Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #56  
Old 05-04-2008, 01:27 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG: Hồi 57
(Khuyết Danh)

Äến Quy Hồng lâu, Giang Thanh há»i qua tiểu nhị, rồi chạy má»™t mạch vá» phía gian phòng cá»§a Hạ Huệ.
Vừa tá»›i cá»­a phòng, từ bên trong bay ra má»™t mùi hương thoang thoảng, làm cho Giang Thanh cảm thấy má»™t hương vị êm Ä‘á»m.
Chàng thong thả đưa tay lên gõ cá»­a, nhưng cánh cá»­a không cài then, nên từ từ mở toác ra. Như má»™t cÆ¡n gió nhẹ, Giang Thanh lách mình bước vào, rảo mắt nhìn quanh, thấy đó là gian phòng nho nhá», bày biện thật là trang nhã, trên chiếc án thư có để má»™t đỉnh hương trầm, hương thÆ¡m bát ngát, tứ bá» im lìm, lặng lẽ, không má»™t bóng ngưá»i.
Do dá»± má»™t chút, Giang Thanh cất bước Ä‘i vá» phía cá»­a phòng bên cạnh, chàng đưa tay lên nhẹ nhàng vén bức màn thưa, bất giác sững sá», tim đập rá»™n ràng, cánh tay đưa lên vén rèm cá»§a chàng run lên lẩy bẩy.
Vì rằng, trước mắt chàng có má»™t thân hình yểu Ä‘iệu Ä‘ang nằm trên chiếc giưá»ng có màn che má»™t ná»­a, ngưá»i thiếu nữ ấy mày liá»…u mặt hoa, sống mÅ©i dá»c dừa, đôi môi đỠmá»ng, mặc dầu đôi mi cá»§a nàng khép kín, nhưng mà chàng cÅ©ng biết cặp mắt cá»§a nàng chắc chắn đẹp đẽ bá»™i phần, vì nàng chính là Hạ Huệ, ngưá»i mà Giang Thanh ngày đêm thương nhá»›.
Thần sắc cá»§a nàng có vẻ tiá»u tụy, mang đến cho nàng má»™t vẻ đẹp thanh cao mà sầu thảm.
Lâu lắm, Giang Thanh má»›i thong thả buông rèm xuống, sẽ lén bước tá»›i bên giưá»ng, cá»­ chỉ cá»§a chàng thật nhẹ nhàng êm ả, chàng quỳ xuống bên cạnh giưá»ng, đôi mắt đăm đăm nhìn khuôn mặt Ä‘ang say ngá»§ cá»§a Hạ Huệ.
Chàng tham lam lắm, muốn nhìn cho thá»a thích, để bù trừ những ngày nhung nhá»›.
Hạ Huệ vẫn đắm chìm trong giấc ngá»§ triá»n miên, hÆ¡i thở cá»§a nàng thong thả nhịp nhàng, đượm má»™t mùi hương như lan, như xạ, má»™t làn tóc vương ngang qua trán, che khuất má»™t bá»™ phận trên gương mặt mỹ miá»u, càng làm tăng thêm vẻ đẹp trên gương mặt trái xoan cá»§a nàng.
Bầu không khí thật là yên tĩnh, khắp gian phòng tràn ngập những làn khói lỠmỠxanh của trầm hương.
Giang Thanh say sưa ngắm nhìn, lâu lắm chàng mới nhẹ nhàng cúi xuống, đặt lên vầng trán của nàng một chiếc hôn say đắm.
Hạ Huệ vẫn ngá»§ li bì, đôi môi cá»§a Giang Thanh lại gắn chặt lên vành môi cá»§a Hạ Huệ, vành môi ướt át đỠgiá lạnh như băng, làm cho trong thâm tâm cá»§a Giang Thanh nổi lên má»™t niá»m thương cảm.
Thân hình của Hạ Huệ chợt cựa mình, nàng giật mình tỉnh giấc, hai con mắt sợ sệt của nàng mở to lên, nàng hốt hoảng rúc mình vào trong nệm gấm.
Giang Thanh thong thả nói :
- Huệ, Giang Thanh đây!
Ba tiếng... Giang Thanh đây!... như ba tiếng sét ngang đầu, nàng bàng hoàng trỗi dậy, hai hàng nước mắt rơi dứt nối trên cặp gò má trắng phau.
Giang Thanh rá»n rÄ© :
- Hạ Huệ, muá»™i đã cá»±c nhá»c lắm rồi.
Hạ Huệ lắc đầu, nhưng nước mắt vẫn xuống như mưa.
Giang Thanh há»i :
- Sao muội không nói chuyện? Còn giận huynh ư?
Hạ Huệ lắc đầu, càng khóc to lên.
Giang Thanh kể lể :
- Huynh Ä‘i tìm kiếm khắp chân trá»i góc biển, tận rừng thẳm non cao. Huynh gá»i tên muá»™i không ngá»›t, trong những đêm đông giá lạnh, má»™t mình bên ngá»n đèn má», huynh lẩm bẩm gá»i tên muá»™i mà cõi lòng tan nát, không biết giá» phút đó muá»™i lưu lạc nÆ¡i nào. Huynh đã có lá»—i to, muá»™i hãy thứ lá»—i.
Như má»™t ngá»n Há»a Diệm sÆ¡n thình lình bùng nổ, Hạ Huệ rú lên má»™t tiếng, ôm chầm lấy Giang Thanh, hai cánh tay má»m mại cá»§a nàng siết chặt lấy Giang Thanh, nàng lắc đầu :
- Không. Thanh ca, muá»™i không bao giá» biết giận há»n, xin huynh tha lá»—i, muá»™i yêu Thanh ca còn hÆ¡n khi xưa nữa, vì muá»™i đã ghen tức vá»›i Linh Linh mà phải để cho huynh sầu khổ, muá»™i không thể rá»i bá» huynh nữa. Muá»™i khổ đã nhiá»u.
Nước mắt của nàng đẫm ướt vạt áo của Giang Thanh, thân hình ốm yếu mảnh khảnh của nàng co quắp trong lòng của Giang Thanh, chàng thủ thỉ bên tai nàng :
- Muội có biết huynh đau khổ đến chừng nào? Không có muội, huynh không thể nào sống được.
Hạ Huệ lại khóc nức nở :
- Muội hiểu, muội hiểu tất cả.
Giang Thanh nâng cằm nàng dậy, há»i nho nhá» :
- Nhưng tại sao lại bỠhuynh mà đi?
Hạ Huệ không trả lá»i, mà chỉ dấu mặt cá»§a mình vào lòng cá»§a Giang Thanh.
Nước mắt của Giang Thanh hòa lẫn với nước mắt của Hạ Huệ, chàng lặng lẽ hôn vào đầu, vào cổ, vào mặt, vào mũi của nàng. Hạ Huệ kể lể :
- Những ngày xa huynh, muá»™i nằm mÆ¡, mÆ¡ thấy huynh lang thang khắp chân trá»i góc biển để tìm muá»™i, tìm được rồi, huynh lại yêu ngưá»i khác, bá» muá»™i.
Lâu lắm, Giang Thanh má»›i há»i :
- Bây giỠmuội còn giận huynh chăng?
Hạ Huệ lắc đầu trả lá»i :
- Không bao giỠdám giận.
Hai cánh tay của nàng càng siết chặt lấy Giang Thanh.
Giang Thanh thò tay vuốt lấy mái tóc của nàng, thái độ của chàng thật là dẫy đầy tình tứ.
Thế rồi, Hạ Huệ ngẩng mặt lên, chá»§ động Ä‘i tìm vành môi cá»§a Giang Thanh, để hưởng lấy mùi vị thÆ¡m tho ngào ngạt cá»§a ngưá»i khác phái.
Giang Thanh nói như ngưá»i trong má»™ng :
- Huệ. Huynh yêu...
Hạ Huệ thình lình rá»i khá»i vòng tay cá»§a Giang Thanh, nhìn chàng chằm chằm nói :
- Báo cho huynh biết, huynh không có quyá»n quên Linh Linh.
Giang Thanh giá»±t mình, há»i nhá» :
- à của muội muốn gì?
Hạ Huệ trầm ngâm suy nghÄ© thật lâu, má»›i há»i rằng :
- Muá»™i há»i thật, có phải huynh thật lòng yêu Linh Linh?
Giang Thanh trả lá»i :
- Huynh không dối muá»™i, huynh quả thật có yêu Linh Linh, nhưng tình yêu ấy không bao giá» trá»™i hÆ¡n tình huynh yêu muá»™i. Linh Linh là má»™t ngưá»i tốt, vì huynh mà hy sinh quá nhiá»u, cho nên huynh khó cá»± tuyệt.
Hạ Huệ lại khóc rá»n rÄ©, nàng nói rằng :
- Muội nghĩ, muội quả thật có lòng ích kỷ, vì quá yêu huynh mà có những hành động điên rồ.
Lâu lắm, nàng lại rá»n rÄ© nói tiếp :
- Thanh ca, muá»™i so vá»›i Linh Linh còn sút kém lắm, muá»™i không thể hy sinh quá nhiá»u như Linh Linh đã làm.
Thanh ca, huynh phải cưới Linh Linh, bằng không giữa đôi ta sẽ có một khoảng cách không bao giỠbù đắp được.
Giang Thanh siết chặt Hạ Huệ má»™t cách cuồng nhiệt, hôn nàng như mưa hòa lẫn trong những giá»t nước mắt.
Giang Thanh nói :
- Huệ, muá»™i thật là má»™t ngưá»i đàn bà có tấm lòng rá»™ng rãi.
Hạ Huệ bá»—ng bật cưá»i khanh khách, cấu vào má Giang Thanh má»™t cái thật mạnh, nói :
- Xem cái thái độ đắc ý của ngươi thật là đáng ghét, ta phải liên kết với Linh Linh để trừng trị ngươi một mẻ.
Giang Thanh cưá»i, vẫn cái cưá»i đắc ý.
Thình lình, cánh cá»­a bên ngoài bá»—ng vang lên má»™t tiếng “sầmâ€, tiếp theo đó có má»™t giá»ng nói lanh lảnh vang lên :
- Cô và cậu tâm tình đủ chưa, để lão già này đứng ngoài này hóng mát ư?
Tiếp theo đó là tiếng nói cá»§a Trưá»ng Ly Nhất Äiểu :
- Má»i cô và cậu ra đây bái kiến Lệ lão tiá»n bối.
Tiếp theo đó là má»™t giá»ng nói ồ á» :
- Tứ đệ, mau cùng cô nương ra đây để chịu đòn, con bé này làm cho bá»n ta phải khổ công tìm kiếm mấy tháng trá»i.
Giang Thanh nhìn Hạ Huệ mỉm cưá»i, liếc nhìn ra cá»­a sổ má»›i hay trá»i đã hoàng hôn.
Tài sản của samacvuong

  #57  
Old 05-04-2008, 01:28 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG: Hồi 58

NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG: Hồi 58
(Khuyết Danh)

Trống đã trở canh ba, buổi tiệc gần tàn, má»i ngưá»i say túy lúy.
Äây là buổi tiệc ăn mừng Hạ Huệ trở vá», tổ chức thật linh đình trong Chiến phá»§.
Tà Thần bá»—ng đứng dậy, lôi Giang Thanh ra ngoài há»i nhá» :
- Hạ Huệ đã vỠđây, vậy mi tính ngày nào để ta chuẩn bị cho hai mi thành thân?
Giang Thanh khép nép thưa :
- Hai con đã thá»a thuận. Phải chá» thêm ba năm nữa.
Tà Thần giựt mình, trố mắt kinh ngạc.
Giang Thanh phải giải thích :
- à của Hạ Huệ muốn cử hành hôn lễ một lượt với Linh Linh.
Tà Thần gật gù, cưá»i khoái trá, trầm ngâm má»™t chút, ông lại há»i :
- Vậy trong ba năm này, mi có quyết định gì chăng?
Giang Thanh suy nghÄ© giây lát, má»›i ngậm ngùi trả lá»i :
- Thưa nghÄ©a phụ, khi còn nhá», thân con lưu lạc giang hồ, nhá» thầy con là Hoa Minh Viên mang vá» nuôi dưỡng, nay con đã nên ngưá»i, quyết định trở vá» cố thổ, để thăm viếng thầy con má»™t lần, cho trá»n đạo làm ngưá»i.
Tà Thần mừng rỡ nói :
- Lòng trung hậu cá»§a con thật đáng khen, vậy thì trong vài ba hôm nữa, chúng ta phải sá»­a soạn lên đưá»ng, ta cÅ©ng muốn nhân dịp này Ä‘i ngao du sÆ¡n thá»§y.
* * * * *
Ba hôm sau, má»™t Ä‘oàn ngưá»i ngưa gồm mưá»i con tuấn mã, rá»i khá»i Chiến phá»§, nối theo cá»­a Äông mà ra thành Hàng Châu, vượt đưá»ng vạn dặm.
Hai ngưá»i Ä‘i đầu là Chiến Thiên DÅ© và Bạch Hổ, tiếp theo đó là Tà Thần sánh cương Ä‘i song song vá»›i Trưá»ng Ly Nhất Äiểu, sau lưng há» là Lục Hải và hai tay hảo thá»§ Phi Thiểm Nhị Lôi, cặp uyên ương Giang Thanh và Hạ Huệ Ä‘i kế đó, và cuối cùng là Tiá»n Tố.
Vó câu rầm rập, Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a thong thả tiến vá» phía trước, bá» lại sau lưng bao nhiêu làng mạc, biết bao nhiêu ruá»™ng đồng vưá»n tược, để dấn thân trên con đưá»ng ngoằn ngoèo xa tít tận chân trá»i.
Má»™t tháng sau, Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a dừng chân dưới má»™t ngá»n đồi.
Giang Thanh đưa mắt nhìn lên phía triá»n đồi có những rặng cây xanh mát rượi, chàng thở dài lẩm bẩm :
- Mới ngày nào, mình bỠnhà ra đi, lang thang đến nơi này, đây chính là chỗ mình đấu chiến với Lang Sơn song hữu khi xưa.
Hạ Huệ lấy làm lạ, ká» tai há»i nhá» :
- Huynh lẩm bẩm gì thế?
Giang Thanh đánh trống lảng :
- Không, huynh nói rằng từ đây đến Lăng Vân sÆ¡n trang còn trăm dặm đưá»ng nữa.
Lúc bấy giá» trá»i nhá nhem tối, Ä‘oàn ngưá»i Ä‘i thêm ná»­a dặm đưá»ng, đến má»™t thị trấn nho nhá», bá»n há» dừng chân lại tìm nÆ¡i ngÆ¡i nghỉ.
Lục Hải tìm được má»™t khách sạn tên là Thuận Hưng, sau khi an trí hành trang, má»i ngưá»i vào dùng cÆ¡m tối, thị trấn tuy nhá», mà thá»±c khách nÆ¡i đây khá đông, chung quanh thiên hạ bàn tán xì xào.
Giang Thanh bỗng giựt mình lắng tai nghe ngóng, vì có hai tên thực khách đang đối thoại với nhau, mà mẩu đối thoại kia làm cho chàng sửng sốt.
Má»™t ngưá»i lá»±c lưỡng mặt đỠgay, say ngà ngà, cưá»i đắc chí nói :
- Lão Triệu, mi có lý, phen này thằng Hầu Bá Vạn mới thật là khó xử.
Ngưá»i há» Triệu trừng mắt trả lá»i :
- Thật ra lão Hầu Bá Vạn tuy giàu có mà bất nhân, gia tài đồ sộ, mà vẫn bóc lột dân lành.
Bỗng Bạch Hổ nói :
- Ăn đi chứ.
Chợt nhìn lên, thấy thần sắc cá»§a Giang Thanh có vẻ lạ, vá»™i nắm lấy chéo áo cá»§a chàng há»i nhá» :
- Việc gì thế?
Giang Thanh dùng ngón tay đè mồm cá»§a Bạch Hổ, ra dấu bảo đừng há»i, Ä‘oạn tiếp tục lắng tai nghe.
Bàn bên kia lại nói tiếp :
- Phen này Kim Y bang đến đó thâu thuế, xem lão ta có cách gì kháng cự.
- Ờ, con số thật là đáng kể, mưá»i vạn lạng bạc, chưa chắc thằng Hầu Bá Vạn nó đóng sòng phẳng, nghe đâu thằng con cá»§a nó có dính líu vá»›i Ná»™ Giang phái.
- Nộ Giang phái thì làm nên trò trống gì. Con nó là thằng Hầu Anh, chính là rể của Chưởng môn phái Nộ Giang đó.
- Theo ta thấy thì Nộ Giang phái không bao giỠchịu im lìm mà không can thiệp.
Một tên thực khách bưng rượu lên tu một hơi dài, ồ Ỡnói :
- Thì đã can thiệp rồi đó.
Bạch Hổ kỠtai nói nhỠ:
- Giang hiá»n đệ thật là thính tai, chúng nó Ä‘ang bàn luận vá» Kim Y bang và Ná»™ Giang phái.
Giang Thanh gật gù, vẫn định thần lắng tai nghe.
- Sao? Äã đấu chiến vá»›i nhau rồi? Lão Triệu, mi nói thật chứ?
Ngưá»i há» Triệu nhấp thêm má»™t miếng rượu, khá» khà kể :
- Hầu Bá Vạn nhận được thÆ¡ tống tiá»n cá»§a Kim Y bang, bay hồn bạt vía, vá»™i vàng báo tin cho Hầu Anh biết.
Hoa Minh Viên nể tình thông gia, nên quyết định tiếp tay, nào ngá» Kim Y bang đã tính kế hoạch, biết rằng thế nào Ná»™ Giang phái cÅ©ng nhúng tay vào vụ này, khi ngưá»i Ä‘em tin cá»§a Hầu Bá Vạn vừa đến Lăng Vân sÆ¡n trang, thì má»™t tên đệ tá»­ cá»§a Ná»™ Giang phái, cư ngụ tại Nam Vá»ng Thành bị ngưá»i trong Kim Y bang ám sát. Qua đêm sau lại thêm má»™t ngưá»i đệ tá»­ cá»§a Ná»™ Giang phái, ngụ gần Lăng Vân sÆ¡n trang bị ngưá»i trong Kim Y bang chặt mất má»™t cánh tay.
- Ha ha ha. Phen này Nộ Giang phái thật là khó xử.
Giang Thanh đưa ly rượu của mình lên miệng, nốc cạn một hơi, trong trí chàng đăm chiêu nghĩ ngợi.
* * * * *
Sáng hôm sau, mặt trá»i chưa má»c thì Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a cá»§a Giang Thanh đã lên đưá»ng.
Ra khá»i thị trấn má»™t Ä‘oạn đưá»ng. Tà Thần quay lại gá»i Giang Thanh :
- Thanh nhi, lên đây cha bảo, đại trượng phu mà suốt ngày cứ dán chặt bên lưng nhi nữ, thật là đồ vô dụng.
Giang Thanh hổ thẹn, sắc mặt đỠbừng, thúc ngá»±a tiến lên. Tà Thần há»i nhá» :
- Äêm ra mi bảo rằng Ná»™ Giang phái Ä‘ang lâm nguy, chúng ta phải mau mau đến đó xem tình thế ra sao, nên nhá»› rằng Kim Y bang và Ná»™ Giang phái, cả hai Ä‘á»u chẳng phải là ngưá»i tốt, con khá cẩn thận.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu nói :
- Tiá»n bối có lý, chúng ta đến Lăng Vân sÆ¡n trang phen này...
Vừa nói đến đây thì phía sau lưng bá»—ng nổi lên má»™t tràng vó câu rầm rập, nhức óc Ä‘inh tai, thoáng nghe qua dưá»ng như má»™t trận mưa rào trong cÆ¡n nắng hạn, âm thanh dẫy đầy sát khí.
Má»i ngưá»i quay đầu nhìn lại, thấy phía sau lưng bụi bay cuồn cuá»™n, dưới ánh nắng ban mai có gần trăm tay kỵ mã chạy Ä‘á»u mặc má»™t sắc áo màu vàng rá»±c.
Bạch Hổ hậm hực nói :
- Kim Y bang!
Tà Thần lạnh nhạt nói :
- Con đưá»ng cái quan này không được rá»™ng, ta nép vào lỠđưá»ng, nhưá»ng cho há» Ä‘i.
Tiá»n Tố tá» vẻ không đồng ý, mặt mày nhăn nhó, Giang Thanh vá»™i trừng mắt nhìn nàng, Tiá»n Tố thấy vậy má»›i lặng lẽ nép vào bên lỠđưá»ng.
Chính vào lúc đó thì Ä‘oàn kỵ sÄ© Kim Y bang rầm rá»™ tiến tá»›i, lướt nhanh qua Ä‘oàn ngưá»i cá»§a Giang Thanh.
Bá»n há» ngưá»i nào ngưá»i nấy thảy Ä‘á»u khôi ngô vạm vỡ, đưa mắt ngắm nhìn Ä‘oàn ngưá»i cá»§a Giang Thanh bằng những tia mắt sáng rá»±c căm há»n và khinh bỉ.
Vó câu lướt qua, làm bụi bay mù trá»i, Tiá»n Tố vuốt mái tóc cá»§a mình, càu nhàu :
- Lão Tà Thần sao bỗng nhiên trở nên lương thiện đến thế!
Câu nói tuy nhá» nhưng cÅ©ng lá»t vào tai cá»§a Tà Thần, lão cưá»i ha hả :
- Tiá»n cô nương, lão phu mà Ä‘i sinh sá»± vá»›i bá»n này, xảy ra xô xát, thì thật là dÆ¡ tay cá»§a lão phu.
Nói vừa đến đây, thì phía sau tiếng vó câu lại nổi lên rầm rập, má»™t Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a ước lượng nhiá»u hÆ¡n ban nãy từ sau phi tá»›i.
Nhìn áng bụi má» bay cuồn cuá»™n, Bạch Hổ nhổ má»™t bãi nước bá»t xuống đất, hậm há»±c nói :
- Lại đến, Ä‘i đâu mà vá»™i mà vàng, dưá»ng như Ä‘i bôn tang thì phải.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu cau mày nói :
- Thưa tiá»n bối, bá»n há» lần nay đông quá, sợ e không đủ chá»— tránh đưá»ng.
Bạch Hổ nói tiếp :
- Vậy chúng ta mau tạt xuống ruá»™ng để nhưá»ng đưá»ng cho há».
Giang Thanh đồng tình :
- Phải, chúng ta xuống ruộng.
Dứt lá»i kéo cương quành ngá»±a, nhảy ngang xuống ruá»™ng, nào ngá» chính vào lúc đó thì Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a cá»§a Kim Y bang đã rầm rầm đổ xô tá»›i như nước vỡ bá».
Sáu con ngựa tiên phong của hỠthật là cao lớn, khí thế dữ dằn, chạy tới như bay đầm sầm vỠphía Tà Thần.
Xem tình thế này, nếu để cho bá»n hỠđụng phải, thì ắt xảy ra tai nạn.
Nhìn thấy ngưá»i Ä‘i đầu cá»§a bá»n Kim Y bang là má»™t gã trung niên vạm vỡ, bá»™ tịch dữ dằn.
Giang Thanh hô lớn :
- Các bạn Kim Y bang hãy gò cương lại!
Trả lá»i vá»›i Giang Thanh là những tiếng cưá»i vở lỡ, đầy vẻ thích thú và ngạo mạn. Gã vạm vỡ Ä‘i đầu hô to :
- Cản đưá»ng thì chết!
Tiếng “chết†lá»t vào tai cá»§a Tà Thần như má»™t mÅ©i dùi nhá»n đâm vào màng tai, cặp mắt ông ta vùng sáng rá»±c lên, thét :
- Äứng lại!
Tiếng thét vừa dứt, thì Bạch Hổ, Tiá»n Tố, Phi Thiểm Nhị Lôi nhất tá» cá»­ động binh khí nhằm viên tướng Ä‘i đầu đánh phá»§ tá»›i.
Nhưng cá»­ động cá»§a hỠđã chậm trá»…, trước khi binh khí cá»§a há» bay tá»›i, thì sáu con ngá»±a tiên phong cá»§a bá»n Kim Y bang dưá»ng như thình lình gặp phải má»™t trở lá»±c lá»›n lao vô cùng, những tiếng “bùng bùng†vang dá»™i nổi lên liên tiếp, và sáu ngưá»i đó thảy Ä‘á»u bay ra khá»i yên ngá»±a, té ngã lăn nghiêng trên mặt đất, thất khiếu đổ máu tươi mà chết má»™t cách thê thảm, sáu con ngá»±a nằm chổng vó lên trá»i trông thật buồn cưá»i.
Thế rồi trong chá»›p mắt, Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a phía sau đã tràn tá»›i như tức nước vỡ đê, dẫm bừa trên những xác chết cá»§a đồng đội.
Và bá»n há» tá»›i chừng đó má»›i chịu ghìm cương, Tà Thần uy nghi ngồi trên lưng ngá»±a có Giang Thanh đứng hầu bên cạnh, các ngưá»i thần sắc thảy Ä‘á»u trầm tÄ©nh lạ lùng, ban nãy chính Tà Thần đã dùng môn tuyệt há»c đã thất truyá»n gần má»™t trăm năm nay là Thất Thần chưởng để chận đứng Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a lại.
Thất Thần chưởng này, mặc dù chỉ có má»™t đòn thôi, nhưng mà khí lá»±c thật hào hùng không thể nào địch nổi, làm cho Giang Thanh và Trưá»ng Ly Nhất Äiểu thảy Ä‘á»u khâm phục.
Giang Thanh vội nói với Tà Thần :
- Thưa nghÄ©a phụ, xin nghÄ©a phụ hãy tha cho bá»n chúng.
Kim Y bang thấy Ä‘oàn ngưá»i Ä‘i tiên phong cá»§a chúng gặp phải áp lá»±c nặng ná» như vậy, thảy Ä‘á»u thất sắc, đứng đỠngưá»i ra như những bức tượng gá»—.
Bạch Hổ nói :
- Còn chưa lẩn đi cho rảnh, đứng đó để mà chỠchết à?
Tiếng nói cá»§a Bạch Hổ vang vang đồng vá»ng, làm cho bá»n há» giá»±t mình sá»± tỉnh, vá»™i vàng kéo cương quành ngá»±a, chạy trở vá» lối cÅ©.
Thế rồi Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a cá»§a Giang Thanh lại tiếp tục lên đưá»ng.
Hạ Huệ nói nhỠvới Giang Thanh :
- Khi còn ở Bạch Long giang, muá»™i thấy nghÄ©a phụ hiá»n hòa nhân từ lắm, thật không ngỠông ta khi nổi giận thật đáng sợ như thế.
Ngày hôm ấy, khi ánh tà dương chênh chếch vá» Tây, thì Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a đến má»™t nÆ¡i triá»n núi, phong cảnh thật là tươi tốt, bốn bá» cổ thụ xanh um, lồng dưới cảnh trá»i xanh núi Ä‘á», địa thế thật là hiếm có.
Giang Thanh bỗng nhiên dừng lại, buông ra hai tiếng :
- Äến rồi!
Hạ Huệ Ä‘i sát bên cạnh, há»i nho nhá» :
- Lăng Vân sơn trang?
Giang Thanh se sẽ gật đầu, ánh mắt cá»§a chàng rảo khắp đó đây, thần sắc thẫn thá», trong trí chàng miên man nghÄ© tá»›i những ngày thÆ¡ ấu.
Chính tại nÆ¡i đây, đã từng chôn vùi những nụ cưá»i hồn nhiên thÆ¡ ngây cá»§a tuổi trẻ, đã bá»™c lá»™ lòng tá»± ái cá»§a chàng và đã trở thành hùng tâm tráng khí cá»§a chàng, và còn nữa...
NÆ¡i đây, má»—i má»™t tàng cây, má»—i má»™t ngá»n đồi Ä‘á»u in sâu vào trí nhá»›, mặc dù xa cách đã lâu lắm rồi nhưng hình ảnh năm xưa vẫn hiện ra mồn má»™t.
Chính tại nÆ¡i đây, chàng đã nắm tay sư muá»™i Tiểu Yến, cùng nhau nô đùa trên bãi cá», đằng kia là nÆ¡i sư muá»™i cùng chàng ngồi ngắm trăng lên, chàng đã say sưa trong ánh mắt mÆ¡ màng cá»§a nàng, và cÅ©ng nÆ¡i đây nàng đã mỉm cưá»i mà tá»±a lưng vào lòng cá»§a ngưá»i đàn ông khác, chính nÆ¡i đây sư muá»™i đã nhận lá»i hứa hôn vá»›i kẻ khác. Và lúc đó sư phụ cá»§a chàng nở má»™t nụ cưá»i hãnh diện.
CÅ©ng chính nÆ¡i đây, chàng chịu trăm cay ngàn đắng, mỉa mai chua chát, chàng đã thấy rượu tiệc ê há», khách khứa vào ra đông đảo để cá»­ hành hôn lá»…, chàng đã mục kích đôi tân giai nhân vai ká» má tá»±a bên trướng gấm màn loan.
Chàng thở dài não nuột.
Chợt... dòng tư tưởng cá»§a chàng bị cắt đứt, vì có tiếng ống tay áo cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘ang phi hành bay lất phất trong gió lá»™ng.
Nhanh như chá»›p, Bạch Hổ nhảy xổ vá» phía đó, nhưng Trưá»ng Ly Nhất Äiểu bình thản khoát tay :
- Không sao, đó là Nhiếp Äông, chịu trách nhiệm Ä‘i trước để thám thính.
Lá»i nói vừa dứt thì vị Trưá»ng Ly hào sÄ© là Nhiếp Äông đã dừng chân trước mặt.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu há»i :
- Nhiếp Äông, có việc gì lạ xảy ra ở Lăng Vân sÆ¡n trang?
- Kính thưa Äảo chá»§, chung quanh đây há» canh phòng cẩn mật, dưá»ng như sắp xảy ra má»™t cuá»™c xô xát lá»›n lao, xem tình thế này thì Kim Y bang đã bố trí hẳn hòi. Má»›i đây, há» tiếp viện thêm má»™t Ä‘oàn ngưá»i nữa.
Tà Thần vuốt râu nói :
- Xem tình thế này thì Nộ Giang phái quả thật lâm nguy.
Giang Thanh chen vào há»i :
- Thưa nghĩa phụ, Kim Y bang hành sự cay độc, chẳng bao giỠnương tay, e rằng Nộ Giang phái phen này không còn manh giáp.
Tà Thần chớp nhanh cặp mắt :
- Vậy thì chúng ta sẽ ra tay tiếp ứng.
Giang Thanh cúi đầu, nói nho nhỠ:
- Phải cứu, phải cứu hỠmột lần này để lấy đức mà báo oán.
Tà Thần gật gù, má»™t mặt truyá»n lệnh cho Ä‘oàn ngưá»i căng lá»u ra tạm thá»i nghỉ ngÆ¡i, má»™t mặt cắt ngưá»i tiếp tục thăm dò sÆ¡n trang.
.Doanh trại. cá»§a Ä‘oàn ngưá»i nằm trên má»™t ngá»n đồi cao, đứng trên đó có thể nhìn xuống Lăng Vân sÆ¡n trang má»™t cách bao quát.
Äêm đã xuống hẳn rồi, tứ bá» thảy Ä‘á»u má»™t màu Ä‘en tối.
Má»™t Ä‘em dài dằng dặc trôi qua, khi đằng Äông từ từ rá»±ng sáng thì Ä‘oàn ngưá»i cá»§a Giang Thanh thức giấc thu xếp hành trang. Trưá»ng Ly Nhất Äiểu đứng trên đỉnh đồi cao ráo mắt nhìn khắp Lăng Vân sÆ¡n trang, ông ta hậm há»±c nói :
- Hừ! Lăng Vân sÆ¡n trang quả nhiên lâm nguy thá»±c sá»±, có nhiá»u bóng ngưá»i Ä‘ang canh gác.
Giang Thanh chú ý nhìn xem, quả nhiên dưới ánh nắng ban mai, thấy lấp loáng có nhiá»u món binh khí Ä‘ang cá»­ động khắp bốn bá» sÆ¡n trang tình hình thật nghiêm trá»ng.
Tà Thần nóng nảy thúc ngựa, nói :
- Chúng ta đi thôi!
Câu nói vừa dứt thì mưá»i con tuấn mã từ trên đỉnh đồi chạy băng băng vá» phía Lăng Vân sÆ¡n trang.
Gần đến cá»­a Trang Viện, thình lình từ trong bụi cá» bay vụt ra ba ngưá»i, nhìn kỹ, thấy đó là Lục Hải, và Phi Thiểm Nhị Lôi.
Ba ngưá»i nhẹ nhàng bay mình lên ngá»±a, Lục Hải thưa rằng :
- Bẩm Äảo chá»§, Lăng Vân sÆ¡n trang đã bị Kim Y bang bao vây cẩn thận, đêm hôm qua có mấy toán ngưá»i mò vào sÆ¡n trang, nghe đâu đã xảy ra nhiá»u trận huyết chiến.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu há»i :
- Bá»n há» có phát giác chúng ta không?
- Suýt nữa bị một lão già tóc đỠbên Kim Y bang bắt gặp.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu giá»±t mình :
- Lão già tóc đ�
Mẩu đối thoại đến đây ngưng bặt và Ä‘oàn ngưá»i cứ tiếp tục tiến vào sÆ¡n trang.
Trong chá»›p mắt bá»n hỠđã đến trước ngôi nhà bằng đá, kiến trúc thật kiên cố, xây dá»±ng bên vệ đưá»ng, mà trên mặt đưá»ng giỠđây đã bị ngưá»i ta dùng những khúc gá»— to tướng ngăn lại.
Äoàn ngưá»i ngá»±a từ từ dừng bước.
Một tiếng nạt vang lừng trồi dậy, từ trong cửa sổ ngôi nhà đá, có vô số mũi tên bay ra rào rào hòa lẫn với những tiếng dây cung vang lên bần bật.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu cưá»i nhạt dùng hai bàn tay đẩy ra hai đưá»ng mạnh bạo, lập tức hai luồng sức mạnh hòa lẫn trong Há»—n Nguyên chân khí cá»§a lão đẩy bật những mÅ©i tên rÆ¡i lả tả trên mặt đất.
Ngưá»i trong ngôi nhà đá, dưá»ng như khiếp vía vì thá»§ pháp ná»™i gia tuyệt kỹ đó nhưng vụt ngưng bặt. Trưá»ng Ly Nhất Äiểu cưá»i gằn nói :
- Anh em trong Ná»™ Giang phái hãy nghe cho rõ, Trưá»ng Ly Nhất Äiểu đến viếng quý trang đây.
Lâu lắm, bên trong má»›i có tiếng khàn khàn vá»ng ra :
- Ta há»i thật, mi có phải là Trưá»ng Ly Nhất Äiểu hay không?
Giang Thanh thúc ngá»±a trá» tá»›i nói nhá» vào tai cá»§a Trưá»ng Ly :
- Thưa tiá»n bối, tôi nghe giá»ng nói cá»§a ngưá»i này chính là sư thúc cá»§a tôi Ngá»c Bút Thánh Thá»§ đó.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu nạt :
- Tào Má»™ Vinh, hãy ra đây mà nghênh tiếp bá»n ta.
Ngưá»i trong ngôi nhà đá chắc có lẽ kinh dị lắm, nhưng vẫn không thấy ló đầu ra, mà có tiếng nói rằng :
- Các hạ đã biết tên cá»§a lão phu thì chắc là ngưá»i trong võ lâm, lẽ ra lão phu phải ra nghênh đón, nhưng hiá»m vì bản phái Ä‘ang xung đột vá»›i Kim Y bang, e sẽ liên lụy đến các hạ, vậy xin các hạ hãy rá»i khá»i nÆ¡i này, ngày sau sẽ diện kiến.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu biết Tào Má»™ Vinh vẫn chưa tin mình là Trưá»ng Ly Nhất Äiểu, ông vá»™i khoát tay ra dấu, tức khắc Phi Thiểm Nhị Lôi thình lình bay bổng thân hình lên cao năm trượng, tiếp theo đó lão cÅ©ng vung lưỡi búa cá»§a mình phi thân theo, ba ngưá»i nhảy xổ vá» phía ngôi nhà đá.
Tài sản của samacvuong

  #58  
Old 05-04-2008, 01:29 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG: Hồi 59
(Khuyết Danh)

Cùng trong má»™t lúc, Trưá»ng Ly Nhất Äiểu vụt thét lên má»™t tiếng vang trá»i, hai bàn tay từ từ đẩy vá» phía trước, tiếp theo đó thân hình cá»§a ông ta rá»i khá»i yên ngá»±a, lá»™n mèo trên không trung năm vòng, Ä‘oạn tung má»™t đòn Phản Phiêu chưởng.
Một luồng sức mạnh cuộn lên cuồn cuộn, làm cho cát bay đá chạy, đổ lộc rung cây.
Äòn Phản Phiêu chưởng này, Trưá»ng Ly Nhất Äiểu đánh vá» phía ngôi nhà đá, nhưng hÆ¡i sức lan tràn, bay lên tứ tán, và khi luồng sức mạnh chạm vào ngôi nhà đá, vang lên những tiếng chấn động kinh hồn, những tảng đá to đùng để xây nhà lở ra từng mảnh, cả tòa nhà rung chuyển cÆ¡ hồi sụp đổ.
Tà Thần tấm tắc khen :
- Hay cho Phản Phiêu chưởng!
Thế rồi, những tiếng kêu la inh á»i vang lên, cá»­a vùng mở hoác ra, hai mươi mấy ngưá»i vạm vỡ mặc áo màu xanh chen lấn nhau chạy ra khá»i ngôi nhà đá.
Giang Thanh lắc đầu thở dài, nghÄ© rằng mấy năm nay Ná»™ Giang phái càng ngày thanh danh càng xuống dốc, thật là má»™t Ä‘iá»u đáng thương tâm.
Äòn Phản Phiêu chưởng ban nãy, thật ra có bao gồm miếng Hoàn Tâm Äá»™ng Phách trong Thất Hoàn Trảm, đồng thá»i Trưá»ng Ly Nhất Äiểu chỉ dùng có bảy phần sức mạnh, chứ nếu dốc hết toàn lá»±c thì e rằng ngôi nhà đá đã sụp đổ xuống rồi.
Trong cảnh cát bay mù mịt, có má»™t bóng ngưá»i gầy gò tuổi ngoại ngÅ© tuần tay cầm má»™t cặp thiết bút phán quan bay vù ra, thân hình cá»§a lão vừa thoát ra khá»i cá»­a, thì chạm trán phải Lục Hải, từ trên cao bay xuống, tung ra má»™t búa chém phá»§ đầu vào đối thá»§. Lão già này chính là Ngá»c Bút Thánh Thá»§ Tào Má»™ Vinh.
ÄÆ°á»ng búa cá»§a Lục Hải quá ư nhanh nhẹn, làm cho Tào Má»™ Vinh không biết đó là thứ vÅ© khí gì, ông vá»™i vung cặp Thiết Bút Phán Quan thành hình bán nguyệt, chá»i lại má»™t đòn dữ dá»™i.
Má»™t tiếng “coong†chát chút vang lên, binh khí cá»§a đôi bên chạm vào nhau má»™t cái thật mạnh, nhưng Lục Hải lợi dụng sức đàn hồi, vung búa chém vòng tiếp theo vào cưá»m tay cá»§a đối thá»§.
Một tiếng “coong†nữa lại vang lên, Tào Mộ Vinh bị nội lực của Lục Hải đẩy lùi ba bộ.
Hai mươi mấy ngưá»i áo xanh, lúc bấy giá» thấy Tào sư thúc cá»§a há» có vẻ lâm nguy, nên vá»™i vàng hô to :
- Xin thuá»™c hạ cá»§a Trưá»ng Ly Nhất Äiểu dừng tay lại!
Tiếng “lại†vừa dứt, Tào Má»™ Vinh cÅ©ng vừa né khá»i má»™t đưá»ng búa cá»§a Lục Hải, vá»™i nhảy tháo lui, mà Phi Thiểm Nhị Lôi cÅ©ng từ từ ngừng tay lại.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu bay mình trở vá» yên ngá»±a, hất hàm há»i :
- Tào Mộ Vinh, các hạ bây giỠcó nhìn ra ta chưa?
Tào Má»™ Vinh thở hổn hển, lâu lắm má»›i trả lá»i :
- Vệ đảo chá»§, lão phu thật là có mắt không tròng, hiá»m vì hiện nay bản phái Ä‘ang bị Kim Y bang vây hãm, thật không thể nào tiếp khách được.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu căm tức há»i :
- Chẳng lẽ quý phái nghi ngỠtôi đứng vỠphía Kim Y bang?
Thấy đôi bên bắt đầu cãi cỠlôi thôi, Giang Thanh vội can thiệp :
- Kính thưa Tào tiá»n bối, nếu tiá»n bối còn chá»— nghi ngá», có thể nào cho phép tôi vào tận sÆ¡n trang, yết kiến Hoa chưởng môn?
Ngá»c Bút Thánh Thá»§ Tào Má»™ Vinh thấy ngưá»i này thái độ hào hoa phong nhã, tiếng nói giá»ng cưá»i dưá»ng như có từng gặp ở đâu đây, ông ta há»i :
- Ta xem các hạ Ä‘oan trang đĩnh ngô, thần sắc bất phàm, chắc có lẽ là võ lâm cao thá»§, dám xin há»i cao danh quý tánh?
Giang Thanh mồm mấp máy định trả lá»i, nhưng từ xa xa chợt có tiếng vó câu rá»™n rã, bụi bay mù trá»i, thoáng thấy có gần ba mươi con tuấn mã từ xa Ä‘i tá»›i, má»—i ngưá»i Ä‘á»u mặc áo màu xanh, trong Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a màu xanh đó thoáng hiện má»™t màu hồng nhạt.
Giang Thanh giật mình, trố mắt ra nhình cái chấm hồng tươi đó, lần lần hiện ra rõ rệt.
Thật không sai, cái chấm đo đỠchính là một bộ võ phục bó sát thân hình yểu điệu của một thiếu nữ nhan sắc mặn mà.
Ngoài Tà Thần ra, thảy Ä‘á»u phi thân xuống ngá»±a, Hạ Huệ sẽ lén Ä‘i gần đến bên Giang Thanh, há»i nho nhá» :
- Cái chấm màu hồng đó...
Giang Thanh quay lại, gượng cưá»i :
- Äó chính là sư muá»™i cá»§a tôi, Hoa Tiểu Yến.
Hạ Huệ giựt mình, buột miệng kêu lên :
- À... nàng ta chính là ngưá»i đã dày vò, ruồng rẫy anh đó ư, để muá»™i xem cho kỹ cô ta đẹp tá»›i chừng nào.
Tiá»n Tố xen vào, hậm há»±c nói :
- Thưa công tử, để tôi khiêu chiến đánh ả một trận.
Giang Thanh trừng mắt nhìn nàng, chính vào lúc đó thì ba mươi mấy con tuấn mã từ từ dừng chân trước mặt, ngưá»i dẫn đầu mặt mÅ©i khôi ngô, đầu râu tóc bạc.
Bên mình lão ta, có má»™t gã thanh niên tuấn tú, đượm má»™t vẻ hách dịch, hắn mở mắt trừng nhìn vá» phía Giang Thanh, bên mình hắn chính là “cái chấm Ä‘á»â€ ban nãy.
Nàng bấy giỠngồi trên yên ngựa, sẽ cắn môi lại, trong tay ve vẫy chiếc roi ngựa, khẽ đánh vào mũi giầy của mình.
Bầu không khí có vẻ nặng ná» u uất, Bạch Hổ quay lại nói vá»›i má»i ngưá»i :
- Lão già đầu râu tóc bạc đó chính là Chưởng môn cá»§a Ná»™ Giang phái Hoa Minh Viên, ngưá»i đứng bên cạnh là rể cá»§a hắn Hầu Anh đó, còn thiếu nữ mặc áo hồng chính là con gái cưng cá»§a lão Hoa Minh Viên, Hoa Tiểu Yến!
Hạ Huệ liếc nhìn Giang Thanh, trong ánh mắt của chàng đượm một vẻ thật là khó tả, vừa tha thiết, vừa ảo não, vừa bi thương, toàn thân của nàng se sẽ run rẩy.
Bao nhiêu năm nay, trong lòng chàng nhá»› nhung, lo lắng, Ä‘au thương, buồn rầu, Ä‘á»u biểu lá»™ trong ánh mắt lúc bấy giá».
Hạ Huệ nắm chéo áo của Giang Thanh nói :
- Giang Thanh hãy bái kiến sư phụ đi!
Giang Thanh “à†lên má»™t tiếng, như ngưá»i vừa sá»±c tỉnh cÆ¡n mê, Tào Má»™ Vinh quay lại xì xào vá»›i Hoa Minh Viên vài cây, Ä‘oạn quay lại nói rằng :
- Thanh niên kia, ngưá»i ngồi trên ngá»±a đấy chính là bản phái Chưởng môn Hoa sư huynh.
Hoa Minh Viên thi lễ nói rằng :
- Lão phu Hoa Minh Viên dám xin há»i các hạ cao danh quý tánh, đến đây có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Câu há»i chưa dứt Giang Thanh trở tá»›i má»™t bước, lặng lẽ quỳ dưới chân ngá»±a, lạy Hoa Minh Viên ba lạy, cá»­ chỉ này làm cho má»i ngưá»i bên Ná»™ Giang phái thảy Ä‘á»u giá»±t mình kinh ngạc, không biết đầu Ä‘uôi ra sao.
Hoa Minh Viên vá»™i vàng xuống ngá»±a, đỡ Giang Thanh dậy, há»i rằng :
- Các hạ làm đại lễ như vậy, lão phu thật là khó xử.
Giang Thanh nước mắt như mưa nói rằng :
- Thưa sư phụ, cách biệt mới năm năm mà sư phụ đã già.
Hai tiếng “sư phụ†làm cho Hoa Minh Viên rúng động tâm can, ông ta đưa mắt ngắm nhìn Giang Thanh thật lâu, bỗng ông ta rú lên một tiếng vừa vui mừng, vừa bi thiết :
- Thanh nhi, mi là Thanh nhi có phải chăng?
Giang Thanh gạt nước mắt, nức nở thưa rằng :
- Thưa sư phụ, con chính là đứa há»c trò bất nghÄ©a Giang Thanh.
Câu nói này như tiếng sét ngang mày, ông ta cÆ¡ hồ không dám tin đó là sá»± thật. Lâu lắm ông ta má»›i nắm lấy bàn tay trắng muốt cá»§a Giang Thanh, thá»u thào há»i :
- Thanh nhi... con chính là Thanh nhi, gương mặt của con...
Giang Thanh thành kính trả lá»i :
- Những ngày qua con có nhiá»u chá»— không vừa lòng sư phụ, kính xin sư phụ lượng thứ cho.
Äoạn quay sang vái chài Hầu Anh và Hoa Tiểu Yến.
Hầu Anh vội vàng xuống ngựa trả lễ, còn Hoa Tiểu Yến thì há hốc mồm kinh dị, nàng kêu lên :
- Sư huynh, ngưá»i là... Giang đại sư huynh?
Giang Thanh mỉm cưá»i trả lá»i :
- Chính thế, nhưng chẳng có chi là lạ.
Hoa Tiểu Yến nghĩ thầm :
- “Trá»i! Thật không ngá» ngày nay hắn lại thay đổi diện mạo đẹp đẽ như vậyâ€.
Nàng liếc nhìn Hạ Huệ, cặp mắt nàng chá»›p nhay mấy cái, má»™t ý niệm thoáng qua trong tâm trí nàng, thua rồi phải, nàng đã thua rồi, ngưá»i đẹp bên mình Giang Thanh thật đẹp, quả là xứng lứa vừa đôi.
Giang Thanh vá»™i vàng giá»›i thiệu ngưá»i bên mình cho Hoa Minh Viên được biết, đôi bên chuyện trò vui vẻ, và Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a lÅ© lượt kéo vá» sÆ¡n trang, khí thế thật là hùng dÅ©ng.
Hai bên vệ đưá»ng, đệ tá»­ cá»§a phái Ná»™ Giang thập thò trông ngóng, há» Ä‘ang chỠđợi để xem mặt cá»§a võ lâm đệ nhất cao thá»§ Tà Thần và con ngưá»i vang danh như sấm là Trưá»ng Ly Nhất Äiểu, há» lại nôn nóng muốn nhìn thấy Giang Thanh, con ngưá»i xuất thân từ Ná»™ Giang phái, bị Ná»™ Giang phái ruồng rẫy, rồi lại trở vá» cứu Ná»™ Giang phái.
Không bao lâu, Ä‘oàn ngưá»i đã tiến đến đại sảnh đưá»ng cá»§a trang viên, hai bên phân ngôi chá»§ khách, vừa ngồi xuống hàn huyên, thì bá»—ng bên ngoài có tiếng còi vang lên lanh lảnh, hồi còi thứ nhất chưa dứt, thì hồi còi thứ nhì đã tiếp theo, vang vang đồng vá»ng.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu mỉm cưá»i gật dù nói :
- Hoa chưởng môn, hỠđã đến rồi!
Cửu Thiên Thần Long Hoa Minh Viên gật gù nói :
- Phải, hỠđã đến rồi.
Tào Mộ Vinh dùng hai cây thiết bút phán quan đập vào nhau rang rảng, ra dấu cho thủ hạ tràn ra phía ngoài kháng cự.
Tiếng còi lanh lảnh bên ngoài bá»—ng nhiên ngưng bặt, cách má»™t lúc lâu, lại vang vang trá»—i dậy, âm thanh cao vút làm cho ngưá»i nghe nhức óc Ä‘inh tai, đồng thá»i tiếp theo đó, tiếng sát phạt rá»n vang từ bên ngoài vá»ng vào.
Trưá»ng Ly đưa mắt nhìn Tà Thần, Tà Thần gật đầu há»™i ý, và Lục Hải bá»—ng thét lên má»™t tiếng, đơn thân độc mã bay vù ra ngoài, nhằm phía có tiếng sát phạt đấu chiến vá»›i nhau tiến tá»›i.
Hoa Tiểu Yến cÅ©ng lặng lẽ Ä‘i theo, Hầu Anh đưa mắt nhìn Hoa Minh Viên dá» há»i, Hoa Minh Viên gằn giá»ng :
- Vợ mi đã đi rồi, sao mi còn đứng đây?
Hầu Anh sượng sùng cất bước đi theo một cách miễn cưỡng. Chiến Thiên Vũ lắc đầu, ông ta thầm nghĩ :
- “Nếu má»™t vị Chưởng môn mà nhu nhược như vậy thì thật là nguy hiểm cho môn pháiâ€.
Thình lình, bên ngoài tiếng sát phạt vang lên như đê vỡ nước tràn, âm thanh rá»n tứ phía.
Chung quanh Lăng Vân sÆ¡n trang thình lình xuất hiện không biết bao nhiêu ngưá»i mặc áo vàng sặc sỡ, binh khí và y phục cá»§a há» lấp lánh dưới ánh mặt trá»i.
HỠvừa xuất hiện, là tấn công mãnh liệt như thú dữ sút chuồng, bao vây quanh Lăng Vân sơn trang, tiếng cung tiếng nỠbật lên phừng phực, hòa lẫn với tiếng tên vì vèo trong gió.
Tiếng hò hét vang trá»i hòa lẫn vá»›i tiếng ngưá»i ngã xuống hào sâu, vang lên những tiếng kêu bì bõm, có vài chá»— bốc lá»­a, ngùn ngụt, mở màn cho má»™t trận huyết chiến kinh hồn, ngưá»i ta có thể dá»± Ä‘oán tấn kịch bi thảm này đến lúc hạ màn thật vô cùng rùng rợn.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu ra lệnh :
- Phi Lôi đi vỠphía Nam ngăn địch, Thiểm Lôi đi vỠphía Tây ngăn địch.
Phi Thiểm Nhị Lôi vâng lệnh nhắm hướng Tây và Nam đi thẳng, Tà Thần gật gù nói :
- Phần lão phu ở đây chỠđợi gã Lữ Năng “cầm tặc tiên cầm vương†là thượng sách.
Giang Thanh vội nói :
- Thưa nghĩa phụ, con cũng muốn xuất trận...
Tà Thần ngần ngừ Ä‘oạn trả lá»i :
- ÄÆ°á»£c. Vậy mi hãy Ä‘i cùng Bạch hiá»n Ä‘iệt, Hạ cô nương ở đây vá»›i ta.
Giang Thanh phi thân vá» phía có tiếng sát phạt đấu chiến vá»›i nhau. Äến nÆ¡i, thấy ba bên bốn bá», những ngưá»i mặc áo vàng trong Kim Y bang Ä‘ang tấn công như nước vỡ bá», những ngưá»i mặc áo xanh trong Ná»™ Giang phái thì Ä‘ang liên tiếp rút lui.
Xem tình thế này, Kim Y bang dưá»ng như dốc hết toàn lá»±c để tiêu diệt Ná»™ Giang phái.
Giang Thanh bắt gặp Lục Hải Ä‘ang đấu cùng mươi hai tên Kim Y bang, trong ấy có má»™t lão già tóc Ä‘á», võ công cao siêu nhất, đòn cá»§a lão tuôn ra như mây bay nước chảy, khó thể ngăn ngừa.
Lão ta đối diện vá»›i Lục Hải, còn mưá»i má»™t tên kia thì vây chung quanh chá» dịp tấn công chá»— hở, tạo cho Lục Hải rất nhiá»u trở lá»±c.
Ngoài ra còn má»™t lão già đầu trá»c Ä‘ang đánh tay đôi vá»›i má»™t ngưá»i mặc áo thư sinh màu xanh, hiện giá» ngưá»i áo xanh Ä‘ang nằm trong thế bị động, tay chân bắt đầu luống cuống mà thanh gậy đối phương càng ngày càng múa nhanh vùn vụt, tấn công liên miên bất tuyệt.
Giang Thanh biết rằng ngưá»i mặc áo thư sinh đó chính là Lục sư thúc cá»§a mình là Trịnh Tam Phi, còn lão gì đầu trá»c kia tức là Lục Chỉ Hành Giả Uông Minh.
Chàng lặng lẽ tiến vá» phía Uông Minh, nạt lên má»™t tiếng, dùng ngón cái và ngón trá» Ä‘iểm má»™t loạt vào mưá»i hai yếu huyệt sau hậu tâm cá»§a Uông Minh.
Uông Minh Ä‘ang để hết tinh thần đối địch, thình lình nghe sau lưng mình gió dậy rì rào, mưá»i hai ngón tay bay tá»›i khí thế bén nhá»n như mưá»i hai lưỡi gươm, ông ta kinh tâm táng đởm, vá»™i tống cho đối phương má»™t chưởng mở đưá»ng, để rồi trá» tá»›i bảy bước, đầu không ngoảnh, ông tung ra phía sau ba cước liên hoàn.
Giang Thanh xá chào Trịnh Tam Phi :
- Xin Lục sư thúc tạm lui.
Trong lúc chàng cúi xuống, thì đã ngầm tuôn ra nội lực làm cho Lục Chỉ Hành Giả Uông Minh phải lùi thêm ba bộ nữa.
Trong khi Trịnh Tam Phi lui ra khá»i vòng chiến thì Giang Thanh tiếp tục Ä‘uổi theo Uông Minh.
Lão ta trán nổi gân xanh, vung cây gậy sắt trong tay vùn vụt trả đũa Giang Thanh bằng những đòn vô cùng hùng hậu.
Nhưng Giang Thanh ung dung đối địch, chỉ trong vòng ba miếng, thì đã làm cho Uông Minh tay chân luống cuống.
Giang Thanh vừa dồn đối phương vào tử địa vừa thét :
- Uông Minh, hãy truyá»n thá»§ hạ cá»§a bá»n mi dừng tay lại.
Uông Minh vẫn tấn công vùn vụt, thét :
- Ngưá»i anh em, ta xem mi võ nghệ phi phàm, tướng mạo Ä‘oan trang, thôi đừng nhúng tay vào vụ này nữa, thức thá»i vụ là tuấn kiệt.
Giang Thanh cưá»i xoà, cất mình bay bổng lên không trung, từ xa xa tống cho Uông Minh má»™t chưởng, mượn sức đàn hồi đó bay dạt vá» phía Lục Hải, bất thình lình thò tay ra chá»™p cổ cá»§a lão già tóc Ä‘á».
Cùng trong một lúc, bàn tay hữu dựng lên như một lưỡi dao, chém sả vào đầu của một gã mặc áo vàng.
Tên này tức khắc lãnh đòn gục ngã, còn lão già tóc đỠthì trá»› khá»i trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc. Lục Hải thừa cÆ¡ há»™i đó tung ra hai búa, chém ngã thêm hai tên nữa.
Lão già tóc đỠđôi mắt đỠngầu, kêu lên một tiếng :
- Äồ khốn kiếp!
Äoạn đảo mình má»™t vòng thật lá»›n. Giang Thanh thấy bóng chưởng trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp chá»™p xuống đầu Lục Hải.
Giang Thanh thấy vậy mỉm cưá»i vừa định lướt tá»›i đối địch cùng Uông Minh lúc bấy giá» hầm hè tái chiến.
Nào ngá», chính vào lúc đó có má»™t gã thiếu niên mặc má»™t chiếc áo màu xanh đẫm máu, trên vai vác má»™t thiếu nữ thá» thương Ä‘ang trốn chạy.
Tiếp theo đó, có một gã mặc áo vàng khôi ngô vạm vỡ đuổi theo, chế giễu :
- Hầu thiếu chưởng môn, các hạ sẽ là Nhất Phái Chi Chủ, trong giỠphút này lại vác phu nhân chạy, trốn chạy một mình sao? Ha ha...
Tài sản của samacvuong

  #59  
Old 05-04-2008, 01:30 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG: Hồi 60
(Khuyết Danh)

Gã thiếu niên mặc áo xanh, chạy phía trước, bước Ä‘i loạng choạng, dưới nách máu tuôn đầm đìa, vạt áo sau lưng rách má»™t mảng khá to, tình thế cá»±c kỳ khốn đốn, ngưá»i thiếu nữ nằm trong lòng hắn, tóc tai rối bá»i, đôi mắt nhắm nghiá»n, sắc mặt không còn chút máu.
Äó chính là Hầu Anh và vợ cá»§a hắn là Hoa Tiểu Yến.
Cái ngưá»i vạm vỡ Ä‘uổi theo phía sau, Giang Thanh nhìn thoáng qua cÅ©ng biết đó là Bạch Long ÄÆ°á»ng chá»§ cá»§a Kim Y bang, Bao Hằng SÆ¡n.
Chàng ném cho Uông Minh một cái nhìn ranh mãnh, đoạn xoay mình bay vù vỠphía Hầu Anh.
Khi mà hình ảnh cá»§a Giang Thanh đập vào mắt cá»§a Hầu Anh, thì hắn như ngưá»i Ä‘ang trôi nổi giữa cÆ¡n ba đào bão tố, thình lình vá»› được chiếc phao, hốt hoảng gá»i :
- Sư huynh...
Tiếng nói vừa thốt ra khá»i cá»­a miệng, thì hắn đã té sóng soài trên mặt đất, Giang Thanh nhìn hắn bằng má»™t cái nhìn trìu mến :
- Sư đệ cứ yên trí.
Câu nói chưa dứt thì Bao Hằng SÆ¡n và Uông Minh đã mở thế gá»ng ká»m tấn công Giang Thanh như vÅ© bão.
Nhưng Giang Thanh đã nhanh như Ä‘iện xê dịch thân hình cá»§a mình ná»­a thước, trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i đó, Giang Thanh đã tung ra má»™t đòn Thi Giải Bát Phương hòa lẫn trong Tịnh Thiên chỉ.
Äòn tuôn ra như má»™t con trưá»ng xà uốn khúc, nhanh như má»™t mÅ©i tên bay giữa không trung, mÆ¡ hồ phảng phất như má»™t bóng ma, bước chưởng cá»§a chàng tung hoành thêu dệt, nhả ra ná»™i lá»±c cuồn cuồn, khí thế thật là tàn khốc!
Thế rồi, những bóng cước của Bao Hằng Sơn hoàn toàn vô công hiệu, một luồng sức mạnh lòn qua những bóng chưởng và bóng cước của Bao Hằng Sơn, chộp vào mặt mũi của ông ta, tiếp theo đó là một luồng sức mạnh đẩy thân hình đồ sộ của lão bay lên một trượng.
Má»™t màn mưa máu bay ra lấm tấm, và thân hình cá»§a lão rÆ¡i đánh thịch giữa sa trưá»ng.
Nhìn kỹ, thấy đầu lâu và tứ chi cá»§a lão thảy Ä‘á»u nát be nát bét.
Nằm trên mặt đất, Hầu Anh hốt hoảng kinh hoàng, nhắm nghiá»n cặp mắt, rúc vào lòng Hoa Tiểu Yến.
Giang Thanh trỠtới một bước, đá bay thể xác của Bao Hằng Sơn, chàng phủi tay rồi quay sang nói với Hầu Anh :
- Sư đệ, sư muội có thỠthương không?
Lâu lắm Hầu Anh má»›i trấn tÄ©nh trả lá»i :
- Không sao, nàng bị thằng Bao Hằng Sơn điểm huyệt.
Giang Thanh trỠtới vỗ mạnh một cái vào hậu tâm của nàng, tiếp theo đó điểm hai ngón tay nhanh như chớp vào dưới nách, Hoa Tiểu Yến rú lên một tiếng, tỉnh táo ngay tức khắc.
Hầu Anh còn Ä‘ang bàng hoàng kinh dị thì thân hình cá»§a Hoa Tiểu Yến đã ngã gá»n vào lòng chàng, và Giang Thanh đã Ä‘i ra ngoài xa mưá»i trượng, nói vá»›i trở lại :
- Äỡ sư muá»™i vào trong yên nghỉ!
Câu nói vừa dứt, Giang Thanh như một con chim khổng lồ và bay vù vỠphía Bạch Hổ.
Lúc bấy giá» Bạch Hổ Ä‘ang đấu cùng Uông Minh, còn Trịnh Tam Phi thì lãnh đạo bá»n Ná»™ Giang phái, Ä‘ang giăng hàng chữ nhất, ngăn làn sóng tấn công cá»§a Kim Y bang.
Công lá»±c cá»§a Uông Minh suýt soát vá»›i Bạch Hổ, nhưng ông ta chạm phải cái tá»™i nóng nảy, nên càng đấu chiến càng lá»™ ra nhiá»u chá»— yếu.
Giang Thanh vừa tới, vội hô :
- Nhị ca, tốc chiến tốc quyết!
Tiếng nói cá»§a Giang Thanh vang lên, Uông Minh cảm thấy dưá»ng như vừa trúng phải má»™t đòn độc, ông giá»±t mình lùi bước, quắc mắt há»i :
- Giang Thanh, Bao Hằng Sơn đâu?
Giang Thanh buông ra má»™t loạt năm chưởng liên hoàn trả lá»i :
- Äã vá» A Tỳ địa ngục!
Uông Minh gầm lên thảm thiết, vung thanh gậy cá»§a mình theo đưá»ng võ Phiên Long Thập Lục thanh gậy cá»§a lão như má»™t con rồng Ä‘en vùng vẫy trong làn mây bạc, ào ạt tấn công Giang Thanh.
Bạch Hổ buông tiến cưá»i, dùng hai bàn tay trắng xông thẳng vào đám Kim Y bang, hai bàn tay đó Ä‘i tá»›i đâu thì đối phương ngã rạp tá»›i đó, thật là phù hợp vá»›i bốn chữ “cá»p lạc đàn dêâ€.
Uông Minh thấy vậy lòng Ä‘au như cắt, mồ hôi vã ra lấm tấm, bao nhiêu hÆ¡i sức thảy Ä‘á»u dồn vào đưá»ng võ cá»§a mình, làm cho Giang Thanh thấy trước mặt mình dưá»ng như có má»™t rừng cây san sát, bóng gậy chập chùng không má»™t kẽ hở.
Như à Tam Ảo cá»§a Giang Thanh thi triển đến tá»™t độ, như má»™t chiếc bóng má», Giang Thanh loáng thoáng trong rừng cây san sát đó.
Thế rồi lực lượng của Kim Y bang càng lúc càng hao mòn, Bạch Hổ và Trịnh Tam Phi liên kết với nhau toàn hoan hô sát phạt.
Uông Minh càng lúc càng nóng nảy không dằn được cơn giận, ông ta thét lên một tiếng, xử một đòn Nhập Vân Tiêu Cứu đầu gậy của ông ta khuấy thành vô số vòng tròn, thân gậy trồi lên, hụp xuống như lớp lớp ba đào chuyển động không chớp mắt, thanh gậy trong tay ông ta lồng lên như một con rồng đen.
Giang Thanh không tránh không né lại còn trá» tá»›i, buông ra má»™t đòn Chưởng Bất Nhẫn Huyết, tiếp theo đó thân hình cá»§a chàng dao động bất thưá»ng theo Như à Tam Ảo làm cho những thế công cá»§a Uông Minh cứ đánh vào khoảng không, và ông ta bắt đầu thở mạnh.
Hai ngưá»i trao đổi vá»›i nhau hai mươi hiệp trong nháy mắt, Giang Thanh không muốn mình tiêu hao chân lá»±c nữa, thình lình nổ ra má»™t đòn Thi Giải Bát Phương.
Thế công mãnh liệt của Giang Thanh làm cho đối phương có cảm giác như núi đổ, như thác tràn, không thể nào chống đỡ nổi, thế rồi...
Uông Minh tái xanh sắc mặt, trong lúc ông ta chưa tìm ra được một thế để gỡ đòn, thì hai cánh tay của lão thình lình ly khai với thân thể, mang theo với những tia máu đỠlòm bay vù vào không trung, mà trong bàn tay vẫn còn cầm chặt lấy binh khí của mình.
Uông Minh dưá»ng như biết trước kết quả bi thảm cá»§a mình, nên hai cánh tay vừa đứt lìa, thì ông ta đã dùng cái đầu cứng hÆ¡n sắt thép cá»§a mình đánh vù vào giữa ngá»±c Giang Thanh, đồng thá»i hai bàn chân tung ra liên miên những đưá»ng cước liên hoàn.
Nhưng mà, một tiếng kêu như xé lụa vang lên, thân hình của Uông Minh ngã gục trên mặt đất rồi im lìm bất động.
Giang Thanh đã dùng bá»™ pháp Như à Tam Ảo tránh khá»i má»™t đòn ác liệt nhứt cá»§a má»™t ngưá»i dãy chết, đồng thá»i đã đá cho đối phương ngã gục, nhưng mà vạt áo cá»§a chàng lại bị Uông Minh cắn phải, xé toạc ra má»™t mảnh thật to.
Chân không dừng bước, Giang Thanh tấn công ào ào như vÅ© bão, trong chá»›p mắt mưá»i má»™t tay hảo thá»§ cá»§a Kim Y bang Ä‘á»u ngã gục dưới hai bàn tay sắt thép cá»§a chàng.
Lúc bấy giá», chiến cuá»™c chung quanh Lăng Vân sÆ¡n trang, nhá» sá»± thắng lợi cá»§a Giang Thanh mà lật ngược được tình thế.
Khí thế bén nhá»n cá»§a Kim Y bang buổi ban đầu nay không còn nữa, nhưng mà chính vào lúc Giang Thanh trở vào sÆ¡n trang, thì có bốn chiếc bóng ngưá»i mặc áo vàng rá»±c rỡ, đánh bay má»™t loạt hai mươi mấy món binh khí cá»§a bá»n Ná»™ Giang phái mà Ä‘i thẳng vào trung tâm sÆ¡n trang, ba bên bốn bá» tên bay như mưa bấc mà bốn ngưá»i này không há» nao núng, vẫn bình thản lướt tá»›i như vào chá»— không ngưá»i.
Tà Thần đứng trước ngôi nhà riêng cá»§a Hoa Minh Viên, nhìn bốn ngưá»i má»›i đến nở má»™t nụ cưá»i khó hiểu.
Bên cạnh ông ta là Hạ Huệ.
Bên cạnh Hạ Huệ là cao thá»§ Ná»™ Giang phái Mã Long, Hoa Minh Viên bận lo Ä‘iá»u binh khiển tướng nên để Mã Long ở bên cạnh Tà Thần.
Trong chớp mắt, Giang Thanh đã phi thân đến bên cạnh Hạ Huệ, Tà Thần gật gù nói :
- Ta xem võ công cá»§a bốn ngưá»i má»›i đến đây không phải hạng tầm thưá»ng, ta muốn dùng nó để thá»­.
Mã Long nghe thấy vội thưa :
- Kính thưa tiá»n bối, ngưá»i Ä‘i đầu chính là Kim Y bang Bang chá»§ Lữ Ninh!
Giang Thanh cưá»i, nói tiếp :
- Lão già gầy gò đi bên cạnh Lữ Ninh chính la Nam Hoang Bá Nhất Sát Tôn Kỳ đó!
Tà Thần lại há»i :
- Vậy thì... võ công cá»§a ngưá»i này ra sao?
Mã Long trả lá»i :
- Nhân tài cá»§a Kim Y bang hằng hà sa số, duy chỉ có Tôn Kỳ là ngưá»i khó giải quyết nhất.
Vừa nói tá»›i đây thì bốn ngưá»i trong Kim Y bang thảy Ä‘á»u dừng gót trước mặt má»i ngưá»i, há» giương to tám mắt nhìn bá»n Giang Thanh không ngá»›t.
Ngoài Lữ Ninh và Tôn Kỳ ra, còn hai ngưá»i nữa hình thù quái dị như hai con khỉ, xem tình thế dưá»ng như hai anh em ruá»™t.
Lữ Ninh hậm hực nhìn Mã Long nói :
- Mã Long, oai phong của Nộ Giang phái đâu? Tiếng tăm của Lăng Vân sơn trang đâu? Còn lão già hỠHoa đi đâu mà chẳng thấy?
Mã Long vừa muốn mở miệng trả lá»i, bá»—ng Tôn Kỳ đưa mắt ngắm nhìn Giang Thanh không chá»›p, Ä‘oạn quay sang nói nhá» vào tai Lữ Ninh.
Lữ Ninh nghe qua mặt biến sắc, và ngắm nhìn Giang Thanh bằng ánh mắt kinh dị.
Giang Thanh cưá»i sang sảng rằng :
- Từ ngày chia tay nơi thành Hội Trạch đến nay thấm thoát đã hai năm, chắc liệt vị chưa quên thằng Giang Thanh này? Và chắc cũng không quên món bảo vật Vạn Tân Châu Lan?
Lữ Ninh ngá»­a cổ cả cưá»i :
- Thật không ngỠchúng ta lại gặp mặt nơi đây, thật là một cơ hội hiếm có để cho chúng ta thanh toán món nợ cũ.
Tôn Kỳ nói tiếp :
- Hai năm nay, thằng hỠGiang mi dựa hơi của Tà Thần mà làm mưa làm gió, thực ra cái thằng Lệ Vật Tà gì đó, đã trốn chui trốn nhủi ở nơi nào, chỉ có tiếng mà không có miếng, mi đừng hòng dựa hơi nó mà bắt nạt thiên hạ.
Tôn Kỳ càng nói càng cao hứng, nhưng Mã Long đứng bên cạnh, trống ngực đánh liên hồi, ông ta đã nhìn thấy viễn ảnh thê thảm của Nam Hoang Bá Nhất Sát.
Giang Thanh lại bình thản trả lá»i :
- Tôn Kỳ, mi sẽ hối hận vì câu nói của mi đem đến một kết quả đau khổ ê chỠmà mi không ngỠđược.
Tà Thần vẫn bình thản vuốt râu mỉm cưá»i.
Thế rồi, bốn ngưá»i mặc áo vàng nhanh như chá»›p tách ra đứng theo bốn vị trí khác nhau, còn bên đệ tá»­ cá»§a Ná»™ Giang phái, dưới sá»± chỉ dẫn cá»§a Mã Long, cÅ©ng phân thành đội ngÅ©, bày khai thế trận, má»™t trưá»ng huyết chiến sắp sá»­a xảy ra.
Thình lình Tà Thần chỉ hai ngưá»i mặt thon má» nhá»n kia, há»i rằng :
- Hai ngưá»i tên há» là gì mau nói ra đây cho ta được biết.
Mãi đến bây giá», Lữ Ninh và Tôn Kỳ má»›i để ý đến lão già đầu râu tóc bạc, mặc chiếc áo dài màu Ä‘en đó.
Má»™t ngưá»i mặt thon trả lá»i má»™t cách vô cùng ngạo mạn :
- Thằng già kia, chốc nữa mi sẽ phải chết má»™t cách thê thảm, để Ä‘á»n cái tá»™i không biết Mãng SÆ¡n song kỳ.
Bầu không khí tức khắc nặc mùi máu, Tà Thần há»i Mã Long :
- Mã hiá»n Ä‘iệt, lai lịch cá»§a hai ngưá»i này ra sao?
Mã Long trả lá»i :
- Thưa tiá»n bối, Mãng SÆ¡n song kỳ là hai ngưá»i má»›i nổi danh gần đây trong vùng Quý Châu, há» vốn là anh em ruá»™t, anh tên Chung Tân, em tên Chung Ngá»c, cả hai thảy Ä‘á»u võ nghệ cao cưá»ng, nhưng tánh tình độc ác.
Lữ Ninh quay lại nói với Mãng Sơn song kỳ :
- Nhị vị Há»™ Äàn, thằng há» Mã này Ä‘iá»u tra lý lịch cá»§a hai ngưá»i thật kỹ.
Lúc bấy giỠTôn Kỳ nóng nảy nói :
- Thôi đừng nói dài dòng nữa, chúng ta so gươm là vừa.
Tà Thần vá»— vai Giang Thanh má»™t cái, Ä‘oạn nhẹ nhàng lướt tá»›i, ngưá»i ta không thấy hai bàn chân ông xê dịch, mà thân hình lướt tá»›i như bay.
Thế rồi... Mãng SÆ¡n song kỳ đồng loạt thét lên, mở thế gá»ng ká»m tấn công dữ dá»™i, cùng trong má»™t lúc thân hình cá»§a Tôn Kỳ cÅ©ng bắn vụt tá»›i như má»™t đưá»ng tên.
Tà Thần từ từ đưa song chưởng lên má»™t cách chậm chạp, ai có mặt nÆ¡i đó cÅ©ng Ä‘á»u trông rõ mồn má»™t, ông chém má»™t đưá»ng xéo xéo vào cổ Mãng SÆ¡n song kỳ, cùng trong má»™t lúc bàn chân cá»§a ông ta cÅ©ng đá má»™t đòn mạnh bạo vào giữa mặt Tôn Kỳ.
Mãng SÆ¡n song kỳ thình lình cảm thấy như trá»i nghiêng đất sụp, áp lá»±c nặng ná» chưa từng thấy, làm cho tứ chi cá»§a cả hai thảy Ä‘á»u không thể cục cá»±a.
Thế rồi... hai chiếc đầu lâu mang theo máu thắm bay vá»t lên không trung, còn Tôn Kỳ thì rú lên má»™t tiếng hãi hùng, cánh tay hữu cá»§a lão, từ khuá»·u tay trở xuống thảy Ä‘á»u tím bầm như má»±c.
Việc xảy ra đột ngá»™t, làm cho Lữ Ninh dưá»ng như bất thần lãnh má»™t đòn độc, ông tá cứ đứng đỠngưá»i ra như má»™t khúc gá»— mà nhìn Tà Thần.
Tà Thần bình thản vuốt râu nói :
- Lữ Ninh, đây là thế võ trong chín thế võ cá»§a ta, oai lá»±c cá»§a nó tương tá»± như A Nan thần quyá»n gá»i là Ma Tà Thá»§ đó!
Ba tiếng Ma Tà Thá»§ lá»t vào tai cá»§a Lữ Ninh, làm cho ông ta có bần thần ngÆ¡ ngẩn, ông ta Ä‘ang suy nghÄ© vá» ba chữ này dưá»ng như có nghe thấy đâu đây.
Tà Thần như Ä‘á»c thấu tâm tư cá»§a lão, vá»™i nói :
- Lữ Ninh, nếu mi nghÄ© không ra thì lão phu cho mi biết Như Lai thần chưởng, NgÅ© Äại Tản Thá»§ Ä‘á»u là tác phẩm cá»§a ta.
Lữ Ninh biến sắc, thối lui má»™t bước, run rẩy há»i :
- Mi... Mi là Tà Thần?
Giang Thanh cả cưá»i :
- Nếu không phải nghĩa phụ của ta thì làm sao trong vòng một miếng có thể làm cho ba đại cao thủ của mi, hai chết, một bị thương?
Tà Thần thong thả nói với Tôn Kỳ :
- Mi thật là có phước, nên Ma Tà Thá»§ cá»§a ta chẳng hướng vá» mi, mà chỉ dùng giày Ä‘iểm nhẹ yếu huyệt mà thôi, và bây giá» mi bắt đầu Ä‘á»n tá»™i vô lá»… vá»›i ta ban nãy.
Ông ta quay đầu lại há»i Giang Thanh :
- Thanh nhi, kẻ nào nhục mạ nghĩa phụ thì phải chịu trừng phạt bằng cách nào?
Giang Thanh cung kính thưa :
- Con sẽ thi hành...
Câu nói vừa dứt thì Giang Thanh hú dài một tiếng, đảo mình trở bộ, nhảy vù tới, một luồng hào quang sáng chói theo hình bán nguyệt chộp vỠphía Lữ Ninh, cùng một lúc bóng chưởng trùng trùng điệp điệp phủ xuống đầu của Tôn Kỳ.
Lữ Ninh tràn mình né tránh, trong chớp mắt, hai bàn tay của lão đã thủ hai món binh khí thiết bài của mình.
Còn thân hình của Tôn Kỳ thì nhanh như điện, tấn công Giang Thanh bằng một loạt Thanh Bằng Phi Hạc đòn ruột của ông ta.
Chân không dừng gót, Giang Thanh như má»™t mÅ©i tên xuyên qua hai miếng thiết bài, Ä‘oạn dốc ra chín chưởng liên hoàn phá át ba đòn Phát Dá»±c Bôn Vân, Triển Dá»±c Dương Oai và Truy Tinh Ma Nguyệt cá»§a đối phương, đồng thá»i tuôn ra hai đòn Chưởng Bất Nhẫn Huyết và Âm Mạc Dương Quan.
Tôn Kỳ thình lình cảm thấy bóng chưởng đầy trá»i, nhấp nhô tứ phía, rõ ràng thấy đòn tuôn ra, nhưng muốn kháng cá»± mà không tài nào làm được.
Ông ta gượng hú lên má»™t tiếng dài nhảy bay ra ngoài vòng áp lá»±c, vào lúc đó thì hai miếng thiết bài cá»§a Lữ Ninh ào ào bay tá»›i đán xối xả vào lưng, vào vai cá»§a Giang Thanh, kèm trong ba chiếc đá vô cùng huyá»n diệu.
Giang Thanh không tránh không né, xuống tấn đứng vững, sắc mặt cá»§a chàng tá»a ra má»™t màu trắng bạch, và hai miếng thiết bài cá»§a Lữ Ninh cứ cái đà đó mà đánh xối xả vào mình chàng.
Thình lình má»™t luồng khói màu hồng nhạt từ trong mình chàng tá»a ra, và má»™t luồng sức mạnh tiết ra khắp toàn thân ngăn chận hai miếng thiết bài lại. Äó là Ly Há»a Huyá»n Băng chân khí.
Tôn Kỳ đứng hỠsau lưng định tập kích, gặp phải luồng sức mạnh, vội vàng tránh giạt sang một bên, để cho Lữ Ninh hoàn toàn hứng chịu lấy nguồn áp lực dữ dội đó.
Thế là vị Kim Y bang Bang chá»§ thất sắc kinh hoàng, thình lình ngã ngá»­a ra sau, miếng thiết bài trong bàn tay tả cÅ©ng tuá»™t khá»i lòng bàn tay bay vù vào không trung mất dạng.
Luồng Ly Há»a Huyá»n Băng chân khí cá»§a Giang Thanh tiếp tục tràn tá»›i tấn công vào thân hình Ä‘ang nằm ngá»­a nghiêng trên mặt đất cá»§a Lữ Ninh.
Trong phút nguy cấp, thì một vầng ám khí bằng kim độc bay ra tua tủa hướng vỠphía Giang Thanh.
Äang tấn công, mà thân hình cá»§a Giang Thanh vá»™i vàng ghìm lại, nhanh như cắt chàng rạp mình xuống mặt đất, và vô số mÅ©i kim óng ánh kia Ä‘á»u bay trượt vào khoảng không.
Giang Thanh cả cưá»i :
- Lâu lắm rồi không gặp Mật Vũ Ngân Man của Nam Hoang Bá Nhất Sát!
Dứt lá»i, chàng quay phắt mình lại, tống vá» phía Lữ Ninh má»™t chưởng nữa trong cái thế Ly Há»a Huyá»n Băng chân khí. Lữ Ninh nghiến răng kèn kẹt, thình lình lăn tròn trên mặt đất theo thế Cổn Äịa ÄÆ°á»ng, có ý muốn luồn theo kẽ dưới, tránh khá»i uy lá»±c cá»§a Ly Há»a Huyá»n Băng chân khí mà tấn công Giang Thanh.
Nhưng mà... thân hình cá»§a ông ta thình lình chạm phải má»™t bức tưá»ng đồng vách sắt, và bị đẩy bật ra ngoài, trong mồm vá»t ra má»™t bụm máu tươi, rú lên má»™t tiếng cá»±c kỳ bi thảm, ông ta rên rỉ :
- Tôn ÄÆ°á»ng Chá»§, sá»± nghiệp chưa thành, lão phu xin Ä‘i trước má»™t bước!
Thế rồi thân hình của lão từ từ rủ xuống như một vì sao rơi.
Tôn Kỳ thấy vậy bay hồn mất vía, chính vào lúc đó thân hình của Giang Thanh vù vù bay tới, đuổi theo Tôn Kỳ.
Nào ngá», chính vào lúc má»i ngưá»i Ä‘ang để ý Giang Thanh, thì Lữ Ninh bất thần trá»—i dậy, dùng hết hÆ¡i tàn phóng vào mình Hạ Huệ má»™t chưởng, còn miếng thiết bài trong cánh tay hữu thì bay ra như má»™t chiếc cầu vồng, đánh ập vào đầu cá»§a Hoa Minh Viên Ä‘ang đứng gần đó.
Việc xảy ra thật đột ngá»™t, không má»™t ai ngỠđược, Lữ Ninh đã chết rồi mà còn trá»—i dậy liá»u mạng bằng má»™t đòn cuối cùng.
Chính vào giây phút ý niệm vừa thoáng qua trong trí, Tà Thần nạt vang :
- Äồ nghiệt chướng!
Tay trái nắm lấy Hạ Huệ đu ra sau lưng mình, đoạn dùng bàn tay hữu xử một đòn trong A Nan thần chưởng.
Sau má»™t tiếng vang kinh khiếp, ngưá»i ta thấy từng mảnh vải màu vàng bay tứ tung trong gió, hòa lẫn trong miếng thịt nát xương tan, thân hình cá»§a Lữ Ninh bị bay ra ngoài năm trượng.
Nhưng mà... chính vào lúc đòn A Nan thần chưởng vừa phát ra, thì miếng thiết bài nặng trÄ©u trong tay cá»§a Lữ Ninh bay vù vá» phía Hoa Minh Viên, đó là má»™t đòn dẫy chết cá»§a má»™t tay cao thá»§ khét tiếng giang hồ, vì vậy mà muốn tránh muốn né thật là má»™t Ä‘iá»u khó khăn.
Những tưởng Hoa Minh Viên khó thoát khá»i vòng nguy biến, nào ngá» Trưá»ng Ly Nhất Äiểu đã kịp thá»i dùng Há»—n Nguyên Chân Khí đẩy nhẹ miếng thiết bài...
tuy cản trở được một chút nhưng trớn đi của nó vẫn vèo vèo bay tới.
Hoa Minh Viên đôi mắt trợn trừng, tóc râu Ä‘á»u dá»±ng ông ta cất ngá»n Hổ đầu Ä‘ao, dốc hết sức bình sanh ra ngăn trở.
Hoa Tiểu Yến rú lên một tiếng thất thanh :
- Cha...!
Tiếng kêu chưa dứt thì má»™t bóng ngưá»i bên cạnh bay xéo ra làm tấm bình phong cản ngang trước mặt Hoa Minh Viên.
Chân ngưá»i này vừa chấm đất, thì má»™t tiếng “bốp†vang lên, miếng thiết bài bập vào đầu ngưá»i đó, vỡ sá» ngã lăn ra. Nhưng miếng thiết bài vẫn ngon trá»›n Ä‘i thẳng, chạm vào thanh Hổ đầu Ä‘ao cá»§a Hoa Minh Viên.
Má»™t tiếng “coong†vang lên, lá»­a bắn tung toé, thanh Hổ đầu Ä‘ao tuá»™t ra khá»i lòng bàn tay cá»§a Hoa Minh Viên, và hổ khẩu cá»§a ông đầm đìa những máu, ông loạng choạng thối lui, gượng đứng không vững, té ngồi trên mặt đất.
Tất cả những chuá»—i dài động tác Ä‘á»u xảy ra trong má»™t trưá»ng hợp cá»±c kỳ nhanh chóng, Hoa Tiểu Yến đã ngất Ä‘i trong tay cá»§a Hầu Anh, mà Hầu Anh thì đỠngưá»i ra như khúc gá»—.
Ngưá»i hy sinh tánh mạng để cứu Hoa Minh Viên kia chính là má»™t vị lão thành trong Ná»™ Giang phái: Mã Long.
Những việc xảy ra, Giang Thanh Ä‘á»u trông thấy nhưng chàng không thể ngừng tay, vì bởi còn má»™t kẻ đại gian đại ác là Tôn Kỳ còn chưa trừ khá»­.
Lúc bấy giá» Tôn Kỳ đã cất mình bay lên không trung hÆ¡n năm trượng, nhưng Giang Thanh Ä‘uổi theo như bóng vá»›i hình. Lên đến giữa vá»i, Tôn Kỳ ném ngược trở vá» má»™t nắm Mật VÅ© Ngân Mang lợi dụng ám khí bay ra rào rào, ông ta vá»™i uốn mình xá»­ má»™t đòn Äiểu Minh Hạc Tuyệt má»™t đòn liá»u mạng cho cả hai cùng chết.
Giang Thanh không né, mà thân hình vẫn Ä‘i thẳng lên để rồi dốc ra má»™t loạt bốn đòn: Chưởng Bất Nhẫn Huyết, Âm Mạc Dương Quan, Khổ Hải Vô Biên và Thi Giải Bát Phương, bàn tay cá»§a chàng cắt gió nghe vì vèo, khuấy động bầu không khí, làm cho đối phương thấy bóng chưởng nổi lên trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, trong khi rối mắt thì má»™t đòn cuối cùng trong NgÅ© Äại Tán Thá»§ là Thiên Hồn Diệt Tán tràn ra như nước vỡ bá».
Khí thế mạnh mẽ hÆ¡n nghìn cân nặng, Tôn Kỳ thấy bàn tay cá»§a đối phương dá»±ng lên lởm chởm như trăm nghìn ngá»n dao bén... và việc đã đến đã đến, má»™t tràng miếng thịt rÆ¡i máu đổ vang lên, từng làn máu bắn ra tua tá»§a, thi thể cá»§a Tôn Kỳ nát be nát bét rÆ¡i xuống mặt đất.
Giang Thanh thân hình tiá»u tuỵ, sắc mặt nhợt nhạt, á»§ rá»§ đứng bên thể xác rợn ngưá»i đó, trên vai chàng, mưá»i mấy mÅ©i ám khí cắm tua tá»§a, máu thắm tuôn ra ướt cả má»™t thân áo.
Hạ Huệ vừa kịp kêu lên má»™t tiếng thì thân hình cá»§a Trưá»ng Ly Nhất Äiểu đã lướt tá»›i, ông ta dùng má»™t thá»§ pháp cá»±c kỳ thần tốc, nhổ hết những mÅ©i ám khí trên vai cá»§a chàng, và xoa ngay má»™t thứ thuốc đặc chế cá»§a Trưá»ng Ly đảo, Giang Thanh cau mày :
- Tội nghiệp Mã sư thúc!
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu vừa bôi thuốc, vừa thở dài :
- Con thú cùng đưá»ng, không thể không đỠphòng, Mã Long huynh can trưá»ng đảm lược, xả thân dÄ© thành nhân, thật đáng kính phục.
Tài sản của samacvuong

  #60  
Old 05-04-2008, 01:31 PM
samacvuong's Avatar
samacvuong samacvuong is offline
Quá»· Vương Äại Lão Gia
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bài gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Xu: 0
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG: Hồi 61(hết)
(Khuyết Danh)

Má»™t trận đấu chiến kinh hoàng tàn bạo thế là kết thúc, Hoa Minh Viên sau khi băng bó vết thương má»i má»i ngưá»i vào bên trong nghỉ ngÆ¡i.
Äêm ấy, sau khi tiệc rượu đã tàn, má»i ngưá»i sắp sá»­a lui ra, Tà Thần vá»™i nói cho má»i ngưá»i biết kế hoạch sắp đặt trong ba năm cá»§a ông.
Năm thứ nhất, má»i ngưá»i cư ngụ tại Lăng Vân sÆ¡n trang để luyện tập má»™t lá»›p ngưá»i má»›i cho Ná»™ Giang phái.
Năm thứ nhì, cùng nhau lên đưá»ng để ngao du sÆ¡n thá»§y, viếng khắp danh lam thắng cảnh trong toàn quốc để rồi.
Năm thứ ba, đồng cùng nhau đến Song Phi đảo đón rước Toàn Linh Linh, để cử hành hôn lễ với Giang Thanh.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng ý.
Tiệc tan, má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u lui vá» phòng riêng yên nghỉ, chỉ có Giang Thanh và Hạ Huệ, không sao nhắm mắt, hai ngưá»i đồng cùng nhau ra huê viên, ngồi dưới má»™t tàng cây mà bóng nguyệt xuyên qua mỠảo, Giang Thanh bá lấy vai Hạ Huệ, cưá»i chua chát mà nói rằng :
- Hạ Huệ, huynh Ä‘ang nghÄ© má»i việc trên Ä‘á»i dưá»ng như do cao xanh định sẵn. Năm năm vá» trước, nếu Ná»™ Giang phái không ruồng rẫy anh, thì ngày nay ngưá»i chịu Ä‘au đớn không phải là Hầu Anh, mà chính là Giang Thanh vậy.
Hạ Huệ trầm ngâm một chút, đoạn nói :
- Muội cũng nghĩ rằng, cao xanh đã định sẵn, định sẵn muội phải thuộc vỠhuynh.
- Còn nữa, còn Linh Linh...
Hạ Huệ tát yêu vào má của Giang Thanh, rúc đầu vào vai chàng sẽ bảo :
- Mi là một gã đa tình.
Äêm càng vá» khuya, sương sa càng đầy, hai bóng ngưá»i dán chặt vào nhau, trong màn đêm mỠảo, mãi đến khi gà rá»™ sáng, hai ngưá»i má»›i trở vào.
Thá»i gian trôi qua má»™t cách êm Ä‘á»m như nhung lụa má»™t năm, dưới sá»± tận tâm dạy dá»— cá»§a Giang Thanh, Trưá»ng Ly Nhất Äiểu và Chiến Thiên VÅ©, v. v... mưá»i tên đệ tá»­ cá»§a Ná»™ Giang phái đã luyện đến mức tinh vi thuần thục.
Thu qua rồi Äông đến, năm gần tàn, Ä‘oàn ngưá»i giã biệt Hoa Minh Viên để lên đưá»ng chu du thiên hạ.
Hoa Minh Viên râu tóc bạc phÆ¡, hết lá»i nài nỉ mà không sao cầm chân được Tà Thần.
Sáng hôm ấy, cả Lăng Vân sÆ¡n trang đồng đưa Ä‘oàn ngưá»i cá»§a Giang Thanh ra khá»i ba dặm đưá»ng, má»›i bùi ngùi mà chia tay dứt áo.
Giang Thanh nước mắt ràn rụa, ngoảnh đầu lại nhìn Lăng Vân sơn trang ẩn hiện sau những cây xanh, chàng bồi hồi không biết chừng nào mình mới trở lại nơi này một lần nữa.
Kể từ đó, Ä‘oàn ngưá»i cá»§a Giang Thanh lê chân hầu hết các ngõ đưá»ng trên toàn cõi Trung Hoa, chàng đã từng ngồi ngắm cảnh bao la bát ngát cá»§a những cánh đồng cá» mênh mông ở vùng Tây Bắc.
Chàng cũng đã đi qua những vùng sa mạc miên man vô tận ở khắp một cõi biên thùy Tân Cương, Mông Cổ.
Chàng cũng đi qua những cảnh non xanh nước biếc, nghìn tía muôn hồng của vùng Giang Nam trù mật.
Ba tháng trá»i trôi qua, Ä‘oàn ngưá»i dừng chân tại thành Quý Châu, nÆ¡i nhà cá»§a Bạch Hổ, cư ngụ ở đấy thêm má»™t thá»i gian nữa để viếng khắp những danh lam thắng cảnh trong miá»n.
Và khi Ä‘oàn ngưá»i dày dạn phong sương đó dừng vó ngá»±a bên hồ Äan Dương thì đúng vào giữa mùa thu năm thứ ba.
Nhìn cảnh đìu hiu vắng lặng cá»§a Äan Dương hồ, Trưá»ng Ly Nhất Äiểu thở dài nói :
- Năm ấy, má»™t trận thá»§y chiến kinh hoàng xảy ra trên mặt hồ, thấm thoát đến nay đã ba năm chẵn, ta còn mÆ¡ màng nhá»› lại dưá»ng như việc này má»›i xảy ra đây...
Tà Thần đưa mắt ngắm nhìn vá» phía xa xăm, nÆ¡i ấy có má»™t rặng núi lá» má» Ä‘en thoáng hiện ở chân trá»i : Song Phi đảo.
Ông ta thở dài nói :
- Cảnh trí miá»n Trung Nguyên ngắm nhiá»u rồi cÅ©ng chán, nhược bằng hôn lá»… cá»§a thằng Giang Thanh mà được cá»­ hành trên Trưá»ng Ly đảo thì già này được dịp mở rá»™ng tầm con mắt.
Trưá»ng Ly Nhất Äiểu trả lá»i :
- Chúng tôi đã an bài ổn thoả, sau khi đến Song Phi đảo rước Toàn Linh Linh, thì lên đưá»ng trở ra Äông Hải.
Câu nói vừa dứt thì Lục Hải thò tay vào trong túi móc ba viên há»a pháo ném lên không trung thoát khá»i lòng bàn tay chừng năm trượng, há»a pháo tức khắc nổ tung, tạo thành ba vầng lá»­a đỠrá»±c bên ven hồ.
Ông ta nói :
- Vậy là trong đảo sẽ có ngưá»i bÆ¡i thuyá»n ra đón.
Hạ Huệ tựa vào vai của Giang Thanh thì thầm :
- Thanh ca, khi gặp chị Linh Linh, anh đừng quên em nhé...
Giang Thanh nhìn Hạ Huệ bằng má»™t cái nhìn sâu thẳm, bàn tay cá»§a chàng nắm chặt lấy tay nàng. Hạ Huệ biết đó là má»™t lối trả lá»i đầy ý nhị cá»§a chàng vậy.
* * * * *
Trong đại sảnh của Song Phi đảo, hai bên chủ khách ngồi nói chuyện ồn ào.
Tà Thần đang thao thao bất tuyệt đối thoại cùng La Thập Nương.
Giang Thanh sẽ lén níu lấy chéo áo cá»§a Sở Sở, chàng đưa mắt ra dấu, Sở Sở há»™i ý nên vá»™i bước ra ngoài, thừa lúc má»i ngưá»i không để ý, Giang Thanh dìu Hạ Huệ cùng ra.
Sở Sở hướng dẫn hai ngưá»i này Ä‘i thẳng đến Äan Phượng lầu.
* * * * *
Trên Äan Phượng lầu, Linh Linh mặc má»™t bá»™ đồ tang màu trắng, đón tiếp ba ngưá»i bằng má»™t vẻ mặt âu sầu ảo nảo.
Hai bàn tay cá»§a Hạ Huệ nắm chặt lấy Giang Thanh dưá»ng như buông ra là sợ mất.
Lâu lắm Giang Thanh mới nói :
- Ba năm trá»i trôi qua, Linh Linh sống trên đảo này chắc buồn lắm.
Linh Linh gật đầu trả lá»i :
- Nhưng huynh hôm nay đã đến và có Hạ cô nương nữa...
Trong lòng cá»§a Hạ Huệ dâng lên má»™t niá»m cảm kích thật là thấm mùi vị chua cay này, chỉ khi nào mình đứng trước má»™t ngưá»i khác phái cùng chung vá»›i má»™t ngưá»i cùng phái thì má»›i thấy.
Nhưng Hạ Huệ đã cố gắng dẹp tan được quan niệm chật hẹp lại, cúi xuống nói nhỠvào tai của Linh Linh :
- Chúng tôi ngao du trên Song Phi đảo thêm má»™t tháng nữa. Vào ngày mãn tang, hai ta sẽ cùng Thanh ca lên đưá»ng vá» Trưá»ng Ly đảo.
Äôi mắt cá»§a Linh Linh tràn đầy nước mắt, nàng run rẩy há»i :
- Hạ cô nương không oán hận tôi ư?
Hạ Huệ cả quyết trả lá»i :
- Tôi biết rằng Thanh ca không thể không có Linh Linh và Linh Linh cũng không thể nào không có Thanh ca được.
Giang Thanh đứng bên lắng tai nghe, chàng chen vào nói :
- Nhị vị hiá»n thê... tôi...
Linh Linh thẹn thùng đỠmặt, nhưng Hạ Huệ thì trợn mắt thình lình trổ ra một ngón điểm yêu vào huyệt Thái Dương của chàng :
- Không cho mi nghe lén chuyện của nữ nhi... Chị Linh Linh, chúng ta cần phải đỠphòng tên này thật gắt...
hắn không phải tay vừa...
Giang Thanh cả thẹn khoát tay lia lịa.
Sở Sở trố mắt nhìn cảnh hạnh phúc cá»§a ba ngưá»i, nàng sẽ lén lui ra khá»i gian phòng, khép chặt cá»­a lại, ba ngưá»i ấy ở trong má»™t thế giá»›i êm Ä‘á»m ấm áp cá»§a tuổi thanh xuân.
* * * * *
Một tháng sau.
Có sáu chiếc thuyá»n chở những nhân vật lẫy lừng trong làng võ lướt sóng ra khÆ¡i giã từ Song Phi đảo.
Äoàn thuyá»n ra khá»i hồ Äan Dương nhắm phía Äông trá»±c chỉ, không mấy hôm đã ra đến Äông Hải.
Sóng êm biển lặng, Ä‘oàn thuyá»n cứ lướt theo hướng đông.
Ba hôm sau khi vừng đông ló dạng, đoàn thủy thủ reo lên :
- Trưá»ng Ly đảo!
- Trưá»ng Ly đảo!
Má»i ngưá»i trong thuyá»n thảy Ä‘á»u đổ xô lên mui nhìn vá» phía trước.
Nơi ấy, tận đằng đông chỗ vầng hồng rạng rỡ có một hòn đảo xanh tươi.
Hạ Huệ và Linh Linh đứng bên cạnh Giang Thanh.
Ba ngưá»i đưa mắt ngắm nhìn cảnh nghìn tía muôn hồng trên Trưá»ng Ly đảo, Hạ Huệ há»i :
- Thanh ca, không biết Vệ lão tiá»n bối xếp đặt chúng ta ở nÆ¡i đâu?
Giang Thanh mỉm cưá»i má»™t nụ cưá»i đầy hạnh phúc :
- Y Hồng Lâu ! Một chỗ mà cảnh trí đẹp nhất trên đảo, chúng ta sẽ ở đó cùng nhau ngâm thơ, đá đấm và đấu tửu, biết bao thú vị thâm tình...
Chàng vòng hai cánh tay sắt thép ra ghì Hạ Huệ và Linh Linh vào lòng, trên gương mặt cá»§a hai nàng thảy Ä‘á»u hiện ra những nét mặt tràn đầy hạnh phúc.
Sở Sở nằm gá»n lá»n trong lòng cá»§a La Thập Nương, nàng giương cặp mắt thèm thuồng nhìn ba ngưá»i mÆ¡ màng nghÄ© tá»›i mình Ä‘ang cần phải dệt má»™t giấc mÆ¡ êm Ä‘á»m cho má»™t ngưá»i thiếu nữ Ä‘ang tuổi vào xuân...
HẾT
Tài sản của samacvuong

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
nhu lai than chuong 4vn, ñíåæíàÿ, öâåòîâ



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™