Vốn, hôm nay tâm tình của Đoạn Phàm rất không tệ, ở nửa năm này, là một ngày cao hứng nhất.
Sư phụ của hắn, Trần Thanh Đế có thể trị liệu tốt cho cha hắn, còn có chuyện gì có thể cao hứng hơn chuyện này?
Về phần Trần Thanh Đế cùng Đoạn Thiên đều là Tu Chân giả, Đoạn Phàm hắn rất nhanh cũng sẽ trở thành Tu Chân giả, loại tồn tại vô cùng cao đoan này, cũng không đáng hưng phấn bằng chuyện Đoạn Thiên được trị liệu tốt.
Đương nhiên, có thể trở thành Tu Chân giả ngưu bức hò hét, Đoạn Phàm cũng là phi thường thoải mái đấy.
Ngay tại vừa rồi, Đoạn Phàm hấp thu xong dược lực, toàn bộ thống khổ biến mất không nói, cảm giác toàn thân sảng khoái không thôi.
Hưởng thụ!
Đáng tiếc, còn chưa hưởng thụ, đã bị bọn người Phó Dịch quấy rầy.
Cái này lại để cho tâm tình của Đoạn Phàm, thoáng cái trở nên không tốt.
Nhìn thấy Đoạn Phàm đi ra, trong nội tâm Phó Dịch khẽ động, trong con ngươi hiện lên một đạo hàn mang cùng đắc ý, mặt mỉm cười, tiến lên một bước.
Đoạn Phàm lại ông cụ non như thế nào, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một hài tử mười lăm tuổi.
Ở Phó Dịch xem ra, muốn từ trong miệng Đoạn Phàm moi ra tin tức, hoặc là, đào một vũng hố để cho Đoạn Phàm nhảy vào, chủ động nói ra Đoạn Thiên thực đã xảy ra chuyện, còn là phi thường dễ dàng.
Cho nên, Phó Dịch ý định chọc giận Đoạn Phàm, để cho Đoạn Phàm rối loạn trận tuyến.
- Đoạn thiếu. . .
Phó Dịch trầm ngâm một tiếng, vẻ mặt lo lắng nói:
- Hiện tại các huynh đệ, đều lòng người bàng hoàng, nói Đoàn lão đại đã xảy ra chuyện. . .
- Được rồi.
Không đợi Phó Dịch nói cho hết lời, Đoạn Phàm khoát tay áo cắt đứt, lạnh giọng nói ra:
- Ta cũng không phải kẻ điếc, ta cũng nghe được.
- Cái kia. . . Đoạn thiếu, Đoàn lão đại hắn. . .
Bị Đoạn Phàm đánh gãy, sắc mặt Phó Dịch hiện lên một tia đông cứng, lại mở miệng hỏi, bất quá. Lần nữa bị Đoạn Phàm cắt đứt.
Cũng bởi vậy, sắc mặt Phó Dịch, khó coi giống như là ăn hết đại tiện vậy.
Chính là một cái Đoạn Phàm, cũng dám không đưa hắn Phó Dịch để vào mắt. Liên tục hai lần đánh gãy hắn mà nói.
Hừ!
Đoạn Phàm, chờ ba ngày sau, ta nhìn ngươi còn tiếp tục hung hăng càn quấy như thế nào.
Người nối nghiệp Đoạn Thiên Môn tương lai?
Thực vì cái thân phận này, ngươi có thể hung hăng càn quấy sao?
Đã không có Đoạn Thiên, ngươi chỉ là một cái rắm, Đoạn Thiên Môn đã chia rẽ, không hề như lúc trước, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, không chỗ nào không địch lại.
Trong nội tâm Phó Dịch nảy sinh ác độc rồi.
- Gần nửa năm này, đồn đãi có rất nhiều. Bất quá, có người tin tưởng sao?
Đoạn Phàm cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Ba của ta xảy ra chuyện? Như thế nào gặp chuyện không may, xảy ra chuyện gì? Ta làm con như thế nào không biết?
- Nói thật, ta cũng không gạt các ngươi, ba của ta hoàn toàn chính xác là đang chuẩn bị cái gì đó, cụ thể là đang chuẩn bị cái gì, ta cũng không biết.
Đoạn Phàm nói ra:
- Bất quá, ba của ta nói, tiếp qua một thời gian ngắn, hết thảy đều chuẩn bị xong.
- Thật sự là đang chuẩn bị? Qua một thời gian ngắn, sẽ chuẩn bị xong?
Cái này lại để cho những người phái trung lập, trong nội tâm không dám xác định, trong lòng run lên.
- Qua một thời gian ngắn?
Trong nội tâm Phó Dịch cười lạnh không thôi, thầm nghĩ:
- Ta xem là, qua một thời gian ngắn sẽ chết rồi? Thi thể sẽ xuất hiện?
Phó Dịch đối với cung phụng Thanh Bang xuất kích, đây chính là tuyệt đối tự tin.
Hết cách rồi, cung phụng Thanh Bang kia quá thần bí, quỷ dị, khủng bố, thực lực thật sự là quá cường hãn. Thanh Bang cung phụng đã tự mình xuất thủ, Đoạn Thiên có thể có kết cục gì tốt?
Cũng không được phép Phó Dịch không tin.
- Chuẩn bị cái gì? Qua một thời gian ngắn, là bao lâu? Chúng ta cũng chờ hơn nửa năm rồi, Đoạn Thiên Môn đã hơn nửa năm Quần Long Vô Thủ rồi.
Tiếp xúc đến ánh mắt Phó Dịch âm thầm đưa tới, Đinh Cuồng lớn tiếng nói:
- Lúc nào Đoàn lão đại hiện thân, để cho chúng ta biết rõ hắn không có việc gì?
- Đang ngồi ở đây, đều là nguyên lão của Đoạn Thiên Môn, ba của ta đối với các ngươi đều rất tín nhiệm.
Đoạn Phàm hít sâu một hơi, nghiêm túc nói:
- Cho nên, kế tiếp, phải giữ bí mật, trừ bọn ngươi ra, ta không hy vọng những người khác biết rõ. Nếu không, ta không ngại giết toàn bộ bọn ngươi.
Ào ào. . .
Nghe được Đoạn Phàm uy hiếp, trong nội tâm tất cả mọi người đều cảm thấy bất mãn, bất quá, bọn hắn cũng không có biểu hiện ra ngoài, mà là đang chờ đợi.
- Đây là cơ mật của Đoạn Thiên Môn chúng ta.
Đoạn Phàm nhìn mọi người, trong nội tâm cười lạnh không thôi, trầm giọng nói ra:
- Nhiều thì nửa tháng, ngắn thì ba ngày, đến lúc đó. . . Hừ hừ!
Đoạn Phàm cũng không có nói tiếp xuống dưới, chỉ là liên tục hừ lạnh.
Nghe được Đoạn Phàm nói, hơn nữa biểu lộ của Đoạn Phàm, Phó Dịch nhíu mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là Đao vương gạt ta? Đoạn Thiên không có gặp chuyện không may?
- Không có khả năng, Thanh Bang cung phụng ra tay, Đoạn Thiên không có khả năng không có gặp chuyện. Chẳng lẽ...
Phó Dịch chấn động toàn thân:
- Thanh Bang cung phụng, cũng không có ra tay?
Phó Dịch thầm nghĩ trong lòng:
- Vì an toàn để đạt được mục đích, xem ra phải cùng hắn xác nhận thoáng một phát, Thanh Bang cung phụng, phải chăng thật sự động thủ mới được.
Đoạn Phàm đem lời nói đến nơi này, những người khác cũng đều mang theo tâm bán tín bán nghi, đi ra trang viên.
- Đông ca.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Nhìn mọi người ly khai, Đoạn Phàm trầm ngâm một tiếng, trong con ngươi, lóe ra hàn mang, nói ra:
- Đem những người này tất cả đều nhớ kỹ, nhất là Phó Dịch cùng Đinh Cuồng!
- Ân, nhớ kỹ.
Bạch Ngọc Đông nhẹ gật đầu, muốn hỏi điều gì, bất quá, lời nói đến miệng vẫn là không có nói ra.
- Cái kia tốt, đi huấn luyện với ta.
Đoạn Phàm mỉm cười, cũng không có giải thích quá nhiều, cõng lên 30 cân phụ trọng, đã đi ra trang viên.
Huấn luyện đột phá cực hạn.
- Bùi Ngữ Yên làm sao lại tới rồi hả?
Trần Thanh Đế vừa đến bên ngoài biệt thự, liền phát hiện trong sân ngừng lại một chiếc Ferrari màu đỏ.
Đúng là xe của quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên.
Lái xe vào trong sân, Trần Thanh Đế xuống xe, đi vào biệt thự. Lúc này, tất cả mọi người ngồi ở bên cạnh bàn ăn, đang ăn điểm tâm.
Bởi vì Bùi Ngữ Yên vì Trần Thanh Đế sáng tác bài hát Xóa bỏ trí nhớ, làm cho rất nhiều người đều cảm động, Trần Hương Hương không phải một người vô tình, đương nhiên cũng cảm động.
Cho nên, thái độ đối với Bùi Ngữ Yên, hơi chút cải biến một ít, không có nhìn thấy Bùi Ngữ Yên đến, liền đuổi nàng đi.
Hết cách rồi, Trần Hương Hương là một nữ hài thiện lương.
Mọi người nhìn thấy Trần Thanh Đế tới, ánh mắt của bọn hắn đều đặt ở trên người Trần Thanh Đế.
- Thanh Đế, đi rửa tay, sau đó ăn cơm.
Bùi Ngữ Yên liền đứng lên, trên mặt treo đầy dáng tươi cười, giống như là lão bà của Trần Thanh Đế vậy.
Bất quá, ở chỗ sâu trong con ngươi của Bùi Ngữ Yên, lại tràn đầy u oán cùng một tia phẫn nộ ngượng ngùng.
- Ngươi tới nơi này làm gì?
Trần Thanh Đế nhíu mày, tức giận nói.
- Ta . . . ta làm sao lại không thể tới? Ta là vị hôn thê của ngươi mà.
Bùi Ngữ Yên lập tức chán nản, cắn răng, hít sâu một hơi nói ra:
- Ta muốn cho ngươi nhớ lại ký ức có quan hệ tới ta.
- Hừ hừ!
Lâm Tĩnh Nhu ở một bên khẽ hừ một tiếng bất mãn, rất nhanh đi tới bên người Trần Thanh Đế, nói ra:
- Đi rửa tay với ta.
- Ta không ăn điểm tâm.
Trần Thanh Đế nhún vai, nói ra:
- Ta có chút việc, phải ly khai ba bốn ngày thời gian, khi nào trở lại sẽ nói với mọi người.
Nhìn thấy Lâm Tĩnh Nhu muốn hỏi cái gì, Trần Hương Hương liền đứng lên, trước khi Lâm Tĩnh Nhu mở miệng, nói ra:
- Đại ca, có chuyện gì, anh đi mau lên, không cần lo lắng cho bọn em.
Chỉ là từ biểu hiện của Trần Hương Hương đến xem, nàng đã đứng bên Lâm Tĩnh Nhu rồi, đang giúp trợ Lâm đại tiểu thư.
Chuyện tình của nam nhân, ngươi có thể biết rõ, tất nhiên sẽ nói cho ngươi biết, không nên biết, hỏi cũng sẽ không nói, còn khiến nam nhân bất mãn, tức giận.
Điểm này, phàm là một nữ nhân đều có thể lý giải, minh bạch.
Bất quá, người trong cục, ai có thể đủ làm được điểm này?
Nhất là Trần Thanh Đế, làm nam nhân thật sự không cách nào đề cho nữ nhân yên tâm?
Lâm Tĩnh Nhu tinh tường biết rõ, Trần đại thiếu đã cải biến rất nhiều, chính nàng cũng không biết vì cái gì, là nguyên nhân gì, lại yêu Trần Thanh Đế.
Cũng chính bởi vì như thế, Lâm Tĩnh Nhu mới lo lắng.
Một Lý Nhược Băng đã làm cho Lâm Tĩnh Nhu khóc thương tâm. Ai biết, Trần đại thiếu một mình đi ra ngoài, lúc trở lại có thể mang về một nữ nhân hay không?
Lại để cho Trần Thanh Đế một mình đi ra ngoài, quá không có cảm giác an toàn rồi.
Đương nhiên, Lâm Tĩnh Nhu không phải một kẻ ngu, sau khi Trần Hương Hương ngăn cản, nàng liền lập tức ý thức được, có một số việc là không nên hỏi.
- Trần Thanh Đế, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Bùi Ngữ Yên cũng không có hỏi nhiều, trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Chúng ta đi ra ngoài tâm sự?
- Cái chuyện gì không muốn người biết hay sao, sao phải ra ngoài nói?
Lâm Tĩnh Nhu không có trải qua suy nghĩ, nhịn không được nói:
- Chẳng lẽ ở chỗ này không thể nói sao?
- Chị Tĩnh Nhu.
Trần Hương Hương lôi kéo cánh tay của Lâm Tĩnh Nhu, vẻ mặt rất già dặn thở dài một tiếng:
- Nữ nhân bên trong yêu đương, thật sự là một ngu ngốc.
- Võ Thuật, Tiểu Nghệ, nói với Võ lão gia tử một chút, sau khi ta qua trở về, sẽ đi gặp người, cùng người uống rượu.
- Bọn họ là Dị Năng giả loại hình gì, ngươi có biết không?
Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo tinh mang, nếu như là người Hỏa Dị Năng, vậy thì quá sung sướng.
Đây không phải là đến ám sát Trần Thanh Đế hắn, mà là đưa thuốc bổ cho Trần đại thiếu.
- Không biết.
Bùi Ngữ Yên lắc đầu, nói ra:
- Ta chỉ là biết, Mafia phái Dị Năng giả thực lực dạng gì, nhân viên cụ thể còn chưa có xác định.
- Hơn nữa, Mafia nước Mỹ đối với Dị Năng giả cấp độ SSS cực kỳ giữ bí mật, ở dĩ vãng, người bái kiến Dị Năng giả cấp độ SSS của Mafia, toàn bộ đều chết hết.
Bùi Ngữ Yên giải thích nói:
- Cho nên, số lượng Dị Năng giả cấp độ SSS Mafia có được, không ai biết, nhưng ít nhất cũng là mười người, thậm chí thêm nữa....
- Chí ít có mười người, thậm chí thêm nữa...
Trần Thanh Đế nhíu mày, số lượng này và hắn từ trong miệng Trần Chấn Hoa biết được, Dị Năng giả cấp độ SSS mà Mafia có được, chênh lệch quá xa.
Trần Chấn Hoa nói, Mafia nước Mỹ có được Dị Năng giả cấp độ SSS, sẽ không vượt qua ba người. Đến trong miệng Bùi Ngữ Yên, lại ít nhất là mười người.
Chênh lệch này cũng quá xa.
Đồng dạng, lại để cho Trần Thanh Đế biết rõ, lực lượng sau lưng Bùi Ngữ Yên, càng thêm khổng lồ.
Phải biết rằng, Trần Chấn Hoa là Quân Thần, nhưng mà, lại biết cũng không rõ ràng lắm, đối với số lượng Dị Năng giả cấp độ SSS của Mafia, còn không bằng Bùi Ngữ Yên biết.
Bất quá, tưởng tượng cũng bình thường trở lại.
Tuy thế lực Trần gia cường hãn, nhưng cuối cùng là người bình thường, cùng Bùi Ngữ Yên là Dị Năng giả loại tinh thần cường hãn đến làm cho người tức lộn ruột, là không có biện pháp so sánh.
Một đại gia tộc ở thế tục, quyền lực lại lớn ra sao, cũng không cách nào đánh đồng cùng môn phái Tu Chân giả.
Ở Tu Chân giới kiếp trước của Trần Thanh Đế, cũng có Vương Triều thế tục, bất quá, thế tục giới đối với bất kỳ một Tu Chân giả nào, đều xưng là Tiê
Bùi Ngữ Yên cũng không có trực tiếp trả lời, đối với Trần đại thiếu đi đâu, cảm thấy rất ngạc nhiên.
- Đi cứu người.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói.
- Ta đi với ngươi được không?
Bùi Ngữ Yên nhịn không được hỏi.
Đi cứu người?
Bùi Ngữ Yên mới không tin, dùng thực lực của Trần Thanh Đế, đi cứu người nào, còn cần vài ngày thời gian?
Phải đi lâu như vậy, Bùi Ngữ Yên có chút không yên tâm.
- Ta biết rõ ngươi lo lắng cái gì.
Nhìn Trần Thanh Đế có chút do dự, Bùi Ngữ Yên mở miệng nói:
- Ngươi yên tâm, ở trong vòng ba đến năm ngày, người Mafia sẽ không tiến vào trong nước.
- Bọn hắn đến, ta cũng sẽ trước tiên biết rõ, nếu như chuyện của ngươi còn không có bề bộn xong, ta sẽ trở về.
Bùi Ngữ Yên trầm giọng nói ra:
- Ta sẽ không để cho người nhà và huynh đệ của ngươi gặp chuyện không may.
- Vì cái gì?
Trần Thanh Đế nhíu mày hỏi.
Thực lực Bùi Ngữ Yên không tệ, đi cùng hắn, hoàn toàn chính xác là có thể giúp đỡ hắn. Ít nhất có thể che dấu mục đích của Trần Thanh Đế hắn.
Mang theo quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, sự tình cao điệu như thế, ai có thể nghĩ đến, Trần đại thiếu là đi giết người?
Bất quá, lại để cho Trần Thanh Đế cảm thấy khó hiểu chính là, vì cái gì Bùi Ngữ Yên muốn giúp hắn.
Mặc dù nói, Trần Thanh Đế không biết dĩ vãng xảy chuyện gì ra, nhưng có một điểm có thể khẳng định, là hắn và Bùi Ngữ Yên tầm đó, không phải bằng hữu.
Rất không thoải mái đấy.
Bùi Ngữ Yên chuyển biến, khiến cho Trần Thanh Đế nhất thời bán hội, không tiếp thụ được, cũng không tin.
- Rất đơn giản, bởi vì ta phát hiện, ta thật sự đã yêu ngươi.
Vẻ mặt Bùi Ngữ Yên nghi hoặc nói:
- Ta cũng không biết đây rốt cuộc là vì cái gì, dù sao, ở trước kia, ta hận không thể giết ngươi. Hơn nữa, cũng nhiều lần hành động.
- Có lẽ là bởi vì, Trần đại thiếu mà ta thống hận kia đã chết, Trần Thanh Đế hiện tại, đã biến thành một người khác.
Bùi Ngữ Yên hít sâu một hơi, nói ra:
- Ngươi đối với ta, giống như là độc dược, càng là tiếp xúc cùng ngươi, ta liền phát hiện, mình không cách nào tự kềm chế đã yêu ngươi.
- Ta biết rõ, ngươi không tin, nhưng, ta nói đều là thật sự.
Bùi Ngữ Yên cau mày, mi tâm tầm đó, lộ ra thần sắc thống khổ:
- Ta nghĩ, trước khi ngươi nhớ lại hết thảy, hảo hảo yêu ngươi.
- Ngươi không nên hiểu lầm, ta không phải muốn đền bù cái gì, cũng không cần phải đi đền bù. Ta yêu chính là Trần Thanh Đế hiện tại, mà không phải Trần đại thiếu trước kia.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Ta muốn đi Thượng Hải một chuyến, tốt nhất cao điệu một ít, với ta mà nói, có trợ giúp.
- Ta minh bạch.
Bùi Ngữ Yên nhẹ gật đầu, bấm một chiếc điện thoại, thản nhiên nói:
- Cho ta vé máy bay đi Thượng Hải, hơn nữa, nói cho truyền thông, ta sẽ cùng vị hôn phu của ta, hôm nay đi Thượng Hải chơi.
Nói xong, Bùi Ngữ Yên cúp điện thoại, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- 7:40 có một chuyến máy bay, thời gian của chúng ta rất sung túc.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, tiến đến sân bay.
Lái xe đi?
Choáng sao, khoảng cách thật sự là không gần, lái xe đi còn không phải tìm khổ hay sao.
Hơn nữa, lái xe cũng cần mười mấy giờ thời gian, Trần đại thiếu cũng không nhiều thời gian lãng phí ở chạy đi như vậy.
Ngồi phi cơ?
Trần Thanh Đế làm đại cô nương lên kiệu, ngồi một hồi a.
Máy bay hạ cánh, Bùi Ngữ Yên rất là nhu thuận ôm cánh tay Trần Thanh Đế, ở bên trong tất cả mọi người hâm mộ ghen ghét, đi ra sân bay.
Làm cho Trần Thanh Đế cảm thấy khó hiểu chính là, nhiều người chờ Bùi Ngữ Yên như vậy, nhưng sau khi Bùi Ngữ Yên xuất hiện, vậy mà sẽ yên tĩnh như thế.
Không phải nói, thời điểm Fans hâm mộ nhìn thấy thần tượng, đều rất điên cuồng đấy sao?
- Bùi tiểu thư, xe cô cần ở kia!
Gara sân bay, một gã nam tử chỉ vào một chiếc BMW màu trắng, nhìn Bùi Ngữ Yên cung kính nói.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế mỗi ngày lái BMW màu trắng, Bùi Ngữ Yên để ý. Cho nên, để cho người chuẩn bị cho nàng một chiếc BMW màu trắng.
- Ở đây, có lẽ ngươi rất quen thuộc, ngươi lái xe đi.
Trần Thanh Đế vứt bỏ một câu, liền mở cửa xe ghế phụ, chui đi vào.
Một màn này xem ở trong mắt tên nam tử kia, một hồi im lặng, trong lòng hung hăng khinh bỉ Trần Thanh Đế một phen.
Nói như thế nào, ngươi cũng là một nam nhân, vậy mà lại để cho vị hôn thê của mình lái xe, hơn nữa, còn là quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên.
Đối với cái này, Bùi Ngữ Yên cũng không có bất luận ý kiến gì, tiếp nhận chìa khóa xe, tiến vào ghế điều khiển, khởi động xe, đi ra gara sân bay.
Bùi Ngữ Yên, vậy mà thật sự lái xe cho vị hôn phu của nàng, một chút tính tình cũng không có?
Tên nam tử kia, lập tức trợn tròn mắt, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt không thể tin được nhìn xem BMW màu trắng biến mất ở trong tầm mắt của hắn.
Đã đi ra gara, Bùi Ngữ Yên ôn nhu hỏi:
- Bây giờ chúng ta đi đâu?
- Tổng bộ Thanh Bang ở nơi nào, ngươi nên biết a?
Nhìn thấy Bùi Ngữ Yên gật đầu, Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Đi khách sạn phụ cận tổng bộ Thanh Bang, thuê phòng nghỉ ngơi một chút.
- Thuê phòng, nghỉ ngơi một chút?
Bùi Ngữ Yên mặt ngọc lập tức đỏ bừng không thôi.
Rất nhanh đã đi tới một khách sạn năm sao, sau khi ngừng xe, Bùi Ngữ Yên kéo tay Trần Thanh Đế, ở trong mọi người khiếp sợ, đi vào khách sạn.
Bùi Ngữ Yên đến, thật sự đến, truyền thông đưa tin, dĩ nhiên là thật.
Nhìn thấy Bùi Ngữ Yên đi tới, một nữ nhân dáng người cao gầy, nhìn về phía trên khoảng 30 tuổi, phi thường gợi cảm, xinh đẹp, rất nhanh đi tới.
Nàng là quản lý đại sảnh của khách sạn này.
- Bùi tiểu thư, Trần tiên sinh.
Quản lý đại sảnh khêu gợi, vẻ mặt cung kính nói:
- Xin hỏi, hai vị có cần phục vụ gì không?
Bùi Ngữ Yên cùng vị hôn phu Trần Thanh Đế, nghỉ lại trong khách sạn của bọn hắn, về sau sinh ý của khách sạn bọn hắn, tất nhiên sẽ vô cùng nóng a.
Quốc tế siêu sao Bùi Ngữ Yên lựa chọn, cái này so với quảng cáo gì cũng lợi hại hơn nhiều.
- Chuẩn bị cho chúng ta hai gian phòng.
Trần Thanh Đế nghĩ thoáng một phát, nói ra:
- Về phần ăn, đợi lát nữa đưa đến phòng của chúng ta là được.
- Hai phòng?
Quản lý đại sảnh vốn là sững sờ, lập tức nói:
- Tốt Trần tiên sinh, Bùi tiểu thư, hai vị chờ một lát.
Nói xong, quản lý đại sảnh rất nhanh chạy đến trước bàn tiếp tân, Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên cũng cùng đi qua.
Bất quá, cũng không biết vì cái gì, trong nội tâm Bùi Ngữ Yên, vậy mà hiện lên một tia thất vọng.
Chẳng lẽ là bởi vì, Trần Thanh Đế muốn hai phòng, mà thất vọng sao?
Cách nghĩ đáng sợ này một khi xuất hiện, quả thực làm Bùi Ngữ Yên sợ hãi kêu lên một tiếng.
- Cái kia... Trần tiên sinh, Bùi tiểu thư, phòng khách sạn, chỉ còn lại một phòng.
Sau một lát, quản lý đại sảnh nói ra:
- Gần đây là ngày nghỉ, cho nên...
Hiện tại đúng là ngày nghỉ, tất cả khách sạn đều đã chật ních rồi.
- Chỉ còn lại một phòng?
Trần Thanh Đế có chút nhíu mày, mở miệng nói ra:
- Vậy thì một phòng a.
Trong nội tâm Bùi Ngữ Yên, vậy mà hiện lên một tia kinh hỉ!
Nàng, lại một lần nữa bị chính mình hù sợ.
- Đây không phải Bùi Ngữ Yên, Bùi tiên nữ sao?
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Đúng lúc này, một thanh âm rất không hài hòa vang lên, một trung niên nam tử mặc âu phục, khoảng 38-39 tuổi, đã đi tới.
- Tỉnh gia!
Nhìn thấy trung niên nam tử tới, trên mặt quản lý đại sảnh, tràn ngập vô cùng cung kính. Bất quá, trong hai tròng mắt nàng, lại tràn đầy sợ hãi.
Sợ hãi phát ra từ sâu trong linh hồn.
Tỉnh gia?
Dù sao cũng là Nhị Tỉnh gia?
Ba!
Một tiếng giòn vang, Tỉnh gia một phát vỗ vào trên cặp mông quản lý đại sảnh, hung hăng ngắt một cái, vẻ mặt hưởng thụ cùng dục vọng không có bất luận che dấu gì.
Thân thể Quản lý đại sảnh run lên, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, muốn lui về phía sau, rồi lại không dám.
- Thật sự là đủ co dãn.
Tỉnh gia ca ngợi một tiếng, liếm liếm bờ môi, nói ra:
- Không cần sợ hãi, tuy Tỉnh gia ta rất muốn chơi ngươi, bất quá, ta lại không bắt buộc ngươi.
Nói xong, ánh mắt Tỉnh gia đã rơi vào trên người Bùi Ngữ Yên, trong con ngươi tràn đầy tinh mang:
- Bùi tiên nữ, không biết Tỉnh Khoát ta có vinh hạnh mời cô ăn bữa cơm không?
Tỉnh Khoát?
Tỉnh hàng?
Dựa vào, danh tự thằng này cũng quá đúng đi à nha?
- Tỉnh hàng tiên sinh đúng không?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Tiền một bữa cơm, chúng ta vẫn phải có, cũng không cần ngươi tốn kém.
Bất kể nói thế nào, thân phận đối ngoại của Trần Thanh Đế, cũng là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên. Hiện tại Tỉnh Khoát trước mặt mọi người đùa giỡn vị hôn thê của hắn, không đứng ra, cái kia còn là nam nhân sao?
Nếu như không phải vì, Trần đại thiếu tới nơi này muốn giết sư đệ của Đoạn Thiên, không muốn đơn giản gây chuyện, Trần đại thiếu đã sớm một cước đạp qua.
Mặc dù nói, thực lực Tỉnh Khoát này không tệ.
- Ngươi con mẹ nó, tính toán cái gì đó?
Tỉnh Khoát nhướng mày, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường, vô cùng hung hăng càn quấy nói:
Tỉnh Khoát lời còn chưa nói hết, nương theo một tiếng trầm đục, Bùi Ngữ Yên một cước hung hăng đá vào trên bụng của hắn, Tỉnh Khoát trực tiếp bị đạp gục xuống.
Bùi Ngữ Yên, đây chính là siêu cấp cao thủ a.
Hơn nữa, Tỉnh Khoát một mực đều đang ngó chừng Trần Thanh Đế, nằm mơ cũng thật không ngờ, Bùi Ngữ Yên vậy mà lại đột nhiên ra tay, còn mau lẹ như thế.
Phải biết rằng, Tỉnh Khoát cũng là cao thủ.
- Tiện kỹ nữ, ngươi muốn chết có phải không?
Tỉnh Khoát bị đạp gục xuống, rất nhanh từ trên mặt đất bắn lên, giận tím mặt.
Ba...
Một tiếng giòn vang, Trần Thanh Đế xuất thủ, một cái tát đánh bay Tỉnh Khoát vừa mới đứng lên, hung hăng té ngã trên đất.
Lần này, Tỉnh Khoát trợn tròn mắt.
Nếu nói một cước kia của Bùi Ngữ Yên, bởi vì hắn không ngờ, Bùi Ngữ Yên lại đột nhiên động thủ, cho nên bị đạp gục xuống. Nhưng mà, một cái tát kia của Trần Thanh Đế, là quá quỷ dị.
Tỉnh Khoát rõ ràng chứng kiến Trần Thanh Đế đánh tới, hơn nữa cũng không nhanh. Nhưng mà, hắn muốn né tránh, lại phát hiện, mình căn bản là tránh không thoát.
Không chỉ có như thế, Trần Thanh Đế vậy mà một cái tát đánh bay hắn.
Cao thủ?
Chẳng lẽ Trần Thanh Đế còn là cao thủ?
Phải biết rằng, Tỉnh Khoát hắn cũng là siêu cấp cao thủ a.
- Cút!
Nhìn Tỉnh Khoát nằm trên mặt đất, Trần Thanh Đế lạnh giọng gầm nhẹ một tiếng.
Con mẹ nó, bái kiến bị coi thường, sửng sốt chưa từng gặp qua người bị coi thường như thế, không có việc gì vậy mà đưa tới cửa tìm đánh, trách không được gọi tỉnh hàng.
- Tốt, rất tốt.
Tỉnh Khoát từ trên mặt đất bò lên, trong hai tròng mắt, tràn đầy sát cơ:
- Tiểu tạp chủng, ngươi chờ cho lão tử.
- Còn ngươi nữa cái tiện kỹ nữ này, đừng cho rằng, mình là cái gì chó má quốc tế toàn năng siêu sao, có thể đến địa bàn lão tử hung hăng càn quấy.
Tỉnh Khoát chỉ vào Bùi Ngữ Yên, diện mục dữ tợn nói:
- Đợi bị lão tử hung hăng làm thịt a, lão tử muốn con mẹ ngươi.
Nói xong, Tỉnh Khoát không làm bất luận dừng lại gì, xoay người rời đi.
Quốc tế toàn năng siêu sao thì có làm sao?
Tỉnh Khoát hắn há sẽ để vào mắt?
Nếu quả thật không dám đắc tội, Tỉnh Khoát hắn há có thể tiến lên đùa giỡn Bùi Ngữ Yên?
Trần Thanh Đế đã động sát cơ, vừa muốn động thủ lưu Tỉnh Khoát lại, lại bị Bùi Ngữ Yên kéo tay, nhìn Trần đại thiếu, có chút lắc đầu.
- Cái kia... Trần tiên sinh, Bùi tiểu thư, ta khuyên các ngươi vẫn là nhanh ly khai a.
Nữ quản lý đại sảnh kia, hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói:
- Tỉnh gia này, không dễ gây.
- Vị tỷ tỷ này, hắn là...
Bùi Ngữ Yên quay đầu nhìn quản lý đại sảnh, nhịn không được muốn hỏi điều gì, bất quá, lại bị Trần Thanh Đế ngăn trở.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Mang bọn ta tới phòng a.
- Ai, vậy được rồi.
Quản lý đại sảnh do dự một chút, cầm chìa khóa phòng mang theo Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, đi tới thang máy.
Bởi vì một câu của Tỉnh Khoát, Trần Thanh Đế đại khái đã đoán được, Tỉnh Khoát là người nào.
Ở địa bàn của hắn?
Nơi này chính là địa bàn của Thanh Bang, cái này không phải là ý nghĩa, Tỉnh Khoát là người Thanh Bang sao?
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥