 |
|

05-09-2008, 05:56 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 56
Ngoà i Cá»a Nam Truy Lùng Khiếu Hóa
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp :
- Sao lại không phải là kiến thức? Trong trá»i đất chá»— nà o cÅ©ng là há»c há»i. Dùng phương pháp quy nạp thì toà Nghi Tân lão Ä‘iếm kia có hai lý do cần phải đốt Ä‘i.
Lệânh Hồ Bình há»i móc:
- Phải chăng Ä‘iá»u cốt yếu thứ nhất là vì Hổ Long bang chúa trỠở trong Ä‘iếm nà y?
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i lại:
- Ngươi tưởng thế ư ?
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Váºy thì …..
BÃnh Dần kỳ sÄ© vừa cưá»i vừa ngắt lá»i:
- Nếu Thượng Quan má»— vì lý đó mà phóng hoả để lệnh tôn đại nhân nghe tin, chắc lão nhân gia phải đá phốc Thượng Quan má»— ra khá»i cá»a.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Thế thì ….
BÃnh Dần kỳ sÄ© chìa má»™t ngón tay ra cưá»i nói :
- Äiểm thứ nhất chắc thắng lõi đã nghe thấy rồi, Trần Nhị Lão Ä‘Ãch xác là má»™t lão hảo nhân …
Lệnh Hồ Bình láo liêng cặp mắt ngắt lá»i :
- Hãy khoan, vỠlý do thứ nhất A Bình đoán ra rồi.
BÃnh Dần kỳ sÄ© mỉm cưá»i giục :
- Ngươi thỠnói nghe.
Lệnh Hồ Bình chớp mắt đáp :
- Bình nhi chắc nó có liên quan đến những phòng ốc chưa kiến tạo ở ngoà i cá»a Bắc. Äại khái thúc thúc muốn giao công trình đó cho Trần Nhị Lão tiến hà nh.
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu đáp :
- Ngươi đoán trúng đó.
Lệnh Hồ Bình ngần ngừ há»i :
- Nhưng A Bình không hiểu vì vụ nà y chẳng có chỗ nà o mâu thuẫn với việc mở sạn phòng. Tại sao phải đốt sạn phòng của lão để giao lão việc đó?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp:
- Trong vụ nà y có dÃnh lÃu đến hai chi tiết có thể nói là chuyện bất đắc dÄ©.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Hai chi tiết gì ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp :
- Má»™t là Trần Nhị Lão Thá»±c mở Nghinh Tân lão Ä‘iếm hoà n toà n dá»±a và o má»™t ngưá»i khác mà hiện giá» thợ thuyá»n chẳng có ai cai quản khiến cho ngưá»i ta khó ná»—i yên tâm. Hai là lão là m ăn ở quán Nghinh Tân lợi lá»™c kém cá»i cÆ¡ hồ không đủ nuôi miệng. Tháºt là tá»™i nghiệp! HÆ¡n nữa phân đà Long Hổ hÆ¡n năm nay áp bức hoà i khiến lão không còn lối thoát, cÆ¡ hồ đến phải treo cổ tá»± tá». Nếu lão bán chá»— đất nà y lại được thúc thúc tà i trợ chút Ãt thì lão không khổ sở nữa mà cÅ©ng chả lo gì thiếu ăn thiếu mặc.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Còn lý do thứ hai nữa là lý do gì?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp :
- Lý do nà y trá»ng đại hÆ¡n vì Long Hổ Bang chúa Ä‘ang trú ngụ ở trong Ä‘iếm cá»§a
lão.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ô hay, Thượïng Quan thúc thúc chẳng đã nói !
BÃnh Dần kỳ sÄ© ngắt lá»i :
- Ngươi hãy nghe ta nói hết được không ?
Lão nói tiếp :
- Bang chúa vô tá»™i nhưng mang sâm là có tá»™i. Ngươi đã hiểu chưa? Bang chúa trong túi có con quá»· sâm. Má»› lá»a nà y không đốt không xong.
Lệnh Hồ Bình đột nhiên tỉnh ngá»™ trong lòng vừa cảm kÃch vừa bẽ bà ng. Nói lui nói tá»›i, má»› lá»a nà y chỉ vì cái đó.
BÃnh Dần kỳ sÄ© chăm chú ngó chà ng mỉm cưá»i há»i :
- Bây giá» thằng lõi đã hiểu hết chưa? Ngươi thá» nghÄ© coi má»™t vị đại bang chúa đột nhiên phát giác con Quá»· sâm không cánh mà bay thì trước hết hắn ngá» cho ai? Tiếp theo hắn tất nghÄ© kẻ đánh cắp Quá»· sâm vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Dù hắn không biết chá»— đắc dụng cá»§a Quá»· sâm, hắn cÅ©ng tìm tá»›i được đáp án chẳng khó khăn gì ở nÆ¡i Äà m Tiếu Truy Hồn. Khi đó lòi cả thằng lõi con ra.
Tiểu nhị đưa rượu thịt và o xong lui ra. Lệnh Hồ Bình nâng chung rượu lên nói :
- Kỳ sÄ© mặc kệ kỳ sÄ© không nói đến vá»™i. Bây giá» A Bình kÃnh má»i thúc thúc má»™t chung, má»™t mặt tá» lòng kÃnh tạ, má»™t mặt để lãnh tá»™i vá» sá»± đưá»ng đột.
Thượng Quan kỳ sÄ© vừa cưá»i vừa mắng :
- Có má»™t chung rượu mà thằng lõi con lợi dụng nhiá»u chuyện thế ư ?
Lệnh Hồ Bình liá»n cưá»i đáp :
- Äúng lắm. Äúng lắm. A Bình phải mừng hai chung má»›i được.
Dứt lá»i chà ng uống hết má»™t chung, toan rót đầy và o chung không, BÃnh Dần kỳ sÄ© đưa tay ra cản lại nói :
- Hãy khoan !
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i :
- Thúc thúc e A Bình uống một chung không đủ chăng, còn muốn A Bình uống bao nhiêu nữa?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đáp liên thanh :
- Äá»§ rồi. Äá»§ rồi. à cÅ©ng đủ mà rượu cÅ©ng đủ. Ngươi đừng giỡn vá»›i ta nữa. Ta ở chá»— Nhạc lão … quỷù đã lãnh giáo nhiá»u rồi.
Lệnh Hồ Bình động tâm vội nói :
- Còn hai việc A Bình còn quên chưa thỉnh giáo thúc thúc.
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i :
- Hai việc gì?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Chuyến nà y Tam ma chia quân ba đưá»ng là do Äại bang chúa kia ra lệnh. Cả A Bình cÅ©ng không biết trước hắn đến phân đà má»™t cách đột ngá»™t để ra mệnh lệnh nà y. Thúc thúc lấy được tin đó ở đâu?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i há»i lại :
- Theo ngươi phá»ng Ä‘oán thì sao?
Lệnh Hồ Bình trầm ngâm đáp :
- Trừ phi …..
BÃnh Dần kỳ sÄ© há»i :
- Trừ phi bám sát vị Äại bang chúa đó, không dá»i hình bóng lúc nà o chứ gì?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Äúng thế.
BÃnh Dần kỳ sÄ© nói :
- Kể như ngươi đoán đúng.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Bản lãnh cha đó không phải tầm thưá»ng. Chẳng lẽ hắn không phát giác ra thúc thúc vẫn theo dõi sau lưng hắn?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp :
- Äúng thế. Hắn cÆ¡ cảnh dị thưá»ng. Cứ Ä‘i má»—i Ä‘oạn đưá»ng hắn lại ẩn mình quay vá» phÃa sau quan sát. Nhưng thúc thúc lại không theo sau mà chỉ Ä‘i trước.
Lệnh Hồ Bình ngÆ¡ ngác há»i :
- Äi trước hắn ư ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp :
- Chỉ cần biết rõ những nơi nà o hắn đến là chẳng khó gì.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Thúc thúc lại cố ý lợi dụng Dạ tẩu thiên bá»™ Cao Trung Hán bá»™c lá»™ hình tÃch, hy vá»ng Tam ma hà nh động không quyết tâm, phái ngưá»i Ä‘i thám thÃnh nhiá»u lần là có dụng gì?
BÃnh Dần kỳ sÄ© cưá»i đáp :
- Cái đó là vì …….
Lão má»›i nói ná»a câu đột nhiên dừng lại.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i :
- Là vì sao? Sao thúc thúc không nói hết?
BÃnh Dần kỳ sÄ© vá»™i dùng phép truyá»n âm đáp :
- Hai thằng cha há» Tiá»n và há» Chi vừa Ä‘i qua bên ngoà i, không chừng chúng sẽ quay lại. Ngươi phải coi chừng má»›i được. Nhất là gã há» Chi, ngươi đừng thấy gã là má»™t tên Lam y há»™ pháp mà coi thưá»ng. Theo chá»— ta biết gã đã luyện tà công. Nếu chẳng gặp trưá»ng hợp bất đắc dÄ© thì hay hÆ¡n hết đừøng giao thá»§ vá»›i gã. Không thế thì dùng thá»§ pháp sét đánh không kịp bưng tai, chiến đấu má»™t cách thần tốc chỉ trong ba hợp đưa hắn và o đất chết chá»› để gã dÃnh và o ngưá»i mình…
BÃnh Dần kỳ sÄ© lấy má»™t gói thuốc đặt lên bà n nói tiếp :
- Äây là bảy viên thuốc Ä‘iá»u chế bằng Quá»· sâm. Má»—i ngà y ngươi uống hai viên sáng và chiá»u. Chỉ ba bữa là trục hết được độc chất. Còn thừa má»™t viên ngươi giữ bên mình đỠphòng há» Vương lại hạ độc. Nếu phát giác mau lẹ thì chỉ cần má»™t viên cÅ©ng đủ.
Lệnh Hồ Bình cất gói thuốc, lại dùng phép truyá»n âm há»i :
- Thúc thúc định đi đâu?
BÃnh Dần kỳ sÄ© đứng dáºy đáp :
- Ta Ä‘i coi hai tên đó đến khu nà y là m chi? Bá»n khiếu hoá ẩn thân ở đây, chẳng thể không đỠphòng…
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt há»i :
- Bá»n khiếu hoá ẩn mình ở đây ư ?
BÃnh Dần kỳ sÄ© gáºt đầu đáp :
- Phải rồi.
Lão chưa dứt lá»i đã quay mình vá»t ra ngoà i.
Lệnh Hồ Bình kêu tiểu nhị cất một cỗ đủa chén đi. Chà ng ngồi một mình tiếp tục ăn uống.
BÃnh Dần kỳ sÄ© đã Ä‘oán trúng.
Chẳng bao lâu, Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai và Nhạc bất đắc Chi Tam Giải quả nhiên Ä‘i trở lại, song song và o trà quán.
Hai ngưá»i thấy Lệnh Hồ Bình ngồi má»™t mình uống rượu trong quán, vá»™i chạy tá»›i vấn an.
Lệnh Hồ Bình ngá»ng mặt lên há»i :
- Hai vị có Ä‘i qua hoả trưá»ng không?
Truy Mạng Tiêu đáp :
- Äi qua rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Có phát giác ra Ä‘iá»u gi không?
Truy Mạng Tiêu đáp :
- Chẳng được manh mối chi hết.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Lãnh lão và Phương hộ pháp đã có tin tức gì chưa?
Truy Mạng Tiêu đáp :
- Chẳng có tăm hơi chi hết.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Sáng sớm hôm nay Bang chúa có tới phân đà không?
Truy Mạng Tiêu đáp :
- Tá»›i rồi, Bang chúa sai bá»n ty toà đến yêu cầu há»™ pháp coi hà ng chữ trên bức tưá»ng cháy có phải là bút tÃch cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© không.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu đáp :
- Phải rồi. Äúng là bút tÃch cá»§a đại kỳ sÄ© đó, không sai má»™t nét.
Chà ng ra hiệu cho hai ngưá»i ngồi xuống và há»i tiếp :
- Bang chúa còn dặn gì nữa không?
Truy Mạng Tiêu đáp :
- Bang chúa còn dặn ty toà nếu có gặp thì nhắc hộ pháp đừng vỠphân đà vội mà hãy xục tìm quanh đây xem sao.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Xục tìm cái gì ?
Truy Mạng Tiêu đáp :
- Lão nhân gia hoà i nghi bá»n khiếu hoá ẩn ở giải đất ngoà i cá»a nam.
Lệnh Hồ Bình là m bá»™ giả giáºt mình kinh hãi á»§a má»™t tiếng há»i :
- Có chuyện đó ư? Phải chăng mà lão nhân gia vì thấy đêm qua phát hoả mà nghĩ tới điểm nà y?
Truy Mạng Tiêu đáp :
- Không phải thế. Lão nhân gia bảo có nhiá»u vết tÃch khiến lão nhân gia hoà i nghi bá»n hoá tá» chưa rồi khá»i Thái Nguyên, đồng thá»i chưa ra ngoà i cá»a nam trong phạm vi ba dặm.
Lệnh Hồ Bình lại “ủa†lên má»™t tiếng há»i :
- Bang chúa thấy hình tÃch gì?
Truy Mạng Tiêu lắc đầu đáp :
- Lão nhân gia không nói rõ.
Lệnh Hồ Bình ngãm nghÄ© rồi gáºt đầu nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» chúng ta bắt đầu hà nh động.
Chà ng nghĩ thầm trong bụng :
- Ta hi vá»ng hai ngưá»i cÅ©ng may váºn như Hạt nhân phán quan Tô Quang Tổ là đừng kiếm thấy chá»— ẩn cá»§a bá»n hoá tá». Không thì cÅ©ng Ä‘i theo Thú tâm lão ma. Các ngươi có chết cÅ©ng chỉ đáng trách Äại bang chúa kia sao lại sai phái các ngươi và o vụ nà y.
Ba ngưá»i trả tiá»n rồi Lệnh Hồ Bình há»i hai gã :
- Ở đây hai vị nhiá»u kinh nghiệm hÆ¡n bản toà . Hai vị tÃnh nên tiến hà nh cách nà o cho thoả đáng?
Truy Mạng Tiêu nhìn Nhạc Bất Äắc há»i :
- Chi huynh có cao kiến gì ?
Chi Tam Giảo đảo cặp mắt Ä‘en láy nhá» như hạt Ä‘áºu đáp :
- Theo ý bản toà thì chúng ta nên men chân tưá»ng Ä‘i xục từng nhà . Bá»n khiếu hoá nhân số không phải Ãt, chăng thể ẩn mình trong hai ba căn phòng mà hết được. Cứ Ä‘i cách nà y thưá»ng khi chẳng cần xục tìm, cứ ở hên ngoà i ngó cÅ©ng ra manh mối.
Truy Mạng Tiêu quay lại há»i :
- Há»™ toà nháºn thấy biện pháp nà y thế nà o?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Chủ ý rất hay.
Thế rồi ba ngưá»i Ä‘i bá»™ quanh thà nh hà o từ phÃa tây qua phÃa đông để tra xét. Cư dân dá»±a và o chân thà nh phần lá»›n là hạng nghèo nà n, tìm Ä‘á»i sống bằng sức lao động. Phòng ốc Ä‘á»u bằng tre, gá»— lợp gianh. Những túp gianh nà y vừa thấp vừa cháºt, dÄ© nhiên trong má»™t nhà quần cái không thể ở nhiá»u được.
Váºy bá»n hoá tỠẩn thân ở địa phương nà o? Cả Lệnh Hồ Bình cÅ©ng đâm lo hồ đồ.
Lá»ng Hổ bang chúa nói là có vết tÃch tháºt không đủ tin. Chẳng lẽ BÃnh Dần kỳ sÄ© lại lừa gạt hắn?
Ra khá»i chân thà nh khá xa, thỉnh thoảng có thôn trang rá»i rạc. Mấy thôn trang cách nhau Ãt lắm cÅ©ng cách đến má»™t dặm, những nhà tre lợp gianh trong thôn cÅ©ng chỉ trú ẩn được năm ba ngưá»i là cùng, chẳng thể chứa hết được hai, ba chục tên khiếu hoá.
Truy Mạng Tiêu Tiá»n Äạt Lai hết tin tưởng, liá»n dừng bước ngần ngại nói :
- Không chừng bá»n khiếu hoá còn ở lại trong thà nh …..
Lệnh Hồ Bình nhìn Chi Tam Giả há»i :
- Nháºn xét cá»§a Chi há»™ pháp thế nà o ?
Chi Tam Giả trầm ngâm đáp :
- Ty toà nháºn thấy bá»n khiếu hoá chẳng có lý do nà o ẩn ở giải đất ngoà i cá»a nam, nhưng nghe giá»ng nói cá»§a Bang chúa … dưá»ng như …..
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
- Giá»ng nói không thà nh vấn Ä‘á». Giả tá»· đúng bá»n khiếu hoá ẩn ở giải đất nà y thì chúng ta nên tìm ở đâu? Nếu lão nhân gia lại đổi gần cá»a nam ra hết phạm vi huyện Thái Nguyên thì chúng ta phải Ä‘i đến gãy chân ư?
Truy Mạng Tiêu há»i :
- Thế nà y có được không? Hại vị tạm thá»i vá» quán trà đợi, để ty toà chạy Ä‘i há»i lại cho rõ rồi sẽ trở vá». Không chừng Bang chúa còn phái thêm Cáp lão và Tân lão Ä‘i nữa cÅ©ng nên.
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Phải lắm. Há»™ pháp Ä‘i cho lẹ rồi mà vá». Äừng để bá»n bản toà chá» lâu quá.
Truy Mạng Tiêu gáºt đầu trở gót Ä‘i luôn.
Bên nà y Lệnh Hồ Bình và Chi Tam Giải trở vỠquán trà uống nước chỠhồi âm.
Trong quán trà , khách mỗi lúc một đông.
Hai ngưá»i ngồi chưa bao lâu, bá»—ng má»™t nho sÄ© trung niên mặc áo hoà ng bà o và má»™t thanh niên lối hai chục tuổi mặc áo lam tiến và o.
Lệnh Hồ Bình liếc mắt thấy nho sÄ© trung niên và thanh niên áo lam Ä‘á»u là nhân váºt giang hồ, thân thá»§ không phà m tục, nhưng Ä‘á»u lạ mặt.
Kỳ ở chá»— dưá»ng như đối phương đã nháºn ra chà ng.
Thanh niên áo lam khẽ kéo áo nho sÄ© trung niên ghé tai thì thầm mấy câu. Nho sÄ© trung niên quay lại liếc mắt nhìn bên nà y gáºt đầu luôn mấy cái nhưng chẳng nói gì. Hai ngưá»i gồi và o bà n trong góc quán gần đó.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm hồi há»™p, vì chà ng đã nhìn ai chỉ qua mặt má»™t lượt là không quên nữa, dù xa cách lâu ngà y cÅ©ng váºy, nhưng hai ngưá»i trước mắt chà ng khẳng định chưa từng gặp qua. Cái đáng ngá» là ở chá»— : hai bên chưa từng chạm trán nhau thì há» căn cứ và o cái gì mà chỉ chỉ trá» trá».
Nho sÄ© trung niên lúc quay đầu nhìn lại không lá»™ vẻ gì, khiến Lệnh Hồ Bình trong nhất thá»i chưa thể nháºn ra được là bạn hay thù, lai lịch hỠở phái tà hay chÃnh chà ng cÅ©ng không rõ. Chà ng đà nh ngấm ngầm đỠcao cảnh giác theo dõi cỠđộng cá»§a đối phương.
Nhạc Bất Äắc Chi Tam Giải hiển nhiên cÅ©ng phát giác hai ngưá»i má»›i đến là nhân váºt đồng đạo. Có Ä‘iá»u Lệnh Hồ Bình quan sát vẻ mặt cá»§a tên há»™ pháp nà y, chà ng phát giác hắn cÅ©ng như chà ng chưa quen biết hai ngưá»i nà y.
Do đó chà ng phá»ng Ä‘oán bất luáºn lai lịch hai nhân váºt nà y thế nà o thì Ãt ra há» cÅ©ng không liên quan đến Long Hổ bang. Äiểm nà y có thể xác định được.
Lệnh Hồ Bình Ä‘ang còn ngẫm nghÄ© không ngá» ngoà i cá»a quán lại xuất hiện hai thiếu niên mặt mÅ©i tuấn tú, mình mặc áo tÃa.
Hai gã thiếu niên chẳng những mầu áo giống nhau mà mặt mÅ©i cÅ©ng y hệt, có vẻ là cặp huynh đệ song thai, nhưng Lệnh Hồ Bình lại nháºn ra khong phải huynh đệ song thai mà là tá»· muá»™i song thai.
Äôi tá»· muá»™i nà y tiến và o quán trà đảo mắt nhìn quanh thấy trong quán chỉ còn má»™t bà n trống, hai ả không còn lá»±a chá»n nà o nữa, đà nh chau mà y miá»…n cưỡng Ä‘i tá»›i.
Nho sÄ© trung niên nét mặt vẫn trÆ¡ ra chẳng lá»™ vẻ gì, nhưng cặp mắt lam y thiếu niên bá»—ng sáng ngá»i.
Lam y thiếu niên nhìn chằm chặp và o mặt đôi tá»· muá»™i không rá»i ra nữa. Còn nho sỹ trung niên lại thỉnh thoảng ngó ra cá»a tá»±a hồ Ä‘ang đợi ai.
Äiá»u khiến cho ngưá»i ta bất ngá» và tức cưá»i là nho sÄ© trung niên và lam y thiếu niên chỉ lấy hai bình trà , còn đôi tá»· muá»™i lại đà ng hoà ng kêu lấy má»™t phần rượu thịt, tá»±a hồ thiếu cái gì đó không đủ chứng minh hai ả là nam nhân.
Äôi tá»· muá»™i uống mấy há»›p rượu, đôi mặt non choẹt trở nên á»ng hồng.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm lắc đầu tự nhủ :
- Bữa nay mình xui váºn, ngồi đây để chịu tá»™i.
Chà ng nháºn thấy đôi tá»· muá»™i nà y tuy không đủ kinh nghiệm nhưng võ công chẳng kém gì Lam y thiếu niên. Chà ng tá»± há»i :
- Lai lịch hai con a đầu kia thế nà o?
Lúc nà y hai chị em đã đảo mắt nhìn quanh đã ngó thấy Lệnh Hồ Bình và nho sĩ trung niên và lam y thiếu niên ở hai bà n bên cạnh.
Hai chị em ngó lam y thiếu niên rồi châu đầu và o nhau thì thầm tựa hồ đang phẩm bình những nét hơn kém giữa thiếu niên áo lam và Lệnh Hồ Bình.
Lệnh Hồ Bình lỠđi như không thấy gì.
Lam y thiếu niên lại phấn khởi tinh thần. Nếu không ngại có nho sĩ trung niên chắc gã dám bước tới theo lối Mao Toại tự tiến.
Giữa lúc ấy cá»a quán trà có ngưá»i tiến và o. Ngưá»i nà y là má»™t mụ già đầu tóc bạc
phơ.
Lệnh Hồ Bình coi rõ rồi bất giác hÆ¡i sá»ng sốt, vì chà ng nháºn ra mụ chẳng phải ai khác mà chÃnh là Hoả Lôi bà bà . Chà ng đã gặp mụ ở tổng đà bang Long Hổ. Mụ là ngưá»i phái Bắc Mang ngồi chung vá»›i chưởng môn các phái lá»›n, hiện là Huỳnh y há»™ pháp cá»§a Long Hổ Bang.
Chà ng tá»± há»i :
- Mụ nà y đến đây là m chi?
Chà ng chắc mẩm mụ ngó thấy mình cÅ©ng như Tiá»n Äại Lai Và Chi Tam Giải vừa rồi phải đến chà o chà ng, vì chà ng là Cẩm y há»™ pháp. Không ngá» mụ ngó thấy chà ng rồi lá» Ä‘i chẳng lá»™ vẻ gì cả.
Lệnh Hồ Bình trong lòng hơi tức tối, tự nhủ :
- Nếu ai cũng như mụ nà y thì cái chức Cẩm y hộ pháp của ta từ nay chẳng còn giá trị gì trong bang nữa.
Chà ng muốn để Chi Tam Giải há»i tá»™i, liá»n cố ý Ä‘áºp bà n quát :
- Chi há»™ pháp. Há»™ pháp Ä‘i gá»i mụ kia lại để bản toà há»i coi mụ có mắt không? Mụ không nhìn thấy trong quán nà y có má»™t Cẩm y há»™ pháp là ta ngồi đây ư?
Chi Tam Giải sá»ng sốt má»™t lúc rồi hạ thấp giá»ng xuống đáp :
- Chắc hộ toà hiểu lầm rồi.
Lệnh Hồ Bình sa sầm nét mặt trợn mắt há»i :
- Bản toà hiểu lầm chỗ nà o ?
Chi Tam Giải giải thÃch :
- Trong bản bang có quy cá»§ khi ngưá»i trong bang gặp nhau ở nhà thì ngưá»i cấp dưá»i phải chà o mừng ngưá»i trên, nhưng gặp nhau ở ngoà i thì trái lại. Vừa rồi mụ tiến và o, không thấy há»™ toà há»i gì đến mụ, chắc là mụ cho là há»™ toà còn có nhiệm vụ nà o khác, dÄ© nhiên không dám lại quấy nhiá»…u.
Lệnh Hồ Bình dá»±ng mặt lên há»i :
- Bây giá» ta muốn kêu mụ lại há»i chuyên có được không ?
Chi Tam Giải đáp :
- Dĩ nhiên là được.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Váºy há»™ pháp kêu mụ qua đây.
Hoả Lôi bà bà hiển nhiên là ngưá»i cá»§a nho sÄ© trung niên. Mụ nghe Chi Tam Giải kêu mình lại há»i chuyện. Mụ vá»™i hô hoán nho sÄ© trung niên má»™t tiếng rồi xoay ngưá»i Ä‘i vá» bên nà y.
Hoả Lôi bà bà hồi còn nhá» tuổi nghe nói cÅ©ng là má»™t mỹ nhân khá xuất sắc, mụ á»· mình xinh đẹp, mắt cao đến trán, bất giác lần lừa tuế nguyệt đến ngà y ba chục tuổi má»›i lấy được Thái Công Äạt chưởng môn phái Bắc Mang là kế thất.
Vì chuyện hôn nhân không được như ý mà mỹ nhân liệt danh và o hạng mỹ phụng trong võ lâm đương thá»i, tÃnh hết mụ ngà y cà ng nóng nảy há»… động thá»§ là đả thương ngưá»i, nên đồng đạo võ lâm gán cho cái tên Hoả Lôi bà bà .
Lệnh Hồ Bình kêu mụ lại, có hai dụng ý.
Má»™t là chà ng muốn biết nho sÄ© trung niên và lam y thiếu niên cùng đôi tá»· muá»™i song thai lai lịch thế nà o? Bá»n hỠđến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Äiểm thứ hai chà ng đã từng nghe mụ nà y sát nghiệt thâm trá»ng. Tuy mụ liệt danh và o hà ng chưởng môn tám môn phái lá»›n nhưng chẳng phải nhân váºt thiện lương. Chà ng muốn cÆ¡ há»™i nà y để giáo huấn. Nếu mụ không chịu phục thì sẽ gép và o tá»™i phạm thượng để trừ má»™t mối hại cho võ lâm.
|

05-09-2008, 05:57 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 57
Trong Nhà Quán Giả Thị Trá Nam Nhi
Không bao giá» chà ng ngá» tá»›i Hoả Lôi bà bà đối vá»›i ngưá»i khác dữ như hung thần, mà đối vá»›i Cẩm y há»™ pháp lại tá» ra kÃnh thuáºn hÆ¡n ai.
Mụ nhìn Lệnh Hồ Bình là m lá»… tham kiến rồi niá»m nở tươi cưá»i há»i :
- Lệnh Hồ há»™ pháp tuyên triệu ty toà có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Lệnh Hồ Bình không má»i ngồi mà trá» và o nho sÄ© trung niên há»i :
- Vị đó là ai ?
Lão bà bà kÃnh cẩn đáp :
- Y là Tiêu Dương Vỹ đại hiệp, chưởng môn phái Huỳnh SÆ¡n. Ngưá»i ngồi bên cạnh y là điệt nhi tên gá»i Tiểu lang quân Tiêu Bách Thà nh thiếu hiệp.
Mụ dừng lại má»™t chút rồi cưá»i há»i :
- Lệnh Hồ hộ pháp có muốn mụ giới thiệu chăng ?
Lệnh Hồ Bình hơi ngạc nhiên, chà ng không ngỠbữa nay trong trà quán lại là nơi nhộn nhịp. Cả chưởng môn phái Huỳnh Sơn cũng đến.
Chà ng biết chưởng môn phái Huỳnh SÆ¡n còn có biệt hiệu là Bách Thá»§ ngô công, chẳng phải hạng tầm thưá»ng. Song lạ ở chá»— mụ nà y đã là Huỳnh y há»™ pháp ở Long Hổ Bang mà sao Tiêu Dương Vỹ vẫn chưa gia nháºp bản bang.
Sở dÄ© chà ng há»i váºy là chỉ muốn biết hai vị thúc Ä‘iệt nà y có tÃnh chuyện quy đầu Long Hổ bang hay không?
Nguyên Äa ThÃch nga mi Âm Tiểu Tiểu dù là vợ cá»§a Bách Thá»§ ngô công, nhưng chưa phải là chưởng môn phái Huỳnh SÆ¡n. Nói má»™t cách khác tình trạng phái Huỳnh SÆ¡n cÅ©ng tương tá»± như phái Bắc Mang. Äệ tá» trong phái Ä‘á»u là m nanh vuốt cho ma bang, nếu chưởng môn cÅ©ng gia nháºp tiếp thì tình hình cà ng trở nên nghiêm trá»ng.
Dè đâu Hoả Lôi bà bà lại hiểu nhầm ý kiến của Lệnh Hồ Bình. Mụ ngỠcâu nói của chà ng có ý bảo mụ :
- Ta ở địa vị Cẩm y hộ pháp trong bản bang mà ngươi cũng muốn tiếp kiến đôi thúc điệt nà y chăng?
Mụ vội chúc một câu vạn phúc rồi xin lỗi :
- Ty toà tá»™i tháºt đáng chết…
Lệnh Hồ Bình biết mụ hiểu lầm mà không tiện giải thÃch, chuyện đã lỡ thì cho lỡ luôn…. Chà ng liá»n hắng đặng há»i :
- Hộ pháp gặp hỠvì chuyện công hay việc tư?
Lão bà tá» liếc mắt ngó quanh rồi hạ thấp giá»ng xuống đáp :
- Có thể nói là cả công lẫn tư. Nếu há»™ toà muốn biết thì hay hÆ¡n đổi nÆ¡i khác vì có Ä‘iá»u ty toà không tiện thổ lá»™ ở đây.
Lệnh Hồ Bình cố ý là m cho mụ nổi nóng liá»n giả vá» mặt lạnh như tiá»n hững há» há»i :
- Hộ pháp ước hẹn đối phương tới đây hội diện mà lại bảo nơi đây không tiện đà m thoại. Phải chăng hộ pháp không muốn cho bản toà biết công việc mà các vị đang thương lượng ?
Lão bà tỠhoang mang đáp :
- Há»™ pháp dạy quá lá»i. Bất luáºn việc công hay việc tư, ty toà lá»›n máºt đến đâu cÅ©ng không dám giấu giếm há»™ pháp.
Lệnh Hồ Bình lạnh lùng nói :
- Nếu váºy há»™ pháp ngồi xuống nói rõ rà ng hÆ¡n. Mấy bữa nay tình hình Thái Nguyên không được bình tÄ©nh đừng để bản toà hiểu lầm vấn đỠtrong ná»™i bá»™ bản bang.
Lão bà tá» giáºt nẩy mình. Tuy mụ không biết có việc gì đã xảy ra ở Thái Nguyên nhưng đã rõ bang chúa và bốn trong sáu vị Cẩm y há»™ pháp hiện giá» Ä‘á»u ở Thái Nguyên xá» lý công việc nà o đó mà trước nay chưa từng xảy ra hiện tượng nà y.
Công việc đã kinh động đến bang chúa hiển nhiên không phải việc tầm thưá»ng.
Lão bà tá» tái mặt ngồi xuống há»i ngay :
- Xin hộ toà để ty toà bẩm báo ….
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
- Hai bữa nay bản toà trong lòng xao xuyến, nghe chuyện ngưá»i khác còn hay hiểu lầm rồi đâm ra nóng nảy. Váºy há»™ pháp nói thong thả và rõ rà ng hÆ¡n.
Chà ng đã định chá»c giáºn mụ, không ngá» mụ lại thiên y bách thuáºn chẳng nổi nóng chút nà o, chà ng liá»n thay đổi phương châm, cố ý kéo dà i câu chuyện để coi cặp thúc Ä‘iệt kia có trầm tÄ©nh được không.
Nhưng tình hình trước mắt dưá»ng như chẳng khiến cho đôi thúc Ä‘iệt đó nóng lòng. Hai ngưá»i ngồi bên kia Ä‘á»u có cách tiêu khiển.
Bách thủ ngô công Tiêu Dương Vỹ đã kêu lấy thêm phần rượu thịt khác. Tiêu lang quân Tiêu Bách Thà nh vẫn nhìn chằm chặp và o mặt đôi tỷ muội song thai đã đổi thoa cà i trâm.
Bên nà y Hoả Lôi bà bà vừa nghe vừa gáºt đầu ngoan ngoãn chiá»u ý má»™t tên đại hà i tá».
Lệnh Hồ Bình nói xong, mụ liá»n đáp ngay :
- Sá»± tình là thế nà y: Từ ngà y Âm Tiểu Tiểu há»™ pháp gia nháºp bản bang, bản bang cÅ©ng hy vá»ng Tiêu đại hiệp kia quy đầu …
Lệnh Hồ Bình há»i ngay :
- Y không muốn ư ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Chẳng phải y không nguyện ý mà là trong vụ nà y còn vấn đỠchi tiết, thuỷ chung chưa có cách nà o giải quyết được viên mãn.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Chi tiết gì ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Tiêu đại hiệp hy vá»ng sau khi gia nháºp bản bang, bản bang sẽ tái hợp vợ chồng y ở vá»›i nhau.
Lệnh Hồ Bình hÆ¡i sá»ng sốt há»i :
- Té ra vợ chồng y có tình cảm bất hoà chăng ?
Hoả Lôi bà bà lắc đầu đáp :
- Vấn đỠkhông phải vỠphương diện tình cảm.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Tình cảm không có chá»— rạng nứt thì tại sao hai ngưá»i phân cư?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Cái đó …..
Chi Tam Giải đột nhiện đứng dáºy nói :
- Ty toà thá» ra ngoà i quán coi xem Tiá»n há»™ pháp đã vá» chưa ?
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu thầm nghÄ© :
- Thằng cha Lam y đại há»™ pháp nà y mặt mÅ©i khó coi, không ngá» lại là ngưá»i lịch
sá»±.
Chà ng liá»n không cản trở, đáp :
- Hay lắm, hội pháp thỠra coi.
Hoả Lôi bà bà thấy Chi Tam Giải ra rồi mới nói :
- Chuyện nà y nói ra… tháºt bất nhã. Vì Tiêu đại hiệp tuy coi ngưá»i khôi ngô cưá»ng tráng, nhưng… Chuyện ở loan phòng… y có táºt… không chữa hết. Aâm đại nương tÃnh tình cố chấp vẫn duy trì trong nghÄ©a phu thê, nhưng thà chết không chịu ở chung. Vì thế mà hai năm nay đà m phán hoà i vẫn không Ä‘i đến kết quả…
Lệnh Hồ Bình chau mà y không nói.
Äây quả nhiên là chuyện bất nhã, nhưng trong lòng chà ng nẩy lên mối nghi ngá».
Chà ng cho là chưởng môn phái Huỳnh SÆ¡n cÅ©ng mắc phải cái táºt như Kiá»u tiểu truỳ tá». Nhưng theo lá»i cá»§a thầy trò há» Vưu ở SÆ¡n Tây thì bệnh nà y không phải là tuyệt chứng. Cả Tiểu Biến Thức Phương Trị Nhân còn chữa được, dÄ© nhiên là sư phụ gã là Äà m Tiếu Truy Hồn chẳng coi và o đâu.
Äà m Tiếu Truy Hồn Vưu Thắng ÄÆ°á»ng hiện tại là Toà n Tà i đưá»ng chúa ở Ma bang, sao Äa ThÃch nga my Aâm Tiểu Tiểu lại không cầu cứu ở nÆ¡i Toà n Tà i đướng chúa?
Vụ nà y tá»±a hồ chỉ có má»™t đáp án là Aâm đại nương tá» thưá»ng khi không muốn cho trượng phu là nh bệnh.
DÄ© nhiên chà ng chẳng quan tâm gì vá» chuyện nà y, ngá»ng đầu lên hững há» há»i :
- Äà m phán không Ä‘i đến đâu thì còn nói chuyện là m gì nữa ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Chuyến nà y ty toà tá»›i đây là do ý kiến cá»§a Tể phụ lão há»™ pháp. Phái Huỳnh SÆ¡n láºp ra đã lâu ngà y, rất lắm môn đồ. Há» là bạn hay là thù rất quan hệ. Muốn lung lạc há» phải tìm biện pháp chu toà n.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cặp vợ chồng nà y vỠphương diện võ công ai cao minh hơn ai?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Hình như chồng cao hÆ¡n má»™t báºc.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Vá» phương diện lợi Ãch cho bản bang thì chồng hợp thức hÆ¡n hay vợ hợp thức
hơn?
Hoả Lôi bà bà đáp : - Dĩ nhiên là chồng hợp thức hơn.
Lệnh Hồ Bình há»i : - Äã thế sao không dùng thá»§ Ä‘oạn cưỡng bách áp bức vợ phải chịu phép ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Trong vụ nà y có Ä‘iá»u cố kỵ rất trá»ng đại.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Äiá»u chi cố kỵ ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Vì Aâm đại nương tÃnh khà quáºt cưá»ng. Nếu bức bách y má»™t cách cấp bách có thể đưa đếùn chá»— y nảy hai lòng. Y bá» Ä‘i cÅ©ng là tổn thất nặng ná» cho bổn bang.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Má»™t vị Huỳnh y há»™ pháp mà quan trá»ng đến thế ư ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Phải rồi. Cái đó há»™ toà còn có Ä‘iá»u chưa rõ là Aâm đại nương tá» mình mang công phu đặc biệt. Khi cần đến chuyện liá»u mạng mà gặp ngưá»i không muốn Ä‘i, chỉ cần mụ phá»§ dụ mấy câu là há» hoan há»· vâng lệnh. Chuyện nà y rất linh nghiệm, thưá»ng khi mang lại hiệu quả hÆ¡n cả mệnh lệnh cá»§a bang chúa…
Dĩ nhiên Lệnh Hồ Bình tin tưởng vỠchuyện nà y.
Tuy chà ng chỉ gặp nữ nhân kia có má»™t lần mà đến nay ấn tượng vẫn còn in sâu trong đầu óc. ChÃnh anh chà ng Lãng Äãng công tá» cÅ©ng có chút động tâm vì mụ thì chà ng trai khác vì mụ mà liá»u mạng chẳng có chi là lạ.
Lệnh Hồ Bình thấy chú cháu Bách thá»§ ngô công vẫn không lá»™ vẻ nóng nảy liá»n biết chúng đã nháºn ra chà ng là ai và hiểu cả địa vị cá»§a chà ng trong Long Hổ bang nữa. Dầu chà ng thi gan lâu hÆ¡n cÅ©ng chẳng Ãch gì. Chà ng liá»n dùng phép truyá»n âm nói :
- Há»™ pháp có nháºn biết hai tên nha đầu cải dạng nam trang ngồi ở đầu đằng tây là đệ tá» phái nà o không?
Hoả Lôi bà bà liếc mắt ngó qua, đáp :
- Ty toà chưa từng gặp qua hai tên nha đầu đó.
Mụ trầm ngâm một lúc nói tiếp :
- Hãy khoan, coi tướng mạo chúng ty toà phảng phất nhá»› tá»›i má»™t ngưá»i. Chẳng hiểu có phải chúng ở Tương Dương tá»›i không?
Lệnh Hồ Bình liến láo cặp mắt sáng như sao há»i :
- Ở Tương Dương ư? Ai váºy ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Tướng mạo hai tên a đầu nà y rất giống Giả Chà Hiá»n ngà y trước. Nếu đúng chúng ở Tương Dương tá»›i thì chắc chắn là con cháu Giả gia…
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt há»i :
- Nhân váºt mà há»™ pháp nói có phải chăng là Long Trung kiếm khách Giả Chà Hiá»n ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- ChÃnh thị.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Nếu hai tên a đầu nà y ở Giả gia thì chúng vượt đưá»ng xa vạn dặm đến Thái Nguyên có việc gì ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Ty toà bất quá chỉ phá»ng Ä‘oán như váºy thôi, còn đúng hay không chưa rõ.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu nói :
- Hay lắm, váºy bây giá» há»™ toà qua bên kia nói chuyện vá»›i chú cháu Tiêu đại hiệp
đi.
Hoả Lôi bà bà cáo từ đứng dáºy chống gáºy sắt Ä‘i lại bà n chú chúa Bách Thá»§ ngô công.
Lão bà tá» vừa dá»i khá»i chá»— ngồi thì Giả bất đắc Chi Tam Giải tiến và o.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Có thấy Tiá»n há»™ pháp đâu không ?
Chi Tam Giải đáp :
- Không thấy.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Äáng lý y vỠđến rồi má»›i phải.
Chi Tam Giải đáp :
- Äúng thế. Không hiểu sao đến bây giá» y vẫn chưa tá»›i ?
Lệnh Hồ Bình trỠvà o đôi tỷ muội song thai nói :
- Chi há»™ pháp, há»™ pháp thay mặt bản toà lại má»i hai vị Giả công tá» qua đây.
Chi Tam Giải sá»ng sốt, ngáºp ngừng há»i :
- Hộ pháp là bạn cũ với hai vị…công…công…tỠđó ư ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Cái đó Chi hộ pháp bất tất phải quan tâm. Hộ pháp cứ qua bên nói thế là được.
Chi Tam Giải dạ má»™t tiếng nhưng ngưá»i vẫn đứng yên chưa cất bước.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i :
- Hộ pháp còn chỠgì nữa ?
Chi Tam Giải nở má»™t nụ cưá»i kỳ bà khẽ há»i :
- Xin hộ toà chỉ thị cho nếu hỠkhông chịu đến, hộ toà có cho phép ty toà tiện nghi hà nh sự chăng ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- NÆ¡i nà y há phải chá»— ngưá»i ta đến má»™t cách hồ đồ? Há»™ pháp cứ Ä‘i má»i coi, nếu má»i không được thì bản toà sẽ sang bên đó giáo huấn há» cÅ©ng được.
Chi Tam Giải liá»n tiến lại chấp tay nói :
- Lệnh Hồ công tá» cá»§a bá»n tại hạ má»i hai vị Giả công tá» khuất giá qua bên nói chuyện. Mong hai vị chiá»u lòng Lệnh Hồ công tá».
Hai chị em đưa mắt nhìn nhau, một ả nói :
- Ta đã bảo mưá»i phần đến chÃn y là Lãng Äãng công tá» mà võ lâm thưá»ng đồn đại, nhưng ngươi không tin. Bây giỠđã nghe thấy chưa?
Ả kia ngá»ng đầu lên nhìn Chi Tam Giải há»i :
- Ai nói cho quý công tá» hay bá»n ta há» Giả ?
Chi Tam Giải ngạc nhiên há»i lại :
- Các vị há» Giả tháºt ư ?
Hai chị em lại đưa mắt nhìn nhau. Ả nói trước chau mà y lên tiếng :
- Ta coi chừng ông bạn nà y hơi ngốc một chút.
Ả kia chá»›p mắt há»i lại :
- Nếu bá»n tại hạ không phải há» Giả thì tại sao ông bạn lại xưng hô là Giả công tá»?
Chi Tam Giải buột miệng đáp :
- Tại hạ lại tưởng ….
Con a đầu kia nhìn hắn chăm chú há»i vặn :
- Tưởng là m sao ?
Chi Tam Giải vá»™i đổi giá»ng :
- Tại hạ tưởng tệ công tá» nháºn lầm ngưá»i. Hai vị đã ở há» Giả thì đúng rồi.
Hắn đặng hắng há»i tiếp :
- Hai vị có vui lòng nể mặt y qua bên đó nói chuyện chăng ?
Hai chị em lại đưa mắt nhÃn nhau và ả ngồi mé tả gáºt đầu đáp :
- Hay lắm! Bá»n tại hạ sang ngay.
Chi Tam Giải là m xong sứ mạng, ngá» lá»i tạ Æ¡n, hân há»· trở vá» chá»— ngồi.
Lệnh Hồ Bình cưá»i dùng phép truyá»n âm há»i :
- Có phải vừa rồi Chi hộ pháp đã nói câu gì lầm lộn ?
Chi Tam Giải xoay lưng lại, lè lưỡi đáp :
- Ty toà tưởng há»™ toà bảo mấy cô nà y là đôi giả công tá», không ngá» hai cô lại là má»™t cặp Giả công tá». May mà ty toà đổi giá»ng mau lẹ. Dù sao ty toà cÅ©ng bị há» mắng má»™t tiếng rồi.
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i :
- Hai ả mắng là m sao ?
Chi Tam Giải là m bộ quỷ nhát đáp :
- Bá»n thị mắng ty toà là thằng ngốc. Ty toà bôn tẩu giang hồ mưá»i mấy năm, nay là lần đầu tiên bị con tiện nhân đó mắng và o mặt…
Lệnh Hồ Bình cưá»i hì hì hạ thấp giá»ng xuống nói :
- Coi chừng nghe, hai tên nha đầu đã tới đó.
Chi Tam Giải quay đầu lại quả thấy hai chị em thị song song đi tới.
Lệnh Hồ Bình chá» cho hai chị em tá»›i gần tươi cưá»i đứng dáºy chắp tay nói :
- Tiểu đệ là Lệnh Hồ Bình, ngoại hiệu là Lãng Äãng công tá», được hai vị Giả huynh khảng khái nể mặt, rất lấy là m vinh hạnh.
Hai ả ngồi xuống rồi, ả ngồi mé trên đáp :
- Tại hạ là Giả Cưá»ng, xá đệ là Giả Uy. Lệnh Hồ huynh tiếng tăm lừng lẫy giang hồ. Anh em tại hạ ngưỡng má»™ đã lâu, chỉ hiá»m vô duyên há»™i ngá»™. Bữa nay được thấy dung nhan, rất lấy là m an á»§i vô cùng.
Giả Uy nói tiếp :
- Không hiểu Lệnh Hồ huynh đã gặp anh em tại hạ ở đâu mà biết rõ tệ tình?
Lệnh Hồ Bình nhìn Bách thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ ngá»ng đầu lên hất hà m cưá»i há»i lại :
- Hai vị Giả huynh có nháºn ra bà già tóc bạc ngồi bà n bên kia không ?
Giả Uy nhìn theo ngón tay trá» cá»§a chà ng há»i :
- Phải chăng Lệnh Hồ công tỠđược mụ đó cho hay ?
Lệnh Hồ Bình vừa cưá»i vừa gáºt đầu đáp :
- Äúng thế. Bà già đó là Hoả Lôi bà bà tiếng tăm lừng lẫy ở Bắc Mang, ngang hà ng vá»›i tám môn phái lá»›n hiện nay.
Giả Uy á»§a má»™t tiếng há»i :
- Mụ bảo sao ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Mụ nói hai vị Giả huynh nghi biểu không phải tầm thưá»ng, hùng khà ngất trá»i, đã luyện thà nh Vô Hầu kiếm pháp, hà nh đạo trên hai đưá»ng bắc nam trên sông Äại Giang, chưa từng thất bại bao giá». Mụ còn bảo hai vị là dòng dõi Long Trung kiếm khách Giả Chà Hiá»n tiá»n bối, khét tiếng võ lâm trong sáu chục năm …
Hai chị em nét mặt á»ng hồng nhưng trong lòng rất khoan khoái.
Lệnh Hồ Bình nói tiếp :
- Tiểu đệ vì không tin nhãn lá»±c cá»§a mụ lại hÆ¡n Ä‘á»i đến thế, nên sai ngưá»i lại má»i. Dè đâu hai vị đúng là há» Giả …..
Giả Cưá»ng đột nhiên chá»›p mắt ngắt lá»i :
- Mụ còn nói gì nữa không ?
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i đáp :
- Mụ có nói một việc khiến mụ không nghĩ ra mà tiểu đệ cũng đồng quan cảm vì việc nà y tiểu đệ nghĩ cũng không thấu.
Hai chị em liá»n lá»™ vẻ hoang mang.
Giả Uy há»i :
- Chuyện gì ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- ChÃnh là vụ hiá»n côn trá»ng chẳng quản bạt thiệp đưá»ng xa đến thà nh Thái Nguyên nà y là m chi ?
Hai chị em sắc mặt hoà hoãn lại, thở phà o một cái vì Lệnh Hồ Bình nói ra không phải là việc hai ả rất sợ hãi.
Giả Uy nở má»™t nụ cưá»i giảo quyệt nói :
- Cái đó có chi là lạ ?
Giả Cưá»ng nói tiếp :
- Phải rồi. Cái đó có chi mà lạ? Mụ già đó, Lệnh Hồ huynh, lại còn đôi thúc Ä‘iệt ở Huynh SÆ¡n và mấy vị trong bá»n công tá» cÅ©ng lục tục kéo đến Thái Nguyên đó thôi?
Giả Uy nói tiếp :
- Những ai đến Thái Nguyên cÅ©ng Ä‘á»u phải có lý do. Váºy chá»› mấy vị đến Thái Nguyên có chuyện gì ?
Lệnh Hồ Bình nghe há»i không khá»i cưá»i thầm :
- Hai con a đầu nà y, động một chút đã thẹn đỠmặt lên.
Chẳng những thái độ cá»§a hai thị còn non choẹt cả chút nhược Ä‘iểm cÅ©ng không che lấp được, mà vẫn tưởng chưa bị lá»™ hình tÃch là nữ hà i tá».
Giữa lúc ấy Lệnh Hồ Bình chợt ngó thấy bá»™ mặt rất khó coi đầy vẻ cừu háºn há»n ghen cá»§a gã Tiêu lang quân Tiêu Bách Thà nh. Gã Ä‘ang giương cặp mắt hằn há»c lên nhìn chà ng.
Lệnh Hồ Bình liá»n đưa mục quang ra phÃa khác là m như chưa phát giác. Trong lòng chà ng vẫn thấy có Ä‘iểm kỳ lạ.
Thằng lõi kia lúc vừa và o cá»a đã giÆ¡ tay lên chỉ trá», chắc gã đã nháºn ra chà ng. Gã biết Lãng Äãng công tỠđại danh lừng lẫy mà còn ghen bóng ghen gió vá»›i chà ng thì tháºt không thể tưởng tượng được.
Lệnh Hồ Bình còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì Giả Cưá»ng vừa cưá»i vừa thúc giục :
- Thế nà o? Lệnh Hồ công tỠnói đi chứ?
Lệnh Hồ Bình ngá»ng đầu lên cưá»i đáp :
- Phải rồi! Tiểu đệ chưa nói.
Giả Uy đảo mắt nhìn lại há»i :
- Lệnh Hồ huynh chẳng Ä‘em chuyện mình tá»›i Thái Nguyên là m gì nói cho ngưá»i khác nghe mà lại vặn há»i ngưá»i ta đến Thái Nguyên vì chuyện gì thì chỉ là tác phong quen thói cá»§a Lệnh Hồ huynh.
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Không phải thế đâu.
Giả Cưá»ng há»i :
- Không phải thế thì Lệnh Hồ huynh giải thÃch thế nà o ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Chỉ có má»™t lá»i giải thÃch : Tiểu đệ là ngưá»i chứ không phải là tiên. Vì tiểu đệ đã há»i hiá»n côn trá»ng tá»›i Thái Nguyên vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Hiá»n côn trá»ng khi há»i lại tiểu đệ lại là việc ra ngoà i bản thân cá»§a tiểu đệ. Việc ngưá»i khác đến Thái Nguyên, tiểu đệ không có quyá»n há»i. Chuyện nà y tiểu đệ chịu thua rồi.
Giả Uy vội nói :
- Äây chỉ là tá»· dụ mà thôi. Việc ngưá»i ta dÄ© nhiên công tá» không cần trả lá»i, công tá» chỉ cần nói công tỠđến Thái Nguyên vì việc gì?
Lệnh Hồ Bình nói :
- Hai vị Giả huynh có nghe nói gần đây trên chốn giang hồ má»›i má»c ra má»™t tân bang phải không?
Giả Cưá»ng gáºt đầu đáp :
- Phải rồi! Tiểu đệ nghe ngưá»i ta nhắc tá»›i là Long Hổ bang gì đó.
Giả Uy chăm chú nhìn chà ng há»i :
- Lệnh Hồ huynh tới Thái Nguyên phải chăng để nghe tình hình Long Hổ bang hoạt động gì?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Tại hạ không phải nghe ngóng vì tình hình Long Hổ bang tiểu đệ hiểụ rõ hÆ¡n ai hết. Hiện tiểu đệ là má»™t vị Cẩm y há»™ pháp ở bang nà y. Nhưng tiểu đệ lãnh nhiệm vụ tá»›i Thái Nguyên, xin Giả huynh miá»…n thứ cho, không thể trình bà y chuyện bà máºt ná»™i bá»™.
|

05-09-2008, 05:57 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 58
BÃnh Dần Hạ Sát Há»a Lôi Bà BÃ
Giả Uy liếc mắt nhìn Giả Cưá»ng nói :
- Hay lắm. Äã váºy tại hạ cÅ©ng nói cho Lệnh Hồ huynh hay. Anh em tiểu đệ và o Trung Nguyên để kiếm má»™t ngưá»i.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ai váºy ?
Giả Uy ngá»a mặt lên nhìn nóc nhà khẽ hắng đặng đáp :
- Äây cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u bà máºt cá»§a anh em tại hạ. Xin miá»…n thứ cho khá»i trình bà y.
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i nói :
- Chuyến nà y tiểu đệ vâng lệnh tới Thái Nguyên vì phân đà nà y xảy ra một chuyện rắc rối đôi chút.
Giả Uy vẫn ngá»a mặt như cÅ© đáp :
- Anh em tiểu đệ muốn kiếm má»™t ngưá»i cÅ©ng có chút danh khà trên giang hồ.
Lệnh Hồ Bình lại cưá»i nói :
- Chuyện rắc rối tại phân đà Thái Nguyên cá»§a tệ bang là có ngưá»i hạ độc khiến mấy chục anh em ở phân đà nà y cÆ¡ hồ mất mạng.
Giả Uy thá»§ng thẳng há»i :
- Ngưá»i mà anh em tiểu đệ kiếm đã thấy rồi.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
- Kẻ hạ độc đã tìm được chứng cớ là ở Kỹ Sĩ bảo tới.
Giả Uy lại thủng thẳng đáp :
- Ngưá»i mà anh em tiểu đệ Ä‘ang tìm kiếm ở ngay trong quán nà y!
Lệnh Hồ Bình nói dằn từng tiếng :
- Ngưá»i hạ độc là BÃnh Dần kỳ sÄ© Thượng Quan Lượng.
Giả Uy cũng nói rõ từng chữ :
- Ngưá»i mà bá»n tiểu đệ muốn kiếm chÃnh là Lệnh Hồ công tá».
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt má»™t chút rồi cưá»i khanh khách nói :
- Thú tháºt! Thú tháºt!
Giả Uy ngá»ng mặt lên há»i :
- Äiá»u chi hứng thú?
Lệnh Hồ Bình cả cưá»i đáp :
- Ngưá»i khác thấy Lãng Äãng công tá» Ä‘á»u kinh sợ như quá»· thần chỉ lo né tránh không kịp. Nay hiá»n côn trá»ng lại chẳng quản đưá»ng xa ngà n dặm….
Giả Cưá»ng lạnh lùng ngắt lá»i :
- Trước khi Lệnh Hồ huynh nháºn là chuyện hứng thú, sao không há»i anh em tại hạ kiếm Lệnh Hồ huynh vì chuyện gì ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Tiểu đệ nghÄ© ra cÅ©ng biết cần chi phải há»i.
Giả Cưá»ng đỠmặt lên toan nổi nóng, nhưng Giả Uy thò tay qua gầm bà n giữ thị lại, rồi ngá»ng đầu lên há»i :
- Lệnh Hồ huynh bảo anh em tiểu đệ kiếm Lệnh Hồ huynh để là m gì?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Ngoà i việc thắp nến ở Tây Hiên uống rượu còn việc gì nữa? Chẳng lẽ hiá»n côn trá»ng lại kiếm Lãng Äãng công tỠđể so tà i cao thấp?
Chà ng ha hả chụp lấy hồ rượu nói :
- Nà y nà y. Kiếm được tri ká»· tháºt là khó khăn. Tiểu đệ kÃnh mừng hai vị má»™t chung.
Chà ng rót đầy chung rượu uống cạn một hơi hết. Hai chị em không động đến một chút.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ô hay? Hiá»n côn trá»ng không nể mặt tiểu đệ chăng?
Giả Cưá»ng cưá»i khằng khặc đáp :
- Trái lại, bây giỠLệnh Hồ huynh không chịu nể mặt anh em tiểu đệ.
Lệnh Hồ Bình trỠcái chung không nói :
- Tiểu đệ đã chẳng uống cạn rồi là gì đây ?
Giả Uy khẽ đắng hặng một tiếng đáp :
- Năm ngoái trong thá»i kỳ mở lôi đà i ở Tương Dương, anh em tại hạ vì có việc phải đến Kim Lăng nên lỡ cÆ¡ há»™i tá»›i đó thưởng thức…..
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
- Uûa? Thế thì tháºt là đáng tiếc, nhưng cÅ©ng không sao. Hiá»n côn trá»ng nay đã kiếm đúng ngưá»i. Tiểu đệ nhá»› kỹ vụ lôi đà i đó hÆ¡n ai hết. Bây giá» tiểu đệ có thể diá»…n tả lại đúng như ngà y trước.
Giả Cưá»ng cưá»i lạt nói :
- Anh em tại hạ đối vá»›i món gì cÅ©ng chẳng hứng thú mà chỉ thÃch má»™t môn kiếm pháp cá»§a Lệnh Hồ huynh.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i :
- Hai vị quả thực ….
Giả Cưá»ng cưá»i lạt ngắt lá»i :
- Äúng như lá»i Lệnh Hồ huynh nói : Môn Vô Hầu kiếm pháp cá»§a tổ tiên đã qua lại hai miá»n nam bắc sông Äại Giang mấy chục năm nay chưa từng thất bại. Anh em tại hạ nhá» tổ ấm cÅ©ng biết được chút kiếm pháp, nhưng ngưá»i ta nói rằng kiếm pháp cá»§a Lệnh Hồ huynh ngà y trước đả lôi đà i má»›i là kiếm pháp chÃnh tông. Anh em tạ hạ không khéo giấu giếm cái vụng vá» cá»§a mình muốn thá» má»™t phen cho biết. Thá»i gian và địa Ä‘iểm do Lệnh Hồ huynh chỉ định.
Lệnh Hồ Bình mắt sáng lên gáºt đầu đáp :
- Hay lắm …. Hay lắm!
Chà ng ngá»ng đầu lên há»i tiếp :
- Hai vị Giả huynh hiện giỠở nơi nà o trong thà nh ?
Giả Cưá»ng đáp :
- Ở Táºp Hiá»n sạn, phưá»ng VÄ©nh Lạc.
Lệnh Hồ Bình nhanh nhẩu nói :
- Canh ba đêm nay chúng ta gặp nhau trước Dược Vương miếu phÃa đông thà nh được không ?
Giả Cưá»ng đáp :
- Chúng ta cứ thế.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Äúng thế, không gặp nhau là không vá».
Giả Uy đứng dáºy nói :
- Anh em tại hạ Ä‘i trước má»™t bước. Äa tạ Lệnh Hồ huynh đã mất thá»i giá» vá»›i anh em tiểu đệ
Lệnh Hồ Bình nghiêng mình nói :
- Xin miễn đưa chân.
Hai chị em Ä‘i rồi, Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai và Nhạc bất đắc Chi Tam Giải từ ngoà i tiến và o.
Chi Tam Giải ngồi và o chỗ hai chị em Giả thị.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Tiá»n há»™ pháp vỠđến lâu chưa ?
Truy mạng tiêu vội đáp :
- Vừa mới vỠtới.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Cáp lão và Tân lão bảo sao ?
Truy mạng tiêu chau mà y đáp :
- Hai vị lão há»™ pháp đó chỉ nói bang chúa đã dặn bá»n hoá tỠẩn ở má»™t giải cá»a nam là không thể sai được. Hai lão cÅ©ng không chỉ rõ địa Ä‘iểm nà o. Ty toà nói là bá»n ta đã kiếm nhưng không thấy. Hai vị lão há»™ pháp sau cÅ©ng bảo : Chuyện ở đây hoà n toà n do há»™ toà tác chá»§, nếu kiếm không thấy thì đà nh chịu.
Lệnh Hồ Bình yên tâm lại nhưng cà ng nghÄ© cà ng lấy là m kỳ. Bá»n hoá tỠẩn ở ngoà i cá»a nam dưá»ng như đúng sá»± thá»±c, nhưng đã Ä‘iá»u tra chẳng thấy bóng ngưá»i nà o. Chẳng lẽ bá»n hoá tá» biết độn thổ?
Chi Tam Giải há»i :
- Há»™ toà tÃnh chúng ta có Ä‘i tìm nữa không ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Theo ý bản toà thì có kiếm nữa cÅ©ng vô Ãch. Hai vị đã má»™t phen cá»±c nhá»c mà chưa uống má»™t giá»t nà o. Hãy ngồi xuống uống mấy chung rồi sẽ liệu.
Hai gã Chi, Tiá»n chỉ mong có thế.
Bà n bên kia Hoả Lôi bà bà và chưởng môn phái Huynh SÆ¡n dưá»ng như cuá»™c đà m phán đã ngã ngÅ©.
Bách Thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ kêu tiểu nhị đến tÃnh tiá»n rồi đứng dáºy chắp tay từ biệt Hoả Lôi bà bà , dẫn Tiểu lang quân Tiêu Bách Thà nh ra khá»i quán.
Hoả Lôi bà bà đưa chân hai chú cháu hỠTiêu rồi qua bên nà y.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cuộc đà m phán có đi tới đâu không ?
Hoả Lôi bà bà thở dà i đáp :
- Ty toà e rằng còn có điểm rắc rối.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i :
- Äiá»u chi rắc rối ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Tiêu đại hiệp chưa biết nữ nhân kia đã có nam nhân khác. Hắn nói những gì đã tìm được bà phương chỉ trong vòng ná»a năm nữa là là nh bệnh. Thá»±c ra chữa là nh rồi cÅ©ng chẳng Ãch gì. Hạng gái ngoà i ba chục đã biến tâm là đáng sợ hÆ¡n hết.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Váºy thì là m thế nà o ?
Hoả Lôi bà bà đáp :
- Ty toà cũng không biết là m thế nà o được. Chỉ còn trông và o Tể phụ lão hộ pháp có kế gì lưỡng toà n chăng ?
Mụ dừng lại một chút rồi tiếp :
- Tiêu đại hiệp còn nói muốn ở lại đây chá» phúc đáp. Ty toà phải chạy vá» tổng toà xin chỉ thị cá»§a Tá» phụ lão. Mấy bữa sẽ trở lại. Há»™ toà có căn dặn Ä‘iá»u gì không?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Bản toà hễ xong việc ở đây cũng trở vỠtổng đà . Hộ pháp đi trước đi.
Hoả Lôi bà bà chúc câu vạn phúc ròi chống thiết trượng đi ngay.
Lệnh Hồ Bình cùng Chi Tam Giải và Tiá»n Äại Lai vẫn ở lại quán trà uống rượu.
Hoả Lôi bà bà không phải đến đây một mình.
Mụ rá»i quán trà đến bên rặng liá»…u. NÆ¡i đây buá»™c ba con ngá»±a. Hai hán tỠáo xanh canh giữ chÃnh là hai thanh y há»™ pháp.
Hoả Lôi bà bà vẫy tay má»™t cái. Hai thanh y há»™ pháp liá»n nhảy lên lưng ngá»±a rong ruổi trên đưá»ng quan đạo.
Hai tên thanh y hộ pháp đi xa khoảng một tầm tên, Hoả Lôi bà bà mới lên ngựa chạy đi.
Ba con ngá»±a trước hai sau má»™t vẫn giữ quản cách nhất định lại vá» phÃa trước hÆ¡n má»™t dặm thì hai thanh y há»™ pháp phÃa trước đột nhiên dừng lại.
Hoả Lôi bà bà thấy có Ä‘iá»u khác lạ liá»n phóng ngá»±a lẹ tá»›i há»i :
- Phải chăng đã xảy ra chuyện gì ?
Má»™t tên thanh y há»™ pháp trá» và o khu rừng cách đưá»ng lá»›n không xa đáp :
- Trong đó dưá»ng như có ngưá»i bị thương.
Hoả Lôi bà bà lắng tai nghe quả nhiên thấy trong rừng có tiếng rên rỉ từ trong rừng văng vẳng vá»ng ra.
Mụ ngá»ng đầu lên ngó tên thanh y há»™ pháp kia rồi nói :
- Dư hộ pháp thỠvà o đó coi.
Hộ pháp hỠDư dạ một tếng nhảy xuống ngựa, đưa dây cương cho hộ pháp hỠTrương. Hắn rút đơn đao ở sau lưng ra cầm tay xăm xăm chạy và o rừng.
Sau má»™t lúc Dư há»™ pháp lá»›n tiếng gá»i :
- Hộ pháp và o lẹ đi. Phương Vân Phi hộ pháp bị thương rồi.
Hoả Lôi bà bà ngẩn ngưá»i ra há»i :
- Phương Vân Phi nà o? Có phải Bạch cốt xoa Phương Vân Phi không? Y cÅ©ng như hai lão Tiá»n, Chi Ä‘i theo Vô Lượng Tam lão hả? Sao lại bị thương ở đây được?
Mụ dứt lá»i láºt Ä‘áºt dặn Thanh y há»™ pháp há» Trương má»™t câu rồi xuống ngá»±a lao và o trong rừng.
Hoả Lôi bà bà mất hút rồi, mé rừng bên nà y đột nhiên má»™t bóng má»™t ngưá»i lén lút vá»t ra không má»™t tiếng động.
Hoả Lôi bà bà đã chạy nhanh nhưng thân pháp ngưá»i kia còn mau lẹ hÆ¡n. Chá»›p mắt hắn đã vá»t tá»›i đưá»ng quan đạo.
Thanh y há»™ pháp há» Trương canh giữ trên đưá»ng chưa kịp la lên má»™t tiếng. Hắn chỉ cảm thấy hoa mắt lên, xương cổ đã bị bẻ gẫy.
Hoả Lôi bà bà tiến và o rừng quả thấy một hán tỠbị thương nằm phục xuống đất, còn hộ pháp hỠDư không biết đi đâu.
Hoả Lôi bà bà vừa “ủa†lên má»™t tiếng đảo mắt nhìn chợt thấy có Ä‘iá»u khác lạ.
Nguyên Bạch cốt xoa Phương Vân Phi là Lam y há»™ pháp đệ tam đưá»ng trong tổng đà , mà hán tá» nằm phục ở đây lại mặc áo xanh.
Äồng thá»i ngưá»i bị thương nặng bất luáºn đến đâu cÅ©ng còn hÆ¡i thở má»›i phải. Hán tá» mặc áo xanh nằm phục trước mặt, mặt úp xuống đất, tứ chi duá»—i thẳng ra không nhúc nhÃch. Hô hấp cÅ©ng đình chỉ từ lâu.
Hoả Lôi bà bà đang kinh ngạc thì sau lưng có ngưá»i cưá»i hì hì nói :
- Äừng ngẩn ngÆ¡ nữa, ngưá»i bị thương Ä‘ang ở trong nà y.
Hoả Lôi bà bà rung tay má»™t cái quét cây trượng vá» phÃa sau. Äồng thá»i mụ cÅ©ng xoay ngưá»i lại. Ngưá»i đứng trước mặt mụ tuy trong tay cầm má»™t cây Bạch cốt xoa nhưng khuôn mặt lạ hoắc.
Hiển nhiên ngưá»i nà y không phải Bạch cốt xoa Phương Vân Phi, Lam y há»™ pháp ở đệ tam đưá»ng.
Hiện nay trên chốn giang hồ những nhân váºt sá» dụng Bạch cốt xoa là m khà giá»›i cÅ©ng chẳng có mấy. Váºy cây Bạch cốt xoa trong tay ngưá»i nà y lấy đâu ra?
Hoả Lôi bà bà không nhịn được, lá»a giáºn bốc lên.
Mụ dùng trượng trá» và o cây Bạch cốt xoa lạnh lùng há»i :
- Cái nà y là khà giới của ông bạn ư?
Ngưá»i kia cưá»i hì hì đáp :
- Äúng rồi! Cây Bạch cốt xoa nà y tuy coi không trang nhã nhưng rất vừa tay. Tại hạ cà ng dùng cà ng thÃch.
Hoả Lôi bà bà mặt lạnh như băng há»i :
- Nếu thế thì Phương Phi hộ pháp đã chết vỠtay ông bạn rồi chứ gì ?
Ngưá»i kia gáºt đầu đáp :
- Äúng thế! Phương bằng hữu chết má»™t cách yên ổn. Äồng thá»i tạ cÅ©ng bảo đảm y ở dưới suối và ng cÅ©ng đến ná»—i tÄ©nh mịch, vì tại hạ vừa má»›i tìm được cho y hai ngưá»i bạn.
Hoả Lôi bà bà cặp mắt lấp loáng hung quang xẵng giá»ng há»i :
- Ngươi nói thế …
Ngưá»i kia vẫn thản nhiên ngắt lá»i :
- Äúng thế! ChÃnh là hai vị Thanh y há»™ pháp do lão bà tỠđưa tá»›i. Má»™t vị nằm trên đưá»ng quan đạo và má»™t vị nằm phÃa sau bà bà . Tình trạng nà y còn tiếp tục thì bá»n há» cÅ©ng thà nh láºp phân đà rất mau chóng. Không chừng bà bà sẽ là phân đà chúa.
Hoả Lôi bà bà cầm ngang cây trượng tiến lên một bước, trợn mắt nghiến răng
há»i :
- Ngươi có giá»i thì báo tên hiệu Ä‘i.
Ngưá»i kia lùi lại má»™t bước cưá»i đáp :
- Chưa báo danh hiệu hoặc giả bà bà liá»u lÄ©nh còn chống được dăm ba chiêu. Tại hạ chỉ sợ bà bà nghe tá»± hiệu tại hạ rồi thì tay cầm trượng cÅ©ng không vững nữa.
Hoả Lôi bà bà tiến lên má»™t bước há»i :
- Sao các hạ chẳng thỠcoi ?
Ngưá»i kia lùi lại hai bước cưá»i đáp :
- Từng nghe Hoả Lôi bà bà dùng cây quá»· đầu trượng, hoả háºu cÅ©ng khá lắm, bản nhân muốn thưởng thức để sau nà y biết chừng còn thu nháºp mấy vị Huỳnh y há»™ pháp nữa.
Hoả Lôi bà bà cưá»i khệch má»™t tiếng đáp :
- Nếu váºy thì ngươi sẽ biết.
Mụ vung cây quỷ đầu trượng quét ngang đánh vèo một cái.
Trong rừng rất Ãt đất trống, ngưá»i áo lam lùi lại ba bước sắp đụng và o má»™t cây lá»›n, chỉ còn cách và i tấc. Dưá»ng như ngưá»i áo lam không biết phÃa sau bị cây lá»›n cản trở.
Hoả Lôi bà bà đang chuẩn bị để đối phương lùi ba bước rồi phóng trượng đâm tới.
Trước đây, Hoả Lôi bà bà cùng ngưá»i giao thá»§ chẳng nói ná»a lá»i. Bữa nay mụ phá lệ đối đáp vá»›i địch nhân, đồng thá»i thuyết minh mụ thâm háºn Lam y nhân đến táºn xương tuá»·. Lúc mụ đối thoại vẫn tiến vá» phÃa trước có ý để đánh má»™t đòn sát thá»§ hại địch nhân ngay đương trưá»ng.
Nhưng lạ thay! Dưá»ng như Lam y nhân khắp ngưá»i chá»— nà o cÅ©ng có mắt. Y không lùi lại phÃa sau nữa mà chỉ vặn lưng chuyển lui chuyển tá»›i theo chiá»u cây trượng chạy quanh gốc cây lá»›n. Lúc nà o cÅ©ng để cho cây hứng chịu đòn trượng.
Hoả Lôi bà bà ra chiêu nay luồng lực đạo mạnh quá, muốn thu vỠcũng không kịp
nữa.
Lam y nhân cưá»i khanh khách nói :
- Hay lắm, hay lắm. Quả là cà ng già cà ng mạnh. Äáng tiếc khà lá»±c vụng vá» thà nh ra chiêu số vô dụng. Giữa đưá»ng chiêu Hoà nh Tảo Thiên Quân đổi thà nh Ngoại Thạch Äiểm Äầu. Tháºt không hổ là má»™t đại hà nh gia vá» trượng pháp. Nhưng coi tình trạng nà y e răng nhiá»u lắm là được ba chiêu …
Hoả Lôi bà bà đã đánh đòn thứ hai.
Lam y nhân thấy cây đổ vá» phÃa mình. Y nói dứt lá»i thì ngưá»i đã lánh vá» phÃa sau má»™t cây khác.
Lần nà y Hoả Lôi bà bà tinh khôn. Mụ thấy khi địch nhân rá»i gót đổi vị trÃ, liá»n thi triển thân pháp khinh xảo dị thưá»ng, không dùng sức lá»±c để thá»§ thắng, mụ thay đổi phương thức. Tay trượng múa lên như gió, Ä‘iểm tá»›i là thôi. Trượng vừa phóng ra đã thu lại ngay. Tình trạng nà y khiến mụ Ãt tốn hÆ¡i sức đồng thá»i ráng bức bách định nhân lùi ra ngoà i rừng. Mụ chỠđến chá»— rá»™ng má»›i đại triển uy phong.
Lam y nhân tay cầm cây Bạch cốt xoa là má»™t thứ binh khà ngắn tiện lợi cho cuá»™c giao đấu giáp lá cà mà bất lợi cho cuá»™c giao đấu ngoà i xa. Cây quá»· đầu trượng chÃnh là khắc tinh cá»§a nó.
Lam y nhân né tả tránh hữu thà nh hình chữ chi và mắt thấy sắp lùi ra ngoà i rừng.
Hoả Lôi bà bà phấn khởi tinh thần. Tay cầm cây thiết trượng phát huy những chiêu thức xuất quá»· nháºp thần. Mái tóc bạc phÆ¡ cá»§a mụ tung bay trước gió, cặp mắt lá»™ hung quang coi mà phát khiếp.
Không ngá» Hoả Lôi bà bà đang khấp khởi mừng thầm, bá»—ng thấy trước mắt bóng ngưá»i thấp thoáng rồi Lam y đột nhiên mất hút.
Hoả Lôi bà bà giáºt mình kinh hãi. Mụ đã có mấy chục năm kinh nghiệm giang hồ, Ä‘oán chắc địch nhân quay ra phÃa sau. Mụ không cần quay đầu nhìn lại, cúi mình xuống trượt chân phóng Ä‘uôi trượng vá» phÃa sau tháºt mạnh.
Cây quá»· đầu trượng cá»§a mụ dà i đến tám thước. Trong phạm năm trượng Ä‘á»u bị trượng bao phá»§. Dù chẳng đả thương được địch nhân nhưng cÅ©ng thừa sức giữ mình.
Nhưng mụ không ngá» tá»›i cây Bạch cốt xoa cá»§a Lam y nhân chẳng khác gì con chim gá»— má» nhá»n. Äá»™t nhiên bay lên không rồi sà xuống.
Chỉ nghe Lam y nhân báºt tiếng cưá»i sang sảng nói :
- Lão bà tá» má»™t Ä‘á»i sát nghiệp thâm trá»ng, nay có chết và o tay BÃnh Dần kỳ sÄ© cÅ©ng là phúc đức lắm rồi.
Cây Bạch cốt xoa hạ xuống kết liá»…u má»™t Ä‘á»i ác phụ.
Trong thà nh Thái Nguyên có sáu nhà khách sạn thì có bốn nhà ở trong phưá»ng VÄ©nh Lạc.
Táºp Hiá»n khách sạn là má»™t khách sạn lá»›n và o hạng nhất, chỉ kém Thái Bình khách sạn.
Bách thá»§ ngô công Tiêu ÄÆ°á»ng Vỹ và Tiéâu lang quân Tiêu Bách Thà nh nghỉ trong Thái Bình khách sạn, đối diện vá»›i Táºp Hiá»n khách sạn. Bách thá»§ ngô công tưởng cuá»™c đà m phán có kết quả nên mướn bao cả toà háºu viện ở lá»›p thứ ba.
Háºu viện gồm có tám gian thượng phòng. Hai chú cháu ở hai gian, còn sáu gian để cho bá»n Huỳnh SÆ¡n Bát Ưng chia nhau ở.
Hai chú cháu vỠđến khách sạn trong lòng rất cao hứng.
Bách Thá»§ ngô công cao hứng vì Hoả Lôi bà bà đã liên thanh chấp thuáºn. Lão chắc là mụ trở vá» thương lượng là vợ chồng lão hưởng thụ mối duyên ngư thuá»·.
Tiếu lang quân Tiêu Bách Thà nh cao hứng vì gã biết đôi tá»· muá»™i kia ở há» Giả tại Tương Dương cÅ©ng ngụ trong Táºp Hiá»n khách sạn ngay trước mặt.
Hai năm trước gã đã nhá» ngưá»i đến cầu thân thì được trả lá»i muốn lấy cô chị hay cô em cÅ©ng được.
Hai chị em nhà nà y bị mồ côi từ thá»§a nhá». Gia tà i già u có và những tuyệt há»c cá»§a tổ phụ là Long Trung kiếm khách Ä‘á»u thuá»™c quyá»n thừa kế cá»§a hai ả. Cả hai chị em Ä‘á»u đẹp như tiên. Gã chỉ cần lấy má»™t trong hai cô là được cả ngưá»i lẫn cá»§a, ngồi hưởng diá»…m phúc.
Không ngá» bà mai vừa đến mở miệng liá»n bị hai chị em cá»± tuyệt.
DÄ© nhiên Tiếu lang quân chẳng chi can tâm, gã tá»± há»i :
- Chẳng lẽ Tiếu lang quân nay lại không xứng đáng vá»›i hai con ả đầu kia? Phải rồi! Quả ta có chút phong lưu đà ng Ä‘iếm nhưng đó chỉ là vì chưa láºp gia đình. Sau khi thà nh gia thất, ta sá»a đổi lại là xong. Dù ta không sá»a đổi thì đã sao? Má»™t chà ng thiếu niên anh tuấn tÃnh tình phóng đáng là thưá»ng.
Gã cà ng nghÄ© cà ng tức giáºn. Sau gã nghÄ© ra quyết định là tìm cÆ¡ há»™i cho gạo thổi thà nh cÆ¡m.
Trong hai năm chỠđợi bây giỠmới gặp dịp.
Mấy hôm sau Hoả Lôi bà bà trở lại Thái Nguyên, gã chắc mẩm sẽ biến thà nh một vị Lam y hộ pháp ở Long Hổ bang. Trong tay đã có kim bà i thì dù gây nên đại hoạ tà y đình cũng chẳng có chi đáng sợ nữa.
Bách Thủ ngô công ăn cơm xong là ngủ một lúc đã thà nh thói quen.
Tiêu Bách Thà nh chá» Bách Thá»§ ngô công đóng cá»a phòng rồi nhìn hai tên NgÅ© Ưng và Lục Ưng trong đội Bát Ưng đưa mắt ra hiệu lén lút ra khá»i khách sạn Thái Bình.
NgÅ© Ưng khẽ há»i :
- Thiếu gia định đi đâu ?
Tiêu Bách Thà nh nở nụ cưá»i bà máºt đáp :
- Các ngươi muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i, ăn sà i hết bao nhiêu Ä‘á»u do ta phụ trách.
Lục Ưng chá»›p mắt há»i :
- Nghe giá»ng lưỡi thiếu gia, phải chăng Ä‘ang tổn cân não vì hai con a đầu há» Giả ở phÃa đối diện và muốn bá»n thuá»™c hạ nghÄ© dùm má»™t chá»§ ý ?
Tiêu Bách Thà nh vỗ vai Lục Ưng đáp :
- Lão Lục thiệt hay quá.
NgÅ© Ưng chau mà y hạ thấp giá»ng xuống nói :
- Hai bữa nay không thÃch hợp đâu.
Tiêu Bách Thà nh trợn mắt lên há»i :
- Tại sao váºy ?
Ngũ Ưng ngó trước ngó sau đáp :
- Vừa rồi thuá»™c hạ nghe tiểu nhị trong khách sạn nói mấy bữa nay ngà y nà o trong thà nh nà y cÅ©ng xảy ra chuyện. Tiểu Biển Thước Phương Trị Nhân, Äá»™c Thái Tuế Du Chi Hoằng mất mạng cả rồi. Hôm kia phân đà Cái bang bị thiêu rụi. Äêm qua Nghinh Tân lão Ä‘iếm ở Cổ Nam cÅ©ng bị ngưá»i đến phóng hoả đốt cháy sạch….
Tiêu Bách Thà nh “ủa†má»™t tiếng há»i :
- Những cái đó có liên quan gì đến hai con a đầu kia ?
Ngũ Ưng đáp rất khẽ :
- Nghe nói Kỳ sỹ bảo và Long Hổ bang hiện giá» Ä‘á»u có ngưá»i đến Thái Nguyên. Cả Lãng Äãng công tá» cÅ©ng xuất hiện trong thà nh nà y.
|

05-09-2008, 05:57 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 59
Bát Ưng Äại Chiến Song Giả Thị
Tiêu Bách Thà nh nói :
-Gã tiểu tỠđó ta vừa má»›i gặp ở trà quán cá»§a Äinh Bi Tá» tại ngoà i cá»a nam thà nh. Có gì đáng sợ đâu? Chúng ta lại không hà nh động ra mặt.
Lục Ưng khẽ há»i :
-Thiếu gia định hạ thủ cách nà o ?
Tiêu Bách Thà nh đáp :
-Äó chÃnh là điá»u ta muốn há»i hai ngươi. Nếu ta đã có chá»§ ý hà tất phải thương lượng vá»›i các ngươi nữa.
Lục Ưng ngẫm nghĩ nói :
-TÃnh nết thiếu gia bá»n thuá»™c hạ đã rõ rồi. Nếu không chụp được cặp gà mái đó quyết chẳng cam lòng. Nhưng thiếu gia nên biết hai ả nà y không phải tầm thưá»ng. Chẳng những thiếu gia cần giấu ngưá»i ngoà i mà cả lão gia cÅ©ng không được kinh động đến. Chúng ta phải lén lút hà nh động má»›i được.
Tiêu Bách Thà nh nói :
-Cái đó đã hẳn.
Lục Ưng lại nói tiếp :
-Theo ý của tiểu nhân thì nên kêu cả lão thất lão bát đến đây bà n định kế hoạch. ChỠđến canh một đêm nay …
Tiêu Bách Thà nh lắc đầu ngắt lá»i :
-Không được.
Lục Ưng ngạc nhiên há»i :
-Tại sao váºy ?
Tiêu Bách Thà nh đáp :
-Hai con a đầu đó đã ước hẹn vá»›i thẳng lõi Lệnh Hồ Bình canh má»™t đêm nay đến trước Dược Vương miếu ở phÃa đông thà nh. Nếu thằng lõi đó giương cung lắp tên thì hai con a đầu kia không lá»t và o tay ta được nữa.
Lục Ưng nghi ngá» há»i :
-Hai con a đầu đó đã ngấm ngầm Ä‘Ãnh ước vá»›i thằng lõi đó ư ?
Tiêu Bách Thà nh đáp :
-Bá» ngoà i chúng ước hẹn đấu kiếm mà thá»±c ra chá»— dụng là m cá»§a hai con a đầu chỉ nhìn thoáng cái là nháºn ra ngay. HÆ¡n nữa thằng Lệnh Hồ Bình kia lại là tay đáo để vá» môn nà y. Äêm hôm khuy khoắt tá»· kiếm nÆ¡i hoang vắng ư ? Hà hà ! Bá»n chúng sau hết không đưa đến chá»— dâu bá»™c thì là ngu quá.
Lục Ưng chau mà y tựa hồ nói để mình nghe :
-Váºy thì là m thế nà o ?
Ngũ Ưng đảo cắp mắt long lên, đột nhiên cất tiếng :
-Biện pháp nà y chẳng hiểu có linh nghiệm chăng ?
Tiêu Bách Thà nh á»§a má»™t tiếng há»i :
-Biện pháp gì ?
Ngũ Ưng trỠtay đáp :
-Bây giá» hãy còn sá»›m, chúng ta lại chá»— kia thá»§ng thẳng bà n tÃnh cÅ©ng được.
Trong căn thượng phòng ở háºu viện Táºp Hiá»n khách sạn, hai chị em Giả Tưá»ng và Giả Vy Ä‘ang tranh luáºn, má»—i ả má»™t câu. Ả nà o cÅ©ng cho là mình diá»…n hay hÆ¡n đối phương.
Sau cùng hai cô Ä‘i đến chá»— hoà dịu Ä‘á»u công nháºn cả hai ngưá»i Ä‘á»u diá»…n hay.
Vì công việc cá»§a hai cô là phải biểu diá»…n tuyệt hảo. Nếu má»™t cô diá»…n hay, còn má»™t cô dở lòi Ä‘uôi ra là há»ng việc. Hiện giá» chưa có ai khám phá ra hai cô là gái thì cách biểu diá»…n cá»§a hai cô Ä‘á»u xuất sắc.
Giả Tưá»ng cưá»i nói :
-Ai cÅ©ng bảo anh chà ng Lãng Äãng công tỠđó có những Ä‘iểm nà y Ä‘iểm ná» ghê gá»›m. Chẳng ngá» nghe danh không bằng kiến diện. Gã bất quá chỉ có váºy mà thôi.
Giả Vy cưá»i đáp :
-Có lúc tiểu muá»™i toát mồ hôi, nhất là khi gã nói tá»›i giữa gã và Hoả Lôi bà bà đá»u có chuyện nghÄ© không ra …
Giả Tưá»ng ngắt lá»i :
-Phải rồi. Lúc đó trống ngá»±c ta cÅ©ng Ä‘áºp thình thình. May mà gã nói ngay chuyện gã không hiểu là chuyện khác. Giả tá»· gã dùng dằng chút nữa hoặc giả ta còn trầm tÄ©nh được, chứ ngươi thì khó nói lắm.
Giả Vy hắng đặng đáp :
-Thôi đi, lúc đó tỷ tỷ cũng tái mặt, bây giỠlại còn tưởng mình trầm tĩnh hơn tiểu muội.
Giả Tưá»ng há»i :
-Ngươi là m sao ?
Giả Vy há»i lại :
-Tiểu muội là m sao ?
Giả Tưá»ng đáp :
-Ngươi không nhìn thấy mặt ngươi mà chỉ biết nói ngưá»i ta.
Giả Vy nói :
-Bất luáºn trưá»ng hợp nà o, tiểu muá»™i cÅ©ng vẫn hÆ¡n. Lúc ban đầu tiểu muá»™i không trầm tÄ©nh, thò tay xuống gầm bà n kéo tá»· tá»· thì, hà hà …..
Hai cô nói mấy câu nữa lại đi tới chỗ gây lộn.
Giữa lúc ấy, ngoà i viện có tiếng bước chân vang lên, mà số ngưá»i tiến và o dưá»ng như không phải chỉ có má»™t.
Bá»—ng nghe có ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói :
-Vị Lãng Äãng công tỠđó quả nhiên danh bất hư truyá»n ….
Hai chị em há» Giả liá»n ngừng cuá»™c tranh biện, nÃn thở lẳng tai nghe.
Má»™t ngưá»i khác đáp :
-Chuyến nà y chạm trán hai chú cháu Tiêu Dương Vỹ, lại có Huỳnh Sơn bát ưng, không thì…
Má»™t ngưá»i khác ngắt lá»i :
-Cái đó đã hẳn. Thằng lõi nà y tuy chẳng coi ai ra gì nhưng gã không phải là kẻ vụng vá». Gã mà biết đối phương ước hẹn ra ngoà i cá»a bắc so tà i cao thấp là để đủ có thá»i gian thông tri cho Bát Ưng đến viện trợ, thì tất gã không mắc bẫy. PhÃa trước quán trá» có khu đất trống, sao lại phải chạy xa mặt ngoà i cá»§a cá»a bắc để động thá»§ ?
Ngưá»i nói trước đáp :
-Äáng tiếc chúng ta chẳng phải ngưá»i giang hồ, không thì Trần Lục nà y muốn Ä‘i coi há» tá»· đấu.
Ngưá»i khác nói :
-Dẹp Ä‘i, dẹp Ä‘i. HỠđộng Ä‘ao động kiếm, Ä‘em tÃnh mạng ra là m trò chÆ¡i, ta tưởng đừng dây và o hay hÆ¡n.
Tiếng nói chuyện mỗi lúc một xa, sau không nghe thấy nữa.
Hai chị em há» Giả đưa mắt nhìn nhau rồi cùng vá»›i lấy thanh kiếm treo trên cách giấu và o trong áo, ra khá»i khách sạn, tiến vá» phÃa bắc thà nh.
Lúc nà y, trá»i sắc hoà ng hôn. Ngoà i cá»a bắc thà nh địa thế rất hoang lương. Trước kia còn có má»™t toà phân đà cá»§a Cái Bang, nay toà nà y bị thiêu rụi rồi, lại cà ng tiêu Ä‘iá»u vắng vẻ. Phóng tầm mắt nhìn táºn đà ng xa đến mấy dặm không có lấy má»™t nóc nhà .
Hai chị em há» Giả ra khá»i thà nh chẳng ngà ân ngại gì tiến thẳng đến ná»n nhà cÅ© cá»§a phân đà Cái Bang.
Hai cô tin rằng địa Ä‘iểm tá»· đấu cá»§a hai bên là đống gạch ngói đổ nát phÃa sau rừng cây.
Hai cô vừa tiến và o rừng đã cảm thấy có Ä‘iá»u bất diệu vì chung quanh tÄ©nh mịch quá chừng.
Giả Tưá»ng đột nhiên dừng bước la lên :
-Hãy khoan! Không chừng chúng ta bị hỠtrêu cợt rồi.
Giả Vi Ä‘i trước liá»n dừng bước quay lại nói :
-Tình hình quả có Ä‘iá»u khác lạ.
Äá»™t nhiên ở mé tả có tiếng cưá»i âm trầm vang lên :
-Phải rồi. Tình hình quả có Ä‘iá»u khác lạ. Äáng tiếc cho các ngươi biết ra thì đã quá muá»™n. Hai con nha đầu khôn hồn thì nháºn lấy số mạng.
Giả Tưá»ng, Giả Vy Ä‘ang còn ngÆ¡ ngác thì bốn mặt có sáu hán tỠáo xanh xuất hiện. Binh khà cá»§a sáu tên nà y là Lưu Tinh Phi Trảo buá»™c bằng dây xÃch bạc và o hai cổ tay. Trong bóng tối lấp loáng ánh ngân quang như sáu con độc xà chuyển động.
Hai chị em há» Giả ngó thấy binh khà cá»§a sáu hán tỠđã Ä‘oán ra lai lịch cá»§a bá»n chúng là Huỳnh SÆ¡n bát ưng.
Tuy hai cô chưa ra Ä‘á»i lâu ngà y và thiếu kinh nghiệm lâm địch nhưng môn Võ Hầu kiếm pháp gia truyá»n đã luyện tá»›i trình độ tương đối thuần thục.
Hai cô ngó thấy bốn mặt Ä‘á»u có địch nhân liá»n rút độc kiếm ra, chân xoay Ä‘i má»™t vòng, ngưá»i giữ yên chá»— từ từ di động.
Tuy hai cô thá»§ thế nghiêm máºt mà thá»±c ra coi sáu tên cao thá»§ phái Huỳnh SÆ¡n nay không và o đâu.
Sáu ngưá»i mặc áo xanh chÃnh là lục ưng trong Bát ưng, chỉ thiếu Thá»§ Ưng và Nhị
Ưng.
Tên phát thoại vừa rồi là Tam Ưng Tăng Văn Tiêu ở địa vị tối cao.
Lục ưng xuất hiện nhưng chưa động thủ ngay. Dĩ nhiên chúng định bắt sống. Sáu tên cao thủ nà y cũng chẳng coi chị em hỠGiả và o đâu.
Tam Ưng Tăng Văn Tiêu tiến lên má»™t bước cưá»i há»i :
-Thế nà o ? Hai con nhá» kia. Các ngươi trao đổi mấy chiêu cho biết cân tạng rồi hẵy định giá tiá»n chứ ?
Giả Tưá»ng co khuá»·u tay khẽ Ä‘iểm vá» phÃa sau. Giả Vy ra hiệu đã hiểu ý rồi. Hai cô quát lên má»™t tiêng. Kiếm quang lấp loáng nhảy xổ vá» phÃa hai địch nhân.
Hai tên bị tấn công là NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng và Thất Ưng Tăng Thuá»· Ba.
Thất Ưng Tăng Thuá»· Ba là tên có nhiá»u tâm kế nhất trong bá»n Huỳnh SÆ¡n bát ưng. Gã nhân lúc Tam Ưng Tăng Văn Tiêu Ä‘ang phát thoại đã chuẩn bị ra chiêu kỳ diệu má»™t cách đột ngá»™t để chiếm công đầu.
Gã chắc mẩm hai con a đầu nà y lá»›n máºt đến đâu cÅ©ng không dám động thá»§ cà n rỡ. Chẳng ngá» hai cô không đợi Tam Ưng dứt lá»i đã phát động thế công phóng kiếm đâm tá»›i.
Võ công cá»§a Thất Ưng không đến ná»—i kém cá»i, chỉ vì phân tâm má»™t chút để kiếm đâm tá»›i trước mặt má»›i phát giác.
Trong lúc cấp bách không kịp hoá giải, đà nh ngá»a ngưá»i ra tránh chá»— yếu hại trước mặt. Äồng thá» gã rung tay vung cây lưu tinh ra cuốn lấy thanh kiếm.
Ngưá»i phóng kiếm đâm tá»›i nếu là Giả Vy thì e rằng Thất Ưng đã gặp dữ nhiá»u là nh Ãt.
Äáng tiếc ngưá»i phát chiêu lại là Giả Tưá»ng.
Äây không phải nói là kiếm pháp cá»§a Giả Vy cao minh hÆ¡n Giả Tưá»ng mà là tÃnh cách cá»§a hai ngưá»i khác nhau nên váºn dụng chiêu thức có chá»— bất đồng. Gia Vy thấy địch nhân ngá»a ngưá»i lùi lại là láºp tức rượt theo. MÅ©i kiếm Ä‘ang phóng tá»›i liá»n đổi thế chém xuống trước ngá»±c đối phương, thì dù Thất Ưng có quăng lưu tinh quét tá»›i cÅ©ng khó lòng tránh được chiêu kiếm nguy hiểm.
Giả Tưá»ng không là m thế. Cô chị nà y bảo thá»§ hÆ¡n cô em. Cô thấy địch nhân ngá»a ngưá»i ra sợ thu thế không kịp để ngưá»i mình đè lên ngưá»i đối phương coi tháºt bất nhã. Cô biết cÆ¡ há»™i nà y khó kiếm mà vẫn chùn tay lại.
Cô chá» cho cây lưu tinh cá»§a đối phương móc sểnh má»›i thuáºn thế phong chiêu kiếm thứ hai. Thế là cô dà nh phương tiện cho Thất Ưng Tăng Thuá»· Ba.
Thất Ưng nhảy lùi lại tuy tránh khá»i hiểm chiêu nhưng cÅ©ng bị mÅ©i kiếm móc rách má»™t mảng áo lá»›n. Có Ä‘iá»u rách áo không bằng rách má»™t đưá»ng cho chảy máu.
Trong lúc nà y, bên kia Giả Vy phóng kiếm đâm tá»›i NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng. Gã nà y đỠphòng trước nên cô không chiếm được chút tiện nghi nà o.
May ở chá»— Giả Vy phóng ra những đưá»c kiếm tà n độc Ä‘á»u nhằm và o nÆ¡i trà mạng cá»§a đối phương. Mặt khác NgÅ© Ưng chỉ định bắt sống không dám đả thương cô.
Trong lúc nhất thá»i hai chị em vẫn duy trì được thế giằng co, hiện trạng nà y duy trì được bao lâu khó mà biết được. Ngoà i ra còn bốn tên Tam, Tứ, Lục, Bát ưng chưa gia nháºp cuá»™c chiến. Chúng đứng tá»± thá»§ bà ng quan không phải là vì muốn giữ quy cá»§ võ lâm, nhưng chúng biết hai cô đã thà nh thân cá cháºu chim lồng, chẳng lo gì thoát khá»i bà n tay chúng.
Trong chá»›p mắt hai bên đã qua lại mưá»i mấy chiêu.
Giả Tưá»ng đột nhiên cất tiếng hô :
-Giang lưu thiên địa ngoại.
Giả Vy láºp tức hô theo :
-Sơn sắc hữu vô chung.
Tam Ưng Tăng Văn Tiêu sá»ng sốt há»i :
-Hai con nha đầu nà y má»™t xướng má»™t hoạ. Äá»™t nhiên chúng ngâm thÆ¡ là có ý gì ?
Tứ Ưng Trương Thanh Khê nói :
-Phải rồi ! Tiểu đệ nghe nói Võ ÄÆ°Æ¡ng bát tá» khi bà y Äại La hán tráºn, thưá»ng đặt kiếm quyết thà nh văn vần, mượn Ä‘iá»u xướng hoạ để hô ứng vá»›i nhau. Hai con nha đầu nà y, má»—i con theo má»™t ngã không liên lạc được vá»›i nhau mà câu thÆ¡ chúng ngâm lại không liên quan gì đến kiếm quyết má»›i tháºt là kỳ
Lại nghe Giả Tưá»ng đánh mấy chiêu nữa rồi pháp thanh ngâm tiếp :
-Phồn hán đoạn tiêu tức.
Giả Vy liá»n ngâm theo :
-Tá» sinh trưá»ng biệt ly.
Tam Ưng Tăng Văn Tiêu lại sá»ng sốt há»i :
-Lão tứ, ngươi đã nghe rõ chưa? Hai con nha đầu nà y nói giá»ng bất tưá»ng. Có phải chúng định dùng bảo kiếm trong tay tá»± vẫn không?
Tứ Ưng Trương Thanh Khê chau mà y đáp :
-Cái đó …
Không ngá» Tứ ưng chưa dứt lá»i, tình hình đấu trưá»ng đột nhiên thay đổi.
Hai chị em há» Giả hai lần ngâm thÆ¡, trưá»ng kiếm trong tay các cô cÅ©ng thay đổi. Trong khoảng khắc, hai thanh trưá»ng kiếm động tác cá»±c kỳ biến ảo. Là n kiếm ảnh loá mắt lưu chuyển không nhất định.
NgÅ© ưng và Thất ưng nhất thá»i không chống nổi phải lùi hoà i.
Tam Ưng Tăng Văn Tiêu gáºt đầu nói :
-Võ Hầu kiếm pháp của hai con nha đầu nà y quả có chỗ kỳ diệu. Nếu chúng luyện thêm năm, ba năm nữa, không chừng sẽ nổi tiếng lớn…..
Tứ Ưng Trương Thanh Khê ngắt lá»i :
-Xem chừng Lão NgÅ© và lão Thất không chống nổi nữa rồi. Chúng ta phải nháºp cuá»™c Ä‘i thôi.
Tam Ưng Tăng Văn Tiêu đáp :
-Không sao. Hãy chá» lát nữa đã. Hai con nha đầu toan liá»u mạng đó, nhưng muốn thắng được lão NgÅ© và lão Thất tháºt không phải chuyện dá»….
Giữa lúc ấy hai chị em há» Giả cả ngưá»i lẫn kiếm quang đột nhiên vá»t lên cao hai trượng xoay chuyển trên không má»™t vòng như sao sa.
Má»™t luồng ngân quang vá»t vá» phÃa Tam Ưng Tăng Văn Tiêu và Tứ Ưng Trương Thanh Khê.
Tam Ưng và Tứ Ưng chẳng khi nà o ngá» tá»›i hai con nha đầu Ä‘ang kịch chiến lại bỠđịch nhân má»™t cách đột ngá»™t táºp kÃch ngưá»i ngoà i. Trong lúc thảng thốt chúng không kịp trở tay thì song kiếm đã đâm tá»›i trước mặt.
Lục Ưng và Bát Ưng chia nhau đứng hai mặt nam bắc không kịp giải cứu, giương mắt lên ngó hai thanh trưá»ng kiếm sa xuống như là n cầu vồng mà không là m gì được.
Tam Ưng và Tứ Ưng té xuống đất tuyết nhuộm máu đỠhồng.
Lục Ưng và Bát Ưng huy động lưu tinh trảo vá»t lại tấn công, NgÅ© Ưng và Thất Ưng cÅ©ng Ä‘uổi tá»›i.
Hai chị em hỠGiả tuy dùng kỳ chiêu đắc thủ, nhưng hiện giỠlâm và o tình trạng một phải địch hai.
Tứ Ưng tức giáºn huy động bốn cây lưu tinh phi trảo lên vù vù. Chị em há» Giả lá»t và o giữa vòng ngân quang dà y đặc.
Lưu tinh phi trảo là má»™t thứ binh khà kỳ môn ở ngoà i Tháºp bát ban binh khÃ. Má»—i cây ở đầu Ä‘á»u có sợi dây xÃch dà i trượng rưỡi và có gắn cương để móc và o da thịt hoặc binh khà cá»§a đối phương.
Thứ binh khà nà y dùng đủ công dụng cá»§a các thứ tiên, truỳ, câu, sách. Ở nÆ¡i hoang dã tay cầm phi trảo trưá»ng đế vung ra bốn mặt, uy đến được ba trượng vuông. Huỳnh SÆ¡n bát ưng á»· và o độc môn binh khà nà y để nổi danh.
Tam ưng và Tứ ưng uổng mạng rồi, còn lại tứ ưng không tÃnh đến chuyện bắt sống hay không bắt sống, xông cả và o tấn công tháºt sá»±.
Chị em hỠGiả bị bốn cây lưu tinh trảo bao vây dần dần không chống nổi.
Äồng thá»i bốn địch nhân vì muốn báo thù cho bạn nên không uý kỵ Ä‘iá»u gì nữa. Hai cô Ä‘á»u biết mình chỉ sÆ¡ tâm má»™t chút là mất mạng ngay.
Hai cô tâm ý như nhau ở chá»— nếu để kiệt lá»±c mà chết không bằng Ä‘oạt lấy thế công, phát huy toà n bá»™ lá»±c lượng để ngá»c đá Ä‘á»u ra tro, Ãt nhất cÅ©ng phải hạ hai tên địch nhân nữa.
Hai cô quyết định rồi đưa mắt ra hiệu cho nhau, đồng thá»i quát to má»™t tiếng, bá» mặc lưu tinh trảo cá»§a NgÅ© Ưng và Lục Ưng, phóng kiếm đâm tá»›i Thất Ưng và Bát Ưng.
Sá»™t má»™t tiếng! Hai cây phi trảo cá»§a NgÅ© Ưng và Lục Ưng móc trúng đối phương. Hai thanh trưá»ng kiếm cá»§a chị em há» Giả cÅ©ng đâm thá»§ng ngá»±c Thất Ưng và Bát Ưng.
Thất Ưng và Bát Ưng rú lên má»™t tiếng thê thảm khiến NgÅ© Ưng và Lục Ưng không kịp phóng lưu tinh ở đầu dây xÃch vá»™i đẩy hai chị em ra má»™t bên.
Hai chị em bị đẩy ra rồi mà vẫn không gỡ được nhát kiếm trà mạng mà Thất Ưng và Bát Ưng phải chịu đựng.
Chị em há» Giả bị phi trảo móc rách thịt Ä‘au quá buông tay, trưá»ng kiếm rÆ¡i xuống đất. Ngưá»i hai cô cÅ©ng hôn mê luôn.
Lục Ưng Phương Thá»§ Nhân nghiến răng thoá mạ tiện nhân, vung lưu tinh trảo lên toan Ä‘áºp xuống đầu Giả Tưá»ng.
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng đột nhiên vung lưu tinh ra cản lại :
-Lão Lục, là m thế không được.
Hai cây lưu tinh đụng nhau tia lá»a bắn tung toé.
Lục Ưng Phương Thá»§ Nhân trợn mắt lên há»i :
-Lão Ngũ! Lão điên rồi chăng ?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng tiến lại má»™t bước Ä‘iểm huyệt hai chị em há» Giả, rồi quay lại lắc đầu đáp :
-Không thể hạ sát hai con tiện nhân nà y được. Chúng mà chết thì bá»n ta cÅ©ng hết sống.
Lục Ưng Phương Thá»§ Nhân ngÆ¡ ngác há»i :
-Lão Ngũ bảo …..
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng ngượng cưá»i thở dà i ngắt lá»i :
-Ta nói váºy chắc lão Lục hiểu rồi. Tráºn nà y chúng ta mất bốn ngưá»i mà hai ta còn muốn trở lại Huỳnh SÆ¡n thì phải tạm thá»i để hai con tiện nhân nà y lại.
Lục Ưng Phương Thá»§ Nhân há»i :
-Äể hai thị cho Tiêu đại thiếu gia hưởng thụ rồi chúng ta tìm cách thoát thân ư ?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng thở dà i đáp :
-Ngoà i cách nà y không còn biện pháp nà o khác.
Lục Ưng Phương Thá»§ Nhân ngó lại mấy cô hằn há»c nói :
-Bá»n lão Tam chết đáng kiếp. Tiểu đệ bảo cả bá»n xông cả và o động thá»§ thì đâu đến ná»—i? Chẳng những chúng ta bắt được hai con tiện nhân cho đại thiếu gia, rồi y muốn lấy là m vợ hay là m gì cÅ©ng được, nhưng lão Tam lại nói Võ Hầu kiếm pháp có chá»— ảo diệu gì gì …
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng chau mà y ngắt lá»i :
-Thôi đà nh ! Chuyện đã xảy ra, ngưá»i chết rồi còn nhắc lại là m chi?
Lục Ưng Phương Thá»§ Nhân trá» và o hai chị em Giả thị bị Ä‘iểm huyệt nằm ở dưới đất há»i :
-Bây giỠxỠlý với hai con a đầu nà y bằng cách nà o ?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng đáp :
-Trước hết chúng ta mai táng bá»n lão Tam rồi ngươi mang hai con a đầu nà y ẩn và o má»™t chá»— để ta đến Hương Hoa viện.
Phương đông vừng trăng tỠđã má»c lên.
Trước Dược Vương miếu, Lệnh Hồ Bình hai tay chắp để sau lưng bước lui rồi lại bước tới, chỠđợi hồi lâu, thuỷ chung không thấy hai chị em hỠGiả lộ diện, bất giác chà ng nảy dạ hoà i nghi.
Chà ng tá»± há»i :
-Hai chị em hỠGiả đã ước hẹn đầu canh một tới đây, sao bây giỠchưa tới? Phải chăng đã xảy ra chuyện gì?
Chà ng không do dá»± nữa, láºt Ä‘áºt cải trang trở gót Ä‘i vá» phÃa phưá»ng Lạc Dương. Chà ng không tra há»i Táºp Hiá»n khách sạn mà và o thẳng Thái Bình khách sạn ở phÃa đối diện.
Trước nay hai chú cháu hỠTiêu ở Huỳnh Sơn vẫn ăn sà i rộng rãi tất ở khách sạn lớn nhất. Lệnh Hồ Bình đoán hai chị em hỠGiả có xảy chuyện gì nhất định cũng có liên quan đến chú cháu hỠTiêu.
Chà ng thi triển khinh công tra xét các căn thượng phòng ở mỗi viện và không thấy chú cháu hỠTiêu ở khách sạn nà y.
Lệnh Hồ Bình lại quay ra phÃa trước theo cá»a chÃnh tiến và o nắm lấy má»™t tên tiểu nhị há»i :
-Tiêu đại gia có ở háºu viện không ?
Tiểu nhị ngắm nghÃa chà ng từ trên xuống dưới thấy cách ăn mặc rất lịch sá»± liá»n niá»m nở cưá»i đáp :
-Phải chăng công tá» muốn há»i đến Tiêu đại gia? Tiêu đại gia đến Hương Hoa viện
rồi.
Lệnh Hồ Bình lại há»i : -Còn Tiêu thiếu gia đâu ?
Tiểu nhị ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi đáp : -Vụ nà y … tiểu nhân không để ý… á»’ ! Dưá»ng như… Dưá»ng như cÅ©ng ra khá»i cá»a
rồi.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu toan dá»i gót, tiểu nhị liá»n cưá»i há»i :
-Công tỠkiếm Tiêu đại gia có việc gì sáng mai hãng tới. Bây giỠlão nhân gia chưa vỠthì chắc không vỠnữa.
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Ai đã đến Hương Hoa viện mà trở vỠthì Hương Hoa viện không đáng là Hương Hoa viện nữa.
Tại Hương Hoa viện đà n sáo du dương, tiếng cưá»i không ngá»›t. Trong sương phòng ở lá»›p thứ ba vá» phÃa đông lại cà ng náo nhiệt, vì đó là nÆ¡i tiếp khách cá»§a Tiểu Diệm Hồng.
Äêm nay Bách Thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ dưá»ng như đặc biệt cao hứng. Thá»§ Ưng và Nhị Ưng cÅ©ng hứng chà không kém. Chỉ má»™t mình Tiểu lang quân Tiêu Bách Thà nh là đứng ngồi không yên, trong lòng hồi há»™p.
Tiểu Diệm Hồng là m cho gã rất mê ly, giả tỷ đêm nay Tiểu Diệm Hồng bầu bạn với gã, chắc gã cũng không nóng nảy đòi kiếm chị em hỠGiả.
Nhưng Tiểu Diệm Hồng lại bồi tiếp Bách Thủ ngô công.
|

05-09-2008, 05:58 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 60
Tiếu Lang Quân Lại Hóa Xú Lang Quân
Tiểu Diệm Hồng ngồi giữa hai ngưá»i. Khi Bách Thá»§ ngô công không để ý thì thị lại liếc mắt nhìn trá»™m Tiếu Lang Quân khiến cho gã trong lòng ngứa ngáy mà không giám ngẩng mặt lên. Äối vá»›i kỹ nữ gã chẳng cần gì sợ ai nhưng gã e dè thúc thúc nên không dám giây và o.
Vì thế Tiếu Lang Quân đà nh phụ lòng mỹ nhân, hết sức né tránh tia mắt của Tiểu Diệm Hồng.
Cũng vì thế mà gã cà ng nhớ tới tỷ muội hoa ở hỠGiả.
Gã tÃnh thá»i giá» thì Lục Ưng phải đắc thá»§ rồi má»›i phải, nhưng gã không dám tá»± tiện bá» Ä‘i sợ là m cho Bách Thá»§ ngô công mất hứng. Gã rất lấy là m kỳ quái vì táºt cá»§a thúc thúc chưa trị hết thì lão còn hứng thú ở chá»— nà o?
Tiểu Diệm Hồng má»i Bách Thá»§ ngô công uống rượu. Lão cưá»i ha hả đón lấy chung rượu nhưng lại ká» và o môi thị.
Thá»§ Ưng Bì ÄÆ¡n Hoà và Nhị Ưng Miêu Trá»ng vá»— tay cả cưá»i.
Tiêu Bách Thà nh nhìn ra chá»— khác. Cặp mắt gã Ä‘ang chỠđợi. Trái tim gã Ä‘áºp nhá»™n lên.
Vì kẻ ẩn ở ngoà i cá»a ra tÃn hiệu chÃnh là NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng. Tiêu Bách Thà nh nghiến răng hạ quyết tâm, nâng chung rượu lên cưá»i nói :
- Bách Thà nh cạn chung nà y rồi vá» khách sạn trước coi. Bì lão đại và Miêu lão nhị ở đây bồi tiếp thúc thúc má»™t lúc. Bách Thà nh tá»u lượng kém lắm, không thể uống tiếp được nữa.
Bách Thủ ngô công rượu đã ngà ngà lại cà ng khẳng khái, đối với chuyện gì cũng bảo được lắm.
Tiêu Bách Thà nh thấy thúc thúc ưng thuáºn khác nà o được lệnh đại xá, ra khá»i sương phòng.
Tiêu Bách Thà nh tá»›i cá»a chÃnh Hương Hoa viện, NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng liá»n dùng ám hiệu nghinh tiếp.
Tiêu Bách Thà nh roả bước tá»›i há»i :
- Thế nà o rồi ?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng nhăn nhó đáp :
- Xảy ra to chuyện rồi.
Tiêu Bách Thà nh sá»ng sốt há»i :
- Chuyện gì? Hai con nha đầu không mắc bẫy chăng? Hay là các ngươi không đủ sức hạ chúng.
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng đáp :
- Thiếu gia Ä‘oán tráºt hết.
Tiêu Bách Thà nh há»i :
- Thế thì ….
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng ngắt lá»i :
- Hai con a đầu và o bẫy rồi. Ngưá»i cÅ©ng bị giữ. Nhưng bên ta Ä‘i sáu thì bốn mất mạng dưới kiếm hai thị.
Tiêu Bách Thà nh ngÆ¡ ngác há»i :
- Có chuyện đó ư? Những ai bị thiệt mạng?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng đáp :
- Lão Tam, Lão Tứ, Lão Thất, Lão Bát. Tiểu nhân và o lão Lục tuy may mà thà nh công, nhưng chưa biết vụ nà y sẽ phúc trình lão gia như thế nà o cho xuôi.
Tiêu Bách Thà nh há»i :
- Hai con nhỠđó hiện giấu ở đâu ?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng đáp :
- Ở nên cạnh phân đà Cái Bang đã bị thiêu rụi. Tiểu nhân bảo lão Lục ở lại canh chừng.
Tiêu Bách Thà nh há»i :
- Ngươi và lão Lục có bị thương không ?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng đáp :
- Không.
Tiêu Bách Thà nh há»i :
- Bá»n lão Tam sao lại vô dụng đến thế? Cả bá»n Phụng Dương NgÅ© Hổ và Äá»™ng Äình Song Giao Ä‘á»u bị các ngươi thu tháºp. Chẳng lẽ bản lãnh hai tên a đầu lại cao thâm hÆ¡n cả NgÅ© Hổ và Song Giao?
Ngũ Ưng đáp :
- Bá»n lão Tam chuyến nà y tháºt chết má»™t cách oan uổng.
Tiêu Bách Thà nh ngạc nhiên há»i :
- Äầu Ä‘uôi ra là m sao?
NgÅ© Ưng vừa Ä‘i vừa thuáºt lại tưá»ng táºn cuá»™c chiến đấu vừa qua. Tiêu Bách Thà nh vừa nghe xong không nhịn được thoá mạ :
- Lão Lục nói đúng. Hai con a đầu đó dù sao cÅ©ng là con cháu cá»§a Long Trung kiếm khách. Nếu không vì Ä‘iểm nà y thì việc gì ta phải phái sáu ngưá»i trong bá»n ngươi. Gần trăm năm nay trong võ lâm được mấy ngưá»i như Trung Long kiếm khách? Bá»n chúng ngu xuẩn quá chừng.
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng nói :
- Bây giá» hối háºn cÅ©ng không kịp nữa. Vá» phương diện lão gia, thiếu gia nghÄ© phải có biện pháp che Ä‘áºy má»›i được. Không thì tiểu nhân cùng lão Lục ….
Tiêu Bách Thà nh ngắt lá»i :
- Cái đó các ngươi bất tất phải quan tâm. Ta sai các ngươi đi hà nh động dĩ nhiên ta phải gánh lấy.
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng há»i :
- Thiếu gia tÃnh giải thÃch vá»›i lão gia như thế nà o?
Tiêu Bách Thà nh đáp :
- Chỉ một câu là êm.
NgÅ© Ưng há»i :
- Câu gì ….
Tiêu Bách Thà nh đáp :
- Chẳng lẽ các ngươi không nhớ đã nói với ta là chạm trán gã tiểu tỠhỠLệnh Hồ?
Ngũ Ưng vỗ tay nói :
- Hay quá! Tháºt là tuyệt diệu.
Tiêu Bách Thà nh đắc ý cưá»i nói :
- Năm trước đã xảy ra vụ Võ ÄÆ°Æ¡ng bát tá», đó là tá»· dụ rất hùng hồn. Ngà y ấy Bát tá» còn bảy ngưá»i xuýt chết cả lÅ©. Nay các ngươi có sáu tên thua gã diõ nhiên không phải là kém rồi.
Ngũ Ưng cao hứng nói :
- à kiến tuyệt diệu nà y ngưá»i khác không thể nghÄ© ra được.
Tiêu Bách Thà nh cưá»i lạt nói :
- Thằng lõi đó đột nhiên xuất hiện ở Thái Nguyên chỉ có má»™t Ä‘iểm nà y là hay. Những chuyện gần đây bất luáºn do ai gây hoạ cứ đổ lên đầu gã là xong hết.
NgÅ© Ưng gáºt đầu đáp :
- Phải rồi. Hai con nhá» kia lát nữa mà không chiá»u ý thiếu gia thì thiếu gia trêu cợt rồi thưởng cho má»—i ả má»™t Ä‘ao bỠđó. Không cần thu lượm thi thể nữa…
Hai tên chủ bộc một xướng một hoạ, cà ng nói cà ng đắc ý, tưởng chừng cái chết của Tứ ưng chúng hoà n toà n quên sạch. Tứ ưng ở dưới suối và ng mà biết vụ nà y thì không hiểu chúng có cảm tưởng gì?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng tiến lên phÃa trước má»™t Ä‘oạn nữa chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì nói :
- Tiểu nhân băn khoăn má»™t Ä‘iá»u.
Tiêu Bách Thà nh há»i :
- Äiá»u chi?
Ngũ Ưng nói :
- Lão gia tá» nghe báo cáo bá»n lão Tam bị huá»· diệt vá» tay thằng lõi con đó, nhất định sẽ Ä‘em quân vấn tá»™i, kiếm thằng lõi để lý luáºn. Vạn nhất thằng lõi không thừa nháºn thì chúng ta há chẳng mang tá»™i nặng hÆ¡n?
Tiêu Bách Thà nh cưá»i đáp :
- Ngươi chẳng khác gì ngưá»i nước Ká»· lo trá»i sáºp. Chúng ta có miệng để là m gì? Äá»i nà o hung thá»§ lại thừa nháºn mình giết ngưá»i? Chẳng lẽ ngươi và ta lại Ä‘i giết bá»n lão Tam chăng?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng nói :
- Tôi lúc đó hoà n toà n trông và o thiếu gia.
Tiêu Bách Thà nh đáp :
- Lúc đó chỉ cần hai ngươi giữ được bình tĩnh, nhất định buộc cho gã thay, đừng đổi khẩu cung là bình yên vô sự.
Hai tên chá»§ bá»™c miệng nói, chân cất bước Ä‘á»u, chỉ trong khoảnh khắc đã ra ngoà i cá»a bắc.
Tiêu Bách Thà nh đảo mắt nhình quanh há»i :
- Bá»n hỠở đâu ?
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng đưa tay đáp :
- Ở bên kia rừng cây, chúng ta đi qua rừng là tới.
Tiêu Bách Thà nh tránh sang một bên rồi nói :
- Bây giá» ngươi Ä‘i trước dẫn đưá»ng. Ta chưa đến đây bao giá».
Ngũ Ưng đi trước đi xuyên qua rừng cây đến trước toà đạo quán bị thiêu rụi quay lại nói :
- Xin thiếu gia hãy chỠở đây để tiểu nhân Ä‘i kiếm há». Trong nà y toà n gạch ngói bể Ä‘i lại khó khăn. Tiểu nhân kiếm được lão Lục rồi sẽ hô thiếu gia và o.
Tiêu Bách Thà nh gáºt đầu đáp :
- Phải đó. Ngươi tiến và o đi.
NgÅ© Ưng rảo bước lên thá»m Ä‘i trên đống gạch ngói bể cháºm chạp tiến và o phÃa sau. Gã vừa Ä‘i vừa gá»i :
- Thủ Nhân, Thủ Nhân!
Tiếng hô hoán mỗi lúc một xa rồi không nghe thấy nữa.
Tiêu Bách Thà nh chỠmột lúc lâu vẫn không thấy Ngũ Ưng trở ra. Gã không nhịn được, lẩm bẩm mắng hoà i :
- Toà n là hạng toi cơm.
Gã toan tiến và o coi thì đột nhiên vai bên phải bị má»™t bà n tay Ä‘áºp mạnh xuống.
PhÃa sau có ngưá»i vừa cưá»i vừa lên tiếng :
- Coi tướng mạo hay quá.
Tiêu Bách Thà nh biết là nguy rồi. Gã toan hất tay đối phương ra để thoát thân không ngỠvai bên phải tê chồn, lực đạo đã mất hết.
Ngưá»i phÃa sau lại cưá»i nói :
- Bá»n Huỳnh SÆ¡n bát ma quả là đồ ăn hại. Äáng tiếc thiếu chá»§ nhân dưá»ng như cÅ©ng chẳng cao minh gì hÆ¡n há».
Tiêu Bách Thà nh nghe khẩu âm nháºn ra là Lãng Äãng công tá». Gã chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, vá»™i cất tiếng năn nỉ :
- Xin Lệnh Hồ huynh tha mạng cho…..
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Thiếu gia vừa uống rượu lại đi gió đã lâu có thể tổn thương đến thân thể. Chúng ta và o trong kia ẩn gió rồi hãy nói chuyện.
Móng tay chà ng như móng chim ưng chụp và o vai Tiêu Bách Thà nh đẩy và o góc đại Ä‘iện chưa bị sáºp đổ.
Chà ng thắp lá»a lên. Tiêu Bách Thà nh ngó thấy NgÅ© Ưng, Lục Ưng và chị em há» Giả Ä‘á»u tụ táºp ở đây cả.
Hai chị em Giả thị đã được buộc vết thương đang ngủ ly bì tựa hồ bị điểm huyệt Hắc Thiếm.
NgÅ© Ưng và Lục Ưng vẫn còn nguyên vẹn, trong mình chẳng má»™t vết thương, nhưng toà n thân không nhúc nhÃch được, chỉ có đôi mắt láo liên.
Lệnh Hồ Bình đốt lá»a rồi quay lại cưá»i nói :
- Thế nà o? Tiêu đại huynh đà i muốn hai ông bạn đây ngà y mai cáo tố vá»›i thúc thúc là tứ ưng Ä‘á»u bị chết vá» tay Lệnh Hồ Bình nà y. Nguyên Tiêu huynh chỉ muốn đổ trách nhiệm cho tại hạ, nhưng sá»± Ä‘á»i thưá»ng lá»™ng giả thà nh chân. Tiêu huynh có thÃch không?
Tiêu Bách Thà nh toan năn nỉ xin tha nhưng nghe chà ng nói váºy tá»± biết chẳng còn hy vá»ng gì sống sót, đà nh nhắm mắt chỠđón tá» thần.
Lệnh Hồ Bình lại cưá»i nói :
- Huynh đà i chá» chết ư? Tiểu đệ cho huynh đà i hay cứ việc yên tâm. Lãng Äãng công tá» trước nay Ä‘á»u hà nh động minh bạch, chóng vánh. Nếu tiểu đệ mà định sát hại huynh đà i thì không để đến bây giá». Huynh đà i mạnh dạn lên mở mắt ra mà coi.
Tiêu Bách Thà nh mở mắt ra, nhưng vẫn không tin Lãng Äãng công tá» lại chịu giữ lá»i hứa, vì chà ng có lý do nà o để buông tha gã?
Lãng Äãng công tá» thu nụ cưá»i lại thá»§ng thẳng nói :
- Bản công tá» nói sao đúng váºy, nhất là kẻ mất hết sức đỠkháng để thà nh tên tù Ä‘ang Ä‘á»i hà nh hình thì còn nói giỡn là m chi. Bản công tỠđã hứa lá»i không hạ sát huynh đà i nhất định huynh đà i không chết.
Trong lòng Tiêu Bách Thà nh dần dần nổi lên má»™t tia hy vá»ng.
Gã biết Lãng Äãng công tỠđối đãi vá»›i địch nhân bằng thá»§ Ä‘oạn khá»§ng khiếp nhưng chà ng là ngưá»i thá»§ tÃn thì ai cÅ©ng phải công nháºn.
Gã không sao nghÄ© ra được vì lý do gì Lãng Äãng công tá» lại tha mạng gã. Äồng thá»i gã nghÄ© không ra Lãng Äãng công tá» cố ý nói cho gã yên dạ để là m gì?
Lệnh Hồ Bình dưá»ng như đã hiểu thấu tâm ý cá»§a Tiếu lang quân, chà ng hắng đặng nói tiếp :
- Bản công tá» nói là tha huynh đà i, nhất định huynh đà i không thể tin được, váºy bản công tá» nói rõ lý do để huynh đà i yên dạ.
Tiêu Bách Thà nh dương cặp mắt tháºt lá»›n. Long khá»§ng cụ cá»§a gã đổi ra dạ hiếu kỳ. Lệnh Hồ Bình cháºm rãi nói tiếp :
- Bản công tá» không muốn giết huynh đà i chẳng phải vì má»m lòng không nỡ hạ thá»§, cÅ©ng chẳng phải Tiêu huynh là điệt thiếu gia cá»§a chưởng môn phái Huỳnh SÆ¡n, mà là tại …hà hà … nếu hạ sát ngay chẳng hoá ra để thiếu gia chiếm phần tiện nghi nhiá»u quá.
Tiêu Bách Thà nh nghe nói khác nà o má»™t đòn chuỳ Ä‘áºp lên đầu. Mặt gã xám như tro tà n.
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i nói :
- Lý do nà y đã đủ chưa? Tiêu đại huynh ngạc nhiên chăng? Tiêu đại huynh là ngưá»i thế nà o mà lá»t và o tay Lãng Äãng công tá» tưởng nên hiểu sá»›m lý do nà y. Tiêu huynh tưởng tượng ra được là mình khó bá» thoát chết má»›i phải. Nếu có cÆ¡ há»™i sống sót thì chỉ là cái chết không đủ Ä‘á»n tá»™i. Tiêu đại huynh! Bản công tá» nói váºy có đúng không?
Tiêu Bách Thà nh toà n thân run bần báºt. Gã muốn lá»›n tiếng thoá mạ nhưng không đủ can đảm.
Lệnh Hồ Bình cúi xuống lượm cây lưu tinh trảo cầm tay nói tiếp :
- Những kẻ chạm trán vá»›i Lãng Äãng công tá» tuy váºn mệnh xúi quẩy nhưng cÅ©ng có chá»— may mắn là đối phương phạm tá»™i nặng đến đâu, bản công tá» cÅ©ng già nh cho cÆ¡ há»™i thoát chết hay để trả oán.
Dứt lá»i chà ng giÆ¡ gót chân đá xuống khai giải huyệt đạo cho NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng.
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng tuy đã được khai giải huyệt đạo nhưng không giám nghÄ© đến chuyện trốn chạy. Hắn má»›i lãnh giáo thân thá»§ cá»§a Lãng Äãng công tá» và đã hiểu chà ng lắm.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu nói :
- Bản công tá» bắt đầu từ ông bạn nà y. Oâng bạn hãy đứng lên co duá»—i gân cốt cho thuần thục rồi chạy Ä‘i. Bản công tỠđứng đây không di động ná»a bước. Oâng bạn mà thoát được phạm vi cá»§a cây phi trảo nà y là số mạng rất lá»›n. Bản công tá» không rượt theo đâu.
NgÅ© Ưng Bà n Äại Äăng chấp tay nhăn nhó cưá»i đáp :
- Xin công tỠ….
Lệnh Hồ Bình sa sầm nét mặt ngắt lá»i :
- Ngươi muốn yêu cầu bản công tỠthu hồi mệnh lệnh chăng?
NgÅ© Ưng bước lên ná»a bước nói :
- Xin công tỠmở dạ từ bi …..
Gã co chân trái toan quỳ xuống.
Lệnh Hồ Bình chau mà y, không ngá» NgÅ© Ưng đột nhiên phóng chưởng đánh ra. Äồng thá»i gã lá»™n ngược ngưá»i lại vá»t vá» phÃa sau Ä‘iện nhanh như mÅ©i tên bắn.
Bá»—ng nghe Lệnh Hồ Bình cưá»i lạt nói :
- Nước cỠnà y hay qua!
Aùnh ngân hồng loé lên. Cây phi trảo đã tung ra.
Kết quả đúng như Ngũ Ưng dùng phi trảo để chụp chị em hỠGiả. Cây trảo chụp đúng vai bên phải Ngũ Ưng không thiên lệch chút nà o.
Chiêu trảo cá»§a chà ng chỉ khác chiêu trảo cá»§a NgÅ© Ưng ở chá»— chà ng chụp má»™t chiêu là m gã chết liá»n.
Lệnh Hồ Bình rút phi trảo ra và khai giải huyệt đạo cho Lục Ưng Phương Thủ Nhân.
Lục Ưng đã rút được kinh nghiệm là ở trước mặt Lãng Äãng công tá» dùng nguỵ kế không ăn thua. Sao bằng tuân mệnh hà nh động còn có cÆ¡ há»™i thoát nạn hÆ¡n nhiá»u.
Hắn được khai giải huyệt đạo rồi váºn khà huyết lưu thông khoan khoái, Ä‘oạn tung mình vá»t ra ngoà i Ä‘iện.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu nói :
- Oâng bạn nà y thà nh tháºt hÆ¡n nhiá»u. Bây giá» còn trông và o váºn khà mà thôi.
Hai tay chà ng giá»±t má»™t cái, cây lưu tinh trảo gãy là m hai khúc. Chà ng giữ lại má»™t khúc, còn má»™t ná»a cây lưu tinh chà ng giÆ¡ tay lên liệng ra.
Cây lưu tinh vá»t Ä‘i đánh trúng và o sau lưng Lục Ưng. May mà chá»— đánh trúng lại không nguy hại, Lục Ưng rên lên má»™t tiếng loạng choạng chạy ra ngoà i quan.
Lệnh Hồ Bình báºt cưá»i má»™t tiếng, quả nhiên không dùng thá»§ Ä‘oạn nà o khác. Chà ng quay lại nhìn Tiêu Bách Thà nh nói :
- Hay lắm. Bây giỠtới lượt Tiêu đại huynh.
Tiêu Bách Thà nh run cầm cáºp, miệng năn nỉ :
- Lệnh Hồ Bình ! À không phải … Lệnh Hồ thiếu hiệp! Tiểu đệ từ nay … thay mặt đổi lòng … Là m lại cuá»™c Ä‘á»i.
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Tiêu đại huynh chủ ý rất hay. Nếu bản công tỠtha mạng đại huynh, đại huynh sẽ nghĩ được chủ ý kỳ diệu hơn nữa để biến bản công tỠthà nh tội nhân.
Tiêu Bách Thà nh vội nói :
- Lệnh Hồ huynh yên dạ… Tiểu đệ nói không dám … là không dám. Tiểu đệ xin phát thệ nếu từ nay trở đi còn … còn …
Lệnh Hồ Bình khoát tay ngắt lá»i :
- Dẹp Ä‘i. Trên Ä‘á»i cái không đáng tiá»n nhất là lá»i thá». Chúng ta bà n đến cái khác hữu hiệu hÆ¡n.
Tiêu Bách Thà nh sắc mặt lợt lạt há»i :
- Phải chăng Lệnh Hồ huynh muốn … phá huỷ … võ công của tiểu đệ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Không phải đâu.
Tiêu Bách Thà nh ngẩn ngưá»i.
Äối vá»›i con nhà võ, Ä‘iá»u khó chịu nhất là bị mất hết võ công. Lãng Äãng công tỠđã không thèm phế bá» võ công cá»§a gã, chẳng lẽ còn thá»§ Ä‘oạn nà o khó chịu hÆ¡n?
Lại nghe Lệnh Hồ Bình nói tiếp :
- Võ công không phân thiện ác. Tá»· như bản công tá», nếu chẳng á»· và o võ công thì bữa nay sao thu tháºp được Tiêu huynh? Cái tệ hại cá»§a Tiêu huynh không phải là võ công mà là cái ngoại hiệu Tiếu Lang Quân.
Tiêu Bách Thà nh vội đáp :
- Cái đó dễ lắm. Từ nay tiểu đệ không dùng ngoại hiệu đó nữa là xong.
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Ngoại hiệu Tiếu Lang Quân cá»§a huynh đà i phải chăng do huynh đà i tá»± lá»±a chá»n
lấy?
Tiêu Bách Thà nh vội đáp :
- Từ nay tiểu đệ không để ngưá»i ta kêu mình bằng biệt hiệu đó nữa.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Thế ngưá»i ta cứ kêu thì là m thế nà o ?
Tiêu Bách Thà nh đáp :
- Tiểu đệ sẽ trở mặt vá»›i há».
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ngưá»i ta không kêu trước mặt, nhưng lúc vắng mình thì cấm ai được?
Tiêu Bách Thà nh sá»ng sốt đáp :
- Cái đó …..
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
- Äiểm nà y mấu chốt không phải là ở đó. Äiá»u cốt yếu là bất luáºn Tiêu huynh dùng ngoại hiệu gì, đồng thá»i bất chấp ngưá»i ngoà i xưng hô thế nà o, chỉ cốt lòng mình không xấu hổ vá»›i ngoại hiệu đó là được.
Chà ng thở dà i nói tiếp :
- Má»™t nam nhân địa vị cao sang, tướng mạo anh tuấn, tuổi còn nhá», có tiá»n có thế, lại biết võ công mà không là m Ä‘iá»u tồi bại, nhưng việc tồi bại không ngá»›t theo dõi khiến mình chống trì thá»§ được, hoặc bản tÃnh xấu xa không thể lưá»ng được.
Tiêu Bách Thà nh ấp úng nói :
- Thế thì …..
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
- Vì thế phải trị táºn gốc. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u là là m cho Tiêu huynh thấy khuê nữ nhà ngưá»i ta Ä‘em lòng ao ước.
Tiêu Bách Thà nh kinh hãi há»i :
- Lệnh Hồ huynh ….
Lệnh Hồ Bình giơ cây trảo phi trong tay lên nói :
- Cây trảo phi nà y sắp biến Tiếu lang quân thà nh Xú lang quân. Bản công tỠvừa nói rồi. Sau khi xong việc võ công của Tiêu huynh vẫn còn, sẽ có cơ hội trả oán, bất cứ bữa nay, ngà y mai hay ngay bây giỠtuỳ ý.
Chà ng tiến lên một bước nói tiếp :
- Công tá» cÅ©ng có thể trở vá» ngẫm nghÄ© mình đã phá hoại danh tiết bao nhiêu thiếu nữ? Cách trừng phạt nà y có xứng đáng không? Từ nay công tá» vẫn Ä‘em lòng thù địch bản công tá», hay là m Ä‘iá»u thiện để chuá»™c tá»™i tuỳ ý. Có Ä‘iá»u Tiêu huynh nên nhá»› nếu Tiêu huynh vẫn giữ ý niệm tà n độc mà ngưá»i ở Kỳ SÄ© Bảo biết tá»›i thì chẳng bao giá» còn được lá»t và o tay Lãng Äãng công tá» nà y nữa.
Chà ng giơ tay lên. Mấy tiếng sột sột kẽ vang lên. Hai má Tiêu Bách Thà nh biến thà nh khó coi.
Lệnh Hồ Bình rạch mặt gã rồi giải huyệt đạo cho gã. Chà ng tùi lại mấy bước lạnh lùng hô :
- Tiêu huynh bước ngay đi.
Tiêu Bách Thà nh hai tay bưng mặt, rên la thảm hại.
Lệnh Hồ Bình bá» thêm cá»§i khô và o đống lá»a cho lá»a cháy to. Äoạn chà ng lại giải khai huyệt đạo cho hai chị em há» Giả.
Giả Tưá»ng và Giả Vy thở phà o má»™t cái mổ bừng mắt ra.
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i nói :
- Kẻ ước há»™i đã đến đây. Hiá»n côn trá»ng bây giá» còn muốn cùng tại hạ tá»· võ không? Nếu chưa thuáºn tiện xin hoà n đến ngà y khác.
Hai chị em ngồi dáºy đảo mắt nhìn quanh, Ä‘oán ra má»i việc. Hai cô tá»± há»i :
- Chúng ta đã bị thương sao lại ở chốn nà y?
Dưới đất còn thi thể NgÅ© Ưng khiến hai cô hiểu ngay Lãng Äãng công tỠđã cứu mạng mình.
|
 |
|
| |