Hồi 52
Chẳng để ai mua chuá»™t lòng ngưá»i
Thá»±c ra vi Tiểu Bảo chẳng biết Lưu Nhất Chu là ngưá»i thế nà o.
Gã chỉ đoán hắn là ý trung nhân của Phương Di tất nhiên phải là chà ng trai tuấn tú.
Äồng thá»i hắn lại là sư ca cá»§a hai cô, chắc võ công cÅ©ng và o hạng khá, gã liá»n nói bịa ra như váºy.
Quả nhiên Mộc Kiếm Bình đáp:
- Äúng rồi! Äúng rồi! ChÃnh y đấy. Y là m sao?
Vi Tiểu Bảo thở dà i nói:
- Hỡi Æ¡i! Té ra vị Lưu sư phó nà y là ngưá»i yêu cá»§a Phương cô nương...
Gã nói tá»›i đây, bá»—ng ngoà i cá»a có tiếng bước chân Ä‘i tá»›i rồi má»™t ngưá»i cất tiếng gá»i:
- Quế công công ! Thái Háºu ban thưởng đây...
Vi Tiểu Bảo mừng thầm, nghĩ bụng:
- Mẹ kiếp ! Mụ điếm không đến gặp lão gia, lão gia cũng không đến bái kiến mụ thì đã sao?
Lão gia không sợ mình chết, trái lại mụ lại sợ lão gia chết.
Äoạn gã dõng dạc đáp :
- Tạ Æ n ban thưởng.
Vi Tiểu Bảo mở cá»a bước ra nhìn tên thái giámmang đồ váºt đến, cúi đầu tạ Æ n Thái Háºu ban thưởng.
Gã cầm lấy cái hộp gỗ chạm trổ mở ra coi thì thấy bên trong quả nhiên có đặt một bình thuốc.
Gã liá»n móc túi lấy tấm ngân phiếu năm mươi lạng bạc thưởng cho tên thái giám kia.
Tên thái giám mừng như bắt được của rơi.
Gã không ngỠlà m một việc dễ dà ng mà được đến năm chục lạng bạc.
Vi Tiểu Bảo trở và o phòng rồi mở bình lấy một viên thuốc uống.
Phương Di há»i:
- Quế đại ca! vị Lưu. .. Lưu sư ca đó tình trạng thế nà o?
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
- Con đượi thối tha nà y trước nay chưa được câu nói nà o tỠtế với mình.
Từ lúc thị nhắc đến Lưu sư ca mới kêu mình bằng Quế đại ca.
Chi bằng ta hăm thị một phen cho bõ ghét.
Gã liá»n thở dà i, lắc đầu đáp:
- Äáng tiếc ôi là đáng tiếc !
Phương Di cả kinh, ấp úng há»i:
- Sao? Y... y... bị thương, hay là ... y chết rồi?
Vi Tiểu Bảo cưá»i ha hả đáp :
- Trước nay lão gia chẳng biết Lưu Nhất Chu hay Lưu Nhất Äếchchi hết.
Cô muốn biết hắn sống hay hắn chết thì phải kêu ta batiếng "Hảo lang quân ! ", ta má»›i cất công Ä‘iá»u tra dùm.
Ban đầu Phương Di thấy gã lắc đầu, thở dà i, kêu "đáng tiếc " luôn miệng thì tưởng là Lưu Nhất Chu chắc chắn dữ nhiá»u, là nh Ãt.
Sau nà ng nghe gã nói váºy thì trong bụng mừngthầm, há»i:
- Sao đại ca không ăn nói đứng đắn?
Äại ca cho hay câu nà o tháºt, câu nà o dối được không?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Hừ! Thằng cha Lưu Nhất Chu mà lá»t và o tay ta thì ta cá»™t hắn lại, đánh cho tan xác để tra há»i hắn đã dùng những lá»i đưá»ng máºt gì để là m xiêu lòng vợ ta, rồi ta má»›i vung Ä‘ao chém má»™t nhát cho rồi Ä‘á»i tên lưu manh chuyên Ä‘i dụ dá»— vợ ngưá»i...
Má»™c Kiếm Bình há»i lại:
- Äại ca đã giết y rồi chăng?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không phải! Ta mới cắt hai hột của hắn để biến hắn thà nh một tên thái giám.
Mộc Kiếm Bình không hiểu gã nói thế là nghĩa là m sao, còn Phương Di đã hiểu rõ rà ng, nên mặt nà ng đỠbừng lên, cất tiếng mắng nhiếc :
- Ngươi chỉ thÃch nói cà n, nói báºy, chẳng còn ra thể thống gì.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Lưu sư ca cá»§a cô mưá»i phần chắc đến chÃn là bị bắtrồi. Cô có muốn cho gã là m thái giámkhông?
Quế công công nà y mà nói ra má»™t câu thì chẳng thiếu gì ngưá»i nghe theo.
Còn Phương cô nương ! Cô có năn nỉ ta không?
Phương Di lại đỠmặt lên.
Mộc Kiếm Bình xen và o :
- Quế đại ca ! Ngưá»i ta gặp bước gian nan mà đại ca không cần ngưá»i năn nỉ cÅ©ng ra tay giúp đỡ má»›i phải là anh hùng nghÄ©a hiệp.
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
- Không được ! Không được ! Ta chỉ thÃch nghe ngưá»i cầu khẩn.
Nhất là cô nà o kêu ta bằng "Hảo lang quân" , "Thân ái lang quân! " một cách thiết tha thì ta cà ng phấn khởi tinh thần để giúp việc cho.
Phương Di ngần ngừ một chút rồi hô:
- Quế đại ca ! Hảo đại ca ! Tiểu muội năn nỉ đại ca.
Vi Tiểu Bảo vênh mặt lên nói:
- Phải kêu ta là "Hảo lang quân" mới được.
Mộc Kiếm Bình lại xen và o:
- Äại ca nói thế là không phải. Sư tá»· cá»§a tiểu muá»™i đã hứa hôn vá»›i Lưu sư ca rồi.
Lưu sư ca mới là lang quân của ỵ Khi nà o y chịu kêu đại ca bằng " lang quân" ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không được ! Y lấy Lưu Nhất Chu thì lão gia phải nổi cÆ¡n ghen, ghen tá»›i long trá»i lở đất.
Mộc Kiếm Bình khuyên giải:
Äại ca đừng là m thế, Lưu sư ca là ngưá»i rất tá» tế!
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hắn cà ng tỠtế bao nhiêu, ta cà ng ghen tức bấy nhiêu.
Trá»i Æ¡i! Ghen đến phát Ä‘iên! Ghen đến chết ngưá»i!
Ghen cà ng cay đắng cà ng ghen cho nhiá»u !
Ha ha! Ha ha ! ...
Gã vừa cưá»i vừa ôm cái bá»c Ä‘i ra khá»i phòng.
Vi Tiểu Bảo khoá trái cá»a lại rổi kêu bốn tên thái giám tùy tùng, cùng lên ngá»±a đến phá»§ Bình Tây Vương đưá»ng Trưá»ng An, phÃa Tây thà nh Bắc Kinh.
Ngô Ứng Hùng nghe báo có Khâm Sứ đến, láºt Ä‘áºt chạy ra cúi đầu nghênh tiếp
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Äức Hoà ng Thượng phái tiểu đệ Ä‘em những váºt nà y cho Tiểu Vương Gia coi thá».
Tiểu Vương Gia ! Tiểu Vương Gia có to gan lá»›n máºt không?
Ngô Ứng Hùng đáp :
- Ty chức cá»±c kỳ nhát gan, không chịu nổi những Ä‘iá»u khá»§ng khiếp.
Vi Tiểu Bảo là m bá»™ sá»ng sốt rồi cưá»i há»i:
- Tiểu Vương Gia không chịu nổi những cÆ¡n kinh khá»§ng ư? Váºy mà lúc là m việc lại rất gan dạ.
Ngô Ứng Hùng đáp :
- Ty chức chưa hiểu ý tứ của công công. Xin công công nói rõ hơn.
Äêm trước ở phá»§ Khang Thân Vương, Ngô Ứng Hùng tá»± xưng là tại hạ.
Bữa nay gã thấy Vi Tiểu Bảo vâng chỉ tá»›i đây, ngấm ngầm cảm thấy tình thế bất lợi liá»n tá»± xưng là ty chức.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Äêm hôm qua Tiểu Vương Gia phái bao nhiêuthÃch khách và o cung?
Äức Hoà ng Thượng sai tại hạ tá»›i đây há»i vá» vụ đó.
Ngô Ứng Hùng đã nghe tin vá» vụ thÃch khách đêm qua và o náo loạn Hoà ng cung, bây giỠđột nhiên hắn thấy Vi Tiểu Bảo há»i váºy thì sợ hãi vô cùng.
Hắn co đấu gối, quỳ má»p ngay xuống, trông ra sân. Vừa dáºp đầu vừa kêu:
- Hoà ng Thượng đối đãi với cha con kẻ vi thần ơn nặng tầy non.
Dù cha con nô tà i có là m thân trâu, ngá»±a cÅ©ng chưa đủ báo Ä‘á»n trong muôn má»™t.
Cha con nô tà i là Ngô Tam Quế và Ngô Ứng Hùng thà cam tâm chết vì Hoà ng thượng, quyết chẳng hai lòng.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Tiểu Vương Gia hãy dáºy Ä‘i, thá»§ng thẳng rồi hãy dáºp đầu cÅ©ng chưa muá»™n.
Tiểu Vương Gia ! Tại hạ hãy cho Tiểu Vương Gia coi những thứ nà y...
Gã vừa nói vừa cởi bá»c, mở ra để trên bà n.
Ngô Ứng Hùng đứng dáºy ngó thấy y phục cùng khà giá»›i trong bá»c thì khiếp sợ không biết đến thế nà o mà kể ! Bất giác hai tay hắn run lên bần báºt,miệng ấp úng :
Vụ nà y... vụ nà y...
Hắn cầm tá» khẩu cung lên coi thấy viết rõ rà ng thÃch khách vâng lệnh Bình Tây Vương Ngô Tam Quế và o cung hà nh thÃch, cố ý hạ sát Hoà ng đế Thát Äát, để láºp Ngô Tam Quế lên là m chúa vân vân. .. mà lúc nà y hồn vÃa lên mây.
Hai chân hắn nhũn ra, lại quỳ xuống lắp bắp năn nỉ:
- Quế công công! ... Vụ nà y... vụ nà y nhất quyết không phải là sá»± tháºt.
Bá»n nô tà i... bị gian nhân hãm hại. Nô tà i hy vá»ng công công tâu lên thánh thượng...tâu. .. tâu...
Vi Tiểu Bảo nói:
Những khà giá»›i nà y Ä‘á»u là do bá»n phản tặc Ä‘em và o trong cung mưu đồ việc tà y đình.
Trên binh khà đá»u khắc chữ hiệu cá»§a quý phá»§ má»›i tháºtlà kỳ!
Ngô Ứng Hùng đáp :
- Cha con nô tà i có rất nhiá»u kẻ thù. Äây nhất định là gian kế cá»§a cừu gia.
Vi Tiểu Bảo trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Những lá»i cá»§a Tiểu Vương Gia cÅ©ng có lý phần nà o.
Song chúng ta chưa hiểu đức Hoà ng Thượng có tin nhưváºy không?
Ngô Ứng Hùng nói:
- Äây toà n là trông cáºy và o Æ¡n cao đức cả cá»§a công công.
Nếu công công chịu phân tÃch rõ rà ng dùm cho cha con ty chức, được Hoà ng Thượng tin lá»i.
TÃnh mệnh cha con ty chức còn bảo toà n được tức là cá»§a công công đã ban cho.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu Vương Gia! Tiểu Vương Gia hãy đứng dáºy! Äêm rồi Tiểu Vương Gia tặng cho tại hạ má»™t phần lá»… trá»ng háºu dưá»ng như đã liệutrước có vụ nà y xảy ra phải không? Ha ha ! Ha ha !
Ngô Ứng Hùng toan đứng lên, nhưng nghe Vi Tiểu Bảo nói mấy câu nghiêm trá»ng nà y lại quỳ xuống cái rụp, kêu van:
- Công công minh xét cho ! Công công chỉ cần phân tÃch mấy lá»i vá» cha con ty chức trước mặt Hoà ngThượng, ngà i là báºc thánh minh, nhất định tin lá»i công công.
Vi Tiểu Bảo nói:
Vụ nà y đã thà nh chuyện động trá»i ! Sách Ngạch Äồ đại nhân, quan thị vệ Äô Äầu Äa Long đại nhân Ä‘á»u Ä‘i báo kiến Hoà ng Thượng và đã phúc bẩm bản cung trạng cá»§a bá»n thÃch khách, Tiểu Vương Gia biết rồi đó.
Việc tạo phản là má»™t vấn đỠtrá»ng đại, dù ai lá»›n máºt đến đâu cÅ©ng không dám lấp liếm hay tâu trình má»™t cách hồ đồ mà bảo phân tÃch má»™t và i câu trước mặt Hoà ng Thượng mà xong được ư?
Nhưng tại hạ nghÄ© rằng chúng ta chưa đến ná»—i hết đưá»ng.
Tại hạ cần phải nghÄ© mưu chước tuyệt diệu, dù mưá»i phần không ăn chắc cả mưá»i, cÅ©ng hy vá»ng rất nhiá»u rá»a sạch tá»™i danh cho cha con Tiểu Vương Gia.
Có Ä‘iá»u vụ nà y phải tốn công lắm má»›i được.
Ngô Ứng Hùng cả mừng nói:
- Trăm Ä‘iá»u trông cáºy và o phương lược giải cứu cá»§a công công.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu Vương Gia hãy đứng dáºy cùng nhau nói chuyện cho tiện.
Ngô Ứng Hùng đứng lên rồi miệng không ngá»›t ngá» lá»i cảm tạ.
Vi Tiểu Bảo há»i vặn:
- Bá»n thÃch khách nà y đúng không phải Tiểu Vương Gia phái đến chứ?
Ngô Ứng Hùng đáp :
- Nhất định là không phải. Ty chức khi nà o dám là m việc động trá»i, muôn thác cÅ©ng không đủ Ä‘á»n tá»™i?
Vi Tiểu Bảo nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Tại hạ đã cùng Tiểu Vương Gia kết bạn, lầnnà y hãy tạm tin lá»i.
Trưá»ng hợp mà thÃch khách do Tiểu Vương Gia phái đến tức là đà o lá»— để chôn tại hạ đó.
Ngô Ứng Hùng nói ngay:
Xin công công yên lòng, nhất quyết không phải ty chức.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Váºy theo ý Tiểu Vương Gia thì những tên phản tặc kia do ai phái đến?
Ngô Ứng Hùng đáp :
- Vì ty chức rất nhiá»u kẻ thù nên trong lúc nhất thá»i khó mà xác định được.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu Vương Gia đã muốn cho tại hạ trình bà y trướclong nhan thì Ãt nhất phải đưa ra má»™t và i kẻ thù,thánh thượng má»›i tin được.
Ngô ứng Hùng đáp : ,.
- Dạ dạ ! Gia nghiêm thay nhà Äại Thanh bình thiên hạ, tiá»…u trừ phản nghịch không phải là Ãt.
Bá»n phản nghịch thù háºn sâu cay gia nghiêm đại khái là dư đảng cá»§a Lý Sấm, bè phái cá»§a ÄÆ°á»ngVương, Quế Vương triá»u nhà Minh, hay dư đảng cá»§a Má»™c gia ở VânNam.
Bá»n chúng đã thù háºn thấu xương thì bất cứ việc phản loạn hay bạo thiên nghịch địa chúng cÅ©ng dám
là m.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu há»i:
- Những bè phái Lý Sấm, dư đảng của Mộc ThiênBa gì gì đó, gia số võ công của hỠthếnà o?
Tiểu Vương Gia dạy tại hạ mấy chiêu để đến biểu diễn trước mặt long nhan.
Tại hạ sẽ nói là đêm qua chÃnh mắt mình đã trông thấy thÃch khách thì triển những chiêu số nà y, quyết không lầm lẫn. Có thế Thánh hoà ng má»›i tin được.
Ngô Ứng Hùng cả mừng đáp :
- Kế nà y cá»§a công công tháºt là tuyệt diệu. Có Ä‘iá»u ty chức hiểu võ công rất Ãt.
Äể ty chức Ä‘i há»i thá»§ hạ.
Thưa công công ! Xin công công hãy ngồi chơi một chút.
Ty chức và o trong giây lát rồi láºp tức trở ra ngay.
Hắn nói xong lại vấn an má»™t câu, rồi láºt Ä‘áºt Ä‘i và o nhà trong.
Chỉ trong khoảnh khắc, Ngô Ứng Hùng dẫn má»™t ngưá»i theo ra.
Gã chÃnh là tên đứng đầu bá»n tùy tùng tên gá»i Dương Dáºt Chi.
Äêm qua Vi Tiểu Bảo đã đánh bạc giúp gã nà y được má»™t ngà n sáu trăm lạng.
Dương Dáºt Chi vừa thấy Vi Tiểu Bảo vá»™i tiến lại dâng lá»i vấn an, sắc mặt gã đầy vẻ lo âu.
Dĩ nhiên Ngô Ứng Hùng đã nói rõ đầu đuôi cho gã biết.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Dương đại ca ! Äại ca bất tất phải lo lắng. Äêm qua đại ca đánh bạc ở phá»§ Khang Thân Vương, chẳng thiếu gì văn võ đại thần đã gặp mặt, quyết không ai dám bảo đại ca và o cung hà nh thÃch.
Dương Dáºt Chi đáp :
Dạ dạ ! Tiểu nhân sợ là sợ bá»n gian nhân hãm hại. Há» dám nói thế tá» má»™t mặt đưa bá»n tiểu nhân và o phá»§ Khang Thân gia để má»i ngưá»i chứng kiến, má»™t mặt ngấm ngầm phái bá»n nghịch tặc và o cung gây việc động trá»i.
Vi Tiểu Bảo nói:
- CÅ©ng có lý như váºy.
Dương Dáºt Chi lại nói:
- Theo lá»i thế tá» thì công công đã chịu giữ công đạo, đến phân tÃch trình bà y trước Thánh hoà ng để nâng đỡ bá»n tiểu nhân. Công côngtháºt là má»™t vị đại ân nhân cá»§a Ngô gia.
Những kẻ thù Bình Tây Vương nhiá»u quá kể không xiết được.
Gia số võ công của hỠcực kỳ phức tạp.
Chỉ có Má»™c vương phá»§ đã dá»±ng ra những môn võ riêng biệt cho má»™t nhà nên nháºn được dá»… dà ng.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Chà ! Äáng tiếc đây không tìm đượcngưá»i nà o trong Má»™c vương phá»§ để bảo há» biểu diá»…n mấy chiêuthức cho coi.
Dương Dáºt Chi nói:
- Má»™c gia quyá»n và Má»™c gia kiếm đã lưu truyá»n ở Vân Nam lâu ngà y, nên tiểu nhân nhá»› được má»™t Ãt.Tiểu nhân xin biểu diá»…n mấy đưá»ng, nhá» công công chỉ Ä‘iểmcho.
Bá»n thÃch khách và o cung đã Ä‘em theo Ä‘ao kiếm, váºy tiểu nhân biểu diá»…n môn "Hồi phong kiếm" cá»§a Má»™c gia được chăng?
Vi Tiểu Bảo cả mừng đáp:
- Äại ca đã hiểu võ công cá»§a Má»™c gia thì còn gì hay hÆ¡n nữa?
Có Ä‘iá»u tại hạ chẳng hiểu gì vá» kiếm pháp mà trong lúc vá»™i và ng có há»c cÅ©ng không nhá»› được.
Váºy đại ca biểu diá»…n mấy chiêu Má»™c gia quyá»n cho coi.
Dương Dáºt Chi đáp :
- Dạ ! Tiểu nhân xin tuân lệnh. Ngà y trước côngcông đã ra sức bắt Ngao Bái, lừng danh bốn biển.
Công phu quyá»n cước cá»§a công công nhất định cao thâm khôn lưá»ng !
Tiểu nhân thi triển có chỗ nà o không đúng, xin công công chỉ điểm cho !
Gã nói rồi đứng giữa sảnh đưá»ng từ từ thi triển từng chiêu từng thức.
Má»™c gia quyá»n nguyên từ Ä‘á»i Má»™c Anh truyá»n lại đã trên hai trăm năm là má»™t công phu rèn luyện đến trăm ngà n lần nên cá»±c kỳ tinh diệu.
Vá» quyá»n pháp Dương Dáºt Chi không chuyên chú nên Ãt sở trưá»ng.
Nhưng đưá»ng quyá»n nà y ở Vân Nam rất nhiá»u ngưá»i biết, võ công gã lại rất cao thâm, thêm phần kiến văn quảng bác, nên những chiêu thức gã phô diá»…n được tá»›i trình độ khá tinh diệu.
Vi Tiểu Bảo coi đến chiêu "Hoà nh tảo thiên quân" bất giác cất tiếng khen:
- Chiêu nà y hay tuyệt !
Sau gã sỠđến chiêu "Cao sơn lưu thủy", Vi Tiểu Bảo lại khen:
- Chiêu nà y cũng không dở.
Gã chá» Dương Dáºt Chi sá» Má»™c gia quyá»n xong rồi há»i:
- Hay lắm! Hay lắm!
Trong lúc nhất thá»i, tại hạ chẳng thể há»c được nhiá»u,chỉ cần má»™t và i chiêu để trình diá»…n trước mặt Hoà ng Thượng là đủ.
Hoà ng Thượng sẽ vá»i mấy tay cao thá»§ võ công trong cung đến nháºn xét.
Äại ca tÃnh thá» coi liệu há» có nháºn ra được lai lịch môn võ nà y không?
Vi Tiểu Bảo nói rồi vung tay khoa chân y thức sỠhai chiêu "Hoà nh tảo thiên quân" và "Cao sơn lưu thuỷ".
Dương Dáºt Chi mừng rỡ đáp :
- Công công sỠhai chiêu "Hoà nh tảo thiênquân" và "Cao sơn lưu thuỷ" đã đến chỗ tinh vi.
Những tay hảo thá»§ nhìn tá»›i liá»n biết ngay là quyá»n pháp cá»§a Má»™c gia.
Công công quả là má»™t nhân váºt thông minh mẫn tiệp hÆ¡n Ä‘á»i,vừa ngó qua đã sỠđúng ngay.
Như váºy Ngô gia cá»§a bá»n tiểu nhân rất nhiá»u hy vá»ng được thoát nạn.
Ngô Ứng Hùng xá dà i luôn mấy cáinói:
- Cả nhà há» Ngô cá»§a ty chức hÆ¡n trăm ngưá»i, hoà n toà n trông và o công công cứu mạng cho.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Trong cả nhà Ngô Tam Quế có cả non và ng núi bạc, ta bất tất phải nhắc tá»›i chuyện tiá»n nong cho gã khinh mình.
Gã liá»n chắp tay đáp lá»… nói:
- Chúng ta là bạn kết giao, sao Tiểu Vương Gia còn nói đến những chuyện ơn đức cùng cứu mạng là m chi?
Như váºy chẳng hoá ra tiểu vương gia coi tại hạ là ngưá»i ngoà i ư?
Vả lại tại hạ chỉ biết hết sức hà nh động, không nghĩ gì đến chuyện khác, mà cũng chẳng hiểu có đắc dụng haykhông?
Ngô Ứng Hùng vâng dạ luôn mấy tiếng.
Vi Tiểu Bảo gói bá»c binh khà lại cắp và o nách tá»± nghÄ©:
- Ta không nên giao cái bá»c nà y cho y vá»™i.
Gã chợt nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì liá»n há»i:
- Tiểu Vương Gia ! Hoà ng Thượng còn truyá»n cho tại hạ há»i Tiểu Vương Gia má»™t Ä‘iá»u: Những ngưá»i ở tỉnh Vân Nam có ai là Dương Nhất Phong đến là m quan trong kinh không?
Hoặc giả có nhân váºt nà o trùng danh hiệu như váºy không?
Ngô Ứng Hùng sá»ng sốt nghÄ© thầm:
- Dương Nhất Phong bất quá là má»™t viên quan nhá» má»n.
Hắn lai kinh bệ kiến, chưa và o bái yết thánh thượng, mà sao thánh thượng đã biết hắn?
Gã nghÄ© váºy liá»n đáp :..
- Dương Nhất Phong là ngưá»i má»›i được uá»· nhiệm lãnh chức Tri Huyện huyện Khúc TÄ©nh, tỉnh Vân Nam. Hiện nay hắn cÅ©ng lai kinh chỠđợi bái kiến thánh thượng.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hoà ng Thượng phái tại hạ há»i Tiểu Vương Gia vá» vụ mấy bữa trước đây Dương Nhất Phong đã lấn át lương dântrên má»™t toà tá»u lầu. Hắn dong cho bá»n nô bá»™c tà nác đánh ngưá»i.
Chẳng hiểu hiện nay hắn đã thay đổi tÃnh tình chưa?
Nguyên Dương Nhất Phong được Ngô Tam Quế uỷ cho là m Tri Huyện Khúc Tĩnh là vì hắn đã đút lót hơn bốn vạn bạc.
Trong khoản nà y, Ngô Ứng Hùng đã rút lấy trên ba ngà n lạng.
Bây giá» gã nghe Vi Tiểu Bảo nói váºy thì chẳngcòn hồn vÃa nà o nữa, vá»™i đáp ngay:
- Ty chức xin dạy bảo hắn.
Äoạn gã quay ra bảo Dương Dáºt Chi:
- Ngươi Ä‘i kêu Dương Nhất Phong đến đây láºp tức, hãy đánh hắn năm chục trượng lá»›n rồi sẽ liệu.
Ngô Ứng Hùng lại đưa lá»i vấn an Vi Tiểu Bảo và nói:
- Công công ! Xin công công khải tấu Thánh hoà ng cho : kẻ vi thần Ngô Tam Quế xét ngưá»i không được tinh minh, tiến cá» má»™t tên chẳng ra gì. Xin Thánh hoà ng giáng chỉ hà nh tá»™i, kẻ vi thần không dám oán thán. Tên Dương Nhất Phong láºp tức bị cách chức, vÄ©nh viá»…n không được thu dụng.
Äồng thá»i kẻ vi thần thỉnh cầu bá»™ đại nhân uá»· nhiệm báºc hiá»n tà i khác sung và o chức đó.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Tưởng bất tất phải dùng hình phạt nghiêm trá»ng đếnthế.
Ngô Ứng Hùng nói:
Dương Nhất Phong lá»›n máºt là m cà n đã đến tai thánh thượng tháºt tá»™i đáng chu di.
Dáºt Chi! Ngươi cứ phạt đòn tháºt nặng cho ta !
Dương Dáºt Chi đáp :
- Xin tuân mệnh!
Vi Tiểu Bảo cưá»i ha hả nghÄ© bụng :
Thế là tên quan hỠDương e rằng khó toà n mạng
Gã nói:
- Tại hạ trở vá» phúc trình Hoà ng thượng sẽ ráng biểu diá»…n hai chiêu "Hoà nh tảo thiên quân" và "Cao sÆ¡n lưu thá»§y" cho tháºt đúng má»›i được.
Gã nói rồi cáo từ đi ra.
Ngô ứng Hùng lấy trong tay áo ra một gói lớn hai tay dâng lên nói:
- Quế công công ! Äại Æ¡n đại đức cá»§a công công không thể báo đáp má»™t cách dá»… dà ng.
Lại nhá» Äa tổng quản, Sách đại nhân cùng các vị Ngá»± tiá»n thị vệ đại thần hết lòng bảo vệ, ty chức gá»i là có chút quà má»n để tá» lòng thà nh kÃnh.
Ty chức cảm phiá»n Quế công công vị tình chuyển giao dùm tá»›i các vị đó.
Thánh thượng có há»i đến, má»—i vị tâu giúp má»™t câu thì ná»—i oan uổng cá»§a cha con kẻ vi thần má»›i rá»a được.
Vi Tiểu Bảo đón lấy cái bá»c cưá»i há»i:
- Phải chăng Tiểu Vương Gia muốn tại hạ thay mặt tỠthân tình với mấy vị đó?
Vụ nà y dễ lắm, tại hạ có thể là m được.
Gã ở trong cung hÆ¡n má»™t năm, tuy còn nhá» tuổi nhưng đã há»c được cách ăn nói cá»§a bá»n thái giám rất đầy đủ. Giả tá»· bây giá» gã má»›i bắt đầu mạo danh Tiểu Quế Tá» thì Hải lão công Ä‘ui mắt khó lòng phát giác ra được.
Ngô Ứng Hùng và Dương Dáºt Chi kÃnh cẩn đưa gã ra táºn cổng ngoà i.
Vi Tiểu Bảo ngồi trên kiệu mở bá»c ra coi thấy toà n là ngân phiếu, tổng số đúng mưá»i vạn lạng bạc.
Gã lẩm bẩm:
- Con mẹ nó ! Lão gia lấy năm vạn trước.
Rồi gã cất ngân phiếu và o bá»c. Còn năm vạn lạng vẫn để nguyên trong gói.
Công việc đầu tiên của Vi Tiểu Bảo là đến Ngự thư phòng bái kiến vua Khang Hy để phúc trình sứ mạng đã là m xong.
Gã nói: Ngô ứng Hùng đối vá»›i báºc chúa thượng thánh minh bằng má»™t tấm lòng cảm kÃch không bút nà o ta?
xiết !
Vua Khang Hy cưá»i nói:
- Chắc gã sợ giáºt bắn ngưá»i lên!
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Gã sợ đến té đái vãi phân. Sau nô tà i lại bảo gã: Minh kiến của thánh thượng soi xa muôn dặm.
Ngà i Ä‘iá»u tra võ công cá»§a thÃch khách Ä‘oán ngay được là hà nh vi cá»§a bá»n phản tặc há» Má»™c ở Vân Nam. Ngô Ứng Hùng vừa kinh hãi vừa mừng thầm, gã cưá»i hÃp mắt lại.
Vua Khang Hy nổi lên trà ng Vi Tiểu Bảo ha hả.
Vi Tiểu Bảo móc trong bá»c lấy gói ngân phiếu ra tâu:
- Ngô ứng Hùng cảm kÃch đến độ móc ra má»™t nắmngân phiếu lá»›n nói là tặng cho nô tà i má»™tvạn lạng. Còn bốn vạn lạng gã yêu cầu nô tà iÄ‘em chia cho bá»n thị vệ Ở trong cung đã ra sức chiến đấu đêmquạ Muôn tâu Thánh thượng! Thánh thượng coi đâyđủ rõ bá»n nô tà i được má»™t dịp đại phát tà i.
Má»› ngân phiếu nà y má»—i tấm Ä‘á»u năm trăm lạng.
Tất cả một trăm tấm chồng lên thà nh một xấp dầy.
Vua Khang Hy cưá»i nói:
- Ngươi còn là một đứa nhỠthì một vạn lạng cũng không xà i hết được.
Váºy còn bốn vạn lạng ngươi Ä‘em chia cho bá»n thị vệ.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Hoà ng Thượng tuy thông minh nhưng cũng không đoán được trong mình Vi Tiểu Bảo nà y có hà ng mấy chục vạn lạng bạc.
Gã lại tâu:
- Tâu Thánh Thượng! Nô tà i chầu hầu Thánh Thượng, thứ gì cÅ©ng đủ hết, có bạc cÅ©ng chẳng dùng là m gì! Nô tà i thá» chúa giữ vẹn lòng trungđã được Thánh Thượng chiếu cố đủ Ä‘iá»u.
Váºy năm vạn lạng bạc nà y xin Ä‘em thưởng hết cho bá»n thị vệ, nô tà i sẽ bảo vá»›i chúng đây là cá»§a Thánh Thượng ban thưởng, bất tất phải nhắc tá»›i Ngô Ứng Hùng để mua chuá»™clòng ngưá»i cho gã.
Vua Khang Hy không muốn mạo danh ban thưởng, nghe đến bốn chữ "muachuá»™c lòng ngưá»i" nhà vua không khá»i động tâm.