 |
|

27-12-2008, 03:23 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 55 Quần Hùng Thiết Kế Hạ Thanh Vân
A Liệt gáºt đầu nói :
- Äúng là Tô Ngá»c Quyên. Cặp mắt xinh đẹp cá»§a phụ nhân lá»™ tÃnh hiếu kỳ, mụ nhìn chà ng há»i :
- Ngươi vừa nói Tô Ngá»c Quyên đối vá»›i ngươi có Æ¡n cứu mạng, váºy y đã cứu ngươi Æ¡? đâu? A Liệt đáp : - Ở trên đưá»ng Hà m Lạc. Phụ nhân há»i :
- Thế mà sao ngưá»i lại gặp y ở đây và nhất là lúc y chết? A Liệt thở dà i đáp :
- Câu chuyện khá dà i, phu nhân nhất định muốn biết ư? Phụ nhân cưá»i mát gáºt đầu. Tuy thái độ ung dung nhưng có vẻ oai nghiêm khiến cho ngưá»i ta không dám trái ý. A Liệt gáºt đầu nói tiếp :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Phu nhân há»i câu gì tiểu nhân đáp câu ấy. Nhưng trước khi trả lá»i tiểu nhân muốn biết phu nhân là ai? Phụ nhân há»i lại :
- Ngươi đã nghe ai nói đến Thần Câu môn ở Phụng Dương bao giỠchưa? A Liệt chấn động tâm thần nghĩ bụng :
- Úi chà ! Thì ra mụ là ngưá»i ở Thần Câu Môn. May mình chưa nói tên há» tháºt cho mụ biết. Chà ng là m bá»™ ngoẹo đầu suy nghÄ© má»™t lúc rồi đáp :
- Dưá»ng như tiểu nhân đã được nghe có ngưá»i nói tá»›i. Phụ nhân nói :
- Ta chÃnh là ngưá»i ở môn phái đó. Bạn hữu giang hồ thưá»ng kêu ta bằng Bùi phu nhân. Trượng phu ta là Bùi Khôn Lượng, chưởng môn Thần Câu Môn. A Liệt chắp tay nghiêng mình nói :
- Té ra là Bùi Phu nhân! Tiểu nhân tháºt là tháºt kÃnh ! Bùi phu nhân gáºt đầu đảo mắt nhìn A Liệt từ đầu xuống đến gót chân rồi nói :
- Ta xem ngưoi không phải là ngưá»i hư đốn, trái lại rất có lòng trung háºu. Ta há»i câu gì ngươi phát nói tháºt và há»i đâu nói đấy chứ đừng chẹn há»ng ta. A Liệt cung kÃnh đáp :
- Tiểu nhân đã biết lai lịch phu nhân, dĩ nhiên không dám dối trá. Bùi phu nhân nói :
- Hay lắm! Ta muốn ngươi Ä‘em trưá»ng hợp ngươi gặp Tô Ngá»c Quyên cùng mối dây liên hệ vá»›i Cái Bang nói cho ta biết. A Liệt liá»n lược thuáºt chuyện gặp gỡ ngà y trước ở trong tòa phá miếu trên đưá»ng Hà m Lạc, sau gặp Trình Chân Nhân và Quỉ Yếm thần tăng Tăng Lão Tam lược thuáºt má»™t lượt. Bùi phu nhân chú ý lắng tai nghe, bá»—ng há»i xen và o :
- Nếu váºy thì giữa ngươi và ngưá»i Cái Bang đã thà nh thù nghịch hay sao? Vả lại Tăng lão tam ta e rằng còn khó chịu hÆ¡n bá»n Cái Bang. Ngươi đắc tá»™i vá»›i hắn rồi sau xá» trà ra sao? A Liệt thở dà i đáp :
- Vụ nà y tháºt khá ly kỳ… Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i :
- Phu nhân có biết một tổ chức trên chốn giang hồ kêu bằng Cực Lạc giáo không? Bùi phu nhân lắc đầu đắp :
- Ta chưa từng nghe ai nói tới Cực Lạc giáo cả. A Liệt nói :
- Tiểu tá» sở dÄ© tá»›i đây, nguyên nhân chÃnh là bị Cá»±c Lạc giáo bức bách. Giáo phái nà y là má»™t tổ chức dâm tà ác độc, lợi hại vô cùng ! Bùi phu nhân đưa cặp mắt sắc bén nhìn chà ng, nhưng không cắt ngang câu chuyện. A Liệt liá»n Ä‘em chuyện mình cùng Âu Dương Tinh bị khốn trong Cá»±c Lạc giáo lược thuáºt lại cho mụ nghe. Trong vụ nà y dÄ© nhiên chà ng đỠcáºp đến cả Trình Nhất Trần và Qui? Yếm thần tăng Tăng Lão Tam. Bùi phu nhân chá» cho A Liệt kể hết rồi lá»™ vẻ ngạc nhiên nói :
- Nghe ngươi nói váºy thì vụ nà y dưá»ng như có tháºt. Nếu cả Trình chân nhân ở phái Võ ÄÆ°Æ¡ng và Tăng Lão Tam cÅ©ng bị giam cầm ở đó thì Cá»±c Lạc giáo quả nhiên có nhiá»u cao nhân rất lợi hại. Mụ đưa cặp mắt trong suốt nhìn A Liệt há»i tiếp :
- Nếu váºy thì ngươi hiện giỠở và o hoà n cảnh cá»±c kỳ nguy hiểm. Cá»±c lạc giáo tất truy tầm ngươi để hạ sát phải không ? A Liệt gáºt đầu đáp :
- Vì thế mà tiểu tá» phải tỵ nạn đến đây, hóa trang là m tên tiểu nhị. NgỠđâu vẫn không thoát khá»i vòng ân oán. Bùi phu nhân phân tÃch ná»™i vụ há»i :
- Sở dÄ© Cá»±c Lạc giáo mà muốn bắt ngươi là vì nguyên nhân ngươi đã biết nhiá»u chuyện bà máºt cá»§a há». Há» còn giết ngươi Ä‘i để bịt miệng, có đúng thế không? A Liệt gáºt đầu đáp :
- Äúng là thế đó. Bùi phu nhân tá»§m tỉm cưá»i nói :
- Việc nà y rất dá»… giải quyết. Rồi đây ta phụ trách công việc Ä‘em Cá»±c Lạc giáo báo cáo cho các phái lá»›n trên chốn giang hồ Ä‘á»u biết rõ. Như váºy thì cái nguyên nhân há» muốn giữ kÃn chuyện không còn ý nghÄ©a gì nữa. Và há» khá»i rượt theo để hạ sát ngươi. A Liệt chắp tay nói :
- Xin đa tạ phu nhân. Bùi phu nhân nói :
- Ta còn má»™t Ä‘iểm nghi vấn muốn há»i ngươi. A Liệt nghiêng mình đáp :
- Xin phu nhân cứ há»i, tiểu tá» mà biết xin đáp ngay. Bùi phu nhân thá»§ng thẳng há»i :
- Theo chá»— ta biết thì vụ hạ sát Tô Ngá»c Quyên há» không cần phải Ä‘em lên miá»n Bắc, mà sao y lại bị hạ sát ở đây? A Liệt thấy Bùi phu nhân là ngưá»i rất tinh tế thì sinh lòng bá»™i phục. Chà ng ngẫm - nghÄ© má»™t lúc rồi đáp :
- Theo chá»— tiểu tá» biết thì Tô Ngá»c Quyên xuất thân ở Ma nữ môn. Y có ngưá»i sư muá»™i tên gá»i Phùng Thúy lam, dưá»ng như hai ngưá»i vẫn ngấm ngầm thông tin cho nhau. Phùng Thúy Lam luyện Ma nữ kiếm pháp cá»±c kỳ lợi hại, chuyên để đổi phó vá»›i bá»n Cái Bang. Chuyến nầy Phùng Thúy Lam cÅ©ng đến Tru Tiên trấn. Còn việc Lục Minh VÅ© tại sao lại sát hại Tô Ngá»c Quyên thì dưá»ng như trong vụ nà y có mối liên quan đến tư nhân cá»§a bá»n há», tiểu tá» không biết rõ. Bùi phu nhân gáºt đầu há»i :
- Hiện giỠPhùng Thúy Lam ở đâu ? A Liệt đáp :
- Y bị Lục Minh VÅ© bắt, chưa hiểu sống chết ra sao. Bùi phu nhân ngá»a mặt lên trá»i, sắc mặt lá»™ vẻ suy tư, nhưng A Liệt không hiểu mụ nghÄ© gì. Bá»—ng ngá»n gió đêm thổi tá»›i. Trong tiếng gió dưá»ng như có lẫn tiếng ngưá»i vá»ng lại. Bùi phu nhân cùng A Liệt Ä‘á»u phát giác. Phu nhân liá»n bảo chà ng :
- Ta có mấy vị bằng hữu tá»›i nÆ¡i. Ngươi không nên có mặt ở đây, váºy hãy tạm tránh Ä‘i.
Mụ vừa nói vừa giơ tay trỠngôi mộ cổ cách đấy chừng , trượng. Mụ lại dặn chà ng:
- Ngươi hãy ẩn thân và o sau tấm bia má»™ kia, chá»› có cỠđộng chi hết. Ngươi nên biết những ngưá»i tá»›i đây Ä‘á»u là tay cao thá»§ khét tiếng, ngươi chỉ bất cẩn má»™t chút liá»n bi ho. phát giác và bị hiểu lầm là cố ý dòm trá»™m hay nghe trá»™m việc bà máºt. Khi đó ta có muốn cứu ngươi cÅ©ng không được. DÄ© nhiên ngươi ở ngoà i đó thì chẳng thể nghe thấy gì. Váºy ngươi Ä‘i Ä‘i ! A Liệt vá»™i ôm thi thể Tô Ngá»c Quyên chạy đến phÃa sau ngôi cổ má»™. Chà ng vừa ẩn mình sau tấm bia liá»n thấy bóng ngưá»i thấp thoáng Lúc nà y ánh trăng sao lại sáng tá». A Liệt mục lá»±c hÆ¡n ngưá»i nên tuy chà ng ở cách khá xa mà cÅ©ng trông rõ hình dáng má»™t lão giá tóc Ä‘en mình mặc áo xám. Chà ng tá»± há»i :
- Lão nà y chẳng phải là Phà n Phiếm, má»™t tay cao thá»§ trong Thần Câu môn tại Phụng Dương, thì còn ai và o đây? Trà nhá»› cá»§a A Liệt tháºt không phải tầm thưá»ng. Ngà y trước lúc những tay cao thá»§ bảy môn phái lá»›n tụ há»p ở nhà chà ng, Âu Dương Tinh đã nói tên từng ngưá»i cho chà ng nghe. Nhất nhất chà ng ghi nhá»› trong đầu óc. Vì thế mà bây giá» chà ng vừa trông thấy Phà n Phiếm ở Thần Câu môn đã nháºn ra ngay. Phà n Phiếm vừa tá»›i nÆ¡i liá»n chắp tay nhìn Bùi phu nhân thi lá»… nói:
- Phiá»n Bùi phu nhân chỠđợi khá lâu. Bùi phu nhân gáºt đầu há»i :
- Phà n lão sư lại má»™t phen nhá»c mệt. Những ngưá»i ước hẹn có đến hết không? Phà n Phiếm gáºt đầu đáp :
- HỠđến đông đủ cả. Hai ngưá»i đối đáp vởi nhau thanh âm không lá»›n mấy. Theo lẽ thông thưá»ng thì ngưá»i đứng gần cÅ©ng không nghe rõ, huống chi A Liệt cách xa chừng , trượng. Nhưng chà ng gà p chuyện kỳ ngá»™ đặc biệt đã thoát thai hoán cốt, tai mắt linh mẫn dị thưá»ng. Chầng có thể nhin rõ những cái mà ngưá»i ta không ngó thấy, nghe rõ thanh âm mà ngưá»i ta không nghe được. Vì thế nên cuá»™c đối thoại giữa Phà n Phiếm và Bùi Phu nhân Ä‘á»u lá»t và o tai chà ng. Lúc nà y ở mẻ tả phÃa trước lại thêm hai ngưá»i Ä‘i đến. Hai ngưá»i nà y thân pháp mau lẹ di. thưá»ng. Chá»›p mắt đã gần tá»›i nÆ¡i. Khi hỠđứng lại, A Liệt nhìn thấy má»™t lão ngưá»i cao nghá»u, ốm nhắt, mái tóc đốm bạc. Còn ngưá»i kia là hán tá» trung niên vừa lùn vừa máºp, lưng cà i đơn Ä‘ao. Hai ngưá»i nà y A Liệt Ä‘á»u quen thuá»™c. Nhất là lão cao gầy đét. Chà ng nhắm mắt lại cÅ©ng có thể tưởng tượng ra được thân hình, hắn chăng phải ai xa lạ mà chÃnh là XÃch Luyện Xà Kỳ Kinh, má»™t trong Bắc mang tam xà . Kỳ Kinh đặc biệt ở chá»— có cặp mắt gà chá»i. Còn ngưá»i lưng cà i đơn Ä‘ao, cùng phe vá»›i Kỳ Kinh tên gá»i Tam đương gia Hứa Thái Bìnhìơ Thanh Long Há»™i. Trước kia hai ngưá»i nà y đã có thái độ nấp lánh khiến cho A Liệt chú ý. Không ngá» bây giá» há» lại tụ táºp ở đây. Chà ng không hiểu bá»n nà y sắp là m trò gì ? A Liệt còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì lại má»™t lão nữa đến. Lão nầy và o trạc lục tuần, ngưá»i không cao mấy, dưới cằm để chòm râu dệ Sau lưng Ä‘eo má»™t váºt bá»c bằng vải và ng. Chăng vừa trông đã biết ngay đó là má»™t thứ binh khÃ. A Liệt chưa từng gặp lão bao giá». Bá»—ng thấy Phà n Phiếm chấp tay thi lá»… há»i :
- Phải chăng các hạ là Vương Äạo Toà n, môn hạ Thất Tinh môn? Nay được gặp đây tháºt là hạnh há»™i! Ngưá»i má»›i đến gáºt đầu đáp :
- Chỉnh là tại hạ. Chắc huynh đà i là Phà n lão sư ở Thần Câu môn.Sao Lục huynh lại chưa thấy đến? Phà n Phiếm đáp :
- Y cÅ©ng sắp đến đây. Tại hạ được nghe danh huynh đà i từ lâu, vì vô duyên chưa được há»™i diện. Nhưng Äồng lão sư ở quà môn thì lại là chá»— bạn thân vá»›i tại hạ. Vương Äạo Toà n ở Thất Tinh môn gáºt đầu đáp :
- Phải rồi ! Chuyện nà y lúc sắp ra Ä‘i, Äồng sư huynh có gởi lá»i há»i thăm các vị. Lão quay sang nhìn Kỳ Kinh nói :
- Kỳ huynh! Äã lâu chúng ta chưa được gặp nhau.. Kỳ Kinh lạnh lùng đáp :
- Vương huynh còn ở đằng xa, tại hạ đã nháºn ra rồi. Thân pháp cá»§a quà môn tháºt là tuyệt diệu! Lúc Ä‘i đưá»ng ná»a ngưá»i trên không cỠđộng. Vừa rồi tại hạ coi thân pháp lão huynh nên biết ngay là công lá»±c cá»§a lão huynh mấy nằm gần đây đã tiến bá»™ rất nhiá»u. Vương Äạo Toà n cưá»i khanh khách nói :
- Công phu cá»§a bỉ nhân dù có giá»i đến đâu cÅ©ng không dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt Kỳ nhị gia. Lão vừa nói vừa quay lại ngó Hứa Thái Bình ở Thanh Long há»™i. Qua mấy lá»i hà n huyên vá»›i Hứa Thái Bình, Vương Äạo Toà n quay sang Bùi phu nhân nghiêng mình kÃnh cẩn chà o :
- Bùi phu nhân vẫn bình yên đấy ả Bỉ nhân may được gặp đây! Bùi phu nhân đáp lá»… rồi há»i :
- Vương lão sư có Ä‘i cùng Lục sư phó ở phái Nga Mi đến đây không? Vương Äạo Toà n lắc đầu đáp :
- Không phải! Lục huynh chỉ đưa tin cho bỉ nhân hay đêm nay có cuá»™c há»™i há»p vá»›i Phà n lão cạ Không ngá» Bùi phu nhân cÅ©ng tá»›i đây! Bùi phu nhân nói :
- Bản nhân ngẫu nhiên mà gặp. Kỳ Kinh bỗng xen và o :
- Lục Nhất Äiá»u huynh ở phái Nga My sao lại không tá»›i ? Phà n huynh đã đưa tin cho y chưa ? Bùi phu nhân đáp :
- Kỳ lão sư bất tất phải Ä‘a nghị Lục tiên sinh đến kia rồi ! Bá»—ng thấy má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang lao vùn vụt tá»›i nÆ¡i. Chá»›p mắt đã đến gần. A Liệt đứng đằng xa ngấm ngầm dòm ngó ngưá»i má»›i đến thì thấy má»™t hán tá» lối o tuổi ăn mặc theo kiểu văn sÄ©. Ngưá»i nà y lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm, khà vÅ© không phải tầm thưá»ng. Phà n Phiếm tiến ra lá»›n tiếng há»i :
- Có phải Lục Nhất Äiá»u huynh đây không ? Ngưá»i kia đứng lại Ä‘áºp :
- Xin lá»—i Phà n huynh. GiÅ©a đưá»ng tiểu đệ mắc chút công chuyện thà nh ra đến cháºm má»™t bước, để các vị phải chỠđợi. Äoạn văn sÄ© quay lại nhìn Bùi phu nhân nói :
- Äã mấy năm không được gặp đại tẩu mà phong độ vẫn y nguyên như trước, chắc đại tẩu giá»i truáºt trụ nhan. Bùi phu nhân tá»§m tỉm cưá»i há»i lại :
- Lục tiên sinh tháºt khéo vẽ vá»i! Trình chân nhân ở quà phái vẫn bình yên chứ? Lục Nhất Äiá»u vẻ mặt không được tá»± nhiên đáp :
- Vẫn như thưá»ng. Kỳ Kinh đứng bên không nhẫn nại được, há»i xen và o :
- Bây giá» má»i ngưá»i đã đến đông đủ, Phà n huynh nên cho hay dụng ý triệu bá»n tại ha. đến đây có việc gì? Phà n Phiếm mắt nhìn Bùi phu nhân đáp :
- Tiểu đệ má»i các vị tá»›i đây vì có má»™t việc trá»ng yếu cầu phải thương nghị. Lúc nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi xuống nên tiếng nói chuyện biến thà nh nhá» Ä‘i. A Liệt ẩn trong bóng tối, nếu không chú ý lắng tai thì chẳng nghe thấy gì. Bá»—ng nghe Phà n Phiếm lên tiếng :
- Äêm nay tiểu đệ má»i các vị đến đây tụ há»™i là để thương nghị vá» vần đỠcó liên quan đến thuyết vÅ© thêu. Há» Phà n vừa nói câu nà y, mấy ngưá»i Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh dị, chú ý lắng tai nghe. A Liệt nghe lá»m được cà ng kinh hãi, giáºt bắn ngưá»i lên. Phà n Phiếm hắng dặng má»™t tiếng rồi nói tiếp :
- Ngưá»i phát “Huyệt vÅ© thư†đã xuất hiện ở tệ xứ. Lục Nhất Äiá»u há»i :
- Phà n huynh đã thấy mặt ngưá»i đó rồi ư ? Phà n Phiếm gáºt đầu đáp :
- Phải rồi! Hứa Thái Bình chau mà y lắc đầu nhưng không nói gì. Kỳ Kinh cưá»i lạt há»i :
- Phà n lão ca ! Tại hạ nháºn thấy tin tức nà y cá»§a lão ca chưa chắc đã xác thá»±c. Ngưá»i ấy là ai ? Vương Äạo Toà n xen và o :
- Nếu nguồn tin nà y mà đúng sá»± thá»±c thì ngưá»i đó dÄ© nhiên là má»™t nhân váºt rất lợi hại. Phà n huynh có biết tên há» y không? Phà n Phiếm đáp :
- DÄ© nhiên tại hạ biết rồi. Ngưá»i nà y quả là má»™t nhân váºt lợi hại. Má»i ngưá»i Ä‘á»u yên lòng để chá» xem Phà n Phiếm nói tên há» ngưá»i đó là ai ? A Liệt lúc nà y trong lòng lại cà ng khẩn trương. Phà n Phiếm đưa mục quang sắc bén nhìn thẳng và o mặt Kỳ Kinh nói tiếp :
- Trên chốn giang hồ có má»™t tay cao thá»§ mà ngưá»i ta kêu bằng Bạch Nháºt ThÃch Khách. Bạch Nháºt ThÃch Khách hiện giỠở đây. Kỳ Kinh ngạc nhiên há»i :
- Phải chăng Phà n lão huynh muốn nói Cao Thanh Vân ở phái Thiên Nhai ? Phà n Phiếm gáºt đầu đáp :
- ChÃnh hắn ! Kỳ Kinh trầm ngâm há»i : Cao Thanh Vân.... là ngưá»i phát “Huyết vÅ© thư†ư ? Tiếp theo y ngó Vương Äạo Toà n ở Thất Tinh môn há»i :
- Vương huynh tưởng có thể thế được chăng ? Vương Äạo Toà n thản nhiên đáp :
- Thá»±c tình tại hạ không dám tin lắm... Bầu không khà trong trưá»ng đột nhiên biến thà nh im lặng. A Liệt nghe bá»n hỠđối đáp bất giác cưá»i thầm. Vì trên Ä‘á»i chỉ có chà ng biết ngưá»i phát “Huyết vÅ© thư†là má»™t phụ nhân búi tóc cao lên đỉnh đầu. à kiến cá»§a Phà n Phiếm dưá»ng như bị láºt nhà o. Bây giá» Bùi phu nhân má»›i đưa mắt nhìn Lục Nhất Äiá»u há»i :
- Lục tiên sinh có cao kiến gì không ? Lục Nhất Äiá»u đáp :
- Theo nháºn xét cá»§a tại hạ thì tin tức cá»§a Phà n huynh chưa chắc đã sai tráºt. Ngưá»i phát “Huyết vÅ© thư†rất có thể đúng là Cao Thanh Vân. Hứa Thái Bình há»i : - Lục huynh căn cứ và o đâu mà nói váºy? Lục Nhất Äiá»u đáp :
- Tại hạ nghÄ© rằng bao nhiêu ngưá»i trong bá»n chúng ta mất gần ba tháng trá»i Ä‘iá»u tra mà không ai được tin tức gì có liên quan đến ngưá»i đó thì đủ thấy y từ võ công đến tà i trà hẳn không phải tầm thưá»ng. Vì thế mà tại hạ cho rằng chỉ Cao Thanh Vân má»›i có đủ tư cách như váºy. Lục Nhất Äiá»u đưa mắt nhìn Bùi phu nhân há»i :
- Nháºn xét cá»§a tại hạ phu nhân thấy thế nà o? Bùi phu nhân gáºt đầu đáp :
- Lục tiên sinh nói rất có lý. Phà n Phiếm lại ngó Kỳ Kinh há»i :
- Kỳ huynh bảo sao ? Kỳ Kinh cÅ©ng gáºt đầu đáp :
- Lục huynh nói dưá»ng như có lý. Hứa huynh có ý kiến gì không? Hứa Thái Bình gáºt đầu đáp :
- Cao Thanh Vân quả có thân thá»§ như váºy, hắn còn là má»™t nhân váºt thần bà khác thưá»ng. Phà n Phiếm đưa ra kết luáºn :
- Các vị Ä‘á»u nháºn là có lý thì tiểu đệ xin nói thá»±c là hà nh tung cá»§a Cao Thanh Vân đã bị bá»n tiểu đệ gÃam thị. Theo lá»i báo cáo thì hiện giá» công việc cá»§a Cao Thanh Vân ở đây dưá»ng như đã hoà n thà nh, chắc hắn sắp Ä‘i nÆ¡i khác. Vì váºy mà chúng ta cần động thá»§ bắt hắn ngay láºp tức. Kỳ Kinh nói :
- Phải đấy ! Chúng ta nên hà nh động ngay bây giá». Vương Äạo Toà n nói :
- Theo ngu kiến cá»§a tại hạ thì sáu ngưá»i bá»n ta nên chia là m ba toán... Kỳ Kinh đưa mắt nhìn Hứa Thái Bình, tÃnh thầm trong bụng : “Nếu chia là m ba toán thì thế nà o cÅ©ng có má»™t toán chạm trán Cao Thanh Vân trước. Nói má»™t cách khác toán nà o đụng phải Cao Thanh Vân đầu tiên là gặp nguy hiểm nhiá»u hÆ¡n, theo chá»— ta biết Cao Thanh Vân đã mang ngoại hiệu là Bạch Nháºt ThÃch Khách chắc vì hắn có tuyệt nghệ giết ngưá»i nên kẻ động thá»§ trước nhất định phải thất bại. Trong bá»n quần hà o đây ta gần gÅ©i Hứa Thái Bình hÆ¡n hết mà xem chừng y lại hung hãn thà nh ra mình không có tay nà o trợ thá»§ đắc lá»±c Hắn nghÄ© tá»›i đây liá»n nói :
- Tại hạ nghÄ© rằng chúng ta nên táºp trung lá»±c lượng hay hÆ¡n! Phà n Phiếm đưa mắt nhìn Bùi phu nhân há»i :
- Phu nhân có ý kiến gì không ? Bùi Phu nhân gáºt đầu đáp :
- Kỳ tiên sinh tÃnh như váºy không phải là không có lý do... Phà n Phiếm gáºt đầu ngắt lá»i :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Váºy chúng ta Ä‘i cả vá»›i nhau là xong. Bùi phu nhân chợt nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì liá»n nói :
- Trước khi phát động, bản nhân muốn cho các vị hay má»™t việc. Má»i ngưá»i quay lại nhìn Bùi phu nhân, mụ lạnh lùng cất tiếng há»i :
- Các vị có biết hay có nghe nói đến má»™t tổ chức bà máºt kêu bằng Cá»±c Lạc giáo bao giá» chưa ? Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác lắc đầu. Hứa Thái Binh mắt chiếu ra những tia kỳ quang há»i :
- Phu nhân lượm được tin tức nà y ở đâu ra thế ? Bùi phu nhân thản nhiên đáp :
- Cá»±c Lạc giáo là má»™t tổ chức dâm tà rất bà máºt. Theo lá»i đồn thì trong giáo phái nà y rất nhiá»u cao nhân. Bạn đồng đạo đã có ngưá»i bị Ä‘au khổ rồi. Hứa Thái Bình há»i :
- Có việc đó ư ? Nhưng ai đã bị đau khổ ? Bùi phu nhân đáp :
- Trình Chân Nhân ở phái Võ ÄÆ°Æ¡ng và Quỉ Yếm thần tăng Tăng Lăo Tam Ä‘á»u là cao nhân cùng bị bá»n Cá»±c Lạc giáo giam hãm má»™t thá»i kỳ, xuýt nữa phải bá» mạng. Hứa Thái Bình lại há»i :
- Sao phu nhân biết việc đó? Bùi phu nhân mỉm cưá»i đáp :
- DÄ© nhiên phải có ngưá»i ở trong ấy trốn thoát ra, không thì là m sao mà biết được? Kỳ Kinh láo liêng cặp mắt gà chá»i không biết hắn nhìn ai, nhưng lá»i nói cá»§a hắn đúng là đưa ra để há»i Bùi phu nhân. Hắn lên tiếng :
- Vụ nà y tháºt kỳ quái ! Äây là lần đầư tiên tại hạ má»›i nghe đến tên Cá»±c Lạc giáo. Trên chốn giang hồ có tổ chức nà y từ bao giá»? Lục Nhất Äiá»u nói :
- Vụ nà y dÄ© nhiên phải Ä‘iá»u tra cho tháºt rõ. Nhưng hiện giá» việc đối phó vá»›i Cao Thanh Vân là cần kÃp hÆ¡n. Má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng dáºy. Hứa Thái Bình nhìn Phà n Phiếm há»i :
- Phà n huynh đã Ä‘iá»u tra được chá»— cư ngụ cá»§a Cao Thanh Vân má»™t cách xác thá»±c chưa ? Phà n Phiếm gáºt đầu kiên quyết đáp :
- Vá» Ä‘iểm nà y các vị cứ yên tâm, thân tÃn cá»§a tiểu đệ đã theo dõi hắn từng bước Lục Nhất Äiá»u nói :
- Váºy thì chúng ta Ä‘i thôi !
Phà n Phiếm nhìn Bùi phu nhân há»i :
- Phu nhân còn có ý kiến gì nữa không ? Bùi phu nhân chợt nhá»› tá»›i A Liệt, liá»n nói :
- Các vị hãy Ä‘i trước má»™t bước, bản nhân lại đằng nà y má»™t chút rồi trở lại ngay. Phà n Phiếm xoay mình cất bước tiến vá» phÃa trước. Má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i theo hắn. Bùi phu nhân chá» cho quần hà o Ä‘i khá xa rồi má»›i xoay mình chạy đến bên tòa cổ mô. lá»›n. Mụ vừa dừng chân đã cất tiếng gá»i :
- Bạch Phi Khanh ! Bây giá» ngươi ra được rồi. Mụ gá»i luôn hai câu vẫn không thấy tiếng ngưá»i đáp lại. Mụ rất đỗi ngạc nhiên, Ä‘i vòng quanh ngôi cổ má»™ xem xét má»™t lượt nhưng chẳng thấy tông tÃch Bạch Phi Khanh đâu.
|

27-12-2008, 03:29 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 56 Nghe Giá»ng Nói Sanh Lòng Ngá» Vá»±c
Bùi phu nhân ngáºm ngùi rồi tá»± nhá»§ :
- Gã Bạch Phi Khanh có nhiá»u hình tÃch rất khả nghị Tá»· như gã từ đưá»ng Hà m Lạc Ä‘i vòng thẳng đến Chu Tiên trấn. Trong khi đó gã trải qua nhiá»u cÆ¡n nguy biến ở Cái Bang và Cá»±c Lạc giáo mà được vô sá»±. Dù cho gã có phúc tinh há»™ vệ, nhưng chắc chắn võ công cÅ©ng phải tinh thâm má»›i được. Ta phải Ä‘iá»u tra xem gã xuất thân ở môn phái nà o ? Gã chen chân và o chốn giang hồ vá»›i mục Ä‘Ãch gì ? Trong đêm tối, ngôi cổ má»™ quạnh quẽ là n gió vi vu cà ng là m tăng vẻ thê lương. Bạch Phi Khanh không còn ở đây, Bùi phu nhân vừa nóng nãy ra chiá»u nghi vấn, vừa buồn bá»±c trong lòng mà không có cách nà o tìm được đáp án. Mụ xoay mình phóng cước chạy nhanh trông như má»™t vì sao sa lướt trên không lao vá» phÃa trước ngôi chùa hoang. Ngôi chùa hoang mà Cao Thanh Vân dùng là m chá»— tạm trú ở bên con đưá»ng nhá» phÃa trước. A Liệt Ä‘ang chạy tháºt nhanh vỠđó vì chà ng nghe lá»m được câu chuyện ở miệng Phà n Phiếm nói vá»›i má»i ngưá»i. Bây giá» chà ng đối vá»›i Cao Thanh Vân chẳng những không có quan hệ cừu địch mà còn phát sinh mối tình thân thiết, cảm động. Vá» vụ “Huyết vÅ© thư†thì sá»± thá»±c chỉ có mình chà ng biết mà thôi. DÄ© nhiên Cao Thanh Vân không phải là ngươi phát “Huyết vÅ© thư†vì ngưá»i đó là má»™t phụ nhân. Tại sao ngưá»i ta Ä‘em vụ nà y trút lên đầu Cao Thanh Vân cÅ©ng chỉ có mình A Liệt hiểu, vì bữa trước chà ng mô tả hung thá»§, hình dáng bá» ngoà i giống hệt Cao Thanh Vân. Chà ng tư. nghÄ© : “Dù bản lÄ©nh Cao Thanh Vân có xuất quỉ nháºp thần thì lấy sức má»™t ngưá»i chá»i vá»›i bấy nhiêu tay cao thá»§ vẫn còn kém xạ†Vì thế chà ng cần đến gặp há» Cao trước bá»n kia để thông tri cho y biết mà đỠphòng. A Liệt thi triển khinh công đến tá»™t độ chạy chừng được hÆ¡n mưá»i đăm thì trước mặt hiện ra má»™t ngôi chùa. Chà ng thở phà o má»™t cái nhẹ vì biết mình đã Ä‘i đúng đưá»ng. Có Ä‘iá»u lúc nà y chà ng không dám chạy nhanh thêm nữa vì Phà n Phiếm nói là đã phái ngưá»i ở trong bóng tối giám thị Cao Thanh Vân. Nếu chà ng không cẩn tháºn thì e rằng là m kinh động đến bá»n tai mắt cá»§a Phà n Phiếm. A Liệt đến trước chùa liá»n dừng bước lại. Chà ng đảo mắt nhìn quanh thấy trong chùa tối om, dưá»ng như không có má»™t đạo nhân nà o. Äá»™t nhiên A Liệt nhảy qua bức tưá»ng vây Ä‘i thẳng và o phÃa sau ẩn mình. Trong háºu Ä‘iện có má»™t thiá»n phòng hãy còn ánh đèn lá»t qua khe cá»a hắt ra ngoà i. A Liệt nghÄ© bụng : “Nếu Cao Thanh Vân còn ở trong chùa thì nhất định trú nÆ¡i gian phòng kiạ†Chà ng rón rén tiến vá» phÃa trước mấy bước rồi đột nhiên dừng chân. Trong đầu óc minh mẫn cá»§a chà ng hiện ra mối cảnh giác, chà ng nhìn vá» phÃa góc tưá»ng . Äá»™t nhiên cá»› tiếng cưá»i lạt rồi tiếng ngưá»i há»i vá»ng ra :
- Ngươi đến đây là m chi ? A Liệt giáºt nảy mình. Lúc chà ng định thần nhìn lại thì thấy Cao Thanh Vân đã từ trong góc tưá»ng rảo bước ra, cặp mắt loang loáng cá»§a hắn trong bóng tối cà ng oai nghiêm trấn áp lòng ngưá»i. Cao Thanh Vân tiến đến trước mặt A Liệt nói :
- Thị giác và thÃnh giác ngươi quả nhiên lợi hại má»›i biết ta ở chá»— nà y. A Liệt hối hả nói nhanh :
- Tiểu đệ đến kiếm Cao huynh. Cao Thanh Vân trầm giá»ng há»i :
- Ngươi nói váºy thì nhất định đã xảy ra chuyẹn gì rồi sao ? A Liệt gáºt đầu đáp
- Äúng thế ! Äã xảy ra việc rất quan trá»ng. Cao Thanh Vân giục : - Việc gì ngươi hãy nói ra Ä‘i. A Liệt cà ng lá»™ vẻ khẩn trương đáp : - Tưởng chúng ta nên núp và o chá»— nà o đã. Bằng không bá»n chúng đến nÆ¡l nhìn thấy thì tháºt rầy rà . Cao Thanh Vân nói :
- Không cần đâu, ngươi hãy nói trước Ä‘i ! DÄ© nhiên Cao Thanh Vân lá»™ vẻ kiêu hãnh không sợ sệt gì khiến A Liệt tăng thêm dÅ©ng khÃ. Chà ng liá»n đáp :
- Äó là việc có liên quan đến “Huyết vÅ© thư†Cao Thanh Vân chau mà y há»i :
- Huyết vũ thư ư ? Huyết vũ thư thì có liên quan gì đến ta ? A Liệt đáp :
- Tiểu đệ cÅ©ng không rõ, nhưng bá»n há» nháºn định Cao huynh là ngưá»i đã phát Huyết vÅ© thá»± Hiện giá» mấy tay cao thá»§ hợp lá»±c lại để đối phó vá»›i Cao huynh. Cao Thanh Vân bây giỠđã cảm thấy việc nà y nghiêm trá»ng. Y nghe A Liệt nói bất giác lùi lại mấy bước đứng và o trong bóng tối ở bên tưá»ng. A Liệt cÅ©ng theo y ẩn và o bóng tối. Bá»—ng nghe Cao Thanh Vân há»i :
- Những ngưá»i tá»›i đây là ai ? Y lá»™ vẻ trầm trá»ng, cặp mắt cà ng sắc bén chăm chú ngó A Liệt dưá»ng như muốn nhìn thấu tâm trạng chà ng. A Liệt liá»n nói tên mấy ngưá»i kia cho y nghe. Cao Thanh Vân trầm ngâm, không nói gì. A Liệt hoang mang há»i :
- Sao Cao huynh không tránh Ä‘i ? Cao Thanh Vân lạnh lùng há»i lại :
- Tại sao ta phải lẩn tránh ? A Liệt lấy là m kỳ há»i lại :
- Phải chăng má»™t mình Cao huynh đủ đối phó vá»›i bá»n há» ? Cao Thanh Vân lắc đầu đáp :
- Những ngưá»i đó Ä‘á»u là cao thá»§ nổi danh. Nếu bá»n há» liên thá»§ hiệp lá»±c thì má»™t mình ta là m sao chống nổi ? A Liệt nói :
- Hỡi Æ¡i ! Äã váºy thì Cao huynh nên lánh mình trước Ä‘i. Bây giá» Cao huynh không Ä‘i ngay thì chẳng còn có cÆ¡ há»™i nà o nữa. Vì thế mà tiểu đệ đã phải láºt Ä‘áºt đến đây để báo tin. Tiểu đệ nghÄ© rằng khi đã chạm trán bá»n há» là há» ra tay ác độc ngay chứ chẳng nể nang gì đâu. Cao Thanh Vân bá»—ng cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Ngươi đă quan tâm đến vụ nà y phải chăng chÃnh ngươi có liên quan đến “Huyết vÅ© thư†? A Liệt lắc đầu đáp :
- Cái đó không liên quan gì đến tiểu đệ! Cao Thanh Vân gáºt đầu nói :
- Không liên quan là hay lắm rồi. Bá»n há» tuy đông ngưá»i nhưng ta cần phanh phui cho ra vụ nà y, ngươi hãy lánh Ä‘i. DÃnh và o vụ nà y thì e rằng mấy năm cÅ©ng chưa xong. A Liệt phưỡn ngá»±c ra đáp :
- Tiểu đệ cÅ©ng không sợ. Cao Thanh Vân hÆ¡i ngạc nhiên nhìn chà ng gáºt đầu mỉm cưá»i, khiến chà ng cà ng thêm vững dạ. Cao Thanh Vân bá»—ng vươn tay ra nắm lấy vai A Liệt đẩy và o chá»— tối. Lúc nà y A Liệt đã nghe tiếng bước chân vá»ng lại từ bên nà y Ä‘i tá»›i Cao Thanh Vân giÆ¡ tay ra hiệu cho A Liệt, chà ng định ẩn thân và o trong bóng tối Æ¡? góc tưá»ng. Cao Thanh Vân đà ng hoà ng tiến vá» phÃa trước và đứng ở giữa sân. A Liệt thấy y có phong độ hiên ngang đúng là má»™t báºc đại trượng phu cà ng sinh lòng kÃnh phục. Trước tình thế hiện thá»i, thá»±c ra trong thâm tâm chà ng lo lắng cho Cao Thanh Vân vì võ công y dù cao thâm đến bá»±c nà o nhưng sức má»™t ngưá»i chẳng thể nà o địch lại số đông cao thá»§ hạng nhất. Tiếng bước chân đã đến gần, tay mặt Cao Thanh Vân từ từ rút thanh bảo Ä‘ao xanh lè, vẻ mặt y vẫn bình tÄ©nh. Lúc nà y trên thiá»n Ä‘iện trong chùa bá»—ng nghe đánh vèo má»™t tiếng. Má»™t bóng Ä‘en nhẹ nhà ng hạ mình xuống mé đông trong sân. Tiếp theo hai bóng ngưá»i từ trên nóc nhà nhảy xuống hai bên hà nh lang. A Liệt nháºn ra ngưá»i đầu tiên là Phà n Phiếm ở Thần Câu môn. Còn hai ngưá»i nữa là XÃch luyện xà Kỳ Kinh và Hứa Thái Bình. Ba ngưá»i nà y cùng hạ mình xuống đất như đồng thá»i, từ ba phương hướng khác nhau tiến gần vầo. Bá»n há» vừa xuất hiện đã nhìn thấy má»™t ngưá»i đứng ở giữa sân mà ngưá»i đó chÃnh là Cao Thanh Vân khiến há» không khá»i sá»ng sốt. Cao Thanh Vân đảo mắt nhìn ba ngưá»i rồi chắp tay nói :
- Cao má»— chá» các vị Ở đây đã lâu rồi. Phà n Phiếm cưá»i khanh khách nói :
- Cao Thanh Vân ! Chắc các hạ đã tá»± biết là bất luáºn trưá»ng hợp nà o cÅ©ng không thê? trốn qua được đêm nay. Cao Thanh Vân há»i : - Phải chăng các hạ là Phà n lão sư ở Thần Câu môn ?
Phà n Phiếm gáºt đầu đáp :
- ChÃnh thế ! Cao Thanh Vân lại đưa mắt nhìn Kỳ Kinh thấy hắn đặc biệt có đôi mắt gà chá»i, liá»n cưá»i lạt nói :
- Phải chăng các hạ là Kỳ thị gia trong Bắc mang tam xà ? Kỳ Kinh gáºt đầu đáp :
- ChÃnh tại hạ ! Cao Thanh Vân sau cùng nhìn Hứa Thái Bình. Hứa Thái Bình chắp tay nói :
- Tại hạ hỠHứa... Cao Thanh Vân tiếp ngay :
- Chắc các hạ là Hứa Thái Bình ở Thăng Long há»™i ? Cao Thanh Vân má»›i liếc mắt ngó qua ba ngưá»i đã biết rõ lai lịch. Phà n Phiếm tiến lên mấy bước lạnh lùng há»i :
- Cao huynh đã biết rõ bá»n ta tất cÅ©ng hiểu chúng ta đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì ? Cao Thanh Vân ngá»a mặt trông lên nóc Ä‘iện rồi đưa mắt ngó trên ngá»n má»™t cây lá»›n. Cạp mắt y loang loáng có ánh sáng tá» ra ná»™i công tinh thâm và cÆ¡ trà hÆ¡n ngưá»i. Y hững hỠđáp :
- Nếu Cao má»— Ä‘oán không lầm thì dưá»ng như còn mấy vi bằng hữu chưa xuất hiện. Các vi đã giá lâm sao không ra đây để cùng nhau tương kiến ? Trên nóc Ä‘iện có tiếng cưá»i lạt đáp :
- Cao huynh quả không hổ danh là ngưá»i có ngoại hiệu Bạch Nháºt ThÃch Khách. Công phu thÃnh thị tháºt có chá»— hÆ¡n ngưá»i. Tiếng nói vừa dứt, ngưá»i đã xuất hiện, chÃnh là văn sÄ©, ngưá»i nà y lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm, vẻ mặt hiên ngang, khà vÅ© không phải tầm thưá»ng. Cao Thanh Vân chưa kịp lên tiếng thì má»™t ngưá»i khác từ trên ngá»n cây lá»›n tung mình nhảy xuống. Hai cái nhấp nhô, ngưá»i đã đến trước mặt. Cao Thanh Vân thấy ngưá»i nà y là má»™t lão già cằm để râu dệ Lão không chá» Cao Thanh Vân há»i đã tá»± báo tên há» :
- Tại hạ là Vương Äạo Toà n. Cao Thanh Vân gáºt đầu nói :
- Tiểu đệ chỉ nghe được danh chứ chưa từng biết mặt Vương huynh. Vương huynh là má»™t tay cao thá»§ ở Thất Tinh môn, tại hạ đã ngưỡng má»™ từ lâu. Äoạn y đưa mắt nhìn hán tỠăn mặc ra kiểu văn sÄ© nói :
- Vị nà y tất nhiên là Lục Nhất Äiá»u lão sư ở phái Nga Mi ? Lục Nhất Äiá»u gáºt đầu không nói gì. Năm ngưá»i mưá»i con mắt Ä‘á»u nhìn cả và o Cao Thanh Vân vá»›i má»™t vẻ thâm trầm thù nghịch. Lúc nà y cánh cá»a gá»— bên ngoà i tưá»ng bị đẩy ra, Bùi phu nhân Ä‘ang thoăn thoắt tiến và o. Bùi phu nhân còn cách Cao Thanh Vân chừng hÆ¡n trượng, dừng bước lại nói :
- Xin lá»—i ! Bản nhân đến trá»… má»™t bước. Má»i ngưá»i liếc mắt ngó mụ má»™t cái rồi lại nhìn và o mình Cao Thanh Vân. Cao Thanh Vân chăm chú nhìn Bùi phu nhân, cặp lông mà y nhÃu lại. Phà n Phiếm liá»n giá»›i thiệu :
- Vị nà y là Bùi phu nhân, nội tướng của chưởng môn tệ phái. Cao Thanh Vân chắp tay nói :
- Hân hạnh được há»™i kiến cùng phu nhân. Bùi phu nhà n cÅ©ng gáºt đầu nói :
- Chúng ta đã được nghe đại danh cá»§a Cao tiên sinh từ lâu, rất lấy là m ngưỡng má»™. Cao Thanh Vân đảo mắt nhìn má»i ngưá»i, cất giá»ng lạnh như băng há»i :
- Các vị Ä‘á»u là hà o kiệt nổi danh trên chốn giang hồ. Tại hạ không hiểu các vị liên hiệp ra mặt có Ä‘iá»u chi dáºy bảo ? Phà n Phiếm hắng dặng má»™t tiếng rồi đáp :
- Cao tiên sinh ! Bá»n tại hạ xin nói thẳng là trong con mắt bá»n quang côn cát bụi không lá»t và o được. Cao bằng hữu , ông bạn không hiểu nguyên nhân bá»n tại hạ đến đây tháºt ư ? Cao Thanh Vân lắc đầu đáp :
- Tại hạ không biết. Kỳ Kinh báºt lên tiếng cưá»i quái gở nói :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Các hạ đã không hiểu thì tại hạ xin nói huỵch toẹt má»™t câu là bá»n tại ha. tá»›i đây vì vụ “Huyết vÅ© thưâ€. Cao Thanh Vân lạnh lùng nói :
- Kỳ huynh nói câu nà y cà ng khiến Cao má»— mù tịt. Kỳ Kinh cưá»i khanh khách nói :
- Cao bằng hữu ! ông bạn đừng giả vá» nữa. Vụ nà y Phà n huynh đã nắm được đầy Ä‘u? bằng chứng. Hắn quay lại há»i Phà n Phiếm :
- Phải váºy không Phà n huynh ? Tuy hắu ngó Phà n Phiếm, nhưng cặp mắt gà chá»i lại hướng vá» phÃa khác. Phà n Phiếm hiểu ngay Kỳ Kinh có ý trút trách nhiệm lên đầu mình. Nhưng lúc nà y hắn đà nh liá»u nháºn lấy, liá»n gáºt đầu đáp :
- Äúng, tại hạ công nháºn ngưá»i đã phát Huyết vÅ© thư và giết chết phụ nhân há» Tra chÃnh là các hạ. Cao Thanh Vân tá»§m tỉm cưá»i nói :
- Như thế thì thú tháºt. Lục Nhất Äiá»u lạnh lùng há»i :
- Cao huynh tưởng chỉ cưá»i xòa má»™t cái là xong việc chăng ? Vương Äạo Toà n cÅ©ng cưá»i lạt nói :
- Äêm nay bá»n tại hạ yêu cầu cắc hạ phúc đáp má»™t cách hợp lý. Không thì hà hà .... bá»n tại hạ chẳng nể nang gì. Kỳ Kinh mượn thanh thế má»i ngưá»i lá»›n tiếng há»i :
- Há» Cao kia ! Ngươi còn chối được chăng ? Cao Thanh Vân không trả lá»i. Trong đêm tối chỉ nghe tiếng gió lạnh hắt hiu khiến cho bầu không khà biến thà nh khẩn trương đến cá»±c Ä‘iểm. Bá»n Bùi phu nhân gồm sáu tay cao thá»§ Ä‘á»u chú ý nhìn và o ngưá»I thÃch khách khét tiếng trong võ lâm chằm chặp vừa để phòng ngừa hắn hại ngưá»i má»™t cách bất thình lình, vừa chuẩn bi cùng nhau tấn công. A Liệt ngồi co ro sau bụi cây thấp. Chà ng rất đỗi hồi há»™p không dám thở mạnh. Tình thá»±c mà nói nếu chà ng sợ bá»n cao thá»§ hạ sát thì chà ng đã nhảy ra cáo tố ngưá»i phát “Huyết vÅ© thư†không phải là Cao ThanhVân. Nên biết trưá»ng hợp mà chà ng nói rõ ná»™i vụ thì chÃnh chà ng lại rước lấy những sá»± rắc rối cùng nguy hiểm và o mình gấp mưá»i hiện giá». Vấn đỠtrá»ng yếu còn ở chá»— bản lãnh Cao Thanh Vân tinh thâm quán thế, liệu sáu tay đại cao thá»§ có thể hạ sát được y không? Äó còn là má»™t nghi vấn. Nếu chà ng biết chắc Cao Thanh Vân tất bị hạ sát thì chắc chà ng không chịu ngồi yên. Cao Thanh Vân cúi mình thấp xuống, cầm ngang thanh Ä‘ao đặt trước ngá»±c. Äây là tư thế chuẩn bi cá»± địch hoặc tấn công. Theo võ há»c thì những ngưá»i mã bá»™ cà ng thấp xuống bao nhiêu lúc chuyển động cà ng mau lẹ bấy nhiêu. Äúng là má»™t tư thế cốt yếu để di chuyển thân hình mau chóng. Bùi phu nhân hô :
- Nà o các vị ! Äá»™ng thá»§ Ä‘i thôi ! Mụ vừa dứt lá»i, tất cả sáu ngưá»i bắt đầu cất bước vây quanh Cao Thanh Vân. A Liệt chấn động tâm thần, suýt nữa chà ng gây tiếng động thì thế nà o cÅ©ng lá»t và o tai bá»n kia. Chà ng phải khó ngá»c trấn tÄ©nh tinh thần rồi tá»± nghÄ© : “Trá»i Æ¡i ! Thanh âm cá»§a Bùi phu nhân là m sao lại giống hệt ngưá»i đà n bà có búi tóc cao đã phát “Huyết vÅ© thưâ€? Lạ thá»±c, trước kia lúc ta thấy ngưá»i phụ nữ nà o hiểu võ công ty? như Tô đại thư liá»n để tâm dò xét, sao ta lại không hoà i nghi Bùi phu nhân†Chà ng má»›i gặp Bùi phu nhân lần Ä‘au mà không nẩy lòng ngá» vá»±c tháºt đúng là má»™t chuyện kỳ dị. A Liệt hồi tưởng lại những chuyện đã qua tù lúc gặp Bùi phu nhân ở nÆ¡i khoảng đất. Lúc ấy chà ng Ä‘ang sắp mai táng cho Tô Ngá»c Quyên, trong lòng chứa đầy ná»—i bi ai thống khổ. Chà ng chợt tỉnh ngá»™ tá»± nhá»§ :
- Phải rồi ! Tuy phu nhân rất xinh đẹp nhưng tuổi đã và o hạng nạ dòng nên ta chẳng những không có quan niệm gì khác, mà tháºm chà vừa trông thấy phu nhân liá»n nhá»› tá»›i má má. Huống chi thanh âm cá»§a bà lại tá» ra đồng tình vá»›i ta nên ta hoà n toà n không nghÄ© tá»›i bà là hung thá»§. Bên ngoà i má»i ngưá»i vẫn chuyển động chung quanh bao vây Cao Thanh Vân và o giữa. Cục diện đã thà nh kiếm tuốt cung dương. Bầu không khà mối lúc má»™t khẩn trương hÆ¡n. A Liệt lại nghÄ© thầm : “Lúc phu nhân hô má»i ngưá»i động thá»§, trong lòng bà nhất định chứa đầy sát khÃ, cÅ©ng giống như ngà y trước bà muốn giết ta nên thanh âm má»›i phát ra như váºy. Có Ä‘iá»u ta không hiểu những ngưá»i đà n bà khác khi trong lòng há» chứa đầy sát khÃ, thanh âm ho. có giống thế không†Trà nhá»› chà ng hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc, chà ng thấy rõ thanh âm ngưá»i đà n bà có búi tóc cao giống hệt thanh âm Bùi phu nhân mà trong thâm tâm chà ng lại không muốn xác nháºn Bùi phu nhân là hung thá»§ đã phát Huyết vÅ© thư. Nên biết má»™t ngà y kia mà chà ng xác định Bùi phu nhân đúng là hung thá»§ thì vấn đỠnà y trở nên rá»™ng lá»›n vô cùng. Trước hết chà ng nghÄ© đến mình bị cảnh nhà tan ngưá»i chết phiêu lưu cô độc. Sau ..nữa nếu Bùi phu nhân là hung thá»§ sát hại mẫu thân chà ng thì chà ng phải giết mụ. Mặt khác, vì Bùi phu nhân mà A Liệt nảy ra cảm giác nhá»› tá»›i mẫu thân, nên chà ng rất hy vá»ng phu nhân không phải là hung thá»§. Bóng ngưá»i vẫn chuyển động, ánh Ä‘ao kiếm lấp loáng không ngừng. Hai tiếng choang choang vang lên phá tan bầu không khà trầm tịch lúc canh khuya. Äó là Kỳ Kinh và Hứa Thái Bình đồng thá»i phát động thế công. Nhưng chiêu thức cá»§a há» Ä‘á»u bị Cao Thanh Vân đón đỡ báºt lên thà nh tiếng chát chúa. Sau đó lại khôi phục thế bao vây và cục Ä‘iện thêm phần khẩn trương. A Liệt bụng bảo dạ :
- Bùi phu nhân ở địa vị phu nhân chưởng môn Thân Câu môn tại Phụng Dương thì sao bà lại phát Huyết vũ thư khiến cho mình trở nên hung thủ gây ra cuộc đại loạn là m khô?
thiên hạ? Rồi chà ng lại nghÄ© : Ta ngấm ngầm quan sát thì hiển nhiên phu nhân là ngưá»i đứng sau bức mà n huy động má»i ngưá»i đối phó vá»›i Cao Thanh Vân và đẩy y ra là m hung thá»§. Äiểm nà y chứng minh bà có dụng ý gì? Phải chăng mục Ä‘Ãch bà muốn cho bảy môn phái lá»›n sau khi tìm ra hung thá»§ giả rồi không cần truy cứu đến chân hung nữa? Äồng thá»i cỠđộng nà y còn có thể kéo má»™t môn phái nữa xuống nước khiến cho cục diện thêm há»—n loạn. Sau khi suy Ä‘i nghÄ© lại thì mặt nà o cÅ©ng có lý, A Liệt cảm thấy Ä‘au khổ vô cùng chi? muốn la lên má»™t trà ng để triệt bá» mối háºn trong lòng. Äá»™t nhiên bên ngoà i Cao Thanh Vân lá»›n tiếng há»i :
- Giả tá»· tại hạ buông Ä‘ao đầu hà ng để chá» các vị Ä‘iá»u tra cho rõ chân tướng thì các vi. định đối phó vá»›i tại hạ ra sao ? Cả mấy ngưá»i đồng thanh đáp lại, nhưng thanh âm cá»§a Bùi phu nhân lạnh lẽo nhất, chói lói nhất lấn át hết những tiếng ngưá»i kia. Mụ nói :
- Trước hết bá»n ta Ä‘iểm huyệt ngươi, Ä‘em giam và o má»™t nÆ¡i bà máºt. Má»™t mặt phái ngưá»i Ä‘iá»u tra cho rõ chân tướng. Cao Thanh Vân hắng dặng má»™t tiếng, chưa trả lá»i ngay. A Liệt nấp sau bụi cây suýt nữa lên tiếng bảo Cao Thanh Vân ưng chịu Ä‘i và buông Ä‘ao đầu hà ng, vì chà ng cảm thấy sáu tay đại cao thá»§ vây đánh, chà ng ở ngoà i cÅ©ng đã phát run. Do đó chà ng biết Cao Thanh Vân ở và o hoà n cảnh nguy hiểm đến thế nà o ! Mặt khác, Cao Thanh Vân không phải là hung thá»§ thì còn lo gì há» mở cuá»™c Ä‘iá»u trạ Như váºy là vẹn ca? má»i bá». Cao Thanh Vân ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi đáp :
- Bản nhân từ ngà y ra Ä‘á»i tiếng tăm còn kém xa các vị. Váºy mà đêm nay lại được sáu tay đại cao thá»§ phải hợp lá»±c đối phó vá»›i má»™t mình bản nhân, tưởng không còn gì vinh hạnh hÆ¡n nữa. Bùi phu nhân nói :
- Bá»n ta tuy nhân số rất đông, nhưng nếu ngươi quá lại tu luyện võ công cá»§a Hoá huyết môn tất tình thế lại khác hẳn. Cao Thanh Vân ngá»a mặt lên trÆ¡i cưá»i ha hả nói :
- Võ công của Hóa huyết môn thì có gì đáng sợ ? Chẳng lẽ trong thiên hạ không còn thứ võ công nà o bằng được Hóa huyết môn ư ? Bùi phu nhân lạnh lùng đáp :
- Äêm nay bất luáºn ngươi nói thế nà o cÅ©ng mặc. Trừ phi ngươi chịu tuân theo Ä‘iá»u kiện cá»§a ta , buông Ä‘ao đầu bà ng chịu trói, còn không thì đừng hòng rá»i khá»i nÆ¡i đây má»™t cách bình yên. Bà nói câu nà y khiến cho Cao Thanh Vân không thể đỠcáºp đến vấn đỠvõ công được nữa. Vì nếu y còn nói tá»›i tức là y sợ bá»n há» mà tìm cách giải thÃch. Sá»± thá»±c Cao Thanh Vân chỉ muốn nói mình là hóa danh đệ tá» cá»§a Tiêu Dao lão nhân. Nếu y đưa được chứng cá»› ra thì tình thế sẽ thay đổi. Mắt A Liệt dương lên như hai ngá»n đèn lồng. Không phải chà ng quan tâm vá» câu trả lá»i cá»§a Cao Thanh Vân. Chà ng dương mắt lên là để nhìn cặp giò chỉ cách chà ng hÆ¡n trượng. Äây đúng là hai chân cá»§a Bùi phu nhân. Phần thõng xuống bị á»ng quần che Ä‘i không nhìn thấy hở ra chút nà o, nhất là trong đêm tối dù có để hở cả đùi thì ngưá»i khác nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ trông thấy mà u trắng còn phải bổ túc thêm bằng óc tưởng tượng. Nhưng thị lá»±c cá»§a A Liệt linh mẫn hÆ¡n các cao thá»§ võ lâm rất nhiá»u. Chà ng trông rõ mồn má»™t hai chân cá»§a Bùi phu nhân như ngưá»i thưá»ng coi thấy lúc ban ngà y má»™t váºt cách xa chi? bằng ba bốn thước. A Liệt trông rõ cả Bùi phu nhân Ä‘i đôi giầy thêu đỠmá»m tuy nó không có gì đặc biệt mà vẫn là đôi già y mụ Ä‘i ngà y trước. Äồng thá»i tư thế mụ đúng có chá»— đặc biệt khiến A Liệt không quên được. Vì váºy mà chà ng dương cặp mắt tháºt tá» Hiện giá» A Liệt có thể xác định ngưá»i đã phát Huyết vÅ© thư đẩy võ lâm thiên hạ và o tình thế trá»i long đất lở và khiến chà ng nhà tan ngưá»i chết chÃnh là ngưá»i đà n bà nà y, là Bùi phu nhân ở Thần Câu môn tại Phụng Dương. A Liệt ban đầu nảy ra ý niệm rất xúc động những muốn thẩm vấn ngay trốc gốc ngá»n cá»§a phu nhân, nhưng rồi chà ng lại bị lý trà ngăn trở. Chà ng nghÄ© thầm : “Chỉ cần biết là mụ, rồi lo gì không có cÆ¡ há»™i ? Bây giá» nếu mình ra tay thì chẳng những không Ãch gì mà còn tá»± rước lấy cái thất bại chua cay…â€
|

27-12-2008, 03:34 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 57 Hứa Thái Bình Bại lộ Hà nh Tung
Cao Thanh Vân dưá»ng như lâm và o tình trạng cà ng thêm nguy cấp nhưng chà phấn đấu cà ng lá»™ ra mãnh liệt. Có Ä‘iá»u ai cÅ©ng hiểu rằng ngưá»i nà o đã bị sáu tay cao thá»§ báºc nhất đương thá»i vây đánh thì không tà i nà o chống nồi, mặc dầu bao khà dÅ©ng mãnh chưa há» giảm sút. Kỳ Kinh cưá»i lạt há»i :
- Cao Thanh Vân ! Sao ngươi chưa buông Ä‘ao chịu trói để bá»n ta Ä‘iá»u tra cho rõ chân tướng ? Cao Thanh Vân đáp :
- Má»™t là tại hạ chưa tin được các vị, có thá» dá»… dà ng bị chết oan. Hai là Cao má»— hà nh tung bà máºt trước nay không để lá»™ dấu vết gì thì các vị là m sao mà điá»u tra cho biết rõ chân tướng được ? A Liệt nghe y nói váºy cảm thấy lý do đó rất xác đáng, không trách thà y thà mạng còn hÆ¡n buông Ä‘ao chịu trói. Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© hy vá»ng giúp y má»™t cÆ¡ há»™i để phá vòng vây. Nguyên chà ng là ngưá»i thông minh cÆ¡ cảnh. Chỉ trong chởp mắt chà ng đã nhìn rõ muốn giúp Cao Thanh Vân xung đột trùng vi chỉ có hai phương pháp. Má»™t là ra tay ám toán bất cứ má»™t ngưá»i nà o trong bá»n đối phương để y nhân chá»— sÆ¡ hở mà xông ra. Hai là phương pháp thanh đông kÃch vây chà ng gây ra tiếng động ở chá»— khác khiến há»n đối phương phân tán tâm thần, Cao Thanh Vân cÅ©ng có thể thừa cÆ¡ đà o tẩu. Nhưng hai phương pháp nà y Ä‘á»u là m cho bá»™c lá»™ nhân hình. Trước chà ng đã được Cao Thanh Vân giáo huấn và hiểu rằng đối phương trà n đầy kinh nghiệm duyệt lịch thì truy tầm ra chà ng chẳng khó khăn gì. Vì thế nên chà ng chưa dám mạo hiểm động thá»§. A Ịiệt thấy cÆ¡ há»™i tối háºu sắp tan mất, tức là sáu tay đại cao thá»§ khi phát động cuá»™c tấn công mãnh liệt thì dù chà ng có liá»u lÄ©nh không úy kỵ gì nữa nhưng phát ra tiếng động cÅ©ng mất tác dụng giải vây rồi. A Liệt thò tay và o túi sỠđến thanh Ä‘oản Ä‘ao sắc bén phi thưá»ng, đột nhiên chà ng nẩy ra má»™t ý niệm kỳ dị liá»n rút Ä‘ao ra. Bá»n Bùi phu nhân sáu tay cao thá»§ báºc nhất toan phát động cuá»™c tấn công ráo riết đột nhiên Kỳ Kinh báºt tiếng la thất thanh :
- Ô bẫy ! Rồi lùi lại hai bước, mặt hÆ¡i ngá»a lên. Má»i ngưá»i tuy không hiểu cặp mắt gà chá»i cá»§a hắn Ä‘ang nhìn vá» phương nà o và đã thấy gì nhưng thấy hắn hÆ¡i ngá»a mặt lên cÅ©ng Ä‘oán ra có chuyện xảy ra ở trên cao. Vả lại hắn là ngưá»i nhiá»u kinh nghiệm mà không thấy Ä‘iá»u chi khác lạ thì đã chẳng lá»™ vẻ khẩn trương báºt tiếng la hoảng. Thế rồi má»i ngưá»i bất giác đảo mắt trông theo vá» phÃa đầu tưá»ng. Quần hùng lướt mục quang đưa qua má»™t lượt. Nhưng trên đầu tưá»ng nà o có gì đâu ? Ai cÅ©ng trông rõ chẳng có váºt chi kỳ dị như đầu lâu chảy máu, hoặc xác ngưá»i đà n bà khá»a thân mà chỉ là má»™t túm cây, gió thổi khiến cho cà nh lá lắc lư và bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể rá»›t xuống. Hiện trạng ấy còn tá» ra túm cây đó không phải má»c ở đầu tưá»ng. Nhãn lá»±c cá»§a những tay cao thá»§ chỉ thoáng qua má»™t cái là bao nhiêu sá»± thá»±c chung quanh đã in và o đầu óc. Há» không cần suy xét cÅ©ng Ä‘oán ra ngay túm cây đó không bám rá»… và o tưá»ng. Giữa lúc quần hùng phân tán tâm thần trong chá»›p nhoáng thì má»™t bóng ngưá»i cắp Ä‘ao từ giữa vòng vây bay vù má»™t cái nhanh như chá»›p vá»t lên nóc nhà . DÄ© nhiên ngưá»i nà y là Bạch Nháºt ThÃch Khách Cao Thanh Vân Ä‘ang bị bao vây nghiêm máºt, y vá»t lên nóc nhà rồi thi triển khinh công kinh thế hãi tục chỉ trong nháy mắt đã mất hút. Sắu tay cao thá»§ không ai rượt theo, Ä‘á»u đứng trÆ¡ ra đó, tư thế cÅ©ng không thay đổi. Bùi phu nhân trở lại thái độ ung dung trước tiên. Năm ngưá»i kia cÅ©ng bừng tỉnh thu khi giá»›i vá». Ngưá»i thì lắc đầu, kẻ thì khẽ cất tiếng thóa mạ. Kỳ Kinh nói :
- Các vị cÅ©ng không nên trách tiểu đệ đã là m rối loạn trong quân vì tiá»u đệ ngó thấy má»™t túm cây bay lên đầu tưá»ng, bất giác giáºt mình rồi nghÄ© rằng không chừng có ngưá»i lợi dụng túm cây đó để che dấu thân hình... Bùi phu nhân ngắt lá»i :
- Cái đó trách Kỳ tiên sinh thế nà o được ! Bất cứ là ai gặp trưá»ng hợp nầy cÅ©ng không khá»i kinh ngạc đưa mắt nhìn ra. Có Ä‘iá»u bản nhân rất khâm phục Cao Thanh Vân phản ứng mau lẹ kinh ngưá»i. Mình má»›i sÆ¡ hở má»™t chút mà hắn chụp ngay được cÆ¡ há»™i trốn thoát. Lục Nhất Äiá»u há»i :
- Theo lá»i Kỳ huynh thì kẻ lợi dụng túm cây để phân tán tâm thần chúng ta, ngoà i mục Ä‘Ãch khiến bá»n ta kinh ngạc, há» còn có ý che dấu thân hình nữa phải không ? Hứa Thái Bình gáºt đầu đáp :
- Lục huynh nói phải lắm ! Ngưá»i kia tất có dụng ý như váºy. Vương Äạo Toà n ở Thất Tinh môn nhảy vá»t lên tưá»ng vừa kịp giữ túm cây cho khá»i rá»›t xuống. Hắn cúi đầu nhìn dưới đất rồi lá»›n tiếng :
- Túm cây nà y má»c ở dưới đất vừa bị dao chặt đứt. Má»i ngưá»i Ä‘á»u chau mà y. Nên biết bá»n nà y Ä‘á»u là những tay từng trải giang hồ nên vừa nghe Vương Äạo Toà n nói váºy liá»n phát giác ra má»™t Ä‘iá»u là có ngưá»i trong bóng tối đã nghÄ© cách nà y để cứu Cao Thanh Vân. Ngưá»i đó phải có thanh Ä‘ao nhá» sắc bén phi thưá»ng má»›i chặt cây được mà không phát ra tiếng động. Như không thế thì há» phải dùng chỉ lá»±c đê? bẻ gãy cà nh cây cho được an thân hÆ¡n và khá»i là m kinh động quần hà o. Ngoà i Ä‘iểm nà y má»i ngưá»i còn nghi hoặc tá»± há»i :
- Kẻ ám trợ Cao Thanh Vân nhất định là chá»— bạn hữu vá»›i hắn và tất nhiên bản lãnh phi thưá»ng. Äã thế sao há» không lá»™ diện để giải thÃch cho há» Cao nghe nên đầu hà ng để mÆ¡? cuá»™c Ä‘iá»u trạ Bằng như há» không muốn là m thế thì cứ việc nhảy lên đầu tưá»ng cÅ©ng thu được hiệu quả như váºy, tức là tạo cho Cao Thanh Vân má»™t cÆ¡ há»™i đà o tẩu, việc gì phải lẩn tránh ? Kỳ Kinh hắng dặng má»™t tiếng rồi la lên :
- Lục bang chúa ! Äúng rồi. Nhất định là Lục Minh VÅ©. Má»i ngưá»i không cần giải thÃch cÅ©ng như Kỳ Kinh đã bảo ngưá»i đứng trong bóng tối là Lục Minh VÅ© tất nhiên hắn căn cứ và o lý do nà o đó. Hứa Thái Bình há»i :
- Phải chăng Kỳ huynh muốn nói Lục bang chúa ngấm ngầm ám trợ Cao Thanh Vân mà chẳng muốn bá»™c lá»™ thân hình ? Kỳ Kinh thấy dưá»ng như bá»n há» có ý bà i xÃch ý kiến cá»§a mình thì nghÄ© thầm trong bụng: “Xem chừng Hứa Thái Bình o bế Lục Minh VÅ©, không hiểu vì duyên cá»› gì ?†Vì giữa đám đông mà hắn lại có mối giao tình vá»›i Hứa Thái Bình nên không tiện há»i tá»™i ỵ Không thì hắn đã tìm cách là m cho y phải bẽ mặt. Kỳ Kinh đáp bằng má»™t giá»ng ôn hòa :
- Tiểu đệ quả có ý nghÄ© như váºy. Hứa Thái Bình há»i :
- Nếu quả là Lục bang chúa thì y chẳng cần phải tháºn trá»ng. Trưá»ng hợp Cao Thanh Vân đúng là hung thá»§ thì Lục Bang chúa đã chẳng chịu giúp. Hắn đã đắc tá»™i vá»›i đồng đạo võ lâm. Bằng như Lục Bang chúa hiểu rõ Cao Thanh Vân không phải là hung thá»§ thì chẳng lẽ y còn chưa dá»§ tư cách ngăn cản chúng ta ? Việc gì y phải lén lút giúp cho Cao Thanh Vân chạy trốn ? Hứa Thái Bình phân tÃch như váºy rất có lý. Kỳ Kinh chau mà y toan bà i bác nhưng rồi hắn lại nÃn nhịn. Bùi phu nhân bá»—ng lên tiếng :
- Ở đây không có ai là ngưá»i ngoà i, bản nhân nói câu nà y không phải là gây chuyện thi. phi... Mụ đưa mục quang há»i ý kiến Hứa Thái Bình. Hứa Thái Bình bèn gáºt đầu đáp :
- Xin Bùi phu nhân cứ nói. Tại hạ rá»a tai để nghe đây. Bùi phu nhân nói :
- Giả tá»· Lục bang chúa có việc trá»ng yếu á»§y thác cho Cao Thanh Vân và chỉ có Cao Thanh Vân má»›i là m được ổn thá»a thì y hãy ngấm ngầm ám trợ hắn má»™t phen rồi sẽ tìm cách bổ cứu sau, tưởng cÅ©ng không phải là vô lý. Vương Äạo Toà n phụ há»a trước :
- Lá»i Bùi phu nhân rất có lý. Hứa Thái Bình nói :
- Tại hạ cÅ©ng nháºn thấy Bùi phu nhân nói đúng, nhưng lại nghÄ© rằng lá»±c lượng cá»§a Lục bang chúa hùng háºu như váºy thì còn việc gì là m không nổI? Nhất là Cao Thanh Vân chuyên đâm thuê chém mướn, Lục bang chúa có việc á»§y thác cho hắn cÅ©ng không ngoà i chuyện giết ngưá»i. Chẳng lẽ đưá»ng đưá»ng má»™t vị bang chúa Cái Bang lại không giết nổi má»™t ngưá»i mà phải nhỠđến tay hắn. Vương Äạo Toà n nói :
- Lá»i phân tÃch cá»§a Hứa huynh tháºt tinh vi khiến cho ai cÅ©ng phải bá»™i phục. Hắn vừa phụ há»a vá»›i Bùi phu nhân, bây giá» lại thừa nháºn Hứa Thái Bình nói có lý thì ra lão ba phải. Bùi phu nhân không chịu kém, cãi lại :
- Giả tá»· Lục Minh VÅ© phải mượn tay Cao Thanh Vân vì đối tượng là má»™t nguyên nhân phức tạp khiến y không thể tá»± mình ra taỵ Vả lại y là m chá»§ má»™t bang thế lá»±c phân chia Ä‘i bố trì khắp miá»n nam sông Äại giang mà việc y cần xá» lý lại xảy ra rất cấp bách, y không thể sai ngưá»i chạy bổ nháo bổ nhà o tìm kiếm đệ tá». Có khi y định giết má»™t ngưá»i hà nh tung không nhất định mà cÅ©ng không thể do bá»n đệ tá» ra tay được thì tất phải mượn đến má»™t nhân váºt như Cao Thanh Vân. Kỳ Kinh không nhịn được lên tiếng :
- Äúng thế ! Trên chốn giang hồ còn ai không biết Cao Thanh Vân là má»™t tên Ä‘ao phu? có thể mua bằng tiá»n, lại khiến hắn giữ bà máºt vÄ©nh viá»…n không xảy ra chuyện gì đáng ngại. Hứa Thái Bình nói :
- Nếu váºy thì bá»n chúng ta nhiá»u ngưá»i, có thá» cỠđại biểu đến trá»±c tiếp gặp Lục Minh VÅ© há»i rõ trắng Ä‘en, tá»™i gì cứ Ä‘oán mò cho báºn tâm. Lục Nhất Äiá»u lên tiếng :
- à kiến nà y hay lắm ! Nếu bây giá» không truy cứu cho ra gốc ngá»n thì để lâu ngà y cà ng khó việc Ä‘iá»u tra. Má»i ngưá»i tán thà nh ý kiến cá»§a Hứa Thái Bình, chỉ còn Bùi phu nhân và Phà n Phiếm là số Ãt dÄ© nhiên không thể phản đối. Kỳ Kinh nói :
- Hiện giá» Lục bang chúa tạm trú ở trong thị trấn, việc tìm kiếm chẳng khó khăn gì. Nhưng hà nh tung y nay đây mai đó, vì váºy mà chúng ta không kiếm y thì thôi, bằng muốn kiếm y thì nên hà nh động ngay bây giá». Hứa Thái Bình đáp :
- Dù y đã rá»i khá»i nÆ¡i đây mà chúng ta muốn rượt theo cÅ©ng chẳng khó gì. Quần hùng không nhắc nhở gì đến vấn đỠCao Thanh Vân vì ba nguyên nhân. Má»™t là hắn đã lá»™ hà nh tung thì dù tà i lẩn tránh đến đâu cÅ©ng luôn có mục tiêu theo dõi không phải chuyện đáy biển mò kim như trước kia. Hai là đã có ngưá»i ám trợ Cao Thanh Vâa thì vụ nà y trở nên phức tạp. Ngưá»i ám trợ lại là Bang chúa Cái Bang, má»™t nhân váºt không phải tầm thưá»ng, nếu không phanh phui cho biết gốc ngá»n thì e rằng rút dây động rừng là m cho mất mạng dá»… như chÆ¡i. Ba là bá»n nháºn thấy Hứa Thái Bình cá»±c lá»±c muốn rá»a tiếng cho Lục Minh VÅ© thi rất lấy là m kỳ. Há» hy vá»ng lúc chạm trán Lục Minh VÅ© có thể Ä‘iá»u tra ra mối liên quan giữa Hứa Thái Bình và Lục Minh VÅ©. à kiến được số đông tán thà nh nên láºp tức hà nh động. Chẳng mấy chốc Ä‘oà n ngưá»i đã vá» tá»›i Thu tiên trấn. Mấy nhà khách sạn chỉ má»™t lúc là điá»u tra hết ngay, nhưng chẳng thấy Lục Minh VÅ© đâu, khách sạn Lục Minh VÅ© dùng là m nÆ¡i tạm trú cho quần hà o hay rằng Lục Bang chúa đã trả tiá»n và ra Ä‘i rồi. Bùi phu nhân đã được nghe A Liệt nhắc tá»›i Phùng Thúy Lam thì nghÄ© ngay đến y bắt nà ng rồi trở vá» Giang Nam, nên má»›i chá»§ trương tạm thá»i đình việc rượt theo Lục bang chúa, yêu cầu quần hùng Ä‘uổi bắt Cao Thanh Vân trước. Theo lẽ ra thì Hứa Thái Bình tán đồng ý kiến ấy má»›i phải. Äằng nà y y lại chẳng nói gì chỉ chá» ngưá»i khác phát biểu đỠnghị rồi má»›i lên tiếng phụ há»a :
- Căn cá»› và o kết quả cuá»™c Ä‘iá»u tra má»›i rồi hiển nhiên nhân mã cá»§a Lục Bang chúa đã xảy chuyện gì. Nếu đúng váºy thì dÄ© nhiên y không trú ngụ Ở đây nữa. Do đó chúng ta cứ đặt giả thuyết là y chưa dá»i khá»i thị trấn nà y. Váºy chứng ta chia nhau Ä‘i tìm kiếm các ngả. Thi. trấn nà y tuy rá»™ng nhưng chúng ta cÅ©ng chỉ Ä‘iá»u tra trong má»™t thá»i gian ngắn là biết ngay. Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng ý cả Bùi phu nhân cÅ©ng váºy; liá»n chia nhau Ä‘i tìm các ngã trong thi. trấn. Sá»± thá»±c giữa lúc má»i ngưá»i thương nghị, Bùi phu nhân đã dùng phép truyá»n âm há»i ý kiến Vương Äạo Toà n và Lục Nhất Äiá»u thì há» tán thà nh việc theo dõi Hứa Thái Bình. Hứa Thái Bình phụ trách xục tìm khu Tây Bắc mà khu nà y chÃnh y đã lá»±a chá»n. Hứa Thái Bình cứ chạy thẳng trên đưá»ng phố, chung quanh mấy khúc quanh rồi Ä‘i và o ngõ hẻm. Ba ngưá»i Ä‘i sau cách xa xa theo dõi hà nh tung. Tuy nhiên há» vẫn sợ mất hút. Vì đối phương cÅ©ng là má»™t tay cao thá»§ nổi tiếng cÆ¡ cảnh phi thưá»ng, nên không dám rượt mau. Bá»n há» thấy Hứa Thái Bình và o hẻm rồi mất hút. Ba ngưá»i lặng nhìn nhau thương nghị. Lục Nhất Äiá»u há»i trước :
- Hứa Thái Bình chạy Ä‘i ngay, không ngần ngừ chi hết. Hiển nhiên y đã biết là cần Ä‘i đưá»ng nầy, nhất quyết y đến gặp Lục Minh VÅ©. Vương Äạo Toà n khẽ nói :
- ÄÆ°á»ng hẻm nà y khá dà i mà hai dãy nhà hai bên Ä‘á»u có cá»a háºu. PhÃa trong Ä‘á»u có vưá»n hoa. Nếu chúng ta cứ xục tìm ở cá»a trước thì khó lòng kiếm thấy. Huống chi y lại cố tìm cá»› xuyên qua đưá»ng hẻm mà đi. Bùi phu nhân đột nhiên nói :
- Không đâu. Bản nhân có biện pháp tìm thấy y ngay tức khắc. Vương Äạo Toà n và Lục Nhất Äiá»u ngạc nhiên quay lại nhìn phu nhân thấy bà đang đảo mắt nhìn quanh dưá»ng như tìm kiếm váºt gì. Äoạn mụ nói rất khẽ :
- Xin hai vị theo bản nhân. Rồi mụ Ä‘i trước vượt qua đầu tưá»ng. Thân pháp mụ vừa mau lẹ vừa ngoạn mục. Mu. nhảy vá»t lên ngá»n cây cao. Cây nà y cà nh lá ráºm rạp, nếu tìm được chá»— đứng cho đúng vị thế có thể nhìn rõ động tÄ©nh trong cái hẻm dà i nà y. Vương, Lục hai ngưá»i cÅ©ng nhảy theo lên cây hết sức giữ cho khá»i phát ra tiếng động để đến gần chá»— Bùi phu nhân. Canh khuya tịch mịch, gió lạnh căm căm là m cóng cả hai tay. Hai ngưá»i đứng gần phu nhân. Thỉnh thoảng mùi thÆ¡m thoang thoảng từ má»› tóc Ä‘en láy và quần áo mụ tiết ra khiến hai ngưá»i không tà i nà o quên được mụ là ngưá»i đà n bà diá»…m lệ. Hai tay cao thá»§ danh gia thần hồn không khá»i mÆ¡ mà ng. May mà chỉ trong khoảnh khắc, căn nhà thứ ba trong hẻm có má»™t bóng ngưá»i Ä‘i ra cá»a vưá»n sau, khiến ai nấy Ä‘á»u chú ý nhìn há». Tuy chỉ cách chừng ba, bốn trượng, song vì đêm tối nên nhìn không rõ diện mạo ngưá»i kia, coi y phục thì nhất định không phải Hứa Thái Bình. Ngưá»i nà y xuất hiện má»™t cách bà máºt mặc quần áo dạ hà nh cất bước không có ve? cháºp choạng mà theo kiểu dạ hà nh chÃnh tông, thỉnh thoảng lại che dấu thân hình. Giả tá»· bá»n Bùi phu nhân không ẩn mình trong bóng tối từ trước và ngồi trên cao dòm xuống thì khó lòng phát giác ra được ngưá»i đó xuất hiện. Ngưá»i dạ hà nh Ä‘i theo đưá»ng hẻm chợt tả chợt hữu nhảy vá»t Ä‘i. Khi ra đến đầu hẻm hắn còn quanh quẩn Ä‘iá»u tra má»™t lúc rồi má»›i trở vá» trong hẻm. Bây giá» hắn không giữ bÃ
máºt nữa Ä‘i thẳng đến cá»a sau gian nhà thứ ba đẩy cá»a Ä‘i và o. Bá»n Bùi phu nhân chá» ngưá»i kia Ä‘i và o rồi má»›i đứng thẳng ngưá»i lên vạch lá nhìn ra. Vương Äạo Toà n khẽ nói trước :
- Bùi phu nhân ! Há» là ngưá»i Cái Bang! Coi cách ăn mặc và thân thá»§ thì đúng là má»™t tay cao thá»§ và o hà ng trưởng lão không còn nghi ngá» gì nữa... Bùi phu nhân đáp :
- Äúng rồi ! Ngoà i Lục Minh VÅ© thì còn ai sai khiến được những tay cao thá»§ và o địa vị trưởng lão Ä‘i ra ngoà i tra xét tình hình. Lục Nhất Äiá»u nói :
- Váºy ra Bùi phu nhân Ä‘oán chắc Lục Minh VÅ© không vững dạ nên phái ngưá»i ra ngoà i dò la xem có ai theo dõi hà nh tung Hứa Thái Bình không . Má»™t nhân váºt hùng tâm đại lá»±c như Lục Minh VÅ© tất nhiên có phản ứng. Váºy mà tại hạ không nghÄ© ra, đủ tá» Bùi phu nhân kiến thức cao hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc. Bùi phu nhân nói :
- Lục tiên sinh dạy quá lá»i. Sá»± thá»±c bất quá bản nhân ngẫu nhiên cảm thấy có thể như váºy chứ không phải tâm kế chi hết. Bây gìỠchúng ta là m thế nà o ? Vương Äạo Toà n đáp :
- DÄ© nhiên ta tiến và o xem sao. Lục Nhất Äiá»u nói :
- Lục Minh VÅ© đã là ngưá»i cÆ¡ tÃnh cẩn tháºn, thì liệu chúng ta và o nhà có được không? Bùi phu nhân nghÄ© thế nà o? Bùi phu nhân gáºt đầu đáp :
- Äúng rồi ! Nhất định y đã phái nhiá»u cao thá»§ phòng ngừa trên lối Ä‘i và o nhà . Mình mà tiến và o thì hỠỞ trong bóng tối mà mình ở ngoà i ánh sáng là bất lợi. Nhưng dù sao mình cÅ©ng phải và o thám thÃnh chứ ? Vương Äạo Toà n nói :
- Hiện giá» tuy ta biết Hứa Thái Bình và Lục Minh VÅ© ngấm ngầm thông tin cho nhau, nhưng cái đó cÅ©ng chẳng có tá»™i gì vì mình không chứng minh được.Nhất định là phải tiến và o rồi, nhưng tiến và o bằng cách nà o ? Xin Bùi phu nhân nhá»c lòng nghÄ© biện pháp cho má»›i được. Bùi phu nhân tá»± nhá»§ :
- Lục Nhất Äiá»u đỠcao mình thái quá là bất lợi cho mình, nhưng dù sao mình cÅ©ng phải có ý kiến đưa ra. Mụ là m bá»™ trầm tư mà kỳ thá»±c đã có định kiến. Mụ nói :
- Chúng ta đã không thể dùng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n được thì chỉ còn đưá»ng hà nh động mạo hiểm má»™t cách đột ngá»™t. Giả tá»· chúng ta mà điá»u tra được hình thức kiến trúc cá»§a nhà nà y thì có thể Ä‘oán ra Lục Minh VÅ© hiện trú ở chá»— nà o. Sau đó chúng ta không Ä‘i trên nóc nhà mà nên qua cá»a vượt viện Ä‘i như ngưá»i thưá»ng, may ra đối phương lại không phát giác. Lục Nhất Äiá»u nói :
- Kế ấy hay lắm ! Có ai mà ngỠđến chúng ta lại đà ng hoà ng Ä‘i dưới đất tiến và o bao giá»! Vương Äạo Toà n nói :
- Chúng ta thá» mạo hiá»m cách nà y coi. Ba ngưá»i liá»n chia nhau Ä‘i Ä‘iá»u tra và ước định gặp nhau ở cá»a trước. Khi ba ngưá»i ra đến cá»a trước Ä‘á»u nói sá»± dò xét cá»§a mình hợp và o nhau thì nhìn ra tòa nhà nà y có ba trang viện lá»›n. Tòa viện ở gần vưá»n hoa phÃa sau hình như là chá»— trú chân cá»§a Lục Minh VÅ©. Ba ngưá»i liá»n vượt qua cá»a trước Ä‘i và o, cứ theo hà nh lang rồi xuyên cá»a qua viện trước tiến tá»›i háºu viện. DÄ© nhiên bá»n há» vừa Ä‘i vừa đỠphòng chá»› không phải đưá»ng hoà ng. Ba ngưá»i đã lý luáºn Lục Minh VÅ© cùng bá»n thá»§ hạ ra và o theo cá»a sau, nếu do vưá»n hoa phÃa sau tiến và o tất gặp nhiá»u trở ngại hÆ¡n. Ba ngưá»i bước và o tiến vá» phÃa trước không phát ra tiếng động. Xuyên qua hai tầng phòng ốc vẫn không thấy động tÄ©nh gì. Ai cÅ©ng hồi há»™p trong lòng nhưng cho là có thể thà nh công được. Ba ngưá»i lầm lÅ©i tá»›i bên cá»a háºu viện. Bùi phu nhân đưa tay ra ngăn cản Lục Nhất Äiá»u vì hắn toan nhảy và o. Vương Äạo Toà n tá»›i nÆ¡i sau cùng, hắn vươn cổ ra nhìn ná»™i tình phÃa trong. Lục Nhất Äiá»u bị kẹt và o giữa hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau nên không cỠđộng gì được. Thá»±c ra hắn cÅ©ng không muốn cỠđộng vì Bùi phu nhân tá»±a sát và o lòng hắn. Äầu tóc mụ tiết ra mùi hương thoang thoảng. Da thịt mụ cá» sát và o ngưá»i khiến cho tay cao thá»§ phái Nga Mi không khá»i nổi lòng hươu dạ vượn, lá»a dục bốc lên ngùn ngụt. Ba ngưá»i đứng bên cá»a má»™t lúc, đột nhiên Bùi phu nhân thúc khuá»·u tay và o bụng dưới Lục Nhất Äiá»u. Cái thúc nà y tuy đưá»ng lá»±c đạo rất nhẹ chẳng Ä‘au đớn gì, nhưng khiến cho Lục Nhất Äiá»u như ngưá»i trong má»™ng choà ng tỉnh giấc. Hắn tá»± thẹn vá»›i mình nghÄ© bụng : “Mình thế nà y thì tệ quá ! Mụ đã là gái có chồng mà trượng phu cá»§a mụ lại là chưởng môn Thần Câu môn ở Phụng Dương. Dù không phải thế nữa thì ta đã mang danh nhân váºt trên đưá»ng nghÄ©a hiệp sao lại có ý đê hèn bỉ ổi thế được ?†Hắn tÄ©nh tâm lại rồi nhìn và o trong viện thấy có ánh đèn lá»t qua cá»a từ má»™t gian phòng chiếu ra ngoà i, và có bóng ngưá»i lay động, trên tưá»ng ở phÃa đối Ä‘iện, má»™t bóng ngưá»i đứng sững không nhúc nhÃch. Giả tá»· bá»n nà y cứ sấn và o trong viện hoặc vượt qua đầu tưá»ng tất bị ngưá»i kia phát giác. Lục Nhất Äiá»u biết Bùi phu nhân huých khuá»·u tay và o mình má»™t là có ý để há»i mình xem có kế hoạch gì và o được không, hai là để cảnh tỉnh đừng có ý nghÄ© dâm tà . Hắn ngẫm nghÄ© má»™t lúc mà chẳng có cách nà o qua được tai mắt ngưá»i đứng trên bá» tưá»ng, đà nh lấy khuá»·u tay huých Vương Äạo Toà n. Bùi phu nhân đột nhiên đưa cả tấm thân vá» phÃa sau. CỠđộng đó khiến Lục Nhất Äiá»u lại ná»—i lòng phản ứng. Trước tình hình nà y hắn không còn cách nà o che dấu được. Dù hắn lùi lại thì trong ngưá»i cÅ©ng phát tình trạng khác lạ cÅ©ng chẳng dấu ná»—i Bùi phu nhân. Giả tá»· Lục Nhất Äiá»u là kẻ dâm tà thì trước tình hình nà y có thể đưa tay ra ôm ngang lưng Bùi phu nhân và thừa cÆ¡ sá» soạng má»™t phen. Nhưng hắn là ngưá»i biết giữ thanh danh, trong lòng không khá»i hổ thẹn. Bùi phu nhân chấn động thân hình, hiển nhiên mụ cÅ©ng không ngá» phát sinh ra trạng thái nà y. Dù đối phương có ngữi mừi hương thì cÅ©ng phải kiá»m chế trong lòng, sao dám vô lá»… ? Mụ là ngưá»i xinh đẹp thân thể nở nang, không biết bao nhiêu đà n ông thèm đến chảy nước miếng. Hiện giá» mụ Ä‘ang độ hoa niên, lòng xuân phÆ¡i phá»›i. Sá»± kÃch thlch bất ngá» khiến mụ phải rung động. Lúc nà y chỉ có Vương Äạo Toà n là tÄ©nh tâm, lòng không tạp niệm. Hắn thấy cá»a phòng đã mở ra. Bên cá»a có hai ngưá»i, đúng là Hứa Thái Bình và Cái Bang bang chúa Lục Minh VÅ©. Coi tình hình thì Hứa Thái Bình toan ra khá»i phòng nên má»›i mở cá»a. Bùi phu nhân vừa rồi đã ngó thấy nên phải dá»±a ngưá»i vá» phÃa sau. Không ngá» sá»± đụng chạm vá»›i Lục Nhất Äiá»u đã khiến cho hai bên Ä‘á»u động lòng dục, thần hồn mê mẩn. Giả tá»· lúc nãy Bùi phu nhân tránh vá» phÃa trước má»™t chút. Lục Nhất Ä‘iá»u lui vá» phÃa sau thì không có chuyện gì. Nhưng Bùi phu nhân lại không nhúc nhlch, cÅ©ng không tá» ra bất bình, cả cái huých khuá»·u tay cÅ©ng không có. Lục Nhất Ä‘iá»u trong lòng không sao giải thoát được bèn thở mạnh má»™t cái. Cánh tay hắn bá»—ng thò ra ôm lấy Bùi phu nhân. Hắn liá»n phát giác ra con ngưá»i sắc đẹp mê hồn dưá»ng như toà n thân muốn nhÅ©n ra để mặc cho hắn ôm lấy, nếu hắn buông tay thì nhất định mụ té xuống đất phát ra tiếng động. Vì thế Lục Nhất Äiá»u đà nh phải ôm chặt mụ. Vương Äạo Toà n chú ý lắng tai má»›i nghe được câu Lục Minh VÅ© bảo Hứa Thái Bình:
- Bản tòa Ä‘i ngay bây giá». Nếu tiên smh có việc gì thì đến Bà Cung mà kiếm. Vương Äạo Toà n kinh ngạc nghi thầm :
- Không hiểu Bà Cung ở chá»— nà o? Mặt khác dù Lục Minh VÅ© địa vị tối cao cÅ©ng không nên giở giá»ng lưỡi nà y như có ý sai bảo Hứa Thái Bình.
|

27-12-2008, 03:40 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 58 Äôi Hà o Kiệt Thiết Kế Cứu Phùng Nương
Hứa Thái Bình khom lưng đáp:
- Dạ! Lục Minh VÅ© vá»— vai y cưá»i nói :
- Tiên sinh nhất định Ä‘i chứ? Liá»…u Phiêu Hương cÅ©ng ở đó, có Ä‘iá»u giỠđây tÃnh nết mụ không được dá»… chịu lắm. Hứa Thái Bình cưá»i đáp :
- Nếu váºy thì tệ tòa phải lánh xa hay hÆ¡n. Y xoay mình bước Ä‘i, nhảy lên đầu tưá»ng ra hiệu cho ngưá»i canh chừng rồi lẩn và o trong bóng đêm. Cá»a phòng vang lên má»™t tiếng kẹt rồi đóng chặt lại. Vương Äạo Toà n lùi lại má»™t bước, tiện tay vá»— vai Lục Nhất Biá»u. Lục Nhất Biá»u ôm Bùi phu nhân lùi lại ná»a bước, quay đầu nhìn ra. Vương Äạo Toà n giÆ¡ tay ra hiệu theo đưá»ng cÅ© rá»i khá»i đây. Lục Nhất Biá»u gáºt đầu. Vương Äạo Toà n vá»t Ä‘i trước. Lục Nhất Biá»u từ từ buông tay ra, nhưng Bùi phu nhân nghiêng mình Ä‘i móc lấy tay hắn. Bá»™ ngá»±c nở cá»§a mụ chạm và o cánh tay Lục Nhất Biá»u khiến hắn tưởng chừng bị Ä‘iện giáºt. Nhưng hiện giá» không thể lằng nhằng được nữa, vì nếu Vương đạo Toà n quay đầu lại là phát giác thái độ khác lạ cá»§a hai ngưá»i. Lục Nhất Biá»u đưa tay kia ra giữ lấy mặt mụ để rút cánh tay nà y vá».
Ba ngưá»i Ä‘i trên hà nh lang rồi tìm chá»— tối dừng bước lại thương nghị. Má»™t mình Vương Äạo Toà n không bị lá»a dục đốt cháy tâm can, nên vừa rồi nghe rõ câu chuyện giữa Lục Minh VÅ© và Hứa Thái Bình. Y ngó hai ngưá»i kia nói :
- Bùi phu nhân cùng Lục huynh hẳn đã nghe há» nói vá»›i nhau những gì rồi. Bây giá» chúng ta phải hà nh động tức khắc má»›i được. Lục Nhất Biá»u hà m hồ đáp :
- Phải đấy! Chúng ta đừng bỠlỡ cơ hội nà y. Bùi phu nhân nói :
- Theo ý Vương lão sư thì.. Vương Äạo Toà n ngắt lá»i :
- Hứa Thái Bình cùng Lục Minh VÅ© đã cấu kết vá»›i nhau thá»±c sá»± bằng má»™t mối quan hệ kỳ bà khác thưá»ng. Chúng ta phải theo dõi Ä‘iá»u tra ngay cho biết rõ đầu Ä‘uôi. Không chừng Hứa Thái Bình láºt Ä‘áºt ra Ä‘i cÅ©ng vì chuyện bà máºt nà o đó. Y ngừng lại má»™t chút thấy Lục Nhất Biá»u và Bùi phu nhân gáºt đầu lia lịa tỠý tán đồng ý kiến cá»§a y thì rất lấy là m sung sướng. Y có biết đâu hai ngưá»i nà y vừa rồi tâm thần mê man chẳng để ý gì những câu chuyện giữa Hứa Thái Bình và Lục Minh VÅ©. HỠđà nh nghÄ© ra cách nà y để đò la biến diá»…n ở miệng Vương Äạo Toà n. Vương Äạo Toà n lại há»i :
- Lục Minh VÅ© nhắc tá»›i má»™t nÆ¡i gá»i là Bà Cung, ở đó còn có má»™t ngưá»i đà n bà kêu bằng Liá»…u Phiêu Hương. Hai vị có cao kiến gì đối vá»›i vụ nà y không? Bùi phu nhân đáp:
- Vương lão sư bất tất phải khách sáo.Trong bụng lão sư đã có kế hoạch thì cứ đưa ra để cùng nhau thương lượng. Vương đạo Toà n nói :
- Lục Minh VÅ© đã cho Hứa Thái Bình hay là đêm nà y rá»i đến Bà Cung, tưởng chúng ta nên nhân cÆ¡ há»™i nà y ngấm ngầm theo dõi hà nh tung.. Bùi phu nhân nói :
- Kế ấy hay lắm! Chúng ta không là m thế không xong. Vương Äạo Toà n được mụ tâng bốc lại cà ng hứng chà nói tiếp :
- Nếu chá» sau nà y sẽ theo dõi Hứa Thái Bình thì e rằng cháºm quá. Lục Nhất Biá»u đã hiểu Bùi phu nhân hết sức tâng bốc Vương Äạo Toà n liá»n nói :
- Theo dõi Lục Minh VÅ© dÄ© nhiên là hay tuyệt rồi! Nhưng chúng ta hà nh động cách nà o, cần phải tÃnh toán đã. Bùi, Lục hai ngưá»i vừa rồi chẳng hiểu gì ráo, chi có Vương Äạo Toà n lòng không tạp niệm nên má»›i nghe rõ. Hai ngưá»i liá»n tìm cách thúc đẩy Vương nói ra. Vương Äạo Toà n trầm ngâm má»™t chút rồi nói : - Lục huynh nói chà lý. Nếu cả ba chúng ta Ä‘á»u không trở vá» tất Hứa Thái Bình sinh lòng ngá» vá»±c và có thể Ä‘iá»u tra ra được ngay công cuá»™c theo dõi hà nh tung Lục Minh VÅ© cá»§a chúng ta. Lục phu nhân há»i:
- Theo lá»i Vương lão sư thì chúng ta chỉ nên lưu lại má»™t ngưá»i theo dõi Lục Minh VÅ© thôi phải không? Vương Äạo Toà n gáºt đầu đáp :
- Äúng thế! Còn hai ngưá»i kia nên trở vá» tìm cách bưng bÃt, đừng để Hứa Thái Bình sinh dạ hoà i nghi. Bùi phu nhân và Lục Nhất Biá»u cùng nhau kẻ tung ngưá»i hứng đưa đẩy cho Vương Äạo Toà n tá»± động nháºn lấy trách nhiệm giám thị hà nh tung Lục Minh VÅ©. Hai ngưá»i liá»n theo lối cÅ© rá»i khá»i tòa nhà . Ra ngoà i rồi, hai ngưá»i dừng bước lại trong bóng tối bên đưá»ng không nhìn nhau mà cÅ©ng không lên tiếng. Bầu không khà có vẻ bẽ bà ng. Nên biết hiện giá» hai ngưá»i thần trà đã tỉnh táo lại và hiểu rõ thiện ác, phải quấy. Vừa rồi lá»a dục che lấp lý trà mà bị lá»—i lầm. Nếu tình trạng đó tiếp tục phát triển thêm bước nữa thì nhưng Ä‘iá»u phải quấy há» Ä‘á»u quên hết. DÄ© nhiên há» cÅ©ng hiểu rõ chuyện nà y không nên phát triển là hay. Nhưng lý trà là má»™t việc, tình dục có ngăn được hay không là việc khác. Hiện giá» hai ngưá»i tá»±a hồ Ä‘ang đứng bên bá» vá»±c thẳm, má»™t là sảy chân, hai là quay đầu lại. Äiá»u đó khó mà đoán trước. Ngưá»i và thú váºt phần cách nhau chỉ khe chừng sợi tóc. Hai ngưá»i lặng lẽ đứng trong bóng tối, không nhìn nhau, không mở miệng. Äó là má»™t Ä‘iá»u rất khó chịu. Vì hai bên Ä‘á»u muốn giữ cho tình thế cùng phát triển thêm, nhưng bảo há» cắt đứt cuá»™c tao ngá»™ kỳ khôi nà y tháºt cÅ©ng khó lá»ng. Do đó mà gây nên hiện trạng lặng lẽ ngần ngừ. Sau má»™t hồi im lặng, bầu không khà bẽ bà ng hoà n toà n tiêu tan. Lục Nhất Biá»u đột nhiên đưa tay ra ôm choà ng lấy phu nhân và o lòng, rồi hôn hÃt mụ. Mụ cÅ©ng phản ứng bằng những động tác nhiệt liệt.. Trá»i sắp sáng rồi. Khắp xa gần tiếng gà gáy nổi lên từng hồi báo hiệu canh tà n. A Liệt đứng dưới gốc hòe nghÄ© thầm :
- Chỉ trong chốc lát là ta không thể ẩn ở đây được nữa. Ngưá»i qua đưá»ng bất cứ ai cÅ©ng nhìn thấy mình. Hỡi Æ¡i! Không trách ngưá»i giang hồ muốn đêm dà i vÄ©nh viá»…n bất tuyệt là phải lắm. Chà ng Ä‘ang bồn chồn trong dạ, bá»—ng thấy má»™t bóng ngưá»i từ trên nóc nhà sa xuống. A Liệt liá»n dương cặp lông mảy lên bước ra nghênh tiếp. Bóng ngưá»i nà y chÃnh là Bạch Nháºt thÃch khách Cao Thanh Vân. Y nắm lấy tay A Liệt nói :
- Tiểu huynh đệ! Ta vừa thám thÃnh được nhiá»u chuyện hay, chắc ngươi muốn nghe lắm.
Y nghiêng đầu ra hiệu rồi dẫn A Liệt rá»i khá»i? nÆ¡i đây. Hai ngưá»i chuồn và o má»™t căn nhà đổ nát. Trong nhà chứa toà n rÆ¡m cá» cùng dụng cụ vá» xe ngá»±a. Hai ngưá»i ngồi xuống đống cá» khô vừa yên ổn vừa ấm áp. A Liệt lên tiếng trước:
- Cao huynh! Tiểu đệ giám thị con đưá»ng nà y suốt đêm thì chẳng thấy má»™t ai rá»i khá»i Tru tiên trấn. Cao thanh Vân đáp:
- Nếu váºy cà ng hay! Há» mà bá» Ä‘i thì bên ngoà i trá»i cao biển rá»™ng khiến mình tốn công tìm kiếm. A Liệt nói:
- Ngưá»i ta không có nhưng có ngưá»i tiến và o mà tiểu đệ lại nháºn biết. Cao thanh Vân ngạc nhiên há»i:
- Lúc đó đã quá ná»a đêm, còn ai đến nữa? A Liệt đáp: -
Hắn là Quá»· yếm thần tăng Tăng lão Tam. Cao thanh Vân há»i:
- Ủa! Hắn ư? A Liệt đáp:
- Tiểu đệ nháºn biết hắn trong trưá»ng hợp nà o, phải nói lại từ đầu đến cuối Cao huynh má»›i hiểu được. Cao thanh Vân nói:
- Không cần. Trước nay bất cứ việc gì, ta cÅ©ng thÃch giản dị hóa. Hiện giá» có hai việc cần phải là m ngay. Má»™t là tìm hiểu vì lẽ gì ta lại biến thà nh váºt tế thần chịu tá»™i thay cho kẻ phát Huyết vÅ© thư. Việc thứ hai là điá»u tra cho biết rõ Lục Minh VÅ© chui và o đâu để tiểu huynh đệ cứu Phùng thúy Lam. A Liệt đáp:
- Váºy tiểu đệ không nói nữa. Cao huynh đã Ä‘iá»u tra được những gì? Cao thanh Vân đáp:
- Ta đã dò được hà nh tung Lục Minh VÅ©. Hiện hắn ở trong má»™t phòng lá»›n mà ngưá»i ta kêu bằng Bà cung. Ta chưa tiến và o để coi tình hình trong đó được. Còn việc cá»§a ta thì lại chưa thấy manh mối gì. A Liệt trợn mắt há miệng cho đến lúc Cao thanh Vân đẩy chà ng má»™t cái, chà ng má»›i tỉnh táo lại há»i:
- Cao huynh! Bà cung là hà nh cung bà máºt cá»§a Cá»±c lạc giáo. Trá»i Æ¡i! Giáo chá»§ Cá»±c lạc giáo mà là Cái bang bang chúa Lục Minh VÅ© ư? Cao thanh Vân cưá»i đáp:
- Vì ngươi có Ãt kiến thức nên cái gì cÅ©ng cho là quái lạ. Ta nghÄ© rằng Lục Minh VÅ© có là m giáo chá»§ Cá»±c lạc giáo cÅ©ng là chuyện thưá»ng. A Liệt há»i:
- Tại sao váºy? Äịa vị y đã là m đến Bang chúa Cái bang thì bao nhiêu sá»± váºt trong thiên hạ, bất luáºn và ng bạc châu báu hay mỹ nữ yêu cÆ¡, chỉ vươn tay ra là nắm được, còn láºp ra giáo phái bà máºt tà ác đó là m chi? Cao thanh Vân đáp:
- Câu há»i nà y tương đối khó mà giải thÃch được. Cái thị hiếu cá»§a con ngưá»i nhiá»u lúc rất kỳ khôi. Tá»· như trân châu phải bá» tiá»n ra mua, há» không quý bằng Ä‘i sang Ä‘oạt hoặc ăn cắp được. Má»™t tá»· dụ khác như gái đẹp chẳng hạn, há» lấy được má»™t cách chÃnh đáng thì không mấy thÃch thú, nhưng nếu há» lừa gạt dụ dá»— mà lấy được thì cao hứng muôn phần. Mùi Ä‘á»i má»—i ngưá»i ưa má»™t vị. Ngưá»i thưá»ng thì thế nà o cÅ©ng được, nhưng ngưá»i kỳ dị lại ham những chuyện oái oăm. Vì thế mà trên Ä‘á»i xuất hiện nhiá»u kỳ hình quái trạng. Y ngừng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Tiện đây ta cho ngươi biết má»™t việc: Bùi phu nhân không phải là ngưá»i đứng đắn, mụ đã tư thông vá»›i Lục nhất Biá»u ở phái Nga Mi. A Liệt ngạc nhiên há»i:
- Bà ta đã là một vị phu nhân của chưởng môn Thần Câu môn mà còn quên phụ đạo ư? Cao thanh Vân đáp:
- Mưá»i năm trước mụ nổi tiếng giang hồ là ngưá»i kiá»u diá»…m. Ai cÅ©ng bảo mụ đẹp như đà o lý, lạnh như băng sương. Sau khi mụ lấy Bùi khôn Lượng rồi, đại khái chỉ giao du vá»›i Tra đại thiếu gia ở Hóa huyết môn. A Liệt chấn động tâm thần, thiếu chút nữa mối xúc động lá»™ ra ngoà i mặt. Chà ng những muốn tá»± tát cho mình mấy cái vì đã quá ngu muá»™i không nghÄ© tá»›i Bùi phu nhân có thể là ngưá»i đã phát Huyết vÅ© thư và là m cho thiên hạ đại loạn chỉ vì mối tình năm trước. Bùi phu nhân đã là ngưá»i tình cá»§a phụ thân chà ng mà nay Ä‘i thông gian vá»›i Lục nhất Biá»u là má»™t Ä‘iá»u khiến chà ng khó chịu. Dưới ánh sáng ban mai, Cao thanh Vân liếc nhìn chà ng thiếu niên lai lịch thần bà dưá»ng như đã phát giác ra chà ng có Ä‘iá»u khác lạ. Bất giác y cưá»i nói:
- Bạch huynh đệ! Nếu ngươi coi ngưá»i đà n bà đó vừa mắt thì chẳng có gì khó đâu, nhất định là thá»a mãn được. Có Ä‘iá»u ta khuyên ngươi đừng dÃnh và o. DÄ© nhiên A Liệt không dám dÃnh và o mà cÅ©ng không nghÄ© tá»›i. Nhưng chà ng không hiểu tại sao Cao thanh Vân lại bảo mình không nên dÃnh và o. Chà ng liá»n há»i:
- Cao huynh đã có lá»i khuyên nhá»§, tiểu đệ khi nà o lại chẳng tuân theo, nhưng không hiểu Cao huynh có đạo lý gì? Cao thanh Vân đáp:
- Giản dị lắm! Bùi phu nhân trước nay vẫn có thanh danh tá» tế, nhưng bây giá» chÃnh mắt ta thấy mụ cùng Lục nhất Biá»u ở trong bóng tối ôm nhau hôn hÃt, sau lại đưa nhau và o má»™t gian phòng trống là má»™t Ä‘iá»u có thá»±c trăm phần trăm. Do đó ta nghÄ© sâu xa hÆ¡n. Má»™t là mụ từ phương bắc xuống đây má»™t mình, ná»—i cô đơn nÆ¡i đất khách đã ảnh hưởng đến tâm lý nên bá» Ä‘i những thái độ ngà y thưá»ng. Mụ gặp Lục nhất Biá»u liá»n ưng ngay rồi sinh ra những mối gian tình. Hai là ta Ä‘oán Bùi phu nhân muốn nắm lấy má»™t số cao thá»§ để tăng cưá»ng lá»±c lượng cho mụ ngõ hầu hoà n thà nh má»™t công cuá»™c nà o trong kế hoạch. Y ngừng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Hai nguyên nhân nà y có thể hợp và o là m má»™t thúc đẩy mụ tư thông vá»›i Lục nhất Biá»u má»™t cách dá»… dà ng. Bạch huynh đệ là má»™t trang thiếu niên anh tuấn lại sức lá»±c hÆ¡n ngưá»i, tất nhiên Bùi phu nhân muốn thu là m má»™t kẻ bầy tôi dưới bóng quần hồng. Có Ä‘iá»u là m như váºy là ngươi tá»± hãm mình và o trong bể nghiệt khó lòng thoát ra được. A Liệt nghe nói sinh lòng kÃnh trá»ng đáp:
- Tiểu đệ nhất định không liên quan gì đến Bùi phu nhân. Cao huynh có lá»i khuyến cáo, tiểu đệ rất cảm kÃch. Cao thanh Vân nói:
- Bạch huynh đệ muốn cứu Phùng thúy Lam thì nên đến Bà cung trước. Ta sẽ gặp mặt Lục Minh VÅ© bằng má»™t phương pháp khác. Sá»± thá»±c ta chẳng thể phân thân giúp ngươi được. Má»™t mình ngươi đơn thương độc mã mà lần và o hang cá»p đầm rồng thì tháºt vô cùng nguy hiểm. A Liệt nói:
- Cao huynh! Sự thực đã rõ rà ng. Nếu tiểu đệ không đi cứu nà ng thì khi Lục Minh Vũ đã xếp đặt Bà cung xong xuôi rồi, Phùng thúy Lam cô nương đừng hòng giữ được tấm thân thanh bạch. Có đúng thế không? Cao thanh Vân đáp:
- Sá»± tình tuy là thế, nhưng tiểu huynh đệ Ä‘i má»™t mình, tháºt mạo hiểm vô cùng! Äá»™t nhiên dưá»ng như y tỉnh ngá»™ há»i:
- Ngươi coi Quá»· yếm thần tăng Tăng lão Tam là ngưá»i như thế nà o? Hắn có chịu giúp ngươi không? A Liệt giáºt mình kinh hãi đáp:
- NhỠy giúp đỡ ư? Hỡi ơi! Không được đâu. Không được đâu! Cao thanh Vân nói:
- Hắn không chịu giúp đỡ là điá»u mình đã tiên liệu rồi. Hắn tÃnh tình rất cổ quái, thuá»™c và o loại ngưá»i không có cách nà o thương lượng được. A Liệt ngắt lá»i:
- Không phải thế. Tiểu đệ tin rằng hắn nhất định chịu giúp mình, nhưng tiểu đệ không dám nhỠđến hắn. Cao thanh Vân cưá»i nói:
- Xin lá»—i! Ta quên hắn là con ngưá»i đáng chán vô cùng. Váºy đà nh nghÄ© biện pháp khác váºy. A Liệt bá»—ng lá»™ vẻ trầm ngâm. Cao thanh Vân vừa nhìn đã biết chà ng Ä‘ang nghÄ© chuyện gì, không khá»i lấy là m kinh dị, nắm lấy tay chà ng thân thiết nói:
- Ngươi bất tất phải miá»…n cưỡng. Theo chá»— ta biết thì chẳng ai Ä‘i vá»›i Tăng lão Tam mà không bị hắn là m cho buồn ruá»™t muốn chết. A Liệt há»i:
- Hắn là ngưá»i giúp việc rất đắc lá»±c, có đúng thế không? Nhất là sau khi bị Cá»±c lạc giáo cầm tù, hắn đã nói ra miệng nhất quyết trả thù. Cao thanh Vân đáp:
- Ta thừa nháºn hắn là tay viện thá»§ rất đắc lá»±c. Nhất là dùng hắn và o việc đánh tráºn đầu thì không còn lo gì nữa. Dù hắn có lỡ tay bị bắt hắn cÅ©ng không tiết lá»™ hà nh tung cá»§a ngươi. A Liệt không hiểu, há»i lại: - Tại sao thế? Cao thanh Vân đáp:
- Ai cÅ©ng tin chắc chẳng có ngưá»i nà o kết bạn vá»›i Tăng lão Tam được. Vì thế mà hắn có bị bắt, bên địch cÅ©ng quyết không chịu phà hÆ¡i sức Ä‘i sục tìm dư đảng. Ngươi thá» nghÄ© xem có phải là tuyệt diệu không? A Liệt nhảy lên nói:
- Cao huynh! Cao huynh buông ra để tiểu đệ Ä‘i tìm hắn. Tiểu đệ biết rằng chuyến nà y Ä‘i cứu Phùng thúy Lam nhất định thà nh công. Chỉ còn những chi tiết nhá» nhặt là chưa lo được xong xuôi. Cao thanh Vân há»i:
- Nếu ngươi coi ta như tình bằng hữu thì hãy nói kế hoạch cho ta nghẹ. A Liệt đáp:
- Tiểu đệ mà tìm được Tăng lão Tam cầu hắn viện trợ là cố ý để đối phương bắt được hắn. Äó là kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n tuyệt diệu. Tiểu đệ thừa cÆ¡ lúc hắn cùng những tay đầu não đối phương lằng nhằng vá»›i nhau để cứu Phùng thúy Lam chạy Ä‘i. Cao thanh Vân gáºt đầu luôn mấy cái há»i:
- Kế ấy quả nhiên tuyệt diệu, nhưng không hiểu ngươi là m thế nà o thuyết phục được Tăng lão Tam? Ngoà i ra ngươi phải nghÄ© cách nà o để bảo toà n tánh mạng cho hắn. Nếu không thì phải có biện pháp đủ bảo đảm hắn khá»i bị đối phương hạ sát. Không thế thì chẳng khi nà o hắn chịu cố ý để đối phương bắt được. A Liệt đáp:
- Äúng thế! Chà ng hãm và o luồng tư tưởng mông lung, cặp lông mà y nhÃu lại. Sau má»™t lúc trầm ngâm, chà ng chuyển động cặp mắt nhìn Cao thanh Vân há»i:
- Cao huynh biết nhiá»u hiểu rá»™ng, trà mưu tuyệt thế, có cách gì chỉ Ä‘iểm cho không? Cao thanh Vân cưá»i đáp:
- Ta không tÃnh đến chuyện nà y, vì cảm thấy nó không thông, lo nghÄ© là m gì cho mệt cân não? A Liệt nói:
- Có Ä‘iá»u quái lạ là trong lòng tiểu đệ ngấm ngầm cảm thấy đối phương không muốn hạ sát Tăng lão Tam, nhưng vì lẽ gì thì nghÄ© mãi không ra. Chà ng nắm tay đấm và o đầu tá» ra trà óc khốn quẫn phi thưá»ng. Cao thanh Vân tá» vẻ đồng tình nói:
- Ngươi khổ não cÅ©ng bằng vô dụng. Nếu Lục Minh VÅ© quả là Cá»±c Lạc giáo chá»§ mà bị Tăng lão Tam phanh phui ra chuyện bà máºt thì bất luáºn trưá»ng hợp nà o Lục bang chúa cÅ©ng giết hắn Ä‘i để bịt miệng, trừ phi hắn không nhìn thấy chân tướng cá»§a Lục bang chúa. Hoặc giả vì má»™t duyên cá»› nà o đó khiến cho đối phương không dám hạ sát hắn. Nhưng cái đó chưa lấy gì là m chắc. A Liệt đột nhiên giương cặp lông mà y lên nói:
- Phải rồi! Nếu Tăng lão Tam mà nắm được má»™t bà máºt quan trá»ng đủ để là m cho Lục Minh VÅ© phải chấn động cần để hắn sống để há»i cho ra thì má»›i không hạ sát. Cao thanh Vân há»i:
- Äiá»u bà máºt gì mà Lục Minh VÅ© coi trá»ng đến thế:
- Có, có! Äó là thanh Tru tiên kiếm, má»™t váºt chà bảo cá»§a Ma Nữ kiếm phái. Thanh bảo kiếm kia mà còn thì tÃnh mạng Lục Minh VÅ© có thể coi như đất cát, lúc nà o cÅ©ng lo bị giết. Cao thanh Vân nói:
- Ta cÅ©ng được nghe má»™t vị lão tiá»n bối võ lâm nhắc tá»›i thanh kiếm nà y. Theo lá»i lão nhân gia thì thanh kiếm đó kêu bằng Tru tâm hảo kiếm. Ngươi nói còn thiếu chữ “hảo†chẳng hiểu có phải nó không? A Liệt đáp:
- Chắc là đúng rồi. Cao huynh thá» nghÄ© coi Ä‘iá»u bà máºt đó thế nà o? Có đủ khiến cho Lục Minh VÅ© không dám hạ độc thá»§ không? Cao thanh Vân đáp:
- Nếu báu váºt đó có mối quan hệ trá»ng đại đến Lục Minh VÅ© thì ta tin nó đủ uy hiếp y không dám hạ độc thá»§. Có Ä‘iá»u ngươi nên nhá»› kỹ phải cứu Phùng thúy Lam cho kịp thá»i. Äiá»u đó còn quan hệ hÆ¡n cả Tru tâm hảo kiếm. Äồng thá»i Tăng lão Tam phải ám thị cho Lục Minh VÅ© tin rằng Phùng thúy Lam cÅ©ng hiểu chá»— dấu bảo kiếm. Như váºy thì hắn cà ng nóng nảy hÆ¡n. A Liệt nói:
- Hay lắm! Váºy tiểu đệ Ä‘i kiếm Tăng lão Tam. Cao thanh Vân nói:
- Nếu Tăng lão Tam không chịu giúp đỡ mà ta lại thoát khá»i bá»n Bùi phu nhân rượt theo thì có thể giúp ngươi được má»™t tay. A Liệt ngá» lá»i cảm Æ¡n má»™t cách chân thà nh. Nên biết Cao thanh Vân cùng A Liệt bất quá má»›i là tình bèo nước gặp nhau, ngoà i mấy việc giúp đỡ lẫn nhau, chưa có mối quan hệ sâu xa. Thế thì Cao thanh Vân không chịu thẳng thắn đứng ra viện trợ cho A Liệt cÅ©ng chẳng có gì phi lý. A Liệt chuồn ra khá»i căn nhà gá»— chạy tháºt lẹ, chá»›p mắt đã đến má»™t căn nhà ở đầu thị trấn. Äêm vừa qua chà ng canh giữ ở đầu đưá»ng đã thấy Tăng lão Tam Ä‘i qua rồi tiến và o căn nhà nà y. Chà ng sợ bị địch nhân Ä‘i đưá»ng trông thấy, nên chẳng suy nghÄ© gì nữa, nhảy vá»t và o trong nhà . Chân vừa chấm đất, chà ng đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt đã nháºn ra đây là má»™t căn nhà trống không có ngưá»i ở. Chà ng mở cá»a sảnh đưá»ng trông và o thì ná»n nhà đầy cát bụi mà ng nhện chằng chịt khắp nÆ¡i. Tuy trong nhà cÅ©ng có mấy thứ đồ váºt, nhưng Ä‘á»u cÅ© kỹ rách nát. A Liệt định thần liá»n cảm giác mé tả cách chừng hÆ¡n trượng dưá»ng như có ngưá»i ẩn nấp. Chà ng liá»n chuyển mình chạy vá» phÃa đó thì thấy trong góc nhà xếp đống mấy cánh cá»a mục nát cùng bình phong cÅ©. Nếu sau những váºt nà y có ngưá»i ẩn nấp thì chỉ là má»™t đứa nhá» chừng , tuổi, vì khoảng trống rất cháºt hẹp, không đủ chá»— cho ngưá»i lá»›n ẩn thân. A Liệt tá»± tin ở tai mình nghe không tráºt, chà ng cà ng lấy là m kinh dị tá»± há»i:
- Chẳng lẽ ai Ä‘em má»™t đứa con nÃt bá» và o đây? Trong lòng Ä‘ang xoay chuyển ý nghÄ© thì má»™t bóng ngưá»i thấp thoáng từ phÃa sau món tạp váºt vá»t ra. Hắn chÃnh là Quá»· yếm thần tăng Tăng lão Tam mà ngưá»i thiên hạ má»›i nghe danh đã sợ thất sắc. A Liệt xiết ná»—i vui mừng tiến lại nghênh tiếp nói:
- Quả nhiên tiá»n bối tạm trú ở đây. Giá»ng nói chà ng tá» ra rất thân thiết thà nh thá»±c. Tăng lão Tam chấn động thân hình lùi lại hai bước cÆ¡ hồ gặp phải chuyện gì rất khá»§ng khiếp. A Liệt không khá»i sá»ng sốt, vá»™i dừng bước lại há»i:
- Sao? Diện mạo vãn bối có gì kỳ lạ đâu?.. Tăng lão Tam ngắt lá»i: - Không phải diện mạo mà là tâm tình. Tăng lão Tam nà y từ ngà y ra Ä‘á»i đến nay chưa thấy má»™t ngưá»i nà o gặp mình mà lại lá»™ vẻ cao hứng má»™t cách thà nh thá»±c bao giá».. A Liệt thở phà o má»™t cái há»i:
- Dù có thế nữa tiá»n bối cÅ©ng bất tất phải kinh hãi. Trái lại khi có ngưá»i thấy tiá»n bối mà cao hứng thì ngưá»i đó tất không có ác ý. Có đúng thế không? Tăng lão Tam cưá»i lạt đáp:
- Ta lại hoan nghênh những ngưá»i có ác ý. Còn kẻ nà o có thiện ý thì ta chịu không được. A Liệt nghe hắn giải thÃch gáºt đầu luôn mấy cái. Có Ä‘iá»u thanh âm cá»§a hắn lần nà y không đến ná»—i đáng ghét lắm. Chà ng muốn nói ra ngay đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì liá»n hô:
- Tăng tiá»n bối!... Tăng lão Tam xua tay ngắt lá»i:
- Nếu ngươi không kêu ta bằng Tăng lão Tam thì ta không nói chuyện vá»›i ngươi nữa! A Liệt thấy hắn nói má»™t cách thà nh tháºt liá»n nói:
- Hay lắm! Cung kÃnh không gì bằng tuân mệnh. Bây giò tại hạ xin nói rõ đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì. Chà ng ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi tiếp:
- Tại hạ có ngưá»i bạn lá»t và o tay Cá»±c lạc giáo chá»§ mà chỉ có má»™t mình không đủ sức, nên phải đến cầu Lão Tam viện trợ cho. Tăng lão Tam đáp:
- Ngươi hãy trả lá»i cho ta ba vấn đỠnà y rồi ta sẽ cho ngươi biết có Ä‘i giúp ngươi hay không! A Liệt kinh ngạc không nói ra lá»i. Chà ng nghÄ© thầm:
- Tăng lão Tam quả là nhân váºt rất lợi hại. Mình má»›i nói má»™t câu hắn đã đưa ra ba vấn Ä‘á». Lại nghe Tăng lão Tam nói tiếp:
- Äiá»u thứ nhất: Bạn ngươi là ai Äiá»u thứ hai: Giáo chá»§ Cá»±c lạc giáo là ai? Äiá»u thứ ba: Tại sao ngươi lại cầu ta giúp đỡ? Má»i ngà y hắn vẫn dây cà dây muống mà bữa nay hắn đặt ba câu há»i rất gá»n gà ng. A Liệt thấy thế nháºn ra được mấy ưu Ä‘iểm cá»§a hắn: Quả quyết, cÆ¡ trÃ, mẫn tiệp và lão luyện. Những cái đó má»›i là duyên cá»› để lão sống bình yên cho tá»›i ngà y nay. Nếu không có mấy Ä‘iểm sở trưá»ng nà y thì võ công lão có cao đến đâu cÅ©ng không tránh khá»i bị ngưá»i ám toán. A Liệt đáp:
- Ngưá»i bạn cá»§a tại hạ là Phùng thúy Lam. Tăng lão Tam nói:
- á»’, y là má»™t ngưá»i đà n bà . Ta không quen biết y. A Liệt gáºt đầu đáp:
- Cực lạc giáo chủ là Cái bang bang chúa Lục minh Vũ. Tăng lão Tam thở phà o một cái nói:
- Mẹ Æ i! Là hắn ư? Thằng lá»i nà y thá»§ Ä‘oạn tà n độc, lòng dạ hiểm sâu. Tháºt là má»™t tay đáo để. Ta chỉ biết giáo chá»§ Cá»±c lạc giáo là má»™t nhân váºt không phải tầm thưá»ng, sau ta biết rõ y mà vẫn còn sợ. Chà ! Lục Minh VÅ©, thằng lá»i nà y.. A Liệt nói:
- Vấn đỠthứ ba là tại hạ nháºn thấy võ công và cÆ¡ trà cá»§a Lão Tam có thể yểm há»™ cho tại hạ tiến và o cứu ngưá»i. Bất cứ là ai cÅ©ng không ngá» Lão Tam còn có ngưá»i cùng phe vá»›i mình. Tăng lão Tam vá»— tay hoan hô:
- Tuyệt diệu! Tuyệt diệu! Äó đúng là má»™t Ä‘iá»u không bao giỠđối phương nghÄ© ra được. Äá»™t nhiên lão chau mà y ngẫm nghÄ© và nét mặt tá» ra có ý muốn cá»± tuyệt không chịu giúp A Liệt.
|

27-12-2008, 03:49 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 59 Và o Bà Cung Dò La Äá»™ng TÄ©nh
A Liệt há»i: - Sao? Lão Tam không xuất hiện thì e rằng không xong. Phải có lão gây há»—n loạn cho địch nhân chú ý ra chá»— khác thì tại hạ má»›i hạ thá»§ được. Tăng lão Tam đáp:
- Vạn nhất ta lá»t và o tay bá»n cao thá»§ cá»§a hắn bao vây, nhất là chÃnh Lục Minh VÅ© thân hà nh ra tay, ta chẳng có cách gì để bảo vệ, thì ra ngươi bảo ta Ä‘i chịu chết chăng? Kế nà y không thông rồi. A Liệt nói:
- Tại hạ cÅ©ng biết có Ä‘iá»u khó khăn. Tuy chà ng nói váºy vẫn chưa chịu thôi mà còn cố gắng lần cuối cùng, chà ng nói tiếp:
- DÄ© nhiên tại hạ nháºn rõ phải có má»™t Ä‘iá»u bà máºt khiến Lục Minh VÅ© không dám giết Lão Tam. Tá»· như lão lá»™ ra có Ä‘iá»u bà ẩn mà hắn muốn biết. Tăng lão Tam há»i:
- Äiá»u gì bà máºt đủ khiến cho con ngưá»i kiêu hùng như Lục Minh VÅ© cÅ©ng không dám hạ thá»§? A Liệt ngần ngừ đáp :
- Cái đó tại hạ cÅ©ng không chắc, nhưng tại hạ nháºn ra là má»™t Ä‘iá»u rất quan trá»ng đối vá»›i hắn. Tăng lão Tam cưá»i mát há»i:
- Những Ä‘iá»u ngươi nghÄ© còn nhiá»u nhân tố chưa xác đáng thì là m sao mả nhất định thà nh công được? A Liệt là ngưá»i thiện lương thà nh tháºt. Chà ng nghe Tăng lão Tam nói váºy bất giác mặt đỠbừng lên. Tăng lão Tam chăm chú nhìn chà ng, đột nhiên há»i: - Tiểu Bạch! Ta giúp ngươi vụ nà y, ngươi thÃch lắm chứ? A Liệt cả mừng há»i lại:
- Có tháºt không? Chà ng ngẫm nghÄ© rồi há»i tiếp:
- Lão Tam muốn tại hạ báo đáp bằng cách nà o? Tăng lão Tam đáp:
- Trong Ä‘á»i ta từ trước đến giá» chưa gặp việc gì mà tá»± mình không đủ sức giải quyết, nên ta chưa thể cho ngươi biết muốn ngươi báo đáp bằng cách nà o. Ta nguyện ý hãy lưu lại mối giao tình nà y, hoặc giả má»™t ngà y kia ta cần đến ngươi giúp đỡ. A Liệt vá»™i nói:
- Chỉ mong lão có cơ hội dùng đến, tại hạ nhất định hết sức mà là m. Tăng lão Tam nhún vai nói:
- Ta không cần ngươi nói cÅ©ng biết rồi. Kẻ nà o đáng tin cáºy mà mình không hay là tá»± tìm lấy phiá»n não. A Liệt không những là ngưá»i lương thiện mà ý nghÄ© chà ng cÅ©ng thô sÆ¡. Chà ng còn thiếu cả kinh nghiệm vỠưu Ä‘iểm và khuyết Ä‘iểm, nhưng chÃnh những cái đó khiến cho ngưá»i ta muốn thân cáºn. Vì váºy mà Tăng lão Tam, má»™t kẻ đáng chán ghét nhất thiên hạ cÅ©ng chịu kết bạn vá»›i chà ng. Hai ngưá»i bà n định kế hoạch rồi láºp tức phát động. A Liệt Ä‘i tá»›i phÃa sau tòa nhà lá»›n nà y. Chà ng không ngá» nó lại sâu rá»™ng đến thế. Hai ngưá»i ước định là Tăng lão Tam xuất hiện ở cá»a trước thi triển môn tuyệt kỹ là m cho tên giữ cá»a giở sống giở chết để gây chuyện. DÄ© nhiên hắn động thá»§ cốt để cho nhân váºt cao cấp dây và o thì má»›i đến tai Lục Minh VÅ©. Chỉ cần Lục Minh VÅ© biết là Tăng lão Tam đến thì nhất định hắn không ngỠđây là kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n. Vì Tăng lão Tam nổi tiếng giang hồ đã lâu năm, ai cÅ©ng biết lão chẳng có má»™t ngưá»i bạn hữu nà o. A Liệt đứng trước má»™t tình trạng rất khó khăn là tòa nhà quá sâu rá»™ng nên không nghe rõ được thanh âm từ cá»a trước phát ra, dù là tiếng quát tháo cÅ©ng không nghe thấy. Ngoà i cổng sau là má»™t khu đất hoang trồng mấy luống rau xanh. Ngoà i nữa là những thứ cây phức tạp cao có thấp có. A Liệt biết đối phương không phải là má»™t môn phái võ lâm thông thưá»ng mà là má»™t bang há»™i, cách tổ chức hiểm ác vượt lên trên má»™t báºc. Vì váºy mà sá»± hà nh động cần phải phối hợp cho ăn khá»›p. Và o sá»›m hay hà nh động cháºm má»™t chút Ä‘á»u có thể mất mạng như chÆ¡i. A Liệt rất đỗi hoang mang, chà ng vừa huy động cân não vừa ẩn sau bụi trúc khu đất hoang. NÆ¡i nà y quạnh quẽ vô cùng. Mặt trá»i lên cao ba ngÅ© mà chung quanh vẫn chưa có bóng ngưá»i. A Liệt phát huy thÃnh lá»±c cùng thị lá»±c siêu phà m để tra xét mà chà ng đã nháºn ra má»™t ngưá»i ở phÃa trong cá»a tòa nhà mé hữu. Ngoà i ra còn má»™t ngưá»i nữa ở trong tầng lầu căn nhà khác sâu hÆ¡n. Chỉ ngưá»i trên lầu má»›i nhìn thấy tình hình khu đất hoang. Còn ngưá»i ở gần cổng háºu trong tòa nhà mé hữu thì thị tuyến lại bị ngăn trở, chỉ có thể giám thị cổng ngõ và hai bên tưá»ng vây. A Liệt định thần nhìn vá» phÃa tòa lầu cách đó chừng hÆ¡n năm trượng thấy má»™t đại hán ngồi tá»±a cá»a sổ, nhưng mục quang ngưá»i đó không hướng ra ngoà i. A Liệt toan nắm lấy cÆ¡ há»™i nà y để vượt qua khu đất hoang, nép mình và o chân tưá»ng bên cổng háºu, nhưng chà ng chưa hà nh động, chỉ chú ý nhìn ra phÃa xa xa. Nếu là ngưá»i khác thì chẳng thể nà o nhìn thấy ngưá»i phÃa trong cá»a sổ trên lầu vì cách đó khá xa, mà ánh sáng trong nhà lại lá» má». Äá»™t nhiên đại hán kia ngồi thẳng ngưá»i lên, mặt vẫn hướng vá» trong nhà tá» ra Ä‘ang nói gì vá»›i ai. Tiếp theo đại hán ngẩng đầu nhìn ra, dưá»ng như để coi xem bên ngoà i có động tÄ©nh gì không. Äá»™ng tác cá»§a hắn có vẻ rất hoang mang. A Liệt thở phà o má»™t cái nghÄ© thầm:
- Có lẽ ta Ä‘oán trúng rồi. Quả nhiên ngưá»i kia nghe cá»a trước có kẻ đến quấy nhiá»…u nên lá»™ vẻ khẩn trương, nên quay ra dò xét khu đất hoang ở mặt sau. Chà ng vẫn nÃn thở, không cỠđộng. Lát sau đại hán kia lại quay và o. Ngưá»i hắn hÆ¡i nghiêng vá» phÃa trước khôi phục lại kiểu cách ung dung.
A Liệt cả mừng lẩm bẩm:
- Bây giá» hắn Ä‘ang nghe ngưá»i đưa tin và o. Khách đến lại là má»™t tay khét tiếng Quá»· yếm thần tăng Tăng lão Tam. Chắc chúng Ä‘ang đà m luáºn vá» chuyện Tăng lão Tam tuyệt không có ngưá»i bạn hữu nà o và không hợp tác vá»›i ai, nên đã yên tâm trở lại. Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ©, ngưá»i chà ng nhảy vá»t ra rồi như má»™t dây khói vượt qua khu đất hoang. Chà ng đứng nép và o chân tưá»ng bên cá»a sau lắng tai nghe ngóng má»™t lúc rồi vá»t mình qua đầu tưá»ng, hạ xuống bên trong. Lúc ngưá»i chà ng hạ xuống đất liá»n nhìn thấy phÃa trong cá»a sổ toà nhà mé hữu quả có bóng ngưá»i chuyển động. Bên ngoà i cÅ©ng có má»™t ngưá»i đứng ở dưới mái hiên chõ miệng và o nói vá»›i ngưá»i kia. A Liệt phải nhân cÆ¡ há»™i nà y má»a hiểm vượt tưá»ng. Nếu chỠđến lúc bá»n há» không nói vá»›i nhau nữa thì khó lòng vượt qua được cá»a quan nà y. Chân vừa chấm đất, chà ng vá»™i nằm phục xuống dưới cá»a sổ thì dù ngưá»i bên trong có nhìn ra cÅ©ng không thấy. DÄ© nhiên ngưá»i đứng ngoà i hiên Ä‘ang mải nói chuyện nên không chú ý. Äồng thá»i từ đằng xa cÅ©ng có tiếng ngưá»i vá»ng lại. Không há»i cÅ©ng biết đó là tiếng quân canh Ä‘ang nói chuyện vá»›i ngưá»i ở trên lầu. Quả nhiên há» bà n vá» chuyện Tăng lão Tam. Bá»—ng nghe hán tỠđứng ngoà i hiên nói:
- Chán quá! Phải Ä‘i báo cáo vá»›i Liá»…u Hương chá»§ má»›i được. Ngưá»i trong nhà tắc lưỡi hai tiếng đáp:
- Hảo tiểu tá»! Vụ nà y trút lên đầu ngươi là may cho ngươi đó. Không kể chuyện khác, chỉ được nhìn thấy ngưá»i đẹp cÅ©ng đủ mê hồn. Ngưá»i đứng ngoà i hiên cưá»i nói:
- Lão huynh! Äừng đỠmắt lên vá»™i. Lão Triệu nà y đã bao lâu nay không có cÆ¡ há»™i gần mụ. Còn các vị Ä‘á»u được nếm mùi rồi. Hỡi Æ¡i! Nói ra tháºt oan uổng cho tiểu đệ. Ngưá»i trong nhà cưá»i há»i:
- Ngươi bi bô gì thế? Ai bảo ngươi đến đây để giữ hà nh cung? Liễu Phiêu Hương chưa từng ngó thấy hình thù ngươi thì là m sao kéo ngươi đến hưởng những phút tiêu hồn được? Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giá» là cÆ¡ há»™i cá»§a ngươi đó! Äáng tiếc ngươi báo cáo việc nà y thì e rằng mụ không được vui lòng để cùng ngươi thá»§ lạc. Lão Triệu nói:
- Äúng quá! Mình tháºt xúi quá. Ngưá»i trong nhà nói:
- Cái đó chưa nhất định là xúi đâu. Ngươi nên biết Liá»…u Phiêu Hương chá»§ chuyên vỠ“Thái bổ đại phápâ€, ngưá»i đà n ông nà o gặp y rồi, sau khi xong việc cÅ©ng phải nằm dà i năm ba ngà y. Nên y kêu ai thì ngưá»i đó vừa mừng vừa sợ. Lão Triệu đột nhiên hạ thấp giá»ng xuống há»i: - Nà y! Tiểu Cao! Ngươi theo mụ đã khá lâu, không hiểu giáo chá»§ cá»§a chúng ta có tiêu khiển vá»›i mụ không? Tiểu Cao đáp: - Ngươi há»i câu nà y tháºt ngá»› ngẩn! Mụ là ngưá»i được giáo chá»§ rất sá»§ng ái sao lại chẳng cùng nhau vui thú? Lão Triệu há»i:
- Váºy giáo chá»§ có phải nằm mấy ngà y không? Tiểu Cao đáp:
- Giáo chá»§ là nhân váºt thế nà o, bản lãnh cao thâm tá»›i đâu ngươi còn chưa biết ư? Liá»…u Phiêu Hương đối vá»›i giáo chá»§ đã ăn thua gì? Lão Triệu cưá»i khúc khÃch nói:
- Phải có ngưá»i kiá»m chế được con hồ ly tinh chứ! Hắn ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Tiểu Cao! Ngươi nghÄ© gì váºy? Tiểu Cao đáp:
- Ngươi nhắc tá»›i thì ta cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện nà y. Kể ra cÅ©ng kỳ tháºt! Liá»…u Phiêu Hương chỉ phải phục thị má»™t mình giáo chá»§, nhưng dưá»ng như ta chưa từng thấy hai ngưá»i hà nh lạc.. Lão Triệu nói:
- Tuy chúng ta cùng là ngưá»i trong bản giáo, nhưng ai ngó thấy cÅ©ng chẳng có chi ly kỳ. Còn địa vị giáo chá»§ thì khác hẳn, dÄ© nhiên không để ngưá»i ngoà i dòm thấy. Tiểu Cao nói:
- Giáo chá»§ không để ý đến chuyện đó đâu, nhưng thá»§y chung không giao hoan vá»›i Liá»…u Phiêu Hương má»›i tháºt là kỳ! Khi nà o có cÆ¡ há»™i ta phải há»i Liá»…u Phiêu Hương má»›i được! Lão Triệu nói:
- Mụ chịu nói là hay rồi. Nhưng nếu mụ không cao hứng thì coi chừng cái đầu cá»§a ngươi đó. Tiểu Cao toét miệng cưá»i nói:
- Ta đã bảo có cÆ¡ há»™i má»›i há»i, quyết mụ không phẫn ná»™ đâu. Hai gã nà y nói chuyện rông dà i rồi cưá»i vá»›i nhau. Lão Triệu lại nói: -
Úi chà ! Ta phải Ä‘i lẹ má»›i được. Không chừng mụ Ä‘ang chỉnh con nhá» Phùng thúy Lam nà o đó. Ngưá»i thị cÅ©ng hay lắm. Ta đến coi xem má»›i được. Tiểu Cao lá»›n tiếng:
- Mẹ Æ i! Ngươi là m ta động há»a rồi. Ta phải cá»™t thằng lá»i nà y lại để Ä‘i kiếm mụ.
Lão Triệu cả cưá»i đáp:
- Con nhỠđó nhất định là vừa non vừa trắng. Ta phải nghÄ© cách mò và o thị mấy cái. Tiếng bước chân vang lên trên dãy hà nh lang. A Liệt Ä‘iá»u tra hình thế biết rằng chỉ cần chuồn qua cá»a mà Tiểu Cao ở trong nhà không phát giác ra là có thể Ä‘i theo lão Triệu được. Chà ng cẩn tháºn đứng nép và o bên cá»a sổ thò đầu nhìn và o thấy Tiểu Cao Ä‘ang ngó ra ngoà i cá»a sổ. Chà ng láºp tức chuồn Ä‘i theo dãy hà nh lang. Chá»›p mắt đã xuyên qua má»™t tầng viện lạc, đột nhiên chà ng thấy sáng lòa. Nguyên đây là má»™t cái sân rá»™ng, cá» xanh phẳng lì. Mé hữu sân cá» nà y cây hoa tươi tốt. Có tiểu khê có cầu bắc ngang, lại có viên đình, núi giả. Cảnh sắc tháºt trang nhã, như má»™t nÆ¡i ngoà i vòng trần tục. Xa hÆ¡n chút nữa là má»™t tòa lâu các dá»±ng lên giữa đám hoa cá». A Liệt đảo mục quang nhìn ra thấy bóng sau lưng lão Triệu thấp thoáng dưới rặng liá»…u. Chà ng hÃt má»™t hÆ¡i chân khà lướt tháºt nhanh qua khu vưá»n cá». Từ đây chà ng không lo bị lá»™ tung tÃch nữa. A Liệt nhảy qua tiểu khê tiến đến tòa lầu hai tầng, ngước mắt nhìn lên thì thấy tòa lầu nà y kiến trúc bằng gạch và bằng cây trông rất xinh đẹp, chẳng khác gì Tiêu SÆ¡n lầu các trong tranh vẽ. Chà ng không ngá» trong khu nà y lại có những cảnh váºt ngoạn mục đến thế. Chà ng tiếc cho tòa lầu kiến trúc công phu lại để dung nạp những bá»n dâm tà . A Liệt lại nghe tiếng bước chân ngưá»i Ä‘ang lên lầu. DÄ© nhiên là lão Triệu lên yết kiến Liá»…u Phiêu Hương. Sảnh đưá»ng trên lầu rất rá»™ng rãi. Ván gác trải má»™t tấm thảm rất dầy. ChÃnh giữa sảnh đưá»ng áp vách đó đặt khám thần, trước cá»a khám buông rèm không nhìn và o trong được. Các cá»a sổ bốn mặt cÅ©ng Ä‘á»u che rèm vừa nhÅ©n vừa dà y. Vì thế trong sảnh đưá»ng phải thắp đến hÆ¡n hai chục ngá»n đèn nến má»›i khá»i tối tăm. Lão Triệu dừng bước ở trước cá»a sảnh đưá»ng cÅ©ng có buông rèm. Gã gõ cá»a ba tiếng. Hai tiếng trước mau, còn tiếng sau cháºm. A Liệt vừa nghe đã biết ngay đó là ám hiệu cá»§a chúng. PhÃa trong sảnh đưá»ng có giá»ng nói yêu kiá»u vá»ng ra:
- Và o Ä‘i! - Sá»± thá»±c thì trước khi có thanh âm vá»ng ra, tấm rèm cá»a đã mở má»™t đưá»ng. Lão Triệu hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khà rồi vén rèm Ä‘i và o. Rèm cá»a và o sảnh đưá»ng có tất cả bốn lần. Lão Triệu vén rèm từng tầng má»™t tiến và o trong sảnh đưá»ng. Trước mặt gã có má»™t mỹ nhân đứng đó. Mỹ nữ tay cầm má»™t cây ngá»c xÃch dà i ba thước. Vừa rồi thị đã dùng ngá»c xÃch để vén bốn tầng rèm cá»a thà nh má»™t đưá»ng nhá». Không hiểu hỠđặt nhiá»u tầng rèm như vặy là có ý gì. Lão Triệu đưa mắt nhìn và o, bá»—ng hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh rồi? đứng ngẩn ngưá»i ra. Nguyên trong sảnh đưá»ng ngoà i những đồ bà i trà rất xinh đẹp còn má»™t bá»™ ghế nằm đặt ở dưới? chân giá đèn. Ãnh đèn soi ra ngưá»i nằm ở trên ghế. Äó là má»™t nữ nhân còn đẹp hÆ¡n cả thần tượng trong tranh vẽ. Nước da trắng như tuyết dưới ánh đèn cà ng khiến cho bá»n nam nhân phải Ä‘iên cuồng. Tuy ngưá»i đà n bà có mặc tấm áo ngoà i bằng sa má»ng, nhưng thân hình cÅ©ng bá»™c lá»™ rõ rệt. Tấm thân dưới là n sa má»ng lại cà ng quyến rÅ©. Lão Triệu đứng trước cảnh nà y trách nà o gã chẳng ngẩn ngưá»i ra. May mà ngưá»i đà n bà kia không trông đến gã, mụ còn ngó ngưá»i đà n ông khác. Lão Triệu tuy đã luyện công phu bà truyá»n cá»§a Cá»±c lạc giáo mà cÅ©ng không kiá»m chế nổi mối rạo rá»±c trong lòng. Ngưá»i đà n ông kia đứng cách Liá»…u Phiêu Hương chừng , thước. Hắn chăm chú để hết tinh thần thưởng ngoạn con ngưá»i ngá»c. Lão Triệu thấy thế lá»a há»n ghen bốc lên ngùn ngụt. Gã ngấm ngầm nghỉến răng nghiến lợi. Trước mặt ngưá»i đà n ông kia có đặt má»™t cải bà n. Trên bà n giải má»™t tấm lụa cùng những dụng cụ để vẽ. Ai nhìn tá»›i cÅ©ng biết ngay hắn là má»™t tên há»a sư, nhưng lão Triệu cÅ©ng ghen tức vô cùng, vì há»a sư kia được quyá»n ngắm mụ công khai và thưởng ngoạn những đưá»ng tuyệt mỹ. Äó là nhãn phúc cá»§a há»a sÄ©, không ai có thể dị nghị được. Lão Triệu còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì đột nhiên bả vai Ä‘au nhói lên. Gã đảo mắt nhìn lại thì thấy tấm ngá»c xÃch rụt vá» rồi. Mỹ nữ đứng bên cá»a há»i :
- Ngươi có việc gì sao chưa bẩm báo? Lão Triệu như ngưá»i trong má»™ng choà ng tỉnh giấc, lá»›n tiếng hô:
- Khải bẩm Liá»…u Hương chá»§! Hiện có địch nhân Ä‘ang quấy nhiá»…u ở cá»a trước. Liá»…u Phiêu Hương kinh ngạc ngoảnh đầu ra ngó lão Triệu má»™t cái. Cái nhìn cá»§a mụ có sức tiêu hồn khiến lão Triệu mê man tâm thần. Liá»…u Phiêu Hương đã quen tình trạng nà y, nên không trách gã. Mụ há»i :
- Ai quấy nhiễu?
Lão Triệu đáp - Quá»· yếm thần tăng Tăng lão Tam. Liá»…u Phiêu Hương há»i:
- Ùa! Tăng Lão Tam ư? Lão Triệu đáp :
- Bang chúa chỉ sai thuá»™c hạ đến báo cáo vá»›i Hương chá»§ má»™t tiếng mà thôi. Liá»…u Phiêu Hương há»i:
- Äã thông tri cho trạm canh ở cá»a háºu biết chưa? Lão Triệu đáp :
- Thông tri rồi. Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Nhưng đây chỉ là theo thá»§ tục hiện hà nh. Theo ý bang chúa thì Tăng Lão Tam quyết chẳng có trợ thá»§. Liá»…u Phiêu Hương cÅ©ng cưá»i nói :
- Phải rồi! Tăng lão Tam thì còn ma nà o trợ thá»§ cho lão! Nụ cưá»i cá»§a mụ cà ng khiến cho lão như Ä‘iên đảo thần hồn. Liá»…u Phiêu Hương quay lại ngó há»a sư. Há»a sư là má»™t chà ng trai thanh tú lối tuổi, mình mặc trưá»ng bà o coi rất nho nhã. Hắn thấy mụ nhìn mình thì mặt đỠlên như ngưá»i say rượu. Bất cứ ai nhìn thấy tia mắt cá»§a mụ, lá»a dục cÅ©ng nổi lên bùng bùng. Liá»…u Phiêu Hương coi bá»™ dạng há»a sư như váºy lại chuyển động cặp mắt. Trên môi bá»—ng hé má»™t nụ cưá»i rồi quay sang nhìn lão Triệu nói :
- Ngưá»i bản bang Ä‘á»u là tân khách trong nhà cá»§a ta, nhưng ngươi dưá»ng như ta chưa thấy mặt qua bao giá». Lão Triệu tưởng chừng huyết mạch trong ngưá»i Ä‘á»u căng thẳng. Gã vá»™i đáp :
- Thuộc hạ vâng lệnh trông coi hà nh cung. Liễu Phiêu Hương nói :
- Té ra là thế. Lão Triệu không thể kiá»m chế ná»—i lòng được nữa, đột nhiên chạy tá»›i. Tên thị nữ xinh đẹp đứng bên cá»a chỉ cưá»i khanh khách chứ không ngăn cản. Lão Triệu chạy đến bên ghế Liá»…u Phiêu Hương quì xuống nói :
- Liá»…u Hương chá»§! Xin tha thứ cho thuá»™c hạ cà n rỡ. Gã không chá» mụ lên tiếng đã nhảy chồm lên, ôm lấy mụ mà hôn. Ả thị nữ tuy biết nhiá»u hiểu rá»™ng cÅ©ng không khá»i ngẩn ngưá»i ra. Chà ng há»a sư trẻ tuổi bá»—ng nhảy xổ tá»›i, tức giáºn quát lên :
- Tránh ra! Tiếng quát chưa dứt bá»—ng nghe đánh “binh†má»™t tiếng. Há»a sư bị đánh văng trở ra đến / thước ngã lăn xuống đất. Nguyên hắn bị lão Triệu phóng cước đá trúng bụng. Ả thị nữ bất giác báºt tiếng cưá»i vá»™i chạy đến bên há»a sư. Lúc nà y A Liệt đứng bên tấm rèm ở ngoà i hà nh lang chú ý lắng tai nghe. Chà ng nhá» có thÃnh giác siêu phà m, đã biết lão Triệu và o sảnh đưá»ng. Nhưng sau đó khác nà o đá chìm đáy biển, không còn thấy tiếng tăm gì nữa. A Liệt rất đỗi kinh ngạc, chà ng quyết định mạo hiểm lên lầu thám thÃnh. Lên lầu rồi, chà ng đứng sát bức rèm mà vẫn chẳng nghe thấy động tÄ©nh gì. Bất đắc dÄ© chà ng phải thò tay từ từ hé mở tấm rèm thà nh má»™t khe trống. Chà ng phát giác bên trong còn từng rèm nữa. Sau chà ng khám phá ra tất cả có bốn lần rèm. Bây giá» thanh âm ở bên trong má»›i qua kẽ hở lá»t ra ngoà i được. Mặt khác chà ng hiểu ngay vì lẽ gì lúc trước chà ng không nghe tiếng động. Té ra hỠđặt bốn tầng rèm là để ngăn chặn thanh âm, đến không khà cÅ©ng chẳng lá»t và o được, dÄ© nhiên thanh âm bị chặn lại. A Liệt chỉ nghe thấy thanh âm ả thị nữ há»i han tên há»a sư, ngoà i ra là tiếng động ú á»› rất kỳ quái. Tiếng nà y khiến chà ng nghÄ© ngay tá»›i Phùng Thúy Lam và cho là nà ng Ä‘ang bị má»™t tên ác ma dà y vò dâm dục. Huyết mạch trong ngưá»i chạy rần rần, chà ng phẫn ná»™ không ngăn cản được nên chẳng nghÄ© ngợi gì nữa toan sấn và o. Chà ng vừa thò đầu qua rèm đã nhìn thấy lão Triệu Ä‘ang đè má»™t ngưá»i đà n bà . Chà ng nghiến răng ken két. Ngoà i ra chà ng thấy tên thị nữ xinh đẹp Ä‘ang đỡ tên há»a sư tuổi trẻ dáºy. Há»a sư ôm bụng rên la không ngồi dáºy được. Ả thị nữ liá»n bảo hắn :
- Tiên sinh hãy nằm đây má»™t lúc. Há»a sư lắc đầu. Äá»™t nhiên hắn muốn nhảy xổ vá» phÃa ghế nằm. Tên thị nữ liá»n kéo hắn lại khẽ há»i:
- Tiên sinh muốn chết hay sao? A Liệt cÅ©ng xông và o sảnh đưá»ng. Chà ng phát giác ra tình trạng khác lạ, bất giác chà ng dừng bước. Nguyên A Liệt đã ngó thấy hai gót chân Ä‘eo giây chuyá»n liá»n biết ngay là Liá»…u Phiêu Hương, nên chà ng liá»n cảnh giác. A Liệt ngó qua mé bên kia nhà đại sảnh thì thấy buông mà n hồng, che kÃn tưá»ng vách, chẳng hiểu để là m gì? Ngoà i ra trong sảnh đưá»ng tuy rất nhiá»u đồ dùng, nhưng không có chá»— nà o ẩn thân được. A Liệt toan lùi trở ra thì đột nhiên bên ngoà i có tiếng gõ cá»a. Không những A Liệt kinh hãi mà cả những ngưá»i khác cÅ©ng giáºt mình. A Liệt biết không thê lùi lại được liá»n nhảy đến chân tưá»ng.
Bá»—ng nghe Liá»…u Phiêu Hương há»i :
- Coi xem ai đó! Thanh âm mụ hồ đồ đủ hiểu mụ miá»…n cưỡng đẩy đối phương ra khá»i môi miệng để lên tiếng. A Liệt đến chân tưá»ng liá»n giÆ¡ tay ra sá» và o bên trong tấm mà n thì thấy trống không. Trong bụng mừng thầm, chà ng khẽ la
: - Tạ Æ n Trá»i Äất. Lúc nà y chà ng không còn đủ thì giỠđể tìm cá»a mà n vá»™i nằm xuống lăn và o. Lúc ả thị nữ xinh đẹp xoay mình Ä‘i thì A Liệt đã trà n và o phÃa sau tấm mà n. A Liệt phát giác ra phÃa sau tấm mà n còn chá»— trống cách tưá»ng đến gần hai thước. Ả thị nữ dùng ngá»c xÃch thá»c qua bức rèm cá»a há»i :
- Ai đó? Ngưá»i bên ngoà i đáp :
- Thuá»™c hạ là Phùng Trân có việc bẩm báo. Liá»…u Phiêu Hương há»i : - Việc gì? Phùng Trân lá»›n tiếng đáp :
- Tăng lão Tam đã chạy trốn rồi. Liễu Phiêu Hương nói:
- Ta biết. Äá»™t nhiên mụ đẩy tay má»™t cái. Lão Trlệu nằm trên ngưá»i mụ bị hất ra xa mấy thước. Liá»…u Phiêu Hương không có vẻ gì giáºn dá»—i. Mụ cưá»i nói :
- Hãy chỠđây má»™t chút. Lão Triệu đứng phắt dáºy khom lưng đáp :
- Dạ dạ!...
|
 |
|
| |