- Ha ha, Huyền Tinh, sao đệ lại biến thành hình dáng này.
Kiền Viên nhìn nam tử trước mặt nhỏ thó nhếch nhác mà trông như khỉ cười phá lên.
Lúc này hai người đang đứng bên cạnh một truyền tống trận, chuẩn bị rời khỏi đây đi tới Thiên Ứ tinh vực.
- Lão ca, đệ không có biện pháp khác ngoài cái này, khi đến nơi đó sẽ rất dễ bị người của Thiên Linh tông nhận ra nên chỉ có thể cải thành như này mới tốt.
Nam nhân nhếch nhác kia ủy khuất nói.
Hóa ra người này chính là Huyền Tinh.
- Ha ha, huynh hiểu nhưng mà thuật dịch dung của đệ vẫn rất cao minh, ngay cả huynh cũng nhận không ra.
Kiền Viên hơi sửng sốt, hắn biết rõ tu vi thần thức của mình rất cao , nhưng bây giờ khi hắn đối mặt với Huyền Tinh thì lại không phát hiện ra bất cứ sự nghi ngờ nào, điều này khiến cho Kiền Viên không khỏi không bội phục bản lĩnh cải trang cao minh của Huyền Tinh.
- Ồ, lão ca thậm chí cũng không nhìn ra a? kiểu này quả thực quá tốt.
Vốn thâm tâm Huyền Tinh đối với thuật dịch dung này không có bao nhiêu tin tưởng cho lắm, nhưng lại không thể tưởng tượng được ngay cả Kiền Viên cũng không nhìn ra chỗ nào sai khác. Nếu mình ra ngoài với hình dạng này nhất định sẽ không sợ bị người của tam đại phái phát hiện chăng?
Kỳ thật thuật dịch dung này là do sư phụ Tiện Nghi truyền lại cho hắn, phần kì nhân dị sự trong cuốn sách kia có không ít thứ kì quái được ghi chép lại, trong đó thuật dịch dung cũng là do chính hắn tự tìm ra.
- Ừ, huynh cũng không thể nào nhận ra điều gì thì tin rằng toàn bộ Tu Chân giới cũng không một ai có đủ khả năng phát hiện ra, đương nhiên ngoại trừ mấy gã bất tử thôi.
Kiền Viên khẳng định.
- Đúng rồi, Huyền Tinh, đệ có sư phụ không?
Kiền Viên cảm giác Huyền Tinh có chút gì đó thần bí, đầu tiên là kĩ thuật luyên đan, luyện khí của hắn, dù cho toàn bộ Tu Chân giới cũng không có một ai so được với hắn. Bây giờ hắn còn biết dùng cả thuật dịch dung, dù sao Kiền Viên cũng là một tán ma bát kiếp giả, từng trải qua nhiều chuyện, nhưng lúc này khi Huyền Tinh dụng thật dịch dung thì ngay cả Kiền Viên cũng chưa bao giờ gặp được.
Còn một điểm quyết định nữa chính là tu vi của Huyền Tinh, bản thân mình đã nhận ra tu vi của hắn chỉ mới đến Nguyên Anh kì, còn đến mức rốt cuộc là tiền kì, trung kì hay là hậu kì thì mình cũng không biết. Nhưng Kiền Viên không phải vì điều này mà có cảm giác vì sao sai , có lẽ nó có quan hệ với pháp quyết mà Huyền Tinh đang tu luyện. Thực ra cái Kiền Viên quan tâm nhất là Vẫn Ly Đan mà Huyền Tinh luyện chế, ngày đó vì hắn phải ra đi vội vã cho nên mình cũng không suy nghĩ chu đáo , nhưng sau khi Huyền Tinh đi rồi thì Kiền Viên mới phát giác điều không đúng.
Vẫn Ly Đan được Tu Chân giới xưng là thánh dược trị thương hữu hiệu nhất, đương nhiên không phải ai cũng có khả năng luyện ra nó, muốn luyện được Vẫn Ly Đan thì phải có tu vi Hợp Thể kỳ mới đủ khả năng làm được, Huyền Tinh còn chưa tới Xuất Khiếu kì mà đã luyện chế ra rồi.
Tổng hợp lại những nhân tố trên, Kiền Viên cảm giác sau lưng Huyền Tinh phải ẩn tàng một vị sư tôn huyền bí nào đó, nhưng chính mình cũng chưa từng nghe nói đến hắn có sư tôn a.
- Sư phụ? Có thể coi là có đi, tuy nhiên đệ chưa từng nhìn thấy gương mặt người, pháp quyết tu luyện và một chút kiến thức luyện đan khí của đệ đều do người truyền thụ cho, nhưng mà người không cho phép đệ truyền nó ra bên ngoài, nếu không đệ đã dạy cho lão ca huynh rồi.” hiện Huyền Tinh cảm thấy việc mình có sư tôn đã không còn là một bí ẩn quá lớn nữa, bản thân cũng không biết một chút gì về thân phận của sư phụ vì thế dù nói cho người khác sẽ chẳng vấn đề gì.
- Đệ đừng có nói như vậy, đệ tưởng rằng huynh muốn học những thứ đó của đệ a, huynh chỉ là tò mò thôi, không ngờ là đệ cũng có sư phụ a.
Kiền Viên nghe thấy Huyền Tinh muốn truyền thụ một ít pháp quyết gì đó liền vội vàng tỏ rõ thái độ.
- Ha ha, không nói mấy cái này nữa, chúng ta xuất phát đi thôi.
- Oa, lão ca, nơi đây vẫn còn nhiều người a, tiên khí sẽ xuất thế không phải ở nơi này đấy chứ?
Hai người Huyền Tinh vừa mới từ Truyền Tống trận đến Thiên Ứ tinh đã nhìn thấy trên bầu trời đều là các tu chân giả đang bay lượn, Huyền Tinh chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng náo nhiệt nào như vậy, nhịn không được hỏi Kiền Viên.
- Không ngờ nhiều người đến như vậy a, sức dụ hoặc của tiên khí quả nhiên là cường đại. Khi tiên khí chưa xuất thế thì ở nơi này chỉ là ở một tinh cầu bình thường, chúng ta hãy đi đi.
Kiền Viên cũng hơi bất ngờ khi chứng kiến nơi đây có nhiều tu chân giả như vậy, nói xong, lấy tinh thạch tiếp tục khởi động Truyền Tống trận.
- Đường Hùng, ý của ngươi là sao, lẽ nào tu ma giả các ngươi cũng muốn chen chân sao?
hai người Huyền Tinh vừa mới đi ra từ trong Truyền Thống trận đã nghe thấy cách đó không xa có một người đang hạnh họe chất vấn một hán tử. Huyền Tinh nghe cái tên Đường Hùng thì cảm giác có chút quen thuộc, nhưng trong nhất thời lại không nhớ đã từng nghe qua lúc nào. Nhưng ánh mắt Kiền Viên thì sáng lên:
- Đi, chúng ta qua xem.
nói xong tự mình bay về phía trước, Huyền Tinh vội vàng đuổi theo.
Huyền Tinh chỉ có thể nhìn thấy phía trước là một biển người, liếc mắt trước sau cũng không thể bao quát hết được, ngay cả trên bầu trời cũng không ít người đang đứng, Huyền Tinh muốn tiến vào bên trong quả thực còn khó hơn cả lên trời.
Tuy nhiên Huyền Tinh đã may mắn khi đi cùng Kiền Viên.
- Theo sát huynh, huynh sẽ mở đường.
dứt lời Kiền Viên lập tức đem khí thế của mình bộc phát ra.
Hắn chính là một bát kiếp tán ma, mặc dù chỉ là phát ra một chút khí thế thôi nhưng những tu chân giả ở gần đều cảm thấy như một cỗ áp lực, vì thế khi nhìn thấy Kiền Viên đi tới bọn họ đều chủ động tách ra nhường đường, Huyền Tinh chỉ còn việc thoải mái đi theo lão ca. Khí thế của Kiền Viên là nhằm vào người khác nhưng đối với lão đệ mình lại không có chút ảnh hưởng nào.
Những chỗ hai người đi qua, người nơi đó đều bất giác lùi về sau vài bước, bởi Kiền Viên khiến cho họ cảm thấy rất không thoải mái, mặc dù bọn họ ước ao cùng Huyền Tinh ung dung đi sau lưng Kiền Viên, nhưng không một ai dám làm như thế, đối mặt với áp lực mà Kiền Viên áp lên thì bọn họ muốn lẩn trốn còn chưa kịp nói gì đến việc dám lại gần.
Càng đi về phía trước Huyền Tinh càng phát hiện tu vi của vài tu chân giả càng cao, hiện cảnh giới thần thức của hắn sau khi trải qua lần bế quan trước đã đạt tới Độ Kiếp hậu kì, cho nên tu vi của mấy người này hắn có khả năng nhận biết, nhưng Huyền Tinh còn chưa đi đến nơi trung tâm thì đã phát giác có vài tu chân giả tu vi Độ Kiếp kỳ, nếu vậy không biết bên trong là cao thủ cỡ nào.
- Huyền Tinh, nơi này có mấy tên lục kiếp tán tiên, tán ma, đệ ngồi chỗ này đi, đừng có đi vào bên trong, một lát nữa đệ phải tự chiếu cố lấy bản thân, khi nào gặp khó khăn huynh sẽ quan tâm tới. Còn nữa, khi tiên khí xuất hiện ngàn vạn lần đệ đừng tới tranh đoạt, tất cả mọi thứ sẽ đều do huynh làm, đệ xem như đến đây coi náo nhiệt đi, huynh lấy được tiên khí sẽ đi luôn nếu không sẽ bị mấy tên gia hỏa kia phát hiện ra, đến lúc đó đệ hãy quay về nhé.
Kiền Viên khi cách trung tâm khoảng trăm thước mới dừng lại dặn dó Huyền Tinh.
- Vâng, lão ca, huynh cứ yên tâm đi.
Huyền Tinh ban đầu chỉ muốn đến xem náo nhiệt, nơi đây có nhiều tán tiên như vậy, hắn cũng không hy vọng có khả năng lấy được tiên khí.
- Ừ, trước tiên huynh phải đi tìm một nơi dừng chân tốt đã.
Hai người nói chuyện đều dùng truyền âm.
Cuối cùng Kiền Viên tìm được một ví trí cách trung tâm chừng năm mươi thước, giả vờ làm một tu chân giả bình thường chen chúc nơi đây, tuy nhiên do ít người cho nên Huyền Tinh dễ dàng trông thấy thân ảnh của Kiền Viên.
Nơi Huyền Tinh đang đứng vừa vặn có thể thấy hết được tình hình bên trong, chỉ thấy trung tâm là một hồ nước hình tứ phương diện tích vài trăm thước vuông, bên cạnh hồ nước có mấy trăm người đang đứng, những người đó tựa hồ đang tranh luận điều gì đó.
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 56: Tranh chấp
Dịch: alosolanlan
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Lúc này rốt cuộc Huyền Tinh cũng đã nhìn rõ người ở bên trong, nguyên lai đó là Đường Hùng lão bản đứng sau hội chợ đấu giá ở Thiên Ứ tinh! Thế nhưng người này là Tán ma tam kiếp a, tiếp tục nhìn những người xung quanh hắn, nhìn từ trang phục trên người bọn họ, không ngờ có hơn một nửa là người của tam đại phái. Chỉ có điều bên trong dường như không có người của Thiên Linh tông, chính mình chỉ nhìn thấy ở bên ngoài có vài tên đệ tử tu vi không quá cao của Thiên Linh tông, trong những người ở đây Huyền Tinh vừa phát hiện ra ba người đã từng gặp qua, ba người này chính là ba huynh đệ Tiễn gia lần trước đã giao thủ cùng Đường Hùng sau khi kết thúc hội chợ đấu giá.
Liếc sơ qua cũng nhìn thấy bốn nhân vật Tán tiên tam kiếp, mười mấy tu chân giả trong những người đang có mặt tại đương trường thậm chí Huyền Tinh nhìn không thấu tu vi, nói cách khác thì tu vi của những người này tối thiểu là Đại Thừa kỳ, tuy nhiên những tu chân giả có tu vi Đại Thừa kỳ đều không tiếp tục đi lại bên ngoài, bọn họ đều an tâm chờ đợi thời khắc phi thăng lên tiên giới, đến được tiên giới nhất định sẽ không phải buồn bực vì không có tiên khí. Cho nên bọn họ sẽ không vì một kiện tiên khí mà mạo hiểm, dẫu sao cấp cao nhất tồn tại ở Tu Chân giới không phải là Đại Thừa kỳ, mà là những Tán tiên Tán ma kia, vì kiện tiên khí mà mất mạng thì có điểm không đáng giá.
Nói khác đi thì toàn bộ những người khiến Huyền Tinh nhìn không thấu tu vi đều là Tán tiên.
Huyền Tinh rút ra được kết luận thì cảm thấy sau lưng lạnh toát, mười mấy Tán tiên ! Đây là một cỗ sức mạnh khổng lồ cỡ nào, hơn nữa vừa rồi còn nghe Kiền Viên nói trong đó có vài Tán tiên lục kiếp!
Nơi đây nhiều cao thủ như vậy, cho dù là kẻ tu vi Đại Thừa kỳ đi nữa cũng không mong được có phần, và càng đừng nói đến những tu chân giả Độ Kiếp kỳ bên cạnh hắn.
“ Thiên Dự chưởng môn, tiên khí sắp sửa xuất thế này có thể thành chủ của mọi vật, mỗi một người trong Tu Chân giới chúng ta đều có quyền đi tranh giành, mặc dù đây là kiện tiên khí, nhưng tu ma giả chúng tôi chỉ cần luyện một chút thì sẽ thành ma khí thôi, cho nên chúng tôi phen này nhất định phải chiếm được một trong bốn vị trí “ Đường Hùng đứng ra nói.
“ Đường Hùng, tình hình hiện nay ngươi phải rõ, các môn phái trung bình và những Tán tu này ở Tu Chân giới phải có một phần, cộng thêm ba phái của bọn ta, ở đây bọn ta vừa vặn bốn vị trí, cho nên ta đề nghị các ngươi đừng đến đây làm ra vẻ hòa bình, cho dù tu ma giả các ngươi có giành được tiên khí thì cũng không phát huy được toàn bộ uy lực của nó a” Thiên Dự chân nhân chưởng môn Huyền Tinh tông định ngăn cản bọn người Đường Hùng.
Bởi Thiên Dự mang thân phận chưởng môn Huyền Minh tông một trong ba đại môn phái, cho nên khi đối mặt với Đường Hùng không cần phải gọi hắn là tiền bối.
“ Không được, lần này chúng ta nhất định phải giành được tiên khí” Đường Hùng kiên quyết nói.
“ Đúng, bọn ta nhất quyết phải thu được tiên khí, dựa vào cái gì mà tu tiên giả các người đòi chiếm bốn vị trí, tu ma giả chúng tôi cũng là một phần tử của Tu Chân giới, tiên khí là vật vô chủ , bất cứ ai cũng đều có tư cách đoạt lấy, bằng vào cái gì mà ba phái các ngươi đã lấy đi ba vị trí rồi” Đường Hùng vừa dứt lời, đám tu ma giả sau lưng đã hô lên phụ họa theo.
Thiên Dự chân nhân nhìn đám tu ma giả với thái độ kiên quyết, sắc mặt khẽ trầm xuống:” Cao chưởng môn, lão là chưởng môn giải quyết sao?” Thiên Dự đi đến chỗ môn nhân Thanh Hư Tông đang đứng hỏi chưởng môn Cao Kiện ( Cao Kiện chính là người bị huynh đệ Tiễn gia chặt mất cánh tay).
“ Việc này không dễ đối phó a, Diêu chưởng môn không hiểu sao vẫn còn chưa đến, nơi này rất ít cao thủ Thiên Linh Tông của hắn đến. Hắn không ở đây thì hai phái chúng ta cũng không thể quyết định nên xử lí sao, cũng đã truyền vài tin tức cho bọn họ mà hiện tại vẫn chưa có hồi âm “ Cao Kiện đương nhiên cũng hiểu rõ tình huống trước mắt khó giải quyết, đồng thời cũng chỉ trích lúc này người của Thiên Linh tông còn chưa đến.
“ Đường Hùng, hiện Diêu chưởng môn không ở đây, hiện còn mấy ngày nữa tiên khí sẽ xuất thế, trước mắt bọn ta sẽ phái đệ tử đi gọi người của Thiên Linh tông đến, sau đó sẽ thương thảo vấn đề này như nào” Thiên Dự hỏi Đường Hùng.
“ Như vậy cũng tốt, dù sao tu ma giả bọn ta cũng phải chiếm lấy một suất, còn lại các người tự đi giải quyết, đừng tưởng rằng các người có vài tên Tán tiên là rất giỏi, bên bọn ta cũng có không ít Tán ma đâu” Đường Hùng cố tình tỉnh bơ nói.
Sự thật bên kia hồ có không ít Tán tiên của ba phái, cùng ít tán ma, nhưng bọn họ đều không quan tâm mà nhắm mắt làm ngơi ngồi ở trong đó, chờ tiên khí xuất thế thì sẽ ra tay cướp đi thì tốt hơn.
Thực ra Đường Hùng cùng mấy tu ma giả trong bọn họ cố gắng chen chân vào đây không thực tin tưởng mình sẽ đoạt được tiên khí, chỉ là bọn họ không muốn nhường cho người của ba phái hay tu tiên giả đoạt được lần này, nếu như tu tiên giả thành công thì đó lại là một sự uy hiếp với tu ma giả, cho nên phen này bọn họ chỉ không muốn để tiên khi rơi vào tay tu tiên giả mà thôi.
Huyền Tinh nhìn thấy toàn bộ mọi việc, lúc này đã đại khái hiểu ra tình thế hiện nay rồi.
Xem ra nơi tiên khí xuất thế chính là cái hồ kia, nhưng cái hồ kia vừa khớp hình tứ phương, mà chính giữa hồ trên không trung khẳng định con người không thể lưu lại, bởi khi tiên khí xuất thế đều phải đại triển thần uy, bên trên mặt hồ chính là tai họa đầu tiên lớn nhất, cho nên tiên khí chỉ có thể dung nạp người ở bốn góc. Mà hiện tại rất rõ ràng, tu ma giả xen vào đã làm cho tình thế tiếp tục giằng co thêm.
“ Cao chưởng môn, đã sớm chọn ra một đệ tự trong hai phái chúng ta đi mời người của Thiên Linh tông chưa? “ Thiên Dự kiến nghị.
“ Ừ, vậy dựa theo cách của lão, Linh Hư, ngươi qua đây” Cao Kiện nói với một đồ đệ phía sau.
“ Này, đến đi, chưởng môn đang chờ a” Huyền Tinh chỉ nghe thấy sau lưng mình truyền đến một âm thanh như thế, nguyên lai tên đồ đệ này không có mặt ở bên trong, tu vi của hắn chỉ có Phân Thân kỳ, cho nên phải nán lại bên ngoài thôi.
Đám tu chân giả trên không nghe thấy chưởng môn Thanh Hư tông yêu cầu Linh Hư đi vào trong, cho nên bọn họ đều tự động né sang nhường đường cho Linh Hư, nhưng cho dù như thế, Linh Hư cũng hao phí nhiều sức lực mới có thể đi qua. Thật ra với tu vi Phân Thần kỳ Linh Hư có thể sử dụng thuấn di, nhưng trước mắt nhiều Tán tiên Tán ma như thế hắn không dám thất lễ.
“ Linh Hư, bây giờ ngươi cùng sư huynh của Huyền Minh Tông đi đến Thiên Linh tông, mời chưởng môn của bọn họ và các cao thủ trong môn cùng tới đây, đúng rồi, Thiên Dự chưởng môn, Huyền Minh tông của lão chuẩn bị phái ai đi?” Cao Kiện giờ mới nhận ra Thiên Dự chưa gọi đệ tử của hắn đến.
“ Kiến Minh, ngươi và Linh Hư cùng đi đi, người đừng qua đây, ở bên ngoài chờ người đến” Thiên Dự ngoảnh mặt vào trong đám người gọi to.
“ Vâng chưởng môn” một người trong chúng nhân đáp.
“ Ách…Linh Hư ngươi bây giờ cũng đi đi “ lúc này Cao Kiện mới phát giác mình không nên để Linh Hư vào đây.
“ Vâng chưởng môn” hiện trong lòng Linh Hư nhanh chóng phiền muộn hết sức, chưởng môn vừa mới gọi hắn lại, mới nói hắn một câu thì đã bảo hắn phải đi ra ngoài luôn, điều này không phải sẽ khiến người khác cười vào mình sao, trộm liếc mắt đám người bên cạnh, khuôn mặt Linh Hư thoáng chốc đã đỏ lên, hiện tại hắn đang bị vài vạn tu chân giả đổ dồn ánh mắt vào, không ít kẻ dùng ánh mắt chế nhạo nhìn hắn.
“ Thiên Linh tông thực là kiêu căng quá a, còn để cho hai môn phái khác phái người chuyên môn đi mời” trong lòng Huyền Tinh nghĩ như thế.
Căn bản Huyền Tinh không biết, Thiên Linh Tông không phái người đến lúc này hoàn toàn là vì chính mình.
Đúng lúc này, Linh Hư từ bên trong đi ra, khi đi đến trước mặt Huyền Tinh, hắn đột nhiên phát hiện Huyền Tinh chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ, vừa lúc đang một bụng ấm ức không có nơi phát tác, không ngờ trong “ vùng cao thủ” này lại chạm mặt một tên đáng ghét chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ.
“ Tên thối tha, cút ngay, nhường đường cho lão tử” Linh Hư cất giọng ồm ồm chửi Huyền Tinh.
? Huyền Tinh không ngờ tên gia hỏa này lại vô duyên vô cớ mắng mình, hắn chưa từng bị người khác mắng bao giờ, thậm chí còn bị gọi là tên thối tha? Trước mặt nhiều người như vậy lại bị tên gia hỏa này chửi, may cho hắn là không để lộ diện mục thật, nếu không từ này về sau sao còn mặt mũi gặp người khác nữa!
Dẫu trong lòng phẫn nộ không chịu nổi, nhưng nơi đây có nhiều tu chân giả, hắn cũng biết không nên động thủ, cứ chờ khi tên này rời khỏi đây hắn sẽ tìm đến, hắn đến đây cũng chỉ là coi náo nhiệt mà thôi, nơi này đã có Kiền Viên nên dù cho hắn ở lại cũng không có tác dụng gì.
Huyền Tinh nhàn nhạt liếc hắn một cái sau đó nhường đường, “ hỗn đản, giờ để ngươi đắc ý trước, chờ lát nữa hãy coi ta thu nhập ngươi sao” Huyền Tinh trấn an sự tức giận trong bụng như thế.
Lúc này Linh Hư đã đi ra ngoài được một lúc rồi, Huyền Tinh vội lách qua đám người đi ra ngoài, nếu tiếp tục chậm trễ sẽ không đuổi kịp hắn, lúc này trong lòng Huyền Tinh đã có một kế hoạch.
“Các vị mau nhường đường, ta phải đi ra ngoài.” Huyền Tinh nhìn thấy biển người do toàn bộ tu chân giả tạo thành không khỏi cảm thấy một trận nhức đầu, khi tiến vào thì có Kiền Viên vì mình mà mở đường nên không cảm nhận được điều gì, nhưng hiện tại hắn mới hiểu rõ vì sao khi hắn tiến vào thì những người này đều nhìn mình với ánh mắt thèm muốn.
Nhưng câu nói này của Huyền Tinh có tác dụng rất lớn, nghe thấy Huyền Tinh nói, lập tức có người nhường ra một khe hở vừa đủ cho một người xuyên qua. Vì hắn muốn đi ra mà không phải đi vào, cho nên tất cả mọi người đều muốn chen lên phía trước một chút nữa, trong lòng bọn họ chỉ mong sao tất cả người bên trong đều đi ra ngoài.
Tuy nhiên nơi đây vẫn có vài người nhận ra kẻ đó là Huyền Tinh vừa mới bị Linh Hư chửi mắng mà xấu hổ trước mặt mọi người, cho nên ở lại không được đành chạy ra.
“ Các vị nhường đường, ta muốn ra ngoài.” dọc đường đi Huyền Tinh không ngừng lặp lại những lời này, mất gần nửa canh giờ, cuối cùng Huyền Tinh coi như ra tới bên ngoài thuận lợi.
“ Ân? Đã đi rồi?” Sau khi Huyền Tinh ra đến bên ngoài bắt đầu quan sát chung quanh, nhưng không hề phát hiện ra Linh Hư. Hiện tại thì Linh Hư phải đi gấp tới Thiên Linh Tông, vì thế hắn chỉ có thể đi Thiên Ứ Tinh thôi , hy vọng là trên đường về có thể đuổi kịp bọn họ.
Huyền Tinh lúc này đang ngồi bên cạnh Truyền tống trận của Thiên Ứ Tinh, hiện ở đây có rất ít người tiến hành truyền tống, bởi vì những tu chân giả đều muốn tranh đoạt tiên khí nên đã đi trước đó mấy ngày rồi.
“Ai, vẫn chậm một bước.” Huyền Tinh truyền tống một mạch không ngừng đến đây nhưng vẫn không đuổi kịp Linh Hư cùng Kiến Minh, cho nên hắn đành chờ bọn họ ở nơi này, hai người Linh Hư chỉ là đi truyền tin, nên phải đi vội vàng cho kịp.
Quả nhiên, ước chừng một canh giờ sau, Linh Hư và một tu chân giả khác đang bay về phía Truyền tống trận Huyền Tinh đang chờ, người kia chính là Kiến Minh.
“ Linh Hư sư huynh, huynh nhận thấy Diêu chưởng môn là thái độ gì, giống như căn bản không quan tâm đến việc tiên khí xuất thế, cũng như tỏ thái độ phớt lờ chúng ta.” Kiến Minh trên đường bất bình nói.
“Kiến Minh sư đệ, những lời này không thể nói lung tung được, nếu bị người của Thiên Linh Tông nghe thấy thì chúng ta có thể gặp phiền toái đó.” Linh Hư nghe thấy lời phàn nàn của Kiến Minh liền vội vàng cảnh cáo hắn, đồng thời nhìn quanh bốn phía, xem gần đây có người hay không.
Đột nhiên, Linh Hư phát hiện bên cạnh Truyền tống trận có một người đang đứng, trên mặt người đó mang theo nụ cười nhìn hai người bọn họ.
Người đó đúng là Huyền Tinh, lúc này diện mạo của hắn đã thay đổi, biến thành một tu chân giả có bộ dạng già nua, cho nên Linh Hư cũng không biết người trước mặt chính là “ tên bỉ ổi” bị mình mắng trước kia.
“ Kiến Minh sư đệ, những lời vừa rồi của đệ dường như bị người kia nghe thấy rồi, chúng ta dứt khoát một là không làm hai là dứt điểm cho xong ……” Linh Hư đề nghị.
“ Vâng, cứ theo đề xuất của huynh” Kiến Minh nghe xong lời cảnh cáo của Linh Hư liền hiểu rõ vừa rồi hắn đã nói bậy, hắn chỉ là một đệ tử bình thường của Huyền Minh Tông, căn bản không có tư cách để bình luận chưởng môn Thiên Linh Tông người ta. Nếu lời nói vừa rồi truyền đến tai sư môn, hắn có thể sẽ rất thê thảm.
Không ngờ sợ điều gì thì nó sẽ đến cái đó, phía trước hắn đã có một người như thế đang nhìn hai người bọn hắn mỉm cười, rõ ràng hắn đã nghe được lời mình vừa nói. Đã như vậy, chỉ có cách diệt khẩu thôi, càng tốt hơn khi tại đây chỉ có ba người, cho dù giết hắn cũng sẽ không có ai biết.
Quả thật vừa rồi Huyền Tinh đã nghe thấy Kiến Minh oán trách, nhưng hắn không quá lưu tâm, vốn hắn tới đây để giết hai người này, chỉ có giết họ, kế hoạch của hắn mới có thể thực hiện.
Lúc này hai người Linh Hư đã từ không trung hạ xuống, đối mặt với Huyền Tinh chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ nên căn bản không quá lo lắng, mặc dù Kiến Minh cũng chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ, nhưng Linh Hư bên cạnh lại có tu vi Phân Thần kỳ.
Khi hai người hạ xuống Huyền Tinh đã phát hiện Kiến Minh chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ, phát hiện ra điểm này, Huyền Tinh đối với kế hoạch của mình càng nắm chắc hơn.
Huyền Tinh đối mặt với hai người Linh Hư liền có cảm giác bọn họ cũng nổi sát tâm với mình, tuy nhiên trái lại hắn không hề sợ hãi, mười mấy năm trước hắn đã nắm chắc đối phó được cao thủ Phân Thần kỳ, bản thân bây giờ càng không đem Linh Hư có tu vi Phân Thần kỳ đặt vào trong mắt, còn như Kiến Minh ở bên cạnh, cũng chẳng buồn để ý đến hắn.
“ Vị đạo hữu này, những lời vừa rồi hẳn ngươi đã nghe rõ, tuy nhiên chúng ta không hy vọng nó còn có người thứ ba biết, cho nên ……” Linh Hư nói với Huyền Tinh không mang theo một tia cảm tình.
“Cho nên đã nghĩ đến việc giết ta để diệt khẩu phải không?”” Huyền Tinh vẫn như trước mang theo nụ cười trên mặt.
“Vốn bọn ta đã không muốn sẽ làm khó dễ ngươi, cái này chỉ có thể trách ngươi vận khí không tốt, ai bảo ngươi lại nghe được những cái không nên biết, cho nên ngươi đừng oán hận chúng ta.”
“Ha ha, phong cách làm việc của tam đại phái các ngươi vẫn thật đúng là kinh nhân như trước, chẳng trách ba phái các ngươi lại có thể trở thành ba đại đầu sỏ của Tu Chân giới.” nụ cười trên khuôn mặt Huyền Tinh đã biến mất, sắc mặt lúc này đã có chút âm trầm.
Từ khi Huyền Tinh đi khỏi Bích Nguyên Tinh , đây không phải là lần đầu đối mặt với loại tình huống này, khi lần đầu vừa đến Tu Chân giới, đã bị hai đệ tử của Thiên Linh Tông chà đạp tôn nghiêm, cuối cùng bức hắn đưa bọn họ vào chỗ chết, sau lại là La Tỏa bị thiếu tông chủ Hoa Diễn Tông khi dễ, những người này đều là của tam đại phái, bọn chúng động một chút là phải vũ nhục người khác, nếu không thì cũng sẽ giết người diệt khẩu.
Bây giờ hai người Linh Hư lại muốn đối phó với mình như vậy.
Mặc dù lúc đầu hắn đã nghĩ phải giết hai người này, nhưng trong lòng ít nhất vẫn còn sự thông cảm cho hai người, nhưng hiện tại đã nhìn ra , việc này hoàn toàn không cần thiết nữa, hai kẻ này đều đáng chết!
“Hừ, ba phái chúng ta khi nào mới đến phiên người khác nói ba hoa lăng nhăng, bây giờ ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường.” Linh Hư vừa dứt lời đồng thời thủ chưởng của hắn đã tới trước ngực Huyền Tinh.
“Rắc …… a …….” chỉ thấy Linh Hư mặt mày tái nhợt dùng tay trái đỡ lấy tay phải của hắn đang tự do đung đưa, quá hiển nhiên, cánh tay đó đã bị Huyền Tinh đánh gãy.
“ Ngươi …ngươi rốt cuộc là ai?” lúc này Linh Hư mới ý thức được kẻ đứng trước mặt này không đơn giản, tu vi của hắn tối thiểu cũng trên Hợp Thể kỳ.
“ Ta là ai? Chỉ cần biết đó là người muốn giết hết người của tam đại phái các ngươi.” Huyền Tinh nói xong thì một quyền đã đánh tới đan điền của Linh Hư.
” Bình ……” Linh Hư bị đánh bay xa hơn mười thước, ngã xuống không một chút cử động, nhìn qua cũng biết đã không còn chút hơi thở.
“Tiền bối …… xin người bỏ qua cho vãn bối đi, vừa rồi vãn bối thật sự không có nửa phần bất kính đối với người mà, cầu xin người tha cho vãn bối đi.” Kiến Minh đứng bên cạnh chứng kiến Huyền Tinh dễ dàng giết chết Linh Hư có tu vi Phân Thần kỳ như thế, làm sao hắn có thể không sợ hãi.
“ Ài …… chẳng lẽ tam đại phái đều là những kẻ như các ngươi sao? Thật không hiểu các ngươi vẫn còn có thể xưng bá ở Tu Chân giới bao nhiêu năm nữa.” Huyền Tinh rất không thuận mắt nhìn loại người mềm nắn rắn buông như Kiến Minh.
Trong khi Huyền Tinh cảm thán thì phi kiếm của hắn đã xuyên qua đan điền của Kiến Minh. Huyền Tinh phóng ra tam muội chân hỏa của bản thân đốt sạch thi thể Kiến Minh , còn thi thể của Linh Hư ở phía xa, Huyền Tinh không đốt đi như vừa nãy đã làm.
Hắn đến bên cạnh xác Linh Hư, toàn bộ thân dưới của Linh Hư chỉ còn lại vết máu, Huyền Tinh nhúng tay vào vũng máu cho dính một chút, sau đó sờ lên quần áo của mình, cho đến khi cả bộ ngực đều bị nhiễm máu tươi mới ngừng lại, vì Huyền Tinh muốn cải trang làm một người đang bị thương, cho nên trên người phải có vết máu, hắn sợ đau nên dùng luôn cái có sẵn.
Sau khi làm xong mấy việc này thì trên người Huyền Tinh vang lên một trận âm thanh “ rắc rắc rắc ……”, chỉ trong vài lần hô hấp, hình dáng của Huyền Tinh đã biến thành kẻ mình vừa mới giết, Kiến Minh.
Đi đến cạnh Truyền tống trận, lấy ra tinh thạch, đang muốn tiến hành truyền tống thì Huyền Tinh đột nhiên ngừng lại, xoay người, hướng về phía tổng bộ của Thiên Linh Tông, vận khởi chân nguyên toàn thân, la lớn: “ bọn bẩn thủi Thiên Linh Tông , các ngươi dám tới hay không.” vừa hô xong Truyền tống trận bạch quang chợt lóe, Huyền Tinh đã biến mất không còn thấy đâu nữa ……
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 58: Tiếp tục hãm hại!
Dịch: Độc
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
“ Sư…phụ…” Thiên Dự chân nhân cùng mọi người đang ở nơi đây chờ cao thủ Thiên Linh tông đến thương lượng giải quyết chuyện tiên khí thì đột nhiên một giọng nói vừa lo lắng lại có phần yếu ớt từ bên ngoài đám đông truyền vào.
“ Ồ? Có chuyện gì vậy? “ chúng cao thủ đương trường đều không biết vừa rồi ai đã kêu lên.
Chỉ nhìn thấy một nhân ảnh xiêu vẹo chui ra từ trong đám người, cả đạo bào của người đó đều bị dính máu biến thành màu đỏ tươi, đầu tóc bù xù.
“ Kiến Minh?” Thiên Dự chân nhân không ngờ giọng nói vừa hô lên kia chính là của mình.
“ Kiến Minh, không phải đã sai ngươi đến Thiên Linh tông truyền tin rồi sao, tại sao giờ biến thành cái bộ dạng như này?” vẻ mặt Thiên Dự chân nhân có chút rất khó coi, Kiến Minh đích thực là đệ tử của Huyền Minh tông, vậy mà bị người ta đánh cho bị thương, hơn nữa nhìn vào thì thương thế cũng không nhẹ, có câu đánh chó phải ngó mặt chủ, kẻ đánh bị thương Kiến Minh rõ ràng không để Huyền Minh tông vào trong mắt. Quan trọng nhất là đang có nhiều người ở hiện trường nhìn vào tình trạng thương tích của Kiến Minh, điều này khiến Thiên Dự chân nhân cảm thấy trên mặt có chút gì đó không nén được giận.
Chưởng môn Thanh Hư tông Cao Kiện ở bên cạnh nhìn thấy bộ dạng đó của Kiến Mình thì hiểu qua, bởi đi cùng Kiến Minh còn có Linh Hư sư diệt của mình, hiện chỉ có Kiến Mình quay về một mình, vậy Linh Hư đâu?
“ Sư phụ, bọn con sau khi đến Thiên Linh tông truyền tin liền vội quay về, nhưng khi tới Truyền tống trận Thiên Ứ tinh thì gặp phải một cao thủ của Thiên Linh tông phục kích, Linh Hư sư huynh tự phát nổ nguyên anh cùng tên đó đồng quy vu tẫn rồi, con mới may mắn chạy thoát đi” Kiến Minh nói xong thần sắc cũng ảm đạm, trông bộ dạng đó là do cái chết của Linh Hư mà cảm thấy khó nói.
“ Cái gì, Thiên Linh tông? “ Thiên Dự chân nhân và Cao Kiện đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Thiên Linh Tông lại dám hạ độc thủ với hai đệ tử truyền tin?
Trong lòng Cao Kiện càng tức giận thêm, Linh Hư là người của môn phái hắn, không những thế còn có tu vi Phân Thần hậu kỳ, một môn phái muốn đào tạo ra một cao thủ như này quả thực rất không dễ dàng.
“ A…” Kiến Minh vừa nói ra câu này, những tu chân giả xung quanh bỗng náo nhiệt hẳn lên, bọn họ đều đang suy đoán Thiên Linh tông vì cái gì mà lại ra tay hạ sát thủ với đệ tử của hai phái khác, lẽ nào Thiên Linh tông muốn độc phách Tu Chân giới? Tuy nhiên cao thủ của Thiên Linh Tông vẫn chưa thấy đến, nguyên nhân vì sao thực sự là một vấn đề đáng được suy nghĩ
“ Đúng a sư phụ, tên đó nói Huyền Minh tông chúng ta và Thanh Hư tông mời bọn họ đến chỉ là đóng kịch, nói hai phái chúng ta sớm đã móc nối với nhau rồi, bốn vị trí này không định dành cho Thiên Linh tông bọn chúng “ Kiến Minh lí giải tình huống lúc đó.
Cao Kiện và Thiên Dự hai mắt nhìn nhau một cái rồi lâm vào trạng thái trầm mặc, nếu đúng là Thiên Linh tông cho rằng như thế thì sẽ có chút phiền toái rồi, điều đó giống như ba phái nhất định sẽ phát sinh xung đột,. Thiên Linh Tông tuy là một trong ba đại môn phái siêu cấp ở Tu Chân giới, tuy nhiên Huyền Minh tông cùng Thanh Hư tông hai đại môn phái liên hợp muốn đối phó với Thiên Linh tông vẫn rất dễ dàng, nhưng nhưng vậy chẳng khác nào hai phái cũng phải trả giá rất đắt, sức mạnh của môn phái mình nhất định sẽ giảm đi không ít, điều đó sẽ đưa cho những môn phái nhất lưu khác một cơ hội để phát triển, đến khi đó thời gian xưng phách Tu chân giới của ba phái bọn họ cũng đến hết mức rồi. Tuy nhiên dù sao môn phái của mình vẫn còn có các tiên nhân tọa trấn, bọn chúng sẽ hiểu mà không dám làm loạn, nghĩ đến đấy trong lòng hai người mới an tâm một chút.
“ Kiến Minh, trước mắt ngươi đi xuống trị thương đi, ở đây có ít Hồi Nguyên đan, ngươi cầm lấy đi” Thiên Dự chân nhân đặt một chiếc bình ngọc vào trong tay Kiến Minh.
“ Đa tạ sư phụ” Kiến Minh cung kính tiếp nhận đan dược lùi lại phía sau, nhưng hắn bước đi nghiêng ngả, hiển nhiên chịu đựng không nổi nữa rồi.
“ Kiến Minh ngươi đừng đi nữa, cứ ở đây trị thương đi” một vị tán tiên của Thanh Hư tông thấy bộ dạng yếu ớt của Kiến Minh liền có ý tốt bảo hắn ở lại.
“ Đa tạ tiền bối” Kiến Minh vái vị Tán tiên kia một lễ rồi ngồi xuống xếp bằng ở đó.
“ Đa tạ tiền bối” Thiên Dự chân nhân hướng về Tán tiên kia biểu thị sự đa tạ.
Người của bọn họ ở nơi này đều là những nhân vật cấp cao của Tu Chân giới, không có một người tu vi thấp hơn Độ Kiếp kì. Nhìn thấy đệ tử Kiến Minh của mình bộ dạng mệt nhọc kia, Thiên Dự sao có thể không thương, tuy lão cũng muốn bảo Kiến Minh ở lại đây trị thương, nhưng lão đã từ chối không làm người chủ trì, như thế kẻ khác sẽ có ý kiến với mình, không ngờ Tán tiên của Thanh Hư tông lại giúp mình nói lời đó.
Tán tiên kia dường như không có nghe thấy lời cảm tạ của Kiến Minh và Thiên Dự chân nhân, nói thêm một câu với Kiến Mình rồi lại nhắm hai mắt.
Hiện tại người của Thanh Hư tông và Huyền Minh tông đều tụ tập cùng một chỗ, bọn họ đều đang suy đoán mục đích việc làm của Thiên Linh tông là vì cái gì, chẳng lẽ tuyên bố muốn độc bá tự xưng thiên hạ?
Một bên là tu ma giả cùng những môn phái mức trung còn thêm ít Tán tu ngồi đàm luận tâm đắc về chuyện này, dù sao việc này cũng không quan hệ tới bản thân, tam đại phái phát sinh xung đột là điều bọn họ muốn nhìn thấy nhất, tiếc là gần vạn năm nay vẫn chưa từng nghe thấy ba phái có đụng chạm lớn gì, nếu như bọn họ khai chiến thật, bọn hắn sẽ rất hạnh phúc, tam đại phái đã đứng trên Tu Chân giới lâu rồi, không biết có bao nhiêu người mong muốn bọn họ một ngày bị lật đổ xuống.
Kiến Minh chính là Huyền Tinh dịch dung cải trang ra, mọi người có mặt quả nhiên nhìn không ra điều sai khác gì, ban đầu Huyền Tinh còn lo lắng tu vi của hắn sẽ lộ ra sơ hở, không ngờ tên gia hỏa Kiến Minh kia vừa khéo cũng là Nguyên Anh kỳ, như vậy an toàn rồi.
Thật ra mọi người tại trường đều không quan sát tỉ mỉ Huyền Tinh, bọn họ cũng không nhìn ra Kiến Minh trước mặt là người cải trang, hơn nữa tu vi của hắn chỉ có Nguyên Anh kỳ, cho nên không có ai hoài nghĩ cả.
Kỳ thật nói tu vi bên ngoài hiện tại của Huyền Tinh là Nguyên Anh kỳ không sai, nhưng nếu như nhìn tinh tường thì sẽ phát hiện hắn tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, nhìn cẩn thận hơn nữa sẽ là Nguyên Anh trung kỳ, tinh mắt nhất thì là Nguyên Anh hậu kỳ! Tóm lại, nhìn vào Huyền Tinh chỉ là một tu chân giả tu vi Nguyên Anh kỳ, chẳng qua là cảnh giới tu vi cụ thể của hắn rất mơ hồ, nói hắn là Nguyên Anh sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ đều đúng.
Huyền Tinh làm ra vẻ ngoan ngoãn lấy ra một viên Hồi Nguyên đan, sau đó nuốt vào, bắt đầu luyện hóa dược lực.
Vốn Huyền Tinh không có chút thương tích nào cả, hắn chỉ đóng kịch, làm cho kẻ khác không hoài nghi. “ Cứ làm như đang tu luyện đi”, trong bụng Huyền Tinh nghĩ như vậy. Hồi Nguyên đan là một loại đan dược cao cấp của Tu Chân giới, nó chủ yếu dùng để khôi phục chân nguyên, tuy nhiên đối với số ít thương thế bình thường nó vẫn có tác dụng không nhỏ.
Ba ngày sau.
Lúc này Huyền Tinh đã hấp thụ hết số dược lựa kia, cảm giác chân nguyên của mình lại tăng thêm một chút, nhưng lượng tăng này quá ít, cho nên chưa có hiệu quả rõ rệt gì. Nhưng hiện Huyền Tinh đang đóng vai Kiến Minh, cho nên Huyền Tinh vẫn ép thần sắc có chút trắng nhợt, nhìn vào thì dường như đã đỡ hơn ban đầu.
“ Kiến Minh, đỡ hơn rồi chứ?” Thiên Dự chân nhân nhìn thấy Huyền Tinh đã tỉnh liền đi đến hỏi thăm.
“ Đa tạ sư phụ quan tâm, hiện con đã không sao rồi” Huyền Tinh cúi đầu cung kính trả lời Thiên Dự.
“ Ừ, ngươi không có việc gì thì ra bên ngoài, ngươi quay về môn phái điều dưỡng trước đi, việc ở đây ngươi chớ quan tâm gì” Thiên Dự định bụng để Kiến Minh ra ngoài trước, hắn đã ở đây ba ngày rồi, nếu ngồi tiếp khó tránh có người lời ong tiếng ve với chuyện này.
Vốn Huyền Tinh còn muốn ở lại đâu thêm vài ngày nữa, tốt nhất là đến khi tiên khí xuất thế, hắn sẽ thừa cơ làm cục diện rối loạn. Không nghĩ đến Thiên Dự lại bảo hắn rời khỏi bây giờ, trong lòng khó tránh có điều thất vọng.
Nhưng đúng lúc này, sự ồn ào của đám tu chân giả bỗng chốc im lặng tất thảy.
Chỉ nhìn thấy toàn bộ tu chân giả trên không trung chủ động tách ra một con đường rộng gần mười thước, mười mấy người đang dần dần xuất hiện trước mắt chúng nhân.
“ Người của Thiên Linh tông đến rồi?” Thiên Dự chân nhân cùng Cao Kiện đều kinh ngạc, tất cả mọi người có mặt cũng cảm thấy kinh ngạc, ban đầu bọn họ đều cho rằng Thiên Linh tông sẽ không đến, nhưng hiện tại người ta một lúc phái đến mười mấy nhân vật cấp Tán tiên.
“ Diêu chưởng môn rốt cuộc đã tới rồi” Thiên Dự và Cao Kiện hai người đi đến trước mắt Diêu Nguyên Lâm chào hỏi, tuy nhiên hiện trong lòng hai người rất không bằng lòng với Thiên Linh tông, nhưng trước mặt vẫn phải giữ lễ số.
“ Sao vậy, lẽ nào không hoan nghênh chúng ta tới sao?” Diêu Nguyên Lâm ngữ khí rất khó chịu hỏi vặn. Bởi ba ngày trước đã có người ở Thiên Ứ Tinh hô to: “ Thiên Linh tông thối tha, các ngươi có giỏi đến đây” thanh âm kia lan truyền rất rộng, tựa hồ một nửa số tu chân giả của Thiên Ứ tinh đều nghe thấy.
Mà kẻ chửi tục kia phải là một trong hai người vừa mới truyền tin đến cho mình, cũng chỉ có bọn chúng mới nói ra những lời đó. Diêu Nguyên Lâm đã biết rõ thái độ của hai tên đó với Thiên Linh tông có điểm không hài lòng, bọn chúng bộc phát tức giận cũng là điều dễ hiểu, nhưng không ngờ lại dám làm cái việc tổn hại đến danh tiếng của Thiên Linh tông.
“ Thiên Linh tông thối tha!” câu này đã đủ để toàn bộ môn nhân Thiên Linh tông nổi giận mà đến đây rồi.
“ Diêu chưởng môn, bọn ta sao lại không hoan nghênh chứ, trước mắt chúng ta mau thượng lượng nên giải quyết chuyện tiên khí xuất thế sao” Thiên Dự làm ra vẻ không biết, hiện lão vẫn không muốn chuyện Kiến Minh rắc rồi thêm.
“ Sư phụ, chính là người của Thiên Linh tông đánh con bị thương, hơn nữa còn giết chết Linh Hư sư huynh, người phải lấy cái chết của Linh Hư sư huynh mà làm chủ công đạo a” lúc này Kiến Minh đang quỳ trước mặt Thiên Dự và Cao Kiện, tựa như nghẹn lời mới nói ra được những câu này.
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 59: Ba phái đối lập!
Dịch: alosolanlan
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Kiến Minh vừa nói những lời này, trong lòng Diêu Nguyên Lâm phẫn nộ không thể chịu hơn, hai phái bọn chúng đã nhục mạ mắng chửi Thiên Linh tông ở Thiên Ứ tinh xong rồi, không ngờ lúc này lại còn vu khống Thiên Linh tông.
“ Kiến Minh! Không được nói lung tung!” Thiên Dự trông thấy sắc mặt sắp nổi giận của Diêu Nguyên Lâm liền quát lớn quở trách Kiến Minh, lúc này tiên khí sắp xuất thế, chuyện này chờ về sau sẽ tiếp tục giải quyết.
Kiến Minh nghe thấy Thiên Dự răn bảo liền không nói nữa, nhưng hắn dùng ánh mắt tràn ngập cừu hận nhìn chằm chằm vào bọn người Diêu Nguyên Lâm.
“ Ha ha, Diêu chưởng môn, đồ đệ này của ta ăn nói không được chừng mực, chỉ là nói lung tung thôi, mong Diêu chưởng môn không trách cứ.”
Diêu Nguyên Lâm nghe Kiến Minh nói đã rất muốn cho hắn một chưởng đánh chết, nhưng Thiên Dự đã nói như vậy, hắn sao không nể mặt lão mà đi gây khó dễ cho một tên hậu bối.
“ Hừ, từ nay ngươi nói phải chú ý có chừng mực ” Diêu Nguyên Lâm khó chịu nói.
“ Đi, chúng ta qua bên kia nói chuyện.” Cao Kiện chỉ hướng sang bên kia hồ.
Bọn người Thiên Dự chân nhân, Diêu Nguyên Lâm đều đi theo, khi Diêu Nguyên Lâm đến bên cạnh Kiến Minh thì tỏa ra khí thế của mình bức lên người Kiến Minh, Diêu Nguyên Lâm định giáo huấn hắn một chút, tên Kiến Minh này thật xấu xa, chẳng những đã nhục mạ Thiên Linh tông mà còn hãm hại môn phái của mình.
“ Hự....phốc xuy ” Kiến Minh kêu lên một tiếng đau đớn phun ra một ngụm máu tươi, ngã trên mặt đất, vẻ mặt vốn dĩ tái nhợt giờ càng không có một tia huyết sắc.
“Diêu chưởng môn, ngươi đây là có ý tứ gì?” Thiên Dự chất vấn Diêu Nguyên Lâm, ngay cả Cao Kiện cũng chăm chú nhìn lão ta. Vốn hai người định buông xuôi việc này, chờ về sau giải quyết, không nghĩ đến Diêu Nguyên Lâm lại làm ầm như vậy.
“ Cái này...cái này.” lúc này Diêu Nguyên Lâm không biết giải thích như thế nào về hành vi vừa rồi của mình, hắn chỉ muốn giáo huấn Kiến Minh một chút thôi, đã khống chế lực đạo bản thân vừa đủ, không ngờ Kiến Minh lại dễ dàng ngã xuống như vậy.
“ Diêu chưởng môn, Linh Hư phái ta cũng chết trong tay Thiên Linh tông các người đấy, việc này các ngươi định giải thích như thế nào với bọn ta đây?” Cao Kiện hiện đã không thể nhịn được sự tức giận trong lòng nữa. Hành vi vừa nãy của Diêu Nguyên Lâm rõ ràng là không để hai phái đặt ở trong mắt nữa!
Vốn đã có chút hoài nghi khi nghe lời kể của Kiến Minh, sợ rằng sẽ hiểu nhầm Thiên Linh tông, nhưng ngay bây giờ chứng kiến cảnh này thì hai phái đã tin lời của Kiến Minh là sự thật, một chút cũng không hề oan uổng cho Thiên Linh tông.
“Cao chưởng môn, lão đây là có ý tứ gì? Thiên Linh tông của ta giết đệ tử của lão? Thỉnh lão nói chuyện nên chú ý đến lời nói và hành động của lão.” cơn tức giận của Diêu Nguyên Lâm đã bốc lên đầy đầu.
Lúc này trong bụng của chưởng môn ba phái đầy hỏa khí, không khí trên trường lập tức trở nên căng thẳng.
Những ai ngoài tam đại phái nhìn thấy tình cảnh này thì đều vui mừng, bọn họ hi vọng ba phái sẽ đụng chạm binh đao.
“Sư....phụ, người đã… thấy rồi đấy.....” Kiến Minh lúc này lại mở miệng.
“ Kiến Minh, ngươi qua một bên nghỉ ngơi đi, vi sư sẽ vì ngươi mà đòi lại công đạo.” Thiên Dự đi đến bên cạnh Kiến Minh, đỡ hắn sang một bên, nhìn Kiến Minh đã suy yếu đến cực điểm lão cảm thấy một trận thương tâm.
“ Diêu chưởng môn, sự thật đã bày ra trước mắt, lão còn gì để giải thích nữa không?” Thiên Dự chân nhân phóng ra toàn bộ khí thế của mình.
Cứ như vậy, bọn Cao Kiện, Diêu Nguyên Lâm cùng mọi người đều phóng ra tất cả khí tức, nếu không làm như vậy thì bọn họ sẽ bị khí thế của Thiên Dự trấn áp, mặc dù nó không gây cho bọn họ bất kì thương tổn nào nhưng loại cảm giác này khiến cho bọn hắn cảm thấy rất không thoải mái.
“ Thiên Dự chưởng môn, Cao chưởng môn, thỉnh các ngươi không nên bức người quá đáng, chẳng lẽ Thiên Linh tông bọn ta lại hạ độc thủ với đệ tử bình thường của các ngươi?” Diêu Nguyên Lâm không hề sợ hãi nói, trong suy nghĩ của hắn, Thiên Linh tông đường đường là một trong tam đại phái, cho nên sẽ không làm chuyện gì để tổn hại đến danh dự của môn phái.
“ Ô? Phải không, vậy hành vi vừa rồi của ngươi là cái gì, nhiều người ở đây đều đã chứng kiến tận mắt.” Thiên Dự thẳng thừng phản bác,theo cái nhìn của lão, Thiên Linh tông hoàn toàn có khả năng làm việc đó, hắn thân là chưởng môn của Thiên Linh tông cũng ra tay với đệ tử của mình huống chi môn hạ của hắn.
“ Vừa rồi không phải ta cố ý....” Diêu Nguyên Lâm tiếp tục giải thích, nhưng lão nói được một nửa thì không nói được nữa.
Lúc này Diêu Nguyên Lâm cảm thấy rất khó giải quyết, hành vi vừa rồi của lão quả thực có chút quá tay, hơn nữa còn để cho bọn họ nắm được thóp. Nói mình không cố ý gây thương tổn cho Kiến Minh, lý do đó ngay cả bản thân cũng không tin.
“Không phải cố ý ư? Ha ha, Diêu chưởng môn, ngươi nói chuyện thật có ý tứ, nếu không phải ngươi muốn làm thương tổn Kiến Minh, chẳng lẽ hắn lại tự làm mình bị thương?” Thiên Dự chân nhân từng bước từng bước bức khẩu.
Kỳ thật lời này của Thiên Dự hoàn toàn chính xác, Kiến Minh tự hắn cố ý giả bộ bị thương.
“ Xem ra hiện tại ta nói gì các ngươi đều không có tin, vậy các ngươi chuẩn bị làm như thế nào đây?” Diêu Nguyên Lâm lúc này cũng không muốn giải thích thêm nữa, cho dù sát hại hai tên đệ tử của bọn họ thì làm sao, cùng lắm là bồi thường cho hai phái thứ gì đó là được rồi, không nên làm bọn chúng hợp lại gây khó dễ cho Thiên Linh tông của mình.
Đáng thương thay cho Diêu Nguyên Lâm chẳng biết một chút gì, Huyền Tinh sớm đã đem Thiên Linh tông cô lập ra khỏi ba phái, hiện tại Thanh Hư tông cùng Huyền Minh tông đã chung một chiến tuyến.
“ Ha ha, xem ra Thiên Linh tông thật đúng là không để hai phái chúng ta vào trong mắt a, Linh Hư là đệ tử mà ta coi trọng nhất, lại bị Thiên Linh tông các người hãm hại, vậy ngươi hãy giao ra đệ tử mà ngươi quý nhất cho ta trừng phạt. Giết người đền mạng, đây là đạo lý hiển nhiên, Diêu chưởng môn không có ý kiến gì chứ.” Cao Kiện không một chút khách khí nói ra điều kiện của mình.
“ Bảo ta...giao đệ tử yêu quý nhất cho ngươi?...” Diêu Nguyên Lâm nghe xong yêu cầu này nhất thời nhớ đến hai đệ tử của mình là Mã Siêu và Đặng Nhân Kiệt đã chết, trong lòng không khỏi đau xót, mối cừu của bọn họ đến bây giờ mình vẫn chưa báo thù được.
Hai người Mã Siêu chết đi chính là nỗi đau khổ lớn nhất của lão, không ngờ Cao Kiện lại đưa ra điều kiện như vậy!
“ Cao chương môn, yêu cầu của ngươi có phần hơi quá đáng rồi đấy, cho dù Thiên Linh phái của ta có sát hại đệ tử của ngươi, ngươi cũng không nên làm như vậy, nhắc lại Thiên Linh tông chúng ta không hề giết đệ tử của ngươi, yêu cầu ngươi không nên bức người quá đáng!” Diêu Nguyên Lâm sắc mặt âm trầm nói.
“ Không ngờ Thiên Linh tông dám làm nhưng không dám nhận, lời của người còn ai có thể tin sao, các vị đồng đạo, các ngươi nói xem lời của Thiên Linh tông có đáng tin không?” sau đó Cao Kiện hướng về phía chúng tu chân giả mà hỏi.
“ Ai tin hắn, bọn Thiên Linh tông rõ ràng không đem hai phái các ngươi để vào trong mắt rồi.”
“ Thiên Linh tông quả nhiên cường đại, trong tương lai có lẽ sẽ là môn phái lớn nhất Tu Chân giới.”
“ Thiên Linh tông hành sự quá đáng, còn nói cái gì nữa, đánh gãy răng hắn đi.”
Nhất thời các loại ngôn ngữ trong đám đông vang lên không ngớt.
Bọn họ đều trông mong ba phái tranh đấu, bây giờ có người ném đá xuống giếng, một cơ hội tốt như thế, đời nào bọn họ chịu bỏ qua.
“ Ngươi...các ngươi.....” toàn thân Diêu Nguyên Lâm phát run nhìn các Tu Chân giả xung quanh không nói ra lời.
“ Diêu chưởng môn, chuyện này ngươi phải cho hai phái chúng ta một công đạo vừa lòng, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí.” Thiên Dự chân nhân cảnh cáo Diêu Nguyên Lâm, lúc này có nhiều tu chân giả đều nhìn thấy như vậy, nếu hai phái liên hợp lại cũng không đòi được một cái công đạo há chẳng phải sẽ khiến cho cả Tu Chân giới cười mỉa mai sao.
Ba phái ngày thường ở bên ngoài cũng không gây ra xung đột gì, nhưng trong lòng bọn hắn vẫn âm thầm tranh đấu với nhau, không ngừng lại có phát sinh xung đột ! Trải qua chuyện của Linh Hư cùng Kiến Minh đã làm cho ngọn lửa chiến tranh bộc phát ra ngoài!!!!
Last edited by denis_love; 06-06-2009 at 12:42 PM.