Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 61: Gia tộc Tư Mã.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Song Tử Hải phân biệt được gọi là Tả Tinh Đảo cùng với Hữu Tinh Đảo. Nhạc Thành đi theo đoàn dong binh đi vào thị trấn thì tách ra, bởi vì muốn tới Song Tử Đảo thì phải thuê ma thú phi hành mới tới được.
Nhạc Thành rời khỏi đám dong binh rồi nhanh chóng tìm tới một cửa hàng vận chuyển, điêm chủ nói mấy ngày nay vì Tả Tinh Đảo một tháng sau tổ chức đại hội Luyện Dược sư cho nên mỗi ngày có rát nhiều người tới đó, tất cả các ma thú phi hành đều bay ra ngoài, cho nên phải chờ đến sáng ngày mai.
Nhạc Thành nhìn tình huống thì thấy lời nói của điếm chủ là thật, hắn liền giao một khối kim tệ làm tiền đặt cọc, ngày mai Nhạc Thành sẽ tới Tả Tinh Đảo.
Sau đó Nhạc Thành vất vả mới kiếm được một gian khách điếm để nghỉ chân, những khách điếm khác đều ngập tràn khác, quả nhiên Nhạc Thành đặt chân tới khách sạn này cũng phải trả một khối kim tệ cho một đêm, giá rất đắt, nhưng Nhạc Thành cũng không có biện pháp nào.
Dươi sự dẫn dắt của một tiểu đồng Nhạc Thành liền đi tới một gian phòng nho nhỏ, bên trong có một chiếc giường lớn. Nhạc Thành không để ý tới những thứ này, may mà những thứ ở đây đều tương đối sạch sẽ.
Sau khi vào phòng Nhạc Thành cũng không đi ra ngoài mà bắt đầu khoanh chân trên giường mà tu luyện, một năm thời gian sẽ đủ cho hắn tu luyện, dù sao tu vi thực lực hiện tại của hắn quá thấp, Nhạc Thành không có cảm giác an toàn.
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành thở ra một hơi dài, đem toàn bộ thanh mang thu vào trong cơ thể rồi từ từ mở hai mắt ra, hai sợi tinh quang ngưng tụ trong mắt hồi lâu không tan.
Tu luyện khắc khổ ở trong thành, tu vi của Nhạc Thành đã từ từ tiến bộ, hiện tại tu vi của hắn đã tới Khai Quang Trung Kỳ đỉnh phong, tin rằng chỉ còn mấy tháng nữa là đạt tơi stu vi Khai Quang hậu kỳ.
Rời chân đặt tới khách điếm, Nhạc Thành đi tới gian cửa hàng thì thấy không ít người đã xếp hàng ở đó để đi tới Song Tử Đảo. Một lát sau cửa hàng đã có người sắp xếp, Nhạc Thành cũng đi về phía trước.
- Nhị giai phi hành ma thú Phi Ung.
Nhạc Thành nhìn thấy những con thú điểu đặt chỉnh tề phía trước, những thú điểu này so với diều hâu bình thường cũng không lớn hơn bao nhiêu, chỉ là toàn thân rất đặc biệt, bao trùm lông đen.
Nhị gia phi hành ma thú Phi Ưng tính tình tương đối ngoan ngoãn, cộng thêm với thể tích lớn, tốc độ cực cao cho nên rất nhiều người thích. Có thể thay nó để đi bộ thì cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, một số cao thủ Đấu Vương cũng chọn nó thay vì đi bộ. Bởi vì chính mình đi thì sẽ tiêu hao không ít đấu khí, trừ khi là Đấu Hoàng hoặc ma Pháp sư phong hệ thì bọn họ không cần cưỡi Phi Ưng.
- Nha.
Trong cửa hàng có người ra lệnh, lập tức năm con Phi Ưng liền ứng tiếng, triển kai hai cánh, năm con phi ưng bay lên trên bầu trời, ánh sáng trở nên ảm đạm.
Lập tức mỗi con phi ưng đều nhảy lên tới trên một gian hàng, hẳn là hắn đang khống chế phi ưng. nt cũng chọn một con phi ưng mà nhảy lên, nhanh chóng hướng về phía Song Tử Đảo mà bay tới.
Ngồi ở trên lưng phi ưng, trong lòng Nhạc Thành liền có một cảm giác sợ hãi, Phi ưng có thể ngồi được chín người trên đó, thể tích vô cùng lớn.
Nhạc Thành đánh giá bảy người khác ở trên phi ưng, theo thứ tự là hai người ngoài ngũ tuần, cảm giác khí tức trên người bọn họ thì Nhạc Thành nhận ra cả hai chính là Đấu Linh cao thủ, mà một nam tử trẻ tuổi chính là một ma pháp sư, hai người là đấu sư, còn hai người là luyện dược sư.
Nhạc Thành ngồi ở trên phi ưng nhìn nước biển mênh mông phía dưới, nghe nói Hải Vực này có không ít ma thú, trong hải vực đây chính là thiên đường của ma thú, nếu như bị ma thú trong nước đuổi giết thì là một việc rất phiền phức.
Nhìn Song Tử Đảo ở cách đây không xa, Nhạc Thành cũng nhìn bầu trời phía trên. Phi Ưng phi hành phía trên đó có tổng cộng là mười con, mỗi con phi ưng đều bay về phía Tả Tinh Đảo.
Trải qua thời gian nửa ngày, mấy con phi ưng cũng từ từ trở nên quen thuộc với con người, Nhạc Thành theo bọn họ nói chuyện thì biết được, hai luyện dược sư tới Tả Tinh Đảo để thamg gia đại hội còn những người khác chính là xem náo nhiệt.
Tả Tinh Đảo mỗi năm đều tổ chức một lần đại hội luyện dược sư trẻ tuổi. Chỉ cần luyện dược sư dưới ba mươi tuổi là có thể tham gia, mỗi trận đấu sẽ chọn ra quán quân, á quân, và xếp thứ ba, ba người này sẽ được ban thưởng rất nồng hậu, cho nên rất nhiều luyện dược sư trẻ tuổi cạnh tranh rất khốc liệt.
Chỉ cần ở trong đại hội Luyện dược sư lấy được một thứ không tệ thì thân phận của họ sẽ tăng vọt, thế lực khắp nơi ở Song Tử Đảo đều sẽ mời hắn gia nhập, mà Quán Quân, Á Quân, xếp thứ ba, ba người này cũng sẽ thanh danh vô cùng lớn.
Tả Tinh Đảo có diện tích vô cùng lớn, vô cùng phức tạp, thế lực mạnh nhất trong đó chính là Tiên Cảnh Tông, Tiên Cảnh Tông có thể nói là thống trị cả Tả Tinh Đảo. Sau đó còn có tam môn lưỡng gia.
Tam môn lưỡng gia kỳ thật là ba đại môn phái cùng với hai đại gia tộc. Tam môn theo thứ tự chính là Thanh Hải Môn, Đan Môn, Huyết Sát môn, hai đại gia tộc chính là Tư Mã gia và Lương gia, mỗi lần đại hội Luyện Dược sư chính là cuộc cạnh tranh gay gắt của Tam môn lưỡng gia này.
Nằm ở phía nam của Tả Tinh đảo, gần đây Tư Mã gia tộc đau đầu vô cùng, nhìn thấy đại hội Luyện dược sư lần này sắp bắt đầu, Tư Mã gia tộc vẫn chưa tìm được người đại diện cho họ để tham gia. Không phải là Tư Mã gia tộc không có luyện dược sư mà luyện dược sư cao nhất của bọn họ cũng chỉ đạt tới tam phẩm, loại đẳng cấp này tuy không tệ nhưng muốn ở ba vị trí đầu tiên thì rất khó.
Đã năm sáu lần Tư Mã gia tộc không lấy được ba vi trí đứng đầu trên đại hội, nếu lần này Tư Mã gia tộc vẫn không có người tiến vào ba vị trí đầu tiên thì địa vị của bọn họ sẽ không được bảo vệ.
Lúc này ngồi trong đại sảnh là một trung niên hán tử, sắc mặt tiều tụy, hắn chính là tộc trưởng của gia tộc Tư Mã, Tư Mã Xương bình, ngũ tinh Đấu Vương, ở Tả Tinh Đảo cũng là một nhân vật nổi tiếng.
- Tộc trưởng, tiểu thư tựa hồ đối với sắp xếp của người rất không hài lòng cho nên đã ra ngoài, hiện tại vẫn chưa quay lại.
Lão giả bên cạnh nói với Tư Mã Xương Bình.
- Đại trưởng lão, ta cũng vì không có cách nào, ta biết như vậy là ủy khuất cho Yên Nhiên nhưng nếu như không làm như vậy thì Tư Mã gia tộc sẽ bị hủy trong tay ta, ta có chết cũng không còn mặt mũi đi gặp tổ tiên Tư Mã gia.
Tư Mã Xương Bình bất đắc dĩ nói.
- Tộc trưởng, tiểu thư cũng hiểu cho nên không phản đối, chỉ là trong lòng không cảm thấy thoải mái mà thôi, cho tiểu thư đi giải sầu cũng tốt.
Đại trưởng lão nói.
- Người của Lương gia khi nào sẽ đến?
Tư Mã Xương Bình hỏi, chuyện này quan hệ với cả Tư Mã gia tộc, hắn không thể không làm như vậy.
- Bọn họ bảo ngày mai sẽ trả lời thuyết phục của trưởng lão, nhưng lão phu sợ lần này Lương gia sẽ nhân cơ hội mà chiếm đoạt Tư Mã gia chúng ta.
Đại trưởng lão bận tâm nói.
- Chuyện đã đến mức này thì cũng không còn cách nào khác nữa, nếu như lần này Tư Mã gia tộc mà không có Luyện Dược sư tiến vào ba vị trí đầu tiên thì không cần Lương gia chiếm đoạt chúng ta cũng không có đất mà sống. Chỉ cần có ta ở đây, Lương gia muốn chiếm đoạt Tư Mã gia tộc thì cũng không phải là chuyện dễ dàng
Trải qua một ngày phi hành, Nhạc Thành cuối cùng cũng tới Tả Tinh Đảo. Ngồi trên phi ưng nhìn về phía Tả Tinh Đảo, Nhạc Thành trong lòng không kìm được mà sinh ra một cảm giác thần kỳ.
Nhạc Thành nhảy xuống phi ưng, cùng với mọi người đi tới Tả Tinh Đảo. Tả Tinh Đảo cấm mọi phi hành ở trên không, nếu không chấp hành thì sẽ bị đánh chết, trải qua mấy tháng bôn ba, Nhạc Thành cuối cùng cũng tới được đây.
Bởi vì hiện tại đã là hoàng hôn cho nên Nhạc Thành không thể không tìm một chỗ đặt chân. May mà trên người của hắn có chút kim tệ nếu không thì cũng không có cách nào. Nhạc Thành tựa hồ như gặp một số chuyện phiền phức, sắc trời ngày càng tối, Nhạc Thành không tìm thấy được một khách điếm nào để nghỉ chân.
- Chẳng lẽ Tả Tinh Đảo lớn như vậy mà ta tìm không ra được một chỗ đặt chân.
Nhạc Thành bất đắc dĩ mà lẩm bẩm nói, Thất Tinh Đảo so với trong tưởng tượng của Nhạc Thành thì náo nhiệt hơn rất nhiều, nói chung trên này cũng có tới trăm vạn người.
Sắc trời càng ngày càng tối, các cửa hàng xung quanh lần lượt đóng lại, Nhạc Thành nhìn thấy những con phố phồn hoa dần cũng trở nên quạnh quẽ, Nhạc Thành tìm nửa giờ vẫn không tìm được khách điếm để dừng chân.
Nhạc Thành cũng không muốn ở trên đường, buổi tối sẽ có những đội tuần tra, nếu như để bọn họ nghi ngờ thì chắc chắn sẽ gặp phiền phức, cho nên Nhạc Thành không thể không tìm một chỗ để nghỉ chân.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 62: Tư Mã Yên Nhiên.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Phanh.
Nhạc Thành ngẩng đầu lên nhìn xem hai bên có ký hiệu của khách điếm hay không, bỗng nhiên Nhạc Thành đâm vào một người.
- Ngươi đi kiểu gì vậy?
Nhạc Thành vẫn chưa kịp phản ứng thì người trước mặt đã lùi về tức giận quát.
Nhạc Thành nhìn về phía trước, tuy trời đã tối nhưng hắn vẫn nhận ra đó là một nữ tử tuyệt mỹ, mai tóc đen nhánh búi sau ót, da thịt trắng như tuyết.
- Thật xin lỗi, ta khong chú ý.
Nhạc Thành cất tiếng nói, rõ ràng là nàng đụng phải mình, tuy nhiên đang ở trong Tả Tinh Đảo cho nên Nhạc Thành cũng không muốn gây phiền toái.
Hoàng Y nữ tử ngẩng đầu nhìn Nhạc Thành, nàng cũng cảm thấy vừa rồi là mình đụng Nhạc Thành cho nên cũng cảm thấy có lỗi, nàng cất tiếng nói:
- Ngươi vừa mới tới Tả Tinh đảo phải không, chút nữa sẽ có đội tuần tra, đừng đi trên đường kẻo phiền phức.
- Đa tạ tiểu thư nhắc nhở, tại hạ vừa mới tới Tả Tinh Đảo không lâu, hiện tại vẫn chưa tìm được chỗ đặt chân.
Nhạc Thành nói.
- Vậy sao? Ngươi là Luyện Dược sư?
Hoàng Y nữ tử đột nhiên nhìn Nhạc Thành mà hỏi.
- Xem như thế đi, tiểu thư hỏi cái này để làm gì?
Nhạc Thành nghi hoặc hỏi.
- Xích.
Trong lúc Nhạc Thành nghi hoặc khó hiểu, hoàng y nữ tử liền biến đổi thần sắc, lập tức mi tâm của nàng có một màn trắng sáng bắn ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một đại xà ảnh đánh về phía Nhạc Thành.
- Công kích linh hồn của Luyện Dược sư.
Nhạc Thành biến sắc, không ngờ hoàng y nữ tử lại động thủ, hắn nhanh chóng kết thành một thủ ấn, mi tâm cũng nhanh chóng bắn ra một thanh mang ngưng tụ thành một thanh điêu, đánh về phía xà ảnh phía trước.
- Xích.
Hai cái linh hồn sinh vật dây dưa giữa không trung, một hỏa quang chói mắt lóe ra, thân hình của Hoàng Y nữ tử đã ngưng tụ thành cự xà đã bị Nhạc Thành đánh cho thành vài lỗ máu, Hoàng Y nữ tử cũng nhanh chóng trắng bệch sắc mặt.
- Dừng tay..
Hắc y nữ tử thu linh hồn cự xà lại, khiếp sợ hỏi:
- Ngươi là tứ phẩm Luyện Dược sư?
- Tiểu thư có chuyện gì không?
Nhạc Thành liền dừng tay lại.
- Ngươi có thể giúp ta một chuyện được không?
Hoàng y nữ tử nói, trong ánh mắt hiện ra một vẻ khẩn cầu, nàng ta là một tam phẩm Luyện Dược sư mà vẫn bị Nhạc Thành đánh bại vậy cho thấy đối phương ít nhất cũng phải là một tứ phẩm luyện dược sư.
- Tiểu thư chúng ta hình như không quen nhau.
Nhạc Thành nhìn hoàng y nữ tử mà nói.
- Ta tên là Tư Mã Yên Nhiên, ngươi gọi ta là Yên Nhiên là được rồi, ngươi không phải không có chỗ nghỉ ngơi sao, đến nhà của ta đi.
Hoàng y nữ tử hưng phấn nói, hôm nay nàng đã thử qua nhiều luyện dược sư nhưng trình độ đều thấp hơn nàng, cuối cùng cũng đã tìm được một người mạnh hơn mình.
- Yên Nhiên tiểu thư, tiểu thư có thể trước tiên nói là cần ta hỗ trợ gì không?
Nhạc Thành thấy đã có chỗ đặt chân thì thầm nghĩ nếu như là chuyện nhỏ mình giúp thì không thành vấn đề, đêm nay cũng đỡ phải ngủ ngoài đường.
- Ngươi chỉ cần thắng trận đấu kia, ta sẽ lấy ngươi.
Tư Mã Yên Nhiên cao hứng nói.
- Cái gì, lấy cô nương
Nhạc Thành kinh ngạc trừng to mắt nhìn Tư Mã Yên Nhiên, tưởng rằng mình đã nghe lầm.
- Mọi chuyện rất dài dòng, chúng ta hãy trở về rồi nói chuyện.
Tư Mã Yên Nhiên kéo Nhạc Thành về phía sau lưng, bị ngọc thủ của nàng lôi kéo, một mùi thơm nhàn nhạt xông vào mũi Nhạc Thành.
- Tiểu thư, người đã trở lại rồi sao.
Ngươi ở cửa ra vào thấy Tư Mã Yên Nhiên kéo theo một hắc bào thanh niên về thì kỳ quái, quả thực không tưởng tượng nổi.
Tư Mã Yên Nhiên có lẽ đang trong hưng phấn cho nên cũng không cảm thấy có gì không ổn, nàng đưa Nhạc Thành xuyên qua vài sân nhỏ, tiến vào trong khuê phòng của mình.
Tư Mã Yên Nhiên nói Nhạc Thành vào trong phòng, sau khi nghe nàng giải thích, Nhạc Thành liền hiểu tiền căn hậu quả.
Vài canh giờ sau, Nhạc Thành cũng đã nghe rõ, hóa ra cái này liên quan đến thế lực ở Tả Tinh Đảo, Tư Mã gia tộc tìm người đại biểu cho Tư Mã gia tham gia đại hội luyện dược sư cho nên muốn gả Tư Mã Thiên cho một tên Luyện Dược sư thiên tài của Lương gia. Tên Luyện dược sư này rất có cơ hội lấy vị trí quán quân ở kỳ đại hội này.
- Yên Nhiên tiểu thư, ý của tiểu thư là để ta giả làm hôn phu của tiểu thư, đại biểu cho Tư Mã gia tộc đi tham dự đại hội Luyện Dược sư phải không?
Nhạc Thành hỏi Tư Mã Yên Nhiên.
- Ngươi gọi ta là Yên Nhiên được rồi, không sai, ta thực ưới không muốn gả cho tên Lương Ngọc kia, chỉ có như vậy ta mới có thể cứu Tư Mã gia tộc mà đồng thời không phải gả cho hắn.
Tư Mã Yên Nhiên nói.
- Thật xin lỗi, ta chỉ sợ ta không giúp được chuyện này.
Nhạc Thành không phải đứa ngốc, chuyện này liên quan đến các thế lực lớn của Tả Tinh Đảo chọc vào sẽ rất phiền toái.
- Ngươi là tứ phẩm luyện dược sư có cơ hội rất lớn tiến vào ba vị trí đầu tiên, hơn nữa có không ít ban thưởng, ngươi tới Tả Tinh Đảo không phải để tham gia trận đấu Luyện Dược sư sao?
Tư Mã Yên Nhiên hỏi.
- Ta tới Tả Tinh Đảo không phải tham gia đại hội luyện dược sư mà tìm một số đồ vật, hơn nữa kỳ thật ta cũng không phải là Luyện dược sư, không giúp được cô nương.
Nhạc Thành lắc đầu nói, chuyện này mình không thể xen vào, nếu không không biết sẽ có phiền toái như thế nào.
- Ngươi tới Tả Tinh Đảo tìm vật gì, nếu như ta có thể giúp ngươi tìm vật đó thì ngươi có thể giúp ta được không?
Tư Mã Yên Nhiên nói, nàng đã thử qua linh hồn lực của Nhạc Thành, so với nàng mạnh hơn rất nhiều.
- Ta tới tìm Vạn Niên Huyền cương, nếu như cô nương có thể tìm thấy Vạn Niên Huyền cương giúp ta thì có lẽ ta sẽ thử một chút, chỉ có điều ta cũng không cam đoan có thể tiến vào ba vị trí đầu tiên.
Nhạc Thành nói, nếu như Tư Mã Yên Nhiên có thể tìm Vạn Niên Huyền cương giúp mình thì mình đúng là có thể thay Tư Mã gia tộc tham dự kỳ đại hội lần này. Về phần phiền toái, sau khi mình lấy được Vạn Niên Huyền cương rồi sẽ lập tức rời đi, không ai có thể cản mình.
- Vạn Niên Huyền cương, ngươi giữ lời chứ?
Sắc mặt Tư Mã Yên Nhiên hơi biến đổi, nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Đương nhiên chắc chắn.
Nhạc Thành hướng về phía Tư Mã Yên Nhiên nói, kỳ thật Nhạc Thành đối với đại hội Luyện Dược sư
- Vạn Niên Huyền cương, có phải là cái này không
Tư Mã Yên Nhiên đột nhiên lấy từ trong vòng tay trữ vật ra một khối tinh thạch màu xanh cao bằng nửa người đưa cho Nhạc Thành.
- Cái này…. Không sai đúng là Vạn Niên huyền cương.
Nhạc Thành liền biến đổi thần sắc, vội vàng cẩn thận kiểm tra thanh sắc tinh thạch này, khối thanh sắc tinh thạch này bề ngoài có một làn quang mang, cứng rắn vô cùng, bên trên còn có một lin khí, chính là Vạn Niên Huyền cương mà Nhạc Thành cần tìm, không ngờ Tư Mã Yên Nhiên lại có trên người, hơn nữa là số lượng lại nhiều như vậy.
- Được, khối Vạn Niên Huyền cương này cho ngươi, chỉ có điều ngươi phải giữ lời.
Tư Mã Yên Nhiên đưa Vạn Niên huyền cương cho Nhạc Thành, khối Vạn Niên Huyền vương này nàng cũng vất vả mà có được, tuy giá trị xa xỉ nhưng đối với chuyện tam tông lưỡng gia nàng cũng không để ý. Một khối vạn niên huyền vương, loại huyền cương này có thể luyện chế những binh khí phẩm chất cực cao, nhưng nàng là Luyện Dược sư nên không dùng được.
- Được, ta đáp ứng cô nương.
Nhạc Thành mừng rỡ nói, đối với Vạn Niên Huyền vương, đây là thứ vô cùng trọng yếu đối với hắn, có nó Nhạc Thành có thể bắt tay luyện chế Khôi Lỗi.
Nhạc Thành sợ Tư Mã Yên Nhiên đổi ý cho nên vội vàng cất Vạn Niên Huyền cương vào trong không gian trữ vật của mình. Không ngờ mình không tốn chút công phu nào cũng có được nó, trong lòng hắn thầm cao hứng không thôi. Mà Nhạc Thành cũng biết giá trị của Vạn Niên Huyền vương rất cao, ở Song Hải Tử cũng là vật phẩm trân quý.
Vạn Niên Huyền cương đối với Nhạc Thành vô cùng trọng yếu.
- Vậy được rồi, hiện tại ngươi là hôn phu của ta, chuyện này nhất định không để người ngoài biết nếu không thì Tư Mã gia tộc sẽ bị hủy bỏ tư cách dự thi.
Tư Mã Yên Nhiên nói với Nhạc Thành.
- Ta biết, chỉ là đại hội Luyện dược sư ta sẽ cố gắng hết sức về phần có thể tiến vào ba vị trí đầu tiên hay không ta cũng không nắm chắc.
Nhạc Thành nói.
Đại hội Luyện dược sư có rất nhiều nhân tài xuất hiện, Nhạc Thành hiện tại chỉ có tu vi Khai Quang trung kỳ, thực lực không thể nắm chắc tiến vào ba vị trí đầu tiên, nếu như hắn tiến vào Tích Cốc Kỳ hoặc Kim Đan Kỳ, việc luyện chế đan dược lục phẩm cũng không là vấn đề gì, tiến vào ba vị trí đầu tiên cũng không có gì là khó khăn.
- Không thể nắm chắc tuyệt đối, chỉ cần ngươi cố gắng hết sức là được rồi.
Tư Mã Yên Nhiên nói, Luyện Dược sư tứ phẩm trước ba mươi tuổi không có được mấy ai, ít nhất Tư Mã Yên Nhiên cũng biết tên Lương gia Lương ngọc kia là tứ phẩm luyện dược sư đã có thể đoạt giải quán quân.
- Yên Nhiên, đã muộn rồi, ta nên nghỉ ngơi ở đâu, ta làm bộ là hôn phu của cô nương cũng không cần nghỉ ngơi ở khuê phòng của cô nương chứ?
Nhạc Thành nói.
Tư Mã Yên Nhiên lúc này mới chú ý rằng có một nam tử đang ở trong khuê phòng của nàng.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 63: Ta đi gặp nhạc phụ.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Sắc mặt của Tư Mã Yên Nhiên đỏ bừng một mảng, mình nhất thời cao hứng đem hắn tới khuê phòng của mình thật không tốt, sau đó nàng vội vàng đem Nhạc Thành tới phòng khách nghỉ ngơi.
Sau khi đưa Nhạc Thành tới phòng khách, Tư Mã Yên Nhiên ửng đỏ cả khuôn mặt chạy ra ngoài. Nhạc Thành đánh giá phòng khách của Tư Mã gia, vô cùng sạch sẽ, bài trí xa hoa, so với khách điếm hôm qua mình ở thì tốt hơn rất nhiều.
- Không ngờ tới đây còn xảy ra chuyện như vậy, thật đúng là không tưởng tượng nổi.
Nhạc Thành lầm bầm nói:
- Chỉ có điều Tư Mã Yên Nhiên cũng là một tuyệt sắc nữ tử.
Lập tức Nhạc Thành khoanh chân ngồi ở trên giường, chân khí của hắn nhan chóng vận chuyển, chỉ cần có thời gian Nhạc Thành sẽ tu luyện. một tháng sau chính là đại hội Luyện Dước sư, Nhạc Thành rất muốn đi một phen để mở mang kiến thức, hiện tại Vạn Niên Huyền cương hắn đã tìm được, Nhạc Thành cũng không có gì ràng buộc trên người nữa.
Sáng sớm hôm sau Nhạc Thành nghe được Tư Mã Yên Nhiên ở cửa phòng gọi mình, hắn thở ra một hơi dài sau đó đình chỉ tu luyện, mở cửa phòng đi ra ngoài.
- Ngươi nghỉ ngơi thế nào rồi, đúng rồi ta còn chưa biết ngươi tên là gì?
Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng hỏi.
Nhìn Tư Mã Yên Nhiên trước mắt khuôn mặt của Nhạc Thành không kìm được mà sáng ngời, tối qua bóng tối u ám Nhạc Thành vẫn còn chưa nhìn rõ tướng mạo của nàng, lúc này Tư Mã Yên Nhiên hiện ra một đôi mắt to, da mặt trắng như tuyết, đội mắt hữu thần khiên cho người ta mê đắm.
Nhạc Thành nhìn tới thất thần, không kìm được mà nhớ tới Mộ Dung Hiểu Hiểu, khí chất của hai nàng không kém nhau lắm, dung mạo dáng người cũng không hơn nhau bao nhiêu, chỉ là hai nàng khiến cho người ta có hai cảm giác không giống nhau. Mộ Dung Hiểu Hiểu thì xinh đẹp không gì sánh được, lạnh lùng khiến cho người ta không dám tiến tới gần, trên người có một cảm giác cao quý, mà Tư Mã Yên Nhiên khiến cho người ta cảm nhận một hương vị tiểu thư khuê các, khí chất cao nhã.
- Ta tên là Nhạc Thành.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nữ tử tuyệt sắc trước mắt nếu thật sự là vị hôn thê của mình thì thật không tệ.
- Ngươi nhìn chằm chằm về phía ta làm gì.
Nhìn thấy Nhạc Thành vẫn đang mê đắm nhìn mình, Tư Mã Yên Nhiên không kìm được mà thẹn thùng, tối hôm qua sau khi đưa Nhạc Thành tới phòng khách nàng mới nhớ ra Nhạc Thành khi tới Tư Mã gia, không ít người hầu trông thấy.
- Cô nương thật sự rất đẹp, nếu như thật sự là hôn thê của ta thì rất tốt.
Nhạc Thành khẽ cười nói.
- Nghĩ hay quá nhỉ, chúng ta hiện tại đi gặp phụ thân của ta, ngươi chỉ là hôn phu giả của ta mà thôi, chuyện này không được nói ra với bất kỳ ai,, ngay cả trước mặt phụ thân của ta ngươi cũng phải nói chúng ta đã kết nghĩa chungt hân, hiện tại không ít người trong gia tộc là gian tế của lưỡng gia, ngươi nghìn vạn lần đừng lỡ miệng.
Tư Mã Yên Nhiên nhắc nhở Nhạc Thành.
- Ta hiểu.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó lập tức kéo cánh tay của Tư Mã Yên Nhiên:
- Hiện tại chúng ta phải đi gặp phụ thân của cô nương.
- Ngươi muốn làm gì, buông tay ta ra.
Tư Mã Yên Nhiên bị Nhạc Thành nắm tay thì hoảng sợ, sắc mặt đỏ bừng, vội vàng tránh khỏi tay của Nhạc Thành.
Nhạc Thành cầm lấy bàn tay mềm mại của nàng, thản hiên mà nói:
- Cô nương không phải nói ở đây có gian tế của tam môn lưỡng gia hay sao, chúng ta thân mật một chút sẽ khiến cho bọn họ tin chúng ta là phu thê thực sự.
- Ngươi, cho dù như vậy ngươi cũng không nên kéo tay của ta.
Tư Mã Yên Nhiên nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì ngừng dãy dụa, chỉ là vẫn nói lý.
- Ngươi nếu như không sợ bị người khác nhận ra chúng ta làm bộ, không sợ Tư Mã gia tộc bị thủ tiêu tư cách dự thi thì ta không nắm tay ngươi nữa.
Nhạc Thành buông tay của Tư Mã Yên Nhiên, chăm chú nhìn nàng giống như không nói đùa.
Bị Nhạc Thành chăm chú nhìn, Tư Mã Yên Nhiên liền có một cảm giác thẹn thùng, nàng vội vang cúi đầu, cũng không lùi về.
- Dẫn đường đi, chúng ta đi gặp nhạc phụ.
Nhạc Thành nhìn thần sắc của Tư Mã Yên Nhiên thì biết nàng đã bị mình hù dọa, trong lòng không kìm được mà thầm nghĩ:
- Làm bộ làm vị hôn phu của nàng mà không chiếm được tiện nghi thì sau này mình sẽ hối hận.
Tư Mã Yên Nhiên không ngờ tới Nhạc Thành làm bộ là vị hôn phu của mình mà còn bị hắn kéo tay thì khuôn mặt không kìm được mà ửng đỏ cả lên. Nhưng sau khi Nhạc Thành nói cũng có lý thì nàng cũng chỉ bất đắc dĩ đi theo Nhạc Thành tới đại sảnh của Tư Mã gia tộc, bình thường phụ thân nàng cũng ở đó.
Trên đường đi không ít người hầu của Tư Mã gia tộc nhìn thấy một nam tử đi cùng với tiểu thư thì không thể tưởng tượng nổi. Mà Tư Mã Yên Nhiên nhìn thấy thần sắc của bọn họ cũng càng thêm ngượng ngùng.
Tư Mã gia tộc sáng sớm đã đón tiếp một khách nhân, chính là một lão giả mặc áo bào màu trong và một bạch y thanh niên nam tử, đằng sau còn có sáu tùy tùng. Lão giả mặc áo bào màu tro có đôi mắt nhỏ, trước mặt là một chùm râu, thoạt nhìn có dáng vẻ bỉ ổi tuy nhiên lại có tu vi cấp Đấu vương.
Bạch Y thanh niên nam tử bộ dáng vô cùng tuấn lãng, chỉ là trong mắt có vài khí tức âm tàn, xem ra hắn cũng không phải là người tốt lành gì, mà nhìn khí tức trên người hắn xem ra cũng là một luyện dược sư.
Mà Tư Mã gia tộc cũng có mười người ngồi, ngoại trừ Tộc trưởng tư Mã Xương bên ngoài còn có vài trưởng lão trực hệ, những người này đều có tu vi cấp Đấu Linh.
- Tư Mã tộc trưởng, hôm nay thiếu gia nhà tại hoày muốn một lần nữa thuyết phục ông, đủ thấy Lương gia đối với Tư Mã gia coi trọng thế nào rồi, chỉ cần thiếu gia nhà chúng ta cùng với tiểu thư nhà ông thành thân, thiếu gia sẽ làm con rể nhà Tư Mã, có thể thay Tư mã gia tộc tham gia đại hội luyện Dược sư, đến lúc đó Tư mã gia tộc cũng không còn sợ bị xóa tên khỏi Lưỡng gia.
Vị lão giả mặc áo bào màu tro nói với Tư Mã Xương Bình.
- Bá phụ, con đối với Yên Nhiên đã có tình ái mộ, chờ sau khi thành thân con nhất định sẽ thay cho Tư Mã gia tộc tham gia đại hội luyện dược sư.
Bạch Y thanh niên cất tiếng nói, hắn chính là Lương Ngọc của Lương gia, hai mươi bốn tuổi đã là một tứ phẩm luyện dược sư.
-Chuyện này…
Tư Mã Xương Bình nhìn mọi người ở trong tộc, tựa hồ như không có người nào phản đối, trong đó có hai trưởng lão cực lực đồng ý, chuyện này đối với gia tộc rất có lợi ích.
- Tộc trưởng, ta cảm thấy Tư Mã gia tộc và Lương gia là một chuyện đại hảo sự, Lương Ngọc là một thiếu gia cùng với Yên Nhiên tiểu thư là một cặp trái tài gái sắc, từ nay Tư Mã gia và Lương gia liên thủ với nhau, Tam môn không còn là đối thủ của chúng ta.
Hai vị trưởng lão thấy Tư Mã Xương Bình bất định chủ ý thì cất tiếng nói.
Tư Mã Xương Bình nhìn hai vị trưởng lão, hai vị trưởng lão này vẫn có chủ ý kết thân với Lương gia. Kỳ thật Tư Mã Xương Bình thấy chuyện này cũng rất tốt, chỉ là con gái mình vẫn do dự.
- Lương gia đã có thành ý như vậy thì vậy thì….
Tư Mã Xư Bình cũng bất đắc dĩ đáp ứng hôn sự này. Tuy nhiên đúng lúc này từ ngoài đại sảnh đi vào hai thân ảnh.
Những người khác cùng với Tư Mã Xương Bình đều kinh ngạc nhìn về phía dó. Sau đó bọn họ nhìn thấy Tư Mã Yên Nhiên cùng với một hắc bào nam tử lạ lẫm tay trong tay, hai người nhìn thần thái xem ra là một đôi tình lữ.
Lương gia, đặc biệt là Lương Ngọc sắc mặt trở nên khó coi, hắn thấy rằng Tư Mã yên Nhiên bị một nam tử nắm tay, trong mắt không kìm được mà bắn ra sát ý.
- Nhạc Thành, Bạch y nam tử này chính là Lương Ngọc của Lương gia, vị bên cạnh chính là một cao thủ tam tinh Đấu Vương, ngươi cần phải cẩn thận ứng phó.
Tư Mã Yên Nhiên nhìn thấy người của Lương gia ở trong đại sảnh thì cất tiếng nói.
- Đây là chuyện gì?
Tư Mã Xương Bình đánh giá nữ nhi cùng với nam tử hắc bào bên cạnh, hắn chưa từng nghe Yên Nhiên nói tới người như thế.
Vị trưởng lão bên cạnh cũng nghi hoặc nhìn Tư Mã Yên Nhiên và Nhạc Thành.
- Tiểu tử Nhạc Thành bái kiến bá phụ.
- Nữ nhi bái kiến phụ thân.
Nhạc Thành cùng với Tư Mã Yên Nhiên từ từ nói trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
- Yên Nhiên, đây là…
Tư Mã Xương Bình hướng về phía Tư Mã Yên Nhiên mà nghi hoặc hỏi, thật sự tình huống này y cảm thấy thật lạ lẫm.
- Cái này.
Khuôn mặt của Tư Mã Yên Nhiên ửng đỏ, nhất thời cũng không biet phải nói thế nào cho tốt.
- Tiểu Tử cùng với lệnh ái đã quyết định việc chung thân, hôm nay mong bá phụ thành toàn.
Nhìn thấy thần sắc bối rối của Yên Nhiên, Nhạc Thành đành phải mở miệng.
- Ngươi là ai, tại sao lại tùy tiện đi vào Tư Mã gia tộc.
Hai vị trưởng lão nhìn thấy thì sắc mặt trở nên khó coi, lạnh lùng quát với Nhạc Thành.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 64: Công kích linh hồn.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Nhạc Thành đánh giá người nói chuyện. Tư Mã Yên Nhiên vừa rồi đã giới thiệu, hắn sớm biết đây là hai vị trưởng lão của Tư Mã gia, xem ra hai người này nhất định có liên quan tới Lương gia.
- Ta là một đệ tử của đấu khí học viện.
Trong lúc nhất thời Nhạc Thành cũng không biết tìm một thân phận vang dội gì cho nên chọn mình làm đệ tử của đấu khí học viện, danh đầu này vang dội hơn cả nhạc gia.
- Đấu Khí học viện.
Tư Mã Xương Bình và mọi người đều biến đổi thần sắc. Đấu Khí học viện không ai không biết, mà Lương ngọc khi nghe thấy đây là đệ tử của Đấu Khí học viện hì thần sắc không hề có biến hóa, đây chính là Song Tử Đảo, là nơi của lưỡng môn tam gia, chưa tới phiên đệ tử của đấu khí học viên giương oai.
- Nực cười, đấu khí học viện thì thế nào, nơi này chính là Song Tử Đảo, chỉ bằng vào ngươi mà xứng với Yên Nhiên.
Lương Ngọc lạnh lùng nhìn Nhạc Thành, trong mắt ẩn hiện sát ý không hề che giấu.
- Đấu Khí học viện thì thế nào, nơi này chính là Song Tử Đảo.
Hai vị trưởng lão cũng biến đổi sắc mặt mà nhìn Nhạc Thành.
- Ngươi chính là Lương Ngọc phải không? Ta nói chuyện chưa tới phiên ngươi xen vào.
Nhạc Thành cũng lạnh lùng nhìn Lương Ngọc, nếu bình thường Nhạc Thành cũng không tùy tiện trêu trọc tới tam môn lưỡng gia, tuy nhiên sau khi chiếm tiện nghi Vạn Niên Huyền cương của Tư Mã Yên Nhiên, tốt xấu gì hắn cũng phải giúp nàng làm một số chuyện.
- Được được, chưa ai dám nói chuyện như vậy với ta.
Khuôn mặt của Lương Ngọc bắt đầu trở nên dữ tợn, đôi mắt lóe sáng, trong mi tâm có một hắc mang nhanh chóng bắn về phía Nhạc Thành. Đây chính là linh hồn công kích của Luyện dược sư.
- Linh hồn công kích, muốn chết.
Nhạc Thành biến đổi thần sắc, trong mắt hiện ra lãnh ý, hắn cái gì có thể sợ chứ không sợ linh hồn công kích.
Nhạc Thành nhanh chóng ngưng kết một thủ ấn, mi tâm lóe lên, một thanh mang cường đại nhanh chóng nghênh hướng Lương Ngọc.
Nhìn thấy đòn linh hồn công kích của Lương Ngọc, Tư Mã Xương Bình cũng không khỏi biến đổi thần sắc, trên địa bàn của Tư Mã gia mà động thủ, người này quả thật không đem Tư Mã gia để vào mắt.
Trông thấy Lương Ngọc vừa ra tay là đã vận dụng linh hò công kích, Tư Mã Yên Nhiên liền cảm thấy lo lắng, tuy nhiên linh hồn lực của Nhạc Thành nàng cũng đã thử qua, tuyệt đối không yếu hơn Lương Ngọc.
“Ầm” hai luồng linh hồn lực chạm vào nhau, lập tức Nhạc Thành lui thân hình về phia sau, Linh hồn của Tứ phẩm Luyện Dược sư so với linh hồn của Hoàng Khắc Lương mạnh hơn nhiều.
“Ầm” Thân thể của Lương Ngọc đã bị chấn động, bị linh hồn lực của Nhạc Thành đánh bay xa tới bảy tám thước, khuôn mặt tái nhợt, khóe miệng chảy ra một vết máu, đau nhức kịch liệt, hắn không ngờ rằng linh hồn công kích của mình lại bị thất bại.
- Thiếu gia.
Người của Lương gia tưởng rằng Nhạc Thành sẽ thê thảm không ngờ thiếu gia của mình lại bị đánh bay.
Nhìn thấy Nhạc Thành một chiêu đã đánh bại Lương Ngọc ngay cả Tư Mã Yên Nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc. Nàng vốn tưởng rằng Nhạc Thành chỉ tương xứng với Lương ngọc mà thôi, không ngờ linh hồn lực của hắn lại mạnh như vậy, còn ở trên cả Lương Ngọc.
- Cũng là Tứ phẩm luyện dược sư.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, hai vị trưởng lão cùng với Tư Mã Xương Bình liền lộ ra một vẻ kinh ngạc, hiển nhiên bọn họ không ngờ hắc bào thiếu niên cũng là một tứ phẩm luyện dược sư hơn nữa tu vi còn phía trên cả Lương Ngọc.
- So với Lương Ngọc hắn còn nhỏ hơn vài tuổi, so với Yên Nhiên cũng nhỏ hơn một hai tuổi mà lại có được tu vi như thế, hài tử này nhãn giới rất cao.
Tư Mã Xương Bình thầm nghĩ trong lòng, xem ra bộ dáng của Nhạc Thành rất tuấn lãng, rất xứng đôi với Yên Nhiên
- Khụ.
Lương Ngọc cố gắng đứng dậy, sau đó lại thổ ra một ngụm máu tươi, hắn ngơ ngác nhìn Nhạc Thành, tựa hồ như không thể tin nổi kết quả này.
- Tiểu tử muốn chết, dám đụng vào thiêu gia nhà ta.
Sau khi kiểm tra thương thế của Lương Ngọc không có gì trở ngại, Lương Hán Văn xoay người nhìn về phía Nhạc Thành.
- Tầm mắt của ngươi không nhìn được sao, rõ ràng là hắn đánh ta, đáng đời.
Nhạc Thành trả lời, đây chính là địa bàn của Tư Mã gia, Nhạc Thành không sợ đối phương ra tay.
- Không sai, lúc nãy chính là Lương Ngọc thiêu gia ra tay đánh lén con rể của ta, không thể trách người khác.
Tư Mã Xương Bình đi tới bên người Nhạc Thành, nhìn về phía Lương Hán Văn, sau khi Nhạc Thành lộ ra tu vi thực lực, Tư Mã Xương Bình biết mình phải làm thế nào.
Với Lương gia kết thân sớm muộn gì cũng mang tới bất lợi cho Tư Mã gia, hiện tại nữ nhân của mình tìm được một đứa con rể không hề kém, nếu như Nhạc Thành chỉ là mốt cao thủ đấu linh thì hắn có thể sợ một cao thủ đấu vương nhưng nếu là tứ phẩm luyện dược sư, tu vi còn trên cả Lương Ngọc thì không giống như vậy. Tư Mã gia hiện tại đang thiếu một luyện dược sư tham gia đại hội luyện dược sư trẻ tuổi.
- Con rể của ta.
Nhạc Thành giật mình nhìn Tư Mã Xương Bình, không ngờ y lại đồng ý dễ dàng như thế.
- Tư Mã tộc trưởng, ta khuyên ông hãy suy nghĩ cho kỹ.
Lương Hán Văn biến sắc mà nói.
- Đúng thế tộc trưởng chúng ta nên suy nghĩ một chút.
Hai vị trưởng lão cũng nói.
- Ta không cần suy nghĩ gì, các ngươi đi đi.
Tư Mã Xương Bình nói với Lương Hán Văn, đã có một tứ phẩm luyện dược sư tiền đồ vô hạn, y còn sợ gì nữa.
- Chúng ta đi.
Chủ nhân đã hạ lệnh đuổi khách, Lương Hán Văn cũng không thể ở lại.
Tất cả mọi chuyện hôm nay bị phá hủy trong tay tên tiểu tử, này một tứ phẩm luyện dược sư, hừ…
- Ngươi tên gọi là Nhạc Thành sao, mau lên đây ngồi, Yên Nhiên, con và tiểu tử này có chuyện gì xảy ra vậy.
Lương gia đi rồi, Tư Mã Xương Bình hướng về phía Nhạc Thành và Yên Nhiên nói.
- Phụ thân con…
Tư Mã Yên Nhiên nhất thời cũng không biết mình phải trả lời phụ thân thế nào.
- Bá phụ, Yên Nhiên sợ người không đồng ý chuyện hai chúng con cho nên mới không dám nói với người.
Nhạc Thành không khách khí ngồi vào chỗ ngồi của Lương gia vừa mới đứng dậy mà nói.
- Chuyện của các ngươi ta không phản đối, lần này sau khi qua đại hội Luyện Dược sư, các ngươi thành hôn, thế nào?
Tư Mã Xương Bình mỉm cười nhìn Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành thấy tâm ý của Tư Mã Xương Bình thì trong lòng cũng không phản cảm, dù sao cũng nên sớm đáp ứng chuyện của Tư Mã Yên Nhiên:
- Đa tạ bá phụ.
- Ừ.
Tư Mã Xương Bình gật nhẹ đầu mà nói:
- Chỉ là trước hết ngươi phải giúp Tư mã gia một chuyện.
- Phụ thân, Nhạc Thành đã đồng ý tham gia đại hội luyện dược sư.
Tư Mã Yên Nhiên biết phụ thân muốn nói gì.
- Thật ư?
Tư Mã Xương Bình nhìn Tư Mã Yên Nhiên rồi lại nhìn Nhạc Thành.
Nhạc Thành sớm biết Tư Mã Xương Bình muốn nói gì:
- Đúng thế, dù sao con cũng phải ở lại Song Tử Hải này mấy tháng, bá phụ có chuyện dĩ nhiên tiểu tử sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
- Được được.
Tư Mã Xương Bình liên tục khen, trong lòng thầm nghĩ nư nhi của mình cuối cùng cũng kiếm được một rể quý.
Tư Mã Xương Bình cao hứng quá liền nói với Nhạc Thành:
- Ba tháng sau chính là đại hội của Luyện dược sư, ngươi cần gì cứ nói với ta, những việc khác ta sẽ sắp xếp tốt.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 65: Kim Tiên khôi lỗi.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Trong một gian mật thất bí mật ở Tư Mã gia tộc, Nhạc Thành bố trí cấm chế sau đó khoanh chân ngồi trên một chiếc giường đá, ba tháng sau chính là đại hội Luyện Dược sư, Nhạc Thành muốn chuẩn bị một chút, kỳ thật ba tháng này Nhạc Thành muốn luyện chế một số đan dược.
Sau khi khoanh chân ngồi vào chỗ của mình xong, Nhạc Thành liền lấy ra trên người Vạn Thú Lô, lấy một số linh dược cùng với tài liệu luyện khí, những thứ này Nhạc Thành lấy cờ là chuẩn bị cho Đại hội luyện dược sư.
Cuối cùng Nhạc Thành lấy ra vài ngọc giản, đây chính là những thứ rất trân quý, Tư Mã Xương Bình cố ý giao cho Nhạc Thành, trong ngọc giản này đều là đan dược tứ phẩm, theo như lời nói của Tư Mã Xương Bình thì trong đó có một số đan phương tứ phẩm tiếp cận đan phương ngũ phẩm. Từ trong đáy lòng Tư Mã Xương Bình đối với Nhạc Thành không hề hoài nghi, cho rằng Nhạc Thành là con rể tương lai, cho nên một số đan phương tứ phẩm xa xỉ hắn đều chu cấp.
Nhạc Thành đem vài cái ngọc giản dung nhập vào trong óc, nhìn một lần hắn lập tức biết những trình tự luyện chế này. Với tu vi của Nhạc Thành ở hoa hạ kiếp trước, bất luận đan dược nào Nhạc Thành cũng có thể luyện chế ra, chỉ vì nguyên nhân tu vi mà hắn không thể luyện chế đan dược cao giai.
Nhưng đây cũng chỉ là thời gian, chỉ trong vài năm ngắn ngủi nữa thôi, khi tu vi đạt tới Khai Quang Hậu kỳ thì hắn sẽ luyện chế được.
Một lát sau, Nhạc Thành đứng trước tài liệu luyện chế mà tìm kiếm, bắt đầu luyện chế Khôi Lỗi của mình.
Lần này đắc tội với Lương gia, mặc dù Tư Mã gia không sợ Lương gia nhưng đối với mình cũng sẽ bất lợi, Lương gia sẽ không tha cho mình, cho nên cần chuẩn bị một số thứ.
N tính toán luyện chế Kim Tiên Khôi Lỗi, hắn tu luyện Hỗn Nguyên chân kinh cần phải có một pháp bảo lợi hại, chỉ là Nhạc Thành cũng biết với tu vi thực lực của mình hiện tại mà luyện chế ra Kim Tiên Khôi Lỗi chỉ có thể chống lại đòn công kích của thập tinh Đấu Linh mà thôi.
Nhạc Thành thầm nghĩ tro lòng, kiếp trước hắn luyện chế Kim Tiên Khôi Lỗi độ kiếp sáu lần cũng không bị Thiên Lôi oanh diệt, Kim Tiên Khôi lỗi có thể thu nạp bất kỳ Lôi Điện chuyển hóa nào trong thiên hạ.
Kim tiên phân ra làm nhân khôi, quỷ khôi, yêu khôi, tiên khôi, cuối cùng là Kim Tiên Khôi, năm cảnh giới. Nếu như tiến hóa tới Kim Tiên khôi thì phải tới tu vi Độ Kiếp kỳ cấp ba mới được.
Sau khi chuẩn bị tốt tất cả, Nhạc Thành bắt đầu lấy Vạn Niên Huyền cương ra, vốn Nhạc Thành chỉ muốn luyện chế một hai Kim Tiên Khôi lỗi thôi nhưng không ngờ ở đây lại có nhiều Vạn Niên Huyền cương như vậy, Nhạc Thành liền đổi ý, luyện chế năm Kim Tiên khôi lỗi.
Sau khi tạo ra một thủ ấn, hai luồng vô Thượng Chân hỏa tích súc từ trong bàn tay của Nhạc Thành tiến vào trong Vạ Thú Lô, từng đợt vạn thú ở trong đó không ngừng kêu gào, một lát sau Vạn Thú Lô đã đỏ bừng một mảng.
Đối với Vạn Thú Lô Nhạc Thành càng ngày càng thích, từ nay về sau nếu tu vi của mình tăng lên, Nhạc Thành cũng không có ý định đổi nó.
Ở trong mật thất, Vô thượng Chân hảo của Nhạc Thành đã trở nên nóng bỏng, sau khi Nhạc Thành cảm thấy không sai biệt lắm, Nhạc Thành đem một đống tinh thạch bỏ vào trong Vạn Thú Lô, dùng Vô Thượng Chân hỏa mà đốt cháy nó.
Nếu như có người chứng kiến Nhạc Thành có thể luyện hóa tinh thạch thì không biết sẽ kinh ngạc như thế nào. Tinh Thạch chính là thứ cứng rắn nhất ở Huyền Thiên Đại lục, bình thường một luyện dược sư không thể nào luyện hóa được tinh thạch, kỳ thực chuyện này quan hệ tới lửa, Nhạc Thành dùng chính là Vô Thượng Chân hỏa, so với tam vị chân hỏa mạnh nhất ở Hoa Hạ cũng chỉ kém có vài phần. Nếu như tu vi của Nhạc Thành khôi phục đến trạng thái đỉnh phong thì Vô Thượng Chân Hỏa cũng sẽ không hề thua kém với Tam Vị chân hỏa.
Mà ở trên huyền thiên đại lục, tinh thạch cũng không phải là thứ gì hiếm có. Bảy ngày sau, tinh thạch đã bị Nhạc Thành luyện hóa, hắn lập tức nuốt một viên Phục Hồi đan, khuôn mặt trở nên hơi tái nhợt.
Loại tình huống này đã sớm nằm trong dự tính của Nhạc Thành, dùng tu vi của hắn kiên trì nửa tháng Nhạc Thành đã rất hài lòng, hắn một lần nữa nhét viên Phục Hồi đan vào trong miệng rồi nghỉ ngơi. Tu vi của hắn trong việc luyện chế cũng đã có tiến bộ, chuyện này khiến cho Nhạc Thành mừng rỡ không thôi.
Việc kế tiếp cũng chỉ còn lại là Vạn Niên Huyền cương. Nhạc Thành lấy lại bình tĩnh sau đó đem một khối Vạn Niên Huyền cương lớn nhét vào trong Vạn Thú Lô, hai luồng Vô Thượng Chân Hỏa nóng bỏng bắt đầu bao vây.
Trong lúc Nhạc Thành bế quan, ở trên Tả Tinh Đảo đã náo loạn, rất nhiều Luyện Dược sư đã tiên vào đây.
Một số luyện dược sư thiên tài đã sớm bị những thế lực siêu cấp nhìn trúng, vừa vào đã được mời chào, ít nhất cũng là Luyện Dược sư tam phẩm đỉnh phong.
Hiện tại Tư Mã gia tộc đã có một tứ phẩm Luyện dược sư là con rể, Tư Mã Xương Bình chắc chắn không ngu ngốc liên kết với các thế lực khác.
Mà lần này tiến vào Tả Tinh Đảo cũng có hai luyện dược sư trẻ tuổi được truyền xôn xao, một người tên là Lưu Lực Dương một người tên là Triệu Thanh Tùng, cả hai đều là tứ phẩm Luyện Dược sư.
Đương nhiên cái tên Nhạc Thành đã sớm được truyền ra trên đảo, nghe nói người này chính là đệ tử đấu khí học viện, lại là vị hôn phu của Tư Mã Yên Nhiên, đại biểu cho Tư Mã gia tỷ thí.
Nghe nói Nhạc Thành dùng linh hồn lực đánh bại Lương gia Lương ngọc, vì vậy đối với Nhạc Thành vừa mới xuất hiện ai cũng chú ý. Tuy nhiên ai cũng chưa gặp hắn, bởi vì từ trước tới giờ Nhạc Thành vẫn chưa đi ra khỏi cửa của Tư Mã gia.
Lần này năm người đứng đầu được xác định, theo thứ tự là Lương gia Lương ngọc, Thanh Hải môn Triệu Thanh Tùng, Huyết Sát môn Lưu Lực Giương, Đan môn Đỗ Mật Nhi, Tư Mã gia nữ tế Nhạc Thành.
Vừa vặn năm người này đại biểu cho thế lực của tam môn lưỡng gia, năm người đều là tứ phẩm luyện dược sư.
Đỗ Mật Nhi, ở trên Tả Tinh Đảo không có mấy người không biết, Đỗ Mật Nhi chính là thiên phú thiên tài mấy trăm năm năm nay, năm năm trước lúc Đỗ Mật Nhi mười ba tuổi, ở trong kỳ kiểm tra thực lực hắn đã là nhị phẩm luyện dược sư đỉnh phong, khiến mọi người chấn kinh.
Cách đây hai năm mọi người suy đoán hiện tại không biết Đỗ Mật Nhi đã có tu vi gì, không chừng đã là ngũ phẩm luyện dược sư khủng bố. Mười tám tuổi là ngũ phẩm luyện được sư chỉ sợ khắp huyền thiên đại lục cũng không tìm ra người thứ hai.
Một tháng sau Nhạc Thành ở trong mật thất cũng đã hoàn thành sản phẩm của mình. Cả gian mật thất bao phủ trong một mảng nồng đậm thanh mang, ở giữa là một hắc y thiếu niên đang khoanh chân ngồi, ở trong tay hai ngọn lửa nóng bỏng, cả thân hình vã mồ hôi. Thanh mang chính là từ người này mà phát ra.