 |
|

17-04-2008, 03:21 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 16 giá»
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
|
|
Hồi 49
BỘ mặt tháºt cá»§a Dư Bất TÃ
Tiểu Băng cà ng thắc mắc không hiểu, lá»›n tiếng há»i tiếp:
- Chị Tư Äồ, sao chị lại phán Ä‘oán như thế? Căn cứ và o đâu mà chị đám nói quả quyết như váºy? Mã Không Quần không bị Ngạn đại ca đẩy xuống vá»±c thẳm, y chả đã thoát khá»i má»™t tai kiếp lá»›n rồi là gì? Váºy tại sao chị lại bảo y không sống qua khá»i được ngà y hôm nà y?
Tư Äồ Lá»™ vừa cưá»i vừa đáp:
- Việc nà y không thể nà o giải thÃch được. ÄÓ chỉ là má»™t cảm giác cá»§a ngu tá»· đây thôi.
Nhưng ngu tá»· vẫn chưa dám xác định hẳn. Tuy váºy, dù sao cÅ©ng có bảy tám thà nh chắc chắn.
Tư Mã Ngạn vá»›i Tiểu Băng nghe Tư Äồ Lá»™ nói như váºy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác không hiểu, thì bá»—ng thấy có má»™t đám mây đỠtừ chá»— má»i ngưá»i ngồi bay lên rồi rá»›t xuống chá»— giữa đấu trưá»ng và cÅ©ng là nÆ¡i chÃnh giữa cá»§a Thiên Nhân Bình.
Khi đám mây đỠấy vừa đứng yên, thì má»i ngưá»i má»›i nháºn ra đó là đạo sÄ© mặc áo bà o mà u đó Ä‘i cùng vá»›i CÆ¡ Ngá»c Thà nh và CÆ¡ Lục á»¶ tá»›i .
Tuy mặt lão đạo sÄ© nà y hÆ¡i lạ, không ai biết rõ lai lịch, nhưng thấy y Ä‘i cùng CÆ¡ Ngá»c Thà nh, tên ma đầu cái thế tá»›i, thì tất nhiên y không phải là ngưá»i tầm thưá»ng.
Lão đạo sĩ vừa đứng xuống giữa sân đấu, đã đưa mắt nhìn xung quanh một vòng, vội lớn tiếng nói :
- Bần đạo pháp hiệu là Hồng Vân, xưa nay vẫn ở Cống lai, kÃnh thỉnh Äệ Nhất ám khà danh gia cá»§a võ lâm đương thế ra đây cho bần đạo được gặp gỡ má»™t phen.
Äạo sÄ© áo đỠvừa nói dứt, thì Liá»…u Văn Tôn ở trên Bát Bá Ä‘á»u đã tá»± động dừng dáºy, vì ngoà i Dư Bất Tà , CÆ¡ Ngá»c Thà nh, Äông Phương Hách ba vị nhân váºt đặc biệt ra không kể, còn những ngưá»i khác sở trưá»ng vá» môn võ công nà o thưá»ng hay tá»± nháºn là Äệ Nhất cao thá»§ cá»§a môn ấy. CÅ©ng có ngưá»i không tá»± nháºn mình là đệ nhất cao thá»§, nhưng thiên hạ thấy má»™t môn võ công nà o cá»§a ngưá»i đó đặc biệt xuất sắc hÆ¡n ngưá»i, liá»n ban cho ngưá»i đó má»™t cái danh hiệu là đệ nhất cao thá»§, cÅ©ng như vá» mặt chưởng, Ãt ngưá»i tà i ba bằng Tam Dương Thần Công cá»§a Tư Mã Ngạn, vá» mặt khà giá»›i, thì pho "Long Hổ Phong Vân kiếm pháp" tinh vi ảo diệu cá»§a Tiểu Băng quả tháºt Ãt ai so sánh bằng.
Vá» mặt khinh công,thì vừa rồi quần hùng đã được mục kÃch cả thân pháp "Vô ảnh Tháºp Tam Phiên cá»§a Sà i Thiên Tảo quả tháºt cái thế Vô song.
Vá» mặt ám khÃ, thì phải nói đến Nam Hoang Äá»™c Vi Liá»…u Văn Tôn là đệ nhất cao thá»§ ở bốn bể tam hoang.
cho nên Hồng Vân đạo nhân vừa khiêu tráºn vá»›i đệ nhất ám khà danh gia cá»§a võ lâm đương thá»i, thì Liá»…u Văn Tôn đã đứng dáºy ngay, chắp tay vái chà o Bất Tà , vừa cưá»i vừa nói:
- Xin phép Tổng đốc bang cho Liá»…u Văn Tôn được xuống sân so tà i vá»›i Hồng Vân đạo nhân Bất Tà vẫn ngồi yên trong tá»a, khẽ gáºt đầu má»™t cái, vừa cưá»i vừa đáp:
- Liễu bá chủ cứ việc ra sân . Với ám khà kỳ tuyệt của bá chủ, xưa nay đã ngạo bốn bể, cũng nên đem ra đại hội để là m rạng rỡ Bát Bá Bang một phen.
Mã Không Quần nghe thấy lá»i nói cá»§a Bất Tà , biết ngay y thị đã nói mỉa thầm, chê mình bất tà i, nên y cà ng tức giáºn, định thừa cÆ¡ rá»i khá»i Thiên Nhân Bình để châm ngòi thuốc nổ khiến quần hùng có mặt tại đây, kể cả ngưá»i bên mình lẫn bên địch, Ä‘á»u bị chôn vùi nÆ¡i đây. Lúc ấy thiên hạ không còn ai bằng được mình nữa. Thế là mình sẽ xưng hùng xưng bá ngay.
Y đang nghĩ độc kế, thì Văn Tôn đã nhảy xuống dưới Bát Bá đà n đi tới trước mặt Hồng Vân đạo nhân rồi.
Hồng Vân đạo nhân thấy Văn Tôn Ä‘i tá»›i trước mặt mình, liá»n trợn ngược đôi lông mà y lên, lạnh lùng nói:
- Ngà i là ai? CÓ phải đệ nhất ám khi danh gia cá»§a võ lâm đương thá»i tháºt không?
Nghe thấy đối phương há»i mình má»™t cách Vô lá»… như váºy, Văn Tôn tức giáºn khôn tả, nhưng không tiện nổi khùng, mà chỉ đưa mắt nguýt đạo sÄ© ấy má»™t cái rồi cưá»i khẩy đáp:
- Tại hạ Liá»…u Văn Tôn, ngoại hiệu là Nam Hoang Äá»™c V , được liệt và o má»™t vị bá chá»§ trong Bát Bá Bang. Vá» mặt ám khà . . .
Không đợi chá» Văn Tôn nói dứt, Hồng Vân đạo nhân đã xua tay và lá»›n tiếng ngắt lá»i :
- Ngà i đã là Nam Hoang Äá»™c V Liá»…u Bá chá»§ thì tất nhiên là cao thá»§ đệ nhất ám khà cá»§a võ lâm đương thá»i rồi, không còn sai và o đâu được nữa.
Văn Tôn kêu "ồ" má»™t tiếng, rồi há»›n hở cưá»i và đáp" - Không ngỠđạo trưởng lại biết tá»›i tên tuổi hèn má»n cá»§a Liá»…u Văn Tôn nà y.
Hồng Vân đạo nhân mặt vẫn lạnh như băng, và cưá»i như Ä‘iên như khùng nói tiếp:
- Ba tên đồ đệ cá»§a bần tăng xưa nay vẫn tá»± phụ ám khà rất cao siêu, không ngá» chúng lại chết dưới ám khà kỳ tuyệt cá»§a Liá»…u Bá chá»§, cho nên bần đạo tuy chưa biết mặt cá»§a Liá»…u bá chá»§ nhưng đã nhá»› kỹ cái tên Nam Hoang Äá»™c V từ lâu rồi.
- Chẳng hay ba vị cao thủ đó là ai thế?
Hồng Vân đạo nhân sát khà đằng đằng, nhưng vẫn cố y nén lá»a há»a xuống, cất giá»ng rất ôn tồn mà đáp:
- Khi ở núi Kiá»m Linh tại Quý Châu, Liá»…u bá chá»§ đã giết chết má»™t ngưá»i tên là Tam Thá»§ Chân Nhân Nguyên Thanh, rồi lại ở núi Câu Lưu tỉnh Quảng Tây, bá chá»§ lại giết má»™t ngưá»i là Tá» Mẫu Kim Thoa Văn Äinh Hùng. Sau cùng ở trong Nam Hoang Quần Hùng Äại Há»™i bá chá»§ lại giết chết Äoạt Phách Quan âm Vương Ngá»c Phương. Ba tên ấy Ä‘á»u là nghiệp đồ mất dạy cá»§a bần đạo. Nhưng Liá»…u bá chá»§ xưng hùng bốn bể, xưa nay giết ngưá»i nhiá»u như kiến cá» thì là m sao nhá»› được ba tên oan hồn ấy?
Văn Tôn cà ng nghe cà ng kinh hãi, vá»™i lui vá» phÃa sau ná»a bước, chắp tay chà o và há»i lại Hồng Vân đạo nhân rằng:
- Thế ra đạo trưởng là Bách Ty Thiên Lang Hồng Sam Khách mà ba mươi năm vỠtrước đã khét tiếng võ lâm vỠcác môn ám khà kỳ tuyệt phải không?
Hồng Vân đạo nhân lắc đầu, thở dà i đáp:
- Hảo hán không bao giá» nhắc nhở tá»›i sá»± dÅ©ng mãnh năm xưa. Thế gian có khi nà o tha thứ cho kẻ bạc đầu đâu? Bây giá», bần đạo hai mái tóc đã trắng xóa, không xứng mang cái tên Bách Ty Thiên Lang như thế nữa. Bình sinh lão đạo chỉ ưa thÃch mặc áo Ä‘á», nên đến giá» vẫn mặc áo đỠnhư trước thôi .
Văn Tôn nghe đạo sÄ© nói xong cà ng hoảng sợ thêm, biết phen nà y mình đã gặp ám khà danh gia tiá»n bối và là kẻ thâm thù cá»§a mình nữa.
Vì khi ở Quý Châu, Quảng Tây và Nam Hoang quần hùng đại há»™i các nÆ¡i, y giết chết ba ngưá»i là Nguyên Thà nh, Văn Äinh Hùng và Vương Ngá»c Phương xong, đã nháºn thấy thá»§ pháp ném ám khà cá»§a ngươi đó khác thưá»ng, chÃnh y cÅ©ng suýt bị ám khà cá»§a đối phương đả thương là đằng khác, nên y má»›i Ä‘i thăm dò và má»›i hay ba ngưá»i đó Ä‘á»u là đệ tá» cá»§a Bách Ty Thiên lang Hồng Sam Khách, ám khà danh gia năm xưa. Nhưng Sam Khách đã tuyệt tÃch giang hồ lâu năm, nên y tưởng vị ám khà danh gia ấy đã chết roi.
Bây giá» Văn Tôn thấy đạo sÄ© tá»± xưng lai lịch, má»›i hay đối phương là kẻ địch mình, Liá»…u Văn Tôn không kinh hãi sao được? Y vá»™i dẹp bá»›t thái độ kiêu ngạo Ä‘i, mà gượng bình tÄ©nh, mỉm cưá»i há»i tiếp:
- Ngà y hôm nay, Liá»…u Văn Tôn nà y hân hạnh được gặp ám khà danh gia tiá»n bối mà mình ngưỡng má»™ đã lâu. Sá»± gặp nà y quả tháºt chẳng phải dá»…. Chẳng hay đạo trưởng định chỉ giáo như thế nà o?
Hồng Vân đạo nhân mỉm cưá»i đáp:
- Bần đạo nghe ngưá»i ta nói, năm xưa Liá»…u bá chá»§ đã dùng Truy Hồn Bạch VÅ© giết chết Tam Thá»§ Chân Nhân Nguyên Thanh, dùng Tà Ngá»n Táng Môn định giết chết Tá» Mẫu Kim Thoa Văn Äinh Hùng, dùng Äá»™c Vi Kim Trâm giết chết Äoạn Phách Quân âm Vương Ngá»c Phương.
Văn Tôn trợn ngược đôi lông mà y lên, vừa cưá»i vừa đáp:
- Äạo trưởng nói rất đúng.
Hồng Vân đạo nhân vừa cưá»i vừa nói tiếp:
- Hoa Ä‘á», ngó sen trắng và lá sen xanh Ä‘á»u má»c tá»± má»™t gốc thì Tam giáo cÅ©ng váºy, vốn dÄ© là má»™t nhà vá»›i nhau. Bất cứ Pháºt Giáo, Äạo giáo, Nho giáo Ä‘á»u chú trá»ng nhân quả báo ứng, Liá»…u bá chá»§ đã trồng nhân thì ngà y nay phải được quả. Bần đạo muốn lãnh giáo bá chá»§ mưá»i hai Truy Hồn Bạch VÅ© tiá»…n, má»™t túi Ä‘inh Tà Ngá» Tăng Môn và Äá»™c Vi Kim Trâm, vá»›i cái áo Kim Vi Y cá»§a bá chá»§ Ä‘ang mặc xem lợi hại thế nà o?
Quần hùng có máºt tại đó nghe thấy Hồng Vân đạo nhân cứ luôn mồm nói đến nhân quả báo ứng, hình như bảo Văn Tôn ngà y hôm nay gặp oan gia và đã gặp báo ứng, thể nà o cÅ©ng chết chứ không còn cách nà o cứu vãn, nên má»i mưá»i thấy y ăn nói kiêu ngạo như váºy, Ä‘oán chắc Văn Tôn thể nà o cÅ©ng nổi giáºn chứ không sai .
NgỠđâu Văn Tôn là ngưá»i già u kinh nghiệm, không há» khÃch động chút nà o, rất bình tÄ©nh, chỉ mỉm cưá»i mà thá»§ng thẳng trả lá»i Hồng Vân đạo nhân rằng:
- Äạo trưởng nói rất phải, hôm nay Văn Tôn định lấy bản thân để trả nợ chứ không muốn mang theo món nợ xuống dưới âm và cho tá»›i kiếp sau. Nhưng không hiểu đạo trưởng định sá» dụng ám khà gì?
Hồng Vân đạo nhân nhìn Văn Tôn cưá»i rồi há»i tiếp:
- Liá»…u bá chá»§ đã biết cái tên Bách Ty Liên Lang Hồng Sam Khách cá»§a lão đạo thì chắc thế nà o cÅ©ng biết ba mươi năm trước đây lão đạo dùng váºt gì mà nổi danh thiên hạ?
văn Tôn nghe nói giáºt mình đến thót má»™t cái rồi đáp:
- CÓ phải đạo trưởng muốn dùng ám khà "Äoạt Mệnh Thanh Phừ trong Huyết Tá»± Tháºp Tam Tiá»n đấy không?
Hồng Vân đạo nhân gáºt đầu đáp:
- Phải, mưá»i ba đồng tiá»n ấy đã theo lão đạo ẩn cư ở trong núi sâu nó được rảnh quá lâu, ngà y hôm nay, trên Äại Há»™i Lục Chiếu có lẽ nó không còn oai phong sát khà trấn kinh giang hồ như năm xưa nữa đâu.
Y vừa nói vừa thò tay và o túi lấy mưá»i ba đồng tiá»n đặc biệt chế to hÆ¡n tiá»n thưá»ng má»™t chút ra để ở trên bà n tay.
Văn Tôn là ám khà danh gia, tất nhiên phải biết đến những đồng tiá»n đó trên Ä‘á»u có khắc hai chữ "Äoạt Mệnh" đỠhồng, cho nên má»›i có cái tên là Huyết Tá»± Tháºp Tam tiá»n như thế. Thá»§ pháp ném ám khà nà y cá»§a lão đạo sÄ© nầy tháºt là hãnh thế Vô song. Äồng thá»i, trên những đồng tiá»n đó lại có tẩm má»™t thứ thuốc rất lợi hại, bất cứ là ngưá»i hay cầm thú, há»… bị đồng tiá»n nà y ném trúng, thấy huyết là phong hầu ngay, không còn cách gì có thể cứu chữa nổi . Y nháºn thấy đối phương đã lấy váºt đó ra, tuy cá»§a mình mưá»i hai mÅ©i tên Truy Hồn Bạch VÅ©, má»™t túi Ä‘inh Tá»· Ngá» Táng Môn, và má»™t số kim và ng gá»i là Äá»™c Vi Kim Trâm, vá» số lượng mình nhiá»u hÆ¡n đối phương tháºt, nhưng dù sao mình cÅ©ng phải đặc biệt cẩn tháºn, chứ đừng có kiêu ngạo và sÆ¡ ý.
Văn Tôn đã biết mưá»i ba đồng tiá»n cá»§a đối phương lợi hại như thế nà o, y không dám khinh thưá»ng vá»™i chắp tay chà o và đáp:
- Liá»…u Văn Tôn có duyên được lãnh giáo Huyết Tá»± Tháºp Tam Tiá»n nà y, váºy xin đạo trưởng hạn định cách tá»· thà trước, rồi Văn Tôn sẽ xin bêu xấu ngay.
Hồng Vân đạo nhân nghe thấy Văn Tôn bảo mình hạn định tá»· thà liá»n cưá»i khẩy.
Không thấy y có động tác và dùng sức gì hết, đã thấy hai đồng tiá»n ở trong ban tay y rá»›t xuống bên dưới liá»n.
Thấy đồng tiá»n rá»›t xuống bên dưới, quần hùng Ä‘á»u thất kinh, vì quả tháºt chưa bao giá» thấy có thá»§ pháp ám khà nà o lại thần kỳ đến như thế cả.
Thì ra hai đồng tiá»n ở hai bà n tay cá»§a Hồng Vân đạo nhân rá»›t xuống, khi sắp rá»›t xuống tá»›i mặt đất thì hình như có ngưá»i ngấm ngầm lôi kéo hai đồng tiá»n ấy bay sát mặt đất và bay ra ngoà i xa năm sáu thước luôn. Hai đồng tiá»n ấy vừa bay vừa tách rá»i nhau ra. Khi bay tá»›i chá»— sáu thước thì hai đồng tiá»n ấy cách nhau trượng mốt trượng hai rồi.
Lúc ấy hai đồng tiá»n bá»—ng cùng rá»›t xuống mặt đất, rồi quay má»™t vòng nho nhá» và tá»± rá»i khá»i mặt đất bay ngược trở lại và bay lên trên tay cá»§a Hồng Vân đạo nhân ngay.
Quần hùng thấy thế Ä‘á»u lắc đầu tắc lưỡi khen ngợi, còn Văn Tôn thấy thế cà ng kinh hãi thêm.
Thì ra, khi hai đồng tiá»n ở trên mặt đất quay vòng tròn và vẽ hai cái vết chân. Như váºy hiển nhiên Hồng Vân đạo nhân muốn cùng Văn Tôn má»—i ngưá»i đứng ở trong má»™t cái vòng hình vết chân mà do hai đồng tiá»n đã vạch xong. Như thế hai ngưá»i đứng cách nhau hÆ¡n trượng mà cùng dùng ám khi ném nhau, không ai được ra khá»i cái vòng nho nhỠấy cả Chỉ ná»™i thá»§ pháp sai khiến đồng tiá»n như váºy cÅ©ng đủ là m cho Văn Tôn kinh hoảng rồi, bây giá» lại thấy đối phương chỉ định đứng gần nhau, nhất là hai ngưá»i đứng cách nhau hÆ¡n má»™t trượng như váºy lại cà ng là m cho Văn Tôn kinh hoảng thêm, đứng vì cách nhau như thế quá gần, muốn thị thân pháp linh xảo để tránh né ám khà cá»§a đối phương gần gÅ©i như váºy thì quả tháºt khó khăn khôn tả. Huống hồ dưới đất lại vẽ sẵn cái vòng hình vết chân là m giá»›i hạn, không ai được ra khá»i cái vòng ấy má»™t chút.
Văn Tôn đứng cau mà y lại nhìn hai cái vòng vẽ ở trên mặt đất má»™t hồi rồi lên tiếng há»i Hồng Vân đạo nhân tiếp:
- Thưa đạo trưởng, chẳng hay bên nà o ra tay trước?
Hồng Vân đạo nhân vừa cưá»i vừa há»i lại :
- CÓ phải Liá»…u bá chá»§ nháºn thấy ngưá»i nà o ra tay trước ngưá»i ấy sẽ hÆ¡n không?
Văn Tôn gáºt đầu đáp:
- Chúng ta Ä‘á»u là ám khà danh gia, đứng cách nhau như váºy mà cấm không cho ra khá»i vòng để tránh né thì nhất định ngưá»i ra tay trước phải chiếm đến chÃn phần thắng.
Hồng Vân đạo nhân cưá»i như Ä‘iên như khùng đỡ lá»i :
- Nếu Liá»…u bá chá»§ nói như váºy thì lão xin nhưá»ng bá chá»§ ra tay trước.
Văn Tôn nghe nói cả mừng, không cần nghÄ© gì đến liêm sÄ© mà đang định gáºt đầu để mong giải quyết được tên cưá»ng thù đại địch nà y trước, nhưng Dư Bất Tà ở trên Bát Bá Äà n đã đứng dáºy, lá»›n tiếng nói vá»ng tá»›i:
- Hồng Vân đạo trưởng đừng có khinh thị ngưá»i cá»§a Bát Bá Bang chúng tôi như váºy.
Ngưá»i trong võ lâm đối địch vá»›i nhau trước hết phải trá»ng sá»± công bằng. Liá»…u bá chá»§ được đạo trưởng nhưá»ng cho ra tay tấn công trước như váºy không phải là hãnh diện vẻ vang gì hết . Liá»…u bá chá»§ không thể nà o tiếp nháºn được Ä‘iá»u kiện thiếu vẻ vang ấy.
Thấy Bất Tà nói như váºy, Văn Tôn chỉ cau mà y lại thôi chứ không dám gáºt đầu nháºn lá»i nữa.
Hồng Vân đạo nhân nhìn Bất Tà , mỉm cưá»i há»i:
- Chẳng lẽ Dư tổng đốc bang định nhưá»ng cho bần đạo ra tay trước hay sao?
Bất Tà gáºt đầu đáp:
- Nếu đạo trưởng ra tay tấn công trước vẫn không phải là công bằng. Bổn tổng đốc bang nháºn thấy không gì công bằng hÆ¡n là hai ngưá»i cùng lên Nhất Tuyến Thiên để thi Ä‘ua. Bằng không thì phải để ông Trá»i quyết Ä‘oán cho.
Y thị vừa phi thân xuống dưới Bát Bá đà n, Ä‘i ra giữa sân đấu, rồi lại mỉm cưá»i nói vá»›i CÆ¡ Ngá»c Thà nh và Äông Phương Hách rằng:
- CÆ¡ Ngá»c Thà nh đạo hữu vá»›i Äông Phương Hách giáo chá»§, má»i hai vị cùng xuống đây, chúng ta là trá»ng tà i, để chứng kiến xem ông Trá»i cho bên nà o ra tay trước .
CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách song song phi thân ra giữa sân đấu, Bất Tà liá»n lấy ba đồng tiá»n ra cho Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách má»—i ngưá»i má»™t đồng, rồi y thị lại nói vá»›i Hồng Vân đạo nhân cùng Văn Tôn tiếp:
- Xin Hồng Vân đạo trưởng vá»›i Liá»…u bá chá»§ má»—i ngưá»i lá»±a lấy má»™t bên mặt đồng tiá»n, nhưng đừng cho ba chúng tôi biết.
Hồng Vân đạo nhân nghe nói xong liá»n lá»±a mặt có chữ. Văn Tôn thì lá»±a mặt không chữ, rồi hai ngưá»i ra hiệu ngầm cho nhau hay chứ không cho ba ngưá»i trá»ng tà i biết .
Bất Tà , CÆ¡ Ngá»c Thà nh và Äông Phương Hách ba ngưá»i thấy các đương sá»± đã lá»±a chá»n xong, liá»n cùng búng ba đồng tiá»n đó lên trên cao mấy trượng.
Äồng tiá»n cá»§a CÆ¡ Ngá»c Thà nh khi rá»›t xuống đất mặt có chữ lên trên. Äồng tiá»n cá»§a Äông Phương Hách khi rá»›t xuống thì mặt không có chữ ngá»a lên. Còn đồng tiá»n cá»§a Bất Tà thì búng lên cao nhất và tất nhiên cÅ©ng rá»›t xuống cháºm nhất. Nói tóm lại, số mạng cá»§a Hồng Vân đạo nhân vá»›i Liá»…u Văn Tôn Ä‘á»u quyết định ở đồng tiá»n cá»§a y thị .
Không ngá» khi đồng tiá»n cá»§a Bất Tà rá»›t xuống đất lại cắm sâu và o trong mặt đá thà nh chứ không ngá»a vá» bên nà o cả.
Bất Tà thất thanh, thở dà i nói:
- Sá» trá»i đã định, xin má»i Hồng Vân đạo trưởng vá»›i Liá»…u bá chá»§ cùng ra tay má»™t lúc.
Chúng tôi ba ngưá»i trá»ng tà i đứng ở cạnh chiêm ngưỡng thá»§ pháp tuyệt thế cá»§a hai ngưá»i là được rồi.
Hồng Vân đạo nhân gáºt đầu cưá»i, tay cầm mưá»i ba đồng tiá»n tên là "Äoạt Mệnh Thanh Phừ và cÅ©ng là "Huyết Tá»± Tháºp Tam Tiá»n", má»™t pho ám khà rất đắc ý cá»§a y, từ từ Ä‘i tá»›i chá»— cái vòng hình vết chân.
Văn Tôn cÅ©ng Ä‘i đến chá»— cái vòng ở phÃa đối diện, nhưng tay trái cá»§a y đã cầm sẵn mưá»i hai mÅ©i tên nho nhá» tên là Truyện Bạch VÅ© Tiá»…n. Chuẩn bị xong đâu đấy, còn cái áo Kim Vi thì đã mặc sẵn ở trên ngưá»i, và Äá»™c Vi Kim Trâm thì ghim sẵn ở trên áo, y chỉ rung động má»™t cái là những mÅ©i kim đó sẽ bắn ra ngay.
Hai ngưá»i đã đứng và o trong vòng hình vết chân và đứng đối diện vá»›i nhau luôn.
Bất Tà la lên:
- Xin má»i CÆ¡ Ngá»c Thà nh đạo hữu rú kêu là m hiệu. Hai vị nghe thấy hiệu lệnh nổi lên là cứ việc ra tay ngay.
Nói xong, y thị giÆ¡ tay phất má»™t cái, CÆ¡ Ngá»c Thà nh đã rú lên má»™t tiếng tháºt dà i .
Tiếng rú vừa nổi lên, hình như Văn Tôn chiếm phần thắng hÆ¡n. Chỉ thấy y ra tay má»™t cái đã có bẩy Ä‘iểm sao lạnh mưá»i ba mÅ©i tên lông trắng, và kim châm nhiá»u như cái lưới ánh sáng, Ä‘á»u nhằm và o cá»§a Hồng Vân đạo nhân bay trùm tá»›i.
Còn Hồng Vân đạo nhân thì hình như ra tay cháºm má»™t chút, không thấy y có chút cỠđộng nà o cả.
ám khà cá»§a Văn Tôn ném ra tuy nhiá»u và lợi hại, nhưng vì hai ngưá»i đứng cách nhau quá gần, lúc bay ở trên không chỉ nháy mắt má»™t cái đã tá»›i ngưá»i cá»§a địch luôn.
CÅ©ng trong nháy mắt, các ngưá»i đã thấy những Ä‘iểm sao lạnh Ä‘á»u rá»›t những mÅ©i tên Ä‘á»u rÆ¡i, kim và ng như mưa rà o cÅ©ng biến mất hết, má»i ngưá»i ngồi xem ở trên Thiên Nhân Bình hồi há»™p đến ná»—i không ai dám thở mạnh, nên khung cảnh yên lặng như chết váºy, vì chiến đấu cá»§a hai danh gia ám khà nà y kết quả rất thảm khốc ai ai cÅ©ng Ä‘oán như váºy hết.
Hình như Hồng Vân đạo nhân đã chán Ä‘á»i mà liá»u chết tá»›i đây váºy đối vá»›i bảy mÅ©i tên Táng Môn, mưá»i hai mÅ©i tên lông trắng và Vô số mÅ©i kim và ng cá»§a đối phương bắn tá»›i hình như y không biết tránh né và cÅ©ng không phản kháng gì hết hoà n toà n bị những ám khà đó bắn trúng ngưá»i y không khác gì má»™t con nhÃm lông và ng, ngã lăn ra đất Chết tốt.
Còn mưá»i ba đồng tiá»n cá»§a y không biết bay ra từ lúc nà o, đồng tiá»n nà o cÅ©ng bắn trúng và o ngưá»i Văn Tôn, và rạch má»™t đưá»ng máu nho nhá», thế là Văn Tôn bị chết còn thảm khốc hÆ¡n Hồng Vân đạo nhân nhiá»u.
Vì Hồng Vân thì tắt chết ngay. Còn Văn Tôn chưa chết được cứ kêu rên lăn lá»™n ở trên mặt đất hoà i, gan cốt ở trong ngưá»i y cứ co rúm hoà i.
Dư Bất Tà đứng gần đó không nhẫn tâm chút nà o, liá»n giÆ¡ tay áo lên phất má»™t cái Văn Tôn liá»n chết ngay tại chá»—.
CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»i Äông Phương Hách song song quay ngưá»i định trở vá» chá»— ngồi.
Dư Bất Tà bá»—ng mỉm cưá»i kêu gá»i:
- Hai vị đạo hữu và giáo chá»§ khá»i cần phải quay trở vá» chá»— ngồi nữa, ngà y hôm nay trong Lục Chiếu đại há»™i nà y đã đổ máu quá nhiá»u bây giá» tá»›i lượt ba chúng ta đấu má»™t tráºn kết liá»…u . Chẳng hay hai vị nghÄ© sao?
CÆ¡ Ngá»c Thà nh vừa cưá»i vừa há»i :
- Chẳng hay Dư tổng đốc bang muốn kết liễu bằng cách nà o?
Bất Tà mỉm cưá»i đáp:
- CÆ¡ đạo hữu và Äông Phương giáo chá»§, bất cứ vị nà o có thể thắng nổi Dư Bất Tà nà y, thì Dư Bất Tà sẽ giải tán Bát Bá Bang ngay.
Nói tá»›i đó y thị ngừng lại má»™t chút, đôi mắt vừa sáng vừa lạnh lùng nhìn CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách má»™t lượt rồi lá»›n tiếng cưá»i nói tiếp:
- Nhưng nếu Dư Bất Tà may mắn thắng tráºn, thì xin CÆ¡ đạo hữu vá»›i Äông Phương giáo chá»§ ở trước mặt quần hùng phải thỠđộc quy ẩn vÄ©nh viá»…n tuyệt tÃch giang hồ.
Äông Phương Hách tá»± phụ rất cao, đã sá»›m có y muốn đấu vá»›i Dư Bất Tà ở trước mặt quần hùng, nghe nói liá»n gáºt đầu vừa cưá»i vừa đáp:
- Äông Phương Hách rất vui lòng lÄ©nh giáo, nhưng không biết Dư tổng đốc bang định đấu vá»›i ai trước?
Bất Tà chìa hai bà n tay ra mỉm cưá»i đáp:
- Bất Tà nà y muốn đấu luôn má»™t lúc vá»›i hai vị tả chưởng địch vá»›i Äông Phương giáo chá»§, hữu chưởng đấu vá»›i CÆ¡ đạo hữu .
Mấy lá»i nói ấy cá»§a y thị vừa thốt ra khiến quần hùng có mặt tại đó ai ai cÅ©ng phải kinh hoà ng, Ä‘á»u không hiểu tại sao Bất Tà lại dám má»™t mình mà dám khiêu chiến vá»›i hai vị cao thá»§ tuyệt đỉnh má»™t lúc như thế.
CÆ¡ Ngá»c Thà nh cà ng kinh hãi thêm, vì khi ở trong núi Vương ốc ngà y ná», y đã đấu vá»›i Bất Tà má»™t lần rồi, nháºn thấy công lá»±c cá»§a mình còn hÆ¡i thắng hÆ¡n Bất Tà ná»a mức, mà ngà y hôm nay Bất Tà lại dám kiêu ngạo ngông cuồng đến như thế. Chả lẽ từ đó đến nay võ công cá»§a y thị đã tiến bá»™ má»™t cách nhanh chóng không thể tưởng tượng được chăng?
Bất Tà đã hiểu rõ ý nghÄ© cá»§a CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách ra sao rồi, nên y thị liá»n mỉm cưá»i há»i tiếp:
- Xin hai vị đừng có lo âu há»™ Bất Tà nà y, đã dám nói má»™t cách ngông cuồng như váºy, thì Bất Tà chắc phải có tuyệt nghệ má»›i dám khiêu chiến như thế. Bây giá» hãy thá» xem hai vị có dám tiếp nháºn hay không?
CÆ¡ Ngá»c Thà nh bị chá»c tức, liá»n cưá»i giá»ng quái dị và há»i :
- Dư tổng đốc bang đã nói như váºy, chúng tôi dù không có biết Ä‘iá»u đến đâu cÅ©ng phải nháºn lá»i nhưng tổng đốc bang má»™t địch vá»›i hai như váºy thì đấu là m sao được?
Bất Tà mỉm cưá»i đáp:
- VÕ công đã luyện tá»›i mức há»a hầu như chúng ta, chả cần phải đấu vá»›i nhau và nhẩy nhẩy nhót nhót như các ngưá»i khác. Theo ý Bất Tà nà y, thì chúng ta cứ ngồi ba phÃa, má»—i ngưá»i đưa má»™t chưởng đấu ná»™i lá»±c vá»›i nhau, là có thể phân biệt được thắng bại ngay.
Y thị vừa nói vừa từ từ ngồi xuống dưới đất và giÆ¡ hai tay ra liá»n.
Thấy Bất Tà đã ngồi xuống trước như thế, CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách đà nh phải ngồi xuống theo và cÅ©ng giÆ¡ má»™t chưởng ra dà và o chưởng cá»§a Bất Tà .
Lúc ấy trên Thiên Nhân Bình lại cà ng yên lặng thêm .
Tuy Mã Không Quần đã định tâm giết hại má»i ngưá»i rồi, nhưng dù sao y thấy Ngải Tá»· Quân sắc đẹp tuyệt trần như váºy, vẫn không nỡ, nên y vá»™i gá»i nà ng sang má»™t bên mà khẽ bảo rằng:
- Quân muá»™i hãy tạm theo ngu huynh ra khá»i Thiên Nhân Bình nà y giây lát, ngu huynh có việc rất quan trá»ng muốn thưa cùng hiá»n muá»™i.
Tá»· Quân lắc đầu vừa cưá»i vừa đáp:
- Dư đại tá»· Ä‘ang kịch chiến vá»›i cưá»ng địch như váºy, tôi là Trá»±c Nguyệt bá chá»§, đâu dám tá»± tiện rá»i khá»i đây như thế? Mã bá chá»§ có chuyện gì muốn nói thì cứ việc nói ở đây Ä‘i, việc gì mà phải Ä‘i đâu là m chi nữa.
Không Quần cưá»i khẩy nói tiếp:
- Quân muội, hình như hôm nay cũng bắt chước Dư đại tỷ khinh thị Mã Không Quần nà y, bây giỠQuân muội không chịu theo tôi ra ngoà i kia, rồi hối không kịp đấy.
Tá»· Quân cưá»i khẩy đáp:
- Cái gì là hối không kịp? Tôi được đội Æ¡n thâm háºu cá»§a Dư đại tá»·, khi nà o trong lúc đại tá»· Ä‘ang má»™t mình đối địch vá»›i hai cưá»ng địch như thế, mà tôi lại rá»i khá»i Thiên Nhân Bình, bá» lại chị ấy ở đây má»™t mình như váºy?
Không Quần nghe Tá»· Quân nói như thế, chỉ có cưá»i khẩy má»™t tiếng nhảy xuống Bát Bá đà n, má»™t mình rá»i khá»i Thiên Nhân Bình.
Mã Không Quần là ngưá»i rất giảo hoạt và ác độc, tuy y rá»i khá»i Thiên Nhân Bình, nhưng tạm thá»i y chưa châm ngòi địa lôi cá»§a thuốc nổ vá»™i, vì y muốn đợi chá» Bất Tà đấu vá»›i hai ngưá»i kia xem thắng bại sao đã, rồi má»›i quyết định, nếu Bất Tà bại, Bát Bá Bang bị giải tán, thì lúc ấy y má»›i đột nhiên hạ độc thá»§, để cho quần hùng Ä‘ang có mặt ở trên Thiên Nhân Bình sẽ bị giết sạch.
"Nếu Dư Bất Tà thắng, thì hai tên cưá»ng địch tuyệt đỉnh đã bị diệt trừ, chỉ còn lại Tư Mã Ngạn, Nhiếp Tiểu Băng và Tư Äồ Lá»™ mấy ngưá»i thôi, những ngưá»i đó thì không đáng lo lắm, lúc ấy Bát Bá Bang sẽ xưng hùng thiên hạ, ngạo thị giang hồ thì mình cứ tạm chịu lép vế nhất thá»i để được cùng Tá»· Quân là m vợ rồi mình sẽ lợi dụng lá»±c lượng cá»§a Bát Bá Bang để gây cÆ¡ sở ná»n móng cho mình. Khi mình đã có thế lá»±c hùng háºu, rồi sẽ thừa cÆ¡ diệt trừ Dư Bất Tà , Sầm Äại Hóa, Khang Túy Thiên và Ká»· Tây Bình mấy ngưá»i mà độc bá thiên hạ.
|

17-04-2008, 03:22 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 16 giá»
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
|
|
Hồi 50
Kết liễu một mối duyên Vô cấu ở trần gian
Mã Không Quần đã có ý định như váºy, nên tuy y rá»i khá»i Thiên Nhân Bình, nhưng y vẫn phải thám thÃnh xem Bất Tà vá»›i CÆ¡ Ngá»c Thà nh và Äông Phương Hách ai thắng ai bại?
NgỠđâu, y không thám thÃnh thì không sao, đến khi hay tin, y đã kinh hoảng đến hồn siêu phách lạc, chân tay má»m nhÅ©n tức thì.
Thì ra CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách Ä‘á»u bị mắc lỡm Bất Tà .
Bất Tà khiêu chiến ở trước mặt quần hùng là một địch với hai, như thế là vì ý riêng. Y thị đã sỠdụng một diệu kế "dẫn hổ đuổi sà i lang" rất tinh diệu, khiến ai cũng không thể ngỠtới.
Vì nếu Bất Tà má»™t mình đấu vá»›i CÆ¡ Ngá»c Thà nh hay Äông Phương Hách thì phải dùng công lá»±c cá»§a chÃnh mình mà chiến thắng đối phương nhưng bây giá» y thị đấu như thế có thể lợi dụng sức lá»±c cá»§a CÆ¡ Ngá»c Thà nh mà đương đầu vá»›i Äông Phương Hách, chứ y thị không há» bị tốn má»™t chút hÆ¡i sức nà o cả. ChỠđôi bên đấu tá»›i khi kiệt lá»±c rồi, lúc ấy y thị má»›i ra tay dùng sức, giở toà n lá»±c ra đánh bại hai kẻ địch, như váºy có phải là rất dá»… dà ng giải quyết được hai tên ma đầu thượng thặng cá»§a giang hồ, đại gian cá»§a võ lâm không?
Nói tóm lại, Dư tổng đốc bang ngồi ở giữa, CÆ¡ Ngá»c Thà nh ngồi bên phải và Äông Phương Hách ngồi ở bên trái, khi tay cá»§a ba ngưá»i vừa đụng và o nhau rồi Dư Bất Tà liá»n giở má»™t thứ tuyệt há»c thần kỳ ra, lôi cuốn ná»™i lá»±c và huyá»n công cá»§a CÆ¡ Ngá»c Thà nh dồn sang tay trái, rồi lại lôi kéo ná»™i lá»±c huyá»n công cá»§a Äông Phương Hách dồn sang tay phải, thế là y thị chỉ cần dùng môn tuyệt há»c thần kỳ ấy bảo vệ lấy trái tim, để khá»i bị ná»™i lá»±c cá»§a hai ngưá»i đà n áp thôi, còn y thị cứ ung dung ngồi yên, để cho đôi bên giởhết sức ra đấu vá»›i nhau.
Môn thần công tuyệt diệu ấy cá»§a y thị tên là "Vô Vi Thần Công" mà xuất xứ ở trong cuốn "Vô Vi Chân Kinh" Môn "Vô Vi Thần Công" nà y rất Ãt ngưá»i hiểu biết, những ngưá»i có mặt ở trên Thiên Nhân Bình chỉ trừ hai ngưá»i má»›i biết môn tuyệt há»c ấy thôi, hai ngưá»i đó chÃnh là Tư Äồ Lá»™ và Ngải Tá»· Quân.
Thoạt tiên Tư Äồ Lá»™ còn không hiểu tại sao Dư Bất Tà lại dám má»™t địch hai ngông cuồng và dám khiêu chiến vá»›i Äông Phương Hách cùng CÆ¡ Ngá»c Thà nh má»™t lúc như váºy? Ngồi xem được má»™t lát nà ng vỡ nhẽ ngay liá»n lắc đầu và nói :
- Vị Dư tổng đốc bang nà y quả thực siêu nhân tôi không ngỠnà ng cùng Quân muội bế quan ở trong Bất Tà cung của Bát Bá Bang nà ng lại khổ luyện "Vô Vi Chân kinh" mà đã luyện được xong pho "Vô Vi Nhi Thắng" một pho võ công cao siêu nhất trong pho chân kinh ấy rồi.
Tư Mã Ngạn nghe thấy Tư Äồ Lá»™ nói như váºy, ngạc nhiên Vô cùng vá»™i há»i :
- VÔ Vi Chân kinh chả là cuốn sách kỳ báu cá»§a VÔ Vi Tiên TỠâu Dương Thúy, tại sao bây giá» lại lá»t và o tay cá»§a Dư Bất Tà như thế?
Tư Äồ Lá»™ mỉm cưá»i đáp:
- Ngạn đệ hãy nán đợi chá» giây lát, vụ trấn kinh quần hùng cá»§a thiên hạ và cÅ©ng là má»™t vụ rất bà máºt cá»§a võ lâm sẽ thà nh má»™t giai thoại trăm Ä‘á»i, sắp mở mà n ở trước mắt chúng ta đây.
Nà ng vừa nói xong thì giữa sân đấu cá»§a ba ngưá»i Ä‘ang so tà i đã có tiếng cưá»i lanh lảnh như tiếng chuông bạc kêu vá»ng tá»›i.
Thì ra CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách Ä‘á»u là ngưá»i rất kiêu ngạo không coi ai và o đâu hết, bây giá» hai ngưá»i địch má»™t, chúng nháºn thấy phải thắng cho tháºt nhanh má»›i được, chứ thắng cháºm má»™t chút, cÅ©ng sẽ bị thiên hạ cưá»i chê liá»n. Cho nên vừa dÃnh tay và o tay Dư tổng đốc bang má»™t cái, cả hai Ä‘á»u giở toà n lá»±c ra muốn đánh bại ngay Bất Tà tại chá»—, ngỠđâu tha hồ chúng giở toà n lá»±c ra, mà Dư tổng đốc bang vẫn cứ thản nhiên và ungdungnhư thưá»ng.
cà ng thấy CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách lại cà ng không phục cà ng không quản ngại gì hết, giở hết tà i ba ná»™i lá»±c ra dồn sang tay cá»§a Bất Tà , chỉ trong giây lát không lâu lắm, ná»™i lá»±c và huyá»n công cá»§a CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách đã bị tiêu hao khá nhiá»u rồi.
Bất Tà thấy hai kể dịch có vẻ mệt má»i biết thá»i cÆ¡ đã tá»›i, liá»n thâu "Vô Vi Thần Công" lại, mà giở "Hữu Vi Thần Công" ra ngay.
CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách bá»—ng thấy bà n tay cá»§a Bất Tà bá»—ng có má»™t luồng hÆ¡i nóng mạnh không thể tưởng tượng dồn sang tay cá»§a mình, cả hai nóng đến ná»—i phải rùng mình má»™t cái.
Chỉ má»™t cái rùng mình ấy cÅ©ng đã đủ là m cho ná»™i lá»±c huyá»n công cá»§a hai ngưá»i khổ luyện mấy chục năm qua tan rã hết và lúc nà y cả hai đã không còn là cao thá»§ võ lâm nữa!
Dư Bất Tà cưá»i khanh khách, từ từ thâu hai tay lại, đứng dáºy đưa mắt nhìn CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách mặt Ä‘ang tái mét như gà bị chá»c tiết má»™t cái, rồi y thị vá»›i vẻ mặt nghiêm nghị, lá»›n tiếng nói vá»›i quần hùng:
- Các vị quý hữu võ lâm hãy nghe cho thá»±c rõ. Tôn chỉ cá»§a võ thuáºt là dùng để tăng cưá»ng sức khá»e, giữ cho thân thể được kiện toà n và sống lâu trăm tuổi, chứ không phải dùng để thi Ä‘ua tà i năng chém giết lẫn nhau hay thị mạnh hà hiếp ngưá»i yếu đâu . Ngà y hôm nay đại há»™i Lục Chiếu đổ máu đã nhiá»u, như váºy cÅ©ng đủ khuyên răn những ngưá»i Ä‘i trái ngược lại tôn chỉ ấy rồi. Nghìn vạn môn Phái võ lâm Ä‘á»u cùng má»™t nguồn gốc, váºy chúng ta phải há»p lại cùng phò chÃnh khÃ, chứ hà tất phải láºp vị, tổ chức môn phái nà y môn phái ná»,để hòng độc bá thiên hạ anh hùng, xưng tên trong võ lâm! Cho nên bổn nhân trịnh trong tuyên bố, từ nay trở di Bát Bá Bang sẽ giải tán luôn.
Nghe thấy y thị tuyên bố xong những lá»i đó, tất cả quần hùng có mặt tại đấy Ä‘á»u im lặng như tá» hết, không ai ngá» sau khi đánh bại CÆ¡ Ngá»c Thà nh vá»›i Äông Phương Hách hai tay cao thá»§ tuyệt thế, trái lại Dư tổng đốc bang lại tuyên bố giải tán Bát Bá Bang như váºy?
Sầm Äại Hóa ở trên Bát Bá đà n đã vá»™i đứng dáºy, chắp tay chà o vẻ mặt hoảng sợ, lá»›n tiếng nói vá»ng xuống:
- Thưa tổng đốc bang. . .
Bất Tà xua tay không cho y nói, rồi vừa cưá»i vừa nói tiếp:
- Sầm tiên ông khá»i phải nói nhiá»u. Vân Má»™ng Tam Kỳ nổi lòng tham lam vÆ¡ vét những váºt kỳ báu cá»§a các ngưá»i dá»± đại há»™i, nhưng bình sinh Tam Kỳ vẫn chưa là m những việc gì gá»i là quá ác độc cả cho nên ngà y hôm nay má»›i không bị báo ứng má»™t cách thảm khốc như Văn Tôn, Ô ÄÔ Lá»™c cùng Triá»u Nguyên hòa thượng mấy ngưá»i . Sở dÄ© mấy ngưá»i đó bị chết như váºy cÅ©ng là do thá»§ Ä‘oạn độc ác xưa nay mà nên như thế tại sao Vân Má»™ng Tam Kỳ lại không nỡ rá»i bá» chút cÆ¡ nghiệp ở trong ác Quá»· Cốc nà y nữa? Tiên ông nên rõ, tôi là âu Dương tiên tỠâu Dương Thúy muốn phổ độ chúng sinh nên má»›i láºp tâm mang thân và o địa ngục trước, chứ không phải là Tiên CÆ¡ MÔ Mẫu Dư Bất Tà mà chỉ định xưng bá xưng tôn đâu .
Nói xong nà ng liá»n cởi áo cung bà o sặc sỡ ra móc túi lấy má»™t cái khăn thuốc lau chùi bá»™ mặt xấu xà má»™t hồi, mặt nà ng lại đẹp tuyệt trần như má»™t nà ng tiên giáng trần ngay.
Quần hùng thấy thế ai nấy Ä‘á»u kinh ngạc Vô cùng. Tư Mã Ngạn vá»›i Tiểu Băng kinh hãi đến ngẩn ngưá»i ra và cÅ©ng mừng rỡ đến trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh.
Chỉ có Tư Äồ Lá»™ là không lấy gì kinh ngạc cho lắm, vì khi âu Dương Thúy ngá»± khà phi kiếm, đã giở "Vô Vi Thần Công" ra nên đã hoà i nghi Bất Tà là âu Dương rồi.
âu Dương Thúy để lá»™ bá»™ mặt thá»±c cá»§a mình ra rồi, liá»n mỉm cưá»i và lá»›n tiếng nói tiếp:
- Má»i chị Tư Äồ Lá»™, Ngạn đệ, Băng muá»™i, Quân muá»™i và Ngá»™ Phi đại sư ra giữa qu áng trưá»ng nà y.
Tư Äồ Lá»™, Tư Mã Ngạn, Nhiếp Tiểu Băng, vá»›i Ngá»™ Phi đại sư cùng vâng lá»i nhẩy tá»›i ngay.
âu Dương Thúy lại đưa mắt liếc nhìn những nhân váºt còn lại cá»§a Bát Bá Bang mà trầm giá»ng nói tiếp:
- các anh em chị em! Vì phò chÃnh nghÄ©a cho giang hồ, âu Dương Thúy đã quyết định giải tán Bát Bá Bang, má»™t cÆ¡ cấu không được thuần chÃnh chút nà o. Nếu có ai không phục, xin má»i ra đây nói chuyện!
Các ngưá»i cá»§a Bát Bá Bang Ä‘á»u im thin thÃt, bất cứ vá» tình thế hay hoà n cảnh cÅ©ng váºy, không ai dám phản kháng gì hết, riêng có CÆ¡ Ngá»c Thà nh là ngưá»i có tÃnh tình kiêu ngạo, tá»± phụ và nóng nảy nhất. Y vừa nghe âu Dương Thúy nói xong đã giÆ¡ chưởng lên tá»± đánh mạnh và o óc vỡ sá» ra chết ngay tại chá»—.
Äông Phương Hách cÅ©ng gượng cưá»i, giÆ¡ ngón tay lên Ä‘iểm và o giữa ngá»±c, nhưng Tư Äồ Lá»™ đã vá»™i đưa tay ra ngăn cản, ứa nước mắt ra và khuyên rằng:
- Xin Äông Phương sư huynh chá»› nên là m như thế, môn hạ cá»§a ân sư chỉ có sư huynh vá»›i tiểu muá»™i hai ngưá»i thôi. Năm xưa, sở dÄ© sư phụ khiển trách sư huynh như thế, chẳng qua là muốn khÃch lệ sư huynh để mong sư huynh chịu khó há»c há»i mà tiến bá»™ thêm đấy thôi. Huống hồ tiểu muá»™i đã nhất tâm hướng đạo, chán nản trần tục rồi, sau nà y Huyá»n âm giáo muốn được vẻ vang thiên hạ là đá»u phải trông mong và o đại tà i cá»§a sư huynh!
Không ngỠđến giá» phút nà y mà Tư Äồ Lá»™ vẫn coi mình là sư huynh Äông Phương Hách cÅ©ng cảm động đến ứa nước mắt ra.
Tư Äồ Lá»™ trÆ¡ Tư Mã Ngạn vá»›i Tiểu Băng, rồi mỉm cưá»i nói vá»›i Äông Phương Hách tiếp:
- Äông Phương sư huynh, Ngạn đệ vá»›i Băng muá»™i đã uống phải thuốc độc . . .
Äông Phương Hách không đợi chá» Tư Äồ nói xong, đã xua tay, cả cưá»i và đỡ lá»i:
- Sư muá»™i vá»›i các ngưá»i Ä‘á»u mắc lỡm hết. Sá»± thá»±c thì hai viên thuốc mà Tư Mã hiá»n đệ vá»›i Nhiếp tiểu muá»™i uống đó là hai viên thuốc bổ, chứ có phải là thuốc độc gì đâu?
Bằng không, tại sao Ngá»™ Phi đại sư đã rá» túi ngu huynh Ãt nhất là ba lần mà vẫn không tìm thấy thuốc giải gì cả?
Tư Mã Ngạn nghe nói má»›i vỡ nhẽ, còn Ngá»™ Phi đại sư thì hổ thẹn đến hai má đỠbừng, liá»n cưá»i và nói vá»›i Tư Äồ Lá»™ rằng:
- Tư Äồ công chúa, cổ nhân đã dạy: "Quyá»n bất ly thá»§, khác bất ly khẩn" (võ nghệ phải rèn luyện luôn, ca hát cÅ©ng phải luyện giá»ng luôn luôn thì má»›i thuần thuá»™c được/ có khác, đến cái trò nghá» hèn mạt cá»§a tiểu tăng mà bá» lâu không sá» dụng đến, chân tay đã ngượng nghịu ngay, nên vừa rá» và o ngưá»i cá»§a Äông Phương giáo chá»§ thì đã bị lá»™ liá»…u ngay rồi !
Quần hiệp Ä‘ang nói chuyện vui vẻ thì âu Dương Thúy bá»—ng cau mà y lại há»i Ngải Tá»· Quân rằng:
- Quân muá»™i, trong khi ngưá»i ta đắc trÃ, thưá»ng thưá»ng hay sÆ¡ xuất những việc nhá» má»n, nên nhất thá»i ngu tá»· má»›i quên mất Mã Không Quần. Chả hay y đã Ä‘i đâu rồi?
Tá»· Quân mỉm cưá»i đáp:
- Trong khi chị so tà i vá»›i CÆ¡ Ngá»c Thà nh và Äông Phương giáo chá»§, y liá»n rá»§ tiểu muá»™i rá»i khá»i Thiên Nhân Bình ngay. Y còn nói, nếu không theo y Ä‘i thì sẽ hối bất cáºp đấy Thấy Tá»· Quân nói như váºy, âu Dương Thúy đã vỡ nhẽ ngay, liá»n nói vá»›i quần hà o Ä‘ang ngồi ở trên Thiên Nhân Bình tiếp:
- Thưa các vị cao bằng cá»§a võ lâm, Mã Không Quần là má»™t ngưá»i rất độc ác, có lẽ bây giá» y đã Ä‘i châm ngòi thuốc nổ chôn ở dưới Thiên Nhân Bình nà y rồi. váºy xin má»i quý vị mau giải tán, nhưng phải Ä‘i theo đưá»ng hầm mà ra khá»i ác Quá»· Cốc má»›i được !
Quần hùng nghe nói Ä‘á»u hoảng sợ và há»—n loạn hết sức. Äồng thá»i dưới Thiên Nhân Bình, chân vách Kinh Hồn BÃch và hai đầu Nhất Tuyến Thiên, quả đã có tiếng kêu "ùm ùm" rất khẽ vá»ng tá»›i.
âu Dương Thúy tức giáºn đến ngược đôi lông mà y lên, dáºm chân vá»›i Tư Mã Ngạn rằng:
- Muốn để cho bá»n hung tà tin tưởng, cho nên má»™t mặt tôi sai Mã Không Quần ngấm ngầm chôn địa lôi và thuốc nổ, nhưng má»™t mặt lại há»§y hết những ngòi địa lôi ấy Ä‘i. NgỠđâu tên giặc ấy lại manh tâm, dám đặt riêng những ngòi khác . Bây giá» lối Ä‘i ở dưới hầm há»—n loạn lắm, Ngạn đệ mau xuống duy trì tráºt tá»±, để tôi vá»›i chị Tư Äồ, Băng muá»™i và Quân muá»™i thì Ä‘i bảo vệ những ngưá»i chưa kịp chạy Ä‘ang còn ở trên Thiên Nhân Bình nà y, có VÔ Vi thần công cá»§a tôi, vá»›i mấy ngưá»i giúp sức, thì may ra có thể cứu thêm được và i ngưá»i, để vãn hồi má»™t chút tai kiếp.
Tư Mã Ngạn gáºt đầu vâng lá»i, vá»™i xuống dưới tầng hầm yêu cầu quần hùng đừng có tranh nhau ra trước, rồi cứ dồn nhau cả và o má»™t chá»—, không thể nà o ra khá»i nÆ¡i nà y được, phải lần lượt nhưá»ng nhau thì má»›i khá»i ngá»™ tai kiếp thảm khốc .
Nhưng quần hùng má»›i rút được má»™t ná»a, thì tai kiếp đã tá»›i. Sau mấy tiếng nổ long trá»i lở đất, đá vụn bắn tung lên như mưa, và còn những tảng đá hà ng vạn cân rá»›t xuống cá»a hầm.
Tư Mã Ngạn cứu quần hùng, vì váºy mình má»›i trốn tránh cháºm. Tá»›i khi chà ng định Ä‘i ra thì đã thấy má»™t tảng đá nặng hà ng vạng cân Ä‘ang ở trên đầu mình rá»›t xuống. Chà ng phải vá»™i nhảy lui và o trong đưá»ng hầm để tránh né .
Tuy chà ng đã thoát khá»i bị tảng đá ấy đè phải nhưng sức chấn động quá mạnh, đã là m cho chà ng bị chết giấc ở trong đưá»ng hầm và còn bị khá nhiá»u đã vụn bắn và o ngưá»i,và còn phá»§ lên trên ngưá»i chà ng như là bị chôn vùi ở trong đống đá vụn váºy.
Khi chà ng lai tỉnh, từ từ ở trong đống đá vụn chui ra, thấy khắp mình mẩy bị thương, máu chảy ra rất nhiá»u, và thấy đưá»ng hầm đã bị sụp, không thể tiến vá» phÃa trước được nữa. Chà ng lại trở lên Thiên Nhân Bình.
Lúc ấy đã là ngà y hôm sau, già ná»a Thiên Nhân Bình bị phá tan tà nh. Chà ng quan tâm nhất là âu Dương Thúy, Tiểu Băng, Tá»· Quân, Tư Äồ Lá»™ vá»›i Ngá»™ Phi đại sư các ngưá»i, nên chà ng vá»™i phi thân lên trên Thiên Nhân Bình tìm kiếm .
Trên Thiên Nhân Bình xác nằm ngổn ngang, nhưng Ä‘a số Ä‘á»u là đệ tá» cá»§a Bát Bá Bang, và và i hà o khách trong võ lâm võ công hÆ¡i kém má»™t chút.
Tuy Tư Mã Ngạn chưa thấy âu Dương Thúy và các ngưá»i ngá»™ nạn, nhưng trông thấy thảm trạng nà y, chà ng cÅ©ng phải Ä‘au lòng đến ứa nước mắt ra. Vì chà ng nghÄ© bụng:
"Phen nà y ta phải gánh vác má»™t ná»a trách nhiệm vá» tráºn tai kiếp thảm khốc nà y.
Nếu ở trên Nhất Tuyến Thiên mà ta không thương hại tha chết cho Mã Không Quần, thì đâu đến ná»—i có tai há»a nà y." Chà ng vừa khóc vừa nghÄ© cách tìm kiếm bá»n âu Dương Thúy các ngưá»i . Nhưng nghÄ© lại, chà ng nháºn thấy các ngưá»i tưởng mình đã ngá»™ tai kiếp, có lẽ đã rá»§ nhau đến Thiên Mụ bà ẩn động ẩn cư rồi cÅ©ng nên?
NghÄ© như thế, chà ng liá»n Ä‘i Thiên Mụ ngay, nhưng vì bị thương nặng, lại lo âu, nên má»›i Ä‘i tá»›i giữa đưá»ng, chà ng lại bị con ma bệnh ám ảnh, nằm liệt giưá»ng liệt chiếu.
Tráºn đấu đó đã là m cho chà ng phải nằm yên má»™t chá»— khá lâu ngà y.
Chá» tá»›i khi khá»i bệnh chà ng má»›i lên dưá»ng Ä‘i Thiên Mụ. Hôm đó vừa gặp đêm Trung Thu, mưa vừa tạnh, trên trá»i rất quang đãng, mặt trăng đặc biệt sáng hÆ¡n những đêm khác.
Ba Tết Trung thu, bốn lần tá»›i Thiên Mụ, cảnh sắc vẫn như trước. chà ng đã Ä‘i tá»›i chá»— suối nước, nhưng giang sÆ¡n chưa há» thay đổi mà ngưá»i đã khác hẳn. âu Dương Thúy, Nhiếp Tiểu Băng, Ngải Tá»· Quân, Tư Äồ Lá»™, bốn ngưá»i đã ngá»™ tai kiếp chưa, hay là đang kết bạn vá»›i nhau ở đây ẩn cư? Hay là há» tưởng mình ngá»™ nạn, ngưá»i nà o ngưá»i ấy suốt ngà y Ä‘au lòng khóc lóc hoà i?
Tư Mã Ngạn cảm khái Vô cùng, nước mắt cÅ©ng ứa ra rất nhiá»u. Chà ng Ä‘ang định Ä‘i và o trong hang động bà máºt để coi xem có gặp bốn nà ng hay không? Nhưng tìm lại, thấy đóng kÃn mÃt, cá»a hang thứ hai cÅ©ng không thông qua được, còn cá»a hang thứ ba thì bị má»™t tảng đá lá»›n bịt kÃn, khiến chà ng không sao và o được trong hang động bà máºt rất đẹp và rất nhiá»u ká»· niệm .
Bất đắc dÄ© Tư Mã Ngạn đứng ở trên đỉnh núi nhìn trăng, thở dà i. NgỠđâu, tiếng thở dà i cá»§a chà ng vừa dứt, thì đằng sau chà ng cÅ©ng có má»™t tiếng thở dà i vá»ng tá»›i. Chà ng giáºt mình kinh hãi, vá»™i quay đầu lại nhìn, má»›i hay tiếng thở than đó là ở sau má»™t tảng đá vá»ng lại. NÆ¡i đây là má»™t chá»— rất khó lên, ngưá»i ngoà i không thể nà o lui tá»›i được. Vì váºy chà ng vừa kinh hãi vừa mừng rỡ, vá»™i Ä‘i tá»›i phÃa sau tảng đá, vừa cưá»i vừa há»i :
- Ngưá»i sau tảng đá đó là ai? Băng muá»™i, Tá»· muá»™i, hay là chị âu Dương và chị Tư Äồ?
Chà ng vừa Ä‘i tá»›i gần tảng đá, đã nghe thấy có tiếng gió kêu, cái bóng ngưá»i nhanh nhẹn nhảy ra. Chà ng chưa kịp đỠphòng thì đã bị má»™t thanh Ä‘oản kiếm dà và o giữa ngá»±c, rồi ngưá»i đó cưá»i khẩy đáp:
- Ta không phải là chị ngươi, và cũng không là em ngươi, mà ta là Truy Hồn Thái Tuế, quỷ sứ đến lấy mạng của ngươi đây.
Thì ra ngưá»i đó là Mã Không Quần, Tư Mã Ngạn vì Ä‘au nặng má»›i khá»i, vẻ mặt còn tiá»u tụy, ngưá»i gầy ốm yếu, trông rất khó coi. Nhưng Mã Không Quần xấu xà gấp chà ng trăm lần.
Mã Không Quần cánh tay phải đã gầy, mắt bên phải đã chột, bộ mặt xưa nay vẫn đẹp trai như Tư Mã Ngạn, bây giỠđã chẳng những vết sẹo của dao chém, trông rất rùng rợn khó coi .
Tư Mã Ngạn thấy mình đã bị đối phương dùng kiếm dà và o giữa ngá»±c, không còn cách gì tránh né nữa, đáng lẽ tuyệt vá»ng. Trái lại, chà ng lại rất thảnh thÆ¡i kêu "á»§a" má»™t tiếng rồi trợn ngược đôi lông mà y lên há»i :
- Quần hùng võ lâm đã bị ngưá»i giết hại gần hết, và sao mặt mÅ©i, hình dáng cá»§a ngưá»i lại còn bị như thế nà y?
Tay phải đã cụt, Không Quần dùng tay trái cầm kiếm, cưá»i khẩy má»™t tiếng khẽ đẩy thanh kiếm má»™t cái, mÅ©i kiếm đã cắm và o ngá»±c Tư Mã Ngạn chừng ba bốn phân. Vì váºy máu tươi đã theo kiếm chảy ròng xuống.
Tư Mã Ngạn nghiến răng mÃm môi chịu đựng từ từ lui bước nhưng Mã Không Quần khi nà o chịu để cho chà ng tránh thoát, nên y vừa từ từ tiến lên cưá»i khẩy đáp:
- sau khi châm ngòi và thuốc nổ để cho Thiên Nhân Bình bị nổ tan tà nh. Vì muốn được mục kÃch kiệt tác ta đã là m, coi xem có bao nhiêu nhân váºt anh hùng đã bị chết trong tay ta, nên ta quay trở lại ác Quá»· cốc. NgỠđâu oan oan tương báo, lại gặp phải CÆ¡ Lục á»·, tuybị nạn nhưng chưa chết.
Tư Mã Ngạn má»›i vỡ nhẽ há»i tiếp:
- Thế ra ngươi bị Cơ Lục Ỷ chặt gãy tay, đâm chột mắt và rạch mặt như thế nà y ư?
Mã Không Quần nghiến răng mÃm môi đáp:
- Ta tưởng quần hùng đã bị tiêu diệt hết, từ giá» trở Ä‘i ta có thể độc bá thiên hạ, nên vừa trông thấy Lục á»¶ tang thương như váºy liá»n động lòng thương và muốn nối lại duyên cÅ© vá»›i y thị, má»›i bị y thị là m hại ra đến ná»—i nãy. Nhưng kết quả cá»§a Lục á»¶ còn thảm khốc hÆ¡n ta. Ta đã phế bá» công cá»§a nó, lá»™t trần truồng và đẩy nó và o trong hang vượn để nó bị đà n vượn hãm hiếp cho chết .
Tư Mã Ngạn nghe tới đây lắc đầu thở dà i nói tiếp:
- Ngươi ác độc như váºy thì là m gì có chút nhân tÃnh nữa.
Không Quần cưá»i khẩy đáp:
- Nhân tÃnh ư? Hai chữ "nhân tÃnh" ấy đã là m hại không biết bao nhiêu anh hùng trong thiên hạ, cÅ©ng như ở trên Nhất Tuyến Thiên, nếu không động lòng nhân tÃnh, nương tay tha chết cho ta, thì đâu đến ná»—i có giá» phút nà y? Ta tái ngá»™ Lục á»·, nếu không vì động lòng nhân tÃnh muốn nối lại duyên xưa vá»›i y thị, thì đâu đến ná»—i ta bị xấu xà như ngà y hôm nay, ngưá»i không ra ngưá»i, ngợm không ra ngợm .
Y vừa nói vừa xoay lưỡi kiếm mấy cái để cho vết thương ở ngá»±c Tư Mã Ngạn toạc ra thêm, máu cà ng nhá» xuống nhiá»u, áo Tư Mã Ngạn đã bị nhuá»™m đỠthêm má»™t đám lá»›n.
Tư Mã Ngạn nghiến răng mÃm môi chịu đựng, từ từ lui bước, đã lui tá»›i chá»— bên lá» vá»±c thẳm nghÄ© là hết đưá»ng lùi rồi .
Mã Không Quần cưá»i khẩy nói tiếp:
- Ta xá» trà CÆ¡ Lục á»¶ xong, vì không thấy xác cá»§a ngươi, cả âu Dương Thúy, Tiểu Băng, Tá»· Quân và Tư Äồ Lá»™ các ngưá»i, nên ta lại Ä‘i tìm kiếm và há»i thăm tìm tá»›i đây.
NgỠđâu oan oan tương báo, khi ta chưa có cách mở được cá»a hang động bà máºt nà y để và o bên trong xem sao thì lại gặp ngươi tá»›i. Bây giá» ngươi đừng có hòng ta động lòng thương ngươi. Ta chỉ để cho ngươi hai lối Ä‘i, tùy ngươi muốn lá»±a chá»n lối nà o cÅ©ng được Má»™t là bị kiếm cá»§a ta phân thây xé xác, hai là tá»± nhảy xuống dưới vá»±c thẳm tan xương nát thịt ra mà chết.
Tư Mã Ngạn bá»—ng trợn ngược đôi lông mà y lên hai mắt sáng ngá»i cưá»i như Ä‘iên như khùng đáp:
- Hai con đưá»ng chết mà ngưá»i vừa nói đó, ta Ä‘á»u không muốn Ä‘i cả. Ta muốn phấn đấu để tìm ra má»™t lối thoát. Bằng không, Ãt nhất cÅ©ng phải cùng ngươi, tên ác tặc táng táºn lương tâm, rá»›t xuống dưới vá»±c sâu cùng chết má»™t lúc.
Chà ng vừa nói vừa gắng sức thót ngá»±c lại, xoay ngưá»i, và dùng chưởng chặt mạnh và o thanh Ä‘oản kiếm cá»§a Mã Không Quần má»™t cái.
Thì ra Tư Mã Ngạn đã xem xét tình thế biết không thể nà o cầu may được đâu, nếu mình không liá»u thân thì chỉ có thể thúc thá»§ chá» chết thôi. Äứng yên chịu chết thì chi bằng liá»u thân cầu sống có hÆ¡n không?
Mã Không Quần không ngá» Tư Mã Ngạn bị kìm chết như váºy mà vẫn còn muốn phản kháng, nên y không đợi chá» chưởng cá»§a đối phương chặt và o lưỡi kiếm, y đã đâm mạnh luôn Ä‘oản kiếm và o ngá»±c cá»§a Tư Mã Ngạn. Äồng thá»i, y còn dùng gan bà n tay đóng mạnh má»™t cái, mồm thì cưá»i như Ä‘iên như khùng nói tiếp:
- Tư Mã Ngạn, ngươi chết đến nÆ¡i rồi mà còn muốn liá»u mạng vá»›i ta ư? Tháºt là ngu dại không thể tưởng tượng được .
Vì đã lui tá»›i mép sưá»n núi, không tiện tránh né, nên Tư Mã Ngạn má»›i muốn liá»u lÄ©nh má»›i được, nhưng động tác cá»§a chà ng lại cháºm hÆ¡n động tác cá»§a Mã Không Quần má»™t chút.
Thoạt tiên, Mã Không Quần đâm sâu và o má»™t kiếm, rồi bị té đóng mạnh má»™t thế, chà ng chỉ rú kêu được má»™t tiếng thảm khốc, ngã ngá»a ngưá»i xuống dưới vá»±c thẳm ngay.
sá»± phản kháng cá»§a chà ng chỉ có thể tránh khá»i mÅ©i kiếm cá»§a Mã Không Quần, không bị đâm trúng trái tim mà chết ngay tại chá»— đây thôi .
Mã Không Quần thấy ngá»±c cá»§a Tư Mã Ngạn bị đâm thá»§ng, máu bắn ra như mưa, và đã bị đẩy rá»›t xuống vá»±c thẳm, liá»n giÆ¡ thanh kiếm đầy những máu, đắc trà cưá»i như Ä‘iên như khùng.
Y cưá»i như váºy chưa kịp phát tiết tinh túy đắc chà cá»§a mình, thì y lại ngá»ng mặt lên nhìn trăng, gắng sức cưá»i thêm lần thứ hai nữa. Nhưng tiếng cưá»i sau cá»§a y lại rùng rợn chứ không có vẻ gì là đắc trà như tiếng cưá»i thứ nhất. Vì y chưa cưá»i xong, đã phát giác có ngưá»i khác đứng sau mình, chá»— cách không xa, Ä‘ang cưá»i khẩy.
Y hoảng sợ đến sá»n lòng rợn tóc gáy, vá»™i quay đầu lại nhìn. Dưới ánh sáng trăng, y đã nhìn rõ bốn giai nhân tuyệt sắc Ä‘ang đứng xếp hà ng ngang ở chá»— cách y hÆ¡n trượng.
Ngưá»i đứng bên phải là Ngá»c Trác Hằng Nga Nhiếp Tiểu Băng. Ngưá»i đứng ở bên phÃa trái là Äông Hải Long Nữ Ngải Tá»· Quân. Còn hai ngưá»i đứng giữa là VÔ Vi Tiên TỠâu Dương Thúy vá»›i Tư Äồ Lá»™.
âu Dương Thúy, ngưá»i đã cải trang là m Trang Bá Lạc vá»›i Dư Bất Tà , Ä‘ang đưa mắt nhìn Mã Không Quần mấy cái, rồi cưá»i khẩy nói:
- Mã Không Quần, mặt mÅ©i và hình dáng cá»§a ngưá»i như thế kia mà ngưá»i vẫn còn cưá»i được ư?
Không Quần thấy bốn nữ hiệp má»™t lúc, biết số kiếp cá»§a mình đã đến ngà y táºn, y không khiếp sợ chút nà o, trái lại còn nổi lòng hung nữa là khác, cưá»i khẩy mấy tiếng rồi đáp:
- Tuy bây giá» hình dáng và mặt mÅ©i cá»§a ta đã biến thà nh xấu xà và tà n táºt như thế nà y nhưng dù sao Tư Mã Ngạn vẫn chết trong tay ta. Như váºy ta không cưá»i sao được?
âu Dương Thúy dùng giá»ng mÅ©i kêu "hừ" má»™t tiếng rồi cưá»i khẩy và nói tiếp:
- Ai thèm tin ngươi! Ly Cấu Thư Sinh Tư Mã Ngạn là hiệp sĩ quang minh lỗi lạc, dù có gặp tai nạn gì cũng sẽ gặp may thoát nạn hết, chứ có khi nà o y lại bị một tên ác tặc lòng lang dạ thú như ngươi giết chết nổi?
Mã Không Quần giÆ¡ Ä‘oản kiếm ở trong tay lên, cưá»i the thé đáp:
- âu Dương Thúy, cả bá»n tiện tì các ngươi không mở to đôi mắt ra xem máu dÃnh ở trên kiếm nà y có phải là máu ở giữa ngá»±c Tư Mã Ngạn không?
âu Dương Thúy, Tư Äồ Lá»™, Tiểu Băng, Tá»· Quân bốn ngưá»i trông thấy lưỡi kiếm cá»§a Mã Không Quần có dÃnh máu tươi và thấy mặt cá»§a tên ác tặc ấy có vẻ đắc trà như váºy, chắc là không phải chuyện giả đâu? Bốn ngưá»i lại nghÄ© đến, trước khi ra khá»i cá»a hang, quả có nghe thấy tiếng ngưá»i kêu rú thảm khốc nên cả bốn Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, ai nấy Ä‘á»u ngẩn ngưá»i ra nhìn nhau, trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh.
Mã Không Quần thấy thế cà ng đắc trà thêm, cưá»i khẩy nói tiếp:
- Tư Mã Ngạn không những bị ta đâm thá»§ng ngá»±c máu chảy ra như suối mà lại còn bị ta dùng ná»™i gia trá»ng chưởng đánh rá»›t xuống dưới vá»±c thẳm. Bá»n tiện tì các ngươi đứa nà o đứa ấy đã bị Mã Không Quần nà y giúp cho trở nên quả phụ hết.
Tiểu Băng trợn ngược đôi lông mà y lên, rút Trạm Lư cổ kiếm ra, chỉ và o mặt Không Quần quát mắng:
- Mã Không Quần, nếu Ngạn đại ca cá»§a ta quả tháºt bị ngươi hại thì Tiểu Băng nà y phải dùng muôn nhát kiếm lăng trì ngươi thà nh má»™t đống thịt vụn má»›i thôi .
Mã Không Quần cưá»i khẩy đáp:
- Tiểu Băng, mi đừng có nằm mÆ¡, cánh tay phải cá»§a ta tuy bị cụt, và má»™t mình ta địch vá»›i bốn ngưá»i các mi, ta biết địch không nổi, nên chỉ chá» ta nói xong câu chuyện là ta nhảy xuống vá»±c thẳm tá»± tá» ngay, chứ khi nà o lại chịu để cho các ngươi toại nguyện báo thù tiết háºn như thế?
Tiểu Băng nghiến răng mÃm môi, giÆ¡ thẳng thanh kiếm, từ từ tiến vá» phÃa trước .
Mã Không Quần vừa lui bước vừa xoa tay, mồm thì cưá»i khẩy nói tiếp:
- Nhiếp Tiểu Băng, mi đừng có nổi giáºn vá»™i. Hãy nghe ta kể qua cái chết cá»§a Tư Mã Ngạn cho mà hay, để sau nà y khi các mi tay ôm bà i vị, mình mặc áo tang, má»›i có tà i liệu hồi tưởng mà khóc lóc chứ? Bằng không, các mi khóc sao ra nước mắt được?
Tiểu Băng cưá»i khẩy má»™t tiếng, Ä‘ang định tiến lên tiếp, thì âu Dương Thúy đã vá»™i xua tay, bảo nà ng hãy dừng lại, và lên tiếng xen lá»i nói :
- Băng muá»™i hãy khoan, đừng giết y vá»™i? Y đã bị chúng ta vây như thế nà y, vá» phÃa sau lại không có đưá»ng lui, y không còn đưá»ng lối nà o thoát thân nữa đâu, cứ để cho y nói nốt câu chuyện Ä‘i đã.
Lúc nà y, Tiểu Băng đã coi âu Dương Thúy như thần thánh váºy, nên âu Dương Thúy bảo gì, nà ng cÅ©ng nghe ngay. Tuy nà ng đã ngừng chân lại, tay vẫn chÄ©a thanh Trạm Lư bảo kiếm vá» phÃa Mã Không Quần, hai mắt cÅ©ng giáºn dữ nhìn thẳng kẻ thù không chá»›p, vì nà ng sợ đối phương giả bá»™ nói chuyện lại giở xảo kế gì ra thì sao?
Mã Không Quần đã định tâm là m cho bốn nữ hiệp có nhan sắc tuyệt vá»i phải Ä‘au lòng đứt ruá»™t má»›i hả dạ, nên khi y kể lại câu chuyện giết hại Tư Mã Ngạn như thế nà o, lại còn thêm mắm thêm muôi, Vô hình tả cảnh có vẻ đắc trà khôn tả.
Thoạt tiên âu Dương Thúy mấy ngưá»i nghe thấy Mã Không Quần kể, ai nấy Ä‘á»u Ä‘au lòng khóc sướt mướt, nhưng nghe tá»›i sau cùng nà ng nà o nà ng nấy bá»—ng nÃn khóc, đồng thá»i mặt còn lá»™ vẻ há»›n hở tươi cưá»i là khác.
Mã Không Quần thắc mắc Vô cùng, vá»™i gắt lá»i há»i:
- Tại sao các mi lại không đau lòng khóc lóc nữa?
âu Dương Thúyhớn hở đáp:
- Tháºt là thiên lý tuần hoà n phúc thiện há»a dâm báo ứng không sai chút nà o. Dù ngưá»i hung ác đến đâu, giở những gian mưu quá»· kế ra hại ngưá»i, nhưng ngưá»i hiá»n bao giá» cÅ©ng gặp được là nh, rốt cuá»™c ngưá»i hiá»n vẫn được bình yên Vô sá»±. Như váºy chúng ta còn Ä‘au lòng khóc lóc là m chi?
Mã Không Quần cà ng thắc mắc không hiểu, há»i tiếp:
- Các mi nói ai bình yên Vô sự? Chả lẽ Tư Mã Ngạn chưa chết chăng?
âu Dương Thúy cả cưá»i đáp:
- Ngươi bá»—ng nhiên tai mắt sáng suốt như váºy, hiển nhiên ngươi đã tá»›i ngà y táºn số.
Ngươi không tin thỠtĩnh tâm lắng tai nghe xem, sẽ thấy Tư Mã Ngạn đã chết hay chưa?
Mã Không Quần nghe nói cả kinh, liá»n lắng tai nghe kỹ, quả nhiên nghe thấy tiếng kêu gá»i cá»§a Tư Mã Ngạn ở chá»— bên dưới vách chừng năm sáu trượng, Ä‘ang yếu á»›t gá»i luôn mồm:
- Băng... muội...Băng... muội...
Nghe thấy tiếng kêu gá»i ấy cá»§a Tư Mã Ngạn, Không Quần kinh ngạc Vô cùng vá»™i Ä‘i tá»›i chá»— mép sưá»n núi ngó đầu nhìn xuống bên dưới, quả nhiên thấy Tư Mã Ngạn chưa chết tháºt, Ä‘ang nằm ở trên những sợi mây chằng chịt treo lo lá»ng ở cạnh vách núi chá»— cách sưá»n núi chừng năm sáu trượng. Y tức giáºn khôn tả, liá»n nổi lòng hung, nghiến răng mÃm môi Ä‘ang định giở trò độc thá»§ ra giết hại Tư Mã Ngạn .
Lúc ấy bá»n âu Dương Thúy mấy ngưá»i sợ Mã Không Quần dùng ám khà giết hại Tư Mã Ngạn, nên cả bốn Ä‘á»u nhảy xổ tá»›i. Nếu lúc nà y Mã Không Quần dùng ám khà đối phó vá»›i Tư Mã Ngạn thì chà ng khó thoát chết được, nhưng Mã Không Quần là ngưá»i đã hung ác lại xảo trá, y đã sợ bá»n âu Dương Thúy mấy ngưá»i bắt giữ thể nà o cÅ©ng bị hà nh hình khổ sở, cho nên y đã quyết trà giết chết được Tư Mã Ngạn má»›i thôi. Y liá»n dùng Ä‘oản kiếm ném ngay và o ngưá»i âu Dương Thúy ngưá»i đã phi thân nhanh nhất trong bá»n bốn nà ng, rồi lại nhằm chá»— Tư Mã Ngạn Ä‘ang nằm mà tung mình nhảy xuống, mồm thì quát lá»›n:
- Tư Mã Ngạn, chúng ta kết nghĩa ở Lư Sơn, đã thỠcùng sinh cùng từ, bây giỠMã đại ca của ngươi đặc biệt tới đây cùng ngươi chôn xương vùi xác ở dưới vực thẳm nà y.
Từ chá»— mép núi xuống tá»›i chá»— Tư Mã Ngạn Ä‘ang nằm lÆ¡ lá»ng chỉ cách có hÆ¡n năm trượng thôi, nên y ở trên nhảy xổ xuống tất nhiên là nhảy xuống má»™t cái sẽ tá»›i liá»n. Tư Mã Ngạn Ä‘ang bị thương nặng thì còn hÆ¡i sức đâu mà chống đỡ? Như váºy chà ng thoát chết sao được?
Bá»n âu Dương Thúy mấy ngưá»i không ngá» Mã Không Quần lại liá»u thân định chết vá»›i Tư Mã Ngạn như thế, nên cả bốn Ä‘á»u dáºm chân khóc lóc om sòm, nhưng âu Dương Thúy nói rất đúng, thiên lý tuần hoà n, phúc thiện há»a dâm báo ứng không sai tà nao.
Trong lúc Mã Không Quần sắp sá»a nhảy xuống tá»›i chá»— đống dây mây đó, thì Tư Mã Ngạn đột nhiên giở hết hÆ¡i sức ra, nghiến răng mÃm môi hất tay má»™t cái, liá»n có ánh sáng lóe mắt như Ä‘iện chá»›p bay ra.
Tư Mã Ngạn không có khà giá»›i ở trong ngưá»i thì lấy gì mà đẩy ra được ánh sáng lóe mắt như thế?
Thì ra Trung Thu năm kia, lần đầu tiên Tư Mã Ngạn má»›i tá»›i núi Thiên Mụ để phó ước tiêu hồn cá»§a âu Dương Thúy má»i, nhưng chà ng không gặp âu Dương Thúy, mà chỉ được thanh cổ kiếm cá»§a nà ng để lại tặng cho thôi .
Vì muốn âu Dương Thúy thoát chết, Tư Mã Ngạn không nhẫn tâm Ä‘em theo váºt thương tâm đó cạnh ngưá»i, cho nên chà ng má»›i thuáºn tay lao luôn thanh kiếm và o vách núi đểká»·niệm.
Äêm nay chà ng bị Mã Không Quần đẩy xuống vá»±c thẳm, vừa lăn qua chá»— vách núi có cắm thanh bảo kiếm. Chà ng thuáºn tay nắm luôn cán kiếm để mong thanh kiếm ấy cứu được mình khá»i rá»›t xuống vá»±c thẳm, nhưng vì lưỡi kiếm quá sắc bén, nên chà ng vừa nắm và o cán kiếm thì cái đà rá»›t xuống cá»§a chà ng đã lôi thanh kiếm rá»i ra khá»i chá»— đống sợi mây đó.
Khi ngưá»i ta gặp tai nạn nguy hiểm thể nà o cÅ©ng có má»™t luồng tiá»m lá»±c kinh ngưá»i phát ra được.
Trong lúc Tư Mã Ngạn Ä‘ang bị thương nặng, hÆ¡i sức Ä‘á»u suy kiệt nhưng thấy Mã Không Quần như hung thần ác quá»· xổ xuống, không hiểu thần lá»±c ở đâu ra, chà ng liá»n lao ngay được thanh bảo kiếm ấy và o ngưá»i đối phương luôn.
Bảo kiếm vừa chém trúng ngưá»i Mã Không Quần thì Tư Mã Ngạn cÅ©ng vừa tắt thở.
Mã Không Quần Ä‘ang đắc trà cưá»i khẩy thì bá»—ng thấy có ánh sáng lóe mắt và nhanh như Ä‘iện chá»›p nhằm ngá»±c mình phi tá»›i. Thấy váºy, y má»›i sá»±c nhá»› đến Bà nh Nhất Thu, ngưá»i đã bị mình giết chết rất thảm khốc và cÅ©ng đã rá» xương xem tướng cho mình, và bảo mình sẽ bị má»™t kiếm xuyên tâm mà chết. Không ngá» lá»i nói cá»§a y lại đúng vá»›i tình cảnh nà y...
Y chưa nghÄ© xong thì bảo kiếm đã xuyên ngay qua trái tim y, chỉ còn lại cán kiếm ở ngoà i ngá»±c, mÅ©i kiếm phÃa sau lưng nhô ra. Y chỉ kịp há mồm thôi chứ chưa kịp kêu la, đã rá»›t xuống vá»±c thẳm tan xác ngay.
âu Dương Thúy nhảy theo xuống, ẵm Tư Mã Ngạn đã tắt thở và o rồi lại nhảy ngay lên trên đỉnh núi.
Tiểu Băng vá»›i Tư Mã Ngạn thấy vết thương ở trước ngá»±c Tư Mã Ngạn vẫn còn rỉ máu tươi mà ngưá»i đã tắt thở, cả hai Ä‘á»u mất hết phong độ cá»§a anh hùng và cùng lá»™ bản sắc cá»§a con gái, vá»™i ôm chặt lấy Tư Mã Ngạn thất thanh khóc lóc.
Tư Äồ Lá»™ cÅ©ng Ä‘au lòng khôn tả, nước mắt nhá» ròng xuống như suối chảy. Chỉ có âu Dương Thúy, tuy mắt cÅ©ng đẫm lệ, nhưng nà ng vẫn bình tÄ©nh lấy má»™t viên linh đơn ra nhét và o mồm Tư Mã Ngạn và không e dè gì hết, cúi đầu xuống, dà mồm và o mồm Tư Mã Ngạn dùng nước miếngcá»§amình dồn sang mồm cá»§a chà ng ta để dẫn thuốc và o trong bụng, má»™t mặt nà ng lại lấy thuốc bá»™t ra rắc và o chá»— vết thương ở trước ngá»±c cá»§a chà ng băng bó tá» tế.
Tiểu Băng mặt lạnh như tiá»n, nghiến răng dáºm chân la lá»›n:
- Chị âu Dương Thúy, Ngạn đại ca đã chết rồi, chị còn cho đại ca uống và bịt vết thương là m chi nữa?
Nói xong, nà ng giơ Trạm Lư kiếm lên đâm ngay và o cổ tỠtự.
âu Dương Thúy thấy váºy cả kinh vì không kịp ngăn cản, đà nh phải dùng Äà n Chỉ thiá»m công búng ngay và o huyệt đạo cá»§a Tiểu Băng rồi đặt lại Tư Mã Ngạn xuống, cướp lấy thanh bảo kiếm rồi giải huyệt cho Tiểu Băng, mồm thì vừa cưá»i vừa nói :
- Sao Băng muội lại dại dột như thế?
Tiểu Băng tựa và o lòng âu Dương Thúy, khóc sướt mướt đáp:
- Ngạn đại ca đã chết, em cũng không muốn sống nữa.
âu Dương Thúy vừa cưá»i há»i tiếp:
- Băng muội thỠđoán xem, viên thuốc của ngu tỷ cho Ngạn đại ca uống là viên thuốc gì thế?
vừa nức nở, Tiểu Băng vừa đáp:
- Thuốc gì cÅ©ng Vô Ãch, trừ phi trên thế gian nà y lại còn có má»™t viên Äại Hoà n đơn có thể cứu ngưá»i trong lúc đã chết, mà ngưá»i hãy còn ấm áp, má»›i chữa được Ngạn đại ca hồi sinh thôi.
âu Dương Thúy gáºt đầu, vừa cưá»i vừa nói tiếp:
- Băng muá»™i thông minh tháºt Ä‘oán không sai tà nà o.
Tiểu Băng cả kinh, vá»™i nhảy bắn ngưá»i lên, trợn to đôi mắt.
âu Dương Thúy mỉm cưá»i, vừa cắm bảo kiếm và o cho Tiểu Băng vừa nhìn Tư Äồ Lá»™ nói tiếp:
- Chị Tư Äồ, bây giá» tôi xin tuyên bố má»™t câu chuyện rất bà máºt mà cả chị cÅ©ng không hay biết gì nốt.
Tất cả những việc cá»§a âu Dương Thúy, Tư Äồ Lá»™ Ä‘á»u biết rõ hết nhưng bây giá» nà ng thấy âu Dương Thúy nói như váºy cÅ©ng phải kinh ngạc khôn tả. Nà ng liá»n lẳng lặng nghe âu Dương Thúy tuyên bố sá»± bà máºt ấy.
âu Dương Thúy mỉm cưá»i nói :
- Từ khi Mã Không Quần bị CÆ¡ Lục á»¶ dùng sắc dục quyến rÅ© phụ bạc vá»›i tôi, thì tôi rất nghi ngá» hai câu "nhân tÃnh" và "tình nghÄ©a" . Tôi liá»n quyết tâm nghiên cứu triệt để tất cả những ngưá»i bạn má»›i và bạn cÅ©, xem nhân tÃnh và tình nghÄ©a cá»§a má»i ngưá»i như thế nà o?
Tư Äồ Lá»™ nghe tá»›i đó, kêu "ối chà " má»™t tiếng, giÆ¡ tay lên chỉ âu Dương Thúy vừa cưá»i vừa há»i :
- Con nhá» nà y xảo quyết thá»±c, thế ra cô chưa há» uống Äông Tâm Cá»u Äá»™c Thảo đấy âu Dương Thúy gáºt đầu vừa cưá»i vừa đáp:
- Chị thá» nghÄ© xem dại gì mà âu Dương Thúy lại phải tuẫn tình đến ná»—i uống độc dược quyên sinh vì tên Mã Không Quần? Cho nên lần thứ nhất Ly Cấu Thư Sinh đến hang động để dá»± cuá»™c ước hẹn tiêu hồn cá»§a tiểu muá»™i, tiểu muá»™i chỉ viết có lá di thư rất lâm ly thảm thiết và dùng ná»™i công bế tắc hÆ¡i thở cùng huyệt đạo, nằm ở trên giưá»ng ngá»§ má»™t giấc đấy thôi.
Tiểu Băng kêu "á»§a" má»™t tiếng, má»›i vỡ nhẽ và xem lá»i nói :
- Thảo nà o lần thứ nhất Ngạn đại ca và o trong hang động bà máºt thấy má»i thứ bố trà ở trong hang thần diệu Vô cùng.Thì ra chị vẫn ngấm ngầm Ä‘iá»u khiển hết thấy.
âu Dương Thúy mỉm cưá»i nói tiếp:
- Tôi chưa uống thuốc độc, thì tất nhiên tôi cÅ©ng không uống Äại Hoà n đơn, viên thuốc quý báu nhất Ä‘á»i ấy là m chi, nhưng có ngỠđâu chÃnh viên thuốc nà y lại cứu Tư Mã Ngạn thoát khá»i tai kiếp.
Nói tới đó nà ng khẽ thở dà i một tiếng, chỉ Tư Mã Ngạn và nói tiếp:
- Thá»±c đây, Ly Cấu Thư Sinh yêu tiểu muá»™i Vô cùng, ngà y hôm nay tiểu muá»™i dùng mồm dẫn thuốc cho chà ng cÅ©ng gá»i là đá»n đáp lại mối thâm tình ấy cá»§a chà ng. Từ giá» trở Ä‘i Æ¡n và cừu cá»§a tiểu muá»™i đã dứt khoát rồi, tiểu muá»™i không bước chân và o trần gian tục lụy và nhÆ¡ bẩn nà y nữa và sẽ cùng chị Tư Äồ ngao du thiên hạ, tìm kiếm linh sÆ¡n để cùng tham thiá»n há»c đạo . . .
Tiểu Băng không đợi chá» nà ng nói dứt, đã vá»™i kéo tay áo nà ng, mặt lá»™ vẻ lo âu mà khẽ há»i:
- Chị đã biết Ngạn đại ca thương chị đến như thế, sao chị lại Ä‘ang tâm bá» anh ấy, mà không chịu hoà n thà nh mối lương duyên Vô cấu rất đáng là m giai thoại cho muôn thuở như váºy?
âu Dương Thúy tay ôm vai Tiểu Băng, tay dắt Tá»· Quân mà mỉm cưá»i nói vá»›i hai ngưá»i tiếp:
- Băng muá»™i, Quân muá»™i! Ngu tá»· vá»›i chị Tư Äồ phần vì đã lá»›n tuổi, phần nữa vì từng trải quá nhiá»u đã chán sợ Ä‘á»i, như váºy còn nghÄ© gì đến tình nhi nữ nữa? Kiến TÃnh sư thái Mạnh Hương Thiên cùng Ngá»™ Phi đại sư vân du hải ngoại, đã tìm thấy má»™t linh sÆ¡n cách xa chốn phồn hoa đô há»™ cá»§a ngưá»i trần, hai ngưá»i đã đợi sẵn ở đó để đợi chá» ngu tá»· tá»›i. Bây giá» ngu tá»· vá»›i chị Tư Äồ xin cáo biệt hai vị hiá»n muá»™i. Hai vị hiá»n muá»™i vá»›i Ly Cấu Thư Sinh, ba ngưá»i hợp tà nh má»™t khối, đà n kiếm giang hồ chá»§ trì chÃnh nghÄ©a cá»§a võ lâm, cuốn VÔ Vi Chân Kinh coi như là m món lá»… váºt mừng đám cưới cá»§a ba y!
Nói xong nà ng lấy cuốn "Vô Vi Chân Kinh" ra nhét và o tay Tiểu Băng vá»›i Tá»· Quân rồi cùng Tư Äồ Lá»™ mỉm cưá»i dắt nhau Ä‘i luôn.
Thấy âu Dương Thúy cương quyết như váºy. Nhiếp Tiểu Băng vá»›i Ngải Tá»· Quân chỉ có ứa nước mắt nhìn theo chứ không dám lên tiếng khuyên nà ng nữa.
ánh sáng cá»§a đêm Trung Thu như má»™t ngá»n đèn chiếu sáng lối Ä‘i cho âu Dương Thúy vá»›i Tư Äồ Lá»™, hai giai nhân tuyệt Ä‘á»i tiến thẳng vá» phÃa đằng trước. Hai nà ng cà ng Ä‘i cà ng xa, Tiểu Băng vá»›i Tá»· Quân cứ nhìn theo hai cái bóng thanh khiết ấy, tiếp theo đó lại có tiếng ca thanh thản vá»ng tá»›i.
Thì ra đó là tiếng ca thanh khiết của VÔ Vi Tiên TỠâu Dương Thúy, Tiểu Băng với Tỷ Quân lẳng lặng lắng tai nghe, mới hay đó là một bà i thơ như sau :
Chẳng kết uyên ương, nguyện kết tiên.
âm Dương thụ khà cõi La Thiên.
Mong ai được hương hoa đôi gốc.
Ghi dấu trần gian, đẹp mối duyên.
Hết
|
 |
|
| |