Lúc trước, Phùng Cơ Luận đến cưỡng gian Võ Nghệ, cuối cùng bị Võ Thuật đánh chết, con trai của bí thư thành ủy Phùng Kiến Nhân, đúng là cháu ngoại trai của Tỉnh Khoát.
Mẹ của Phùng Cơ Luận, Tỉnh Tư chính là em gái của Tỉnh Khoát.
Tỉnh Tư, Phùng Cơ Luận, Phùng Kiến Nhân chết, Tỉnh Khoát biết. Hắn một mực điều tra, rốt cuộc là ai giết muội muội của hắn, cháu ngoại trai, muội phu.
Cuối cùng ánh mắt tập trung trên người Võ Thuật, thông qua Võ Thuật lại điều tra đến Trần Thanh Đế.
Bất quá, lúc trước cụ thể xảy ra chuyện gì, Tỉnh Tư là ai giết, Tỉnh Khoát cũng không có điều tra ra được, mọi chuyện đã thành cơ mật.
Dùng thân phận Chiến Vương Tỉnh Khoát hắn, một trong bốn trợ thủ đắc lực của Thanh Bang, cũng điều tra không được cái gì.
Chỉ là biết rõ, hết thảy khẳng định cùng Trần Thanh Đế có quan hệ.
Kết quả là, Tỉnh Khoát bắt đầu điều tra Trần Thanh Đế là người nào.
Vẫn là cái gì cũng không có điều tra ra được.
Thẳng đến gần đây, truyền thông đưa tin Trần Thanh Đế dĩ nhiên là vị hôn phu của quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, cái này lại để cho sát cơ của Tỉnh Khoát càng hơn.
Đương nhiên, Tỉnh Khoát cũng biết, thân phận của Trần Thanh Đế, quyết không chỉ là đơn giản như vậy.
Phong tỏa hết thảy tin tức, một quốc tế toàn năng siêu sao, đủ khả năng làm được hay sao?
Bất quá, những chuyện này đối với Tỉnh Khoát mà nói, không có bất kỳ ảnh hưởng. Mặc kệ thân phận Trần Thanh Đế như thế nào. Cho dù là bối cảnh kinh thiên, Tỉnh Khoát hắn cũng không thèm để ý.
Giết!
Không chút do dự giết, vì muội muội của hắn Tỉnh Tư báo thù, giết!
Về phần sau khi giết Trần Thanh Đế, Tỉnh Khoát hắn sẽ có cái kết cục dạng gì, hắn cũng không thèm để ý. Cùng lắm thì chết mà thôi.
Không hơn.
Chết?
Tỉnh Khoát cho tới bây giờ còn không sợ.
Bây giờ ở trong nội tâm Tỉnh Khoát hắn, chỉ có một cách nghĩ, cái kia chính là báo thù.
Vi muội muội của hắn, Tỉnh Tư báo thù.
Trọng yếu hơn là, tánh mạng của Tỉnh Khoát hắn, đã sớm không thuộc về chính hắn rồi, mà là thuộc về một người khác.
Hơn nữa, khi Tỉnh Khoát biết được Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, hôm nay muốn tới thành thị này, trước tiên, liền bắt đầu điều tra hành tung của Trần Thanh Đế.
Điều tra hành tung của Trần Thanh Đế, có lẽ không dễ dàng, nhưng mà có Bùi Ngữ Yên là quốc tế toàn năng siêu sao, lại đến cao điệu như thế, vậy thì quá dễ dàng rồi.
Lại để cho Tỉnh Khoát cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Trần Thanh Đế vậy mà chọn địa bàn Thanh Bang của hắn.
Biết được những chuyện này, Tỉnh Khoát cũng không có làm bất luận dừng lại gì, trước tiên chạy đến khách sạn. Bằng không thì Tỉnh Khoát không có khả năng trùng hợp như thế, kịp thời biết Trần Thanh Đế ở khách sạn nào như thế.
Vừa thấy được Trần Thanh Đế, Tỉnh Khoát bắt đầu tiến hành khiêu khích, bắt đầu kéo cừu hận.
Chỉ là, làm cho Tỉnh Khoát không ngờ chính là, vô luận là Bùi Ngữ Yên hay là Trần Thanh Đế, đều là cao thủ thực lực phi thường cường hãn.
Ít nhất, hắn không phải là đối thủ.
- Trần Thanh Đế, thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà, ngươi đi tới địa bàn Thanh Bang chúng ta, vô luận ngươi mạnh ra sao, ta cũng phải giết ngươi.
Tỉnh Khoát trầm ngâm một tiếng, trong con ngươi hiện lên một tia sợ hãi:
- Lúc cần thiết, ta không tiếc mời cung phụng ra tay!
Đối với cung phụng Thanh Bang, Chiến Vương, với tư cách một trong Tứ đại trợ thủ đắc lực của lão Đại Thanh Bang, Tỉnh Khoát đương nhiên biết rõ, cũng đã gặp.
Đồng dạng, Tỉnh Khoát đối với cung phụng kia, tràn đầy sợ hãi từ sâu trong nội tâm.
Hết cách rồi, cung phụng Thanh Bang, đừng nói là Tỉnh Khoát hắn, coi như là lão Đại Thanh Bang, cũng tràn đầy sợ hãi, vô cùng cung kính.
Mạnh!
Thật sự là quá mạnh mẽ.
Đáng sợ.
Thật đáng sợ.
Quỷ dị!
Quá quỷ dị!
Vừa nhắc tới cung phụng Thanh Bang, tất cả người có tư cách biết, trong óc, đều sẽ nghĩ tới từ ngữ hình dung đồng dạng, sắc mặt cũng sẽ tràn đầy sợ hãi.
Bái kiến một lần, quyết không muốn gặp lần thứ hai.
Hơn nữa, muốn mời cung phụng ra tay, chỉ cần thỏa mãn điều kiện của cung phụng, hết thảy đều không có vấn đề.
Điều kiện của cung phụng, đối với người thường mà nói, rất cổ quái. Nhưng mà, tới khí tức trên người cung phụng phát ra mà nói, vậy thì quá bình thường.
Cổ mộ!
Tìm kiếm cổ mộ niên đại lâu.
Chỉ cần ngươi có thể cung cấp, vô luận cổ mộ phải chăng đã bị trộm rồi, chỉ cần để cho cung phụng thoả mãn, cung phụng sẽ cho ngươi cảm thấy thoả mãn.
Ở bên trong người có tư cách bái kiến cung phụng, cũng không ngoại lệ, đối với cung phụng đều tràn đầy tự tin.
Không có chuyện gì, là cung phụng không cách nào làm được.
Chỉ cần, ngươi có thể cung cấp vị trí chuẩn xác của cổ mộ, chỉ cần để cho cung phụng thoả mãn, mục đích của ngươi cũng được thực hiện.
Là đơn giản như vậy.
Thanh Bang có người chuyên môn tìm kiếm cổ mộ, từng người biết rõ cung phụng, cũng đều đang âm thầm tìm kiếm cổ mộ, là hi vọng, ở thời khắc mấu chốt, xin cung phụng hỗ trợ.
Tỉnh Khoát, đương nhiên đã phái người âm thầm tìm.
- Ân?
Tỉnh Khoát đột nhiên nhíu mày, rất nhanh lấy ra một chiếc điện thoại, thình lình chứng kiến, phía trên có một tin nhắn, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.
Tỉnh Khoát rất nhanh đi đến mật thất trong tầng hầm ngầm, cẩn thận bấm điện thoại.
- Chuyện gì?
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Điện thoại chuyển được, Tỉnh Khoát trầm ngâm một tiếng, cung kính nói:
- Hiện tại vị trí của ta rất an toàn. Mời nói.
- Ân, đúng vậy.
Sau một lát, Tỉnh Khoát nhẹ gật đầu:
- Ở hơn nửa năm trước, Thanh Bang cung phụng hoàn toàn chính xác là động thủ với Đoạn Thiên. Hơn nữa, Đoạn Thiên dùng không được bao lâu sẽ chết.
- Có thể yên tâm hành động.
Tỉnh Khoát trầm giọng nói ra:
- Lần này là Đao Vương tự mình dẫn đội, lão Đại rất có ý tứ cầm Đoạn Thiên Môn xuống. Ngươi phải cẩn thận đề phòng.
- Cái kia... ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.
Tỉnh Khoát hít sâu một hơi, nói ra:
- Trần Thanh Đế là người nào? Ngươi đối với hắn hiểu rõ bao nhiêu?
Một phút đồng hồ sau, Tỉnh Khoát cúp điện thoại, toàn bộ quá trình hắn đều đang nghe, cũng không nói lời nào. Mà hắn càng nghe, sắc mặt lại càng ngưng trọng.
- Trần Thanh Đế là sư phụ của Đoạn Phàm, điểm này ta biết rõ. Thực lực của hắn mạnh, ta cũng cảm nhận được, bất quá, lại không nghĩ rằng, hắn vậy mà sẽ mạnh như vậy.
Trong con ngươi Tỉnh Khoát, lóe ra hàn mang:
- Mặc kệ thân phận của ngươi thần bí cỡ nào. Mặc kệ ngươi mạnh cỡ nào, ta cũng muốn giết ngươi.
- Súng không được, ta cũng không tin, quả Boom còn tạc không chết được ngươi.
Tỉnh Khoát nghiến răng nghiến lợi, diện mục dữ tợn:
- Còn không chết được ngươi, ta cũng không tin cung phụng giết không được ngươi.
Đối với giết Trần Thanh Đế báo thù cho em gái Tỉnh Tư, Tỉnh Khoát là thế phải làm, vô luận trả giá bao nhiêu, hắn đều nguyện ý.
Trần Thanh Đế cường thịnh trở lại, ở trong mắt Tỉnh Khoát, cũng quyết không có khả năng so sánh với cung phụng Thanh Bang.
Ở trước mặt cung phụng Thanh Bang, Tỉnh Khoát ngay cả tâm phản kháng cũng không có.
Phải biết rằng, Tỉnh Khoát là Thanh Bang Chiến Vương!
Chiến Vương!
Sức chiến đấu trong Thanh Bang, là tồn tại cường hãn nhất a.
Do đó có thể thấy được, thực lực của cung phụng Thanh Bang, đã cường hãn cỡ nào.
...
Trong khách sạn, Trần Thanh Đế và Bùi Ngữ Yên ăn cơm trưa, toàn bộ quá trình, Bùi Ngữ Yên một câu cũng không có nói, trên mặt tràn đầy bất mãn cùng vẻ lo lắng.
Ngươi đã biết rõ, Thanh Bang cung phụng lợi hại như vậy, vì cái gì còn muốn tới giết hắn?
Mặc dù nói, Bùi Ngữ Yên đã nghĩ đến, khẳng định có quan hệ cùng Đoạn Phàm, nhưng mà, Bùi Ngữ Yên không cách nào tiếp nhận cùng lý giải.
Cho dù ngươi là vì Đoạn Phàm, cũng không thể cầm tánh mạng của mình nói giỡn?
- Thanh Đế...
Khi nhân viên khách sạn thu thập bát đũa xong, sau khi rời khỏi, Bùi Ngữ Yên rốt cục nhịn không được mở miệng nói ra:
- Thanh Bang cung phụng, thật sự rất mạnh, cũng vô cùng nguy hiểm, có thể buông tha cho hay không?
- Mạnh bao nhiêu?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên người Bùi Ngữ Yên:
- Thực lực của cung phụng Thanh Bang, chẳng lẽ còn mạnh hơn ngươi?
Bùi Ngữ Yên là dị năng loại tinh thần, thực lực phi thường cường hãn, coi như là Trần Thanh Đế hắn, cũng không có bao nhiêu nắm chắc nhất định có thể bắt nàng.
Đương nhiên, Bùi Ngữ Yên cũng không làm gì được Trần Thanh Đế hắn cả.
Một Thi Tu giả, tốc độ tăng tu vi lên hoàn toàn chính xác là rất nhanh, nhưng mà, chỉ cần không có thành công Trúc Cơ, Trần Thanh Đế sẽ có nắm chắc chém giết.
Thực lực của Trần Thanh Đế, ở dưới Trúc Cơ, đây tuyệt đối là tồn tại vô địch.
Hơn nữa, đối phó Thi Tu giả, đó cũng là có biện pháp.
- Hắn rất tà ác, rất quỷ dị, tóm lại, rất khó đối phó.
Bùi Ngữ Yên trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Thực lực của ta tuy so với hắn mạnh hơn, nhưng mà, muốn giết hắn, ta lại làm không được.
- Mạnh Ngưng Tuyết có một sư phụ, thời điểm xuất hiện, toàn thân đều dùng vải đen bao vây lại.
Trần Thanh Đế tựa ở trên ghế, nhắm hai mắt lại, đột nhiên hỏi:
- Nàng cũng là một Dị Năng giả loại tinh thần, đồng dạng, dị năng tinh thần của nàng rất mạnh, ngươi có thể biết rõ, nàng là ai không?
Ngữ khí của Trần Thanh Đế rất bình thản, giống như là thuận miệng hỏi lên, hơn nữa, còn nhắm hai mắt lại, cũng không có đi nhìn Bùi Ngữ Yên.
Rất hiển nhiên, Trần đại thiếu cũng không có tính toán, từ vấn đề này phát hiện sơ hở gì trên người Bùi Ngữ Yên.
Nếu như Bùi Ngữ Yên là sư phụ của Mạnh Ngưng Tuyết, là nữ nhân thần bí kia, thời điểm đối mặt Trần Thanh Đế, nhất định đã làm xong chuẩn bị Trần Thanh Đế đột nhiên hỏi vấn đề này.
- Sư phụ của Mạnh Ngưng Tuyết? Cũng là Dị Năng giả loại tinh thần?
Bùi Ngữ Yên nhíu mày, suy nghĩ kỹ một hồi, nói ra:
- Ta không có ấn tượng, có lẽ, sau khi nhìn thấy, sẽ nhận thức.
- A, vậy thì thật là tiếc nuối.
Trần Thanh Đế mở hai mắt ra, trên mặt tràn đầy hưởng thụ, bộ dáng dư vị, nói ra:
- Rạng sáng hôm nay, thời điểm ta cùng nàng giao chiến, xé xuống quần áo trước ngực nàng, thật sự là... thật lớn, thật trắng, rất đàn hồi.
- Còn có điểm phấn hồng kia, ta có thể kết luận, nàng nhất định là một xử nữ.
Trần Thanh Đế chậc lưỡi, lắc đầu thở dài:
- Bất quá, nàng là một nữ nhân, hơn nửa đêm đi ra, vậy mà không mang áo ngực, thật sự là đủ hào phóng.
- Bùi Ngữ Yên, ngươi có mang hay không?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt đã rơi vào trên người Bùi Ngữ Yên.
Bùi Ngữ Yên, ngươi có mang hay không?
Mang cái gì?
Rất hiển nhiên là áo ngực.
Đùa giỡn!
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Cái này choáng nha, quả thực là tại trần trụi đùa giỡn a.
Trần đại thiếu ngươi, hỏi Bùi Ngữ Yên là một nữ nhân, có mang áo ngực hay không, đây không phải đùa giỡn, đó là cái gì à?
Mặc dù nói, Bùi Ngữ Yên là vị hôn thê của ngươi, nhưng ngươi cũng không thể như vậy?
Bất quá, Trần Thanh Đế thật không có ý tứ đùa giỡn.
Áo ngực!
Nữ nhân thần bí kia, cũng là bởi vì bị Trần Thanh Đế nhìn vú, cho nên mới vô cùng ủy khuất rơi lệ, quyết đoán khóc chạy.
Cho nên, Trần Thanh Đế dùng cái này mà nói sự tình.
Kích thích thoáng một phát.
Nếu như Bùi Ngữ Yên chính là nữ nhân thần bí kia, nhất định sẽ có phản ứng.
Bùi Ngữ Yên cùng nữ nhân thần bí kia đồng dạng, đều là Dị Năng giả loại tinh thần. Hơn nữa, tất cả đều đã cường đại đến tình trạng làm cho người tức lộn ruột.
Ít nhất, hai người các nàng hóa trang, Trần Thanh Đế là phát hiện không được.
Điều này không khỏi làm cho Trần đại thiếu hoài nghi.
- Ngươi...
Bùi Ngữ Yên mặt ngọc đỏ bừng, cắn răng, trong lòng quét ngang, nói ra:
- Có mang hay không, chính ngươi nhìn xem, chẳng phải sẽ biết sao?
- Nhìn xem?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Cách trời tối còn có một đoạn ngắn, vừa vặn có thời gian, hảo hảo nhìn xem.
- Đi, chúng ta đi nghiên cứu thoáng một phát.
Trần Thanh Đế đứng lên, một tay ôm lấy Bùi Ngữ Yên vào trong ngực.
Con mẹ nó, nói như vậy kẻ nào kiềm được, đó là vương bát đản, vẫn tính toán là nam nhân sao?
- Thả ta ra.
Bùi Ngữ Yên hừ lạnh một tiếng, gạt tay Trần Thanh Đế ra, mặt ngọc đỏ bừng, phẫn nộ nói:
- Ngươi nhìn những nữ nhân khác, còn ở trước mặt ta khoe khoang, còn muốn... ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ.
- Vậy coi như được rồi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, đi tới bên giường, nằm lên giường, thản nhiên nói:
- Ta cần nghỉ ngơi một hồi, ngươi tùy tiện.
- Ngươi... chỉ có một cái giường, ta cũng muốn nghỉ ngơi.
Bùi Ngữ Yên dậm chân, trong nội tâm mắng to không thôi:
- Ngươi chẳng lẽ không biết quấn quít chặt lấy à? Ta đã nói cho ngươi biết, ta yêu ngươi rồi, ngươi... thật sự là tức chết ta rồi.
Quấn quít chặt lấy?
Trần Thanh Đế không phải người như vậy.
Nếu như Trần Thanh Đế thật sự quấn quít chặt lấy, Bùi Ngữ Yên nàng há sẽ yêu Trần Thanh Đế?
Cái này thật sự là một nữ nhân tràn ngập mâu thuẫn.
- Ngươi là vị hôn thê của ta, ngủ một giường vốn chính là sự tình thiên kinh địa nghĩa, ngươi có cái gì xấu hổ hay sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Hơn nữa sớm muộn gì, ngươi cũng sẽ ngủ cùng ta, ngươi sợ cái gì?
- Hừ!
Bùi Ngữ Yên hừ lạnh một tiếng, mặt ngọc sắp nhỏ ra huyết.
Bùi Ngữ Yên rất muốn quấn lấy, bất quá, nàng lại cảm thấy, nếu quả thật làm như vậy, Trần Thanh Đế có xem thường nàng thể hay không? Cho rằng nàng là một nữ nhân tùy tiện hay không?
Cho nên, Bùi Ngữ Yên đứng nguyên tại chỗ, trên mặt tràn đầy vẻ do dự.
- Dù sao ta là vị hôn thê của hắn, ta sợ cái gì?
Bùi Ngữ Yên cắn răng, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Hơn nữa, chỉ là nghỉ ngơi, lại không làm những chuyện khác...
Rốt cục, Bùi Ngữ Yên hạ quyết tâm, nàng muốn nằm xuống nghỉ ngơi.
- Ngươi nghỉ ngơi đi, ta muốn đi ra ngoài làm một ít chuyện.
Bùi Ngữ Yên vừa làm tốt quyết định, tim đập đang không ngừng gia tốc, Trần Thanh Đế đột nhiên từ trên giường bò lên.
- Làm gì?
Bùi Ngữ Yên nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trong con ngươi, lại hiện lên một tia thất vọng.
Đang tự trách mình, vì cái gì không sớm hạ quyết định?
Hiện tại Trần Thanh Đế muốn đi ra ngoài làm ít chuyện, lại bảo mình lưu lại nghỉ ngơi, chắc chắn sẽ không mang theo mình đi cùng, hoặc là bất tiện mang mình đi.
- Đi mua một ít đồ vật tất yếu.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ, nói ra:
- Đối phó người như cung phụng Thanh Bang, tìm được phương pháp chính xác, vậy cũng không khó.
- A, vậy ngươi cẩn thận một chút.
Bùi Ngữ Yên rất muốn đi, nhưng vẫn là nhịn được, cúi đầu, ngượng ngùng nói:
- Ta ở trong phòng chờ ngươi.
- Lời này của ngươi nói, rất dễ làm cho ta sinh ra ý nghĩ kỳ quái.
Trần Thanh Đế mỉm cười, quay người rời khỏi phòng.
Đi rồi, cứ như vậy đi a.
Không có một tia lưu luyến.
- Trần Thanh Đế, ngươi chính là một đại đầu đất. Ngươi như thế nào cải biến nhiều như vậy, trước kia dù là có một chút... cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy a.
Bùi Ngữ Yên nắm gối lên, đập vào trên giường:
- Đầu đất, đại đầu đất...
Đối với cách nghĩ của Bùi Ngữ Yên, Trần Thanh Đế đương nhiên không biết, nếu như biết, hắn sẽ rớt cằm xuống đất.
Cái này choáng nha, vẫn là Bùi Ngữ Yên sao?
Sau khi đã đi ra khách sạn, Trần Thanh Đế lái xe phi tốc rời đi.
Về phần an toàn của Bùi Ngữ Yên, Trần đại thiếu một chút cũng không lo lắng. Trần đại thiếu ngược lại là rất lo lắng vấn đề tánh mạng của những người tìm Bùi Ngữ Yên phiền toái.
- Người theo dõi ta, hẳn là người Thanh Bang.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥