Địa vị người đàn ông trung niên dù sao cũng là kỵ sĩ đỉnh cao, tuy rằng ngực bị toét thành một lỗ thủng lớn, hai cánh tay hai bên đều bị nổ nát, nhưng hơi thở vẫn còn treo lại đó, Gã vật vã bò trên mặt đất, miễn cưỡng ngẩng đầu lên, vừa hộc máu, vừa rít tiếng kêu lớn:
- Đại nhân, chạy!
Trên ngực bị rách một lỗ thủng lớn như thế, bộ phận phổi cũng bị thương nặng, người trung niên hơi thở gấp rút cuối cùng khạt ra toàn máu bọt màu hồng, tiếng nói của anh ta cũng ngày càng nhỏ dần, phút chốc ngắn ngủi thở dốc vài cái, đầu của anh ta gục xuống đất thật mạnh, không còn chút hơi thở nào nữa.
Bóng đen của mười mấy tên thân hình cao to tay cầm mã tấu và rìu chiến đã nhanh chóng hướng đến gần xe ngựa.
Trong một dãy nhà ở kế bên con đường lớn ven biển, có mười mấy tòa lầu đang sáng đèn, nhưng cửa sổ của chúng nhanh chóng bị hòn đá đập vỡ, đèn trong tầng lầu lập tức vụt tắt đi hết nửa, nhưng tiếng chó sủa liên tục vang lên, theo sau đó là một tràn tiếng chó sủa vang lên, trong một số căn nhà vọng lại âm thanh của lưỡi đao được rút khỏi vỏ kiếm, một số người đàn ông lực lưỡng đang lớn tiếng hò hét điều gì đó, dường như muốn dẫn dụ mọi người ra xem náo nhiệt.
Duner sát bên Bắc Hải, khi Lục đảo chiến tranh trăm năm thì ở đây cũng đã từng chịu sự quấy rối của đám ngoại tộc Ngũ Đại Liên Đảo, cho nên dân phong ở đây dũng mãnh đến cực điểm. Lại cộng thêm việc Duner là vùng đất thuộc phía Bắc của Đại Lục, các loại dã thú hung hãng vô cùng nhiều, khuôn khổ thân hình của dân chúng ở đây cũng như những con thú hoang đặc sản của vùng phía Bắc vậy, đặc biệt cao to vạm vỡ, tinh lực cũng nảy lửa hơn nhiều so với người dân ở địa phương khác.
Vì vậy tuy rằng chịu sự cảnh cáo của bọn tay chân mà Lâm Tề triệu tập đến, bên trong những căn nhà đó vẫn y như rằng có những người không sợ chuyện gọi ra đám tôi tớ trong nhà, điểm danh một số vũ khí như đao kiếm, cung tên mà thường thì mỗi nhà mỗi hộ ở Duner đều chuẩn bị sẵn, đốt lửa lên, kéo theo chó săn hung hãng, chậm rãi đi ra khỏi cửa muốn xem chuyện rốt cuộc ra làm sao.
Đám người muốn xem náo nhiệt đó vừa mới bước ra khỏi cửa nhà mình, liền có những bóng đen hành tung quái quỷ chào đón họ. Những người đó thấp giọng thì thào nói vài câu với những người này, ngay sau đó ngọn đuốc sáng rực nhanh chóng vụt tắt, chủ nhà lớn tiếng quát nạt chó săn nhà mình đế chúng câm mồm, thanh đao vào lại chui kiếm, cung tên được thả lỏng dây, những chủ nhà hiếu kỳ này dẫn theo tôi tớ nhà mình lại trở về phòng ngủ ấm áp mà ngã đầu ngon giấc.
Mười mấy cái bóng đen ấy không thèm quan tâm đến tiếng động gần đó, bọn họ nhanh chóng đến gần xe ngựa, cách xe ngựa còn không tới mười mét.
Lâm Tề đứng trên đài viễn vọng của thuyền đánh cá, cười nói với Baar rằng:
- Đại thúc Baar, đám thương buôn của Villas cũng thật đúng là giàu có, bên cạnh hai cô gái nhỏ xinh thế mà đều có kỵ sĩ địa vị cấp cao bảo vệ, điều không ngờ họ còn là những kỵ sĩ có thể khả năng bước vào Thiên Vị bất cứ lúc nào! Thúc nói tiền lương một năm của họ được bao nhiêu tiền nhỉ?
Baar vẫn y như rằng cười lên vài tiếng chua chát, vấn đề này cũng thật khó trả lời.
Cho dù là ở đế quốc, thân phận của kỵ sĩ Thiên vị thông thường đều là thân phận trưởng đoàn quân cấp một của cấm vệ quân Hoàng gia, cho dù không có thực quyền cầm quân, nhưng chức vị ảo thì tuyệt đối cao đến nổi người ta phải giật mình. Hơn nữa bất kỳ một kỵ sĩ Thiên Vị nào ở đế quốc đều có thể vinh dự có được huân vị bá tước, một khi lập được công lao cho đế quốc, thế thì vinh dự bá tước sẽ lập tức được chuyển thành thế tập bá tước, từ đây có thể thấy giá trị của kỵ sĩ Thiên Vị.
Bên cạnh hai cô gái đến từ đại gia đình Villas này thật không ngờ lại có cao thủ mà bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá đến Thiên Vị bảo vệ, điều này thật sự là ngoài dự tính của Baar. Nhấm mắt lại cân nhắc một hồi lâu, Baar biến thành một cái bóng đen lủi xuống đài viễn vọng, cứ như âm hồn vậy lướt qua từng con từng con thuyền, nhanh chóng hướng về chiếc xe ngựa bị lật úp đó mà chạy đi.
Nếu như bên cạnh hai cô gái này có cao thủ bảo vệ như vậy, thế thì thân phận của bọn họ quả thật không đơn giản, cho dù coi như công chúa của đế quốc, nếu như không phải loại công chúa được sủng ái, bên cạnh cũng sẽ không có cao thủ như vậy. Hai người con gái này nhất định phải chết, nhanh chóng giết chết bọn họ, sau đó xóa sạch mọi vết tích, lau hết tất cả những dấu vết để lại có thể ảnh hưởng liên lụy lên người của Lâm Tề.
Gia tộc Hắc Hổ không sợ phiền phức, nhưng cũng không cần thiết chủ động chuốt lấy phiền toái phải không?
Nhất là thời khắc mấu chốt của thủ lĩnh Râu Đen đang tranh cử chức vị thị trưởng, chẳng lẽ ngươi hy vọng một thị trưởng dự bị của Duner sẽ mang theo cây kiếm lớn mà chạy lên phố chém người sao?
Lâm Tề cũng suy xét ra mối quan hệ nguyên nhân phức tạp bên trong, hắn nhíu nhíu mày, lấy ra một cây kèn được chế bằng ốc biển, lại thổi nó lên. Hắn thổi vang tín hiệu cảnh giới cấp độ hai của gia tộc, đồng thời hướng về tòa nhà tổ tiên mà xin cao thủ tiếp viện, bất kể thế nào, nhất định phải giữ Nhã và Linh ở đây.
Baar hẳn là đã đủ để đối phó với hai cô gái đó, Lâm Tề triệu tập người giúp đỡ mới, là dự phòng có người phá đám ——thí dụ như nói gã huynh trưởng của gã hận không thể một dao đấm chết gã, Lâm Tề thật lòng không mong muốn gặp lại hắn vào lúc này.
Người bay vút lướt ngang qua trời là Baar đã nhanh chóng men theo con đê phòng chóng sóng biển mà xông thẳng đến con đường lớn ven biển, ông ta lớn tiếng khẽ quát:
- Không cần người sống, giết đi!
Ra lệnh một tiếng, mười mấy cái bóng đen đang tiếp cận xe ngựa liền nhanh chóng lui về sau, bọn chúng lần lượt bỏ hết binh khí trên tay xuống, từ trong eo rút ra chiến rìu hai lưỡi to cỡ bàn tay, một tiếng hô hào truyền đến, mười mấy cây rìu chiến hai lưỡi được làm bằng đồng thuần khiết, nặng đến mười kg liền gào thét mà bay ra, mang từng luồng gió xoáy ngược dòng bạo ngược, hướng thẳng vào thùng xe bị lật úp mà đập.
Đây là chiêu mà gia tộc Hắc Hổ đã học được trên tay người thú ở đảo Ngũ Đại Liên, đám người thú cao to lực lưỡng có thể dùng cây rìu nhỏ hai lưỡi nhẹ nhàng tấn côngvà chém giết một đám trọng giáp bộ binh trong vòng trăm bước! Đám tay chân của Gia tộc Hắc Hồ tuy rằng về phần sức mạnh thì không bằng những người thú đó, nhưng trong vòng ba mươi bước thì y như rằng vẫn có thể khiến người ta nghe thấy sức sát thương khiến người ta sợ mất mật.
Mắt thấy mười mấy cây rìu sắp chặt vào thùng xe, hai giọng nữ mềm mại mà ngọt ngào không một chút khác biệt gì đột nhiên vang lên.
- Thần nói, tất cả tà ác đều sắp bị tiêu diệt, vinh quang của thần thống trị thế giới vạn vật!
Một đoàn lửa cháy hừng hực khiến người ta lo sợ bùng phát từ trong thùng xe, thùng xe trong tít tốc đã bị đốt thành làn khói xanh, Nhã và Linh đồng loạt bay lên, treo lơ lửng trong khoảng không cách mặt đất ba thước, ánh mắt đang phun ra ngọn lửa giận dữ khiến người ta kinh sợ. Ấn đường giữa hai chân mày bọn họ có một luồng sáng lấp lánh kỳ lạ, trong ánh lửa lóe sáng đó, bất chợt có thể nhìn thấy một đốm phù văn màu vàng lóe lên trong phút chốc.
Mười mấy cây rìu tít tốc đến gần cơ thể của hai người, nhưng rất nhanh tốc độ bay của rìu càng lúc càng chậm lại, đợi đến lúc áp sát cơ thể của hai cô gái cách khoản còn chừng một mét, lực bay của đám rìu này hoàn toàn một bị một sức mạnh vô hình triệt tiêu, bất đắc dĩ rơi cả xuống đất.
Cây rìu được làm bằng thép tinh khiết đã bị cháy đến đỏ bừng, sau khi rớt xuống đất liền đốt cho gạch đường của đại lộ ven biển phải run lên “cành cạch”.
- Kẻ có tội như các ngươi, ngang nhiên dám tập kích ám sát hầu cận của thần linh! Tội của các ngươi, nhất định sẽ phải nhận lãnh sự trừng phạt của thần!
Nhã và Linh cùng lúc giơ tay phải lên, nhanh chóng đưa tay vẽ những đường phù văn kỳ dị, chỉ trong chớp mắt, hai chữ phù văn màu đỏ sẫm to nhỏ như đầu người liền gần sắp hoàn thành.
Baar huýt sáo một tiếng nghe rõ ràng, y rút thanh liêm đao dài dài sau lưng của mình ra, bóng người chớp nhoáng một cái đã dẫn thêm mười mấy cái ảo ảnh, tựa như cơn ác mộng vậy lướt qua cơ thể của hai cô gái. Thanh liêm đao khổng lồ hung hăng chém vào khoảng không sau lưng hai cô gái, chỉ nghe một tiếng gầm giòn tan truyền đến, chỗ không tới một mét sau lưng hai cô gái, một lớp quầng sáng màu đỏ đột nhiên bị vỡ nát.
Lưỡi hái kéo qua giữa lưng hai cô gái, máu tươi tung tóe khắp nơi, lưng của hai cô gái bị chém một đường sâu đến nổi có thể thấy cả xương bên trong, vết thương thê thảm ngang dọc cả tấm lưng.
Hai cô gái đồng thanh kêu gào thảm thiết, trên mặt bọn họ lộ vẻ kinh hoàng, vội vội vàng vàng hóa thân thành hai đốm lửa bay xa ra ngoài.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Tốc độ bay trên không của hai luồng sáng nhanh hơn nhiều so với tốc độ chạy của con người, trên cơ bản là có thể so sánh được với tốc độ của tuấn mã thông thường. Nhất là trong hai luồng sáng đó đốm lửa tủa ra khắp nơi, đốm lửa nhiệt độ cao làm cho tay chân gia tộc Hắc Hồ ở bốn phía không tài nào tiếp cận được, chỉ có thể vật vả mà né sang hai bên.
Người một đao lập công là Baar lạnh lùng cười lên:
- Hai cô bé thần thuật sĩ nhỏ nhoi, cũng dám làm xằng làm bậy ở đây!
Một đao vừa nảy chém đứt thần thuật hộ thân của Nhã và Linh một cách dễ dàng, Baar chuẩn xác mà phán đoán ra đạo hạnh của hai nàng. Tương ứng với Thiên cảnh giới với chín màu chín chức vị của kỵ sĩ, thần thuật sĩ của giáo hội cũng chia ra chín bậc, bậc một đến bậc ba của thần thuật sĩ được giáo hội gọi là “phàm bậc”, bậc bốn đến bậc sáu của thần thuật sĩ thì được gọi là “linh Bậc”, mà ba bậc cao nhất của thần thuật sĩ thì gọi là “tôn Bậc”.
Trong cuộc chiến tranh lâu dài với đảo Ngũ Đại Liên, để khiến cho người đại lục thống nhất nhận thức về cấp bậc khác nhau, thậm chí chức vị của thần thuật sĩ cho đến pháp sư cũng đều giống với chín chức vị lớn bên kỵ sĩ, sử dụng chín loại màu sắc để ký hiệu rõ ràng. Hơn nữa cũng giống với kỵ sĩ, thần thuật sĩ và pháp sư lúc ra tay, bất kể thứ pháp thuật mà bọn họ thi triển là loại pháp thuật nào, nhưng lúc rat ay cũng đều sẽ xuất hiện loại màu sắc đặc biệt nhất định tương xứng với chức vị của họ.
Lúc lưỡi đao của Baar chém nát thần thuật hộ thân của hai cô gái, trong đốm lửa bị vỡ nát, mơ hồ có một tia sáng màu xanh đậm lóe sáng lên, điều này chứng tỏ thực lực của hai cô gái này chỉ tương ứng với địa vị kỵ sĩ bậc trung, đem so sánh với người đã đặt chân vào thiên vị như Baar trên cơ bản là không đáng nói đến.
Thấy hai cô gái chạy trốn, mà đám tay chân không cách nào tiếp cận được, Baar khặc khặc cười một cách quái dị, bước đi với bước chân quái đãng, nhẹ bổng cứ như là vong hồn vậy, nhanh chóng tiếp cận hai cô gái, lưỡi đạo dài dài lại lần nữa được vung ra, lần này Baar nhấm chính xác vào phần eo của hai cô gái mà bổ xuống.
- Thiếu gia nói, các ngươi phải chết, thế thì các ngươi nhất định phải chết!
Baar hung phấn đến nổi hai mắt đỏ chót, một đôi chị em song sinh xinh đẹp, hơn nữa còn là thần thuật sĩ của giáo hội, có thể chém kẻ địch như thế này dưới đao mình, đây là cảm giác hưởng thụ tuyệt vời nhường nào, dưới lưỡi đao của gã có vô số oan hồn, trong đó thậm chí bao gồm cả những thứ hung ác ngang ngược như Băng Sương Titan vậy, nhưng thú săn xinh đẹp và đáng yêu như vậy, cũng là lần đầu tiên mới gặp trong đời đấy.
Liêm đao dài dài mang theo tiếng rít câu hồn đoạt phách, trên lưỡi đao sắc bén có một vầng sáng màu xanh đậm đang chuyển động, Thiện vị bậc dưới, đây là thực lực thật sự của Baar, nếu như không có sức mạnh nhường này, thì làm sao ông ta có thể một mình nắm giữ được đám hỗn tạp hơn trăm người ở bến cảng Duner như thủy thủ, lưu manh, du côn, ác ôn và bọn tội phạm bị truy nã cùng cực đi kiếm ăn chứ?
Nhã và Linh cảm nhận được sau lưng mình có một luồng âm khí ùa đến, Baar người mặc áo bào màu đen, sắc mặt trắng bệch chẳng khác nào ác quỷ đã nhanh chóng bổ nhào đến sau lưng bọn họ, bọn họ thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của Baar, cũng giống như vẻ ngoài của Baar, hơi thở của Baar cũng lạnh lẽo đến thấu xương, hơi thở mà ông ta phì ra còn lạnh lẽo hơn cả gió lạnh ùa đến từ nguồn băng Odin.
Cười khẩy một cái, thần thuật hộ thân của hai cô gái vừa mới miễn cưỡng duy trì thêm lại lần nữa vụn vỡ, nhưng lần này không đợi liêm đao của Baar chém vào người, hai cô gái đã cùng lúc bóp nát cái ống cuộn màu đỏ bên trong túi áo. Bọn họ đồng thanh quát:
- Dưới sự phù hộ của Viêm Thần, kẻ nào bất kính với thần linh, ắt sẽ nhận lấy sự trừng phạt!
Một luồng sáng màu vàng đỏ tựa như lửa sáng hòa tan pha lê đã phun ra từ trong túi áo của hai cô gái, nhanh chóng vay quanh bọn họ và hợp thành một màn chắn bảo vệ kiên cố, chỉ nghe tiếng vang lớn, liêm đao của Baar đang dao động kịch liệt, màn chắn bảo vệ sáng chói nứt ra vô số vết nứt, tiếp theo sau đó một luồng lửa sáng lóa mắt kèm theo tiếng gầm kéo dài của rồng, hóa thành một con rồng bay có hai cánh dài khoản một thước kịch liệt phóng nhanh ra, hướng thẳng vào ngực Baar mà đâm vào.
Baar biến sắc, ông ta vứt liêm đao đi, hai tay dẫn theo luồng sương mù màu đen nghịt, phía biên luồng sương mù mơ hồ còn lấp lóe cả màu của máu, vô số tia sáng màu xanh đậm pha trộn bên trong lớp sương mù, hai vuốt của Baar cứ quấu về trước như cái câu bằng sắt vậy, bám chặt lấy con rồng bay hoàn toàn được hợp thành từ thần lực của lửa đó.
- Người đàn bà bụng dạ nham hiểm! Uy lực của pháp thuật này, các ngươi muốn ủy đi mảng này sao?
Đôi tay của Baar bị ngọn lửa trên mình con rồng bay thiêu đốt tới kêu lộp bộp, Baar cố nén cơn đau trên tay, thân người chợt xoay tròn cấp tốc, dốc hết sức quăng con rồng xuống chỗ nước biển ở một bên phía cảng biển.
Rồng bay rớt nước, một tiếng nổ lớn truyền tới, một mảng mặt biển có phạm vị chừng trăm mét bị nổ đến nổi cả bong bóng nước khổng lồ. Tiếng nổ rầm rầm như là tiếng sét, con rồng bay đó bị nổ tạo thành một cột nước cao tầm hơn mười mét, những con sóng bị dấy lên khiến con thuyền gần đó bắt đầu lắt lư dữ dội.
Theo sau tiếng nổ lớn này, không chỉ là khối dân cư ở ven đường vùng biển này, kể cả toàn bộ Duner đều bị giậc mình tỉnh giấc.
Tiếng chiêng gấp rút vang lên ở khắp nơi, bên trong những trạm canh gác dầy đặc ở Duner truyền đến tiếng còi cảnh báo chói tai, cuộc chiến Lục đảo trăm năm đã kết thúc ba mươi năm rồi, nhưng Duner vẫn duy trì tiêu chuẩn cảnh giới thời chiến đấu suốt, chỉ là cấp bậc có hơi xuống một chút, hiện giờ tiếng nổ lớn như vậy khiến cho cư dân của cả thành phố đều tỉnh giấc, quân trấn thủ trong quân doanh, còn có mũ đồng của trạm canh gác Duner, cộng thêm đại đội liên phòng do bản thân cư dân của Duner lập thành, tất cả lần lượt hành động, vô số ngọn đuốt trào sang bến cảng bên này.
Lâm Tề đã dẫn theo mấy hộ vệ xông đến bên bến cảng, hắn nghiêm giọng quát lớn:
- Đánh nhanh thắng nhanh, cường nỏ, bắn chết bọn chúng!
Tiếng dây của dây cung bằng đồng vang lên khiến người ta nghe chua chát, trong bóng tối truyền đến tiếng máy nỏ chuyển động kêu cạc cạc. Baar lạnh lùng hừ một tiếng, ông ta cố nén cơn đau kinh khủng trên lớp da tay bị sức nóng ngọn lửa đốt phỏng, chụp vào không trung nắm lấy cây liêm đao của mình trở lại, ông ta mang theo một luồng gió điên cuồng, lại lần nữa xông đến sau lưng hai cô gái, lại lần nữa chém vào lưng của hai cô gái.
Màn chắn bảo vệ bằng thần thuật vừa mới bị chém nứt ra vô số vết nứt liền đột nhiên bị hóa giải, hai cô gái sợ hãi la lên, ngón tay hai cô khẽ động đậy, đang muốn bóp nát một lá bùa mạnh của thần thuật hộ thân đang giấu trong túi áo.
Nhưng đám tay chân đã được gia tộc Hắc Hồ huấn luyện kỹ càng đã không cho các cô cơ hội này, ba mươi tên thuộc hạ tay cầm cường nỏ hiện ra từ trong bóng tối, bọn chúng nhấm thẳng vào luồng sáng phát ra từ thân người của hai cô ở trong bóng tối, đồng thời cài động cơ nỏ vào.
Tiếng động cạc cạc lạ lùng truyền tới, ba mươi cây tên dài hai thước dày bằng ngón tay cái, thân đồng được chế tạo bằng đồng đen hòa chung xích ngân trên núi lửa, là nỏ săn bắt chuyên dùng để bắn giết kỹ sĩ tê giác da dày thô kệt trong đám người dị tộc của đảo Ngũ Đại Liên, phóng đi với tốc độ mà mắt thường không nhìn thấy được, hung hăng cấm thẳng vào ngọn lửa hộ thân của hai cô gái.
Nỏ săn bắt có thể xuyên thủng làn da dầy cộm của đám kỵ sĩ tê giác trong lớp người thú, sức mạnh lớn đến kinh người, cơ bản là không phải chiến rìu mà sức người ném ra có thể so sánh được, ngọn lửa của hai cô gái có thể chóng đỡ được sự tấn công của chiến rìu, nhưng đỡ không nổi uy lực của tên nỏ này.
Dưới sự soi rọi của ánh lửa, ba mươi cây tên nỏ nhanh chóng tới gần, hai cô gái sợ đến nổi trong đầu trống trãi, bọn họ chỉ còn có thể theo bản năng của mình cùng lúc đem hết những thần lực trong người ra, một luồng lửa cháy rực hợp thành lốc xoáy thổi quét khắp nơi, cơ thể của bọn họ cũng nhanh chóng chuyển động chệch đi theo cơn lốc xoáy.
Một tiếng kêu thảm thiết, cơ thể hai cô gái mang theo máu tươi phun trào bay thẳng ra xa cách khoản mười mấy bước chân.
Trên người Nhã và Linh đồng thời bị trúng ba năm cây tên nỏ, tên nỏ bằng đồng nguyên chất xuyên thủng cơ thể của bọn họ, bờ vai và đùi của hai cô gái đều bị rách toạt, lỗ thủng to tầm cỡ quả đấm, điều khiến hai cô tuyệt vọng hơn nữa là, bụng của Nhã cũng bị một mũi tên xuyên thủng, máu tươi đang không ngừng phun ra từ vết thương.
Hai cô gái phát ra tiếng kêu rên tuyệt vọng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhã và Linh mệt mỏi ngã xuống đống tuyết đọng dơ bẩn, chính là địa điểm nhóm người Miêu lưu lạc dùng cơm vừa nãy, tuyết đọng tối như mực, trên mặt đầy mùi tanh của nội tạng cá biển, chất lỏng của máu màu thật kì quái. Thứ mùi đó tràn ngập khoang mũi, lần đầu tiên lâm vào hoàn cảnh như thế, Nhã và Linh thiếu chút nữa là khóc lớn.
Cả người đau nhức, cơ thể và xương cốt toàn bộ đều đang rã rời, thân thể bị cung nỏ xuyên thủng dường như chết lặng, không còn chút tri giác nào. Thậm chí chỗ bụng bị đâm xuyên đều đã cứng nhắc, máu tươi không ngừng phun ra, nhưng nàng chẳng còn cảm nhận được gì.
Kỵ sĩ tê giác của thú nhân không chỉ thực lực dũng mãnh, lực phòng ngự kinh người mà còn sống rất lâu. Cho nên, cung săn bắn của họ đều được tẩm kịch độc, một loại độc nước dùng mười tám loại độc thảo lên men mà thành, loại độc này chỉ cần một giọt cũng đủ khiến một con trâu gục ngã, người bình thường sau khi bị loại độc dược này xâm nhập, trái tim sẽ dần chết đi.
Nó giống như bóng đen của cái chết, từ miệng vết thương sẽ lan tỏa ra toàn thân thể. Hai nàng nằm trên đống dơ bẩn kia, trên người vẫn còn chút hơi ấm, thân thể bị bao vây bởi đám mùi dơ bẩn, mùi khó chịu này vô cùng ghê tởm, các nàng chưa bao giờ được tiếp xúc qua. Tại giáo hội các nàng đều xuất thân tôn quý, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, thậm chí ngón tay cũng chưa từng dính vào nước lã
Hiện tại bọn họ nằm nơi đây, lẳng lặng cảm nhận cái chết đang tới dần, các nàng muốn khóc, nhưng do thủa nhỏ đã từng bị giáo dục nghiêm khắc nên đến cả nước mắt các nàng đều không có. Khóc, rơi lệ, đó là cảm xúc tiêu cực đê tiện, các nàng cao quý như thế thì làm sao có thể khóc được?
Khi các nàng còn nhỏ, đã được dùng những phương thức huấn luyện đặc thù rèn cho các nàng không thể khóc. Tại thời điểm các nàng muốn khóc, các nàng đều quên hẳn bản năng có thể khóc, có gi đó kích động các nàng nhưng các nàng không thể nào khóc ra được.
Xa xa truyền tới những bước nện chân chỉnh tề, đó là trấn thủ quân đang hướng phía này mà tới.
Có tiếng vó ngựa dồn dập cấp tốc tới gần, đó là đám cảnh sát cấp dưới, người của Long kỵ binh đang đi dạo theo hướng bên này xuất phát.
Tiếng còi cảnh sát bén nhọn cũng không ngừng vang theo bốn phía, tiếng còi càng ngày càng gần, Sở cảnh sát đã bí mật xuất phát.
Nhưng nhiều nhất là tiếng bước chân và tiếng binh khí đánh nhau hỗn độn, hiện tại chỉ có khoảng một nghìn quân đang đóng ở Duner, đám người Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng có gần nghìn người, người dân ở Duner cũng có mấy chục nghìn người. Bất cứ người đàn ông nào ở Duner cũng vô cùng vạm vỡ, trăm nghìn nhân khẩu ở Duner và mấy chục nghìn dân binh kia cũng đủ để ứng phó với sự uy hiếp từ phía bắc của Đảo Ngũ Đại Liên.
Hỏa long nổ vừa rồi gây ra một tiếng vang làm trấn động toàn bộ Duner, dường như Duner đang dốc toàn bộ lực lượng xuất động, đâu đâu cũng dồn dập tiếng bước chân, đâu đâu cũng ồn ã tiếng chó săn dũng mãnh. Ở trên nóc một số ngôi nhà cao tầng, có người đã đốt đèn, dùng kính phản quang hướng ngọn đèn sang phía cảng bên này, những ngọn đèn mông lung của mười mấy người trên biển cũng đang sáng lên.
Nhã và Linh bị mất máu quá nhanh, các nàng chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, trước mắt chỉ toàn màu đen. Tất cả động tĩnh giống như bóng đè đang tới gần các nàng, tiếng động từ trấn thủ quân, Long kỵ binh, dân binh tựa như tiếng nói nhỏ của ác ma, không ngừng áp vào lỗ tai hai nàng, làm cho các nàng chút nữa thì chết lặng.
Lâm Tề vọt tới bên tàu, thấp giọng quát lớn:
-Nhanh lên, kim phiếu trên người hai nàng ta! Còn có vòng cổ, nhẫn! Ah, còn có cả kẹp tóc, kẹp tóc của các nàng đều được khảm bảo thạch, ít nhất cũng phải là ba ca-ra bảo thạch cực phẩm. Hai nàng đó là những người có tiền.
Baar đã mang người tới chỗ của Nhã và Linh, y huy động một đội liêm đao dài, đang muốn chặt đầu hai nàng. Nhưng mơ hồ nghe thấy tiếng hô thất thanh của Lâm Tề, Baar hơi sửng sốt, vội vàng ngồi xuống, thô bạo vạch tìm trên người hai nàng, đem hai túi tiền được làm từ gấm vóc xé xuống.
Ban đêm, thị lực của Baar cũng rất tốt, lợi dụng ánh sáng mỏng manh mờ tối của ngọn đèn trên tay mười người kia, y xé túi tiền liếc nhìn một cái, trong túi tiền đều có những tờ kim phiếu. Kim phiếu số lượng không nhiều lắm, tính sơ cũng tầm hai mươi trang, nhưng con số bên trên quả thực khiến Baar ngây dại. Y vội vàng nhìn lướt qua, trên mặt kim phiếu ít nhất là con số năm trăm nghìn tiền vàng, con số lớn nhất cũng lên tới ba triệu tiền vàng.
-Quỷ thật, hai nàng đúng là kim thuyền trên mặt đất! Các nàng là tộc nhân gia tộc ngu xuẩn nào trên Villas? Các nàng nhất định không phải người của Liên Bang thương mại Villas, nữ nhân của những gia đình ở đó cũng chỉ biết đi học tập thế nào để xử lý vấn đề kinh doanh trong gia tộc, các nàng không thể trở thành thần thuật sĩ được.
Hừ lạnh một tiếng, y đem túi tiền nhét vào trong tay áo, Baar cũng nhanh nhẹn đem vòng cổ, nhẫn, kẹp tóc, và trang sức vật phẩm trên người hai nàng lột sạch sẽ. Tuổi trẻ Baar từng là ngón tay vàng nổi danh nhất vùng Duner, những gì y cướp được đến nay vẫn chưa ai vượt qua được------chỉ trong một thời gian ngắn, trên con đường buôn bán phồn hoa nhất Duner, y đã cướp được tới bảy mươi tám túi tiền.
Vì thế Nhã và Linh như bị ba mươi sáu tên trộm đồng thời tới cướp sạch vậy, phụ tùng đáng giá trên người các nàng bỗng chốc biến mất trong nháy mắt, ngay cả đôi giày được khảm đá Rubi cũng bị Baar lột sạch sẽ. Viên đá rubi đó màu đỏ sẫm, giồng màu hồng của máu chim bồ câu, tràn ngập hơi thở hùng mạnh. Một viên đá rubi cũng đáng giá tới mười tiền vàng, nếu rơi vào tay những pháp sư, nó sẽ là một dụng cụ pháp thuật tốt.
-Đúng là béo bở, hai nàng đúng là hai chiếc thuyền vàng.
Baar cao hứng phấn chấn đem tất cả những đồ đáng giá trên người hai nàng cướp sạch, sau đó nhảy dựng lên, lệnh cho bọn liêm đao chém cổ hai nàng ta.
Chúng đúng là món hàng béo bở nhưng cũng là những cái họa lớn. Dùng mông mà nghĩ cũng thấy được rằng, người nhiều tiền như vậu, lai lịch thì thần bí, lại là thần thuật sĩ, mang trong người quyển giáo thuật bậc cao, chắc chắn đằng sau có chỗ dựa vững chắc,phải mau chóng quét sạch dấu vết của hai nàng ta.
Các nàng có thể bị ma thú cắn nuốt, bị sơn tặc cướp bóc, bị hải tặc giết người cướp của chứ không thể bị xử lý bởi gia tộc Hắc Hổ ở Duner.
Gia tộc không e ngại việc khiêu chiến, nhưng gia tộc cũng chán ghét có những kẻ thù vô duyên vô cớ. Hay nhất vẫn là thủ tiêu nhanh gọn.
Liêm đao bị một thanh loan đao đánh xuống, khoảng cách giữa cổ Nhã và liêm đao chỉ còn gần một thước, trong tối bỗng lao ra một bóng người cao lớn, một thanh đao lớn mang theo tiếng huýt gió vun vút lao tới, giống như bọn ác ma bị nấu luộc hòa tan điên cuồng gào thét, một đao hung hắng nhằm cổ Baar mà chém xuống.
Nếu Baar tiếp tục xuất đao, cổ y cũng sẽ bị chém một đao
Baar bất đắc dĩ thở ra một hơi, phản tay hướng liêm đao ra đón thanh đao kia.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Liêm đao của Baar dài và tinh tế, liêm đao tạo hình kì dị, tựa như tin báo tử của rắn độc, trong không trung mang theo ánh sáng màu đen. Loan đao phía sau y thì mạnh mẽ, trường đao sáu thước như tiếng nghiến răng của quái thú tiền sử, mang theo tiếng huýt gió thổi quét là lao tới.
Liêm đao và loan đao hùng hổ va vào nhau, màu xanh đẫm trên liêm đao tựa như lân quang trên mặt nước chợt lóe lên rồi biến mất, loan đao thì nổi lên một vầng sáng sâu màu lục, hai lưỡi hung khí cùng va vào nhau, bắn tung tóe những đốm lửa ra, âm thanh phát ra làm màng nhĩ người khác đau nhức.
Liêm đao tối đen mãnh liệt đón lấy loan đao, chiều rộng thân loan đao như bị bổ ra gần nửa. Âm thanh kim loại ma sát khiến người khác ghê răng, hai tròng mắt Baar lộ rõ tia sáng lạnh, hai tay cấp tốc chuyển động, liêm đao cũng giống như máy xay gió bay nhanh và xoay tròn.
Người đàn ông cầm trong tay loan đao đánh lén Baar kêu lên một tiếng trầm đục, thực lực của hắn so với Baar vẫn kém một bậc, thực lực có thể ở vị trí kỵ sĩ bậc trung, nếu so sánh với thiên hạ đệ nhất kỵ sĩ như Baar quả thực là một trời một vực. Cánh tay đau nhức, liêm đao kéo loan đao, kéo luôn cả cánh tay của người đàn ông vạm vỡ, kéo cánh tay y xoay tròn theo.
“cạch cạch cạch” liên tục tiếng xương cốt nứt ra truyền đến, hai tay có chết cũng bắt lấy chuôi đao không chịu thả ra làm cánh tay vạm vỡ của y vỡ vụn. Baar hung ác cười một tiếng, liêm đao nhẹ nhàng, ánh đao lóe lên, hai cánh tay của người đàn ông vạm vỡ từ sống vai rơi xuống. Máu tươi phun ra, y đau tới nỗi ngửa mặt lên trời mà rít gào, xa xa một cột sáng thô trên nóc một nhà cao tầng vừa quét qua, ánh sáng chiếu rọi thân thể người đàn ông vạm vỡ.
Cao lớn hùng dũng như sư tử, da đầu trơn bóng, làn da tối đen, chỉ có hai con mắt là có chút màu trắng, dân bản xứ đại lục Hắc Linh, người đàn ông vạm vỡ đó chính là người đứng sau ghế của Authur trong khách sạn Hoa Hồng Xanh.
Máu tươi tựa như nước suối từ chỗ cánh tay bị cụt của người đàn ông vạm vỡ phun ra, y lại coi như không hề đau đớn, trợn trừng hai mắt, gương mặt thuần phác lộ ra khiến người khác cười một cách cổ quái. Baar nâng đao, định chém đầu người đàn ông đó, nhưng thân thể y đột nhiên ngã xuống phía sau, hai bàn chân thô to hơn cả vòng eo của một người bình thường giơ lên cao, chẳng khác gì hai con trăn lớn quấn chặt lấy vòng eo Baar.
Chiêu ứng phó kì quái này khiến Baar không đề phòng, một lực mạnh mẽ từ phần eo truyền đến, thiếu chút nữa làm y ngã xuống đất. May mắn là kinh nghiệm chém giết của Baar vô cùng phong phú, y dùng sức ở chân ổn định thân thể, vầng sáng màu xanh sẫm lưu chuyển toàn thân, tầng hắc khí bốc lên từ quầng sáng mơ hồ, Baar dùng sức ở vòng eo, đem người đàn ông vạm vỡ ngã ra.
Người đàn ông vạm vỡ cổ quái mỉm cười:
-Cảm ơn chủ nhân đã cứu mạng ta, lấy lại danh dự cho chúng ta, vì chủ nhân, ta xin hiến dâng linh hồn và máu thịt của ta, kính dâng hết thảy, chỉ vì ta nguyện trung thành với chủ nhân! Tổ linh à, hãy đem sức mạnh vĩ đại của ngài chia cho đám con cháu trung thành của ngài.
Những lời nói kì quái từ miệng người đàn ông truyền đến, âm thanh khàn khàn tục tằn mang theo một sức mạnh tà dị từ xa xưa. Baar biến sắc, thấp giọng quát lớn:
-Dũng sĩ đại lục Hắc Linh, ai khiến ngươi trung thành hi sinh cả linh hồn và sinh mạng mình?
Người đàn ông không còn nói được lời nào, da mặt y nổi lên những ngọn lửa trắng không có chút nhiệt độ nào, trên da mặt cũng xuất hiện những mạch máu vặn vẹo. Ánh sáng từ mắt phun ra những ánh sáng mạnh, sự hùng mạnh đó làm người khác không thể không thâm nhập từ đôi mắt vào thân thể y. Người đàn ông này thân thể cao hơn Baar một cái đầu, trong lúc đó thân thể y chợt bành trướng ước chừng cao to gấp hai người bình thường.
Lực lớn từ hai đùi người đàn ông vạm vỡ truyền đến, từ phần eo của Baar tỏa ra sức nặng mà cơ thể và xương cốt khó lòng có thể chịu nổi.
Hắc Linh đại lục, là đại lục nguy hiểm hoang dã nhất thế giới, đây là lãnh thổ mà vô số tinh linh, yêu tinh hắc ám và ma vật tàn sát bừa bãi. Mà những người dân bản xứ da đen ở đại lục Hắc Linh lại có thể sinh sống tại một nơi hung hiểm như vậy. Những chiến sĩ xuất sắc tinh anh nhất trong đám dân bản xứ được mệnh danh là tổ linh chiến sĩ, họ có thể trả giá bằng linh hồn và mạng sống của mình, sức mạnh của tổ linh có thể khiến họ phát huy ra một lực sát thương kinh người.
Mỗi một tổ linh chiến sĩ đều là một thần che chở cho bộ lạc của người dân bản xứ, ở Hắc Linh đại lục có một vị trí vô cùng cao quý. Thế nhưng hiện tại, Baar lại đụng phải một người, hơn nữa y lại lựa chọn thiêu đốt linh hồn và mạng sống của mình, để cho tổ linh hùng mạnh chiếm cứ thân thể y.
Baar chỉ cảm thấy thân thể hắn giờ như một cây đậu bị hạ, phần eo đang bị nghiền nát. Nhưng lực từ chân người đàn ông kia truyền đến thì không ngừng mạnh lên, Baar cúi đầu kêu đau, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến sức mạnh đáng sợ từ vị tổ linh chiến sĩ kia.
Chỉ là một kỵ sĩ địa vị bậc trung mà có được sức mạnh khống chế toàn diện thiên hạ bậc nhất kỵ sĩ, đây là loại thực lực đáng sợ nào chứ?
Baar lâm vào khốn cảnh, hắn đã không còn bận tâm tới Nhã và Linh đang nằm bất động trên mặt đất nữa.
Tiếng nước lại vang lên, mấy người da đen cao to từ ngoài biển chạy ra, đôi mắt to thật thà chất phác của họ mang theo những giọt nước mắt thâm trầm, khóc thảm nhìn người đàn ông bị ngã dưới đất, đang thiêu đốt linh hồn và mạng sống cuốn chặt lấy Baar. Nước mắt họ hòa lẫn với nước biển nên không để lại dấu vết gì.
Không một tiếng động, bọn họ lao tới bên người Nhã và Linh, hai người thanh niên cao to ôm lấy hai nàng, lấy lá chắn bao trùm thân thể nhỏ xinh, sau đó đi nhanh về phía ngõ nhỏ gần nhất.
Gia tộc Hắc Hồ nổi giận mắng to, bọn họ nhanh chóng lấy nỏ săn bắt, ba mươi chi tên hướng về phía những người đàn ông kia mà lao tới. Cũng có hơn mười cán lưỡi rìu chiến gào thét xé rách không khí, cùng với gió lạnh và bão tuyết, mang theo sát khí được phóng nhanh ra.
Hai người đàn ông da đen ôm chặt Nhã và Linh mau chóng đi về phía trước, bọn họ phía trước phía sau đều khoác giáp nửa người, đi theo có vài người yểm hộ, giống như những anh hùng phát cuồng, phá tan sự cản trở của ba tới năm tên gia tộc Hắc Hồ, một mạch chui vào trong ngõ nhỏ tối đen. Còn mấy người đàn ông da đen khác thì ở sau họ, dùng thước lớn và kiếm trên tay ngăn cản đám nỏ săn bắn và rìu chiến đang bị ném tới.
Khiên trên tay họ làm bằng da thú nên đám cung nỏ kia không thể xuyên qua thân thể họ được.
Rìu chiến đập vào chiến kiếm của họ, không xâm nhập vào ngực họ được
Bảy người da đen sóng vai đứng ở cửa con ngõ nhỏ, cả người họ máu tươi phun ra như suối, nhưng không ai lùi về phía sau cả.
Ánh mắt họ dừng ở người đang thiêu đốt linh hồn và thể xác kia, cả người y đang phát ra ngọn lửa linh hồn màu trắng. Bảy người đàn ông da đen đồng thời hát vang, trên người bọn họ cũng liền phát ra ngọn lửa linh hồn trắng sáng, bài hát của họ rất khác biệt với phong cách phương Tây,như bản hành khúc cổ xưa, bước đi những bước chân dũng cảm, liều chết hướng về phía các chiến sĩ của gia tộc Hắc Hồ.
Lâm Tề biến sắc, hắn đoạt lấy một chiếc nỏ, tùy tay, bắn một tên vào huyệt thái dương của gã đàn ông đang giằng co với Baar.
-Lui lại, đó là chiến sĩ của đại lục Hắc linh, khi bọn họ thiêu đốt linh hồn, đến chư thần còn phải tránh lui, chúng tam mau lui lại.
Đem nỏ đưa cho người thuộc ha, Lâm Tề tay phải đặt tại ngực, cúi đầu thật sâu cung kính chào bảy người đàn ông đang thiêu đốt linh hồn kia, sau đó mau chóng rút lui vào cảng hắc ám.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Gần trăm tên tay sai của gia tộc Hắc Hồ hai ba người một nhóm, trong cái đen mù mịt của ngõ nhỏ hợp thành mô hình trận địa rảo bước tiến tới, nhất cử nhất động của bọn họ với đoàn quân bộ binh tinh nhuệ của đế quốc cũng không kém đến đâu nữa, nhưng trang bị trên tay của bọn họ, mặc dù là đoàn quân bộ binh tinh nhuệ của đế quốc khó đều được hưởng thụ, từ trước đến nay chỉ có quân đội cấm vệ của hoàng thất mới có thể được phân phát cho bọn họ trang bị xa xỉ.
Không nói đến cái khác, chỉ ba mươi cái đã đủ để xuyên thủng thân thể kỵ sĩ tê giác, mỗi chiếc thành cường nỏ đều ở năm ngàn tiền vàng trở lên, tay sai của gia tộc Hắc Hồ, thật chính là một đội ngũ giàu kinh nghiệm thực chiến, ở xung quanh khu vực Duner khả năng đến chiến, đến là chiến, khả năng chiến thắng của quân đội tinh nhuệ.
Sắc mặt âm u của Lâm Tề tại đây chân tay của một số gia tộc này đi vội về phía trước, cổ họng có chút oai, nhịp bước còn có chút giống Enzo loạng choạng trên đường cùng bên Lâm Tề không ngừng chửi nguyền rủa, Baar mang theo vài sắc mặt kiên nghị cầm trong tay rùi lớn người đàn ông vạm vỡ đi cùng đội ngũ cuối cùng, canh phòng nghiêm ngặt đại lục Hắc Linh của chiến sĩ tổ linh có khả năng truy kích.
Lâm Tề và Baar đều vô cùng kinh ngạc, cho dù ở đại lục Hắc Linh, những người dân bản xứ trong bộ tộc đó bất luận một cái gì một chiến sĩ tổ linh đều là cực kỳ quý báu, vì sao ở Duner xuất hiện nhiều chiến sĩ tổ linh? Đứng sau bọn họ là ai?
Lâm Tề vốn hoài nghi Nhã và Linh là Arthur đưa tới giúp đỡ, nhưng hiện giờ đối với phán đoán này hắn lại có chút hoài nghi, Arthur không có cái thực lực đó mời chào Hắc Linh đại lục của chiến sĩ tổ linh, dùng thủ đoạn của Arthur còn có thể mời chào một ít, nhưng một khi thiêu đốt linh hồn và sinh mạng là có thể cùng với kỵ sĩ Thiên vị chống lại chiến sĩ tổ linh, nơi đó là Arthur có thể thu phục?
Chiến sĩ tổ linh của đại lục Hắc Linh và Ngũ Đại Liên Đảo cùng với băng nguyên Odin thú nhân ngông cuồng chiến giống với chiến sĩ dị tộc ngông cuồng, bọn họ là chiến sĩ kiêu hãnh nhất trên thế giới này cái gọi là kiêu hãnh đó là,bọn họ có thể ở với tổ tiên và có thể quỳ trước mặt trưởng lão của mình, nhưng bọn họ trước mặt người ngoại tộc, chẳng sợ chết, bọn họ cũng có thể đứng chết, người ngoại tộc, căn bản không thể có được sự trung thành của bọn họ.
- Gặp quỷ, thật sự gặp quỷ!
Lâm Tề thì thầm nói:
- Phải gọi các huynh đệ nhất định phải phong tỏa tất cả đường ra vào vùng lân cận Duner, hai người con gái đó, toàn bộ phải xử lý, thật sự là gặp quỷ, tổ linh chiến sĩ, đàn quái vật này từ đâu chui ra vậy?
Một bên lời nguyền phẫn nộ đằng sau chủ sự việc đêm ngày hôm nay, Lâm Tề một bên hồi hộp ngoảnh lại nhìn dán mắt vào Baar, hắn e sợ Baar đem mọi thứ vừa thu hoạch được giao toàn bộ cho Daddy Râu Đen, khoản chiến lợi phẩm khếch xù này một khi vào tay Râu Đen, Lâm Tề muốn lấy một tiền vàng ra cũng là rất khó khăn.
Chỉ có con mới hiểu được cha mình. Lâm Tề tất nhiên coi vàng như sinh mạng, nhưng hắn càng biết Râu Đen là loại ăn người ăn cả xương, cái gọi là hạt cát bên trong ép dầu, bùn đất bên trong luyện kim, cho dù người chết xương thành tro bụi, Râu Đen cũng có bản lĩnh ép ra đồng bạc lớn, loại cảnh giới đó, loại bản lĩnh đó, là Lâm Tề thúc ngựa không kịp.
Đội ngũ đang ở ngõ nhỏ cơ mật tiến bước, trước mặt bỗng nhiên lao ra một hàng ngũ vạm vỡ.
Thân hình cao lớn của Râu Đen tiên phong đi trước, trong tay hắn mang theo một thanh Đại Khảm Đao, hài hước ở chỗ mặc bộ quần áo ngủ màu trắng, áo trước ngực cài không chặt, lộ ra một mảng lớn lông đen, trên chân của Râu Đen cũng chỉ đi đôi dép lê làm bằng sa tanh, trong ngõ nhỏ chỗ tuyết đọng lại vẫn chưa quét sạch, trên đôi dép lê của Râu Đen đã đầy là bùn lầy và nước do tuyết tan, vốn dĩ miếng sa tanh màu trắng đã chuyển màu sang màu đen vẩn đục.
Râu đen mang theo Thiết Chùy, Đồ Đao và trăm tên tôi tớ của tổ trạch đến, gia tộc Hắc Hồ bất kỳ một thành viên nào đều rõ ngõ nhỏ thành phố Duner rõ như lòng bàn tay, ngõ nhỏ hẻo lánh bí ẩn là từ bến cảng đến núi Cây Sồi Đen gần nhất cũng là một đoạn đường hẻo lánh nhất, cho nên Lâm Tề theo con đường này lui lại, mà Râu Đen cũng mang theo người theo hướng bên này chạy tới.
Hai cha con mang theo người chặn đón đầu, Râu Đen bắt được vai của Lâm Tề, thấp giọng quát:
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, làm to tình hình này là sao?
Lâm Tề dùng từ ngữ ngắn gọn nhất đem sự tình tối nay kể rõ lại một lần, đương nhiên, tất cả trách nhiệm đều đẩy lên người Nhã và Linh, Lâm Tề càng thêm mắm thêm muối nói ba xạo buộc vào Nhã và Linh loại khuôn mặt đáng ghét ngồi trên cao chỉ tay năm ngón hung hăng dọa người.
- Hai mỹ nhân giàu có từ bên ngoài đến? hay là thần thuật sĩ?
Râu Đen nhíu mày lại, bỗng nhiên hung hăng gõ một cái vào đầu Lâm Tề:
- Ngươi cái loại ngu xuẩn này, lẽ nào ngươi gây ra sự việc , liền bỏ đi như vậy sao? Á? để lại phiền phức lớn này lên cho lão cha giúp ngươi chùi đít sao?? Ngươi thì không thể động não của ngươi, làm sao vứt bỏ sạch liên quan, hơn nữa từ đó đạt được lợi ích lớn sao?
Lâm Tề ngây dại đi, hắn mở hai tay ra cười ngượng nói:
– Nhưng, lão cha, ta đã có được lợi nhuận rất lớn, hai nữ nhân kia đã bị Baar moi hết rồi, Ngô, chết tiệt chư thần ở trên, chỗ tiền đó đều là của ta, ngài không thể….
Được rồi, Lâm tề nói còn chưa dứt lời, bởi vì hai tròng mắt kim quang của Râu Đen lóe ra nhìn thẳng Baar, Lâm Tề biết, đối với bản thân có thêm sủng ái, nhưng đối với Râu Đen càng một lòng trung thành của đại thúc Baar, khẳng định sẽ đem thu hoạch tối nay giao cho chính phụ thân mình, mà sẽ không tự mình lén lút cho bản thân.
Lắc lắc đầu không biết làm sao, Lâm Tề thở dài một hơi, được rồi, tối thiểu tối nay hắn vẫn có gặt hái, tối thiểu hắn thắng được số mười vạn tiền vàng đó, số tiền này đủ để hắn tiêu sài phóng khoáng ba năm năm.
Râu Đen hừ lạnh một tiếng, hắn lại hung hăng gõ một cái vào đầu Lâm Tề, hắn cau mày suy tư một hồi, trong mắt đột nhiên tóe ra một ánh sáng mạnh kinh người, hắn thấp giọng cười nói:
- Aha, Lâm Tề yêu quý, vì phụ thân yêu quý của ngươi, ngươi và bạn ngươi, Enzo tiên sinh bé nhỏ yêu quý, nếu như các ngươi nguyện trả một chút nỗi khổ da thịt, vậy thì phụ thân yêu quý của ngươi có thể cho ngươi một nửa thu nhập!
Ánh mắt của Lâm Tề và Enzo bỗng nhiên sáng ngời, thu hoạch một nửa trên người hai nữ nhân kia? Aha, vì tiếng gọi keng keng lấp lánh đáng yêu của đồng tiền vàng, một chút nỗi khổ da thịt có đáng gì chứ? Lâm Tề và Enzo cùng đồng thanh kêu lên:
- Lão cha, ngài phải làm sao bây giờ?
Râu Đen phấn khởi bỏ lại Đại Khảm Đao, ra sức chà xát hai tay, hắn đắc ý dương dương tự đắc nói:
- Thiết Chùy, đi vào thủy lao(nhà tù nước) trăm cái thú nhân mọi rợ lần trước quơ được, đem bọn chúng sau khi loạn đao chém chết sau đó cái ngõ nhỏ này để bày thi thể chúng ra, Ngô, trên người bọn chúng không những có vết thương của đao kiếm, còn có vết thương tích của tên nỏ, rõ chưa?
Bàn tay to nắm chắc, Râu Đen từ trong tay đoạt lấy mấy cái chuôi kiếm to rùi lớn, hắn ra tay nhanh như gió, nhanh chóng chém mấy dao lên người Lâm Tề và Enzo, đâm vài nhát kiếm, Lâm Tề và Enzo cùng kêu to thảm hại, Râu Đen xuống tay rất có chừng mực, miệng vết thương đều ở nơi thịt dày nhất của bọn họ, vết thương sâu nhất cũng không quá nửa tấc, nhưng đao kiếm bổ da thịt ra, đó thật là đau a!
Làm cho máu tươi của Lâm Tề và Enzo nhuộm hồng hơn mười thanh đao kiếm, Râu Đen đem thanh đao kiếm này ném cho Thiết Chùy, để hắn mang những thanh đao kiếm này nhét vào bên cạnh những thi thể mọi rợ kia.
Sau đó Râu Đen hạ lệnh một tiếng, thuộc hạ của Hắc Hồ có mặt ở đây ai ai cũng lấy tiền từ trong túi mình ra, mấy trăm người rất nhanh góp được hơn hai ngàn tiền vàng và hơn vạn tiền bạc, còn đồng bạc ngược lại chỉ có ba năm trăm cái.
- Tốt lắm, thế này đủ rồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina