Sau khi lũ qua đi, Từ Khánh Vĩ bắt đầu dạy những người này kỹ thuật nuôi trồng thủy sản, những kỹ thuật này không có khó khăn gì lắm, cho nên người dân ở đây học cũng nhanh.
Tôn Tứ Khổng lại tăng thêm một đại lượng người máy, làm cho nơi này biến thành một cái công trường đang thi công!
Để cho văn hóa không bị mai một, Tôn Tứ Khổng chế tạo mười mấy người máy văn hóa, bắt đầu mở học đường, dạy học cho những người dân ở đây.
Đồng thời các kỹ thuật khác, như dệt vải, rèn sắt…cũng được Từ Khánh Vĩ truyền dạy.
Sau khi có vải vóc, Từ Khánh Vĩ lại bắt đầu dạy họ làm V phục, cái tập tục nữ nhân trước khi kết hôn phải để ngực trần, bị tôi cưỡng chế hủy bỏ.
Về phần Thủy Linh Nhi, Tôi không biết phải xử lý như thế nào. Nhận? Không nhận? Nếu như là nữ tử địa cầu thì tôi sẽ không lo lắng như vậy, nhưng mà thôi cứ để theo tự nhiên đi!
Chuyện ở đây cứ phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, tôi đã liên hệ mua một số lượng lớn vật liệu ở địa cầu, vận chuyển tới đây.
Thế nhưng, những chuyện không tốt cứ nối gót nhau tới.
Khi tôi không ở địa cầu, thì ở đó lại xảy ra chuyện không hay, lúc này Đinh Bảo Tam đang ngồi trong phòng khách, trông hắn vô cùng uể oải trong mắt đều là tơ máu, mà Triệu Nhan Nghiên và Diệp Tiêu Tiêu các nàng vê mặt cũng vô cùng bi thương.
"Mọi người sao vậy?" Tôi có chút kỳ quái Nhìn bọn họ.
"Bên này có đại sự…" Triệu Nhan Nghiên đứng dậy đi tới bên cạnh tôi, muốn nói nhưng lại không biết nói thế nào: "Đinh Bảo Tam, cặu nói đi"
"Quách đại ca gặp chuyện không may…" Thanh âm của Đinh Bảo Tam khàn khàn nói
"Quách Khánh gặp chuyện không may?" Tôi nghe vậy thì vội vàng hỏi: "Có chuyện gì, bị cảnh sát quốc tế bắt hay sao?"
"Không phải, so với cái này còn nghiêm trọng hơn!" Đinh Bảo Tam nhíu mày nói: "Quách Khánh bị tập kích bằng súng!"
"Cái gì? Bị tập kích bằng súng? í" Tôi nghe nói vậy thì sửng sốt, lấy vị trí của Quách Khánh hiện nay, thì ai dám tập kích hắn!
"Đúng, 9h tối hôm qua, khi tôi và Quách đại ca tham dự bữa tiệc của các phú hào thế giới, sau khi kết thúc, lúc đang chuẩn bị lên xe, thì Quách đại ca bị súng bắn!" Đinh Bảo Tam có chút bất đắc dĩ nói.
"Bị người bắn tỉa? Ai làm?" Có người lại dám công nhiên dùng súng tập kích Quách Khánh, thì lá gan của người này thực lớn: "Quách Khánh hiện tại thế nào?"
"Đạn bắn sượt qua Thái Dương, sượt qua sau não, bệnh viện còn đang cứu, nhưng mà chưa mà vẫn chưa qua khỏi thời kỳ nguy hiểm!" Đinh Bảo Tam nói: "Còn về phương diện ai tập kích, thì còn chưa biết, vì người này chạy rất nhanh!"
"Dẫn tôi đi gặp Quách Khánh!" Tôi nghe nói Quách Khánh còn chưa chết thì trong lòng bình tĩnh lại không ít!
"Được!" Đinh Bảo Tam gật đầu nói sau đó chuẩn bị xe!
Sau khi Đinh Bảo Tam ra ngoài tôi đang muốn đi ra, thì Triệu Nhan Nghiên bỗng kéo tôi lại.
"Làm sao vậy, em yêu?." Tôi Nhìn nàng nói.
"Lão công, em nghĩ Đinh Bảo Tam dường như có chuyện!" Triệu Nhan Nghiên nhỏ giọng nói.
"Anh biết rồi." Tôi gật đầu không nói gì thêm, xoay người ra khỏi nhà.
Nếu như, Đinh Bảo Tam đúng là có chuyện thì những chuyện vừa rồi tất cả đều được giải thích hợp lý!
Khi tôi dùng tinh thần lực dò xét não của Đinh Bảo Tam, thì không phát hiện ra điều gì dị thường! Người này vẫn trung tâm với Quách Khánh, chưa từng có ý nghĩ phản bội nào! Người này không có vấn đề gì!
Như vậy, thì ai muốn làm hại Quách Khánh đây? Quách Khánh từ khi xuất đạo tới nay, cừu nhân rất ít, vậy thì người nào xuất thủ!
Sau khi lên xe, chúng tôi chạy tới bệnh viện tư nhân của Tập đoàn Ánh Rạng Đông.
Sau khi đi tới bệnh viện, toàn bộ nơi này đã được giới nghiêm, có người tôi nhận ra, nhưng cũng có người tôi không biết, nhưng họ đều nhận ra tôi cho nên tránh đường.
Tôi không dừng lại, cùng Đinh Bảo Tam đi thẳng tới phòng bệnh. Đây là một phòng chăm sóc đặc biệt, ở tầng hai, được bọc bởi thủy tinh hưu cơ.
Trên người Quách Khánh cắm đầy ống, các bác sĩ đang bận rộn đi quanh người hắn.
"Giữ cửa ngoài đừng cho bất cứ người nào vào!" Tôi Nhìn Đinh Bảo Tam ra lệnh, sau đó mở cửa đi vào.
"Dạ!" Đinh Bảo Tam gật đầu, cũng không có hỏi cái gì.
Khi tôi vào bên trong, các bác sĩ Nhìn thấy tôi, vội vàng nói: "Ở đây không thể vào, bệnh tình của bệnh nhân còn chưa ổn định!"
"Được rồi cảm ơn các bác sĩ, ở đây không cần các vị nữa, xin mời ra ngoài cho!" Tôi Nhìn hắn gật đầu nói.
"Cái gì? Anh là ai." Bác sĩ nghe được tôi nói như vậy, rất là kỳ quái: "Tôi là bác sĩ chữa cho bệnh nhân, chuyện ở đây tôi phụ trách, nếu anh không ra ngoài tôi sẽ gọi bảo an!"
"Tôi là bạn hắn, chuyện ở đây tôi làm chủ!" Tôi Nhìn bác sĩ nói.
"Chuyện này..." Bác sĩ đã sớm nghe nói người bệnh này dường như có thân phận rất cao, với lại Nhìn tôi có vẻ quen quen, nhưng không nhận ra!
Trong lúc khó xử, Đinh Bảo Tam gõ cửa thủy tinh, bảo mọi người ra ngoài.
Đinh Bảo Tam thì ai cũng biết, nếu như hắn đã gọi các bác sĩ ra, thì không ai nói gì nữa, xoay người đi ra ngoài.
Tôi Nhìn Quách Khánh trên giường bệnh, có một cảm giác vô cùng thương tâm, bạn của tôi không nhiều, người tri kỷ thì chỉ có Quách Khánh
Nếu như ai muốn làm thương tổn Quách Khánh, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho người này, cho nên lần này, tôi nhất định phải tìm cho ra kẻ chủ mưu phía sau!
Hơn nữa, chuyện lần này cũng nhắc nhở tôi, có một số việc nên thu liễm lại! Cuộc sống trong đỉnh cao không phải lúc nào cũng tốt!
Tôi Nhìn Quách Khánh, hít sâu một hơi nói: "Cậu phải chịu đựng!"
Sau đó tôi nhổ tất các ống trên người của Quách Khánh ra, kể cả ống thở ô xi. Hô hấp của Quách Khánh trở nên khó khăn hơn nhiều, và có dấu hiệu suy yếu.
Tôi đưa tay ra, truyền tinh thần lực vào trong cơ thể Quách Khánh! Nhưng vết thương trên người Quách Khánh, dưới tác dụng của tinh thần lực, nhanh chóng được chữa trị!
Last edited by Minh Huệ; 25-05-2011 at 01:41 AM.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Vết thương của Quách Khánh rất nhanh chóng được khôi phục! Đương nhiên, tôi vẫn lo lắng nên dùng tinh thần lực kiểm tra một chút. sau đó thì tháo băng đi.
"Quách tử, mau dậy đi!" Tôi vỗ vỗ khuôn mặt Quách Khánh lớn tiếng kêu lẻn. Bởi vì tôi biết hắn đã khỏe lại.
"A?...." Quách Khánh mơ mơ màng màng mở mắt. sau khi nhìn thấy tôi lại đưa tay sờ đàu, thấy vẫn bình thường thì kinh hãi:
"Lão đại. Tại sao là cậu? Tớ chẳng phải bị súng bắn chết rồi sao. Sao lại vẫn bình thường như thế này? Chẳng lữ nơi này là âm tào địa phủ. hay tôi là quỷ? Lão đại. cậu cũng là người bị hại?"
"Quỷ cái rắm. lão đại của cậu dễ dàng chết như vậy sao?" Tôi nhìn hắn nói: "Câu đã quên tớ có dị năng sao?"
"Không quên. như vậy thì hình như cậu chữa cho tớ?" Quách Khánh có chút hưng phấn nhìn tôi.
"Nói lời vô nghĩa, cậu đừng có hỏi những vấn đề ngu ngốc này, hai chúng ta khó khăn lắm mới gặp mặt. suýt chút nữa cậu bị biến thành chuột bạch rồi!" Tôi cười mắng.
"Lão đại. đúng là cám ơn cậu. nếu không có cậu tớ chắc không qua nổi!" Quách Khánh dường như tự đáy lòng nói.
"Được rồi, hai chúng ta còn nói những lời này làm gì. nói xem chuyện gì đã xảy ra?" Tôi không cười nữa nhìn Quách Khánh nói.
Chờ một chút! Quách Khánh nghiêng người từ trên giường bệnh ngồi dậy, sau đó cẩn thận kiểm tra phòng một vòng, mới thở dài một hơi nói: "Thời khắc này phải hành động cẩn thận!"
"Thế nào. cậu sợ có dụng cụ nghe lén? Yên tâm đi, tớ đã kiểm tra rồi!" Kỳ thực nếu có thiết bị này, tôi đã nhận ra từ lâu: "Hơn nữa. Từ khi tớ tới nơi này người khác còn dám nghe lén sao. "
"Tớ cũng chỉ làm việc cẩn trọng thôi!" Quách Khánh cười khố nói: "Đinh Bảo Tam đâu?"
"Lè nào bình thường cậu hay bị người khác nghe lén?" Tôi có chút kỳ quái nhìn Quách Khánh, trước kia hắn toàn gọi Đinh Bảo Tam là Tam Hầu Tử, sao lại đột nhiên gọi thẳng tên như vậy? Thế nhưng tôi vẫn đáp: "Hắn ở bên ngoài! Làm sao vậy? Gọi hắn vào sao?"
"Không cần gọi hắn!" Quách Khánh vô cùng kiên quyết nói: "Đúng vậy, gần đây tớ bị người giám thị nhưng không biết là ai làm. tớ hoài nghi người này là Đinh Bảo Tam!"
"Hắn?" Tôi lắc đầu. sao Quách Khánh hoài nghi hắn? Rốt cuộc là chuyện gì vậy!
"Không sai. Chính là hắn! Trước khi chuyện này xảy ra. tớ đi xe cũng có người gài bom, uống nước cũng có người đầu độc nhưng tớ vẫn tránh thoát!" Quách Khánh nói.
"Vậy thì cũng không thể nói là Đinh Bảo Tam làm. Có khi là người khác thì sao!" Tôi bác bỏ.
"Không sai. cũng có thể là người khác nhưng hắn là kẻ đáng nghi nhất!" Quách Khánh dừng một chút nói: "Ví dụ như lần đặt bom kia, các hoạt động trong nước thì tớ đều cùng đi một xe với hắn! Nhưng lần đó Đinh Bảo Tam nói xin tớ nghỉ việc tư không đi cùng! May mà tới bảo tiểu đệ đợi. chứ không thì tan xác rồi!"
"Đó chỉ là một sự trùng hợp?" Tôi nói.
"Được. thì cho nó là trùng hợp!" Quách Khánh tiếp tục nói: "Nhưng tại sao nước uống trong phòng làm việc của tớ cùng bị đầu độc!
Quách Khánh lại kể chuyện lẩn bị đầu độc.
Ở trong phòng làm việc của Quách Khánh. Đinh Bảo Tam tới báo cáo tình hình. Quách Khánh bảo thư ký rót nước nhưng hắn không uống, tự lấy nước riêng của mình khiến Quách Khánh vô cùng kinh ngạc.
Sau khi Đinh Bảo Tam báo cáo xong thì có một tiểu đệ khác vào báo cáo. người này mới từ ngoài chạy vào, cầm ngay cốc nước trên bàn uống.
Không ngờ uống chưa được bao lâu thì trợn mắt sùi bọt mép. nằm lăn trên sàn.
Quách Khánh hoảng sợ. vội tìm người đem tiểu đệ đưa đến bệnh viện, rửa ruột truyền dịch trải qua hơn một ngày. kết quả là trúng độc!
Quách Khánh phẫn nộ, lập tức tìm người kiểm tra nước khoáng trong phòng làm việc, kết quả khiến hắn kinh hãi. Có độc! Tinh táo lại suy nghĩ thì hành động của Đinh Bảo Tam thật khác thường. Khiến hắn vô cùng hoài nghi!
Cho nên gần đây hắn luôn quan sát cẩn thận. đề phòng bị ám toán!
"Còn chuyện hôm nay!" Quách Khánh tiếp tục nói: "Khi đó bọn tớ mới xuất hiện bên ngoài, đang muốn lên xe thì Đinh Bảo Tam nói chuyện với một người, tớ thấy vậy cùng không lên xe. Nhưng đúng lúc này thì tớ bị người khác bắn!"
Quách Khánh nói như vậy, không khỏi làm tôi trầm tư!
Đừng nói Quách Khánh mà ngay cả tôi cũng có chút hoài nghi! Tất cả chứng cứ đều hướng vào một mình Đinh Bảo Tam! Ngay cả người ngu cũng đoán ra, quan hệ giữa Đinh Bảo Tam và Quách Khánh không bình thường!
Thế nhưng tôi tuyệt đối tin vào dị năng của mình! Dị năng sẽ không gạt người, tư tưởng của Đinh Bảo Tam cũng không gạt người! Cho nên lần này tôi có thể khẳng định Đinh Bảo Tam không có vấn đề!
Thế sai lầm rốt cuộc là ở chỗ nào?
"Phó tổng cao nhất của Đinh Bảo Tam là ai?" Tôi đột nhiên hỏi.
"Thủ hạ của Đinh Bảo Tam?" Quách Khánh sửng sốt, lập tức hiểu ý của tôi: "Không có khả năng, tớ nghĩ người có khả năng nhất là Đinh Bảo Tam!"
"Nói cho tớ biết đó là ai!" Tôi không nói câu gì vì tôi biết người không có khả năng nhất chính là Đinh Bảo Tam!
"Là Trần Dũng!" Quách Khánh do dự một chút nói.
"Trần Dũng?" Tôi sửng sốt: "Là anh trai của Trần Vi Nhi?"
"Không sai!" Quách Khánh gật đầu.
"Hắn không phải là phụ trách công việc xây dựng hay sao?" Tôi kỳ quái hỏi: "Tại sao lại trở về làm hắc đạo?"
"Khi hắn trở về tổng bộ. tôi thấy năng lực hắn rất tốt, đồng thời lại có nghĩa khí, đối xử với anh em cùng tốt nên mới cho hắn làm Phó tổng!" Quách Khánh nói.
Trần Dũng! Thế nào lại là Trần Dũng! Không có khả năng! Lẽ nào tôi nghĩ lầm rồi? Chuyện càng ngày càng phức tạp! Chẳng lẽ là dị năng của tôi dò xét chưa hết? hoặc có sai lầm nào đó?
Trần Dũng muốn thăng tiến thì hoàn toàn có thể dùng quan hệ với tôi, cần gì phải dùng thủ đoạn này!
Lộn xộn! Tất cả đều lộn xộn! Tất cả đều rồi như tơ vò!
"Quách Khánh, cậu có nghĩ tớ không vừa mắt cậu. muốn làm hại cậu không?" Tôi nhìn Quách Khánh nghiêm túc hỏi.
"Cái gì?" Quách Khánh sửng sốt nhưng lập tức nghiêm mặt nói: "Lão đại. cậu đừng nói đùa. chúng ta là anh em tốt. sao có thể hại tớ được! Tớ nếu làm cậu mất hứng thì cậu không cần nói. tớ cùng tự kết liễu!"
"Tốt! Vậy cậu có tin tớ không!" Tôi hỏi.
"Tớ đương nhiên tin!" Quách Khánh không chút do dự nói.
"Tớ nhặn định Đinh Bảo Tam tuyệt đối không có vấn đề!" Tôi nói: "Nếu như cậu tin tớ, thì tất cả cứ dựa theo phương pháp của tớ mà làm. cậu phối hợp cho thật tốt!"
"Được! Nếu lão đại đã nói hắn không có đề vậy tớ sẽ không nghi ngờ nữa!" Quách Khánh nói: "Cậu chỉ cần nói làm như thế nào. tớ sẽ phối hợp tuyệt đối!"
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:12 PM.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Đinh Bảo Tam được loại mà Trần Dũng cũng không có khả năng, vậy thì là ai? Ai có lợi nhất khi Quách Khánh bị hạ?
Tôi không thể nghĩ ra là ai nên đành theo phương pháp hành động!
Tôi lấy điện thoại ra. Bấm số của Đỗ Tiểu Uy, sau đó phân phó hắn làm mấy chuyện.
Một lát sau, đại đội nhãn mã của Đỗ Tiểu Uy đã tới bệnh viện, điện thoại cho tôi nói là đã tới.
"Tốt. chờ tôi xe của tôi ờ ngoài!" Tôi phân phó nói.
Sau khi ra cửa. Đỗ Tiểu Uy phái ra chấp pháp đội của Tam Thạch Bang. Đội ngũ này chuyên xử lý thành viên của Tam Thạch Bang.
Bang chúng của Tam Thạch Bang đứng ở cửa bệnh viện, khi nhìn thấy chấp pháp đội đều tránh tránh sang một bên không dám tới gần!
Bọn họ đều suy nghĩ xem. không biết là ai lại xui xẻo! Lẽ nào lần này động tới đại nhân vật nào đó?
"Bắt hắn lại cho tôi!" Tôi chi vào Đinh Bảo Tam nói.
"Rõ!" Thành viên chấp pháp đội không chút do dự. lập tức túm lấy Đinh Bảo Tam!
"Lưu tổng, ngài đây là..." Đinh Bảo Tam sửng sốt vội nói: "Tại sao lại bắt tôi!"
"Trong lòng ngươi rõ hơn ai hết!" Tôi phất phất tay nói: "Đem hắn mang đi!" "Lưu tổng ..." Đinh Bảo Tam không kịp nói gì đã bị nhét vào một chiếc Iveco mang đi.
"Lưu tồng. rốt cuộc có chuyện gì vậy..." Đinh Bảo Tam hiển nhiên oan uổng! Nhưng liên tường tới một loạt tình huống xảy ra hắn lập tức hiểu!
Đinh Bảo Tam không phải người ngu. Tưởng chừng âm mưu toàn bộ nhằm vào Quách Khánh, nhưng thực ra là nhằm vào hắn. hắn mới là đối tượng của âm mưu này!
Tuy Đinh Bảo Tam biết rõ có người muốn giá họa mình nhưng những chuyện như vậy khiến hắn có giải thích cũng không ai tin. Quách Khánh bị bắn lần này, ngay cả Đinh Bảo Tam cũng cho mình là người bị hiềm nghi nhất!
Chuyện này quả thực là trùng hợp! Đinh Bảo Tam thậm chí còn cho mình có một phân thân nửa!
Địch nhân ẩn nấp trong bóng tối muốn tôi bắt Đinh Bảo Tam! Được. Vậy thì tôi thỏa mãn nguyện vọng của bọn họ. Xem họ muốn làm gì!
Đại đa số bang chúng Tam Thạch Bang đều không biết chuyện gì. khi thấy tôi cho bắt Đinh Bảo Tam thì ai cũng khiếp sợ! Đinh Bảo Tam là người lãnh đạo cao cấp nhất trong nước. Lần này hắn bị bắt thực sự là một hồi địa chấn!
Một gã mập mạp tiến lên lớn tiếng nói: "Tam ca phạm tội gì, tại sao phải bắt anh ấy!"
Tôi liếc mắt nhìn người trước mắt: "Mày là ai? Dựa vào cái gì mà nói chuyện với tao như vậy?"
"Tôi là thủ hạ của Tam ca!" Mập mạp ưỡn ngực nói.
"Thủ hạ?" Tôi cười lạnh nói: "Tốt! Bắt luôn hắn lại cho tôi." Tôi chỉ vào mập mạp nói.
"Rõ!" Mấy người nhanh chỏng tóm lấy mập mạp, kéo lên trên xe.
"Hừ! Sĩ khả sát bất khả nhục! Muốn giết thì cứ tùy tiện! Thế nhưng tôi và Tam ca đã làm sai cái gì!" Mập mạp hét lớn.
Tôi không để ý tới hắn. hắn đúng là một người nghĩa khí.
Đinh Bảo Tam thấy thủ hạ đắc ý của mình bị bắt thì trong lòng rung động! Không khỏi có chút bi thương, có cảm giác mất mát!
Đời này đúng là chuyện gì cũng có. từ một thẳng lưu manh xó chợ biến thành đầu mục của một nước! Tiền tài quyền lợi mỹ nữ bao nhiêu. Đinh Bảo Tam nghĩ cho dù có chết cũng không lỗ vốn!
Thế nhưng Đinh Bảo Tam không cam lòng. cảm giác oan uổng! Mình vẫn luôn trung thành và tận tâm. không ngờ kết cục cuối cùng lại là một tên phản đồ!
Đinh Bảo Tam muốn biện bạch nhưng không biết nói như thế nào!
Mãi cho đến khi bị giam vào mật thất, Đinh Bảo Tam mới thở dài. Điện thoại di động và tất cả công cụ truyền tin đều bị thu! Đinh Bảo Tam bây giờ muốn gặp nhất chính là tôi, hẳn muốn bày tỏ mình vô tội.
Thế nhưng tôi vẫn không xuất hiện. Liên tiếp hai ngày trôi qua. Ngoại trừ đúng giờ có người đưa cơm cho hắn thì không có bất cứ ai tới nơi này. Mà người đưa cơm không nói không cười. chỉ như một người câm!
Điều làm Đinh Bảo Tam không biết nói gì là. chẳng có người nào thẩm vấn cả! Dường như không ai quân tâm hắn ở chỗ này.
Quách Khánh tuy đã khỏi nhưng tôi không chỉ nói rằng, cơn nguy kịch của hắn đã qua, cần phải dưỡng bệnh.
Mà mọi chuyện của Tam Thạch Bang do Trần Dũng quản lý thay!
Đến tận đây tôi cho rằng, địch nhân giấu mặt sẽ lộ diện. nhưng liên tiếp hai ngày không có bất luận động tĩnh! Tuy thay đổi lão đại nhưng sự vụ của Tam Thạch Bang đều được làm gọn gàng như chưa có chuyện gì xảy ra!
Không có khả năng, mắt thấy Trần Dũng đã tiếp nhận bang vụ, từng bước củng cố địa vị của mình! Nếu như lúc này còn không hành động, chờ khi Trần Dũng đứng vững gót chân. thì không còn cơ hội nữa! Cứ như vậy chẳng phải công lao công cốc sao?
Quách Khánh và Đinh Bảo Tam đều bị trừ mà địch nhãn vẫn chưa lộ diện. xem ra lỗ vốn mất hai ngày, tôi nghĩ kế hoạch của mình đã thất bại!
Vậy thì chuyện Đinh Bảo Tam chẳng phải là công cốc hay sao. tránh để hắn nghĩ tiêu cực. tôi nên giải thích sớm cho hắn.
Xem ra cách nghĩ của tôi đúng là không họp lý, khi nhìn thấy hắn vô cùng tiều tụy con mắt đỏ vằn.
Nhìn thất tôi xuất hiện. Đinh Bảo Tam vô cùng kích động: "Lưu tổng, ngài cuối cùng cũng tới gặp tôi!"
"Ừ. biết vì sao tôi bắt cậu không?" Tôi dù giải thích với Đinh Bảo Tam thế nhưng cũng cần giáo huấn hắn một chút. chuyện này đúng là hắn làm không thỏa đáng!
"Lưu tổng, tôi biết ngài nhất định hoài nghi tôi làm hại Quách tử, nhưng thực sự không phải là tôi!" Đinh Bảo Tam vội la lên: "Giao tình giữa tôi và Quách tử không kém ngài và Quách tử! Chúng tôi cùng là nhưng tầng lớp dưới chót phấn đấu lên. làm gì có chuyện hại nhau!"
"Dục vọng con người là vô hạn." Tôi nhàn nhạt nói.
"Lưu tổng, Tam Hầu Tử tôi không có nguyện vọng gì. Chi có một nguyện vọng lởn nhất là được làm một cực phẩm tiểu đệ. ngài cũng đã sớm biết! Cho dù ngài cho tôi làm lão đại tôi cũng không nhận!" Đinh Bảo Tam nói đến nhưng chuyện trước đây.
"Thật không? Vậy thì nói chuyện đặt bom trong xe đi!" Nói thật tôi rất buồn bực. Tại sao chứng cứ toàn nhằm vào Đinh Bảo Tam?
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:12 PM.
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
"Lưu tổng, chuyện lần đó thực sự ngoài ý muốn. vốn tôi định cùng Quách tử đi ra ngoài nhưng trước khi đi, tôi đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại! Trong điện thoại nói hắn là một tài xế. mẹ tôi bị tai nạn được đưa đi cấp cứu ờ bệnh viện nhân dân số 3! Lúc đó tôi chấn kinh. vội chạy tới bệnh viện." Đinh Bảo Tam giải thích.
"Nói như vậy là có người cố ý lừa gạt cậu?" Tôi hỏi.
"Đúng." Đinh Bảo Tam gật đầu: "Khi tôi tới bệnh viện. thì mẹ tôi đâu có ở chỗ này. thực là tức chết tôi mà!"
"Nếu là như vậy, tại sao cậu không gọi điện thoại cho mẹ cậu trước? Hơn nữa việc lừa dối thân nhân trong bệnh viện rất phổ biến. báo chí nêu đầy. sao cậu không chú ý một chút?" Tôi châm chọc nói.
"Chuyện này...ngài cũng biết thường là chuyện liên quan tới mình thì tâm trạng sê bị loạn!" Đinh Bảo Tam ái ngại cười nói: "Hon nữa mẹ tôi cũng lớn tuổi rồi, sản phẩm công nghệ cao bà không thích, cho nên thường không mang theo khi ra ngoài hoặc là tắt máy! Tôi gọi điện về nhà không ai nghe máy nên cho là thật! À. khi đó có một tiểu đệ cũng đi theo với tôi tới bệnh viện. người đó là Vương Lượng!"
"Vương Lượng? Chính là tên mập mạp kia?" Tôi hỏi.
"đúng, chính là hắn!" Đinh Bảo Tam gật đầu: "Khi tôi về nhà thì mẹ tôi đã ở nhà. hóa ra mẹ tôi ra công viên chơi mạt trượt!"
"Vậy thì quá trùng hợp. được rồi tôi tin cậu. còn chuyện đầu độc?" Tôi tiếp tục hỏi.
"Cái này... Tôi nói Lưu tổng ngài sẽ không tin nhưng là sự thực!" Đinh Bảo Tam có chút cười khổ nói: "Ngài nói tới chuyện tình uống nước sao?"
"Đúng là chuyện này, cậu nói cho đúng?" Tôi bảo hắn nói tiếp.
"Được. tôi nói! Kỳ thực ngày đó tôi bị cảm..." Đinh Bảo Tam do dự một chút nói: "Để chữa bệnh. nên tôi uống trà chống cảm lạnh..."
"Cảm mạo thực đúng lúc!" Tôi nói.
"Tôi cũng không muốn như vậy, không ngờ vì một chén nước mà lại xảy ra chuyện!" Đinh Bảo Tam tự giễu nói: "Đều tại tôi nghe bác sĩ nói là không nên uống nước. chi uống nhiều trà là được!"
"Bác sĩ? Bác sĩ nào. cậu có điều tra qua người này không?" Tôi nghe Đinh Bảo Tam nói vậy thì cảm giác người này không bình thường!
"Đúng. ngay sau đó tôi tới bệnh viện kiểm tra nhưng lại không có người này!" Đinh Bảo Tam lắc đầu nói: "Vốn hắn nhằm vào tôi mà!"
"Nói như vậy là có người cổ ý muốn hãm hại cậu?" Tôi hỏi.
"Có thể nói như thế! Trước khi Quách tử bị bắn thì đột nhiên có người nhận ra gọi tôi lại. nói là có chuyện muốn nói!" Đinh Bảo Tam cười khổ nói: "Ngài cũng biết ở vị trí của tôi sẽ có nhiều người biết tôi mà tôi không biết họ. cho nên phải nể thể diện đứng hàn huyn. Sau khi xảy ra chuyện, tôi trở lại tìm nhưng không thấy đâu nữa!"
Tôi không còn lời nào để nói. thực sự Đinh Bảo Tam quá xui xẻo!
"Lưu tổng, những điều mà tôi muốn nói đã nói xong, ngài tin hay không cũng được!" Đinh Bảo Tam có chút buồn bã nói: "Tôi chỉ hy vọng ngài có thể tìm ra hung thủ sau lưng, báo thù cho Quách tử! "
"Ha hả. tôi có nói là không tin cậu sao?" Tôi vỗ tay một cái nói: "Vào đi!"
Lúc này cửa bị đẩy ra, Quách Khánh mỉm cười đi đến!
"Quách tử!" Đinh Bảo Tam thấy Quách Khánh không có chuyện gì kích động hô lớn.
"Tam Hầu Tử. đúng là tôi trách nhầm cậu rồi!" Quách Khánh trải qua tôi giải thích đã hiểu được chân tướng sự tình. vừa rồi lại nghe Đinh Bảo Tam nên nghi ngờ đã tan tành mây khói!
"Quách tử, tôi là huynh đệ của ngài. không cẩn phải nói điều này! Ngài và Lưu tổng tín nhiệm mới là điều quý giá nhất với tôi!" Đinh Bảo Tam kích động nói.
"Tam Hầu Tử. mấy ngày nay phải ủy khuất cậu ở trong này, hung thủ phía sau còn chưa bắt được. thì cậu vẫn phải chịu khổ!" Quách Khánh nói.
"Tôi hiểu rồi, các người cứ làm việc đi. Ở trong này tôi vẫn có cơm ăn mà" Đinh Bảo Tam nói.
"Ha hả, tôi thấy cậu mấy hôm nay hình như không ăn không ngủ được thì phải!" Tôi nhìn Đinh Bảo Tam nói.
"Hắc hắc..." Đinh Bảo Tam cười khan nói: "Được rồi Quách tử, thương thế của ngài sao khôi nhanh như vậy, thực sự là không biết nói gì nữa nha!"
"Chuyện này đương nhiên phải cảm tạ lão đại rồi!" Quách Khánh liếc mắt nhìn tôi nói: "Lưu Lỗi không phải là người bình thường mà là một dị năng giả! Tam Hầu Tử. lần này may mà không phải cậu, nếu không thì cậu sẽ chết rất thảm!"
Hiện giờ tôi cũng không ngại đem bí mật nói cho Đinh Bảo Tam. Bởi vì tôi đã xác định hắn là người của mình!
"Dị năng giả? Hoành tráng như vậy sao!" Đinh Bảo Tam có chút hưng phấn: "Vậy có thể biến thân không? Có biến thành quái thú được không?"
"Cậu tưởng tôi là Transformers và hay là SuperMan hay sao!" Tôi nghe xong bất đắc dĩ: "Cậu ngủ một giấc đi!"
"A. hắc hắc..." Đinh Bảo Tam ý thức mình hỏi tương đối ngốc. nên lúng túng cười.
Sửa/Xóa nội dung
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:13 PM.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Trần Dũng nhanh chóng thống nhất thế lực của Tam Thạch bang. toàn bộ bang giống như một mặt hồ phẳng lặng, không chút rung động khiến tôi cảm thấy kỳ quái!
Tuy tôi không tin Trần Dũng sẽ là người phía sau. nhưng tôi cũng tiến hành dùng tinh thần lực tra xét trong não hắn một phen. Kết quả làm tôi vô cùng kinh hãi!
Tôi cảm thụ được gì cả!
Chính là trong đầu Trần Dũng trống rỗng! Điều này làm cho tôi rùng mình. chẳng lẽ thực sự là hắn? Nhưng làm cho tôi kỳ quái là Trần Dũng vẫn là người bình thường, không giống người có năng lực đặc thù như tôi!
Xuất hiện kết quả như vậy có ba khả năng:
Một năng lực của tôi có vấn đề. xuất hiện sai lầm. Nhưng tôi gần đây vẫn bình thường, còn dùng tinh thần lực làm nhiều việc khác. Khả năng này bị loại bỏ.
Hai là trong đầu Trần Dũng không có gì, điều này cũng không thể. trừ khi hắn là người sống thực vật.
Ba chính là. Trần Dũng có một năng lực không ai biết. có thể ngăn cản người khác dò xét năng lực của hắn!
Hiện tại khả năng thứ ba là lớn nhất nhưng tôi vẫn không rõ. tại sao Trần Dũng phải làm như vậy? Tôi rất muốn tìm Trần Dũng nói chuyện công bằng nhưng sợ hắn không phải chủ mưu. do đó đánh rắn động cỏ.
Cho nên tôi bí mật giám sát Trần Dũng một thời gian. Xem rốt cuộc hắn muốn làm gì! Thế nhưng vẫn không có kết quả. Trần Dũng ngoại trừ nỗ lực làm tròn bổn phận của mình thì không tiếp xúc với ai khác.
Không còn cách nào tôi đành bảo Đỗ Tiểu Uy tiếp tục cho người theo dõi Trần Dũng, trong khi đó tôi còn rất nhiều chuyện phải xử lý.
Cõng trình trên hành tinh kia đang xây dựng, lúc này khí thế hừng hực. Xây trường học. xây nhà xưởng, chấn hưng nông nghiệp, phát triển thương nghiệp, tất cả đều ờ trong bàn tay của Tôn Tứ Khổng chi đạo.
Do bộ tộc A Kata phát triển nên các bộ tộc khác xung quanh có xu hưởng nhích lại gần. giống như bộ tộc Hắc ám.
Bởi nhân khẩu không ngừng tăng, diện tích của bộ tộc A Kata trở nên hẹp lại. Vì vậy sau khi trưng cầu ý kiến của tôi, bộ tộc A Kata đổi thành Viêm Hoàng tộc. hành tinh kia cũng được đổi tên thành Viêm Hoàng tinh!
Nhưng ngay hôm đó tôi nhận được một cuộc điện thoại cho Đỗ Tiểu Uy gọi tới.
"Có chuyện gì vậy?" Tôi nhìn đồng hồ trên đầu giường, lúc này là một giờ sáng. Nếu không có chuyện khẩn cấp thì Đỗ Tiểu Uy đương nhiên không gọi giờ này.
"Ông chủ. Trần Dũng dã biến mất!" Đỗ Tiểu Uy cỏ chút lo lắng nói.
"Biến mất? Có ý gì?" Tôi thoáng cái tỉnh táo không ít.
"Chính là mất tích!" Đỗ Tiểu Uy trầm ngâm một chút nói.
"Có chuyện gì, chẳng phải cậu đã cử người theo dõi hắn hay sao?" Tôi hỏi.
"Không sai, nhưng không hiểu sao đột nhiên Trần Dũng biến mất!" Đỗ Tiều Uy giải thích: "Thủ hạ của tôi đã trải qua huấn luyện đặc thù sẽ không có sai sót gì cả!"
"Vậy cụ thể như thế nào?" Tôi nói
"Mười giờ đêm nay Trần Dũng ăn cơm cùng với các huynh đệ ở khách sạn Tân Giang, Trần Dũng đi toilel rồi cứ như vậy biến mất!" Đỗ Tiểu Uy nói: "Người chúng tôi đợi ngoài cửa nhưng tới nửa giờ không thấy hắn. đẩy cửa phòng thì không có ai. "
"Có kiểm tra cửa sổ không?" Tôi lập tức hỏi.
"Ông chủ. trên cửa sổ đều có vòng bảo hộ. hon nữa có lắp đặt quạt thông gió. Chúng tôi đã cẩn thận kiểm tra. không có bất kỳ cơ quan ngẩm nào! Nói cách khác Trần Dũng đột nhiên biến mất!"
Đỗ Tiểu Uy trầm mặc một hồi nói: "ông chủ. tôi nói là sự thực. có chuyện gì tôi xin chịu trách nhiệm!"
Tôi nghe Đỗ Tiểu Uy nói thì lâm vào trầm tư! Trần Dũng tự dưng mà biến mất như vậy sao? "Từ đó tới giờ có tin gì về hắn chưa?" Tôi hỏi.
"Chưa. Trần Dũng đã biến mất. không gọi được cả điện thoại." Đồ Tiểu Uy nói: "Xem ra người này đúng là có chuyện!"
A! Tôi thực sự không tin Trần Dũng có chuyện, nhưng tình hình hiện tại đều tập trung nghi ngờ vào hắn, lẽ nào đúng là hắn có chuyện?
"Lập tức liên hệ lực lượng ngầm tìm kiếm Trần Dũng trong phạm vi toàn thế giới cho tôi!" Tôi phản phó nói.
"Rõ!" Đỗ Tiểu Uy nói: "Tôi đã phái người đi tìm!"
Tam Thạch bang không thể như rắn mát đầu. nếu Trần Dũng biến mất thì kế hoạch của tôi cũng không dùng được nữa.
Quách Khánh và Đinh Bảo Tam tái nhậm chức!
Chi là tôi không hiểu. Trần Dũng tại sao lại trốn đi, hắn có mục đích gì!
Nếu hắn muốn đoạt quyền Đinh Bảo Tam. Khống chế Tam Thạch bang thì mục đích đã đạt được. sao lại biến mất khiến người khác thêm nghi ngờ nữa đây!
Thế cục hiện tại thực sự không dễ. Hắn còn là anh trai của Trần Vi Nhi. tôi biết nói thế nào với nàng đây?
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:14 PM.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91