04-03-2009, 02:36 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 19: Há»a Quáºt (2)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
"Không phải là còn có ba ngà n đạo Tán Tinh bên ngoà i tráºn hay sao?" Dao CÆ¡ ngạc nhiên nói.
"Äá»u đã giải quyết xong." Long Dáºn ngạo nghá»… nói cháºm rãi.
"Trá»i Æ¡i, váºy phải tốn nhiá»u công phú lắm nhỉ?" Dao CÆ¡ trong lòng chấn động, Côn Lôn phái năm xưa huy động lá»±c lượng toà n phái khai sÆ¡n phá địa bố trà đủ Nhị Tháºp Bát Tú chia thà nh ba khu vá»›i ba ngà n đạo Tán Tinh, lấy SÆ¡n Xuyên Äá»™n Long Trụ phối hợp vá»›i Äá»™ng Long Thung, Vô Ngân Chu Sa Hà thiết láºp thà nh Tinh Máºt Tráºn, sức mấy mà phá nổi, việc đó thá»±c có khả năng sao?
"Có được Thương Long Giác cá»§a Long tá»™c thá»i thượng cổ luyện thà nh kỳ bảo Thương Long Toa mang sức mạnh thuá»™c tÃnh Kim có thể phá mở không gian xuyên qua kết giá»›i cá»§a pháp tráºn, hoạt động trong lòng đất tuyệt không phải là chuyện quá khó." Long Dáºn phá lệ kiên nhẫn giải thÃch.
"Váºy ngươi phải tốn bao nhiêu lâu?" Dao CÆ¡ vẫn còn có chút không tin.
"Trước sau đại khái cÅ©ng tầm mưá»i năm." Long Dáºn khe khẽ nhắm mắt tá»±a như có mấy phần mệt má»i.
"Trá»i..." Dao CÆ¡ đã hoà n toà n bị nam nhân nà y dá»a chết khiếp, "Việc đó có đáng không?"
"Äáng không à ?" Long Dáºn dưá»ng như vừa nghe thấy má»™t câu nói ná»±c cưá»i vô cùng, đột nhiên mở bừng đôi mắt phượng dà i lắc đầu c"*"ưá»i phá lên: "Vô số kẻ có pháp lá»±c thần thông thuá»™c ChÃn bá»™ Yêu tá»™c thá»i thượng cổ, bị phong ấn tại nÆ¡i u ám không biết tá»›i ban ngà y nà y cÅ©ng đã qua cả ngà n năm, có thể sống được tá»›i bây giá» mà nói, đối vá»›i bá»n há» chÃnh là má»™t mối cừu háºn rất lá»›n, chiến ý cà ng lá»›n hÆ¡n, sức mạnh lại cà ng lá»›n hÆ¡n nữa, tất cả những gì ngăn cản bá»n há» Ä‘á»u sẽ bị tan thà nh tro bụi... ha ha ha"
Sâu táºn đáy lòng cá»§a Dao CÆ¡ dấy lên má»™t luồng khà lạnh thấu xương, thầm nghÄ© Tôn thượng kết đồng minh vá»›i kẻ nà y rốt cục là đúng hay là sai?
"Nghe nói Thượng đại Yêu hoà ng cũng bị phong ấn ở đây, nếu quả như ông ta còn sống ngươi liệu còn có thể giữ vững được địa vị hiện tại hay không?"
Long Dáºn trầm mặc giây lát, thở dà i thốt: "Mối nhục vạn năm cá»§a Yêu tá»™c ta kia, lá»i giáo huấn đó còn chưa đủ sâu sắc hay sao? Dùng sức thất phu có thể sÃnh được cái uy nhất thá»i, nhưng khó mà đi được tá»›i thắng lợi cuối cùng. Nếu có thể táºp hợp sức mạnh cá»§a chÃnh bá»™ Yêu tá»™c ta, cho dù là giá»›i tu chân cá»§a cả thần châu hợp sức lại cÅ©ng không phải là đối thá»§."
Dao Cơ nói vẻ không đồng tình: "Yêu tộc bị phong ấn dưới Dương Kỳ Sơn hầu hết là đã mất đi nhục thân, muốn hồi phục hoà n toà n tu vi ngà y trước, đâu phải một giỠba khắc mà xong được?"
"Äợi suốt năm trăm năm rồi, ta đâu phải đám trẻ lên năm lên mưá»i." Long Dáºn nói Ä‘oạn liá»n vung tay thu lại viên Huyá»n Minh Châu, "Huống hồ, ngươi đã quên, những yêu thú má»›i được sinh ra trên Dương Kỳ sÆ¡n nà y đã gợi cho ta má»™t ý tưởng cá»±c tốt..."
Hắn không đợi nói hết câu, đã nắm chặt viên Huyá»n Minh Châu trong tay, ánh mắt phát ra thần quang ngó thẳng và o Ä‘iểm mắt tại đầu rồng trên Äá»™n Long Trụ. Dao CÆ¡ tá»±a hồ trong lúc đó nhìn thấy có hai Long Dáºn, má»™t ngưá»i Ä‘ang giÆ¡ tay đặt lên bên trên Äá»™n Long Trụ, má»™t ngưá»i thì vẫn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng tại chá»— cÅ©.
"Xong rồi, chỉ còn sáu cái Äá»™n Long Trụ nữa thôi." Giá»ng nói còn chưa dứt thì lại xuất hiện má»™t Long Dáºn thứ ba, hắn ta Ä‘ang tế xuất pháp bảo Thương Long Toa.
Tiếp đó cả ba phân thân cá»§a Long Dáºn nháy mắt hợp lại thà nh má»™t, đồng thá»i cuốn lấy Dao CÆ¡ nhất loạt chui và o vầng kim quang rá»±c rỡ cá»§a Thương Long Toa, lao thẳng và o sâu trong há»a quáºt trong má»™t tiếng rÃt dà i, thoáng cái không thấy đâu nữa.
Viên Huyá»n Minh Châu gắn và o Äá»™n Long Trụ ngắc ngứ giây lát rồi đột nhiên bùng phát ra má»™t luồng khà mà u Ä‘en, hÆ¡i lạnh vô thượng, chỉ trong thá»i gian và i lần hô hấp, khà đen từ bên trong thân trụ bắt đầu thoát ra như sóng triá»u, chu vi mấy dặm trong há»a quáºt Ä‘á»u bị bị băng đóng hoà n toà n, tất cả dung nham Ä‘á»u đông kết thà nh những con rồng băng mà u Ä‘en muôn hình vạn trạng, bên trong nhÅ© tương vẫn còn đỠrá»±c má»™t mà u mà bên ngoà i hÆ¡i lạnh bốc lên nghi ngút.
Vách động ở bốn phÃa phá»§ đầy những góc băng cùng huyá»n nham nhá»n hoắt, trên nóc động rá»§ xuống những cá»™t băng dà i cả mấy trượng dà y chi chÃt phảng phất như trong Vạn cổ băng cung váºy. Cả hang động không ngừng rung lên bần báºt như muốn phản kháng lại sức mạnh dị thưá»ng phát ra từ Äá»™n Long Trụ.
"Rắc rắc, rắc rắc..." Từ đáy cá»§a há»a quáºt bắt đầu vỡ ra, từng đạo mà u xanh lẫn mà u đỠtừ trong những khe nứt xùi ra ngoà i, "xịt xịt xịt..." Là n khói mà u xanh xám cùng vá»›i dung nham đỠrá»±c cÅ©ng theo các khe nứt phun trà o bắn tung đầy trá»i.
Má»™t tiếng nổ lá»›n phát ra, cả thiên địa biến thà nh má»™t thế giá»›i chỉ có nước vá»›i lá»a, chấn động kịch liệt lan truyá»n khắp nÆ¡i trên mặt đất.
Chấn động sà n sạt trong hang đá khiến cả Ä‘oà n đệ tá» Côn Lôn Ä‘ang Ä‘iá»u tức tá»a thiá»n bừng tỉnh dáºy.
Thấy sá»i đá trên mặt đất nảy tưng tưng cùng vá»›i đá vụn từ vách động rá»›t xuống, đám Dương Chân ban đầu còn cho rằng là do sấm sét trên trá»i lại đánh đúng và o đỉnh núi, nhưng nhanh chóng cảm thấy có vẻ không đúng. Thần niệm cá»§a bá»n há» bắt đầu tản ra dò xét, láºp tức phát hiện chấn động là từ sâu trong lòng đất truyá»n tá»›i.
"Không phải là yêu váºt trong Xạ Dương Quáºt húc và o phong ấn chứ?" Tiêu Nguyệt Nhi vốn cho rằng mình to gan lá»›n máºt nhưng nghÄ© tá»›i chuyện đó cÅ©ng cảm thấy hÆ¡i sợ hãi, lại có chút hưng phấn rất khó tả.
"Không, có lẽ là há»a mạch từ sâu trong lòng đất lại hoạt động thôi." Sở Thắng Y thu hồi thần niệm vừa thâm nháºp, sau khi tiếp cáºn kết giá»›i cá»§a Tinh Máºt Tráºn thì không có cách nà o tiến thêm ná»a bước, nhưng chà ng có thể cảm giác được chấn động đến từ lòng đất rất sâu.
Lãnh Phong đặc biệt liếc Sở Thắng Y một cái, không nói năng gì rõ rà ng trong lòng cũng đồng tình với giả thuyết của chà ng ta.
"Nói đúng lắm, chúng ta hiện tại Ä‘ang ngồi trên má»™t tòa núi lá»a, có Ä‘iá»u đã bị Xạ Dương Tinh Máºt Tráºn ở đây trấn phục, không có gì phải lo lắng cả." Nhạc Thiên thấy má»i ngưá»i thần sắc ngưng trá»ng liá»n cưá»i giải thÃch.
"Không việc gì thì tốt, hại ta còn cho rằng có đại sá»± xuất hiện nữa." Tiêu Nguyệt Nhi vừa nghe không có gì đáng ngại thì ngồi phịch trở lại, tiếp đó lại nghe thấy nà ng ta than phiá»n: "NÆ¡i nà y vừa bẩn vừa tối lại buồn nữa, sá»›m biết thế nà y thì đã mang Tiểu Bạch theo rồi."
"Tiểu Bạch vừa sợ sấm sét vừa sợ bẩn, chỉ e Ä‘ang sống lại sợ quá mà chết mất ấy, hắc hắc." Dương Chân đối vá»›i tÃnh nết cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi thì rõ như lòng bà n tay.
"Nguyệt Nhi đại tiểu thư, ta cÅ©ng muốn có má»™t tòa tiên cung quỳnh lâu để má»i ngươi tá»›i, có Ä‘iá»u ngươi nhìn quanh xem nÆ¡i nà y là nÆ¡i nà o chứ." Nhạc Thiên cưá»i nhăn nhó.
"Ai nói vá»›i ngươi?" Tiêu Nguyệt Nhi trợn mắt lừ Nhạc Thiên má»™t cái rồi quay sang Dương Chân nói: "Sư đệ à , ta cho Tiểu Bạch ăn khá nhiá»u Bồi Nguyên Äan mà cái Ä‘uôi thứ hai cá»§a nó vẫn chẳng dà i ra bao nhiêu là sao?"
"Ngươi cho Tiểu Bạch ăn Bồi Nguyên Äan?" Dương Chân trong lòng thầm bất bình, nghÄ© tá»›i lúc ban đầu khi hắn nháºp môn, đại sư huynh má»—i ná»a tháng má»›i cho hắn má»™t viên, vị sư tá»· nà y lại Ä‘em cho con váºt ăn, tháºt là tức chết Ä‘i được.
"Linh thú thiên tÃnh tá»± nhiên, lúc má»›i bắt đầu tu luyện cÅ©ng không khác vá»›i con ngưá»i bao nhiêu, nếu có sá»± trợ giúp thÃch hợp cá»§a Ä‘an dược thì trong vòng trăm năm cÅ©ng có thể khiến nó kết Ä‘an, nếu có linh dược hãn thế như Vạn Niên Chu Quả thì cà ng không cần phải nói." Nhạc Thiên nói Ä‘oạn trong lòng bà n tay liá»n xuất hiện má»™t viên quang châu mà u và ng cam, thuáºn tay ném má»™t cái liá»n dÃnh chặt và o vách hang xám xịt đối diện.
Tiêu Nguyệt Nhi nghe thấy váºy trong lòng thoáng động, trá» môi má»™t cái nhưng cÅ©ng không nói tiếp. Lúc nà y rung động dưới đất cÅ©ng dần dần yên ắng trở lại.
Ãnh sáng yếu á»›t chiếu và o trong hang, má»i ngưá»i cÅ©ng tá»± mình ngồi xuống.
"Úy, Nhạc sư huynh, đây là loại bảo gì thế?" Tiêu Thanh Nhi ngồi ngay gần bên dưới viên quang châu, ánh sáng nhu hòa cá»§a nó khiến cho nà ng thêm mấy phần xinh đẹp, ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i dưá»ng như cÅ©ng dừng lại trên ngưá»i là ng lâu hÆ¡n má»™t chút khiến cho nà ng có vẻ không tá»± nhiên.
"Hắc hắc, ta vốn muốn luyện chế má»™t cái pháp bảo thuá»™c tÃnh Há»a, có Ä‘iá»u thất bại thà nh ra cái thứ quái dị nà y đây, chỉ có thể dùng như dạ minh châu thôi." Nhạc Thiên gãi đầu cưá»i gượng.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u báºt cưá»i vui vẻ, pháp bảo mà lại luyện ra để dùng chiếu sáng thì đúng là cÅ©ng chỉ có gã má»›i nghÄ© ra được.
"Nhạc sư đệ, theo như ta được biết thì Thái Thượng Äan Kinh cá»§a Äan Dương Tông tuy nói là tu luyện tá»›i cá»±c Ä‘iểm thì có thể luyện ra Thuần dương chân há»a, bất quá lại chưa từng nghe tiếng có thể luyện được pháp bảo mà ?" Sở Thắng Y vốn cẩn tháºn, thấy váºy rất kinh ngạc.
"Váºy thì có gì đâu, Nhạc Thiên ta tu luyện chÃnh là Thá»§y Há»a Äồng Cá»±c Äạo, có thể luyện kim rèn lá»a, luyện pháp khà cÅ©ng đâu phải là chuyện gì khó khăn đâu." Nhạc Thiên nói giá»ng đầy vẻ đắc ý.
"Thá»§y Há»a Äồng Cá»±c Äạo?" Sở Thắc Y trong lòng chấn động, đó chẳng phải là tâm pháp hãn thế do tông chá»§ Ä‘á»i trước cá»§a Kiếm Trì Tông sáng tạo ra hay sao, nghe nói đương thá»i trên dưới Kiếm Trì Tông chẳng có má»™t ai luyện thà nh. Nhạc Thiên là má»™t gã đệ tá» cá»§a Äan Dương Tông sao lại có thể há»c được tâm pháp bà truyá»n nà y?
Nhạc Thiên đột nhiên phát giác ra mình đã lỡ miệng, liá»n cưá»i giả lả nói: "Việc nà y, là do má»™t vị tiá»n bối cá»§a Kiếm Trì Tông lén tặng cho ta tâm pháp, mong các vị giữ kÃn cho, hắc hắc."
Sở Thắng à liếc Nhạc Thiên má»™t cái đầy thâm ý rồi nhắm mắt bắt đầu Ä‘iá»u tức, không nói thêm gì nữa.
Tà i sản của dracupi
07-03-2009, 12:07 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 19: Há»a Quáºt (3)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
"Há»c lén thì há»c lén, xem ngươi sao phải tháºm thà tháºm thụ như váºy." Tiêu Nguyệt Nhi chế nhạo. Lúc nà ng ta nói thì đã Ä‘i tá»›i bên cạnh tá»· tá»·, hai tá»· muá»™i ká» vai tÄ©nh tá»a như hai đóa hoa cùng nở song song.
"Trong truyá»n thuyết cổ cá»§a Äan Dương Tông ta có nói tá»›i má»™t loại Linh Trà Äan, có thể khai hóa tâm trà cá»§a linh thú, tẩy rá»a linh thức..." Nhạc Thiên đảo đảo đầu nói lầm bầm, được ná»a chừng thì cặp mắt khẽ liếc vá» phÃa Tiêu Nguyệt Nhi má»™t cái rồi nÃn luôn.
"Chân sư đệ, thay ta há»i tiểu tỠđó xem có phải thá»±c sá»± có Linh Trà Äan gì đó hay không?" Tiêu Nguyệt Nhi vừa nghe thì đã động lòng ngay, ánh mắt hấp háy ngoái đầu lại nói vá»›i Dương Chân Ä‘ang ngồi giữa coi nhiệt náo.
"Chân sư đệ à , nghe nói mấy tháng trước có ngưá»i mang con Lục NhÄ© Mi Hầu tá»›i Äan Dương Phong ta trá»™m Li Long Quả, ngươi cÅ©ng há»i nà ng ta xem có chịu hy sinh con khỉ đó hay không nhé." Nhạc Thiên chá»›p chá»›p mắt cÅ©ng há»c theo cách đó lấy Dương Chân là m đầu dây đánh động tá»›i ngưá»i ta.
Dương Chân không hiểu há»i lại: "Nhạc sư huynh rất muốn có con khỉ đó à ? Con váºt đó vừa tham ăn vừa phá phách nữa."
Nhạc Thiên cưá»i há» hỠđáp: "Con Lục NhÄ© Mi Hầu đó thất khiếu hòa hợp, đặc biệt thông minh, sức mạnh vô bì, nếu dạy dá»— cẩn tháºn thì sau nà y có thể trở thà nh má»™t trợ thá»§ đắc lá»±c giúp sư huynh coi lò luyện Ä‘an đó."
Tiêu Nguyệt Nhi trợn mắt ngó Nhạc Thiên chăm chăm như muốn soi táºn chân tÆ¡ cá»ng tóc cá»§a hắn rồi má»›i nói: "Ngươi nếu thá»±c có Linh Trà Äan gì đó ấy thì ta sẽ đưa Lục NhÄ© cho ngươi, chúng ta trao đổi." Nói Ä‘oạn liá»n mÃm chặt miệng tá»±a như muốn nuốt chá»ng cả môi và o bụng.
Nhạc Thiên sảng khoái đáp lá»i: "Tốt, chấp nháºn giao dịch, sau khi hồi sÆ¡n ta sẽ Ä‘Ãch thân đưa qua cho ngươi."
Qua lần nà y, quan hệ giữa hai ngưá»i xem ra bắt đầu có mấy phần biến chuyển tốt là nh.
"Phải rồi Nhạc sư huynh, huynh rất quen thuá»™c vá»›i ngưá»i ở trên Kiếm Trì Tông ư?" Trầm tịch má»™t lát, Dương Chân đột nhiên lại há»i.
"Việc nà y... Äan Dương Phong cùng Kiếm Trì Phong vẫn thưá»ng qua lại, cÅ©ng có thể coi như quen má»™t và i ngưá»i." Nhạc Thiên nói kiểu mÆ¡ hồ không rõ rà ng.
"Nhất Thái trưởng lão huynh có biết không?" Dương Chân bất giác hạ nhá» giá»ng.
"Nhất Thái trưởng lão?" Nhạc Thiên trầm mặc hồi lâu rồi rốt cục gáºt đầu, sau đó dưá»ng như đã mất hết khà lá»±c, uể oải dá»±a phịch ngưá»i và o vách động, hai tay ôm lấy mặt, mưá»i ngón tay bấu và o Ä‘uôi tóc tá»±a hồ như muốn che giấu Ä‘iá»u gì.
"Ừ." Dương Chân khe khẽ đáp lại má»™t tiếng, cÅ©ng chẳng có lòng nà o há»i thêm.
"Chân sư đệ, đừng nói nhiá»u nữa, cố gắng Ä‘iá»u tức, ngà y mai lên núi không thể coi thưá»ng đâu." Tiêu Thanh Nhi nhẹ nhà ng nhắc nhở. Lúc nà y Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘ang ngả đầu và o vai cá»§a nà ng mà ngá»§ gà ngá»§ gáºt, khuôn mặt trông vô cùng ngoan ngoãn đáng yêu.
Dương Chân nhìn Sở Thắng Y Ä‘ang nhắm mắt Ä‘iá»u tức bên trái rồi liếc mắt nhìn Lãnh Phong Ä‘ang quay mặt ra cá»a động mà tá»a công, lại quay lại nhìn nụ cưá»i dịu dà ng cá»§a Tiêu Thanh Nhi lần nữa rồi khẽ gáºt đầu. Äêm đó đã trôi qua như váºy.
NgaÌ€y hôm sau, mặt trời vừa moÌ£c, Dương KyÌ€ SÆ¡n chiÌnh Ä‘ang trong thời khăÌc yên tĩnh nhâÌt, cả sâÌm seÌt lẫn mưa gioÌ Ä‘ÃªÌ€u taÌ£m thời văÌng lặng như Ä‘ang gom goÌm sưÌc maÌ£nh để đợi qua ngoÌ£ laÌ€ lập tưÌc phaÌt động Ä‘iên cuồng.
LuÌc naÌ€y bầu trời maÌ€u xanh tiÌa, dươÌi aÌnh năÌng hai nhaÌnh chiÌnh của Dương KyÌ€ SÆ¡n huÌ€ng vĩ vẫn coÌ€n được bao boÌ£c trong một laÌ€n sương mỏng. Từ chân tÆ¡Ìi Ä‘ỉnh nuÌi moÌ£c laÌc Ä‘aÌc những cây cổ thuÌ£ cao choÌt voÌt, sÆ¡n thuÌ phi cầm Ä‘ã băÌt đầu hoaÌ£t động từ sÆ¡Ìm bay nhảy khăÌp ngoÌ£n nuÌi, tiêÌng thuÌ hôÌng chim kêu liên miên bâÌt tuyệt.
Cả ngoÌ£n nuÌi traÌ€n trề sinh cÆ¡ trong trẻo mỹ lệ, naÌ€o thâÌy coÌ chuÌt naÌ€o giôÌng vÆ¡Ìi Ä‘aÌ£i hung chi Ä‘iÌ£a?
Tinh mÆ¡ dươÌi nuÌi, bờ huyền hồ cong cong như một tâÌm gương baÌ£c Ä‘oÌn chaÌ€o hai nữ tử xinh Ä‘eÌ£p tuyệt vời.
"ChaÌ€... nươÌc laÌ£nh quaÌ, đều Ä‘oÌng băng rồi." Hai tỷ muội Tiêu Thanh Nhi bản tiÌnh vôÌn ưa saÌ£ch sẽ, không chiÌ£u nổi caÌi hang Ä‘aÌ buÌ£i bặm vaÌ€ u aÌm, vừa tờ mờ saÌng thiÌ€ Ä‘ã chaÌ£y ra ngoaÌ€i hiÌt thở, thâÌy nươÌc hồ trong xanh, laÌ£i Ä‘uÌng vaÌ€o luÌc cần rửa mặt thiÌ€ đều vui mừng khôn xiêÌt. LuÌc naÌ€y Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘ang cười noÌi ba hoa.
"Coi chừng, dươÌi nươÌc coÌ yêu quaÌi ăn thiÌ£t người!" Không biêÌt từ khi naÌ€o NhaÌ£c Thiên Ä‘ã chaÌ£y tÆ¡Ìi heÌt lên doÌ£a dẫm, Dương Chân cũng chaÌ£y theo phiÌa sau.
Hai naÌ€ng Ä‘ang rửa mặt bên hồ nghe thâÌy đều quay đầu ngoÌ gã ta một caÌi.
"Băng thanh huyền hồ kiÌnh, hỷ đăÌc mỹ nhân song... Dương sư đệ, ta thật hâm mộ ngươi quaÌ, suôÌt bao năm cuÌ€ng vÆ¡Ìi hai naÌ€ng sư tỷ như tiên hoÌa thaÌ€nh naÌ€y sÆ¡Ìm chiều cuÌ€ng một chỗ tu chân hoÌ£c Ä‘aÌ£o, Ä‘eÌ£p quaÌ, may măÌn quaÌ!" NhaÌ£c Thiên nhiÌ€n cảnh nuÌi rừng tươi Ä‘eÌ£p cũng hai tỷ muội vô cuÌ€ng mỹ lệ, một tay vỗ baÌ€nh baÌ£ch vaÌ€o vai Dương Chân noÌi gioÌ£ng đầy cảm khaÌi.
Dương Chân cười cười không Ä‘aÌp.
"ÄÆ°Ì€ng coÌ nghe con khỉ lông quăn naÌ€y noÌi lăng lung tung, caÌi miệng choÌ của gã không moÌ£c được ngaÌ€ voi, cũng không noÌi được tiêÌng người đâu." Tiêu Nguyệt Nhi vừa mÆ¡Ìi rửa qua mặt xong, coÌ€n Ä‘ang veÌn toÌc ra sau tai.
"Dương sư đệ, cÃ´Ì găÌng lên, tương lai cÆ°Ì giôÌng như sư phuÌ£ ngươi sôÌng những ngaÌ€y thaÌng thần tiên tươi Ä‘eÌ£p, ồ không, coÌ€n phải hay hÆ¡n cả sư phuÌ£ ngươi nữa, ôm traÌi ôm phải, vui vẻ biêÌt nhường naÌ€o?" NhaÌ£c Thiên vửa thâÌy Tiên Nguyệt Nhi thiÌ€ Ä‘ã hoaÌ£t baÌt hẳn lên, nghiêng đầu liêÌc về phiÌa Dương Chân, gioÌ£ng noÌi đầy vẻ aÌm muội.
Dương Chân vừa mÆ¡Ìi ngẫm nghĩ thiÌ€ Ä‘ã lập tưÌc hiểu ngay, liền laÌch người một caÌi traÌnh xa NhaÌ£c Thiên ra rồi vội vaÌ€ng chaÌ£y qua một bên phân rõ chiêÌn tuyêÌn, hăÌn chiÌnh laÌ€ e sợ caÌi viÌ£ sư tỷ Ä‘iêu ngoa kia Ä‘aÌ£i phaÌt thư uy, tự nhiên laÌ£i phải chiÌ£u tai bay vaÌ£ gioÌ.
"AÌ..." hăÌn vừa mÆ¡Ìi chaÌ£y ra nooaÌ€i mâÌy bươÌc thiÌ€ Ä‘ã nghe thâÌy một tiêÌng la thảm, quay đầu laÌ£i thiÌ€ thâÌy toaÌ€n thân NhaÌ£c Thiên Ä‘ã ươÌt nheÌ£p như chuột luÌ£t, nươÌc văng traÌ€n cả đâÌt, suôÌt từ dươÌi lên trên khiÌ laÌ£nh bôÌc lên nguÌ€n nguÌ£t. HăÌn cười thầm trong loÌ€ng: quả nhiên laÌ€ vậy, baÌo ưÌng đêÌn thực quaÌ nhanh.
"Ha ha ha..." Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘ang đưÌng taÌ£i bờ hồ nhiÌ€n kiệt taÌc của miÌ€nh một caÌch vô cuÌ€ng đăÌc yÌ, cười tÆ¡Ìi gập cả người laÌ£i.
Tiêu Thanh Nhi vừa rửa mặt xong, neÌt mặt cũng tỏ ra laÌ€ Ä‘aÌng đời ngươi lăÌm, hiêÌm khi naÌ€o thâÌy naÌ€ng laÌ£i đưÌng về phe muội muội như lần naÌ€y.
"Ta cho ngươi ôm traÌi ôm phải, traÌi ôm hăÌc tinh tinh, phải ôm Ä‘aÌ£i baÌ£ch viên, ha ha." Tiêu Nguyệt Nhi vẫn con chưa nguôi, liên tuÌ£c vỗ tay vui vẻ.
"ÄÆ°Ì€ng quaÌ Ä‘ÄƒÌc yÌ, xem Hỏa đưÌc phần thân của bản Ä‘aÌ£i tiên đây." NhaÌ£c Thiên hâÌt đầu, trên người đột nhiên xuâÌt chân hỏa bôÌc cao ba thươÌc saÌng rực, hÆ¡i nươÌc bôÌc lên nghi nguÌt nhaÌy măÌt toaÌ€n thân Ä‘ã khô cong.
"Hỏa đưÌc Ä‘aÌ£i tiên? Rõ raÌ€ng laÌ€ một con khỉ lửa, hăÌc hăÌc..." Tiêu Nguyệt Nhi vừa thâÌy bộ daÌ£ng khoe nanh muÌa vuôÌt của NhaÌ£c Thiên cuÌ€ng caÌi thân hiÌ€nh ôÌm nhom của gã thiÌ€ caÌ€ng cảm thâÌy những lời miÌ€nh noÌi quả thực saÌng suôÌt, không nhiÌ£n được laÌ£i cười ầm lên.
"Tam muội chân hỏa của NhaÌ£c sư đệ Ä‘ã Ä‘aÌ£t tÆ¡Ìi cảnh giÆ¡Ìi lô hỏa thuần thanh rồi." Sở ThăÌng Y toaÌ€n thân mặc y phuÌ£c trăÌng cũng Ä‘ã nhaÌ€n nhã bươÌc tÆ¡Ìi.
"So vÆ¡Ìi Ä‘aÌ£o haÌ£nh của Sở sư huynh thiÌ€ NhaÌ£c mỗ tự biêÌt laÌ€ coÌ€n keÌm xa." NhaÌ£c Thiên xoay người vaÌi chaÌ€o nghiêm trang noÌi, coÌ Ä‘iều câu sau lập tưÌc khiêÌn người ta phaÌt Æ¡Ìn, "BâÌt quaÌ, nêÌu Sở sư huynh người maÌ€ coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c ba phần anh tuâÌn tiêu saÌi của NhaÌ£c Thiên naÌ€y thiÌ€ tâm hồn của một nửa sÃ´Ì thiêÌu nữ trên Côn Lôn đều sẽ biÌ£ người thâu toÌm hêÌt mâÌt."
Sở ThăÌng Y ngaÌ£c nhiên dừng bươÌc, vẻ mặt thaÌ€nh ra muôÌn cười maÌ€ cười không nổi, muôÌn noÌi cũng noÌi không được, vô cuÌ€ng cổ quaÌi.
Dương Chân gãi đầu khẽ thở daÌ€i, trong loÌ€ng tuy biêÌt rõ tiÌnh caÌch của gã NhaÌ£c sư huynh naÌ€y, coÌ Ä‘iều vẫn cảm thâÌy coÌ chuÌt ngượng thay cho hăÌn.
"NêÌu ngươi maÌ€ coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c một nửa khiÌ Ä‘Ã´Ì£ của cha ta thiÌ€ đừng noÌi tÆ¡Ìi một nửa sÃ´Ì tiên tử của giÆ¡Ìi tu chân, ngay cả lão ni cô trong Thiên Phật Tự của Thanh Äăng Cổ Phật cũng sẽ động caÌi loÌ€ng bồ đề vÆ¡Ìi ngươi hêÌt." Tiêu Nguyệt Nhi trợn măÌt nhiÌ€n gã cả nửa ngaÌ€y rồi mÆ¡Ìi coÌ phản ưÌng, naÌ€ng ta luÌc naÌ€y mÆ¡Ìi minh baÌ£ch trên đời teÌ ra coÌ€n coÌ những người mặt daÌ€y tÆ¡Ìi như vậy.
"Nguyệt Nhi, không được noÌi bậy." Tiêu Thanh Nhi thâÌy hai người caÌ€ng noÌi caÌ€ng không ra sao nên Ä‘aÌ€nh căÌt ngang.
"Thời gian không coÌ€n sÆ¡Ìm nữa, chuÌng ta nên thượng sÆ¡n thôi." Sở ThăÌng Y quyêÌt Ä‘iÌ£nh.
Lãnh Phong chẳng biêÌt từ khi naÌ€o cũng Ä‘ã nai niÌ£t goÌ£n gaÌ€ng tiêÌn tÆ¡Ìi phiÌa sau moÌ£i người.
Tà i sản của thuyuy12
Last edited by David; 07-03-2009 at 12:53 AM .
10-03-2009, 01:03 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 20: Xạ Dương Quáºt (1)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
Äoà n sáu ngưá»i đệ tá» cá»§a Côn Lôn thi triển pháp thuáºt khinh thân ngá»± phong bay lên trên dãy núi cà ng lúc cà ng dá»±ng đứng, xuyên suối băng đèo lên thẳng tá»›i đỉnh.
Trong sáu ngưá»i thì Sở Thắng Y di chuyển như trên đất bằng, chân đạp và o hư không má»—i bước vượt tá»›i năm trượng như nước chảy mây trôi, trông như cháºm mà thá»±c nhanh như chá»›p. Hai tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi lả lướt theo gió nhẹ nhà ng linh động như tinh linh. Lãnh Phong lại như mÅ©i tên xé gió lao Ä‘i, má»™t bóng má»™t hình nhanh tá»±a chá»›p giáºt phi lên trước bá» má»i ngưá»i lại má»™t khoảng khá xa, thấp thoáng ẩn hiện trong những tà ng cây thưa thá»›t. Dương Chân và Nhạc Thiên thì trì lại phÃa Ä‘uôi, dùng thân pháp tầm thưá»ng mà bay theo.
"Nhạc sư huynh, thân pháp cá»§a Sở sư huynh rất kỳ lạ, sao trông thì cháºm mà thá»±c ra lại quá nhanh, bá»™ dang cá»±c kỳ ung dung tá»± tại." Dương Chân Ä‘i sau cùng chăm chú táºp má»™t hồi mà không sao bắt chước được.
"Hắc, chẳng qua là pháp thuáºt Súc bá»™ thà nh thốn, ngươi cÅ©ng có thể là m được." Nhạc Thiên nói Ä‘oạn liá»n thay đổi cước bá»™, bước chân đạp ra quả nhiên giống hệt vá»›i Sở Thắng Y, có Ä‘iá»u Dương Chân quan sát thì vẫn thấy kém hÆ¡n đôi chút phong thái phiêu dáºt.
"Äừng có bắt chước gã, bắt chước mà không đâu và o đâu như váºy má»›i gá»i là xấu mặt đó." Tiêu Nguyệt Nhi từ xa quẳng lại má»™t câu.
"Chân sư đệ, tuy luyện Äạp hư thà nh bá»™ thì cÅ©ng giống như rèn luyện há»a hầu, không thể miá»…n cưỡng bản thân được." Tiêu Thanh Nhi cÅ©ng ngoái đầu lại khuyên nhá»§.
Vừa nghe Tiêu Thanh Nhi nói váºy, Dương Chân vốn còn Ä‘ang ngần ngừ chợt cảm thấy trong lòng rất không phục, liá»n láºp tức bắt đầu nhá» Nhạc Thiên chỉ dạy. Nói tá»›i yếu quyết cá»§a Súc bá»™ thà nh thốn nà y cùng vá»›i đám thân pháp Di hình hoán vị bất quá cÅ©ng chỉ là tu chân ngoại thuáºt luyện táºp thông thưá»ng, đặc biệt là Côn Lôn phái vốn sở trưá»ng vá» Äạo pháp thì lại cà ng không chú trá»ng những pháp môn đó, đệ tá» trong phái cÅ©ng chỉ là tùy hứng mà luyện táºp, việc Dương Chân chưa từng tu luyện qua cÅ©ng chẳng có gì là lạ.
Sau hai canh giá» thì đám đệ tá» Côn Lôn đã vượt qua dãy núi phÃa đông cá»§a Dương Kỳ SÆ¡n, bá»n há» cÅ©ng nhanh chóng thấm nháºp và o ngá»n núi chÃnh, mây tÃa cuồn cuá»™n đầy trá»i, tiếng sấm sét cÅ©ng dần dần nổi lên.
Trên đưá»ng, bá»n há» gặp không Ãt những con Thá»±c nhân thụ yêu, Thất hồn hoa hay bầy tiểu yêu tinh chuá»™t bay quấy nhiá»…u tấn công, chỉ giáºt mình chứ không có gì là nguy hiểm nhưng cÅ©ng đủ khiến cho đám Tiêu Thanh Nhi lần đầu lên Dương Kỳ SÆ¡n được đại khai nhãn giá»›i.
Dương Chân sau nhiá»u lượt chân nam đá chân chiêu thì bá»™ pháp đó rốt cục cÅ©ng có đôi chút dáng vẻ, Nhạc Thiên không khá»i vui vẻ thốt: "đâu phải chỉ có pháp thuáºt Súc bá»™ thà nh thốn nà y là trò tiểu thuáºt ngoại đạo, Tiểu na di bá»™ pháp cá»§a gã há» Lãnh phÃa trước kia cÅ©ng có thể bắt chước được váºy..."
Gã vừa nói xong thì trước mặt đã có ngưá»i không đồng tình.
"Nhạc sư đệ, Súc bá»™ thà nh thốn nhá» thì là tiểu đạo, lá»›n sẽ thà nh đại đạo. Ngưá»i đạt tá»›i Hư cảnh có thể đạp hư bá»™ nháy mắt đã vượt ngoà i ngà n dặm, vừa ra khá»i núi bước chân má»™t cái là đã bước tá»›i biển cả, so vá»›i Ngá»± kiếm thuáºt chỉ có nhanh hÆ¡n chứ không há» cháºm." Sở Thắng Y bước nhẹ nhà ng mấy bước đã Ä‘uổi theo sau thân hình Nhạc Thiên vừa vá»t lên trước.
"Sở sư huynh nói đúng lắm, má»—i má»™t pháp quyết cá»§a Côn Lôn cÅ©ng Ä‘á»u là do những báºc tiá»n bối ngá»™ ra từ thiên đạo. Và dụ như những tiểu pháp quyết tu di nạp váºt như Hoà i Trung Nháºt Nguyệt hay Tụ Lý Cà n Khôn mà nói, vá»›i đạo pháp cá»§a Côn Lôn chúng ta tu luyện tá»›i mức cao nhất tháºm chà còn có thể tá»± tạo thà nh thế giá»›i riêng vô cùng vô táºn, uy lá»±c vô biên." Tiêu Thanh Nhi cÅ©ng đã bước mấy bước bám sát theo sau tán đồng.
"Ha ha ha, ta phát giác các ngươi hai ngưá»i sao tổng cá»™ng lại chỉ có má»™t cái giá»ng mÅ©i như váºy?" Nhạc Thiên nói giá»ng bất mãn.
Sở Thắng Y tiếp tục cắm đầu lao Ä‘i như bay không nói thêm tiếng nà o. Tiêu Thanh Nhi lại len lén liếc Dương Chân má»™t cái rồi là m ra vẻ chẳng có chuyện gì vá»™i Ä‘uổi theo muá»™i muá»™i đằng trước. Hai ngưá»i vốn Ä‘á»u đã lÄ©nh giáo công phu mồm mép cá»§a Nhạc Thiên nên nà o dám tranh hÆ¡i.
Trước mặt đột nhiên vá»ng tá»›i má»™t trà ng tiếng hô hoán.
Cả Ä‘oà n đã tá»›i má»™t chá»— dãy núi chắn ngang, phÃa trước chÃnh là ngá»n Cá»u Dương Phong - ngá»n núi chÃnh cá»§a dãy Dương Kỳ Phong, sừng sững chá»c trá»i, bên dưới là má»™t sÆ¡n cốc dà i và hẹp, những khối đá lá»›n nằm ngang dá»c, má»c đầy bại thảo (*) ráºm rạp.
Lúc nà y trong sÆ¡n cốc, năm con sói lá»›n toà n thân trắng bạch Ä‘ang bao vây tấn công má»™t con hổ kỳ dị. Năm con sói nhanh như năm đạo chá»›p giáºt, vồ trên táp dưới liên tục, móng vuốt lấp lánh ánh xanh rá»n. Con mãnh hổ thì thế trầm ổn, sức mạnh phi thưá»ng, đầu cắn Ä‘uôi quáºt, má»—i đòn Ä‘á»u mang sức mạnh thiên quân, tiếng gầm rống cùng tiếng sói tru liên miên không dứt. Cả hai bên Ä‘á»u bị thương thê thảm, máu huyết bầy nhầy văng khắp mặt đất.
Äám ngưá»i chạy tá»›i đứng trên vách đá phÃa sau Lãnh Phong và Tiêu Nguyệt Nhi, sau khi nhìn thấy cảnh tượng thảm liệt đó thì Ä‘á»u không khá»i ngẩn ngưá»i ra.
Sở Thắng Y giải thÃch: "Là Nguyệt Lang và Kiếm Xỉ Hổ, yêu thú rất thưá»ng gặp ở Tây hoang, ở tại bên ngoà i cá»§a Xạ Dương Quáºt cÅ©ng có thể cho là lợi hại lắm."
Cái Ä‘uôi dà i cả trượng cá»§a con Kiếm Xỉ Hổ đó tá»a ra lằn hắc quang nhà n nhạt, nhắm đúng má»™t con Nguyệt Lang vừa vá»t sát qua đầu quất ngược lên má»™t cú mãnh liệt, con Nguyệt Lang kia láºp tức như con diá»u đứt dây bị đẩy bắn tÃt lên trên không.
Kiếm Xỉ Hổ thừa cÆ¡ đột phá trùng vây, nhe hai chiếc răng trắng ởn dà i tá»›i ba thước, gầm lên má»™t tiếng đã lao tá»›i con Nguyệt Lang Ä‘ang thất thế kia rồi nghểnh đầu cắn má»™t cái, láºp tức máu thịt tung tóe đầy trá»i, dÃnh nhẹp cả thân.
Bốn con Nguyệt Lang còn lại hung tÃnh bạo phát, đồng loạt ngẩng đầu tru lên má»™t tiếng rồi hóa thà nh bốn luồng sáng nhất tá» vá»t lên. Sau và i tiếng gầm rú thảm liệt, mấy con yêu thú đã quấn và o nhau thà nh má»™t khối, khói bụi mù mịt không còn phân biệt được là lang hay hổ, máu tươi nhanh chóng vương đầy mặt đất, lưỡng bại câu thương.
Chợt có má»™t tiếng rÃt cổ quái như tiếng trẻ con, trên không xuất hienj má»™t con cổ Ä‘iêu có sừng dà i sải cánh lá»›n tá»›i hÆ¡n ba trượng, cuốn theo cuồng phong lao xuống như ánh chá»›p. Hai cái thiết trảo há»›t xuống đất má»™t cái tức thì đã chụp lấy má»™t con Nguyệt Lang bị cụt chân. Thiết trảo thuáºn thế xé tung ra, con Nguyệt Lang Ä‘ang thoi thóp tức thì bị chia thà nh hai Ä‘oạn, ná»™i tạng rá»›t cả xuống mặt đất.
Bá» ngá»±a bắt ve, chim sẻ lại ở đằng sau. Trên mặt đất sẫm mà u cá»§a sÆ¡n cốc đột nhiên phá tung, vá»t ra hai đạo hắc quang má» mịt, hai cái xúc tu dà i tá»›i mấy trượng vừa xuất hiện thì đã vồ lấy con cổ Ä‘iêu kéo rá»›t xuống mặt đất má»™t cách nặng ná».
Má»i ngưá»i đứng trên vách đá cao cao nhìn không chá»›p mắt, trong lòng kinh hãi vô cùng.
Má»™t quầng khói bụi bốc lên, trên chiến trưá»ng chỉ còn lại má»™t kẻ chiến thắng duy nhất.
Äó chÃnh là má»™t con tinh quái mặt ngưá»i thân hình như cái hồ lô, đầu to như chu nho (**), từ thân má»c ra những cái rá»… lá»›n má»m nhÅ©n đủ loại hình dạng, trÆ¡n nhẵn trùng trục như cái cối xay, từ trên xuống dưới toà n má»™t mà u xanh Ä‘en, cá»±c kỳ xấu xÃ.
Khắp ngưá»i nó má»c ra vô số những cái xúc tu dà i ngoằng trông như những cánh tay thô kệch, Ä‘ang vun chiến lợi phẩm lại thà nh má»™t đống rồi từ từ nhét và o cái miệng hồ lô to hun hút, cái miệng khổng lồ xanh ngắt ấy không ngừng cúi xuống nhai nuốt là m nhá» ra những dòng dãi dá»›t Ä‘en sì. Chỉ thấy thân hình nó nhanh chóng trương lên, không ngừng uốn éo, nháy mắt cả cái thân hồ lô đó đã đảo lá»™n ngược từ dưới lên trên khiến ngưá»i ta không khá»i cảm thấy lá»™n má»a
Chẳng biết từ khi nà o phÃa nam sÆ¡n cốc chợt nổi lên má»™t vầng sóng mà u đỠngay sát mặt đất không ngừng lưu chuyển. Quan sát kỹ thì thấy cả núi đã đầy ắp những con kiến đỠrá»±c như lá»a, má»—i con kÃch thước bằng ngón tay cái.
Con Cá»u Thái Tuế Ä‘ang lúc ăn uống ngon là nh đột nhiên phát hiện ra, cặp mắt xanh lét to ù như cái bát hấp háy, cái miệng lá»›n nuốt cà ng mau hÆ¡n, đồng thá»i má»™t ná»a số xúc tu đột nhiên đâm xuống dưới mặt đất, toà n thân nó nổi lên má»™t vầng sáng mà u và ng thổ, bùn đất dưới chân láºp tức nhuyá»…n ra, cả ná»a thân hình đã chui xuống dưới đất.
"Con Cá»u Thái Tuế phen nà y gặp nạn rồi, Huyết Nghị (kiến máu) mà tá»›i thì thảo má»™c cÅ©ng láºp tức khô queo." Sở Thắng Y than.
"Cái đám nà y tháºt đáng ghét" Tiêu Nguyệt Nhi nhăn tÃt lông mà y không dám nhìn thêm.
"Äó có phải là yêu thú thuá»™c tÃnh thổ a, xem bá»™ dạng thì có lẽ cÅ©ng kết Ä‘an rồi." Nhạc Thiên vẫn còn canh cánh trong lòng.
Trong lúc nói chuyện thì những là n sóng đỠkhé đã kéo tá»›i thân hình cá»§a Cá»u Thái Tuế rồi trải ra bao vây lấy nó và o giữa, từng lá»›p từng lá»›p phá»§ lên trên. Chỉ thấy vô số xúc tu không ngừng quét qua quét lại trên mặt đất như muốn thoát khá»i bầy Huyết Nghị, nhưng bầy kiến kéo tá»›i ùn ùn cà ng lúc cà ng nhiá»u.
Từ trong cái quả đổi nhỠđỠrá»±c Ä‘ang vun vun dần hình thà nh ấy đột nhiên nổ bung ra má»™t khối chất nhầy mà u lục, nháy mắt đã khiến cho vô số Huyết Nghị bị dung hóa thà nh huyết dịch xanh lét. Con Cá»u Thái Tuế tham ăn đó bắt đầu liá»u mạng phản kÃch. Thế nhưng bầy kiến vô cùng vô tân lại nhanh chóng phá»§ áºp lại ngay.
Thá»i gian chừng cạn chén trà thì những là n sóng đỠmá»›i từ từ rút Ä‘i, chỉ còn sót lại má»™t đống xương chắng vụn vặt lá»›n nhá».
"Những yêu thú nà y so vá»›i linh thú tại Vạn thú cốc hoà n toà n không giống nhau, mưá»i phần ác độc." Dương Chân lẩm bẩm nói, hắn lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng tà n nhẫn tá»›i như váºy khiến cho trong lòng không khá»i phát lạnh.
"Äó là bởi vì yêu khà tại lòng đất dưới Dương Kỳ SÆ¡n gây ra, lấy mạnh nuốt yếu vốn đã là bản năng cá»§a bá»n chúng rồi." Sở Thắng Y há» hững thốt.
"Con Cá»u Thái Tuế kia sao lại có cái mặt ngưá»i dà i ngoằng thế, xấu xà quá."
Tiêu Nguyệt Nhi lúc nà y má»›i lấy lại tinh thần có Ä‘iá»u cái cảnh tượng ăn sống nuốt tươi Ä‘ang sợ kia thì vẫn còn vương vấn ở trong đầu nà ng ta mãi không rá»i.
Sắc mặt của Tiêu Thanh Nhi cũng trắng bệch, bất giác nắm chặt lấy tay của muội muội, hai tỷ muội dựa sát và o nhau thà nh một khối.
"Trong truyá»n thuyết thì thá»i cổ xưa đã có những thuáºt sÄ© luyện khÃ, có thể đưa hồn phách con ngưá»i dung máºt pháp phong ấn và o trong yêu thú, tháºm chà là và o trong cÆ¡ thể cá»§a Yêu tá»™c như má»™t hình phạt, bởi váºy má»›i sinh ra rất nhiá»u loại quái váºt ná»a ngưá»i ná»a yêu." Nhạc Thiên giống như hiểu Tiêu Nguyệt Nhi má»™t cách đặc biệt, giá»ng nói đầy vẻ tịch mịch.
Tiêu Nguyệt Nhi ngoảnh đầu ngó Nhạc Thiên giáºn dữ, bặm chặt môi vẻ vừa quáºt cưá»ng vừa kiêu ngạo, là n mi dà i nhướng lên bá»±c bá»™i nhưng lại là m cho ngưá»i ta cảm thấy yêu mến vô cùng.
"Nói linh tinh, lại có ngưá»i tà n nhẫn như váºy ư?" Tiêu Thanh Nhi không hiểu đáp lá»i.
Sở Thắng Y ở má»™t bên Ä‘ang định mở miệng, nghe thấy thế láºp tức nÃn bặt, quay đầu lại thấy Lãnh Phong Ä‘ang đứng má»™t mình má»™t góc, thần tình kỳ lạ, khóe miệng tá»±a như vẫn thoáng có nét cưá»i lạnh lẽo thì không khá»i ngạc nhiên.
"Những chuyện con con nà y thì có gì mà ngạc nhiên? Äợi tá»›i lúc và o trong địa quáºt thì cho các ngưá»i ta hồ mà xem." Nhạc Thiên lầm bầm nói.
Lãnh Phong chẳng nói má»™t lá»i, chỉ tá»± mình ngá»± phong đằng không vá»t lên, giống y như con ưng vồ thá» bay thẳng vá» phÃa vách đá đối diện, ta áo xanh tung bay phần pháºt mang mấy phần dáng dấp cuồng dã. Những ngưá»i còn lại cÅ©ng nhìn nhau má»™t cái rồi tung ngưá»i Ä‘uổi theo.
Sau khi cả Ä‘oà n vượt qua thêm mấy ngá»n núi thì hạ xuống má»™t vách đá dá»±ng đứng cao cả trăm trượng, má»™t dải đất bằng rá»™ng rãi trải ra, rốt cục cÅ©ng tá»›i chá»— mặt đất nÆ¡i miệng và o cá»§a Xạ Dương Quáºt.
Äó là má»™t cái động huyệt khổng lồ ở giữa lưng chừng núi, nằm ở mặt nÆ¡i ánh sáng mặt trá»i không chiếu tá»›i được. Từ từ Ä‘i và o thì cá»a động còn sáng sá»§a, và o bên trong thì láºp tức thà nh ra âm u, má» mịt khó dò. Từ khoảng cách bên ngoà i cá»a động chừng bảy tám trượng, má»i ngưá»i đã thấp thoáng nghe thấy tiếng những tiếng gầm rú nho nhá» kèm theo những là n gió nóng tanh hôi thổi tạt ra ngoà i, phả và o mặt ngưa ngứa khiến toà n thân lông tóc dá»±ng ngược cả lên.
Quan sát xung quanh bên trong bên ngoà i động chỉ thấy vách động mà u đỠsẫm không khá»i khiến ngưá»i ta liên tưởng ngay tá»›i há»a mạch ẩn sâu bên trong lòng đất, nhưng lại nghÄ© tá»›i sức mạnh cá»§a Xạ Dương Tinh Máºt tráºn cá»§a sư môn nên lại nhanh chóng bình tâm trở lại.
Sở Thắng Y ngoái đầu Ä‘ang định nói gì đó thì Lãnh Phong đã khoa chân bước thẳng và o, chà ng ta đà nh cưá»i khổ nói: "Chư vị đồng môn xin cẩn tháºn, đừng có Ä‘i cách nhau quá xa để còn có tiếp ứng được cho nhau."
Nhạc Thiên tùy tiện xua tay, gã đã tá»›i trước bá»n há» hai ngà y, cÅ©ng từng má»™t mình Ä‘i và o trong động tuyệt không có vấn đỠgì xảy ra. Gã phì cưá»i rồi Ä‘i theo Lãnh Phong, lạng quạng Ä‘i thẳng và o bên trong.
Hai tỷ muội Tiêu Thanh Nhi cùng Dương Chân nối theo sau Sở Thắng Y cũng đi và o trong động.
Và o trong Xạ Dương Quáºt lại có mấy Ä‘iểm không giống, bên trong động lại hÆ¡i bằng phẳng, có rất Ãt nham thạch cùng sá»i đá. Suốt vách đá dá»c lối Ä‘i ẩn hiện tá»a ra là n u quang kì dị lóe lên chiếu rá»i tình cảnh trong động, tuy không chói mắt nhưng cÅ©ng đủ để má»i ngưá»i có thể quan sát rõ rà ng tất cả trong phạm vi mưá»i trượng.
Dưới là n anh sáng tÄ©nh mịch, lá»—i và o vốn đã rất rá»™ng cà ng lúc lại cà ng thêm rá»™ng rãi, kỳ nham quái thạch má»c ra khắp nÆ¡i, thấp thoáng cÅ©ng xuất hiện má»™t và i và i động huyệt nho nhá» ngoằn ngoèo khúc khuá»·u, chẳng biết là thông tá»›i táºn nÆ¡i nà o. Tiếng nước nhá» tà ta tà tách từ xa xa vá»ng lại hòa vá»›i tiếng bước chân cá»§a má»i ngưá»i thà nh má»™t thanh âm kỳ lạ, thi thoảng lại có tiếng quái thú gầm hống giống như Ä‘ang giết chóc lẫn nhau ở táºn nÆ¡i sâu thẳm khó dò cá»§a động huyệt, cà ng tăng thêm vẻ âm u. Theo địa hình cà ng lúc cà ng xuống thấp, phảng phất Ä‘ang tiến và o má»™t thế giá»›i vô cùng vô táºn trong lòng đất.
Dương Chân Ä‘i theo tiếng bước chân cá»§a má»i ngưá»i, nhìn đông nhìn tây qua khoảng tà n má»™t nén nhang mà vẫn thấy Ä‘i mãi vá» phÃa trước như váºy, có Ä‘iá»u địa hình cÅ©ng dần dần phức tạp, đưá»ng Ä‘i bắt đầu quanh co, trong lòng thoáng động liá»n dùng thần niệm phát ra thăm dò xuống dưới sâu.
Thần niệm vừa phát Ä‘i thì đã giáºt mình kinh hãi, dưới ngá»n Cá»u Dương Phong nà y lại có má»™t động quáºt vô cùng vô táºn có má»™t không hai, rắc rối chằng chịt phức tạp, dà y dà y đặc đặc nối tiếp nhau thà nh má»™t khối ăn sâu và o lòng đất tạo thà nh má»™t địa cung khổng lồ.
Và o lúc tÃnh thâm nháºp sâu hÆ¡n để thăm dò thì thần niệm cá»§a hắn đột nhiên va và o má»™t đạo thần thức mãnh liệt bá đạo chặn ngang, y như dòng nước nhá» bé va và o má»™t đại hải trà n sóng, thần niệm láºp tức tiêu tán.
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
14-03-2009, 05:59 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 20: Xạ Dương Quáºt (2)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
CÅ©ng trong lúc đó, Dương Chân tâm vá»›i thần tương ứng, những dòng niệm lá»±c tản mát giống như sóng triá»u nháy mắt rút vá» khiến cho Thức Hải chấn động dữ dá»™i. Lục thức bị ép quay vá» bản thân khiến cho trá»i đất trước mắt như đảo lá»™n, Ä‘en kịt má»™t mà u, chỉ má»™t bước không vững láºp tức rá»›t bịch xuống mặt đất.
Má»i ngưá»i Ä‘i phÃa trước à o à o la hoảng chạy lại.
Qua má»™t lát, nhá» má»™t luồng chân nguyên mạnh mẽ bổ trợ, Dương Chân từ từ tỉnh lại, lúc nà y hắn Ä‘ang nằm êm ái trong lòng má»™t ngưá»i, trước mắt là những ngưá»i khác cùng vá»›i má»™t cặp mắt trong sáng Ä‘ang khẩn trương nhìn hắn chăm chăm.
Sở Thắng Y vừa vặn thu hồi cánh tay đặt lên lưng hắn, còn hắn thì Ä‘ang nằm gá»n trong lòng sư tá»· Tiêu Thanh Nhi.
"Äã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có bá»™ dạng như váºy? Nói xem nà o!" Tiêu Nguyệt nhi trong lòng nóng nảy há»i liến thoắng như pháo liên châu khiến Dương Chân ngá»› ngưá»i ra má»™t lúc.
"Äừng vá»™i!" Sở Thắng Y xua tay cản lại, Nhạc Thiên ở sau lưng chà ng ta Ä‘ang há hốc cả mồm cÅ©ng bất giác ngáºm lại.
Dương Chân khẽ lúc lắc cái đầu, cảm thấy đã khá hÆ¡n rất nhiá»u liá»n ngẩng đầu lên, chợt thấy sắc mặt trắng bệch cá»§a Tiêu Thanh Nhi Ä‘ang nôn nóng nhìn hắn, thần tình đầy vẻ quan tâm, trong lòng hắn chợt cảm thấy rất hoan há»· liá»n tránh khá»i vòng tay cá»§a nà ng để đứng dáºy.
Má»i ngưá»i lúc nà y má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i, ánh mắt Ä‘á»u nhìn chăm chăm và o hắn không rá»i.
Dương Chân gãi gãi đầu, trong óc vẫn thấy có chút choáng váng còn lưu lại, bắt đầu kể lại chuyện quái lạ kỳ dị vừa rồi cho má»i ngưá»i hết thắc mắc.
Nghe hắn nói xong, má»i ngưá»i Ä‘á»u bất giác nhìn nhau, lẽ nà o đã có yêu ma đột phá phong ấn?
Nhưng rất nhanh sau đó lại phá»§ định hoà n toà n, ba ngà n năm qua nÆ¡i nà y chỉ có và o mà không ra được, tiên tráºn mà các vị tiá»n bối Côn Lôn đã dà y công sắp đặt là m sao có thể đột phá dá»… dà ng như váºy?
Hai ngưá»i Sở Thắng Y cùng Lãnh Phong chẳng nói lá»i nà o, chỉ nhắm mắt trầm tư thăm dò, má»™t lát thì trước sau cùng thu hồi thần niệm, tất cả Ä‘á»u lắc đầu không hiểu.
Dương Chân không khá»i hoà i nghi há»i: "Lẽ nà o là đệ đã cảm giác sai?"
Nhạc Thiên đưa tay rá» rá» lên trán Dương Chân nói đùa: "Tiểu tá» ngươi cÅ©ng đâu phải là ngưá»i bé gan, sao lại sợ hãi như váºy?"
Má»i ngưá»i sau khi thăm dò mấy lượt không có kết quả thì lại Ä‘i tiếp, bất quá má»—i bước chân Ä‘á»u có cẩn tháºn thêm má»™t chút.
Nằm sâu trong lòng Xạ Dương Quáºt, tại má»™t khu vá»±c hang động tÄ©nh mịch kÃn như bưng. Mấy viên dạ minh châu to bằng mắt rồng khảm lên trên trần khiến trong động trà n ngáºp ánh sáng xanh nhà n nhạt, có Ä‘iá»u ngoà i bốn vách xung quanh thì chỉ có duy nhất má»™t cái giưá»ng đá đặt phÃa bên, cá»±c kỳ đơn sÆ¡.
Lúc nà y má»™t nữ nhân phong thái yểu Ä‘iệu Ä‘ang trang trá»ng quỳ trước giưá»ng, hai tay thu trong tay áo đặt và o lòng kÃnh cẩn vô cùng. Trước mặt nà ng ta có treo lÆ¡ lá»ng má»™t cái gương nước xanh biếc ở giữa chừng không tá»a ra ánh nước lấp lánh, trong gương thấp thoáng có má»™t hình ảnh mÆ¡ hồ như Ä‘ang nói gì đó, nữ nhân khôn ngừng gáºt đầu vâng dạ.
Äá»™t nhiên, vách động trước mặt nổi lên những lằn ánh sáng mà u xanh vấn vÃt, nữ nhân chợt phát hiện liá»n láºp tức thu lại phép thuáºt Thiên lý truyá»n tấn thá»§y kÃnh. CÅ©ng lúc đó, má»™t bóng ngưá»i đã xuất hiện trong động thất.
"Chuẩn bị xong chưa?" Long Dáºn trầm giá»ng nói.
"Tôn thượng từ trước tá»›i nay chưa há» tÃnh sai, các hạ tốt nhất là hãy lo lắng cho bản thân Ä‘i." Dao CÆ¡ yểu Ä‘iểu đứng dáºy, thân hình đó ngồi trên giưá»ng đá, ánh mắt liếc nhìn Long Dáºn, khóe miệng nhếch lên thoáng vẻ trà o phúng.
"Ta không cần lo tá»›i Nhất Nguyên lão nhân cá»§a Côn Lôn, ta chỉ e có ngưá»i chá»±c mong ngồi thu lợi ngư ông, cố đạt được cái trước mắt mà quên mất mai sau... Long Dáºn ta háºn nhất chÃnh là đám phản bạn." Long Dáºn ngẩng đầu nhìn lên trên, chân không tiếng động, ngưá»i không thá»§ thế nhưng áp lá»±c vô hình đó đã khiến Dao CÆ¡ như cảm thấy bóng hình hắn đã tá»›i ngay mặt.
"Tôn thượng nói má»™t là má»™t hai là hai, ngươi cứ yên tâm Ä‘i." Dao CÆ¡ mỉm cưá»i tình tứ nói. Dứt lá»i liá»n ngả ngưá»i nằm xuống bằng má»™t tư thế nằm mÄ© miá»u há»›p hồn ngưá»i ta, dáng vẻ đầy quyến rÅ© khêu gợi, đầu khẽ nghiêng sang bên, ánh mắt chá»›p chá»›p nhìn Long Dáºn.
Long Dáºn lạnh lùng liếc nhìn yêu cÆ¡ trên giưá»ng má»™t cái rồi đứng thẳng lưng chuyển mắt vá» phÃa góc động thất, không há» che dấu cảm giác chán ghét đối vá»›i Dao CÆ¡. Nếu không phải đại cục trước mắt, hắn tuyệt đối sẽ không hợp tác vá»›i hạng ngưá»i nà y, chịu sá»± ngăn trở cá»§a ngưá»i khác. Ná»™i tâm vô cùng cao ngạo cá»§a hắn cÅ©ng không chấp nháºn để hắn phải cúi đầu, nhưng vì tá»™c nhân hắn có thể hy sinh tất cả.
Nghĩ tới đó, nỗi uất ức từ lâu của hắn lại bắt đầu dấy lên.
Yêu hoà ng cá»§a tá»™c nhân cá»§a chÃn bá»™ yêu tá»™c đâu phải là không kiêu ngạo kiên cưá»ng mục hạ vô nhân. Cho dù là những kẻ mạnh nhất trong đám tà n dư cá»§a chÃn bá»™ hiện nay má»—i ngưá»i Ä‘á»u có thể thay thế cái chức vị tá»™c trưởng cá»§a hắn, và hắn vẫn không có cách nà o khuất phục được đám ngưá»i trong Dương Kỳ SÆ¡n ấy, kể cả tạm thá»i áp chế sá»± Ä‘iên cuồng cá»§a bá»n há» cÅ©ng vô phương, nhưng hắn vẫn muốn nhất định giải thoát cho lá»±c lượng Ä‘iên cuồng ấy khá»i tù ngục, có Ä‘iá»u hiện tại vẫn chưa đến lúc.
Luáºn pháp lá»±c đạo hạnh, hắn không sợ bất cứ ai, cho dù là Yêu hoà ng cÅ©ng không ngoại lệ.
Yêu hoà ng... đó gần như má»™t cái tên húy bị cấm kỵ, cho dù là hắn hay là đám ngưá»i Ä‘iên cuồng kia chỉ e cÅ©ng vẫn phải thần phục dưới trướng cá»§a Yêu hoà ng, nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y, Long Dáºn đã hạ quyết định.
Vì phục hưng bản tá»™c, gặp thần giết thần, gặp pháºt giết pháºt!
Dao CÆ¡ thá»±c sá»± đã không chịu nổi sá»± ấm ức nà y nữa, giáºn dữ nói: "Bá»±c tháºt, ngươi ở tại má»™t nÆ¡i như thế nà y đợi suốt mưá»i năm qua?"
Long Dáºn khôi phục lại vẻ bình thưá»ng nói: "Có mấy tên tiểu bối cá»§a Côn Lôn tá»›i, giao cho ngươi đấy."
Dao CÆ¡ tức thì hứng trà trở lại, nhảy dá»±ng lên ở trên giưá»ng vá»— tay vui vẻ nói: "Nô gia lại có thế thu lấy mấy viên kim Ä‘an để bồi bổ cho cÆ¡ thể yếu nhược nà y rồi." Nói dứt lá»i liá»n phất tay áo nhanh nhẹn xoay má»™t vá»ng, phong thái yểu Ä‘iệu má»m mại đầy vẻ quyến rÅ©.
Long Dáºn Ä‘ang định xuyên qua bức tưá»ng cấm chế pháp thuáºt để rá»i khá»i, dưá»ng như đột nhiên nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n ngoái đầu thốt: "Giữ lại bá»n chúng, phải bắt sống, nhục thân cá»§a bá»n chúng tuy không bằng yêu tá»™c cá»§a ta nhưng có vẫn còn hÆ¡n không." Nói Ä‘oạn vách động đột nhiên xao động, cả ngưá»i không còn thấy đâu nữa.
"Không thể lấy kim Ä‘an thì vẫn có thể lấy là m đồ chÆ¡i chứ?" Dao Co vốn Ä‘ang có chút hưng phấn nhìn vá»›i theo hướng ngưá»i vừa biến mất, từ trong cặp mắt phượng phát ra những tia quyến rÅ© cuồng nhiệt.
Äi không biết bao lâu, vượt qua mấy chá»— dốc cuối cùng cÅ©ng dẫn tá»›i má»™t chá»— lòng hang rá»™ng rãi, trong bóng tối đột nhiên phát ra tiếng la hoảng "A..." khiến cả đám lại loạn xạ má»™t hồi.
Kết quả té ra là Tiêu Nguyệt Nhi dẵm phải má»™t đống xương trắng chẳng biết là cá»§a loại yêu thú nà o, nà ng ta sợ tá»›i mất hồn mất vÃa khiến cho má»i ngưá»i cùng cưá»i rÅ© rượi.
"Có yêu khÃ!" Lãnh Phong Ä‘ang Ä‘i trước nhất chợt trầm giá»ng quát, tiếng cưá»i giỡn láºp tức nÃn bặt.
Giá»ng nói cá»§a chà ng vừa dứt thì đã vá»ng tá»›i má»™t tiếng hú trầm đục, lòng hang sâu thẳm quanh co tăm tối phÃa trước chợt từ từ xuất hiện má»™t thân hình yêu thú vô cùng kỳ dị, tiếp đó lá»™ thêm cái đầu.
Äó là má»™t con yêu thú mình sư tỠđầu hổ khổng lồ, lông toà n thân mà u và ng Ä‘á», hình dạng trông gần như má»™t con beo đất nhưng lá»›n gấp mấy chục lần, cả ngưá»i gân bắp cuồn cuá»™n, bước chân linh động, cái miệng như cái cháºu máu to đùng đầy răng lởm chởm, cặp mắt xanh lét lạnh lùng ngó đám ngưá»i chăm chăm.
"Là Sư Hổ, coi chừng độc khÃ!" Trong lúc Sở Thắng Y nói thì má»i ngưá»i đã lá»›p lá»›p tế khởi pháp bảo, kiếm quang muôn mà u tức thì chiếu rá»i lòng hang sáng trưng, xa gần hết thảy Ä‘á»u nhìn rõ mồn má»™t.
Sư Hổ cảm nháºn được sá»± uy hiếp từ phÃa đám ngưá»i liá»n tru lên má»™t trà ng âm thanh trầm đục, tiếng tru như sấm sét khiến cả đám nghe muốn tê dại cả mà ng nhÄ©.
Bên ngưá»i Lãnh Phong ở phÃa trước đột nhiên phát xuất má»™t mảnh trăng lưỡi liá»m má» nhạt, anh trăng đột nhiên trở thà nh rá»±c rỡ sắc bén vô cùng, Ä‘ang định đánh ra thì má»™t bóng tÃm đã lao tá»›i chá»— chà ng ta.
"Äể ta lên!" Tiêu Nguyệt Nhi vừa má»›i bị má»i ngưá»i cưá»i nhạo trong lòng bá»±c bá»™i vô cùng, không đợi má»i ngưá»i đáp lá»i đã váºn kiếm quyết thẳng băng, Linh Tê Tiên Kiếm phát ra bạch quang mãnh liệt mang theo hà n khà băng thiên triệt địa bắn thẳng vá» phÃa con yêu thú Ä‘ang chiếm hết ná»a căn động kia nhanh như chá»›p giáºt.
Sư Hổ đột nhiên cà o loạn bốn chân, ngẩng đầu gầm thét, cái miệng máu há ngoác chợt phun ra má»™t bụm khói xanh cuồn cuá»™n kéo dà i cả mấy trượng, tiếng ầm ầm nổi lên như sấm sét chấn động cát sá»i trên trần động rÆ¡i xuống lả tả, uy thế lẫm liệt.
Trái tim Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘áºp thình thịch như đánh trống tráºn, nhưng tay không há» chùn, quát lên má»™t tiếng lạnh lẽo kiếm quyết chợt biến đổi, Linh Tê kiếm rÃt lên má»™t trà ng dà i hóa thà nh má»™t mà n kiếm quang dà y đặc trắng xóa, tầng tầng lá»›p lá»›p chồng lên nhau tá»a ra như má»™t đóa sen khổng lồ phong tá»a toà n bá»™ lòng hang. "Bùng!" Luồng khói xanh cùng vá»›i mà n kiếm quang va Ä‘áºp dữ dá»™i.
Kiếm quang ngưng tụ, khói xanh tản mác hóa thà nh những vụn băng xanh lét rÆ¡i lả tả xuống ná»n động.
Sư Hổ đã bị chá»c cho giáºn dữ vô cùng, cà o chân má»™t cái khiến nham thạch nát vụn văng tung tóe, cả thân thể khổng lồ hóa thà nh má»™t đạo lưu ảnh và ng chóe rÃt gió vù vù, thế lao Ä‘i như quả núi đè xuống đỉnh đầu vồ tá»›i đám ngưá»i.
Kiếm quang cá»§a Tiêu Nguyệt Nhi vừa má»›i bị chấn động thu hồi còn Ä‘ang định tiếp tục xuất kÃch, chợt thấy cái bóng và ng đột nhiên phình lá»›n lên, sát khà quạt và o mặt thì không khá»i hoảng hốt thất thế.
Trong sát na ấy, má»™t vầng trăng khổng lồ mà u bạc lạnh lẽo tròn và nh vạnh từ trong tay Lãnh Phong đã vá»t lên, hà n quang chá»›p lóe chém qua rồi, nham thạch ở bên trên cá»§a hang động bị luồng kiếm quang quét phải má»›i bắn tung ra tán loạn, khiến cả không gian đầy bụi đá.
Äồng thá»i, giữa chừng không máu bắn tung tóe, Sư Hổ bị Tà Nguyệt Tiên Nháºn cá»§a Lãnh Phong chém thà nh hai ná»a, máu huyết nóng hổi phun xuống như mưa rà o trà n cả lòng hang.
Tiêu Nguyệt Nhi ngá»i thấy mùi tanh cá»§a máu thì cảm thấy muốn lá»™n má»a, lồng ngá»±c thắt nghẹn, kinh hãi má»™t hồi rồi má»›i ngẩng đầu nhìn Lãnh Phong Ä‘ang cầm chếch thanh Tà Nguyệt lạnh lùng đứng ngay trước mặt. Chà ng ta lúc đó má»›i giáºt mình phát hiện ra vá»™i liếc nhìn nà ng má»™t cái, khuôn mặt trà n đầy sát khà từ từ dãn ra, khóe miệng lá»™ má»™t nụ cưá»i ấm áp như ánh dương quang, nhưng vừa xuất hiện thì đã tắt ngay.
Ná»—i tức giáºn vì bị khinh thưá»ng cá»§a nà ng thoáng cái biến mất tăm tÃch, khối băng lá»›n lạnh lùng ấy vẫn còn có tình cảm ư?
Trong lúc má»i ngưá»i còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn thì Nhạc Thiên đã tiến lên trước cẩn tháºn tìm kiếm gì đó trong đám thi thể cá»§a Sư Hổ, thanh Trảm Dương Tiên Kiếm trong tay bị gã sá» dụng như cái que cá»i. Khá»u chá»c hồi lâu chợt nghe thấy gã reo lên má»™t tiếng sung sướng, thanh kiếm đã khá»u được má»™t viên châu nhá» mà u xanh lục lấp lánh lăn ra trước mặt má»i ngưá»i.
"Nguyên châu vừa má»›i ngưng tụ, vãn chưa thà nh yêu Ä‘an, tinh nguyên há»—n tạp không thuần ngược lại có thể dùng để luyện thà nh mấy viên Dưỡng Nguyên Äan hạng nhất." Nhạc Thiên cưá»i ha hả thu tiên kiếm lại, sá» dụng Trữ váºt pháp nang cất lấy viên nguyên châu.
"Vì sao lại gá»i là nguyên châu mà không gá»i là yêu Ä‘an?" Dương Chân ngạc nhiên há»i.
"Nguyên châu là bản mệnh tinh nguyên cá»§a yêu thú ngưng tụ, còn chưa dung hòa vá»›i nguyên linh tinh phách thà nh má»™t thể bởi váºy vẫn chưa kết thà nh yêu Ä‘an." Sở Thắng Y liá»n đỡ lá»i giải thÃch.
Äi qua Ä‘oạn hang nà y thì má»i ngưá»i tiến và o má»™t cái động rất rá»™ng rãi, phÃa trước chia thà nh ba ngả rẽ vừa sâu vừa tối, địa thế cÅ©ng dốc xuống khá nhiá»u, không khà cÅ©ng dưá»ng như ấm áp hÆ¡n.
Äứng giữa động, đúng lúc cả đám Ä‘ang bà n bạc tìm má»™t lối để và o thì mặt đất chợt truyá»n tá»›i má»™t tráºn chấn động mãnh liệt, cái bụi từ trần động rá»›t xuống lả tả, sá»i đá trên mặt đất nảy lên bần báºt.
Trong lúc cả đám còn đang hoảng hốt chưa yên thì hang động sau khi chấn đông dữ dội chợt từ từ dừng hẳn rồi yên ắng trở lại.
Nhưng ngay sau đó thì những tiếng thú chạy từ sâu trong lòng động vá»ng lên à o à o.
Tá»±a hồ cùng lúc đó, bốn vách động phát ra thổ quang à o ạt, dưá»ng như có má»™t bầy gì đó rất đông Ä‘ang muốn phá vách xông ra.
Hết chương 20
(*) Chú thÃch: bại thảo, má»™t giống cá» trông giống cây lúa, vị hÆ¡i đắng, có thể nấu cháo ăn được.
(**) Chu nho: một dạng quỷ lùn trong truyện cổ.
Tà i sản của thuyuy12
21-03-2009, 05:09 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 21: Khuynh Tố (bà y tá») (1)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
"Là thổ yêu Háºu Thổ Hạc, độn địa vô hình, mau sá» dụng pháp thân há»™ thể, cẩn tháºn dưới chân!"
Sở Thắng Y vá»™i la lên, đồng thá»i cÅ©ng tế khởi má»™t thanh tiên kiếm phát ra ánh sáng rá»±c rỡ, sáu thanh tiên kiếm Ä‘á»u được tế khởi lÆ¡ lá»ng chá»±c phát ở giữa chừng không trong lòng động.
Giữa ánh bùn cát tại mặt đất xung quanh động đột nhiên nhô lên bảy tám con yêu thú mình heo đầu chó, toà n thân xanh Ä‘en, trên lưng má»c lên những đám lông thô và dà i như kim châm và ng khè, dưới bụng đầy những sá»c vằn mà u và ng đất, má»—i con kÃch thước Ä‘á»u như con trâu, trên mặt trổ ra hai cái răng nanh dà i thượt xanh nè, mùi bùn đất tanh lợm nồng nặng phả tá»›i mặt má»i ngưá»i.
Kế đó ba mặt vách phÃa trước nổi lên những âm thanh ầm ầm từ xa kéo lại gần mang theo từng cuá»™n khói bụi, sau đó thì chợt xông ra má»™t bầy Hầu Thổ Hạc.
Bầy yêu thú phÃa trước hợp vá»›i bầy gần trăm con Háºu Thổ Hạc phÃa sau thà nh má»™t bầy cuốn hết cả ná»a căn động, chăm chăm ngó đám ngưá»i vẻ thèm thuồng, lông lá dá»±ng ngược răng nghiến kèn kẹt, tiếng tru sắc nhá»n không ngừng Ä‘ua nhau nổi lên, từ trong những lá»— mui thô hà o khổng lồ liên tiếp phun ra những luồng khà mà u và ng khè trông xấu xà vô cùng, vừa tanh vừa lợm.
Có Ä‘iá»u bầy yêu thú nà y tá»±a hồ không muốn lao và o bá»n há», chỉ là vừa vặn lại bị bá»n há» cản đưá»ng nên việc xung đột cÅ©ng là điá»u khó mà tránh khá»i.
Tá»›i khi đám ngưá»i Sở Thắng Y chịu xuát thá»§, Dương Chân thì sá»›m đã nhảy nhảy nhót nhót để tìm mục tiên, Thiên Tru Kiếm phát ra thanh quang như nước, rÃt gió nhanh như thiểm Ä‘iện bá»§a vù tá»›i má»™t con Háºu Thổ Hạc gần nhất.
Luồng kiếm quang xanh lét đâm thẳng và o đằng trước, xuyên suốt cả ngưá»i rồi phá không bay ra phÃa sau lưng trong tiếng rÃt Ä‘au đớn, vượt ra khá»i ý liệu cá»§a Dương Chân. Con Háºu Thổ Hạc ấy chợt hóa thà nh má»™t đống bùn đất mà u và ng rồi cÅ©ng từng khối chảy và o trong nham thạch mà thôi.
Một chiêu đắc thủ, lòng tin của Dương Chân nổi lên mãnh liệt, vội và ng thay đổi kiếm quyết, Thiên Tru Kiếm bay lướt nhẹ nhà ng ra ngoà i, anh sáng xanh phát ra dữ dội, tiên kiếm liên tiếp đánh ra vù vù.
Sở Thắng Y đứng giữa cả đám phòng thá»§ tiếp ứng xung quanh, Tinh Hà Kiếm cá»§a chà ng ta hóa thà nh má»™t mà n kiếm quang dà y đặc kÃn kẽ không chút sÆ¡ hở như vầng ánh sáng tá»›i gió cÅ©ng không lá»t bao bá»c xung quanh sáu ngưá»i khiến tất cả không phải lo lắng gì cả.
Trảm Dương Kiếm cá»§a Nhạc Thiên thì hóa thà nh má»™t con há»a long bay lượn không ngừng, xáp tá»›i chá»— nà o thì bốc cháy chá»— đó, yêu thú láºp tức hóa thà nh khói xanh. Lãnh Phong thì đúng là ngưá»i như gió, kiếm như ma, chỉ thấy ánh Tà Nguyệt lãnh lẽo đầy trá»i múa lượn, từng con từng con Háºu Thổ Hạc rá»›t lịch bịch xuống đất.
Tá»· muá»™i Tiêu Thanh Nhi cÅ©ng ra tay giết hết má»™t hồi, hà n khà cá»§a tiên kiếm tá»a tá»›i đâu thì chỉ trong nháy mắt Háºu Thổ Hạc bị băng đông cứng tá»›i đó, rồi nhanh chóng vỡ tan thà nh những mảnh vụn nhá».
Nhất thá»i, trong lòng hang kiếm quang tung hoà nh rá»±c rỡ, tá»a sáng khắp nÆ¡i. Má»i ngưá»i tá»±a hồ cứ má»—i kiếm má»™t con yêu thú, khiến cho đám Háºu Thổ Hạc đăng sau nhanh chóng độn thổ hoặc là bay vòng qua tìm đưá»ng chạy, thoáng cái đã chẳng còn thấy đâu nữa, bá» lại má»™t đống ngổn ngang đầy đất.
Äợi tất cả yên tÄ©nh trở lại, má»i ngưá»i má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i, chưa từng tÃnh tá»›i lại có quá nhiá»u yêu thú cùng lúc xuất hiện như váºy.
"Chuyện trá»i long đất lở vừa rồi là sao váºy?" Tiêu Thanh Nhi là ngưá»i đầu tiên nêu ra nghi vấn.
"Chẳng lẽ quả thực gần đây địa mạch của Dương Kỳ Sơn lại hoạt động hay sao?" Sở Thắng Y chau mà y thốt.
"Cho dù trá»i sáºp xuống thì vẫn có Tinh máºt tráºn chống mà , việc giÌ€ phải lo?" NhaÌ£c Thiên ngẩng đầu rồi đưa tay chỉ về khối bia đá ở góc động trươÌc mặt nói: "PhÃa trước có ba con đưá»ng dẫn thẳng xuống các tầng động ở bên dưới, dưới đó quá rá»™ng, hay là chia ra hà nh động rồi gặp nhau ở ở tầng động thứ ba?"
"Chia thà nh ba nhóm cÅ©ng được, chúng ta sáu ngưá»i vừa vặn được hai ngưá»i má»™t nhóm, để tránh việc ở cùng vá»›i các ngưá»i thì bản tiểu thư khó mà có cÆ¡ há»™i xuất thá»§." Tiêu Nguyệt Nhi lá»›n máºt đỠnghị. Sau mấy lần xuất thá»§ vừa rồi nà ng ta đã gia tăng lòng tin rất nhiá»u.
"Phải, Nguyệt Nhi tiên tá» cùng vá»›i Nhạc má»— đúng là anh hùng có tầm nhìn giống nhau." Nhạc Thiên cưá»i ha ha nói. Có Ä‘iá»u cái câu lấy lòng cá»§a cá»§a gã chỉ nháºn được sá»± thá» Æ¡ lạnh nhạt mà thôi.
Ãnh mắt Sở Thắng Y chuyển qua chá»— hai ngưá»i Tiêu Thanh Nhi và Dương Chân.
"Tùy ý." Dương Chân đáp.
"Lãnh sư huynh nhất định cÅ©ng đồng ý, có phải không?" Tiêu Nguyệt Nhi quay sang Lãnh Phong đằng xa, qua nhiên nháºn được má»™t cái gáºt đầu miá»…n cưỡng. "Yaa, thiểu số phục tùng Ä‘a số, quyết định như váºy Ä‘i." Nà ng ta như cảm thấy mình vừa thu được má»™t thắng lợi nho nhá».
Tiêu ThanhNhi thấy váºy cÅ©ng đà nh gáºt đầu, Sở Thắng Y cÅ©ng gáºt đầu đáp lại nói: "Nếu đã như thế, váºy để xem chia nhóm thế nà o đây?" Nói Ä‘oạn ánh mắt quét qua má»i ngưá»i má»™t lượt.
Dương Chân bất giác nhìn vá» phÃa Tiêu Thanh Nhi, trong lòng dâng lên má»™t sá»± chỠđợi khó tả, nhưng nháy mắt lại chuyển thà nh thắc thá»m, chắc chắn là sư tá»· sẽ muốn Ä‘i cùng vá»›i Sở Thắng Y rồi.
Hắn nghÄ© như váºy, nghÄ© mãi, rồi từ từ quay lưng lại không muốn đối mặt vá»›i cái kết quả đã được định trước đó.
Trong lòng vừa buồn bã vừa cay đắng lại có chút tự xót xa, dĩ nhiên trong lòng rất rõ sư tỷ đối với hắn bất quả cũng chỉ là nghĩa đồng môn, nhưng đâu phải cứ nói từ bỠlà sẽ từ bỠđược đâu?
Quả nhiên ánh mắt Tiêu Thanh Nhi hướng vá» phÃa Sở Thắng Y Ä‘ang đứng giữa đám ngưá»i, đúng lúc nà y Tiêu Nguyệt Nhi chợt nói: "Ta thà chết cÅ©ng không chịu Ä‘i cùng vá»›i con khỉ đó. Hay là như vầy Ä‘i, ta cùng Sở sư huynh thà nh má»™t nhóm, tá»· tá»· vá»›i sư đệ thà nh má»™t nhóm."
Nà ng ta vừa nói ra thì tất cả Ä‘á»u cảm thấy bất ngá», nhưng ngẫm nghÄ© má»™t lát thì thấy cÅ©ng có lý, nà ng ta tá»± mình lá»±a chá»n thì đương nhiên sẽ muốn Ä‘i cùng vá»›i ngưá»i mạnh nhất bá»n rồi.
Sở Thắng Y chau mà y rồi cất giá»ng phản đối: "Không được, Thanh Nhi sư muá»™i cùng Dương sư đệ Ä‘á»u chưa từng có kinh nghiệm xuất hà nh rèn luyện, như váºy là m sao được?"
Tiêu Nguyệt Nhi ngó Dương Chân má»™t cái nói giá»ng không phục: "Sao không được? Ngươi đừng có coi thưá»ng sư đệ cá»§a ta, hắn có những bảo bối mà các ngươi cho dù là ai cÅ©ng không bì nổi đâu."
Tiêu Thanh Nhi liếc sư muá»™i má»™t cái đầy ẩn ý rồi chợt nói: "Sở sư huynh nói rất có lý, ta cùng sư đệ đơn độc Ä‘i cùng vá»›i nhau quả thá»±c không ổn. Sư đệ vừa má»›i kết Ä‘an không lâu, há»a hầu còn chưa đủ không tiện xuất thá»§ nhiá»u."
"Không tranh cãi nữa, ta vá»›i tiểu tỠđó Ä‘i má»™t nhóm là xong." Nhạc Thiên cưá»i ha hả nói.
Tiêu Nguyệt Nhi trợn mắt giáºn dữ ngó Nhạc Thiên, Ä‘ang định nói tiếp thì Dương Chân đột nhiên quay lại, nétmặt thoáng hiện sát khÃ, bá»±c bá»™i nói: "Ta tá»± mình Ä‘i má»™t nhóm cÅ©ng được, không cần liên lụy ai hết!" Trong ngữ Ä‘iá»u ẩn chứa vừa buồn vừa giáºn, ấm ức vô cùng.
Nói dứt liá»n rảo bước tiến vá» con đưá»ng phÃa bên phải, bước chân cà ng Ä‘i cà ng nhanh cuối cùng thà nh ra như Ä‘ang chạy bá»™, nháy mắt đã biến mất trong khoảng tối Ä‘en ngòm, chỉ còn lưu lại tiếng bước chân há»—n loạn cà ng lúc cà ng xa.
"Úy úy... Dương tiểu tá»..." Nhạc Thiên ngÆ¡ ngác quay lại nhìn ngưá»i nà y ngó ngưá»i kia. "Ai có thể nói cho ta biết hắn ta Ä‘ang bị là m sao không?"
Mấy ngưá»i còn lại cÅ©ng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, Tiêu Nguyệt Nhi nhìn và o con đưá»ng tăm tối bá»±c bá»™i dáºm chân thình thịch, gắt gá»ng má»™t tiếng rồi ngoảnh đầu nhìn Tiêu Thanh Nhi căm tức thốt: "Tá»· đó, tiểu tỠđó bình thưá»ng đã chứa đầy phiá»n muá»™n, nguyên nhân cÅ©ng chỉ là ngươi, còn ngươi thì không thể là m hắn bá»›t bị tổn thương má»™t chút được hay sao?"
Tiêu Thanh Nhi Ä‘ang lặng thinh nhìn vá» phÃa Dương Chân vừa rá»i khá»i, chợt nghe thấy những lá»i muá»™i muá»™i vừa nói cả ngưá»i giáºt nảy lên, khuôn mặt đỠrá»±ng giáºn dá»—i liếc nhìn Tiêu Nguyệt Nhi lẻo mép má»™t cái rồi quay nhìn sang Sở Thắng Y Ä‘ang nhìn nà ng đầy vẻ ngạc nhiên, trong lòng tức thì hoảng loạn không biết phải là m sao nữa.
Nhạc Thiên vốn không giống mấy kẻ nháºp sÆ¡n từ nhá», tháºm chà còn sinh ra và lá»›n lên trong tiên phá»§ nà y, gã ta lăn lá»™n hồng trần suốt hai mươi năm, những chuyện thế nà y thì láºp tức hiểu hết tất cả. Gã vá»— vá»— lên đầu thở dà i nói: "Hà ... xem ra ta cÅ©ng già mất rồi, không sao hiểu nổi những đồng môn trẻ tuổi nữa. Äể ta Ä‘uổi theo hắn, các ngươi cứ tá»± tìm bạn đưá»ng váºy."
"Äợi đã." Tiêu Thanh Nhi đột nhiên la lá»›n gá»i Nhạc Thiên Ä‘ang định co cẳng chạy Ä‘i, rồi nhá» giá»ng thốt: "Hãy để ta Ä‘i."
"Tiêu sư muá»™i..." Sở Thắng Y nói giá»ng có chút lo lắng, chà ng ta chưa từng tÃnh tá»›i những lá»i vô tâm cá»§a mình lại là m tổn thương tá»›i thiếu niên đó. HÆ¡n nữa Tiêu Thanh Nhi Ä‘i theo hắn nhỡ xảy ra chuyện thì biết là m sao? Trong lòng bắt đầu xao động, nhất thá»i thà nh ra có chút thất thố.
Tiêu Thanh Nhi dần dần bình tâm trở lại, mỉm cưá»i vá»›i Sở Thắng Y cất giá»ng mạch lạc nói: "Sở sư huynh yên tâm, bá»n ta sẽ cẩn tháºn. Nguyệt Nhi giao cho ngưá»i trông coi, tÃnh tình nó lá»— mãng ngưá»i phải quan tâm hÆ¡n má»™t chút."
Nói dứt không đợi Sở Thắng Y đáp lá»i, nà ng đã tung ngưá»i lao Ä‘i, tà áo xanh thấp thoáng chạy thẳng và o con đưá»ng tăm tối bên phải.
Lãnh Phong Ä‘ang đợi đằng xa sá»›m đã không chịu nổi nữa, thấy váºy liá»n rảo bước tiến thẳng và o con đưá»ng bên trái.
Tiêu Nguyệt Nhi cÅ©ng băng lên trước tiến và o con đưá»ng ở giữa, Sở Thắng Y lắc đầu nhìn vá» phÃa con đưá»ng bên phải má»™t lượt rồi cÅ©ng chạy Ä‘i.
"Úy... ta không muốn Ä‘i cùng vá»›i tên ngưá»i băng đó." Chỉ còn lại má»—i má»™t mình Nhạc Thiên chạy theo má»i ngưá»i mà hô hoán, nhưng chẳng có ai lý gì tá»›i gã. "Há» Lãnh kia... đợi ta vá»›i..."
Trong bóng tối, Dương Chân chạy Ä‘iên cuồng trên con đưá»ng dốc ngược xuống dưới, mặc tình thiêu đốt phẫn uất trong lòng. Chạy má»™t hồi thì địa hình phÃa trước cà ng dốc ngược liá»n quyết định bay lên, dá»c theo con đưá»ng rá»™ng bất chấp tất cả những gì trước mặt cứ thế lao xuống.
Không biết trải qua bao lâu, địa thế dần dần thoai thoải, con đưá»ng cÅ©ng rá»™ng thêm ra, tiếng nước suối chảy xuống khe đá róc rách trong vắt không ngừng vá»ng tá»›i, trong không gian rá»™ng lá»›n cá»§a hang động trước mặt giống như những nốt nhạc lảnh lót cá»§a thiên nhiên, tinh tinh tang tang vang vá»ng liên miên.
Vòng qua má»™t khúc quanh, phÃa trước quả nhiên mở rá»™ng ra, má»™t lòng sông ngầm trải dà i xuất hiện, tiếng róc rách phát ra từ những con suối nhá» chảy qua các tảng đá lá»›n trong động uốn lượn kéo dà i, không biết bắt nguồn từ đâu và chảy vỠđâu.
Äó là má»™t cái lòng sông ngầm cao cả trăm trượng vô cùng rá»™ng rãi và thoáng đãng.
Cả lòng cốc trải mà u xanh nhạt và má»m mại như có nước chảy qua, bóng loáng như thạch nhÅ© được trải qua mà i giÅ©a hà ng ngà n năm. Những động huyệt do vô số dòng sông suối lá»›n nhá» chảy qua tạo thà nh đầy rắc rồi phức tạp tạo thà nh má»™t thế giá»›i vô cùng vô táºn. Dòng nước xanh bên dưới nhẹ nhà ng tuôn chảy quét sạch cát bụi, rá»a sạch đá, bá»t nước tung tăng bắn lên trên trong vắt như ngá»c vụn, hÆ¡i nước má»ng manh vấn vÃt trên mặt sông như sương má» buổi sá»›m.
Dương Chân bất giác hạ thấp thân hình, ngÆ¡ ngẩn đạp lên dòng chảy trong xanh là m bắn tung lên những đóa hoa nước đến táºn bá» sông, dòng chảy từ đông sang tây chẳng biết dẫn tá»›i táºn nÆ¡i nà o.
"Phịch!" Dương Chân vừa chùng trân nhảy xuống mặt đất thì cả đầu lẫn mặt đã dáºp luôn và o đống cát má»m mại, vùi trong cát hồi lâu hắn má»›i từ từ ngẩng đầu lên đưa mắt nhìn khắp xung quanh, đột nhiên bò tá»›i mấy bước vục đầu và o trong má»™t dòng suối.
Dòng suối quá nông chỉ có thể ngáºp nước tá»›i ná»a mặt hắn, cứ như váºy hắn trầm trong là n nước hồi lâu vẫn không muốn ngẩng dáºy.
Má»™t tiếng rÃt nhẹ từ xa vá»ng tá»›i khiến tinh thần Dương Chân chấn động, chợt như phát giác bản thân Ä‘ang ở má»™t má»™t nÆ¡i rất vắng vẻ liá»n vá»™i và ng nhá»m dáºy nhìn quanh. Chợt thấy má»™t con yêu thú giống như hươu mà không phải hươu, giống như ngá»±a mà chẳng phải ngá»±a trông rất vạm vỡ Ä‘ang đứng cách không xa bên bỠđối diện, cặp mắt như mắt rồng mà u xanh sẫm Ä‘ang nhìn hắn chăm chú.
Nó có hai cái tai nhá» thi thoảng lại ve vẩy trông rất khả ái, trên đầu má»c ra hai cái sừng như sừng rồng nhá» mà u và ng chóe bóng nhẫy như ngá»c, toà n thân trắng phau như tuyết ẩn hiện những vân đỠmượt mà như má»™t tấm lụa, xem kỹ thì so vá»›i ngá»±a thì nó vẫn còn cao hÆ¡n má»™t Ä‘oạn.
Ngay cả so vá»›i Cá»u sắc lá»™c tại Vạn thú cốc thì cÅ©ng vẫn xinh đẹp hÆ¡n nhiá»u.
Dương Chân cố gắng nhá»› lại cuốn Hồng Hoang Dị Chà đã Ä‘á»c qua trước kia, ở đó từng nói con váºt nà y chắc gá»i là Long mã, ngoà i ra thì cÅ©ng chẳng nhá»› được gì hÆ¡n, chẳng biết là loại yêu thú nà y tÃnh tình có ôn hòa hay không?
Lúc nà y con yêu thú kia thấy Dương Chân không có động tÄ©nh gì thì vá»™i cúi đầu uống má»™t ngụm nước, cánh mÅ©i chợt "phì" má»™t cái rồi lại láºp tức ngẩng đầu cùng Dương Chân tiếp tục đối mặt.
Dương Chân cảm thấy rất thú vị, nhất thá»i trong lòng nảy sinh không Ãt cảm giác thương mến, liá»n lấy hết can đảm thi triển Thông Linh Thuáºt đã há»c cá»§a Nhất Kỳ lão nhân tại Vạn Thú Cốc ngà y trước, thần niệm trong lòng liá»n phát khởi má»m mại như sợi tÆ¡. Con Bạch long mã kia chỉ kêu nhẹ má»™t tiếng rồi dáºm bốn chân như đã có cảm ứng.
"Mã huynh, lại đây." Dương Chân đứng bên dòng suối vẫy tay thăm dò.
Tà i sản của thuyuy12
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chương 48 , thiên ngân chương 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn đà n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chương 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè