Vậy nên Mộng Hi bắt đầu suy nghĩ cho mình, khi thấy Âu Dương tay cầm đan lô thì nàng cảm giác hình như đã thấy hy vọng.
Dị tộc rất cần yêu đan, nếu như có đầy đủ yêu đan thì Dị tộc cần gì đi chiến trường hai giới liều mạng với người ta? Tóm lại tất cả đều là vì sinh tồn, mạnh ăn thịt yếu, Dị tộc nuốt tiên nhân chẳng qua là một khâu trong chuỗi thực vật, tựa con cọp nhất định phải ăn con thỏ, không phải vì nó đắc tội con hổ. Con thỏ là phải ăn cỏ, cỏ không hề đắc tội thỏ.
Nếu như có đủ thực vật thì con cọp cần gì ăn con thỏ? Nếu như có đủ thực vật thì con thỏ cần gì gặm cỏ? Tất cả nói trắng ra là nhất định.
Âu Dương hiểu đạo lý này, Mộng Hi cũng hiểu, dù là Dị tộc cao đẳng hay thấp kém, có ai không muốn sống càng tốt?
- Ngươi...
- Nàng không cần hỏi!
Trong tay Âu Dương ngọn lửa đốt cháy hừng hực, đan lô không ngừng tỏa ánh sáng bảy sắc. Âu Dương ở trước mặt Mộng Hi giờ đây không còn đáng ghét nữa.
Âu Dương nhìn Mộng Hi, nói:
- Thay đổi vận mệnh không cần phải Yêu Tổ gì, chỉ cần tìm được cách thì mỗi người đều là Yêu Tổ. Ta chẳng qua là may mắn hơn chút, có thể có được thứ một ít người không thể có.
Ban đầu Âu Dương cũng bị cái tròng Vạn Yêu Chi Tổ khiến nhiệt huyết sôi trào.
Nhưng máu nóng bốc lên xong Âu Dương bắt đầu suy nghĩ, chẳng lẽ cái gọi là thiên mệnh liền thiêu thân lao đầu vào lửa sao?
Nếu Âu Dương ngốc như vậy thì hắn sớm đã chết vô số lần.
Mộng Hi ánh mắt buồn bã nói:
- Đúng vậy, ngươi nói đúng. Mấy năm nay hắn cũng luôn cố gắng, chỉ tiếc ông trời cho hắn lực lượng cường đại nhưng lại cướp đi thứ khác của hắn, bao gồm tình cảm...
- Được rồi, trước tiên khoan nói tới hắn.
Âu Dương đương nhiên biết hắn ở trong mắt Mộng Hi là ai.
Chỉ có người đàn ông đó mới khiến cô gái trước mắt hồn khiên mộng nhiễu, nhưng Âu Dương trước giờ không phải người nhiều chuyện, hắn không hứng thú quan tâm kinh nghiệm tình cảm của người khác. Âu Dương quan tâm là tiếp theo giao dịch của mình có thuận lợi không.
Âu Dương mỉm cười nói:
- Chúng ta nói về giao dịch đi.
Đan lô trong bàn tay Âu Dương thiêu đốt ngọn lửa bay ra mười viên Hồi Nguyên đan tròn xoe. Bây giờ luyện chế Hồi Nguyên đan đối với Âu Dương là chuyện dễ như trở bàn tay. Mười viên Hồi Nguyên đan không là gì với Âu Dương, nhưng ở trong mắt Mộng Hi là bắt đầu của hy vọng.
Âu Dương cầm một viên Hồi Nguyên đan, nói:
- Ta trước nay không phải người vĩ đại, cho nên ta không thể nào vô duyên vô cớ cho ai đan dược. Ta cần hồi báo, báo đáp khiến ta vừa lòng thì ta sẽ cho thứ khiến người hài lòng.
- An toàn?
Mộng Hi nhìn Âu Dương, nàng biết lúc này hắn cần nhất là an toàn.
Âu Dương cười cười nhìn Mộng Hi, nói:
- An toàn? Ha ha, xem như là Chủ Dị tộc đứng trước mặt của ta, nếu ta không sử dụng lực lượng thì hắn có thể nhìn ra ta khác biệt không? Cho nên an toàn đối với ta chỉ là hư vô. Ta cần hồi báo là đủ để đánh động ta, một kim tiên có thể đổi lấy hai mươi viên Bồi Nguyên đan, đủ khiến một Dị tộc cao đẳng biến thành một kim tiên. Dù là cho Dị tộc cao đẳng nuốt một kim tiên cũng tuyệt đối không thể trở thành kim tiên.
- Điều này không thể nào. Chủ Dị tộc không bao giờ để ngươi làm những điều này, nếu hắn biết tất cả sẽ bắt ngươi!
Mộng Hi biết Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối không là ngươi nhân từ nương tay, nếu y biết sự tồn tại của Âu Dương, vậy cho dù y không biết thân phận của hắn cũng chắc chắn muốn hắn trở thành thuộc hạ của y, nếu không thành công thì y thà hủy diệt tất cả. Ngụy Bỉnh Dập không có khả năng nhìn một người đủ để đối kháng với y từ từ lớn lên.
Trong mắt Âu Dương tràn đầy tự tin, nói:
- Có khả năng hay không đó không là điều ta cần quan tâm, đó là điều tiên tri đại nhân phải làm, còn làm như thế nào thì ta không cần biết. Ta chỉ biết mỗi lần thấy một kim tiên xuất hiện sẽ cho hai mươi viên Bồi Nguyên đan, nếu có tiên đế thì ta sẽ đưa cho Khấp Thần đan! Nếu có thể mang tới tiên tôn cho ta, nếu như nàng có thể lấy được tài liệu, vậy ta thậm chí sẽ mang cho nàng Nghịch Thiên Hoàn!
Âu Dương tự tin làm Mộng Hi sừng sỡ ra đó, hiện tại khí thế của hắn rất giống với Ngụy Bỉnh Dập, đều là loại bá khí thiên hạ! Loại bá khí này chỉ thuộc về cường giả.
Ngụy Bỉnh Dập ở địa vị cao nhiều năm, có bá khí như vậy tất nhiên là bình thường. Nhưng người đàn ông ở trước mắt nàng làm sao làm được như thế?
- Nghịch Thiên Hoàn...
Nghe ba chữ này Mộng Hi rất muốn nêu câu hỏi, nhưng nàng không thể chất vấn vì phát hiện người đàn ông đã biến mất trước mắt nàng.
Nhìn căn phòng, nhìn mẫu thân ngã trên mặt đất, Mộng Hi cảm thấy tất cả giống như một giấc mơ. Mộng Hi cảm thấy người đàn ông này đột nhiên xuất hiện là mạo hiểm rất lớn, hắn có lý do gì tin tưởng nàng nhất định sẽ thực hiện?
Âu Dương đương nhiên không có lý do tin tưởng Mộng Hi, vậy nên hắn sử dụng là mặt nạ giả dối, khuôn mặt đó không phải là mặt bình thường hắn ở Mộng gia. Một bước này tuy mạo hiểm nhưng Âu Dương phải đi.
Mỗi người đi bước đầu tiên luôn thấy khó khăn, nhưng nếu không dám đặt bước chân đầu tiên thì mặt sau nên làm sao?
Âu Dương quay về phòng, phát hiện Di Tiểu Thiên đang ngồi trên giường hấp thu Bồi Nguyên đan hắn cho. Trên người Di Tiểu Thiên khí chất đã xảy ra biến đổi căn bản.
Vốn Di Tiểu Thiên chẳng qua là một Dị tộc dỉnh phi tiên, đây còn là vì gã có huyết thống cao quý sinh ra có được lực lượng như vậy.
Hiện tại có Bồi Nguyên đan thúc đẩy, Di Tiểu Thiên đã tiến vào linh tiên, tất cả chỉ là công dụng của một viên Bồi Nguyên đan!
Tài liệu sử dụng Bồi Nguyên đan không quý giá có thể khiến phi tiên trực tiếp lên linh tiên, tất cả đều vì Âu Dương.
Khi Âu Dương luyện chế đan dược thì không ngừng hấp thu yêu khí đậm đặc xung quanh, yêu khí và đan dược đạt tới dung hợp cao đẳng nhất. Nói trắng ra đan dược này chính là một loại hấp thu yêu khí khác.
Nhưng điều này khiến tiên đan và yêu đan có khác biệt về bản chất. Tiên đan là phát huy tác dụng của dược liệu đến lớn nhất, ví dụ một viên gan phượng hoàng ẩn chứa lực lượng đủ tích ra một tiên đế. Một Luyện Đan Sư xuất sắc đem gan phượng hoàng phối hợp cùng linh dược khác thì đủ luyện chế ra nhiều viên có hiệu quả không kém gì trực tiếp sử dụng đan dược gan phượng hoàng.
Cho nên ở Tiên Giới tài liệu càng cao cấp thì càng quý giá. Từ xưa đến nay rất nhiều người nghiên cứu, luyện chế yêu đan đều bị kẹt ở bước này, không thể tiến thêm.
Nhưng Âu Dương lại kiếm tẩu thiên phong, không có thần kỳ dược liệu, chỉ có Linh Hồn Liệt Diễm xuất sắc và cách nhanh chóng hấp thu yêu khí, phong ấn yêu khí vào đan dược để Dị tộc hấp thu.
- Hừ hừ, xem ra lúc trước Luyện Đan Sư cũng hiểu một chút về hấp thu yêu khí, chẳng qua những người này quá tư tâm, đến chết cũng không công bố bí mật này cho thế nhân!
Âu Dương biết những người lúc trước có thể luyện chế ra yêu đan chắc chắn cũng hiểu một số cách hấp thu yêu khí, cho dù không biến thái bằng cách của hắn nhưng nếu họ chịu công bố cách đó ra thì có lẽ bây giờ Dị tộc không đến nỗi như vậy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Âu Dương mặt mang nụ cười, hắn nói câu này cũng là đang nói mình. Nếu không phải cùng là ích kỷ thì không cần dùng cách luyện chế đan dược này, trực tiếp viết cách tu luyện thành cuốn sách công bố đại trà, thế thì rất nhanh Dị tộc sẽ xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Nhưng Âu Dương không thể, Chủ Dị tộc còn chưa gặp mặt nhưng đã khiến hắn từng giây từng phút cảm thấy uy thế mới là đáng sợ nhất. Người khác được đến cách tu luyện đó Âu Dương không sợ.
Ở Tiên Giới gia không cần so thiên phú với người, vì ở đó gia hoàn toàn là đồ bỏ, gia chịu phục! Nhưng tới đây gia phải liều thiên phú. Âu Dương hoàn toàn có thể hét to với người đó là cút sang bên cho ta!
Âu Dương là Hoắc Khải Phong phiên bản Dị tộc, hắn phải đi một con đường chưa từng có, bây giờ hắn đang tích góp lực lượng, một ngày kia Thứ Kiêu cung sẽ lại tái hiện thiên hạ! Đến lúc đó Âu Dương sẽ khiến ánh sáng Thứ Kiêu cung chiếu khắp thế giới Dị tộc, thậm chí là toàn Tiên Giới.
Đúng vậy, Âu Dương có dã tâm, nhưng mỗi người thành công đều cần dã tâm, người ăn nằm chờ chết thì dù có thiên đại vận đạo cũng chỉ có thể là tiểu nhân vật. Âu Dương trước giờ không phải người cam lòng làm tiểu nhân vật, cho nên hắn luôn làm liều.
- Chí cao vô thượng, ta muốn là một ngày nào đó chấp chưởng càn khôn, làm chí cao vô thượng! Đến lúc đó ta mới có thể buông xuống tất cả, tiêu dao trong trời đất, xem như ta không uổng công xuyên qua.
Đây là Âu Dương tới Dị tộc đặt mục tiêu cho mình, cũng là con đường hắn phải đi.
…
Di Tiểu Thiên tu luyện rất thuận lợi, một viên Bồi Nguyên đan khiến gã từ cấp phi tiên tăng lên cấp linh tiên. Đừng tưởng loại tăng cấp này ở trong thế giới Dị tộc cường giả như mây không tính là gì, sự thật là phi tiên và linh tiên cách biệt một tời một vực.
Dù là Tiên Giới hay thế giới Dị tộc thì phi tiên luôn là đối tượng bị áp chế. Ở Chân Linh Giới thì phi tiên đúng là thần linh, nhưng sau khi vũ hóa phi tiên, phi tiên đến Tiên Giới sẽ bị lực linh tiên cường đại áp chế. Chỉ khi đột phá linh tiên mới lại lần nữa nắm giữ lực lượng hủy thiên diệt địa, đây cũng là vì sao khi Âu Dương phi tiên không cường đại bằng 3l tại Chân Linh Giới.
- Quá sướng! Trước giờ chưa từng có cảm giác như vậy! Ta cảm thấy mình cường đại hơn trước trăm ngàn lần!
Lần đàu tiên Di Tiểu Thiên cảm nhận lực lượng thuộc về linh tiên, lực lượng không bị trói buộc, gã rất muốn hét lên. Tuy nhiên, khi Di Tiểu Thiên nhìn Âu Dương thì thấy hắn lắc đầu.
Âu Dương nhìn Di Tiểu Thiên, hỏi:
- Quá yếu! Ngươi vẫn là quá yếu, chỉ là linh tiên mà ngươi đã thỏa mãn rồi? Sau này nếu đạt đến kim tiên, tiên đế, thậm chí là tiên tôn thì sao?
Âu Dương hỏi một câu làm Di Tiểu Thiên ngây ngẩn. Di Tiểu Thiên không phải là quý tộc cao đẳng như Mộng Hi, mặc dù huyết thống của gã cao quý nhưng trong Dị tộc cao đẳng tối đa xem như là trung đẳng gần hạ đẳng.
Huyết thống như Di Tiểu Thiên cuộc đời thành tựu cao nhất là linh tiên, muốn đạt đến đế cấp? ít nhất Di Tiểu Thiên chưa từng nghĩ tới điều này.
Trước kia dù là Di Tiểu Thiên mơ mộng cũng tối đa là mơ mình biến thành kim tiên đại sát tứ phương, còn cái gì đế cấp, thậm chí là tôn cấp tối cao thì gã chưa từng suy nghĩ.
Di Tiểu Thiên nhìn Âu Dương, hỏi:
- Có...có thể không?
Di Tiểu Thiên phát hiện Âu Dương đúng là phúc tinh của gã, ban đầu gã đi Mộng gia chẳng qua hy vọng biểu hiện tại Mộng gia tốt chút, tương lai có chút cơ hội trở thành linh tiên, thậm chí là kim tiên thì đã thỏa mãn.
Nhưng sau khi Di Tiểu Thiên gặp Âu Dương thì chuyện khác đi. Linh tiên, một bước liền vượt qua, kim tiên thì bày ngay trước mắt, chỉ cần có đủ đan dược là Di Tiểu Thiên hoàn toàn có thể trong khoảng thời gian ngắn đạt đến kim tiên, đây gần như là chuyện trong mộng ảo.
Bây giờ Âu Dương nói cho Di Tiểu Thiên rằng kim tiên không phải là tận cùng, gã còn có thể đánh phá quy tắc trở thành đế cấp thậm chí tôn cấp, điều này khiến Di Tiểu Thiên tuổi không lớn có loại xúc động muốn quỳ gối hét lên 'đại ca'.
- Đột phá cực hạn không phải không có khả năng, nhưng từ xưa đến nay không có người chịubor ra cái giá lớn như vậy. Nhưng không ai không làm không có nghĩa là Âu Dương ta không dám! Mỗi bước ta đi đều là biên duyen quy tắc, mỗi bước của ta đều là không ngừng đánh vỡ quy tắc, ngươi có biết không?
Giọng của Âu Dương tràn ngập kích tình:
- Trên cái thế giới này có một loại đan dược có thể đánh vỡ toàn bộ quy tắc, tên của nó gọi là Nghịch Thiên Hoàn! Loại đan dược này ở trong mắt người khác chỉ là truyền thuyết, nhưng với ta thì không! Tin tưởng ta, có một ngày ta chắc chắn có thể lấy ra đan dược như vậy, để ngươi đánh phá quy tắc trở thành tôn cấp!
Di Tiểu Thiên nghe toàn thân như bị lửa đốt, sôi trào.
Di Tiểu Thiên chìm đắm trong giấc mơ tôn cấp, nhưng gã không biết những lời đó Âu Dương cũng là nói với bản thân!
Dị tộc thấp kém? Đúng vậy, mình không có lực lượng như Dị tộc cao đẳng vừa sinh ra liền thực lực siêu quần, nhưng mình có thứ họ không có. Mỗi bước mình đi đã đặt sẵn kế hoạch, làm Dị tộc thấp kém thứ nhất đánh phá quy tắc, nói cho tất cả người Dị tộc bị xem thành thấp kém trên toàn thế giới!
Thế giới không có gì là không khả năng! Chỉ có ngươi có dám đi làm hay không!
Di Tiểu Thiên không hiểu tại sao Âu Dương giúp đỡ gã nhiều như vậy.
- Giúp một người là không cần lý do.
Âu Dương mỉm cười vỗ vai Di Tiểu Thiên, nói:
- Ngươi tiếp tục hấp thu đan dược đi, ta đi tuần tra đây!
- Đại ca, để ta đi đi!
Lúc này Di Tiểu Thiên không dám mặc cho Âu Dương tuần tra, dù là thân phận đại ca hay Luyện Đan Sư, đều khiến hắn vô cùng cao quý. Quan niệm cấp bậc trong Dị tộc đã sớm hình thành. Lúc này Âu Dương đi tuần tra, Di Tiểu Thiên chịu không nổi.
- Không sao, ta rất thích tuyết ở đó, chỗ đó khiến ta càng thêm tỉnh táo.
Âu Dương vỗ vai Di Tiểu Thiên rồi xoay người ra khỏi phòng, đi hướng Tuyết Dạ viên.
Tiên Giới, chỗ tiếp dẫn một góc trong Chúng Thần Điện truyền đến tiếng ồn ào.
- Bà nội nó, đừng làm cao với lão tử, cho ngươi biết, mặc dù nhìn lão tử rất hiền lành nhưng dưới mặt nạ hiền của lão tử ẩn giấu trái tim hung ác như yêu thú!
Một tiểu tử khoảng mười bảy, tám tuổi tay cầm cục gạch, chân đạp đầu một linh tiên gào rống lên.
Tình cảnh này khiến nhiều người đứng ngây như phỗng, tiểu tử này là phi tiên vừa mới phi thăng vào Tiên Giới, nhưng hắn có lực lượng diệt linh tiên ngay lập tức, sự thật khiến họ không thể chấp nhận.
- Sơn linh chi lực! Ha ha ha ha! xem ra Chúng Thần Điện của a lại đến một hộ sơn đại thần!
Bỗng từ đỉnh núi vang lên thanh âm vô cùng sang sảng, một thanh kiếm to màu vàng như tia chớp cắm trước mặt Tiểu Nhạc, kiếm to lóe vài luồng sáng, sau đó biến thành hình người.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nhìn thấy người nọ xuất hiện, vô số đệ tử Chúng Thần Điện cùng quỳ gối xuống đất. Đó là Phách Kiếm trưởng lão của Chúng Thần Điện! Một cường giả chỉ đứng sau tông chủ Hoàn Nhan Liệt, là trưởng lão cùng Hồn Vương làm cánh tay trái phải của Hoàn Nhan Liệt.
Các đệ tử Chúng Thần Điện vô cùng cung kính kêu lên:
- Tham kiến Phách Kiếm trưởng lão!
- Phách Kiếm trưởng lão? Kiếm nhân?
Tiểu Nhạc nhìn cái tên từ trên trời giáng xuống đầu tiên là thành thanh kiếm to sau đó biến thành hình người, ở trong mắt y đây là một kiếm nhân.
Nhưng Tiểu Nhạc nói câu này làm mặt Phách Kiếm xanh mét. Từ danh tiếng Phách Kiếm của gã truyền ra đến nay trong Tiên Giới không ai dám gọi gã là kiếm nhân. Hôm nay tiểu tử này dám nói như thế, nếu không phải y quá đặc biệt thì Phách Kiếm tuyệt đối sẽ ra một luồng kiếm khí diệt tiểu tử này.
- Tiểu tử, ta không so đo với ngươi. Ta hỏi ngươi, ngươi có muốn làm hộ sơn đại thần của Chúng Thần Điện ta không?
Phách Kiếm quan sát thể chất của Tiểu Nhạc, y có thiên phụ địa mẫu, trời sinh có năng lực khống chế sông núi, ngũ nhạc trong tay y là bằng chứng. Nếu y chịu ở lại nơi này làm hộ sơn đại thần, đem toàn Chúng Thần sơn chuyển hóa thành lực lượng, vậy thì tương lai y sẽ là thủ hộ thần cao nhất của Chúng Thần Điện!
Tiểu Nhạc trừng Phách Kiếm, nói:
- Thủ hộ thần? Không hứng thú, lão tử tới nơi này là để kiếm Âu Dương. Âu Dương không có ở đây không?
Tiểu tử này trước giờ không đi theo lẽ thường, không thèm để ý Phách Kiếm. Ở trong mắt Tiểu Nhạc, y đến Tiên Giới thật ra là vì Âu Dương.
Không thấy bạch lão bang tử, Âu Dương cũng vũ hóa phi tiên, ở Vạn Tiên sơn Tiểu Nhạc thấy chẳng có gì để chơi nên y bắt đầu cố gắng phấn đấu, dùng năm mươi năm liền tới Tiên Giới.
- Âu Dương...
Phách Kiếm nghe hai chữ này sắc mặt liền vặn vẹo.
Năm mươi năm trước cái tên này chấn động toàn Tiên Giới, sau này cái tên biến mất, người trong thiên hạ đều cảm thấy Âu Dương đã chết.
Nhưng trước đó không lâu Diệp Phi bỗng giáng xuống Chúng Thần Điện, lần đó chỉ ba người có mặt, đó là Hoàn Nhan Liệt, Hồn Vương và Phách Kiếm! Chính vì lần đó Phách Kiếm biết Âu Dương không chết, còn chạy tới Tử Vong Lôi Đài, đụng phải Diệp lão. Chính vì cơ duyên xảo hợp này được Diệp lão đưa đến thế giới Dị tộc.
Mới đầu biết chuyện này Phách Kiếm không hiểu Diệp lão có ý gì, nhưng lão dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói với họ, lão đã hứa với Âu Dương phải trông chừng bằng hữu giúp hắn. Từ giây phút Âu Dương rời đi thì tất cả bằng hữu của hắn sẽ do Diệp lão trông nom, tương đương với sau này toàn bộ bằng hữu của Âu Dương do Diệp lão thủ hộ!
Ở Tiên Giới, người được Diệp lão là khái niệm gì? Ai dám không nể mặt Diệp lão? Tiên tôn? Dừng nói là tiên tôn, coi như kéo mấy vị lão tổ của Chúng Thần Điện ra cũng chưa chắc là đối thủ Diệp lão.
Đây chính là người có thể giết vào thế giới Dị tộc, ở trên Vạn Yêu Chi Thành đại chiến cùng Chủ Dị tộc! Ba người mạnh nhất thiên hạ, Diệp Phi, Kiếm Vũ Nhai và Vương Bằng bí ẩn, có ai không biết?
Có thể nói từ khi Diệp lão mang đến tin tức này, muốn chọc bằng hữu của Âu Dương phải đắn đo một việc, đó là ngươi có tư cách hay không.
Phách Kiếm mạnh không? Phách Kiếm rất mạnh, nhưng gã không cho rằng gã có tư cách đó! ít nhất với Phách Kiếm thì gã không xứng. Diệp lão cường đại nói trắng ra là đã vượt qua sức tưởng tượng của họ, trừ không thể mở ra hành lang luân hồi, Diệp lão gần như đã là chí cao vô thượng, cường giả ngang với Vạn Tiên Chi Vương.
Diệp lão là cường giả thuộc về truyền thuyết. Trước khi chí cao vô thượng xuất hiện, không ai dám đối đầu với cường giả đẳng cấp như Diệp lão.
- Ngươi là bằng hữu của Âu Dương?
Phách Kiếm nhìn tiểu tử này, Âu Dương là biến thái, tiểu tử này cũng biến thái, không lẽ bằng hữu của hắn đều là biến thái?
Tiểu Nhạc nhìn Phách Kiếm, nói:
- Cái gì? Bằng hữu? Ngươi đang vũ nhục ta sao?
Tiểu Nhạc nói câu này khiến Phách Kiếm choáng váng, mới rồi còn nói tìm Âu Dương sao chớp mắt đã thành gã nói y là bằng hữu với Âu Dương là vũ nhục y? Nếu không phải không xác định quan hệ của Tiểu Nhạc và Âu Dương thì Phách Kiếm tuyệt đối không nhẫn nhịn.
- Vậy ngươi là...
Tiểu Nhạc rống:
- Ta là đại ca của hắn! Gọi hắn ra đây, nếu hắn không ra thừa nhận ta là đại ca thì ta cho một cục gạch đập chết hắn!
Tiểu Nhạc không phát hiện khi y nói câu này thì người xung quanh lén cười khúc khích.
Một tiểu tử trông khoảng mười bảy, tám tuổi nói là đại ca của người khác, chuyện này nghe đù buồn cười, Tiểu Nhạc còn dùng bộ dạng hùng hồn nói, xem như là đệ tử Chúng Thần Điện có cố nén cũng không chịu nổi.
Phách Kiếm bất đắc dĩ, nói:
- Âu Dương bế quan trong Chúng Thần Điện, nhưng ta mang ngươi đi gặp vài người, nếu ngươi nói là thật thì chắc ngươi sẽ nhận ra họ.
Phách Kiếm nói xong một luồng kiếm khí bắn ra từ người gã. Nhạc Sơn la hét bị mang đi lao tới nhát mẫu tâm phân Vạn Tiên sơn ở Tiên Giới.
Trong Chân Linh Giới Vạn Tiên sơn là hùng bá thiên hạ, danh tiếng thiên hạ đệ nhất tông uy chấn bát phương. Nhưng tới Tiên Giới thì Vạn Tiên sơn chỉ là một phụ thuộc của người ta. Nếu không phải vài ngày trước Diệp lão chạy tới Chúng Thần Điện nhắc nhở thì có lẽ cao tầng Chúng Thần Điện cũng quên đi tông phái nhỏ này.
Nhưng dù có Diệp lão nhắc nhở thì Vạn Tiên sơn không có khả năng lập tức nổi lên. Sự trỗi dậy này không phải cần người khác phụ trợ, là cần có đủ thực lực, nếu Vạn Tiên sơn có thể ra một tiên tôn thì lập tức vùng lên ngay, nếu không thì mặc kệ Vạn Tiên sơn được chăm sóc cỡ nào cũng chỉ là một phụ thuộc.
Kiếm quang xuyên qua tầng tầng đám mây, mang theo vài phàn bá khí xuất hiện trên đỉnh núi Vạn Tiên sơn. Đệ tử Vạn Tiên sơn vốn không nhiều, đếm thì chỉ chừng trăm người. Lúc này thấy kiếm quang bá khí như vậy, đệ tử Vạn Tiên sơn còn đang tập luyện buổi sáng cùng ngẩng đầu nhìn trời.
- Phách Kiếm trưởng lão! Trong thiên hạ chỉ Phách Kiếm trưởng lão mới có thể làm được lấy thân hóa kiếm!
Cùng lúc là kiếm tu, Bách Minh Thanh trông thấy kiếm quang từ trên trời lao nhanh đến, y biết đây là cảnh giới cao nhất của Ngạo Kiếm quyết, lấy thân hóa kiếm!
Nhưng từ khi Vạn Tiên sơn có Ngạo Kiếm quyết tới giờ chưa có ai tu luyện được đến lấy thân hóa kiếm, đây gần như là truyền thuyết thần thoại.
*Ầm!*
Kiếm to màu vàng từ trên trời giáng xuống, cắm trên đỉnh Vạn Tiên sơn. Tất cả đệ tử Vạn Tiên sơn đều cảm nhận run rẩy, lỗ tai nghe thấy từng đợt kiếm ngân.
Trong tiếng kiếm ngân còn kèm theo tiếng nói.
- Tổ cha nó! Kiếm nhân, ngươi bay ổn định chút được không? Tu vi cao như vậy sao phi hành kém đến thế?
Lúc thanh âm truyền ra thì đệ tử Vạn Tiên sơn đều trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu tử đi ra từ kiếm quang. Tiểu tử này quá kiêu ngạo, dám chạy đến Chúng Thần Điện chỉ vào Phách Kiếm trưởng lão nói lời đó trong thiên hạ không có mấy ai. Tiểu tử này nhìn qua tu vi không cao nhưng sao dám làm như vậy?
- Ta không cần ngươi dạy!
Phách Kiếm rất buồn bực, nhưng gã không thể so đo với Tiểu Nhạc.
Thanks
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Tương lai Tiểu Nhạc sẽ trở thành hộ sơn đại thần của Chúng Thần Điện bọn họ, hộ sơn đại thần này đúng là một thủ hộ thần, Phách Kiếm cảm thấy mình không đáng vì mấy câu nói mà trở mặt với hộ sơn đại thần tương lai.
- Ngươi có muốn ta dạy chưa chắc ta có hứng thú!
Tiểu Nhạc lại liếc Phách Kiếm, sau đó nhìn xung quanh, y chỉ vào Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu, hét to:
- Bạch lão bang tử!
Nghe tiếng bạch lão bang tử của Tiểu Nhạc làm Bạch Hủ Minh suýt chảy nước mắt. Từ khi tới Tiên Giới đến bây giờ gặp lại Tiểu Nhạc, Bạch Hủ Minh có cảm giác như quay về Chân Linh Giới, về lại Vạn Tiên sơn.
Phách Kiếm khác định thân phận của Tiểu Nhạc mỉm cười nói:
- Được rồi, ta đã đưa người đến, qua mấy ngày nữa ta sẽ đến bàn chuyện lần này với ngươi!
Sau đó Phách Kiếm không chút dừng lại, xoay người hóa kiếm biến mất trên trời.
Tiểu Nhạc nhảy nhót đi tới bên cạnh Bạch Hủ Minh, ôm lấy lão, nói:
- Ta liền biết hai huynh đệ đái dầm các ngươi sẽ chạy tới Tiên Giới, xem đi, ta dã nói rất nhanh sẽ lên. Bây giờ ta đã lên, phải rồi, tiểu đệ của ta đâu?
Tiểu Nhạc nói câu khiến Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu có chút xấu hổ.
Cái gì mà hai huynh đệ đái dầm? Đây là chuyện đã bao nhiêu năm trước? Tiểu tử Tiểu Nhạc này có biết giữ mặt mũi không lại lôi chuyện ra nói, dù đái dầm thì còn tốt hơn đứa con nít như ngươi.
- Âu Dương...
Bạch Hủ Minh nghe Tiểu Nhạc nhắc tới Âu Dương, phút chốc không biết trả lời ra sau.
Biến mất, Âu Dương đã biến mất năm, sáu chục năm, lần này thật sự là không có chút tin tức. Bạch Hủ Minh không thể xác định Âu Dương còn sống hay đã chết.
Hơn năm mươi năm trước thiên hạ đều biết tin Âu Dương lìa đời, bây giờ thời gian qua lâu như vậy, Âu Dương còn sống không? Nếu như còn sống thì hắn chạy đi đâu? Hắn còn sáng tạo kỳ tích mới không?
Tiểu Nhạc giật mình nhìn Âu Dương, hỏi:
- Sao vậy? Âu Dương không ở chỗ này? Vậy tại sao kiếm nhân kia hỏi ta không phải là bằng hữu của Âu Dương không?
Lỗ Tu đứng bên cạnh lặng im không nói, nhưng nghe Tiểu Nhạc thốt câu này thì kiềm không được hỏi:
- Ngươi nói cái gì?
Phách Kiếm hỏi Tiểu Nhạc có phải là bằng hữu của Âu Dương? Cái này đại biểu cho điều gì?
Tiểu Nhạc nhìn Lỗ Tu, y không suy nghĩ nhiều như gã, mở miệng nói:
- Lúc ta đến kiếm nhân đó hỏi ta có phải là bằng hữu của Âu Dương, ta còn tưởng hơn năm mươi năm hắn ở Tiên Giới lăn lộn có chút danh tiếng!
Nghe Tiểu Nhạc kể, mắt Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu sáng lên. Tại sao Phách Kiếm hỏi Tiểu Nhạc có phải là bằng hữu của Âu Dương? Không lẽ chỉ vì tiếc nuối năm mươi năm trước? Chuyện này có thể không?
Mỗi năm Tiên Giới có rất nhiều thiên tài chết đi, nếu cứ tiếc nuối thì e rằng khắp cả Tiên Giới đều có. Phách Kiếm hỏi Tiểu Nhạc như vậy chắc là có nguyên nhân gì đó, mà nguyên nhân chắc chắn liên quan đến Âu Dương.
Nhưng rốt cuộc thì Âu Dương ở đâu?
Tiểu Nhạc nhìn hai người, hỏi:
- Rốt cuộc làm sao?
Tiểu Nhạc không hiểu xảy ra chuyện gì, nhưng theo y hiểu biết Âu Dương thì tên này là con trai của kỳ tích, bây giờ nếu nói cho Tiểu Nhạc là Âu Dương vào Tiên Giới chưa tới sáu mươi năm đã trở thành tiên tôn thì y bảo đảm sẽ không giật mình.
- Âu Dương...Âu Dương...Âu Dương lại biến mất.
Lỗ Tu nghẹn nửa ngày rốt cuộc nói ra chuyện Âu Dương mất tích.
- Trời, làm ta tưởng có chuyện gì lớn, Âu Dương biến mất có cái gì giật mình? Nói theo kiểu đường đi của quái vật này thì không lâu sau hắn sẽ lại xuất hiện, đến khi đó chắc chắn hắn sẽ cho mọi người một niềm vui bất ngờ mới!
Tiểu Nhạc rất tin tưởng Âu Dương, thật ra thì không chỉ mình y, gần như mỗi một bằng hữu của hắn đều như thế.
Đả kích một lần có lẽ người thường sẽ gục ngã, nhưng với Âu Dương đó là một lần mới vùng lên, đả kích càng lớn thì hắn trưởng thành càng nhanh. Đây là một người gặp cường liền mạnh, chưa từng ngã xuống.
Âu Dương mặc đồ đen, trên mặt đeo mặt nạ, đứng trong phòng của Mộng Hi. Lúc này trong phòng Mộng Hi nằm ngã ba tiên nhân cấp kim tiên. Ba người đã bị một loại thuật pháp thần kỳ khống chế, dù thấy được nhưng miệng không thể nói, không thể nhúc nhích một ly, giống như dê con bất lực chờ làm thịt.
Âu Dương nói:
- Ba tên, sáu mươi viên!
Ba bình đan dược, mỗi bình chứa hai mươi viên Bồi Nguyên đan bay ra khỏi tay Âu Dương. Cùng thời gian, ngọn lửa bốc lên từ người Âu Dương, ba kim tiên không kịp phát ra tiếng hét thảm đã bị hắn lấy mạng.
Ngọn lửa biến mất, ba kim tiên không còn nữa, Âu Dương cũng biến mất, chỉ để lại ba bình chứa sáu mươi viên Bồi Nguyên đan ở trên bàn.
Mộng Hi nhìn ba bình Bồi Nguyên đan đặt trên bàn, trong mắt có mờ mịt. Mộng Hi không hiểu tại sao Âu Dương không ăn đan dược lại đi nuốt kim tiên!
Không lẽ lực lượng của kim tiên còn cường đại hơn Bồi Nguyên đan sao?
Đúng vậy! Đối với người khác thì lực lượng một kim tiên không sánh bằng một viên Bồi Nguyên đan, nhưng với Âu Dương thì khác. Lực lượng một Thần Sư Chi Nhãnu luyện bị hấp thu thì có thể lớn hơn cả Bồi Nguyên đan, huyết lực một kim tiên gần như có hiệu quả sánh ngang với một viên Khấp Thần đan.
Chỉ cần giao dịch này không ngừng tiến hành là Âu Dương có thể liên tục trưởng thành, cho dù trong giao dịch ẩn chứa âm mưu vô cùng, ngày nào đó khi thực lực của Âu Dương đủ để hủy diệt tất cả, đối kháng với Chủ Dị tộc thì âm mưu gì cũng mất hết ý nghĩa.
- Dược liệu càng lúc càng thiếu, xem ra ta phải đi Bách Hoa cốc một chuyến.
Âu Dương xem xét dược liệu trong vòng tay của mình, tài liệu luyện chế Bồi Nguyên đan ngày càng ít đi. Âu Dương từ trước đã có ý nghĩ đi Bách Hoa cốc thu thập dược liệu làm Khấp Thần đan.
Trong thế giới Dị tộc, Bách Hoa cốc là một nơi thần kỳ, chỗ đó trừ chiến trường ra là nơi Dị tộc thích đi nhất. Bởi vì ở đó có lúc sẽ sinh trưởng một ít dược liệu rất kỳ diệu, nếu có thể tìm được chúng, ăn vào rồi sẽ khiến một Dị tộc bay vọt một lần.
Âu Dương xem dứt đan dược của mình, hiện tại trong tay hắn không có nhiều, phải đi Bách Hoa cốc một chuyến. Thật ra thì Âu Dương có nghĩ đến kêu Mộng Hi cung cấp dược liệu, nhưng suy nghĩ thật lâu sau hắn vẫn là lựa chọn đi Bách Hoa cốc thử vận may.
Âu Dương vỗ Di Tiểu Thiên bên cạnh, kêu lên:
- Tiểu Thiên!
Bây giờ Di Tiểu Thiên đã biến khác đi, toàn thân y đầy khí thế mạnh mẽ, tóc thật dài, ấn ksy ngọn lửa vàng che giấu bên trong. Lúc đầu thấy ấn ký hỏa diễm thì Âu Dương rất tò mò, nhưng hắn hỏi Di Tiểu Thiên lại nghe y nói mình cũng không biết. Sau này Âu Dương kêu Di Tiểu Thiên dùng tóc che giấu ấn ký lửa đi, để tránh cho ấn ký mang đến rắc rối gì.
Di Tiểu Thiên khó hiểu nhìn Âu Dương, hỏi:
- Có chuyện gì, đại ca?
Âu Dương mỉm cười nói:
- Ta muốn đi Bách Hoa cốc một chuyến, mấy ngày tiếp theo ngươi ở Mộng gia phải cẩn thận. Ta đã dặn Mộng Hi, cho nên bình thường chắc sẽ không có vấn đề gì.
Trải qua nhiều lần giao dịch, Mộng Hi thông minh như vậy đương nhiên đã điều tra được thân phận của Âu Dương, nhưng hắn cũng lười che giấu, vì hắn phát hiện nàng thật sự có lòng muốn hợp tác với hắn, ít nhất đến nay hắn không cảm nhận được bất cứ uy hiếp gì.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Không cảm nhận bất cứ tồn tại uy hiếp gì, đúng vậy, Âu Dương đúng là không cảm giác được, bởi vì lần này hắn quá sơ sẩy, hắn xem Chủ Dị tộc là một tên ngốc, ngu ngốc không hay biết gì. Nhưng Chủ Dị tộc thật sự ngốc sao?
Một kẻ ngốc có thể trở thành Chủ Dị tộc không? Đương nhiên là không, nhưng bây giờ mọi chuyện còn bình tĩnh. Âu Dương quá lơ là, hắn không ngờ đây là bình tĩnh trước bão táp.
Kết quả hiện tại không ai phán đoán được, tốc độ trưởng thành của Âu Dương quá kinh khủng, một thời gian ngắn ngủi hắn đã trùng kích đến đỉnh tiên tôn, nếu có đủ thời gian thì khi hắn đạt tới tiên tôn, dựa vào yêu khí gia cố, dù Chủ Dị tộc muốn ra tay cũng đã muộn.
Thế giới Dị tộc thuận lợi khiến Âu Dương quên đi trực giác, hắn chưa từng thấy Tiễn Thánh nên đã xem thường. Bây giờ Âu Dương không hề phát hiện điều gì, nếu không thì hắn cẩn thận như vậy tại sao không phát hiện gần đây mọi chuyện bỗng biến thuận lợi?
Từ lúc hắn bắt có tiên tri đến sau này lộ ra ngoài nhiều Bồi Nguyên đan, chuyện này làm sao không dậy sóng được? Âu Dương chỉ nhìn thấy kim tiên không ngừng xuất hiện, chỉ biết không ngừng hấp thu lực lượng kim tiên, đã quên đi Luyện Đan Sư xuất hiện tạo thành ảnh hưởng không nhỏ hơn Yêu Tổ xuất thế.
- Hắn đã rời đi?
Vạn Yêu Chi Thành, trong Tiên Cốt đại điện, Ngụy Bỉnh Dập ngồi trên vương tọa dùng xương của vô số tiên tôn Tiên Giới xây nên, nhìn Mộng Hi bên dưới.
Giọng của Mộng Hi thiếu đi tình nghĩa dĩ vãng, tăng phần buồn phiền:
- Đã đi, hắn đi Bách Hoa cốc, chắc là tìm tài liệu.
- Hừ hừ, một tiểu tử chưa mọc lông muốn chơi trốn tìm với ta? Tư chất của hắn đúng là khủng bố, hãy nhìn kỹ hắn, ta có thể bước ra một bước cuối cùng không đều nhờ vào hắn!
Ngụy Bỉnh Dập chắp tay vào nhau, bá khí cai quản thiên hạ phát ra từ người y. Ngụy Bỉnh Dập như vậy khiến Mộng Hi cảm thấy nàng cách người đàn ông này ngày càng xa. Lúc ban đầu Mộng Hi cũng không muốn phản bội Âu Dương, nhưng người đàn ông này quá thần thông quảng đại, dường như trên đời này không có chuyện gì mà y không biết.
Mộng Hi nhìn Ngụy Bỉnh Dập, hỏi:
- Ngươi muốn đoạt xá?
Đúng vậy, thân thể của Ngụy Bỉnh Dập khiến từ khi sinh y sinh ra đã bước trên con đường vương giả, nhưng cơ thể cương đại cũng tràn ngập tai họa ngầm, đó là mỗi đêm trăng tròn lực lượng của y sẽ yếu đi một nửa.
Vấn đè này đặt ở người khác đương nhiên là tai họa ngầm cực lớn, nhưng không ai hiểu rõ người đàn ông trước mắt hơn Mộng Hi. Người đàn ông này cho dù chỉ có một nửa tu vi thì sao? Trong thiên hạ có ai là đối thủ của Ngụy Bỉnh Dập? Tại sao Ngụy Bỉnh Dập muốn từ bỏ thân thể này?
- Thân hình của hắn tương đồng với thân thể Yêu Tổ trong truyền thuyết, ta không phải đoạt xá, ta muốn thôn phệ! Nếu như hắn có thể đạt đến tiên tôn, vậy thì hắn sẽ có lực lượng mạnh hơn tất cả, khi đó nếu ta nuốt hắn liền có thể tiến thêm một bước. Nếu như ta từ bỏ tất cả, vậy một bước này cả đời ta cũng không có khả năng vượt qua.
Ngụy Bỉnh Dập là một người tự hiểu bản thân, y biết nếu như không có kỳ ngộ, vậy e rằng cả dời y sẽ bị kẹt tại cảnh giới này. Y cách truyền thuyết chỉ có một bước, muốn Ngụy Bỉnh Dập từ bỏ là cực kỳ khó khăn.
- Thôn phệ...
Mộng Hi nghe hai chữ này thì nhíu mày, hiện tại nàng bắt đầu nghi ngờ bản thân, nghi ngờ tại sao nàng tin tưởng người đàn ông này, bị y nói mấy câu lại động lòng trở về làm tất cả cho y.
Chính mình đã nhập ma, tại sao Âu Dương lừa mình? Tại sao hắn đểl ại Linh Hồn Liệt Diễm không thiêu đốt, không đốt mình thành tro tàn?
Nói thật ra lúc Mộng Hi nói cho Ngụy Bỉnh Dập tất cả chuyện này thì thật sự muốn chết, nhưng đó chỉ là lời nói dối của Âu Dương. Âu Dương không thể dùng Linh Hồn Liệt Diễm làm ra chuyện như vậy.
Mộng Hi nhìn Ngụy Bỉnh Dập, nói:
- Không lẽ truyền thuyết đó quan trọng với ngươi đến thế sao?
Hỏi xong câu này Mộng Hi xoay người, lựa chọn rời đi.
Mộng Hi nói:
- Đây là việc cuối cùng ta làm cho ngươi. Năm mười lăm tuổi ta bước vào đây, bảy trăm năm qua ta đã mất tất cả, thậm chí mất cả phụ mẫu, ta đã không còn là ta. Đi sai một bước, từng bước sa đọa. Bây giờ ta rốt cuộc nhìn rõ ràng tất cả, ta muốn nhảy ra, cho nên xin ngươi hãy nhớ, làm xong chuyện này dù sống hay chết thì Mộng Hi đều chọn rời đi.
Dứt lời Mộng Hi đã bước ra khỏi hoàng thành, biến mất.
Ngụy Bỉnh Dập nhìn bóng đêm bên ngoài, trong mắt có mờ mịt. Trước kia mờ mịt chưa từng xuất hiện trong mắt người đàn ông này, bây giờ nó hiện ra, nhưng đó chỉ là một thoáng chốc, không thể ảnh hưởng lòng của người đàn ông này.
Mộng Hi đạp ánh trăng, không biết nàng đi ra một bước này là đúng hay sai. Nhưng Mộng Hi biết, nàng làm như vậy là hại một người, hại một người đem đến hy vọng tương lai cho Dị tộc.
- Đừng trách ta, chỉ trách ta rơi vào quá sâu, mệnh của ngươi quá kém.
Mộng Hi nói, mắt ứa lệ. Nhưng nước mắt này chảy là vì nàng, vì Ngụy Bỉnh Dập, hay là vì Âu Dương? Tất cả điều này có lẽ chỉ có trong lòng Mộng Hi mới hiểu.
Trong đồng hoang, một bóng người như tia chớp rạch phá không gian bay hướng phương xa. Vùng hoang dã bên ngoài thế giới Dị tộc không bằng Tiên Giới, xung quanh chỗ này có yêu thú hoành hành, nơi này so với Tiên Giới càng nguy hiểm.
Đáng sợ nhất không phải yêu thú, mà là tiên nhân ẩn núp. Người Tiên Giới luôn gào to Dị tộc thường bước vào Tiên Giới tru sát tiên nhân, trên thực tế người Tiên Giới cũng làm như vậy.
Từ lúc bước vào thế giới Dị tộc thì Âu Dương đã nhìn thấu cái gọi là thiện ác. Thiện chẳng qua là bản thân tìm ra lý do đàng hoàng, ác chẳng qua là lý do không đàng hoàng như cái thiện.
Cùng là xâm nhập, tru sát, tiên đội cho mình cái mũ báo thù, còn Dị tộc là căn bản sinh tột, hai phe so sánh thì tiên càng giả dối chút.
- Tìm chết!
Âu Dương đang bay chợt ngừng lại, mắt hắn như sao trong trời đêm, con ngươi đỏ liếc bốn phía. Khi Linh Hồn Liệt Diễm của Âu Dương chuyển biến thành đốm lửa đốt lên thì Thần Sư Chi Nhãn cũng biến đổi, thành màu đỏ hiện giờ.
Âu Dương ở trên trời cao dùng con ngươi đỏ rực nhìn xuống mặt đất, Thứ Kiêu cung đã lâu không xuất hiện nay lộ ra trong tay hắn.
- Một kim tiên do nhỏ cũng dám phạm thiên uy!
Âu Dương một tay kéo căng Thứ Kiêu cung đỏ rực, một mũi tên đốt cháy huyết sắc liệt diễm xuất hiện trong tay hắn, tên cắm phập xuống mặt đất!
Không có tiếng nổ, không có ánh sáng hoa lệ, khi mũi tên chui xuống đất thì nguyên mặt đất bắt đầu sụp đổ. Mặt đất ngưng kết, tiếp theo biến thành màu đó, mặt đất đỏ bắt đầu hòa tan, biến thành dung nham.
Trong dung nham bốn kim tiên vô lực kêu gọi, vốn họ núp bên ngoài đồng hoang là muốn tập kích Âu Dương, nhưng ai mà ngờ Dị tộc thấp kém một mình đi tới vùng hoang vu này lại có thủ đoạn mạnh mẽ như vậy?
- Tự mình tìm chết, không thể trách ta!
Âu Dương nhìn bốn người tẩm trong dung nham đỏ, trên mặt không có đồng tình và thương hại, không biết có bao nhiêu Dị tộc không làm gì sai từng chết trong tay bốn người.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart