Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 83 : Diệt sát Tàng Thiên Cơ (4)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần ngẩn ra, rồi cả kinh nói:
- Cái gì? Chậm thì một năm, nhanh thì hai tháng? Sư tỷ, thọ nguyên của nàng sao lại hao tổn nhiều như vậy?
Hư Tử Uyên gật đầu nói:
- Mười một ẩn mạch cùng mệnh tuyền tương liên hình thành một chỉnh thể, một cái bị thương là mười một cái cùng bị thương, mệnh tuyền cũng bị tổn thương. Ta có thể cảm giác được, thọ nguyên hiện tại chỉ còn được hai tháng!
Thấy Cổ Thần lo lắng, Hư Tử Uyên mỉm cười nói:
- Quay về lúc trước thì ta cũng chỉ tiếp qua thêm ba bốn năm nữa thì Cửu Âm Huyền Thể và Huyền Âm tuyệt mạch cũng sẽ bộc phát, có bao nhiêu thọ nguyên cũng không thể dùng được nữa, một cái là hai tháng, một cái là ba bốn năm cũng không sai biệt gì mấy!
Cổ Thần nhíu mày nói:
- Trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ tư, thời gian có thể giảm tốc xuống mười lần, ở trong này một năm bên ngoài là mười năm, nguyên bản ta còn ba bốn mươi năm thời gian để tìm kiếm biện pháp chuyển hoá Huyền Âm tuyệt mạch cho nàng, mà hiện tại ta tối đa cũng chỉ còn có mười năm!
Hư Tử Uyên nói:
- Không cần lo lắng, giải trừ Huyền Âm tuyệt mạch cũng không phải là vấn đề thời gian dài ngắn, then chốt là tìm được phương pháp. Có Chiến Thần Tinh Kinh chúng ta đã biết được vị trí của mười một điều ẩn mạch, đã là thu hoạch lớn nhất rồi.
- Huyền Âm tuyệt mạch, Huyền Âm hàn khí là hàn khí bá đạo nhất, không có hàn khí nào khác có thể bao trùm được nó. Nếu có thân thể Thuần Âm thì tốt rồi, trực tiếp dung Thần Âm chân khí đem Huyền Âm tuyệt mạch chuyển hoá thành Thuần Âm chân khí! Như vậy, Huyền Âm tuyệt mạch không phải là tự phá được hay sao? Chỉ là Thuần Âm chân khí trừ bị Âm Tôn Lăng Phong bị phong ấn kia ra thì trong thiên hạ này còn có ai có được chứ?
- Thuần Âm thân thể?
Tinh thần Cổ Thần đột nhiên run lên:
- Hỗn Độn Âm Dương quyết không phải là có phương pháp tu luyện Thuần Âm, Thuần Dương thân thể sao? Chỉ là Hỗn Độn ÂM Dương quyết bên trong không có ghi chép về mười một điều ẩn mạch, cho nên mới không thể tu luyện ra được Thuần Âm và Thuần Dương thân thể!
Tu luyện Thuần Âm thân thể cần phải đem tất cả mọi chỗ có tính dương trong cơ thể toàn bộ thanh trừ. Thiên địa vạn vật đều phân âm dương, mười một ẩn mạch cũng không ngoại lệ. Hỗn Độn Âm Dương quyết không thể tu luyện thành Thuần Âm thân thể là bởi vì không có phương pháp tu luyện mười một điều ẩn mạch kia mà thôi.
- Sư tỷ, nàng vốn là Cửu Âm Huyền thể, vốn là gần với thân thể Thuần Âm nhất, rất có hi vọng tu luyện thành Thuần Âm thân thể!
Hư Tử Uyên gật đầu nói:
- Thiên địa vạn vật đều phân âm dương, trong âm có dương, trong dương có âm. Nam tu sĩ trong cơ thể dương tính cũng có âm tính, trong cơ thể tu nữ âm tính tất cũng có dương tính. Mà muốn tu luyện thành Thuần Âm thân thể thì phải đem toàn bộ tính dương trong cơ thể bài trừ toàn bộ, từ cả huyết nhục, xương cốt, kinh mạch .... tất cả đều biến thành âm tính! Không chỉ là trừ đi dương khí mà còn phải trừ đi cả dươn tính trong âm khí nữa!
- Đồng dạng, Thuần Dương thân thể cũng vậy, toàn thân kinh mạch, cốt nhục, gân huyết đều phải biến thành thuần dương, phải trừ đi tất cả thuộc tính âm trong đó, ngay cả âm trong dương cũng phải trừ bỏ. Mà thiên hạ vạn vật trời sinh đều có âm dương cùng tồn tại, cho nên một phần âm hoặc dương đó không thể bị xoá bỏ mà phải được chuyển hoá!
Thân thể tu sĩ đều là âm dương tương đối, nếu một người tu luyện Thuần Âm hoặc Thuần Dương thân thể mà âm âm dương dương trong cơ thể chưa được chuyển hoá hoàn toàn cũng không thể nào luyện thành được chữ Thuần cả. Cũng có thể khi âm hoặc dương chưa dược chuyển hoá hoàn toàn thì thân thể đã bị âm thịnh dương suy hoặc dương tịnh âm suy mà chết rồi!
- Hỗn Độn ÂM Dương quyết để nam nữ đồng tu, hai thân thể hoà hợp cùng một chỗ, nam chủ dương, nữ chủ âm, hai người âm dương điều hoà sẽ không còn xuất hiện tình hướng âm suy hay dương suy nữa!
- Hỗn Độn ÂM Dương quyết quả nhiên là bí điển thần kỳ có một không ai có thể so được với Chiến Thần Tinh Kinh!
- Mười một cái mệnh mạch dung nhập vào trong Hỗn Độn Âm Dương quyết có thể có hi vọng luyện thành Thuần Âm và Thuần Dương thân thể. Sư đệ, chi bằng ta và ngươi song tu tu luyện Hỗn Độn Âm Dương quyết này!
Hư Tử Uyên và Cổ Thần đã kết làm phu thê, lại thêm nhiều lần nàng ở trong hồ tắm rửa đã bị Cổ Thần nhìn thấy, hai người từ lâu đã như cá nước tương dung, cho nên lúc nói ra nhũng lời này Hư Tử Uyên cũng không còn đỏ mặt tía tai như trước mà chỉ là thần tình hơi chút ngượng ngùng mà thôi.
Cổ Thần nói:
- Sư tỷ, thời gian của nàng không còn nhiều nữa, cho nên cũng không có thời gian đem Hỗn Độn ÂM Dương quyết tu luyện đến thuần âm cảnh giới được, bất quá bản thân nàng đã là Cửu Âm Huyền Thể so với Thuần Âm thân thể chỉ kém một chút nên cũng không bắt buộc phải tu luyện!
- Nàng ở trong khu vực giảm tốc của tầng thứ tư an ổn nghỉ ngơi đi, đợi ta tu luyện thành Chí Dương thân thể sẽ cùng nàng song tu Hỗn Độn Âm Dương quyết, cùng nhau luyện thành Thuần ÂM và Thuần Dương thân thể.
Muốn tu luyện thành một Thuần thể chất thì toàn thân gân cốt, huyết nhục ... đều phải trở về thuần một thuộc tính. Cổ Thần tuy rằng trong kinh mạch có Thuần Dương chân khí nhưng huyết nhục, gân cốt ... cũng không phải Thuần Dương thuộc tính cho nên không thể coi cơ là cơ thể Thuần Dương, thậm chí là Chí Dương cũng chưa được!
Trong kinh mạch có Thuần Dương chân khí vận hành, cho nên muốn tu luyện thành thân thể chí dương, thuần dương kinh mạch cũng không phải khó, nhưng muốn đem toàn thân cốt nhục luyện thành Thuần Dương triệt để lại không dễ dàng chút nào.
Muốn đem toàn bộ thân thể biến thành Thuần Dương thì cần phải đem toàn bộ âm tính, âm khí trong cơ thể luyện hoá hết, ngay cả âm trong dương cũng không thể tồn tại, điều nàyquả thực là khó hơn lên trời. Từ xưa tới nay chưa hề nghe có ai có thể luyện thành Thuần Dương thân thể cả.
Hư Tử Uyên trở về tầng thứ tư khu vực thời gian giảm tốc của Như Ý Lung Linh bảo tháp, Cổ Thần thì đi đến chỗ trấn áp Tàng Thiên Cơ trong tầng thứ ba.
Tu luyện Chí Dương thân thể cũng không phải là việc đơn giản. Lịch đai thiên tài của Âm Dương Ma tông đều phải tìm một nơi chí dương tu luyện cả trăm năm, thậm chí mấy trăm năm mới có thể thành công, nếu tìm không được nới chí dương chi địa thì thậm chí tốn cả ngàn năm hơn cũng chưa chắc thành công.
Chiến Thần sơn là một cái chí dương chi địa rất lớn, Cổ Thần trong có thể có sẵn Thuần Dương chân khí cho nên muốn tu luyện thành Chí Dương thân thể thì dễ dàng hơn so với tu sĩ khác rất nhiều, nhưng cho dù vậy thì không tiêu tốn vài chục năm cũng khó mà thành được.
Chiến Thần sơn chỉ còn một năm nữa sẽ phong ấn lại, Cổ Thần không biết hắn có Chiến Thần lệnh trong tay có thể ra vào Chiến Thần sơn khi đã bị phong ấn hay không, nhưng hắn cũng không thể cứ tiếp tục tu luyện ở trong Chiến Thần sơn được, Hư Tử Uyên chỉ còn lại khoảng một năm thọ nguyên cho nên Cổ Thần chỉ còn tối đa là khoảng mười năm để tìm dương mạch lớn hơn nữa.
Chiến Thần sơn đã là chí dương chi địa cực lớn rồi, so với nó còn lớn hơn nữa thì chỉ còn những cái dương mạch ẩn nấp dưới lòng đất sâu, thỉnh thoảng lưu động trồi lên mặt đất một chút.
Lưu động dương mạch có to có nhỏ khác nhau, to thì gần với thuần dương, thậm còn liên tiếp với cả địa tâm, những dương mạch này so với Chiến Thần sơn còn lớn hơn rất nhiều.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 84 : Diệt sát Tàng Thiên Cơ (5,6)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nguyên bản Cổ Thần cũng không biết mấy cái dương mạch lưu động này ở đâu, nhưng trên vách đấc Chiến Thần Tinh Kinh này lại có khắc lộ tuyến lưu động của trên mười cái dương mạch lưu động khác nhau.
Trong đó có một cái thật lớn tiếp cận với thuần dương mạch, trong ba tháng đầu năm sẽ ở cực nam hoả hải lưu động, cũng chính là thời gian hiện tại. Tuy rằng cực nam hoả hải vô biên vô hạn nhưng bằng vào lộ tuyến đồ có được ở đây, Cổ Thần tìm được cái dương mạch đó hẳn là không thành vấn đề.
Đồng thời, Cổ Thần còn nhớ kỹ lộ tuyến của hai cái dương mạch nhỏ khác, nói là nhỏ nhưng so với Chiến Thần sơn vẫn lớn hơn không ít, đều lại thời điểm xuân hạ giao mùa lưu động tai cực nam hoả hải. Nếu vạn nhất không tìm được cái đại dương mạch kia thì tìm hai cái tiểu dương mạch này cũng được.
Trước khi rời đi Chiến Thần sơn, Cổ Thần cũng muốn cùng Tàng Thiên Cơ giải quyết dứt điểm.
Tu vi của Cổ Thần một năm rưỡi trước đã bước vào Minh Khiếu kỳ, hôm nay khiếu huyệt cũng đã kích hoạt được sáu mươi chín cái, thực lực so với cao thủ Minh Khiếu kỳ đã kích hoạt hơn một ngàn cái khiếu huyệt cũng có thể hơn.
Sau khi bước vào Minh Khiếu kỳ, Cổ Thần vội vàng tu luyện nên không để ý tới sống chết của Tàng Thiên Cơ, hiện tại muốn tìm chí dương mạch tu luyện chí dương thân thể là một việc cần thời gian dài, tự nhiên là Cổ Thần phải giải quyết việc của Tàng Thiên Cơ trước đã.
Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ ba, trong một khu rừng cây cối xanh um, có một khối đất trống rộng khoảng trăm trượng.
Một tầng lại một tầng thái cực đồ, âm dương ấn ký chèn ép lên khối đất trống này.
Tàng Thiên Cơ chính là bị áp chế bên dưới từng tầng phong ấn đó.
Một cái tiên đỉnh cổ xưa cũng đang đứng bên cạnh khối đất trống này.
Thái Hư Tiên đỉnh liên tục phát ra từng trận quang mang như muốn di động, nhưng một cái thái cực đồ cực lớn dính chặt phía trên nó, mỗi khi Thái Hư Tiên đỉnh khẽ động sẽ có một bàn tay khổng lồ từ trong thái cực đồ ép xuống đè chặt Thái Hư Tiên đỉnh xuống mặt đất.
Cổ Thần đến đây, Thái Hư Tiên đỉnh lại phát ra một trận quang mang như muốn phóng lên cao, có thể thấy được Tàng Thiên Cơ mặc dù bị trấn áp không ít ngày nhưng vẫn luôn giãy dụa.
Cổ Thần niệm quyết, một trảo chụp xuống Thái Hư Tiên đỉnh, một cái thái cực đồ mới hiện ra, từ trong đó cũng hiện ra một cái cực chưởng chụp xuống Thái Hư Tiên đỉnh. Bước vào Minh Khiếu kỳ, Cổ Thần sử dụng Đỉnh Thiên quyết, uy lực càng lớn hơn thập bội.
Thái Hư Tiên đỉnh bị thái cực đồ phía trên áp chế, lúc này bị Cổ Thần hư không bắt một trảo, một cổ hấp lực cường đại sinh ra, bao nhiêu đất đá bên dưới đều bị Cổ Thần hút lên. Thái Hư Tiên đỉnh cũng bị Cổ Thần mạnh mẽ hấp ra.
- A! A! A!
Từ trong phong ấn cũng đồng thời truyền ra tiếng gầm giận dữ, Cổ Thần khẽ động Thái Hư Tiên đỉnh, Tàng Thiên Cơ liền nhận ra được Cổ Thần đã đến nên lớn tiếng quát:
- Cổ Thần, bản thái tử vẫn hoàn hảo sống sót, ngươi đoạt không được Thái Hư Tiên đỉnh của ta, ngươi giết không được ta, người chỉ là một con cho hoang không thể nào giết được bản thái tử ...
- Hừ!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, pháp lực điên cuồng tuôn ra, đem Thái Hư Tiên đỉnh kéo lên hư không, vô số pháp lực cương khí tiến vào bên trong Thái Hư Tiên đỉnh, nhưng Thái Hư Tiên đỉnh quả thật quá kiên cố, pháp lực của Cổ Thần tiến vào trong cũng chẳng làm được gì.
Thái Hư Tiên đỉnh và Tàng Thiên Cơ mệnh thần tương liên, Tàng Thiên Cơ không chết thì bất luận là ai cũng không thể sử dụng được Thái Hư Tiên đỉnh!
- Ha ha ha ...
Tàng Thiên Cơ cười ha hả nói:
- Cổ Thần, Thái Hư Tiên đỉnh cùng ta mệnh thần tương liên, mệnh của ta chính là mệnh của Thái Hư Tiên đỉnh, ngươi cho là ngươi luyện Đỉnh Thiên Quyết là có thể khống chế được Thái Hư Tiên đỉnh sao? Vọng tưởng! Muốn giết ta? Trừ khi ngươi có thể phá nát được Thái Hư Tiên đỉnh! Ha ha ha ...
Cổ Thần thu hồi cương trảo lại, cả tiếng nói:
- Tàng Thiên Cơ, cho dù ngươi và Thái Hư Tiên đỉnh mệnh thần tương liên thì sao? Hôm nay ta sẽ phá tan mệnh mạch của ngươi!
Dứt lời, Cổ Thần liền kết ấn, đem từng tầng phong ấn Tàng Thiên Cơ hoán đổi vị trí lên Thái Hư Tiên đỉnh.
Không quá lâu sau, đại bộ phận phong ấn đều đã chuyển lên áp chế Thái Hư Tiên đỉnh, trên người Tàng Thiên Cơ chỉ còn lại hơn mười tầng phong ấn.
Sức ép giảm đi, Tàng Thiên Cơ liền phá phong ấn mà ra, lúc này sau lưng Cổ Thần Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, thân hình như một mũi tên bắn thẳng tới chỗ Tàng Thiên Cơ, tay phải điểm một chỉ bắn ra một đạo Kinh Tiên Nhất Chỉ.
Thanh âm của ma vương Đồ Độc từ trong thức hải của Tàng Thiên Cơ vang lên:
- Tàng Thiên Cơ, mau đưa toàn bộ nguyên thần của ta phóng xuất, người này tâm tư trầm ổn, thời gian lâu như vậy mới tới đây đối phó ngươi, hẳn là hắn đã có biện pháp giết ngươi, ngươi lúc này không phải là đối thủ của hắn, chỉ có để nguyên thần của ta toàn bộ xuất ra mới có cơ may cứu được ngươi!
Tàng Thiên Cơ cười lạnh nói:
- Đồ Độc, phóng xuất toàn bộ nguyên thần của ngươi ra thì chuyện đầu tiên ngươi làm chính là sẽ diệt sát nguyên thần của ta, đem ta hoàn toàn đoạt xá không phải sao? Hừ! Ngươi đừng mơ tưởng nữa, bản thái tử và Thái Hư Tiên đỉnh mệnh thần tương liên, ai cũng không thể giết được ta, cho dù có mười tên Cổ Thần như hắn cũng chỉ có thể phong ấn ta khiến ta không thể thoát ra ngoài mà thôi. Nếu hắn tới giết ta thì ta sẽ mượn lực của Thái Hư Tiên đỉnh cố gắng thoát đi nơi này!
Thần thức của hai người trao đổi là rất nhanh. Mười tầng phong ấn kia mặc dù Cổ Thần không ngăn trở gì nhưng Tàng Thiên Cơ vẫn bị tốn không ít thời gian. Tàng Thiên Cơ còn chưa phá vỡ phong ấn ra thì một đạo chỉ cương đã đi xuyên qua tất cả phong ấn điểm mạnh lên người Tàng Thiên Cơ!
Tàng Thiên Cơ rống to một tiếng nói:
- Cổ Thần, tên ngu xuẩn nhà ngươi, ngươi giết không được ta đâu, ngươi càng muốn giết ta thì Thái Hư Tiên đỉnh sẽ càng mãnh liệt muốn cứu ta ha ha ... á á ....
Kinh Tiên Nhất Chỉ chỉ cương trong nháy mắt điểm lên người Tàng Thiên Cơ khiến tiếng cười của hắn đột nhiên ngưng bặt, theo sau đó là một tiếng thê lương thảm thiết vang lên.
Sắc mặt Tàng Thiên Cơ đột nhiên trắng bệch, vẻ mặt trong nháy mắt như già đi hơn hai mươi tuổi. Tàng Thiên Cơ đang từ một thanh niên hơn hai mươi tuổi đột nhiên biến thành một trung niên đã hơn bốn mươi đồng thời một ngụm tiên huyết cũng từ miệng hắn phun ra.
Một chỉ kia của Cổ Thần chính là điểm lên một cái khiếu huyệt trên mệnh mạch của Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần đã kích hoạt qua khiếu huyệt trên mệnh mạch, cho nên vị trí của nó rất rõ ràng.
Nếu là bình thường cùng người khác chiến đấu, thân thể của đối thủ liên tục chuyển động thì rất khó có thể điểm trúng được khiếu huyệt của đối phương.
Nhưng lúc này Tàng Thiên Cơ vẫn còn đang ở trong phong ấn, thân thể không thể nhúc nhích được, cho nên chỉ cương của Cổ Thần dễ dàng điểm trúng khiếu huyệt mệnh mạch của hắn.
Một chỉ này của Cổ Thần cũng không dùng toàn lực, thực lực Cổ Thần hôm nay đã có thể coi là kinh khủng, một kích vừa rồi nếu toàn lực cũng có thể miễu sát được Tàng Thiên Cơ. Tuy một chỉ vừa rồi không toàn lực nhưng uy lực cũng không hề nhỏ.
Bị Cổ Thần điểm một chỉ, Tàng Thiên Cơ chỉ cảm thấy cả người run lên, trong mệnh tuyền truyền đến cảm giác thống khổ như có gì đó tan nát, rồi đột nhiên trong mệnh truyền nứt ra một vết rạn nhưng vẫn chưa hoàn toàn bị nghiền nát nên tính mạng tạm thời cũng không hề bị uy hiếp.
Mặc dù vậy, Tàng Thiên Cơ rõ ràng cảm giác được thọ nguyên của hắn đã mất đi chín phần! Nguyên bản bước vào Minh Khiếu kỳ ngắn thì có thể sống ngàn năm, dài thì cũng đến 1296 năm, thế nhưng lúc này Tàng Thiên Cơ lại cảm giác thọ nguyên của hắn đều có thể tuỳ thời hết đi, và bản thân hắn sẽ hoà thành tro tàn!
Càng khiến Tàng Thiên Cơ cảm thấy khiếp sợ là trong cơ thể hắn giống như có thứ gì đó tương liên với mệnh thần của hắn bị gẫy nát, đồng thời một tia liên hệ mệnh thần tương liên giữa hắn và Thái Hư Tiên đỉnh cũng đã đột nhiên hoá thành hư vô.
Tàng Thiên Cơ lúc này có cảm giác giống như một hoàn hoa khuê nữa đang không mảnh vải che thân đứng giữa chốn đông người vậy, trong tâm đầu bất lực và tuyệt vọng!
Một chỉ của Cổ Thần phá tan mệnh mạch của Tàng Thiên Cơ, đoạn tuyệt tia tương liên giữa hắn và Thái Hư Tiên đỉnh! Từ nay về sau, Thái Hư Tiên đỉnh chỉ còn là một kiện tiên bảo của Tàng Thiên Cơ chứ không còn là vật gắn bó sinh tử với hắn nữa!
Sinh tử của Tàng Thiên Cơ đối với Thái Hư Tiên đỉnh đã không còn liên hệ!
Minh Khiếu kỳ tu sĩ, ngay cả mệnh tuyền vỡ nát nhưng chỉ cần sinh mệnh tinh nguyên còn không hoàn toàn khô cạn thì dưới sự khôi phục của sinh mệnh tinh nguyên cũng sẽ dần dần khôi phục lại như lúc đầu.
Nhưng mệnh mạch bị gãy nát dẫn đến mệnh tuyền tan vỡ thì không bao giờ còn có khả năng khôi phục lại được nữa. Thọ nguyên cũng không thể tiếp tục kéo dào, mệnh tuyền sỡ dĩ có sinh mệnh tinh nguyên cuồn cuộn không ngừng chính là vì mười một điều ẩn mạch tương liên với mệnh tuyền kia. Sinh mệnh nguồn của tu sĩ không phải là mệnh tuyền mà chính là mười một điều mệnh mạch đó.
Chỉ là mười một điều mệnh mạch này không có tu sĩ nào biết đến mà htôi.
Hôm nay, sinh mệnh nguồn của Tàng Thiên Cơ đã bị đoạn, cho dù Cổ Thần không giết hắn thì thân thể của hắn chậm thì mười năm, nhanh thì mười bửa nửa tháng sẽ mất hết sinh mệnh tinh nguyên, thân thể sẽ diệt vong.
Hiện tại mặc dù đang ở nơi có sinh mệnh lực dồi dào như mộc chi tháp này của Như Ý Lung Linh bảo tháp nhưng Tàng Thiên Cơ vẫn như trước cảm giác được sinh mệnh của hắn đang từ từ trôi đi, tử vong đang dần xâm chiếm hắn!
Mệnh tuyền bị thương có thể cứu, nhưng mệnh mạch hao tổn thì không thể nào cứu được. Ngay cả thượng cổ Chư tử đại tiên cũng không biết mệnh mạch nằm ở chỗ nào, huống chi là hiện tại, vậy thì làm sao mà cứu?
- Ta đã nói người này tâm tư trầm ổn, sẽ không làm chuyện gì không nắm chắc đâu!
Thanh âm của ma vương Đồ Độc lại vang lên trong thức hải của Tàng Thiên Cơ.
Thấy Tàng Thiên Cơ đối với việc Cổ Thần có thể cường hành phá vỡ liên hệ mệnh thần của hắn và Thái Hư Tiên đỉnh đồng thời còn phá hư mệnh tuyền của hắn, Tàng Thiên Cơ đã cảm thấy cực kỳ khiếp sợ. Đồ Độc nói tiếp:
- Tên Cổ Thần này quá kinh khủng, thân thể này của ngươi không thể sống quá vài ngày nữa đâu, trên tay Cổ Thần còn có bảo vật khắc chế được nguyên thần, thân thể ngươi một khi tiêu vong thì nguyên thần của ngươi cũng đừng mong trốn được! Tàng Thiên Cơ, chết trên tay Cổ Thần ngươi cam tâm sao? Ngươi muốn kết cục như vậy sao?
- Không! Ta không cam tâm, ta không cam tâm! Ta hận, hận, hận!
Nguyên thần của Tàng Thiên Cơ rống to lên.
- Tàng Thiên Cơ, ngươi không muốn thoát khỏi kiếp nạn lần này để lần sau tìm Cổ Thần báo thù sao?
Thanh âm dụ hoặc của Đồ Độc lại vang lên trong thức hải Tàng Thiên Cơ.
- Không! Ta muốn báo thù, ta muốn báo thù, điên cuồng báo thù! Ta phải bằm thây Cổ Thần thành ngàn vạn đoạn!
Nguyên thần của Tàng Thiên Cơ lại tiếp tục điên cuồng rống lên.
- Hiện tại chỉ có ta mới có thể giúp được ngươi, thân thể của ngươi đã dần chết đi rồi, đáng tiếc một cái thông huyền linh thể, ngươi hiện tại để ta đoạt xá, ta cũng sẽ không đoạt lấy thân thể của ngươi. Ngươi chỉ cần phóng xuất toàn bộ nguyên thần của ta trong Thái Hư Tiên đỉnh ra. Với tu vị Độ Hư cảnh Hư Không kỳ của ta, đánh chết Cổ Thần dễ như trở bàn tay. Mau để ta phóng xuất giết chết Cổ Thần đi, giết Cổ Thần, giết giết giết giết giết giết ...
Đồ Độc cũng điên cuồng hét to lên.
Đồ Độc hắn đã bị nhốt bên trong Thái Hư Tiên đỉnh hơn hai ngàn năm rồi, lúc trước tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới Hư Không kỳ, có gần bốn ngàn năm thọ nguyên, trở thành cao thủ có khả năng nhất bước vào Hợp Đạo kỳ lúc đó, trở thành tồn tại ngang hàng với Chư tử đại tiên. Nhưng hiện giờ hắn chỉ còn lại chưa tới một ngàn năm thọ nguyên mà thôi!
Hơn hai ngàn năm qua, không thời khắc nào Đồ Độc hắn không muốn thoát khỏi cái Thái Hư Tiên đỉnh này, nhưng mãi vẫn không có cơ hội. Những chủ nhân của Thái Hư Tiên đỉnh trong hơn hai ngàn năm qua, không có một ai muốn đem hắn phóng xuất ra cả!
Đồ Độc biết, nếu để Cổ Thần thu được Thái Hư Tiên đỉnh thì kiếp này hắn cũng đừng mơ tưởng có thể từ trong tay Cổ Thần thoát ra được nữa. Hắn chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi đến lúc thọ nguyên hao hết mà chết bên trong Thái Hư Tiên đỉnh!
Cho nên lúc này, có một cơ hội có một không hai trước mắt thế này, vốn là Tàng Thiên Cơ bất luận thế nào cũng sẽ không phóng xuất toàn bộ nguyên thần của hắn ra, cho dù bị Cổ Thần trấn áp bốn năm liền hắn cũng không hề có ý định làm vậy. Nhưng lúc này đã không giống trước nữa rồi, tính mạng của Tàng Thiên Cơ đã rất nguy cấp rồi nên hắn không còn lựa chọn nào khác nữa.
- Hảo! Giết giết giết giết giết ... giết Cổ Thần!
Tàng Thiên Cơ điên cuồng hét lên:
- Thái Hư Tiên đỉnh, khai!
Tàng Thiên Cơ cùng với Thái Hư Tiên đỉnh mặc dù đã không còn tương liên mệnh cách với nhau nhưng Thái Hư Tiên đỉnh vẫn là bảo vật của Tàng Thiên Cơ, mặc dù lúc này đang bị Cổ Thần phong ấn, Tàng Thiên Cơ không thể thu hồi được Thái Hư Tiên đỉnh nhưng vẫn có thể điều động được một chút Thái Hư Tiên đỉnh.
Thần thức giao lưu chỉ thoáng cái là xong, cho nên Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc bàn bạc chỉ bất quá mới một cái chớp mắt thời gian.
Cổ Thần sau khi phá nát mệnh mạch của của Tàng Thiên Cơ liền quát lớn:
- Tàng Thiên Cơ, mặc kệ ngươi có cái gì cao quý, cái gì bảo mệnh, ở trước mặt ta, ngươi chỉ có đường bị phá mệnh mà thôi! Cái gì đế đình thái tử? Cái gì truyền nhân thế gia? Tàng Thiên Cơ, ngươi và thiên hạ tu sĩ có gì khác nhau chứ?
Mệnh mạch vừa phá thì ngươi cũng chẳng khác gì một con chó!
Dứt lời, trên tay Cổ Thần loé lên thất thải quang mang, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm liền xuất hiện mạnh mẽ chém xuống một nhát.
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm bổ ra một kiếm kinh thiên, một đạo thất thải thiên hồng như xé rách thiên địa chém xuống Tàng Thiên Cơ.
Đúng lúc này, tầng tầng phong ấn trên Thái Hư Tiên đỉnh đột nhiên vang lên một tiếng bạo hưởng, một cổ lực lượng khổng lồ đột nhiên từ bên trong Thái Hư Tiên đỉnh thoát ra, trong nháy mắt đã đem tất cả phong ấn diệt sạch, một cái hắc sắc khô lâu lớn chừng trăm trượng từ bên trong Thái Hư Tiên đỉnh hiện ra.
Cổ Thần chỉ cảm thấy không gian xung quanh đột nhiên đều trở nên đậm đặc lại, trên người giống như mang theo hàng tỉ cân nặng, ngay cả cánh tay muốn động đậy cũng khó khắn.
"Không gian trói buộc?!"
Thất thải thiên hồng do Thất Thải Tuyệt Thần kiếm chém ra đột nhiên rơi chậm lại, nguyên bản giống như một tia chớp đột nhiên như biến thành rùa bò! Cái hắc sắc khô lâu to lớn kia vươn ra một bàn tay hư không một trảo đem thân thể Tàng Thiên Cơ chộp vào trong tay.
Tụ Huyết Phiên cũng từ bên trong cơ thể của Tàng Thiên Cơ bay ra nằm trong tay của ma vương Đồ Độc.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 85 : Đánh trọng thương Đồ Độc
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Một tiếng kêu thê lương theo đó vang lên, một ngón tay của Đồ Độc điểm lên mi tâm của Tàng Thiên Cơ rồi đem nguyên thần của Tàng Thiên Cơ bắt ra quẳng vào bên trong Tụ Huyết Phiên!
Sau đó ánh mắt của Đồ Độc mới rơi lên người Cổ Thần, đồng thời cười nói:
- Ngươi có tư chất siêu phẩm tiên căn ha ha, vừa đúng thích hợp làm thân thể mới cho bản vương!
- Đồ Độc, ngươi dám ... bản thái tử ... a a a ...
Tiếng kêu thê lương của Tàng Thiên Cơ từ trong Tụ Huyết Phiên không ngừng vang lên.
Tụ Huyết Phiên biến lớn chừng hơn mười trượng rơi vào trong tay của bộ xương khô, huyết sắc khô lâu trên Tụ Huyết Phiên liên tục tản ra từng mùi tanh tưởi khó chịu.
Tàng Thiên Cơ có tu vi Minh Khiếu sơ kỳ, nguyên thần cao chừng hơn mười trượng, thực lực đủ để so sánh với cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ kích hoạt khoảng chín trăm khiếu huyệt, vậy mà lúc này ở trước mặt Đồ Độc lại không có chút lực phản kháng nào!
Tàng Thiên Cơ đang điên cuồng kêu la, Đồ Độc điểm một ngón tay vào Tụ Huyết Phiên, đột nhiên vô số huyết sắc nhân diện từ trong huyết sắc khô lâu vọt ra đem nguyên thần của Tàng Thiên Cơ bao phủ lại.
Thanh âm phẫn nộ của Tàng Thiên Cơ đột nhiên biến mất, chỉ còn lại văng vẳng tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Đại Doanh đế đình thái tử đã từng được xem là đệ nhất thiên tài Tàng Thiên Cơ hôm nay đã đi tới bước cuối cùng của sinh mệnh, mệnh mạch thì đã bị Cổ Thần phá nát, không thể sống thêm bao lâu, nguyên thần thì lại bị chính tên ma vương Đồ Độc bản thân hắn phóng xuất ra ném vào trong Tụ Huyết Phiên để suốt đời vĩnh viễn chịu dằn vặt thống khổ!
Tàng Thiên Cơ bước vào Minh Khiếu kỳ, thọ nguyên có thể hưởng dài nhất chính là 1296 năm, năm nay hắn mới hơn bốn mươi tuổi, nguyên thần còn có khả năng sống hơn cả ngàn năm nữa, nếu bị Tụ Huyết Phiên luyện chế thì trừ khi bị người khác tiêu diệt nguyên thần trong Tụ Huyết Phiên bằng không thì nguyên thần của hắn sẽ phải chịu hành hạ suốt hơn một ngàn năm, đến khi thọ nguyên hao tẫn mới thôi.
Đồ Độc nhìn Tàng Thiên Cơ giãy dụa trong Tụ Huyết Phiên cười lạnh nói:
- Ha ha ha ha ha ... Tàng Thiên Cơ, bản vương sao có thể cùng ngươi tương xứng? Cơ Nghiêu lúc trước cũng là bại tướng dưới tay ta, ngươi cũng dám ở trước mặt bản vương làm càn sao? Thực là muốn chết mà, hãy để nguyên thần của ngươi cho bản vương luyện chế huyết hồn đi ha ha ha ... Một cái nguyên thần Minh Khiếu kỳ, có thể luyện ra một cái huyết hồn vô địch dưới Độ Hư cảnh rồi. Rất tốt, rất tốt! ha ha ha ha ....
Đang lúc nói chuyện, Đồ Độc vung tay lên, dùng Tụ Huyết Phiên thu luôn cả tinh nguyên khí huyết còn sót lại của Tàng Thiên Cơ vào trong huyết sắc khô lâu trên Tụ Huyết Phiên, chỉ để lại một bộ thây khô nằm lại trên mặt đất.
Cổ Thần lãnh tĩnh nhìn tất cả mọi chuyện phát sinh, trong lòng không khỏi thổn thức, hắn cùng với Tàng Thiên Cơ là địch thủ cả hai kiếp, hắn lúc nào cũng muốn tự tay giết chết Tàng Thiên Cơ, nhưng thật không ngờ một người tâm cao khí ngạo, một đời thái tử của Đại Doanh đế đình như Tàng Thiên Cơ dĩ nhiên lại rơi vào hạ tràng thế này.
Vì để luyện chế Tụ Huyết Phiên, Tàng Thiên Cơ đã không tiếc thu thập tinh nguyên khí huyết của hơn trăm vạn nhân tộc, tuy rằng luyện thành Tụ Huyết Phiên nhưng phương pháp luyện chế lại là do Đồ Độc chỉ dạy, cũng là Đồ Độc luyện thành.
Chắc chắn lúc luyện chế Đồ Độc sẽ động tay động chân vào đó, mặc dù biểu hiện bên ngoài vẫn do Tàng Thiên Cơ khống chế, nhưng trên thực tế người chân chính có thể khống chế Tụ Huyết Phiên chỉ có Đồ Độc, đồng thời khi Đồ Độc sử dụng Tụ Huyết Phiên thì uy lực so với Tàng Thiên Cơ sử dụng không chỉ mạnh hơn gấp đôi!
Không ngờ tới cuối cùng tinh nguyên khí huyết và ngay cả nguyên thần của Tàng Thiên Cơ đều bị chính Tụ Huyết Phiên mà bản thân hắn vất vả "luyện chế" ra hấp thu, đúng là một sự đời trêu ngươi mà!
Đồ Độc lúc bị phong ấn, tu vi đã là Hư Không kỳ, là cao thủ có hi vọng đột phá lên đhk, trở thành cường giả sánh ngang với Chư tử đại tiên tôn, thực lực có thể so sánh với Cơ Nghiêu, Ngô Tinh, mạnh hơn Cơ Thần Không rất nhiều!
Ở trong Thái Hư Tiên đỉnh hơn hai ngàn năm, ti vi của Đồ Độc không hề tăng thêm chút nào, nhưng cũng không bị yếu đi quá nhiều, với tu vi Hư Không kỳ của hắn thì muốn giết chết một cao thủ Minh Khiếu kỳ so với bóp chết một con kiến cũng dễ dàng như nhau.
Cổ Thần tuy rằng đã đối mặt với Cơ Nghiêu và Ngô Tinh, chứng kiến hai ngươi giao thủ một lần nhưng vẫn chưa từng đối diện với uy áp và sát ý của cường giả Hư Không kỳ bao giờ.
Không lâu sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Tàng Thiên Cơ cũng dần biến mất, nguyên thần của hắn đã bị vô số huyết sắc nhân diện bao phủ rồi bị huyết sắc khô lâu kéo vào trong dung hợp vào trong Tụ Huyết Phiên.
Giải quyết xong Tàng Thiên Cơ, mục tiêu của Đồ Độc liền chuyển lên Cổ Thần, hắn nhìn Cổ Thần cười ha hả nói:
- Ha ha ha ... Cổ Thần, thân thể của ngươi so với thông huyền linh thể của Tàng Thiên Cơ còn lợi hại hơn, thực sự là một hảo thân thể a ... hắc hắc ...
Đồ Độc cười to, hai khớp hàm của bộ xương khô va vào nhau nghe thành tiếng cạch cạch rất rợn người.
Sau khi cười to, bộ xương khô liền phóng tới Cổ Thần, tới cách Cổ Thần khoảng gần trăm trượng, bộ xương liền há miệng đớp tới như muốn một cạp ăn luôn cả Cổ Thần.
Cổ Thần đối mặt với nguyên thần của Đồ Độc biến thành khô lâu nhưng không hề sợ hãi, tuy rằng tu vi của Đồ Độc cao hơn Cơ Thần Không nhiều, nhưng khi Cổ Thần đối mặt với không gian trói buộc của Đồ Độc lại không chật vật như khi đối mặt với Cơ Thần Không.
Trong Như Ý Lung Linh bảo tháp, mỗi một tầng đều bao hàm một loại pháp tắc, trong không khí đều tràn ngập pháp tắc lực. Mà Như Ý Lung Linh bảo tháp là một kiện vô thượng tiên bảo mà Cổ Thần đã luyện hoá, tuy Cổ Thần hiện tại chưa thể trực tiếp sử dụng các loại pháp tắc trong đó nhưng Như Ý Lung Linh bảo tháp là bảo vật thông linh, chỉ cần Cổ Thần ở trong tháp là Như Ý Lung Linh bảo tháp sẽ tự động hộ chủ.
Mỗi tầng của Như Ý Lung Linh bảo tháp đều là một tiểu không gian, có lưu lại đạo của Bảo Tháp Thiên VƯơng. Cho nên khi Đồ Độc sử dụng không gian trói buộc lên Cổ Thần thì đã bị pháp tắc lực trong tầng thứ ba cản lại hơn nửa.
Cũng như thất thải thiên hồng vừa rồi cũng không phải hoàn toàn bị không gian trói buộc mà chỉ là làm chậm lại tốc độ của nó mà thôi, điều này nói rõ Đồ ĐỘc cũng không thể hoàn toàn đem không gian giam cầm.
Cổ Thần tuy rằng cảm giác trên người như có hàng tỉ cân nặng đè lên nhưng cũng không phải là hoàn toàn không thể động đậy được.
Đối mặt với tấn công của Đồ Độc, Cổ Thần cũng không hề hoảng loạn, mà tâm thần bình tĩnh, lẳng lặng nhìn nguyên thần hình khô lâu của Đồ Độc chờ đợi cơ hội một kích trí mạng!
Với tu vi của Đồ Độc, Cổ Thần thế nào cũng trốn không thoát, huống chi hiện tại đang ở trong không gian giam cầm của hắn, ngay cả Phong ảnh độn thuật cũng không thể sử dụng thì làm sao mà trốn?
Cho nên Cổ Thần chỉ có thể đặt hi vọng vào Trấn Minh Ngọc Bi, bảo vật có thể khắc chế mọi quỷ hồn, nguyên thần trong thiên hạ. Nguyên anh, nguyên thần của bất kỳ tu sĩ nào cũng chưa từng chịu được công kích của Trấn Minh Ngọc Bi, tuy chưa biết nguyên thần của Độ Hư cường giả có tác dụng không, nhưng Cổ Thần chỉ có thể đánh cuộc một lần mà thôi.
Đồ Độc biết trên người Cổ Thần có bảo vật đối phó với nguyên thần, hắn luyện ra mười hai cụ Minh Khiếu kỳ huyết hồn đều bị Cổ Thần một chiêu diệt sạch.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 86 : Chiến Thần (thượng,hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng lúc này, nguyên thần của Đồ Độc đã toàn bộ tập hợp đầy đủ, tu vi cũng toàn thịnh ở Hư Không kỳ, không còn Minh Khiếu kỳ như trước nữa.
Độ Hư cảnh và Mệnh Tuyền cảnh là hai cảnh giới khác biệt như tiên nhân và phàm nhân, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, huống chi Hư Không kỳ đã là cảnh giới tầng thứ ba của Độ Hư cảnh giới, cho dù là ở thời thượng cổ cũng được xem là siêu cấp cường giả gần với Chư Tử đại tiên.
Đồ Độc tự tìn tràn đầy, bằng vào tu vi của hắn thì cần gì phải sợ hãi bảo vật chuyên đối phó nguyên thần nào đó?
Vì vậy, bộ khô lâu đen kịt của Đồ Độc không hề do dự táp tới Cổ Thần.
Một trăm trượng ... năm mươi trượng ... ba mươi trượng ...
Cổ Thần lãnh tĩnh nhìn hàm răng của Đồ Độc từ từ lại gần, cự ly ngày càng gần, chớp mắt Đồ Độc đã tới cách Cổ Thần trong vòng mười trượng, cái miệng to lớn của khô lâu, mỗi cái răng đều lớn hơn Cổ Thần thập bội, nhìn rất kinh khủng.
Chính vào lúc này, tả chưởng của Cổ Thần đẩy tới phía trước, một đạo quang hoa đẹp mắt từ trong lòng bàn tay Cổ Thần bắn ra, toả quang mang rực rỡ.
Hắc sắc khô lâu, mắt thấy sắp nuốt trọn được Cổ Thần thì Trấn Minh Ngọc Bi lại đột nhiên che trước người Cổ Thần cho nên nó còn chưa kịp nuốt Cổ Thần đã chạm vào Trấn Minh Ngọc Bi rồi.
"Xèo! Xèo!"
Ở trong phạm vi không gian trói buộc của Đồ Độc, Trấn Minh Ngọc Bi cũng không thể như một mũi tên phóng ra mà cứ thong thả từ trong lòng bàn tay của Cổ Thần bay ra, nhưng mà hắc sắc khô lâu lại tự theo đà đun đầu vào!
Hắc sắc khô lâu mạnh mẽ run lên, phát ra một tiếng kêu thê lương đến cực điểm.
Trong nháy mắt, Cổ Thần chỉ cảm thấy không gian trói buộc bốn phía đột nhiên biến mất không thấy. Quang mang lóng lánh của Trấn Minh Ngọc Bi tốc độ bạo tăng như lưu tinh thiểm điện chui vào trong cái miệng há lớn của hắc sắc khô lâu rồi sau đó đâm xuyên qua cái ót tạo thành một cái hắc động nhỏ trên hắc sắc khô lâu. Từ bên trong đó bắn ra quang mang bạch sắc rất xinh đẹp!
Uy lực của Trấn Minh Ngọc Bi quá mạnh mẽ, quả thực khó mà tưởng tượng nổi, nhìn phản ứng của hắc sắc khô lâu thì biết Đồ Độc hẳn là đã bị thương nặng. Cái động do Trấn Minh Ngọc Bi tạo ra càng ngày càng lớn lên ...
Tiếng kêu thảm thiết của Đồ Độc cũng không ngừng vang lên, tiếng hét chói tai mang theo âm lượng ngày càng cao. Hắc sắc khô lâu to cả trăm trượng kịch liệt thu nhỏ lại giống như đang bị rút gân vậy. Trong nháy mắt đã thu nhỏ lại rất nhiều rồi chui tọt vào bên trong Tụ Huyết Phiên.
Tụ Huyết Phiên liên tục lay động rồi cuộn lại bao bộc lấy cán phiên trông như một cây trường thương. Trong tiếng kêu thảm thiết của Đồ Độc, Tụ Huyết Phiên liền hoá thành một mũi tên bắn đi.
Tiếng ầm ầm liên tục vang lên, đại môn tầng thứ ba của Như Ý Lung Linh bảo tháp bị Đồ Độc mạnh mẽ đục thủng thoát ra ngoài.
Cổ Thần khẽ vẫy tay thu hồi Trấn Minh Ngọc Bi vào tay, thân ảnh cũng loé lên xuất hiện bên ngoài Như Ý Lung Linh bảo tháp thì thấy hắc sắc trường thương do Tụ Huyết Phiên tạo thành đã biến mất trong Cửu Giác Tinh Trận của Chiến Thần sơn.
- Đáng tiếc!
Cổ Thần thầm cảm thán trong lòng.
Ma vương Đồ Độc là cao thủ cùng tầng thứ với Cơ Nghiêu và Ngô Tinh, là một Hư Không kỳ siêu cấp cường giả, hôm nay để hắn trốn thoát, sau này lại có thêm một địch nhân mạnh mẽ rồi!
Bia ngọc Trấn Minh, mặc dù lợi hại nhưng rõ ràng không khiến Ma Vương Đồ Độc tổn thương chí mạng.
Nhưng Ma Vương Đồ Độc lập tức quay người bỏ trốn, có thể thấy nguyên thần của hắn bị thương không nhỏ, nếu không đối mặt với một người chỉ có minh khiếu kì tu vi như Cổ Thần, cần gì phải chạy trối chết, Ma Vương Đồ Độc là độ hư bí cảnh hư không kì diêu cấp cường giả, giết chết minh khiếu kì tu sĩ, dễ như trở bàn tay.
Bên trong Chiến Thần Điện, Thần nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu vì muốn nghênh đón Chiến Thần mới, từ khi thông đạo rời khỏi Chiến Thần Sơn mở ra, một mực túc trực trong Chiến Thần Điện.
Bất cứ con đường rời khỏi Chiến Thần Sơn nào, lối ra đều ở trong Chiến Thần Điện.
Từ sau khi cửu giác tinh trận rời khỏi Chiến Thần Điện xuất hiện, đã qua một năm rưỡi thời gian, trừ lúc cửu giác tinh trận vừa xuất hiện, sau khi xuất hiện mấy bị vu sĩ, hơn một năm vừa qua, không còn ai bước ra khỏi Chiến Thần Sơn nữa.
Truyền thừa bí điển của các đại bộ lạc truyền thừa chi địa, bên trong ẩn chứa đạo vận, là thứ mà chúng vu sĩ tham ngộ cả đời, cũng không tham ngộ thấu, vu sĩ ở lại Chiến Thần Sơn, khẳng định muốn nắm lấy cơ ngộ này, không đến một khắc cuối cùng, không chịu rời khỏi Chiến Thần Sơn.
Nhưng hôm nay, bầu trời cửu sắc trên Chiến Thần Sơn, sau hơn một năm bình tĩnh, đột nhiên quang mang đại thịnh, một đường quang mang cửu sắc từ trong Chiến Thần Điện bắn ra, chiếu lên cửu sắc thiên hà, sau đó, cửu sắc thiên hà thả xuống một đường cửu sắc quang mang, chiếu rọi Chiến Thần Điện.
Dị tượng trong thiên khong khiến tất cả vu sĩ đều trở nên có tinh thần, lại có người từ trong Chiến Thần Sơn đi ra, hơn nữa, còn là từ trong Chiên Thần Sơn sơn thể.
Thần Nữ Tự Ngọc cùng Dương Dập, Kim Nguyên, Thủy Cộng ba vị đại vu mặt đều lộ ra biểu tình hưng phấn, sáu vị đại vu còn lại, mặc dù không có hỉ sắc nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ tôn kính.
Lần này Chiến Thần Sơn mở ra, thiên không xuất hiện dị tượng Chiến Thần xuất thế, lúc này có người rời khỏi Chiến Thần Sơn sơn thể, Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu nghĩ rằng nhất định là Chiến Thần đi ra.
Trong nháy mắt, chín đương quang mang cửu sắc rơi xuống từ cửu sắc thiên hà, đáp xuống Chiến Thần Điện, một cửu giác tinh trận, đột nhiên xuất hiện.
Thần Nữ Tự Ngọc đứng phía trước, chín vị đại vu xếp hàng một đứng phía sau, nhìn quang mang cửu sắc từ trên trời rơi xuống, sắc mặt cung kính chuấn bị nghênh đón Chiến Thần...
Đột nhiên, một đường cương mang đen kịt từ quang mang cửu sắc bắn ra, một mùi huyết tanh mãnh liệt trong chốc lát tràn ngập Chiến Thần điện, gió tanh đại tác, ma khí ngợp trời.
Trong Chiến Thần điện, có một số vu sĩ thủ hộ thực lực hơi yếu, bị huyết tinh chi khí ảnh hưởng.
Hai mắt đột nhiên đỏ ngầu, một luồng sát ý lập tức lan tràn trong lòng.
Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu đều khẽ giật mình, sắc mặt đại biến, Thần Nữ Tự Ngọc hét lớn một tiếng:
- Cửu sát đô thiên đại trận!
Chín vị đại vu nhanh như chớp, lập tức quay trở về vị trí cũ kết thành Cửu sát đô thiên đại trận, Cửu sát đô thiên đại trận chi lực tụ trên người Thần Nữ Tự Ngọc, khiến tu vi của nàng tăng lên trong nháy mắt.
Gió tanh đại tác, ma khí ngợp trời, người đi ra liệu có phải Chiến Thần? Hoàn toàn là một đại ma.
Ma Vương Đồ Độc xuất hiện trong Chiến Thần Điện, phiến huyết tụ không hề dừng lại mà tiếp tục hóa ra một đường cương mang đen kịt, lóe lên một cái rồi biến mất, xuyên qua hư không, đợi chín vị đại vu kết thành Cửu sát đô thiên đại trận, Ma Vương Đồ Độc sớm đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong Chiến Thần Điện, xuất hiện một con đại ma, đường cương mang đen kịt kia mặc dù biến mất, nhưng Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu sắc mặt đầy vẻ khiếp sợ.
Tôn đại ma vừa xuất hiện lóe lên rồi biến mất, Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu đều không thể nhìn ra tu vi của nó, nhưng có một điểm có thể khẳng định, uy áp truyền đến từ người đại ma khẳng định có Độ Hư Bí Cảnh tu vi.
Thần Nữ Tự Ngọc và chín vị đại vu đều là khiếu học kì sống hơn một ngàn năm, minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ, có thể nói là dưới sự tồn tại đỉnh phong nhất dưới Độ Hư Bí Cảnh, nhưng tôn đại ma vừa xuất hiện, khiến mọi người không khỏi cảm thấy tuyệt vọng, tại sao lại là Độ Hư Bí Cảnh cường giả, tại sao lại có được uy áp cường đại như vậy?
- Tôn... tôn đại ma... trong Chiến Thần Sơn, tại sao lại xuất hiện một tôn đại ma?
Thổ Luân đại vu nhìn cương mang đen xì vừa biến mất, sợ hãi đến nỗi ngữ khí lắp bắp.
Chiến Thần Sơn là thánh địa của vu tộc, nhất là trong Chiến Thần Sơn sơn thể, càng là chỉ có Chiến Thần lịch địa mới có thể vào, lúc này từ trong Chiến Thần Sơn sơn thể chạy ra một tôn đại ma, đúng là chuyện lạ muôn đời không có.
Nghe Thổ Luân đại vu nói, các vị đại vu quay sang nhìn nhau, không ai thốt nổi nên lời, họ cũng bị tình huống vừa rồi làm cho chấn động.
Vốn dĩ các vị đại vu đang chuẩn bị nghênh đón tân Chiến Thần, tâm trạng cực kì thoải mái, đột nhiên chui ra một tôn đại ma, khiến thần kinh mọi người lập tức căng thẳng, chuyển biến nhanh như vậy, cho dù là minh khôi kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ cũng cảm thấy tinh thần mệt mỏi.
Thần Nữ Tự Ngọc thấy vậy, nói:
- Có thể là ma đầu từng bị Chiến Thần đời trước trấn áp trong Chiến Thần Sơn sơn thể, hôm nay nhảy ra ngoài, các vị đại vu, không cần hoảng sợ, cẩn thận lại có ma đầu chạy ra!
Nói đoạn, Thần Nữ Tự Ngọc nhíu mày liếc sang Chiến Thần Sơn, nói:
- Không biết Chiến Thần cổ, trong Chiến Thần Sơn, lúc này thế nào?
Cổ Thần lúc này đang đứng cạnh cửu giác tinh trận rời khỏi Chiến Thần Sơn, đối diện với một câu hỏi khó.
Rời khỏi Chiến Thần Sơn, Cổ Thần lại phải biến về bộ dạng Nam Hoang đại vu, nhưng, lúc hắn biến hóa, đột nhiên phát hiện, tướng mạo của mình cải biến không thể cải biến,
- Chân nhan đơn, mất hiệu quả rồi.
Sau khi tu luyện một cơ thể chiến thần bất diệt minh khiếu, chân nhan đơn trong cơ thể hắn cũng bị thanh trừ toàn bộ dược lực, Cổ Thần đã kích hoạt toàn bộ bốn mươi chín khiếu học trên đầu, sử dụng chân nhan đơn, biến hóa, chỉ có thể biến hóa thân thể, không thể biến hóa khuôn mặt.
Khuôn mặt không thể biến hóa, đương nhiên mất đi hiệu quả biến hóa tướng mạo.
Chân nhân đơn mất đi hiệu quả, sau khi rời khỏi Chiến Thần Sơn, Cổ Thần muốn tiếp tục giả làm vu sĩ Cổ Vu tộc là hoàn toàn không thể.
Nhưng mục đích đến Nam Hoang Vu Cương đã đạt được, Chiến Thần Sơn vào rồi, "Chiến Thần tinh kinh" đã có, giả làm vu sĩ nữa hay không không còn là vấn đề quan trọng, chỉ là, ra ngoài với thân phận nhân tộc tu sĩ, chỉ sợ sẽ xảy ra xung đột với Cổ Vu Tộc tu sĩ.
Cổ Thần đáp ứng Tự Ngọc, lấy được "Chiến Thần tinh kinh", trừ phi là nhân, Vu hai tộc đại chiến, nếu không Cổ Thần sẽ phải bảo vệ Cổ Vu tộc, đương nhiên không muốn sản sinh mâu thuẫn với Cổ Vu tộc.
Nhưng, cứ ở trong Chiến Thần Sơn cũng không phải là cách, thêm nửa năm nữa, Chiến Thần Sơn sẽ phong ấn trở lại.
Hơn nữa, mấy tháng này, Cực Nam Hỏa Hải phần dương mạch siêu cực đại tiếp cận Thuần Dương sẽ xuất hiện trên mặt đất, Cổ Thần cần phải tiến nhập dương mạch siêu cực đại đó, tu thành chí dương chi thể, sau đó cùng Hư Tử Uyên song tu "Hỗn độn âm dương chân quyết", cung tu thuần âm, thuần dương chi thể.
Cho nên, Cổ Thần không thể không rời khỏi Chiến Thần Sơn, hơn nữa, không thể lãng phí thời gian, thêm một ngày, sư tỷ sẽ thêm một phần nguy hiểm.
Tu luyện Chiến Thần bất diệt thể, tất cả khiếu học kích hoạt, so với bí pháp mà hắn tu chân, kích hoạt càng triệt để hơn một chút, Cổ Thần tu vi bây giờ, so với bốn năm trước lúc mới vào Chiến Thần Sơn, tăng lên không chỉ mười lần?
Hôm nay, chỉ sợ Cổ Vu tộc chín vị đại vu minh khiếu cực hạn đỉnh tiêm cao thủ, thực lực đều đã không bằng Cổ Thần.
Thần Nữ Tự Ngọc sớm biết Cổ Thần là nhân tộc tu sĩ, đương nhiên không xuất thủ với Cổ Thần, mặc dù Cổ Vu tộc nền móng thâm hậy, Cổ Thần có Phong ảnh độn thuật, rời khỏi Cổ Vu tộc không phải việc gì khó.
Nghĩ đến đây, Cổ Thần cất bước, đi vào Cửu giác tinh trận.
Một đường cầu vòng cửu sắc, lại nổi lên từ trong Chiến Thần Sơn sơn thể, bắn vào thiên hà cửu sắc trên Chiến Thần Sơn, rất nhanh, lại có một đường cầu vồng cửu sắc, từ trên trời rơi xuống, chiếu sáng Chiến Thần điện.
Thiên Túc đại vu kinh hô một tiếng:
- Lại có người từ Chiến Thần Sơn đi ra!
Lúc nãy chui ra một tôn đại ma, khiến chín vị đại vu bắt đầu kiêng kị cầu vồng cửu sắc, cầu vồng cửu sắc vẫn chưa rơi xuống, chín vị đại vu đã tự động tổ thành Cửu sát đô thiên đại trận, Thần Nữ Tự Ngọc tu vi trong nháy mắt nâng lên Độ Hư Cảnh tu vi.
Cầu vồng cửu sắc rơi vào Chiến Thần điện, một Cửu giác tinh trận đột nhiên xuất hiện, thân ảnh Cổ Thần xuất hiện trong Chiến Thần điện.
- A... là nhân tộc tu sĩ.
Mộc Ân đại vu, sợ hãi rống lên.
Hỏa Huỳnh đại vu trừng mắt, kinh hãi nói:
- Không thể nào, tuyệt đối không thể, nhân tộc tu sĩ, sao có thể vào được Chiến Thần Sơn? Nơi đó chỉ có lịch đại chiến thần mới có thể vào được.
Các vị đại vu nhìn Cổ Thần, nhãn thần còn chấn động hơn cả lúc nhìn thấy Ma Vương Đồ Độc.
- Nhân tộc tu sĩ, ngươi giết chết mười lăm vị thiên tài của bổn tộc, chúng ta phải phanh thây xẻ thịt ngươi, để báo thù cho thiên tài vu sĩ của bổn tộc.
Thần Nữ Tự Ngọc lắc đầu nói:
- Hắn không phải người đó.
Cổ Thần nói:
- Người đó, đã bị ta giết rồi.
- Ngươi là Tự Dương Cổ?
Dương Dập đại vu nghi hoặc hỏi.
Cổ Thần gật gật đầu, nói:
- Ta chính là, Cổ...
Mắt của các đại vu một lần nữa biến lớn, Tự Dương Cổ cũng là nhân tộc tu sĩ biến hóa, lọt qua mắt họ, thật không thể tưởng tượng nổi.
Dương Dập đại vu sắc mặt càng trở nên chấn động hơn, nói:
- Ngươi lấy được Chiến Thần truyền thừa rồi?
Cổ Thần gật gật đầu lần nữa, nói:
- Ta đã học được "Chiến Thần tinh kinh".
Lời vừa xuất, Thần Nữ Tự Ngọc sắc mặt thoáng động, mặc dù không cười ra tiếng, nhưng trong lòng thì đang mừng thầm, nói:
- "Chiến Thần tinh kinh" chỉ có lịch đại Chiến Thần truyền nhân mới có thể tu luyện, tu luyện "Chiến Thần tinh kinh" nếu không có gì bất ngờ, cuối cùng đều trở thành Cổ Hoang Chiến Thần cái thế, các vị đại vu, với Tân Chiến Thần, các vị có ý kiến gì không?
Cái gì? Tân Chiến Thần?
Cổ Thần nghe vậy, nội tâm khẽ động, thầm nghĩ:
- Không phải chứ, ta là nhân tộc tu sĩ, cũng có thể làm Chiến Thần của Cổ Vu tộc sao?
Cùng suy nghĩ với Cổ Thần, còn có mấy vị đại vu.
Thiên vu, địa vu, thổ vu, âm vu, mộc vu...các bộ lạc đại vu, thấy Chiến Thần xuất thân từ dương vu bộ lạc lạu là nhân tộc tu sĩ, nhất thời phẫn nộ lên tiếng:
- Chiến Thần Cổ Vu tộc ta, sao có thể để nhân tộc tu sĩ làm?
Thần Nữ Tự Ngọc nói:
- Sao không thể? Hắn có thể học được "Chiến thần tinh kinh", chứng tỏ hắn có phúc duyên với lịch đại chiến thần, hắn cũng có thê thủ hộ Cổ Vu tộc, khiến Cổ Vu tộc không vị nhân, yêu hai tộc chèn ép, tại sao lại không thể làm Chiến Thần.
Những lời Thần Nữ Tự Ngọc nói, không thể khiến sáu đại bộ lạc đại vu tín phục, Hỏa Huỳnh đại vu nói:
- Nhân, yêu hai tộc, cả đời không qua lại với nhau, là kẻ thù không đội trời chung, Chiến Thần là thủ lĩnh chí cao của bổn tộc, hắn một không có huyết mạch Chiến Thần, hai không có huyết mạch Cổ Vu, còn là nhân tộc tu sĩ, cũng muốn làm Chiến Thần của Cổ Vu tộc ta, đúng là vọng tưởng.
- Thần Nữ, "Chiến Thần tinh kinh" là Chiến thần truyền thừa của bổn tộc, là bí mật không thể truyền ra ngoài, người này học được "Chiến Thần tinh kinh", không thể để hắn sống sót rời khỏi đây, giết chết hắn!
Thần Nữ Tự Ngọc nói:
- Nhân, yêu hai tộc trở thành kẻ thù truyền kiếp cũng là bởi Cơ gia, tại sao lại giận lẫy sang cả thế nhân? Người này hoàn toàn không cùng đạo tâm với tu sĩ Cơ gia, hắn không phải kẻ thù của bổn tộc, có thể học được "Chiến Thần tinh kinh", chứng tỏ hắn đã thông qua lịch đại Chiến Thần tinh lịch khảo nghiệm, là người thủ hộ của bổn tộc, Hỏa Huỳnh đại vu, hắn có tên của bổn tộc, là vu sĩ của Dương Vu bộ lạc Tự Dương Cổ...
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 5: Thuần Dương Chiến Thần.
Chương 87 : Dương mạch siêu cực đại
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Hảo Huỳnh đại vu phẫn nộ nói:
- Không có huyết mạch bổn tộc, cũng có thể trở thành Chiến Thần? Trừ phi hắn có tín vật lịch đại Chiến Thần Chiến Thần lệnh, nếu không chỉ dựa vào việc hắn học được "Chiến Thần tinh kinh", mang đến cho hắn, chỉ có một con đường chết, nhân tộc tu sĩ, ngươi có Chiến Thần lệnh không?
Hỏa Huỳnh đại vu thần sắc đắc ý nhìn Cổ Thần, nhận định Cổ Thần không có.
Đúng lúc này, thần thức truyền âm của Thần Nữ Tự Ngọc vang lên trong thức hải Cổ Thần,
- Vậy đó sẽ dẫn đến đại họa, không được nói ra.
Cổ Thần thoáng sững người, Tự Ngọc biết trên người hắn có Chiến Thần lệnh? Cổ Thần nội tâm đột nhiên rộng mở, vừa vào Nam Hoang Vu Cương, Thần Nữ Tự Ngọc cả quãng đường đi theo tương trợ thì ra là có nguyên nhân.
Cổ Thần lắc lắc đầu, cho dù Thần Nữ Tự Ngọc không truyền âm nhắc nhở, Cổ Thần cũng không thể nói ra, nếu như để cho người khác biết, nhân, yêu lưỡng tộc Độ Hư Cảnh cường giả sẽ ùn ùn kéo đến, một trăm Cổ Thần cũng không còn đường sống.
Hỏa Huỳnh đại vu quát lớn một tiếng:
- Nếu như không có, vậy thì ngươi chịu chết đi!
Thấy Thần Nữ Tự Ngọc không động thủ với Cổ Thần, Hỏa Huỳnh đại vu trực tiếp lao ra từ trong Cửu sát đô thiên đại trận, tung một đường hỏa diễm quyền cương màu đỏ về phía Cổ Thần.
Hỏa Huỳnh đại vu tựa hồ hạ quyết tâm giết chết Cổ Thần, một quyền đánh ra chí ít dùng hết chín phần thực lực, có lẽ hắn cũng nhìn ra, Cổ Thần mặc dù chỉ có minh khiếu sơ kì tu vi, nhưng thực lực cao thâm khó đoán, cực khó phân biệt là đối thủ của hắn.
Thần Nữ Tự Ngọc cũng không ngăn cản, khoanh tay đứng nhìn, tựa hồ biết Cổ Thần có thể chống lại một quyền của Hỏa Huỳnh đại vu.
Hỏa diễm quyền cương của Hỏa Huỳnh đại vu, chí cương chí dương, nóng đến cực điểm, so với Xích hỏa ấn Tàng Thiên Cơ từng sử dụng, cường thịnh trăm lần.
Nhưng Chiến Thần lệnh ở trước ngực Cổ Thần, cũng không xuất hiện trạng thái rung động gặp phải hỏa diễm có thể thôn phệ mà ngược lại.
Tựa hồ Chiến Thần lệnh không sản sinh ảnh hưởng đối với hỏa hệ bí thuật của Cổ Vu tộc.
Nhưng Chiến Thần lệnh không có phản ứng, mệnh tuyền trong tim Cổ Thần đột nhiên chuyển đến một đường ba động.
Cổ Thần khẽ giật mình, nơi đó là hỏa chi bổn nguyên, sau khi tiến nhập mệnh tuyền sẽ như một miếng bàn thạch, không hề nhúc nhích, hôm nay đối diện hỏa diễm quyền cương của Hỏa Huỳnh đại vu, lại sản sinh một tia phản ứng.
Cổ Thần trong lòng thoáng vui, có ý muốn thử tác dụng của bổn nguyên, giơ tay một quyền, bí pháp gì cũng không thi triển, chỉ đánh ra một đường quyền cương bình thường, nghênh đón hỏa liệt quyền cương của Hỏa Huỳnh đại vu.
Mặc dù hai người thực lực tương cận, Cổ Thần vẫn nhỉnh hơn một chút, nhưng một quyền bình thường của Cổ Thần so với hỏa liệt quyền cương mà Hỏa Huỳnh đại vu thông qua "Hỏa cực bí điển" thi triển, uy lực kém hơn không chỉ mười lần.
Thần Nữ Tự Ngọc thần sắc nghi hoặc nhìn Cổ Thần, không biết Cổ Thần sao lại khinh địch như vậy.
Các vị đại vu mở to hai mắt, chờ xem kết quả giữa hai người.
Đột nhiên, hai đường quyền cương va vào nhau, nhưng, không nổ tung như mọi người dự đoán.
Quyền cương tương đối, Cổ Thần lập tức cảm thấy trong mệnh tuyền nóng rực, như là dung nham cực nóng, sôi lên như muốn tràn ra ngoài, một lực hút cực lớn dâng lên từ trong mệnh tuyền.
Như trường kình hút nước, hỏa liệt quyền cương và quyền cương bình thường của Cổ Thần dung hợp, hóa thành vô hình, thuận theo cánh tay, tất cả bị hỏa chi bổn nguyên hút vào trong mệnh tuyền, biến mất không chút tăm hơi.
Quyền kình của Cổ Thần, mất đi lực cản, tiến quân thần tốc, nhanh như điện xẹt, đánh thẳng vào người Hỏa Huỳnh đại vu.
Ầm...
Lúc này, mới là một tiếng nổ lớn, thân thể Hỏa Huỳnh đại vu như đạn pháo, bay theo phương hướng của quyền cương.
Trong chốc lát, lại một tiếng "bành", thân thể Hỏa Huỳnh đại vu va vào tường Chiến Thần điện, tạo thành một vết lõm sâu hình người, sau đó rớt xuống, ngã trên mặt đất.
Hỏa Huỳnh đại vu cũng là một võ vu, thân thể cường hãn, mặc dù như vậy, cũng không bị thương quá nặng, chỉ ho vài tiếng, sau đó lại bò dậy, nhìn Cổ Thần, trong mắt đầy vẻ khó hiểu và kinh ngạc.
Rõ ràng không tin, Cổ Thần chỉ giơ tay nhấc chân tùy ý tung một quyền, mà phá được hỏa diễm quyền cương, đánh trúng thân thể hắn.
Thần Nữ Tự Ngọc và các vị đại vu cũng mặt đầy nghi hoặc, hỏa diễm quyền cương và quyền cương bình thường của Cổ Thần vừa dung đã bại, đường quyền cương của Cổ Thần cũng quá cường đại, quả thực không thể tưởng tượng.
Nhưng, quyền cương của Cổ Thần đánh lên thân thể Hỏa Huynh đại vu, Hỏa Huỳnh đại vu không bị thương quá nặng.
Đến thổ huyết cũng không có, chỉ là ho mấy tiếng, chứng tỏ một quyền của Cổ Thần, không bao nhiêu sức.
Một đường quyền cương không có quá nhiều sức lại phá được hỏa diễm quyền cương đủ để khai sơn phá thạch của Hỏa Huỳnh đại vu, chính là điểm khiến mọi người khiếp sợ.
Tránh không để cho Cổ Thần hạ sát thủ, Âm Dập đại vu và Mộc Ân đại vu lập tức chạy đến bên Hỏa Huỳnh đại vu, Thiên Túc đại vu, Địa Tàng đại vu, Thổ Luân đại vu, cũng chặn giữa Cổ Thần và Hỏa Huỳnh đại vu, Âm Dập đại vu, Kim Nguyên đại vu, Thủy Cộng đại vu cũng nâng cao cảnh giác, chuẩn bị xuất thủ bất cứ lúc nào.
Nhưng, Cổ Thần đánh xong một quyền, rõ ràng không muốn tiếp tục xuất thủ, phủi phủi tay nói:
- Ta là một nhân tộc tu sĩ, ta cũng không muốn làm Chiến Thần của Cổ Vu tộc tộc các ngươi, đi vào Chiến Thần Sơn, tim kiếm "Chiến Thần tinh kinh" là hành động bất đắc dĩ, "Chiến Thần tinh kinh" không phải là thứ ai cũng có thể tu luyện, các ngươi không cần lo lắng ta sẽ truyền "Chiến thần tinh kinh" khắp thiên hạ, sau này ta đi dương quan đạo của ta, các ngươi đi cầu độc mộc của các ngươi, không ai liên quan đến ai, cáo từ!
Cổ Thần đang định rời đi, Thần Nữ Tự Ngọc thần thức truyền âm nói:
- Cổ, ngươi đã lấy được "Thần Chiến tinh kinh", đừng quên ước định giữa chúng ta.
Cổ Thần truyền âm nói:
- Bây giờ ta có chuyện gấp phải đi Nam Hỏa Hải, sau này chỉ cần ta biết Cổ Vu tộc có nạn, lập tức tương cứu.
Thần Nữ Tự Ngọc truyền âm nói:
- Đa tạ!
Cổ Thần truyền âm nói:
- Ta lấy được "Chiến Thần tinh kinh", phải đa tạ nàng mới đúng, cáo từ.
Nói đoạn, thân ảnh Cổ Thần lóe lên, biến mất trong Chiến Thần điện.
Thuấn di...?
Các đại vu trong Chiến Thần điện, mắt đều lộ vẻ khiếp sợ, trong tim họ, Cổ Thần hoàn toàn là một người nhìn không chuẩn, sờ không thấu, cao thâm khó đoán.
Lần xuất hiện thứ hai, Cổ Thần đã ở cách Chiến Thần điện trăm dặm về phía Nam. Phong ảnh tiêu thuật, đến sơ nhập Độ Hư Cảnh cường giả cũng nhìn không ra, Cổ Thần một hơi thi triển hơn ba mươi lần, chớp mắt đã ra khỏi Chiến Thần điện hơn ba ngàn dặm.
Với tu vi hiện tại của Cổ Thần, pháp lực so với bốn năm trước, thâm hậu hơn rất nhiều lần, khiến "Phong ảnh độn thuật" đáng sợ có thể liên tục thi triển trăm lần, thi triển hơn ba mươi lần, pháp lực trong người vẫn như cũ, không hề có dấu hiệu khô kiệt.
Nhưng, chưa bước vào Độ Hư Cảnh, cứ sử dụng Phong ảnh độn thuật sẽ có lúc pháp lực khô kiệt, cũng không phải cách hay, sau khi ra khỏi Chiến Thần điện hơn ba ngàn dặm, Cổ Thần sử dụng Cửu long phù không môn tiếp tục di chuyển về phía Nam.
Sử dụng Cửu long phù không môn, di chuyển có thể đạt đến vạn trượng một lần, so với Phong ảnh độn thuật, chậm hơn gần một nửa, nhưng, Cửu long phù không môn là một món tiên bảo không gian, không cần Cổ Thần tiêu hao quá nhiều pháp lực vẫn có thể động dụng, có thể sử dụng.
Chớp mắt vạn trượng, tốc độ này, cho dù là sơ nhập Độ Hư Cảnh cường giả, cũng chỉ có đạt đến Đằng Vân Kì hậu kì tu vi, đem không gian pháp lĩnh ngộ đến một trình độ nhất định mới có khả năng đạt được.
Dùng Cửu long phù không vân so với Cổ Thần sử dụng Thiểm thiên phong dực phi hành, tốc độ nhnh hơn không chỉ mười lần, một ngày đủ phi độn gần ba trăm vạn dặm, nhanh như lưu tinh, không thua gì điện xẹt.
Cổ Thần phi độn hai ngày, đã ở rất xa Vu Cương, thâm nhập Cực Nam Hỏa Hải, hơn năm trăm vạn dặm, căn cứ dương mạch lưu động đồ khắc trên thạch phong trong Chiến Thần Sơn, dải dương mạch siêu cực đại tiếp cận Thuần Dương, mấy tháng thời gian này, trong phạm vi ba bốn trăm vanh dặm vuông, thỉnh thoảng xuất hiện trên mặt đất.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế