Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu . Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 556: Trùng xuất Khảm Mạt Lạp.
Dịch giả : wac2t
Biên tập : noland
Nguồn : 4vn.eu
noland là devilbat2007 mới đổi tên
“ Nhờ vào thần dụ của chủ thần, chúng ta tại một mảnh rừng rậm tên là Khảm Mạt Lạp tìm được sơn cốc mà A Thái Tư Đặc tiềm tu. Chính là, Tiên Đế, ta trong lòng lại có một cổ dự cảm không tốt. Nghe nói, A Thái Tư Đặc từng là đệ nhất cường giả chỉ dưới chủ thần của Sở La Môn thần hệ, sau hơn mười ngàn năm, ai cũng không biết thực lực của hắn đã tăng lên tới cái dạng gì. Ngay mai sẽ động thủ, nhưng chẳng biết tại sao, Tiên Đế, ta đêm nay lại đặc biệt nghĩ đến nàng”
“ Tiên Đế thân ái, ta nhớ nàng, ta yêu nàng. Ta tình nguyện bỏ qua sự trường sinh bất lão, ta cũng không cần cái gì là đệ nhất cường giả dưới chủ thần, ta chỉ hy vọng có thể lại được hôn lên cái má lúm đồng tiền nhỏ nhắn của nàng, có thể được nhìn thấy đôi lông mi dài cong vút của nàng, được bầu bạn cùng nàng cho đến đầu bạc răng long. Tiên Đế, ta…”
Lật qua từng tờ, hơn phân nửa đều là những tư niệm âu yếm của A Mỗ Tư Đặc đối với Tiên Đế, sau đó nữa, chỉ là những trang giấy trắng. Nhưng ở trang cuối cùng của quyển bút ký có lưu lại một dấu tay máu rõ ràng.
Căn cứ theo những mô tả nơi bút ký, trước khi hành động, A Mỗ Tư Đặc đã cảm giác được một cổ nguy hiểm mãnh liệt, nên đã nghĩ đến người yêu nơi phương xa. Đáng tiếc, mặc dù đã cảm giác được nguy hiểm phía trước, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào thoát được một kiếp, biến thành một bộ xương khô mục nát. Chỉ lưu lại một quyển bút ký không biết là do da thú gì chế tạo thành, ghi chép về những tư niệm của hắn đối với người yêu.
Hắc bào lão nhân A Thái Tư Đặc tại sao lại phản bội Sở La Môn thần hệ, hắn tới cùng đã trộm đi bảo bối gì ?
Dương Lăng không cam lòng liền xem kĩ lại một lượt từ đầu đến cuối quyển bút ký, đáng tiếc, vẫn là không tìm được đáp án. Chỉ biết là phiến rừng rậm này tên là Khảm Mạt Lạp, liên miên trập trùng, đi thông tới chỗ sâu trong Thần Ma mộ tràng, vị trí của tiểu hồ bạc chỉ là ở bên ngoài rừng rậm mà thôi, ai cũng không nghĩ tới A Thái Tư Đặc lại ở gần đó tiềm tu. Năm đó, nếu không phải có sự chỉ dẫn của Sở La Môn chủ thần, nhóm người A Mỗ Tư Đặc cũng không thể thuận lợi tìm được hành tung của hắn.
Sau khi xem kĩ một lần, mặc dù không tìm được đáp án cần thiết, nhưng Dương Lăng cũng thông qua bút ký của A Mỗ Tư Đặc hiểu rõ được rất nhiều chuyện.
Thần Ma mộ tràng, Hỗn loạn chủ vị diện, Tử vong vị diện.
Căn cứ theo mô tả nơi bút ký, nhóm của A Mỗ Tư Đặc đã đi qua rất nhiều địa phương, tựa hồ là một đội tinh duệ trực thuộc Sở La Môn chủ thần. Chuyên môn phụ trách xử lý một vài chuyện khó giải quyết. Giữa bút ký, cũng đã từng nhiều lần đề cập đến thần dụ của chủ thần. Quyển bút ký vốn không dày, nhưng khi Dương Lăng cẩn thận tính toán, nội dung được ghi chép trong đó cũng trải dài trong hơn vạn năm. Những nhiệm vụ chấp hành cũng bao gồm đủ loại, có khi là treo cổ những dị giáo đồ không nghe theo hiệu lệnh. Có khi là đánh lén cao giai thiên sứ của Vân Trung thành, có khi là bắt giết ác ma cường đại.Nội dung của bút ký rất lộn xộn, nhưng sau khi đọc đi đọc lại vài lần, Dương Lăng đối với cái thế giới này cũng có một nhận thức mới.
Cường giả vi tôn. Cá lớn nuốt cá bé!
Trong đông đảo vị diện, có vô số vị diện nên cũng có vô số thần hệ. Liên hợp tung hoành, hình thành nên một nhóm thế lực, quan hệ bên trong phức tạp. Vì tranh đoạt tín đồ cùng các loại tư nguyên, các thế lực đấu đá nhau cực kỳ tàn khốc, vì nhổ cỏ tận gốc, việc giết hại cả một vật chất vị diện cũng là chuyện bình thường.
Thực lực, mới là khởi nguồn của tôn nghiêm, mới là sự bảo vệ cho ích lợi!
Dương Lăng thu hồi bút ký lại, nắn nắn nắm tay rồi đi ra ngoài. Sau khi tiến một bước hiểu rõ được tình huống tàn khốc ở các vị diện, hắn cảm giác được một cổ áp lực trầm trọng. Hoặc có thể nói là cảm giác được một cổ động lực mãnh liệt. Vì bảo vệ Tác Phỉ Á cùng Vưu Na, các thân nhân của mình, vì bảo vệ cho ích lợi của Ma Thú Lĩnh, vì việc truy tiềm dấu chân của thượng cổ vu sư, hắn hiểu được thực lực của chính mình còn kém rất xa. Phải không ngừng tiến giai, cần phải sử dụng mọi biện pháp để tăng lên thực lực của chính mình!
Dát chi
Dương Lăng vừa đi ra khỏi mộc ốc không lâu. Tinh linh Đại Tế Tự đại tế tự cùng Kiếm Thần giống như tâm ý tương thông, cùng đẩy cừa đi tới. Sắc mặt hồng nhuận, tinh thần hăng hái. Tựa hồ sau khi nuốt vào thần cách, không chỉ hoàn toàn khôi phục thương thế mà còn thu được không ít chỗ tốt.
“ Dương Lăng , mấy ngày nay ngươi không phải cứ đi vòng vòng chung quanh hồ bạc đấy chứ ?” Tinh linh Đại Tế Tự cười cười, như hoa lê mới nở, xuân phong đầy mặt.
Nếu không phải đã biết thân phận của nàng, từ xa mà nhìn còn tưởng là một quý tộc phu nhân cao quý hào phóng. Không có sự ngượng ngùng của thiếu nữ, cũng không có sự cao ngạo và lạnh lùng của quý tộc bình thường, nhất cử nhất động đều tỏa ra một mị lực đặc thù của nữ nhân thành thục.
“ Đúng vậy, ta mới là đáng thương nhất, người khác ra vào có nhau, còn ta chỉ có một mình đứng bên hồ đón gió!” Nhìn Kiếm Thần bạch y phiêu phiêu đang đứng bên cạnh Tinh linh Đại Tế Tự , Dương Lăng cười cười.
Cho dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra được quan hệ giữa Tinh linh Đại Tế Tự và Kiếm Thần không phải bình thường, chỉ là chẳng biết vì sao hai người họ lại không công khai ra mà thôi!
Ra vào có nhau ?
Tinh linh Đại Tế Tự cùng Kiếm Thần liếc mắt nhìn nhau, trên mặt khó tránh khỏi có tia ửng hồng, bất quá, rất nhanh đã tan thành mây khói.
“ Đại nhân, đây là hơn mười khỏa tinh hạch của lục nhãn thiết bối sư !”
“ Đây là số tinh hạch mà chúng ta thu được khi giết một đám địa hành long ở bên trong một tòa sơn cốc nằm về phía đông!”
Đông đảo kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh nhanh chóng mang ma thú tinh hạch trên người đưa đến, phân biệt hồi báo với Kiếm Thần cùng Tinh linh Đại Tế Tự về số tinh hạch thu hoạch được trong ngày. Số lượng không phải rất nhiều, nhưng trên cơ bản đều là tinh hạch của cao giai ma thú, thậm chí siêu giai ma thú tinh hạch cũng có mấy trăm khỏa.
Khác với ma thú ở các vị diện khác, linh hồn năng lượng của ma thú ở Thần Ma mộ tràng đặc biệt mạnh, mấy trăm khỏa tinh hạch của Thần Ma mộ tràng siêu giai ma thú không phải chỉ là một chút tài phú nho nhỏ. Sau khi phân phó tộc nhân thu hồi lại tinh hạch đã săn giết được, nhìn đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương đang đứng ở phía sau Dương Lăng , Tinh linh Đại Tế Tự cười cười, “ Dương Lăng, nhân số các ngươi đông nhất, còn có thể gọi về rất nhiều ma thú tác chiến, mấy ngay nay hẳn là thu hoạch được không ít nhỉ ?”
“ Dát dát, Tế tự đại nhân, bình thường thôi, cũng không phải rất nhiều!” Dương Lăng còn chưa nói, thì Thi Vu Vương đã nhanh nhảu chạy ra, trên mặt mang theo một nụ cười dâm tiện. Xoay xoay không gian giới chỉ nơi ngón tay, sau đó một hơi mang hết ma thú tinh hạch đã săn được mấy ngày nay ra, những tiếng hoa lạp vang lên không dứt, nháy mắt đã xếp thành một tòa núi nhỏ.
Xếp đống lên như núi mà gọi là bình thường, còn nói là số lượng không phải rất nhiều ?
Nhìn tên Thi Vu Vương nhanh nhảu, lại nhìn rậm rạp ma thú tinh hạch xếp thành đống lớn, Tinh linh Đại Tế Tự nghẹn thở có điểm không biết nói sao. Một đống lớn tinh hạch nhiều chi chít, có một bộ phận là siêu giai ma thú tinh hạch, tổng số ít nhất cũng hơn một vạn. Nếu mà xem số tinh hạch ma thú quân đoàn săn được là ít, vậy thì kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh chẳng khác gì tay trắng không kiếm được gì. Mặc dù đã biết rằng chiến đấu lực của ma thú quân đoàn dưới tay Dương Lăng không phải chuyện đùa, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới lại cường đại đến mức ấy!
“ Dương Lăng , các ngươi không phải mang hết ma thú lớn nhỏ ở chung quanh hồ bạc ra mà giết sạch tất cả đấy chứ ?” nhìn rừng rậm an tĩnh, cảm giác không thấy chút động tĩnh nào của ma thú, Tinh linh Đại Tế Tự trong lòng vừa động.
Khu vực phụ cận tiểu hồ bạc không có thần giai ma thú lai vãng, nhưng bình thường các ma thú kéo đến hồ bạc uống nước cũng không ít. Nhất là vào buổi tối, có chút ma thú thậm chí còn kết thành một đội xuất hiện. Bây giờ mặc dù mới là buổi trưa, ma thú đi ra ngoài hoạt động cũng không nhiều lắm, nhưng cũng không đến nỗi yên lặng đến mức này. Hoặc là ma thú ở phụ cận đều bị đuổi đi hết, hoặc là tất cả đều bị cái đám ma thú đại quân như hổ như sói dưới tay Dương Lăng mang ra giết sạch.
“ Không có, tuyệt đối không có!” Thi Vu Vương lắc đầu, kiên quyết phủ nhận, sau khi dừng một chút lại nói tiếp : “ cái hành vi chém sạch giết tuyệt này, chúng ta làm sao có thể làm ra, ngươi xem, trong hồ không phải còn rất nhiều cá đang bơi lội sao, như thế nào gọi là giết sạch được ?”
Mấy con cá lớn nhỏ như bàn tay mà cũng gọi là ma thú ?
Sau khi cùng Kiếm Thần liếc nhìn nhau một cái, Tinh linh Đại Tế Tự lắc đầu cười khổ, vì chiến đấu lực cường đại của ma thú đại quân dưới tay Dương Lăng mà khiếp sợ. Thông qua thần thức cường đại, bọn họ rất nhanh đã dò xét động tĩnh trong phương viên hơn mười dặm, xác nhận cơ hồ đã không còn một con ma thú nào. Hiển nhiên, hoặc là chạy đi rất xa mà trốn hoặc là đã rơi vào độc thủ của đám người Thi Vu Vương.
“ Dương Lăng, thương thế của chúng ta đã gần khôi phục hoàn toàn rồi, nơi khu vực phụ cần cũng không còn ma thú thích hợp để giết. Hay là thừa dịp rời khỏi phiến rừng rậm này, đi đến địa phương khác!” Sau khi nhỏ giọng cùng Kiếm Thần thương lượng vài câu, Tinh linh Đại Tế Tự nhanh chóng đã có chủ ý, chuẩn bị đi đến địa phương khác thử vận khí.
“ Cũng tốt, đi thôi, ở đây lâu như vậy rồi, cũng đến lúc rời đi!” Dương Lăng tán thành đề nghị của Tinh linh Đại Tế Tự , vừa nói vừa phất tay thu hồi hết ma thú đại quân lại, chỉ để lại đám người Thi Vu Vương cùng Ba Đặc Lặc đầu bóng lưởng.
Lúc trước, sở dĩ tạm trú lại ở chỗ này, mục đích chủ yếu là để Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại Tế Tự dưỡng thương. Bây giờ hai người bọn họ đã khôi phục thương thế, ma thú chung quanh cũng gần như bị giết sạch, ở lại chỗ này đã không còn ý nghĩa gì. Cách Bố Lạp thần miếu chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, khu vực phụ cận cũng không thể có một địa phương tốt giống vậy được. Ngược lại, rời khỏi Khảm Mạt Lạp rừng rậm, đi đến những địa phương khác của Thần Ma mộ tràng một chút, nói không chừng lại có thể may mắn thu được thần cách trân quý.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, mọi người nhanh chóng lên đường, dưới sự chỉ huy của Kiếm Thần đi ra khỏi Khảm Mạt Lạp rừng rậm, chuẩn bị đi đến những địa phương khác mạo hiểm. Vì dự phòng vạn nhất, Dương Lăng gọi ra một đội giác phong thú, chỉ huy chúng nó dò đường và cản phía sau, tránh cho vô tình lọt vào phục kích của thần giai ma thú hoặc là ác ma.
Dọc theo đường đi, mọi người đều cẩn thận, gặp phải ma thú thích hợp thì cùng nhau giết. Gặp phải một đội hoặc là thần giai ma thú không đánh nổi thì len lén tránh xa mà đi, một đường hữu kinh vô hiểm, thuận lợi đi đến bìa rừng của Khảm Mạt Lạp sâm lâm. Song, ngay khi vừa thấy một đại thảo nguyên rộng lớn xuất hiện trước mắt, mọi người hăng hái chuẩn bị lao ra, thì đột nhiên ở phía xa xa xuất hiện vài tên Thâm uyên ác ma cường đại.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu . Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 557: Ác ma tiểu đội.
Dịch giả : wac2t
Biên tập : noland
Nguồn : 4vn.eu
:0 (27):
Cả năm tên ác ma đều mặc trọng hình khôi giáp, cầm trong tay cự hình liêm đao, tản mát ra một cổ hơi thở bạo ngược cùng sát khí tận trời!
Một tên Thâm uyên ác ma đã đáng sự đến như vậy, nếu 5 tên ác ma này liên thủ, vậy sẽ thế nào ?
Mọi người không chút do dự xoay người bỏ chạy, tốc độ so với lúc đến chẳng biết nhanh hơn bao nhiêu lần. Dưới sự hoảng sợ, ai cũng dốc hết toàn bộ sức lực, bộc phát ra tốc độ kinh người.
“ Nhanh, chạy mau, nhanh!”
“ Đáng chết, như thế nào lại vừa vặn gặp cái đám gia hỏa kia, lại còn gặp năm tên một lần nữa chứ!”
Dưới sự chỉ huy của Kiếm Thần, mọi người không để ý hết thảy chạy vội đi rất nhanh, hận không thể ở cách nơi này càng xa càng tốt. Gặp phải một tên Thâm uyên ác ma còn tốt, lại gặp đến năm tên, cho dù có cùng tiến lên cũng tuyệt đối không phải đối thủ. Nếu như bị đối phương đuổi đến, tuyệt đối là chết chắc.
Ngao
Mọi người còn chưa chạy được bao xa, ở phía sau đã truyền đến tiếng rít gào cùng rống giận rung trời, làm cho ai cũng run rẩy sợ hãi. Một gã kim sắc đấu bồng võ sĩ chỉ có thực lực lĩnh vực hoảng sợ đến nỗi tay chân lạnh như băng, bất ngờ giẫm phải một khối thạch bản bóng loáng, ‘ba’ một tiếng ngã dập mặt xuống đất, trực tiếp lăn xuống một vách núi.
“ Dát dát dát, tiểu gia hỏa kia đến chạy trên đường cũng không nổi, buổi trưa không ăn cơm hay là tối qua phong cuồng quá thế ?” Thi Vu Vương nhanh tay tinh mắt nhanh chóng bước đến bên vách núi cứu lấy tên kia.
“ Cám ơn đại nhân !” Tên kim sắc đấu bồng võ sĩ được cứu sắc mặt đỏ bừng.
Mặc dù chỉ có thực lực thánh vực, nhưng hắn cũng đã tu luyện xấp xỉ hơn năm ngàn năm, bất quá vẫn không cách nào đột phá lên lĩnh vực mà thôi. Không nghĩ tới, trong mắt Thi Vu Vương lại biến thành một tiểu gia hỏa.
“ Đi nhanh nào, Mạt Sở Lợi Á, đi mau!” Nhìn tên gia hỏa thiếu chút nữa rơi xuống vách núi vẫn còn đang kinh hồn, không nhúc nhích, tên võ sĩ phía sau liền vỗ vỗ lên vai hắn rồi vượt qua, giục hắn nhanh chóng theo sát.
Mọi người tốc độ rất nhanh, cấp tốc chạy ngược trở về, băng nhanh qua rậm rạp cây cối trong rừng.
“ Di” còn chưa đi được bao xa, Dương Lăng phụ trách cản ở phía sau kêu lên một tiếng, nghi hoặc dừng lại.
Ở phía sau, tiếng rống giận của Thâm uyên ác ma càng lúc càng lớn. Nhưng lại không thấy bóng dáng bọn chúng đâu. Càng kỳ quái chính là ngoại trừ tiếng rít gào của Thâm uyên ác ma, thỉnh thoảng còn loáng thoáng truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng đánh nhau. Một trận gió nhẹ thổi qua, mang một mùi máu tươi nhàn nhạt.
“ Chẳng lẽ năm tên Thâm uyên ác ma kia gặp phải địch nhân ?” Dương Lăng trong lòng vừa động, lập tức ngồi xuống, chỉ huy một đội giác phong thú rất nhanh bay đi tìm hiểu tình huống. Vừa rồi, mặc dù thấy được thân ảnh của năm tên ác ma to lớn. Nhưng khoảng cách phi thường xa xôi, ai cũng không rõ tình huống cụ thể.
“ Kết trận, bảo vệ đại nhân!”
Thi Vu Vương phản ứng nhanh chóng, chỉ huy đám người Hắc Long Vương cùng Hải Đức Lạp nhanh chóng kết thành một phòng ngự trận hình tròn, mang Dương Lăng đang ngồi khoanh chân trên đất bảo vệ nghiêm ngặt, cảnh giác quan sát động tĩnh chung quanh. Mặc dù không biết tại sao Dương Lăng đột nhiên dừng lại, nhưng hắn cũng không quên rằng đây là Thần Ma mộ tràng đầy rẫy nguy hiểm, không dám có chút đại ý khinh thường.
“ Chuyện gì xảy ra, đi, đi mau nào!”
“ Trời a, sao lại dừng lại thế?”
Nhìn nhóm Dương Lăng cản phía sau đột nhiên dừng lại, mọi người kinh hãi, trong nhất thời cũng không biết hắn tới cùng có ý tứ gì. Sau khi nhìn nhau một cái, Tinh linh Đại Tế Tự cùng Kiếm Thần nhanh chóng trấn an tộc nhân rồi dừng lại.
Căn cứ theo sự tiếp xúc cùng hiểu rõ trong thời gian này, bọn họ hiểu được Dương Lăng tuyệt không phải là một người đại ý khinh thường. Ngược lại năng lực tùy cơ ứng biến còn vượt xa so với người khác, cảm giác nhạy bén, đối với nhiều chuyện thường hay có giải thích độc đáo. Nếu không có nguyên nhân đặc thù gì, không có khả năng đột nhiên dừng lại.
Hô
Giác phong thú tốc độ rất nhanh. Rất nhanh đã truyền lại cho Dương Lăng những tin tức cần thiết. Đúng như dự đoán, mấy tên Thâm uyên ác ma đang gặp phải một đám địch nhân, bộc phát ra đại chiến kịch liệt, căn bản là không rảnh bận tâm đến đoàn người đã phát hiện.
“ Một đám dị vị diện cường giả đi vào Thần Ma mộ tràng thám hiểm ,hay là cường giả tiềm tu trong Thần Ma mộ tràng ?” Sau khi thông qua giác phong thú hiểu rõ đại khái tình huống, Dương Lăng trầm ngâm không nói, trong nhất thời cũng không biết được thân phận của đám người kia.
Cùng Thâm uyên ác ma giết nhau có rất nhiều người, có cung tiễn thủ mặc xuyên bì giáp, có ma pháp sư cầm ma pháp trượng trong tay, nhân số đạt khoảng mười lăm người, chia ra làm mấy tổ cùng vài tên Thâm uyên ác ma đánh nhau bất phân thắng bại. Trong đó, lợi hại nhất là một gã bưu hình đại hán mặc chiến giáp màu đỏ, cầm trong tay hồng sắc cự kiếm. Chỉ một mình hắn mà đánh ngang tay với một tên Thâm uyên ác ma cường tráng nhất.
Thượng vị thần đỉnh, ít nhất cũng có thực lực thượng vị thần đỉnh!
Dương Lăng nhanh chóng làm ra một phán đoán sơ bộ đối với thực lực của bưu hình đại hán, vị thực lực của đám người kia mà khiếp sợ. Có thể cùng năm tên Thâm uyên ác ma giết nhau đến bất phân thắng bại, tuyệt đối không phải là cường giả bình thường!
“ Dương Lăng, có chuyện gì xảy ra vậy ?” Tinh linh Đại Tế Tự trong lòng lo lắng đi tới, không biết có phải Dương Lăng phát hiện ra chuyện gì còn nguy hiểm hơn nữa hay không.
“ Chuyện tốt, một chuyện cực tốt!” Dương Lăng đứng lên, hưng phấn nói: “ năm tên Thâm uyên ác ma gặp phải một đám cường giả, song phương giết nhau bất phân thắng bại, căn bản là không có thừa lực đi truy kích nhóm chúng ta.”
Dưới sự hưng phấn, Dương Lăng nhanh chóng nói rõ ra tình huống. Rất nhanh, mọi người thở dài một hơi, nhất là đông đảo võ sĩ cùng tinh linh chỉ có thực lực thánh vực hoặc là lĩnh vực, càng an tâm hơn.
“ Các ngươi cứ nấp trong rừng rậm, để ta quay lại xem thử tình huống cụ thể thế nào!” Chần chờ một lát, Dương Lăng nhanh chóng đưa ra một quyết định kinh người, dẫn đám người Thi Vu Vương xoay người rời đi, chuẩn bị quay ngược lại tìm hiểu tình huống cụ thể.
Cường giả cùng cường giả giết nhau không thể bỏ qua, đứng quan sát ở khoảng cách gần có thể học được không ít điều, cũng như có thể hiểu được thêm về cường điểm cùng nhược điểm của Thâm uyên ác ma. Ngoài ra, Thâm uyên ác ma đều có thực lực ít nhất là thượng vị thần, tại thời khắc mấu chốt bất ngờ ra tay, nói không chừng có thể đục nước béo cò thu được thần cách của bọn họ.
“ Các ngươi ẩn tàng ở khu vực phụ cận, không có lệnh của ta, ai cũng không được lao ra!” Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức phân phó tộc nhân ẩn nấp, rồi lập tức cùng Tinh linh Đại Tế Tự liên thủ hành động, nhanh chóng đuổi theo đám người Dương Lăng .
“ Dương Lăng, đợi lát nữa nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng làm bại lộ hành tung!”
“ Tế tự đại nhân, yên tâm đi, mấy tên Thâm uyên ác ma này có thể bảo toàn tính mạng hay không còn khó nói, cho dù phát hiện ra hành tung của chúng ta cũng không có biện pháp bắt lại.”
Không có đông đảo kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh vướng víu, tốc độ mọi người đều nhanh hơn. Không lâu sau đã thuận lợi chạy tới phụ cận chiến trường, yên lặng quan sát tràng đại chiến.
“ Đại nhân, ta lập lại một lần nữa chúng ta chỉ là một nhóm lưu lãng giả bình thường, đi ngang qua nơi này mà thôi, không nên quá đáng. Nếu không, cùng lắm thì tất cả chết chung!” Bưu hình đại hán cầm trong tay cự kiếm nghiêng người tránh khỏi một đòn nghiêm trọng của một gã Thâm uyên ác ma, vừa nói vừa lui nhanh lại.
“ Hắc hắc, lưu lãng giả?” Sau một chiêu bức lui bưu hình đại hán, Thâm uyên ác ma lạnh lùng cười cười, “ lĩnh chủ đại nhân của chúng ta có lệnh, trong khoảng thời gian này, bất luận là kẻ nào cũng không được tới gần bên trong phương viên mười vạn dặm của Nguyệt Lượng hà. Nếu không, đều một luật tại chỗ giết chết!”
Tên Thâm uyên ác ma cùng bưu hình đại hán đối chiên thân cao hơn trăm thước, tráng kiện vô song, trên trán có hình một ngọn lửa trông rất sống động , thoạt nhìn tựa hồ là đội trưởng của mấy tên ác ma này. Cầm trong tay cự hình liêm đao, trên thân mặc một bộ trọng hình khôi giáp khắc đầy phù văn, cả người toát ra tử sắc hỏa diểm tận trời, thoạt nhìn so với tên ác ma gặp phải lúc trước còn muốn kinh khủng hơn.
Không được tới gần phương viên mười vạn dặm chung quanh Nguyệt Lượng hà ?
Nghe ác ma đội trưởng nói như vậy, bưu hình đại hán của người chấn động. Mặc dù đã biết rằng Thâm uyên ác ma lĩnh chủ sẽ không khoanh tay đứng nhìn, sẽ không để mọi người tùy ý vây giết hắc giáp đại ác ma sắp thức tỉnh ở Nguyệt Lượng hà, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới hắn cũng phái ra rất nhiều ác ma phong tỏa hết thảy lối vào Nguyệt Lượng hà.
Làm sao bây giờ ?
Nhìn khí thể hùng hổ của năm tên Thâm uyên ác ma, lại nhìn sắc mặt tái nhợt của đồng bọn, bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm trong nhất thời không khỏi chần chờ không quyết.
Nguyệt lượng thạch ở Nguyệt Lượng hà ẩn chứa năng lượng kinh người, đối với việc tu luyện có ích lợi rất lớn, là một đặc sản chỉ có ở Thần Ma mộ tràng, tại các vị diện khác ngàn vàng khó cầu. Do sự hiểm yếu ở Nguyệt Lượng hà, vốn đã rất khó lấy được, chờ đến sau khi tên hắc giáp đại ác ma đã ngủ ngàn năm ở đó khôi phục lại thực lực, muốn lấy được nguyệt lượng thạch càng thêm khó khăn.
Ngoài ra, theo truyền thuyết bên trong động phủ của hắc giáp đại ác ma có chôn rất nhiều thần cách cùng thần khí của thượng cổ Thần Ma, bảo bối nhiều không đếm hết. Theo tin đồn các thế lực lớn cùng tuyệt thế cường giả tiềm tu đều chạy tới Nguyệt Lượng hà, chuẩn bị đánh chết hắc giáp đại ác ma sắp tỉnh lại, đục nước béo cò lẻn vào, có lẽ có thể nhặt được bảo bối bên trong động phủ của hắc giáp đại ác ma.
Thần cách cùng thần khí của thượng cổ Thần Ma, hơn nữa còn có nguyệt lượng thạch ngàn vàng khó cầu, đây là một lượng tài phú lớn đến cở nào!
Bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm không cam lòng cắn chặt răng, nhưng nhìn những đồng bọn đã đi theo mình nhiều năm , lại ưu tâm xung xung. Nếu chỉ có một mình một người, cho dù trên đường có gặp phải nhiều Thâm uyên ác ma hơn nữa, hắn cũng tự tin có thể lẻn vào. Nhưng muốn dẫn mọi người cùng nhau hành động, vậy sẽ rất phiền toái, không có khả năng một đường giết vào.
“ Đại nhân, được rồi, chúng ta sẽ rút lui ra ngoài!” Sau khi suy xét một phen, bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm quyết định lấy lui làm tiến, trước hết thoát khỏi mấy tên Thâm uyên ác ma này đã rồi tính sau.
“ Hừ, bây giờ mới muốn rút lui thì đã quá muộn rồi. Phàm những người nào đã bước vào phương viên mười vạn dặm chung quanh Nguyệt Lượng hà, một luật giết hết!” Tên Thâm uyên ác ma cầm đầu hừ lạnh một tiếng, giơ cự hình liêm đao lên hung hăng giết qua.
Hô
Mắt thấy không thể tránh khỏi một hồi đại chiến, Lý Tra Đức Sâm cắn răng phi thân trực diện chống đỡ. Song, ngay khi hắn chuẩn bị một kiếm bổ về phía đại não đối phương thì một việc ngoài ý muốn xảy ra.
Tên ác ma đội trưởng cầm đầu cười lạnh một tiếng, đang phóng nhanh tới đột nhiên biến hướng, hô một tiếng lại tăng tốc, giảo hoạt đánh về phía một gã cung tiễn thủ chỉ có thực lực trung vị thần ở phía sau Lý Tra Đức Sâm. Cự hình liêm đao trầm trọng mà sắc bén tại không trung quét qua một nhát, ca sát một tiếng chém gã cung tiễn thủ không kịp tránh thành hai đoạn.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu . Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 558: Đao phong võ sĩ.
Dịch giả : wac2t
Biên tập : noland
Nguồn : 4vn.eu
:0 (27):
Miểu sát!
Đối diện với cự hình liêm đao, cùng tốc độ rất nhanh của tên ác ma đội trưởng, cung tiễn thủ thực lực trung vị thần không chịu nổi một kích, còn chưa kịp phản ứng đã bị đối phương một đao chém thành hai đoạn. Máu cháy thành sông, thần cách cũng rơi ra, dính đầy máu tươi đỏ bừng.
Đây là mới là thực lực chính thức của Thâm uyên ác ma!
Chứng kiến một màn kinh người đó, đám người Thi Vu Vương cùng Yêu cơ sắc mặt tái nhợt. Gắt gao núp ở dưới một bụi cây, đến thở mạnh cũng không dám, e sợ sẽ khiến cho mấy tên Thâm uyên ác ma chú ý. Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại Tế Tự cũng không ngoại lệ, bình tâm tĩnh khí, khẩn trương quan sát trận đại chiến.
“ Khắc Lý Tư” bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm kêu lên một tiếng sợ hãi, lập tức giận dữ cầm cự kiếm trong tay mãnh công tên ác ma đội trưởng giảo hoạt.
Khắc Lý Tư là một trong rất ít cung tiễn thủ của đội ngũ, cũng là huynh đệ tốt của hắn, hai người đã ở cùng nhau xông xáo bên ngoài chẳng biết bao nhiêu năm, chuyện gì cũng nói với nhau. Sở dĩ phân phó Khắc Lý Tư đứng ở phía sau mình, Lý Tra Đức Sâm chính là chuẩn bị đến thời khắc có thể bảo vệ cho huynh đệ tốt, không nghĩ tới, ngược lại bởi vì vậy mà làm hắn chịu phải công kích trí mạng!
Hô..
Dưới sự bạo nộ, Lý Tra Đức Sâm toàn lực xuất kích, như tia chớp đánh thẳng tới ác ma đội trưởng ở trước mặt, hung hăng chém xuống một kiếm. Lấy mạng đổi mạng, liều mạng chịu một đao cũng muốn giết chết đối phương, vì huynh đệ Khắc Lý Tư ngộ nạn mà báo thù.
Đao phong võ sĩ ?
Nhìn hồng quang trong tay Lý Tra Đức Sâm bùng phát, cầm cự kiếm lưng rộng giống như chiến đao, ác ma đội trưởng đồng tử co rút nhanh, không chút nào dám khinh thường. Dùng tốc độ cao biến hướng, kinh hiểm né được một chiêu thế lớn lực mạnh của đối phương.
Đao phong võ sĩ là cường giả ở Tử vong vị diện, đồng thời tu luyện Tử vong pháp tắc, sát lục pháp tắc cùng lực lượng pháp tắc, lực chiến đấu cận thân cực kỳ kinh khủng. Theo truyền thuyết, sau khi tu luyện lên cao giai, chiến đấu lực ngay cả chủ thần cũng không dám trực tiếp đón đỡ. Cho dù năng lực đánh giáp lá cà cường thịnh trở lại, cho dù khôi giáp trên người cứng rắn trở lại, ác ma đội trưởng cũng không dám dễ dàng cùng đối phương đối đầu.
“ Lôi đình phong bạo, giết!” bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm đuổi theo không tha, chợt quát một tiếng, lại tăng tốc, đánh ra công kích cực mạnh. Vừa nghĩ đến huynh đệ Khắc Lý Tư phải chết thảm dưới dự hình liêm đao của đối phương, hai mắt của hắn tóe lửa.
Xuy….
Cự kiếm trầm trọng sắc bén đỏ bừng lên, tỏa ra kiếm quang sắc bén, phát ra âm thanh xuy xuy, như tia chớp chém tới cổ của tên ác ma đội trưởng. Đi qua chỗ nào, không khí nơi ấy lại vặn vẹo biến hình từng trận, phảng phất như là cái khe không gian làm người khác sợ hãi!
“ Đáng chết!” Mắt thấy Lý Tra Đức Sâm tốc độ rất nhanh, thế tới hung mãnh, căn bàn là không thể tránh kịp, ác ma đội trưởng vừa sợ vừa giận. Sau khi rít gào một tiếng lại không lùi mà tiến tới. Dứt khoát hung hăng chém ra một đao, lấy mạng đổi mạng, triển khai phản công hung mãnh.
Phốc
Vô luận là cự kiếm của Lý Tra Đức Sâm hày là cự hình liêm đao của ác ma đội trưởng, tất cả đều vô cùng sắc bén, dưới một kích toàn lực, trong nháy mắt đã xuyên thủng khôi giáp, đánh cho thân thể của đối phương trọng thương. Sau một tiếng hét thảm, song phương không hẹn mà cùng lui nhanh lại.
Nơi bụng Lý Tra Đức Sâm máu tươi tuôn ra, bị cự hình liêm đao của ác ma đội trưởng gây ra một vết thương thật lớn. Vết thương bị ngọn lửa thương tổn phụ gia nơi liêm đao đốt cho cháy đen. Tên ác ma đội trưởng cũng không tốt hơn bao nhiêu. Nơi ngực hắn bị cự kiếm của Lý Tra Đức Sâm hung hăng chém cho một nhát sâu đến xương, máu tươi phun ra, thiếu chút nữa đã bị đối phương đâm trúng thần cách.
Lưỡng bại câu thương!
Ác ma đội trưởng rất cường đại, nhưng thân là đao phong võ sĩ, Lý Tra Đức Sâm cũng không phải là kẻ yếu. Cho dù còn xa mới tu luyện đến cao giai đao phong, nhưng công kích sắc bén cũng không phải thượng vị thần bình thường có khả năng ngăn cản!
“ Tên đáng chết, để mạng lại, đi tìm chết đi!” Sau khi hít một hơi thật sâu, Lý Tra Đức Sâm đang bạo nộ lại điên cuồng đánh tới, hướng tên ác ma đội trưởng phát khởi công kích như cuồng phong bạo vũ, hận không thể mang đối phương ra chém thành từng mảnh nhỏ.
Vừa nghĩ đến huynh đệ Khắc Lý Tư bị đối phương một đao chém ngang hông thành hai đoạn, ngay cả thần cách cũng rớt ra, tim hắn như nhỏ máu!
Bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm cùng ác ma đội trưởng ngang tài ngang sức, khó phân thắng bại, cùng lúc đó, bốn gã Thâm uyên ác ma khác cũng cùng những lưu lãng giả giết nhau rất là kịch liệt.
Bị chặn đứng đường đi, thậm chí ngay cả đường lui cũng bị uy hiếp nghiêm trọng. Đông đảo lưu lãng giả hiểu được tình huống cực kỳ không ổn. Không cần bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm chỉ huy cũng tự kết thành đội công kích điên cuồng bốn gã ác ma khác. Tên chiến sĩ thân mặc trọng hình khôi giáp ở phía trước, gắt gao cuốn lấy tên ác ma cơ bắp kinh người. Ma pháp sư cầm trong tay ma pháp trượng cùng cung tiễn thủ ở phía sau, liên thủ phát khởi ra công kích hung mãnh.
“ Tử vong quấn quanh!” một gã hắc bào ma pháp sư sau khi ngâm nga một lát, quát lên một tiếng, phất tay phát ra một đám khói đen, hóa thành hơn trăm cái xúc thủ cuốn chặt lấy một gã ác ma. Một tên chiến sĩ cầm búa lớn trong tay phối hợp ăn ý, không nói một tiếng phóng nhanh tới, hung hăng một búa đánh thẳng vào cổ tên ác ma, hận không được một búa chém bay đầu hắn xuống.
Ngao
Mắt thấy cự phủ càng ngày càng gần, tên ác ma đang bị đông đảo xúc thủ gắt gao cuốn chặt đồng tử co rút, sau khi rít lên một tiếng, hung hăng ném cự hình liêm đao về phía tên hắc bào ma pháp sư đứng cách đó vài chục bước, chém hắn thành hai đoạn. Rồi lập tức nghiêng đầu kinh hiểm tránh khỏi cự phủ sắc bén, chỉ là vai trái vẫn bị chém trúng một búa.
“ Loài người ti tiện, đi tìm chết đi!”
Tên ác ma bị thương cuồng tính đại phát, bàn tay to lớn nắm lấy cổ của tên cự phủ chiến sĩ, không thèm để ý đến phản kích của đối phương, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà bẻ gãy cổ hắn. Theo sát một quyền đánh gãy xương sườn đối phương, đào ra thần cách. Tốc độ cực nhanh, khiến cho mấy tên lưu lãng giả bên cạnh căn bản là không kịp cứu viện.
Lấy việc bản thân bị thương nặng làm cái giá để trong nháy mắt giết đi hai tên lưu lãng giả có thực lực thượng vị thần, sự cuồng bạo cùng cường hãn của Thâm uyên ác ma bộc lộ ra hoàn toàn.
“ Bỉ Lợi” mắt thấy tên cự phủ chiến sĩ còn đang sống sờ sờ lại bị tên ác ma đào mất thần cách, một gã lưu lãng giả râu quai nón giận dữ, giơ trường kiếm sắc bén lên bất chấp tất cả phóng đến, cả người hóa thành một đạo ngân quang vạch ngang không trung, hung hăng đâm một kiếm vào ngực đối phương.
A
Lưu lãng giả râu quai nón hét thảm một tiếng, bị bàn tay to dính đầy máu tươi của tên ác ma đánh bay ra xa, còn chưa rơi xuống đất đã há mồm phun ra một ngụm lớn máu tươi. Nhưng tên ác ma lại càng thảm, sau khi kêu thảm một tiếng, ầm ầm rơi thẳng xuống đất.
Một kích trí mạng của lưu lãng giả râu quai nón không thừa không thiếu, vừa vặn xuyên thủng trái tim hắn, hung hăng đánh thẳng vào thần cách.
Lực lượng bài sơn đảo hải trong nháy mắt đã chấn vụn thần cách của hắn thành từng mảnh nhỏ. Sinh mệnh lực của Thâm uyên ác ma cực kỳ ngoan cường, cho dù bản thân bị thương nặng vẫn bộc phát ra chiến đấu lực đáng sợ. Nhưng sau khi trái tim bị xuyên thủng, thần cách bị chấn nát, hắn dù có cường thịnh trở lại cũng không thoát khỏi một kiếp!
Đám lưu lãng giả có hai người chết, một người trọng thương , rốt cuộc cũng giết chết được một gã ác ma!
“ Đáng tiếc, một viên thần cách của Thâm uyên ác ma, cứ như vậy mà mất mất!’
Nhìn tên ác ma ầm ầm ngả xuống đất, Dương Lăng thầm kêu đáng tiếc, không nghĩ tới một kích trí mạng của lưu lãng giả râu quai nón lại kinh khủng như thế, chỉ một kiếm mà đánh nát thần cách của Thâm uyên ác ma. Hắn nhìn thế cục cuộc chiến, âm thầm tính toàn khả năng thành công khi ra tay.
Thâm uyên ác ma rất cường đại, nhưng đám lưu lãng giả này cũng không phải kẻ yếu, cùng vài tên ác ma đánh đến bất phân thắng bại. Nếu đột nhiên thi triển không gian trói buộc, dẫn đám người Hải Đức Lạp cùng Ba Đặc Lặc đầu bóng lưởng đột nhiên tập kích, trong nháy mắt giết đi một hai tên ác ma cũng không phải không thể. Cho dù không lấy được thần cách của mấy tên ác ma này, luyện hóa được linh hồn của bọn chúng cũng tốt rồi.
Muốn nhanh chóng tiến giai lên trung cấp hồn vu, cần phải trong thời gian ngắn tăng lên thật nhiều linh hồn năng lượng. Tinh hạch của ma thú bên trong thần ma mộ tràng ẩn chứa rất nhiều năng lượng, nhưng cũng chỉ là tương đối so với ma thú đồng cấp bậc ở thái luân đại lục mà thôi. Trừ phi là tinh hạch của thần giai ma thú, nếu không, năng lượng ẩn chứa bên trong tinh hạch của ma thú bình thường đối với Dương Lăng mà nói không đáng kể, ý nghĩa không lớn.
Thâm uyên ác ma không chỉ có năng lực đánh giáp lá cà cường hãn, mà linh hồn năng lượng cũng cực kỳ khổng lồ, luyện hóa được linh hồn của một tên Thâm uyên ác ma, hiệu quả so với luyện hóa cả vạn khỏa siêu giai ma thú tinh hạch còn tốt hơn. Dưới sự công kích hung mãnh của đông đảo lưu lãng giả, vài tên ác ma đã bắt đầu khó khăn chống đỡ, cơ hội đục nước béo cò tốt như vậy, Dương Lăng tự nhiên không thể dễ dàng bỏ qua!
“Giết!”
Dưới sự kích thích của máu tươi, vô luận là lưu lãng giả hay là ác ma, tất cả đều trở nên điên cuồng, thi triển ra những công kích tinh thông nhất. So với bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm, thực lực của lưu lãng giả bình thường kém hơn rất nhiều, nhưng nhờ vào số lượng đông người lại phối hợp ăn ý, dùng công kích như cuồng phong bạo vũ giết nhau bất phân thắng bại với mấy tên ác ma.
So sánh với đám lưu lãng giả, ác ma tuy thua về nhân số bị vây lấy, nhưng thắng tại công kích càng lúc càng sắc bén và hung ác, sinh mệnh lực cũng càng thêm ương ngạnh. Theo sự trì hoãn của thời gian, theo thương thế càng lúc càng tăng, cán cân thắng lợi đang nghiêng dần về phía đám ác ma. Càng không ổn chính là tùy thời đều có thể có một đại đội ác ma chạy tới tăng viện, thời gian kéo dài càng lâu, đối với các lưu lãng giả lại càng bất lợi!
Làm sao bây giờ ?
Nhìn đám ác ma càng đánh càng hăng, lại nhìn đồng bọn đang khổ sở chống đỡ, vết thương đầy mình, bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm nóng lòng như lửa đốt. Dưới sự mãnh công của hắn, thương thế của ác ma đội trưởng càng ngày càng nặng, nhưng vẫn không thể tạo thành vết thương trí mạng. Không chỉ không thể giết chết tên ác ma ghê tởm này, ngược lại còn bị đối phương gắt gao cuốn lấy, không cách nào tăng viện cho đồng bọn.
So sánh với Thâm uyên ác ma bình thường, ác ma đội trưởng không chỉ có thực lực cường đại, hơn nữa lại rất giảo hoạt. Một phần lớn tiếng rít gào, gọi về những tên ác ma đang tuần tra gần đó, phần thì tránh trái tránh phải, gắt gao cuốn lấy Lý Tra Đức Sâm có thực lực cường đại, không hề cùng hắn trực diện đối đầu.
Thượng vị thần đỉnh Lý Tra Đức Sâm thực lực cường đại, huy vũ cự kiếm sắc bén chém ngang chém dọc, lực công kích phi thường kinh khủng, cho dù là ác ma đội trưởng có thực lực cường dại cũng không dám trực tiếp đỡ lấy. Nhưng ác ma đội trưởng tin tưởng, chỉ cần một chi ác ma tiểu đội đang tuần tra ở gần đây nhanh chóng chạy tới, Lý Tra Đức Sâm cho dù thực lực có cường thịnh trở lại cũng khó thoát chết.
Cứ tiếp tục như vậy tuyệt đối không phải là biện pháp, làm sao bây giờ ?
Lý Tra Đức Sâm cắn chặt răng, chuẩn bị bất chấp tất cả mạnh mẽ thi triển ra tử vong kiếm nhận vẫn còn chưa hoàn toàn nắm giữ. Song, ngay khi hắn đang chuẩn bị liều mạng thì một việc ngoài ý muốn xuất hiện!
“ Không gian trói buộc!”
Theo một tiếng quát, một tên trẻ tuổi lưng đeo chiến đao như tia chớp phóng đến, phía sau hắn là một đám cường giả. Có thần giai chiến sĩ cầm trường kiếm trong tay, có thần giai ma pháp sư tay nắm ma pháp trượng, có cửu đầu xà nhanh chóng hóa thành bản thể cùng cự tượng.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu . Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 559: Thâm Uyên ác ma quân đoàn.
Dịch giả : wac2t
Biên tập : noland
Nguồn : 4vn.eu
:0 (27):
Thời khắc mấu chốt, Dương Lăng quyết đoán phóng ra. Thi triển không gian trói buộc, bảo phủ lấy cả chiến trường, lập tức dẫn đám người Hải Đức Lạp cùng Ba Đặc Lặc như tia chớp đánh tới.
Hô…
Theo tiếng quát của Dương Lăng, tinh vụ nồng đậm đột nhiên bảo phủ hết cả chiến trường, áp lực vô hình khiến đất trời rung chuyển. Đám lưu lãng giả sau khi kinh hoàng qua đi phát hiện mình bị ảnh hưởng không lớn, chỉ là thị lực bị ảnh hưởng rất nhỏ mà thôi. So với bọn họ, mấy tên Thâm uyên ác ma lại cả người chấn động, lực lượng cùng tốc độ giảm mạnh.
Không gian trói buộc!
“ Nhanh, kết trận, nhanh!” Nhìn tinh vụ nồng đậm, ác ma đội trưởng gấp giọng hạ lệnh. Một đám sương lớn cùng áp lực trầm trọng đột nhiên xuất hiện khiến hắn theo bản năng cảm giác được một cổ nguy hiểm chưa từng có. Chiến hồn đao trên lưng Dương Lăng gây cho hắn một áp lực cường đại.
Dương Lăng gây cho người khác một cảm giác nếu chỉ liếc nhìn hắn một cái, tựa hồ thấy hắn chỉ có thực lực trung vị thần, nhưng nếu cẩn thận cảm giác kĩ lại, sẽ thấy có một tia năng lượng ba động mịt mờ, phảng phất như là một gã tuyệt thế cường giả che dấu thực lực. Cái loại quỹ tích của ba động năng lượng này trong cơ thể hắn cùng với Thâm uyên ác ma lĩnh chủ có vài phần đồng dạng, giống nhau ở chỗ sâu không lường được, giống nhau ở chỗ mịt mờ không thể nắm lấy.
Dưới mệnh lệnh của ác ma đội trưởng, ba gã ác ma nhanh chóng tiến lại gần hắn, nhất là một gã ác ma đang ở xa nhất , dưới sự khiếp sợ không ngừng tăng tốc, cắn răng dùng hết khí lực. Đáng tiếc, dưới ảnh hưởng của không gian trói buộc, tốc độ cùng lực lượng đều giảm mạnh ,cho dù có đem hết sức ra cũng không nhanh hơn được tốc độ kinh người của Dương Lăng .
“ Hồn bạo!”
Một tiếng quát chẳng khác gì tiếng sấm nổ vang lên bên tai một gã ác ma ở cuối cùng. Trong nháy mắt nơi lỗ tai vang lên một trận ông ông, ý thức bắt đầu hoảng hốt, phảng phất như mụ mị đi sau khi ngủ say cả vạn năm. Cả người một trận đau đớn. Hàng loạt băng trùy nỗ tiễn xuyên thấu qua khôi giáp, lưu lại từng đạo vết thương thật sâu trên thân thể
Một cổ hàn khí lạnh thấu xương nhập vào cơ thể, nương theo đó là một trận âm lãnh năng lượng, như một đám độc xà dồn lại một chỗ. Nháy mắt, tay chân chết lặng lạnh như băng, đừng nói máu, tựa hồ cả não tương cũng đông thành đá, truyền ra từng trận đau đớn như bị kim đâm.
A
Hoảng hốt ngắn ngủi qua đi, ác ma nhanh chóng phản ứng, kêu thảm một tiếng rồi nhanh chóng chạy về phía đội trưởng. Trong lúc sinh tử một đường, bộc phát ra tốc độc kinh người. Đáng tiếc, vẫn còn chậm một bước!
Xuy
Một vạch hồng quang quét ngang không trung, cái đầu lâu thật lớn của ác ma rơi thẳng xuống đất. Dựa vào tốc độ kinh người cùng lực lượng đáng sợ. Dương Lăng một chiêu cắt đứt yết hầu của tên ác ma, thuận thế trượt tới cắt xuống đầu của đối phương. Theo sát đó tay phải vung lên, mở ra khôi giáp của ác ma, đào lấy thần cách của hắn.
Đánh lén hoàn mỹ!
Trước tiên sử dụng không gian trói buộc làm yếu đi tốc độ và lực lượng của ác ma. Theo sát đó sử dụng hồn bạo công kích linh hồn của hắn, sử dụng băng phong bạo làm cho thân thể hắn chậm chạp đi. Cuối cùng , giống như một tên thích khách hàng đầu, thuấn di đến bên người hắn, đánh ra một kích trí mạng cuối cùng!
Một kích phải chết !
Dưới việc đánh lén đột ngột. Cho dù không sử dụng chiến hồn đao, với công kích lực của Dương Lăng, Tinh linh Đại Tế Tự cùng Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cũng không so sánh được!
“ Ha ha ha. Tốt, giết rất tốt!” Khiếp sợ qua đi, đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm mừng như điên, hiểu được đã có cường viện kéo đến. Quát lên một tiếng, dẫn đám lưu lãng giả phát khởi công kích hung mãnh.
“ Giết, giết sạch bọn chúng!”
“ Giết!”
Dưới sự chỉ huy của đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm, các lưu lãng giả phát khởi công kích như cuồng phong bạo vũ, hai mắt đỏ bừng, kiệt lực báo thù cho đồng bọn đã chết. Nhờ không gian trói buộc của Dương Lăng hỗ trợ, bộc phát ra chiến đấu lực kinh người, ưu thế của tổ đội công kích được phát huy đến cực hạn.
Trong chớp mắt, ba gã ác ma cả người đầy máu, vết thương dày đặc. Cho dù là ác ma đội trưởng có thực lực thượng vị thần đỉnh cũng không ngoại lệ, dưới thế công mãnh liệt của đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm khó khăn chống đỡ, khổ không nói nổi
Dưới hạn chế của không gian trói buộc của Dương Lăng, thực lực song phương liền đảo ngược, tràng diện hoàn toàn nghiêng về một bên. Hơn nữa, có đám cường giả Hải Đức Lạp, Ba Đặc Lặc cùng Kiếm Thần gia nhập, ba gã ác ma còn lại cũng không phải là đối thủ..
“ Siêu độ linh hồn của ác ma, quả thực là một sự sung sướng lớn của cuộc đời!”
Dương Lăng lạnh lùng cười cười, bước đến cạnh thi thể của một tên ác ma gần đó, đặt tay lên đầu lâu của hắn, mặc niệm vu quyết, thi triển cao giai luyện hồn thuật. Rất nhanh, một làn khói đen từ đầu lâu của ác ma tỏa ra, bị hắn hấp thu vào không còn một tia. Nháy mắt, phảng phất như ăn được đồ đại bổ làm cả tinh thần rung lên, tinh vụ đang bao phủ trên chiến trường càng thêm đậm đặc. Một linh hồn của ác ma thực lực thượng vị thần, so với linh hồn của cả một ngàn đầu, một vạn đầu siêu giai ma thú còn tốt hơn nhiều!
Ngao..
Sau khi bị đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm hung hăng chém cho một kiếm, trước ngực ác ma đội trưởng máu thịt mơ hồ, tả xung hữu đột ý đồ dẫn hai tên ác ma còn lại thoát ra khỏi vòng vây của mọi người. Đồng thời lớn tiếng rít gào, thanh âm truyền đi xa xa, khẩn cấp gọi về những ác ma đang tuần tra trong phạm vi ngàn dặm. Rất nhanh, nơi chân trời truyền đến vài tiếng đáp lại mơ hồ.
“ Nhanh, cùng tiến lên, lập tức giết hết bọn chúng!”
“ Cùng tiếng lên, nhanh!”
Đông đảo lưu lãng giả phi thân lên, tất cả thi triển ra công kích mà mình tinh thông nhất, hướng ba tên ác ma đang khổ sở chống đở triển khai công kích như cuồng phong bạo vũ. Tiếng rít gào nơi phương xa càng lúc càng rõ ràng, thanh âm càng lúc càng lớn, liên tục, tựa hồ như có rất nhiều ác ma nghe tin chạy lại. Nếu không mang ba tên ác ma ghê tởm này giết chết, có lẽ rốt cuộc không có cơ hội báo thù tuyết hận, thậm chỉ tất cả đều chết ở chỗ này!
“ Sinh mệnh triền nhiễu!” mắt thấy tình huống khẩn cấp, Tinh linh Đại Tế Tự cầm ma pháp trượng trong tay cắn răng xuất ra tuyệt chiêu, phất tay gọi ra rậm rạp dây leo, cuốn chặt lấy một gã ác ma. Hỗ trợ cho không gian trói buộc của Dương Lăng, khiến cho đối phương trong nháy mắt không cách nào nhúc nhích, đừng nói phản kích, ngay cả cử động một đầu ngón tay cũng rất khó khăn.
“ Một kích trí mạng!” Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại Tế Tự tâm ý tương thông, trường kiếm sắc bén trên mặt đất bắn ra, cả người và kiếm hóa thành một đạo ngân quang, như tia chớp đánh thẳng tới tên ác ma đang không thể nhúc nhích.
Xuy
Kiếm Thần tốc độ kinh người, cả người như một cây trùy sắc bén xuyên thẳng qua ngực của ác ma, như viên đạn pháo bắn ra, bay đi một khoảng rồi mới dừng lại được, lăng không đứng ở trên một gốc đại thụ che trời. Tay phải cầm kiếm, tay trái cầm thần cách của ác ma, một kích trí mạng! Sau ba tiếng đếm, ác ma thân cao hơn trăm thước mới ầm ầm ngã xuống đất, làm tro bụi nổi lên cuồn cuộn đầy trời.
“ Tốt, lại một tên khác!” Dương Lăng thuấn di đến bên cạnh thi thể của ác ma, trong nháy mắt luyện hóa linh hồn của đối phương. Thâm uyên ác ma rất cường đại, thần cách phi thường trân quý nhưng đối với linh hồn đại vu như Dương Lăng mà nói, linh hồn năng lượng của đối phương càng quý giá hơn.
Chỉ mới hấp thu linh hồn của hai Thâm uyên ác ma thực lực thượng vị thần, hồn tinh trong đầu đã lớn lên thêm một vòng, rung động xuất ra tinh vụ càng đậm
“ Bổ phẩm, đại bổ phẩm so với hải lạc nhân hoàn(ND: heroin) còn làm cho người ta hưng phấn hơn!
Dương Lăng tinh thần đại chấn, chiến ý mênh mông, đối với tương tai ngàn ngập tin tưởng cùng chờ mong. Chỉ cần có thể hấp thu đại lượng linh hồn của Thâm uyên ác ma, hắn tin tưởng rằng đừng nói trung cấp hồn vu, ngay cả tiến giai lên cao cấp hồn vu, thậm chí tiến giai lên vu thần cũng không còn quá xa.
Hô
Mắt thấy ba gã ác ma trước sau gặp nạn, tình thế càng ngày càng không ổn, tên ác ma đội trưởng giảo hoạt nghiêng người tránh thoát một đòn nghiêm trọng của đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm, sau khi đánh ra hư chiêu liền hoảng sợ bỏ chạy. Liều mạng chịu vài đao, bất chấp tất cả lao ra khỏi vòng vây của mọi người, cắn răng chạy như điên. Lớn tiếng rít gào, khẩn cấp gọi về viện quân càng ngày càng gần.
Đông đảo lưu lãng giả công kích như cuồng phong bạo vũ khiến hắn khó khăn chống đỡ, đạo phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm xuất ra đòn nghiêm trọng làm hắn khổ không nói nổi. Chiến hồn đao trên lưng Dương Lăng càng làm cho hắn run rẩy sợ hãi, thậm chí, thiếu chút nữa hồn phi phách tán. Dưới sự hoảng sợ, bốc phát ra tốc độ cùng lực lượng kinh người, bất chấp thân thể bị thương nặng mạnh mẽ lao ra khỏi vòng vây của mọi người, chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của không gian trói buộc.
Dương Lăng rất nhanh hấp thu linh hồn pháp thuật của hai gã ác ma, khiến hắn nhớ tới một cái truyền thuyết viễn cổ, một cái truyền thuyết kinh khủng đến nỗi là cho Thâm uyên ác ma lĩnh chủ cũng run rẩy.
“ Đuổi, đuổi theo cho ta!”
“ Đừng cho hắn chạy thoát, đuổi theo!”
Đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm rống to một tiếng, một kiếm chém bay đầu tên ác ma cuối cùng đã không còn ý chí chiến đấu, lập tức dẫn mọi người lập tức đuổi theo tên ác ma đội trưởng đang bị thương nặng.
Tiếng rít gào đến từ chân trời càng ngày càng rõ ràng, càng lúc càng lớn, vang lên liên tục, hiển nhiên, có rất nhiều Thâm uyên ác ma đang chạy tới đây. Có lẽ là vài chi ác ma tiểu đội, hoặc là một chi ác ma chiến đội nhân số đông đảo. Nếu bị bọn chúng bao vây lấy, tuyệt đối là tử lộ. Nhưng vì muốn báo thù cho huynh đệ gặp nạn, Lý Tra Đức Sâm hai mắt đỏ bừng, đuổi theo không tha, hận không thể mang tên ác ma đội trưởng ra mà bẻ xương đốt thành tro bụi!
Chẳng biết nhờ vào hồi quang phản chiếu, hay là tiềm lực bộc phát ra khi đứng trên bờ sinh tử, ác ma đội trưởng mặc dù thân bị thương nặng, nhưng làm kẻ khác hận nghiến răng chính là tốc độ ngược lại càng lúc càng nhanh. Tựa như trận gió thổi ngang đại thảo nguyên, mọi người không thể đuổi kịp, khoảng cách càng lúc càng xa.
Hống
Theo một tiếng rống lo, nơi chân trời xuất hiện một đường bóng đen, rậm rạp như thủy triều. Mọi người định thần nhìn kĩ thì thấy tất cả đều là Thâm uyên ác ma, thân mặc trọng giáp, tay cầm cự hình liêm đao, trên trán tất cả đều có một dấu ấn hình ngọn lửa màu tím trông rất sống động.
Ác ma quân đoàn thuộc hạ của Thâm uyên ác ma lĩnh chủ, khiến ai nghe đến tên cũng biến sắc, đang rầm rập kéo đến.
Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu . Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 560: Lưu lãng giả.
Dịch giả : wac2t
Biên tập : noland
Nguồn : 4vn.eu
:0 (156):
“ Ác ma quân đoàn, là ác ma quân đoàn của Bác Kim Tư đại nhân. Rốt cuộc được cứu rồi!” Nhìn ác ma quân đoàn như thủy triều từ chân trời cuốn đến, tên ác ma đội trưởng duy khắc đốn thở dài một hơi.
Đối phương có thực lực rất mạnh. Mỗi tên đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm là đã khó khăn đối phó rồi, càng đáng sợ là thực lực thâm sâu khó lường của Dương Lăng , có thể tại chỗ dễ dàng hấp thu lấy linh hồn của hai gã ác ma, nhớ đến viễn cổ truyền thuyết kinh khủng. Ác ma đội trưởng da đầu tê dại!
“ Chỉ cần mang tin tức thượng cổ đại vu một lần nữa xuất hiện tại Thần Ma mộ tràng hồi báo lên lĩnh chủ đại nhân, tuyệt đối sẽ được ban thưởng hậu hĩnh!” Xoay đầu nhìn lại thấy đám lưu lãng giả bị mình bứt lên một khoảng cách xa, ác ma đội trưởng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, sau khi hít mấy hơi lại cắn răng phóng về phía trước, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào phạm vi ác ma tòa thành. Tự mình mang tin tức kinh người này hồi báo lên Thâm uyên ác ma lĩnh chủ.
“ Cái tên gia hỏa đáng chết kia. Sẽ có một ngày, ta sẽ giết ngươi!” nhìn tên ác ma đội trưởng nhanh chóng đi xa, Lý Tra Đức Sâm hai mắt tóe lửa. Hận không thể đuổi theo mang đối phương xé thành mảnh nhỏ. Nhưng nhìn ác ma quân đoàn như thủy triều nhanh chóng tới gần, đành phải ngừng cước bộ, dẫn mọi người nhanh chóng rời đi. Chỉ có năm tên ác ma đã khó đối phó như vậy. Với chiến đấu lực của một chi ác ma quân đoàn thì càng không cần phải nói, nếu không nhanh chóng rời đi, tuyệt đối là tử lộ.
“ Hừ. Muốn chạy, không dễ vậy đâu!” Sau khi hấp thu xong linh hồn của tên ác ma vừa mới ngã xuống đất, đào thần cách của hắn ra, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, tập trung vào linh hồn ba động của ác ma đội trưởng. Lập tức thi triển vu ấn, ‘hô’ một tiến thuấn di đi.
Mắt thấy đại quân càng ngày càng gần, tên ác ma đội trưởng đang cắn răng chạy như điên kích động không thôi. Song, ngay khi hắn tưởng rằng rốt cuộc cũng thoát được một kiếp, chuẩn bị đặt mông ngồi xuống hít thở một chút, thì nơi không trung đột nhiên xuất hiện một trận rung động, theo sát đó, một thân ảnh xuất hiện ngang trời trước mặt.
Ông….
Trong thiên địa đột nhiên phát ra một tiếng ngâm khẽ. Nương theo đó là sát khí trùng trùng ập tới. Nháy mắt, ác ma đội trưởng cả người chấn động, dưới sự ứng phó không kịp cả đầu đau đớn, phảng phất như bị một thanh đao sắc bén hung hăng đâm vào.
“ A……. Bác Kim Tư đại nhân. Cứu….” ác ma đội trưởng lớn tiếng kêu cứu. Cả đầu đau như muốn vỡ đôi ra, bất chấp tất cả cướp đường chạy như điên. Truyền thuyết kinh khủng, hơn nữa thân lại bị thương nặng, làm hắn không còn dũng khí đấu với Dương Lăng .
“ Mang thần cách cùng linh hồn lưu lại, đi tìm chết đi!” Dương Lăng hai tay cầm đao, ‘hô’ một tiếng lại thuấn di đến trước mặt ác ma đội trưởng, một mảnh quang mang sắc bén màu đỏ lóe lên. Gọn gàng chặt rơi đầu của đối phương xuống. Theo sát đó, dùng tốc độ nhanh nhất đào ra thần cách đồng thời luyện hóa linh hồn của hắn. Ác ma đội trưởng mặc dù thân bị thương nặng. Nhưng dù sao cũng có thực lực thượng vị thần đỉnh, nếu hắn tỉnh táo đối địch, Dương Lăng trong nhất thời cũng không chắc sẽ giết được hắn. Nhưng hắn tự mình rối loạn, hoảng sợ cướp đường mà chạy, đây là muốn chết.
Một kích trí mạng !
Nhìn một màn ngoài ý muốn đó, đám người Lý Tra Đức Sâm đang chuẩn bị xoay người nhanh chóng rời đi trợ mắt há hốc mồm. Lúc trước, mắt thấy Dương Lăng một chiêu đã giết chết một gã ác ma, bọn họ điều hiểu được Dương Lăng thực lực cường đại. Nhưng như thế nào cũng không ngờ hắn lại cường hãn đến như thế. Một đao giết chết một gã Thâm uyên ác ma đội trưởng. Ngay cả khi đó là một tên ác ma đội trưởng thân bị thương nặng thì việc này một cường giả bình thường cũng không có khả năng làm được!
Hô..
Sau khi một kích đắc thủ, Dương Lăng liền rút lui. Trực tiếp thuấn di đến trước mặt mọi người. “ Chạy, chạy mau. Nếu không sẽ không kịp nữa, nhanh!”
Sau khi một đao giết chết ác ma đội trưởng, tại trong mắt đông đảo lưu lãng giả, thực lực của Dương Lăng càng thêm thâm sâu khó dò, nhưng Dương Lăng lại rất rõ ràng chính mình có bao nhiêu cân lượng. Sau khi thi triển không gian trói buộc, vận dụng chiến hồn đao, vu lực cùng tinh thần lực trong cơ thể đã sớm tụt xuống một mức nguy hiểm, cho dù có nuốt vào rất nhiều ma thú huyết châu cùng sinh mệnh nước suối cũng khó lòng nhanh chóng khôi phục toàn bộ. Nếu không nhanh chóng rời đi, đợi đến khi bị ác ma quân đoàn vây lấy, tuyệt đối là một cái tử lộ!
Với thực lực của ma thú quân đoàn trước mắt, gặp phải mấy tên ác ma bình thường còn tốt, cho dù không cách nào chiến thắng có có thể toàn vẹn rút lui; Nhưng gặp phải một chi ác ma quân đoàn nhân số đông đảo, tuyệt đối không phải là đối thủ, dù cho toàn bộ cùng tiến lên cũng không đủ nhét kẽ răng cho bọn chúng.
“ Chạy, chạy mau!”
“ đuổi kịp, mau đuổi kịp nào, nhanh!”
Dương Lăng dẫn đầu, như tia chớp phóng về phía biển rừng mênh mông, phía sau, đám người Thi Vu Vương cùng Tinh linh Đại Tế Tự cũng nhanh chóng đuổi kịp. Ngay cả đám lưu lãng giả Lý Tra Đức Sâm cũng không ngoại lệ, theo bản năng nhanh chóng đuổi kịp, cả đám dốc hết sức ra cắn răng chạy như điên, liên tục tăng tốc. Sử dụng ra toàn bộ khí lực.
Ngao…..
Chứng kiến ác ma đội trưởng Duy Khắc Đốn bị Dương Lăng một đao đánh chết, mấy tên đại ác ma thân mặc chiến giáp màu đỏ vô cùng giận dữ, lớn tiếng rít gào. Tăng tốc phóng đến. Nháy mắt nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với mọi người, tốc độ so với ác ma bình thường nhanh hơn rất nhiều. Tựa hồ là mấy tên cao giai ác ma.
“ Nổ cho ta!”
Quay đầu lại thấy mấy tên đại ác ma đang nhanh chóng đuổi tới. Một gã lưu lãng giả cầm ma pháp trượng màu đen trong tay chợt quát một tiếng, vừa chạy vừa xuất ra những thứ màu đen gì đó. Sau khi rơi xuống đất, một tiếng ‘oanh’ trầm muộn vang lên, lập tức hóa thành một đám khói đen lớn. Không chỉ có thể ngăn trở tầm mắt của mấy tên ác ma mà khí độc còn làm vài tên ứng phó không kịp lớn tiếng ho khan.
Hô
Dưới sự yểm hộ của khói đen, mọi người lại tăng tốc, như tia chớp phóng thẳng vào rừng. Mắt thấy một gã đồng bọn thân bị thương nặng, càng chạy càng chậm, Lý Tra Đức Sâm dứt khoát khiêng hắn lên vai, chạy đi như điên, lướt nhanh trên cỏ. Như phi điểu phóng thẳng vào biển rừng trải dài ngàn dặm.
“ Ghê tởm!”
Sau khi thoát ra khỏi hắc vụ, mắt thấy nhóm Dương Lăng sớm đã chạy mất bóng, mấy tên đại ác ma thân mặc chiến giáp màu đỏ vô cùng giận dữ. Đáng tiếc, Khảm Mạt Lạp rừng rậm trải dài hơn mười vạn dặm, đi thông vào chỗ sâu trong Thần Ma mộ tràng, núi cao rừng rậm. Sau khi đã mất đi bóng dáng của nhóm Dương Lăng, muốn chạy vào đó tìm bọn họ sẽ rất khó khăn.
Sau khi một hơi chạy như điên hơn một canh giờ. Xác nhận rằng đám ác ma không có đuổi theo, nhóm Dương Lăng mới dừng lại bên trong một toà sơn cốc.
Dương Lăng khoanh chân ngồi xuống, nuốt chửng vài nắm ma thú huyết châu để khôi phục vu lực, thể lực cùng tinh thần lực đã tiêu hao. Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại Tế Tự sau khi hít thở mấy hơi liền nhanh chóng rời đi, chuẩn bị dẫn tộc nhân tới hội hợp. Nhóm lưu lãng giả Lý Tra Đức Sâm cũng ngồi xuống nghỉ ngơi, có người dựa vào đại thụ mà thở, có người minh tư, cũng có người nằm thẳng ra đất, thở hồng hộc như sấm.
“ Lý Tra Đức Sâm – Lôi Nặc, cám ơn huynh đệ đã hỗ trợ!” Dương Lăng vừa ngồi xuống không bao lâu, đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm đã đi nhanh tới.
“ Không nên khách khi, sau này có thể gọi ta là Dương Lăng !” Dương Lăng cười cười, vỗ vỗ tro bụi nơi ống tay áo rồi đứng lên.
Có thể cùng một chi Thâm uyên ác ma tiểu đội đánh ngang tay, những lưu lãng giả này thực lực có thể tưởng tượng. Theo như hắn quan sát, nhóm lưu lãng giả này tất cả đều có thực lực thần giai. Hạ vị thần rất ít, đại bộ phận đều là trung vị thần và thượng vị thần, trong đó, Lý Tra Đức Sâm đang cầm cự kiếm trong tay không thể nghi ngờ chính là người mạnh nhất, ít nhất cũng có thực lực thượng vị thần đỉnh.
“ Dương Lăng huynh đệ. Các ngươi thật lợi hại. Chỉ có thực lực lĩnh vực mà dám đến Thần Ma mộ tràng lưu lãng!” Nhìn đám người Thi Vu Vương cùng Yêu cơ đang đứng phía sau Dương Lăng , Lý Tra Đức Sâm không thể không phục. Đánh giá đối với Dương Lăng lại tăng lên một nấc.
Trong các đại vị diện, những người lưu lãng khắp nơi, hy vọng tìm kiếm cơ duyên đột phá nhiều không đếm hết, có thượng vị thần đã tu luyện chẳng biết bao nhiêu ngàn năm, có người vừa mới tiến giai lên hạ vị thần. Cũng có người chậm chạp không cách nào bước vào thần giai lĩnh vực thực lực, dưới tình huống bình thường, tuyệt đại bộ phận đều lưu lãng bên trong vị diện. Chỉ có một bộ phận tương đối nhân tài thông qua vị diện thông đạo đi tới vị diện khác lưu lãng. Hy vọng có một ngày có thể trực tiếp xé mở cái khe không gian, trở thành vị diện lưu lãng giả có thể tự do xuyên qua không gian loạn lưu.
Tại ngoại diện lưu lãng đã hàng ngàn năm. Vô luận là tại tử vong vị diện hay là ở Thần Ma mộ tràng. Lý Tra Đức Sâm đã gặp qua rất nhiều dạng người. Nhưng hắn vẫn còn chưa thấy qua những người mới chỉ có lĩnh vực thực lực mà dám chạy khắp nơi bên trong Thần Ma mộ tràng đầy nguy hiểm. Giải thích duy nhất chính là Dương Lăng có thực lực phi thường cường đại. Có thể tự bảo hộ cho những người có thực lực không đủ bên cạnh mình.
“ Chuyện này….” Dương Lăng đầu óc xoay chuyển rất nhanh. Sau khi cười cười tiếp theo nói: “ kỳ thật, chúng ta căn bản không phải là lưu lãng giả. Cũng không biết cái gì gọi là lưu lãng giả, chỉ là thừa dịp cơ hội vị diện thông đạo mở ra, liền lẻn vào để xem có thể kiếm được vài khỏa thần cách hay là thần khí hay không mà thôi. Ngươi xem, những người bên cạnh ta, thực lực ai cũng kém, nhưng tốc độ chạy trốn thì ai cũng rất nhanh. Tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng cho thời khắc bỏ chạy, nếu thật sự không được, lập tức thông qua vị diện thông đạo rút lui trở về!”
Ngay cả lưu lãng giả là gì cũng không biết mà dám chạy loạn khắp nơi bên trong Thần Ma mộ tràng ?
Nhìn Dương Lăng không giống như đang nói giỡn, Lý Tra Đức Sâm có điểm không biết nói sao. Trong nhất thời cũng không biết nhóm người Dương Lăng đến từ một cái tiểu vị diện quái thai nào. Vốn, hắn còn tưởng rằng Dương Lăng là một tuyệt thế cường giả đến từ dị vị diện, hoặc là cao thủ tiềm tu đứng đầu bên trong Thần Ma mộ tràng. Không nghĩ tới, hắn ngay cả lưu lãng giả là gì cũng không biết. Những người không biết gì, thì dũng khí lại thường lớn nhất. Nghé non nào có biết sợ cọp!
Lý Tra Đức Sâm lắc đầu, bội phục dũng khí của nhóm người Dương Lăng , đồng thời cũng rất nghi hoặc về thân phận của hắn. Có thể một đao đánh chết một tên Thâm uyên ác ma có thực lực thượng vị thần, thực lực của Dương Lăng cũng có thể tưởng tượng; Dưới tình huống bình thường, một gia tộc có thể bồi dưỡng ra một cường giả như vậy, các lưu lãng giả thường hay lui tới nơi các đại vị diện không thể không biết.
“ Chẳng lẽ….. nhóm người Dương Lăng đến từ một cái tiểu vị diện cực kỳ hẻo lánh. Một cái vật chất vị diện nho nhỏ vừa mới bắt đầu phát triển ?” sau khi trầm ngâm một lát, Lý Tra Đức Sâm nghĩ tới một giải thích duy nhất. Sau khi lắc đầu, liền chậm rãi nói với Dương Lăng một chút thường thức về các đại vị diện.