Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thủy Bình Diện
Quyển thứ hai : Phong Mang
Chương 45 : Đùa giỡn Vong Tình
nguồn : TTV
dịch giả : LukeReturn
Lần này có lẽ thần kinh của mọi người đã được rèn luyện nhiều nên không có ai giật mình. Cảm giác những chuyện như thế này đối với Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong mà nói thì rất bình thường. Trong lòng bọn họ cũng đã có quyết tâm tránh xa hắn ra
Yêu Vương bị dọa đến tay chân nhũn ra, may mà hắn đang ngồi, nếu không đã sớm té xuống dưới. Bốn đại cao thủ tinh nhuệ nhất của Yêu Vương Điện không ngờ chết thảm dưới tay Dương Diệc Phong. Bây giờ phái ai ra cũng chết, ngay cả hắn dùng đến bảo vật trấn điện cũng không phải là đối thủ của Dương Diệc Phong. Câu nói “Tiếp theo” của Dương Diệc Phong hắn nghe rất rõ ràng , nhưng giờ hắn còn dám phái ra ai bây giờ ?
- Sao không có ai sao ?
Ánh mắt Dương Diệc Phong quét quanh bốn phía, những người có tu vi cao hơn hoặc ngang hắn đều tránh né ánh mắt của hắn . Trong lòng Dương Diệc Phong âm thầm nghĩ
- Ba vị đều là Ma đạo tiền bối, tiểu tử mới xuất đạo, kinh nghiệm chưa đủ, mong rằng được ba vị chỉ giáo nhiều hơn
Thiên Thi Thượng Nhân và Cốt Ma nghe xong mồ hôi lạnh trào ra khắp người, lông tay lông chân đều dựng ngược. Thiên Thi Thượng Nhân vội nói rằng
- Đâu có, Tiêu Dao Ma Quân quá khách khí rồi, nếu như không chê thì lão phu gọi ngươi một tiếng Tiêu Dao hiền chất có được hay không?
Dương Diệc Phong lễ phép trả lời
- Đương nhiên, ngài là ma đạo tiền bối, đức cao vọng trọng, tiểu chất trèo cao rồi
- Ha ha ha, Ta cùng Âm lão là bằng hữu, hiền chất của Âm lão cũng là hiền chất của ta. Sau này tại ma đạo có ai không phục Tiêu Dao Ma Quân thì trước hết phải tìm đến Ma Đạo Nhị Tán Nhân chúng ta ha ha ha
Cốt Ma cũng nhanh miệng chen vào.
Mấy người Ma Điện nghe được thì trong lòng cùng nghĩ
- Lão già này đúng là gió chiều nào theo chiều ấy, lúc đầu còn kêu gào Ma Đạo Tam Tán Nhân , chỉ trong chốc lát chỉ còn Ma Đạo Nhị Tán Nhân
Dương Diệc Phong nhẹ giọng trả lời
- Vãn bối tạ ơn hai vị triền bối
Yêu Vương ở bên nghe được sửng sốt nhìn hai lão già , trong lòng liên tục mắng thầm
- Hai lão già này thật là vô sỉ đến cùng cực, các ngươi còn xứng làm Ma đạo tiền bối hay không ?
Thiên Thi và Cốt Ma hai người tán tu, có thể cùng Dương Diệc Phong thiết lập giao tình đương nhiên Dương Diệc Phong cũng không làm khó bọn họ. Nhưng còn Yêu Vương thì làm sao đây ? Nếu hắn cũng giống Thiên Thi và Cốt Ma thì làm sao thống lĩnh Yêu Vương Điện đây ? Làm sao để đặt chân vào Ma Đạo ? Yêu Vương Điện từ nay về sau làm sao có thể làm một trong ba đại đỉnh cấp đại phái của Ma Đạo . Sự việc là do hắn khơi mào, Dương Diệc Phong tuyệt đối không buông tha cho hắn
Yêu Vương vội vàng dùng ánh mắt xin giúp đỡ hướng về phia Vong Tình Ma Quân đang ngồi thờ ơ lạnh nhạt bên cạnh. Hắn truyền âm cho Vong Tình
- Cung chủ nếu giúp lão phu gỡ rối chuyện hôm nay, lão phu sẽ cảm kích không ngớt, Yêu Vương Điện tuyệt đối sẽ không xâm phạm vào phạm vi thế lực của Vong Tinh Ma Cung nửa bước.
Tuy nhiên Vong Tình Ma Quân cũng đứng lên, ba đại đỉnh cấp đại phái của Ma Đạo thiếu một người cũng không được. Lần này Yêu Vương Điện đã được giáo huấn nhiều, nếu bị Ma Tông đem Yêu Vương giết chết thì Yêu Vương Điện chắc chắn sẽ sụp đổ. Sự tình này với Vong Tình Ma Cung mà nói thì cũng không phải là chuyện tốt.
Vong Tình Ma Quân phi thân lên lôi đài, nhẹ nhàng quay sang Dương Diệc Phong nói rằng
- Không biết Tiêu Dao Ma Quân có thể cho Vong Tình một ít thể diện hay không ? Giết nhiều như vậy cũng đủ rồi, Yêu Vương Điện đã tổn thất nhiều cao thủ như vậy, trong vòng 500 năm cũng không thể hồi phục, mong Tiêu Dao Ma Quân giơ cao đánh khẽ
- Vong Tình quá khách khí rồi, ngươi và ta không nên quá xa lạ, không cần dùng hai chữ Ma Quân ở đây
- Lục đệ so với ta còn to gan hơn, cô nàng này mà điên lên thì có thể so với 10 Yêu Vương a
Ma Lôi cũng góp vui câu chuyện
- Đúng a, ta trước giờ đều tránh xa nàng
Thất Dạ cũng hư hỏng cười nói
- Nói không chừng sư đệ sẽ bị nữ nhân đáng sợ này ăn tươi nuốt sống, chúng ta có nên cứu hắn không?
Ma Điện, Ma Lôi, Huyết Sát nhìn nhau , lại nhìn thân hình tuyệt mỹ trên lôi đài rồi đồng thời lắc đầu nói rằng
- Nếu như cô nàng điên rồi thì chúng ta lên cũng không tốt đâu
Tại thời điểm mọi người đều cho rằng Vong Tình sẽ nổi giận thì không ngờ trên lôi đài Vong Tình lại nhẹ nhàng cười rồi phát ra âm thanh du dương giống như tiên âm từ trên bầu trời
- Tiêu Dao Ma Quân quả nhiên không giống người thường, lẽ nào ngươi không biết hậu quả của việc muốn xem mặt của ta hay sao ?
- Hậu quả gì ? Chúng ta đang ở trên lôi đài, là chính thức tỉ thí mà. Như vậy đi , nếu trong ba chiêu ta có thể vạch được khăn che mặt của ngươi, chuyện này kết thúc ở đây. Nếu trong vòng ba chiêu không làm được, coi như ta thua ngươi, cũng không truy cứu chuyện cũ. Thế nào?
- Được, thua rồi đừng tìm ta phiền phức nhé
- Yên tâm, chỉ có người khác tìm ta phiền phức chứ ta không rảnh tìm người khác
Dương Diệc Phong trả lời
- Xin mời
Vong Tình nói xong, xung quanh người nàng liền xuất hiện từng đạo ánh sáng mờ bao phủ trong phạm vi 5 mét
Dương Diệc Phong cười tủm tỉm nhìn nàng, hắn vận khởi Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn muốn nhìn mọi bí mật của nàng. Thế nhưng một đạo bạch sắc thần quan ngăn hắn nhìn trộm làm cho Dương Diệc Phong thất kinh. Dù cho những Tán Ma Tán Tiên ở đây Dương Diệc Phong đều có thể nhìn trộm, xem thấu lai lịch của bọn họ.
Hiện tại, một người có tu vi so với hắn thấp hơn mấy đẳng cấp nhưng lại có thể tự phản kháng lại Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn của hắn, điều này thật là kinh ngạc. Hắn dám khẳng định,, Vong Tình Ma Quân tuyệt đối không biết hắn đang thi triển Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn. Chỉ là chân nguyên và nguyên thần của nàng tự động phản kháng mà thôi. Người tu chân bình thường đều lấy Nguyên Anh ký thác Nguyên Thần, Nguyên Thần bị Nguyên Anh ràng buộc nên chỉ có thể theo Nguyên Anh tăng trưởng.
Tuy nhiên, nguyên thần của Vong Tình Ma Quân lại không ở trong Nguyên Anh mà lại nằm ở trong ý thức hải của nàng, đồng thời cảnh giới của nguyên thần đã vượt xa tu vi của nàng. Chỉ có một điều giải thích là Vong Tình Ma Quân không phải tu ma mà là tu thần
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Nói xong nàng dậm chân, bay đi , giống như Hằng Nga bay lên trời. Các đệ tử của Vong Tình Ma Cung cũng hằn học nhìn Dương Diệc Phong như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, sau đó cũng theo cung chủ ly khai
Một hồi lâu sau, Dương Diệc Phong mới vuốt mũi bay xuống lôi đài, trong lòng nhủ thầm
Trên đài, các vị Tán Tiên Tán Ma sau khi thảo luận liên cử ra một vị Tán Ma có tu vi cao nhất đứng dậy tuyên bố
- Nếu như không có ai khiêu chiến Dương Diệc Phong thì đều đã thừa nhận tu vi của hắn phải không ? Được , ta tuyên bố Dương Diệc Phong chính thức trở thành một trong mười đại cao thủ của Ma đạo. Ha ha ha, nìn ma đạo chúng ta cường thịnh như vậy, lão phu cũng được an ủi
- Đúng vậy, tiểu bối Dương Diệc Phong, nếu có thời gian thì cùng chúng ta luận bàn
Mấy người Tán Ma , Tán Tiên khác cũng đứng dậy nói. Dương Diệc Phong lễ phép trả lời
- Vãn bối nhớ rồi, nhưng chẳng lẽ mấy vị tiền bối ở chung một chỗ hay sao ?
- Ha ha ha, không sai. Vốn chúng ta không phải ở cùng một chỗ, chỉ là từ lần đầu tiên chủ trì đại hội thì bọn ta quyết định cư ngụ cùng nhau, lúc rảnh rỗi có thể cùng nhau tham khảo, cầu việc siêu thoát, phi thăng tiên giới, hơn nữa cũng tiện cho việc chủ trì đại hội của hai bên Ma và Đạo
- Thế nhưng , các ngài …
Dương Diệc Phong muốn nói nhưng lại thôi
- Ha ha ha, tiểu oa nhi . Chẳng lẽ chúng ta là Tán Ma và Tán Tiên thì phải đối địch nhau hay sao ? Đạo tu có ưu điểm của đạo, Ma tu có ưu điểm của Ma. Chỉ là tiểu đạo bất đồng, đạo đạo đều như nhau. Ma vốn chưa chắc là tà ác, Đạo chưa chắc đã chính nghĩa. Những thứ đó chỉ có trong lòng tự biết mà thôi
Một người Tán Tiên cười nói, nói xong các Tán Ma và Tán Tiên hướng không trung bay đi, chỉ trong chốc lát đã biến mất. Dương Diệc Phong nghe xong những lời này trong lòng rộng mở. Hắn tự nhủ mình cần gì phải chấp nhất ma và đạo, chỉ có tiêu diêu tự tại , tùy ý làm tùy ý đi mới là đại đạo
Thiên Thi Thượng Nhân, Cốt Ma và Yêu Vương đều tiến đến chúc mừng Dương Diệc Phong, Yêu Vương càng sửa dáng vẻ kiêu ngạo , trở nên hòa ái dễ gần. Dương Diệc Phong cũng không quan tâm đến hắn thật lòng hay không, những điều đó không làm cho Dương Diệc Phong hứng thú
Đại hội kết thúc, bảy chữ Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong vang truyền khắp Tu Chân Giới. Bất luận chính đạo hay là ma đạo đều sợ hãi hắn . Khắp nơi đều truyền bá câu chuyện hắn dùng một kiếm, một chiêu chém chết bốn đại cao thủ của Yêu Vương Điện. Tên của hắn được liệt vào sổ đen của nhiều môn phái. Tuy rằng cũng có không ít chính đạo nhân sĩ kêu gào khẩu hiệu tiêu diệt tà ma Dương Diệc Phong, muốn dương danh với thiên hạ nhưng cũng chỉ là gào thét suông, không thấy ai dám tìm đến Dương Diệc Phong thách đấu cả.
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thủy Bình Diện
Quyển thứ hai : Phong Mang
Chương 47 : Thoải mái
nguồn : TTV
dịch giả : LukeReturn
Bùmmmmmmmmmm
Từng tiếng đồ vật bị đánh nát từ trong phòng truyền ra mang theo tiếng mắng chửi. Thanh Nhi vừa đi đến cửa thì nghe tiếng vọng ra
- Dương Diệc Phong chết tiệt, dám nhục nhã ta . Ta nhất định giết ngươi, không , giết ngươi thì quá tiện nghi cho ngươi rồi. Ta phải cho nguyên thần của ngươi vào trong Vạn Niên Băng Hàn, để ngươi chịu khí lạnh xâm nhập nguyên thần, vĩnh viễn không được siêu sinh
- Sư phụ, Tiêu Dao Ma Quân ở đại hội làm nhục ngài, Vong Tình Ma Cung chúng ta quyết không tha cho hắn. Hãy để đệ tử hạ lệnh cho toàn bộ người trong Ma Cung toàn lực truy sát tên Dương Diệc Phong kia
Thanh Nhi tức giận nói
- Không ai được động đến một sợi tóc của hắn
Vong Tình Ma Quân lập tức nói trong vô thức, nhìn thấy nhãn tình của Thanh Nhi đang kinh ngạc, nàng vội vã bổ sung
- Hắn là của ta, ta muốn chính tay giết hắn . Ta sợ các ngươi đều phông phải đối thủ của hắn, hắn làm nhục ta, ta đương nhiên phải tự tay báo thù, không thể dựa vào người khác được
Nghĩ như vậy, Vong Tình nở ra một nụ cười nhưng nàng nhanh chóng thu lại, chuyển sang lạnh lùng hỏi
- Nghe được Dương Diệc Phong đang ở nơi nào chưa?
- Đệ tử chỉ biết rằng Dương Diệc Phong trở về Ma Tông, còn cụ thể thì không có tin tức. Chỉ sợ hắn đang ở Ma Tông bế quan tu luyện
- Ừ, nhớ kỹ đây là ân oán cá nhân, không được cùng người của Ma Tông xung đột
- Tại sao sư phụ ? Thực lực của chúng ta không hề kém hơn Ma Tông, Yêu Vương Điện mặc dù có vẻ ghê gớm nhưng chúng ta cũng có thể đơn giản diệt hắn, Ma Tông có gì đáng sợ chứ
Thanh Nhi tự mãn nói
- Người còn trẻ con quá, quá coi thường Ma Tông, ngươi nghĩ một cái thượng cổ đại phái truyền thừa mấy vạn năm chỉ đơn giản như bên ngoài vậy sao ? Ma Tông bao nhiêu năm nay đều là đại phái đệ nhất của Ma Đạo, chúng ta không có dã tâm gì lớn, việc gì phải đi tranh giành với hắn ? Yêu Vương Điện là một bài học trước mắt, lần này chỉ là chết 4 đại cao thủ. Lần sau mà còn như vậy chắc gặp họa diệt điện. Mấy vạn năm qua., có bao nhiêu tông phái so với chúng ta và Yêu Vương Điện còn ghê gớm hơn , tại sao bọn họ cũng không làm gì được Ma Tông ? Ngươi phải nghĩ đến chứ. Dù sao cứ tập trung vào Dương Diệc Phong cho ta, nếu hắn bước ra khỏi Ma tông, ta phải là người đầu tiên được biết hắn đang ở đâu.
“Hắt xì, hắt xì , hắt xiiiiiiì “ . Dương Diệc Phong đang ngồi bỗng nhiên hắt xì liên tục ba cái , hắn sờ mũi phiền muộn nói
- Mỹ nữ nào đang nhắc ta nhỉ ? Ta đâu quen biết mỹ nữ nào đâu ? Chẳng lẽ là Ma Vũ ? nàng còn đang lo quậy phá với đám Ma Điện, Ma Lôi, làm gì có thời gian làm ta hắt xù chứ
- Tà Dương , ngươi chết đi đâu rồi ? Sư phụ ta, sai là thiếu gia ta hết rượu rồi, mau mang rượu đến đây, cảnh đẹp như vậy không có rượu sao được
Dương Diệc Phong lúc này đang ngồi trên đỉnh của một con thuyền hoa, thưởng thức cảnh đẹp hai bên bờ sông. Một tháng trước, hắn từ Ma Tông len lén chạy đến đây. Tà Dương sống chết muốn đi theo hầu hạ hắn, không còn biện pháp nào , hắn đành mang theo một người hầu. Nhưng dù sao cũng là một quyết định đúng đắn, Dương Diệc Phong căn bản không hề quen thuộc với thế tục, còn Tà Dương vốn đã từ ở trong thế tục một thời gian. Suốt đương đi , Tà Dương trở thành quản gia kiêm luôn chức bảo mẫu của Dương Diệc Phong, làm hết tất cả mọi việc.
Hai thầy trò du lãm qua hết Yến , Tề , Sở ba nước rồi mua một chiếc thuyền xa hoa. Thiếu tiền, Dương Diệc Phong tìm một sòng bạc dùng thần thức đánh vài ván là bạc tiêu không hết.
- Đã nói bao nhiêu lần không được gọi ta là sư phụ, phải gọi là thiếu gia hoặc công tử nghe chưa
Dương Diệc Phong nhắc nhở
- Dạ , thưa thiếu gia
Tà Dương vội vàng sửa lời
- Thảo nào người tu hành không thích ở trong thế tục dù là tu đạo hay tu ma. Ở đây hồng trần nghiệp chướng quá nặng, nếu người tu chân bị nhiễm sẽ tổn hại nguyên thần, tu vi bị nghiệt khí ăn mòn a
Dương Diệc Phong than thở, bằng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn của hắn , hắn đương nhiên nhìn thấy được ở đây tản ra hai màu chướng khí đen hồng xông thẳng lên trời. Nếu không phải Dương Diệc Phong luyện Hư Không Ngưng Kiếm Thuật còn Tà Dương luyện công pháp tu thần Phệ Thiên Ma Quyết thì cũng sợ không dám ở lại đây
- Nguyên lai là như vậy, hèn gì đệ tử của Ma Tông đến Khai Quang Kỳ đều bị đưa về tông, tiếp thu khảo hạch.
Tà Dương rốt cục hiểu vì sao ở thế tục không có Kim Đan Kỳ cao thủ trở lên
- Phân đà của Ma Tông tại thế tục chủ yếu là tìm đệ tử và thu thập tài liệu, cần gì phải có cao thủ. Tổ huấn của Tu Chân Giới không được nhúng tay vào thế sự và việc của hoàng gia, nếu không sẽ bị toàn bộ Tu Chân Giới truy sát. Cho nên các phái sợ đệ tử đến Khai Quang Kỳ sẽ ảnh hưởng đến thế tục. Ta và ngươi tuyệt đối không được lộ ra thân phận của mình. Ta sẽ phong ấn nguyên anh của ngươi, chỉ để lại nội khí . Hơn nữa lại cho ngươi mang thêm phụ trọng, với nội khí trong người ngươi ở đây cũng quá đủ dùng rồi
Tà Dương nghe xong gật đầu nói
- Dạ vâng thưa thiếu gia
- Còn nữa, không được liên lạc với người của Ma Tông, chúng ta trốn đi chơi , ta không muốn về sớm đâu
Tà Dương cung kính gật đầu
Tâm trí của Dương Diệc Phong lại đặt vào cảnh sắc mỹ lệ xung quanh. Cảnh sắc ở đây so với thế kỷ 21 ô nhiễm nghiêm trọng thì quả thật là một trời một vực. Nói trắng ra là lấy đống rác so với cảnh thiên nhiên. Dương Diệc Phong khi ở thế kỷ 21 quá bận nên không thể hưởng thụ nhân sinh , lần này hắn thỏa sức du ngoạn, một mặt vui chơi , một mặt tìm Ngũ Hành Linh Tuyền
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Last edited by baongoc; 16-01-2011 at 10:59 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Dương Diệc Phong lấy trong lòng ra một tấm ngân phiếu nhét vào trong tay ông chủ rồi cùng Tà Dương rời đi
- Một ngàn lượng
Ông chủ cầm tấm ngân phiếu trong tay vô cùng kinh hãi, tiện tay lấy ra một ngàn lượng quả thật làm người ta phải giật mình. Ông chủ vội vàng chạy ra cửa tìm Dương Diệc Phong nhưng không còn thấy hắn đâu nữa
Dương Diệc Phong lúc này đã đi đến trước cửa của Khách Hành Cư, quả nhiên nơi này vô cùng lớn. Trên dưới tổng cộng có ba tầng, mỗi tầng cao hơn 10 thước, diện tích rộng hơn 1000 mẫu . Riêng cái cổng đã cao hơn 5 mét, nhìn khách sạn xa hoa lộng lẫy không gì sánh được, quả thực có thể so với khách sạn năm sao ở thế kỷ 21
Dương Diệc Phong và Tà Dương vừa bước cửa đã thấy một tên tiểu nhị cười tủm tỉm ra đón chào, Dương Diệc Phong đi chơi trong thế tục hơn một tháng , gặp qua không ít người tự nhiên có thể thấy y phục trên người tiểu nhị là hàng thượng phẩm, ít nhất phải 100 lượng bạc một mét vải. Nhìn chưởng quỹ bên kia đều có thể thấy y phục đều dùng loại vải may quan phục. Ngoài ra các đồ vật bên trong vô cùng tráng lệ làm cho Dương Diệc Phong ngỡ mình đang lạc vào Cố cung của Bắc Kinh.
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thủy Bình Diện
Quyển thứ hai : Phong Mang
Chương 49 : Khách Hành Cư (thượng)
nguồn : TTV
dịch giả : LukeReturn
- Hả ? còn có cấp bậc sao ?
Dương Diệc Phong hiếu kỳ hỏi thăm
- Bản điếm chia khách phòng thành Thiên , Địa , Huyền , Hoàng bốn loại. Hoàng cấp chỉ cần có tiền là có thể vào ở , trăm lượng một đêm. Huyền cấp là dành cho các quý nhân , quan lớn hoặc các cao thủ đỉnh cấp, một ngàn lượng một đêm. Địa cấp dành cho các quan viên nhị phẩm trở lên, các đệ tử thế gia, thiên tiên cảnh giới cao thủ, năm ngàn lượng một đêm, đặc biệt Thiên cấp cao thủ có thể ở miễn phí. Còn cuối cùng là Thiên cấp dành cho hoàng thân quốc thích, các nhân vật thượng tầng của các thế gia, Thiên cấp cao thủ, vạn lượng một đêm, riêng Thần Cấp cao thủ có thể ở miễn phí
Tiểu nhị càng nói càng hăng hái, trên mặt không ngừng nét tươi cười, có lẽ hắn đã được trải qua huấn luyện nghiêm khắc.
- Không biết các vị khách quan chọn loại nào ? Bản điếm không phải kinh thường hai vị khách quan nhưng đây là quy định của ông chủ cho nên chúng tôi bắt buộc phải hỏi
Người trung niên phân tích.
Thanh niên nhắm mắt lại dường như đang tự hỏi điều gì, một lúc sau hắn mở mắt nói rằng
- Không , không phải bọn hắn, theo khí tức của bọn hắn thì không phải. Tin tức của chúng ta biết rằng lần này cao thủ của Sở Quốc đến đây là Thiên Cấp cao thủ Nhạc Tiến, khí tức của Nhạc Tiến ta biết rất rõ, người này tuyệt đối không phải hắn.
Người trung niên nghe xong giật mình nghĩ rằng
- Phân tích này là của một tên không học hành, không nghề nghiệp, gian dâm nữ sắc, hoang dâm vô độ thái tử điện hạ sao ?
Vị Thái Tử điện hạ liếc nhẹ mắt nhìn tên đang giật mình nghĩ thầm
- Chưởng quỹ thật là tốt, những tổn thất của việc đuổi khách sẽ do chúng ta phụ trách
- Khách quan sao lại nói vậy, những chuyện nhỏ như vậy sao làm phiền hai vị. Chút tổn thất nhỏ này có là gì . Tiểu nhị, còn không mau đưa hai vị khách quan đến phòng chữ Thiên
Dương Diệc Phong cầm 10 vạn lạng ngân phiếu trong tay Tà Dương đưa cho chưởng quỹ
- Đây là tiền phòng dự tính, thiếu thì ta trả thêm, có gì ăn ngon uống ngon thì đưa lên
- Khách quan quả thật là quý nhân, hai vị cứ lên phòng trước, ta sẽ phân phó nhà bếp nhanh chóng chuẩn bị cho hai vị tiệc rượu tốt nhất
- Mời khách quan di bên này
Tiểu nhị khom lưng dẫn đường, Dương Diệc Phong và Tà Dương đi theo đến sau viện.
- Thiên cấp cao thủ là bảo tiêu của người thanh niên này, xem ra lai lịch người này không nhỏ, xem ra đừng đắc tội với hắn
Chưởng quỹ nhìn theo bóng Dương Diệc Phong khuất xa, trong lòng thâm
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Last edited by baongoc; 16-01-2011 at 11:00 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc