" Chủ nhân của ngọc giản này chính là người đã bày ra tiên trận, lão nguyên lai là một trận pháp đại sư, tinh thông tuyệt đại đa số trận pháp trên Tiên giới. Bất quá bởi vì thực lực của lão cũng không quá mạnh, cho nên lão định đi ăn cắp trứng của Nam Linh Chu Tước về để ấp, sau đó lập ra một cái khế ước, để nó làm trợ thủ của hắn sau này. Không nghĩ tới hành vi ăn trộm của lão lại bị thủ hộ giả (người bảo vệ) của Nam Linh Chu Tước phát hiện ra, bèn đuổi theo truy sát. Mặc dù lão dựa vào sự yểm hộ của trận pháp mà thoát khỏi sự truy sát của thủ hộ giả đó, bất quá thân thể lão cũng vì chuyện này mà mắc phải thương thế không cách nào chữa khỏi, kết quả chỉ đành ngồi chờ chết. Nhưng hắn không đành lòng nhìn cái trứng chu tước này bị hủy đi, mà xung quang chẳng có nơi nào tràn ngập thiên địa linh khí hỏa thuộc tính cả, cho nên lão không thể làm gì khác hơn là đành phải thiết lập một đại hình cự nhân trận ở một nơi tràn ngập thiên địa linh khí mộc thuộc tính, bên trong lại bày một cái tụ linh trận, dùng để bảo vệ cho trứng của chu tước không bị thương tổn, hơn nữa có thể thông qua nguyên lý mộc sanh hỏa trong ngũ hành để bắt trứng của chu tước tự sinh ra thiên địa linh khí hỏa thuộc tính, để từ đó từ từ ấp nở cái trứng này." Sau khi đọc xong hết toàn bộ nội dung trên ngọc giản, Lý Dương giải thích với hai người Bạch Mộng y và Âu Dương Thắng Nam lúc này đang chắp tay đầy vẻ chờ mong.
" Vật tại sao lão lại chạy tới Phàm Nhân giới vậy?" Âu Dương Thắng Nam khó hiểu hỏi.
" Ha ha, sau này các muội cũng sẽ là tu chân giả, cho nên quan điểm về thời gian của các nàng cũng nên có chút thay đổi, không nên giới hạn trong thời gian vài chục năm hay trăm năm. Một tu chân giả bình thường nếu muốn tu luyện tới Đại Thừa kỳ ít nhất cũng phải mất mấy ngàn năm, lâu hơn thì cũng phải mất cả vạn năm, mà thời gian của tiên nhân trên Tiên giới lại càng dài hơn, sống cả trăm vạn năm cũng là chuyện bình thường, Minh Quang đạo khi ở Tiên giới trước khi độ kiếp cũng đã sống cả mười vạn năm! Bất quá đó là nhờ dược vào đan dược có tính chất cường hoành mà có được, thuộc về dạng đi đường tắt, rất dễ khiến cho căn cơ không vững, cho nên cuối cùng lão mới táng thân dưới Thiên Kiếp, nếu không lão cũng không trong thời gian ngắn ngủi chỉ có mười ngàn năm đã bắt đầu độ kiếp."
" Quả nhiên không hổ là tiên nhân a, thời gian sống thật dài a!" Âu Dương Thắng Nam có chút hâm mộ chép chép môi, trong lòng không khỏi bắt đầu ảo tưởng khi nàng là một tiên nhân sẽ có bao nhiêu điều tốt ……
" Ha ha, yên tâm đi, chỉ cần các muội sau này cố gắng tu luyện, ít tham dự những trường tranh đấu trong Tu Chân giới, tu luyện tới Độ Kiếp kỳ tuyệt không phải là vấn đề, về phần có thể vượt qua thiên kiếp hay không, còn phải xem số mệnh cũng như sự chuẩn bị của các nàng." Lý Dương cười nói.
" Ý tứ của đại sư huynh vừa rồi có nghĩa là trận pháp này đã được bày ra cả một ngàm năm trên Trái Đất, khi Trái Đất còn không còn chưa bị giáng xuống Phầm Nhân giới thì nó đã tồn tại rồi hay sao?" Bạch mộng Y vừa rồi chăm chú lắng nghe chuyện về tiên trận này, nhịn không được hỏi.
"Không sai." Lý Dương gật đầu tán dương. " Mặc dù lão không có nói cụ thể khi nào mình trộm trứng chu tước, nhưng ta phỏng đoán có thể là lão đánh cắp nó cách đây mười ngàn năm trước, lúc xảy ra trường đại chiến Tiên - Ma. Khi đó Yêu Linh giới mặc dù không giống như Tiên giới và Ma giới đại động can qua, nhưng cũng có những xung đột không nhỏ với Pháp giới, Chu Tước tộc là một chủng tộc trong tứ đại thánh thú tộc của Yêu Linh giới, là thủ lĩnh của loại linh thú phi vũ, dám chắc chúng cũng tham gia. Khi đó sự phòng thủ nơi cấm địa của bọn chúng mới là lúc lỏng lẻo nhất, sợ rằng cũng chỉ có khi đó lão mới có thể lẻn vào trong cấm địa của Chu Tước tộc để ăn cắp trứng chu tước đem về ấp."
" Tứ đại thánh thú? Có phải là Chu Tước, Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Vũ?" Âu Dương Thắng Nam khẩn trương hỏi.
" Ừm, chính là bọn chúng. Phải nói cụ thể là Nam Linh Chu Tước, hỏa thuộc tính thánh thú, thủ lĩnh của loại linh thú bay lượn trên không trung, Bắc Linh Huyền Vũ, thủy thuộc tính thánh thú, thủ lĩnh của các loại thánh thú bơi lội trong nước, Tây Linh Bạch Hổ, kim thuộc tính thánh thú, thủ lĩnh của các loại linh thú trên đại lục, Đông Linh Thanh Long, mộc thuộc tính thánh thú, thủ lĩnh của các loại lưỡng cư, sống cả trên cạn và dưới nước . Đây là tứ đại thánh thú của Yêu Linh giới, mà còn là những thần thú có địa vị chí cao vô thượng."
" Nhưng giữa linh thú và thần thú thì làm sao để phân biệt?" Nghe Lý Dương cứ thỉnh thoảng lại đưa ra những danh từ mới, Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam không còn cách nào khác chỉ đành liên tục truy hỏi.
" Cái này …… ta cũng chỉ biết một chút thôi, cụ thể làm sao để phân cấp thì cũng chỉ có giữa bọn chúng mới biết mà thôi. Sinh vật ở Yêu Linh giới tổng cộng được chia làm năm cấp, từ thấp đến cao theo thứ tự lần lượt là dã thú, yêu thú, linh thú, thần thú và thánh thú. Dã thú so với những động vật trên Trái Đất của chúng ta cũng không khác nhiều lắm, chúng không hiểu được cách tu luyện, không có linh trí, chỉ có thể dựa vào bản năng của động vật để sinh tồn, yêu thú chính là những dã thú có chút linh trí nhất định, chúng hiểu biết cách tu luyện, bất quá tình hình là đại đa số bọn chúng vẫn dựa vào bản năng sinh tồn là chính, linh thú chính là những yêu thú có trí tuệ không hề thua kém con người, chúng nó nghe hiểu tiếng người, có thể nhìn ra được tình thế, không hề dựa vào bản năng của động vật để hành sự, thần thú cụ thể được phân chia ra sao ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết là tất cả thần thú đều có thể hóa hình, chúng có thể hóa thân thành bộ dạng của con người, hành tẩu trong Tu Chân giới cũng không bị loài người phát giác, thánh thú cũng chỉ có Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Thanh Long, về phần năng lực của chúng rốt cuộc đạt đến trình độ nào, ta cũng không biết." Lý Dương hiểu biết về điều này cũng không nhiều lắm, chỉ có thể đem những ký ức của Minh Quang đạo nhân về Yêu Linh giới nói cho các nàng nghe.
" Vậy quả trứng chu tước kia sao lại đột nhiên nở ra vậy?"
"Trứng Chu Tước bình thường đều được ấp ở các địa phương có đặc tính là hỏa chi bổn nguyên (nguồn gốc của lửa), mà Chu Tước cốc chính là nơi được mệnh danh là ''Hỏa Chi Bản Nguyên''. Cái trứng chu tước này sở dĩ có thể ấp nở, chủ yếu là dựa vào lượng thiên địa linh khí mộc thuộc tính khổng lồ thúc đẩy, bất quá bởi vì thiên địa linh khí trên Trái Đất quá ư mỏng manh, cho dù là có sự phụ trợ (trợ giúp) của tụ linh trận, cũng phải mất tới mấy ngàn năm mới khiến nó nở ra."
Nói đến đây, Lý Dương không khỏi cảm thấy có chút may mắn. Nếu không phải là tiên trận đã duy trì cả ngàn năm, năng lượng của bản thân trận pháp đã tiêu hao không ít, khiến trận pháp đã bắt đầu bị lay chuyển, thì hắn cũng tuyệt đối không thuận lợi đến thế tiến vào trong tiên trận, cũng không có khả năng gặp được quả trứng chu tước này, cũng sẽ không thể nào khiến hỏa nguyên lực của bản thân nhảy vọt tới mấy cấp, đạt tới nhiệt độ của hỏa nguyên lực của Độ Kiếp kỳ.
" Con chu tước nhỏ kia sau khi nở ra tại sao lại chui vào trong người của huynh thế? Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là kí kết khế ước hay sao?" Âu Dương Thắng Nam cứ dồn tâm trí vào tra hỏi hắn.
" Ta sau khi bị cỗ Tử Cực Thiên Hỏa thiêu đốt dẫn đến hôn mê, sao có thể lập thành khế ước được? Bất quá cho dù lúc đó ta vẫn còn tỉnh táo, ta phỏng chừng cũng chả dám lập khế ước với con chu tước nhỏ đó đâu." Lý Dương thoáng có chút tiếc nuối. Nam Linh Chu Tước a, ai mà chẳng muốn lập khế ước với nhà ngươi chứ? Nhưng trong ký ức của Minh Quang đạo nhân thì căn bản là không có một tiên nhân nào có thể có thể lập một khế ước sinh vật với Nam Linh Chu Tước, có thể thấy được Nam Linh Chu Tước cũng không dễ dàng cùng người ta lập khế ước đâu. Đến lúc đó không những chuyện lập khế ước không chắc có thể thành công, mà ngược lại còn khiến cho mình mang họa sát thân!
" Hắc hắc, xem ra tiểu tử nhà ngươi thông minh! Lũ tiên nhân rắm chó ấy tưởng rằng ăn trộm trứng Chu Tước là có thể lập nên khế ước sao? Chúng đúng là nằm mơ giữa ban ngày a!" Một thanh âm đột nhiên vang lên trong đầu Lý Dương.
Last edited by Iori Yagami; 30-01-2009 at 05:39 PM.
" Ai đang nói đó!" Lý Dương hoảng sợ đến thất sắc, hắn nghĩ không ra có người đến ngay bên cạnh hắn mà hắn cũng không có chút phản ứng, giả sử đây mà là địch nhân, không phải lúc đó hắn chết rồi mà không biết nguyên nhân vì sao lại chế hay sao?
Lý Dương nguyên bản tưởng rằng trên Trái Đất này không còn có ai cường đại hơn hắn, cho nên hắn lúc đầu mới có thể không hề băn khoăn mà nói ra thân phận thật của hắn, một phương diện là vì sự tín nhiệm đối với bằng hữu, Lý Dương vẫn cho rằng phải nói thành thực với những người bạn tốt, không nên dấu giếm mọi chuyện đã phát sinh, mặt khác chính là vì sự tự tin vào thực lực của bản thân, Đường Thanh lúc ấy đã nói cả trăm năm rồi vẫn chưa thấy xuất hiện một tiên thiên cao thủ nào, mà lúc đó hắn đã đạt tới Trúc Cơ kỳ, tu vi còn mạnh hơn tiên thiên cao thủ một chút, cho nên chẳng cần phải lo sợ các hậu thiên cao thủ.
Đương nhiên, Lý Dương bởi vì khi đó còn chưa tu luyện công pháp tu chân, đối mặt với ba cho đến năm cao thủ mà thực lực ở mức thiên cấp đỉnh phong cũng chả đáng gì, nhưng nếu phải đối mặt với mười người hoặc thậm chí còn hơn hơn mười cao thủ như vậy chẳng phải là nguy hiểm lắm sao. Bất quá Lý Dương cũng chả ham hố cái gọi là anh hùng, đánh không lại nhiều người như thế chẳng lẽ hắn lại không biết chạy hay sao? Dù sao đám thế gia bọn họ cũng chẳng chạy đi đâu, này sau tính sổ cũng không muộn.
Chính là vì có những suy nghĩ thế này, cho nên Lý Dương bình thường có thể nói là quá ư thành thực, thậm chí có thể gọi hắn là "Tiểu Bạch" (không biết nói dối), bất quá Lý Dương hắn cũng không thèm để ý, hắn vẫn cho rằng, đối diện với thực lực tuyệt đối, tất cả những mưu ma chước quỷ cũng chỉ là con cọp giấy mà thôi!
Nhưng hôm nay, ngay lúc vừa rồi, Lý Dương mới nhận thức trên Trái Đất không phải chỉ có một mình hắn là cường giả, mà thậm chí còn có người so với hắn còn cường đại hơn đang tồn tại!
"Đại sư huynh, huynh đang nói chuyện với ai đó?" Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam có chút không rõ tại sao Lý Dương lại đột nhiên nói như vậy, chẳng lẽ nơi này ngoại trừ ba người bọn họ còn có kẻ thứ tư hay sao? Nhưng nơi này không phải là tiên trận hay sao? Không phải nói người không am hiểu về trận pháp thì căn bản không phát hiện sự tồn tại của tiên trận, càng không có khả năng tiến tới gần hay sao? Mà người bày trận sớm đã chết a, vậy còn có thể là ai nữa?
Lý Dương khi đã bắt đầu bình tĩnh lại, đầu tiên hắn có ý nhắc hai nàng không nên lên tiếng, sau đó lẳng lặng kiểm tra khung cảnh xung quanh, xem có thể tra ra người thần bí đó là ai hay không. Mặc dù người đó so với hắn mạnh hơn, tâm thần của hắn chẳng có cách nào tìm ra được nơi ẩn thân của người đó, nhưng nơi này đang nằm trong phạm vi của tiên trận, chỉ cần hắn tuần tra xung quanh theo quỹ tích vận hành của trận pháp, dám chắc có thể tìm ra người này.
" Ngu ngốc!" Thanh âm thần bí lại vang lên trong đầu Lý Dương. " Ta và ngươi đang trao đổi tinh thần với nhau, tâm thần của ngươi điều tra bên ngoài làm gì! Thật là ngu chết đi thôi!"
Nghe được thanh âm của nữ nhân vang lên trong đầu, trong lòng Lý Dương tràn ngập vẻ bất đắc dĩ. Ta đương nhiên biết là ngươi thông qua tinh thần để trao đổi với ta, nhưng ta đâu có biết ngươi đang ở chỗ nào đâu? Không điều tra ở bên ngoài, chẳng lẽ bắt ta phải điều tra bên trong hay sao?
Điều tra bên trong! Nghĩ tới chỗ này, Lý Dương đột nhiên hiểu ra. Nơi này là Trái Đất, muốn kiếm người có thực lực mạnh hơn hắn thật khó hơn lên trời, cho dù có một hai người có thực lực mạnh hơn mình, khả năng họ xuất hiện trong tiên trận này quả thực rất nhỏ. Nếu là như thế, chủ nhân của thanh âm đó căn bản là không phải là người ở bên ngoài, vậy chỉ còn một khả năng! Người đó chính là con tiểu chu tước trong nội thể của hắn!
"Hừ, cuối cũng thì ngươi cũng không đến nỗi quá đần độn, cũng đoán được ta chính là Chu Tước!" Có thể do thấy Lý Dương thu hồi tâm thần trở về, cũng có thể là do biết được suy nghĩ bên trong nội tâm của Lý Dương, thanh âm của tiểu chu tước có chút hòa nhã hơn. " Thấy ngươi cũng tự biết thân biết phận, biết rằng không dễ dàng có thể lập được khế ước với Chu Tước bọn ta. Nếu là tên tiên nhân chó má đã bắt trộm ta ra ngoài, ta nhất định sẽ không tha cho hắn!"
Lý Dương nghe xong toát hết cả mồ hôi, hắn cảm nhận được con Nam Linh Chu Tước này thật quá nóng tính a! May là bản thân hắn không trêu chọc nó, chứ nếu không dám chắc hắn sẽ không có kết quả tốt! Nhưng không phải là người ta có nói Chu Tước là thánh thú phi thường cao quý lịch thiệp hay sao? Sao con Chu tước này lại có vẻ giống một …… một ……
Không đợi Lý Dương nghĩ ra một từ thích hợp để hình dung ra, thanh âm của Nam Linh Chu Tước bỗng vang lên, lúc này nghe ra tựa hồ có vài phần tức giận. " Một cái gì! Ngươi nếu dám nói ra một từ không hay, có tin ta đốt ngươi thành tro hay không?"
"Ngươi có thể đoán ra suy nghĩ trong lòng ta hay sao?" Lý Dương rất là kinh hãi, nếu chuyện gì hắn nghĩ mà nó cũng biết, không phải là hắn sẽ chẳng còn chút bí mật riêng tư hay sao?
" Phì ! Ai thèm biết những sự tình xấu xa của ngươi chứ. Nếu ta và ngươi không lập một cái sinh mệnh khế ước, ngươi có cho ta biết ta cũng không thèm đâu! Hừ!" Nam Linh Chu Tước khinh thường nói, phảng phất như việc biết được những tâm tư của Lý Dương giống như một sự tình khiến nó cảm thấy bị sỉ nhục vậy.
"A? Ta nhớ rõ ta và ngươi chưa từng lập khế ước kia mà a?" Lý Dương khó hiểu hỏi.
" Ngươi nghe rõ lời của ta nói đã, có được không?" Nam Linh Chu Tước bất mãn nói. "Là ta và ngươi lập sinh mệnh khế ước, chứ không phải ngươi và ta lập sinh mệnh khế ước!"
Thấy bộ dạng vẫn còn mờ mịt của Lý Dương, Nam Linh Chu Tước cảm thấy thật đáng giận khi mình quá trông chờ vào cái tên đần độn thế này, nó chỉ có thể thở dài một hơi, tiếp tục giải thích: " Ý tứ của điều này chính là, ta là bên chủ động lập ra khế ước, cho nên ta có quyền tùy thời hủy bỏ khế ước, còn ngươi chỉ được quyền chấp thuận, không có quyền mặc cả!" (Đoạn sau đã biết Nam Linh Chu Tước là nữ nhân, nên Lý Dương đổi xưng hô sang thành '' nàng ta'' : ND)
Đến lúc này, Lý Dương trợn tròn cả hai mắt, hắn cảm thấy cái khế ước này hoàn toàn do nàng ta đơn phương chủ động thiết lập, mà nàng ta còn chưa được sự đồng ý của mình kia mà? Nghĩ đến trên người mình có một con Nam Linh Chu Tước mà nàng ta có thể giải trừ khế ước với hắn, tư vị trong lòng của Lý Dương đặc biệt không dễ chịu chút nào.
" Sao nào? Ngươi không muốn à? Nếu không phải thiên địa linh khí ở cái địa phương quỷ quái này quá mỏng manh, ta chưa chắc đã thèm để mắt đến ngươi đâu!" Nam Linh Chu Tước cảm nhận được sự không vui trong lòng Lý Dương, trong lòng nàng ta lại càng bất mãn hơn, nàng ta không khách khí nói.
Điều này lại khiến Lý Dương càng có cảm giác bất đắc dĩ hơn, tự nhiên bị một tiểu chu tước mới nở khinh thường, đổi lại là người khác chắc cũng chẳng ai có thể cao hứng được.
" Ta không phải không muốn, bất quá nàng dù sao cũng nên trưng cầu một chút ý kiến của chủ nhân là ta trước đã chứ? Chưa gì đã chẳng nói chẳng rằng, nói lập là lập khế ước với ta ngay, còn bắt ta phải có bộ dạng như đã chiếm được tiện nghi, nói gì cũng cần phải có bằng chứng chứ?"
"Hừ! Chẳng lẽ ngươi lại chẳng có chút tiện nghi gì hay sao? Nếu không được ta hỗ trợ, hỏa nguyên lực của ngươi sao có nhảy lên tới mấy cấp bậc, có màu lục hồng sắc như vậy? Hừ! Ngươi chỉ là tiên thiên đạo thể, không có ta hỗ trợ, ngươi phải đạt tới Độ Kiếp kỳ thì hỏa nguyên lực mới có màu như vậy a! Đây chẳng phải là chỗ tốt hay sao?" Nam Linh Chu Tước vì là người có lý, cho nên nàng ta nói chuyện chẳng có chút nhường nhịn gì cả.
Kỳ thật không phải Lý Dương hoàn toàn mất hứng với chuyện lập khế ước với Nam Linh Chu Tước, cho dù là Nam Linh Chu Tước chủ động cũng được, hắn chỉ bất quá nhất thời còn không có chưa thể vượt qua bước ngoặt này. Hiện nghe được Nam Linh Chu Tước nói như vậy, trong lòng Lý Dương cũng chẳng còn chút oán giận nào hết.
Bất quá Nam Linh Chu Tước lúc này lại cảm thấy có chút ủy khuất, nàng ta tiếp tục than phiền rằng Lý Dương hắn thật không phải." Những điều này chỉ là việc nhỏ, nếu ta không chút chút bổn mạng chân hỏa cuối cùng để giúp ngươi cải biến thân thể, ngươi làm sao có được thể chất của hỏa linh thể chứ?"
Last edited by Iori Yagami; 30-01-2009 at 05:45 PM.
"Hỏa linh thể? Nàng nói đã cải tạo giúp ta, để ta trở thành hỏa linh thể sao?" Lý Dương cảm giác điều ngạc nhiên lần này còn đáng kinh ngạc hơn so với tất cả những điều ngạc nhiên khác từ trước đến giờ của hắn cộng lại. Chẳng lẽ hôm nay ông Trời có mắt, ban cho ta nhiều điểm tốt đến không ngờ như thế !
" Ngươi là người đã được ta lựa chọn để lập khế ước, đương nhiên không thể giống với những kẻ khác rồi. Nếu chỉ là tiên thiên đạo thể, ta đây chẳng phải rất mất mặt hay sao?" Nam Linh Chu Tước đối với vẻ mặt lúc này của Lý Dương vô cùng vừa lòng, nàng ta dương dương đắc ý nói.
"Như thế không phải nói Nam Linh Chu Tước tộc các nàng có thể tùy tiện giúp người ta thay đổi thể chất hay sao? Vậy tại sao số người mang ngũ linh thể lại ít đến như vậy?" Lý Dương không khỏi có chút hoài nghi đối với những ký ức của Minh Quang đạo nhân, dựa theo những ký ức của hắn mà nói người mang ngũ linh thể chính là loại người mà tất cả các giới đều muốn tiếp nhận, đến ngay cả thần nhân của Thần giới cũng không khỏi có ý niệm thu hắn ta làm đồ đệ, sao lại có thể dễ dàng cải biến người mang tiên thiên đạo thể thành ngũ linh thể như vậy?
'' Ngốc lắm! Chuyện này đương nhiên không thể nói muốn đổi là đổi được! Điều này còn phải phụ thuộc vào cơ duyên! Biết không? Là cơ duyên đó! Ta khi vừa mới được ấp nở, sinh mệnh chân hỏa trong nội thể của ta phi thường mạnh mẽ, lại cùng với ngươi lập ra sinh mệnh khế ước, cho nên mới có thể dùng bổn mạng chân hỏa để giúp ngươi thay đổi thể chất. Chứ còn đám tiểu chu tước chúng ta khi được ấp nở trong Chu Tước tộc đều có người đặc biệt bảo vệ canh giữ, phạm vi hoạt động bị giới hạn bên trong Chu Tước Cốc, khi còn ở Ấu Sanh kỳ không có khả năng tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cho nên bọn họ căn bản không thể cùng người ngoài lập nên sinh mệnh nguyên lực. Đợi đến khi bọn họ tiến vào Thành Trường kỳ, mặc dù có thể tự do ra vào Chu Tước Cốc, bất quá vì sự tôn nghiêm của thánh thú, bọn họ sẽ không dễ dàng cùng nhân loại thiết lập sinh mệnh khế ước, chỉ có trong những tình huống cực kỳ đặc thù mới có thể lập nên được khế ước, bất quá khi đó bổn mệnh chân hỏa của bọn họ đã hoàn toàn ẩn sâu vào trong nội thể, căn bản không thể nào vận dụng được, cũng không thể giúp người khác cải biến thể chất. Nếu muốn vận dụng bổn mệnh chân hỏa, ít nhất cũng phải đạt tới trạng thái đỉnh cao của Thành Thục kỳ, nhưng khi đó bọn họ ít nhất cũng đã trở thành một trong số các thần nhân rồi, mà còn thuộc về một trong số những cao cấp thần nhân, sao còn có thể cùng nhân loại thiết lập khế ước chứ? Cho nên ta và ngươi thiết lập khế ước, tiếp đó giúp ngươi thay đổi thể chất, tất cả chỉ là kỳ ngộ mà thôi, là kỳ ngộ đó, là chuyện có thể biết nhưng khó có thể cầu!"
Nghe được Nam Linh Chu Tước giảng dạy cho tới khi thông suốt, Lý Dương cuối cùng đã hiểu được mình may mắn thế nào, không khỏi mỉm cười nói. " Vậy phải cám ơn nàng rất nhiều rồi, thật nghĩ không ra ta lại có vận khó tốt đến thế, có thể có được sự ưng thuận của nàng." Thu được chỗ tốt như thế, hắn nói chuyện tự nhiên phải khách khí hơn ít nhiều, nếu không chẳng phải sẽ phụ lòng hảo tâm của Nam Linh Chu Tước hay sao?
" Được rồi, tiểu chu tước, nàng có tên hay không?" Khi bắt đầu thực thế hơn một chút, Lý Dương liền hào sảng thẳng thắn tiếp nhận sự thật này, dù sao hắn ngoại trừ việc hôn mê một trận, thì ngoài ra chẳng có tổn thất gì cả, lời nói lúc ban đầu sao có thể nói ra cho được? Hôn mê à hôn mê, ta hôn mê thêm vài lần nữa rồi cũng sẽ quen thôi! Nếu không có gì tổn thất, ngược lại còn thu được không ít việc tốt, sao còn phải làm ra cái vẻ giống như người chết rồi làm gì? Cho nên Lý Dương bây giờ chủ động giảng hòa, dù sao tiểu chu tước này cũng phải cùng hắn "cộng sinh" một đoạn thời gian kia mà.
" Hừ! Bây giới mới nhớ đến việc hỏi tên nhân gia, thật là một tên chẳng biết lễ phép gì cả!" Tiểu chu tước miệng thì có vẻ còn oán giận, nhưng nàng ta nghe được Lý Dương đã chủ động làm hỏa, ngữ khí cũng không còn có vẻ ngang bướng như lúc đầu nữa . " Ta tên là Diễm Linh, ngươi có thể gọi ta là Linh nhi."
"Diễm Linh? Cái tên cũng không tệ, nghe thật êm tai a." Lý Dương nửa thật nửa giả khen một câu. "Linh nhi, tên của nàng không phải là do tự mình đặt ra hay sao?"
" Đương nhiên là do phụ mẫu của ta đặt cho ta rồi, ngươi sao lại ngốc như thế!" Diễm Linh tựa hồ có chút không muốn nói, nàng miễn cưỡng trả lời.
" Nhưng nàng trước khi được ấp nở, căn bản là chưa từng thấy qua bộ dạng của cha mẹ nàng, nàng sao lại biết bọn họ đặt tên cho nàng chứ?" Lý Dương cũng không nghĩ nhiều đến thế, tiếp tục hỏi tới.
" Chuyện này …… ừm …… cũng thật khó nơi ……" Diễm Linh cứ ậm ờ cả nửa ngày trời, còn chưa nói ra nguyên nhân vì sao, bất quá sau đó nàng không nhịn được sự tra hỏi của Lý Dương, đành phải hạ quyết tâm nói ra sự thực. " Kỳ thật ta là một Nam Linh Chu Tước đã đạt tới Thành Thục kỳ, bất quá bởi vì một lần ngoài ý muốn bị bức bách phải tiến hành niết bàn (Niết - bàn 涅槃 : dịch âm tiếng Phạn là "nirva": người tu đã chứng đạo, khi bỏ xác phàm vào nơi không sinh không diệt, sạch hết mọi đường phiền não, cũng gọi là viên tịch => nghĩa là phải rời bỏ thể xác), mới phải quay trở lại hình dạng thế này."
"Niết bàn không phải là loại năng lực đặc thù của Phượng Hoàng tộc khi sinh ra đã có hay sao? Sao Nam Linh Chu Tước tộc các nàng cũng có thế?" Lý Dương có chút khó hiểu hỏi.
" Nói ngươi ngốc, ngươi đúng là càng ngày càng ngốc hơn mà! Phượng Hoàng tộc vốn là một nhánh của Nam Linh Chu Tước tộc chúng ta, bọn họ có năng lực đặc thù gì, Nam Linh Chu Tước chúng ta đương nhiên cũng có. Bất quá năng lực của chúng ta tên là ''Niết Bàn Trọng Sanh'', sau khi sống lại sẽ tự động trở về hình dạng của trứng chu tước, hết thảy phải tu luyện lại, bất quá bởi vì đã trải qua một lần tu luyện, cho nên bất luận về mặt năng lực hay tư chất cũng cao hơn so với lần trước không ít, năng lực của Phượng Hoàng tộc tên là '' Dục Hỏa Trọng Sinh'', bọn họ sau khi sống lại sẽ lập tức khôi phục lại trạng thái như trước, bất quá tư chất cũng như năng lực vẫn y chang như trước kia, chẳng có một chút biến hóa. Nếu nhìn về khía cạnh tiền đồ (tương lai), ''Niết Bàn Trọng Sanh'' của Nam Linh Chu Tước chúng ta cao hơn '' Dục Hỏa Trọng Sinh'' của Phượng Hoàng tộc một bậc, nhưng là chúng ta chỉ chúng ta chỉ tiến hành trọng sanh khi đối diện với nguy hiểm, còn '' Dục Hỏa Trọng Sinh'' của Phượng Hoàng tộc lại khiến họ sau khi sống lại có thể lập tức khôi phục lực chiến đấu, có thể tiếp tục gia nhập vào trường tranh đấu, cái này giống như hai thành viên của Phượng Hoàng tộc có thực lực tương đương giao đấu với một người, xét trên phương diện này thì '' Dục Hỏa Trọng Sinh'' của Phượng Hoàng tộc lại có ưu thế hơn, hai chủng loại này đến cuối cùng thì loại nào tốt hơn loại nào kém hơn, thật không thể nào nói rõ ràng cho được."
" Thật hâm mộ Nam Linh Chu Tước tộc và Phượng Hoàng tộc a, mắt thấy sắp chết lại còn có thể tiến hành trọng sanh (sống lại), cái này không phải phải là một dạng tồn tại của nghịch thiên hay sao !" Lý Dương đỏ mắt nói. Mặc dù nói tu chân giả có thể tiến hành Đoạt Xá Trọng Sinh (Sống lại một cách cường hoành), nhưng đây là điều có tính nguy hiểm cực cao, hơn nữa đối với quá trình tu luyện về sau rất bất lợi, thường xuyên bị tâm ma quấy nhiễu, càng không cần nói khi độ kiếp, Thiên kiếp mà bọn họ phải đối mặt cũng có độ nguy hiểm gấp mấy lần so với bình thường, cho nên tỷ lệ những tu chân giả sau khi tiến hành Đoạt Xá Trọng Sinh có thể vượt qua Thiên kiếp cơ hồ bằng không.
" Sự trọng sanh của chúng ta mặc dù nghịch thiên, nhưng cũng bị hạn chế. Bất kể là Nam Linh Chu Tước tộc hay Phượng Hoàng tộc, cả đời cũng chỉ có cơ hội một lần trọng sinh, nếu dùng qua rồi sẽ không còn nữa, cho nên chúng ta cũng sẽ phải chết. Hơn nữa quá trình trọng sinh cũng không hề dễ dàng, nếu phải đối diện với tử địch có thực lực cao hơn mình không biết bao nhiêu lần, thì căn bản còn chưa kịp tiến hành trọng sinh thì đã mất mạng rồi. Ta lúc ấy cùng địch nhân liều mạng dẫn đến lưỡng bại câu thương, nếu không thiến hành trọng sinh thì chỉ còn một con đường chết, vạn bất đắc dĩ lắm mới phải sử dụng đến một lần trọng sinh duy nhất trong đời này. Ngươi cho rằng ta nguyện ý dùng nó một cách bừa bãi hay sao?" Diễm Linh đối với việc lãnh phí năng lực trọng sinh cũng cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng tình hình lúc ấy căn bản là không cho phép nàng tìm ra được biện pháp khác, đối thủ mặc dù đã bị trọng thương, nhưng nàng có thể dám chắc năng lực của hắn sẽ khôi phục trước nàng, đến lúc đó nếu hắn hành động thì có muốn thi triển năng lực trọng sinh thì cũng không còn kịp rồi ……
Last edited by Iori Yagami; 30-01-2009 at 05:50 PM.
Lý Dương không gây ra chút tiếng động nào gật đầu, hắn hiểu rất rõ những giải thích này của Diễm Linh. Dù sao năng lực trọng sinh nghịch thiên như thế nếu không đặt ra những hạn chế, như thế đối với các giới khác thật không công bằng.
Sinh tử vốn là quy luật tự nhiên cố hữu ngay khi thế giới này sinh ra đã có, tu chân giả mặc dù có thể thông qua tu luyện mà trì hoãn và kéo dài thời gian tử vong của mình, bề ngoài thì có thể thấy là một sự tồn tại nghịch thiên, nhưng tu chân giả khi tu luyện cũng đồng thời thỉnh thoảng rơi vào sự quấy nhiễu của tâm ma và hạn chế của Thiên kiếp, cho dù là đạt tới cấp bậc thần nhân, cũng không tránh khỏi uy hiếp của tử vong, chỉ bất quá tuổi thọ của con người ngắn hơn tuổi thọ của bọn họ rất nhiều, chỉ không thấy bọn họ chết đi mà thôi.
Nếu thần nhân chân có thể bất tử, vậy các các phi thăng giả không ngừng phi thăng tới Thần giới, sợ rằng diện tích của Thần giới cho dù có lớn thêm vài lần cũng sẽ xảy ra mối họa người thừa đất thiếu. Nhưng cho tới trước khi Minh Quang đạo nhân chết đi, không ai nghe nói dân cư ở thần giới vô cùng đông đúc cả, có thể thấy được thần nhân cũng không phải bất tử, chỉ bất quá thời gian mà bọn họ già đi rồi chết thực sự rất rất dài mà thôi.
Trên đời này liệu có thực sự có người vĩnh sinh bất tử hay không? Lý Dương cũng không có cách nào đưa ra được một đáp án chính xác, bất quá cho dù là có, cũng sẽ chẳng tồn tại một ví dụ trong cửu giới mà Lý Dương có thể biết. Có lẽ bọn họ sớm đã siêu thoát khỏi hạn chế của cửu giới, thực sự trở thành một dạng người mà chính thức gọi là "Thần" cũng không chừng, bất quá cái này cũng chẳng phải là vấn đề khiến Lý Dương quan tâm.
" Được rồi được rồi, ta hôm nay cũng đã nói quá nhiều rồi, bây giờ ta phải ngủ say một giấc đã, không có gì chuyện gì quan trọng thì không nên quấy rầy ta!" Nói xong, Diễm Linh cũng không để ý tới đến phản ứng của Lý Dương, trực tiếp trục xuất tư tưởng của hắn.
Nghĩ không ra bản thân và Nam Linh Chu Tước tính cách có chút hào sảng thẳng thắn như thế lập sinh tử khế ước, Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu. Vừa ngẩng đầu lên nhìn, Lý Dương mới phát giác vẻ mặt đầy quan tâm của Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam, sợ mình lại xảy ra chuyện gì nữa. Nghĩ đến chính mình lúc vừa rồi vừa mới trò chuyện với Diễm Linh, mà quên luôn hai nàng, trong lòng Lý Dương cũng có chút áy náy.
Thấy Lý Dương đã khôi phục lại tinh thần, Âu Dương Thắng Nam bèn vội hỏi: "Đại sư huynh, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ còn có người nào khác tiến vào tiên trận hay sao? Chẳng lẽ vừa rồi huynh đang đấu phép với người mới nhập trận hay sao?"
Câu nói lúc vừa rồi của Lý Dương " Ai đó?", và vẻ mặt rất nghiêm túc của hắn, khiến cho Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam đều tưởng có người tiến vào tiên trận, khi Lý Dương vẫn đứng nguyên không nhúc nhích, bộ dạng giống y chang như lúc đầu hắn dùng tâm thần để thăm dò lộ tuyến nhập trận, khiến cho các nàng còn tưởng hắn đang đấu phép với người nhập trận. Hiện tại nhìn thấy Lý Dương đã tỉnh táo lại, đương nhiên là phải khẩn trương hỏi thăm.
Lý Dương không nhịn được cười, hắn mỉm cười ha ha, thế mới biết sức liên tưởng của vị tiểu sư muội này thật phong phú, nghĩ mình đang đấu phép với người nhập trận. Mình ngồi ở chỗ này cũng đã được nửa ngày không có động tĩnh, làm sao có khả năng đang đấu phép được? Bất quá Lý Dương đâu dám nói ra điều này, ai biết Âu Dương Thắng Nam sẽ có phản ứng gì?
"Không phải, vừa rồi là Nam Linh Chu Tước trong cơ thể ta vừa tỉnh lại, nàng ta trao đổi với ta một chút, ta mới đầu cũng tưởng có người xông vào tiên trận, cho nên mới khẩn trương như thế. Sau đó mới biết rõ, bèn tiến hành một cuộc trò chuyện ngắn với Nam Linh Chu Tước ."
Lúc đó, Lý Dương bèn đem nội dung của cuộc trò chuyện nói ra hết, một phương diện là để các nàng có thể yên tâm, mặt khác coi như cung cấp cho các nàng một ít thường thức, để sau này các nàng vạn nhất gặp phải người của các giới khác mà ngay cả một chút tri thức về bọn họ cũng chẳng biết được chút nào.
Nghe được Lý Dương nói Nam Linh Chu Tước này rất có thể là một nữ nhân, Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam không khỏi, nhịn được cảm thấy hứng thú. Trong cuộc đời hai nàng thì đây là lần đầu tiên tiếp xúc với sinh vật có trí tuệ đến từ dị giới a, mà lại còn là Nam Linh Chu Tước trong truyền thuyết, duy chỉ có một điểm khiến các nàng có chút đáng tiếc đó là không thể nhìn rõ được bộ dạng của Nam Linh Chu Tước. Dù sao Nam Linh Chu Tước này và đại sư huynh đã lập ra khế ước, bây giờ còn ngủ say, nhưng sau này có thể tỉnh lại thì sao, đến lúc đó nhìn ngắm kỹ lượng một phen là được rồi!
Đối với việc Nam Linh Chu Tước tộc và Phượng Hoàng tộc đều có năng lực trọng sinh, Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam cũng cảm thấy hâm mộ không thôi, dù sao có thêm một loại thủ đoạn để bảo vệ tính mạng, ai mà chẳng cảm thấy cần thiết chứ? Cho dù cả đời không dùng tới năng lực trọng sinh này, nhưng ít ra trong lòng cũng có thêm một phần cảm giác an toàn a.
Lý Dương lúc này đặc biệt nhấn mạnh chỗ hiểm ác của Tu Chân giới. Diễm Linh thân là Nam Linh Chu Tước ở Thành Thục kỳ, kỳ thật thực lực của nàng ta ít nhất cũng đã đạt tới tu vi của thần nhân, nhưng chiếu theo việc nàng bị người ta đánh đến nếu không sử dụng năng lực ''Niết bàn Trọng Sinh'' thì ắt phải mất mạng, có thể thấy được Thần giới cũng chẳng phải là chốn yên bình. Đối với việc những người ở Tu Chân giới một lòng muốn độ kiếp phi thăng mà nói, như vậy lại càng nguy hiểm hơn.Chỉ vì một thứ rất tầm thường không hề đẹp mắt cũng có thể dẫn phát chiến hỏa giữa hai đại môn phái, chứ đừng nói Tu Chân giới thỉnh thoảng còn có một số cực phẩm tài liệu hiện thế, như vậy sẽ càng náo nhiệt hơn, đến ngay cả rất nhiều Tán tiên cũng không nhịn được sự hấp dẫn mà xuất thủ, không cần nói đến tu chân còn có một thiên địch - tu ma giả. Trên Trái Đất, Lý Dương có thể không hề băn khoăn khi nói rõ chi tiết về bản thân, nhưng Lý Dương cũng hiểu rất rõ, nơi này là trên Trái Đất, tới Tu Chân giới rồi thì tốt nhất phải nhẫn nhịn một chút mới có kết quả tốt, vì chẳng ai có thể bảo đảm chính xác khi nào có kẻ nhòm ngó tới ngươi.
" Tu chân, kỳ thật cái gọi là truy cầu thiên đạo, nhưng chúng ta không nên cho rằng tu chân là đấu với thượng thiên, phải biết rằng cùng người tranh chấp mới là quy luật chủ đạo và vĩnh hằng của Tu Chân giới." Lý Dương lấy lời giáo huấn cuối cùng này làm lời kết thúc câu chuyện.
Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam nguyên bản tưởng rằng tu chân bất quá chỉ là quá trình một mình tu luyện mà không có gì liên quan với những người khác. Các nàng chỉ hy vọng khi tới Tu Chân giới có thể kiếm được một địa phương yên tĩnh, mỗi ngày đều không ngừng tu luyện, lúc bình thường thì cha mẹ, các bằng hữu nói chuyện phiếm, sống một cuộc sống an nhàn, về phần tương lai có thể độ kiếp thành công hay không cũng không phải vấn đề mà bây giờ các nàng quan tâm. Nhưng bây giờ nghe Lý Dương nói xong, các nàng mới thấm thía đủ các loại bất bình trong Tu Chân giới, ý nghĩ nguyên ban đầu chỉ cần truy cầu sự bình yên cũng phải thay đổi ……
" Được rồi, không nói đến cái vấn đề mất hứng này nữa. Sau này nếu các muội gặp phải chuyện như vậy thì có thể khôn ngoan một chút mà giữ mình là đủ rồi. Chúng ta thu thập một chút rồi trở về thôi, nói gì thì nói chứ mọi người ở nhà đang rất nóng lòng đấy." Lý Dương nhìn qua sắc trời, nếu không sớm trở về, sợ rằng nếu để trời mối mịt thì có muốn quay về cũng không được.
" Vậy tiên trận này phải xử lý ra sao? Cứ để nó như thế này à?" Âu Dương Thắng Nam chỉ khung cảng sương khói giăng mờ bốn phía, hỏi.
"Đây là một cách giải quyết rất hay, chỉ cần chúng ta phá đi trận nhãn của trận pháp này, tiên trận tựu nó sẽ tiêu biến." Nói xong, Lý Dương bèn đi tới chỗ trận nhãn, lấy hết những khỏa tiên tinh đang được bày ra.
Quả nhiên, khung cảnh bốn phía vốn sương khói giăng mờ đã biến thành cảnh sắc cây cối xanh ngắt nhiều như nêm, trên đường bọn họ quay trở về thì chẳng thấy còn điều gì bất thường nữa. Ba người Lý Dương sau khi thu dọn hết tiên tinh, bèn đồng loạt quay về nhà.
Last edited by Iori Yagami; 30-01-2009 at 05:56 PM.
Ba người Lý Dương, Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam đã kịp về tới biệt thự trước khi trời tối, những người trong biệt thự đều có chút nóng ruột không thể chờ đợi được, nên khi nhìn thấy bọn họ bình an quay trở về đều thở dài một hơi.
Âu Dương Thắng Nam mặc dù có báo tin cho người trong nhà biết, nhưng bất quá lúc đó nàng nói chuyện cũng không rõ ràng, úp úp mở mở rồi chỉ cười vài tiếng ha ha rồi cúp máy, may là những người trong nhà đều biết Lý Dương ở bên cạnh hai người nên mới có thể yên lòng. Bất quá mắt thấy ba ngày, mà các nàng chẳng báo tin gì về, những người đợi ở nhà lo lắng không yên. Bây giờ ba người đều bình an trở về, lại, bọn họ có thể thở dài một hơi đồng thời, cũng bắt đầu hỏi han tới chuyện phát sinh trong ba ngày này.
Lý Dương bởi vì thể chất đã được Diễm Linh cường hoành cải tạo thành hỏa linh thể, hơn nữa hỏa nguyên lực tấn giai (tiến lên vài cấp) trở thành màu lục hồng sắc, trong khoảng thời gian này hắn phải củng cố một chút mới có thể hoàn toàn thích ứng với thể chất cũng như thực lực mới, cho nên hắn không nói chuyện gì nhiều với mọi người thì đã quay trở lại bế quan thất của mình để tu luyện.
Người phụ trách giải thích những chuyện kỳ lạ xảy ra trong ba ngày này chính là Âu Dương Thắng Nam '' ăn không ngồi rồi'', còn Bạch Mộng Y chỉ ở bên cạnh mà bổ sung một số chi tiết. Khẩu tài (Tài ăn nói) của Âu Dương Thắng Nam cũng không tệ, khi kể lại những chuyện đã xảy ra, việc cũng chẳng lấy gì làm ly kỳ thế mà qua miệng của nàng lại bỗng trở thành chuyện gay cấn hồi hộp, khiến cho mọi người phát ra trận trận kinh hô.
Trong đó điều khiến mọi người cảm thấy ngạc nhiên chính là Lý Dương và một con Nam Linh Chu Tước đã lập nên sinh tử khế ước. Nam Linh Chu Tước mặc dù là thánh thú chỉ ở Yêu giới mới có, bất quá Trái Đất vốn cũng là một phần tử của Tu Chân giới, mặc dù bây giờ đã bị giáng xuống Phàm Nhân giới, nhưng rất nhiều truyền thuyết về tiên nhân và Yêu Linh giới đã được lưu truyền, trở thành rất nhiều bản truyện thần thoại cổ tích khác nhau. Thật nghĩ không ra Lý Dương lại có vận khí tốt như thế, có thể cùng Nam Linh Chu Tước kí kết khế ước, mà Bạch Mộng Y và Âu Dương Thắng Nam mặc dù không có vận khí tốt như Lý Dương, nhưng có thể nhìn thấy Nam Linh Chu Tước cũng là một chuyện đại sự khó gặp a!
Trong lòng Đường Phóng, Âu Dương Chấn Hùng và Bạch Mộ Nhiên cảm thấy một trận tự hào, bọn họ đơn giản chỉ xử lý một chút về chuyện trao lại chức vị gia chủ, hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với thế gia của họ lúc ban đầu, rồi vội vã trở về, định toàn tâm toàn ý tu chân.
Có thể buông bỏ quyền thế của gia chủ một thế gia, cam nguyện làm một tu chân giả rất bình thường của Tu Chân giới, chuyện này không phải là chuyện mà người thường có thể làm được. Người chưa từng làm qua gia chủ một thế gia chắc hẳn không cách nào hiểu thấu được quyền lực của họ lớn lao thế nào, nếu bọn họ nguyện ý, bọn họ thậm chí có thể ảnh hưởng đến quyết sách của quốc gia, quyền thế lớn như vậy không thể nào nói bỏ là buông bỏ ngay được, không có sự tu dưỡng thâm hậu thì căn bản không thể nhận ra sự hấp dẫn lớn lao của quyền thế.
Ba lão nhân này đánh giá Lý Dương rất cao, không chỉ bởi vì Lý Dương có thể đưa bọn họ bước theo con đường tu chân, mà quan trọng hơn chính là vận khí của gã. Vận khí là một thứ mà con người ta không thể nhìn được, cũng chẳng thể sờ mó, hình như giống như cách nói của các tu chân giả là truy cầu thiên đạo, căn bản không phải bất cứ ai cũng có thể nắm giữ. Nhưng chính cái thứ vận khí mà chẳng ai có thể nói rõ ràng này lại chính là tiền vốn lớn nhất của một người. Lý Dương có thể trong lúc vô ý có được ký ức và sự truyền thừa của Minh Quang đạo nhân, ai dám nói chuyện này chỉ hoàn toàn là '' mèo mù vớ cá rán '' chứ? Ba lão nhân này đã sống hơn nửa đời người, họ lại càng thêm tin tưởng vào câu nói '' chốn âm tào địa phủ cũng được thượng thiên định sẵn " (ý nói mọi thứ đã được định đoạt từ trước), cho nên lại càng đáng giá cao tương lai của Lý Dương. Khi mà phát hiện tiên trận, may mắn ký kết sinh mệnh khế ước với Nam Linh Chu Tước thánh thú của Yêu Linh giới, điều này chẳng lẽ không phải là lời giải thích tốt nhất hay sao?
Tuổi của ba lão nhân này sớm cũng đã vượt qua hai trăm rồi, tuy không thể nói là nhìn thấu sanh tử, nhưng sớm đã coi chuyện sinh tử không còn quan trọng nữa, bọn họ chỉ để ý đến tiền đồ (tương lai) của con cháu mình mà thôi. Bây giờ con cháu của bọn họ đều đã đi theo Lý Dương bắt đầu tu luyện, có thể đi theo "Phúc tinh" như thế này, tiền đồ dám chắc không hề có giới hạn, lúc này mới mới chính là lúc họ cảm thấy vui mừng nhất.
Khác với cách nhìn có chút yên lòng với hiện tại của ba lão nhân, phụ mẫu của năm người Bạch Mộng Y bây giờ vẫn đang lúc tráng niên, hùng tâm tráng chí của bọn họ vẫn còn. Bọn họ lúc đầu có thể bỏ qua những thân bằng cố hữu trên Trái Đất này để ẩn cư tu luyện, một mặt chính là để chiếu cố thật tốt cho hài tử của mình, nhưng mặt khác cũng là hy vọng trong tương lai có thể đại triển thân thủ trên vũ đài của Tu Chân giới.
Lý Dương trong tương lai chuẩn bị thành lập một môn phái mới trong Tu Chân giới, mà bọn họ lại chiếm một phần trong lực lượng trung kiên của môn phái, mặc dù chưa thể nói tới cái gì mà quang tông diệu tổ (làm rạng rỡ tổ tiên), nhưng ít ra cũng coi như là lưu danh, cái này so với việc là một cổ vũ giả chẳng có chút tiền đồ nào trên trên Trái Đất thì tốt hơn nhiều.
Bất quá Bạch Mộng Y rất nhấn mạnh khi giảng thích về một mặt hỗn loạn và tàn khốc của Tu Chân giới mà lúc trước Lý Dương có nói cho hai nàng biết, coi như tặng cho mỗi người một phương châm để dự phòng. Dù sao khi thực lực của mọi người đạt tới rồi Nguyên Anh kỳ sẽ rời khỏi Trái Đất, thực lực thế này trên Trái Đất tuyệt đối có thể sánh ngang trời, nhưng khi tới Tu Chân giới lại trở nên rất bình thường, gặp những trận chiến chỉ cần hơi nguy hiểm một chút thì căn bản là không còn đường chạy trốn. Trước hết không đề cập tới các cao thủ Độ Kiếp kỳ, Đại Thành kỳ, mà cho dù chỉ gặp phải hảo thủ Xuất Khiếu kỳ, Phân Thần kỳ và Hợp Thể kỳ cũng đã rất khó chạy trốn rồi, mà huống chi chẳng ai dám đảo bảo có gặp phải Tán tiên đang lúc phiêu bạt hay không, vậy càng là thập tử vô sinh ( mười phần chết mà không có phần nào sống => chết chắc ) rồi……
"Tu chân, kỳ thật chính là cái gọi là truy cầu thiên đạo, nhưng chúng ta không nên cho rằng tu chân là tranh đấu với thượng thiên, mà phải biết rằng tranh đấu giữa người với người mới chính là quy luật chủ đạo và vĩnh hằng của Tu Chân giới." Bạch Mộng Y mượn câu nói lúc kết thúc của Lý Dương để làm lời kết luận cho mình, lời này mặc dù không có vẻ kinh điển, nhưng nó đã chỉ ra rất rõ ràng sự tàn khốc và hỗn loạn của Tu Chân giới.
Thực lực vĩnh viễn là thứ bảo đảm cho sự sinh tồn, không có thực lực đồng nghĩa với việc sinh tử của mình không phải do mình chi phối, chỉ có thể làm cái đuôi cho người thật cẩn thận mới duy trì được mạnh sống, cố gắng tu luyện, thì tương lai mới có thể có ngày ngóc đầu lên được. Lời này Lý Dương mặc dù chưa nói ra khỏi miệng, nhưng mọi người đều có thể hiểu rất rõ thâm ý bên trong, càng làm tăng quyết tâm nỗ lực tu luyện của bọn họ.
Lý Dương và Bạch Mộng Y, Âu Dương Thắng Nam cùng nhau tiến vào tiên trận, nhưng tại sao chỉ có Lý Dương mới may mắn nhận được Nam Linh Chu Tước? Một mặt là bởi vì thể chất của Lý Dương phù hợp với yêu cầu của Nam Linh Chu Tước, nhưng cũng đừng quên rằng thể chất của Âu Dương Thắng Nam cũng là hỏa thuộc tính, tuyệt chẳng thua kém thể chất lúc ban đầu của Lý Dương bao nhiêu. Mặt khác ở đây chính là bởi vì chỉ có Lý Dương mới là tu chân giả, đây mới là chính là nguyên nhân chủ yếu mà Nam Linh Chu Tước lựa chọn ký kết sinh mệnh khế ước với hắn.
Kỳ ngộ sẽ không lựa chọn những người không có chuẩn bị, cho nên Lý Dương có thể có nhiều kỳ ngộ như vậy, tất nhiên là có liên quan đến sự chuẩn bị vẹn toàn chu đáo của hắn mỗi khi hành sự. Mọi người sau này nếu muốn nhiều kỳ ngộ, công phu chuẩn bị không thể nào bỏ qua, mà gia tăng thực lực chính là một sự chuẩn bị tốt nhất!
Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy, mọi người chẳng ai còn hứng thú nói chuyện phiếm, đều tự quay lại phòng mình để luyện khí. Đợi sau khi Lý Dương củng cố tu vi của hắn lần này, hắn sẽ bắt đầu luyện chế Trúc Cơ Đan cho mọi người. Vì để sớm thích ứng với những thói quen mới trong cuộc sống tu chân, bọn họ ngày đêm không ngừng tiến hành luyện khí, chính là để chờ thời khắc đó đến ……
Last edited by Iori Yagami; 30-01-2009 at 06:00 PM.