“Hây, đâu phải chuyện của một mình tôi? Đánh chết cũng không nói được...!”
“Trời ạ, một đại hảo sự như vậy, sao lại có thể rơi trúng một củ cà rốt như cậu chứ... Đúng là trời không có mắt mà! Từ mai buổi tối ta đây nhất định phải ra ngoài đi dạo nhiều hơn mới được...!”
“Đi dạo làm gì????”
“Đợi sao băng rơi, ngốc ạ... Ha ha, yên tâm đi, cái gì nên nói cái gì không thằng tôi đây biết cả... Này tiểu tử, chúc mừng cậu... Đường Linh là cô gái tuyệt nhất mà tôi từng gặp. Tiểu tử cậu gặp may nhưng cũng rước nạn rồi...!”
Mã Khả vỗ mạnh vào vai Lý Phong. Đúng là đồ đệ hơn sư phụ, sảng khoái, sảng khoái...
“Rước nạn gì chứ hả?”
“Hây, cậu không biết hay giả vờ không biết đấy? Một siêu sao như Đường Linh thiếu gì kẻ theo đuổi, cô ta yêu ai hiển nhiên không phải chỉ là chuyện riêng của hai người... Chắc chắn sẽ không ít kẻ mặt dày bám riết, mà loại này thông thường đều có chút bản lĩnh. Nếu đường đường chính chính thì chẳng có gì phải bàn, nhưng cậu cần đề phòng bọn chúng dùng thủ đoạn...!”
“Nghiêm trọng vậy sao?” Lý Phong cười cười.
“Người anh em à, ai biết được lòng người chứ? Đường Linh không chỉ là mỹ nhân hiếm có, còn là người thừa kế GAD. Muốn một bước tới trời, còn có cách nào nhanh hơn là dành được trái tim của cô ta? Cậu không nghĩ vậy, không có nghĩa là người khác cũng không nghĩ vậy...”
Mã Khả nói rất thật lòng, dù gì gã cũng xuất thân gia đình thương nhân, những mánh khóe thương trường đã thấy nghe không ít, mà các cô gái ở thời sinh viên luôn luôn là dễ bị hạ gục nhất... Mã Khả dám bảo đảm, rất nhiều người đang chờ thời gian sinh viên này để xuống tay với Đường Linh, đâu ngờ đột nhiên lại mọc ra một tên phá đám Lý Phong...
Để đoạt bằng được Đường Linh, những người đó mưu toan gì hiện cũng chẳng ai biết. Mã Khả vui mừng cho Lý Phong nhưng cũng không khỏi lo lắng, chỉ là nhìn người anh em đang say sưa trong tình yêu nên không tiện nói ra thôi...
“Yên tâm đi, không thấy tôi cũng không tồi sao?” Lý Phong hùng hổ ưỡn ngực, vênh mặt... Hai gã cùng phá lên cười...
Mã Khả đang tít mắt nên không để ý, ánh mắt Lý Phong thoáng hiện lên hàn quang... Những lời nhắc nhở của Mã Khả đúng là chí lý, để rồi xem... Kẻ nào dám mạo phạm hắn hay Đường Linh, Lý Phong sẽ tuyệt không nương tay! Muốn ngáng đường hắn, tất phải trả giá đắt!
Mã Khả không muốn làm cái bóng điện nữa, liền tha cho Lý Phong tự do, nhưng chuyện này không chỉ một bữa gà rán là xong được, chí ít thì cũng phải tới nhà hàng Ý làm một chầu pizza ra trò!
Quả đúng như Mã Khả đã nói, chuyện Đường Linh Lý Phong đã nhanh chóng gây chú ý trong trường, đương nhiên không ít người rất hậm hực, chỉ là không thể hiện ra mặt mà thôi. Với những kẻ đó, trên đời không có tình yêu nào là không thể bị đạp đổ, huống hồ Lý Phong chỉ là một tên nghèo kiết xác... Có thể có chút tài năng, nhưng tài năng thì đã sao? Muốn loại bỏ hắn khỏi sân khấu, thật dễ dàng như bóp chết một con kiến vậy...!
Tuy thế Đường Linh thì không thể coi thường, dù kết liễu được Lý Phong nhưng nếu như bị cô điều tra ra, mọi chuyện sẽ hỏng hết! Vì thế những người này phải ngấm ngầm nghĩ cách khác, mà thời sinh viên vẫn còn dài, cứ từ từ đối phó với Lý Phong từng bước một cũng được! Đúng là không biết trời cao đất dày, tán tỉnh nữ nhân cũng phải biết mình là ai chứ!
Giờ nghỉ trưa khá dài, hai người ăn xong lại tiếp tục bàn về mấy định lý bỏ dở hôm qua. Đột nhiên Lý Phong bật ra một câu: “Hôm nay tiếp tục không...?”
Đường Linh ngẩn người, nhưng ngay lập tức mặt đỏ lựng... Tiếp sau đó là một tiếng thét thảm khốc. Đám đông xung quanh giật mình quay hết lại...
Lạ chưa, gã Lý Phong kia vừa ôm chân vừa hốt hoảng xin lỗi... Đường đại tiểu thư thì vẻ mặt tỉnh bơ, còn hừ nhạt: “Đáng đời...!”
******************
Chiến sĩ Đao Phong nổi tiếng như vậy sao? Lý Phong hỏi một bạn học cùng lớp, gã này không trả lời, còn nhìn hắn bằng một ánh mắt kì quái, như thể trước mặt là người từ thiên hà khác vừa rơi xuống...
Lý Phong quyết định lên mạng xem thử... Tất nhiên hắn biết mình có một số người hâm mộ, nhưng nếu ngay cả Đường Linh cũng động tâm thì lại càng phải xem.
Đăng nhập diễn đàn... đập vào mắt toàn là tin tức về Chiến Sĩ Đao Phong! Tất cả những vị trí bắt mắt nhất đều là các cửa sổ dẫn đến video trận đánh của nhân vật truyền kỳ này. Diễn đàn đang ở vào lúc cao điểm tranh luận, xem ra lửa nhiệt tình của khán giả vẫn chưa hề giảm sút.
Có huấn luyện bao lâu cũng vẫn là người, thấy nhiều người hâm mộ mình như vậy, trong lòng Lý Phong không khỏi có đôi chút lâng lâng... Rất nhiều người ủng hộ hắn một cách hết sức vô tư, đúng là các fan mộ điệu chân chính! Lý Phong bỏ thời gian đọc tất cả các bài viết của họ, bất giác cảm thấy mình có thêm một trách nhiệm... không thể để những người thật sự tin yêu mình thất vọng!
Cái kiểu vụt đến vụt đi trước đây, quả là đôi chút có lỗi với những người này...
Diễn đàn có đủ loại ý kiến khác nhau, nhiều người ủng hộ, không ít phản đối, cũng có một vài người nghi ngờ, nhưng dù thế nào thí tất cả đều quan tâm cao độ đến Chiến Sĩ Đao Phong. Điều này khiến Lý Phong cảm nhận được một hương vị khác, đó chính là sự thừa nhận! Thừa nhận cũng có thể mang đến sức mạnh.
Một fan nhiệt thành viết một bài bình luận dài gần 10.000 chữ, giảng giải hết sức chi tiết, thậm chí một số phân tích ngay cả Lý Phong cũng chưa từng nghĩ đến. Hoàn toàn theo bản năng, Lý Phong viết một reply, chỉ ra mấy vấn đề và nêu suy nghĩ của mình, rồi cũng không thèm biết về sao thế nào đã vội đi tìm Đường Linh.
Đến tòa nhà Song Tử Tinh, Lý Phong dĩ nhiên phải rất cẩn trọng rồi. Tuy Đường Linh là bạn gái của hắn, nhưng việc Lý Phong ngày nào cũng đến đây dù sao cũng không tốt cho thanh danh của cố. Đường Linh có thể không quan tâm, nhưng chính hắn phải bảo vệ cho công chúa của lòng mình!
May mà dãy nhà sinh viên tuyển thẳng rất vắng vẻ, Lý Phong chụp một chiếc mũ vải lên đầu, lẳng lặng chuồn vào...
Đường Linh mở cửa, trông thấy bộ dạng của Lý phong không nhịn được cười: “Làm gì thế, đi trộm địa lôi chắc?”
“Không phải trộm địa lôi, là cướp mỹ nhân! Nào, cho hôn một cái đi!”
Nói đến chuyện này, Đường Linh sao có thể là đối thủ của Lý Phong... Hắn đóng nhanh cửa, một tay choàng eo Đường Linh kéo vào lòng, trao một nụ hôn nồng cháy... Không thể không nói, phản ứng của công chúa lúc này đã khác. Đường Linh cũng nồng nàn đáp lại... Lý Phong mê mải thưởng thức cặp môi ngần của mỹ nhân, chẳng mấy chốc Đường Linh đã có vẻ mê loạn...
“Hay là... làm một hiệp đã...?” Hắn ghé sát tai Đường Linh hỏi nhỏ...
“Đồ xấu xa, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện ấy... ! Chỗ đó... vẫn chưa lành, để đến ngày mai đi...” Đường Linh phụng phịu.
Mơn trớn một hồi lâu hắn mới tha cho tiểu mỹ nhân, đúng là phải cố gắng lắm mới kiềm chế nổi...
“Hả, cậu cũng chơi Chiến tranh vũ trụ...?” Nghe chuông đổ, Lý Phong giật mình.
Đường Linh nhìn vào phòng game, lắc đầu: “Trước kia thì không, gần đây mình nghiên cứu ý tưởng phân tán động lực của cậu, nhưng lại thiếu trực quan, vì thế muốn xem mấy loại robot giả tưởng trong trò chơi chuyển động thế nào... Tuy có rất nhiều điểm không phù hợp với nguyên lý thiết kế, nhưng hy vọng có thể đem đến một vài gợi ý...”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Matahari
“Hì hì, Linh nhi... ngừi iu của cưng chính là cao thủ wánh trận nè, Đao Phong tiểu tử kia còn lâu mới là đối thủ...”
“Hứ... địa lôi bắt đầu nổ rồi... Chiến Sĩ Đao Phong chính là game thủ hót nhất lúc này đó, cả Chính phủ cũng đang có ý tìm nhưng tìm mãi vẫn không ra... Đúng là một người kỳ lạ!”
“Hừm... hắn xịn như vậy sao...?”
Chà chà, mình có đang ghen với chính mình không nhỉ...?
Đường Linh đang ngồi trên đùi Lý Phong, không kìm được quài tay cốc mấy cái vào đầu hắn: “Ghen à... Sao lúc trước chẳng thèm để ý đến người ta? Cứ tưởng bụng dạ rộng rãi lắm...
……..
“Trời đất... người ta không thèm để ý mình khi nào? Tội gì phải ghen với hắn chứ...!”
“Còn nói à... sinh nhật người ta sao dám không đến? Lần đầu tiên người ta mời một bạn nam dự sinh nhật, có biết người ta đã tức thế nào không?” Đường Linh dằn dỗi đấm thêm mấy đấm nữa... đáng tiếc với Lý Phong thế chẳng khác nào mát xa thanh nữ...
“À... thì ra hồi ấy đã thích người ta rồi.” Lý Phong nheo nheo mắt...
“Hứ… ai thèm thích, xấu chết đi được... chỉ biết bắt nạt con gái...!” Mỗi lời bất cẩn là hắn lãnh gần một chục cái gõ đầu...
“Uh.. lạ thật. Hồi ấy người ta hình như rất bình thường, sao lại được công chúa để ý chứ...?”
“Không nói... bí mật của người ta, không nói...!”
Hai người yêu nhau, chuyện con kiến cũng nói cả buổi không chán. Thì thì thào thào riêng tư, thời gian đi thật nhanh...
Máy tính của Đường Linh vẫn nối mạng, chuông liên tục bíp bíp báo hiệu diễn đàn Chiến tranh vũ trụ đang ngày càng náo nhiệt. Cuối cùng thì hai kẻ đang đắm chìm trong tình yêu cũng không thể không để ý...
“Chiến Sĩ Đao Phong xuất hiện à?”
Lý Phong, Đường Linh đưa mắt nhìn nhau. Lý Phong thoáng giật mình, hắn đang bận bịu thế này cơ mà...
Thực ra thời gian qua có vài kẻ lên diễn đàn mạo danh Chiến Sĩ Đao Phong, nhưng các game thủ rất dễ nhận ra đó là giả. Thế kỷ hai mươi ba rồi, chẳng ai dễ bị lừa đến thế...
Đường Linh vươn tay nhấp cửa sổ, vẻ hứng thú: “Hình như anh ta đang chat ở một box nào đó, tuy là nặc danh nhưng khẩu khí và nội dung đến rất giống Chiến Sĩ Đao Phong...”
“Thằng cha này đình đám vậy sao? Nói đại một câu mà cũng gây chấn động lớn như vậy...?”
“Hứ... thế mà dám bảo ta đây vô địch... Chiến Sĩ Đao Phong không phải bình thường đâu! Có xem bảng hit list video bao giờ chưa? Hiện giờ Chiến Sĩ Đao Phong đang đọ cao thấp với Thiên sứ Carly Angel của NUF đó... Nói là một game thủ, nhưng Đap Phong là minh tinh thì đúng hơn! Nếu như anh ta chịu ra mặt, chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền, có điều con người này rất thần bí, hình như không mấy quan tâm những thứ đó...”
Ngấm ngầm phỏng mũi, Lý Phong vẫn ôm chặt Đường Linh, hừ nhạt: “Hừ hừ... hắn mà dám đấu với người ta, Lý Phong đây nhất định sẽ wánh cho hắn tuốt xác! Tiểu tử này mấy tháng trước còn thiên chiến thiên bại...”
Hai mắt Đường Linh lấp lánh vẻ tinh quái, khẽ vuốt má Lý Phong: “Này... lúc chăm chú nhìn người ta, bộ dạng đằng ấy quả là đáng yêu... Hưm, lúc trước toàn xem như người ta không tồn tại, giờ mới biết cái hay của Linh nhi phải không? Biết người ta lợi hại chưa...!”
Vã mồ hôi….
“Cậu lúc nào chả thắng mà...”
“Còn phải nói, nhưng cũng thật là... Mới nói mấy câu ấy đã đầu hàng rồi, chẳng thú vị gì cả...” Đường Linh tru cái miệng nhỏ xinh vẻ kiêu ngạo, trông chẳng khác nào một tiểu yêu tinh... Lý Phong chỉ còn biết ngây mặt ra nhìn. Thật không ngờ tiểu công chúa cũng có lúc tinh nghịch như vậy...
“Dám bắt nạt hả, để xem Lý Phong này phạt đằng ấy thế nào, wánh đít...!”
Đường Linh hốt hoảng nhảy tót dậy: “Không được không được, người ta đâu còn là trẻ con...”
“Trẻ con người lớn, đâu đến lượt cậu quyết định... ức hiếp người ta lâu như vậy, phải đòi lại chút vốn chứ...!” Lý Phong cười hì hì, từng bước sấn đến gần...
“Người ta chừa rồi mà... Phong ca, tha cho Linh nhi một lần được không...?” Đường Linh hạ giọng thê thảm, giở bài gợi lòng trắc ẩn của đối phương. Nhưng làm gì có chuyện sói lại tha cho cừu...
Một tiếng kêu thất thanh, cừu non bị sói dữ tóm gọn, Lý Phong đắc thắng đặt người đẹp lên đùi mình. Công chúa hôm nay mặc váy, quả là tiện lợi... tay hắn lập tức mon men dần lên... song nhớ tới lời Đường Linh lúc nãy, Lý Phong lại không dám tiếp nữa... Đường Linh còn chưa khoẻ hẳn mà...
Tuy nhiên chính Đường Linh lại đang đang thở dồn dập, đương nhiên cố hiểu vì sao Lý Phong lại "dừng bước"... Bàn tay bé nhỏ của công chúa vẽ một vòng tròn trên ngực Lý Phong, cắn răng: “Nếu nhẹ một chút, có lẽ người ta cũng chịu được................”
Bắt đầu còn có chút bức bối, nhưng chẳng mấy chốc cảm giác dễ chịu đã dâng lên. Cuộc vui vậy là cứ kéo dài đến khi Đường Linh hầu như không còn sức nữa, nhưng Lý Phong vẫn gan lỳ không chịu lui quân, cảm giác sở hữu một báu vật người người mơ ước quả là tuyệt nhất trên đời...
Đường Linh cắn môi, cố nén từng đợt khoái cảm cứ trào lên không dứt, cứ tiếp tục thế này, có lẽ sắp thành tiểu dâm phụ mất... Nghĩ đến mấy chữ ấy, trong lòng tiểu thư không khỏi thấy xấu hổ... Thực ra cố không biết, đôi tình nhân một khi đã ở trên giường mà không cảm thấy gì thì mới là có vấn đề...
“Linh nhi à, muốn biết Chiến Sĩ Đao Phong là ai không...?” Lý Phong quyết định tiết lộ bí mật động trời cho Đường Linh, nếu cần hắn cũng sẵn lòng biến thành vật thí nghiệm giúp cô nghiên cứu thiết kế mới.
“Không muốn!” Đường Linh uể oải trả lời, thả người duỗi dài trên cơ thể Lý Phong, tận hưởng cảm giác ấm áp đầy đủ sau cơn mây mưa cuồng nhiệt: “Chỉ là mấy hôm trước phía quân đội tuyển lựa Chiến sĩ thí nghiệm, có nhắc đến người này nên người ta mới vào xem một lát...”
“Mình chưa lái Chiến sĩ cơ động thật bao giờ, nhưng có thể chịu được mức trọng lực tám lần, chỉ cần không phải là thiết kế quá mức hoang đường thì đều có thể thử được...”
“Tám lần à...?”
Đường Linh ngẩng phắt đầu lên, kinh ngạc đến nỗi chút nữa ngã xuống giường... Tuy nhiên đó chỉ là một phản ứng, lập tức cô lại nằm co tròn trên người Lý Phong, quả là dễ chịu hơn nằm trên giường rất nhiều...
“Chỉ có Chiến sĩ cơ động át chủ bài và người cải tạo gen mới chịu được mức trọng lực như thế, cậu có thể...?”
“Hì hì, đại loại mình có năng khiếu bẩm sinh về mặt này, chỉ có cậu biết thôi đấy nhé!”
Đương nhiên Đường Linh hiểu tám lần trọng lực nghĩa là gì... Với tuổi hiện nay mà Lý Phong đã chịu được chỉ số này, vậy thì nếu được rèn luyện cẩn thận, có trời mới biết hắn sẽ đạt đến cảnh giới như thế nào... Nhưng điều làm Đường Linh thực sự quan tâm không phải tám hay chín, mà là Lý Phong đã chia sẻ bí mật đó với cô... Dịu dàng hôn nhẹ lên ngực Lý Phong, tiểu mỹ nhan thủ thỉ: “Thí nghiệm nguy hiểm lắm, người ta không để mình mạo hiểm đâu... Thấy chưa, con mắt của người ta rất lợi hại mà...”
Nụ hôn bất ngờ của Đường Linh khiến Lý Phong lại lập tức phấn khích: “Bảo bối nhỏ, hay là lại tiếp một hiệp nữa đi...”
“Tha cho người ta... aaaaaaaaaaaaa.....”
Cảm giác đúng là như đang trên thiên đường, một người bạn gái như Đường Linh có lẽ là mơ ước của bất cứ gã trai nào. Nhan sắc tài năng không nói đến, cái khó hơn chính là sự nồng nàn không tính toán, có lúc lại chẳng khác một ma nữ đa tình... Không mánh khóe bài bản như Chu Chỉ, sự quyến rũ của Đường Linh hoàn toàn phát xuất từ bản năng của nữ giới. Vì vậy dẫu có cải tạo huấn luyện bao nhiêu lần, chỉ cần còn là người thì Lý Phong không thể chống đỡ nổi...
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Matahari
Lý Phong không ở lại phòng Đường Linh. Dù sao thì với thân phận công chúa của mình, Đường Linh không thể khinh suất, huống hồ bây giờ đã có không ít người để ý. Vậy là một lát sau hai người đành quyến luyến chia tay...
Nhìn diễm sắc như tiên nữ giáng trần của người yêu, Lý Phong chút nữa không thể cất nổi bước. Nhưng hắn biết mình không thể mãi đắm chìm trong hoan lạc, nếu không muón bị chính Đường Linh xem thường, hơn nữa bản thân còn rất nhiều việc phải làm...
Trở về phòng riêng, việc đầu tiên của Lý Phong là những bài tập hồi phục. Quả nhiên sức lực có đôi chút giảm sút... Không hẳn rõ rệt, nhưng Lý Phong cảm nhận được điều đó. Hai ngày qua có vẻ hơi quá đà rồi...
Cũng chẳng sao! Nếu cả chuyện lớn này của đời người cũng không dám làm, hỏi sống còn ý nghĩa gì nữa chứ?
Lý Phong không vận động quá lâu, chủ yếu là làm nóng người trong trọng lực bốn lần và vận động tại môi trường sáu lần thời gian ngắn, tiếp sau là những bài tập chiến đấu. May cho hắn đây là phòng trọng lực riêng, không ai nhìn thấy mấy chiêu thức này...
Bởi đó không phải những bài tập đối kháng thông thường, mà là những sát chiêu thực thụ. Vốn là các chiêu thức do Tiểu Kim tổng kết dạy cho Lý Phong, nhìn không hoa mỹ nhưng hiệu quả thì vô địch, tuyệt đối không kém các bí chiêu của bất kỳ đội quân nào trên thế giới. Nhanh, hiểm, chuẩn xác, kết hợp với sức mạnh đáng sợ của Lý Phong, nếu thực sự tấn công cơ thể người thì hậu quả như thế nào, có thể tưởng tượng được.
Thi triển xong một loạt chiêu thức, sát khí quỷ dị lập tức được thu lại. Lý Phong mở trừng hai mắt, từ từ khôi phục trạng thái bình thường...
Sau đó là tắm rồi ngồi vào bàn học bài. Lý thuyết toán gần như đã nắm vững, Lý Phong chuyển sang đọc sách nâng cao. Hắn không phải nhà nghiên cứu, chỉ cần chuyên sâu một chút là đủ để tính toán vận hành Chiến sĩ cơ động. Vấn đề chủ yếu với Lý Phong lại nằm ở chỗ khác, lấy đâu ra robot thật để thực hành bây giờ...?
Trò chơi tuy có độ mô phỏng khá cao, song cả thao tác lẫn đòi hỏi thể lực vẫn giản đơn hơn thực tế rất nhiều, nếu không thì các game thủ làm sao chơi được!
Làm thế nào mới có một robot đích thực đây?
Mua... tiền có vẻ không đủ, vả lại sẽ không ai bán... Chính phủ kiểm soát rất ngặt việc mua bán robot Chiến sĩ cơ động, các đội vũ trang tư nhân phải cỡ tập đoàn trở lên mới được phép. Nếu nhờ Đường Linh thì chắc chắn rất dễ, nhưng Lý Phong ít nhiều vẫn có lòng tự tôn. Với quan hệ hai người như hiện nay, dù Đường Linh có tặng hắn cũng không thể lấy...
Dường như cách duy nhất là chợ đen... có điều giá rất đắt, hơn nữa dù mua được cũng để đâu bây giờ? Đúng là rắc rối!
Tiếc rằng Ma Quỷ Kim đang hết điện, lo cho mình còn chưa xong, bằng không quả bóng ấy biết đâu lại có cách... Thôi bỏ đi, nam nhi thì phải dựa vào mình, trước sau gì chẳng được lái, vào Alan là đã có 50% cơ hội rồi...!
Hình như vừa rồi Đường Linh nói có người tự xưng là Chiến Sĩ Đao Phong, giả mạo chắc? Lý Phong không mấy bận tâm đến chuyện đó, chỉ là nếu kẻ mạo danh dùng nick name của hắn đi lừa gạt người khác thì tuyệt đối không thể chấp nhận!
Mở máy, vào mạng... Diễn đàn Chiến tranh vũ trụ đang tranh cãi ầm ĩ, trung tâm vẫn là câu trả lời của “Chiến Sĩ Đao Phong” mấy giờ trước. Đương nhiên trên mạng không thiếu những bài bình luận đáng xem khác, nhưng đến khi đọc câu trả lời của “Đao Phong”, không biết là ai đã nảy ra nghi ngờ. Câu trả lời ấy được truyền đi và rất nhanh thu hút sự quan tâm của mọi người...
Lý Phong xem mà dở khóc dở cười... Mười mắt quả có hơn một mắt, từng chữ từng ý đều bị mổ xẻ đến tận xương tủy... và quả thực họ đã đoán trúng!
Đăng nhập... Không ngờ hộp thư đã đặc nghẹt tin nhắn. Hiển nhiên ai cũng muốn giao lưu đôi chút với Chiến Sĩ Đao Phong, yêu cầu lặp lại nhiều nhất chính là mong hắn gửi thông báo trước mỗi trận đấu, để những người ủng hộ có thời gian chuẩn bị... Vài ngày trước đây chắc hắn sẽ gạt phắt không thèm quan tâm, nhưng sau khi đã cảm nhận được sự chân thành của rất rất rất nhiều fan vô tư, Lý Phong không thể không nghĩ lại...
Kỳ thực gửi thông báo trước đối với hắn chẳng có ảnh hưởng gì. Dù sao thì cũng không ai tra được tung tích, trong khi công ty game sẵn sàng trả 50.000 đồng Liên bang cho mỗi thông báo trước của Chiến Sĩ Đao Phong...
Lý Phong lắc lắc đầu. Năm mươi ngàn đồng... bằng số tiền cha mẹ dành dụm cả một năm... Đúng là thiên hạ điên thật rồi, một vài dòng của mình lại đáng giá nhiều như vậy!
Hiển nhiên Lý Phong chưa bao giờ coi thường đồng tiền. Tuy tiền không phải là vạn năng, nhưng thời này rỗng túi thì thật không dễ chịu chút nào! Không có tiền, làm sao vào được câu lạc bộ cao cấp? Lấy gì hẹn hò với Đường Linh? Chẳng lẽ lúc phục vụ đưa hóa đơn lại gãi đầu cười hì hì...?
Rốt cuộc Lý Phong đã chủ động liên lạc với công ty game...
Phòng điều khiển game Chiến tranh vũ trụ, hiện giờ lúc nào cũng như trong chiến dịch. Cả khi Chiến Sĩ Đao Phong không online, nhân viên vẫn bận rộn điên cuồng, người giám sát dán mắt vào màn hình đề phòng xảy ra sự cố, trong khi đó nhân viên chăm sóc không ngừng tíu tít với đủ loại câu hỏi, tố cáo và cả kiến nghị... Đột nhiên một nữ nhân viên thét một tiếng thất thanh, đứng bật dậy...
Ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về phía đó, gã chủ nhiệm trợn mắt tưởng lồi cả tròng ra ngoài, gặp ma chắc? Vừa đắn đo mua quà gì cho sinh nhật con trai, thiếu chút nữa là bệnh tim tái phát...
Có điều nữ nhân viên kia còn kích động hơn cả gã: “Sếp... sếp, mau, mau, là... Chiến Sĩ Đao Phong...!”
Oái....................
Nhân viên lập tức xúm lại, trong khi viên chủ nhiệm béo phệ kia chợt nhanh nhẹn lạ thường, như một vận động viên chạy vượt rào băng qua bàn lao tới...
Đọc qua tin nhắn trên màn hình, gã lập tức đập bàn, đầu óc nhanh chóng hoạt động: “Mau, lập tức hỏi cách liên lạc...! Không, với cá tính của anh ta, khẳng định không thích kiểu đó, vậy thì cứ đăng nhập vào diễn đàn, chúng ta và anh ta nói chuyện.......”
“Vâng, thưa sếp....!”
Các nhân viên tức tốc gõ máy... Chiến Sĩ Đao Phong lần đầu tiên chủ động liên hệ, đúng là quá đặc biệt!
Rất mau chóng, tin nhắn bay tới Lý Phong... Người thông minh nói chuyện với nhau quả là dễ chịu. Đăng nhập lại vào diễn đàn Chiến tranh vũ trụ, Lý Phong lựa chọn trạng thái ẩn...
“Xin hỏi, là Chiến Sĩ Đao Phong phải không?” Một supermod lên tiếng.
“Đúng!”
“Xin chào, tôi là chủ nhiệm bộ phận phục vụ khách hàng, thay mặt công ty toàn quyền đàm phán với anh.”
“Tốt, vậy chúng ta vào thẳng chủ đề, tôi có thể thông báo trước trận đấu...”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari
Viên chủ nhiệm béo ú cố gắng kìm chế xúc động... Trời đất quỷ thần Alah Chúa Phật ơi, cảm tạ các ngài... Chỉ cần làm được vụ này, cá cả 10 ăn 1 là ta sẽ được thăng chức...
“Tuyệt lắm! Tôi thay mặt đông đảo game thủ mạng Chiến tranh vũ trụ cảm ơn anh! Theo quy định, chỉ cần thông báo trước ba tiếng cho phòng chăm sóc khách hàng và nhận được trả lời. Nếu tiến hành trận đấu đúng giờ, chúng tôi sẽ trả anh 50.000 đồng liên bang. Thoả thuận này một tháng sẽ bàn lại một lần, ý anh thế nào?”
“100.000!” Lý Phong lạnh lùng...
Giá cả ai mà biết đích xác, không thể có chuyện đối phương cứ nói sao nghe vậy...
Một trăm nghìn à........?
Viên chủ nhiệm béo phệ khẽ giật mình, cái giá có vẻ hơi mạo hiểm... Nhưng cơ hội này là ngàn năm có một, nếu thông báo được trước ba tiếng trở lên, trời ạ... Ít nhất số người theo dõi cũng gấp đôi... Mẹ ơi, đời mấy khi được liều, đánh cược đi...!
Lý Phong rất thản nhiên, không hề biết đối phương đang lo lắng muốn chết... Chiến Sĩ Đao Phong quá thần bí, giọng lại lạnh lùng như vậy, e rằng chỉ cần mặc cả một câu là hắn sẽ biến mất... Nếu vậy thì có mười cái đầu cũng không đủ để đâm vào tường rồi...!
“Được, một trăm ngàn! Hợp đồng chúng tôi sẽ gửi vào hòm thư cho anh trong vòng một ngày!”
“Tốt, tạm biệt!”
Viên chủ nhiệm ngây người nhìn BS001 biến dần... Vận may vừa gõ cửa nhà ta chăng...? Xem tính khí của hắn ta chắc chắn là loại nói một thì không hai, vừa xong chỉ cần chần chừ một chút... không khéo ngày mai phải xách đồ biến khỏi công ty rồi!
Trong khí đó, Lý Phong cũng đang ngồi ngây ra vì choáng ngợp... Mẹ ơi... một trận đấu 100.000 đồng Liên bang, đó là chỉ tính riêng tiền thông báo đấy...!
Đương nhiên hắn biết, lấy đưọc tiền của thiên hạ sẽ tuyệt đối không đơn giản chút nào... Chắc chắn hợp đồng sẽ quy định đủ mọi chi tiết và nghĩa vụ, nhưng chẳng sao... Dù gì thì mục đích chính vẫn là thao tác đánh trận, được tiền hay không, bản thân hắn chẳng có gì thua thiệt cả!
Mình sắp sửa thành phú ông rồi chăng?
Trong lòng không khỏi cảm thấy lâng lâng... trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ... May mà trải qua đợt huấn luyện khốc liệt của Tiểu Kim, mọi sự phấn khích đều có thể kiểm soát. Có lẽ chỉ trừ tình yêu với Đường Linh, còn thì tất cả các tình huống bất thường khác đều không thể khiến hắn mất bình tĩnh được.
***************
Nhũng cỗ xe đệm từ sang trọng lao nhanh đến, dừng gấp trước cổng công ty game WOA. Các cấp quản lý có vẻ rất gấp gáp, nhanh chóng chui khỏi xe rồi hấp tấp chạy lên lầu...
Viên chủ nhiệm béo mập đứng đó, run rẩy bên chiếc bàn hội nghị đầy các nhân vật chóp bu của WOE, vẻ mặt tất cả đều tươi tỉnh hiếm có...
“Galbo, anh đã phục vụ cho công ty hơm mười năm đúng không?” Tổng giám đốc cười tít mắt, hỏi.
“Dạ, được cống hiến cả đời cho công ty là vinh dự và mục tiêu của tôi!” Chủ nhiệm lấy giọng thành khẩn nhất.
Các nhân vật bên bàn đều mỉm cười, người anh em này gặp vận rồi...
Tổng giám đốc khẽ gật đầu: “Vừa rồi anh đã xử lý rất tốt, đoán đúng tâm lý của Chiến Sĩ Đao Phong, đồng thời đưa ra quyết định chuẩn xác nhất! Tốt lắm, WOE chúng ta tự hào có được một nhân viên như anh. Thay mặt hội đồng quản trị, tôi tuyên bố Galbo từ hôm nay là Giám đốc Phòng kinh doanh, lương tăng gấp đôi, và trực tiếp quản lí chương trình Chiến Sĩ Đao Phong. Hy vọng anh Galbo sẽ không phụ kỳ vọng của Ban điều hành và Hội đồng!”
Viên chủ nhiệm như lịm đi vì sung sướng, các nhân vật chóp bu cũng hài lòng gật đầu... Còn phải nói, một thoả thuận vừa rồi hiển nhiên đã mang lại không biết bao nhiêu tiền cho công ty. Mặc dù ai ở vị trí ấy chắc chắn cũng sẽ đều quyết định như vậy, nhưng thế thì đã sao? Trời gọi ai người ấy dạ, con người ta cần có năng lực, nhưng vậy may tuyệt đối cũng không thể thiếu!
Bước ra khỏi phòng họp, anh béo nhà ta vẫn cảm giác như đang ở trong mơ... Nhìn những đám mây trắng ngoài cửa sổ, lúc này gã chính là fan số một của Chiến Sĩ Đao Phong! Ai chống lại Chiến Sĩ Đao Phong, có nghĩa là chống lại chính Galbo ta đây… Phải rồi, con trai mình cũng là fan của Đao Phong! Cái tin cha nó là người đầu tiên được nói chuyện với Chiến Sĩ Đao Phong, tuy là món quà đầu lưỡi nhưng chắc chắn cậu nhóc sẽ phải vui lắm đây...!
Mỗi trận đấu của Chiến Sĩ Đao Phong sẽ được mạng chủ quản phát thông báo, từ nay các game thủ có đủ thời gian chuẩn bị theo dõi, đó là tin hot nhất trong bản tin sáng hôm sau... Không chỉ là thông báo trên mạng, các đài truyền hình cũng phát đi tin này...
Đó là giữa bữa sáng, nữ phát thanh viên xinh đẹp vừa nói vừa đưa ra một xấp báo: “Rõ ràng game Chiến tranh vũ trụ là trò chơi thu hút nhất hiện nay, được các game thủ đủ mọi lứa tuổi yêu thích. Do ở một phương diện nào đó trò chơi này thúc đẩy việc rèn luyện cơ thể của người chơi nên nhiều bậc phụ huynh không ngăn cản con cái mình. Gần đây, trong diễn đàn Chiến tranh vũ trụ xuất hiện một game thủ rất được hâm mộ với nick name Chiến Sĩ Đao Phong. Game thủ này nổi tiếng thế nào, đơn giản chỉ cần nhìn vào bảng xếp hạng video toàn cầu... Từ vài tháng qua, Chiến Sĩ Đao Phong là người duy nhất có thể cạnh tranh được với thiên sứ Carly Angel vị trí số một. Mới ngày hôm qua, game thủ thần bí này đã ký kết một thoả thuận với công ty game WOE, chúng ta hay xem đoạn phỏng vấn của phóng viên với giám đốc phòng kinh doanh của WOE...”
..........................
“Chào ngài Galbo, xin hỏi... ngài có cho rằng Chiến Sĩ Đao Phong thực sự quan trọng như vậy đối với game Chiến tranh vũ trụ không?”
Trong bộ comlet thẳng mượt mà, anh béo hùng hồn: “Trước tiên tôi xin thay mặt cho quảng đại game thủ cảm ơn Chiến Sĩ Đao Phong, cá nhân tôi là một fan của Đao Phong, con trai tôi cũng vậy. Hôm qua sinh nhật con trai tôi, quà sinh nhật của tôi chính là đoạn ghi âm cuộc nói chuyện của tôi và Chiến Sĩ Đao Phong, con trai tôi đã vô cùng vui sướng. Điều này đã chứng minh mức độ hâm mộ của mọi người đối với Chiến Sĩ Đao Phong trong hiện tại...”
“Oh, vậy sao? Vậy bản hợp đồng đó cụ thể nói về điều gì?” Hiển nhiên cô phóng viên này không theo dõi chút nào game Chiến tranh vũ trụ!
“À... WOE chúng tôi tuyệt đối tuân thủ pháp luật, bảo đảm bí mật cá nhân của người chơi. Những ai quan tâm đều biết, Chiến Sĩ Đao Phong không hề muốn tiết lộ thân phận, và điều đó được chúng tôi tôn trọng. Điều tôi muốn nói ở đây là, quảng đại game thủ yêu mến Chiến Sĩ Đao Phong từ giờ chỉ cần đăng nhập vào mạng chủ quản, tra tìm ngày giờ là biết được cuộc chiến sắp tới của anh ta. Cảm ơn các vị đã ủng hộ...”
Ống kính hướng về phía phóng viên: “Chiến Sĩ Đao Phong thực sự được hâm mộ như vậy sao? Có lẽ WOE đã đi một bước tương đối mạo hiểm, Triệu Lan, bản tin buổi sáng!”
Rõ ràng đây là ngày vui nhất đối với các fan của Đao Phong, khỏi cần phải thấp thỏm chờ đợi, và Chiến Sĩ Đao Phong chắc sẽ không đột ngột biến mất hàng tháng nữa, còn về nữ phóng viên kia… Chiến Sĩ Đao Phong mà cũng không biết! Ả này từ thiên hà nào rơi xuống vậy?
Sao ai lại vote truyện của mụi xuống 4 sao rùi? Vote lên 5 sao đi chứ ạ?
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari
Đối với Lý Phong, chuyện gì đã quyết định là xong, không cần thiết phải bận tâm đến nữa. Tiền có quan trọng cũng chỉ là công cụ, tuyệt đối hắn sẽ không vì tiền mà bỏ bê học hành, vẫn lên lớp như thường lệ...
Lại một tuần nữa trôi qua, sinh viên năm thứ nhất chuẩn bị bước vào khóa huấn luyện quân sự khép kín. Huấn luyện kéo dài hai tháng, là chương trình áp dụng cho tân binh mới nhập ngũ. Những sinh viên khoá trên đã truyền lại... huấn luyện quân sự ở Alan tàn khốc có tiếng... Đúng, không phải nghiêm khắc mà là tàn khốc! Năm nào cũng vậy, một số không ít sinh viên dù đã qua kiểm tra thể lực vẫn không chịu nổi khổ nhọc, cuối cùng đành phải xin rút lui. Alan là gì chứ? Học viện quân sự cấp cao! Chỉ những sinh viên đày đủ kiến thức và ý chí mới có thể trụ lại.
Đừng nói gì là công bằng hay nhân quyền! Trường quân sự là quân đội, quân nhân phải cứng rắn như sắt thép!
Phần đông sinh viên khá căng thẳng, trong khi Lý Phong và Salta lại hết sức háo hức. Bởi hai gã biết, tại nơi huấn luyện không chỉ có thao trường mà còn có cả Chiến sĩ cơ động thật sự, cuộc tỉ thí của hai người sẽ được tiến hành chính trong thời gian này...
Một đoàn xe lớn chở các tân sinh viên tiến vào căn cứ quân sự ngoài ngoại ô. Tại đó, các cậu ấm cô chiêu sẽ được “hưởng thụ” hai tháng huấn luyện đặc biệt. Nếu là đi dã ngoại, trên xe chắc chắn đã tràn ngập tiếng hát tiếng cười... Đáng tiếc đây lại là huấn luyện quân sự đặc biệt. Mấy ngàn sinh viên, người nào người ấy vẻ mặt căng thẳng như thể sắp đi vào chiến trường...
Nói thế cũng không sai... Khóa huấn luyện này chính là chiến trường đầu tiên của họ...
Những chiếc xe băng băng phóng đi, cũng không biết là về hướng nào, nhưng chắc chắn càng lúc càng cách xa thành phố. Nửa ngày trôi qua, một toà thành bằng thép màu trắng bạc hiện ra trước mặt.... Đoàn xe chầm chậm dừng lại, bên ngoài quân doanh đã đứng sẵn mấy sĩ quan...
Các tân sinh viên đều có chút ớn lạnh... Toà thành trắng bạc, xa một chút là những rặng núi trùng điệp heo hút, không có gì giống với cuộc sống ở thành phố... Chắc hẳn phần lớn sinh viên là lần đầu tiên đến một nơi như thế này.
Đứng đầu đoàn đón tiếp là một thiếu uý, cao mày nhìn đám sinh viên đang í ới loạn xạ... Cứ bát nháo đi lũ nhóc! Chẳng bao lâu các cô cậu sẽ hiểu quân đội là như thế nào!
“Tất cả im lặng, nghe đây! Tôi, Tiger, là tổng giáo quan của các cô cậu trong hai tháng tới. Bắt đầu từ hôm nay, các cô cậu phải quên thân phận sinh viên, quên hẳn thế giới bên ngoài. Chỉ có một điều phải nhớ kỹ... mình là một binh sĩ! Yêu cầu của tôi có ba điểm, tất cả mọi người nghe cho rõ... Thứ nhất: phục tùng, thứ hai: phục tùng, thứ ba: vẫn là phục tùng, hiểu chưa?”
Tiger chợt gầm lớn như một con dã thú khiến đám tân sinh viên giật nảy người, đoạn im phăng phắc ngây ra nhìn... Tuy nhiên có một vài kẻ lại cười lạnh, hình như không chút bận tâm...
“Bất kể các cô cậu con nhà ai, lai lịch thế nào, đã vào đây thì đều là những tân binh bình thường nhất! Giờ hãy vứt bỏ mọi hành lý, đi lĩnh đồ dùng hàng ngày, mười phút sau tập trung tại thao trường, ai đến muộn, phạt chạy năm ngàn mét!”
Tiger nói xong, dẫn theo bốn sĩ quan còn lại quay người đi thẳng, bước trông chậm mà nhanh tiến vào trong quân doanh, cửa lớn từ từ khép lại...
Thiếu uý vừa quay người, Lý Phong đã bắt đầu khởi động. Một số người khác thì theo sau thiếu uý xông thẳng vào quân doanh, đa số sinh viên thì ngây ra một hồi rồi mới thi nhau vứt bỏ hành lý, như ong vỡ tổ ùa theo vào... Hiển nhiên họ không phải kẻ đần độn, hiểu rất rõ Thiếu úy đã nói là không phải chuyện đùa...
Cánh cửa thép rầm rầm khép vào, bên ngoài trơ lại một đống ba lô túi xách...
“Năm nào chẳng thế, cứ nhởn nhơ như đi dã ngoại...!”
“Hình như năm nay có khác! Thiếu úy có để ý không, có mấy tên tố chất rất khá?”
Tiger khẽ gật đầu... Đâu chỉ là rất khá, hai tên trong số đó thậm chí đã chấn động cả đến cấp trên. Ngoài ra y cũng nhận được chỉ lệnh, có mấy sinh viên khóa này là không thể động đến... Tuy trong điều lệ thì quân đội xem tất cả đều như một, nhưng thế lực đằng sau mấy sinh viên đó lớn đến mức không phải mấy sĩ quan nhỏ như các gã có thể đắc tội được! Tiger tuy bất mãn nhưng chẳng có cách nào... Mệnh lệnh là mệnh lệnh, quân nhân không thể lấy cảm nghĩ của mình lý sự với cấp trên!
“Hôm nay chỉ là phân tổ, các cậu đi làm đi, cứ tuỳ ý mà phân!”
“Rõ!” Bốn người kia đồng loạt chào, mặt cả bốn đều lộ một nụ cười quái đản... Chờ đấy lũ nhóc, showtime sắp bắt đầu...
Thao trường rất dễ tìm, các sinh viên mau chóng tập trung đủ. Nhưng vẫn như lúc đến, ai nấy túm năm tụm ba lộn xộn, sắc mặt đều lộ vẻ hoang mang... Có lẽ về trí tuệ họ đều là tinh anh, nhưng ý thức kỷ luật thì... Nếu không có mấy câu cảnh cáo của Tiger, e là cả đám đã tán loạn lên rồi...
Lý Phong không đứng cùng Mã Khả, cũng không lại gần Đường Linh. Trước khi đi hắn đã công khai nói với cả hai, chắc chắn hắn giúp được hai người phần nào đó, nhưng đấy không phải là chuyện hay. Là người, nhất định phải trải qua rèn rũa mới trưởng thành, Mã Khả và Đường Linh cũng vậy.
Không hẹn mà đồng, hai cặp mắt của Lý Phong và Salta dần dần chiếu vào nhau. Rõ ràng cả hai đều không bận tâm với hoàn cảnh trước mắt... Lý Phong thì khỏi phải nói, Salta cũng đã quá quen với cuộc sống thao trường. So với những huấn luyện của cha và anh gã thì ở đây chẳng khác gì thiên đường...
Bốn sĩ quan xuất hiện, người to nhất trông dềnh dàng như một con gấu bước lên, hét lớn: “Nghiêm!”
Gã khinh bỉ đảo mắt nhìn qua một lượt đám sinh viên vẫn đang loạn xị bát nháo... Nhiệm vụ đầu tiên chính là chỉnh sửa cái tật xấu này!
“Nam bên trái, nữ bên phải, bán nam bán nữ hoặc vừa nam vừa nữ thì đứng giữa... Nhìn gì mà nhìn? Lập tức xếp hàng, đúng là một lũ lề mề...!”
Bốn viên sĩ quan gào lên, có điều các sinh viên vẫn tán loạn như cũ...
Rầm!
Sợi roi điện quất lên mặt đất, tia lửa văng tứ phía phát ra những tiếng nổ tanh tách, các sinh viên ngây người... huấn luyện quân sự hay tù khổ sai đây...?
“Tôi kháng nghị, các người làm như thế là phi pháp. Chúng tôi là sinh viên, không phải từ nhân, tôi phải tố cáo!”
Một sĩ quan rảo bước đến trước mặt nam sinh viên vừa lên tiếng, hai con mắt như ốc nhồi nhìn chằm chằm vào tận mặt làm cậu ta sợ đần cả người...
“Đây là lần đầu tiên, ta cho các người một cơ hội... Ở đây chỉ có phục tùng, kẻ nào không phục tùng... cút! Đã hiểu chưa, hả?”
Giọng nói hết sức trầm nặng, chẳng khác mấy so với thú ăn thịt người. Cậu sinh viên vừa giảng giải nhân quyền giờ lại hệt như như con thỏ non, gật đầu lia lịa rồi đứng sang bên trái.
Có một tấm gương tày liếp, những người khác không thể không phục tùng... Hiển nhiên mấy sĩ quan này không nói đùa, các sinh viên chỉ có hai lựa chọn, một là ở lại, một là biến... Gần như liều mạng mới thi được vào Alan, ai lại có thể vì chuyện này mà thôi học! Vậy là nam nữ sinh viên rất nhanh đứng tách nhau ra theo chỉ định.
“Hừm, ở đây chúng ta sẽ chỉ bảo cho các cô cậu thế nào là quân nhân! Bây giờ đứng yên không cử động, nam ba tiếng, nữ hai tiếng, mỗi lần cử động phạt chạy một nghìn mét, cộng thêm nửa giờ đứng!”
Bốn viên sĩ quan chia nhau ra bốn hướng, lẳng lặng giám sát đám sinh viên. Bốn ánh mắt lạnh như tử thần, các sinh viên chẳng ai dám động đậy. Chuyện không đùa được nữa rồi, nhìn bốn bức tường sắt lạnh tanh xung quanh... huấn luyện quân sự đã bắt đầu!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Matahari