 |
|

26-04-2008, 08:31 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Hồi 56
Thanh toán cựu thù
Lệ Tuyệt Linh không nói gì, phóng mình Ä‘uổi theo, thì chợt có tiếng cưá»i
vang lanh lảnh vá»ng ra, giá»ng cưá»i lá»™ vẻ đắc ý. Giá»ng cưá»i đó cản bước
chân Lệ Tuyệt Linh, là m cho chà ng dừng lại. Chung quanh chà ng những
ngá»n Ä‘uốc được thắp sáng lên soi rõ bóng hình cô độc cá»§a chà ng.
Sáu bóng ngưá»i từ từ hiện ra nÆ¡i gò đất cao và đá tảng. Há» ung dung tiến tá»›i phÃa
Lệ Tuyệt Linh. Chà ng đưa mắt nhìn ngưá»i Ä‘i đầu, ở chÃnh giữa, đó là má»™t đại hán măïc
áo cẩm bà o. Tướng ngưá»i to con vạm vỡ. Mắt lồi ra, miệng há hốc rá»™ng mở, lá»— mÅ©i to
bè chiếm cả gương mặt. Hắn Ä‘ang mở rá»™ng miệng ra mà cưá»i.
Chà ng công nháºn Thân Xương Ngá»c quả có tà i tả hình tả dáng, khéo tả cả những
đặc Ä‘iểm cá»§a con ngưá»i …
Tà o Nghệ ngoại hiệu là Tú Kiếm Tà Võng, ghê gớm vì tà i năng ghê gớm với cái
danh sâu hiểm bạo tà n, ghê gá»›m luôn vá»›i tướng mạo. Con ngưá»i đó Ä‘ang ở trước mặt
chà ng. Chung quy rồi cũng có cuộc đối diện nà y. Một cuộc đối diện song phương hằng
mong đợi.
Bên hữu Tà o Nghệ là má»™t nhân váºt có gương mặt trắng xanh vóc ốm, không râu
niên ká»· độ ba mươi hÆ¡n má»™t và i năm, hai cánh tay quá dà i, khá»i gối, thần thái âm
trầm. Äôi mắt cá»§a y rất nhá», suýt soát đôi mắt má»™t con mãng xà . Bên cạnh ngưá»i đó, lÃ
má»™t đó là má»™t ngưá»i không xa lạ, chÃnh là Cá»± Linh Sát Quý Ca.
NÆ¡i phÃa tả Tà o Nghệ là má»™t nhân váºt mặt dà i, trán vuông mắt phụng thần sắc
lạnh lùng, khà độ ung dung, đầy vẻ tự tin, mà cũng tự cao. Y không cần mở miệng, cái
oai khà cÅ©ng bốc tá»a như thưá»ng. Trá»i sanh mẫu ngưá»i đó để mà phát lịnh chứ không
tiếp lệnh bao giá». Bên cạnh y, là má»™t ngưá»i râu ngắn Ä‘iểm bạc, tác cao niên, thân hình
ngũ đoản, cũng lạnh lùng đanh ác, cặp mắt lồi miệng hô, ánh mắt lúc chớp lên, để lộ
cái nét hoang tà n như mắt con dã thú. Cuối tả, là một là o nhân độ thất tuần tinh thần
còn quắc thước, da nhăn, tóc bạc nét lão luyện hiện rõ qua thần sắc.
Những ngưá»i đó trừ Tà o Nghệ và Quý Ca ra, dù không há» gặp mặt lần nà o, Lệ
Tuyệt Linh cÅ©ng biết thân pháºn tên há» tất cả. Ngưá»i có đôi tay dà i, là nghÄ©a tá» cá»§a Tà o
Nghệ tên là Lôi Nhất Phong, ngoại hiệu Thiên Lý Äồng Tá», ngưá»i mặt dà i trán vuông lÃ
Phó Lâu chá»§ Cà n Khôn Nhất Chỉ Äá»— Vô Song. Ngưá»i râu ngắn Ä‘iểm bạc là vị chấp
pháp tên Dư Phi ngoại hiệu là Thủ Kiếm. Lão nhân bên cạnh Dư Phi hẳn là Trần Tông,
vị chấp pháp tiá»n nháºm.
Trần Tông có biệt hiệu là Vô Thượng Tam Kiếm vá»›i ngoại hiệu đó, lão phải lÃ
má»™t tay kiếm thuáºt tinh kỳ. Äã có bao nhiêu anh hùng hà o kiệt táng mạng vì tay lão
trong thá»i gian lão đương quyá»n chấp pháp tại Hắc Lâu. Mà cÅ©ng chẳng biết ba nhiêu
thuá»™c hạ Hắc Lâu giã từ cuá»™c sống. Bởi lão là con ngưá»i nghiêm khắc đến tà n khốc, chỉ
có ká»· luáºt mà không cần khÃa cạnh nhân tình. Ngà y nay tuổi cao Tà o Nghệ cho thay
thế lão, để lão hưởng nhà sau thá»i gian dà i táºn tụy vá»›i chúc vụ, chứ không phải là mất
tÃnnhiệm nÆ¡i lão. Trái lại kẻ khác hÆ¡n lúc nà o hết, Tà o Nghệ cá»±c kỳ trá»ng dụng lão.
Bằng cớ là trong chiến dịch nà y, Tà o Nghệ mang lão cùng đi theo.
Và sá»± có mặt cá»§a lão nói lên tầm quan trá»ng cá»§a chiến dịch hay đúng hÆ¡n Tà o
Nghệ cÅ©ng biết ngưá»i biết ta lắm, lão đánh giá Lệ Tuyệt Linh không quá thấp. Huống
chi sau lưng Lệ Tuyệt Linh còn có lá»±c lượng Trung Äiá»n SÆ¡n. Sáu ngưá»i đối láºp cách Lệ
Tuyệt Linh vừa tầm đà m thoại, sau cặp mắt chớp chớp không ngừng.
Trừ Quý Ca có vẻ áy náy xốn xang năm ngưá»i kia âm trầm như biển tịnh, không
xao dợn vì những cÆ¡n sóng ngầm. Gió núi cứ rÃt từng cÆ¡n, à o à o, vi vu. Äuốc cứ cháy
báºp bùng, cháºp chá»n…
Tà o Nghệ lên tiếng trước:
- Ta thiệt tiếc cho các hạ!
Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:
- Ngươi cũng dư công đa sầu đa cảm nữa ư?
Tà o Nghệ báºt cưá»i quái dị:
- Nếu ta ở và o địa vị ngươi, trong trưá»ng hợp nà y ta cÅ©ng đầu hà ng ngay. Bởi
chống lại ta là ngươi nuôi má»™ng vá trá»i, đừng hòng là m má»™t việc vô Ãch.
Lệ Tuyệt Linh thản nhiên:
- Thá»±c ra ngươi cÅ©ng là má»™t mối háºn cá»§a ta, cho nên ta chỉ mong có những dịp
như đêm nay để dứt khoát một lần để vĩnh viễn hưởng an nhà n thanh tịnh.
Cả hai buông toà n những câu cao thấp, tỠrõ cái khà hùng thà chết chứ không
nhượng bá»™. Lôi Nhất Phong cất giá»ng lạnh lùng, chen và o:
- Lệ Tuyệt Linh! Ngươi đừng ngông cuồng thái quá, chỉ là m cho ngươi mất mạng
sá»›m chứ chẳng Ãch gì.
Lệ Tuyệt Linh bỉu môi:- Ta biết ngươi là Lôi Nhất Phong, nhưng ngươi chỉ là một tên Lôi Nhất Phong chứ
chẳng phải là hoà ng đế gì hết, nếu cần, ta cÅ©ng chặt rụng đầu ngươi như thưá»ng chẳng
chút nương tay.
Lôi Nhất Phong sôi giáºn, quắc mắt đỠngầu, cao giá»ng thốt oang oang:
- Ngươi đừng hòng lá»›n lối, ta thấy ngươi đáng thương hại quá, tá» thần ở ká» cáºn
váºy mà vẫn còn nói sảng trong cÆ¡n mÆ¡.
Lệ Tuyệt Linh gáºt gù:
- TỠthần có muốn rước ta, hẳn phải đưa các ngươi vỠâm cảnh trước. Từ xưa đến
nay, không một kẻ nà o dám chạm đến ta mà còn sống sót được.
Lôi Nhất Phong suýt nhảy dá»±ng lên, song chưa dám vá»ng động day qua Tà o Nghệ
lấy mắt há»i ý. Tà o Nghệ khoát tay cưá»i mỉa:
- Vội gì Phong Nhi. Kiến trong miệng chén có bò đi đâu mà sợ? Rồi Phong Nhi sẽ
có dịp nhả cái tức khà dang uất nghẹn trong tâm.
Äằng hắng má»™t tiếng, Äá»— Vô Song tiếp lá»i:
- Há» Lệ kia, ngươi hãy chuẩn bị Ä‘i, hẳn ngươi cÅ©ng biết là chẳng bao giá» bá»n ta
khách khà đến độ dà nh cho ngươi một ưu thế độc chiến độc đấu.
Lệ Tuyệt Linh ngẩng cao đầu:
- Ta còn lạ gì tác phong cá»§a bá»n vô sÄ© các ngươi, từ lúc nà o cÅ©ng thế, các ngươi
quen thói dùng số đông lấp áp Ãt mà .
Trần Tông quát lên một tiếng, lớp da nhăn rung động mớ tóc bạc dựng đứng lên.
Lão hét lên:
- Giá»i cho thằng con nÃt, ngươi dám dùng mưu sát hại thuá»™c hạ cá»§a lão phu đến
hai lượt, ngươi còn dụ hoặc hảo thá»§ cá»§a bổn lâu là Thân Xương Ngá»c phản bạn bá»™i chá»§,
bá» Ä‘i theo ngươi, tá»™i trạng cá»§a ngươi to lá»›n vô cùng, ngươi gây cừu háºn chất chồng trá»i
cao có mắt không dung dưỡng cho ngươi sống mãi đến hai Ä‘á»i. Hắc Lâu có bổn pháºn
trừ diệt ngươi, tái tạo thanh bình trong võ lâm. Ngươi không cúi đầu chịu tội để cầu may
một lượng khoan hồng, lại còn diệu võ dương oai hẳn là ngươi chán sống.
Lệ Tuyệt Linh cưá»i lạnh:
- Lão quá»· kia, sắp sá»a vá» lòng đất mà còn toan giáo huấn ai? Ngưá»i ta nói, lão giả
an chi, sao ngưoi còn buông lung ngông cuồng? Nếu ngươi khôn một chút, thì những cục
diện như thế nà y ngưoi nên tránh xa má»›i có lợi cho ngươi? Oai gì mà ngươi toan sÃnh
cưá»ng cùng ta? Muốn chết còn xác cho gia đình tẩm liệm mai táng thì ngay từ phút giây
nà y ly khai Trung Äiá»n SÆ¡n gấp. Ta hứa sẽ để cho ngươi ra Ä‘i thong thả. Bằng ngoan cốthì xương ngươi sẽ tà n rÅ© lại đấy, thịt ngươi sẽ là m mồi cho chim thú. Chạm và o ta là ô
hô cái hiệu Vô Thượng Tam Kiếm của ngươi đấy.
Trần Tông giáºn sùi bá»t mép tuy già vẫn nhảy choi choi vừa hét vang ầm:
- Tiểu súc sanh dám buông lá»i phạm thượng. Xem ta bắt sống ngươi đây.
Lệ Tuyệt Linh ưỡn ngực ngẩng cao đầu:
- Sông rá»™ng sóng sau đùa sóng trước, trưá»ng Ä‘á»i đà o thải trẻ thay già . Giai Ä‘oạn
cá»§a ngươi chấm dứt từ lâu, tốt hÆ¡n hết là im hÆ¡i lặng tiếng cho ta nhá».
Trần Tông dợm vá»t mình tá»›i, Äá»— Vô Song vươn tay nắm áo lão, ngăn lại. Rồi y
cất giá»ng trầm trầm:
- Ngươi dù sao cÅ©ng là má»™t nhân váºt có thịnh danh, cái lối đấu khẩu đó không
xứng đáng vá»›i báºc anh hùng hảo hán đâu.
Lệ Tuyệt Linh bĩu môi:
- Còn như lấy đông hiếp Ãt là anh hùng hảo hán ư? Ta cứ tưởng chỉ có loà i heo
chó mới hùa theo thôi, không ngỠHắc Lâu cũng có gan là m được.
Lôi Nhất Phong gầm lên:
- Câm! Câm!
Lệ Tuyệt Linh báºt cưá»i hắc hắc:
- Hãy để cho cha nuôi ngươi đối thoại vá»›i ta, má»™t nghÄ©a tá» trong trưá»ng hợp nà y
không có quyá»n chá»§ động. Huống chi, ngươi đâu có ba đầu sáu tay mà hòng là m nổi
má»i việc phi thưá»ng đánh bại Diêm La Äao Lệ Tuyệt Linh, để mua chuá»™c ưu ái cá»§a cha
nuôi. Tháºt tình ta rất ghét mẫu ngưá»i nịnh bợ như ngươi lắm đó.
Lôi Nhất Phong quắc mắt bốc lá»a, hét oang oang:
- Ngươi đừng hòng khua môi múa lưỡi, ta thừa sức rút lưỡi bẻ từng cái răng của
ngươi.
Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi:
- Ghê đến thế kia à , váºy ngươi cứ thá»±c nghiệm xem nà o? Chỉ sợ ngươi khoa
trương khoác lác dá»a ngưá»i thôi.
Tà o Nghệ liếc mắt sang Lôi Nhất Phong, Ä‘oạn dùng giá»ng trống mái thốt:
- Lệ Tuyệt Linh! Trong tình hình nà y mà ngươi còn giữ được khà phách như váºy kể
cÅ©ng đáng khen đấy, nhưng nếu ta là ngươi thì ta không nói nhiá»u. Ta cứ giữ bình tÄ©nh
chuẩn bị tinh thần cho cuá»™c chiến sanh tá».
Lệ Tuyệt Linh trầm giá»ng:- Ngươi đâu phải là ta, bởi nếu ngươi là ta thì không bao giá» tin theo lá»i anh vợ
ngươi là Cam Bang mà gây sự vì một chuyện nhỠnhen.
Tà o Nghệ lạnh lùng:
- Ngươi dám mắng ta, ngươi chỉ trÃch ta?
Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:
- Rồi có sao không?
Lôi Nhất Phong hét:
- Giết chết hắn! Giết!
Tà o Nghệ cưá»i ha hả:
- Giá»i cho thằng nhá», có hạng lắm đó nhé, ta hy vá»ng ngươi giữ mãi hạng đó đến
giây phút cuối cùng.
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Ngươi không thất vá»ng đâu!
Tà o Nghệ nhìn Lệ Tuyệt Linh ánh mắt chá»›p, lâu lắm y khoát tay ra. Năm ngưá»i
hai bên tả hữu cá»§a y láºp tức tản mác ra rồi từ từ bước tá»›i, định tạo má»™t vòng vây cáºn
ná»™i. Lệ Tuyệt Linh cao giá»ng:
- Hãy khoan!
Tà o Nghệ cưá»i vang:
- Gì nữa? Ngươi khiếp rồi phải không?
Lệ Tuyệt Linh buông sang sảng:
- Trước khi động thá»§, ta muốn há»i các ngươi mấy Ä‘iá»u.
Tà o Nghệ đáp nhanh:
- Ta biết rồi, ngươi muốn hiểu lý do nà o Bạch cô nương bán đứng ngươi phải
không?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Äúng váºy!
Tà o Nghệ lại cưá»i lên ha hả má»™t lúc. Y đáp:
- ÄÆ°á»£c, ngươi muốn hiểu ta nói cho mà hiểu. Thá»±c ra thì chẳng có gì phức tạp cả.
Một tháng trước đây Kim San Khách Mạnh Ngạn và Thư Hùng Kiếm Phan Tuấn có đến
Hắc Lâu tìm ta, chắc ngươi biết rõ hai ngưá»i đó chứ? Mục Ä‘Ãch cá»§a há» lúc đến tìm ta rất
đơn giản. HỠmuốn hiệp lực với Hắc Lâu để đối phó với ngươi. Ngươi đã đoạt hết tà i
váºt cá»§a Mạnh Ngạn ngươi sát hại ngưá»i trong Tháºp Toà n Phái, há» thù háºn ngươi đếntáºn xương tá»§y. Sở dÄ© hỠđến tìm ta là vì há» cÅ©ng biết ta có thâm thù đối vá»›i ngươi. Há» tá»±
nguyện hiến công ra sức vá»›i Hắc Lâu, hy vá»ng cùng báo phục má»™t mối thù chung…
Lệ Tuyệt Linh chá»›p mắt, ánh mắt sáng lạnh chiếu ngá»i. Chà ng bình tÄ©nh nghe,
không há» há»i chặn. Tà o Nghệ tiếp:
- Sá»± Ä‘á»i có nhiá»u cái tấu xảo lạ kỳ. Cái hôm Mạnh Ngạn và Phan Tuấn đến Hắc
Lâu tìm ta thì Bạch Liên Bình, cái con tiện nhân đó cũng đến tìm đại sư huynh của
nà ng là Doãn Thanh, viên thủ lãnh đoà n hộ vệ của ta. Trước kia Bạch Liên Bình có đến
và i lần, ta biết nà ng ở trong Äại Chân phái và biết rõ cả hai là má»™t đôi tình nhân cho
nên nà ng hay đến Hắc Lâu tìm ngưá»i yêu, ta cho là hợp lý, không bao giá» lưu ý tá»›i
nà ng, cứ để cho Doãn Thanh tùy tiện tiếp xúc. Bá»—ng má»™t hôm Mạnh Ngạn nháºn ra
nà ng có liên quan máºt thiết vá»›i ngươi. Ta vốn tánh Ä‘a nghi, nghe Mạnh Ngạn nói thế,
ta đỠphòng ngay, ta há»i thì Mạnh Ngạn thuáºt rõ sá»± tình phân chia số ngá»c giữa nà ng
và ngươi. Do đó ta quyết tâm là m một cuộc thực nghiệm, xem lòng trung thà nh của
Doãn Thanh như thế nà o, đồng thá»i tìm hiểu có quả là Bạch Liên Bình đồng lõa vá»›i
ngươi chăng? Lúc ta và Mạnh Ngạn ngồi đà m đạo trong phòng khách bên ngoà i Bạch
Liên Bình và Doãn Thanh Ä‘i ngang qua cá»a sổ, nà ng không thấy Mạnh Ngạn. Nhá» thế
ta thực hiện cơ mưu không chút khó khăn lắm.
Lệ Tuyệt Linh than dà i trong tâm, chà ng biết nỗi khổ của chà ng cũng như nỗi khổ
của Bạch Liên Bình, bắt đầu từ mấu chốt đó. Chà ng khổ vì bị vây hãm và o vòng vây,
Bạch Liên Bình khổ là vì sơ hở. Cái khổ của nà ng lôi kéo luôn chà ng.
Tà o Nghệ tiếp:
- CÆ¡ mưu cá»§a ta như thế nà y! Láºp tức ta triệu táºp má»™t há»™i nghị để thảo luáºn vá»
vấn đỠđối phó vá»›i ngươi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đó là má»™t cá»› giả tạo, ta dùng cuá»™c há»p đó là m
mồi nhá» Doãn Thanh. Ta giao cho Doãn Thanh triệu táºp những ngưá»i do ta chỉ định,
chÃnh hắn cÅ©ng lãnh luôn phần việc sắp bà y tiệc rượu. Äồng thá»i ta chá»n má»™t và i ngưá»i
âm thầm theo dõi Äoãn Thanh, xem hắn sẽ là m gì sau lúc há»™i nghị giải tán. Kết quả
không ngoà i sở liệu cá»§a ta. Sau khi ly khai há»™i trưá»ng, Doãn Thanh vá» thẳng lá»u cỠđược
dá»±ng lên bên cạnh khách đưá»ng. Hắn tiết lá»™ vá»›i Bạch Liên Bình trá»n vẹn những chi tiết
vừa được toà n há»™i nghị luáºn bà n, cả hai thương thảo là m tiá»n ngưá»i, cuá»™c thương thảo
giữa chúng ta Ä‘á»u lá»t và o tai Lôi Nhất Phong và Äá»— Vô Song, không sót má»™t tiếng.
Lệ Tuyệt Linh hối háºn, đã dung tha cho Mạnh Ngạn sống sót. Vì nhân đạo, chà ng
tá»± lưu lại cho mình má»™t mối háºu hoạn lá»›n lao. Tà o Nghệ báºt cưá»i ha hả, tiếp:
- Cái bẫy đã sáºp rồi, hai con mồi nằm rÅ© chá» chết. Ta má»›i bảo Bạch Liên Bình
nếu nà ng muốn cứu sống Doãn Thanh, thì phải tuân theo kế hoạch cá»§a ta, dụ dẫn ngươiđến nÆ¡i mai phục. Ta biết, nà ng phải thà nh công nên ta Ä‘Ãch thân Ä‘iá»u động toà n lá»±c
lượng Hắc Lâu ở đây chỠngươi.
Lệ Tuyệt Linh vẫn ngáºm miệng, chẳng nói tiếng nà o. Mà dù chà ng muốn nói, thì
còn gì để nói nữa đâu? Tà o Nghệ đắc chà tiếp luôn:
- Ngươi thấy chưa? Hắc Lâu cÅ©ng có nhiá»u thá»§ Ä‘oạn lắm chứ? Bất cứ gặp trưá»ng
hợp nà o ta cũng thừa sức đối phó và bất cứ với phương pháp nà o ta cũng thu hoạch
thắng lợi như thưá»ng.
Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:
- Cái cơ mưu của ngươi rất thâm trầm, song ngươi đừng quên nơi đây là phạm vi
thế lá»±c cá»§a Thân đại ca. Nếu y biết được các ngươi xâm nháºp và o ná»™i Ä‘iạ chỉ sợ kết
quả không như ngươi dự liệu.
Tà o Nghệ bĩu môi:
- Äà nh rằng Thân Xương Ngá»c là tay đáng sợ song ta hà nh động bà máºt, bằng cá»›
là ta đã lá»t và o táºn nÆ¡i đây mà bá»n tuần tra canh phòng cá»§a hắn chẳng hay biết gì cả.
Ta lại giải quyết vấn đỠrất nhanh, chỉ sợ khi hắn phát giác ra, thì ta đã chuồn đi xa
ngoà i mấy trăm dặm đưá»ng rồi.
Lệ Tuyệt Linh thốt:
- Ta chết Ä‘i, Thân đại ca sẽ báo thù, y sẽ tìm các ngươi khắp bốn phương trá»i.
- Thì hắn cứ đến Hắc Lâu, lúc đó ta là chá»§, hắn là khách, ta khá»e, hắn mệt, ta có
nhiá»u phương tiện thá»§ thắng. Sợ gì chứ!
Lệ Tuyệt Linh thở dà i mấy tiếng, day qua Quý Ca chà o:
- Lão hữu bình an chứ? Vì báºn đối thoại vá»›i Tà o Nghệ ta không kịp há»i han chi
đến lão hữu.
Quý Ca mất tá»± nhiên, nhếch nụ cưá»i khổ, đáp:
- Lệ Tuyệt Linh, hẳn ngươi đã sớm biết, thế nà o cũng có ngà y hôm nay…
Lệ Tuyệt Linh thản nhiên:
- Phải, sá»± tình diá»…n tiến đúng sở liệu cá»§a ta, tuy nhiên ta vẫn còn tiếc là con ngưá»i
như ngươi lại luôn luôn bám sát cái bá»n vô sÄ© nà y.
Quý Ca ấp úng:
- Ai vì chúa nấy… Ta chỉ biết trung thà nh với chúa thôi. Kẻ bà ng quan muốn nghĩ
sao tùy tiện nghĩ.
Lệ Tuyệt Linh mỉm cưá»i:- Ngươi đừng lo, ta không bao giá» nghÄ© là ngươi đã nợ ta má»™t cái ân nghÄ©a. Cứ
yên trà mà đi nốt con đưá»ng mà ngươi đã chá»n.
Quý Ca cảm thấy con tim nhói Ä‘au, rung rung giá»ng khẽ thốt:
- Ngươi không nên trách ta, ngươi nên hiểu hoà n cảnh của ta. Ta …
Tà o Nghệ vụt hét:
- Còn nói dông dà i chi nữa, giết hắn trước, thu tháºp Thân Xương Ngá»c sau!
Thiên Lý Äồng Tá» Lôi Nhất Phong và o cuá»™c trước. Hắn gầm lên như hổ, phóng
mình vá»t tá»›i, hai cánh tay vượn chá»›p lên, biến thà nh trăm, thà nh ngà n cánh tay, nhưng
cánh tay đó chụp xuống mình Lệ Tuyệt Linh. Chà ng lùi nhanh rút thanh Sanh Tá» Kiá»u
khoa lên, tạo thà nh một vầng sáng xanh, bảo vệ quanh mình, ngăn chặn thế tiến của
Lôi Nhất Phong.
Thủ kiếm Dư Phi tiếp nối Lôi Nhất Phong, tung mình lên không, uốn cầu vòng
đáp xuống, hai tay giao quyá»n tả đánh ra, hữu thu vá», như hai thoi dệt, từ bên trên công
xuống. Lệ Tuyệt Linh trà n mình qua một bên, bỠvị trà ba bước xa, hoà nh đao trả trái
lại. Dư Phi giáºt mình, co chân, đạp không khà lấy đà nhảy ra ngoà i, tránh đưá»ng Ä‘ao
thần tốc.
Äến lượt Trần Tông vung thanh cổ đồng kiếm tiến lên. Sanh Tá» Kiá»u bay ra,
nghinh đón cổ đồng kiếm. Má»™t tiếng soảng vang lên, lá»a toé sáng, song phương chưa
kịp ức độ sức chấn dá»™i cá»§a mình, cá»§a địch thì Quý Ca lướt tá»›i, chá»t kim nhẫn kiếm
thẳng và o ngực Lệ Tuyệt Linh. Không chút nao núng chà ng vung tay tả, chiếc vỠđao từ
bên trên chặt xuống, tà tà đảo ra ngoà i, gạt phăng thanh kiếm của Quý Ca, lệch địch
hơn một thước.
Rồi Äá»— Vô Song lại gia nháºp cuá»™c chiến, y không dùng vÅ© khÃ, chỉ vươn má»™t ngón
tay, chồm mình, điểm và o giữa đôi mà y Lệ Tuyệt Linh. Thân pháp và thủ pháp của y
cá»±c kỳ nhanh. Vẫn bình tÄ©nh chà ng rút Ä‘ao vá», khoát má»™t vòng tròn trước mặt, bắt buá»™c
Äá»— Vô Song phải bá» dở thế công.
Cuá»™c chiến sôi động qua mấy chiêu đầu liá»n. Bao nhiêu ngưá»i xuất thá»§, vẫn
không là m gì được chà ng giữa vòng vây. Tà o Nghệ nổi nóng quát:
- Các liệp sát thá»§ Thiên tổ và Huyá»n tổ đâu?
Ba bóng ngưá»i xuất hiện là nháºp cuá»™c ngay. Trong số đó có má»™t sá» dụng ngá»n
côn sắt vừa nhá» vừa nặng, cứ má»—i lần vung lên là cuốn gió à o à o. Ngá»n côn từ bên trên
giáng xuống như hòn núi đổ. Hai gã kia phân ra tả hữu, tay vừa vươn, hai mũi tên
không lông bay ra, tên không lông có cái lợi không rÃt gió dá»… bắn, địch chẳng phát giác
kịp thá»i, huống chi bắn ká» cáºn, cái nguy cho đối thá»§ phải nhiá»u hÆ¡n. Tên cá»§a bá»n
huyá»n tổ đương nhiên là có tẩm độc.Lệ Tuyệt Linh biết loại tên đó là Mê Hồn Tiá»…n, má»™t loại ám khà vô song cá»§a Hắc
Lâu, ai bị bắn trúng là không bảo toà n tánh mạng nổi. Láºp tức chà ng nhà o xuống đất,
lăn mình Ä‘i má»™t vòng, rồi báºt vùng dáºy. Vá»›i cái nhà o đó, chà ng tránh được ngá»n côn
và hai mũi tên.
Cuộc chiến tiếp tục, cà ng phút cà ng ác liệt, riêng Tà o Nghệ còn đứng ngoà i
vòng, quan sát. ÄÆ°Æ¡ng nhiên trong trưá»ng hợp nà y, Lệ Tuyệt Linh chá»§ trương tốc chiến
tốc thắng, cho nên chà ng dùng những chiêu thức trong đao pháp lục sát. Chà ng dù độc,
đơn thân, đối phương vá»›i số đông vẫn không áp đảo ná»—i chà ng, qua má»™t thá»i gian khá
lâu rồi. Trái lại lắm lúc chà ng còn bức má»™t và i ngưá»i thoái háºu.
Phải, trong trưá»ng hợp nà y, chà ng không thể ham chiến. Thắng là phải thắng
gấp, không thắng nổi, phải chạy Ä‘i, chứ không thể liá»u đồng quy ư táºn, trừ khi bị bắt
buộc, và không thể là m gì khác hơn.
|

26-04-2008, 08:33 AM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bà i gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 29 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
|
|
Hồi Kết
Äao gãy hồn tan
Cuá»™c chiến cứ tiếp tục, ác liệt. Há» là những cao thá»§ có thân pháp nhanh hÆ¡n Ä‘iện. Quây quần châu lại má»™t chá»— hẹp, mãi rồi ngưá»i bên ngoà i nhìn và o khó mà phân biệt ngưá»i nhà , bởi nhân ảnh chá»›p chá»›p loạn lên, như cuá»™c múa rối cá»§a lÅ© ma, cháºp chá»n, má» trong bóng tối.
Thấy đánh mãi, cao thá»§ Hắc Lâu không hạ nổi Lệ Tuyệt Linh, Tà o Nghệ tức uất, vung thanh trưá»ng kiếm dà i hÆ¡n ba thước nháºp cuá»™c ngay.
Lệ Tuyệt Linh cưá»i ha hả:
- Vui đấy. Ngươi lẽ ra phải nên nháºp cuá»™c lâu rồi thì phải. Ai lại đứng ngoà i vòng
như một tên vô dụng?
Tà o Nghệ hét:
- Chết đến nơi mà còn ngạo nghễ. Hãy xem kiếm đây.
Lệ Tuyệt Linh vừa công, vừa đỡ ra bốn phÃa, vừa cưá»i vang:
- Ngươi dừng quên ta có thanh Sanh Tá» Kiá»u đây nhé.
Lần đầu tiên chạm chán với Hắc Lâu, một tổ chức nhất nhì trong giang hồ hiện
tại, Lệ Tuyệt Linh chợt nổi máu hùng quyết phô diễn tà i năng, chứ không còn muốn lùi
nữa. Khà thế cá»§a chà ng vụt tăng gia mãnh liệt, Tà o Nghệ và đồng bá»n không ngá» chà ng
hung hăng cực độ.
Qua má»™t lúc bá»—ng Quý Ca kêu ối lên má»™t tiếng, mÅ©i Ä‘ao cá»§a Lệ Tuyệt Linh rá»t tét
má»™t đưá»ng dà i ở sau lưng hắn. Hắn Ä‘au quá lạng mình ngã xuống lăn Ä‘i, thanh kim
nhẩn kiếm rÆ¡i luôn. Không ai kịp thá»i nhìn qua xem hắn bị thương như thế nà o, mÃ
cũng chẳng ai dám để ý là hắn còn đó hay lăn đi xa xa …
Ngưá»i thứ hai kế tiếp rú lên là Lôi Nhất Phong, ná»a mảng đầu bị Sanh Tá» Kiá»u
chém bay, hắn ngã nhà o nằm bất động. Máu đã bắt đầu chảy. Cục trưá»ng nặng mùi
tang tóc rồi.
Hạ được hai đối thá»§, Lệ Tuyệt Linh cưá»i lá»›n, tiếng cưá»i cá»§a chà ng như quá»· gà o.
Nhưng trong lúc bất thần chà ng hứng một nhát kiếm của Trần Tông vút qua nơi đầu vai.
Cũng may, kiếm chỉ phớt nhẹ, chặt đứt một lớp da thịt chứ không trúng thương.
Lệ Tuyệt Linh cá»±c kỳ phẫn ná»™, chà ng cấp tốc quay mình lại, Ä‘ao trên, vá»
đao dưới, đao bổ xuống, vỠđao quét ngang. Trần Tông chỉ kịp lách đầu tránh nhát đao
nhưng vá» Ä‘ao Ä‘áºp và o hông lão kêu má»™t tiếng bịch. Ba bốn thanh sưá»n gãy, Trần Tông
chá»›i vá»›i, ngã liá»n nằm rên siết trên mặt đất.
Tà o Nghệ đỠngầu đôi mắt. Thế là thất lợi rồi, mà lại thất lợi quan trá»ng. Y quát
tháo ầm ỹ, bao nhiêu ngưá»i còn lại bên ngoà i cùng nhảy và o trừ má»™t và i tên giữ Ä‘uốc
chiếu sáng cuộc chiến. Song phương lại ác chiến một lúc lâu.
Rồi Äá»— Vô Song hứng má»™t nhát Ä‘ao nÆ¡i mặt, đưá»ng Ä‘ao chém đứt má»™t bên má vÃ
chót mũi của y, máu đổ ròng ròng. Y tối mắt, không dám đứng nguyên tại chỗ, vội
nhún chân nhảy lùi lại. Lệ Tuyệt Linh đã bị thương ba nÆ¡i trên mình chà ng, may mắn lÃ
thương thế không nặng, và không nhằm chỗ nhược nên chà ng còn chi trì vững và ng
như thưá»ng. Hiện tại nÆ¡i cục trưá»ng, ngoà i số thuá»™c hạ cấp thấp ra chỉ còn má»™t Tà o
Nghệ và một Dư Phi.
Vá»›i toà n bá»™ cao thá»§ Hắc Lâu, Lệ Tuyệt Linh không ngán, thì liệu hai ngưá»i đó sẽ
là m gì chà ng chứ? Bao nhiêu vết thương trên mình, đánh đổi má»™t và i mạng ngưá»i, loại
trừ bá»›t địch nhân, kể ra cÅ©ng lá»i chán. Lệ Tuyệt Linh trà n niá»m hy vá»ng, sinh lá»±c tăng
gia, vung Ä‘ao vút vút, bức thoái Tà o Nghệ và Dư Phi liá»n liá»n.
Bây giá» thì Tà o Nghệ má»›i thức ngá»™ ra, mình đã giỡn vá»›i lá»a, y không ngá» Lệ
Tuyệt Linh có bản lãnh cao cưá»ng đến mức độ đó. Chà ng có tà i cao, lại gan lỳ, cá»™ng
thêm thanh đao báu chả trách nà o mà chà ng chẳng dám là m một tay độc hà nh đại
đạo?
Thảo nà o mà chà ng chẳng đứng vững qua bao nhiêu năm dà i trên giang hồ? Y
hối háºn đã quá nghe lá»i Cam Bang, y hối háºn đã xem thưá»ng chà ng. Vá»›i toà n lá»±c
lượng, y không hạ nổi đối phương, thì còn lại hai ngưá»i, y hy vá»ng gì hÆ¡n?
Huống chi biết đâu y chẳng bị đối phương hạ tại chỗ? Biết đâu cuộc chiến dằng
dai nà y không là m kinh động bá»n Thân Xương Ngá»c? Chúng kéo đến thì sao?
Trong phút chốc, viễn cảnh Hắc Lâu sụp đổ hiện ra trong tâm tư, cơ nghiệp tan
tà nh… Bất giác y bà ng hoà ng…
Äang lúc xuất thần, y chợt thấy má»™t ánh sáng loé lên trước mặt. Nhưng là m sao y
tránh kịp mũi đao của chà ng bắn qua? Mũi đao đâm trúng bả vai y, kêu lên một tiếng
roạt. Dư lá»±c nhát Ä‘ao còn, đẩy y ngã ngá»a ngưá»i ra. Ngưá»i ngã thanh Ä‘ao rút Ä‘ao rút
khá»i vết thương.
Dư Phi chưa kịp phản ứng, ba bóng ngưá»i từ xa lao vút tá»›i. Äi đầu là Thân Xương
Ngá»c, kế đó là Thân Xương Hán, cuối cùng là Hà Tinh Huỳnh, có đèo Hoà ng Quân
Nhã bên hông.
PhÃa xa xa, má»™t số há»™i viên Minh há»™i Trung Äiá»n SÆ¡n chạy theo tiếp ứng. Thân
Xương Ngá»c và Thân Xương Hán đến nÆ¡i, láºp tức phân ra tả hữu, cháºn Dư Phi.Äang lúc kinh hoà ng, Dư Phi không kịp né tránh quả chùy cá»§a Thân Xương Ngá»c
bắn sang. Một tiếng bốp vang lên, đầu lâu của Dư Phi vỡ vụn, thân xác của y ngã nhà o,
bất động luôn.
Hà Tinh Huỳnh buông Hoà ng Quân Nhã xuống. Hoà ng Quân Nhã bất kể máu
me nơi mình Lệ Tuyệt Linh, chạy tới ôm chầm lấy chà ng, oà lên khóc:
- Huynh có sao không? Nếu không nhá» Quý Ca mang thương tÃch đến báo tin, thì
là m sao bá»n thiếp biết được chà ng Ä‘ang bị lâm nguy?
Lệ Tuyệt Linh xô vẹt Hoà ng Quân Nhã qua một bên, bước tới Tà o Nghệ. Nhát
đao của chà ng đã cắt đứt mạch máu của Tà o Nghệ, vết thương không là m y chết,
nhưng máu đổ quá nhiá»u, là m y kiệt dần dần, chắc chắn là khó thoát khá»i tay tá» thần.
Dù ngã, y vẫn còn nắm chặt thanh trưá»ng kiếm. Biết ý Lệ Tuyệt Linh, Hoà ng Quân
Nhã vá»™i lướt tá»›i cháºn đầu chà ng, đồng thá»i thốt:
- Chà ng hãy tha y Ä‘i, chà ng còn nợ thiếp má»™t số mạng ngưá»i mà !
Nà ng đứng day lưng vá» phÃa Tà o Nghệ. Lệ Tuyệt Linh chưa kịp đáp, Tà o Nghệ cố
gom tà n lá»±c, báºt cưá»i mấy tiếng, thốt:
- Ta chết, nà ng phải chết theo ta. Lệ Tuyệt Linh! Nà ng chết thay ngươi, ta đã mãn
nguyện lắm rồi! Ngươi sẽ hối háºn suốt Ä‘á»i!
Lệ Tuyệt Linh xanh mặt, không kịp xô Hoà ng Quân Nhã qua một bên, thanh
trưá»ng kiếm nÆ¡i tay Tà o Nghệ vút Ä‘i, cắm đúng và o háºu tâm Hoà ng Quân Nhã. Tà o
Nghệ đã yếu sức rồi, nếu không thì thanh kiếm xuyên thủng ngực nà ng, chạm luôn
ngực Lệ Tuyệt Linh.
Gân mặt nà ng co rút lại, thân mình nhũn, nà ng ngã sụm xuống bất động. Lệ
Tuyệt Linh rÃt lên, nhảy vá»t tá»›i, vung Ä‘ao chém liên hồi xuống Tà o Nghệ. Phút chốc Tà o
Nghệ biến thà nh đống xương thịt vụn bầy nhầy trong vũng máu.
Sá»± tình đã diá»…n ra quá nhanh, Thân Xương Hán và Hà Tinh Huỳnh sững sá»,
không ai có phản ứng gì? Mà còn gì nữa cho hỠphản ứng?
Lệ Tuyệt Linh quay mình trở lại cạnh xác Hoà ng Quân Nhã, từ từ ngồi xuống, ôm
xác nà ng khóc má»™t lúc lâu. Sau cùng chà ng rút thanh Sanh Tá» Kiá»u, bẻ gãy quăng Ä‘i
một nơi, rồi bế xác Hoà ng Quân Nhã lặng lẽ quay vỠnhà .
Bá»n Thân Xương Ngá»c khoát tay, tha chết cho đám thuá»™c hạ cá»§a bá»n Hắc Lâu, rồi
cũng lặng lẽ kéo nhau đi theo chà ng. VỠđến phòng Lệ Tuyệt Linh đặt xác Hoà ng Quân
Nhã lên giưá»ng chà ng, rồi đóng cá»a lại.
Suốt đêm đó, trá»n ngà y sau, chà ng không ra khá»i phòng. Bá»n Thân Xương Ngá»c
tôn trá»ng niá»m Ä‘au cá»§a chà ng, không há» và o phòng chà ng khuyên giải. Há» biết, conngưá»i như chà ng không cần ai khuyên giải, chà ng hiểu việc gì nên là m, việc gì không
nên là m, lá»i khuyên giải cá»§a ngoại nhân không cần thiết lắm.
Phân ưu?
Äợi gì phải có sá»± phân ưu hình thức, nó khách sáo lắm, nó thiếu hẳn cái thá»±c
chất cá»§a tình bằng hữu thâm giao. Vá» sá»± phân ưu trong trưá»ng hợp nà y biến thà nh mối
đồng cừu. Lo cho cái gì trong tương lai, cái gì sẽ xảy ra, để ứng phó cấp thá»i và hữu
hiệu, đó là cách phân ưu thiết thá»±c nhất. Chạy quanh má»™t việc đã rồi, thì còn gì vô Ãch
hơn cho những kẻ lấy lòng đối xỠvới nhau?
Thân Xương Hán và Hà Tinh Huỳnh cÅ©ng có nghÄ© đến trưá»ng hợp Lệ Tuyệt Linh
dám tá»± tá» theo Hoà ng Quân Nhã. Há» khuyên Thân Xương Ngá»c nên đỠphòng.
Nhưng Thân Xương Ngá»c gạt ngang, bảo rằng mẫu ngưá»i cá»§a Lệ Tuyệt Linh không
bao giá» chá»n cái Ä‘oản, bá» cái trưá»ng. Con ngưá»i đó, Ä‘au khổ đến đâu cÅ©ng khôn quẫn
trà mà là m liá»u như phần đông nông cạn.
Rồi ai ai cÅ©ng để yên cho chà ng chá»n ngà y và phần đêm còn lại đó. Cho chà ng
khóc, khóc cho vÆ¡i niá»m Ä‘au! Mãi đến khi hoà ng hôn xuống, Thân Xương Ngá»c đến tìm
Lệ Tuyệt Linh. Cả hai nhìn nhau, không nói má»™t lá»i, dáng ngưá»i cá»§a Lệ Tuyệt Linh á»§ rÅ©
tháºt, song ánh mắt thì rá»±c sáng má»™t niá»m háºn vô biên.
Niá»m háºn do cái chết cá»§a Hoà ng Quân Nhã, do nguyên nhân gây nên cái chết
đó. Dù rằng nà ng chết bởi thanh kiếm của Tà o Nghệ, dù rằng Tà o Nghệ đã trút linh
hồn, chà ng vẫn háºn. Chà ng háºn cái động cÆ¡ thúc đẩy cuá»™c tai biến đêm vừa qua. Äá»™ng
cơ đó là Bạch Liên Bình.
Thân Xương Ngá»c nhìn qua chiếc giưá»ng cá»§a Lệ Tuyệt Linh. Xác cá»§a Hoà ng Quân
Nhã được phá»§ má»™t lượt chăn dà i, che kÃn.
Y thở ra, nắm tay Lệ Tuyệt Linh dẫn luôn đến khách sảnh. Lệ Tuyệt Linh đi theo
y, cả hai không nói vá»›i nhau má»™t lá»i nà o. Tại khách sảnh, không có tiệc, trên bà n chỉ
có bình rượu và mấy cái chén. Thân Xương Hán và Hà Tinh Huỳnh có mặt tại bà n.
Trong lúc nà y còn ai có tâm tình nghĩ đến tiệc? Trong lúc nà y, hỠkhông cần ăn. Bởi, ai
có tâm tình ăn?
Chỉ có rượu thôi, hỠcó thể uống, hỠcần uống, uống để giải sầu!
Thân Xương Ngá»c rót rượu. Bà n có bốn cái chén, má»—i ngưá»i má»™t chén, chén trước
mặt má»—i ngưá»i đầy rượu, không ai má»i ai, không ai đợi ai, cùng nâng ly uống cạn, tuy
nâng lên có trước sau một chút, tuy uống cạn có trước sau một chút, song cuối cùng cả
bốn chén Ä‘á»u cạn.
Uống, để tá» lòng đồng tâm, uống để xác nháºn má»™t nhất trÃ: đồng lao cá»™ng khổ,
chung lợi, chung lo, cùng vui, cùng buồn.Tuần rượu thứ hai cạn. Lượt thứ ba, chén rượu đầy, song chưa ai nâng lên. Thân
Xương Ngá»c cất tiếng trước:
- Quý Ca chỉ bá»n huynh biết, lão đệ lâm nguy, bảo bá»n huynh đến tiếp viện gấp.
Hắn không kịp giải thÃch nhiá»u hÆ¡n, bá» Ä‘i liá»n, váºy sá»± tình ra sao? Äệ hãy nói cho
chúng ta rõ nguyên nhân vì sao?
Lệ Tuyệt Linh quắc mắt:
- Bạch Liên Bình!
Thân Xương Ngá»c gáºt đầu:
- Ta hiểu rồi, sự tình có liên quan tới nà ng ta. Nhưng đầu đuôi như thế nà o, đệ
hãy tóm lượt cho nhẹ bá»›t những gì còn ứ Ä‘á»ng trong lòng đệ, những tâm tư mà đệ đã
gánh chịu hơn một ngà y qua.
Lệ Tuyệt Linh tóm lượt:
- Kim Sam Kiếm Khách Mạnh Ngạn nháºn diện được Bạch Liên Bình khi nà ng
theo dõi ta đến tìm Mạnh Ngạn vá» vụ rương ngá»c. Mạnh Ngạn nghe rõ cuá»™c đối thoại
giữa ta và nà ng. Y thuáºt hết vá»›i Tà o Nghệ. Do đó, má»™t cạm bẫy được giăng ra. Doãn
Thanh sa hố khi Bạch Liên Bình đến tìm gặp hắn tại Hắc Lâu.
Thân Xương Ngá»c kêu lên:
- Thế là Bạch Liên Bình chẳng hiểu gì cả vỠmưu mô của Tà o Nghệ trong cuộc
táºp kÃch Trung Äiá»n SÆ¡n?
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Nà ng hoà n toà n mù tịt, những gì nà ng nói vá»›i chúng ta Ä‘á»u do sá»± dà n cảnh cá»§a
Tà o Nghệ.
Thân Xương Ngá»c mắng:
- Tháºt là khốn kiếp, váºy mà nà ng ta dám nháºn năm vạn lượng bạc cá»§a chúng ta
tỉnh bơ!
Lệ Tuyệt Linh trầm trá»ng:
- Không lấy cũng phải lấy, không muốn là vì nà ng chẳng có tin tức gì mang lại
cho chúng ta, lấy đểgây niá»m tin nÆ¡i chúng ta, là cuá»™c giao dịch cá»§a nà ng như thưá»ng
lệ, không do sự dà n cảnh của Tà o Nghệ.
Thân Xương Ngá»c cau mà y:
- Äệ nhắc Ä‘i nhắc lại má»™t cuá»™c dà n cảnh cá»§a Tà o Nghệ. Ta chẳng hiểu gì cả!
Lệ Tuyệt Linh giải thÃch:- Như thế nà y: Mạnh Ngạn và Thư Hùng kiếm Phan Tuấn trong tháºp toà n phái
đến tìm Hắc Lâu cầu kiến Tà o Nghệ, xin hiệp tác để cùng mở chiến dịch táºp kÃch
Trung Äiá»n SÆ¡n, là chá»— đồng cừu, há» dể thá»a thuáºn vá»›i nhau. Nhân dịp đó, Mạnh Ngạn
tiết lộ việc Doãn Thanh âm mưu với Bạch Liên Bình đêm tin tức vỠviệc Tà o Nghệ hứa
vá»›i anh vợ là Cam Bang, bằng má»i giá quyết hạ đệ để báo háºn, bán cho ta vá»›i giá ná»a
rương ngá»c. Tà o Nghệ liá»n vá» mở cuá»™c há»p, thảo luáºn kế hoạch chống lại chúng ta, cốt
cho Doãn Thanh thuáºt hết sá»± tình cho Bạch Liên Bình và bảo nà ng gấp ra Ä‘i tìm gặp ta
để là m má»™t cuá»™c phát tà i nữa, không ngá» Tà o Nghệ cócho ngưá»i rình ráºp nghe ngóng.
Doãn Thanh bị bắt giam cầm, Bạch Liên Bình phải y theo sự chỉ dẫn của Tà o Nghệ
đến đây vỠlà m cuộc giao dịch, rồi yêu cầu đệ đưa nà ng xuống núi, lừa cho đệ và o cạm
bẫy.
Thân Xương Ngá»c trầm giá»ng:
- Tại sao nà ng lại chịu sự sai sỠcủa Tà o Nghệ?
Lệ Tuyệt Linh thở dà i:
- Aùi tình! Hoà n cảnh! Một là nà ng yêu Doãn Thanh, Tà o Nghệ hứa nếu nà ng
là m xong việc nà y sẽ phóng thÃch Doãn Thanh. Hai là nà ng cÅ©ng bị quản thúc, bắt
buộc nà ng phải chịu sự sai khiến để được trả tự do.
Thân Xương Ngá»c cau mà y:
- Tà o Nghệ không ngán Äại Chân Phái hay sao mà dám bắt nhốt đệ tá» cá»§a phái
nà y?
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Việc cấp bách là tự tồn, là an ninh của toà n tổchức, Tà o Nghệ phải nghĩ đến
hai Ä‘iểm đó trước, sau nà y sẽ tìm cách đối phó vá»›i Äại Chân Phái. Thông cảm thì hoÃ
khà được bảo toà n, không thông cảm thì đánh nhau. Lão ta nắm được lợi khà trong tay,
là giữ Doãn Thanh là m con tin, Äại Chân Phái khi nà o dám quyết liệt vá»›i lão.
Thân Xương Ngá»c thở dà i:
- Doãn Thanh là tay non quá, hà nh sự hớ hênh quá, thiệt là đáng trách.
Äoạn y tiếp:
- Chẳng biết sau khi Tà o Nghệ chết rồi, Doãn Thanh và Bạch Liên Bình có được
tự do chăng?
Lệ Tuyệt Linh trầm ngâm một chút:
- Theo đệ nghÄ© thì cả hai không đến ná»—i gì, giỠđây cả hai đã vá» NgÅ© Äà i SÆ¡n rồi
cũng nên?
Thân Xương Ngá»c há»i:- Bằng vaò đâu mà đệ Ä‘oán như thế?
Lệ Tuyệt Linh chưa đáp, vá»™i hướng sang Thân Xương Hán và Hà Tinh Huỳnh, há»i:
- Lúc Quý Ca đến đây báo tin, dù hắn mang thương tÃch trầm trá»ng nhưng không
đến nỗi chà mạng vì vết thương đó chứ?
Cả hai cùng đáp:
- Äúng váºy!
Lệ Tuyệt Linh trở lại Thân Xương Ngá»c, há»i luôn:
- Äại ca biết vì sao Quý Ca báo tin đó chăng?
Thân Xương Ngá»c đáp:
- Thì hắn thấy Tà o Nghệ không là m được việc gì đối với đệ, hắn bỠchạy, rồi vớt
vát má»™t chút cảm tình, hòng sau nà y chúng ta không há»i tá»™i hắn đã mấy lần toà n là m
khó chúng ta.
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Äại ca lầm rồi, đại ca đã đánh giá quá thấp con ngưá»i hắn, thá»±c ra, hắn không
đến ná»—i quá hèn như váºy đâu. ất quá, từ trước đến nay, hắn mai má»™t tà i danh tại Hắc
Lâu là vì khư khư ôm mãi cái ngu trung đối với Tà o Nghệ. Cái ngu trung đó là m tiêu tan
hầu hết hà o khà ở con ngưá»i hắn. Sau ngà y gặp gỡ chúng ta, vá»›i cái gương quyết liệt ly
khai Hắc Lâu của đại ca, hắn bừng tĩnh cơn mê, định quay vỠvới chánh nghĩa, song
chưa có dịp. Nhân chiến dịch nà y, hắn muốn mượn tay đệ giúp hắn một phương tiện
giải thoát, cho nên hắn cắn răng hứng một nhát đao của đệ để có cơ hội chạy đi…
Chạy Ä‘i trong trưá»ng hợp đó, hắn sẽ không bị Tà o Nghệ nghi ngá». Chạy Ä‘i, để báo tin
với các ngươi, đến gấp cứu viện ta, hắn được cơ hội trả ơn chúng ta tha chết cho hắn
ngà y đó…
Thân Xương Ngá»c cháºn lại:
- Hắn có liên quan gì đến số pháºn cá»§a Doãn Thanh và Bạch Liên Bình đâu?
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Là m như thế hắn thá»±c hiện được má»™t nghÄ©a cá», đáp lại lòng nhân đạo cá»§a chúng
ta. Sau đó hắn sẽ trở vỠHắc Lâu, trước khi Tà o Nghệ trở vỠnếu hắn thoát nạn. Hắn
phóng thÃch Ä‘i tìm Bạch Liên Bình, khuyên cả hai trở vá» Äại Chân Phái.
Thân Xương Ngá»c há»i:
- Còn hắn? Hắn ở lại Hắc Lâu chỠTà o Nghệ trở vỠthỠtội ư?
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:- Khi nà o có việc đó? Hắn giết bá»n thá»§ ngục để cho Tà o Nghệ tin rằng chÃnh
Doãn Thanh hạ sát chúng mà trốn đi, rồi hắn cũng trốn luôn, Tà o Nghệ sẽ nghĩ rằng
hắn chết vì nhát đao của ta.
Thân Xương Ngá»c gáºt đầu:
- Có lý, tuy nhiên, ngươi chỉ luáºn Ä‘oán thôi, chứ sá»± tháºt chưa biết ra sao …
Lệ Tuyệt Linh quả quyết:
- Dù là luáºn Ä‘oán đệ dám chắc không sai sá»± tháºt đâu. Rồi lão ca sẽ thấy!
Thân Xương Ngá»c thốt:
- Ly khai như váºy hắn sẽ Ä‘i vỠđâu? Hắn phải hiểu nếu Tà o Nghệ còn sống sá»›m
muộn gì lão cũng phát giác ra sự tình. Bằng không đi nữa, chăng lẽ hắn phải ẩn mặt
suốt Ä‘á»i ư? Hắn nông nổi đáng trách, biết mình Ä‘i sai con đưá»ng, biết mình có thể quay
đầu vá» chánh khÃ, váºy mà vì cái ngu trung đà nh mai má»™t tà i danh. Äáng tiếc tháºt! Ta
muốn tìm hắn, thuyết phục hắn gia nháºp minh há»™i cá»§a ta.
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Äừng phà công vô Ãch, không bao giá» hắn đến vá»›i chúng ta đâu. Bởi là m váºy,
hắn sẽ mang tiếng là bất nghĩa, mà hắn thì không tiêu nổi hai tiếng đó, dù sau nà y hắn
biết Tà o Nghệ đã chết rồi, hắn cũng không theo vỠvới chúng ta. Hắn sẽ tìm một nơi
nà o đó, quy ẩn má»™t thá»i gian, rồi dá»n đưá»ng tá»± láºp, tạo cÆ¡ nghiệp vá»›i Ä‘á»i.
Thân Xương Ngá»c quay qua Thân Xương Hán:
- Hiá»n đệ có cho ngưá»i thu dá»n bãi chiến trưá»ng trong đêm rồi chứ?
Thân Xương Hán gáºt đầu:
- Äá»— Vô Song đốc xuất bá»n thuá»™c hạ mang xác những kẻ chết trở vá» Hắc Lâu.
Tiểu đệ khá»i phải là m gì cả.
Thân Xương Ngá»c trầm ngâm má»™t chút:
- Còn má»—i Äá»— Vô Song, liệu hắn có đủ tà i năng gầy dá»±ng lại thá»±c lá»±c cá»§a Hắc Lâu
chăng?
Lệ Tuyệt Linh lắc đầu:
- Äệ nghÄ© là không, hÆ¡n nữa, hắn sẽ cao bay xa chạy, sợ má»™t ngà y nà o đó, chúng
ta sẽ tìm đến, mà phá hủy cơ đồ của Tà o Nghệ. Hắn không dại gì mà ở đó chỠcuộc
báo háºn cá»§a chúng ta. Tà o Nghệ chết, cÆ¡ đồ lão còn đó, dù sá»›m dù muá»™n, chúng ta
cũng hủy diệt cơ đồ của lão.
Chà ng vụt há»i tiếp Thân Xương Ngá»c:
- Äại ca, đệ thấy mình cần Ä‘i đến đó má»™t chuyến.Thân Xương Ngá»c đồng tình:
- Tự nhiên.
Nhìn Lệ Tuyệt Linh, y há»i:
- Äệ muốn mai táng thi hà i Hoà ng cô nương tại đâu? Ở đây hay đưa vá» quê quán
nà ng?
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Äệ nghÄ© kỹ lắm rồi, cứ mai táng nà ng tại đây, rồi sai ngưá»i bốc hà i cốt song
thân nà ng mang luôn vỠđây cho cảgia đình đoà n tụ. Nà ng đâu còn thân nhân tại
hương quán, đưa nà ng vỠđó thì mồ hoang mả lạnh, ở đây còn có đệ.
Chà ng há»i:
- Äệ có thể yêu cầu đại ca má»™t việc nà y không?
Thân Xương Ngá»c đáp nhanh:
- Äệ cứ nói.
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Nếu đại ca không thấy trở ngại thì chúng ta sẽ xây mộ phần nà ng bên cạnh tẩu
tẩu, có được chăng?
Thân Xương Ngá»c gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c! Như thế dù là trong những ngà y thăm má»™, chúng ta vẫn sống có đôi có
bạn với nhau.
Lệ Tuyệt Linh nhếch môi, nụ cưá»i không nở ná»—i, dù chà ng muốn có má»™t nụ cưá»i
dù là má»™t nụ cưá»i khổ. Nụ cưá»i xác nháºn má»™t ý chÃ. à chà chấp nháºn số pháºn. ÄÆ¡n
côi, đơn côi từ lúc lớn lên, tuy có cha có mẹ đầy đủ, song không ai hiểu chà ng, chà ng
có ngưá»i thân, tuy thân vì liên hệ huyết nhục nhưng tâm hồn chà ng vẫn mãi cô đơn.
Rồi chà ng gặp được ngưá»i lý tưởng, ngưá»i lý tưởng lại ra Ä‘i, bá» chà ng lại vá»›i cô
đơn. Chà ng đà nh chấp nháºn vá»›i sá»± cô đơn.
Thân Xương Ngá»c Ä‘em lại cho chà ng má»™t an á»§i, song tình bằng hữu chỉ xoa dịu
những nét đại cương, trong khi chà ng cần những cái tế nhị. Lòng chà ng vẫn trống như
thưá»ng. Trong Ä‘á»i, có bao nhiêu ngưá»i lý tưởng. Äã cho là lý tưởng, thì phải duy nhất,
mất lý tưởng rồi, chỉ còn miễn cưỡng gượng gạo thôi.
Chà ng muốn cưá»i, để bằng lòng vá»›i số pháºn nhưng tất cả nÆ¡i chà ng Ä‘á»u trở thà nh
chai đá, nụ cưá»i không nở nổi trên chá»— chai đá.
Thân Xương Ngá»c thương cảm quá chừng? Y cÅ©ng như chà ng, cÅ©ng mất ngưá»i lý
tưởng và từ đó ngôi vị trong lòng bỠtrống luôn đến nay.Ngay đêm đó, hỠlo tẩm liệm thi hà i Hoà ng Quân Nhã và hôm sau, nà ng được
mồ yên mả đẹp. Äám tang cá» hà nh lặng lẽ, đơn giản bên ngoà i nhưng rất long trá»ng
vỠý niá»m.
Cuá»™c sinh hoạt tại Trung Äiá»n SÆ¡n Ä‘iá»u hòa lại như cÅ©. Biến cố xảy ra, tuy không
gây thiệt hại cho lá»±c lượng cá»§a Minh há»™i song má»i ngưá»i bị chấn động Ãt nhiá»u vá»›i cái
tang cá»§a Lệ Tuyệt Linh. Luôn bảy hôm, chà ng không cưá»i, nói, ăn xong là vá» phòng
đóng cá»a nằm lỳ. Không ai biết rõ chà ng có ngá»§ hay không, chỉ thấy đôi mắt chà ng sâu
hÆ¡n trước, ánh mắt sắc và lạnh hÆ¡n trước. Luôn bảy chiá»u, chà ng Ä‘á»u có mặt tại ngôi
má»™ cá»§a Hoà ng Quân Nhã, cho đến lúc mà n đêm phá»§ dà y, má»›i cháºm chạp cất bước
nặng ná» trở vá».
Tôn trá»ng sá»± im lặng cá»§a chà ng, Thân Xương Ngá»c không Ä‘i theo. Rồi đến má»™t
hôm trong bữa cơm tối, Lệ Tuyệt Linh cất tiếng:
- Äại ca!
Thân Xương Ngá»c bảo:
- Äệ có gì xin cứ nói.
Lệ Tuyệt Linh tiếp:
- Äến Hắc Lâu xem qua tình hình, quả có đúng như đệ luáºn Ä‘oán chăng?
Thân Xương Ngá»c gáºt đầu:
- Rồi sau đó?
Lệ Tuyệt Linh tiếp:
- Äi luôn đến NgÅ© Äà i SÆ¡n, tìm Äại Chân phái.
Thân Xương Ngá»c há»i:
- Äệ muốn xá» tá»™i Bạch Liên Bình?
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Cả Doãn Thanh nữa. Bởi chúng chịu trách nhiệm vỠcái chết của nà ng. Chúng
đã quá hèn không xứng đáng là con nhà võ. Chúng phải bị loại trừ khá»i giang hồ.
Thân Xương Ngá»c trầm giá»ng:
- Nếu Dương Chi Minh phản đối?
Lệ Tuyệt Linh tức giáºn:
- Äệ không sợ.
Thân Xương Ngá»c trầm ngâm:- Ta chỉ ngại mình hà nh động quá đáng thôi, Äá»™c Thá»§ Thần Thương Dương Chi
Minh từ ngà y lãnh đạo Äại Chân Phái đến nay hằng giữ hoà khà vá»›i hà o kiệt giang hồ,
thiết tưởng chúng ta tránh được sự việc nà o, hay cho việc đó.
Lệ Tuyệt Linh hừ một tiếng:
- Nhưng, trong phái hắn có sâu bá», hắn phải áp dụng quy luáºt bổn môn, gạt bá»
những phần tỠtham lam, vô sĩ, đê tiện. Nếu hắn bằng lòng giao Doãn Thanh và Bạch
Liên Bình cho đệ, thì hòa khà được bảo tồn, bằng ngược lại, đệ phải là m một cái gì cho
nà ng.
Thân Xương Ngá»c thốt:
- Ta không tin bá»n Bạch Liên Bình trở vá» NgÅ© Äà i SÆ¡n. Nếu chúng còn vỠđó
được thì Dương Chà Minh chưa hay biết hà nh động của chúng.
Lệ Tuyệt Linh lại hừ một tiếng:
- Thì chúng ta cũng cứ đến đó xem sao.
Rồi chà ng tiếp:
- Äáng lẽ Dương Chà Minh không nên để cho Doãn Thanh gia nháºp Hắc Lâu, hắn
còn lạ gì cái tổ chức đó, hắn đáng trách là váºy. Äể dung dưỡng được má»™t lần thì hắn
có thể dung dưỡng hai lần, ba lần …
Thân Xương Ngá»c lắc đầu:
- Má»—i con ngưá»i có má»—i chà hướng, Dương Chà Minh không thể nà o ngăn chặn
Doãn Thanh láºp thân …
Lệ Tuyệt Linh cháºn lại:
- Nhưng hắn có bổn pháºn bảo toà n danh dá»± cho má»™t phái!
Thân Xương Ngá»c trầm ngâm má»™t lúc, Ä‘oạn thốt:
- ÄÆ°á»£c rồi! Chúng ta sẽ là m má»™t chuyến viá»…n du. Thú tháºt vá»›i đệ, ta Ä‘ang cần
hoạt động. Niá»m Ä‘au cá»§a ngươi là m sống động niá»m Ä‘au cá»§a ta, tuy vợ ta đã mất hÆ¡n
bảy năm dà i. Ngồi nhà một chỗ, ta không chịu nổi.
Äoạn y há»i:
- Äệ có kế hoạch gì chưa?
Lệ Tuyệt Linh trầm lặng qua mấy phút, rồi từ từ cất tiếng:
- Kế hoạch như thế nà y: vá»Ã¸ hà nh trình, có ba giai Ä‘oạn, hai chánh, má»™t phụ. Hai
chánh là đến Hắc Lâu rồi Ä‘i luôn tá»›i NgÅ© Äà i SÆ¡n. Má»™t phụ là đi tìm Doãn Thanh vÃ
Bạch Liên Bình. VỠphương tiện, chúng ta dùng ngựa, vỠnhân số, ra đi chỉ có đệ và đại
ca, Thân Xương Hán hiá»n đệ ở nhà chuẩn bị tiếp viện, bất cứ thá»Ã¸i gian nà o, cÅ©ng xuấtkỳ bất ý lúc nà o cÅ©ng tiếp viện được má»™t cách nhanh chóng. Äăït má»™t hệ thống liên lạc
thưá»ng xuyên, giữa bá»n ta và Trung Äiá»n SÆ¡n, để cho tin tức Ä‘i vá»â€¦
Thân Xương Hán cháºn lá»i:
- Lệ ca yên trà đi, tiểu đệ bảo đảm Ä‘iá»u đó.
Hà Tinh Huỳnh chóp mất:
- Còn muội? Chẳng lẽ muội không xứng đáng lãnh một công tác nà o trong công
cuộc nà y? Muội vô dụng hay là các vị chẳng tin muội?
Lệ Tuyệt Linh do dự:
- Cô nương thì …
Hà Tinh Huỳnh tiếp nhanh:
- Muá»™i lãnh nhiệm vụ truy tầm tung tÃch Bạch Liên Bình và Doãn Thanh cho.
Lệ Tuyệt Linh thốt:
- Giai Ä‘oạn phụ, là phòng há» khi hai ngươì đó không vá» NgÅ© Äà i SÆ¡n…
Hà Tinh Huỳnh cháºn lại:
- Biết rằng vô Ãch, cÅ©ng phải là m. Vô Ãch mặt nà y, hữu Ãch mặt kia, tiết kiệm thá»i
gian…
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu:
- Nếu Hà cô nương sẵn lòng…
Hà Tinh Huỳnh đáp gấp:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi!
Thân Xương Ngá»c tán:
- Thế là ai ai cÅ©ng có bổn pháºn cả!
Day qua Lệ Tuyệt Linh, y há»i luôn:
- Chừng nà o chúng ta khởi hà nh?
Lệ Tuyệt Linh đáp:
- Sáng sớm ngà y mai, đệ cùng đại ca đi chung, còn Hà cô nương thì đi riêng. Cô
nương tự tiện sắp xếp cuộc hà nh trình của mình, nơi nà o đi trước, nơi nà o dến sau. Song
hãy nhá»› Ä‘iá»u nà y, cứ cách mưá»i lăm hôm là trở vá» liên lạc vá»›i Thân Xương Hán má»™t
lần do hệ thống máºt thám, bá»n tại hạ theo dõi công cuá»™c truy tầm cá»§a cô nương.
Hà Tinh Huỳnh gáºt đầu:
- Muá»™i nhá»› rồi.Äêm đó há» chia tay nhau sá»›m, để ngá»§ lấy sức ngà y mai lên đưá»ng. Hôm sau, và o
lúc lá» má» sáng như thưá»ng lệ, Thân Xương Ngá»c ra viếng má»™ vợ, thấy Lệ Tuyệt Linh đã
có mặt tại đó, ngồi thừ một đống trước mộ Hoà ng Quân Nhã. HỠkhông nói với nhau
má»™t lá»i, há» biết cả hai ra viếng má»™ tạm biệt ngưá»i lý tưởng để xuất phát cuá»™c viá»…n
hà nh. Có lẽ Lệ Tuyệt Linh ra đấy lâu rồi, bỠvai của chà ng thấm ướt sương đêm, đầu
chà ng điểm lốm đốm những hạt sương trắng.
Khi thái dương lên, Thân Xương Ngá»c đứng lên, vẫy tay, Lệ Tuyệt Linh đứng theo.
Rồi há» lặng lẽ song bước bên nhau, và o nhà . Bữa Ä‘iểm tâm đã được dá»n sẵn, Thân
Xương Hán và Hà Tinh Huỳnh Ä‘ang ngồi chá». Bá»c hà nh lý quà ng vai, Hà Tinh Huỳnh
cải dạng nam nhân, sẵn sà ng lên đưá»ng, mưá»ng tượng không thiết gì đến bữa ăn cả.
HỠvừa ăn vừa dặn dò nhau lần cuối, rồi Hà Tinh Huỳnh xuống núi trước. Vì
thanh Sanh Tá» Kiá»u đã bị chà ng bẻ gãy trong đêm đó, quyết tâm tạ từ kiếp sống giang
hồ, hiện tại chà ng không có vÅ© khÃ. Thân Xương Hán cho chà ng mượn thanh Ä‘ao cá»§a
hắn, đao cũng thuộc loại quý, không kém thanh đao của chà ng.
Thân Xương Hán Ä‘Ãch thân đưa cả hai xuống núi. Theo sau há» cách xa xe là toán
đầu tình báo, gồm ba ngưá»i.
*
Há» theo con đưá»ng cÅ© ra Ä‘i
Äến Hồng Khẩu Phụ, há» tạt và o Cam Di Hiên thăm Trì Cung. Triệu Trá»ng SÆ¡n
còn đó, thương thế cá»§a hắn đà giảm, tình trạng sức khá»e rất khả quan. HỠở lại má»™t
đêm, cuá»™c rượu tà n và o lúc canh ba. Thân Xương Ngá»c và Lệ Tuyệt Linh ngá»§ chung
phòng.
Ngà y sau, hỠtiếp tục hà nh trình. Lệ Tuyệt Linh tặc lưỡi, day qua Thân Xương
Ngá»c:
- Trì Cung thêù mà sướng. Hắn biết hưởng lạc thú hÆ¡n chúng ta nhiá»u.
Thân Xương Ngá»c gáºt đầu:
- Äúng là như váºy. Nhưng được hưởng lạc thú như vầy là nhá» hắn đã trải qua má»™t
cuá»™c Ä‘á»i dâu bể trên giang hồ.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i đưá»ng vừa trò chuyện phiếm vá»›i nhau. Há» nói vá»›i nhau tất cả
má»i chuyện ở trên Ä‘á»i nhưng tuyệt nhiên há» không há» nói đến chuyện cá»§a hai ngưá»i
đà n bà mà há» yêu dấu đã nằm xuống vÄ©nh viá»…n.Há» nằm xuống là hết, nhưng hỠđể lại trong lòng cá»§a hai ngưá»i đà n ông ngang
tà ng khà phách nà y một nỗi đau đớn. Không bao giỠhỠquên được. Và cũng không ai
bù đắp được vết thương lòng quá lá»›n cá»§a há».
Äối vá»›i những ngưá»i khác thì còn có thể quên được vá»›i thá»i gian trôi qua. Nhưng
vá»›i hai ngưá»i đà n ông nà y thì không má»™t cái gì cóthể là m há» quên được. Trừ khi há»
chết, lúc đó hỠsẽ quên vĩnh viễn.
Hai ngưá»i sóng ngá»±a bên nhau, má»™t ngưá»i mang vết thương lòng đã cÅ©. Má»™t ngưá»i
mang vết thương lòng má»›i, nhưng cả hai Ä‘á»u Ä‘au đớn giống nhau. Bởi lẽ cả hai tuy lÃ
hai ngưá»i nhưng chung quy há» lại hoá thà nh má»™t. Vì tÃnh khà há» giống nhau. Nên há»
hiểu tâm trạng của nhau hơn ai hết.
Cà ng lúc, há» cà ng tiến và o diạ pháºn cá»§a Hắc Lâu hÆ¡n. Thân Xương Ngá»c lên
tiếng:
- Ta tìm nơi uống nước một chút đi nhé!
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu, hai ngưá»i tìm đến má»™t toà tá»u lâu sang trá»ng. Ngồi và o má»™t
bà n nhá» bá» trống, cạnh bên cá»a sổ. Gá»i ruợu thịt xong, cả hai nhìn ra dưá»ng trầm ngâm
vá»›i suy tÃnh cá»§a mình. Má»™t đại hán bước tá»›i vòng tay chà o Thân Xương Ngá»c:
- Thân đại ca, mạnh giá»i!
Thân Xương Ngá»c nhìn lại, thì ra đó là Lý Tuấn, má»™t ngưá»i trong thiên tổ.
Thân Xương Ngá»c trầm giá»ng há»i:
- Tình hình Hắc Lâu lúc nà y ra sao rồi?
Lý Tuấn nhanh nhẩu thuáºt lại cho hai ngưá»i nghe việc Tà o Nghệ Ä‘em ngưá»i Ä‘i
vây đánh Lệ Tuyệt Linh ở Trung Äiá»n SÆ¡n. Mãi đến má»™t hôm Quý Ca trở vá», mình băng
bó nhiá»u nÆ¡i, hắn cho rằng Quý Ca bị thương nặng, chứ có biết đâu thá»±c ra, Quý Ca
chỉ mang má»™t vết thương ở nÆ¡i đầu vai thôi, sở dÄ© Quý Ca băng bó nhiá»u nÆ¡i là cốt tạo
nên má»™t thảm trạng, doạ khiếp bá»n thuá»™c hạ Hắc Lâu.
Quý Ca vỠđến nÆ¡i, láºp tức triệu táºp số ngưá»i còn sót lại báo tin cho biết, Tà o
Nghệ thá» hại tại Trung Äiá»n SÆ¡n, bao nhiêu ngưá»i Ä‘i theo lâu chá»§ Ä‘á»u bị sát hại cả.
Äiá»u nà y, chÃnh Quý Ca bịa ra, chứ lúc y bá» chạy, thì lá»±c lượng cá»§a Tà o Nghệ còn
nguyên vẹn, chưa hao hụt một cao thủ nà o.
Quý Ca lại cho biết, má»™t ngà y gần đây, minh há»™i Trung Äiá»n SÆ¡n sẽ kéo quân
đến nơi, san bằng Hắc Lâu, trả thù cho cuộc tấn công vừa rồi. Lâu chủ đã chết, cao thủ
hết, Hắc Lâu như rắn không đầu. Ai ai cũng van xin Quý Ca, tìm một biện pháp giải
cứu số còn lại. Quý Ca dưa ra ý kiến, tất cả nên phân chia sá»± sản cá»§a Tà o Nghệ rồimạnh ai nấy tẩu thoát, tìm đưá»ng lánh nạn. Doãn Thanh cÅ©ng được phóng thÃch luôn.
à kiến đó được bá»n thuá»™c hạ tán thà nh. Và Hắc Lâu đã tan rã từ hôm đó.
Những ngưá»i khác tản mác khắp bốn phương trá»i, còn Lý Tuấn thì vốn có thân
nhân trong thôn xóm nà y, nên vỠđây sinh cÆ¡ láºp nghiệp. Thân Xương Ngá»c trầm ngâm
má»™t lúc, há»i:
- Còn Äá»— Vô Song? Y là ngưá»i sống sót trong chiến dịch Trung Äiá»n SÆ¡n, duy nhất
có một mình y, không trở vỠđây ư?
Ly Tuấn lắc đầu:
- Từ ngà y giải tán đến nay, tiểu nhân không hỠđăït chân vỠchốn cũ, nên không
hỠgặp một ai hết.
Thân Xương Ngá»c lại há»i:
- Còn Quý Ca ra đi, chẳng rõ vỠphương hướng nà o, y không hỠlấy theo một
lạng bạc của Tà o Nghệ ư?
Thân Xương Ngá»c thở dà i. Lệ Tuyệt Linh trầm gương mặt. Cả hai cùng nghÄ© đến
trò dâu bể trên Ä‘á»i. Dâu bể ở trong lòng há», dâu bể tại Hắc Lâu, dâu bể ở Toà n Chân
phái, dâu bể ở trong gia đình hỠHoà ng.
Nơi nà o cũng có dâu bể, lúc nà o cũng có dâu bể!
Cả đến kẻ có cuá»™c Ä‘á»i dá»… dãi nhất là Trì Cung cÅ©ng trải qua hÆ¡n má»™t lần dâu bể.
Dâu bể do cạnh tranh, cạnh tranh phát sanh từ đố kỵ. Dâu bể muôn Ä‘á»i!
Và há» Ä‘ang trên con đưá»ng dâu bể đến Äại Chân phái đây. Rượu dá»n lên, há»
uống tuy uống nhiá»u, song lại là thứ rượu buồn buồn man mác, bâng khuâng.
Rồi hỠgiã từ Lý Tuấn, tiếp tục cuộc hà nh trình.
*
Má»™t hôm hỠđến NgÅ© Äà i SÆ¡n. NgÅ© Äà i SÆ¡n có trăm ngà n ngá»n núi, nhá» to, cao
thấp bất đồng. Ở má»—i ngá»n núi, có hoặc chùa, hoăïc am, hoăïc quán ngưá»i tu đạo rất
đông, rải rác khắp nÆ¡i, đạo cÅ©ng bất đồng, có đủ Pháºt, Thánh, Tiên, ngoà i ra cÅ©ng có
ngưá»i đến đó mai danh ẩn tÃch trongmá»™t hang động hẻo lánh, hoặc dá»±ng nhà cá» giữa
rừng già , trên đỉnh cao.
Vốn biết tổng đà n cá»§a Äại Chân phái ở ngá»n núi nà o, Thân Xương Ngá»c và Lệ
Tuyệt Linh không mất công tìm kiếm. Há» Ä‘i ngay đến nÆ¡i.Lạ lùng thay, Ä‘iạ Ä‘iểm vẫn y, nhưng môn trưá»ng đổi vẻ. Ngà y nà o, nÆ¡i đây lÃ
tổng đà n cá»§a má»™t phái võ, thì bây giá» lại là má»™t đạo quán. Äại Chân phái đã di tản cÆ¡
sở đi nơi khác rồi chăng?
Không có lý!
Bởi sá»± di tản đó nếu có, phải được kể là má»™t biến động trong võ lâm. Mà đã lÃ
má»™t biến cố thì khách giang hồ hẳn phải nghe nói đến? Tại sao hai ngưá»i lại chẳng hay
biết gì cả? HỠbà ng hoà ng một lúc, song đã đến đây rồi, lại chẳng và o ư?
Cổng đạo quán không có biển mang tên, không mang tên, song ngưá»i thừa trÃ
cũng biết được đạo quán mang tên gì. Vô Danh Quán!
Cả hai đến cổng, cổng đóng kÃn, bên trong có đạo đồng bước ra, mở cổng. Lệ
Tuyệt Linh há»i:
- Äây có phải là tổng đà n cá»§a Äại Chân Phái?
Äạo đông đáp:
- Xưa kia là phải còn bây giỠlà đạo quán Vô Danh.
Lệ Tuyệt Linh há»i:
- Dương Chà Minh còn tại đây chăng?
Äạo đòâng lắc đầu đáp:
- Hiện tại ở nơi đây không còn ai mang tên Dương Chà Minh cả?
Lệ Tuyệt Linh há»i tiếp:
- Thế ai là ngưá»i chá»§ trì cá»§a đạo quán nà y?
Äạo đồng đáp:
- Là Huyá»n Thanh đạo trưởng.
Thân Xương Ngá»c chen và o há»i:
- Tại sao Äại Chân phái lại tan rã như váºy?
Äạo đồng đáp:
- Các vị nên há»i câu đó vá»›i đạo trưởng cá»§a bổn tá»±.
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu há»i:
- Váºy xin cho há»i đạo nhân có thấy Doãn Thanh và Bạch Liên Bình đến đây
không?
Äạo đồng đáp:
- Hai ngưá»i nà y từ ba năm nay không bước chân đến đạo quan đến má»™t lần.
Lệ Tuyệt Linh há»i tiếp:- Bá»n tại hạ muốn gặp Huyá»n Thanh đạo trưởng có được không?
Äạo đông gáºt đầu đáp:
- DÄ© nhiên là được, xin má»i nhị vị thà chá»§ theo và o khách sảnh.
Äạo đồng Ä‘i trước đưa Thân Xương Ngá»c và Lệ Tuyệt Linh và trong. Y lên tiếng:
- Nhị vị cảm phiá»n ở đây chá» má»™t chút. Tiểu đạo Ä‘i thông báo cùng đạo trưởng.
Thân Xương Ngá»c mỉm cưá»i:
- Xin đa tạ!
Hai ngươi đưa mắt quan sát cảnh bà i trà trong khách sảnh. Cách bà i trà đơn sơ,
nhưng không kém phần trang nghiêm thanh tịnh.
Chợt từ bên trong, một vị đạo nhân bước ra. Vị đạo nhân nà y tuổi trạc ngũ tuần,
nét mặt phương phi hồng hà o, lá»™ vẻ chÃnh khà oai phong, có Ä‘iá»u cánh tay tả cá»§a đạo
nhân bị cụt mất đến bả vai.
Thì ra đạo nhân chÃnh là Äá»™c Thá»§ Thần Thương Dương Chà Minh, giáo chá»§ cá»§a
Äại Chân phái, lừng tiếng trên giang hồ. Dương Chà Minh bá»—ng nhiên ngá»™ đạo, đổi
tổng đà n thà nh đạo quán, trừ ra hai ngưá»i là Doãn Thanh và Bạch Liên Bình giữ nếp
sống tục nhân. HỠgiữ nếp sống tục nhân, vì hỠkhông còn liên quan đến sinh hoạt của
đạo quán, ra ngoà i môn quy cá»§a Äại Chân phái.
Mà chÃnh Dương Chà Minh cÅ©ng không muốn há» trởthà nh đạo sÄ©, bởi lão biết há»
tha thiết yêu nhau, sớm muộn gì hỠcũng kết hôn với nhau, nếu bức bách hỠtu đạo thì
cuá»™c hôn nhân đó phải há»§y bá», há» sẽmang mãi mối háºn tình, rồi có má»™t ngà y nà o đó,
hỠdám oán trách sư tôn.
Thân Xương Ngá»c và Lệ Tuyệt Linh vái chà o đáp lá»…. Huyá»n Thanh đạo trưởng má»i
ngồi, gá»i đạo đồng mang trà ra đãi khách. Äạo trưởng há»i:
- Hai vị đến đây, hẳn có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Lệ Tuyệt Linh dáp lá»i:
- DÄ© nhiên là phải có thỉnh giáo nÆ¡i đạo trưởng chứ nếu không thì bá»n tại hạ đâu
dám đến đây, là m mất đi sự thanh tịnh của thánh địa!
Lúc ra Ä‘i, Lệ Tuyệt Linh cương quyết lấy thái độ cứng rắn đối phó vá»›i Dương ChÃ
Minh. Nhưng bây giỠđối diện vá»›i Huyá»n Thanh đạo trưởng, sá»± cương quyết cá»§a chà ng
xuống thấp gần như tiêu tan, ánh mắt cá»§a chà ng cÅ©ng dịu lại Ãt nhiá»u. Thân Xương
Ngá»c tháºt ra không muốn gây sá»± trá»±c tiếp vá»›i Huyá»n Thanh đạo trưởng, song vì nể bạn,
phải hà nh động theo bạn. Y vốn muốn tìm ngay bá»n Doãn Thanh và Bạch Liên Bình
giải quyết vấn Ä‘á», dù sau nà y đạo trưởng có muốn như thế nà o, y sẽ tìm cách đối phó.
GiỠđây, thấy Lệ Tuyệt Linh hoà dịu lại, y rất mừng, thở nhẹ mấy hÆ¡i.Äạo trưởng thốt:
- Xin hai vị cho biết tôn ý!
Lệ Tuyệt Linh há»i:
- Hai vị lịnh đồ có mặt tại đạo quán chăng?
Äạo trưởng cau mà y:
- Lệ đại hiệp muốn nói đến tiểu đồ Doãn Thanh và Bạch Liên Bình?
Lệ Tuyệt Linh gáºt đầu. Äạo trưởng lá»™ vẻ buồn, đáp:
- Nhắc là m chi đến bá»n ngoan cố, là m cho bần dạo thêm khắc khoải con tim.
Lệ Tuyệt Linh và Thân Xương Ngá»c cùng trố mắt nhìn lão. Äạo trưởng tiếp:
- Chúng hạ san từ ba năm rồi, ba năm qua chúng không hỠtrở lại viếng thăm sư
tôn. Cứ theo tin tức đưa dến cho bần đạo thì chừng như chúng đã xa lánh chánh khÃ,
dẫm chân và o đưá»ng tà .
Lệ Tuyệt Linh há»i:
- Äạo truởng có biết là Doãn Thanh gia nháºp Hắc Lâu chăng?
Äạo trưởng thở dà i:
- Chúng bắt đầu chuyển hướng từ ngà y gia nháºp và o Hắc Lâu đấy?
Lệ Tuyệt Linh há»i:
- Äạo trưởng bằng lòng vá»›i hà nh động cá»§a hắn ư?
Äạo trưởng nhìn ra xa xa, đôi mắt mÆ¡ mà ng, má»™t lúc lâu khẽ đáp:
- Không bằng lòng cÅ©ng chẳng là m sao hÆ¡n, Äại Chân Phái không còn, môn quy
không còn, đã chắc gì nó nghe theo lá»i giáo huấn cá»§a bần đạo nữa mà trách cứ nó?
Bần đạo đã rÅ© sạch bụi Ä‘á»i, theo con đưá»ng giải thoát, nên không thể há»i tá»™i nó là m
hoen ố bổn môn, vả lại cÅ©ng không còn cần thiết nữa, vì Äại Chân Phải thuá»™c vá» dÄ©
vãng, còn Vô Danh, thì hà nh vi của hắn cũng không liên quan gì đến bần đạo!
Dừng lại một chút, lão tiếp:
- Bạch Liên Bình yêu nó, không ngần ngại hùa theo nó mà là m những việc phi
đạo nghÄ©a, sanh tánh tham lam, tìm bà máºt cá»§a ngưá»i nà y, Ä‘em bán cho ngưá»i khác, cả
hai cùng nuôi dưỡng tà tâm, cả hai cùng Ä‘i dần và o đưá»ng tá»™i lá»—i.
Lệ Tuyệt Linh và Thân Xương Ngá»c thở dà i.
HỠcòn biết nói sao nữa! Chắc chắn là Doãn Thanh và Bạch Liên Bình không có
đây rồi. Má»™t ngưá»i đáng tôn kÃnh như đạo trưởng, không thể nói dối được.
Huyá»n Thanh đạo trưởng há»i:
- Hai vị tìm chúng, có việc chi chăng?Lệ Tuyệt Linh thưa sơ lược sự tình.
Huyá»n Thanh đạo trưởng thở dà i, trầm ngâm má»™t lúc lâu, rồi thốt:
- Chủ trương của hai vị, không liên quan đến bần đạo. Tuỳ các vị xỠtrà thế nà o
thÃch hợp vá»›i lòng thì thôi! Ngà y nay, chúng tuy chưa bị bần đạo khai trừ khá»i môn
trưá»ng, song có khác nà o chúng đã bị khai trừ đâu! Bởi, môn há»™ không còn nữa thì
chúng trở thà nh vô sá»±, vô môn. Mà bần đạo thì không thừa nháºn chúng có liên hệ đến
Vô Danh Quán.
Dừng lại một chút, đạo nhân tiếp:
- Có Ä‘iá»u, bần đạo xin khuyên hai vị thi hà nh luáºt ngưá»i, thì oan gia cấu kết. Kẻ
kia nếu có tá»™i, thì còn luáºt trá»i. Luáºt trá»i trừng phạt, là liá»…u kết má»i oán thù, oan gia
không phát sanh!
Lệ Tuyệt Linh không đáp. Không đáp, có nghÄ©a là chà ng không chấp nháºn luáºn
Ä‘iệu đó. Cái luáºn Ä‘iệu dá»±a và o đức hiếu sanh cá»§a thượng đế, để tiết giảm sá»± hiếu sát.
Lệ Tuyệt Linh và Thân Xương Ngá»c đứng lên cáo từ. Há» xuống núi, Ä‘i má»™t Ä‘oạn
đưá»ng, gặp Hà Tinh Huỳnh. Thì ra, nà ng Ä‘i tìm há». Do hệ thông tình báo, nà ng biết
được bá»n Lệ Tuyệt Linh rá»i Hắc Lâu, thẳng đến NgÅ© Äà i SÆ¡n.
Nà ng láºp tức Ä‘i luôn đến NgÅ© Äà i SÆ¡n.
Gặp nhau rồi, há» thuáºt sÆ¡ lược sá»± tình vá» phần má»—i bên, Ä‘oạn Hà Tinh Huỳnh
cho biết, theo sá»± dá» há»i cá»§a nà ng thì Doãn Thanh và Bạch Liên Bình hiện tại Ä‘ang ở
trong má»™t toà nhà sang trá»ng tại Dương Châu, giữa lòng thà nh phố.
Cả hai không dám ở những nơi hẻo lánh, sợ một cuộc trả thù vì hỠbiết Lệ Tuyệt
Linh chẳng bao giỠdung tha hà nh động của Bạch Liên Bình. HỠđã thà nh vợ thà nh
chồng, quanh mình có kẻ hầu ngưá»i hạ đông vầy. Chừng như há» có thuê má»™t số võ sÄ©,
ngà y đêm canh gác vòng ngoà i.
DÄ© nhiên, Lệ Tuyệt Linh và Thân Xương Ngá»c kiêm trình đến táºn Dương Châu, do
Hà Tinh Huỳnh hướng dẫn. HỠtìm ngôi nhà của Doãn Thanh và Bạch Liên Bình không
khó lắm. Do thám kỹ cà ng rồi, hỠđợi đến đêm xuống chuyá»n nóc nhà vùng phụ cáºn
và o trong tổ ấm của chúng.
Và hỠđã giết cả hai hết sức dể dà ng nhá» há» xuất hiện thình lình, bá»n vệ sÄ© không
hay kịp để báo động đúng lúc. Lệ Tuyệt Linh nhúng Ä‘ao và o máu cá»§a Doãn Thanh vÃ
Bạch Liên Bình, chá» cho máu khô, má»›i rá»i Dương Châu trở vá» Trung Äiá»n SÆ¡n.
Má»™t cuá»™c tế má»™ hết sức nghiêm trang, váºt tế là thanh Ä‘ao dẫm máu bá»n tham
gian, diá»…n ra trước má»™ phần cá»§a Hoà ng Quân Nhã.Từ đó, Lệ Tuyệt Linh ở lại Trung Äiá»n SÆ¡n vá»›i Thân Xương Ngá»c, bá» lối sinh hoạt
cÅ©, lãnh chức phó há»™i chá»§ Minh há»™i, cùng Thân Xương Ngá»c thỉnh thoảng xuất ngoại
hà nh hiệp, tạo nên nhiá»u thà nh tÃch lẫy lừng.
oOo
( HẾT )
|
 |
|
| |