Dù sao sáu người đều sức chiến đấu cường đại hơn bốn người sau cả một bậc, đừng xem thường một bậc, đó là cách biệt một trời một vực.
Giản Độc Tâm, Giản Trường Không vớt được chỉ chút chút thôi.
Nhưng mà, họ thấy Lục Nguyên vì không chuẩn bị nên vớt vát thiếu hơn họ một chút thì cười thầm trong bụng.
Họ thấy Lục Nguyên vấp trắc trở là sướng rơn.
Lúc này Lục Nguyên phát hiện mình có được hỗn độn thủy ngang bằng với Giản Độc Tâm, Giản Trường Không và Tôn Đại Chi, thậm chí là ít hơn thì nghĩ cách, nếu không mọi người điên cuồng vớt hỗn độn thủy thì tất nhiên lấy số ít rồi, thế chẳng phải là đáng tiếc lắm sao. Mới rồi hắn đã phát hiện tác dụng to lớn của hỗn độn thủy.
Nhất định phải nghĩ cách mới được.
Tuy nhiên, nên làm sao đây? Gấp quá muốn tìm ra cách không dễ chút nào.
Hiện giờ là bát tiên qua biển, mỗi người tổ thần thông.
Tuy nhiên, sáu vị xếp ở mặt trước vị trí càng tốt, hơn nữa thực lực càng cường, cho nên hỗn độn thủy có chín phần bị họ hấp thu.
Còn lại mới đến phiên Lục Nguyên, Giản Độc Tâm, Giản Trường Không, Tôn Đại Chi, thật ra chỉ có một phần hỗn độn thủy mà thôi.
Lục Nguyên chia được hỗn độn thủy có năm phần mười nguyên hỗn độn thủy, đúng là rất ít ỏi. Vốn nên chia được bốn phần mười, tiếc rằng không có chuẩn bị, những người khác đã biết trước, họ xuất thân từ văn minh, hiểu về pháp cổ chi hà, Lục Nguyên xuất thân Kiếm Môn, Kiếm Môn chưa từng có ai đến pháp cổ chi hà, vào mười hàng đầu, ai mà biết pháp cổ chi hà, vậy nên mới chịu thiệt.
Hết cách, không nghĩ ra kế gì là không khả năng có được càng nhiều hỗn độn thủy.
Cố tình bây giờ mình rất cần hỗn độn thủy.
Nên nghĩ ra cách gì đây?
Đang lúc vắt óc suy nghĩ thì Lục Nguyên vô tình tiến vào kiếm chi không gian của mình, phát hiện bên trong kiếm chi không gian, ở đỉnh kiếm đạo thụ có một đạo tự nhàn nhạt. Không ngờ trong kiếm chi không gian của mình xuất hiện một đạo tự phân thân.
Đạo tự phân thân này thật cường đại.
Lục Nguyên phát hiện kiếm đạo văn tự của mình tiến, võ, ma, tuệ, đốn, si sáu chữ đều bị đạo tự phân thân đè ép xuống dưới.
Vốn đạo tự là văn tự mạnh nhất, dù là phân thân ở đây nhưng muốn đè ép văn tự nhị cấp bình thường thì quá dễ. Đạo tự là văn tự sơ đại cường nhất.
Lục Nguyên dùng ý thức xâm nhập vào đạo tự phân thân.
Ý thức tiến vào liền phát hiện đạo tự phân thân, văn tự sơ đại phân thân mạnh nhất này chỉ là phân thân thôi đã có tác dụng to lớn. Phân thân này có thể thăng cấp tuyệt học! Nói đơn giản là có thể bỏ nhiều tuyệt học vào bên trong thăng cấp, có thể tăng ra tuyệt học càng cường.
Thủy chi tuyệt học cường nhất của mình là thủy hoàng kiếm đạo, đem tất cả thủy kiếm ý hợp cùng một chỗ thành kiếm đạo.
Ủa, hoặc là thử một lần thăng cấp thủy hoàng kiếm đạo xem, dù gì thủy hoàng kiếm đạo của mình không lợi hại gì, nếu có tể bỏ thủy hoàng kiếm đạo vào trong thăng cấp, nói không chừng mình có thể được càng nhiều hỗn độn thủy. Nghĩ liền làm là thói quen của Lục Nguyên, hắn lập tức bỏ thủy hoàng kiếm đạo vào trng đạo tự phân thân.
Tuy nhiên, đạo tự phân thân không có phản ứng gì, tài liệu không đủ ư?
Đúng rồi, có thể thử vài kiếm ý bỏ vào trong.
Thủy hoàng kiếm đạo có thể thu hợp thủy kiếm ý, nhưng chỉ giới hạn thủy kiếm ý thôi, ví dụ mấy tứ như thủy kiếm ý, tuyết kiếm ý, băng kiếm ý.
Tuy nhiên kiếm ý có liên quna đến nước, ví dụ lưu kiếm ý, tuyền kiếm ý, qua kiếm ý vân vân cũng không cách nào nhu hợp lại, còn có chia ra kiếm ý đại tuyết kiếm ý, lại như hàn kiếm ý, đông kiếm ý, những thứ này đều không thể dung hợp vào trong. Lục Nguyên dứt khoát bỏ vào hết.
Đưa mấy thứ này vào rồi Lục Nguyên phát hiện đạo tự phân thân vẫn thiếu tài liệu, còn thiếu.
Thế thì tiếp tục.
Lục Nguyên đem kiếm đạo thụ lộ trấp cũng đưa vào luôn.
Đúng rồi, còn có từng luyện Huyền Minh 1tp một đoạn thời gian, dù gì tất cả thứ linh tinh liên quan đến thủy thì bỏ vào hết vậy.
Như vậy có kết quả không?
Lục Nguyên hơi nghi ngờ, chơi kiểu này quá xằng bậy. Kết quả qua chốc lát, thấy đạo tự phân thân tỏa ánh sáng chói lòa không gì sánh kịp, chỉ vài giây thì đạo tự phân thân đã sản xuất ra một luồng thần thức nhập vào đầu Lục Nguyên. Cái này! Cái này! Cái này! Cái này rõ ràng là một bộ công pháp thủy hệ, hơn nữa cường hơn cả thủy hoàng kiếm đạo.
Cái này chắc là! Thủy thánh kiếm đạo!
Lục Nguyên đem nó đặt tên là thủy thánh kiếm đạo, hơn nữa nhìn mặt chữ thì thủy thánh kiếm đạo khá là cường đại, hơn thủy hoàng kiếm đạo rất là nhiều. ít nhất thì thủy hoàng kiếm đạo thêm vào một đống các loại sự vật hợp thành, nhìn giới thiệu thì uy lực khá lớn nhưng không biết thực tế ra sao.
Đạo tự phân thân sáng chế ra thủy thánh kiếm đạo xong Lục Nguyên suy nghĩ nếu bỏ vô tướng thôn phệ quyết của mình vào trong thì thế nào nhỉ? Lục Nguyên thử một lần, phát hiện đạo tự phân thân không có phản ứng, xem ra thứ phẩm cấp quá cao không thể thăng cấp. Vô tướng thôn phệ quyết là bộ công pháp nghịch thiên, tất nhiên không khả năng thăng cấp thêm rồi.
Bây giờ một lần thủ đoạn của thủy thánh kiếm đạo xem sao.
Lục Nguyên hưng phấn mở mắt ra nhìn, phát hiện cách cục hiện tại vẫn là sáu vị đầu giữ lục cường, hỗn độn thủy liên miên bất tận có chín phần rơi vào tay họ, mà hắn hơi ngây ra một chút thì còn lại một phần hỗn độn thủy bị Giản Độc Tâm, Giản Trường Không, cùng với Tôn Đại Chi cướp hết.
Nay là mọi người tự dựa vào thủ đoạn, triển lộ thần thông.
Lục Nguyên hú dài một tiếng:
- Thủy thánh kiếm đạo, Vòng Xoáy Thôn Phệ!
Ở ngón tay hắn xuất hiện một vòng xoáy vô cùng to lớn. Vòng xoáy vừa xuất hiện lập tức có sức hút to lớn, điên cuồng hút hỗn độn thủy từ bốn phương tám hướng. Mới rồi Giản Độc Tâm, Giản Trường Không còn thầm mừng cướp đi một phần hỗn độn thủy của Lục Nguyên lập tức phát hiện hỗn độn thủy bay đến chỗ hắn.
không chỉ là thế thôi, thậm chí Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ, sáu người cùng phát hiện một phần hỗn độn thủy mình khống chế cùng bay về phía Lục Nguyên.
Giản Nguyệt Bạch xếp vị trí thứ bốn quát một tiếng, hướng tới một phần hỗn độn thủy bị Lục Nguyên hút đi. Đoạn tục vốn là năng lực của giản chi văn minh, dưới tình huống bình thường thì Lục Nguyên muốn lại hấp thu phần nước này không dễ. Nhưng đáng tiếc là trong tay Lục Nguyên xuất hiện Vòng Xoáy Thôn Phệ không sợ đoạn này, hút đi phần nước đó.
Giản Nguyệt Bạch kinh ngạc kêu lên:
- Cái gì!?
- Cái gì!?
Lúc này Nghiêm Thiên Pháp cũng ngạc nhiên, mới rồi gã đánh ra tụ thủy pháp nhưng vẫn bị thủy thánh kiếm đạo của Lục Nguyên hút đi một phần hỗn độn thủy, cái này ra ngoài dự đoán của gã.
- Cái gì!?
Phong Nhị Thập Tứ cũng rất kinh ngạc, mà Đường Tùng, Thượng Quan Đình, Quý Hoa Đà cũng tương tự, đều bị Lục Nguyên hút đi một phần hỗn độn thủy.
Dưới tình huống này dần hình thành cách cục thất cường. Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ, Quý Hoa Đà, Giản Nguyệt Bạch, Thượng Quan Đình, Đường Tùng, Lục Nguyên, bảy người là thất cường cùng hút đi hỗn độn thủy. Ba người mặt sau không rút được một giọt nào, đương nhiên thất cường cũng chia mạnh yếu, mạnh nhất đương nhiên là hai người Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ, Lục Nguyên thì được đến một phần rưỡi hỗn độn thủy.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Phải biết rằng Lục Nguyên đứng ở vị trí khá bất lợi, tức là thứ bảy, pháp lực không bằng sáu người xếp hàng đầu, dưới hai tình huống bất lợi mà Lục Nguyên có thể chia được một phần rưỡi hỗn độn thủy, cái này còn vượt qua một phần bày, chỉ có một giải thích, thủy thánh kiếm đạo quá cường.
Cho nên trong khi hấp thu hỗn độn thủy thì ai nấy liếc mắt, người người kinh ngạc, không biết Lục Nguyên từ đâu được môn công pháp này.
Bản thân Lục Nguyên cũng rất kinh ngạc, đạo tự phân thân quá tuyệt vời, đem thủy hoàng kiếm đạo vốn là bình thường thăng lên thủy thánh kiếm đạo đáng sợ như vậy.
Uy lực của thủy thánh kiếm đạo so với thủy hoàng kiếm đạo vốn có ít nhất tăng gấp mười lần! Là mười lần đấy!
Cho đến bây giờ, buồn bực nhất đương nhiên là Giản Độc Tâm, Giản Trường Không. Hai người này mới bắt đầu cho rằng Lục Nguyên chỉ có thể được năm phần mười hỗn độn thủy còn thiếu hơn cả họ, rất sung sướng, thấy Lục Nguyên vấp trắc trở là họ sướng rồi, Lục Nguyên càng thống khổ là họ càng sung sướng.
Kết quả không trong chốc lát Lục Nguyên lấy ra một môn công pháp được một phần rưỡi hỗn độn thủy.
Là một phần rưỡi, vốn Lục Nguyên chỉ được năm phần mười hỗn độn thủy thôi, chênh lệch rất lớn.
Ổn định nguồn hỗn độn thủy rồi Lục Nguyên bắt đầu lấy hỗn độn thủy luyện hóa kiếm chi không gian của mình. Có hỗn độn thủy muốn luyện hóa các pháp tắc không mấy khó khăn, từng pháp tắc bắt đầu hỗn độn hóa.
Thứ ba mươi lăm vụ chi pháp tắc hỗn độn hóa.
Thứ bốn mươi bảy hỏa chi pháp tắc hỗn độn hóa.
Thứ sáu mươi mốt tuyết chi pháp tắc hỗn độn hóa.
Thứ bảy mươi sáu hàn chi pháp tắc hỗn độn hóa.
Thứ tám mươi mốt lưu chi pháp tắc hỗn độn hóa.
Khi Lục Nguyên luyện hóa thì Giản Độc Tâm và Giản Trường Không tiếp tục khóc ròng, vốn cho rằng mười lăm ngày sau không còn ác mộng nữa, kết quả mới phát hiện hóa ra mười lăm ngày sau tiếp tục ác mộng. Mười lăm ngày trước tốt xấu có tám ngày được pháp thuật thủy, bây giờ là chỉ có nước ngồi nhìn thôi.
Khi hoàn thành thứ tám mươi mốt lưu chi pháp tắc hỗn độn hóa, Lục Nguyên đột nhiên phát hiện xung quanh không có hỗn độn thủy nữa, bất giác mở mắt ra. Lúc này chín người khác cũng mở mắt ra.
Pháp Tiêu Đế Tử lạnh nhạt nói:
- Một tháng đã qua.
A, một tháng qua rồi sao, lúc tu hành không biết thời gian trôi qua. Lục Nguyên hơi tiếc nuối, còn kém bốn mươi hai pháp tắc hỗn độn hóa là mình có thể tới hỗn động cảnh bát tầng rồi, khi đó có thể dùng lực địch lại đối thủ hỗn động cảnh thập tầng. Pháp Tiêu Đế Tử vốn chú trọng Lục Nguyên, lại vì lời của Pháp Nhất Đế Tử nên càng chú ý hắn, luôn quan sát hắn, nhìn hắn hấp thu một phần rưỡi hỗn độn thủy. Lão thầm đánh gia, đây chắc là đủ tám mươi mốt pháp tắc hỗn độn hóa rồi. Cho tới nay Lục Nguyên chưa thăng lên đến hỗn động cảnh bát tầng, rốt cuộc hắn có bao nhiêu thiên địa pháp tắc đây?
Đang định mỗi người rời đi thì Nghiêm Thiên Pháp đi hướng Lục Nguyên.
Nghiêm Thiên Pháp lạnh nhạt nói:
- Lục Nguyên, ta tìm ngươi có một việc.
Nghiêm Thiên Pháp hỏi:
- Có phải là ngươi giết Nghiêm Hạc?
Lục Nguyên nhún vai, ngay thẳng đáp.
- Vậy sao?
Nghiêm Thiên Pháp nhìn Lục Nguyên, ánh mắt sắc bén như lưỡi!
Nghiêm Thiên Pháp nói:
- Ta tìm người đúng là có việc.
Lục Nguyên ngẩn ra, không biết Nghiêm Thiên Pháp tìm mình có chuyện gì, không lẽ báo thù việc Nghiêm Hạc? Tuy nhiên không giống lắm, nghe nói Nghiêm Hạc và Nghiêm Thiên Pháp kịch nhau, trừ Nghiêm Hạc cũng là giúp Nghiêm Thiên Pháp diệt trừ một đối thủ cạnh tranh tương lai.
Nghiêm Thiên Pháp đề nghị quyết đấu:
- Có dám nhận khiêu chiến của ta không? Nửa tháng sau, Thiên Đoạn phong, cùng ngươi chiến đấu.
Không sai, gã muốn quyết đấu với Lục Nguyên.
Lục Nguyên hỏi:
- Tại sao? Vì Nghiêm Hạc?
Nghiêm Thiên Pháp cười lạnh, nói:
- Nghiêm Hạc liên quan gì ta? Hắn có chết hay không liên quan gì ta? Chẳng qua gần đây ta nghe một tin tức, Kiếm Linh Đế Cơ và ngươi có chút quan hệ, vậy nên chuyện này ta không thể nhịn, làm một người đàn ông, hãy ứng chiến đi.
Nghiêm Thiên Pháp nhìn hướng Lục Nguyên.
Tu hành tại pháp cổ chi hà một tháng, mọi người sắp tản đi thì Nghiêm Thiên Pháp tìm tới Lục Nguyên khiến tất cả kinh ngạc, lại nghe gã đòi khiêu chiến cùng hắn thì càng kinh, không biết Nghiêm Thiên Pháp tại sao muốn khiêu chiến với Lục Nguyên, giờ nghe đến đây coi như hiểu chuyện là sao.
Thì ra là quan hệ tình địch nha.
Mọi người đều biết Nghiêm Thiên Pháp theo đuổi Kiếm Linh Đế Cơ nhiệt tình nhất, là một trong bốn người có khả năng nhất. Nghiêm Thiên Pháp cho rằng mình có hy vọng.
Bây giờ gã khiêu chiến Lục Nguyên e rằng hắn và Kiếm Linh Đế Cơ có chút quan hệ.
Đoạn thời gian trước Kiếm Linh Đế Cơ ở tại Kiếm Môn, Lục Nguyên thì xuất thân Kiếm Môn, như vậy là hơi suy nghĩ nữa lập tức hiểu được rất nhiều.
Phong Nhị Thập Tứ vốn là khuôn mặt vô cùng tuấn tú trầm xuống, lạnh lùng nhìn Lục Nguyên. Gã là một trong bốn người nhiệt tình theo đuổi Kiếm Linh Đế Cơ nhất. Gió thổi bay mái tóc gã, nếu có ai quen thuộc Phong Nhị Thập Tứ liền biết trong lòng gã vo ocùng tức giận.
Quý Hoa Đà khẽ ho khan, khẽ cười, gã chỉ muốn nhìn trò hay.
Giản Nguyệt Bạch cười càng rõ ràng, đương nhiên không chỉ muốn xem kịch vui. Quý Hoa Đà là trung lập, gã thì hy vọng Lục Nguyên sớm đi chết cho rồi. Vốn cho rằng ở pháp cổ văn minh không làm gì được Lục Nguyên, nhưng giờ Nghiêm Thiên Pháp ra tay thì hy vọng gã sẽ hành hắn một chút.
Pháp Tiêu Đế Tử cũng giật nảy mình, sao tự dưng ra chuyện gì thế này?
Gã ồ lên, tứ muội với Lục Nguyên ư? Ra chuyện như vậy, toàn thân gã dâng trào tế bào nhiều chuyện.
Pháp Nhất Đế Tử tu hành ở đầu đầu nguồn pháp cổ chi hà nghe việc tứ muội và Lục Nguyên vốn chuyên tâm tu thiên đạo nhưng giờ chia ra chút tinh thần nhìn trò hay.
Tất cả ánh mắt cùng nhìn hướng Lục Nguyên.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Nếu Nghiêm huynh đã muốn khiêu chiến thì ta nhận.
Không sai, ứng chiến.
Người ta tới cửa tìm ngươi, không ứng chiến chẳng lẽ trốn tránh?
Khác với chiến đấu trước kia, đây là cuộc chiến mặt mũi đàn ông.
Nếu đã muốn chiến thì cứ đấu đi!
Lục Nguyên trong lòng phát điên! Bà nội nó, đầu năm nay ai sợ ai. Còn hiện tại không bằng Nghiêm Thiên Pháp, sợ gì, nửa tháng này có thể tăng thực lực, giờ chỉ kém bốn mươi hai loại thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa, không tin nửa tháng tăng không được.
Lục Nguyên thở ra một hơi.
- Tốt lắm.
Nghiêm Thiên Pháp thấy Lục Nguyên đồng ý lần quyết chiến này thì gật đầu, nói:
- Nửa tháng sáu, Thiên Đoạn phong, nhớ đấy, đến khi đó ta phải khiến Kiếm Linh Đế Cơ hiểu rằng ngươi chỉ là kẻ khốn khổ thua dưới tay ta thôi, chỉ là kẻ khoác lác ở chốn Kiếm Môn nhỏ bé.
Nói xong gã rời đi. Thiên Đoạn phong là nơi pháp cổ văn minh giải quyết ân oán, chỗ quyết đâu rất nổi tiếng, dễ dàng tìm được.
Phong Nhị Thập Tứ lạnh lùng liếc xéo Lục Nguyên.
Lục Nguyên không thèm để ý mấy người đó, bước đi. Bây giờ phải bắt đầu tu hành, nửa tháng sau là quyết phân thắng bại cùng Nghiêm Thiên Pháp.
Pháp Tiêu Đế Tử cũng vui vẻ, gã quyét định đi chỗ tứ muộn dò xét việc này chân giảe thế nào, dù gì không có lửa sao có khói. Xem Lục Nguyên này không tệ lắm, Pháp Tiêu Đế Tử giờ mới phát hiện mình cũng nhiều chuyện quá chứ.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Không thể không nói, tin tức lan truyền rất nhanh.
Đặc biệt tin tức liên quan ba người Nghiêm Thiên Pháp, Lục Nguyên và Kiếm Linh Đế Cơ. Gần đây Lục Nguyên hơi nổi danh, Kiếm Linh Đế Cơ và Nghiêm Thiên Pháp ở trong pháp cổ văn minh thì danh tiếng rất lớn.
- Nghe nói chưa? Sắp có một cuộc chiến tình địch đó!
- Tình địch chiến? Là ai với ai? Giành ai vậy?
- Nghiêm Thiên Pháp và Lục Nguyên sắp ở nửa tháng sau quyết đấu tại Thiên Đoạn phong!
- Nghiêm Thiên Pháp luôn theo đuổi Kiếm Linh Đế Cơ, thì chẳng lẽ là tranh Kiếm Linh Đế Cơ hả?
- Đúng thế.
Có người hỏi:
- Mà Lục Nguyên là ai vậy?
- Lục Nguyên hả, người xuất thân Kiếm Môn đó.
- Người xuất thân Kiếm Môn bình thường mà dám quyết đấu với Nghiêm sư huynh, muốn tìm chết hả?
- Chưa chắc đâu, Lục Nguyên là người có tiềm lực lớn, vốn xuất thân từ Kiếm Môn, trong kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài xếp vị trí thứ bảy đấy, còn nghe nói tuổi chưa tới năm mươi à.
- Chưa tới năm mươi mà có thực lực như vậy? Không tệ nha, có trò hay xem rồi.
Không thể không nói, có lẽ người pháp cổ thế giới bình thường rảnh quá, bây giờ nghe nói chuyện này đều bàn tán sôi sục, phút chốc nổ tung nhiều khu vực trong pháp cổ thế giới.
Lúc này, trong Kiếm Linh Cung.
Kiếm Linh Cung khác với cung điện kahcs, đó là một cung điện trang nhã, trong cung điện đình đài lầu các, hành lang dài khúc kiều, hoa nở tinh mỹ, có tinh xá, rừng trúc, hồ nước, núi giả, đường nhỏ râm mát. Trong sân có núi, trong sân có sân, thật là cực kỳ thanh nhã.
Một góc Kiếm Linh Cung, Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết không che mặt nữa mà lô gìra khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, đẹp như trời đất điêu khắc thành. Mắt như ánh sao, trong suốt như nhìn thấu hồn người. Kiếm Linh, vốn chính là có năng lực thông linh cùng binh khí, có thể nhìn thấu lòng người.
Đằng trước Vân Tụ Tuyết có một hang cá trong suốt, trong hang cá có chín con thiên tinh ngư vui vẻ bơi lội.
Vân Tụ Tuyết ngơ ngác nhìn những thiên tinh ngư bơi, ngón tay thuôn dài thả thức ăn cá. Phần đuôi thiên tinh ngư kết tinh phòng ngự đang tỏa ánh sáng, người bình thường sẽ lấy kết tinh phòng ngự tu hành nhưng thân phận đế cơ như Vân Tụ Tuyết sao mà thiếu kết tinh phòng ngự. Lại thêm thiên tinh ngư là có người tặng cho, sao nàng nỡ lấy kết tinh phòng ngự trên người thiên tinh ngư được.
Pháp Thánh Đế Tử chắp tay sau lưng đi vào cung điện, dù gã chỉ bước đi đã toát ra bá khí, như long hành hổ bộ, làm Vân Tụ Tuyết giật mình khỏi ngơ ngác. Vân Tụ Tuyết hơi kinh ngạc, chỉnh sắc mặt che giấu.
Kết quả Bảo Bối Đế Cơ đi bên cạnh Pháp Thánh Đế Tử đã kêu lên:
- Chậc chậc, chín con thiên tinh ngư nha.
Pháp Thánh Đế Tử ngẩn ra:
- A, chín con thiên tinh ngư, là Lục Nguyên tặng?
Chín con thiên tinh ngư, một đời một thế, thiên trường địa cửu, suy nghĩa này Pháp Thánh Đế Tử làm người của pháp cổ thế giới được nhiên hiểu rõ vô cùng.
Gò má trắng noãn của Kiếm Linh Đế Cơ ửng hồng, cúi đầu.
Pháp Thánh Đế Tử thầm tán thán, ánh mắt mình thật chính xác, tứ muội quả nhiên có ý với Lục Nguyên, giờ chín con thiên tinh ngư cũng tặng luôn rồi.
Pháp Thánh Đế Tử bình tĩnh nói:
- Phải rồi, việc của ngươi và Lục Nguyên lộ ra ngoài rồi.
- Cái gì? Sao có thể?
Kiếm Linh Đế Cơ chấn kinh như con thỏ.
- Bởi vì đây là ý của mẫu thân.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Tuy Lục Nguyên thông qua thử thách của huynh trưởng ta nhưng chưa thông qua thử thách của mẫu thân. Thử thách của mẫu thân rất đơn giản, để lộ viết này ra ngoài, khiến mấy tên muốn truy đuổi ngươi đi đối phó Lục Nguyên, xem coi phản ứng của hắn thế nào.
Vân Tụ Tuyết giẫm chân ngọc:
- Sao lại có chuyện như vậy!
- Mẫu thân đã quyết định, chúng ta không có cách nào.
Pháp Thánh Đế Tử nhún vai, nói:
- Hơn nữa nghe nói Nghiêm Thiên Pháp đã chính thức khiêu chiến Lục Nguyên, nửa tháng sau quyết chiến ở Thiên Đoạn phong.
- Ý của mẫu thân không phải nhất định muốn hắn thắng mà xem can đảm của hắn và năng lực ứng đối tình hình.
Pháp Thánh Đế Tử lạnh nhạt nói:
- Đây cũng là việc không có cách nào, nếu ngươi xuất thân từ gia đình bình thường thì tất nhiên không cần nhiều thử thách như vậy, nhưng ngươi xuất thân không tầm thường, nếu Lục Nguyên không hợp tư cách thì e rằng sau này không có năng lực bảo vệ ngươi. Bởi vì làm phu quân của ngươi có khả năng sau này đối mặt nhiều tình hình lớn, một Kiếm Môn bình thường không thể ứng đối nổi.
- Hơn nữa không cần quá lo lắng.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Nếu hắn thông qua thử thách này thì chuyện xem như quyết định.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Chuyện này đương nhiên là chuyện của ngươi và hắn.
- Tất nhiên đối thủ lần này không chỉ là Nghiêm Thiên Pháp, còn có Phong Nhị Thập Tứ, Thiên Hoang Đế Tử, Võ Sinh Đế Tử.
- A, tứ muội, nghe nói ngươi và Lục Nguyên dường như có chuyện gì?
Thanh này nếu không lầm chính là Pháp Tiêu Đế Tử đến xem trò hay, không, giờ Pháp Tiêu Đế Tử đã hừng hực lửa nhiều chuyện.
Trong Kiếm Linh Cung, Pháp Thánh Đế Tử và Kiếm Linh Đế Cơ cùng trò chuyện, Lục Nguyên thì đang tu hành.
Thực lực của mình kém hơn Nghiêm Thiên Pháp rất xa, cho nênphải cố gắng tăng cao trong mười lăm ngày.
Bây giờ mình có tám mươi mốt thiên địa pháp tắc đã hỗn độn hóa, kém bốn mươi hai thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa nữa là sẽ đến hỗn động cảnh bát tầng trọng quy hỗn độn.
Bây giờ bắt đầu thứ tám mươi hai thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa, nhưng muốn chân chính đem một thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa mà không có ngoại lực giúp đỡ thì rất khó khăn. Lục Nguyên đang luyện thì phát hiện có người gõ cửa, tùy tay mở ra, thấy đứng bên ngoài là Hiên Viên Thập Nhị.
Hiên Viên Thập Nhị đi tới hỏi:
- Ngươi sắp quyết đấu với Nghiêm Thiên Pháp?
Lục Nguyên gật đầu đáp:
- Đúng vậy.
Hiên Viên Thập Nhị cười khổ nói:
- Nghe nói lần này chẳng những Nghiêm Thiên Pháp đến mà cả Thiên Hoang Đế Tử, Võ Sinh Đế Tử, hai vị đế tử truy đuổi Kiếm Linh Đế Cơ nhiệt tình cũng sẽ đến. Nghe nói hai người họ thực lực không kém gì Nghiêm Thiên Pháp, nếu họ đến thì sợ rằng ngươi có rắc rối.
Hiên Viên Thập Nhị lo trắng đầu, Lục Nguyên sao mà đối mặt nhiều đại nhân vật như vậy.
Những nhân vật này đối với Vô Thượng Đại Giáo là đáng sợ khó chọc vô cùng.
Hiên Viên Thập Nhị rầu rĩ, Lục Nguyên thì không chút lo lắng.
Đến vừa lúc!
Chiến thì chiến.
Kệ nó, trong tương lai một đoạn thời gian khiến mình sảng khoái đấu đi.
Đem tất cả tình địch đều biến thành thuộc hạ thua dưới tay mình, khiến họ biết Kiếm Linh Đế Cơ là đàn bà của ai.
Lục Nguyên tràn đầy hào hùng.
Thứ tám mươi hai thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa, phàm kinh hỗn độn hóa.
Lục Nguyên thở ra hơi dài, vì để loại này thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa, hắn tiêu tốn gần một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, còn dùng ba ngày, tiêu hao nhiều thời gian, linh thạch, cứ tiếp tục tiêu hao thế này, không khả năng trong mười hai ngày đem một trăm hai mươi ba loại thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa hết, cũng không khả năng vào lúc đó đến hỗn động cảnh bát tầng trọng quy hỗn độn.
Nhưng mà, hào hùng là một chuyện, hiện thực không dễ dàng .
Lục Nguyên đang định tu hành tiếp nhưng lúc này, bản năng đánh rùng mình, cảm giác có khí thế cường đại rót vào. Đó là khí thế mạnh mẽ cỡ nào, so với Nghiêm Thiên Pháp chẳng chút yếu kém. Cửa ầm một tiếng bị đánh bay, hiện ra một người.
Đó là một người đàn ông vô cùng vam vỡ, cực kỳ anh tuấn. Người đàn ông trẻ tuổi mặc bào ngọa hổ, trông như một con hổ vậy.
Ngọa hổ há mồm liền gầm bốn biển.
Lục Nguyên thấy hơi quen, ủa, đó chẳng phải là lúc Pháp Thánh Đế Tử thử thách mình lấy tạo vật cảnh vô thượng thủ đoạn nặn ra hình tượng bốn người, trong đó có người này. Bốn người đó là truy đuổi Kiếm Linh Đế Cơ nhiệt tình nhất, nếu hắn nhớ không lầm thì kẻ trước mắt chính là Võ Sinh Đế Tử.
Võ Sinh Đế Tử chính là một trong đế tử của võ cổ văn minh.
Hơn nữa là đế tử rất giỏi, dù còn trẻ tuổi nhưng nghe nói tiền đồ vô lượng.
Võ Sinh Đế Tử nhìn hướng Lục Nguyên như xem kẻ thấp bé, ánh mắt như nhìn con mồi.
Khí tức hỗn độn nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Thật to gan, người Kiếm Môn bình thường mà dám dính dáng với Kiếm Linh Đế Cơ? Thật nực cười.
Lục Nguyên nhìn Võ Sinh Đế Tử, phát hiện trên người gã toát ra sát khí cực sắc bén.
- Ta rất lấy làm kỳ, ngươi làm sao đến tinh thần này còn là bộ dạng muốn giết ta. Theo lý thì nơi đây là pháp cổ thế giới.
Võ Sinh Đế Tử cười lạnh nói:
- Đừng tưởng rằng trong pháp cổ thế giới có Pháp Thánh Đế Tử giúp ngươi là không ai dám giết người. Trong pháp cổ thế giới nắm quyền to có tám người, Pháp Thánh Đế Tử và Pháp Hoàng Đế Tử, cùng với lục đại gia tộc. Pháp Thánh Đế Tử muốn bảo vệ ngươi nhưng Pháp Hoàng Đế Tử thì chưa chắc, huống nghi người Nghiêm gia muốn trừ bỏ ngươi.
- Lấy lực lượng Pháp Hoàng Đế Tử và người Nghiêm gia liên hợp, muốn khiến Pháp Thánh Đế Tử trong thời gian ngắn không bảo vệ được ngươi là chuyện quá đơn giản.
- Đoạn thời gian này ta đến rồi, đến giết ngươi.
- Người Nghiêm gia sợ giết ngươi không tiện đối mặt Pháp Thánh Đế Tử cho nên mượn đao của ta. Tuy nhiên, bổn đế tử không ngại bị mượn đao giết người, bởi vì bổn đế tử rất muốn giết ngươi.
Lục Nguyên coi như hiểu, thì ra là thế.
Người Nghiêm gia trong lục đại gia tộc ở mặt ngoài khiến Nghiêm Thiên Pháp và Lục Nguyên nửa tháng sau quyết đấu tại Thiên Đoạn phong, để mọi người xem coi, có thấy không, người Nghiêm gia định công bình quyết đấu, nhưng thực tế đâu, họ hơi sợ Pháp Thánh Đế Tử, nên báo tin cho Võ Sinh Đế Tử biết, muốn mượn đao Võ Sinh Đế Tử giết Lục Nguyên. Người Nghiêm gia muốn làm là dưới tình huống đặc biệt dẫn dắt chú ý của Pháp Thánh Đế Tử, khiến trong phút chốc không thể để ý bên Lục Nguyên.
Người Nghiêm gia dù gì là một trong lục đại gia tộc, lại có Pháp Hoàng Đế Tử xếp vị trí thứ ba trợ giúp, cho nên muốn làm được điều này không tính khó khăn.
Võ Sinh Đế Tử cũng biết rõ đó là mượn đao giết người nhưng không chịu nổi quan hệ giữac Kiếm Linh Đế Cơ và Lục Nguyên, nên muốn hủy diệt hắn. Gã không sợ Pháp Thánh Đế Tử, võ cổ văn minh là đứng ngang hàng với pháp cổ văn minh, gã giết ngươi trở về võ cổ văn minh là được, Pháp Thánh Đế Tử không thể làm gì được gã.
- Cái gọi là kiếm, chỉ là một chi nhánh nhỏ dưới võ mà thôi. Người như ngươi chỉ là đồ đê tiện, thế mà muốn ăn thịt thiên nga, quá nực cười. Ngày hôm nay ta sẽ triệt để hủy diệt ngươi tại đây, để ngươi hiểu rằng kiếm và võ cách biệt cỡ nào.
Võ Sinh Đế Tử nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Hôm nay hãy để chúng ta đấu kiếm một trận!
Gã nói là đấu kiếm nhưng cầm lấy không phải kiếm mà là một cái hộp.
- Chắc ngươi không hiểu về võ cổ văn minh chúng ta, cái này là binh khí, có tên là thập cường chiến hộp, có thể biến hóa ra mười loại binh khí, tương ứng với võ học chính là thập cường võ học.
Võ Sinh Đế Tử nói:
- Phụ thân của ta là chủ võ cổ văn minh, chính là người vài kỷ nguyên bất bại bất diệt. Hắn hợp lại tất cả võ học trong trời đất, sáng tạo ra thập cường võ đạo, chính là trong trời đất mười loại võ học cường đại nhất.
- Trong thập cường võ đạo này kiếm là một trong số đó, vì thiên mệnh kiếm đạo. Ngày hôm nay sẽ để ngươi lĩnh hội một phen cái gì gọi là thiên mệnh kiếm đạo.
Võ Sinh Đế Tử vỗ tay một cái, trong thập cường chiến hộp đã xuất hiện một thanh kiếm lấp lánh ánh sáng lạnh, trên kiếm tỏa ra hơi thở dưỡng thiên mệnh.
- Ta Mệnh Do Ta!
Khắp người Võ Sinh Đế Tử tỏa ra khí thế, hoàn toàn hợp nhất nhân cùng kiếm cùng thiên cùng địa, mạnh mẽ chém hướng Lục Nguyên, đó là kiếm khí kinh người cỡ nào, sắc bén như vậy. Đối mặt sắc bén đến thế, Lục Nguyên bản năng lựa chọn thuấn di. Hết cách, Võ Sinh Đế Tử là lực lượng hỗn động cảnh thập tầng, mình có dùng liên miên kiếm chiêu thư hoãn kiếm khí kinh người thì sẽ vì lực lượng không đủ mà khó thể chống cự.
Nhưng mới chỉ một chớp mắt liền phát hiện chiêu Ta Mệnh Do Ta vẫn còn đuổi theo hắn, ngay cả thuấn di cũng vẫn bị đuổi kịp. Lục Nguyên phát hiện thuấn di không phải kỹ năng quá mạnh, rất nhiều văn minh đều có cách ứng đối được, chỉ đành bất đắc dĩ lấy Dưỡng Ngô tiên kiếm hóa thành xuân vũ mật mật chắn lại, nhưng lực lượng cách biệt quá xa, kiếm khí của Võ Sinh Đế Tử xâm nhập vào người, thấy khó chịu.
- Ngươi Mệnh Do Ta!
Võ Sinh Đế Tử lại dùng một chiêu trong thiên mệnh kiếm đạo, mới rồi một chiêu kia là kết hợp nhân cùng kiếm cùng thiên cùng địa, chiêu này thì là kiếm thống chư thiên, không chỗ có thể ẩn núp.
Mạnh quá!
Xem ra địch không lại Võ Sinh Đế Tử rồi, phải trốn thôi. Lục Nguyên biết ngay mặt giao thủ thì mình không có phần thắng, vậy nên không chút do dự xoay người bỏ trốn, liên tục thuấn di.
Tuy nhiên Võ Sinh Đế Tử không thèm để ý, khóe môi nhếch nụ cười:
- Thập cường võ đạo chi tỏa đạo!
Một chữ tỏa đánh ra, chỉ thấy toàn không gian đều bị phong tỏa, một tầng gì đó quái lạ bao chặt xung quanh, hơn nữa từng sợi xích bắn hướng Lục Nguyên. Lục Nguyên cố gắng thuấn di, nhưng Võ Sinh Đế Tử vung kiếm lên, lần thứ hai tấn công hắn, chưa đến mấy chục chiêu đã bắt lấy Lục Nguyên.
- Thập cường võ đạo, tổng cộng chia mười đạo, mta chỉ dùng kiếm đạo và tỏa đạo mà ngươi đã thua rồi.
Võ Sinh Đế Tử cười nói:
- Xem ra ngươi cùng bình thường thôi, Kiếm Môn nói đến thì chỉ là một chi nhánh nhỏ dưới võ của chúng ta, mạnh đến đâu được chứ, cuối cùng là đồ đê tiện.
Gã khinh thường Lục Nguyên, một kiếm đạo bình thường sao mà so được với võ đạo dung nạp trăm trăm sông.
Bây giờ Lục Nguyên cực kỳ buồn bực, không ngờ mình bị bắt.
Nghe lời của Võ Sinh Đế Tử thì hắn càng tức chết, lý do bị bắt nguyên nhân lớn nhất là mới đến hỗn động cảnh thất tầng hỗn độn đại thành, cách Võ Sinh Đế Tử hỗn động cảnh thập tầng cách biệt xa xôi. Thứ hai là Võ Sinh Đế Tử dùng thập cường võ đạo, không uổng là thứ chủ võ cổ văn minh sáng chế, đúng là có chút quái lạ. Có vài Kiếm Môn cũng không có chiêu thức cường như vậy.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Ta cũng không vội giết ngươi đâu, ta sẽ hấp thu thiên phú kiếm đạo của ngươi rồi mới giết chết. Trong trung ương thiên triều có rất nhiều người không biết tuyệt kỹ trấn phái thập cường võ đạo của võ cổ văn minh đạo cuối cùng là cái gì, hôm nay ta cho ngươi biết, đạo cuối cùng của thập cường võ đạo là thôn đạo. Cái gọi là thôn đạo tức nuốt thiên phú đạo của ngươi. Thôn đạo của ta chỉ có thể dùng chín lần, một lần đối ứng một đạo đằng trước, ví dụ như kiếm đạo có thể nuốt thiên phú kiếm đạo, nhưng chỉ có thể nuốt thiên phú kiếm đạo của một người. Ta nghĩ tới nghĩ lui, trên đời này ít người dùng kiếm, trong thiên phú dùng kiếm thì ngươi là tốt nhất trong số ta thấy, cho nên ta định nuốt thiên phú kiếm đạo của ngươi.
Đây đúng là một kỳ môn, có thể nuốt thiên phú của người khác!
Chủ võ cổ văn minh, đúng là sáng tạo ra tuyệt kỹ siêu đẳng.
Võ Sinh Đế Tử lại mang Lục Nguyên bay nhanh, chớp mắt rời khỏi chỗ này, dùng phong đạo trong thập cường võ đạo.
Gã tới một góc yên lặng, lúc này Lục Nguyên vẫn bị tỏa đạo khóa.
Võ Sinh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ngươi hãy ngoan ngoãn chờ thiên phú bị ta hút hết rồi chết đi.
Gã phóng ra võ sinh không gian, không gian của gã lớn hơn cả Lục Nguyên. Không gian của gã tràn đầy hỗn độn, thậm chí trong hỗn độn có một tia linh trí linh tính.
Gã dùng thôn tự quyết trong thập cường võ đạo, phút chốc một con rồng xuất hiện sau lưng gã, táp hướng không trung đỉnh đầu Lục Nguyên. Dưới tác dụng của con rồng, kiếm chi không gian của Lục Nguyên xuất hiện, con rồng biến thành đường khiến võ sinh không gian và kiếm chi không gian bắt đầu dung hợp.
Hai không gian dung hợp là sắp tiến hành bước đầu nuốt thiên phú.
Võ Sinh Đế Tử nhìn kiếm chi không gian của Lục Nguyên, tặc lưỡi, mắt sáng rỡ:
- Ồ, không ngờ còn có vạn thượng phẩm linh thạch nữa chứ, xem ra không phải nghèo kiết xác, rồi một gốc kiếm đạo thụ đang trưởng thành, cái này có thể tăng khí vận kiếm đạo. Ha ha, không ngờ ngươi còn có chút đồ tốt, những thứ này đều thuộc về ta.
Bây giờ Lục Nguyên vô cùng buồn bực, bình thường hắn cướp của người khác thôi giờ đến phiên bị người ta trấn lột lại.
Hơn nữa còn muốn đoạt thiên phú kiếm đạo của mình.
Võ Sinh Đế Tử này thật là đáng sợ, nếu có cơ hội nhất định tiêu diệt gã. Nhưng mà cơ hội ở đâu chứ, Võ Sinh Đế Tử sắp bắt đầu nuốt thiên phú kiếm đạo của mình rồi.
Chờ đã! Thôn phệ! Sao mà giống với vô tướng thôn phệ quyết vậy nhỉ.
Trung ương thiên triều không có nhiều lấy danh thôn phệ.
Có lẽ mình có một cơ hội.
Mặc kệ thế nào phải thử một lần, nhất định phải xử lý Võ Sinh Đế Tử này, không thể để gã giết chết mình.
- Ha ha ha ha, thượng phẩm linh thạch của ngươi, linh thú cấp truyền thuyết của ngươi, lạc tinh phòng ngự của ngươi ta đều muốn!
Võ Sinh Đế Tử cười ha hả, thập cường võ đạo cái cuối cùng đạo thôn đạo tổng cộng có thể nuốt chín người, đối ứng chín đạo đầu thập cường võ đạo, gã từng nuốt thiên phú của mấy người, khi thu hoạch chiến lợi phẩm thì phát hiện không phong phú như vậy.
Vốn gã cho rằng Lục Nguyên cũng nghèo kiệt xác, dù gì chỉ là đồ hền đến từ Kiếm Môn thôi, nhưng nay phát hiện chuyện không phải thế. Lục Nguyên giàu dữ vậy, làm gã phát tài to, khiến tâm tình gã tốt lên.
Khí tức hỗn độn bắt đầu thi triển thập cường võ đạo đạo cuối cùng thôn đạo, thôn đạo này không dễ dàng , thời gian chuẩn bị rất lâu.
Người kia đã ở trong võ sinh không gian của gã, Lục Nguyên thì đang trong kiếm chi không gian.
Võ sinh không gian và kiếm chi không gian là liên kết với nhau.
Dù Lục Nguyên bị tỏa đạo trói khó thể nhúc nhích nhưng đang quan sát thôn đạo của Võ Sinh Đế Tử càng nhìn càng thấy rất giống vô tướng thôn phệ quyết, đây là sao?
Vô tướng thôn phệ quyết có tổng cộng một ngàn quy tắc chung, bảy ngàn phân cương.
Khi đó Thái Sử Không được đến là một ngàn quy tắc chung cùng phân cương thôn mộc long, 1thôn mộc long, thôn thủy long, thiếu thôn phong long, thôn lôi long, thôn hỏa long, thôn thổ long, bốn tiểu cương, lúc truyền cho Lục Nguyên thì cũng nhiều như thế. Lục Nguyên càng đối ứng quy tắc chung càng phát hiện thập cường võ đạo thôn đạo chắc là một ngàn trong phân cương vô tướng thôn phệ quyết.
Lục Nguyên đoán đúng rồi.
Vô tướng thôn phệ quyết là một kỳ công tuyệt vời từ xưa đến nay không gì sánh bằng.
Năm đó chủ võ cổ văn minh được phân cương thôn lôi long, gã phát hiện đây là công phải tuyệt diệu vô cùng, tiếc rằng không có quy tắc chung trong tay, chỉ lấy được một phần phân cương, dưới tình huống như thế thì không có tác dụng gì. Thái Sử Không là cơ duyên tình cơ được đến nhiều hơn chủ võ cổ văn minh, kết quả vẫn không tác dụng gì.
Nhưng chủ võ cổ văn minh không uổng là một trong người mạnh nhất vài kỷ tôn thiên địa.
Dưới tình huống chỉ có một phần phân cương mà cải tọa môn công pháp này. Đây vốn là thôn lôi long nhưng trải qua chủ võ cổ văn minh cải tạo biến thành công pháp nuốt thiên phú người. Tất nhiên vẫn có khuyết điểm, ví dụ chỉ có thể thi triển chín lần, đối ứng chín đạo đầu của thập cường võ đạo, hơn nữa là lúc đối phương không nhúc nhích mới được.
Tuy nhiên, dù rằng có nhiều khuyết điểm thì đây cũng là kỳ công có một không hai.
Dù sao trừ môn công pháp này còn công pháp gì có thể hấp thu thiên phú của người?
Hấp thu thiên phú của người!
Chỉ nghĩ thôi đã khiến người thấy sợ rồi.
Thiên phú là thứ mờ ảo khó bắt, thế mà chủ võ cổ văn minh có thể hấp thu thiên phú của người ta, quá đáng sợ đi.
Nghĩ tới đây thì Võ Sinh Đế Tử đã bắt đầu hấp thu thiên phú kiếm đạo của Lục Nguyên.
Tuy nhiên, Lục Nguyên đã lờ mờ nghi ngờ quan hệ giữa thôn đạo và vô tướng thôn phệ quyết.
Cho nên hắn thầm vạn khí, thay đổi một ít khiến Võ Sinh Đế Tử không hấp thu được thiên phú kiếm đạo.
Bản thân thôn đạo chính là thôn lôi long, tuy trải qua cải tạo nhưng vẫn bị quy tắc chung trong tay Lục Nguyên khắc chế.
Võ Sinh Đế Tử nghi hoặc, có chuyện gì vậy? Sao thôn đạo không hấp thu được thiên phú kiếm đạo của Lục Nguyên? Gã không sốt ruột, rất tin tưởng thôn đạo phụ thân đã sáng tạo, bởi vì phụ thân gã là chủ võ cổ văn minh, một trong kỷ tôn mạnh nhất thiên địa.
Gã nhìn Lục Nguyên:
- A, để ngươi nhảy nhót lâu chút vậy, nhân lúc chưa chết cứ vùng vẫy đi, sắp chết ngay đây, muốn nhảy cũng không được.
Võ Sinh Đế Tử nở nụ cười nói:
- Bây giờ bắt đầu chính thức nuốt trọng thiên phú kiếm đạo để thành tựu thiên phú kiếm đạo của ta đây!
- Đúng rồi, trước đó ta thử với ngươi chút.
Võ Sinh Đế Tử lấy ra một miếng ngọc bội, nói:
- Ngọc bội này là đế tử chúng ta học tập thập cường võ đạo, tổng cộng có chín mặt, một mặt đại biểu nhất cường võ đạo, bên trên có mười ô vương đối ứng mười loại thiên phú. Đưa pháp lực vào trong là có thể kiểm nghiệm mình có bao nhiêu cách thiên phú, ví dụ ta là thất cách thiên phú. Để xem ngươi có mấy cách thiên phú nào.
Đừng nhìn thất cách không cao, nhưng dưới tình huống mười cách là tràn đầy thì thất cách đã cao kinh khủng.
Võ Sinh Đế Tử luôn tự hào mình có thất cách thiên phú, không chút nghi ngờ, Võ Sinh Đế Tử là có đế tử có tiềm lực nhất võ cổ văn minh.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden