“Như quý vị và các bạn đã biết, hàng tháng vào ngày này sẽ có một đợt công thành chiến cực kỳ hỗn loạn nhằm tìm ra người đứng đầu mới cho các tòa thành, thiết lập bảng giá và thuế của các nhu yếu phẩm được bày bán trong những cửa tiệm chính quy...”
“Trong những năm gần đây, bất cứ tòa thành nào cũng đều đã từng thay đổi thành chủ và thế lực tiếp quản không dưới mười lần, duy chỉ có một ngoại lệ đặc biệt là tòa thành trực thuộc tổng bộ IMI, cũng là đại sứ quán đặc biệt của công ty này ở thế giới thứ hai.”
“Hôm nay, lần đầu tiên trường sinh thành của tập đoàn IMI hứng chịu sự công kích kể từ khi xây dựng, nhưng không phải từ các thế lực người chơi khác, mà là do một đàn thú triều không rõ từ đâu xuất hiện.”
“Gần đây có tin đồn rằng các thế lực lớn đang cùng liên hợp, thách thức tòa thành đại biểu cho IMI tại thế giới thứ hai này, liệu tất cả những sự việc này có phải là trùng hợp !? Để làm sáng tỏ vấn đề này, chúng tôi đã mời một số chuyên gia, cũng là những player kỳ cựu và thành công nhất thế giới thứ hai cùng tham gia buổi luận đàm...”
“Xin giới thiệu, ngài abc.... ngài xyz...”
...
Quán cafe nhỏ trong góc đường ở thành Midgar, chỗ Linh làm việc hôm nay có vẻ vắng lặng đến lạ kỳ. Thiếu đi nhân khí, mất đi một phần ấm áp, càng làm cho nơi này thêm đơn sơ, mộc mạc.
Trong quán chỉ có một vị khách duy nhất, một thiếu niên trẻ tuổi với khí chất lạnh lẽo, hoàn toàn chẳng đem lại cho quán chút sinh khí nào. Cảnh vật xung quanh đã đơn bạc, thiếu niên này lại càng giản đơn, toàn thân hắn toát ra một vẻ thong dong hững hờ, giống như cao nhân đắc đạo, chẳng màng thế sự.
Nói dễ nghe thì là như vậy, còn khó nghe một chút thì giống như một ông già sắp chết, chẳng có chút sức sống nào.
Vị khách duy nhất lại như vậy, nếu không có tiếng truyền hình trực tiếp ra rả trên tivi và một cô hầu bàn đi đi lại lại dọn đồ, người ta còn tưởng đây là phế tích nào đó.
Tách.
Một cốc cafe nóng hổi đặt trước mặt thiếu niên, cô hầu gái cẩn thận đặt xuống thêm một ly sữa tươi nhỏ, và một hộp đường trong suốt bằng thủy tinh. Thấy hắn dường như chẳng để ý, chỉ chăm chú nhìn lên màn hình tivi đang mô phỏng lại tình hình nguy cấp của tòa thành hoàng kim kia, cô đành nói:
“Cafe của cậu.”
“Cám ơn.”
“Hiếm khi thấy cậu có hứng thú với thứ gì như vậy.” Linh lần đầu tiên thấy được sự nghiêm túc của thiếu niên này, cảm thấy có chút thú vị, không nhịn được mà mở đầu câu chuyện.
“Người muốn tấn công tòa thành kia rất thông minh.” Thiếu niên kia đáp.
“Người muốn công thành !? Ý cậu là thật sự có người dám đánh chủ ý với tòa thành của IMI !?” Linh nghiêng đầu hỏi, có chút ngạc nhiên.
IMI ở thế giới thực thì không có bất cứ quốc gia hay thế lực nào dám động tới, nếu không muốn nói là sợ hẳn một phép.
Khoa học, công nghệ kỹ thuật của tập đoàn này đi trước thế giới vài trăm năm, thế lực ngầm thì nhiều không kể siết. Còn có tin đồn rằng thực tế bọn họ có thể tiếp quản 1/3 nền kinh tế thế giới. Tất nhiên chẳng có ai chứng thực được, người muốn chứng thực thì mấy hôm sau đều nhanh chóng được chuyển công tác đến vùng xa xôi nào đó, cuối cùng mất hút.
Sự mạnh mẽ của tập đoàn này là không thể chối cãi, hàng năm có vài trăm triệu người bon chen để được một chân nhân viên của tập đoàn, Linh cũng là một trong số đó.
Vậy nên khi tin đồn rằng có người đang liên hợp các thế lực cùng tấn công trường sinh thành của IMI, mọi người chỉ cười đùa cho qua, giống như chuyện phiếm trên báo lá cải thôi.
“Ừm, nếu tôi đoán không sai, khoảng một giờ nữa, thú triều sẽ chấm dứt, khi dẫn dắt tới chân thành những con thú sừng sỏ nhất, rồi nhân lúc hỗn loạn, một nhóm quân sẽ tập kích ở cánh trái.”
“Nếu thật sự muốn công thành, nên chờ đến khi đám thú và lính thủ bị lưỡng bại câu thương rồi sông vào hốt cả hai chứ !?” Linh bắt đầu tỏ ra mình có khả năng suy luận chiến sự. Cách nghĩ này rất đơn giản, ai cũng có thể nghĩ ra, nhưng cô cảm thấy mình có chút lợi hại, vì nghĩ ra rất nhanh.
“Thế giới thứ hai khác thế giới thực, công thành chiến chỉ được diễn ra trong một ngày. Nếu phung phí quá nhiều thời gian, mục đích của người công thành có thể sẽ thất bại.” Thiếu niên kia lắc đầu đáp.
“Ngoài công thành, còn có mục đích gì sao !?” Linh có chút hồ đồ, nói chuyện với người này rất tốn khí lực, vì hắn nói rất khó hiểu. Chắc là do cách tư duy của hai người không có chút tương đồng nào.
À không, phải là hắn và mọi người khác trên thế giới chẳng có chút liên quan gì mới đúng. Linh cảm thấy mình là người bình thường, hắn mới là người bất thường. Mở mồm là nói những thứ cao siêu, làm khó người nghe.
“Tôi không biết !” Thiếu niên kia nhấp một ngụm cafe, chợt khẽ nhíu mày – có lẽ là do hương vị.
“Cậu có thứ gì không biết sao !?” Thấy vẻ mặt kén chọn của hắn, Linh có chút bất mãn.
“Thứ gì tôi cũng phải biết à !?”
“Không hẳn, nhưng như thế không giống cậu cho lắm.”
“Tôi phải giống như thế nào đây !?”
“Tường đại nhân là wikipedia sống, trí tuệ siêu phàm, không gì không biết...” Linh chợt dài giọng đọc ra vô số biệt danh.
“Cậu nghĩ ra đấy à !?” Tường hỏi, có chút ngạc nhiên.
Vẻ mặt của Hans lúc này rất đặc sắc, cánh tay độc nhất nắm lấy cái ống nhòm vừa cướp lại được của Candy thật chặt, cánh tay cũng run run lên.
“Cái quái gì thế kia !?”
Thú triều là đòn sát thủ, tuy không phải là đã dốc hết vốn ra, nhưng đây gần như là tiền vốn cao nhất Hans bỏ ra. Vốn nghĩ có thể kiên trì cho tới khi bốn tấm chắn tiêu hao hết, vậy mà mới được nữa đường...
“Chết tiệt thật, là ai đang dẫn đầu đám lính thủ thành vậy !?”
Hans nghiến răng, cố gắng kiềm chế không bóp nát ống nhòm.
Ánh mắt cậu ta gắt gao nhìn về vùng hỗn độn phía trước, lúc này khói bụi đã bốc cao mịt mù, hệt như một trận bão cát nhỏ.
...
Bầu trời bị vô số luồng hào quang tạo ra chiếu sáng rực rỡ. Vô số pháp quyết, ma thuật va chạm với nhau trong không trung, giống như pháo hoa bùng nổ tạo ra những tiếng ầm ầm làm nhức tai người nghe, từng lớp sóng khí làm bầu trời đêm bị vặn đi, tất cả những thứ trong tầm mắt đều trở nên mơ hồ vặn vẹo.
Trong cấm chế, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ phấn khích, khuôn mặt bọn họ trở nên dữ tợn, gân xanh lộ ra, tất cả đều rất tập trung.
“Chú ý! Chú ý! Đội số 1 chú ý chặt đứt cánh trái của đối phương!”
“Các ma pháp sư khống chế ma lực của các ngươi, không nên đánh quá mạnh, chú ý thay phiên, chúng ta cần duy trì tính ổn định !”
“Những người giữ cấm chế không được hoảng loạn, giữ nguyên vị trí, tiếp tục thay đá năng lượng duy trì vòng sáng, có nhìn thấy không, mức độ tiêu hao đang giảm dần, chúng ta đang lật lại thế cờ, không có gì phải sợ cả.”
Stellar lạnh lùng nhìn chiến trường, từng mệnh lệnh được cô ta ban ra giống như nước chảy mây trôi không ngừng truyền vào từng góc của mỗi cấm chế.
Trong lúc đó còn không ngừng khích lệ, động viên, điều chỉnh vị trí của từng cá nhân, giống như có trăm con mắt và trăm cái miệng vậy.
Nữ hoàng của IMI lúc này giống như một cái loa phát thanh gắn máy nổ, chạy hết công suất.
Là người đứng đầu của IMI, từ nhỏ cái gì cũng phải học, cái gì cũng phải biết, nhưng không mấy người nhận ra, người phụ nữ này cảm thấy hứng thú nhất chính là chiến trận. Cô ta chính là một lãnh đạo toàn diện từ trong xương cốt. Ở hậu phương có thể làm tể tưởng, ở chiến trường có thể làm tướng quân.
Với thiên phú kinh người, cùng tài nguyên dồi dào của IMI vun đắp, một khi Stellar cảm thấy hứng thú với bất cứ điều gì, thành tựu của cô ta đều rất đáng sợ.
Kể cả phòng tuyến vòng phòng hộ của trường sinh thành trong một game mô phỏng công thành chiến như thế này, vào trong tay cô ta cũng đều phát huy ra được uy lực kinh người.
Chỉ mất một lúc để đọc toàn bộ tư liệu và sơ đồ phân bố các nhanh quân bên biên giới vòng sáng, có thể ứng dụng nó một cách hợp lý.
IMI không chỉ là một tập đoàn kinh doanh, nó cũng có vô số đội quân riêng của mình, nếu không đã sớm bị toàn thế giới này liên hợp lại dìm chết. Minh tranh ám đấu của tập đoàn với các thế lực khác chưa bao giờ dứt. Kinh nghiệm tích lũy được từ vô số lần trực tiếp chỉ huy những trận chiến ngầm của tập đoàn cũng làm cô ta có một tầm nhìn rất tốt đối với việc vận dụng vòng sáng cấm chế hộ vệ.
Đám quái đang giày xéo tường thành tuy đông đảo liên miên vô tận, nhưng lính thủ thành toàn là player cấp độ thấp nhất là 50, hoàn toàn đủ tư cách chen vào cường bảng trong thế giới thứ hai hiện tại. Sử dụng thật chính xác sức lực từng cá nhân, chiến thắng cũng không phải là quá khó khăn. Ít nhất Stellar nghĩ vậy.
Hơn nữa cô ta nghĩ được làm được, và thực tế, đối với tư duy chiến trận, Hans kém Stellar không chỉ một bậc.
Dù sao cậu ta cũng chỉ là một thiếu niên sống trong đô thị mà thôi.
Dù có am hiểu thế giới thứ hai như thế nào, lợi dụng những nhược điểm của hệ thống và tập tính các NPC là tất cả những gì Hans có thể nghĩ đến và tự mình thực hiện. Nhưng đối mặt với một đội quân chính quy có tướng lĩnh thực sự duy trì, và nhất là thực lực đội quân đó cũng không hề yếu, chút tiểu tâm tư này có phần không đủ dùng.
Lúc hai đội quân trực tiếp va chạm, việc tướng lĩnh thiếu kinh nghiệm sẽ làm suy yếu cả đoàn quân.
Đám thú đang giày xéo tường thành chỉ biết hùng hục lao đến như trâu húc mả, đối với đám lính là một cơn ác mộng, nhưng với Stellar, cô ta chỉ cảm thấy đây là một con bò tót nhìn thấy vải đỏ trên tay mình thôi.
Chiến trường đang lặng lẽ biến hóa.
Loại biến hóa này vô cùng nhỏ, ở trong chiến trường hỗn loạn phức tạp không có ai phát hiện ra được nhưng Stellar lại có thể nhạy cảm nhận ra.
Đám thú công kích bắt đầu chậm lại, những khoảng trống ẩn ẩn xuất hiện giữa các nhóm quân. Hẳn là do vô số ma pháp công kích đã để lại những vùng cực nóng trên chiến trường, khiến thú dữ theo bản năng dạt ra.
Tuy rất nhanh đã bị vô số bước chân từ phía sau dẵm lên, lấp lại, nhưng đội hình nước lũ cuồn cuộn chảy về đã bị giãn ra một chút.
Một viên sỏi nhỏ cũng đủ làm hỏng một chuỗi bánh răng to lớn, chỉ cần đúng nơi, đúng lúc.
Cái lúc quý giá này đã bị Stellar bắt được.
Hai mắt Stellar đột nhiên sáng rực lên, giọng cô ta trong vô thức đề cao hơn, mệnh lệnh trở nên ngắn gọn.
“Pháp sư hỏa hệ, toàn lực công kích!”
“Pháp sư phong hệ, nổi gió lên vào những vùng ta chỉ định.”
“Những người khác công kích tránh vào các điểm trên, để hai đội kia phối hợp làm việc.”
“Mở cửa vòng sáng tại điểm A-1 – khoảng 7m, tất cả các player 5x chuẩn bị lao ra, chặn giết !”
Lính thủ thành đang rất buồn bực, cũng rất khó hiểu.
Đang yên đang lành mở cửa vòng sáng, xua quân ra liều mạng với đám quái để làm gì !? Cứ núp lùm bắn lén không phải khỏe hơn sao !?
Stellar cũng không có thời gian để giải thích cho bọn họ, mệnh lệnh được lạnh lùng ban xuống, ai không phục lập tức nhận được một lệnh xóa account (tài khoản) vĩnh viễn, và trục xuất.
Làm đến mức này còn ai dám không tuân !?
Thôi thì tiến một bước chưa hẳn là chết, nhưng lùi một bước chắn chắn sẽ mất mạng (internet), cả đám đành nhắm mắt đưa chân.
Mọi người lập tức tập trung tinh thần, phòng tuyến lập tức phát sinh biến hóa, ở trong pháp quyết như mưa loại biến hóa này rất khó có thể phát hiện ra.
Các độ trưởng được vũ trang hạng năng, Những bộ giáp sáng loáng đã bao phủ hoàn toàn cơ thể lực lưỡng của bọn họ, trên tay là kiếm báu cấp cao, cả đám giống như một cự nhân bước ra từ trong truyền thuyết viễn cổ, khí tức hung bạo. Con người bị dồn đến đường cùng, quyết tâm liều mạng thì đều rất đáng sợ. Bên cạnh các đội trưởng phân khu là hai trăm lính tinh nhuệ cũng được trang bị vũ trang hạng nặng im lặng đứng đó làm người ta ớn lạnh.
Bọn họ vận sức chờ phát động, đã chuẩn bị tốt để chiến đấu!
Tường thành rung lên một chút, các phiến đá cổ phác nặng nề tách ra, để lộ những nòng pháo hạng nặng, chỉ sau một tiếng hiệu lệnh đã thi nhau khai hỏa.
Bùm bùm bùm.
Vô số tiếng nổ vang vọng lên liên thanh, đám thú điên cuồng lao đến lập tức huyết nhục tung tóe, con nào nặng nề thì trực tiếp tan xác, con nào nhẹ nhàng thì bị bắt tít lên trời cao, rồi mới từ từ phân giải, biến mất.
Đáng nói là đám thú bị giết chết bởi pháo thủ thành, không con nào bay ra item nào cả. Nếu không phải do player kết liễu, chúng chỉ tan biến đi thôi, chứ không để lại gì.
“Tất cả chú ý, ngay khi đợt pháo thứ ba kết thúc, 200 người chia thành 5 tiểu đội lập tức xông ra, không được ham đánh, tấn công xong lập tức lui lại.”
“Người tấn công lượt kế tiếp hãy cầm chân đám thú khoảng 5 giây, đồng đội bên cạnh hãy tận dụng thời gian này nhặt lấy item đám quái rơi ra, quăng về phía sau cho người vừa tấn công và lui lại.”
“Làm nhanh gọn và dứt khoát vào, các người có thể duy trì thế bất bại, đừng ngại tiêu hao.”
Item loa phóng thanh lại được sử dụng, từng lời đều đặn mà rõ ràng lọt vào tai từng chiến sĩ, cả đám toát mồ hôi.
Vừa đánh, vừa nhặt đồ, vừa uống máu, vừa buff.
Đúng là làm khó người chơi.
Nhưng kế hoạch này có vẻ khả thi, ít nhất cả đám thấy không tệ.
Chiến ý lại tăng lên một chút.
“Đến giờ rồi!” Stellar lạnh lùng thông báo.
“Các anh em, giết!”
Hai mắt tên đội trưởng chợt sáng rực lên, khí tức tăng vọt, thanh đại kiếm to bản bằng hai người trưởng thành được hắn nhẹ nhàng nhấc lên, hắn giốn như một con trâu điên, ầm ầm xông ra khỏi phòng tuyến.
“Giết!”
Hai trăm lính tinh nhuệ đồng thời phát động, đồng thanh hét lớn: “Giết!”
Đội ngũ giống như một thanh rìu lớn sắc bén được vung lên, hung hăng chặt con mồi thành vô số mảnh nhỏ.
Đàn thú điên cuồng đang phóng tới hoàn toàn không ngờ đối phương lại lao ra khỏi phòng tuyến như vậy. Bất ngờ không kịp đề phòng, huyết nhục tung tóe, gã đội trưởng thủ thành giống như một hung thú từ thời viễn cổ, đánh đấm loạn lên.
Bộ giáp và thanh đại kiếm của hắn là hàng đặc chế, có khả năng tăng chỉ số cơ bản lên gấp 5 lần. Hắn xoay kiếm giống như một cánh quạt của máy cắt công xuất lớn, nhất thời chém giết tung bay, máu thú như nước ép hoa quả phun ra toán loạn.
Đám thân vệ đi theo đội trường chỉ có mỗi trách nhiệm lượm đồ, cùng buff các trạng thái đặc biệt cho hắn.
Bọn họ nhanh chóng quăng những item lượm được ra phía sau, những người khác nhanh chóng tiếp lấy. Trang bị rơi ra thì trực tiếp vứt bỏ, có thuốc hay tinh thạch đặc biệt thì trực tiếp sử dụng, không tiếc rẻ chút nào nữa.
Dù sao cũng không phải lúc nào cũng có thể được uống thuốc thả của như vậy.
Nhắc lại, các lọ thuốc tạo trạng thái đặc biệt, hay các lọ HP, MP ở thế giới thứ hai luôn rất đắt. Cơ hội dùng chùa mà nguyên chất như vậy không có nhiều, cả đám dĩ nhiên nhiệt tình uống cho đẫy người, chém giết càng lúc càng hăng máu. Cũng vì vậy mà không ít tên uống nhầm thuốc độc, được đồng đội uể oải kéo về chân vòng sáng nghỉ dưỡng.
Đám quái rơi ra rất nhiều đồ, có trang bị, có tinh thạch, có đồ hiếm, cũng có cả độc dược, cứ uống bừa uống vội, tu nhầm vài chai thuốc độc cũng không có gì lạ.
Dẫu vậy, những người như vậy chỉ là thiểu số.
Đám quái này tuy đông nhưng con mạnh nhất cũng chỉ mới thuộc dòng level 3x, so với các player 5x thì còn kém quá xa.
Chúng có số lượng, ta có chất lượng. Chúng có bầy đàn, ta có party. Chúng nhiều vô tận, ta cũng có dược phẩm hồi phục tương đương.
Cái cần so sánh ở đây là, đám quái sẽ hết quân trước, hay đám lính thủ thành hết hơi trước. Nhưng chỉ cần câu giờ được khoảng nửa tiếng, 4 vòng sáng sẽ lại hồi phục hoàn toàn, cả đám vừa đánh vừa rút về, chắc chắn sẽ bất bại.
Chỉ có điều, muốn duy trì tỉnh táo và giữ mạng trước cảnh hỗn loạn như vậy không phải dễ.
May sao, bọn họ có một thân level cao làm chỗ dựa cho thể lực. Cũng có một chỉ huy tài ba làm chỗ dựa tinh thần.
Bất ngờ với đám thú, bất ngờ với những người đang dõi xem kỳ biến, cũng bất ngờ với nhóm Hans, chủ mưu trận này.
Trong ống nhòm của mình, Hans nhìn rõ ràng nơi trung tâm chiến trường, gã đội trưởng lính thủ bị với thanh kiếm to bản, gấp đôi người thường kia đang chém giết hăng xay.
Hắn giống như một cơn lốc xoáy sắc bén, chém đứt tất cả những gì trong vòng xoay, những người cùng party chỉ thi nhau lượm đồ quăng ra cho đội khác.
Hans hừ lạnh, đưa cánh tay độc nhất lên môi miết miết chiếc nhẫn hệ thống. Một bảng điều khiển trong suốt hiện ra, cậu ta chọn menu túi đồ trong nhẫn không gian, lấy ra cây cung bạc đặc trưng của mình.
Skill: Owl eye (ưng nhãn).
Tầm nhìn trước mắt trải rộng, dáng vẻ tên đội trưởng ở trung tâm trận tuyến hiện ra rõ mồn một, không cần ống nhòm.
“Candy, Danny, buff cho tôi.”
Hai người kia nhanh chóng đáp ứng, gật đầu.
Danny là một chiến sĩ, các chiêu thức hỗ trợ đồng đội không có nhiều, nhưng chỉ cần một trong số đố cũng kiến bao người đỏ mắt.
Anh ta đặt tay lên vai Hans, cánh tay lực lưỡng bóng nhẫy đen đủi, nhưng nhìn qua cũng biết, cực mạnh.
Skill: Megamorph (khổng lồ hóa)
Xoẹt....
Cây cung bạc đột ngột lớn gấp ba lần, lúc này đã cao gấp rưỡi người trưởng thành. Thân hình con đại điêu dưới chân chợt trầm xuống một chút, trọng tải này đã sắp tới giới hạn nó có thể chịu được.
Hans lấy ra thêm một giá đỡ, đặt trên lưng con chim xấu số, làm nó kêu khổ không thôi. Sau đó đặt chiếc cung đã khổng lồ hóa của mình lên giá, cánh tay độc nhất nắm lấy dây cung, cả người nhảy về sau, kéo mạnh.
Skill: Chasing Arrows (truy tung tiễn)
Một mũi tên ánh sáng nhanh chóng ngưng tụ, quang mang bức người, khí thế được khổng lồ hóa nhân lên vô cùng đáng sợ.
Đúng lúc Hans đã nhảy về phía sau, cùng khi dây cung đã giương lên hết cỡ, thân cung cong lại 45 độ, như sắp nứt gãy, Candy vung chiếc roi của mình quanh người, khiến nó như một dải băng nghệ thuật.
Skill: Element tribute (Thuộc tính gia trì).
Năm vòng sáng năm màu xoáy quanh thân cô ta, Candy vung mạnh cây roi, quấn lấy mũi tên ánh sáng. Năm vòng sáng nhanh chóng nhập vào.
Mũi tên đã sáng chói nay lại càng rực rỡ quang mang, hào quang bảy màu xuất hiện khiến không gian xung quanh vặn vẹo. Hơi nóng, khí lạnh, duệ phong sắc bén, trọng lực nặng nề và những tiếng nổ vang ẩn hiện quanh thân cung.
Hans dùng skill owl eye tập trung mục tiêu vào tên đội trưởng, cùng lúc buông tay.
Mũi tên truy tung đã xác định được mục tiêu, mang theo sức mạnh khổng lồ hóa cùng năm nguyên tố gia trì phá không bắn đi.
Liên tục đột phá tốc độ âm thanh, mũi tên khiến vùng trời ầm ầm vang lên những tiếng nổ lớn, cùng để lại vô số vòng sáng chấn động mắt thường cũng nhìn thấy được.
Một đòn hợp kích của ba cao thủ, uy lực rất nặng, trúng phải chắc chắn chết, sượt qua chắc chắn trọng thương.
Mũi tên như sao băng rạch ngang trời, xóa xổ bất cứ con thú nào xấu số trên đường đi, hướng thẳng tên đội trưởng đang chém giết hăng say lao tới.
Lúc này hẵn cũng đã cảm nhận được nguy hiểm, ánh mắt đưa sang nhìn thấy.
Một mặt trời nhỏ, sáng rực cả góc chiến trường đang lao tới.
“^%$**&, con mẹ nó, đứa nào chơi ta....”
Chửi được hết câu thì vùng sáng đã ngập tràn chỗ hắn đứng rồi.
Bùm...
Đất đá tung bay, thổi dạt ra tất cả những sinh vật trong phạm vi vụ nổ, một vùng đất bằng cứ thế biến mất.
Sóng xung kích tỏa ra thành mấy đợt vòng cung, hất bay vô số đất đá và thi thể, chỉ để lại một miệng hố sâu không đáy, cùng khói nóng bốc lên mịt mù.
Đám lính bị tập kích bất ngờ này khiến cho ngỡ ngàng dừng lại một chút. Còn đám thú thì không như vậy, chúng lao tới vì mùi dụ thú hương, chừng nào dụ thú hương vẫn còn thì không ảnh hưởng gì tới đội hình thác lũ này.
Cà uồm....
“Á á á... anh em, cứu tao... không....”
“Ặc... thằng nào nhặt đồ giùm tao... sau này tao mua lại.... á.... vĩnh biệt...”
Vì vậy mà có không ít chiến binh ở tiền tuyến xui xẻo bỏ mạng, sau khi bị cả trăm con thú chà đạp không thương tiếc.
“Rút lui... Rút lui...”
“Tất cả lui lại, ổn định đội hình, nhóm hỗ trợ tạm thời đổi qua tấn công, những người đang lui về tuyến sau tạm thời ở lại, làm nhiệm vụ hỗ trợ. Item nhặt được trực tiếp sử dụng.”
Gã đội trưởng không ngờ lông tóc chẳng hao cọng nào, liều mạng đứng giữa đội hình gào thét.
“Đội trưởng còn sống...”
“Ye... đội trưởng còn sống, đám tanker đâu, xếp lại đội hình cản quái đi.”
Uỳnh uỳnh uỳnh...
Da thú dày cộp và trọng giáp lại va chạm, các kỹ năng lại tiếp tục đánh ra không ngừng. Hiển nhiên sau vài biến cố, đám lính thủ thành đã lên tay rất nhiều.
...
Hans tức giận xoa xoa má, chỗ đó còn để lại một vết xước thật dài.
Vừa rồi chỉ trong thoáng chốc ngắm bắn, một mũi tên như có ma quỷ dẫn đường đột ngột từ đâu bắn tới, làm cho tâm ngắm bị lệch đi một chút.
Đội ngũ của Hans cách xa chiến trường hơn một cây số. Dù có dùng skill Owl Eye, nhưng chỉ khẽ đảo mắt, mục tiêu nhắm đã bị thay đổi đi xa lắc. Tên đội trưởng nhìn thấy vẫn kịp chạy thoát, để lại một đám thú xấu số bỏ mạng thay. Một mũi tên vừa rồi ngoại trừ làm nhiễu loạn đội hình ra, chẳng được tích sự gì cả.
Skill owl eye chưa tắt. Hans đảo mắt một hồi đã tìm ra được chủ nhân của mũi tên đánh lén.
Một thanh niên mặc chiếc áo cổ trang của Trung Quốc, ánh mắt kiêu ngạo, dáng đứng thẳng tắp, hiên ngang đứng trên tường thành.
Hans thu lấy cây cung màu bạc đã biến nhỏ trở lại, cánh tay độc nhất nắm chặt, ánh mắt nheo nheo lại, con ngươi sắc lạnh tóe lên lửa hận.
“Lại là ngươi, thằng Tàu phá đám khốn kiếp.”
Cách xa cả cây số, Thần Tiễn hạ cung, đưa lên cánh tay thẳng tắp như một cây côn cứng cáp, ngón trỏ vẫy vẫy. Ý khiêu khích rõ ràng.
...
Vùng giao tranh giữa đội quân loài người và đám thú triều vẫn liên tục vang lên âm thanh thảm thiết của cả hai bên.
Giống như hai con sóng lớn đập vào nhau, cột sóng bay cao tưởng như chạm tới bầu trời. Thân thể máu thịt của đàn thú cường hãn chịu đựng những công kích bằng ma pháp hay đấu khí của loài người, hung hăng ủi tới, đẩy lùi dàn tanker nhiều kinh nghiệm.
Đám tráng sĩ lực lưỡng làm nhiệm vụ cản quái cho đồng bạn phát động công kích này chỉ có thể cắn răng chịu đựng, điên cuồng uống các lọ thuốc hồi phục, thi triển mọi bản lãnh chịu đòn của mình ra, một bước không lùi. Thậm chí còn có xu thế tiến tới.
Chiến trận đang dần xoay chiều, dàn thú đã bắt đầu bị đẩy lùi khỏi chân tường thành từng chút một. Vòng bảo vệ vàng kim đang dần rực sáng trở lại, thời gian khôi phục hoàn toàn cũng không còn xa nữa.
Đúng lúc này, phía đông nơi mặt trời mọc, đột ngột vang lên một tiếng gầm thét vang dội.
Grao...
Rồi dưới ánh nắng mặt trời chói chang, một cột sóng lửa vùng lên giữa đồng bằng rộng lớn, giống như nghi thức triệu hồi thần thú viễn cổ đã hoàn thành, oai nghiêm, bá khí, cùng lúc toát ra, bá đạo tuyệt luân.
Lần này không chỉ đám lính sững sờ, mà thậm chí đám thú cũng chợt dừng công kích.
Tất cả cùng bàng hoàng nhìn lại.
Hans đang gườm gườm đối nhãn với Thần Tiễn cũng không tự chủ được run lên vì hưng phấn, quay sang nhìn con vẹt bên vai. Giọng nói trầm đục của King Kong vang lên:
“Đến rồi.”
Grao...
Lại một tiếng gầm nữa, đất trời như nứt đôi, đàn thú chạy hỗn loạn, không còn theo quy tắc gì nữa. Giống như bầy kiến vỡ tổ. Đám lính thủ thành bị chấn nhiếp, cũng quên ngăn chặn.
Grao....
Tiếng rống dữ dội, uy chấn bốn phương, thậm chí có thể thổi bay được một số player cấp thấp. Player cấp cao chỉ cảm thấy có một luồng gió nóng mạnh mẽ phả vào mặt, làm da mặt giống như muốn bị thổi bảy khỏi hộp sọ. Tất cả mọi người đều không phát hiện được, đôi chân họ đều đang không tự chủ được, liên tục lùi về phía sau.
Theo sau đó, từ dưới lòng đất, trồi lên một con rồng khổng lồ, toàn thân bọc trong lửa đỏ. Bốn chi lực lưỡng, đôi mắt rực ánh sáng xanh, lớp vảy sần sùi, rực lửa cùng hàm răng lởm chởm. Đầy vẻ khát máu.
“Trời ơi... Diablo....” Một player cao cấp, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đổi như con tắc kè, thất thanh hét lên.
“Diablo...là Diablo đấy, chạy mau... tất cả chạy mau.”
“Nhanh lên, bị lửa của nó chạm phải, 5x cũng thành nước ngay, mau lên một chút...đằng trước tránh xa, xem gì nữa, chạy mau.”
Diablo, một trong những quái vật thuộc hàng top ten trong thế giới thứ hai. Cùng đẳng cấp với thần ru ngủ. Bá đạo, mạnh mẽ, không thể khuất phục. Từng có một guild với hơn mười player 5x muốn vào hang ổ của nó tại sanctuary chaos để do thám, không ngờ chẳng có lấy một ai trở ra. Đứng trước quái vật này, player 5x, đẳng cấp cao nhất của con người hiện tại chỉ bằng muỗi đốt inox. Nó thở ra vài hơi là chết tốt hết.
“Kinh khủng, bọn chúng muốn giết hết người dân trong thành sao !?” Thần tiễn vừa buông xuống cung tên, cũng bị tiếng gầm này chấn nhiếp, biến sắc nói.
Phải biết trong thành IMI, có rất nhiều phú hào và quan chức địa phương cấp cao trên thế giới đấy, lũ player này điên rồi sao !? Mỗi một avatar và dinh thự trong thành đều được dát tiền tỷ lên mình. Nếu để đám thú dữ này càn quét qua đi, những biệt thự và các avatar khổ công xây dựng của đám phú hào hỏng bét hết, tổn thất này tập đoàn chưa chắc đã phải gánh, nhưng mặt mũi thì không biết giấu đâu cho vừa.
Bọn ta trả cả đống tiền để cất nhà trong địa bàn của các người, đến cả công tác an ninh bảo vệ cũng không làm tốt thì còn ở lại làm cái rắm gì, mỗi người bỏ tiền tự xây thành mua quân làm thổ hào một phương cho nhanh.
“Tâm kế thật giỏi, chúng biết chắc bọn ta sẽ phải ngăn chặn Diablo đây mà.” Stellar cắn răng nói.
Cửa phòng chỉ huy đột ngột bật mở, Ren tưởng như đã bỏ đi từ lúc nào, nay lại thò đầu vào. Ánh mắt sáng lên nhìn quái thú trên màn ảnh với vẻ hưng phấn. Rõ ràng vừa rồi cô gái này chỉ giả vờ bỏ đi mà thôi.
Lâu lâu mới có chuyện thú vị như vậy, làm sao có thể dễ dàng bỏ đi được chứ.
“Chị cứ chơi với đám lính đi, để đó em lo cho.” Cô ta chạy vào phòng, quay quay bả vai một vòng lớn sau đó bẻ bẻ các khớp ngón tay, cười vui vẻ nói.
Khuôn mặt hết sức tự tin, khi nói còn đánh mắt mấy cái duyên dáng.
Đám lính thủ thành đều là player 5x, ba nữ hoàng, những người đứng đầu IMI hiện tại còn đặc biệt hơn, tất cả đều là player 9x.
Thật sự nếu so găng, cũng có sức chiến một trận.
Stellar thở một hơi dài, cũng chẳng buồn nói nữa, tùy ý phất tay:
“Cẩn thận một chút, hắn chưa trở về, em mà chết thì không ai set level lại cho đâu đấy. Lúc đó thì đừng hòng bay nhảy nữa.”
Dù sao cũng không còn cách nào quản chế cô em này, cứ để cô ta là chút gì đó có ích cho xã hội còn hơn. Cả hai bên đều vui vẻ, thế là được rồi. Nữ hoàng của IMI đã thỏa hiệp.
“Hì hì... Được rồi mà. Chị đúng là bà già nhiều chuyện.” Ren chỉ để lại một câu, sau đó bắn thẳng ra ngoài qua đường cửa sổ, để lại một cơn dư chấn, thổi bay toàn bộ đồ đạc trong căn phòng.
Giấy tờ trên bàn bay lung tung, Stellar cũng không có tâm tư để ý. Tùy cho thư ký sắp sếp lại.
Một lần nữa sử dụng Item loa phát thanh, một loạt mệnh lệnh mới được truyền xuống.
Đại khái là giúp cho toàn đội rút lui có chiến lược hơn một chút.