TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 579: An trí thỏa đáng. (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Chuyện Nhiếp Hàn tạm thời khiến Từ Huyền yên lòng.
Kế tiếp, hắn vẫn đang tọa trấn Tứ Tượng thành, lại mệnh lệnh Trương Thiên Minh tăng lớn độ mạnh yếu, gom góp tài liệu, luyện chế Khôi Lỗi Nhất mạnh nhất trong Thất đại Khôi Lỗi Vương.
Luyện chế Khôi Lỗi Nhất, có vài tài liệu, Côn Vân tu giới căn bản không có, cũng may Từ Huyền liên tục chiến đáu trong các chiến trường ở Thần Hoang đại địa nên cũng có thể cung cấp một ít.
Đương nhiên, chính hắn sẽ không lỗ lả, tài liêu tiêu hao để luyện chế khôi lỗi, là do thế lực liên minh cùng nhau gánh chịu.
Ước chừng qua gần một tháng, tài liệu cơ bản trù bị xong xuôi, Từ Huyền bắt đầu bắt tay vào luyện chế Khôi Lỗi Nhất.
Quá trình luyện chế tiêu hao tâm thần, một mực tiếp tục gần hai tháng, Từ Huyền mới vẻ mặt mỏi mệt xuất quan.
Bọn người Trương Phong đã sớm chờ đã lâu.
Lần này, chẳng những Trương Phong đến, muội muội Huệ Lan cũng tới.
Từ Huệ lan bản thân thiên phú không tồi, linh hồn thông thấu trong vắt, tuệ căn linh tính hơn người một bậc, có được tu vị ngưng đan sơ kì, nhưng tâm lực chủ yếu dùng cho phương diện trận pháp, nếu không tu vị sẽ không thấp hơn bọn người Trương Phong và Du Cầm.
Hôm nay, Từ Huệ Lan là luyện trận đại sư số một Côn Vân tu giới, cho dù không tham chiến nhưng tác dụng phát huy ra ảnh hưởng đến sinh tử ngàn vạn tu giả.
Mấy người nói chuyện với nhau một lát, Trương Phong rốt cục nhịn không được hỏi:
- Từ huynh, khôi lỗi luyện chế sao rồi?
Hiển nhiên trước đó hắn cũng biết Khôi Lỗi Nhất, sẽ phân phối cho hắn.
Từ Huyền vung tay lên, trước mặt cuồng phong chấn động, hiện ra một quái điểu ba đầu thân thể lóe lên kim loại sáng bóng, ước chừng năm sáu trượng, mang theo một cặp móng vuốt màu đen dài mà bén nhọn.
Ba đầu của nó theo thứ tự là thanh, tím, hồng ba loại nhan sắc, đối ứng thuộc tính bất đồng, có chút cùng loại với con rối tên hề.
- Từ huynh, thực lực quái điểu này như thế nào?
Trương Phong vẻ mặt hưng phấn, muốn tới gần lại bị khí tức đáng sợ của ba đầu quái điểu kinh sợ.
- Công kích cường đại, tốc độ nhanh, tài liệu cũng đủ rắn chắc, cơ hồ không có khuyết điểm, vô luận là giết địch, hay là chạy trốn đều không có vấn đề. Ta phân nó cho ngươi, một là vì thân phận đặc thù của Trương huynh, hai là hi vọng Trương huynh có thể hảo hảo chăm sóc tốt Huệ Lan.
Từ Huyền sắc mặt bình tĩnh, hữu ý vô ý đảo qua hai người.
Muội muội Huệ Lan khuôn mặt hiếm thấy đỏ lên.
Da mặt Trương Phong càng mỏng, cơ hồ có chút lúng túng, đợi đén khi Từ Huyền tự mình giao tam đầu quái điểu cho hắn, Trương Phong mới hoảng hốt kích động cuồng hỉ, có một loại cảm giác hạnh phúc đặt mình trong mộng ảo.
Từ Huyền nghĩ thầm, muội muội chung quy phải lập gia đình, Trương Phong lại là một người đáng giá phó thác chung thân, sao lại không làm chứ.
Càng quan trọng hơn là, mình một lòng truy tìm lực lượng đỉnh phong và tuyên cổ Tiên Hà, bởi như vậy, muội muội và cha mẹ, về sau đều sẽ có người chiếu cố, ngày khác cũng có thể an tâm đi thăm dò tu giới mênh mông vô tận kia.
Trương Phong sau khi đạt được ba đầu khôi lỗi quái điểu, yêu thích không nỡ buông tay, đối với Từ Huyền tự nhiên là vạn phần cảm kích. Đương nhiên, trong lòng của hắn tinh tường, Từ Huyền sở dĩ đưa Khôi lỗi Nhất cường đại nhất lưu cho mình, hơn phân nửa cũng là do phân thượng cho Huệ Lan.
Thân là muội muội của mình, Từ Huyền sẽ không bạc đãi, càng sẽ không tiếc rẻ, hắn vốn muốn giao Thiết Dực Long khôi lỗi chính mình Huệ Lan cho sử dụng.
Thiết Dực Long khôi lỗi qua nhiều phiên cường hóa, thực lực không kém gì khôi lỗi Vương bình thường. Nhưng là bây giờ, Từ Huyền đã có Mộc Ngẫu Tiểu Sữu càng mạnh hơn nữa, bắt nó giao cho Huệ Lan đã sớm có ý định rồi.
Chứng kiến tình hình như thế, Trương Phong cảm khái ngàn vạn, Từ Huyền xưa nay tùy tiện duỗi duỗi tay, có thể khiến vận mệnh tu giả bình thường sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cùng với Khôi Lỗi Nhất đại công cáo thành, Từ Huyền thiết tưởng lấy thất đại khôi lỗi vương toàn bộ gia tăng lực lượng trung kiên Trương Thiên Minh.
Từ Huyền xem chừng, phương diện cường giả cao đoan, Trương Thiên Minh không sai biệt lắm đã vượt qua Đông Phương gia. Hiện giờ chênh lệch duy nhất là số tu giả tầng thấp.
Bất quá, trải qua lần đại bại này, Đông Phương gia vẫn lạc một vị Nguyên Đan lão quái, Côn Vân đệ nhất nhân Đông Phương Quân lại bị trọng thương đánh bại, trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục, sĩ khí sa sút, dưới cục diện như vậy hoàn toàn không có khả năng phát động phản kích, Trương Thiên Minh nắm chắc thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức.
Mà Từ Huyền rốt cục cũng có thể an tâm tu luyện.
Sau khi từ thần hoang trở về Côn Vân, tại phương diện tu luyện, hắn mặc dù không buông lỏng, nhưng cũng không có không có cơ hội chính thức chuyên tâm tiềm tu trường kỳ.
- Cấp độ ý cảnh của ta đã đi vào cấp độ Nguyên Đan, tu vi cách Ngưng Đan trung kỳ đỉnh phong cũng là không xa lắm, nếu có thể sớm ngày tấn chức Ngưng Đan hậu kỳ, bễ nghễ vân tu giới, cũng không phải hy vọng xa vời rồi!
Từ Huyền nỉ non tự nói.
Hiện nay, bí thuật Thần Hỏa Kim Cương của hắn trong thời gian ngắn có thể cùng Côn Vân đệ nhất nhân Đông Phương Quân tranh phong, nhưng phần thắng rất nhỏ. Dù sao chênh lệch giữa tu vi hai người quá lớn, Đông Phương Quân vô luận tu vi tạo nghệ, hay lực lượng huyết mạch đều vượt qua cùng giai.
Nếu như có thể tấn chức Ngưng Đan hậu kỳ, trong cơ thể nguyên lực sẽ tăng trưởng trên phạm vi lớn, "Thổ Tỳ" tiến dộ viên mãn, sẽ lại tiến thêm một phần. Đến lúc đó, Từ Huyền có lòng tin về lực lượng, dốc sức chiến đấu Đông Phương Quân, ít nhất cũng có thể dựng ở thế bất bại, thậm chí có hi vọng thủ thắng.
Sau khi quyết định, Từ Huyền giao sự tình Trương Thiên Minh từ trên xuống dưới cho Sở Đông cùng bọn người Trương Phong quản lý, mình bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Với tư cách tiên diễn sư cùng tu giả thông thường bất đồng, bọn hắn thông qua chi tiết chiến tranh tu giới, diễn toán tất cả biến cố lớn nhỏ để khống chế, có thể tăng lên tạo tiên diễn của mình.
Từ Huyền tiến vào một tòa động phủ trong Tứ Tượng thành, một tay vừa nhấc, lấy ra cự hình đại hải bối, đường kính hơn hai mươi trượng, mặt ngoài trắng noãn, hoa văn tinh tế phức tạp, nhìn phía trên phảng phất đồ một tầng lưu ly tinh ngọc, giống như một kiện nghệ thuật côi bảo hoàn mỹ, tách ra đủ mọi màu sắc minh quang.
Thời điểm ở Yêu Ngư cổ thành, Từ Huyền từng đạt được đại lượng thiên địa linh tài cùng dị bảo trân quý. Trong đó, truyền thuyết kỳ bảo "Đại cổ bối" là nổi bật nhất, ngoại trừ có thể sinh ra trân châu kỳ, bài tiết ra lệ dịch thần bí, có thể xúc tiến lột xác thể chất, đối với thể tu chi thân của Từ Huyền rất có ích lợi. Hơn nữa tu luyện trong đại cổ bối tốc độ so với bên ngoài phải nhanh hơn rất nhiều a.
Ngoài ra, xác giáp mặt ngoài cổ bối trải qua ma luyện lệ dịch thần bí trong cơ thể vô số năm, độ cứng cùng lực phòng ngự của hắn cho dù phóng nhãn thần hoang, cơ hồ không có lực lượng gì có thể chính diện công phá, tu luyện ở bên trong thập phần an toàn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 580: Thiên địa đen tối.
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Công hiệu phụ tá đại cổ bối trong truyền thuyết ba mươi sáu kiện kỳ bảo ở thần hoang, có thể nói nhất tuyệt.
Từ Huyền tu luyện ở bên trong, ngoại giới không ai có thể quấy nhiễu, chỉ có Sở Đông cùng Trương Phong là có thể bắt được liên lạc với hắn, đây là bước chuẩn bị tốt trước đó.
Ngồi xếp bằng ở bên trong, đại cổ bối, Từ Huyền qua loa thanh lý một ít thiên địa linh tài trong túi trữ vật. Trân quý nhất là "Băng Lam chi thủy" cùng Tứ phẩm "Huyền Băng thương quả".
Băng Lam chi thủy không cần phải nói, có thể củng cố cảnh giới linh hồn tu giả, đối với đột phá bình cảnh có đại tác dụng, đây đối với tuyệt đại đa số tu giả mà nói là Thánh Linh chi thủy tha thiết ước mơ.
Bất quá, dùng cấp độ ý cảnh Từ Huyền bây giờ, Băng Lam chi thủy đối với hắn, tác dụng suy yếu rất lớn a.
Về phần Huyền Băng thương quả kia, thời điểm Từ Huyền năm đó ở thần hoang tu luyện đột phá, chỉ là phục dụng Tam phẩm Huyền Băng thương, còn chưa sử dụng thương quả Tứ phẩm.
- Nếu như ta nguyện ý tiêu hao một khỏa Tứ phẩm Huyền Băng thương, khả năng trong một năm kế tiếp, sẽ đột phá Ngưng Đan hậu kỳ!
Từ Huyền trong mắt lộ ra vài tia chờ mong.
Tứ phẩm Huyền Băng thương quả, trong tay hắn có ba khỏa, đây chính là Tứ phẩm linh quả tương ứng với Nguyên Đan kỳ.
Rất nhiều tài liệu bên trong, nhiều lần xem xét một lát, phát hiện tài liệu cấp cao nhất là một đầu băng ti kỳ dị lưu ly dịch thấu, tản mát ra một cổ hàn khí tuyệt cường, đủ để cho cường giả đan đạo bình thường kinh hãi biến sắc!
Băng ti này đúng là thần hoang Tam đại kỳ ti, một trong "Huyền Hàn Băng phách ti''
Huyền Hàn Băng phách ti, Từ Huyền nguyên vốn định vốn định dùng hắn làm tài liệu chủ, luyện chế một loại pháp bảo phụ trợ, hoặc là dứt khoát khiến hắn gia nhập trong khôi lỗi mới luyện chế.
Bất quá, trước mắt trọng yếu nhất vẫn là đề thăng tu vi, Từ Huyền ý định đột phá Ngưng Đan hậu kỳ, lại giải quyết từng cái sự tình này.
Lúc đó, nỗi lòng Từ Huyền dần dần bình tĩnh lay động, ngồi xếp bằng tu luyện trong đại cổ bối, "Kim Bá Vương thể" cường hoành, tại lệ dịch thần bí mạch lạc xuống, tiến thêm một bước củng cố tăng cường, hướng tiếp cận Vương Thể sơ thành đỉnh phong.
Kim Bá Vương thể đồng dạng chia làm sơ thành, tiểu thành, đại thành ba cái giai đoạn.
Đạt Kim Bá Vương thể bực này, giơ tay nhấc chân đều sinh ra khí lực vô cùng uy năng áp bách, tiến độ tu luyện càng phát ra chậm chạp, nhưng từng giai đoạn chênh lệch cũng rất lớn, không thua gì Ngưng Đan cùng Nguyên Đan.
Mà lúc này, cho dù Kim Bá Vương thể của Từ Huyền mới tiếp cận cảnh giới sơ thành đỉnh phong, nhưng tiến triển cực kỳ tối nghĩa, mỗi một bước đều phải trả giá vô số gian khổ cố gắng.
Thời gian tu luyện trôi qua vô cùng nhanh.
Ngay tại tháng thứ ba Từ Huyền bế quan tu luyện, trong Tứ Tượng thành, một tòa phủ đệ chim hót hoa nở, rồi đột nhiên một cổ kiếm ý huyền ảo vô hạn sinh ra, lại phảng phất chỉ là thức tỉnh.
Trong nháy mắt, ánh sáng trong thiên địa nhiên lộ ra đen tối, phảng phất giống như có một đạo âm ảnh vô hình, hấp thu hào quang Thái Cổ Kim Dương!
Sinh linh phụ cận sinh ra một loại bất an mãnh liệt, thân thể lâm vào một loại trạng thái đần độn.
Cũng may cổ kiếm ý này vừa mới sinh ra cũng không rõ ràng, chỉ có sinh linh cùng tu giả phụ cận cảm nhận được, nhưng lại không rõ đây rốt cuộc là cái gì.
Ở đằng kia, Từ Huyền đang tu luyện trong đại cổ bối, hơi có một tia cảm ứng, mở to mắt, nhưng vừa rồi không có đa tưởng, lại tiếp tục dốc lòng tu luyện. Bản thân đại cổ bối tài chất đặc thù, cứng rắn vô cùng, đối vơi ngoại vật xâm lấn chống cự rất cường.
Chỉ là mấy tức công phu, cổ kiếm ý này lại quy phục bình tịnh, màn trời đen tối lại khôi phục màu xanh, giống như được tẩy rửa.
- Cảnh tượng vừa rồi, đến cùng là xảy ra chuyện gì?
- Là thiên địa biến đổi thất thường, hay là do nhân lực bố trí?
Trong Tứ Tượng thành, rất nhiều tu giả nghị luận nhao nhao.
Dù sao trường cảnh vừa rồi thật sự làm cho người ta sợ hãi. Nếu như là nhân lực gây nên, quả thực không thể đo lường không thể đo lường độ cao cảnh giới của hắn a.
- Tuyết Vi tỷ tỷ, trên người hắn có biến hóa!
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Du Cầm hiện một tia hưng phấn.
- Hắn tỉnh... Hôn mê ba bốn tháng, ý cảnh cùng kiếm ý trên người hắn, một mực tranh phong lột xác, hiện giờ rốt cục đã ổn định. Lại không biết đại kỳ ngộ bực này theo thời gian sinh tử nghịch chuyển, có thể làm cho hắn có bao nhiêu đột phá!
Tuyết Vi nhìn qua ngón tay có chút nhúc nhích kia trong nội tâm kiêng kị không hiểu, đây là đầu tiên nàng chứng kiến, tiềm lực gần với chủ nhân.
Thời gian dần qua, Nhiếp Hàn mở mắt, trong con ngươi hiện ra một mảnh đen tối, đây không phải là vô thần thất quang, mà là một loại ý cảnh ám mặt cực hạn, làm cho ánh sáng cũng muốn ảm đạm!
Loại ý cảnh này, bỏ qua hết thảy cường thế bá đạo, càng là cực đoan hủy diệt thôn phệ vạn vật!
- Ta...sống lại rồi sao?
Thanh âm Nhiếp Hàn hơi có vẻ rung động, nhưng trong mắt không hề có một tia cuồng hỉ cùng hưng phấn. Giống như có lẽ đã không có bất kỳ sự tình gì có thể làm cho tâm tình của hắn sinh ra chấn động.
- Sau khi ngươi phục sinh, chủ nhân giao cho bọn ta trông coi...
Tuyết Vi trong quá trình nói rõ nguyên do, âm thầm dò xét Nhiếp Hàn, phát hiện cấp độ ý cảnh đối phương chỉ sợ đã bước vào cấp độ Nguyên Đan kỳ, về phần cấp độ kiếm ý, hoàn toàn bắt đoán không ra, mà lại còn có chút không ổn định.
Xem ra qua lần đại kỳ ngộ sinh tử nghịch chuyển này, đã khiến Nhiếp Hàn đạt được đột phá cùng lĩnh ngộ không thể tưởng tượng!
- Xem ra ta không thể không thiếu hắn một ân tình!
Nhiếp Hàn sau khi làm cho Thanh Duyên, thấp giọng thở dài.
Thời điểm Tại hắn đứng dậy hoạt động gân cốt, Sở Đông cùng các cường giả đan đạo rất nhanh đã đuổi tới địa phương phát sinh sự tình.
Sở Đông nhìn qua sắc mặt lãnh khốc của Nhiếp Hàn giờ phút này, đồng tử đen tối không ánh sáng, con mắt sáng ngời, âm thầm thúc dục diễn toán chi thuật, lại cảm thấy một cổ lực cản cường đại.
Phóng nhãn Côn Vân tu giới, chỉ có ba người có thể làm cho diễn toán của Sở Đông gặp phải lực cản cường đại. Thứ nhất chính là Từ Huyền, cái kia thậm chí không thể dùng lực cản để hình dung, mà là căn bản không thể diễn toán được. Thứ hai là người sáng lập kim điện vương thần bí kia, lực cản cũng rất mạnh. Cuối cùng là Nhiếp Hàn hiện giờ, lực cản không nhỏ.
Đương nhiên, nếu nguyện ý trả một cái giá lớn, những lực cản này cũng có hi vọng phá bỏ a.
Chỉ có Từ Huyền là một cái ngoại lệ, một khi cưỡng ép đột phá, cũng sẽ bị cắn trả, hậu quả không thể lường được. Đây cũng là vấn đề mà Sở Đông đến nay cảm thấy hứng thú nhất, thân thế Từ Huyền chỉ sợ đơn giản giống như biểu hiện của hắn.
Nhiếp Hàn sau khi nghe giải chính mình sau khi chết chuyện đã xảy ra, cùng với thế cục Trương Thiên Minh, trầm tư một lát, cuối cùng quyết định:
- Ta quyết định đi ra ngoài một chuyến, ít nhất là năm thời gian một năm thời gian, ngoại trừ tu luyện, còn muốn tới thông thần di tích cổ kia trong Côn Vân quốc.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 581: Tấm bia cổ Bí Cảnh. (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Thông Thần di tích cổ là một loại tài nguyên tinh thần trọng yếu, là bên trong lịch sử Trường Hà, lưu lại một ít di chỉ di tích cổ, đại thần thông cổ tu giả, khiến di tích cổ có đủ linh năng quỷ thần khó lường, có thể cho hậu nhân mượn cảm ngộ này, thí dụ như Thông Thần di tích cổ trước thác nước Hoàng Long Linh thành.
Đối với quyết định của Nhiếp Hàn, bọn người Sở Đông tự nhiên sẽ không phản đối, hắn cần phải có thời gian để ổn định củng cố ý cảnh cùng kiếm ý chính mình, thậm chí mượn cơ hội này để đột phá tu vi.
Tin tức Nhiếp Hàn thức tỉnh liền ly khai, Từ Huyền cũng không có lập tức biết được.
Đến khi Tuyết Vi trở về, tiến vào bên trong đại cổ bối, Từ Huyền mới hiểu được tiền căn hậu quả.
Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng tiềm tu khổ luyện của Từ Huyền, ngược lại khiến hắn càng phát ra khắc khổ, nắm chắc mỗi một phút mỗi một giây.
Mới thoáng cái, thời gian trôi qua đã gần một năm rồi.
Két C-K-Í-T..T...T!
Rốt cục tại một ngày này, đại cổ bối từ từ mở ra, xuyên suốt ra một đạo thân ảnh tinh nhuận sáng bóng, thải quang lăn tăn, mông lung như huyễn.
Từ Huyền duỗi cái lưng mệt mỏi, theo thải quang mông lung trong khe hở đi ra, vừa mới mở mắt, quang trạch mượt mà áp lực sắc bén cũng không có bức nhân.
So sánh với thời điểm vừa bế quan một năm trước, Từ Huyền tựa hồ không có bao nhiêu biến hóa, chỉ là khí tức hơi có vẻ mịt mờ bất định.
Đi ra phủ đệ, bên ngoài phồn hoa náo nhiệt, giữa không trung chốc chốc có thân ảnh tu giả qua lại không ngớt.
Từ Huyền bay đến Tứ Tượng thành, phát hiện trong linh thành vận chuyển hết thảy ngay ngắn trật tự, bình yên ôn hoà, hơn nữa đại quân tu giả Trương Thiên Minh đóng giữ đã triệt hồi hơn phân nửa.
Không thể tin, cái này là tòa linh thành một năm trước, trải qua một hồi chiến tranh tẩy lễ đại quy mô.
Từ Huyền bay đến trên cổng thành, tiên sĩ thủ bị cũng không có ngăn trở.
- Từ... Từ minh chủ!
Nguyên lai có bộ phận thủ vệ vậy mà nhận ra hắn, nhất thời kích động, cũng không biết nói gì.
Thời điểm này, rất nhanh có một vị thủ lĩnh liên minh Ngưng Đan, vội vàng đuổi tới, tiến lên cung kính hành lễ:
- Bái kiến minh chủ!
Từ Huyền nhẹ gật đầu, tùy ý hỏi thoáng tình huống trong thành. Bỗng nhiên, Sở Đông cùng Trương Phong lần lượt bay đến cổng thành.
- Hiện giờ chính là thời kì bế quan mấu chốt của ta, tùy thời có khả năng đột phá, các ngươi liên hệ ta có chuyện quan trọng gì vậy?
Từ Huyền sắc mặt bình tĩnh hỏi.
Trước khi bế quan, hắn cùng với Sở Đông và Trương Phong đưa tin có liên quan đến phù khẩu, nếu như không chuyện quan trọng cũng sẽ không quấy rầy Từ Huyền, lúc trước Nhiếp Hàn xuất quan cũng không có liên hệ qua Từ Huyền.
Trương Phong vội vàng đáp:
- Là như thế này, Huệ Lan gần đây chuẩn bị mở ra Bí Cảnh ngày xưa, một ít thân quyến Trương gia, kể cả phụ mẫu của Từ huynh cũng đều ở bên trong. Bí Cảnh mở ra, có khả năng sẽ sụp đổ, khả năng lần sau không cách nào sử dụng, việc này quan hệ trọng đại, Huệ Lan nhờ ta tới hỏi ngươi.
Từ Huyền nghe vậy, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, trong lòng có chút run sắt.
Lúc trước chuyển chiến thần hoang đại địa, ly khai vài chục năm, một mực không có nhìn thấy thân nhân bằng hữu, đặc biệt là phụ mẫu, đến nay cũng chưa nhìn thấy mặt.
Thời điểm vừa trở lại Côn Vân, bởi vì thế cục không ổn định, còn không cách nào chống lại Đông Phương gia, cho nên tạm thời không mở ra Bí Cảnh.
Bất quá, sau khi đại chiến Tứ Tượng thành, Trương Thiên Minh hoàn toàn có đủ thực lực chống lại Đông Phương gia, thậm chí liên tục đại thắng, danh tiếng càng chiếm ưu thế.
Hiện giờ đề cập mở ra Bí Cảnh, trùng hợp đã đề cập đến một điểm mấu chốt.
- Huệ Lan vài ngày trước vấn vương phụ mẫu, còn vụng trộm đã khóc. . .
Trương Phong lại thấp giọng bổ sung.
Sau một lát, Từ Huyền mở to mắt, hít sâu một hơi, trong mắt ánh mắt kiên quyết, dường như đã có quyết định
Sở Đông lại cười nói:
- Tuy rằng ta biết rõ không cách nào cải biến ý nguyện của minh chủ, nhưng cũng không thể không nói, bây giờ Trương Thiên Minh cùng Đông Phương gia đối kháng đã tiến vào thời kì hậu kỳ mấu chốt, thắng bại đều dựa vào biến cố, cũng không phải là thời kì tuyệt hảo để mở ra Bí Cảnh. Đương nhiên, cũng không thể phủ nhận, minh chủ hiện giờ có thực lực cùng lực lượng này.
Sở Đông nghĩ, đợi triệt để tiêu diệt Đông Phương gia sẽ giải quyết chuyện này sau, đó là không còn gì tốt hơn.
- Ý ta đã quyết!
Từ Huyền lắc đầu, lại nhíu mày:
- Hiện giờ không có ngoại lực nhúng tay vào Côn Vân, bên ta liên minh một mực ở vào xu thế phồn vinh mạnh mẽ lên cao, chẳng lẽ còn cũng không đủ phần thắng, thậm chí muốn vì thế đành phải để thân hữu cảu mình phải chịu uy khuất?
Hắn vừa nói như vậy, Sở Đông khẽ giật mình, với tư cách tiên diễn sư, hắn chú trọng toàn bộ đại cục hơn.
- Nửa năm qua, ta một mực cân nhắc diễn toán, thời gian càng dài, phần thắng bên ta càng lớn. trong mấy năm gần đây, phần thắng bên ta có thể đã đạt tới hơn chín thành chín!
Sở Đông tiếp tục nói.
Chín thành chín?
Từ Huyền cùng Trương Phong nghe xong, đều có chút giật mình.
- Nhưng. . .
Sở Đông bỗng dưng xoay chuyển:
- Đây là kiến lập trên cơ sở xem nhẹ người sáng lập kim điện vương. Người này đã vượt qua cực hạn suy tính của ta, là một nhân vật hoàn toàn không thể đánh giá được, cũng không thể xem nhẹ. Lực ảnh hưởng của hắn đối với đại cục rất lớn, cũng như Từ huynh trở về, ảnh hưởng cả Côn Vân tu giới!
Đề cập đến người sáng lập kim điện vương, Từ Huyền cùng Trương Phong sắc mặt cũng đều trở nên ngưng trọng lên.
Nhưng nếu không có nhân vật thần bí kia, căn bản cũng không có sự quật khởi của Đông Phương gia, cũng không có khả năng khiến người nghe tin thất đại kim điện vương đã sợ mất mật.
Người sáng lập kim điện vương kia có thể nói là một tay trợ trướng thực lực của một gia tộc.
Bọn người Đông Phương Quý, Đông Phương Bá, Đông Phương Quân, tu vi thực lực tăng lên, kiếp trước cũng đều có quan hệ với người này.
- Thì ra là thế.
Từ Huyền có chút lâm vào một hồi trầm tư, tâm thần tiến vào ký ức tinh hải, cùng tàn hồn kiếp trước trao đổi trong chốc lát.
Đương nhiên, việc này cũng không ảnh hưởng đến quyết tâm Từ Huyền muốn mở ra Bí Cảnh.
- Yên tâm, lần này ta xuất quan, mặc dù không có đột phá Ngưng Đan hậu kỳ, nhưng cũng không sai lắm, tương lai mấy tháng, tùy thời đều có khả năng đột phá. Càng quan trọng hơn, bên ta lại nhiều ra một vị cường giả Nguyên Đan đủ thay đổi cang khôn.
Ánh mắt Từ Huyền lóe lên, lộ ra mỉm cười.
- Cường giả Nguyên Đan?
Trương Phong thần sắc kinh ngạc, trong trận doanh phe mình hình như không có ai sắp bước vào cấp độ Nguyên Đan kỳ.
- Chẳng lẽ đi. . .
Sở Đông lộ ra một tia thần sắc như có điều suy nghĩ.
- Ha ha, nàng lập tức sẽ đến!
Từ Huyền đột nhiên nghiêng người, nhìn về phía một hướng khác.
XÍU...UU!
Sau một khắc, ở phía chân trời truyền đến âm thanh phá không rất nhỏ, phụ cận thiên địa bỗng dưng lâm vào một loại trạng thái ấm áp rực rỡ, bầu trời bích lam như tẩy rửa, quanh quẩn một tầng đạm lam nhu hòa.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 582: Tấm bia cổ Bí Cảnh. (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Rầm Ào Ào
Đột nhiên, một hồi mưa xuân không ngớt từ trên trời giáng xuống, bao phủ phạm vi vài trăm dặm Tứ Tượng thành.
- Như thế nào đột nhiên trời lại mưa a?
Tu giả trong linh thành có chút kinh ngạc.
Sở Đông trong mắt tinh quang lóe lên, trận mưa này hiển nhiên không phải do tự nhiên, mà là nhân lực bố trí.
Ông bá!
Rồi đột nhiên, hai người bên trong cơn mưa ngưng tụ ra một đạo lam quang nhu hòa, cũng dần dần hiện ra một thiếu nữ tuyệt mỹ khuynh thành, đúng là Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi.
Bất quá, so sánh với ngày xưa, khí tức trên thân Tuyết Vi đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, đó là một loại mênh mông sâu như biển cả.
- Bái kiến chủ nhân, Tuyết Vi đi một chuyến biên cảnh Côn Vân quốc, vừa đột phá không lâu.
Tuyết Vi hạ thấp người hành lễ.
- Biên cảnh Côn Vân quốc?
Sở Đông ánh mắt lộ ra một tia kỳ dị, trong nội tâm trầm tư, chẳng lẽ là chỗ kia?
- Không nghĩ tới Tuyết Vi cô nương vậy mà tấn chức Nguyên Đan kỳ nhanh như thế!
Trương Phong vẻ mặt kinh hỉ.
Cường giả Nguyên Đan kỳ đối với chi phối chiến tràng đó là không thể tưởng tượng a.
Trương Thiên Minh mỗi khi nhiều ra một vị cường giả Nguyên Đan, đều có thể tăng thêm một phần thắng.
Bọn hắn cũng không biết, Tuyết Vi đạt tới cấp độ Nguyên Đan kỳ, bất quá là vừa mới khôi phục tu vi lúc trước mà thôi.
Tuyết Vi có được Nhân Ngư Chi Lệ, từ thời điểm Ngưng Đan hậu kỳ đã có thể đối kháng cường giả Nguyên Đan, có lẽ so với trong tưởng tượng càng mạnh hơn nữa!
Chỉ là, Từ Huyền một mực che dấu đòn sát thủ này, chỉ có thời điểm mấu chốt nhất mới sử dụng.
Bây giờ Tuyết Vi tấn chức Nguyên Đan kỳ, Từ Huyền tin tưởng nàng có được lực lượng thay đổi càn khôn!
Ngoại trừ công chúa Yêu Ngư đột phá thành công, linh sủng ''Minh Tước'' của Từ Huyền cũng từ thời điểm hơn nửa năm trước trong Đại Cổ Bối tấn chức Ngưng Đan trung kỳ, tin tưởng dùng thực lực đặc thù, đủ để khinh thường cấp độ đan đạo.
- Trên người Từ Huyền đến cùng còn có bao nhiêu át chủ bài a?
Sở Đông vẻ mặt kinh ngạc, chằm chằm vào Từ Huyền nửa ngày, cảm giác từ lúc trở về Côn Vân cho tới nay, một mực đánh giá thấp Từ Huyền.
Ngay hôm đó, Từ Huyền chuẩn bị xuất phát đi Phương Thiên lục thành, ngoại trừ Trương Phong bên ngoài, Du Cầm cũng cùng đi theo.
Du Cầm thời điểm ban đầu ở Thanh Mộc trấn, từng bị phụ mẫu Từ Huyền đối đãi như nữ nhi của mình.
Phi hành mấy vạn dặm, mấy người rốt cục đã đến Phương Thiên trọng thành.
Về trước Phương Thiên học phủ, thấy lão cũng nhìn Huệ Lan.
Nhìn thấy ba người trở về, Huệ Lan vui mừng vạn phần, những người này đều là thân cận chi nhân của mình, có thân ca ca, có tương ái chi nhân, còn có tỷ muội quan hệ tốt nhất.
Sau khi cùng Mệnh Cầm chơi đùa một hồi, Huệ Lan lại vểnh miệng lên, hừ nhẹ nói:
- Ca ca, ngươi ở Bắc Phong có khi dễ Du muội muội không a?
- Sư huynh đối với ta rất chiếu cố.
Du Cầm vội vàng đáp, kéo tay Huệ Lan, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên.
Từ Huyền biết rõ muội muội vẫn muốn tác hợp mình cùng Du sư muội. Thế nhưng mà yêu thích trong lòng hắn đối với Du Cầm, ban đầu đã pha vài tia cảm tình như đối đãi với muội muội, không cách nào hoàn toàn thoát ly tầng gông cùm xiềng xích này.
Trở lại Bắc Phong đến nay, thời gian hắn và Du Cầm cùng một chỗ không nhiều lắm, nhưng một mực lại yên lặng chú ý chiếu cố, nếu không cũng sẽ không phân phối Khôi Lỗi Nhị cho Du Cầm.
Nói chuyện phiếm một lát, Huệ Lan thu hồi biểu lộ cười đùa tí tửng, rốt cục tiến vào chính đề, ngữ khí hơi có vẻ gấp gáp:
- Ca ca, ta sở dĩ vội vả thông tri ngươi như vậy, không chỉ là muốn gặp phụ mẫu, còn có một nguyên nhân: Trận pháp thông đạo Bí Cảnh càng ngày càng yếu ớt, thời gian mở ra Bí Cảnh càng muộn, xác xuất thành công càng thấp. Theo thời gian trôi qua, chỗ Bí Cảnh này có khả năng sẽ chôn vùi biến mất.
- Cái kia quả thật vạn lần không được chậm trễ!
Thời điểm Từ Huyền ở Tứ Tượng thành nhận được tin tức, cũng là không chút do dự đáp ứng, hắn biết rõ muội muội là một người thông tình đạt lý.
Không làm trì hoãn, mọi người xuất phát một chuyến ly khai Phương Thiên trọng thành, ngoại trừ mấy người Từ Huyền, còn có lão viện trưởng, Đổng Băng Vân cùng lúc xuất phát, càng là dẫn đầu đội ngũ một hai trăm tu giả, đại quy mô!
Bí Cảnh tại biên cảnh Hoàng Long thành, một tòa không chút thu hút trong núi rừng.
- Chính là trong chỗ này!
Huệ Lan đi vào một chỗ sườn núi.
Bí Cảnh này cực kỳ ẩn nấp, chỉ có số ít nhân vật trọng yếu Trương gia năm đó mới biết rõ.
Mở ra Bí Cảnh, giao cho Huệ Lan luyện trận đại sư cùng với lão viện trưởng cấp cường giả tiên tu.
Sau một lát.
Ông A...!
Sườn núi kia đột nhiên sáng lên một tầng ngũ sắc thải hà, vừa vặn đối ứng kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Ngũ sắc thải hà lúc ban đầu từ một điểm nhỏ bên trên lan tràn, sau đó nhanh chóng khuếch trương, lộ ra một tấm bia cổ cao tới hai trượng, bốn phía gợn sóng trận trận, nghiễm nhiên tiến vào thiên địa.
Hiển nhiên nơi đây có ảo trận che dấu cực cao minh.
Ở bên trong ánh sáng, mơ hồ có thể thấy được một đầu bạch ban thông đạo, kéo dài đến vô tận, truyền đến một cổ khí tức lạ lẫm.
Ánh mắt Từ Huyền không khỏi định dạng đến tấm bia cổ màu xanh kia, cổ văn bên trên có chút mơ hồ, nhưng lờ mờ lộ ra vài phần tang thương ác liệt, hiển nhiên có lịch sử rất lớn.
- Tấm bia cổ này có lai lịch ra sao?
Từ Huyền ghé mắt dò hỏi.
- Bí Cảnh này giống như một mực tồn tại, hình như là đột nhiên xuất hiện a, là Trương gia ta tại trăm năm trước phát hiện, về phần lai lịch tấm bia cổ này, căn bản không thể nào khảo cứu!
Trả lời vấn đề chính là một lão giả thất tuần, đúng là Trương gia Đại trưởng lão ngày xưa.
Mà lúc này, trong đầu đột nhiên truyền đến thanh âm tàn hồn kiếp trước:
- Chậc chậc, không đơn giản, Bí Cảnh này không phải tự nhiên sinh ra đời, mà là dùng nhân lực, dùng tuyệt thế thần thông, cưỡng ép khai mở mà thành!
- Ngươi nói là, không gian Bí Cảnh này là do sức người hậu thiên khai ở hay sao?
Từ Huyền nghe vậy, chấn động, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bên trong tu giới, mọi người đều biết, Bí Cảnh là không gian tự nhiên sinh ra. Trong quá trình không gian thế giới sinh ra và trưởng thành sẽ sinh ra một ít tiểu không gian bị phong bế ngăn cách, được gọi là Bí Cảnh.
Bí Cảnh giống như bọt khí trong chum nước, sẽ có một ngày bị chôn vùi, tuổi thọ so với thể giới ngắn ngủi vô cùng, giống như bọt khí sinh ra rồi tan vỡ, nhưng đối với nhân loại, bao gồm nhiều sinh linh mà nói thì tương đối dài dằng dặc rồi. Thọ nguyên của Bí Cảnh bởi vì lớn nhỏ mà định ra, ngắn thì mấy trăm năm, lâu là hơn một ngàn năm, thậm chí vài vạn năm. . .
Ngày hôm nay, Từ Huyền vậy mà nhìn thấy một Bí Cảnh do người mở ra.
- Ta không chỉ biết rõ nơi này là Bí Cảnh do con người mở, mà còn biết rõ kỳ chủ của nó nhất định là đến từ ngoại giới, ít nhất đã đi qua ngoại giới.
Tàn hồn kiếp trước cười thần bí.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 583: Tiên hà văn.
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
- Cái này là vì sao?
Từ Huyền rất là kinh dị, chỉ dựa vào một khối bia cổ có thể đạt được nhiều tin tức như vậy.
Chẳng lẽ tàn hồn kiếp trước có thể nhận thức nội dung văn tự bên trên tấm bia cổ kia sao?
Tàn hồn kiếp trước ánh mắt xa xăm, dùng ngữ khí kỳ lạ nào đó nói:
- Đây là bởi vì văn tự bên trên tấm bia cổ, là tiên hà văn đến từ ngoại giới xưa nhất, thâm ảo nhất, có thể nói đây là loại văn tự đầu tiên từ khi đại thế giới sinh ra cho đến nay. Giống như không gian Tiểu Ngư giới xa xôi lạc hậu, không thể nào truyền thừa văn tự cao cấp như thế.
Tiên hà văn!
Từ Huyền chỉ nghe ba chữ liền cảm giác khí phách mười phần, nội tình siêu phàm. Bởi vì trong đó hai chữ " Tiên hà", chẳng lẽ cái này cùng Trường Hà kia trong truyền thuyết từ từ cổ chí kim có quan hệ?
- Đúng vậy, lúc Hỗn Độn sơ khai thì có tiên hà, lúc sinh linh cùng văn minh sinh sôi nảy nở, kể cả tiên hà văn đẳng cấp cao nhất.
Tàn hồn kiếp trước nói.
- Văn tự còn có phân chia cao thấp?
Từ Huyền nghe xong chợt cảm thấy buồn cười.
Tàn hồn kiếp trước trào phúng mà nói:
- Ngươi có lẽ không rõ, áo nghĩa cùng thần thông công có tầng thứ càng cao. . . Văn tự về sau nông cạn đơn giản, căn bản không cách nào thuyết minh. Tiên hà văn có thể truyền thừa học thức cùng đại đạo chí lý tiếp cận bản chất áo nghĩa rất cao. Có thể nói, tiên hà văn là văn tự truy tầm đỉnh phong đại đạo phải tham ngộ. Hơn nữa. . .dùng trình độ tiến hóa linh hồn tu giả bình thường, căn bản học không được tiên hà văn, thậm chí cường giả đan đạo trình độ như ngươi cũng rất khó học tiên hà văn!
Từ Huyền nghe xong, không khỏi líu lưỡi, một loại văn tự lại ẩn chứa nội tình thâm hậu bực này. . . Tu giả bình thường, cho dù cùng cực cả đời, cũng khó có thể tham ngộ câu văn trong đó.
Đúng lúc này, bên tai truyền đến thanh âm muội Huệ Lan:
- Ca ca, Bí Cảnh mở ra thành công rồi...
Ánh mắt Từ Huyền dịch chuyển khỏi tấm bia đá, nói với chúng nhân:
- Chủ ý đại gia không nên đụng chạm đến khối bia đá này!
Tất cả mọi người đều khó hiểu. . .nhưng cũng không có hỏi nhiều.
Chỉ có Từ Huyền tinh tường, người nọ vì mở Bí Cảnh, sở dĩ có thể một mực tiếp tục đến bây giờ. . .phần lớn nguyên nhân là do thời khắc này có tấm bia cổ tiên hà văn.
Tài liệu bản thân tấm bia cổ kia không tính là đỉnh tiêm, nhưng tiên hà văn khắc ở trên ẩn chứa lực lượng áo nghĩa vô cùng huyền bí, cho dù là vài tia lực lượng còn sót lại cũng duy trì lấy Bí Cảnh kia mở.
Sau khi thông báo xong, Từ Huyền dẫn đầu tiến vào không gian Bí Cảnh.
Không gian Bí Cảnh này, là con người hậu thiên mở ra, đối với cảnh giới tu vi sinh linh tiến vào trong đó cũng không có yêu cầu.
Bá XIU....XIU...!
Một đám tu giả phân ra một nửa, tiến vào trong đó, một nửa khác đóng ở bên ngoài Bí Cảnh.
Từ Huyền bước vào không gian Bí Cảnh. . . Cảnh tượng hiện ra trước mắt chính là an nhiên tĩnh mịch, thanh sơn lục thủy như tranh, lờ mờ có thể thấy được khói bếp thôn xóm lượn lờ bay lên.
Toàn bộ không gian Bí Cảnh ước chừng có phạm vi mười dặm, phi thường nhỏ.
Từ Huyền đợi các cường giả đan đạo tiến vào trong, tất cả đều cẩn thận từng li từng tí, không dám có đại động tác. Lão viện trưởng Phương Thiên học phủ, với tư cách cường giả cấp Nguyên Đan cũng dứt khoát tiến vào. Dù sao đây là một tòa Bí Cảnh có khả năng sẽ bị chôn vùi.
Sau một lát, mọi người đi tới trong thôn, thấy được rất nhiều thân hữu có liên quan Trương gia. Những người này phần lớn tu vi thấp, khuyết thiếu năng lực tự bảo vệ mình.
Từ Huyền đã lâu không gặp phụ mẫu. Từ phụ thoạt nhìn so với ngày xưa muốn kiện khang hơn, sống lưng thẳng tắp, chân không cà nhắc rồi, lưng cũng không còng rồi,, vậy mà đã tu luyện tới Luyện Khí tầng ba. Từ mẫu lại muốn già hơn không ít, trên tóc tơ bạc từng sợi, xem tình hình cũng là vì tu luyện, đạt đến Luyện Thể lục trọng.
Bên cạnh phụ mẫu còn có một trung niên oai hùng, ánh mắt như điện, khí tức không kém, một thân tu vi đạt đến Luyện Thần ngũ trọng, trong một đám thân chúc nữ quyến cũng xem như rất cao.
Từ Huyền có chút giật mình:
- Tống Hằng!
Tống Hằng từng là Võ sư Dương mẫu thôn đại Dương gia, năm đó từ tiên môn trở về, hắn cùng với Tống Hằng từng có mười năm ước hẹn, cho tới bây giờ kỳ hạn sớm đã qua.
Năm đó an trí hậu sự, tất cả đều là do Sở Đông phụ trách, hết thảy đều nghĩ chu đáo. Dù sao linh khí ở bên trong Bí Cảnh còn hơn ngoại giới, không tu luyện cũng lãng phí, còn nữa, tu luyện có thể kéo dài tuổi thọ, không đến mức đợi lúc mở ra Bí Cảnh lần nữa, thân nhân bên trong đã thương tiếc mà chết.
Chứng kiến nhi tử cùng con gái, từ phụ từ mẫu, nước mắt tuôn đầy mặt.
Đơn giản hàn huyên một hồi, Từ Huyền quyết định thật nhanh:
- Mọi người vẫn là mau chóng đi ngoại giới, Bí Cảnh cùng thông đạo này bản thân đều không thể tiếp tục quá lâu, chậm thì sinh biến!
Ước chừng nửa canh giờ, chúng thân hữu tị nạn bên trong Bí Cảnh toàn bộ đã rút lui khỏi.
Từ Huyền hơi buông lỏng một hơi, trước đơn giản tại Bí Cảnh đóng quân xuống, cùng cha mẹ ôn chuyện cũ.
Mà đệ tử Trương gia cùng thân hữu gặp mặt cũng kích động vạn phần, rất nhiều người nhịn không được, nước mắt vui sướng rơi xuống.
Đêm đó, Từ Huyền cùng muội muội và phụ mẫu, Tống Hằng cùng một chỗ ôn chuyện. Du Cầm thuận theo ngồi ở một bên, lẳng lặng nghe, trong đôi mắt ngoại trừ cảm động, còn có một tia cô độc nhàn nhạt. Cũng may mỗi người Từ gia đối với Du Cầm đều giống như, nghĩa muội, làm cho nàng cảm thấy cảm giác ôn hòa, chỉ là lúc ánh mắt ngẫu nhiên va chạm cùng Từ Huyền, lập tức có chút ngượng ngùng xấu hổ.
Từ Huyền đối với Tống Hằng nói:
- Tống tiên sinh, mười năm ước hẹn đã qua, vì báo đáp ngươi chiếu cố phụ mẫu, những vật này để tỏ tâm ý... ... ...
Hắn dứt lời, lấy ra một túi đựng đồ, đưa cho Tống tiên sinh.
Trong túi trữ vật kia, linh đan, công pháp, tài liệu, pháp bảo, cái gì cần có đều có, vốn liếng có thể so với một cao nhân Ngưng Đan, mà lại càng thêm đầy đủ.
Tống Hằng tiếp nhận túi trữ vật. . . Chỉ cảm thấy nặng trịch, mở ra xem xét liền sợ hãi thất kinh, lập tức có chút băn khoăn. . . Nhưng cũng không có chối từ.
Ngày thứ hai bắt đầu, Từ Huyền phái khôi lỗi tiến vào không gian Bí Cảnh, thu tác các nơi khác.
Tuyết Vi cũng phái Thủy Hồn Tự Thân tiến vào bên trong điều tra.
Từ Huyền nghĩ thầm, cửa vào Bí Cảnh này lại có tấm bia đá tiên hà văn, lai lịch có lẽ không đơn giản.
Các tu giả cấp thấp Trương Thiên minh cũng tiến vào bên trong, tiến hành điều tra thảm thức.
Không gian Bí Cảnh dù sao chỉ có phạm vi mười dặm, không tới vài ngày đã lật rõ ngọn nguồn.
Kết quả, mọi người thất vọng mà về.
Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch.
Thủy Hồn Tự Thân của Tuyết Vi trong Bí Cảnh đã tìm được một phong thư cũ kỹ, thượng diện lờ mờ có chút cấm chế chập chờn yếu ớt... Không biết đã qua bao nhiêu năm tháng, là mấy trăm năm, một ngàn năm. . .hay là càng lâu nữa?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart