23-01-2011, 05:09 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
Chương 54: Chu Nguyệt Nhi Hội Võ Công
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Rõ rà ng vừa thấy hắn Ä‘i được má»™t quãng xa, Ä‘á»™t nhiên tuấn nhan kia lại xuất hiện ngoà i cá»a sổ.
Vãn Thanh quýnh lên, cố gắng nháy mắt cho hắn bởi vì nà ng nghe từ ngoà i cá»a truyá»n thấy tiếng bÆ°á»›c chân má»—i lúc má»™t rõ hÆ¡n.
Tà Phong cÆ°á»i má»™t tiếng, duá»—i tay ra là m má»™t Ä‘á»™ng tác, Vãn Thanh vừa nhìn vừa lãnh ngá»™, tà i nhá»› ra hắn vừa Ä‘Æ°a bát cho nà ng, nà ng cÅ©ng không có suy nghÄ© sâu xa.
Nếu có ngÆ°á»i Ä‘i và o, nhìn thấy bát trên tay nà ng sẽ có chuyện không rõ rà ng đây.
Vì váºy nà ng cảm kÃch cÆ°á»i má»™t tiếng, gáºt đầu.
Lúc nà y hắn mới biến mất hẳn trong bóng đêm.
Ngoà i cá»a truyá»n đến âm thanh gõ cá»a má»m mại thong thả, có thanh âm vang lên: “Nhị phu nhân, ngÆ°á»i đã ngủ chÆ°a?â€
Là tiếng Hồng ThÆ°, Vãn Thanh vừa nghe vá»™i và ng dấu ngay bát xuống dÆ°á»›i bà n, thanh thanh nói: “Ta chÆ°a, Hồng ThÆ° phải không?â€
“Dạ.†Hồng Thư đáp.
“Và o đi.†Vãn Thanh nói.
Hồng ThÆ° đẩy cá»a và o, trên tay cầm má»™t chén sóng sánh nÆ°á»›c, dù cách xa cÅ©ng ngá»i thấy mùi thịt rất thÆ¡m.
Vãn Thanh không khá»i cÆ°á»i thầm, tối nay là m sao váºy, ngÆ°á»i nà o đến cÅ©ng mang đồ ăn tá»›i. NhÆ°ng dù sao thì cÅ©ng tháºt sá»± cảm Ä‘á»™ng.
Hồng ThÆ° không biết tâm tÆ° Vãn Thanh, đóng cá»a xong liá»n nói: “Nhị phu nhân, nô tỳ biết vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i buổi tối nhất định sẽ Ä‘au thêm, cố ý Ä‘i là m má»™t chén thuốc trị Ä‘au, cho thêm cả thuốc an thần, ăn xong sẽ ngủ tốt thôi.â€
Vừa nói vừa Ä‘i tá»›i đầu giÆ°á»ng Vãn Thanh ngồi.
Vãn Thanh nhẹ nhà ng uống má»™t chút, có chút nồng, không biết là nhiệt bốc, chỉ cảm giác thấy hốc mắt Ä‘au nhức, có nÆ°á»›c mắt nhẹ nhà ng rÆ¡i xuống, rÆ¡i xuống từng giá»t.
Hồng ThÆ° nhìn, trong lòng cÅ©ng khó chịu, chuyện hôm nay, nà ng chỉ biết đứng má»™t bên nhìn, không thể nhúng tay và o, không dám trái mệnh lệnh, nếu nhÆ° nà ng nhúng tay, vá»›i tÃnh cách của Gia, chỉ sợ lại cà ng thêm tà n nhẫn.
“Nhị phu nhân, Hồng ThÆ° hứa vá»›i Song Nhi chăm sóc ngÆ°á»i, nhÆ°ng không là m tròn lá»i hứa, để ngÆ°á»i bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.†Nà ng áy náy nói.
Vãn Thanh lắc đầu: “Không cần nói nhÆ° váºy, những việc nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể ngăn lại được, ta biết ngÆ°Æ¡i không cố tình mà .â€
“Nhị phu nhân… Hồng ThÆ° má»™t hà nh Ä‘á»™ng ngăn lại cÅ©ng không có, chỉ ở má»™t bên lạnh nhạt thá» Æ¡ nhìn, ngÆ°á»i không trách Hồng ThÆ° sao?†Nà ng há»i, trong lòng sợ nhất định Vãn Thanh không tha thứ.
“Nếu nhÆ° biết rõ vô phÆ°Æ¡ng ngăn lại mà vẫn cố ra mặt sẽ chỉ là m cho má»i chuyện cà ng há»ng bét thôi.†Vãn Thanh nói nho, vừa nói má»™t cái cả 2 cùng hiểu được.
“Nhị phu nhân!†Hồng ThÆ° có chút kÃch Ä‘á»™ng, đối vá»›i sá»± rá»™ng lượng của Vãn Thanh lại cảm thấy tháºp phần uất ức cho nà ng.
“Tốt lắm… đừng thế, nhìn tay ta bị thÆ°Æ¡ng thế nà y, sau nà y còn cần ngÆ°Æ¡i chiếu cố nhiá»u.†Vãn Thanh nói.
Trong lòng Hồng ThÆ° vừa thu lại tâm tình bá»™c phát trịnh trá»ng nói: “Hồng ThÆ° cam Ä‘oan, sẽ không nhượng ai – ngoà i Gia xúc phạm tá»›i Nhị phu nhân.â€
“Ân†Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, cháºm rãi uống bát thuốc sau đó Ä‘Æ°a bát không cho Hồng ThÆ°.
Nà ng thấy Hồng ThÆ° có Ä‘iá»u gì muốn nói lại thôi, tá»±a hồ có gì đó không bình thÆ°á»ng. Vãn Thanh há»i: “Là m sao váºy, còn có việc sao?â€
“Nhị phu nhân, lúc ngÆ°á»i chỉ có má»™t mình, không nên ở cùng má»™t chá»— vá»›i Chu Nguyệt Nhiâ€. Hồng ThÆ° Ä‘á»™t nhiên nói.
Lá»i nà y, Vãn Thanh nghe có Ä‘iểm khó hiểu, vì váºy nà ng thắc mắc: “Là m sao váºy?â€
“Nô tỳ hôm nay cố ý quan sát nà ng ta, phát hiện nà ng ta cÅ©ng có luyện võ, hÆ¡n nữa xem ra võ công không há» kém.†Hồng ThÆ° rùng mình nói. Không biết vì sao nà ng đối vá»›i Chu Nguyệt Nhi kia không hè có hảo cảm, không biết nói thế nà o, cho dù Nguyệt Nhi kia nhá» bé, yếu á»›t, đẹp tá»±a hoa, ngôn ngữ cÅ©ng phải loại ngÆ°á»i cá»±c xấu. NhÆ°ng nà ng nhất định không có chút cảm tình gì.
“Luyện võ công?†Vãn Thanh có điểm kinh ngạc, nữ tỠmảnh mai kia lại luyện võ công sao, hơn nữa võ công lại không hỠkém.
Qủa nhiên là nhân bất khả tÆ°á»›ng mạo (ngÆ°á»i không thể nhìn qua tÆ°á»›ng mạo), nhìn nà ng ta thÆ°á»›t tha uyển chuyển má»m mại, cá» chỉ ôn nhu, nhÆ° thế nà o cÅ©ng không tưởng tượng ra được nà ng là ngÆ°á»i luyện võ.
NhÆ°ng cÅ©ng khó nói, nếu có khả năng thế, có thể cùng sánh đôi vá»›i má»™t trong hai ngÆ°á»i Má»™ Dung Kiá»m hay Phượng Cô, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thì sao có thể chứ.
“Nà ng Ä‘Ãch thá»±c có võ công.†Hồng ThÆ° cho là Vãn Thanh không tin liá»n nói tiếp. “Nói ra thì không đủ bằng chứng chứng minh vì nà ng ta không có thể hiện ra, rất khó nói, bất qua ta vừa cố ý Ä‘i há»i dò Hoà ng Ký, nà ng rất thông thạo tin tức giang hồ, ta vừa nói. Nà ng liá»n cÆ°á»i lạnh má»™t câu: “Không chỉ biết, tháºt sá»± lợi hại.â€
“Không nghÄ© tá»›i là má»™t nữ tá» nhÆ° thế lại là ngÆ°á»i há»c võ.†Vãn Thanh Ä‘á»™t nhiên cảm giác được, ở chá»— nà y, đúng là có nhiá»u ngÆ°á»i giá»i giang quá. Không phải vì Nguyệt Nhi có võ công mà nà ng sợ hãi, dù sao ngÆ°á»i có võ công cao cÆ°á»ng thế nà o thì chá»— nà o cÅ©ng có, khó lòng phòng bị, chủ yếu là nà ng có võ công mà còn có thể có má»™t vẻ nhu mì nhÆ° thế sao, đây má»›i là điá»u là m ngÆ°á»i ta sợ hãi nhất.
Äâm sau lÆ°ng khó phòng, xem ra, Chu Nguyệt Nhi đối vá»›i nà ng chắc chắn sẽ dùng đủ má»i cách. Hôm nay nà ng vu oan giá há»a nà ng, nà ng đã nhìn rõ.
Nhịn không được ngáp má»™t cái, hốt nhiên cảm giác tháºp phần mệt má»i. xem ra dược mà Hồng ThÆ° mang tá»›i có hiệu quả, tay nà ng cÅ©ng bá»›t Ä‘au Ä‘i không Ãt.
“Ta muốn ngủ. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘i ngủ sá»›m Ä‘i.†Nà ng hÆ°á»›ng vá» Hồng ThÆ° nói, mà mắt cÅ©ng đã dÃp lại, nói xong nặng ná» chìm và o giấc ngủ….
NhÆ°ng Hồng ThÆ° vẫn má»™t má»±c canh giữ ở đầu giÆ°á»ng nà ng, không rá»i Ä‘i ná»a bÆ°á»›c.
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:27 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
02-02-2011, 02:20 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 55: Chu Nguyệt Nhi Khiêu KhÃch
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Sáng sá»›m Vãn Thanh đã bị hồi tiếng Ä‘Ã n đánh thức. Nhân tà i đánh Ä‘Ã n Ä‘á»™t phá, chỉ bất quá thiếu má»™t Ãt tình cảm, lại là m cho ngÆ°á»i nghe cảm giác linh hoạt kỳ ảo quá nhiá»u, dù sao thì cÅ©ng dá»… nghe.
Hồng ThÆ° ngủ gục bên đầu giÆ°á»ng, nà ng cá» Ä‘á»™ng khiến Hồng ThÆ° cÅ©ng tỉnh.
Vãn Thanh trách nà ng: “NhÆ° thế nà o lại không trở vá» phòng ngủ váºy?â€
“Dược uống xong khiến ngÆ°á»i ta tháºp phần hôn mê, nô tỳ canh giữ nÆ¡i nà y má»›i yên tâm được. Hồng ThÆ° vuốt vuốt mắt trả lá»i.
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, trong lòng hết sức cảm dá»™ng.
Chỉnh chu xong, nà ng đi tìm nơi phát ra tiếng đà n kia.
Äi ra Tây SÆ°Æ¡ng, hÆ°á»›ng vá» hoa viên, băng qua ngà n hoa, lại tá»›i má»™t cây cầu nhá» liá»n thấy trÆ°á»›c mặt má»™t toà tiểu đình
Tiếng Ä‘Ã n từ bên trong truyá»n ra, ngÆ°á»i đánh Ä‘Ã n đúng là Chu Nguyệt Nhi, không nghÄ© tá»›i nà ng chẳng những xinh đẹp, có võ công mà đà n cÅ©ng tốt nhÆ° váºy.
Nà ng ta má»™t thân xiêm y tÃm, phÃa dÆ°á»›i váy tầng tầng lá»›p lá»›p, trên đầu cà i má»™t nhà nh trâm, miệng cÆ°á»i ôn nhu máºt ngá»t, khúc mà nà ng ta Ä‘ang Ä‘Ã n là má»™t khúc tuý hoa âm, nụ cÆ°á»i trên mặt kia không khiến Vãn Thanh cảm thấy ngạc nhiên cho lắm.
Äi đến gần má»›i thấy ngÆ°á»i đứng má»™t bên nghe khúc Ä‘Ã n là Phượng Cô, hắn đứng tá»±a và o má»™t cá»™t trụ trong tiểu đình, vừa rồi nà ng Ä‘i khá xa nên không há» chú ý thấy.
BÆ°á»›c tá»›i gần nhìn thấy thế, Vãn Thanh khẽ xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Ngay láºp tức tiếng Ä‘Ã n kia dừng lại, Chu Nguyệt Nhi mở lá»i giá»ng ôn nhu nhÆ° máºt: “Phượng Thiếu phu nhân, Ä‘i và o ngồi má»™t chút a! Sáng nay phong cảnh tháºt là đẹp, không khà thanh tân, trăm hoa khoe hÆ°Æ¡ng sắc.â€
Tục ngữ nói Ä‘Æ°a tay không thác khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhân, cứ là cá»±c không thÃch (ý là : Tục ngữ nói không tát ngÆ°á»i Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i – không được đối xá» thô lá»— vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vá»›i mình, nhÆ°ng không thÃch vẫn là không thÃch). Nà ng Ä‘Ã nh cÆ°á»i nhạt lên tiếng: “Không dám là m phiá»n, ta nghÄ© nên Ä‘i tản bá»™ má»™t chút.â€
“Phượng thiếu phu nhân chê Nguyệt Nhi đánh Ä‘Ã n không tốt hay sao, Nguyệt Nhi nghe nói Phượng thiếu phu nhân được nháºn danh hiệu tà i nữ, cầm kỳ thy hoạ, không có gì là không thông tinh. Chắc tiếng Ä‘Ã n Nguyệt Nhi khó nghe lắm phải không.†Chu Nguyệt Nhi uá»· khuất nói, thanh âm vẻ khổ sở.
“Má»™ Dung phu nhân nói quá lá»i, tiếng Ä‘Ã n của Má»™ Dung phu nhân tuyệt diệu, Vãn Thanh cảm thấy không bằng… Vãn Thanh vì nghe thấy có ngÆ°á»i Ä‘Ã n mà nhất định chạy tá»›i đây.†Nà ng nhẹ cÆ°á»i nói. Bản thân khẽ cắn chặt răng, không hiểu Chu Nguyệt Nhi nà y muốn là m trò gì đây, nà ng đã muốn tránh né, nà ng ta còn cố ý chá»n tam chỉ tứ.
“Tiếng Ä‘Ã n của Nguyệt Nhi không ngÆ°á»i nà o trên thế gian nà y sánh bằng, tiếng Ä‘Ã n của nà ng sao có thể đánh đồng cùng Nguyệt Nhi được.†Phượng Cô lạnh lùng nói. Mắt phượng liếc qua Vãn Thanh, khuôn mặt lá»™ rõ vẻ chán ghét vứt bá».
“Nói báºy, ta mặc dù trÆ°á»›c kia không biết mặt Phượng thiếu phu nhân nhÆ°ng cÅ©ng đã nghe nhiá»u truyá»n kỳ vá» nà ng, tiếng Ä‘Ã n của nà ng, nghe nói linh khà mÆ°á»i phân, tiếng Ä‘Ã n của nà ng có thể là m cho ngÆ°á»i khác cùng nà ng phiêu Ä‘á»™ng.†Chu Nguyệt Nhi nghe xong vá» thẹn thùng nói.
Khoé miệng Vãn Thanh cÆ°á»i lạnh, trÆ°á»›c mặt Phượng Cô, biểu hiện của nà ng ta đúng là hồn nhiên, chẳng lẽ Phượng Cô vì luyến nà ng mà đến táºn đây.
“Tiếng đà n của nà ng ta vỠcơ bản không có điểm nà o sánh được bằng nà ng.†Phượng Cô lại tăng thêm một câu.
“Ta không tin!†Chu Nguyệt Nhi mỉm cÆ°á»i duyên dáng má»™t tiếng, lại nói: “Nếu có thể nghe được tiếng Ä‘Ã n của Phượng Thiếu phu nhân thì tháºt tốt, ai… chỉ tiếc là …â€
Chu Nguyệt Nhi nói xong cố ý đưa mắt nhìn thương cảm vỠcánh tay bị thương của Vãn Thanh.
Vãn Thanh trong tâm cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, mặt ngoà i khéo ôn nhu giả dối đáp: “Gia thuyết quả không sai, tiếng Ä‘Ã n của Vãn Thanh quả tháºt không thể nà o sánh được cùng tiếng Ä‘Ã n của Má»™ Dung phu nhân, Vãn Thanh tá»± nháºn tà i đánh Ä‘Ã n không có thuần thục nhÆ° của Má»™ Dung phu nhân.†Lá»i nói không có chút xúc cảm, nhÆ° lá»i của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng dối trá.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng sẽ không nói thêm má»™t lá»i nà o nữa, chỉ lặng lẽ nhìn ánh mắt của Chu Nguyệt Nhi.
“Äá»u do Phượng Cô, nhÆ° thế nà o lại tà n nhẫn váºy chứ, để tay ngÆ°á»i ta thà nh bá»™ dạng thế kia! Nếu không thì ta đã có thể nghe được tiếng Ä‘Ã n của thiếu phu nhân rồi.â€
Nà ng không ngá» rằng, chỉ có việc nà y, mà Chu Nguyệt Nhi lại có nhã hứng nhắc Ä‘i nhắc lại nhiá»u lần đến thế.
LÃ khoe khoang sao?
Phải dẫm lên vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i khác má»›i cảm giác vừa lòng sao?
Vãn Thanh trong lòng nhất thá»i phát há»a, sắc mặt trở nên khó coi. Hồng ThÆ° ở má»™t bên trong lòng cÅ©ng nổi giáºn, chỉ háºn là thân nô tỳ, lại có gia ở đây, chỉ có thể ở má»™t bên đứng nhìn, không dám có hà nh vi gì.
Bất quá, trong đầu Vãn Thanh lóe lên má»™t ý, Ä‘á»™t nhiên nhá»› rằng trong má»™t quyển dã sá» trung đã từng ghi lại chuyện má»™t tay đánh Ä‘Ã n, nà ng đúng lúc ấy cầm Ä‘á»c được, sau đó liá»n tấu lên, may mắn là giá» vẫn còn nhá»›, ngÆ°á»i phổ nhạc tháºt lợi hại, thủ khúc uyển chuyển rồi lại bằng phẳng, biến hóa, thay đối liên hồi nhÆ°ng không có mạnh mẽ mà lại Ä‘Æ¡n giản, trong suốt, thấm và o lòng ngÆ°á»i. Chỉ dùng có đúng má»™t tay tấu.
Tuy đã nhìn qua mấy năm nhÆ°ng việc nhá»› không có gặp phiá»n phức, trùng hợp thay nà ng lại đã từng tấu cho nên còn nhá»› má»™t Ãt, vì váºy hồi tưởng má»™t phen, cố gắng vá»›i trà nhá»› của mình.
Khuôn mặt thanh tú hÆ°á»›ng vá» phÃa Chu Nguyệt Nhi lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i ấm áp tá»± tin: “Kỳ tháºt Gia cÅ©ng tháºt là không có lý, thiếp sao có thể Ä‘Ã m luáºn vá»›i Má»™ Dung phu nhân. NhÆ°ng nếu Má»™ Dung phu nhân tháºt sá»± muốn nghe tiếng Ä‘Ã n của Vãn Thanh, Vãn Thanh có thể vì ngÆ°Æ¡i má»™t tay Ä‘Ã n được.â€
“Má»™t tay đánh Ä‘Ã n?†Chu Nguyệt Nhi có chút kinh ngạc, khi nà o lại có chuyện ngÆ°á»i có thể chỉ dùng má»™t tay đánh Ä‘Ã n chứ.
Phượng Cô nghe Vãn Thanh nói cÅ©ng Ä‘Æ°a ánh mắt nghi hoặc nhìn vá» phÃa nà ng.
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:29 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
02-02-2011, 02:23 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 56: Nhất Kỹ Kinh NgÆ°á»i
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Vãn Thanh cÅ©ng không để ý tá»›i ánh mắt nghi hoặc của bá»n há» nữa, nà ng thong dong bÆ°á»›c tá»›i cầm, cháºm rãi ngồi xuống, tay trái thá» tiếng Ä‘Ã n, lục âm bắn ra tháºt trong.
TrÆ°á»›c sá»± nghi hoặc của bá»n há», tay trái nà ng cháºm rãi Ä‘Ã n, nghe nhÆ° có nÆ°á»›c chảy qua, lá»™ sá»± yên lặng của thâm cốc, rồi lại nghe nhÆ° có tiếng nÆ°á»›c suối chảy ra – âm thanh thanh thúy.
Nà ng khẽ nhắm mắt lại, ảo tưởng thấy cảnh váºt núi rừng, Ä‘Ã n chim hợp xÆ°á»›ng, lá cây nhẹ lay Ä‘á»™ng, suối róc rách, tât cả Ä‘á»u Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng tháºt tÆ°Æ¡i đẹp.
Từ từ khẽ mở mắt, năm ngón tay trắng nõn thon dà i nhẹ nhà ng gảy trên dây cầm, từng ngón tay nhÆ° phát ra những âm thanh tuyệt vá»i.
Khúc Ä‘Ã n hoà n, nà ng mở mắt, nhìn vá» bá»n há» Ä‘ang kinh ngạc không thôi, khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i nhà n nhạt, đúng váºy, nà ng Thượng Quan Vãn Thanh, mặc dù không phải loại ngÆ°á»i tranh già nh áp lợi nhÆ°ng cÅ©ng không phải ngÆ°á»i mà kẻ khác có thể xem nhẹ được.
Chỉ cần nà ng toà n ý, không có chuyện gì mà nà ng không là m được, má»™t tay đánh Ä‘Ã n thôi, kỳ tháºt tiếng Ä‘Ã n ở đây không có kỹ xảo thuần thục gì cả, bởi là ngÆ°á»i đánh Ä‘Ã n rót tình cảm và o khúc Ä‘Ã n, chỉ có khúc nhạc mang theo tình cảm má»›i có thể cảm Ä‘á»™ng bản thân, cảm Ä‘á»™ng ngÆ°á»i khác.
Chỉ là không nghÄ© tá»›i, nà ng vừa nhìn ra thì thấy bên ngÆ°á»i không chỉ có Phượng Cô, Chu Nguyệt Nhi cùng Hồng ThÆ° mà cả Má»™ Dung Kiá»m và Tà Phong không biết đã tá»›i từ khi nà o.
Trên mặt mấy ngÆ°á»i đủ loại cảm xúc, từ sợ hãi lẫn vui mừng.
Trên mặt Tà Phong không chút che giấu cảm xúc, phấn khÃch bÆ°á»›c tá»›i: “Vãn Thanh, không nghÄ© tà i đánh Ä‘Ã n của ngÆ°á»i lại xuất thần nhÆ° thế, má»™t tay cÅ©ng có thể đánh Ä‘Ã n, ta lá»›n nhÆ° váºy còn chÆ°a bao giỠđược thấy qua! Khúc Ä‘Ã n tháºt tuyệt vá»i khiến ta say mê!â€
Vãn Thanh nghe được lá»i của hắn, khóe miệng khẽ cÆ°á»i.
Má»™ Dung Kiá»m cÅ©ng tiếp lá»i: “Phượng Thiếu phu nhân tà i đánh Ä‘Ã n có thể nói là thán phục háºu thế nhân, má»™t tay đánh Ä‘Ã n nà y chỉ có thể là độc nhất, trở thà nh nhạc gia nhất phái.â€
“Äúng là , tà i nữ nhất định tà i nữ, xuất thủ bất phà m, là m cho ngÆ°á»i ta thán phục không thôi a!†Chu Nguyệt Nhi cÅ©ng cÆ°á»i giảo hoạt ôn nhu nói.
Trong nụ cÆ°á»i cứng ngắc nà y, nà ng ta vẫn không nghÄ© ra, Thượng Quan Vãn Thanh còn có chiêu nà y, nà ng trÆ°á»›c giá» má»›i nghe qua lần đầu, trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng thấy ai má»™ tay đánh Ä‘Ã n! Thế mà Vãn Thanh lại có thể Ä‘Ã n hay đến thế.
Vốn định châm chá»c nà ng má»™t phen, không ngá» lại cà ng là m cho danh tiếng nà ng rá»±c rỡ hÆ¡n! Chu Nguyệt Nhi nổi giáºn, nhÆ°ng không thể phát tiết trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác, chỉ có thể nuốt giáºn xuống bụng, còn giả vá» tán thưởng.
Còn Phượng Cô, chỉ nhìn nà ng bà hiểm, không nói được lá»i nà o.
Vãn Thanh nghÄ© bụng không muốn lÆ°u lại lâu, vì váºy đứng lên: “Vãn Thanh tà i má»n, má»i ngÆ°á»i chê cÆ°á»i rồi.â€
Äang muốn bÆ°á»›c Ä‘i chợt thấy Chu Nguyệt Nhi cố ý nói: “Phượng Thiếu phu nhân rất kỳ quái, chẳng nghÄ© ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia từng đánh Ä‘Ã n má»™t tay rồi sao? Nếu không thế nà o có thể là m được thế? HÆ¡n nữa khúc Ä‘Ã n kia không phải là tạm thá»i cao hứng a?â€
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, lợi hại đối đáp: “TrÆ°á»›c giá» ta chÆ°a từng có Ä‘Ã n qua, không phải có câu nà y rất hay sao: ThÆ° trung tá»± có hoà ng kim ốc, thÆ° trung tá»± có nhan nhÆ° ngá»c (câu nà y đã má»™t lần nói qua, là trong sách có ngá»c…), nhÆ°ng theo ta thì thÆ° trung tá»± có há»™p nữ trang, khúc Ä‘Ã n kia là ta há»c từ thÆ° trung mà ra!†(há»c từ sách mà ra)
“ThÆ° trung?†Chu Nguyệt Nhi lại há»i: “ThÆ° trung có Ä‘iá»u nà y sao, ta chÆ°a bao giá» nghe qua.â€
Vãn Thanh đã bắt đầu khó chịu, vì sao Chu Nguyệt Nhi nà y… nhất định không chịu bỠqua? Lặp đi lặp lại gây khó dễ cho nà ng.
“Chia tay tình thánh†Nà ng nói.
“Chia tay tình thánh.†Chu Nguyệt Nhi nghe xong kinh ngạc mở to đôi mắt diá»…m lệ, có Ä‘iểm muốn há»i, thanh âm Ä‘á»™t nhiên cao lên.
“Äúngâ€. Vãn Thanh lạnh lùng thản nhiên trả lá»i. Không cần phải nói cÅ©ng biết Nguyệt Nhi chÆ¡i kiểu Ä‘Ã n gì. Sách chia tay tình thánh là quyển nói vá» tình yêu sâu Ä‘áºm của quý tá»™c danh môn, tình cảm ngang trái, trong sách có chuyện có má»™t số ngÆ°á»i tá»± coi mình hÆ¡n ngÆ°á»i khác, là loại ngÆ°á»i không đủ tÆ° cách nói ngÆ°á»i khác.
Nà ng ta rõ rà ng hiểu nhÆ°ng không dám là m to chuyện. NhÆ°ng Thượng Quan Vãn Thanh không sợ, nà ng dám nói ra, không sợ chúng nhân cÆ°á»i nhạo.
Dã sỠnà o lại thế?
Dã sỠviết lại những chuyện thực trong nhân gian.
“Không phải…†nà ng ta giả vỠngây thơ, tỠvẻ ê lệ, muốn nói lại thôi.
Vãn Thanh trên Ä‘Ã lại cÆ°á»i tiếp lá»i. “ÄÃch thá»±c là dã sá».â€
“NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i… nhÆ° thế nà o?†Chu Nguyệt Nhi há»i.
“Không có gì, chỉ cần là sách, ta liá»n xem.†Vãn Thanh nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, trên mặt má»™t vẻ thản nhiên không há» chút xấu hổ nà o.
“NhÆ°ng sách nà y bên trong…â€
“Sách nà y bên trong có chân tình chân ái, chà tình chà nghÄ©a, tình trên thế gian.†Vãn Thanh tiếp lá»i nói, nghÄ© má»™t chút lại nói thêm: “Trong mắt ta, Ä‘á»c những sách nà y, so vá»›i việc phải tiếp xúc vá»›i những lá»i dối trá của má»™t số kẻ vẫn còn tốt hÆ¡n nhiá»u.â€
Nói xong ánh mắt vẫn nhÆ° còn Ä‘iá»u gì suy nghÄ© vẫn nhìn Chu Nguyệt Nhi. Trên mặt nà ng là nụ cÆ°á»i lạnh nhạt.
“Là … phải?†Chu Nguyệt Nhi có chút ngượng ngùng, nhÆ°ng nà ng ta vẫn duy trì được vẻ hoà n mỹ, hai má giả vá» á»ng hồng sau đó khẽ cúi đầu xuống.
“Chẳng lẽ không đúng sao?†Vãn Thanh há»i ngược lại. Cho tá»›i bây giá» nà ng nhất định không để cho kẻ miệng lưỡi giảo hoạt nà y lấn át, bà n vá» võ công nà ng không bằng ngÆ°á»i, nói vá» diện mạo nà ng cÅ©ng không bằng ngÆ°á»i, nhÆ°ng vá» võ văn thì nà ng cÅ©ng là cao thủ. TrÆ°á»›c đến giá» nà ng không cùng ngÆ°á»i khác tranh luáºn bao giá», không phải vì nà ng không có thiện tà i ăn nói chẳng qua do không muốn tranh cãi.
Mà Chu Nguyệt Nhi, muốn bức nà ng, nếu nà ng cà ng nhượng cà ng khiến nà ng ta gia tăng ngạo khà mà thôi.
Nói xong liá»n thi lá»…, nhân lúc bá»n há» còn chÆ°a nghÄ© ra cách đối ứng, khẽ cÆ°á»i nói: “Ta còn chÆ°a dùng Ä‘iểm tâm, lúc nà y bụng tháºp phần khó chịu, xin phép Ä‘i dùng bữa trÆ°á»›c, thứ lá»—i không tiếp các vị được.â€
Dứt lá»i thân thể di chuyển, là n váy xòe rá»™ng nhÆ° đóa hoa, bÆ°á»›c Ä‘i nhẹ nhà ng, sợ rằng Phượng Cô phen nà y lại khiến nà ng gặp khó khăn.
Nà ng có cảm giác kỳ lạ, vì sao từ khi má»›i bắt đầu, Phượng Cô không có vì Chu Nguyệt Nhi nói má»™t câu? Không thể giải thÃch được Ä‘iá»u nà y.
p/s : lá»i dịch giả
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:30 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
02-02-2011, 02:25 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
Chương 57: Tại Sao Buông Tay
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Nà ng còn tưởng rằng Phượng Cô má»›i thay tâm đổi tÃnh? !
Má»›i ăn được ná»a bữa sáng, thấy Phượng Cô Ä‘i đến, vẻ mặt vô cùng giáºn dữ. Ãnh mắt nhÆ° rắn …nhìn nà ng chăm chú, là m miếng bánh bao nà ng Ä‘ang ăn nghẹn lại ở cổ.
Cầm cốc nước lên uống, mới miễn cưỡng đưa được miếng bánh bao xuống.
Ngẩng đầu nhìn phÃa hắn, nà ng dùng thần sắc lãnh thanh nói chuyện bằng giá»ng uyển chuyển có lá»…: “Gia tìm thiếp thân có chuyện gì sao?â€
Hắn không nói lá»i nà o, vÆ°Æ¡n tay ra, để lại trên mặt nà ng má»™t cái tát.
Nhanh đến mức muốn tránh cÅ©ng không được, chỉ nghe ’ ba ’ má»™t tiếng, ngay sau đó má Vãn Thanh bá»ng rát. Trong miệng nóng ran, có vị ngòn ngá»t, nà ng Ä‘Æ°a tay lau khóe miệng.
Trên tay áo là vệt hồng chói mắt, Phượng Cô tháºt ác Ä‘á»™c, má»™t chưởng nà y, dùng không Ãt sức! !
Nà ng vẫn cố nén, nhẹ nhà ng nâng đầu nhìn vá» phÃa hắn, trong mắt có má»™t tia kiên trì bất khuất, khóe miệng cong thà nh 1 nụ cÆ°á»i nhà n nhạt, rồi sau đó trà o phúng nói, thanh âm trong trẻo lạnh lùng nhÆ° ngÆ°ng sÆ°Æ¡ng kết băng: “Gia Ä‘á»™t nhiên tát má»™t cái, khiến thiếp thân rất là khó hiểu? Thiếp thân nếu nhÆ° có chổ nà o không đúng, gia ngay cả muốn thiếp thân chết, thiếp thân cÅ©ng sẽ không nói hai lá»i, nhÆ°ng lại vô duyên vô cá»› tát má»™t cái, khiến thiếp thân quá mức oan uổng ! !â€
“NgÆ°Æ¡i không biết ngÆ°Æ¡i không đúng chá»— nà o? ! !†Phượng Cô âm ngoan nói, phượng nhãn hÃp lại, những tia tức giáºn bắn thẳng vá» phÃa nà ng.
Trái tim Vãn Thanh hiểu rõ, hắn đánh nà ng, Ä‘Æ¡n giản là vì Chu Nguyệt nhi thôi, nhÆ°ng tại sao lúc nãy không tức giáºn, bây giá» lại tức được nhÆ° thế?
Cố ý dùng thái Ä‘á»™ cứng rắn, ngữ khà trong trẻo lạnh lùng nói: “Thiếp thân tá»± nháºn mình không có chá»— nà o không đúng.â€
“Không có chá»— nà o không đúng! Xem ra ngÆ°Æ¡i quả nhiên là chÆ°a thấy quan tà i chÆ°a rÆ¡i lệ! Mình là m cái gì cÅ©ng không biết! !†Hắn cả giáºn nói.
Hồng ThÆ° đứng 1 bên thấy chuyện căng thẳng, vì váºy nhá» giá»ng khuyên: “Gia…. “
Phượng Cô trừng con mắt lãnh khốc nhìn Hồng ThÆ°: â€Không phải chuyện ngÆ°Æ¡i trông coi thì tốt nhất đừng nhúng tay và o ! !â€
“Vâng†Hồng Thư thấy sắc mặt hắn xanh mét, không thể là m gì khác hơn là lui xuống, không dám mở miệng nữa.
“Vãn Thanh chứng tháºt là không biết đã không đúng chá»— nà o!†Nà ng tiếp tục nói, trong mắt của hắn có lẽ là trách nhiệm, nhÆ°ng trong mắt của nà ng, căn bản không có trách nhiệm. (có lẽ ý là Phượng Cô tá»± hắn muốn có trách nhiệm vá»›i Nguyệt Nhi, chứ Vãn Thanh cảm thấy mình không cần phải có trách nhiệm vá»›i Nguyệt Nhi)
“Vừa nãy ngươi nói chuyện với Nguyệt Nhi bằng cái thái độ gì-? ! !†Hắn quát.
Vãn Thanh cÅ©ng cÆ°á»i má»™t tiếng, tuyệt mỹ mà trà o phúng nhìn hắn: “Váºy theo Gia ta cần phải nói chuyện vá»›i nà ng bằng thái Ä‘á»™ gì? Nhân tiện, nếu cảm thấy không đúng, tại sao Gia không nói ra ngay lúc đấy?â€
Phượng Cô vừa nghe, liá»n tức giáºn nói: “Nếu không có Nguyệt nhi yêu cầu ta không được là m khó dá»… ngÆ°Æ¡i thêm lần nữa, ngÆ°Æ¡i cho là cánh tay của ngÆ°Æ¡i còn đến lúc nà y sao? Ta cho ngÆ°Æ¡i biết, không cho phép vô lá»… thêm má»™t lần nữa vá»›i Nguyệt nhi! ! Nguyệt Nhi lại má»™t lần vì ngÆ°Æ¡i cầu tình, má»™t nữ tá» thiện lÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i lại còn là m khó dá»… nà ng, không cho nà ng má»™t sắc mặt tốt! Còn nói cái gì tà i nữ, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c sách mà vẫn không biết chút lá»… tiết nà o sao? ! !â€
Hắn căm phẫn nói, nói những câu có vẻ rất đạo lý thông thÆ°á»ng.
Äá»™t nhiên, nà ng phảng phất nhÆ° trở thà nh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chanh chua, chanh chua đến mức ngÆ°á»i khác nhìn thấy là sắc mặt không tốt.
Có lẽ trÆ°á»›c đây, nà ng cảm giác ủy khuất, cảm giác có sá»± không công bằng, nhÆ°ng trải qua má»™t số chuyện, nà ng không còn hy vá»ng xa vá»i Phượng Cô sẽ trở nên lý trÃ.
Và o lúc nà y nà ng chỉ cảm thấy Phượng Cô tháºt đáng cÆ°á»i, má»™t nữ tá» nhÆ° Chu Nguyệt Nhi, hắn lại không thể nhìn ra bản chất, còn dùng những từ nhÆ° thiện lÆ°Æ¡ng, hồn nhiên để hình dung nà ng ấy.
Khó trách ngÆ°á»i ta nói: nếu nói không lại, chi bằng không nói nữa.
Xem ra, hắn đã bị dáng vẻ kia đánh lừa, vẫn coi Nguyệt Nhi nhÆ° nữ thần. NhÆ°ng hắn cÅ©ng không dám nghÄ©, Chu Nguyệt nhi, có từng quà trá»ng hắn nhÆ° váºy.
“Gia cảm giác được thiếp thân không biết chút lá»… tiết nà o, không tán thưởng sao?†Nà ng cháºm rãi há»i. Trên mặt vẫn bình tÄ©nh không chút xao Ä‘á»™ng.
Phượng Cô hung hăng trợn mắt nhìn nà ng.
Vãn Thanh lại nói tiếp: “Gia cảm thấy thiếp thân không biết lá»… tiết, không tán thưởng, thiếp thân lại cảm thấy gia có mắt nhÆ° không, Ä‘en trắng chẳng nhìn ra, thiện ác không phân biệt.â€
“NgÆ°Æ¡i nói cái gì? ! !†Phượng Cô không ngá» Vãn Thanh dám phản bác hắn, tức giáºn Ä‘Æ°a tay bóp cổ nà ng, hung tợn há»i han.
“Bất quá chỉ là một nữ tỠmà thôi! Dù cho nà ng đẹp nghiêng nước nghiêng thà nh, nhưng đã là vợ kẻ khác, huống hồ, không có kỳ biểu (mình không biết cái nà y), bên trong thối rữa thôi! !†Hắn không cho nà ng nói, nà ng ngược lại cà ng phải nói.
“Ngươi muốn chết sao! !†Tay Phượng Cô cà ng thêm lực lên cổ nà ng.
“Gia… gia… bất quá… bất quá là không… không muốn đối mặt bản thân… bản thân… thôi…. gia sinh ý kỳ tà i, mắt nhìn ngÆ°á»i… nhìn… ngÆ°á»i… là m…sao…có thể không ra… Ä‘en trắng thiện ác….!†Tay của hắn thêm lá»±c, khiến Vãn Thanh cảm thấy đầu óc quay cuồng, vô phÆ°Æ¡ng hô hấp, máu nhÆ° ngừng lÆ°u thông, mặt cÅ©ng Ä‘á» bừng. NhÆ°ng vẫn giÆ¡ đôi mắt sáng ngá»i nhìn hắn, gian nan nói từng chữ.
Ngay cả phải chết, nà ng cÅ©ng muốn nói rõ má»i chuyện.
Hồng ThÆ° nhìn mà không thể là m gì, vá»™i và ng nói: “Gia, ngà i không thể giết Nhị phu nhân, giết nà ng rồi trở vá» phải ăn nói là m sao vá»›i lão thái thái đây!â€
Nói lá»i nà y, Hồng ThÆ° cÅ©ng biết sẽ không có tác dụng gì-, nhÆ°ng nà ng không nghÄ© ra cá»› gì khác , nếu muốn nà ng dùng sức, võ công của nà ng không bằng má»™t ná»a gia, căn bản vô phÆ°Æ¡ng cứu Nhị phu nhân từ tay Gia.
NhÆ°ng không ngá» Phượng Cô nghe xong lá»i nà y, tháºt sá»± buông tay, xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i. LÆ°u lại Vãn Thanh ngồi đó thở dồn dáºp từng hồi.
Hồng ThÆ° vá»™i và ng tiến lên đỡ nà ng: “Nhị phu nhân, ngà i có việc gì không?â€
Vãn Thanh lắc đầu, nhìn vá» bóng lÆ°ng vừa rá»i Ä‘i của hắn, và o lúc đó, nà ng cho là nà ng tháºt sá»± sẽ phải chết, không rõ vì sao hắn Ä‘á»™t nhiên buông lá»ng tay ra.
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:31 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
02-02-2011, 02:27 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 58: Song Ngụy Äối Thoại
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Lục Thủy Äình, má»i ngÆ°á»i đã Ä‘i khá»i, chỉ còn lại có Má»™ Dung Kiá»m cùng Chu Nguyệt Nhi ở đó.
Hai ngÆ°á»i nhìn cùng má»™t hÆ°á»›ng, Chu Nguyệt Nhi ngồi bên cây Ä‘Ã n, nhÆ°ng không đánh Ä‘Ã n, ánh mắt mông lung không thể nắm bắt, Má»™ Dung Kiá»m ngồi cạnh nà ng, ánh mắt nhìn vá» ao sen.
Äang là đầu tháng tÆ°, sau má»™t mùa đông giá lạnh, hoa sen bắt đầu nhô lên khá»i bùn , lá xanh mÆ¡n mởn vô cùng vui mắt. (ba cái Ä‘oạn tả cảnh nà y bạn Nhi rất dốt, nếu Ä‘á»c thấy ngang mong má»i ngÆ°á»i bá» qua há»™)
NÆ°á»›c ao rất trong, thêm mà u xanh của lá sen, nhÆ° ngá»c phỉ thúy, đẹp mê ngÆ°á»i.
Hắn có thể tưởng tượng ra, sau ba tháng nữa , ngồi trong Lục Thủy Äình, sẽ có hÆ°Æ¡ng sen thanh khiết, mang theo khà tức thanh tân của nÆ°á»›c ao trà n và o mÅ©i.
Nhắm mắt lại, nhÆ° thể mình Ä‘ang ngồi giữa má»™t đóa sen, hoa sen tiên tá», giẫm lên má»™t đóa sen khác, lăng ba vi bá»™, tiểu vÅ© hồng trần.
Tiên tỠđấy, tiên tỠđang hiện lên trong đầu óc hắn.
Không ngỠđược, lại có vẻ ngoà i giống hệt Thượng Quan Vãn Thanh, ánh mắt nhà n tuệ mang theo và i phần quáºt cÆ°á»ng.
Không kìm được cÆ°á»i má»™t tiếng, tháºt buồn cÆ°á»i, tại sao hắn lại nhá»› đến nà ng.
NhÆ°ng nghÄ© kÄ© thì thấy rất hợp lý, cô gái kia, tháºt sá»± là giống nhÆ° hoa sen, trong trẻo lạnh lùng kiêu ngạo, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, luôn thanh thanh nhà n nhạt nhÆ° bản thân vốn váºy
Tuy là lạnh nhạt xỠsự, nhưng hết lần nà y tới lần khác, thể hiện được sự bất khuất của bản thân.
Nhìn thì nhu nhược, hết lần nà y tá»›i lần khác, lại quáºt cÆ°á»ng Æ°Æ¡ng ngạnh, dù cho là kẻ xuống tay nhẫn tâm nhÆ° Phượng Cô, cÅ©ng phải bất Ä‘á»™ng mấy lần. Nhá»› đến lúc bị bẻ gẫy tay, nà ng cố nén Ä‘au không kêu má»™t tiếng, ánh mắt cứng rắn, môi cắn chặt, gÆ°Æ¡ng mặt quáºt cÆ°á»ng.
Khiến cho ngÆ°á»i ta không thể nà o quên được.
Má»™t lúc sau, định thần lại, nhìn sang Nguyệt Nhi, thanh âm không có má»™t chút ôn hòa, là nh lạnh phun ra -: “Tình cÅ© không rủ cÅ©ng tá»›i ?â€
Chu Nguyệt Nhi Ä‘Æ°a tay vá» phÃa cây Ä‘Ã n, lÆ¡ đãng gẩy má»™t dây Ä‘Ã n, âm thanh ’ Ä‘inh ’ vang lên, thanh âm của nà ng nhu nhược má»m mại: “Cái gì là tình cÅ© không rủ cÅ©ng tá»›i? NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nói cái gì, ta không hiểu ?â€
“Có phải hôm nay nhìn thấy Phượng Cô quyá»n lá»±c nhÆ° váºy, trong lòng thầm cảm thấy hối háºn ?†Hắn há»i, trong lúc vô tình nhìn vá» phÃa ao sen.
“Phu quân nói những lá»i nà y ta nghe không hiểu, ta đã là ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i, còn có thể nhÆ° thế nà o chứ? Phu quân đã quá Ä‘a nghi rồi? Không phải là đang ghen chứ?†Nà ng nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, thanh âm trong veo. Hồn nhiên nhÆ° thể tháºt sá»± không biết gì.
Má»™ Dung Kiá»m tá»±a và o cây cá»™t, cÆ°á»i má»™t tiếng, rồi sau đó nhìn nà ng: “NgÆ°Æ¡i nhìn ta giống nhÆ° Ä‘ang phát ghen sao?â€
“Ta nhìn thấy ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ghen tị!†Chu Nguyệt Nhi khẽ cÆ°á»i nói.
“Sao… †Má»™ Dung Kiá»m nhẹ nhà ng ’ sao ’ má»™t tiếng, rồi cÆ°á»i còn to hÆ¡n trÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên đứng lên, tay phụ vu bối, kết luáºn nói: “NgÆ°Æ¡i biết ta không ghen -.â€
Chu Nguyệt Nhi trÆ¡ mắt nhìn hắn, háºn đến nghiến răng nghiến lợi: “NgÆ°Æ¡i nhất định phải nói nhÆ° váºy thì má»›i vừa lòng sao? ! !â€
“Ta chỉ không muốn ngÆ°Æ¡i cứ má»™t má»±c lừa mình dối ngÆ°á»i thôi, chúng ta là cùng má»™t loại ngÆ°á»i, không phải là loại ngÆ°á»i dá»… dà ng bá»™c lá»™ tình cảm vá»›i kẻ khác, hÆ¡n nữa, chúng ta cÅ©ng không có thá»i gian biểu lá»™ tình cảm. Ta có mục Ä‘Ãch của ta, ngÆ°Æ¡i có mục Ä‘Ãch của ngÆ°Æ¡i, lợi dụng lẫn nhau thôi. Ban đầu ngÆ°Æ¡i lá»±a chá»n ta, cÅ©ng không phải vì váºy, kỳ tháºt ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, nếu lúc đấy ngÆ°Æ¡i chá»n ở lại bên Phượng Cô, thá»i gian lâu dần, sá»± ngụy trang của ngÆ°Æ¡i sẽ bá»™c lá»™ sÆ¡ hở, đến lúc đó, hắn nhất định sẽ háºn ngÆ°Æ¡i thấu xÆ°Æ¡ng .†Hắn nặng ná» nói.
“Má»™ Dung Kiá»m! ! !†Chu Nguyệt Nhi oán háºn nói, ánh mắt phảng phất muốn phun ra lá»a, thanh âm cÅ©ng trở nên bén nhá»n, hoà n toà n không còn nữa thanh âm má»m mại ngà y thÆ°á»ng -.
“Chú ý hình tượng của ngÆ°Æ¡i, tai vách mạch rừng -.†TrÆ°á»›c lá»a giáºn của Nguyệt Nhi, Má»™ Dung Kiá»m chỉ bình tÄ©nh nhìn nà ng, rồi sau đó nhắc nhở .
“Không chá»c giáºn ta thì ngÆ°Æ¡i nhất định không thấy vui sao? ! !†Nguyệt Nhi nhá» giá»ng quát, mắt chăm chú nhìn Má»™ Dung Kiá»m.
“Có phải ngÆ°Æ¡i Ä‘ang hối háºn vá»›i sá»± lá»±a chá»n lúc ấy ?†Hắn bình tÄ©nh há»i.
“Ta rất hối háºn, lúc đấy nhất định là ta có mắt nhÆ° mù má»›i tin chuyện ma quỉ của ngÆ°Æ¡i, má»›i có thể bá» Phượng Cô mà gả cho ngÆ°Æ¡i! !†Chu Nguyệt Nhi gầm lên, cặp…mắt to trong veo nhÆ° nÆ°á»›c lúc nà y lá»™ vẻ háºn ý.
“Ta cÅ©ng biết là ngÆ°Æ¡i hối háºn !†Má»™ Dung Kiá»m khẽ cÆ°á»i nói, trong mắt lá»™ ra chút ngoan ý: “NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i hối háºn thì cÅ©ng đã quá muá»™n, ván đã đóng thuyá»n, cả Ä‘á»i nà y, ngÆ°Æ¡i đừng mong còn có thể ở cùng má»™t chá»— vá»›i hắn. Thê tá» của minh chủ võ lâm nà y, đừng hi vá»ng có thể tái giá vá»›i kẻ khác-! !â€
“Má»™ Dung Kiá»m! !†Chu Nguyệt Nhi quát: “Ta háºn ngÆ°Æ¡i! !â€
Má»™ Dung Kiá»m chỉ giÆ¡ ngón trá», lắc lắc trÆ°á»›c mặt nà ng: “Không không không! NgÆ°á»i ngÆ°Æ¡i cần phải háºn chÃnh là bản thân ngÆ°Æ¡i, bởi vì ngÆ°Æ¡i – dối trá, bởi vì ngÆ°Æ¡i – tham má»™ hÆ° vinh, cho nên ngÆ°Æ¡i bá» Phượng Cô mà chá»n ta, cho nên má»›i có hôm nay. Tất cả má»i chuyện, không liên quan đến bất kì kẻ nà o khác.â€
Chu Nguyệt Nhi háºn đến nghiến răng nghiến lợi, mặt Ä‘á» bừng vì tức, nhÆ°ng không thể phản bác má»™t lá»i nà o, Má»™ Dung Kiá»m nà y quá nham hiểm, luôn có thể dá»… dà ng nắm được chá»— yếu của ngÆ°á»i khác! !
Là ban đầu nà ng nhìn trúng địa vị võ lâm minh chủ của hắn -, cÅ©ng sợ thá»i gian dà i sẽ khiến sá»± ngụy trang của bản thân bị lá»™ ra sÆ¡ hở trÆ°á»›c mặt Phượng Cô , bởi vì thứ Phượng Cô thÃch chÃnh là sá»± thiện lÆ°Æ¡ng hồn nhiên của nà ng -, nhÆ°ng nà ng tuyệt không thiện lÆ°Æ¡ng, tuyệt không hồn nhiên!
Nà ng đóng kịch mãi mệt má»i quá. NhÆ°ng nà ng thá»±c sá»± thÃch Phượng Cô -.
Nếu không phải lúc đấy Má»™ Dung Kiá»m quấy rầy cuá»™c sống của nà ng, nà ng là m sao có thể bá» Phượng Cô mà chá»n hắn! !
Má»™ Dung Kiá»m nhìn nà ng tức giáºn đến bốc khói đỉnh đầu, ngón tay nhẹ nhà ng phất qua, phiêu hốt – nói nhá» bên tai nà ng: “Ta mặc kệ ngÆ°Æ¡i là m cách nà o câu dẫn hắn, chỉ cần không là m mất mặt ta, chỉ cần không là m há»ng kế hoạch của ta, những chuyện khác ta Ä‘á»u có thể mắt nhắm mắt mở coi nhÆ° không nhìn thấy gì.â€
Nói xong cÆ°á»i má»™t tiếng bÆ°á»›c dà i ra khá»i Lục Thủy Äình.
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:32 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî