Hôm nay tiếp xúc đến người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, Thiết Nam mới chính thức ý thức được, chút thực lực làm cho nàng kiêu ngạo kia, thật sự là không coi vào đâu.
Hơn nữa, chỉ là một ngày huấn luyện, Thiết Nam liền phát hiện, thực lực của mình tăng lên rất nhiều.
Hơn nữa, Trần Thanh Đế cho nàng thảo dược, thời điểm hấp thu dược lực, là phi thường thống khổ, nhưng sau khi hấp thu xong, nàng cảm giác mình lại tăng lên.
Cái này lại để cho Thiết Nam biết rõ, chỉ cần dựa theo yêu cầu huấn luyện, nàng tất nhiên có thể trở thành một cao thủ chân chính.
Đúng, là cao thủ chân chính.
Trước kia, Thiết Nam nhận thức thực lực của mình đã rất mạnh, nhưng mà hiện tại, nàng lại phát hiện, mình chỉ có thể coi là là một Tiểu cao thủ mà thôi.
Khoảng cách cao thủ chân chính, kém quá lớn.
Nhìn Thiết Nam trở lại phòng của mình, Trần Thanh Đế cũng không có làm bất luận dừng lại gì, thân thể khẽ động, lặng yên rời khỏi biệt thự.
Giết người!
Trần Thanh Đế cho tới bây giờ sẽ không chờ.
Đã biết chỗ của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cái kia liền lập tức hành động.
Ly khai biệt thự, Trần Thanh Đế xem chuẩn phương hướng, giống như một U Linh, rất nhanh biến mất trong đêm tối, hướng Bạch Yên Sơn Trang tiến đến.
Trong nháy mắt, đi qua hơn 10 phút, Trần Thanh Đế đi tới bên ngoài Bạch Yên Sơn Trang, trong con ngươi, lóe ra sát khí đầm đặc.
- Kể cả Thượng Quan Niên cùng Hướng Diễm ở bên trong, hai mươi hai người, không thiếu một cái.
Một tiếng giòn vang, vẻ mặt Hướng Diễm phẫn nộ, đem một cái bình hoa hung hăng ném trên mặt đất, bình hoa đáng thương quyết đoán bị ném nát bấy.
- Đáng giận, thật sự là quá ghê tởm.
Trên mặt Hướng Diễm, tràn đầy sát cơ dày đặc:
- Trần Thanh Đế, ta nhất định phải giết ngươi, quyết sẽ không bỏ qua ngươi.
- Ông muốn đi, thì đi đi, tôi tuyệt đối sẽ không đi. Không giết Trần Thanh Đế, tôi sẽ không trở về.
Ánh mắt Hướng Diễm đã rơi vào trên người Thượng Quan Niên, lạnh giọng nói ra:
- Trần Thanh Đế, tôi nhất định phải giết. Cho dù giết không được Trần Thanh Đế, tôi cũng muốn giết người có quan hệ cùng Trần Thanh Đế.
- Hướng Diễm, ngươi không nên đi đối phó Trần Hương Hương, do đó đánh rắn động cỏ. Hiện tại, chúng ta phải ly khai nơi đây, trở về HongKong.
Cánh tay phải của Thượng Quan Niên đã phế đi, đứng lên, nói ra:
- Trần Thanh Đế phát hiện ngươi, khẳng định biết là ngươi âm thầm động tay chân.
- Hiện tại Trần Thanh Đế còn không có động thủ đối với chúng ta, nếu thật động thủ, chúng ta toàn bộ đều phải chết ở chỗ này.
Vẻ mặt Thượng Quan Niên ngưng trọng nói.
- Chỉ bằng hắn Trần Thanh Đế, còn có thể làm gì được tôi sao? Dám giết tôi sao?
Vẻ mặt Hướng Diễm khinh thường nói:
- Trần gia thì có sao? Ta cũng không tin, người Trần gia dám giết tôi.
- Giết ngươi?
Thượng Quan Niên hít sâu một hơi nói ra:
- Thực lực Hướng gia là không tệ, nhưng mà, cuối cùng là hắc đạo. Trần gia là đứng đầu Tam đại cự đầu Quân đội. Một gia tộc như vậy, muốn đối phó Hướng gia, chẳng lẽ còn không dễ dàng sao?
Hướng gia ngươi lợi hại, hung hăng càn quấy, chỉ là quốc gia không có động ngươi, một khi muốn động ngươi, chỉ là một Hướng gia, còn là thế gia hắc đạo, chơi không chết được ngươi sao?
Chỉ là chuyện một cái phất tay.
Hướng gia ngươi ở HongKong, không ở nội địa?
Cái kia thì thế nào?
Thiên hạ đều là Hoa Hạ, đều là thiên hạ của Đảng, là quốc thổ Hoa Hạ.
Ngươi một thế gia hắc đạo, quốc gia muốn diệt ngươi, còn không phải lão tử đánh nhi tử, muốn đánh như thế nào thì đánh như thế đó sao? Còn không phải chuyện đùa sao?
- Hướng Diễm, ngươi phải biết rằng, Trần gia cũng không sợ Hướng gia các ngươi, Hướng gia có thể sinh tồn đến bây giờ, là vì còn không có chạm đến điểm mấu chốt của quốc gia.
Thượng Quan Niên trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Bất quá, Trần Thanh Đế là người nào, ngươi còn không biết sao? Cái kia có thể là chuyện gì cũng có thể làm ra.
- Nếu như Trần Thanh Đế hắn thật sự phẫn nộ rồi, một mình điều động đại lượng quân đội, đến vây quét chúng ta, kết quả chúng ta sẽ như thế nào?
Thượng Quan Niên ngưng trọng nói:
- Kết quả, chỉ có một,… chết!
- Đúng vậy, dùng một ít thực lực của Thượng Quan gia chúng ta, cũng không sợ Trần gia, nhưng mà, không có nghĩa là không sợ quốc gia.
Thượng Quan Niên hít sâu một hơi, nói ra:
- Cơ quan quốc gia, há lại một gia tộc đủ khả năng chống cự hay sao?
- Chẳng lẽ chuyện này, cứ như vậy bỏ qua hay sao?
Vẻ mặt Hướng Diễm không cam lòng nói:
- Cũng là bởi vì Trần Thanh Đế, Vũ nhi của chúng ta mới bị giết.
- Bỏ qua? Làm sao có thể bỏ qua?
Thượng Quan Niên lạnh giọng nói ra:
- Chúng ta sợ chỉ là quốc gia, mà không phải một cái Trần gia. Cho dù không thể công khai giết Trần Thanh Đế, nhưng có thể vụng trộm tiến hành.
- Lần này sau khi trở về, ta liền đem sự tình Vũ nhi bị giết, nói cho gia gia.
Trong con ngươi của Thượng Quan Niên, lóe ra sát cơ đầm đặc:
- Chỉ cần ông nội của ta, hoặc là cha ta ra tay, muốn âm thầm giết Trần Thanh Đế, còn không phải chuyện phất tay sao.
- Gia gia của ông? Cha của ông?
Hướng Diễm toàn thân rung mạnh.
Nói thật, Hướng Diễm theo Thượng Quan Niên lâu như vậy, còn chưa từng thấy qua cha của Thượng Quan Niên, chớ nói chi là gia gia của Thượng Quan Niên.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Hôm nay Thượng Quan Niên đã hơn 40 tuổi, Hướng Diễm còn tưởng rằng, cha của hắn đã qua đời, huống chi là gia gia của hắn?
Gia gia của hắn, hôm nay nên lớn bao nhiêu?
Hơn nữa, nghe ý tứ của Thượng Quan Niên, thực lực của ông nội hắn, so với phụ thân hắn còn muốn lợi hại hơn.
Một lão nhân ít nhất cũng hơn chín mươi tuổi, thực lực có thể mạnh bao nhiêu?
Cái này lại để cho Hướng Diễm cảm giác được, sự tình Thượng Quan gia, nàng biết thật sự là quá ít.
- Có một số việc, ngươi không phải biết quá nhiều. Biết quá nhiều, đối với ngươi mà nói, cũng không phải chuyện gì tốt.
Nếu như không phải Hướng Diễm không muốn ly khai, Thượng Quan Niên quyết sẽ không nói cho Hướng Diễm, gia gia và cha của hắn, còn sống trên đời.
Không chỉ có gia gia của Thượng Quan Niên còn sống, thậm chí cha của gia gia, cũng còn sống.
Về phần trên nữa, Thượng Quan Niên không biết.
Hắn không có tư cách biết rõ.
- Cái kia... lúc nào chúng ta về HongKong?
Hướng Diễm hít sâu một hơi, diện mục dữ tợn nói:
- Ông định lúc nào giết Trần Thanh Đế?
- Sau khi trở về, xem tình huống lại nói.
Thượng Quan Niên lạnh giọng nói ra:
- Trần Thanh Đế, phải chết, còn có người quan hệ với Trần Thanh Đế, ta cũng sẽ không bỏ qua.
Không thể phủ nhận, Thượng Quan Niên rất hung hăng càn quấy.
Phốc!
Nhưng mà, Thượng Quan Niên vừa dứt lời, một đạo hàn mang hiện lên, khuôn mặt hung hăng càn quấy kia của Thượng Quan Niên, trực tiếp bay đi ra ngoài, một đạo máu tươi phun ra.
Trực tiếp bị chém rụng đầu.
- A Niên!
Hướng Diễm ở một bên, bị máu tươi phun ra ướt hết cả áo, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, hoảng sợ vạn phần, hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngồi trên mặt đất.
Nghe được Hướng Diễm tiếng kêu thảm thiết, người Thượng Quan gia, Hướng gia trong Bạch Yên trang viên, chấn động toàn thân, rất nhanh từ trong phòng của mình vọt ra.
Chỉ một lát sau, hai mươi người, tất cả đều lao đến.
Chỉ thấy, Thượng Quan Niên đầu rơi trên mặt đất, thân thể nằm ở một bên, Hướng Diễm thì toàn thân là huyết, ngã xuống đất, cả thân thể đều không ngừng run rẩy.
Ngay vừa rồi, Hướng Diễm nàng vẫn nói chuyện cùng Thượng Quan Niên, muốn giết Trần Thanh Đế.
Nhưng mà, hiện tại Thượng Quan Niên, lại bị chém rụng đầu.
Hướng Diễm điên cuồng, cũng bị sợ cháng váng.
Nàng ngồi ở dưới đất, chỉ lo khóc, cái gì cũng không biết, trong đầu chỉ còn mê muội.
- Lữ Đông!
Ở bên trong người xông lại, Thượng Quan Thạch đồng dạng là bị phế đi một cánh tay, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, trong con ngươi, tràn đầy sát cơ đầm đặc.
Cánh tay Thượng Quan Thạch bị phế, cái kia là kiệt tác của Trần Thanh Đế, không... phải là 'Lữ Đông' làm.
Coi như là 'Lữ Đông' hóa thành tro, Thượng Quan Thạch cũng có thể liếc mắt nhìn ra, chớ nói chi là, 'Lữ Đông' sống sờ sờ đứng ở nơi đó.
- Lá gan của Thượng Quan gia cùng Hướng gia các ngươi, thật đúng là không nhỏ.
'Lữ Đông' bị vây vào giữa lạnh giọng nói ra:
- Thậm chí ngay cả lái xe của Lữ gia, các ngươi cũng dám giết.
'Lữ Đông' hiện thân, không thể vô duyên vô cớ giết người, dù sao cũng phải có một cái cớ.
Lái xe Lữ gia, ở đường Cửu Loan thi đấu bị hai gã lái xe của Thượng Quan gia cùng Hướng gia giết, dễ dàng để cho Trần Thanh Đế lấy ra một cái cớ.
Mặc dù nói, ở Trần Thanh Đế xem ra, giết người căn bản là không cần lý do.
Chỉ là, lúc này thân phận của Trần Thanh Đế bất đồng, không phải Trần Thanh Đế, mà là 'Lữ Đông' .
- Giết hắn cho ta, giết hắn đi...
Vừa lúc đó, Hướng Diễm toàn thân là huyết, rốt cục từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, điên cuồng gầm nhẹ nói.
Bất kể nói thế nào, Hướng Diễm nàng cũng là con gái của Hướng gia gia chủ, lão Đại một trong ba đại hắc bang HongKong. Cái dạng tràng diện gì chưa từng gặp qua?
Chỉ là sự tình xảy ra đột nhiên, làm cho Hướng Diễm căn bản không có bất luận chuẩn bị tâm lý gì, mới có thể bị sợ.
- Thực lực Lữ Đông này rất mạnh.
Thượng Quan Thạch đã từng giao thủ với Trần Thanh Đế, sờ lên cánh tay phải rỗng tuếch của mình, trầm giọng nói ra:
- Mọi người cùng nhau động thủ, chém giết hắn.
- Vâng!
Người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, thời điểm biết được người tới là 'Lữ Đông', tất cả đều trở nên cẩn thận. Thực lực 'Lữ Đông', mặc dù bọn hắn không có bái kiến, lại được nghe nói đến.
Lúc trước người Thượng Quan gia cùng Hướng gia đuổi giết Tá Đằng Trung Càn, ngoại trừ Thượng Quan Thạch chạy thoát, những người khác, tất cả đều bị 'Lữ Đông' giết chết.
Hơn nữa, Thượng Quan Thạch còn bỏ ra một cánh tay làm đại giá.
Đối mặt 'Lữ Đông', không có bất kỳ người nào dám có chút chủ quan, nhất là dưới tình huống 'Lữ Đông' vô thanh vô tức lẻn vào Bạch Yên Sơn Trang, lặng yên chém giết Thượng Quan Niên.
Dù là người Thượng Quan gia cùng Hướng gia rất nhiều, khoảng chừng hai mươi người, trong đó càng là có 13 người là cao thủ chân chính.
- Giết ta.
Trần Thanh Đế cầm trường đao trong tay, lông mày nhíu lại, mặt mũi tràn đầy khinh thường, linh khí trong cơ thể lập tức bộc phát, bám vào trên trường đao.
Chợt... thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, rất nhanh đã phát động ra công kích.
Đối mặt hai mươi người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, trong đó còn có 13 tên cao thủ chân chính, Trần Thanh Đế mặt không đổi sắc, trong mắt tràn đầy khinh thường.
Cao thủ?
Dùng Trần Thanh Đế hiện tại, thuận tu Luyện Khí tầng bảy, nghịch tu Luyện Khí tầng sáu, linh khí cả hai cùng một chỗ, đây chính là có được linh khí tương đương với Luyện Khí tầng chín, thậm chí là tầng mười.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Đối với Trần Thanh Đế mà nói, đó mới là trọng yếu nhất, là thể hiện có thể đại biểu thực lực.
Chỉ là tu vi cao thấp đơn thuần, căn bản không cách nào ước thúc sức chiến đấu của luyện đan, luyện khí, luyện phù, trận pháp... Đại Tông Sư.
Hiện tại sức chiến đấu của Trần Thanh Đế, ở dưới Trúc Cơ kỳ, đây tuyệt đối là tồn tại Vô Địch.
Coi như là gặp được Trúc Cơ sơ kỳ, hoặc là cao thủ nội công, Dị Năng giả thực lực tương đương với Trúc Cơ sơ kỳ, Trần Thanh Đế cũng có lực đánh một trận.
Nếu như là người Hỏa Dị Năng...
Chậc chậc, Trần Thanh Đế không chỉ có thể chém giết, còn có thể làm cho đối phương trở thành thuốc bổ của hắn.
Trần Thanh Đế động, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cũng đều sắc mặt trầm trọng, không dám xem thường, nhao nhao lấy binh khí của mình ra.
Bất quá...
Ở trước mặt Trần Thanh Đế, tất cả bọn hắn đều là cặn bã.
Phốc Phốc...
Chỉ thấy, Trần Thanh Đế hóa thành một đạo tàn ảnh, thân thể lóe lên, trong khoảnh khắc có bốn gã cao thủ bị chém giết cùng ngã xuống. Cao thủ bị chém giết, còn không biết là chuyện gì xảy ra, căn bản cũng không có kịp phản ứng.
Tốc độ!
Lợi hại hò hét, tốc độ vô cùng khủng bố.
Bỏ ra tánh mạng bốn gã cao thủ làm đại giá, cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia còn lại, rốt cục phản ứng qua, ngay ngắn phát động công kích.
Bất quá, trong nội tâm nguyên một đám bọn hắn đều tràn đầy sợ hãi.
Thực lực của Trần Thanh Đế, nhất là tốc độ công kích, quá nhanh!
Bọn hắn chỉ là chứng kiến một đạo tàn ảnh, cùng với bốn đạo hàn mang, bốn gã cao thủ ở trước mặt bọn họ, đơn giản bị chém giết.
Cái này nên mạnh bao nhiêu?
Bang bang bang...
Một hồi thanh âm liên tục vang lên, binh khí của những người tới giao chiến cùng Trần Thanh Đế, ngay ngắn bị trường đao trong tay Trần Thanh Đế chặt đứt.
Thần Binh!
Gặp lại Thần Binh!
- Phế vật, một đám phế vật, giết tiểu tạp chủng 'Lữ Đông' này cho lão nương, giết hắn cho ta.
Hướng Diễm ở một bên, điên cuồng gầm rú nói:
- Ta muốn báo thù, báo thù...
Nghe được Hướng Diễm rống mắng, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, sắc mặt cả đám đều khó coi không thôi, hận không thể một tát đánh bay Hướng Diễm.
Con mẹ nó, chúng ta là phế vật?
Ngươi cũng không biết, 'Lữ Đông' này mạnh như thế nào, chúng ta có thể chèo chống đến bây giờ mà không có bị giết, đã là kỳ tích rồi.
Ngươi choáng nha, đến cùng có biết hay không, ở trong công kích của 'Lữ Đông', chúng ta bây giờ coi như là muốn chạy trốn, cũng không thể làm được?
Mười mấy người a, bất cứ người nào muốn chạy trốn, đều làm không được.
Giết 'Lữ Đông' ?
Ngươi cho rằng bọn ông đây đều là thần sao?
Phế vật?
Móa, mẹ ngươi mới phế vật!
Có bản lĩnh, ngươi đi lên giết đi? Đừng cho rằng ngươi là con gái của Hướng tiên sinh, là có thể gầm loạn gọi bậy.
Nữ nhân ngu xuẩn!
- Phế vật, giết hắn đi, giết tiểu tạp chủng này đi, giết hắn cho ta...
Bề ngoài giống như không có cảm nhận được những người khác phẫn nộ, Hướng Diễm y nguyên điên cuồng chửi ầm lên.
- Ngươi con mẹ nó, câm miệng cho lão tử!
Thượng Quan Thạch rốt cục nhịn không được, tức giận quát mắng:
- Ngươi còn nói câu nào, lão tử xé nát miệng của ngươi.
Không chỉ là Thượng Quan Thạch, những người khác cũng muốn xé nát miệng Hướng Diễm, cắt đầu lưỡi của nàng.
Đáng tiếc, bọn hắn căn bản là làm không được.
Có công phu đánh Hướng Diễm, còn không bằng trực tiếp đào tẩu a.
- Ngươi... ngươi cũng dám mắng ta, ngươi cũng dám mắng ta...
Hướng Diễm quyết đoán choáng váng, như là một người đàn bà chanh chua, chỉ vào Thượng Quan Thạch, thân thể đang không ngừng phát run.
- Bảo ngươi ly khai, trở lại HongKong, ngươi không đi. Ngươi không đi, chúng ta có thể trở về sao?
Một cao thủ Hướng gia cũng mắng:
- Nếu như đi trở về, há có thể phát sinh sự tình hiện tại?
Mắng!
Vô luận là người Thượng Quan gia hay là Hướng gia, đối với Hướng Diễm là một hồi mắng to.
Con mẹ nó, ngươi là con gái Hướng tiên sinh thì đã làm sao?
Chửi, mắng ngươi?
Chửi, mắng ngươi đã là rất nể tình.
Dù sao hôm nay chúng ta đều phải chết ở chỗ này, không có biện pháp trở về, cho dù chửi, mắng ngươi thì thế nào? Ngươi cũng phải chết, ai biết chúng ta mắng ngươi?
Tất cả mọi người cho rằng, bọn hắn chết chắc rồi.
Đồng dạng, bọn hắn thật sự là phải chết chắc rồi.
Không có bất luận cái lo lắng gì.
- Chết đi!
Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, linh khí trong cơ thể lập tức bộc phát, thân pháp, tốc độ đều tăng lên tới cực hạn, công kích lần nữa biến nhanh.
Người Thượng Quan gia cùng Hướng gia thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Con mẹ nó, tốc độ công kích trước kia của ngươi, chúng ta đã bị đánh đến không có lực hoàn thủ, ngươi lại chưa có đem hết toàn lực, còn để cho người sống nữakhông?
Không nên hiếp người như vậy.
Nếu như ngay từ đầu, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia cho rằng, bọn hắn liều chết. Coi như là giết không được 'Lữ Đông', ít nhất cũng có thể làm cho 'Lữ Đông' bị chút thương tổn.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Hiện tại, đã biết 'Lữ Đông' ẩn giấu thực lực, hiện tại bạo phát đi ra, bọn hắn lập tức triệt để tuyệt vọng.
Đối mặt Trần Thanh Đế công kích, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, căn bản không có bất luận lực chống gì đỡ.
Võ công thiên hạ, vô kiên bất tồi, chỉ nhanh là phá.
Tốc độ công kích cùng tốc độ di chuyển của 'Lữ Đông', đã nhanh đến tình trạng làm cho người tức lộn ruột. Dùng thực lực của bọn hắn, cũng chỉ là có thể bắt đến một đạo tàn ảnh, cùng hàn mang không ngừng thoáng hiện.
Đồ sát.
Cái này quả thực là đồ sát.
Khi dễ người a!
Quá khi dễ người rồi!
Hướng Diễm đứng ở một bên, vừa muốn chửi ầm lên, lập tức trợn tròn mắt, bởi vì nàng căn bản là nhìn không tới 'Lữ Đông', 'Lữ Đông' giống như là biến mất.
Chẳng lẽ là 'Lữ Đông' không địch lại, bị đám phế vật kia đánh chạy?
Đào tẩu rồi hả?
Đào tẩu?
Tuyệt đối không thể để cho cẩu tạp chủng 'Lữ Đông' kia đào tẩu a.
Phốc Phốc...
Một thanh âm trầm đục vang lên, bởi vì tốc độ công kích của Trần Thanh Đế quá nhanh. Tiếng vang 'Phốc', liền lại với nhau, biến thành một thanh âm rất dài.
Tiếng vang gần hai giây, biến mất, cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia, tất cả đều ngừng lại. 'Lữ Đông' biến mất không thấy gì nữa, đứng ở vị trí trung tâm.
- Một đám phế vật, các ngươi thất thần làm gì, còn không mau động thủ, giết cẩu tạp chủng Lữ Đông này.
Nhìn thấy một màn này, Hướng Diễm căn bản cũng không biết là chuyện gì xảy ra, đã vượt qua nàng nhận thức.
Bất quá, nhìn thấy cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia, tất cả đều đứng nguyên tại chỗ bất động, Hướng Diễm chửi ầm lên lần nữa.
Hướng Diễm nàng quan tâm nhất đúng là, giết 'Lữ Đông' báo thù cho chồng của nàng.
Rầm rầm rầm...
Có thể là thanh âm của Hướng Diễm quá ngưu bức, quá lớn, thanh âm của nàng vừa dứt, hơn mười cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia, ngay ngắn té ngã trên đất.
Mười mấy người, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị chém giết.
- Cái gì?
Hướng Diễm trực tiếp choáng váng, sững sờ tại nguyên chỗ, cả thân thể đều không ngừng run rẩy, trong nội tâm tràn đầy sợ hãi nồng đậm, nàng giờ phút này, một câu cũng nói không nên lời.
Sợ cháng váng.
Bịch!
Một tiếng trầm đục, Hướng Diễm trực tiếp quỳ trên mặt đất, vẻ mặt kinh hãi nhìn Trần Thanh Đế, không ngừng cầu khẩn nói:
- Van cầu ngươi thả ta, đừng giết ta...
- Chỉ cần ngươi không giết ta, muốn cái gì ta cũng đáp ứng ngươi...
Ở trước mặt tử vong, vô luận là ai, đều tràn đầy sợ hãi, dù là Hướng Diễm là con gái Hướng gia gia chủ.
Coi như là lão Đại hắc đạo, thời điểm đối mặt tử vong, cũng sẽ sợ.
Chết!
Vô luận là ai, đều sợ!
- Không phải ngươi muốn giết ta sao?
Trần Thanh Đế đi đến trước mặt Hướng Diễm, trường đao trong tay gác ở trên cổ Hướng Diễm:
- Ta cái gì cũng không muốn, chỉ muốn mạng của ngươi!
- Không...
Hướng Diễm phát ra một tiếng thét, tránh né trường đao của Trần Thanh Đế, mặt xám như tro, gầm rú nói:
- Ngươi giết ta, ba của ta quyết sẽ không bỏ qua ngươi, coi như là Lữ gia các ngươi, cũng sẽ gặp nạn...
- Ngươi không nên, không nên động thủ với tiểu muội Trần Hương Hương của ta.
Thanh âm của Trần Thanh Đế, như một cây kim đâm vào trong lỗ tai Hướng Diễm.
Truyền âm bí pháp!
Ngoại trừ Hướng Diễm ra, những người khác quyết nghe không được.
- Ngươi...
Hướng Diễm chấn động toàn thân, trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin được, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
- Ngươi còn không ngốc!
Trần Thanh Đế cười lạnh một tiếng, căn bản cũng không có cho Hướng Diễm cơ hội nói chuyện, một đao bổ đầu của nàng xuống.
Hướng Diễm bị chặt rơi đầu, chết không nhắm mắt, trên mặt tràn đầy khiếp sợ, sợ hãi, cùng không thể tin được!
Thẳng đến chết, Hướng Diễm nàng cũng không thể tin được, 'Lữ Đông' dĩ nhiên cũng là Trần Thanh Đế.
Mà Trần gia phế vật, Trần đại thiếu, vậy mà sẽ có được thực lực khủng bố như thế, nhiều cao thủ Thượng Quan gia cùng Lữ gia như vậy, vậy mà không phải đối thủ của một phế vật.
Trần đại thiếu là phế vật?
Vậy trong thiên hạ, còn có ai không phải phế vật?
Chỉ là, Hướng Diễm đã bị chết, căn bản là không cách nào đem tin tức nàng biết rõ truyền đạt đi ra ngoài.
Vèo!
Đúng lúc này, toàn thân Trần Thanh Đế đột nhiên chấn động. Trường đao trong tay bám vào linh khí, rất nhanh bị hắn kích xạ mà ra, thẳng bức bầu trời đêm.
Đồng thời, tốc độ của Trần Thanh Đế lập tức tăng lên tới cực hạn, liền xông ra ngoài.
Phương hướng!
Phương hướng trường đao kích xạ mà ra.
Bang!
Một tiếng kinh minh vang lên, trường đao kích xạ mà ra, trực tiếp bị đẩy lùi.
- Là nàng!
Trần Thanh Đế rất nhanh kích xạ mà ra, ly khai Bạch Yên trang viên, thình lình thấy được một nữ nhân toàn thân bị vải đen bao phủ, chỉ lộ ra con mắt, dáng vóc mê người.
Trần Thanh Đế nhận ra nữ nhân này, đúng là lúc trước xuất thủ cứu Mạnh Ngưng Tuyết, tốc độ cực nhanh, Trần đại thiếu không cách nào đuổi kịp.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Chủ nhân của phi tiêu 'Thoát Trần', Dị Năng giả tinh thần cường hãn.
Nữ nhân thần bí nhìn Trần Thanh Đế, dùng đến thanh âm phiêu hốt bất định, phân biệt không ra tuổi, nói ra:
- Ta nên xưng hô ngươi là 'Lữ Đông', hay là Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu?
- Ngươi là người nào?
Trong lòng Trần Thanh Đế run lên, không nghĩ tới, người nữ nhân thần bí này, vậy mà biết rõ hắn không phải Lữ Đông gì, mà là Trần Thanh Đế.
- Ngươi không phải muốn gặp ta sao? Ta đã đến, ngươi cũng nhìn được, ngươi định lúc nào buông tha cho đồ đệ của ta, Mạnh Ngưng Tuyết?
Rất hiển nhiên, nữ nhân thần bí nói, là Mạnh Ngưng Tuyết bị Trần Thanh Đế phong ấn dị năng.
Vốn, nữ nhân thần bí là không có ý định tới gặp Trần Thanh Đế. Bất quá, nàng nghĩ hết thảy phương pháp xử lý, thi triển vô số thủ đoạn, sững sờ không cách nào để cho Mạnh Ngưng Tuyết khôi phục dị năng.
Rơi vào đường cùng, nàng đành phải đến tìm Trần Thanh Đế.
Bất quá, thời điểm nàng tới biệt thự của Trần Thanh Đế, thình lình phát hiện, Trần Thanh Đế vậy mà lặng yên rời khỏi biệt thự. Kết quả là, nàng một đường theo dõi.
Nữ nhân thần bí tinh tường biết rõ, thực lực của Trần Thanh Đế rất mạnh, cho nên, một đường theo tới đều rất cẩn thận. Hơn nữa, lấy tinh thần dị năng cường hãn, cùng thủ đoạn ẩn nấp của nàng, thành công giấu diếm được Trần Thanh Đế.
Chỉ là, làm cho nàng nhận thấy ngoài ý muốn chính là, Trần Thanh Đế dĩ nhiên là dịch dung xuất kích, giết người Thượng Quan gia cùng Hướng gia.
Đây hết thảy, tất cả đều bị nữ nhân thần bí xem ở trong mắt.
Lữ Đông?
Nguyên lai là Trần Thanh Đế.
Hơn nữa, khi Trần đại thiếu đột nhiên bộc phát ra thực lực khủng bố, chém giết toàn bộ người của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, khiến cho nữ nhân thần bí trong nội tâm vô cùng khiếp sợ.
Ngay khi Trần Thanh Đế vô tình chém đầu Hướng Diễm, hô hấp của nữ nhân thần bí đột nhiên gia tốc, trái tim cũng rất nhanh nhúc nhích.
Vô tình!
Trần Thanh Đế đối với địch nhân, thật sự là quá vô tình.
Dù là một nữ nhân, Trần Thanh Đế cũng quyết không bỏ qua, ra tay gọn gàng, tuyệt không nuông chiều.
Nữ nhân thần bí, bị chấn kinh rồi.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế một mực bảo trì cảnh giác, mới phát hiện nữ nhân thần bí, hơn nữa, rất nhanh đánh trong tay trường đao ra, sau đó lao theo.
Bởi vì nữ nhân thần bí nhoáng thất thần, ngay sau đó đụng phải công kích, tuy công kích bị nàng đánh lui, nhưng mà muốn chạy trốn, đã không còn kịp rồi.
Trần Thanh Đế đuổi tới.
Dù sao, nữ nhân thần bí cũng muốn gặp Trần Thanh Đế, nên không có tiếp tục đào tẩu.
- Ngươi vẫn chưa trả lời ta, ngươi đến cùng là người nào, tại sao phải theo dõi ta?
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, lóe ra hàn mang, gắt gao nhìn chằm chằm vào nữ nhân thần bí.
Trong khoảnh khắc, Trần Thanh Đế hiểu được, nữ nhân trước mắt kia, biết rõ hắn là Trần Thanh Đế, tất nhiên là một đường theo dõi hắn đến đây.
Hơn nữa, theo dõi một đoạn thời gian rất dài.
Phải biết rằng, Trần Thanh Đế thẳng đến thời điểm chuẩn bị động thủ, vừa rồi tiến hành dịch dung, đem dung mạo cải biến thành bộ dáng 'Lữ Đông'!
Lại để cho Trần Thanh Đế kinh hãi chính là, nữ nhân thần bí theo dõi hắn lâu như vậy, Trần đại thiếu hắn dĩ nhiên không có phát hiện.
Thần thức của Trần Thanh Đế, là một mực tản ra, một mực bảo trì cảnh giác, căn bản không có buông lỏng qua.
Cho dù là một tia buông lỏng cũng không có.
Nhưng mà, lại không có phát hiện nữ nhân thần bí, một mực theo dõi hắn.
- Ta là người như thế nào, ngươi về sau sẽ biết, bất quá, hiện tại vẫn không thể nói cho ngươi biết.
Thanh âm Phiêu Miểu của nữ nhân thần bí kia, lần nữa vang lên:
- Ngươi bây giờ chỉ cần biết rằng, ta không phải là địch nhân của ngươi là đủ rồi.
- Ngươi cho rằng đã đủ rồi, ta lại cảm giác xa xa không đủ.
- Ngươi đã không muốn nói, lại biết nhiều như vậy. Cho nên, ta chỉ có thể giết ngươi.
Vừa dứt lời, Trần Thanh Đế không chút do dự động thủ.
- Ngươi...
Nhìn thấy Trần Thanh Đế vậy mà nói động thủ liền động thủ, không mang theo chút do dự nào, nữ nhân thần bí lập tức phẫn nộ không thôi, một tiếng gọi kia nghiến răng nghiến lợi a.
Đã nói với ngươi, ta không phải là địch nhân, ngươi vẫn động thủ, còn trực tiếp hạ sát thủ. Ngươi nói ngươi, còn có thể có chút phong độ thân sĩ hay không?
Tức chết ta rồi, thật sự là tức chết ta rồi.
- Trần Thanh Đế, ta không muốn là địch cùng ngươi, ít nhất hiện tại, chúng ta còn không phải địch nhân.
Nữ nhân thần bí, thân thể khẽ động, cũng không đánh trả, liên tục né tránh:
- Nếu như ngươi nguyện ý, khôi phục dị năng của Ngưng Tuyết...
- Ta đi trước.
Nói xong, nữ nhân thần bí đem tốc độ tăng lên tới cực hạn, quay người muốn chạy trốn, căn bản là không tiến hành bất luận đánh trả gì.
- Muốn đi? Để cho ta biết rõ ngươi là ai mới được.
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, chắn ở trước mặt nữ nhân thần bí, thò tay đi bắt miếng vải đen trên mặt nữ nhân thần bí.
- Xoẹt...
Thân thể nữ nhân thần bí ngửa ra sau, tránh thoát miếng vải đen trên mặt, nhưng mà, quần áo trước ngực của nàng, lại bị Trần Thanh Đế hung hăng xé xuống dưới.
Phốc!
Một điểm phấn hồng, ngực trắng thật lớn nhảy ra ngoài.
- A...
Cảm nhận được quần áo trước ngực mình bị xé toang, đôi vú ngạo nhân của mình bạo lộ trong không khí, nữ nhân thần bí phát ra một tiếng kêu sợ hãi.
- Vô sỉ, hạ lưu!
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥