[Không có ý kiến mới là lạ ! Sau vụ này tôi sẽ off dài hạn, chỉ sợ không đọc được mail của mấy người nữa rồi]
...
Vừa đi vừa chuyện phiếm, bóng dáng tòa thành ánh sáng đã hiện ra trong tầm mắt.
Thành cổ rộng lớn, dải đầy những quầng sáng vàng rực rỡ, tô điểm thêm cho sự quý phái vương giả, với mục đích rất giản đơn: Làm cho những người sống ở đây cảm thấy địa vị của mình rất quan trọng, đồng thời làm cho những người không sống ở đây đỏ mắt ghen tị, thèm thuồng nhìn vô.
Nằm trên một vùng đồng bằng rộng lớn, Trường sinh thành có đủ không gian và nhân lực để xây thành một khối chữ nhật vuông vức, căn chuẩn theo tỷ lệ vàng, đều đặn mà đẹp mắt. Tường thành bằng đá crypton, đêm đến sẽ phát ra ánh sáng sanh lục nguy nga tráng lệ, vừa tạo lên một lớp phòng thủ vật lý vô kiến bất tồi. Nếu cho một player level 3x thoải mái tung chưởng cả ngày vào một tảng Crypton, chắc cũng chỉ làm cho nó tróc ít phấn mạt.
Vì phục vụ cho một số quý tộc có sở thích quái đản, tường thành được quét lên một lớp sơn nhẹ, màu vàng sỉn, che lấp đi phần nào ánh sáng chói lóa của đá quý, đồng thời cũng làm cho nó có vẻ cổ phác giống như đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng tang thương của đời người – dù thực tế tòa thành này xuất hiện cùng lúc game bắt đầu chính thức khởi chạy, tức là chỉ vài năm trước mà thôi.
Cách mỗi đoạn tường thành khoảng 500m có một chòi canh hình trụ mái nhọn. Trên đó gắn mấy khẩu pháo trang trí hết sức dọa người. Mấy thứ này chỉ dùng để trưng bày cho có khí thế, nhưng nếu thật sự bắn, khả năng đối không hay đối đất cũng chẳng kém một tòa thành cấp trung là bao. Còn tại sao chỉ để trưng bày ấy hả !?
Không phải quá đơn giản sao !? Ai dám động đến tòa thành của IMI chứ !?
...
“Vẫn sáng chói như mọi khi nhỉ !?” Hans ấn nút mở bảng kho đồ, cất đi cái ống nhòm to tướng mình vừa sử dụng, rồi quay sang nói với Danny:
“Ông chủ, để mọi người dừng lại đi !”
“Ok.” Danny có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu.
“TẤT CẢ, NGHIÊM !” Giọng nói âm vang như sấm động, phụ trợ thêm Item loa phát thanh trong bang hội, càng có thêm lực uy hiếp, hấp diêm lỗ tai của mọi người triệt để.
Đoàn người ở dưới dĩ nhiên là đứng lại, nhưng bắt đầu nháo nhào lên. Dù sao đội quân này được hình thành bởi các player tự do và vô số bang hội chứ không phải quân đội thực sự, không thể có chuyện họ sẽ giơ tay lên chào, dậm chân đứng thẳng sau khi nghe hiệu lệnh được.
“Đùa à !? Còn hơn 1km nữa mới đến thành cơ mà !? Thằng dẫn đường không có map à !?”
“Đúng rồi, thằng nào dẫn đường xuống đi, anh có map đây, hôm qua mới mua bản cập nhật tuần trước...”
“Đậu xanh, ở đây làm cái rắm gì !? Tán nhau à !?”
“Không nhanh lên là hết ngày bây giờ, thằng cầm đầu có biêt chơi game không !? Trận này không đánh đến sáng mai hơi phí !”
“Thôi kệ, tranh thủ party đi nào ! Còn ai chưa có đội không !? Cave buff cần tuyển damage khỏe mạnh đây !!!”
“Team có 2 tank rồi, cần tuyển 3 tank nữa đây, tạo đội 5 anh em tanker nào !!”
“Pet ai chưa khởi linh không !? Đây có Cerberus đang cần lai với titan nhiều tay đây, cùng tạo ra siêu chó ba đầu sáu tay nào...”
Bla...bla...
...
“Còn hơn 1km nữa mới đến thành, từ đây dùng ống nhòm thường cũng không rõ, cậu dừng ở đây làm gì !?” Northnan không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Chờ ở đây để đảm bảo quân số cho chúng ta !” Hans nhún vai đáp.
“Đánh nhau đến nơi rồi còn cần bảo toàn quân số làm gì !?” Candy cũng đã bay sáp lại gần hỏi.
“Mọi người cảm thấy số quân này có phá được lớp phòng ngự của tòa thành không !?” Hans đột nhiên hỏi.
“Không !” Tất cả cùng đồng thanh đáp. Chơi tới level này, chỉ cần có chút kiến thức đều có thể nhìn ra, tòa thành này phòng thủ vô cùng chắc chắn, không dễ công phá chút nào. Với chừng này người cộng với số khí giới vội vàng mua trong cash shop kia có thể quét ngang bất cứ tòa thành thị cao cấp nào, nhưng chỗ này thì không được.
Nếu được cũng phải liên tục công kích một ngày đêm, không vấp phải sự phản kháng nào, nhưng thế giới thứ hai quy định thời gian thần ru ngủ xuất hiện hết sức nghiêm khắc. Chứ cho rằng trong vòng 24h đánh được nó hết 99%hp rồi đi, thần ru ngủ xuất hiện là tất cả đều phải ngủ. Qua đến sáng mai thì tường thành sẽ tự động hồi phục, tất cả sẽ thành công dã tràng.
Dù sao đây là game, cũng không phải hoàn toàn thực tế. Công thành chiến chỉ có thể diễn ra trong một ngày, đảm bảo sức khỏe và sự điều độ sinh hoạt cho các gamer.
Vì vậy, muốn phá thành, một đội quân chưa đủ.
“Đúng, vì vậy cần một đội ngũ khác thay chúng ta tiêu hao tường thành trước đã ! Một đội quân thật mạnh mẽ, cuồng bạo, không ngại hi sinh hết thảy !” Hans nở lại nụ cười tươi như hoa, vui vẻ đáp.
Đúng lúc này, mặt đất dưới chân rung lên ầm ầm... thậm chí như muốn hất văng vài ma pháp sư thể chất yếu đuối bay lên.
Đoàn người phía dưới đã loạn lại càng loạn, hại đội ngủ bang chủ, hội phó, quản lý khốn đốn một phen. Chưa công thành mà bang mình vỡ trận đầu tiên dễ bị đồng đạo cười vỡ mặt, vì sĩ diện, các gamer này hoạt động hết sức nhiệt tình và hiệu quả.
“Đến rồi !”
Dõi theo tầm mắt Hans, đoàn người cùng trợn mắt ngắm nhìn...
Đám khói bụi từ xa kéo lại, thanh thế này, sức mạnh này...
Giống như một dòng nước lũ cuồn cuộn đổ về.
Vô cùng hùng vĩ.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zozohoho
Đám lính lác trên tường thành thi nhau ngáp ngắn ngáp dài.
Ở trực trên tường thành lâu như vậy, công việc quá nhàm chán. Nhàm chán đến nỗi đám NPC lính thủ bị còn cử động nhiều hơn bọn họ.
Bởi lẽ tòa thành mà họ được cử trông coi này là đại bản doanh của tập đòan IMI ở thế giới thứ hai, ai dám xâm phạm !?
Dẫu được set level thấp nhất cũng là 40, nhưng đám lính lác quanh thành do player đều có vẻ uể ỏai như con nghiện thiếu thuốc lâu lăm vì quá chán.
Thật sự rất chán.
Nếu không phải vì tiền lương cực cao đủ để đảm bảo họ có một cuộc sống sung sướng ở thế giới thực, cả đám tin chắc, có quỷ mới làm cái công việc dở hơi này.
“Thượng đế ơi, à không, admin ơi, mau nghĩ ra việc gì cho bọn này làm đi, sắp thành cặn bã đến nơi rồi !”
“Phải đó, lạy admin, bọn này sắp tiến hóa lùi rồi.”
Như một trò vui lúc nhàm chán, người này ngáp lên xong, người khác lại ngáp ra một câu tiếp nối, khiến cho tiếng ngáp chẳng mấy chốc đã vang khắp chân thành.
Và có lẽ tiếng ngáp thành kính ấy đã được báo đáp, mặt đất dưới chân họ bắt đầu vang lên những tiếng động lạ ầm ì như sóng ngầm xô bờ. Nếu tinh mắt, có thể thấy được mấy hạt cát nhỏ đang nhảy lên tưng tưng.
“Có kẻ địch tiếp cận, số lượng rất lớn, tất cả hãy vào vị trí chuẩn bị !”
“Đâu đâu !”
“Lạy chúa, admin hiển linh !”
Cả đám bật dậy với khuôn mặt hưng phấn như chó sói thấy gà cồ, cùng nhau chen chúc leo lên tường thành để được mục kích một lần - chân dung của những kẻ can đảm dám khiêu khích uy nghiêm của IMI trong thế giới thứ hai.
Nhưng vừa thấy được chân dung kẻ địch mà bọn họ ngưỡng mộ, khuôn mặt cả đám dại ra...
Một con, hai con, ba con...
Rầm rập rầm rập.
Mob, tòan là mob.
Những con mob được hệ thống của thế giới thứ hai điều khiển, hiển thị duới dạng đủ loài thú cổ quái đang thay nhau chen chúc lao đến đây.
Nếu thế thì cũng thôi, dẫu sao quanh thành thỉnh thoảng cũng có vài con thú đi lạc ra. Nhưng số lượng lần này quá lớn. Thật sự rất lớn, và thanh thế thì thật kinh người.
Trường sinh thành lúc này như một miếng bánh ngọt lớn dồi dào mật ong, hấp dẫn trăm ngàn con kiến rỏ rãi chạy tới bâu nhâu chia phần.
Nhìn số lượng thú chạy tới như thác lũ tràn về, màu xanh của ngọn đồi Nibehelm nơi trường sinh thành tọa lạc đang dần dần biến mất bởi nhiễm bụi và thảm cỏ bị dày xéo, khuôn mặt đám lính cùng lúc tái mét.
Từng đàn từng đàn thú lớn ầm ầm lao tới, mặt đất dường như chao đảo, tiếng nhịp chân của chúng như tiếng trống trận, đánh thình thịch vào tim mỗi chiến sĩ thủ thành, và đánh động toàn vùng lục địa này.
Thú triều như thế này, từ khi có thế giới thứ hai, mới lần đầu tiên sảy ra.
Không một ai có kinh nghiệm đối phó thứ như thế này bao giờ.
Tràng cảnh quá khủng khiếp, thanh thế quá bá đạo. Cả đám thú như một dòng nước lũ lớn, cày qua mọi thứ không hề gặp phải bất cứ trở ngại gì, những vật cản xấu số trên đường đi của chúng không hề có ngoại lệ, tất cả đều tan nát, cặn bã cũng bị giày xéo cho không ra một hình thù gì. Giống như ngựa quân mông cổ được hack speed, nới chúng nó xéo qua, cỏ cũng không mọc lại được.
Nếu như đám thú này vào được thành...
Mọi người nghĩ đến đây cùng không hẹn mà run cầm cập. Hoảng loạn vô cùng.
Rốt cuộc là vì sao !?
“Tất cả bình tĩnh, mau khởi động trận pháp hộ thành.”
Đám binh sĩ lúc này mới sực nhớ ra, thành vẫn còn trận pháp bảo vệ, cực kỳ mạnh, dù sao cũng là lực lượng đứng đầu thế giới thứ hai, chút kiêu ngạo này đương nhiên họ phải có. Lập tức cả đám bình tĩnh lại, thay phiên nhau chạy đến từng chốt khởi động các phần trận pháp.
Cột thanh long – đã mở.
Cột bạch hổ - đã mở.
Cột Chu tước – đã mở.
Cột Huyền Vũ – Đã mở.
Trận pháp trung tâm
...
Đã mở.
Uỳnh.
Đồi Nibleheim đang tối đen như mực, mờ mịt bởi bão tuyết bỗng nhiên sáng rực, giống như được thắp vạn ngọn đèn vậy, từng luồng ký tự rực sáng ánh vàng, giống như nước thép với tốc độ kinh người không ngừng thắp sáng lên.
Trong nháy mắt, đồi Nibleheim sáng rực lên như ban ngày, ký tự trôi nổi trên vách chắn năng lượng phức tạp tinh mỹ từng cái một được thắp sáng lên, núi non sông ngòi trong vòng 150km giống như bị trùm lên một chiếc mạng nhện sáng rực. Hoa văn liên miên không dứt sáng ngời phác họa ra hình dạng của núi non sông ngòi vô cùng hoàn mỹ.
Khói bụi màu tro cùng đàn thú hung tợn đang lao đến trái ngược hoàn toàn với cảnh đẹp tráng lệ này làm người ta không thể chấp nhận nổi.
“Chuẩn bị va chạm với đợt thứ nhất.”
Tiếng hô của sĩ quan thủ thành làm đám binh sĩ tràn ngập trong sự phấn khích, chỉ biết trận pháp hộ thành rất lợi hại, nhưng đã bao năm nay, có kẻ nào dám khiêu chiến tôn nghiêm của IMI !? Vậy nên những binh sĩ này hùng tâm tráng chí ngày một hao hụt, càng lúc càng giống công chức nhà nước, nhìn tháng này nhàn tản trôi đi.
Ai mà không mong muốn mình cũng những lúc oai hùng, đắm mình trong chiến trận chứ. Chỉ cần là đàn ông có chút máu nóng trong người, bất kể là ai, cũng đều có tâm tư phản nghịch như vậy. Muốn làm được một cái gì đó thật lớn, muốn tham gia một việc thật to, để thiên hạ ngắm nhìn.
Ngày hôm nay, cơ hội đó đến rồi đây.
Ánh mắt cả đám rực rỡ phấn khích, cùng hét lên điên cuồng, phát tiết phần nào sự căng thẳng, mang theo chút hưng phấn nhàn nhạt. Dường như người đang liều mạng với đàn man thú không phải trận pháp hộ thành mà chính là bọn họ vậy. Sĩ quan trưởng thấy vậy cười nhếch mép, tâm tư của đám thanh niên này, sao ông lại không hiểu chứ.
Chỉ là ông cũng nắm chặt tay, ánh mắt kiên định nhìn cơn thủy triều dữ dội, giống viễn cổ thần thú phẫn nộ phát uy kia, cao giọng gầm thét:
TỚI ĐÂY.
TỚI ĐÂY.
TỚI ĐÂY.
Đám lính cũng hò hét theo với vẻ cuồng nhiệt.
Va chạm.
Chính thức bắt đầu.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh.
Cái đầu tiên đập vào mắt mọi người là một lượng lớn máu thịt vung vãi, quán tính của đám thú quá lớn, và chúng cũng không hề dừng chân trước khi va chạm, lập tức những con đi đầu bị lực va đập làm thành một cái bánh thịt lớn, vòi máu phun lên trời để lại một luồng huyết hoa kéo dài mãi xa.... thậm chí còn bắn lên cao hơn tường thành.
Cả thành phố như bị đẩy lùi lại. Tất nhiên, đây chỉ là ảo giác do đám lính trực tiếp mục kích tràng cảnh hùng vĩ này tưởng tượng ra thôi. Nhưng quả thật, bên trong thành dường như đang có một cơn địa chấn nhỏ, hất văng mấy vật dụng không được cố định trên mặt bàn các hộ dân cư.
Va chạm đầu tiên không có chút hoa xảo nào, thuần túy là sức mạnh đối sức mạnh. Không khí nổ vang từng tiếng tuyệt vọng mà thảm liệt, như sấm động rầm rầm không ngớt. Khói bụi tung bay, huyết quang nhầy nhụa.
Chăng mấy chốc, dưới chân pháp trận đã chất đầy một núi thịt nhỏ, của những con quái còn thoi thóp, chưa có biến mất thành .
“Tầng thứ hai thế nào rồi !?”
“Còn 30 giây nữa là có thể mở ra thưa sếp.”
“Nếu thú triều chỉ có thế này thì thật đáng thất vọng.” Viên sĩ quan trưởng cười lạnh nói, ánh mắt vẫn chưa tan hết sự hưng phấn nhàn nhạt.
Dòng thú triều thứ nhất qua đi, ngoại trừ vầng sáng phòng hộ hơi ảm đạm một chút, còn lại thì tòa thành không có mấy hư hại. Thậm chí còn có tới hai lớp sáng phòng hộ chưa sử dụng tới.
Đám binh sĩ ẩn ẩn đã có chút thất vọng. Lúc này nếu để ý kỹ lại, dòng thú triều kia thanh thế tuy lớn, nhưng toàn những con mod lv 1-2, có giết cũng chẳng bõ dính mép. Trước dòng thú ấy, con người còn có phần sợ hãi, chứ ngồi trong thành thị sợ cái rắm. Cho chúng nó húc cả ngày thì thành cũng chẳng sập được.
Mấy đống xác thú cao ngất ngưởng trước tường thành là minh chứng rõ ràng nhất.
“Chỉ có thế thôi à !?” Binh lính A cảm thấy nhiệt huyết phừng phừng của mình đang dần tắt ngóm, nói với giọng chán nản.
“Không rõ, thường thì thú triều đâu có chỉ một đợt như vậy !” Binh sĩ B nhún vai đáp.
“Tất cả chuẩn bị, đợt kế tiếp sắp tới rồi !” Viên trưởng quan buông ống nhòm ma pháp ra hét lớn.
“Lại tới !?”
“Ngon đấy, hi vọng lần này chúng nó khá hơn, vừa rồi làm tao sợ hụt, ngại quá !”
Rầm rập rầm rập…
Từ xa, khói bụi lại một lần nữa mịt mù, mặt đất lại nhảy lên từng đợt, không yếu mà còn mạnh hơn trước rất nhiều, báo hiệu đợt thứ hai này lượng thú xông ra cũng không phải ít.
“Lạy chúa ! Hôm nay là cái ngày gì vậy !?” Viên trưởng quan lẩm bẩm.
Level của đám thú đã tăng lên.
Tăng lên cả chục đơn vị.
Bây giờ thấp nhất cũng toàn quái thú từ lv 10 trở lên. Đám này ở khá sâu trong rừng, hiếm khi chạy ra ngòai đồng không thế này, chuyện gì sảy ra vậy.
…
“Va chạm… va chạm… tất cả chuẩn bị, thắt dây an tòan chưa !?”
“Rồi thưa sếp !”
Ùynh Uỳnh Uỳnh.
Tường thành rung lên liên hồi làm đám lính thủ bị có cảm giác như đang ngồi tàu chất lượng thấp, vừa say tàu, vừa say sóng.
“Màn chắn thứ nhất đã có vết nứt !”
“Kệ nó, màn chắn thứ hai sao rồi !?”
“Đã sẵn sàng thưa sếp.”
“Mở lên.”
Xoẹt
“Phew…” Một tên thủ bị quân lau mồ hôi lạnh trên trán. Vừa nói với đồng bạn:
“May mà chúng nó mất thời gian để tổ chức đợt này, không có thời gian chuẩn bị mở vòng sáng, chắc thành này bị cày nát quá. Êu, mày sao vậy !?”
Đứng trước mặt hắn, binh sĩ B run run tay chỉ ra đằng sau, lắp bắp nói:
“Có…có…”
Khổ thân cho chàng nói lắp, vốn có ý tốt muốn cảnh báo đồng đội, nhưng vì nói lắp nên lại làm hắn mất chú ý hơn. Binh sĩ A còn chưa kịp hỏi lại đã thấy vùng bụng mình bị thít chặt, sau đó một lực kéo mãnh liệt lôi hắn xuống tường thành.
Hắn hỏang hốt xoay người lại, thì thấy đập vào mắt mình là một cái miệng lớn như chậu máu, cùng hàng loạt xúc tu quấn quanh thân, trói hắn lại như cái bánh tét.
“Má ơi, thực nhân thụ”
Binh sĩ A khuôn mặt tái mét, tuyệt vọng hét lớn. Mấy cái cây này không hề trâu bò cục xúc mà lao vào tường thành như những con thú khác, mà dùng dây leo của mình quấn hàng loạt binh sĩ thủ thành xuống dưới.
Dù có thể vùng khỏi dây trói, nhưng một khi đã bị lôi xuống dưới đàn thú đang điên cuồng húc đến như xe tải say rượu này, kết cục không cần nghĩ cũng biết.
Dưới lớp cát bụi mịt mù, các binh sĩ bị kéo xuống không có ai leo được lên trên. Dù răng level của cả đám đều đã tới 5x.
…
Xa xa, đứng trên một con diều hâu lớn, Hans đưa bàn tay độc nhất của mình lên ve ve cằm, đắc chí nói:
“Cái vòng sáng này hay thật, cản trở mọi sự xâm nhập từ bên ngòai, nhưng lại không cấm bên trong đi ra à !?”
Nói vậy là vì những binh sĩ bị thực nhân thụ trói chân ném ra ngòai tường thành, không một tên nào trở lại được, dù đã kêu gào thảm thiết yêu cầu mở cửa.
Nhưng binh sĩ thủ thành làm sao dám tắt vòng sáng đi. Đùa sao !? Như vậy khác nào mở cổng mời sói vào ăn thịt cừu nhà.
Thú triều nhiều như vậy, chạy hai đường chắc đã đủ cày nát cả tòa thành rồi.
“Thực nhân thụ con chỉ mất một tuần là có thể trường thành đến cấp mười. Nhưng ngươi trồng chúng trên tường thành như vậy chỉ sợ uy lực sẽ không quá mạnh do thiếu dinh dưỡng, player 5x giằng ra một cái là đứt dây.”
Trên vai Hans có một con vẹt màu trắng đang khịt khịt mũi, giọng điệu ồm ồm từ nó phát ra, tất nhiên chỉ có Hans nghe được.
Những gốc thực nhân thụ này đều do nó tàng hình tỉ mỉ trồng dưới tường thành, tất nhiên nó nắm rõ đặc tính của chúng. Nó ở đây chính là tiến sĩ Koyaba giả mạo, là con khỉ AI tự gọi mình là King Kong mà Hans tìm được trong rừng cây ngày đó.
Ngoại trừ đám AI không tuân theo quy luật của thế giới ảo này, làm gì có ai có thể trồng một đám hạt giống lên tường thành mà thần không biết, quỷ không hay như vậy. Nếu được ngài King Kong rất muốn gieo một đám hạt giống bên trong thành, nhưng vùng phía trong tường thành đã và đang được gia cố bằng một loạt đoạn mã tổ hợp dữ liệu mới, Hans không muốn nó mạo hiểm rồi đánh rắn động cỏ.
Bớt đi một chút lợi thế nhưng được cái an toàn, làm việc lớn thì nên cẩn thận một chút.
Hans cười đáp:
“Không vấn đề gì, rễ thực nhân thụ đã mọc xuống dưới chân tường thành, có hàng loạt xác thú bổ xung dinh dưỡng, chúng nó sẽ lớn rất nhanh. Dây đứt lại mọc, không sợ lắm. Với lại, nhiệm vụ của chúng nó cũng đơn giản thôi mà, kéo được ai thì kéo, không kéo được cũng chẳng sao, làm loạn đội hình của họ là được.”
“Chỉ mỗi tội mua đám hạt giống này tốn tiền kinh khủng !” Hans nói với vẻ tiếc nuối.
…
Lúc này, đám người Danny và các bang chủ, lão đại cùng nuốt nước bọt nhìn vào đám khói bụi mịt mù phía trước. Cách xa hơn 1km vẫn cảm nhận được sự thảm thiết trước tường thành, cả đám khẽ run rẩy, một loạt ảo giác hiện ra, họ cảm thấy mình nhỏ bé, giống như một cục bột mì bị nhồi và ép đến biến dạng vậy.
Chỉ có mấy người Danny biết Hans giở trò quỷ, vì căn bản lệnh dừng lại là cậu ta yêu cầu Danny phát ra. Cứ nghĩ đến quân mình hùng hổ xông lên rồi bị kẹp giữa đàn thú và lính thủ thành, cả đám thấy da đầu có chút tê dại.
Thiếu niên đang ve ve cằm với bộ dáng tiểu nhân đắc chí kia bỗng trở lên bí ẩn hơn bao giờ hết. Ẩn ẩn có chút mùi nguy hiểm.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zozohoho
“Tất cả bình tĩnh, mau tránh xa tường thành !!!!” Viên quan chỉ huy bắc loa hét lớn, hét xong luống cuống chém đứt gốc một nhánh thực nhân thụ đang định nhào tới quấn lấy mình.
“Tập trung thủ ở vị trí các cột trụ của trận pháp ! Không cho một gốc cây nào bén mảng tới !”
“Người đâu, mang dầu hỏa tới đây !! Đốt tường thành, đốt tường thành mau !”
“Item dầu hỏa trong shop hết rồi sếp ơi, bọn em mua hàng loạt từ nãy mà !!!”
“Thế thì mua trong Cash shop, tổn thất bao nhiêu tiền thật tập đoàn sẽ thanh toán sau !! Nhanh lên...”
Uỳnh Uỳnh Uỳnh....
Cảnh tượng càng lúc càng hỗn loạn, đám lính của IMI vốn không được đào tạo chiến trận bài bản, sau hai quái trò của Hans và King Kong đã hoàn toàn luống cuống, có lên lùi sát quá vào thành tường bên kia, bị dư chấn do những cú húc của thú triều bên dưới làm cho giật mình, ngã nhào xuống dưới, mất nửa cột máu – vậy là lại lục đục lôi trong người ra một lọ HP tu lấy tu để.
Tuy nhiên, dưới sự bảo vệ siêu chắc chắn của quầng sáng hộ thành, đám lính rất nhanh đã lấy lại tinh thần. Các NPC phu xây thành lần lượt chuyển tới từng thùng dầu hỏa lớn, các pháp sư sử dụng phép thuật phong hệ quấn lấy từng thùng, linh hoạt và chuẩn xác đổ vào bên kia tường thành. Pháp sư hỏa hệ niệm chú một hồi, toàn bộ tường thành hoàng kim rực lửa ngùn ngụt, khói bốc lên khét lẹt, mùi nhựa cây bị đốt khô bốc lên ngào ngạt, có phần làm người ta điếc mũi.
“Chúng đốt rồi !” King Kong khịt mũi nói.
Hans đưa ống nhòm lên nhìn nhìn một hồi rồi cũng gật đầu:
“Đốt nhanh thật, chắc là mua dầu hỏa ở cash shop đây mà ! Đám này đúng là nhà giàu lắm tiền. Nhưng thôi không sao, đợi thực nhân thụ cháy hết, mùi dụ thú hương sẽ bốc lên càng ngào ngạt hơn, thú triều sẽ càng kinh khủng !”
...
Đúng như Hans nói, nguyên do của trận thú triều này là do một lượng lớn dụ thú hương đã được bôi lên tường thành, và trên thân của thực nhân thụ, việc đốt lửa giống như nướng thịt này càng làm cho mùi hương này nồng đậm hơn.
Hậu quả trực tiếp là đám thú cấp cao hơn cũng bắt đầu thi nhau kéo tới.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh...
Thú triều như dòng nước lũ, không ngừng được bổ xung, lớp dụ thú hương của Doctor dĩ nhiên thuộc loại chất lượng cực phẩm, mùi hương bay xa phải tới hơn 1km, bất cứ con thú nào, chỉ cần mũi không điếc đều có thể ngửi thấy được.
Những con thú quanh thành thường chỉ có level rất thấp, do các player thi nhau chém giết, nhưng được cái số lượng đông đảo, dùng làm tốt thí không còn gì thích hợp hơn, vả lại, dụ thú hương cũng không phải chỉ nhằm vào những con mob cấp siêu thấp này.
Để tạo ra một dòng thú triều như thế này, ngoại trừ số dụ thú hương bôi lên tường thành, Hans đã phải nghĩ nát óc mới ra một trò tiểu xảo nhưng hiệu quả không ngờ.
Với đội quân AI đông đảo của mình, Hans cử chúng đi quanh khu vực trường sinh thành, lén lút bôi những dung dịch dụ thú hương chất lượng cao hơn vào các con mob yếu ớt nhưng đông như kiến kia, những dung dịch này được điều chế đặc biệt, chỉ để hấp dẫn những con quái cấp cao, còn đối với quái cấp thấp chẳng có chút ảnh hưởng nào.
Cứ như vậy, quái cấp thấp chạy tới đâm vào tường thành đang cháy bỏng kia để thành thịt nướng, sau đó bốc mùi thơm ngào ngạt lại dụ tới một đám quái cấp cao nữa cũng tới đâm vào thành để thành thịt nướng, cứ như vậy, cho tới khi dụ được con quái cao nhất.
Giờ chỉ cần đợi thôi.
“Chết tiệt, còn kéo dài tới bao giờ !?” Viên quan thủ thành đã bắt đầu tới điểm giới hạn của tinh thần nói với vẻ lo lắng.
Lại một vòng sáng nữa bị vỡ.
Bọn họ chỉ còn lại hai vòng sáng, dù rằng những vòng sáng này có khả năng hồi phục, nhưng cũng cần thời gian để nạp lại năng lượng chứ. Đám thú này cứ hung hãn không sợ chết lao vào như bò tót thấy vải đỏ này làm tòa thành chỉ có thể liều mạng chống đỡ, lấy đâu ra thời gian mà khôi phục !?
“Các người đang làm cái ngu ngốc gì thế hả !?”
Bỗng một giọng nữ lạnh lẽo cất lên, như một lưỡi đao sắc bén cắt phăng đi toàn bộ những dòng suy nghĩ hỗn loạn của quan thủ thành.
Từ tinh thể truyền âm gắn trên mỗi một đoạn tường thành khoảng 3m, giọng nói của Stellar được phủ sóng toàn thành, ít nhất là binh sĩ nào cũng nghe thấy rõ ràng. Là người đứng đầu hiện tại của IMI, thảm trạng do hai lần vòng sáng vỡ ra cuối cùng cũng bức cô gái này phải đích thân ra mặt.
“Thưa cô... thủ thành ạ...” Viên quan lau mồ hôi trán đáp. Không giống như Hans luôn được ẩn giấu ID, làm nhân viên của IMI cũng tức là toàn bộ hồ sơ đều được nộp kèm trong CV xin việc, nếu làm ăn không tốt, việc ở thế giới thứ hai mất, việc ở thế giới thực cũng mất luôn, đến lúc đó lấy đâu tiền cho vợ đi mua hàng hiệu. Nghĩ thôi mà quan thủ thành đã thấy đời mình đen tối như cái tiền đồ chị Dậu.
“Thủ thành của các người là núp sau vòng sáng nhìn chúng tấn công đấy hả !?” Stellar bực mình nói.
“Thưa không... nhưng số lượng quân địch quá đông, chúng tôi không thể làm gì ạ...”
“Ngươi lùi xuống đi, chuyển quyền điều khiển qua đây !” Stellar mất kiên nhẫn đáp.
...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của zozohoho
“Tất cả chú ý, giờ quyền điểu khiển sẽ chuyển giao cho Queen Stellar, mọi người nghe theo hiệu lệnh, thủ bị quân ai về tổ nấy, tạm thời mặc kệ thực nhân thụ còn sót trên tường thành.”
“Loa loa loa... chú ý, chú ý...”
Rầm rập... rầm rập...
“Diễn luyện đội hình lần thứ nhất, điểm danh quân số.”
“Tất cả xếp hàng theo đường thẳng, sải chân bằng vai, cách bạn phía trước một sải tay, bước đều, bước... Au, Stellar, đừng đánh, em chỉ đùa thôi mà !”
Ren ngồi góc phòng, trên một chiếc ghế salon lớn, ôm đầu khóc thút thít. Tất nhiên chỉ là giả vờ, với tố chất của player cấp độ 9x, một con voi tông phải cũng chẳng làm cho cô ta xây sước được, Stellar chỉ vỗ mạnh một cái lên đầu cô em lắm chuyện này mà thôi.
“Giờ là lúc nào rồi còn đùa được !?” Stellar bực mình nói.
“Thấy chị căng thẳng quá nên em nghĩ cách giảm stress thôi mà !?” Ren bĩu môi đáp.
Stellar chỉ lên thái dương, nheo mắt nói:
“Thấy cái gân xanh này không !? Vì em mà chị già thêm mấy tuổi !”
“Chị già là do cách suy nghĩ !!” Ren không yếu thế đáp.
“Ai đó lôi nó ra ngoài cho ta !” Stellar mất kiên nhẫn phất tay.
“Ai dám ! Hì hì...” Ren đảo mắt quanh quanh với vẻ uy hiếp.
“Đừng có làm loạn nữa !”
“Vậy chị đừng can thiệp vào chuyện em đi hát nữa nhé !” Ren bắt đầu thương lượng.
“Biến khỏi đây ngay !” Stellar quát lên.
“Vâng thưa sếp.” Ren cười tươi sáng lạn, điện mang dưới chân nổ lách cách, đã thật sự biến mất khỏi căn phòng.
“Gia môn bất hạnh !” Stellar ôm trán sầu não. Lúc này nữ hoàng của IMI bất chợt quên mất, item loa phát thanh vẫn còn mở, toàn quân đã nghe được chuyện gia đình của lãnh đạo. Vẻ mặt cả đám rất cổ quái, không ngờ chủ tịch kiêu ngạo lạnh lùng, làm việc quyết đoán đầy vẻ sát phạt cũng có lúc tỏ ra bất lực như vậy.
“Quả nhiên ác nhân có ác nhân trị.” Sau hôm nay, lượng fan trung thành của Ren tăng thêm một con số kha khá, còn số nhân viên kính sợ Stellar giảm đi một chút.
...
Sau cùng thì chính sự vẫn phải làm, vì tường thành đang run lên bần bật ngoài kia, lúc nào cũng có thể vỡ thành chết người. Stellar nhanh chóng khởi động một item loa phát thanh khác, trầm giọng nói:
“Các người cũng thấy tình cảnh bên ngoài rồi. Chúng ta lúc này đang ở vào tình thế không quá tốt, tuy việc thủ thành thất bại thì căn cơ của tập đoàn cũng không mấy ảnh hưởng. Nhưng nếu thành đã mất thì nhân viên trong này còn để làm gì. Nếu không muốn sang công ty khác phỏng vấn chạy vạy xin việc thì làm việc thành thật một chút cho tôi.”
Một cơn gió rét thổi qua, ý tưởng xem náo nhiệt chuyện nhà chủ tướng đã bị dập tắt không còn, chỉ còn một mảng băng hàn chạy dọc xương sống mỗi nhân viên, cùng viễn cảnh tồi tệ trong tương lai sắp đến.
Dù sao thì những gì Stellar nói không hoàn toàn là uy hiếp. Tòa thành này là một nửa công ty của bọn họ, là công cụ lấp đầy bát cơm của mỗi người. Nay thành sắp mất, bát cơm duy nhất sắp bị một đàn thú cuốn đi mất, còn không nghiêm túc thì cả đám sẽ chết đói.
“Tôi cũng không hi vọng phải thấy các người ra đi như vậy. Chúng ta dù không quá thân thiết, nhưng gương mặt mỗi người đều đã in sâu trong bộ nhớ của tôi. Phải đổi người khác, tôi thật sự thấy không quen, chắc các người cũng vậy.”
“Vì thế, những ai còn muốn ở lại tập đoàn, nghe kỹ những hiệu lệnh tôi sắp nói tới đây. Từ bây giờ, tôi sẽ là chỉ huy trực tiếp của các vị. Cùng nhau, hãy vượt qua cửa ải khó khăn này.”
“Yes. Ma’am !”
Mười người một tổ, mười tổ một đội, 5 đội một đoàn, binh sĩ tự động đứng theo đội hình thẳng tắp, đều đặn, tất cả cùng đồng thanh hô lớn.
Khí thế vang dột, nhất thời át hẳn đi tiếng ầm ầm rung chấn bên tường thành.
Ngoài kia, dòng lũ thú rừng vẫn ùn ùn đổ xuống, nhưng tất cả tin chắc, sẽ không còn quá lâu nữa.
...
“Ô, đám lính trên tường thành đang ổn định lại kìa, hiệu suất làm cỏ chỗ thực nhân thụ còn lại cao hơn hẳn.” Candy cầm lấy cái ống nhòm siêu cự ly của Hans mà yêu thích không nỡ buông tay, trực tiếp tuyên bố quyền sở hữu, và trở thành hoa tiêu mới cho cả đội.
“Không sao, đoàn kết là chết hết, chia rẽ là chết lẻ tẻ. Tôi không nghĩ ra được bọn họ có cách nào ! Trừ khi tắt hệ thống, hoặc triệu hồi thần ru ngủ đến.” Hans chẳng mấy quan tâm đáp.
Dưới áp lực của đám thú thì việc hiệu suất làm việc để bảo vệ miếng cơm manh áo sẽ tăng lên, không có gì đặc biệt, con người ai cũng như vậy mà thôi.
Hiển nhiên, Hans cũng không ngờ, quyền điều khiển đội quân thủ thành đã được chuyển giao, giờ phút này, chiến sự lặng lẽ có biến hóa.