linh đạp má»™t cước và o gáy, láºp tức hôn mê bất tỉnh.
Liễu Khinh Như vội la lên:
- Thúy Linh, dừng tay, muốn đánh muốn phạt gì thì cÅ©ng là chuyện cá»§a công tá», muá»™i là m váºy là sao?
Sở Tranh cÅ©ng tỉnh táo lại, hắn biết Ngô An Nhiên không phải là cái loại ngưá»i ăn chÆ¡i đà ng **** nà y. Ở Bình Nguyên thà nh lâu như váºy, ông ta cÅ©ng chưa má»™t lần Ä‘i tá»›i cái loại địa phương đó, không thể nà o đến kinh thà nh rồi lại thay đổi tÃnh tình. Chắc chắn là ông ta có mưu đồ gì đó.
Sở Tranh nhìn Âu Dương Chi Mẫn, thấy hắn vẫn nằm đó bất tỉnh nhân sá»±, liá»n quay đầu lại trợn mắt nhìn Thúy Linh nói:
- Ngươi thực quá cà n rỡ.
Liễu Khinh Như cũng nói:
- Muội và o nhà cho ta, không có sự cho phép của ta thì không được ra.
Thúy Linh thấy cặp vợ chồng son nà y cùng khiển trách mình, mắt liá»n đỠlên, xoay ngưá»i chạy và o trong nhà .
Sở Tranh sai Tá» Quyên bưng tá»›i má»™t cháºu nước giá»™i và o mặt Âu Dương Chi Mẫn. Âu Dương Chi Mẫn rên rỉ má»™t tiếng rồi từ từ tỉnh dáºy.
Sở Tranh há»i:
- Ngươi có là m sao không?
Âu Dương Chi Mẫn giãy dụa bò dáºy, lắc đầu đáp:
- Tiểu nhân không việc gì.
Sở Tranh lại há»i:
- Sư phụ có trở lại không?
Âu Dương Chi Mẫn trả lá»i:
- Ngô tiên sinh có trở vỠcùng tiểu nhân. Lão nhân gia chắc là đã vỠphòng rồi.
Sở Tranh nói:
- Tốt lắm, bây giỠngươi cùng ta đến chỗ của ông ta.
Hai ngưá»i vừa tá»›i chá»— ở cá»§a Ngô An Nhiên, Sở Tranh đột nhiên dừng lại, ngưng thần nghe ngóng má»™t lúc rồi cưá»i quái dị. Hắn ra dấu vá»›i Âu Dương Chi Mẫn rồi lặng lẽ Ä‘i tá»›i cá»a lắng nghe. Âu Dương Chi Mẫn không hiểu gì cả, cÅ©ng Ä‘i tá»›i sau Sở Tranh, cố vểnh lá»— tai lên nghe ngóng. Hắn mÆ¡ hồ nghe thấy má»™t tráºn ồn à o từ trong nhà truyá»n đến.
Sở Tranh bá»—ng nhiên né sang bên cạnh. Äúng lúc đó cánh cá»a đột nhiên báºt mở, Ngô An Nhiên tông cá»a xông ra, đụng phải Âu Dương Chi Mẫn ở ngoà i khiến hắn chổng bốn chân lên trá»i.
Ngô An Nhiên không thèm để ý, chạy tiếp và i mét má»›i dừng lại quay ngưá»i mắng:
- Nà ng điên à , sao lại không nói đạo lý như thế chứ?
Xuân Doanh tay trái ôm một đứa bé đang khóc oa oa, tay phải cầm một cây chổi, liên mồm mắng:
- Ngươi nói ngươi Ä‘i là m việc vì NgÅ© công tá» hả? Thế tại sao sáng nay Thúy Linh vẫn phụng mệnh NgÅ© công tỠđến tìm ngươi? Nói! Ngươi Ä‘i lêu lổng ở đâu mà trên ngưá»i toà n mùi rượu như váºy chứ?
Sở Tranh ở bên cạnh nhịn cưá»i, ho khan má»™t tiếng, nói:
- Xuân Doanh tỷ.
Xuân Doanh lúc nà y má»›i thấy Sở Tranh, giá»ng nói dịu Ä‘i má»™t chút:
- Hóa ra là NgÅ© công tá». Sao ngưá»i lại tá»›i đây?
Rồi nà ng nhìn xuống dưới đất há»i:
- Äây chẳng phải là tiểu tỠÂu Dương đó ư? Sao lại nằm trên mặt đất thế? Mau dáºy Ä‘i.
Sở Tranh nói:
- Xuân Doanh tá»·, ngươi chá»› trách sư phụ. Äúng là ta nhỠông ta Ä‘i là m việc đó.
Xuân Doanh có chút nghi ngá»:
- Thế sao buổi sáng Thúy Linh tới đây nói Ngũ công tỠngươi muốn tìm hắn?
Sở Tranh nhất thá»i nghẹn há»ng, ho khan và i cái rồi đáp:
- Vốn hôm qua ta đã giao việc cho sư phụ và tiểu tỠÂu Dương rồi, nhưng sau đó lại phát sinh mấy việc vặt cần sư phụ há»— trợ, do lú lẫn nên má»›i sai Thúy Linh tá»›i tìm ông ta, mà sư phụ thì đã Ä‘i giải quyết việc kia rồi. Khi nãy Âu Dương trở vá» kể lại má»›i biết chuyện kia tương đối rưá»m rà , bá»n há» vẫn chưa là m xong.
Xuân Doanh nghi hoặc há»i:
- NgÅ© thiếu gia, chuyện kia là chuyện gì thế ? Sao lại phiá»n toái như váºy chứ?
Sở Tranh nghiêm mặt, đáp:
- Việc đó là do phụ thân giao phó. Ta cảm thấy không là m nổi nên mới xin sư phụ hỗ trợ.
Xuân Doanh nghe thấy việc do Sở đại nhân giao phó nên cÅ©ng không há»i nữa. Nhưng nà ng vẫn còn chút hoà i nghi, há»i:
- Thế sao lại có mùi rượu trên ngưá»i hắn váºy?
Sở Tranh nói:
- Xuân Doanh tá»·, không có gì đâu, sư phụ thấy thá»i gian cÅ©ng không còn sá»›m nên cùng Âu Dương tiểu tỠăn cÆ¡m trong tá»u lầu, có uống chút rượu cÅ©ng là chuyện bình thưá»ng mà . Nhưng sư phụ cÅ©ng có chá»— không đúng, thế nà o mà lại còn lôi cả Âu Dương tiểu tá» uống rượu cùng.
Xuân Doanh lắc đầu:
- Không đúng, uống rượu như thế nà o mà để cho ngưá»i đầy vị son phấn thế?
Sở Tranh nghe xong mặt liá»n tái Ä‘i, nhất thá»i cứng há»ng. Hắn thầm nghÄ©, sư phụ à , ngưá»i tá»± mình cầu phúc Ä‘i, đồ đệ không giúp được ngưá»i rồi.
Ngô An Nhiên cái khó ló cái khôn, vội nói:
- Äó là do tiểu tỠÂu Dương mua phấn nước cho Tá» Quyên nha đầu, tiểu tá» nà y không cẩn tháºn nên là m lan sang ngưá»i cá»§a ta. Không tin ngươi ngá»i trên ngưá»i tiểu tỠÂu Dương xem, chắc chắn cÅ©ng có mùi nà y.
Sở Tranh mặt biến sắc, quay đầu lại ngá»i, quả nhiên thấy mùi son phấn. Mấy ngà y nay hắn vẫn ở cùng má»™t chá»— vá»›i Liá»…u Khinh Như, đã quen vá»›i mùi vị nà y, nên nãy giá» cÅ©ng không chú ý lắm. Lúc nà y hắn cẩn tháºn để ý má»›i ngá»i thấy, hÆ¡n nữa hắn phát hiện mùi son phấn nà y có sá»± khác biệt rất lá»›n vá»›i thứ Liá»…u Khinh Như dùng. Ngá»i có chút gay mÅ©i, hiển nhiên là đồ kém chất lượng.
Sở Tranh trong lòng tức giáºn, thầm nghÄ©, bổn công tá» còn chưa được tá»›i loại địa phương nà y, tiểu tá» thúi nhà ngươi lại được trải nghiệm rồi cÆ¡ đấy.
May mà Xuân Doanh cÅ©ng không còn là m nháo loạn nữa, tá»±a như đã tin lá»i Ngô An Nhiên. Nà ng chỉ hừ má»™t tiếng, há»i:
- NgÅ© thiếu gia, váºy ngà y mai sư phụ ngươi còn phải Ä‘i tiếp sao?
Ngô An Nhiên vừa muốn mở miệng thì Sở Tranh đã cướp lá»i:
- Äi, dÄ© nhiên phải Ä‘i rồi. Ngà y mai ta sẽ Ä‘Ãch thân theo sư phụ Ä‘i, xin Xuân Doanh tá»· yên tâm.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 04:33 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 13: Sư tá» Hà Äông rống (2)
Dịch:hari_lama
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Trên đưá»ng vá», Sở Tranh liá»n truy há»i Âu Dương Chi Mẫn xem mấy ngà y nay hắn và Ngô An Nhiên Ä‘i ra ngoà i là m những gì. Tiếc là Âu Dương Chi Mẫn cÅ©ng không biết rõ rà ng lắm, hắn cùng Ngô An Nhiên Ä‘i tá»›i nhiá»u thanh lâu. Có thanh lâu Ngô An Nhiên dạo má»™t vòng rồi ra ngay, nhưng có cái ông ta lại cẩn tháºn quan sát khá lâu. Äi vòng vo hai ngà y, đến hôm nay Ngô An Nhiên dẫn Âu Dương Chi Mẫn và o má»™t thanh lâu mà hỠđã qua lại mấy lần, còn gá»i tá»›i rất nhiá»u cô nương để hầu hai ngưá»i uống rượu. Lúc đầu Âu Dương Chi Mẫn dù thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không chịu uống, đến khi Ngô An Nhiên vung tay ra hiệu, mấy cô nương liá»n nhà o tá»›i, oanh oanh yến yến không ngừng má»i Âu Dương Chi Mẫn uống rượu. Trước tình huống đó, Âu Dương Chi Mẫn đà nh phải thuáºn theo ý cá»§a Ngô An Nhiên.
Sở Tranh nghe xong cưá»i mắng:
- Ngươi đúng là không có tiá»n đồ.
Trong lòng lại nghÄ© sư phụ tuyệt đối không đơn thuần Ä‘i thanh lâu chÆ¡i đùa, nếu không ông ta chỉ cần chá»n thanh lâu tốt nhất mà và o là được, nhất định là ông ta có mưu đồ gì đây.
Vừa và o tá»›i cá»a Äạp thanh viên, Tá» Quyên đã ra đón hắn, nói:
- Phu nhân đã tới, đang ở trong phòng chỠthiếu gia.
Sở Tranh nghe xong không dám cháºm trá»…, bước nhanh và o phòng, thấy Sở phu nhân Ä‘ang nói chuyện cùng Liá»…u Khinh Như, liá»n cưá»i nói:
- Hôm nay mẹ thế nà o lại rảnh rá»—i đến thăm hà i nhi váºy? Nghe ngưá»i ta nói mẹ đến phá»§ thăm ông ngoại rồi mà ?
Sở phu nhân tức giáºn nói:
- Thì sao? Ngươi ngại mẹ ngươi tá»›i nÆ¡i nà y nhiá»u hả?
Sở Tranh vốn muốn nói đùa và i câu, nhưng hắn lại phát hiện khuôn mặt Sở phu nhân có nét u sầu, nên nghiêm mặt nói:
- Hà i nhi không dám.
Sở phu nhân nhìn Sở Tranh, nhá»› tá»›i việc Sở Hiên và Sở Nguyên không lâu nữa sẽ phải rá»i kinh, nhất thá»i tâm loạn như ma. Trong ba con trai, tuy bà thương yêu Sở Tranh nhất, nhưng Sở Hiên và Sở Nguyên cÅ©ng là con ruá»™t, từ lòng bà n tay hay mu bà n tay cÅ©ng Ä‘á»u là thịt. Nhưng hôm nay vì Sở Tranh mà hai đứa kia, đặc biệt là Sở Hiên lại phải rá»i xa bà , đến cư ngụ lâu dà i ở Bình Nguyên thà nh, sau nà y chỉ sợ bà sẽ không có nhiá»u cÆ¡ há»™i gặp lại chúng nữa.
Sở Tranh cùng Liá»…u Khinh Như thấy Sở phu nhân trầm mặc không nói, mà thần sắc thì ảm đạm, nhất thá»i bốn mắt nhìn nhau, cảm thấy không hiểu gì cả.
Sở Tranh ho nhẹ một tiếng:
- Mẹ, mẹ là m sao váºy?
Sở phu nhân giáºt mình tỉnh lại, thầm than đây không phải là lá»—i cá»§a Tranh nhi, cÅ©ng không phải là lá»—i cá»§a ngưá»i nà o cả. Chỉ trách bá»n chúng Ä‘á»u sinh ra ở Sở gia, hÆ¡n nữa ba huynh đệ Ä‘á»u xuất sắc như váºy.
Sở phu nhân thuáºn miệng nói:
- Không có gì đâu, chẳng qua là hai ngà y nữa hai anh con sẽ phải rá»i kinh. Mẹ không nỡ xa bá»n há», nên có chút thương cảm thôi.
Sở Tranh ngạc nhiên há»i:
- Vừa tá»›i kinh thà nh được mấy tháng, tại sao hai ca ca lại phải rá»i kinh nhanh váºy?
Sở phu nhân thấy mình lỡ lá»i, chuyện nà y không nên cho Sở Tranh biết là do hắn gây ra thì tốt hÆ¡n, liá»n nói:
- Äó là chá»§ ý cá»§a cha con. Mấy hôm trước, cha con đã đẩy rất nhiá»u tá»™c nhân ra khá»i kinh thà nh là m quan, để tránh miệng lưỡi thế gian, nên cÅ©ng đưa luôn hai anh con đến Nam tuyến. Huống chi, Hiên nhi cùng Nguyên nhi ở lại Cấm vệ quân trong kinh thà nh cÅ©ng không ổn, suốt ngà y chỉ chÆ¡i đùa lêu lổng cùng đệ tá» thế gia. Äể bá»n hắn đến quân doanh Nam tuyến lịch lãm có khi còn tốt hÆ¡n.
Sở Tranh trong lòng nghi hoặc, phụ thân Sở Danh ÄÆ°á»ng từ lúc nà o lại sợ bị dư luáºn đà m tiếu chứ? Nhưng nếu Sở phu nhân đã nói như thế thì hắn cÅ©ng không tiện há»i nữa, đà nh nói:
- Thì ra là như váºy.
Không khà trong phòng nhất thá»i trở nên trầm mặc.
Sở Tranh thấy Sở phu nhân có chút không yên lòng, liá»n há»i:
- Không biết mẹ tìm con có chuyện gì?
Sở phu nhân cÅ©ng không muốn bà n lại chuyện nà y, cưá»i lá»›n đáp:
- Nghe cha con kể lại, mấy ngà y qua Tranh nhi con ở Ưng đưá»ng là m việc cÅ©ng không tệ nha, thá»±c khiến cho cha mẹ rất cao hứng.
Sở Tranh nói:
- Mẹ quá khen, tất cả Ä‘á»u nhá» phúc cá»§a cha mẹ, hà i nhi đâu có bản lãnh gì đâu.
Sở phu nhân cưá»i má»™t tiếng:
- Tranh nhi, ở trước mặt mẹ mà còn giả bộ khiêm tốn ư?
Rồi bà lấy ra một quyển sách, nói:
- Cái nà y cho con đó.
Sở Tranh nháºn lấy, ngạc nhiên há»i:
- Äây là cái gì váºy?
Sở phu nhân nói:
- Äây là danh sách cá»§a má»™t bá»™ pháºn Vương gia Lang đưá»ng do mẹ trông coi. Cầm đầu bá»n há» là Cao tổng quản, ngưá»i trước kia từng ở trong phá»§ đó. Tranh nhi, con má»›i chấp chưởng Ưng đưá»ng, thá»§ hạ thân tÃn bên ngưá»i không nhiá»u lắm, hÆ¡n nữa có không Ãt ngưá»i trong đưá»ng vẫn còn không phục. Những thà nh viên cá»§a Lang đưá»ng nà y Ä‘á»u đã Ä‘i theo mẹ nhiá»u năm, trung thà nh tuyệt đối vá»›i Vương gia, Cao tổng quản lại trông nom con từ bé đến lá»›n. Mẹ tạm thá»i giao bá»n há» cho con, chắc chắn sẽ giúp Ãch rất lá»›n cho con đó.
Sở Tranh mở ra xem má»™t lúc, trầm mặc không nói. Nếu là hai ngà y trước hắn nháºn được má»™t lá»±c lượng trợ giúp như váºy, hắn tất nhiên sẽ mừng rỡ không thôi. Nhưng hôm nay, hắn căn bản đã nắm XÃch đưá»ng và Thanh đưá»ng trong tay, nếu để má»™t thế lá»±c bên ngoà i nhúng tay và o, hắn cảm thấy có chút không ổn.
Sở Tranh khép sách lại, há»i Sở phu nhân:
- Chuyện nà y ông ngoại có biết không?
Sở phu nhân nói:
- Dĩ nhiên là biết. Mẹ đã xin chỉ thị từ ông ngoại con. Ông ngoại con hiểu và thương đứa cháu ngoại nà y nhất, sao lại không đáp ứng chứ?
Sở Tranh trả lại quyển sách lại cho Sở phu nhân, nói:
- Hảo ý cá»§a mẹ, con xin tâm lÄ©nh, nhưng những ngưá»i cá»§a Lang đưá»ng nà y thì con không nháºn được.
Sở phu nhân không đưa tay ra nháºn quyển sách lại, ngạc nhiên há»i:
- Vì sao váºy?
Sở Tranh nói:
- Bên cạnh con đã có má»™t và i ngưá»i dùng được, trước mắt cÅ©ng tạm đủ rồi. Huống chi từ xưa đến nay Ưng đưá»ng và Lang đưá»ng đối địch vá»›i nhau, tuy hôm nay có chút chuyển biến tốt đẹp, nhưng trong lòng vẫn còn ngăn cách. Con lại là đưá»ng chá»§ Ưng đưá»ng, ngưá»i trong đưá»ng Ä‘á»u là há» hà ng thân thÃch cá»§a Sở gia. Nếu con mượn tay ngưá»i ngoà i khống chế Ưng đưá»ng, cho dù thà nh công thì ngưá»i trong Ưng đưá»ng cÅ©ng sẽ không tâm phục.
Sở phu nhân kinh ngạc nhìn Sở Tranh một lúc lâu rồi thở dà i nói:
- Tranh nhi, con quả nhiên đã trưởng thà nh. Cha con không nhìn lầm con. Xem ra mẹ đã quá lo xa, tÃnh toán má»i chuyện đúng là không được chu đáo như cha con hai ngưá»i.
Sở phu nhân đứng lên nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, mẹ Ä‘i đây. Sá»± tình từ nay vá» sau là do con là m chá»§. Nếu có chuyện gì khó xá», cứ đến tìm mẹ. Mẹ sẽ nghÄ© kế cho con. Khinh Như, ngươi thay ta chiếu cố Tranh nhi tháºt tốt, đừng để hắn bị mệt.
Sở Tranh vội nói:
- Mẹ, mẹ đừng Ä‘i vá»™i, có má»™t chuyện hÆ¡i phiá»n toái con cần nhá» tá»›i Lang đưá»ng.
Sở phu nhân sá»ng sốt há»i:
- Là chuyện gì váºy? Chẳng lẽ Ưng đưá»ng không là m được sao?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Ưng đưá»ng cÅ©ng có thể là m được, chẳng qua khó khăn hÆ¡n mà thôi. Trước đây Lang đưá»ng đã từng Ä‘iá»u tra ra được biểu đệ cá»§a Khinh Như là m cu li ở trong doanh trại Nam Tá». Xin mẹ nói bá»n há» cứu ngưá»i nà y ra, Khinh Như sẽ vô cùng cảm kÃch.
Sở phu nhân nhìn Liá»…u Khinh Như má»™t cái, mỉm cưá»i nói:
- Khinh Như tạ Æ¡n mẹ là điá»u tất nhiên, nhưng còn con thì không cám Æ¡n sao?
Sở Tranh cưá»i ha hả má»™t tiếng, nói:
- Con và mẹ còn khách sáo với nhau là m gì nữa.
Sở phu nhân cưá»i mắng:
- Giảo hoạt! Có vợ thì quên mất mẹ rồi.
Sở phu nhân Ä‘i rồi, Liá»…u Khinh Như liá»n uyển chuyển quỳ gối trước mặt Sở Tranh:
- Äa tạ công tỠđã lên tiếng nhá» cứu biểu đệ cá»§a thiếp.
Sở Tranh vá»™i và ng đỡ nà ng dáºy nói:
- Khinh Như nà ng sao phải là m váºy? Ta đã đáp ứng nà ng chuyện nà y từ lâu rồi mà .
Sở Tranh thấy mặt Liá»…u Khinh Như có chút hồng hồng, bèn cưá»i trêu:
- Khinh Như, mẹ đã đồng ý chuyện của ta và nà ng được và i ngà y rồi, sao nà ng vẫn thẹn thùng như thế chứ?
Liễu Khinh Như liếc hắn một cái, thở dà i nói:
- Tình cảm sâu sắc giữa công tỠvà phu nhân khiến cho thiếp thực hâm mộ, năm đó…
Äá»™t nhiên nà ng run lên, không nói tiếp được nữa.
Sở Tranh biết được thân thế đáng thương cá»§a Liá»…u Khinh Như, liá»n nói:
- Khinh Như, nơi nà y cũng là nhà của nà ng. Còn ta ở đây ngà y nà o thì không cho phép ai khi dễ nà ng.
Liễu Khinh Như cảm động nói:
- Thiếp chỉ là má»™t thị thiếp thôi, sao có thể được công tá» sá»§ng ái như váºy chứ?
Sở Tranh vừa nghe xong liá»n cảm thấy buồn buồn. Loại công tá» nhà già u như hắn, cho dù được cha mẹ thương yêu Ä‘i nữa thì việc cưới chánh thê vẫn không do hắn là m chá»§, có trá»i má»›i biết nà ng kia là mỹ nữ hay xú nữ, hiá»n thục hay hung ác đây?
Sở Tranh lắc đầu, vứt bá» phiá»n não qua má»™t bên. Hắn cầm lấy tay Liá»…u Khinh Như, Ä‘ang muốn an á»§i nà ng và i câu thì đột nhiên cá»a phòng bị đẩy ra. Má»™t ngưá»i từ ngoà i xông và o. Sở Tranh tức giáºn Ä‘ang muốn phát tác mắng chá»i mấy câu, nhưng hắn phát hiện ngưá»i vừa tá»›i là Ngô An Nhiên thì vá»™i ngáºm miệng lại.
Ngô An Nhiên thấy Sở Liá»…u hai ngưá»i Ä‘ang tay trong tay, tức thì cảm thấy mình có chút đưá»ng đột, nhưng giá» có lui ra ngoà i cÅ©ng không kịp nên ông ta đà nh là m bá»™ như không thấy, tìm má»™t cái ghế tá»± mình ngồi xuống.
Liễu Khinh Như xấu hổ vội rút tay lại. Sở Tranh cũng ngượng ngùng nói với Ngô An Nhiên:
- Sư phụ, sao ngưá»i lại tá»›i đây?
Ngô An Nhiên tức giáºn nói:
- Ngươi sai hai nha đầu chuẩn bị cho sư phụ một phòng nghỉ, tối nay ta sẽ ở lại đây.
Sở Tranh đột nhiên thấy trên trán Ngô An Nhiên có má»™t chút bầm, lấy là m lạ bèn há»i:
- Sư phụ, trán ngưá»i là m sao váºy?
Ngô An Nhiên sá» trán thấy hÆ¡i Ä‘au Ä‘au, liá»n chá»i ầm lên:
- Tiện nhân, sao lại ra tay ác như váºy chứ?
Sở Tranh cưá»i hì hì nói:
- Sư phụ, tại sao Xuân Doanh tá»· lại đánh ngưá»i váºy? Tháºt lạ đó nha. Lúc nãy đồ nhi đã che giấu giúp ngưá»i rồi mà .
Ngô An Nhiên thấy mình lỡ lá»i, nhìn Sở Tranh má»™t chút, biết là không thể gạt được hắn, đà nh nói:
- Ngươi và Âu Dương tiểu tá» Ä‘i rồi, ta cÅ©ng cho rằng không có chuyện gì nữa. Không ngá» Xuân Doanh vừa đóng cá»a lại liá»n lấy chổi Ä‘uổi đánh, ta ứng phó không kịp bị trúng mấy chổi, hóa ra nà ng căn bản không tin lá»i cá»§a ngươi. Nà ng nói cái gì mà ngưá»i cá»§a Äạp thanh viên các ngươi không thể nà o lại dùng mấy cái loại phấn nước nà y. Mụ đà n bà đó vừa đánh vừa mắng má», ta mải tránh né nghe cái được cái không, mà ta cÅ©ng không muốn so Ä‘o vá»›i nà ng nên đà nh phải trốn ra đây.
Ngô An Nhiên định ra ngoà i ngá»§ má»™t đêm, nhưng sá» trên ngưá»i không có má»™t xu dÃnh túi, ông ta lại là ngưá»i cá»±c kỳ kiêu ngạo, rất coi trá»ng thể diện và danh dá»±, nếu không năm đó ông ta cÅ©ng sẽ không lưu lạc đến Sở phá»§.
Sở Tranh cưá»i đến thở không nổi, nói:
- Phần nói dối đó là do sư phụ ngưá»i nói ra, đồ nhi không có nói. Trên ngưá»i sư phụ và tiểu tỠÂu Dương cÅ©ng đầy mùi son phấn. Trước kia Xuân Doanh tá»· phụng dưỡng ở bên cạnh mẹ cá»§a đồ nhi, đối vá»›i những thứ nà y vốn rất quen thuá»™c, cho nên vừa nghe đã biết đúng hay sai ngay, là m sao mà giấu được chứ.
Thấy Ngô An Nhiên ánh mắt giết ngưá»i tà n bạo nhìn mình chằm chằm, Sở Tranh dần dần cảm thấy có chút bất an, liá»n không cưá»i nữa.
Ngô An Nhiên lấy tay xoa nhẹ lên trán mấy cái, thầm váºn ná»™i công đánh tan máu bầm. Äống máu ứ kia từ Ä‘áºm chuyển sang nhạt rồi biến mất trong chốc lát.
Sở Tranh nhịn không được, cưá»i nói:
- Ná»™i lá»±c cá»§a sư phụ quả nhiên cao cưá»ng, khó trách Xuân Doanh tá»· lại dám đánh ngưá»i như váºy. Từ trước tá»›i nay đồ nhi thá»±c chưa bao giá» nhìn thấy vết thương nà o trên ngưá»i sư phụ cả.
Ngô An Nhiên cầm lấy cái chén là m bộ muốn ném, Sở Tranh vội và ng nói với Liễu Khinh Như:
- Khinh Như, nhanh Ä‘i chuẩn bị bữa tối. Nà ng ra ngoà i sai Tá» Quyên là m nhiá»u thức ăn má»™t chút. Từ khi tá»›i kinh thà nh đến nay, sư phụ lần đầu tiên đến ăn cÆ¡m ở chá»— nà y, phải tiếp đãi tháºt chu đáo.
Liá»…u Khinh Như Ä‘i má»™t lúc rồi trở lại. Nà ng thấy Sở Tranh và Ngô An Nhiên hai ngưá»i còn Ä‘ang mắt to mắt bé nhìn nhau, cưá»i nói:
- Sư phụ tá»›i tháºt đúng lúc, hôm nay nhà bếp vừa là m mấy món ăn má»›i. Lát nữa xin sư phụ nếm thá» tay nghá» cá»§a Tá» Quyên.
Ngô An Nhiên thấy Liá»…u Khinh Như trở lại, cố ý há»i lá»›n:
- Tranh nhi, ngà y mai ngươi tháºt sá»± muốn cùng ta đến thanh lâu sao?
Sở Tranh vừa nghe đã biết không ổn, lén nhìn Liễu Khinh Như, thấy sắc mặt nà ng đại biến, hắn vội la lên:
- Sư phụ, ngưá»i Ä‘ang nói lăng nhăng gì đó?
Ngô An Nhiên không để ý, nhấp má»™t ngụm trà cho đượm giá»ng rồi nói:
- Ngà y mai ta muốn Ä‘i “Vạn hoa lâuâ€, thanh lâu nổi danh ở kinh thà nh. Không phải ngươi muốn Ä‘i theo sao? À, chuyện nà y dù sao cÅ©ng phải nói vá»›i Khinh Như má»™t tiếng.
Sở Tranh tỉnh táo lại, tâm tư xoay chyển, nghiêm mặt nói:
- Sư phụ, đồ nhi hình như chưa bao giỠnói muốn đi Vạn hoa lâu gì gì đó?
Ngô An Nhiên hừ một tiếng:
- Không phải khi nãy ở nhà cá»§a ta ngươi nói muốn Ä‘Ãch thân theo ta Ä‘i ra ngoà i sao?
Sở Tranh nói:
- Äồ nhi nghe Âu Dương tiểu tá» nói ngà y mai sư phụ sai hắn chỠở ngoà i cá»a, đồ nhi nghÄ© thầm sư phụ có thể Ä‘i chÆ¡i còn chưa táºn hứng, thân là đồ đệ, đà nh phải giúp sư phụ má»™t phen, tránh cho ngưá»i ngà y mai không có cách nà o ra khá»i cá»a. Tuy nhiên sư phụ ngưá»i cÅ©ng đừng dẫn Âu Dương Chi Mẫn Ä‘i nữa, hắn tuy là ký danh đệ tá» cá»§a ngưá»i, nhưng cÅ©ng là ngưá»i trong Äạp thanh viên cá»§a đồ nhi, sư phụ dẫn hắn Ä‘i hoa thiên tá»u địa cùng ngưá»i, nếu há»c được thói xấu thì là m sao bây giá»? Sau nà y đồ nhi còn dám lưu gã gia nhân như váºy bên ngưá»i sao?
Ngô An Nhiên không nghÄ© tá»›i Sở Tranh chẳng những không thừa nháºn mà còn trả đũa. Ông ta Ä‘ang muốn mở miệng thì Sở Tranh lại cướp lá»i nói:
- Mà ngà y mai đồ nhi là m sao có thể ra ngoà i cùng ngưá»i được? Äồ nhi đã nói vá»›i Khinh Như ngà y mai cùng nà ng Ä‘i bái phá»ng ba vị tiá»n bối cá»§a Ưng đưá»ng. Nhưng nếu sư phụ có chuyện quan trá»ng muốn Ä‘i thanh lâu, đồ nhi đà nh để Khinh Như tá»· cùng Ä‘i chung váºy.
Liá»…u Khinh Như suy nghÄ© má»™t chút, thấy Sở Tranh đã từng đỠcáºp vá»›i nà ng chuyện nà y, nên sắc mặt cÅ©ng hòa hoãn hÆ¡n má»™i Ãt, nhưng ánh mắt nhìn Ngô An Nhiên có và i phần khinh thưá»ng.
Ngô An Nhiên bị Sở Tranh trả đòn liên tục, nhưng lại chẳng biết đối đáp ra sao, không là m gì khác hÆ¡n đà nh háºm há»±c trong lòng, trầm mặc má»™t lát rồi nói:
- Ngươi không muốn gặp Thiên Mị môn sao?
Sở Tranh kinh ngạc nói:
- Sư phụ, ngưá»i tìm được tung tÃch cá»§a Thiên Mị môn rồi à ?
Ngô An Nhiên cÅ©ng không trả lá»i ngay. Sở Tranh thấy Liá»…u Khinh Như có chút không hiểu liá»n giải thÃch:
- Thiên Mị môn và sư phụ là đồng môn. Ta thấy thá»§ hạ trong tay còn quá Ãt nên nhá» sư phụ tìm kiếm Thiên Mị môn trợ giúp, xem ra sư phụ đã có tin tức cá»§a bá»n há». Sư phụ, có phải váºy không?
Ngô An Nhiên uể oải nói:
- Không sai. Thiên Mị môn thưá»ng ẩn nấp trong thanh lâu. Hai ngà y nay ta đã phải Ä‘i má»™t lượt tất cả các thanh lâu lá»›n nhá» trong kinh thà nh, đến Vạn hoa lâu ta má»›i phát hiện ra ám ký cá»§a Thiên Mị môn. Ta đã lưu lại ấn ký cá»§a Huyết ảnh tông, chuẩn bị ngà y mai sẽ lại đến.
Sở Tranh đứng dáºy thi lá»…:
- Äa tạ sư phụ, sư phụ quan tâm đồ nhi như váºy mà …, ôi, đồ nhi lại nghÄ© sư phụ do trầm mê tá»u sắc mà quyến luyến không vá», tháºt là đáng chết! Mong sư phụ thứ tá»™i.
Ngô An Nhiên nghe được ngữ Ä‘iệu trêu chá»c trong lá»i nói cá»§a Sở Tranh, nhưng không biết phải phát tác thế nà o, đà nh nuốt cục giáºn và o bụng.
Liễu Khinh Như ở bên cạnh cũng nói:
- Công tá», váºy ngà y mai công tá» Ä‘i cùng sư phụ tá»›i Vạn hoa lâu Ä‘i. Chuyện tìm kiếm Thiên Mị môn quan trá»ng hÆ¡n. Việc bái kiến ba vị tiá»n bối cá»§a Ưng đưá»ng cÅ©ng không nhất thiết phải là m ngay.
Nà ng lúc nà y cÅ©ng hiểu Sở Tranh không phải là đồ háo sắc, nhá»› từ khi và o phá»§ tá»›i bây giá», Sở Tranh cÅ©ng chưa từng khinh bạc nà ng.
Sở Tranh trầm ngâm nói:
- Khinh Như nà ng nói cÅ©ng đúng. Váºy hôm nay xin má»i sư phụ nghỉ lại đây, ngà y mai chúng ta cùng nhau Ä‘i, mang theo cả tiểu tỠÂu Dương nữa, dù sao có má»™t gã sai vặt bên ngưá»i cÅ©ng thuáºn tiện nhiá»u cái, có bổn công tá» giám sát, hắn cÅ©ng không dám há»c thói hư táºt xấu đâu.
Ngô An Nhiên nhìn đôi vợ chồng son nà y hồi lâu, không thốt ra lá»i. Má»™t lúc sau ông ta má»›i thở dà i nói vá»›i Liá»…u Khinh Như :
- Khinh Như, ngươi tin tưởng tiểu tá» nà y như váºy, sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ bị thiệt thòi lá»›n đó.
Liá»…u Khinh Như cưá»i nói:
- Sư phụ, công tá» là m chuyện gì Ä‘á»u có lý do cá»§a nó. Huống chi để thà nh đại sá»± sao có thể câu nệ tiểu tiết? Tiểu nữ sẽ chỉ ở má»™t bên hiệp trợ thôi, tuyệt không có ý ngăn trở.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 04:36 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 14: Thiên Mị môn (1)
Dịch: htph
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sáng sá»›m hôm sau, Sở Tranh giao phó má»i chuyện trong phá»§ cho Liá»…u Khinh Như xong, Ä‘ang chuẩn bị cùng sư phụ rá»i phá»§ thì thấy Sở Phương Hoa cùng tứ kiếm tỳ đã đứng chá» sẵn ở cá»a.
Sở Phương Hoa thấy Sở Tranh Ä‘i ra liá»n hà nh lá»… nói:
- Có phải đưá»ng chá»§ muốn rá»i phá»§?
Sở Tranh sá»ng sốt giây lát rồi trả lá»i:
- Äúng váºy!
Sở Phương Hoa liá»n nói:
- Váºy thỉnh đưá»ng chá»§ mang theo chúng ta Ä‘i cùng.
Sở Tranh há»i:
- Chuyện nà y là sao?
Sở Phương Hoa đáp:
- Chúng tiểu tỳ chÃnh là Ưng đưá»ng tứ kiếm, luôn bảo vệ an toà n cho đưá»ng chá»§, vì váºy đưá»ng chá»§ Ä‘i đâu thì bốn ngưá»i tiểu tỳ Ä‘á»u phải theo tá»›i đó.
Sở Tranh nghe xong cÅ©ng thấy có lý, nhưng hôm nay hắn muốn Ä‘i thanh lâu má»™t chuyến, nếu bốn nữ tá» nà y mà theo bên ngưá»i thì không tiện, hÆ¡n nữa chuyến nà y Ä‘i gặp ngưá»i cá»§a Thiên mị môn nên Sở Tranh không muốn ngưá»i trong Ưng đưá»ng biết, nghÄ© Ä‘oạn nói:
- Hôm nay các ngươi không cần theo ta nữa, má»i chuyện đã có sư phụ ta rồi, các ngươi Ä‘á»u ở lại trong phá»§ Ä‘i.
Sở Phương Hoa như không nghe thấy, nói tiếp:
- ÄÆ°á»ng chá»§ võ công cao cưá»ng, vị nà y nếu là sư phụ cá»§a đưá»ng chá»§ đương nhiên võ công lại cà ng cao minh hÆ¡n nữa, nhưng bốn ngưá»i tiểu tỳ không dám trái đưá»ng quy, thỉnh đưá»ng chá»§ cho phép tiểu tỳ theo bên cạnh, bằng không chẳng may có chuyện gì xảy ra thì tiểu tỳ không biết ăn nói vá»›i Nhị tiên sinh thế nà o.
Ngô An Nhiên không kiên nhẫn được nữa nói:
- Tiểu nha đầu ngươi sao lắm chuyện thế, đã nói ngươi không được Ä‘i thì là không được Ä‘i, sao còn ở đó mà dây dưa mãi váºy?
Sở Phương Hoa bốn ngưá»i không đáp lá»i, vẫn đứng chắn trước mặt hai ngưá»i không chịu tránh ra.
Sở Tranh nhìn Sở Phương Hoa, cháºm rãi nói:
- Hôm nay bản đưá»ng chá»§ không thể mang theo các ngươi Ä‘i, nhưng các ngươi lại cứ là m khó dá»…. Nói Ä‘i, phải thế nà o các ngươi má»›i chịu nghe.
Sở Phương Hoa suy nghĩ một chút rồi nói:
- Váºy thỉnh sư phụ cá»§a đưá»ng chá»§ đấu vá»›i bốn ngươi tiểu tỳ má»™t tráºn, nếu bốn ngưá»i tiểu tỳ thua thì sẽ tá»± động nghe theo mệnh lệnh cá»§a đưá»ng chá»§.
Sở Tranh nhìn sang Ngô An Nhiên, Ngô An Nhiên hừ một tiếng nói:
- Nếu đã muốn như váºy, Tranh nhi, ngươi hãy tránh ra Ä‘i.
Sở Tranh cÅ©ng không dám ngăn trở, hắn cÅ©ng Ä‘ang muốn nhìn xem võ công bốn ngưá»i Sở Phương Hoa nà y ra sao, vì váºy liá»n cùng Liá»…u Khinh Như tránh sang má»™t bên.
Sở Phương Hoa đứng bất động, ba ngưá»i còn lại tản ra xung quanh, tạo thà nh thế tráºn vây Ngô An Nhiên và o giữa, “Choang†má»™t tiếng, bốn ngưá»i Ä‘á»u đã rút kiếm ra khá»i vá».
Ngô An Nhiên cảm thấy kiếm bốn ngưá»i cầm trong tay má»m mại như nước, mÆ¡ hồ tá»a ra hà n khà khiếp ngưá»i, trong lòng liá»n trở nên nghiêm túc, biết bốn cây kiếm nà y Ä‘á»u thuá»™c hà ng bảo kiếm, không khá»i có chút khó khăn, vốn ông ta định dá»±a và o mấy chục năm công lá»±c tốc chiến tốc thắng, nhưng hiện tại xem ra không thể dá»… dà ng thá»±c hiện như suy tÃnh lúc đầu được.
Sở Phương Hoa cao giá»ng nói:
- Tiá»n bối, bốn ngưá»i tiểu tỳ là Ưng đưá»ng tứ kiếm, võ công táºp luyện chỉ có mục Ä‘Ãch bảo há»™ an toà n cá»§a đưá»ng chá»§, vì váºy chiêu thức Ä‘a phần Ä‘á»u là chiêu thức trà mạng, tháºm chà liá»u chết, tiểu tỳ công lá»±c còn thấp không thể khống chế được hết má»i chuyện, vì váºy tiá»n bối cÅ©ng không cần phải hạ thá»§ lưu tình.
Nói xong, kiếm trong tay vung lên tạo thà nh hình vòng cung hướng vá» phÃa Ngô An Nhiên chém xuống.
Ngô An Nhiên nghiêng ngưá»i tránh, ngón tay Ä‘áºp thẳng và o thân kiếm cá»§a Sở Phương Hoa, bằng và o công lá»±c cá»§a ông ta, nếu như đánh trúng thì Sở Phương Hoa chắc chắn không giữ được kiếm. Nhưng lúc nà y kiếm cá»§a Sở Phương Linh cÅ©ng đã đâm tá»›i bên cạnh, Ngô An Nhiên thấy váºy bất đắc dÄ© phải chuyển thân né tránh, nhưng không chỠông ta đứng vững, phÃa sau má»™t thanh trưá»ng kiếm đã xé gió chém tá»›i. Ngô An Nhiên không há» quay đầu lại, tay trái vá»— ra phÃa sau má»™t chưởng, Sở Phương Minh chỉ cảm thấy cổ tay run lên, kiếm đã xẹt qua bên cạnh ngưá»i Ngô An Nhiên. Bên nà y Sở Phương Hinh cÅ©ng vung kiếm lao tá»›i, quét ngang hông Ngô An Nhiên.
Sở Tranh bên ngoà i thấy rõ rà ng, Sở Phương Hoa bốn tá»· muá»™i chiêu thức tuy không nhanh, cÅ©ng không phải tứ kiếm cùng đánh ra, cÅ©ng không há» lá»™n xá»™n, mà từng ngưá»i má»™t xuất kiếm, khi má»™t ngưá»i xuất kiếm ra thì ba ngưá»i kia Ä‘á»u phối hợp thá»i gian xuất thá»§ rất chuẩn xác khi tấn công đối phương, trôi chảy như nước, tá»±a như những con rắn độc liên tiếp thay nhau lao và o, là m Ngô An Nhiên lúc nà y chỉ biết thá»§ mà không thể công được.
Ngô An Nhiên trong lòng cÅ©ng biết không ổn, nếu cứ duy trì tình trạng nà y, không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng sẽ lá»™ ra sÆ¡ hở, đến lúc đó bốn ngưá»i kiếm thế hợp nhất thì có hối cÅ©ng không kịp. NghÄ© váºy, song chưởng liá»n rung lên, tức thì khắp trá»i Ä‘á»u phá»§ kÃn chưởng ảnh hướng vá» bốn ngưá»i Sở Phương Hoa đánh tá»›i. Äá»™t nhiên thân hình cá»§a bốn ngưá»i Sở Phương Hoa trở nên nhanh hÆ¡n, váºn chuyển quanh ngưá»i Ngô An Nhiên, trông thấy chưởng ảnh đánh tá»›i liá»n đưa thân kiếm lên đỡ. Ngô An Nhiên trong lòng lo ngại bảo kiếm trong tay bá»n há» nên má»™t lần nữa phải biến chiêu.
Sở Tranh lần đầu tiên thấy Ngô An Nhiên thi triển toà n lá»±c thì mồm miệng há hốc, Huyá»…n thiên chưởng sư phụ luyện đã mấy chục năm, so vá»›i mình thì quả tháºt cao minh hÆ¡n rất nhiá»u, nếu thay mình và o đứng giữa kiếm tráºn, chắc chắn đã trúng vô số kiếm rồi.
Liá»…u Khinh Như bên cạnh thấy hoa cả mắt, thấp giá»ng nói:
- Bốn ngưá»i bá»n há» tháºt lợi hại.
Sở Tranh gáºt đầu, táºp trung nhìn và o tráºn đấu, đột nhiên phát hiện di chuyển cá»§a bốn ngưá»i Sở Phương Hoa có chút quen thuá»™c, hồi lâu sau hắn má»›i nháºn ra đó chÃnh là Huyết ảnh tông tam đại tuyệt kỹ “Thiên la bộ†mà hắn đã rất thuần thục, tuy rằng tư thế hầu như không giống nhau, nhưng má»—i Ä‘iểm dừng chân Ä‘á»u chẳng khác nhau mấy.
“Thiên la bộ†là môn khinh công bá»™ pháp đệ nhất thiên hạ, năm đó Sở Vấn Thiên bị ngưá»i bức bách, đã đáp ứng không được truyá»n thụ cho ngưá»i khác. Nhưng quả tháºt lợi Ãch cá»§a “Thiên La bộ†quá lá»›n, vì váºy đã dùng mưá»i năm nghiên cứu để cải biến toà n bá»™ thân pháp cá»§a “Thiên La bá»™â€, lại dá»±a theo bá»™ pháp nà y sáng chế ra má»™t bá»™ kiếm tráºn, rồi Ä‘em vẽ thà nh kiếm phổ, lại bá» thá»i gian Ä‘i tìm bốn bảo kiếm chém sắt như chém bùn, sau đó mang tất cả đặt và o máºt thất cá»§a Ưng đưá»ng. Quả nhiên không lâu sau đó có ngưá»i cá»§a Ưng đưá»ng phát hiện ra, liá»n dùng nó để huấn luyện bốn đệ tá» trẻ tuổi, xưng là Ưng đưá»ng tứ kiếm, từ đó tá»›i nay Ä‘á»u há»™ vệ các Ä‘á»i đưá»ng chá»§ an toà n.
Ngô An Nhiên chẳng bao lâu sau cÅ©ng đã nháºn ra bá»™ pháp bốn ngưá»i Sở Phương Hoa sá» dụng chÃnh là “Thiên la bá»™â€, ông ta cÅ©ng biết Sở gia có quan hệ vá»›i Huyết ảnh tông, do đó chỉ suy nghÄ© má»™t chút là hiểu được. Chỉ là bá»™ pháp nà y đã được cải biến quá lá»›n, ngoại trừ Ngô An Nhiên và Sở Tranh hai ngưá»i xuất thân từ Huyết Ảnh tông ra, trên Ä‘á»i sợ rằng không còn ai có thể nhìn ra được.
Ngô An Nhiên bất chợt huýt tiếng dà i, cởi áo ngoà i quấn thà nh côn quét tá»›i bốn ngưá»i Sở Phương Hoa. Sở Phương Hoa đột nhiên cảm thấy má»—i bước Ä‘i Ä‘á»u bị Ngô An Nhiên biết trước, thân hình liá»n khá»±ng lại, tức thì kiếm tráºn rối loạn.
Chỉ nghe “ba ba ba ba†bốn tiếng liá»n nhau, bốn ngưá»i Sở Phương Hoa Ä‘á»u trúng côn ngã văng ra ngoà i. Ngô An Nhiên biết bốn ngưá»i Sở Phương Hoa tương lai sẽ là trợ thá»§ đắc lá»±c cá»§a Sở Tranh, nên vừa rồi cÅ©ng chỉ là nhẹ nhà ng đánh bá»n há» văng ra ngoà i.
Sở Tranh tiến lên đỡ bốn ngưá»i Sở Phương Hoa dáºy, cưá»i nói:
- Không hổ là Ưng đưá»ng tứ kiếm, vừa rồi nếu không phải sư phụ mà là ta đứng trong kiếm tráºn, sợ rằng đã sá»›m Ä‘i Ä‘á»i nhà ma rồi.
Sở Phương Hoa sắc mặt chán nản, gượng cưá»i nói:
- ÄÆ°á»ng chá»§ nói đùa rồi, tiểu tỳ nà o dám xuất thá»§ vá»›i ngưá»i chứ.
Sở Tranh an ủi nói:
- Sư phụ võ công cao cưá»ng, các ngươi thua chẳng có gì là lạ. Lần nà y ta ra ngoà i quả tháºt không tiện mang theo các ngươi, các ngươi cÅ©ng đừng trách ta nữa.
Nói xong, Sở Tranh gá»i Tá» Quyên và Thúy Linh đỡ bốn ngưá»i vá» nghỉ ngÆ¡i, sau đó hắn cùng Ngô An Nhiên, còn có Âu Dương Chi Mẫn rá»i phá»§.
Ba ngưá»i Ngô An Nhiên ngồi trên chiếc xe ngá»±a mấy hôm trước đã dùng để Ä‘i đến Ưng đưá»ng, tiến vá» phÃa Vạn Hoa lâu.
Sở Tranh vừa tiến và o cá»a, cảm thấy Vạn Hoa lâu không giống như tưởng tượng, khung cảnh không chỉ thoát tục xuất trần, hÆ¡n nữa những ngưá»i phục vụ ở đây Ä‘á»u có thân thá»§ nhanh nhẹn, ngay cả lá»i nói cÅ©ng rất nhẹ nhà ng, không có bất cứ má»™t tiếng ồn à o náo nhiệt mà các thanh lâu thưá»ng có.
Sở Tranh há»i nhá»:
- Sư phụ, đây là thanh lâu sao? Äồ nhi sao lại có cảm giác không giống a.
Ngô An Nhiên trừng mắt liếc hắn:
- Ngươi trước đây đã từng tá»›i thanh lâu sao, có cái gì không giống váºy hả?
Sở Tranh tức thì nghẹn há»ng, hắn tuyệt không thể nói ra đây là ký ức cá»§a kiếp trước được, mà có nói thì cÅ©ng chẳng ai tin, có khi lại rước thêm phiá»n phức và o ngưá»i.
Ngô An Nhiên lại nói:
- Vạn Hoa lâu nà y đứng đầu kinh thà nh tam đại thanh lâu, có rất nhiá»u quan lại quý nhân lui tá»›i, bởi vì nÆ¡i đây có má»™t phong cách độc đáo, không giống như các thanh lâu ồn à o khác.
Lúc nà y má»™t phụ nữ khoảng hÆ¡n ba mươi tuổi Ä‘ang nhẹ nhà ng tiến đến. Sở Tranh đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy ngưá»i nà y mặt mà y thanh tú, trang sức đẹp đẽ, phong thái Ä‘oan trang, hắn không thể nháºn ra ở ngưá»i phụ nữ diá»…m lệ nà y má»™t chút hình dáng cá»§a tú bà thanh lâu nà o.
Ngưá»i phụ nữ nà y Ä‘i tá»›i trước mặt Ngô An Nhiên khẽ cưá»i nói:
- Ngô tiên sinh quả nhiên giữ lá»i, Cầm Nhi cô nương đã đợi ở trên lầu từ trước.
Nà ng ta cưá»i má»™t tiếng, giữa mi tâm toát ra má»™t chút khà mị hoặc. Sở Tranh thấy váºy tim Ä‘áºp thình thịch, trong lòng liá»n hô lợi hại, thầm nghÄ© đây hẳn là mị hoặc công phu cá»§a Thiên mị môn rồi.
Ngô An Nhiên mỉm cưá»i nói:
- Ngô má»— có tà i cán gì mà Cầm Nhi cô nương lại ưu ái như váºy, quả thá»±c Ngô má»— không dám nháºn.
Nói xong đưa tay và o ngá»±c, định đưa ra chút lá»… má»n, không ngá» tìm tá»›i tìm lui cÅ©ng không thấy, lúc nà y Ngô An Nhiên má»›i nhá»› ra sáng nay bị bốn ngưá»i Sở Phương Hoa vây đánh, nên đã quên không dặn Sở Tranh đưa cho chút tiá»n.
Ngô An Nhiên thần sắc vẫn như thưá»ng, quay sang Sở Tranh nói:
- Tranh nhi, vị nà y chÃnh là tổng quản CÆ¡ phu nhân cá»§a Vạn Hoa lâu. CÆ¡ phu nhân, còn đây là cháu há» cá»§a vợ Ngô má»—.
CÆ¡ phu nhân thầm nghÄ© Ngô tiên sinh nà y có chút kỳ quái, hôm qua mang đến má»™t tiểu hà i tá», hôm nay lại dẫn theo má»™t ngưá»i nữa, hÆ¡n nữa thiếu niên nà y áo quần hoa lệ, chắc chắn là công tá» nhà quyá»n quý, vì váºy liá»n gáºt đầu, thi lá»… vá»›i Sở Tranh nói:
- Ra mắt công tá».
Sở Tranh vội và ng đáp lại, trong lòng cảm thấy khó hiểu, Cơ phu nhân nà y thì có chuyện gì liên quan đến hắn.
Ngô An Nhiên trách mắng:
- Không biết quy cá»§, lần đầu gặp mặt CÆ¡ phu nhân, sao không dâng lên chút lá»… má»n?
Sở Tranh lúc nà y má»›i nhá»› Ngô An Nhiên không có tiá»n trong túi, liá»n vá»™i từ trong ngá»±c móc ra. Ngô An Nhiên vừa nhìn thấy đã ngây cả ngưá»i, Sở Tranh đã móc ra nguyên mấy thá»i và ng. Hóa ra Sở Tranh vốn được sinh ra trong gia đình phú quý, căn bản không phải suy nghÄ© vá» chuyện tiá»n bạc, lần trước hắn còn bá» cả bạc triệu ra là m trò vui, nhưng lần nà y ra ngoà i hắn ngại không mang theo nhiá»u tiá»n, nên trên ngưá»i chỉ mang có má»™t Ãt và ng.
Sở Tranh thấy má»i ngưá»i sắc mặt quái lạ, biết mình đã vô ý thức khoe cá»§a hÆ¡i thái quá, liá»n cưá»i gượng thu lại bá»›t và ng trong tay, sau đó đưa cho CÆ¡ phu nhân phần nhá» còn lại.
Mặc dù CÆ¡ phu nhân kiến thức rá»™ng rãi, lúc nà y cÅ©ng không khá»i nhìn hắn vá»›i ánh mắt kỳ dị. Triệu quốc đã lâu không có chiến tranh, hà ng hóa cá»±c kỳ rẻ tiá»n, gia đình bình thưá»ng tiêu dùng má»™t năm cÅ©ng chỉ khoảng mưá»i xâu tiá»n lá»›n, mà đĩnh và ng nà y có thể đổi được mấy trăm xâu, xem ra địa vị cá»§a vị công tá» nà y không phải là nhá». CÆ¡ phu nhân thản nhiên cưá»i, đưa tay tiếp lấy nói:
- Äa tạ công tá» ban thưởng rá»™ng rãi.
Ngô An Nhiên đứng bên cạnh Ä‘au lòng không gì sánh được. CÆ¡ phu nhân vừa thu háºu lá»…, cÅ©ng biết đạo lý có qua có lại, liá»n tá»± mình đưa bá»n há» lên má»™t phòng tốt nhất trên lầu, nói:
- Ngô tiên sinh cùng hai vị công tá» hãy chá» má»™t chút, thiếp thân cho gá»i hạ nhân mang trà lên, Cầm cô nương sẽ tá»›i ngay.
Ngô An Nhiên chá» CÆ¡ phu nhân ra khá»i cá»a, nhìn Sở Tranh nói rằng:
- Ngươi cũng hà o phóng quá nhỉ, đĩnh và ng đó cũng đủ để tới nơi nà y và i lần đó.
Sở Tranh cưá»i hì hì Ä‘em hai đĩnh và ng đặt trước mặt Ngô An Nhiên, nói:
- Là đồ nhi sơ suất, quên không chuẩn bị cho sư phụ.
Ngô An Nhiên sắc mặt giãn ra, Ä‘em hai đĩnh và ng cất và o trong ngưá»i, ông ta biết đồ đệ không thiếu tiá»n, cá»§a biếu mà không cầm thì đúng là thiếu sáng suốt.
Chỉ má»™t lát sau, CÆ¡ phu nhân dẫn má»™t nữ tá» khoảng mưá»i bảy mưá»i tám tuổi tiến và o. Nà ng kia thấy Ngô An Nhiên liá»n mỉm cưá»i, hướng ba ngưá»i nhẹ nhà ng thi lá»… nói:
- Tiểu nữ Cầm Nhi tham kiến Ngô tiên sinh và hai vị công tá».
Sở Tranh nhìn Cầm Nhi, lại nhìn Ngô An Nhiên, trong lòng đột nhiên nghÄ© tá»›i má»™t từ tưởng đã quên mất: “Lê hoaâ€.
Cơ phu nhân ở bên cạnh lên tiếng:
- Ngô tiên sinh, thiếp thân đã dẫn Cầm Nhi tá»›i cho ngà i, váºy còn hai công tá» có muốn thiếp thân an bà i má»™t chút không?
Ngô An Nhiên lắc đầu nói:
- Không cần, CÆ¡ phu nhân, hãy Ä‘i má»i Vạn hoa lâu chá»§ tá»›i đây.
Cơ phu nhân ngẩn ra nói:
- Ngô tiên sinh có chuyện gì, thiếp thân Ä‘á»u có thể là m chá»§.
Ngô An Nhiên nói:
- Việc nà y ngươi không thể là m chá»§ được, nhất thiết phải má»i chá»§ nhân các ngươi tá»›i đây.
CÆ¡ phu nhân cưá»i cưá»i:
- Ngô tiên sinh còn chưa nói, là m thế nà o biết thiếp thân không là m chủ được?
Ngô An Nhiên nhìn nà ng ta một cái rồi nói:
- Thiên Mị công cá»§a ngươi đã luyện đến tầng thứ năm, bằng và o tuổi cá»§a ngươi mà đã được như váºy là rất khá, ngươi hiện tại có thân pháºn gì ở Thiên Mị môn?
Nhất thá»i sắc mặt cá»§a CÆ¡ phu nhân và Cầm Nhi biến chuyển nhanh chóng.
CÆ¡ phu nhân gượng cưá»i nói:
- Ngô tiên sinh, nơi nà y là Vạn Hoa lâu, không phải là cái gì Thiên Mị môn đâu.
Ngô An Nhiên không muốn phà lá»i, liá»n móc từ trong lòng ra má»™t váºt ném vá» phÃa CÆ¡ phu nhân.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê