 |
|

05-09-2008, 08:55 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 55
Và thế là giá» phút trá»ng đại và hồi há»™p nhất trong cuá»™c Ä‘á»i ngưá»i hùng cá»§a chúng ta đã đến. Lần đầu tiên Martin phải bá»™c lá»™ tình yêu vá»›i ngưá»i con gái đã chế ngá»± trái tim mình mà việc đó diá»…n ra ngay trước ngà y chà ng sẽ tham gia và o những sá»± kiện đầy hiểm hoạ đối vá»›i chà ng. Chà ng không sợ hãi, nhưng cảm thấy ná»—i lo âu trà n ngáºp tâm hồn – Ä‘iá»u hiển nhiên vẫn xảy ra khi ngưá»i ta nghÄ© tá»›i cái chết gần ká». Lúc ấy do mối Ä‘e doạ cá»§a hiểm nguy, bản năng bảo tồn trong con ngưá»i lên tiếng má»™t cách vô cùng mạnh mẽ. vá»›i tâm trạng nà y, Martin mở đầu bức thư cho Leonor
"Thưa tiểu thư,
Lúc tiểu thư nháºn được thư nà y, có thể tôi đã không còn sống hoặc tôi đã lâmvà o mối hiểm nguy nghiêm trá»ng chỉ vì lẽ đó mà tôi dámcả gan viết thư cho tiểu thư đây. Liệu tiểu thư đã bao giá» Ä‘oán ra rằng tôi yêu tiểu thư. Khi có mặt tiểu thư, tôi luôn cảm thấy e dè, nhút nhát lạ lẫm vá»›i chÃnh mình, không giây phút nà o tôi quênrg mình chịu Æ¡n gia đình tiểu thư quá nhiá»u, vì đã cưu mang tôi tháºt là hà o hiệp và dẫu sao thì tôi vẫn cứ lo sợ không đủ sức che giấu bà máºt cá»§a con tim. tiểu thư là tình yêu đầu tiên và duy nhất cá»§a tôi! Äây là lá»i thú nháºn mà tôi giải bà y trong niá»m hứng khởi chân thà nh mà không há» trông chá», hy vá»ng Ä‘iá»u gì. Lý trà mách bảo tôi phản kháng lại mối tình rá»— dại nà y, nhưng trái tim tá» ra mạnh hÆ¡n, tôi đà nh chịu khuất phục vì thứ tình cảm có quyá»n năng tối thượng dù biết trước nó sẽ không được đáp lại. Trong cuá»™c đấu tranh bá»n bỉ vá»›i chÃnh mình, tôi chỉ đạt được má»™t Ä‘iá»u đó là giấu kÃn tình cảm cá»§a mình trước má»i ngưá»i, kể cả tiểu thư. Song hôm nhay khi giáp mặt vá»›i mối hiểm hoạ cá»§a tá» thần, tôi khát khao bà y tá» ná»—i lòng cùng tiểu thư để tá»± cảm nháºn niá»m an á»§i nhá» nhoi. Xin hãy thứ tá»™i cho tôi vì sá»± táo bạo lẫn sá»± yếu Ä‘uối! C thể đây là lá»i khẩn cầu cuối cùng cá»§a má»™t kẻ sắp lìa Ä‘á»i hoặc lá»i chà o vÄ©nh biệt cá»§a má»™t kẻ bị số kiếp nghiệt ngã xua Ä‘uổi. Dù thế nà o chăng nữa, khi thú nháºn má»i Ä‘iá»u, tôi phó thác mình cho lòng cao thượng cá»§a tiểu thư và cầu mong tiểu thư đừng khinh rẻ những lá»i tôi nói, đừng tiếp nháºn chúng vá»›i vẻ nhạo báng, bởi vì, xin tiểu thư tin rằng, dù cho số pháºn không phán định cho tôi được xứng đáng vá»›i tình yêu cá»§a tiểu thư, tôi vẫn có quyá»n trông đợi ở tiểu thư lòng tôn trá»ng.
Thưa tiểu thư, tôi muốn tiểu thư ghi nháºn cho rằng, kể từ ngà y ra Ä‘i tôi chưa lần nà o cố tìm cách rÅ© bá» lá»i buá»™c tá»™i bất công bởi lẽ tá»± thâm tâm tôi vẫn tin là thá»i gian sẽ minh chứng cho mình. Nhẫn nại tá»™t độ mang trên lưng má»™t gánh nặng những ngá» vá»±c đầy xúc phạm, tôi hy vá»ng sá»›m muá»™n gì cÅ©ng thuyết phục được tiểu thư tin và o sá»± vô tá»™i cá»§a tôi và giỠđây, khi có thể là lần cuôi được nói cùng tiểu thư, tôi muốn nhắc lại rằng trong những lá»i giải thÃch trước lúc ra Ä‘i cá»§a tôi không há» có má»™t chút bịa đặt nà o. Tôi tá»± phỉnh phá» bằng niá»m ước vá»ng là hôm nay tiểu thư sẽ tin tôi. Dù sao trong giá» phút trá»ng đại và lâm nguy, con ngưá»i ta không nói dối"
Martin kết thúc bức thư bằng lá»i cám Æ¡n chân thà nh đối vá»›i toà n thể gia đình ông Damasso, cÅ©ng như ở những dòng vừa viết, chà ng tránh được lối nói khoa trương kiểu cách mà do thói quen Ä‘ua đòi những tiểu thuyết Ä‘a sầu Ä‘a cảm thá»i thượng, hầu hết các bức thư tình thá»i bấy giá» Ä‘á»u mắc phải.
Mặc dù đã nhiá»u tháng ngà y Rivas sống ngay bên cạnh Leonor, chà ng vẫn nhìn nháºn nà ng như đấng thiên thần. Tuy thế khi nói vá»›i nà ng, chà ng trai không dùng những lá»i lẽ quỵ luỵ, nói vá» mối tình sâu nặng cÅ©ng như lòng ngưỡng má»™ cuồng nhiệt cá»§a mình, chà ng không dùng kiểu so sánh cầu kỳ bóng bẩy vẫn thưá»ng mÆ¡n trá»›n trái tim những kẻ Ä‘ang yêu. Sau khi Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại bức thư mấy lần, chà ng trai cảm thấy tâm hồn mình dưá»ng như vừa trút được má»™t gánh nặng ghê gá»›m, giỠđây tháºm chà nếu số mệnh có bắt chà ng phải chết thì Ãt nhất Leonor cÅ©ng biết đến tình yêu cá»§a chà ng và tiếp nháºn lá»i tá»± thú cá»§a chà ng như má»™t tặng váºt thà nh kÃnh cá»§a má»™t con ngưá»i thuá»· chung tha thiết.
San Louis trở vá» lúc mưá»i má»™t giá» khuya.
- Má»i việc diá»…n ra tuyệt hảo – chà ng nói vá»›i Martin – tá»› mang binh giáp vỠđây.
Nói Ä‘oạn Raphael đặt lên bà n ha dây lưng, má»—i dây Ä‘á»u Ä‘eo hai khẩu súng ngắn và hai lưỡi kiếm, chà ng giấu vÅ© khà trong áo choà ng.
- Hãy giữ lấy – chà ng đưa cho Rivas sợi dây lưng có Ä‘eo súng ngắn và má»™t lưỡi kiếm - Tá»› trao cho cáºu vÅ© khà như trao cho má»™t chiến sÄ© bảo vệ tổ quốc, để cáºu anh dÅ©ng chiến đấu vì Ngưá»i.
Äôi bạn trẻ chăm chú ngắm nghÃa những khẩu súng, chia nhau từng viên đạn, và đeo kiếm và o sưá»n, há» che giấu xúc động dưới những tiếng cưá»i vui vẻ và trêu chá»c vẻ chiến binh cá»§a nhau.
Sau đó Raphael nói cho Martin rõ kế hoạch cá»§a cuá»™c khởi nghÄ©a sắp tá»›i và khẳng định vá»›i bạn Ä‘iá»u gì cho phép há» tin tưởng và o thắng lợi. Äôi bạn trò chuyện đến táºn hai giá» sáng và khi từ ngoà i đưá»ng phố lá»t và o má»™t tiếng động nhá», há» nÃn lặng hồi lâu nghe ngóng, dưá»ng như cố đón bắt trong tÄ©nh mịch bao trùm quanh mình luồng hÆ¡i thở bất an cá»§a thà nh phố Ä‘ang ngá»§ say.
- Äến lúc phải Ä‘i – San Louis ngó lên đồng hồ - Äã gần ba giá» rồi. cáºu mang theo bức thư ấy chứ?
- Ừ - Martin đáp.
- Tá»› đã đưa cho ngưá»i hầu ông Damasso má»™t peso để gã chá» tá»› - Raphael nói tiếp – Rồi còn hứa cho thêm 8 peso nữa khi giao thư.l
Dứt lá»i chà ng ra khá»i phòng và trở lại sau đó và i phút, gương mặt nhợt nhạt cá»§a chà ng lá»™ rõ vẻ hồi há»™p tá»™t độ.
- Tá»™i nghiệp bà dì tá»›! – chà ng khẽ nói – bà đang ngá»§ và không há» ngá» Ä‘iá»u gì cả.
Chà ng nhìn thoáng qua căn phòng, nÆ¡i chứng kiến những sướng vui và buồn khổ cá»§a mình rồi vá»›i dáng vẻ cá»§a má»™t ngưá»i quyết dứt bá» gánh nặng hồi ức, chà ng dõng dạc:
- Thôi ta Ä‘i, hy vá»ng rằng bá»n mình sẽ chiến thắng trở vá».
Hai chà ng trai ra khá»i nhà , vÅ© khà giấu kÃn dưới áo choà ng và lặng lẽ tiến đến quảng trưá»ng Armas, băng qua đó rồi hướng vá» phÃa nhà ngà i Ensina.
- Äợi tá»› ở đây – Raphael thì thầm.
Tá»›i cổng, chà ng gõ nhẹ, cánh cổng hé mở và ngưá»i hầu ló đầu ra.
- ÄÆ°a bức thư nà y táºn tay tiểu thư Leonor – Raphael trao cho ngưá»i hầu chiếc phong bì – nà ng phải nháºn được nó ngay lúc vừa thức dáºy và o sáng mai. Tiá»n tôi đã hứa đây – chà ng nói thêm – Hãy coi chừng, thá»±c hiện tháºt đúng đấy.
San Louis gá»i Martin rồi há» Ä‘i tiếp. Ãt phút sau, đôi bạn dừng chân cạnh má»™t ngôi nhà cÅ© nát, Raphael đẩy cánh cổng và nó đổ xuống má»™t cách dá»… dà ng – hỠđã ở trong chiếc sân tối mò. Thế rồi, theo từng tốp nhá» hai ba ngưá»i, dần dần má»i ngưá»i kéo đến vá»›i những khẩu súng ngắn giấu dưới áo khoác hay áo choà ng và sau má»™t lúc trong sân đã tụ táºp khá đông.
San Louis táºp há»p tất cả lại và phân thà nh hai toán. Chà ng giao cho Martin chỉ huy má»™t toán, còn toán kia – má»™t chà ng trai khác. Chà ng tá»± nháºn trách nhiệmùi chỉ huy chung. Má»™t số chà ng trai Rivas biết rõ qua há»™i nghị bà máºt được Raphael chỉ định là m trợ thá»§ cho các chỉ huy. Khi các toán quân đã ở trong trạng thái sẵn sà ng chiến đâu, Raphael Ä‘á»c má»™t diá»…n văn ngắn gá»n nhắc nhở lòng dÅ©ng cảm nổi tiếng cá»§a dân tá»™c Chilê. Sau đó chà ng ra lệnh cho má»™t trong những trợ thá»§ cá»§a mình Ä‘i tá»›i quảng trưá»ng và chỠở đó cho đến khi xuất hiện các binh lÃnh tham gia khởi nghÄ©a. Mưá»i phút sau phái viên nà y quay lại báo cáo rằng binh Ä‘oà n Valdivia đã xuất hiện.
San Louis hạ lệnh tiến lên và cả hai toán, giữ thẳng hà ng hướng tá»›i quảng trưá»ng, nÆ¡i há» táºp kết chỉ sau và i phút so vá»›i binh Ä‘oà n Valdivia – đơn vị sẽ đóng vai trò vô cùng quan trá»ng trong các sá»± kiện xảy ra ngà y 20 tháng 4.
Tại quảng trưá»ng, Raphael đến vá»›i nhóm thá»§ lÄ©nh bao quanh đại tá Pedro Uriola, ngưá»i cầm đầu cuá»™c khởi nghÄ©a. Há» sôi nổi thảo luáºn kế hoạch hà nh động. Äa số cho rằng lÃnh bá»™ binh và quân cáºn vệ quốc gia sẽ chạy sang phÃa quân khởi nghÄ©a, nhưng Raphael và má»™t và i ngưá»i khác kiên quyết yêu cầu tiến công không cháºm trá»…, tranh thá»§ thá»i gian chiếm các trại lÃnh để vÅ© trang cho dân chúng.
Cuá»™c tranh luáºn nuốt mất tiếng rưỡi đồng hồ và mãi đến 5 giá» 30 phút, khi tất cả Ä‘á»u tin chắc rằng số quân khởi nghÄ©a Ä‘á»u không tăng thêm nữa, quyết định mở đầu tấn công má»›i được ban bố.
Mệnh lệnh tiến công vang lên, đội tuần tiá»…u tiến lên phÃa trước và tiếp ngay sau đó là các toán cá»§a San Louis – há» có nhiệm vụ chiếm các trại lÃnh.
|

05-09-2008, 08:55 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 56
Chúng tôi mạo muá»™i dẫn ra đây má»™t Ä‘oạn trong bản tin chÃnh thức đăng trên báo ngà y 20 tháng 4 năm 1851 để giúp hình dung rõ khởi đầu cá»§a cuá»™c khởi nghÄ©a.
"Các toán nổi loạn cá»§a đại tá Uriola, xuất phát từ quảng trưá»ng Armas, đã chiếm được đồn lÃnh chỉ có ba ngưá»i. Số binh lÃnh còn lại như thưá»ng lệ Ä‘á»u ở trong các doanh trại. Những kẻ nổi loạn cÅ©ng chiếm được các trại lÃnh và phân tán vÅ© khà cướp được cho dân chúng, số lÃnh vệ binh và số lÃnh cá»§a binh Ä‘oà n Trakabuko đã chạy sang phÃa khởi nghÄ©a"
Trên thá»±c tế, những đơn vị đóng trong trại lÃnh chỉ chống cá»± má»™t cách yếu á»›t, và quân khởi nghÄ©a quay lại quảng trưá»ng cùng vá»›i những lÃnh bá»™ binh đã hà ng phục.
Nhưng tại đây má»™t tin tức bất ngá» và đau buồn ghê gá»›m chỠđón há», hai trung sÄ© thuá»™c binh Ä‘oà n Valdivia nằm trong thà nh phần những toán quân tiên phong có nhiệm vụ chiếm trại lÃnh cá»§a binh Ä‘oà n thứ 3 cáºn vệ quốc gia đã không chịu phục tùng sÄ©quan chỉ huy và đã bắn lại, má»™t sÄ© quan chết ngay láºp tức, má»™t ngưá»i khác bị thương, còn binh lÃnh thì theo hai trung sÄ© sát nháºp và o các đơn vị trung thà nh vá»›i chÃnh phá»§.
Tin đó là m cho những thá»§ lÄ©nh quân khởi nghÄ©a vô cùng lo ngại và trà n đầy linh cảm u ám. Há» e rằng có thể còn những tên phản bá»™i khác trong binh Ä‘oà n Valdivia – đơn vị quân thưá»ng trá»±c duy nhất tham gia nổi dáºy.
Tin tức vá» cuá»™c khởi nghÄ©a lan truyá»n khắp thà nh phố và từng Ä‘oà n dân chúng dồn tá»›i quảng trưá»ng Armas, song các thá»§ lÄ©nh cuá»™c nổi dáºy không đủ vÅ© khà để phân phát ch otc những ai muốn tham gia tráºn đánh. Trong khi đó những kẻ táºn tuỵ đã cấp báo cho chÃnh phá»§ vá» những lá»™n xá»™n bắt đầu xảy ra và chÃnh quyá»n liá»n táºn dụng cho việc chuẩn bị phản công những giây phút quý báu mà quân khởi nghÄ©a đã tiêu phà cho việc tranh cãi vô Ãch và đợi chá» vô bổ. tất cả các trại lÃnh kể cả pháo binh Ä‘á»u nổi hiệu báo động, các đội quân cáºn vệ quốc gia được vÅ© trang và táºp hợp ở quảng trưá»ng La Monda, còn quân đội chÃnh phá»§ thì chiêm tráºn tuyến trên đồi. San Louis khống chế những đưá»ng phố lân cáºn.
Chôn chân ở quảng trưá»ng Armas hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ, cuối cùng quân khởi nghÄ©a tin rằng không còn đội quân nà o sát nháºp thêm nữa mà vẫn chưa có gì để vÅ© trang cho dân chúng nên quyết định mở mà n tấn công các trại phân binh – má»™t kho khổng lồ vÅ© khà quân trang và là tráºn địa quan trá»ng then chốt có thể quyết định cục diện khởi nghÄ©a.
"Các trại pháo binh – bản tin chÃnh thức mà chúng tôi đã nói – nằm trong má»™t toà nhà lá»›n dưới chân đồi Santa Lucia, giữa hai đưá»ng Angotade las Retokhidas và Kanhiada. Theo quan Ä‘iểm quân sá»±, chúng ở vị trà bất lợi cho việc phòng thá»§, phÃa trước và hai bên sưá»n là khoảng trống, còn trong vòng bảy mét kể từ cổng chÃnh là má»™t con đưá»ng chạy ngang qua nên những kẻ tấn công có thể táºp trung tại đây để bất ngá» cướp lấy những khẩu súng mà khi bắn thò ra táºn ngoà i cổng. Äối diện vá»›i cổng chÃnh là đưá»ng phố San Isidro tạo nên mối hiểm hoạ bị công phá bởi những lá»±c lượng tinh nhuệ cá»§a đối phương"
Äể đến gần những trại lÃnh mà bạn Ä‘á»c vừa được chúng tôi cho biết vị trÃ, quân khởi nghÄ©a từ đưá»ng phố Estado tiến thẳng đến Kanhiada.
Thế nhưng trước khi mô tả tráºn đánh đẫm máu diá»…n ra gần mấy trại pháo binh, chúng tôi cho rằng sẽ hợp lý nếu kể lại những Ä‘iá»u xảy ra tại nhà ngà i Ensina đúng và o giỠđó.
Ngôi nhà nằm trên má»™t trong những đưá»ng phố chÃnh cá»§a Santiago và do đó, tin tức vá» cuá»™c khởi nghÄ©a đã lan tá»›i đây từ sá»›m tinh mÆ¡, lúc má»i ngưá»i còn chìm sâu trong giấc ngá»§.
Thoáng nghe hai tiếng "cách mạng" do má»™t ngưá»i hầu nà o đó kêu to, ông Damasso sợ hãi nhảy khá»i giưá»ng rồi vừa tìm quần áo vừa gà o lên:
- Dáºy Ä‘i em Æ¡i! Cách mạng! cách mạng!
Bà Engracia nhảy khá»i giưá»ng mình vá»›i sá»± lanh lẹ chưa từng thấy, hai tiếng ghê rợn vang lên trong đêm tối là m cho bà sợ muốn chết, mà ngay bản thân ông Damasso cÅ©ng cảm thấy cà ng sợ hãi hÆ¡n vì chÃnh tiếng kêu gà o cá»§a mình. Run rẩy bởi kinh hoà ng, hai vợ chồng chạy lung tung khắp phòng tìm kiếm má»› quần áo mà tiện thể xin nói, vẫn ở nguyên chá»— má»i khi.
- Äôi á»§ng cá»§a tôi đẩu – ông Damasso chạy từ góc ná» qua góc kia gà o thét.
- Trá»i Æ¡i, ông mặc lá»™n cái váy lót cá»§a tôi rồi! – bà Engracia rên rỉ khi cuối cùng nảy ra được ý nghÄ© tốt là nh là đốt nến lên.
Bà mệnh phụ khả kÃnh đứng cạnh ngượng ngùng che Ä‘áºy sá»± loã lồ. dưới ánh nến ông Damasso phát hiện ra rằng đúng là mình đã vá»™i vã chui đầu và o chiếc váy lót cá»§a phu nhân. Ông giáºn dữ giáºt tung ra ném cho vợ và chiếc váy hầu như trùm kÃn đầu bà . Má»™t tay vẫn còn giữ tấm áo phá»§ trên ngá»±c, bà Engracia định dùng tay kia đón bắt chiếc váy nhưng lại ngoắc ngay và o cây nến là m cho nó đổ xuống thảm trải sà n nhà và bốc cháy.
Sá»± cố ấy là m cho sá»± há»—n loạn trong căn phòng tăng lên, hai ông bà la hét cố át giá»ng nhau, rồi con Diamela quá sợ hãi cÅ©ng sá»§a thất thanh hoà theo.
Cuối cùng nến lại được đốt lên, ông Damasso tìm ra đôi á»§ng còn bà vợ đã mặc xong váy xống, vá» phần Diamela, nó bình thản nằm trên chiếc giưá»ng mà bà chá»§ cá»§a nó rá»i bá» và o cái giá» chẳng thÃch hợp chút nà o.
- phải mặc quần áo nhanh lên – ông Damasso vừa nhắc nhở vừa vá»™i và ng túm lấy má»› áo quần cứ chá»±c rÆ¡i khá»i tay.
Bá»—ng có tiếng gõ mạnh ngoà i cá»a.
- Ai thế? Cần gì? – ông Damasso kêu to, mặt trắng bệch.
- Ba Æ¡i! Ba Æ¡i! – tiếng Agustin vá»ng và o – Dáºy Ä‘i, cách mạng nổ ra rồi.
- Ba ra bây giỠđây – ông Damasso mở cá»a rối rÃt.
Vừa cuống cuồng trang Ä‘iểm cho xong, phu nhân ngà i Ensina vừa đổ lên đầu cáºu con cưng hà ng đống câu há»i. Song Agustin chẳng biết gì hÆ¡n cha mẹ nên cÅ©ng chỉ Ä‘oán mò.
- Thế còn Leonor? – cuối cùng ông Damasso há»i khi đã tin chắc là cáºu con trai không thể thoả mãn ná»—i tò mò cá»§a mình, cÅ©ng chẳng giúp gì cho ná»—i lo âu giảm bá»›t.
Cả ba kéo đến phòng cô gái, nà ng đã mặc quần áo và bình tĩnh ngồi ở bà n.
- Con nghe chứ, con gái? Cách mạng trong thà nh phố! – ông Damasso kêu to.
- Con nghe nói thế - Leonor Ä‘iá»m nhiên trả lá»i.
- Thế bây giỠphải là m gì hả? – ông bố hét lên trước vẻ bình thản của con gái.
- Thá»±c ra thì phải là m gì ạ? – cô gái há»i lại – theo con thông minh nhất là chỠđợi.
Nhưng ông Damasso không thể chấp nháºn Ä‘iá»u đó, đơn thuần là đầu óc không yên được nếu phải ngồi khoanh tay trong giá» phút thế nà y. Ông chạy ra khá»i phòng gá»i những ngưá»i hầu, ra lệnh đóng kÃn các cá»a và cà i hết then rồi má»›i quay và o phòng con gái.
- HỠđã đưa chúng ta đến cái gì, bá»n khố rách áo ôm ấy! LÅ© tá»± do bẩn thỉu! Chúng nó thì chẳng mất gì cả thế cho nên má»›i bà y ra cách mạng. Giá như tôi ở trong chÃnh phá»§, tôi cứ là bắn hết tại chá»—! – ông Damasso bá»±c bá»™i.
Rồi dưá»ng như má»™t lá»i đáp, mấy tiếng súng vang lên, nhà tư sản đáng kÃnh nghẹn lá»i và đổ váºt xuống ghế dà i, chút xÃu nữa thì bất tỉnh. Bà Engracia kinh hãi nhà o tá»›i trên ngá»±c chồng, quên cả việc vẫn ôm con Diamela trong tay. Bị kẹp cứng, con chó bất hạnh rên lên Ä‘au đớn.
- Ba! Mẹ! Hãy bình tĩnh lại đi chứ! Im ngay, Diamela! – Agustin hét lên, cố hết sức giữ bê ngoà i bình thản mặt hai chân cứ run rẩy vì sợ hãi.
Chỉ một mình Leonor không hỠmất tự chủ và kiên nhẫn thuyết phục cha mẹ đừng quá xúc động.
Cuối cùng trá»i sáng hẳn và má»i ngưá»i trấn tÄ©nh lại đôi chút. Má»™t ngưá»i hầu gái bước và o, cố nén căng thẳng nói:
- Thưa ngà i, có ai gõ cổng ạ.
Nhìn ông Damasso có thể nghÄ© là cả tráºn mưa trái phá vừa rÆ¡i xuống mái nhà , ông tuyệt vá»ng, hai tay ôm đầu gà o la:
- hỠđến cướp nhà ! Nhà chúng ta bị cướp!
không hỠđể tâm đến tiếng cha kêu gà o, Leonor bảo anh trai:
- Sao anh không ra xem ai ngoà i đó?
- Anh ư? Em thì nói dá»… lắm! Thế nhỡ đấy là bá»n khố rách áo ôm có vÅ© trang thì sao hả? Không, không! Anh sẵn sà ng bảo vệ má»i ngưá»i, nhưng chúng ta sẽ không mở cổng.
- Má»™t cách bảo vệ tháºt độc đáo – Leonor cưá»i mỉa mai rồi ra khá»i phòng, nà ng tiến vá» phÃa cổng Ä‘ang vang lên những tiếng gõ khẩn cấp.
Té ra đó là ngà i Elias đến cùng vợ, Matilda và lÅ© trẻ nhá». Vừa bước qua ngưỡng cá»a, há» tranh nhau kể những việc diá»…n ra ngoà i phố. Khi khách đã và o nhà , ngưá»i gác cổng đến gần Leonor:
- Thưa tiểu thư, có thư gá»i đến cho tiểu thư đây ạ.
Cô gái cầm phong bì và mở ra má»™t cách vô ý thức. Lúc nhìn thấy chữ ký cá»§a Martin, má»i thứ hoa lên trước mắt nà ng.
- ÄÆ°á»£c rồi, ra cổng Ä‘i, và nếu có ai gõ cổng thì báo cho tôi – cô gái nói má»™t cách khó nhá»c.
Nhưng ngay láºp tức nà ng lấy lại tá»± chá»§, vẻ mặt nà ng trở lại thản nhiên và chỉ có má»™t chút nhợt nhạt tố cáo sá»± bối rối trong lòng.
Không rẽ và o phòng khách, l bước và o má»™t phòng trống, khóa cá»a lại, lấy bức thư trong túi áo ra và đá»c vá»™i và ng. Giây phút trôi qua và vẻ bình thản khác biệt vá»›i tất cả má»i váºt cá»§a cô gái đã rá»i bá» nà ng, gương mặt nà ng nhợt hẳn, đôi mắt đẫm lệ. Nà ng thở dà i đứt quãng và cố nén nhịp Ä‘áºp cá»§a trái tim má»™t cách vô vá»ng.
- Lạy Chúa lòng là nh! Là m sao bây gi� – nà ng kêu lên và trong tiếng kêu ấy vang lên nỗi lo sợ khủng khiếp cho số mệnh của Martin đang bị nguy hiểm chết chóc đe doạ.
Rồi đột nhiên dưá»ng như bị tiếng dá»™i ghê gá»›m táºn sâu thẳm con tim là m cho thương tổn, nà ng nhảy dá»±ng lên.
- Thế nhỡ chà ng bị thương thì sao? hoặc tháºm chà chà ng bị giết? – Leonor thầm thì, ngước nhìn lên trá»i vá»›i đôi mắt tuyệt trần lần đầu tiên bị nhoà lệ tình yêu.
Cô gái nhiệt thà nh cầu Chúa che chở cho Martin và dù cho những lá»i nguyện cầu lá»™n xá»™n chẳng có đầu có Ä‘uôi, chúng vẫn cao quý và đầy ý nghÄ©a bởi lẽ được phát ra từ má»™t tấm lòng tha thiết. Lần đầu tiên ngưá»i đẹp kiêu sa hiểu ra được sá»± vô bổ nhảm nhà cá»§a thói quen tá»± đắc để rồi khóc nức nở như má»™t đứa trẻ, quên hết má»i thứ trên Ä‘á»i ngoà i tình yêu cá»§a mình.
Nhiá»u phút trôi qua, cuối cùng bằng tất cả nghị lá»±c cá»§a ý chÃ, Leonor nén tuyệt vá»ng, sá»a lại tóc và giấu bức thư trong ngá»±c, nà ng ra khá»i phòng.
Cần phải nói rằng việc ông Fidel đến thăm đã tác động rất tốt đến ông Damasso và là m cho những suy nghÄ© cá»§a ông đổi hướng. vừa bước và o phòng khách, ngà i Elias láºp tức thông báo những tin tức nghe được ngoà i đưá»ng phố mà chá»§ yếu nhất là việc quân khởi nghÄ©a hình như đã chiếm hết các trại lÃnh và đang tiến vá» dinh tổng thống, thà nh lÅ©y cuối cùng cá»§a chÃnh phá»§.
- có thể chÃnh giây phút nà y cuá»™c láºt đổ đã hoà n thà nh – ông Fidel kết thúc.
Theo yêu cầu cá»§a ông, má»i ngưá»i rá»i phòng khách lên tầng hai để nhìn từ ban công xem Ä‘iá»u gì diá»…n ra ngoà i phố.
- Nà y ông bạn thân mến! Sá»± thể thế nà o rồi? – ông Fidel gá»i má»™t ngưá»i nà o đó Ä‘ang chạy qua.
- Nhân dân chiến thắng! Äại tá Uriola đã chiếm lại được đại bác – ngưá»i ấy đáp.
- Nhân dân muôn năm! – má»™t ngưá»i chạy phÃa sau hô to.
- Muôn năm! – ông Damasso, kẻ luôn đứng vá» phÃa chiến thắng, gà o lên hết cỡ. Sau đó, sá»±c nhá»› ra, ông nói thêm để thanh minh – nói gì thì nói, những kẻ nghèo khổ nà y cÅ©ng có lý theo kiểu cá»§a há». Há» thưá»ng xuyên bị ức hiếp mà .
- Hãy coi chừng, kẻo hỠbỗng nảy ra ý định ức hiếp chúng ta đấy – run lẩy bẩy chỉ vì hai tiếng "nhân dân", ông Fidel đối đáp.
- Sẽ chỉ là công bằng nếu nhân dân già nh lại được những quyá»n đã bị tước Ä‘oạt – ông Damasso cắt ngang.
Thốt ra những lá»i ấy, ông tá»± cảm thấy là ngưá»i yêu nước chân chÃnh và hoà n toà n quên rằng chỉ má»›i ná»a giá» trước ông vừa gá»i quân khởi nghÄ©a là bá»n khố rách áo ôm.
Trong lúc hai ngà i cá»§a chúng ta hăng hái bà n luáºn các sá»± kiện, Leonor ngồi lại trong căn phòng trước đây Rivas từng sống. Má»i thứ ở đây Ä‘á»u là m nà ng nhá»› đến chà ng và run rẩy ép chặt bức thư nÆ¡i trái tim, nà ng cầu xin Chúa cứu chà ng.
Äúng lúc ấy, má»™t loạt tiếng nổ lá»›n vang lên báo hiệu cuá»™c chiến gần các trại pháo binh bắt đầu. Mấy kẻ mưu lợi khả kÃnh từ bá» ngay thói tò mò, vá»™i và ng rá»i ban công lao vùn vụt xuống cầu thang để tìm nÆ¡i ẩn núp an toà n hÆ¡n.
Chúng ta sẽ không dõi theo há» vì đã đến lúc quay lại chiến trưá»ng, nÆ¡i trong số những kẻ tham chiến có cả nhân váºt chÃnh cá»§a cuốn truyện nà y.
|

05-09-2008, 08:56 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 57
Chúng ta bá» lại dòng ngưá»i khởi nghÄ©a lúc há» tiến từ đưá»ng phố Estado vá» phÃa các trại pháo binh.
San Louis dẫn đầu hà ng quân cá»§a mình. Trên đưá»ng Ä‘i, số ngưá»i đã tăng lên đáng kể và sá»± tháºt thì nhiá»u ngưá»i má»›i sát nháºp chẳng há» có súng ống gì cả. Martin sải bước hoà n toà n bình thản, hệt như diá»…u hà nh, chà ng chú ý theo dõi để toán quân luôn giữ ngay ngắn hà ng ngÅ© và quân phong.
Dân chúng tụ táºp hai bên Alameda và những đưá»ng phố bên cạnh chà o đón quân khởi nghÄ©a bằng những trà ng hoan hô khi há» vững tin tiến vá» phÃa trước, định mau chóng chiếm lÄ©nh mấy trại pháo binh.
Nhưng tiến lại gần, quân khởi nghÄ©a má»›i nháºn ra các đội tuần tiá»…u tiá»n phương, đó là những tên lÃnh cá»§a binh Ä‘oà n bá»™ binh Trakabuko đóng trên sưá»n đồi Santa Lucia. Tráºn địa phòng thá»§ kiên cố trên ngá»n đồi nà y kiểm soát toà n bá»™ các trại pháo binh và quân khởi nghÄ©a trước hết buá»™c phải đánh báºt binh lÃnh Trakabuko ra khá»i đó thì má»›i tiến sâu và o được để đánh chiếm mấy trại kia. HỠđã hà nh động đúng như thế và bắt đầu bò dần lên sưá»n đồi.
Há» ngạc nhiên khi thấy bá»n lÃnh tránh đụng độ, rá»i bá» tráºn địa, chúng vá»™i vã xuống bốt gác phÃa Nam chuyển qua đưá»ng Kanhiada. Cổng các trại pháo binh mở toang ra và binh lÃnh Trakabuko ùa và o, là m số quân bảo vệ những nÆ¡i đó tăng hẳn lên, quân khởi nghÄ©a không là m sao ngăn nổi sá»± cÆ¡ động mau lẹ đó. Khi há» tiến đến nÆ¡i thì các cổng trại đã được đóng kÃn.
Äại tá Uriola hạ lệnh tiến công các trại lÃnh và quân khởi nghÄ©a xông lên trong những tiếng thét gầm trá»i. Dân chúng tụ táºp ở đó quan sát đợt công kÃch nhưng Ä‘a số chẳng vá»™i và ng tham dá»±, có thể là do má»i ngưá»i không có vÅ© khà hoặc không có những thá»§ lÄ©nh mà thiếu há», ngưá»i Chilê không bao giá» là m bất cứ việc gì.
Raphael San Louis cùng Ä‘oà n quân cá»§a mình tấn công từ bên sưá»n, còn binh lÃnh Valdivia thì đánh trá»±c diện. cuá»™c chiến mở mà n, song bá»n lÃnh bị bao vây bắn lại rất rÆ¡i rạc, rõ rà ng là muốn cho đối phương và o gần hÆ¡n. Trong khi binh lÃnh Valdiivia xả súng bắn lia lịa và o các cổng và cá»a sổ, những toán quân cá»§a San Louis và các thá»§ lÄ©nh khác quăng đá lên mái nhà và dùng xà beng thá»c qua khe, cố phá bằng được mấy cổng chÃnh. Má»™t toán nhá» do Rivas chỉ huy băng qua là n đạn cá»§a địch áp sát được cánh cổng hướng ra đưá»ng phố Las Rekokhidas và phá tung ra.
- Tiến lên các bạn! – Martin vung gươm hô to và rút từ dây lưng khẩu súng ngắn.
Vừa hô chà ng vừa vượt qua đột phá khẩu, kéo thèo những ngưá»i khác, song đội quân vây thà nh gặp phải lưới lá»a dà y đặc đến mức buá»™c phải báºt lui. Tháºt vô Ãch khi Martin cố tá»± nêu gương và động viên thúc giục má»i ngưá»i, đúng phút đó những loạt pháo đầu tiên rá»n vang. Bắt đầu cuá»™c bắn nhau dữ dá»™i, má»i thứ xung quanh rung lên dưới những là n đạn và những loạt đại bác, gây tổn thất nặng ná» cho Ä‘oà n quân.
ChÃnh cuá»™c bắn nhau dữ dá»™i ấy đã bắt gia đình ông Damasso và ông Fidel chạy vá»™i khá»i ban công. Và đúng và o giây phút Leonor cầu xin Chúa thương xót Martin thì ngưá»i hùng cá»§a chúng ta, hệt như má»™t hiệp sÄ© thá»i trung cổ, vừa lao và o giữa tráºn vừa bất giác thầm nhắc tên ngưá»i con gái thân yêu mà hình ảnh luôn sống trong trái tim chà ng.
Dưới áp lá»±c tấn công cá»§a quân khởi nghÄ©a, giỠđây đã dồn hoả lá»±c táºp trung, bá»n lÃnh bị bao vây dù có kháng cá»± ngoan cưá»ng vẫn phải cháºt váºt khó khăn. Nhưng trong lúc đó, như bản tin chÃnh đã nói, trên đưá»ng phố Agustinasxh lữ Ä‘oà n do đại tá Garcia chỉ huy, má»™t lữ Ä‘oà n được chÃnh phá»§ táºp há»p từ quân cáºn vệ quốc gia. Tá»›i ngã tư đưá»ng, lữ Ä‘oà n nà y lá»t và o giữa hai tuyến lá»a, phÃa sau lưng nó bị toán bá»™ binh cá»§a Valdivia tấn công, còn phÃa trước mặt nó bị các toán quân khởi nghÄ©a khác xả đạn.
Tiếng ầm oà ng rợn ngưá»i bao trùm. Hai bên đối phương Ä‘á»u muốn tá» rõ chà khà can trưá»ng và dá»™i lên đầu nhau từng tráºn mưa đạn không chút thương tiếc.
Rivas và Raphael thể hiện lòng can đảm và vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh lạ thưá»ng, giỠđây há» không chỉ động viên quân mình mà còn cất gươm, cầm súng nã đạn và o quân địch như những ngưá»i lÃnh chiến thá»±c thụ. Những mệnh lệnh cá»§a chỉ huy hoà lẫn vá»›i tiếng rên la cá»§a thương binh và lá»i nguyá»n rá»§a cá»§a những kẻ phải tháo lui trước lưới lá»a tà n khốc từ phÃa kẻ thù.
Äúng lúc nóng bá»ng nhất cá»§a cuá»™c chiến, đại tá Uriola, thá»§ lÄ©nh tối cao cá»§a quân khởi nghÄ©a, bị trúng đạn và o ngá»±c. Ông ngã gục xuống, miệng thầm thì thổt lên "Tôi đã bị lừa!" Những lá»i nói ấy được lưu truyá»n và o lịch sá» và chúng được trÃch dẫn không thà nh phố má»™t lần để minh chứng rằng những ngưá»i nổi dáºy đã không ngá» lại bị kháng cá»± quyết liệt đến mức như thế.
Tin tức vá» cái chết cá»§a đại tá Uriola mau chóng lan truyá»n trong quân khởi nghÄ©a và tác động rõ rệt đến tinh thần chiến đấu cá»§a há», những loạt đạn yếu dần Ä‘i khi há» rút lui cháºm chạp vá» phÃa Kanhiada, nÆ¡i cổng chÃnh cá»§a các trại pháo binh. Phiên chế lại quân số, há» tiếp tục xối xả bắn và o các trại lÃnjh, nhưng đột nhiên cánh cổng mở tung và hai nòng pháo chÄ©a ra bắt đầu Ä‘iên cuồng nhả đạn vá» phÃa há». Tráºn đánh bùng lên dữ dá»™i tá»™t cùng.
Toán quân cá»§a Martin lúc ấy Ä‘ang ở trên đưá»ng San Isidro liá»n quay súng bắn và o bá»n pháo binh, ai không có súng thì lấy cá»§a những đồng đội vừa hy sinh và bị thương
Cuá»™c chiến đâu căng thẳng lên từng phút má»™t. GiỠđây hai bên đối phương chỉ còn cách nhau và i bước, há» gà o thét, giÆ¡ nắm tay doạ dẫm và không phải chỉ có thể nhắm bắn chÃnh xác mà còn nhìn rõ được kết cục cá»§a phát đạn cá»§a mình. Tiếng đạn nổ ầm ầm Ä‘inh tai, buốt óc và ngà y cà ng có nhiá»u ngưá»i ngã xuống ở cả hai bên. Những kẻ vô công rồi nghá» tụ táºp trên các đưá»ng phố tữ sáng sá»›m cho rằng tốt nhất là chuồn vá» nhà , còn những kẻ tham chiến thì quyết tá» già nh lấy chiến thắng, dưá»ng như quên mất rất má»—i phát đạn Ä‘á»u là m cho mảnh đất Chilê thấm máu má»™t đứa con cá»§a Ngưá»i. Lòng can đảm phi lý trà khi đối diện vá»›i hiểm nguy, sá»± bá»n bỉ tấn công và sá»± kiên cưá»ng phòng thá»§, sá»± hăng say chiến tráºn và vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh lạ thưá»ng – tất cả những đặc Ä‘iểm ấy trong tÃnh cách dân tá»™c Chilê Ä‘á»u được hai bên bá»™c lá»™ trong những tráºn chiến đấu nà y. Hai khẩu pháo bây giá» nhả đạn thưa hẳn, hoả lá»±c mãnh liệt cá»§a các toán quân San Louis từ tráºn địa trên đưá»ng phố San Isidro đã loại khá»i vòng chiến bá»n sÄ© quan pháo binh và hầu hết bá»n lÃnh bám quanh hai khẩu pháo. Viên chỉ huy trưởng liá»n tá»± nháºn trách nhiệm chỉ huy pháo thay cho các sÄ© quan bị thương trong đó có con trai mình. Song hắn không kịp là m gì cả vì loạt đạn hiệp đồng cá»§a quân khởi nghÄ©a quét sạch khá»i mặt đất bá»n lÃnh pháo binh còn sống sót và từ trong khói đạn, há» Ã o đến hai khẩu pháo không còn ai bảo vệ. Martin và Raphael có mặt trong số những ngưá»i chiếm được vÅ© khÃ.
- Chiến thẵng! Chiến thắng! – Raphael hô to.
Hưởng ứng tiếng kêu long trá»ng ấy ,toán quân cá»§a chà ng bắt đầu đẩy các khẩu pháo sang má»™t bên. Nhưng tiếng vá»ng chiến thắng chưa kịp dứt thì cổng chÃnh cá»§a trại lÃnh báºt tung và má»™t tráºn mưa đạn dá»™i lên đầu quân khởi nghÄ©a.
Raphael nắm lấy cánh tay của Martin đang đứng gần, hét lên:
- Bắn! Quân địch sắp chết rồi!
Một loạt đạn đáp lại và San Louis bỗng ngã và o Rivas, vòng tay ôm lấy cổ chà ng, khò khè:
- Tớ bị thương rồi!
Martin đỡ bạn, đưa ra khá»i tráºn địa và lê đến cá»a má»™t ngôi nhà nà o đó. Chà ng dùng chân đá mạnh phá đổ cánh cá»a rồi xá»™c ngay và o, kéo theo Raphael lúc ấy toà n thân đã bê bết máu.
Trong phòng ấy có hai phụ nữ đang ngồi cùng với một ông lão.
- Thưa quý bà – Martin hướng vá» phÃa ngưá»i phụ nữ đứng tuổi hÆ¡n – xin bà giúp chà ng trai nà y vá»›i.
Há» cùng cố sức cẩn tháºn cởi áo ngoà i cá»§a Raphael, ngá»±c chà ng bị hai phát đạn xuyên thá»§ng. Cứ má»—i nhịp thở máu lại trà o ra từ những vết thương.
San Louis ghì chặt cánh tay Martin:
- Äừng đụng và o tá»› - chà ng khẩn khoản – không thể là m gì được nữa rồi, tá»› cảm thấy mình Ä‘ang chết.
Äôi mắt Martin má»›i và i phút trước còn rá»±c lá»a chiến đấu, giỠđẫm lệ.
Mà cáºu cÅ©ng bị thương kìa! – Raphael thốt lên vì thấy cánh tay Martin đẫm máu.
- Tớ không rõ, tớ chẳng cảm thấy gì cả.
ChÃnh trong lúc bắn nhau và Raphael bị trá»ng thương, má»™t viên đạn đã sượt qua tay phải cá»§a Martin.
- Chiến thắng cá»§a chúng ta gần như chắc chắn – San Louis nói cháºm chạp khó nhá»c – cáºu nghe thấy tiếng súng không? Chúng ngà y cà ng thưa dần, cuá»™c đánh chiếm các trại lÃnh Ä‘ang lắng xuống.
Chà ng nói từng lá»i bằng sá»± cố gắng rõ rệt, đôi khi giá»ng chà ng tắc nghẹn. Martin cùng hai ngưá»i phụ nữ cố cầm máu từ vết thương má»™t cách vô vá»ng, nó thấm qua cả những khăn mặt và khăn tay băng bó cho chà ng.
Raphael lặng im, chà ng cố gắng xác định theo tiếng động những gì Ä‘ang diá»…n ra ngoà i chiến trưá»ng, sau đó chà ng đột ngá»™t nắm tay Rivas và cố nhá»m dáºy:
- Hãy chuyển tá»›i dì tá»› lá»i chà o vÄ©nh biệt – chà ng nói nhá» chỉ hÆ¡i nghe được – Nếu gặp Adelaida, cáºu nói giùm nà ng tha thứ cho tá»› nếu có thể. Còn cáºu, đừng quên tá»›, bởi vì….
Raphael không nói hết câu, sức lá»±c đã rá»i bá» chà ng, những lá»i cuối cùng đông cứng trên môi và đầu chà ng váºt xuống gối.
- Cáºu ấy chết rồi! Chết rồi! – Martin thét lên, ôm chặt thi thể bất động cá»§a bạn và khóc nấc lên như đứa trẻ - Raphael đáng thương!
Chà ng thổn thức má»™t lúc, không thẹn thùng, sau đó đột ngá»™t đứng thẳng dáºy hôn lên vầng trán và đôi gò má lạnh giá cá»§a bạn. Chà ng yêu cầu ông lão và hai phụ nữ mang ngưá»i quá cố đến nhà ngà i Pedro San Louis, nói rằng há» sẽ được trả công rất háºu. Rồi, chạy ra khá»i phòng, chà ng gà o lên:
- Tá»› sẽ trả thù cho cáºu, Raphael!
Thốt ra những lá»i nà y, mắt chà ng ánh lên tia lá»a ảm đạm, còn bà n tay run run nắm chặt chuôi gươm tuốt trần.
Khi Martin quay lại tráºn địa, ở đó Ä‘ang vô cùng há»—n loạn, quân khởi nghÄ©a lâmvà o tình trạng bối rối hoà n toà n. Má»™t trong những sÄ© quan binh Ä‘oà n Trakabuko bị bắt là m tù binh đã lợi dụng sá»± lá»™n xá»™n để chạy và o trại pháo binh cùng vá»›i mấy ngưá»i lÃnh hầu dụ dá»— được và noi gương chúng, má»™t số tay súng nữa cá»§a binh Ä‘oà n Valdivia cÅ©ng chạy theo. Cuá»™c đỠsúng gần như ngưng hẳn. cho rằng quân bảo vệ các trại lÃnh đã thôi kháng cá»±, quân khởi nghÄ©a lao và o nhưng láºp tức rÆ¡i và o tay địch.
Martin không chút nghi ngá» cùng tiến và o trại, nhưng chà ng đụng ngay phải Amador Molina, lúc giao chiến hắn trốn ở đâu đó, còn bây giá» thì lá»›n tiếng tán dương chÃnh phá»§ và phỉ báng những ngưá»i nổi dáºy mà ban đầu hắn định Ä‘i theo.
Một chà ng trai nà o đó trong toán của Rivas đến gần chà ng.
- Má»i sá»± đổ vỡ hết rồi – chà ng trai nói nhá» - Bá»n lÃnh đã phản bá»™i chúng ta, cần phải chạy thôi.
Äúng khoảnh khắc đó Amador gà o lên:
- Ricardo, lại đây mau, có hai thằng nổi loạn!
- Thằng nà y hèn nhát đê tiện! – Martin túm lấy cổ hắn – Tao thương hại mà y nên tha cho đấy.
Nói Ä‘oạn chà ng đẩy mạnh Amador đến ná»—i hắn suýt Ä‘áºp lưng và o tưá»ng
- Chạy thôi! RÆ¡i và o tay chúng thì tháºt ngu xuẩn! – chà ng trai nói nhanh và kéo Martin ra phÃa cổng đông nghẹt những kẻ tò mò.
Rivas vẫn do dá»±, nhưng ngay lúc đó Amador chạy và o sân gá»i to viên sÄ© quan cảnh binh đã dẫn đội cá»§a mình đến trợ lá»±c cho trại pháo binh cùng vá»›i các đơn vị cáºn vệ quốc gia.
Trông thấy Amador trở lại có Ricardo Kastanios và mấy tên lÃnh Ä‘i kèm, cuối cùng Martin quyết định.
- Nhanh lên! Nhanh lên! – chà ng trai kia giục – Äừng để lÅ© khốn kiếp ấy mừng rỡ vì bắt được chúng ta là m tù binh.
- Tạm biệt – Martin bắt chặt tay chà ng trai rồi chạy nhannh vỠhướng nhà ngà i Ensina.
Amador và Ricardo không nháºn thấy việc đó ngay nên tiếp tục tìm kiếm Rivas giữa đám đông ngưá»i tụ táºp ở cổng. Khi chúng hiểu ra rằng kẻ chay trốn đã biến mất thì chà ng đã ở rất xa trại pháo binh rồi.
- Có lẽ hắn trốn ở nhà ngà i Ensina – Amador nói với viên sĩ quan cảnh binh – Tới đó đi và nếu hắn không có ở đó thì ta sẽ lùng sục khắp thà nh phố.
|

05-09-2008, 08:57 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 58
Chúng tôi đã thuáºt lại những sá»± kiện chá»§ yếu cá»§a tráºn đánh đẫm máu xảy ra ngà y 20 tháng 4 năm 1851 ở Santiago, cố bám sát những bản tin chÃnh thức đã dẫn ở trên. Còn bây giỠđến lúc chúng ta phải quan tâm đến số pháºn các nhân váºt chÃnh cá»§a câu chuyện.
Leonor cùng thân quyến đã trải qua cả buổi sáng trong ná»—i lo lắng khá»§ng khiếp. Những loạt đại bác cà ng là m cho vợ chồng ngà i Ensina run rẩy kinh hoà ng và trái tim Leonor trà n ngáºp âu lo ghê gá»›m.
Bà Ensina gom tất cả gia đình và o phòng khách. Trang bị dầyđủ trà ng hạt, há» bắt đầu đồng thanh Ä‘á»c lá»i cầu nguyện. Ông Damasso và Agustin cùng cất tiếng "ora pro nobia – hãy yêu chúng con" má»™t cách nhiệt thà nh đáng khen. Tìm phút thuáºn tiện, Leonor lặng lẽ bá» ra ngoà i và leo lên tầng hai. Nà ng ra ban công ,dá»±a ngưá»i và o lan can lắng nghe tiếng đại bác rung chuyển không trung, má»—i tiếng nổ Ä‘á»u là m trái tim cô gái thắt lại, nhưng nà ng xua Ä‘uổi hết những linh cảm u ám và cầu xin trong lòng để Chúa cứu mạng Martin. Má»™t đám ngưá»i nà o đó chạy qua nhà , song Leonor không dám há»i Ä‘iá»u gì vì sợ phải nghe tin dữ.
Dán chặt mắt và o nÆ¡i mà theo nà ng dá»± Ä‘oán tráºn chiến Ä‘ang ác liệt, nà ng chợt nhìn thấy má»™t nhóm ngưá»i vá»™i vã chạy Ä‘i đâu đó. Má»™t trong số há» dừng lại phÃa dưới ban công nghỉ lấy sức.
- Tiểu thư! – Ngưá»i đó bá»—ng nhìn Leonor nói – Chúng ta bị đánh bại rồi! Binh Ä‘oà n Valdivia đã quay vá» phÃa chÃnh phá»§.
Nói dứt câu, chà ng ta lao đầu đuổi theo đồng đội.
Nghe thấy quân khởi nghÄ©a thất bại, Leonor Ä‘iếng ngưá»i, thoáng nghÄ© đến chuyện Martin hy sinh hoặc bị bắt là m tù binh, nà ng cảm thấy các mạch máu trong ngưá»i lạnh cứng. Rồi nà ng lại nhìn lên trá»i mà nguyện cầu cuồng nhiệt, nà ng không nháºn ra rằng mình đã nhắc đến tên Rivas khi cầu Chúa che chở cho chà ng.
Äúng khoảnh khắc đó nà ng đột nhiên trông thấy má»™t ngưá»i chạy thẳng vá» phÃa nhà mình. Thoạt tiên nà ng nghÄ© rằng do ảo ảnh, nhưng ngay láºp tức báºt lên tiếng kêu sung sướng và chạy vun vút xuống cầu thang, nà ng đã nháºn ra Martin.
Trong sân không có ai, cánh cổng được khóa chặt và chèn ngang bằng má»™t cái gióng nặng ná». Ná»—i xúc động là m cho cô gái thêm sức mạnh, nà ng nhanh chóng xoay chìa khoá trong ổ rồi nâng cái gióng cổng mà lúc bình thưá»ng nà ng không sao xoay sở nổi. Cánh cổng mở bung ra.
Rivas cắm đầu lao và o và chút xÃu nữa thì đụng phải Leonor, cho dù cô gái hÆ¡i nhợt nhạt và ăn váºn Ãt cầu kỳ hÆ¡n má»i khi, nà ng vẫn cứ đẹp như chưa bao giỠđẹp đến thế.
Äã từng chiến đấu Ä‘iá»m tÄ©nh lạ thưá»ng và bình thản đối diện vá»›i cái chết suốt mấy tiếng đồng hồ, chà ng trai trẻ trở nên luống cuống trước cô gái Ä‘ang xốn xang vui mừng khôn xiết nhìn lên chà ng trai bằng cặp mắt to chan chứa lệ.
- Thưa tiểu thư – chà ng ấp úng – tôi đến…
Không để chà ng nói hết, Leonor cầm tay Martin nói nhá»:
- Và o nhanh lên, nhanh lên, kẻo anh có thể bị phát hiện mất.
Thế là Martin phục tùng giá»ng nói dịu dà ng ấy chẳng chút suy nghÄ©. Nhanh chóng và khéo léo khoá xong cổng, ngưá»i đẹp nói:
- Anh đi theo tôi.
Há» vượt qua sân và rón rén Ä‘i ngang cá»a phòng khách lúc ấy vẫn vá»ng ra những lá»i khấn nguyện, rồi xuyên qua phòng Agustin và o dãy hà nh lang, cuối cùng đến phòng Leonor.
- Không ai nhìn thấy chúng ta đâu – cô gái khóa cá»a và thở nặng nhá»c, dưá»ng như vừa trải qua má»™t Ä‘oạn đưá»ng xa xôi đầy gian khổ.
Äứng lặng giữa phòng, Martin không rá»i mắt khá»i Leonor. Má»i chuyện xảy ra vá»›i chà ng như trong giấc má»™ng. Cô gái kỳ diệu mà chà ng đã bao lần thầm gá»i tên giữa phút nóng bá»ng nháºt cá»§a cuá»™c chiến Ä‘ang ở ngay đây, bên cạnh chà ng! ChÃnh nà ng đã dẫn chà ng và o phòng mình, nÆ¡i chà ng luôn luôn tưởng tượng như má»™t thánh đưá»ng. Và biến đâu mất rồi cái vẻ kênh kiệu khó gần cá»§a nà ng, ánh mắt ngạo mạn kiêu sa cá»§a nà ng! GiỠđây trên khuôn mặt thẹn thùng ấy sáng rỡ má»™t nụ cưá»i cởi mở, còn đôi mắt ngá»i tá» sá»± trìu mến yêu thương.
- Anh ngồi xuống Ä‘i – Leonor đẩy cho mùi chiếc ghế - Sáng nay tôi có nháºn được thư anh – nà ng nói thêm và nhìn chà ng âu yếm.
Nà ng định nói tiếp Ä‘iá»u gì đó, nhưng bá»—ng kêu lên khe khẽ và nhà o vá» phÃa Martin.
- Trá»i Æ¡i! Anh bị thương! – nà ng sợ hãi và tháºn trá»ng đụng và o cánh tay nhuốm máu cá»§a chà ng.
- Chuyện vặt ấy mà ! Tôi tháºm chà không cảm thấy Ä‘au nữa – Martin đáp.
- Anh cởi áo ngoà i ra mau! – Leonor yêu cầu.
Cổ tay áo thấm đầy máu và dÃnh bết và o vết thương nhưng tháºt may mắn, nó không nguy hiểm.
- Ồ, chỉ trầy da một tà thôi – Martin nói.
- Dù sao cũng phải băng bó ngay – cô gái kiên quyết.
Rồi nhanh nhẹn vén cao tay áo, nà ng băng vết thương bằng tấm khăn batit má»ng Ä‘ang quà ng ở cổ.
- Vì anh mà sáng nay tôi phải chịu khổ còn nhiá»u hÆ¡n suốt cả cuá»™c Ä‘á»i – nà ng nhẹ nhà ng trách móc – tại sao tối hôm qua anh không đến như đã hẹn?
- Thưa tiểu thư – Martin bắt đầu nhắc lại lá»i tá»± thú đã viết trong thư – chỉ tại tôi không dám. Cả cuá»™c chia ly đằng đẵng vá»›i tiểu thư, cả lòng trung thà nh vô hạn đối vá»›i sá»± nghiệp mà tôi đã dấn thân, Ä‘á»u không thay thế được tình yêu trong trái tim tôi. Và tôi hiểu rằng nếu gặp tiểu thư, tôi sẽ không đủ sức Ä‘i tá»›i cái chết gần như chắc chắn.
- Và thế là anh đã không ngần ngại lao đầu và o chốn hiểm nguy như thế! – Leonor nhìn xuống thầm thì – Vì lẽ gì mà anh không thổ lá»™ ná»—i lòng từ lâu? Vì lẽ gì mà mãi tá»›i hôm qua anh má»›i quyết định là m Ä‘iá»u đó trong bức thư giã biệt?
- Là m sao tôi có thể dám là m như váºy? Tiểu thư nhá»› xem, cô đã lên án tôi gay gắt biết bao vì má»™t tá»™i lá»—i không há» có.
- Äúng váºy. Nhưng Edelmira đã cho tôi xem bức thư anh viết cho nà ng và giải thÃch má»i Ä‘iá»u.
- Hơn nữa, địa vị khiêm tốn của tôi trong xã hội buộc tôi phải im lặng – Martin buồn rầu nói thêm.
- Äịa vị cá»§a anh có nghÄ©a lý gì khi em yêu anh! – Leonor chợt thốt lên, nhìn thẳng và o mắt Martin.
- Ô, hãy nhắc lại Ä‘i, em hãy nhắc lại lần nữa những lá»i ấy Ä‘i – Martin hân hoan nắm chặt tay Leonor cầu khẩn.
- Vâng, em yêu anh và không định giấu giếm Ä‘iá»u đó – cô gái khẳng định – Sáng nay ôn lại tất cả những cuá»™c chuyện trò cùng anh, em đã hiểu rằng chỉ do thói kiêu ngạoi mà em đã tà n nhẫn vá»›i anh má»™t cách không thể tha thứ. Nếu như, không nhá» Chúa, anh bị chết – nà ng nói tiếp, mặt tái nhợt – em sẽ không bao giá» tha tá»™i cho em vá» việc ấy, em sẽ không bao giá» yên lòng được. Tháºm chà nếu em không nháºn được thư anh, suốt Ä‘á»i em vẫn cứ cho rằng do em má»™t phần mà anh đã có bước quyết định tuyệt vá»ng kia. Anh không nghÄ© tá»›i em, Martin. Mà em có lẽ đã phải Ä‘au khổ đến cuối Ä‘á»i.
- Khi phải rá»i bá» nhà em, anh đã có thể hy vá»ng được hạnh phúc chưa?
- Nhưng tại sao anh lại phải rá»i bá»? Chẳng lẽ anh bị ám ảnh bởi Ä‘iá»u ước Ä‘oán là anh yêu cô gái tá»™i nghiệp ấy khi chÃnh em không yêu anh sao?
- Táºn đáy lòng anh không ngừng hy vá»ng, Leonor. Nhưng là m sao dám tin chắc rằng đó không phải là ước vá»ng viá»…n vông?
- Cần phải há»i thẳng em.
- Có lẽ em quên – chà ng trai mỉm cưá»i – đôi lúc ánh mắt cá»§a em là m cho ngay cả những kẻ can đảm cÅ©ng phải run lên. Anh đã được thể nghiệm không chỉ má»™t lần.
- Anh nói đúng và em tháºt đáng bị trừng phạt – cô gái đáp vá»›i vẻ ngoan ngoãn, dịu dà ng.
- á»’ không, hôm nay số pháºn đã hà o phóng ban thưởng cho anh vì má»i ná»—i thống khổ! - Martin sốt sắng phản bác và quá mừng rỡ, chà ng báºt khá»i ghế, quỳ trước mặt Leonor nắm chặt hai tay nà ng đắm Ä‘uối.
- Chúng mình đã Ä‘iên rồ biết bao, Martin – cô gái âu yếm nhìn và o đôi mắt sáng rỡ niá»m hoan lạc khó tả cá»§a Rivas – Bao lần ánh mắt cá»§a chúng mình nói rằng hai đứa yêu nhau! Mà có gì phải nói! Em chẳng trách cứ gì anh hết, chÃnh em có lồi tất cả. Trong số những chà ng trai vây quanh em, anh có má»™t địa vị khiêm tốn nhất trong xã há»™i. Em đã ngay láºp tức đánh giá cao tÃnh khẳng khái cá»§a anh, song lại sợ thú nháºn vá»›i chÃnh mình sá»± lá»±a chá»n cá»§a trái tim. Nhưng hôm nay, em cương quyết chuá»™c lá»—i, bởi vì tình yêu cá»§a anh là m cho em trà n đầy kiêu hãnh.
- Anh không rõ có xứng đáng vá»›i tình yêu cá»§a em hÆ¡n những ngưá»i khác không – Martin đáp – Nhưng có má»™t Ä‘iá»u anh tin tưởng, anh yêu em nhiá»u hÆ¡n tất cả! Là m sao anh có thể đứng vững được trước vẻ đẹp cá»§a em? Không phân vân Ä‘iá»u gì chỠđón mình trong tương lai, anh đã bị sức quyến rÅ© cá»§a nó chinh phục, để rồi khi tỉnh ngá»™, anh gắng sức dồn nén tình cảm, nhưng muá»™n mất rồi! Anh đã uổng công kêu gá»i tiếng nói cá»§a lý trÃ, cả lòng tá»± trá»ng, cả sá»± vô hy vá»ng, cả vẻ khinh mạn đôi lúc em đón nháºn ánh mắt cá»§a anh – chẳng có gì cứu vãn nổi. ChÃnh vì thế mà hôm nay anh không sợ cái chết bởi anh đã tin là em coi tiếng anh và chỉ có cái chết má»›i có thể giải thoát cho anh khá»i mối tình cay đắng.
Rivas còn muốn nói gì đó nữa, nhưng bá»—ng nghe những giá»ng nói ầm Ä© và tiếng gõ mạnh ngoà i cá»a.
- Leonor! – tiếng của ông Damasso.
Cô gái chạy đến bên cá»a và cúi sát và o lá»— khoá, nà ng thấy cạnh cha là Ricardo Kastanios, xa hÆ¡n má»™t chút có mấy ngưá»i lÃnh.
- Leonor! – ông Damasso đấm cá»a la hét.
- Nhanh lên, lại đây! – nà ng giục Rivas, chỉ và o má»™t cá»a khác ở cuối phòng – Anh biết rõ vị trà các phòng trong nhà , hãy cố lẻn đến văn phòng ba em và trong khi chúng tìm kiếm anh ở đây, anh đã ra ngoà i đưá»ng rồi.
- Nhưng bá»n khác sẽ tóm anh ngoà i đó – Rivas đáp.
Má»™t lần nữa những tiếng gõ cá»a giáºn dữ lại vang lên, rồi Ricardo Kastanios kêu lên rằng chúng sẽ phá cá»a.
- Nếu yêu em anh hãy chạy đi, em van anh! – Leonor nà i nỉ.
- Anh sẽ quay lại nếu chúng không bắt được anh – Martin nói vá»™i vã – Nếu anh không sợ là m hoen ố danh dá»± cá»§a em thì anh không chịu rá»i khá»i đây đâu. Anh sẽ cầm vÅ© khà bảo vệ tá»± do cho mình.
Leonor gần như phải đẩy chà ng ra khá»i phòng rồi ngã ngưá»i xuống ghế sô pha, gần như kiệt lá»±c.
Tiếng cha gá»i kéo cô gái ra khá»i tình trạng đỠđẫn. Nà ng bước tá»›i vặn khóa mở toang cánh cá»a.
- Tôi rất tiếc, thưa tiểu thư – Ricardo Kastanios nói khi bước và o căn phòng – nhưng nghĩa vụ nặng nỠbuộc tôi phải lục soát chỗ ở của tiểu thư.
- ÄÆ°á»£c thôi, xin ngà i cứ khám xét – Leonor trừng mắt ngạo mạn nhìn hắn – Theo chừng má»±c tôi hiểu – nà ng cưá»i khinh miệt nói tiếp – cái mà ngà i gá»i là nghÄ©a vụ nặng ná», trong nháºn thức cá»§a ngà i không hạ thấp kẻ chiến thắng.
- Trấn tÄ©nh lại nà o, con gái! – ông Damasso thì thầm rồi nói to – Hoà n toà n chÃnh đáng khi những ngưá»i bảo vệ tráºt tá»± lùng bắt kẻ nổi loạn. Mà chÃnh ngà i thấy đấy, thưa ngà i sÄ© quan, tôi đã giúp đỡ hết lòng. Sung sướng ná»—i gì khi tôi che giấu cái lÅ© mị dân ấy chứ? Những ngưá»i già u có chỉ bị thua thiệt vì cách mạng thôi.
Trong lúc bá»n lÃnh ra sức lục lá»i khắp phòng, ông Damasso tiếp tục bà i diá»…n văn lên án đảng tá»± do, còn Leonor ngồi bất động ở ghế dà i, lòng vô cùng lo sợ cho số pháºn cá»§a Martin. Trong khi đó, không gặp phải má»™t ai dá»c đưá»ng, chà ng trai đã ra tá»›i sân và đúng giây phút đó, không chá» cuá»™c tìm kiếm kết thúc, Leonor cÅ©ng ra khá»i phòng Ä‘i vá» phÃa sân để tin chắc rằng Martin đã kịp trốn thoát hay chưa.
Tá»›i cổng, Martin phát hiện cổng bị khoá chặt và được bảo vệ bởi hai cảnh binh có gươm tuốt trần trong tay. Nhìn thấy bá»n lÃnh, chà ng hiểu rằng đã sa và o bẫy, còn bá»n lÃnh thì nhảy xổ và o chà ng, gươm khua tÃt. Rivas không há» luống cuống, chà ng dá»±a lưng và o tưá»ng, rút gươm đánh báºt đòn tấn công cá»§a kẻ thù. Bá»n lÃnh gà o vỡ cả giá»ng để xin viện binh. Bằng má»™t cú đánh khôn khéo, suýt nữa thì Martin đã đâm chết má»™t tên là m cho hắn hoảng sợ trốn biệt. Leonor xuất hiện và o đúng khoảnh khắc chà ng trai lao và o tên cảnh binh kia. Và , gần như đồng thá»i vá»›i nà ng, bá»n lÃnh từ trong nhà túa ra khi nghe mấy tiếng kêu cá»§a hai tên cảnh binh ngô nghê bi Martin đánh bạt. Lá»t giữa vòng vây quân địch, Martin anh dÅ©ng chống cá»±.
- Ba ơi, cứu chà ng với! – Leonor hốt hoảng kêu to – Chắc hỠgiết chà ng mất thôi!
Tiếng kêu cá»§a cảnh binh được những tiếng la ó the thé cá»§a đám phụ nữ hoà theo. Há» ném hết trà ng hạt và chạy ra sân, Ä‘i đầu là bà Engracia, đúng lúc bá»n lÃnh vây Martin.
Run lẩy bẩy, ông Damasso tiến lại gần:
- Chống cá»± vô Ãch, Martin – ông nói – Anh đầu hà ng Ä‘i.
- Nếu hắn không xin khoan lượng, chúng tôi sẽ bắn! – Ricardo Kastanios gầm lên, coi chà ng trai không chỉ là má»™t kẻ nổi dáºy mà còn là tá»™i phạm trong những rá»§i ro tình ái cá»§a mình.
Nghe lá»i doạ ấy, Leonor kêu lên tuyệt vá»ng, khi hai tên lÃnh nhắm súng và o Rivas, nà ng lạnh ngưá»i kinh hãi lao đến bên chà ng.
- BỠgươm xuống đi, không thì hỠsẽ bắn chết anh mất! – nà ng van vỉ.
Và Martin, ngưá»i đã chiến đấu vá»›i kẻ thù Ä‘iá»m tÄ©nh lạ thưá»ng, ngoan ngoãn buông vÅ© khÃ.
Bốn tên cảnh binh túm chặt hai tay chà ng trai và tước luôn thanh gươm.
- Tôi hy vá»ng – ông Damasso nói vá»›i Kastanios – ngà i sẽ đối xá» vá»›i chà ng thanh niên nà y má»™t cách độ lượng và vá»›i lòng tôn trá»ng thÃch đáng. vá»›i tư cách má»™t ngưá»i từ lâu vẫn á»§ng há»™ chÃnh phá»§ - ông nói thêm – tôi sẽ lo chạy vá»›i thá»§ tướng.
- Và o hà ng! – viên sĩ quan cảnh binh ra lệnh.
Bá»n lÃnh tiến ra cổng. Ngoái đầu nhìn lại, Martin bắt gặp đôi mắt Leonor, trắng bệch như xác chết, cô gái im lặng nhìn theo chà ng. Trong ánh mắt giã từ câm lặng, tưởng chừng như nà ng tan nát cả tâm hồn
|

05-09-2008, 08:58 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 59
Amador cho rằng đợi bá»n lÃnh mà hắn dẫn đến nhà ngà i Ensina ở ngoà i đưá»ng là thông minh nhất. Mãi đến khi những kẻ giữ gìn tráºt tá»± giải Martin ra cổng và đoán là nguy hiểm đã qua, con trai bà Bernarda má»›i nháºp bá»n vá»›i chúng cùng Ä‘i đến táºn trại lÃnh nÆ¡i tù nhân bị giam kÃn.
Trong lúc đó, cảnh vừa xảy ra ở sân là m cho ông Damaso và gia quyến cuống quýt tá»™t độ. Má»—i ngưá»i má»™t kỉêu giải thÃch xem Rivas đã lá»t và o nhà bằng cách nà o khi từ sáng sá»›m cổng đã được cà i chôt chắc chắn. ngay láºp tức nhà bên cạnh đã biết vá» cuá»™c bắt giữ kẻ nổi loạn, tin tứchà ng được truyá»n từ đấy Ä‘i khắp đưá»ng phố rồi chẳng bao lâu đã lan đến các khu vá»±c khác trong thà nh phố. Sau khoảng má»™t giá», nhà ngà i Ensina đông nghịt các nhân váºt nổi tiếng thuá»™c cả hai giá»›i, những kẻ không thể nÃn nhịn để không bà n ra tán và o bất cứ chuyện gì xảy ra. Ở phòng tiếp tân, ông Damaso bị cánh đà n ông vây quanh, còn ở phòng khách thì các phu nhân há»i bà Engracia dồn dáºp.
CÅ©ng đáng nghe những câu chuyện trong cả hai phòng ấy, chúng má»™t mặt xác nháºn sá»± tinh tế cá»§a trà tưởng tượng đà n bà và mặt khác minh chứng cho sá»± thay đổi lá»›n lao trong tâm tư cánh đà n ông ,sá»± thay đổi do kết cục cá»§a tấn bi kịch đẫm máu tác động.
- Nói tháºt là chúng ta đã tránh khá»i má»™t đại hoạ - ông Damaso tuyên bố vá»›i các vị khách mà cÅ©ng như ông, má»›i hôm qua còn tá»± xưng là phái tá»± do – quả là tệ hại nếu như lÅ© mạt hạng ấy chiến thắng!
- Giá như bây giá» chÃnh phá»§ lôi hà ng tá bá»n gây loạn ấy ra mà bắn! – tiếng má»™t vị khách suốt buổi sáng giam mình ngồi trong phòng riêng cầu xin cả loạt thánh thần cứu mạng sống cho mình.
- Chị nghÄ© mà coi! – má»™t mệnh phụ nà o đó nói vá»›i bà Engracia – Tên ấy Ä‘Ãch thá»±c là kẻ ác nhân. Có đúng là hắn giết má»™t lúc ba cảnh binh không?
- Ô bà bạn yêu quý! – một bà khác thốt lên – chắc chắn tôi chết vì khiếp sợ mất thôi! Nhưng là m sao mà hắn và o được nhà bà khi cổng được khoá chặt nhỉ?
- Có thể từ mái nhà – má»™t bà khác chen lá»i – đối vá»›i phái tá»± do, chẳng có gì là thiêng liêng cả.
- Cũng có khi theo máng nước, lũ ấy thì có dừng trước việc gì!
- Äấy, vì sao cứ phải che lưới ngoà i cá»a.
Chiá»u theo những lá»i tiên Ä‘oán cá»§a các bà bạn, bà Engracia giữ im lặng và chỉ má»—i lúc má»—i ôm chặt thêm con Diamela và o lòng.
Khi ấy, cánh đà n ông cÅ©ng tiếp tục câu chuyện cá»§a há».
- Äã đến lúc những ngưá»i yêu nước chân chÃnh phải Ä‘oà n kết chung quanh chÃnh phá»§. Cứ để cho bá»n mị dân hiểu rằng xã há»™i lên án chúng.
- Tôi cÅ©ng muốn nói đúng như thế đấy! – ông Damasso hùa theo – vá»›i tư cách những công dân đúng đắn, chúng ta cần phải á»§ng há»™ chÃnh phá»§! Ta cùng tá»›i phá»§ thá»§ tướng Ä‘i!
- Hay quá! Má»™t ý tưởng tuyệt vá»i! – xung quanh ồn à o hưởng ứng.
- ChÃnh phá»§ nên có những biện pháp cứng rắn nhất! – má»™t lần nữa kẻ đã đòi bắn quân khởi nghÄ©a lại lên tiếng
Rồi vá»›i dáng vẻ những ngưá»i chiến thắng, các đức ông đáng kÃnh ấy kéo nhau đến phá»§ thá»§ tướng để đòi xá» tá» những kẻ hồi sáng đã là m há» run lên.
Trốn biệt trong phòng riêng, Leonor nức nở Ä‘au đớn. Nà ng hồi tưởng lại trong ký ức cuá»™c trò chuyện vừa má»›i đây vá»›i Martin, bên tai nà ng còn văng vẳng những lá»i yêu đương đã thấm đượm tâm hồn như má»™t bản nhạc thần tiên huyá»n diệu. Rồi, vá»›i suy nghÄ© thá»±c tế hÆ¡n xuất phát từ ước vá»ng cháy bá»ng là phải cứu ngưá»i yêu, nà ng Ä‘i gặp anh trai.
- Bây giỠchúng ta phải nghĩ đến việc duy nhất là cứu Martin – Leonor lạnh lùng nói.
- Chúng ta? Thế chúng ta có thể là m gì chứ? – chà ng công tá» sá»ng sốt, vừa tợp má»™t ngụm rượu mùi.
- Äiá»u cần là m là ba sẽ nói chuyện vá»›i những ngưá»i có thế lá»±c trong chÃnh phá»§, vá»›i các bá»™ trưởng…vá»›i thá»§ tướng!
- Bình tÄ©nh nà o, em yêu quý! Bây giá» bất cứ là m gì cÅ©ng bị nguy hỉêm. Mà tại sao Martin lại định trốn ở nhà chúng ta không biết? Chúng ta có thể bị tình nghi dÃnh lÃu tá»›i cuá»™c nổi loạn, nhất là nếu chúng ta bắt đầu chạy vạy cho Martin.
- Cái gì? Anh sợ không dám bênh vá»±c cho ngưá»i đã từng cứu anh thoát nạn sao? Té ra anh không chỉ thiếu đúng đắn mà còn vô Æ¡n nữa! – cô gái nổi giáºn ném lên Agustin cái nhìn khinh bỉ.
-
- Sao laị vô Æ¡n ở đây hả em gái? – Agustin cãi lại – Quá»· tháºt, đơn giản là trong chÃnh trị má»—i bước Ä‘i Ä‘á»u phải cân nhắc! DÄ© nhiên để rồi từ từ chúng ta cố gắng là m gì đó cho Martin..Em cứ tin rằng anh rất hiểu mình chịu Æ¡n anh ấy như thế nà o! Nhưng không thể hà nh động bồng bá»™t được.
- Ở đây không có thá»ii giỠđể cân nhắc, phải hà nh động không cháºm trá»… - nà ng nói cương quyết – nếu anh từ chối, em sẽ thưa chuyện vá»›i ba. Mà nếu ba cÅ©ng thá» Æ¡ trước lá»i thỉnh cầu cá»§a em thì tá»± em sẽ nhá» bạn bè lo chạy cho Martin, há» sẽ chẳng khước từ em đâu!
- Quỷ tha ma bắt! Là m gì mà em quá lo lắng vỠviệc ấy thế nhỉ? Có thể nghĩ là không phải chỉ tình bạn xui khiến…
- Mà còn tình yêu nữa! Äúng thế chứ? – cô gái giáºn dữ cắt ngang – Cứ nghÄ© tùy thÃch – nà ng nói thêm rồi bước ra khá»i phòng.
- TÃnh vá»›i nết! Không phải vô cá»› mà cô nà ng sai khiến hết má»i ngưá»i trong nhà – Agustin nhìn theo em gái lẩm bẩm.
Leonor ra lệnh cho ngưá»i hầu gái lúc nà o ông Damaso vá» thì báo cho nà ng, rồi lánh và o phòng riêng.
Má»™t giá» sau ngà i Ensina bước và o phòng khách, nÆ¡i bà vợ Ä‘ang ngồi mong đợi sau khi đã thoát khá»i mấy vị khách bất đắc dÄ©. Agustin xuất hiện ngay sau đó ở cá»a, chà ng taj nhìn thấy cha Ä‘i ngang qua sân.
- Trong phá»§ đông nghẹt ngưá»i! – nhà tư sản đáng kÃnh vừa bá» mÅ© vừa nói – và tất cả đồng thanh yêu cầu xá» bắn bá»n nổi loạn. Ở đó, quả tháºt tinh thần yêu nước chân chÃnh Ä‘ang ngá»± trị. Dám tin rằng nếu cần chúng tôi sẽ hát vang quốcca và xông và o cuá»™c chiến đấu bảo vệ chÃnh phá»§ rồi!
Leonor lao vụt và o phòng, không để ông Damasso kịp kết thúc mà n độc thoại chẳng còn mang tà dấu vết nà o cá»§a tư tưởng tá»± do mà má»›i hồi sáng ông đã dùng để bênh vá»±c quyá»n lợi cho nhân dân.
- Cuá»™c xuất hà nh kết cục ra sao hả ba? – Leonor buông mình xuống ghế bà nh há»i.
- Mịo việc tốt đẹp cả, con gái! ChÃnh thá»§ tướng đã cám Æ¡n ba vì lòng trung thà nh vá»›i chÃnh phá»§ đấy! – Lá»i đáp không giấu giếm vẻ tá»± mãn.
- Con hoà n toà n không há»i vá» việc ấy – Leonor bá»±c bá»™i – Martin thế nà o?
- á»’, con há»i vá» Martin? Chắc là phải ngồi tù thôi. Cáºu bé tá»™i nghiệp tháºt không may.
- Và ba tháºm chà không thèm xin cho chà ng sao? – cô gái nhìn chằm chằm và o mặt cha.
- Chưa phải lúc, con gái ạ - ông Damasso nói – Nỗi kinh hoà ng vẫn chưa dịu hết. Cần chỠđợi đã.
- ChỠđợi! – cô gái thét lên – Martin không hỠchỠđợi khi cần tới chà ng giúp đỡ! Chà ng đâu có dùng dằng do dự!
- Cái gì đúng vẫn đúng, con gái ạ. Martin là chà ng trai sẵn lòng giúp ngưá»i khác. Có Ä‘iá»u cáºu ấy bị lôi kéo và o má»™t tá»™i không nhẹ, dÃnh lÃu đến phái tá»± do.
- Xét xá» chà ng không phải là việc cá»§a chúng ta – Leonor phản đôi – chà ng bị bắt, còn nghÄ©a vụ cá»§a chúng ta hiện giá» là là m má»i việc có thể để cứu chà ng thoát nạn.
- Chúng ta sẽ cố gắng thôi, đừng lo. Ba bây giá» là ngưá»i trong phe chÃnh phá»§ mà .
- Vâng, nhưng thá»i gian trôi qua mà Martin có thể bị đưa ra toà ! – cô gái nóng nảy nói.
- á»’, Ä‘iá»u đó không tránh được đâu – ông Damasso Ä‘iá»m nhiên.
Leonor đứng phắt dáºy, tá»±a như những lá»i ấy là m nà ng hết chịu nổi.
- Ba phải đến ngay chá»— ngà i Bá»™ trưởng bá»™ Ná»™i vụ! – nà ng nói giá»ng hách dịch.
- Việc đó có thể là m cho ba bị nghi ngá», con gái ạ! Bởi vì Martin bị bắt ngay tại nhà ta – ông Damasso khuyên răn – cần phải trì hoãn Ãt lâu nữa…
- ÄÆ°á»£c, nếu váºy con sẽ tá»± mình đến gặp phu nhân ngà i Bá»™ trưởng! – Leonor tuyên bố, phẫn uất trước vẻ thá» Æ¡ cá»§a cha.
- Coi kìa, Martin lôi cuốn con ghê chưa! – Ông Damasso nháºn xét vá»›i vẻ khÃch lệ bất ngá».
- Chà ng không chỉ lôi cuốn đơn thuần! – cô gái nổi nóng kêu to – con yêu chà ng!
Những lá»i ấy gây kinh hãi cho bà Engracia, Agustin và ngay cả ông Damasso, có lẽ không thua tiếng đại bác nô khi sáng.
Ông Damasso báºt khá»i ghế, Agusitn chết lặng vì sá»ng sốt còn bà Engracia thì vồ lấy con Diamela Ä‘ang thiu thiu ngá»§ dưới chân và ôm riết nó và o ngá»±c.
- Con gái! Hãy hồi tâm lại nà o! Con nói gì thế hả? – ông Damasso cuống quýt gà o lên.
Giá»ng ông hoà lẫn tiếng con Diamela sá»§a ăng ẳng vì má»™t lần nữa lại trở thà nh nạn nhân cá»§a tÃnh Ä‘a cảm thái quá cá»§a bà chá»§.
- Con nói rằng con yêu Martin – Leonor bình thản nhắc lại và kiêu hãnh nhìn má»i ngưá»i.
- Yêu Martin? – ông Damasso bối rối lẩm bẩm.
Chẳng buồn trả lá»i, Leonor ngồi xuống lạnh ngắt như pho tượng.
Quý ông khả kÃnh đã định tá» thái độ nghiêm khắc nhưng bắt gặp ánh mắt cứng cá»i và thản nhiên cá»§a con gái, ông đâm ra lúng túng. Và , như đã biết bao lần, ông Damasso tá»± cảm nháºn được uy quyá»n vô hạn cá»§a Leonor và vá»›i bản tÃnh má»m yếu cá»§a mình, ông hoà n toà n không có sức chống đỡ.
- Con thú nháºn Ä‘iá»u đó để là m gì váºy?
- Äể là m gì là thế nà o ạ? Cứ cho rằng Martin nghèo khổ nhưng chà ng có tâm hồn cao quý và trà thông minh hiếm thấy. Äiá»u đó hoà n toà n biện minh được cho sá»± chá»n lá»±a cá»§a con. Chẳng lẽ ba mẹ muốn con giấu kÃn tình cảm cá»§a mình? Chẳng lẽ ba mẹ xa lạ đối vá»›i con? Con cần phải trao gá»i những ná»—i niá»m thầm kÃn cho ai khác nữa nếu như không phải là ba mẹ?
Những lá»i Leonor nói chứa đầy niá»m tin và o lẽ phải cá»§a mình đến mức không còn cách nà o phản bác lại nà ng. HÆ¡n nữa, những kẻ Ä‘ang nghe l.ai không có được tÃnh cách cứng rắn hết má»±c cần thiết để có thể áp đặt ý chà cho cô gái bất trị và kênh kiệu. Bà Engracia chỉ biết ôm chặt hÆ¡n con Diamela, Agustin lúng búng nói gì đó lúc bằng tiếng Pháp lúc bằng tiếng Tây Ban Nha, còn ông Damasso thì cố che Ä‘áºy tÃnh nhu nhược bằng cách lượn quanh phòng.
Lúc ấy Leonor nói tiếp:
- Ba biết rằng Martin có tương lai tốt đẹp, chÃnh ba đã nói như thế bao lần rồi kia mà ! Gia đình chà ng lại ná» nếp. Thế nghÄ©a là tất cả chỉ tại chà ng không già u có? Song con tin chắc rằng vá»›i những khả năng mà ba thừa nháºn ở chà ng, chà ng có thể là m nên mau chóng. Khi ấy thì có gì tá»™i lá»—i trong việc con yêu chà ng? Martin hÆ¡n hẳn cái đầu so vá»›i những kẻ kiên trì bám lấy con và hoà n toà n là lẽ đương nhiên khi con đã chá»n chà ng. Chẳng lẽ ch? vì chà ng tham gia khởi nghÄ©a mà chúng ta bá» mặc chà ng trong hoạn nạn và không Ä‘á»n đáp những cái chà ng đã là m cho chúng ta hay sao? Phải chẳng không phải chÃnh chà ng đã cứu Agustin khá»i những nhục nhã rất có thể biến anh ấy thà nh trò cưá»i cho thiên hạ? Phải chăng hà ng ngà y ba không khâm phục trà thông minh khi chà ng Ä‘iêu hà nh công việc cá»§a ba?
- Äúng, Ä‘iá»u đó hoà n toà n đúng! Không có gì dối trá khi ba nói rằng nhá» Martin chúng ta đã tăng được tà i sản lên khá nhiá»u – ông Damasso vá»™i và ng nhất trÃ, mừng rỡ chá»™p lấy cÆ¡ há»™i cứu vá»›t thể diện.
Leonor láºp tức bám và o lá»i cha để kiên nhẫn hÆ¡n nữa thuyết phục rằng ông có trách nhiệm bênh vá»±c Rivas ngay, không cháºm trá»…. Cuối cùng, những lý lẽ hùng biện cá»§a Leonor đã có hiệu quả, chẳng bao lâu sau ông Damasso đã lên đưá»ng tá»›i nhà má»™t trong những ngưá»i có thế lá»±c có thể giúp Martin.
Còn má»™t ý nghÄ© thầm kÃn nữa thúc đẩy quý ông cá»§a chúng ta mau mắn nhượng bá»™ con gái. "Cái lá»›n nhất có thể đạt được là thay án tá» hình bằng việc trục xuất – ông thầm nhá»§, mà khi Martin ở nước ngoà i rồi thì Leonor sẽ quên cáºu ta và lấy ngưá»i khác"
Bất cứ lúc nà o cuá»™c Ä‘á»i xô đẩy ông Damasso đến những khó khăn, vá»›i bản tÃnh yếu Ä‘uối, ông luôn đặt má»i hy vá»ng và o phương thuốc cứu nguy cá»§a thá»i gian
|
 |
|
| |