 |
|

24-08-2008, 07:56 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 57
Scarlett cố nuốt trôi từng miếng, chẳng thèm báºn tâm xem mình Ä‘ang ăn gì. Nà ng cần phải lấy lại sức, như đã nói vá»›i Bridie.
Äiểm tâm xong, nà ng bảo Bridie hãy trở lại sau hai giá» nữa. Rồi, nà ng ngồi và o chiếc bà n viết kê sát bên cá»a sổ đôi mà y cau lại vẻ chăm chú, nà ng viết kÃn rất nhanh nhiá»u trang giấy hoa dầy mượt như nhung.
Viết xong, nà ng xếp lại và niêm kÃn hai bức thư, rồi ngồi lặng Ä‘i rất lâu trước bà n, đôi mắt dán và o táºp giấy trắng nguyên. Nà ng đã sắp xếp má»i việc trong những giá» tăm tối cá»§a đêm qua và nà ng biết rõ mình sẽ viết gì, nhưng sao nà ng vẫn không thể cầm bút viết ngay được. Chỉ nghÄ© đến mình sẽ phải là m gì, nà ng đã run lẩy bẩy.
Scarlett rùng mình láºt trang giấy. Äôi mắt nà ng bắt gặp chiếc đồng hồ quả lắc bằng sứ xinh đẹp đặt trên trụ đỡ và nà ng nÃn thở. Äã trá»… váºy rồi sao! Bridie sẽ trở lại trong bốn mươi lăm phút nữa thôi.
Mình không thể lẩn tránh được nữa, kéo dà i thá»i gian có thay đổi được gì đâu. Chẳng còn lối thoát nà o khác. Mình phải kÃnh cẩn và lá»… phép viết cho bác Henry, cầu xin bác ấy giúp mình. Bác là ngưá»i duy nhất mà mình có thể tin cáºy. Scarlett cau mà y, cầm bút. Nét chữ nà ng bình thưá»ng rõ rà ng là thế, nay bá»—ng co rúm và gẫy khúc khi nà ng cố giãi bà y rà nh mạch là nà ng giao phó cho Henry Hamilton quản lý má»i công việc cá»§a nà ng ở Atlanta.
Nà ng có cảm giác như Ä‘ang đà o má»™t vá»±c thẳm ngay dưới chân mình, nà ng cảm thấy thân thể mệt má»i và gần như sắp nôn oẹ. Chẳng phải nà ng sợ gì luáºt sư già lừa dối, nhưng đúng hÆ¡n nà ng lo ông ấy coi sóc không được hiệu quả như nà ng. Äể ông lấy thay mình thu lợi tức từ cá»a hà ng và tiá»n thuê quán rượu là má»™t chuyện. Nhưng phó mặc cho ông ta kiểm soát sổ sách và giá cả ở cá»a hà ng cÅ©ng như dá»± định giá thuê quán rượu thì lại là chuyện khác. Äể cho ông ta kiểm soát! CÅ©ng có nghÄ©a là nà ng bá» mặc việc kiểm soát tiá»n bạc, an toà n và thà nh đạt cá»§a mình, ngay và o lúc sá»± kiểm soát ấy lại cần thiết nhất!
Việc chuá»™c lại phần thừa kế cá»§a Caree sẽ là m hao hụt nguồn dá»± trữ bằng và ng cá»§a nà ng, nhưng bây giá» thì đã quá muá»™n để ngưng lại vụ kinh doanh nầy vá»›i Äức giám mục, việc ấy lúc nầy nà ng chẳng còn thiết tha gì nữa, cho dù nà ng đã có đủ khả năng. Giấc má»™ng nghỉ hè ở Tara cùng vá»›i Rhett giỠđây đã tan thà nh mây khói, nhưng Tara mãi mãi vẫn là Tara, và nà ng quyết tâm phải chiếm lấy nó cho riêng mình.
Việc xây cất các bất động sản ở ngoại vi thà nh phố cÅ©ng là m tiêu hao nguồn tà i chánh cá»§a nà ng, nhưng nà ng vẫn phải tiếp tục. Giá như nà ng không hay biết gì vá» chuyện bác Henry đã chấp thuáºn tất cả các gợi ý cá»§a Joe Colleton mà chẳng há» thắc mắc vá» giá cả.
Và tệ hại nhất là nà ng sẽ không hay biết Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra, dù tốt hay xấu. Bất cứ Ä‘iá»u gì cÅ©ng có thể xảy ra được.
"Ta không là m sao được" Scarlett rên rỉ thà nh tiếng.
Nhưng nà ng vẫn cặm cụi viết: Phải váºy thôi! Nà ng sẽ Ä‘i nghỉ và i ngà y, nà ng viết Ä‘i du lịch. Sẽ không ai lyên lạc được vá»›i nà ng, nà ng không có địa chỉ để viết thư. Nà ng Ä‘á»c lại các câu, chữ cứ nhòe Ä‘i trước mắt nà ng, và nà ng chá»›p chá»›p mắt, để cố ngăn những giá»t nước mắt. Không thể như váºy được, nà ng tá»± nhá»§. Tuyệt đối phải cắt đứt má»i nhịp cầu để Rhett không sao lần ra dấu vết cá»§a nà ng. Nhất là không được để cho chà ng hay biết gì vá» chuyện đứa con cho đến khi nà o nà ng quyết định báo cho chà ng.
Nhưng sao nà ng có thể chịu đựng được khi không hay biết Henry sẽ sá» dụng tiá»n bạc cá»§a nà ng như thế nà o!
Liệu cÆ¡n hoảng loạn có nghiêm trá»ng và đe doạ những khoản tiá»n dà nh dụm cá»§a nà ng không! Hoặc giả ngôi nhà hay, tệ hÆ¡n nữa, cá»a hà ng cá»§a nà ng có bị cháy không?
Nà ng cần phải chịu đựng và nhất định nà ng sẽ chịu đựng được! Ngá»n bút ken két lướt nhanh trên trang giấy, viết ra những gợi ý và hướng dẫn mà chưa hẳn Henry Hamilton đã thèm Ä‘oái hoà i đến.
Khi Bridie trở lại các bức thư đã nằm gá»n trên tá» giấy thấm, gấp và niêm lại cẩn tháºn. Còn Scarlett thì Ä‘ang ngồi trên ghế bà nh và cầm cái coóc-sê há»ng để trên đầu gối.
- Ôi! Chị quên mất, Bridie rên rỉ. Bá»n chị đã buá»™c phải cắt nó để cho em dá»… thở. Em bảo chị phải là m gì bây giá»! Thế nà o cÅ©ng phải có má»™t cá»a hiệu ở gần đây thôi.
- Không, việc đó không quan trá»ng đâu. Chị chuẩn bị cho em má»™t chiếc váy, em mặc áo khoác để che những chá»— khâu lướt sau lưng. Nà o nhanh lên! Giá» nầy đã muá»™n lắm rồi, em còn bao việc phải là m.
Bridie nhìn ra cá»a sổ. Muá»™n tháºt sao! Con mắt gái quê cá»§a cô chỉ thấy lúc nầy má»›i là chÃn giá». Cô ngoan ngoãn Ä‘i tìm những đồ khâu mà Kathleen đã chuẩn bị giúp cô để đóng vai má»™t nà ng hầu phòng.
Ná»a giá» sau, Scarlett gõ cá»a phòng Colum. Hai mắt nà ng thâm quầng vì thiếu ngá»§, nhưng nà ng cảm thấy thanh thản và rất tá»± tin. Nà ng chẳng thấy mệt má»i hoặc khó chịu gì. Äiá»u tồi tệ nhất đã qua rồi, còn lúc nầy, cần phải hà nh động. Äiá»u đó sẽ trả lại cho nà ng nguồn sức lá»±c.
Nà ng mỉm cưối khi anh mở cá»a.
- Nếu em và o phòng anh thì liệu chiếc cổ áo cá»§a anh có đủ bảo vệ thanh danh cá»§a anh không đấy! - Nà ng há»i - Em muốn bà n vá»›i anh và i chuyện riêng đây!
Colum nghiêng mình rồi mở rá»™ng cá»a.
- Rất hân hạnh được đón tiếp, anh nói. Xiết bao vui mừng khi thấy em cưá»i, Scarlett thân yêu ạ.
- CÅ©ng chỉ má»›i cưá»i được gần đây thôi… Bức thư từ bên Mỹ đã lạc mất rồi chứ!
- Không, anh còn giữ đây! Rất kÃn đáo. Anh hiểu chuyện gì đã xảy ra.
- Tháºt sao?
Scarlett lại mỉm cưá»i rồi nói tiếp.
- Thế thì anh còn sáng suốt hơn cả em nữa đấy. Em biết, nhưng em chẳng bao giỠhiểu nổi. Dù sao, lúc nầy đó không còn là vấn đỠnữa!
Nà ng đặt ba bức thư lên bà n. Và nói:
- Em sẽ nói với anh ngay. Nhưng trước hết, em cần báo với anh rằng em sẽ không đi cùng anh và Bridie nữa. Em sẽ ở lại Ireland.
Nà ng đưa tay lên.
- Không, anh đừng nói gì cả! Em đã suy nghĩ kỹ rồi. Em chẳng còn gì bên Mỹ nữa.
- á»’ không, Scarlett thân yêu, đừng quyết định vá»™i vã như thế! Anh đã chẳng bảo vá»›i em rằng cái gì đã lỡ Ä‘á»u có thể gỡ lại được hay sao! Chồng em đã nháºn được quyá»n ly hôn, nhưng anh ấy sẽ ký ly hôn ngay, khi em trở vá» báo tin vỠđứa bé.
- Anh lầm rồi, Colum ạ. Rhett sẽ không bao giá» ly hôn vá»›i Anne. Nà ng cùng giá»›i vá»›i anh ấy, thuá»™c vá» xã há»™i trưởng giả cá»§a Charleston. Vá»›i lại nà ng rất giống Mélanie. Vá»›i anh, thì Ä‘iá»u nầy chẳng có ý nghÄ©a gì, vì anh chưa há» biết Melly. Nhưng Rhett thì biết rõ nà ng. Anh ấy đã hiểu rằng nà ng là má»™t con ngưá»i tuyệt vá»i, trước khi em nháºn ra được Ä‘iá»u đó. Anh ấy luôn kÃnh trá»ng Melly. Nà ng là ngưá»i phụ nữ duy nhất mà anh ấy kÃnh trá»ng, có lẽ chỉ sau mẹ anh, và nà ng cÅ©ng rất xứng đáng để anh ấy kÃnh trá»ng. Ngưá»i con gái mà anh ấy cưới là m vợ còn hÆ¡n em gấp mưá»i lần, cÅ©ng giống như Melly, và Rhett biết rất rõ Ä‘iá»u đó. Nà ng cÅ©ng đáng giá gấp mưá»i lần Rhett, nhưng nà ng yêu anh ấy. Hãy cứ để cho nà ng vác cây tháºp giá kia.
Nà ng thốt ra những lá»i cuối cùng ấy vá»›i ná»—i cay đắng man rợ.
Ôi chao! Cô em nầy đau đớn quá, anh thầm nghĩ. Phải có cách nà o giúp nà ng mới được!
- Bây giá» thì em đã có được Tara là cá»§a riêng em rồi đấy Katie Scarlett ạ, cùng tất cả những ước mÆ¡ mà em ấp á»§. Chẳng lẽ Ä‘iá»u ấy không an á»§i được em trong khi chỠđợi trái tim hà n gắn lại hay sao! Em có thể xây dá»±ng cả má»™t thế giá»›i mà em mong ước cho đứa bé em Ä‘ang mang trong ngưá»i, má»™t đồn Ä‘iá»n tuyệt vá»i sẽ là công trình cá»§a ông ngoại và mẹ nó. Nếu nó là con trai, em có thể đặt tên là Gerald.
- Không có Ä‘iá»u gì mà em chưa nghÄ© tá»›i, Colum ạ. Em rất cảm Æ¡n anh, nhưng anh sẽ chẳng thể nà o tìm ra được giải đáp cho bất cứ việc gì mà chÃnh em đã không tìm ra. Anh cứ tin em Ä‘i. Má»™t mặt em đã có con trai, má»™t đứa con mà em chưa từng nói vá»›i anh, nếu như đặt vấn đỠthừa kế ở đây. Nhưng Ä‘iá»u cốt yếu chÃnh là đứa con má»›i nầy. Em không thể trở vá» Tara để sinh nó, cÅ©ng chẳng thể Ä‘em nó vỠđó, sau khi sinh. Sẽ chẳng má»™t ai chịu tin rằng nó đã được hoà i thai má»™t cách hợp pháp. Ở quáºn, cÅ©ng như ở Atlanta, ngưá»i ta vẫn coi em chẳng ra gì cả. Mà em lại rá»i Charleston chỉ má»™t ngà y, sau khi đứa trẻ được hoà i thai.
Nỗi nhớ nhức nhối hiện rõ trên khuôn mặt Scarlett khi nà ng gợi lại kỷ niệm ấy.
- Chẳng má»™t ai, nà ng nói tiếp, chịu tin rằng nó là con cá»§a Rhett. Anh ấy và em đã không chung sống từ nhiá»u năm nay. Má»i ngưá»i sẽ coi em là đồ ** Ä‘iếm và con em là con hoang và há» sẽ khoái trá vá»›i những lá»i lẽ ấy.
- Không đâu. Scarlett, không phải váºy đâu! Chồng em biết rõ sá»± tháºt. Anh ấy sẽ nháºn đứa bé.
Äôi mắt Scarlett chợt sáng lên.
- Phải rồi, anh ấy sẽ nháºn ra nó và sẽ dà nh lấy nó!
- Colum ạ, anh không thể tưởng tượng được Rhett cư xá» thế nà o vá»›i trẻ con, nhất là vá»›i con anh ấy. Anh ấy yêu chúng kinh khá»§ng. Äứa con phải thuá»™c vá» anh ấy, phải yêu anh ấy hÆ¡n hết thảy ai khác, phải hoà n toà n là cá»§a anh ấy. Äứa con chỉ má»›i vừa cất tiếng khóc chà o Ä‘á»i là anh ấy sẽ giằng nó ra khá»i tay em mất thôi! Anh đừng tưởng anh ấy không dám là m Ä‘iá»u đó. Anh ấy đã được quyá»n ly dị ở ngay nÆ¡i mà chuyện ấy không thể nà o xảy ra. Anh ấy có thể xoay chuyển bất cứ thứ luáºt lệ nà o hoặc nặn ra hẳn má»™t thứ luáºt má»›i. Không gì có thể ngăn cản nổi anh ấy!
Nà ng thì thà o, giá»ng khản đặc, như thể còn bị đè nén bởi sợ hãi. Khuôn mặt nà ng biến dạng vì thù háºn và ná»—i khiếp đảm phi lý.
Rồi như tấm khăn che rÆ¡i xuống, gương mặt nà ng thay đổi. Nà ng bá»—ng dịu Ä‘i ngoại trừ đôi mắt xanh vẫn rá»±c lá»a. Má»™t nụ cưá»i hiện trên môi nà ng khiến Colum rùng mình.
- Nó là con của em, nà ng nói.
Giá»ng nói trầm và thanh thản cá»§a nà ng như tiếng mèo gừ gừ.
- Nó chỉ là cá»§a riêng em, nà ng gằn giá»ng. Anh ấy sẽ không được biết gì cả cho đến khi em tá»± quyết định Ä‘iá»u ấy khi mà má»i việc Ä‘á»u đã quá muá»™n. Em cầu nguyện sao cho nó là con gái. Má»™t bé gái tháºt kháu khỉnh vá»›i đôi mắt xanh.
Colum là m dấu thánh giá.
Scarlett phá lên cưá»i.
- Tá»™i nghiệp Colum, nà ng nói. Chắc anh đã nghe nói vá» má»™t ngưá»i đà n bà bị khinh bỉ, đừng sá»ng sốt như thế! Anh đừng sợ, em sẽ không là m anh kinh hoảng nữa đâu.
Nà ng mỉm cưá»i, và anh không sao tin nổi những gì vừa má»›i thấy trên khuôn mặt nà ng. Lúc nầy, nà ng đã mỉm cưá»i, chân tháºt và trìu mến.
- Em biết anh muốn giúp em, em chân thà nh biết Æ¡n anh, Colum ạ. Anh tốt vá»›i em biết bao, anh là ngưá»i bạn quý có lẽ là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a em, ngoà i Melly ra. Anh như ngưá»i anh ruá»™t. Em luôn mÆ¡ ước có má»™t ngưá»i anh. Em mong anh mãi mãi là bạn cá»§a em.
Colum vội vã là m nà ng yên lòng. Anh chưa bao giỠgặp một tâm hồn sầu não đến thế, anh tự nhủ.
- Em muốn nhá» anh cầm giúp em những lá thư nầy sang Mỹ, Colum ạ. Thư nầy gá»i Ä‘i Paulyne. Em muốn dì ấy biết chắc em đã nháºn được thư dì, để dì có thể hả hê mà kể lể vá»›i má»i ngưá»i: "Tôi đã bảo mà ". Còn thư nầy dà nh cho ngưá»i đại diện pháp luáºt cá»§a em ở Atlanta, em có và i công việc cần giải quyết. Em muốn anh bá» hai thư nầy ở Boston để không ai biết em thá»±c sá»± Ä‘ang ở đâu.
Lá thư thứ ba, xin anh hãy trao nó táºn tay. Việc nầy buá»™c anh phải Ä‘i thêm má»™t chặng đưá»ng nữa, nhưng nó hệ trá»ng vô cùng. Lá thư ấy gá»i cho nhà băng ở Savannah. Em có má»™t số và ng cÅ©ng như toà n bá»™ nữ trang cá»§a em trong các két sắt ở đó, em nhá» anh mang hết vỠđây! Bridie có đưa cho anh cái túi em vẫn Ä‘eo ở cổ không! Váºy, được. Äiá»u ấy sẽ giúp em khởi đầu. Em cần anh tìm giúp em má»™t luáºt sư có thể tin tưởng tuyệt đối nếu như ở đây có má»™t viên ngá»c hiếm như thế. Em sẽ dùng đến món tiá»n cá»§a Rhett Butler. Em muốn mua lại Ballyhara, mảnh đất cá»§a tổ tiên O Hara. Äứa bé nầy sẽ có má»™t sản nghiệp mà Butler không Ä‘á»i nà o có thể tạo dá»±ng được cho nó. Em sẽ dạy nó đôi Ä‘iá»u vá» cá»™i rá»… và chiá»u sâu cá»§a chúng.
- Scarlett thân yêu, anh van em! Hãy chỠđợi thêm xem sao. Chúng ta có thể nán lại Ãt lâu ở Galway, Bridie và anh sẽ chăm sóc em. Em còn chưa vượt qua khá»i những cú sốc ấy đâu. Chúng quá dữ dá»™i và dồn dáºp, em chưa sẵn sà ng để Ä‘i đến những quyết định nghiêm trá»ng như váºy.
- Anh cho rằng em không còn tỉnh táo chắc. Có thể lắm. Nhưng em quyết định thế đấy, Colum ạ. Dù anh có chịu giúp em hay không. Em không thấy có lý do gì để Bridie và anh phải nán lại. Em định ngay ngà y mai sẽ trở vá» nhà Daniel và xin bác ấy cho ở tạm cho đến khi nà o Ballyhara thuá»™c vá» em. Nếu anh thấy em cần được chăm sóc thì anh có thể tin tưởng ở Kathleen và những ngưá»i còn lại trong gia đình. Nà o Colum, chÃnh em đã thắng mà , anh cứ thú nháºn Ä‘iá»u đó Ä‘i!
Colum đưa tay ra như chấp nháºn thua cuá»™c. Rồi anh đưa nà ng đến văn phòng má»™t viên luáºt sư ngưá»i Anh nổi tiếng là m việc gì cÅ©ng thà nh công. Ông ta lyá»n khởi sá»± thá»§ tục tìm ngưá»i chá»§ sở hữu Ballyhara.
Hôm sau, Colum ra chợ đúng và o lúc những sạp hà ng đầu tiên má»›i bắt đầu mở cá»a. Anh Ä‘em vá» khách sạn tất cả những món Scarlett yêu cầu. Anh nói:
- Äây nhé, thưa bà O Hara. Các bá»™ váy Ä‘en, áo blu, khăn san, áo khoác và vá»› dà i mà u Ä‘en cho má»™t quả phụ trẻ tuổi bất hạnh. Anh cÅ©ng đã nói vá»›i Bridie vá» các tin đã là m em ngất xỉu. Chồng em lâm bệnh và mất trước khi em kịp vá» bên giưá»ng anh ấy. Äây nữa, má»™t món quà nhá» anh muốn tặng em. Khi nà o những bá»™ đồ tang khiến em quá thiểu não thì anh tin rằng em sẽ cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n vá»›i ý nghÄ© mình Ä‘ang mặc gì bên trong.
Nói rồi, Colum đặt lên đùi nà ng cả một xấp váy phồng lót đủ mà u sặc sỡ.
Scarlett mỉm cưá»i, đôi mắt long lanh xúc động.
- Là m sao anh biết em đã hối tiếc khi đem tất cả những bộ đồ Ireland cho các chị em hỠở Adamstown!
Nà ng chỉ chiếc rương và những cái valy của mình.
- Em không cần những thứ nầy nữa, nà ng nói tiếp. Anh hãy đem chúng đi, và giao cho Maureen để chị ấy cho ai thì cho!
- Tháºt là điên rồ, Scarlett ạ, em bốc đồng quá đấy!
- Chà chà ! Em đã lá»™t bá» giầy bốt và đồ lót rồi. Em chẳng cần những bá»™ áo dà i nữa. Từ đây, không Ä‘á»i nà o em còn chịu bó ngưá»i trong chiếc coóc-sê nữa! Không bao giá». GiỠđây em là Scarlett O Hara, má»™t phụ nữ Ireland trong bá»™ váy xòe vá»›i váy lót mà u Ä‘á». Tá»± do, Colum ạ! Em sẽ tạo dá»±ng cho mình má»™t thế giá»›i riêng, theo những luáºt lệ cá»§a chÃnh em chứ không phải cá»§a ai khác. Anh đừng lo cho em! Em sẽ há»c được cách sống hạnh phúc.
Colum quay đi, tránh không nhìn vẻ mặt u buồn và quả quyết của Scarlett.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:03 PM.
|

24-08-2008, 07:56 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 58
Con tà u khởi hà nh cháºm lại hai ngà y nên Colum và Bridie có dịp tiá»…n chân Scarlett ra ga và o sáng chá»§ nháºt. Sá»›m hôm ấy, há» cùng nhau Ä‘i lá»….
- Anh phải nói với nà ng ngay, Bridie ghé tai Colum thì thầm khi hỠở phòng ngoà i khách sạn. Cô liếc nhìn Scarlett.
Colum húng hắng ho để giấu nụ cưá»i, Scarlett ăn mặc theo kiểu bà goá nhà quê, nà ng còn choà ng khăn san thay cho áo khoác ngoà i.
- Hãy cứ để nà ng như váºy thôi. Bridie ạ, anh nghiêm giá»ng đáp. Nà ng có quyá»n để tang theo ý mình chứ!
- Nhưng, Colum, trong cái khách sạn ngưá»i Anh nầy, má»i ngưá»i sẽ nhòm ngó và xì xà o vá» nà ng mất!
- Thế há» không có quyá»n ư? Há» cứ việc nhìn và xì xà o thoả thÃch Ä‘i. Ta đừng báºn tâm đến!
Một tay anh nắm chặt cánh tay Bridie, còn tay kia anh đưa cho Scarlett. Nà ng nhẹ nhà ng đặt bà n tay mình lên, cứ như anh dìu nà ng khiêu vũ.
Khi nà ng đã ngồi yên trong toa tà u hạng nhất, Colum thÃch thú ngắm nhìn, còn Bridie thì hoảng hốt khi thấy từng tốp khách du lịch ngưá»i Anh đến mở cánh cá»a toa tà u để rồi láºp tức thụt trở lại ngay.
- Phải cấm tiệt hạng ngưá»i đó mua vé hạng nhất má»›i được, má»™t bà oang oang nói vá»›i chồng.
Vá»›i tay giáºt mạnh cánh cá»a trước khi con mụ ngưá»i Anh kịp khép lại, Scarlett lá»›n tiếng gá»i Colum, lúc ấy Ä‘ang đứng trên sân ga.
- Trá»i Æ¡i! Coong quêng béng món bánh ráng rồi, cha Æ¡i! Xin cha cầu nghiệng giùm đức Mẹ Äồng Trinh để trên tà o ngưá»i ta báng cái gì cho coong ăng, cha nhé!
Giá»ng nà ng nhà quê đặc đến mức Colum phải cố nghe má»›i hiểu nổi nà ng nói gì. Anh được má»™t mẻ cưá»i nữa khi má»™t nhân viên nhà ga sáºp cánh cá»a lại và con tà u bắt đầu chuyển bánh. Anh thÃch thú thấy cặp vợ chồng ngưá»i Anh cam chịu giÅ© bá» cái phẩm cách cá»§a hỠđể leo vá»™i lên má»™t toa khác.
Scarlett vẫy tay cưá»i mãi cho đến lúc Colum khuất dạng ở chân trá»i.
Lúc đó nà ng má»›i ngồi phịch xuống và để cho thân xác thư thả, rồi tá»± cho phép má»™t giá»t nước mắt hiếm hoi rÆ¡m rá»›m. Nà ng đã quá rã rá»i và chán ngán khi trở lại Adamstown. Hai căn buồng trong căn nhà lá cá»§a Daniel trông có vẻ ná»±c cưá»i và tháºt khác xa vá»›i những gì nà ng đã biết khi ghé qua thăm. Lúc nầy đây, nó chỉ là má»™t ngôi nhà bé tÃ, quá đông ngưá»i và thiếu thốn đủ má»i tiện nghi, thế nhưng từ đây nó sẽ là nÆ¡i duy nhất được coi như nhà cá»§a nà ng, và có trá»i má»›i biết là mãi đến bao giá» nữa! Biết đâu vị luáºt sư sẽ không tìm ra được ngưá»i chá»§ sở hữu cá»§a Ballyhara. Hoặc biết đâu ngưá»i chá»§ ấy lại không muốn bán. Hoặc nữa lỡ giá bán vượt quá số tiá»n Rhett đưa cho nà ng.
Dá»± định mà nà ng dà y công thảo ra còn chứa đựng quá nhiá»u Ä‘iểm tối, mà nà ng không thể biết chắc vá» bất cứ Ä‘iểm nà o.
Ngồi tÃnh lúc nầy cÅ©ng vô Ãch thôi, nà ng tá»± nhá»§, mình chẳng là m gì nữa cả! ÄÆ°á»£c cái, ở đấy không ai quấy nhiá»…u mình và bắt mình phải nghe bao chuyện tà o lao.
Scarlett gáºp các thanh tì tay ngăn ba chiếc băng ghế sâu và êm ái rồi duá»—i ngưá»i nằm xuống, khoan khoái thở phà o thiếp Ä‘i, sau khi cẩn tháºn đặt tấm vé xuống sà n, để ngưá»i soát vé trông thấy. Nà ng đã dá»±ng lên cả má»™t kế hoạch và nà ng đã cố hết sức để thá»±c hiện nó. Nhưng công việc ấy sẽ dá»… dà ng hÆ¡n, nếu như không chết mệt như thế nầy.
***
Giai Ä‘oạn đầu trôi qua má»™t cách suông sẻ. Ở Mullyngar, nà ng mua má»™t cá»— xe, má»™t con ngá»±a và thắng chúng đến Adamstown. Äó không phải là má»™t cá»— xe thanh lịch như cá»§a Molly, tháºm chà trông thảm hại nữa là khác. Nhưng chú ngá»±a còn non, cao lá»›n và sung sức hÆ¡n nhiá»u. Vá»›i lại đó chỉ là bước đầu.
Cả nhà sững sá» khi thấy nà ng trở lại, và ai nấy Ä‘á»u tá» ra thông cảm trước bá»™ đồ tang má»™t cách thÃch hợp vá»›i nà ng nhất. Sau những lá»i chia buồn, không ai còn gợi khÃa cạnh thương tâm cá»§a câu chuyện nữa. Trái lại, ai cÅ©ng tá» ra băn khoăn vá» những gì có thể là m được cho nà ng.
- Hãy chỉ bảo cho cháu, nà ng đáp. Cháu muốn há»c nghá» nông cá»§a Ireland.
Thế là nà ng cùng tham gia và o công việc cá»§a bác Daniel và các con trai bác. Hai hà m răng mÃm chặt, nà ng gắng sức chăm sóc đà n gia súc và vắt sữa bò. Khi đã há»c được hết những gì có thể há»c được ở trang trại cá»§a Daniel, Scarlett lyá»n quay sang lấy lòng Molly và lão chồng ngu ngốc Robert cá»§a chị. CÆ¡ ngÆ¡i cá»§a lão lá»›n gấp năm lần trang trại Daniel. Sau Robert, là đến chá»§ cá»§a lão ông Alderson, ngưá»i quản lý toà n bá»™ cÆ¡ ngÆ¡i cá»§a bá tước. Chưa bao giá» Scarlett lại kiá»u diá»…m đến như váºy, ngay cả khi nà ng còn là m Ä‘iên đảo tất cả cánh đà n ông ở quáºn Clayton. Chưa bao giá», nà ng lại lao động nặng nhá»c đến thế, và chưa bao giá» nà ng thà nh công đến váºy!
Nà ng chẳng còn thÃch thú để báºn tâm đến vẻ khắc khổ cá»§a căn nhà lá. Äiá»u đáng kể duy nhất vá»›i nà ng là chiếc nệm êm ái sau má»™t ngà y hè dà i lao động.
Sau và i tuần miệt mà i như thế, nà ng đã biết Adamstown ngang vá»›i Alderson, và nà ng đã đưa ra được Ãt nhất sáu cách cải tiến công việc. ChÃnh lúc đó, nà ng nháºn được thư vị luáºt sư cá»§a mình ở Galway.
Vợ goá cá»§a ngưá»i chá»§ quá cố cá»§a Ballyhara đã tái giá chỉ má»™t năm, sau khi chồng chết, rồi bản thân bà cÅ©ng đã qua Ä‘á»i cách đây năm năm. Con trai trưởng - đồng thá»i là ngưá»i thừa kế cá»§a bà - năm nay hai mươi bảy tuổi, và hiện Ä‘ang sống ở Anh. Ở đó, anh ta cÅ©ng được thừa hưởng đất Ä‘ai cá»§a cha mình sau khi ông ta chết. Anh ta hứa sẽ lưu ý đến đỠnghị cá»§a ai trả giá cao hÆ¡n mưá»i lăm ngà n bảng Anh. Scarlett xem xét bản sao lục bạ cá»§a Ballyhara mà vị luáºt sư Ä‘Ãnh kèm theo thư. CÆ¡ ngÆ¡i nầy còn rá»™ng hÆ¡n nhiá»u so vá»›i nà ng tưởng.
Kia là hai đầu con đưá»ng đến Trim. Còn đây là má»™t con sông khác. Ranh giá»›i bên nầy là con sông Boyne, còn bên kia, nà ng nheo mắt Ä‘á»c nà ng chữ li ti - là suối Hiệp sÄ©. Cái tên nghe thanh lịch đấy. Suối Hiệp sÄ©. Hai con sông. Ta phải chiếm miá»n đất nầy má»›i được. Nhưng đến những mưá»i lăm ngà n bảng!
Qua Alderson, nà ng biết má»™t thá»a đất trồng lúa mà u mỡ nhất, cÅ©ng chỉ đáng giá mưá»i bảng, và giá đó là cao lắm rồi. Tám bảng nghe còn có lý hÆ¡n, và má»™t ngưá»i thương lượng khéo có thể còn kéo giá xuống cỡ bảy bảng rưỡi. Ballyhara bao gồm cả má»™t khu đầm lầy rá»™ng lá»›n than bùn, má»™t chất đốt có giá, hứa hẹn sẽ còn khai thác được trong nhiá»u thế ká»· tá»›i. Nhưng có cây cối gì má»c nổi trong vùng đầm lầy đâu, còn những cánh đồng lân cáºn thì lại ngáºp phèn. Chưa kể đất Ä‘ai đã bị bá» hoang từ ba chục năm nay rồi. Sẽ phải cho phát quang và nhổ sạch cỠđã bám chặt rá»… trên đó. Nà ng sẽ không trả quá bốn, bốn rưỡi. Vá»›i má»™t ngà n hai trăm bốn chục arpent(1), vị chi sẽ là từ bốn ngà n chÃn trăm sáu mươi đến năm ngà n năm trăm tám mươi. DÄ© nhiên là toà nhà có lá»›n tháºt, nhưng nà ng chẳng cần. Những ngôi nhà trong là ng quan trá»ng hÆ¡n. Có tất cả bốn mươi sáu căn, cá»™ng vá»›i hai nhà thá». Trong số nầy có năm ngôi nhà lá»›n, còn có đến hai tá là nhà lá đơn sÆ¡.
Nhưng tất cả đất bá» hoang. Là m sao khai thác được khi chẳng ma nà o đứng ra coi sóc cÆ¡ ngÆ¡i ấy. Cứ cân nhắc kỹ: thì cái giá mưá»i ngà n bảng là phải chăng.
Ngưá»i chá»§ lấy được chừng ấy là may lắm rồi. Mưá»i ngà n bảng - tÃnh ra là năm mươi ngà n đô la! Scarlett hoảng kinh: Dứt khoát mình phải suy nghÄ© bằng đồng bảng và đồng Shillyng thôi, nếu không mình sẽ trở thà nh quá vô tâm. Mưá»i ngà n bảng nghe không đến ná»—i gì, nhưng năm chục ngà n đô la lại là chuyện khác rồi! Cả má»™t gia tà i thá»±c sá»±. Tất cả những khoản dà nh dụm từ chổi cùn, giẻ rách và những lần mặc cả ở xưởng cưa và cá»a hà ng… cả tiá»n bán các xưởng cưa…, rồi tiá»n cho thuê quán rượu… trong bấy nhiêu năm trá»i, không chi má»™t xu nếu tránh được, trong suốt mưá»i năm ròng rã, mình cÅ©ng má»›i chỉ thu được hÆ¡n ba chục ngà n đô la. Còn nữa, mình sẽ không có nổi má»™t ná»a số đó nếu Rhett không chu cấp toà n bá»™ nhu cầu cá»§a mình trong bảy năm qua. Bác Henry nói vá»›i ba chục ngà n đô la, mình đã có thể được xem là má»™t phụ nữ già u có, và mình cÅ©ng nghÄ© là bác ấy nói đúng. Những ngôi nhà mình Ä‘ang cho xây cÅ©ng chẳng tốn kém cá»§a mình quá má»™t trăm. Mình là cái thứ gì đây mà tá»± cho phép mình chi ra năm chục ngà n đô la để mua má»™t thà nh phố đổ nát cùng đất Ä‘ai bá» hoang như thế!
Chỉ có thể là thứ ngưá»i như Rhett Butler mà thôi. Và mình Ä‘ang giữ cá»§a chồng năm trăm ngà n đô la quý báu ấy. Äể chuá»™c lại những mảnh đất cá»§a tổ tiên mình đã bị tước Ä‘oạt, Ballyhara không phải là má»™t cÆ¡ ngÆ¡i bất kỳ, mà đó là cÆ¡ ngÆ¡i cá»§a dòng há» O Hara! Sao nà ng lại cứ phân vân nên mua, hay không! Scarlett đưa ra cái giá chắc chắn là mưá»i lăm ngà n bảng - được thì lấy không thì thôi.
Gá»i thư xong nà ng lại run rẩy từ đầu đến chân. Giả như Colum không Ä‘em và ng vỠđúng lúc thì sao?
Không là m sao biết được vị luáºt sư cần bao nhiêu thá»i gian và khi nà o thì Colum quay vá». Nà ng không thể cứ chần chá» mà không đến gặp Matt O Toole và trao bức thư. Nà ng Ä‘ang rất vá»™i.
Nà ng cố bước tháºt nhanh trên mặt đưá»ng gồ ghá», vá»›i hy vá»ng là trá»i sẽ đổ mưa. Những hà ng giáºu ráºm rạp ôm lấy con đưá»ng cháºt hẹp như thu hết cái nóng tháng sáu.
Nà ng không đội mÅ© để tránh nắng. Nà ng hầu như chẳng bao giỠđội mÅ©, bởi có đội cÅ©ng bằng thừa vá»›i những cÆ¡n mưa rà o thưá»ng xuyên cÅ©ng như vá»›i những đám mây trước và sau mưa. Còn dù thì ở Ireland nầy chỉ là món trang sức phù phiếm. Äến khúc cạn cá»§a sông Boyne, nà ng xắn váy và đứng dầm mát má»™t lúc trong nước, trước khi tiến vá» phÃa ngá»n tháp.
Từ khi trở vá» nhà Daniel, ngá»n tháp trở nên rất quan trá»ng đối vá»›i nà ng. Nà ng luôn đến đó má»—i khi có chuyện lo âu hoặc buồn phiá»n. Những khối đá lá»›n giữ được cả hÆ¡i nóng, lẫn khà lạnh. Nà ng có thể áp hai tay và má mình trên những khối đá vững chắc, bất di bất dịch và cổ xưa ấy để tìm má»™t sá»± an á»§i. Äôi khi, nà ng thì thầm vá»›i ngá»n tháp, như thể Ä‘ang nói vá»›i cha mình. Hoạ hoằn có lúc nà ng dang rá»™ng hai tay như để ôm lấy ngá»n tháp, rồi oà khóc. Chẳng bao giá» nà ng nghe má»™t âm thanh nà o khác hÆ¡n giá»ng nói cá»§a chÃnh mình, tiếng chim hót lÃu lo và tiếng dòng sông thì thầm. Chẳng bao giá» nà ng cảm thấy những cặp mắt Ä‘ang quan sát mình.
***
Colum trở vá» Ireland ngà y mưá»i tám tháng sáu. Anh gá»i Ä‘iện từ Galway. Äến lúc hai giá» năm phút cùng hà ng hoá ở Savannah. Cả là ng náo động. Ở Adamstown, trước đó chưa ai nháºn được má»™t bức Ä‘iện, chưa bao giá» má»™t ngưá»i đưa tin ở Trim lại tá» ra thá» Æ¡ vá»›i món rượu porter cá»§a Matt O Toole đến như váºy, cÅ©ng chưa bao giá» má»™t ngưá»i đưa tin lại có má»™t con ngựạ phóng như bay đến thế kia.
Hai giá» sau, khi má»™t ngưá»i đưa tin thứ hai phóng nước đại trên má»™t con ngá»±a còn nhanh hÆ¡n thế nữa, thì sá»± phấn khÃch cá»§a má»i ngưá»i tháºt chẳng còn biết đâu là giá»›i hạn. Bức Ä‘iện thứ hai được gá»i từ Galway cho Scarlett. THUẬN BÃN STOP THƯ VÀ HỢP Äá»’NG THEO SAU.
Ở là ng, ngưá»i ta bà n cãi không ngá»›t để xem phải ứng phó ra sao cho hợp lẽ nhất. O Toole và ông thợ đóng xe chuẩn bị đóng cá»a hà ng, còn ông bác sÄ© thì đóng cá»a phòng khám. Cùng bước theo cha Danaher ngưá»i phát ngôn, há» lÅ© lượt kéo nhau đến nhà Daniel O Hara đế xem chuyện gì xảy ra.
HỠđược thông báo là Scarlett đã Ä‘i khá»i bằng cá»— xe độc mã và chỉ thế thôi, bởi lẽ, chÃnh Kathleen cÅ©ng chẳng biết gì hÆ¡n. Nhưng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có thể sá» mó và đá»c các bức Ä‘iện. Scarlett đã để chúng lại trên bà n, sá» sá» trước mắt má»i ngưá»i.
Trái tim rá»™n rà ng, Scarlett men theo những con đưá»ng khúc khuá»·u dẫn đến Tara. Nà ng đã sắp xếp trong đầu cả má»™t kế hoạch vá»›i từng giai Ä‘oạn nối tiếp nhau má»™t cách hợp lý. Nhưng chuyến Ä‘i Tara nà ng lại chẳng dá»± tÃnh trước. à định ấy chỉ nảy ra khi nà ng nháºn được bức Ä‘iện thứ hai, và nà ng đã tuân theo sá»± thôi thúc mạnh mẽ cá»§a tấm lòng. Nà ng cảm thấy vô cùng cấp thiết trong cái ngà y ngáºp nắng tuyệt vá»i nầy, được nhìn ngắm từ đỉnh cao cá»§a Tara, mảnh đất tươi xanh hiá»n dịu nà ng đã chá»n là m nÆ¡i sinh sống.
Äà n cừu thả ăn cá» hôm nay đã nhiá»u hÆ¡n so vá»›i lần đầu nà ng đến đây. Nà ng quan sát những tấm lưng béo tròn và nghÄ© đến len. Ở Adamstown, không má»™t ai nuôi cừu, nhất định nà ng sẽ phải tìm hiểu những khó khăn và thuáºn lợi cá»§a ngà nh chăn nuôi nầy theo các nguồn thông tin khác.
Scarlett khá»±ng ngưá»i lại. Thấp thoáng có bóng ngưá»i trên các khu đất nhấp nhô, nÆ¡i trước đây là gian yến tiệc cá»§a Tara, và nÆ¡i nà ng mong sẽ được ở má»™t mình.
Lại bá»n Anh nầy nữa, đúng là má»™t chá»§ng tá»™c đáng nguyá»n rá»§a. Lòng căm thù ngưá»i Anh là má»™t bá»™ pháºn trong Ä‘á»i sống cá»§a má»i ngưá»i Ireland, và Scarlett đã thấm đượm nó qua từng mẩu bánh nà ng ăn, qua từng Ä‘iệu nhạc nà ng khiêu vÅ©. Bá»n ngưá»i Ä‘i dạo nầy không có quyá»n trải chăn và khăn bà n ở nÆ¡i trước đây các Äại đế Ireland đã dùng bữa, không có quyá»n léo nhéo ở nÆ¡i trước đây đã rá»™n rà ng bao cung đà n, tiếng nhạc.
Nhất là , đó lại chÃnh là nÆ¡i Scarlett muốn má»™t mình đứng lặng yên, đắm chìm trong niá»m say mê, ngắm nhìn lãnh địa cá»§a mình. Nhìn những gã đà n ông kiêu căng đội nón rÆ¡m và những mụ đà n bà che những chiếc dù lòe loẹt, nà ng cảm thấy uất ức đến nghẹt thở.
Ta sẽ không để bá»n chúng là m há»ng ngà y hôm nay cá»§a ta, ta sẽ Ä‘i chá»— khác để bá»n chúng khuất mắt ta.
Nà ng tiến đến ụ đất có hai lần tưá»ng vây quanh, từng là nÆ¡i ngá»± trị cá»§a vua Cormac, ngưá»i đã cho xây gian yếln tiệc Äó cÅ©ng là nÆ¡i đặt trụ đá định mệnh Lya Fail.
Scarlett dá»±a lưng và o đấy. Colum đã sừng sá» khi thấy nà ng là m việc tà y đình như thế, lần đầu tiên anh dẫn nà ng đến Tara. Trụ đá ấy dùng để thá» trong ngà y lá»… đăng quang cá»§a các vị vua thá»i xưa, anh giải thÃch vá»›i nà ng. Nếu cá»™t đá kêu lên thì ngưá»i được thá» thách có thể trở thà nh Äại đế cá»§a Ireland.
Hôm ấy, nà ng đã ngây ngất đến mức chẳng còn gì khiến nà ng kinh ngạc, cho dẫu cá»™t đá hoa cương cổ xưa kia có lên tiếng gá»i nà ng Ä‘i nữa! DÄ© nhiên, cá»™t đá không là m như váºy. Nó cao xấp xỉ nà ng, nên nà ng có thể tá»±a gáy lên đỉnh. Nà ng mÆ¡ mà ng ngắm nhìn những đám mây Ä‘ang trôi nhanh phÃa trên đầu, trong bầu trá»i xanh, và cảm nháºn là n gió mÆ¡n man những lá»n tóc rối trên trán và hai bên thái dương mình. Giá»ng nói cá»§a bá»n ngưá»i Anh lúc nầy đây chỉ còn là âm thanh rì rầm, bị tiếng chuông leng keng nghe êm tai Ä‘eo trên cổ cá»§a và i con cừu át hẳn. Tháºt thanh thản biết bao, nà ng thầm nhá»§, có lẽ vì thế mà mình hằng thiết tha muốn trở vá» Tara. Mình đã quá lo toan báºn rá»™n nên quên hạnh phúc, trong khi đó hạnh phúc là điá»u chÃnh yếu trong kế hoạch cá»§a mình. Mình có thể hạnh phúc ở Ireland chăng! Mình có thể coi đây là quê hương chăng!
Mình có hạnh phúc trong cuá»™c Ä‘á»i tá»± do ở đây. Sẽ còn có nhiá»u hÆ¡n nữa khi nà o mình thá»±c hiện xong kế hoạch cá»§a mình. Äiá»u khó khăn nhất, quyết định tất cả những Ä‘iá»u khác, bây giỠđã xong: GiỠđây, tất cả chỉ còn tuỳ thuá»™c và o mình, và o những gì mình muốn. Có biết bao việc phải là m! Nà ng mỉm cưá»i vu vÆ¡ vá»›i gió.
Mặt trá»i Ä‘ang chÆ¡i trò ú tim vá»›i mây và từ những bụi cá» cao bốc lên mùi hương sá»±c nức và đáºm đà . Scarlett ngồi bệt trong đám cá» xanh. Không chừng nà ng lại tìm được ngá»n cá» ba cánh có bốn lá, Colum bảo nó má»c ở đây, nhiá»u hÆ¡n bất kỳ nÆ¡i nà o khác ở Ireland. Nà ng đã dõi mắt tìm nhiá»u bụi cá» nhưng vẫn chưa há» thấy loại cá» ba lá nổi tiếng và rất đặc thù nầy cá»§a Ireland. Rồi bất chợt, Scarlett vo tròn đôi vá»› và cởi ra. Äôi chân nà ng trắng muốt! Nà ng xắn váy trên đầu gối để sưởi nắng đôi chân.
Những bá»™ váy lót mà u và ng và đỠcá»§a nà ng, dưới lần váy Ä‘en, lại khiến nà ng mỉm cưá»i. Vá» Ä‘iểm nầy, Colum nói đúng.
Scarlett ngá» nguáºy các ngón chân trong không khà trong là nh.
- Cái gì thế nầy! Nà ng vụt ngẩng đầu lên.
Má»™t chuyển động cá»§a sá»± sống Ä‘ang trá»—i dáºy trong bụng nà ng.
- Ôi, nà ng thì thà o - Ôi.
Nà ng đặt hai tay lên chỗ phình ra nho nhỠdưới váy.
Nà ng chẳng cảm nháºn gì khác hÆ¡n là những nếp vải len dà y cá»™m. Không có gì ngạc nhiên khi nà ng chưa thể cảm nháºn được chuyển động đó dưới tay mình. Scarlett biết rõ còn phải chá» nhiá»u tuần lá»… nữa thì bà n tay nà ng má»›i cảm nháºn được những cú đạp chân nhè nhẹ.
Nà ng đứng dáºy, đối mặt vá»›i gió, ưỡn ngưá»i ra sau, hai tay vẫn đặt trên bụng. Những cánh đồng xanh mướt và và ng ối cùng những tán cây rợp lá mùa hè Ä‘ang trải dà i mút mắt.
Tất cả những thứ đó thuộc vỠcon, bé con Ireland của mẹ, nà ng thì thầm. Mẹ sẽ cho con. Của riêng mình mẹ thôi!
Scarlett cảm thấy gió Ä‘ang lay động những ngá»n cá» tươi mát dưới chân nà ng, và ở bên dưới là mặt đất ấm và má»m mại.
Nà ng quỳ xuống và bứt má»™t nhúm cá». Khuôn mặt nà ng rạng rỡ lạ thưá»ng khi lấy móng tay cá»i cá»i mặt đất thÆ¡m lừng, rồi nà ng vừa xoa tròn bụng vừa thì thầm: "Tất cả đất Ä‘ai mà u mỡ và xanh tốt nầy cá»§a Tara là thuá»™c vá» con".
***
Ở nhà Daniel, má»i ngưá»i vẫn chưa hết bà n tán vá» Scarlett. Có gì má»›i lạ đâu: từ khi má»›i đến đây, nà ng đã là đỠtà i chÃnh cá»§a các cuá»™c trò chuyện trong là ng.
Kathleen cÅ©ng không mếch lòng vá» chuyện đó, hẳn váºy. Scarlett hấp dẫn và lôi cuốn cô biết chừng nà o. Cô đã thừa nháºn quyết định ở lại Ireland cá»§a nà ng không chút khó khăn.
Ở cái thà nh phố nóng như thiêu đốt đến ngộp thở ấy chẳng phải trái tim ta cũng đã trĩu nặng khi nhớ tới sương mù và mảnh đất đằm thắm nầy hay sao! Khi nà ng có thể so sánh và xem nơi nà o hơn, nà ng đã hiểu rằng nhất thiết không được từ bỠnó.
- Kathleen, có đúng là chồng nà ng đã đánh nà ng nhừ tỠvà nà ng đã bỠtrốn đi để cứu đứa bé không?
- Sai bét, Clara O Gorman ạ, ai lại bịa đặt ra những chuyện dối trá ghê tởm thế. Peggy Monaghan phẫn ná»™. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết anh ấy lâm bệnh đã lâu và anh đã gá»i nà ng Ä‘i xa để cứu lấy đứa bé trong bụng nà ng.
- Tháºt là bất hạnh khi bá»—ng nhiên trở thà nh goá bụa vá»›i má»™t đứa con trong bụng khi còn trên đưá»ng Ä‘i, Kate O Toole thở dà i.
- Chẳng đến ná»—i gì đâu khi ngưá»i ta còn già u hÆ¡n cả nữ hoà ng Anh, Kathleen tá» ra biết nhiá»u hÆ¡n, đã chỉnh lại.
Những ngưá»i có mặt đã bắt đầu ngá» nguáºy trên những chiếc ghế quây quần quanh ngá»n lá»a. Cuối cùng chuyện đó cÅ©ng đã đến. Trong tất cả các câu há»i huyá»n bà mà má»i ngưá»i thÃch tranh cãi vá» Scarlett, thì tiá»n bạc cá»§a nà ng luôn là câu há»i được đặt ra nhiá»u nhất.
Vá»›i lại, chẳng phải là an á»§i sao khi Ãt ra được thấy má»™t tà i sản kếch xù nằm trong tay ngưá»i Ireland chứ không phải ngưá»i Anh!
Không má»™t ai biết những ngà y huy hoà ng nhất cho những câu chuyện ngồi lê đôi mách hãy còn ở phÃa trước.
****
Scarlett quất ngá»n roi lên lưng ngá»±a. Nà ng nói:
- Nà o tiến lên. Em bé đang nóng lòng vỠnhà đấy!
Cuối cùng nà ng tiến vá» Ballyhara: chừng nà o chưa tin chắc có thể mua lại nó, nà ng còn tá»± cấm Ä‘oán mình không được đến phÃa bên kia ngá»n tháp. Còn lúc nầy đây nà ng đã có thể nhìn nó gần hÆ¡n, ngắm nhìn tà i sản cá»§a mình.
Căn nhà cá»§a ta trong ngôi là ng cá»§a ta… những ngôi nhà thá», những quán rượu và nhà bưu Ä‘iện cá»§a ta… đầm than bùn, những cánh đồng và hai dòng sông cá»§a ta… có biết bao nhiêu Ä‘iá»u tuyệt diệu cần phải là m!
Nà ng đã quyết định đứa bé phải được sinh ra trong nhà nó. Trong toà nhà lá»›n cá»§a Ballyhara. Nhưng cÅ©ng phải là m má»i việc khác nữa. Trước hết là những cánh đồng. Rồi còn phải dá»± liệu cả má»™t ngưá»i thợ sắt tại chá»— để sá»a chữa lưỡi cà y và bản lá». Phải bồi đắp lại những thất thoát, thay lại kÃnh các cá»a, đặt lại cá»a trên bản lá». Cần phải chấm dứt ngay tình trạng xuống cấp, má»™t khi tất cả đã thuá»™c vá» nà ng.
Tất nhiên là cá»§a nà ng và cá»§a con nà ng. Scarlett lắng nghe cuá»™c sống Ä‘ang lá»›n lên trong nà ng, nhưng nà ng chẳng thấy nó động Ä‘áºy gì.
- Con yêu quý, nà ng nói to. Cứ ngá»§ Ä‘i con! Từ lúc nầy, nhà ta sẽ báºn rá»™n lắm đấy.
Nà ng nghÄ© còn hai mươi tuần lá»… nữa để là m việc, từ nay cho đến ngà y sinh. TÃnh ngà y sinh đâu có khó gì.
ChÃn tháng kế từ ngà y 14 tháng hai. Tháng Thánh Valentin. Miệng Scarlett méo xệch. Tháºt là buồn cưá»i…
Nà ng không thể lại nghÄ© đến chuyện đó lúc nầy… và mãi mãi. Nà ng cần ghi nhá»› ngà y 14 tháng mưá»i má»™t và danh sách những việc cần là m trước đó. Nà ng mỉm cưá»i và cất tiếng hát:
"Lần đầu tiên anh nhìn thấy Peggy, đó là và o ngà y Chợ phiên. Nà ng đánh chiếc xe bò, ngồi trên bó cỠkhô.
Nhưng dù cỠkhô có còn tươi và đầy hoa.
Cũng chẳng hoa nà o sánh được với cô gái đang nở hoa trong bà i hát của anh…
Cũng ngồi như nà ng trên chiếc xe bò.
Chẳng bao giá» ngưá»i đà n ông sau quầy.
Lại đòi nà ng những đồng xu lẻ.
Ông ta chỉ gãi mái đầu già nua.
Và dõi mắt nhìn theo chiếc xe bò…"
ÄÆ°á»£c hạnh phúc tháºt dá»… chịu biết bao! Niá»m phấn khÃch trước viá»…n tưởng tương lai cùng sá»± sảng khoái vừa chợt đến như đã hoà thêm và o niá»m hạnh phúc cá»§a nà ng. Nà ng đã quyết định tạo dá»±ng hạnh phúc ở Galway, và nà ng đã được như váºy.
- Chắc chắn là váºy! Nà ng lá»›n tiếng nói rồi báºt cưá»i vang.
Chú thÃch:
(1) Arpent: đơn vị đo lưòng xưa, khoảng 42,21 a.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:03 PM.
|

24-08-2008, 07:57 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 59
Nếu như Colum bất ngá» khi thấy Scarlett đợi anh ở sân ga Mullyngar thì Scarlett cÅ©ng ngạc nhiên chẳng kém khi thấy Colum chui ra từ toa hà nh lý chứ không phải toa hà nh khách. Và cà ng ngạc nhiên hÆ¡n khi thấy ngưá»i đồng hà nh cá»§a anh.
- Äây là Lyam Ryan, Scarlett thân mến. Anh cá»§a Jim Ryan đấy.
Lyam cÅ©ng to lá»›n như những ngưá»i đà n ông há» O Hara - ngoại trừ Colum - Anh ta mặc bá»™ đồng phục mà u xanh lục cá»§a cảnh sát hoà ng gia Ireland. Thế quái nà o Colum lại kết thân được vá»›i má»™t kẻ thế nầy! Nà ng sá»ng sốt. Bá»n cảnh sát bán quân sá»± nầy còn kinh tởm hÆ¡n cả lÅ© cảnh sát Anh, vì chúng áp bức, bắt bá»›, trừng trị ngay chÃnh những ngưá»i anh em cá»§a mình theo lệnh cá»§a bá»n Anh.
Colum có Ä‘em theo và ng cá»§a nà ng không, đó là điá»u Scarlett muốn biết.
- Có chứ, anh có mang theo, cả Lyam Ryan và khẩu súng cá»§a gã để canh giữ giùm nữa kia. Trong Ä‘á»i, anh đã từng áp tải nhiá»u chuyến hà ng. Colum tuyên bố. Nhưng chưa có chuyến nà o là m anh thấp thá»m như chuyến nầy.
- Em có đưa các nhân viên nhà băng theo để nháºn hà ng. Scarlett đáp. Em đã chá»n Mullyngar cho an toà n - Ở đây có trại quân đồn trú lá»›n nhất.
Mặc dù căm thù sâu sắc bá»n lÃnh, nhưng vì lyên can đến sá»± an toà n cá»§a số và ng thuá»™c vá» nà ng, nà ng sẵn sà ng sá» dụng sức phục vụ cá»§a chúng. Còn nhà băng ở Trim, nó chỉ thÃch dụng cho những khoản tiá»n nho nhá».
Nhìn thấy táºn mắt số và ng cá»§a mình được khoá kỹ trong két sắt cá»§a nhà băng và ký xong những giấy tá» lyên quan đến việc mua lại Ballyhara, nà ng nắm tay Colum và lôi anh ra đưá»ng.
- Em có má»™t cá»— xe độc mã, ta có thể Ä‘i ngay. Có nhiá»u việc phải là m lắm, Colum ạ. Em phải tìm cho bằng được má»™t thợ rèn, và má»™t thợ xe để khởi sá»± ngay. O Gorman không thÃch hợp, anh ta lưá»i biếng quá. Anh kiếm giùm em má»™t ngưá»i khác được không! Anh ta sẽ được trả háºu hÄ©nh để đến sống ở Ballyhara, và sẽ hái ra tiá»n nhiá»u nữa má»™t khi đã định cư ở đó, còn việc là m thì chỉ sợ không có sức để là m cho hết thôi. Em đã mua lưỡi hái, rìu, xẻng, nhưng cÅ©ng còn phải mà i cho sắc nữa! Ôi! Em cần cả thợ cà y, để khai hoang, cả thợ má»™c để sá»a nhà , thợ kiếng, thợ lợp mái, thợ sÆ¡n - tất cả má»i thứ thợ trên Ä‘á»i nầy!
Hai má nà ng á»ng hồng vì phấn khÃch và đôi mắt nà ng long lanh. Nà ng xinh đẹp khôn tả trong bá»™ đồ len cá»§a gái quê.
Colum gỡ tay mình khá»i tay Scarlett, và đến lượt anh nắm chặt cánh tay nà ng.
- Tất cả sẽ được thá»±c hiện, Scarlett thân mến, và cÅ©ng nhanh chẳng kém gì em mong đâu. Nhưng vá»›i cái bụng rá»—ng thì không được. Ta hãy lại nhà Jim Ryan trước đã. Anh ta chẳng có mấy dịp gặp lại ngưá»i em ở Galway, vả lại má»™t ngưá»i là m bếp trứ danh như chị Ryan không dá»… gì gặp được đâu.
Scarlett phác má»™t cá» chỉ sốt ruá»™t, nhưng nà ng đã kỳm chế được. Uy lá»±c trầm lặng cá»§a Colum đã khuất phục nà ng. Vá»›i lại nà ng Ä‘ang cố ăn và uống tháºt nhiá»u sữa cho đứa bé, vì những chuyển động ngấm ngầm đã cảm thấy thưá»ng xuyên hÆ¡n và o ban ngà y.
Nhưng, sau bữa chiá»u, nà ng chẳng thể nén giáºn khi Colum báo sẽ không vá» nhà cùng nà ng. Nà ng có bao Ä‘iá»u để khoe vá»›i anh, để tranh luáºn, để dá»± kiến, và nà ng muốn phải là m ngay.
- Anh có việc báºn ở Mullyngar, anh đáp, vẻ trầm tÄ©nh không gì lay chuyển nổi. Ba ngà y nữa anh sẽ trở vá», anh hứa vá»›i em đấy. Tháºm chà anh có thể hẹn giá» vá»›i em.
- Hai giá» chiá»u, chúng ta sẽ gặp nhau ở nhà bác Daniel.
- Ở Ballyhara, Scarlett cãi lại. Em đã đến đó ở rồi. Ngôi nhà mà u và ng ở giữa phố ấy.
Nà ng quay lưng lại vá»›i anh và giáºn dữ sải bước vá» phÃa cá»— xe cá»§a mình.
***
Khuya hôm đó, khi đóng cá»a quán rượu, Jim Ryan không cà i then, để ngá» cho những ngưá»i đà n ông lặng lẽ đến trong bóng tối, tụ há»p nhau trong má»™t căn phòng trên lầu.
Colum trình bà y chi tiết với hỠnhững gì cần phải là m.
- Äây là má»™t cÆ¡ há»™i Chúa ban cho chúng ta, anh tuyên bố sôi nổi. Cả má»™t thà nh phố trong tay chúng ta. Tất cả những ngưá»i Fenian, tất cả tà i năng cá»§a há», sẽ được táºp trung và o má»™t nÆ¡i duy nhất mà bá»n Anh chẳng khi nà o nghÄ© tá»›i chuyện mò đến. Má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© cô em há» cá»§a tôi có lẽ Ä‘iên má»›i trả giá như váºy để mua má»™t lãnh địa mà lẽ ra cô ấy có thể lấy không, miá»…n sao cất được cho ngưá»i chá»§ cá»§a nó gánh nặng tô thuế. Vá»›i lại, cô ấy là ngưá»i Mỹ, má»™t chá»§ng tá»™c nổi tiếng vá» những trò ngông cuồng. Bá»n Anh Ä‘ang mải lo chế nhạo cô ấy nên không nghi ngá» những gì xảy ra ở chá»— cô ấy. Äã bao lâu nay chúng ta Ä‘i tìm má»™t tổng hà nh dinh, rồi bá»—ng nhiên Scarlett van xin chúng ta đến đó mà chẳng hay biết chuyện gì cả.
Colum đến Ballyhara trên lưng ngá»±a và o lúc hai giá» bốn mươi ba phút. Scarlett đứng trước cá»a, hai tay chống nạnh.
- Anh đến muộn rồi đấy, nà ng cáu.
- á»’, phải rồi, nhưng anh hy vá»ng em sẽ thứ lá»—i cho anh, cô em há» thân mến ạ, nếu anh cho em biết rằng theo sau anh là ngưá»i thợ rèn cá»§a em Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i tá»›i vá»›i cá»— xe, lò rèn, bá»… thổi và tất cả những đồ đạc lynh tinh khác.
Ngôi nhà cá»§a Scarlett tháºt đúng như hình ảnh cá»§a nà ng: trước hết là công việc rồi má»›i đến tiện nghi, nếu như tháºt cần thiết phải có. Ngưá»i ta cẩn tháºn dán giấy dầu lên các khung cá»a sổ mất kÃnh. Ngưá»i ta để những dụng cụ cà y cuốc bằng thép má»›i tinh và o các góc phòng.
Sà n nhà sạch sẽ nhưng không đánh bóng. Trong bếp có má»™t tấm ván giưá»ng giản dị cùng đệm rÆ¡m dà y, những tấm khăn trải giưá»ng bằng vải lanh và má»™t tấm chăn len. Má»™t ngá»n lá»a than bùn láºp lòe cháy trong lò sưởi lá»›n bằng đá. Những dụng cụ nấu nướng duy nhất trong bếp là má»™t ấm nước bằng sắt và má»™t cái nồi nhá». Xếp thà nh hà ng trên thà nh lò sưởi, là những há»™p trà và bá»™t yến mạch, hai cái tách, chồng đĩa, những cái muá»—ng, và má»™t há»™p diêm. Chiếc ghế duy nhất trong phòng được đặt ở trước bà n kê dưới cá»a sổ. Trên bà n là má»™t quyển sổ kế toán lá»›n Ä‘ang để ngá», trong đó có thể nháºn ra nét chữ dá»… Ä‘á»c cá»§a Scarlett. PhÃa sau là hai ngá»n đèn dầu lá»›n, má»™t lá» má»±c, má»™t há»™p lông là m bút, má»™t tấm chùi ngòi và má»™t chồng giấy.
CÅ©ng có những giấy tá» khác đặt ở phÃa trước, đặc biệt những ghi chép và con tÃnh, chặn lại bằng má»™t hòn đá lá»›n thay cho cái chặn giấy. Scarlett đã ghim bản đồ cá»§a Ballyhara lên tưá»ng, và treo má»™t tấm gương ở phÃa trên chiếc kệ, nÆ¡i đó nà ng đặt lược và bà n chải, những chiếc lá» có nắp bằng bạc đựng kim gà i tóc, phấn, son môi và kem glycérin pha nước hoa hồng… Colum cố nén nụ cưá»i khi nhìn thấy tất cả những thứ đó. Nhưng khi phát hiện giữa các đồ váºt ấy má»™t khẩu súng lục thì anh tá» ra bất bình:
- Em có thể ở tù vì chứa chấp thứ vũ khà nầy, anh la lên.
Ôi chà chà , nà ng bẻ lại. Tên đại uý cảnh sát đưa cho em đấy. "Má»™t phụ nữ sống má»™t thân má»™t mình cần được bảo vệ, hắn bảo thế, nhất là khi má»i ngưá»i Ä‘á»u biết bà có rất nhiá»u và ng". Hắn ta còn sẵn sà ng bố trà và i tay thân tÃn cá»§a hắn ở trước cá»a nếu em cho phép nữa là khác.
Tiếng cưá»i cá»§a Colum khiến nà ng nhướng mà y. Äiá»u nà ng vừa nói có gì đáng buồn cưá»i đâu.
Trong tá»§ thức ăn có bÆ¡, sữa, đưá»ng, hai cái đĩa trên má»™t ngăn phÆ¡i, trứng gà trong má»™t cái bát, má»™t khúc dăm bông treo lá»§ng lẳng trên nóc tá»§, và má»™t ngăn bánh mì khô trong góc. Có nhiá»u xô chứa đầy nước, cùng má»™t bi đông dầu đèn và má»™t bà n rá»a mặt có cháºu thau, má»™t cái xô má»™t bánh xà bông đựng trong há»™p, và má»™t thanh máng vá»›i chiếc khăn vắt bên trên. Scarlett treo quần áo cá»§a mình trên những chiếc Ä‘inh đóng và o tưá»ng.
- Em không dùng tầng trên sao! Colum thắc mắc.
- Äể là m gì nữa hở anh! Em có đủ các thứ ở đây rồi.
- Anh đã là m được những Ä‘iá»u thần kỳ, Colum ạ. Em thán phục tháºt đấy.
Dừng chân giữa con đưá»ng lá»›n nổi tiếng cá»§a Ballyhara, Scarlett ngắm nhìn toà n bá»™ hoạt động Ä‘ang diá»…n ra trước mắt. Tiếng búa chan chát vang lên từ má»i hướng, mùi sÆ¡n má»›i thoảng bay khắp là ng, những tấm kÃnh má»›i sáng loáng trên cá»a sổ cá»§a khoảng mưá»i ngôi nhà và , ngay trước nà ng, má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang đứng trước đỉnh thang gắn má»™t bảng hiệu vá»›i những hà ng chữ mạ và ng bên trên cá»a ngôi nhà Colum đã chá»n là m nÆ¡i khởi sá»±.
- Công việc có tháºt cần thiết phải bắt đầu từ quán rượu không? - Scarlett há»i.
Nà ng cứ nhắc Ä‘i nhắc lại mãi câu há»i nầy từ hôm Colum báo cho nà ng biết tuần tá»± các công việc sẽ tiến hà nh.
- Em sẽ có được nhiá»u tay thợ sẵn sà ng đến đây hÆ¡n nếu há» yên trà có má»™t nÆ¡i để há» là m má»™t vại bia sau má»™t ngà y lao động, anh lặp lại chắc phải đến lần thứ má»™t ngà n.
- Cứ mở miệng ra là anh lại nói váºy, nhưng em vẫn không sao tin được rằng Ä‘iá»u đó trái lại không là m rắc rối thêm má»i việc. Rốt cuá»™c, nếu em không thúc sau lưng há» suốt ngà y thì sẽ chẳng có cái gì xong kịp thá»i hạn đâu Há» sẽ chẳng là m gì nhiá»u hÆ¡n là bá»n ngưá»i kia đâu.
Bằng ngón tay cái, Scarlett trá» và o đám ngưá»i tá» mò đứng dá»c theo con đưá»ng.
- Tốt nhất là há» cứ xéo vá» nÆ¡i cÅ©, - nà ng nói tiếp, vẻ bá»±c dá»c - và đi là m công việc cá»§a há» thay vì đứng ngó ngưá»i khác là m…
- Äó là tÃnh cách dân tá»™c đấy, Scarlett thân mến. Cứ hưởng thụ những thú vui cá»§a cuá»™c sống trước đã rồi má»›i tÃnh đến nghÄ©a vụ. ChÃnh Ä‘iá»u đó đã tạo nên vẻ đẹp và niá»m vui sống cá»§a ngưá»i Ireland.
- Thế thì em chẳng thấy có gì đẹp cả, và điá»u đó cÅ©ng chẳng là m em vui vẻ chút nà o. Tháng tám đã gần đến rồi mà vẫn chưa có cánh đồng nà o được phát hoang cả. Anh bảo em là m sao gieo hạt cho kịp và o mùa xuân nếu đồng ruá»™ng không được dá»n sạch và bón phân từ mùa thu!
- CÅ©ng còn nhiá»u tháng nữa mà , Scarlett. Cứ thá» nhìn lại xem, má»›i mấy tuần mà em đã là m được bao nhiêu là công việc.
Scarlett đưa mắt nhìn quanh. Cái bÄ©u môi nhăn nhó lyá»n được thay bằng má»™t nụ cưá»i.
- Äúng là như thế, nà ng thừa nháºn.
Colum cÅ©ng mỉm cưá»i. Anh vẫn giữ kÃn không nói ra những thá»§ Ä‘oạn mà anh đã phải sá» dụng, lúc thì xoa dịu lúc thì gây áp lá»±c để ngăn cản không cho đám đà n ông quẳng đồ nghá» cá»§a há» và cuốn gói Ä‘i thẳng. Há» không chút nà o ưa bị Ä‘iá»u khiển bởi má»™t ngưá»i đà n bà , và lại là má»™t ngưá»i lúc nà o cÅ©ng đòi há»i chặt chẽ như Scarlett. Nếu như những quan hệ bà máºt cá»§a Há»™i những ngưá»i Fenian không buá»™c há» phải là m hồi sinh Ballyhara từ đống tro tà n, thì sẽ chẳng mấy ai còn chịu ở lại cho dù Scarlett có trả cho há» những khoản thù lao háºu hÄ©nh Ä‘i nữa.
Anh cÅ©ng đưa mắt nhìn suốt con đưá»ng. Má»™t cuá»™c sống tốt đẹp sẽ dà nh cho những ngưá»i đà n ông ấy, anh thầm nghÄ©, và cả những ngưá»i khác nữa, má»™t khi Ballyhara được hồi sinh. Hai chá»§ quán rượu khác đã xin đến đây và má»™t chá»§ tiệm tạp phẩm phát đạt ở Bective cÅ©ng đã sẵn sà ng dá»n đến. Những căn nhà nầy, dù là những căn nhà nhá» nhất, cÅ©ng còn đáng giá hÆ¡n những mái tranh cá»§a phần lá»›n những nông dân mà anh đã tuyển chá»n. Há» hoà n toà n chia sẻ vá»›i Scarlett sá»± nôn nóng muốn nhìn thấy những mái nhà má»›i và các khung cá»a sổ được sá»a chữa lại, để có thể báo cho chá»§ cÅ© việc há» ra Ä‘i và khởi sá»± cà y cấy trên đất Ä‘ai cá»§a Ballyhara.
Scarlett lao vội vỠnhà rồi trở ra ngay với đôi găng tay và một bi đông để đựng sữa.
- Em mong anh sẽ bắt hỠở đâu yên đó mà là m việc, thay vì lại kéo nhau Ä‘i hết để khai trương quán rượu cho tháºt long trá»ng ngay khi em vừa má»›i quay lưng Ä‘i, nà ng dặn dò anh. Em lại nhà bác Daniel kiếm Ãt sữa và bà nh mì đây.
Colum hứa sẽ giữ cho công việc được tiếp tục. Anh không hé miệng nói năng gì vỠsự rồ dại của nà ng khi nà ng cưỡi một con ngựa không yên cương và o lúc nầy.
Nà ng đã gay gắt bác lại khi anh chỉ má»›i khuyên rằng Ä‘iá»u đó có thể là không nên.
- Chúa ơi, Colum, em mới chỉ có thai năm tháng thôi mà !
Tháºt ra nà ng lo lắng hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i những gì nà ng muốn thú nháºn vá»›i anh. Những đứa con trước chưa bao giá» gây cho nà ng lắm rắc rối như thế nầy.
Nà ng thưá»ng xuyên thấy Ä‘au không dứt ở vùng thắt lưng và đôi khi nà ng nhìn thấy những vệt máu vấy trên đồ lót và khăn giưá»ng khiến tim nà ng thắt lại. Nà ng đã giặt bằng loại xà bông nhiá»u chất tẩy nhất, loại vẫn dùng để rá»a sà n và tưá»ng, như thể nó có thể gá»™t bá» nguyên nhân lạ lùng cá»§a những vệt máu ấy. Sau lần sẩy thai, bác sÄ© Meade đã lưu ý nà ng rằng cú ngã ấy đã ảnh hưởng nghiêm trá»ng đến nà ng, và nà ng cần phải tÄ©nh dưỡng tháºt lâu má»›i lấy lại sức, nhưng nà ng vẫn không chịu thừa nháºn quả có chuyện thá»±c sá»± phải lo lắng. Äứa bé chắc chắn không thể ngá» nguáºy dữ dá»™i như váºy nếu như nó không hoà n toà n khá»e mạnh. Vá»›i lại, nà ng cÅ©ng chẳng còn thá»i gian đâu để lắng nghe cho kỹ hoạt động cá»§a cái thai trong bụng.
Những lần qua lại thưá»ng xuyên đã vạch ra má»™t con đưá»ng mòn giữa các cánh đồng hoang cá»§a Ballyhara đến táºn khúc sông cạn. Lúc nầy, con ngá»±a Ä‘ang lầm lÅ©i Ä‘i chẳng cần phải Ä‘iá»u khiển, và Scarlett đã được rảnh rang suy nghÄ©. Sắp tá»›i, nà ng sẽ mua má»™t con ngá»±a nòi, vì nà ng đã trở nên quá nặng đối vá»›i con ngá»±a Ä‘ang cưỡi.
Äấy cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u má»›i mẻ! Chưa bao giá» nà ng lại đẫy đà như váºy khi mang thai. Nếu nà ng sinh đôi thì sao! Thế thì hay đấy! Tháºt đáng mặt vá»›i Rhett. Chá»— nà ng có đến hai dòng sông, trong khi tại đồn Ä‘iá»n cá»§a chà ng chỉ độc nhất má»™t dòng. Không gì khiến nà ng vui thú hÆ¡n nếu có được hai đứa con, trong khi Anne chỉ có má»™t. à nghÄ© Rhett có con vá»›i Anne khiến nà ng không chịu nổi. Scarlett hướng tầm mắt và suy nghÄ© cá»§a mình vá» những cánh đồng cá»§a Ballyhara. Dứt khoát phải bắt tay và o đây và phải là m bằng được, dù Colum có muốn nói gì Ä‘i nữa.
Như má»i lần, nà ng dừng lại ở ngá»n tháp trước khi dấn bước đến khúc sông cạn. Những ngưá»i há» O Hara khi xưa quả là những nhà kiến trúc tà i giá»i và chÃn chắn biết bao.
Tháºm chà bác Daniel còn có cả đến gần má»™t phút đồng hồ lyá»n, khi nà ng ngỠý tiếc cái cầu thang đã bị mất. Không há» có cầu thang ở phÃa ngoà i, ông nói vá»›i nà ng, chỉ có ở bên trong thôi. Má»™t cầu thang dẫn và o cá»a, nằm trên cao gần năm mét. Lúc nguy biến, chỉ cần chạy đến ngá»n tháp và má»™t khi đã và o trong an toà n, thì kéo thang lên, rồi qua lá»— châu mai, bắn tên lá»a hoặc trút đá, đổ dầu sôi lên đầu bá»n ngưá»i tấn công.
Má»™t ngà y nà o đó; mình sẽ đến đó vá»›i má»™t cái thang để ngó và o bên trong má»™t chút. Hy vá»ng ở trên đó không có dÆ¡i. Tại sao Thánh Patrick lại không là m chúng biến mất hết Ä‘i khi Ngưá»i tống khứ loà i rắn ra khá»i Ireland nhỉ!
***
Scarlett đến thăm bà nội, thấy bà đang ngủ say. Nà ng ló đầu ngó qua nhà bác Daniel.
- Scarlett! Gặp em chị mừng quá! Và o đây đã, kể cho bá»n chị nghe những kỳ tÃch má»›i nhất cá»§a em ở Ballyhara xem nà o.
Kathleen vá»›i tay vá» phÃa ấm trà .
- Chị rất mong em đến, cô nói tiếp. Có món barm brach còn nóng hổi đây.
Cô Ä‘ang ngồi cùng vá»›i ba ngưá»i đà n bà khác trong là ng. Scarlett vá»›i lấy má»™t chiếc ghế đẩu và ngồi xuống cùng há».
- Äứa bé ra sao rồi! Mary Helen há»i thăm.
- Rất khá»e, Scarlett đáp.
Nà ng đưa mắt nhìn căn bếp quen thuá»™c. Äó là má»™t căn phòng tiện nghi và thÃch mắt, nhưng nà ng lại nôn nóng muốn thấy Kathleen trong căn bếp má»›i cá»§a nà ng, ở má»™t trong những ngôi nhà lá»›n cá»§a Balìyhara.
Scarlett đã chia sẵn trong đầu má»™t và i căn nhà cho gia đình. Ai nấy rồi cÅ©ng sẽ có những ngôi nhà rá»™ng rãi, ngoại trừ Colum - anh ấy sẽ nháºn căn nhà nhá» nhất ở ngay cổng và o là ng, sát vá»›i cánh đồng. Nhưng đó là do anh tá»± chá»n lấy, nà ng không bà n cãi gì. Vá»›i lại, anh ấy là lynh mục, không có gia đình. Nà ng dà nh ngôi nhà đẹp nhất cho bác Daniel, vì Kathleen cÅ©ng sẽ sống ở đó, và chắc chắn há» sẽ mang theo cả bà ná»™i, cÅ©ng còn phải tÃnh đến gia đình cá»§a Kathleen khi chị ấy lấy chồng, Ä‘iá»u ấy chắc chắn sẽ phải xảy đến nhá» và o món hồi môn mà nà ng định cho chị ngoà i ngôi nhà ra. Và má»—i chú con trai cá»§a bác Daniel và Patrick cÅ©ng phải có má»™t ngôi nhà , kể cả ông anh Sean chẳng là m nên trò trống gì Ä‘ang ở vá»›i bà ná»™i. Cả đất Ä‘ai cho má»—i ngưá»i nữa, muốn bao nhiêu tuỳ ý, để há» có thể láºp gia đình. Tháºt khá»§ng khiếp khi thấy tất cả những ngưá»i con trai, con gái ấy không sao gây dá»±ng nổi má»™t gia đình chỉ vì há» không có đất mà cÅ©ng chẳng có tiá»n để mua đất. Bá»n chá»§ đất ngưá»i Anh tháºt độc địa khi cố duy trì đất nước Ireland dưới gót giầy Ä‘inh cá»§a chúng. Ngưá»i Ireland đã phải là m tất cả công việc đồng áng và chăn nuôi, để rồi sau đó buá»™c phải bán thà nh quả lao động cá»±c nhá»c cá»§a mình cho ngưá»i Anh vá»›i cái giá do bá»n chúng ấn định, rồi chÃnh bá»n chúng lại bán lại sang Anh để hưởng những khoản lợi nhuáºn kếch sù. Trả xong tiá»n thuê nhà , thì má»™t nông dân Ireland cÅ©ng chẳng còn lại được gì, mà tiá»n thuê nhà lại thưá»ng xuyên tăng lên tuỳ hứng cá»§a bá»n Anh. Tháºt còn tồi tệ hÆ¡n cả chế độ cấy rẽ. Chuyện nầy là m Scarlett nhá»› lại thá»i kỳ thống trị cá»§a bá»n Yankee sau ná»™i chiến, khi bá»n chúng vÆ¡ vét hết thảy những gì chúng muốn và chất chồng đủ loại thuế má lên ruá»™ng đất cá»§a Tara. Chẳng trách vì sao ngưá»i Ireland lại căm thù ngưá»i Anh đến thế. ChÃnh nà ng cÅ©ng căm thù bá»n Yankee đến táºn xương tuá»·.
Nhưng đã sắp đến ngà y cả dòng há» O Hara được thoát khá»i ách bóc lá»™t đó. Há» sẽ bất ngá» biết bao khi nà ng công bố Ä‘iá»u đó vá»›i há». Sẽ chẳng còn bao lâu nữa.
Ngay sau khi những ngôi nhà hoà n thà nh và những cánh đồng được cà y xá»›i xong, nà ng muốn tặng cho há» những món quà tháºt hoà n hảo, bởi váºy cần phải là m sao để lại má»i việc được hoà n thà nh chu đáo. HỠđã là những con ngưá»i tốt bụng biết bao. HÆ¡n nữa đó lại chÃnh là gia đình cá»§a nà ng.
Những tặng phẩm ấy là điá»u bà máºt quý giá nhất cá»§a nà ng, mà ngay cả vá»›i Colum nà ng cÅ©ng chưa thổ lá»™.
Nà ng đã hết lòng yêu quý nó từ đêm hôm ấy, ở Galway, nÆ¡i nà ng soạn thảo ra kế hoạch nầy. Nó sẽ là m tăng thêm niá»m vui thÃch cá»§a nà ng má»—i lần nhìn con đưá»ng cá»§a Ballyhara, và biết rằng những ngưá»i bà con thuá»™c dòng há» O Hara cá»§a nà ng sẽ ở trong những ngôi nhà như thế nà o. Rồi đây, nà ng sẽ có rất nhiá»u mái ấm để lui tá»›i, nhiá»u lò sưởi để kê sát lại chiếc ghế cá»§a mình, nhiá»u ngôi nhà có đông anh em hỠđể chÆ¡i đùa vá»›i đứa con cá»§a nà ng, để cùng theo nó đến trưá»ng, và cùng nó tham gia những ngà y lá»… tuyệt diệu trong toà nhà lá»›n. Bởi vì, tất nhiên đó sẽ là nÆ¡i ở cá»§a nà ng và con nà ng.
Trong toà nhà lá»›n đồ sá»™, thanh lịch và lá»™ng lẫy ấy. Còn rá»™ng hÆ¡n cả khu Batterie hoặc Dunmore, tháºm chà ngay cả trước khi bá»n Yankee đốt hết chÃn phần mưá»i.
Và cùng vá»›i những vùng đất đã từ lâu thuá»™c vá» dòng há» O Hara, ngay cả khi chưa bao giá» nghe nói vá» Dunmore hay Charleston cá»§a miá»n Nam Carolyne, hay vá» Rhett Butler. Chà ng sẽ tròn xoe đôi mắt, và ttái tim chà ng sẽ tan nát khi nhìn thấy đứa con gái xinh đẹp cá»§a nà ng.
- Ôi lạy Chúa, con cầu xin Ngưá»i, hãy là m sao để nó là má»™t bé gái - trong ngôi nhà xinh đẹp cá»§a nó. Má»™t bé gái O Hara, và con gái cá»§a riêng mẹ nó.
Scarlett thÃch thú ru mình trong giấc mÆ¡ trả thù êm ái cá»§a mình. Nhưng đó là chuyện sau nầy, nhiá»u năm nữa! Còn các ngôi nhà cá»§a dòng há» O Hara má»›i là chuyện nay mai. Nay mai thôi.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:04 PM.
|

24-08-2008, 07:57 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 60
Colum có mặt trước cổng nhà Scarlett và o khoảng cuối tháng tám, lúc vầng đông má»›i á»ng hồng ở chân trá»i. Mưá»i ngưá»i đà n ông lá»±c lưỡng lặng lẽ theo anh, trong ánh sáng cháºp choạng má» sương.
- Äây là những ngưá»i sẽ khai hoang đất Ä‘ai cá»§a em, anh thông báo. Em hà i lòng rồi chứ!
Nà ng reo lên mừng rỡ.
- Äợi em lấy khăn san đã, em sẽ ra ngay! Anh cứ chỉ trước cho há» cánh đồng đầu tiên ở phÃa bên kia cổng Ä‘i!
Nà ng vẫn chưa mặc xong quần áo, mái tóc rối bù, và đi chân đất. Nà ng cố sá»a soạn tháºt nhanh, nhưng ná»—i phấn khởi lại khiến nà ng vụng vá». Nà ng đã chỠđợi từ bao lâu rồi! Vá»›i lại, má»—i ngà y nà ng cà ng cảm thấy khó cúi xuống để buá»™c dây giầy hÆ¡n. Chúa Æ¡i! Con đã đồ sá»™ như má»™t toà nhà rồi sao. Lần nầy Ãt nhiá»u cÅ©ng sinh ba.
Thôi, mặc kệ! Scarlett vá»™i và ng vuốt ngược mái tóc ra sau, chẳng thèm chải, búi thà nh má»™t búi lổm chổm những kẹp tóc, chụp lấy khăn san và chạy chân không ra đến táºn đầu đưá»ng.
Những ngưá»i đà n ông, vẻ lầm lì, đứng quanh Colum trên lối Ä‘i cá» má»c trà n lan, trước cánh cổng mở rá»™ng.
- Äúng là chưa từng thấy bao giá»â€¦ chúng thà nh cây rồi chứ chẳng còn là cá» nữa… chỉ rặt là tầm ma, theo tôi, má»™t ngưá»i phải lao động hết Ä‘á»i má»›i xong được má»™t arpent…
- À, các ngưá»i hay nhỉ, Scarlett nói to và rõ từng tiếng. Các ngưá»i sợ bẩn tay à !
Äám đà n ông nhìn nà ng vá»›i ánh mắt khinh thưá»ng. Cả bá»n Ä‘á»u đã nghe kể vá» ngưá»i đà n bà bé nhỠđộc Ä‘oán nầy chẳng có gì giống vá»›i phụ nữ cả.
- Chúng tôi Ä‘ang bà n bạc tìm cách tốt nhất để bắt tay và o việc - Colum mở lá»i, giá»ng đấu dịu.
Scarlett chẳng có vẻ nguôi giáºn chút nà o.
- Và rồi các ngưá»i sẽ chẳng là m được gì hết nếu cứ bà n bạc mãi. Tôi, tôi sẽ chỉ cho các ngưá»i biết phải là m thế nà o…
Lấy tay trái đỡ cái bụng căng tròn, nà ng cúi ngưá»i, quÆ¡ tay phải, túm lấy má»™t nắm cá» lá»›n, rồi vừa giáºt mạnh, vừa kêu há»± má»™t tiếng lá»›n, nà ng nhổ báºt lên.
- Thế đấy, nà ng nói. Các ngưá»i cứ việc là m thế.
Nà ng vứt má»› cá» xuống chân lÅ© đà n ông. Bà n tay nà ng rá»›m máu. Nà ng nhổ nước bá»t và o tay, chùi và o chiếc váy Ä‘en quả phụ rồi vác cái bụng nặng ná», bá» Ä‘i trên đôi chân mảnh mai trắng trẻo.
Äám đà n ông đứng sững nhìn theo nà ng. Má»™t gã bá»—ng giở nón, má»™t gã khác là m theo, rồi đến lượt cả bá»n.
Äây chẳng phải là những ngưá»i đầu tiên được dạy phải kÃnh nể Scarlett O Hara. Äám thợ sÆ¡n cÅ©ng đã thấy nà ng leo lên những chiếc thang cao nhất, nghiêng ngưá»i vì cái bụng to bè, để chỉ cho bá»n há» những chá»— còn bá» sót hoặc quét không Ä‘á»u. Cánh thợ má»™c đóng đồ thì bắt gặp nà ng Ä‘ang cầm búa đóng lại, khi há» trở và o là m việc. Nà ng đóng sầm những cánh cá»a má»›i mạnh đến ná»—i "ngưá»i chết cÅ©ng báºt dáºy" để kiểm tra độ bá»n chắc cá»§a bản lá», nà ng chui cả và o bên trong lò sưởi vá»›i má»™t ngá»n Ä‘uốc Ä‘ang cháy để xem có còn sót bồ hóng không và thông gió đã tốt chưa. Äám thợ lợp mái còn kể lại vá»›i vẻ hãi hùng rằng "chỉ có cánh tay mạnh mẽ cá»§a cha O Hara má»›i ngăn cản được bà ấy không bước trên mái nhà để đếm ngói thôi"! Nà ng Ä‘iá»u khiển những ngưá»i là m việc cho nà ng má»™t cách cứng rắn, và vá»›i chÃnh mình nà ng còn cứng rắn hÆ¡n nhiá»u.
Rồi khi đêm xuống, những kẻ đã kiên trì ở lại là m việc kéo nhau đến quán rượu nốc cạn ba cốc bia miá»…n phà cho má»—i ngưá»i: khi đã uống thoả thuê, đã khoác lác và phà n nà n vá»›i nhau xong, qua cá»a sổ nhà bếp, há» vẫn còn thấy nà ng, Ä‘ang cặm cụi trên đống giấy tá», dưới anh đèn le lói.
- Em đã rá»a tay sạch rồi chứ! Colum há»i khi bước và o bếp.
- Rồi, em bôi cả thuốc mỡ nữa! Trông cÅ©ng hÆ¡i khó coi đấy. Äôi khi em giáºn quá, chẳng còn nghÄ© đến việc mình là m nữa! Em dá»n bữa trưa đây. Anh có muốn ăn không?
- Món cháo yến mạch không bỠmuối ấy à ! Thà anh ăn cháo có tầm ma còn hơn!
Scarlett mỉm cưá»i.
- Váºy thì anh cứ hái Ä‘i! Lúc nầy, em phải kiêng muối để hai mắt cá khá»i sưng vù như dạo gần đây… Chuyện ấy thoạt đầu chắc cÅ©ng chưa thay đổi được là bao! Em chẳng còn nhìn thấy đôi giầy bốt khi buá»™c dây và chừng má»™t, hai tuần tá»›i, có khi em cÅ©ng chẳng còn cúi xuống được nữa! Em hiểu Ä‘iá»u gì xảy ra, Colum ạ. Em Ä‘ang chá» cả má»™t bầy con, chứ chẳng phải chỉ má»™t đứa đâu!
- Anh cÅ©ng biết Ä‘iá»u gì xảy ra như em nói. Em cần má»™t phụ nữ để giúp đỡ.
Anh chỠđợi lá»i phản đối, Scarlett vẫn luôn khăng khăng cãi lại những gợi ý bóng gió rằng nà ng không thể má»™t mình là m má»i chuyện. Nhưng kỳa, nà ng đã đồng ý.
Colum mỉm cưá»i. Anh nói, đã có ngay ngưá»i phụ nữ mà nà ng cần, má»™t ngưá»i có khả năng giúp nà ng trong má»i lÄ©nh vá»±c, kể cả công việc kế toán. Má»™t phụ nữ đã đứng tuổi, nhưng không quá già để có thể hục hặc vì sá»± độc Ä‘oán cá»§a Scarlett, cÅ©ng không quá yếu Ä‘uối để không dám đối đầu vá»›i nà ng, khi cần. Bà ta đã quá quen Ä‘iá»u hà nh và tổ chức các công việc lao động, nhân sá»± và tiá»n bạc. Tháºt váºy, bà đã từng là quản gia Toà Nhà lá»›n cá»§a má»™t dinh cÆ¡ gần Laracor, phÃa bên kia thà nh phố Trim. Bà cÅ©ng hiểu biết khá nhiá»u vá» chuyện đỡ đẻ, bởi vì tuy không phải là nữ há»™ sinh, bà đã có đến sáu đứa con rồi. Bà có thể đến ngay lúc nầy, để chăm sóc Scarlett và ngôi nhà cá»§a nà ng, trong lúc chá» Toà Nhà lá»›n tu sá»a xong. Sau đó, bà sẽ đứng ra thuê những phụ nữ cần thiết và lo Ä‘iá»u hà nh há».
- Cô em há» thân mến ạ, cô sẽ thấy bên Mỹ chẳng có gì so sánh được vá»›i má»™t Toà Nhà lá»›n ở Ireland đâu! Cần phải có đôi bà n tay thuần thục. Cô cÅ©ng cần má»™t quản gia để chỉ huy đầu bếp, các gia nhân, và cứ như thế còn phải có Ãt nhất má»™t ngưá»i quản ngá»±a để giám sát những ngưá»i giữ ngá»±a, và chừng má»™t chục thợ là m vưá»n cùng má»™t ngưá»i quản vưá»n.
- Thôi đủ rồi! - Scarlett nguây nguẩy lắc đầu. - Em không há» có ý định thà nh láºp má»™t vương quốc đâu! Em chỉ cần má»™t phụ nữ để giúp em, đồng ý, nhưng bước đầu, em chỉ dùng đến và i căn phòng trong khối đá khổng lồ nầy mà thôi. Váºy anh là m Æ¡n há»i giùm em liệu viên ngá»c ấy có chịu từ bá» cái địa vị cao cả cá»§a mình không! Bà ấy mà đồng ý thì em cÅ©ng lạ đấy!
- Anh sẽ há»i bà ấy.
Colum biết chắc bà sẽ đồng ý, cho dù có phải cá» sà n Ä‘i nữa! Rosaleen Mary Fitzpatrick là chị cá»§a má»™t ngưá»i Fenian bị bá»n Anh giết hại, là con gái và cháu gái cá»§a những ngưá»i đã chết trên biển trong các chiếc tà u quan tà i cá»§a Ballyhara. Bà ta ngưá»i nhiệt tình và sôi nổi nhất trong nhóm chống đối thu hẹp cá»§a anh.
Scarlett vá»›t ba quả trứng khá»i ấm nước sôi, rồi rót nước và o ấm trà .
- Em có thể nhưá»ng cho anh má»™t, hai quả trứng, nếu như anh quá sÄ© diện không chịu ăn món cháo yến mạch cá»§a em, nà ng gợi ý. Không bá» muối, tất nhiên rồi!
Colum khước từ lá»i má»i.
- ÄÆ°á»£c em Ä‘ang đói.
Nà ng múc cháo và o đĩa, Ä‘áºp trứng và trá»™n chung.
Lòng đỠtrứng chảy ra. Colum quay mặt đi.
Scarlett ăn ngấu nghiến, thỉnh thoảng dừng lại để trao đổi và i câu ngà n. Nà ng trình bà y vá»›i anh kế hoạch cùng ý định dá»i cả dòng há» vá» Ballyhara để sống sung túc.
Colum đợi cho nà ng ăn xong mới lên tiếng:
- HỠsẽ không đến đâu! HỠđã cà y cấy trên mảnh đất ấy tỠgần hai trăm năm nay rồi.
- Chắc chắn hỠsẽ đến! Ai cũng muốn sống sung sướng, anh Colum ạ.
Anh chỉ lắc đầu đáp lại nà ng.
- Em sẽ chứng tá» vá»›i anh Ä‘iá»u ngược lại, nà ng nói. Em sẽ há»i há» ngay bây giá» thôi! Mà không được, em phải theo đúng kế hoạch. Em muốn má»i việc phải sẵn sà ng trước đã!
- Scarlett, anh đã dẫn thợ cà y đến cho em ngay sáng nay.
- LÅ© lưá»i biếng ấy à ?
- Em đâu có nói vá»›i anh các dá»± định cá»§a em! Anh đã thuê bá»n đà n ông nầy. Vợ con há» Ä‘ang chuẩn bị đến sống trong các căn nhà lá ở cuối đưá»ng. HỠđã lỡ báo vá»›i chá»§ cÅ© chuyện há» ra Ä‘i rồi.
Scarlett cắn môi.
- Váºy cÅ©ng được thôi, cuối cùng nà ng nói. Dù sao em cÅ©ng đã sắp đặt cho dòng há» mình và o ở những ngôi nhà đà ng hoà ng, chứ không phải ở trong những căn nhà lá. Äám đà n ông ấy sẽ là m việc cho há» hà ng chúng ta.
Colum mở miệng, rồi lại ngáºm lại. Tranh cãi chỉ vô Ãch thôi. Anh biết rằng Daniel sẽ không Ä‘á»i nà o chịu dá»n đến đây ở.
Colum cất tiếng gá»i Scarlett lúc nà ng Ä‘ang Ä‘u mình chót vót trên đỉnh má»™t cái thang để xem xét lá»›p vữa má»›i, ngay giữa xế trưa.
- Anh muốn chỉ cho em thấy "bá»n lưá»i biếng" cá»§a em đã là m được gì, anh nói.
Scarlett vui mừng đến ứa nước mắt. HỠđã phát cá» và dá»n sạch má»™t con đưá»ng đủ rá»™ng cho cá»— xe độc mã cá»§a nà ng Ä‘i qua. Nà ng sẽ lại có thể đến thăm Kathleen, lấy sữa để pha trà và món cháo yến mạch cá»§a nà ng. Từ tám hoặc mưá»i ngà y nay, nà ng đã cảm thấy mình quá nặng nỠđể có thể cưỡi ngá»±a.
- Em sẽ Ä‘i ngay bây giá», nà ng kêu lên.
- Ãt ra cÅ©ng để anh cá»™t giầy giúp em đã chứ!
- Không, đôi giầy bốt đã cháºt quá! Em sẽ Ä‘i chân không, lúc nầy em đã có xe và con đưá»ng cá»§a em rồi mà ! Nhưng anh có thể giúp em thắng ngá»±a và o xe.
Colum nhìn theo cá»— xe, nhẹ nhõm. Anh quay trở vá» ngôi nhà nhá» và những quyển sách, cái ống Ä‘iếu và món rượu Whisky cá»§a mình, vá»›i cảm giác mình xứng đáng được hưởng. Scarlett O Hara là má»™t con ngưá»i là m ngưá»i khác mệt nhất trong tất cả những ngưá»i mà anh từng gặp ở má»i lứa tuổi, má»i giá»›i tÃnh và má»i quốc tịch khác nhau.
Thế thì tại sao, anh ngạc nhiên, mình lại cứ luôn tự nhiên thêm và o câu "con cừu non đáng thương" mỗi lần nghĩ vỠnà ng nhỉ!
Nà ng quá có vẻ má»™t con cừu non đáng thương khi đến tìm anh và o má»™t chiá»u đẹp mùa hè. Gia đình đã từ chối má»™t cách nhã nhặn nhưng kiên quyết - lá»i má»i, rồi van xin cá»§a nà ng để đến sống ở Ballyhara.
Colum từng nghÄ© rằng Scarlett không còn có thể nhá» dược má»™t giá»t nước mắt. Nà ng đã không khóc khi nháºn được giấy báo ly dị, tháºm chà trước đòn chà tá» là lá»i báo tin kết hôn cá»§a Rhett kia mà ! Thế nhưng, trong buổi tối tháng tám ẩm ướt và nóng bức ấy, nà ng đã khóc nức nở suốt hà ng giá» lyá»n, trước khi thiếp Ä‘i trên chiếc ghế sofa cá»§a Colum, má»™t váºt xa xỉ xa lạ giữa khung cảnh khắc khổ cá»§a chÃnh ngôi nhà . Anh đắp lên ngưá»i nà ng má»™t tấm chăn len má»ng rồi vá» phòng mình. Anh sung sướng vì nà ng đã có được những phút nghỉ ngÆ¡i trong ná»—i ưu phiá»n cá»§a mình, nhưng anh vẫn cảm thấy ái ngại khi nà ng chẳng nhìn nháºn má»i việc cùng góc độ như anh. Bởi váºy, anh để nà ng ở lại má»™t mình; biết đâu nà ng lại chẳng muốn tránh mặt anh và i ngà y. Những con ngưá»i có tÃnh cách cương nghị chẳng thÃch ngưá»i khác chứng kiến những phút giây yếu Ä‘uối cá»§a mình!
Anh đã lầm. Lại đã lầm nữa, anh nghÄ© không lẽ anh mãi mãi không hiểu nổi ngưá»i phụ nữ nầy ư? Sáng hôm sau, anh bắt gặp nà ng Ä‘ang ngồi bên chiếc bà n trong bếp và đang ăn những quả trứng, thứ duy nhất mà anh có.
- Anh nói đúng, Colum ạ! Bá» muối và o ăn ngon hÆ¡n… và anh giúp em tìm ngưá»i thuê nhà nhé! Nên tìm những ngưá»i khá giả. Những ngôi nhà ấy đã được trang bị tốt nhất và em tÃnh sẽ thu được khoản tiá»n thuê nhà khá nhất.
Scarlett đã bị tổn thương nặng ná», dù nà ng không để lá»™ ra mặt và cÅ©ng chẳng bao giá» nhắc lại nữa. Nà ng vẫn đến nhà Daniel nhiá»u lần trong tuần trên cá»— xe độc mã, và vẫn là m việc cáºt lá»±c ở Ballyhara cho dù cái thai vẫn má»—i ngà y má»™t lá»›n, có là m nà ng khó chịu Ä‘i nữa. Äến cuối tháng chÃn ngôi là ng đã hoà n tất. Má»—i căn nhà đã sẵn sà ng, vá»›i nước sÆ¡n ở bên ngoà i cÅ©ng như bên trong, cá»a chắc chắn, lò sưởi tốt và mái lợp kÃn đáo. Dân cư cá»§a nó cứ lÅ© lượt kéo đến như những đợt sóng lyên tục và tăng dần.
Hai quán rượu má»›i, đã xuất hiện, má»™t thợ giầy để đóng giầy dép và yên cương, má»™t tiệm tạp phẩm dá»i từ Bective vá», má»™t lynh mục già đến để trông nom ngôi nhà thá» công giáo bé nhá», hai giáo viên để chuẩn bị mở lá»›p ngay khi nà o nháºn được giấy phép từ Dublyn, và má»™t luáºt sư trẻ nôn nóng cÅ©ng muốn đến kiếm khách hà ng, cùng vá»›i cô vợ trẻ còn nôn nóng hÆ¡n, lúc nà o cÅ©ng lấp ló sau tấm rèm đăng ten để nhìn trá»™m những khách qua đưá»ng. Các con cá»§a đám thợ cà y chÆ¡i đùa ngoà i sân, còn những bà vợ thì ngồi trên thá»m các căn nhà nhỠđể tán chuyện. Ngưá»i đánh xe trạm cá»§a Trim ngà y nà o cÅ©ng đến mang theo chuyến thư cho ông già đã mở hiệu sách, văn phòng phẩm trong má»™t căn, ká» sát vá»›i hiệu tạp phẩm. Má»™t trạm bưu Ä‘iện thá»±c sá»± sẽ được mở cá»a và o ngà y đầu năm, Ä‘iá»u đó đã được hứa trước, và má»™t bác sÄ© đã đến đặt thuê ngôi nhà lá»›n nhất, để chuẩn bị dá»i vỠđó, và o tuần lá»… đầu cá»§a tháng mưá»i má»™t.
Tin ấy là m Scarlett đặc biệt vững dạ. Bệnh viện duy nhất ở quanh vùng là Dưỡng đưá»ng Dunshauglyn cách xa đến mưá»i bốn dặm. Nà ng chưa bao giá» nhìn thấy má»™t dưỡng đưá»ng, nÆ¡i nương thân cuối cùng cá»§a những ngưá»i nghèo khó, và chỉ mong sao đừng bao giá» nhìn thấy! Nà ng tin chắc rằng lao động sẽ giúp há» thoát khá»i cảnh ăn xin, nhưng nà ng lại mong không bao giá» phải nhìn thấy những ngưá»i khốn khổ bị trôi giạt và o đó.
Chắc chắn, đó chẳng phải là cách tốt nhất cho má»™t đứa bé khi lá»t lòng mẹ để và o Ä‘á»i.
Má»™t bác sÄ© riêng cho nà ng. Äó má»›i chÃnh là điá»u phù hợp vá»›i phong cách cá»§a nà ng. Nà ng đã có ông ta ká» cáºn bên mình để Ä‘iá»u trị các chứng bạch hầu, thuá»· Ä‘áºu, và tất cả các chứng bệnh mà trẻ em thưá»ng mắc phải. Lúc nầy, nà ng chỉ cần đánh tiếng trong vùng rằng nà ng Ä‘ang cần má»™t bà vú và o giữa tháng mưá»i má»™t. Và cần chuẩn bị nhà cá»a nữa!
- Thế cái bà Fitzpatrick tuyệt vá»i ấy đâu rồi, Colum! Anh nói vá»›i em là bà ấy đã đồng ý từ tháng trước rồi mà ?
- Äúng váºy! Bà ta sẽ đến đây và o ngà y má»™t tháng mưá»i, tức là thứ năm tuần sau. Anh đã đỠnghị bà ấy ở nhà anh.
- á»’ tháºt sao! Em tưởng bà ấy đến đây là để lo cho em chứ! Sao lại không ở lại nhà em?
- Cô em há» thân mến ạ, tại vì nhà cô là ngôi nhà duy nhất ở Ballyhara không được sá»a chữa gì cả!
Scarlett kinh ngạc, lướt nhìn khắp căn bếp, kiếm phòng là m việc cá»§a nà ng. Nà ng chưa bao giỠđể tâm đến nÆ¡i ở cá»§a mình - đó chỉ là chá»— tạm thá»i thuáºn tiện để theo dõi các công việc trong thà nh phố cá»§a nà ng mà thôi.
- Trông gá»›m quá, phải không! Nà ng nhìn nháºn. Ta phải mau mau dá»n dẹp cho xong ngôi nhà để em còn dá»n đến.
Nà ng cưá»i gượng gạo.
- Tháºt tình, nà ng nói tiếp, em đã quá mệt má»i. Em sẽ rất vui mừng khi xong nốt những việc nầy để được nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Äiá»u mà Scarlett đã cố giấu không nói ra, đó là vì công việc đối vá»›i nà ng chỉ là công việc, kể từ khi những ngưá»i bà con cá»§a nà ng không muốn đến ở! Lá»i khước từ cá»§a hỠđã chấm dứt niá»m vui tái thiết cÆ¡ ngÆ¡i cá»§a dòng há» O Hara, bởi vì chÃnh những ngưá»i O Hara đã không muốn chia sẻ niá»m vui ấy vá»›i nà ng! Nà ng đã cố tìm hiểu vì sao lại từ chối món quà tặng cá»§a nà ng. Câu trả lá»i duy nhất nảy sinh trong tâm trà nà ng, là há» không muốn quá gần gÅ©i nà ng, há» không thá»±c sá»± yêu thương nà ng, mặc dù há» vẫn tá» tế vá»›i nà ng. Lúc nầy đây, nà ng cảm thấy mình tháºt cô đơn, ngay cả khi có há», có Colum. Nà ng đã xem anh như má»™t ngưá»i bạn, nhưng chÃnh anh đã nói vá»›i nà ng rằng những ngưá»i khác sẽ không bao giỠđến! Anh hiểu há», vì anh là má»™t ngưá»i trong số há».
Lúc nầy, nà ng luôn đau ê ẩm ở thắt lưng. Và đau cả ở bắp chân nữa. Bà n chân và mắt cá thì cứ phù lên đến nỗi mỗi bước đi như là một sự tra tấn đối với nà ng.
Nà ng bắt đầu hối tiếc đã mang thai đứa bé nầy. Nó là m nà ng phát bệnh, và cũng do nó mà nà ng mới có ý định mua lại Ballyhara. Và nà ng còn phải chịu đựng đến những sáu tuần lễ - không, sáu tuần rưỡi - để sống dở, chết dở như thế nầy!
Phải chi mình có đủ sức lá»±c, nà ng tuyệt vá»ng nghÄ©, thì mình sẽ gà o thét lên rồi. Nhưng nà ng cÅ©ng còn đủ sức để khẽ nhếch mép mỉm cưá»i vá»›i Colum.
Anh ấy đang kiếm chuyện gì đó để nói với mình, nhưng chẳng biết nói gì. Mặc kệ, mình còn sức đâu mà giúp anh ấy! Mình chẳng còn thiết chuyện trò gì nữa.
Có tiếng gõ cá»a.
- Äể anh ra xem, Colum nói.
- Äấy chỉ chá» có thế là chuồn lẹ như thá»!
Anh trở và o bếp vá»›i má»™t gói hà ng trên tay, và nụ cưá»i bối rối trên môi.
- Äó là bà Flanagan ở hiệu tạp phẩm. Thuốc lá em đặt cho bà ná»™i đã đến rồi đấy! Äể anh thay mặt em mang lại cho bà .
- Không, Scarlett đáp và đứng dáºy má»™t cách nặng nhá»c. Bà chỉ há»i em có thứ nầy mà thôi. Anh có thế thắng ngá»±a và giúp em lên xe! Nhưng chÃnh em sẽ mang thuốc lá lại cho bà .
- Anh sẽ đi cùng với em!
- Anh Colum, em ngồi má»™t mình đã cháºt lắm rồi! Anh Ä‘em cá»— xe đến đây và giúp em leo lên thôi! Em van anh đấy!
Nhưng rồi mình là m sao bước xuống đây, có Chúa mới biết nổi.
"Cái ông anh Sean chẳng là m nên trò trống gì", như cách nà ng vẫn gá»i, Ä‘ang ở nhà bà ná»™i. Anh ta giúp nà ng xuống xe và đưa tay cho nà ng vịn.
- Khá»i cần, nà ng vui vẻ đáp. Em tá»± xoay xở lấy được mà !
Sean bao giá» cÅ©ng là m nà ng phát cáu. Má»i thất bại Ä‘á»u là m Scarlett nổi cáu, và Sean, con trai thứ ba cá»§a Patrick, là má»™t ngưá»i há» O Hara đã thất bại. Con trưởng chết, Jamie buôn bán ở Trim chứ không chịu là m nông, nên khi Patrick mất và o năm 1861, Sean trở thà nh ngưá»i thừa kế trang trại. Hồi ấy, Sean chỉ má»›i ba mươi hai tuổi, và dưới con mắt anh, đó chÃnh là điá»u bà o chữa cho má»i thất bại cá»§a anh. Mó tay và o bất cứ việc gì, anh Ä‘á»u là m tồi đến mức giỠđây anh lại có thá» bị mất quyá»n cho thuê đất.
Daniel, trên cương vị trưởng tá»™c, nắm toà n quyá»n định Ä‘oạt vá» các con mình và các con cá»§a Patrick.
Nhưng, dù hồi ấy đã sáu mươi bảy tuổi, ông vẫn tháºt thà tin tưởng ở bản thân còn hÆ¡n là tin ở Sean hoặc Seamus con ruá»™t mình, anh ta cÅ©ng chỉ má»›i ba mươi hai tuổi ông đã lao động suốt Ä‘á»i bên cạnh anh mình, bây giá», khi Patrick đã chết, ông không thể cứ câm miệng mãi để mất hết thà nh quả lao động cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i cá»§a hai anh em. Sean phải ra Ä‘i.
Sean ra Ä‘i tháºt! Nhưng chẳng xa xôi gì: anh ta vỠở vá»›i bà ná»™i. Äã từ mưá»i hai năm nay, anh sống bám lấy bà . Anh không chịu là m bất cứ việc gì ở trang trại cá»§a Daniel. Scarlett không sao chịu nổi Ä‘iá»u đó. Anh ta là m nà ng phát Ä‘iên lên được. Nà ng tránh xa anh ta rất nhanh, khi nà ng đã đặt được đôi chân trần và sưng phù cá»§a mình xuống đất.
- Con gái của Gerald đấy à . Bà nội nói. Gặp con, bà thấy dễ chịu quá! Katie Scarlett ạ.
Scarlett tin lá»i bà . Nà ng bao giá» cÅ©ng tin bà ná»™i.
- Con đem thuốc lá cho bà đây, bà Katie Scarlett, nà ng vui vẻ đáp.
- Tuyệt quá! Con có muốn hút một tẩu với ta không?
- Không, cảm Æ¡n bà . Vá» chuyện đó, con vẫn chưa được giống ngưá»i Ireland đâu.
- á»’, tiếc nhỉ. Còn bà , thì bà lại là ngưá»i Ireland hÆ¡n ai hết! Con nhồi cho bà má»™t tẩu váºy.
Im lặng ngá»± trị trong mái nhà lá nhá» bé ngoà i tiếng báºp tẩu khe khẽ cá»§a bà ná»™i. Scarlett đặt hai chân trên má»™t chiếc ghế đẩu và nhắm mắt lại. Phút thanh thản nầy đối vá»›i nà ng chẳng khác nà o má»™t niá»m an á»§i.
Nà ng nổi giáºn thá»±c sá»± khi nghe những tiếng la hét ở bên ngoà i. Má»™t ná»a giỠđồng hồ yên tÄ©nh ta cÅ©ng không thể có được hay sao! Nà ng chạy nhanh ra sân, sẵn sà ng cho những kẻ gây huyên náo ấy má»™t tráºn.
Äiá»u Ä‘áºp và o mắt, khiến nà ng sợ đến quên cả giáºn, cả cái lưng má»i, cả đôi chân Ä‘au, quên tất cả - trừ ná»—i sợ hãi. Trong sân nhà Daniel là những tên lÃnh Ä‘i cùng bá»n cảnh sát và má»™t gã sÄ© quan cưỡi ngá»±a, gương tuốt trần. Bá»n lÃnh Ä‘ang dá»±ng lên má»™t cái giá ba chân bằng thân cây. Nà ng kháºp khiá»…ng chạy lại phÃa Kathleen Ä‘ang khóc nức nở bên kẹt cá»a.
- Lại thêm má»™t con khác, má»™t tên lÃnh la lá»›n. Mà y nhìn xem nó kỳa! LÅ© Ireland khốn khổ nầy đẻ cứ như thỠấy! Tại sao lÅ© chúng nó mãi vẫn không há»c nổi cách Ä‘i giầy nhỉ!
- Trên giưá»ng cần quái gì giầy, má»™t tên khác đáp lại. Cả trong bụi cây cÅ©ng chẳng cần.
Tên ngưá»i Anh cất tiếng cưá»i. Bá»n cảnh sát cụp mắt xuống.
- Ông kia, Scarlett hét lá»›n. Ông ngồi trên ngá»±a kia! Ông là m cái trò gì trong trang trại nầy, vá»›i lÅ© ngưá»i thô lá»— kia thế!
- Mà y nói với tao đấy à , con ** kia!
Tên sĩ quan hếch chiếc mũi dà i, khinh khỉnh nhìn nà ng. Nà ng vênh mặt, nhìn thẳng hắn - và lạnh lùng.
- Tôi không phải là con **, và ông cũng chẳng phải là quà tộc dù ông có ra rả nói mình là sĩ quan đi nữa!
Hắn há hốc miệng. Lúc nầy đây, chẳng ai còn nhìn thấy cái mũi của hắn đâu nữa. Rõ rà ng, chỉ có loà i cá là không có mũi. Lúc nầy, trông hắn hệt như một con cá mắc cạn. Hơi nóng hừng hực của cuộc đối đầu đã trả lại cho Scarlett toà n bộ sức lực của nà ng.
- Thế ra bà không phải là ngưá»i Ireland, tên sÄ© quan kinh ngạc. Có phải bà là cái bà ngưá»i Mỹ đó không?
- Tôi là ai thì không lyên can gì tá»›i ông! Äiá»u tôi quan tâm là ông Ä‘ang là m cái trò gì ở đây! Giải thÃch Ä‘i.
Tên sÄ© quan chợt nhá»› đến cương vị cá»§a mình. Miệng hắn ngáºm lại, lưng duá»—i thẳng, Scarlett để ý thấy bá»n lÃnh cÅ©ng đứng thẳng đơ như tượng gá»—, mắt theo dõi mà n kịch.
- Tôi Ä‘ang thi hà nh lệnh cá»§a chÃnh phá»§ Hoà ng gia Anh, nhằm trục xuất tất cả những ngưá»i cư trú ở trang trại nầy, do không trả tiá»n thuê nhà .
Hắn huơ huơ một cuộn giấy.
Scarlett uất lên đến táºn cổ. Nà ng ngước mặt cao hÆ¡n.
PhÃa sau bá»n lÃnh, nà ng nhìn thấy Daniel và các con trai bác Ä‘ang chạy bổ vá» từ các cánh đồng, tay lăm lăm chÄ©a ba và gáºy gá»™c để đánh nhau.
Rõ rà ng đây là một sự lầm lẫn, Scarlett tuyên bố.
- Món tiá»n đó là bao nhiêu!
Nhanh lên, gấp lên giùm thằng đần mÅ©i dà i kia, nà ng thầm nghÄ©. Nếu má»™t ngưá»i há» O Hara lỡ tay đánh má»™t tên lÃnh thì ngưá»i đó sẽ bị bá» tù, hoặc tệ hại hÆ¡n nữa.
Toà n bá»™ mà n kịch diá»…n biến cháºm chạp. Tên sÄ© quan cháºm rãi mở tá» giấy. Daniel, Seamus, Thomas, Patrick và Timothy như Ä‘ang Ä‘i dưới nước. Scarlett mở nút áo bìu. Các ngón tay nà ng tê cóng còn những nút áo cứ trÆ¡n như mỡ lợn.
Ba mươi mốt bảng tám shillyng chÃn pence, tên sÄ© quan Ä‘á»c.
Scarlett có thể nói hắn Ä‘á»c má»—i chữ phải mất cả tiếng đồng hồ! Nà ng nghe tiếng la hét vá»ng đến từ cánh đồng và trông thấy những ngưá»i đà n ông há» O Hara Ä‘ang sắp tá»›i gần, vừa chạy, vừa vung cao những nắm đấm và các thứ công cụ cá»§a há». Nà ng cuống cuồng bấu lấy sợi dây Ä‘eo ở cổ, tháo cái túi đầy tiá»n và hấp tấp mở ra.
Những ngón tay nà ng mân mê những đồng xu và những tỠgiấy bạc, và nà ng lâm râm khấn nguyện.
Nà ng có mang theo lương của đám thợ ở Ballyhara. Hơn năm mươi bảng. Lúc nầy, trông nà ng lạnh lùng như băng giá.
Nà ng gỡ sợi dây khá»i đầu rồi nhấc nhấc túi tiá»n trên tay.
- Trong nầy có cả tiá»n dư để trả công cho các ngưá»i đấy quân vô lại!
Nà ng vung tay ném mạnh túi tiá»n, Ä‘áºp thẳng và o miệng tên sÄ© quan. Những đồng sillyng và pence văng tung toé trên áo choà ng cá»§a hắn và rÆ¡i xuống đất.
- Hãy dá»n sạch cái trò bừa bãi mà các ngưá»i bà y ra, Scarlett nói tiếp. Rồi xéo Ä‘i ngay vá»›i những thứ rác rưởi các ngưá»i tha đến đây! - Nà ng quay lưng lại phÃa bá»n lÃnh.
- Vì Chúa. Kathleen ạ, nà ng thì thà o. Chị chạy ra chặn cánh đà n ông ngay kẻo lại sinh chuyện bây giá»!
Mãi sau, Scarlett má»›i giáp mặt bác Daniel. Mặt nà ng tái mét. Nếu như nà ng không mang thuốc lá đến thì sao nhỉ! Nếu hôm nay, nà ng không đến đây! Nà ng quắc mắt nhìn ông bác rồi nổi giáºn.
- Sao bác không cho cháu biết bác cần tiá»n! Gá»i tiá»n cho bác, cháu sẽ sung sướng biết mấy!
- Dòng há» O Hara không quen nháºn bố thÃ. Daniel đáp.
- Bố thà ư? Giữa những ngưá»i trong gia đình vá»›i nhau không thể gá»i là bố thÃ!
Daniel nhìn nà ng vá»›i vẻ mệt má»i cá»§a ngưá»i già .
- Tiá»n mà ngưá»i ta không kiếm được bằng chÃnh đôi tay cá»§a mình, thì đó là sá»± bố thÃ, ông nói. Bác đã nghe kể chuyện cá»§a cháu, Scarlett O Hara ạ. Khi chú em Gerald cá»§a bác bị mất trÃ, sao cháu không cầu cứu các anh em cá»§a chú ấy ở Savannah! Há» Ä‘á»u là ngưá»i trong gia đình cá»§a cháu cả mà !
Scarlett thấy đôi môi mình Ä‘ang run lên. Bác ấy nói đúng. Nà ng đã không xin và cÅ©ng chẳng chịu nháºn tiá»n. Nà ng đã muốn má»™t mình mang lấy gánh nặng. Niá»m kiêu hãnh đã không cho phép nà ng nhượng bá»™ bất cứ Ä‘iá»u gì và tá» ra yếu Ä‘uối.
- Còn hồi nạn đói thì sao! Nà ng phản công, lẽ ra cha cháu đã có thể gá»i đến cho bác tất cả thứ gì cha cháu có. Cả cho bác James và bác Andrew nữa! Hồi ấy các bác đã lầm. Các bác tưởng rằng nó chóng kết thúc. Khi hiểu ra tình thế thì đã quá muá»™n.
Nà ng ngắm đôi vai thô cứng và mái đầu kiêu hãnh cá»§a ông. Và nà ng chợt hiểu. Nà ng cÅ©ng sẽ là m giống như thế thôi. Nà ng cÅ©ng hiểu vì sao nà ng đã sai lầm khi Ä‘em biếu Ballyhara thay cho mảnh đất ông đã cà y cấy suốt cả cuá»™c Ä‘á»i. Äiá»u đó sẽ tước bá» toà n bá»™ ý nghÄ©a lao động cá»§a ông, cá»§a các con trai ông, cá»§a anh em ông, cá»§a cha ông, cá»§a cụ ná»™i ông.
- Robert đã tăng giá thuê nhà phải không! Vì những lá»i nói đùa cá»§a cháu vỠđôi găng tay cá»§a lão chứ gì! Lão muốn qua bác, trả thù cháu đấy!
- Robert là một gã hám lợi. Không ai biết được hai việc đó có lyên quan gì với nhau không?
- Bác cho phép cháu giúp đỡ bác chứ! Äó sẽ là má»™t vinh dá»±.
Scarlett Ä‘á»c thấy sá»± đồng ý trong mắt Daniel. Rồi má»™t ánh mắt hóm hỉnh.
- Thằng Michael, con cá»§a Patrick. Nó là m việc ở chuồng ngá»±a cá»§a toà nhà lá»›n, và cÅ©ng có nhiá»u ý kiến tốt vá» chuyện nuôi ngá»±a. Nó có thể đến há»c nghỠở Curragh, nếu có tiá»n để ghi tên và o há»c.
- Cháu cảm Æ¡n bác đã cho cháu biết, Scarlett long trá»ng đáp.
- Có ai muốn ăn tối không nà o, hay tôi mang đổ hết cho bầy lợn bây giá»! Kathleen la to, là m bá»™ giáºn dữ.
- Em đói muốn phát khóc lên đây! Scarlett thú nháºn.
- Chị thỠnghĩ xem em chị nấu ăn tồi đến mức nà o!
Mình hạnh phúc biết bao, nà ng thầm nghÄ©. Dù có Ä‘au ê ẩm cả ngà y, mình vẫn thấy hạnh phúc! Nếu như đứa bé nầy không tá»± hà o là má»™t ngưá»i cá»§a dòng há» O Hara thì mình sẽ vặn cổ nó.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:05 PM.
|

24-08-2008, 07:59 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 61
- Cô cần má»™t bà đầu bếp, bà Fitzpatrick mở lá»i. Äó không phải là sở trưá»ng cá»§a tôi.
- Cả tôi cũng thế, Scarlett đáp.
Bà Fitzpatrick nhìn chòng chá»c nà ng. Colum giá»›i thiệu bà là ngưá»i rất tốt, nhưng Scarlett thấy khó có cảm tình. Nà ng nghÄ©. Thoạt đầu, khi mình há»i tên, bà ta trả lá»i mình là "Bà Fitzpatrick". Bà ta thừa biết mình há»i là há»i tên bà ta, chứ chưa bao giá» mình gá»i má»™t ngưá»i đầy tá»› là "Ông", "bà " hoặc "cô". Nhưng quả là chưa bao giá» mình có đầy tá»› da trắng. Kathleen hoặc Bridie có là m hầu phòng Ä‘i nữa thì không kể là m gì. Cả hai Ä‘á»u là chị há» mình. May là bà Fitzpatrick không có há» hà ng gì vá»›i mình.
Äó là má»™t ngưá»i đà n bà cao lá»›n, Ãt nhất hÆ¡n Scarlett ná»a cái đầu. Bà ta không mảnh khảnh, nhưng cÅ©ng chẳng đẫy đà . Trông bà chắc như má»™t cây sồi. Khó mà đoán nổi tuổi cá»§a bà ta, bởi bà có nước da trắng ngần như phần đông phụ nữ Ireland, nhá» không khà thưá»ng xuyên ẩm ướt. Bà ta có nước da mịn trông như bôi kem, hai gò má không đỠđá»u mà nổi gân mà u hồng. Cánh mÅ©i dầy như mÅ©i gái quê, sống mÅ©i nhô cao, đôi môi má»ng dÃnh kẻ má»™t vệt dà i ngang mặt. Nét nổi báºt ở bà ta là đôi chân mà y vòng cung, Ä‘en nhánh và thanh mảnh là m lá»™ rõ đôi mắt xanh và mái tóc trắng như tuyết. Bà ta mặc chiếc áo dà i xám nghiêm nghị, cổ áo, tay áo Ä‘á»u bằng vải trắng, rất giản dị. Hai bà n tay rắn chắc và thà nh thạo giao nhau đặt trên đầu gối. Scarlett những muốn ngồi trên đôi bà n tay mình để giấu Ä‘i vẻ thô ráp. Còn đôi bà n tay cá»§a bà Fitzpatrick thì mịn mà ng móng tay cắt ngắn, gá»t dÅ©a và chăm sóc kỹ lưỡng.
Scarlett nghe thoang thoáng trong tiếng bà ta giá»ng nói ngưá»i Anh. Tiếng nói còn êm ái nhưng đã bị mất Ä‘i vẻ du dương để pha tạp má»™t đôi âm thanh thô cứng.
Ta hiểu rồi, nà ng chợt tá»± nhá»§. Äó là má»™t nhà nữ doanh nghiệp. NghÄ© váºy nà ng thấy thoải mái. Hà i lòng hay không hà i lòng vá» bà ta mặc nà ng sẽ tìm ra má»™t lÄ©nh vá»±c hoà hợp được vá»›i ngưá»i phụ nữ kiểu nầy.
"Tôi chắc chắn bà sẽ hà i lòng vá» tôi, bà O Hara ạ!", bà Fitzpatrick nói, và rõ rà ng là bà ta tá» ra tá»± tin và chắc chắn trong việc là m và lá»i nói cá»§a mình bà ta có tìm cách thách thức nà ng không! Có ý định Ä‘iá»u khiển má»i chuyện không?
Bà Fitzpatrick vẫn nói không ngừng.
- Tôi thấy cần bà y tá» sá»± thÃch thú được gặp cô và là m việc cho cô. Tôi rất vinh hạnh được là m quản gia cho bà O Hara.
Bà ta muốn nói gì váºy! Äôi mà y Ä‘en cá»§a nà ng nhÃu lại.
- Chứ cô không biết Ä‘iá»u ấy sao! Ở đâu ngưá»i ta cÅ©ng nói vá» Ä‘iá»u ấy.
Äôi môi má»ng cá»§a bà nở má»™t nụ cưá»i rạng rỡ.
Không má»™t ngưá»i phụ nữ nà o đã từng là m được như thế, có lẽ từ mấy trăm năm nay. Ngưá»i ta gá»i cô là bà O Hara, trưởng tá»™c cá»§a dòng há» O Hara vá»›i tất cả các chi các phái. Và o thá»i các vị Äại đế, má»—i dòng há» Ä‘á»u có má»™t trưởng tá»™c là ngưá»i đại diện, ngưá»i bênh vá»±c cho há». Má»™t trong những tổ tiên xa xưa cá»§a cô là ông O Hara, là ngưá»i bảo vệ các giá trị và niá»m tá»± hà o cá»§a má»i ngưá»i trong dòng há» O Hara. Hiện nay, danh hiệu đó lại sống dáºy và dà nh cho cô.
- Tôi không hiểu gì cả. Tôi phải là m gì đây!
- Cô đã là m Ä‘iá»u ấy rồi. Äối vá»›i cô, ngưá»i ta đã có sá»± tôn kÃnh, sá»± thán phục và niá»m tin. Má»i ngưá»i tôn vinh cô Danh hiệu là được trao tặng chứ không phải cha truyá»n con nối. Cô cứ là cô như cô hiện nay. Cô là bà O Hara.
- Tôi nghĩ là tôi cần đi uống một tách trà , Scarlett nói.
Nà ng không hiểu bà Fitzpatrick nói gì. Bà ấy đùa ư? Hay bà ấy chế nhạo! Không, bà ta trông không phải là loại phụ nữ đùa cợt. Váºy thì "bà " O Hara có nghÄ©a là gì!
Scarlett thá» Ä‘á»c thầm tiếng ấy trên đầu môi. Bà O Hara. Nó vang vang như tiếng trống. Nà ng cảm thấy có má»™t cái gì đó còn ẩn giấu, còn chôn vùi, còn hoang sÆ¡ Ä‘ang rung lên từ trong sâu thẳm con ngưá»i nà ng. Bà O Hara. Má»™t tia sáng ánh lên: đôi mắt mệt má»i và nhợt nhạt trở mà u xanh biếc và rá»±c sáng như hai viên ngá»c bÃch. Bà O Hara.
Ngà y mai, ta sẽ phải suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó… và má»—i ngà y, cho đến cuối Ä‘á»i. Ôi, ta cảm thấy mạnh mẽ và khác thưá»ng biết bao… "Cô cứ là cô như cô hiện nay". Äiá»u ấy có nghÄ©a gì nhỉ! Bà O Hara.
- Trà của cô đây. Bà O Hara.
- Cảm ơn, bà Fitzpatrick.
Äức tá»± tin vững chắc cá»§a ngưá»i phụ nữ nầy, lạ lùng nhất là chuyển đổi thà nh Ä‘iá»u gì đó đáng kÃnh phục chứ không gây khó chịu. Scarlett cầm lấy tách trà từ tay bà Fitzpatrick và nhìn thẳng và o mắt bà .
- Bà cùng dùng trà vá»›i tôi được chứ! Nà ng đỠnghị. Chúng ta cần nói chuyện vá»›i nhau vá» bà đầu bếp và nhiá»u chuyện khác. Chúng ta chỉ còn sáu tuần lá»…, mà có bao nhiêu việc phải là m.
Scarlett chưa bao giá» bước và o Toà nhà lá»›n. Còn Fitzpatrick, bà đang cố che giấu sá»± hoảng hốt và tò mò cá»§a mình. Bà đã từng là quản gia trong má»™t gia đình lá»›n, là quản lý má»™t toà nhà tháºt to nhưng không đâu sánh nổi vá»›i vẻ tráng lệ cá»§a Toà nhà lá»›n ở Ballyhara. Bà giúp Scarlett vặn chiếc chìa khoá to bằng đồng đã xỉn mà u trong ổ khoá tháºt to đã sét gỉ, rồi cố hết sức đẩy mạnh cánh cá»a.
- Mốc meo hết rồi, bà chẩn Ä‘oán khi mùi ẩm mốc trong nhà ùa thốc ra. Chúng ta cần đến cả má»™t đạo quân phụ nữ vá»›i xô và bà n chải để chà rá»a. Hãy xem nhà bếp trước. Không má»™t đầu bếp đúng nghÄ©a nà o lại chịu đến đây nếu như nhà bếp chưa đúng là loại thượng hạng. Phần còn lại cá»§a ngôi nhà có thể là m sau. Cô đừng chú ý đến những thứ giấy má bị tróc lở, cùng những thứ dÆ¡ bẩn chuá»™t bỠđể lại kia. Bà đầu bếp chẳng để ý đến những căn phòng ấy là m gì.
Những nhà cầu vá»›i từng dãy cá»™t nối liá»n hai cánh lá»›n vá»›i phần chÃnh cá»§a toà nhà . Hai ngưá»i Ä‘i dá»c theo má»™t hà nh lang chạy vá» hướng đông thì gặp má»™t phòng lá»›n ở góc. Nhiá»u cánh cá»a mở ra các hà nh lang bên trong thông đến những phòng khác và đến má»™t cầu thang Ä‘i lên các căn buồng.
- Cô sẽ để ngưá»i quản lý ở chá»— nầy, bà Fitzpatrick tuyên bố khi cả hai trở lại căn phòng ở góc. Những phòng khác dà nh cho tôi tá»› và là m kho. Má»™t ngưá»i quản lý không bao giỠđược ở trong Toà nhà lá»›n. Cần phải cho ông ta má»™t ngôi nhà trên phố, má»™t ngôi nhà rá»™ng xứng vá»›i tư cách quản lý má»™t cÆ¡ nghiệp lá»›n. Căn phòng nầy hẳn là nÆ¡i đặt văn phòng.
Scarlett không trả lá»i ngay. Trong đầu nà ng vừa hiện ra má»™t văn phòng khác và cánh cá»a má»™t Toà nhà lá»›n khác. Ở Dunmore, theo như Rosemary kể cho nà ng nghe thì ngưá»i ta lại sắp xếp cho "những ngưá»i khách độc thân" ở cánh. Ôi dà o, nà ng đâu có ý định nhét đầy mưá»i hai căn phòng vá»›i những vị khách độc thân hoặc bất kỳ loại khách khứa nà o khác. Nhưng nà ng sẽ rất cần má»™t văn phòng sánh ngang vá»›i văn phòng cá»§a Rhett. Nà ng sẽ bảo thợ má»™c đóng má»™t cái bà n là m việc lá»›n, dà i gấp đôi so vá»›i cái bà n cá»§a Rhett, nà ng sẽ gắn trên tưá»ng những tấm bản đồ cá»§a lãnh địa nầy, và nà ng sẽ trông qua cá»a sổ giống như nà ng đã nhìn thấy chà ng là m thế. Nhưng ở Ballyhara nà ng sẽ nhìn thấy những viên đá được đẽo gá»t cẩn tháºn chứ không phải là má»™t đống gạch bị cháy sém và rồi cả những cánh đồng lúa mì chứ không phải là vô số bồn hoa là bồn hoa.
- ÄÃch thân tôi sẽ là ngưá»i quản lý Ballyhara, bà Fitzpatnck ạ. Tôi không muốn ngưá»i lạ Ä‘iá»u khiển má»i việc trong nhà tôi.
- Tôi không muốn nói trái ý cô, O Hara ạ, nhưng cô không hiểu cô định nói gì. Äó là cả má»™t công việc báºn rá»™n. Không chỉ quản lý các thứ dá»± trữ và váºt dụng mà còn phải lắng nghe tiếng phà n nà n, rồi dà n xếp những chuyện cãi cá» giữa đám thợ cà y, các chá»§ trại và những ngưá»i trên phố.
- Tôi sẽ là m việc ấy. Chúng ta sẽ kê những băng ghế dá»c theo hà nh lang nầy để má»i ngưá»i có thể ngồi, và tôi sẽ tiếp tất cả những ai muốn nói chuyện vá»›i tôi và o chá»§ nháºt đầu tiên má»—i tháng sau thánh lá»….
Vẻ kiên quyết cá»§a Scarlett khiến cho bà quản gia hiểu rằng có tranh luáºn nữa cÅ©ng vô Ãch.
- Với lại bà Fitzpatrick ạ, không được có ống nhổ đấy, rõ chứ!
Bà Fitzpatrick gáºt đầu mặc dầu bà chưa há» nghe từ ấy ở Ireland, ngưá»i ta hút tẩu chứ không ai nhai thuốc bao giá».
- ÄÆ°á»£c Scarlett nói. Nà o bây giá» ta Ä‘i kiếm cái nhà bếp bà đang quan tâm. Chắc là ở cánh bên kia.
- Cô nghe trong ngưá»i còn đủ sức Ä‘i đến đấy không? - Bà Fitzpatrick lo lắng.
- Phải được thôi, Scarlett đáp.
Má»—i bước Ä‘i là má»™t cá»±c hình, cả vá»›i đôi chân lẫn sống lưng, nhưng câu há»i ấy khiến nà ng sợ hãi. Là m sao có thể tu sá»a toà n bá»™ trong vòng sáu tuần lá»…! Nhất quyết phải váºy. Thế thôi. Äứa bé cần phải sinh ra trong Toà nhà lá»›n.
- Tháºt lá»™ng lẫy, bà Fitzpatrick kêu lên khi nhìn thấy nhà bếp.
Äó là má»™t cái hầm khổng lồ cao như hai tầng lầu, được chiếu sáng bởi má»™t vách kÃnh mà u mà những mặt kÃnh đã vỡ. Scarlett tin chắc chưa bao giá» nhìn thấy má»™t phòng khiêu vÅ© rá»™ng bằng ná»a như thế. Má»™t lò sưởi vÄ© đại bằng đá gần như chiếm hết bức tưá»ng phÃa trong. Ở hai đầu Ä‘á»u có cá»a, má»™t cá»a mở ra nhà sau bếp, vá» hướng bắc, vá»›i má»™t bồn rá»a bằng đá, còn má»™t cá»a Ä‘i và o má»™t căn phòng trống vá» hướng nam.
- Bà đầu bếp có thể ngá»§ đó, váºy là ổn. Còn cái nầy - bà Fitzpatrick đưa tay chỉ lên phÃa trên - đúng là má»™t sá»± sắp xếp thông minh nhất tôi chưa từng thấy.
Má»™t bao lÆ¡n có lan can chạy dá»c bá» tưá»ng.
- Tôi sẽ ở những phòng ở phÃa trên nhà sau bếp và trên căn buồng cá»§a bà đầu bếp. Những ngưá»i là m sẽ không há» biết được khi nà o thì tôi có mặt trên đấy. Äó chÃnh là phép canh chừng há». Bao lÆ¡n nầy chắc ăn thông vá»›i tầng trên cá»§a ngôi nhà chÃnh. Cô có thể lên đấy để nhìn từ trên cao chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra ở nhà bếp. Há» sẽ phải là m việc không ngÆ¡i tay.
- Tại sao tôi lại không bước và o nhà bếp cho tiện hơn!
- Bởi vì há» sẽ ngừng công việc để chà o cô và chá» lệnh, trong lúc đó má»i thứ đã cháy khét trên chảo rồi còn gì.
- Bà luôn miệnh nói đến "há»" và "đám ngưá»i là m bếp", bà Fitzpatnck ạ. Váºy chứ bà đầu bếp đâu! Tôi nghÄ© chúng ta chỉ sá» dụng má»™t bà thôi.
Bà Fitzpatrick vung tay chỉ hết lượt chiá»u rá»™ng cá»§a ná»n nhà , các mặt tưá»ng và các cá»a sổ.
Không má»™t ngưá»i đà n bà nà o má»™t mình có thể chăm sóc được hết chừng ấy. Không má»™t ngưá»i phụ nữ có khả năng nà o lại dám thá» là m. Tôi thÃch đến xem các tá»§ thức ăn và nhà giặt, chắc có lẽ nằm ngầm dưới đất. Cô có muốn đến xem không?
- Không cần lắm. Tôi sẽ ngồi bên ngoà i, mùi ẩm mốc khó chịu quá.
Nà ng tìm được má»™t cánh cá»a mở ra má»™t khuôn vưá»n cá» má»c trà n lan. Scarlett lùi ngay và o nhà bếp. Má»™t cánh cá»a khác mở ra má»™t hà ng cá»™t. Nà ng ngồi bệt xuống đất, trên ná»n đá, lưng dá»±a và o má»™t cây cá»™t. Ná»—i mệt nhá»c đã quáºt ngã nà ng. Nà ng đã không hình dung ngôi nhà lại đòi há»i lắm việc thế. Nhìn bá» ngoà i, nó trông gần như nguyên vẹn.
Äứa bé quẫy đạp và nà ng lÆ¡ đễnh lấy tay đẩy cái bà n chân nhá» xÃu Ä‘ang kiểng ra trong bụng nà ng.
Nầy con, nói cho mẹ nghe Ä‘i, con nghÄ© sao vá» chuyện ấy! Há» gá»i mẹ là bà O Hara. Mẹ mong con cÅ©ng xúc động như mẹ nhé.
Scarlett nhắm mắt để cảm nháºn sâu hÆ¡n.
Bà Fitzpatrick trở lại và đang lấy tay phủi mà ng nhện trên váy.
- ÄÆ°á»£c đấy bà tuyên bố gá»n lá»n. Äiá»u cần cho cả hai chúng ta giá» nầy là má»™t bữa ăn ngon. Chúng ta sẽ đến quán rượu.
- Äến quán rượu! Các phu nhân không đến quán rượu mà không có đà n ông cùng Ä‘i.
Bà Fitzpatrick mỉm cưá»i.
- Quán rượu nầy thuá»™c vá» cô mà , thưa bà O Hara. Cô có thể đến đó khi nà o cô thÃch chứ. Cô có thể đến chá»— nà o và khi nà o là tuỳ cô thôi. Cô là bà O Hara.
Scarlett láºt Ä‘i láºt lại ý nghÄ© ấy trong đầu. Äây đâu còn là Chasleston hay Atlanta nữa. Sao nà ng lại không đến quán rượu! Nà ng đã chẳng đóng má»™t ná»a cái sà n nhà bằng chÃnh đôi tay mình đó sao! Và ngưá»i ta đã chẳng nói rằng bà Kenendy, vợ ông chá»§ quán, đã ăn bánh nhân thịt, cứ bá» và o miệng là tan ngay đó sao?
***
Thá»i tiết chuyển sang mưa, không phải những cÆ¡n mưa rà o ngắn ngá»§i, cÅ©ng không phải sương mù nhè nhẹ đã quen thuá»™c vá»›i Scarlett mà là những tráºn mưa như thác hai ba giỠđồng hồ liá»n. Äám nông dân cứ phà n nà n là đất đã rẻ trở lại khi há» ra các cánh đồng vừa được cà y xá»›i xong để đổ những xe phân chuồng bà chá»§ đã mua. Còn Scarlett Ä‘ang cố Ä‘i lại má»—i ngà y để xem công việc ở Toà nhà lá»›n tiến triển ra sao, thì lại thÃch thú vá»›i con đưá»ng đầy bùn má»m nhão dưới đôi chân sưng phồng và nhức nhối cá»§a nà ng. Nà ng không thể nà o còn Ä‘i được giầy bốt và phải để sẵn má»™t xô nước ở bên cá»a nhà để rá»a chân má»—i khi Ä‘i đâu vá». Colum đã cưá»i ngặt nghẽo khi anh nhìn thấy.
- Em cà ng ngà y cà ng giống ngưá»i Ireland. Scarlett thân yêu ạ! Có phải Kathleen đã dạy em Ä‘iá»u ấy không?
- Không. Em nhìn thấy những ngưá»i anh hỠđã là m thế khi Ä‘i ruá»™ng vá». Em nghÄ© Kathleen sẽ nổi giáºn khi nhìn thấy những vệt đất trên ná»n nhà lót gạch láng bóng.
- Không phải như thế đâu. Há» là m thế bởi vì ngưá»i Ireland, đà n ông và đà n bà , Ä‘á»u là m thế từ thuở nà o nà o, xa xưa lắm. Em có kêu "seachain" trước khi hắt nước ra ngoà i không?
- Äừng có mà ngốc thế, chắc chắn là không. Em cÅ©ng chẳng đặt má»™t tô sữa trên ngưỡng cá»a trước khi Ä‘i ngá»§. Em chẳng thấy cần phải cho các bà tiên uống nước hoặc cho hỠăn tối. Tất cả những chuyện ấy chỉ là chuyện trẻ con tin nhảm.
- Äó là điá»u em nói thôi. Nhưng má»™t ngà y nà o đó em sẽ thấy má»™t pooka đến bắt em vì sá»± há»—n xược cá»§a em đấy.
Anh hết nhìn xuống gầm giưá»ng lại nhìn lên gối. Scarlett không sao nhịn cưá»i nổi.
- ÄÆ°á»£c váºy nhé, em chịu không Ä‘oán được Colum ạ, pooka là gì nhỉ! Có lẽ há» hà ng cá»§a yêu tinh chăng!
- Loà i yêu tinh sẽ run rẩy khi nghe em nói. pooka là má»™t loà i đáng sợ, và hại ngưá»i ngấm ngầm. Nó sẽ quáºy há»ng kem cá»§a em trong nháy mắt, hoặc là m rối tóc em ngay vá»›i lược cá»§a em. Hoặc là m cho chân em sưng phồng chắc. Äó là cái bùa tệ hại nhất mà em phải chịu trong Ä‘á»i mình.
- Ôi! Con cừu non đáng thương. Còn bao lâu nữa nhỉ!
- Khoảng ba tuần nữa. Em đã nói bà Fitzpatrick chuẩn bị má»™t căn phòng và đặt mua má»™t cái giưá»ng.
- Em thấy bà ta là m việc được chứ, Scarlett!
Nà ng phải nhìn nháºn bà Fitzpatrick đã không câu nệ vị trà cá»§a mình và bản thân bà cÅ©ng đã là m cả những công việc nặng nhá»c. Nhiá»u lần, Scarlett bắt gặp bà chùi rá»a sà n nhà và bồn rá»a bằng đá ở nhà bếp để chỉ cho những cô hầu cách phải là m.
- Nhưng Colum ạ, bà ta tiêu tiá»n như thể tiá»n chẳng để là m gì cả. Em đã có đến ba cô hầu mà công việc duy nhất chỉ là lo quét dá»n má»i chốn cho đẹp mắt để bà đầu bếp chịu đến là m thôi. Và cả má»™t lò nấu khổng lồ mà em chưa từng thấy bao giá» vá»›i đủ thứ chất đốt, bếp lò và bao thứ quá»· quái gì đó để nấu nước sôi. Nó trị giá gần má»™t trăm bảng, cá»™ng thêm mưá»i bảng nữa để chuyển nó vá» theo đưá»ng xe lá»a. Sau đó, lại còn phải má»i ông thợ rèn đến để đánh hà ng lô móc treo, móc gắn và giá đỡ trong lò sưởi. Chỉ để dùng trong trưá»ng hợp bà đầu bếp không thÃch dùng bếp lò để nấu nướng món gì đó. Các bà đầu bếp sao mà đòi nuông chiá»u hÆ¡n cả bà hoà ng thế!
- CÅ©ng có Ãch nữa chứ. Thế em không sung sướng má»™t ngà y nà o đó có thể dùng bữa lần đầu tiên trong phòng ăn cá»§a chÃnh nhà mình sao?
- Äó là ý anh, chứ em đã hết sức hà i lòng vá»›i những chiếc bánh nhân thịt cá»§a bà Kennedy. Tối qua, em đã ăn luôn ba chiếc. Má»™t chiếc cho em, còn hai chiếc cho cái con voi Ä‘ang trốn ở trong nầy nầy. Ôi, em sẽ sung sướng biết bao khi má»i việc sẽ hoà n thà nh… Colum!
Anh ấy đã trốn Ä‘i đâu mất rồi, và Scarlett không sao cảm thấy thoải mái vá»›i anh như trước, nhưng dù sao, nà ng Ä‘ang cần há»i anh má»™t Ä‘iá»u.
- Anh có nghe kể chuyện vỠbà O Hara chứ!
Anh không chỉ nghe mà còn tự hà o, và cho rằng nà ng rất xứng đáng với danh hiệu ấy. Em là một phụ nữ kiệt xuất, Scarlett O Hara ạ.
- Không má»™t ai quen biết em lại có thể nghÄ© khác được. Em đã vượt lên những việc lẽ ra đã đánh gục má»™t phụ nữ không vững như em - tháºm chà cả má»™t ngưá»i đà n ông. Và không bao giá» em chịu rên rỉ, van lÆ¡n.
Anh cưá»i hóm hỉnh rồi nói tiếp:
- Vá»›i lại, em quả đã là m được má»™t phép lạ bởi em đã khiến cho đám ngưá»i Ireland ở đây chịu là m việc: Chưa kể em đã nhổ và o mặt tên sÄ© quan Anh - ngưá»i ta kể, từ xa cả trăm bước, em đã là m mù mắt má»™t tên trong bá»n chúng.
- Không đúng đâu!
- Tại sao lại phải để cho sá»± tháºt là m má» nhạt má»™t huyá»n thoại hay đến thế! ChÃnh bác Daniel đã quyết định gá»i em là bà O Hara, và bác ấy kia kỳa.
- Bác Daniel! - Scarlett đỠmặt, sung sướng.
- Cứ theo những Ä‘iá»u ngưá»i ta kể thì không chóng thì chầy em sẽ trao đổi cảm nghÄ© vá»›i hồn ma cá»§a Finn McCool đấy. Sá»± hiện diện cá»§a em ở đây đã là m đẹp cuá»™c sống cá»§a cả vùng.
Colum nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Có má»™t chuyện anh cần lưu ý em để em đỠphòng, Scarlett ạ. Em đừng ra mặt chế nhạo tÃn ngưỡng cá»§a má»i ngưá»i, Ä‘iá»u đó là xúc phạm đến há».
- Nhưng em có là m thế bao giỠđâu! Má»—i chá»§ nháºt em Ä‘á»u Ä‘i lá»… mặc dù cha Flynn thưá»ng hay ngá»§ quên.
- Không phải chuyện Nhà thá». Anh muốn nói là các bà tiên, các pooka và má»i thứ như thế. Má»™t trong những hà nh động diệu kỳ để má»i ngưá»i tôn kÃnh em là việc em trở vá» sống trên đất Ä‘ai cá»§a dòng há» O Hara, nÆ¡i mà ai cÅ©ng biết là bị hồn ma cá»§a tên huân tước trẻ ám.
- Anh nói không nghiêm chỉnh gì cả.
- Nghiêm chỉnh quá Ä‘i chứ, nghiêm chỉnh nhất Ä‘á»i. Chẳng can hệ gì việc em tin hay không tin. Còn ngưá»i Ireland thì tin. Nếu như em đùa cợt vá»›i những gì há» tin, tức là em phỉ nhổ và o mặt hỠđấy.
Scarlett thấy rõ Ä‘iá»u ấy là đúng, dù nó ngá»› ngẩn thế nà o ấy!
- Em hứa vá»›i anh, em không cưá»i giỡn nữa, trừ ra để chế nhạo anh, nhưng em sẽ không kêu to trước khi đổ xô nước đâu.
- Không có gì buá»™c em phải là m thế. Há» cho rằng em thì thầm thôi, để tá» vẻ tôn trá»ng mà .
Scarlett cưá»i rÅ© cả ngưá»i khiến đứa bé bị quấy rầy, đạp chân liên hồi tháºt mạnh.
Hãy nhìn những gì anh là m nầy, Colum ạ. Ruá»™t gan em tÃm xanh lên rồi đây. Nhưng váºy cÅ©ng đáng công thôi. Em chưa bao giỠđược cưá»i nhiá»u như thế kể từ lúc anh Ä‘i. Lần nầy, anh ở lại vá»›i chúng em má»™t thá»i gian được không?
- Anh xin hứa. Anh muốn được là má»™t trong những ngưá»i đầu tiên nhìn thấy chú voi con mà em giấu kÃn trong đó. Anh hy vá»ng em sẽ dà nh cho anh vinh dá»± là m cha đỡ đầu cho nó.
- Anh có được phép không! Em mong được anh rá»a tá»™i và đặt tên thánh cho cháu.
Nụ cưá»i cá»§a Colum chợt tắt.
- Anh không thể là m Ä‘iá»u ấy đâu, Scarlett yêu dấu ạ. Tất cả những gì khác em yêu cầu anh, kể cả hái mặt trăng cho em, anh Ä‘á»u là m hết còn cá» hà nh các thánh lá»… thì anh không được phép là m.
- Sao váºy! Äó là công việc cá»§a anh mà .
- Không, Scarlett ạ, đó là công việc cá»§a cha xứ, hoặc trong những dịp long trá»ng, là cá»§a Äức giám mục hoặc tháºm chà cá»§a Äức Tổng giám mục. Anh chỉ là má»™t linh mục truyá»n giáo, có nhiệm vụ xoa dịu ná»—i Ä‘au cá»§a những ngưá»i nghèo khổ. Anh không được cá» hà nh các thánh lá»….
- Anh có thể là m một việc ngoại lệ chứ!
- Äiá»u ấy anh không thể, và chúng ta đừng nói đến nữa. Nhưng anh sẽ là cha đỡ đầu tốt nhất trên Ä‘á»i, nếu như em đồng ý. Và anh dám chắc rằng cha Flynn sẽ không đánh rÆ¡i cháu và o bồn rá»a tá»™i đâu, rồi sau đó anh sẽ dạy cháu há»c giáo lý vá»›i má»™t sá»± hùng biện mà thằng cu hay con bé cứ ngỡ như Ä‘ang chÆ¡i nu na nu nống váºy. Hãy chá»n anh là m cha đỡ đầu, Scarlett thân yêu, nếu không em sẽ là m trái tim anh tan nát mất.
- Tất nhiên rồi, em trông cáºy và o anh.
- Váºy thế là anh đã nháºn được Ä‘iá»u anh vừa mong ước. Giá» thì anh có thể Ä‘i ăn chá»±c má»™t ngôi nhà nà o đó há» coi như anh đến là m khách.
- Thế thì, anh cứ đi đi, còn em, em sẽ nằm nghỉ chỠcho mưa tạnh, rồi em sẽ đi thăm bà nội và Kathleen trong lúc còn đi được. Nước sông Boyne đã dâng lên gần như quá cao để có thể vượt qua khúc sông cạn.
- Anh xin em má»™t lá»i hứa nữa thôi, anh sẽ không còn quấy rầy em đâu. Tối thứ bảy em đóng cá»a kÃn, kéo rèm lại và ở nhà không Ä‘i đâu. Äó là đêm trước lá»… các Thánh, và ngưá»i Ireland tin rằng và o đêm ấy tất cả các bà tiên cá»§a má»i thá»i kỳ, từ thuở tạo thiên láºp địa kia, sẽ tụ há»™i quần hùng. CÅ©ng như yêu tinh, hồn ma bóng quế Ä‘á»u hiện vá» vá»›i cái đầu lá»§ng lẳng giữa đôi tay và là m đủ trò quái đản. Em hãy tôn trá»ng tục lệ ấy và khoá cá»a kỹ lưỡng để đừng nhìn thấy. Äừng đến nhấm nháp bánh nhân thịt ở cá»a tiệm bà Kennedy. Em cứ luá»™c trứng mà ăn, còn hoặc nếu em cảm thấy mình là dân Ireland thá»±c thụ thì cứ là m má»™t bữa ăn có rượu Whisky pha thêm và o.
- Em chẳng ngạc nhiên gì việc há» nhìn thấy hồn ma hiện vá»! Nhưng em sẽ nghe lá»i anh. Sao anh lại không đến!
- Äể ngá»§ đêm dưới cùng mái nhà vá»›i má»™t phu nhân trẻ quyến rÅ© như em! Anh sẽ bị tịch thu cổ áo linh mục mất!
Scarlett lè lưỡi. Quyến rÅ© à , đúng đấy! Äối vá»›i má»™t chú voi, có lẽ thế…
***
Cỗ xe tròng trà nh khi vượt qua khúc sông cạn, và nà ng quyết định không nán lại lâu ở nhà bác Daniel. Thấy bà nội như đang thiu thiu ngủ, nà ng cũng không buồn ngồi lại.
- Con chỉ ghé qua thôi, nội à . Con không muốn quấy rầy nội, không cho nội nghỉ.
- Váºy thì hôn cáo từ ná»™i Ä‘i cháu Katie Scarlett! Cháu Katie Scarlett cháu tháºt dá»… thương, Ä‘iá»u ấy chắc chắn rồi.
Scarlett âu yếm ôm tấm thân mảnh mai khô héo cá»§a bà ná»™i và đặt má»™t nụ hôn trên má bà . Äang lúc ấy, đầu bà ná»™i gục trên ngá»±c nà ng.
- Kathleen, em không thể ở lại lâu nữa, nước sông đang dâng cao. Còn khi nước rút, em lại sợ không sao leo lên xe nổi nữa. Có bao giỠchị thấy một đứa bé lớn như thế nầy chưa?
- Có chứ, nhưng em không chịu nghe gì cả đó thôi. Khi ngưá»i ta nhìn các bà mẹ trẻ, thì má»—i đứa con Ä‘á»u là đứa con duy nhất trên Ä‘á»i. Em cứ nán thêm chút uống tách trà và ăn cái gì đã chứ!
- Em không được là m thế, nhưng thôi được. Em có thể ngồi và o ghế của bác Daniel chứ! Cái ghế ấy rộng nhất.
- Em cứ việc. Chưa bao giỠông cụ yêu quý bá»n chị bằng em.
Bà O Hara, Scarlett thầm nghÄ©. Äiá»u đó còn là m nà ng khá»e khoắn hÆ¡n cả tách trà và hÆ¡i ấm ngá»n lá»a Ä‘ang báºp bùng trong lò sưởi.
- Em còn có thá»i gian qua gặp bà ná»™i chứ, Scarlett!
Kathleen bê một cái ghế đẩu lại gần ghế bà nh của ông già Daniel, với một tách trà và một miếng bánh.
- Em đã ở bên ấy vá». Giá» thì ná»™i ngá»§ rồi.
- Váºy thì tuyệt. Ná»™i sẽ rất hối tiếc nếu như không chà o từ biệt được em. Ná»™i đã Ä‘em vải lyệm ra khá»i cái rương đựng gia tà i cá»§a ná»™i. Ná»™i sắp Ä‘i rồi, chẳng bao lâu nữa đâu.
Scarlett chăm chú nhìn khuôn mặt bình thản cá»§a Kathleen. Sao chị ấy lại có thể nói chuyện ấy mà như là nói vá» trá»i mưa, trá»i nắng như thế được nhỉ! Nghe váºy mà uống trà , ăn bánh má»™t cách thản nhiên được!
- Má»i ngưá»i ai cÅ©ng hy vá»ng sắp tá»›i đây sẽ sá»›m có được má»™t và i ngà y khô ráo, Kathleen nói tiếp. ÄÆ°á»ng xá lầy lá»™i như thế thì khó cho ai muốn đến thức canh giấc qua Ä‘á»i cho bà ! Nhưng đã váºy thì phải váºy chứ biết là m sao?
Cô bắt gặp nỗi sợ hãi của Scarlett và hiểu lầm nguyên do của nó.
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u tiếc cho ná»™i, Scarlett ạ, nhưng ná»™i sẵn sà ng ra Ä‘i, và những ai đã sống thá» như ná»™i Ä‘á»u biết nháºn ra giá» tà n cá»§a há». Äể chị rót nước thêm cho, nước cứ nguá»™i hết cả rồi.
Tách trà kêu lách cách khi Scarlett đặt trên đĩa.
- Em quả không thể nán lại được nữa, Kathleen ạ.
- Em phải vỠthôi, em còn phải vượt qua khúc sông cạn.
- Em nhá»› báo cho bá»n chị biết trước nhé, quãng nà o thì em sinh! Chị sẽ vui mừng được chạy đến và ở bên cạnh em.
- Em rất muốn thế, Kathleen ạ, cảm ơn chị. Chị giúp em bước lên xe được chứ!
- Cầm theo một miếng bánh để chút nữa ăn. Chị gói nhanh đấy.
- Thôi, thôi cảm ơn. Nước lên là m em lo quá.
Mình sợ nhất là trở nên Ä‘iên khùng, Scarlett vừa nghÄ© vừa đánh xe Ä‘i xa dần. Colum nói đúng, những ngưá»i Ireland tin được Ä‘iá»u ấy từ miệng Kathleen… Và bà ná»™i cá»§a mình, vá»›i vải lyệm đã sẵn sà ng! Có Chúa biết há» phải bà y ra cái trò gì cho ngà y lá»… các Thánh! Mình sẽ khoá cá»a và cà i then chặt hÆ¡n nữa. Những chuyện ma quái nầy khiến mình nổi da gà .
Khi vượt qua khúc sông cạn, con ngá»±a bị hụt chân má»™t lúc lâu là m nà ng hoảng hồn. Chừng ấy đủ để nhìn thẳng và o má»i việc: không thể nà o còn vượt qua nổi đây trước khi mình sinh. Lẽ ra mình nên nháºn miếng bánh.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:06 PM.
|
 |
|
| |