Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 551: Khuấy động nghìn dặm
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Rồi trong vòng nghìn dặm ràn rạt cuồng phong.
Sấm chớp mây giờ cuồn cuộn!
Tấm tinh phù toát lên khí tức kinh nhân trên mức tu sĩ Kim đan kỳ, dẫn động thiên địa nguyên khí cùng phong lôi.
"Oành!"
Nghìn dặm sấm dậy, Lâm Thái Hư dồn chân nguyên suốt nửa tuần hương thì tấm tinh phù mới được kích phát thần quang.
Tinh phù từ tay Lâm Thái Hư bay lên, trong nháy mắt như tách ra, biến thành hơn vạn viên thủy châu trong suốt.
Mỗi một viên thủy châu sôi trào thủy linh khí tức cực kỳ tinh thuần, đủ loại đường gợn như nước lan tỏa.
Có cảm giác mỗi một viên thủy châu do một dòng sống bị ép lại thành.
"Sư muội, sư tôn tự thân xuất thủ luyện chế một đạo phù lục, sư muội cũng nên ra gặp đại sư huynh đi."
Kích phát tinh phù, Lâm Thái Hư càng toát lên uy thế, mỗi bước y đi là nghìn vạn thủy châu trong suốt bay lên, bắn đi bốn phương tám hướng.
"Ầm!"
Trong vòng mấy nghìn dặm lóe chớp, mưa trút ào ào, mỗi giọt mưa đều lớn như quyền đầu, mang theo thanh sắc quang văn đang không ngừng chấn động.
Thủy linh khí tức tinh thuần tạo thành từng vòng song chấn động khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
"Chuyện gì hả?"
Lúc này, Ngụy Tác cùng lục bào lão đầu đang thương lượng, định khi Huyền Phong thiên điện đi khỏi vài ngày thì rời khỏi nơi đây, để an toàn thì sẽ lấy hài cốt Không động cẩu luyện chế thành Hắc cốt minh quân mới đã. Dù gì thì những nguyên liệu khác để luyện chế Hắc cốt minh quân, Ngụy Tác sẵn có.
Nhưng tinh phù vừa kích phát, trong mấy nghìn dặm mưa gió bão bùng, ở sâu mấy trăm trượng sdưới lòng đất mà Ngụy Tác cũng cũng lập tức cảm thấy.
Ngụy Tác cảm giác được bên ngoài Thiên như có vô số thủy linh nguyên khí trút xuống, một phần nguyên khí trong thể nội thậm chí cũng cộng hưởng theo.
Nguyên khí này tựa hồ là của nửa thủy linh căn.
"Không xong!"
Ngụy Tác nhận ra thể nội nguyên khí chấn động, còn nữ tu ở ngoài tĩnh thất cũng rúng động, đột nhiên sắc mặt nhợt đi, kinh hoảng tột độ.
"Ong ong ong!"
Thủy lưu nguyên khí trong suốt đột nhiên như mất khống chế rung lên, cùng lúc đó, trong thể nội nàng vang lên tiếng như đàn ong đang đập cánh.
"Hả?"
Cùng lúc đó, cách Phiên Ưng sơn mấy vạn dặm, cạnh một con sông hoang dã, một tu sĩ lăng không ngìn trượng trên sóng lớn ngập trời, đột nhiên nhìn về phía Phiên Ưng sơn.
Dưới chân y rừng rực huyết mang chói lòa, một thi thể cự ngao màu xanh cỡ gian phòng đang từ từ chìm xuống.
Thanh sắc cự ngao đầu đã bị chẻ nát đầu, máu phun như suối.
Trong vô số lỗ chân lông của y cũng như có vô số dòng sông gầm gào, liên tục phun ra thủy khí cùng khí tức không khác gì của thanh sắc cự ngao.
Tu sĩ đang trực tiếp luyện hóa yêu đan cự ngao.
Trong tay y có một chiếc bạch ngọc tiểu ấn, thủy linh nguyên khí hùng hậu như nước triều từ cái ấn gột rửa thể nội.
Bạch ngọc tiểu ấn là chí bảo Lân vương thủy ấn của thượng cổ Tam Hoàng tông!
Tu sĩ cũng là bạch bào thanh niên thần bí bị Ngụy Tác đánh tan thân thể ở Vân Linh đại lục, được Tam Hoàng tông truyền thừa.
Y lợi dụng huyền diệu của Lân vương thủy ấn để đào thoát thần hồn, đoạt xá một tu sĩ khác nhưng lúc này diện mạo gần như không khác gì lúc gặp Ngụy Tác. Chỉ là đang mặc một tấm pháp y màu ô kim.
Pháp y này ràn rạt linh quang, trên lưng có hình cửu đầu thần điểu, thập phần cổ kính, rõ ràng cũng là một cổ bảo phẩm cấp bất phàm.
Y lúc trước còn ở Vân Linh đại lục, bây giờ lại đến Thiên khung hoang nguyên tại Thiên Huyền đại lục bắc bộ.
Y còn cách Phiên Ưng sơn mấy vạn dặm, tuy cũng cảm nhận được thủy linh nguyên khí kinh nhân thì chứng tỏ Thủy hoàng công pháp đáng sợ cỡ nào.
Tu luyện Thủy hoàng phệ nhật quyết, bản thân có thể trực tiếp thôn tính thủy hệ yêu đan, thủy nguyên linh thạch, linh mộc, vật nào càng có thủy linh nguyên khí nồng đượm thì tu vi cũng tăng vọt theo, y có cảm ứng đối với thủy linh khí tức kinh người như thế tất nhiên tìm thứ có thủy linh nguyên khí càng dễ dàng.
Vì công pháp này có tốc độ tu luyện kinh người, cho nên y mới coi thường Ngụy Tác, bị gã đánh tan thân thể mà vẫn muốn báo thù.
Có vẻ y không định rời khỏi đây để đến Phiên Ưng sơn ngay nhưng không hiểu sao, cảm giác được Phiên Ưng sơn có thủy linh nguyên khí kinh nhân thì y lại sầm mặt, tựa hồ lỡ mất đại sự.
"Lâm Thái Hư, cách này bức được nàng ta ra mặt?"
Trên tầng không Phiên Ưng sơn, Hứa Thiên Ảo chắp tay sau lưng nhìn ma trút xuống, hỏi Lâm Thái Hư đang toát lên vô thượng uy nghiêm.
"Đạo Thiên thủy thần phù này do sư tôn dùng mỗ dùng giọt nhược thủy còn lại của thượng cổ Thần Thủy tông, căn cứ vào thể chất cùng công pháp của sư muội mà luyện chế thành, sư muội có thiên phú cực phẩm thủy linh căn. Trừ phi sư muội huỷ đi bản môn tu vi, hoặc không có mặt trong vòng mấy nghìn dặm, bằng không thủy linh nguyên khí trong thể nội nhất định sẽ kịch liệt chấn động, phun trào ra, không thể giấu được." Lâm Thái Hư như thượng vị thần linh, "Lúc trước khí tức của đạo tặc bị chúng ta đuổi tới đây thì cấm chế đột nhiên bị giải trừ, tại hạ không tin là sư muội không ở đây."
"Nếu mỗ không lầm thì nguyên khí chấn động kiểu này cũng như thuật pháp của thượng cổ Liệt Thiên cung, có thể bức nàng ta ra mặt nhưng sẽ tạo thành tổn thương không nhỏ?" Hứa Thiên Ảo nhìn từng hạt mư như quyền đầu đang phát ra gợn sóng trong suốt, hé mắt nói.
"Sư muội tổn thương cũng không sao, chẳng qua là bình hoa mà thôi, có đáng gì so với việc chúng ta kết minh." Lâm Thái Hư liếc Hứa Thiên Ảo.
"Phong Ngô Thương vốn cũng là thiên tài, nhưng chẳng qua chỉ có cái dũng của thất phu." Hứa Thiên Ảo khẽ mỉm cười, nói: "Đời nay chỉ có tại hạ cùng Lâm huynh."
...
"Không xong!"
Trong động quật, thân thể nữ tu vừa phát sinh dị biến, Ngụy Tác lập tức cảm thấy, lướt đến ngay.
Tức thì gã hít một hơi khí lạnh.
Dáng vẻ mặt rỗ của nàng ta cùng thuật pháp che giấu dung mạo tựa hồ không mất hiệu lực.
Nhưng thân thể run lên, thủy linh nguyên khí toát ra kết thành từng dải thủy mang dài, mỗi dải đều ngưng tụ thủy linh nguyên khí cực kỳ kinh nhân.
Thủy mang do thủy linh nguyên khí ngưng kết thành đều xoay quanh nữ tu, có vẻ được nàng dốc sức khống chế.
Nhưng nữ tu tỏ vẻ hết sức thống khổ, hơn nữa mỗi lần chấn động, đều có một phần thủy linh nguyên khí không khống chế được từ trong thủy mang bắn lên, tựa hồ suối phun trong tĩnh thất.
"Phù!"
Nhìn rõ, Ngụy Tác biến sắc, lập tức tế xuất Hắc thủy liên.
Bốn cánh sen đen ngòm mở ra, bao lấy thủy linh nguyên khí.
Cùng lúc, thân thể Ngụy Tác bay lên, thò tay phát ra long uy khí tức viễn cổ man hoang, trên mình gã như xuất hiện hơn một vạn khiếu vị há miệng hút thủy linh nguyên khí.
Lúc này, vô số tinh thần nguyên khí khó thấy bằng mắt thường, ngay cả thần thức cũng không cảm giác được, được gã dẫn động xuống, thấm vào thể nội. Tinh thần nguyên khí chảy xuống cùng thủy linh nguyên khí kinh người từ cơn mưa bên ngoài.
"Các hạ mau đào động nữa đi! Đào càng xuống sâu càng tốt, bọn Lâm Thái Hư dùng pháp khí nào đó khiến tại hạ không thể khống chế được thủy linh nguyên khí, hoặc che giấu tung tích, tại hạ sẽ phải ra ngoài kia, hy vọng các hạ lôi kéo họ đi..." Vốn nữ tu thấy Ngụy Tác lướt đến thì định nói thế, hiểu với tâm cơ của Lâm Thái Hư, không khó đoán ra nàng và gã ở cùng, chỉ cần hành tung của nàng bại lộ, Ngụy Tác khó thoát.
Nhưng niềm tuyệt vọng thì trong mắt giờ phút này lại thấy le lói chuyển thành hy vọng.
Bởi vì đóa sen màu đen được Ngụy Tác tế xuất cùng thân thể gã hấp nạp được phần lớn thủy linh nguyên khí tràn ra.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 552: Thiên long xuất hiện
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Nữ tu thấy thủy linh nguyên khí tràn ra, cơ hồ bị Ngụy Tác và Hắc thủy liên hút hết thì sáng mắt, nghiến răng chịu đựng.
"Tại hạ không khống chế được nữa! Nếu thủy linh nguyên khí thoát ra thì sẽ pháp trận trong Huyền phong thiên điện sẽ cảm ứng ra!"
"Mau lên! Hút hết thủy linh nguyên khí mau!"
Tích tắc sau, nữ tu dần không chịu nổi cộng hưởng đó. Chát! Dải nước trong suốt không khống chế được nữa, hóa thành thủy linh nguyên khí.
"Nhiều thủy linh nguyên khí quá!"
Trong cảm quan của Ngụy Tác, gã đã biến thành viễn cổ thiên long, cảm quan mẫn duệ hơn bình thường không biết bao nhiêu lần, thấy có mấy chục dải mây mưa bừng lên, thủy linh nguyên khí không thể hút nổi nữa, nếu phun ra thì tha chân nguyên không thể bao nổi.
"Oành!"
Không hề chần chừ, sau tiếng nổ, tử sắc kim đan của Ngụy Tác từ mi tâm bay lên, cơ hồ đồng thời, Trường hà thao thiên quyển hiện ra, ngăn trước cửa tĩnh thất, hấp nạp thủy linh nguyên khí cuồn cuộn.
"To thế hả?"
Thấy kim đan của Ngụy Tác nha rái dưa, nữ tu đang nhăn nhó cũng tròn mắt, suýt không khống chế nổi, lại vỡ thêm một dải nước.
"Y tế luyện bản mệnh pháp bảo? Y có thứ có thể hấp nạp thủy linh nguyên khí."
Thấy kim đan của Ngụy Tác cùng Trường hà thao thiên quyển, nữ tu tỏ rõ thần sắc kinh hỉ.
"Thủy linh nguyên khí tinh thuần quá! Thủy linh nguyên khí của y không kém gì kẻ giữ Lân vương thủy ấn!"
Từng dải thủy linh nguyên khíbị nhục thân của Ngụy Tác, Hắc thủy liên và Trường hà thao thiên quyển liên tục thôn tính.
Thân thể Ngụy Tác rúng động, cảm giác thủy linh nguyên khí cũng nồng đượm, tinh thuần không kém gì thần bí bạch bào nhân khi trước.
Tích tắc sau, thân thể Ngụy Tác có cảm giác như ngâm trong linh thủy. Trường hà thao thiên quyển trong lúc kịch chiến vốn linh quang đại giảm, hiện tại liên tục hút lấy thủy linh nguyên khí, linh quang lại sáng lên.
"Được!"
Thấy cơ hồ toàn bộ thủy linh nguyên khí từ dải nước vỡ nát do không thể khống chế được bị Ngụy Tác thôn tính, nữ tu càng hoan hỉ.
"Chát!"
Không cần liều mạng áp chế, nàng lại khiến dải nước bao quanh tan vỡ.
Thủy linh nguyên khí lại được nhục thân của Ngụy Tác, Hắc thủy liên và Trường hà thao thiên quyển hút lấy.
Thân thể nữ tu tuy vẫn run rẩy, vẫn toát ra thủy linh nguyên khí nhưng nhẹ hơn nhiều.
"Chát!"
"Chát!"
Dải nước trong veo được nữ tu khống chế, thủy linh nguyên khí sản sinh ra sau khi dải nước vỡ đều được Ngụy Tác hấp nạp.
"Ngụy Tác, Hắc thủy liên tiến giai!"
Liên tục sáu dải nước tan vỡ, đột nhiên, lục bào lão đầu kêu lên.
Hắc thủy liên cơ hồ dày gấp đôi, cánh hoa có đường viền như nước.
"Sao lại như thế!"
Trên Huyền phong thiên điện, sắc mặt Lâm Thái Hư cuồng nộ vô biên, khí diễm ngút trời.
Từng làn cương phong từ Huyền phong thiên điện cuốn ra.
Uy năng Thiên thủy thần phù đã đạt đỉnh điểm, trong mấy nghìn dặm sôi trào thủy khí, sóng gợn trong veo.
Nhưng tung tích nữ tu không hề xuất hiện.
Nguyên liệu của Thiên thủy thần phù đủ để tạo ra một thủy linh căn tu sĩ, cần Thần huyền cảnh tu sĩ tốn thời gian mới luyện chế được, hao phí một đạo phù lục như thế mà công cốc thì y cũng bị trách phạt.
"Xem ra thủ đoạn của nàng ta không tệ." Sắc mặt Hứa Thiên Ảo cực kỳ âm trầm.
Y không ngốc, đương nhiên biết uy năng Thiên thủy thần phù đã đạt đỉnh tung tích, nữ tu còn chưa lô ra thì tất nhiên không tìm được.
"Thủ đoạn của nàng ta không đủ ứng phó Thiên thủy thần phù, khẳng định là do tu sĩ đi cùng. Huynh không phải biết danh hiệu y hả, toàn lực tra xét, chưa biết chừng sẽ từ y mà ra." Lâm Thái Hư tuy nổi giận nhưng phá đoán vẫn không sai.
"À!" Hứa Thiên Ảo chưa đáp, mắt chợt lóe lên, nhìn về phía xa.
"Kẻ nào! Muốn chết!"
Lâm Thái Hư dấy lên sát khí.
Ngoài xa, một dải cầu vồng khổng lồ bắn đến Phiên Ưng sơn.
Trong dải cầu vồng là một thân thể khổng lồ, không phải tu sĩ mà là yêu thú.
Lâm Thái Hư vốn rất giận dữ, dù có tu sĩ nào đến thì chưa biết chừng cũng sẽ bị y giết chết trút giận, nói gì một con yêu thú.
Lâm Thái Hư là đại chân truyền sư huynh của Huyền Phong môn, dưới một người trên vạn người, khí tức như chí tôn đế vương.
Nhưng dải cầu vồng phát ra khí tức còn đáng sợ hơn, càng có vương giả chi uy.
Cách Huyền phong thiên điện mấy nghìn dặm, trong cơn mưa to, không nhìn rõ là yêu thú gì thì từng luồng viễn cổ hồng hoang khí tức đã ép lên Huyền phong thiên điện.
So với khí tức này, Lâm Thái Hư dù là vương, tối đa cũng chỉ là thảo mãng chi vương, còn khí tức đó cực kỳ tôn quý, cao cao tại thượng.
"Viễn cổ thiên long long uy! Sao lại như thế, viễn cổ thiên long đã diệt tuyệt cơ mà!" Hứa Thiên Ảo run lên.
"Là giao hóa long! Trải qua vạn cổ, biến thành thủy hệ thiên long, là nhược thủy hóa vũ thế này có nhiều thủy linh nguyên khí, thu hút nói tới." Lâm Thái Hư tan hết sát khí, quyết đoán như chém đinh chặt sắt, "Giao hóa long thì thần thông thậm chí còn hơn viễn cổ thiên long, ít nhất cũng ngang với tu sĩ Thần huyền cảnh lưỡng trọng, chúng ta không địch nổi."
Không hề chậm chễ, Huyền phong thiên điện lao về phía man hoang hoang nguyên gần Phiên Ưng sơn.
"Oành!"
Cơ hồ ngay khi Huyền phong thiên điện biến mất khỏi tầng không Phiên Ưng sơn, trong đám mây xuất hiện một con bạch long dài hơn hai mươi trượng lao vào cơn mưa.
Bạch long vô cùng uy nghiêm, sừng và râu, cả vảy nữa đều như bạch ngọc tối thuần tịnh, trên mình phát ra bạch sắc hồng quang bao trùm mấy trăm trượng, lao vào cơn mưa thì trong vòng mấy nghìn dặm đều liên miên tụ vào bạch sắc cự long.
Khí tức của bạch sắc cự long vô cùng dâu bể, như vượt qua mấy vạn năm lướt tới.
Thiên long giáng lâm, nghìn dặm thôn vân thổ vụ, thần uy khiến cả Lâm Thái Hư và Hứa Thiên Ảo cũng phải bỏ chạy.
Nhưng lúc này thần sắc bạch sắc thiên long vô tận uy nghiêm cực kỳ phức tạp.
Hai con mắt tròn xoa ánh màu lam nhạt, quang hoa như ẩn tàng tuế nguyệt.
Lao vào cơn mưa bao trùm mấy nghìn dặm, hút lấy từng giọt mưa, nó liếc lên thinh không, tựa hồ nhìn thấy những thứ nhiều tu sĩ không nhìn ra.
Nó nhìn về phía Ngụy Tác và nữ tu ẩn mình.
Giao hóa long phải kinh qua vô số gian nan, tu thành thiên long thì không rõ vất vả hơn bao nhiêu lần một con thiên long ấu long trưởng thành, cả Thiên Huyền đại lục vạn năm nay không xuất hiện thiên long kiểu này.
"Chát!"
Ngụy Tác lúc đó không biết gì về thiên long xuất hiện.
Dải nước thứ tám quanh nữ tu tan vỡ, thủy linh nguyên khí phun tràn, được nhục thân Ngụy Tác và Hắc thủy liên, Trường hà thao thiên quyển hút lấy.
Nhục thân gã xảy ra dị biến, bừng lên thủy linh khí tức kinh nhân, bạch sắc linh căn hư ảnh hoàn chỉnh xuất hiện.
Thủy linh căn!
Hấp nạp ngần ấy thủy linh nguyên khí, nửa thủy linh căn của Ngụy Tác sau rốt cũng hoàn chỉnh.
"Được rồi!"
Nữ tu nở nụ cười, thân thể cùng ngừng run.
Quang hoa như nước được nàng hấp nạp về thể nội.
Rõ ràng, nàng đã khống chế được thể nội chân nguyên và thủy linh nguyên khí.
"A! Thêm tí nữa, chưa biết chừng Hắc thủy liên sẽ lại tiến giai."
Nữ tu khôi phục như thường, thân thể Ngụy Tác từ từ đáp xuống, còn lục bào lão đầu vẫn bất mãn kêu ầm lên.
Từ khi Thiên thủy thần phù kích phát đến lúc nữ tu khống chế được thể nội thủy linh nguyên khí chỉ không đầy một tuần hương.
Nhưng lúc này linh khí trên Hắc thủy liên nồng đượm gấp đôi, không chỉ tiến giai nhất giai. Trường hà thao thiên quyển cùng sáng rực linh quang hơn cả lúc chưa tổn hại, tạo cho lục bào lão đầu cảm giác nếu mọi dải nước quanh nữ tu vỡ nát thì Trường hà thao thiên quyển sẽ tiến giai thành huyền giai hạ phẩm cũng nên.
Thân ảnh gã đáp xuống, ở ngoài, bạch sắc thiên long không dừng mà lướt thẳng lên không.
Mưa trong mấy nghìn dặm theo sát bạch sắc thiên long, cực kỳ tráng quan.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 553: Nhiều bên tính toán
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Đại khái chỉ mấy chục tích tắc sau, bạch sắc thiên long lại khuất bóng.
Cơn mưa cỡ quyền đầu trong mấy nghìn dặm bị bạch sắc thiên long quét sạch.
Trong địa quật, nữ tu và Ngụy Tác không biết gì về việc cửu cấp thiên long vạn cổ khó gặp xuất hiện.
Hiện tại lục bào lão đầu còn kêu ầm lên, nhưng trong lòng Ngụy Tác đang sôi trào.
Linh căn thứ năm hình thành, hơn một vạn khiếu vị cũng biến hóa hẳn, nguyên khí vốn hỗn độn như thiên địa sơ khai, bắt đầu hình thành hình thái cụ thể băng thủy vũ hỏa lôi, vô cùng huyền diệu.
"Chả trách Tiên căn ngũ mật phải cần năm linh căn, nhưng không hạn chế năm loại linh căn nào."
Ngụy Tác lập tức hiểu rõ đạo lý cơ bản của Tiên căn ngũ mật.
Hóa ra chỉ cần có năm linh căn, thể nội khiếu vị sẽ từ lượng biến chuyển thành chất biến.
Nhiều cũng vô dụng, cần nhất là đạt tới năm linh căn.
Tiên căn ngũ mật, phải có đủ như thế mới được tu luyện.
Hiện tại gã đủ năm linh căn tề tụ, tu luyện Tiên căn ngũ mật chỉ còn thiếu Đề hồ thánh quả thôi.
Nửa thủy linh căn còn quan trọng hơn uy năng Hắc thủy liên và Trường hà thao thiên quyển đề thăng.
"Phù!"
Cùng lúc, nữ tu vừa hé cười đột nhiên phun ra một ngụm máu.
"Lam đạo hữu, sao thế?" Ngụy Tác cả kinh, tâm cảnh tỉnh khỏi đốn ngộ.
"Kim đan của tại hạ vừa ngưng kết không lâu, chấn động ban nãy và thủy linh nguyên khí tổn thất khiến kim đan xuất hiện dấu hiệu tan vỡ. Tại hạ phải tu luyện trấn áp ngay." Nữ tu vội xếp bằng.
"Tan vỡ cũng tốt, thể chất thiên phú và công pháp tu luyện của y tựa hồ cực kỳ đặc biệt, tan vỡ sẽ phát ra thủy linh nguyên khí kinh nhân." Lục bào lão đầu hưng phấn hẳn.
"Tại hạ...!"
Ngụy Tác lúc đó chỉ muốn bóp chết lục bào lão đầu. Tuy gã vẫn chưa biết thân phận nữ tu nhưng dù gì nàng cũng cứu gã một lần, mang lại vô vàn lợi ích, nếu bảo nhân lúc kim đan của nàng tan vỡ mà thừa cơ hấp nạp thủy linh nguyên khí thì quá vô nhân tính.
"Mau trấn áp kim đan, mỗ sẽ hộ pháp." Cố nén xung động bóp chết lục bào lão đầu, Ngụy Tác bảo.
"Trấn áp kim đan mất hơn mười ngày." Nữ tu ngần ngừ.
"Không sao, đợi thêm hơn mười ngày nữa càng an toàn. Nếu đạo hữu tin lời mỗ thì mau trấn áp kim đan. Trừ phi có kẻ tại hạ không địch nổi xông vào, không thì trong líc đạo hữu trấn áp kim đan, không ai vào tĩnh thất nửa bước." Ngụy Tác gật đầu với nữ tu.
Nữ tu nhìn Ngụy Tác, thấy gã đứng ở cửa tĩnh thất thì chợt thấy an toàn.
"Được!"
Nữ tu không nói gì, ngoan ngoãn gật đầu, nuốt một viên đan dược, nhắm mắt lại, linh khí trong veo như sóng lớn dấy lên.
"Y tuy có sở thích khác người, lai lịch cổ quái, bất quá đáng để tin tưởng."
Nữ tu bắt đầu trấn áp kim đan, Ngụy Tác vỗ vào nạp bảo nang tùy thân lấy ra một lò hương, đốt loại có thể trấn định tâm thần, chống lại tâm ma rồi lui khỏi gian tĩnh thất.
Đoạn gã không quay lại gian tĩnh thất đó mà mở một gian khác to hơn ở gần.
Vốn Ngụy Tác còn do dự, nên rời đi ngay hay luyện chế hài cốt Không động cẩu thành Hắc minh cốt quân rồi mới đi, giờ thì càng giúp gã chọn lựa.
Mở xong mấy gian tĩnh thất, theo tập quán, Ngụy Tác thả Hắc minh cốt quân ra trông coi thông đạo.
Sợ không an toàn, gã lại dặn thêm Dương chi điểu cùng Hắc minh cốt quân chung sức bảo vệ.
Đoạn gã vào tĩnh thất, lấy hài cốt Không động cẩu ra luyện chế Hắc minh cốt quân mới.
…
"Là pháp bảo luyện chế từ nhược thủy của Thần Thủy cung! Lẽ nào ban nãy có Thần huyền cảnh tu sĩ đấu pháp?"
Ngụy Tác không biế rằng sau nửa ngày gã bắt đầu luyện chế Hắc minh cốt quân mới thì thanh niên thần bí được Tam Hoàng tông truyền thừa xuất hiện gần Phiên Ưng sơn.
Tay y đỡ khí linh của Lân vương thủy ấn, bạch sắc thủy kỳ lân lơ lửng phía trên, cảm thụ nguyên khí trong mấy nghìn dặm thì tỏ rõ thần sắc chấn động.
"Nhược thủy của Thần Thủy cung? Một giọt có thể luyện chế một món huyền giai pháp khí?" Thần bí thanh niên to vẻ cực kỳ tham lam, còn liếm môi như chỉ mong có một giọt để uống.
"Tại hạ từng thấy một món pháp khí dùng nhược thủy luyện chế, khí tức này không ai." Kỳ lân tướng mạo thập phần uy nghiêm bảo thanh niên thần bí, "Thủy hệ thiên long uống được nhiều thủy linh nguyên khí, thọ nguyên chắc tăng thêm một chút."
"Tu sĩ thi triển pháp khí này là ai, dám phá hoại việc lớn của ta!" Thần bí thanh niên tỏ rõ thần sắc tham lam, rồi trở thành hung hãn, "Trên mình y chưa biết chừng còn có pháp khí đó, thôn tính để luyện công luôn, ta biết y là ai sẽ không tha."
"Không cần vội." Bạch sắc kỳ lân lắc đầu, "Thủy hệ thiên long đó sắp cạn thọ nguyên, dù có ngần này thủy linh nguyên khí, tối đa mấy tháng nữa thì nó cũng sẽ đến long trủng. Lúc đó dù trong long trủng không còn hài cốt hoặc yêu đan thủy hệ thiên long khác thì nguyên hài cốt, yêu đan của nó cùng đủ cho chủ nhân ít đột phá đến tu vi Kim đan tứ trọng."
"Đạt tu vi Kim đan tứ trọng, ta sẽ tìm y báo cừu!" Thần bí thanh niên nheo mắt cười lạnh, "Y không ngờ rằng chúng ta đuổi theo thủy hệ thiên long đến Thiên Huyền đại lục mà nghe được tin về y."
"Đúng thế, trách lad trách y quá ngông nghênh, tưởng về Thiên Huyền đại lục thì chúng ta không biết hành tung." Bạch sắc kỳ lân không nén được gào lên, "Một khí linh tối đê cấp mà định giết ta!"
"Oa!" Đúng lúc đó, nếu Ngụy Tác đột nhiên chui ra thì thanh niên thần bí và thủy kỳ lân khí linh khẳng định sẽ ré lên, cả hai không sao ngờ rằng mình thương lượng hào hứng như thế thì kẻ cả hai cần đối phó đang ở dưới lòng đất hoang nguyên trước mặt.
Lúc đó Ngụy Tác đang chuyên tâm luyện chế hài cốt Không động cẩu thành Hắc minh cốt quân, không biết thanh niên thần bí gã vẫn chưa quên đang ở Phiên Ưng sơn.
"Vù!"
Nói thêm mấy câu cùng bạch sắc kỳ lân, thanh niên thần bí mình rực thủy quang, tan biến vào thinh không.
Ở hướng khác, Huyền phong thiên điện tránh mặt bạch sắc thiên long đã vòng sang Thiên khung Thiên Huyền đại lục bắc bộ.
Trong đại điện Huyền phong thiên điện, bên một chiếc ao nhỏ có khảm một khối tinh thạch trong suốt.
Qua khối tinh thạch có thể thấy tình hình bên dưới Huyền phong thiên điện, tinh thạch còn tác dụng chiết xạ đặc biệt khiến cảnh vật càng rõ.
Đỉnh đại điện khảm trước không ít tinh thạch pháp trận.
"Lâm Thái Hư, phương pháp của các vị vô hiệu thì để mỗ dùng cách riêng bức nàng ta ra, Huyền Phong môn không có ý kiến chứ?" Hứa Thiên Ảo và Lâm Thái Hư đứng trong đại điện, nói chuyện cạnh cái ao.
"Cách riêng?" Lâm Thái Hư hơi nhíu mày, "Hứa huynh định thế nào?"
"Mỗ đã nghe ngóng rõ, y và Linh Nhạc thành Cơ Nhã kết thành đạo lữ, y đối phó Đông Dao thắng địa và Tụ Tinh tông, cũng vì Đông Dao thắng địa thôn tính Trân Bảo các." Hứa Thiên Ảo cười nhạt, "Nếu mỗ loan tin là y gặp nguy hiểm thì đạo lữ của y chắc sẽ đến chứ?"
"Các hạ định dùng đạo lữ của y bức y lộ diện?" Lâm Thái Hư gật đầu.
"Chỉ mỗi việc y đoạt Thanh hư đằng là đáng làm thế." Hứa Thiên Ảo liếc Lâm Thái Hư, "Lâm huynh không cho như thế là quá gian tà mà không tán thành chứ?"
"Lẽ nào mỗ cổ hủ thế sao?" Lâm Thái Hư cười lạnh.
"Tất nhiên mỗ sẽ đối phó y, tin tức cũng do mỗ đồn nhưng những việc khác sẽ phải phiền Lâm huynh." Hứa Thiên Ảo mỉm cười, ra vẻ nắm chắc, "Chân Võ tạm thời không có bao nhiêu nhân thủ, những truyền tống pháp trận ở bắc bộ còn dùng được thì phiền Lâm huynh giúp. Giữ chặt truyền tống pháp trận, dù y phát giác mà thông tri thì chúng ta vẫn nhanh hơn."
"Tại hạ phải về Huyền Phong môn phục mệnh, truyền tống pháp trận thì sẽ an bài nhân thủ." Lâm Thái Hư không rườm lời, vung tay, một đạo thanh sắc hồng quang từ Huyền phong thiên điện bắn ra.
"Bá Khí chân nhân? Sâu kiến mà thôi!" Hứa Thiên Ảo cũng cười lạnh.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 554: Nhiều lần sẽ quen thôi
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Lâm Thái Hư và Hứa Thiên Ảo làm gì, Ngụy Tác hoàn toàn không biết.
Mười ba ngày tiếp theo, Ngụy Tác đều ở trong tĩnh thất tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Qua mười ba ngày liên tục tế luyện, hài cốt Không động cẩu vốn như bích ngọc đã triệt để biến thành hắc sắc, quanh từng lóng xương có hắc sắc yên khí liễu nhiễu, từ xa nhìn như lớp lông bị gió thổi dạt.
Đạo đạo quang từ tay Ngụy Tác bắn lên, quang phù có đen có lục, tạo cảm giác rùng mình, mỗi một đạo quang phù giáng xuống thì hắc sắc linh quang trên hài cốt lại nồng hơn.
Trong hài cốt nội lý có hắc sắc quang hoa, đang ngưng kết thành hình, ngưng kết thành phù văn, hài cốt Không động cẩu sắp luyện chế thành hình.
Đột nhiên, Ngụy Tác đang tế luyện hài cốt đột nhiên dừng lại, nhìn sang mé tả, tỏ vẻ kinh hỉ.
"Lão đại, Phệ tâm trùng tỉnh rồi?" Dương chi điểu vốn ngủ gà ngủ vịt ở cửa tĩnh thất cũng đột nhiên phấn chấn lướt vào.
Hóa ra từ lúc luyện chế hài cốt Không động cẩu, Ngụy Tác đã lấy Phệ tâm trùng từ nô thú đại ra, khi nào nó tỉnh lại là gã biết ngay.
Phệ tâm trùng lần ngủ lâu hơn, suốt mười ba ngày mới tỉnh.
Mặc kệ Dương chi điểu, mục quang Ngụy Tác lóe lên, đưa tâm niệm tới.
Hiện tại phải xem Phệ tâm trùng có tiến giai thành năng lực phi độn như gã mong chờ không.
Không có phản ứng!
Theo lý, lần trước linh trí Phệ tâm trùng đã tăng cao, hiểu được ý gã thì lần này sẽ thể hiện dị năng tiến giai ngay. Nhưng gã cảm giác được Phệ tâm trùng đang rất phức tạp, không làm gì cả.
Lẽ nào Phệ tâm trùng không tiến giai được dị năng đặc thù, hoặc tiến giai nhưng không thành dị năng cụ thể mà về lực phòng ngự, thậm chí thần thức?
Nếu thế thì ít nhất cũng phải năng lực phi độn mà gã mong chờ.
Ngụy Tác thoáng tỏ vẻ thất vọng.
"À!"
Cùng lúc, gã tỏ vẻ kinh nghi vì Phệ tâm trùng chợt hành động.
Nó bò cực nhanh lên tường tĩnh thất, leo tới nóc.
Phệ tâm trùng có xúc tu như bạch tuộc, có nhiều mấu giữ, đi trên tường như đất bằng, nhưng nó bò lên đỉnh thì lại buông xúc tu ra.
"Chuyện đó..."
Tuy lúc này gã không nhìn thấy Phệ tâm trùng nhưng với cảm giác là biết nó làm gì, có điều lần này tròn mắt như chuông đồng.
Phệ tâm trùng xòe xúc tu, không rơi xuống mà lơ lửng trên không trung!
"Lão đại, sao rồi?" Dương chi điểu nhìn ra Ngụy Tác khác thường, lên tiếng.
Ngụy Tác không đáp lời linh điểu, vỗ lên một nạp bảo nang, lấy ra một bình hồng sắc dịch thể, là máu Hỏa địa long.
Mở nắp bình, gã phất tay, máu Hỏa địa long được chân nguyên bao lấy rải lên Phệ tâm trùng.
Phệ tâm trùng trở nên đỏ rực, nhìn rõ.
"Ực!" Dương chi điểu nuốt nước bọt, tròn mắt.
Phệ tâm trùng lại lơ lửng được như túi da.
Thế là sao?
Ngụy Tác không hiểu lắm.
Tựa hồ cảm ứng được nghi hoặc của gã, Phệ tâm trùng phiêu phiêu hốt hốt đáp xuống, lúc chao bên này lúc chao bên kia, có lúc còn lơ lửng.
Cách mặt đất chừng ba trượng, Phệ tâm trùng đột nhiên như nặng hơn, rơi xuống.
Lúc Ngụy Tác mở tĩnh thất đã chuẩn bị chỗ chứa yêu thú nuôi dưỡng Phệ tâm trùng nên rất cao, chừng năm trượng.
"Lẽ nào?" Mắt gã ánh lên thần sắc kinh nghi, đoạn vung tay tế xuất phi kiếm cánh cửa đào nhanh.
Rất nhanh, Ngụy Tác đào thêm trên đỉnh tĩnh thất bảy, tám trượng.
Đoạn gã dùng chân nguyên bao lấy, đặt Phệ tâm trùng lên đó.
Ngụy Tác phát chân nguyên, Phệ tâm trùng vẫn lơ lửng ở đó rồi theo mục quang gã lóe lên, đáp xuống.
Lúc rơi xuống, mục quang Ngụy Tác lóe liên hồi, rõ ràng tâm niệm tương thông với Phệ tâm trùng. Ó rơi lúc nhanh lúc chậm, có lúc còn dừng lại, mãi tới khi còn ba trượng thì mới như trước, thân thể trầm xuống.
"Quả nhiên như thế!" Không đợi Phệ tâm trùng rơi uống, Ngụy Tác tỏ rõ vẻ cuồng hỉ.
"Lão đại, nó không biết phi độn nhưng có thể lơ lửng, lại biết leo tường như Phế phao nhứ trùng?" Dương chi điểu tỏ vẻ không dám tin.
Phế phao nhứ trùng là lưỡng cấp thủy hệ yêu thú, giống như một cái bong bóng trong suốt nhưng mọc nhiều gai, thủy hệ yêu thú này không biết phi độn nhưng có thể mượn sức nước đẩy mà bay lên rồi lơ lửng, lượn vòng trên không.
"Gần như vậy." Ngụy Tác hoan hỉ cực độ nhìn Phệ tâm trùng.
Gã không ngờ Phệ tâm trùng không tiến giai được năng lực phi độn mà là năng lực cổ quái như Phế phao thứ trùng, khác nhau là từ ba trượng trở xuống, Phệ tâm trùng không còn năng lực đó nữa.
Cụ thể vì sao, Ngụy Tác không tội gì phí cân não.
Ba trượng không phải là vấn đề, có đối thủ trong vòng ba trượng thì Phệ tâm trùng không cần lơ lửng mà trực tiếp thổ độn đến đâm vào gan bàn chân!
"Không phải chỉ cần đưa Phệ tâm trùng lên cao thì nó cũng bay được đến chỗ đối thủ rồi lén sà xuống sao?" Dương chi điểu lạnh buốt da đầu, "Trừ phải đưa nó lên thì có khác gì phi độn đâu?"
"Có gì khác đâu." Ngụy Tác cười ha hả, nhìn Dương chi điểu đầy thâm ý.
"Lão đại, sao lại nhìn tiểu đệ?" Dương chi điểu cảm giác ánh mắt gã rất lạ, nói đoạn nó đột nhiên hiểu ra, rùng mình, "Lão đại, định bảo tiểu đệ đưa nó lên trời?"
"Ha ha, ngươi đưa nó lên thì không ai chú ý, ngươi bay thì ai ngờ được trên mình ngươi có một con Phệ tâm trùng?" Ngụy Tác càng nghĩ càng đắc ý, bật cười ha ha.
"Đừng! Lão đại, tiểu đệ không cõng đâu!" Nhìn Phệ tâm trùng, Dương chi điểu thê thảm kêu lên.
"Yên tâm, mấy lần là quen thôi." Ngụy Tác cười hắc hắc.
"...!" Dương chi điểu suýt nữa ngất xỉu.
"Tiến giai kiểu này chắc không ảnh hưởng đến dị năng trước đó nhỉ." Ngụy Tác nhìn Phệ tâm trùng như nhìn bảo bối lẩm bẩm.
Như hiểu ý gã, Phệ tâm trùng bắn ra quang hoa trong suốt.
Máu Hỏa địa long trên mình Phệ tâm trùng bị gột rửa sạch sẽ, nó lại trở nên trong suốt, không nhìn thấy gì nữa.
Phệ tâm trùng ẩn hết khí tức, thần thức quét qua cũng chỉ thấy thủy khí.
"Oa ha ha ha!" Ngụy Tác đắc ý bật cười.
"Xong rồi!" Dương chi điểu rơi xuống, lòng như tro tàn, trừ phi sau này Phệ tâm trùng tiến giai được năng lực phi độn, không thì nó sẽ phải cõng.
"Xem ra sau này việc ám toán mai phục, đánh lén sát nhân là trông vào ngươi."
Ngụy Tác cảm thán đoạn lấy ra toàn bộ thất cấp yêu thú, để Phệ tâm trùng ăn tiếp.
Gã lại tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Nếu không có gì bất ngờ, chỉ cần hai ngày là hài cốt Không động cẩu sẽ thành công tế luyện thành Hắc minh cốt quân.
...
"Ngụy đạo hữu, đa tạ đạo hữu hộ pháp giúp, đạo hữu đang luyện chế pháp bảo hay tu luyện thuật pháp?"
Một ngày rưỡi qua đi, giọng nữ tu lại vọng vào tĩnh thất.
"Y trấn áp kim đan xong rồi?"
Ngụy Tác to vẻ kinh hỉ, trong hài cốt Không động cẩu kết thành phù văn huyền ảo, rõ ràng Hắc minh cốt quân sắp tế luyện hoàn thành.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 555: Lại thấy ánh mặt trời
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Lam đạo hữu đã trấn áp kim đan xong?" Ngụy Tác lập tức lên tiếng nói.
"Đa tạ đạo hữu hộ pháp, kim đan đã được củng cố." Giọng nữ tu vọng vào.
"Mỗ luyện chế một pháp bảo, còn nửa ngày nữa, đạo hữu định thế nào?" Ngụy Tác hơi do dự rồi nói.
Nữ tu coi như cùng hắn trải qua sinh tử khảo nghiệm, đủ để tín nhiệm, vốn việc luyện chế Hắc cốt minh quân cũng không hẳn không thể cho nữ tu thấy, nhưng Phệ tâm trùng đang ăn, gã không muốn cho nàng thấy quá nhiều bài tẩy, hơn nữa cũng như tu sĩ tấn cấp, Phệ tâm trùng ngày càng khó tiến giai, nó đã ăn nốt não tủy của tám con thất cấp yêu thú mà vẫn chưa tiến giai. Gã lấy thêm mấy con lục cấp cao giai yêu thú cho Phệ tâm trùng ăn nhưng gã cảm giác được nó sắp ngủ say, không thể gián đoạn, thu hồi Phệ tâm trùng, thành thử lời lẽ của gã không có ý gì mời nàng vào tĩnh thất.
"Tới đây tại hạ không có dự định gì, các hạ thì sao?" Nữ tu hỏi.
"Mỗ? Mỗ định đến Bắc La thành." Ngụy Tác thoáng nghĩ rồi nói.
Gã muốn nhất đương nhiên là về Vạn Thọ thành gặp bọn Cơ Nhã, nhưng chỗ trở về đó, có nên cho nữ tu biết hay không. Không hẳn gã không tín nhiệm nàng nhưng cũng như Dưỡng quỷ quán, vật quan trọng hàng đầu thì càng ít người biết càng hay. Bắc La thành, Ngụy Tác đích xác muốn trên đường về Vạn Thọ thành lúc, thuận đường vòng qua một hai ngày. Vì Bắc La thành có thương phường là Tập Cổ hiên, phường thị đứng đầu Thiên Huyền đại lục bắc bộ về giám định cổ bảo. Gã còn vài món cổ bảo không rõ cách dùng, với gã thì bảo vật rất có thể là diêu cấp này, càng sớm giám định càng tốt.
"Bắc La thành? Chẳng lẽ các hạ định giám định cổ bảo gì sao?" Nữ tu nói nhanh.
"Sao đạo hữu biết?" Ngụy Tác hơi sửng sốt.
"Bắc La thành không có gì đặc biệt, cũng không có thương phường lớn, chỉ duy Tập Cổ hiên cực kỳ lợi hại về giám định cổ bảo, rất nhiều tu sĩ có cổ bảo vô danh đều đến đó. Hơn không phải đạo hữu nói là có nhiều công trình trong Thanh Thành khư bị cuốn đến đầm lầy sau Phiên Ưng sơn, các hạ và bọn Lâm Thái Hư tranh đoạt ở đó, tại hạ cho rằng có lẽ các hạ lấy được cổ bảo, nên đi giám định." Nữ tu nói.
"Đạo hữu suy nghĩ quả nhiên cẩn thận, mặc dù không hoàn toàn đúng nhưng cũng gần hết." Ngụy Tác đáp, không dừng tay tí nào, ngưng tụ quang phù tế luyện hài cốt Không động cẩu.
"Tại hạ định đến Thực Vũ thành." Nữ tu chợt ngừng lời một chốc, hiển nhiên đã cân nhắc kỹ rồi mới nói.
"Thực Vũ thành? Địa bàn của Hứa Thiên Ảo? Hứa Thiên Ảo chẳng phải đi cùng Lâm Thái Hư sao, Lâm Thái Hư bắt các hạ, sao các hạ vẫn đến đó?" Ngụy Tác kinh hãi. Thực Vũ thành là nơi Chân Võ tông thành lập tông môn, ở cực đông Thiên Huyền đại lục trung bộ, thành trì như Thực Vũ thành cùng Huyền Phong môn cách nơi nay cả trăm thành trì, Ngụy Tác chưa từng đến đó. Hứa Thiên Ảo là Chân Võ tông thiếu chủ, gã dĩ nhiên coi Thực Vũ thành là địa bàn của Hứa Thiên Ảo.
"Cũng là vì Chân Võ tông thế lực quá lớn, hơn nữa Hứa Thiên Ảo có quan hệ với Lâm Thái Hư nên tại hạ mới đến Chân Võ tông." Nữ tu giải thích: "Huyền Phong môn hiểu rõ công pháp cùng thuật pháp mà tại hạ tu luyện, khí tức rất dễ dàng bị họ phát giác, thành trì của Chân Võ tông tất thế lực Huyền Phong môn cũng không thể nhúng vào, hơn nữa Huyền Phong sẽ không ngờ tại hạ lại đến chỗ của minh hữu như thế, khác nào tự chui đầu vào rọ, nếu tại hạ đến Thực Vũ thành tìm nơi tĩnh tu thì tương đối an toàn."
"Không tệ." Ngụy Tác thấy nữ tu thẳng thắng như vậy thì hơi ngượng: "Tại hạ đến Bắc La thành rồi vòng về Thiên Huyền đại lục nam bộ một chuyến, mỗ có đỉnh giai Hộ thần cổ phù, đi đường thuận tiện, sẽ thuận đường đưa đạo hữu tới Thiên Huyền đại lục trung bộ."
"Đỉnh giai Hộ thần cổ phù? Cổ phù có thể một ngàydù đi qua rất nhiều truyền tống pháp trận, thần thức cũng sẽ không mỏi mệt?" Nữ tu kinh ngạc hỏi.
"Đúng thế." Ngụy Tác đáp.
"Vậy tại hạ không cự tuyệt. Liên tục sử dụng truyền tống pháp trận thì cho dù dọc đường bị phát giác tung tích, đối phương cũng khó mà đuổi theo." Giọng nữ tu có phần hoan hỉ.
"Vậy chờ tại hạ luyện chế xong pháp bảo này sẽ nhân lúc đêm tối lên đường luôn, được chứ?" Ngụy Tác nói: "Tại hạ có một món phi độn pháp bảo, bay trong đêm cũng không hiện độn quang, hơn nữa thần thức của tại hạ hơn nhiều tu sĩ bình thường, đi trong đêm càng an toàn, càng không dễ bị phát hiện."
"Được, không phiền đạo hữu luyện chế pháp bảo nữa, luyện chế xong thì lên đường."
"Được!"
Ngụy Tác không nói gì nữa, toàn lực tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Ước chừng gần hai canh giờ sau, gã ngưng thành thanh sắc diễm quang cùng hắc sắc quang hoa thấm vào, hài cốt Không động cẩu đột nhiên hắc quang rúng động, phù văn nối lại với nhau.
Tiếp đó tử khí ràn rạt toát lên, hai hốc mắt trống rỗng dấy lên hai luồng hắc diễm, âm trầm cực độ.
"Được!"
Ngụy Tác tỏ vẻ hoan hỉ.
Ánh mắt gã chợt lóe lên, "chó đen" lập tức đi động.
Hài cốt Không động cẩu rốt cục cũng luyện chế hoàn thành!
Càng khiến gã kinh hỉ là Phệ tâm trùng cũng đột nhiên bất động, ngủ say.
Nhiều thất cấp yêu thú vốn sánh được với Kim đan tu sĩ như vậy mà không xong, sau này có muốn tìm thêm cũng không dễ.
Hít sâu một hơi, Ngụy Tác thu Phệ tâm trùng ngủ say cùng thi thể yêu thú trong tĩnh thất vào. Gã thoáng trầm ngâm đoạn thu luôn cả Hắc cốt minh quân bên ngoài vào, nói: "Lam đạo hữu, pháp bảo của mỗ đã luyện chế hoàn thành, nhưng mỗ muốn thử một uy năng pháp bảo này, nên sẽ lên trên một chốc xem có tu sĩ ở quanh đây không, không có thì chúng ta sẽ lập tức lên đường, được chứ?"
"Hả? Thuật pháp ẩn mình của tại hạ tựa hồ cao hơn. Để tại hạ lên thì hơn." Giọng nữ tu lập tức vang lên.
"Được." Ngụy Tác cũng không từ chối.
Một trận gió lướt qua, nữ tu nhanh chóng khoét thủng bùn đất chặn thông đạo, lao đi.
Chừng hai tuần hương sau, Ngụy Tác đứng đợi trước mặt Không động cẩu hơi giật giật chân mày, cảm giác được nữ tu đang xuống.
"Trong hơn mười dặm không có tu sĩ nào, chỉ cần không tạ thành động tĩnh quá mức thì sẽ không bị phát hiện." Giọng nữ tu vang lên tiếp đó.
"Vậy nếu đạo hữu có hứng thì cùng xem pháp bảo mỗ luyện chế." Đã thu Phệ tâm trùng nên gã không định cự tuyệt người khác.
"Tại hạ cũng muốn biết đạo hữu luyện chế pháp bảo gì." Cùng lúc giọng nữ tu vang lên, một cơn gió dấy lên, thân ảnh nữ tu hiện ra ở cửa tĩnh thất.
"Đây là thi luyện chi vật?" Thấy Không động cẩu đen xì trước mặt gã, nữ tu nói ngay.
"Không sai, môn thuật pháp này tại hạ lấy được từ một tu sĩ, có thể luyện hài cốt hoành chỉnh của tu sĩ hoặc yêu thú thành cổ bảo." Ngụy Tác gật đầu.
"Đây là xương yêu thú gì mà khí tức bất phàm như thế. Khí tức vốn có hay vì thuật pháp của các hạ luyện chế?" Nữ tu quan sát hài cốt Không động cẩu, tỏ rõ thần sắc kinh ngạc, hiển nhiên không biết lai lịch Không động cẩu.
"Đây là khí tức nguyên bản, là bát cấp thượng cổ yêu thú Không động cẩu. Thuật pháp luyện chế của tại hạ khiến uy năng giảm mất ba cấp." Ngụy Tác giải thích.
"Tức là uy năng của nó đạt uy năng thuật pháp của thất cấp đê giai yêu thú?" Nữ tu hỏi: "Bản thân phẩm cấp càng cao, luyện chế được thì uy năng lại càng mạnh?"
"Đúng thế, chẳng qua hài cốt thích hợp khó tìm." Ngụy Tác chỉ tay kích phát một đạo cách âm phù, bao kín tĩnh thất.
"Phương pháp luyện chế pháp bảo này quả bất phàm." Nữ tu cảm thán.
Ngụy Tác khẽ cười, phương pháp luyện chế này là bất truyền chi bí của Âm Thi tông, một món bài tẩy của gã, tất nhiên là bất phàm.
Gã cũng không rườm lời, tâm niệm vừa động, lấy ra Thiên luyện ngân, để Không động cẩu công kích.
Gã biết với uy năng Không động cẩu, công kích thì e sẽ đánh nát Thiên luyện ngân. Gã để nó công kích rồi sẽ chặn đòn để cảm giác uy năng cụ thể.
Vù!
Ngay khi tâm niệm gã truyền ra, Không động cẩu rực hắc khí, hắc sắc quang cầu cỡ nắm tay trẻ con bắn ra.
"Chát!"
Một đạo Ám hoàng kiếm khí cũng được phát ra, chém lên hắc sắc quang cầu.
Nhưng Ám hoàng kiếm khí hoàn toàn không thể ngăn cản, tan nát ngay, hắc sắc quang cầu không giảm đà, trực tiếp giáng lên Thiên luyện ngân, đánh tan từng mảnh.
"Phù!"
Hắc sắc quang cầu những tưởng sẽ giáng lên vách tĩnh thất thì thủy quang lấp lánh đột nhiên xuất hiện trước hắc sắc quang mặt, cả hai va chạm rồi đồng thời biến mất, cơ hồ không phát ra tiếng nổ.
"Bán huyền giai!"
Ngụy Tác cùng nữ tu vừa phát ra dải nước, đồng thời buột ra ba chữ.
"Xem ra phẩm cấp yêu thú này là bát cấp trung giai, không thì sao có uy năng như vậy." Nữ tu cùng Ngụy Tác nhìn nhau, lại nhìn hài cốt Không động cẩu, tỏ vẻ hâm mộ.
"Phí bao ngày cũng không uổng công." Ngụy Tác cười cười, thu Không động cẩu vào. Vốn gã chi rằng uy năng này không khác gì Hắc cốt minh quân trước kia, nhưng không ngờ còn lợi hại hơn một tầng, uy năng ngang với Trường hà thao thiên quyển trước kia.
"Đi thôi." Thử pháp bảo xong, Ngụy Tác không dừng lại, gật đầu với nữ tu đoạn cùng lướt đi.
Sau bao ngày dưới lòng đất, cũng đến lúc lại thấy ánh sáng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina