- Viên mập mạp, có phải ngứa da rồi hay không, muốn bị đánh hả?
- Ta... ta câm miệng!
Viên Cầu quyết đoán liếc mắt, một thân thịt mỡ rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, run rẩy vài cái, không dám nói cái gì nữa.
Viên Cầu vẫn là rất sợ Lâm đại tiểu thư đấy.
Hết cách rồi, ai bảo Lâm Tĩnh Nhu là bảo bối Lâm gia? Mà Lâm gia, tất cả đều là một đám lưu manh da dầy, không nói đạo lý.
Không thể trêu vào a.
Chọc rồi, cái kia chính là phiền toái không ngừng.
- Đi giết mấy người.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói.
- Giết người? Còn giết mấy cái?
Lâm Tĩnh Nhu nhịn không được liếc mắt, vẻ mặt không tin, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Ngươi khoác lác vừa thôi.
Giết người?
Trần đại thiếu đích thật là đi giết người, hơn nữa cũng hoàn toàn chính xác là giết mấy cái.
Chỉ là loại chuyện này, tuy là sự thật, nhưng nói ra, thật đúng là không có mấy cái tin tưởng, coi như là Viên Cầu, Viên đại thiếu cũng không tin.
- Viên mập mạp, tìm ta có chuyện gì?
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Đi vào hãy nói.
Nhiệt độ bên ngoài rất cao, Trần đại thiếu cùng Viên mập mạp có áo điều hòa chống đạn, là cảm giác không thấy gì. Nhưng Lâm Tĩnh Nhu cùng Bùi Ngữ Yên, trên mặt đã xuất hiện mồ hôi.
- Thật sự là thoải mái nhiều hơn.
Tiến vào biệt thự, con ngươi Lâm Tĩnh Nhu lập loè, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trần Thanh Đế cùng Viên Cầu:
- Hai người các ngươi không nóng sao? Tại sao không có chảy mồ hôi?
Viên Cầu nặng bốn năm trăm cân, ở dưới nhiệt độ này sớm phải là mồ hôi rơi như mưa, nhưng mà, lại một giọt mồ hôi cũng không có.
Cái này, đưa tới Lâm Tĩnh Nhu hoài nghi.
- Đây là bí mật.
Không đợi Trần Thanh Đế mở miệng, Viên Cầu cười hắc hắc, vẻ mặt thần bí nói:
- Dùng không được bao lâu, ngươi sẽ biết rồi.
- Hừ, làm cái gì thần bí?
Lâm Tĩnh Nhu hừ nhẹ một tiếng, không có tiếp tục hỏi nhiều.
Đối với chút ít này, cũng không phải Lâm đại tiểu thư quan tâm, nàng quan tâm chính là Bùi Ngữ Yên cùng Trần Thanh Đế, Bùi Ngữ Yên là tình địch của nàng a.
Ở Lâm Tĩnh Nhu xem ra, Trần đại thiếu căn bản chính là mặt hàng nhìn thấy mỹ nữ là đi không được. Huống chi mỹ nữ như Bùi Ngữ Yên, lại là quốc tế toàn năng siêu sao chủ động quấn lại...
Trần đại thiếu có thể đối phó được hấp dẫn, đó mới lạ.
Lo lắng!
Thật sự là quá lo lắng rồi.
Trọng yếu hơn là, Bùi Ngữ Yên vẫn là vị hôn thê của Trần Thanh Đế, danh chính ngôn thuận a.
- Trần đại thiếu, ta đã kế hoạch tốt rồi, địa điểm quay chụp quảng cáo có hai cái, cũng sẽ có hai đoạn quảng cáo.
Viên Cầu hưng phấn nói:
- Cái thứ nhất là sa mạc. Thứ hai là Bắc Cực.
- Sa mạc? Bắc Cực?
Trần Thanh Đế nhịn không được liếc mắt, Viên Cầu này, thật đúng là... thật sự là đem y phục Điều Hòa hướng cực hạn phát triển.
- Chụp quảng cáo gì?
Lâm Tĩnh Nhu nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu, ánh mắt đã rơi vào trên người Bùi Ngữ Yên, trong con ngươi, tràn đầy ghen ghét cùng hâm mộ.
Chụp quảng cáo?
Vậy khẳng định là tìm Bùi Ngữ Yên chụp đấy.
Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên đi gần như vậy, chẳng lẽ là bởi vì, Viên Cầu muốn tìm Bùi Ngữ Yên mới có thể như vậy?
Đúng, nhất định là như vậy.
Là vì chụp quảng cáo, mới có thể đi gần như vậy.
Cái này làm trong nội tâm Lâm Tĩnh Nhu vui vẻ, nho nhỏ cao hứng một chút.
- Ngữ Yên, em có không có ý kiến gì chứ?
Trần Thanh Đế hiển nhiên không có ý kiến, bất quá, vẫn là muốn hỏi thăm Bùi Ngữ Yên thoáng một phát mới được. Tuy hắn biết rõ, Bùi Ngữ Yên chắc chắn sẽ không có ý kiến gì.
Ngữ Yên?
Tức chết ta rồi, thậm chí ngay cả xưng hô cũng sửa lại, Ngữ Yên? Gọi thân thiết như vậy, nam nhân, thật sự là không có một cái nào tốt, hừ hừ!
Trong ánh mắt Lâm Tĩnh Nhu bốc hỏa, nhìn Bùi Ngữ Yên tràn ngập ghen ghét cùng hâm mộ, nhìn về phía Trần Thanh Đế thì là hung dữ đấy.
- Em không có ý kiến.
Bùi Ngữ Yên lắc đầu, ôn nhu nói:
- Viên Cầu, ngươi rốt cuộc là bán quần áo gì, vậy mà cần đến sa mạc cùng Bắc Cực chụp quảng cáo?
- Quần áo thần kỳ.
Vẻ mặt Viên Cầu đắc ý, nói ra:
- Chỉ có ở sa mạc cùng Bắc Cực, mới có thể đem y phục của ta, phát huy vô cùng tinh tế.
- Kéo dài làm gì, tranh thủ thời gian nói a.
Lâm Tĩnh Nhu lập tức đến hứng thú.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Cái quần áo gì, cần đi sa mạc cùng Bắc Cực, loại địa phương một cái cực nóng, một cái cực lạnh này quay chụp?
- Trước ngươi không phải hỏi ta, trời nóng như vậy, vì cái gì ta không có chảy mồ hôi sao?
Viên Cầu nhíu mày, con mắt bắn ra tinh mang bốn phía:
- Là cùng quần áo ta mặc có quan hệ.
Y phục Điều Hòa sắp đưa ra thị trường, đến lúc đó, mọi người đều biết, Lâm Tĩnh Nhu sớm muộn gì cũng sẽ biết, căn bản không có tất yếu tiếp tục thần bí.
- Chỉ là nhiệt độ bây giờ, còn không cách nào huy công hiệu của quần áo này đến mức tận cùng.
Viên Cầu thở dài một tiếng, nói ra:
- Aii, coi như là sa mạc cùng Bắc Cực, cũng chỉ là miễn cưỡng mà thôi.
Không thể phủ nhận, lúc này Viên Cầu rất trang bức, vẻ mặt cần ăn đòn.
- Cái quần áo gì, mà thần kỳ như vậy.
Đối mặt bộ dạng cần ăn đòn của Viên Cầu, Lâm Tĩnh Nhu cũng không có để ý, vẻ mặt hiếu kỳ nói:
- Viên Cầu, rốt cuộc là quần áo gì, nói mau a.
Trời nóng nực, không nóng, không chảy mồ hôi, chẳng lẽ thời tiết lạnh, cũng không sợ lạnh?
Đây là quần áo gì, cũng quá thần kỳ a?
- Y phục này, ta lấy một cái tên, là y phục Điều Hòa.
Viên Cầu hung hăng càn quấy, đắc ý nói:
- Đương nhiên, điều hòa trên thị trường, cũng không có hiệu quả như y phục này.
- Tại sa mạc, điều hòa hữu dụng sao? Tại Bắc Cực, điều hòa hữu dụng sao?
Viên mập mạp ngạo nghễ nói:
- Y phục Điều Hòa của ta, là có thể phát ra tác dụng cực lớn.
- Có thần kỳ như ngươi nói hay không?
Lâm Tĩnh Nhu chấn động toàn thân, trên mặt tràn đầy không tin.
Cái này... cái này căn bản là không thể tin tưởng a.
Bất quá, vậy giải thích như thế nào, khí trời nóng như vậy, Viên đại thiếu sợ nóng nhất này, ngay cả một giọt mồ hôi cũng không có chảy, cũng không cảm giác nóng?
Bùi Ngữ Yên thì là âm thầm nhìn Trần Thanh Đế, hình như nàng nghĩ tới điều gì.
Y phục Điều Hòa?
Chỉ sợ có quan hệ cùng Trần Thanh Đế.
- Là thần kỳ như vậy.
Viên Cầu vô cùng đắc ý, bất quá, rất nhanh sắc mặt của hắn, mà bắt đầu biến thành khó nhìn lên.
Lâm đại tiểu thư, bão nổi rồi.
- Viên mập mạp chết tiệt, có quần áo tốt như vậy, ngươi vậy mà không đưa cho ta mười bộ tám bộ, ngươi có phải muốn bị đánh hay không?
Lâm đại tiểu thư nổi giận.
- Cái kia... Trần đại thiếu, trước kia y phục ta... ta đưa ngươi đâu? Tranh thủ thời gian cho nàng a.
Viên Cầu liên tục hướng Trần Thanh Đế cầu cứu.
Sự tình Trần Phong Nhiên qua đi, Trần Thanh Đế là bảo Viên Cầu cùng Lâm Tĩnh Nhu cầm một ít quần áo đến, chế tác áo điều hòa chống đạn cho bọn hắn.
Viên Cầu cầm quần áo đi, còn quần áo của Lâm Tĩnh Nhu vẫn còn ở trong phòng Trần đại thiếu.
- Đây không phải quần áo trước kia ta lấy ra sao? Đã biến thành y phục Điều Hòa rồi hả?
Lâm Tĩnh Nhu nhìn y phục trong tay, vẻ mặt nghi hoặc cùng không tin:
- Cái này... Cái này dĩ nhiên là thật sự? Ta vậy mà cảm giác nhiệt độ rất thoải mái.
Đổi quần áo, Lâm Tĩnh Nhu từ trong phòng đi tới phòng khách, chấn kinh rồi.
Đồng thời, trên mặt của nàng còn có chút đắc ý.
Ta trước mặc vào y phục Điều Hòa, Bùi Ngữ Yên ngươi không có.
Đối với ánh mắt khiêu khích của Lâm Tĩnh Nhu, Bùi Ngữ Yên chỉ là cười cười, cũng không nói lời nào, cũng không có tức giận.
- Bùi Ngữ Yên, gần đây không có chuyện gì chứ?
Nhìn thấy Bùi Ngữ Yên gật đầu, Viên Cầu tinh thần chấn động:
- Cái kia tốt, ngày mai sẽ chạy tới sa mạc, máy bay ta đã chuẩn bị xong.
- Ta muốn cho tất cả truyền thông biết, tham dự vào trong quay chụp quảng cáo.
Viên mập mạp hưng phấn nói.
Viên Cầu tinh tường biết rõ, dùng khoa học kỹ thuật hiện tại, muốn làm ra địa phương nhìn về phía trên độ ấm cao dọa người, khắp nơi là cát vàng sa mạc; băng thiên tuyết địa, nhiệt độ thấp dọa người, vẫn là rất dễ dàng đấy.
Cho nên, vì biểu hiện ra tính chân thật, Viên mập mạp quyết định địa phương quay chụp quảng cáo, như vậy mọi người đều biết.
Truyền thông muốn đi?
Tuyệt đối không có vấn đề gì, chỉ cần ngươi muốn đến, muốn tận mắt nhìn thấy quá trình quay chụp quảng cáo, Viên đại thiếu đều nhiệt liệt hoan nghênh.
Không chỉ có như thế, Viên đại thiếu còn nuôi cơm.
Tất cả tạp chí lớn ngay ngắn trình diện, ai còn hoài nghi tính chân thật của quảng cáo?
Toàn bộ hành trình các ngươi đều chú ý, nóng như trong lò sấy, đông lạnh như trong hầm băng, còn có thể hoài nghi?
Vừa nghĩ tới khiếp sợ lúc quay chụp quảng cáo, Viên Cầu cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Tuyên truyền?
Minh tinh tuyên truyền, dựa vào là cái gì?
Còn không phải truyền thông?
Viên đại thiếu để cho tất cả tạp chí lớn, trực tiếp tham dự trong đó, mở ra toàn bộ hành trình, vì hắn tuyên truyền miễn phí. Mặc dù nói, Viên mập mạp cũng không thiếu chút tiền này.
Kế tiếp, Viên Cầu lại cùng Trần đại thiếu, Bùi Ngữ Yên thương thảo một ít chi tiết.
Đương nhiên, trong cả quá trình, đều là Viên Cầu một người nước bọt bay tứ tung, hưng phấn giảng thuật kế hoạch quay chụp to lớn kia.
Đắc ý!
Viên mập mạp vô cùng đắc ý.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Mà Trần đại thiếu cũng một lần nữa chứng kiến thiên phú buôn bán của Viên Cầu, còn thủ đoạn lợi dụng truyền thông, phát huy vô cùng tinh tế.
- Trần đại thiếu, vấn đề này ngươi cần phải dụng tâm.
Viên Cầu gấp khó dằn nổi nói:
- Ngươi còn phải theo ta đi một chuyến, có một sự tình. Ta muốn thương lượng với ngươi thoáng một phát.
Y phục Điều Hòa đã có.
Mấu chốt là, giầy, bít tất, bao tay… cũng phải có a.
Phải toàn thân đều tiến hành bảo hộ mới được, nhất là địa phương như Bắc Cực, vạn nhất đông lạnh tay chân, vậy cũng sẽ không tốt.
- Cũng tốt.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, hắn đương nhiên biết rõ Viên Cầu muốn gì.
Trần đại thiếu hắn phải bỏ sức nữa rồi.
Trần Thanh Đế cùng Viên Cầu ly khai, Bùi Ngữ Yên cùng Lâm Tĩnh Nhu ở lại. Hai người giương mắt nhìn, ai cũng không để ý tới ai.
Tình địch!
Các nàng đều là tình địch a.
Một núi không thể chứa hai cọp, trừ khi một công một mái, đây chính là hai nữ nhân a.
Vốn, hai nữ nhân ngược lại cũng không có cái gì, mấu chốt là, các nàng thích cùng một nam nhân.
Hai người biến thành địch nhân.
- Trần đại thiếu, diễm phúc của ngươi thực sâu a. Mịa, khắc tinh hoàn khố Lâm Tĩnh Nhu, vậy mà sẽ thích đại hoàn khố ngươi, dựa dựa...
Trong Ford E350. Viên Cầu ngao gào thẳng gọi:
- Không có thiên lý, quả thực là không có thiên lý.
Đối với cái này, Trần Thanh Đế lắc đầu cười khổ, không biết nên nói cái gì cho phải.
Lâm Tĩnh Nhu cùng Bùi Ngữ Yên tầm đó, rất không hài hòa a.
Trong kho hàng Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, Trần Thanh Đế lại bắt đầu làm việc. Giầy, quần áo, bao tay, bít tất, thậm chí là khẩu trang...
Cái gì cũng có, Trần đại thiếu đã làm ra mấy trăm bộ ra.
Trong quá trình Trần Thanh Đế chế tác, Viên Cầu cũng không có nhàn rỗi, đem lực lượng trong tay hắn, phát huy đến cực hạn, bắt đầu hướng ra phía ngoài công bố, Viên Cầu hắn, muốn chụp quảng cáo.
Tìm vẫn là Bùi Ngữ Yên.
Trạm thứ nhất quay chụp quảng cáo, sa mạc!
Toàn diện mở ra, hoan nghênh tất cả tạp chí lớn chú ý hành trình, người đến, nuôi cơm!
Tin tức này giống như một quả Boom, đặt ở trong đám người rậm rạp chằng chịt, làm cho tất cả mọi người oanh động, tất cả đều oanh động.
Quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, phát ngôn quảng cáo?
Đây là lần đầu tiên a!
Còn nữa, ngươi bán quần áo, chạy tới sa mạc, địa phương nóng như vậy, chụp cái quảng cáo gì?
Chẳng lẽ... chẳng lẽ, Bùi Ngữ Yên định lần đầu thể hiện thái độ màn ảnh?
Cái này...Viên mập mạp này, ngưu bức đến cỡ nào, ra giá nghịch thiên cỡ nào a?
Phải biết rằng, quốc tế toàn năng siêu sao quay phim, ngay cả hôn giả cũng không chụp.
Mặc bikini, quả thực là nghe rợn cả người a.
Tại sao là bikini?
Dựa vào, chạy đến sa mạc chụp quảng cáo, toàn thân còn che kín, chụp cọng lông.
Lúc này, các loại nghi vấn cũng đi ra.
Trong khoảnh khắc, tất cả tạp chí lớn đều xuất động, đừng nói Viên đại thiếu nuôi cơm, cho dù không có cơm, tự trả tiền, bọn hắn cũng phải đi.
Toàn diện quay chụp, đối với Bùi Ngữ Yên mà nói, cái kia căn bản là không có qua đó a.
Một giờ, có lẽ cũng không có đến một giờ, từng quốc gia trên thế giới đều biết rồi, Bùi Ngữ Yên muốn quảng cáo quần áo và trang sức.
Quay chụp ở sa mạc.
Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, chính là xuất hiện trong tầm mắt thế giới, lão bản, Viên gia Viên đại thiếu.
Bán quần áo gì, cũng không có người chú ý.
Bùi Ngữ Yên cùng Viên Cầu mới là giao điểm mọi người chú ý.
Đều là người đại danh a.
- Lực ảnh hưởng của Bùi Ngữ Yên, thật đúng là rất lớn.
Trong con ngươi của Viên Cầu, lóe ra tinh mang, thở dài một tiếng:
- Ai, cơ hội vơ vét của cải thật tốt, cứ như vậy bỏ lỡ.
- Bất quá, vì để cho lợi ích càng lớn, chút tiền nhỏ này, không lợi nhuận cũng không sao.
Trong lòng Viên Cầu có chút không nỡ a.
Kiếm tiền?
Đúng, là kiếm tiền.
Tất cả tạp chí lớn chen chúc tới, muốn theo dõi toàn bộ hành trình? Đi, giao tiền, bằng không thì, biến.
Viên Cầu tin tưởng, dùng lực ảnh hưởng của Bùi Ngữ Yên, lại là lần đầu tiếp chụp quảng cáo, truyền thông lớn nhỏ vì có thể tham dự trong đó, tất nhiên sẽ bỏ tiền.
Chỉ cần có một nhà truyền thông bỏ tiền, những truyền thông khác cũng không muốn tình nguyện rớt phía sau.
Tư liệu trực tiếp, cái kia mới có thể kiếm tiền a.
- Viên mập mạp, đi sa mạc quay chụp quảng cáo, ta xem, căn bản là không cần Bùi Ngữ Yên xuất động, chính ngươi là có thể làm ra hiệu quả cực lớn.
Giải quyết hết thảy, Trần Thanh Đế thản nhiên nói.
- Cái này... Đến lúc đó, ta cũng sẽ lộ diện.
Viên Cầu đương nhiên biết rõ, dùng dáng người béo như hắn, ở trong sa mạc cũng không chảy mồ hôi, cái này là một loại rung động.
Hiệu quả của y phục Điều Hòa, cũng có thể phát huy vô cùng tinh tế rồi, so với Bùi Ngữ Yên phát ngôn, hiện ra hiệu quả còn lớn hơn.
Đương nhiên, chỉ là đơn thuần nói phương diện y phục Điều Hòa.
Viên đại thiếu có tự mình hiểu lấy, tuy bối cảnh của hắn rất ngưu bức. Nhưng mà luận lực ảnh hưởng, còn không cách nào đánh đồng cùng quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Một thân ảnh màu đen, rất nhanh vọt ra, đứng ở sau lưng Mục Lăng Phong, cung kính nói.
- Ân.
Mục Lăng Phong nhẹ gật đầu, lạnh giọng nói ra:
- Ngày mai, đi sa mạc.
- Vâng, Mục thiếu!
Hắc y cung kính gật đầu, lập tức, thân thể khẽ động, rất nhanh biến mất ở trong bóng đêm tối.
Mục thiếu!
Mục Lăng Phong!
Đúng là con trai duy nhất của Mục U Lam, sư phụ của Bùi Ngữ Yên bị Trần Thanh Đế chém giết.
Sở dĩ Mục U Lam bị giết, cũng là bởi vì nàng ích kỷ, nàng vì con của nàng Mục Lăng Phong, hèn hạ cưỡng bức Bùi Ngữ Yên, cầm tánh mạng Trần Thanh Đế ra uy hiếp.
Cho nên, mặc dù Mục U Lam là sư phụ của Bùi Ngữ Yên, Trần đại thiếu cũng sẽ không bỏ qua.
Sẽ giết không tha.
Một đêm này, rất nhiều người đều mất ngủ.
Mất ngủ lợi hại nhất, kia chính là Viên Cầu Viên đại thiếu, trong mắt chỉ có tiền, gia hỏa 'không ôm chí lớn', chỉ là muốn đem toàn bộ tiền trên thế giới, tất cả đều cất vào túi của mình.
Vừa nghĩ tới oanh động lúc quay chụp quảng cáo, Viên mập mạp vô cùng phấn khởi, hắn nằm ở trên mặt giường lớn chắc chắn, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng tru lên.
Choáng nha, rất giống như một người bị bệnh tâm thần.
Viên mập mạp cảm giác, thời gian qua thật sự là quá chậm.
Hối hận!
Con mẹ nó, ca ca ta làm sao lại quyết định tám giờ ngày mai xuất phát chứ? Làm sao lại không phải là ở đêm nay xuất phát? Bằng không thì ca ca ta há có thể trằn trọc, khó chìm vào giấc ngủ?
Nếu đêm nay xuất phát, những truyền thông kia khẳng định không kịp chuẩn bị. Vì phát ra hiệu quả tuyên truyền tốt nhất, đem rung động đẩy đến mức tận cùng. Ta nhẫn!
Nghĩ đến đạt được hiệu quả tốt nhất, Viên Cầu đương nhiên biết rõ, phải cho truyền thông các nơi một ít thời gian chuẩn bị.
Vứt bỏ một câu, lập tức xuất phát?
Dựa vào, ngươi để truyền thông chuẩn bị như thế nào?
Không thấy một ít đại đạo diễn, thời điểm giới thiệu điện ảnh, liền sớm bắt đầu tuyên truyền một hai năm sao. Chậm chạp không có khởi động máy quay sao?
Là đạo lý này.
Người ta cho truyền thông một hai năm thời gian chuẩn bị, ta cho một đêm thời gian, đã rất ít rồi, ít đến thương cảm rồi.
Trời, rốt cục sáng.
Viên đại thiếu một đêm không ngủ, cũng không có cảm thấy mệt mỏi, trái lại, còn phi thường phấn khởi, tinh thần phấn chấn rối tinh rối mù.
Sân bay tư nhân!
Lúc này, truyền thông đã chen chúc tới, canh giữ ở hai khung trước phi cơ.
Viên đại thiếu đã tản ra tin tức nói, vấn đề đi lại đều có máy bay riêng đưa đón.
Khục khục... Còn nuôi cơm!
- Nhanh, Viên đại thiếu đã đến.
Đúng lúc này. Không biết là ai đột nhiên kêu một tiếng, nương theo tiếng động cơ gầm gừ, tọa giá của Viên Cầu, Ford E350 lao đến.
Rắc rắc rắc...
Đèn flash của Cameras không ngừng lập loè, Viên Cầu ngồi ở bên trong Ford E50, vẻ mặt đắc ý, càng thêm hưng phấn lên.
Tất cả truyền thông lớn nhỏ, nhân số đã vượt qua 300 người, chỉ là từ số lượng những người này, Viên Cầu đã biết rõ, đã thành công hơn phân nửa rồi.
- Để cho tất cả truyền thông đăng ký.
Sau khi Viên Cầu xuống xe, nhìn một gã cao thủ Viên gia nói.
Hai chiếc máy bay, một cái là chuẩn bị cho truyền thông, một cái khác, thì là chuẩn bị cho bọn người Viên Cầu, Trần Thanh Đế, Bùi Ngữ Yên.
Máy bay vừa mở ra, nhóm truyền thông đều phía sau tiếp trước xông lên.
Nhân số đến nhiều như vậy, nếu chậm, là không còn địa phương làm a. Dù sao nhân số một máy bay chịu tải, là có giới hạn a.
Về phần chờ Bùi Ngữ Yên xuất hiện?
Gấp cái gì?
Chờ đến địa điểm quay chụp, có thời gian cùng cơ hội.
Lần này Viên đại thiếu chụp quảng cáo, đây chính là toàn diện mở ra đấy.
Khi tất cả truyền thông lên máy bay, cabin đóng cửa, chuẩn bị tùy thời cất cánh. Viên Cầu thì là lo lắng không thôi, không ngừng nhìn thời gian.
Hiện tại mới vừa 7:30.
Không cần hỏi, Trần đại thiếu không đến tám giờ, đó là chắc chắn sẽ không đến.
Viên đại thiếu đối với Trần Thanh Đế, thật sự là hiểu rất rõ.
Quả nhiên, thời điểm tám giờ vừa tới, một chiếc BMW màu trắng, không vội không chậm đi tới sân bay tư nhân, ngừng lại.
Ba người Trần Thanh Đế, Bùi Ngữ Yên cùng với Lâm Tĩnh Nhu, ngay ngắn xuống xe.
Lúc này Bùi Ngữ Yên cùng Lâm Tĩnh Nhu, đều mặc áo điều hòa chống đạn, đúng, là áo điều hòa chống đạn, mà không phải đơn thuần là y phục Điều Hòa.
Nhìn thấy Bùi Ngữ Yên đến, truyền thông lên máy bay vô cùng hưng phấn, ngay ngắn xuyên quá cửa sổ thủy tinh, điên cuồng chụp ảnh. Có người muốn xuống phi cơ, lại bị ngăn cản.
- Bùi Ngữ Yên, các ngươi rốt cuộc đã tới.
Viên Cầu chấn động toàn thân, bốn năm trăm cân thịt mỡ rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, rất nhanh nghênh đón.
Về phần Trần Thanh Đế, thì là bị Viên Cầu không nhìn.
Dù sao, chỗ này có nhiều truyền thông lắm.
Lâm Tĩnh Nhu xuất hiện, lại để cho Viên Cầu có chút ngoài ý muốn, đồng thời, lại cảm thấy hợp tình hợp lý, dù sao, Lâm đại tiểu thư là nhắm trúng Trần Thanh Đế rồi.
- Lên máy bay nói sau.
Bùi Ngữ Yên mỉm cười, nói ra.
Rất nhanh, tất cả mọi người đều lên máy bay.
Viên Cầu cũng không có để cho người khác nâng, bốn năm trăm cân thịt mỡ, cũng không có ảnh hưởng tốc độ hắn đăng ký, có thể thấy được, hắn sốt ruột đến cỡ nào.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥