Tại sao
Anh bạn già của người Bác Sĩ một hôm tới phòng khám thăm, đồng thời than phiền với Bác Sĩ về sức khoẻ của mình.
- Anh khám dùm coi tui có bị gì không? Chớ mà sao dạo này tui gần bà xã của tui lần thứ nhất thì cảm thấy OK. Nhưng lần thứ hai thì người tui cảm thấy lạnh, toàn thân run bần bật luôn.
Người Bác sĩ nể bạn già khám rất là kỹ lưỡng. Nhưng cuối cùng không phát hiện được anh bạn già có vấn đề gì với sức khoẻ cả. Vừa lúc bà xã anh bạn già của Bác sĩ tạt vô đón chồng. Bác sĩ liền hỏi:
- Chị à! Anh ấy nói với tui là anh ấy bị chứng bịnh lạ thường. Lần thứ nhất gần chị thì không sao. Nhưng đến lần thứ hai thì toàn thân bị lạnh run. Tui khám mãi mà vẫn không biết là anh ấy bị gì. Chằc là anh ấy bị tâm bịnh. Thôi thì để tui chuyển ảnh qua bác sỹ tâm lý vậy.
Bà xã anh bạn già của Bác sĩ trề môi đáp với vẻ không dzui:
- Ôi dzời! ông ấy chả có bịnh gì đâu. Lần đầu ổng gần tui vào mùa Hè. Lần thứ hai nhằm vào mùa Đông thành ra ổng lạnh run bần bật là phải rồi.
Mất giấc ngủ
Bà vợ đi hỏi ý kiến bác sĩ:
- Mỗi lần vợ chồng giao hợp tình dục, ông xã của tôi mắc cái tật thích la hét thiệt lớn, "I'm Coming, I'm Coming, I'M COMING", mỗi lần ổng xuất tinh. Ổng có mắc bịnh loạn dâm hông vậy, bác sĩ?
Ông bác sĩ cười cười, thong thả trả lời bệnh nhân:
- Bà đừng lo, ông nhà "enjoy your *** live" hơi quá trớn thôi đó mà. Bộ ổng làm phiền bà hay sao?
Bà vợ đáp lời ngay lập tức:
- Dạ, dạ, bác sĩ đoán đúng đó. Tôi thấy rất là bực tức mỗi lần tôi phải nghe ổng gào thét.
- Tại sao vậy?
- Tại vì ổng ... đánh thức tôi dậy.
- Bác sĩ: !!!
Lạy bác ạ
Anh cán ngố nọ rất buồn rầu vì có duy nhất 1 cậu con trai mà cậu ấy lại không được khôn lanh như người ta, cho nên cán ngố suốt ngày cứ thớ dài thườn thượt vì chưa có cháu nối dòng.
Một hôm cán ngố gọi cậu con trai đến và bảo, "con phải biết phân biệt giai cấp, người lớn nhỏ, kẻ trên người dưới, ra đường thấy ai có râu, tức lớn hơn bố thì gọi là bác, và phải cúi đầu, còn ai trẻ hơn bố thì gọi là chú, hiểu chửa ?"
Cậu con gật gù ra vẻ hiểu rồi và tự nhiên cậu chỉ lên ảnh Bác trên tường và bảo, "thế con chào người này là Bác vì Bác có râu ?" và anh ta cứ thế lạy lia lịa .
Cán ngố mừng lắm vì biết cậu con trai nay đã đủ khôn, liền đem cậu đến hỏi con gái của một người bạn làm vợ. Vì tình thâm bấy lâu nên cán ngố kia đồng ý ngay và đám cưới xảy ra linh đình.
Đêm động phòng, vì tò mò muốn biết coi con trai mình nó có giỏi chuyện ấy giống mình không nên cán ngố đứng sát cửa ghé tai nghe lén coi hai đứa làm gì ... cán ngố vui mừng lắm khi nghe thấy con dâu nói ỏn à ỏn nghẻn rằng thì là "em nhột quá, rồi anh làm gì em thế ...v..v" nhưng một lát sau, thấy im re và lại nghe anh con trai lẩm bẩm "lạy bác ạ" cán ngố thắc mắc không biết sự thể thế nào bèn hé cửa ra dòm thì thấy cậu con trai dang qùi gối, còn cô con dâu thì nằm cởi truồng đưa bác có râu vào mặt anh, cho nên anh cứ thế mà lạy ....cán ngố tức quá mới quát "lạy thế đủ rồi, lấy cái mả cha của mày ra mà đút vào mồm bác đi ."....
Câu chỗ nào
Cu Tí thấy người ta đi câu cũng bắt trước trang bị đầy đủ đồ nghề mang ra bờ sông. Nhưng ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ chẳng câu được con cá nào. Buồn đời cu Tí nhìn sang bờ sông bên kia thì thấy có một cô gái lững thững đi lại thả câu. Chỉ không đầy một tiếng sau cô gái đi về với cái rổ chứa đầy cá, còn cu Tí ra về với cái xô không. Tối hôm đó cu Tí mới chợt nghĩ ra rằng: Cá bơi theo dòng cho nên có lẽ bờ sông bên kia có cá nhiều, dễ câu hơn
Sáng hôm sau cu Tí dậy thật sớm để tranh lấy chỗ của cô gái ngồi câu ngày hôm qua. Nhưng ngồi đợi mãi đến xế trưa chẳng có con cá nào ăn mồi. Cu Tí chán nản định đi về thì lại thấy cô gái ở bên kia bờ sông đi tới chỗ của cu Tí bữa hôm qua bỏ câu. Và chẳng mấy chốc rổ cô ta lại đầy ắp cá. Cu Tí vội vàng chèo xuồng qua bờ sông bên kia để hỏi cô gái:
- Cô ơi! sao cô câu giỏi quá, làm sao cô có thể biết được bờ bên nào có nhiều cá để dễ câu? Cô có thể nào dạy tôi không?
Cô gái trả lời:
- Ahhh! Tui cũng không giỏi dang gì đâu anh ơi! Tất cả đều nhờ vào ông xã của tui đó. Nhưng mà ổng làm biếng lắm, nằm trên giường suốt ngày, không bao giờ chịu đi câu hết.
- Mỗi ngày ảnh đều nói cho cô biết bờ bên nào có nhiều cá hả?
- Ổng đâu có nói. Mỗi lần tui đi câu, tui giở mền lên nhìn " cái ấy" của ổng. Nếu nó nằm bên trái thì tui đi câu bờ bên trái, nằm bên phải thì qua bờ bên phải câu. Dzậy thôi à.
Cu Tí chưng hửng than:
- Oái trời! dzậy cũng được sao cô. Dzậy nếu như bữa nào " cái ấy " của ảnh thẳng đứng, thì cô đi câu bờ bên nào?
Cô gái cười tủm tỉm e thẹn trả lời:
- Áy dà! Bữa đó thì tui câu tại chỗ chứ dại gì mà tui đi ra ngoài này câu chớ. Cái anh này, hỏi thiệt là lẩm cẩm quá!