Chương 55: Đối phó với Mangekyou Sharingan chỉ có thể là Mangekyou Sharingan
Ánh sáng nhẹ nhàng chiếu xuống làng Lá. Một thiếu nữ mặc y phục màu đỏ hồng, mái tóc màu hồng ngang vai. Thiếu nữ bước chân nhẹ nhàng dẫm trên con đường đất. Đó là một căn nhà được xây bằng gạch đá nhưng lại sử dụng các tấm lợp bằng gỗ che phần mái. Hình thù của nó khá là kỳ dị. Nhìn bề ngoài thì nó được xây thành ba tầng nhưng thực tế thì kiểu dáng nó khá kỳ quái. Nguyên nhân chủ yếu là tầng mộ cực kỳ cao rộng còn tầng hai thì chiều cao rất ngắn. Những tấm gỗ màu đỏ che kín quang tầng một tầng hai và tầng ba giống như một cái mũ nâm có hình kỳ di bao quanh chúng.
Thiếu nữ có tóc hồng được búi lên bằng băng đeo trán của làng Lá đứng trước một cánh cửa màu xanh lá có ký hiệu màu đỏ của làng Lá trên cánh cửa. Nàng đưa nắm đấm lên nhẹ nhàng gõ cửa. Đồng thời miệng lên tiếng gọi lớn: “Naruto!” Gõ cửa phát ra vẫn không thấy trả lời thì thiếu nữ lại lớn tiếng gõ cửa mạnh hơn đồng thời hô lớn tên Naruto thêm vài lần nữa.
“Được rồi, được rồi, tớ ra ngay đây!” Một người thiếu niên có mái tóc vàng, trên mặt có râu giống như râu cáo. Đôi mắt lim dim lờ mờ mặc một thân quần áo màu trắng với bả vai màu cam trực tiếp mở cánh cửa ra. Cánh cửa phát ra tiếng cạch nho nhỏ.
Thấy được bộ dạng của thiếu niên trong lúc này thì thiếu nữ có vài phần khó chịu. Trong tay thiếu niên còn cầm một cái hộp mì còn bốc ra hơi nóng nghi ngút.Vẻ mặt thiếu niên ngáp ngủ hướng về phía thiếu nữ hỏi: “Sakura!”
Khóe mắt của thiếu nữ tóc hồng giật giật, nàng nhìn về phía Naruto hỏi: “Bữa sáng mà cậu có thể ăn như thế sao?”
Naruto với vẻ mặt ngáp ngủ, hắn nhìn về phía Sakura vẻ mặt mang theo vài phần nghi ngờ. Cậu tò mò hỏi: “Này, Sakura, hôm nay là ngày nghỉ mà! Sao cậu tới sớm như vậy?”
Đáy mắt Sakura trùng xuống, vẻ mặt của thiếu nữ trở nên chán nản khi nhìn về phía Naruto. Đôi môi nhẹ nhàng mấp máy, giọng nói có vài phần khó chịu với hình ảnh của Naruto trong lúc này. Nàng đáp lại Naruto: “Sớm ư, gần trưa rồi!” Sau khi nói xong câu này thì Sakura hướng về phía Naruto đồng thời hối thúc hắn: “Cậu tắm rửa thay đồ lẹ đi! Tớ sẽ ở ngoài này đợi cậu!”
Nghe được chính từ miệng Sakura nói ra những lời này thì Naruto giật mình. Kế tới thì khuôn mặt của thiếu niên xuất hiện vui vẻ và mừng rỡ. Ánh mắt của thiếu niên Naruto như sáng lên. Hắn vội vã hướng về phía Sakura mà hỏi: “Sao cơ? Cậu muốn hẹn tớ đi chơi à!?”
Lời này giót vào tai Sakura thì vẻ mặt Sakura nhất thời biến thành giận dữ. Bàn tay của thiếu nữ trực tiếp nắm chặt lại với nhau. Trên bàn tay xuất hiện gân xanh, ngay cả trán của thiếu nữ cũng xuất hiện gân xanh, nàng giận dữ quát: “Im đi! Cậu thì biết gì! Cô Tsunade triệu tập chúng ta đây?”
Khuôn mặt Naruto xuất hiện vẻ kinh ngạc, hắn tò mò lên tiếng hỏi: “Cái gì? Bà Tsunade triệu tập chúng ta. Chẳng lẽ có tin gì của Sasuke!”
Phòng làm việc của Hokage.
Tsunade mặc một chiếc áo kimono màu trắng buộc chặt lấy người. Ánh mắt của nàng trực tiếp nhìn về phía hai nam nhân ở phía trước. Một người tóc trắng hơn năm mươi tuổi mặc một thân quần áo màu đỏ. Một người thanh niên khoảng hai mươi tuổi mặc một thân quần áo kimono đơn giản đứng khoanh tay tại chỗ.
Cả hai người trong lúc này thì trực tiếp đối mặt với nhau. Từ hai mắt của hai người lóe ra tia chớp tràn đầy chiến ý hướng về phía nhau va chạm. Dường như nếu như có người đứng đây sẽ phát hiện được tia điện từ hai người va chạm phát ra những tia lửa hết sức điên cuồng.
Tsunade một tay đặt lên bàn một tay chống vào cằm của mình. Ban đầu thì trong lòng Tsunade có chút thích thú với việc này nhưng bây giờ nàng cũng đã phát chát với việc này. Tsunade lên tiếng mở miệng nói: “Hai người có thôi ngay đi không. Hai người định như vậy đến khi nào?”
Cốc, cốc, cốc...
Bất chợt tiếng gõ cửa vang lên khiến cho mấy người Tsunade ngạc nhiên. Tất cả mọi người nhìn về phía cửa. Từ sau cánh cửa gỗ phát ra âm thanh vang lên: “Cô Tsunade, chúng em đã tới!”
Cạch! Cánh cửa mở ra, một thiếu niên và một thiếu nữ bước vào. Thiếu nữ có mái tóc hồng khá xinh đẹp cùng với một thiếu niên có mái tóc vàng cùng với mấy cái râu ở trên mặt. Hai người trực tiếp bước về phía trước bàn làm việc của Hokage. Thân mình hai người cúi xuống hành lễ đối với Hokage. Sakura trực tiếp biện giải: “Xin lỗi vì chúng em đã đến muộn. Naruto còn phải ăn sáng và tắm rửa.”
Trên khuôn mặt người thanh niên có mái tóc màu đen cực kỳ đẹp trai mở miệng đáp: “Sakura và Naruto.”
Thấy được hai người này thì người nam nhân khoảng năm mươi với mái tóc màu trắng không có đối đấu với người thanh niên tóc đen hơn hai mươi tuổi nữa. Hắn xuất hiện nụ cười dạng dỡ ở trên mặt nhìn về phía người thiếu niên tóc vàng mà nói: “Ồ, Naruto, đã đến rồi hả?”
Hơi ngước nhìn lên về phía Jiraiya, Naruto mỉm cười nói: “Thầy dê xồm!”
Thân mình hơi khom xuống, Sakura ngước lên nhìn về phía Tsunade hỏi: “Cô muốn phổ biến chuyện gì với chúng em ư!?” Sakura cảm giác được hôm nay Tsunade có chút khác biệt dường như Tsunade trở lên đẹp hơn nhiều.
Đứng thẳng dậy, Tsunade khoanh hai tay trước ngực, nàng mở miệng đáp lại lời của Sakura: “Đúng vậy!” Ánh mắt của nàng nhìn thẳng về phía hai đứa nhỏ mà nói: “Thông tin này không sớm thì muộn sẽ lan tràn giữa các làng khác. Ta muốn thảo luận với hai đứa về vấn đề này!”
Đầu Sakura hơi ngước lên, vẻ mặt của thiếu nữ xuất hiện sự tò mò, hai tay bắt chéo lại đặt ở phía dưới đùi, thiếu nữ mở miệng hỏi: “Thông tin ư?”
Vẻ mặt của Naruto cũng cực kỳ hứng thú hỏi: “Thông tin gì vậy? Chẳng lẽ có tin tức gì của Sasuke hay sao, bà Tsunade?”
Đầu Tsunade nhẹ nhàng gật xuống, đôi môi đỏ mềm mại và ướt át nhẹ nhàng mấp máy, nàng mở miệng đáp lại hai người: “Theo một số nguồn thông tin thì Orochimaru đã bị sát hại và người đã giết Orochimaru chính là Sasuke.”
Vẻ mặt Sakura cùng với Naruto nhất thời trở nên đờ đẫn. Naruto cảm giác được khó mà tin tưởng tin tức này, cậu hướng về phía Tsunade hỏi: “Thật... thật chứ?”
Vẻ mặt Jiraiya khẳng định khi nhìn về phía Naruto. Hắn lẳng lặng đáp lại: “Nguồn tin của ta là hoàn toàn chính xác.”
Đôi mắt Sakura trở nên ướt át, thiếu nữ nắm lại tay, bàn tay của nàng còn hơi run run đặt ở phía trước: “Vậy rồi sau đó...?”
Khuôn mặt Naruto ngay lập tức biến thành vui vẻ, hai tay trực tiếp ôm lấy gáy, khuôn mặt tươi cười nói: “Heheheh! Tớ biết là gã quái vật ấy sẽ không chiếm được cậu ấy mà!” Bàn tay Naruto đưa về phía trước, thiếu niên lên tiếng nói: “Sasuke, cậu ấy bây giờ có phải đang trên đường trở về làng? Đúng vậy không?”
Nghe được Naruto hỏi như thế thì Tsunade chỉ ôm ngực đôi mắt nhắm lại. Khóe miệng nàng khẽ mở thở dài ra một hơi. Jiraiya bình tĩnh đáp lại Naruto: “Rất tiếc là không phải vậy!”
Naruto nghe được Jiraiya nói như vậy thì khuôn mặt biến sắc. Thiếu niên trực tiếp lên tiếng hỏi: “Như vậy là sao? Sao lại không? Tại sao cậu ấy không trở về làng khi mà Orochimaru đã chết?”
Jiraiya nhìn về phía Naruto, hắn thở dài ra một hơi sau đó mới lên tiếng nói. Trong giọng nói mang theo vài phần khuyên nhủ Naruto. Hắn mở miệng đáp lại: “Sasuke luôn bị ám ảnh bởi việc báo thù. Cậu ta sẽ đi tìm người anh Itachi ở tổ chức Akatsuki để giết hắn ta.”
Hai hàm răng Naruto nghiến chặt lại, vẻ mặt của cậu trở nên căm tức nói: “Lại là tên khốn đó, chết tiệt!” Bàn tay Naruto nắm chặt lại, hắn hướng về phía Tsunade mà yêu cầu: “Chúng ta cần phải thành lập một đội và hành động ngay! Có phải nhiệm vụ truy kích Akatsuki vẫn đang tiếp diễn hay không?”
Bàn tay của Tsunade chống lại eo của mình, nàng đáp lại Naruto: “Đúng vậy!”
Nãy giờ giữ im lặng thì Uchiha hướng về phía Naruto lên tiếng nói: “Naruto, chẳng lẽ em muốn theo đuổi anh trai của Sasuke, Uchiha Itachi hay sao?”
“Đúng vậy!” Vẻ mặt Naruto trở thành kiên quyết khi nhìn về phía Uchiha. Thiếu niên lên tiếng đáp lại: “Chỉ cần chúng ta tìm được Itachi tại tổ chức Akatsuki thì chúng ta sẽ tìm được Sasuke. Nói cách khác nhiệm vụ của chúng ta chỉ có một Uchiha Itachi.”
Tsunade trong lúc này có vài phần buồn bã. Nàng ngồi lên trên bàn, bàn chân gác lại, cánh tay để thõng lại trên đùi. Tsunade lên tiếng nói: “Uchiha Itachi ư? Hiện giờ chúng ta có những thông tin gì về hắn?”
Senju Uchiha trong lúc này nhìn về phía Tsunade, hắn lên tiếng bình thản đáp lại: “Uchiha Itachi là anh trai của Sasuke đồng thời cũng là một thiên tài trăm năm khó gặp của gia tộc Uchiha. Tại bảy tuổi tốt nghiệp chính thức trở thành Genin, đến mười tuổi thì đạt được Chuunin. Theo thông tin thì có khả năng tại 8 tuổi Itachi đã làm chủ được Sharingan. Theo như phỏng đoán thì sau khi diệt tộc Uchiha thì Itachi đã lấy được Mangekyou Sharingan. Năng lực Mangekyou Sharingan của hắn một bên mắt là một ảo thuật cực kỳ mạnh mẽ. Ảo thuật này khống chế đưa còn người vào bảy mươi hai tiếng đồng hồ bị tra tấn trong khi thời gian bên ngoài chỉ có một giây. Loại khác chính là ngọn lửa màu đen đốt bảy ngày bảy đêm bất diệt. Mười ba tuổi trở thành ANBU, một tay nắm giữ Hỏa Độn, Thủy Độn cùng với kỹ thuật ném Shuriken vô cùng xuất sắc. Quả thực là một đối thủ vô cùng khó chơi.”
Đem thông tin toàn bộ đưa ra thì Jiraiya thở dài ra một hơi sau đó nói: “Ngươi nắm rất rõ về gia tộc Uchiha?”
Đầu Senju Uchiha nhẹ nhàng gật xuống, hắn lên tiếng nói: “Tất nhiên bởi vì ta cũng mang trong mình một nửa dòng máu Uchiha. Theo như điều tra thì ta có cảm giác được Itachi có cái gì đó không đúng?”
Tsunade hướng về phía Senju Uchiha hỏi với vẻ mặt cực kỳ tò mò: “Có gì không đúng với Itachi?”
Khóe miệng Uchiha hơi nhếch lên, hắn cười nói: “Theo ghi chép thì Itachi chiến đấu với thời gian rất ngắn. Dường như lượng chakra thiếu đến đáng thương. Nói thế nào nhỉ...” Bàn tay Uchiha đưa lên sờ sờ cằm, hắn lên tiếng nói: “Gia tộc Uchiha mặc dù so lượng chakra kém với gia tộc Senju và gia tộc Uzumaki nhưng tâm lực của họ rất mạnh. Điều này khiến cho lượng chakra của thân thể họ cũng rất cao nhưng trong chiến đấu Itachi tỏ ra rõ ràng chiến đấu rất ngắn. Nguyên nhân rất có thể là...”
Mọi người đang nhíu mày nhìn về phía Uchiha thì Uchiha lên tiếng nói: “Có hai khả năng Uchiha Itachi dấu diếm thực lực. Nếu như hắn dấu diếm thực lực thì thật đáng sợ nhưng khả năng này không lớn. Khả năng thứ hai chính là hắn e rằng đã bị mắc bệnh rất nặng. Khả năng này lớn hơn rất nhiều.”
Sakura nghe được phân tích của Uchiha thì nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Anh dựa vào cái gì mà suy đoán được rằng Uchiha Itachi bị bệnh rất nặng?”
Senju Uchiha lên tiếng cười nhạt nhìn về phía đám người mà nói: “Mọi người không biết cũng chẳng lạ gì? Mọi người có biết vì sao gia tộc Uchiha được mệnh danh là gia tộc bị nguyền rủa hay không?” Nghe được lời này thì mấy người đều giật mình, khuôn mặt Naruto và Sakura nhất thời trở nên ảm đạm. Uchiha tiếp tục hướng về phía mọi người giải thích nói: “Không phải tự nhiên gia tộc Uchiha được gọi là gia tộc bị nguyền rủa đâu. Có nguyên nhân hẳn hoi, mà thứ này có liên quan đến đôi mắt của gia tộc Uchiha.”
“Mọi người biết rõ gia tộc Uchiha có Sharingan đúng không?” Senju Uchiha mỉm cười hướng về phía mọi người, hắn giải thích rất từ từ: ”Sharingan chia làm từ một câu ngọc tới ba câu ngọc. Năng lực của Sharingan đạt trạng thái cao nhất chính là Mangekyou Sharingan. Tuy nhiên Mangekyou Sharingan đối với cở thể có gánh nặng cực kỳ lớn. Nó khiến cho cơ thể người cảm giác được toàn thân đau đớn khi dụng trạng thái của Mangekyou Sharingan. Lượng chakra thiêu đốt cho Mangekyou Sharingan cực kỳ cao. Chính điều này mà người thường xuyên sử dụng Mangekyou Sharingan sẽ có khả năng suy giảm sức khỏe nhanh chóng.”
Sakura nắm lại tay đặt ở miệng vẻ mặt tò mò lên tiếng nói: “Ế, vậy như anh nói thì Itachi rất có khả năng đã bị bệnh rất nặng?”
“Anh không dám chắc nhưng có rất nhiều khả năng chính là như vậy.” Nói đến đây Uchiha thở dài ra một hơi. Hắn nhìn về phía Naruto mà nói: “Anh thực sự có chút lo lắng cho cậu bé tên Sasuke kia. Một người sử dụng Mangekyou Sharingan sẽ mất dần đi thị lực của mình cho đến khi thị lực của hắn bị mù. Muốn tiến vào vĩnh cửu Mangekyou Sharingan thì cần phải có được con mắt của người thân mình.”
“Cái gì!” Nghe được lời này thì mấy người đêu kinh ngạc hô lên một tiếng. Không nghĩ tới Mangekyou Sharingan muốn tiến lên vĩnh cửu Mangekyou Sharingan còn cần có con mắt của người thân. Nói vậy chẳng phải Sasuke gặp phải nguy hiểm hay sao.
Bàn tay Sakura nắm chặt lại đặt ở trên miệng nói: “Như vậy chẳng phải Sasuke đang gặp nguy hiểm hay sao?”
Naruto lập tức lớn tiếng nói: “Không được, chúng ta nhất định phải nhanh chóng đi tìm ra Itachi.”
Uchiha mỉm cười lên tiếng đáp: “Về việc này mọi người không cần phải lo lắng. Muốn tiến hóa lên vĩnh cửu Mangekyou Sharingan thì cần một đôi Mangekyou Sharingan khác. Một khi Sasuke chưa tiến lên Mangekyou Sharingan thì Itachi chắc chắn sẽ không giết Sasuke.”
Nghe được Uchiha nói vậy thì đám người thoáng thở dài ra một hơi. Vẻ mặt Sakura trở nên sốt sắng, nàng lên tiếng nói: “Nếu chúng ta có thể bắt được thành viên một thành viên của Akatsuki thì chúng ta có thể mang hắn đến chỗ của Ibiki để ông ấy khai thác mọi thông tin về hắn.”
Ngồi trên bàn Tsunade có vẻ u sầu nói: “Ta đã ra lệnh cho mỗi đội phải cố gắng bắt sống mỗi thành viên của Akatsuki nếu họ gặp bất cứ ai...”
“Thật không may rất khó để khai thác thông tin về chúng” Mọi người quay ra thì thấy được một người thanh niên măc y phục ninja làng Lá, tóc trắng đeo một cái hộ ngạch che đi con mắt trái. Hai tay hắn khoanh lại trước ngực, người tựa vào của nói: “Nếu nhìn về phía trận đấu của chúng ta với chúng, bà sẽ thấy được việc bắt sống chúng là quá khó và gần như không thể được!”
Hai người Naruto và Sakura nhìn về phía người thanh niên này nói: “Thầy Kakashi”
Naruto nghe được Kakashi nói thì có chút khó chịu lớn tiếng hỏi: “Vậy chúng ta phải làm gì?”
Ngón tay chỏ Kakashi đưa lên, hắn hướng về phía Naruto mà giải thích: “Ừm, việc chúng ta duy nhất cần phải làm chính là tìm được Uchiha Itachi, phải không?”
Ngồi trên bàn, bàn chân đi guốc của Tsunade hơi vung vậy, đầu hơi cúi xuống đồng thời quay ra nhìn về phía đámngười Naruto hỏi: “Vậy mọi người muốn bắt được Itachi để tìm Sasuke hay sao? Cứ cho rằng mọi người sẽ tìm được Itachi đi, sau đó mọi người định làm gì?”
Vẻ mặt của hai người Naruto và Sakura dại ra, khuôn mặt trở nên ngây ngẩn. Ngón tay Kakashi đưa lên giải vây cho hai người. Hắn lên tiếng nói: “Ừm, để bắt được Itachi, chúng ta không thể làm gì với chỉ duy nhất một đội.”
Naruto quay sang nhìn về phía Kakashi mà hỏi: “Điều đó có nghĩa là gì?”
Sakura bình tĩnh đáp lại lời của Naruto: “Nếu chúng ta giết chết Itachi, Sasuke sẽ không còn mục tiêu nào nữa. Do đó, lựa chọn duy nhất của chúng ta là phải bắt sống hắn và để làm việc đó thì chúng ta cần một vài đội để tiến hành truy bắt hắn!”
Hai tay Uchiha khoanh lại trước ngực, hắn mở miệng nói: “Đừng nói mấy việc ngốc nghếch như vậy. Muốn bắt được Uchiha Itachi đâu có đơn giản như vậy. Riêng việc họp thành tổ đổi tiến hành vây bắt sẽ cực kỳ khó khăn. Nếu như với một đám người thiếu niên nhỏ tuổi đứng đằng sau cánh cửa kia anh chỉ nói với mấy người các ngươi hoàn toàn là vô dụng.”
Bàn tay Kakashi nắm lại đặt ở trên mặt của mình sau đó buồn bã nói: “Thật vậy sao?”
Cạch! Ngay lập tức cánh cửa trực tiếp mở ra. Một đoàn người đi vào bao gồm Hyuuga Hinata, Aburarame Shibi, Inuzuka Kiba, Sai cùng với đội trưởng Yamato. Mọi người đồng loạt tiến hành chào Hokage.
Thiếu nữ Hinata đỏ mặt nhìn về phía Naruto đồng thời nói: “Naruto...”
Inuzuka Kiba mở miệng lớn hướng về phía Uchiha đồng thời lớn tiếng hỏi: “Anh Uchiha, anh nói vậy là sao? Anh cho rằng bọn em rất yếu đuối hay sao?”
Senju Uchiha khoanh tay lại lẳng lặng lên tiếng nói: “Anh không cho rằng như vậy. Mặc dù bọn em hiện giờ chưa quá mạnh mẽ nhưng tiềm lực rất lớn. Có lẽ sau này em rất mạnh nhưng hiện nay với thực lực của bọn em. Bọn em chắc chắn sẽ không có khả năng bắt sống Itachi có khi là bị hắn giết chết đừng nói tới việc tham gia nhiệm vụ này.”
“Hừ...” Bất chợt từ miệng Uchiha phát ra tiếng hừ lạnh. Trên người của hắn mọc ra một cánh tay màu tím trực tiếp chộp lấy cớ thể của Inuzuka Kiba. Nhất thời mọi người vì hành động này mà kinh hãi. Senju Uchiha hướng về phía Inuzuka Kiba nói: “Bọn em quá khinh thường thực lực của Mangekyou Sharingan rồi. Các em có biết được người mang Mangekyou Sharingan sẽ có sức mạnh như thế nào hay không. Họ không thua kém bất cứ Kage nào trong năm đại quốc gia.”
Naruto có vài phần tức giận lớn tiếng chất vấn Uchiha: “Anh Uchiha, ngươi làm cái gì vậy? Tại sao anh lại tấn công cậu ấy?”
“Chúng ta chỉ mới biết được hai năng lực trong đôi mắt của Itachi gồm ngọn lửa màu đen không có gì không thể đốt cùng với loại ảo thuật cực mạnh!” Senju Uchiha trực tiếp lạnh lùng tiếp tục hướng về phía Inuzuka Kiba cùng với mọi người đồng thời vẻ mặt có vài phần coi thường nhìn về phía Kiba: “Đừng có ngu ngốc như thế. Năng lực mạnh nhất của Mangekyou Sharingan chính là năng lực thứ ba Susanoo. Itachi chưa từng bao giở sử dụng Susanoo thì không có nghĩa hắn không có.”
Vẻ mặt Jiraiya có vài phần kinh hãi nhìn về phía Senju Uchiha, ngay sau đó hắn quay sang lẳng lặng nhìn về phía Senju Tsunade, vẻ mặt hết sức bình thường hỏi: “Tsunade, hắn là người gia tộc Uchiha?” Vẻ mặt Jiraiya thoáng qua nét kinh ngạc nhưng ngay sau đó hắn rất nhanh lấy được bình tĩnh của mình.
Bàn tay khổng lồ màu tím trực tiếp đem thân thể của Kiba buông bỏ. Thân thể Kiba có chút đau đớn. Trước sức mạnh của Susanoo thì Kiba cảm giác được áp lực cực lớn. Tsunade trong lúc này tò mò lên tiếng hỏi: “Mangekyou Sharingan có được sức mạnh thứ ba?”
Thiếu nữ Hinata trực tiếp hướng về phía người thiếu niên tên Kiba, bàn tay nàng đưa ra đỡ lấy, vẻ mặt ôn nhu: “Kiba, cậu không sao chứ?”
Đầu Uchiha nhẹ nhàng gật xuống, hắn lên tiếng đáp lại lời Tsunade: “Thường thường loại sức mạnh thứ ba cực kỳ đáng sợ. Mỗi người có Susanoo khác nhau. Theo ghi chép lại thì Susanoo của Uchiha Madara có hình dạng hai đầu bốn tay. Susanoo của tôi thì có hình dạng một đầu sáu cái cánh tay. Mỗi Susanoo có năng lực quỷ dị khác nhau. Khi sử dụng Susanoo sẽ khiến cho người sử dụng chúng dù thực lực yếu cũng trực tiếp bù vào chỗ sót đạt tới đẳng cấp sức mạnh của Kage.”
Khuôn mặt Kakashi nhất thời trở nên uể oải,một tay ôm mắt trái, con mắt còn lại liếc về phía đám người mới tới này nói: “Xem ra đưa bọn họ hẳn không có khả năng bắt được Itachi.”
Hai tay Tsunade khoanh lại trước mặt, đôi mắt xinh đẹp của nàng hướng về phía Senju Uchiha mà nói: “Muốn đối phó với Mangekyou Sharingan chỉ có thể là một Mangekyou Sharingan khác.” Lời này nói ra thì đám người đều đồng loạt nhìn về phía Uchiha. Tsunade nói không sai, đối phó với Mangekyou Sharingan thì cần có một Mangekyou Sharingan khác.
Bị ánh mắt mọi người nhìn về phía mình chằm chằm thì Senju Uchiha lắc lắc đầu. Hắn xuất hiện nụ cười có vài phần gượng gạo. Hắn lên tiếng bình thản nói: “Cũng không hẳn như vậy! Thực sự đối phó với Mangekyou Sharingan cần phải có một Mangekyou Sharingan khác nhưng tôi thực sự không biết được thực lực của Itachi đạt đến mức nào. Dù sao tôi vẫn chưa từng giao đấu với hắn thế nên rất khó ước định được lực lượng của hắn, muốn bắt sống hắn sẽ có vài phần khó khăn.”
Bàn tay Senju chống éo, một tay kia đưa ra hướng về phía Uchiha. Nàng bình tĩnh lên tiếng nói: “Thật ra nhiệm vụ này ta cũng không hy vọng gì nhiều về việc bắt sống Uchiha Itachi. Mà nhiệm vụ này bởi vì muốn thông qua Uchiha Itachi, hy vọng chúng ta sẽ thu thập được một số thông tin của Akatsuki. Vì vậy mà nhiệm vụ này đặt nhiệm vụ an toàn của các em được ưu tiên lên hàng đầu.”
Khóe miệng Senju Uchiha cong lên, hắn nhíu mày một cái. Nghe được Tsunade nói thế nào giống như việc tìm kiếm Uchiha Itachi không quan trọng vậy. Senju Uchiha quay sang nhìn đám người thì thấy được vẻ mặt cả đám có chút mờ mịt nhìn về phía Tsunade.
Tsunade hướng về phía đám người lên tiếng nói: “Vậy lần này đội bảy và đội tám sẽ đi cùng nhau. Toàn bộ đội sẽ chịu sự điều khiển của Kakashi. Senju Uchiha, cậu sẽ tham gia vào nhiệm vụ lần này và chịu quyền dưới sự chỉ huy của Kakashi. Cậu không có ý kiến gì chứ?”
Senju Uchiha hơi khoanh tay lại trước ngực, mọi người đều nhìn về phía hắn. Ngay sau đó hắn mỉm cười gật đầu nhè nhẹ đồng thời nói: “Được rồi, tôi không có vấn đề gì!” Hắn lập tức quay về phía Kakashi mở miệng nói: “Tiền bối Kakashi, sau này xin chỉ giáo nhiều!”
“Ừm!” Đôi mắt Kakashi có vẻ lờ đờ. Bàn tay của hắn đưa lên giống như chào hỏi đáp lại Senju Uchiha.
Ngồi lại vào bàn, Senju Tsunade chắp hai tay đặt trước bàn. Nàng lẳng lặng lên tiếng nói: “Được rồi, nhiệm vụ sẽ chính thức bắt đầu 8h sáng ngày mai. Tất cả mọi người giải tán!” Tsunade bình tĩnh mở miệng ra lệnh cho đám người ở đây.
Trong lúc này thì thiếu niên Naruto đột nhiên kêu lên, hai bàn tan giang rộng ra. Khuôn mặt có vài phần vội vã và lo lắng. Naruto hướng về phía Tsunade mà hỏi: “Bà Tsunade, tại sao chúng ta không khởi hành ngay trong lúc này. Chúng ta không thể để cậu ấy ở bên ngoài được.”
Trong lúc này thì Jiraiya trực tiếp phẩy phẩy tay, hắn lên tiếng nói: “Hài thằng bé thật là...” Hắn hướng về phía Naruto đồng thời khuyên bảo nói: “Naruto, em nên làm nguội cái đầu đi. Nhiệm vụ này chúng ta không thể nào hoàn thành trong vòng một ngày được.”
“Nhừng thầy tiên nhân dê xôm...” Naruto muốn nói gì đó nhưng ngừng lại giữa chừng, đầu hơi cúi xuống.
Jiraiya thở ra một hơi dài đồng thời nói: “Naruto, ta biết em rất lo lắng cho Sasuke nhưng không vì vậy mà em bắt ép mình làm những việc quá sức. Mỗi việc cần làm thì chúng ta cũng cần thời gian để chuẩn bị lên kế hoạch cho mọi việc, phải không? Chỉ như vậy chúng ta mới có tăng thêm tỉ lệ thành công trong việc đưa Sasuke trở lại.”
Senju Uchiha nhẹ nhàng gật đầu xuống, hắn mở miệng nói: “Được rồi, lần này chúng ta đi ra ngoài một chuyến, anh nghĩ anh sẽ có thể nói chuyện gì đó với cậu bé. Nếu như người có thể khuyên cậu bé tên Uchiha đó có lẽ là anh. Dù sao anh cũng tính chảy trong người dòng máu Uchiha.” Hắn mỉm cười tự tin nhìn về phía đám người Naruto.
Đám người cũng suy nghĩ sau đó cũng nhẹ nhàng gật đầu đồng thời ưm một cái. Senju Uchiha thấy thế thì cười khổ đồng thời nhẹ nhàng lắc đầu mình. Tsunade lên tiếng mở miệng nói: “Được rồi, tất cả mọi người giải tán đi.”
Bàn tay Kakashi đưa lên, hắn mở miệng nói: “Nếu vậy hẹn gặp các em ngày mai, 8h sáng ở cửa lớn của làng Lá.” Nói xong Kakashi trực tiếp dùng thuật thuấn thân di chuyển với tốc độ cực nhanh sau đó rời đi phòng làm việc của Hokage để một đám người ở lại đó.
Inuzuka Kiba đưa tay lên hướng về phía đồng bạn nói: “Mọi người, chúng ta đi thôi!” Naruto ra vẻ có chút không cam lòng. Tuy nhiên hắn trực tiếp bị Sakura nhanh chóng kéo đi. Hiển nhiên đám người Yamato muốn rời đi.
Senju Uchiha nhìn về phía Tsunade đang ngồi ở bàn làm việc một chút, khóe miệng Uchiha hơi kéo lên. Ngay khi hắn định xoay người rời đi thì Tsunade đột nhiên lớn tiếng hô lên: “Uchiha, cậu hãy ở lại đây. Tôi có điều muốn nói với cậu.”
“Hả!?” Senju Uchiha nghe được lời nói của Tsunade thì có vài phần ngạc nhiên. Hắn quay lại nhìn về phía Tsunade với ánh mắt nghi hoặc. Trong lúc này thì thiếu nữ Hinata đã trực tiếp cúi người chào sau đó đem cánh cửa đóng lại.
Hai bàn tay nắm lai, khủy tay chống trên bàn, Tsunade nhẹ nhàng liếc mắt về phía Jiraiya. Đôi môi đỏ mọng của Tsunade nhẹ nhàng mấp máy, nàng hướng về phía Jiraiya mà nói: “Jiraiya, ông có thể rời đi khỏi đây một lúc được không? Tôi muốn nói chuyện riêng với cậu ta!”
“Hử” Jiraiya có vài phần ngạc nhiên. Ánh mắt Jiraiya có vài phần cừu hận nhìn về phía Senju Uchiha tuy nhiên ngay sau đó Jiraiya nhẹ nhàng gật đầu một cái. Hắn trực tiếp rời khỏi căn phòng sau đó tới thẳng cánh cửa thông qua bên ngoài. Đôi mắt khẽ liếc về phía Senju Uchiha khi mà hắn đi qua người Uchiha.
“Cạch!” Cánh cửa gỗ tử từ đóng lại. Nó phát ra một âm thanh nho nhỏ.
Bất chợt Uchiha cảm giác được người mình lành lạnh. Hắn thấy được ánh mắt sắc lạnh của Tsunade nhìn về phía mình. Thấy ánh mắt lạnh lẽo của Tsunade, Uchiha bất đắc dĩ phải dùng nụ cười gượng gạo hy vọng có thể cho qua việc này. Tsunade mở miệng chất vấn Uchiha: “Nói xem, tại sao cậu lại muốn cùng đám người Naruto đi tìm Itachi!?”
Lời nói của Tsunade khiến cho Senju Uchiha cảm giác được có chút chột dạ. Hắn mỉm cười hướng về phía Tsunade, bàn tay đưa lên khoanh lại trước ngực, hắn mở miệng đáp lại Tsunade: “Hahaha... Tsunade, em nói gì vậy? Không phải nhiệm vụ này do chính em đã yêu cầu anh tham gia cùng bọn nhóc hay sao?”
“Đừng có vờ ngu ngốc với ta!” Senju Tsunade đột nhiên mở miệng quát lớn. Âm thanh giống như một loại âm ba công đánh thẳng vào màng nhĩ của Senju Uchiha. Hắn bất đắc dĩ phải đưa tay lên che đi tai của mình, đầu nghiêng về phía bên kia. Tsunade chống hai bàn tay trên bàn, ánh mắt có vài phần tức giận nhìn về phía Uchiha. Phải mất một khoảng thời gian thì Tsunade mới lấy lại được sự bình tĩnh của mình. Tsunade ngồi xuống, hai chân bắt chéo, hai tay khoanh lại trước ngực đồng thời nói: “Thật là...”
Hai tay Uchiha giang rộng, hắn bất đắc dĩ mỉm cười nhìn về phía Tsunade một chút. Nụ cười mang theo vài phần hối lỗi, hắn mở miệng đáp lại Tsunade: “Tsunade, thật ra thì anh chỉ muốn làm một số việc mà thôi. Việc này có lẽ sẽ không xấu đối với làng Lá cùng với chức vụ Hokage chút nào.”
Nghe được lời của Uchiha thì khóe miệng mê người của Tsunade hơi mím lại đồng thời nhẹ nhàng kéo lên. Thời gian này rất ngắn, ngay sau đó Tsunade lại biến thành bộ dạng bình thường. Nàng hướng về phía Senju Uchiha mà hỏi: “Cậu lần này muốn làm cái gì? Nếu ngươi chỉ vì lo lắng làng Lá đối với cậu dám sát thì cậu không cần phải lo lắng. Ta đã ra lệnh cho ANBU sẽ không tiếp tục dám sát cậu nữa.”
Ngón chỏ đưa lên gãi gãi huyệt thái dương của mình đồng thời Uchiha nở nụ cười. Hắn biết rằng Tsunade đã đoán được ý định của hắn. Thật ra thì Uchiha muốn thông qua điều này để xem ý định của làng Lá đối với việc kiểm xoát hắn sẽ như thế nào. Trong lòng Uchiha thầm mắng: “Kẻ ngu mới cho rằng nữ nhân ngực to thì không có đầu óc.”
Đôi mắt Uchiha hơi nhăn lại, hắn hướng về phía Tsunade mà quan sát, một tay hắn sờ cằm của mình sau đó lên tiếng nói: “Anh muốn biết thông tin của Uchiha Itachi và Uchiha Sasuke.”
“Hà...” Khóe miệng Tsunade khẽ mở ra, một hơi thở dài từ miệng của nàng phát ra. Tsunade đứng dậy từ phía sau soạn sửa một đống đồ. Ngay sau đó nàng lấy ra hai tập giấy. Mấy tập giấy này dường như đã được chuẩn bị rất kỹ. Tsunade đưa tay đặt chúng lên bàn sau đó đẩy về phía trước.
Bàn tay Senju Uchiha hướng về phía trước cầm lấy hai bản giấy này. Hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Uchiha Itachi sinh ngày 9 tháng 6. Giới tính: Nam. Nhóm máu: AB. Cấp bậc ninja: ANBU. Đăng ký ninja số: 0122110. Tốt nghiệp học viện: 7 tuổi. Hệ chakra tự nhiên: Hỏa, Thủy. Đã từng tham gia thế chiến ninja lần thứ ba...” Đem toàn bộ thông tin đọc được, đôi mắt Uchiha nheo mày lại nhìn về phía hình ảnh của Uchiha Itachi.
Ảnh của Uchiha Itachi chụp là lúc cậu ta đạt mười ba tuổi. Itachi có một đôi mắt màu tối, tóc đen, có một vài ngọn tóc được buông xóa và ở gần má. Phía sau mái tóc thì được buồng thành đuôi ngựa. Khóe hai mắt xuất hiện hai đường hằn khá rõ. Xem chỉ số của Uchiha khiến cho Senju Uchiha có vài phần kinh ngạc. Khuôn mặt của cậu ta có vài phần giống nữ nhân, khuôn mặt tròn, môi mỏng, chiếc mũi thon dài cùng hàng lông mi giống như kiếm. Đôi mắt ánh lên nét kiên nghị. Quả thực khá là đẹp trai.
Một người thiếu niên khác khoảng mười hai tuổi, xem các hạng chỉ số thấy được mọi thứ chênh nhau khá nhiều. Senju Uchiha không nghĩ ra được hai người có phải thực sự là anh em hay không mà khác biệt chênh nhau lớn như thế. Tuy nhiên hình dáng hai người giống hệt nhau nên không có gì lạ cả khi nhìn ra hai người là anh em. Sasuke khá giống với anh trai mình tuy nhiên khóe mắt hai người không có hai đường hằn mà thôi.
Senju Uchiha hướng về phía Tsunade đang dùng tay nắm lại với nhau chống ở trên bàn. Hít một hơi thật sâu thì Senju Uchiha hướng về phía Tsunade mà hỏi: “Tsunade, Uchiha Itachi thực tế không phải là ninja phản bội làng Lá đúng hay không?”
Đôi mắt Tsunade hơi nhắm lại, ngay sau đó chúng từ từ mở ra, Tsunade khe khẽ thở ra một hơi, làng lên tiếng nói: “Đúng là như vậy! Uchiha Itachi không phải ninja phản bội. Hắn chính là ninja được nằm vùng tại Akatsuki.”
Uchiha nhăn nhíu mày lại nhìn về phía Tsunade, hắn mở miệng hỏi: “Vậy Uchiha Itachi chính là trung thần của làng Lá sao?” Senju Tsunade bất đắc dĩ gật đầu một cái. Senju Uchiha hướng về phía Tsunade mà tiếp tục hỏi: “Em bao giờ biết được điều này?”
Senju Tsunade thở ra một hơi, nàng đáp lại: “Ngày hôm qua ta mới biết được việc này! Ta không nghĩ được mọi chuyện lại như vậy.” Bàn tay nàng nhẹ nhàng đặt lên trên bàn, ánh mắt nhìn về phía Uchiha, nàng mở miệng hỏi: “Uchiha, cậu biết rất rõ việc này?”
Đầu Uchiha lắc lắc, hắn mở miệng đáp lại Tsunade: “Cũng không hẳn như thế! Anh chỉ đoán việc này do làng Lá gây ra, Uchiha Itachi chỉ tham gia vào việc này thôi!” Bàn tay đưa lên sờ sờ cằm của mình. Uchiha tiếp tục hướng về phía Tsunade nói tiếp: “Thật ra thì nói thế nào đây? Mặc dù anh rất ngưỡng mộ ngài Hokage đệ nhất Senju Hashirama và ngài Hokage đệ nhị Senju Tobirama. Tuy nhiên anh lại cho rằng rất nhiều đường lối làm việc của hai vị đó hoàn toàn sai lầm.”
“Ngài Senju Hashirama thì làm việc quá nhân từ thiếu quyết đoán, ngài Tobira thì làm việc quá hắc ám. Rất nhiều đường lối chính trị và nhẫn thuật của hai vị đều có lỗ hổng rất nhiều. Mầm mống sự phản loạn của gia tộc Uchiha được nhen nhóm khi mà ngài Tobirama tạo ra lực lượng cảnh vệ của làng Lá. Những người thi hành công vụ thường dễ dàng bị ganh ghét và có càng nhiều quyền lực trong tay dễ nảy sinh ra thói kiêu căng và ngạo mạn. Viện cớ để quản giáo tội phạm thì ngài Tobirama cho đặt đồn cảnh vệ gần nhà giam và hiển nhiên đã đẩy tộc Uchiha ra ngoài phạm vi của làng Lá. Hành động đó đã càng kích động những người có ý chí đi theo Uchiha Madara.” Senju Uchiha bình tĩnh nói ra những chứng kiến của mình.
Hắn hai tay chống éo sau đó hai vai hơi nhún nhún, hắn mở miệng nói: “Bởi vì nguyên nhân này mà vết rạn nứt của gia tộc Uchiha cùng với làng Lá càng ngày càng lớn khi mà gia tộc Uchiha càng ngày càng bị người ghét đồng thời họ với quyền lực càng ngày càng mê luyến. Đến khi đó e rằng một cuộc đảo chính là không tránh khỏi. Ngay cả tầng cao của làng Lá cũng thèm khát quyền lực, có lý nào họ sẽ chờ chết giao quyền lực cho gia tộc Uchiha.”
“Đây có lẽ là nguyên nhân dẫn đến việc Uchiha Itachi làm gián điệp hai mang. Tuy nhiên ta không biết được lý do mà Uchiha Itachi phản bội lại gia tộc của mình nhưng ta cho rằng Uchiha Itachi thực sự yêu em trai của mình. Hắn chính vì yêu em trai của mình nên có lẽ đã trao đổi với cao tầng của làng Lá đem an nguy của Sasuke giao vào tay đệ tam. Có lẽ là như vậy?”
“Tất nhiên anh cũng cho rằng Uchiha Itachi giữ lại Uchiha Sasuke vì muốn Mangekyou Sharingan của mình tiến hòa thành vĩnh cửu Mangekyou Sharingan nhưng ta không cho rằng như vậy. Uchiha Itachi hoàn toàn có thể dùng đôi mắt của cha mình để tiến hóa thành vĩnh cửu Mangekyou Sharingan. Anh không cho rằng tộc trưởng Uchiha lại không có mở ra sharingan. So sánh với việc chờ đợi đứa em trai từng bước tiến hóa thành Mangekyou Sharingan thì đôi mắt của cha cậu ta thích hợp hơn nhiều.” Nói đến đây Senju Uchiha nhìn về phía Tsunade nói: “Khi mà anh nhắc đến việc có khả năng Itachi muốn cướp đôi mắt của Sasuke thì em lại phản ứng bình tĩnh như không có việc gì. Xem ra phỏng đoán của anh tương đối chính xác!”
Từng lời từng chữ của Senju Uchiha rơi vào tai của Tsunade khiến cho Tsunade hoàn toàn khiếp sợ. Làng không nghĩ ra rằng Senju Uchiha lại đối với gia tộc Uchiha rõ như bàn tay vậy. Senju Uchiha lại tiếp tục nói đến: “Có lẽ không ai hiểu rõ hơn gia tộc Uchiha ngoài anh và cậu ta, hai người đã mở ra Mangekyou Sharingan. Muốn mở ra Sharingan thì cần kích thích cực mạnh. Muốn để cho Uchiha Sasuke mở ra Mangekyou Sharingan cũng chẳng khó khăn, Itachi chỉ cần giết Sakura hoặc Naruto. Khi đó chắc chắn Sasuke sẽ mở ra Mangekyou Sharingan.”
“Tất nhiên có lẽ Itachi e ngại việc giết Naruto vì cậu ta là jinchuriki nhưng anh không cho rằng cậu ta không dám giết chết Sakura. Dùng cách nói lạnh lẽo nhất, nếu anh là cậu ta, anh chắc chắn sẽ giết chết Sakura để Sasuke lên cấp Mangekyou Sharingan. Đến lúc đó anh cướp lấy đôi mắt của Sasuke là đươc rồi.” Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn mỉm cười lên tiếng nói: “Như vậy chỉ có một suy đoán mà thôi. Uchiha Itachi muốn cưỡng ép em trai của mình thông qua nhiều cách để tiến vào Mangekyou Sharingan. Khi đó hắn có thể hy sinh đôi mắt cho em trai mình Uchiha Sasuke. Đến khi đó Sasuke hoàn toàn có thể trở lại làng với tư thái anh hùng đồng thời cậu ta cũng có đủ sức mạnh để bảo vệ mình trước cao tầng làng Lá. Nơi này lại có những người thân của cậu Sakura và Naruto, chính bởi vì điều này mà cậu ta sẽ gắn chặt với làng Lá.”
“Đây chẳng qua là suy đoán của anh về Uchiha Itachi mà thôi. Anh cũng không biết mình đã đoán đúng hay không nữa!” Senju Uchiha thở dài ra một hơi nói.
Tsunade mím mím đôi môi đỏ mọng sau đó đáp lại lời của Uchiha: “Không thể không nói những suy đoán của ngươi hoàn toàn chính xác. Nhóc con, ngươi thực sự chỉ dựa vào những thông tin ít ỏi như vậy để mà suy đoán những điều này hay sao?” Senju Uchiha chỉ mỉm cười nhìn nàng. Tsunade lên tiếng nói: “Vậy ngươi sẽ định làm gì khi mà tìm được Uchiha Itachi?”
Khóe miệng Senju Uchiha hơi nhếch lên, hắn mở miệng nói: “Gia tộc Uchiha hiện này đã hết sức ít ỏi. Tính ra có lẽ anh có một phần trong đó. Hiện giờ gia tộc Uchiha có lẽ chỉ còn có anh, Uchiha Itachi và Uchiha Sasuke. Bất kể thế nào anh cũng phải đưa hai người trở về làng Lá. Tuy nhiên thân phận của họ cũng vài vấn đề khác thì...” Nói đến đây hai ngón tay đưa lên xoa xoa huyệt thái dương, Uchiha thở ra một hơi nói: “Nếu giải quyết được việc này thì chắc chắn có thể đem hai người trở về làng Lá đồng thời tăng cường sức mạnh của làng Lá.”
Đôi mắt xinh đẹp câu người của Tsunade chớp chớp nhìn về phía Uchiha mà hỏi: “Ngươi định làm cái gì?”
Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn mỉm cười nhìn về phía Tsunade đồng thời lẳng lặng nói: “Em đừng lo việc này. Yên tâm đi, lần này có lẽ anh sẽ mang lại bất ngờ cho em đó Tsunade.” Hai hàng lông mày Tsunade nhăn lại nhìn về phía Uchiha. Uchiha trong lúc này khoanh tay lại trước ngực hướng về phía Tsunade nói: “Tsunade, hiện giờ đã trưa rồi. Chúng ta đi đầu đó ngồi đi. Anh sẽ nói rõ việc này cho em thế nào?”
Hai bàn tay Tsunade vỗ mạnh lên bàn, Tsunade quát lớn, ngón tay chỉ thẳng về phía Uchiha mà nói: “Ngươi nghĩ cái gì mà mời ta trong lúc này hả. Ta thân là một Hokage, ta làm sao có thể ra ngoài lúc này khi mà có bao nhiêu ninja phải làm việc ở bên ngoài.” Senju Uchiha thầm nghĩ lại cái bài quen thuộc.
Trong một quán ăn lớn, Uchiha cảm giác cả người toát cả mồ hôi hột khi nhìn về phía Tsunade. Trong tay của Tsunade cầm lấy một cái bình rượu khá lớn, bình rượu trực tiếp chảy từ cổ chai tới miệng của nàng. Nhìn thấy được bộ dạng này của Tsunade thì khóe miệng Uchiha trở nên co quắp. Nguyên do tuổi tác của Tsunade hiện giờ đang trong thời kỳ thanh xuân nhất nên cường độ uống rượu của Tsunade quả thực cao khủng khiếp.
Ánh mắt của Uchiha trong lúc này không thể rời đi được đôi vú cao lớn của Tsunade. Quả thực ngày hôm qua ngay cả việc nếm qua chúng rất nhiều lần nhưng Uchiha vẫn bị chúng làm cho điên đảo. Tsunade đưa tay lau miệng của mình, hai má hơi hồng. Nàng lên tiếng đáp lại: “Vậy là cậu muốn đem cả hai trở lại?”
Tuy nhiên trong mắt Uchiha trong lúc này đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình thì Tsunade có vài phần nổi giận. Nàng vỗ mạnh lên bàn một tiếng. Âm thanh chát chúa khiến cho Uchiha cảm giác giật mình tỉnh dậy. Ngón tay chỉ thẳng về phía Uchiha đồng thời Tsunade quát lớn: “Này, cậu có nghe tôi nói gì không thế hay chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào bộ ngực lớn của tôi!”
Đầu Uchiha quay đi, hắn có chút đỏ mặt. Senju Uchiha lấy lại chút bình tĩnh sau đó quay lại nhìn về phía Tsunade. Trong lúc này thì Tsunade mời ngồi trở lại ghế của mình, đôi mắt nhìn về phía Uchiha giống như chờ đợi câu trả lời của hắn. Uchiha đặt một tay lên bàn đồng thời gật đầu nói: “Xác thực như vậy! Anh thực sự muốn đem cả hai người đó trở về làng Lá. Anh hy vọng họ sẽ trở lại và tiếp tục làm ninja. Nếu như có thể ở dưới sự quản lý của em là tốt nhất!”
Hai tay Senju Tsunade đặt lên bàn. Vẻ mặt nàng có chút nghi hoặc, nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Nhưng bằng cách nào cơ chứ? Thằng bé Uchiha Sasuke hiện giờ đang tràn ngập trong thù hận. Chúng ta không có cách nào đem nỗi thù hận này xóa đi trong lòng của thằng bé. Ngoài ra chưa kể việc chính làng Lá chúng ta là người đã gây ra việc đó.”
Senju Uchiha thấy vậy mỉm cười, hắn bình tĩnh tiếp tục nói ra suy nghĩ của mình. Ngón tay nho nhỏ gõ lên bàn. Hắn mở miệng đáp lại: “Anh không cho rằng thằng bé không có gì có thể đánh động được nó. Bởi vì em chưa biết tâm lý của nó mà thôi. Những đứa trẻ sinh ra trong gia tộc Uchiha thì đều lấy cái tính thị Uchiha làm ra kiêu ngạo. Em nghĩ sao nếu như dùng cái tính thị này làm yếu tố quyết định để bắt lấy hai anh em Uchiha Itachi và Uchiha Sasuke nhỉ?”
Nghe được lời này thì Senju Tsunade nhăn nhíu mày lại. Nàng hướng về phía Senju Uchiha, đôi môi đỏ mấp máy nhẹ giọng hỏi: “Ngươi định làm gì?”
Senju Uchiha cười khổ, hắn nhún nhún vai sau đó lên tiếng nói: “Tsunade, xem ra em thực sự không thích hợp làm Hokage. Em không giỏi trong việc sử dụng kế và nắm bắt lòng người.” Khóe miệng Uchiha hơi nhếch lên, hắn mỉm cười sau đó lên tiếng nói: “Rất đơn giản. Chúng ta chỉ cần nâng cao gia tộc Uchiha lên đồng thời tìm người chết thế là ổn. Những tội lỗi của gia tộc Uchiha thì chúng ta có thể tìm cách lấp liếm chúng đi, đồng thời tôn gia tộc Uchiha như những bậc anh hùng.”
Thấy vẻ mặt mờ mịt của Tsunade nhìn về phía mình thì Uchiha cười khổ lắc đầu, hắn mở miệng nói: “Đơn giản một chút, chúng ta thay việc diệt tộc của Uchiha với nguyên nhân là do họ cực kỳ trung thành với làng Lá nên mới bị diệt tộc.” Lời này nói ra khiến cho Tsunade có vài phần kinh ngạc. Senju Tsunade không nghĩ ra được Uchiha lại nói ra những lời như vậy.
Con ngươi màu nâu xinh đẹp Tsunade nhìn thẳng về phía Uchiha hỏi: “ngươi muốn làm cái gì?”
Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn mở miệng đáp lại Tsunade: “Làm cho gia tộc Uchiha trở thành anh hùng để câu kéo hai người thuộc gia tộc Uchiha. Ngoài ra, anh cần em giúp anh một việc.”
Càng nghe được thì Tsunade càng tò mò với Uchiha. Nàng hiểu được Uchiha muốn nàng đem sự kiện diệt tộc Uchiha thay vì gia tộc Uchiha muốn phản bội làng Lá thì biến nó thành sự kiện gia tộc Uchiha trung thành với làng Lá nên bị người diệt tộc. Nói về việc chơi tâm kế thì Tsunade hoàn toàn không có giỏi. Tsunade mở miệng hỏi Uchiha: “Cậu muốn ta giúp ngươi việc gì?”
“Không có gì!” Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn mỉm cười nhìn về phía Tsunade: “Anh cần phải có một người chết thế trong sự kiện gia tộc Uchiha bị diệt môn. Em phải biết chúng ta cũng cần một người để cho Sasuke phát tiết thù hận. Anh hy vọng em có thể đồng ý cách này.”
Hít một hơi thật sâu, Tsunade thở dài ra rồi tiếp tục nói: “Ta quả thực không thích hợp làm Hokage. Làm một Hokage thực sự phải trải qua những chuyện như vậy. Ta không có cách nào giống như ông hai của ta.” Đôi mắt Tsunade chớp chớp nhè nhẹ, đôi mắt nhìn thẳng về phía Uchiha mà hỏi: “Vậy ngươi muốn ai sẽ trở thành người chết thế cho Sasuke chút giận?”
Senju Uchiha mỉm cười nói đáp lại Tsunade: “Anh đã tìm được người thích hợp. Em không cần phải lo lắng. Đến lúc đó em chỉ cần gật đầu một tiếng là được.” Thấy vẻ mặt Tsunade nhăn nhíu lại, Uchiha lại tiếp tục nói: “Anh sẽ bàn với mấy lão già cả mà vẫn chưa xuống mồ của gia tộc Senju. Anh nghi chắc chắn mấy lão già đó sẽ đồng ý với việc này.”
Vẻ mặt Tsunade trở nên hơi buồn bã, nàng hơi cúi đầu mở miệng đáp lại: “Ta thực sự không thích hợp làm Hokage” Một lúc sau nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Uchiha hỏi: “Ta nhớ suy nghĩ của ngươi thực sự chỉ mới mười một tuổi. Ta có chút hoài nghi về báo cáo họ đưa cho ta?”
Senju Uchiha cười khổ đáp lại Tsunade: “Được rồi, có lẽ ta già trước tuổi đi!” Bàn tay Uchiha gắp lấy một miếng thức ăn kéo về phía Tsunade nói: “Tsunade, món này em thích nhất. Thử một chút đi!”
Đem Tsunade hộ tống về phòng làm việc Hokage, Uchiha trực tiếp hướng về phía khu vực làm việc của mấy lão gia trong gia tộc Senju. Dù sao trong gia tộc Senju thì có nhiều lão già đều rất lớn tuổi đã về hưu nhưng đều có quyền ảnh hưởng rất lớn. Uchiha muốn tới đó viếng thăm mấy lão già này và bàn về kế hoạch của mình một chút. Hắn tin tưởng rằng kế hoạch của mình sẽ được mấy lão già đó chấp thuận. Bởi vì chẳng ai không thèm khát lợi ích cả, mấy lão già càng ở lâu tại vị trí đó thì càng tham lam.
Bàn chân bước nhẹ trên con đường cái, ánh sáng của buổi chiều làm cho đôi mắt Uchiha nhăn lại. Bất chợt một người thanh niên mặc y phục ninja của làng Lá xuất hiện. Hắn có đôi mắt với con ngươi màu trắng biểu hiện cho gia tộc Hyuuga. Hắn hướng về phía Uchiha với vẻ mặt cực kỳ cung kính. Hắn trực tiếp chào hỏi: “Ngài Senju Uchiha, ta là Hyuuga Tokuma.”
Người thanh niên này cũng khá trẻ với mái tóc màu nâu, hai lọn tóc ở hai bên được buộc lại khá gọn gàng. Khuôn mặt có vài phần nữ tính đồng thời hai vai khá cao. Hắn đang hướng về phía Uchiha chào hỏi. Uchiha bình thản hỏi: “Xin hỏi, cậu có việc gì không?”
Đối với Uchiha thì Hyuuga Tokuma cực kỳ khách khí lên tiếng: “Ngài Senju Uchiha, không biết ngài có thời gian rảnh rỗi hay không. Ta muốn mời ngài đến gia tộc Hyuuga của ta. Tộc trưởng của chúng ta muốn gặp ngài.”
Senju Uchiha khoanh tay lại trước ngực, ngay sau đó lắc lắc đầu, hắn mở miệng nói: “Xin thứ lỗi, hiện giờ ta rất bận nếu như có thời gian ta nhất định sẽ tới thăm tộc trưởng tộc Hyuuga nhưng hôm nay thì không thể!”
Nghe được lời Senju Uchiha từ chối lời mời của tộc trưởng Hyuuga thì Hyuuga Tokuma có vài phần khó chịu. Tuy nhiên hắn vẫn chào hỏi nhẹ nhàng hành lễ đồng thời nói: “Nếu ngài Senju Uchiha nói như vậy thì ta xin cáo từ. Ta sẽ đem việc này báo cho tộc trưởng.”
Hai tay Uchiha chắp lại, hắn mỉm cười nói: “Vậy thì làm phiền cậu, cậu Hyuuga Tokuma. Xin hãy chuyển lời xin lỗi của tôi tới tộc trưởng tộc Hyuuga. Sau này tôi nhất định sẽ đích thân tới gia tộc Hyuuga để xin lỗi.”
Hyuuga Tokuma chỉ mỉm cười bình thản đáp lại Senju Uchiha: “Ngài đừng bận tâm vì điều này. Nếu như ngài Senju Uchiha đã bận như vậy thì tôi cũng không làm phiền tới ngài nữa.” Nói xong thì Hyuuga Tokuma trực tiếp xoay người rời đi. Senju Uchiha cảm giác được Hyuuga Tokuma đối với hắn có vài phần tức giận. Uchiha nhếch miệng cười nhẹ một tiếng bởi vì hắn vốn cũng không ưu gì gia tộc Hyuuga.
Bàn chân Uchiha trực tiếp xoay lại, hắn hướng về phía lãnh địa gia tộc Uchiha mà bước đi.
Ở một khu vực rừng lớn, mưa tầm tã chút xuống cánh rừng. Ba người đang ở một khu vực mỏm đất lớn chìa ra từ một mỏm đất. Phía dưới là một cánh rừng bát ngát. Ba người đều là nam. Trong đó có một lão già mặc quần áo màu đỏ tối bị hoen ố bởi vì bùn đất và nước mưa.
Lão già mặc một thân quần áo màu đỏ tối. Theo hình dáng thì người này cũng khá lớn tuổi. Râu ria và tóc của lão già có màu đỏ rực. Trong đó bộ râu bao quanh miệng của mình. Mũi to và trên trán đầy nếp nhăn. Hai mắt đang nhắm nghiền do hôn mê. Trên mặt có dải giáp dài màu đen chạy dọc trên gò má và sống mũi. Chiếc áo dài tay kết hợp với một chiếc quần dài cùng áo giáp lưới ở bên trong. Ngoài ra, ông còn đi một chiếc dép da dê. Quanh eo còn được buộc một chiếc khăn choàng màu nâu và quấn thêm những chiếc túi buông thõng ở hai bên.
Một người nam nhân khác khoảng ba mươi tuổi. Thân hình của hắn cao lớn và có vài phần giống như một con cá mập. Làn da màu xanh xám bao phủ cả cơ thể, đôi mắt nhỏ tròn màu trắng và có mang cá ở mặt và vai. Trong đó bộ răng hắn trở nên sắc nhọn. Mái tóc màu đen xám được vuốt theo kiểu vây cá mập. Móng tay được sơn màu tím. Hắn mặc một áo sát tay màu đen cùng với quần đi kèm, một đai bảo vệ và bao tay kẻ sọc. Chiếc áo choàng có viền màu đỏ cùng với những đám mây màu đỏ. Bao trung quanh đám mây là một lớp viền mỏng màu trắng. Hắn cầm trong tay một vật dài khá và lớn. Nó giống một thanh kiếm cực lớn được quấn lấy ở phần thân kiếm còn bàn tay hắn đang cầm chuôi kiếm.
Một người nam nhân khác khoảng hai mươi tuổi. Hắn mặc một thân quần áo giống như người nam nhân kia nhưng thân thể của hắn có phần thon hơn. Khuôn mặt cực kỳ đẹp trai với hai vết hằn ở hai bên mắt. Hình dáng này chính là bản ảnh lớn của Uchiha Itachi. Đôi mắt có con ngươi màu đỏ và ba cái câu ngọc màu đen. Hẳn không phải ai khác chính là Uchiha Itachi.
Người nam nhân mặc áo bào đen hướng về phía người thanh niên cao gầy, bàn tay hắn rút ra thanh kiếm, đầu quay về phía một cái cây khá lớn, hắn mở miệng nói: “Chúng ta nên đứng đợi dưới một ngọn cây. Chúng ta không thể để cơ thể này bị lạnh được.”
“Ngươi nói đúng” Đầu người thanh niên đẹp trai ngược lại đằng sau nhìn về phía tên nam nhân cao lớn nói. Hắn thấy được người nam nhân cao lớn bước về phía lão già đang nằm ở trên đất.
Vật được bọc vải to dài của hắn trực tiếp chọc xuống đất nâng hẳn cái thân thể của lão già lên. Trong lúc làm việc này thì người nam nhân cao lớn mở miệng nói: “Chúng ta sẽ sớm nhận được tin tức từ thủ lĩnh thôi!” Nói xong hắn đem cả cái thân thể lão già vác lên trên vai dùng cái thanh dài được quấn bằng vài trắng đem thân thể lão xách lên.
Hơi nghiêng đầu nhìn về phía lão già thấy được lão già rên lên nhè nhẹ, người thanh niên đẹp trai mở miệng nói: “Hình như lão sắp chết. Hãy cẩn thận một chút, dù sao lão cũng nhiều tuổi rồi!”
Nam nhân cao lớn than phiền: “Cậu nói vậy bởi vì cậu chưa biết được hắn lợi hại đến thế nào đâu. Tên Tứ Vĩ này sử dụng được rất nhiều thuật bởi kết hợp nhiều yếu tố khác nhau. Jinchiriki này không hề dễ đánh bại hắn đâu đâu ông bạn ạ. Cậu không giao đấu với hắn nên tôi không hy vọng cậu sẽ hiểu hết được những gì tôi nói.”
Vẻ mặt người thanh niên đẹp trai hơi suy tư sau đó cúi xuống hừm nhẹ một tiếng. Thấy bộ dạng này thì người nam nhân cao lớn quay ra mở lời, hàm răng lởm chởm như cá của hắn xuất hiện. Có vẻ như hắn đang nở nụ cười: “Tuy nhiên, tôi lại là đối thủ mà chính hắn lựa chọn. Có lẽ cậu cũng nên để tôi xử lý nốt mục tiêu của cậu chăng?”
Hơi liếc mặt nhìn về phía người nam nhân cao lớn, thanh niên có vẻ khó chịu nói: “Đừng quá ngạo mạn như thế, Kisame!”
Bước song hành cùng với người thanh niên, nam nhân cao lớn chỉ thở ra một hơi: “Tôi hơi mệt một chút và tôi cũng muốn giải quyết hắn nhanh chóng để mình được nghỉ ngơi.”
Quay đầu sang nhìn về phía nam nhân cao lớn, người thanh niên đẹp trai mở miệng đáp lại: “Không cần vội vã như vậy, anh có thể nghỉ ngơi nếu như thấy mệt. Việc này cũng mất tương đối nhiều thời gian đấy!”
Nam nhân cao lơn với vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Tôi đang băn khoăn... chỉ còn lại ba con nữa đúng không? Rõ ràng chúng ta cần phong ấn tên cửu vĩ sau cùng. Thủ lĩnh của chúng ta đã nói rất rõ rằng nếu không làm vậy thì sự cân băng sẽ bị phá vỡ và bức tượng phong ấn cũng sẽ sụp đổ. Và vì chúng ta cần phải bắt sống chúng nên cậu có nghĩ rằng chúng ta nên cố gắng tìm được những tên Jinchuriki đó càng sớm càng tốt hay không?”
Tiến về phía một cái cây lớn, người thanh niên đẹp trai trực tiếp ngồi xuống, mắt hắn hơi nhắm lại đồng thời thư giãn. Hắn đáp lại người nam nhân cao lớn với giọng đều đều: “Không hẳn, Deidara cũng đã phạm phải sai lầm lớn khi làm vậy. Nếu mục tiêu của chúng ta cần được phong ấn sau cùng thì cũng chẳng có vấn đề gì khi chúng ta để bắt hắn sau cùng. Thêm nữa, Akatsuki đã bắt đầu gây ra nhiều sự chú ý. Nếu chúng ta tấn công tên Cửu Vĩ bây giờ thì những phản ứng của làng Lá sẽ còn mạnh mẽ hơn trước.”
Nam nhân cao lớn đem lão già tóc đỏ ném bịch xuống đất. Ngước đầu nhìn thanh niên đang nghỉ ngơi dưới gỗ cây, hắn mở miệng nói: “Hm... tôi cũng nghĩ như vậy!”
Ngước nhìn về phía lão già tóc đỏ đang nằm ở dưới đất, người thanh niên đẹp trai mở miệng nói: “Làng Lá có mối quan hệ mật thiết với các làng khác nên nếu họ lên tiếng sẽ rất khó cho chúng ta hành động. Thế nên việc bắt những tên Jinchuriki từ một đến tám đuôi trước sẽ là một kế hoạch khôn ngoan hơn nhiều.”
Người nam nhân cao lớn gật đầu nói: “Tôi hiểu, cậu nói rất có lý...” Bất chợt chiếc nhẫn đeo trên ngón tay của hai người bắt đầu rung lên và âm thanh nhanh chóng phát ra.
Vẻ mặt thanh niên đẹp trai có chút nhăn mày: “Ông ta triệu tập rất đúng lúc!”
Làng Lá, khu vực lãnh địa của gia tộc Senju...
Mấy lão già đều chăm chú nhìn về phía thanh niên đẹp trai khoảng hai mươi tuổi ngồi ở phía trước. Người thanh niên nhàn nhã uống trà chờ đợi câu trả lời của mấy lão già này. Lão già lớn tuổi nhất ngồi ở vị trí chủ tọa mở miệng nói: “Điều kiện cậu đưa ra xác thực rất mê người. Tuy nhiên, cậu quá coi thường Danzou. Hắn không phải là kẻ dễ chọc như vậy. Mặc dù có chúng ta ủng hộ cho cậu nhưng Danzou không đơn giản như cậu nghĩ”
Nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, người thanh niên mỉm cười nói: “Thật sự thì Danzou là một con cáo già. Tôi cũng không có nắm chắc có thành công hay không nhưng chí ít hiện giờ với thực lực của tôi, tôi tin tưởng hắn không làm gì được tôi. Nếu như lần này chúng ta thành công như vậy thực lực làng Lá sẽ tăng lên, đối với gia tộc Senju chưa hẳn đã là một việc xấu.”
Lão già cầm đầu mỉm cười nói: “Cậu là vì Tsunade đi!”
Hai vai Uchiha nhún nhún, hắn cười nói: “Bất đắc dĩ mà thôi! Mặc dù Danzou nắm giữ quyền lực của ANBU gốc. Hiện giờ ANBU gốc ảnh hưởng rất lớn dù nó đã bị giải tán. ANBU gốc cần thiết cho làng Lá. Việc loại bỏ Danzou sẽ gây thiệt hại cho làng Lá nhưng trừ đi Danzou chưa chắc là việc xấu. Tôi chỉ đem tác dụng của hắn phát huy tới mức cao nhất. Các vị trưởng lão không cảm thấy như vậy sao?”
Mẫy lão già nhìn về phía nhau. Lão già cầm đầu thở dài ra một hơi nói: “Nếu như chúng ta không đồng ý có phải cậu vẫn tiếp tục làm điều này hay không?”
Khóe miệng Senju Uchiha hơi nhếch lên, hắn mỉm cười nói: “Danzou vốn đã thèm thuồng đôi măt của tôi. Dù sớm hay muộn thì hắn cũng ra tay, tôi chắc chắn sẽ phải cùng hắn một mất một còn. Bất cứ về mặt nào thì tôi và hắn đã sớm không chết không dừng lại. Trong hai người chỉ có một người có thể sống mà thôi! Các vị trưởng lão thứ lỗi.”
“Hà...” đầu lão già cầm đầu nhẹ nhàng lắc lắc, hắn than thở mà nói: “Thôi thôi... dù sao chuyện này ngươi đã quyết chúng ta sẽ thuận theo nhưng ngươi phải đảm bảo những điều ngươi nói. Việc ở bên lãnh chúa cùng với Tsunade, mấy lão già chúng ta sẽ giúp ngươi. Ngươi cứ thẳng tay làm việc. Nhớ, điều kiện của chúng ta, ngươi nhất định phải thỏa mãn.”
Hít một hơi thật sâu, Senju Uchiha gật đầu nói: “Yên tâm, ta chắc chắn sẽ làm!” Nói xong hắn thở dài ra một hơi.
...
Tại một khu vực tối tăm và âm u, chỉ có một cột đá ở giữa cùng với ánh đèn lờ mờ phát ra từ nó. Mấy bóng ảnh lờ mờ giống như ma hiện lên. Tất cả bảy cái bóng lờ mờ xuất hiện bu xung quanh chiếc cột đá. Bảy cái bóng có hình người này đều nói rõ giới tính của họ là nam.
Một tên nam nhân cầm đầu có mái tóc lởm chởm vuốt ngược ra phía sau. Hắn mở miệng hỏi: “Các cậu tới muộn!”
Cái bóng nam nhân cao lớn với con mắt nhỏ mở miệng đáp lại: “Chúng tôi vừa bắt được Jinchuriki được một lúc thì ngài gọi!”
Nam nhân có mái tóc lởm chởm thì ra là người cầm đầu trong bảy người. Hắn mở miệng đáp lại: “Tốt vậy là tất cả mọi người đã đến đông đủ!”
Tên nam nhân cao lớn nhìn quanh sau đó tò mò hỏi: “Hm, Hidan và Kakuzu đâu?”
Người nam nhân cầm đầu đáp lại: “Bọn họ đã chết!”
...
Làng Lá...
Bước vào một căn phòng, Senju Uchiha thở ra một hơi. Một nữ nhân xinh đẹp với mái tóc vàng đang nằm ngủ trong chiếc nệm. Nàng mở ra đôi mắt, thân mình dậy sau đó nhìn về phía Uchiha nói: “Ngươi làm gì mà trở về muộn như vậy?”
Senju Uchiha bất đắc dĩ, hắn đem cánh cửa đóng lại. Hắn phả ra một hơi nói: “Hà... không có gì! Mấy lão bất tử muốn hẹn ta nói về việc muốn ta trở thành tộc trưởng tộc Senju. Họ muốn định ra ngày giờ để làm lễ cho ta nhậm chức.”
Đôi mắt Tsunade chớp chớp nhè nhẹ. Ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Uchiha hỏi: “Công việc ngươi làm chỉ có những thứ ấy?”
“Ừm!” Đầu Uchiha nhẹ nhàng gật xuống. Hắn mở miệng đáp lại: “Đúng rồi, Tsunade, em đã dùng bữa tối hay chứ?”
Tsunade nghe thấy vậy có chút khó chịu. Trong thời gian vài ngày gần đây thì món ăn đều do Uchiha làm. Nàng đã sớm quen với thức ăn của hắn làm ra. Tất nhiên Tsunade không biết. Sau đó nàng chất vấn Shizune thì mới ngỡ ra những hộp Bento mà nàng ăn hàng ngày do chính hắn nấu. Đôi mắt Tsunade chớp nhẹ tò mò nhìn về phía Uchiha hỏi: “Bento... ta ăn hàng ngày do ngươi làm?”
Ngón tay đưa lên gãi gãi nhẹ huyệt thái dương, Uchiha gật đầu nói: “À, ừm.”
Tsunade mở miệng giống như ra lệnh nói: “Từ giờ, hàng ngày bữa ăn của ta sẽ do ngươi lo liệu!”
Nghe được Tsunade nói như vậy thì Uchiha mỉm cười nói: “Anh biết rồi!” Bàn tay đưa lên kéo chiếc thắt lưng xuống phía dưới. Đem quần áo cởi xuống chỉ để một cái quần lót. Uchiha mỉm cười nói: “Tsunade, em suy nghĩ nhiều quá rồi. Được rồi, chúng ta đi ngủ thôi!” Nói xong Uchiha trực tiếp nhảy lên nhào về phía Tsunade.
Ngay lập tức một cú đấm đánh bay Uchiha. Thân hình hắn trực tiếp bay đụng vào tường. Cảm giác được toàn thân ê ẩm kèm theo lời mắng của Tsunade: “Khốn kiếp. Người ngươi bốc đầy mùi mồ hôi còn không mau đi tắm. Nếu ngươi không đi tắm sạch mùi đừng trở lại đây nữa.” Khóe miệng Uchiha trở nên co quắp.
...
Trong màn đêm và ánh sáng lờ mờ, bóng ảnh người nam nhân cao lớn Kisame đáp lại: “Thật sao? Hahaha... Ước gì ta đã thấy được cảnh bọn chúng bị giết như thế nào!” Nói xong hắn còn đưa lên sờ sờ đầu của mình.
Người nam nhân cầm đầu có chút khó chịu nói: “Đừng nói về đồng đội của ngươi như vậy!”
Kisame tò mò tiếp tục hỏi: “Kẻ nào đã giết chúng!?”
Một tên nam nhân với hình dáng giống như hai chiếc lá với những cái răng lởm chởm như lá của cây bắt ruồi chụp lại với nhau. Hắn mở miệng nói: “Ninja của làng Lá. Vẫn lại là Kakashi và tên Jinchuriki cửu vĩ đó”
Một nam nhân đeo mặt nà mở miệng đáp lại: “Bọn chúng xem ra rất mạnh. Anh đã từng bị bọn chúng đánh bại, Deidara.”
Một người thanh niên có mái tóc được buộn thành chỏm giống như đuôi ngựa. Mái tóc che mất một bên mặt của hắn. Vẻ mặt hắn căm tức quay ra nhìn về phía nam nhân đeo mặt nạ nói: “Tobi! Nếu ta phải kìm giữ sự giận dữ với ngươi trong một cái túi thì nó sắp nổ tung rồi đấy! Còn nói thêm nữa ta sẽ cho ngươi biết tay.”
Tobi vội vã đưa tay lên. Mặt nạ hắn giống như một cái hình xoắn ốc trong đó chỉ để hở lỗ hổng cho con mắt phải hiện ra. Hắn vội vã đưa tay lên giống như muốn đầu hàng. Hắn vội vã phân trần: “Hahaha... sự kiên nhẫn của anh trong một cái túi ư? Giống như cái túi đựng đất sét của anh đó hả? Thảo nào anh hay mất bình tĩnh như vậy”
Deidara nghiến răng căm tức nhìn về phía Tobi quát: “Tobi!!! Tao sẽ giết mày!”
“Đừng nói nữa Deidara, nếu cậu muốn chứng tỏ Tobi nói đúng!” Một người trong đám người lên tiếng nói.
“Hahaha”
“Con người Tobi luôn luôn đùa quá trớn. Ngươi đã trọc giận Deidara rồi đấy!” nam nhân cầu đầu quay ra cảnh cáo Tobi.
Trong lúc này thì Kisame có vài phần khó chịu nói: “Làm sao chúng ta bắt được tất cả các Jinchuriki khi mà các ngươi lại đối xử với nhau một cách ngu xuẩn như thế?”
“Huu..” Nam nhân cầm đầu khom người nhìn về phía Kisame.
Kisame lạnh lùng quét đám người một cái sau đó tiếp tục nói: “Dù sao thì tôi muốn phong ấn tên bát vĩ càng sớm càng tốt!”
Ngay lập tức lời của hắn bị nam nhân cầm đầu đánh vỡ. Nam nhân cầm đầu lên tiếng nói: “Từ từ đã, ta còn có mấy lời muốn nói.” Mấy người ở đây đều bị âm thanh này hấp dẫn.
Kisame tò mò hỏi: “Là gì vậy?”
Nam nhân cầm đầu đáp: “Có hai điều nữa ta cần nói với mọi người. Một điều là Orochimaru bị người giết chết.”
Kisame nghe được vầy thì lên tiếng nói: “Cũng đã mười năm trôi qua kể từ khi hắn rời bỏ Akatsuki. Tôi cho rằng thời điểm của hắn đã tới, có phải không? Bất cứ kẻ nào giết được hắn cũng là một tên đang gớm đấy. Kẻ nào vậy?”
Đôi mắt với những gợn sóng nhẹ nhàng chớp vài cái, âm thanh từ từ đáp lại: “Uchiha Sasuke.”
Deidara nhẹ giọng nói: “Tôi muốn được giết hắn. Hm...”
Kisame quay ra nhìn về phía Uchiha Itachi, hắn mỉm cười nói: “Heh... Rất ấn tượng, cậu phải rất tự hào về em trai mình lắm, Uchiha Itachi.”
Người nam nhân cầm đâu tiếp tục câu chuyện: “Hắn đã thu nạp được một số tay chân. Tất cả bọn chúng đều không dễ đối phó.”
“Oh?” Kisame với vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía tên nam nhân cầm đầu.
Đặt hai tay thả lỏng, nam nhân cầm đầu tiếp tục nói: “Các ngươi nên biết một trong số chúng... Một người là một trong những người anh em của Hozuki của làng sương mụ.”
“Suigetsu?” Hoshigaki Kisame kinh ngạc nói. Hắn mở miệng nói với đám người ở đây: “Giờ điều đó làm cho ta nhớ lại..”
Trực tiếp cắt lời Kisame, nam nhân cầm đầu nói: “Juugo của Tenpin cùng đi với Sasuke. Itachi và Kisame, cả hai cậu đều cần phải cảnh giác bởi vì họ đang truy tìm các cậu đấy.” Nói xong hắn quét mắt về phía đám người ở đây: “Tất cả những người còn lại ở đây hãy nhớ những gì ta nói về Sasuke. Nếu để chúng biết quá nhiều về Itachi và Kisame, ta sợ chúng sẽ khiến kế hoạch của chúng ta bị trở ngại.”
Vẻ mặt Deidara có chút khó chịu. Hắn quay ra nhìn Kisame mà hỏi: “Này Kisame, gã Suigetsu mà ngươi nói có cần chú ý gì không?”
Kisame quay sang nhìn về phía Deidara, hắn bình tĩnh nói: “Lần cuối ta gặp hắn là mười năm về trước. Một đứa trẻ đáng yêu luôn tươi cười. Nó luôn bẻ gẫy chân tay của kẻ thù khi chặt đầu chúng. Người ta gọi nó là hậu duệ của ninja mặt quỷ Momochi Zabuza. Một đứa trẻ thiên tài trong nghệ thuật giết người.”
Bàn tay Deidara đưa lên, vẻ mặt hắn đầy hứng thú: “Bọn chúng xem ra rất thú vị đây!” Trên bàn tay Deidara là một cái miệng cùng với đầy hàm răng. Quả thực có vài phần làm người khác ghê tởm.
Trong lúc này thì người nam nhân cầm đầu lại tiếp tục nói: “Có việc thứ hai, ta muốn cùng các ngươi nói.” Ánh mắt hắn nhìn về phía Uchiha Itachi sau đó nói: “Theo tin tức mới nhất chúng ta nhận được. Ngoài người ra, Itachi, còn có một người gia tộc Uchiha khác cũng còn sống. Hắn cũng giống cậu mở ra Mangekyou Sharingan.”
...
Làng Lá...
Cả người Uchiha cảm giác được cực kỳ thoải mái. Bàn tay nhẹ nhàng đẩy ra cảnh cửa giấy, Uchiha trực tiếp bước về phía bên trong căn phòng. Trong lúc này thì Tsunade đã nằm trong chăn, đôi mắt của nàng nhắm nghiền lại.
Khóe miệng Uchiha xuất hiện một nụ cười nhẹ nhàng. Bàn tay đem cánh cửa giấy trực tiếp đóng lại. Hắn đem thân mình của mình chui vào trong chăn. Bàn tay hắn không ngờ chạm lấy một thứ mềm mại.
“Ực...” Uchiha bất đắc dĩ nuốt ực một ngụm nước miếng. Thì ra Tsunade không có mặc quần áo. Từ thân thể trắng nõn của Tsunade phát ra mùi hương nữ nhân cực kỳ mê người. Thân thể Uchiha bắt đầu nổi lên phản ứng. Bàn tay hắn nhẹ nhàng tiến hành vuốt ve cơ thể Tsunade. Thân thể Tsunade hơi lay động nhưng rất nhanh giữ vững lại. Khóe miệng Uchiha xuất hiện một nụ cười dâm tà.
Một lúc sau thì trong phòng bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ của nữ nhân: “ư, ư... nhẹ một chút... a...” Đồng thời tiếng thở dốc của nam nhân kèm theo tiếng thịt va đập mạnh phát ra: “ba... ba... ba...”
Trong thành phố lớn, khổng lồ, từng tòa nhà cao ốc mọc thẳng lên. Tuy nhiên dáng vẻ của chúng có vẻ lụi tàn. Một đám người thanh niên và thiếu nữ tiến vào trong tòa thành phố này. Một thiếu nữ và ba nam nhân. Cầm đầu là một thanh niên khá đẹp trai khoảng mười sáu, mười bảy tuổi gì đó.
Một thanh niên khoảng mười sáu tuổi với mái tóc màu trắng và ánh ra ánh sáng xanh, ngang vai. Sau lưng hắn cõng một thanh đao kỳ quái màu đen khổng lồ. Đôi mắt có màu tím. Chiếc mũi nhỏ thẳng, làn da trắng. Ngoài ra khóe miệng lúc nào cũng nhếch lên để hở ra một cái răng nanh. Bộ dạng toát ra khí chất cao ngạo. Hắn khá cao khoảng gần một mét tám, nhìn bề ngoài nhỏ con nhưng bắp thịt trông có vẻ cực kỳ chắc chắn. Hắn mặc một chiếc áo màu tím không tay cùng với một chiếc quần màu xanh. Một dây đeo thắt lưng kèm một chai nước. Ngoài ra một dây đeo trước ngực, hắn dùng thứ này để đeo cây đại đao ở sau lưng.
Một người thanh niên khác tuổi cũng chỉ mười tám tuổi. Trong đó chiều cao của hắn đạt đến hai mét. Thân hình cao và ốm, mái tóc màu cam, nhọn và chĩa lên. Khuôn mặt vuông vức, hàng lông mày sắc bén. Đôi mắt hơi nhỏ màu cam cùng với khuôn mặt điềm tĩnh. Hắn mặc quần sọt màu xanh lá cùng với áo màu xanh dương và đi một đôi dày scandals màu nâu.
Một thiếu nữ khác cũng tuổi tương tự. Thân hình cao giáo mảnh khảnh, eo thon. Đôi môi hồng. Thiếu nữ mặc một thân quần áo màu đỏ cùng với một chiếc quần cụt để hở ra đôi chân thon dài thẳng tắp. Trên mắt có đeo một chiếc kính. Con ngươi màu đỏ. Khuôn mặt tròn trịa có vài phần xinh đẹp. Mái tóc đỏ rực kéo dài tới tận hông.
Một thanh niên khác cũng tuổi tương tự mặc một bộ áo kimono trắng, mái tóc đen và cực kỳ đẹp trai. Sau lưng hắn đeo một thanh kiếm. Người này không ai khác chính là người mà đám người Naruto đang muốn truy đuổi. Uchiha Sasuke.
Bốn người cùng nhau tiến vào một đường ngầm trong một thành phố đổ lát. Phía dưới khắp nơi là các đường ống nối với nhau chằng chịt. Mọi người còn nghe được tiếng nước nhỏ giọt. Mùi khó chịu của ẩm thấp hôi thối lan tràn khắp nơi khiến cho thiếu nữ có mái đỏ khó chịu nhăn mày.
Ngay cả lúc này thì người thiếu niên có mái tóc trắng cũng mở ra hàm răng lởm chởm phát ra âm thanh khó chịu: “Chỗ rác rười này là một nơi ẩn náu à? Tôi sẽ cảm giác khó chịu lắm...”
Trong lúc này đi ở phía đầu, Uchiha Sasuke chỉ lẳng lặng quay đầu lại nhắc nhở người thanh niên tóc trắng: “Đây không phải là một trong những địa điểm của Orochimaru. Gia tộc của tôi thường dùng nơi này làm địa điểm để cất dấu vũ khí. Chúng ta sẽ trang bị cho mình ở đây.”
Người thiếu niên tóc trắng khó chịu mở miệng nói: “Tất cả đường đi ở đây đều giống nhau. Hy vọng chúng ta không bị lạc đường”
Thiếu nữ tóc đó nghiêng mắt lên, nàng lầm bầm nói: “Không khí ở đây thật ngột ngại... thật khó thở... ”
“Xin lỗi!” Bất chợt một âm thanh vang lên. Mọi người đều quay ra. Nhất thời ngoài trừ Sasuke ra thì mọi người đều bị kinh ngạc. Bởi vì hai con mèo đi đến. Âm thanh phát ra là từ hai con mèo này. Chúng khác biệt hoàn toàn so với mèo bình thường. Chúng còn mặc bộ quần áo như ninja và giữa trán chúng cũng có chữ. Con mèo gầy mặc một cái áo màu xanh cùng với con mèo trắng, béo tốt mặc cái áo màu đỏ.
Trong khi thiếu nữ tóc đỏ còn tràn đầy hứng thú nhìn về phía hai con mèo thì Uchiha Sasuke hơi ngước lại nhìn về phía hai con mèo nói: “Tenka, Hina, hai người thế nào?”
Con mèo gầy gò với đôi tai nhọn mở miệng cười đáp lại Uchiha Sasuke: “Chẳng phải Sasuke đấy sao?”
Con mèo béo tốt đầy hứng thú nhìn về phía Uchiha Sasuke hỏi: “Meo... cậu đến đây có việc gì vậy?”
Bước từng bước về phía con mèo, Uchiha Sasuke mở miệng đáp lại: “Vũ khí, thuốc cứu thương và một vài thứ khác. Chúng tôi cần chuẩn bị cho một trận đấu lớn.”
Thiếu nữ tóc đỏ có vài phần cảm giác kỳ quái khi nhìn về phía hai con mèo: “Những thứ này là...?”
Người thiếu niên có mái tóc bạch kim tràn đầy hứng thú nhìn về phía hai con mèo. Thân mình hắn hơi khom xuống, tay phải chống lên đầu gối tay trái đưa ra hướng về phía hai con mèo nói: “Mèo biết nói hả? Hay thiệt!” Bàn tay đưa ra vẫy vẫy dụ dỗ chúng, người thanh niên tiếp tục nói: “Lại đây nào!”
“Méooooo” Con mèo gầy tức giận dựng đứng lông hướng về phía người thiếu niên tóc bạc mà hăm dọa. Bởi vì bị chú mèo hăm dọa mà thân mình thiếu niên hơi rụt lại.
Uchiha Sasuke cảnh cáo người thanh niên tóc trắng: “Họ là mèo ninja nếu như cậu không muốn bị họ cào nát mặt thì đừng gây sự với họ”
Chú mèo béo tốt hướng về phía Uchiha Sasuke hỏi: “Cậu có đem hàng hóa gì đi cho chúng tôi không?”
Trong tay Uchiha Sasuke cầm lấy một cái chai, hắn hướng về phía hai con mèo nói: “Một cái chai đáp lễ thì sao?”
Con mèo gầy, tai dài phe phẩy đuôi của mình. Hắn ngay đầu nhìn về phía đám người nói: “Đi nào, cùng tới gặp bà thôi!” Nói xong con mèo trực tiếp làm người dẫn đường nhanh chóng đi về phía trước.
Một căn phòng khá rộng rại nhưng bầy rất nhiều những món hàng liên quan tới mèo. Một bà lão cực kỳ lớn tuổi ăn mặc giống như mèo, trong tay cầm cái tẩu thuốc đang ngồi khoanh chân trên một tấm thảm. Hai tấm rèm che kéo ở hai bên. Vây quanh bà lão là một đám mèo khác nhau.
Bà lão đội một chiếc quai mèo đen ở trên đỉnh đầu. Bà mặc một thân quần áo màu vàng cam cũ. Trong tay bà lão cầm một chiếc tẩu thuốc. Khuôn mặt nhăn nheo nhưng chiếc mũi lại dùng trang trí gì đó đeo lên giống như mũi mèo. Bà mặc một chiếc quần ngắn đến ống chân có màu xanh. Ngồi trên tấm thảm, bà lão mèo nhàn nhã hút tẩu thuốc.
Uchiha Sasuke trực tiếp tiến về phía tấm thảm hành lễ chào hỏi: “Nekobaa, tôi tới để trả lại cho bà” Nói xong Sasuke lấy da một dãy các món hàng vật phẩm đẩy ra những thứ này hướng về phía bà lão.
Bà lão mèo nhìn về phía Uchiha Sasuke mà mở miệng hỏi: “Bây giờ cậu sẽ đi tìm Uchiha Itachi đúng hay không?” Uchiha Sasuke không trả lời mà tiếp tục dùng những món hàng của mình. Bà lão mèo có vẻ buồn phiền tiếp tục nói: “Ta vẫn còn nhớ đến hai đưa lúc còn là những đứa trẻ... Nghĩ rằng gia tộc Uchiha chỉ còn lại hai anh em cậu và họ sẽ kết thúc bằng việc đánh nhau cho đến khi một trong hai người phải chết”
Thiếu niên Sasuke không có biểu hiện gì trên khuôn mặt, hắn cầm trong tay một đám tiền đem những thứ này đẩy ra. Sasuke lẳng lặng nói: “Tôi đã quyết định việc đó từ rất lâu rồi nhưng xin cảm ơn bà vì những gì bà đã làm”.
Bất chợt một thiếu nữ mở miệng nói: “Bà ơi! Liệu chúng ta có gì đủ lên để vừa với anh chàng này không ạ?”
Thiếu nữ có mái tóc màu nâu dài xuống thắt lưng. Nàng khoảng mười sáu tuổi, để hai bên tóc thõng ở hai bên. Mái tóc được rẽ ngôi ra hai bên. Hàng lông mày nhỏ mịn cùng với con mắt màu nâu. Chiếc mũi thon xinh xắn cùng với miệng nhỏ, khuôn mặt trái xoan. Nàng mặc một chiếc áo màu đỏ, không tay, bên tay trái có quấn băng trắng. Ngoài ra trước ngực đôi hung khí đã vểnh khá cao cho dù tuổi nàng còn rất nhỏ.
Quay sang nhìn cháu gái mình, bà lão mèo mở miệng nói: “Đây không phải cửa hàng quần áo cháu ạ! Đưa cậu ta cái màn kia là được rồi!!”
Chống eo quay lại nhìn về phía bà lão, thiếu nữ mở miệng đáp lại: “Đừng nói thô lỗ vậy chứ bà! Họ trả tiền cho chúng ta mà.”
Vậy mà người thanh niên cao lớn trực tiếp vớ lấy chiếc màn sau đó quàng vào thân. Cậu mở miệng đáp lại mọi người: “Vừa lắm!”
Trong lúc này thì bà lão mèo quay về phía Uchiha, bà lão đưa chiếc tẩu lên rít vài hơi. Ngay sau đó bà lão hướng về phía Uchiha Sasuke hỏi: “Sasuke, cháu đã nghe gì chưa. Gia tộc Uchiha ngoài cháu ra vẫn còn có một người khác còn sống sót.”
Lời nói của bà lão mèo phát ra thì nhất thời đám người đều giật mình. Ngay cả Uchiha Sasuke cũng bị những lời nói này trấn trụ. Bà lão mèo lên tiếng nói tiếp: “Ta không nghĩ tới ngoài cháu cùng với Uchiha Itachi ra vẫn còn một người trong gia tộc Uchiha khác còn sống.”
“Cái gì?” Uchiha Sasuke hoàn toàn kinh ngạc thốt lên. Ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn về phía bà lão mèo hỏi: “Bà nói cái gì?”
Bà lão mèo phẩy phẩy tẩu thuốc sau đó đáp lại Uchiha Sasuke: “Uchiha Sasuke, cháu từ từ bình tĩnh nào! Những thông tin này là ta lấy được từ gia tộc Inuzuka. Đối với gia tộc nhẫn khuyền, bà có mối quan hệ đối với bọn họ. Đây là những tin tức mà bà lấy được từ chỗ họ. Bà không nghĩ ra ngoài cháu ra vẫn còn một người khác của gia tộc Uchiha còn sống.”
Lời này nói ra khiến cho Uchiha Sasuke hoàn toàn rơi vào trầm mặc. Ngay cả đồng bạn của Uchiha Sasuke cũng có chút ngạc nhiên.
Một đám mây che kín khắp bầu trời của làng Lá. Những hạt mưa nặng hạt từ trên trời rơi xuống. Bàn chân một thanh niên mặc áo choàng trắng cùng với những đường viền đỏ khá là đẹp mắt. Loại áo choàng này khiến cho người thanh niên càng phát ra khí chất thần bí.
Ánh mắt của hắn nhìn thấy một đám người cũng mặc áo choàng giống như mình đang đứng ở ngoài cửa lớn của làng Lá. Người thanh niên trực tiếp sử dụng một thuật thuấn thân đem tốc độ của mình tăng nhanh. Thân mình của hắn đạp nhẹ ở phía đất cổng chính, nơi những giọt mưa không tiến vào người. Hắn đưa bàn tay lên cười hướng về phía mọi người nói: “Xin lỗi, anh đến trễ.”
Người thiếu niên tóc vàng trong lúc này nắm lại bàn tay tức giận quát về phía người thanh niên: “Anh làm cái quái gì mà lâu như vậy hả, Uchiha?”
Thấy được người thanh niên tóc vàng bực tức như vậy thì thanh niên Senju Uchiha mỉm cười nói: “Thôi nào, anh đã xin lỗi mọi người rồi mà.”
Người thiếu niên Inuzuka Kiba trong nhóm đi tới bên cạnh Senju Uchiha. Mũi của hắn liên tục hích hích. Ngay sau đó hắn mở miệng nói: “Anh Uchiha, thế nào trên người anh lại có mùi nước hoa của bà Tsunade?”
Nghe được lời nói này của Kiba thì cả đám người cảm giác được có việc thú vị nhìn về phía Senju Uchiha. Bàn tay Senju Uchiha đưa lên, hắn ngửi hai bắp vai của mình. Ngay sau đó nhăn mày lên tiếng nói: “Có hả? Không phải chứ? Anh đã tắm rất kỹ rồi mà?”
Người có tính tò mò nhất ở đây là thiếu niên Sai. Sai dùng ngón tay cầm cằm của mình sau đó nói: “Anh Uchiha đến muộn, trên người có mùi nước hoa của ngài Hokage đệ ngũ, mặc dù tắm rửa nhưng vẫn lưu trữ mùi. Như vậy là...” Những lời này càng kích thích đám người tò mò nhìn về phía Senju Uchiha.
Trong lúc này thì Senju Uchiha cười khổ đưa tay đầu hàng nói: “Được rồi, các em đừng có hỏi sâu kỹ như vậy chứ. Không còn sớm nữa, chúng ta lên đường đi được chứ. Em cũng không muốn bị muộn đúng không Naruto” Hắn ngay lập tức quay sang hướng về phía Naruto nói.
Vẻ mặt Kakashi giống như không quan tâm. Bàn chân dẵm lên nước mưa, Kakashi quay đầu nhìn về phía đám người phía sau nói: “Hê... Trời mưa làm cản trở chúng ta.”
Bàn tay Naruto lắm lại, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước quát lớn: “Đi nào mọi người!”
Thiếu niên Kiba tặc lưỡi đáp lại lời của Naruto: “Thành thật mà nói tớ hy vọng cơn mưa sẽ làm cho cái đầu cậu nguội bới đi, Naruto!” Nghe được chủ để bị đổi thì Senju Uchiha đưa tay lên sờ sờ ngực của mình sau đó thở phào ra một hơi. Xem ra hắn đã chuyển chủ đề thành công.
Trong một cái động cực lớn, một cái bức tượng khổng lồ cực kỳ quái dị. Đó là một bức tượng há miệng, mặt của nó có chín con mắt, bốn con mỗi bên và một con ở giữa. Trong đó có sáu cái mắt đã mở. Hai bàn tay biến thành trảo nâng lên. Ngoài ra nó còn được cột cả dây sắt vào hai tay mình.
Trên những ngón tay đều có người hoặc bóng ảo đang đứng ở nơi đó. Phía dưới nằm một lão già tóc đỏ đã chết. Hơi thở của lão vừa ngừng xong. Trong hai người thực sự đứng ở trên này chỉ có Uchiha Itachi cùng với Kisame. Ngoài ra thì họ đều là những cái bóng. Một người trong đó hỏi: “Hm, kế tiếp là đứa nào?”
Một người trong nhóm mở miệng đáp lại: “Ý ngươi là sao? Lựa chọn của chúng ta là tên nào hả?”
Bóng ảnh của người thanh niên tên Deidara mở miệng hỏi: “Liệu chúng ta đuổi theo Kakashi và Cửu Vĩ Hồ Ly... hay là Uchiha Sasuke. Còn là cái tên thủ lĩnh đã nói Senju Uchiha?”
Bóng hình người thanh niên Tobi đưa tay lên, hắn phản đối nói: “Ồ tạm quên nó đi đã chứ! Chẳng phải chúng ta vừa hoàn thành xong nhiệm vụ của chúng ta rồi sao?”
Deidara có chút khó chịu nói: “Đợi đã, ta vẫn còn nợ tên hồ ly một cú đấm trên mặt và tên Kakashi đã thổi bay cánh tay của ta. Và vì nhiệm vụ của ta cũng có việc trừ khử Orochimaru vậy nên ta cũng có việc giải quyết với Sasuke” Bàn tay hắn phất ra lạnh lùng nói: “Đi thôi, Tobi!” Nói xong thân hình của Deidara biến mất, thấy được như vậy thì thân hình Tobi cũng biến mất.
Trong lúc này thì Kisame quay ra nhìn về phía Uchiha Itachi hỏi: “Itachi, cậu thấy sao hả?”
...
Dưới bóng đêm, đám người Senju Uchiha di chuyển dưới các cành cây. Đôi mắt của Senju Uchiha hơi nhíu lại. Hắn đột nhiên quát lên một tiếng: “Có thứ gì đó mọi người cẩn thận!” Nhất thời đám người giật mình.
“ooo...” Một tiếng hét lên giống như giọng của nữ nhân. Mọi người giật mình phát hiện được từ trên trời rơi xuống một con sên khá là lớn. Con Sên vài dài thước trực tiếp rơi vào cánh cây.
Thấy được con sên thì toàn bộ đám người đều dừng lại. Người nam nhân Kakashi trực tiếp lên tiếng đáp: “Ngài Katsuyu...”
Con sên trẳng ngầng đều nhìn về phía đám người nói: “Ồ, Kakashi...”
Ngồi trên lưng con chó trắng khồng lồ Akamaru, bàn tay đưa lên đầu, ánh mắt Inuzuka Kiba nhìn về phía trước mà tò mò hỏi: “Gì thế? Cô Katsuyu đến đây để đưa tiễn chúng ta hả?”
Aburame Shino phát ra âm thanh nho nhỏ trong chiếc áo choàng: “Không, không phải như thế!” Mọi người đồng loạt nhìn về phía Aburame Shino, họ nghe được Aburame Shino nói: “Chắc phải có chuyện gì đó. Bởi vì...” Trực tiếp dùng ngón tay nâng lên kính đen của mình.
Senju Uchiha mở miệng nói: “Tsunade, cô ấy hiếm khi sử dụng Katsuyu. Thường thường mỗi khi cô ấy sử dụng Katsuyu thì đồng nghĩa với việc đó rất quan trọng. Và các trường hợp thường thường là khẩn cấp.” Ánh mắt hắn quét về phía con sên trắng.
Lời này nói ra khiến cho Kiba kinh ngạc nói: “Hiểu rồi! Vậy là có vấn đề cấp bách”
Bàn tay nắm lại đặt trước ngực, Hinata mở miệng nói thầm: “Shino, mình hiểu cảm nghĩ của cậu... Khi cậu không được nói hết những gì mình muốn nói...” Ánh mắt đầy thương tiếc nhìn về phía Aburame Shino. Trong lúc này thì Aburame Shino chỉ nâng lên cái kính của mình.
Thiếu nữ mái tóc đen cầm trong tay một tờ giấy trắng với nội dung báo khẩn cấp. Nàng nhìn thấy được thiếu nữ tóc vàng đang ngáp ngủ. Một tay chống má của mình, đôi mắt lim dim. Thiếu nữ tóc đen lắc đầu sau đó mở miệng nói: “Đại nhân Tsunade, chúng ta có tin báo...” Nói xong nàng trực tiếp đẩy tờ giấy lên mặt bàn.
“Oáp...” Bàn tay Tsunade đưa lên vỗ vỗ vào miệng của mình. Đôi mắt xuất hiện sự ngái ngủ, bàn tay đưa ra cầm lấy một tờ giấy. Khi mà nhìn vào tờ giấy, đôi mắt lin dim bắt đầu đọc từng dòng chữ. Ngay sau đó Tsunade giật mình kinh ngạc. Vẻ mặt của nàng không còn vẻ buồn ngủ nữa mà vô cùng tỉnh táo. Hai tay nắm lấy hai mép của tờ giấy, vẻ mặt thất thố kêu lên: “Cái gì?”
Tsunade hướng về phía Shizune quát lên: “Shizune, em hãy mau gọi Jiraiya đến phòng làm việc ngay lập tức để gặp ta!”
“Nhưng...” Shizune nghe được lời này thì ngẩn người. Vẻ mặt cười khổ, bàn tay hơi đưa lên. Nàng hướng về phía Tsunade mà nói: “Thưa đại nhân Tsunade, ngài Jiraiya đã lên đường tìm hiểu tin tức Akatsuki. Ngài Jiraiya hiện giờ đã không có ở làng!”
“Cái gì!?” Nghe được lời này thì Tsunade có chút ngạc nhiên. Nàng không nghĩ đến Jiraiya đã sớm ra khỏi làng như vậy.
...
Đám người Uchiha nhìn chăm chú về phía con sên màu trắng. Con sên màu trắng phát ra âm thanh đầy nữ tính. Nó lên tiếng nói với đám người Uchiha: “Kakashi, đây là mệnh lệnh của Tsunade. Anh được lệnh phái ra một tiểu đối trong nhóm đi làm nhiệm vụ này.”
Naruto thấy được Katsuyu nói như vậy thì giang rộng hai tay, hắn phản đối nói: “Bà Katsuyu, bà không đùa đấy chứ? Chúng tôi còn có nhiệm vụ đi tìm Sasuke. Chúng tôi sẽ không có thời gian rảnh rỗi đi làm nhiệm vụ nào khác. Bà Tsunade làm sao có thể như vậy được.”
Con sên trắng cũng cảm giác được sự khó chịu của đoàn người Naruto. Tuy nhiên đây là mệnh lệnh của Hokage đệ ngũ Senju Tsunade, nàng chỉ là người truyền tin mà thôi. Katsuyu nhìn về phía đám người Naruto, âm thanh nữ tính lại lần nữa vang lên: “Đây là bất đắc dĩ. Ngài Jiraiya đã lên đường tìm hiểu tin tức về Akatsuki, hiện giờ trong làng không có ninja nào có thể đi làm nhiệm vụ này. Nhiệm vụ này chỉ có thể giao cho các em mà thôi!”
Đôi mắt Kakashi nheo lại. Đầu hắn hơi cúi nhẹ xuống, ngay sau đó hắn lên tiếng nói: “Tôi hiểu rồi!” Nói xong một câu thì Kakashi quay người lại nhìn về phía đám người Senju Uchiha mà nói: “Thời gian không cho phép. Chúng ta sẽ chia làm hai tổ đội. Một đội tiếp tục đuổi theo truy tìm Itachi, một đuổi sẽ lập tức đến núi Katsuragi.”
Trong lúc này thì Senju Uchiha nhìn về phía đám người Naruto một chút sau đó quay sang nhìn về phía Kakashi nói: “Kakashi, anh hãy để tôi cùng với Aburame Shino và Sakura đi làm nhiệm vụ này đi. Dù sao Naruto còn tiếp tục truy tìm Itachi, cậu ấy sẽ không muốn tham gia nhiệm vụ như thế này. Inuzuka Kiba cùng với Hyuuga Hinata đối với việc truy tìm rất hữu ích thế nên hãy để tôi cùng với Shino và Sakura đi. Tôi cần một ninja có y thuật và một ninja giống như Shino. Shino có những năng lực rất cần thiết trong nhiệm vụ này.”
“A” Nghe được Uchiha nói như vậy thì Sakura có vài phần kinh ngạc quay sang nhìn về phía Senju Uchiha. Ngay cả Aburame Shino cũng nâng lên mắt kính nhìn về phía Senju Uchiha.
Ánh mắt Kakashi nhìn chăm chú về phía Uchiha. Dường như Kakashi phải suy nghĩ khá lâu mơi lên tiếng đáp lại: “Được!” Đầu Kakashi gật xuống, hắn tiếp tục lên tiếng nói: “Vậy Shino cùng với Sakura hãy cùng Uchiha tới núi Katsuragi. Chúng ta sẽ lập tức lên đường tìm kiếm Itachi.”
Sakura lập tức gật đầu hô lên: “Vâng!”
Aburame Shino trong lúc này lập tức lấy ra một cái hộp nho nhỏ. Trong cái hộp chứa đựng một con bọ nho nhỏ. Shino đem nó cho Naruto đồng thời cậu ta nói: “Naruto, cậu hãy đem theo thứ này. Chỉ cần có thứ này thì chúng tôi rất nhanh sẽ đuổi theo mọi người.”
“A, được!” Naruto nghe vậy lập tức gật đầu. Bàn tay Naruto đưa ra cầm lấy chiếc hộp sau đó đút vào túi áo.
“Lập tức lên đường!” Kakashi quát nhẹ một tiếng. Ngay sau đó đám người Senju Uchiha cùng với Kakashi chia làm hai đường trực tiếp chia nhau ra. Ba người Uchiha, Sakura và Aburame Shino hướng về phía núi Katsuragi mà đi. Đám người Kakashi tiếp tục đi tới địa chỉ đã định sẵn tìm kiếm tung tích của Itachi.
...
Phòng làm việc Hokage...
Shizune tràn đầy ngạc nhiên nhìn về phía Tsunade. Đôi mắt mang theo nồng đậm tò mò, nàng hỏi Tsunade: “Một hiệp ước bí mật?”
Hai bàn tay đặt lên đùi, Tsunade bình tĩnh và nghiêm túc nhìn về phía Shizune với đôi mắt hơi thâm quầng: “Trong đại chiến Ninja lần thứ ba, thủ lĩnh gia tộc Tsuchigumo – En no Gyoja, đã dùng một loại nhẫn thuật quét sạch toàn bộ một ngôi làng.”
Shizune nghe được những lời này thì hoàn toàn khiếp sợ. Nàng tiếp tục nghe Tsunade kể tiếp: “Hokage đệ tam yêu cầu liệt loại cấm thuật nguy hiểm đó vào loại vào hàng cấm thuật. Đổi lại việc đó, làng Lá sẽ chi viện và giúp đỡ gia tộc Tsuchigumo khi họ gặp phải nguy hiểm.”
...
Ba người Uchiha, Shino và Sakura trực tiếp tăng nhanh cước bộ về phía pháo đài trên núi Katsuragi. Tại trên pháo đài Katsuragi, họ tạo ra một cái cột trụ hình vuông khổng lổ. Trên cột trụ hình vuông khổng lồ này xây dựng lên một khu nhà ở. Hiển nhiên đây chính là pháo đài của núi Katsuragi.
Nhìn từ trên xuống dưới sẽ thấy được đó là một mảnh đất rộng ở trên đỉnh cái cột trụ khổng lồ. Ở trên đó có một hồ nước không lớn nhưng cảnh vô cùng đẹp. Những kiến trúc được xây ở trên mặt hồ. Kiến trúc tựa lưng vào một cái đồi nhỏ. Một cây cầu bắt ngang qua cái hồ nước nhỏ tiến vào trong tòa nhà gỗ xinh đẹp. Cảnh trí ở đây quả thực rất đẹp khiến cho người người cảm giác thanh bình.
Aburame Shino đưa ngón tay chỏ đẩy lên cặp kính đen đồng thời tò mò hỏi: “Đây là pháo đài của gia tộc Tsuchigumo sao?”
Senju Uchiha mở miệng nói: “Mọi người chờ chút!” Ngón tay Uchiha chỉ về phía xung quanh nói: “Mọi người xem này!”
Hai người Sakura và Shino cúi xuống. Mọi người nhìn xung quanh phát hiện được khắp nơi đều có những thanh kunai cắm đầy đất. Ngoài ra còn có những đoạn dây đứt. Sakura nhổ lên một thanh kunai đang cắm thẳng trên đất.
Trong lúc này thì Aburame Shino nâng lên mắt kính, từ trong chiếc áo choàng phát ra âm thanh nho nhỏ của cậu: “Đây là những cái bẫy xung quanh pháo đài. Kẻ địch đã đạp trúng bẫy nhưng xem ra không có ai bị thương.”
Sakura cực kỳ tinh tế. Nàng nhìn xuống thì phát hiện các dấu chân. Sakura hướng về phía mọi người phẩy phẩy tay, nàng hơi cúi xuống mở miệng gọi: “Mọi người xem này!” Nhất thời cả hai người tiến về phía chỗ Sakura đang chỉ. Họ thấy được bốn loại dấu chân khác nhau tiến về phía pháo đài.
Senju Uchiha chỉ cảm giác được trên pháo đài còn một khí tức sinh mệnh xem ra đám người đó đã rời đi hơn nữa Uchiha còn biết được hướng đi của họ. Trong lúc này thì Shino lại tiếp tục đưa ra phán đoán của mình: “Những dấu chân này còn rất mới... Chúng hướng tới pháo đài... Kẻ địch có bốn người.”
Nhìn xung quanh thì Sakura mở miệng nói: “Khu vực này chắc còn những cạm bẫy xung quanh!”
Senju Uchiha hơi ngước nhìn xung quanh, hắn nhẹ nhàng gật đầu nói: “Ừ, anh cũng cho là như vậy. Chúng ta hãy theo đường mà kẻ thù đã đi qua như vậy sẽ không gặp phải bẫy.”
Hai người Sakura và Shino đều gật đầu đồng ý với ý kiến của Senju Uchiha. Cả ba đều dựa theo bước chân của đám người đã từng dính qua bẫy mà đi tới nơi này. Họ không gặp bất cứ trở ngại gì cả khi đến được khu vực cần đến.
Ánh mắt Sakura nhìn về phía trước. Nàng phát hiện được ở trên đó đã không còn đường. Bởi vì ngăn cách giữa họ và phía trước là một cái vách đá khá rộng. Sakura mở miệng có chút lo lắng nói: “Vách đá, làm thế nào chúng ta có thể qua đó?”
“Để đấy cho mình!” Aburame Shino trực tiếp hướng về phía trước đi tới. Hai bàn tay của cậu vũng ra. Từ ống tay áo của Aburame Shino chui ra một đám bọ vô cùng lớn. Đám bọ này trực tiếp phóng về phía trước. Ngay sau đó chúng tụ tập ở phía dưới hình thành lên một con đường nối giữa hai vách đá với nhau.
Nhìn thấy đám côn trùng đã xây thành một cây câu, Aburame Shino mở miệng nói: “Được rồi, chúng ta đi thôi!”
Senju Uchiha mỉm cười nói: “Aburame Shino, anh biết mà. Đi cùng em lúc nào cũng tiện lợi nhất. Em so mấy người họ phát huy hiệu quả tốt hơn nhiều.” Nghe được lời này thì Aburame Shino chỉ ưm nhẹ một tiếng. Xem ra Shino có vẻ thích thú với lời khen của Uchiha. Uchiha quay ra nhìn về phía Sakura nói: “Sakura, chúng ta đi thôi!”
Sau khi nói với Sakura một cậu thì Uchiha trực tiếp nhảy xuống phía dưới. Bàn chân hắn dẫm nhẹ lên trên đám bọ sau đó nhảy sang bờ bên kia. Trong khi đó thì Aburame Shino đã nhảy sang bờ bên kia trước Uchiha rồi.
Thấy được Sakura vẫn cứ chần chừ, Senju Uchiha tò mò lên tiếng hỏi: “Sakura, em làm sao vậy? Tại sao không qua đi!”
“A” Sakura nghe thấy lời này thì có chút kêu lên. Bàn tay nắm lại đặt ở trước ngực, bộ dạng có chút sợ sệt nhìn về phía đám bọ ở phía dưới.
Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp, hắn mở miệng nói: “Hài... hiểu rồi!” Sau khi thở dài ra một hơi. Hai tay Senju Uchiha kết ấn, hắn quát nhẹ một tiếng: “Mộc Độn!” Từ phía dưới đất trực tiếp mọc lên một đám rễ cây. Đám rễ cây trực tiếp phóng về bên kia. Nó ngay lập tức biến thành một cây cầu độc mộc bằng gỗ.
Ánh mắt Sakura thây được cây cậu bằng gỗ của Uchiha thì nàng ngay lập tức nhảy lên cây cầu của Uchiha thay vì đám bọ của Aburame Shino. Bất chợt Uchiha cảm giác được lành lạnh. Hắn quay sang nhìn thấy được Aburame Shino nâng lên mắt kính của mình, cả người giống như phát ra không khí âm trầm. Shino mở miệng nói: “Xem ra em không có quá hữu ích như lời nói!?” Nghe được lời này thì Senju Uchiha cảm giác được chảy cả mồ hôi hột.
Đám người Uchiha trực tiếp hướng về phía khu căn nhà đã đổ nát mà đi tới. Khi bước lên cầu thang họ thấy được một lão già nằm ở phía xa. Trên người chẳng chịt những vết thương.
Đó là một lão già khá lớn tuổi mặc một áo màu xanh xám cũ kỹ ở bên trong. Một chiếc áo khoác màu xám đậm cộc tay ở bên ngoài. Lão mặc một chiếc quần dài. Mái tóc đã ngả màu do lớn tuổi. Tóc lão vuốt ngược ra phía sau, nó ngang gáy và tua tủa có vẻ khá nhọn. Trên trán có vết nhăn khá rõ. Hai hàng lông mày rậm và thẳng, nó chạy ngang ở hại bên. Khuôn mặt gầy gò và chiếc mũi khá to. Ngoài ra bộ râu rậm rề dưới mũi. Ông không có râu ở cằm. Hai bên mặt lõm vào do xương xẩu.
Aburame Shino vội vã chạy tới, hắn mở miệng nói: “Vẫn còn hơi thở!?” Bàn tay Shino trực tiếp nâng lên thân thể lão già. Hắn nhẹ nhàng kề tai lão già nghe âm thanh trống ngực.
Sakura cũng vội vã chạy tới, nàng lên tiếng nói: “Yếu quá nhưng vẫn còn thở. Xem ra vẫn còn kịp” Nói xong thì hai tay của Sakura trực tiếp kết ấn, bàn tay phát ra ánh sáng màu xanh lá. Nàng đem ánh sáng trực tiếp đặt lên người của lão già.
Senju Uchiha xoay người nhìn quanh. Hắn đã sớm phát hiện được nơi này không có người nào khác ngoài lão già này. Đôi mắt Uchiha nheo lại. Hắn bước về phía chỗ lão già hỏi: “Ông ta thế nào rồi?”
“Ư, ư...” Bất chợt vừa hỏi xong câu này thì mí mắt của lão già run lên. Xem ra lão già cũng bắt đầu tỉnh lại.
Aburame Shino mở miệng nói: “Ông ta sắp tỉnh rồi!”
Đôi mắt lão già lim dim mở ra. Hắn nhìn thấy được hình ảnh lờ mờ. Ngay sau đó hắn thấy được một thiếu nữ tóc hồng đang trị thương cho hắn, một thiếu niên đeo kính đen đang nâng hắn cùng với một người thanh niên tóc đen đang nhìn về phía hắn. Lão già mở miệng với giọng đứt quãng và khàn khàn: “Các người là...”
Senju Uchiha mỉm cười nói: “Đừng sợ! Chúng tôi là những ninja đến từ làng Lá. Chúng tôi nhận được mệnh lệnh của ngài Hokage đệ ngũ đến đây để giúp đỡ các vị. Tôi đoán ông có vẻ chính là người hầu của tiểu thư Hotaru, cháu gái của ngài En no Gyoja?”
Lão già nhìn về phía ba người nói: “Tôi... là... Tonbei...”
Nghe được lời này thì Senju Uchiha tò mò hỏi: “Ông Tonbei, tại sao tôi không thấy tiểu thư Hotaru tại nơi này? Chẳng lẽ tiểu thư Hotaru đã bị người bắt đi rồi?”
Tonbei nhìn về phía Senju Uchiha, hắn phát ra giọng khàn khàn đứt quãng: “Tiểu thư Hotaru đang trên đường đến ngôi làng của gia tộc Tsuchigumo. Cô ấy đã trốn bằng đường hầm bí mật nhưng đường hầm đó đã bị hủy.”
Đầu Senju Uchiha gật xuống, hắn mở mở miệng nói: “Tôi hiểu rồi, ông Tonbei. Chúng tôi sẽ cho người đi tìm tiểu thư và bảo vệ an toàn cho cô ấy ngay.” Sau khi nói xong câu này thì Senju Uchiha trực tiếp đứng dậy. Hai bàn tay của Uchiha trực tiếp kết ấn.
Từ người Senju Uchiha mọc ra một đám gỗ. Ngay sau đó đám gỗ biến chuyển thành hình người. Một con hình nhân bằng gỗ. Hình nhân bằng gỗ trực tiếp hóa thành Senju Uchiha. Trong lúc này thì hai Senju Uchiha nhìn về phía nhau. Uchiha mở miệng nói: “Anh sẽ cùng với Aburame Shino đi tìm tiểu thư Hotaru. Sakura, em hãy ở lại cùng với phân thân mộc độn của anh chăm sóc vết thương cho ông Tonbei được chứ?”
“Vâng!” Sakura ngay lập tức đáp lại.
Senju Uchiha nhìn về phía Aburame Shino nói: “Shino, chúng ta đi thôi!”
...
Tại phòng làm việc Hokage, chú lợn hồng TonTon thoải mãi quẫy nhẹ đuôi. Nó lằm trên đùi của Senju Tsunade. Khuôn mặt nó tỏ ra vô cùng thích thú và hưởng thụ niềm đam mê này. Bàn tay Tsunade nhẹ nhàng vuốt vuốt nhẹ lưng của nó.
Tsunade mở miệng giải đáp nghi vấn của Shizune: “En no Gyoja đã qua đời cách đây một năm ở pháo đài trên núi Katsuragi. Giờ pháo đài Katsuragi được làm chủ bởi cháu gái ông ấy, Hotaru và một người hầu” Đôi mắt Tsunade hơi khép lại, ánh mắt hơi cúi thấp nhìn xuống phía dưới. Nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Shizune, đôi môi đỏ mọng và mềm mại mấp máy: “Rõ ràng những kẻ tấn công pháo đài đang muốn chiếm lấy cấm thuật của En no Gyoja. Bất cứ giá nào cũng phải ngăn chặn chúng chiếm lấy được cấm thuật.”
Nghe được lời này thì Shizune có vài phần tò mò hỏi: “Vậy ngài tại sao lại muốn giao nhiệm vụ này cho đội Kakashi?”
Tsunade mở miệng đáp lại: “Senju Uchiha mới gia nhập tổ đội. Cậu ta có quá ít kinh nghiệm trong việc thực thi các nhiệm vụ. Nhiệm vụ lần này có lẽ cậu ta sẽ tham gia, ta nghĩ cậu ta sẽ thu được nhiều kinh nghiệm từ nhiệm vụ này.”
...
Trong một khu rừng lớn...
Hai người một thiếu niên và một thiếu nữ đi cùng với nhau. Thiếu niên đi ở phía trước trong khí đó thiếu nữ lẳng lặng đi ở phía sau.
Người thanh niên khoảng mười tám tuổi khá cao và gầy. Hắn có mái tóc màu nâng và ngang vai. Mái tóc che mất phần mặt bên trái chỉ để lộ một bên mặt. Làn da trắng, khuôn mặt có phần thon dài. Mày giống như kiếm, con mắt màu nâu, chiếc mũi nhỏ và miệng nhỏ. Hắn khá là đẹp trai. Người thanh niên mặc một bộ quần áo kimono màu xanh da trời với viền cổ áo màu xanh lam đầm. Hắn để bộ ngực của mình hở ra trong không khí. Trên eo thắt một cái dây màu vàng cam. Ngoài ra trên tay còn cầm một cái giống như vật dùng để thổi bong bóng. Trên hai ống tay áo có thêu một đám dây màu vàng cam.
Đi song hành với người thanh niên là một người thiếu nữ cũng khá xinh đẹp khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Mái tóc màu vàng ngang vai được rẽ sang hai bên để hở ra khuôn mặt có vài phần đáng yêu. Khuôn mặt có làn da trắng hồng. Lớp lông mày nhỏ mịn màu hồng. Con mắt màu xanh lam xinh đẹp cùng với cái mũi thảng và đôi môi hồng. Khuôn mặt có phần hơi tròn. Nàng mặc một bộ áo trên màu hồng sát nách với những viền trắng. Trước ngực một cặp nhũ phong cực lớn ngạo nghễ đón gió. Bàn tay trắng hồng thon thả mềm mại. Thiếu nữ đeo một cái khăn ông tay màu hồng kéo dài suốt từ khủy tay tới cẳng tay. Nàng mặc một chiếc quần màu đen khá kiểu cách. Chúng xẻ tả ở giữa và ở đằng trước và đằng sau với viền màu đỏ. Nó đúng hơn là một chiếc váy ngắn chỉ tới bắp đùi để hở ra chiếc đùi trắng thon thả. Bên bắp đùi chân phải có đeo lên băng trắng và một cái túi ở trên đó. Hai chân đeo một chiếc ủng vải màu đen nối liền từ gần đầu gối tới tận đôi dép scandal màu đen. Trên lưng nàng đeo một cái túi xách nhỏ.
Thiếu nữ bất chợt mở miệng hỏi: “Ngài Utakata, có một vài điều tôi muốn hỏi ngài... Ngài sẽ dạy tôi nhẫn thuật sau khi chúng ta đến ngôi làng chứ?”
Thiếu nữ thấy được người thanh niên cũng không ngoảnh đầu về phía mình mà cứ tiếp tục nói: “Tôi không có dạy cô gì hết”
Nghe được lời nói của thanh niên thì thiếu nữ ngay lập tức hỏi vặn: “Nhưng ở pháo đài, ngài đã chỉ cho tôi rất nhiều thứ.”
Từ miệng người thanh niên phát ra âm thanh bình thản đáp lại: “Đó là tự cô làm lấy...” Hơi ngừng lại, người thanh niên quay lại nhìn về phía thiếu nữ tiếp tục lời đã nói của mình: “Hơn nữa, khi đến được ngôi làng, tôi sẽ không còn trách nhiệm nữa.”
Thiếu nữ nghe ra được sự từ chối của người thanh niên, nàng lập tức phản đối, đầu hơi lắc lắc: “Trong làng, không ai mạnh hơn ngài. Và tôi muốn ngài chỉ dạy cho tôi. Lúc đó, khi mà ngài cứu tôi...” Hồi tưởng lại thời gian mà người thanh niên đã cứu mình, thiếu nữ tiếp tục nói: “Lúc đó, tôi rất muốn trở nên giống như ngài, ngài Utakata.”
Utakata lạnh lùng đáp lại lời của thiếu nữ: “Lúc đó tôi không cứu cô...”
Nắm lại bàn tay, người thiếu nữ khó chịu nói: “Nhưng...”
Utakata tiếp tục lạnh lùng nói với thiếu nữ: “Khi đó bọn ninja tấn công tôi chứ không phải cô. Tôi chỉ chiến đấu để tự vệ”
Hai bàn tay nắm lại đặt trên bộ ngực cao ngất của mình, thiếu nữ mở miệng với giọng điều đầy kiên quyết: “Dù thế đi nữa, sau khi quan sát ngài, tôi rất muốn trở nên mạnh mẽ như ngài. Không tôi phải manh lên!” Đi sát lại gần Utakata, bàn tay thiếu nữ nắm chặt đầy tự tin, nàng mở miệng nói: “Đó là tại sao tôi muốn học nhẫn thuật từ ngài Utakata...”
Trực tiếp ngắt lời thiếu nữ, Utakata nói ra: “Sức mạnh có đủ cho cô không?”
“Hả” Vẻ mặt thiếu nữ ngạc nhiên khi nghe được Utakata nói như vậy. Nàng không hiểu tại sao Utakata nói những lời này.
“Cô sẽ phải hối hận khi nhận một kẻ bị truy nã làm thầy” Từ miệng của Utakata phát ra âm thanh trầm thấp. Hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ, ở sâu trong mắt hắn mang theo một chút đau buồn mà thiếu nữ không nhận ra,
Tuy nhiên thiếu nữ vẫn cực kỳ kiên định, nàng nắm chặt tay để ở trước ngực, ánh mắt nhìn thẳng về hắn mà nói: “Tôi tin tưởng ngài, ngài Utakata. Không biết chuyện gì xảy ra, tôi luôn xem ngài như sư phụ của tôi.”
Nghe được lời sư phụ này thì vẻ mặt Utakata cực kỳ tức giận. Bàn tay gạt phắt ra, thiếu nữ theo bẳn năng lùi về phía sau. Bất chợt nàng ngã vào một người. Một bàn tay đem nàng giữ vững lại. Bả vai của nàng bị nắm chặt lấy khiến cho thân thể của nàng lùi lại và giữ vững.
“Ha...” Ánh mắt của thiếu nữ quay ra thì thấy được một người thanh niên cực kỳ đẹp trai dùng tay nắm lấy bả vai của mình. Mái tóc màu đen, khuôn mặt tuấn tú. Ánh mắt tràn đầy từ tin nhìn về phía Utakata.