 |
|

07-01-2009, 06:28 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 56 Sát khà đùng đùng
Äây là má»™t thạch Ä‘iện to lá»›n hùng vÄ©.
Trên thạch điện có điêu khắc một thạch tượng nữ thần to lớn.
Thạch tượng nữ thần đó được điêu khắc một cách tinh xảo, đẹp đẽ vô cùng.
Cá»u Äá»™c Thần Quân Ä‘ang ngồi ở phÃa trước thạch tượng ấy.
Có và i ngưá»i mặc áo đỠvây quanh Cá»u Äá»™c Thần Quân, còn trước mặt y thì có bốn thiếu nữ lõa thể Ä‘ang khiêu vÅ© má»™t cách Ä‘iên cuồng theo Ä‘iệu trống.
Lò lá»a Ä‘ang bốc cháy phừng phá»±c là m cho bốn thiếu nữ Ä‘ang khiêu vÅ© như Ä‘iên như cuồng ấy cà ng vÅ© nhanh hÆ¡n, và tá»a ra má»™t ngá»n lá»a tình dục mê hồn, quyến rÅ©.
Trông thấy cảnh tượng nà y, là m sao chẳng bảo Vương Hoa há hốc mồm ra mà nhìn chăng?
Mấy chục môn nhân đang đứng ở xung quanh gần đó đã như ngây như dại ngắm nhìn cảnh tượng mê hồn trước mặt.
Cá»u Äá»™c Thần Quân thì cÅ©ng Ä‘ang cưá»i như Ä‘iên như cuồng.
Thình lình...
Má»™t trà ng những tiếng trông đánh nhanh và tháºt lá»›n tiếng vang liên tục. Bốn ngưá»i đà n ông lõa thể từ háºu Ä‘iện chạy ra. Há» cÅ©ng tham gia và o vÅ© Ä‘iệu như Ä‘iên như cuồng chung vá»›i bốn thiếu nữ lõa thể đó.
Äây là má»™t cảnh tượng bẩn thỉu, hạ lưu và khó xem hết sức.
Vương Hoa trông thấy cảnh tượng hạ lưu nà y bất giác đỠbừng cả hai má, tim Ä‘áºp thình thịch không dừng. Bá»—ng nhiên trong đưá»ng hầm phÃa sau lưng hắn có tiếng bước chân phá không gian vang tá»›i, kế đó là tiếng nói cá»§a U Linh Nữ :
- Chẳng biết đệ đệ ta đã và o đây chưa...?
Vương Hoa nghe tiếng nói bất giác giáºt bắn ngưá»i lên. Hắn nhá»§ thầm :
- “Nếu để há» là hai ngưá»i con gái trông thấy cảnh tượng hạ lưu nà y thì còn gì mặt mÅ©i nữa?â€
Hắn quay ngưá»i chạy trở ra đưá»ng hầm, bá»—ng nghe U Linh Nữ hét to :
- Ai đó?
Vương Hoa xuống giang hồ trả lá»i ngay :
- Thưa tá»· tá»·, chÃnh đệ đệ đây?
- Quả tháºt là đệ...
U Linh Nữ và Ngô Tinh song song chạy tới trước.
U Linh Nữ nói :
- Sao đệ lại biết mà và o đây? Chẳng lẽ chÃnh đệ đã Ä‘iểm huyệt gã môn nhân Huyết Thần giáo ngoà i cá»a hầm ư?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
U Linh Nữ há»i :
- Äệ tìm thấy Cá»u Äá»™c Thần Quân chưa?
- Tìm thấy y rồi.
U Linh Nữ mặt hơi biến sắc, nói :
- Hiện bây giỠy ở đâu?
- Ở bên trong thạch điện.
- Thế nà o, chúng ta và o tìm y.
Nói xong, y định lượn mình lướt tá»›i thì Vương Hoa đã nhảy vá»t ra cản đưá»ng Ä‘i cá»§a y lại, nói :
- Tỷ tỷ, hãy khoan đã!
- Là m gì thế?
- Tỷ tỷ không thể và o được.
U Linh Nữ ngạc nhiên há»i :
- Tại sao thế?
Vương Hoa ngáºp ngừng nói :
- Tại vì... các ngươi chỉ biết là không thể và o trong là được rồi.
U Linh Nữ nghe nói thế, ngạc nhiên hết sức nói :
- Rốt cuá»™c Cá»u Äá»™c Thần Quân Ä‘ang là m gì váºy?
- Y... đang khiêu vũ!
U Linh Nữ ngạc nhiên há»i :
- Khiêu vũ ư? Y khiêu vũ thì tại sao chúng ta không và o được chứ?
Vương Hoa ấp úng nói :
- Tại vì... điệu vũ nà y rất đặc biệt.
U Linh Nữ lấy là m thắc mắc, nói :
- Äặc biệt ư?
Ngô Tinh tiếp lá»i nói :
- Äặc biệt thế nà o, chúng ta nên và o xem cho biết.
Vương Hoa giáºt mình nhá»§ thầm :
- “Hai ngươi mà và o trong xem há» khiêu vÅ© thì há»ng mất rồi, còn gì nữa.â€
Hắn nghĩ tới đây vội nói :
- Không được!
- Tại sao không được chứ?
Vương Hoa quýnh quáng nói :
- Quả tháºt các ngươi không thể và o xem được...
U Linh Nữ nổi cÆ¡n giáºn nói :
- Chẳng lẽ chúng nó cỡi hết quần áo mà khiêu vũ sao?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế!
- A!
Cả hai U Linh Nữ và Ngô Tinh song sonh thất kinh kêu lên má»™t tiếng, gương mặt á»ng đỠngay.
Vương Hoa nói :
- Vả lại...
U Linh Nữ há»i :
- Vả lại cả nam nhân lẫn nữ nhân cũng vũ chung chứ gì...
- Äúng thế!
U Linh Nữ giáºt mình nói :
- Có tháºt như thế sao?
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Äúng thế, cho nên đệ má»›i nói rằng hai ngươi không thể và o trong được...
U Linh Nữ nói :
- Thế thì một mình đệ và o đi.
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- ÄÆ°á»£c, ta và o trong trước, nếu có động tịnh gì thì hai ngươi và o sau.
- Thôi được, ngươi cứ và o trước đi.
Vương Hoa quay ngưá»i tá»›i trước, bất giác lại ngây ngưá»i tại chá»—, chỉ trong giây lát nà y, hiện trưá»ng lại có thay đổi lá»›n.
Hắn trông thấy má»™t thiếu phụ lõa thể nằm trong lòng Cá»u Äá»™c Thần Quân, còn số nam nữ lõa thể đã khiêu vÅ© lúc nãy thì chia là m từng cặp ôm choà ng lấy nhau nằm trên mặt đất.
Quả tháºt cảnh tượng nà y hạ lưu khó xem hết sức, Thình lình...
Vương Hoa cất tiếng phát ra từng trà ng cưá»i như Ä‘iên như cuồng...
Tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng nà y chẳng khác nà o như má»™t cú sấm sét kêu ầm lên, đã đánh thức tất cả ngưá»i cá»§a Huyết Thần giáo từ trong cÆ¡n say mê giáºt mình tỉnh hồn lại ngay.
Cá»u Äá»™c Thần Quân kinh hãi đẩy thiếu phụ lõa lồ ra khá»i vòng tay, y gầm lên nói :
- Ai đó?
Tiếp theo tiếng gầm hét thì y đã ngồi báºt dáºy ngay láºp tức.
Vương Hoa từ từ bước và o bên trong đại điện.
Bấy giá», tám ngưá»i nam nữ lõa lồ ấy đã kinh hãi xoay ngưá»i chạy và o háºu thất, còn và i chục tên môn nhân Huyết Thần giáo cÅ©ng đứng báºt dáºy hết.
Cá»u Äá»™c Thần Quân phóng mắt nhìn tá»›i trước, bất giác buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng :
- ChÃnh là ngươi?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, chÃnh là Vương Hoa ta đây, thế nà o? Ngươi ngạc nhiên lắm sao?
Quả tháºt Cá»u Äá»™c Thần Quân đã giáºt bắn ngưá»i lên vì thạch Ä‘iện nà y hết sức bà máºt, thế mà Vương Hoa lại tìm và o đây được, đồng thá»i hắn đến má»™t cách bất thình lình như thế, là m sao chẳng bảo y giáºt mình kinh hãi ư?
Cá»u Äá»™c Thần Quân trấn tỉnh tinh thần lại, sau đó cưá»i ha hả, nói :
- Quả tháºt ta đã ngạc nhiên hết sức.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi còn nhiá»u việc phải ngạc nhiên nữa, Cá»u Äá»™c Thần Quân! Ngươi tưởng rằng ta chẳng tìm ra ngươi ư?
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi chỉ đâm đầu và o chỗ chết thôi.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Nếu ta chết thì ngươi cÅ©ng không thể sống sót được. Cá»u Äá»™c Thần Quân, hôm trước chúng ta gặp nhau suýt nữa ta chết trong tay ngươi, bây giá» hai ta phải thanh toán món nợ nà y luôn má»™t thể.
Bấy giá» Vương Hoa đã bước đến chá»— cách trước mặt Cá»u Äá»™c Thần Quân độ khoảng mott rj, cÅ©ng đồng thá»i lúc nà y có ba môn nhân Huyết Thần giáo đứng cản đưá»ng Ä‘i cá»§a Vương Hoa lại.
Vương Hoa ngạo nghễ dừng bước lại ngay.
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Các hạ đến đây tìm ta chỉ vì để thanh toán nợ nần ư?
- Äúng thế, ngoà i ra ta còn và i việc muốn há»i ngươi nữa.
- Cứ việc nói.
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng có phải là môn nhân cá»§a quý giáo chăng?
- Không phải!
Vương Hoa ngạc nhiên há»i :
- Thế tại sao y phải nghe mệnh lệnh của ngươi?
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi cho rằng y đã nghe mệnh lệnh ta sao?
Vương Hoa nghe nói thế lấy là m ngạc nhiên hết sức. Lúc Chương Thiếu ÄÆ°á»ng sắp chết cÅ©ng đã nói rằng y bị ép. Y nói rằng má»™t nữ nhân đã bắt ép y là m má»i việc như thế.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ không phải thế sao?
- Phải hay không ngươi chớ thắc mắc là m gì?
- ChÃnh ngươi đã hãm hại Chương VÄ©nh Kỳ ư?
Cá»u Äá»™c Thần Quân lắc đầu nói :
- ChÃnh Chương Thiếu ÄÆ°á»ng đã hại y.
Vương Hoa ngạc nhiên lần nữa, há»i :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ta há»i ngươi má»™t việc nữa...
- Cứ việc há»i.
- Là m thế nà o ngươi lại biết Thủy Tinh Cầu nằm trong tay của Chương Vĩnh Kỳ?
- Có ngưá»i nói cho ta biết.
- Ai thế? Có phải Vương Bán Tiên chăng?
- Äúng thế, chÃnh là Vương Bán Tiên.
Vương Hoa nghe y nói thế, đã xác định rằng mình tiên liệu không sai chút nà o.
Trước kia quả tháºt Vương Bán Tiên đã mang sá»± việc Thá»§y Tinh Cầu tiết lá»™ cho Cá»u Äá»™c Thần Quân hay, và Vương Bán Tiên đã đạt được mục Ä‘Ãch mượn dao giết ngưá»i.
Vương Hoa nghĩ đến đây, lạnh lùng nói tiếp :
- Tại sao ngươi lại hãm hại phụ thân ta như thế chứ?
- Ngươi muốn nói Vương Phong chăng?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Trùng hợp thôi.
- Trùng hợp thế nà o?
- Ngươi có biết Tiểu Yến chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết rồi.
- Tiểu Yến là má»™t ná»a hung thá»§ giết hại phụ thân ngươi!
- Ngươi nói láo!
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Nếu như chẳng nhá» có Tiểu Yến, đương nhiên bá»n nà y không thể sát hại phụ thân ngươi được, cho nên ta nói rằng Tiểu Yến cÅ©ng là má»™t ná»a hung thá»§ đã giết hại phụ thân ngươi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi nói rõ hơn nữa xem nà o.
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Dù sao ngươi cũng phải bỠxác hôm nay thôi, thì ta cứ nói cho ngươi hiểu rõ luôn.
Tại vì phụ thân ngươi biết kế hoạch bất ngá» cá»§a bá»n nà y định hạ thá»§ vá»›i Chương VÄ©nh Kỳ để đánh cướp Thá»§y Tinh Cầu, vì thế bá»n ta phải diệt trừ y.
- ... (thiếu 1 trang)
- Khá lắm!
Vương Hoa gầm lên má»™t tiếng, lượn mình lướt tá»›i. Trong lúc Vương Hoa thoáng vừa nhảy vá»t tá»›i thì ngưá»i mặc áo đỠấy đã tung chưởng tấn công má»™t chiêu ngay.
Vương Hoa cÅ©ng hất chưởng đánh ra má»™t chiêu tháºt nhanh.
Võ công cá»§a Vương Hoa bây giỠđã khác hẳn khi xưa, má»™t chưởng vừa tấn công cá»§a hắn mạnh như vÅ© bão, dư sức san bằng má»™t ngá»n đồi đất chứ không sai.
CÅ©ng trong lúc Vương Hoa thoạt vừa đánh ra má»™t chưởng thì hai ngưá»i áo đỠđứng ở hai bên phải và trái cá»§a hắn đã phi thân lao tá»›i, đồng thá»i cả hai ngưá»i song song xuất thá»§ tấn công Vương Hoa luôn.
Vương Hoa gầm lên một tiếng :
- Muốn chết ư?
Chỉ thấy thân hình hắn thấp thoáng má»™t cái, hai tiếng kêu đùng đùng xen lẫn vá»›i tiếng rú thảm thì đã trông thấy hai ngưá»i áo đỠấy té văng ra xa, chết ngay láºp tức.
Thân pháp lẫn chưởng pháp cá»§a hắn thần tốc đến kinh ngưá»i hết sức.
Cá»u Äá»™c Thần Quân trông thấy thế mặt mà y láºp tức đại biến.
Ngưá»i áo đỠđứng trước cÅ©ng giáºt bắn ngưá»i lên.
Y vá»™i và ng thụt lùi ra sau năm bước, mắt kinh hãi chăm chăm nhìn Vương Hoa chẳng nói nên lá»i.
|

07-01-2009, 06:28 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 57 Ma cao nhất trượng
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, hà tất phải bảo môn nhân ngươi ra nạp mạng là m gì vô Ãch!
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Không ngá» võ công ngươi lại cao cưá»ng đến thế!
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ta đã bảo rằng ngươi sẽ còn nhiá»u bất ngá» nữa. Bây giá» ngươi Ä‘Ãch thân động thá»§ vá»›i ta hay là kêu môn nhân ngươi đến đây nạp mạng nữa?
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi chưa xứng đáng để ta Ä‘Ãch thân xuất thá»§ đâu.
Vương Hoa cất tiếng cưá»i như Ä‘iên như khùng...
CÅ©ng trong lúc Vương Hoa thoạt vừa thoát ra trà ng cưá»i Ä‘iên cuồng bá»—ng nhiên mưá»i mấy ngưá»i áo đỠđổ xô à o tá»›i tấn công Vương Hoa.
Äao kiếm bay liệng vù vù, quét bà o ngưá»i Vương Hoa mãnh liệt kinh ngưá»i.
Thế tấn công liên hợp cá»§a mưá»i mấy ngưá»i mặc áo đỠnà y mạnh như vÅ© bão. Vương Hoa gầm lên má»™t tiếng, vung song chưởng đánh nhanh má»™t hÆ¡i, đồng thá»i nhảy lùi ra sau má»™t trượng luôn.
Sát khà trên mặt hắn cà ng Ä‘áºm đà kinh ngưá»i hÆ¡n.
Mưá»i mấy môn nhân ấy, má»™t lần nữa vây hắn và o trong.
Vương Hoa lấy hai thanh tiểu thiết bổng ra, lạnh lùng gầm lên nói :
- Ta giết phứt các ngươi mới được.
Trong tiếng gầm hét mãnh liệt, hắn quÆ¡ hai thanh tiểu thiết bổng nhanh như cắt. Chỉ thấy luồng ánh sáng lạnh chá»›p lên và i cái, kế đó tiếng rú thảm vang lên láºp tức.
Hai ngưá»i áo đỠlại chết má»™t cách thảm thiết trên mặt đất ngay.
Những tên hồng y nhân còn lại vẫn cứ tiếp tục nhảy vồ tới như điên như cuồng.
Tức thá»i má»™t tráºn đại huyết chiến đã diá»…n ra láºp tức.
Thình lình...
Ngay lúc Vương Hoa độc chiến quần hùng, bá»—ng có hai tiếng thét the thé vang tá»›i, kế đó hai bóng ngưá»i lao tá»›i nhanh như cắt.
Oa oa và i tiếng kêu thảm thiết lại vang lên tiếp.
Ba tên hồng y nhân lại té ngã xuống đất luôn.
Những ngưá»i còn lại thảy Ä‘á»u thụt lùi ra hÆ¡n năm thước.
Ngô Tinh và U Linh Nữ đã xuất hiện trên thạch điện.
Cá»u Äá»™c Thần Quân giáºt mình ngẩn ngưá»i luôn tại chá»—.
U Linh Nữ cưá»i lạnh lùng nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi chạy không khá»i tay ta đâu.
Vương Hoa nói :
- Tá»· tá»·, chÃnh y đã giết chết mẫu thân tá»· tá»·.
U Linh Nữ mặt mà y biến sắc, nói giá»ng há»›t hải :
- Ngươi nói sao?
- ChÃnh y đã giết chết mẹ tá»· tá»·.
- Äệ nói tháºt chứ?
- Không sai chút nà o hết.
Sắc mặt U Linh Nữ bá»—ng hiện sát khÃ, quát há»i :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, chÃnh ngươi đã giết chết Tiểu Yến ư?
- Äúng thế.
U Linh Nữ gầm lên má»™t tiếng, lượn mình lao và o ngưá»i Cá»u Äá»™c Thần Quân nhanh như Ä‘iện xẹt.
Võ công và thân pháp của U Linh Nữ thuộc môn lộ quái lạ vô cùng, cho đến bây giỠvẫn không ai biết được môn lộ võ công của y của y xuất xứ từ đâu hết.
Cá»u Äá»™c Thần Quân gầm lên má»™t tiếng, tấn công ra má»™t chưởng ngay.
Thân hình hai ngưá»i bay liệng trên không trong giây lát thì hai bên song song đã đánh ra ba chưởng liá»n.
Ngay lúc nà y...
Mưá»i mấy tên hồng y nhân đồng thanh hết lên má»™t tiếng, chia là m hai toán nhà o tá»›i tấn công Ngô Tinh và Vương Hoa luôn.
Vương Hoa nghiến răng kêu ken két nói :
- Các ngươi muốn chết thì chớ trách nha!
Hắn nói xong, vung hai thanh thiết bổng trong tay đánh tới nhanh như cắt.
Vương Hoa vừa tấn công vừa gầm hét lá»›n tiếng, tức thì oa oa và i tiếng kêu thảm vang lên, lại thêm ba môn nhân Huyết Thần giáo lăn ra ngoà i chết ngay láºp tức.
Võ công cá»§a những ngưá»i nà y là m sao bì được vá»›i võ công cá»§a Vương Hoa và Ngô Tinh nên nhất thá»i tiếng rú thảm vang lên không ngá»›t.
Bên nà y thì bá»n môn nhân Huyết Thần giáo thương vong trầm trá»ng, còn bên kia, Cá»u Äá»™c Thần Quân và U Linh Nữ đấu vá»›i nhau rất là khốc liệt.
Nói vá» võ công thì Cá»u Äá»™c Thần Quân không phải đối thá»§ cá»§a U Linh Nữ, nhưng nhất thá»i U Linh Nữ muốn hạ ngay Cá»u Äá»™c Thần Quân cÅ©ng không phải dá»… dà ng.
Thình lình...
Cá»u Äá»™c Thần Quân hét to má»™t tiếng, vung tay phải tấn công ra hai chưởng liá»n.
Bấy giá» Cá»u Äá»™c Thần Quân đã đánh liá»u mạng. Y đã gom góp hết công lá»±c bình sanh tấn công ra hai chưởng ấy nên oai lá»±c mạnh như vÅ© bão.
U Linh Nữ cÅ©ng công ra hai chưởng thần tốc kinh ngưá»i không kém.
Ngưá»i nà y đánh tá»›i, ngưá»i kia trả đòn, tức thá»i hai ngưá»i đã đấu nhau kịch liệt vô cùng.
Mươi chiêu...
Hai mươi chiêu...
Ba mươi chiêu...
Thình lình...
U Linh Nữ hét lá»›n má»™t tiếng như sấm nổ, thân hình y lướt tá»›i tháºt nhanh và đánh ra má»™t chưởng mang nhiá»u biến hóa và thần tốc hết sức.
Cá»u Äá»™c Thần Quân cÅ©ng trở tay phản kÃch má»™t chưởng mãnh liệt vô cùng.
Ngay lúc Cá»u Äá»™c Thần Quân phản công thì chưởng thế cá»§a U Linh Nữ cÅ©ng đột ngá»™t biến hóa từ bổ tá»›i mà chuyển thà nh quét ngang.
U Linh Nữ xuất chiêu biến hóa thần tốc hết sức, là m cho Cá»u Äá»™c Thần Quân phải lùi ra sau hai bước liá»n.
Ngay lúc nà y U Linh Nữ đã giơ tay trái đánh tới một chiêu nhanh như cắt.
Kêu đùng một tiếng!
Cá»u Äá»™c Thần Quân đã trúng phải má»™t chưởng nà y, thân ngưá»i y loạng choạng thụt lùi ra sau hÆ¡n cả má»™t trượng, mặt mà y tái mét, suýt nữa phải té ngã trên đất.
Ngay lúc nà y...
U Linh Nữ lại gầm lên một tiếng nữa :
- Tiếp ta một chưởng nữa xem nà o.
Y vừa gầm hét vừa vung chưởng đánh tới nhanh như cắt.
Lúc bấy giá» Cá»u Äá»™c Thần Quân đã liá»u mạng vá»›i U Linh Nữ, trong lúc ả vừa đánh tiếp má»™t chưởng thì y cÅ©ng đã xông tá»›i phản kÃch ngay.
CÅ©ng trong lúc Cá»u Äá»™c Thần Quân hất chưởng phản kÃch thì tay phải y vẫy lên má»™t cái tháºt nhanh, chỉ thấy vô số độc châm mà u trắng bay đầy chân không phá»§ và o ngươi cá»§a U Linh Nữ.
U Linh Nữ đã bất ngá» bị y chÆ¡i má»™t đòn nà y, chẳng ngá» lúc Cá»u Äá»™c Thần Quân sắp nguy khốn đến nÆ¡i đã vùng vẫy ném ra vô số độc châm như thế.
Lão nhân vội tung song chưởng quạt lia lịa.
CÅ©ng ngay lúc ấy, Cá»u Äá»™c Thần Quân thừa thế phi thân nhảy và o háºu Ä‘iện ngay.
Khi U Linh Nữ đánh bạt số độc châm Ä‘i hết thì Cá»u Äá»™c Thần Quân đã ẩn và o háºu Ä‘iện. U Linh Nữ gầm lên má»™t tiếng :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi chạy đâu cho khá»i.
Y lượn mình rượt và o háºu Ä‘iện, đảo mắt quét tá»›i trước, bất giác ngây ngưá»i luôn tại chá»—.
PhÃa sau háºu Ä‘iện chẳng còn thấy hình bóng Cá»u Äá»™c Thần Quân đâu hết!
Sau thạch Ä‘iện nà y tháºt ra chẳng có chá»— nà o dung thân được hết, nhưng Cá»u Äá»™c Thần Quân đã biến Ä‘i đâu mất chứ?
Cho dù y có má»c cánh biết bay cÅ©ng không thể nà o thoát khá»i tầm mắt cá»§a U Linh Nữ nhanh như thế được.
ChÃnh U Linh Nữ đã kinh ngạc vì Ä‘iểm nà y đây, không hiểu Cá»u Äá»™c Thần Quân đã chạy đâu rồi?
Thế thì háºu Ä‘iện nà y ắt phải có bố trà cÆ¡ quản gì rồi, nếu chẳng phải thế y không thể nà o trốn thoát nhanh như thế được.
Ngay lúc ấy...
Vương Hoa đã nhảy vá»t tá»›i chá»— U Linh Nữ. Thoáng trông thấy y ngá»› ngẩn đứng xuất hồn ở đó, hắn bất giác ngạc nhiên, nói :
- Tỷ tỷ, y đâu rồi?
U Linh Nữ giáºt mình nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân ư?
- Äúng thế.
- Biến đi đâu mất rồi.
- Nói sao? Äi đâu mất rồi à ?
- Äúng thế, ta thấy y chạy vá» hướng nà y nhưng thoáng cái đã mất dạng luôn.
- Thế thì... trong nà y ắt phải có cÆ¡ quan bà máºt bố trà chứ không sai.
Vương Hoa đảo mắt lướt nhìn chung quanh, ngoại trừ một cái thạch bà n lớn, ngoà i ra toà n là vách đá, không thể nà o có chỗ giấu mình được.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- ChÃnh tá»· tá»· mục kÃch y chạy và o đây chăng?
- Äúng thế.
- Thế thì lạ nhỉ?
- Quả nhiên lạ tháºt!
- Không thể nà o bảo rằng y biết thuáºt ẩn thân chứ?
U Linh Nữ nói :
- Ở đây ắt phải có bố trà cơ quan rồi!
Vương Hoa đảo mắt nhìn ra trước điện, bây giỠchỉ còn sót lại ba môn nhân Huyết Thần giáo đang giao đấu với Ngô Tinh mà thôi.
PhÃa trước sân thạch Ä‘iện nằm rải rác và i chục xác chết cá»§a môn nhân Huyết Thần giáo.
Vương Hoa chạy ra tiá»n Ä‘iện gầm lá»›n tiếng nói :
- Dừng tay lại!
Nghe tiếng gầm hét như thế, ba tên môn nhân Huyết Thần giáo và Ngô Tinh thảy Ä‘á»u dừng tay, thụt lui ra sau hết.
Vương Hoa từng bước một đi tới, ba môn nhân Huyết Thần giáo đã kinh hãi thụt lùi ra sau và i bước nữa.
Vương Hoa bỗng dừng bước lại, lạnh lùng hét :
- Ta há»i các ngươi má»™t việc, nếu các ngươi không thá»±c lòng trả lá»i, ta sẽ giết phức chúng bay ngay.
Lão nhân hồng y đứng trước há»i :
- Nếu các hạ tha chết cho bá»n nà y, thì bá»n nà y sẽ tháºt lòng khai báo những Ä‘iá»u mà các hạ há»i chứ không sai.
Vương Hoa nói :
- ÄÆ°á»£c, ta không giết các ngươi, bây giá» ta há»i các ngươi má»™t Ä‘iá»u. Có phải trong thạch Ä‘iện nà y có thiết kế cÆ¡ quan bà máºt chăng?
- Äúng thế.
- Cá»u Äá»™c Thần Quân Ä‘i đâu mất rồi?
- Có lẽ y đã đà o tẩu rồi.
- Äà o tẩu ư?
- Phải, y đã đà o tẩu rồi.
Vương Hoa kinh hãi nói :
- Y đà o tẩu bằng đưá»ng nà o?
- Bằng đưá»ng hầm cÆ¡ động.
- ÄÆ°á»ng hầm ở chá»— nà o?
- Ở háºu Ä‘iện.
Vương Hoa há»i tiếp :
- Còn nữ nhân lúc nà y đâu rồi?
- Các hạ muốn nói số nữ nhân đã khiêu vũ lúc nãy ư?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
- Số nữ nhân nà y bị Cá»u Äá»™c Thần Quân bắt cóc đến đây, hiện bây giá» há» còn ở trong máºt thất.
U Linh Nữ há»i :
- Ngươi có biết cách mở máy cơ quan không?
- Biết chứ.
- Thế ngươi mở cá»a đưá»ng hầm cÆ¡ quan cho chúng ta ngay.
- ÄÆ°á»£c.
Vương Hoa nói :
- Ta không giết ba ngưá»i các ngươi, chá» lát nữa các ngươi hãy cứu số nữ nhân bị bắt cóc ấy ra khá»i đây, được chứ?
- Äa tạ thiếu hiệp đã tha chết cho bá»n nà y.
Vương Hoa sá»±c nghÄ© ra má»™t việc, há»i :
- á»’! Phải rồi, ta há»i ngươi má»™t việc nữa, thiếu phụ ngồi trong lòng Cá»u Äá»™c Thần Quân lúc nãy là ai thế?
Hồng y lão nhân lắc đầu nói :
- Không biết.
Vương Hoa há»i :
- Sao, ngươi không biết y là ai ư?
- Vì y thưá»ng đến đây, nhưng chỉ ở lại chốc lát là đi mất.
- Y không phải là ngưá»i cá»§a Huyết Thần giáo sao?
- Không phải.
- Ta há»i ngươi thêm má»™t việc nà y nữa...
- Thiếu hiệp cứ nói?
- Ngươi có biết Chương Thiếu ÄÆ°á»ng chăng?
- Biết.
- Ngươi có biết nhiá»u vá» y chăng?
- Biết chút Ãt mà thôi.
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng không phải môn nhân cá»§a Huyết Thần giáo, thế tại sao y phải nghe mệnh lệnh cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân ư?
- Tại vì Cá»u Äá»™c Thần Quân đã uy hiếp y.
- Uy hiếp ư?
Hồng y lão nhân gáºt đầu nói :
- Äúng thế, nhưng tình hình bên trong thì ta không được rõ lắm, hình như Chương Thiếu ÄÆ°á»ng có má»™t đứa con gái bị Cá»u Äá»™c Thần Quân bắt cóc...
- Y có con gái sao? Thế vợ của y đâu rồi?
- Ta không biết vợ của y đâu hết.
|

07-01-2009, 06:28 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 58 Máu nhuộm Thần Bà điện
Vương Hoa lại há»i tiếp :
- Hình như còn ngưá»i giá»±t dây ở sau lưng Cá»u Äá»™c Thần Quân nữa phải không?
- Äúng thế.
- Ai thế?
- Thế thì không rõ rồi, quả tháºt còn má»™t ngưá»i đứng sau lưng sai sá» Cá»u Äá»™c Thần Quân, nhưng ngưá»i nà y là ai thì ta không được rõ lắm.
- Có phải Vương Bán Tiên chăng?
- Vương Bán Tiên ư? Không phải chứ? Y chưa từng đến đây bao giỠhết.
Vương Hoa cau mà y ra vẻ trầm tư, quả tháºt đây là má»™t sá»± việc không thể tưởng tượng được, không ngá» sau lưng cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân lại còn ngưá»i chỉ huy nữa, nhưng ngưá»i nà y là ai thế?
U Linh Nữ nói :
- Ngươi hãy mở cá»a đưá»ng hầm cho bá»n nà y ngay.
Hồng y lão nhân khẽ gáºt đầu bước lên thạch Ä‘iện, y đã dừng lại ở báºc thá»m thứ năm.
Trên bá»±c thá»m thứ năm có má»™t miếng đá bông u lên, lão nhân dùng chân giáºm lên má»™t cái, nói :
Cá»a đưá»ng hầm đã được mở ra rồi, chư vị hãy và o trong Ä‘i.
Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên nói :
- Mở cá»a đưá»ng hầm rồi ư? Sao chẳng nghe thấy tiếng động gì hết?
- CÆ¡ quan đưá»ng hầm nà y được thiết kế má»™t cách đặc biệt, máy cÆ¡ quan mở cá»a đưá»ng hầm không phát ra tiếng động gì hết.
U Linh Nữ nhảy vá»t tá»›i trước.
Mặt đá phÃa dưới bà n thạch quả hiện ra má»™t đưá»ng hầm, y cất tiếng nói :
- Quả tháºt có cá»a động.
Vương Hoa và Ngô Tinh vội và ng chạy sang đó luôn.
Hồng y lão nhân nói :
- Chư vị hãy và o đi, bằng không y chạy mất đấy.
Bá»n ngưá»i Vương Hoa nghe nói thế, hấp tấp nhảy xuống đưá»ng hầm ngay.
ÄÆ°á»ng hầm nà y rá»™ng lá»›n hết sức, ba ngưá»i bá»n Vương Hoa phi thân chạy như gió.
Chỉ trong giây lát đã chạy xa cả và i chục trượng, bỗng nhiên Vương Hoa dừng bước lại.
U Linh Nữ thấy thế vá»™i cất tiếng há»i :
- Thế nà o?
Vương Hoa nói :
- Tá»· tá»·, phÃa trước bây giá» lại có ba lối Ä‘i riêng biệt.
U Linh Nữ phải mắt nhìn tá»›i trước, quả nhiên phÃa trước đã xuất hiện ba ngõ Ä‘i riêng biệt.
Vương Hoa nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân ắt phải đà o tẩu qua má»™t trong ba con đưá»ng hầm nà y không sai chút nà o.
U Linh Nữ khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Ngô Tinh nói :
- Thế thì biết là m sao bây gi�
Vương Hoa cau mà y nói :
- Bây giá» thế nà y, ba ngưá»i chúng ta má»—i ngưá»i Ä‘i má»™t ngõ.
U Linh Nữ gáºt đầu biểu thị đồng ý :
- Cũng được!
Ngô Tinh ngạc nhiên nói :
- Sau đó thì thế nà o?
- Sau đó thì thế nà o ư? à ngươi muốn nói sau khi tìm chẳng gặp thì sao chứ gì?
Ngô Tinh khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, chúng ta là m thế nà o há»™i há»p lại đây?
Vương Hoa nói :
- Má»™t trong ba con đưá»ng hầm nà y ắt phải ăn thông ra ngoà i, còn hai ngõ kia chỉ là đưá»ng hầm bà lối mà thôi.
U Linh Nữ nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thế rồi.
- Thế thì bất kể có tìm gặp y hay không, chúng ta thảy Ä‘á»u quay trở lại đây há»™i há»p.
- ÄÆ°á»£c.
- Thế thì chúng ta và o ngay.
Ba ngưá»i chia là m ba ngõ chạy và o trong. Vương Hoa Ä‘i ngõ bên phải, U Linh Nữ Ä‘i ngõ giữa còn Ngô Tinh thì và o ngõ bên trái.
Sau khi Vương Hoa chạy và o đưá»ng hầm bên phải hắn láºp tức váºn công và o song chưởng để đỠphòng muôn má»™t xảy ra sá»± biến.
Vương Hoa phi thân chạy nhanh hết sức, nhưng mà chẳng thấy hình bóng cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân trong đưá»ng hầm nà y gì hết.
Vương Hoa thấy thế bất giác nóng ruột vô cùng.
Hắn nhủ thầm trong bụng :
- “Chẳng lẽ không phải con đưá»ng hầm nà y sao?â€
Hắn chạy thêm năm sáu trượng nữa, nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì hết.
Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên hết sức, hắn kiên nhẫn chạy thêm mưá»i trượng hÆ¡n.
Thình lình phÃa trước mặt có luồng ánh sáng chiếu và o.
Vương Hoa thoạt dừng bước trong giây lát, sau đó phóng mình chạy thẳng tới trước luôn.
Chỉ trong chốc lát hắn ra ngoà i động khẩu. Vương Hoa phóng mắt nhìn ra phÃa ngoà i động khẩu, thấy bên ngoà i là má»™t khu rừng cây, hắn bất giác dừng tại động khẩu.
Ngẩn ngưá»i má»™t lúc tháºt lâu, Vương Hoa nhá»§ thầm.
- “Quả nhiên Cá»u Äá»™c Thần Quân đã đà o tẩu qua ngõ nà y rồi.â€
Hắn nghÄ© tá»›i đây liá»n phi thân chạy ra ngoà i động luôn.
Vương Hoa chạy ra khá»i động, đảo mắt lướt nhìn xung quanh má»™t hồi, trong rừng tịnh lặng như tá».
Hắn láºp tức nhảy lên má»™t ngá»n cây cao, váºn hết nhãn lá»±c quan sát bốn hướng má»™t hồi tháºt lâu, nhưng vẫn không thấy má»™t bóng ngưá»i cá»n con nà o hết.
Vương Hoa đứng trên ngá»n cây nghiến răng nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi trốn thoát được hôm nay, nhưng ắt chẳng thoát khá»i nạn ngà y hôm sau đâu...
Vương Hoa nói xong, phất phơ phi thân nhảy xuống, hắn đứng dưới gốc cây ngớ ngẩn xuất hồn giây lát, sau đó cất bước chạy và o động phủ.
Thình lình...
Có tiếng chân bước từ phÃa sau rừng vang tá»›i, Vương Hoa nghe tiếng động kinh hãi dừng bước xoay ngưá»i sang, trố mắt nhìn ra trước, thấy từ nÆ¡i xa xa có má»™t bóng ngưá»i thá»§ng thẳng bước tá»›i.
Vương Hoa hét lá»›n tiếng há»i :
- Ai đó?
Bóng ngưá»i đó thình lình phóng ngưá»i tá»›i hướng Vương Hoa nhanh như cắt.
Vương Hoa giáºt mình bất giác thụt lùi ra sau má»™t bước.
Hắn trố mắt nhìn kỹ, thất thanh kêu lên hoảng hốt.
- ChÃnh là ngươi?
Ngưá»i vừa xuất hiện chÃnh là Mai Hương, thiếu nữ áo trắng mà mình đã đưa và o Thông Thiên Quan hôm trước.
Ngay lúc nà y trong hoà n cảnh như thế Mai Hương xuất hiện ở đây là m sao chẳng bảo Vương Hoa không giáºt mình ngạc nhiên ư?
Hình như Mai Hương cũng lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Hai ngưá»i đã ngá»› ngẩn đưa mắt nhìn nhau.
Má»™t hồi tháºt lâu Mai Hương má»›i cưá»i lạnh lùng nói :
- Té ra là ngươi!
- Äúng thế, chÃnh là Vương Hoa ta đây!
Gương mặt Mai Hương thoáng hiện ra luồng sát khÃ, nhưng chỉ trong tÃc tắc thì biến mất ngay, thay và o đó là thần tình u oán buồn bã.
Y tá»§m tỉm cưá»i nói :
- Ngẫu nhiên tháºt...
Vương Hoa nghe giá»ng nói y u oán là m sao, thế nhưng lúc Vương Hoa thoạt nghÄ© ra là môn nhân cá»§a Võ Lâm giáo thì hắn cảm thấy có chút thù ghét đối phương.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Phải, hân hạnh được gặp lại nữa.
Mai Hương buồn bã nói :
- Ngươi...
Hình như Mai Hương muốn nói Ä‘iá»u gì, nhưng nhất thá»i y chẳng biết phải nói gì đây, y mỉm cưá»i nói tiếp :
- Dạo nà y ngươi vẫn khá»e chứ?
Vương Hoa nghe y há»i thăm như thế bất giác lấy là m ngạc nhiên hết sức. Hắn không sao hiểu nổi y Ä‘ang là m trò gì rồi?
Chẳng lẽ tháºt tình Mai Hương đã quan tâm hắn đến thế sao?
Hiển nhiên không thể như thế được rồi.
Vương Hoa đã biết rõ thân pháºn cá»§a y, thế thì y tá» ra thái độ quan tâm chỉ nhằm má»™t mục Ä‘Ãch gì đó.
Hắn âm thầm cảnh giác như thế.
Vương Hoa nghÄ© thế bèn cưá»i nhá» nói :
- Cảm Æ¡n cô nương đã quan tâm như thế, tại hạ luôn luôn mạnh khá»e.
Mai Hương buồn bã thở dà i, nói :
- Chẳng lẽ ngươi chẳng quan tâm đến chút nà o sao?
- Ta ư?
Vương Hoa ấp úng chẳng biết trả lá»i sao đây.
Trong cặp mắt y bỗng trở nên ẩm ướt, buồn bã nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngươi chẳng quan tâm ta rồi, ngươi chỉ đánh lừa ta mà thôi...
- Äánh lừa ư?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Chẳng biết ai đã đánh lừa ai đây?
Mai Hương ngạc nhiên há»i :
- Ta đã đánh lừa ngươi sao?
- Ngươi phải tự hiểu hơn ai hết.
- Ngươi muốn nói thân pháºn ta chứ gì?
- Ta chẳng biết gì hết.
Mai Hương thở dà i nói :
- Äúng thế, ta thừa nháºn rằng ta đã lừa dối ngươi, nhưng tại vì ngươi không há»i ta.
Nếu như ngươi há»i ta ngay lúc đó thì ta sẽ nói cho ngươi biết ngay.
- Nói cho ta biết những gì?
- Nói cho ngươi biết ta là môn nhân của môn phái nà o?
- Ngưá»i là môn phái nà o?
- Bây giá» ngươi há»i ta ư?
- Äúng thế.
- Võ Lâm giáo.
Vương Hoa nghe y trả lá»i như thế, lấy là m ngạc nhiên hết sức, sau đó lại nói :
- Ngưá»i là môn nhân Võ Lâm giáo sao?
Mai Hương gáºt đầu nói :
- Äúng thế, chẳng phải ngươi bảo rằng ta đã đánh lừa ngươi sao?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Thế thân pháºn ngươi ở trong Võ Lâm giáo ắt chẳng thấp kém chứ?
- Ta ư?
- Äúng thế, thân pháºn và địa vị cá»§a ngươi?
- Phải, thân pháºn ta lÃ ÄÆ°á»ng chá»§ Ngoại đưá»ng.
- Thế tại sao ngươi phải giả đò thá» thương như váºy chứ?
Mai Hương nói :
- Ta vâng mệnh lệnh mà thôi.
- Vâng lệnh của ai thế?
- Giáo chủ của ta.
- Giáo chủ của các ngươi là ai?
- Bạch Ma Nữ.
- Tại sao ngươi muốn đi theo ta như thế?
- Vì Thủy Tinh Cầu.
Mai Hương đã thà nh tháºt khai ra má»i sá»±, khiến Vương Hoa ngạc nhiên hết sức, mặc dù Vương Hoa đã am hiểu những sá»± việc nà y trước, nhưng hắn không ngá» Mai Hương đã thà nh tháºt khai lại vá»›i hắn như thế.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng, nói :
- Ngươi biết ta có thù hằn với quà giáo chăng?
- Biết chứ?
- Ngươi chẳng muốn giết ta sao?
Mai Hương khẽ gáºt đầu, nói :
- Ta từng có ý định như thế...
- Hiện bây giỠthì sao?
Mai Hương lắc đầu nói :
- Bây giỠthì không.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Tại sao thế?
Mai Hương đưa mắt chăm chăm nhìn Vương Hoa, lẳng lặng không nói gì hết.
Vương Hoa nhìn thấy thần sắc u oán của y bất giác trống ngực thình thịch.
Mai Hương buồn bã nói :
- Có lẽ nữ nhân là hạng ngưá»i ngu nhất...
- Ngu ư?
- Phải, chẳng những ngu, mà còn yếu ớt nữa.
Vương Hoa nghe nói thế giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Yếu ớt ư?
- Äúng thế.
Vương Hoa bất giác lấy là m kinh ngạc vô cùng.
Hắn thắc mắc không hiểu gì hết há»i :
- Tại sao thế?
- Ngươi quên rằng ngươi đã hôn ta chăng?
- Hôn ngươi?
Mai Hương buồn bã thở dà i, khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, ngươi... quên rồi... ngươi... đã quên rồi...
Lá»i nói u oán động lòng ngưá»i hết sức. Vương Hoa đã trông thấy hai bên khóe mắt y nhá» xuống hai hà ng nước mắt.
Thần tình ấy trông tháºt đáng thương và động lòng vô cùng.
Nhất thá»i Vương Hoa chẳng biết ăn nói thế nà o đây.
Mai Hương buồn bã nói :
- Ngưá»i nam nhân hôn rồi chóng quên mà ngưá»i nữ nhân thì mãi mãi ghi sâu và o đáy lòng, lúc ngươi ở trong phòng cá»§a Linh Linh tại Thông Thiên Quan đã hôn ta có phải là vô tình chăng?
|

07-01-2009, 06:29 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 59 Tình yêu nồng nà n
Bây giá» Vương Hoa sá»±c nhá»› lại quả tháºt mình đã hôn lên má y.
Nhưng nụ hôn ấy là nụ hôn báo phục... lúc hắn hôn Mai Hương, hắn đã Ä‘iểm huyệt cá»§a y luôn, để mình được thoát khá»i sá»± theo dõi cá»§a y.
Chẳng lẽ Mai Hương cho là tháºt tình sao?
Mai Hương há»i :
- Có tháºt ngươi đã quên rồi chăng?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Không quên.
- Thế tại sao nhưng hôn ta như thế? Chỉ vô ý thôi ư?
Vương Hoa nghe y nói thế, bất giác cứng há»ng không nói được gì hết.
- Vô ý ư?
Mai Hương khẽ gáºt đầu nói :
- Có phải như thế chăng?
Vương Hoa ấp úng nói :
- Ta... ta...
- Chỉ vì hôn ta mà thừa lúc ta không chú ý đã điểm thùy huyệt ta?
- Ta...
Mai Hương u oán thở dà i, nói :
- Phải, Vương Hoa, ta không phá»§ nháºn ta đã theo dõi ngươi, nhưng nếu như ngươi không yêu ta thì ngươi không nên sá» dụng thá»§ Ä‘oạn nà y để đối phó vá»›i ta. Äối vá»›i ta, nếu ngươi là m thế rất là tà n bạo.
- Tà n bạo ư?
- Ngươi không biết sao? Nụ hôn đầu tiên đối vá»›i má»™t thiếu nữ rất là quan trá»ng?
Vương Hoa ngây ngưá»i tại chá»— không nói gì hết.
Mai Hương nói chẳng sai chút nà o, cả Ä‘á»i cá»§a má»™t ngưá»i chỉ có má»™t mối tình đầu, má»™t thiếu nữ đặc biệt coi trá»ng nụ hôn lần đầu cá»§a y không sai chút nà o.
Vương Hoa am hiểu điểm nà y hơn ai hết.
Mai Hương vì thế mà thương tâm ư?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên rất có thể như thế rồi.
Nếu như đây chỉ là hư dối thì Vương Hoa đã có phần sái quấy rồi. Hắn có thể dùng bất cứ thủ đoạn nà o để báo phục, nhưng hắn không nên đối xỠvới y như thế.
Vương Hoa suy nghĩ đến đây, áy náy nói :
- Thế thì tại hạ xin nháºn lá»—i ở Ä‘iểm nà y.
Mai Hương buột miệng nói :
- Ngươi vừa nói thế nà o ư?
- Tại hạ xin được nháºn lá»—i.
- Thế là ngươi chỉ vô ý ư?
Mai Hương lẳng lặng nhỠxuống hai hà ng nước mắt.
Vương Hoa nói :
- Cứ cho là như thế đi.
Mai Hương thở dà i nói :
- Vì quả Thá»§y Tinh Cầu ta đã theo dõi ngươi, ta không phá»§ nháºn ta từng muốn giết ngươi, nhưng cảm tình cá»§a má»™t nữ nhân là thứ yếu á»›t nhất. Sau khi ngươi đã hôn ta thì lý trà không đỠphòng, ta đã bị ái tình phá vỡ hoà n toà n.
Sau khi ngươi Ä‘iểm và o huyệt đạo và rá»i khá»i ta, ta đã tá»± an á»§i lấy mình rằng, có lẽ ngươi đã ngại rằng ta sẽ lo lắng sá»± ra Ä‘i cá»§a ngươi mà ta không muốn mang sá»± việc đó nói lại cho ngươi biết chỉ vì ta sợ ngươi biết...
Nói tới đây Mai Hương không còn nói tiếp được nữa, hình như y đã xúc động hết sức.
Mai Hương cố hết sức kìm chế cơn dao động nội tâm, nói tiếp :
- Ta cần phải tìm gặp ngươi, ta muốn Ä‘Ãch thân há»i ngươi vấn đỠnà y, đồng thá»i để nói việc cá»§a ta cho ngươi hay biết. Bây giá» ta đã hiểu hết rồi, và ngươi cÅ©ng hiểu luôn, ta xin từ giã nha.
Mai Hương nói xong lẳng lặng quay ngưá»i bá» Ä‘i.
Tâm trạng bây giỠcủa Vương Hoa vừa bi thương vừa buồn bã, hắn chỉ lẳng lặng ngắm nhìn Mai Hương không nói gì hết.
Thình lình Mai Hương quay ngưá»i lại, nói tiếp :
- Ta yêu ngươi, nhưng ta sẽ cố gắng quên hẳn sự việc tà n bạo nà y, là m như chúng ta chưa từng quen biết gì hết...
Dứt lá»i, y quay ngưá»i bá» chạy luôn.
Bá»—ng nhiên Vương Hoa khẽ gá»i má»™t tiếng.
- Mai cô nương!
Mai Hương bất giác dừng bước và quay ngưá»i sang, hắn trông thấy hai bên mắt Mai Hương đã nhá» xuống hai hà ng nước mắt.
Mai Hương u oán há»i :
- Ngươi còn Ä‘iá»u gì muốn nói nữa chăng?
- Ngươi... phải Ä‘i tháºt sao?
- Phải, ta... phải đi thôi, ta đã biết những việc mà ta muốn biết, như thế đủ lắm rồi...
ngươi nói có phải không?
- Ta... chẳng biết nên nói những gì vá»›i ngươi bây giá»...
Thình lình...
Mai Hương buồn bã khẽ gá»i má»™t tiếng tháºt thê lương :
- Vương ca ca...
Sự việc đến rất đột ngột, Mai Hương nhảy tới ngã và o lòng Vương Hoa cất tiếng khóc nức nở.
Vương Hoa ngây ngưá»i tại chá»— luôn.
Hắn quýnh quáng ngẩn ngưá»i đứng sững tại chá»—, hình như thái độ biểu hiện tình yêu đột ngá»™t nà y là m cho Vương Hoa cảm thấy ngạc nhiên hết sức.
Mai Hương đã khóc nức nở... khóc một cách thương tâm hết sức.
Vương Hoa lẳng lặng bùi ngùi chẳng nói gì hết.
Má»™t hồi tháºt lâu, tiếng khóc cá»§a Mai Hương nhá» dần, Vương Hoa má»›i nói :
- Ngươi chớ khóc là m gì nữa... ta có lỗi với ngươi...
Mai Hương ngước đầu lên nhìn hắn, mặt mà y ướt sÅ©ng, khiến ngưá»i trông thấy cà ng động lòng thương xót nhiá»u hÆ¡n.
Mai Hương buồn bã nói giá»ng u oán :
- Có tháºt ngươi không yêu ta chăng?
- Ta ư?
Mai Hương nói :
- Ta chỉ cần ngươi nói má»™t lá»i thôi.
Vương Hoa ấp úng nói :
- Ta... ta...
- Nói mau...
Vương Hoa chẳng sao nói được, phải, hắn không yêu Mai Hương gì hết, và hắn cũng chưa từng suy nghĩ hắn có yêu y chăng?
Mai Hương ngớ ngẩn ngắm nhìn Vương Hoa.
Hai bên khóe mắt y, nước mắt vẫn còn nhá» giá»t xuống.
Thình lình...
Mai Hương giơ tay phải ôm choà ng quà ng cổ Vương Hoa đã xúc động mà vừa đột ngột, nà ng hôn hắn một cách say mê.
Vương Hoa cũng bị cám dỗ mất hồn luôn.
Hắn cÅ©ng ôm chặt y và o lòng và hôn Mai Hương má»™t cách tháºt nồng nà n.
Cho dù giây phút nà y sanh mạng của hắn đã bị hủy diệt, hắn cũng rất sẵn sà ng.
Ngay lúc nà y...
Má»™t bóng ngưá»i hiện tá»›i bất thình lình, kêu đùng má»™t tiếng, Vương Hoa bá»—ng cảm thấy bị ngưá»i nà o bổ và o sau ót má»™t cái tháºt mạnh.
Hắn bị đánh mạnh một cái và o não, sau đó bất tỉnh nhân sự luôn...
...
Chẳng biết trải qua má»™t khoảng thá»i gian bao lâu, Vương Hoa má»›i dần dần tỉnh lại.
Sau khi hắn tỉnh ngưá»i lại, hắn vẫn còn cảm thấy đầu óc hôn trầm lặng nặng ná» hết sức.
Vương Hoa đang hồi tưởng... hồi tưởng những việc đã xảy ra, nhưng mà hắn chẳng sao nhớ được gì hết...
Hắn chỉ nhá»› ra lúc hắn Ä‘ang ôm hôn Mai Hương bá»—ng dưng bị ai Ä‘áºp và o sau não má»™t cái tháºt mạnh, ngoà i ra hắn không còn nhá»› gì khác hÆ¡n...
Hắn lắc cái đầu má»™t vòng như muốn là m cho mình tỉnh táo hÆ¡n nữa, hắn lướt mắt nhìn xung quanh, thấy hai bên tả hữu có từng hà ng ngưá»i mặc áo trắng đứng dà i ra đó.
Hắn cố sức di động thân ngưá»i má»™t cái phát hiện mình Ä‘ang nằm dưới đất trong má»™t Ä‘iện thất.
Một lão nhân bạch y xách hắn lên, gầm lên nói :
- Tiểu tá», cuối cùng ngươi đã tỉnh lại rồi.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Äây là ... chá»— nà o thế?
Lão nhân Bạch y ấy cưá»i ha hả nói :
- Nà y tiểu tá», ngươi không biết đây là chá»— nà o chăng?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Äúng thế, ta chẳng biết đây là đâu hết?
- Ngươi biết Võ Lâm giáo chứ?
Vương Hoa thất thanh kêu lên một tiếng :
- Nói sao?
Lão nhân Bạch y cưá»i lạnh lùng nói :
- Tiểu tá», ta nói đây là Võ Lâm giáo, ngươi có nghe chăng?
Äầu óc Vương Hoa kêu đùng má»™t cái, hình như trúng phải cú sét đánh không bằng, hắn nói :
- Äây là Võ Lâm giáo sao?
- Äúng thế.
A! Hắn hiểu rồi... Vương Hoa đã hiểu tại sao hắn được đưa đến đây, mưu kế của Mai Hương, y đã sỠdụng mỹ nhân mê hồn kế là m cho mình bị bắt.
Vương Hoa căm phẫn nghiến răng kêu ken két, cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta lại trúng kế nữa rồi.
- Phải, ngươi đã trúng kế.
Vương Hoa căm phẫn nói :
- Quả tháºt ta đấu chẳng lại y.
Lão nhân bạch y cưá»i nham hiểm, nói :
- Các hạ quên rằng mê hồn tráºn là anh hùng trá»§ng sao?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Äúng thế, ta đã quên mất Ä‘iá»u nà y, còn Mai Hương đâu rồi?
- Mai Hương ư?
- Phải, y đâu rồi?
Lão nhân bạch y cưá»i lạnh lùng nói :
- Bản giáo không có ai tên là Mai Hương hết.
- Nói sao? Không có...
Lão nhân bạch y khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, bản giáo không có ngưá»i nà o tên là Mai Hương hết.
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Thế thì vị cô nương đó là ai?
- Vị cô nương nà o?
Vương Hoa căm phẩn nói :
- Vị cô nương mặc áo trắng đã sỠdụng mỹ nhân kế chứ còn ai?
- Các hạ không biết y là ai sao?
- Bản giáo Giáo chủ.
- Nói sao.
Vương Hoa nghe lão nhân bạch y nói thế bất giác đã buá»™t miệng kêu lên hoảng hốt, quả tháºt đây là má»™t sá»± việc hắn chẳng dám tin tưởng được.
Thiếu nữ áo trắng tá»± xưng là Mai Hương lại chÃnh là Giáo chá»§ Võ Lâm giáo được sao?
Nhất thá»i Vương Hoa đã ngẩn ngưá»i luôn tại chá»—.
Lão nhân bạch y cưá»i lạnh lùng nói :
- Bây giỠngươi biết y là ai rồi chứ?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Các ngươi muốn là m gì ta bây gi�
Lão nhân bạch y cưá»i khẩy, nói :
- Thế thì phải xem Giáo chủ giải quyết thôi.
Thình lình...
Từ háºu Ä‘iện vang tá»›i má»™t tiếng hét sang sảng :
- Giáo chủ giá lâm.
Âm thanh thoạt vừa vang tá»›i, số môn nhân mặc áo trắng cá»§a Võ Lâm giáo đứng ở hai bên đó thảy Ä‘á»u cùng lúc phá»§ phục quỳ dưới đất, đồng thà nh hô to :
- Chúng đệ tỠkhấu kiến Giáo chủ.
Vương Hoa trông thấy tình cảnh nà y bất giác giáºt mình má»™t cái.
Ngay lúc ấy...
Má»™t trà ng những tiếng chân bước từ háºu Ä‘iện vang tá»›i. Vương Hoa lướt mắt nhìn tá»›i trước, mặt hÆ¡i biến sắc.
Chỉ thấy hai phụ nhân mặc áo đỠtheo hầu sau lưng thiếu nữ áo trắng Mai Hương ấy từ từ bước tới.
Hai mắt Vương Hoa suýt nữa đã phun ra khói lá»a.
Bấy giỠvị Giáo chủ Võ Lâm giáo đã bước lên đại điện, ngồi trên chiếc ghế dựa, còn hai phụ nhân áo đỠđứng hầu ở sau lưng.
Bầu không khà hiện thá»i khà phái nghiêm túc vô cùng.
Thiếu nữ bạch y đưa mắt nhìn số môn nhân phủ phục quỳ dưới đất lạnh lùng nói :
- Miá»…n lá»…!
- Tạ ơn Giáo chủ.
Số môn nhân Võ Lâm giáo lần lượt đứng dáºy lui sang má»™t bên.
Vương Hoa ngang nhiên đứng thẳng ngưá»i tại đó.
Ãnh mắt cá»§a Giáo chá»§ Võ Lâm giáo lướt nhìn Vương Hoa, sau đó cưá»i lạnh lùng nói :
- Vương Hoa, ngươi có nháºn ra ta chăng?
Vương Hoa mặt lạnh như tiá»n, há»i :
- Ngươi là ai thế?
Nghe Vương Hoa nói thế, Giáo chá»§ Võ Lâm giáo lấy là m ngạc nhiên hết sức. Y há»i má»™t câu rất lạ lùng và Vương Hoa thì há»i lại má»™t câu cÅ©ng rất là khéo.
Má»™t hồi tháºt lâu, y má»›i cưá»i lạnh lùng nói :
- Trả lá»i khéo tháºt! Vương Hoa, ngươi không ngá» chứ?
- Quả tháºt ta chẳng ngá» ngươi khéo sá» dụng mỹ nhân kế váºy.
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo nói giá»ng là nh lạnh :
- Ngươi có biết tại sao chăng?
- Tại sao ư?
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta phải giết ngươi.
Vương Hoa cÅ©ng cưá»i lạnh lùng nói :
- Vương Hoa ta đã hiểu điểm nà y.
|

07-01-2009, 06:29 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 60 Nhục thể chi khổ
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi có biết tại sao ta phải giết ngươi chăng?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Theo ta thì ngươi muốn giết chết má»™t ngưá»i không cần phải có lý do gì hết.
- Nhưng ta có lý do.
- Nhưng ta không cần biết lý do đó.
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i lạnh lùng :
- Ngươi không ngỠta là Giáo chủ Võ Lâm giáo chứ?
- Phải, quả tháºt Vương Hoa nà y đã không ngá» như thế?
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói tiếp :
- Vương Hoa, lúc nãy ta có nói ta phải giết ngươi nhưng chắc ngươi không biết vì sao ta phải quyết giết ngươi chứ?
Vương Hoa nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Ta đã nói rằng ta không muốn biết kia mà !
- Nhưng ta phải nói cho ngươi biết. Äiá»u thứ nhất, ngươi có thù vá»›i bản giáo, ngươi từng giết chết môn nhân cá»§a bản giáo...
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Ta đã biết điểm nà y.
- Äiá»u thứ hai, ta háºn ngươi.
- Háºn ta ư?
- Äúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên, há»i :
- Tại sao phải háºn ta?
- Vì ngươi bỉ ổi vô sỉ.
- Bỉ ổi vô sỉ ư? Ta như thế sao?
Vương Hoa hiểu câu nói nà y cá»§a đối phương nên hắn đã cưá»i lạnh lùng.
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i lạnh lùng nói :
- Äúng thế, ngươi bỉ ổi vô sỉ. Ngươi từng sá» dụng thá»§ Ä‘oạn không chánh đáng là m cho ta ngá»§ mê nhiá»u tiếng đồng hồ...
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Thế chẳng được sao?
- ÄÆ°á»£c ư?
- Chẳng phải nụ hôn đầu tiên cá»§a má»™t thiếu nữ quý báu biết dưá»ng nà o ư?
Giáo chủ Võ Lâm giáo mặt hơi biến sắc, gầm lên nói :
- Ngươi muốn ăn đòn ư?
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Giáo chá»§, chÃnh ngươi đã nói như thế mà !
- Gã khùng kia, ta chỉ nói dối với ngươi thôi!
- Nhưng kẻ khùng nà y nghe nói như thế thì cảm thấy dễ chịu vô cùng.
- Nhưng bây giỠthì ngươi phải khổ thân thôi.
Vương Hoa cưá»i ha hả nói :
- Vẫn còn giá trị đấy.
- Khá lắm!
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên khá rồi.
Vương Hoa vừa nói xong thì Giáo chá»§ Võ Lâm giáo đã từ từ ngồi dáºy, nói :
- Vương Hoa, trước khi ngươi chết ta cho ngươi nếm má»™t Ãt mùi đắng cay má»›i được.
- Ngươi cứ việc ra tay.
Giáo chủ Võ Lâm giáo nói :
- ÄÆ°a cây roi cho ta.
- Vâng!
Má»™t há»™ pháp đứng ở phÃa sau đã dâng lên Giáo chá»§ Võ Lâm giáo má»™t cây roi da.
Giáo chủ Võ Lâm giáo từ từ bước xuống đại điện, đi sang hướng Vương Hoa.
Vương Hoa mặt hơi biến sắc.
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i lạnh lùng nói :
- Vương Hoa, ngươi còn gì muốn nói nữa.
- Còn chứ!
Giáo chủ Võ Lâm giáo gầm lên nói :
- Cứ việc nói xem nà o!
- Hình như ta đã yêu ngươi!
Giáo chủ Võ Lâm giáo thoáng ngạc nhiên, kế đó mặt mà y biến sắc, hét lớn tiếng nói :
- Ngươi muốn chết ư?
- Ta nói tháºt đấy...
Mặt mà y Giáo chủ Võ Lâm giáo thảm biến, hét to :
- ChỠlát nữa ngươi sẽ không còn nói được câu nà y.
- Nếu ta còn sống thì ta còn nói được.
Giáo chủ Võ Lâm giáo căm phẫn gầm lên một tiếng, kêu vù một cái, đã đánh một roi và o lưng Vương Hoa ngay.
Bấy giỠVương Hoa đã bị điểm huyệt, nên hết cả khả năng lượn mình tránh né, trúng một roi nà y hắn đã té lùi ra sau hai, ba bước.
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i lạnh lùng nói :
- Mùi vị một roi nà y thế nà o?
- Khá lắm!
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo nói giá»ng lạnh như băng :
- Còn nữa...
Vương Hoa há»i :
- Tại sao ngươi không giết phức ta cho rồi?
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i khẩy, nói :
- Ngươi tưởng muốn chết dá»… dà ng như váºy được sao? Nói cho ngươi biết, trước khi ngươi chết ta phải cho ngươi nếm thá» mùi vị toét da lở thịt má»›i được.
- Ngươi tà n nhẫn lắm.
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta háºn ngươi.
Dứt lá»i, kêu veo má»™t cái, y đã đánh roi thứ hai và o lưng Vương Hoa tiếp. Vương Hoa không chịu đựng được đã cau mà y má»™t cái, chá»— y phục rách nát máu chảy tua tá»§a.
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo cưá»i lạnh lùng vung roi đánh như mưa sa gió táp.
Quả tháºt Giáo chá»§ Võ Lâm giáo nà y đã nuôi lòng cay độc hết sức. Y chẳng muốn giết Vương Hoa láºp tức, mà y muốn cho Vương Hoa thá» khổ hình vá» da thịt trước đã.
Vương Hoa không phải là thân đồng da sắt, là m soa chịu đựng được roi đánh vun vút như thế?
Thình lình...
Vương Hoa rú lên một tiếng, té ngã ra đất luôn.
Chỉ thấy toà n thân hắn máu me lem luốc, trông thấy thảm thương hết sức.
Sau khi Vương Hoa té ngã trên đất, Giáo chủ Võ Lâm giáo mới dừng roi lại, lạnh lùng hét lên :
- Lấy nước tát cho hắn tỉnh lại.
Cả má»™t thùng nước lạnh tát lên ngưá»i Vương Hoa tức thì Vương Hoa tỉnh lại ngay.
Hắn nằm trên đất nói giá»ng lạnh lùng :
- Khá lắm, đánh tráºn đòn khá lắm.
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, nổi háºn cá»§a ta đã tiêu được má»™t ná»a rồi.
- Thế thì ngươi hãy đánh tiếp nữa đi.
- Ngươi chá»› lo, ta sẽ còn đánh ngươi lần nữa, nhưng không phải bây giá».
- Ngươi cũng đau lòng ư?
- Có lẽ như thế!
Y cưá»i lạnh lùng, hét lá»›n tiếng nói :
Mang hắn đi nhốt lại cho ta.
Lão nhân bạch y lúc nãy kêu vang một tiếng, xách bổng Vương Hoa lên.
Vương Hoa hét lớn tiếng nói :
- Hãy khoan!
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Ngươi còn Ä‘iá»u gì má»™t nói nữa?
- Ta láºp lại câu nói lúc nãy lần nữa, hình như ta đã yêu ngươi.
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói :
- Mang hắn nhốt lại cho ta.
- Thưa Giáo chủ, vâng!
Lão nhân láºp tức xách Vương Hoa bước Ä‘i ngay.
Thình lình...
Giáo chủ Võ Lâm giáo hét lên một tiếng :
- Hãy khoan!
- Thưa Giáo chủ, vâng!
- Sau khi nhốt hắn và o nhà lao, cấm không được đưa thức ăn và o cho hắn.
- Vâng!
Vương Hoa cưá»i ha hả nói :
- Nà y Giáo chá»§, ngươi sá» dụng thá»§ Ä‘oạn nà y đối xá» má»™t ngưá»i đã yêu ngươi sao? Ngươi không cảm thấy thá»§ Ä‘oạn nà y hÆ¡i quá cay độc chăng?
Giáo chá»§ Võ Lâm giáo giáºn đến đỗi mặt mà y tái mét. Bấy giá» Vương Hoa đã được lão nhân bạch y xách ra khá»i đại Ä‘iện.
* * * * *
Hắn được đưa và o một nhà lao có song sắt. Nhà lao nà y tối mò không một chút ánh sáng gì hết.
Lão nhân bạch y cưá»i lạnh lùng, nói :
- Tiểu tá», ngươi hãy ngoan ngoãn coi nà o, bằng không ngươi sẽ ăn đòn nữa.
Kêu ầm má»™t tiếng, chiếc cá»a sắt đã đóng sáºp lại ngay.
Vương Hoa mỉm cưá»i, nói :
- Ta có thể phó thác ngươi một việc chứ?
- Ngươi cứ nói.
- Ngươi có đồng ý nhất định giúp ta chăng?
- Ngươi hãy nói xem việc gì trước đã.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chuyển lá»i lại cho Giáo chá»§ các ngươi biết, nói rằng tên tiểu tỠở trong nhà giam nà y rất tưởng nhá»› đến y. Nếu ngươi không có can đảm báo cáo lại thì thôi.
Lão nhân áo trắng cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y tiểu tá», ta ắt chuyển đạt lá»i nói nà y thay cho ngươi, nhưng ngươi chỉ tổ chuốc khổ và o thân thôi!
- Cảm ơn ngươi, Vương Hoa nà y sẵn sà ng chịu khổ như thế.
Lão nhân bạch y quay ngưá»i bá» Ä‘i mất.
Vương Hoa tức đến mồm mÅ©i suýt nữa đã phun ra khói lá»a. Hắn nghiến răng nói :
- Nữ nhân nà y ác độc tháºt... nếu Vương Hoa nà y chưa chết, ắt phải có má»™t ngà y ta giết ngươi má»›i xong.
Nhưng việc nà y không dễ dà ng như thế được, chỗ toét lở trên thân hắn ngấm ngầm rát đau, vả lại huyệt đạo cũng bị điểm luôn.
Vương Hoa không chịu đựng được nữa phải rên rỉ và i tiếng.
Bá»—ng nhiên hắn sá»±c nghÄ© ra kim đơn trong túi áo mà Võ Lâm Hoà ng Äế đã cho hắn trước kia, hắn liá»n thò tay và o túi áo lấy hai viên ra nạp và o miệng.
Kim đơn vừa và o miệng thì toà n thân bớt đau nhức ngay.
Vương Hoa ngồi trên đất suy nghÄ© má»™t hồi. Hắn không ngá» mình nhất thá»i sÆ¡ ý đã lá»t và o tay cá»§a Giáo chá»§ Võ Lâm giáo.
Tỷ tỷ hắn và Ngô Tinh không biết chút nà o hết, còn hắn muốn thoát thân thì không phải chuyện dễ dà ng rồi.
Vương Hoa nghĩ tới đây, bất giác cảm khái thở dà i một tiếng.
Ngay lúc đó...
Bá»—ng nhiên Vương Hoa phát giác nhà lao kế bên vang tá»›i má»™t tiếng động nhá».
Vương Hoa bất giác giáºt bắn ngưá»i lên.
Hắn thò đầu tá»›i há»i :
- Ai đó?
Không có ngưá»i nà o trả lá»i hết.
Vương Hoa cố sức ngồi báºt dáºy, hắn váºn dụng nhãn lá»±c đến mức tối Ä‘a, tức thì trông thấy má»™t ngưá»i nằm ở trong phòng lao kế bên.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Ngươi là ai thế?
Một âm thanh yếu ớt vang lên :
- Ta...
- Ngươi bị thế nà o?
- Ta... không ăn uống gì cả mưá»i mấy hôm rồi...
Vương Hoa há»i :
- Ngươi bị nhốt cả mưá»i mấy hôm rồi chăng?
- Äúng thế!
Vương Hoa vá»™i lấy Äại lá»±c kim đơn ra, từ song sắt ném sang bên kia phòng lao cho y, nói :
- Ngươi hãy uống viên thuốc nà y và o!
- Ngươi là ai thế!
- Ta cÅ©ng chÃnh là ngưá»i bị Võ Lâm giáo bắt nhốt và o đây thôi.
Äối phương giÆ¡ cánh tay xương xẩu đón lấy viên thuốc cá»§a Vương Hoa rồi bá» và o miệng ngay.
Vương Hoa đã trông thấy rõ đối phương là một lão nhân gầy ốm.
Vương Hoa há»i :
- Lão tiá»n bối, lão cảm thấy khá»e được má»™t chút rồi chứ?
- Phải, ta... khá»e nhiá»u rồi.
Vương Hoa há»i tiếp :
- Lão tiá»n bối bị nhốt ở đây được bao lâu rồi?
- Gần ba mươi ngà y ư?
- Äúng thế!
- Tại sao hỠnhốt lão như thế?
Äối phương cưá»i má»™t cách thê thảm nói :
- Vì quả Thủy Tinh Cầu...
Vương Hoa nghe nói thế bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, thất thanh kêu lên hoảng hốt :
- Nói sao? Vì Thủy Tinh Cầu ư?
- Äúng thế!
Vương Hoa thắc mắc lấy là m khó hiểu vô cùng. Äối phương vì quả Thá»§y Tinh Cầu mà bị nhốt và o đây ư?
Thế thì y là ai váºy?
Vương Hoa nghÄ© đến đây liá»n cất tiếng há»i :
- Ngươi là ai thế?
Äối phương cưá»i nhạt, nói :
- Ngươi muốn biết ta là ai chăng?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Lão nhân há»i tiếp :
- Ngươi là ngưá»i trong võ lâm ư?
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Vâng, vãn bối là ngưá»i võ lâm!
Lão nhân lại nói tiếp :
- Thế thì ngươi có nghe nói nhân váºt Chương VÄ©nh Kỳ bao giá» chưa?
- Nói sao?
Vương Hoa thất thanh kêu lên một tiếng.
|
 |
|
| |