08-02-2011, 07:50 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 55 : Thần bà trang viên
Ngưá»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Tư Kỳ lo lắng đi theo Lý Mộng Cuồng. Nà ng cảm thấy Lý Mộng Cuồng đi hơi nhanh, nhưng chỉ lát sau là mình lại đuổi kịp. Tuy có chút khó hiểu nhung nà ng cũng không quá quan tâm.
Hai ngưá»i Ä‘i không biết đã bao lâu, cuối cùng tá»›i má»™t cái tiểu trấn. Tháºt ra trấn nà y không quá nhá», nhưng hiện tại Ä‘á»u chìm trong mà n Ä‘en nên có chút cảm giác nhá» bé.
Lý Má»™ng Cuồng đối vá»›i nÆ¡i nà y tá»±a hồ rất quen thuá»™c. Y mang theo Tư Kỳ Ä‘i tá»›i trước cá»a má»™t đại trang viên. Trong bóng đêm không nhìn rõ lắm nhưng Tư Kỳ vẫn thấy trang viên nà y không đơn giản.
Lý Má»™ng Cuồng Ä‘i đến ngoà i cá»a, lấy tay gõ nhẹ lên cá»a ba cái: "Cá»™c cá»™c cá»™c!". Âm thanh phát ra trong đêm tối nghe vô cùng quá»· dị.
Chỉ chốc lát sau, đã có má»™t gia Ä‘inh mặt hắc y ra mở cá»a. Y vừa nhìn thấy Lý Má»™ng Cuồng. Vá»™i quỳ trên mặt đất nói: "Thuá»™c hạ tham kiến..."
Lý Mộng Cuồng không đợi hắc y gia đinh nói xong, đã lạnh lùng cắt ngang: "Miễn lễ!"
Tên gia Ä‘inh kinh hồn táng đảm, vá»™i dẫn Lý Mông Cuồng và o bên trong. Trên đưá»ng Ä‘i, thân thể y không ngừng run rẩy.
Tư Kỳ cÅ©ng cảm thấy gia Ä‘inh nà y phi thưá»ng sợ hãi Lý Má»™ng Cuồng. Nhưng Lý Má»™ng Cuồng dưá»ng như không hỠđể tâm. Äối vá»›i y thì việc nà y là lẽ đương nhiên, nên không quan tâm tá»›i.
Rốt cục Ä‘i tá»›i má»™t tòa tiểu lâu, mặc dù bị chìm trong mà n đêm nhưng vẫn có thể Ä‘oán được tiểu lâu nà y tháºp phần mỹ lệ.
Vừa đến nơi nà y thì tên gia đinh cũng không dám đi tới nữa, chỉ dừng bước cúi đầu.
Lý Má»™ng Cuồng lúc nà y má»›i nói: "Tốt, ngươi có thể nghỉ ngÆ¡i được rồi! Khi nà o có việc ta sẽ gá»i ngươi!"
Tên gia Ä‘inh sợ hãi đáp: "Thiếu gia, ngà i có muốn gá»i các nà ng hoa nô đến hay không..."
Còn chưa dứt lá»i, Lý Má»™ng Cuồng đã giáºn dữ ngắt lá»i: "Cút!"
Tên gia Ä‘inh sợ tá»›i múc tè ra quần, vá»™i quỳ xuống không ngừng dáºp đầu.
Lý Má»™ng Cuồng căn bản không thèm liếc mắt nhìn y, chỉ xoay ngưá»i nói vá»›i Tư Kỳ: "Tư Kỳ tiểu thư, má»i!"
Tư Kỳ thấy Lý Má»™ng Cuồng đối xá» vá»›i gia Ä‘inh như váºy, trong lòng ẩn ẩn cảm giác có chút không ổn. Nhưng thấy y thịnh tình như thế, cÅ©ng không tiện chối từ, đà nh phải khẽ cưá»i đáp: "Lý công tá», má»i!"
Lý Má»™ng Cuồng đưa Tư Kỳ và o má»™t căn phòng bên trong tiểu lâu. Vừa đốt nến lên, trong phòng láºp tức sáng rá»±c. Y nói vá»›i Tư Kỳ: "NÆ¡i nà y rất lâu ta má»›i trở vá», nên cÅ©ng không có nhiá»u kẻ hầu ngưá»i hạ. Tư Kỳ tiểu thư hôm nay hãy nghỉ tạm má»™t buổi tại đây. Ta ở phòng đối diện, tiểu thư nếu có chuyện gì cứ gá»i má»™t tiếng, ta láºp tức tá»›i ngay! Không quấy rầy tiểu thư nữa, ngá»§ ngon!"
Tư Kỳ liá»n nói: "Lý công tá» ngá»§ ngon!"
Lý Má»™ng Cuồng mỉm cưá»i rá»i Ä‘i, sau đó đóng cá»a phòng lại.
Tư Kỳ thấy tiếng bước chân của y cà ng lúc cà ng xa, bỗng nhiên nghe "loảng xoảng" một cái, sau đó không nghe thấy gì nữa.
Nà ng lúc nà y má»›i tò mò đánh giá bốn phÃa căn phòng cá»§a mình. Thấy bốn vách tưá»ng Ä‘á»u sÆ¡n mà u và ng, mà trên giưá»ng, toà n bá»™ mà n, gối, chăn Ä‘á»u mà u đỠtrông rất chói mắt.
Tư Kỳ cháºm rãi Ä‘i đến mép giưá»ng, nhẹ nhà ng ngồi xuống. Nhìn ánh nến trên bà n, nà ng không khá»i lại nghÄ© tá»›i Vô Danh, không biết Vô Danh lúc nà y Ä‘ang là m gì đây?"
Suy nghÄ© đến nháºp thần, nà ng nhẹ nhà ng ngâm:
Äông ly bả trà n hoà ng hôn háºu,
hữu ám hương doanh tụ.
Mạc đạo bất,
liêm quyển tây phong,
nhân bỉ hoà ng hôn sấu.
Nà ng cứ si ngốc như váºy, ngồi ở mép giưá»ng, ôm bao tâm sá»±.
******
Thá»i Ä‘iểm Tư Kỳ suy nghÄ© đến nháºp thần thì Vô Danh cÅ©ng là trắng đêm miên man.
Hắn được Vu Liên khuyên bảo, lại cùng Vu Liên trò chuyện má»™t lúc. Vu Liên thấy Vô Danh không yên tâm, nên má»›i rá»i Ä‘i sá»›m, để cho hắn có thá»i gian nghỉ ngÆ¡i, ngà y mai còn Ä‘i tìm Tư Kỳ nÅ©a.
Nhưng Vô Danh trằn trá»c trên giưá»ng mãi vẫn không ngá»§ được. Trong đầu hắn luôn nghÄ© đến Tư Kỳ đã phải hy sinh vì mình rất nhiá»u, mà nay mình lại đối xá» vá»›i nà ng như váºy...Hắn thầm hạ quyết tâm, má»™t khi tìm được nà ng, nhất định sẽ không bao giỠđể nà ng ra Ä‘i nữa.
Tuy nhiên cuá»™c Ä‘á»i vốn như má»™t vở kịch kỳ lạ, má»™t khi đã mở mà n, thì những cảnh tiếp theo chúng ta Ä‘á»u không thể nắm bắt được...
******
Sau má»™t đêm dà i thức trắng, sáng sá»›m hôm sau Vô Danh đã lên đưá»ng tìm kiếm Tư Kỳ. Vu Liên cÅ©ng vá»™i vã phân phó đệ tá» trong bang há»— trợ.
Dá»c đưá»ng Ä‘i, Vô Danh không ngừng há»i thăm ngưá»i Ä‘i đưá»ng vá» tung tÃch cá»§a Tư Kỳ. Theo miêu tả cá»§a hắn, có mấy ngưá»i cho biết ngà y hôm qua lúc chạng vạng thá»i gian từng thấy má»™t vị cô nương như thế, bá»™ dáng thất hồn lạc phách Ä‘i ngang qua đây.
Vô Danh liá»n há»i rõ phương hướng, sau đó không mà ng đến sá»± kinh hãi cá»§a má»i ngưá»i, láºp tức thi triển khinh công như gió truy tìm.
Nhưng khi hắn Ä‘uổi đến dưới chân Ngá»c Long Tuyết SÆ¡n thì không còn ai biết Tư Kỳ đã Ä‘i đâu nữa. Äiá»u nà y khiến cho Vô Danh thất kinh, đà nh phải hướng vá» thị trấn để tìm kiếm.
******
Tư Kỳ vất vả lắm mới qua được một đêm.
Sáng sá»›m hôm sau, Lý Má»™ng Cuồng đã bảo nha hoà n mang đến cho nà ng má»™t bá»™ váy dà i mà u xanh da trá»i. Tư Kỳ thấy y phục cá»§a mình cÅ©ng đã bẩn, liá»n thay và o.
Lúc nà ng rá»a mặt chải đầu xong thì Lý Má»™ng Cuồng cÅ©ng tá»›i. Y thấy Tư Kỳ đã mặc và o y phục mình mang tá»›i, tuy rằng nà ng thần sắc Ä‘au thương, hai mắt có chút sưng Ä‘á», nhưng cÅ©ng không che được nét thiên tư quốc sắc.
Y khẽ nở nụ cưá»i, khóe miệng nhếch má»™t bên. May mắn là không có ai trông thấy, nếu không má»i ngưá»i nhất định sẽ rất kinh ngạc, bởi cá» chỉ nà y cá»§a Lý Má»™ng Cuồng quả tháºt gây cho ngưá»i ta cảm giác y là má»™t kẻ tiểu nhân âm hiểm!
Nhưng Tư Kỳ không hỠchú ý tới chuyện nà y.
Lý Má»™ng Cuồng nói: "Tư Kỳ tiểu thư, chúng ta ra ngoà i má»™t chút Ä‘i! Thuáºn tiện ta đưa nà ng Ä‘i mua bách bá»™ , phong cảnh nÆ¡i nà y rất mỹ lệ a!"
Tư Kỳ gáºt gáºt đầu, Ä‘i theo Lý Má»™ng Cuồng ra ngoà i.
Vừa ra đến cá»a, nà ng chợt phát hiện mình như lạc bước và o má»™t biển hoa mênh mông. Trăm hoa Ä‘ua sắc, vô số chá»§ng loại hoa cùng khoe mà u. Nhưng nÆ¡i nà y lại yên tÄ©nh vô cùng, khiến cho ngưá»i ta có má»™t loại cảm giác âm trầm.
Trên đưá»ng Ä‘i, tuy rằng trang viên vô cùng rá»™ng lá»›n, nhưng không há» có má»™t bóng ngưá»i.
Tư Kỳ cảm thấy có chút ớn lạnh, thần sắc khó giấu được vẻ kinh ngạc.
Lý Má»™ng Cuồng nhìn thấy biểu hiện cá»§a Tư Kỳ, liá»n hiểu được suy nghÄ© trong lòng nà ng, cưá»i nói: "Trang viên nà y ta mua cÅ©ng đã mấy năm, bình thưá»ng rất Ãt khi tá»›i đây. HÆ¡n nữa tÃnh ta thÃch yên tịnh, nên cÅ©ng không có nhiá»u kẻ hầu ngưá»i hạ!"
Tư Kỳ tuy nghe Lý Má»™ng Cuồng giải thÃch nhưng trá»±c giác lại cho nà ng biết sá»± việc không đơn giản như váºy. Nà ng tháºm chà còn có cảm giác con ngưá»i Lý Má»™ng Cuồng được bao phá»§ bởi má»™t tầng sắc thái thần bÃ., khiến cho trang viên nà y cà ng them bà hiểm.
Lý Má»™ng Cuồng mang Tư Kỳ Ä‘i du ngoạn quanh tiểu trấn, má»i nà ng nếm thá» các món ăn ngon, nhưng thần sắc Tư Kỳ vẫn lá»™ vẻ Ä‘au thương. Tuy rằng y có thừa bản lÄ©nh để là m cho nữ hà i tá» vui vẻ, nhưng trong lòng Tư Kỳ luôn tưởng nhá»› đến Vô Danh, dù thế nà o cÅ©ng không há» thấy cao hứng.
Äang lúc bá»n há» ngồi ăn ở má»™t tá»u Ä‘iếm, nhãn tình cá»§a Tư Kỳ đột nhiên sáng lên, bởi nà ng đã thấy ở cách đó không xa, Vô Danh Ä‘ang giữ chặt má»™t ngưá»i để há»i chuyện. Thần tình trên mặt hắn rất lo lắng.
Ngưá»i Ä‘i đưá»ng kia không ngừng lắc lắc đầu. Tư Kỳ thấy váºy, trong lòng không nỡ, thiếu chút nữa đã lên tiếng.
Lý Má»™ng Cuồng cÅ©ng rất chút ý tá»›i biến hóa trên mặt nà ng. Nhìn theo ánh mắt cá»§a nà ng, y cÅ©ng thấy Vô Danh. Tuy y chưa gặp Vô Danh, nhưng theo biểu hiện cá»§a Tư Kỳ thì đã Ä‘oán biết được ngưá»i đó là ai, liá»n há»i: "Tư Kỳ tiểu thư là m sao váºy?"
Tư Kỳ vá»™i nói: "Không có gì, chúng ta Ä‘i thôi!" Tuy nói váºy nhưng lòng nà ng lại Ä‘au đến rướm máu.
Lý Má»™ng Cuồng mang Tư Kỳ tránh khá»i Vô Danh. Sau đó lại đưa nà ng Ä‘i du ngoạn ở rất nhiá»u nÆ¡i, cho đến chạng vạng thá»i gian má»›i trở vá» trang viên thần bà kà kia.
Tà i sản của kedochanh
Chữ ký cá»§a kedochanh [COLOR="Purple"][MARQUEE][FONT="Comic Sans MS"][I][B][SIZE="5"]Äá»™c bước giang hồ - Äá»i phiêu lãng[/SIZE][/B][/I][/FONT][/MARQUEE][/COLOR]
[CENTER] [IMG]http://upanh.tv/images/38929605907628484426.jpg[/IMG][/CENTER]
[CENTER][SPOILER][COLOR="Red"][B]Thư mục Ebook truyện
[CODE][CENTER][url]http://www.mediafire.com/kedochanh[/url][/CENTER][/CODE][/B][/COLOR][/SPOILER][/CENTER]
08-02-2011, 07:51 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 56 : Dạ đà m kinh tâm(*)
Ngưá»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vô Danh má»™t đưá»ng tìm kiếm. Cuối cùng Ä‘i tá»›i má»™t cái trấn nhá», tuy rằng hắn đã há»i rất nhiá»u ngưá»i nhưng không có ai từng gặp qua Tư Kỳ. Bở lẽ nà ng đã thay đổi y phục, cho dù có từng nhìn thấy thì cÅ©ng sẽ không nháºn ra, khiến cho Vô Danh bá» lỡ cÆ¡ há»™i quý giá.
******
Lý Mộng Cuồng đưa Tư Kỳ du hà cả ngà y, đến lúc chiếu tối mới trở vỠtrang viên bà ẩn kia.
Vừa má»›i bước và o, tên gia định lần trước liá»n tiến lên nói vá»›i Lý Má»™ng Cuồng: "Thiếu gia, hôm nay phân đà có tin tức đến..."
Lý Má»™ng Cuồng khoát tay ngăn lại, nói: "Äến phòng khách chá» ta, ta láºp tức tá»›i ngay!"
Tên gia Ä‘inh liá»n xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Lý Má»™ng Cuồng nhìn Tư Kỳ, mỉm cưá»i nói: "Tư Kỳ tiểu thư, ra ngoà i cả ngà y, chắc nà ng cÅ©ng mệt rồi. Ta có chút chuyện cần xá» lý. Äể ta đưa nà ng Ä‘i nghỉ trước!"
Tư Kỳ đáp: "ÄÆ°á»£c!"
Lý Má»™ng Cuồng liá»n đưa Tư Kỳ vá» phòng, sau đó quay Ä‘i.
Tư Kỳ từ lúc nhìn thấy Vô Danh, trong lòng đã tháºp phần mâu thuẫn.
Nà ng rất muốn trở lại bên cạnh Vô Danh, nhưng lòng tá»± tôn cá»§a nữ nhân khiến nà ng nhất thá»i do dá»±. Rồi sau đó Lý Má»™ng Cuồng mang nà ng Ä‘i du ngoạn má»™t hồi, khi trở lại thì Vô Danh cÅ©ng đã rá»i Ä‘i, khiến tâm nà ng hụt hẫng.
Nghe Lý Mộng Cuồng cùng tên gia đinh nói chuyện, Tư Kỳ cảm thấy y rất không đơn giản. Nhưng nà ng cũng không có lòng dạ nà o để ý tới.
Lý Má»™ng Cuồng Ä‘i được má»™t lúc thì trá»i đã sáºp tối.
Tư Kỳ bởi vì tâm tình không tốt, nên cÅ©ng không thắp nến trên bà n, chỉ lặng lẽ ngây ngốc ngồi ở góc giưá»ng.
Nà ng buá»™t miệng than: "Thiên nhai Ä‘Ãch giác hữu cùng thì, chÃch hữu tương tư vô tẫn xá»(**)"
******
Äến táºn khuya thì Lý Má»™ng Cuồng má»›i trở vá» tiểu lâu. Nhưng thấy phòng Tư Kỳ đã tắt đèn, liá»n nghÄ© nà ng đã Ä‘i ngá»§.
Y lẳng lặng tiêu sái quay vá» phòng mình. NghÄ© đến tin tức thuá»™c hạ vừa báo cáo, trong lòng y quả thá»±c khiếp sợ không thôi, hÆ¡n nữa cà ng nhiá»u là sá»± bá»±c bá»™i.
Y liá»n truyá»n tên gia Ä‘inh kia tá»›i, nói: "Mau gá»i và i hoa nô đến đây cho ta!"
Tên gia Ä‘inh đáp: "Vâng! Thuá»™c hạ láºp tức Ä‘i ngay!"
Giây lát sau, trong phòng Lý Má»™ng Cuồng đã xuất hiện mấy nữ tá» uốn éo khêu gợi. Các nà ng cá» sát và o ngưá»i Lý Má»™ng Cuồng, ra sức lấy lòng y.
Chỉ thấy Lý Má»™ng Cuồng ngồi bên cái bà n ở giữa phòng, trên bà n bà y đầy rượu và thức ăn. Các nữ tá» hai bên mặt đầy xuân sắc, không ngừng tươi cưá»i rót rượu cho hắn.
Khuôn mặt Lý Má»™ng Cuồng mang đầy vẻ buồn rầu, khiến ngưá»i khác không hiểu đã xảy ra sá»± tình gì lại là m cho y lo âu đến thế?
Trong phòng thỉnh thoảng truyá»n đến tiếng nữ nhân trêu đùa, nhưng nét u sầu trên mặt Lý Má»™ng Cuồng không há» giảm bá»›t.
******
Tư Kỳ vẫn ngây ngốc ở trong phòng, suy nghĩ vỠviệc mình cuối cùng có nên trở vỠbên Vô Danh hay không.
Bất tri bất giác đã đến khuya. Bá»—ng nhiên nà ng nghe thấy thanh âm trêu ghẹo cá»§a nữ nhân, từ thanh âm nà y có thể nháºn thấy đây không phải là hạng nữ tỠđứng đắn gì.
Nà ng không khá»i tháºp phần hiếu kỳ. Bởi nà ng từng nghe Lý Má»™ng Cuồng nói rằng trang viên nà y không há» có hạ nhân kia mà ?
Tư Kỳ tò mòđứng dáºy, Ä‘i ra ngoà i cá»a. Vừa ra khá»i cá»a, nà ng liá»n thấy đèn trong phòng Lý Má»™ng Cuồng sáng ngá»i, mà âm thanh bỡn cợt cá»§a nữ nhân đúng là phát ra từ trong đó.
Nà ng cà ng thêm khó hiểu, nhá»› đến lá»i nói và hà nh động kỳ quái cá»§a Lý Má»™ng Cuồng và tên gia Ä‘inh, liá»n cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa phòng cá»§a y.
Vừa má»›i tá»›i cá»a phòng, Tư Kỳ vô cùng kinh ngạc. Bởi nà ng nghe thấy rõ tiếng trêu đùa cá»§a nữ nhân và tiếng thở dà i cá»§a Lý Má»™ng Cuồng hòa lẫn và o nhau.
Tư Kỳ nhẹ nhà ng cẩn tháºn Ä‘i đến bên cạnh cá»a sổ, sau đó lấy tay khoét nhẹ má»™t lá»— nhá», theo ánh sáng nhìn và o trong phòng. Cảnh tượng trong đó khiến cho nà ng phải đỠmặt lên.
Äang lúc Tư Kỳ muốn xoa ngưá»i quay Ä‘i, bá»—ng nghe thấy Lý Má»™ng Cuồng lầm bầm nói: "Thế mà ...thế mà ..lại dám...cá»§a ta...Cá»u Long phân đà ..."
Lý Má»™ng Cuồng đã uống không Ãt rượu, nói chuyện mặc dù có chút mÆ¡ hồ không rõ rà ng, nhưng Tư Kỳ vẫn hoà n toà n hiểu được ý tứ trong lá»i cá»§a y. Khiến nà ng không khá»i cả kinh, vá»™i và ng ngừng cước bá»™.
Ãnh mắt nà ng lại nhìn và o bên trong cá»a sổ. Chỉ thấy toà n bá»™ ngưá»i ở bên trong quấn thà nh má»™t khối, quần áo rất xá»™c xệch không chỉnh tá».
Các cô gái không ngừng há»›p rượu và o miệng, sau đó ká» và o môi Lý Má»™ng Cuồng. Cho nên thanh âm cá»§a y má»›i đứt quãng như váºy. Nhưng nét sầu lo trên mặt Lý Má»™ng Cuổng vẫn không giảm,
Y lại nói tiếp: "Tại sao sư phụ vẫn cho rằng ta thua kém Vô Danh chứ?"
Má»™t nữ nhân liá»n tiếp lá»i: "Giáo chá»§ mạnh hÆ¡n gã Vô Danh kia nhiá»u!"
Lý Mộng Cuồng ngăn cản một nữ nhân khác kỠmôi và o miệng mình, lại nói tiếp: "Hôm nay ta đã gặp qua tên Vô Danh đó, kỳ thực cũng không ghe gớm gì, nhưng tại sao sư phụ cứ luôn cho rằng ta thua kém hắn?"
"Hì hì, giáo chá»§ anh tuấn tiêu sái, tà i ba lá»—i lạc, đương thá»i không ai sánh kịp!"
"Ha ha! Nói đúng lắm!" Lý Má»™ng Cuồng vui sướng cưá»i không thôi, nhưng chỉ chá»›p mắt lại cau mà y.
Tư Kỳ ở bên ngoà i cá»a sổ cà ng nghe cà ng kinh tâm. Nà ng không biết Lý Má»™ng Cuồng là giáo chá»§ gì, nhưng từ trong lá»i nói khẳng định có quan hệ vá»›i Vô Danh. Cho nên nà ng quyết định nghe tiếp.
"Hôm nay Hải Nam phân đà truyá»n đến tin tức, Vô Danh đã huyết tẩy Cá»u Long phân đà cá»§a ta, trên Cá»u Long đảo không còn má»™t đệ tá» sống sót! Chỉ có má»—i Dương Tông Nghị là toà n mạng, nhưng cÅ©ng đã trở thà nh phế nhân" Lý Má»™ng Cuồng nổi lên tâm sá»±, không ngừng nói.
"Thế còn Hiên Viên đà chủ đâu?"
"Hiên Viên Thanh Phong đương nhiên không thể may mắn thoát khá»i! Hai tay Dương Tông Nghị đã bị phế, hiện giá» hắn nghe đến tên Vô Danh liá»n run rẩy không ngừng, trong ánh mắt tá»±a như là thấy quá»·! Vừa rồi ta thấy hắn như thế nên đã Ä‘em phế luôn hai chân cá»§a hắn!"
Các cô gái nghe thấy váºy, trong lòng tháºp phần sợ hãi, nhưng loại chuyện nà y có lẽ các nà ng đã quen thuá»™c, nên hùa theo: "Dương Tông Nghị xứng đáng bị như thế!"
"Hừ! Nếu không phải sư phụ vẫn luôn ngăn cản thì ta đã giết chét tên Vô Danh đó rồi!" Lý Mộng Cuồng nhăn mặt nói.
Các cô gái lại tiếp lá»i: "Giáo chá»§ võ công thiên hạ vô địch. Vô Danh đương nhiên không phải đối thá»§!"
"Ha ha! Hiện tại Vô Danh đã giết nhiá»u thuá»™c hạ cá»§a ta như thế, ta xem sư phụ là m thế nà o xá» lý hắn đây?"
Nói đến đây, trong mắt Lý Má»™ng Cuồng lá»™ ra tháºt sâu háºn ý: "Cho đến nay, sư phụ vẫn luôn căn dặn ta không được động tá»›i Vô Danh, hÆ¡n nữa Ä‘iá»u đáng giáºn là trong lá»i nói cá»§a lão dưá»ng như xem Vô Danh má»›i là đệ tá» cá»§a mình, không đếm xỉa tá»›i ta! Uổng công ta táºn tâm giúp lão quản lý sá»± vụ trong giáo, không ngỠđịa vị ta còn kém má»™t ngoại nhân!" Lý Má»™ng Cuồng cà ng nói cà ng không cam lòng, háºn ý trong mắt cà ng Ä‘áºm hÆ¡n.
Tư Kỳ bên ngoà i cá»a sổ cà ng nghe cà ng phát sợ. Hiện tại nà ng đã có thể khẳng định Lý Má»™ng Cuồng chÃnh là giáo chá»§ cá»§a Vạn Tà Giáo. Phát hiện kinh hồn nà y khiến nà ng luống cuống va tay và o cánh cá»a!
Chú thÃch:
(*)Dạ đà m kinh tâm: cuộc đối thoại kinh hoà ng trong đêm
(**)Thiên nhai Ä‘Ãch giác hữu cùng thì, chÃch hữu tương tư vô tẫn xá»
Tạm dịch:
Chân trá»i xa xôi ngà n trùng, chỉ có ná»—i tương tư là vô táºn
Tà i sản của kedochanh
08-02-2011, 07:52 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 57 : Tư Kỳ thân vong
Ngưá»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Lý Má»™ng Cuồng kể từ sau khi nghe được tin tức cá»§a "Cá»u Long phân đà ", thấy tâm huyết mấy năm cá»§a mình bị Vô Danh phá há»§y chỉ trong chốc lát, sau đó lại nhìn thấy thêm thảm cảnh cá»§a Dương Tông Nghị, cho nên tâm tình y rất không tốt. Vì thế má»›i uống rượu, bỡn cợt cùng các hoa nô trong giáo.
Y vốn cho rằng Tư Kỳ đã Ä‘i ngá»§, mà trang viên nà y ngoại nhân căn bản không có cách nà o tiến và o được, nên má»›i tá»± tiện phóng đãng như thế, không há» nghÄ© rằng bên ngoà i cá»a sổ lại có ngưá»i nhìn trá»™m.
Nhưng đột nhiên y nghe thấy bên ngoà i có má»™t tiếng động lạ, thanh âm nà y trong đêm khuya vắng có vẻ tháºp phần chói tai.
Y biết thá»§ hạ cá»§a mình vốn không có đảm lượng nà y, vì thế liá»n rất kinh ngạc, không biết kẻ nà o lại dám ăn gan hùm máºt gấu mà là m như váºy?
Y quát lá»›n: "Ai?!" Sau đó bay ngưá»i như tia chá»›p vá» phÃa cá»a sổ.
Tư Kỳ nghe váºy, trong lòng kinh hãi, biết mình đã gây ra phiá»n phức lá»›n, vá»™i xoay ngưá»i chạy vá» phòng.
Nhưng Lý Mộng Cuồng thân thủ quá nhanh, Tư Kỳ vừa mới chạy được và i bước đã bị y ngăn lại.
Lý Má»™ng Cuồng đứng ở trước mặt Tư Kỳ, nhìn kỹ trên dưới, sau đó quá»· dị nở nụ cưá»i nói: "Thì ra là nà ng?"
Tư Kỳ thấy muốn tránh cÅ©ng không tránh được nữa, cÅ©ng biết hôm nay không thể nà o chạy thoát khá»i tay Lý má»™ng Cuồng, nà ng căm giáºn nói: "Không thể tưởng tượng được ngươi chÃnh là giáo chá»§ cá»§a Vạn Tà Giáo!"
"Ha ha! Äiá»u nà y thì có gì mà ngạc nhiên?" Lý Má»™ng Cuồng cưá»i to há»i.
Tư Kỳ không biết nói gì, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn y.
Lý Má»™ng Cuồng lại nói tiếp: "Ta vốn nghÄ© có thể buông tha cho nà ng! Nhưng quả tháºt nà ng đã biết nhiá»u chuyện!"
Tư Kỳ lá»›n tiếng hô: "Ngươi vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u thua kém Vô Danh!"
"Ha ha!" Nhắc tá»›i Vô Danh, trong lòng Lý Má»™ng Cuồng tháºp phần phẫn ná»™, lá»i lẽ cÅ©ng có chút kÃch động, nói: "Ngươi tốt nhất đừng nên chá»c giáºn ta! Bởi ngươi là thê tá» cá»§a Vô Danh, ta tuyệt đối không để cho ngươi chết dá»… dà ng được , để cho ngươi sống không bằng chết! Xem Vô Danh có thể là m gì được? Ha ha!" Y vừa ná»›i vừa nghiến răng nghiến lợi.
Tư Kỳ biết đây là lúc sinh tá» quan đầu, nà ng rất muốn biết sư phụ trong lá»i cá»§a Lý Má»™ng Cuồng rốt cục là ai, nên liá»n há»i: "Dù gì ngươi cÅ©ng không buông tha ta, váºy có thể cho ta biết kẻ nà o là sư phụ cá»§a ngươi không?"
"Vấn đỠnà y ngươi Ä‘i há»i Diêm Vương Ä‘i!"
Tư Kỳ thấy Lý Má»™ng Cuồng đã muốn động thá»§, tuy rằng nà ng không biết võ công cá»§a Lý Má»™ng Cuồng như thế nà o, nhưng căn cứ và o lá»i lẽ cá»§a Dương Tông Nghị và Hiên Viên Thanh Phong thì nà ng biết chắc chắn võ công cá»§a y cao hÆ¡n mình.
Tư Kỳ láºp tức dồn sức công kÃch mãnh liệt vá» phÃa Lý Má»™ng Cuồng.
Lý Má»™ng Cuồng thấy Tư Kỳ đánh vá» phÃa mình, chợt nhoáng ngưá»i má»™t cái đã xuất hiện ở sau lưng nà ng, cưá»i nói: "Võ công cá»§a ngươi tuy không tồi, nhưng trong mắt ta lại không xứng đáng tiếp nổi má»™t chiêu! Ha ha!"
Y vừa dứt tiếng, ngón tay nhẹ nhà ng điểm một cái, Tư Kỳ đã đứng yên như tượng gỗ.
Tư Kỳ trợn mắt há mồm, nà ng không hỠnghĩ võ công của Lý Mộng Cuồng lại cao thâm đến thế, chỉ một chiêu đã có thể điểm huyệt đạo của mình.
Lý Má»™ng Cuồng ôm lấy Tư Kỳ, cưá»i nói: "Bởi vì ngươi là thê tá» cá»§a Vô Danh, nên ta không thể để ngươi được chết dá»…, nếu không là m sao răn Ä‘e được Vô Danh?"
Tư Kỳ kinh hãi nói: "Ngươi muốn là m gì?"
Lý Má»™ng Cuồng không có hảo ý, đáp: "Äợi lát nữa ngươi sẽ biết!" Vừa nói xong, y liá»n mang Tư Kỳ và o trong phòng.
Các cô gái bên trong thấy Lý Má»™ng Cuồng ôm thêm má»™t nữ tá» vá», Ä‘á»u tươi cưá»i tiến lên đón hắn.
Lý Má»™ng Cuồng cưá»i to nói: "Äể ta giá»›i thiệu cho các nà ng biết, đây chÃnh là thê tá» cá»§a Vô Danh thiếu hiệp đại danh lừng lẫy đó! Ha ha!"
Tư Kỳ thấy bá»n há» cưá»i tháºp phần nham hiểm, tức giáºn mắng: "Vô sỉ!"
Lý Mộng Cuồng cưởi nói: "Khi nãy ngươi còn cùng ta đi du ngoạn một hồi mà ! Bây giỠchúng ta lại chơi tiếp nà o!"
Tư Kỳ Ä‘ang muốn giãy giụa thì Lý Má»™ng Cuồng đã Ä‘em nà ng nhẹ nhà ng đặt lên giưá»ng, sau đó mang má»™t chén rượu tá»›i đổ và o miệng nà ng, nói: "Äừng tưởng lúc nà y ngươi còn từ chối, không chừng lát nữa sẽ phải cầu xin ta đó!"
Tư Kỳ bị ép uống xong chén rượu, bá»—ng cảm thấy má»™t cá»— nhiệt lá»±c chạy tá»›i khắp nÆ¡i trong ngưá»i mình. Nà ng lại nghe Lý Má»™ng Cuồng đắc ý như váºy, trong lòng cả kinh, vá»™i nói: "Ngươi vừa cho ta uống cái gì?"
Lý Má»™ng Cuồng cưá»i to: "Chẳng qua là má»™t viên xuân dược nho nhá» mà thôi! Ha ha ha ha!"
Trong nháy mắt, tiếng cưá»i đắc ý cá»§a Lý Má»™ng Cuồng đã trà n ngáºp căn phòng. Má»™t mà n nhân gian thà m kịch cứ thế mà phát sinh...
******
Sáng sá»›m ngà y hôm sau, từ trong thần bà trang viên bá»—ng có má»™t nữ tá» mặc và y dà i mà u xanh da trá»i táºp tá»…nh bước ra ngoà i.
Trên mặt nà ng trà n đầy nước mắt, quần áo xá»™c xệch. Nếu có ngưá»i cẩn tháºn quan sát thì sẽ nháºn ra đây đúng là thê tá» Tư Kỳ cá»§a Vô Danh.
Nhá»› đến những sá»± tình phát sinh đêm qua, cõi lòng Tư Kỳ tan nát. Từng bước Ä‘i cá»§a nà ng Ä‘á»u lảo đảo như sắp té ngã,
Trong đầu nà ng giỠđây chỉ có má»™t ý niệm duy nhất: rá»i bá» chốn nhân thế đáng háºn nà y...
Tất cả những chuyện xảy ra đêm qua lúc nà y Ä‘á»u hiện rõ trong đầu nà ng. Gương mặt ác ma tươi cưá»i cá»§a Lý Má»™ng Cuồng luôn quay cuồng trước mắt nà ng.
Nà ng rất muốn cho rằng đó chỉ là giấc má»™ng, nhưng nà ng biết đó tháºt sá»± không phải là má»™ng, hết thảy Ä‘á»u rất chân tháºt.
Nà ng cảm thấy giỠđây mình không còn mặt mÅ©i nà o gặp Vô Danh nữa, tháºm chà không xúng đáng để sống tiếp nữa!
Nhưng trong lòng nà ng rất muốn thấy Vô Danh má»™t lần cuối. Bởi vì nà ng vẫn rất yêu hắn. Nà ng vô cùng hối háºn, vì sao mình lại khăng khăng bá» Ä‘i như váºy, nếu không cÅ©ng sẽ không phát sinh tất cả má»i chuyện.
Nà ng buồn bã tuôn ra đôi dòng lệ, vừa ăn năn, vừa oán háºn, cháºm rãi tiêu sái Ä‘i ra khá»i thần bà trang viên. Cước bá»™ cá»§a nà ng cá»±c kỳ cháºm chạp, nói chÃnh xác không phải là "Ä‘i", mà nên gá»i là "lê bước" thì đúng hÆ¡n.
Những ngưá»i Ä‘i đưá»ng khi thấy nà ng Ä‘á»u không khá»i cảm thương. Há» không hiểu vị cô nương nà y đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể tò mò nhìn nà ng lê từng bước chân vá» phÃa trước. Có và i ngưá»i đã Ä‘i theo sau lưng nà ng,
Tư Kỳ cứ như váºy Ä‘i vá» phà trước, mà ngưá»i bên cạnh cà ng lúc cà ng nhiá»u.
Bá»n há» chỉ im lặng Ä‘i theo sau. Bản tÃnh con ngưá»i vốn rất thÃch nà o nhiệt, cho nên ngay cả khi không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng khà thấy có nhiá»u ngưá»i như váºy, thì cÅ©ng muốn đến xem thá».
Tư Kỳ cứ thế mà đi, không biết đã bao lâu thì tới một cây cầu lớn trong trấn.
Nà ng thấy sau lưng đã có rất nhiá»u ngưá»i, cà ng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Äi đến cây cầu, nà ng thấy nước sông chảy xiết, đây đúng là dòng Lệ Giang, dòng nước xanh mướt má»™t mà u.
Tư Kỳ Ä‘au đớn nhìn dòng sông má»™t chút, sau đó xoay ngưá»i lại, nở nụ cưá»i buồn bã vá»›i má»i ngưá»i, rồi bất ngá» nhảy xuống dưới dòng sông, trong miệng mÆ¡ hồ nói: "Vô Danh, hẹn gặp chà ng kiếp sau!"
Những ngưá»i xem lúc nà y Ä‘á»u cảm thấy kinh hãi. Bá»n há» rốt cục hiểu được đã xảy ra chuyện gì, liá»n nghÄ© cách để cứu nà ng lên. Nhưng khi nhìn thấy dòng nước chảy xiết, rất nhiá»u ngưá»i liá»n lui bước.
Cuối cùng cÅ©ng không biết là có ai hô lên: "Các ngươi còn không mau cứu ngưá»i!" Thế là các "dÅ©ng sỹ" má»›i nhảy xuống bên dưới.
Nhưng tất cả đã quá muá»™n, bá»n hỠở trong nước mò mẫm má»™t hồi lâu, má»›i Ä‘em lên được má»™t thi thể đã phù thÅ©ng. Äó chÃnh là Tư Kỳ, nhưng nà ng đã hoà n toà n tắt thở!
Tà i sản của kedochanh
08-02-2011, 07:52 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 58 : Ảm nhiên thần thương(*)
Ngưá»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vô Danh Ä‘i cả ngà y cÅ©ng không tìm thấy bóng dáng Tư Kỳ, tháºt sá»± rất mệt má»i, liá»n tìm má»™t khách Ä‘iếm để nghỉ ngÆ¡i, không bao lâu đã ngá»§ say.
Sáng sá»›m hôm sau, khi hắn còn chưa tỉnh ngá»§ thì đã bị tiếng nghị luáºn trên đưá»ng cái là m cho thức giấc.
Hắn rất ngạc nhiên, tiểu trấn nà y ngà y thưá»ng rất bình lặng, hôm nay có lẽ phát sinh đại sá»± gì nên má»›i như thế. Hắn liá»n muốn Ä‘i tìm hiểu má»™t phen.
Vô Danh liá»n rá»i khá»i khách Ä‘iếm.
Chỉ thấy dòng ngưá»i không ngừng đổ vá» má»™t hướng. Hắn Ä‘i theo má»i ngưá»i, nghe bá»n há» kháo nhau: "Sáng sá»›m hôm nay có má»™t cô gái nhảy sông tá»± tá»!"
"Có biết là con cái nhà ai không?"
"Không biết! Nghe nói không phải ngưá»i địa phương!"
"Mặc y phục mà u gì?"
"Má»™t bá»™ váy dà i mà u xanh da trá»i!"....
Vô Danh nghe quần chúng nghị luáºn, trong lòng tháºp phần khẩn trương. Hắn rất sợ đó là Tư Kỳ. Nhưng khi nghe nói ngưới đó mặc váy xanh da trá»i thì má»›i yên lòng, bởi vì rõ rà ng lúc Ttư Kỳ ra Ä‘i, nà ng không mặc y phục như váºy.
Nhưng theo dòng ngưá»i Ä‘i tá»›i, cà ng lúc cà ng tá»›i gần bá» sông, Vô Danh mÆ¡ hồ cảm thấy tháºp phần bất ổn. Má»™t dá»± cảm xấu mãnh liệt dâng lên trong lòng hắn.
Vô Danh gia tăng cước bá»™ vá» nÆ¡i mà dòng ngưá»i Ä‘ang đổ tá»›i. Xa xa đã thấy má»™t đám ngưá»i Ä‘ang đứng thà nh vòng tròn quanh bá» sông.
Vô Danh đẩy bá»n há» ra, chen và o bên trong. Cuối cùng nhìn thấy Tư Kỳ Ä‘ang nằm trên mặt đất.
Trong đầu hắn bá»—ng kêu "Ầm" lên má»™t tiếng, thân thể lảo đảo sắp té ngã. Lúc nà y Vu Liên cÅ©ng đã tá»›i, liá»n đỡ lấy hắn.
Có câu: "Nam nhi không phải không có nước mắt, chỉ là do chưa tá»›i lúc thương tâm mà thôi" Lúc nà y nước mắt Vô Danh à o ạt tuôn rÆ¡i, nói vá»›i Vu Liên: "Äúng là nà ng!"
Vu Liên giỠđây trong lòng cÅ©ng tháºp phần thương tâm, nhìn bá»™ dáng Ä‘au đớn run lẩy bẩy cá»§a Vô Danh, liá»n đỡ lấy hắn Ä‘i đến bên cạnh Tư Kỳ.
Vô Danh được Vu Liên nâng đỡ, nhẹ nhà ng ngồi xuống bên cạnh nà ng, lấy tay vuốt nhẹ gương mặt đã phù thũng của nà ng.
Äá»™t nhiên hắn phum má»™t ngụm máu tươi trong miệng, sau đó lăn ra bất tỉnh nhân sá»±.
*****
Không biết đã qua bao lâu, Vô Danh hồi tỉnh lại, lá»›n tiếng kêu to: "Tư Kỳ!" Nước mắt liá»n không ngừng chảy xuống trên mặt.
Vu Liên ở bên ngoà i nghe được tiếng kêu cá»§a hắn, trong lòng cÅ©ng rất thương cảm, láºp tức Ä‘i và o bên giưá»ng Vô Danh, an á»§i hắn: "Ngà i cÅ©ng đừng nên thương tâm quá! Ngưá»i chết không thá» sống lại, xin hãy nén bi thương!" Nói xong mắt y cÅ©ng đỠlên.
Vô Danh lúc nà y đầu váng mắt hoa, thì thà o tá»± nói: "Äá»u do ta! Nếu không phải là ta là m nà ng tức giáºn, thì sẽ không xảy ra chuyện nà y!"
"Ngà i cũng đừng nên tự trách mình! Không ai có thể đoán được lại phát sinh những chuyện như thế!"
Vô Danh chợt báºt dáºy, ôm lấy cánh tay Vu Liên nói: "Vu đại ca, thi thể cá»§a nà ng ở đâu?"
Vu Liên thở dà i đáp: "Ngà i biết không, ngà i hôn mê đã được bảy ngà y. Ta lo lắng thi thể Tư Kỳ bị tổn hại, cho nên đã an táng cho nà ng rồi!"
Vô Danh ngá»a mặt lên trá»i thở dà i: "Không thể ngá» ta lại không thể đưa nà ng được má»™t Ä‘oạn đưá»ng cuối cùng!"
"Äừng thương tâm! Äể ta mang ngà i đến trước má»™ phần cá»§a Tư Kỳ thắp nén nhang!" Vu Liên nói.
Vô Danh dù sao cÅ©ng đã bảy ngà y bảy đêm không ăn uống, trong ngưá»i tháºp phần suy yếu. Dù muốn Ä‘i nhưng thân thể lại không nghe hắn sai khiến, vừa đứng dáºy đã loạng choạng.
Vu Liên kinh hãi, vá»™i đỡ lấy hắn, âm thầm thở dà i: "Tháºt là má»™t đôi uyên ương bất hạnh trong thiên hạ!"
Y nói: "Ta quên mất mấy ngà y nay ngà i chưa ăn chút gì. Äể ta láºp tức Ä‘i chuẩn bị chút thức ăn!"
Vu Liên liá»n đưa Vô Danh đến bên giưá»ng, vừa định quay ngưá»i rá»i Ä‘i thì Vô Danh đã bắt lấy tay hắn, nói: "Không! Chúng ta Ä‘i xem Tư Kỳ trước đã!"
Vu Liên biết tình cảm hai ngưá»i rất sâu Ä‘áºm, nếu không đưa hắn Ä‘i nhìn Tư Kỳ thì chắc hắn sẽ đứng ngồi không yên. Vì thế y đà nh cưá»i khổ nói: "ÄÆ°á»£c rồi! Äể ta đỡ ngà i Ä‘i!"
Vô Dang được Vu Liên dìu bước, chỉ má»™t lúc đã tá»›i má»™t sÆ¡n cốc nhá». Vô Danh nháºn ra đây cÅ©ng là nÆ¡i an táng nữ nhân đã hy sinh vì mình.
Không bao lâu sau, hai ngưá»i đã Ä‘i tá»›i má»™t dòng suối nhá» trong cốc. Chỉ thấy có hai ngôi má»™ đặt song song vá»›i nhau, trong đó có má»™t cái là do chÃnh tay Vô Danh đắp, trên đó có ghi: "Nhất cá vÄ© đại nữ nhân chi má»™"(**), nhưng lại không có ghi tên, bởi Vô Danh căn bản không biết nà ng là ai.
Mộ phần bên cạnh đúng là của Tư Kỳ, trên đó có ghi: "Vô Danh thê tỠTư Kỳ chi mộ".
Nhìn hai tòa má»™ phần, Vô Danh láºp tức quỳ xuống bên cạnh Vu Liên, nói: "Tư Kỳ, ta thá»±c sá»± xin lá»—i nà ng! Là ta hại chết nà ng!" Nước mắt hắn chảy ròng, đáng tiếc cÅ©ng không thể gá»i ngưá»i chết quay vỠđược.
Vư Liên thấy Vô Danh Ä‘au lòng như váºy, thâm tâm cÅ©ng rất buồn bã. Nhưng dù sao y cÅ©ng còn bảo trì được sá»± tỉnh táo, liá»n khuyên Vô Danh: "Ngà i không cần thương cảm như váºy, Tư Kỳ dưới suối và ng cÅ©ng không muốn thấy ngà i như thế nà y đâu!"
Nhưng Vô Danh lúc nà y đã hoà n toà n chìm đắm trong niá»m bi phẫn, trước sau vẫn không nghe được Vu Liên nói gì, chỉ không ngừng tá»± trách mình, không ngừng rÆ¡i lệ.
Vu Liên đợi má»™t hồi, thấy Vô Danh vẫn Ä‘au đớn như váºy, liá»n biết thân thể Vô Danh sẽ bị tổn hại. Y bước tá»›i định đỡ Vô Danh dáºy. Nhưng Vô Danh vẫn kiên quyết quỳ dưới đất, nên y cÅ©ng không là m gì được.
Vu Liên nói: "Vô Danh, ngà i phải bảo trá»ng thân thể cá»§a mình! Chúng ta vá» nghỉ ngÆ¡i chút, sau đó lại tá»›i đây!"
Vô Danh váºn thá» Æ¡, chỉ nói: "Vu huynh, cảm Æ¡n huynh đã an táng cho Tư Kỳ, huynh vá» trước Ä‘i! Ta ở đây phụng bồi nà ng má»™t lát!"
Vu Liên bất đắc dĩ lắc lắc đầu, y chỉ có thể đứng bên cạnh Vô Danh để phòng ngừa phát sinh chuyện ngoà i ý muốn.
Vô Danh khóc một hồi lâu, cuối cùng không khóc nữa, chỉ yên lặng quỳ gối trước mộ phần.
Bất giác bầu trá»i đã tối sầm. Vu Liên lại khuyên và i lần, nhưng Vô Danh Ä‘á»u bảo y trở vá» trước.
Cuối cùng Vu Liên nhìn sắc trá»i, lại nhìn nhìn Vô Danh, cảm thấy được có lẽ Vô Danh sẽ không nghÄ© quẩn, má»›i nói: "Thiếu hiệp, ngà i đợi ở đây má»™t lát, ta Ä‘i là m chút thức ăn rồi láºp tức quay lại!"
Vô Danh vẫn lặng lẽ quỳ trước mộ phần.
Má»™t lúc sau, Vu Liên đã trở vá», mang theo má»™t Ãt rượu và thức ăn. Y đặt má»i thứ bên cạnh Vô Danh, sau đó nói: "Dù gì thì ngà i cÅ©ng nên ăn chút gì Ä‘i!"
Vô Danh cưá»i, nhưng nụ cưá»i nà y xem ra còn khó coi hÆ¡n là không cưá»i. Hắn cầm lấy bầu rượu, đưa lên miệng uống ừng á»±c.
Vu Liên thấy Vô Danh uống như thế, quả tháºt lo lắng, vá»™i nói: "Äừng chỉ lo uống rượu, cÅ©ng nên ăn chút thức ăn Ä‘i!"
Tuy nhiên Vô Danh vẫn không ngừng uống. Äến đưá»ng cùng, Vu Liên đà nh phải lấy đũa gắp má»™t chút đồ ăn đưa tá»›i miệng thì Vô Danh má»›i ăn. Nhưng vẫn ăn rất Ãt.
Chú thÃch:
(*)Ảm nhiên thần thương: đau thương vô cùng
(**)Nhất cá vĩ đại nữ nhân chi mộ: ngôi mộ của một nữ nhân vĩ đại
Tà i sản của kedochanh
08-02-2011, 07:53 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 59 : Tiểu trấn tầm hung(*)
Ngưá»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Hai ngưá»i cứ ngồi đó ăn uống. Ãnh trăng lúc nà y đã lên cao, chiếu rõ vạn váºt trong sÆ¡n cốc u tÄ©nh.
Vu Liên khuyên bảo nhiá»u lần, mong Vô Danh trở vá» nghỉ ngÆ¡i, ngà y mai lại đến. Nhưng Vô Danh vẫn lắc đầu, ngược lại bảo Vu Liên vá» trước.
Vu Liên ngẩng đầu nhìn thì thấy mặt trăng đã treo lên tá»›i giữa bầu trá»i, thầm nghÄ© sÆ¡n cốc nà y rất Ãt khi có ngưá»i tá»›i, Vô Danh ở lại đây chắc sẽ không xảy ra chuyện gì, còn mình thì phải trá» vá» nhà , dù sao ở nhà cÅ©ng còn có vợ con.
Y bất đắc dÄ© nói: “Thiếu hiệp , ta vá» trước, ngà i phải bảo trong a!â€
Vô Danh bình thản đáp: “Vu huynh cứ Ä‘i Ä‘i! Ta không sao!â€
******
Trong suốt ba ngà y, Vô Danh không ngừng uống hết rượu mà Vu Liên đưa tá»›i. Thái dương hắn đã buông xuống hai lá»n tóc bạc bay phất phÆ¡ trước trán, nét tiá»u tụy trên mặt thì cà ng không cần phải nói.
Vu Liên ngà y ngà y nhìn thấy biến hóa cá»§a Vô Danh, trong lòng tháºp phần thương tiếc, ngoà i ra cÅ©ng vô cùng sốt ruá»™t. Y biết nếu cứ thế nà y thì Vô Danh má»™t Ä‘á»i xem như đã hết. Nhưng cÅ©ng không nghÄ© ra được biện pháp gì, chỉ có thể ôm mối lo âu.
Cho đến ngà y thứ tư Vu Liên sáng sớm đã tới sơn cốc.
Trên đưá»ng Ä‘i, y phát hiện hôm nay sÆ¡n cốc đặc biệt mỹ lệ, nhưng cÅ©ng không có tâm trạng để thưởng thức.
Lúc Ä‘i đến trước má»™ phần thì không thấy bóng dáng Vô Danh ở đâu. Vu Liên tháºp phần căng thẳng, vá»™i tìm kiếm xung quanh, nhưng vẫn không thấy. Không lẽ đã phát sinh chuyện gì ngoà i ý muốn sao?
Y Ä‘i dá»c theo dòng suối, rốt cục thấy Vô Danh ở thượng lưu cá»§a con suối. Hắn Ä‘ang thoà i mái tắm rá»a dưới là n nước lạnh. Vu Liên thấy váºy liá»n nở nụ cưá»i.
Vô Danh cÅ©ng phát hiện Vu Liên đã đến, quay đầu cưá»i nói: “Vu huynh, huynh đã đến! Äợi tà nữa là ta xong ngay!â€
Sau khi tắm xong, Vô Danh mặc quần áo và o, đến bên cạnh Vu Liên nói: “Äi! Chúng ta đến chá»— Tư Kỳ! Hôm nay ta sẽ lên đưá»ng!â€
Vu Liên nghe Vô Danh nói váºy, tảng đá lá»›n trong lòng rốt cục cÅ©ng buông xuống, nói: “Mấy hôm nay ta còn lo lắng thiếu hiệp từ nay vá» sau khôgn gượng dáºy nổi nữa chứ! Hiện tại không còn gì phải lo rồi!â€
Vô Danh vừa Ä‘i vừa nói: “Vu huynh, để cho huynh phải lo âu là Vô Danh ta không đúng! Mấy ngà y nay, ta suy nghÄ© rất nhiá»u, quả tháºt cảm thấy chuyện cá»§a Tư Kỳ rất kỳ quái. Ta nhất định phải Ä‘iá»u tra rõ chân tướng, bằng không sau nà y xuống địa phá»§ cÅ©ng không dám nhìn mặt nà ng!â€
“A! Thiếu hiệp có thể nghÄ© thông suốt như váºy tháºt là tốt!†Tuy nói váºy nhưng trong lòng Vu Liên lại không cho là đúng, bởi rõ rà ng Tư Kỳ là tá»± sát thân vong mà .
Vô Danh nhìn nhìn Vu Liên, biết Vu Liên không tin suy Ä‘oán cá»§a mình, nhưng hiện tại hắn cÅ©ng không muốn giải thÃch gì.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i trước má»™ phần Tư Kỳ, Vô Danh quỳ xuống nói: “Tư Kỳ, ta tạm thá»i ly khai nÆ¡i nà y, nhưng vá» sau nhất định trở vá» vá»›i nà ng!â€
Nhưng trong tâm hắn nhá»§ thầm: “Ta biết nà ng chết rất oan uổng, nhất định sẽ báo thù cho nà ng!â€
Cứ như váºy cầu nguyện má»™t hồi, sau đó Vô Danh và Vu Liên liá»n cùng rá»i khá»i sÆ¡n cốc.
Khi vừa tá»›i cốc khẩu, Vô Danh nhìn nhìn sÆ¡n cốc u tÄ©nh nà y, thầm nghÄ© không thể để chuyên ngoà i ý muốn phát sinh vá»›i má»™ phần cá»§a Tư Kỳ, nên liá»n tìm mấy đống đá to, sau đó vung tay má»™t cái, cá»± thạch liá»n bay tá»›i, chặn mất lối và o sÆ¡n cốc.
Sau khi xong hết má»i chuyện, Vô Danh liá»n nói vá»›i Vu Liên: “Vu huynh, ta Ä‘i Ä‘iá»u tra cái chết cá»§a Tư Kỳ, bây giá» phải ly khai, ngà y khác nếu hữu duyên, chúng ta sẽ lại đấu ẩm má»™t phen!â€
Vu Liên thấy Vô Danh đã khôi phục hùng phong ngà y xưa, trong lòng quả thá»±c rất vui vẻ, vốn định bảo Vô Danh vá» nhà mình, nhưng lại nghÄ© như váºy không chừng sẽ là m hắn Ä‘au lòng hÆ¡n, nên má»›i cưá»i nói vá»›i Vô Danh: “Như váºy cÅ©ng tốt! Khi nà o thiếu hiệp rảnh, Vu má»— Ä‘á»u toà n tâm hoanh nghênh thiếu hiệp quang lâm!â€
Vu Liên chắp tay nói vá»›i Vu Liên: “Vu huynh, Vô Danh cáo từ tại đây! Vu huynh nếu có sá»± tình gì, chỉ cần cho ngưá»i thông tri Vô Danh má»™t tiếng, Vô Danh láºp tức tá»›i ngay! Cáo từ!†Nói xong xoay ngưá»i quay Ä‘i.
Vu Liên nhìn Vô Danh ly khai, sau đó cũng vỠnhà .
******
Sau khi ra Ä‘i, Vô Danh chợt nghÄ©, việc Tư Kỳ nhảy sông nhất định có rất nhiá»u ngưá»i nhìn thấy, hay là tìm ngưá»i há»i thăm chút tin tức cá»§a nà ng? Ngoà i ra quần áo cá»§a nà ng cÅ©ng là má»™t manh mối.
Hắn liá»n tìm những ngưá»i ở xung quanh để thăm dò. Nhiá»u ngưá»i nháºn ra hắn chÃnh là ngưá»i hôm trước té xỉu sau khi thấy thi thể cá»§a Tư Kỳ, biết hắn chÃnh là thân nhân cá»§a nà ng, cho nên Ä‘á»u thiện ý nói hết những gì bá»n há» biết.
Nhưng hà nh tung của Lý Mộng Cuồng bà ẩn vô cùng, bình dân bá tánh thì là m sao mà biết được?
Do đó hắn đã tìm khắp thôn trang nhưng vẫn không tra ra manh mối gì. Thứ nhất nÆ¡i nà y còn cách xa trang viên cá»§a Lý Má»™ng Cuồng, mà cho dù có ở gần thì thần bà trang viên kia cÅ©ng không ai có thể tiếp cáºn được, thứ hai lúc Tư Kỳ Ä‘i ra từ đó thì trá»i còn quá sá»›m, rất Ãt ngưá»i nhìn thấy.
Vô Danh rất ảo não, cho nên chỉ có thể Ä‘iá»u tra vá» xuất xứ cá»§a bá»™ váy dà i kia. Hắn cÆ¡ hồ tìm hiểu toà n bá»™ trên dưới cá»§a tiểu trấn nà y, nhưng từ miêu tả cá»§a hắn, không có chá»§ tiệm y phục nà o nháºn đó là y phục mà há» bán.
Cuối cùng chỉ còn má»™t cá»a tiệm. Trong lòng Vô Danh đã nguá»™i lạnh, hắn biết không còn hy vá»ng, chỉ có thể mong Tư Kỳ ở trên cao linh thiêng phù há»™ cho hắn tìm được hung thá»§.
Vô Danh cháºm rãi cất bước tá»›i cá»a tiệm y phục kia. Ông chá»§ thấy hắn vừa tiến và o, láºp tức nháºn ra là ai.
Vô Danh còn chưa mở miệng thì ông chá»§ đã nói: “Vị thÃếu hiệp nà y, ta đã nghe ngưá»i xung quanh nói ngà i Ä‘ang tìm nguồn gốc cá»§a bá»™ váy dà i kia. Nhưng ta cÅ©ng không thể giúp gì được, bởi cho dù chất liệu vải đó là cá»§a ta, nhưng lại không phải do ta may! Vải cá»§a chúng ta bán khắp các tỉnh thà nh, cho nên tháºt sá»± không biết là do ai may!â€
Vô Danh nghe xong, trong lòng hoà n toà n tuyệt vá»ng, hồn bất phụ thể, láºp tức ngã xuống tại chá»—.
Ông chá»§ cả kinh, Ä‘ang muốn tiến tá»›i nâng hắn dáºy, đột nhiên có má»™t nữ nhân bước và o cá»a tiệm. Nà ng tranh Ä‘iểm rất xinh đẹp, nhưng trùng hợp nhất chÃnh là trên ngưá»i nà ng mặc má»™t bá»™ váy dà i mà u hồng phấn.
Nà ng vừa bước và o, láºp tức nói vói ông chá»§: “Lão bản, nghe nói cá»a tiệm cá»§a ông là tốt nhất ở tiểu trấn nà y! Cho nên ta muốn đến mua má»™t Ãt quần áo má»›i!â€
Ông chá»§ vá»™i nói: “Xin má»i vô nương! Bên nà y là hà ng má»›i nhất cá»§a chúng ta, chất liệu cÅ©ng là tốt nhất!â€
Ông chá»§ chú ý tá»›i y phục trên ngưá»i nà ng, liá»n nhìn ra tuy rằng mà u sắc không giống lắm. nhưng tuyệt đối là cùng má»™t chất liệu vải vá»›i y phục cá»§a Tư Kỳ trước khi chết.
Vì thế lão liá»n há»i: “Y phục cá»§a cô nương quả tháºt mỹ lệ, không biết là mua ở đâu váºy a?â€
Vị cô nương nghe thấy ông chá»§ khen y phục cá»§a mình, đắc ý nói: “Äiá»u nà y ta cÅ©ng không biết, là do tá»· tá»· tặng cho ta!â€
Ông chá»§ lại tán dương nà ng mặc y phục nà y diá»…m lệ đến mức nà o. Vị cô nương nghe lão vá»— mông ngá»±a, trong lòng rất vui vẻ, cho nên mua rất nhiá»u quần áo ở cá»a tiệm. Sau đó nà ng má»›i cao hứng rá»i Ä‘i.
Ông chá»§ chá» cho cô nương vừa Ä‘i xong, láºp tức đến bên cạnh Vô Danh, nâng hắn dáºy, nói: “Thiếu hiệp, vừa rồi ngà i hẳn là nhìn thấy, y phục cá»§a vị cô nương kia rất giống vá»›i thứ mà ngà i tìm!â€
“Cái gì?†Vô Danh kinh ngạc há»i, khi nãy hắn Ä‘ang Ä‘au đớn trong lòng, cho nên không chú ý tá»›i ngưá»i má»›i và o cá»a tiệm.
Chú thÃch:
(*)Tiểu trấn tầm hung: truy tìm hung thù nÆ¡i trấn nhá»
Tà i sản của kedochanh