Diệp Trần mới đầu tưởng hắn nghe lầm, nhưng nhìn kỹ, đúng vậy, là Cạnh Kỹ Chi Thần.
Khi nhìn thấy nhận được khen thưởng danh vọng, điểm thành tựu cùng thuộc tính thêm vào Diệp Trần chỉ cảm thấy bình thường. Nhưng khi chứng kiến những dòng thông báo cuối cùng, Diệp Trần không nhịn được phá lên cười ha hả!
- ****, danh hiệu này thật trâu bò, bất quá ta thích!
Danh hiệu trong vô tận thế giới, dù ít, dù nhiều vẫn mang một chút thuộc tính, nhưng mấy cái thuộc tính này đều là lực lượng cung thể chất. Loại cực phẩm cũng chỉ là thêm một chút xíu tốc độ di chuyển mà thôi.
Tại Cạnh Kỹ Tràng, Diệp Trần biết có một người có danh hiệu Cạnh Kỹ chi Vương! Sơ cấp danh hiệu Cạnh Kỹ chi Vương cùng với Cạnh Kỹ chi thần toàn bộ thuộc tính khen thưởng phía trước không khác gì nhau. Toàn bộ thuộc tính +10. Tốc độ di chuyển +2 . Cảm giác +1. Nhưng hoàn toàn không có thuộc tính tăng điểm tích luỹ phía sau.
Diệp Trần không rõ trong trò chơi đã có bao nhiêu người nhận được danh hiệu này rồi, nhưng đến hiện tại hắn là lần đầu tiên biết danh hiệu này có tồn tại! Trước đây, hắn không hề giống bây giờ tốn nhiều thời gian lăn lộn tại Cạnh kỹ tràng như vậy. Không nghĩ tới lần này, ăn hiếp mấy người chơi cấp thấp, nhận được một thành tích khủng bố 1000 trận thắng liên tiếp, lại được một danh hiệu cực phẩm như vậy!
Dựa theo thuộc tính trên danh hiệu mà tính toán, sau khi nhận được 100 trận thắng liên tiếp, mỗi trận, hắn có thể đạt được tới 10 điểm tích luỹ!
Cùng so sánh với 3 điểm tích luỹ hiện tại, nhanh hơn gấp ba lần có dư.
“ Còn kém 4500 điểm nữa, 450 trận, thời gian mỗi trận tầm một phút rưỡi, cũng xấp xỉ 12h…. DKM, thật sự lãi lớn mà!
Diệp Trần thầm tính sau khi có danh hiệu Cạnh Kỹ chi Thần này còn cần bao lâu thời gian mới có thể thăng cấp kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, kết quả khiến cho mắt hắn sáng rực!
Vốn đang dự định phải làm thêm một lần nữa, hiện tại chỉ cần chưa tới hai ngày thời gian!
Danh hiệu trong tay, thăng cấp kỹ năng ngay trước mắt, động lực để Diệp Trần lăn lộn trong Cạnh kỹ tràng lại trở lên vô cùng lớn, hắn lại tiếp tục sự nghiệp hành hạ người khác làm niềm vui!
Để không bị mất những trận thắng liên tiếp, Diệp Trần càng đánh càng cẩn thận, cứ như vậy, không một ai có thể dưới tay Diệp Trần mà thoát được một chiêu nửa thức.
Hành hạ người khác tới chập choạng tối, hắn mới chịu logout đi ăn cơm, sau đó mới gọi ba người Pháp Hào đi thăng cấp.
- Lão đại nay có chuyện gì mà vui thế?
Bốn người gặp mặt, Pháp Hào cảm thấy Diệp Trần hôm nay có vẻ không bình thường, cảm xúc dạt dào, dị thường vui vẻ.
Diệp Trần hắc hắc cười, cho ba người xem thuộc tính danh hiệu Cạnh Kỹ chi Thần, khiến cho cả ba người lác mắt.
- Lão đại, ngươi quả là vô địch! Đây chính là 1000 trận thắng liên tiếp đó!
Pháp Hào khâm phục sát đất nói!
- Ta cũng muốn một cái !
Tử Cảm Lãm cũng hâm mộ, nếu nàng có một danh hiệu trâu bò tới vậy, nếu làm lộ ra trên diễn đàn, không muốn nổi danh cũng khó!
Đáng tiếc nàng là một mcụ sư, muốn được 1000 trận thắng liên tiếp có chăng chỉ là người mơ nói mộng.
Dạ Sắc nữ vương cũng rất muốn một cái, dù sao thuộc tính của danh hiệu cũng rất mê người, tương đương với việc mặc thêm một kiện trang bị.
Bất quá, nàng lăn lộn tại Cạnh Kỹ tràng lâu như vậy cũng thừa biết, nếu chỉ là hơn 10 trận thắng liên tiếp thì rất đơn giản, còn như 1000 trận thì chỉ có những loại quái vật như Diệp Trần mới có thể làm được.
Mây người tự nhiên là bắt đầu train quái, nhưng trước khi bắt đầu, Tử Cảm Lãm lại nhảy một vũ đạo rất đẹp mắt có tên là “ Diễm Vũ”, thành thục hơn ngày hôm qua rất nhiều, khiến cho Diệp Trần và Pháp Hào mở rộng tầm mắt.
Lại một đêm nữa trôi qua, lúc rạng sáng, giờ logout, Diệp Trần đã hơn 22 cấp, Dạ Sắc nữ vương vừa lên 23, Pháp Hào thì 23,5 cấp. Tử Cảm Lãm thì lại nhanh chóng lên tới 24 cấp rồi.
- Hôm nay tạm thời đến đây thôi!
Thấy thời gian không kahcs lắm, bốn người lại trở về thành, Diệp Trần như thường lệ tới công cộng trang viên chăm sóc mấy cây Táo thuỷ tinh rồi mới logout.
Mấy ngày này, Diệp Trần làm việc và nghỉ ngơi đã có quy luật hơn rất nhiều, buổi sáng : tập thể dục – ăn sáng, đến Cạnh kỹ tràng lăn lộn- ăn bữa trưa, tiếp tục vục mặt trong Cạnh Kỹ tràng. Bất quá, sáng nay Diệp Trần không tiếp tục sử dụng hạt giống của Cạnh Kỹ tràng nữa, mà là tại chỗ của Ngải Đức mua một hơn trên trăm khoả hạt giống Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, bắt đầu kế hoạch thăng cấp kỹ năng.
Hạt giống của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ rất khó tìm được, nhưng để tăng vọt kỹ năng lại rất đơn giản. Nhưng kỹ năng Thiết Giáp thụ của hắn lại vất vả hơn nhiều, hạt giống của Thiết Giáp thụ không đáng tiền. Trong mấy ngày này, mỗi lần Diệp Trần ra thi đấu đều dùng một khoả Lưu Liên Tạc Đạn Thụ rồi một khoả Thiết Giáp Thụ, đương nhiên Thiết Giáp thụ là dùng hạt giống bình thường để trồng, nhưng sau hơn một ngàn trận chiến, độ thuần thục của kỹ năng này mới có 50%, nói cách khác, kỹ năng Thiết Giáp Thụ muốn tăng cấp, ít nhất còn phải tiếp tục sử dụng hơn 1000 lần nữa!
Lấy hai loại so sánh với nhau kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ lại tăng cấp rất nhanh, khi Diệp Trần bắt đầu sử dụng hạt giống bình thường gieo trồng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, độ thuần thục kỹ năng tăng lên có thể dùng mắt trông thấy.
Mà tại Cạnh Kỹ tràng, Thần tích của Diệp Trần vẫn chưa kết thúc, tuy rằng đối thủ chuyển từ cấp 20 đến cấp 22, nhưng trên thực tế cũng chẳng có khác biệt gì quá lớn, người chơi nào trước sự tấn công của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ trong trạng thái Thời Gian Hư Ảo đều bị miẻu sát mà thôi.
2h chiều, Diệp Trần đã đủ điểm tích luỹ, hắn ra chỗ NPC Ngải Đức đổi tổng cộng 150 khoả hạt giống Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, cộng với lúc đầu là 50 khoả, đã sắp đủ để thăng cấp kỹ năng.
4h chiều, kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ đã thăng tới cấp 2.
Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cấp 2 : HP từ 800 nhảy vọt lên 2200 điểm, thập phần cường hãn.
Sau khi thăng cấp kỹ năng, Diệp Trần lại đổi lại hạt giống của Cạnh kỹ tràng, bắt đầu tiếp tục train điểm tích luỹ, cuối giờ chiều, trước khi ăn cơm, Diệp Trần đã đổi toàn bộ số điểm tích luỹ thành hạt giống của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, rồi mới logout đi ăn cơm.
Buổi tối lại là thời gian thăng cấp của 4 người, Lưu Liên Tạc Đạn Thụ tăng tới cấp 2, tốc độ xoát quái nhanh hơn rất nhiều, sau hơn 1h, hai khoả Lưu Liên Tạc Đạn Thụ đều tăng tới cấp 3, công kích và phòng ngự tăng mạnh, phạm vi sát thương của vụ nổi đều gia tăng không ít, lực sát thương lại càng khủng bố.
Vì thế bốn người lại kéo thêm càng nhiều quái vật tới, trước là mười hai con, giờ gấp đôi lên tới hai mươi tư con quái vật.
Cứ như vậy, bốn người mấy ngày vừa rồi có tăng vài cấp, nhưng trên thực tế tốc độ thăng cấp vẫn chậm hơn so với mấy ngày trước.
- Qua đêm nay, chúng ta sẽ đổi địa phương khác, nơi này kinh nghiệm ít quá rồi!
Cứ vậy, lý do bởi Băng Hùng là quái cấp 22 mà mấy người đều là 23, 24 cấp, nếu tiếp tục ở chỗ này có vẻ không thích hợp.
Đại Tuyết Sơn là một địa phương rất yên tĩnh, nếu đứng ở giữa sườn núi, nhìn về phía xa, sẽ khiến cho người ta có cảm giác thoải mái, mấy người Diệp Trần mấy ngày này không vội vã ly khai nơi này, nguyên nhân thứ nhất là kinh nghiệm rất thoải mái, thứ 2 chính là không nỡ cất bước đi trước một cảnh đẹp như thế này.
Cảnh sắc có đẹp hơn nữa cũng không quan trọng bằng việc thăng cấp, mấy người mà so sánh với những người chơi cao cấp hiện tại còn kém hơn rất nhiều.
Train nốt đợt quái cuối cùng, mấy người đứng ngẩn ngơ trên tuyết ở sườn núi, hướng dần về phía chân núi xa xa, trong mắt tất cả đều có chút lưu luyến.
Nói không chừng đây là lần cuối cùng bọn hắn nhìn phong cảnh như vậy, sau này chắc gì đã có thể tụ tập nhau như bây giờ? Không ai có thể nói trước được điều gì!
- Bên dưới có người đang chạy tới hướng chúng ta, phía sau có vẻ như có một đám người đuổi theo!
Pháp Hào mắt vẫn tinh tường như cũ, lúc này chỉ vào mấy chấm đen phía xa xa nói.
Chấm đen càng ngày càng rõ, đó là một chiến sĩ người chơi cường tráng, mà ở phía sau hắn lại có 7-8 người chơi đuổi theo.
- Lão đại, làm gì bây giờ? Tên chiến sĩ đang chạy thẳng hướng chúng ta!
Ba người nhìn về phía Diệp Trần, chuyện như vậy tất nhiên là Diệp Trần ra quyết định.
- Thăng cấp quan trọng hơn, không quen thì không dây!
Diệp Trần không nghĩ quá nhiều, việc PK giết người trong trò chơi là quá nhiều, chẳng ai quản được hết cả, người không quen biết hắn cũng lười xen vào chuyện của người khác.
Nhưng chiến sĩ kia khi thấy mấy người Diệp Trần, hai mắt sáng lên, sau đó vội vàng chạy như bay tới.
Khi khoảng cách với đám người Diệp Trần còn tầm ba mươi mét, một đạo băng tiễn bắn trúng trên thân chiến sĩ, khiến cho tốc độ của hắn lập tức giảm mạnh.
Đôi mắt của chiến sĩ lộ ra vẻ tuyệt vọng, mạnh mẽ xoay người, đại kiếm trong tay chém một kiếm, tạo ra một đạo hồng quang mãnh liệt.
Hồng quang chợt loé, một tên thích khách đang cấp tốc tiếp cận hắn bị chia thành hai nửa, lập tức bị miểu sát!
Nhưng chiến sĩ cũng chỉ còn dính máu, người chơi phía sau chạy lên, một cái ma pháp nện xuống, chiến sĩ lập tức tử vong.
Chiến sĩ sau khi tử vong, thậm chí đến một lọ dược tề cũng không rơi ra, hiển nhiên đã dùng sạch sẽ, nhưng khi Diệp Trần nhìn một vật phẩm rơi ra từ người chiến sĩ, hai mắt đột nhiên nhíu lại!
Mấy người Pháp Hào mặc dù không biết Diệp Trần đã nhìn thấy thứ gì, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới sự tin tưởng của họ đối với Diệp Trần. Diệp Trần vừa nói ra mệnh lệnh công kích, mấy người liền xông tới!
- Đội trưởng, bốn người bên kia muốn ra tay cướp đồ của chúng ta!
Thấy mấy người đang lấy đồ rơi từ thi thể của Chiến sĩ ngoạn gia, một người lập tức vội vàng nói.
- Hừ, mấy tên gia hoả không biết trời cao đất dày là gì, không thèm nhìn cấp bậc của chúng ta, nghĩ đồ của ai cũng có thể cướp sao?
Đội trưởng đội ngũ này cũng là một Chiến sĩ, hắn nhìn mấy người Diệp Trần cười lạnh nói.
Băng Hùng là quái vật cấp 22, mấy người này luyện cấp tại nơi đây, chứng tỏ bọn họ chỉ trên dưới 21 cấp mà thôi. Mà đội ngũ của Chiến sĩ đều là 28 29 cấp, so sánh giữa bọn họ và bọn hắn trang bị và cấp bậc kém hơn không chỉ một bậc.
- Giết sạch toàn bộ! Cho bọn họ biết lợi hại của Hắc Ám ảo ảnh công hội!
Chiến sĩ vung tay, tất cả thành viên đều giơ cao vũ khí của mình, sẵn sàng chiến đấu!
Nhưng bọn họ còn chưa kịp xuất thủ, một đạo Lưu Tinh Vũ Tiễn từ trên trời giáng xuống, khiến cho bọn họ bị choáng váng!
- Cái đệt! Phạm vi công kích! Cung thủ đối diện có kỹ năng công kích phạm vi!
Một người gấp gáp hét toáng lên, hơn 20 cấp đã có phạm vi kỹ năng chứng tỏ mấy người kia cũng không phải bình thường.
- Mau tản ra!
Chiến sĩ đội trưởng hét lớn, Lưu Tinh Vũ Tiễn trên trời đang gấp rút rơi xuống.
Mấy người đang muốn né tránh, bỗng nhiên một gốc thực vật kỳ quái, đột nhiên xuất hiện tại giữa mấy người, sau đó liên tiếp từng tiếng nổ mạnh vang lên, quá nửa thành viên trong đội ngũ ngã xuống, một số người nhanh chân cũng bị rút hơn phân nửa máu.
Mấy người còn sống chưa kịp vui mừng, chợt hộc máu khi phát hiện một kỹ năng phạm vi không gian hệ ma pháp hiện ra trước mặt bọn hắn. Cả một đám thương tổn hiện lên trên đầu bọn họ, trừ vài người thủ cao máu trâu, còn đại đa số nằm gục trên mặt đất.
- Cái DKM! Mấy tên quái vật là ai thế ???? Làm sao mỗi tên đều có phạm vi kỹ năng vậy
Chiến sĩ đội trưởng không nhịn được mắng to, thế này có cho người khác sống không thế! Kỹ năng đã lợi hại như vậy lại còn ở địa phương hẻo lánh này train, train cái &*^(*!
- Lập tức hồi sinh, mời cao thủ trong công hội đi tới nơi này, đòi lại bằng được thứ đó!
Thấy bốn người Diệp Trần đi tới, Chiến sĩ đội trưởng gầm lên trong kênh đội ngũ, sống lại đầu tiên.
- Ha ha, lão đại à, chúng ta thật quá trâu bò!
Pháp Hào nhìn thi thể nằm đầy đất, hưng phấn kêu lớn.
Đối phương dù sao cũng là một tổ đội full người đó, mỗi người một skill, trực tiếp đồ sát toàn bộ, cảm giác này thật là phê tê mê!
- Do đối phương quá yếu thôi!
Diệp Trần không để ý tới Pháp Hào, mà bước nhanh tới nơi mấy người kia tử vong, từ giữa đám dược tề rơi đầy đát, nhặt lên một quyển trục da dê màu vàng đất.
- Hắc hắc, quả nhiên là nói, may mà mắt ta tinh tường!
Nhìn tấm da dê cũ kỹ trên tay, Diệp Trần vui vẻ cười nói.
- Cái giề dzạ??
Ba người liền lao tới tò mò hỏi.
Vé vào cửa di tích số 7 :
Di tích số 7 sắp mở ra thêm một lần, đội trưởng đội ngũ dưới 35 cấp, có thể dựa vào vé này dẫn đội ngũ của mình vào di tích tầm bảo. Thời gian di tích mở cửa còn 10 ngày 13 giờ 33 phút. Vật phẩm đặc thù, sẽ rớt xuống khi tử vong.
- Là vé vào cửa di tích!
Tên tiểu tử Pháp Hào này, hiểu biết về trò chơi còn không nhiều hơn những tân thủ, nhìn thấy vé vào di tích, hai mắt hắn trợn tròn kinh hãi.
Chủ đề của Vô Tận Thế Giới là gì?
Phàm là những người đã từng xem qua quảng cáo của NPH đều biết chính là thám hiểm!
Bầu trời, biển rộng, đồng hoang, núi sâu, sông dài… Trong Vô Tận Thế Giới luôn có vô tận những điều huyền bí chờ người đến thăm dò!
Đó cũng không phải là một lời nói dối, một thành phần trọng yếu của trò chơi này chính là thăm dò, mà những vùng đất thám hiểm đều là những di tích cổ đại rất nổi danh.
Các người chơi mỗi lần thám hiểm thành công một di tích, cấp bậc của độ thám hiểm sẽ tăng lên một bậc, thám hiểm cấp bậc càng cao, người chơi có thể tiến vào một số bản đồ đặc thù, mà những người chơi bình thường không thể nhận nhiệm vụ. Một số bản đồ di tích đặc thù cũng yêu cầu cấp bậc thám hiểm của người chơi đạt đến một cấp độ nhất định mới có thể đi vào.
Cho nên mỗi lần bản đồ di tích mở ra đều là một mảnh náo nhiệt, tất cả mọi người đều muốn kiếm được một tấm vé.
Phương pháp có được vé thì rất nhiều. Giết quái nhỏ này, săn Boss này, làm nhiệm vụ công hội, làm nhiệm vụ chức nghiệp, thậm chí là dành được thắng lợi tại Cạnh Kỹ tràng đều có tỷ lệ đạt được, nói cách khác, đơn giản là dựa vào vận khí.
Những tấm vé đạt được theo các phương pháp trên thì chỉ có train quái cùng săn Boss kiếm được mới có thể giao dịch. Hơn nữa như mấy người Diệp Trần chứng kiến, người giữ vé sau khi tử vong sẽ bị rơi xuống.
Còn như vé đạt được khi thi đấu tại Cạnh Kỹ trang đều là bị khoá, không thể giao dịch.
Cho nên mỗi lần tuy rằng những người có vé không hề ít, nhưng số lượng vé có thể ra tới chợ giao dịch lại ít tới đáng thương, thế nên mới xảy ra tình trạng vé vừa xuất hiện đã bị người mua mất.
Người chơi chiến sĩ bị đuổi giết kia, tất nhiên là đánh rơi được tấm vé này, bị những người truy đuổi phía sau nhìn thấy được, dẫn tới một hồi đuổi giết như vậy, cuối cùng lại tiện nghi cho mấy người Diệp Trần.
- Di tích số 7, bình thường di tích chưa biết sẽ được đánh số thứ tự, sau khi tiến vào bên trong không biết sẽ gặp phó bản thế nào đây. Cấp bậc hạn chế là cấp 35, xem ra chúng ta cần phải tăng tốc độ luyện cấp thêm rồi!
Diệp Trần tay cầm vé vào cửa di tích, hưng phấn nói.
Khoảng cách tới lúc mở cửa di tích còn hơn 10 ngày nữa, cấp bậc bọn họ hiện tại là 23 24, ít nhất có thể luyện tới cấp 30 không thành vẫn đề, nếu tốc độ mà nhanh hơn chút, có lẽ sẽ lên được tới 33 cấp!
Cứ như vậy, cho dù là bọn họ có phải đối mặt với đội ngũ cấp 35 cũng không lâm vào tình thế bất lợi.
Mà di tích phó bản lại là một cơ hội mê người đối với tất cả mọi người, quái nhiều kinh nghiệm không kể đến, còn có thể rơi ra các hi hữu đạo cụ mà bên ngoài không có, vận khí nếu tốt, khả năng kiếm được một khoản lớn trong di tích cũng chẳng phải nói chơi.
- Về thành trước đã, những người đó đánh mất vé thế nào cùng giết ngược trở lại, nơi này dù sao cũng không thể luyện cấp nữa rồi, chúng ta tới bản đồ cao cấp hơn!
Mấy người vốn đang chuẩn bị rời khỏi nơi này, lúc này bèn ly khai trước thời hạn vậy.
- Ok!
Ba người Pháp Hào đều gật đầu, Tử Cảm Lãm cùng với Dạ Sắc nữ vương hành động nhanh nhất, về thành trước tiên, để lại Diệp Trần và Pháp Hào đang ngẩn ngơ.
- Pháp Hào đi nào!
Gia hoả Pháp Hào này không biết đang suy nghĩ cái gì, hồi thành phù còn chưa thèm lấy ra.
- Lão đại, ta có vấn đề muốn hỏi ngươi lâu rồi! Ngươi có thể thoả mãn sự tò mò nho nhỏ này của ta hay không?
Pháp Hào hỏi Diệp Trần.
- Tất nhiên rồi!
- Trước kia ta khẳng định ngươi là một nhân vật rất lợi hại, tại sao đã bỏ nhiều thời gian ra như vậy lại muốn trúng sinh nhiệm vụ rồi chơi lại từ đầu?
Vấn đề này đã nghẹn trong lòng Pháp Hào từ lâu, sau khi hỏi ra, hắn cũng cảm thấy nhẹ lòng.
- Vì tán hết mỹ nữ thiên hạ!
Diệp Trần giơ pháp trượng lên, hùng hồn phát biểu!
- Lão đại !!! Đó là giấc mộng của ta mà, ngươi không thể đoạt lời thoại của ta như vậy!
Pháp Hào vừa nghe Diệp Trần nói vậy, bèn tức khắc lộ ra vẻ mặt cầu xin hét lớn.
- Ha ha, ta cũng là nam nhân mà!
Diệp Trần cũng ha ha cười, không thèm để ý tới Pháp Hào nữa, trở về thành trước.
- Chẳng lẽ lão Đại nói sự thật ?
Diệp Trần trở về thành lưu lại Pháp Hào tại chỗ ngẩn ngơ.
- Không thể nào! Chắc chắn lão đại đang gạt ta!
Pháp Hào lắc đầu, dù thế nào cũng không tin, bất quá hắn thấy chỉ còn mình hắn bơ vơ cũng đành vội vàng lấy ra hồi thành phù trở về thành.
- Kế tiếp chúng ta sẽ đi Ngải Nhĩ trấn train cấp. Tại Ngải Nhĩ trấn, quái vật đều từ 28 – 33 cấp, tuy rằng chúng ta đi đánh quái vật 28 cấp có một chút đẳng cấp áp chế, nhưng kinh nghiệm sẽ nhiều hơn. Xét tổng thể tốc độ cũng chả kém hơn là bao. Khi đến bên đó chúng ta không cần phải tiếp tục đổi bản đồ nữa! Chúng ta có thể liên tục thăng cấp rồi vào di tích!
Khi bốn người trở về Truyền tống trận tại Thái Thản Cự Thành, Diệp Trần hướng ba người Pháp Hào giới thiệu Ngải Nhĩ tiểu trấn.
- Đội ngũ chúng ta chỉ có 4 người, khí tiến vào di tích, nhân số còn thiếu tới hai người đấy!
Dạ Sắc nữ vương vốn nổi tiếng tiết kiệm lời, đột nhiên mở miệng.
Tuy nói rằng khi tiến vào di tích không cần phải có đội ngũ full người, nhưng trong đội ngũ có thêm hai người, năng lực tác chiến khẳng định so với bốn người sẽ cao hơn không ít.
- Đúng vậy, vấn đề này ta vẫn luôn suy nghĩ. Khi tiến vào di tích nếu có đội ngũ đủ người là tốt nhất, nhưng biết tìm đâu ra hai người có thực lực tương đương chúng ta, và có thể tin tưởng được, đó mới là vấn đề. Các ngươi nếu biết ai thích hợp giới thiệu thử xem nào!
Diệp Trần có chút đau đầu khẽ nói.
Bốn người tại nhiệm vụ phong bế lúc trước cũng kiếm được không ít chỗ tốt. Nếu tìm người chơi bình thường gia nhập chỉ tổ chia kinh nghiệm, không có ý nghĩa gì, mà nếu lên diễn đàn tuyển mộ người chơi, tất nhiên về năng lực sẽ không sai biệt, nhưng lại hoàn toàn không có sự tin tưởng. Nói không chừng, nếu rớt ra một kiện cực phẩm đạo cụ, người ta lập tức phía sau cho một đao, lúc đó thì hay rồi.
- Nói về nhân thủ, ta lại có một người, Cung thủ chức nghiệp, không biết có được không?
Dạ Sắc nữ vương nghe xong, bình tĩnh nói.
Dạ Sắc nữ vương quen người chơi khác???? Điều này khiến cho ba người Diệp Trần có chút kinh ngạc.
Dựa theo tính cách của Dạ Sắc nữ vương, ba người bọn họ cho rằng, có lẽ ngoài bọn họ ra, Dạ Sắc nữ vương chỉ sợ chả quen được mấy người.
- Đương nhiên không thành vấn đề, thực lực có thể kém chúng ta một chút cũng không sao, quan trọng nhất là phải tin tưởng được!
- Ok! Để ta thử liên hệ với hắn xem thế nào!
Dạ Sắc nữ vương gật đầu nói.
- Lão đại, ta cũng có một người….!
Dạ Sắc nữ vương vừa dứt lời, Pháp Hào có chút ngập ngừng giơ tay khẽ nói.
….
- Ha ha, đây không phải hoà thượng sao ( Tên đầy đủ của Pháp Hào là Pháp Hào Chí Thiện Tam Thiên Đại Sư – nên bị gọi là hoà thượng) gọi ta tới đây làm gì?
Bốn người đợi tại Truyền Tống trận trên dưới mười phút, một gã chiến sĩ cường tráng từ trong Truyền Tống Trận bước ra, sau khi thấy Pháp Hào lập tức ha ha cười đi tới.
- Đại pháo chết tiệt, gọi ta là hào thượng thêm một lần nữa, ta sẽ liều chết với ngươi!
Pháp Hào trừng mắt giận dữ nói.
- Ha ha, Pháp Hào chí thiện tam thiên đại sư, không phải là hoà thượng thì là cái giống gì?? Không phải là ngươi muốn người khác gọi ngươi là hoà thượng nên mới lấy cái tên kỳ quái này sao?
Đại Pháo vẻ mặt không rõ hỏi lại.
- Lão đại, gia hoả này tên Đại Pháo ( 2 nghĩa, nghĩa đen thì như tên, nghĩa bóng là chuyên gia nổ như anh Quảng nhà ta), bằng hữu ngoài đời của ta, thực lực cũng tàm tạm!
Pháp Hào đầu hàng, vẻ mặt như đưa đám, giới thiệu với mấy người Diệp Trần.
Mấy người Diệp Trần thấy vậy, cũng hiểu rõ tại dao hồi này Pháp Hào không muốn gọi tên gia hoả này tới.
- Vãi cả bộ phận sinh dục nữ! Pháp Hào ngươi cũng trâu bò quá rồi, cấp bậc cao như vậy, trong đội ngũ lại có mỹ nữ như vậy, thế mà ngươi không sớm giới thiệu cho ta!
Đại Pháo nhìn tin tức hảo hữu mới chợt phát hiện ra Pháp Hào vốn thấp hơn hắn 1 cấp, bây giờ lại cao hơn 1 cấp so với hắn! Không chỉ có vậy, trong đội ngũ lại có hai đại mỹ nữ như vậy!!! Thật bổ mắt a!
Pháp Hào nghe thấy vậy buồn bực không thôi, tên Đại Pháo này cái gì cũng tốt, mỗi tội có chút vô tâm, cấp bậc của Pháp Hào đã cao hơn so với hắn lâu rồi, vậy mà bây giờ hắn mới phát hiện ra
- Thực vật sư kia là đội trưởng đội ngũ các ngươi sao? Lợi hại lắm à?
Đại Pháo liếc nhìn Diệp Trần tiện đà liền hỏi.
- Hắn là lão Đại của ta, rất trâu bò, rất bạo lực, vừa ra tay đã có thể diệt ngươi rồi!
Pháp Hào hào hứng, hắc hắc cười nói.
- Vừa ra tay đã có thể diệt ta??? Ngươi chém vừa thôi! Cho dù bị người khác hành hạ thế nào cũng không nên nhận bừa lão Đại chứ? Lại còn cả ta vào nữa sao tiểu hoà thượng?
Đại Pháo hiển nhiên không tin, một tên Thực Vật Sư thì có thể lợi hại tới mức nào cơ chứ?
- Tiếp tục gọi ta là hoà thượng, ta quyết liều mạng với ngươi!
Pháp Hào hét lên giận dữ.
- Được rồi, từ sau không gọi ngươi là hoà thượng nữa là được chứ gì? À, đúng rồi, hoà thượng, ngươi gọi ta đến đây làm gì? Nói nhanh đi, ta còn có việc phải làm!
Đại Pháo gật đầu nói, Pháp Hào nghe vậy thật lòng muốn lao lên bóp cổ tên này.
- Gọi ngươi tới đương nhiên là phải có lợi cho ngươi rồi. Chúng ta mới kiếm được vé vào di tích, thiếu người, ngươi có đi hay không, nói mau!
Nhưng Pháp Hào cũng nói nhanh ý đồ của mình.
- Vé vào cửa di tích?? Ngu sao không đi! Đợi ta nói với đội ngũ bên kia một tiếng, từ sau không cần phải để ý tới ta nữa!
Đại Pháo liếc mắt khinh bỉ chỉ số thông minh của Pháp Hào. Thật lòng Pháp Hào cảm thấy hối hận, đáng ra hắn không nên gọi tên gia hoả này tới đây.
Một lát sau, lại thêm một gã cung thủ xuất hiện.
Đây chính là cung thủ được Dạ Sắc nữ vương gọi tới, có tên là “ Vô danh cung thủ”. Theo lời của Dạ Sắc, Vô danh cung thủ muốn lấy tên là “ Vô danh”, đáng tiếc trò chơi mở ra lâu như vậy rồi, tên đã bị người khác chiếm mất, hắn đành chấp nhận bỏ thêm hai chữ mà thôi.
Vì thế mọi người nhất chí gọi hắn là Vô danh, dù sao hắn cũng thích vậy. Tính tình của Vô danh và Dạ Sắc nữ vương giống nhau, đều trầm mặc ít lời, tựa hồ như độc hành hiệp ( người chơi tự do một mình), 23 cấp, thấy mọi người cũng chỉ gật đầu không nói.
- Sự tình là như thế, thời gian tiếp theo, ngoại trừ buổi sáng hoạt động tự do, còn lại chúng ta sẽ cùng nhau luyện cấp, tiện thể luyện tập phối hợp ăn ý với nhau một chút, mọi người có ý kiến gì không?
Diệp Trần thuyết minh đơn giản dự định tiếp theo với hai gã đội viên mới.
- Ta không thành vấn đề!
Đại pháo cao giọng trả lời đầu tiên.
- Ta cũng vậy!
Vô danh gật đầu.
- Tốt lắm, bây giờ chúng ta sẽ đi Ngải Nhĩ tiểu trấn luyện cấp!
…
Đối với Ngải Nhĩ tiểu trấn, không ai có thể hiểu biết rõ hơn Diệp Trần, hắn mang mọi người tới chỗ respawn quái cấp 28 không bị người tranh bãi. Bẳt đâì chính thức luyện cấp.
Trong luyện cấp, Diệp Trần vẫn để ý tới hai gã đội viên mới, phát hiện thấy thực lực của bọn họ cũng không tồi.
Vô danh nhiều hơn người chơi bình thường hai kỹ năng. Một là “Oanh kích tiễn” : lực công kích cường hãn, có khả năng truy tung mục tiêu, sau khi đánh trúng mục tiêu có tỹ lệ đánh lui, là kỹ năng cực phẩm của cung thủ ở giai đoạn cấp thấp.
Ngoại trừ “Oanh kích tiễn”, Vô danh còn có “Chiết xạ tiễn”
Chiết xạ tiễn cũng là một kỹ năng hi hữu, xét từ một trình độ nào đó, “Chiết xạ tiễn” cũng có thể coi là kỹ năng công kích phạm vi.
Sau khi sử dụng “Chiết Xạ tiễn” trúng mục tiêu thứ nhất, sẽ có tỷ lệ toả ra những địch nhân ở phụ cận, nếu cấp bậc kỹ năng cao cấp, tỷ lệ chiết xạ cùng số lần đều đề cao lên, căn cứ vào cấp bậc của kỹ năng, mỗi lần chiết xạ, lực công kích của mũi tên sẽ tăng thêm một phần, nếu vận khí tốt, mũi tên gãy có thể tạo ra uy lực khủng bố.
Còn Đại Pháo, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng cũng đã học xong “ Trùng Phong – Xung phong”, “ Chấn đãng – Chấn động”, “ Hoành tảo kỹ năng – kỹ năng quét ngang”.
Kỹ năng trùng phong có thể khiến cho chiến sĩ có thể thuấn di trong vòng vài mét. Chấn đãng thì làm cho địch nhân rơi vào trạng thái choáng váng, tốc độ di chuyển giảm đi, Hoành tảo thì lại là Cận chiến phạm vi kỹ năng, ba kỹ năng này kết hợp cùng một chỗ, trong khi cận chiến sẽ tạo ra uy lực cực lớn, coi như bù lại sự thiếu thốn của chức nghiệp cận chiến trong tổ đôi.
Diệp Trần rất hài lòng đối với hai gã đội viên mới, mà Đại Pháo cùng Vô danh sau khi quan sát Diệp Trần một hồi lâu, trợn mắt, há mồm, trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Hai người đều không thể nghĩ rằng, những người chơi cấp thấp là lại có thể một Thực Vật Sư xuất sắc đến vậy. Nhất là Đại Pháo, hắn không thể không nghĩ tới lời nói của Pháp Hào ban nãy, nếu dùng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ thù miểu sát bọn họ cũng chả chơi.
Đội ngũ đã đủ quân số, ngoại trừ mục sư, tất cả mọi người đều là chăm chỉ công kích, luyện cấp không nhanh cũng khó.
Tuy rằng quái vật đều cao hơn bọn họ vài cấp, nhưng với lực công kích khủng bố, bốn người giết quái dễ dàng như bổ dưa thái rau vậy.
Thời gian cứ thế trôi qua, thoáng chốc đã qua ba ngày.
Trong ba ngày này, mấy người Diệp Trần buổi sáng hoạt động tự do, hoặc đi làm nhiệm vụ, hoặc lăn lộn tại Cạnh kỹ tràng, buổi chiều và buổi tối cùng nhau điên cuồng train cấp, 3 ngày trôi qua, mấy người đều đã nhảy vọt lên 27 cấp, tốc độ thăng cấp nhanh như tên lửa vậy.
Mà trong ba ngày này, trong diễn đàn, cũng là lúc di tích số 7 được thảo luận nhiều hơn bao giờ hết. Không ít người thảo luận làm thế nào để tìm được vé vào cửa cũng như ra giá cả thu mua vé vào cửa tại thị trường giao dịch.
Đáng tiếc, tỷ lệ đánh quái rơi xuống chiếc vé này thật quá thấp, chỉ chiếm một phần nhỏ rất nhỏ, đại đa số người chơi cũng không muốn bán ra như vậy, mà bán với giá rất cao thì lại không ai mua, vào di tích, chủ yếu trông chờ vào vận khí, không có một chút gì đảm bảo, nếu không may, nói không chừng vừa vào đến cửa đã bị chết trở về thành rồi.
Thêm ba ngày, cấp độ của mấy người Diệp Trần trước sau đều lên tới cấp 30!
Khoảng cách tới lúc thời gian di tích mở cửa chỉ còn 4 ngày thời gian, sáu người cố gắng thêm một chút nữa, thăng đến 33 cấp hoàn toàn không thành vấn đề.
Cuối cùng cũng lên tới cấp 30!
Diệp Trần nhịn lại cấp bậc vừa mới tăng, trong lòng có chút cảm khái.
Đợi chút nữa quay trở lại Ngải Nhĩ tiểu trấn, hắn có thể kế thừa điểm thành tựu cùng danh vọng của nhân vật trước, sau đó lại tiếp tục nhận thêm một lần nhiệm vụ “ Vĩnh hằng chi thạch”, lập tức có khả năng nhận được sử thi đạo cụ “ Vĩnh hằng chi thạch”
Nghĩ đến đây, Diệp Trần không khỏi hưng phấn một trận.
Bất quá, thời gian còn sơm, Diệp Trần cũng không vội vã.
- Lão đại, ta nhớ rõ hình như ngươi còn chưa lựa chọn chức nghiệp đạo sư cho mình, bây giờ ngươi vẫn nhận được kinh nghiệm sao?
Pháp Hào lúc này quan tâm hỏi.
- Vẫn nhận được, bất quá khi nhận full kinh nghiệm thì sẽ không tăng được cấp, ta muốn bớt chút thời gian ban ngày để đi làm nhiệm vụ một chút mới được.
Lẽ ra Diệp Trần đã sớm đi tìm vị Thực Vật Sư đại sư kia rồi. Nhưng mấy ngày nay mấy người đều điên cuồng luyện cấp, thời gian thật sự có chút thiếu thốn, nhưng hiện tại thì không thể không đi rồi, nếu không, cấp bậc sẽ không thể đề thăng.
- Uhm, vậy ngươi cố lên!
Pháp Hào gật đầu, mấy người tiếp tục luyện cấp.
- Quả nhiên là ngươi, Diệp Trần! Biến mất vài năm, ngươi còn quay trở lại làm gì? Trực tiếp biến mất không phải hay hơn sao?
Lúc sắp logout, bỗng nhiên một giọng nói mang ngữ khí châm biếm, đột nhiên phát ra bên cạnh.
- Ai!
Đại Pháo một chiêu “Hoành tảo”, quét ngang về chỗ thanh âm phát ra!
Một chữ MiSS thật to hiện lên, bất quá một tên thích khách thanh niên, mặc một thân trang bị rực rỡ cũng lặng yên từ trong không khí hiện ra.
- Trời ạ!! Bộ thần thoại sáo trang “ Thiên Không di tích”!!!!
Đại Pháo nhìn trang phục của thích khách kia, đồng tử co rụt lại, thì thào nói.
Thiên không di tích sáo trang là trang bị thần thoại cấp 120, vật phẩm xuất hiện tại viễn cổ di tích “ Thiên không di tích”! Đại Pháo trước có lướt trên diễn đàn thấy hình ảnh, cũng như lời đồn trong trò chơi không ai có thể có đủ một bộ sáo trang này, nhưng trước mắt, người thanh niên này đang mang trên người một bộ đầy đủ!
Trong Vô Tận thế giới, trang bị được phân từ cấp đến cao : Trắng, thanh đồng , hắc thiết, hoàng kim, truyền kỳ, thần thoại, sử thi. Trò chơi đã vận hành được 5 năm, toàn bộ Hoa Hạ khu chỉ xuất hiện 21 kiện sử thi trang bị, mỗi lần xuất hiện một kiện, hệ thống sẽ thông báo trên kênh toàn khu vực khiến cho cả trò chơi phải chấn động.
Cho nên trong mắt người chơi bình thường, trang bị thần thoại đã là trang bị cao cấp nhất rồi. Nếu một người có thể kiếm được đủ một bộ truyền kỳ trang rồi kiếm thêm được thêm một kiện thần thoai, đã có thể khiến cho vô số người hâm mộ không thôi!
Nhưng người chơi trước mắt này toàn thân là trang bị thần thoại, hoặc có thể nói là trang bị đỉnh cấp của “Thiên không di tích”!
- Ta vốn đang kỳ quái, không biết vì sao công hội lại huỷ bỏ truy nã đối với những người chơi cấp thấp, nếu như ta không tò mò, cố tình điều tra một chút, chắc sẽ không phát hiện ra người bị truy nã chính là ngươi! Cho dù ngươi có cải biến bộ dáng như thế nào, ánh mắt của ngươi sẽ không bảo giờ thay đổi được!
Lúc mấy người Đại Pháo đang kinh hãi, thì tên thanh niên thích khách bỗng nhàn nhạt nói.
- Trần Phong, ngươi mặc đủ một cây thần thoại, chính là để chạy tới ra oai trước mặt ta hả? Vài năm không gặp, ngươi vẫn vô dụng như vậy sao???
Diệp Trần nhìn thanh niên, lời nói một chút khách khí cũng không có.
- Ngươi hiện tại chỉ có thể khua môi múa mép chứ có thể làm được gì? Nhìn bộ dáng của ngươi đi! 30 cấp, trang bị rác rưởi, ngươi xuống dốc, sa đoạ, quả thực mất mặt xấu hổ rồi!
Trần Phong nhìn từ trên xuống dưới Diệp Trần, cười khẩy nói.
- Cho dù sa đoạ cũng hơn ngươi cả vạn lần. Ngươi cứ chờ đấy, bộ trang bị thần thoại này của ngươi ta sẽ lột từng kiện, từng kiện xuống!
Đối mặt với người chơi max level, full cây Thần thoại, Diệp Trần lại không hề có cảm giác sợ hãi.
- Hừ! Diệp Trần, ngươi vẫn hay dùng mắt chó nhìn thấp ( ý chỉ những người hay kinh thường người khác, nhưng mình cũng chẳng ra gì) như vậy! Bốn năm trước, ngươi kinh thường ta, hiện tại ngươi cũng khinh thường ta? Nhưng ta hôm nay không phải là ta bốn năm về trước! Hơn ba năm này, ta đều dành hết thời gian để khổ luyện kỹ thật, cho dù là ngươi, cũng không thể tiếp tục là đối thủ của ta! Đáng tiếc, ngươi hiện tại chỉ như con chó nhà có tang, bằng không ta có thể báo thù bốn năm về trước rồi!
- Hắc hắc, phải không? Xin hỏi ngươi có bao nhiêu lợi hại?? Không có đại ca ngươi, ngươi có thể đoạt Long Chiến Công Hội trong tay ta sao? Không có ta xây dựng lên Long Chiến Công Hội, ngươi có thể đoạt được đủ bộ thần thoại này sao? Không có ta xây dựng Long Chiến Công Hội, ngươi có thể có địa vị cùng thế lực như bây giờ sao? Không có ta xây dựng lên Long Chiến Công Hội, hôm nay ngươi có khả năng đứng trước mặt ta diễu võ dương oai sao????
- Ta….!
Diệp Trần cười lạnh hỏi, lời nói như những con dao, đâm thẳng vào sâu trái tim của Trần Phong. Diệp Trần từng câu, từng câu không ngừng hỏi, nhưng đúng là không một câu nào hắn có thể trả lời được.
Mấy người Đại Pháo bên cạnh, nghe xong lời nói của Diệp Trần, đầu óc nhất thời có vẻ như đình chỉ hoạt động.
Bọn họ đều biết, Diệp Trần vốn là nhân vật trùng sinh, có thể là một gia hoả cực kì lợi hại, nhưng cho dù bọn hắn có thế nào cũng không thể tưởng tượng được Long Chiến Công Hội – đệ nhất công hội – lại do một tay Diệp Trần sáng lập lên!
Đối với người sáng lạp ra Long Chiến Công Hội, tuy rằng trong trò chơi có không ít người quan tâm, nhưng vẫn là một điều bí mật, Long Chiến Công Hội chưa bao giờ công khai công bố ra.
Long Chiến Công Hội vốn từ một công hội rất rất nhỏ, rồi trở thành đệ nhất công hội, trước khi nổi danh Long Chiến Công Hội có những thành viên nào, trừ một số những thành viên ban đầu, không còn ai biết được, họ không đề cập tới, người khác tất nhiên mù tịt.
Mà đáp án – chính tại thời điểm này, tại nơi đây, khiến cho bí ẩn về Long Chiến Công Hội được mở ra, mấy người Đại Pháo không nhịn được có cảm giác trợn mắt há mồm, nhìn hai người Diệp Trần và Trần Phong với vẻ mặt kinh hãi.
Tuy rằng bọn họ có vô số điều muốn nói, nhưng lúc này không ai dám phát ra tiếng động, cho dù là tiếng nuốt nước bọt cũng không.
Hai người đứng đó, tựa như cùng toả ra ánh hào quang chói mắt, khiến cho bọn họ không thể nào tiếp cận.
- Trong trò chơi, nhiều người mới có quyền nói chuyện, trong tay có tài nguyên mà không lợi dụng đó chính là do ngươi ngu ngốc! Ta có thể kiếm đủ bộ thần thoại đó là bản lãnh của ta! Lại nói, ta một mình không thể kiếm đủ bộ trang bị thần thoại vậy ngươi có thể sao??
Trần Phong hừ lạnh phản bác lại lời nói của Diệp Trần.
- Đương nhiên là có thể, lần này ta trở lại, muốn lấy lại những thứ của ta! Nếu lấy không được, ta sẽ chính tay huỷ diệt nó!
Diệp Trần tiến một bước, ưỡn ngực, ngạo nghễ nói.
- Ha ha, đây là chuyện cười hay nhất trên thế gian mà ta từng nghe! Ta thật muốn xem xem ngươi làm thế nào để huỷ diệt Long Chiến Công Hội! Ba năm nay, Long Chiến Công Hội đã kiếm lời cho hai huynh đệ chúng ta vô số tiềm, bất quá vì ngươi, ta thậm chí không tiếc bỏ ra tới hơn nửa, chắc ngươi còn nhớ đến “ Thương dăng” – Con ruồi” chứ? Mấy tên gia hoả đó, bây giờ khó chơi hơn trước rất nhiều!
Trần Phong cười ha ha, sau đó âm trầm nhìn mấy người Diệp Trần, thân hình từ từ biến mất.
- Lão Đại…
Pháp Hào thấy Trần Phong đi rồi, vội vàng xông tới.
- Về Ngải Nhĩ tiểu trấn đã!
Diệp Trần khoát tay, nơi này đã là không an toàn, nếu không phải ở nơi đây không thể động thủ, bọn họ chỉ sợ đã nằm gục dưới chân hắn rồi.
…
- Ta biết các ngươi có rất nhiều điều muốn nói, yên tâm, sự tình đại khái ta sẽ kể cho các ngươi thoả mãn!
Diệp Trần nhìn vẻ mặt tò mò của mọi người, khẽ cười nói!
Lúc trước đối thoại với Trần Phong, đều Dạ Sắc nữ vương vì tò mò ghi âm lại.
Người sáng lập ra đệ nhất công hội trong trò chơi rút cục là ai a, điều này không phải ai cũng biết.
Mọi người nghe xong có chút ngượng ngùng, đúng là bọn họ, Diệp Trần cứ vậy mà đi khiến cho bọn họ tò mò cả đời.
- Sự tình là một chuyện rất đơn giản. 5 năm trước, khi trò chơi vừa mới mở ra, ta cùng 5 cao thủ cùng nhau tiến vào trò chơi, sáng lập ra Long Chiến Công Hội. Cả sáu người đều là cao thủ, công hội phát triển lên quả thật đơn giản, Long Chiến Công Hội phát triển thật sự nhanh, không ít người chơi cũng bị hấp dẫn lôi kéo vào, Trần Phong và đại ca hắn cũng được nhận vào lúc đó!
Đoạn thời gian tiếp theo công hội phát triển quá nhanh, thực lực cùng nhân thủ không ngừng tăng lên, chúng ta lại không hề có kinh nghiệm quản lỹ, cho nên không bao lâu liền xuất hiện vấn đề về tài chính. Vấn đề này nếu không giải quyết, tốc độ phát triển có thể bị giảm xuống không nói, công hội có khả năng bị tan ra. Mà lúc này Trần Phong và đại ca hắn đều xuất thân từ gia tộc thương nhân, sau khi bộc lộ thân phận liền xùng chúng ta ký kết một phần hiệp ước đầu tù. Khi đó quan hệ của chúng ta vô cùng tốt, chúng ta còn trẻ, một lòng đặt vào trò chơi, như thế nào cũng không thể nghĩ tới trong hiệp ước lại cất dấu bẫy rập.
Hai anh em Trần Phong cầm hiệp ước, ngay từ đầu thì im lặng, chỉ tới khi Long Chiến Công Hội sắp trở thành đệ nhất công hội, bọn họ mới giở ra hiệp ước kia. Theo nội dung dấu diếm trong hiệp ước, Long Chiến Công Hội đã hoàn toàn là tài sản của bọn họ, hơn nữa cho dù là 6 người chúng ta, một là tiếp tục phục vụ cho bọn họ tại Long Chiến Công Hội, hai là vĩnh viễn lyu khai trò chơi, hoặc xoá nhân vật chơi lại từ đầu.
Chuyện cũ cứ như vậy hiện lê trong đầu Diệp Trần, hắn nhớ lại, trong lòng không khỏi có chút hoài niệm.
Nếu không phải có chuyện đó, hiện tại tất nhiên là một hoàn cảnh khác.
Mấy người nghe xong đều lâm vào trầm mặc, bọn họ cho dù thế nào cũng không thể tưởng tượng, Long Chiến Công Hội lại có một quá khứ như vậy.
- Sự tình đại khái là thế, còn về tỉ mỉ cũng không có gì để nói! À các ngươi đợi chút.
Tuy rằng Diệp Trần đồng ý nói đại khác, nhưng về mặt chi tiết, Diệp Trần cũng không có nhiều lời. Sau đó Diệp Trần đi tới kho hàng ở cách đó không xa, rất nhanh rồi quay lại.
- Vé vào di tích này, xem như lễ vật cuối cùng ta đưa cho các ngươi đi!
Diệp Trần đưa vé vào di tích cho mấy người.
- Vậy là sao? Ngươi chẳng lẽ cứ như vậy mà bỏ lại chúng ta sao?
Tử Cảm Lãm ngẩn người, sau đó giận dữ hỏi
- Coi như là thế đi, mang theo các ngươi, mục tiêu quá lớn, rất dễ bị bọn họ đuổi tới. Nhóm “ Ruồi” kia cũng không phải là người bình thường, các ngươi sẽ bị ta liên luỵ, sớm tách ra sẽ tốt hơn.
Diệp Trần gật đầu nói thẳng. Hắn hiểu tính cách tên Trần Phong, tên này lòng dạ cực độ hẹp hòi, còn mười phần tự ti, những việc nhỏ tý ti cũng luôn thầm ghi nhớ trong lòng. Nếu bị nghiệp đoàn bình thường truy nã, hắn còn có thể mang theo mấy người Pháp Hào chơi đùa, nhưng bị Trần Phong nhận thức ra, vậy không chỉ đơn giản là sự truy nã của nghiệp đoàn thôi đâu!
“Ruồi” là một nhóm người đặc biệt, Trần Phong không phải chỉ nói xuông ngoài miệng, mục đích của “RUỒI” không phải là giết chết người chơi mà là không ngừng quấn quit người chơi, làm cho người khác vô cùng ghê tởm vậy, tựa như một đám ruồi bọ, cho nên bọn họ mới lấy cái tên này.
Muốn tìm ra toạ độ của một người chơi trong trò chơi, có không ít cách, mấy người Pháp Hào nếu tiếp tục đi theo hắn, nhiều người dễ dàng bị truy tung, khiến cho bọn họ không thể yên lặng luyện cấp. Mà tình cảm của bọn họ còn chưa tới mức sống chết vì nhau, trong thời gian ngắn có thể không thành vấn đề, nhưng một thời gian dài, vậy tựu có chuyện rồi.
Một khi đã như vậy, Diệp Trần quyết định tách ra.
Hắn vốn định một thân một mình làm chuyện này, hiện tại cũng chỉ là quay trở về lời nói ban đầu mà thôi.
- Tốt lắm, cứ như vậy đi! Di tích các ngươi kiếm thêm một người vào là được thôi! Lấy thực lực của các ngươi cẩn thận một chút có thể đạt được khá nhiều thu hoạch đấy. À, về sau không có chuyện gì đừng liên hệ với ta. Mà Long Chiến Công Hội thời gian tới sẽ có khả năng làm phiền các ngươi, các người cố chịu đựng một chút, qua một khoảng thời gian các ngươi sẽ không có việc gì!
Diệp Trần nói lời cuối cùng hoàn tất, cũng không giải thích cẩn thận, trong tay cầm một quyển trục, bóp nát, cứ như vậy biến mất trước mặt mọi người.
- Cứ như vậy mà đi?? Ta đã nhìn lầm gia hoả này rồi!!
Tử Cảm Lãm thấy vậy, vội vàng hét toáng lên.
- Hắn không muốn liên luỵ chúng ta!
Dạ Sắc nữ vương nhìn vị trí Diệp Trần biến mất nhẹ giọng nói.
…
Trước một toà kiến trúc cổ xưa tại Thái Thản Cự Thành.
Nơi đây là nơi nhà Khảo cổ học Khang Lạp Đức sinh sống, trong trò chơi phát hiện một chút vật phẩm kỳ quái, có thể đi tới chỗ hắn đổi những vật phẩm trên trời dưới đất, nhiệm vụ “Vĩnh hằng chi thạch” cũng là lúc 30 cấp nhận được nơi đây.
P/s chương này tặng riêng cho anh R . Chúc mừng sinh nhật con long sếch Luận đàm báo lỗi tại đây
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Bước vào đại sảnh có chút âm u, Diệp Trần bước nhanh tới trước mặt một lão nhân đầu tóc bạc trắng mắt đeo cặp kính đen. Người này chính là nhà khảo cổ học, Khang Lạp Đức.
- Khang Lạp Đức tiên sinh, nghe nói ngươi nghiên cứu ra kỹ thuật phục hồi đá ’’Vĩnh hằng chi thạch’’, không biết đó có phải là sự thật không?
Khang Lạp Đức đang chăm chú xem quyển sách khảo cổ học dày bịch, vừa lúc thì Diệp Trần đi vào, hắn cũng không vì vậy mà bị mất tập trung tư tưởng, nhưng khi Diệp Trần nhắc tới kĩ thuật phục hồi của ‘’Vĩnh hằng chi thạch’’, ánh mắt Khang Lạp Đức vốn đục ngầu tức khắc hiện lên vài tia hưng phấn!
- Không sai! Cả đời ta vài chục năm nay chỉ một lòng nghiên cứu ‘’Vĩnh hằng chi thạch’’, mà mấy hôm trước cuối cùng có thể phá giải, chỉ cần có đủ các mảnh nhỏ của‘’Vĩnh hằng chi thạch’’, ta có thể đem ‘’Vĩnh hằng chi thạch’’ phục hồi như ban đầu!
Khang Lạp Đức vung vẩy trong tay quyển sách, hưng phấn nói.
- Conrad tiên sinh, ta cũng rất tò mò về ‘’Vĩnh hằng chi thạch’’, có lẽ ta có khả năng tìm được đủ một số mảnh nhỏ của nó.
- Không không không, người trẻ tuổi, ngươi không hiểu.toái phiến ( mảnh vỡ) của Vĩnh hằng chi thạch chỉ có thể đạt được sau khi tiêu diệt Vong Linh thiên sứ ở trong Thiên sứ phế tích phó bản, hơn nữa khả năng rất nhỏ, qua nhiều năm như vậy trong tay ta cũng chỉ có được hơn mười khối. Nhưng muốn phục hồi lại Vĩnh hằng chi thạch tối thiểu cũng cần vài trăm mảnh, việc này thực sự là không có khả năng!’
Dựa theo trình tự bình thường, thì Diệp Trần nên tiếp tục gặng hỏi, sau đó Khang Lạp Đức sẽ miễn cưỡng nói cho Diệp Trần, muốn phục hồi lại Vĩnh hằng chi thạch như ban đầu ít nhất cần 999 khổi toái phiến, sau đó cũng bất đắc dĩ mà phải giao ra sách nhiệm vụ.
Nhưng lúc này Diệp Trần cũng không theo tuần tự từ trước, trực tiếp lấy từ hành trang đưa ra 999 khối toái phiến của Vĩnh hằng chi thạch hồng quang chói mắt, dốc ra một đống ( chồng) trước mặt Khang Lạp Đức!
‘’Này, này....’’ Nhìn thấy một đống khối nhỏ của Vĩnh hằng chi thạch, Khang Lạp Đức trợn mắt há hốc mồm, nói năng có chút lộn xộn,
- Thực sự....Thật đều là mảnh vụn của Vĩnh hằng chi thạch, số lượng sao có thể nhiều như vậy!’
- Không hổ là người tuổi trẻ thích mạo hiểm, Nhất Hiệt Trần Ai tiên sinh, xin hãy giao tất cả những mảnh vụ của vĩnh hằng chi thạch này cho ta,ta nhất định sẽ giúp ngươi phục hồi lại thành một khối vĩnh hằng chi thạch y như ban đầu!’’
Khang Lạp Đức kích động lôi kéo góc áo của Diệp Trần, lập tức thay đổi lại cách xưng hô!
‘’Nhưng mà, tiên sinh Khang Lạp Đức , ta nghe nói bên trong Khô Mộc thành còn có tiên sinh Charles, hình như cũng có kĩ thuật phục hồi lại Vĩnh hằng chi thạch, nghe nói kĩ thuật so với ngươi còn tốt hơn một chút.’’
Diệp Trần lộ ra bộ dáng khó xử.
Nơi tiếp nhận nhiệm vụ truy tìm vĩnh hằng chi thạch, ngoại trừ bên ngoài cự thành Thái Thản, còn có một thành thị khác dành cho người chơi dưới cấp 60 hoạt động bên trong cũng có một NPC có tác dụng giống như Khang Lạp Đức chính là NPC Hạ Nhĩ Lạp.
- Hạ Nhĩ Lạp ? khỏi phải nhắc tới hắn! Kĩ thuật của tên kia chính là trước đây từ chỗ ta ăn cắp mà ra! Kĩ thuật phục hồi vĩnh hằng chi thạch của hắn không thể nào có thể so sánh được với ta!
Diệp Trần vừa nói ra tên của Hạ Nhĩ Lạp, Khang Lạp Đức lập tức giận dữ nói
- Đúng rồi, trên người ta còn có một ít đồ, rất thích hợp cho Mạo hiểm giả các ngươi sử dụng.
Khang Lạp Đức đột nhiên nhớ tới việc rằng các Mạo hiểm giả thường rất tham lam, ánh mắt hơi đảo, đưa cho Diệp Trần xem một chiếc thấu kính có vẻ cổ kính.
Diệp Trần cũng không biết cái gương này có tác dụng gì, nhưng theo kinh nghiệm của Diệp Trần thì thấy, nếu tiếp tục vơ vét tài sản, rất có khả năng Khang Lạp Đức sẽ trở mặt, Diệp Trần quyết định cứ nhận trước rồi tính.
- Tốt lắm, vậy xin phiền ngươi Khang Lạp Đức tiên sinh.Xin hỏi cần bao nhiêu thời gian mới có thể khôi phục lại như cũ vĩnh hằng chi thạch?’
- Sáu tiếng, sau sáu tiếng ngươi tới tìm ta! Ta đảm bảo ngươi sẽ có một khối vĩnh hằng chi thạch hoàn hảo!’
Khang Lạp Đức vỗ ngực đảm bảo, rồi vội vàng thu hồi lại đống lớn mảnh vụn của Vĩnh hằng chi thạch, bỏ lại Diệp Trần, bay nhanh tới phòng phía sau đại sảnh.
Thời giờ nhiều hơn ba năm Diệp Trần còn có thể chờ tới, chỉ sáu tiếng tự nhiên hắn cũng không vội, hơn nữa hắn còn có rất nhiều việc cần phải hoàn thành.
Mấy phút sau, Diệp Trần lại xuất hiện bên trong trấn nhỏ Ngải Nhĩ, nơi đây quảng trường trung tâm thấy mấy người Pháp Hào đã rời đi không thấy bóng dáng, còn lại Diệp Trần khẽ thở dài một cái.
Diệp Trần lắc đầu không nghĩ quá nhiều, hướng vị trí của A Đạo Phu đi tới.
‘’A Đạo Phu tiên sinh,ta là Nhất Hiệt Trần Ai ta muốn lấy lại thuộc tính nhân vật trước đây.’’
Chỗ của A Đạo Phu trước nay rất hiếm người tới, thấy Diệp Trần đi qua nói, A Đạo Phu mới ngẩng đầu lên
- A, thì ra là ngươi, không nghĩ tới ngươi luyện lên cấp ba mươi nhanh như vậy, Được rồi, đây chính là điểm thành tựu cùng danh vọng của nhân vật trước đây, mời ngươi xác định lại một chút.
A Đạo Phu nhìn Diệp Trần hơi gật đầu.
Hệ thống thông báo:Ngươi kế thừa điểm danh vọng của Nhất Giác Sắc, đạt được danh vọng 3640. Hiện tại tổng danh vọng là 3760!
Ngươi kế thừa điểm thành tựu của Nhất Giác Sắc, đạt điểm thành tựu: 364!
Tổng cộng sở hữu: 386
Hệ thống thông báo: Ngươi kế thừa chức Viên lâm sư của Nhất Giác Sắc kỹ năng thục luyện độ, tiếp tục thu hoạch, toàn bộ kĩ năng đạt độ thông thạo!
- Cảm ơn A Đạo Phu tiên sinh, không có sai lầm gì.
Diệp Trần biết tất nhiên không có khả năng sẽ bị lỗi.
Hơn ba ngàn điểm danh vọng cùng hơn ba trăm điểm thành tựu, tất cả là kiếm được trong hơn ba năm, khen thưởng mỗi lần thông qua phó bản, ba năm liền, mỗi tuần đều là hắn nắm giữ vị trí đầu tiên của phó bản Thiên sứ phế tích.
- Vậy là tốt rồi, khi nào ngươi cảm thấy nhân vật hiện tại phiền chán, hoan nghênh lại đến.
- Ta muốn mua ba quyển sách kỹ năng Hóa vũ thảo, Phù bình thảo, Hạnh Vận Mỹ Nhân hoa. Đồng thời cần thêm 100 khoả Hóa vũ thảo, Lục bình thảo, 50 khoả hạt giống Hạnh Vận Mỹ nhân hoa.
- Hóa vũ thảo, Phù bình thảo mỗi loại 30 điểm thành tựu, Hạnh vận mĩ nhân 50 điểm thành tựu, 100 khỏa hạt giống Hóa vũ thảo 1 điểm thành tựu, 100 khỏa hạt giống Phù bình thảo 1 điểm thành tựu, 50 khỏa hạt giống Hạnh vận mỹ nhân hoa 1 điểm thành tựu, tổng cộng tốn 113 điểm thành tựu!
Chấp chính quan gật gật đầu, từ quầy bên cạnh lấy ra vài thứ vật phẩm.