 |
|

28-10-2008, 08:27 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 53
Ngưá»i áo Ä‘en ẩn hiện bất thưá»ng
Ngô Hằng cưá»i ha hả đáp:
- Ãiá»n huynh tháºt quá Ä‘a nghi. Bất quá tiểu đệ muốn kết bạn vá»›i Ãiá»n huynh mà thôi.
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy thì ra tiểu đệ đã trách lầm Ngô huynh mất rồi.
Ngô Hằng nói:
- Chuyện gì đã qua ta nên bá» Ä‘i. Nếu Ãiá»n huynh không có ý kết bạn vá»›i tiểu đệ, tiểu đệ không miá»…n cưỡng.
Rồi y trở gót đi ngay.
Sáu bảy tên đại hán chia giữ bốn mặt cũng cất bước đi theo Ngô Hằng.
Ãá»™t nhiên có âm thanh gay gắt lá»›n tiếng quát:
- Ãứng lại!
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thì là má»™t tên hán tá» trung niên, toà n thân váºn đồ Ä‘en, đầu bịt khăn Ä‘en, cả đôi già y cÅ©ng bằng vải Ä‘en, đủng đỉnh từ giữa đám đông Ä‘i ra.
Nếu không để ý thì chẳng thấy gì, song lưu tâm má»™t chút liá»n nháºn thấy cách phục sức cá»§a ngưá»i nà y rất kỳ dị.
Ngô Hằng đưa mắt nhìn ngưá»i áo Ä‘en há»i lại:
- Các hạ là ai?
Lúc nà y những ngưá»i đến coi vụ nhiệt náo má»—i lúc má»™t đông. Bá»n Ngô Hằng trước đứng thà nh thế bao vây Lôi Phi thì bây giá» chÃnh y lại bị bá»n ngưá»i thóc mách bu quanh.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn ra thấy bá»n ngưá»i đến tụ táºp trong hoa trưá»ng để coi náo nhiệt lên tá»›i năm, sáu chục thì nghÄ© thầm trong bụng:
- Nếu xảy ra chuyện tranh chấp là m kinh động đến Giang Nam Song Hiệp.
Bá»—ng nghe ngưá»i áo Ä‘en lạnh lùng nói:
- Tại hạ muốn há»i các hạ.
Ngô Hằng há»i lại:
- Tôn giả há»i Ä‘iá»u chi?
Ngưá»i áo Ä‘en há»i:
- Các hạ có ngưá»i mướn đến đây hay chỉ là má»™t du khách?
Ngô Hằng ngó bá»™ mặt ngưá»i áo Ä‘en lạnh lùng như băng giá chẳng khác gì cÆ¡n gió lạnh thổi từ địa ngục lên. Gã ngó thêm má»™t lúc cà ng thấy khiếp sợ phải quay nhìn ra chá»— khác vì tướng mạo ngưá»i áo Ä‘en có dáng má»™t nhân váºt đã luyện những võ côn kỳ bÃ, ác độc cá»§a tà phái.
Ngưá»i áo Ä‘en không thấy Ngô Hằng trả lá»i, không nhịn được nữa lại há»i tiếp:
- Tại hạ đã há»i ai chỉ há»i đến hai lần. Bây giá» xin nhắc lại. Các hạ có ngưá»i mướn đến đây hay chỉ là du khách?
Ngô Hằng tuy trong lòng có ý khiếp sợ ngưá»i áo Ä‘en, nhưng gã ngó lui ngó tá»›i thấy hắn chỉ có má»™t mình, không có đồng bạn trợ quyá»n nên cÅ©ng mạnh dạn lên má»™t chút, cất tiếng há»i lại:
- Nghe khẩu khà các hạ có vẻ hách lắm. Chắc các hạ cÅ©ng là má»™t nhân váºt có danh vá»ng?
Ngưá»i áo Ä‘en ngắt lá»i:
- Tại hạ đã há»i hai lần mà các hạ vẫn nói Ä‘i đâu cứ chưa trả lá»i.
Ngô Hằng nói:
- Tại hạ nghe rõ rồi, nhưng các hạ vẫn có vẽ lấn át ngưá»i...
Ngưá»i áo Ä‘en đột nhiên tiến tá»›i má»™t bước vươn tay ra chụp.
Ngô Hằng né mình tránh khá»i.
Ãá»™ng tác cá»§a ngưá»i áo Ä‘en mau lẹ dị thưá»ng. Hắn không chá» Ngô Hằng trả đũa đã phóng cả song chưởng đánh ra trong thế liên hoà n.
Ngô Hằng để ý nhìn thấy mưá»i đầu ngón tay đối phương Ä‘á»u để móng tháºt dà i khác ngưá»i thưá»ng xa, mà mà u sắc xanh ngắt thì không khá»i kinh hãi. Vì trong lòng hoang mang chân tay đỠđẫn má»™t chút né tránh không kịp, Gã thấy lưng bà n tay trái Ä‘au nhói vì bị móng tay ngưá»i áo Ä‘en khẻ vạch và o. Gã liá»n rÃt má»™t hÆ¡i dà i rồi nhảy lui vá» phÃa sau bốn thước.
Ngưá»i áo Ä‘en không Ä‘uổi nữa, đứng nguyên má»™t chá»— dằn giá»ng há»i:
- Tại hạ há»i các hạ là ngưá»i như thế nà o?
Ngô Hằng ngó lại vết thương ở tay trái thấy sưng vù lên thì trong lòng vừa kinh hãi vừa tức giáºn. Gã thò tay phải và o bá»c lấy ra má»™t lưỡi thá»§y thá»§.
Ngưá»i áo Ä‘en lạnh lùng nói:
- Các hạ không còn cÆ¡ há»™i động thá»§ nữa đâu. Chỉ trong thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m là chất độc phát tác, ngoà i cách chặt đứt tay Ä‘i không còn biện pháp nà o khác.
Ngô Hằng nói:
- Giữa tại hạ và các hạ vốn không có thù oán...
Ngưá»i áo Ä‘en ngắt lá»i:
- Tại hạ đã cảnh cáo mấy lần mà các hạ không tin nên không còn cách nà o khác nữa.
Ngô Hằng nói:
- Trước khi chất độc phát tác tại hạ còn có thể đã thương các hạ được.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i lạt hai tiếng rồi há»i:
- Các hạ muốn đánh bạc vá»›i váºn khà chăng?
Ngô Hằng đáp:
- Giết ngưá»i thì phải thưá»ng mạng, nợ bạc thì phải trả tiá»n. Các hạ đã thi hà nh độc thá»§ vá»›i tại hạ thì tại hạ bất tất phải nói chuyện nhân nghÄ©a vá»›i các hạ nữa.
Ngưá»i áo Ä‘en thách thức:
- Các hạ có tà i gì cứ trổ hết ra đi!
Ngô Hằng vung lưỡi đao trủy thủ trong tay lên. Trong đám đông đột nhiên có năm đại hán chạy lại.
Lý Hà n Thu khẽ há»i Lôi Phi:
- Chúng ta có nên giúp y một tay không?
Lôi Phi đáp:
- Không nên hấp tấp. Chúng ta hãy lẳng lặng chỠxem diễn biến rồi sẽ liệu.
Lúc nà y trong hoa trưá»ng rất náo nhiệt, số ngưá»i bu lại má»—i lúc má»™t đông. Có đến dư trăm... Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu bị chìm đắm và o trong đám đông. Những ngưá»i đến sau không hiểu má»›i đầu câu chuyện do hai ngưá»i mà ra.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i lại há»i:
- Các vị muốn động binh chăng?
Ngô Hằng đáp:
- Ãúng thế! Lấy khà giá»›i ra Ä‘i!
Một hồi loảng xoảng vang lên! Năm đại hán vây lại đã rút binh khà ra. Năm thanh quỉ đầu đao dưới ánh đèn sáng lấp loáng ánh hà n quang.
Bổng nghe trong đám đông có ngưá»i cưá»i lạt lên tiếng:
- Sáu ngưá»i đánh má»™t tháºt là bất công!
Ngô Hằng đảo mắt nhìn quanh. Ngưá»i vừa nói đó và o trạc tứ tuần, thân thể cao lá»›n, mình váºn võ phục, ngoà i khoác áo choảng. Chuôi kiếm thò ra ngoà i áo sợi dây Ä‘eo mà u và ng lay động.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, gã không dám ra tay.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i lạt há»i:
- Sao các vị không động thủ đi?
Ngô Hằng liá»n thay đổi thái độ há»i lại:
- Tại hạ muốn hiểu rõ tÃnh danh cá»§a các hạ trước.
Ngưá»i áo Ä‘en hững hỠđáp:
- Tại hạ đã không muốn vá»›i cao kết giao vá»›i các hạ thì hà tất phải thông tên báo há».
Thái độ lạnh lùng, lá»i nói sắc bén tá»±a hồ có ý trêu chá»c cho Ngô Hằng phải ra tay.
Ngô Hằng không sao nhịn được liá»n nói:
- Xem chừng bữa nay tại hạ mà không chết thì các hạ hết sống.
Gã dứt lá»i đột nhiên huy động lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§ đâm tá»›i.
Ngô Hằng vừa ra tay, năm đại hán kia cũng nhất tỠhuy động quỉ đầu đao chém tới.
Chỉ trong chá»›p mắt, ánh Ä‘ao lấp loáng bao vây ngưá»i áo Ä‘en và o giữa.
Ngưá»i áo Ä‘en chuyển động thân hình như con bướm xuyên hoa lấp loáng giữa là n Ä‘ao quang.
Năm thanh quỉ đầu Ä‘ao và má»™t lưỡi trá»§y thá»§ bố trà thà nh má»™t tấm lưới rất nghiêm máºt song thá»§y chung vẫn không đã thương được ngưá»i áo Ä‘en.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Võ công ngưá»i áo Ä‘en không phải tầm thưá»ng. E rằng sáu ngưá»i chẳng có cách gì đã thương được hắn.
Chà ng chưa dứt lá»i bá»—ng có tiếng rên ư á» vá»ng lại.
Má»™t bóng ngưá»i lấp loáng. Má»™t tên đại hán dùng quỉ đầu Ä‘ao bổng vá»t ra ngoà i. Thanh quỉ Ä‘ao cá»§a gã không biết đã lá»t và o tay ngưá»i áo Ä‘en lúc nà o?
Ngưá»i áo Ä‘en tay đã cầm Ä‘ao, khà thế lại cà ng hung mãnh.
Sau má»™t hồi choang choảng vang lên, ánh Ä‘ao quang bao vây hắn Ä‘á»u bị hất văng ra.
Giữa lúc ấy, đột nhiên có tiếng hét lớn:
- Dừng tay!
Trong đám đông một hán tỠtrung niên áo xanh từ từ bước ra. Y chắp tay nói:
- Tiểu đệ là Lý Lãng. Tổng quản hoa trưá»ng nà y...
Ngưá»i áo Ä‘en dừng tay lại nói:
- Các hạ tới vừa đúng lúc.
Lý Lãng nói:
- Tại hạ có việc ở ngoà i vừa nghe tin phải láºt Ä‘áºt vá» ngay. Tháºt có Ä‘iá»u không phải vá»›i các vị.
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- Lý huynh chỉ vá» sá»›m má»™t khắc là tiểu đệ không bị ngưá»i vây đánh.
Lý Lãng đưa mắt nhìn Ngô Hằng nói:
- Các vị lấy nhiá»u lấn Ãt phải chăng có ý đại náo Hoa há»™i?
Ngô Hằng đáp:
- Bá»n tại hạ bất quá có Ä‘iá»u xÃch mÃch trong nhất thá»i thà nh ra phạm tá»™i. Váºy bây giá» xin có lá»i từ tạ.
Ãoạn hắn chắp tay xá dà i há»i:
- Tổng quản má»›i trông thấy bá»n tại hạ vây đánh má»™t ngưá»i, nhưng đã rõ nguyên nhân chưa?
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i lạt há»i:
- Các hạ muốn rung động Lý tổng quản thì đã là m gì được ai?
Lý Lãng cưá»i mát nói:
- Tiểu đệ giữ chức tổng quản hoa trưá»ng nà y không những phải Ä‘em toà n lá»±c ra bảo vệ hoa trưá»ng để tránh sá»± phá hoại cá»§a ngưá»i khác mà còn có bổn pháºn bảo vệ cho những ngưá»i đến tham dá»± Hoa há»™i được an toà n, cÅ©ng Ä‘iá»u giải các xÃch mÃch. Vì thế bất luáºn việc gì cÅ©ng cần hiểu rõ.
Ngưá»i áo Ä‘en chỉ buông tiếng cưá»i khẩy chứ không nói nữa.
Ngô Hằng lại nói tiếp:
- Huynh đà i đây đã ngấm ngầm dùng chất kịch độc để đả thương tay trái tại hạ.
Lý Lãng cau mà y há»i:
- Các hạ có thể cho tại hạ coi vết thương được chăng?
Ngô Hằng đáp:
- Dĩ nhiên là được.
Ãoạn gã đưa tay trái ra.
Lý Hà n Thu hãy còn Ãt tuổi thÃch xem nhiệt náo. Chà ng chen và o trước mặt Ngô Hằng ngó thấy lưng bà n tay trái gã sưng cao lên mấy tất. Miệng vết thương tÃm bầm và nổi vằn.
Lý Lãng gáºt đầu nói:
- Vết thương khá nặng!
Hắn đưa mắt nhìn ngưá»i áo Ä‘en há»i:
- Ãây là các hạ ra tay đả thương phải không?
Ngưá»i áo Ä‘en hững hỠđáp:
- Phải rồi!
Lý Lãng lại há»i:
- Các hạ có thuốc giải độc không?
Ngưá»i áo Ä‘en buông thõng:
- Dĩ nhiên là có.
Lý Lãng há»i:
- Các hạ có thể tặng cho tại hạ một viên được chăng?
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i lại há»i lại:
- Phải chăng Lý tổng quản xin thuốc thay cho y?
Lý Lãng đáp:
- Tiểu đệ có nhiệm vụ ở đây không muốn có ngưá»i bị thương vong tại hoa trưá»ng.
Ngưá»i áo Ä‘en lại cưá»i đáp:
- Nếu như thế thì tại hạ không chịu.
Lý Lãng ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi cưá»i khanh khách nói:
- Tại hạ tưởng huynh đà i nên thuáºn cho là hÆ¡n.
Ngưá»i áo Ä‘en há»i:
- Lý tổng quản xỠsự có một thái độ thiên lệch, tổng quản có biết không?
Lý Lãng nói:
- Ãại há»™i cá»§a bá»n tại hạ đã có lá» luáºt định rõ. Thấy ngưá»i bị thương thì phải cứu trợ, kẻ yếu Ä‘uối thì phải bên vá»±c. Bá»n y tuy đông ngưá»i nhưng không mạnh bằng huynh đà i.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- HÆ¡n nữa y bị thương rất nặng, nếu không giải cứu kịp thá»i e rằng đến phải chặt tay.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i lạt há»i:
- Nếu tiểu đệ bị thương dưới loạn Ä‘ao cá»§a bá»n há» thì sao?
Lý Lãng đáp:
- Tiểu đệ cũng phải đến ngăn cản.
Ngưá»i áo Ä‘en phì cưá»i nói:
- Tháºt là chuyện cứu cấp kẻ bị thương, bênh vá»±c ngưá»i yếu Ä‘uối nghe rất lá»t tai!
Lý Lãng nghe giá»ng mỉa mai không khá»i biến sắc lạnh lùng há»i:
- Các hạ tay không má»™t mình chá»i năm còn chưa đủ mạnh hay sao?
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i khẩy đáp:
- Xem chừng bá»n kia có mối liên quan vá»›i các hạ.
Lý Lãng không khá»i lá»a giáºn bốc lên ngùn ngụt nhưng hắn cố dằn lòng há»i lại:
- Cách xưng hô các hạ thế nà o?
Ngưá»i áo Ä‘en đáp:
- Tại hạ đã lên được hoa thuyá»n. Nếu không có thiệp má»i cá»§a Giang Nam Song Hiệp thì cÅ©ng phải trổ võ công má»›i được tiến và o há»™i trưá»ng, tưởng chả cần phải thông tên báo há» ná»a.
Lý Lãng tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm, hắn đảo mắt nhìn quanh bốn phÃa thấy quần hà o ai cÅ©ng lá»™ vẻ nghiêm trá»ng, thì không khá»i kinh hãi nghÄ© thầm:
- Tình thế lúc nà y rất phức tạp, nếu mình xỠsự không khéo tất nổi cuộc phong ba.
Hắn nghÄ© váºy liá»n dẹp lá»a háºn, tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Huynh đà i đã không muốn báo danh tại hạ cÅ©ng không dám miá»…n cưỡng, song tại hạ có mấy lá»i cần phải thuyết minh trước.
Ngưá»i áo Ä‘en há»i:
- ÃÆ°á»£c rồi! Các hạ có Ä‘iá»u gì cứ nói?
Lý Lãng cháºm rãi đáp:
- Trong hoa trưá»ng đã có nghiêm lệ. Ãiá»u quan trá»ng thứ nhất là không nên đánh lá»™n hoặc mượn duyên cá»› để quấy rối đại há»™i. Ãã có má»™t chá»— động võ là diá»…n võ đà i cÅ©ng ở trong hoa trưá»ng mà tiểu đệ có trách nhiệm bảo vệ đây. Diá»…n võ đà i chÃnh là nÆ¡i 12 cô hoa nữ kén chồng. Những ngưá»i đến tham dá»± Hoa há»™i Ä‘á»u có thể trông và o võ công cá»§a mình mà lên đà i tá»· thÃ.
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- Ãa tạ các hạ có lá»i chỉ giáo.
Lý Lãng lại nói:
- Diá»…n võ đà i tá»›i mai má»›i bắt đầu mở cá»a trong má»™t thá»i kỳ bảy ngà y liá»n. Nếu 12 cô hoa nữ mà kén được giải tế sá»›m hÆ¡n thì hoa trưá»ng tá»· võ nà y kết thúc sá»›m hÆ¡n. Bằng không thì lôi đà i phải liên tục mở trong bảy ngà y. Huynh đệ có muốn động võ thì lên đó mà tá»· đấu má»›i là danh chÃnh ngôn thuáºn.
Ngưá»i áo Ä‘en chưa kịp trả lá»i thì bên ngoà i có thanh âm há»i lại:
- Giả tỷ trong bảy ngà y mà 12 mỹ nữ chưa lựa được đủ phu tế thì lôi đà i cũng tạm kết thúc hay sao?
Lý Lãng đáp:
- Theo nháºn xét cá»§a tiểu đệ thì anh hùng hà o kiệt võ lâm không thiếu ngưá»i chẳng có lý nà o lại không lá»±a được 12 vị đầy đủ tư cách vá» võ công cÅ©ng như vá» nhân phẩm.
Ngưá»i kia lại há»i:
- Trưá»ng hợp mà 12 mỹ nữ có tÃnh cao ngạo không lá»±a được đủ thì sao?
Lý Lãng đáp:
- Nhiệm vụ cá»§a tiểu đệ chỉ có trách nhiệm bảo vệ hoa trưá»ng nà y nên vá» luáºt lệ tá»· võ cho các cô mỹ nữ tuyển phu không hiểu đầy đủ. Tối mai lúc khai đà i sẽ có ngưá»i giải thÃch tưá»ng táºn vá» cuá»™c tá»· đấu. Xin miá»…n cho tiểu đệ khá»i trả lá»i vá» vấn đỠnà y.
Hắn đảo mắt nhìn quanh bá»—ng ra chiá»u sá»ng sốt nói:
- Lạ thiệt!
Dưá»ng như hắn tá»± biết mình lỡ lá»i, nên hai tiếng "lạ thiệt" vừa ra khá»i cá»a miệng, hắn láºp tức dừng lại không nói nữa.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn quanh thì ra ngưá»i áo Ä‘en đã mất biến không hiểu từ lúc nà o. Chà ng chỉ thấy thanh quỉ đầu Ä‘ao mà y Ä‘oạt được lúc trước hiện còn cắm xuống ván lát.
Chà ng khẽ há»i Lôi Phi:
- Không biết ngưá»i áo Ä‘en là ai mà ghê gá»›m thế? Nguyên má»™t thân pháp chợt ẩn chợt hiện cÅ©ng cao thâm không biết đâu mà lưá»ng!
Lôi Phi khẽ đáp:
- Chúng ta đi kiếm nơi tĩnh mịch nghỉ một lúc đã!
Bổng thấy Lý Lãng chắp tay tuyên bố:
- Cuộc phân tranh đã giải quyết xong. Xin các vị trở vỠnguyên chỗ xơi rượu dùng trà .
Quần hà o đứng vây quanh thấy không còn gì đáng coi nữa liá»n lục tục giải tán.
Lôi Phi dẫn Lý Hà n Thu tá»›i má»™t gốc hoa trưá»ng ngồi xuống hai chiếc ghế tre.
Má»™t ả nữ tỳ liá»n bưng trà lại đặt xuống bà n rồi bá» Ä‘i.
Lôi Phi chá» thị Ä‘i xong rồi khẽ há»i Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Lý đệ đã nhìn thấy chuyện gì chưa?
Lý Hà n Thu há»i:
- Chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Tần Hoà i Hoa há»™i nà y đã được bố trà cá»±c kỳ nghiệm máºt. Hiện giá» chúng ta bị ngưá»i để ý rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Váºy hôm nay chúng ta ra sá»›m má»™t chút Ä‘i vá» phÃa hoang lương vắng vẻ hạ sát kẻ theo dõi. Tối mai thay đổi diện mạo rồi lại tá»›i đây.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh e rằng câu chuyện không giản dị như thế được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy bây giá» là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Hay hÆ¡n hết là chúng ta ở đây tìm cách giải mối hoà i nghi trong lòng há».
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ tưởng chuyện nà y lại cà ng khó hơn.
Lôi Phi nói:
- Ngưá»i áo Ä‘en đã ngăn cản đỡ cho chúng ta má»™t hồi. Bây giá» tất cả những ngưá»i cá»§a há»™i trưá»ng Ä‘ang bắt đầu hà nh động tìm kiếm hà nh tung y.
Lý Hà n Thu chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh có để ý đến ngưá»i bị thương là Ngô Hằng không?
Lôi Phi ngẩn ngưá»i ra má»™t chút đáp:
- Tiểu huynh không để ý.
Lý Hà n Thu nói:
- Gã bị thương khá nặng nếu không giải cứu kịp thá»i thì e rằng đến phải chặt tay. Bất luáºn gã có phải ngưá»i cá»§a Giang Nam Song Hiệp không, nhưng đã bị thương ở trong há»™i trưá»ng thì dÄ© nhiên Giang Nam Song Hiệp phải để ý đến. Không ngá» cả gã cÅ©ng Ä‘i đâu mất.
Lôi Phi chưa kịp trả lá»i thì thấy má»™t đôi nam nữ Ä‘i đến.
Tần Hoà i Hoa há»™i là nÆ¡i tụ há»p đủ thứ ngưá»i trong võ lâm. Coi bá» ngoà i ai cÅ©ng đầy đủ tá»± do không bị câu thúc. Trên hoa trưá»ng Ä‘á»u có trà thÆ¡m rượu quà ai muốn dùng gì thì dùng ngoại trừ những ả nữ tỳ Ä‘i lại má»i khách chẳng còn ai quấy nhiá»…u. Tân khách tùy ỳ Ä‘i lại thưởng ngoại hay ngồi đâu cÅ©ng được. Tuy nhiên hết thảy Ä‘á»u bị bao nhiêu ngưá»i ngấm ngầm giám thị, có Ä‘iá»u bá» ngoà i chẳng thấy gì mà thôi.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu đã biết ná»™i tình nên lúc nà o cÅ©ng đỠcao cảnh giác. Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vừa ngó tá»›i có ngưá»i Ä‘i tá»›i liá»n láºp tức im miệng.
Cặp nam nữ kia Ä‘i vá» phÃa Lôi Phi và Lý Hà n Thu rồi uể oải ngồi xuống ghế đối diện.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu nhắm mắt giả vá» ngá»§. Lúc nà y hai ngưá»i đã nằm dà i trên chiếc ká»· nà y.
Cặp nam nữ ngồi cách hai ngưá»i không đầy bốn thước.
Một ả nữ tỳ theo sau đôi nà y bưng hai chén trà và đồ điểm tâm đến đặt xuống rồi rón rén rút lui.
Lý Hà n Thu hé mở cặp mắt ngó đôi nam nữ thì thấy gã trai chừng 25, 26 tuổi, tướng mạo khôi ngô anh tuấn. Còn cô gái má»›i 17, 18 tuổi mình mặc võ phục áo xanh. Dung nhan và o báºc trung lưu. Trên lưng cô Ä‘eo túi xoa tiêu khiến má»i ngưá»i ai cÅ©ng chú ý.
Lý Hà n Thu chưa qua lại giang hồ lâu ngà y nên không biết túi xoa tiêu đại biểu hạng ngưá»i nà o, nhưng cứ coi số lượng cá»§a túi tiêu cÅ©ng đủ tá» cô là tay cao thá»§ chuyên phóng ám khÃ.
Bổng nghe gã trai cất tiếng há»i:
- Ãại muá»™i tá»! Muá»™i tá» coi ở đây có vui không?
Thiếu nữ áo xanh đáp:
- Vui thì vui thiệt nhưng trong lòng tiểu muội rất hồi hộp.
Gã trai há»i:
- Muội muội sợ gì?
Thiếu nữ đáp:
- Sợ mổ mổ rượt theo.
Gã trai cưá»i lạt nói:
- Chúng ta đã chạy xa hà ng mấy ngà n dáºm thì mụ Ä‘uổi kịp thế nà o được? Tiểu huynh xem chừng muá»™i muá»™i tháºt quá lo xa, lúc nà o cÅ©ng ngÆ¡m ngá»›p lo âu thì Ä‘á»i sống có chi lạc thú.
Thiếu nữ áo xanh hạ thấp giá»ng xuống nói:
- Nói khẽ chứ! Trước mặt có ngưá»i đó.
Gã trai cưá»i nói:
- Ai để ý đến chuyện mình là m cóc gì? Muội muội bất tất nghi ngỠcả quỉ thần cho mệt óc.
Thiếu nữ áo xanh đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu thì thấy cả hai ngưá»i cùng nằm duá»—i dà i không nhúc nhÃch liá»n khẽ thở phà o má»™t cái rồi há»i:
- Vương đại ca! Tại sao chúng ta lại cứ tìm đến chá»— đông đảo. Sao không kiếm má»™t nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc không vết chân ngưá»i chẳng hay hÆ¡n ư?
Gã trai thủng thẳng đáp:
- Hết ngà y nà y đến tháng khác giam mình và o nơi tịch mịch quạnh hêu thì chịu thế nà o được?
Thiếu nữ lại há»i:
- Ãã có tiểu muá»™i bầu bạn thì còn lo gì tịch mịch?
Gã trai lắc đầu đáp:
- Không được, không được! Tuy có muá»™i muá»™i bầu bạn nhưng ở chốn thâm sÆ¡n cùng cốc chỉ có hai ngưá»i suốt ngà y á»§ rÅ© nhìn nhau...
Thiếu nữ chau mà y ngắt lá»i:
- Trước kia đại ca đã bảo chỉ cần sao có tiểu muội bầu bạn là không mong chuyện gì khác nữa kia mà ?
Gã ngó thiếu nữ đáp:
- Tiểu huynh trước có nói thế tháºt, nhưng bây giá» khác rồi.
Thiếu nữ há»i:
- Khác ở chỗ nà o?
Gã trai đáp:
- Thá»i gian theo hoà n cảnh mà thay đổi. Trước kia tiểu huynh nói thế là vì trong lòng chỉ ước nguyện có váºy mà thôi. Nhưng sau bấy nhiêu ngà y chúng ta phiêu bạt vá»›i nhau, tiểu huynh biến đổi chá»§ ý rồi...
Thiếu nữ áo xanh cưá»i lạt xẵng giá»ng há»i:
- Vương bảo Sơn! Ngươi chưa lấy ta là m vợ mà đã chán rồi phải không?
Vương bảo Sơn đáp:
- Trước kia tại hạ là má»™t kẻ phiêu lưu giang hồ, tiêu dao tá»± tại chẳng cần trốn tránh ai truy sát. Nhưng từ ngà y Ä‘i vá»›i cô nương phải sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i lén lút ngà y nghỉ đêm Ä‘i. Má»—i bữa mấy lần thay đổi hình dạng...
Thiếu nữ áo xanh nói:
- Ngươi đã quỳ trước mặt ta tuyên lá»i thá» xin theo ta, chứ ta có bắt buá»™c ngươi theo ta đâu. Váºy trách ta thế nà o được?
Vương bảo Sơn đáp:
- Phải rồi! Lúc trước tại hạ chưa nghÄ© đến những cái Ä‘au khổ vá» chuyện trốn lánh. Nếu còn kéo dà i cuá»™c Ä‘á»i khó chịu nà y thì tháºt là sống không bằng chết.
Thiếu nữ áo xanh há»i:
- Váºy bây giá» ngươi muốn sao?
Vương bảo Sơn đáp:
- Võ công cá»§a cô nương và thá»§ pháp dùng ám khà đá»u chẳng kém gì bá»n đồng môn. Chỉ cầu sao bà già đừng thân hà nh rượt theo, còn bá»n chúng sáu ngưá»i thì cô nương sợ cóc gì?
Thiếu nữ áo xanh lắc đầu há»i:
- Ngươi muốn ta liá»u mạng động thá»§ cùng chị em đồng môn chăng?
Vương bảo Sơn đáp:
- Bây giá» bá»n há» chưa Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, mình cứ ở đây chá» hỠđến sẽ động thá»§ cÅ©ng không muá»™n.
Thiếu nữ áo xanh nói:
- Không được. Ta quyết chẳng khi nà o động thủ với đồng môn. Bây giỠchỉ còn một biện pháp là chạy đi chạy đến nơi hỠđuổi không kịp, kiếm không thấy.
Vương bảo Sơn nói:
- Những ngà y chạy lạc lõng bên chân trá»i góc biển, thá»±c tình tại hạ chịu không nổi nữa rồi.
Thiếu nữ áo xanh giương cặp mắt lạnh lẽo nhìn thẳng và o mặt Vương bảo SÆ¡n, dằn giá»ng há»i:
- Váºy ngươi tÃnh sao?
Vương bảo Sơn ngơ ngác đáp:
- Còn tÃnh sao nữa? Tại hạ đã nói cứ trốn lánh thế nà y không phải là má»™t biện pháp.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm quan sát. Chà ng nhìn rõ cỠđộng cá»§a hai ngưá»i nà y. Những lá»i đối đáp cá»§a há» cÅ©ng lá»t và o tai chà ng hết. Chà ng thấy Vương bảo SÆ¡n đối vá»›i thiếu nữ áo xanh ra chiá»u vừa chán ngán lại vừa khiếp sợ thì không khá»i cưá»i thầm trong bụng tá»± há»i:
- Gã đã nhu nhược thế nà y thì sao trước kia lại năn nỉ cùng cô ả tư bôn?
Bá»—ng nghe thiếu nữ áo xanh há»i:
- Trốn chạy không phải là má»™t biện pháp váºy ngươi có lương sách gì không?
hết: Hồi 53, xem tiếp: Hồi 54
|

28-10-2008, 08:30 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 54
Lý Hà n Thu giả dạng Trương Tam
Vương Bảo Sơn đáp:
- Chúng ta tìm má»™t nÆ¡i qui đầu mượn sức ngưá»i để che chở cho mình.
Thiếu nữ áo xanh trầm ngâm má»™t lúc rồi dịu giá»ng há»i:
- Chúng ta qui đầu nÆ¡i nà o bây giá»? Còn ai là ngưá»i đã thu nạp bá»n mình nữa?
Vương Bảo Sơn đáp:
- Hiện giá» có má»™t nÆ¡i qui đầu được nhưng mình phải tìm cách láºp chút công lao trước má»›i xong.
Thiếu nữ áo xanh lắc đầu nói:
- Tiểu muội chắc Giang Nam Song Hiệp không dám gây thế với gia sư.
Vương Bảo SÆ¡n cưá»i nói:
- Cái đó tiểu huynh đã nghe rõ rồi. Giả tỷ trước đây một tháng mà mình đến qui đầu thì nhất định hỠcột mình lại đưa vỠtrả lệnh sư, nhưng hiện nay thì không thế nữa.
Thiếu nữ áo xanh há»i:
- Tại sao váºy?
Vương Bảo Sơn đáp:
- Vì hiện nay hỠđang muốn thu quét nhân tà i. Chúng ta dầu dĩ hỠthu dụng nhưng...
Thiếu nữ há»i:
- Nhưng là m sao?
Vương Bảo Sơn đáp:
- Võ công và thá»§ pháp dùng ám khà cá»§a muá»™i muá»™i sẽ được há» hoan nghênh ngay. Còn tiểu huynh cần phải láºp được công lá»›n, há» má»›i chịu trá»ng dụng.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nghe giá»ng lưỡi Vương Bảo SÆ¡n thì dưá»ng như thiếu nữ kia chẳng những võ công cao cưá»ng hÆ¡n gã mà cô còn là nhân váºt có nhiá»u lai lịch.
Bổng nghe thiếu nữ áo xanh há»i:
- Ãại ca định láºp công gì?
Vương Bảo SÆ¡n tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Cái đó để thá»§ng thẳng rồi sẽ tÃnh.
Thiếu nữ chau mà y nói:
- Dưá»ng như đại ca có ý lừa gạt tiểu muá»™i.
Vương Bảo Sơn vội cải:
- Không phải đâu.
Thiếu nữ áo xanh khẻ thở dà i nói:
- Tiểu muội có cảm giác là hiện nay đại ca đối với tiểu muội không được đằm thắm như trước nữa.
Vương Bảo Sơn khuyên nhủ:
- Cái đó muá»™i muá»™i bất tất phải Ä‘a tâm. Bao giá» tiểu huynh đối vá»›i muá»™i muá»™i cÅ©ng váºy thôi.
Lôi Phi nghe hai ngưá»i nói chuyện dần dần Ä‘i và o mối tình nhi nữ liá»n khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Chúng ta đi thôi.
Lý Hà n Thu gáºt đầu toan đứng dáºy thì thấy má»™t ả nữ tỳ trong hoa trưá»ng dẫn hai đại hán tá»›i nÆ¡i.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu thấy biến cố xảy ra lại nằm yên.
Bỗng nghe nữ tỳ dẫn hai đại hán đi tới trước thiếu nữ áo xanh, ả quay lại nói với hai đại hán:
- ChÃnh là hai vị nà y đây.
Hai gã đại hán đồng thanh đáp:
- Ãa tạ cô nương dẫn đưá»ng cho.
Nữ tỳ tá»§m tỉm cưá»i rồi trở gót Ä‘i ngay.
Hai đại hán thò tay ra kéo ghế ngồi đối diện vá»›i hai ngưá»i.
Má»™t gã đại hán há»i:
- Phải chăng cô nương từ Vũ Hoa Cốc tới đây?
Thiếu nữ áo xanh chưa kịp đáp thì Vương Bảo SÆ¡n đã cướp lá»i há»i lại:
- Hai vị giữ địa vị gì ở đây?
Ãại hán mé tả khẽ đáp:
- Bá»n tại hạ hy vá»ng biết lai lịch cô nương cùng các hạ trước rồi sẽ nói rõ thân thế mình cÅ©ng chưa muá»™n.
Vương Bảo SÆ¡n liá»n đáp:
- Tại hạ là Vương Bảo Sơn.
Ãại hán mé tả nói:
- Té ra là Vương huynh! Tiểu đệ có lòng ngưỡng vá»ng từ lâu. Còn cô nương đây là ...
Vương Bảo Sơn nói tiếp:
- Phải rồi! Y ở Vũ Hoa Cốc tới đây.
Ãại hán mé tả đưa mắt nhìn thiếu nữ áo xanh rồi há»i:
- Phải chăng cô nương đứng hà ng chữ Vũ và phương danh là Vũ Xuân?
Thiếu nữ áo xanh sá»ng sốt há»i lại:
- Sao các vị lại biết?
Ãại hán mé tả mỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ còn biết rõ cô nương dá»i khá»i VÅ© Hoa Cốc không có lá»i cáo biệt.
Thiếu nữ áo xanh đứng phắt dáºy há»i:
- Nếu đúng váºy thì sao?
Bỗng thấy hà n quang lấp lòng tay cô đã cầm bảo kiếm.
Lý Hà n Thu khen thầm:
- Thủ pháp cô nà y lẹ thiệt!
Ãại hán mé tả nói tiếp:
- Cô nương bất tất phải nổi nóng. Bá»n tại hạ không có ý động thá»§ vá»›i cô nương. Má»i cô hãy ngồi xuống nói chuyện.
VÅ© Xuân buông tiếng cưá»i lạt há»i:
- Tại sao các vị lại biết tên tiện thiếp?
Ãại hán mé tả đáp:
- Lệnh sư gá»i thư đến các môn phái lá»›n khắp thiên hạ để truy nã cô nương. Trong thư nói cả tên há» vẽ cả hình dáng nên bá»n tại hạ má»›i nháºn ra.
Vương Bảo SÆ¡n há»i:
- Hai vị đã không truy nã bá»n tại hạ thì có dụng ý gì?
Ãại hán mé tả lại đưa mắt nhìn Vương Bảo SÆ¡n cưá»i nói:
- Vương huynh! Bá»n tại hạ mong rằng thu lượm được kết quả vá» VÅ© Xuân cô nương trước rồi sẽ nói chuyện vá»›i Vương huynh cÅ©ng chưa muá»™n.
Câu nói cá»§a gã tá» ra coi VÅ© Xuân cô nương rất trá»ng vá»ng và cá»±c kỳ lãnh đạm vá»›i Vương Bảo SÆ¡n.
Vương Bảo Sơn nhìn thiếu nữ áo xanh bằng một vẽ băn khoăn.
VÅ© Xuân khẽ buông tiếng thở dà i há»i:
- Các vị kiếm tiện thiếp là m chi? Xin hãy nói rõ trước rồi sẽ tÃnh.
Ãại hán mé tả nhắc lại:
- Váºy cô nương đúng là VÅ© Xuân ở VÅ© Hoa Cốc không sai rồi.
Vũ Xuân đáp:
- Ãúng thế!
Ãại hán mé tả khẽ nói:
- Tệ chá»§ nhân muốn má»i cô nương đà m thoại, không hiểu cô nương có chịu lá»i chăng?
VÅ© Xuân há»i lại:
- Lệnh chủ nhân là ai?
Ãại hán mé tả đáp:
- Cô nương cứ gặp mặt sẽ rõ.
Vũ Xuân liếc mắt nhìn Vương Bảo Sơn nói:
- Các vị có việc gì cứ nói vá»›i y cÅ©ng được bất tất phải há»i tiện thiếp.
Ãại hán mé tả sá»ng sốt há»i:
- Y là đại biểu cho cô nương tháºt ư?
Vũ Xuân đáp:
- Phải rồi! Bất luáºn y quyết định thế nà o tiện thiếp cÅ©ng nghe theo.
Vương Bảo SÆ¡n tá»§m tỉm cưá»i nói:
- TÃnh tình VÅ© Xuân cô nương rất nóng nảy. Hai vị có Ä‘iá»u chi cứ nói trước vá»›i tại hạ cÅ©ng được.
Ãại hán mé tả cúi đầu ghé và o tai Vương Bảo SÆ¡n nói mấy câu. Gã gáºt đầu lia lịa.
Hai ngưá»i nói rất khẻ chẳng những bá»n Lý Hà n Thu nghe không rá» mà cả VÅ© Xuân cÅ©ng chẳng hiểu hai ngưá»i đã nói gì vá»›i nhau.
Bá»—ng thấy Vương Bảo SÆ¡n đứng dáºy nói:
- Xuân muội muội! Chúng ta thỠđi coi.
VÅ© Xuân đứng dáºy Ä‘i theo Vương Bảo SÆ¡n. Ãại hán mé tả tiến lên trước dẫn đưá»ng. Ãại hán mé hữu Ä‘oạn háºu.
Bốn ngưá»i xuyên qua hoa trưá»ng mà đi.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang nhìn ra trong vòng má»™t trượng không thấy có ai, khẽ há»i Lôi Phi:
- Lôi huynh đã rõ chưa?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Mưá»i phần rõ được bảy tám.
Lý Hà n Thu nói:
- Lúc ban đầu tiểu đệ còn hiểu rõ được đôi chút, nhưng vá» sau thì lá» má».
Lôi Phi nói:
- Lý đệ đã không biết VÅ© Hoa Cốc, cÅ©ng không thể hiểu Vương Bảo SÆ¡n là ngưá»i thế nà o?
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Tiểu đệ còn má»™t Ä‘iá»u thắc mắc.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hai chúng ta nằm đây chẳng lẽ bá»n há» không nhìn thấy ư?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên hỠnhìn thấy rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng sao há» chẳng quan tâm gì đến bá»n ta? Cả những việc có tÃnh cách yếu trá»ng Ä‘á»u nói huỵch toẹt ra?
Lôi Phi đáp:
- Gã Vương Bảo SÆ¡n lúc đầu có ý để bá»n ta nghe rõ, rồi gã không thấy chúng ta có chút phản ứng nà o, nên cÅ©ng chẳng quan tâm nữa.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Còn hai ngưá»i đến sau thì sao?
Lôi Phi đáp:
- Hay ở chá»— há» tưởng lầm mình cÅ©ng là bạn hữu vá»›i Vương Bảo SÆ¡n. Nếu không thì há» cho là bá»n ta bị ám toán rồi. Lại có thể...
Y nói tá»›i đây thì thấy má»™t ả hoa tỳ láºt Ä‘áºt Ä‘i tá»›i nên dừng lại.
Hai ngưá»i nằm trên ghế dà i lại giả vá» ngá»§ say chưa tỉnh. Nhưng cÅ©ng ngấm ngầm mở hé mắt để xem cỠđộng cá»§a hoa tỳ.
Bá»—ng thấy ả cúi đầu xuống nhìn táºn mặt Lôi Phi dưá»ng như để coi xem y ngá»§ tháºt hay là giả vá».
Lôi Phi đà nh nhắm mắt lại rồi tùy ý ả nữ tỳ là m gì y cũng không biết nữa. Song Lý Hà n Thu vẫn để ý theo dõi cỠđộng của ả.
Chà ng thấy ả giÆ¡ tay lên toan Ä‘áºp và o đầu Lôi Phi, nhưng không nhìn rõ trong tay thị cầm váºt gì vá»™i la lên:
- Lôi huynh coi chừng. Ãồng thá»i chà ng dÆ¡ chân phải lên đá và o cổ tay nữ tỳ.
Lôi Phi động tác cÅ©ng rất mau lẹ y vừa nghe Lý Hà n Thu hô láºp tức đỠkhà tránh mình sang má»™t bên.
Nữ tỳ biết mình gặp phải cao nhân liá»n xoay tay phải Ä‘áºp và o tay Lôi Phi. Ãồng thá»i thị vung chân phải lên phản kÃch Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu chắc ả cầm lợi khà nên gia tâm đỠphòng. Quả nhiên trong tay ả có ánh hà o quang lấp loáng.
Lôi Phi khẻ la:
- Buông tay ra!
Y đã điểm trúng và o huyệt đạo sau lưng nữ tỳ.
Ãá»™ng tác cá»§a Lôi Phi cá»±c kỳ mau lẹ. Ngón tay trái y Ä‘iểm trúng huyệt đạo thị tỳ, đồng thá»i tay phải y vén vạt áo nhét và o miệng ả không để ả kịp kêu má»™t tiếng.
Hay ngưá»i tuy động tác mau lẹ song vẫn sợ có kẻ ngó thấy.
Lý Hà n Thu mở tay nữ tì ra coi thấy ả cầm má»™t mÅ©i cương châm. Chà ng liá»n móc lấy rồi khẽ bảo Lôi Phi:
- Chúng ta đi thôi!
Lôi Phi thá»§ng thẳng đặt nữ tỳ lên ghế tre xong láºt Ä‘áºt rá»i khá»i há»™i trưá»ng.
Lúc nà y trong thà nh Kim Lăng rất đông cao thá»§ võ lâm tụ há»™i nên Giang Nam Song Hiệp cÅ©ng không dám phái ngưá»i theo dõi.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu tìm và o má»™t nhà khách sạn ngá»§ trá».
Lý Hà n Thu nhẹ buông má»™t tiếng thở phà o rồi há»i:
- Ả nữ tỳ đó đột nhiên hạ độc thủ với chúng ta, không hiểu có dụng ý gì? Chẳng lẻ hỠđã biết rõ lai lịch chúng ta?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không phải đâu. Chá»— dụng tâm cá»§a há» chỉ vì không muốn để vụ bà máºt vá» VÅ© Xuân cô nương tiếc lá»™ ra ngoà i.
Lý Hà n Thu há»i:
- VÅ© Hoa Cốc ở đâu? Dưá»ng như oai danh bá»n há» không phải tầm thưá»ng?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! VÅ© Hoa Cốc nổi tiếng giang hồ vá» thá»§ pháp phóng ám khà và môn Kiếm Trung Châm.
Lý Hà n Thu há»i ngay:
- Kiếm Trung Châm là gì?
Lôi Phi đáp:
- Theo lá»i đồn thì Kiếm Trung Châm là má»™t thứ bảo kiếm cách chế tạo đặc biệt có ẩn giấu cÆ¡ quan. Khi động thá»§ độc châm ở trong kiếm bắn ra để giết ngưá»i song nháºn xét cá»§a tiểu huynh lại khác vá»›i lá»i đồn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cách nháºn xét cá»§a Lôi huynh thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh nghÄ© rằng Kiếm Trung Châm chẳng qua là thá»§ pháp phóng ám khà có chá»— tuyệt diệu độc đáo khiến ngưá»i không thể phát giác ra mà thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bá»n há» má»i VÅ© Xuân cô nương phải chăng vì muốn hiểu môn thần bà nà y?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Kiếm Trung Châm của Vũ Hoa Cốc là một tuyệt kỹ trong thiên hạ. Dĩ nhiên Giang Nam Song Hiệp cũng để tâm đỠphòng, cần tìm ra chỗ bà diệu của nó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ngưá»i trong VÅ© Hoa Cốc Ãt khi xuất hiện trên chốn giang hồ phải không?
Lôi Phi gáºt đầu cưá»i đáp:
- Ãúng thế! Ngưá»i VÅ© Hoa Cốc chẳng những Ãt khi qua lại giang hồ mà bá»n há» còn hết sức trốn tránh những chuyện thị phi rắc rối trong võ lâm. Nếu ngẫu nhiên có ngưá»i tìm đến phiá»n nhiá»…u là há» hạ thá»§ tà n độc vô cùng. Khi tá»· đấu há» không để ai sống sót bao giá»...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Mấy năm nay luáºt cá»§a VÅ© Hoa Cốc cà ng nghiêm ngặt hÆ¡n. Bá»n thá»§ hạ dưới trướng cÆ¡ hồ không được ra khá»i cá»a VÅ© Hoa Cốc. Ngưá»i võ lâm vừa kÃnh cẩn vừa e sợ há», coi há» bằng con mắt đặc biệt và hết sức trách gây chuyện xÃch mÃch vá»›i há».
Lý Hà n Thu nói:
- Vụ nà y kêu bằng cháy thà nh há»a lay. Bá»n mình chẳng có liên quan gì vá»›i ngưá»i VÅ© Hoa Cốc ấy mà cÅ©ng bị phiá»n lụy vì há».
Lôi Phi há»i:
- Là m gì phiá»n lụy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chúng ta đả thương tỳ nữ trong hoa trưá»ng chẳng lẻ há» không theo dõi?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Cái đó không cần. Tối mai chúng ta lại thay đổi thân thế để tiến và o là yên.
Lý Hà n Thu nói:
- Việc cải trang chẳng có gì khó khăn. Nhưng đêm nay đã xảy ra cuá»™c đại náo mà tối mai không có thiệp má»i tiểu đệ e rằng không khá»i là m cho bá»n há» nghi ngá».
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i thò tay và o bá»c móc ra hai tấm thiệp má»i nói:
- Tiểu huynh đã lấy được hai tấm đây rồi. Lý đệ cứ yên tâm mà ngủ đi.
Lý Hà n Thu mỉm cưá»i nghÄ© thầm trong bụng:
- Mình luôn luôn cùng Ä‘i liá»n vá»›i y mà không biết y thâu cấp được thiệp má»i cá»§a ngưá»i ta hồi nà o?
Má»™t đêm qua không có chuyện gì đáng nói. Suốt ngà y hôm sau hai ngưá»i ngồi du giú trong phòng chá» cho đến tối. Ãầu canh hai ngưá»i lại cải trang đổi mặt tiến vá» sông Tần Hoà i.
Lần nà y hai ngưá»i khác hóa trang hẳn má»i khi.
Lý Hà n Thu nai nịt gá»n gà ng ngoà i khoác anh hùng cừu lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm nét mặt hồng hà o, dưới cằm không để râu.
Còn Lôi Phi mặc áo xanh, đội mũ nỉ giả là m một tên tùy tùng. Y khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ hóa trang lịch sự chừng nà o hay chừng ấy.
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Tiểu đệ là m hạng ngưá»i nà o?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ là m Trương Tam công tá».
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Trương Tam công tỠlà ai?
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tiểu huynh cũng không biết.
Lý Hà n Thu nói:
- Như váºy nếu ngưá»i ta cáºt vấn há chẳng lôi thôi?
Lôi Phi đáp:
- Vì thế mà tiểu huynh dặn Lý đệ cần là m bá»™ rất sang trá»ng rất oai nghiêm để há» không dám chất vấn...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Trương đạo sÆ¡n ở Ký Châu và Trương Bạch Tưá»ng ở Tây Bắc Ä‘á»u là những tay cao thá»§ nổi tiếng thiên hạ. Lý đệ giả là m Trương Tam công tỠở Ký Châu quách.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lở ra Trương Tam công tá» tháºt tá»›i nÆ¡i thì là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Mấu chốt là ở chỗ đó. Lý đệ cần phải giữ thái độ lỠmỠkhông nói rõ nội tình.
Lý Hà n Thu thắc mắc:
- Như váºy há chẳng mạo hiểm quá ư?
Lôi Phi đáp:
- Không sao đâu. Việc Ä‘á»i bá» ngoà i cà ng nguy hiểm bao nhiêu lại cà ng an toà n bấy nhiêu.
Lý Hà n Thu vẫn băn khoăn há»i:
- Sao chẳng đổi là m ngưá»i khác có hay hÆ¡n không?
Lôi Phi há»i lại:
- Ãổi là m ai bây giá»?
Rồi y chặn ngay:
- Mỗi khi Lý đệ mở miệng là sắp nổi nóng. Việc gì cũng để tiểu huynh xếp đặt mới yên.
Lỳ hà n Thu thấy Lôi Phi vừa nói vừa mỉm cưá»i dưá»ng như đã có định kiến vững chắc, nên không nói gì nữa.
Lôi Phi đằng hắng một tiếng rồi tiếp:
- Chúng ta đi thôi!
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện chốc lát đã tá»›i bá» sông Tân Hoà i .
Lôi Phi tiến lên trước móc thiếp má»i khẽ nói vá»›i ngưá»i giữ cá»a mấy câu.
Ngưá»i nà y vừa gáºt đầu vừa khoanh tay nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Xin má»i Trương công tá».
Lý Hà n Thu nói:
- Xin má»i Trương công tá».
Lý Hà n Thu vẻ mặt lạnh lùng, oai vệ, cất bước tiến vá» phÃa trước.
Lôi Phi lại bước nhanh Ä‘i trước Lý Hà n Thu để dẫn đưá»ng.
Vừa lên hoa trưá»ng, hai ngưá»i đã thấy hai ả hoa nữ ra nghênh tiếp. Lôi phi lại khẽ nói vá»›i hai ả mấy câu. Hai ả vá»™i nghiêng mình thi lá»… vá»›i Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu khẽ ừ má»™t tiếng rồi ngẩng đầu trông trá»i, không ngó đến hai ả.
Một ả hoa nữ nói:
- Tiểu tỳ xin dẫn đưá»ng cho công tá».
Rồi ả trở gót đi trước.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang thấy trên hoa trưá»ng rá»™ng lá»›n ở chÃnh giữa đầu ngưá»i lố nhố, đèn lá»a huy hoà ng, còn các hoa trưá»ng khác lại không bóng ngưá»i. Chà ng biết là cuá»™c đại há»™i tuyển phu cá»§a 12 mỹ nữ đã bắt đầu khai diá»…n.
Ả nữ tỳ dẫn hai ngưá»i tá»›i đầu cầu thông lên đại hoa trưá»ng rồi nghiêng mình nói:
- Xin má»i công tá».
Lý Hà n Thu khẽ gáºt đầu chứ không trả lá»i, bệ vệ bước lên cầu.
Má»™t thiếu nữ khác nai nịt gá»n gà ng, ngá»±c giắt má»™t bông hồng tiến lại nghênh tiếp khẽ nói:
- Chắc quà khách đã có thiệp má»i?
Lý Hà n Thu không biết trả lá»i thế nà o, chà ng ngẩng mặt nhìn lên trá»i là m bá»™ không thèm nói vá»›i ả hoa nữ.
Lôi Phi láºt Ä‘áºt tiến lên trước đưa thiệp má»i ra rồi lại khẽ nói vá»›i ả hoa nữ mấy câu.
Hoa nữ tỳ gáºt đầu nói vá»›i Lý Hà n Thu:
- Tiểu tỳ xin dẫn đưá»ng cho công tá».
Ãoạn thị xoay mình bước Ä‘i trước.
Lý Hà n Thu cưá»i thầm nghÄ© bụng:
- Lôi Phi quả là tay đáo để không biết y là m thế nà o mà hăm dá»a được cả ả nữ tỳ tinh tế lanh lợi nầy.
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ trong lòng chân vẩn bước theo nữ tỳ.
Ả nữ tỳ dẫn hai ngưá»i Ä‘i thẳng và o hà ng ghế thứ ba trá» hai chiếc ghế còn bá» trống ở giữa nói:
- Xin má»i hai vị ngồi đây.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang nhìn khắp nÆ¡i má»™t lượt thì thấy trong mấy hà ng ghế trên toà n những nhân váºt lá»›n tuổi Ãt ra là 40 trở lên.
Giang Nam Song Hiệp Phương Tú, Hà n Ãà o ngồi ở ghế thư hai hà ng đầu cách chá»— chà ng không đầy hai thước.
Ngồi bên Giang Nam Song Hiệp là má»™t ngưá»i đầu đội mÅ© và ng mình khoác áo và ng.
Trước sau và tả hữu ngưá»i nà y Ä‘á»u có thiếu nữ võ phục Ä‘eo kiếm ngồi bao quanh.
Lý Hà n Thu nhẩm đếm thì bá»n thiếu nữ Ä‘eo kiếm nà y có tám ả chà ng tá»± há»i:
- Ngưá»i nà y có vẻ oai vệ phải chăng là Tá» Vi cung chá»§?
Lôi Phi khẽ huých Lý Hà n Thu nói nhá»:
- Phải cẩn tháºn đấy.
Nghe giá»ng nói nghiêm trá»ng. Lý Hà n Thu biết Lôi Phi cảnh giác mình. Chà ng trấn tÄ©nh tâm thần ngó xung quanh thấy chá»— ngồi đã đầy đủ. Ngưá»i thì vá» phục mình mặc trưá»ng bà o. Có ngưá»i ăn mặc theo kiểu địa phương thà nh Kim Lăng.
Ãá»™t nhiên Giang Nam Song Hiệp quay lại ngó và o mặt Lý Hà n Thu gáºt đầu mỉm cưá»i.
Lý Hà n Thu cÅ©ng mỉm cưá»i gáºt đầu để đáp lá»….
Bá»—ng nghe hai tiếng động vang lên. Tiếp theo là tiếng đà n, tiếng sáo nổi dáºy.
Một thiếu nữ toà n thân mặc xiêm áo mà u hồng theo nhịp đà n sáo từ từ bước ra.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn thiếu nữ nầy và o trạc 18, 19 tuổi trên đà i đèn lá»a huy hoà ng sáng tá»±a ban ngà y, chà ng nhìn rất rõ thiếu nữ nà y khá xinh đẹp lại thêm đồ trang sức lá»™ng lầy nên trông cà ng lắm vẻ yêu kiá»u.
Thiếu nữ đứng trên đà i ngó xuống nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là Tá» Xuân. Các quan khách, công tá», vị nà o muốn lên đà i tá» giáo, tiện thiếp rất hoan nghênh.
Thiếu nữ tá»± giá»›i thiệu rồi lùi lại năm bước nhưá»ng chá»— cho má»™t thiếu phụ trạc tứ tuần thân thể đẫy đà từ háºu đà i rảo bước tiến ra.
Thiếu phụ đứng trên đà i há»c lối đà n ông chắp tay xá dà i lá»›n tiếng tuyên bố:
- Các vị Ä‘á»u là những cao nhân mình mang tuyệt kỹ. DÄ© nhiên ná»™i công rất thâm háºu. Lôi đà i cách các vị bất quá không đầy hai trượng. Váºy dung mạo Tá» Xuân cô nương các vị đã nhìn rõ hết. Cô đáng là má»™t thiên tiên giáng thế. Nay bất luáºn niên ká»·, bất phân hai phe hắc bạch, kể ai võ công thắng được Tá»§ Xuân cô nương là qua được cá»a trá»ng yếu...
Dưới đà i có tiếng ngưá»i há»i:
- Phải mấy tráºn tá»· đấu má»›i định xong thắng bại?
Thiếu phụ to béo đáp:
- Má»™t tráºn thôi. Bất luáºn quyá»n chưởng hay khà giá»›i mà phân được thắng bại là xong.
Trong đám đông lại có ngưá»i lá»›n tiếng há»i:
- Tỷ như đang đấu dở chừng, một bên muốn đỠnghị thay đổi binh khà được không?
Thiếu phụ đáp:
- Khi Phương đại hiệp mở Tần Hoà i Hoa há»™i đã nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y. Nếu hai bên chưa ai thất bại thì ngưá»i lên đà i có thể thỉnh cầu thay đổi binh khÃ. Cuá»™c tá»· đấu nà y không phải là má»™t cuá»™c chiến đấu liá»u mạng. Tiểu phụ hy vá»ng đừng xảy ra thảm kịch. Trừ trưá»ng hợp không phải là tay bảo thá»§ mà xảy ra chuyện chẳng ká»m chế được gây nên án mạng thì bản đà i không là m thế nà o hÆ¡n được. Váºy mong rằng các vị hãy lượng sức mình để khá»i gây ra thảm kịch.
Dưới đà i đột nhiên lại có tiếng ngưá»i há»i:
- Có thể tỷ thà ám khà được không?
Thiếu phụ đáp:
- Có thể được, nhưng xin nói trước muốn cho cuộc tỷ thà được công bằng thì không nên ngấm ngầm sỠdụng...
Mụ dừng lại một chút rồi tiếp:
- Các vị thấy còn có Ä‘iá»u chi thắc mắc xin nói ra để còn khai cuá»™c tá»· đấu.
Bỗng nghe có thanh âm lạnh lùng cất lên:
- Nếu bá»n tại hạ thắng nữ đà i chá»§ rồi có thể đưa y láºp tức dá»i khá»i nÆ¡i đây không?
Thiếu phụ trầm ngâm một chút rồi đáp:
- ÃÆ°a ngay Ä‘i thì không thể được.
Ngưá»i kia há»i lại:
- Váºy còn phải Ä‘iá»u kiện gì nữa?
Thiếu phụ đáp:
- Ngưá»i cô ta đã thuá»™c vá» quyá»n sở hữu cá»§a quà vị, nhưng còn phải chá» cá» hà nh hôn lá»… do Phương viện chúa đứng chá»§ hôn cho được long trá»ng.
Thanh âm kia lại há»i:
- Như váºy phải chá» mất mấy ngà y má»›i xong.
Thiếu phụ đáp:
- Vụ nà y khó mà biết trước được. Nếu các vị đây Ä‘á»u là cao thá»§ trong năm ba chiêu đã đánh bại được đà i chá»§ thì trong vòng hai đêm không chừng, cả 12 vị nữ đà i chá»§ đã bị bại hết. Trong trưá»ng hợp nà y thì đến ngà y thứ ba sẽ cá» hà nh hôn lá»… ngay. Nhưng nếu các vị không thắng được nữ đà i chá»§ thì cuá»™c tá»· thà lại kéo dà i và các vị phải chỠđợi đến sáu ngà y mưá»i ngà y hay hÆ¡n ná»a không chừng.
hết: Hồi 54, xem tiếp: Hồi 55
|

28-10-2008, 08:49 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 55
Hai ả Xuân, Thu gặp như ý lang quân
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn ra thì thấy ngưá»i há»i đó mình mặc áo xanh, tuổi độ tứ tuần, thân hình bé nhá» gầy còm.
Ngưá»i áo xanh há»i:
- Cuá»™c tá»· thà có hạn định thá»i gian không?
Thiếu phụ đáp:
- Ãến giá» Tý là cùng, không được kéo dà i.
Ngưá»i áo xanh lại há»i:
- Giả tá»· trong 12 vị cô nương má»›i có 10 vị gặp được đối thá»§ thì những ngưá»i thắng cuá»™c phải đợi bao lâu.
Thiếu phụ đáp:
- Hoa há»™i chỉ cá» hà nh trong vòng ná»a tháng. Khi hết hạn kỳ mà 12 vị đà i chá»§ còn mấy vị chưa bị đả bại thì coi là mấy cô đó váºn xui, không tìm được như ý lang quân. Tuy chưa phân thắng phụ đã bãi thá»§ đình chiến mà các vị chinh phục được mấy cô thì cÅ©ng là gặp kỳ duyên rồi.
Ngưá»i áo xanh rất lấy là m thá»a mãn vì những câu trả lá»i cá»§a thiếu phụ. Hắn gáºt đầu mấy cái Ä‘oạn ngồi xuống.
Thiếu phụ lại nói:
- Thưa các vị! Cuá»™c tá»· thà sắp bắt đầu, lão thân tưởng cần nói rá» cùng các vị là 12 cô nương chẳng những ngưá»i đẹp như tiên mà võ công cÅ©ng rất tinh thâm, váºy các vị chá»› coi thưá»ng.
Dưới đà i rất đông ngưá»i nghe đã nhà m tai không nhẫn nại được Ä‘á»u hô to:
- Má»i phu nhân và o Ä‘i.
Thiếu phụ cưá»i khanh khách nói thêm má»™t câu:
- Xem chừng các vị nóng ruột lắm rồi!
Ãoạn mụ trở gót hạ đà i.
Thiếu phụ vừa trở gót thì đồng thá»i hai bóng ngưá»i từ hai bên nhảy vá»t lên đà i.
Hai ngưá»i nà y khinh công tương đương, trong chá»›p mắt cùng đặt chân xuống đà i.
Lý Hà n Thu để ý nhìn ra thì vá» tướng mạo và tuổi tác hai ngưá»i khác hẳn nhau. Ngưá»i mé tả mặt trắng chưa có râu và o trạc 24, 25 tuổi. Mình mặc võ phục mà u lam thẳm. Tay không binh khÃ. Ngưá»i mé hữu đã đứng tuổi và o trạc tứ tuần, mÅ©i huếch, miệng rá»™ng, mắt to, mà y ráºm. Dưới cằm râu đâm tua tá»§a và cứng như thép. Ngưá»i nà y có dáng uy mãnh phi thưá»ng.
Nữ đà i chá»§ là Tá» Xuân, đưa mắt ngá» hai ngưá»i há»i:
- Má»™t trong hai vị vui lòng nhượng bá»™, chá» tráºn thứ hai hãy lên đà i được không?
Thiếu niên mặt trắng tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Cô nương cứ theo thứ tự ai lên đà i trước thì tỷ đấu trước, còn ai đặt chân xuống sau dĩ nhiên phải chỠlại.
Hiển nhiên gã thiếu niên mặt trắng á»· mình bảnh trai và hy vá»ng được Tá» Xuân lá»±a chá»n.
TỠXuân trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Tuy hai vị đồng thá»i vá»t lên đà i, nhưng tiện thiếp nghÄ© rằng cÅ©ng có trước sau trong nháy mắt.
Thất Tuyệt Ma Kiếm 195 Thiếu niên mặt trắng ngắt lá»i:
- Ãúng thế! Cô nương nhìn rõ ai lên trước không?
TỠXuân lắc đầu đáp:
- Ãáng tiếc là tiện thiếp không để ý vị nà o hạ chân trước...
Thiếu niên mặt trắng xem chừng vẫn chưa chịu, liá»n há»i:
- Cô nương nói váºy thì không quyết định được hay sao?
TỠXuân đáp:
- Ãúng thế! Bây giá» chỉ còn cách để hai vị tá»± quyết định lấy.
Thiếu niên mặt trắng há»i:
- Quyết định bằng cách nà o?
TỠXuân đáp:
- Hai vị tỷ thà công lực, phóng ra ba chưởng. Vị nà o bị hất xuống đà i là thua.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Ả nà y ghê gá»›m thiệt! Cuá»™c tá»· thà chưa bắt đầu mà ả đã tìm cách để ngưá»i ngoà i tà n sát nhau.
Bổng nghe hán tá» trung niên há»i:
- Nếu đấu ba chưởng rồi mà hai ngưá»i vẫn chưa ai bị hất xuống đà i thì là m thế nà o?
TỠXuân thản nhiên đáp:
- Dù sao cÅ©ng chỉ má»™t trong hai vị ở lại má»›i xong. Má»™t mình tiện thiếp chá»i vá»›i hai ngưá»i thế nà o được?
Hán tỠtrung niên đảo mắt nhìn thiếu niên mặt trắng rồi nói:
- Nếu chúng ta Ä‘em toà n lá»±c tá»· đấu ba chưởng thì bất luáºn ai thắng ai bại, tại hạ e rằng chúng ta không còn sức tá»· đấu vá»›i cô nương nà y được nữa. Huynh đà i chịu nhưá»ng cho tại hạ thì hay quá.
Thiếu niên mặt trắng cưá»i ha hả há»i:
- Sao các hạ lại không nhưá»ng tiểu đệ trước?
Hán tá» trung niên cưá»i lạt đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Nếu các hạ cầm chắc là sẽ thắng được cô nương đây thì tại hạ xin nhưá»ng tráºn đấu.
Y nói xong tung mình nhảy xuống.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ngưá»i nà y có chút đầu óc.
Thiếu niên mặt trắng không ngỠhán tỠtrung niên mũi huếch lại nhượng bộ mình, trong lòng rất lấy là m kỳ. Hắn nhìn bóng sau lưng hán tỠngơ ngẩn xuất thần.
Bổng nghe thanh âm ôn nhu cá»§a Tá» Xuân lá»i và o tai, cô há»i:
- Quà tÃnh các hạ là gì?
Thiếu niên mặt trắng liếc mắt nhìn TỠXuân đáp:
- Tại hạ lÃ ÃÆ°á»ng Cổ.
Tá» Xuân lại há»i:
- Vị huynh đà i kia đã nhưá»ng cho các hạ đấu trước, váºy các hạ định tá»· thà cùng tiện thiếp môn gì?
ÃÆ°á»ng Cổ đáp:
- Tại hạ tưởng vụ nà y để cô nương định Ä‘oạt hay hÆ¡n. Bất cứ môn gì tại hạ cÅ©ng liá»u mạng bồi tiếp.
TỠXuân nói:
- Tiện thiếp thấy dùng khà giá»›i rất nguy hiểm, ám khà cÅ©ng tà n độc. Váºy chúng ta tá»· thà quyá»n chưởng quách.
ÃÆ°á»ng Cổ nói:
- Tại hạ xin theo ý cô nương.
TỠXuân nói:
- Hay lắm! Má»i các hạ ra tay trước.
ÃÆ°á»ng Cổ ngấm ngầm đỠkhà nói:
- Xin cô nương hãy lưu tâm.
Rồi hắn vung chưởng đánh tới.
Tá» Xuân sẻ nghiêng mình Ä‘i tránh khá»i. Cô phóng hữu chưởng ra phản kÃch và o trước ngá»±c đối phương bằng chiêu "Thiên Ngoại Lai Vân".
ÃÆ°á»ng Cổ hÃt mạnh má»™t hÆ¡i lùi lại ba bước tránh đòn phản kÃch. Hắn dá»±ng bà n tay lên như lưỡi dao há»›t ngang má»™t cái.
Tá» Xuân tá»§m tỉm cưá»i. Ãá»™t nhiên cô thi triển cầm nã thá»§ pháp toan nắm lấy cổ tay ÃÆ°á»ng Cổ.
ÃÆ°á»ng Cổ thân thá»§ không phải hạng tầm thưá»ng. Hắn lạng ngưá»i sang má»™t bên để tránh, đồng thá»i phóng quyá»n đánh tá»›i. Thế là hai ngưá»i bắt đầu khai diá»…n cuá»™c ác đấu kịch liệt.
Lý Hà n Thu ngưng thần chú ý theo dõi cuá»™c đấu. Chà ng thấy nụ cưá»i trên môi ÃÆ°á»ng Cổ lúc ban đầu dần dần biến mất. Vẻ mặt má»—i lúc má»™t nghiêm trá»ng. Hiển nhiên võ công cá»§a Tá» Xuân cao thâm đến độ ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a hắn.
Hai bên kịch đấu tá»›i 30 hiệp thì Tá» Xuân đột nhiên biến đổi thế chưởng. Bóng chưởng trùng Ä‘iệp. ÃÆ°á»ng Cổ tá»± nhiên đã bị hạ phong.
Cuá»™c đấu kéo dà i hÆ¡n 10 hiệp nữa thì đột nhiên nghe đánh ẪhựỮ má»™t tiếng. ÃÆ°á»ng Cổ toà n thân bị tung lên rồi hất xuống đà i.
Phương Tú ngồi ở ghế hà ng đầu đưa tay ra đỡ lấy ÃÆ°á»ng Cổ từ từ đặt xuống, cất giá»ng nhân từ há»i:
- ÃÆ°á»ng huynh đệ! Huynh đệ bị thương rồi chăng?
ÃÆ°á»ng Cổ mặt đỠbừng lên đáp:
- Tại hạ không sao đâu.
Rồi trở gót hấp tấp đi ngay.
Phương Tú khẻ buông một tiếng thở dà i rồi ngồi xuống nguyên vị.
Lý Hà n Thu mắng thầm:
- Thằng cha nà y khéo giả nhân nghÄ©a, tháºt là má»™t lão giảo quyệt!
Tá» Xuân lấp loáng khóe thu ba nhìn xuống dưới đà i cất tiếng oanh há»i:
- Còn vị nà o muốn tứ giáo nô gia nữa không?
Thanh âm cô như rót và o tai.
Bổng nghe tiếng áo lạch phạch. Má»™t bóng ngưá»i nhảy vá»t lên đà i như con chim khổng lồ.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thì ngưá»i nà y và o trạc 24, 25 tuổi, cặp lông mà y tá»±a hình thanh kiếm, mắt sáng như sao. Tháºt là má»™t chà ng trai tuấn mỹ. Gã mặc võ phục mà u xanh lợt. Chuôi kiếm thò ra ngoà i vai.
Tá» Xuân há»i:
- Ãại danh các hạ là gì?
Thiếu niên áo xanh thủng thẳng đáp:
- Tại hạ là Tần Vinh Quang ở Tà o Châu.
Gã vừa đáp vừa cởi áo choà ng liệng và o góc đà i.
Tá» Xuân thấy ngưá»i áo xanh thò đốc kiếm ra liá»n há»i:
- Tần công tá» muốn tá»· thà kiếm pháp hay tá»· thà quyá»n cước.
Tần Vinh Quang đáp:
- Ãao kiếm không có mắt, dùng nói nguy hiểm lắm. Chúng ta tá»· thà quyá»n chưởng hay hÆ¡n.
Gã lại cởi bá» trưá»ng kiếm ra.
TỠXuân nói:
- Má»i công tá» ra tay.
Tần Vinh Quang nói:
- Cô nương vừa trải qua má»™t tráºn đấu, ngưá»i đã nhá»c mệt, bây giá» lại đối chưởng vá»›i tại hạ là tại hạ đã chiếm mất tiện nghi rồi. Chẳng lẽ lại còn tranh Ä‘oạt tiên cÆ¡. Váºy cô nương ra tay trước Ä‘i.
TỠXuân nói:
- Công tỠđã nói váºy thì tiện thiếp phải tuân mệnh.
Cô vung tay phải lên phóng ra một chưởng.
Tần Vinh Quang mỉm cưá»i né mình tránh khá»i, chứ không phản kÃch.
Tá» Xuân há»i:
- Sao công tỠlại không trả đòn?
Tần Vinh Quang đáp:
- Tại hạ muốn nhưá»ng cô nương ba chiêu.
TỠXuân chau mà y nói:
- Khẩu khà Tần công tỠkhá lớn đấy!
Rồi cô phát huy nội lực đánh ra hai phát chưởng liên hoà n.
Tần Vinh Quang tránh xong hai chiêu nữa rồi má»›i phóng quyá»n phản kÃch.
Hai bên quyá»n qua chưởng lại khai diá»…n cuá»™c ác đấu.
Lý Hà n Thu lẳng lặng quan sát quyá»n pháp và chưởng lá»™ cá»§a hai bên thấy Tần Vinh Quang chiếm được chút thượng phong. Quyá»n chưởng cá»§a gã có những chiêu ly kỳ biến ảo.
Chà ng liá»n khẽ há»i Lôi Phi:
- Tần Vinh Quang là nhân váºt thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Y thuá»™c má»™t dòng há» lá»›n ở Tà o Châu, có võ công gia truyá»n rất uyên bác nhưng nhà nà y Ãt khi qua lại giang hồ. Không ngá» bữa nay há» cÅ©ng đến tham dá»± Tần Hoà i Hoa há»™i.
Hai ngưá»i nói rất khẻ mà Phương Tú cÅ©ng nghe rõ. Hắn quay lại nhìn Lôi Phi gáºt đầu cưá»i nói:
- Các hạ quả là ngưá»i kiến văn rất rá»™ng, biết rõ cả Tần gia ở Tà o Châu.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- May lần nà y mình nói chuyện không hô huynh gá»i đệ. Nếu không tất phải tiết lá»™ thân thế. Giang Nam Song Hiệp cảnh giác như váºy, ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Bổng nghe Lôi Phi đáp:
- Huynh đà i dạy quá lá»i! Tiểu đệ đã từng nà y tuổi đầu thì dÄ© nhiên kiến văn phải nhiá»u hÆ¡n bá»n tuổi trẻ.
Phương Tú nói:
- Tại hạ rất thÃch kết bạn, sau khi tan trưá»ng mong rằng huynh đà i lưu lại má»™t chút. Tại hạ chuẩn bị chút trà rượu để thỉnh giáo huynh đà i đôi chút.
Lôi Phi nói:
- Kiến thức cá»§a tại hạ hãy còn hẹp hòi, e rằng là m cho các hạ phải thất vá»ng.
Tuy y biết rõ hắn là Phương Tú nhưng vẩn vỠnhư chẳng hiểu là ai.
Phương Tú cÅ©ng không nói rá» thân thế, chỉ tá»§m tỉm cưá»i rồi quay nhìn ra phÃa khác.
Lúc nà y cuá»™c ác đấu trên đà i rất kịch liệt. Thế quyá»n cá»§a Tần Vinh Quang biến ảo khôn lưá»ng. Trong mấy chục hiệp mà gã đã thay đổi đến hÆ¡n mưá»i thứ quyá»n pháp khác nhau.
TỠXuân cũng nghiên cứu võ nghệ tinh thâm. Chưởng pháp của cô luyện tới mức cực kỳ thuần thục. Khi biến hóa, cô phóng ra những chiêu tuyệt diệu.
Hai bên chiến đấu mãnh liệt mấy chục chiêu và đá»u hiểu là muốn đả bại đối phương không phải chuyện dá»… dà ng, trừ phi phát huy những chiêu hiểm độc để thá»§ thắng.
Tần Vinh Quang bắt đầu phát động trước. Gã đón tiếp chưởng lực của TỠXuân chứ không né tránh nữa. Song chưởng chạm nhau nổ lên một tiếng rùng rợn.
Tần Vinh Quang đã liệu trước sức lá»±c đà n bà con gái chỉ có hạn, chưởng lá»±c tất nhiên kém phần mãnh liệt. NgỠđâu sá»± thá»±c đã ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a gã. Chưởng lá»±c cá»§a Tá» Xuân cá»±c kỳ hùng háºu chẳng kém gì gã.
Hai bên tiếp má»™t chưởng vẩn giữ thế quân bình, kẻ ná»a cân ngưá»i tám lạng, không ai chiếm được tiện nghi.
Nhưng trưá»ng hợp nà y cÅ©ng đưa Tá» Xuân đến chá»— hiếu thắng mãnh liệt. Cô sấn gần lại để chiến đấu, phát huy cả chưởng lẩn chỉ nhắm đánh và o những chá»— trà mạng cá»§a Tần Vinh Quang.
Ãá»™t nhiên Tần Vinh Quang quát lên má»™t tiếng tháºt to rồi vung chưởng lên đánh tá»›i.
Hai bóng ngưá»i Ä‘ang đứng gần nhau bổng xa ra.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn lên thấy hai ngưá»i đối láºp nhìn nhau không chá»›p mắt.
Tần Vinh Quang thở phà o một cái rồi nói:
- Võ công cá»§a cô nương quả nhiên cao cưá»ng.
Gã né ngưá»i Ä‘i tránh sang má»™t bên rồi lại tiến lên tấn công.
Tá» Xuân thá»§y chung không nói ná»a lá»i, vung chưởng đón tiếp.
Hai bên lại tái diá»…n cuá»™c đấu. Lần nà y cuá»™c đấu kéo dà i đến hÆ¡n 50 hiệp thì chưởng thế hai bên Ä‘á»u cháºm lại và đụng chạm nhau luôn.
Hiển nhiên cả hai ngưá»i Ä‘á»u lâm và o tình trạng má»i mệt. Chưởng phóng ra khó lòng biến hóa theo như ý muốn.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Hai ngưá»i nà y còn tiếp tục đấu nữa thì e rằng sẽ Ä‘i tá»›i chá»— hai bên cùng chết.
Ãá»™t nhiên Tá» Xuân thét lên má»™t tiếng, vung chưởng Ä‘áºp và o vai Tần Vinh Quang.
Tần Vinh Quang loạng choạng ngưá»i Ä‘i, chúi vá» phÃa trước.
Tá» Xuân sấn lại. Tay phải tiếp tục đánh tá»›i. Cô hy vá»ng hạ đối phương mau chóng để hất xuống đà i, bằng không thì cÅ©ng đánh ngã lăn ra đó.
NgỠđâu Tần Vinh Quang né mình tránh khá»i phát chưởng cá»§a Tá» Xuân rồi xoay tay phóng chưởng đánh tá»›i. Thế chưởng rất kỳ ảo khiến ngưá»i ta khó mà lưá»ng được.
TỠXuân né tránh không kịp đánh trúng vai bên trái. Cô bước loạng choạng lùi lại ba bước nhưng đứng không vững ngã lăn ra.
Tần Vinh Quang chấp tay nói:
- Cô nương đã nhân nhượng.
Tá» Xuân đứng phắt dáºy nói:
- Tiện thiếp còn có thể tái chiến được.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Cô nà y sao mà kiêu căng thế! Coi bá»™ ngưá»i trên đà i phải có má»™t bên bị trá»ng thương không còn sức kháng cá»± má»›i phân thắng bại hay sao?
Bổng nghe Tần Vinh Quang há»i:
- Trước khi động thá»§, vị phu nhân béo máºp đã nói rỠđây là cuá»™c tá»· đấu cho biết sức, há»… Ä‘iểm tá»›i là thôi. Chẳng lẻ cô nương còn muốn đánh cho kẻ sống ngưá»i chết má»›i chịu thôi chăng?
TỠXuân cải:
- Vừa rồi nếu công tỠkhông bị trúng một chưởng của tiện thiếp thì dĩ nhiên bây giỠtiện thiếp chịu thua rồi.
Tần Vinh Quang hắn giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Tại hạ tuy trúng chưởng nhưng chưa té nhà o. Vả lại đưá»ng quyá»n cá»§a Tần gia rất phức tạp. Cô nương sao biết là tại hạ trúng chưởng? Biết đâu đó chẳng là kế dụ địch?
TỠXuân lạnh lùng đáp:
- Tiện thiếp không tin như váºy.
Bổng nghe có tiếng cưá»i khanh khách. Thiếu phụ béo máºp lại xuất hiện trên đà i nói:
- Võ công của hai vị tương đương ngang nhau. Thực khó mà phân biệt ai thắng ai bại.
Tần Vinh Quang há»i:
- Phu nhân nói như váºy thì ra còn phải đấu má»™t tráºn nữa hay sao?
Thiếu phụ béo máºp đáp:
- Không cần nữa. Lão thân đã thương lượng vá»›i mấy tay cao thá»§ võ lâm thì phần thắng đà nh cho công tá».
Nét mặt thiếu phụ coi rất hoạt kê, nhưng mụ lại rất có uy quyá»n. Mụ vừa nói ra, Tá» Xuân không dám biện bác má»™t câu nà o nữa. Cô nhìn Tần Vinh Quang nghiêng mình thi lá»… nói:
- Tần công tá» võ công cao cưá»ng. Tiện thiếp nay được quen biết. Bây giá» tiện thiếp đã thuá»™c vá» công tá», mong rằng công tỠđừng ruồng bá».
Chuyển biến đột ngá»™t nà y khiến cho Tần Vinh Quang không khá»i luống cuống. Gã cÅ©ng nghiêng mình đáp lá»… nói:
- Cô nương dạy quá lá»i!
Thiếu phụ béo máºp cưá»i ha hả nói:
- Hai vị xuống dưới kia mà nói chuyện, đừng để lở hảo sá»± cá»§a ngưá»i khác.
TỠXuân liếc mắt nhìn Tần Vinh Quang nói:
- Tiện thiếp xin dẫn đưá»ng cho công tá».
Rồi trở gót đi ngay.
Tần Vinh Quang theo sau cô xuống đà i.
Thiếu phụ béo máºp vá»— tay hai cái. Trong háºu trưá»ng má»™t thiếu nữ võ phục từ từ tiến ra.
Dưới ánh đèn sáng trưng, thiếu nữ mặt hoa da phấn. So với TỠXuân còn có phần mặn mà hơn đã xuất hiện.
Thiếu phụ lớn tiếng nói:
- Lão thân vừa già vừa xấu chắc các vị chẳng muốn nghe nhiá»u, chỉ cần nói xong má»™t câu là và o ngay láºp tức.
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Cô nương nà y tên gá»i Tá» Thu. Vị nà o có phước thì lấy được cô là m vợ.
Mụ nói xong trở gót và o ngay.
Tá» Thu khoan thai tiến ra trước đà i, cúi mặt xuống há»i:
- Tiện thiếp là TỠThu. Vị nà o muốn từ giáo đây?
Tá» Thu cô nương xem chừng rất ngượng ngùng. Cô chỉ cúi đầu không dám ngá»ng lên.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nhìn thái độ thẹn thùng e lệ cá»§a cô chẳng khác nà o má»™t vị tiểu thư đà i các chưa từng va chạm vá»›i thế tình. Dưới ánh đèn lá»a huy hoà ng vẻ cúi đầu e thẹn cà ng tăng thêm vẻ kiá»u mỵ. Nhưng không hiểu đây là sá»± thá»±c hay cô giả vá».
Lý Hà n Thu còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì đột nhiên có tiếng cưá»i sang sảng, rồi tiếng ngưá»i nói:
- Tại hạ xin lãnh giáo mấy chiêu mong rằng cô nương nhẹ tay cho.
Lý Hà n Thu ngá»ng đầu trông ra thì đây là má»™t chà ng thiếu niên đầu đội phượng cân, mình mặc áo lam nhảy vá»t lên đà i.
Thiếu niên nà y chẳng những không Ä‘eo binh khà mà chân chà ng lại Ä‘i đôi giầy tiêu dao tá»±a hồ không Ä‘i động thá»§ cùng ngưá»i, coi chẳng khác má»™t cáºu tú đến đây để uống rượu ngâm thÆ¡.
Tá» Thu đưa mắt ngó thiếu niên áo lam má»™t cái rồi há»i:
- Quà tÃnh công tá» là gì?
Thiếu niên áo lam tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Chúng ta hãy phân thắng bại trước rồi sẽ thông tên báo há» cÅ©ng chưa muá»™n. Nếu tiểu sinh thất bại thì bất cần phải lưu tÃnh danh lại nữa.
Tá» Thu nhÃu cặp mà y liá»…u nói:
- Như váºy thì không đúng vá»›i lá» luáºt cá»§a Hoa há»™i.
Thiếu niên áo lam cưá»i khanh khách nói:
- Ãó là việc riêng cá»§a quà há»™i có can gì đến tại hạ?
Tá» Thu bá» ngoà i khép nép rụt rè mà lá»i nói cá»§a thiếu niên lại sắc bén khiến cho cô hoang mang luống cuống không biết đáp thế nà o. Bất giác cô đứng thá»™n mặt ra trên đà i.
Phương Tú đột nhiên quay lại ngó Lôi Phi há»i:
- Huynh đà i có nháºn biết lai lịch ngưá»i nà y không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tại hạ không rá».
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i không nói gì nữa.
Lý Hà n Thu biết Phương Tú tai mắt linh mẫn, liá»n dùng phép truyá»n âm bảo Lôi Phi:
- Lôi huynh! Dưá»ng như Phương Tú đã để ý đến Lôi huynh rồi đó.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu để tá» cho chà ng hay là y đã nghe rõ lá»i chà ng nói, nhưng y không trả lá»i.
Lý Hà n Thu cÅ©ng đỠcao cảnh giác không há»i gì nữa.
Lúc nà y trên đà i cÅ©ng đã có biến chuyển. Chắc Tá» Thu cô nương đã được chỉ thị ngấm ngầm. Ãá»™t nhiên cô nói:
- Công tỠđã không chịu thông danh thì tiện thiếp cÅ©ng chẳng biết là m thế nà o được. Má»i công tỠđộng thá»§ Ä‘i!
Thiếu niên áo lam đáp:
- Xin cô nương ra tay trước.
Dưá»ng như Tá» Thu không muốn kéo dà i thá»i gian. Cô nói ngay:
- Công tỠtự phụ lắm! Tiện thiếp đà nh phải tuân mệnh.
Cô vung tay đánh ra một chưởng.
Thiếu niên áo lam tung mình tránh khá»i chứ không phản kÃch.
Tá» Thu há»i:
- Sao công tỠlại không trả đòn.
Thiếu niên áo lam cưá»i đáp:
- Khi nà o cô nương bức bách khiến cho tại hạ nổi nóng, khi đó tại hạ sẽ phản kÃch.
Tá» Thu ra chiá»u tức giáºn đánh luôn hai chưởng liên hoà n. Bóng chưởng tung hoà nh. Chỉ trong chá»›p mắt cô đã đánh ra hÆ¡n chục chiêu.
Thiếu niên áo lam trong mưá»i mấy chiêu tấn công cấp bách vẩn không trả đòn má»™t chiêu nà o, gã chỉ dùng thân pháp mau lẹ né tả tránh hữu để mặc Tá» Thu tấn công tá»›i tấp liên miên bất tuyệt.
Thiếu niên áo lam vì Ãt qua lại giang hồ nên không biết được nhiá»u ngưá»i. Lúc bắt đầu lên đà i, chà ng lại không thông danh báo há».
hết: Hồi 55, xem tiếp: Hồi 56
Last edited by danangcity; 31-10-2008 at 07:53 PM.
|

28-10-2008, 08:50 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 55
Hai ả Xuân, Thu gặp như ý lang quân
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn ra thì thấy ngưá»i há»i đó mình mặc áo xanh, tuổi độ tứ tuần, thân hình bé nhá» gầy còm.
Ngưá»i áo xanh há»i:
- Cuá»™c tá»· thà có hạn định thá»i gian không?
Thiếu phụ đáp:
- Ãến giá» Tý là cùng, không được kéo dà i.
Ngưá»i áo xanh lại há»i:
- Giả tá»· trong 12 vị cô nương má»›i có 10 vị gặp được đối thá»§ thì những ngưá»i thắng cuá»™c phải đợi bao lâu.
Thiếu phụ đáp:
- Hoa há»™i chỉ cá» hà nh trong vòng ná»a tháng. Khi hết hạn kỳ mà 12 vị đà i chá»§ còn mấy vị chưa bị đả bại thì coi là mấy cô đó váºn xui, không tìm được như ý lang quân. Tuy chưa phân thắng phụ đã bãi thá»§ đình chiến mà các vị chinh phục được mấy cô thì cÅ©ng là gặp kỳ duyên rồi.
Ngưá»i áo xanh rất lấy là m thá»a mãn vì những câu trả lá»i cá»§a thiếu phụ. Hắn gáºt đầu mấy cái Ä‘oạn ngồi xuống.
Thiếu phụ lại nói:
- Thưa các vị! Cuá»™c tá»· thà sắp bắt đầu, lão thân tưởng cần nói rá» cùng các vị là 12 cô nương chẳng những ngưá»i đẹp như tiên mà võ công cÅ©ng rất tinh thâm, váºy các vị chá»› coi thưá»ng.
Dưới đà i rất đông ngưá»i nghe đã nhà m tai không nhẫn nại được Ä‘á»u hô to:
- Má»i phu nhân và o Ä‘i.
Thiếu phụ cưá»i khanh khách nói thêm má»™t câu:
- Xem chừng các vị nóng ruột lắm rồi!
Ãoạn mụ trở gót hạ đà i.
Thiếu phụ vừa trở gót thì đồng thá»i hai bóng ngưá»i từ hai bên nhảy vá»t lên đà i.
Hai ngưá»i nà y khinh công tương đương, trong chá»›p mắt cùng đặt chân xuống đà i.
Lý Hà n Thu để ý nhìn ra thì vá» tướng mạo và tuổi tác hai ngưá»i khác hẳn nhau. Ngưá»i mé tả mặt trắng chưa có râu và o trạc 24, 25 tuổi. Mình mặc võ phục mà u lam thẳm. Tay không binh khÃ. Ngưá»i mé hữu đã đứng tuổi và o trạc tứ tuần, mÅ©i huếch, miệng rá»™ng, mắt to, mà y ráºm. Dưới cằm râu đâm tua tá»§a và cứng như thép. Ngưá»i nà y có dáng uy mãnh phi thưá»ng.
Nữ đà i chá»§ là Tá» Xuân, đưa mắt ngá» hai ngưá»i há»i:
- Má»™t trong hai vị vui lòng nhượng bá»™, chá» tráºn thứ hai hãy lên đà i được không?
Thiếu niên mặt trắng tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Cô nương cứ theo thứ tự ai lên đà i trước thì tỷ đấu trước, còn ai đặt chân xuống sau dĩ nhiên phải chỠlại.
Hiển nhiên gã thiếu niên mặt trắng á»· mình bảnh trai và hy vá»ng được Tá» Xuân lá»±a chá»n.
TỠXuân trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Tuy hai vị đồng thá»i vá»t lên đà i, nhưng tiện thiếp nghÄ© rằng cÅ©ng có trước sau trong nháy mắt.
Thất Tuyệt Ma Kiếm 195 Thiếu niên mặt trắng ngắt lá»i:
- Ãúng thế! Cô nương nhìn rõ ai lên trước không?
TỠXuân lắc đầu đáp:
- Ãáng tiếc là tiện thiếp không để ý vị nà o hạ chân trước...
Thiếu niên mặt trắng xem chừng vẫn chưa chịu, liá»n há»i:
- Cô nương nói váºy thì không quyết định được hay sao?
TỠXuân đáp:
- Ãúng thế! Bây giá» chỉ còn cách để hai vị tá»± quyết định lấy.
Thiếu niên mặt trắng há»i:
- Quyết định bằng cách nà o?
TỠXuân đáp:
- Hai vị tỷ thà công lực, phóng ra ba chưởng. Vị nà o bị hất xuống đà i là thua.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Ả nà y ghê gá»›m thiệt! Cuá»™c tá»· thà chưa bắt đầu mà ả đã tìm cách để ngưá»i ngoà i tà n sát nhau.
Bổng nghe hán tá» trung niên há»i:
- Nếu đấu ba chưởng rồi mà hai ngưá»i vẫn chưa ai bị hất xuống đà i thì là m thế nà o?
TỠXuân thản nhiên đáp:
- Dù sao cÅ©ng chỉ má»™t trong hai vị ở lại má»›i xong. Má»™t mình tiện thiếp chá»i vá»›i hai ngưá»i thế nà o được?
Hán tỠtrung niên đảo mắt nhìn thiếu niên mặt trắng rồi nói:
- Nếu chúng ta Ä‘em toà n lá»±c tá»· đấu ba chưởng thì bất luáºn ai thắng ai bại, tại hạ e rằng chúng ta không còn sức tá»· đấu vá»›i cô nương nà y được nữa. Huynh đà i chịu nhưá»ng cho tại hạ thì hay quá.
Thiếu niên mặt trắng cưá»i ha hả há»i:
- Sao các hạ lại không nhưá»ng tiểu đệ trước?
Hán tá» trung niên cưá»i lạt đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Nếu các hạ cầm chắc là sẽ thắng được cô nương đây thì tại hạ xin nhưá»ng tráºn đấu.
Y nói xong tung mình nhảy xuống.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ngưá»i nà y có chút đầu óc.
Thiếu niên mặt trắng không ngỠhán tỠtrung niên mũi huếch lại nhượng bộ mình, trong lòng rất lấy là m kỳ. Hắn nhìn bóng sau lưng hán tỠngơ ngẩn xuất thần.
Bổng nghe thanh âm ôn nhu cá»§a Tá» Xuân lá»i và o tai, cô há»i:
- Quà tÃnh các hạ là gì?
Thiếu niên mặt trắng liếc mắt nhìn TỠXuân đáp:
- Tại hạ lÃ ÃÆ°á»ng Cổ.
Tá» Xuân lại há»i:
- Vị huynh đà i kia đã nhưá»ng cho các hạ đấu trước, váºy các hạ định tá»· thà cùng tiện thiếp môn gì?
ÃÆ°á»ng Cổ đáp:
- Tại hạ tưởng vụ nà y để cô nương định Ä‘oạt hay hÆ¡n. Bất cứ môn gì tại hạ cÅ©ng liá»u mạng bồi tiếp.
TỠXuân nói:
- Tiện thiếp thấy dùng khà giá»›i rất nguy hiểm, ám khà cÅ©ng tà n độc. Váºy chúng ta tá»· thà quyá»n chưởng quách.
ÃÆ°á»ng Cổ nói:
- Tại hạ xin theo ý cô nương.
TỠXuân nói:
- Hay lắm! Má»i các hạ ra tay trước.
ÃÆ°á»ng Cổ ngấm ngầm đỠkhà nói:
- Xin cô nương hãy lưu tâm.
Rồi hắn vung chưởng đánh tới.
Tá» Xuân sẻ nghiêng mình Ä‘i tránh khá»i. Cô phóng hữu chưởng ra phản kÃch và o trước ngá»±c đối phương bằng chiêu "Thiên Ngoại Lai Vân".
ÃÆ°á»ng Cổ hÃt mạnh má»™t hÆ¡i lùi lại ba bước tránh đòn phản kÃch. Hắn dá»±ng bà n tay lên như lưỡi dao há»›t ngang má»™t cái.
Tá» Xuân tá»§m tỉm cưá»i. Ãá»™t nhiên cô thi triển cầm nã thá»§ pháp toan nắm lấy cổ tay ÃÆ°á»ng Cổ.
ÃÆ°á»ng Cổ thân thá»§ không phải hạng tầm thưá»ng. Hắn lạng ngưá»i sang má»™t bên để tránh, đồng thá»i phóng quyá»n đánh tá»›i. Thế là hai ngưá»i bắt đầu khai diá»…n cuá»™c ác đấu kịch liệt.
Lý Hà n Thu ngưng thần chú ý theo dõi cuá»™c đấu. Chà ng thấy nụ cưá»i trên môi ÃÆ°á»ng Cổ lúc ban đầu dần dần biến mất. Vẻ mặt má»—i lúc má»™t nghiêm trá»ng. Hiển nhiên võ công cá»§a Tá» Xuân cao thâm đến độ ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a hắn.
Hai bên kịch đấu tá»›i 30 hiệp thì Tá» Xuân đột nhiên biến đổi thế chưởng. Bóng chưởng trùng Ä‘iệp. ÃÆ°á»ng Cổ tá»± nhiên đã bị hạ phong.
Cuá»™c đấu kéo dà i hÆ¡n 10 hiệp nữa thì đột nhiên nghe đánh ẪhựỮ má»™t tiếng. ÃÆ°á»ng Cổ toà n thân bị tung lên rồi hất xuống đà i.
Phương Tú ngồi ở ghế hà ng đầu đưa tay ra đỡ lấy ÃÆ°á»ng Cổ từ từ đặt xuống, cất giá»ng nhân từ há»i:
- ÃÆ°á»ng huynh đệ! Huynh đệ bị thương rồi chăng?
ÃÆ°á»ng Cổ mặt đỠbừng lên đáp:
- Tại hạ không sao đâu.
Rồi trở gót hấp tấp đi ngay.
Phương Tú khẻ buông một tiếng thở dà i rồi ngồi xuống nguyên vị.
Lý Hà n Thu mắng thầm:
- Thằng cha nà y khéo giả nhân nghÄ©a, tháºt là má»™t lão giảo quyệt!
Tá» Xuân lấp loáng khóe thu ba nhìn xuống dưới đà i cất tiếng oanh há»i:
- Còn vị nà o muốn tứ giáo nô gia nữa không?
Thanh âm cô như rót và o tai.
Bổng nghe tiếng áo lạch phạch. Má»™t bóng ngưá»i nhảy vá»t lên đà i như con chim khổng lồ.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thì ngưá»i nà y và o trạc 24, 25 tuổi, cặp lông mà y tá»±a hình thanh kiếm, mắt sáng như sao. Tháºt là má»™t chà ng trai tuấn mỹ. Gã mặc võ phục mà u xanh lợt. Chuôi kiếm thò ra ngoà i vai.
Tá» Xuân há»i:
- Ãại danh các hạ là gì?
Thiếu niên áo xanh thủng thẳng đáp:
- Tại hạ là Tần Vinh Quang ở Tà o Châu.
Gã vừa đáp vừa cởi áo choà ng liệng và o góc đà i.
Tá» Xuân thấy ngưá»i áo xanh thò đốc kiếm ra liá»n há»i:
- Tần công tá» muốn tá»· thà kiếm pháp hay tá»· thà quyá»n cước.
Tần Vinh Quang đáp:
- Ãao kiếm không có mắt, dùng nói nguy hiểm lắm. Chúng ta tá»· thà quyá»n chưởng hay hÆ¡n.
Gã lại cởi bá» trưá»ng kiếm ra.
TỠXuân nói:
- Má»i công tá» ra tay.
Tần Vinh Quang nói:
- Cô nương vừa trải qua má»™t tráºn đấu, ngưá»i đã nhá»c mệt, bây giá» lại đối chưởng vá»›i tại hạ là tại hạ đã chiếm mất tiện nghi rồi. Chẳng lẽ lại còn tranh Ä‘oạt tiên cÆ¡. Váºy cô nương ra tay trước Ä‘i.
TỠXuân nói:
- Công tỠđã nói váºy thì tiện thiếp phải tuân mệnh.
Cô vung tay phải lên phóng ra một chưởng.
Tần Vinh Quang mỉm cưá»i né mình tránh khá»i, chứ không phản kÃch.
Tá» Xuân há»i:
- Sao công tỠlại không trả đòn?
Tần Vinh Quang đáp:
- Tại hạ muốn nhưá»ng cô nương ba chiêu.
TỠXuân chau mà y nói:
- Khẩu khà Tần công tỠkhá lớn đấy!
Rồi cô phát huy nội lực đánh ra hai phát chưởng liên hoà n.
Tần Vinh Quang tránh xong hai chiêu nữa rồi má»›i phóng quyá»n phản kÃch.
Hai bên quyá»n qua chưởng lại khai diá»…n cuá»™c ác đấu.
Lý Hà n Thu lẳng lặng quan sát quyá»n pháp và chưởng lá»™ cá»§a hai bên thấy Tần Vinh Quang chiếm được chút thượng phong. Quyá»n chưởng cá»§a gã có những chiêu ly kỳ biến ảo.
Chà ng liá»n khẽ há»i Lôi Phi:
- Tần Vinh Quang là nhân váºt thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Y thuá»™c má»™t dòng há» lá»›n ở Tà o Châu, có võ công gia truyá»n rất uyên bác nhưng nhà nà y Ãt khi qua lại giang hồ. Không ngá» bữa nay há» cÅ©ng đến tham dá»± Tần Hoà i Hoa há»™i.
Hai ngưá»i nói rất khẻ mà Phương Tú cÅ©ng nghe rõ. Hắn quay lại nhìn Lôi Phi gáºt đầu cưá»i nói:
- Các hạ quả là ngưá»i kiến văn rất rá»™ng, biết rõ cả Tần gia ở Tà o Châu.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- May lần nà y mình nói chuyện không hô huynh gá»i đệ. Nếu không tất phải tiết lá»™ thân thế. Giang Nam Song Hiệp cảnh giác như váºy, ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Bổng nghe Lôi Phi đáp:
- Huynh đà i dạy quá lá»i! Tiểu đệ đã từng nà y tuổi đầu thì dÄ© nhiên kiến văn phải nhiá»u hÆ¡n bá»n tuổi trẻ.
Phương Tú nói:
- Tại hạ rất thÃch kết bạn, sau khi tan trưá»ng mong rằng huynh đà i lưu lại má»™t chút. Tại hạ chuẩn bị chút trà rượu để thỉnh giáo huynh đà i đôi chút.
Lôi Phi nói:
- Kiến thức cá»§a tại hạ hãy còn hẹp hòi, e rằng là m cho các hạ phải thất vá»ng.
Tuy y biết rõ hắn là Phương Tú nhưng vẩn vỠnhư chẳng hiểu là ai.
Phương Tú cÅ©ng không nói rá» thân thế, chỉ tá»§m tỉm cưá»i rồi quay nhìn ra phÃa khác.
Lúc nà y cuá»™c ác đấu trên đà i rất kịch liệt. Thế quyá»n cá»§a Tần Vinh Quang biến ảo khôn lưá»ng. Trong mấy chục hiệp mà gã đã thay đổi đến hÆ¡n mưá»i thứ quyá»n pháp khác nhau.
TỠXuân cũng nghiên cứu võ nghệ tinh thâm. Chưởng pháp của cô luyện tới mức cực kỳ thuần thục. Khi biến hóa, cô phóng ra những chiêu tuyệt diệu.
Hai bên chiến đấu mãnh liệt mấy chục chiêu và đá»u hiểu là muốn đả bại đối phương không phải chuyện dá»… dà ng, trừ phi phát huy những chiêu hiểm độc để thá»§ thắng.
Tần Vinh Quang bắt đầu phát động trước. Gã đón tiếp chưởng lực của TỠXuân chứ không né tránh nữa. Song chưởng chạm nhau nổ lên một tiếng rùng rợn.
Tần Vinh Quang đã liệu trước sức lá»±c đà n bà con gái chỉ có hạn, chưởng lá»±c tất nhiên kém phần mãnh liệt. NgỠđâu sá»± thá»±c đã ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a gã. Chưởng lá»±c cá»§a Tá» Xuân cá»±c kỳ hùng háºu chẳng kém gì gã.
Hai bên tiếp má»™t chưởng vẩn giữ thế quân bình, kẻ ná»a cân ngưá»i tám lạng, không ai chiếm được tiện nghi.
Nhưng trưá»ng hợp nà y cÅ©ng đưa Tá» Xuân đến chá»— hiếu thắng mãnh liệt. Cô sấn gần lại để chiến đấu, phát huy cả chưởng lẩn chỉ nhắm đánh và o những chá»— trà mạng cá»§a Tần Vinh Quang.
Ãá»™t nhiên Tần Vinh Quang quát lên má»™t tiếng tháºt to rồi vung chưởng lên đánh tá»›i.
Hai bóng ngưá»i Ä‘ang đứng gần nhau bổng xa ra.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn lên thấy hai ngưá»i đối láºp nhìn nhau không chá»›p mắt.
Tần Vinh Quang thở phà o một cái rồi nói:
- Võ công cá»§a cô nương quả nhiên cao cưá»ng.
Gã né ngưá»i Ä‘i tránh sang má»™t bên rồi lại tiến lên tấn công.
Tá» Xuân thá»§y chung không nói ná»a lá»i, vung chưởng đón tiếp.
Hai bên lại tái diá»…n cuá»™c đấu. Lần nà y cuá»™c đấu kéo dà i đến hÆ¡n 50 hiệp thì chưởng thế hai bên Ä‘á»u cháºm lại và đụng chạm nhau luôn.
Hiển nhiên cả hai ngưá»i Ä‘á»u lâm và o tình trạng má»i mệt. Chưởng phóng ra khó lòng biến hóa theo như ý muốn.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Hai ngưá»i nà y còn tiếp tục đấu nữa thì e rằng sẽ Ä‘i tá»›i chá»— hai bên cùng chết.
Ãá»™t nhiên Tá» Xuân thét lên má»™t tiếng, vung chưởng Ä‘áºp và o vai Tần Vinh Quang.
Tần Vinh Quang loạng choạng ngưá»i Ä‘i, chúi vá» phÃa trước.
Tá» Xuân sấn lại. Tay phải tiếp tục đánh tá»›i. Cô hy vá»ng hạ đối phương mau chóng để hất xuống đà i, bằng không thì cÅ©ng đánh ngã lăn ra đó.
NgỠđâu Tần Vinh Quang né mình tránh khá»i phát chưởng cá»§a Tá» Xuân rồi xoay tay phóng chưởng đánh tá»›i. Thế chưởng rất kỳ ảo khiến ngưá»i ta khó mà lưá»ng được.
TỠXuân né tránh không kịp đánh trúng vai bên trái. Cô bước loạng choạng lùi lại ba bước nhưng đứng không vững ngã lăn ra.
Tần Vinh Quang chấp tay nói:
- Cô nương đã nhân nhượng.
Tá» Xuân đứng phắt dáºy nói:
- Tiện thiếp còn có thể tái chiến được.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Cô nà y sao mà kiêu căng thế! Coi bá»™ ngưá»i trên đà i phải có má»™t bên bị trá»ng thương không còn sức kháng cá»± má»›i phân thắng bại hay sao?
Bổng nghe Tần Vinh Quang há»i:
- Trước khi động thá»§, vị phu nhân béo máºp đã nói rỠđây là cuá»™c tá»· đấu cho biết sức, há»… Ä‘iểm tá»›i là thôi. Chẳng lẻ cô nương còn muốn đánh cho kẻ sống ngưá»i chết má»›i chịu thôi chăng?
TỠXuân cải:
- Vừa rồi nếu công tỠkhông bị trúng một chưởng của tiện thiếp thì dĩ nhiên bây giỠtiện thiếp chịu thua rồi.
Tần Vinh Quang hắn giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Tại hạ tuy trúng chưởng nhưng chưa té nhà o. Vả lại đưá»ng quyá»n cá»§a Tần gia rất phức tạp. Cô nương sao biết là tại hạ trúng chưởng? Biết đâu đó chẳng là kế dụ địch?
TỠXuân lạnh lùng đáp:
- Tiện thiếp không tin như váºy.
Bổng nghe có tiếng cưá»i khanh khách. Thiếu phụ béo máºp lại xuất hiện trên đà i nói:
- Võ công của hai vị tương đương ngang nhau. Thực khó mà phân biệt ai thắng ai bại.
Tần Vinh Quang há»i:
- Phu nhân nói như váºy thì ra còn phải đấu má»™t tráºn nữa hay sao?
Thiếu phụ béo máºp đáp:
- Không cần nữa. Lão thân đã thương lượng vá»›i mấy tay cao thá»§ võ lâm thì phần thắng đà nh cho công tá».
Nét mặt thiếu phụ coi rất hoạt kê, nhưng mụ lại rất có uy quyá»n. Mụ vừa nói ra, Tá» Xuân không dám biện bác má»™t câu nà o nữa. Cô nhìn Tần Vinh Quang nghiêng mình thi lá»… nói:
- Tần công tá» võ công cao cưá»ng. Tiện thiếp nay được quen biết. Bây giá» tiện thiếp đã thuá»™c vá» công tá», mong rằng công tỠđừng ruồng bá».
Chuyển biến đột ngá»™t nà y khiến cho Tần Vinh Quang không khá»i luống cuống. Gã cÅ©ng nghiêng mình đáp lá»… nói:
- Cô nương dạy quá lá»i!
Thiếu phụ béo máºp cưá»i ha hả nói:
- Hai vị xuống dưới kia mà nói chuyện, đừng để lở hảo sá»± cá»§a ngưá»i khác.
TỠXuân liếc mắt nhìn Tần Vinh Quang nói:
- Tiện thiếp xin dẫn đưá»ng cho công tá».
Rồi trở gót đi ngay.
Tần Vinh Quang theo sau cô xuống đà i.
Thiếu phụ béo máºp vá»— tay hai cái. Trong háºu trưá»ng má»™t thiếu nữ võ phục từ từ tiến ra.
Dưới ánh đèn sáng trưng, thiếu nữ mặt hoa da phấn. So với TỠXuân còn có phần mặn mà hơn đã xuất hiện.
Thiếu phụ lớn tiếng nói:
- Lão thân vừa già vừa xấu chắc các vị chẳng muốn nghe nhiá»u, chỉ cần nói xong má»™t câu là và o ngay láºp tức.
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Cô nương nà y tên gá»i Tá» Thu. Vị nà o có phước thì lấy được cô là m vợ.
Mụ nói xong trở gót và o ngay.
Tá» Thu khoan thai tiến ra trước đà i, cúi mặt xuống há»i:
- Tiện thiếp là TỠThu. Vị nà o muốn từ giáo đây?
Tá» Thu cô nương xem chừng rất ngượng ngùng. Cô chỉ cúi đầu không dám ngá»ng lên.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nhìn thái độ thẹn thùng e lệ cá»§a cô chẳng khác nà o má»™t vị tiểu thư đà i các chưa từng va chạm vá»›i thế tình. Dưới ánh đèn lá»a huy hoà ng vẻ cúi đầu e thẹn cà ng tăng thêm vẻ kiá»u mỵ. Nhưng không hiểu đây là sá»± thá»±c hay cô giả vá».
Lý Hà n Thu còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì đột nhiên có tiếng cưá»i sang sảng, rồi tiếng ngưá»i nói:
- Tại hạ xin lãnh giáo mấy chiêu mong rằng cô nương nhẹ tay cho.
Lý Hà n Thu ngá»ng đầu trông ra thì đây là má»™t chà ng thiếu niên đầu đội phượng cân, mình mặc áo lam nhảy vá»t lên đà i.
Thiếu niên nà y chẳng những không Ä‘eo binh khà mà chân chà ng lại Ä‘i đôi giầy tiêu dao tá»±a hồ không Ä‘i động thá»§ cùng ngưá»i, coi chẳng khác má»™t cáºu tú đến đây để uống rượu ngâm thÆ¡.
Tá» Thu đưa mắt ngó thiếu niên áo lam má»™t cái rồi há»i:
- Quà tÃnh công tá» là gì?
Thiếu niên áo lam tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Chúng ta hãy phân thắng bại trước rồi sẽ thông tên báo há» cÅ©ng chưa muá»™n. Nếu tiểu sinh thất bại thì bất cần phải lưu tÃnh danh lại nữa.
Tá» Thu nhÃu cặp mà y liá»…u nói:
- Như váºy thì không đúng vá»›i lá» luáºt cá»§a Hoa há»™i.
Thiếu niên áo lam cưá»i khanh khách nói:
- Ãó là việc riêng cá»§a quà há»™i có can gì đến tại hạ?
Tá» Thu bá» ngoà i khép nép rụt rè mà lá»i nói cá»§a thiếu niên lại sắc bén khiến cho cô hoang mang luống cuống không biết đáp thế nà o. Bất giác cô đứng thá»™n mặt ra trên đà i.
Phương Tú đột nhiên quay lại ngó Lôi Phi há»i:
- Huynh đà i có nháºn biết lai lịch ngưá»i nà y không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tại hạ không rá».
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i không nói gì nữa.
Lý Hà n Thu biết Phương Tú tai mắt linh mẫn, liá»n dùng phép truyá»n âm bảo Lôi Phi:
- Lôi huynh! Dưá»ng như Phương Tú đã để ý đến Lôi huynh rồi đó.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu để tá» cho chà ng hay là y đã nghe rõ lá»i chà ng nói, nhưng y không trả lá»i.
Lý Hà n Thu cÅ©ng đỠcao cảnh giác không há»i gì nữa.
Lúc nà y trên đà i cÅ©ng đã có biến chuyển. Chắc Tá» Thu cô nương đã được chỉ thị ngấm ngầm. Ãá»™t nhiên cô nói:
- Công tỠđã không chịu thông danh thì tiện thiếp cÅ©ng chẳng biết là m thế nà o được. Má»i công tỠđộng thá»§ Ä‘i!
Thiếu niên áo lam đáp:
- Xin cô nương ra tay trước.
Dưá»ng như Tá» Thu không muốn kéo dà i thá»i gian. Cô nói ngay:
- Công tỠtự phụ lắm! Tiện thiếp đà nh phải tuân mệnh.
Cô vung tay đánh ra một chưởng.
Thiếu niên áo lam tung mình tránh khá»i chứ không phản kÃch.
Tá» Thu há»i:
- Sao công tỠlại không trả đòn.
Thiếu niên áo lam cưá»i đáp:
- Khi nà o cô nương bức bách khiến cho tại hạ nổi nóng, khi đó tại hạ sẽ phản kÃch.
Tá» Thu ra chiá»u tức giáºn đánh luôn hai chưởng liên hoà n. Bóng chưởng tung hoà nh. Chỉ trong chá»›p mắt cô đã đánh ra hÆ¡n chục chiêu.
Thiếu niên áo lam trong mưá»i mấy chiêu tấn công cấp bách vẩn không trả đòn má»™t chiêu nà o, gã chỉ dùng thân pháp mau lẹ né tả tránh hữu để mặc Tá» Thu tấn công tá»›i tấp liên miên bất tuyệt.
Thiếu niên áo lam vì Ãt qua lại giang hồ nên không biết được nhiá»u ngưá»i. Lúc bắt đầu lên đà i, chà ng lại không thông danh báo há».
hết: Hồi 55, xem tiếp: Hồi 56
|

28-10-2008, 08:52 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 56
Gặp khách áo đen , TỠLan thụ nhục
TỠLan giục:
- Má»i các hạ ra tay Ä‘i!
Khiếu hóa tỠđáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Tại hạ tuy áo quần nhÆ¡ nhá»›p nhưng tấm lòng rất trong sạch cô nương chẳng nên coi ngưá»i qua bá» ngoà i.
TỠLan giơ tay lên nói:
- Các hạ hãy thắng tiện thiếp đi rồi sẽ nói chuyện cũng chưa muộn.
Khiếu hóa tỠáo xám dưá»ng như cảnh giác được chưởng thế cá»§a đối phương rất mãnh liệt. Gã không dám coi thưá»ng nữa, vá»™i tung ngưá»i Ä‘i né tránh, đồng thá»i phóng chưởng phản kÃch.
Hai ngưá»i bắt đầu khai diá»…n cuá»™c ác đấu.
Lý Hà n Thu một mặt theo dõi cuộc đấu, một mặt lưu tâm đến Phương Tú thì thấy hắn để hết tinh thần và o cuộc tỷ thà trên đà i. Hiển nhiên hắn chú ý đặc biệt đến cuộc đấu của nữ đà i chủ nà y.
Cuộc ác đấu trên đà i rất mau lẹ. Mới trong chớp mắt mà hai bên đã tỷ đấu ngoà i 50 chiêu.
Khiếu hóa tỠáo xám tấn công cực kỳ lợi hại, TỠLan vẫn ung dung đối phó.
Lý Hà n Thu coi cuộc đấu, chà ng rút được kinh nghiệm là võ công những nữ đà i chủ cà ng vỠsau cà ng cao thâm.
Khiếu hóa tỠáo xám và TỠLan tỷ đấu đến hơn trăm chiêu vẫn giữ thế quân bình, bất phân thắng bại.
Ãá»™t nhiên ba tiếng "boong boong" nổi lên vang dá»™i toà n trưá»ng.
TỠLan đột nhiên nhảy ra ngoà i vòng chiến nói:
- Dừng tay!
Khiếu hóa tá» cưá»i khanh khách há»i:
- Cô nương muốn hòa với khiếu hóa tỠnà y chăng?
TỠLan lạnh lùng đáp:
- Ãã lên Hoa đà i tá»· đấu, không được là thua. Là m gì có chuyện hòa đà m.
Khiếu hóa tá» lại há»i:
- Thế thì lạ tháºt! Sao cô nương lại không đánh nữa, chưa phân thắng bại lại vá»™i nhảy ra?
Tá» Lan há»i lại:
- Các hạ không nghe thấy tiếng chuông ư?
Khiếu hóa tỠđáp:
- Tại hạ có điếc đâu mà không nghe rõ?
TỠLan nói:
- Hoa đà i đã hạn chế nếu tỷ đấu quá trăm chiêu mà không phân được thua thì không đấu nữa.
Khiếu hóa tá» há»i:
- Cô nương nháºn thua rồi ư?
TỠLan đáp:
- Không phải đâu. Cứ trăm chiêu bất phân thắng bại là lại đổi phương thức tá»· thÃ.
Khiếu hóa tỠnói:
- Té ra là thế! Không hiểu cô nương muốn thay đổi phương thức tỷ thà thế nà o?
Tá» Lan chuyển động mục quang nhìn sang má»™t bên há»i:
- Các hạ đã nhìn thấy giá binh khà kia chưa?
Nguyên trong góc Hoa đà i có đặt má»™t cái giá lá»›n đầy binh khÃ. Ãao, kiếm, côn, bổng chẳng thiếu thứ gì mà má»—i thứ phân là m hai loại lá»›n có nhá» có.
Khiếu hóa tá» gáºt đầu đáp:
- Tại hạ nhìn thấy rồi. Cô nương muốn tỷ thà bằng khà giới với tiểu khiếu hóa tỠnà y chăng?
TỠLan đáp:
- Trên giá có đầy đủ binh khà nặng nhẹ. Các hạ đến lựa lấy một thứ cho mình đi.
Khiếu hóa tá» há»i:
- Còn cô nương thì sao?
TỠLan đáp:
- Tiện thiếp cũng lựa một thứ, nhưng phải phân biệt chủ khách. Dĩ nhiên các hạ lựa trước đi!
Khiếu hóa tá» cưá»i ha hả nói:
- Tại hạ không muốn váºy. Má»i cô nương lá»±a trước hay hÆ¡n. Có như thế cô nương má»›i không tìm được thứ khà giá»›i khắc chế binh khà cá»§a tại hạ.
TỠLan nói:
- Nếu váºy tiện thiếp xin lá»±a trước.
Cô Ä‘i và o giá binh khà rút lấy thanh trưá»ng kiếm.
Khiếu hóa tá» tá»§m tỉm cưá»i thò tay ra rút má»™t thanh đơn Ä‘ao rồi nói:
- Bây giá» trong tay cô nương đã có binh khÃ, không phải như lúc tay không. Mong rằng cô nương nhẹ đòn cho đôi chút.
TỠLan hằn hộc đáp:
- Các hạ bất tất phải nể nang gì. Cứ việc tự ý ra chiêu đi!
Khiếu hóa tỠđáp:
- Nam nữ phải có phân biệt. Tại hạ xin nhưá»ng cô nương xuất thá»§ trước.
Tá» Lan trong lòng cá»±c kỳ phẫn háºn gả tiểu khiếu hóa. Cô vung trưá»ng kiếm đâm thẳng tá»›i.
Khiếu hóa tá» tuy ngoà i mặt cưá»i đùa cợt nhả mà trong lòng không dám khinh thị Tá» Lan chút nà o. Gã đưa đơn Ä‘ao lên gạt trưá»ng kiếm.
Tá» Lan không chá» khiếu hóa tá» phản kÃch, cô múa tÃt trưá»ng kiếm tấn công ráo riết.
Kiếm thuáºt cô rất thông thạo dưá»ng như còn tinh diệu hÆ¡n cả chưởng pháp. Cô đánh ra toà n những chiêu lợi hại hiểm độc.
Ãao pháp cá»§a khiếu hóa tá» cÅ©ng không phải tầm thưá»ng. Bất luáºn thế công cá»§a Tá» Lan lợi hại hiểm độc đến đâu gã vẩn ung dung đối phó.
Tá» Lan huy động kiếm pháp đánh liá»n má»™t hÆ¡i 28 chiêu.
Khiếu hóa tỠđỡ gạt cả 28 chiêu kiếm mà chưa phản kÃch chiêu nà o.
Ngưá»i trong trưá»ng Ä‘á»u nhìn nháºn thấy khiếu hóa tá» có nhiá»u cÆ¡ há»™i phản kÃch song y bá» lỡ.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm chau mà y tự nghĩ:
- Lạ thiệt! Xem chừng ngưá»i nà o động thá»§ vá»›i hoa nữ dưá»ng như cÅ©ng không muốn đả thương há». Chẳng hiểu há» có dụng ý gì? Không lẻ bá»n há» Ä‘á»u bị mỹ sắc mê hoặc ư?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì trên Hoa đà i đã phân thắng bại. Bổng nghe khiếu hóa tỠáo xám rên lên má»™t tiếng, đột nhiên thanh đơn Ä‘ao rá»i khá»i tay gã.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thấy cánh tay mặt khiếu hóa tỠmáu chảy đầm đìa. Nguyên cánh tay gã bị trúng kiếm, thương thế rất nặng không thể cầm đao tái chiến được nữa.
TỠLan lạnh lùng lên tiếng:
- Tiện thiếp được các hạ nhân nhượng.
Khiếu hóa tỠuể oải đáp:
- Tại hạ tự gây ra tội nghiệt.
Rồi gã trở gót nhảy xuống đà i đi ngay.
Tá» Lan đưa mắt nhìn khiếu hóa tỠáo xám Ä‘i xa rồi, trong lòng cô bổng nảy ra cảm giác bà ng hoà ng. Tuy cô thắng cuá»™c đấu rồi, nhưng đã thắng má»™t cách thê thảm. Giả tá»· khiếu hóa tá» lúc lâm thá»i không chùn tay dừng lại má»™t chút thì tất thà nh thế lưỡng bại câu thương, hay Ãt ra cô cÅ©ng bị thương trầm trá»ng hÆ¡n khiếu hóa tá». Vì gã chần chá» không nở hạ thá»§ nên anh danh má»™t Ä‘á»i trôi theo dòng nước và mối tâm nguyện cÅ©ng thà nh không tưởng. Bây giá» cô cảm thấy khiếu hóa tỠđầu tóc rối bù, mình dÆ¡ dáy chẳng những không đáng ghét mà còn đáng thương nữa...
Tá» Lan còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn xuất thần chợt có thanh âm trầm lặng lá»t và o tay:
- Hà i tá»! Cô không có đủ khà lá»±c tái chiến được nữa ư?
Tá» Lan như ngưá»i mÆ¡ má»™ng choà ng tỉnh giấc. Cô chấn động tâm thần quay đầu nhìn xuống khán đà i há»i:
- Tiện thiếp là TỠLan. Còn vị nà o nguyện ý tứ giáo nữa không?
Bổng nghe tiếng cưá»i sang sảng từ má»™t góc dưới đà i nổi lên. Tiếng cưá»i lướt qua không gian rồi ngừng lại ở trên đà i.
Lý Hà n Thu ngảnh đầu nhìn ra thấy ngưá»i đứng trên đà i mắt hổ, mà y kiếm. Toà n thân võ phục mà u Ä‘en, chân Ä‘i hà i xảo, tay vượn lưng ong. Dáng Ä‘iệu rất anh tuấn.
Nhưng lúc chà ng nhìn kỹ lại má»›i phát giác ra mặt ngưá»i nà y trÆ¡ như gá»— không lá»™ vẻ gì và giống như mặc xác chết trôi.
Tá» Lan ngó mặt hán tỠáo Ä‘en hồi lâu rồi thá»§ng thẳng há»i:
- Phải chăng các hạ đã đeo mặt nạ?
Ngưá»i áo Ä‘en đáp:
- Nhơn quang cô nương quả nhiên sắc bén.
TỠLan nói:
- Theo qui cá»§ thì những ngưá»i đăng đà i tá»· thà phải lá»™ chân tướng để chiến đấu.
Lý Hà n Thu trong lòng rất lấy là m kỳ, tá»± há»i:
- Ngưá»i nà y đã Ä‘eo mặt nạ sao không chịu hóa trang cho ra mặt tháºt? Gã là m như váºy phải chăng cố ý để ngưá»i ta nhìn thấy chá»— sÆ¡ hở cá»§a mình?
Bổng nghe ngưá»i áo Ä‘en cưá»i nói:
- Tại hạ thân hình coi được, nhưng mặt xấu xa nên phải đeo mặt nạ để che lấp đi.
TỠLan nói:
- Cuộc tỷ võ trên Hoa đà i lấy võ công là m đầu, dù tướng mạo các hạ khó coi cũng chẳng quan hệ gì.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i nói:
- Chá» tại hạ thắng được cô nương rồi đến động phòng hoa chúc sẽ lá»™ chân tướng để ra mắt cô nương. Khi ấy ván đã đóng thuyá»n, gạo thổi thà nh cÆ¡m, dù cô nương có lòng bất mãn cÅ©ng đà nh thuáºn theo số mạng.
TỠLan tức mình nói:
- Giá»ng lưỡi các hạ khinh bạc như váºy tất không phải ngưá»i quân tá».
Ngưá»i áo Ä‘en buông tiếng cưá»i rá»™ đáp:
- Nếu tại hạ là ngưá»i quân tỠđã chẳng đăng đà i tá»· thÃ.
Tá» Lan lạnh lùng há»i:
- Các hạ định dùng binh khà hay tá»· thà quyá»n chưởng?
Ngưá»i áo Ä‘en há»i lại:
- Cô nương sở trưá»ng vá» môn gì?
Tá» Lan trong lòng vẩn căm háºn đối phương có giá»ng lưỡi khinh bạc, chỉ buông thõng má»™t tiếng:
- Kiếm pháp!
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Váºy tại hạ lãnh giáo kiếm pháp cá»§a cô nương.
Gã vừa nói vừa lại rút lấy thanh trưá»ng kiếm trên giá binh khÃ.
TỠLan cầm kiếm để ngay trước ngực hô:
- Các hạ ra tay đi!
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i nói:
- Ãà n ông tá» tể không tá»· đấu vá»›i phụ nữ, nhưng tại hạ vì mỹ sắc cá»§a cô nương mê hoặc không tá»± chá»§ được phải lên đà i tá»· thà trong lòng đã áy náy khi nà o còn xuất thá»§ trước nữa?
TỠLan nói:
- Váºy tiện thiếp tá» lòng cung kÃnh chẳng gì bằng tuân mệnh.
Cô khoa kiếm đâm véo tới.
Ngưá»i áo Ä‘en giÆ¡ trưá»ng kiếm lên đỡ đánh choang má»™t tiếng. Gã gạt trưá»ng kiếm cá»§a Tá» Lan ra rồi nói:
- Khoan đã!
Tá» Lan há»i:
- Còn chuyện chi nữa?
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- Nếu cô nương đã thương tại hạ, tại hạ cam mình bạc mệnh đã đà nh, nhưng e rằng tại hạ lỡ tay đả thương cô nương thì là m thế nà o?
TỠLan đáp:
- Ãã động thá»§ tá»· đấu tất khó lòng tránh khá»i chuyện thương vong. Bất luáºn là ai cÅ©ng phải sao chịu váºy.
Ngưá»i áo Ä‘en đột nhiên cất giá»ng lạnh lùng:
- Câu đó tá»± miệng cô nương nói ra đã lá»t và o tai các vị anh hùng toà n trưá»ng rồi đó.
TỠLan nói:
- Các hạ cứ yên tâm, dù tiện thiếp có bị tỠthương dưới lưỡi kiếm của các hạ cũng không ai tìm các hạ trả thù đâu.
Ngưá»i áo Ä‘en hững há» nói:
- Cô nương hãy coi chừng!
Ãá»™t nhiên gã vung kiếm tấn công ba chiêu liá»n.
Ba chiêu kiếm nà y mau lẹ phi thưá»ng! Tá» Lan bị dồn và o thế chân tay luống cuống phải lùi ba bước dà i... Bây giá» cô má»›i biết mình gặp phải tay kình địch và trong lòng không khá»i ngấm ngầm kinh hãi.
Giả tá»· ngưá»i áo Ä‘en thừa thế đánh dấn tá»›i thì Tá» Lan tất lâm nguy rồi. Nhưng gã chỉ tấn công ba chiêu rồi cầm kiếm đứng yên.
Tá» Lan đã nháºn ra võ công cá»§a đối phương cao thâm hÆ¡n mình rất nhiá»u. Cuá»™c đấu nà y nhất định dữ nhiá»u là nh Ãt. Trong lòng run sợ, cô cÅ©ng đứng yên hồi lâu không dám ra tay phản kÃch.
Bổng nghe ngưá»i áo Ä‘en lạnh lùng lên tiếng:
- Nếu cô nương không ra tay trước thì e rằng không chống nổi 20 chiêu đâu.
Lý Hà n Thu động tâm tá»± há»i:
- Nghe giá»ng lưỡi ngưá»i nà y thì dưá»ng như gã có ý định hạ sát Tá» Lan, không hiểu vì lẽ gì gã lại muốn ra tay tà n độc?
Cặp mắt TỠLan lộ vẻ khiếp sợ, song cũng hươi kiếm tấn công.
Ngưá»i áo Ä‘en vung kiếm lên, trưá»ng kiếm trong tay Tá» Lan liá»n bị hất ra.
Ngưá»i dưới đà i đã nhìn rõ cuá»™c đấu nà y hai bên mạnh yếu rõ rệt. Ná»™i lá»±c và kiếm chiêu cá»§a ngưá»i áo Ä‘en Ä‘á»u hÆ¡n hẳn Tá» Lan.
Ngưá»i áo Ä‘en gạt kiếm cá»§a Tá» Lan rồi tung kiếm phản kÃch. Hà n quang lấp kiếm chiêu cá»±c kỳ hiểm độc.
Ãá»™t nhiên thanh âm trong trẻo rên lên má»™t tiếng.
Thanh trưá»ng kiếm trong tay Tá» Lan bị hất văng xuống đà i, bay vá» phÃa Giang Nam Song Hiệp.
Phương Tú giơ tay ra đón lấy. Hắn nhẹ nhà ng đặt thanh kiếm xuống đất.
Má»i ngưá»i chú ý nhìn ra thấy cánh tay mặt Tá» Lan máu tuôn xối xả ướt hết tay áo.
Lý Hà n Thu thấy cánh tay Tá» Lan rá»§ xuống dưá»ng như bị thương rất nặng và rất có thể sẽ thà nh tà n phế.
Bổng nghe ngưá»i áo Ä‘en lạnh lùng nói:
- Cô nương nhân nhượng rồi!
TỠLan đau quá, mặt hoa xám ngắt, nhưng cô rán nhịn đau:
- Các hạ võ công cao cưá»ng, tiện thiếp không địch lại, chịu thua và rất cảm phục.
Ngưá»i áo Ä‘en thá»§ng thẳng há»i:
- Tại hạ muốn thỉnh giáo cô nương và i Ä‘iá»u, chẳng biết cô nương có chịu trả lá»i chăng?
Tá» Lan há»i:
- Ãiá»u chi?
Ngưá»i áo Ä‘en đáp:
- Tại hạ thẳng được cô nương tức là được lấy cô nương là m vợ phải không?
TỠLan đáp:
- Ãúng thế!
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Gã nà y cố ý há»i trăng há»i cuá»™i để Tá» Lan không rảnh mà váºn khà cầm máu.
Ngưá»i áo Ä‘en lại há»i:
- Nhưng tại hạ không chịu được chăng?
TỠLan đáp:
- Lệ luáºt bản đà i bắt buá»™t bá»n tiện thiếp thuá»™c vá» ngưá»i thắng chứ không nhất định bắt buá»™c các vị phải lấy. Nếu tiện thiếp không xứng đáng thì các hạ ruồng bá» cÅ©ng không sao.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i ha hả nói:
- Tại hạ chưa lấy vợ, nhưng nhan sắc của cô nương theo ý nghĩ của tại hạ chỉ đáng là m tỳ nữ, song tại hạ lại cũng không muốn thế.
Mấy câu nói khinh bạc nà y chẳng những khiến cho Tá» Lan khó chịu mà những ngưá»i dưới đà i cÅ©ng tá» vẻ bất bình.
Dưới ánh đèn sáng má»i ngưá»i trông rõ Tá» Lan sa đôi hà ng lệ đáp:
- Tiện thiếp tự biết mình xấu xa không dám với cao.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i khanh khách há»i:
- Tại hạ chắc Hoa đà i còn có ngưá»i đẹp hÆ¡n cô nương.
TỠLan đáp:
- Ãúng thế! Chị em tiện thiếp ở háºu trưá»ng Ä‘á»u xinh đẹp hÆ¡n tiện thiếp rất nhiá»u.
Miệng cô tiếp tục trả lá»i, tay cô không ngá»›t chảy máu.
Ngưá»i áo Ä‘en lại há»i:
- Tại hạ muốn đấu nữa để lựa một cô vợ đẹp chẳng hiểu có được không?
TỠLan lạnh lùng đáp:
- Chắc là được!
Ngưá»i áo Ä‘en xua tay nói:
- Má»i cô nương hãy tạm xuống đà i, không chừng tại hạ thay đổi tâm ý sẽ lấy cô nương là m vợ cÅ©ng nên.
TỠLan nói:
- Tiện thiếp xin chỠlệnh.
Rồi cô nhảy vá»t xuống đà i.
Ngưá»i áo Ä‘en dà y vò Tá» Lan đến thế, mà ngưá»i Tá» Vi Cung không can thiệp khiến cho Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ.
Bổng nghe ngưá»i áo Ä‘en há»i:
- Còn vị nữ đà i chủ nà o muốn tứ giáo tại hạ?
Gã ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Có Ä‘iá»u tại hạ hy vá»ng được cô nà o xinh đẹp. Nếu nhan sắc bình thưá»ng, tại hạ e rằng mình không tá»± chá»§ được sẽ là m tổn thương đến tÃnh mạng.
Gã vừa dứt lá»i bổng thấy má»™t thiếu nữ tuyệt sắc từ háºu đà i uyển chuyển bước ra.
Thiếu nữ nà y nhan sắc rất xinh đẹp, mình mặc áo mà u nước biếc, diêm chúa phi thưá»ng.
Cặp mắt ngưá»i áo Ä‘en loang loáng nhìn chằm chặp và o thiếu nữ áo lục, lạnh lùng nói:
- Cô nà y khá đẹp đây!
Thiếu nữ áo lục đưa cặp mắt trong như nước hồ thu nhìn ngưá»i áo Ä‘en nói:
- Các hạ hãy thắng tiện thiếp rồi hãy buông lá»i khinh bạc cÅ©ng chưa muá»™n.
Ngưá»i áo Ä‘en cưá»i lạt nói:
- Trước khi phân thắng bại dưá»ng như các vị Ä‘á»u rất quáºt cưá»ng, nhưng sau khi thất bại lại nhá»§n như con chi chi.
Thiếu nữ áo lục nói:
- Nếu bá»n tiện thiếp bị bại vá» tay các hạ thì thân nà y đã thuá»™c vá» quyá»n sở hữu cá»§a các hạ. Các hạ có nói những lá»i khinh bạc cÅ©ng đà nh phải chịu.
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Hãy chá» tại hạ thắng cô nương rồi sẽ tÃnh cÅ©ng chưa muá»™n.
Ãoạn gã há»i:
- Chúng ta tá»· thà binh khà hay quyá»n chưởng?
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Cái đó tùy ý các hạ. Bất luáºn cách nà o tiện thiếp cÅ©ng xin tuân theo.
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- Tại hạ tưởng chúng ta lại tỷ kiếm quách!
Thiếu nữ áo lục vươn tay ra rút lấy thanh trưá»ng kiếm trên giá. Cô cầm kiếm để trước ngá»±c nói:
- Má»i các hạ ra tay.
Ngưá»i áo Ä‘en hững hỠđáp:
- Nếu tại hạ không ra tay e rằng cô nương không chịu động thủ.
Gã chưa dứt lá»i đã hươi kiếm đánh tá»›i.
Thiếu nữ áo lục vung kiếm lên để rồi xoay tay phản kÃch liá»n.
Cặp kiếm cũng vung lên hạ xuống. Hà o quang lấp loáng, kiếm chiêu vi vút. Cuộc tỷ đấu ác liệt tuyệt luân đã mở mà n.
Kiếm pháp cá»§a thiếu nữ áo lục nà y so vá»›i Tá» Lan còn cao minh hÆ¡n nhiá»u. Chiêu nà o cÅ©ng nhằm và o chá»— trà mạng ngưá»i áo Ä‘en đánh tá»›i. Hiển nhiên có ý báo thù cho Tá» Lan.
Kiếm chiêu cá»§a ngưá»i áo Ä‘en tuy lợi hại hiểm độc nhưng thiếu nữ áo lục cÅ©ng chẳng kém gì gã. Hai bên tá»· đấu đã 50 chiêu mà vẩn giữ thế quân bình.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Võ công cô nà y không thể khinh thưá»ng được.
Bổng nghe thiếu nữ áo lục thét lên má»™t tiếng. Thanh trưá»ng kiếm biến thà nh thế "Vân Long Tam Hiện", ba đạo hà o quang lấp loáng nhằm đâm và o ba đại huyệt ngưá»i áo Ä‘en.
Ngưá»i áo Ä‘en huy động trưá»ng kiếm đón đỡ ba chiêu, gã bị bức bách phải lùi lại hai bước.
Ngưá»i áo Ä‘en dưá»ng như không ngá» kiếm chiêu cá»§a thiếu nữ áo lục lại ghê gá»›m đến thế.
Ãá»™t nhiên gã thay đổi kiếm pháp sang thế thá»§ đánh đỡ vững và ng.
Thiếu nữ áo lục liá»n mượn thế tấn công tá»›i tấp, thanh trưá»ng kiếm qua lại lấp loáng má»—i lúc má»™t mau hÆ¡n.
Hai bên đấu hơn trăm chiêu và vẩn bất phân thắng bại.
Theo tình thế mà bà n thì thiếu nữ áo lục dưá»ng như đã chiếm được chút thượng phong.
Giữa lúc tráºn đấu Ä‘ang kịch liệt, đột nhiên ba tiếng đồng la nổi lên.
Thiếu nữ áo lục thu kiếm lùi lại nói:
- Dừng tay!
Ngưá»i áo Ä‘en chống kiếm há»i:
- Tại sao lại nổi hiệu đồng la?
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Hết giỠrồi! Cuộc đấu chưa xong đà nh để đến ngà y mai hãy quyết thắng bại.
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- Giả tỷ đấu thêm trăm chiêu nữa thì cô nương có thể thủ thắng mà lại bỠcuộc há chẳng đáng tiếc ư?
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Bá»n tiện thiếp đã láºp đà i quy, tất nhiên phải tuân theo. Dù chỉ ba chiêu nữa đánh bại được các hạ cÅ©ng phải dừng tay.
Ngưá»i áo Ä‘en nói:
- Xem chừng các vị đặc ra giới lệ rất nghiêm minh.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tại hạ chưa kịp thỉnh giáo phương danh cô nương.
Thiếu nữ áo lục đáp:
- Tiện thiếp là TỠHà .
Rồi cô trở gót và o háºu đà i.
hết: Hồi 56, xem tiếp: Hồi 57
|
 |
|
| |