- Ta dùng tương lai để đổi lấy hiện tại!
Âu Dương nhìn người trung niên, dùng tương lai đổi lấy hiện tại, nghe thì dường như giao dịch buồn cười nhất thiên hạ, có điều giao dịch này đã từng có người thực hiện rồi!
Người đó chính là Bạch Hủ Minh! Bạch Hủ Minh dùng mười năm đổi lấy tương lai, Bạch Hủ Minh đã lãi, lãi rất nhiều, dùng mười năm đổi lấy mỹ danh thiên hạ đệ nhất tông, đổi lấy thiên hạ đệ nhất cường giả!
- Tương lai đổi lấy hiện tại... Ha ha...
Người trung niên lắc đầu cười cười, có điều hắn lại không hề nói ra lời cự tuyệt, hắn nhẹ nhàng cúi đầu bắt đầu suy ngẫm, phải biết rằng, nếu như chỉ nhìn về thiên phú của Âu Dương, trên cơ bản tất cả mọi người đều nhận định Âu Dương nhất định là một phế vật.
Nhưng người trung niên nếu như cũng nhận định như vậy, thì sẽ không có cuộc đối thoại này, mà hiện nay hắn suy nghĩ là có đáng hay không đáng.
Cần biết rằng mục tiêu hắn muốn đổi lấy trong tương lai quá mức rộng lớn, thiếu niên nhỏ bé trong mắt hắn này có thể hoàn thành mục tiêu này không?
- Ngươi biết ta cần có được cái gì không?
Người trung niên ngẩng đầu nhìn Âu Dương, từ trong mắt Âu Dương hắn thấy được đều là kiên nghị và tự tin.
- Ngươi cần có được những gì không quan trọng, quan trọng là ngươi có thể đưa nổi cái giá thích hợp hay không?
Âu Dương lúc này thật giống một thương nhân, lại cùng người khác cò kè mặc cả.
- Cái giá...
Người trung niên nghe thấy điều này có chút muốn cười, hắn muốn cười không phải hai chữ cái giá mà là sự ngông cuồng của thiếu niên trước mắt!
Không hỏi bản thân muốn có được những gì, lại chỉ nói bản thân có thể đưa ra giá hay không, sự cuồng ngạo và tự cao này tuyệt đối bình sinh người trung niên ít thấy.
- Ta lấy sinh mệnh làm cái giá để đổi lấy tương lai, nhưng ngươi dùng gì để bảo đảm?
Người trung niên bỗng nhiên mở miệng, mà câu hắn dùng tính mạng làm cái giá lại khiến Âu Dương ngây người.
Một cường giả như vậy có thể dùng tính mạng để làm cái giá giao dịch, có lẽ thứ mà mình phải bỏ ra nhất định là rất lớn!
- Nói thứ ngươi cần đi!
Mặc dù rất kinh ngạc, nhưng Âu Dương vẫn tự tin, Âu Dương tự tin nếu có đủ thời gian và đủ an toàn, bản thân hắn nhất định có thể đạt được tới độ cao trước nay chưa từng có.
- Thứ ta cần là Chí Cao Vô Thượng! Nếu có một ngày ngươi đạt được Chí Cao Vô Thượng trở thành chủ nhân Tiên giới, hãy đưa ta tiến vào thông đạo luân hồi, để cho ta chuyển thế luân hồi quên đi tất cả...
Khi người trung niên nói đến đây liền quan sát Âu Dương. Hắn phát hiện khi Âu Dương nghe đến Chí Cao Vô Thượng trong mắt lọ vẻ tự tin, chỉ khi bản thân nói đến quên đi tất cả mới khiến cho người trẻ tuổi kia xuất hiện một tia giật mình.
Nghe những lời này, Âu Dương cơ bản đã hiểu, người trung niên trước mắt này hẳn chính là tiểu tử đáng thương trong truyền thuyết kia, mà giao dịch này hắn muốn làm chính là muốn quên đi tất cả, có thể tưởng tượng tiểu tử đáng thương này đã phải chịu đả kích lớn như thế nào.
Âu Dương nhìn người trung niên, hai người đối diện một lúc lâu sau, từ trong mắt người trung niên Âu Dương nhìn thấy sự bi thương, mà người trung niên lại nhìn thấy sự tự tin trong mắt Âu Dương.
Không sai! Vẫn là tự tin! Nếu như người khác nghe thấy bốn chữ Chí Cao Vô Thượng nhất định sẽ nghi hoặc, nhưng Âu Dương lại chưa từng hoài nghi bản thân!
Cường giả không cần lý do, Cường giả không cần hoài nghi! Cường giả từ trước cũng không cần đường lui! Cường giả vĩnh viễn phải có một tâm trí bất bại, Âu Dương đã từng là cường giả, hiện tại tuy rằng tiến nhập tiên giới, nhưng tâm cường giả Âu Dương lại chưa từng biến mất, Chí Cao Vô Thượng! Đây là sự khiêu chiến mới của bản thân! Từ cổ chí kim không ai có thể đạt được, như vậy bản thân liền làm người đầu tiên đạt tới nó!
- Ta đọc được sự tự tin trong mắt ngươi, ta nhìn thấy cường giả trong tương lai!
Người trung niên mở miệng lần nữa, vào giờ khắc này người trung niên cuối cùng đã quyết định! Cược! Nếu như là bản thân, cuộc đời này bản thân không có khả năng đạt tới cảnh giới kia, bởi vì bản thân đối với Chí Cao Vô Thượng có hoài nghi, bản thân hoài nghi cảnh giới kia có thật sự tồn tại hay không?
Người trung niên biết, một khi bản thân hoài nghi Chí Cao Vô Thượng có tồn tai hay không, như vậy bản thân vĩnh viễn không có khả năng đạt tới Chí Cao Vô Thượng! Mà từ trong mắt người trẻ tuổi này, người trung niên không hề nhìn thấy bất kỳ sự hoài nghi nào.
Loại tự tin này không giống với sự tự tin của những kẻ quần áo lụa là, mùi sát ý nồng nặc từ trên người Âu Dương cùng với ý chí bất bại có thể hiểu rõ, đây là chính là kẻ một đường chém giết mà đi tới!
Một người có thiên phú như vậy, dĩ nhiên có thể thành tựu Phi Tiên, như vậy Chí Cao Vô Thượng đối với hắn cũng chỉ là một trận chiến mà không phải không thể đạt được!
- Ngươi có thể ly khai, từ hôm nay trở đi, Di Vong Sâm Lâm chính là chỗ dựa của ngươi, chỉ cần ngươi không chọc tới vị dị tộc chi chủ kia, bất luận thời gian nào ngươi tiến nhập Di Vong Sâm Lâm ta đều có thể giải quyết giúp ngươi!
Lời nói của trung niên nam tử có loại khí phách bễ nghễ thiên hạ.
- Nhớ kỹ cái tên của ta! Ta là Âu Dương! Có lẽ ta cũng chưa chắc sẽ phải tiến vào nơi này, chẳng qua nếu giao dịch đã mở ra, như vậy sẽ có một ngày ta sẽ tới để lấy đồ của mình.
Âu Dương hướng về người trung niên gật đầu, hắn thậm chí còn chưa mở miệng hỏi tên người trung niên đã quay người rời đi, nhìn thấy Âu Dương chậm rãi biến mất trong rừng rậm, người trung niên gật gật đầu nói.
- Ta sẽ nhớ kỹ tên của ngươi! Âu Dương! Tên này sẽ được ghi vào sử sách hay không? Sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất Chí Cao Vô Thượng không?
Chí Cao Vô Thượng, từ xưa đến nay chưa có người nào đạt được, bởi vì từ xưa đến nay chẳng có người nào giống Âu Dương không có chút hoài nghi nào đối với Chí Cao Vô Thượng.
Chí Cao Vô Thượng có thực sự tồn tại hay không ai cũng không biết, nhưng điều này đối với Âu Dương mà nói lại không là gì! nếu như có Chí Cao Vô Thượng, bản thân phải dẫm nên bụi gai mà tiến, đi trên con đường Chí Cao Vô Thượng!
Tiến trên con đường Chí Cao Vô Thượng chỉ sợ một số lão quái vật ẩn thân cũng tuyệt đối không dám nói như vậy, mà Âu Dương lại rất ngông cuồng, có can đảm khiêu chiến bản thân!
Một đường hướng về tiến về phía Di Vong Sâm Lâm, nói cũng lạ, từ sau khi Âu Dương gặp mặt người trung niên kia, Âu Dương không hề độn địa mà đi, bời vì Âu Dương tin nếu như ngay cả yêu thú trong Di Vong Sâm Lâm mà người trung niên kia cũng không thể khống chế, thì làm sao có thể noia những lời như vậy!
Nói đến cũng lạ, con đường Âu Dương chạy qua này, lại gặp phải vô số quái vật, thậm chí còn có mấy con yêu thú chỉ kém kỳ lân một chút, nhưng số yêu thú này đối với Âu Dương lộ vẻ làm như không thấy.
Không để ý tới Âu Dương! Như vậy Âu Dương tuyệt đối là người đầu tiên đi qua Di Vong Sâm Lâm không gặp cản trở.
Giọt
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nhưng Âu Dương không vì việc này mà cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì Di Vong Sâm Lâm không phải là mục tiêu của hắn, một số yêu thú đáng sợ này cũng không phải là mục tiêu của hắn, mục tiêu của hắn vẫn là Di Vong chi thành!
Được gọi là thành thị phồn hoa nhất! Nơi này có tiên linh chi khí và huyết tinh chi khí nồng đậm hơn các thành thị khác! Nơi này là chỗ vui chơi của vô số người đầu tư, nơi này cũng là nơi có những người có tiền có thế, nơi này là vũ đài tốt nhất cho những người có khát vọng thành danh.
Mà nơi này cũng là ác mộng cho những người không có thực lực. Ở nơi này, lôi đài tử vong danh chấn thiên hạ, ở nơi này bất kỳ người nào cũng có thể bước lên lôi đài tử vong, có điều đại đa số người đi lên lôi đài tử vong đều mang tâm trạng vui chơi, thắng một trận liền chọn lựa ly khai.
Dù sao phần thưởng lôi đài này vẫn rất cao, một con quỷ nghèo nếu đánh thắng hai trận đã có được một số tiên thạch bằng thu nhập của đệ tử tinh anh trong đại tông phái!
Cho nên rất nhiều người thiếu tiền sẽ chạy đến nơi này khiêu chiến, sau đó cầm tiên thạch rời đi! Đương nhiên, số người cầm tiên thạch rời đi chỉ là số ít, đại đa số mọi người đem tính mạng đặt tại nơi này. Ở nơi này kiếm được tiêu thạch chỉ là một mục tiêu thứ nhất, còn mục tiêu khác mà hiện tại Âu Dương muốn làm! Đó chính là khiêu chiến thiên tràng! Sau khi ký hiệp ước với lôi đài tử vong liền tiến vào trong sự bảo vệ của lôi đài tử vong trở thành người nội bộ. Người như vậy chỉ có thể chết trận trên lôi đài mà ở dưới lôi đài, cho dù ngươi chọc tới Chúng Thần Điện, cho dù Hoàn Nhan Liệt đích thân đến cũng tuyệt đối không có bất cứ biện pháp bắt ngươi! Bởi vì lôi đài tử vong do rất nhiều thế lực liên hợp tạo nên.
Từ khi bắt đầu có tiên giới, có con người, đã có lôi đài tử vong, có bao nhiêu lão quái vật thủ hộ lôi đài tử vong vẫn còn là một câu đố! Muốn đẩy lôi đài tử vong xuống dường như không có khả năng.
- Quả nhiên là thành thị phồn hoa! Đi trong Di Vong chi thành, Âu Dương phát hiện trên phố lớn ngõ nhỏ, cả trai lẫn gái già trẻ lớn bé, có đi có bay, đủ loại người, ăn mặc cũng không giống nhau. Âu Dương thậm chí phát hiện có một số người ăn mặc rất giống thế giới trước khi mình xuyên không, nhưng Âu Dương hiểu rõ, đây khẳng định không phải là người ở thế giới kia của mình.
Bản thân thế giới kia quá nhỏ, thế giới địa cầu có lẽ cũng chỉ bằng một phân nhánh của Chân Linh giới, bằng với một tiểu thế giới mà thôi
Mà mình ở thế giới kia cũng không có điều gì lo lắng, cho nên trái đất thế nào đã sớm không có bất kỳ liên quan nào đến bản thân nữa.
Âu Dương một đường đi tới hướng phía trung tâm thành thị, trên đoạn đường này Âu Dương đều quan sát mọi người, so sánh với Chân Linh Giới,người ở Tiên giới rất rất nhiều, mà có thể xuất hiện tại nơi này cũng không hẳn chỉ là những nhân vật đẳng cấp Phi Tiên, đoạn đường mà Âu Dương đi qua phát hiện rất nhiều người ngay Ý Chí cũng đều không có.
Những người này hẳn là hậu nhân của một số cường giả, nhưng bọn hắn không có khả năng thiên phú, chỉ có thể lựa chọn làm một số buôn bán nhỏ sống tới cuối đời trong thành thị này.
- Xin hỏi lôi đài tử vong có phải ở trung tâm thành phố hay không?
Âu Dương đi rất lâu sau đó cuối cùng cũng kéo được một người mở miệng dò hỏi.
Mà người bị Âu Dương kéo nghe được câu hỏi của Âu Dương đầu tiên là sửng sốt, sau đó quan sát Âu Dương trên dưới một phen, toàn thân Âu Dương trên dưới không có một tia linh khí, nhìn qua chẳng khác gì người thường, nhưng người này lại không vì Âu Dương là người thường mà xem thường Âu Dương.
Phải biết rằng, tại Di Vong chi, hỏi đường đến lôi đài tử vong chỉ có hai loại người, một loại chính là muốn kiếm tiền, người giống như vậy đều có thực lực tương đối cường, loại khác chính là thiếu gia có thế lực lớn đến nơi này bài bạc.
Hiện tại người này nhìn Âu Dương không có bất kỳ tu vi gì, cảm giác đầu tiên chính là Âu Dương là thiếu gia nhà gia thế chạy tới bài bạc, đối với thiếu gia nhà thế gia, bình thường đều ăn chơi trác táng, như vậy người bình thường sẽ không đi trêu chọc, bởi vì trêu chọc một cường giả ngươi chỉ cần đợi cường giả này truy sát, nhưng nếu đắc tội với với thế gia, ngươi phải đối mặt chính là con thịnh nộ của gia tộc thế gia.
Gia thế không quan trọng, nhưng đắc tội với nhà gia thế chính là đắc tội với bộ mặt thế gia, những gia tộc lớn như vậy liệu có bỏ qua cho ngươi không!
Cho nên người này đối với Âu Dương rất lễ phép chắp tay nói.
- Đúng, chính tại trung tâm thành thị, có cần ta dẫn đường cho người không?
Người này nói chuyện đã sử dụng kính ngữ.
Nghe thấy người này nói, Âu Dương đầu tiên là sửng sốt, có điều lấy sự thông minh của Âu Dương trong nháy mắt hiểu rõ có chút đạo lý trong chuyện này. Âu Dương khẽ mĩm cười nói.
- Không cần,ta có thể tự đi được.
Âu Dương sau khi nói xong liền xoay người dời đi, cũng không nói lời cảm tạ với người này, bởi vì chỉ có như vậy mới phù hợp với một tên ăn chơi trác táng nên có.
Mà người nọ cũng không vì thái độ Âu Dương như vậy mà tức giận, dù sao trong mắt hắn Âu Dương chính là một tên ăn chơi trác táng, một tên ăn chơi trác táng có thái độ như vậy là bình thường.
Âu Dương theo dòng người một đường theo hướng trong trung tâm Di Vong chi thành mà đi, cả Di Vong chi thành không tính là quá lớn, không khác với thành thị ở tiểu thế giới, thậm chí có thành thị không to bằng Chân Linh Giới.
Nhưng Âu Dương không vì nguyên nhân này mà cảm thấy Tiên giới không tốt, ngược lại lớn nhỏ không bằng, nhưng số lượng lại vượt hơn. Ở Tiên giới Âu Dương được biết, Chúng Thần Điện tại khu tây bắc có trên dưới mười vạn tòa thành, đây quả thật là con số khổng lồ cỡ nào.
Mà xây dựng nhiều thành trì như vậy cũng không còn cách nào khác, suy cho cùng dị tộc không biết khi nào thì đánh tới, đến lúc đó người tiên giới cần phải dựa thành để chiến, bởi vì dị tộc sẽ trừ khử ngoại giới, nếu như không có nhiều thành thị như vậy, đến khi dị tộc đánh tới như vậy Tiên giới chỉ thủ không ngừng.
Nhưng cho dù có nhiều thành trì như vậy, mỗi năm số người ở bên ngoài chết trong tay dị tộc cũng không dưới trăm vạn người! Trong số đó không có nhiều người thường, bởi vì dù sao người thường cũng không tùy tiện đi ra khỏi thành! Người thông thường sẽ chết là đệ tử tông phái ra ngoài rèn luyện!
Một đường đi thẳng tới trung tâm của thành thị, đầu tiên phản chiếu vào mắt đó là một tòa kiến trúc nửa hình tròn giống như nhà thi đấu La Mã cổ, kiến trúc này không tính là lớn, nhìn qua chỉ chiếm hơn một vạn thước vuông mà thôi, nhìn thấy một màn này Âu Dương có chút kinh ngạc.
Lôi đài tử vong nổi danh như vậy sao chỉ có lớn một chút vậy? Điều này không phù hợp với những gì mà hắn nghe được từ Triệu Cương.
Triệu Cương nói cho Âu Dương biết, trận chiến đỉnh phong của Huyết Tinh Đồ Phu An Nhiên năm đó, lôi đài tử vong đã từng dung nạp hơn một ức người tới theo dõi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Lên tới một ức người! Tòa kiến trúc nhỏ như vậy có thể chứa một ức người sao?
- Lẽ nào bên trong còn có càn khôn?
Âu Dương nghĩ đến một kết quả như vậy, phải biết rằng, đây là tiên giới chứ không phải là Chân Linh Giới.
Người trong Chân Linh Giới có thể tùy ý lấy ra được không gian thủ trạc, tiên giới này có thể làm ra một tòa kiến trúc trong không gian cũng không phải là không có khả năng!
Ngẫm lại, Âu Dương vẫn quyết định đi tới xem xem, Âu Dương cất bước đi nhanh về kiến trúc nhìn giống như sân thi đấu.
Chân Linh Giới, từ sau khi Âu Dương rời khỏi, linh nguyên Chân Linh Giới đã tăng gấp mười lần, có một số nơi còn tăng gấp trăm lần! Mà Chân Linh Giới như vậy đương nhiên cũng sản sinh ra một loạt cường giả.
Đối mặt với những cường giả này Mục Uyển có đôi lúc cũng rất đau đầu, Vạn Tiên Sơn từ khi Lỗ Tu và Bạch Hủ Minh cùng với Âu Dương rời đi, nhân vật có thể chân chính trấn sơn thật sự quá ít.
Nếu như không phải mọi người nhớ tới ân tình mở ra viễn cổ của Âu Dương, Vạn Tiên Sơn thiên hạ đệ nhất tông có khả năng sớm đã không ở đây nữa.
- Dạ Thiên, ngươi cần phải nỗ lực, Vạn Tiên Sơn hiện nay thiếu đi một nhân vật có thể uy chấn bát phương, sư phụ ngươi rời đi, hiện nay ngươi tất phải có trọng trách!
Mục Uyển nhìn Dạ Thiên trước mắt, Dạ Thiên này tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng tu vi hắn một chút cũng không kém, mặc dù không có phong phạm Âu Dương, nhưng cũng được coi là cường giả một phương.
- Tông chủ yên tâm! Trong vòng năm năm ta sẽ có được Tam Phương Ý Chí, trong vòng mười năm ta sẽ trùng kích Tứ Phương Ý Chí! Chờ ta sau khi đạt tới Phi Tiên sẽ áp chế tu vi đến khi Vạn Tiên Sơn sinh ra người truyền thừa Phi Tiên thứ hai ta mới có thể rời đi..
Trong có càn khôn! Bốn chữ này trong quá khứ Âu Dương đã từng nghe qua, nhưng đến khi tiến vào Trảm Tiên Tràng của lôi đài tử vong thì hắn rốt cuộc mới hiểu rõ ý nghĩa của bốn chữ này.
Đây không phải là lôi đài tử vong Đây chính là một phương thế giới! Âu Dương tin rằng lôi đài tử vong khổng lồ thế này đồng thời dung nạp cả ức người sợ rằng cũng không phải là vấn đề gì.
- Xây dựng một không gian lớn như vậy cần phải có nhân lực vật lực lớn cỡ nào đây?
Âu Dương biết, mặc dù tài liệu sử dụng để chế tạo không gian trạc cũng không coi là trân quý, nhưng cũng tuyệt đối không thể coi là bình thường, giá trị của mỗi một chiếc không gian thủ chạc đều cực cao.
Chế tác một chiếc không gian thủ trạc đã khó khăn như vậy, hiện tại xây dựng một phương thế giới lớn cỡ này thì cần phải tiêu phí bao nhiêu tài liệu?
- Nơi báo danh, nơi quan sát.
Ở trước cửa Âu Dương phát hiện ra hai thông đạo chia ra hai hướng khác nhau, một hướng là nơi đến nơi để báo danh, còn một hướng là đi tới nơi quan sát vô cùng rộng lớn.
Lôi đài tử vong hiện tại đang không có trận thi đấu này, nếu như có trận đấu lớn hấp dẫn mọi người, vậy thì nơi quan sát ở bên kia đã vô cùng náo nhiệt.
- Nơi báo danh!
Âu Dương biết đây chính là nơi mình cần tới.Thiên nhân trảm! Từ khi lôi đài tử vong xuất hiện tới nay thiên nhân trảm chưa từng xuất hiện nhất định sẽ xuất hiện ở trên người mình.
Thứ Kiêu Cung phảng phất như tâm linh tương thông cùng với Âu Dương, lúc này nó đã hiện ra trong tay Âu Dương, lấy cung làm vũ khí, sợ rằng từ khi lôi đài tử vong mở ra tới nay Âu Dương là người đầu tiên lấy cung làm vũ khí để khiếu chiến thiên nhân trảm.
Một đường đi thẳng tới điểm báo danh, Âu Dương đi mất mười phút mới thấy được bóng người. Lúc này trước điểm báo danh đầu ngươi chen chúc, lôi đài tử vong đối với rất nhiều người có nhu cầu cấp bách về tiên thạch có thể nói là một nơi cực tốt, cho nên mỗi ngày đều có không ít người tới báo danh trong lôi đài tử vong.
- Khán giả đi sang bên kia!
Thấy Âu Dương trên người không có một chút tiên linh khí tức nào nhưng lại mang theo một thanh chiến cung đi tới, một cô nương thoạt nhìn hai lăm hai sáu tuổi dung mạo thập phần xinh đẹp liền ngăn cản Âu Dương, lên tiếng nhắc nhở.
- Ta không phải là khán giả!
Âu Dương lắc đầu nhìn cô nương kia rồi vẫy vẫy Thứ Kiêu Cung trong tay nói:
- Ta tới báo danh dự thi!
- A?
Nghe thấy Âu Dương nói vậy, cô nương này đầu tiên là sửng sốt, sau đó dĩ nhiên cười rộ lên ha hả! Phải biết rằng, người tới báo danh lôi đài tử vong thì nhiều, nhưng từ khi lôi đài tử vong xuất hiện tới nay, còn chưa có người ngay cả Phi Tiên cũng không đạt được chạy tới khiêu chiến.
Cô nương này cho rằng Âu Dương đang nói giỡn với nàng, dù sao lôi đài tử vong không thể đùa giỡn như vậy được, đã tới chính là chém giết, nếu như bên phe thắng lợi không muốn kết thúc hoặc là phe thất bại vẫn không chịu thua thì chiến đấu vẫn không kết thúc.
Đó cũng là nguyên nhân vì sao lôi đài tử vong có thể hấp dẫn nhiều người tới quan sát ở trên Tiên giới như vậy. Tàn nhẫn! Chính là hai từ tàn nhẫn, mỗi một người bình thường trên Tiên giới đều có áp lực, rất nhiều người cần phải giải phóng được áp lực đó, cho nên đối với bọn họ có đôi khi tàn nhẫn lại là sự giải tỏa tốt nhất.
Trong vòng nghìn năm gần đây, lôi đài tử vong bắt đầu có xu thế trượt dốc, nguyên nhân rất đơn giản, lôi đài tử vong đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện qua thiên nhân trảm! Hiện tại đừng nói là đạt được thành tựu huy hoàng như Huyết Tinh Đồ Phu năm đó, cho dù liên tiếp chiến thắng trăm người cũng đều khó.
Nếu lôi đài tử vong cứ mãi như vậy thì còn gì đáng để xem nữa? Mỗi người đều muốn thấy kỳ tích phát sinh, muốn thấy có người có thể đánh tan được ma chú thiên nhân trảm! Nhưng thất vọng nhiều lần đã khiến cho mọi người quên đi mất lôi đài tử vong đã từng một thời huy hoàng.
Mọi ngươi chỉ có thể nhìn ra hiện tại, nhưng lại rất dễ quên đi huy hoàng trong quá khứ, có rất ít trí giả có thể nhìn ra được tiềm lực, nhìn ra được tương lai. Bạch Hủ Minh là trí giả, tương lai của hắn chính là huy hoàng, người trung niên trong Di Vong Sâm Lâm cũng là trí giả, tương lai của hắn cũng sẽ như vậy...
- Ta không nói giỡn, ta tới khiêu chiến thiên nhân trảm.
Âu Dương cũng không có tâm tư nói nhiều cùng cô nương này, tuy rằng không thể phủ nhận cô nương này rất đẹp, thế nhưng nơi này chính là lôi đài tử vong, Âu Dương cũng không có thời gian đi quan tâm xem nàng ta có đẹp hay không, nơi này không phải là Di Vong Sâm Lâm, ở nơi này bản thân cũng không thể chạy đến Di Vong Sâm Lâm được, cho nên từ khi lựa chọn bước lên con đường khiêu chiến thiên nhân trảm, Âu Dương đã suy tính rất cẩn thận rồi.
- Thiên... thiên nhân trảm?
Cô nương này trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Âu Dương, người báo danh mỗi ngày đại bộ phận đều là khiêu chiến giao đấu bình thường, ngươi thực sự lựa chọn báo danh thiên nhân trảm thì vô cùng ít.
Dù sao báo danh thiên nhân trảm cần phải ký hiệp ước, trước khi hoàn thành được thiên nhân trảm, lôi đài tử vong cam đam người dự thi tuyệt đối an toàn, ngoại trừ ngươi bị chết ở trên lôi đài, còn lại sinh mệnh của ngươi không cần phải lo lắng bất kỳ điều gì.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Hơn nữa một khi hoàn thành thiên nhân trảm, như vậy sẽ đăng đỉnh trở thành Tử Thần đầu tiên từ cổ chí kim. Xưng hào này không chỉ đơn giản là một cái tên vô dụng, nó còn có được một loại ma lực siêu nhiên! Tử Thần có thể điều động toàn bộ cường giả của lôi đài tử vong để chiến đấu cho mình! Tuy rằng chỉ có một lần, nhưng lôi đài tử vong là thế lực ra sao, nếu như dốc hết toàn lực đánh một trận, chỉ sợ cũng đủ để tiêu diệt một tông phái!
Nhìn thiếu niên chẳng qua mới chỉ hơn hai mươi tuổi hơn nữa còn có phần yếu đuối ở trước mắt, Trương Tĩnh không rõ rốt cuộc là hắn muốn làm cái gì! Khiêu chiến thiên nhân trảm? Thiên nhân trảm không phải nói ngươi cứ đánh bại một nghìn người thực lực tương đương ngươi là được.
Thiên nhân trảm chứ chiến thắng được ba trăm người lại đề cao lên một đẳng cấp, mà một trăm người cuối cùng càng đạt tới một trình độ gần như vô cùng hà khắc.
Tỷ như Âu Dương bây giờ là Phi Tiên, vậy thì ba trăm người đầu tiên cần khiêu chiến chỉ là Phi Tiên, tối đa cũng là Phi Tiên đỉnh phong mà thôi, nhưng ba trăm người tiếp theo Âu Dương phải khiêu chiến thì lại là Linh Tiên. Ba trăm người cuối cùng Âu Dương phải khiêu chiến sẽ là Linh Tiên đỉnh phong! Ở trong một trăm người cuối cùng thậm chí còn gặp phải Kim Tiên! Đây gần như là một nhiệm vụ bất khả thi.
- Thế nào? lôi đài tử vong còn chưa tới thời gian tiếp nhận báo danh sao?
Âu Dương nhìn nữ tử trước mắt, lúc này tuy rằng hắn mang theo mặt nạ Thần Mộc, nhưng hắn biết mặt nạ này ở tại Tiên giới chỉ sợ liếc mắt là có thể bị người khác nhìn ra. Nhưng sẽ không có ai đi vạch trần mặt nạ của hắn, bởi vì trên lôi đài tử vong hắn có quyền lợi này, muốn vạch trần mặt nạ của hắn, chỉ có một cách đó là giết chết hắn!
- Tiểu đệ đệ, ta khuyên ngươi không nên hồ đồ, một khi ký hiệp ước thiên nhân trảm, ngay cả ngươi là nhi tử của tông chủ tứ tông cũng nhất định phải một đường liên tiếp chiến đấu.
Trương Tĩnh bắt đầu dùng cách này để hù dọa Âu Dương, chẳng qua nàng nhìn ra trong mắt Âu Dương không hề có sự sợ hãi, nếu có cũng chỉ là một loại tự tin tuyệt đối!
Đúng! Chính là tự tin, Âu Dương dám nói, từ khi lôi đài tử vong xuất hiện tới nay, không một ai thích hợp để khiêu chiến lôi đài tử vong hơn so với hắn.
Ba trăm người đầu tiên phải khiêu chiến trên lôi đài tử vong đã có rất nhiều người vượt qua, ba trăm người ở giữa thì có mọt số người thiên phú hiếu chiến trong lúc chiến đấu có được đột phá cũng có thể vượt qua, nhưng ba trăm người cuối cùng hầu như lại chính là một cách cửa không thể nào vượt qua được.
Huyết Tinh Đồ Phu năm đó chính là gục ngã trước cánh cửa này. Mà một trăm người cuối cùng lại càng giống như địa ngục! Phi Tiên đi khiêu chiến lại gặp phải Kim Tiên thì làm sao có thể thắng nổi?
Việc này đối với người khác đương nhiên không có khả năng thực hiện nổi! Nhưng Âu Dương lại khác, nơi này đối với Âu Dương chính là một khu săn bắn thiên nhiên, cũng may là ở đây không có vạn nhân trảm, bằng không Âu Dương tuyệt đối sẽ lựa chọn vạn nhân trảm để một đường chém giết tới tận Tiên Đế mới thôi!
- Lấy máu của nghìn cường giả để đặt bước đầu tiên trên con đường Chí Cao Vô Thượng của ta!
Đây là ý nghĩ trong lòng Âu Dương.
Chiến trường dị tộc đúng là sự lựa chọn tốt nhất cho hắn, nhưng bây giờ Âu Dương còn không có năng lực để tới đó, trừ khi đạt tới Kim Tiên, bằng không tiến vào chiến trường dị tộc quả thực chính là muốn chết.
Triệu Cương đã nói rất rõ ràng với Âu Dương, trước khi đạt tới Kim Tiên tuyệt đối không được liều mạng thử sức tại chiến trường dị tộc, bởi vì cho dù với thực lực của hắn tiến vào trong đó cũng đều có nguy hiểm rất lớn.
- Ta muốn báo danh!
Âu Dương một lần nữa nhắc lại những lời này, đôi mắt hắn thủy chung nhìn chằm chằm Trương Tĩnh, trong mắt bộc phát ra sự tự tin mạnh mẽ!
- Ài... ngươi biết không, ở trên lôi đài tử vong, đẳng cấp thấp nhất chính là Phi Tiên, bất kể là ngươi đã đạt tới Phi Tiên hay chưa, người đều phải bắt đầu khiêu chiến từ Phi Tiên, hơn nữa thiên nhân trảm một khi bắt đầu sẽ không có kết thúc, mỗi ngày ngươi đều phải tiến hành chiến đấu! Ngươi phải chiến đấu liên tục ba năm! Cho dù là An Nhiên năm đó cũng bởi vì chiến đấu không ngừng nghỉ mà thụ trọng thương rồi ngã xuống...
Trương Tĩnh vẫn nhắc nhở Âu Dương như cũ.
- Ta không phải là An Nhiên, bởi vì ta là Tử Thần! Ta muốn làm Tử Thần đầu tiên từ khi lôi đài tử vong xuất hiện tới nay.
Lời nói của Âu Dương mang theo sự cuồng ngạo.
Trương Tĩnh nghe Âu Dương nói vậy, đã vô ý thức coi Âu Dương là một gia hỏa vì muốn thành danh đã phát điên rồi, gia hoa như vậy hàng năm xuất hiện ở lôi đài tử vong cũng phải đến nghìn tên, cho nên Trương Tĩnh cũng không có hứng thú nhắc nhở thêm gì nữa, mà là dẫn Âu Dương đi về phía một căn phòng nho nhỏ hình bầu dục.
Một đường đi theo Trương Tĩnh, rốt cuộc Âu Dương cũng đã được nàng đưa tới bên trong một căn phòng vô cùng u ám.
Trương Tĩnh sau khi đẩy cửa ra thì không tiến vào gian phòng kia, nàng hướng về phía Âu Dương nói:
- Ngươi vào đi, bên trong là Văn trưởng lão, Văn trưởng lão là một hồn giả cường đại, hắn sẽ ký kết linh hồn khế ước với ngươi, khế ước này không chỉ là sự ràng buộc mà còn là một phương pháp để bảo hộ ngươi, chi tiết trong đó ngươi có thể hỏi Văn trưởng lão.
Trương Tĩnh dường như không muốn nhiều lời cùng Âu Dương, nói xong liền xoay người rời đi.
- Cảm ơn!
Âu Dương cũng không nhìn theo Trương Tĩnh rời đi, mà là xoay người tiến vào bên trong căn phòng nhỏ u ám.
-! Hừ! Không biết tốt xấu, ngay cả Phi Tiên cũng chưa đạt được mà đã muốn tới khiêu chiến lôi đài tử vong? Hiện giờ người tự đại càng ngày càng nhiều, An Nhiên đã trở thành một thần thoại, còn cái tên Tử Thần ngay từ đầu đã không phải là hiện thực rồi. Vượt hai cấp khiêu chiến, điều này căn bản không có khả năng xảy ra. Trừ khi có người thiên tài tới mức trong thời gian đó liên tiếp đột phá hai lần! Muốn ba năm từ Phi Tiên lên đến Kim Tiên? Điều này có thể sao?
Trương Tĩnh thầm nghĩ, trong mắt nàng, Âu Dương hiện tại đã là người chết, nếu như không phải ghi danh thiên nhân trảm nhất định phải ký kết hiệp ước, có lẽ ngay cả đến quấy rầy Văn trưởng lão nàng cũng đều lười...
Trương Tĩnh quay đầu lại nhìn một cái, người thanh niên trong mắt nàng là chết rồi kia đã bước vào trong Tiểu Hắc Ốc. Tiểu Hắc Ốc này được gọi là căn phòng tử vong, bởi vì mỗi một người tiến vào trong đó đều ký xuống hiệp ước thiên nhân trảm, mà ký xuống hiệp ước này chẳng khác nào đã ký vào một hiệp ước tất tử...
- Ài... Khiêu chiến thiên nhân trảm, làm tử thần đầu tiên từ cổ chí kim, chỉ sợ cho dù là Hoắc Khải Phong cũng không có khả năng...
Trương Tĩnh tự hỏi một chút, nếu để cho Hoắc Khải Phong Tiên Đế cấp tới đây, như vậy tối đa hắn cũng chỉ có thể đánh được tới chín trăm trận, bởi vì cuối cùng khẳng định sẽ mời ra những lão quái vật xuất hiện sớm nhất trong Tiên giới.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Những lão quái vật này đã vượt qua cả Tiên Tôn, tuy rằng bọn họ không thể nào vấn đỉnh Chí Cao Vô Thượng kia được, nhưng họ cũng tuyệt đối không phải là người mà Hoắc Khải Phong có thể đối kháng.
- Thiên nhân trảm! Chẳng qua chỉ là thiên nhân trảm mà thôi! Nếu như ngay cả thiên nhân trảm ta cũng đều không thể hoàn thành, ta còn có tư cách gì trùng kích Chí Cao Vô Thượng!
Trong lòng Âu Dương vô cùng tự tin bước từng bước vào bên trong Tiểu Hắc Ốc.
- Ngươi không cần nói nhiều, chỉ cần lưu lại tên hoặc danh hiệu, sau đó lưu lại một giọt máu, sẽ có người đưa ngươi tới địa phương để nghỉ ngơi...
Âu Dương vừa đi vào trong Tiểu Hắc ốc liền nghe thấy thanh âm này, Âu Dương chợt cảm giác lỗ chân lông toàn thân co rút lại, lấy cảm tri của hắn không ngờ lại không phát hiện ra nơi này có người.
Âu Dương không dám tùy tiện sử dụng tiểu hỏa diễm của mình, đây chính là một con bài chưa lật, đây là thứ có thể cứu mạng mình! Thứ này về sau sẽ dùng trên sân thi đấu khi rơi vào tình huống nguy hiểm nhất.
Cắt ngón tay của mình, một giọt máu tươi nhỏ ra từ đầu ngón tay Âu Dương, giọt máu tươi này nhỏ đến giữa không trung liền biến mất vào hư không. Âu Dương nhìn thấy giọt máu của mình biến mất cũng không quá mức kinh ngạc, hắn cúi đầu tự ngẫm một lúc rồi mở miệng nói:
- Danh hiệu của ta là Diêm La!
- Diêm La...
Thanh âm kia cũng không tỏ thái độ gì, cứ như vậy ghi chép lại sau đó hướng về phía Âu Dương nói:
- Diêm La, ngươi có thể đi rồi, sau khi ra ngoài sẽ có người dẫn ngươi tới khu vực để nghỉ ngơi, ba ngày sau sẽ an bài thi đấu cho ngươi, hi vọng ngươi vẫn có thể sống sót...
- Cảm ơn, ta nhất định sẽ sống sót, bởi vì ta tới nơi này chính là muốn đạt được danh hiệu Tử Thần!
Âu Dương nói xong liền xoay người đi ra khỏi Tiểu Hắc ốc.
- Hừ hừ... thật là một tiểu tử cuồng vọng!
Một cái bóng chậm rãi hiện ra bên trong Tiểu Hắc ốc, khuôn mặt của cái bóng dần hiện rõ, không ngờ nhìn qua chỉ là một nữ tử chưa tới hai mươi tuổi.
- thực lực ngay cả Phi Tiên cũng chưa tới không ngờ lại nói khoác không biết ngượng muốn khiêu chiến danh hiệu Tử Thần, cho dù là An Nhiên cũng đều ngã xuống trước một bước cuối cùng, ngươi... ài...
Nữ tử lẩm bẩm, trong tay nàng có một giọt máu đang xoay tròn, đây chính là giọt máu của Âu Dương dùng để ký kết hiệp ước cùng với bọn họ.
Nữ tử nhìn vào giọt máu chạm rãi nói:
- Để ta nhìn xem trong máu tiểu tử cuồng vọng như ngươi có được đấu chí bất khuất hay không!
Nữ tử nói rồi vươn tay điểm nhẹ phía trên giọt máu, nhưng khoảnh khắc khi thủ chỉ của nàng chạm vào giọt máu, bỗng nhiên giọt máu biến thành hỏa diễm hừng hực rồi vù một tiếng lao ập về phía người nàng.
Nữ tử kêu lên một tiếng, toàn thân lập tức biến thành hắc quang bay ra bốn phương tám hướng xung quanh, hỏa diễm kia thì giống như dã thú điên cuồng thiêu đốt bên trong căn phòng đến nửa ngày mới biến mất không thấy đâu nữa.
Hỏa quang biến mất, nữ tử ngây ngốc sững sờ đứng ở đó, tuy rằng vừa rồi chỉ đối mặt trong chớp mắt, nhưng nữ tử cũng hiểu được thứ kia đại biểu cho điều gì!
- Làm sao có thể! Điều này căn bản không có khả năng! Linh hồn hỏa diễm! Làm sao có người có thể tu luyện linh hồn hỏa diễm tới mức cường đại như vậy?
Nữ tử giống như ngây dại lẩm bẩm.
Trải qua rất lâu sau, cửa phòng mở ra một lần nữa, một lão giả tay cầm quải trượng đi từ bên ngoài vào, toàn thân cao thấp của lão giả này hoàn toàn không có bất kỳ chút khí tức nào, nhìn qua đáng sợ tựa như một u linh, nhưng lão giả này cũng không phải hồn giả, cũng không phải u linh, có lẽ hắn là một cường giả siêu cấp đã ẩn dấu toàn bộ khi tức của bản thân.
- Sao vậy Văn Mi?
Lão giả bởi vì cảm ứng được khí tức của Văn Mi ở bên này rất hỗn loạn nên mới chạy đến, khi hắn tiến vào chợt phát hiện Văn Mi toàn thân đờ đẫn đứng đó cũng có chút giật mình.
Phải biết rằng Văn Mi mặc dù không có danh tiếng ở bên ngoài, nhưng thực lực của nàng tại Tiên giới cho dù có xếp trong một nghìn cường giả đứng đầu cũng không có vấn đề gì.
Đừng xem thường vị trí trong một nghìn này, toàn bộ Tiên giới có bao nhiêu cường giả? Đừng nói xếp hạng tiến vào trong một nghìn, cho dù ngươi có thể xếp vào trước một vạn cũng đều là bá chủ một phương rồi! Mà cường giả như vậy rốt cuộc đã phát sinh việc gì mới có thể khiến cho nàng có bộ dáng như vậy?
- Ngài xem...
Văn Mi vung nhẹ tay lên, trong tay nàng vẫn còn một đoàn hỏa diễm nho nhỏ đang nhảy nhót, hỏa diễm này thập phần hung mãnh, lực lượng linh hồn của Văn Mi đối diện với đoàn hỏa diễm nho nhỏ này lại không ngừng bị ăn mòn.
Vừa nhìn thấy hỏa diễm này, lão giả cũng sửng sốt tại chỗ! Không chỉ riêng hồn giả giật mình vì sự tồn tại của hỏa diễm, cho dù là lão giả cũng phải thấy giật mình!
- Linh hồn hỏa diễm! Làm sao lại có linh hồn hỏa diễm lớn mạnh tới vậy?
Lão giả nhìn một đoàn linh hồn hỏa diễm nho nhỏ, tuy rằng một đoàn hỏa diễm này cũng không phải quá cường đại, nhưng bản chất của nó thì tuyệt đối không phải linh hồn hỏa diễm bình thường có thể so sánh.
- Vừa rồi... vừa rồi có một người đến đây báo danh tham gia thiên nhân trảm, hắn lưu lại huyết dịch, ta vừa định dùng huyết dịch của hắn ký kết hiệp ước, huyết dịch của hắn không ngờ hóa thành linh hồn hỏa diễm bắt đầu tự động thôn phệ ta!
Văn Mi bắt đầu đem tất cả mọi việc vừa phát sinh cùng với Âu Dương tự xưng là Diêm La kể lại.
Theo lời kể của Văn Mi, lão giả thần sắc lúc đầu ngây ra, tiếp theo chính là vui vẻ! Vì sao lão giả lại vui vẻ? Bởi vì lôi đài tử vong đã lâu không có được một tiểu tử có ý tứ như thế, lôi đài tử vong hiện tại cần chính là một Huyết Tinh Đồ Phu thứ hai, cần phải có một Huyết Tinh Đồ Phu có thể mang tới cho thiên hạ sự hưng phấn! Cần phải có nhân vật người khiến cho trái tim của mọi người loạn nhịp, không ngừng rút ngắn khoảng cách tới thiên nhân trảm!
Mà bây giờ đột nhiên xuất hiện một gia hỏa không ngờ lại có được linh hồn hỏa diễm, lão giả hiểu rõ cơ hội đã tới rồi! Một nhân vật như vậy tuy răng tu vi thấp, nhưng hắn đối kháng với tu luyện giả loại linh hồn quả thực chính là có thể miểu sát.
Chỉ cần lôi đài tử vong an bài tốt, cũng giống như với An Nhiên khi xưa, vì hắn mà đưa ra những an bài nhất định, vậy thì chắc chắn sẽ có thể đưa hắn đến một độ cao mà người khác phải điên cuồng.
- Hắc hắc hắc... một kỳ tích mới sắp được sinh ra, thực sự là một tiểu tử may mắn...
Lão giả nói xong liền xoay người đi ra khỏi Tiểu Hắc ốc.
Văn Mi nhìn theo lão giả rời đi thở dài một hơi, thiên nhân trảm vốn trắc trở không gì sánh được, cho dù có âm thầm an bài trợ giúp cũng hầu như không có khả năng hoàn thành.
Mà tiểu tử có được linh hồn liệt diễm kia chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ, một quân cờ để kích động khán giả, ngày nào đó khán giả bắt đầu điên cuồng thì cũng chính là ngày tiểu gia hỏa này phai chết.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart