Long Tiêu Diêu không khách khí như vậy, có vẻ rất bất kính đối với tu tiên đại phái lớn nhất Cực Bắc đại lục. Nhưng Tu Tiên giới vốn là dùng thực lực vi tôn, nếu quá mức khách khí với Huyền Âm Phái, ngược lại sẽ khiến đối phương cảm thấy mình dễ dàng bị khi dễ, cho nên, hắn mới không chút khách khí với tên đại tu sĩ kia như vậy.
Một lúc lâu sau, Huyền Âm Phái có hai tên đại tu sĩ tới đây, trong đó có một tên đạt tới cấp bảy, tên còn lại là cấp năm. Tuy nhiên bọn họ nhìn thấy Long Tiêu Diêu không chút che dấu tu vi nào, liền lập tức kinh hãi. Đại tu sĩ cấp chín cũng chỉ có trong truyền thuyết tại Cực Bắc đại lục này, tại đây đã mấy ngàn năm rồi không xuất hiện đại tu sĩ cấp chín rồi.
Tu Tiên giới dùng thực lực vi tôn, dù sao Long Tiêu Diêu cũng không dự định độc chiếm hay thu lấy Băng Tuyền Nhãn, tất nhiên sẽ không có kẻ nào vì tìm hiểu mà đắc tội với hai người Long Tiêu Diêu. Do đó, khu vực bên cạnh Băng Tuyền Nhãn vốn thuộc loại động phủ tốt nhất dành cho Thái thượng Đại trưởng lão, lại thuận lý thành chương trở thành nơi tá túc của hai người, không ai dám thu phí sử dụng của họ cả.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không khách khí với đối phương, hắn cùng Bạch Như Ngọc ở lại tòa động phủ này hơn ba mươi năm. Trong thời gian này, Bạch Như Ngọc chẳng những tiến triển tu vi, hơn nữa, đạo cảnh cũng tăng mạnh.
Long Tiêu Diêu sở dĩ đợi tại đây mấy năm là vì Băng Nguyên Thành mời dự hội đấu giá quy mô lớn ba trăm năm một lần, Cực Bắc đại lục có không ít đặc sản, tuy các vật phẩm bình thường đã không có tác dụng gì đối với hắn, nhưng lại vô cùng quý giá đối với Bạch Như Ngọc tu luyện công pháp băng hệ, cho nên hắn chuẩn bị tham gia đấu giá hội thì mới rời đi.
Trong thời gian này, Long Tiêu Diêu đã hoàn toàn thích ứng với các thú hồn và tinh huyết hấp thu khi trước, tu vi đã đạt tới giai đoạn cuối của đại tu sĩ cấp chín, khí tức hoàn toàn nội liễm, cho dù đại tu sĩ hậu kỳ cũng không nhận ra tu vi của hắn, thậm chí còn coi hắn là một phàm nhân bình thường.
Đây cũng không phải là Long Tiêu Diêu che dấu thực lực, mà là tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân. Do linh khí tại nhân giới loãng, khí tức tiết ra ngoài sẽ bị tổn thất đi, rất khó thông qua hấp thu linh khí để tự động khôi phục lại, do đó, để tránh lãng phí, hắn bình thường đều dùng trạng thái nội liễm giống như phàm nhân này xuất hiện trước mặt mọi người.
Mỗi lần đấu giá quy mô lớn đều được tiến hành tại Băng Nguyên Thành, nhưng toàn bộ tu sĩ bậc cao tại Cực Bắc đại lục cơ bản đã tới từ trước rồi, thậm chí còn hấp dẫn nhiều cường giả từ các đại lục khác tới tham dự. Có thể hấp dẫn được nhiều cường giả như vậy, đương nhiên là cũng có nguyên nhân của nó, mỗi lần đấu giá đều có các vật phẩm đặc biệt xuất hiện, trong đó còn có đủ các loại vật phẩm quý hiếm vạn năm khó gặp.
Hội đấu giá do Huyền Âm Phái tổ chức, đương nhiên họ cũng chuẩn bị cho Long Tiêu Diêu một gian phòng khách quý. Hắn tham gia hội đấu giá dành cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên, tuy các vật phẩm đấu giá đều là trân phẩm, nhưng những thứ này lại không lọt vào mắt của hắn, hắn chỉ cùng Bạch Như Ngọc thờ ơ trong phòng khách quý, vẫn chưa tham dự đấu giá.
Tuy nhiên, khi hội đấu giá tiến vào giai đoạn cuối cùng thì rốt cuộc cũng xuất hiện vật phẩm khiến cho Long Tiêu Diêu hứng thú, đó là một khối Hàn Tủy lớn bằng nắm tay, là nguyên liệu tuyệt thế để luyện chế pháp khí hoặc đan dược. Chỉ là việc chiết xuất Hàn Tủy lại vô cùng khó khăn, dương hỏa cũng không thể tinh luyện được nó, hơn nữa, cho dù có thể làm được thì trong quá trình này cũng sẽ tổn thất một lượng lớn năng lượng của Hàn Tủy.
Đại tu sĩ xuất ra Hàn Tủy để đấu giá cũng vì nguyên nhân không thể tinh luyện này, tuy nhiên, Long Tiêu Diêu cũng không vì thế mà lo lắng, chưa nói tới hỗn độn chân khí của hắn có thể duy trì Băng Diễm, âm hỏa mạnh nhất thiên địa, cộng thêm việc hắn có Minh Hỏa kế thừa từ hồn phách Băng Tàm, hai loại hỏa diễm này dung hợp với nhau, cho dù Hàn Tủy có khó tinh luyện thêm nữa thì cũng không thành vấn đề.
Long Tiêu Diêu biết một loại đan phương Phá Cảnh Đan cần Hàn Tủy làm nguyên liệu chủ yếu, công hiệu lớn nhất của nó chính là xúc tiến tu sĩ hấp thu năng lượng pháp tắc, tăng lên lĩnh ngộ đối với pháp tắc băng hệ, là đan dược tuyệt hảo cho tu sĩ băng hệ đột phá bình cảnh, đương nhiên, đan phương này đã thất truyền, nếu không phải hắn chiếm được Thần Nông bí tịch thì chỉ e rằng loại đan dược này sẽ hoàn toàn tuyệt tích.
Bạch Như Ngọc trước mắt thiếu nhất chính là lĩnh ngộ đối với đạo cảnh, mà đan dược thuần túy để hỗ trợ tu luyện thì Long Tiêu Diêu lại không thiếu, do đó Bạch Như Ngọc căn bản không phải lo về tu luyện chân khí. Chỉ cần có Phá Cảnh Đan thì Bạch Như Ngọc sẽ nhanh chóng tăng lên tiến cảnh tu luyện.
Tuy đan phương Phá Cảnh Đan đã thất truyền, nhưng Hàn Tủy cũng còn có thể dùng để luyện chế nhiều loại đan dược tăng lên tu vi khác, chỉ là mấy loại dược thảo này vô cùng khó kiếm. Do đó, các tu tiên giả hiện nay chủ yếu dùng Hàn Tủy để thăng cấp Tiên bảo thuộc tính băng, tăng lên uy lực của chúng.
Pháp khí cấp Tiên bảo vốn rất khó gặp, cho dù đại tu sĩ có thể có được một kiện Tiên bảo đã là quý lắm rồi. Nếu có thể tăng lên uy lực của nó, thì tương đương với việc tăng lên thực lực bản thân, do đó, các tu sĩ có Tiên bảo băng hệ thì đều không dễ dàng buông tha khi gặp được Hàn Tủy.
Giá cả đấu giá rất nhanh chóng tăng từ giá khởi điểm tám trăm vạn linh thạch lên tới hai ngàn ba trăm vạn nhưng vẫn còn ba tên trong phòng khách quý bám đuổi không tha lẫn nhau. Tuy nhiên, nếu tính về tài sản thì Long Tiêu Diêu cũng không e dè bất cứ tu sĩ nào, hắn mạnh mẽ gia nhập vào trong đội ngũ đấu giá, trực tiếp báo giá hai ngàn tám trăm vạn linh thạch.
Đương nhiên Huyền Âm Phái sẽ không nói cho các tu sĩ khác biết rằng có một đại tu sĩ cấp chín tới đây, bọn họ không thể không đưa động phủ của Thái thượng Đại trưởng lão tặng cho đối phương, điều này sẽ tổn hại tới danh dự môn phái đứng đầu Cực Bắc này. Hơn nữa, là người tổ chức đấu giá, họ cũng có nghĩa vụ giữ bí mật thân phận khách hàng, cho nên những người này không có khả năng biết được thân phận Long Tiêu Diêu.
Đấu giá chỉ dựa vào tài lực, đương nhiên cũng có thể dùng thứ khác để mượn tạm linh thạch của hội đấu giá. Sau khi Long Tiêu Diêu gia nhập, giá cả đã lên tới bốn ngàn sáu trăm vạn linh thạch, hơn nữa, còn có một khách quý không cam lòng bỏ cuộc, tiếp tục ra giá so đấu với hắn.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng không bỏ cuộc, hắn cuối cùng không thể không tiêu phí sáu ngàn một trăm vạn linh thạch thì mới thu được khối Hàn Tủy này. Sau đó còn có hai kiện vật phẩm nữa, một cái là Vạn Niên Huyền Băng nửa thước khối, một cái khác là Tiên bảo thủy hệ thời thượng cổ. Các tu sĩ tham gia đấu giá lập tức sôi trào lên, gần như các đại tu sĩ có hầu bao đầy túi thì đều gia nhập vòng báo giá.
Tuy nhiên, hai thứ này lại không khiến Long Tiêu Diêu hứng thú, hắn không ra tay nữa, khi kiện tiên bảo cuối cùng xuất hiện thì hắn lắc đầu thất vọng, cùng Bạch Như Ngọc rời khỏi phòng đấu giá, trực tiếp đi khỏi Băng Nguyên Thành.
Nhưng điều khiến hai người bất ngờ là, ngay khi họ vừa rời khỏi Băng Nguyên Thành vài dặm, có hai tên đại tu sĩ nhanh chóng đuổi theo. Hắn từ nhỏ đã trải qua chuyện này, biết đối phương muốn giết người đoạt bảo. Hắn khinh thường, thở dài:
- Không biết lượng sức, dám can đảm trêu chọc vào ta, vậy thì vĩnh viễn lưu lại đây đi.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thực ra Long Tiêu Diêu đã sớm phát hiện ra hai tên đại tu sĩ này, trong đó, tên đại tu sĩ cấp bảy chính là người vừa cạnh tranh Hàn Tủy với hắn. Tuy các phòng khách quý đều có kết giới ngăn cản dò xét, nhưng dưới thần mục của hắn thì kết giới này chẳng có chút tác dụng nào, hắn dễ dàng thấy được khuôn mặt của tên này.
Không lâu sau khi hai người Long Tiêu Diêu ra khỏi phòng đấu giá, hai tên này cũng lần lượt ra khỏi cửa phòng đấu giá, mà kẻ chỉ đường cho chúng chính là một vị quản sự Kim Đan Kỳ. Tên quản sự Kim Đan Kỳ đương nhiên không biết thân phận thật sự của Long Tiêu Diêu, chỉ âm thầm thông báo cho hai tên đại tu sĩ này hướng đi của người mua được Hàn Tủy sau khi rời khỏi phòng đấu giá.
Hai tên đại tu sĩ này dường như có kiêng kỵ gì đó, không dám động thủ trong Băng Nguyên Thành, tới tận khi hai người Long Tiêu Diêu bay ra khỏi Băng Nguyên Thành thì hai tên này mới đuổi theo. Điều này đương nhiên là do chúng không nhìn ra tu vi thực tế của Long Tiêu Diêu, trong khi đó, Bạch Như Ngọc chỉ là một đại tu sĩ cấp năm, đương nhiên hai tên này sẽ không có chút sợ hãi nào cả.
Hơn nữa hai tên này đã nổi danh ở Bắc Vực từ lâu, biết rất rõ các cường giả của mỗi thế lực lớn tại đây. Còn bộ dáng của Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc lại vô cùng lạ lẫm với chúng, cho nên chúng cũng không để hai người bọn họ vào mắt.
Từ nhỏ Long Tiêu Diêu đã vô cùng căm ghét hành vi giết người đoạt bảo này, hắn còn mấy lần gặp phải phiền toái kiểu này, hiện tại đương nhiên hắn sẽ không e ngại chút phiền toái này, nhưng sự căm ghét đối với loại hành vi này vẫn không giảm chút nào. Khi hai tên đại tu sĩ đuổi theo ngăn lại, hắn để Bạch Như Ngọc đối phó với tên đại tu sĩ cấp năm, còn bản thân thì phát động Chu Thiên Kiếm Trận bao phủ tên đại tu sĩ cấp bảy vào trong.
Năm đó, phụ thân Bạch Như Ngọc chết vào tay bọn tu sĩ tham lam, đương nhiên nàng sẽ không nhân từ với chúng một chút nào cả, trực tiếp lấy ra Huyền Băng Bảo Kính và Băng Tủy Ngọc Phách Kiếm, nhất là Huyền Băng Bảo Kính, có thể coi là tinh phẩm trong Tiên bảo, các đại tu sĩ cùng cấp bình thường thì căn bản không phải là đối thủ của nàng.
Đương nhiên với tu vi hiện tại của Long Tiêu Diêu thì cùng lúc tiêu diệt hai tên tu sĩ này cũng không thành vấn đề, nhưng đây lại là cơ hội thực chiến khó có được, đương nhiên hắn sẽ cho Bạch Như Ngọc cơ hội động thủ. Mà tên đại tu sĩ cấp bảy này mặc dù cũng được coi là đỉnh cao tại một giới này, nhưng đối mặt với Tinh Thần Nghịch Chuyển kiếm thế của Chu Thiên Kiếm Trận thì cũng không có chút lực đánh trả nào.
Tên đại tu sĩ cấp bảy tu luyện công pháp thuộc tính băng, dùng Tiên bảo Hắc Thủy Hàn Băng Phiên làm phòng ngự, hắn lấy ra Hàn Băng Phiên, liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết, từ trong cái quạt này bắn ra từng cột nước màu đen, đan vào nhau thành một cái kén bằng nước bao phủ hắn vào trong, mà sau khi kén nước này hình thành thì nó lập tức biến thành băng, hoàn toàn bao bọc hắn ở trong.
Hắc Thủy trong Hắc Thủy Hàn Băng Phiên chính là một loại âm thủy đặc biệt, nhiệt độ còn thấp hơn cả băng tuyết, cùng với Hoàng Tuyền Thủy, Nhược Thủy trong truyền thuyết được xưng là ba đại Thần Thủy âm tính, có tính chất giống như hàn băng vậy. Nhưng bất kể Hắc Thủy có huyền diệu tới mức nào thì cũng không thể chống đỡ được thế công của Tinh Thần Nghịch Chuyển kiếm thế.
Theo tu vi của Long Tiêu Diêu tăng lên, sự khống chế năng lượng và lĩnh ngộ về thiên đạo của hắn lại càng mạnh hơn, hiện tại hắn khống chế Chu Thiên Kiếm Trận lại hao tổn rất ít chân khí, kiếm trận còn mượn dùng thiên địa năng lượng để vận hành, uy lực cũng tăng lên nhiều so với khi trước. Phòng tuyến bằng băng do Hắc Thủy tạo thành dần vỡ nát ra, một lát sau thì hoàn toàn tan nát.
Thân bị vây khốn trong Chu Thiên Kiếm Trận thì cho dù cường đại như Thao Thiết cấp mười đỉnh phong cũng không bỏ chạy được, đại tu sĩ cấp bảy như hắn lại càng không đủ sức chạy thoát. Tuy hắn cũng thử dùng pháp khí để phá không gian phong tỏa, muốn dùng thần thông thuấn di để bỏ chạy, cũng thử dùng Tiên bảo công kích Long Tiêu Diêu, nhưng cũng không thể gây ra uy hiếp lớn nào đối với Cửu Bảo Phù Đồ, cuối cùng, hắn nhận ra rằng có cố gắng nữa thì cũng chỉ là vô ích mà thôi, thứ chờ đợi hắn chỉ là tử vong.
Long Tiêu Diêu từ khi ra tay đến khi tiêu diệt được đối thủ chỉ tốn không tới thời gian nửa nén hương, một gã đại tu sĩ hậu kỳ có được Tiên bảo lại bị chém chết nhanh như vậy, khiến cho tên đồng bạn này hoàn toàn hoảng sợ, không còn chút chiến ý nào nữa cả, chỉ mong muốn chạy trốn mà thôi. Tuy nhiên, toàn thân hắn đã bị cột sáng của Huyền Băng Bảo Kính bao phủ, cho dù muốn trốn cũng không thể được.
Tuy nhiên, tên đại tu sĩ cấp năm này vẫn còn có thể đau khổ chống đỡ, còn Long Tiêu Diêu thì lại ung dung thu lấy hồn phách của đại tu sĩ cấp bảy vừa chết cùng với nhẫn trữ vật và các pháp khí của hắn, sau đó khoanh tay đứng nhìn một bên, vẫn chưa giúp đỡ Bạch Như Ngọc. Điều này khiến cho tên đại tu sĩ cấp năm còn chống đỡ được thời gian hai chén trà nhỏ thì mới bị Bạch Như Ngọc tiêu diệt tại chỗ.
Sau khi quét dọn chiến trường, Long Tiêu Diêu đưa Bạch Như Ngọc quay lại phòng đấu giá tại Băng Nguyên Thành. Tên quản sự Kim Đan Kỳ là người bán đứng hắn, nhất định hắn phải tính sổ với tên này. Phòng đấu giá này là sản nghiệp của Huyền Âm Phái, tuy hắn chưa muốn tính sổ với Huyền Âm Phái, nhưng vẫn không thèm quan tâm tới luật lệ cấm phi hành tại Băng Nguyên Thành, trực tiếp cùng với Bạch Như Ngọc bay tới bên ngoài phòng đấu giá.
Long Tiêu Diêu chưa tiến vào trong phòng đấu giá, mà phóng toàn bộ khí thế ra. Lúc này, bên trong phòng đấu giá đã kết thúc giao dịch, nhưng vẫn còn có một số tu sĩ ở lại cùng với đại tu sĩ tọa trấn tại đây. Dưới khí thế áp bách của hắn, ngay cả đại tu sĩ trung kỳ cũng cảm thấy áp lực, khí huyết thân thể gần như bị dừng lại, không thể nhúc nhích chút nào.
Thực ra, Long Tiêu Diêu chỉ phát ra khí thế trong một cái búng tay, sau đó hắn thu lại khí tức, lạnh lùng nói:
- Ai phụ trách phòng đấu giá này, mau ra đây gặp ta.
Tuy trong lòng sợ hãi, nhưng hai vị đại tu sĩ tọa trấn tại phòng đấu giá vẫn không thể không cố gắng bước ra. Bọn họ đương nhiên biết được tu vi chân chính của Long Tiêu Diêu, rất cung kính nói:
- Không biết đạo hữu có chuyện gì cần chúng ta cống hiến sức lực, Huyền Âm Phái của chúng ta vẫn chưa từng đắc tội với đạo hữu mà!
Long Tiêu Diêu lạnh lùng nói:
- Người của phòng đấu giá các ngươi bán đứng ta cho các đại tu sĩ khác, hai tên đó cũng không khiến cho ta phải phí chút sức lực nào để giải quyết, nhưng ta cũng không cho phép có chuyện người khác bán đứng ta phát sinh, ta cần các người cho ta một cái công đạo.
Hai tên đại tu sĩ này nghe thấy vậy, thầm kêu khổ, dám bán đứng đại tu sĩ đỉnh phong thì khác nào muốn đi tìm chết đâu. Bọn họ lập tức tập trung tất cả các đệ tử phục vụ tại phòng đấu giá lại, trước mặt bọn họ thỉ những người này chỉ là con sâu cái kiến. Những tu sĩ cấp thấp không có khả năng lừa dối được đại tu sĩ, sau khi tra hỏi vài câu thì họ đã tìm ra tên quản sự Kim Đan Kỳ từng bán đứng Long Tiêu Diêu.
Hai tên đại tu sĩ tọa trấn tại đây liền lập tức trừu hồn luyện phách tên quản sự Kim Đan Kỳ này, lại còn phế bỏ tu vi tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ quản lý phòng đấu giá, chủ động bồi thường cho Long Tiêu Diêu năm ngàn vạn linh thạch. Trước khi sự việc được giải quyết, những tu sĩ còn ở lại phòng đấu giá cũng không dám rời đi, tràn ngập kính sợ đối với hắn, không dám thể hiện ra nửa điểm bất mãn nào cả.
Sau đó, Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc rời khỏi Băng Nguyên Thành, du lịch khắp nơi trong mấy năm, cuối cùng quay lại phường thị Vương gia, nhưng danh tiếng của hắn tại Cực Bắc đại lục đã được truyền khắp, khiến cho trong một ngàn năm tu sĩ Cực Bắc không dám tới quấy nhiễu Thần Châu đại lục nữa.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Long Tiêu Diêu ở lại làm bạn với Bạch Như Ngọc mấy năm tại phường thị Vương gia, sau đó đi tới Ngoại Hải săn thú, hoàn thành kích hoạt các huyệt đạo cuối cùng. Yêu thú tại Ngoại Hải tuy rằng đông đúc, nhưng mạnh nhất vẫn chỉ là con Tử Giao Vương kia mà thôi, hiện giờ nó đã không còn là uy hiếp quá lớn đối với Long Tiêu Diêu. Hơn nữa, Tử Giao Vương chính là mục tiêu săn giết lần này của Long Tiêu Diêu.
Tử Giao Vương đã từng suýt chút nữa là lấy mạng Long Tiêu Diêu, tuy hắn không phải là loại người trừng mắt tất báo, nhưng đối với kẻ địch đã từng thiếu chút nữa là lấy đi tính mạng của mình thì hắn sẽ không dễ dàng buông tha. Kim Long đã từng hấp thu Long Tức của Tử Giao Vương nên tìm được nó cũng không vất vả gì. Mà trong mấy trăm năm này, Tử Giao Vương đã khôi phục toàn bộ tổn thất Long Tức, nhưng thực lực vẫn không tăng lên chút nào.
Tuy nhiên, Tử Giao Vương lại vô cùng có hứng thú đối với pháp khí của nhân loại, đã từng nhiều lần đi du lịch tại nơi ở của con người, đã đạt được ba kiện Tiên bảo là Tử Dương Kiếm, Xích Diễm Thương và Ly Hỏa Tráo. Nhưng nếu xét về cấp độ, phẩm chất và uy lực của pháp khí thì Chu Thiên Kiếm Trận, Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, Thanh Long Kỳ, Lưu Tinh, Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu và Cửu Bảo Phù Đồ đều là những tinh phẩm trong số Tiên bảo.
Tử Giao Vương dùng pháp khí đánh với Long Tiêu Diêu, đương nhiên là rơi vào hạ phong, Long Tiêu Diêu chỉ điều khiển Chu Thiên Kiếm Trận là đã có thể khiến cho Tử Giao Vương lâm vào tình thế tuyệt đối bất lợi. Mà hắn lại còn có Kim Long hỗ trợ, Tử Giao Vương bị huyết mạch áp chế, rốt cuộc bị Kim Long đột nhiên hiện ra này nuốt luôn ngụm Long Tức vừa phun ra, vận mệnh của Tử Giao Vương này cũng bởi vậy mà được định đoạt.
Long Tiêu Diêu ở lại Ngoại Hải bắt thêm bảy loại yêu thú khác nữa, trong số này, hắn dùng tinh huyết bản mạng của một con Huyền Quy nhập vào huyệt Quyết Âm Du, kế thừa được thần thông phòng ngự là làn da giáp hóa, có thể khiến cho làn da của minh cứng cỏi như mai rùa vậy.
Các huyệt đạo tại Phi Thăng Kỳ của Long Tiêu Diêu đã được kích hoạt toàn bộ, tu vi cũng đạt tới Phi Thăng Kỳ đỉnh phong, hiện tại tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới đại thành, nếu không phải thông đạo phi thăng đã bị phá hỏng thì chỉ e rằng ngay sau khi hắn kích hoạt huyệt đạo cuối cùng thì đã phi thăng lên thượng giới rồi.
Long Tiêu Diêu cũng không sốt ruột tìm kiếm thông đạo phi thăng, hắn biết lần này sẽ vô cùng nguy hiểm, rất có thể sẽ ngã xuống tại thông đạo phi thăng đã bị hư hỏng này. Mà cho dù an toàn đi tới thượng giới thì những tu sĩ kia có chữa trị thông đạo phi thăng hay không, thời gian bao lâu mới xong thì cũng không phải là việc mà hắn có thể nhúng tay vào.
Hơn nữa, hiện tại Bạch Như Ngọc chỉ là Phi Thăng Kỳ cấp năm, còn cần phải mấy trăm năm nữa mới đạt tới Phi Thăng Kỳ đỉnh phong. Lần này rời đi thì sẽ rất lâu sau mới gặp lại được, hắn quay lại phường thị Vương gia, sống cùng Bạch Như Ngọc mấy năm, cũng chuẩn bị cho nàng lượng lớn đan dược và linh thạch.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu nói chuyện về thông đạo phi thăng cho Bạch Như Ngọc, chỉ là cũng không có nói nhiều về nguy hiểm trong đó. Bạch Như Ngọc cũng biết sắp phải xa nhau, tạm thời ngừng tu luyện, hai người đi du lịch khắp nơi, hưởng thụ hạnh phúc bên nhau.
Long Tiêu Diêu còn tới thăm tộc trưởng Kim Lý, hắn muốn dẫn Kim Long cùng nhau tiến vào thượng giới, mà tộc trường Kim Lý lại gần như không thể phi thăng, chỉ có thể vĩnh biệt Kim Long, đương nhiên hắn sẽ đưa nó tới từ biệt tộc trưởng Kim Lý.
Ngoài những người này, Long Tiêu Diêu không nói cho bất cứ ai chuyện hắn đi tới thông đạo phi thăng. Chỉ cần không ai biết việc hắn rời đi, thì sẽ không ai dám có chút bất kính nào với Bạch Như Ngọc, với thực lực lúc này của hắn thì muốn tiêu diệt cái gọi là đại phái đệ nhất Thần Châu đại lục là Thiên Sơn Phái cũng không phải là chuyện khó khăn gì, từ khi hắn tiêu diệt mấy môn phái tu tiên lớn thì không còn ai dám khiêu khích quyền uy của hắn nữa.
Vốn Long Tiêu Diêu cũng thường xuyên ra ngoài một mình, hơn nữa, để có thể mê hoặc các thế lực tu tiên bên trong phường thị Vương gia, những lần cuối cùng hắn quay lại đây đều là thần long kiến thủ bất kiến vĩ, tránh cho đối phương phát hiện ra, chỉ khi hắn tới tận cửa thì phường thị Vương gia mới biết được là hắn trở về. Mà toàn bộ tu tiên giới lại không ai biết được tung tích của hắn, chỉ có thể coi hắn là một truyền kỳ, kính nhi viễn chi mà thôi.
Có những thủ thuật mê hoặc này, cho dù Long Tiêu Diêu biến mất mấy trăm năm thì cũng sẽ không kẻ nào dám có ý đồ gì với Bạch Như Ngọc, mấy trăm năm dùng đan dược đỉnh cấp và Phá Cảnh Đan hỗ trợ, Bạch Như Ngọc tất nhiên có thể thăng cấp thành đại tu sĩ hậu kỳ. Tới lúc đó, nàng sẽ đứng ở đỉnh cao của một giới này, còn có ba kiện Tiên bảo, tất nhiên sẽ không còn kẻ nào có thể uy hiếp được nàng nữa.
Long Tiêu Diêu lại tới Thần Nông Di Tích một chuyến, tại Thần Nông Điện gặp được Phân Thần của Thần Nông Tiên đế, chủ yếu là hắn muốn tìm hiểu kỹ lưỡng về thông đạo phi thăng và tình huống trên Trường Sinh Giới.
Nhưng mà khiến Long Tiêu Diêu thất vọng chính là cái Phân Thần của Thần Nông Tiên đế này lại không có tin tức nào giá trị cả, đối với thông đạo phi thăng bị hư hỏng thì Phân Thần này cũng không biết tình huống hiện tại ở nơi đó ra sao. Mà thông đạo phi thăng lúc bình thường thì chỉ cần đạt tới cảnh giới phi thăng lên thượng giới là nó sẽ mượn lực lượng pháp tắc thiên địa để xuất hiện, cùng truyền tống người phù hợp tới Thăng Linh Thai tại Trường Sinh Giới, bên trong trung tâm thành thị của nhân loại tại Trường Sinh Giới.
Dựa theo suy đoán của Thần Nông Phân Thần, tuy thông đạo phi thăng đã bị hư hỏng, nhưng cũng chỉ xuất hiện vấn đề tại gần nhân giới mà thôi, khiến cho thông đạo mất đi công năng tự động truy tìm để truyền tống, nhưng chỉ cần tiến vào vị trí còn tốt của thông đạo thì hẳn là có thể đưa người phù hợp truyền tống đến Thăng Linh Thai, hơn nữa, sau khi tiến vào trong thông đạo thì cũng không có nguy hiểm gì cả.
Nhưng tất cả những điều này chỉ là suy đoán của Thần Nông Phân Thần, không thể biết được có thật hay không. Hơn nữa, cho dù thực sự mọi sự đều tốt đẹp, tới được nơi còn hoàn hảo của thông đạo, thì biết đâu vẫn xuất hiện nguy hiểm gì đó, thông đạo này đã bị hư hỏng rồi, rất có thể sẽ dừng lại tại chỗ, đây đều là các tình huống xấu có thể xảy ra. Đề nghị duy nhất của Thần Nông Phân Thần chính là chuẩn bị cho thật tốt, đặc biệt là kiếm thêm vài kiện pháp khí phòng ngự có phẩm chất tuyệt hảo.
Tình huống trong Trường Sinh Giới thì đương nhiên Thần Nông Phân Thần rõ như lòng bàn tay, nhưng hắn lại chỉ nói mỗi câu “thiên cơ không thể tiết lộ”, không dò ra được chút nào, nhưng Thần Nông Phân Thần cũng cho biết, chỉ cần Long Tiêu Diêu tới được Trường Sinh Giới thì tự nhiên sẽ có tu sĩ tiếp dẫn giới thiệu tỉ mỉ cho hắn tất cả về Trường Sinh Giới, hơn nữa, một đầu thông đạo phi thăng là Thăng Linh Thai lại được đặt trong trung tâm thành thị của nhân loại, an toàn thì không thành vấn đề, hơn nữa, các tu sĩ mới tới Trường Sinh Giới sẽ được chiếu cố, Long Tiêu Diêu có thể yên tâm mà tới đó.
Long Tiêu Diêu toát ra sự khâm phục đối với Thần Nông Tiên đế từ tận đáy lòng, bởi vậy, hắn hoàn toàn tin tưởng vào lời nói của Thần Nông Phân Thần. Tuy hiểu biết của hắn về Trường Sinh Giới vẫn gần như là bằng không, nhưng nếu Thần Nông Phân Thân đã nói rằng Trường Sinh Giới an toàn thì hắn cũng cảm thấy không còn cố kỵ nhiều nữa, chuyện duy nhất chính là làm sao tìm được nơi an toàn trong thông đạo phi thăng mà thôi.
Long Tiêu Diêu cũng không quay lại phường thị Vương gia để từ biệt Bạch Như Ngọc mà trực tiếp bay tới Di Lạc Hải Vực. Nếu gặp nữa thì chỉ thêm đau lòng mà thôi, hắn kiên quyết bay đến truyền tống trận đi tới biển, trực tiếp tiến vào Di Lạc Chủ Đảo, tìm tòi tung tích thông đạo phi thăng tại nơi bùng nổ thông đạo lúc trước.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Khu vực phát sinh vụ nổ lớn năm đó hiện giờ tràn ngập không gian loạn lưu và nguyên từ Cực Quang, có thể quấy nhiễu tra xét của thần thức, thần thức của Long Tiêu Diêu căn bản không thể xuyên qua không gian loạn lưu và nguyên từ Cực Quang này, tất nhiên cũng không cách nào phát hiện ra vị trí của thông đạo.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu đã đại khái đoán được vị trí có thể phi thăng của thông đạo, đó chính là nơi mà không gian loạn lưu và nguyên từ Cực Quang dày đặc nhất. Không gian loạn lưu và nguyên từ Cực Quang chính là do thông đạo phi thăng bị hư hỏng mà sinh ra, nếu nơi đó tràn ngập những thứ này thì nó chính là thông đạo phi thăng.
Long Tiêu Diêu không dám thi triển thần thông không gian, hắn lấy ra Cửu Bảo Phù Đồ bảo vệ trước người, trực tiếp bay về phía không gian loạn lưu và Cực Quang dày đặc giữa không trung. Những chỗ thưa thớt thì hắn còn có thể ra sức né tránh được những nguy hiểm này, nhưng tới khu vực trung tâm dày đặc thì khoảng cách giữa các không gian loạn lưu không tới nửa thước, mà nguyên từ Cực Quang thì lại không ngừng bắn ra, khiến người ta không thể né tránh được.
Nguyên từ Cực Quang là hiện tượng đặc biệt sinh ra do các dòng hạt nguyên từ kết hợp với từ trường của không khí và mặt đất, các dòng hạt nguyên từ này thậm chí còn có thể xuyên qua vòng bảo hộ, trực tiếp làm rối loạn tuần hoàn máu của cơ thể người. Tuy nhiên, năm đó Long Tiêu Diêu đã từng kiến thức qua hạt nguyên từ, đồng thời còn hấp thu một bộ phận của chúng, mặc dù còn chưa thể hoàn toàn miễn dịch với các hạt nguyên từ này, nhưng cũng có một phần năng lực chống đỡ lại chúng.
Long Tiêu Diêu cũng không vội vã, mỗi ngày hắn đều hấp thu hạt nguyên từ. Vốn khi trước hắn không thể tiếp tục hấp thu hạt nguyên từ nữa, nhưng hiện giờ không biết có phải là do tu vi tăng lên, hay là do hắn đã kích hoạt nhiều huyệt đạo hơn, mà hắn có thể một lần nữa hấp thu các hạt nguyên từ này.
Trải qua hơn mười ngày hấp thu hạt nguyên từ, thân thể Long Tiêu Diêu đã đạt tới trạng thái bão hòa, không thể hấp thu thêm được nữa. Tuy nhiên, cũng nhờ điều này mà hắn đã có thể hoàn toàn thích nghi với hạt nguyên từ, thân thể hắn chẳng khác gì không khí đối với nguyên từ Cực Quang cả, ngẫu nhiên có nguyên từ Cực Quang tiến vào thân thể hắn thì nó cũng lại bay xuyên qua, không tạo thành chút ảnh hưởng nào đối với hắn.
Có thể thích ứng với hạt nguyên từ thì Long Tiêu Diêu chỉ phải đối mặt với nguy hiểm do không gian loạn lưu mang lại, những không gian loạn lưu này có lực cắt rất cường đại, tuy nhiên, thần mục của hắn có thể phát hiện ra các không gian loạn lưu đang ẩn nấp, giúp hắn tận lực né khỏi chúng.
Không gian loạn lưu trong thông đạo phi thăng này cực kỳ không ổn định, thường xuyên vỡ tan ra, mà mỗi khi không gian loạn lưu vỡ tan ra thì nó sẽ phát ra linh khí phong bạo cực kỳ mãnh liệt, cường độ của linh khí phong bạo này sẽ phụ thuộc vào độ mạnh yếu của không gian loạn lưu và khoảng cách tới trung tâm bùng nổ, nhưng yếu nhất cũng có thể so được với sóng xung kích do tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tự bạo Nguyên Anh, còn linh khí phong bạo mạnh nhất thì có thể so với đại tu sĩ tự bạo.
Mà đáng sợ nhất chính là các không gian loạn lưu này có mật độ dày đặc, mỗi khi xuất hiện không gian loạn lưu vỡ nát tạo thành linh khí phong bạo thì rất dễ dẫn đến phản ứng dây chuyền, làm cho các không gian loạn lưu khác cũng vỡ tan ra, thậm chí còn có thể khiến cho tới tận hai mươi, ba mươi cái không gian loạn lưu cùng bùng nổ một lúc, hình thành linh khí phong bạo có uy lực gấp mấy mươi lần bình thường.
Khi Long Tiêu Diêu lần đầu tiên tiến vào khu vực không gian loạn lưu dày đặc thì hắn gặp được một lần linh khí phong bạo, hơn nữa nó còn tạo thành một dải không gian loạn lưu vỡ nát, năng lượng trong chúng lập tức bùng nổ, hình thành một luồng sóng xung kích cường đại bắn ra bốn phía.
Uy lực của luồng linh khí phong bạo này mạnh tới mức cho dù Long Tiêu Diêu toàn lực bỏ chạy, lại còn lấy ra Cửu Bảo Phù Đồ, Ly Hỏa Tráo và Âm Dương Ngũ Hành Lôi cầu nhưng kết quả vẫn là bị thương nặng, Cửu Bảo Phù Đồ cũng bị hư hỏng, còn Ly Hỏa Tráo thì vỡ vụn ngay tại chỗ.
May mà hiện tại thực lực của Long Tiêu Diêu đã tăng mạnh, thần thông tự lành nhanh chóng tu bổ lại thân thể gần như đã biến thành mảnh nhỏ của hắn, hiện tại, thần thông tự lành của hắn đã mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa, chân khí dư thừa của hắn cũng thừa sức duy trì thần thông này chữa lành thân thể của hắn.
Đương nhiên, điều này cũng là do thể chất của Long Tiêu Diêu hiện tại lại càng mạnh mẽ hơn, hắn đã hấp thu một trăm sáu mươi bảy loại tinh huyết bản mạng và thú hồn của yêu thú để kích hoạt huyệt đạo, khiến cho cường độ thân thể của hắn tăng mạnh, cộng thêm vừa mới hấp thu được hạt nguyên từ, khiến thân thể hắn lại mạnh hơn một chút nữa, nếu không thì hắn cũng khó mà tồn tại được dưới luồng linh khí phong bạo vừa rồi kia.
Long Tiêu Diêu không thể không trì hoãn quá trình tìm kiếm thông đạo phi thăng để chữa trị lại Cửu Bảo Phù Đồ bị hỏng hóc, hắn lại dùng lân giáp của Tử Giao Vương để luyện chế một kiện nội giáp cấp Tiên bảo, cũng dùng lân giáp của Thanh Giao cấp mười để luyện chế một vòng bảo hộ cấp Tiên bảo.
Sau khi chuẩn bị một thời gian dài, Long Tiêu Diêu lại bay tới khu vực tràn ngập không gian loạn lưu đó để thám hiểm. Trong thời gian này, hắn đã cố ý quan sát tình hình phát sinh linh khí phong bạo tại vùng không gian này, kết quả, hắn phát hiện ra liên tiếp một trăm ngày không có phát sinh lần linh khí phong bạo nào nữa, thật không hiểu sao hắn lại gặp được lần linh khí phong bạo bùng nổ quy mô lớn như vậy.
Sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong vùng không gian này thì vẫn chưa gặp được linh khí phong bạo, nhưng càng tiến vào sâu bên trong thì hắn lại phát hiện ra rằng mật độ các không gian loạn lưu này đang nhanh chóng dày lên, thậm chí khoảng cách giữa chúng còn không đến nửa thước. May mà hắn kế thừa được thần thông Biến Hình của Thôn Thiên Mãng nên cho dù chỉ có kẽ hở khoảng hai, ba tấc thì hắn cũng có thể dễ dàng xuyên qua được.
Sau khi Long Tiêu Diêu xuyên qua vô số không gian loạn lưu, rốt cuộc hắn phát hiện ra một chút dấu vết của thông đạo phi thăng. Phía sau một mảnh không gian loạn lưu có một kết giới mờ ảo, bên trong kết giới là một thông đạo có đường kính tầm chín tấc, nhìn không thấy điểm cuối, hắn đoán rằng nó chính là thông đạo phi thăng.
Kết giới chỗ cửa thông đạo có vẻ không đều nhau, vừa nhìn đã biết là thông đạo bị phá hư. Đoạn thông đạo phía trước đã bị hư hỏng, tràn ngập không gian loạn lưu và nguyên từ Cực Quang, thậm chí còn dày đặc tới mức không có một khe hở nào rộng được ba tấc. Hơn nữa, những kẽ hở này cũng chỉ dài tầm hai mươi, ba mươi trượng, nếu vào sâu trong nữa thì lại phải tìm một khe hở khác thì mới đi tiếp được, thậm chí còn có thể gặp phải đường cùng, không có khe hở nào tiếp sau nữa.
Long Tiêu Diêu hiện tại cũng không còn lựa chọn nào khác, hắn dùng Vạn Lý Đồng Tâm Phù phát ra một tin tức cho Bạch Như Ngọc, sau đó cũng không chờ hồi âm, tìm được một khe hở rộng tầm ba tấc, trực tiếp dùng Biến Hình Thuật tiến vào trong đó.
Tiến vào trong thông đạo phi thăng thì sẽ bị lực lượng pháp tắc không gian phong tỏa lại, Long Tiêu Diêu lập tức mất đi liên hệ với bên ngoài. Hắn đi dọc theo khe hở này tầm hai mươi trượng thì tới đầu ra bên kia, hắn lại tiếp tục tìm một khe hở khác, đi sâu vào bên trong. Nhưng khi hắn đi tới điểm cuối của khe hở này thì lại phát hiện ra nó đã bị bịt kín, không còn kẽ hở nào để đi tiếp nữa. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể quay lại điểm xuất phát, một lần nữa tìm một kẽ hở khác đi vào.
Tại nhân giới, không ai biết Long Tiêu Diêu đi đâu, từ nay không còn có tin tức gì của hắn nữa. Tuy nhiên, do dư uy của hắn vẫn còn nên trong một ngàn năm vẫn không có bất kỳ kẻ nào dám cả gan khiêu khích Ngọc Nữ cung, càng không ai dám có chút bất kính với Bạch Như Ngọc.
---o0o---
Hết Phần I
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Giữa trung tâm một tòa thành thị khổng lồ, có một quảng trường diện tích vài dặm, tại một góc quảng trường, có một cái đài cao tầm chín trượng, đường kính chín thước, mặt ngoài bằng phẳng, bóng loáng, được khắc phù văn chẳng chịt, dày đặc. Tuy nhiên, vừa nhìn đã thấy cái đài cao này đã bị bỏ hoang nhiều năm, trên đó phủ đầy bụi bặm.
Trên quảng trường có rất nhiều người đi lại, bốn phía là các cung điện cao lớn, trên quảng trường này có một đội gồm bốn người mặc trang phục giống nhau đang đi tuần tra. Bọn họ cũng không quan tâm đến những người đi lại tại đây, thậm chí còn không ngăn những người này tiến vào trong cung điện, cũng không biết mục đích tuần tra của họ là gì.
Đây là một ngày bình thường, đội tuần tra nhìn những người đi đường tại đây, trong lòng đều có suy nghĩ riêng không ai biết. Nhưng đúng lúc này, đài cao tại quảng trường đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, tất cả người tại quảng trường đều bị nó hấp dẫn, quay đầu nhìn về phía tòa đài cao này.
Người của đội tuần tra cũng bị ánh sáng của đài cao hấp dẫn, đột nhiên bốn người này bay lên, nhanh chóng đi tới bên cạnh cái đài này, bao vây lấy nó, không để cho người khác tới gần. Ánh sáng rực rỡ trên đài cũng dần ảm đạm xuống, tuy nhiên, trên đài lại xuất hiện một thanh niên khoảng tầm ba mươi tuổi.
Người thanh niên này dường như có chút choáng váng, hắn dùng sức lắc lắc cái đầu, muốn tỉnh táo lại. Người này chính là Long Tiêu Diêu tiến vào thông đạo phi thăng hôm đó, hắn phải vô cùng vất vả mới vượt qua được không gian loạn lưu để tiến vào thông đạo phi thăng, thậm chí hắn còn gặp phải không gian loạn lưu nổ tung, vì chống đỡ lần linh khí phong bạo đó, toàn bộ Tiên bảo phòng ngự của hắn đã vỡ tan hết, hơn nữa, hắn còn bị linh khí phong bạo này đánh bị thương nặng, gần như chết tại chỗ.
Tuy nhiên, thể chất cường hãn của Long Tiêu Diêu đã phát huy tác dụng, tuy thân thể hắn bị linh khí phong bạo khiến cho vỡ nát, nhưng những bộ phận quan trọng vẫn được bảo vệ, cuối cùng giữ lại được cái mạng nhỏ của hắn. Chỉ cần không chết thì thần thông tự lành của hắn liền lập tức phát ra công dụng thần kỳ, nhanh chóng chữa trị thân thể.
Sau đó, Long Tiêu Diêu thuận lợi hơn rất nhiều, không gian loạn lưu do lần linh khí phong bạo này mà bị vỡ ra một bộ phận, tuy thông đạo phi thăng cũng bởi vậy mà bị hư tổn, nhưng lại khiến cho không gian loạn lưu vốn dày đặc lại trở nên thưa thớt hơn nhiều, hắn liền thuận lợi thông qua, tiến nhập vào bên trong thông đạo.
Chỉ có phần phía trước của thông đạo phi thăng bị hư hỏng nên sinh ra không gian loạn lưu và nguyên từ Cực Quang, sau khi Long Tiêu Diêu tiến sâu vài dặm thì thông đạo đã trở nên vô cùng an toàn, mà sau khi hắn đi được hai mươi dặm thì tình huống liền giống như phán đoán của Thần Nông Phân Thần, thông đạo bắt đầu tự động truyền tống hắn về phía trước, mà hắn bị lực lượng pháp tắc của thông đạo trói buộc, không thể tự chủ hành động được, chỉ có thể để mặc cho thông đạo truyền tống.
Tuy nhiên, phần sau của thông đạo phi thăng vẫn trong trạng thái bình thường, không phát sinh điều gì bất ngờ cả, Long Tiêu Diêu rất thuận lợi được truyền tống tới điểm cuối của thông đạo phi thăng, hiện ra trên tòa đài cao này.
Tòa đài cao này chính là Thăng Linh Thai của Trường Sinh Giới dành cho tu sĩ hạ giới phi thăng lên, còn nơi này chính là thượng giới theo cách gọi của nhân giới, cũng chính là Trường Sinh Giới. Sở dĩ nó được gọi là Trường Sinh Giới chủ yếu là do nơi này có linh khí rất dư thừa, làm cho tuổi thọ của con người tăng lên rất nhiều, cho dù là phàm nhân không thể tu luyện thì cũng có thể sống tới trên năm trăm tuổi.
Sau khi Long Tiêu Diêu hết choáng váng, hắn liền thấy được quảng trường và những người trên đó, cũng thấy được bốn gã thuộc đội tuần tra. Hắn đương nhiên cảm nhận được linh khí tại đây còn cao gấp mười lần tại nhân giới, cũng xác định nơi đây chính là Trường Sinh Giới, rốt cuộc hắn cũng phi thăng được tới thượng giới rồi.
Nhưng không đợi cho Long Tiêu Diêu kịp cao hứng, đột nhiên hắn cảm giác được Nguyên Anh của mình xuất hiện bất ổn, hắn vội vàng khoanh chân ngồi trên đài cao, toàn lực vận hành chân khí, hy vọng có thể ổn định Nguyên Anh lại. Nhưng cho dù hắn có làm thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là phí công, Nguyên Anh bắt đầu vỡ ra, tình huống đã không thể ngăn lại được nữa, chỉ có thể để mặc cho Nguyên Anh vỡ vụn ra.
Tuy nhiên, năng lượng do Nguyên Anh vỡ ra này cũng chưa tiết ra ngoài, cũng không tấn công kinh mạch, không khiến cho thân thể của hắn bị tổn thương, mà nó lại dung nhập vào trong thân thể của hắn. Nguyên Anh của hắn còn mạnh hơn rất nhiều so với các tu sĩ khác, năng lượng trong đó tất nhiên cũng vô cùng sung túc. Một lượng lớn năng lượng của Nguyên Anh dung nhập vào thân thể, khiến cho thân thể hắn vốn đã cường hãn, nay lại càng mạnh mẽ hơn.
Long Tiêu Diêu cũng không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này, Nguyên Anh vỡ nát chính là tình huống khi tu tiên giả bị tẩu hỏa nhập ma hoặc bị thương nặng thì mới xuất hiện, theo Nguyên Anh không ngừng vỡ ra, tu vi của hắn đã nhanh chóng giảm xuống, nháy mắt đã giảm xuống cảnh giới Nguyên Anh Kỳ. Hắn không cam lòng để cho tu vi đau khổ tu luyện ra lại hủy hoại trong chốc lát như vậy, liền cố gắng ngăn chặn tốc độ vỡ nát của Nguyên Anh, nhưng tất cả những điều này chỉ là vô ích. Nguyên Anh của hắn tiếp tục vỡ ra.
Dị trạng của Long Tiêu Diêu cũng khiến cho không ít người tại quảng trường hiếu kỳ, những người ở đây phần lớn đều là tu tiên giả, tuy không thể nhìn thấy Nguyên Anh của hắn, nhưng từ việc khí tức càng lúc càng yếu của hắn thì cũng đoán ra một chút rồi. Bốn tu sĩ đội tuần tra cũng nhận ra sự việc không hay, nhưng họ lại chỉ có tu vi Kim Đan Kỳ, không biết làm thế nào, chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn hắn.
Ngay khi Long Tiêu Diêu không có cách nào chống lại Nguyên Anh tan rã thì đột nhiên có một bóng người hiện ra trên đài cao, đó là một lão già có tu vi vượt xa Phi Thăng Kỳ. Hắn thấy trạng thái của Long Tiêu Diêu, lập tức nhận ra đây là Nguyên Anh tan rã, vội lắc mình đến sau Long Tiêu Diêu, nâng tay phải vận chỉ như kiếm liên tiếp điểm vào mười mấy đại huyệt đạo trên người Long Tiêu Diêu.
Từng đạo chân khí cuồn cuộn không ngừng rót vào thân thể Long Tiêu Diêu, sau đó cùng với chân khí còn sót lại trong cơ thể hắn, bao bọc lấy Nguyên Anh, ngăn chặn Nguyên Anh tan rã. Nhưng chỉ không đến thời gian nửa chén trà nhỏ, Nguyên Anh lại bắt đầu tan ra, hơn nữa, tốc độ tan ra này lại càng có vẻ nhanh hơn.
Lão già này thấy vậy không khỏi khẽ hô lên một tiếng kinh ngạc, tu vi của hắn còn cao hơn Phi Thăng Kỳ tận hai cảnh giới, nếu chỉ là trọng thương hoặc là tẩu hỏa nhập ma khiến cho Nguyên Anh tan rã thì với năng lực của hắn tất nhiên là có thể ngăn cản lại. Nhưng hiện tại Nguyên Anh trong cơ thể Long Tiêu Diêu lại tiếp tục vỡ ra, khiến hắn không khỏi có chút kinh ngạc.
Lão già lại vươn tay phải ra, tuy nhiên, lần này là hắn dùng cả bàn tay áp vào ngực Long Tiêu Diêu, một luồng chân khí hùng hậu tiến vào trong cơ thể Long Tiêu Diêu, bao phủ bên ngoài Nguyên Anh của hắn, ý đồ một lần nữa ngưng tụ lại Nguyên Anh cho hắn.
Nhưng chỉ một lát sau, lão già này thở dài một tiếng, thu hồi bàn tay lại. Hắn nhận ra chính mình lại không có cách nào ngăn cản Nguyên Anh của Long Tiêu Diêu tan rã, vốn hắn do thấy có tu sĩ hạ giới phi thăng lên Trường Sinh Giới mà bị kinh động, đã mấy trăm năm nay không có ai phi thăng rồi, tất nhiên là hắn rất nóng lòng muốn biết tình huống của người phi thăng như thế nào.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc