Suốt dọc đường đi Kính Hồng Trần không hề mở miệng, chỉ lặng lẽ thúc dục Hồn Đạo Khí. Hoắc Vũ Hạo cũng lặng lẽ kiểm tra đồ vật trong giới chỉ.
Hắn chỉ có thể dùng từ váng đầu hoa mắt đề hình dung. Thực tế thì chính hắn cũng không ngờ được Kính Hồng Trần sẽ lấy ra nhiều thứ như vậy. Trang bị xúc phát của Chư Cát thần nỏ tuy tốt nhưng thực tế cũng không đáng để đánh đổi nhiều vật liệu trân quý như thế này. Thực ra thì chỉ cần hai phần là Hoắc Vũ Hạo đã vừa lòng lắm rồi. Nếu như hôm nay Kính Hồng Trần không đến tìm hắn thì hắn cũng sẽ đi tìm Kính Hồng Trần, đồng ý với giá tiền của hắn. Chỉ không ngờ là lại có kinh hỉ bất ngờ thế này. Nhưng đồng thời thì Hoắc Vũ Hạo cũng bắt đầu cảnh giác Kính Hồng Trần hơn.
Mấy giờ sau, sau khi Kính Hồng Trần định vị chuẩn vị trí, nhóm người đã đi tới địa điểm trao đổi.
Kính Hồng Trần mang theo mọi người chạm rãi hạ xuống. Bên kia, người của học viện Sử Lai Khắc đã sớm đến.
Người tới tiến hành trao đổi vẫn theo lệ là viện trưởng vũ hồn hệ Ngôn Thiểu Triết. Đi cùng Ngôn Thiểu Triết là viện trưởng Tiên Lâm Nhi của hồn đạo hệ. Hai đại viện trưởng cùng tiến tới tất nhiên là thể hiện sự coi trọng đối với lần trao đổi này. Chẳng qua cũng chỉ có hai vị này thôi, còn lại đều là học viên của Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.
Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần nhìn qua cũng không có nhiều biết hóa. Dù sao thời gian bắt đầu trao đổi học viên thì hai người họ cũng đã trưởng thành, không giống Hoắc Vũ Hạo là đang trong thời kỳ dậy thì.
Ánh mắt huynh muội hai người này đều trở nên ngưng thật hơn trước và trước hết vẫn là nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, tỏ ra không thèm để ý.
- Hồng Trần đường chủ, chúng ta lại gặp nhau.
Ngôn Thiểu Triết cười híp mắt tiến tới. Hắn mặc dù đang nói chuyện với Kính Hồng Trần nhưng ánh mắt vẫn luôn dừng trên người Hoắc Vũ Hạo.
Mặc dù bây giờ Hoắc Vũ Hạo có biến hóa không nhỏ, thậm chí cả khí chất cũng đã thay đổi nhưng Ngôn Thiểu Triết tất nhiên là không thể nhận nhầm.
Tinh hoa nội liễm, ánh mắt giản dị tự nhiên. Xem ra, tiểu tử này có tiến bộ không nhỏ.
Ánh mắt của Tiên Lâm Nhi còn nóng rực hơn ánh mắt của Ngôn Thiểu Triết nhiều. Nàng hiểu rõ hơn Ngôn Thiểu Triết, trong thời gian hai năm ở học viện Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo đã có bao nhiêu cống hiến. Có thể nói chỉ bằng mỗi mình năng lực của hắn đã bằng với sự tiến hóa ngàn năm của học viện Sử Lai Khắc.
Kính Hồng Trần tuyệt đối không thể tưởng được, phần lớn bản vẽ Hồn Đạo Khí của Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và Minh Đức đường bọn họ đã bị Hoắc Vũ Hạo thông qua tinh thần lực tiến hành phục chế hoàn mỹ. Sau đó, nhờ hồn đạo hệ của học viện Sử Lai Khắc để nghiên cứu và chế tạo lại. Hơn hai năm qua, hồn đạo hệ đã có thay đổi bay vọt về chất! Có thể nói, Hoắc Vũ Hạo là anh hùng của học viện Sử Lai Khắc.
- Ngôn viện trưởng, xin chào. Phong thái của ngài vẫn như trước.
Kính Hồng Trần mỉm cười bắt tay với Ngôn Thiểu Triết. Hai lão hồ ly đều nhìn nhau cười híp mắt. Nếu như là người không biết chuyện thì nhất định sẽ cho rằng hai người này là bằng hữu lâu năm nay mới được gặp mặt.
Ngôn Thiểu Triết mỉm cười nói:
- Hồng Trần đường chủ, cháu gái và cháu trai của ngươi, ta đều trả lại đầy đủ cho ngài rồi đây. Hai năm này, chúng tiến bộ rất nhiều, lại chăm chỉ hiếu học. Ta rất hài lòng, hi vọng lần sau còn có cơ hội trao đổi học tập như vậy.
Kính Hồng Trần cười ha hả:
- Chúng ta trở về bàn luận, để xem có thể để việc trao đổi này trở thành chuyện thường niên hay không. Tin rằng điều này sẽ càng khiến cho hai học viện chúng ta phát triển lớn mạnh hơn.
- Vậy ta liền kính cẩn đợi tin lành.
Ngôn Thiểu Triết buông tay Kính Hồng Trần ra. Hai người điều mỉm cười thi lễ với đối phương, cũng đồng thời đưa tay ra hiệu với người mình.
Phàm Vũ mang theo đám người Hoắc Vũ Hạo bước nhanh về phía sau hai vị viện trưởng. Tiểu Hồng Trần và Mồng Hồng Trần bên kia cũng vậy, đều tự thay đổi vị trí.
Trong hai năm rưỡi trao đổi học tập, song phương đến tột cùng học được bao nhiêu thứ, lại có bao nhiêu thu hoạch thỉ chỉ có bọn họ mới rõ. Và cuối cùng thì thời gian trao đổi học tập cũng đã kết thúc.
- Cáo từ!
Kính Hồng Trần dường như không muốn ở lâu, lên tiếng chào hai vị Ngôn viện trưởng Thiểu Triết và Tiên Lâm Nhi rồi mang theo các học viên khởi động hồn đại khí trực tiếp phi thân lên trời.
Ngôn Thiểu Triết dõi nhìn bọn họ biến mất ở phía xa chân trời rồi mới thu hồi ánh mắt. Hắn mỉm cười quyét mắt nhìn các học viên của mình rồi nói:
- Các học sinh của ta, hoan nghênh về nhà.
Đơn giản một câu lại khiến cho toàn bộ các học viên hồn đạo hệ cảm thấy ấm áp trong lòng, thậm chí có người còn lệ nóng doanh tròng. Đúng vậy! Đã tới lúc về nhà.
- Ngôn viện trưởng, đệ tử có chuyện muốn nói với ngài.
Hoắc Vũ Hạo bước nhanh tới bên người Ngôn Thiểu Triết, thấp giọng nói.
- Ừ?
Tính theo vai vế thì hai người đều là đệ tử của Mục lão, Hoắc Vũ Hạo còn có thể coi là tiểu sư đệ của hắn. Huống chi, hơn hai năm qua, Hoắc Vũ Hạo đã cố gắng rất nhiều về học viện. Hắn cũng rất rõ, vị tiểu sư đệ này còn mang về cho học viện rất nhiều nguyên liệu trân quý.
- Phàm Vũ, ngươi mang mọi người tới tiểu điếm kia ăn no một bữa đi. Chúng ta không cần gấp gáp như tên Kính Hồng Trần kia, cứ ăn no một bữa cũng không lo lên đường muộn.
- Được.
Phàm Vũ hiện tại đã là Phó viện trưởng hồn đạo hệ của học viện Sử Lai Khắc, địa vị khác hẳn với trước kia.
Ngoài hai viện trưởng và Hoắc Vũ Hạo ra thì mọi người đều đi theo Phàm Vũ. Ngôn Thiểu Triết ôn hòa nói với Hoắc Vũ Hạo:
- Vũ Hạo, có chuyện gì vậy? Hiện tại ngươi có thể nói rồi.
Sóng tinh thần nhu hòa lặng yên xuất hiện, không thấy rõ động tác của Ngôn Thiểu Triết như thế nào, một tầng tinh thần lực trong suốt đã bao phủ ba người vào bên trong. Cho dù có người đứng cạnh cũng không thể nghe được ba người họ nói gì.
Không hổ là siêu cấp Đấu La! Cho dù là chính Hoắc Vũ Hạo là Hồn Sư tinh thần hệ tự hỏi cũng không thể khống chế tinh thần lực tinh vi như Ngôn viện trưởng.
- Ngôn viện trưởng, viện trưởng Tiên, là thế này... Đệ tử cảm thấy Minh Đức đường rất có thể sẽ gây bất lợi, động thủ trên đường về của chúng ta.
- Ồ? Tên Kính Hồng Trần kia chẳng nhẽ không còn cần mặt mũi nữa sao?
Tiên Lâm Nhi hơi không tin hỏi lại.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đúng, ông ta rất cần mặt mũi. Trước khi ta quay về đã bán cho ông ta một bản thiết kế với một cái giá cắt cổ. Lúc đấy ông ta không dám bỏ ra một số lượng tài liệu trân quý như thế để mua nhưng hôm nay trước khi chúng ta rời đi ông ta lại bất ngờ đồng ý, hơn nữa còn không cò kè mặc cả gì thêm mà trực tiếp đồng ý cái giá cao ngất ngưởng đó. Đệ tử thấy, hắn rất có thể sẽ xuống tay trên đường chúng ta ra về để đoạn lại chỗ tài liệu kia.
Ngôn Thiểu Triết rất là tò mò hỏi:
- Vũ Hạo, thật sự ngươi thì đã cắt của hắn bao nhiêu tiết? Hắn đường đường là đường chủ Minh Đức đường của Nhật Nguyệt đế quốc, chả lẽ lại không có chút độ lượng nào sao? Còn nữa, bản thiết kế ngươi bán cho hắn, có thể...
Hoắc Vũ Hạo cười hắc hắc, thấp giọng nói vài câu. Sắc mặt Ngôn Thiểu Triết và Tiên Lâm Nhi nhất thời trở nên cổ quái.
Ngôn Thiểu Triết cố nén ý cười, nói:
- Thằng nhóc nhà ngươi thật là càng ngày càng tệ. Ngươi chắc là đã khiến cho Hồng Trần đường chủ người ta tức đến méo mặt rồi. Cho chúng ta xem thu hoạch của ngươi đi nào.
Hoắc Vũ Hạo tháo chiếc giới chỉ gắn Tinh Quang Ngọc Bích xuống. Hắn không đưa cho Ngôn Thiểu Triết mà đưa cho Tiên Lâm Nhi, dù sao thì những kim loại Hồn Khí quý hiếm này, nàng quen thuộc hơn.
Tiên Lâm Nhi tiếp lấy giới chỉ, tinh thần lực quét vào bên trong một cái nhất thời biến sắc mặt. Nàng khiếp sợ nhìn Hoắc Vũ Hạo.
- Vũ Hạo, đây không phải là ngươi đoạt kho hàng bí mật của Minh Đức đường hay sao. Đây... đây cũng quá là nhiều rồi. Trời ạ! Giá trị của mấy thứ này không thể nào dùng hai chữ "tiền tài" để hình dung nữa rồi. Khó trách, khó trách, bọn họ không động thủ với ngươi mới là lạ đó. Nếu đổi lại là ta thì chỉ sợ cũng không nhịn được phải động thủ mất thôi.
- Cho ta xem nào.
Ngôn Thiểu Triết tiếp nhận giới chỉ trong tay Tiên Lâm Nhi. Tuy hắn không hiểu cái gì là kim chúc quý hiếm nhưng nhãn lực của hắn vẫn rất cáo. Tinh thần lực vừa tiến vào trong giới chỉ, hắn liền cảm nhận được sự dao động năng lượng cực kỳ nồng đậm, còn có rất nhiều ánh sáng đủ màu sắc lưu chuyển.
- Làm tốt lắm!
Ngôn Thiểu Triết trả lại giới chỉ cho Hoắc Vũ Hạo, nụ cười trên mặt rốt cuộc cũng không thể nào che dấu được.
- Ta thực chờ mong! Không biết sắc mặt của Hồng Trần đường chủ sẽ như thế nào khi dùng bản thiết kế của ngươi để chế tạo đồ. Ha ha ha ha...
Tiên Lâm Nhi tức giận nói:
- Đường cười nữa. Hiện tại quan trọng nhất là chúng ta phải làm thế nào để bảo đảm an toàn cho bọn nhỏ. Kính Hồng Trần đã không động thì thôi nhưng nếu động thì nhất định là lôi đình vạn quân. Khi đó, mục tiêu của hắn sẽ không chỉ là Hoắc Vũ Hạo mà còn cả hai chúng ta nữa. Nếu như có thể khiến cho chúng ta vĩnh viễn không thể quay về Sử Lai Khắc thì đó tuyệt đối là một tin tốt lành với Nhật Nguyệt đế quốc.
Ngôn Thiểu Triết cười nhạt một tiếng, nói:
- Vậy phải xem hắn có cái bản lĩnh đó không. Vũ Hạo, ngươi có đề nghị gì không?
Nếu đổi lại là một học viên khác, lấy thân phận của Ngôn Thiểu Triết làm sao có thể đưa ra câu hỏi như thế? Hắn hỏi như vậy cũng là đã nâng Hoắc Vũ Hạo lên một tầm cao ngang bằng mình. Lời nói hoàn toàn mang ngữ khí trưng cầu, không phải hỏi đơn giản.
Hoắc Vũ Hạo trầm ngâm nói:
- Đệ tử nghĩ chúng ta nên tách ra mà đi. Mục tiêu của bọn họ là đệ tử, thậm chí còn có hai vị viện trưởng đây. Chỉ cần đệ tử đi cùng hai vị viện trưởng, nếubên kia thật sự hành động thì chúng sẽ nhằm vào chúng ta. Hơn nữa, vì muốn có được hiệu quả một kích tất sát cho nên họ nhất định sẽ không chia ra. Dù sao, những người khác đối với bọn họ cũng không có ý nghĩa quá lớn. Chúng ta tách nhóm ra đi riêng thì cũng hành động thuận lợi hơn. Nếu đi cùng với các bạn học thì lại phải chú ý bảo hộ cho bọn họ nữa, làm thế ngược lại rất nguy hiểm.
Ngôn Thiểu Triết gật đầu:
- Được, vậy làm như ngươi nói đi. Vũ Hạo, những thứ ngươi cống hiến cho học viện, chúng ta đều thấy được rồi. Trong hội nghị thảo luận Hải Thần Các, toàn bộ túc lão đã nhất trí thông qua đệ trình của Lâm nhi, đặc cách cho ngươi tiến vào Hải Thần Các. Tuy là bài danh cuối cùng nhưng ngươi đã lập kỷ lục người trẻ tuổi nhất được tiến vào Hải Thần Các đấy.
Hoắc Vũ Hạo ngẩn ngơ. Hắn không ngờ học viện lại có thể tặng cho hắn vinh quang lớn như thế.
- Ngôn viện trưởng, đệ tử...
Ngôn Thiểu Triết vỗ vỗ bả vai hắn, nói:
- Sau này, ngươi nên gọi ta một tiếng sư huynh đi. Vai vế là không thể rối loạn nếu không thì sư phụ có linh thiêng sẽ không tha thứ cho ta. Hơn hai năm qua... đã khổ cho ngươi rồi.
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!
Hoắc Vũ Hạo dùng sức lắc lắc đầu, trên mặt không thể nén lại vẻ kích động. Hải Thần các, chính là Hải Thần các a! Hắn thật không ngờ bản thân có thể tiến vào Hải Thần các sớm như vậy.
Trên thực tế, khi thảo luận vấn đề để Hoắc Vũ Hạo tiến vào Hải Thần các, toàn bộ túc lão không một ai nghi hoặc phản đối, dù cho Hoắc Vũ Hạo mới chỉ mười bảy tuổi.
Mà Hoắc Vũ Hạo có thể tiến vào Hải Thần các, không phải vì có quan hệ với Mục lão, mà hoàn toàn vì cống hiến của hắn đối với học viện.
Một ngàn ba trăm bảy mươi sáu bản vẽ! Đây là phương pháp chế tạo của một ngàn ba trăm bảy mươi sáu loại hồn đạo khí! Những bản vẽ này, nâng hồn đạo hệ của Shrek học viện lên một nấc thang mới.
Học viện Sử Lai Khắc không thiếu tiền, tất cả mọi người đều thừa nhận, kim loại quý hiếm là quan trọng nhất khi sự phát triển của Hồn Đạo Khí gặp phải bình cảnh. Một phần là vì tài lực, một phần cũng nhờ quan hệ.
Học viện Sử Lai Khắc gần như khống chế hoàn toàn đại lục, có được thương hội bản thân, những thương hội này đã sớm thẩm thấu đến Nhật Nguyệt đế quốc. Kim loại quý hiếm tuy thuộc về vật tư chiến lược, rất khó mua được, nhưng là vẫn có biện pháp mua.
Hai năm nay, theo Hoắc Vũ Hạo không ngừng truyền về bản vẽ, cả Hồn Đạo Hệ Sử Lai Khắc tiến một bước dài. Tuy còn chưa thể so với Học viện hoàng gia Nhật Nguyệt, nhưng có thể tiết kiệm đại lượng thời gian.
Bản vẽ Hoắc Vũ Hạo truyền về, hiện đều đã tiến vào tàng thư lâu Hải Thần các, được che giấu đi, trân trọng thành một phần lịch sử của Học viện Sử Lai Khắc. Mà Hoắc Vũ Hạo cũng trở thành anh hùng của học viện.
Tiên Lâm Nhi ccười khẽ:
-Vũ Hạo, đây là ngươi đáng được hưởng. Chuyện này chỉ mình ngươi biết thôi, chúng ta còn chưa thể đối ngoại tuyên bố, một phần là để bảo vệ ngươi. Một phần khác là vì đệ tử học viện. Đợi sau lần đại tái cao cấp Hồn Sư học viện kết thúc, ngươi có thể chính thức tốt nghiệp nội viện.
Hoắc Vũ Hạo ngẩn ngơi:
-Nhưng mà đệ tử còn chưa hoàn thành nhiệm vụ giám sát đoàn.
Ngôn Thiểu Triết khẽ cười:
-Đệ đã hoàn thành rồi, mà là gấp mười lượng công việc. Sư phụ chúng ta trước khi qua đời đã nói về phương hướng phát triển tương lai của đệ. Học viện không thể trở thành chế ước, mà phải là hậu thuẫn cho đệ. Nhóm của đệi không phải muốn tạo dựng lại Đường Môn sao? Đó mới là vũ đài phát triển của đệ, nhưng là lần đại tái này đệ phải cầm ngôi vị quán quân về. Chúng ta đều tin tưởng đệ có thực lực này, mấy năm nay khắc khổ học tập Hồn Đạo Khí, tu vi của đệ không hạ thấp đấy chứ?
Hoắc Vũ Hạo tự tin nói:
-Đệ tử đã có năm Hồn Hoàn.
( Biên: vì chương trước NTT đã nói sửa lại xưng hô cho đúng môn quy - HVH và NTT cùng một thầy, lúc này HVH chưa quen nên vẫn tạm xưng là đệ tử, còn NTT gọi HVH là đệ )
Ngôn Thiểu Triết kinh ngạc:
-Năm Hồn Hoàn rồi à, nhanh như vậy sao?
Đối với đệ tử khác, mười bảy tuổi có năm Hồn Hoàn thì tốc độ đã rất nhanh, huống hồ Hoắc Vũ Hạo còn có cực trí Vũ Hồn! Tu luyện cực trí vũ hồn gian nan cỡ nào chứ, không ngờ trong hai năm ngắn ngủi, hắn đã xông đến năm mươi cấp. Đối với Ngôn Thiểu Triết, đây là kinh ngạc thật lớn.
Tiên Lâm Nhi hi hi khẽ cười:
-Vũ Hạo, ta cảm thấy ngươi có thể làm vật cát tường của học viện đó.
-Vì sao vậy?
-Tiểu quái vật! Ngươi là người ta thấy hợp với hai chữ quái vật nhất trong đám đệ tử.
Ngôn Thiểu Triết nói:
-Đi thôi, chúng ta cũng ăn chút gì, sau đó lên đường. Hiện tại đối với chúng ta, bình an quay về học viện là quan trọng nhất.
Đúng, bình an quay về học viện mới là quan trọng nhất!
Ăn một bữa trưa đơn giản, Phàm Vũ nhận lệnh củaNgôn Thiểu Triết r dẫn Dạ Hiểu Thắng, Thái Đầu và những đệ tử khác quay về trước. Ngôn Thiểu Triết, Tiên Lâm Nhi và Hoắc Vũ Hạo nghỉ ngơi một lát nữa rồi chạm rãi ra khỏi Phong Diệp thành, lúc đi cũng rất từ tốn, mục đích chủ yếu là kéo cự ly với những người phía trước.
-Nếu gặp địch nhân, ngươi bảo vệ Vũ Hạo, ta phụ trách tấn công.
Tiên Lâm Nhi nói với Ngôn Thiểu Triết.
Ngôn Thiểu Triết cau mày nói:
-Lâm nhi a! Tính tình của ngươi, đến chết cũng không đổi! Loại chuyện này còn tranh với ta sao?
Lông mi Tiên Lâm Nhi nhướng lên, nói:
-Ta già sao? Ngươi nhìn lại mình đi.
-E hèm, trước mặt trẻ em đừng nói lung tung.
Ngôn Thiểu Triết lúng túng nói.
Tiên Lâm Nhi hừ một tiếng:
-Còn trẻ em cái gì? Vũ Hạo chính là sư đệ ngươi, vậy chúng ta ngang hàng. Tuổi tác vĩnh viễn không thể trở thành nhân tố ảnh hưởng bối phận.
-Ta nói không lại ngươi. Ngươi chủ công thì chủ công, ta ở bên cạnh phụ trợ, được chưa?
Bất kể lúc nào, đối mặt với Tiên Lâm Nhi, khí chất gian xảo của Ngôn Thiểu Triết đều bị ảnh hưởng.
Tiên Lâm Nhi nói:
-Như vậy còn được. Thật lâu không hoạt động rồi. Hy vọng Kính Hồng Trần đem thêm một ít người thực lực mạnh chút, đừng để ta phí công mong chờ.
Hoắc Vũ Hạo ở bên cạnh cũng cười thầm, bộ dáng của hai vị viện trưởng không chút khẩn trương a! Đây là biểu hiện của có thực lực! Chính mình còn chưa thấy bọn họ chiến đấu, chỉ là không biết Kính Hồng Trần sẽ phái ai tới. Hồn Đạo Sư mạnh mẽ? Hay viễn trình hồn pháo? Nhưng là lấy cảm giác với nguy hiểm của hai vị viện trưởng, trừ khi sử dụng Định Trang Hồn Đạo Đạn pháo cấp chín, nếu không rất khó uy hiếp bọn họ. Mà làm như vậy thì quá rõ ràng, chí ít bề ngoài Minh Đức đường cũng không muốn xé phá da mặt với học viện Sử Lai Khắc. Giữa đôi bên còn chưa có thù hận khắc cốt ghi tâm. Nếu là Bản Thể tông, Kính Hồng Trần mới không nhìn tất cả ra tay.
Đi chừng một giờ, Ngôn Thiểu Triết nhìn sắc trời rồi nói:
-Chắc cũng đủ rồi, chúng ta tăng tốc thôi!
Ba người mở ra phi hành Hồn Đạo Khí, đằng không lên, bay về hướng Học viện Sử Lai Khắc. Cùng theo hai vị viện trưởng, Hoắc Vũ Hạo bvừa bay lên còn chưa kịp điều chỉnh thân thể và khí lưu thì Hồn Lực của Ngôn Thiểu Triết đã phóng ra đã bảo hộ cả ba người bên trong. Lực thúc đẩy là Hồn Đạo Khí của ba người, tốc độ nhanh vô cùng. Lấy thực lực Phong Hào Đấu La của hai vị viện trưởng, không đến hai canh giờ, bọn họ sẽ quay lại Sử Lai Khắc.
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo thầm nghĩ , nếu thật sự phải chiến đấu thì mình không thể trở thành gánh năng cho hai người.
Từng giây từng phút trôi qua, khoảng cách với Học viện Sử Lai Khắc càng lúc càng ngắn, sau nửa canh giờ, bọn họ đã tiến vào đế quốc Thiên Hồn.
-Không tới sao? Thật uổng công ta mong chờ.
Tiên Lâm Nhi có chút tiếc nuối nói.
Ngôn Thiểu Triết nhăn mặt:
-Bọn họ không đến còn không tốt sao? Bình an quay về học viện mới là quan trọng nhất. Lâm Nhi, bệnh hiếu chiến của ngươi không sửa được à.
Tiên Lâm Nhi lườm hắn một cái:
-Ngươi quên Phong Hào của ta sao?
Ngôn Thiểu Triết cười nói:
-Sao có thể quên chứ? Vũ thần đấu la. Dám tự xưng như vậy, ngươi là người đầu tiên. Nữ vũ thần bay lượn lưu lại ký ức khó quên cho bao nhiêu người đó.
-Chỉ có ngươi là không nằm trong số đó đúng không?
Tiên Lâm Nhi hừ một tiếng.
Ngôn Thiểu Triết nói:
-Lâm Nhi, đừng nói như vậy được không. Chúng ta đều là người đã có gia đình, ngươi còn không buông tha được sao? Mọi người đều lớn tuổi rồi, hòa bình ở chung không phải tốt sao?
Tiên Lâm Nhi quay đầu đi chỗ khác:
-Không nói với ngươi nữa.
Đang nói chuyện đột nhiên thần sắc hai người hơi biến. Hoắc Vũ Hạo rõ ràng cảm giác được, hai cỗ Hồn Lực ba động kinh khủng hướng đến mình, hắn cũng hạ ý thức nhìn hướng phương xa.
Hôm nay khí trời rất tốt, nhưng lúc này, ở nơi xa, tảng lướn mây đen bay đến bọn họ với tốc độ kinh người. Mà mây đen không ngừng mở rộng, khí thế như núi lớn dần áp tới.
Tiên Lâm Nhi hừ lạnh một tiếng, toàn thân hơi lắc chui ra khỏi vòng bảo hộ Hồn Lực của Ngôn Thiểu Triết. Phi hành Hồn Đạo Khí cũng theo đó hạ thấp, trôi nổi giữa không trung.
Ngôn Thiểu Triết nói với Hoắc Vũ Hạo:
-Vũ Hạo, đệ cứ đứng sau người ta quan chiến ( xem chiến đấu - biên ) là được rồi!
-Vâng.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu.
Tốc độ mây đen càng lúc càng nhanh, cự ly càng gần càng có thể nhìn thấy nó to lớn như nào. Mây đen kia không ngờ dần tụ thành hình hổ, thanh âm gầm gừ cuồn cuộn vang giữa trời:
-Ngôn Thiểu Triết, còn nhớ bạn già này không?
Hai mắt Ngôn Thiểu Triết híp lại:
-Trương Bằng, không ngờ ngươi chưa chết Hôm nay là đến để lão phu đưa tiễn ngươi sao?
-Ngôn Thiểu Triết, miệng ngươi vẫn thối như vậy, hôm nay ta muốn xem, là ai tiễn ai.
Đầu hổ khổng lồ phát ra tiếng gầm đinh tai nhức óc, uy áp khủng bố phô thiên cái địa (che lấp đất trời - biên) áp đến ba người.
Ngay lúc này, Tiên Lâm Nhi cũng hành động, nàng ngửa lên trời huýt dài, thân hình chợt lóe đã lao lên không. Hỏa diễm mạnh mẽ phát ra từ người nàng, nhan sắc hỏa diễm không ngờ lại là thanh sắc. Mà thân thể Tiên Lâm Nhi dần hóa khổng lồ, nháy mắt nàng đã biến thành cao hơn năm thước, trên người cũng thêm một tầng khải giáp thanh sắc.
Khải giảp này như lân phiến che phủ toàn thân nàng, Hoắc Vũ Hạo cũng không biết năm tuổi Tiên Lâm Nhi, nhưng từ trò chuyện giữa nàng và Ngôn Thiểu Triết, có thể thấy vị viện trưởng này niên kỷ cũng không nhỏ. Nhưng giờ nhìn vào Tiên Lâm Nhi phóng ra giáp trụ, thêm vào chín cái Hồn Hoàn hai hoàng, hai tử, năm hắc toàn bộ thăng lên, thân thể phóng lớn của nàng trẻ hơn không ít, phảng phất thiếu nữ hai mươi, lại thêm khí tức anh vũ tràn đầy chiến ý.
-Vũ Thần Đấu La Tiên Lâm Nhi?T
Giọng nói trầm thấp đột nhiên biến thành quái dị:
-Hai ngươi không phải đã chia tay sao? Sao ngươi còn cùng một chỗ với ngụy quân tử Ngôn Thiểu Triết này?
(Biên đọc nãy giờ đã nghi nghi, quả thật 2 người này có gian tình )
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!
- Nói thối lắm!
Tiên Lâm Nhi giận dữ, đây đúng là vạch áo cho người xem lưng mà. Chỉ thấy nàng phất tay giữa hư không, một ngọn lửa màu xanh bùng lên trong nháy mắt, một thanh trường mâu xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng.
Hồn Đạo Khí! Đầu tiên, Hoắc Vũ Hạo đoán được chuôi của trường mâu này là một Hồn Đạo Khí, hơn nữa hẳn là một loại Cận Thể Hồn Đạo Khí. Hơn nữa còn là Cận Thể Hồn Đạo Khí cấp tám.
Trường mâu trong tay Tiên Lâm Nhi chỉ về phía trước, một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc phát ra. Trong chốc lát, một ngọn lửa màu xanh chợt phát ra, hóa thành một vòi nước đầu rồng thật lớn phóng nhanh tới đám mây đen của Hắc Hổ mà đi.
Đám mây khi đụng phải đầu rồng thì trở nên tứ tán, vòi nước đầu rồng hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
- Quả không hổ danh là Nữ Vũ Thần!
Thanh âm hùng hậu kia gầm nhẹ một tiếng, mây đen chợt tán loạn, một đạo nhân ảnh bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung. Tay phải nắm thành quyền đánh ra một quyền giữa không trung.
Tiếng nổ kịch liệt phát ra ầm ầm, vòi nước đầu rồng cũng theo đó mà tán loạn. Tiên Lâm Nhi đứng xa xa đối mặt với đối phương.
Đó là một lão giả mặc quần áo đen, dưới chân đang giẫm trên một đoàn mây đen, da thịt bên ngoài cũng rất đen, hai cái lông mi một cao một thấp, trông rất lạ mắt . Nhưng trên trán lại có một chữ “Vương” rất to. Ngược lại với thanh âm hùng hậu của hắn là thân hình của hắn, thân hình hắn đúng là rất nhỏ và gầy, so với Tiên Lâm Nhi còn thấp hơn năm phân.
- Trương Bằng, không ngờ ngươi lại vẫn dám xuất hiện ở nhân gian. Chẳng lẽ ngươi quên khi trước Mục Lão vì sao tha cho ngươi sao?
Chiến mâu trong tay Tiên Lâm Nhi chỉ về phía trước, vẻ mặt tức giận chất vấn.
Lão giả mặc hắc y trầm giọng nói:
- Ta đương nhiên nhỡ rõ. Được Mục lão tha cho một mạng, ân tình này ta dĩ nhiên nhớ rõ. Khi Mục Lão còn sống, ta chưa bao giờ xuất hiện, nay Mục Lão đã đi, người chết đèn tắt. Phần ân tình kia cũng hạn chế tự do của ta nhiều năm như vậy, sau này không ai có thể chế ngự được ta nữa, lão phu dĩ nhiên muốn một lần nữa hiện thế. Nhớ việc quen biết năm đó, ta cũng sẽ không làm khó ngươi cùng Ngôn Thiểu Triết, các ngươi có thể đi, chỉ cần để tên tiểu tử kia lưu lại là được.
Ngôn Thiểu Triết mỉm cười nói:
- Trương Bằng, không ngờ ngươi càng sống lâu lại càng mất trí, lại cấu kết cùng đế quốc Nhật Nguyệt, đúng là tìm được ông chủ tốt nha!
Lão giả cả giận nói:
- Thúi lắm, thúi lắm. Lão tử đâu biết gì về đế quốc Nhật Nguyệt, lại càng không biết đến Minh Đức Đường là cái gì. Nhanh đưa người giao ra đây, các ngươi cũng mau cút đi.
( chưa ai hỏi gì về MĐĐ mà đã tự khai – biên ~~ )
Ánh mắt Tiên Lâm Nhi lạnh lùng nói:
- Chém gió mà không sợ rách lưỡi sao? Bản thân ta muốn xem xem ngươi dựa vào cái gì mà có thể khiến chúng ta cút đi.
Vừa nói xong nàng liền hét lên một tiếng, thân thể như một đạo ánh sáng xanh lóe lên như tia chớp, trong nháy mắt đã tiếp cận trước mặt lão giả, chiến mâu trong tay chỉ về phía trước. Chỉ nghe trong không gian truyền đến một tiếng nổ như lôi đình, quang ảnh Thanh Long thật lớn sau lưng Tiên Lâm Nhi chợt lóe lên rồi biến mất. Chỉ thấy sau đó, chiến mâu của nàng đã ở trước mặt lão giả.
Hai tay lão giả áo đen hợp lại trước ngực, một cái quang cầu màu đen lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hai vàng, hai tim, năm đen, tổng thể chín cái Hồn Hoàn nhanh chóng dâng lên từ dưới chân. Chín cái Hồn Hoàn luân phiên tản ra một vầng sáng đem mâu phong của Tiên Lâm Nhi chặn lại.
Trong chốc lát, cả không gian giống như đều sụt xuống. Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy tinh thần mình rung lên hốt hoảng, cả bầu trời cũng trở nên ảm đạm.
Bên kia, Tiên Lâm Nhi đã cùng lão giả tên Trương Bằng đứng ở cùng một chỗ.
Đầu quyền chính là vũ khí của hắn, mỗi quyền đánh ra đều có sương đen dày đặc xuất hiện. Mà phương thức chiến đấu của Tiên Lâm Nhi cũng cuồng dã hơn, chiến mâu trong tay mỗi lần điểm ra đều có tiếng rồng ngâm vang lên, khiến cho Trương Bằng trên không trung dần dần rút lui.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Vũ Hạo, nhìn kỹ vào, loại chiến đấu cấp bậc này rất khó gặp được đấy, đối với tu luyện trong tương lai của đệ sẽ có trợ giúp. Người áo đen kia tên Trương Bằng, phong hào là Hạt Hổ, chính là một gã Tà Hồn Sư. Vũ Hồn của hắn cần không ngừng cắn nuốt máy của động vật mới có thể tiến hóa. Tương đối mà nói cũng chỉ có một chút tà. Lúc trước, sư phụ của chúng ta từng bắt được hắn, nhưng bởi vì Vũ Hồn tà ác của hắn không quá nồng đậm, cũng chưa bao giờ hại người nên cuối cùng thả cho hắn một con đường sống. Đã qua nhiều năm như vậy, sợ rằng tu vi của hắn đã tiến sâu vào hàng ngũ siêu cấp của Đấu La, thực rất khó đối phó. Hiện tại hắn chỉ chiến đấu thử cùng Lâm nhi mà thôi, năng lực Tà Hồn Sư của hắn cũng chưa hề thi triển ra. Chẳng qua, cũng chính bởi vì Vũ Hồn tà ác của hắn cũng không hẳn quá mạnh mẽ nên mới có thể tu luyện tới cảnh giới siêu cấp Đấu La. Nếu không như vậy thì cái loại thuần túy siêu cấp Đấu La Tà Hồn Sư sẽ khó đối phó hơn nhiều.
Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng mặc dù không ngửng rút lui nhưng cũng không hề lộ ra chút bối rối nào. Đối mặt với tấn công điên cuồng của Tiên Lâm Nhi, hắn tuy đang bị động phòng thủ nhưng cũng âm thầm giật mình.
Tiên Lâm Nhi là Vũ Hồn, Hồn Đạo song tu, luận thực lực cùng Ngôn Thiểu Triết có lẽ còn có một chút chênh lệch nên công kích của nàng không thể nào lại trở nên mạnh mẽ như vậy được. Chẳng lẽ nói…
Cơ hội tốt thế này Hoắc Vũ Hạo sao có thể không hỏi, lập tức nói ra nghi hoặc trong lòng mình:
- Ngôn viện trưởng, Tiên viện trưởng huyễn hóa ra cự long hẳn là Vũ Hồn của nàng, thân thể của của nó hóa lớn, có phần giống Vũ Hồn Chân Thân, nhưng hình thể lại không phải rồng, như vậy là thế nào?
Hắn vẫn chưa quen gọi Ngôn Thiểu Triết hai tiếng sư huynh nên vẫn cung kính kêu viện trưởng.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Vũ Hồn Chân Thân sẽ xuất hiện khi Hồn Sư có bảy Hồn Hoàn, nhưng Vũ Hồn Chân Thân không hẳn sẽ tuyệt đối biến hóa. Nhiều năm nghiên cứu của học viện chúng ta, khi tu vi đến cấp chín mươi lăm trở thành siêu cấp Đấu La thì có thể dùng một phương thức khác để thi triển Vũ Hồn Chân Thân. Tuy rằng uy lực cũng không mạnh hơn nhưng có thể duy trì bản thể nhân loại để chiến đấu, đối với những Hồn Sư am hiểu chiến đấu bằng cơ thể người thì đó có lợi hơn, gọi là Chân Thân Phụ Thể.
Hoắc Vũ Hạo nghe Ngôn Thiểu Triết nói vậy nhất thời tim đập thình thịch, hai Vũ Hồn Linh Mâu và Băng Đế Hoàng Hạt, ngay cả chính hắn cũng không biết tu vi sau cấp bảy mươi thì Vũ Hồn Chân Thân sẽ ra hình thái như thế nào, không lẽ biến thành con bọ cạp đi chiến đấu ư? Cả Linh Mâu, chẳng lẽ cũng biến thành một con mắt sao? Chắc chỉ tới lúc đó mới có thể biết được.
- Ngôn viện trưởng, Hồn Sư khi đạt bảy hồn hoàn rồi vẫn không thể sử dụng phương thức chiến đấu Chân Thân Phụ Thể sao?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Cũng không phải nhất định không thể, nhưng sử dụng Chân Thân Phụ Thể sẽ khiến Hồn Sư bị phân tâm, yêu cầu khống chế tinh thần cực cao, lại phải giải quyết vấn đề tinh thần lực và Hồn Lực cùng dung hợp với Vũ Hồn hóa thành chân thân. Cho dù có thể làm được, liên tục chiến đấu cũng chỉ trong thời gian hai phần ba so với thi triển Vũ Hồn Chân Thân. Cố gắng không được bao lâu. Đệ là Hồn Sư hệ tinh thần, điều khiển khống chế tinh thần tốt thì có lẽ được nhưng dù cho đệ có thể thành công thi triển Chân Thân Phụ Thể thì với thực lực của đệ e rằng sẽ chịu suy yếu không nhỏ, mất nhiều hơn được a! Dù sao chờ khi tu vi đạt đến mức đó, thử sẽ biết.
- Vâng.
Hoắc Vũ Hạo cũng không hỏi quá nhiều về Chân Thân Phụ Thể, dù sao hiện tại còn xa mới tới, vả lại hắn khác với Hồn Sư bình thường, không chỉ tinh thần lực cao hơn đồng cấp mà còn là Vũ Hồn song sinh, cực hạn lại còn có thể sinh ra Tuyết Đế Hồn Linh. Ngay một khắc có liền bốn đại Hồn Kỹ, dù có một cái không thể dùng được.
Bởi vậy, Hoắc Vũ Hạo mơ hồ cảm thấy khi tu vi đạt tới cảnh giới Vũ Hồn Chân Thân, sợ rằng sẽ khác Hồn Sư bình thường không ít, Chân Thân Phụ Thể này chưa chắc đã không phù hợp với mình.
Chiến đấu trên không trung càng lúc càng kịch liệt, Tiên Lâm Nhi không hổ là có danh hiệu phi hành Nữ Vũ Thần, giằng co giữa không trung, mỗi lần chiến mâu chém ra đều phát ra tiếng nổ dữ dội, ngọn lửa xanh hóa thành khí lãng khuếch tán, Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng bị nàng trấn áp liên tiếp bại lui, nhìn qua đã có điểm khó ngăn cản.
- Ngôn viện trưởng Ngôn Vũ Hồn của Tiên viện trưởng ….
Ngôn Thiểu Triết vỗ trán, nói:
- Quên chưa nói. Lâm Nhi có Vũ Hồn cực kỳ đặc biệt, một loại Vũ Hồn biến dị mà cả thiên hạ chỉ một mình nàng có. Nàng đặt tên cho nó là Thanh Viêm Long. Nhưng nếu đệ xem nó là một Vũ Hồn thuộc tính hỏa là hoàn toàn sai, mà biến dị Thanh Viêm Long của nàng có thuộc tính phong. Cái mà đệ thấy là ngọn lửa, thực chất là những cơn gió áp súc đến một trình độ kịch liệt ma sát sinh ra thanh viêm ( gió xanh – biên ), có tính phá hoại rất mạnh, cụ thể là phân giải.
- Phân giải?
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên nhìn ngọn lửa xanh, nhìn thế nào cũng không nhận thấy được nó có thuộc tính phong.
Ngôn Thiểu Triết gật đầu, nói:
- Phân giải, là khi thuộc tính phong áp súc cực độ bùng nổ, sẽ toàn lực khuếch tán uy lực ra ngoài, dưới tình huống đó mọi vật thể khi tiếp xúc với nó sẽ bị xâm hại mạnh mẽ, bản thể bị phân giải. Sức bùng nổ còn vượt qua cả những Vũ Hồn Hỏa Long. Bởi vậy, Lâm Nhi am hiểu nhất chính là chiến đấu chính diện và đột phá. Nhưng mà đệ cũng đừng xem thường Trương Bằng, hắn bây giờ vẫn chưa sử ra bản lãnh thật sự đâu. Tuy chỉ có thể coi hắn là một nửa Tà Hồn Sư, nhưng vẫn chính là Tà Hồn Sư, thực sự rất khó đối phó.
Quả nhiên, Trương Bằng dù bị Tiên Lâm Nhi từng bước áp sát có vẻ sắp không chịu nổi, mây đen trong không khí đột nhiên hội tụ vào người, quát lớn một tiếng, hai đấm tấn công, một tiếng hổ gầm vang vọng trong không trung, sóng âm mạnh mẽ đánh tan ba mâu của Tiên Lâm Nhi. Thân hình Trương Bằng trở nên to lớn, giây lát hóa thành một con hổ lớn màu đen, hắn cũng đã thi triển Vũ Hồn Chân Thân.
Chiều cao của con hổ lớn chừng mười lăm mét, đuôi dài vung lên lóe lên một cái móc sắc nhọn. Mây đen trên bầu trời toàn bộ tập hợp dưới chân hắn, một đôi mắt màu tím đen tỏa ra hung quang, há mồm gào thét. Bên trong sóng âm đang mạnh mẽ khuếch trương như có vô số tiếng gào thét. Những cái bóng bóng đen cũng lần lượt từ mây đen phóng ra hóa thành những Hồn Thú hình dạng khác nhau, mang theo tiếng kêu thê lương đánh về phía Tiên Lâm Nhi.
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!
-Trương Bằng phát lực, đây chính là chân thân Vũ Hồn Hạt Hổ của hắn, Vũ Hồn Hạt Hổ này thoát thai từ một loại Hồn Thú vô cùng mạnh mẽ có tên là Ám Ma Tà Thần Hổ. Cho dù là không mạnh mẽ bằng Ám Ma Tà Thần Hổ thật sự nhưng lại có thể tiến hóa bằng cách không ngừng cắn nuốt linh hồn cùng huyết dịch. Hiện tại hắn thả ra cũng chính là linh hồn của Hồn Thú cùng với Tinh Thần Lực của hắn, Hồn Lực kết hợp mà thành Thú Hồn. Đây chính là bản lĩnh xuất chúng của Trương Bằng, vô cùng khó chơi. Thú Hồn đối với khả năng phòng ngự vật lý rất lớn hơn nữa bản thân của nó lại có sức công kích rất mạnh, mà người sử dụng là Trương Bằng lúc nào cũng có thể nhập vào Hồn Thú để tập kích một cách bất ngờ.
Ngôn Thiểu Triết giảng giải làm cho Hoắc Vũ Hạo cũng hiểu rõ mấy phần về Hạt Hổ Đấu La này, mà thấy những Thú Hồn này thì trong lòng Hoắc Vũ Hạo cũng khẽ động. Đối với hắn mà nói thì , Phong Hào Đấu La vẫn còn cách rất xa, muốn đạt đến trình độ ấy thì còn phải bước đi rất dài. Nhưng mà đối mặt với loại sử dụng linh hồn để công kích này thì hắn cũng không sợ, dù sao hắn đã có Tử Linh Thánh Pháp Thần, truyền thừa Vong Linh Thiên Tai. Từ ý nào mà nói thì bản thân hắn chính là Vong Linh Pháp Sư, nếu như bản thân hắn muốn trở thành một tên Tà Hồn Sư thì đó cũng là một chuyện nhỏ như con thỏ. Tất nhiên là bản thân hắn lại không muốn như thế, hắn không muốn làm Tà Hồn Sư mà hắn muốn làm Tà Hồn Giả Sát. ( người giết tà hồn sư – biên )
Sauk hi Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng phóng Thú Hồn ra thì Lâm Tiên Nhi không còn cách nào giữ được ưu thế ban nãy, chiến mâu trong tay cứ bay múa, thế công vẫn như thủy triều nhưng mà đám thú này cũng chẳng phải là củ khoai. Đám Thú Hồn này tu luyện vạn năm, tồn tại trong tinh thần lạc ấn của Trương Bằng, trong đó có mười hai Chủ Thú Hồn, mười hai Thú Hồn này tạo thành Hồn Kỹ thứ tám của Trương Hằng, đó chính là Thập Nhị Thú Sử.
Mỗi Thú Hồn trong Thập Nhị Thú Sử này đều tương đương với Hồn Sư có tu vi tám Hồn Hoàn, mặc dù không đủ để uy hiếp được Tiên Lâm Nhi nhưng mà nếu muốn trói chân nàng thì vẫn không có vấn đề gì. Những Chủ Thú Hồn này một khi đã công kích đều có thể hấp thu những Thú Hồn bên cạnh để bổ sung năng lượng tiêu hao của mình. Trương Bằng biến thành một con Hạt Hổ ở một bên lại giống như hổ rình mồi, thân thể dần dần hư hóa, mây đen dưới chân hắn lại càng lan rộng ra, bao trùm cả chiến trường.
Hoắc Vũ Hạo đang được Ngôn Thiểu Triết dùng Hồn Lực để bảo vệ bên trong, cũng không thể nào cảm nhận được Hồn Lực bên ngoài chấn động đến mức nào. Nhưng lúc này cả bầu trời đều biến thành màu đen, từng đạo thiểm điện màu xanh không ngừng lóe ra. Dùng thiên địa biến sắc để hình dùng cũng không phải là nói quá.
Ánh mắt Ngôn Thiểu Triết nhìn vào một hướng khác, thản nhiên nói:
- Nếu đã đến rồi thì cần gì phải che dấu, xuất hiện đi, ta nói bằng vào Trương Bằn thì làm sao đủ sức để đối phó với ta và Lâm Nhi.
- Quả nhiên không hổ là đồ đệ của Long Thần Đấu La, cảm giác rất tốt.
Giọng nói già nua vang lên, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một khe hở, một đạo thân ảnh từ trong đí đi ra.
Đây cũng là một lão giả nhưng mà so sánh với Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng thì ngoại hình của hắn lại khỏe mạnh hơn, lão giả có thân hình cao lớn, một đầu tóc bạc được cột lại một cách cẩn thận, bộ mặt búng ra sữa giống như đứa trẻ, lông mi rũ xuống ở hai bên, hai tay chắp sau lưng, cứ như vậy mà lẳng lặng trôi nổi ở không trung, một chút Hồn Lực dao động cũng không có phóng ra. Ở cách đó không xa, những Hồn Lực phát ra từ trận chiến của Tiên Lâm Nhi cùng Trương Bằng bay đến đây, cách lão khoảng mười mét thì dừng lại, không thể nào lan tràn đến trước mặt hắn.
Sắc mặt Ngôn Thiểu Triết trở nên nghiêm túc, bởi vì không chỉ khi mới xuất hiện thì hắn liền trực tiếp nhắc đến Mục lão, đồng thời cũng là vì hắn không nhận ra lão giả này.
Lấy tuổi tác của Ngôn Thiểu Triết cùng với thân phận của hắn ở Sử Lai Khắc học viện hầu hết những vị Phong Hào Đấu La thành danh đã lâu hắn đều biết , nhưng mà người trước mặt này thì hắn không nhận ra.
Nhận thấy được ánh mắt dè dặt của Ngôn Thiểu Triết thì lão giả mỉm cười, nói:
- Nhiều năm chưa từng rời núi, hầu hết các vị bằng hữu trước đây cũng đã mất đi. Ngay cả Mục lão cũng thăng thiên, thật đáng tiếc. Hôm nay lão phu đến đây là vì ngươi, muốn nhìn thử đồ đệ của Mục lão có kế thừa được bản lãnh của Mục lão hay không? Lão phu là Long Tiêu Dao, ngươi có nhớ không?
Long Tiêu Dao? Nghe được cái tên này thì thân thể Ngôn Thiểu Triết chấn động, trong đầu nhớ một người. Không khỏi thất thanh nói:
- Ngài, ngài là Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao? Ngài vẫn còn sống sao?
Long Tiêu Dao mỉm cười, nói :
- Đúng! Ta vẫn còn sống, đáng tiếc là Mục Ân đã đi trước ta.
Nói tới đây trong mắt hắn hiện lên một tia thương cảm thân thiết, Ngôn Thiểu Triết cùng với Hoắc Vũ Hạo có thể nhận ra tình cảm của lão này giành cho Mục Ân là không giả.
Lúc này đây, vẻ mặt của Ngôn Thiểu Triết tỏ ra vô cùng ngưng trọng, hắn vạn lần không ngờ người mà Kính Hồn Trần nhờ giúp chặn đánh lại là một gã cường giả như thế này.
Long Tiêu Dao là ai? Năm đó hắn cùng với Mục lão được xưng là Hắc Bạch Song Thánh Long: Hắc Ám Thánh Long!
Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao, Long Thần Đấu La Mục Ân.
Vũ Hồn của Long Tiêu Dao chính là Hắc Ám Thanh Long, nó cùng với Vũ Hồn Quang Minh Thánh Long của Mục lão chính là hai Vũ Hồn mạnh nhất của Hắc Ám và Quang Minh. Năm đó tu vi của hai người cũng ngang với nhau, sau đó không biết là nguyên nhân gì, Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao đột nhiên mai danh ẩn tích. Mà khi hắn ẩn tích thì Ngôn Thiểu Triết còn chưa sinh ra, tự nhiên là chưa thấy qua người này.
Hít sâu một cái, miễn cưỡng khôi phục lại tâm tình, Ngôn Thiểu Triết hơi hơi khom người, thi lễ nói:
- Ngôn Thiếu Triết xin chào Long tiền bối. Thật không nghĩ tới sinh thời vẫn được nhìn thấy tiền bối.
Long Tiêu Dao thở dài một tiếng, nói :
- Là ta không dám đi gặpMục Ân! Tiêu Dao thật sự có lỗi với hắn quá nhiều. Nếu như hắn không qua đời thì ta cũng không dám xuất hiện, hắn đi rồi thì ta lại thấy hối hận, ta vẫn không có dũng khí đứng ở trước mặt hắn, hướng hắn nhận sai. Ài...
Trong lòng Ngôn Thiểu Triết khẽ động, nói:
- Long tiền bối, ta nghe sư phụ nói năm đó ngài cùng với sư phụ chính là hảo hữu chí giao. Tuy rằng ngài có được Hắc Long Vũ Hồn, nhưng cương trực ghét ác như thù. Vậy thì hôm nay…
Long Tiêu Dao lắc lắc đầu, nói :
- Mục Ân quả nhiên không có đem chuyện năm đó nói ra, hắn là vì muốn giữ mặt mũi cho ta, thôi thôi, hôm nay nể mặt Mục Ân mà ta lưu lại tính mạng cho các ngươi là được.
Mặc dù Ngôn Thiểu Triết không biết tại sao Long Tiêu Dao lại xuất hiện ở đây để đối phó hắn nhưng mà xem bộ dạng của Long Tiêu Dao thì dường như có cái gì khó nói, ánh mắt của Ngôn Thiểu Triết ngưng lại, cười khổ nói:
- Long tiền bối, chẳng lẽ ngài thật sự muốn lấy hơn hiếp nhỏ sao?
Long Tiêu Dao nói:
- Nhận sự ủy thác của người ta, lão phu thiếu người ta một đại nhân tình nên mới đi làm cái việc này. Như vậy đi, nếu ngươi đỡ được ba chưởng của lão phu, sau đó giao chiếc nhẫn trong tay của tên tiểu tử kia thì các ngươi có thể rời đi, lão phu lưu lại tính mạng cho các ngươi nhưng mà nha đầu kia thì phải ở lại đây.
Trong lòng Ngôn Thiểu Triết khẩn trương, nói:
- Long tiền bối, chúng ta. ..
Long Tiêu Dao khoát tay, không khí đột nhiên chấn động, không đợi Ngôn Thiểu Triết nói xong thì ánh mắt của Long Tiêu Dao đã lạnh như băng:
- Ta đã quyết, không cần nhiều lời, hãy cẩn thận.
Nói xong, cũng không thấy Long Tiêu Dao phóng Vũ Hồn ra, tay phải của hắn nâng lên rồi chỉ về phía Ngôn Thiểu Triết.
Thân hình Ngôn Thiểu Triết chợt lóe lên, đưa Hoắc Vũ Hạo ra sau, một tầng bạch quang nồng đậm phát ra từ người hắn, tiếng phượng võ vang vọng từ phía chân trời, một con Kim Phương Hoàng hiện ra ở sau lưng hắn.
Hai tay Ngôn Thiểu Triết tạo thành một vòng tròn, song chưởng đầy ra phía ngoài, trong nhất thời tiếng phượng hót kia liền trở nên vô cùng chói tai. Cho dù là được Ngôn Thiểu Triết bảo vệ ở bên trong nhưng mà Hoắc Vũ Hạo có cảm giác dường như linh hồn của mình đã bị xé nát. Mệnh Vận Nhãn tự hành mở ra, Tinh Thần Lực toàn lực phóng ra ngoài, xung quanh hắn được một tầng ánh sáng vàng nhàn nhạt bao phủ, lúc này tâm thần của hắn mới ổn định được một chút.
Nếu như nói bầu trời là một quả cầu khổng lồ thì một chỉ này của Long Tiêu Dao chính là thứ đâm thẳng vào quả cầu này.
Một hắc động ( hố đen – biên ) có đường kính thước xuất hiện trước mặt Ngôn Thiểu Triết, giống như là quái thủ mở miệng rộng rồi cắn nuốt hắn vào Hoắc Vũ Hạo.
Song chưởng Ngôn Thiểu Triết đánh ra, ánh sáng trắng chói lòa bắn thẳng vào hắc động, ngay sau đó là mười bảy tiếng nổ vang rền liên tục, chấn động làm cho thân thể của Ngôn Thiểu Triết run rẩy, qua giây lát thì đã lui về sau ngàn mét.
- Quang Minh Phượng Hoàng, giỏi, giỏi cho một Phượng Hoàng Vũ Hồn. Khó trách có thể trở thành đệ tử đích truyền của Mục Ân.
Long Tiêu Dao cũng không có truy kích, hướng Ngôn Thiểu Triết gật gật đầu.
Lúc này sắc mặt của Ngôn Thiểu Triết đã vô cùng nghiêm túc, tính danh có thể giả mạo, nhưng tu vi thì chắc chắn không thể. Tu vi của vị Long Hoàng Đấu La trước mặt này chứng thật là cùng cảnh giới với sư phụ của hắn. Cho dù là thể tông chủ Độc Bất Tử cũng chỉ sợ là còn kém hắn hai phần.
- Còn hai chiêu.
Long Tiêu Dao thản nhiên nói
- Khi dễ đám vãn bối như chúng ta thì có tài mọn gì.
Đúng lúc này, một giọng nói tức giận vang lên, Long Tiêu Dao đang chuẩn bị ra tay thì dừng lại một chút.
Hoắc Vũ Hạo ở sau lưng Ngôn Thiểu Triết lóe ra, trong ánh mắt tràn đầy vẻ bi phẫn, căm tức nói:
- Ngươi không có tư cách kêu tên sư phụ của ta, ngươi cũng không có tư cách làm bằng hữu của sư phụ ta, càng không cần phải giả mù sa mưa cái gì mà ba lượt công kích. Hôm nay hoặc là ngươi giết ta, muốn ta giao ra chiếc nhẫn này thì không được, ta sẽ đem nó đưa vào không gian thứ nguyên cũng không đưa cho ngươi.
( Đoạn này ko biết là cố ý hay thực sự tức giận, nói chung là chửi nhau nên mình đổi xưng hô của HVH, nếu các chương sau mà LTD thật sự ko đáng được HVH tôn trọng thì sẽ để luôn ta ngươi - Biên )
Giống như Ngôn Thiểu Triết không thể tưởng được Kính Hồng Trần có thể tìm đến cao thủ mạnh mẽ như thế, Hoắc Vũ Hạo cũng không ngờ rằng chỉ vì bản thân mình mà mang đến rắc rồi lớn cho Ngôn Thiểu Triết cùng Tiên Lâm Nhi. Từ lời nói của Ngôn Thiểu Triết thì Hoắc Vũ Hạo có thể đoán được cường giả trước mặt này có thể có tu vi ngang với Mục lão. Người khủng bố như thế tồn tại, bọn hắn đã hoàn toàn không phải là đối thủ, khi Long Tiêu Dao một lần nữa nhắc tới cái tên Mục Ân hơn nữa đánh lui Ngôn Thiểu Triết thì Hoắc Vũ Hạo cũng không nhịn được nữa mà hét lên.
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!