Hồi 58
Äại Há»™i Thước Kiá»u Nhạc Chá»§ Mất Mạng
 
 Phương Triệu Nam vừa xem thì đã biết những ngưá»i có tên trên cây quạt xếp Ä‘á»u là những kẻ đã bại dưới tay La Huyá»n. Äây là má»™t chuyện chấn động võ lâm, nhưng trên giang hồ chưa ai biết đến, La Huyá»n cÅ©ng không tiết lá»™ bà máºt này, dụng ý rất trung háºu. Chợt nghe La Huyá»n thở dài:
“Ngươi hãy bảo cho các chưởng môn nhân biết rằng khi há» vào tráºn Thước Kiá»u, ngươi sẽ đốt cái quạt này trước mặt má»i ngưá»iâ€.
Phương Triệu Nam lại lấy ra má»™t thá»i máºt ong, đặt trên ghế nói:
“Vãn bối sẽ láºp tức Ä‘i ngayâ€. Thế rồi chàng ôm hành lá»…, toan xoay ngưá»i bá» Ä‘i.
Chợt nghe giá»ng nói giá»ng nói cá»§a La Huyá»n lại vang lên:
“Äừng gấp, ta vẫn chưa nói xongâ€.
Phương Triệu Nam quay đầu lại:
“Lão tiá»n bối có gì căn dặn nữa?â€.
La Huyá»n lấy ra má»™t bình ngá»c nhá»:
“Hãy mang theo cái nàyâ€.
Phương Triệu Nam nháºn bình ngá»c rồi nói:
“Lão tiá»n bối hãy chỉ cho vãn bối cách dùng bình ngá»c nàyâ€.
La Huyá»n nói:
“Trong đại tráºn Thước Kiá»u cá»§a Nhiếp Tiểu Phượng có má»™t loại thuốc mê hồn không mùi không vị, có Ä‘iá»u ta không biết ả sẽ dùng loại thuốc này lúc nàoâ€.
Phương Triệu Nam ngạc nhiên há»i:
“Váºy làm sao đỠphòng?â€.
La Huyá»n nói:
“Loại thuốc này tuy không màu không vị, nhưng ngưá»i trúng độc lại có cảm nháºn rất đặc biệt, chỉ cần láºp tức nÃn thở, sau đó mở nút bình đổ váºt trong bình ra rồi đốt lên, váºt ấy phát ra má»™t mùi thÆ¡m, nhưng mùi thÆ¡m này không thể bay xa, ngưá»i vào tráºn phải táºp trung trong vòng ba trượng, chất độc sẽ khó xâm hại, dù cho ngưá»i đã trúng độc chỉ cần chưa xâm nháºp vào ná»™i phá»§ thì vẫn có thể an toànâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äa tạ lão tiá»n bối chỉ giáoâ€.
La Huyá»n nói:
“Còn có má»™t chuyện quan trá»ng nữa ngươi phải nhá»› cho kỹ, mai phục lợi hại nhất là ở sau Thước Kiá»u, sau khi ngươi vào tráºn thì đừng qua Thước Kiá»u, lão phu và Tuyết nhi sẽ đến đấy vào lúc ná»a đêmâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Vãn bối đã nhá»›â€. Nói xong thì xách cái lồng bước Ä‘i, chỉ trong chá»›p mắt đã mất dạng trong bóng đêm.
Mai Giáng Tuyết nhìn theo bóng dáng Phương Triệu Nam, nàng không khá»i thở dài buồn bã. La Huyá»n vẫy hai con tinh tinh, chúng chạy tá»›i đẩy xe lăn vào trong kiệu rồi buông rèm xuống, khiêng kiệu lên. Mai Giáng Tuyết vẫn đứng ngẩn ngưá»i ra nhìn theo bóng dáng Phương Triệu Nam, không biết La Huyá»n đã sắp Ä‘i. Chỉ nghe tiếng thở dài từ trong kiệu vá»ng ra:
“Tuyết nhi, hãy lên kiệu Ä‘i! Trong vòng ba ngày sư phụ sẽ cố gắng truyá»n vài món tuyệt há»c nữa cho conâ€.
Mai Giáng Tuyết tá»±a như tỉnh má»™ng, nàng kêu à má»™t tiếng rồi má»›i bước tá»›i chiếc kiệu, hạ giá»ng nói:
“Äệ tỠđã tìm ra được má»™t nÆ¡i có thể an cưâ€.
La Huyá»n lắc đầu nói:
“Không được, ba ngày nay trá»i có vẻ trong xanh, nhưng thá»i gian ba ngày liên quan rất lá»›n đến váºn mệnh cá»§a võ lâmâ€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Tại sao?â€.
La Huyá»n nói:
“Tuy ta đã nháºn hai đệ tá», đó là Nhiếp Tiểu Phượng và Trần Thiên Tướng, nhưng chúng chỉ há»c được cá»§a ta năm sáu phần võ công, Nhiếp Tiểu Phượng ngoài há»c võ công cá»§a ta còn há»c được cách Ä‘iá»u chế độc và dùng độc cá»§a ta, do đó ả có thể gây ra sóng gió cho võ lâmâ€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Sư phụ có truyá»n cho con cách dùng độc và giải độc không?â€.
Trong cái kiệu vá»ng ra giá»ng nói cá»§a La Huyá»n:
“Ta sẽ truyá»n thụ cho con vài món tuyệt há»c, cho nên trong vòng ba ngày chúng ta sẽ tìm má»™t nÆ¡i không có ngưá»i.
Võ công cá»§a sư phụ đã hoàn toàn mất hết, giỠđây chỉ có thể giảng giải cho ta bằng lá»i nói ...â€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Ơn sư phụ rất lá»›n, đệ tá», đệ tá» ...â€.
La Huyá»n buồn bã thở dài nói:
“Chúng ta Ä‘i thôi! Con tuy thông minh hÆ¡n ngưá»i, nhưng cÅ©ng không thể nào ghi nhá»› hết toàn bá»™ võ công cá»§a sư phụ trong vòng ba ngày, con nhá»› được bao nhiêu thì hay bấy nhiêuâ€. Nói xong thì gõ nhẹ vào chiếc kiệu, hai con vượn lá»›n khiêng chiếc kiệu chạy vá»™i Ä‘i. Mai Giáng Tuyết Ä‘uổi gấp theo sau chiếc kiệu.
* * * Thá»i gian ba ngày mau chóng trôi qua. Äến ngày thứ tư sắc trá»i rất đẹp, có nhiá»u nhân váºt ăn mặc kỳ lạ từ cá»a đông cá»§a thành Xung Châu bước ra.
Những ngưá»i này có nhà sư, có đạo nhân, cÅ©ng có ông già mặc trưá»ng sam râu bạc, cÅ©ng có những đại hán mặc kình phục, lưng Ä‘eo binh khà và những thiếu nữ trẻ tuổi ăn mặc đẹp đẽ cùng vá»›i những quái khách phong trần quần áo rách rưới, đầu tóc rối bá»i ... Äám ngưá»i này bá» ngoài rất kỳ lạ nhưng có chung má»™t Ä‘iểm đó là trên mặt cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u không có nét cưá»i, tá»±a như trong lòng há» có tâm sá»± rất nặng ná». Há» Ä‘i khoảng mưá»i mấy dặm đưá»ng, ngẩng đầu lên nhìn thế núi liên miên, há» lại tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trước, được má»™t Ä‘oạn nữa thì thấy má»™t nghÄ©a địa rá»™ng lá»›n, đến đó thì tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngừng lại.
Má»™t nhà sư mặc cà sa màu trắng bước ra chắp tay cao giá»ng niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu rồi nói:
“Các vị đạo huynh, đàn việt, từ đây trở vào chÃnh là Thước Kiá»u đại tráºn, tráºn chiến này không những quyết định sá»± sinh tá» cá»§a tất cả má»i ngưá»i ở đây mà liên quan đến váºn mệnh cá»§a võ lâm sau này ...†ông ta hÆ¡i ngáºp ngừng rồi nói tiếp:
“Năm xưa Nhạc chá»§ Minh Nhạc đã dùng Thất Xảo Thoa làm thiệp má»i các cao thá»§ trong võ lâm đến dá»± tiệc Chiêu Hồn, nhưng tất cả Ä‘á»u bị hại bởi tay bà ta, nay vì muốn bảo vệ chÃnh nghÄ© cho võ lâm, chúng ta phải tiếp tục di nguyện cá»§a há» ...â€.
Chợt má»™t giá»ng nói ồm ồm vang lên:
“Äại sư nói không sai, nay bổn tá»a đỠcỠđại sư lãnh tụ quần hùng, ngưá»i trong các môn phái Ä‘á»u phải nghe theo lệnh cá»§a đại sưâ€.
Quần hào nhìn lại, chỉ thấy ngưá»i lên tiếng có thân hình cao lá»›n, đó chÃnh là chưởng môn cá»§a phái Hoa SÆ¡n, ngưá»i Ä‘á»i gá»i ông ta là Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương. Ngưá»i này trá»i sinh kỳ lạ, lá»±c tay hÆ¡n ngưá»i, ông ta đã tá»± chế tạo cho mình má»™t thanh kiếm nặng ba mươi sáu cân, là má»™t nhân tài hiếm có trong phái Hoa SÆ¡n.
Nhà sư lúc nãy mới chắp tay nói:
“Äiá»u này bần tăng làm sao dám nháºn!â€.
Chợt nghe má»™t giá»ng nói vang lên:
“Bần đạo tán thành đỠnghị cá»§a Hồng chưởng môn, phái Không Äá»™ng chúng tôi nghe theo lệnh cá»§a đại sưâ€.
Lại má»™t tiếng Pháºt hiệu vang lên:
“Äại sư không cần từ chối, phái Thiếu Lâm chúng tôi tuy bị tổn thương nặng ná», nhưng bần tăng vẫn dắt bốn môn hạ đến đây nghe lệnh, đại sư nắm giữ môn há»™ cá»§a phái Nga Mi đã bốn mươi năm, đức cao vá»ng trá»ng, xin đừng từ chối nữaâ€.
Quần hào nhìn lại, chỉ thấy ngưá»i ấy mình mặc cà sa màu vàng, đó chÃnh là Äại Äạo thiá»n sư cá»§a phái Thiếu Lâm.
Nhà sư mặc cà sa màu trắng Ä‘ang định từ chối, quần hào Ä‘á»u đã nhao nhao lên tiếng:
“Ở đây chỉ có Ca Ân đại sư là ngưá»i đức cao vá»ng trá»ng, nếu ông từ chối nữa thì e rằng quần hào sẽ thất vá»ngâ€.
Ca Ân đại sư chép miệng nói:
“Äại Phương thiá»n sư, Thần Chung đạo trưởng Ä‘á»u là báºc nhân tài, lão nạp tá»± thấy danh tiếng không bằng Äại Phương, võ công không bằng Thần Chung, chỉ e khó đưa các vị vượt qua đại kiếm Thước Kiá»uâ€.
Äại Äạo thiá»n sư nói:
“Kiếp nạn lần này chưa từng xảy ra trong võ lâm, số trá»i đã định, đại sư không cần lo, bá»n chúng tôi chết cÅ©ng không hối tiếcâ€.
Ca Ân đại sư nói:
“Äã như thế, lão nạp cung kÃnh không bằng tuân lệnhâ€.
Nói vừa dứt chợt nghe má»™t tràng cưá»i vá»ng đến kéo dài trong không trung. Chợt thấy ba bóng ngưá»i lướt đến nhanh như gió, trong chá»›p mắt đã đến trước mặt má»i ngưá»i. Ngưá»i đứng ở giữa mặc kình phục màu Ä‘en, mặt như quán ngá»c, mày kiếm mắt sao, anh tuấn tiêu sái, lưng cắm trưá»ng kiếm, tay xách má»™t cái lồng gá»— phá»§ vải màu Ä‘en. Hai bên là hai ông già râu bạc dài đến táºn ngá»±c. Quần hào Ä‘a số tuy chưa gặp hai ông già này, nhưng Ä‘á»u đã nghe nói đến Nam Bắc Nhị Quái, cho nên vừa nhìn thì đã nháºn ra là há».
Nhưng chàng trai anh tuấn kia thì trông rất lạ mặt, vá»›i tuổi tác cá»§a chàng thì làm sao có thể Ä‘i cùng Nam Bắc Nhị Quái được. Chỉ có chưởng môn các đại môn phái thì lại cung kÃnh vá»›i chàng. Äại Äạo tiếp xúc chắp tay, khom ngưá»i nói:
“Phương thà chủ ...†rồi ông ta đưa mắt nhìn quần hào nói:
“Bần tăng xin giá»›i thiệu cho các vị đây là Phương thà chá»§, ngưá»i đã từng cứu trợ cho Thiếu Lâm, má»™t mình chống chá»i vá»›i cao thá»§ Minh Nhạc, nếu không phải nhá» Phương thà chá»§ mau chóng đưa tin, nếu không tệ tá»± chẳng còn đứng chân trên giang hồ nữaâ€.
Phương Triệu Nam đặt cái lồng gá»— xuống, ôm quyá»n nói:
“Äại sư đã quá khen, vãn bối nào dám nháºnâ€. Rồi từ từ lấy ra chiếc quạt xếp, thổi bừng mồi lá»a trong tay sau đó đốt trước mặt má»i ngưá»i. Quần hào tuy không biết tại sao chàng đốt chiếc quạt xếp, nhưng chưởng môn các đại môn phái thì hiểu rõ, cái quạt xếp chÃnh là nÆ¡i ghi dấu sá»± sỉ nhục cá»§a chưởng môn nhân Ä‘á»i trước, thấy Phương Triệu Nam đốt Ä‘i thì ai nấy Ä‘á»u rất cảm kÃch trong lòng. Ca Ân đại sư chắp tay nói:
“Phương thà chá»§ ...â€.
Phương Triệu Nam vá»™i vàng ôm quyá»n làm lá»… nói:
“Äại sư có gì chỉ giáo?â€.
Ca Ân đại sư nói:
“Lão nạp được đỠcá» là ngưá»i chá»§ trì toàn cuá»™c ...â€.
Phương Triệu Nam không để ông ta nói hết, vội vàng nói:
“Tại hạ và hai vị nghÄ©a huynh Ä‘á»u nghe theo lệnh đại sưâ€.
Ca Ân đại sư ngẩn ngưá»i ra, đưa mắt nhìn Nam Bắc Nhị Quái, lòng ngạc nhiên nhá»§ rằng:
“Nam Bắc Nhị Quái nổi tiếng đã lâu, tuổi tác còn lá»›n hÆ¡n cả lão nạp, không biết tại sao có thể kêu huynh gá»i đệ vá»›i ngưá»i này ...†lòng Ä‘ang nghÄ© thế nhưng miệng thì vá»™i vàng đáp:
“Äiá»u này lão nạp làm sao dám nháºn ...â€.
Nam Quái Tân Kỳ lạnh lùng đáp:
“Lão hòa thượng không cần từ chối nữaâ€.
Bắc Quái Hoàng Luyện ngẩng mặt nhìn bầu trá»i, nói:
“Lão phu không quen sá»± khách sáoâ€.
Ca Ân đại sư chỉ cảm thấy mặt nóng ran, nói:
“Nếu thế, lão nạp cung kÃnh không bằng tuân lệnhâ€. Thế rồi ông ta phất tay, láºp tức có hai nhà sư trung niên chạy đến nghe lệnh. Ca Ân đại sư nói:
“Các ngưá»i hãy dẫn đưá»ng, gặp Ä‘iá»u gì lạ thì ngừng bướcâ€.
Hai nhà sư chắp tay gáºt đầu, rút thanh giá»›i Ä‘ao trên lưng ra, bước vá» phÃa rừng bách. Ca Ân đại sư cháºm rãi xoay ngưá»i, cao giá»ng nói:
“Kẻ cưá»ng địch có thá»§ Ä‘oạn độc ác, nếu các vị gặp bá»n chúng thì cứ thi triển độc thá»§ ...†ông ta chợt trở nên nghiêm túc nói:
“Cuá»™c chiến hôm nay liên quan đến váºn mệnh trong tương lai cá»§a võ lâm, không phải là chuyện ân oán giữa cá nhân, các vị không cần giữ lòng nhân từâ€.
Nói xong thì chắp tay, hạ giá»ng nói vá»›i Phương Triệu Nam:
“Xin má»i Phương đại hiệpâ€.
Phương Triệu Nam mỉm cưá»i nói:
“Nếu lão tiá»n bối có gì sai khiến xin hãy cứ căn dặnâ€.
Ca Ân đại sư nói:
“Phương đại hiệp hãy Ä‘i cùng vá»›i lão nạp để bàn bạc vá»›i nhauâ€.
Phương Triệu Nam gáºt đầu nói:
“Vãn bối tuân lệnhâ€.
Ca Ân đại sư đưa mắt nhìn Khai Sơn Nhất Kiếm Hồng Phương nói:
“Xin má»i Hồng huynh hãy chá»n bốn cao thá»§ trong phái Hoa SÆ¡n Ä‘i ở phÃa bên trái, nếu gặp Ä‘iá»u gì khác lạ thì không nên Ä‘i vào nữa, trước tiên phải liên lạc vá»›i lão nạpâ€.
Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương vâng má»™t tiếng, chá»n ra bốn cao thá»§ trong phái Hoa SÆ¡n, Ä‘i vòng sang bên trái vào trong khu cổ má»™.
Ca Ân đại sư lại xoay sang nhìn Äại Äạo thiá»n sư nói:
“Làm phiá»n thiá»n sư hãy chá»n bốn cao thá»§ trong phái Thiếu Lâm Ä‘i vòng sang cổ má»™ bên phảiâ€.
Äại Äạo thiá»n sư vâng má»™t tiếng rồi chá»n bốn cao thá»§ cá»§a phái Thiếu Lâm Ä‘i vòng sang bên phải.
Sau khi Ca Ân đại sư đã Ä‘iá»u động hai cánh xong, đưa mắt nhìn quần hào rồi nói:
“Các vị đạo huynh, thà chá»§, chuyến Ä‘i này thắng bại chưa biết, theo ý cá»§a lão nạp không nên Ä‘i hết vào rừng bách, các môn các phái nên chá»n vài ngưá»i có võ công cao cưá»ng, kinh nghiệm phong phú vào trong rừng bách, những ngưá»i còn lại thì ở bên ngoài, nếu chúng tôi bất hạnh thất bại, những ngưá»i bên ngoài sẽ thay chúng tôi giữ lại nguyên khà cho võ lâmâ€.
Chưởng môn các phái Ä‘á»u tá»±a như có cảm giác không mây đối vá»›i tráºn chiến này, ai nấy sắc mặt nghiêm túc, chẳng nói má»™t lá»i, tuân theo lá»i dặn cá»§a Ca Ân đại sư, chá»n ra vài ngưá»i trong số các đệ tỠở lại rừng bách, lại còn dặn bá»n há» nếu trong rừng có gì thay đổi thì phải láºp tức trở vá» núi, không được ở lại.
Trong cuộc chiến sinh tỠtồn vong này, bất cứ ai cũng không có lòng riêng.
Phương Triệu Nam thấy các môn phái Ä‘iá»u động ngưá»i thì rất Ä‘au lòng. Còn Nam Bắc Nhị Quái thì lại lạnh lùng, tá»±a như không thấy được cảnh thê lương hào tráng ấy.
Ca Ân đại sư thấy các môn phái đã sắp xếp xong, ông ta chắp tay trước ngực nghiêm nghị nói:
“Lão nạp được các vị đỠcá», chá»§ trì toàn cuá»™c, mong các vị nghe theo lệnh cá»§a lão nạp, không nên tá»± tiện tiến thoái công thá»§â€.
Quần hào cao giá»ng nói:
“Bá»n chúng tôi nguyện nghe theo lá»i cá»§a đại sưâ€.
Ca Ân đại sư gáºt đầu nói:
“Chúng ta hãy vào tráºn!â€.
Nói xong rồi bước vào trong rừng.
Phương Triệu Nam bước tá»›i bên cạnh Ca Ân đại sư, hạ giá»ng nói:
“Lão thiá»n sư hãy truyá»n lệnh không nên hấp tấp tiến vào để khá»i bị ngưá»i ta ám toánâ€.
Ca Ân đại sư gáºt đầu cưá»i:
“Những ngưá»i vào tráºn đã có lòng hy sinh, chỉ cần hai vị lão tiá»n bối Tân, Hoàng có thể khắc chế được Nhạc chá»§ Minh Nhạc, tráºn này chưa chắc đã bạiâ€.
Phương Triệu Nam thở dài:
“Tráºn Thước Kiá»u là tâm huyết cá»§a La Huyá»n, trong tráºn biến hóa kỳ dị, thâm sâu khó lưá»ng, lão thiá»n sư sau khi vào rừng tốt nhất nên gá»i cao thá»§ hai bên cánh táºp trung lại để tránh thương vongâ€.
Chàng Ä‘ang nói thì chợt nghe má»™t tiếng hú dài vá»ng tá»›i.
Ca Ân đại sư nhÃu mày nói:
“Hai bên cánh đã truyá»n tin, chắc là đã động thá»§ vá»›i kẻ địchâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äại sư tốt nhất hãy truyá»n lệnh khoan Ä‘i vào sâu, vãn bối Ä‘i trước xem thá»â€. Nói xong thì tung mình vá»t lên phóng thẳng vá» bên phải. Nam Bắc Nhị Quái cÅ©ng tung mình Ä‘uổi theo Phương Triệu Nam.
Ca Ân đại sư thầm thở dài:
“Ngưá»i này không biết có ma lá»±c gì mà có thể khiến cho Nam Bắc Nhị Quái xưa nay lạnh lùng phải nghe theo y như thếâ€.
Phương Triệu Nam vừa chạy vừa để ý xung quanh, chỉ thấy cổ bách um tùm, xung quanh rất yên tĩnh.
Tiếng hú đột nhiên dứt hẳn, tá»±a như kẻ cưá»ng địch đã biến mất, Phương Triệu Nam biết không gian càng yên tÄ©nh thì sá»± việc xảy ra càng lá»›n. Băng qua khu rừng cổ bách, chàng thấy Äại Äạo thiá»n sư cùng bốn cao thá»§ Thiếu Lâm Ä‘ang bày thành má»™t tráºn thế hình vuông, há» Ä‘ang cẩn tháºn tiến vá» phÃa trước. Phương Triệu Nam xua tay, cao giá»ng nói:
“Äại sư ngừng bước!†thế rồi chàng tung mình vá»t tá»›i bên cạnh Äại Äạo thiá»n sư. Äại Äạo thiá»n sư vừa nghe Phương Triệu Nam kêu thì đã láºp tức ngừng bước, Phương Triệu Nam hạ giá»ng há»i:
“Äại sư đã gặp Ä‘iá»u gì khác lạ?â€.
Äại Äạo thiá»n sư nói:
“Tá»±a như có bóng ngưá»i xẹt lên rồi lại biến mấtâ€.
Phương Triệu Nam thở dài nói:
“Má»i thiá»n sư cùng má»i ngưá»i hãy quay trở lại chá»— Ca Ân đại sưâ€.
Nghe Nam Quái Tân Kỳ quát:
“Ai?â€.
Chợt má»™t tràng cưá»i trong trẻo vá»ng tá»›i.
Từ sau má»™t cây cổ bách, má»™t đám thiếu nữ xinh đẹp mỉm cưá»i cháºm rãi bước ra, y phục cá»§a há» Ä‘á»u má»ng như cánh ve, khi bước Ä‘i tà áo tung bay trong gió. Äại Äạo thiá»n sư từ nhỠđã xuất gia, chưa bao giá» thấy được cảnh này, ông ta vá»™i vàng quay đầu Ä‘i không dám nhìn. Phương Triệu Nam đếm thấy có tám ngưá»i, ai nấy mặt đẹp như hoa, yêu kiá»u diá»…m lệ, há» cứ bước thẳng vá» phÃa trước mà không há» e thẹn.
Nam Quái Tân Kỳ quát:
“Lão đạo sÄ© lá»— mÅ©i trâu cứ bày trò hù dá»a†rồi vá»— ra má»™t chưởng. Má»™t luồng chưởng phong phóng thẳng vào ngưá»i ở giữa. Chỉ nghe binh má»™t tiếng, thiếu nữ ở giữa kêu thét lên, cả thân ngưá»i bay bổng lên rÆ¡i xuống cách đó bảy tám thước, miệng phun máu tươi, đứt khà mà chết. Nam Quái Tân Kỳ không ngá» thiếu nữ này không há» biết võ công, lão ta không khá»i ngẩn ngưá»i ra.
Bảy thiếu nữ còn lại tá»±a như không há» biết đồng bá»n đã chết dưới chưởng cá»§a Nam Quái Tân Kỳ, há» vẫn tiếp tục mỉm cưá»i cháºm rãi bước vá» phÃa trước. Nam Quái Tân Kỳ tuy tÃnh tình lạnh lùng, nhưng ông ta không thể nào đối phó vá»›i hạng nữ nhi không có võ công. Phương Triệu Nam đã được La Huyá»n chỉ trước, chàng nhìn kỹ những thiếu nữ ấy thì thấy mặt há» tuy mỉm cưá»i nhưng trông cứ ngá» nghệch, rõ ràng đã bị khống chế. Chàng vá»™i vàng nói:
“Bá»n há» rõ ràng không biết võ công, chúng ta không thể giết há», cÅ©ng không thể để cho há» tá»›i gần, hãy mau rút luiâ€.
Các nhà sư Ä‘á»u không nỡ ra tay, thế là vá»™i vàng chạy ra sau. Phương Triệu Nam rút thanh trưá»ng kiếm, cao giá»ng nói:
“Xin má»i các vị cô nươngâ€.
Chàng muốn dụ bá»n há» lên tiếng để phán Ä‘oán thần trà cá»§a há» phải chăng đã hoàn toàn bị khống chế, nào ngá» bảy thiếu nữ này vẫn tiến thẳng vá» phÃa trước.
Phương Triệu Nam tuy đã được La Huyá»n chỉ trước nhưng cÅ©ng không biết bá»n há» có tháºt là không có võ công hay không, cÅ©ng không biết há» cứ tiến vá» phÃa trước để làm gì, chỉ đành thối lui ra sau.
Sau khi Ca Ân đại sư nghe Phương Triệu Nam nói, ông ta cÅ©ng cảm thấy trong tráºn này lành Ãt dữ nhiá»u, cho nên không thể áp dụng mưu lược như bình thưá»ng, thế là láºp tức hú dài ba tiếng để gá»i cao thá»§ hai bên cánh trở vá».
Äá»™t nhiên má»™t tràng tiếng sáo vang lên, bảy thiếu nữ ấy ngừng bước rồi cháºm rãi xoay ngưá»i bá» Ä‘i. Phương Triệu Nam nhìn theo bảy thiếu nữ ấy suy nghÄ© má»™t lúc lâu thì tá»±a như đã hiểu ra, miệng nói:
“Té ra là thếâ€.
Bắc Quái Hoàng Luyện nhÃu mày há»i:
“Huynh đệ, chuyện gì thế?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Nhạc chá»§ Minh Nhạc biết ngưá»i các đại môn phái Ä‘a số Ä‘á»u không muốn giết những kẻ vô tá»™i cho nên cố ý lợi dụng những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp này tiếp cáºn chúng ta. Giả sá» phán Ä‘oán cá»§a tại hạ không lầm, những thiếu nữ này không phải giấu các loại ám khà tuyệt độc thì mang theo các loại bá»™t phấn có chứa độc. Xem ra bá»n há» ai cÅ©ng xinh đẹp tá»±a hoa, nhưng thá»±c ra hỠđã mất lý trÃ, tiếng sáo lúc nãy là tÃn hiệu Ä‘iá»u khiển há»â€.
Nam Quái Tân Kỳ lạnh lùng nói:
“La Huyá»n toàn là nắm lấy nhược Ä‘iểm cá»§a ngưá»i ta, nếu chá»c giáºn lão phu, lão phu sẽ giết chúng không còn manh giápâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Trò chÆ¡i cá»§a Nhiếp Tiểu Phượng không chỉ có như thếâ€.
Äang nói thì má»i ngưá»i đã Ä‘i vá» chá»— Ca Ân đại sư. Ca Ân đại sư bước lên há»i:
“Äại Äạo sư huynh, có gặp được kẻ địch không?â€.
Äại Äạo thiá»n sư chắp tay niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu, kể lại những chuyện đã xảy ra. Ca Ân đại sư nghe thế thì lắc đầu nói:
“Kiếp số, kiếp sốâ€. Lúc này Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương cÅ©ng dắt theo cao thá»§ phái Hoa SÆ¡n trở vá».
Phương Triệu Nam ôm quyá»n nói:
“Lão tiá»n bối có thấy Ä‘iá»u gì quái lạ không?â€.
Hồng Phương nói:
“Bổn tá»a Ä‘i sâu vào hÆ¡n mưá»i trượng vẫn không thấy tung tÃch kẻ địch, nhưng lại thấy có má»™t cái lồng gá»— to lá»›n, trong cái lồng có má»™t bầy chim sẻ ...â€.
Phương Triệu Nam thất kinh nói:
“Lão tiá»n bối có chạm vào cái lồng gá»— ấy không?â€.
Hồng Phương nói:
“Bổn tá»a tuy cảm thấy kỳ lạ nhưng biết đó là cạm bẫy cá»§a kẻ địch, song lại nghÄ© bầy chim sẻ ấy chả lẽ có thể làm hại ngưá»i, Ä‘ang định chém cái lồng ấy thì nghe Ca Ân đại sư gá»i nên láºp tức quay vá»â€.
Phương Triệu Nam thở phào nói:
“May mà ông chém vào cái lồng ấy, nếu thả bầy chim ra thì e rằng các vị đã trúng độc ...†chàng hÆ¡i ngừng rồi cao giá»ng nói:
“Tại hạ không phải hù dá»a má»i ngưá»i, trong rừng cổ bách này tất cả má»i thứ Ä‘á»u đã bị Nhạc chá»§ Minh Nhạc tẩm độc, nếu không cẩn tháºn thì sẽ trúng độcâ€.
Ca Ân đại sư nói:
“Phương Triệu Nam đã sá»›m được cao nhân chỉ Ä‘iểm, xin hãy thay lão nạp chá»§ trì toàn cuá»™c!â€.
Phương Triệu Nam vội vàng nói:
“Vãn bối tuổi trẻ vô tri, nào dám gánh vác chuyện hệ trá»ng, chỉ mong được giúp đỡ đại sư mà thôiâ€.
Ca Ân đại sư biết chàng không phải nói dối, vá»›i tuổi tác và thanh vá»ng cá»§a chàng, e rằng quần hào khó phục, thế rồi má»›i nói:
“Như thế Phương thà chá»§ đã từ chối, lão nạp cÅ©ng không tiện cưỡng ép ...†thế rồi ông ta ngáºp ngừng, sau đó nói:
“Bước tiếp theo phải như thế nào?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Theo ý vãn bối là nên chá»n vài ngưá»i có võ công cao cưá»ng xông vào bên trong để dụ kẻ địch phát động mai phụcâ€.
Ca Ân đại sư nói:
“Lão nạp sẽ dắt theo đệ tá» cá»§a phái Nga Mi dẫn đưá»ng trướcâ€.
Khai Sơn Nhất Kiếm Hồng Phương nói:
“Äại sư là ngưá»i chá»§ trì toàn cuá»™c, nào có thể Ä‘em thân vào chốn nguy hiểm, tại hạ sẽ Ä‘i thay đại sưâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Váºy thì tốt, nhưng không nên dắt theo má»i ngưá»i, tại hạ cùng vá»›i hai vị nghÄ©a huynh, lại thêm Hồng chưởng môn dắt theo má»™t cao thá»§ trong phái Hoa SÆ¡n, năm ngưá»i là đã đủâ€.
Hồng Phương nói:
“Cứ theo ý cá»§a Phương huynhâ€. Thế rồi má»›i chá»n má»™t đệ tá» võ công cao nhất trong phái Hoa SÆ¡n cùng bá»n Phương Triệu Nam Ä‘i sâu vào bên trong.
Phương Triệu Nam quay đầu lại nói với Ca Ân đại sư:
“Khi nghe vãn bối gá»i, lão tiá»n bối hãy dắt má»i ngưá»i tiến mau vào trongâ€.
Ca Ân đại sư gáºt đầu nói:
“Lão nạp sẽ đợiâ€.
Phương Triệu Nam cất bước tiến vá» phÃa trước. Chàng vừa bước Ä‘i vừa thầm để ý tình thế xung quanh, Ä‘i được bốn năm vẫn không thấy có Ä‘iá»u gì khác lạ. Nam Quái Tân Kỳ tá»±a như đã cảm thấy được Ä‘iá»u gì không may, ông ta lạnh lùng nói:
“Tiểu đệ, chúng ta nên nổi lá»a đốt khu rừng này!â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Nếu má»™t mồi lá»a có thể giải quyết được chuyện pháºn tranh trên võ lâm, chúng ta cÅ©ng không cần dá»± vào cuá»™c chiến hiểm ác nàyâ€. Äang nói thì chợt thấy có má»™t ngưá»i toàn thân mặc đồ Ä‘en ngồi ở trên má»™t ngôi cổ má»™.
Ngưá»i ấy nhắm mắt tá»±a như má»™t nhà sư Ä‘ang nháºp định, bá»n há» tiến tá»›i gần nhưng ông ta không há» phát giác. Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương nhÃu mày quát:
“Ai?â€.
Ngưá»i ấy vẫn ngồi yên, cả đầu cÅ©ng không ngẩng lên. Hồng Phương quay lại nhìn tên đệ tỠở phÃa sau:
“Mã Kiệt, ngươi hãy đến xem thá» là ngưá»i chết hay ngưá»i sống?â€.
Mã Kiệt vâng má»™t tiếng, nhún ngưá»i phóng tá»›i ngôi má»™. Phương Triệu Nam định ngăn lại nhưng đã không kịp nữa. Mã Kiệt giÆ¡ tay vá»— vào ngưá»i kẻ ấy. Chỉ nghe bốp má»™t tiếng, ngưá»i ấy ngã ngá»a ra sau.
Mã Kiệt là ngưá»i có võ công cao cưá»ng nhất trong đệ tá» Ä‘á»i thứ hai cá»§a phái Hoa SÆ¡n, y vừa vá»— má»™t chưởng vào thì cảm thấy không hay, ngưá»i mặc áo Ä‘en ngồi trên ngôi má»™ ấy không phải là ngưá»i, y láºp tức ngá»a ngưá»i ra vá»t ra phÃa sau. Nhưng đã không kịp nữa, má»™t mảng bạch quang bắn vá» phÃa Mã Kiệt. Mã Kiệt võ công tuy cao cưá»ng nhưng trong tình thế ấy không thể nào né tránh được, y chỉ cảm thấy toàn thân cứng Ä‘á», không khá»i thầm kêu lên:
“Xong rồiâ€. Y cố gắng dùng hết sức lá»™n ngưá»i ra phÃa sau, nhìn Hồng Phương nói:
“Sư phụ, con ...†nói chưa xong thì binh một tiếng, ngã xuống đất đứt hơi mà chết.
Hồng Phương thấy cái xác từ trên rÆ¡i xuống, đứng ngẩn ra chẳng nói được lá»i nào. Phương Triệu Nam thấy màn độc châm bắn ra từ ngưá»i áo Ä‘en ấy rất nhiá»u, trong khoảnh khắc ba thước, dù cho võ công cao cưá»ng như Nam Bắc Nhị Quái cÅ©ng không thể tránh được. Chàng chép miệng than:
“Cách giết ngưá»i trong tráºn Thước Kiá»u không thể đỠphòng được, quả tháºt là từng bước Ä‘á»u chứa đựng sát cÆ¡â€.
Quần hào thấy thế thì ai cÅ©ng cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, tuy chỉ có má»™t ngưá»i chết nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u có cảm giác cái chết sắp giáng xuống. Hồng Phương im lặng má»™t lúc sau má»›i mỉm cưá»i nói:
“Äối phó vá»›i kẻ địch, không chết thì bị thươngâ€.
Thế rồi vung kiếm ông tá»›i phÃa trước, Ä‘ang chạy vá» phÃa trước, chợt nghe tiếng nhạc buồn bã vá»ng tá»›i.
Tiếng nhạc này nghe rất thê lương ai oán, khiến cho ai cÅ©ng cánh tay cuá»™c Ä‘á»i chẳng có gì Ä‘ang lưu luyến. Tâm trạng cá»§a quần hào lúc này nặng ná» lạ thưá»ng, ai nấy Ä‘á»u nghÄ© rằng mình sẽ chết, khi đối diện vá»›i cái chết, không ai tránh được cảm giác kÃch động ấy, lúc này tâm trạng càng khó chịu hÆ¡n.
Phương Triệu Nam đã có chuẩn bị trước, chàng tương đối bình tÄ©nh, thấy quần hào Ä‘á»u rầu rÄ©, thế là láºp tức ngẩng mặt hú dài, tiếng hú hòa lẫn vá»›i tiếng nhạc buồn bã. Nam Bắc Nhị Quái láºp tức phụ há»a, công lá»±c cá»§a há» Ä‘á»u rất thâm háºu, tiếng hú Ä‘inh tai nhức óc, trong nhất thá»i lại khÆ¡i dáºy ý thức chiến đấu cá»§a quần hào.
Tiếng nhạc chợt ngừng hẳn, trong khu rừng bách lại trở nên yên tĩnh.
Phương Triệu Nam chép miệng:
“Nếu chúng ta bị thâu hồn bởi tiếng nhạc này, lúc đó kẻ cưá»ng địch sẽ thừa cÆ¡ đột kÃchâ€.
Ca Ân đại sư nói:
“Nếu không nhá» Phương thà chá»§ chỉ e chúng ta khó thoát khá»i thương vongâ€.
Khai Sơn Nhất Kiếm Hồng Phương nói:
“Theo ý cá»§a tại hạ, đừng để ý đến tiếng nhạc làm gì, cứ xông thẳng vào trong tìm Nhạc chá»§ Minh Nhạc đấu má»™t tráºn để phân thắng bạiâ€.
Phương Triệu Nam chép miệng:
“Tuy cÅ©ng có lý, nhưng có quá nhiá»u nguy hiểm, theo ý cá»§a tại hạ cần phải cẩn tháºn thì hÆ¡nâ€.
Hồng Phương đột nhiên vung kiếm cưá»i lá»›n:
“Tại hạ sẽ dắt đệ tá» Hoa SÆ¡n mở đưá»ngâ€. Rồi vung kiếm bước thẳng vá» phÃa trước, năm đệ tá» phái Hoa SÆ¡n Ä‘i theo sau ông ta.
Phương Triệu Nam biết khó ngăn cản, chỉ đành Ä‘i theo sau bá»n Hồng Phương. Äi được ná»a dặm, má»i ngưá»i đã đến cúi khu rừng bách, cảnh váºt đột nhiên thay đổi, hoa núi nở rá»™, cá» mượt như nhung, hai bên là ngá»n núi cao, ở giữa là thung lÅ©ng xanh tốt.
Ở hai lối vào có bốn thiếu nữ mặc y phục màu Ä‘á», vàng, lam, trắng, má»—i ngưá»i trong tay Ä‘á»u cầm má»™t tấm bảng có ghi bốn chữ:
“Thước Kiá»u độ khẩuâ€. Ở sau bốn thiếu nữ ấy là má»™t con mương rá»™ng khoảng bốn trượng, má»™t cây cầu nối liá»n hai bá», cây cầu rá»™ng khoảng ba thước, trên cây cầu có mấy chục con quạ Ä‘áºu ở hai bên. Ca Ân đại sư nhìn cây cầu, hạ giá»ng há»i Phương Triệu Nam:
“Chúng ta có cần xông qua không?â€.
Phương Triệu Nam nhìn kỹ cây cầu, trầm ngâm má»™t lúc rồi thầm tÃnh thá»i gian hẹn vá»›i La Huyá»n, trong khoảng thá»i gian này, tốt nhất đừng nên xung đột quá nhiá»u vá»›i Nhiếp Tiểu Phượng, chàng vẫn giữ bình tÄ©nh, bởi vì chàng đã hẹn vá»›i La Huyá»n sẽ gặp nhau trong tráºn, từ sau khi gặp ông ta, chàng đã thay đổi ấn tượng đối vá»›i ông già sắp chết này. La Huyá»n tuy đã gây ra sai lầm to lá»›n, nhưng ông ta đã biết hối cãi, vả lại còn muốn dùng những ngày tàn cá»§a mình để cứu vá»›t võ lâm ...
Ca Ân đại sư thấy chàng cứ mãi nhìn cây cầu, tá»±a như Ä‘ang suy nghÄ© gì đấy, càng nén không được há»i:
“Phương thà chá»§, vượt qua cây cầu này có phải đã vào tráºn Thước Kiá»u không?â€.
Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương không đợi được nữa, cao giá»ng nói:
“Phái Hoa SÆ¡n chúng tôi sẽ qua cầu trước mở đưá»ng cho các vịâ€. Nói rồi vung kiếm bước thẳng vá» phÃa trước.
Phương Triệu Nam vội vàng kêu lên:
“Lão tiá»n bối, đừng nên gấp gáp ...â€.
Hồng Phương quay đầu lại đáp:
“Sợ đầu sợ Ä‘uôi đâu phải là hành vi cá»§a đại trượng phu?†rồi không thèm để ý đến lá»i khuyên cá»§a Phương Triệu Nam, cứ bước thẳng lên cây cầu.
Cây cầu đã được trang hoàng bằng hoa vá»›i nhiá»u màu sắc khác nhau, Hồng Phương nhìn má»™t hồi mà chẳng thấy có gì khác lạ, chỉ đành đỠtụ chân khà bước lên cây cầu. Khinh công cá»§a Hồng Phương đã đạt đến cảnh giá»›i đạp bèo qua sông, dù cho cây cầu được kết bằng hoa cÅ©ng không thể ngăn được ông ta. Chim khách Ä‘áºu trên cầu thấy có ngưá»i bước lên thì vá»— cánh kêu vang, Ä‘iá»u kỳ lạ là chim khách này không bay lên mà chỉ vá»— cánh kêu quang quác tá»±a như đón chào ông ta. Phương Triệu Nam thấy Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương dắt theo đệ tá» phái Hoa SÆ¡n vượt qua cầu, cưá»i khổ sở ná»›i vá»›i Ca Ân:
“Äại sư, chúng ta cÅ©ng Ä‘i thôi!â€.
Ca Ân đại sư gáºt đầu, đưa mắt nhìn quần hào, nói:
“Nếu ai không giá»i khinh công, không thể vượt qua cầu thì cứ đứng lại ở đâyâ€. Nói xong rồi bước lên cây cầu trước, ngưá»i trong các môn phái Ä‘a số có võ công tương đối khá cho nên Ä‘á»u nối Ä‘uôi theo sau vượt qua cầu.
Ngưá»i cúi cùng vừa má»›i bước qua, chợt nghe tiếng trống gấp gáp vá»ng tá»›i, bầy chim khách tung cách bay lên, cây cầu hoa như đột nhiên mất sức chống đỡ, từng đóa hoa rã ra, rÆ¡i xuống mương.
Ca Ân thầm nhủ:
“Tháºt nguy hiểm, nếu Ä‘i ná»a chừng mà bầy chim khách đột nhiên tung cánh bay lên, ngưá»i trên cầu sẽ rÆ¡i xuống ...â€.
Äang suy nghÄ© chợt nghe Phương Triệu Nam cao giá»ng nói:
“Lão tiá»n bối hãy mau trở lại!â€.
Ca Ân đại sư nhìn lên, thấy có má»™t mảng khói trắng bay tá»›i, nghÄ© bụng trong tráºn Thước Kiá»u chá»— nào cÅ©ng có độc, ông ta không khá»i thầm kinh hãi, vá»™i vàng ngừng bước. Nào ngá» làn khói ấy cứ vây thẳng tá»›i, nếu trong khói có độc thì không ai có thể phòng bị được. Chợt nghe Phương Triệu Nam cao giá»ng quát:
“Má»i ngưá»i hãy lui trở lại, trong khói có độcâ€.
Lúc này quần hào Ä‘á»u đã quay trở lại. Cây cầu hoa đã rã, mà thế mương lại sâu đến trăm trượng, quần hào không còn đưá»ng thối lui nữa. Phương Triệu Nam nhìn kỹ lại, chàng thấy làn khói trắng ấy bốc lên từ ở bãi cá» cách đó khoảng vài trượng, rõ ràng có ngưá»i nấp trong bãi cá» thổi khói độc ra. Ca Ân đại sư thấy khói trắng bay mù trá»i, lại không có đưá»ng rút lui, trong lòng lo lắng lắm. Ông ta nhìn Phương Triệu Nam nói:
“Phương đại hiệp, Thước Kiá»u không còn nữa, nếu trong khói trắng có độc, dù sao cÅ©ng chết, chi bằng xông lên đấu má»™t tráºnâ€.
Rõ ràng ông ta đã có ý liá»u mình. Phương Triệu Nam nói:
“Lão tiá»n bối không cần lo lắng, hãy mau truyá»n lệnh xuống, gá»i má»i ngưá»i láºp tức nÃn thở, táºp trung trong vòng má»™t trượng, vãn bối đã có cách giải độcâ€.
Ca Ân đại sư ngạc nhiên, trong mắt lá»™ vẻ hoài nghi, nhưng ông ta vẫn ra lệnh cho ngưá»i trong các đại má»™t phái tụ táºp lại trong vòng má»™t trượng theo lá»i Phương Triệu Nam.
Lúc này làn khói trắng đã bay đến gần má»i ngưá»i đã ngá»i được mùi thÆ¡m.
Phương Triệu Nam cao giá»ng quát:
“Các vị hãy mau nÃn thởâ€. Rồi chàng bước ra phÃa trước, lấy bình thuốc mà La Huyá»n đã tặng, thổi bừng mồi lá»a trong tay lên. Má»™t mùi tanh tản ra, má»™t làn khói màu lam từ trong bình tuôn ra. Dưới ánh nắng mặt trá»i, hai lan khói màu lam và màu trắng hòa vào nhau, tạo thành má»™t màu tÃm nhạt, quần hào ngá»i phải mùi tanh ấy tá»±a như muốn nôn ra. Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương nén không được lá»›n giá»ng há»i:
“Phương đại hiệp, trong bình đó là thuốc gì, sao có mùi khó chịu đến thế?â€.
Phương Triệu Nam cưá»i khổ sở:
“Mong các vị nhẫn nại má»™t chút, nếu khói lam trong bình có độc, kẻ chết trước tiên là tại hạâ€.
Quần hào nghe chàng giải thÃch như thế chỉ đành im lặng không nói.
Khoảng má»™t tuần trà sau, khói lam trong bình ngá»c dần dần nhạt Ä‘i, tá»±a như thuốc ở trong bình đã sắp hết, lúc đó khói trắng vẫn thổi tá»›i, chàng không khá»i thầm lo lắng:
“Thuốc trong bình đã hết, nếu La Huyá»n chưa hiện thân thì quần hào sẽ trúng độc mà chếtâ€. Äang suy nghÄ© thì chợt nghe má»™t tiếng hú dài vá»ng tá»›i. Quần hào Ä‘á»u nhốn nháo đưa mắt nhìn vá» phÃa tiếng hú, chỉ thấy có hai con vượn cao lá»›n khiêng má»™t cái kiệu nhá» màu Ä‘en chạy tá»›i, dừng lại cách đó bốn năm trượng. Phương Triệu Nam vui mừng nói:
“Chắc má»i ngưá»i thưá»ng nghe đến những sá»± tÃch thần kỳ cá»§a La Huyá»n, không biết có ai đã gặp qua La Huyá»n chưa?â€.
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, không đáp lá»›i chàng. Phương Triệu Nam nói tiếp:
“Trong cái kiệu đó chÃnh là La Huyá»nâ€.
Hai con vượn đặt cái kiệu xuống thì chia nhau nhảy bổ vá» phÃa bãi cá», chợt thấy tiếng kêu thảm vang lên không ngá»›t, chỉ trong khoảnh khắc làn khói trắng không còn bay ra nữa.
Lúc này Phương Triệu Nam đã đốt hết thuốc ở trong bình ngá»c, chàng ném bình ngá»c bước cháºm rãi vá» phÃa trước. quần hào nối Ä‘uôi theo sau bước vá» phÃa cái kiệu, hai con vượn lá»›n chạy vá»™i vá», đứng sánh vai chặn phÃa trước cái kiệu, quắc mắt nhìn quần hào như muốn chặn đưá»ng há» lại.
Phương Triệu Nam ôm quyá»n nói:
“Vãn bối Phương Triệu Nam xin chào La lão tiá»n bốiâ€. Chàng chào cả mấy tiếng mà chẳng thấy có ai trả lá»i, hai con vượn thì lại phát ra tiếng hú rất nhá». Phương Triệu Nam ngượng ngùng mỉm cưá»i, đưa mắt nhìn Ca Ân nói:
“La lão tiá»n bối không khá»e, chúng ta đừng nên kinh động ông taâ€.
Ca Ân nói:
“La lão tiá»n bối là rồng trong cõi ngưá»i, bá» qua cÆ¡ há»™i gặp mặt hôm nay quả tháºt là chuyện hối tiếc suốt Ä‘á»iâ€.
Chợt nghe Nam Quái Tân Kỳ nói:
“Có ngưá»i đến!â€.
Quần hào ngẩng đầu nhìn lên, chợt thấy má»™t thiếu nữ toàn thân mặc đồ trắng cháºm rãi bước tá»›i. Sau lưng thiếu nữ này là má»™t đám ngưá»i, trong đó có nhà sư lẫn đạo sÄ©, có ngưá»i nam lẫn ngưá»i nữ.
Phương Triệu Nam đã nháºn ra thiếu nữ mặc áo trắng ấy chÃnh là Mai Giáng Tuyết. Äạo nhân râu dài Ä‘i bên cạnh nàng là chưởng môn cá»§a phái Thanh Thành Thanh Vân đạo trưởng, trong lúc chàng ngạc nhiên, thì bá»n Mai Giáng Tuyết đã bước đến gần.
Ca Ân đại sư chưa gặp Mai Giáng Tuyết, chỉ cảm thấy nàng xinh đẹp trong sáng, là mỹ nhân hiếm có trên Ä‘á»i, nhưng những nhân váºt Ä‘i theo sau nàng lại khiến ông ta kinh hãi. Té ra ngoại trừ Thanh Vân đạo trưởng còn có chưởng môn Ä‘á»i thứ bảy cá»§a phái Äiểm Thương là Tào Yến Phi, Äồng Tẩu Cẩn Chấn cá»§a phái Không Äá»™ng, Thạch Tam Công cá»§a phái Tuyết SÆ¡n, chưởng môn cá»§a phái Côn Luân Thiên Tinh đạo trưởng và hai thiếu niên mặc áo lam diện mạo anh tuấn, thần thái tiêu sái. Mai Giáng Tuyết đưa mắt nhìn quần hào, cháºm rãi bước tá»›i trước cái kiệu, cung kÃnh nói:
“Sư phụ, Tuyết nhi đã đếnâ€.
Từ trong kiệu vá»ng ra giá»ng nói yếu á»›t:
“Váºy rất tốt ...†giá»ng nói ấy hÆ¡i ngừng lại rồi tiếp tục vang lên:
“Tên tiểu tá» há» Phương đã đến đây rất lâu ...†sau má»™t tràng tiếng ho, giá»ng nói ấy lại tiếp tục vang lên:
“Anh hùng trong thiên hạ Ä‘á»u đã có mặt ở đây, sau khi con thay ta thanh lý môn há»™ thì hãy tạ tá»™i vá»›i anh hùng trong thiên hạ giùm ta, tâm nguyện cá»§a sư phụ coi như đã hoàn thànhâ€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Äệ tá» tuân lệnhâ€. Rồi nàng đưa mắt nhìn hai thiếu niên anh tuấn nói:
“Huynh đệ các ngưá»i hãy dắt Nhạc chá»§ Minh Nhạc đến!â€.
Hai ngưá»i này chÃnh là Cát Hoàng, Cát VÄ©.
Ca Ân đại sư chắp tay trước ngực, đứng từ xa chào Thanh Vân đạo trưởng:
“Äạo huynh vẫn khá»e chứ?â€.
Thanh Vân đạo trưởng thở dài nói:
“Äa tạ đại sư quan tâmâ€.
Lúc này ngưá»i trong phái Thanh Thành, Äiểm Thương, Côn Luân Ä‘á»u đã chạy đến bái kiến chưởng môn nhân, nhưng những chưởng môn nhân ấy thì lại nhìn nhau cưá»i buồn, hạ giá»ng nói vá»›i bá»n đệ tá» Ä‘ang quỳ sụp dưới đất:
“Các ngưá»i đứng dáºyâ€.
Nam Quái Tân Kỳ thấy quần hào tá» vẻ cung kÃnh đối vá»›i La Huyá»n, trong lòng rất không phục, ông ta liếc nhìn Bắc Quái Hoàng Luyện, Bắc Quái Hoàng Luyện chá»›p mắt, Nam Quái Tân Kỳ đã láºp tức quát:
“Lão đạo sÄ© lá»— mÅ©i trâu, ngươi ngông nghênh lắm!â€.
Mai Giáng Tuyết nhÃu mày há»i:
“Ông mắng ai?â€.
Nam Quái Tân Kỳ cưá»i lạnh nói:
“La Huyá»n, ngoại trừ y, ở đây có ai đáng cho lão phu mắng!â€.
Mai Giáng Tuyết lá»™ tia sát cÆ¡, cháºm rãi nói:
“Có muốn chết không?â€.
Từ trong kiệu vá»ng ra giá»ng nói cá»§a La Huyá»n:
“Tuyết nhi, đừng vô lá»… vá»›i báºc tiá»n bối ...†sau khi ho sùng sục mấy tiếng, ông ta lại nói tiếp:
“Tân huynh vẫn khá»e chứ, Hoàng huynh vẫn còn sống trên Ä‘á»i đấy ư?â€.
Bắc Quái Hoàng Luyện lạnh lùng nói:
“Có phải ngươi muốn ta chết không?
Äáng tiếc lão Hoàng này càng sống càng thá»â€.
La Huyá»n thở dài:
“Cố hữu năm xưa đã qua Ä‘á»i quá ná»a, nay trong thiên hạ chỉ còn vài ngưá»i, hai vị Ä‘á»u đã hÆ¡n trăm tuổi thế mà vẫn còn nóng nảy như xưaâ€. Rồi rèm kiệu máy động, má»™t chiếc xe lăn từ trong kiệu từ từ chạy ra.
Quần hào Ä‘á»u tưởng nhân váºt thần kỳ này chắc chắn sẽ tiên phong đạo cốt, nào ngá» vừa nhìn thì lại khác hẳn, La Huyá»n Ä‘ang ngồi trên xe lăn là má»™t ông già ốm yếu, bệnh táºt, ông ta nằm ngá»a trên xe trông như sắp chết đến nÆ¡i. Nam Bắc Nhị Quái thấy La Huyá»n như thế thì lá»a giáºn trong lòng biến mất, cả hai Ä‘á»u thở dài chẳng nói lá»i nào.
Té ra hai ngưá»i không biết nói lá»i an á»§i ngưá»i ta, trong lòng tuy cảm khái muôn phần nhưng không biết mở lá»i thế nào.
Gió núi thổi tấm má»n Ä‘en che trên ngưá»i La Huyá»n, ông ta nở nụ cưá»i buồn bã:
“Hai vị có còn trách ta không ra khá»i kiệu nghênh đón không?â€.
Nam Quái Tân Kỳ cung tay nói:
“Thôi Ä‘i, thôi Ä‘i ...†ông ta vốn định nói vái câu khiêm nhưá»ng nhưng lại không nói được.
Mai Giáng Tuyết cháºm rãi bước đến bên cạnh La Huyá»n nói:
“Gió núi rất lạnh, sư phụ hãy vào trong kiệu!â€.
La Huyá»n nói:
“Không cầnâ€. Từ xa có tiếng bước chân vá»ng tá»›i, Cát VÄ©, Cát Hoàng dắt theo Nhạc chá»§ Minh Nhạc Nhiếp Tiểu Phượng, Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành, Trần Huyá»n Sương, Châu Huệ Anh, ÄÆ°á»ng Văn Quyên và má»™t thiếu nữ toàn thân mặc đồ đỠchạy vá»™i tá»›i.
Những ngưá»i này ngoài hai chân có thể bước Ä‘i được, toàn thân Ä‘á»u đã cứng Ä‘á», quần hào Ä‘á»u không khá»i đưa mắt nhìn Nhiếp Tiểu Phượng.
Tuy bà ta đứng ngây ngưá»i ra nhưng không thể nào giấu được nét kiá»u mị trá»i sinh. Chợt nghe La Huyá»n thở dài nói:
“Tuyết nhi, ngươi hãy xá» quyết ả!†ông ta ngáºp ngừng rồi đưa mắt nhìn quần hào nói:
“Lão há»§ đã truyá»n nghá» sai ngưá»i, Ä‘em lại má»™t mối há»a lá»›n cho võ lâm, lúc này coi như đã chế phục được phản đồ, ta sẽ thanh lý môn há»™ trước mặt các vị để giải ná»—i mối háºn trong lòngâ€.
Chợt thấy Mai Giáng Tuyết cháºm rãi bước đến bên cạnh Nhiếp Tiểu Phượng, nàng lạnh lùng đưa tay lên nhưng không thể vá»— chưởng xuống được, đột nhiên nàng thâu chưởng thế, nhìn La Huyá»n buồn bã nói:
“Sư phụ, đệ tá» không thể ra tay được!â€.
La Huyá»n nói:
“Ả có Æ¡n dạy dá»— ngươi, Ä‘iá»u đó cÅ©ng không thể trách ngươi ...†rồi ông ta cháºm rãi đưa mắt nhìn Phương Triệu Nam nói:
“Ả đã giết ân sư cá»§a ngươi, ngươi hãy phế võ công cá»§a ả!â€.
Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn Nhiếp Tiểu Phượng rồi cháºm rãi bước tá»›i.
Chàng thầm nhủ:
“Kẻ này rất ác độc, đã hại không biết bao nhiêu ngưá»i, không thể ả đượcâ€. Äang nghÄ© thì đã bước tá»›i trước mặt Nhiếp Tiểu Phượng.
La Huyá»n chợt nhắm mắt nói:
“Hãy Ä‘iểm nÆ¡i giao giá»›i giữa hai mạch Nhâm và Äốc cá»§a ảâ€. Phương Triệu Nam hÆ¡i ngạc nhiên nhưng vẫn Ä‘iểm huyệt đạo cá»§a Nhiếp Tiểu Phượng. Chợt nghe La Huyá»n lại nói tiếp:
“Hãy Ä‘iểm Tháºp Nhị Trùng Lâu và hai huyệt Mệnh Môn, Bách Há»™i cá»§a ảâ€.
Phương Triệu Nam lại tiếp tục Ä‘iểm huyệt Nhiếp Tiểu Phượng. Äá»™t nhiên, Mai Giáng Tuyết buồn bã thở dài quay đầu Ä‘i.
Lúc này tất cả ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn Phương Triệu Nam và Nhiếp Tiểu Phượng, chỠđợi sá»± biến hóa cá»§a tình thế.
Giá»ng nói yếu á»›t cá»§a La Huyá»n chợt trở nên mạnh mẽ:
“Hãy Ä‘iểm huyệt Phúc Kết cá»§a ả!â€.
Phương Triệu Nam giÆ¡ tay lên định Ä‘iểm ra, chợt nghe giá»ng nói yếu á»›t cá»§a Nhiếp Tiểu Phượng vang lên:
“Ngươi hãy giết ta ...†trong ánh mắt lá»™ vẻ ai oán vô hạn, hai hàng nước mắt từ khóe mắt rÆ¡i xuống. Phương Triệu Nam chỉ cảm thấy tim Ä‘áºp thình thình, chàng không thể ra tay được nữa.
Ngưá»i đàn bà xinh đẹp đã khuấy động giang hồ, tạo ra hào kiếp cho võ lâm, ai ai cÅ©ng háºn bà ta thấu xương, nhưng lúc này bá»™ dạng cá»§a bà ta khiến cho ngưá»i ta không khá»i tiếc nuối. Phương Triệu Nam ngừng lại chốc lát, đột nhiên chàng quay ngưá»i Ä‘i, tay phải đâm ngược ra phÃa sau, Ä‘iểm vào huyệt Phúc Kết cá»§a Nhiếp Tiểu Phượng.
Má»™t tiếng rú vang lên chấn động lòng ngưá»i, bởi vì tiếng rú ấy phát ra từ miệng cá»§a má»™t ngưá»i đàn bà xinh đẹp.
Phương Triệu Nam bước vá»™i vá» phÃa trước năm bước má»›i ngừng lại, chàng quay đầu nhìn lại thì thấy Nhiếp Tiểu Phượng hai tay bưng mặt, toàn thân quằn quại, tiếng khóc kinh tâm động phách vang lên. Äá»™t nhiên bà ta co giò phóng vá» phÃa vá»±c sâu, rõ ràng bà ta muốn nhảy xuống vá»±c.
Quần hào Ä‘á»u nhốn nháo, chỉ cảm thấy ngưá»i đàn bà xinh đẹp này dù đã phạm phải sai lầm tày trá»i cÅ©ng không nên xá» quyết bà ta.
Té ra quần hào Ä‘á»u đã động lòng trước sắc đẹp cá»§a Nhiếp Tiểu Phượng.
Chợt thấy Nhiếp Tiểu Phượng chạy được mưá»i mấy bước thì đột nhiên ngã nhào xuống đất.
Trong số quần hào chợt có má»™t bóng ngưá»i phóng ra chụp vá» phÃa Nhiếp Tiểu Phượng. Nhiếp Tiểu Phượng quát lên:
“Äừng đụng vào ta!†nhưng hai tay Ä‘ang che mặt cá»§a bà ta đã bị ngưá»i ấy giáºt ra. Ngưá»i ấy vừa nhìn thì kêu lên kinh hoảng, vá»™i vàng buông hai tay đứng ngây ra tại chá»—. Nhiếp Tiểu Phượng cố gắng dồn hết sức lăn vá» phÃa vá»±c sâu, trong khoảnh khắc bà ta rÆ¡i xuống vá»±c sâu, quần hào còn thấy mái tóc mượt mà cá»§a bà ta đã trở thành màu trắng.
Còn kẻ lúc nãy nhảy ra cứu bà ta thì đứng ngây ra tại chá»—, kẻ ấy chÃnh là Khai SÆ¡n Nhất Kiếm Hồng Phương, chỉ nghe ông ta lẩm bẩm:
“Mình không nên cứu bà ta, mình không nên cứu ...â€.
Ca Ân đại sư ngạc nhiên nói:
“Ông không sai, cứu má»™t ngưá»i phụ nữ là hành vị cá»§a báºc anh hùng, tuy ngưá»i phụ nữ ấy đã phạm tá»™i to bằng trá»iâ€.
Hồng Phương thở dài nói:
“Bà ta muốn má»i ngưá»i nhá»› vẻ đẹp cá»§a mình, nhưng ta lại cản trở, bà ta đã biến thành má»™t bà già xấu xÃâ€.
La Huyá»n yếu á»›t nói:
“Äúng thế, ả đã trở nên già cả xấu xÃ, bởi vì ná»™i công cá»§a ả đã bị phế, ả trở thành má»™t ngưá»i bình thưá»ng, trá»i cao rất công bằng, chẳng qua ả trở vá» tuổi tác tháºt cá»§a mình mà thôiâ€.
Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn Trần Huyá»n Sương và Châu Huệ Anh, hạ giá»ng nói vá»›i La Huyá»n:
“Lão tiá»n bối, thá»§ phạm chÃnh chỉ là Nhiếp Tiểu Phượng và Vạn Thiên Thành, những ngưá»i khác mong lão tiá»n bối khai ân tha cho há»â€.
La Huyá»n gáºt đầu nói:
“Tất cả những ngưá»i trong Minh Nhạc Ä‘á»u bị Nhiếp Tiểu Phượng dùng thuốc khống chế, dù có lá»—i cÅ©ng khó trách được há»â€. Rồi đưa mắt nhìn Mai Giáng Tuyết nói:
“Tuyết nhi, con hãy giải huyệt đạo cho há»â€.
Mai Giáng Tuyết giải huyệt đạo cho Trần Huyá»n Sương và Châu Huệ Anh.
La Huyá»n thở dài nói:
“Tất cả những ngưá»i Ä‘i theo Nhiếp Tiểu Phượng Ä‘á»u đã được uống thuốc giải, nhưng vì trúng độc quá nặng trong má»™t lúc khó khôi phục bản tÃnh, do đó ta đã sai Tuyết nhi Ä‘iểm huyệt cá»§a bá»n há», bất cứ là ai vẫn có thể giải được, lão há»§ quản giáo không nghiêm đã gây ra há»a cho võ lâm, nay xin tạ tá»™i vá»›i các vịâ€. Rồi ông ta gõ nhẹ vào xe lăn, hai con vượn chạy tá»›i đẩy xe lăn vào trong kiệu.
Phương Triệu Nam đột nhiên ôm quyá»n làm lá»… cao giá»ng nói:
“Lão tiá»n bối hãy cháºm má»™t bước, vãn bối có chuyện thỉnh giáoâ€.
La Huyá»n ngừng xe, cháºm rãi há»i:
“Chuyện gì?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Nay võ lâm đã yên bình, Nhiếp Tiểu Phượng đã chết, Vạn Thiên Thành đã bị lão tiá»n bối bắt sống, ông đã hoàn thành tâm nguyện, nhưng vãn bối còn có má»™t chuyện vẫn ghi nhá»› trong lòng, mong lão tiá»n bối giúp choâ€.
La Huyá»n nói:
“Có phải ngươi muốn tỉ thà võ công vá»›i ta không?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äúng thế, vãn bối đã được hai vị cao tăng nhá» tỉ thà võ công vá»›i lão tiá»n bối để xem thá» võ công cá»§a Thiếu Lâm là bát đại tinh thâm hay võ công cá»§a lão tiá»n bối hÆ¡n Thiếu Lâmâ€.
La Huyá»n nói:
“Ta đã nằm trên giưá»ng bệnh mấy mươi năm nay, bản thân tàn phế, võ công đã không còn, làm sao có thể động thá»§ vá»›i ngươi?â€.
Phương Triệu Nam vái dài nói:
“Vãn bối đã hứa vá»›i hai vị cao tăng, nếu không hoàn thành tâm nguyện cho há», vãn bối suốt Ä‘á»i khó yên, mong lão tiá»n bối giúp choâ€.
Mai Giáng Tuyết đột nhiên lạnh lùng nói:
“Váºy thì huynh cứ đại diện cho cao tăng Thiếu Lâm, còn ta sẽ đại diện cho sư phụ cá»§a taâ€.
Phương Triệu Nam hơi ngạc nhiên, nói:
“Ta chỉ muốn cùng La lão tiá»n bối dùng lá»i luáºn võ để phân cao thấp chứ không có ý động thá»§â€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Tinh thần cá»§a sư phụ ta lúc này rất kém, nếu má»™t lúc thất thần thì sẽ làm nhÆ¡ tiếng thÆ¡m cá»§a ngưá»i, chúng ta chi bằng cứ động thá»§ để phân thắng bạiâ€.
La Huyá»n nói:
“Giác Má»™ng, Giác Phi được lệnh cá»§a Giác Sinh tu luyện võ công Thiếu Lâm để rá»a mối nhục năm xưa, nhưng lão phu có thể nói ngươi quyết chẳng phải là địch thá»§ cá»§a Tuyết nhiâ€.
Phương Triệu Nam nghe ông ta nói thế thì hào khà trá»—i dáºy, chàng kiêu hãnh nói:
“Vãn bối đã ngày đêm suy nghÄ© chuyện này, cảm thấy võ công cá»§a Thiếu Lâm bát đại tinh thâm, đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh, hoàn toàn khác vá»›i võ há»c kỳ dị cá»§a lão tiá»n bối, lão tiá»n bối nói trước thắng thua e rằng đã quá sá»›mâ€.
Mai Giáng Tuyết giáºn dữ nói:
“Äừng nhiá»u lá»i ...†rồi nàng phóng ngưá»i vá»t tá»›i vá»— xuống má»™t chưởng.
Phương Triệu Nam tung mình tránh ra, quát:
“Äừng gấp, ta nói thêm vài câu, chúng ta ra tay cÅ©ng không muá»™nâ€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Huynh hãy nói Ä‘i!â€.
Phương Triệu Nam ôm quyá»n vái dài Nam Bắc Nhị Quái:
“Dù tiểu đệ thắng hay thua, hai vị nghÄ©a huynh cÅ©ng không được xen vào, tiểu đệ được ngưá»i ta nhá» vả, dù chết cÅ©ng không oánâ€.
Nam Quái Tân Kỳ lạnh lùng nói:
“Äạo sÄ©, hòa thượng có lắm trò, đánh không lại ngưá»i ta thì thôi, lại đòi di ngôn tá»· võ, gây ra tranh chấp không đángâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Tiểu đệ cÅ©ng nhiá»u lần suy nghÄ©, cảm thấy chuyện này rất hệ trá»ng, liên quan đến đạo võ há»c sau này, không thể coi là ân oán riêng tưâ€.
Mai Giáng Tuyết đã đợi không được nữa, nàng quát:
“Nói xong chưa?â€.
Phương Triệu Nam cháºm rãi xoay ngưá»i tiến vá» phÃa trước năm bước:
“Mong được thỉnh giáoâ€.
Mai Giáng Tuyết mỉm cưá»i thê lương, chép miệng:
“Huynh phải cẩn tháºn đấy!â€.
rồi vung tay Ä‘iểm má»™t chỉ từ xa tá»›i. Phương Triệu Nam không né tránh nữa, chàng vung tay trả ngược lại má»™t đòn Má»™ Cổ Thần Chung. Mai Giáng Tuyết hết mình né tránh, cả hai tay Ä‘á»u tung đòn, chỉ trong chá»›p mắt đã đánh ra tám chiêu, chiêu nào cÅ©ng quái dị, quần hào đứng nhìn Ä‘á»u như nÃn thở.
Phương Triệu Nam thi triển võ công thượng thừa của phái Thiếu Lâm, điểm huyệt trảm mạch, chặn cả tám chiêu lại.
Äó là má»™t cuá»™c ác đấu hiếm có trong võ lâm, chiêu số thá»§ pháp cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u rất tinh kỳ. Trong chá»›p mắt cả hai ngưá»i đã tung ra đến hÆ¡n trăm chiêu, quần hào đứng nhìn say sưa. Chợt nghe Mai Giáng Tuyết quát lá»›n má»™t tiếng, chỉ ảnh lan tá»a ra, bao trùm mưá»i ba đại huyệt trên mình Phương Triệu Nam. Trong mắt quần hào, má»i ngưá»i như chợt thấy có đến mấy mươi Mai Giáng Tuyết che kÃn cả thân ảnh cá»§a Phương Triệu Nam, ai nấy Ä‘á»u không khá»i toát mồ hôi cho chàng.
Chợt vang lên tiếng quát cá»§a Phương Triệu Nam, hai bóng ngưá»i tách ra. Phương Triệu Nam hai tay ôm bụng, mã bá»™ không vững, sau khi thối lui ba bước, thì cuối cùng ngã nhào xuống đất. Mai Giáng Tuyết sắc mặt tái nhợt, tay ôm lấy ngá»±c, ngưá»i lảo đảo rồi ngã xuống đất. Nam Bắc Nhị Quái Ä‘á»u quát lên:
“Tiểu đệ, bị thương có nặng không?†rồi tung mình vá»t tá»›i bên cạnh Phương Triệu Nam.
Còn Cát Hoàng, Cát VÄ© thì chạy tá»›i Mai Giáng Tuyết. Chợt nghe La Huyá»n trầm giá»ng quát:
“Äừng đụng đến bá»n chúngâ€. Cả bốn ngưá»i Ä‘á»u sững ra, lui ra phÃa sau.
Chợt thấy Mai Giáng Tuyết ngồi dáºy, nói:
“Phu quân, chàng bị thương có nặng không?â€.
Phương Triệu Nam chống tay xuống đất, cháºm rãi ngồi dáºy:
“Äa tạ cô nương đã nương tayâ€.
Mai Giáng Tuyết buồn bã mỉm cưá»i:
“Nếu huynh nhả ra ná»™i kình, tâm mạch cá»§a ta đã bị đứtâ€.
Phương Triệu Nam buồn bã nói:
“Bất luáºn thắng bại, ta đã làm xong tâm nguyệnâ€. Nói xong thì cháºm rãi đứng dáºy. Khi Phương Triệu Nam đứng dáºy, Mai Giáng Tuyết cÅ©ng gượng dáºy, té ra hai ngưá»i sau khi dùng tuyệt chiêu đánh trúng đối phương thì đồng thá»i giữ kình không nhả, cho nên hai ngưá»i Ä‘á»u bị thương không nặng. Äá»™t nhiên lại vang lên má»™t tiếng Pháºt hiệu, má»™t nhà sư râu bạc dài đến táºn ngá»±c cháºm rãi bước tá»›i.
Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn nhà sư ấy, buồn bã nói:
“Vãn bối đã phụ lòng đại sưâ€.
Té ra đó là Giác Mộng đại sư của phái Thiếu Lâm.
Sau lưng ông ta là Äại Ngu thiá»n sư, Äại Ngu thiá»n sư hai tay bê má»™t chiếc cà sa màu vàng cùng Lục Ngá»c Pháºt Trượng.
Giác Má»™ng đại sư liếc nhìn La Huyá»n, hạ giá»ng nói vá»›i Phương Triệu Nam:
“Chưởng môn Ä‘á»i trước cá»§a phái Thiếu Lâm đã có di lệnh, ai có thể thắng được La Huyá»n thì ngưá»i ấy sẽ trở thành chưởng môn phái Thiếu Lâm, nhưng lão nạp không tiện cưỡng ép, thà chá»§ có muốn hay không xin hãy tá»± quyếtâ€.
Phương Triệu Nam ngẩn ngưá»i ra:
“Äiá»u này ...â€.
Chợt nghe Mai Giáng Tuyết quát:
“Chỉ cần chàng không quên hai chúng ta đã kết thá» dưới trăng, dù chàng có cưới tam thê tứ thiếp, thiếp cÅ©ng không để trong lòngâ€.
Trần Huyá»n Sương nói:
“Từ nay vá» sau, muá»™i sẽ không ngang ngạnh vá»›i huynh nữa, huynh cÅ©ng đừng quên lá»i gá»i gắm cá»§a gia gia muá»™iâ€.
Châu Huệ Anh thở dài nói:
“Cha mẹ cá»§a muá»™i chỉ nháºn có má»™t đệ tá» là huynh, chÃnh là mong huynh kế thừa hương há»a cá»§a nhà há» Châu chúng tôiâ€.
Lúc này, Phương Triệu Nam nhìn ba mỹ nhân tình thâm ý trá»ng rồi lại quay sang nhìn tấm áo cà sa và cây Pháºt trượng trên tay Äại Ngu thiá»n sư.
Chàng chỉ cảm thấy tâm trạng rối bá»i, chuyện xưa cứ lướt qua trong lòng, trong nhất thá»i chàng cảm thấy hoang mang chẳng biết nói thế nào ...
Hết