Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
Lúc này, hắn cảm thấy may mắn vì không gặp được Tuyết Cơ ở đây. Nhưng mà mấy nam giảng viên trong phòng nhìn hắn với con mắt đăm chiêu, không rõ là hâm mộ hay là ghen tị nữa.
- Long Vũ, vào đi.
Hàn Duyệt mở cửa, nói một tiếng với Long Vũ, đồng thời hung dữ liếc mắt nhìn vài tên giảng viên nam. Thấy cũng thật kỳ quái, mấy tên này lập tức cúi đầu.
Thật là cô gái mạnh mẽ. Long Vũ cảm khái một tiếng, đi vào trong văn phòng riêng của Hàn Duyệt. Căn phòng vẫn rất chỉnh tề, sạch sẽ, còn thoang thoảng mùi nước hoa làm cho người ta ngây ngất. Đối diện với Hàn Duyệt xinh đẹp toàn thân mặc bộ đồ cảnh sát, tư thế có vẻ hiên ngang oai hùng nhưng không mất vẻ mềm mại của thiếu nữ. Long Vũ nhìn thấy mà muốn phạm tội.
- Ngồi đi.
Hàn Duyệt nói một tiếng, nhiệt tình rót cho Long Vũ một chén hương trà, khóe miệng tươi cười nói:
- Long Vũ, chuyện ở âm sơn cậu cũng tham gia sao? Có thể kể cho tôi một chút về tình hình cụ thể được không?
- Làm sao cô biết sự việc ở âm sơn.?
Theo như lời của Tuyết Cơ, chuyện diễn ra ở đó thuộc loại tuyệt mật. Ngoại trừ một số người phụ trách bên ngoài, còn lại đều là chính phủ bí mật liên hệ với cao nhân Huyền Môn. Hàn Duyệt cũng chỉ là một cảnh sát hình sự bình thường, nàng cũng không thể nào biết được.
- Phó Binh nói cho tôi biết.
Hàn Duyệt giải thích:
- Phó Binh là bạn học của tôi. Anh ta có nói với tôi một chút, nhưng không nói rõ cụ thể. Vì vậy tôi mới cần phải hỏi cậu.
Long Vũ suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này có nói với Hàn Duyệt cũng không sao. Dù sao những chuyện như thế này đối với cô ta cũng không có gì là lạ.
Trong lòng nghĩ vậy, Long Vũ liền nói:
- Hàn cảnh quan, chuyện tình âm sơn chính là do kiến hút máu ký sinh trong cơ thể Nạp Lan Thục Thanh gây ra. Hắn cố gắng mở ra thông đạo Huyền Cảnh, đem thêm nhiều kiến ký sinh nữa tới thế giới thật.
- Thật đáng sợ.
Nghe Long Vũ nói như thế, trên mặt Hàn Duyệt hiện lên sự sợ hãi:
- Nếu ma thú Huyền Cảnh tiến vào thế giới thực, thì quả là phiền phức.
- Cho nên, chúng ta đã ngăn cản Nạp Lan Thục Thanh… Nhưng đáng tiếc, cuối cùng vẫn để cho hắn chạy trốn…
Trong lòng Long Vũ có chút tiếc nuối.
- Yên tâm. Sớm muộn hắn cũng bị chúng ta bắt được…
Hàn Duyệt nói:
- Cấp trên đã liên hợp nhiều ngành chuẩn bị hành động… Lệnh cho bộ đội cảnh sát quốc nội, bộ đội vũ cảnh… Toàn bộ lùng bắt Nạp Lan Thục Thanh.
Long Vũ vội vàng hỏi:
- Còn tình huống của Tần Trung Tắc thì sao?
- địa vị của Tần Trung Tắc tại Thiên Hải không có dao động…
Hàn Duyệt nói:
- Tần Trung Tắc đối nhân xử thế rất cẩn trọng, lòng dạ thâm sâu. Hắn đã sớm vứt bỏ quan hệ với Nạp Lan Thục Thanh.
- Lão cẩu này thực không dễ đối phó.
Long Vũ cười nói:
- Chờ đó. Sớm hay muộn hắn cũng sẽ xảy ra chuyện.
- A, ý của cậu là…?
Hàn Duyệt hứng thú hỏi.
- Nạp Lan Thục Thanh khẳng định sẽ đi tìm hắn.
Long Vũ phân tích:
- Theo như lời cô nói, Nạp Lan Thục Thanh đã bị liệt vào hàng ngũ tội phạm truy nã nguy hiểm. Trong tình huống này, hắn rất khó ẩn thân. Mà thân phận Tần Trung Tắc cũng không tầm thường, lấy năng lực của hắn hoàn toàn có thể cung cấp được chỗ ẩn thân cho Nạp Lan Thục Thanh.
- Không có khả năng.
Hàn Duyệt nhíu mày nói:
- Tần Trung Tắc là một người ích kỷ. Hắn không thể nào trợ giúp Nạp Lan Thục Thanh.
- Tôi biết… Nhưng mà cô vẫn xem nhẹ một vấn đề. Nạp Lan Thục Thanh bây giờ không còn là Nạp Lan Thục Thanh trước kia.
Long Vũ nói:
Lấy lực lượng hiện tại của hắn hoàn toàn có thể uy hiếp được Tần Trung Tắc, thậm chí có thể sinh sản ra kiến hút máu ký sinh trên cơ thể của hắn. Việc này rất dễ xảy ra.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Hàn Duyệt lập tức thay đổi:
- Theo như lời cậu nói, thành phố Thiên Hải chẳng phải sẽ gặp nguy cơ lớn sao?
- Theo lý thuyết, thực đúng là như vậy…
Long Vũ trầm giọng nói:
- Nhưng mà cô yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng tìm kiếm Nạp Lan Thục Thanh, triệt để tiêu diệt hắn. Hàn cảnh quan, tôi nhắc lại cô một câu. Nếu cô phát hiện Nạp Lan Thục Thanh, tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ, nhất định phải báo tin cho tôi biết.
- Được.
Sự việc nghiên trọng, Hàn Duyệt cũng không dám cố chấp.
- Hàn cảnh quan, nếu không còn chuyện gì, có lẽ chúng ta dừng lại ở đây.
Cùng một chỗ với người đẹp thì thật tốt. Nhưng với bà cô này đã không làm ăn được gì rồi lại còn bị mang tiếng vụng trộm. Tốt nhất là chuồn cho lẹ.
- Đợi một chút.
Lúc Long Vũ chuẩn bị mở cửa phòng, Hàn Duyệt liền gọi hắn lại:
- Gần đây trong trường học rộ lên một tin đồn, cậu có biết không?
- Tin đồn gì? Sao tôi không biết?
Trong lòng Long Vũ rất hồi hộp, đồng chí cảnh sát này không phải muốn tính sổ với mình đó chứ? Chuyện này, thì chính mình cũng là người bị hại.
- Hừ.
Hàn Duyệt khẽ cáu, nói:
- Cậu đúng là người thích giả ngây giả ngô. Thôi quên đi, cậu không muốn nói, tôi cũng không nhắc lại. Tóm lại cậu nhớ cho kỹ, những tin đồn này không cần phải đáp lại, nếu không bọn họ sẽ càng vẽ chuyện.
- Okie.
Long Vũ lên tiếng, xoay người rời đi.
………………………………………… ………………………………..
………………………………………… ………………………………..
Ban đêm, sau khi Long Vũ đả tọa tu luyện, hắn bắt đâu tập luyện Thiên Dực Hổ. Đến tận bây giờ, bộ động tác thứ sáu hắn vẫn còn chưa tập thành thục, còn cách xa mới đạt được yêu cầu của sư phụ La Lâm.
Nhưng lần này, hắn không một chút phàn nàn, ngược lại còn cố gắng gấp đôi.
Hắn rất chờ mong hoàn thành toàn bộ động tác Thiên Dực Hổ. Đến lúc đó, hắn sẽ đem quả trứng vào trong Huyền Cảnh, ấp nở ra yêu thú cấp mười đến từ thời đại kỷ nguyên vũ trụ - Thiên Dực Hổ.
Suy nghĩ mình sau này có một con yêu thú cấp mười bên cạnh, trong lòng Long Vũ hưng phấn vô cùng. Nó cũng là động lực thúc đẩy hắn cố gắng tu luyện.
Để có được Thiên Dực Hổ, phải cố gắng đến đâu cũng là đáng giá.
- Chủ nhân, phát hiện ra hơi thở của kiến hút máu, đang xác định tọa độ vị trí…
Đột nhiên thanh âm La Lâm truyền đến:
- Hướng dẫn điện tử đang chế tác.
Long Vũ đình chỉ tu luyện, nhíu mày hỏi:
- Ở chỗ nào?
- Tòa nhà Trung Hoàn trong nội thành… Phòng A3025.
Mấy ngày trước, La Lâm đã chế tạo xong bản đồ điện tử của cả nước. Thậm chí từng ngóc ngách nhỏ cũng đều được đánh dấu. Nói về độ chính xác, trên thế giới này không có cái thứ hai.
- Báo cho chị Tuyết Cơ cùng với cha con Mã Ngọc.
Long Vũ phân phó một tiếng, lập tức hỏi:
- Có thể đo lường được tình hình sức chiến đấu của nó không?
- Không thể.
La Lâm giải thích:
- Để hoàn chỉnh việc kiểm tra đo lường, tôi cần phải phục hồi các trình tự hệ thống, cần thật nhiều năng lượng. Hiện tại cậu cơ bản không thể cung cấp đầy đủ.
La Lâm thông qua sim của Long Vũ gọi vào di động của Tuyết Cơ cùng với Mã Hiểu Mai, phỏng theo giọng của Long Vũ đem tình huống phát hiện ra Nạp Lan Thục Thanh nói cho bọn họ. Sau đó hẹn bọn họ tại tòa nhà Trung Hoàn.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
Căn cứ theo nghiên cứu của La Lâm về kiến hút máu ký sinh, đây là loài ma thú có năng lực sinh sản siêu cường. Nhất là con kiến chúa này ( kiến ký sinh trên Nạp Lan Thục Thanh) năng lực sinh sản của nó phải dùng từ siêu cấp để diễn tả.
Nếu như điều kiện lý tưởng, chỉ sau nửa năm nó có thể sinh ra hàng ngàn con. Đương nhiên, điều kiện này cũng cực kỳ hà khắc. Ít nhất tại thế giới thật, kiến chúa không thể nào làm được. Thứ nhất là do linh khí không đủ. Thứ hai là hoàn cảnh sinh tồn ở thế giới thật không có lợi cho kiến con phát triển.
- Chủ nhân, kiến ký sinh đang trong giai đoạn sinh sản. Vì thế khả năng nhạy cảm sẽ yếu đi, lực lượng cũng giảm xuống rất nhiều. Nếu cậu có thể đánh lén được nó, khả năng thành công là bảy mươi phần trăm.
La Lâm đề nghị.
Long Vũ nghe vậy, tâm hơi động, không hề do dự liền hành động. Lúc này, dựa vào ánh trăng, hắn dọc theo ống dẫn khí leo lên. Chỉ một lúc, hắn đã trèo lên ban công phòng A3052.
Nằm ngoài dự đoán, cửa sổ ban công cũng không có khóa, Long Vũ nhẹ nhàng đẩy cửa sổ nhảy vào. Ban công đối diện với phòng khách, bên trong không có một bóng người. Kỳ quái chính là trong phòng khách có chiếc ti vi 45 inch đang được mở. Trong ti vi đang chiếu phim truyền hình, phát ra những tiếng quát tháo, đánh chém. ( Chắc con kiến vừa xem phim kiếm hiệp )
Long Vũ không có hứng thú, hắn như một con mèo chậm rãi đi về phía trước, ánh mắt nhìn thoáng qua bản hướng dẫn điện tử trên cổ tay.
Theo như trong bản đồ, hơi thở của kiến chúa phát ra từ lầu hai.
Long Vũ hít sâu một hơi, rón rén đi lên lầu. Khi hắn bước lên lầu hai, chợt nghe thấy mấy tiếng nam nữ trêu đùa.
Long Vũ im lặng không nói một tiếng đi tới, phát hiện cửa phòng chỉ khép hờ. Tuy vậy quang cảnh bên trong có thể thấy rõ từng chi tiết.
Trong phòng có một nam ba nữ, đều không mặc quần áo, cùng nằm cả với nhau trên giường. Người đàn ông thì da ngăm đen, thân hình cân đối. Nữ thì lẳng lơ, ngực to mông tròn, trên người mười phần phong trần. Vừa nhìn đã biết đây không phải là loại đàng hoàng gì rồi.
Người đàn ông đưa lưng về phía Long Vũ, cho nên không phát hiện ra hắn.
Nhưng mà từ kết quả đo lường của La Lâm. Người đàn ông này chính là Nạp Lan Thục Thanh đã bị kiến ký sinh. Bởi vì khí tức của kiến chúa phát ra từ người này.
Long Vũ có chút nhức đầu. Kiến chúa không phải là giống cái sao?
Nhưng tại sao nó lại cùng với ba cô gái tiến hành giao hoan? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
La Lâm cho hắn một lời giải thích:
- Chủ nhân. Kiến chúa sau khi ký sinh trong cơ thể Nạp Lan Thục Thanh , máu trong cơ thể của hắn đã thay bằng máu của kiến chúa. Cho nên tinh dịch của hắn cũng là của kiến chúa. Nếu như cùng giao hoan với phụ nữ sẽ sinh ra kiến hút máu ký sinh con.
- Ai ya. Thế giới này thật quá điên cuồng.
Long Vũ thực hết chỗ nói, nhân loại cũng có thể sinh ra kiến hút máu ký sinh. Thật sự là không thể tưởng tượng.
- Chủ nhân, kiến hút máu ký sinh, nhất là kiến chúa, tính thích ứng của chúng phi thường tốt. Bất kể trong tình huống nào, tôi cũng không thể phân tích chuẩn xác được.
La Lâm tiến hành phân tích giải thích.
Sau đó, trong phòng vang lên tiếng nói của Nạp Lan Thục Thanh:
- Mấy cô lại hết đây, tôi đảm bảo sẽ cho các cô dục tiên dục tử, hưởng thụ sự sung sướng của đàn bà.
Một trong ba người con gái dâm đãng cười:
- Lạp Lan sư phụ, anh thật là lợi hại. Anh là người đàn ông mà tôi thấy cường tráng nhất. Nhưng mà anh phải nghĩ cho kỹ, đêm nay là ba chị em chúng tôi, anh liệu có đủ sức đến cùng không?
Nói xong, nàng ta ẻo lả cười, thân hình đong đưa, hai trái đào trắng mịn thoải mái rung rinh, hai điểm hồng săn đỏ khiến Nạp Lan trợn tròn mắt.
Tuy bị kiến ký sinh, nhưng tính háo sắc của Nạp Lan Thục Thanh vẫn không hề thay đổi.
- Lạp Lan sư phụ… Sau này anh có thể giới thiệu cho chúng tôi thêm mấy người giống như anh được không? Chung tôi sau này sẽ nhiệt tình báo đáp anh. ( )
Một cô gái gợi cảm ôm lấy Nạp Lan Thục Thanh, dùng ngực trà sát lên người hắn. Sau đó, một bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng luồn qua háng hắn, nắm chặt côn bổng của hắn trong tay mà vuốt ve.
Nap Lan Thục Thanh thoải mái, khẽ rên:
- Thật dễ chịu.
Nói xong, Nap Lan Thục Thanh lật người lại, một tay đẩy nữ nhân nằm ngửa ra giường, hai tay giữ eo cô gái, lập tức tiến vào thân thể cô ta.
Một tiếng rên xen khẽ với tiếng hô hấp dồn dập không ngừng vang lên. Thanh âm làm cho mê mẩn tâm phách, trong phòng xuân sắc nồng đậm.
Long Vũ lần đầu tiên trực tiếp nhìn thấy cảnh này, âm thầm nuốt ngụm nước bọt. Mụ nội nó chứ, thật là kích thích.
Tâm thần khẽ động, Long Vũ vội vàng vận khởi thiên sư kiếm quyết đè nén xuống. Đợi cho tâm tình bình ổn trở lại, hắn lần nữa quét mắt vào trong phòng.
Thoáng chút do dự, hắn bấm kiếm quyết, vung thiên sư kiếm quyết lên. Phá Ma Thần Long lập tức xuất hiện, chui qua khe cửa tiến vào trong phòng, giương nanh múa vuốt tấn công Nạp Lan Thục Thanh.
Nạp Lan Thục Thanh đang dã chiến trên người cô gái, đang có ý đồ gieo ma thai vào trong cơ thể của cô ta. Tâm tình hắn lúc này đang vui mừng nên hắn hạ thấp cảnh giác. Cho đến khi Phá Ma Thần Long sắp đánh trúng cơ thể của hắn, hắn mới tỉnh ngộ.
Hắn vội vàng rút côn bổng ra chuẩn bị nghênh chiến.
- A, sướng quá.
Trong khoảnh khắc đó, cửa mình cô gái cấp tốc co rút lại, bao chặt lấy côn bổng của hắn. Lúc này, Nạp Lan Thục Thanh cũng khẽ rên nhẹ, phóng xuất tinh dịch, gieo ma thai trong cơ thể cô gái.
Tình hình lúc này rất nguy hiểm, Lạp Lan Thục Thanh không một chút do dự, hắn xách cô gái bên cạnh ném ra phía trước mặt hắn, đón nhận công kích của Phá Ma Thần Long.
Một tiếng hét thảm vang lên, máu tươi tung tóe. Thân thể cô gái lấp tức bị Phá Ma Thần Long xuyên qua, chết thảm tại chỗ.
Hai cô gái còn lại bị máu tươi bắn tung tóe trên người, hoảng sợ vội vàng trốn xuống gậm giường. Vẻ hoảng sợ hiện lên trên mặt giống như là gặp phải quỷ vậy.
- Là ngươi… Long Vũ…
Nạp Lan Thục Thanh quay đầu lại, từ khe cửa nhìn thấy Long Vũ. Hắn đêm quần áo mặc vội vào người, lập tức cười lạnh:
- Bọn đạo chích các ngươi, không ngờ cũng biết cả đánh lén.
Nạp Lan Thục Thanh đánh ra một chưởng về phía Long Vũ, trực tiếp phá tan cửa phòng. Long Vũ vội vàng né tránh.
Nếu là ngày bình thường, một chưởng của Nạp Lan Thục Thanh, Long Vũ tuyệt đối không dễ dàng tránh né như vậy. Nhưng hôm nay hắn không còn chút sức lực nào.
Hiển nhiên, trong quá trình dã chiến với cô gái vừa nãy, Nạp Lan Thục Thanh đã bị tiêu hao rất nhiều sức lực.
Cùng lúc, trong hành lang truyền đến tiếc bước chân. Có người đang chạy tới chỗ này.
Nạp Lan Thục Thanh không dám ở lại, sợ là có người tới giúp đỡ Long Vũ. Hắn giận dữ quát lên, tung ra một chưởng về phía Long Vũ. Sau đó phi ra ngoài cửa sổ, chậm rãi biến mất trong đêm tối.
- Rầm.
Sau một tiếng nổ mạnh, cửa phòng A3025 mạnh mẽ mở ra. Ngay sau đó, Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai xuất hiện trước cửa.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Converter : Tiểu Kim
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
Tuyết Cơ hỏi:
- Nạp Lan Thục Thanh ở đâu?
Long Vũ chỉ chỉ cửa sổ:
- Hắn nhảy cửa sổ đào tẩu rồi.
Mã Hiểu Mai nghe vậy, vội vàng nói:
- Tại sao không đuổi theo? Đừng để cho hắn chạy. Ai bảo anh không chờ mọi người, đã vội động thủ?
Long Vũ thần bí cười nói:
- Yên tâm đi, tôi có thể tìm được hắn một lần, cũng có thể tìm được hắn lần thứ hai.
Mã Hiểu Mai liếc nhìn Long Vũ đỉnh hỏi một chút, nhưng lại nghe tiếng kêu dưới gậm giường:
- Đừng có giết chúng tôi, chúng tôi không biết gì hết. Chúng tôi là tiểu thư ở câu lạc bộ Thái Dương Thành… Xin các người đừng giết chúng tôi.
- Ai, đi ra?
Tuyết Cơ quát lên một tiếng, nhíu lông mày lại. Nàng nhìn theo hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy thân mình hai cô gái, cả người dính đầy màu tươi, không ngừng run rẩy, trên khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi.
- Chúng tôi đều là người tốt, chúng tôi đều là tiểu thư…
Nhìn thấy trong phòng có thêm hai cô gái, lập tức có thêm dũng khí, lụi cụi bò ra ngoài.
- Không biết xấu hổ.
Mã Hiểu Mai lạnh lùng liếc nhìn hai người một cái, lập tức trợn tròn mắt, thở phì phì:
- Thể diện của phụ nữ trên thiên hạ này đều bị các cô làm cho mất hết. Con không mau mặc quần áo vào.
Hai nàng nơm nớp lo sợ, cả người run cầm cập, bị Mã Hiểu Mai mắng như vậy lại càng thêm hoảng sợ, làm sao còn nhớ nổi mặc quần áo.
Dù là tiểu thư hay gái gọi thì cũng là con gái. Long Vũ lúc này được mãn nhãn. Lần đầu tiên trong đời, được ngắm nghía thân thể con gái với khoảng cách gần như vậy.
- Tiểu Vũ, em đi ra ngoài trước.
Tuyết Cơ lạnh lùng quát lên một tiếng, kéo lấy chiếc ga giường bao quanh lấy hai người. Sau đó ra lệnh cho Long Vũ đi ra ngoài.
- Hắc hắc.
Long Vũ gượng cười, chuồn ra khỏi phòng. Vừa đi ra ngoài, hắn rõ ràng thấy trong ánh mắt Mã Hiểu Mai hiện lên vẻ khinh thường.
- Hiểu Mai, đi kiểm tra một chút xem. Coi xem các cô ấy có bị gieo ma thai trong cơ thể không.
Tuyết Cơ dặn dò một tiếng, đem một tiểu thư kéo qua hỏi:
- Cô có cùng ân ái với Nạp Lan Thục Thanh hay không?
- Không.. Không có…
Cô gái vội vàng nói:
- Không có. Chúng tôi chỉ dùng tay vui vẻ một chút… Không… Tôi cái gì cũng không biết.
- Chị Tuyết Cơ, trong cơ thể cô ta có ma thai.
Mã Hiểu Mai đã kiểm tra xong. Mắt lộ ra sát khí:
- Tất phải giết chết cô ta. Nếu không cô ta sẽ sinh ra kiến hút máu thứ hai. Nguy hại cho nhân loại.
- Trước tiên hãy chế trụ cô ta. Tôi tới liên hệ với đồng nghiệp ở Huyền Môn. Nhờ bọn họ phá hủy ma thai này.
Nói xong, Tuyết Cơ gọi cho Phù Hoa, đem tình hình nơi này thông báo qua, để cho bọn họ phái người tới giải quyết.
Mười phút sau, Phù Hoa cùng với mấy người đi đến, mang hai cô gái lõa thể này đi nghĩ cách phá hủy ma thai.
`
………………………………………… ……………………………..
………………………………………… ……………………………….
Bầu trời tối như mực.
Dưới sự trợ giúp của La Lâm, Long Vũ tiếp tục đi tìm Nạp Lan Thục Thanh đang lẩn trốn. Cuối cùng tại một bãi tha ma vùng ngoại ô, đã phát hiện ra tung tích của hắn. Long Vũ lúc này không dám coi thường vọng động, trước tiên hắn gọi điện báo cho Tuyết Cơ.
Tuyết Cơ nghe tin vội vã chạy tới, còn liên tục dặn hắn không cần bất kỳ hành động nào.
Nhưng trong lúc Long Vũ đang ẩn núp, Nạp Lan Thục Thanh cười quái dị bên tai hắn:
- Kiệt kiệt… Tiểu tử thối, vì sao ngươi lại giống như là âm hồn bất tán lúc nào cũng quấn quít lấy ta thế. Hãy nói cho ta biết, tại sao lúc nào ta cũng bị ngươi phát hiện ra thế. Nói cho ta biết. Nếu không, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.
- Chủ nhân, sự việc không ổn. Chúng ta đã bị bao trùm bởi không gian ma thú của kiến chúa.
La Lâm dường như phát hiện quá muộn. Đến khi trúng bẫy của Nạp Lan Thục Thanh mới nhận ra.
- Nơi này có rất nhiều hồn quỷ để cho ta sử dụng. Ngươi thật sự muốn để cho ác quỷ xé xác sao?
Nạp Lan Thục Thanh cười quái dị, hai tay chập lại niệm thần chú, cảnh tượng xung quanh Long Vũ đại biến. Lúc đầu còn có chút ánh sáng mờ nhạt, nhưng lúc này chỉ còn là một mảng tối đen, xung quanh truyền đến những tiếng thét chói tai của quỷ.
Đạo lực trong cơ thể Long Vũ vận chuyển, dồn vào thiên sư pháp kiếm. Pháp kiếm bất ngờ nổ vang một tiếng, bắn ra một đạo quang mang, chiếu sáng cảnh vật xung quanh. Lúc này, xung quanh hiện lên một đám oan hồn lệ quỷ, bộ mặt dữ tợn.
Thiên sư pháp kiếm khẽ rung, bắn ra một đạo kiếm quang, lập tức chém chết một ác quỷ. Ác quỷ kia kêu thảm một tiếng, tán ra một đám khói đen, chậm rãi biến mất.
- Hừ…
Nạp Lan Thục Thanh cười lạnh một tiếng nói:
- Nơi này là bãi tha ma, hơn một ngàn quỷ hồn. Ta xem ngươi ứng phó như thế nào.
Trong bóng đêm, Long Vũ không thèm trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn chăm chú vào quỷ hồn xung quanh. Trong lòng hi vọng Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai mau chóng đến đây.
Quỷ vật tại hiện trường bị Nạp Lan Thục Thanh điều khiển mất đi ý thức hóa thành ác ma, càng tụ càng nhiều. Chỉ trong chốc lát, nơi nơi đều nhìn thấy hai mắt đỏ đậm của ác quỷ.
Long Vũ cầm thiên sư pháp kiếm trong tay, không ngừng đánh chết đám ác quỷ ở xung quanh.
Nhìn thấy Long Vũ hăng hái đánh giết, Nạp Lan Thục Thanh hét lớn:
- Tiểu tử thối… Ta đã thay đổi ý định, hôm nay ta sẽ không giết ngươi. Ta muốn ngươi làm tượng gỗ của ta, nhờ cơ thể của ngươi để gieo ma thai vào trong cơ thể của hai cô gái kia. Kiệt Kiệt… Hai nữ tu đạo, ma thai của ta nhất định sẽ càng cường đại.
Long Vũ giật mình, quát lớn một tiếng, vội vàng bấm kiếm quyết, xuất ra Phá Ma Thần Long.
Thần Long nổi giận gầm lên một tiếng, bắn ra kim quang xung quanh. Chỉ trong khoảnh khắc, hơn mười con ác quỷ đã hóa thành khói đen.
Những con ác quỷ này chính là quỷ hồn ở bãi tha ma, linh lực thấp kém. Trước mặt Phá Ma Thần Long, nó căn bản không có năng lực chống cự.
Nạp Lan Thục Thanh thấy vậy, trong con mắt hiện lên một tia giảo hoạt, hai tay bấm luyện thần chú, miệng lẩm bẩm. Trong nháy mắt, cảnh tượng bốn phía thay đổi, ngàn vạn quỷ hồn từ bốn phương tám hướng đánh tới Long Vũ.
Long Vũ thầm kinh hãi, vội vàng thúc dục Phá Ma Thần Long để phá vây. Nhưng mà Phá Ma Thần Long xuyên qua thân thể sau đó phá nát thân thể chúng, nhưng chỉ trong khoảnh khắc chúng lại ngưng tụ, giống như là thân thể bất diệt¬¬¬.
Liên tiếp mấy lần, tình huống không có thay đổi.
- Chủ nhân, là ảo giác.
La Lâm lập tức nhắc nhở.
Long Vũ lúc này mới nhận ra, tức giận quát lớn:
- Nạp Lan Thục Thanh, ngươi thật hèn hạ. Ngươi muốn dùng ảo giác để tiêu hao đạo lực của ta à. Ha ha, đáng tiếc là ta đã phát hiện ra trò trẻ con của ngươi. Ngươi thực hiện nhầm đối tượng rồi.
Nghe giọng điệu cứng rắn của Long Vũ, Nạp Lan nghiến răng kèn kẹt:
- Xú tiểu tử, kiến thức không tồi. Nhưng mà có biết cũng vô dụng thôi, hiện tại ngươi sẽ chết trên tay ta. Ta khuyên ngươi nên thức thời, ngoan ngoãn đầu hàng, nhận lấy lễ rửa tội của ta, trở thành tượng gỗ của ta.
Long Vũ tâm thần khẽ động, vội vàng ra lệnh cho La Lâm khuếch đại đạo lực. Tuy rằng sử dụng khuếch đại đạo lực, nó có tác dụng phụ rất lớn. Nhưng tình thế nguy cấp, hắn bất chấp không có nghĩ nhiều như vậy.
- Phá Ma…
Hắn quát lên một tiếng, kích thích đạo lực cùng hỏa hệ dị năng trong cơ thể. Dưới tác dụng của khuếch đại đạo lức, liền phóng xuất ra con Thần Long thân to bằng chiếc thùng nước.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
“Hí!...........” Thần Long ngửa mặt lên trời gào thét, toàn thân đều bốc lên một ngọn hỏa diễm đem bốn phía chiếu lên sáng rực như ban ngày, khí thế cự đại khiến đám quái vật xung quanh bị bức lui về phía sau.
Nạp Lan Thục Thanh thấy vậy kháp động pháp quyết điều khiển lũ quái vật khiến đám này nhanh chóng lại tụ tập lại.
Phá Ma Thần Long cũng không ngừng gầm lên giận dữ, bảo vệ xung quanh Long Vũ. Tuy nó không ngừng tấn công vào đám quái vật nhưng cục diện hiện tại thật không mấy khả quan.
Phá Ma Thần Long tuy lợi hại nhưng đám quái vật lại quá đông
Với nội lực của Long Vũ, Phá Ma Thần Long căn bản không duy trì lâu được, hơn nữa vừa rồi hắn đã sử dụng phương pháp tự đề thăng nội lực, cơ hồ một lúc nữa nội lực sẽ suy giảm nghiêm trọng
Nếu lại muốn thi triển Phá Ma Thần Long là điều tuyệt đối không thể!
“Khì khì, xú tiểu tử phản kháng vô ích thôi…” Thân ảnh Nạp Lang Thục Thanh liên tục ẩn hiện xung quanh Long Vũ đắc ý nói :“ Hai đứa tiện nhân kia cũng không thể tìm ra ngươi đâu, đầu hàng đi. Ngoan ngoãn làm tượng gỗ của ta là lối thoát duy nhất của ngươi….:”
Long Vũ không đáp lời mà tập trung điều khiển Thần Long tiêu diệt quái vật xung quanh.Rốt cục chỉ hơn mười phút sau Phá Ma Thần Long vì tiêu hao hết năng lượng mà tự tan thành mây khói.
Trong phút chốc mấy ngàn quái vật chen chúc lại vây lấy Long Vũ.
“La Lâm thúc đẩy nội lực…” Tới nước này Long Vũ đã không còn lựa chọn. Hắn quyết định liều mạng một phen chống trả đến cùng không cần biết đến hậu quả. Nếu không vận mệnh hắn chắc chắn sẽ bị đám yêu quỷ xé xác hoặc sẽ trở thành con rối của người khác. Đương nhiên cả hai điều này hắn đều không thể chấp nhận.
La Lâm dĩ nhiên hiểu rõ tình cảnh Lomg Vũ. Không một chút do dự La Lâm liền thúc đẩy kích phát chút nội lực còn sót lại của Long Vũ lên, lại phóng ra Phá Ma Thần Long
Lúc này Long Vũ đã rút kinh nghiệm, không điều khiển Phá Ma Thần Long tấn công lũ quái vật nữa, tìm cơ hội theo sự hướng dẫn của La Lâm trực tiếp tấn công Nạp Lan Thục Thanh.
‘A….!” Trong không gian liền vang lên tiến kêu thất thanh
Phá Ma Thần Long đã đánh trúng Nạp Lang Thục Thanh, tuy nhiên một kích này không thể tiêu diệt được đối phương, đồng thời Long Vũ cũng bị phản chấn làm rung động.
Chớp lấy thời cơ tấn công!
Sau một chút dừng lại, dưới sự hỗ trợ của La Lâm. Long Vũ lại thúc dục Thần Long công kích sang đối thủ. Nạp Lan Thục Thanh vội né tránh nhưng vẫn không cách nào thoát khỏi truy kích của Long Vũ.
Hắn liên tục di chuyển mà trong lòng buồn bực nghĩ thầm:
Đang chịu sự uy hiếp từ Long Vũ thì Nạp Lan Thục Thanh đột nhiên biến sắc kinh hô một tiếng, bởi vì hắn đã phát hiện Tuyết Cơ và Mã Hiểu Mai đã đến, đồng thời thông qua thiết bị dò tìm đã tìm tới đây.
Nếu là bình thường hắn cũng không sợ, cùng lúc chiến đấu với ba người này không thành vấn đề. Nhưng hôm nay hắn vừa đối phó với Long Vũ, sức mạnh tiêu hao đáng kể không còn như trước, căn bản là không thể đối chọi nổi với ba người liên thủ.
Sau chút kinh ngạc hắn liền lựa chọn con đường sáng suốt nhất, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng kế.
Ngay khi hắn quyết định chạy trốn, ma thú không gian bắt đầu tiêu tan. Cảnh tượng trước mắt Long Vũ liền biến đổi quay trở về nghĩa địa như trước. Ánh trăng mờ ảo trên trời cao vẫn sáng soi vầng sáng dịu khắp mặt đất.
Ma thú không gian là huyễn cảnh do ma thú tạo nên. Thực lực ma thú khác nhau thì uy lực không gian cũng khác nhau. Loại kiến chúa này là ma thú cấp thấp nên uy lực ma thú không gian tự nhiên không lớn, chỉ có tác dụng làm mê hoặc tâm trí.
“Tiểu Vũ! cậu không sao chứ ?” Tuyết Cơ vừa thấy vẻ mặt đầy mệt mỏi của Long Vũ vội vàng phi thân lại, thân thiết hỏi.
“Tôi không sao…mau truy kích Nap Lan Thục Thanh, hắn bây giờ rất yếu không còn như trước…” Long Vũ vội vàng nhắc nhở.
“Chạy đi đâu….!” Nạp Lan Thục Thanh muốn chay trốn nhưng ba người Long Vũ không thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, trong chớp mắt đã chia theo ba hướng vây lấy Nạp Lang Thục Thanh.
“Tránh ra, nếu không ta cho các ngươi chết hết…” Thanh âm Nạp Lan Thục Thanh lộ vẻ lo lắng và phẫn nộ. Hắn cố ý làm ra vẻ hung ác dọa dẫm ba người.
Đáng tiếc họn họ đã biết Nạp Lang Thục Thanh rất suy yếu, trên mặt đám người Long Vũ không chút sợ hãi, ngược lại còn tỏa ra sát khí.
Ánh mắt Nạp Lan Thục Thanh không ngừng lưu chuyển quét qua quét lại, cuối cùng hắn quyết định đột vây từ vị trí Long Vũ.
Hiện tại trong ba người đương nhiên hắn là yếu nhất.
“Giết ..!” Gầm lên một tiếng, thân hình Nạp Lang Thục Thanh giống như tia chớp hướng bắn tới Long Vũ, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt hắn.
Long Vũ thầm kêu không ổn, vội vàng lui về phía sau nhưng do nội lực tiêu hao quá nhiều, tốc độ không còn nhanh được. Rơi vào đường cùng chỉ kịp giơ Thiên Sư Pháp Kiếm lên đón đỡ.
Bành một tiếng! Ngay sau công kích của Nạp Lang Thục Thanh, thân hình Long Vũ bị quẳng ra ngoài ngã lên một nấm mồ. May mà nấm mộ là một đống đất nếu không cú văng này sợ là khiến hắn chết ngất.
Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai cũng không chậm trễ, mắt thấy Nạp Lan Thục Thanh đột phá vòng vây từ phía Long Vũ. Cơ hồ khi hắn đánh trúng Long Vũ đồng thời công kích của các nàng cũng đánh tới.
Một đạo băng kiếm cùng một đạo lưu quang đồng thời đánh trúng sau lưng Nạp Lan Thục Thanh.
“Xịt xịt….!” Sau lưng Nạp Lan Thục Thanh thoát ra một vùng khói đen truyền đến tiếng kêu xì xì. Công kích của Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai đều là Huyền Môn Hạo Nhiên Chính Khí mà Nạp Lan Thục Thanh lại là tà vật. Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Nạp Lan Thục Thanh kêu lên một tiếng nhưng nén đau muốn chạy trốn.
Tuyết Cơ khẽ quát một tiếng: "Chạy đi đâu…!" Thanh âm chưa dứt thì trường kiếm trong tay nàng đã bay ra đâm xuyên thân thể hắn.
Bên này Mã Hiểu Mai cũng không nhàn rỗi, một đạo tử sắc phù chú rời tay hóa thành một đạo tử diễm đem thân thể Nạp Lan Thục Thanh bao bọc lại, đồng thời Hồng Tụ Pháp Kiếm trong tay cũng bắn tới mi tâm của đối phương.
Liên tiếp công kích chỉ trong chớp mắt. Nạp Lan Thục Thanh toàn bộ đạo lực đều hướng trên người Long Vũ nên căn bản không kịp có phản ứng.
“A……!”Sau vài tiếng kêu, thân hình Nạp Lan Thục Thanh đã bị tử diễm bao vây thiêu đốt.
Tuyết Cơ phi thân tới đỡ Long Vũ dậy, nói: "Không có sao chứ..."
“Ta không sao…Tuyết Cơ tỷ tỷ không cần lo cho tôi, mau bắt Nạp Lan Thục Thanh. Ngàn vạn lần đừng để cho hắn chạy thoát” Long Vũ miễn cưỡng nở nụ cười.
“Ta…Kiến chúa vĩ đại không thể chết như vậy…” Gương mặt Nạp Lan Thục Thanh vặn vẹo trong đạo hỏa diễm, đôi mắt vô hồn giống như ác ma đến từ nơi Cửu U.
Last edited by Minh Huệ; 15-07-2011 at 01:59 PM.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Converter : Tiểu Kim
Dịch:truongdanh125
Biên:Yến Linh Điêu
Nguồn: 4vn.eu
"Cẩn thận!"
Tuyết Cơ kinh hô một tiếng, vội vàng buông Long Vũ ra phi thân qua, hai mắt cảnh giác nhìn Nạp Lan Thục Thanh, nghĩ lại cũng không thể chạy thoát.
"Chúng ta đồng quy vu tận !"
Nạp Lan Thục Thanh dường như vô cùng căm thù Long Vũ, thân hình đang trong hỏa diễm nóng chảy lao tới Long Vũ.
Tuyết Cơ, Mã Hiểu Mai thậm chí Long Vũ, không ai ngờ rằng Nạp Lan Thục Thanh sẽ liều mạng như vậy, hơn nữa hắn lao tới với tốc độ cực nhanh khiến mọi người không kịp phản ứng.
"Phanh !"
Một tiếng nổ mạnh đồng thời Long Vũ bị khối cầu lửa đánh bay ra ngoài, trên người cũng bốc lên hỏa diễm. Tuyết Cơ không dám chậm trễ vội vàng phi thân tới, lấy âm hàn chi khí giúp Long Vũ dập tắt hỏa diễm.
"Muốn chết !"
Mã Hiểu Mai nổi cơn thịnh nộ, trong tay xuất ra một đạo sét, lập tức bắn tới Nạp Lan Thục Thanh. Chỉ nghe đoàng một tiếng, thân thể Nạp Lan Thục Thanh đã bị nổ tan thành bột phấn.
***
Nạp Lan Thục Thanh bị hủy diệt có nghĩa là Huyết Kiến ký sinh đã biến mất tại nhân gian. Sau sự kiện đó, Tuyết Cơ đem mọi chuyện đã trải qua báo cáo lên Huyền Môn, Huyền Môn cùng bộ máy chính phủ thế tục có quan hệ với nhau, xử lý ổn thoả những người có quan hệ cùng Nạp Lan Thục Thanh. Trong đó cái ma thai mà Nạp Lan Thục Thanh gieo vào người cô gái nọ đã bị người đạo môn hủy diệt. Mà người nhà thân thuộc của Nạp Lan Thục Thanh cũng bị giám thị tại nơi ở. Ngay cả Tần Trung thì cũng bị bắt rồi hủy chức vụ, những người khác có liên quan đều bị giám thị chặt chẽ.
Trong sự kiện lần này Long Vũ có công lao lớn nhất, thế nhưng lúc này hắn đang ở trong một cái thùng gỗ, sắc mặt xanh lét, da thịt toàn thân đều bị cháy đen nhẻm, vài chỗ lộ ra vết bỏn nặng.
Nguyên là diện mạo vốn bình thường, mà giờ phút này nhìn Long Vũ trở nên quái dị, thậm chí bộ mặt có chút dữ tợn.
Tuyết Cơ ngồi ở bên cạnh. Đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Long Vũ trong thùng gỗ. Vẻ mặt thể hiện sự thân thiết cùng lo lắng. Long Vũ sở dĩ bị như vậy là do Nạp Lan Thục Thanh trước khi chết vồ đến gây ra. Thân thể hắn cơ hồ bị bỏng bốn mươi phần trăm. Cũng may khuôn mặt bị bỏng không nghiêm trọng. Dưới tác dụng đan dược Huyền Môn, khuôn mặt ngoài ngoại trừ có chút xanh xao thì không có vấn đề. Bất quá mấy chỗ bỏng trên người thì có chút phiền phức.
Đương nhiên cũng không thể nói khuôn mặt Long Vũ đã bị hủy.
Đối một người tu đạo mà nói, tổn thương bên ngoài cơ thể như vậy không phải không thể chữa lành. Theo ngày sau tu luyện, Theo trong tạp chất cơ thể được thanh trừ thêm một bước, tổn thương bên ngoài cơ thể hắn cũng theo đó sẽ chậm rãi khỏi hẳn.
Nhất là khi luyện hóa tinh khí đến bước Luyện Khí Hóa Thần. Người tu đạo thậm chí biến đổi dung mạo mình một chút. Cho nên ngoại thương đối với bọn họ không phải vấn đề lớn.
Mấu chốt là thương thế kinh mạch trong cơ thể Long Vũ. Uy lực cú liều mạng của Nạp Lan Thục Thanh không phải rất lớn nhưng khi đó nội lực của Long Vũ đã suy kiệt, giống như một người bình thường. Tự nhiên không thể chống cự.
Dược thủy trong thùng gỗ là Tuyết Cơ tự mình pha chế. Đây toàn bộ là linh dược từ Huyền Môn đưa đến, có hiệu quả vô cùng tốt với thương thế của người tu đạo.
Lúc này Long Vũ trong đang cố gắng hấp thụ dược thủy, để nó thông qua lỗ chân lông chậm rãi chảy vào cơ thể sau đó tác dụng tới kinh mạch.
Đương nhiên tốc độ vô cùng chậm chạp. Tính ra Long Vũ bị đã đến hai ngày. Trong thời gian này hầu như hắn ở vào trạng thái nửa hôn mê, không hề có cử động.
"Kẹt!"
Cửa phòng Long Vũ được mở ra, Mã Hiểu Mai mặc bộ đồ ở nhà đi vào, trên mặt nàng tràn đầy vẻ quan hoài hỏi: "Tuyết Cơ tỷ tỷ, thương thế Tiểu Vũ sao rồi..."
"Vẫn còn hôn mê, bất quá đã có chuyển biến tốt, thủy dược này hiệu quả rất tốt... Ta đoán rằng thêm cần thời gian nửa ngày cậu ta có thể tỉnh lại" Tuyết Cơ nói.
Đúng lúc này Long Vũ trong thùng gỗ phát sinh biến hóa. Thân thể hắn bắt đầu run nhè nhẹ, trên mặt xuất hiện vẻ mặt thống khổ, vẻ mặt xanh xao chậm rãi trở nên nhạt dần, trên trán xuất hiện mồ hôi.
Mã Hiểu Mai lông mi nhíu lại vội vàng hỏi: "Tuyết Cơ tỷ tỷ, chuyện gì xảy ra vậy... Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Trước tiên hãy bình tĩnh, để ta xem lại!"
Tuyết Cơ đáp lại một tiếng, một đôi mắt vẫn không rời khỏi người Long Vũ, mắt thấy yết hầu Long Vũ động đậy nàng tựa hồ nghĩ tới điều gì: "Là hỏa độc... Hỏa độc bị bức đi ra ..."
Trong lúc nói Tuyết Cơ vội vàng chạy tới, đưa tay áp sau lưng Long Vũ, nội lực âm tính chậm rãi tiến vào trong cơ thể Long Vũ, trợ giúp hắn loại trừ hỏa độc.
Mã Hiểu Mai thoáng do dự, cũng liền đi tới đặt tay sau lưng Long Vũ, cùng Tuyết Cơ phát lực trợ giúp Long Vũ.
Một lát sau Long Vũ hừ nhẹ một tiếng, há mồm liền phun ra một ngụm máu đen có mùi tanh hôi.
Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai đồng thời thu công. Tuyết Cơ vội lấy ra khăn tay lau sạch khóe miệng Long Vũ. Mã Hiểu Mai cũng chẳng quan tâm máu đen tanh tưởi, lấy cây lau nhà lau sạch sẽ máu độc trên sàn.
Sau khi phun ra một ngụm máu độc, Long Vũ vẫn không tỉnh lại, vẫn trong trạng thái hôn mê.
Tuyết Cơ nắm cổ tay Long Vũ lên cẩn thận xem xét một phen, thở dài một hơi nói :
"Không sao... Ta tin rằng đêm nay hắn có thể tỉnh lại..."
Mã Hiểu Mai thấy vẻ mặt Tuyết Cơ mệt mỏi, muốn nhắc nhở nàng nói:
"Tuyết Cơ tỷ tỷ, chị đã trông hắn cả hai ngày hai đêm, cứ tiếp tục như vậy thân thể sẽ đổ bệnh mất... Như vậy đi, chị đi xuống nghỉ ngơi đi, nơi này giao cho tôi trông coi. . . Chị hãy yên tâm, tôi sẽ cẩn thận để ý như chị là được..."
Tuyết Cơ thoáng do dự một chút liền gật đầu, người tu đạo dù sao không phải thần tiên, đương nhiên không thể cứ không ăn không uống không nghỉ ngơi mãi.
"Hiểu Mai, nhờ cô... Có chuyện gì thì gọi tôi..."
Dứt lời Tuyết Cơ dặn dò: "Nếu Tiểu Vũ còn bị nôn ra máu độc, cô nhất định phải gọi tôi ngay... Mặt khác, hắn có thể sẽ tiểu ra… cô phải kịp thời thay nước... Dược vật đều đặt ở trên bàn, sau khi đổi nước thì lại đem chúng ngâm vào. Nhớ kỹ, phải dùng nội lực dẫn phát, như vậy việc hấp thu sẽ nhanh hơn một chút..."
"Ừm, ta nhớ rồi!" Mã Hiểu Mai tuy rằng không thích Long Vũ lắm, nhưng lần này hắn bị thương cũng liên quan tới nàng, vả lại bọn họ cũng coi như đã từng kề vai chiến đấu.
Thấy Mã Hiểu Mai gật đầu đáp ứng, Tuyết Cơ mới ra khỏi phòng ngồi ngay ngắn trên ghế salon điều tức.
Mã Hiểu Mai ngồi vào cái ghế dựa lúc trước Tuyết Cơ ngồi, hai tay áp vào má, đôi mắt to chớp chớp chằm chằm nhìn Long Vũ trong thùng gỗ, vẻ mặt nàng không chút thay đổi. Bất quá trong lòng của nàng đang thầm nghĩ, rốt cuộc trên người cái đồ lưu manh này cất dấu bí mật gì?
Hành trình đến huyền cảnh lần trước, phụ thân của Mã Hiểu Mai là Mã Ngọc từng thông qua quan hệ đã điều tra triệt để một lần các thông tin về Long Vũ. Từ tư liệu trên cho thấy cha mẹ hắn đều là người có địa vị lớn. Bất kể là tại Huyền Môn hay là dị năng nghiệp đoàn, họ đều là nhân vật nổi tiếng. Mà bản thân Long Vũ lại tương đối kém cỏi, bởi vì công pháp cha mẹ hắn luyện tương khắc khiến thiên sinh thân thể của hắn yếu đuối, trở thành phế vật được Huyền Môn ‘công nhận’.
Là một kẻ như vậy nhưng không ngờ trên người hắn lại xuất hiện kỳ công cùng hàng loạt chuyện lạ phát sinh, thật là khó có thể tưởng tượng ra.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ