72. Äa Mưu Má»™t Tiếng Lừa Nhị Lão - Lắm Kế Mấy Câu Gạt Phản Äồ
Äôi ánh mắt cá»§a Vạn Kiếm Công Chúa bất giác đưa nhìn chiếc chân bị trúng thương cá»§a Äồng Thiên Kỳ, lúc nà y máu đỠchẳng những nhuốm đẫm cả ống quần mà còn thấm ướt xuống cả vạt đất dưới chân chà ng, tá»± nhiên ánh mắt cá»§a nà ng phút chốc lá»™ vẻ lo lắng bất an.
Bạch Phát lão nhân thấy váºy cÅ©ng đột nhiên lá»›n tiếng nói :
- Phong độ lâm đại địch trầm tĩnh như hà i tỠnà y, quả không hổ danh của nhất đại tôn sư !
Vạn Kiếm Công Chúa vừa nghe váºy nhiên nhá»› lại lá»i cá»§a Thiên Kỳ, liá»n vá»™i quay ngưá»i đỡ lấy lão già nói :
- Con đưa gia gia và o trong.
Bạch Phát lão nhân mắt vẫn không rá»i Äồng Thiên Kỳ nghe thế ngoái đầu lại nhìn thiếu nữ cưá»i lá»›n :
- Äây là do hà i tá» kia căn dặn ngươi ?
Vạn Thánh Công Chúa thấy không nên chần chừ, bèn nói nhanh :
- Gia gia chúng ta phải tranh thá»§ thá»i gian.
Bạch Phát lão nhân như đã tÃnh sẵn trong lòng, lại cưá»i lá»›n nói :
- Ngươi định đi giúp nó ư ?
Vạn Kiếm Công Chúa như lÄ©nh há»™i được thâm ý cá»§a tổ phụ, mặt á»ng hồng lên, nói :
- Chà ng ta đến đây vì chúng ta, chẳng lẽ chúng ta khoanh tay bà ng quang nhìn chà ng bị nguy khốn ?
Bạch Phát lão nhân không chút nôn nóng, cưá»i nói :
- Theo ta thấy, hà i tá» nà y dẫu không thâu tháºp được hai lão ma đầu nà y thì cÅ©ng không đến nổi nguy khốn đâu.
Ngược vá»›i thần sắc bình thản an nhà n cá»§a Bạch Phát lão nhân, Vạn Kiếm Công Chúa lo lắng nhìn chiếc chân cá»§a Äồng Thiên Kỳ, nói :
- Chân phải chà ng ta bị thương !
Bạch Phát lão nhân đột nhiên quay mặt nhìn cháu gái, há»i :
- Ta chÃnh Ä‘ang muốn há»i con đó là vết thương gì ?
Lúc nà y hai lão ma dầu Ä‘ang tiến tá»›i từ hai cánh tả hữu chỉ còn cách Äồng Thiên Kỳ chừng năm xÃch, ba ngưá»i tạo thà nh má»™t tam giác không cân xứng.
Vạn Kiếm Công Chúa thấy váºy thì cà ng hốt hoảng :
- Gia gia, những chuyện đó để vỠsau con sẽ nói cho nội biết, được chứ ?
Bạch Phát lão nhân đôi mà y bạc hơi nhướng lên nhìn cháu gái và nói :
- Cho dù con không nói thì ta cũng đã nhìn ra vết thương phải do kiếm pháp của Nam Hải Tam Thần !
Vạn Kiếm Công Chúa gáºt đầu đáp:
- Äúng váºy ná»™i ạ. Bây giá» con đưa ná»™i và o trong.
Bạch Phát lão nhân trầm giá»ng nói :
- Không vá»™i gì, ta tuy già nhưng thần trà ẫn chưa lú lẫn. Nam Hải Tam Thần sÆ¡ dÄ© đả thương được nó không phải là vì kiếm thuáºt cao siêu, mà chÃnh là dá»±a và o má»™t thế tráºn cổ quái cá»§a Nam Hải Bang. Äiá»u nà y cÅ©ng đủ để ta biết, hà i tá» nà y dụng Tiá»m Long chưởng là m chá»§, kiếm chỉ là thứ. May mà chưa gặp bá»n Tứ lão liên thá»§, bằng không thì chỉ e lúc nà y hắn không còn tồn tại để báo thù cho hắn, và giúp cả ta báo thù ?
Nói đến câu cuối giá»ng lão nhá» lại tá»±a hồ như nói vá»›i chÃnh mình.
ChÃnh tại lúc nà y, Cá»u Dương TỠđánh mắt cho Vu Hồi Kiếm rồi thét lá»›n :
- Tiếp chưởng !
Trong tiếng quát đã thấy lão ta vung song chưởng đánh ra. Gần như cùng lúc vá»›i Cá»u Dương Tá», Vu Hồi Kiếm cÅ©ng dốc toà n lá»±c xuất chiêu "Phong khởi chuyển vân".
đánh tá»›i ngưá»i Äồng Thiên Kỳ, tuyệt nhiên không há» phát ra tiếng động.
Äồng Thiên Kỳ lấy má»™t đối hai, ngưá»i lại trúng thương, nên bên ngoà i thản nhiên bình tÄ©nh, nhưng trong lòng hết sức tháºn trá»ng. Lúc nà y thấy Cá»u Dương Tá» phát song chưởng đánh tá»›i thì tả thá»§ láºp tức hoa lên phát chiêu "Tiá»m long thăng thiên" định lấy công chế công nhằm chiếm tiên cÆ¡.Nà o ngá», má»™t chưởng phát ra tuyệt nhiên không há» có trở lá»±c nà o, bất giác giáºt thót ngưá»i thầm nghÄ© :
"Nguy, con cáo già nà y dụng hư chiêu lừa ta, ta mất tiên cơ rồi".
Äầu không há» quay lại, Äồng Thiên Kỳ thét dà i má»™t tiếng cả ngưá»i vá»t lên không trung, đồng thá»i song chưởng kịp thâu lại phất vá» sau.
Má»™t chưởng cá»§a Vu Hồi kiếm mạnh như vÅ© bão vừa lúc áºp tá»›i chỉ kịp quét ngang qua dưới chân chà ng, nếu như cháºm má»™t tÃch tắc thì má»™t chưởng ấy trúng phải không chết cÅ©ng khiến chà ng trá»ng thương như chết.
Cá»u Dương Tá» hư chiêu phát ra, thá»±c chiêu đã chá»±c đánh tá»›i. Bấy giá» chẳng ngá» Äồng Thiên Kỳ kịp ứng biến nhanh như váºy, thấy ngưá»i chà ng lÆ¡ lững trên không, lão háºm há»±c gắt giá»ng :
- Trừ phi tiểu tá» ngươi có thuáºt đứng giữa không trung, bằng không thì chân ngươi chưa chạm đất lão phu đã cho ngươi vá» chầu diêm vương rồi.
Lại nói Äồng Thiên Kỳ lúc biết trúng kế địch liá»n đằng không tiên tẩu, lại dá»± tÃnh sau khi hư chiêu là thức chiêu sẽ bồi tá»›i nên chà ng đã tụ chân khà và o lưỡng thá»§ định đón lấy chưởng đối phương rồi mượn lá»±c đối phương đẩy mình ra xa đấu trưá»ng.
Nà o ngá» Cá»u Dương tá» cÅ©ng là má»™t con cáo già lão luyện giang hồ, thấy chà ng tung lên không đã không vá»™i đánh bồi mà tÃnh kế hãm chà ng trên không.
Thấy Cá»u Dương tá» không ra tay, Äồng Thiên Kỳ giáºt mình, Ä‘oán định là n nà y là nh Ãt dữ nhiá»u.
Bạch phát lão nhân từ đầu theo dõi tráºn đấu không sót má»™t chi tiết, lúc ấy bá»—ng nhiên nghiêm mặt Ä‘anh giá»ng ra lệnh:
- Phụng nhi, chÃnh diện công thẳng cho hà i tá» kia má»™t chưởng, xuất chiêu "Phượng vÄ© cá»u toà n" đánh thẳng và o Vu Hồi Kiếm Ä‘i.
Từ nhỠđến lá»›n há»c vá»›i tổ phụ, Vạn Kiếm Công Chúa chưa bao giá» nghe tổ phụ ra lệnh mình bằng giá»ng nghiêm trang đầy uy lá»±c như váºy. Bấy giá» tuy chưa biết hết dụng ý cá»§a tổ phụ, thế nhưng nà ng chỉ như má»™t cái máy nhảy vá»t và o đấu trưá»ng, tả hữu xuất chưởng đánh thẳng lên vừa kịp lúc ngưá»i Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang từ từ rÆ¡i xuống. Tiếp đó nà ng xoay ngưá»i, thanh "Phượng VÄ© Kiếm" hươi lên tạo ra trăm ngà n kiếm ảnh trùm hết cả không gian đổ áºp và o ngưá»i Vu Hồi Kiếm.
Äồng Thiên Kỳ chÃnh Ä‘ang lúc lâm nguy, lo ngưá»i rÆ¡i xuống đất sẽ bị hai lão ma áp lại công ngay thì vô phương chống trả, bá»—ng thấy Vạn kiếm Công Chúa đánh lên má»™t chưởng, tinh thần chà ng phấn chấn hẳn lên thầm khen :
"Cô nương nà y tháºt thông minh".
ÄÆ°Æ¡ng nhiên chà ng không biết rằng Vạn Kiếm Công Chúa đến lúc nà y còn chưa biết tại sao tổ phụ cá»§a cô ta bảo cô ta đánh chà ng má»™t chưởng.
Cá»u Dương Tá» và Vu Hồi Kiếm bấy giá» Ä‘ang mừng khấp khởi, chỉ chá» Äồng Thiên Kỳ rÆ¡i xuống là áp lại nhất loạt tấn công đòn trà mạng. Hai lão nằm má»™ng cÅ©ng không ngá» nổi Vạn Kiếm Công chúa dám rá»i khá»i Pháºt Giác lúc nà y không còn chút sức đỠkháng để nhảy và o vòng chiến tham gia má»™t chưởng nà y. Chỉ đến khi thấy Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang rÆ¡i xuống bá»—ng nhiên tung mạnh lên vá»t qua đầu Vu Hồi kiếm, hai lão ma "á" lên má»™t tiếng kinh ngạc, đứng khá»±ng cả ngưá»i ra.
ChÃnh ngay trong khoảnh khắc ấy, Vu Hồi Kiếm kịp sá»±c tỉnh khi ngay kiếm thép áºp đến lạnh cả ngưá»i, bằng linh tÃnh và bản năng tá»± nhiên lão Ä‘oán định nguy hiểm ká» thân, đầu vừa quay lại đã la hoảng lên:
- Phụng VÄ© Cá»u Toà n.
Trong tiếng la hốt hoảng ngưá»i lao uốn vá» sau đầu chạm gót chân tạo thà nh má»™t vòng tròn rồi lăn ra ngoà i, vừa kịp thoát chết trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Nói thì cháºm, thá»±c tế má»i chuyện chỉ xảy trong chá»›p mắt. Khi ngưá»i Vu Hồi Kiếm kịp lăn ra ngoà i, thì trong ánh kiếm còn dư má»™t đám tóc bạc trắng bị chém nát tung bay trong gió như tÆ¡ trá»i, chỉ cần Vu Hồi Kiếm ngá»a ngưá»i vá» sau cháºm má»™t giây thì có lẽ lúc nà y tung bay trong gió không phải là tóc vụn mà phải là máu vá»›i não.
Äồng Thiên Kỳ lúc nà y chân đã đáp xuống đất cách đấu trưá»ng ngoà i ba trượng, kịp nhìn ra chiêu kiếm cá»§a Vạn Kiếm Công Chúa, bất giác quên cả mối nguy vừa thoát, reo lên :
- Tuyệt kiếm !
Cá»u Dương Tá» thấy Vu Hồi Kiếm thoát chết thì thở phà o nhẹ nhõm, tuy nhiên thấy chiêu đầu lão ta tóc dà i giỠđây bị há»›t mất má»™t mảng thì không khá»i buồn cưá»i.
Vạn Kiếm Công Chúa xuất tuyệt chiêu trong "Phụng VÄ© Kiếm Pháp" thấy không đắc thá»§ thì háºm há»±c trong lòng, bản tÃnh quáºt cưá»ng nữ nhi nổi lên, nà ng thốt má»™t tiếng rồi bổ ngưá»i theo Vu Hồi Kiếm ra tiếp má»™t chiêu "Phụng VÄ© Cá»u Toà n".
Vu Hồi Kiếm hồn phách còn chưa lại, bá»—ng thấy chiêu kiếm áºp đến ngưá»i đúng như chiêu vừa rồi thì hồn xiêu phách tán, không kịp nghÄ© gì nữa, cả ngưá»i vá»t lên bắn ra xa bốn năm trượng tránh đòn, mặt vẫn chưa hết hoảng sợ.
Cá»u Dương Tá» thấy Vu Hồi Kiếm là má»™t trong VÅ© Ná»™i Tứ lão từng được võ lâm tuân thá»§ tôn kÃnh, váºy mà giỠđây chạy dà i trước má»™t tiểu nha đầu thì vừa bá»±c tức vừa buồn cưá»i. Lão định tung ngưá»i chạy đến cứu viện, nhưng trong Ä‘uôi mắt bá»—ng nháºn ra lúc nà y Bạch Phát lão nhân ngồi đơn độc má»™t mình, trong đầu lão bá»—ng lóe lên má»™t ý nghÄ© độc ác, cưá»i gằn mấy tiếng thét lá»›n:
- Ha hạ.. Pháºt Giác, để xem ngươi chạy đâu cho thoát !
Dứt lá»i, cả ngưá»i lão bổ tá»›i như diá»u hâu, tay trảo chá»™p và o ngá»±c Pháºt Giác Cứ ngỡ đắc thá»§ là cầm chắc trong tay, không ngá» tay trảo cá»§a lão chỉ còn cách ngưá»i Pháºt Giác chưa đầy ba xÃch, bá»—ng má»™t luồng kình phong trá»±c diện từ hướng trước mặt đánh tá»›i cản lại.
Thoáng thấy nguy lão định nhảy lùi né tránh, nhưng đã không còn kịp, "bình" má»™t tiếng, ngưá»i lão bị đẩy lùi mấy bá»™, khi hoà n hồn má»›i nháºn ra Äồng Thiên Kỳ đứng ngạo nghá»… bên cạnh Pháºt Giác tá»± bao giá».
Pháºt Giác sắc diện trước sau không đổi, cưá»i nói :
- Lão hữu ngươi lại thất bại.
Cố định thần lại, Cá»u Dương Tá» nói :
- Lão phu rất biết nhẫn nại, hai lần thất bại chưa đáng gá»i là gì.
Pháºt Giác Ä‘iá»m nhiên nói :
- Lão phu cÅ©ng rất nhẫn nại vá»›i lão hữu, chỉ có Ä‘iá»u e rằng những ngưá»i trẻ tuổi nà y không có lòng nhẫn nại như chúng ta.
Cá»u Dương Tá» cưá»i nhạt nói :
- Không can hệ gì, lão phu sẽ giúp ngươi đánh đuổi chúng đi.
Pháºt Giác cưá»i mỉa, gáºt đầu nói :
- Lấy chưởng lá»±c, công phu mà nói thì ta và ngươi Ä‘á»u là những ngưá»i có tuổi, tất chiếm lợi thế. Do váºy lão phu nghÄ© nó sẽ sá» dụng kiếm đối phó vá»›i song chưởng cá»§a ngươi và i chiêu, như váºy song phương Ä‘á»u được thể diện. Nếu ngươi nghÄ© lão phu không công bằng, thì ngươi có thể dụng binh khÃ.
Cá»u Dương Tá» vừa rồi nếm má»™t chưởng cá»§a Äồng Thiên Kỳ thầm biết công lá»±c cá»§a mình không vượt được chà ng, bây giá» vừa nghe váºy thì mừng khấp khởi. Thế nhưng lão thoạt nghÄ© lại thấy có vấn đỠtrong lá»i nà y, bèn nghÄ© :"Lão ta thừa biết tiểu tá» nà y có công lá»±c vượt hẳn ta, cá»› sao lại xa trưá»ng thá»§ Ä‘oản, lấy kiếm đấu chưởng ? Con cáo già nà y quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, ta phải tháºt tháºn trá»ng, không để rÆ¡i và o bẫy cá»§a hắn".
Cá»u Dương Tá» nhân suy tÃnh dè dặt trong lòng cho nên nhất thá»i quên cả đáp lá»i đối phương.
Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng có cùng suy nghÄ© như Cá»u Dương Tá», chà ng thá»±c không hiểu thấu tại sao Pháºt Giác lại nói như váºy, bởi vì chà ng thừa hiểu kiếm thuáºt cá»§a chà ng không qua được chưởng lá»±c.
Pháºt Giác ngược lại mắt như đóng Ä‘inh lên mặt Cá»u Dương Tá», gắt giá»ng thúc giục:
- Lão bằng hữu sao tá»± nhiên hôm nay trở nên do dá»± cẩn tháºn đến thế ?
Vừa nói, ánh mắt cố tình đưa tầm nhìn lùi phÃa sau lưng Cá»u Dương Tá» rất xa, nhìn đến mấy lần.
Cá»u Dương Tá» vẫn chưa có được đáp án, mắt lão cÅ©ng không rá»i khuôn mặt già nua không chút biểu lá»™ cá»§a Pháºt Giác, bất chợt bắt gặp ánh mắt cá»§a Pháºt Giác cứ đưa nhìn lùi phÃa sau lưng mình, lão bá»—ng báºt cưá»i "hắc hắc" hai tiếng lạnh bạo, rồi ngoái đầu nhìn vá» phÃa tráºn đấu giữa Vu Hồi Kiếm và Vạn Kiếm Công Chúa, lúc nà y chỉ thấy Vu Hồi Kiếm thá»§ nhiá»u công Ãt, vất vả lắm má»›i tránh khá»i thiệt mạng bởi những chiêu kiếm tuyệt diệu cá»§a nà ng. Bất giác mặt lão biến sắc, chừng như hiểu ra tất cả, thầm nghÄ© :
"Hừ, đúng rồi... Phượng VÄ© Kiếm Pháp tinh diệu đến thế thì Long Thá»§ Kiếm Pháp nhất định không kém, nếu như tiểu tá» nà y dụng kiếm thì Long Phụng kiếm pháp liên hoà n, khi ấy chỉ e ta và lão đệ khó lòng đối phó ! Äúng, quyết không sai, bằng không thì khi nà o con cáo già kia đã biết há» Äồng kia công lá»±c hÆ¡n ta, mà lại còn bảo hắn dụng kiếm !
Cà ng nghĩ cà ng đúng, cà ng nghĩ cà ng sợ, bất giác lão thụt lùi hai bước, cố giữ trầm tĩnh nói :
- Lão phu chỉ cần dùng đôi tay trần nà y cÅ©ng đủ hạ hắn, có Ä‘iá»u...
Chưa nói hết câu, cả ngưá»i lão bá»—ng nhanh như cắt vá»t nhanh nà o khu rừng đà o, bên kia Vu Hồi Kiếm Ä‘ang đấu bá»—ng thấy đồng bá»n đánh bà i chuồn thì cÅ©ng phát kiếm công há» má»™t chiêu rồi tung ngưá»i vá»t theo.
Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng Ä‘uổi theo nhưng liá»n bị Pháºt Giác giữ tay lại.
Pháºt Giác cưá»i thầm trong lòng, nghÄ© :
"Lão phu thừa hiểu bản tÃnh ngươi Ä‘a nghi, cho nên bà y kế nà y, quả nhiên ngươi trúng kế !" Tuy nghÄ© váºy, nhưng vẫn cố ý khÃch thêm :
- Nhị vị cố nhân đến tháºt bất ngá», cá»› sao ra Ä‘i cùng đột ngá»™t như váºy ? Chẳng lẽ bị hai đứa háºu sinh là m cho khiếp vÃa ?
Cá»u Dương Tá» từ xa trong rừng cưá»i lá»›n nói vá»ng ra :
- Pháºt Giác, tâm cÆ¡ cá»§a ngươi không qua nổi mắt lão phu đâu, có Ä‘iá»u lão phu bá»—ng nhá»› ra má»™t chuyện phải là m ngay, cho nên cáo từ hẹn ngà y khác đến viếng, ngươi bảo trá»ng !
Dứt lá»i, trong rừng chỉ thoáng thấy hai bóng ngưá»i vá»t Ä‘i, phút chốc biến mất dạng trong cây lá.
Từ Tùng Long bấy giá» thấy hai lão ma là chá»— dá»±a duy nhất đột nhiên bá» Ä‘i thì hốt hoảng, Ä‘i chẳng đặng mà ở thì mặt mÅ©i nà o nhìn ngưá»i thân, tay chân luýnh quýnh không biết xá» trà thế nà o.
Pháºt Giác chừng như không để ý đến gã chỉ nghiêng đầu nhìn Thiên Kỳ đứng bên cạnh mình há»i :
- Ngươi tên gì ?
Tá» Tùng Long thấy Pháºt Giác chừng như quên hẳn mình thì mừng thầm len lén gót chân lùi dần rồi khuất ngưá»i sau má»™t gốc cây lá»›n, Ä‘oạn cúi thấp ngưá»i chuồn mất sau má»™t căn nhà lá nhá».
Những chuyện nà y thì tuyệt không lá»t khá»i mắt Äồng Thiên Kỳ, thế nhưng chà ng không lên tiếng. Chà ng có lẽ thầm hiểu Pháºt Giác có ý tha cho hắn.
- Vãn bối là Äồng Thiên Kỳ.
Pháºt Giác gáºt đầu nói :
- Váºy thì không sai, lai lịch cá»§a ngươi lão phu Ä‘á»u biết rõ.
- Tiá»n bối là ...
Äồng Thiên Kỳ trố mắt há»i.
- Lão phu vốn bổn hiệu là "Vạn Kiếm Vương", sau xuất gia pháp hiệu là "Pháºt Giác", nhưng hiện tại thì đã hoà n tục. Có lẽ ngươi cảm thấy kỳ quái lão phu sao phản phúc bất thưá»ng như váºy, những chuyện nà y vá» sau ta sẽ nói cho ngươi biết. Phụng nhi đến kìa, chúng ta không nói chuyện nà y nữa !
Vạn Kiếm Công Chúa từ đầu chỉ đứng nhìn cho đến khi hai lão ma mất hút trong rừng cây rồi má»›i quay trở lại, cho nên căn bản không há» nhìn thấy Từ Tùng Long chuồn mất, buá»™t miệng há»i :
- Tùng Long đâu, gia gia?
Pháºt Giác nhưá»ng mà y cưá»i nói :
- CÅ©ng may con chưa phải là ngưá»i cá»§a hắn, nếu không má»™t câu há»i nà y cÅ©ng đủ gây cưá»i cho thiên hạ !
Mặt Vạn Kiếm Công Chúa á»ng đỠlên, bất giác nhá»› lại câu nói cá»§a tổ phụ :
"Thà cứ để cho hắn bất nhân, nhưng chúng ta không thể bất nghĩa", nghĩ rồi nà ng nén lòng, gượng nói :
- Ná»™i cứ chá»c con !
Pháºt Giác xua tay, nói nghiêm túc :
- Thôi, thôi, không đùa nữa, Thiên Kỳ, vết thương trên chân ngươi thế nà o ?
Vừa nghe nhắc đến vết thương của Thiên Kỳ, Vạn Kiếm Công Chúa mặt trở lên lo lắng.
Äồng Thiên Kỳ mỉm cưá»i bình thản, nói :
- Một vết thương nhỠkhông đáng lo lắm.
Pháºt Giác trịnh trá»ng nói :
- Tuy vết thương là cÆ¡ nhục, nhưng để lâu mất máu nhiá»u thì tổn hại đến thể lá»±c nguyên khÃ, chÃnh vì nguyên nhân nà y mà ta dụng kế dá»a Ä‘uổi hai lão tặc kia bá» chạy Vạn Kiếm Công Chúa còn chưa hiểu chuyện gì, bèn há»i :
- Dụng kế ? dụng kế gì ?
Pháºt Giác nhìn Thiên Kỳ há»i:
- Ngươi nhất định biết rõ ?
Äồng Thiên Kỳ lúc nà y chừng như đã hiểu ra hết, gáºt đầu nói :
- Vãn bối tá»± biếc kiếm thuáºt không tinh bằng chưởng pháp.
Pháºt Giác gáºt đầu định giải thÃch thêm, thế nhưng Vạn Kiếm Công Chúa đã lo lắng giục:
- Bây giỠthì nhanh và o trị vết thương.
Pháºt Giác "à " má»™t tiếng nói :
- Äúng, đúng, còn nhiá»u chuyện chúng ta cần bà n bạc, cứ và o trong hẳn hay, Phụng nhi, lại đỡ ông !
Vạn kiếm công Chúa chạy đến đỡ cánh tay trái tổ phụ. Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng vá»™i và ng đến đỡ bên tay phải ba ngưá»i cùng nhau bước và o trong nhà .
Äồng Thiên Kỳ đưa mắt nhìn má»™t lượt căn nhà , thấy bố trà gia cụ rất đơn giản, ngay chÃnh giữa là má»™t chiếc trưá»ng ká»· bằng đá xanh, trên phá»§ tấm da hổ, kê sát tưá»ng là má»™t chiếc bà n và bốn chiếc ghế khác, tất cả Ä‘á»u bằng đá.
Bà y bố chỉ có váºy khiến Äông Thiên Kỳ không khá»i ngạc nhiên, thầm nghÄ© :
"Nhà chỉ có váºy, không có cá»a thông lui sau, tháºt cùng lạ!".
Tuy nghÄ© váºy nhưng chà ng không tiện há»i ra Pháºt Giác chỉ tay và o bá»™ bà n cao, nói :
- Ta ngồi ở kia.
Hai ngưá»i đưa lão đến ngồi trên chiếc ghế bên chiếc bà n cao, Pháºt Giác lại nói tiếp :
- Thiên Kỳ ngươi ngồi ở trưá»ng ká»·!
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nói :
- Vãn bối không mệt, cô nương má»i ngồi !
Pháºt Giác giá»ng không vui :
- Không được khách khÃ, ngươi mất máu nhiá»u cú ngồi nghÄ©. Phụng nhi còn việc phải là m.
Äồng Thiên Kỳ thấy không thể từ chối tiếp, bèn ngồi lên chiếc trưá»ng ká»· phá»§ da hổ, Pháºt Giác nhìn Vạn kiếm Công Chúa nói:
- Phụng nhi, việc trị thương cần con lo liệu Trước mặt tổ phụ, nà ng không thể xá» sá»± như lúc chỉ ở má»™t mình vá»›i chà ng, mặt á»ng đỠlên không biết đáp thế nà o.
Thiên Kỳ vội nói ngay :
- Vãn bối tá»± là m lấy cÅ©ng được, nếu có thuốc trị thương xin tiá»n bối cho vãn bối má»™t Ãt cÅ©ng đã cảm kÃch lắm rồi !
Pháºt Giác lắc đầu nói :
- Thuốc hay tÃnh mạnh, ngươi không chịu nổi Ä‘au đâu !
- Vãn bối có lẽ không đến nổi là m tiá»n bối thất vá»ng.
Pháºt Giác đưa mắt nhìn Vạn Kiếm Công Chúa, cố là m do dá»± nói :
- Thuốn thì có, váºy thì ngươi...
Vạn Kiếm Công Chúa nghe váºy cứ ngỡ tổ phụ định để Äồng Thiên Kỳ tá»± trị liệu vết thương, hoảng lên trong lòng vá»™i nói :
- Còn phải chuẩn bị những gì, ông chưa nói cho ngưá»i ta biết !
Pháºt Giác cưá»i lá»›n nói :
- Nói thế, con chịu giúp nó trị thương ?
Äồng Thiên Kỳ nghe váºy, cÅ©ng phát hoảng, nói :
- Chuyện nà y... hà tất cô nương nhá»c công !
Pháºt Giác không cần biết Thiên Kỳ nói gì, đã cưá»i lên hô hố.
- Phụng nhi, mau đi chuẩn bị nước nóng đến !
Vạn Kiếm Công Chúa như gỡ được rối, "dạ" một tiếng rồi chạy biến ra ngoà i.
Nhìn theo bóng cháu gái mất hút ngoà i cá»a, Pháºt Giác cưá»i hể hả, lắc đầu nói vá»›i Thiên Kỳ :
- Hà i nhi, ngươi là ngưá»i đầu tiên nó coi trá»ng, ngươi thấy cháu gái ta thế nà o há» ?
Äồng Thiên Kỳ vốn không hiểu hết thâm ý cá»§a lão già , suy nghÄ© rồi nói tháºt tình :
- Lệnh nữ tôn từng cứu mạng vãn bối hai lần...
Pháºt Giác lắc đầu cắt ngang nói :
- Lão phu muốn há»i là trong lòng ngươi nghÄ© như thế nà o vá» nó ?
Äồng Thiên Kỳ ngÆ¡ ngác nhìn và o khuôn mặt nghiêm trang cá»§a pháºt Giác không đáp được lá»i nà o.
Chừng như hiểu hết tâm ý cá»§a Äồng Thiên Kỳ, Pháºt Giác thở dà i nặng ná» nói:
- Phụng nhi mồ côi song thân từ thuở nhá», lão phu mang vá» nuôi dưỡng lá»›n thà nh ngưá»i, thương yêu chiá»u chuá»™ng nó còn hÆ¡n bản thân mình. Phà m là m chuyện gì cÅ©ng có kỳ vá»ng, có lẽ vì váºy mà hình thà nh má»™t tÃnh khà ương bướng ở nó... không chừng trở lại là m hại nó !
Äồng Thiên Kỳ vốn trù trừ không đáp được, nguyên nhân hoà n toà n không phải vì Ä‘iá»u nà y. Khi ấy nghe lão già nói váºy, biết mình không thể im lặng được, bèn nói:
- Lệnh nữ tôn thông minh trà tuệ, là m việc gì cÅ©ng có sở kiến độc đáo, cách nghÄ© cá»§a tiá»n bối thá»±c khác vá»›i vãn bối.
Lão già ngẩn ngưá»i nhìn chằm chằm và o mặt chà ng, há»i :
- Lá»i nà y ngươi nói tháºt tâm chứ ?
Lá»i Äồng Thiên Kỳ nói từ tình thá»±c, lão già đương nhiên nhìn và o mắt chà ng cÅ©ng Ä‘á»c được Ä‘iá»u đó, nhưng chà ng vẫn trân trá»ng nói :
- Lá»i vãn bối nói từ táºn đáy lòng mình ?
Lão già ngưng mắt nhìn chà ng thêm hồi lâu, mới thở dà i một hơi :
- Như váºy kể như lão phu đã trút được má»™t gánh nặng trong lòng.
Äồng Thiên Kỳ ngược lại ngay lúc ấy cảm thấy lòng mình như vừa đặt và o má»™t khối đá, há»i lão già vẻ hoang mang không mục Ä‘Ãch :
- Vãn bối không hiểu hết ý cá»§a tiá»n bối - Có lẽ ngươi hiểu nhưng vì trong lòng ngươi gia cừu quá nặng, thưá»ng có những phiá»n não vô cá»› hiện lên chiếm hết tâm trÃ, cho nên căn bản ngươi không còn để ý đến những chuyện phát sinh tương tá»± như chuyện nà y !
Äồng Thiên Kỳ không phá»§ nháºn suy nghÄ© cá»§a lão già , chỉ cưá»i nói :
- Vãn bối giỠđây chỉ nghĩ đến một chuyện chưa là m được - Gia cừu !
Pháºt Giác lắc đầu nói :
- Không sai, ngươi muốn mượn lá»a háºn trong lòng để thiêu Ä‘i tất cả, thế nhưng thá»±c tế là không thể. Có lẽ ngươi ngạc nhiên khi thấy lão phu biết hết má»i chuyện cá»§a ngươi, nhưng nếu ngươi biết rằng hỠđã từng qua đây thì có lẽ ngươi không còn ngạc nhiên nữa !
Äồng Thiên Kỳ sững ngưá»i thốt lên :
- HỠqua đây ?
- Ừm. Äã đến, chÃnh Kim Giáp Long chỉ cho hỠđến !
Pháºt Giác cưá»i nhạt mấy tiếng, nói :
- Hừ, đương nhiên Kim Giác Long có mục Ä‘Ãch cá»§a nó, nhưng hắn không nghÄ© rằng trên Ä‘á»i nà y có nhiá»u chuyện vượt ra khá»i suy nghÄ© cá»§a con ngưá»i. Thôi, chúng ta không nên nói những chuyện nà y nữa, lão phu còn má»™t chuyện muốn bà n vá»›i ngươi.
Äồng Thiên Kỳ tuy lúc nà y trong lòng có rất nhiá»u nghi vấn, thế nhưng thấy lão già không muốn nói nữa cho nên cÅ©ng không tiện há»i, nghiêm túc nói :
- Tiá»n bối xin cứ nói, nếu nằm trong khả năng cá»§a vãnbối, thì quyết không chối từ.
Pháºt Giác thẳng thắn nói ngay :
- Lão phu muốn truyá»n thụ cho ngươi tuyệt há»c "Long Thá»§ Kiếm Pháp !
Äồng Thiên Kỳ nghe váºy mặt không biểu lá»™ chút mừng, trầm tÄ©nh nói :
- Long Thá»§ Kiếm Pháp là độc môn kiếm thuáºt xưa nay hiếm có, tiên bối lần nà y tá»± dưng Ä‘em truyá»n thụ cho vãn bối hẳn không phải là vô cá»›, vãn bối nguyện được nghe tưá»ng táºn ?
Pháºt Giác ngưng đôi mắt già nua nhìn Äồng Thiên Kỳ hồi lâu, má»›i nói vẻ nặng ná» :
- Lão phu thầm biết ngươi không phải thấy lợi quên nghĩ, cho nên khi ngươi đến đây, lão phu đã nghĩ nên thỉnh cầu ngươi như thế nà o...
Äồng Thiên Kỳ vá»™i xua tay nói :
- Tiá»n bối không nên đối vá»›i vãn bối trân trá»ng như váºy, chỉ là ...
Lão già gáºt đầu, không chá» Äồng Thiên Kỳ nói hết đã tiếp lá»i :
- Äây chÃnh là chá»— ngươi không giống vá»›i thưá»ng nhân, đồng thá»i cÅ©ng chứng tỠđược ngươi là báºc quân tá» chÃnh nhân không vá»™i và ng coi nhẹ lá»i hứa. Nhưng lão phu tin rằng sau khi ngươi nghe xong, ngươi nhất định sẽ nháºn lá»i.
Lão hÆ¡i ngừng lá»i, mắt quan sát nét mặt chà ng rồi nói tiếp :
- Pho kiếm pháp nà y luyện tháºt không dá»…, lão phu ngoại hiệu là "Vạn Kiếm Vương" váºy mà cÅ©ng phải mất ba năm còn chưa dám nói là lÄ©nh há»™i thấu triệt. Lão phu e rằng chỉ trong ba tháng ngươi không lÄ©nh há»™i hết, nếu như trong thá»i gian nà y mà bá»n Tứ Lão kéo đến, thì chúng ta không ứng phó nổi !
Äồng Thiên Kỳ không cho là váºy, bèn nói:
- Vãn bối còn chưa nháºn lá»i, tiá»n bối sao lại khẳng Ä‘inh như váºy, chừng như là vãn bối đã nháºn lá»i rồi ?
Lúc nà y Vạn Kiếm Công Chúa vừa bưng cháºu nước và o, chÃnh tại cùng lúc ấy thì Äồng Thiên Kỳ bá»—ng nghe từ phÃa sau nhà có tiếng áo lướt gió.
Mắt chà ng nhÃu lại, chưa kịp mở miệng, đã nghe pháºt Giác há»i :
- Phải ngươi nghe thấy gì ?
- Vừa rồi có ngưá»i nghe trá»™m.
Vạn kiếm Công Chúa lúc nà y vừa đặt cháºu nước uống, nói ngay :
- Äể tôi Ä‘i xem.
- Chỉ sợ lúc ấy ngưá»i đã chạy xa.
Pháºt Giác nghe Thiên Kỳ nói váºy cưá»i nhạt nói :
- Là Từ Tùng Long, vừa rồi những lá»i ta nói chÃnh là để cho hắn nghe. Như thế, khi ngươi luyện thà nh "Long Thá»§ Kiếm Pháp" thì không cần mất công Ä‘i tìm Tứ lão, thì bá»n chúng cÅ©ng tá»± mình kéo đến trước cá»a.
Äồng Thiên Kỳ ngá»› ngưá»i, há»i :
- Tiá»n bối nói gã ta sẽ Ä‘em những lá»i vừa rồi nói lại cho Tứ Lão biết ?
- Từ Tùng Long đã ở thế cưỡi hổ tất phải phản sư tá»›i cùng, mà muốn phản sư thì hắn không còn cách nà o hươn là dá»±a và o Tứ Lão má»›i mong sống sót. Nếu không thì trong tương lai ngươi và Phụng nhi nhất định sẽ tìm hắn lấy mạng. Tứ Lão hiện tại sợ nhất là hợp bÃch "Long Thá»§ kiếm" và "Phụng VÄ© kiếm pháp", khi nghe được tin nà y thì nhất định sẽ kéo đến để trừ Ä‘i háºu há»a vá» sau.
Äồng Thiên Kỳ nghe váºy thì giáºt nảy mình, thầm nghÄ© :
"Thì ra từ đầu lão ta cố tình tha cho Từ Tùng Long là đã nằm trong tÃnh toán, con ngưá»i nà y quả tháºt tâm kế siêu nhân !".
Nghĩ giây lát chà ng nói :
- Nói như thế tiá»n bối đã cố tình nói thá»i gian dà i hÆ¡n thá»±c tế ?
Pháºt Giác gáºt đầu cưá»i nói :
- Long Thá»§ kiếm pháp chỉ có bảy chiêu, mà ngươi đã luyện thà nh Tiá»m Long Công thì chẳng còn gì khó khăn nữa, chỉ ná»™i trong bảy ngà y là luyện thà nh. Có Ä‘iá»u, ngươi còn chưa nói là chấp nháºn thá» giáo hay không ?
Nói đến đó lão nhìn cháu gái của mình rồi nói tiếp :
- Phụng nhi, rá»a vết thương tháºt sạch rồi nghiá»n nhô "Sinh CÆ¡ Äan" rắc lên là được !
Vạn Kiếm Công Chúa nghe váºy thì á»ng mặt há»i lại :
- Dùng Sinh CÆ¡ Äan ?
- Ha hạ.. ta nghÄ© hà i nhi nà y chịu đựng được, có như váºy chúng ta má»›i tranh thá»§ được thá»i gian hai ba ngà y.
Vạn kiếm, Công Chúa không nói gì thêm, nà ng lấy khăn tay ra nhúng nước vắt khô, rồi má»›i bắt đầu giúp Äồng Thiên Kỳ cởi Ä‘ai lưng ra.
Äồng Thiên Kỳ thấy tay nà ng vừa chạm và o lưng quần mình, thì la lên :
- Tôi tự là m được !
Pháºt Giác thấy váºy nghiệm mặt nói :
- Äã là ngưá»i trong võ lâm không nên câu chấp tiểu tiết nam nữ như váºy. Thôi để tranh thá»§ thá»i gian, lão phu trước hết sẽ nói rõ thân thế và hà nh trạng mấy mưá»i năm cá»§a lão phu, và cả những chuyện bà máºt trong giang hồ, ngươi cần phải lắng nghe cho rõ, sau đó trả lá»i là chịu há»c hay không.
Lúc nà y Vạn Kiếm Công Chúa đã cởi ống quần bên bị thương cá»§a Äồng Thiên Kỳ ra, bắt đầu rá»a vết thương.
Hết chương 72