Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 68 : Trấn áp Tàng Thiên Cơ(1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thái Hư Tiên đỉnh cho dù có hoá thành tro, Cổ Thần cũng nhận ra, cho nên Thuỷ Nguyên vừa nói là Cổ Thần liền biết tên ngoại tộc tu sĩ kia chính là Đại Doanh đế đình đương kim thái tử Tàng Thiên Cơ.
Trong lòng Cổ Thần lúc này tràn đầy kinh hãi. Tên ngoại tộc tu sĩ kia mặc kệ là Nhân tộc hay Yêu tộc cũng không có khả năng khiến Cổ Thần kinh hãi như vậy.
Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ chính là cừu địch không đội trời chung cả hai kiếp. Không ngờ đúng là oan gia ngõ hẹp, Cổ Thần chạy tới tận Nam hoang vu cương này mà Tàng Thiên Cơ cũng chạy tới.
Cổ Thần nhờ có Thần nữ Tự Ngọc hỗ trợ nên mới có thể thông qua Liệp Long đại hội chiếm được danh ngạch tiến vào Chiến Thần sơn.
Mà Tàng Thiên Cơ lại trực tiếp đánh chết một tên Vu sĩ Hoả Vu bộ lạc đã được xác định là có thể tiến vào Chiến Thần sơn rồi dung hợp với ký ức của hắn, sau đó dùng Chân Nhan đan cải biến tướng mạo qua mắt Thần nữ và chín vị Đại Vu lẫn vào trong Chiến Thần sơn.
Kinh hãi qua đi, trong mắt Cổ Thần liền bắn ra một đạo lệ quang.
Năm năm, trong năm năm vừa qua thực lực của Cổ Thần đã từ Nguyên Thần trung kỳ tiến lên Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh phong, đồng thời còn luyện thành thần thông ba đầu sáu tay, thực lực so với năm năm trước mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Năm năm trước, khi Cổ Thần hoá long mới khó khăn lắm so sánh được với tu sĩ Minh Khiếu kỳ kích hoạt sáu trăm khiếu huyệt.
Năm năm sau, Cổ Thần sử dụng thần thông ba đầu sáu tay thực lực đã có thể so sánh với cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt hơn chín trăm cái khiếu huyệt.
Cho dù là cao thủ đã kích hoạt chín trăm cái nếu giao thủ Cổ Thần cũng có cơ đánh chết.
- Tàng Thiên Cơ, ngày chết của ngươi đã tới rồi!
Cổ Thần trong lòng thầm quát!
Thuỷ Nguyên vẫn tiếp tục nói:
- Cổ huynh, tên ngoại tộc tu sĩ kia rất lợi hại, chúng ta cũng nên giao hảo một chút, nếu gặp phải tên tu sĩ ngoại tộc đó cũng có thể chiếu cố cho nhau.
Cổ Thần gật đầu nói:
- Ta đang tìm hiểu Thuần Dương bí điển cho nên tạm thời sẽ không rời khỏi chỗ này.
Thuỷ Nguyên do sợ hãi Tàng Thiên Cơ nên tuy rằng Thuần Dương bí điển không phải là truyền thừa của Thuỷ VU bộ lạc nhưng hắn vẫn lưu lại chỗ này tìm hiểu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mấy ngày sau lại có hai gã Vu sĩ đến chỗ này, một người là Dương Vu bộ lạc tên Thiết, một người là Vu sĩ của Địa VU bộ lạc.
Hai người này vừa tới thấy Cổ Thần và Thuỷ Nguyên thì lập tức đại hỉ bước nhanh tới.
Vừa nói chuyện một hồi, hai người kia cũng thấy qua vài cái thi thể VU sĩ nên trong lòng cả đám nhất thời bàng hoàng không thôi.
Chiến Thần sơn chưa bao giờ xuất hiện tình trạng có ngoại tộc tu sĩ lẻn vào tàn sát Cổ vu tộc Vu sĩ. Sợ rằng ngay cả Thần nữ và chín vị Đại Vu cũng không ngờ được tên ngoại tộc tu sĩ này lại có vô thượng tiên bảo tương liên với mệnh thần, ngay cả cấm chế của Chiến Thần sơn cũng không thể gạt bỏ hắn.
Bởi vì sợ đụng phải tên ngoại tộc tu sĩ kia nên cả ba người đều dừng lại ở chỗ này với Cổ Thần.
Mấy ngày tiếp theo lại có thêm ba Vu sĩ nữa tới.
Dần dần, không gian trăm trượng bao quanh vách đá đã có bảy Vu sĩ. Trong đó Dương Vu bộ lạc ba người, Thiên Vu, Hoả Vu, Thuỷ Vu, Địa Vu và Âm Vu mỗi bộ lạc một người.
Vu sĩ của Dương VU bộ lạc đều có thể tu luyện Thuần Dương bí điển truyền thừa của bộ lạc, mà mấy Vu sĩ của bộ lạc khác chỉ có thể cảm ngộ được một chút từ trong mấy ký tự kia.
THời gian ở trong Chiến Thần sơn thập phần quý giá, cho nên mấy bị Vu sĩ kia đều muốn đi tìm truyền thừa của bộ lạc mình, thếng nhưng không có ai đồng hành nên họ đành phải chờ ở đây.
Tiếp theo mấy ngày kế tiếp lại có một Vu sĩ của Thuỷ Vu bộ lạc tới đây.
Dừng lại chỗ này một ngày, vị Vu sĩ của Thuỷ Vu bộ lạc vừa mới đến này cùng với THuỷ Nguyên chuấn bị cùng nhau đi kiếm truyền thừa Thuỷ Cực bí điển của THuỷ Vu bộ lạc.
Mới vừa rời khỏi chỗ vách đá hơn trăm trượng thì Thuỷ Nguyên đột nhiên dùng bước hô to:
- Thạch!
- Thạch huynh, chỗ này là truyền thừa Thuần DƯơng bí điển của Dương Vu bộ lạc các ngươi, đã có ba huynh đệ của Dương Vu bộ lạc ở đây. Không thấy ngươi, chúng ta vẫn còn lo lắng không biết ngươi có gặp nguy hiểm gì không, bây giờ thì tốt rồi ...
Tên Vu sĩ còn lại của Thuỷ Vu bộ lạc cũng lên tiếng, hưng phấn nói.
Dương Vu và Thuỷ Vu hai bộ lạc đều có quan hệ rất tốt cho nên đại đa số Vu sĩ trong hai bộ lạc đều biết nhau, chỉ có Cổ Thần là ngoại lệ.
Hai người Thuỷ Nguyên vừa đi ra được trăm trượng đã thấy Dương Thạch của Dương Vu bộ lạc đang hướng bên này đi tới thì liền vui vẻ hô lên.
Cùng lúc đó, khi Cổ Thần nghe được thanh âm của, thân thể hắn chợt léo lên, song chưởng vỗ mạnh lên mặt đất đã rời khỏi chỗ ngồi hơn ba mươi trượng, sau đó nhanh chóng tới bên cạnh hai người Thuỷ Nguyên, kéo hai người họ trờ về chỗ vách đá.
- Cổ huynh, ngươi làm gì vậy?
Thuỷ Nguyên hoàn toàn không hiểu tại sao Cổ Thần hành động như vậy nên có chút kinh hãi hỏi.
Chúng Vu sĩ còn lại cũng tỏ vẻ nghi hoặc, không biết tại sao Cổ Thần vừa thấy tên Dương Thạch liền như lâm đại địch, hai người cùng là người của Dương Vu bộ lạc mà?
Dương Thạch kia nhìn Cổ Thần, trong mắt tràn đầy nộ ý.
Cổ Thần đứng trước mấy Vu sĩ, lạnh lùng nói:
- Ta đã thấy thi thể của Thạch, hắn đã chết rồi!
- Cái gì?
Chúng Vu sĩ đều kinh hãi hét lên, sắc mặt biến đổi rồi quay về phía Dương Thạch kia quát lớn:
- Ngươi là ai?
- Ha ha ha ha ...
Dương Thạch ha hả cười rồi dùng ánh mắt khinh thường liếc nhìn mấy vị Vu sĩ trước mặt nói:
- Trách không được vì sao mấy ngày nay ta không tìm được tên Vu sĩ nào để giết, thì ra các ngươi đều trốn ở chỗ này. Hắc hắc, Thuần Dương bí điển của Dương Vu bộ lạc cũng ở đây, thực sự là song hỷ lâm môn mà! Ha ha ...
Dứt lời, tên Dương Thạch kia liền chuyển ánh mắt lên người Cổ Thần, trong mắt hắn hiện lên vẻ nghi hoặc, tên Vu sĩ này để cho hắn có cảm giác thâm bất khả trắc, đồng thời còn có cảm giác hơi quen thuộc, khiến hắn rất tò mò.
Thế nhưng tò mò chỉ thoáng chốc rồi hắn hưng phấn nghĩ: "Một tên Nguyên Thần hậu kỳ cho dù thực lực có biến thái cỡ nào thì trong thiên hạ này có mấy tên có thể so được với tên siêu cấp biến thái Cổ Thần kia?"
- Hắn chính là tên ngoại tộc tu sĩ kia, chúng ta cùng nhau liên thủ giết chết hắn đi. Các vị, vì huynh đệ đã chết mà báo thù a ....
Thuỷ Nguyên nghiến răng nói.
Tên Dương Thạch kia lành lùng nhìn Thuỷ Nguyên rồi cười lạnh nói:
- Chỉ bàng các ngươi? Đám kiến hôi các ngươi cho dù có nhiều hơn cũng chỉ có thể đứng đó chờ chết mà thôi, Chiến Thần sơn là thánh địa của các ngươi đúng không? Vậy hôm nay nó sẽ trở thành mồ chôn của các ngươi!
Đang lúc nói chuyện, tay tên Dương Thạch kia cũng đồng thời nhấc lên, trong lòng bàn tay hắn liền xuất hiện một cái tiểu phiên màu đen, trên cái tiểu phiên này có khắc một cái huyết hông khô lâu. Tên Dương Thạch này nói tiếp:
- Một, hai, ba, bốn, năm, sáu ... Ồ có tới tám cái nguyên thần, ha ha, Tụ Huyết Phiên của ta lại có thể đại tăng uy lực rồi!
- Tàng Thiên Cơ, ngươi lụn bại tới mức này sao?
Cổ Thần nhìn chằm chằm vào hai mắt của tên Dương Thạch kia đạm nhiên nói.
Tàng Thiên Cơ nghe Cổ Thần nói nhưng cũng không hề nghĩ tới người trước mặt này chính là đối thủ truyền kiếp Cổ Thần của hắn, mà làm một bộ mặt rất kinh ngạc hỏi lại:
- Ngươi vậy mà nhận ra ta?
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 69 : Trấn áp Tàng Thiên Cơ(2,3)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Hừ!
Cổ Thần khẽ cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Các ngươi lui lại phía sau đi, hắn chí ít cũng có thực lực Minh Khiếu hậu kỳ, các ngươi không phải đối thủ của hắn. Đối phó hắn, hừ, chỉ mình ta là đủ rồi!
- Cổ huynh, người nhiều lực đại a!
Thuỷ Nguyên thấy Cổ Thần định một mình xuất thủ liền la lên.
Cổ Thần đạm nhiên nói:
- Minh Khiếu hậu kỳ Hoả Long ta còn có thể chém giết mà còn phải sợ một tên Minh Khiếu sơ kỳ sao? Các ngươi mau lui về phía sau đi!
Thấy ngữ khí cứng rắn của Cổ Thần, mấy tên Vu sĩ liền ngoan ngoãn lui tới dưới vách đá.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ lập loè hung quang, rồi trực tiếp hoà thành nguyên dạng. Bị một tên Nguyên Thần hậu kỳ Vu sĩ xem thường đã khiến hắn triệt để nổi giận. Mà từ trong mắt tên Vu sĩ này Tàng Thiên Cơ cũng cảm nhận một sự khinh thường.
- Chết! Ngươi đi chết đi!
Tàng Thiên Cơ nổi giân rống lên một tiếng, ném Tụ Huyết Phiên trong tay hướng tơi Cổ Thần.
Tụ Huyết Phiên đón gió lớn lên, trong nháy mắt đã biến thành trăm trượng che khuất cả không trung quảng trường, không chỉ bao phủ Cổ Thần mà ngay cả bảy tên Vu sĩ kia cũng bị bao phủ luôn.
Tuy trên mặt Cổ Thần biểu hiện vẻ khinh thường nhưng trong lòng hắn vẫn cảnh giác cao độ. Ngay lúc Tàng Thiên Cơ ném Tụ Huyết Phiên ra, trong tay Cổ Thần cũng loé lên quang bảy màu, một cỗ sát khí xung thiên theo đó tràn ra chấn động tất cả mọi người ở đây.
Thượng Phẩm công kích tiên bảo: Thất Thải Tuyệt Thần kiếm!
Mắt thấy Tụ Huyết Phiên to mấy trăm trượng chụp xuống, hai tay Cổ Thần vung mạnh Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lên, mạnh mẽ chém một nhát, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm quang mang đai thinh bắn ra một đạo thất thải thiên hồng mang theo kiếm khí phóng thẳng lên cao.
"Rầm!"
Một tiếng bạo hưởng mãnh liệt vang lên, Tụ Huyết Phiên to mấy trăm trượng kia liền xuất hiện bảy đạo vết nứt, mỗi vết nứt đều sâu hơn mười trượng.
Vố số tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong Tụ Huyết Phiên vang lên, quang mang của Tụ Huyết Phiên cũng ảm đạm xuống lui lại phía sau.
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm không phải cùng đẳng cấp để Bàn Long Sát Thần thương so sánh được. Thất Thải Tuyệt Thần kiếm vừa ra thì thân thể liền bị chém thành bảy đoạn, nguyên thần cũng bị chém thành hư vô. Vô luận là thân thể hay nguyên thần đều có lực sát thương rất lớn. Tụ Huyết Phiên thu thập vô số tinh nguyên khí huyết luyện chế thành, làm sao chống đỡ được công kích của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm?
Tàng Thiên Cơ sắc mặt đại biến, nhưng ánh mắt nhìn về phía Thất Thải Tuyệt Thần kiếm trên tay Cổ Thần lại lộ ra vẻ tham lam, bàn tay hắn khẽ động, kết xuất một pháp ấn quỷ dị rồi hướng một ngón tay chỉ về phía Tụ Huyết Phiên.
Trong sát na đó, vô số tiếng kêu chói tai vang lên, một cái huyết sắc nhân diện từ trong huyết hồng khô lâu lao ra bổ khuyết chỗ mấy vết nứt trên Tụ Huyết Phiên. Theo đó gần vạn cái huyết sắc nhân diện đồng thời lao ra, nhanh chóng khôi phục lại Tụ Huyết Phiên như ban đầu chụp xuống đầu Cổ Thần.
Đồng thời, hai tay Tàng Thiên Cơ kết xuất một cái pháp ấn khác, miệng hét lớn:
- Kim Cương ấn!
Một đạo kim sắc chưởng cương nhanh chóng từ trong lòng bàn tay Tàng Thiên Cơ phóng lớn lên thành ngàn trượng, nhưng theo thủ ấn biến đổi của Tàng Thiên Cơ, cái kim sắc chưởng cương đó lại nhanh chóng áp súc lại thành cỡ trăm trượng bắn tới chỗ Cổ Thần. Trên đường nó đi qua, mặt đất như bị cày xới thành một cái rãnh sâu gần mười trượng.
Trong mắt các Vu sĩ còn lại đều tràn ngập vẻ hoảng sợ. Tụ Huyết Phiên như một cái hắc thủ che trời toả ra mùi tanh tưởi nồng đậm so với lúc trước còn nồng hơn, uy thế cũng mãnh liệt hơn.
Mà đạo kim sắc quyền cương kia lại như một vầng thái dương nhỏ rất chói mắt. Nơi nó đi qua có thể hình dung như vạn vật giai không.
Trăm trượng cự phiên cùng trăm trượng quyền cương, một cái trên trời, một cái từ dưới đất đồng thời đánh tới, uy áp toả ra kinh thiên động địa khiến các Vu sĩ đều hít thở khó khăn.
Cổ Thần trong tay cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lại không hề có nửa điểm khẩn trương, trên mặt vẫn mang theo nụ cười thản nhiên. Tay trái chợt vung lên, Xích Lân Dương Hoả kiếm hiện ra!
Hai tay vũ động, quang mang trên mũi Thất Thải Tuyệt Thần kiếm đại thịnh, lại bắn ra một đạo thất thải thiên hồng phóng lên trời đâm vào Tụ Huyết Phiên.
Đồng thời Cổ Thần mạnh mẽ dùng Xích Lân Dương Hoả kiếm chém mạnh một cái, một cái khe nứt không gian theo đó hiện ra. Sau đó một tiếng bạo hưởng mãnh liệt vang lên, mọi người nhìn lại thì chỉ thấy cái kim sắc quyền cương của Tàng Thiên Cơ đánh ra từ một phân thành hai, đã bị trảm thành hai nửa.
Trên bầu trời tiếp đó cũng truyền lại âm thanh như vải bị xé rách, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lại khiến cho Tụ Huyết Phiên xuất hiện bảy vết nứt.
Cổ Thần hai tay hai kiếm, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Xích Lân Dương Hoả kiếm, một kiện là thượng phẩm tiên bảo, một kiện là hạ phẩm tiên bảo khiến cho mấy Vu sĩ phía sau càng trợn mắt líu lưỡi. Bọn họ trong tay ngay cả một kiện tiên bảo cũng không có, vậy mà Cổ Thần cùng lúc có hai kiện.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ cũng thoáng hiện vẻ thất kinh, một tên Vu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ mà cũng có thực lực Minh Khiếu hậu kỳ như hắn đã khiến hắn khó tin rồi, vậy mà bây giờ trên tay đối phương còn có hai kiện vô thượng tiên bảo!
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Xích Lân Dương Hoả kiếm là thu hoạch của Cổ Thần khi giết chết Ngao Hoằng và Long Nham cho nên Tàng Thiên Cơ chưa bao giờ thấy qua. Trong mắt Tàng Thiên Cơ lúc này, tên Vu sĩ trước mắt so với đối thủ sống còn của hắn là Cổ Thần cũng không thua kém chút nào, thậm chí còn có chút mạnh hơn. Nhưng cho dù hắn tưởng tượng thế nào cũng không thể nào ngờ rằng người trước mặt lại chính là đối thủ sống còn Cổ Thần của hắn!
Một thân phận mới, tiên bảo mới đã biến Cổ Thần trở thành một kình địch hoàn toàn mới của Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ lúc trước luôn được xưng tụng là thiên hạ đệ nhất thiên tài, mới hai mươi tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh giới, tiền đồ vô lượng cho nên từ trước tới giờ hắn đều tự cho mình là đệ nhất. Kết quả Cổ Thần xuất hiện đã phá vỡ thần thoại của hắn, còn mạnh mẽ đem hắn đạp dưới chân!
Nguyên tưởng rằng rời khỏi trung thổ thì tu sĩ trẻ tuổi trong thiên hạ đã không còn ai so được với hắn nữa, nhưng ai ngờ trong Cổ vu tộc này lại xuất hiện một tên biến thái không kém Cổ Thần, mới chỉ tu vi Nguyên Thần hậu kỳ mà đã có thực lực không kém gì Tàng Thiên Cơ hắn rồi!
Đồng thời trên người còn có pháp bảo có thể khắc chế của Tụ Huyết Phiên của hắn!
Phẫn nộ! Ngập trời phẫn nộ!
Tàng Thiên Cơ trong mắt hồng quang đại thịnh, quát lên một tiếng giận giữ rồi nói:
- Đồ Độc, ra đi, chúng ta cùng nhau tiêu diệt hắn, rút nguyên thần của hắn ra!
Tàng Thiên Cơ mặc dù phẫn nộ nhưng lòng tin đánh chết tên Vu sĩ trước mặt này vẫn còn đó. Con bài chưa lật của hắn còn có Thái Hư Tiên đỉnh, mà trong thiện hạ này ngoài Cổ Thần ra còn ai có thể khống chế được Thái Hư Tiên đỉnh uy hiếp đến tính mạng hắn?
Tàng Thiên Cơ vừa dứt lời thì một bóng đen từ trong mi tâm hắn bắn ra hoá thành một cái hắc sắc khô lâu thật lớn, chính là do nguyên thần của ma vương Đồ Độc biến thành.
Bóng đen chợt loé lên đã tới bên Tụ Huyết Phiên, Trấn Minh Ngọc Bi vừa xuất hiện trong tay Cổ Thần còn chưa kịp đánh ra thì cái bóng đen đó đã chui vào trong cái huyết sắc khô lâu trên Tụ Huyết Phiên.
- Huyết linh khống hồn đại pháp!
Một thanh âm âm lãnh tới cực điểm đột nhiên vang lên.
Tụ Huyết Phiên lay động mãnh liệt một hồi rồi mười hai bóng người từ trong Tụ Huyết Phiên phóng ra đứng trước mặt Tàng Thiên Cơ.
- A, đó là Thạch!
- Kia là Ô ...
- Kia là Quyến ....
...
Mấy VU sĩ đứng phía sau liên tục kinh hô lên, mười hai bóng người này lại chính là mười hai Nguyên Thần kỳ Vu sĩ cùng họ tiến vào Chiến Thần sơn này.
Mà mười hai bóng người xuất hiện ở đây chính là nguyên thần của mười hai người này, nhưng thực lực so với lúc còng sống mạnh hơn rất nhiều, mỗi một cái nguyên thần đều có thực lực không kém Minh Khiếu kỳ tu sĩ, thậm chí còn có nguyên thần có thực lực Minh Khiếu trung kỳ và Minh Khiếu hậu kỳ!
Hiển nhiên nguyên thần của mười hai người này đã bị ma vương Đồ Độc tế luyện cho tăng trưởng tu vi từ lên tròn một cảnh giới: từ Nguyên Thần sơ kỳ lên Minh Khiếu sơ kỳ, Nguyên Thần trung kỳ lên Minh Khiếu trung kỳ và Nguyên Thần hậu kỳ lên Minh Khiếu hậu kỳ!
Mười hai cái huyết hồn, trong đo có sáu tên Minh Khiếu sơ kỳ, bốn tên Minh Khiếu trung kỳ và hai tên Minh Khiếu hậu kỳ.
Trách không được Tàng Thiên Cơ vừa nãy khi Tàng Thiên Cơ thấy mấy người Cổ Thần liền nói là có thêm tám cải nguyên thần của họ thì uy lực của Tụ Huyết Phiên lại tăng mạnh, thì ra là tám cái nguyên thần liền có thể biến thành tám cái Minh Khiếu kỳ huyết hồn.
Có ma vương Đồ Độc tương trợ, bằng vào Tụ Huyết Phiên, Tàng Thiên Cơ cũng có thể luyện chế ra một chi đại quân huyết hồn hùng mạnh. Có một đội quân toàn Minh Khiếu kỳ như vậy cũng đủ để quét ngang Minh Khiếu kỳ trở thành tồn tại vô địch dưới Độ Hư rồi!
Mười hai huyết hồn, hai tên một chỗ phân thành sáu hướng tạo thành một cái huyết hồn đại trận.
Một cổ huyết sát hung khí nhất thời mạnh mẽ tuôn ra, khí thế ngập trời, trong không khí nhanh chóng tràn ngập mùi máu tanh.
Mấy Vu sĩ đứng phía sau cắn chặt răng lại, thân thể khẽ run rẩy bởi vì bị một cổ khí tức khủng bố đang bao phủ toàn trường đang tăng lên.
Cổ Thần nhìn mười hai cái huyết hồn trước mắt, khẽ nhíu mày. Thi Hồn Tông ma tu cả đời chỉ có thể luyện chế ra một cái thi hồn mà cái nguyên thần trốn trong thân thể Tàng Thiên Cơ lại có thể một lần luyện ra mười hai cái huyết hồn, vừa nghe đã thấy rợn da đầu rồi.
Trừ khi cái nguyên thần đó là của một tên đại ma vương từ hơn ngàn năm trước nếu không hiện tại không có bất luận một tên ma tu nào có khả năng và thực lực như vậy!
Cổ Thần nhíu mày không phải vì mười hai cái huyết hồn này khó đối phó, ngược lại đối với Cổ Thần, chỉ cần nhấc tay là có thể dễ dàng phá tan cái huyết hồn đại trận này đem mười hai cái huyết hồn đó toàn bộ diệt sát. Huyết hồn và thi hồn khác nhau, thi hồn là có thân thể mà huyết hồn chỉ có nguyên thần.
Nguyên thần trong thiên hạ đối với Cổ Thần mà nói chính là cá nằm trên thớt, chỉ cần xuất Trấn Minh Ngọc Bi ra tất cả đều bị diệt sạch!
Thế nhưng Trấn Minh Ngọc Bi cũng phải phải là pháp bảo bí mật của Cổ Thần, hiện giờ bên cạnh có bảy tên Vu sĩ đang nhìn chằm chằm, nếu để chúng phát hiện ra Trấn Minh Ngọc Bi thì khó tránh khỏi sẽ có một ít phiền phức.
- Ha ha ha ha ha ...
Mười hai huyết hồn vừa xuất hiện, Tàng Thiên Cơ liền điên cuồng cười ha hả, trong mắt hắn hồng quang càng thịnh, thân thể cũng mơ hồ có chút hồng quang, tựa hồ cũng sắp biến thành một cái huyết hồn rồi mở miệng nói:
- Toàn bộ các ngươi đều đi chết đi cho ta! Một tên cũng đừng mong sống sót, ta muốn đem nguyên thần của các ngươi đều luyện thành huyết hồn vĩnh viễn bị ta điều khiển, đời đời kiếp kiếp không được siêu sinh ha ha ha ha ...
Ánh mắt Cổ Thần lúc này càng thêm lạnh lùng, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm trong tay càng thêm nắm chặt, sát khí dần tăng lên, tên Tàng Thiên Cơ này nếu còn tiếp tục để hắn trên đời thì chỉ càng là tai hoạ, lúc này thực lực của Cổ Thần đã có phần vượt trên Tàng Thiên Cơ nên trong lòng đã hạ quyết tâm phải giết chết Tàng Thiên Cơ hôm nay.
Thế nhưng nếu không xuất toàn bộ bản lĩnh ra thì đối mặt với mười hai cái huyết hồn, thêm vào cái nguyên thần ma tu kia cùng với Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần thật đúng không phải là đối thủ. Chỉ có mang toàn bộ pháp bảo ra, cùng với biến thân bà đầu sáu tay thì mới nắm chắc thắng được Tàng Thiên Cơ.
Nhưng những còn bài này của Cổ Thần cũng không thể để lộ ra trước mặt mấy tên Vu sĩ phía sau được.
Cổ Thần trong lòng thầm quyết đinh, quang mang bảy màu của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm đột nhiên đai thịnh, một đạo thất thải thiên hồng xẹt qua bầu trời mạnh mẽ bổ ra, Xích Lân Dương Hoả kiếm trng tay cũng đột nhiên biến mất không thấy, mà thay vào đó là một cây hắc sắc trường thương dài chừng mười trượng, mặt trên có khắc hai đầu hắc long bao quanh.
Đây chính là Bàn Long Sát Thần thương!
Bàn Long Sát Thần thương vừa hiện, thương cương liền mạnh mẽ phóng xuất. Một đạo thương cương mãnh mẽ đâm tới phía trước, đem không gian xé ra một cái lỗ thủng thật lớn.
Mà khi Cổ Thần lấy Bàn Long Sát Thần thương ra, hai mắt Tàng Thiên Cơ cũng vụt sáng, cả người chấn động, phẫn nộ đến rung giộng quát:
- A, a, a ... ngươi là ...
Tàng Thiên Cơ còn chưa nói hết câu thì hắc sắc thương cương đã đánh tới buộc hắn phải ngậm miệng lại, thân thể chợt loé lên né sáng một bên.
Cổ Thần cũng không có truy kích, sau khi đâm ra một thương, thấy Tàng Thiên Cơ né sang một bên, thân thể của Cổ Thần cũng bắn mạnh tới trước, hướng mặt ngoài sơn cốc cấp tốc lao đi.
Tàng Thiên Cơ không thể nào ngờ được Cổ Thần lại xoay người bỏ chạy. Khi Bàn Long Sát Thần thương vừa xuất hiện thì hắn đã biết được tên Vu sĩ nãy giờ chém giết với hắn là ai, chính là đại địch cả này của Tàng Thiên Cơ hắn - Cổ Thần Cổ Sát Thần!
Tàng Thiên Cơ rống lên giận dữ, không hề để ý tới mấy tên Vu sĩ đang đứng sát vách đá kia mà thân thể cũng chợt loé lên đuổi theo Cổ Thần, trong miệng quát lớn:
- Đồ Độc, đuổi theo, lần này hắn trốn không thoát đâu, ta phải bầm thây hắn thành vạn đoạn, nghiền nát xương hắn, đem nguyên thần của hắn luyện thành huyết hồn, khiến hắn trọn đời không được siêu sinh! Không giết được Cổ Thần, oán khí của ta khó mà ổn định đươc. Giết!
Tụ Huyết Phiên cũng nhanh chóng bay theo Tàng Thiên Cơ, thanh âm của Đồ Độc từ trong Tụ Huyết Phiên vang lên:
- Tàng Thiên Cơ, lần này Cổ Thần chắc chắn phải chết, ta sẽ giúp ngươi giết hắn, ngươi nhất định phải kiếm cho ta một cái thân thể hoàn hảo!
Hai mắt của Tàng Thiên Cơ lúc này đã biến thành màu huyết hồng hoàn toàn, đánh chết Cổ Thần chính là nguyện vọng lớn nhất của hắn lúc này, nên hắn không hề do dự trả lời:
- Giết Cổ Thần, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi!
- Ha ha ha ha ...
Trong Tụ Huyết Phiên vang lên tiếng cười vui sướng của Đồ Độc, mặc dù thanh âm của hắn âm lãnh đến cực điểm nhưng lúc này cũng có thêm vài phần hoan hỉ.
Trong Chiến Thần sơn không thể phi độn, không thể thuấn di cho nên Cổ Thần chỉ có thể bằng lực lượng hai chân chạy trên mặt đất, nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh, đến lúc Tàng Thiên Cơ kịp phản ứng thì Cổ Thần sớm đã vượt qua hơn trăm trượng, chuyển qua một chân núi, biến mất dạng trong tầm nhìn.
Chỉ một cái chớp mắt sau, thân ảnh Tàng Thiên Cơ và Tụ Huyết Phiên trên đầu cũng đồng thời đuổi tới.
Cổ Thần khoé miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Có Tàng Thiên Cơ ở đây thì chắc chắn mấy tên Vu sĩ kia sẽ không có can đảm đuổi theo, vậy thì hắn có thể buông tay đánh một trận với Tàng Thiên Cơ!
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 70 : Trấn áp Tàng Thiên Cơ(4)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Trong Chiến Thần sơn, những quần sơn nhỏ có rất nhiều tạo thành rất nhiều cái khe núi sâu và chật hẹp. Cổ Thần vừa xuất hiện trong tầm mắt Tàng Thiên Cơ thì thân thể hắn lại chợt loé lên biến mất trong một cái khe núi khác khiến Tàng Thiên Cơ không thể xuất thủ được, chỉ đành tiếp tục đuổi theo.
Cổ Thần toàn lực chạy đi, không quá lâu sau đã chạy ra hơn trăm dặm, ở trước mặt xuất hiện một cái sơn cốc không có đường ra, bốn phía đều trên đầu đều là cực hạn Hoả pháp tắc thiểu đốt.
- Chính là chỗ này!
Cổ Thần sau khi tiến vào cái sơn cốc này liền dừng lại nói:
- Tàng Thiên Cơ, nơi này sẽ là nơi chôn thây của ngươi!
Tàng Thiên Cơ sau khi đuổi theo vào cái sơn cốc này, thấy Cổ Thần đang đứng phía trước, ở sau lưng Cổ Thần đã không còn đường chạy thì điên cuồng cười ha hả nói:
- Cổ Thần, ngươi chạy đi, chạy tiếp đi nào, bây giờ cho dù ngươi có dùng thuấn di cũng không khỏi bàn tay bản thái tử được nữa ha ha ha ...
Cổ Thần xoay người đi sâu vào trong sơn cốc, Tàng Thiên Cơ thấy vậy cũng đuổi theo vào.
Rất nhanh Cổ Thần đã đi tới cuối sơn cốc, Tàng Thiên Cơ ở phía sau cách hắn hơn hai trăm trượng, lúc này trên miệng Cổ Thần lại xuất hiện nụ cười lạnh.
Tướng mạo khẽ biến đổi một chút, Cổ Thần đã trở lại nguyên hình Nhân tộc, xoay người lại nhìn Tàng Thiên Cơ nói:
- Tàng Thiên Cơ, xem ra chúng ta quả thật là oan gia ngõ hẹp!
Tàng Thiên Cơ trong mắt toát ra vẻ điên cuồng, cười lớn một tiếng nói:
- Ha ha ha ha ... Cổ Thần, cái này gọi là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu! Ta tìm kiếm ngươi đã lâu rồi, ha ha ha ... ngày nay sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi!
- Hắc hắc hắc ...
Theo tiếng cười của Tàng Thiên Cơ vừa dứt, một thanh âm âm lãnh đến cực điểm từ trong Tụ Huyết Phiên vang lên.
Cổ Thần nhìn Tụ Huyết Phiên nói:
- Nếu ta đoán không sai thì cái nguyên thần trốn trong cái Tụ Huyết Phiên này chính là nguyên thần của Thi Hồn Tông ma tu từ hơn ngàn năm trước đúng không? Hiện tại ở trong đám ma tu Thi Hồn Tông không có ai có khẳ năng đồng thời luyện chế mười hai cái huyết hồn cả!
- Ha ha ha ...
Tiếng cười từ trong Tụ Huyết Phiên lại vang lên, sau đó thanh âm âm lãnh vang lên:
- Đám tu sĩ hiện tại của Thi Hồn Tông bất quá chỉ là đấm đồ tôn huyền tôn của bản vương, có tehẻ tu luyện được thần thông bí pháp chân chính gì chứ? Bản vương là Đồ Độc, người biết chứ?
- Chín là ma vương Đồ Độc thành danh từ hai ngàn năm trước sao?
Cổ Thần có chút kinh hãi kêu lên.
- Chính là bản vương, ha ha ha!
Ma vương Đồ Độc thấy vẻ kinh hãi của Cổ Thần thì càng vui sướng cười lớn.
Bỗng nhiên Cổ Thần lại đổi giọng nói:
- Bất quá cũng chỉ là thùng rỗng kêu to thôi, không đáng quan tâm!
- Ngươi vừa nói cái gì?
Đồ Độc quát lớn:
- Bản vương là một đời ma vương, là ma đạo đệ nhất nhân trong mấy ngàn năm qua, ngươi ngay cả tư cách xách giày cho ta cũng không được mà còn dám coi thường bản vương?
- Hừ!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đồ Độc, ngươi từ lâu đã là anh hùng xuống dốc rồi, thời đại lúc này là của chúng ta, chỉ bằng người mà cũng dám ra oai ở đây sao? Một cái nguyên thần như ngươi thì có thể làm gì được ta? Ta khinh!
- Ngươi muốn chết?
Đồ Độc phẫn nộ quát lên:
- Cổ Thần, ta sẽ luyện hoá nguyên thần của ngươi khiến ngươi phải chịu đựng nổi khổ đày đoạ linh hồn, cho ngươi giờ giờ khắc khắc đều phải chịu đựng hành hạ thống khổ!
- Không cần nhiều lời, cứ giết hắn thu lấy tinh nguyên khí huyết, rút lấy nguyên thần bỏ vào Tụ Huyết Phiên trước đã. Để xem lúc đó hắn còn mạnh miệng thế nào?
Hồng quang trong mắt Tàng Thiên Cơ càng thêm thịnh, âm lãnh nói:
- Đồ Độc, để mười hai huyết hồn của ngươi diệt sát hắn đi!
- Mười hai huyết hồn, tru diệt!
Thanh âm của Đồ Độc nhanh chóng vang lên, Tụ Huyết Phiên lây động liên hồi, bắn ra một đạo huyết hồng tới trước mặt Cổ Thần.
Mười hai huyết hồn theo mệnh lệnh của Đồ Độc cũng đồng thời phóng nhanh tới áp sát Cổ Thần.
Sáu cao thủ Minh Khiếu sơ kỳ, bốn Minh Khiếu trung kỳ và hai Minh Khiếu hậu kỳ. Cỗ lực lượng này cho dù là Minh Khiếu hậu kỳ cực hạn cũng không dám khinh thường.
Vậy mà trên mặt Cổ Thần vẫn không hề có biểu hiện gấp gáp chút nào mà tay phải cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm hương huyết cương đang đánh tới mạnh mẽ xuất một kiếm, một đạo thất thải thiên hồng liền đem huyết cương kia chém thành hai đoạn hoá thành hư vô, thất thải thiên hồng thế tới chưa hết, còn tiếp tục chém tới Tụ Huyết Phiên.
Đồng thời, tay trái Cổ Thần khẽ nhấc lên vỗ tới trước một chưởng, trong lòng bàn tay léo lên một đoàn quang mang bạch sắc chói mắt toả ra vạn trượng!
- A! A! A! A! ...
Bạch sắc quang mang nhanh chóng bắn tới toàn bộ mười hai huyết hồn, bên ngoài nguyên thần của mười hai huyết hồn này liền bốc lên từng trận khói nhẹ, đồng thời trong miệng chúng liên tục phát ra những tiếng kêu la thảm thiết.
Trấn Minh Ngọc Bi vừa ra, thiên hạ quỷ thần đều diệt, cho nên chỉ một chút quang mang chạm vào đã khiến cho mười hai huyết hồn bị thương tổn nghiêm trọng.
Chỉ trong một sát na sau đó, Trấn Minh Ngọc Bi đã xuyên qua nguyên thần của một tên huyết hồn, rồi lại tiếp tục xuyên qua một tên huyết hồn khác ...
Huyết hồn có tu vi Minh Khiếu kỳ cho nên khi bị Trấn Minh Ngọc Bi bắn trúng cũng không bị tịnh hoá ngay lập tức mà chỗ bị Trấn Minh Ngọc Bi xuyên qua liền tuôn ra một đoàn quang hoa thuần bạch sắc.
Quang hoa càng này càng mở rộng ra, vết thương trên nguyên thần cũng càng lớn, chỉ trong chốc lát toàn bộ nguyên thần của huyết hồn liền hoá thành hư vô.
Dưới sự khống chế của Cổ Thần, Trấn Minh Ngọc Bi không ngừng bay lượng khắp nơi, liên tục đục lỗ trên nguyên thần của mười hai tên huyết hồn rồi trở lại trên tay hắn.
Đến lúc Trấn Minh Ngọc Bi trở lại trong tay Cổ Thần thì tên huyết hồn đầu tiên vừa bị quang hoa từ Trấn Minh Ngọc Bi toả ra tịnh hoá thành hư vô.
Tàng Thiên Cơ trừng lớn hai mắt, không thể tưởng tượng được nhìn mười hai huyết hồn Minh Khiếu kỳ bị Cổ Thần dễ dàng diệt sát trước mắt!
Từng đoàn, từng đoàn quan hoa lần lượt bap phủ lên huyết hồn rồi tinh hoá chúng thành hư vô, rất nhanh mười hai huyết hồn đã biến mất, theo đó quang hoa bạch sắc cũng tiêu tán trong thiên địa.
Thanh âm của Đồ Độc có chút kinh hãi vang lên:
- Không! Không thể nào! Đó là pháp gì, tại sao có thể trong nháy mắt diệt sát huyết hồn của ta? Không có khả năng! Trên đời làm sao lại có loại pháp bảo nghịch thiên như vậy?
Trấn Minh Ngọc Bi chính là trấn giới chi bảo đặt tại giao giới của âm dương hai giới đế áp chế âm hồn lệ quỷ từ âm giới tiến vào dương giới. Từ thời thượng cổ cũng chỉ có rất ít tu sĩ mới có thể biết về Trấn Minh Ngọc Bi nhưng họ chỉ biết có bảo vật như vậy nhưng không hề biết tên của nó cũng như địa điểm đặt ở đâu mà chỉ biết là nó được đặt ở giao giới giữa hai giới mà thôi.
Đồ Độc tuy là ma vương từ hai ngàn năm trước nhưng đối với Trấn Minh Ngọc Bi cũng không thể nào hay biết được.
Trong thiên địa lại có pháp bảo có thể miễu sát quỷ hồn và nguyên thần, cái này chính là khắc tinh của huyết hồn. Đối mặt với bảo vật như vậy, cho dù có bao nhiêu huyết hồn cũng không có chút tác dụng nào.
Nguyên Thần kỳ trong thiên hạ cũng không phải lúa, Đồ Độc vất vả lắm mởi có thể ở trong Chiến Thần sơn này thu được nguyên thần của mười hai tên Vu sĩ luyện thành mười hai tên huyết hồn hình thành nên huyết hồn đại trận có thể phân cao thấp với Minh Khiếu kỳ cực hạn cao thủ.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 71 : Trấn áp Tàng Thiên Cơ(5,6)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng hiện tại thì sao? Cổ Thần chỉ vừa giơ tay một cái, toàn bộ công sức của hắn liền bị huỷ diệt.
- Tàng Thiên Cơ, hôm nay chúng ta giải quyết mọi ân oán tại đây đi!
Cổ Thần quát lớn một tiếng, lập tức biến thân thành ba đầu sáu tay. Nhất thời thực lực bạo tăng thêm một bậc.
Ba cánh tay phải của Cổ Thần lần lượt cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm, Bàn Long Sát Thần thương và Xích Lân Dương Hoả kiếm.
Ba kiện tiên bảo đồng thời đánh ra: một đạo thất thải thiên hồng như xé toạt trời cao, một đạo hắc sắc thương cương phá toái không gian, một đạo xích hoả kiếm cương như phân đôi thiên địa đồng thời đánh tới Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc.
Đồng thời lúc đó hai cánh tay trái của Cổ Thần kết xuất Lạc Tinh Quyền ấn. Bầu trời đột nhiên biến đổi như hoá thành vạn trượng tinh không, vô số ngôi sao từ trên vòm trời hoá thành từng đạo quyền cương hạ xuống.
Cánh tay còn lại cũng không nhàn rỗi, Cổ Thần kết xuất một đạo kim sắc quyền cương toả ra quang mang rực rõ như mặt trời rơi xuống nhân gian đánh về phía trước.
- Giết! Giết! Giết!
Cổ Thần đã hạ quyết tâm nên vừa động thủ là xuất ra thực lực và công kích mạnh nhất.
Ba kiện tiên bảo đồng thời công kích, thêm nữa là Lạc TInh Thần quyền và Kim Cương Thần quyền đánh ra, Cổ Thần đã phát huy trạng thái ba đầu sáu tay của hắn đến tận cùng.
Nguyên bản là hai người Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc liên thủ đối phó Cổ Thần nên Tàng Thiên Cơ tràn đầy tự tin, nhưng hiện tại tình huống lại trở thành là ba Cổ Thần liên thủ đồng thời đối phó hai người Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc.
Thực lực của Tàng Thiên Cơ có thể so sánh với cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt chín trăm khiếu huyệt, so với Cổ Thần khi thi triển ba đầu sáu tay thì hơi thấp hơn một chút. Mà Đồ Độc do nguyên thần đồng cư với Tàng Thiên Cơ nên bị Tàng Thiên Cơ áp chế, thực lực so với Tàng Thiên Cơ còn thấp hơn một chút, vì vậy khi hai người đối mặt với ba Cổ Thần đồng thời công kích làm sao có thể là đối thủ?
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm chém lên Tụ Huyết Phiên phát ra từng tiếng vải vóc bị xé rách khiến Tụ Huyết Phiên lập tức xuất hiện bảy đạo liệt ngân.
Lần này, không đợi cho bảy đạo liệt ngân khôi phục, một đạo mang theo khí tức chí dương xích hoả kiếm cương lại tiếp tục chém lên Tụ Huyết Phiên khiến cho Tụ Huyết Phiên càng thêm rách nát, sau đó từ trên không trung, từng đạo quyền cương liên tục đánh xuống Tụ Huyết Phiên như mưa rơi.
Tụ Huyết Phiên kịch liệt run rẩy một hồi liền nhanh chóng thu nhỏ lại, nguyên thần của Đồ Độc ở trong đó cũng nhất thời bị đánh cho mê muội cấp tốc mang theo Tụ Huyết Phiên trốn vào trong mi tâm của Tàng Thiên Cơ.
Đạo hắc sắc thương cương của Bàn Long Sát Thần thương cũng trong sát na đó đâm tới trước mặt Tàng Thiên Cơ, Tàng Thiên Cơ khó khăn lắm mới tránh được thì lại có một đạo kim sắc quyền cương đánh tới.
Trong Chiến Thần sơn này không thể thuấn di nên Tàng Thiên Cơ chỉ có thể căn răng mạnh mẽ huy chưởng bổ ra một cái Kim Cương ấn đánh tới kim sắc quyền cương của Cổ Thần.
"Ầm!"
Một tiếng bạo hưởng kịch liệt vang lên, pháp lực cương khí bị ép văng tứ phía, mặt đất cũng bị bổ ra vô số vết nứt sâu hoắm.
Theo đó một cổ lực lượng phản chấn lại, Tàng Thiên Cơ thực lực so ra kém Cổ Thần một bậc cho nên khi đối quyền cả người hắn liền bị chấn bay ngược về sau hơn mười trượng.
Thân thể Tàng Thiên Cơ còn chưa rơi xuống dátd thì Lạc TInh Thần quyền đã như mưa liên tục dội xuống.
"Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!"
Trong nháy mắt, vô số đạo quyền cương từ trên trời bổ xuống, đánh lên người Tàng Thiên Cơ trực tiếp đem hắn ép ngã xuống mặt đất, sau đó mặt đất chỗ đó cũng bị đánh thành một cái hố sâu.
Tu vi Tàng Thiên Cơ càng cao thì gặp phải uy hiếp trí mạng càng thấp, Lạc TInh Thần quyền của Cổ Thần mặc dù lợi hại nhưng còn chưa đủ uy hiếp đến tính mạng của Tàng Thiên Cơ mà chỉ đánh cho hắn đầu óc quay cường, phun ra chút máu mà thôi.
Tàng Thiên Cơ trong nháy mắt liền hoàn hồn lại, từ trong hố đất nhảy ra, trong mắt đầy vẻ hoảng hốt, biết bản thân lúc này không phải là đối thủ của Cổ Thần nên muốn tìm cách đào tẩu.
Nhưng, đúng vào lúc này!
Một đạo thất thải thiên hồng từ trên trời cao bổ xuống!
Đồng thời một đạo hắc sắc thương cương đem không gian đục thành một cái lỗ lớn, mạnh mẽ đâm tới mệnh tuyền của Tàng Thiên Cơ.
Theo sát đó còn có một đoạ xích hoả kiếm cương cũng đồng thời chém tới.
Còn hai cánh tay khác, Cổ Thần liền hướng lên bầu trời làm mấy cái pháp ấn xuất ra một cái thái cực đồ vận chuyển Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết, rồi từ trong thái cực đồ vươn ra một bàn tay thật lớn hướng Tàng Thiên Cơ chộp tới.
Tàng Thiên Cơ vừa hiện thân ra thì thất thải thiên hồng đã từ trên trời đánh xuống, và hắc sắc trường thương cũng đồng thời đâm trúng thân thể hắn.
- Keng! Keng!
Hai tiếng kim loại va cham vang lên đem không gian xung quanh chấn vặn vẹo.
Một cái cổ đỉnh tang thương đột nhiên xuất hiện bên ngoài thân thể Tàng Thiên Cơ bao bọc hắn vào trong đó. Mặc dù hai tiếng bạo hưởng rất kịch liệt vang lên nhưng lại không hề tổn thương hắn mảy may.
Thái Hư Tiên đỉnh là đỉnh lô dùng để luyện đan của Thái cổ Tiên tôn Thái, tài liệu dùng để luyện chế Thuần Dương Tiên đan này cực kỳ hi hữu, cho dù vô thượng tiên bảo cũng khó có thể huỷ hoại được nó. Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Bàn Long Sát Thần thương tuy rằng đều là tiên bảo công kích cực mạnh nhưng lực phòng ngự của Thái Hư Tiên đỉnh quả thực quá biến thái, so với lực công kích của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Bàn Long Sát Thần thương còn mạnh hơn nhiều.
"Keng!"
Ngay sau đó xích diễm kiếm cương của Xích Lân Dương Hoả kiếm cũng đánh lên Thái Hư Tiên đỉnh phát ra một tiếng vang cực lớn. Pháp lực cương khí cuồng bạo bắn ra khắp nơi, một số chỗ hư không cũng bị cắt nát, trên mặt đất cũng lưu lại vô số vết nứt nhưng vẫn không thể tổn hại được Thái Hư Tiên đỉnh chút nào.
Tàng Thiên Cơ được Thái Hư Tiên đỉnh thủ hộ bên trong, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm, Bàn Long Sát Thần thương và Xích Lân Dương Hoả kiếm đều bị Thái Hư Tiên đỉnh ngăn trở bên ngoài, không thể tổn thương được Tàng Thiên Cơ.
Thế nhưng ánh mắt của Tàng Thiên Cơ lúc này vẫn toát lên vẻ sợ hãi, bởi vì ngay lýc này bàn tay khổng lồ do pháp lực cương khí hình thành từ trong thái cực đồ Cổ Thần hoạ lên lúc trước đã áp tới đỉnh đầu hắn, ngũ chỉ mở ra hướng Thái Hư Tiên đỉnh chụp xuống.
Một cỗ hấp lực cường đại từ trong bàn tay khổng lồ tuôn ra, Tàng Thiên Cơ cảm giác được Thái Hư Tiên đỉnh kịch liệt chấn động, không chịu sự khống chế của hắn muốn thoát đi.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ càng thêm hoảng hốt, lần này lực lượng Cổ Thần đoạt Thái Hư Tiên đỉnh còn mạnh hơn mấy lần trước rất nhiều.
Thái Hư Tiên đỉnh chính là vật bảo mệnh của Tàng Thiên Cơ, là căn cơ để hắn có thể bất tử, nếu không có Thái Hư Tiên đỉnh cũng đồng nghĩa với tính mạng của hắn tuỳ lúc đều có thể bị uy hiếp. Do đó khi Cổ Thần cường hành đoạt lấy Thái Hư Tiên đỉnh, Tàng Thiên Cơ như thế nào lại không khiếp sợ, không khủng hoảng?
Tàng Thiên Cơ đạp mạnh xuống đất một cái khiến mặt đất lấy chỗ hắn làm trung tâm xuất hiện từng vết nứt chằng chịt lan ra bốn phương tám hương, thân ảnh Tàng Thiên Cơ chợt loé lên mang theo Thái Hư Tiên đỉnh trong nháy mắt xuất hiện ngoài mười trượng.
Tàng Thiên Cơ nhanh, Cổ Thần còn nhanh hơn, cự chưởng khổng lồ cũng chợt loé lên đã lại xuất hiện bên cạnh Tàng Thiên Cơ, ngũ chỉ nắm chặt lấy Thái Hư Tiên đỉnh mạnh mẽ kéo ra khỏi người Tàng Thiên Cơ.
- Không ....
Tàng Thiên Cơ sợ hãi rống to lên một tiếng, hai tay gắt gao nắm chặt lấy Thái Hư Tiên đỉnh, nhưng vô vọng, bàn tay khổng lồ kia nắm lấy Thái Hư Tiên đỉnh kéo lên, Tàng Thiên Cơ cũng nắm lấy Thái Hư Tiên đỉnh không buông ra nên cũng bị kéo lên theo hướng tới chỗ Cổ Thần.
- Tàng Thiên Cơ, ngươi đã không có Thái Hư Tiên đỉnh bảo hộ thì tử kỳ của ngươi cũng đã điểm!
Cổ Thần quát lớn một tiếng, tiếp tục mạnh mẽ truyền thêm pháp lực vào trong thái cực đồ.
Tốc độ của bàn tay khổng lồ được pháp lực của Cổ Thần thôi động càng trở nên nhanh chóng hơn, như một mũi tên gia tốc bay tới Cổ Thần.
Mắt thấy sắp đến gần Cổ Thần, ánh mắt Tàng Thiên Cơ nhìn Cổ Thần tràn đầy sợ hãi, nhất thời liền buông hai tay ra, thân thể gập lại, nhanh chóng phóng tới cực hạn Hoả pháp tắc chỗ vách sơn cốc.
Trong chớp mắt, Tàng Thiên Cơ đã nhảy vào bên trong Hoả pháp tắc, cực hạn Hoả pháp tắc thiêu đốt cho dù là Độ Hư cường giả cũng có thể thiêu chết, Minh Khiếu kỳ cao thủ mà lọt vào trong đó chính là lập tức bị miễu sát.
Trong sát na đó, tính mạng của Tàng Thiên Cơ bị uy hiếp trí mạng.
Một cỗ lực lượng cường đại từ trong Thái Hư Tiên đỉnh tuôn ra lập tức giãy thoát khỏi cự chưởng của Cổ Thần, xuất hiện bên ngoài thân thể của Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ lại dùng chính tính mạng của bản thân để đặt cược, để cho Thái Hư Tiên đỉnh đã tương liên với mệnh thần của hắn lập tức trở về bảo vệ cho hắn.
- Ha ha ha ha ...
Tàng Thiên Cơ cuồng tiếu nói:
- Cổ Thần, người không giết được ta! Ha ha ha ... Thái Hư Tiên đỉnh là của ta, vĩnh viễn đều là của ta, chờ ta bước vào Độ Hư cảnh thì ngày chết của ngươi cũng điểm ha ha ha ...
Dứt lời, Tàng Thiên Cơ liền xoay người chạy sâu vào trong cực hạn Hoả pháp tắc đang thiêu đốt, hắn phải mau chóng rời khỏi chỗ này, tuy rằng hiện tại có Thái Hư Tiên đỉnh bảo hộ ngăn cản Hoả pháp tắc bên ngoài cơ thể khiến hắn không bị thương tổn nhưng nhiệt độ thiêu đốt của cực hạn Hoả pháp tắc quả thật rất khủng khiếp, cho dù hiện tại không bị thiêu chết nhưng thời gian càng lâu thì hắn cũng có thể trực tiếp bị nướng chín mà chết!
Mà từ trong sơn cốc chạy trốn là không được, có Cổ Thần ở đó, Tàng Thiên Cơ không thể nào chạy thoát được, nhưng nều đi qua Hoả pháp tắc thì Cổ Thần không thể đuổi theo vào trong được.
Nhìn Tàng Thiên Cơ dần biến mất trong Hoả pháp tắc, Cổ Thần khẽ nhíu mày, với thực lực hiện tại của hắn cho dù không thể trực tiếp giết chết Tàng Thiên Cơ thì cũng có thể dư sức phong ấn hắn. CHỉ cần không để cho tính mạng của hắn bị uy hiếp thì Tàng Thiên Cơ cũng không thể nhờ vào Thái Hư Tiên đỉnh để bảo mệnh nữa.
Nếu có thể phong ấn Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần chỉ cần khi tu vi bước vào Minh Khiếu kỳ là có thể đem hắn diệt sát!
Nếu lần này để Tàng Thiên Cơ trốn thoát thì đến lúc Cổ Thần bước vào Minh Khiếu kỳ, nếu Tàng Thiên Cơ cũng tiến thêm một bước thì càng khó có thể đánh chết hắn. Cho nên phải nhanh chóng phong ấn Tàng Thiên Cơ lại, để hắn không thể tiếp tục phát triển nữa, như vậy trong tương lai khi bước vào Minh Khiếu kỳ, Cổ Thần mới có thết nắm chắc điệt sát được hắn.
Trong Chiến Thần sơn nơi nơi đều là cấm chế do cực hạn Hoả pháp tắc làm gốc, là cấm địa chân chính, cho nên Cổ Thần cũng không dám tiến vào, không ngờ Tàng Thiên Cơ lại loại dùng Thái Hư Tiên đỉnh bảo hộ cường hành xông vào bên trong!
Trong đầu Cổ Thần khẽ động, Tàng Thiên Cơ có thể bằng vào Thái Hư Tiên đỉnh xông vào cực hạn Hoả pháp tắc thì không phải hắn cũng có thể thông qua Chiến Thần lệnh để xông vào hay sao?
Chiến Thần lệnh là thánh vật của Cổ vu tộc, Chiến Thần sơn lại là thánh địa của Cổ vu tộc, hai bên chắc chắn có liên hệ với nhau.
Cổ Thần từ sớm đã đoán như vậy, nhưng cực hạn Hoả pháp tắc quả thật là quá mức lợi hại, có thể trong nhát mắt miễu sát Minh Khiếu kỳ cao thủ, nên Cổ Thần vẫn chưa dám thử.
Nhưng hiện tại Tàng Thiên Cơ đã có thể nhờ vào Thái Hư Tiên đỉnh tiến vào trong chỗ cực hạn Hoả pháp tắc đang thiêu đốt thì Cổ Thần lại nhớ đến điều này.
Thần niệm khẽ động, Chiến Thần lệnh phát ra xích sắc quang mang, tự động bay ra. Cổ Thần nắm Chiến Thần lệnh vào tay, thân hình chợt loé lên đã tới bên cạnh cực hạn Hoả pháp tắc đang thiêu đốt.
Cổ Thần đầu tiên là thử đưa bàn tay đang cầm Chiến Thần lệnh thò vào trong Hoả pháp tắc.
Cảm giác cực nóng càng lúc càng kịch liệt, Chiến Thần lệnh cũng trở nên cực kỳ nóng bỏng, xích sắc quang mang cũng càng lúc càng thịnh, thế nhưng lại không có chút ý tứ nào muốn thôn phệ cực hạn Hoả pháp tắc xung quanh.
Cánh tay Cổ Thần chậm rãi thò vào trong cực hạn Hoả pháp tắc, cho dù có bị cực hạn Hoả pháp tắc công kích thì Cổ Thần cũng chỉ tổn thất một cánh tay, hiện tại Cổ Thần đã có thần thông ba đầu sáu tay, cho dù có mất một cánh tay thì vẫn còn năm cái, nhưng tính mạng lại không hề bị uy hiếp.
- Hả?
Đột nhiên trong lòng Cổ Thần đại hỉ.
Khi cả bàn tay của Cổ Thần đã tiến vào trong cực hạn Hoả pháp tắc mà Cổ Thần vẫn không hề phát hiện bàn tay hắn bị công kích, mặc dù vẫn có cảm giác cực nóng nhưng Cổ Thần hoàn toàn có thể thừa nhận được độ nóng này, bởi vì bên trong Chiến Thần lệnh cũng đồng dạng truyền ra sức nóng không kém như vậy.
Cổ Thần liền đưa nguyên cả cánh tay tiến vào bên trong. Vẫn không bị cực hạn Hoả pháp tắc công kích mà ngược lại tất cả ba đông bên trong hoả hải do cực hạn Hoả pháp tắc tạo thành này đều truyền vào trong Chiến Thần lệnh và bị Cổ Thần trong nháy mắt nắm bắt được.
- Là Tàng Thiên Cơ!
Cổ Thần trong nháy mắt đó đã xác định được chỗ phát ra ba động cách hắn chỉ có mấy trăm trượng.
Hoả hải lúc này rất bình tĩnh, khi cánh tay của Cổ Thần tiến vào trong đó liền có thể cảm giác được ba động trong phạm vi ngàn trượng, trong đó chỉ có một chỗ mà Hoả pháp tắc thiêu đốt bất định sản sinh ra ba động, hiển nhiên là có người đang di chuyển bên trong Hoả hải làm Hoả pháp tắc chỗ đó chấn động.
Hai cánh tay ... rồi bốn cánh tay ...
Cổ Thần chậm rãi đêm từng cánh tay thò vào bên trong Hoả hải, khi thân thể tiến vào Hoả hải càng nhiều phần thì cự lỵ cảm giác của Cổ Thần trong Hoả hải càng mở rộng. Khi Cổ Thần đem toàn bộ sáu cánh tay thò vào trong Hoả hải thì đã có thể cảm giác được cự ly khoảng vạn trượng.
Trong phạm vi vạn trượng này chỉ có một chỗ là xuất hiện ba động, còn lại toàn bộ đều bình thường.
Sau đó Cổ Thần liền đem cả thân hình tiến vào trong Hoả hải. Đột nhiên một cảm thư sướng đến cực điểm đột nhiên sinh ra, tựa hồ như phạm vi hai vạn trượng xung quanh Cổ Thần chính là những cái xúc tua của hắn khiến hắn có thể cảm giác được tất cả ba động bên trong.
Trừ chỗ Tàng Thiên Cơ đang di chuyển tạo ra ba động thì ở một chỗ khác cách Cổ Thần khoảng một vạn ba trăm trượng, Cổ Thần cũng cảm giác được một cỗ ba động rất mãnh liệt, nơi đó chính là chỗ có Thuần Dương bí điển.
- Ha ha ha ...
Cổ Thần sung sướng cười ha hả.
- Thì ra là thế, thì ra là thế ha ha ha ...
Nguyên lại người có Chiến Thần lệnh có thể tuỳ ý tiến vào trong các cấm chế của cực hạn Hoả pháp tắc bao phủ, đồng thời còn có thể ở trong Hoả hải đó cảm giác được các vị trí truyền thừa. Nếu không có Hoả hải thì muốn ở trong Chiến Thần sơn tìm kiếm thì cũng phải mấy thăng mới có thể kiếm được một chỗ có truyền thừa, nhưng có Hoả hải này thì trong phạm vi hai vạn trượng xung quanh nếu có bất cứ truyền thừa nào cũng có thể trong nháy mắt phát hiện ra.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 72 : Trấn áp Tàng Thiên Cơ(7,8)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần trong lòng đại hỉ không thôi, chỉ cần ở trong Hoả hải này đi tìm thì tìm thấy Chiến Thần Tinh Kinh không phải dễ dàng hơn nhiều sao?
Trách không được Chiến Thần lệnh được Cổ vu tộc xưng là thánh vật, trách không được lịch đại Chiến Thần đều muốn Chiến Thần lệnh đời đời truyền thừa. Nguyên lai là có Chiến Thần lệnh mới không bị cực hạn Hoả pháp tắc trong Chiến Thần sơn công kích, đồng thời còn cảm nhận được vị trí truyền thừa từ trong Hoả hải của cực hạn Hoả pháp tắc.
Cứ như vậy, bằng vào Chiến Thần lệnh người có huyết mạch Chiến Thần sẽ dễ dàng tìm được Chiến Thần Tinh Kinh.
Tự thượng cổ trở về sau, Cổ vu tộc cũng đã từng xuất hiện đoạn thời gian huyết mạch Chiến Thần đứt đoạn sau khi một đời CHiến Thần đại nạn buông xuống mà phi hôi yên diệt, sau đó không có Chiến Thần mới thay thế, nhưng sau đó Cổ vu tộc thu được Chiến Thần lệnh và lại có Vu sĩ tiến vào Chiến Thần sơn thu được truyền thừa Chiến Thần Tinh Kinh.
Chiến Thần Tinh Kinh chỉ có lịch đại Chiến Thần mới có thể tìm thấy được. Mà lịch đại Chiến Thần đều là người có huyết mạch Chiến Thần trong người, cho nên tất cả Vu sĩ của Cổ vu tộc mới cho rằng chỉ có người có huyết mạch Chiến Thần mới có thể kiếm được truyền thừa Chiến Thần Tinh Kinh.
Nhưng trên thực tế, Chiến Thần lệnh mới chính là mấu chốt của vấn đề.
Cực hạn Hoả pháp tắc nơi đây từ thời thượng cổ đến nay vẫn chưa bao giờ ngừng thiêu đốt một khắc nào, vẫn duy trì tiết tấu như vậy, vẫn đồng dạng quy luật như vậy khiến cho Cổ Thần lúc này có cảm giác như đang đứng trong một hoả hải rất yên tĩnh.
Cho nên trong cái hoả hải yên tĩnh này có bất cứ di động nào trong vòng cảm ứng Cổ Thần thì Cổ Thần đều có thể biết được.
Phạm vi hai vạn trượng quanh Cổ Thần chỉ có hai nơi có hoả diễm ba động, một là chỗ vách đá khắc Thuần Dương bí điển có ba động nhưng không di động, còn chỗ còn lại thì lại đang di động, cho nên có thể khẳng định nơi đang có ba động di động chính là do Tàng Thiên Cơ đang di chuyển. Khoé miệng Cổ Thần khẽ nhếch lên nở một nụ cười lạnh, hai chân đột nhiên di động, nhánh chóng hướng tới chỗ Tàng Thiên Cơ phóng đi.
Tàng Thiên Cơ bên ngoài cơ thể có Thái Hư Tiên đỉnh bảo hộ ngăn cản tất cả cực hạn Hoả pháp tắc bên ngoài, mà cực hạn Hoả pháp tắc nơi đây cũng không thể tổn hại đến Thái Hư Tiên đỉnh chút nào mà chỉ khiến nó dần đần đỏ rực lên.
Thái Hư Tiên đỉnh vốn được Thái cổ Tiên Tôn Thái dùnh để luyện đan cho nên nó có thể chịu được nhiệt độ rất cao mới có thể hoà tan được dược liệu luyện các loại tiên đan!
Lúc này, Tàng Thiên Cơ đang ở trong Thái Hư Tiên đỉnh cũng giống như một viên tiên đan hình người đang không ngừng bị ngưng luyện vậy. Tàng Thiên Cơ chỉ cảm thấy toàn thân hắn nóng cháy khó có thể chịu được.
Mà ở trong này hắn cũng không thể nhìn thấy gì, bốn phía đều là một mày xích hồng, nhìn không thấy được cái gì khác, ngay cả thần thức vừa đưa ra ngoài một chút liền bị thiêu đốt thành hư vô cho nên lúc này Tàng Thiên Cơ hắn chẳng khác gì một người mù.
Tàng Thiên Cơ không dám biến đổi phương hướng để tránh bị lạc trong đây mà cắn răng cắm đầu chạy thẳng về phía trước.
Càng lúc cảm giác nóng cháy càng mãnh liệt, nếu vẫn còn ở lâu trong hoả hải do toàn cực hạn Hoả pháp tắc tạo thành này thì sớm muộn gì Tàng Thiên Cơ hắn cũng sẽ bị Thái Hư Tiên đỉnh biến thành tài liệu luyện đan mà ngưng luyện mất.
Tàng Thiên Cơ trong lòng rất sốt ruột: "Đi qua ngọn núi này, nhất định sẽ gặp được một cái sơn cốc!"
Nếu không bị Cổ Thần bức đến tuyệt cảnh thì Tàng Thiên Cơ hắn cũng phải dùng tới cả tính mạng để đặt cược như lúc này.
Nhưng lúc đó nếu để Cổ Thần cường hành đoạt Thái Hư Tiên đỉnh đi thì bản thân hắn chết là cái chắc. CHo nên chỉ có biện pháp tiến vào cấm chế do cực hạn pháp tắc tạo thành quanh Chiến Thần sơn, dùng nó để uy hiếp tính mạng bản thân mạnh mẽ thu Thái Hư Tiên đỉnh về thì mới có hi vọng sống sót. CHo nên lúc đó Tàng Thiên Cơ không thể đắn đó nữa, trực tiếp nhảy vào trong cấm chế.
Khi Thái Hư Tiên đỉnh lại xuất hiện bên người, Tàng Thiên Cơ lúc đó phải nói là mừng như điên bởi vì ván cược bằng tính mạng đó của hắn đã thắng!
Nhưng sau khi tiến vào trong hoả hải này một lúc thì trong lòng Tàng Thiên Cơ chỉ còn lại chỉ là sợ hãi và sợ hãi. Thái Hư Tiên đỉnh đúng là bảo vật cùng mệnh thần của hắn tương liên, chỉ cần có Thái Hư Tiên đỉnh là trong thiên hạ không có bất luận công kích nào có thể dồn hắn vào chỗ chết được!
Nhưng lúc này hắn lại giống như một cái nhân hình đan được đang bị Thái Hư Tiên đỉnh ngưng luyện, khiến hắn khóc cười cũng không xong.
Trong lòng càng sợ hãi, Tàng Thiên Cơ càng không ngừng tăng tốc về phía trước.
Đột nhiên!
Cảm giác nóng cháy đã biến mất, một cơn gió nhẹ từ trước mặt thổi tới, tuy rằng cơn gió này cũng có mang theo hơi nóng nhưng so với sức nóng của cực hạn Hoả pháp tắc thì gần như có thể coi bằng không.
Tàng Thiên Cơ đại hỉ, cuối cùng đã thoát ra khỏi cái hoả hải đáng sợ kia xuất hiện trong một cái sơn cốc không có hoả diễm.
Sau khi ra khỏi hoả hải, tính mạng của Tàng Thiên Cơ cũng đã không còn bị uy hiếp nên Thái Hư Tiên đỉnh liền ẩn vào trong người hắn.
Trên mặt Tàng Thiên Cơ lộ ra một nụ cười rất thư sướng và sảng khoái rồi từ từ mở mắt ra.
- Cái gì?
Tàng Thiên Cơ kinh hãi hét lên.
Khi hắn vừa mở mắt ra lại thấy Cổ Thần ba đầu sáu tay đang đứng trong sơn cốc cách hắn hơn mười trượng phía trước và đang nhìn hắn mỉm cười.
Bộ dáng tươi cười của Tàng Thiên Cơ liền cứng ngắt, trong nháy mắt liền biến thành vẻ mặt kinh hãi, khó tin, kinh ngạc ...
- Cổ Thần tại sao lại có thể xuất hiện trước mặt hắn?
Không đợi Tàng Thiên Cơ kịp phản ứng thì Như Ý Lung Linh bảo tháp cao ngàn trượng đã từ trên trời giáng xuống.
"Ầm!"
Tiếng va đập long trời lở đất vang lên, trong lúc Tàng Thiên Cơ còn đang mất hồn thì đã bị Như Ý Lung Linh bảo tháp đánh cho đầu óc càng thêm choáng váng.
Cổ Thần nhấc tay, Như Ý Lung Linh bảo tháp liền bay tới một bên, cửa tháp tầng thứ ba mở ra. Một chỗ khí tức bao hàm sinh mệnh khí tức nồng đạm đột nhiên toả ra khắp sơn cốc.
Mộc chi tháp là tầng có thể chữa trị hầu hết các thương tổn, ẩn chứa gần như vô hạn sinh mệnh tinh hoa của vạn vật trong thiên địa, đối với các tu sĩ bị thương có công hiệu rất lớn.
Bảo tháp tầng thứ nhất là Kim chi tháp ẩn chứ Kim pháp tắc mà Kim chủ sát, lực công kích cực mạnh, đối với Tàng Thiên Cơ sẽ có uy hiếp đến tính mạng nên có thể dẫn phát Thái Hư Tiên đỉnh trong cơ thể Tàng Thiên Cơ hiện ra bảo hộ.
Tầng thứ hai là lại thời gian chi tháp, trong đó ẩn chứa thời gian pháp tắc nhưng hiện tại Hư Tử Uyên đang ở tầng đó cho nên Cổ Thần không có khả năng bỏ Tàng Thiên Cơ vào.
CHo nên Cổ Thần chỉ có thể đem Tàng Thiên Cơ nhốt vào trong tầng thứ ba Mộc chi tháp. Tầng thứ ba này, tu sĩ tiến vào bên tỏng chỉ cần chưa chết, cho dù có trọng thương cỡ nào cũng có thể phục hồi như cũ.
Đem Tàng Thiên Cơ nhốt vào đây, tính mạng của Tàng Thiên Cơ sẽ không bị uy hiếp cho nên Thái Hư Tiên đỉnh cũng không thể bảo hộ hắn và hắn cả đời này cũng đừng mơ tưởng trốn thoát nữa.
Bảo tháp tầng thứ ba cũng một một phương tiểu thế giới, trong đó là một khu rừng rậm rạp xanh tươi toả ra sinh cơ bừng bừng, mỗi một tấc trong không gian này đều tràn ngập sinh mệnh khí tức!
Cổ Thần sau khi đem Tàng Thiên Cơ bỏ vào trong này thì cửa tháp tầng thứ ba liền nhanh chóng đóng lại. Thế giới đầy sinh cơ này đã hoàn toàn bị bít kín.
Sau đó Cổ Thần ném Tàng Thiên Cơ xuống mặt đất giống như ném một con chó, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất.
Trong Như Ý Lung Linh bảo tháp có lưu lại Đạo của Bảo Tháp Thiên Vương cho nên mặc dù trong các tiểu thế giới này mặc kệ bị phá hư như thế nào, không quá một ngày sau liền khôi phục lại nguyên trạng. Vì vậy Cổ Thần không hề lo lắng cái tiểu thế giới này sẽ bị sụp đổ,
Tàng Thiên Cơ từ trong hố đứng lên, trong ánh mắt nhìn Cổ Thần đầy vẻ sợ hãi, nhưng trên mặt vẫn hiện lên vẻ kiên cường. Sau đó hắn liếc nhìn bốn phía rồi quay đầu nhìn Cổ Thần quát lên:
- Cổ Thần, ngươi giết không được ta đâu, ta và Thái Hư Tiên đỉnh là cùng một thể, ngươi vĩnh viễn cũng không có khả năng giết được ta, ngươi vĩnh viễn đấu không lại ta!
Cổ Thần nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tàng Thiên Cơ, hai tay lại kết xuất Lạc Tinh Quyền ấn, bầu trời liền hoá thành một mảnh tinh không, vô sô quyền tinh (ngôi sao hình nắm đấm) hướng Tàng Thiên Cơ đánh xuống.
Mặt khác, bốn cánh tay còn lại thì hai tay kết xuất Âm Dương ấn hai tay kết xuất Thái cực đồ cùng với Lạc Tinh Thần Quyền chụp xuống Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ vừa mới ngăn trở công kích của Lạc Tinh Thần quyền thì Thái cực đồ và Âm Dương ấn ký đã chụp xuống đầu, ép chặt hắn xuống mặt đất. Thái cực đồ và Âm Dương ấn ký giống như hai toà trọng sơn đè lên khiến Tàng Thiên Cơ không thể động đậy được chút nào.
- Cổ Thần, người không giết được ta! Ngươi không có khả năng giết ta! Ngươi không có khả năng! ...
Thanh âm của Tàng Thiên Cơ từ trong phong ấn liền tục truyền ra.
Cổ Thần mở rộng Thiểm Thiên Phong Dực đứng trong hư không liên tục đem Thái cực đồ và Âm Dương ấn ký đánh xuống, một tầng Thái Cực đồ rồi một tầng Âm Dương ấn ký ... sau khi xuất ra một vạn tầng như vậy, Cổ Thần mới dừng tay.
Từ lúc này cho dù Tàng Thiên Cơ có thiên đại tạo hoá cũng khó mà thoát ra được.
Sau khi đã phong ấn trấn áp Tàng Thiên Cơ trong Mộc chi tháp xong, Cổ Thần liền rời đi Như Ý Lung Linh bảo tháp trở vào trong Hoả hải. Tàng Thiên Cơ lúc trước ở trong này giống như một con cá giãy dụa trong nước nóng, mà Cổ Thần lại giống như người cá vùng vẫy thư sướng tung hoành trong biển rộng vậy.
Thần thức của Cổ Thần chuyển hướng về hướng Chiến Thần sơn tản ra.
Thuần Dương bí điển Cổ Thần đã tìm hiểu được đại khái, sau này có thời gian thì quay lại tiếp tục tìm hiểu sau, hiện giờ cần phải tìm được Chiến Thần Tinh Kinh trước đã.
Nếu tu sĩ khắp thiên hạ đều muốn có được Chiến Thần Tinh Kinh này thì chắc hẳn nó phải có chỗ bất phàm!
Cổ Thần bước vào trong Hoả hải thì mọi thứ trong phạm vi hai vạn trượng quanh hắn đều rõ ràng trong lòng bàn tay, nơi có truyền thừa Cổ Thần cũng tìm được mấy chỗ. Mấy ngày sau, Cổ Thần đột nhiên phát hiện một chỗ có hoả diễm ba động với cường độ cực kỳ kịch liệt!
Cổ Thần ở trong Hoả hải di chuyển cho nên rất nhanh đã đến được chỗ phát ra ba động kịch liệt đó!
Nơi này là một cái sơn cốc rất dài, bốn phương tám hướng đều bị Hoả pháp tắc bao quanh, nếu không thể đi xuyên qua Hoả pháp tắc cấm chế thì đừng mơ tiến được vào chỗ này!
Nếu không bởi vì Tàng Thiên Cơ thì Cổ Thần cũng không xâm nhập vào trong cấm chế của cực hạn Hoả pháp tắc và cũng không thể biết được có Chiến Thần lệnh là có thể tự do di chuyển bên trong đó. Nếu không biết chuyện này thì đừng nói là năm năm, cho dù là mười năm Cổ Thần cũng chưa chắc có thể tìm được đến chỗ này.
Nơi có ghi chép các truyền thừa đều có ba động rất lớn nhưng cũng không kịch liệt như ở chỗ này. Ba động ở chỗ này so với chỗ có truyền thừa kịch liệt hơn ít nhất là gấp đôi.
Cổ Thần thầm suy đón nơi này rất có thể là nơi cất chứa truyền thừa Chiến Thần Tinh Kinh, nhưng khi thấy được tình hình trong sơn cốc lại ra ngoài dự đoán của Cổ Thần.
Chỗ này là một cái sơn cốc rộng chừng mười trượng, dài ít nhất hơn năm mươi trượng, hai bên sơn cốc lại có mấy xích sắc pho tượng hình người dọc theo sơn cốc trông khá giống một cái thông đạo.
Cổ Thần chậm rãi đi tới chỗ tận cùng của sơn cốc thì thấy trước mặt xuất hiện một vách đá dựng đứng. Nhưng trên vách đá dựng đứng này lại không có khắc bí điển như nhưng nơi có truyền thừa mà chỉ có bốn chữ lớn: "Trọng Sơn Thánh Địa".
Bên dưới bốn đại tự này là một đồ án cổ xưa, trên đó có khắc hình chín ngọn hoả diễm. Trong lòng Cổ Thần khẽ động, cái đồ án kia cùng mới đồ án trên bề mặt Chiến Thần lệnh giống nhau như đúc.
Cổ Thần liền lật tay lấy Chiến Thần lệnh ra áp lên trên đồ án trên vách đá.
Vừa tới gần đồ án kia, Chiến Thần lệnh đột nhiên toả ra quang mang đại thịnh bắn ra một đạo xích sắc quang mang bao phủ lên đồ án trên vách đá. Chịu ảnh hưởng bởi đạo xích sắc quang mang này, đồ án trên vách đá cũng đồng dạng toả ra xích sắc quang mang.
Thân thể của Cổ Thần trong nháy mắt liền bị xích sắc quang mang bao phủ, trong nháy mắt đó Cổ Thần chỉ cảm thấy dưới chân rất mềm mại, đại địa giống như đột nhiên biến thành những đám mây rồi khung cảnh xung quanh đột nhiên nhanh chóng bị kéo lui lại, Cổ Thần thoạt nhìn giống như đã hoá thành một tia sáng đi chuyển cực nhanh vậy!
Đồ án trên vách đá không chỉ toả ra xích sắc quang mang bao phủ Cổ Thần mà còn phóng lên bắn thẳng vào vòm trời soi sáng chín tầng mây khiến cho toàn bộ Vu sĩ trong phạm vi vạn dặm quanh Chiến Thần sơn đều có thể thấy được rõ ràng.
Chiến Thần điện, Thần nữ Tự Ngọc hướng nhìn về cột xích sắc quang mang kia, trong mắt ánh tràn đầy vẻ kích động, hô hấp cũng trở nên dồn dập, thì thào:
- Một ngàn năm rồi, đã một ngàn năm rồi Chiến Thần sơn mới lại xuất hiện dị tượng khi Chiến Thần xuất thế. Tổ tiên Sí báo mộng cho ta là thật? Ngàn năm sau, kẻ mang theo Chiến Thần lệnh trở về Cổ vu tộc chính là tân CHiến Thần! Cổ Thần, thật sự là ngươi gây ra dị tượng Chiến Thần xuất thế này sao? Nhưng ngươi rõ ràng không có Chiến Thần huyết mạch, là Nhân tộc tu sĩ mà?
Chiến Thần sơn đột nhiên xuất di tượng báo hiệu Chiến Thần xuất thế, tin tức này trong nháy mắt đã thông qua truyền âm đại trận của Chiến Thần điện truyền tới các đại bộc lạc khiến cho cả Cổ vu tộc đều rung động. Mỗi một Vu sĩ đều suy đoán, sau ngàn năm, Chiến Thần mới của Cổ vu tộc sẽ là người của bộ lạc nào đây?
Cho dù toàn bộ Vu sĩ của Cổ vu tộc có tưởng tượng nát ốc cũng không thể nào ngờ được người kích phát dị tượng Chiến Thần xuất thế lần này lại là một Nhân tộc tu sĩ mà không phải là người của bất cứ bộ lạc nào.
Cổ Thần cũng không biết được Chiến Thần sơn đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy. Sau khi bị xích sắc quang mang bao phủ, qua một hồi cảm giác như thiên toàn địa chuyển, nháy mắt sau Cổ Thần đã cảm giác chân đạp lên đất bằng, cảnh tượng xung qunah cũng dần rõ ràng trong tầm mắt.
Cổ Thần nhìn lại, bốn phía đều là một mảnh xích sắc, thân thể của hắn cứ như vậy bị đoàn xích sắc quang mang kia trực tiếp hút vào bên trong Chiến Thần sơn!
- Chẳng lẽ Chiến Thần Tinh Kinh lại nằm trong lòng Chiến Thần sơn?
Trong lòng Cổ Thần khẽ động, lập tức men theo sơn động đi về phí trước.
Mới đi dược hơn mười trượng, đột nhiên một bên vách động có một đoàn hoả diễm bay lượn hình dáng giống như một đầu hoả long hấp dẫn ánh mắt của Cổ Thần!
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế