Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 63 : Chiến Thần sơn mở ra
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Tiến vào trong phòng, Tự Ngọc ngồi bên cạnh Cổ Thần nói:
- Ngươi đúng là quý trọng từng chút thời gian đó, Chiến Thần sơn ngày mai mở ra mà đến hôm nay ngươi mới chịu xuất hiện!
Cổ Thần nói:
- Ta không phải là vì muốn trước khi tiến vào Chiến Thần sơn có tu vi càng mạnh hơn để càng đảm bảo hơn sao? Ta là một ngoại tộc tu sĩ, nếu ở trong đó gặp phải nguy hiểm thì phải làm sao?
Hôm nay nguyên thần của Cổ Thần đã đạt tới mười hai trượng, tu vi so với lúc trước ở cực nam hoả hải ít nhất cũng đề cao thêm sáu thành, ở trạng thái nhân loại bình thường thì có thể tương đương với Minh Khiếu kỳ tu sĩ kích hoạt tám trăm khiếu huyệt, nếu thi triển ba đầu sáu tay thì Minh Khiếu kỳ cao thủ kích hoạt chín trăm khiếu huyệt cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
Hiện tại cũng chỉ có cao thủ Minh Khiếu kỳ đã kích hoạt hơn một ngàn cái khiếu huyệt mới có thể áp chế được Cổ Thần một chút.
Tự Ngọc khẽ nhấc ngọc thủ trắng noãn của nàng lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một đạo hắc phù rồi nói:
- Mang cái Vu phù này trên người là có thể tránh khỏi công kích của cấm chế trong Chiến Thần sơn!
Cổ Thần đem cái hắc phù kia cầm vào trong tay thì cảm giác được một cổ khí tức thanh lương và pháp lực ba động trên đó. Cổ Thần dùng thần thức thăm dò thì cảm thấy như rơi vào trong biển rộng quỷ dị không gì sánh được, tựa hồ thập phần ảo diệu.
Cổ Thần đem hắc phù thu vào trong Cần Khôn Trạc rồi nói:
- Nghe nói ngươi và chín vị Đại Vu cũng đi vào cực nam hoả hải phải không? Vào đó làm gì vậy?
Tự Ngọc nhìn Cổ Thần rồi nói:
- Vây giết Hoả Long Vương, nếu không các ngươi cho rằng các ngươi có thể dễ dàng tiến hành Liệp Long đại hội sao?
Cổ Thần trong lòng khẽ động nói:
- Hoả Long Vương? Tên đó là một Độ Hư cường giả mà!
Tự Ngọc mỉm cười nói:
- Độ Hư cường giả cũng không phải là tồn tại vô địch, huống hồ Hoả Long Vương ngàn năm trước cũng bị trọng thương, pháp lực cũng không hoàn toàn khôi phục được đến trạng thái đỉnh phong. Cổ vu tộc ta có thể truyền thừa từ thời thái cổ tới bây giờ mà vẫn trường thịnh không suy, vẫn là một trong tam đại tộc đàn của Cổ Hoang thì chẳng lẽ không có bản lĩnh giữ nhà hay sao? Lúc Cổ vu tộc ta thực lực cường thịnh cũng có thể cùng lúc đại chiến với cả Nhân Yêu lưỡng tộc, mặc dù lúc này Cổ vu tộc ta đứng ở vị trí cuối trong tam tộc, mà Hoả Long tộc lại cũng dám vọng tưởng làm khó dễ bản tộc sao? Không để cho hắn một cái giáo huấn mạnh mẽ còn tưởng là Cổ vu tộc dễ bị khi dễ hay sao?
Cổ Thần nháy mắt mấy cái rồi nói:
- Hoả Long Vương bị các ngươi diệt sát rồi?
Cổ Thần trong lòng thật sự rất khiếp sợ, Độ Hư cường giả và Mệnh Tuyền tu sĩ so sánh với nhau nhưng tiên nhân và phàm nhân vậy, tiên lực và pháp lực là hai cái đẳng cấp hoàn toàn khác nhau, Tự Ngọc cùng chín vị Đai Vu dĩ nhiên có thể liên thủ giết chết một Độ Hư cường giả, lấy phàm diệt tiên làm sao không khiến Cổ Thần khiếp sợ cho được?
Cổ Thần dù sao cũng từng thể nghiệm qua sự đáng sợ của Độ Hư cường giả, Cơ Thần Không có tu vi Đằng Vân kỳ mà thực lực đã kinh khủng như vậy, chỉ một cái nhấc tay là hư không liền bị giam cầm, Cổ Thần liền bị cố định tại hư không, không thể nhúc nhích mảy may, ngay cả sức để phản kháng cũng không có.
Tự Ngọc lắc đầu, trong mắt toát lên vẻ đáng tiếc nói:
- Chung quy hắn vẫn là Độ Hư cường giả, mặc dù chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều nhưng hắn vẫn chạy thoát được, nhưng thân thể và nguyên thần đồng thời bị trọng thương tới căn cơ, sau này căn bản không có khả năng khôi phục tới trạng thái đỉnh phogn được nữa. Hi vọng với lần giáo huấn này, hắn đừng tiếp tục có ý định đánh chủ ý tới Cổ vu tộc ta!
Độ Hư cường giả, thân thể và nguyên thần đồng thời bị thương cũng khiến Cổ Thần thầm hít một hơi. Cổ vu tộc cũng là một trong tam tộc đứng đầu, thực lực mạnh mẽ không như bề ngoài đơn giản, tuy hiện giờ không có Độ Hư cường giả toạ trấn, nhưng cũng không phải tuỳ tiện một Độ Hư cường giả có thể uy hiếp được Cổ vu tộc.
Ngày hôm sau rốt cuộc cũng đến ngày Chiến Thần sơn mở ra!
Thần nữ Tự Ngọc cùng với chín vị Đại Vu mang theo các Vu sĩ đi tới quảng trường phía sau núi của Chiến Thần điện.
Mặt nam của quảng trường hợp với mặt sau của Chiến Thần điện, mặt bắc thì hợp với Hoả pháp tắc của Chiến Thần sơn. Từ chỗ này có thể thấy được Chiến Thần sơn cao chót vót ẩn hiển bên trong màn hoả diễm do Hoả pháp tắc tạo thành.
Trên cái quảng trượng rộng chừng trăm trượng này có trên trăm vị VU sĩ đang đứng. Trừ Tự Ngọc và chín vị Đại Vu cùng với ba mươi người sắp tiến vào Chiến Thần sơn còn có đám thủ vệ của Chiến Thần điện và một số cao thủ đứng đầu của các bộ lạc.
Cổ Thần là lần đầu tiên thấy các vị Vu sĩ khác cùng tiến Chiến Thần sơn ngoài Dương Vu bộ lạc. Ánh mắt Cổ Thần khẽ đảo qua, trong lòng thầm kinh hãi, trong đám Vu sĩ này vậy có người Cổ Thần nhìn không thấu được thực lực, giống như Ngao Hoằng lúc trước vậy.
Năm vị VU sĩ trong Hoả VU bộ lạc, trong đó có một vị Linh Vu cao một thước tám, vóc người so ra trong đám Linh Vu cũng tính là nhỏ, thoạt nhìn chỉ có tu vi Nguyên Thần hậu kỳ nhưng tu vi thực tế hiển nhiên đã có ẩn dấu, Cổ Thần căn bản nhìn không ra.
Còn lại những Vu sĩ khác có tu vi như thế nào, thực lực ra sao, Cổ Thần vẫn nhìn ra được.
Tu vi của tên Vu sĩ Hoả bộ lạc kia hiển nhiên là có ẩn nấp, thực tế đã có Minh Khiếu kỳ tu vi, hoặc là cũng có thực lực biến thái như Cổ Thần, mới là Nguyên Thần hậu kỳ đã có thực lực so được với Minh Khiếu kỳ cao thủ, cho nên Cổ Thần mới nhìn không thấu được.
Tên Vu sĩ kia cũng nhìn về hướng Cổ Thần, trong mắt hắn Cổ Thần cũng đồng dạng như Cổ Thần nhìn hắn, không rõ được thực lực thế nào, trước mắt chỉ như một màn vụ thuỷ, nhìn không ra được thực hư.
Ánh mắt hai người khẽ lướt qua nhau rồi đồng thời chuyển dời đi nơi khác.
Người có thể tiến vào Chiến Thần sơn thì phải có huyết mach của Cổ Vu sĩ, hẳn là không có khả nưng có ngoại tộc lẻn vào, nếu là Cổ vu tộc Vu sĩ thì Minh Khiếu kỳ cũng không được tiến vào. Xem ra người này hẳn là giống cr có thực lực biến thái rồi!
- Hữm?
Đột nhiên Cổ Thần khẽ nhướng mày, nhìn về một phía, một hoàn mỹ nữ tử rơi vào trong mắt Cổ Thần.
Da trắng như tuyết, mặt thanh như nguyệt, đối mắt to như hai làn thu thuỷ, đôi song phong ngạo nghễ khẽ rung động lộ ra hai hình vòng cung hoàn mỹ sau lớp hắc sam không thể che lấp được những đường cong lung linh trêu người trên cơ thể.
Nữ tử này từ dung mạo đến thân hình, vẻ mặt không chỗ nào là không hoàn mỹ đến cực điểm, nữ tử trong thiên hạ này cũng chỉ có Tự Ngọc là có thể so với nàng đẹp hơn thôi.
Mà nữ tử này dĩ nhiên lại là Nguyệt nhi, Thần Vu Tông thánh nữ!
Ở chỗ này gặp phải nàng ta cũng khiến Cổ Thần rất bất ngờ.
Bất quá tâm thần của Cổ Thần rất nhanh đã trấn định, hiện tại Nguyệt nhi cũng không biết Cổ Thần đã thoát khỏi Xích Đế một trủng tớu đây. Mà Cổ Thần còn đang dùng Chân Nhan đan biến ảo thành tướng mạo của Cổ vu tộc, nếu không phải là Độ Hư cường giả thì căn bản nhìn không ra thực hư.
Nguyệt nhi lúc này đang cùng một Vu sĩ trẻ tuổi của Thiên Vu bộ lạc nói chuyện phiếm. Vị Vu sĩ trẻ tuổi kia Tự Ngọc cũng từng nhắc qua với Cổ Thần, mới hơn sáu mươi tuổi đã là Nguyên Thần hậu kỳ tuyệt đỉnh cao thủ, thực lực mạnh mẽ không kém Minh Khiếu sơ kỳ cao thủ, chính là đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ của Cổ vu tộc, là tuyệt đại thiên tài của Cổ Thần tên là Thiên Tẫn.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 64 : Chiến Thần ! Chiến Thần !
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thiên Tẫn có siêu hạng Cổ Vu huyết mạch cho nên tốc độ tu luyện cũng gần bằng tu sĩ có siêu phẩm tiên căn, so với thượng phẩm tiên căn cũng nhanh hơn một chút. Cổ vu tộc đã ngàn năm không có Chiến Thần huyết mạch xuất hiện cho nên siêu hang Cổ Vu huyết mạch là huyết mạch cường đại nhất lúc này.
Trước khi người có huyết mạch Chiến Thần xuất hiện, nếu Thiên Tẫn có thể ở trong Chiến Thần sơn tìm học được Chiến Thần Tinh Kinh thì cũng có thể trở thành Đại Chiến Thần mới của Cổ vu tộc thẳng cho đến lúc có người có huyết mạch Chiến Thần xuất hiện mới thôi.
Nhìn Thiên Tẫn và Nguyệt nhi trò chuyện rất vui vẻ, hai người tựa hồ đã quen biết từ lâu và quan hệ rất mật thiết!
Nguyệt nhi nói chuyện với Thiên Tẫn một lúc rồi lại hướng chỗ Cổ Thần đi tới.
Đi tới gần bên cạnh Cổ Thần, Nguyệt nhi cười nói:
- Ta biết ngươi!
Cổ Thần nhìn Nguyệt nhi hỏi lại:
- Biết ta cái gì?
Nguyệt nhi cười nói:
- Ngươi chính là Cổ, người có siêu phẩm tiên căn, tuyệt đại thiên tài của Dương Vu bộ lạc! Ngươi không chỉ có siêu phẩm tiên căn mà còn có thể diệt sát được Hoả Long Minh Khiếu hậu kỳ! Cổ, ta rất sùng bái ngươi a!
Cổ Thần nhàn nhạt cười nói:
- Thật sự rất vinh hạnh!
Nguyệt nhi nhìn Cổ Thần nháy nháy đôi mắt to trong veo của nàng rồi trong nhãn thần đột nhiên loé lên như hai vì sao băng nói:
- Ta tên là Thiên Nguyệt, ngươi có thể gọi ta là Nguyệt nhi, ta năm nay hai mươi hai tuổi, so với ngươi còn nhỏ hơn nhiều, hì hì, ta có thể gọi ngươi là Cổ ca ca không?
Nguyệt nhi tu vi chỉ có Bồi Nguyên sơ lỳ, nếu không phải Cổ Thần đã biết nàng từ trước thì hoàn toàn có thể bị nàng lừa rồi. Nàng thực chất có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong, hiển nhiên lúc này đang sử dụng bí pháp nào đó ẩn nấp tu vi.
Cổ Thần nghe nàng nói thì trong lòng thầm rùng mình nghĩ: "Tiểu yêu bà nhà ngươi không biết đã thành tinh bao nhiêu năm mà còn gọi ta là Cổ ca ca?"
Cổ Thần nhún nhún vai không nói gì, hiện tại hắn đang che giấu thân phận nên cũng không thể vạch trần thân phận của Nguyệt nhi được.
Thấy Cổ Thần biểu thị không vấn đề gì, Nguyệt nhi cười đến híp cả hai mắt, hai tay trực tiếp ôm lấy cánh tay của Cổ Thần nói:
- Cổ ca ca, ta đoán lần này truyền thừa bên trong Chiến Thần sơn sẽ rơi vào trên người ca ca rồi, hì hì!
Cổ Thần nhất thời cảm thấy hơn mười ánh mắt đột nhiên chăm chú nhìn lên người hắn, hiển nhiên chúng Vu sĩ cũng ủng hộ lời nói vừa rồi của Nguyệt nhi.
Cổ Thần rút tay ra, đang định tìm cách thoát khỏi Nguyệt nhi thì đột nhiên Hoả pháp tắc đang thiêu đốt ở phía bắc quảng trường đột nhiên có một bộ phận tắt đi, lộ ra một cái thông đạo thật dài bên trong Hoả hải.
Trong sát na đó, tất cả Vu sĩ trên quảng trường đều hưng phấn hẳn lên!
Chiến Thần sơn chính là thánh địa của Cổ vu tộc, mỗi trăm năm sẽ mở ra một lần, mà ngày hôm nay chính là ngày Chiến Thần sơn mở ra sau trăm năm!
Trong mắt mỗi một vị Vu sĩ đều toát ra sự hưng phấn nhìn chằm chằm vào cái thông đạo đột nhiên xuất hiện kia. Ngay cả Nguyệt nhi cũng không ngoại lệ.
Cổ Thần cũng nhân cơ hội này rời xa chỗ Nguyệt nhi, ánh mắt cũng hướng về phía trước nhìn lên vào cao phong mang tên Chiến Thần sơn ẩn hiện trong hoả diễm của hoả pháp tắc kia.
Chiến Thần sơn lúc này so với lúc bình thường đã có khác biệt, lúc bình thường Chiến Thần sơn đều bị Hoả pháp tắc cực hạn bao phủ nhìn khong thấy được nửa điểm sơn thể, nhưng lúc này trên Chiến Thần sơn tựa hồ có không tít địa phương đã tắt đi Hoả pháp tắc/
Bên trong Hoả hải từng khối, từng khối đại địa bắt đầu xuất hiện.
Chiến Thần sơn có một loại lực lượng kỳ dị bao phủ lại, ngay cả ánh mắt cũng bị ảnh hưởng, Cổ Thần chỉ có thể nhìn thấy trên Chiến Thần sơn có vài chỗ mất đi Hoả pháp tắc nhưng lại không cách nào nhìn rõ được chỗ đó có bộ dáng như thế nào được.
- Mở ra rồi, Chiến Thần sơn đã mở ra rồi!
- Hoả diểm trên núi đã dịu bớt đi nhiều rồi, ha ha ...
- Một trăm năm, đã tròn một trăm năm rồi, Vu sĩ của Cổ vu tộc ta lại một lần nữa có thể tiến vào bên trong thánh địa để kế thừa bí pháp truyền thừa của tổ tiên!
....
Chúng tú sĩ đều hưng phấn hô lớn, chín vị Đại Vu cũng rất kích động, bọn họ đều đã từng đi qua Chiến Thần sơn nhưng mỗi lần thấy Chiến Thần sơn mở ra trong lòng họ vẫn có cảm giác kích động.
Lúc này trong ánh mắt của ba mươi người chuẩn bị tiến vào Chiến Thần sơn đều toả ra khát vọng mãnh liệt, ngay cả Cổ Thần cũng không ngoại lệ.
Chiến Thần sơn chính là mục đích của Cổ Thần khi đi tới Vu cương này. Cho nên lúc này sắp có thể tiến vào trong đó, trong lòng Cổ Thần là sao không kích động cho được?
Tự Ngọc nhìn một vòng quanh các Vu sĩ rồi chậm rãi nói:
- Các vị Vu sĩ của chín đại bộ lạc!
Chúng Vu sĩ nghe được thanh âm của Tự Ngọc liền chuyển ánh mắt lưu luyến từ trên thông đạo dời lên người nàng, thần thái vẫn hưng phấn như trước.
Tự Ngọc nói tiếp:
- Chiến Thần sơn là thánh địa của tộc ta, cách mỗi trăm năm sẽ mở ra một lần, mà thời gian mỗi lần chỉ có năm năm. Trong năm năm này chỉ có ngày đầu tiên là có thể tiến vào trong, sau ban năm Chiến Thần sơn sẽ lại mở ra thông đạo để rời đi, sau năm năm thông đạo này sẽ hoàn toàn phong bế. Cho nên các ngươi chỉ có thể ở bên trong ngắn nhất là ba năm và nhiều nhất là năm năm thời gian, các vi Vu sĩ, truyền thừa trong Chiến Thần sơn không thể mang ra ngoài cho nên các ngươi phải ở trong đó tìm được truyền thừa và trong vòng ba tới năm năm phải nhất định cố gắng ghi nhớ vào trong tâm khảm khắc vào trong thức hải của bản thân mình. Đây chính là tài phú quý giá nhất bên trong Chiến Thần sơn!
- Vâng, Thần nữ!
Chúng Vu sĩ đều đồng thanh hô lớn.
Tự Ngọc nói tiếp:
- Toàn bộ Chiến Thần sơn đều bị Thái cổ Na Di Đại Trân bao phủ, các ngươi bước vào trong thông đạo sẽ bị tuỳ cơ truyền tốn đế địa phương bất kỳ. CHo nên tiến vào trong Chiến Thần sơn có thể tìm được truyền thừa hay không đều trông vào tạo hoá của các ngươi. Nếu ai có thể nhận được truyền thừa Chiến Thần Tinh Kinh thì người đó sẽ trở thành Đại Chiến Thần của Cổ vu tộc ta, tại trước khí có Chiến Thần huyết mạch mới xuất hiện, người đó chính là thủ lĩnh tối cao của Cổ vu tộc, trở thành chủ nhân của Chiến Thần điện, nhất thống Vu cương!
- Chiến Thần! Chiến Thần! Chiến Thần!
Toàn bộ Vu sĩ có mặt trên quảng trường này đều đồng thanh hô lớn.
Đại Chiến Thần, mặc dù thêm vào một chữ đại nhưng trên thực tế vẫn là Chiến Thần, chỉ là không có huyết mạch CHiến Thần trước đó nên mới thêm vào một chữ Đại này. Tại trước khi huyết mạch Chiến Thần của bản thân xuất hiện, vị Đại Chiến Thần đó chính là chủ nhân của Chiến Thần điện, là thủ lĩnh tối cao của Cổ vu tộc, địa vị cao cả, ai mà không vì nó trở nên điên cuồng?
Vốn là không có huyết mạch Chiến Thần thì không thể trở thành Chiến Thần được, nhưng Cổ vu tộc đã ngàn năm nay không xuất hiện Chiến Thần huyết mạch Vu sĩ cho nên mới để cho các Vu sĩ có huyết mạch Cổ Vu này một lần cơ hội.
Cho nên lúc này các tu sĩ có tư cách đi vào Chiến Thần sơn, trong mắt đều loé lên hồng quang, trong lòng hạ định quyết tâm phải có được Chiến Thần Tinh Kinh.
Truyền thừa Chiến Thần Tinh Kinh là truyền thừa của lịch đại Chiến Thần, tất cả về Chiến Thần Tinh Kinh cũng chỉ giới giạn trong hiểu biết của các vị Chiến Thần, còn lai các Vu sĩ khác chỉ biết là Chiến Thần Tinh Kinh ở trong Chiến Thần sơn và Chiến Thần lệnh là tín vật của Chiến Thần mà thôi.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 65 : Thuần Dương bí điển
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng không ai biết muốn tu luyện Chiến Thần Tinh Kinh cần phải có Chiến Thần lệnh làm vật dẫn, không có Chiến Thần lệnh thì không thể có được Chiến Thần Tinh Kinh không thể tu luyện được Chiến Thần Tinh Kinh. CHo nên vô số ngoại tộc tu sĩ muốn lẻn vào Chiến Thần sơn để học Chiến Thần Tinh Kinh trên thực tế đều là làm việc dã tràng xe cát.
- Chiến Thần! Chiến Thần! Chiến Thần!
- Chiến Thần! Chiến Thần! Chiến Thần!
- Chiến Thần! Chiến Thần! Chiến Thần!
...
Tiếng hô vang ngày càng lớn, ngày càng nhiều, kéo dài gần nửa tuần nhang thì Tự Ngọc mới giơ ngọc thủ của nàng lên, tiếng hô của chúng Vu sĩ đều dần dần lắng xuống tới lúc im lăng hẳn.
Tự Ngọc nói tiếp:
- Thời gian quý giá, các vị có thể tiến vào Chiến Thần sơn nên lập tức tiến vào đi. Hảo hảo nắm chắc lần kỳ ngộ này, ngày sau các vị chính là lực lượng hạch tâm của Cổ vu tộc ta. Cổ vu tộc thời gian tới đây sẽ nắm trong tay của các vị. Cho nên không thể lãng phí thời gian!
- Vâng, Thần nữ!
Ba mươi người có tư cách tiến vào Chiến Thần sơn đều hô lớn.
Cổ Thần và hai mươi chín người khác cùng nhau hướng tới Chiến Thần sơn đi đến, đi tới trước mặt Tự Ngọc, Cổ Thần quay đầu nhìn nàng một cái, Tự Ngọc nháy đôi mắt long lanh như ngập nước của nàng với hắn, tựa hồ như muốn nói:
- Nỗ lực lên!
Vu sĩ Thiên Vu bộ lạc đứng trước nhất, tiến vào bên trong thông đạo. Vừa mới bước vào trong thì không khí xung quanh liền xuất hiện uốn khúc, đột nhiện mấy đạo khe không gian xuất hiện đem đám Vu sĩ này hút vào trong biến mất không thấy tâm hơi.
Chiến Thần sơn cao tới vạn trượng, chân núi cũng rộng hơn mấy vạn trượng, đồng thời còn lan tràn ra vố số ngọn núi bên cạnh. Pham vi mấy ngàn dặm xung quanh đều là phạm vi của chí dương chi địa. Vu sĩ một khí tiến vào phạm vi này liền bị Na Di Đại trận hút vào trong truyền tống đi đến địa phương an toàn bất kỳ nào đó.
Sau Thiên Vu bộ lạc là bảy người của Dương Vu bộ lạc, trong đó có cả Cổ Thần. Vừa bước vào trong khu vực thông đạo, trong nháy mắt một lực hút thật lớn như từ bốn phương tám hướng tác động lên người.
Không gian vặn vẹo, vài cái khe không gian thật lớn trong nháy mắt đã bao trùm lên đám người Cổ Thần. Một trận thiên toàn địa chuyển qua đi, Cổ Thần từ trong hư không xuất hiện trong một sơn cốc nhỏ, bốn phía đều là vách núi bị Hoả pháp tắc bao trùm, chỉ có ở trong sơn cốc là không bị Hoả pháp tắc thiêu đốt nhưng vẫn cảm giác được sức nóng rất kinh khủng.
Chí dương khí nồng hậu tràn ngập cả không gian, Chiến Thần lệnh trên người Cổ Thần cũng phát ra một luồng khí ấm áp. Chí dương khí ở nơi này so với bên trong Xích Đế mộ trủng còn nồng hậu hơn nhiều, nếu ở chỗ này tu luyện so với ở trong Xích Đế mộ trủng còn nhanh hơn mấy lần.
Bất quá, Chiến Thần lệnh tuy rằng phát ra luồng khí tức ấm áp nhưng cũng không có ý tứ muốn thôn phệ. Hoả pháp tắc tuy rằng tràn ngập bốn phía nhưng hiển nhiên nơi này có cấm chế cực kỳ lợi hại bao phủ, ngay cả Chiến Thần lệnh cũng không thể tiến hành thôn phệ được.
Chiến Thần lệnh tuy rằng không thôn phệ Hoả pháp tắc ở đây nhưng cũng không bình tĩnh mà liên tục phát ra từng luồng khí tức ấm áp.
Chiến Thần sơn là thánh địa của Cổ vu tộc, Chiến Thần lệnh lại là thánh vật của Cổ vu tộc, hai bên
chắc chắn có liên hệ với nhau, cho nên khi Cổ Thần vừa tiến vào Chiến Thần sơn, Chiến Thần lệnh liền có phản ứng như tiểu hài tử được về lại cố hương vậy.
- Đây là?
Hai mắt Cổ Thần đột nhiên sáng ngời.
Cách chỗ Cổ Thần hơn mười trượng, ngay sát biên giới sơn cốc có mấy thảo dược cao chừng một thước hơn, to chừng cỡ nắm tay.
Xích Tinh Tử, Cổ Thần đến gần nhìn thì phát hiện ở chỗ này có tới bảy gốc Xích Tinh Tử.
Cổ Thần trong lòng đại hỉ không thôi, mấy gốc Xích Tinh Tử này đã đạt đến độ tinh khiết lớn nhất, phi thường thành thục rồi, chí ít cũng đã hơn năm ngàn năm, xem ra cái sơn cốc này đã hơn năm ngàn năm rồi chưa từng có Vu sĩ nào bị truyền tống tới.
Cổ Thần cẩn thận đem cả bảy gốc Xích TInh Tử này bỏ vào trong hộp cất vào trong Cần Khôn Trạc.
Vừa mới tiến vào Chiến Thần sơn đã thu được bảy gốc tiên thảo, Cổ Thần trong lòng rất thư sướng, dọc theo sơn cốc chậm rãi tiến về phía trước.
Sau Dương VU bộ lạc tiến vào Chiến Thần sơn là đến năm người của Hoả Vu bộ lạc. Khi bóng dáng mấy người Cổ Thần vừa biến mất trong thông đạo thì năm người của Hoả Vu bộ lạc cũng tiến vào trong thông đạo.
Cũng giống như hai bộ lạc trước, không gian thông đạo vặn vẹo sinh ra từng cái khe không gian ...
Thế nhưng ...
Đột nhiên tiếng ầm ầm vang lên khiến các Vu sĩ ở đây thất kinh.
Một đạo quang mang thuần bạch sắc dài đến ngàn trượng đột nhiên từ trên không trung nhưg một thanh lợi kiếm sắc bén chém xuống chỗ thông đạo.
Tự Ngọc hơi ngẩn ra một chút rồi kinh hô lên:
- Có Minh Khiếu kỳ tu sĩ xâm nhập thông đạo!
Ngay lúc tiếng kinh hô của Tự Ngọc vang lên, đạo quang mang kia đã bổ xuống trên người một tên Vu sĩ của Hoả Vu bộ lạc.
Một tiếng nổ lớn vang lên, đồng thời một cái cự đỉnh cổ xưa đột nhiên trong nháy mắt đó bảo phủ lấy tên Vu sĩ kia. Quang mang bạch sắc kia đánh lên trên cổ đỉnh nhưng lại không làm cho cổ đỉnh này có chút suy suyển nào. Cũng trong nháy mắt đó, cái cổ định và thân hình tên Vu sĩ kia đồng thời bị mấy cái khe không gian xung quanh hút vào, biến mất trong thông đạo
- Tên kia không phải là Địch sao? Không phải, hắn là ngoại tộc tu sĩ!
Hoả Huỳnh Đại Vu của Hoả bộ lạc trừng lớn hai mắt tức giận rống lên.
Hoả Địch chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Hoả Vu bộ lạc, chưa đến trăm tuổi mà tu vi đã đạt tới Nguyên Thần hậu kỳ, đồng thời còn có huyết mạch thượng đẳng Cổ Vu. Mà hiện tại tên Vu sĩ vừa tiến vào Chiến Thần sơn lại là ngoại tộc tu sĩ, không phải Hoả Địch thì cũng hiểu được hạ tràng của bản thân Hoả ĐỊch như thế nào rồi!
Hậu bối đệ nhất cao thủ của bộ lạc đột nhiên biến thành ngoai tộc tu sĩ, tất nhiên đã khiến Hoả Huỳnh Đại Vu nổi trận lôi đình, hận không thể lập tức tiến vào trong Chiến Thần sơn đem tên ngoại tộc tu sĩ kia bằm thay vạn đoạn!
Thế nhưng, thông đạo tiến vào Chiến Thần sơn sẽ tiến hành gạt bỏ đối với tu sĩ đã ngoài Nguyên Thần kỳ, cho nên Hoả Huỳnh Đại Vu có tức giận thế nào cũng không thể tiến vào trong đó được!
Mỗi một Vu sĩ trên quảng trường đều lộ biểu tình khiếp sợ không thôi. KHông ngờ lại có ngoại tộc tu sĩ lẻn vào được trong Chiến Thần sơn! Điều này làm cho bọn họ thập phần tức giận và lo lắng.
Thần Vu Tông Thánh nữ Nguyệt nhi cũng trừng lớn hai mắt nhín về phía thông đạo, trong mắt tràn đầy sự kinh hãi, nàng cũng thật sự không ngờ trong đám Vu sĩ tiến vào Chiến Thần sơn lại có ngoại tộc tu sĩ.
Cổ vu tộc Vu sĩ có thể không biết tên ngoại tộc tu sĩ vừa rồi là của Nhân tộc hay Yêu tộc nhưng thân là Thánh Nữ của Thần Vu Tông, Nguyệt nhi lại rất rõ ràng!
Cái cự đỉnh cổ xưa kia chính là vô thượng tiên bảo đại danh lừng lẫy Thái Hư Tiên đỉnh, là trấn cung chi bảo của Đạo gia thánh địa Thái Hư Cung.
Ngàn năm trước, thánh địa Thái Hư Cưng đã bị Thánh Đình tiêu diệt, Thái Hư Tiên đỉnh rời vào tay Tàng gia Đại Doanh đế đình. Sau này được truyền cho Đại Doanh Thái tử Tàng Thiên Cơ. Có Thái Hư Tiên đỉnh hộ thể, Tàng Thiên Cơ coi như thu được một cái miễn tử kim bài!
Nguyệt nhi nhìn về chỗ Tàng Thiên Cơ biến mất, nhãn thần lộ ra vẻ cực kỳ nghi hoặc, Tàng Thiên Cơ tuy là trung thổ đệ nhất thiên tài có tư chất siêu phẩm tiên căn, nhưng tu vi của hắn mười năm trước vẫn là Đoạt Xá kỳ mà!
Nhưng vừa rồi, rõ ràng tu vi của hắn lại là Minh Khiếu kỳ, thực lực thậm chí còn cao hơn tu sĩ đồng cấp, chí ít cũng tương đương với Minh Khiếu hậu kỳ!
Điều này làm cho trái tim của Thánh nữ Thần Vu tông này cảm thấy băng giá, Tàng Thiên Cơ biểu hiện ra tu vi lại không dưới nàng!
Tàng Thiên Cơ hiện giờ mới bất quá hơn bốn mươi tuổi một chút mà đã là cao thủ Minh Khiếu kỳ, sao không khiến Nguyệt nhi kinh hãi cho được!
Nguyệt nhi hướng chỗ Tự Ngọc nhìn qua, có ngoại tộc tu sĩ lẻn vào Chiến Thần sơn, nàng muốn nhìn xem vị Thần nữ Chiến Thần sơn này sẽ có phản ứng gì? Có phải là lập tức phái người tiến vào trong Chiến Thần sơn bắt Tàng Thiên Cơ?
Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên đỉnh hộ thể, ngay cả Độ Hư cường giả cũng chỉ có thể áp chế chứ hông thể đánh chết hắn được. Cho nên muốn đối phó với một tên gần như bất tử như Tàng Thiên Cơ thật sự không dễ dàng chút nào!
Đám Vu sĩ của Cổ vu tộc cũng đều mở to mắt nhìn về phía Tự Ngọc để xem nàng xử lý chuyện này như thế nào?
Biểu tình kinh ngạc trên mặt Tự Ngọc lúc này cũng đã mất đi, khôi phục dáng vẻ bình thường, nàng đảo mắt nhìn chúng Vu sxi rồi nói:
- Những người được tiến vào Chiến Thần sơn tiếp tục tiến vào. Nếu gặp người của Thiên Vu và Dương Vu bộ lạc thì nhớ nhắc nhở họ Hoả Địch của Hoả Vu bộ lạc chính là ngoại tộc tu sĩ giả dạng thành!
- Vâng, Thần nữ!
Những Vu sĩ còn lại đều đồng thanh hô lên. Sau đó, họ tiếp tục tiến vào trong Chiến Thần sơn. Khi thấy Vu sĩ gần tiến vào phạm vi thông đạo, Tự Ngọc lại mở miệng nói:
- Tên ngoại tộc tu sĩ kia tu vi cao cường, các ngươi sau khi tiến vào trong nếu gặp nhau thì hãy kết bạn cùng đi, nếu đụng phải tên ngoại tộc tu sĩ kia thì tân lúc tránh xa hắn, không nên cùng hắn giao thủ!
- Thần nữ, chúng ta nếu thấy tên ngoại tộc tu sĩ đó thì nhất định sẽ chém hắn thành từng mảnh nhỏ, hình thần câu diệt!
Có mấy tên Vu sĩ đồng thời quát lên, tên ngoại tộc tu sĩ kia dám lẻn vào thánh địa của bọn họ, khi gặp mặt họ làm sao có thể bỏ qua được chứ?
Tự Ngọc nghiệm giọng nói:
- Các ngươi không phải đối thủ của hắn, không nên vọng động, cứ mặc kệ hắn ở trong đó, không nên chú ý tới hắn, cũng không cần quan tâm làm gì. Lịch đại Chiến Thần anh linh sẽ đưa hắn diệt sát. Đây là mệnh lệnh!
- Vâng!
Thấy Thần nữ nghiêm túc như vậy, chúng Vu sĩ liền gật đầu tuân lệnh.
- Đi đi!
Tự Ngọc phất tay nói.
Các Vu sĩ được tiến vào Chiến Thần sơn tiếp tục bước vào thông đạo.
Nguyệt nhi nghi hoặc nhìn Tự Ngọc, không hiểu vì sao có ngoại tộc tu sĩ tiến vào thánh đia Cổ vu tộc mà Cổ vu tộc lại không phái tu sĩ tiến vào truy sát?
Tự Ngọc và chín vị Đại Vu liếc mắt nhìn nhau tự hiểu. Chuyện của Cổ vu tộc cũng chỉ có mười người bọn họ là biết nhiều nhất. Cấm chế trong Chiến Thần sơn chính là dùng để diệt sát ngoại tộc tu sĩ và tu sĩ từ Minh Khiếu kỳ trở lên.
- Đồ Độc, xảy ra chuyện gì? Tại sao ta lại bị công kích?
Trong một sơn cốc nào đó trong Chiến Thần sơn, thanh âm của Tàng Thiên Cơ từ trong lớp áo choàng Linh Vu vang lên.
Chủ nhân của chiếc áo choàng này chính là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Hoả Vu bộ lạc Hoả Địch.
Thanh âm của ma vương Đồ Độc cũng từ trong lớp áo choàng đó vang lên:
- Chiến Thần sơn chính là thánh địa của Cổ vu tộc, trong đây chắc hẳn có chút bí mật chỉ có Thần nữ, Chiến Thần và đám Đại Vu biết được. Ngươi không phải Vu sĩ Cổ vu tộc cho nên lúc vừa bước vào Chiến Thần sơn chắc là bị một lực lượng kỳ dị nào đó phát hiện ra.
- Hừ! Bị phát hiện thì sao?
Tàng Thiên Cơ tức giân hừ lạnh một tiếng nói:
- Ta đã tiến vào trong Chiến Thần sơn, Cổ vu tộc Vu sĩ còn có ai có thể bắt ta trở ra? Đã vào tới đây, ta nhất định phải tìm được Chiến Thần Tinh Kinh rồi nhanh chóng kích hoạt toàn bộ khiếu huyệt trên người, sau đó bước vào Độ Hư cảnh. Hừ hừ, đến lúc đó ta xem tên Cổ Thần lia làm sao so được với ta?
Đồ Độc lại nói:
- Ngươi không nên coi thường Vu sĩ của Cổ vu tộc. Ta nghe nói Cổ vu tộc có một cái sát trận từ thời thái cổ truyền lại gọi là Cửu Sát Đô Thiên đại trận, trận này người trong thiên hạ biết đến cực kỳ ít, nhưng lại rất lợi hại. Chín vi Minh Khiếu kỳ cực hạn Đại Vu bày trận, Minh Khiếu kỳ Chiến Thần hoặc là Thần nữ mượn nhờ lực lượng của trận này cũng có thể chém giết được Độ Hư cường giả Đằng Vân kỳ. Nếu thực sự chín tên Đại Vu cùng với Thần nữ liên hợp bày trận này, tuy rằng không thể giết chết ngươi nhưng đem ngươi nhốt lại vẫn dư sức!
- Vậy phải làm sao?
Tàng Thiên Cơ nói:
- Tiến vào trong này, một là không thể phi hành, hai là không thể thuấn di, khắp nơi đều là Hoả pháp tắc kịch liệt thiêu đốt, nếu bọn họ tới bắt ta, chẳng phải ta chính là ba ba trong rọ sao?
Đồ Độc nói tiếp:
- Cái này ngươi yên tâm, Cổ vu tộc mỗi lần có Vu sĩ tiến vào Chiến Thần sơn thì tu vi đều không được quá Nguyên Thần hậu kỳ. Hơn hai ngàn năm trước đã như vậy thì hiện tại cũng là như vậy. Có thể thấy được trong Chiến Thần sơn đối với Vu sĩ Minh Khiếu kỳ trở lên có cấm chế hạn chế. Ngươi có Thái Hư Tiên đỉnh hộ thể, không cần lo lắng cấm chế gạt bỏ. Hiện giờ tiến vào trong này tu vi tối cao cũng chỉ là Nguyên Thần hậu kỳ, ngươi cũng đủ để xưng vương xưng bá trong này rồi. Sau khi tìm được Chiến Thần Tinh Kinh, ai cũng không thể ngăn cản được bước chân ngươi nữa. Đợi mấy năm sau, thông đạo Chiến Thần sơn mở ra, ngươi trực tiếp xông ra ngoài rồi dùng Nhật Nguyệt Âm Dương Toa thuấn di bỏ chạy, Cổ vu tộc còn có thể lưu lại ngươi hay sao?
- Hắc hắc!
Tàng Thiên Cơ cười hắc hắc nói:
- Hảo! Ta hảo hảo muốn nhìn xem Chiến Thần Tinh Kinh được xưng là thiên hạ đệ nhất bí điển này rốt cuộc có bao nhiêu thần kỳ? Bất quá, hơn một ngàn năm nay, từ sau khi Chiến Thần Sí vẫn lạc, Vu sĩ Cổ vu tộc tiến vào trong Chiến Thần sơn này đã mười lần rồi mà vẫn không ai tìm được Chiến Thần Tinh Kinh, sợ rằng việc này cũng không dễ dàng!
Đồ Độc nói:
- Chiến Thần Tinh Kinh đúng là khó kiếm nhưng Cổ vu tộc không phải không có những truyền thừa khác sao? Những truyền thừa đó cũng là bí pháp nhất đẳng trong thiên hạ, tỷ như Thuần Dương bí điển của Dương Vu bộ lạc, Ngạo Thiên bí điển của Thiên Vu bộ ljac, Hoả Cực bí điển của Hoả Vu bộ lạc ... trong đó đều ghi chép về phương pháp kích hoạt khiếu huyệt trên một ngàn một trăm cái. CÒn những bí điển của các bộ lạc khác cũng vượt qua phương pháp minh khiếu của nhiều công pháp trong thiên hạ, ngoài trừ Phật Môn may ra có thể so sánh được một chút. Trong thiên hạ này nói về bí pháp minh khiếu không ai có thể so được với Cổ vu tộc!
Tàng Thiên Cơ hài lòng cười nói:
- Ha ha ha! Tốt, Chiến Thần sơn quả nhiên là bảo địa a!
Trong Chiến Thần sơn nơi nơi đều có Hoả pháp tắc thiêu đốt, Hoả pháp tắc ở đây, ngay cả Độ Hư cường giả cũng có thể thiêu chết được.
Cổ Thần ngẩng đầu nhìn đỉnh Chiến Thần sơn cao chót vót trên đầu rồi tiếp tục không ngừng tiến sâu vào bên trong. Vốn tưởng rằng có thể nhanh chóng tiến vào được Chiến Thần sơn, hướng đi rõ ràng là không sai, cự ly cũng chỉ tầm hai ngàn dặm, đi một hai ngày cũng có thể tới nơi rồi, nhưng Cổ Thần ở trong sơn cốc đi tới đã bốn năm ngày mà tựa hồ vẫn chưa đi được bao xa, vẫn còn ở trong cái sơn cốc này, bởi vì ở trên đường đi có rất nhiều chỗ núi non cản trở khiến Cổ Thần phải lòng vòng đi men theo cái sơn cốc này mà đi.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 66 : Cổ Thần tự ấn
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Trong mấy ngày này, thu hoặc duy nhất của Cổ Thần chính là bảy gốc Xích TInh Tử thành thục khi vừa tiến vào đây.
Hôm nay, Cổ Thần tinh thần sảng khoái vô cùng. Rốt cuộc hắn cũng đã đi ra khỏi cái sơn cốc vòng vèo kia tiến vào một cái sơn cốc thẳng tắp thông hướng thẳng tới chỗ Chiến Thần sơn. Từ chỗ này chỉ còn đi khoảng trăm dặm nữa là tới nơi.
Cổ Thần dọc theo sơn cốc liên tục đi về phía trước, rất nhanh đã đi đến đầu kia của sơn cốc. Trước mặt Cổ Thần xuất hiện một toà ngọn núi cao ngàn trượng chắn lối đi, Cổ Thần dọc theo chân núi chậm rãi hướng về phía Chiến Thần sơn.
- Đây là ... Hoả Diễm Đằng!
Đêm hôm sau, Cổ Thần sau khi đi qua không biết bao nhiêu cái sơn cốc rốt cuộc cũng đã đi qua được cái ngọn núi ngàn trượng kia. Khoảng cách tới Chiến Thần sơn chỉ còn lại hơn mười dặm. Ở dưới một chân núi ngàn trượng khác, Cổ Thần phát hiện một gốc Hoả Diễm Đằng.
Hoả Diễm Đằng là cực dương tiên được, cũng là tại liệu dùng để luyện chế Thuần Dương Tiên đan. Tuy rằng Cổ Thần lúc trước đã mua được hai gốc, nhưng lúc này hắn cũng không chê ít, Thuần Dương Tiên đan tài liệu, tự nhiên là càng nhiêu càng tốt rồi!
Cổ Thần đem Hoả Diễm Đằng cẩn thận hái xuống bỏ vào trong hộp thuốc. Hoả Diễm Đằng này cũng hơn ba ngàn năm tuổi, so với hai gốc một ngàn năm trăm tuổi mua được lúc trước, hàm lượng dương linh khí nồng hậu hơn rất nhiều.
Đi qua khỏi ngọn núi này, sơn cốc ở tiền phương tựa hồ đã thông thoáng, không còn nhiều ngọn núi chặn phía trước nữa.
Ngày hôm sau, Cổ Thần đã đi tiếp được hơn hai trăm dặm. Trên đường Cổ Thần bắt gặp một cái thi thể. Thi thể này Cổ Thần cũng biết, chính là một người trong Dương Vu bộ lạc tên là Dương Thạch. Lúc trắc thí huyết mạch chính là người đầu tiên trắc thí có được thượng đẳng Cổ Vu huyết mạch.
Bắt gặp Vu sĩ chết ở chỗ này khiến Cổ Thần rất kinh ngạc!
Chiến Thần sơn là thánh địa của Cổ vu tộc, Dương Thạch là người của Cổ vu tộc thì tất nhiên sẽ không bị Chiến Thần sơn cấm chế giết chết, như vậy chỉ có thể do người khác giết!
Cổ Thần quang sát thi thể của Dương Thạch thì thấy hắn chết là do người ta một kích mạnh mẽ đánh nát mệnh tuyền, ngay cả nguyên thần cũng biến mất. Có thể nói là một kích hình thần câu diệt!
Dương Thạch có tu vi Nguyên Thần hậu kỳ, ở trong đám Vu sĩ tiến vào đây cũng được coi là thực lực đứng đầu, người có thể trong nháy mắt giết chết hắn thì không có thực lực Minh Khiếu kỳ rất khó làm được.
Trong nháy mắt này đột nhiên Cổ Thần nhớ tới tên Linh Vu của Hoả Vu bộ lạc lúc trước.
Lẽ nào tên Linh VU đó không phải là người của Cổ vu tộc? Nếu không phải là Cổ vu tộc thì làm sao hắn có thể lẻn vào trong này được?
Cổ Thần là có Tự Ngọc dẫn dắt trở thành một vu sĩ trong Dương Vu bộ lạc, nếu tên Hoả Vu Linh Vu kia là ngoại tộc thì chẳng lẽ Hoả Huỳnh Đại Vu làm phản? Nếu không một tên ngoại tộc làm thế nào có thể qua mắt được hắn?
Cổ Thần không thể nào ngờ được là Tàng Thiên Cơ có Đồ Độc chỉ dẫn mới vào được đây. Đồ Độc chính là ma vương nổi danh từ hai ngàn năm rước, chỉ kém một bước là hợp đạo thành công. Lúc trước hắn chỗ nào mà không thể đi? Đông Hoang Yêu vực hay Nam Hoang vu cương, đều in dấu chân của hắn, cho nên đối với một số việc của Yêu Vu hai tộc hắn biết được cũng không ít.
Đồng thời Tàng Thiên Cơ cũng không phải ngay từ đầu đã đội lốt Hoả Địch, mà hắn chờ khi Hoả Địch tham gia huyết mạch trắc thí xong mới giết chết, rút nguyên thần bỏ vào trong Tụ Huyết Phiên để Đồ Độc hấp thu ký ức của Hoả Địch, đồng thời Tàng Thiên Cơ dùng Chân Nhan đan biến đổi thành bộ dáng của Hoả Địch, do đó mà không ai, kể cả Hoả Huỳnh nghi ngờ được.
Từ lúc gặp phải thi thể của Dương Thạch, trên đường đi tới Cổ Thần cũng không có gặp được bất luận Vu sĩ nào khác. Mấy ngày sau Cổ Thần đã tới được chân núi của Chiến Thần sơn, trướ cmặt là một khối đất bằng phẳng rộng vài trăm trượng, ở cuối khối đất bằng này có một vách dựng đứng gần ngàn trượng.
Trên mặt vách đá có khắc chi chít ký tự.
Cổ Thần trong lòng khẽ động, đi tới bên dưới vách đá, nhìn lên, chậm rãi lẩm bẩm: "Thuần Dương bí điển."
Tinh thần Cổ Thần đại chấn, cái này không ngờ chính là bí pháp Thuần Dương bí điển truyền thừa của Dương Vu bộ lạc, xem ra hiện tại Cổ Thần là người đầu tiên đến chỗ này, phạm vi mấy trăm trượng trên chỗ đất bằng này không hề có chút hoả pháp tắc nào.
Khi Cổ Thần đến gần vách đá này, Chiến Thần lệnh trong ngực Cổ Thần đột nhiên trở nên sinh động, có vẻ như rất hưng phấn.
Cổ Thần thần thức đảo qua thi phát hiện thuần dương hoả trong Chiến Thần lệnh đang liên tục cuộn trào, Chiến Thần lệnh lúc này mặc dù không được Cổ Thần dùng pháp lực thôi động nhưng vẫn tự động thôi động.
Chiến Thần lệnh có phản ứng rất kịch liệt, hiển nhiên Chiến Thần sơn này đối với Chiến Thần lệnh cũng có ý nghĩa rất đặc thù nào đó mới khiến cho Chiến Thần lệnh trở nên hưng phấn như vậy.
Gần nửa khắc sau, Chiến Thần lệnh mới bình ổn trở lại, Cổ Thần khẽ thở phào một hơi, ánh mắt tiếp tục nhìn vào Thuần Dương bí điển trên vách đá.
Cổ Thần đã tu luyện Đỉnh Thiên Chiến Đại quyết, Hỗn Độn Âm Dương quyết, Nghịch Mệnh Hoá Long quyết mấy loai vô thượng bí điển cho nên đối với bí pháp tốt xấu cũng đã có nhãn giới nhất định.
Vừa nhìn lên Thuần Dương bí điển này đọc chưa tới mười câu, Cổ Thần đã lộ ra biểu tình hưng phấn rồi bị bí điển này hấp dẫn luôn.
"Trong thiên địa, lấy chữ thuần làm nhất, Thuần Dương là tối cương, Thuần Âm là tối âm. Thiên địa từ lúc sơ khai lấy nguyên bắt đầu phân chia hỗn độn, diễn hoá âm dương, Âm Dương chi đạo chính là Thiên Đại đại đạo. Thuần Đương chi đạo chính là đại đạo tối cao trong thiên địa ..."
Thuần Dương bí điển này và Hỗn Độn Âm Dương quyết có nguyên lý như nhau nhưng có chỗ tinh diệu hơn só với Hỗn Độn Âm Dương quyết. Điều này làm cho Cổ Thần rất kinh hỉ. Hỗn Độn Âm Dương quyết nghe nói từ thái cổ thời đại, nhân loại phỏng theo Cổ ma mà sáng tạo ra.
Chân lý tu chân so với Đạo gia Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết cũng không kém hơn chút nào. Mơ hồ còn có chút cao hơn. Thuần Âm, Thuần Dương chính là tối cường bí pháp tu chân trong thiên hạ, đáng tiếc Hỗn Độn Âm Dương quyết chỉ đưa ra được lý luân về Thuần Âm và Thuần Dương chứ không có cách nào giúp tu sĩ luyện thành Thuần Âm, Thuần Dương thânt hể. Ngược lại bởi vì tu luyện bí pháp này khiến dương thịnh âm suy hoặc là âm thịnh dương suy cho nên buộc phải có nam nữ song tu để điều hoà, do đó môn công pháp này mới bị thiên hạ tu sĩ liệt vào bí pháp ma đạo.
Thuần Dương bí điển có chừng hơn ba tạm chữ, Cổ Thần lúc xem xong tất cả liền cảm thấy hứng thú càng lớn, nhưng cũng thất vọng không ít.
Thuần Dương bí điển này hơn ba vạn chữ đều không có một chữ nào nhắc tới làm sao tu luyện thành Thuần Dương thân thể. Hỗn Độn Âm Dương quyết tuy rằng không có bí pháp tu luyện thành Thuần Dương thân thể nhưng cũng có thể giúp tu sĩ tu luyện thân thể đến chí dương, uy lực cũng thập phần kinh khủng.
Mà Thuần Dương bí điển này toàn bộ chỉ đều là giảng giả cach vân hành chân khí trong kinh mạch, làm sao phát huy lực lượng thân thể, chính yếu là phương pháp kích hoạt khiếu huyệt giảng giải hơn một ngàn một trăm hai mươi chín cái khiếu huyệt.
Nghe tên Thuần Dương bí điển rồi nhìn bảng giới thiệu chung của của bí pháp này Cổ Thần tưởng rằng đây là bí điển để tu luyện thành Thuần Dương thân thể cho nên rất hưng phấn, nhưng kết quả lai phát hiện Thuần Dương bí điển này cùng với Thuần Dương thân thể không có chút quan hệ nào!
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 67 : Tin tức Tàng Thiên Cơ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Ồ, không đúng!
Cổ Thần cẩn thận nghiên cứu lại Thuần Dương bí điển này thêm nhiều lần.
Thuần Dương bí điển, dùng hai chữ Thuần Dương để đặt tên cho bí điển và trong mấy dòng giới thiệu cũng là nói đến Thuần Dương, như vậy không có khả năng không liên quan gì tới Thuần Dương thân thể!
Thời gian từ từ trôi qua, sống lưng của Cổ Thần đột nhiên cảm thấy lạnh lạnh, lông tóc như muốn dựng ngược lên, một cổ khí lạnh từ trong xương sống của Cổ Thần nháy mắt dọc theo lưng truyền tới đỉnh đầu Cổ Thần!
Cổ Thần lúc này cả người hơi chấn động, rồi trong đầu đột nhiên sáng tỏ, buộc miệng kinh hô lên một tiếng:
- Đây là pháp quyết cấp cho người có Thuần Dương thân thể tu luyện!
Cổ Thần lúc này dường như đã hiểu ra, nói:
- Trách không được Thuần Dương bí điển này lại không hề nhắc tới việc làm sao tu luyện thành Thuần Dương bí điển, nguyên lại là dùng để cấp pháp quyết tu luyện cho người thiên sinh đã có thân thể Thuần Dương. Người đã có thân thể Thuần Dương thì cần gì phương pháp tu luyện Thuần DƯơng thân thể?
Cổ Thần trong nháy mắt này cảm thấy khiếp sợ, cả kinh nói:
- Thuần Dương bí điển này phải là người không có Thuần Dương thân thể cũng có thể tu luyện kích hoạt hoàn toàn một ngàn một trăm hai mươi chín cái khiếu huyệt, là một bí pháp nhất đẳng trong thiên hạ. Nếu là người có Thuần Dương thân thể tu luyện thì sẽ có hiệu quả đến mức nào đây?
- Đến tột cùng là nhân vật thiên tài nào mới có thể sáng tạo ra bộ bí điển kinh người thế này? Người này nếu đã có thể sáng tạo ra pháp quyết này thì ắt hẳn tự thân đã là một người có Thuần Dương thân thể!
Cổ Thần vừa sợ hãi than, ánh mắt vừa hướng về mấy chữ cuối cùng trên vách đá nhìn lại.
Mới vừa rồi Cổ Thần bị Thuần Dương bí điển này hoàn toàn hấp dẫn, lúc đầu xem qua vẫn chưa hiểu rõ nên càng chăm chú quan sát nội dung, nghiền ngẫm nghiên cứu nên không hề chú ý đến masy chữ cuối cùng này.
- Dương!
Chỉ một cái chữ "Dương" cổ phác xuất hiện trong mắt Cổ Thần. Lúc nhìn chữ "Dương" này, nguyên thần Cổ Thần bị chấn động mạnh mẽ, giống như có một tia lửa điện nóng cháy từ trong chữ "Dương" này kích thích lên nguyên thần hắn vậy.
Chữ "Dương" này kích thước chỉ có một thốn, so với những chữ chứa nội dung trong Thuần Dương bí điển nhỏ hơn nhiều, nhưng huyền ảo trong một chữ "Dương" này so với hơn ba vạn chữ kia lại lớn hơn nhiều.
Nhưng điều làm Cổ Thần khiếp sợ nhất không phải là đạo ẩn chứa trong chữ "Dương" kia mà là khi Cổ Thần nhìn thấy nó, Chiến Thần lệnh đột nhiên truyền tới một cổ nhiệt lưu lớn, giống như Chiến Thần lệnh đã bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ nào đó dẫn dắt, một đạo xích quang trong nháy mắt từ lồng ngực Cổ Thần bắn ra.
Luồng xích quang từ trong Chiến Thần lệnh bắn ra chiếu thẳng tới chỗ chữ "Dương" kia, từ trong chữ "Dương" đó cũng đồng dạng bắn ra một luồng xích quang dung hoà cùng với luồng xích quang của Chiến Thần lệnh.
Chiến Thần lệnh nhẹ nhàng rung động, phá ra một tiếng hoan minh thư sướng.
Cổ Thần kinh ngạc nhìn Chiến Thần lệnh đang dần bay lên không trung, trong miệng lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ Thuần Dương bí điển này là do vị đại nhân vật thời thái cổ Dương kia khắc lên?
Cổ Thần lúc trước khi bị Thiên Ma Bát Âm công kích đối mặt với tình thế rất nguy hiểm, Chiến Thần lệnh đã đột nhiên tự động xuất ra một cổ thuần dương chân khí nhập vào người Cổ Thần, để Cổ Thần không tự chủ rống lên một chữ "Dương" phá tan công kích của Thiên Ma Bát Âm.
Lúc Cổ Thần bị Thánh Tử Cơ Thần Không dùng không gian pháp tắc giam cầm, ngay cả nửa điểm lực lượng phản kháng cũng không có, cũng tại lúc nguy hiểm quan đầu đó, Chiến Thần lệnh lại tự động xuất ra một luồng Thuần Dương chân khí dũng mãnh chui vào cơ thể Cổ Thần để Cổ Thần lại một lần nữa rống lên chữ "Dương" phá tan không gian giam cầm của Cơ Thần Không.
"Dương" này cũng là đại nhân vật từ thời thái cổ duy nhất mà Cổ Thần có chút hiểu biết, hiểu biết lớn nhiều nhất về "Dương" là lúc Cổ Thần tại Bắc Hoang cấm địa, ở trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả trận cùng với Âm Tôn Lăng Phong nói chuyện với nhau.
Âm Tôn Lăng Phong chính là bị "Dương" dùng Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả trận trạn trấn áp trong Bắc Hoang cấm địa hơn mười vạn năm nay!
Đến tận bây giờ Cổ Thần vẫn chưa biết được Âm Tôn Lăng Phong rốt cuộc có cái dạng gì tu vi. Mà "Dương" so với Âm Tôn Lăng Phong còn mạnh hơn, có thể trấn áp hắn trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả trận hơn mười van năm thì thực lực khủng bố đến mức nào?
Lúc này, ở trước mắt Cổ Thần chính là cổ thần thông chân chính do đích thân nhân vật khó lường như "Dương" lưu lại chứ không phải là thần thông mô phỏng nào đó trong thiên hạ.
Cổ Thần nhìn Thuần Dương bí điển trên vách đá nỏi:
- Nếu để cho người có Thuần Dương thân thể tu luyện Thuần Dương bí pháp này thì chỉ sợ bí pháp này không chỉ là bí phất nhất đẳng trong thiên hạ, mà còn có thể tương đương với Chiến Thần Tinh Kinh thiên hạ đệ nhất bảo điển không chừng!
Bí pháp cường đại như vậy, nếu gặp phải thì Cổ Thần sao có thể bỏ qua nên hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống tỉ mỉ nghiên cứu Thuần Dương bí điển này.
Chí cương chí dương bí pháp bí điển theo như lời Hoàng Dược Tiên nói thì trong thiên chỉ có bí pháp dạng này có thể giải trừ Huyền Âm tuyệt mạch của Hư Tử Uyên và cũng chỉ có trong Cổ vu tộc mới có loại bí pháp nhất đẳng như vậy.
Thuần Dương bí điển này là do nhân vật tuyệt đỉnh Dương từ thời thái cổ sáng tạo ra, hiện giờ đang sờ sờ trước mắt, chỉ cần là Mệnh Tuyền tu sĩ lĩnh ngộ được một phần vạn trong đó cũng đã có thiện đại thu hoạch rồi.
Thời gian ở trong Chiến Thần sơn này tối đa là năm năm, Cổ Thần muốn tìm tài liệu luyện chế Thuần Dương Tiên đan cũng được, tìm kiếm Chiến Thần Tinh Kinh cũng được không nhất thiết phải nóng vội trong chốc lát. Bởi vì cho dù có kiếm đủ tài liệu luyện chế Thuần Dương Tiên đan thì cũng phải chờ cho Hư Tử Uyên nghiên cứu thấu triệt phối phương mới có thể bắt đầu luyện chế.
Thuần Dương bí điển là kỳ ngộ trăm năm khó gặp, nếu đã gặp được thì đương nhiên phải tận dụng cơ hội mà tìm hiểu, đem Đạo của Dương lưu lại khắc thật sâu vào trong thức hải, như vậy ngày sau tu luyện Thuần Dương bí điển cũng thuận lợi hơn.
Những bí pháp truyền thừa trong Chiến Thần sơn đều không thể mang ra ngoài bởi vì tất cả bí phảo trong đây đều bị hạ cấm chế, không thể lưu vào ngọc giản, chỉ có thể dụng tâm ghi nhớ vào trong đầu.
Thời gian năm năm ngắn ngủi, nếu muốn đem bí điển thuộc loại đệ nhất thiên hạ như Thuần Dương bí điển này tu luyện hoàn chỉnh hiển nhiên là không có khả năng, cho nên lúc này chỉ có tehẻ cố gắng đem từng chữ trong bí điển cùng với Đạo của Dương ẩn chứa trong đó khắc sâu vào trong đầu.
Đem Đạo khắc vào sâu trong đầu cũng chỉ là những lĩnh ngộ trong ý niệm của tu sĩ mà thôi, không thể diễn tả bằng lời hay mô phỏng lại để truyền cho người khác được.
Trong Chiến Thần sơn có vô số truyền thừa bí điển nên ngộ tính của tu sĩ ở chỗ này rất trọng yếu, vô luận tư chất cao thấp thế nào thì cũng chỉ có thể ở trong này năm năm thời gian. CHo nên trong năm năm này, thu hoạch của các tu sĩ chính là có thể xem họ lĩnh ngộ được bao nhiêu và ghi nhớ được bao nhiêu, lĩnh ngộ càng sâu sắc thì ghi nhớ càng sâu sắc, lĩnh ngộ nông cạn thì sự ghi nhớ rất mơ hồ. Giống như học bằng cách hiểu sẽ nhớ lâu hơn là học vẹt vậy.
Vì vậy, cho dù người có tư chất cao tới đâu nhưng sau khi rời khỏi Chiến Thần sơn này mà trong thức hải không có bao nhiêu ấn tượng với bí điển đã gặp qua thì cũng không thể nào tu luyện theo bí điển được.
Cổ Thần có tư chất siêu phẩm, trong thiên hạ những người có tư chất này cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Thế nhưng thứ Cổ Thần sở trường nhất và tự tin nhất không phải là tư chất siêu phẩm này mà chính là ngộ tính của hắn. Kiếp trước có năm trăm năm kinh nghiệm, mặc dù trong năm trăm đó vì báo thù nên hầu hết thời gian Cổ Thần đều chìm trong tu luyện nhưng dù sao thì hiện giờ cũng có hơn người khác năm trăm năm kinh nghiệm, ngộ tính so với người thường ít nhất cũng cao hơn mười lần thậm chí mấy chục lần!
Giống như vô thượng pháp quyết Hỗn Độn Âm Dương quyết, không có ai chỉ dạy nhưng Cổ Thần cũng có thể thông qua ngộ tính của bản thân mà lĩnh ngộ được bảy tám phần. Âm Dương trận trong đó cho dù là ÂM Dương Tông lịch đại tông chủ tốn hao cả ngàn năm tìm hiểu cũng không bàng Cổ Thần chỉ dùng có một năm thời gian đã thấu triệt!
NGười khác có lẽ phải mất mấy năm mới có thể đem từng chữ trong Thuần Dương bí điển ghi khắc vào trong đầu, nhưng Cổ Thần lại nhanh hơn nhiều, chỉ cần vài tháng là đủ.
Cổ Thần cũng là một người có thái độ tu luyện rất chăm chú, sau khi nói với Hư Tử Uyên vài câu, để nàng tiếp tục nghiên cứu Thuần Dương Tiên đan, Cổ Thần liền bắt đầu ngồi trước vách đá chuyên tâm tìm hiểu Thuần Dương bí điển này.
Cổ Thần lúc này giống như một khối đá bất động đã tồn tại không biết bao nhiêu năm thang cùng với vách đá trước mặt. Hai mắt hắn nhìn chằm chằm lên vách đá, tập trung vào từng nét khắc, từng ký tự khắc trên đó. Sau khi nghiên cứu một hồi, Cổ Thần lại hướng về phía chữ Dương ở cuối cùng nhìn một cái. Mỗi lần như thế Cổ Thần đều cảm giác được có một loại hàm ý nào đó từng chút một lắng động trong đầu.
Tròn một ngày một đêm trôi qua, Cổ Thần cũng đã không biết bản thân nhìn mớ ký tự trước mặt bao nhiêu lần, và nhìn vào cái chữ Dương kia bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần đều có tia hàm ý lưu lại trong thức hải của Cổ Thần, tích tụ càng lúc càng nhiều, dần dần hình thành một đoàn trạng thái bất uy tắc không hình không dạng trong thức hải Cổ Thần.
Đối với đoàn trạng thái này, Cổ Thần chỉ có thể cảm giác được như có như không, nhìn không thấy được nhưng lại có thể cảm giác được giống như một cái mê võng bao trùm lên thức hải của Cổ Thần vậy, cho nên Cổ Thần càng cố gắng không ngừng lĩnh ngộ Thuần DƯơng bí điển.
Liên tiếp ba ngày, trong thức hải Cổ Thần đột nhiên nhứ có một trận gió mát thổi qua khiến nguyên thần của Cổ Thần trong nháy mắt đột nhiên chấn động, một cảm giác rất vi diệu cũng đột nhiên từ trong thức hải tuôn ra. Một cái hàm ý hay cũng có thể là một loại hàm chứ Đạo nào đó xuất hiện bên trong thức hải của Cổ Thần.
- Đây là cái gì? Chẳng lẽ chính là Đạo mà Dương lưu lại sao?
Cổ Thần hơi ngẩn ra rồi lập tức đại hỉ.
Trong thức hải đột nhiên xuất hiện cái cảm giác vi diệu kia nhưng lại rất mông lung và thưa thớt. Cổ Thần có cái hiểu cái không, thế nhưng vẫn rõ ràng cảm giác được nó tồn tại còn hơn lúc trước nhiều. Nhưng đây cũng chỉ mới là bước đầu lĩnh ngộ được đối với Thuần Dương bí điển mà thôi.
Chỉ mới mấy ngày mà Cổ Thần đã có thể nắm bắt được một tia hàm ý trong đó đã khiến hắn mừng đến phát điên. Nếu là tu sĩ có ngộ tính hơi cao một chút thì ít nhất cũng phải mất một tháng thậm chí là mấy tháng mới có thể làm được tới bước này như Cổ Thần.
Hiểu được một tia hàm ý này, Cổ Thần đối với việc tu luyện Thuần Dương thân thể càng có hiểu biết sâu hơn và Cổ Thần cũng cảm giác được Hỗn Độn ÂM Dương quyết với Thuần Dương bí điển này có mối liên hệ với nhau.
Từ xưa đến nay, chưa có tu sĩ nào có thể đồng thời tu luyện cả hai bộ vô thượng pháp quyết này ngoại trừ Cổ Thần, và cũng vì vậy Cổ Thần mới phát hiện được mối liên hệ giữa hai bộ công pháp này.
Đã bắt được một tia hàm ý, Cổ Thần càng thêm hứng phấn tiếp tục nghiên cứu lĩnh ngộ Thuần Dương bí điển, đến tối thì tu luyện Linh Kình Thuấn Tức quyết. Ban này dùng gần tám canh giờ liên tục nghiên cứu lĩnh ngộ Thuần Dương bí điển, đến tối Cổ Thần chỉ dùng bốn canh giờ tu luyện Linh Kình Thuấn Tức quyết là tinh lực lại tràn đầy.
Cứ liên tục như vậy tiếp qua nhiều ngày, tuy rằng đoàn trạng thái trong thức hải vẫn không rõ ràng lắm nhưng cảm ngộ của Cổ Thần lại càng lúc càng sâu sắc hơn.
Đại khái qua hơn mười ngày, chỗ vách đá này đón tiếp vị Vu sĩ thứ hai tiến đến.
Cổ Thần tuy rằng chuyên tâm trong tu luyện nhưng trong vòng ngàn trượng xung quanh có tiếng châm rơi cũng không thể thoát được hai lỗ tai của Cổ Thần. CHo nên vừa nghe tiếng bước chân, Cổ Thần liền dùng thần thức đảo qua, người tới là một Nguyên Thần trung kỳ Vu sĩ, rất nhanh đã đến gần chỗ Cổ Thần ngồi, người này là một võ vu cao hai thước bốn.
Trên ngực áo của tên Vu sĩ này có đồ đằng hình sóng nước, vừa nhìn là biết người của Thuỷ Vu bộ lạc. Thuỷ Vu bộ lạc cùng DƯơng Vu bộ lạc cũng có giao hảo nên người này nhìn Cổ Thần khẽ chào hỏi một tiếng rồi hưng phấn nhìn lên vách đá.
Thấy được truyền thừa Thuần Dương bí điển của Dương Vu bộ lạc khắc trên đó, trong mắt tên Vu sĩ kia cũng toát lên khát vọng nhưng cũng có chút thất vọng. Thuỷ Vu bộ lạc và Âm Vu bộ lạc tu luyện bí pháp đều thiên về Cực Âm bí pháp cho nên không thích hợp tu luyện bí pháp có thuộc tính dương cương. Trừ khi hắn cũng có tu luyện Đạo gia âm dương hợp nhất Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết, nếu không rất khó đồng tu loại công pháp tương khắc như vậy được.
Tuy nhiên tên Võ vu kia cũng kiếm chỗ khoanh chân ngồi xuống gần Cổ Thần, tuy rằng hắn không thích hợp để tu luyện Thuần Dương bí điển nhưng quan sát, nghiên cứu vẫn rất có lợi cho hắn.
Vừa ngồi xuống hắn liền quay sang Cổ Thần hoi:
- Dương Vu bộ lạc huynh đệ, ta là Thuỷ Vu bộ lạc Thuỷ Nguyên, xin hỏi tôn tánh đại danh của huynh đệ?
- Dương Cổ!
Cổ Thần nhàn nhạt trả lời, ánh mắt vẫn thuỷ chung không rời khỏi vách đá trước mặt.
Thuỷ Nguyên hướng bốn phía nhìn một lần rồi hỏi tiếp:
- Cổ huynh, ngươi có phát hiện thi thể bên trong Chiến Thần sơn không?
Cổ Thần hơi nhướng mày lên, có chút hứng thú nói:
- Có thấy qua một cái. Người cũng thấy thi thể Vu sĩ khác sao?
Thuỷ Nguyên gật đầu nói:
- Ta phát hiện hai cái thi thể, một là của Thuỷ Vu bộ lạc ta, một là của Âm Vu bộ lạc. Tên ngoại tộc tu sĩ kia dám ở trong Chiến Thần sơn này tàn sát Vu sĩ tộc ta!
Vừa nói, Thuỷ Nguyên vừa siết chặt nắm tay, hiển nhiên là rất tức giận.
- Ngoại tộc tu sĩ?
Cổ Thần có chút cả kinh, vội hỏi:
- Cái gì ngoại tộc tu sĩ?
Vừa hỏi Cổ Thần vừa thầm đoán, trong ba mươi người tiến vào Chiến Thần sơn ngoài Cổ Thần ra thì hai mươi chín người còn lại đều trải qua huyết mạch trắc thí. Mà Cổ Thần được Tự Ngọc bảo đảm nên không ai biết được thân phận ngoại tộc của hắn. Trong đầu Cổ Thần đột nhiên hiện lên một bóng người, đó là tên Linh Vu của Hoả Vu bộ lạc mà Cổ Thần nhìn không thấy kia.
- Thiên Vu bộ lạc và Dương Vu bộ lạc tiến vào đây sớm nhất nên hiển nhiên là Cổ huynh không biết rồi. Lúc Hoả Vu bộ lạc tiến vào thông đạo, trên bầu trời đột nhiên đánh xuống một đạo cương mang ngàn trượng, bổ lên người một gã Linh Vu của Hoả Vu bộ lạc. Mà tên ngoại tộc tu sĩ đó nhờ có một cái cổ đỉnh hộ thân nên mới thoát được công kích của cương mang chạy vào trong thông đạo.
Thuỷ Nguyên từ tử kể hết những chuyện phát sinh bên ngoài sau khi Cổ Thần tiến vào:
- Thần nữ muốn chúng ta sau khi tiến vào trong núi thì tận lực tụ tập cùng một chỗ, tên ngoại tộc tu sĩ kia có tu vi Minh Khiếu kỳ, những Vu sĩ chết trong đây, rõ ràng là do hắn giết!
Nghe Thuỷ Nguyên kể lại, trong lòng Cổ Thần như dậy sóng, hắn vừa nghe liền biết lai lịch của cái cổ đỉnh kia và tên ngoại tộc tu sĩ đó.
- Tên kia chính là Tàng Thiên Cơ!
Cổ Thần thầm hô.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế