Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 53: Cứ nghĩ đi
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Trong văn phòng huyện ủy bí thư giắt cờ đảng tươi đẹp, Dương Tử Hiên ngồi ở đối diện Tô Nam, cầm trong tay văn bản tài liệu sơ thảo về khu công nghiệp kinh tế Hồng Hà, đưa cho Tô Nam, đồng thời cũng cầm trong tay một phần tài liệu tìm cách khai phát tài nguyên du lịch núi Thiên Mã, đưa cho Tô Nam.
Cho tới bây giờ, số lần Dương Tử Hiên lén trao đổi cùng Tô Nam thời gian như vậy, đều có thể đếm được trên đầu ngón tay, bình thường, ủy ban huyện xảy ra chính sách hoặc là hạng mục trọng yếu, đều là trực tiếp đưa lên hội thường ủy, cầm quân thúc ngựa chiến đấu!
Tình huống người đứng đầu đảng chính lén thương lượng, ở giữa Dương Tử Hiên cùng Tô Nam thật sự là rất ít.
Dương Tử Hiên là biết rõ, loại phương thức lén thương lượng cùng Tô Nam, giai đoạn hiện tại, đúng là không có bao nhiêu có ích của hắn, cho nên, sẽ rất ít khi đi tìm Tô Nam.
Tô Nam thì là không kéo được mặt xuống, không thể chủ động đi tìm một người mao đầu tiểu tử, thua chính mình gần hai mươi tuổi để thương lượng.
Nhìn trên mặt Tô Nam trắng nõn, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc, khóe miệng Dương Tử Hiên không nhịn được mà cười một tiếng quỷ dị.
Tuy Tô Nam cầm trong tay hai phần văn bản tài liệu báo cáo của ủy ban huyện, nhưng tâm tư lại không ngừng dậy sóng, đang suy tư xem ý tứ hàm xúc trong cử động lần này của Dương Tử Hiên.
Tô Nam nhíu mày, không có một tí ý tứ cao hứng nào, theo lý thuyết, hiện tại Dương Tử Hiên có thể nói là đường làm quan rộng mở, tại hội thường ủy, có lực lượng đấu đá ngang ngửa cùng mình, tại ủy ban huyện là uy vọng càng ngày càng cao.
Hơn nữa, hiện tại hệ phái mình cũng đang ở vào ngày đông giá rét, cứ cách vài ngày, liền có một vài quan lớn của phe phái ở trong tỉnh bị thay đổi.
Dưới loại tình huống này, Dương Tử Hiên không có lý do, cũng không cần phải nịnh nọt chính mình, đây rốt cuộc là tại sao vậy chứ? Tô Nam có chút cảm giác trăm mối vẫn không có cách giải.
“ Tô Nam bí thư, đây là văn bản tài liệu của ủy ban huyện bên kia, chủ yếu là vì quán triệt cùng chứng thực tinh thần nói chuyện của thủ trưởng khi xuống phía nam, còn có cả văn bản tài liệu bày tỏ tinh thần hội thường ủy thị ủy đưa ra, định ra hai phương án. Một là Hồng Thủy huyện chúng ta tranh thủ danh ngạch khu công nghiệp kinh tế đầu tiên của thành phố Đại Danh, một cái khác, là về báo cáo khai phát núi Thiên Mã. “
Dương Tử Hiên dùng ngữ khí bình tĩnh giảng giải, lại dừng một chút mới tiếp tục nói: “ Bí thư cảm thấy thế nào? “
Tô Nam một mực tự hỏi dụng ý trong cử động lần này của Dương Tử Hiên, rốt cục chuyển thần trí qua, cúi đầu xem kỹ càng mấy văn bản tài liệu, sau đó liền thở dài một hơi.
Không thể không thừa nhận, người trẻ tuổi trước mắt kia, đúng là mạch suy nghĩ tương đối khoáng đạt, năng lực có lẽ là không thể nghi ngờ, chỉ cần từ hai phần văn bản tài liệu này là có thể nhìn ra được.
Tuy trước kia Tô Nam làm thư ký, vẫn luôn là công tác tại công tác Đảng, không làm qua chính vụ kinh tế một lần nào, nhưng ở bên người thường vụ phó trưởng phòng phòng tổ chức chờ đợi hồi lâu, không ăn qua thịt heo cũng đã gặp heo chạy, điểm ánh mắt ấy vẫn phải có.
Văn bản tài liệu nói rõ các phương diện ưu việt bản thân Hồng Thủy huyện, cùng với hiệu ứng tụ tập khi khu công nghiệp kinh tế được thành lập, tất cả đều có phân tích kỹ càng.
Tô Nam không thể không thừa nhận, nếu mình là bí thư thị ủy, nhìn phần văn bản tài liệu này, cũng sẽ không nhịn được mà động tâm, về phần khai phát núi Thiên Mã, Tô Nam cảm thấy có chút vô nghĩa rồi.
Núi Thiên Mã có tài nguyên du lịch phong phú, điểm ấy không giả, hơn nữa, từ khi bắt đầu phát triển kinh tế, trong nước xác thực cũng thúc đẩy tăng trưởng một đám người giàu lên trước, xu thế tiêu phí du lịch của nhóm người này cũng từ từ đề cao.
Nhưng có một vấn đề chủ yếu, chính là núi Thiên Mã tại xã Thiên Mã phía xa, chỗ đó rất vắng vẻ, giao thông cũng không tiện, đường núi cũng không dễ đi, cũng không có phương tiện du lịch tương ứng, muốn khai phát, đối với tài chính Hồng Thủy huyện hiện tại không thể nghi ngờ, sẽ là đầm rồng hang hổ!
Tô Nam cảm thấy, Dương Tử Hiên có chút lý tưởng hóa, nhưng cũng sẽ không vạch ra rõ ràng, chỉ cười nói: “ Chủ tịch huyện, xem ra ủy ban huyện bên kia đúng là tốn một phen công phu với hai văn bản tài liệu này, cảm giác rất không tệ,
nhưng khu công nghiệp kinh tế Hồng Thủy này, trước kia trên ủy ban thành phố sớm đã có định luận, nhận thức Hồng Thủy huyện chúng ta không đủ điều kiện chuẩn bị làm khu công nghiệp kinh tế, về sau đã gác lại rồi, hiện tại chủ tịch huyện lại lấy ra để nghị luận, chỉ sợ có chút không thỏa đáng đâu. “
Tô Nam là người mới của phái bản địa trong tỉnh La Phù, nhưng phái bản địa trong tỉnh La Phù cũng không phải bền chắc như thép, tựa như phe phái bản địa Đường Lộ cùng phái bản địa Tô Nam, trong lúc đó cũng không có gì để trao đổi, chỉ là, tại một ít vấn đề lớn quan trọng, có lẽ là sẽ tự giác lựa chọn một lập trường thống nhất.
Tuy Đường Lộ cũng không chào đón Tô Nam, cái người từ trong tỉnh tới này, nhưng cảm quan so với Dương Tử Hiên vẫn tốt hơn không ít.
“ Bí thư, Đường thị trưởng lúc ấy cũng không nói căn cơ kinh tế chúng ta không đủ làm cái khu công nghiệp kinh tế này, chỉ nói là tất cả phải lấy ổn định làm trọng, không cần phải làm những sự vật mới chơi đùa mới này... “ Dương Tử Hiên như có thâm ý mà liếc liếc Tô Nam.
“ Bí thư thấy thế nào đối với cái khu công nghiệp kinh tế này, ủy ban huyện chúng ta bên kia liền nhận thức như thế, vì khu công nghiệp kinh tế này kiến tạo thành, động lực kéo đối với kinh tế Hồng Thủy huyện không nhỏ, cho nên đều hi vọng huyện ủy bên này có thể ủng hộ hạng mục, toàn tâm đi tranh thủ! “
Tâm niệm Tô Nam vừa động, trong lời Dương Tử Hiên nói đúng là có chuyện, ở bên trong thường ủy huyện ủy, bản thân lực ảnh hưởng Dương Tử Hiên không nhỏ, tại sao phải tìm mình, tìm kiếm huyện ủy ủng hộ đây?
“ Bí thư, nghe nói Trương phó chủ tịch tỉnh gần đây xin nghỉ hưu, sớm đã đi ủy ban mặt trận rồi! “ Tại lúc Tô Nam tự hỏi, Dương Tử Hiên đột nhiên toát ra một câu.
Đồng tử Tô Nam đột nhiên co rút lại, trải qua Dương Tử Hiên nhắc nhở như vậy, bỗng nhiên có chút minh bạch về dụng ý chính thức làm Dương Tử Hiên đến tìm hắn thương lượng, tuy vẫn có chút mơ hồ, nhưng rất rõ ràng, Dương Tử Hiên muốn Tô Nam nhờ thế lực phe phái, tới bắt được danh ngạch khu công nghiệp kinh tế này!
“ Bí thư, có hiểu ý của ta không. “ Dương Tử Hiên mang trên mặt vẻ tươi cười.
Tô Nam sững sờ, lập tức cười nói: “ Chủ tịch huyện, ngươi biết, cái danh ngạch khu công nghiệp kinh tế này, lại không phải chúng ta có thể quyết định, dù sao, quyền quyết định cuối cùng nhất là ở phía trong thành phố, kết quả thế nào, cũng không phải ta có thể biết được. “
Tô Nam nói lời này, xem như từ chối nhã nhặn đề nghị của Dương Tử Hiên, hay nói giỡn, tại lúc đấu tranh trên hội thường ủy huyện ủy, chưa thấy qua Dương Tử Hiên chuyện trò vui vẻ như vậy, lúc này lại muốn cầu chính mình làm việc, không có cửa đâu!
Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, kỳ thật, cho tới bây giờ, hắn cũng không có cho rằng Tô Nam sẽ một lần đáp ứng xuống, mặc dù cái hạng mục khu công nghiệp kinh tế này, xác thực rất có lợi đối với phát triển của Hồng Thủy huyện, nhưng làm một người chính khách, Tô Nam không có khả năng không cân nhắc đến ích lợi được mất hắn của hắn!
Chính khách đều là người không lợi không dậy sớm nổi, không có lợi ích trao đổi, Tô Nam không thể giúp.
“ Bí thư, ta cảm thấy cái cải cách này đã là chiều hướng phát triển của cả quốc gia rồi, có đôi khi, hiện thực cũng có thể làm chuyển biến tư tưởng một tý! “ Dương Tử Hiên cười nhạt, nói xong, cũng cầm văn bản tài liệu trên bàn lên, tiếp tục nói: “ Ngươi chăm chú cân nhắc lời ta nói đi! “
Nói xong, Dương Tử Hiên liền sải bước đi ra khỏi cửa, vừa mở cửa, liền vừa mới đụng phải Hoàng Hòa đi tới.
Hoàng Hòa chứng kiến Dương Tử Hiên vậy mà lại từ văn phòng Tô Nam đi ra, hai mắt tựa như nhìn thấy người ngoài hành tinh cổ quái, phải biết rằng, người ở huyện ủy cơ bản đều biết, Dương Tử Hiên, người đứng đầu chính phủ này, rất ít khi tới chỗ Tô Nam báo cáo công tác, không nghĩ tới, hôm nay vậy mà có thể chứng kiến hắn ở đây!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 54: Diễn
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Dương chủ tịch huyện đã ở đây rồi sao?. “ Tròng mắt Hoàng Hòa quay tròn.
Dương Tử Hiên nhìn Hoàng Hòa này, hắn cảm giác rất không thoải mái, mềm như bùn, điển hình là quan cao đánh đấm ở đại cơ quan vài chục năm, không giống với Tô Nam, loại xuất thân thư ký cẩn thận chặt chẽ này, cũng khác với Phương Linh, cái loại tính cách ngoan cố do trường kỳ công tác tại cơ sở nầy.
“ Đúng vậy. “ Trên mặt Dương Tử Hiên cố nặn ra vẻ mỉm cười, chỉ là, ở trong mắt Hoàng Hòa lại có một phen ý tứ khác.
Nhìn văn kiện trong tay Dương Tử Hiên, phối hợp với vẻ mỉm cười trên mặt hắn, xác thực có thể làm cho người ta suy nghĩ miên man bất định, đầu óc Hoàng Hòa không ngừng chuyển, cái Dương Tử Hiên này dĩ nhiên là báo cáo công tác cùng Tô Nam, quan hệ giữa bọn hắn lúc nào đã trở nên tốt rồi?
Nếu như Dương Tử Hiên, người đứng đầu chính phủ này quan hệ quá tốt cùng Tô Nam, chỉ sợ thời gian sau, Hoàng Hòa hắn cũng không dễ qua...cơ hội có thể đục nước béo cò sẽ giảm xuống rất nhiều ...
Dương Tử Hiên xem sắc mặt Hoàng Hòa biến ảo, rất nhanh đã biết hắn đang suy nghĩ gì, cảm thấy đáng cười, cứ để cho cáo già Hoàng Hòa này ngờ vực vô căn cứ Tô Nam một tý cũng tốt, bằng không thì Hoàng Hòa cùng Tô Nam quan hệ quá tốt, thời gian chủ tịch huyện của hắn cũng không nhất định sống khá giả...
“ Ta vừa rồi còn muốn đi tìm chủ tịch huyện ngươi, thương lượng cùng chủ tịch huyện một chút về vấn đề chọn lựa trưởng xã xã Thiên Mã. “ Đầu óc Hoàng Hòa chuyển động một chút liền nói ra.
“ À, ngày mai tìm cái thời gian nói chuyện cũng được. “ Dương Tử Hiên nhạt cười một tiếng rồi nói, nói xong, lại ân cần hàn huyên thăm hỏi vài câu cùng Hoàng Hòa, sau đó Dương Tử Hiên mới rời đi.
Hoàng Hòa đẩy cửa phòng ra Tô Nam, chứng kiến Tô Nam chính đang suy nghĩ cái gì đó, liền gõ cửa...
“ Lão Hoàng, vào đi. “ Tô Nam lúc này mới tỉnh táo lại từ phen lời nói kia của Dương Tử Hiên, mời Hoàng Hòa vào ngồi xuống, gọi thư ký đưa trà cho Hoàng Hòa.
Hoàng Hòa nhìn chằm chằm vào hai cái chén trà trên mặt bàn Tô Nam, cười nói: “ Mới vừa ở cửa ra vào gặp được Dương chủ tịch huyện, làm sao vậy, Dương chủ tịch huyện tới báo cáo công tác cho ngài sao? “
Tô Nam sững sờ, lập tức cười nói: “ Đúng vậy, ta cũng có chút kỳ quái, hắn cầm phương án sơ thảo khu công nghiệp kinh tế Hồng Hà, cùng văn bản triển khai khai phá núi Thiên Mã tới, mới cân nhắc một chút. “
“ Nghe nói ủy ban huyện bên kia, bởi vì sự tình khu công nghiệp kinh tế mà huyên náo rất lợi hại, Phương phó chủ tịch huyện dường như rất mâu thuẫn đối với khu công nghiệp kinh tế, không hề muốn ủng hộ... “ Hoàng Hòa nhìn chằm chằm vào sắc mặt biến hóa của Tô Nam, không buông tha một chi tiết nào.
“ Kỳ thật, Phương Linh đồng chí cũng xuất phát từ hảo ý thôi, điểm xuất phát là tốt, dù sao hiện tại tài chính huyện cũng không phải đặc biệt dư dả, giai đoạn đầu của khu công nghiệp kinh tế cần đầu từ khá lớn, đồng chí Phương Linh phỏng chừng cũng là lo lắng tài chính huyện chúng ta bị cái khu công nghiệp kinh tế này kéo suy sụp....
Chỉ là, ta vừa mới nhìn bản sơ thảo khu công nghiệp kinh tế Dương chủ tịch huyện đưa tới, làm có lẽ là không tệ, tiền cảnh không tệ, đối với phát triển tại Hồng Thủy huyện chúng ta, xác thực là một cái cơ hội cực lớn... “
Hoàng Hòa gật gật đầu, nhưng lại thầm mắng, thật sự là một cáo già, nói chuyện đều cẩn thận không sai sót, không người nào có thể biết trong nội tâm Tô Nam chính thức có khuynh hướng làm khu công nghiệp kinh tế, hay là không làm.
...
Dương Tử Hiên ra ngoài sân, trước mặt là một cỗ xe máy, hiện lên như gió, lướt qua bên người hắn, trên xe là tiểu thanh niên, đằng sau xe máy là một nữ nhân dáng người yểu điệu, xem bộ dáng là rất trẻ tuổi.
Dương Tử Hiên nhìn lại, chỉ thấy cỗ xe máy kia vào khu ký túc của huyện ủy nằm bên cạnh đại viện huyện ủy, bảo vệ cổng cúi đầu khom lưng, hết sức ân cần đối với nam tử đi xe máy, lại làm cho Dương Tử Hiên không khỏi âm thầm lấy làm kỳ, tiểu thanh niên thì khoảng mười bảy mười tám tuổi, nữ tử đằng sau xe máy không nhìn ra tuổi.
Dương Tử Hiên sưu tầm trong trí nhớ, lại phát hiện mình căn bản không biết tiểu thanh niên này, cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua khuôn mặt này ở đại viện huyện ủy, xem ra rất có thể là người nhà lãnh đạo huyện ủy nào đó.
Ở tại ký túc giành cho cán bộ này, nhân vật cấp quan trọng trong huyện ủy quả thật không ít, tựa như Tô Nam, Hoàng Hòa, hai thường ủy mới tới cùng người nhà đều là ở chỗ này, còn có một chút lãnh đạo nghành lệ thuộc trực tiếp huyện ủy tương đối trọng yếu cùng người nhà cũng ở tại nơi này.
Thê tử Hoàng Hòa là một cán bộ trong Đại Danh thành phố, cho nên người nhà vợ không theo hắn tới Hồng Thủy huyện, tiểu thanh niên này rất không có khả năng là thân thích của Hoàng Hòa....
“ Đang nhìn cái gì vậy? “ Một thanh âm thanh thúy vang lên tại sau lưng Dương Tử Hiên, cái thanh âm này, dù như thế nào Dương Tử Hiên cũng không quên được, đúng là thanh âm của Lâm Nhược Thủy.
Lâm Nhược Thủy là người mông mập eo mảnh điển hình, mấy ngày nay, tuy thời tiết Hồng Thủy huyện chuyển sang trong xanh, Lâm Nhược Thủy vẫn là mặc một kiện áo khoác tung bay, tóc dài dùng ga-rô hồng tùy ý buộc lại, hạ thân là một cái quần bằng bông màu đen bó sát người, tô đậm đường cong câu dẫn tâm phách người.
“ Ta không thể không bội phục đám gia hỏa đi làm công chức tại văn phòng huyện ủy kia, mỗi ngày bọn hắn đều phải quay mắt nhìn về phía một đại mỹ nữ, còn phải giả trang ra một bộ dạng không nhìn, cái kia thật sự quá nhiều khó khăn, quá nhiều mệt mỏi! “ Dương Tử Hiên bất đắc dĩ lắc đầu.
Bởi vì lúc trước mấy lần Lâm Nhược Thủy đến ngày, đều bị Dương Tử Hiên gặp, cũng coi như rất xấu hổ rồi, có chút trốn tránh ánh mắt Dương Tử Hiên, trong đôi mắt tuyệt mỹ lưu chuyển đầy quang mang, thanh âm thanh đạm nói: “ Một huyện trưởng cũng trở nên miệng lưỡi trơn tru như vậy, xem ra lần sau, lúc ta đi thị ủy, sẽ chỉ điểm bí thư dạy ngươi một lần! “
“ Nha! Không cần ác như vậy chứ, chẳng phải là ta đây sẽ bị bí thư Lâm Bái quở trách nửa giờ? Về sau ta cũng khỏi phải nghĩ đến việc khống chế đám thủ hạ ủy ban huyện kia nữa rồi! “ Dương Tử Hiên cười cười nói.
“ Đúng rồi, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, vừa rồi ta hỏi ngươi, đến tột cùng là đang nhìn cái gì. “ Lâm Nhược Thủy không muốn dây dưa quá nhiều tại đề tài kia, sợ Dương Tử Hiên nhàm chán, lại trêu chọc lần trước nàng ngồi trên cỗ xe Santana bị thấm nước, nếu thật sự để người khác biết rõ, mặt mũi Lâm phó bí thư sẽ mất hết rồi, cho nên, Lâm Nhược Thủy liền vòng vo chuyển chủ đề.
Dương Tử Hiên miêu tả thanh niên cùng nữ nhân dáng người rất tốt ngồi sau xe máy vừa rồi cho Lâm Nhược Thủy.
Lâm Nhược Thủy cười nói: “ Đó là nhi tử Tô Nam bí thư, cùng cô giáo dạy kèm ở nhà, con của hắn nhanh tốt nghiệp trung học rồi, học đến Nhất Trung, khóa tốt nhất Hồng Thủy huyện, chỉ là, nghe nói con của hắn Anh ngữ không tốt lắm, cho nên liền mời gia sư dạy kèm cho con của hắn ở nhà... “
...
Lúc Dương Tử Hiên cùng Lâm Nhược Thủy ở dưới nói chuyện, Dương Tử Hiên hữu ý vô ý chú ý tới trong văn phòng Tô Nam có một đôi ánh mắt bắn tới trên người hắn và Lâm Nhược Thủy, trong nội tâm Dương Tử Hiên cười thầm, Tô Nam cùng Hoàng Hòa này chắc đang phỏng đoán quan hệ giữa mình và Lâm Nhược Thủy đây...
Hiện tại chính mình có chút thân mật nói chuyện cùng Lâm Nhược Thủy như vậy, chỉ sợ sẽ khiến cho Tô Nam cùng Hoàng Hòa suy nghĩ vài ngày a...
...
Trong nội tâm Hoàng Hòa Tô Nam có khúc mắc, Tô Nam liền bấm điện thoại một người bạn tốt của lão lãnh đạo, cũng đã từng là nhân vật quan trọng trong chính đàn La Phù tỉnh, bây giờ là phó chủ nhiệm xếp hàng thứ nhất hội đồng nhân dân La Phù tỉnh.
“ Alo, Tôn chủ nhiệm sau, ta là Tiểu Tô, bây giờ ta đang công tác ở Hồng Thủy huyện, gần đây ta gặp phải một vấn đề, muốn thỉnh giáo thoáng ngài một tý, lão lãnh đạo của ta mới vừa vào bệnh viện dưỡng bệnh, vài ngày trước đã giải phẫu, ta cũng không nên quấy rầy hắn nghỉ ngơi, cũng đành phải gọi điện thoại thỉnh giáo ngài! “
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 55: Hạt giống tốt
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
“ Thì ra là Tiểu Tô, làm sao vậy, làm việc tại Đại Danh coi như vui vẻ phải không. “ Đầu bên kia điện thoại, là nhân vật đã từng lĩnh quân phái bản địa tại La Phù tỉnh, từng nhậm phó bí thư tỉnh ủy La Phù tỉnh Tiền Đa Phu.
Tuy sau khi già, quyền thế liền biến mất trên phạm vi lớn, nhân vật hiện tại đương quyền La Phù, lại thay đổi mấy vòng, sớm đã không phải là nhân vật phong vân quát tháo La Phù lúc ấy, thân tín năm đó cũng không còn mấy người ngồi trên cương vị lãnh đạo nữa rồi, nhưng ánh mắt làm quan làm người vẫn vô cùng tốt.
Hơn nữa còn tốt nghiệp một đại học cùng Tô Nam, coi như là có tình hương khói đồng học, cho nên, có khi Tô Nam không nghĩ ra mấy cái gì đó, lập tức nghĩ đến lão đầu đã sớm bị rất nhiều người lãng quên này.
Tô Nam thuật lại toàn bộ biểu hiện cùng nói lời của Dương Tử Hiên hôm nay, sau đó lại nói: “ Tiền lão, ta thật sự nghĩ mãi mà không rõ, Dương Tử Hiên này rốt cuộc muốn làm gì. “
Đầu kia, Tiền Đa Phu trầm mặc nửa ngày, sau đó mới thở dài nói: “ Những lời này thật sự là do một người tuổi còn trẻ nói với ngươi hay sao? “
“ Đúng vậy, Tiền lão, rốt cuộc hắn muốn làm gì? “
Tiền lão ở đầu đằng kia khẽ thở dài, nói: “ Phỏng chừng hắn muốn mượn dùng thế lực phía sau ngươi, nắm bắt được danh ngạch hạng mục khu công nghiệp kinh tế. “
“ Ta đây nên làm cái gì bây giờ? “ Tô Nam hỏi
“ Ngươi không có lựa chọn nào khác, chỉ có cách đáp ứng hắn! “ Thanh âm Tiền Đa Phu già nua, không nghe ra nửa điểm chấn động nào.
“ Hắn dựa vào cái gì mà bắt ta giúp hắn? Bình thường đều là đối nghịch cùng ta. “ Trong thanh âm Tô Nam có chút khó hiểu.
Tiền Đa Phu ở đầu đằng kia khẽ thở dài, thản nhiên nói: “ Chỉ bằng tình cảnh phe phái chúng ta bây giờ, ở La Phù tỉnh, hắn đã nhìn ra cục diện phe phái chúng ta, cất bước nguy gian, sứt đầu mẻ trán, cho nên mới tới, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, người trẻ tuổi này tâm cơ không tệ. “
“ Hả? “ Đầu óc Tô Nam nhất thời đình trệ, không nghe hiểu ý tứ Tiền Đa Phu.
“ Kỳ thật, tuy ta đã lui về tuyến hai, rời khỏi chính trị nhiều năm, nhưng hiện tại, thế cục phe phái chúng ta tại cả La Phù tỉnh, ta vẫn xem xét rất rõ ràng! Phe phái chúng ta bởi vì lúc trước có quan niệm tư tưởng bảo thủ cùng ổn định cao hơn tất cả các tư tưởng khác, cho nên, sau khi thủ trưởng về phía nam nói chuyện hậu, phe phái chúng ta tại cả La Phù tỉnh đều gặp trọng thương,
cấp quan lớn tỉnh bộ, bị ép sớm lui về tuyến hai, mấy trung kiên hậu bị sở cấp, cũng bị điều chỉnh đến cơ quan biên giới cùng nha môn nước trong ăn không ngồi chờ chết. “ Tiền Đa Phu nói đến đây, trong lời nói cũng ẩn chứa cảm giác bất đắc dĩ thật sâu.
Quan trường chính là như vậy, vô luận thời điểm gì, đi theo hướng gió mới thật sự là con đường thăng tiến, nếu không cũng sẽ bị người trên vứt bỏ, cũng bị lịch sử vứt bỏ.
“ Cho nên, bây giờ là thời kì nguy cơ, phe phái chúng ta phải ủng hộ thanh âm khuynh hướng cải cách mới xuất hiện, nếu không, có lẽ là sẽ tiếp tục bị chèn ép! “
Trong thanh âm Tiền Đa Phu lộ ra một tia kích động, nói: “ Ngươi nói về người trẻ tuổi họ Dương kia thật đúng là không tệ, chúng ta, những lão gia ngồi trong rất nhiều tỉnh bộ này đều không thấy rõ mấu chốt trong đó, hắn thoáng cái liền có thể nói rõ ràng rành mạch, hơn nữa còn đưa ra phương pháp giải quyết cho chúng ta. “
“ Phe phái chúng ta muốn thay đổi cục diện bị động bị đánh hiện tại, nhất định phải xuất hiện thanh âm ủng hộ cải cách! Nhưng cái thanh âm này, không thể do lão lãnh đạo ngươi nói, cũng không thể để những lão gia hỏa chúng ta nói, càng không thể để cho chút ít nhân vật trung kiên đang đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo phe phái chúng ta nói! “ Tiền Đa Phu dừng một chút mới nói tiếp: “ Do ngươi nói, có thể nói là thích hợp nhất ! “
Tô Nam thiếu chút nữa rơi tròng mắt trên mặt đất, hắn không nghĩ tới, sau lưng mấy câu Dương Tử Hiên nói, lại có hàm ý sâu như vậy...
“ Vì cái gì mà mấy đại lãnh đạo phe phái chúng ta nói lại không thích hợp? Vì cái gì ngươi tới nói mới phù hợp đây? Ngươi đã hiểu chưa? “
Tiền Đa Phu mấy ngày nay cũng một mực tự hỏi, hệ phái mình làm như thế nào mới có thể thay đổi hoàn cảnh xấu trước mắt, hiện tại đột nhiên tìm được phương pháp giải quyết rồi, mặc dù phương pháp này là một mao đầu tiểu tử hai mươi tuổi phía dưới cung cấp, nhưng Tiền Đa Phu cũng rất là kích động, tâm tình sao lãng, liền hỏi một câu khảo thi ngộ tính của Tô Nam.
Đầu óc Tô Nam nhanh quay ngược trở lại, trầm mặc một hồi, mới nói: “ Bởi vì thanh âm chủ lưu của phe phái chúng ta, có lẽ là ổn định. Lập trường nguyên tắc chủ yếu của phe phái không thể tùy tiện thay đổi, nếu không, phe phái chúng ta sẽ để cho tầng trên nghĩ mình là: thấy lợi quên nghĩa, lưỡng lự. Cuối cùng chỉ biết hai bên đều không nịnh nọt được, như vậy, phe phái chúng ta gặp phải, sẽ không phải là bị chèn ép đơn giản như vậy, mà là tai hoạ ngập đầu rồi! “
Tiền Đa Phu thoả mãn gật gật đầu, ngộ tính đứa bé này cũng không tệ lắm, muốn phát triển tại con đường làm quan, không có ngộ tính, không có năng lực phỏng đoán ý bên trên, sẽ vấp phải trắc trở khắp nơi, không thể có cái gì đại phát triển.
“ Không tệ, chính là như vậy. “ Tiền Đa Phu tiếp nhận câu chuyện, nói: “ Tuy ngươi cũng là người phe phái chúng ta, nhưng vị trí của ngươi còn chưa rõ ràng, cho nên ngươi xuất hiện ủng hộ khuynh hướng cải cách là tốt nhất, ngoại giới sẽ cho rằng phe phái chúng ta có một bộ phận ủng hộ cải cách, không phải là hoàn toàn phản đối cải cách, từ đó sẽ để cho người bên trên buông tha áp lực tiếp tục điều chỉnh đối với chúng ta! “
“ Tiền lão, hiện tại ta nên làm như thế nào? “ Tô Nam tiếp tục truy vấn.
“ Ngươi cứ án binh bất động trước, chúng ta sẽ đi qua, thương lượng một chút cùng mấy lãnh đạo phe phái trong tỉnh, cụ thể thao tác làm như thế nào, đến lúc đó sẽ có người thông báo cho ngươi. “ Thanh âm Tiền Đa Phu toát ra một tia nghiêm túc: “ Đây là đại sự liên quan đến sinh tử phe phái, ngàn vạn lần không được qua loa. “
Tô Nam vội vàng trả lời một tiếng vâng.
“ Đúng rồi, danh tự người trẻ tuổi họ Dương ngươi nói kia tên gì? “ Tiền Đa Phu dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên hỏi Tô Nam một câu.
“ Gọi Dương Tử Hiên! “ Tô Nam có chút cảnh giác, lại có chút khẩn trương trả lời.
“ Đây là hạt giống tốt. “
Tô Nam sợ Dương Tử Hiên được bổn phái hệ coi trọng, vội vàng nói: “ Ta phỏng chừng hắn là người ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê mà thôi. Ta cộng sự cùng hắn cũng coi như không ngắn, cũng không cảm thấy hắn có cái năng lực gì đặc biệt, phỏng chừng lần này hắn cũng là mèo mù đụng phải chuột chết, mới trùng hợp nghĩ ra được phương pháp phá cục này. “
Tiền Đa Phu ở đầu đằng kia không nói gì, trầm mặc một hồi mới nói: “ Không nhất định! “
Trong nội tâm Tô Nam có chút gấp gáp, sợ Dương Tử Hiên thật đúng là được một số người hệ phái mình coi trọng bồi dưỡng, chỉ là, thanh âm hắn vẫn bình tĩnh nói: “ Hắn đi lại tương đối gần cùng Lâm Bái Đại Danh thành phố chúng ta, quan hệ hai người tương đối mật thiết, thường xuyên đối nghịch cùng ta. “
Tiền Đa Phu nhất thời lại thở dài, nói: “ Hạt giống tốt, lại bị Lâm Bái tiểu tử kia nắm bắt rồi, đáng tiếc. “
...
Văn phòng Lâm Bái vài ngày này có không ít người lục tục ngo ngoe chạy đến, tựa như bí thư huyện ủy, chủ tịch huyện Hồng huyện đều chạy tới một chuyến, bí thư khu ủy Cảnh Dương cũng tới, đều là hướng về phía cái danh ngạch khu công nghiệp kinh tế Đại Danh thành phố mà đến, còn cả một ít những huyện có thực lực khác cũng chạy tới.
Chỉ là, làm Lâm Bái có chút kỳ quái, chính là tiểu tử Hồng Thủy huyện Dương Tử Hiên lúc trước ngay từ ban đầu đã đưa ra làm khu công nghiệp kinh tế kia, hết lần này tới lần khác, hắn lại không hề đến nhà.
Chẳng lẽ tiểu tử kia bị Đường Lộ phê bình lần thứ nhất, liền không dám nhắc lại sự tình làm khu công nghiệp kinh tế rồi?
Lâm Bái có chút lắc đầu rồi, tiểu tử kia thoạt nhìn không giống người dễ kinh sợ như vậy.
Mặc dù nói hiện tại, trong lòng Lâm Bái vẫn chưa xác định rốt cuộc nên làm khu công nghiệp kinh tế ở huyện khu nào, hắn đưa ra việc làm khu công nghiệp kinh tế, một mặt là vì vớt đủ đơn vị chiến tích, một phương diện khác, cũng là vì tăng mạnh khống chế đối với huyện khu phía dưới.
Tại loại tình huống huyện khu cạnh tranh này, hắn là bí thư thị ủy, khuynh hướng bản thân vô cùng trọng yếu, trong lúc vô hình, cũng có thể tăng cường uy vọng của hắn trong thành phố!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 56: Phó huyện trưởng
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Không khí lạnh lẽo lại lần nữa xuôi nam, lại khiến cho Hồng Thủy huyện không có vài ngày sáng sủa, một mảnh mưa phùn mênh mông, mưa bụi như là cát mịn đều đều, rơi xuống miếng thủy tinh, phát ra tiếng xột xoạt.
Lúc này, trong sảnh nhà khách tổng hợp Hồng Hà, lại là đầu người di động nườm nượp, tràn đầy một khoảng không, tiếng người cũng liên tục xột xoạt.
Hôm nay, ở chỗ này đang cử hành hội nghị đảng mở rộng ủy ban huyện Hồng Thủy, chuyên đề thảo luận là về vấn đề khu công nghiệp kinh tế Hồng Hà.
Sắc mặt Phương Linh cũng không dễ xem, vốn muốn cầm cái vấn đề khu công nghiệp kinh tế này, với tư cách lợi khí công kích Dương Tử Hiên, ai ngờ lại thay đổi bất ngờ, thị ủy lập tức đưa ra mục tiêu xây dựng khu công nghiệp kinh tế, làm cho nàng thoáng cái đưa ra không phải bỏ qua cũng không phải, thật là xấu hổ.
“ Tin tưởng mọi người đối với khu công nghiệp kinh tế, cũng không tính toán là lạ lẫm rồi, văn bản tài liệu thị ủy đưa ra, các ngươi cũng nhìn hết rồi chứ! “ Dương Tử Hiên ngồi tại vị trí trên cao, trên mặt thần sắc không có gợn sóng sợ hãi nào, giờ phút này, người đang ngồi cơ hồ đều bỏ qua tuổi của hắn, không có người nào tin tưởng hắn chính là người mới hai mươi tuổi.
“ Chủ tịch huyện, ta cảm thấy cái khu công nghiệp kinh tế này...rất có tương lai. “ Nói chuyện chính là phó huyện trưởng Bạch Nguyên, phân công quản lý công nghiệp, thương mậu.
Bạch Nguyên bằng cấp rất cao, hơn nữa còn có năng lực tiếp nhận mới sự vật rất mạnh, là một phó chủ tịch huyện trẻ tuổi nhất, năm nay ba mươi chín tuổi, nếu như thao tác vận hành thoả đáng, tiền đồ cũng không tệ lắm.
Trước kia, lúc Dương Tử Hiên đảm nhiệm thường ủy phó chủ tịch huyện, Bạch Nguyên cũng không coi trọng Dương Tử Hiên như thế nào, nhưng từ khi Dương Tử Hiên vặn ngã Lý Tư Thành, nhậm chức chủ tịch huyện, Bạch Nguyên xem xét trong một thời gian ngắn, liền lập tức dựa vào hướng Dương Tử Hiên.
Ở trong mắt hắn, tuổi chính mình rất xấu hổ, ba mươi chín tuổi, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, hiện tại vị trí phó chủ tịch huyện dưới mông đít này là vì một ít nhân tố ngẫu nhiên, còn có thành tích cao của hắn, mới miễn cưỡng ngồi trên.
Trước kia, phân công Bạch Nguyên trong chính phủ cũng là nghành chức năng ở tận biên giới quyền lực, Dương Tử Hiên lên đài, làm chủ hội nghị thường vụ, xuất phát từ đấu tranh, liền lấy một bộ phận nghành quản lý trọng yếu của Phương Linh ra, phân công đến cho hắn, cho nên, từ phân công nhìn lại, Bạch Nguyên thậm càng là phó chủ tịch huyện có phân lượng hơn cả Phương Linh, cái thường ủy này.
Bạch Nguyên biết tuổi mình cũng trưởng thành rồi, nếu không vật lộn đọ sức, chỉ sợ thật sự sẽ phải về hưu trên vị trí phó chủ tịch huyện này rồi, cho nên, hắn cũng không để ý nhiều như vậy, đầu nhập vào trong sợi dây quyền lực của Dương Tử Hiên, người chủ tịch huyện trẻ tuổi này.
Sở dĩ Dương Tử Hiên chọn trúng Bạch Nguyên, là vì hắn làm người tích cực dẫn đầu cho mình tại hội nghị ủy ban huyện, cũng nhìn trúng ưu thế tuổi cùng bằng cấp, tư tưởng cởi mở của hắn, là một người tài.
“ Theo tinh thần văn bản tài liệu thị ủy để xem xét, cũng nói rõ phương hướng chính sách ủy ban huyện chúng ta là chính xác, làm khu công nghiệp kinh tế cũng là biện pháp quán triệt, chứng thực cụ thể cuộc nói chuyện của thủ trưởng khi ở phía nam... “ Bạch Nguyên là người tích cực dẫn đầu vì Dương Tử Hiên tại hội nghị đảng, vừa bắt đầu đã liên tục phát pháo.
“ Hẳn là Bạch phó chủ tịch huyện nhận thức, chúng ta có thể cạnh tranh được với Cảnh Dương khu cùng Hồng huyện? “ Phương Linh có chút khinh thường nhìn Bạch Nguyên một chút, Phương Linh bằng cấp không cao, cho nên vẫn rất là mâu thuẫn cùng khinh thường đối với tại Bạch Nguyên, loại người có bối cảnh bằng cấp cao này.
Chỉ là, tuy nàng rất xem thường Bạch Nguyên, nhưng trong nội tâm lại rất là ghen ghét Bạch Nguyên về chuyện phân công các nghành trong chính phủ, so với nàng, cái thường ủy phó chủ tịch huyện này còn tốt hơn.
Lúc trước, Dương Tử Hiên ở trên hội nghị thường vụ chính phủ, cưỡng ép thôi động điều chỉnh phân công các nghành chính phủ của nàng, thiếu chút nữa làm cho nàng tức đến thổ huyết, làm gì được, lúc ấy Tô Nam cũng bị sự kiện Lưu Kiện khiến cho sứt đầu mẻ trán, không thể giúp đỡ cái gì, cho nên, lần phân công điều chỉnh chính phủ kia, lúc thỉnh hội thường ủy phê chuẩn, cũng là dùng số phiếu cao thông qua.
Khiến cho Phương Linh lúc ấy vài ngày ăn ngủ không ngon, không thể an ổn.
“ Xem ra Phương phó chủ tịch huyện rất không tin tưởng đối với Hồng Thủy huyện chúng ta. “
Bạch Nguyên có một khuôn mặt tứ phương bằng nhau, bắt đầu căng ra, cũng có vẻ mặt uy nghiêm. “ Hồng Thủy huyện chúng ta tiếp giáp đại thành phố khoáng sản trọng yếu, còn có cả phần đông tuyến chính đường sắt trọng yếu trải qua, sông Hồng Thủy, với tư cách nhánh sông trọng yếu đệ nhất trong Đại Giang Hồng Hà, có giá trị vận tải đường thuỷ cực kỳ cao, năng lực để tàu thuyền thông thương cũng rất manh, hơn nữa, Hồng Thủy huyện chúng ta trấn giữ La Phù, vị trí địa lý nằm ngay ở cổ họng tiến vào các tỉnh tây nam, tiềm lực phát triển không thể nói là không lớn. “
Bạch Nguyên nói những lời về tiềm lực phát triển cùng ưu thế vị trị Hồng Thủy huyện, đều là những câu viết về khu công nghiệp kinh tế bên trong bản thảo của Dương Tử Hiên, hiện nay Bạch Nguyên lấy ra nói rất lưu loát.
“ Hồng Thủy huyện chúng ta có ưu thế vị trí tốt đẹp như thế, ta không rõ, Phương phó chủ tịch huyện, làm sao ngươi không có lòng tin liền đối với việc huyện chúng ta phát triển như vậy! “ Ngữ khí nói khi mấy chữ “ Phương phó chủ tịch huyện “ của Bạch Nguyên rất âm vang, cắn rõ ràng, ý là cường điệu Phương Linh, cũng không quá phó chủ tịch huyện, ngang bằng hắn mà thôi, đừng quên vị trí của mình.
Phương Linh lập tức tức giận đến sôi gan, còn chưa chính thức khai chiến cùng Dương Tử Hiên, đã bị Bạch Nguyên tích cực dẫn đầu, làm cho trong lòng đại hỏa rồi!
Một đám thành viên đảng ủy ban huyện đang ngồi, trong nội tâm đều là không nhịn được, âm thầm cười trộm, Bạch Nguyên này, ỷ vào sau lưng có Dương Tử Hiên làm chỗ dựa, thậm chí có thể đối nghịch cùng Phương Linh.
Chỉ là, bọn hắn vừa cười trộm, đồng thời, cũng không nhịn được mà âm thầm kinh hãi, người trẻ tuổi chủ tịch huyện này càng ngày càng mạnh thế rồi, hiện tại cũng không cần tự thân xuất mã, là có thể bức một thường ủy phó chủ tịch huyện đến góc chết.
Đám người kia cũng bắt đầu có chút hâm mộ Bạch Nguyên rồi, không biết tiểu tử này làm sao lại giống như Lam Nhạc vậy, đúng khẩu vị của Dương Tử Hiên, vậy mà đáp được lên tuyến chủ tịch huyện, tuổi lại là trẻ tuổi nhất trong một đám phó chủ tịch huyện, chỉ cần không mắc phải sai lầm lớn, phỏng chừng còn có thể tiến bộ.
Dương Tử Hiên xem xét Phương Linh đã bị tức giận không sai biệt lắm, liền ngăn cản Bạch Nguyên còn muốn tiếp tục ép buộc Phương Linh, lại nói: “ Xem ra ý kiến của Phương phó chủ tịch huyện đối với khu công nghiệp kinh tế còn là rất lớn, chúng ta cứ nghe ý kiến Phương phó chủ tịch huyện một chút trước đã. “
Dương Tử Hiên cũng tựa như Bạch Nguyên, cắn mấy chữ “ Phương phó chủ tịch huyện “ rất rõ ràng, mà không phải gọi “ Phương Linh đồng chí “ , ở trong mắt đám ủy ban huyện kia xem ra, đây là do Dương Tử Hiên cơ bản không cho rằng Phương Linh là đối thủ đồng cấp bậc.
Như vậy cũng đúng, mặc dù là huyện ủy bí thư Tô Nam, đều phải cẩn thận ứng phó thế công của Dương Tử Hiên, Phương Linh cũng không quá thường ủy phó chủ tịch huyện, nghành phân công quản lý trong chính phủ cũng không phải là cái nghành gì hạch tâm, Dương Tử Hiên không xem nàng làm đối thủ, cũng không có gì kỳ quái.
“ Làm khu công nghiệp kinh tế, giai đoạn đầu phải đầu tư quá lớn, dùng năng lực tài chính hiện tại của Hồng Thủy huyện chúng ta, căn bản là không chèo chống nổi... “ Phương Linh lạnh lùng nói.
Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, nói: “ Phương phó chủ tịch huyện, không nói vấn đề tài chính của chúng ta rốt cuộc có thừa nhận được hay không. Chỉ riêng cái quan điểm này của ngươi, bản thân liền có vấn đề, chẳng lẽ có thể bởi vì năng lực tài chính chúng ta nhất thời chịu không nổi, liền vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, không làm khu công nghiệp kinh tế, rất quan trọng đối với việc huyện chúng ta phát triển?
Như vậy, chính phủ địa phương tại vùng duyên hải, lúc mới bắt đầu, tài chính cũng không có tiền, nếu như đều ôm tư tưởng như Phương phó chủ tịch huyện ngươi, như vậy, những khu kinh tế vùng duyên hải kia, hiện tại cũng khỏi phải nghĩ đến việc phát triển... “
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 57: Than khổ
Nhóm dịch: hungvodich9490
Sưu Tầm By MTQ --- 4vn.eu
Tại sau khi Dương Tử Hiên lấy được thắng lợi tranh luận, không ít thành viên đảng đang lựa chọn trông xem thế nào, bắt đầu ủng hộ xây dựng khu công nghiệp kinh tế.
Phòng họp đầy mùi khói thuốc súng, thật lâu không tan đi, Phương Linh chỉ có một người, vô pháp ngăn cản ý chí cả bộ máy đảng bộ ủy ban huyện, bản thảo sửa chữa khu công nghiệp kinh tế, cuối cùng cũng đã được xác định trên hội nghị!
Cái này cũng tuyên bố, thế công của Phương Linh đối với Dương Tử Hiên, đã hoàn toàn thất bại!
...
Năm mới càng ngày càng gần, tần suất Quách Long tìm Dương Tử Hiên cũng càng ngày càng cao, hiện tại, chính đã huyện tài sớm là trứng chọi đá rồi, như thế nào để cấp được tiền thưởng cùng tiền lương cho nhân viên đơn vị sự nghiệp và chính phủ toàn bộ huyện cuối năm, đều là vấn đề cực lớn.
Trong khoảng thời gian này, Quách Long buồn đến tóc bạc.
Hết lần này tới lần khác, trong tỉnh đưa xuống cái tài chính chuyên giành cho xóa nghèo kia, Dương Tử Hiên lại nghiêm khắc cảnh cáo Quách Long không thể động, ngân hàng bên kia lại một mực không chịu nhả ra cho vay, lại khiến cho cục trưởng tài chính Quách Long này thật sự là ăn không ngon ngủ không yên.
“ Chủ tịch huyện, sắp đến lễ mừng năm mới, trong nhà cùng văn phòng của ta đều là chật ních người chìa tay đòi tiền, khiến cho ta mỗi ngày không dám về nhà, cũng không dám đi đến văn phòng, đều là đi dạo ở bên ngoài, chủ tịch huyện, ngài cũng nên suy nghĩ chút biện pháp, bằng không thì chức cục trưởng cục tài chính, ta thật sự không có cách nào để làm! “ Quách Long sầu khổ khóc lóc kể lể ở trước mặt Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên nhìn chằm chằm vào thần sắc mỏi mệt của Quách Long, không giống làm bộ, liền thở dài, trải qua khoảng thời gian này tìm hiểu, Quách Long này xác thực là người cầm tiền rất tốt, tính nguyên tắc mạnh, tương đối nghiêm khắc đối với tài chính sử dụng, khó trách hắn có thể nhiều lần đảm nhiệm cục trưởng tài chính qua vài vị chủ tịch huyện mà không đổ.
“ Lão Quách, yên tâm, vấn đề này, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp giải quyết. “ Dương Tử Hiên vỗ vỗ Quách Long bả vai, nói: “ Đúng rồi, cái tài chính trong tỉnh đưa đến để giải quyết cho người nghèo kia, ngươi đã phát xuống chưa? “
“ Đã cho người chuyên môn phát xuống! “ Quách Long thở dài, trước kia có khoản tài chính cho người nghèo này, Quách Long vẫn có lo lắng, dùng không được tiêu không xong, hiện tại tài chính phát xuống người nghèo ở dưới, Quách Long lại triệt để lo lắng, lỗ thủng lớn như vậy, bổ xung như thế nào.
Mặc dù Dương chủ tịch huyện này một mực nói hắn sẽ nghĩ biện pháp, vá kín cái lỗ thủng này, nhưng Quách Long tổng là có chút không tin, người trẻ tuổi này có lẽ làm chính trị là một hảo thủ nhất đẳng, nhưng làm tài chính không thấy quá tốt, cuối cùng không vá được lỗ thủng này, trách nhiệm còn không phải rơi vào trên đầu hắn, cái cục trưởng tài chính này sao!
...
Trong huyện chưa phân phối xe cho phó bí thư đảng Lâm Nhược Thủy, cho nên, lúc này xuống nông thôn, Lâm Nhược Thủy lại là ngồi ở trong cỗ xe Santana kia của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy lần này xuống hương trấn trước ngày hội tân, xuân xâm nhập cộng đồng, thăm viếng an ủi các hộ nghèo khó, hộ đặc biệt khó khăn, ưu đãi đối với các đảng viên nghèo khó...
Trên đường đi, Dương Tử Hiên đều là ngồi nghiêm chỉnh, chính hắn đương nhiên không sợ Lâm Nhược Thủy dán vào người, chỉ sợ chính mình áp vào trên người Lâm Nhược Thủy, sẽ gặp phải sự khinh khỉnh của nàng.
Mấy ngày nay nhiệt độ lại hạ xuống rồi, bởi vì nhiệt độ hương trấn phía dưới so với thị trấn còn thấp hơn rất nhiều, cho nên trước khi Lâm Nhược Thủy đến, còn mang mang một áo khoác ngoài lông tơ màu đen.
Chỉ là, nhiệt độ trong xe tương đối cao, cũng không dùng được, áo chỉ là một kiện áo lông dê cao cổ, hạ thân vẫn là tất chân màu đen vô cùng khêu gợi, đường cong thân thể câu hồn nhiếp phách, mông mập eo mảnh.
Lâm Nhược Thủy có chút không dám chống lại ánh mắt của Dương Tử Hiên, bởi vì lần trước, cũng là ở trên chiếc xe này, đã xảy ra sự kiện làm cho nàng cả đời khó quên, ngày đó đột nhiên đến, làm ướt hết cả ghế ngồi...
“ Đúng rồi, chủ tịch huyện, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa nghe ngươi nói về gia đình của ngươi ? Hoặc là trong nhà của ngươi có người những nào? Nghe nói ngươi là nhân sĩ kinh thành, ngươi một năm trở về nhà mấy lần? “ Lâm Nhược Thủy kiệt lực tìm chút ít chủ đề, tránh khỏi không khí xấu hổ.
Lâm Nhược Thủy vừa nói như vậy, lại khơi gợi lên trí nhớ của Dương Tử Hiên, hắn thản nhiên nói: “ Ta đã một năm không trở về nhà, phỏng chừng bọn hắn cũng quên ta rồi, cái này không nói cũng thế thôi. “
Tuy Lâm Nhược Thủy rất ngạc nhiên, nhưng nàng nghe ra được Dương Tử Hiên không quá nguyện ý đàm luận về vấn đề này, dường như gia đình của hắn cũng không quá vui vẻ, cho nên cũng nhịn xuống, không hỏi.
“ Nói về kinh nghiệm ngươi du học ở nước Pháp đi. “ Dương Tử Hiên lại cười hỏi, chỉ là, trong mắt hắn hiện lên một tia đau thương, bị Lâm Nhược Thủy thoáng cái bắt được.
Kiếp trước, bạn gái Trung Quốc nhận thức ở đại học Faria, cuối cùng là biến mất tại nước Pháp, lúc này nhớ tới, phảng phất giống như cách một thế hệ...
Trên xe, hai người nói chuyện từ Chanel Kỷ Phạm Hi cho tới Kimono Nhật Bản, từ Amsterdam Hà Lan xuất hiện sở giao dịch chứng khoán, đến tài chính Wall Street phong vân...
Lần này Lâm Nhược Thủy thật đúng là chấn kinh rồi, Dương Tử Hiên vô luận là tại kiến thức mới hay là tài chính, trình độ thật sự là vượt xa nàng, con rùa biển đã uống qua nước đại dương này, trước kia nàng còn có một thời gian cho rằng Dương Tử Hiên là cái bao cỏ, thật sự là mười phần sai.
“ Có phải cũng đã đi ra ngoài du học hay không? “ Lâm Nhược Thủy không tự giác mà hỏi.
Dương Tử Hiên nhàn nhạt cười một tiếng, lắc đầu, lại hỏi: “ Đúng rồi, Nhược Thủy, ngươi có nhận thức bằng hữu phương diện ngân hàng hay không? “
“ Ngươi hỏi cái này làm gì vậy? Ủy ban huyện bên kia có lỗ hổng tài chính à? “ Lâm Nhược Thủy có tính mẫn cảm chính trị rất cao, vừa nghe Dương Tử Hiên nghe ngóng về điều này, liền biết hắn muốn làm gì.
Kỳ thật, Lâm Nhược Thủy hiện tại cũng không biết nên xác định vị trí của Dương Tử Hiên trong suy nghĩ mình như thế nào, hai người giống như là bằng hữu vừa giống như là đối thủ chính trị.
Công tác và sinh hoạt tư nhân, gần đây nàng phân chia rất rõ ràng, trên sinh hoạt tư nhân, nàng có thể coi Dương Tử Hiên cùng lứa tuổi là bằng hữu, nhưng không cách nào xem Dương Tử Hiên là bằng hữu trên mặt chính trị, trước mắt, nhiều nhất cũng chỉ có thể coi Dương Tử Hiên là nửa cái minh hữu.
“ Kỳ thật cũng không sợ nói cho ngươi biết, hiện tại tài chính huyện quả thật có lỗ hổng khá lớn, cho nên, ta muốn thông qua ngân hàng mượn tiền, bằng không thì cửa ải cuối năm sẽ khổ sở, mỗi đêm đều là lót gối đầu ngẫm lại xem nên kiếm tiền như thế nào, để phát cho đám nhân viên sự nghiệp đơn vị cùng nhân viên chính phủ kia, bọn họ đang kêu than về lễ mừng năm mới... mấy ngày nay, Quách Long mỗi ngày đều tới tìm ta một chuyến, ta đều bị hắn nói đến mức đau đầu. “
Dương Tử Hiên cũng không muốn cất giấu, dù sao dùng mạng lưới quan hệ của Lâm Nhược Thủy, muốn điều tra ra, cũng không có gì khó, cho nên Dương Tử Hiên dứt khoát bẩm báo tình hình thực tế ra, như vậy sẽ quang minh lỗi lạc hơn nhiều.
Xe đang đi về phía trước trên đường núi gập ghềnh, có khi Lâm Nhược Thủy ngồi không yên, triệt để nhếch lên trên người Dương Tử Hiên, cách một tầng tất chân, truyền lại nhiệt độ cơ thể ấm áp của hai người, tuy dáng người Lâm Nhược Thủy rất yểu điệu, nhưng da thịt chân eo lại là thập phần co dãn kinh người, thịt mông liên tiếp ma sát với Dương Tử Hiên, làm cho người ta có xúc động phun máu mũi...
“ Ngân hàng Hồng Thủy huyện cũng không thể cho vay sao? “ Lâm Nhược Thủy có chút nghi hoặc hỏi.
Dương Tử Hiên sẽ đem tao ngộ tại ngân hàng nông nghiệp nói một lần, Lâm Nhược Thủy nghe xong, cũng hiểu được chuyện này rất cổ quái, chỉ là, sự tình ủy ban huyện lúc này, nàng cũng không muốn động vào, cho nên không hỏi.
“ Nhận thức có thì có, chỉ là, ta cùng hắn cũng không phải rất quen thuộc, hắn cũng chỉ là một bằng hữu đồng học của ta, trước kia, lúc ta công tác tại tỉnh thành, đã gặp mặt vài lần, là tốt nghiệp đại học Tài Chính Kinh tế quốc gia, bây giờ đang ở ngân hàng công thương La Phù tỉnh, làm người lại rất ngạo khí. Người, ta có thể liên lạc cho ngươi, về phần có thể cho vay hay không, phải xem chính ngươi... “
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius