Chương 61 :Còn mười hai ngày!
Dịch: Ryull + sniper.013.vn (A Nề)
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
Ba ngày thoáng cái đã qua!
- Bố Lan Đặc, thực lực gia tộc Áo Luân thế nào?
Đưa đẩy chén rượu trong tay, nhìn cảnh đường phố náo nhiệt bên ngoài cửa sổ, Tần Hiên tùy ý hỏi.
- Gia tộc Áo Luân?
Bố Lan Đặc cười,
- Rất mạnh!
Sau một khắc, Bố Lan Đặc lập tức phản ứng. Trong lòng cả kinh,liền đó Bố Lan Đặc mặt lộ vẻ kinh hãi nhìn Tần Hiên:
- Chẳng lẽ, huynh muốn đánh với gia tộc Áo Luân?
Mặt Tần Hiên lộ ra vẻ tươi cười.
- Nói thật đi, huynh cảm thấy ta là một người thế nào?
Tần Hiên không trả lời, mà hỏi một vấn đề không chút liên quan.
- Huynh, thần bí, cường đại. Ta nhìn không thấu.
Bố Lan Đặc cười cười, thuận miệng nói ra cảm giác đối với Tần Hiên.
- Huynh cảm thấy, một mình ta sẽ đi tìm gia tộc Áo Luân phiền phức sao?
Tần Hiên cười trả lời vấn đề lúc trước của Bố Lan Đặc.
- Đúng vậy.
Bố Lan Đặc gật đầu. Thực lực của Tần Hiên tuy rằng cường hãn. Nhưng, cũng chỉ so với một lớp thanh niên bọn họ mà thôi. Còn nếu như đem lực lượng Tần Hiên so sánh với gia tộc Áo Luân khổng lồ mà nói, Tần Hiên cũng chưa là gì cả. Dù sao, Áo Luân gia tộc cũng là một đại gia tộc. Không ai biết, trong gia tộc bọn họ rốt cuộc cất giấu cường giả mạnh đến mức nào.Ngũ giai thế lực, tuyệt đối chưa đáng để vào mắt.
- Vậy huynh đột nhiên hỏi cái này để làm gì?
Bố Lan Đặc kỳ quái nhìn Tần Hiên. Tần Hiên vẫn duy trì bộ dáng tươi cười.
- Chỉ là hiếu kỳ mà thôi. Huynh nói, Áo Luân, một đại gia tộc như thế, liệu có thập giai cường giả truyền thuyết hay không?"
- Thập giai cường giả?
Bố Lan Đặc cau mày.
- Có thể có, nhưng chưa từng nghe ai nói qua.Có điều, ngược lại, ta biết hoàng cung có thập giai cường giả!
- Hoàng cung?
Tần hiên cau mày. Thập giai cường giả trong truyền thuyết cực kỳ hiếm thấy. Thế nhưng, Tần Hiên tin rằng, Yến quốc là một trong tam đại đế quốc trên Thiên Nguyên đại lục, vẫn có thập giai cường giả. Thế nhưng, mục đích của hắn ngày hôm nay là Áo Luân gia tộc.
- Gia tộc của huynh cũng có thể có thập giai cường giả chứ?
Tần hiên đột nhiên nói. Bố Lan Đặc lắc đầu, nói:
- Cái này ta không rõ ràng lắm.
Thập giai cường giả, dù sao cũng là cường giả trong truyền thuyết tiếp cận Thần nhất! Vì thế, Thiên Nguyên đại lục cũng không có nhiều. Hơn nữa, gia tộc nào có thập giai cường giả mà chẳng đem cất cho kỹ chứ? Cho dù thập giai cường giả làm cho rất nhiều người kinh sợ. Nhưng nếu che dấu kỹ, chỉ khi gặp sự tình không thể giải quyết được, thập giai cường giả mới ra tay, lúc đó hiệu quả chấn nhiếp mới càng thêm rõ ràng!
-Tuy rằng không biết Áo Luân gia tộc có hay không có thập giai cường giả. Thế nhưng, phụ thân Áo Luân, Lan Đặc tướng quân là bát giai cao thủ! Hơn nữa, lục giai thất giai cao thủ cũng không ít!
Tựa hồ cảm giác được có cái gì đó khác thường, thần tình Bố Lan Đặc ngưng trọng, nhìn Tần Hiên nói.
- Bát giai cảnh giới?
Mắt Tần Hiên hiện lên một tia tử mang
- Được rồi, còn Đỗ gia, huynh hẳn là rõ ràng chứ?
- Huynh hỏi cái này làm cái gì?
Áo luân cùng với Thanh Thanh kết hôn, hiện tại rất nhiều gia tộc ở đô thành đều đã đã biết tin tức này. Dù sao, Áo Luân gia tộc cùng Đỗ gia hai đại gia tộc kết hợp, là điều rất nhiều gia tộc không muốn thấy. Bởi vì, hai gia tộc vốn dĩ đều là đại gia tộc. Ai biết sau đám cưới này, lực lượng gia tộc của bọn họ sẽ bành trướng thành cái dạng nào nữa.
- Đỗ gia tuy rằng kém một chút với Áo Luân gia tộc. Nhưng cũng là một đại gia tộc! Huynh không phải là?
Nhìn Tần Hiên, mắt Lan Đặc hiện lên một tia kinh hãi.
- Huynh suy nghĩ quá nhiều rồi.
Tần Hiên đạm cười, phủ định suy đoán của Bố Lan Đặc.
- Tần huynh đệ.
Bố Lan Đặc nhìn Tần Hiên,
- Ta không biết huynh vì sao lại hỏi những vấn đề này. Thế nhưng, là bằng hữu, ta phải nhắc nhở huynh, Áo Luân gia tộc không hề đơn giản đâu. Bằng không sao có thể sừng sững nhiều năm như vậy mà không sụp đổ?
- Tuy nói chuyện Thanh Thanh có thể sẽ làm huynh khó chịu! Đổi lại là ta cũng không vui vẻ gì. Nữ nhân của mình lại kết hôn với người khác. Nhưng mà, Tần huynh đệ, ta mong huynh nhìn cho rõ, nữ nhân trên thế gian này nhiều lắm, ngàn vạn lần không nên vì một nữ nhân mà đánh mất đi tính mạng!
Tần Hiên đảo cặp mắt trắng dã, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Bố Lan Đặc thao thao bất tuyệt, cắt ngang lời hắn:
- Chờ một chút. Ai nói Thanh Thanh là nữ nhân của ta?
Tần Hiên không nói gì, đảo mắt khinh thường.
Bố Lan Đặc nhìn Tần Hiên bằng ánh mắt kỳ quái.
- Thanh Thanh chẳng lẽ không phải nữ nhân của huynh sao? Vậy huynh hỏi chuyện tình Áo Luân gia tộc để làm gì?
Tần hiên phiền muộn trong lòng, quả thực hết chỗ nói rồi.
- Ta nói qua lúc nào vậy? Ta bất quá chỉ là muốn nghe được một chút chuyện tình về hai gia tộc bọn họ mà thôi. Như thế có gì kỳ quái chứ ?
Nghe thấy thế, Bố Lan Đặc lộ ra thần tình khinh bỉ…
- Đây là Áo Luân gia tộc?
Khi đi qua Áo Luân gia tộc, Tần Hiên dừng chân tại một địa phương cách đó không xa. Nhìn bóng người đi ra đi vào bận rộn tại cửa chính , trong mắt hắn không tự chủ được mà bộc phát ra một tia tử mang.
Còn mười hai ngày! Mười hai ngày sau, Thanh Thanh cùng Áo Luân sẽ thành hôn tại đây. Tần Hiên trong lòng buồn bã, hắn biết Áo Luân gia tộc đã bắt đầu bận rộn vì chuyện tình vài ngày sau.
Đứng bên ngoài hồi lâu, Tần Hiên mới ly khai nơi này.
- Tên kia chính là Tần Hiên?
Tại một địa phương nào đó bên trong Áo Luân gia tộc, hai người thanh niên đứng chung một chỗ. Tóc vàng tuấn tú chính là Áo Luân. Mà người còn lại vừa hỏi là thanh niên tóc đen tướng mạo bình thường.
- Không sai.
Áo Luân trên mặt thoáng hiện một tia đắc ý. Hắn hiện tại tuy rằng không phải đối thủ của Tần Hiên. Thế nhưng, mười hai ngày sau, hắn cùng Thanh Thanh thành thân!
Đây là sự thực không thể thay đổi! Chính vì điều này mà tâm trạng Áo Luân có chút mất cân bằng. Hắn không phải đối thủ của Tần Hiên. Thế nhưng, hắn lại cướp đi nữ nhân của Tần Hiên! Ít nhất, ở phương diện này, Tần Hiên không phải đối thủ của hắn.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi
Chương 61 :Hôn lễ!
Dịch: Ryull + sniper.013.vn (A Nề)
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
Tướng quân phủ là một tòa phủ đệ to lớn. Trước cổng lớn của tướng quân phủ, người đến kẻ đi, ngựa xe như nước, thực là liên miên không dứt.
Vì sao lại náo nhiệt như thế này? Chính bởi ngày hôm nay là ngày thành thân giữa công tử Áo Luân, con trai của một trong các đại tướng quân của Yến Quốc, Lan Đặc tướng quân, cùng với thiên kim tiểu thư Đỗ gia Thanh Thanh! Một bên là trọng thần đương triều, một bên là thương nghiệp thế gia. Hai nhà hôm nay chính thức có quan hệ thông gia. Vô luận là được mời đến hay là không được mời mà tự đến. Không ai muốn bỏ qua cơ hội nịnh bợ này.
- Lan Đặc tướng quân. Cung hỷ, cung hỷ.
Lan Đặc vẻ mặt tươi cười đứng ở trong sân, nghênh tiếp một ít đại nhân vật vừa tới. Mà Áo Luân ngày hôm nay cũng mặc bộ đồ tân lang đỏ thẫm đứng bên cạnh Lan Đặc. Mặt hắn lộ ra ra dáng vẻ tươi cười vui vẻ.
"Xem ra tiểu tử Áo Luân này đang rất đắc ý!" Bố Lan Đặc ở một bên vẻ mặt tươi cười. Nhưng trong lòng lại tràn đầy vẻ khinh thường.
- Bố Lan Đặc, sao ngươi lại tới đây? Có nhìn thấy tên Tần Hiên kia không?
Một giọng nói trong trẻo từ sau lưng Bố Lan Đặc truyên tới. Nháy mắt khi nghe thấy giọng nói này, dáng vẻ tươi cười của Bố Lan Đặc tức thì cứng lại, sau đó chậm rãi quay đầu lại. Đồng thời, nụ cười trên mặt hắn càng thêm rạng rỡ.
- Nguyên lai là công chúa điện hạ a. Đại hoàng từ cũng tới rồi?
Trong nháy mắt khi nhìn thấy Đại hoàng tử, Bố Lan Đặc trong lòng tự dưng buông lỏng. Sau đó thì cười hỏi.
- Bố Lan Đặc.
Đại hoàng tử vẫn nho nhã lễ độ như vậy. Thế nhưng, Yến Khuynh Thành thì ngược lại không có chút lễ độ nào cả.
- Hừ, Bố Lan Đặc, tên tiểu tử thối Tần Hiên kia đâu?
Yến Khuynh Thành đè thấp thanh âm, lạnh nhạt nhìn Bố Lan Đặc nói.
Bố Lan Đặc có chút cười khổ
- Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai đây?
Nhắc đến Tần Hiên, Bố Lan Đặc quả thực có điểm phiền muộn. Trước đó hắn chỉ biết tên tiểu tử Áo Luân khốn nạn kia cố ý gửi thiệp mời cho Tần Hiên. Đối với dụng tâm hiểm ác của Áo Luân, Bố Lan Đặc chẳng thèm để ý. Chỉ là, ngày hôm nay, khi Bố Lan Đặc tới mời Tần Hiên đi cùng lại phát hiện Tần Hiên đã biến mất không thấy đâu! Trong lòng Bố Lan Đặc nổi lên một cỗ cảm giác bất thường. Sau khi cho người đi tìm Tần Hiên, hắn cũng sớm tới tướng quân phủ.
Nghe thấy Bố Lan Đặc nói vậy, Yến Khuynh Thành sắc mặt lúc này trầm xuống, hung dữ nhìn Bố Lan Đặc nói:
- Hừ, nói, tên tiểu tử thối Tần Hiên kia không phải cố ý trốn đi đấy chứ? Hừ hừ, đừng cho là ta không biết mấy ngày nay hai người các ngươi đã thông đồng ở cùng một chỗ, ngươi lại có thể không biết Tần Hiên ở đâu sao?
Rất sắc bén!
Trán Bố Lan Đặc toát ra vài giọt mồ hôi lạnh.
- Thông đồng, cùng một chỗ?
Cùng lúc Bố Lan Đặc chảy mồ hôi lạnh, đại hoàng tử Yến Cơ ở bên cạnh cũng bị chính cách nói chuyện cường hãn của muội muội hắn làm cho liên tục trợn mắt trắng dã.
- Muội muội. Chú ý hình tượng.
Đại hoàng tử hảo tâm nhắc nhở.
- Hừ, chẳng lẽ không đúng sao?
Mắt Yến Khuynh Thành lộ ra vẻ không chút hảo ý nhìn Bố Lan Đặc, một bên cãi lại.
- Ha ha. Không phải đại hoàng tử sao? Xin thứ lỗi vì tiếp đón chậm trễ.
Đúng lúc này, một thanh âm sảng sảng truyền tới, giải thoát Bố Lan Đặc khỏi sự khó xử.Ba người quay đầu nhìn, vừa lúc thấy Lan Đặc tướng quân vẻ mặt tươi cười cùng Áo Luân đang bước nhanh tới nghênh tiếp.
- Lan Đặc tướng quân, ta thay mặt phụ hoàng tới chúc mừng.
Đại hoàng tử nhàn nhạt nói.
- Hừ.
Yến Khuynh Thành chỉ hừ lạnh một tiếng, từ trước đến nay, bọn họ không thích Lan Đặc tướng quân, muốn nàng dùng vẻ mặt hoà nhã để cư xử, quả thực chính là nằm mơ.
- Ha ha, tam công chúa cũng tới. Mời đến đây.
Lan Đặc tướng quân cũng không so đo với thái độ Yến Khuynh Thành, vẫn như cũ giữ vẻ mặt tươi cười nói.
- Ra mắt Lan Đặc bá phụ.
Bố Lan Đặc vội vã hướng Lan Đặc nói. Thân phận của hắn cũng không như hai người đại hoàng tử, ít nhẫn vẫn phải giữ lễ nghĩa. Lan Đặc cười gật đầu với Bố Lan Đặc, sau đó liền nhìn về phía hai người đại hoàng tử. Đại hoàng tử mỉm cười gật đầu, theo Lan Đặc bước vào. Lúc này, Áo Luân lùi lại sau một bước, đi tới bên Bố Lan Đặc .
- Sao hôm nay chỉ có ngươi tới? Tần Hiên đâu? Không phải là không dám xuất hiện đó chứ? Ngày hôm nay là ngày đép nhất của Thanh Thanh cùng ta, thiếu hắn ở đây, thực sự là đáng tiếc a.
Ngữ khí trào phúng làm cho Bố Lan Đặc phi thường khó chịu.
- Hừ.
Bố Lan Đặc chỉ là hừ lạnh một tiếng.
- Đừng tưởng rằng đoạt đi nữ nhân của Tần Hiên là bản lĩnh. Đừng quên, ngươi vĩnh viễn là bại tướng dưới tay Tần Hiên!
Lạnh lùng buông những lời này xong, Bố Lan Đặc liền trực tiếp ly khai. Hắn thực sự nhìn không thuận mắt bộ dáng tiểu nhân đắc chí của Áo Luân.
Câu nói của Bố Lan Đặc lập tức chạm vào vết thương trong lòng của Áo Luân! Đối với việc thảm bại dưới tay Tần Hiên, cho tới bây giờ, đều bị hắn cho rằng là sự sỉ nhục!
"Hừ, sớm muộn sẽ có một ngày, tự tay ta giết hắn!" Áo Luân sắc mặt không ngừng biến hóa, đáy lòng chỉ toàn oán độc thầm nghĩ, đôi mắt lóe ra quang mang cừu hận.
Một mực nhìn theo Bố Lan Đặc cho đến khi bóng dáng hắn hoàn toàn biến mất, Áo Luân mới cố gắng khôi phục dáng vẻ tươi cười của mình. Cho dù thế nào đi nữa, ngày hôm nay là ngày đại hỉ của hắn. Từ hôm nay trở đi, Thanh Thanh là nữ nhân của hắn! Về phần Tần Hiên, sớm muộn có một ngày sẽ bị hắn giải quyết! Ồ, hay nhất, vẫn là giết chết Tần Hiên ngay trước mắt Thanh Thanh. Áo Luân thầm đắc ý trong lòng.
Bên ngoài Tướng quân phủ không xa, trong một góc âm u.
Một thanh niên mặc tử sắc trường bào cao to anh tuấn đã vô thanh vô tức đứng thẳng ở chỗ này hồi lâu. Một trận gió nhẹ thổi tới, mái tóc màu tím của thanh niên đó tự nhiên theo gió mà phiêu động, một đầu bạch sắc tiểu thú khả ái phủ phục trên vai thanh niên, không hề nhúc nhích, tựa hồ đã lâm vào trong giấc ngủ say. Phía trước thanh niên cao to anh tuấn không xa là Tướng quân phủ náo nhiệt. Có điều kỳ quái chính là, đối với thanh niên cao to anh tuấn này, người đến người đi cách đó không xa tựa hồ không ai thấy hắn.
Nhìn tướng quân phủ cách đó không xa, Tần Hiên hai mắt thấu phát ra nhè nhẹ tử mang. Đưa tay sờ sờ thanh trường đao phía sau, Tần Hiên hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng vỗ vỗ Bảo Bảo phủ phục tại trên vai phải.
"Chúng ta lên sân khấu tặng Áo Luân một cái đại lễ nào." Lời nói còn chưa dứt, thân ảnh Tần Hiên đã biến mất khỏi góc tối u ám, lần thứ hai xuất hiện đã ở ngoài mấy thước. Nghe thấy thế, Bảo Bảo vẫn phủ phục tại trên vai phải Tần Hiên ngẩng đầu lên, một đạo thất thải tinh mang lóe lên rồi biến mất, sau đó, trên mặt Bảo Bảo nhàn nhạt lộ ra dáng vẻ tươi cười.
"Đã đến giờ rồi sao?" Ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời. Áo Luân trên mặt lộ ra dáng tươi cười thỏa mãn. Đến giờ bái đường thành thân rồi. Chỉ đáng tiếc, tiểu tử Tần Hiên khốn nạn lại không xuất hiện. Áo Luân trong lòng có chút "mất mát" thầm nghĩ.
"Tới đây." Áo Luân lên tiếng, Lan Đặc đã giục hắn vào bái đường.
.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Chương 63 :Hôn lễ kinh biến!
Dịch: Ryull + sniper.013.vn (A Nề)
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
Nhìn vóc người thướt tha bên cạnh, tuy rằng mặt bị lụa mỏng che lấp, nhìn không thấy vẻ tuyệt sắc kia, thế nhưng, trên người nàng tản mát ra một tia khí chất nữ tử đặc biệt cao quý, trong lòng Áo Luân nổi lên một trận vui mừng.
Đây là thê tử của mình! Một thê tử chỉ thuộc về mình! Mà quan trọng nhất đây chính là thể tử mình đoạt từ tay địch nhân! Vừa nghĩ nghĩ tới đây, Áo Luân trong lòng tràn lên cảm giác thoải mái.
Ngồi trên ghế chủ vị là Lan Đặc cùng Đỗ gia chủ Đỗ Uy, cũng là phụ thân Thanh Thanh! Lúc này, hai người đều mang theo dáng tươi cười nhìn một đôi kim đồng ngọc nữ phía dưới. Chỉ cần qua ngày hôm nay, hai nhà bọn họ sẽ càng thêm thân thiết.
- Bắt đầu đi.
Lan Đặc nhìn Đỗ Uy gật đầu, sau đó, hai người phía dưới bắt đầu chuẩn bị bái đường.
hân đứng thẳng bất động tại chỗ, hai mắt Thanh Thanh đỏ hoe.
Ngày hôm nay, mình sẽ chính thức bị gả cho tên Áo Luân đáng ghét sao? Lẽ nào, chính mình phản kháng lâu như vậy, một điểm tác dụng cũng không có sao? Thanh Thanh trong lòng lo lắng. Nàng biết, chính mình với Áo Luân không có một chút cảm tình. Nàng cũng biết, đoạn hôn ước này được xúc tiến hoàn toàn vì lợi ích.
"Ai..." Thanh Thanh thở dài một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại. Nước mắt trong suốt theo khóe mắt, theo gương mặt, khe khẽ chảy xuống...
"Tần Hiên ca ca." Trong đầu Thanh Thanh lại hiện lên một thân tử sắc kia. Nửa tháng qua, Tần Hiên ca ca cũng không một lần tìm gặp mình. Lẽ nào. Trong lòng hắn, thật sự không có bóng hình của ta sao? Nghĩ tới đây, sắc mặt Thanh Thanh nhất thời trắng bệch.
Trên thực tế, Thanh Thanh nghĩ oan cho Tần Hiên. Đỗ gia cũng biết quan hệ giữa Thanh Thanh và Tần Hiên, bởi vậy, thật lâu trước đây, bọn họ từ chối cho Tần Hiên tìm gặp Thanh Thanh. Mà nửa tháng thời gian này, Thanh Thanh cũng bị giam lỏng tại nhà không được phép đi ra ngoài.
"Hết rồi, hết rồi." Sắc mặt Thanh Thanh tái nhợt, nàng tự biết mệnh lệnh của gia tộc đã không thể thay đổi đươc nữa. Vào giờ khắc này, Thanh Thanh đã vứt bỏ ý niệm phản kháng, cam chịu số phận của mình.
- Nhất bái cao đường.
Hôn lễ chính thức bắt đầu.
Nhưng, đúng lúc này, dị biến chợt phát sinh!
"Ầm!"
Một tiếng nổ từ ngoài đại môn truyền tới. Mọi người thất kinh, quay lại nhìn, vừa lúc thấy một mảnh cửa lớn trực tiếp bay từ đại môn tới, kèm theo đó còn có hai thân người như hai miếng bông rách. Âm thanh thật lớn kia chính là do đại môn bị đá văng trong nháy mắt sinh ra! Sau một khắc, một thân ảnh cao to toàn thân bao bọc trong tử sắc quang mang xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
- Tần Hiên!
- Đúng là Tần Hiên!
Sau khi Tần Hiên tạo ra đại náo động, rất nhiều người nhận ra thanh niên cao thủ này. Lại liên tưởng đến quan hệ được truyền tụng giữa Tần Hiên vàThanh Thanh, nhất thời mọi người đều hiểu ra vì sao Tần Hiên ở chỗ này.
Nhìn bộ dạng toàn thân vũ trang của hắn, rõ ràng là muốn đoạt hôn a!
"Tần hiên ca ca?" Sau khi bị tiếng nổ làm cho hoảng sợ, Thanh Thanh quay đầu nhìn lại, vừa lúc thấy Tần Hiên họa lệ tiến vào sân...
"Tần Hiên!" Thấy thế, sắc mặt Áo Luân tái xanh, nghiến răng nghiến lợi thốt ra hai chữ này.
"Tiểu tử này thực dám đến." Ngồi ở phía trên, mặt Lan Đặc vẫn duy trì dáng vẻ tươi cười không đổi, thản nhiên nhìn Tần Hiên đang bước tới. Mà ở bên cạnh, sắc mặt Đỗ Uy lại rất không tốt.
Lạnh lùng quét mắt liếc nhìn mọi người, Tần Hiên một lời không nói chỉ là bước nhanh tới phía trước.
- Đứng lại!
Trong tướng quân phủ đã chạy ra rất nhiều người, cả đám đều xông tới phía tên gia hỏa Tần Hiên muốn phá hư hôn lễ kia, vọng tưởng muốn bắt hắn.
- Cút ngay cho ta!
Tần Hiên lạnh lùng quát một tiếng, tựa như tiếng sét giữa trời quang, thanh âm thật lớn vang lên liến khiến cho mọi người càng thêm hoảng sợ.
Nhìn Tần Hiên một thân sát khí, những người từ trước đến nay vốn luôn đối đầu với Lan Đặc liền đồng loạt ăn ý mà lụi lại phía sau, trên mặt đám người đó hiện lên tiếu ý khó hiểu.
"Đám hỗn đản này!" Lan Đặc hừ lạnh một tiếng trong lòng, đứng lên.
- Tần Hiên, hôm này là ngày đại hỉ của Áo Luân con ta, ngươi đây là dụng ý gì?
- Ngươi chính là Lan Đặc? Bát giai cao thủ?
Tần Hiên dừng một chút, lạnh lùng liếc nhìn Lan Đặc. Sau đó liền nhìn về phía Đỗ Uy bên cạnh.
- Trong lòng ngươi hẳn rõ ràng mục đích của ta.
Tần Hiên lạnh lùng nhìn thoáng qua Thanh Thanh đang đứng thẳng cùng một chỗ với Áo Luân, rồi lại nhìn khuôn mặt mang lụa mỏng của Thanh Thanh.
- Ta tới để đưa Thanh Thanh đi.
Vừa nói, Tần Hiên vừa rảo bước đi tới phía Thanh Thanh.
Áo Luân sắc mặt trắng bệch, giữ chặt hai tay Thanh Thanh, hai mắt tràn ngập lửa giận nhìn Tần Hiên bước tới.
- Lớn mật!
Đỗ Uy ngồi không yên, đứng lên, hướng phía Tần Hiên thì nộ quát một tiếng.
- Hôm nay là ngày đại hỉ của Thanh Thanh cùng Áo Luân công tử, ngươi lại đến làm loạn cái gì!
- Mồm ngươi toàn rắm!
Tần Hiên thản nhiên quét mắt qua Đỗ Uy một cái, xuất ra một câu khiến Đỗ Uy muốn thổ huyết.
- Phản, phản rồi!
Sắc mặt Đỗ Uy bị tức giận làm cho tái xanh.
- Lan Đặc tướng quân, tống cổ tên tiểu tử vô tri này ra ngoài đi chứ.
Đỗ Uy nhìn Lan Đặc nói.
Lan Đặc cười nhạt một tiếng. Nhìn Tần Hiên, trong mắt hắn tản mát ra một tia sát khí. Ngày hôm nay, ai cũng không thể phá hư hôn lễ của Áo Luân. Cho dù là Tần Hiên cũng không được!
"Hỗn đản này." Nhìn Tần Hiên hoa lệ xuất hiện. Trong nháy mắt, sắc mặt Bố Lan Đặc bên cạnh lúc này thay đổi."Thực sự là ngu ngốc mà! Dĩ nhiên một người tới, ngươi làm sao có thể là đối thủ của Lan Đặc bọn họ, thực là, ta hẳn phải biết từ sớm mới đúng..." Trong lòng Bố Lan Đặc cực nhanh hiện lên mấy ý niệm.
- Oa!
Nhìn cảnh này ,cặp mắt công chúa Yến Khuynh Thành tỏa sáng!
- Nếu mà một ngày nào đó ta thành thân cũng có người như vậy...
- Hồ đồ.
Đại hoàng tử khẽ cau mày, trừng mắt liếc nhìn Yến Khuynh Thành. Yến Khuynh Thành vội vàng thè lưỡi.
- Thanh Thanh.
Tần Hiên vừa mới xuất hiện ở đại môn, sau đó, mọi người chỉ thấy hắn tùy ý bước tới một bước, liền vượt qua rất nhiều người, xuất hiện cách chỗ cũ vài thước, bước thêm một bước nữa trong nháy mắt, hắn cũng đã đi tới bên cạnh Thanh Thanh.
- Cút ngay!
Áo Luân gầm lên một tiếng, bổ ra một chưởng.
Trên mặt Tần Hiên lộ ra tia cười trào phúng! Khi nhìn thấy nét cười này, trong lòng Áo Luân nảy lên một cỗ dự cảm chẳng lành. Một khắc sau, thân ảnh Tần Hiên biến mất khỏi tầm mắt hắn. Bả vai nhói đau, bàn tay đang giữ chặt hai tay Thanh Thanh không tự chủ được mà buông lỏng rồi rời ra. Liền đó, một cỗ đại lực mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể hắn, hung hăng đem hắn đả bay ra ngoài.
"Tốc độ thật nhanh!" Lan Đặc trong mắt tinh mang bạo thiểm. Trên mặt hiện lên một tia thần sắc không hiểu.
- Thanh Thanh, đi theo huynh chứ.
Tần Hiên nắm lấy tay Thanh Thanh, nhẹ giọng nói.
- Tần Hiên ca ca, huynh cuối cùng cũng tới rồi.
Vẻ mặt Thanh Thanh phức tạp, một tay gỡ tấm lụa mỏng xuống, lộ ra tuyệt sắc dung nhan.
- Muội, muội không thể đi theo huynh!
Thanh Thanh sắc mặt tái nhợt, nói ra một câu giống như sấm sét giữa trời quang.
- Vì sao?
Tần Hiên trong lòng run lên, vẻ mặt hiện lên một tia thống khổ.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi
Chương 64: Tử!
Dịch: Ryull + sniper.013.vn (A Nề)
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
Dung nhan thê mỹ (*), từng giọt nước mắt trong suốt lăn dài...
- Muội không thể đi theo huynh.
Thanh Thanh nghe thấy cõi lòng mình tan nát. Thế nhưng, nàng không thể cứ thế mà đi theo Tần Hiên. Vì lợi ích gia tộc, nàng không thể cứ thế mà rời đi.
- Vì sao?
Tần Hiên trong lòng run lên, nhìn Thanh Thanh với vẻ không thể tin nổi.
Nước mắt trong suốt không ngừng từ trên mặt rơi xuống, Thanh Thanh chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
- Tần Hiên ca ca, huynh có yêu muội không?
Vừa nói, ánh mắt Thanh Thanh vừa lộ ra vẻ chờ đợi, trong lòng nàng, đã phần nào dự đoán được đáp án kia, nhưng là...
Tần Hiên ngẩn ra, từng chuyện xưa lần lơợt hiện về.
"Bản thân mình coi Thanh Thanh ra sao?" Tần Hiên tự hỏi một câu. Đạt được đáp án, nhưng lại làm cho Tần Hiên giật mình. Không có! Đúng vậy, cho đến bây giờ, mình luôn coi Thanh Thanh như muội muội. Tất cả việc làm ngày hôm nay, đều là vì hạnh phúc của Thanh Thanh.
Chỉ là, lúc này, Thanh Thanh rõ ràng muốn nhận được đáp án của chính mình. Nếu như không có đáp án mà nàng chờ mong, chỉ sợ Thanh Thanh sẽ không cùng hắn rời đi. Chỉ là, Tần Hiên có thể che giấu lương tâm của mình mà nói ra câu kia sao? Không, điều đó không có khả năng.
- Thanh Thanh, theo huynh rời đi, huynh sẽ mang muội rời khỏi đây .
Nghĩ tới đây, Tần Hiên nắm chặt tay Thanh Thanh, thấp giọng nói.
Trong ánh mắt Thanh Thanh hiện lên một tia buồn bã,
- Tần Hiên ca ca, huynh đi đi.
Trong giọng nói tràn ngập thất vọng, tuyệt vọng...
- Hảo, chúng ta đi.
Nói rồi, Tần Hiên liền muốn mang theo Thanh Thanh ly khai.
Sắc mặt Thanh Thanh buồn bã, nhẹ nhàng từ chối.
- Muội không thể đi.
- Vì sao? Lẽ nào muội cam tâm bị gả cho tên hỗn đản Áo Luân kia sao?
Tần Hiên trong lòng đau xót, lớn tiếng chất vấn.
- Không, người muội yêu chính là huynh. Thế nhưng, ngày hôm nay muội không thể đi. Muội hiện tại đã là vị hôn thê của Áo Luân, muội sẽ là thê tử của Áo Luân, vì Đỗ gia của muội, muội không thể rời đi!
Mắt Thanh Thanh hiện lên một tia kiên quyết.
- Ha ha... Ha ha!
Một âm thanh trương cuồng từ phía sau Tần Hiên truyền tới,
- Tần Hiên, đồ hỗn trướng nhà ngươi, đã nghe thấy chưa, nàng là thê tử của ta, ngươi cút ra ngoài cho ta!
Áo luân điên cuồng cười lớn, đôi mắt tràn nộ sắc nhìn Tần Hiên, trong đó rất rõ ràng ân chứa vẻ oán độc.
- Cút!
Tần Hiên quát lên một tiếng lớn. Sau một khắc, toàn bộ thân thể hắn hóa thành một đạo tử quang, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Áo Luân, đôi bàn tay to nhanh chóng đánh ra.
"Ba!"
Tiếng vang cực kỳ thanh thúy truyền ra rất xa. Người tinh mắt chỉ thấy một cái tát của Tần Hiên hung hăng vỗ vào mặt Áo Luân. Theo âm thanh giòn giã vang lên, Áo Luân há miệng, một ít hồng sắc, bạch sắc gì đó lẫn lộn từ miệng hắn bay ra. Đồng thời, dưới tác động của lực lượng cường đại, cả người Áo Luân giống như miếng bông rách, bị hung hăng đả bay đi.
- Lớn mật!
Lan Đặc nộ quát một tiếng, trong lòng kinh sợ không ngớt. Vừa mới rồi, động tác của Tần Hiên thực sự quá nhanh. Lan Đặc tuy rằng có phản ứng từ trước. Thế nhưng cũng không thể xuất thủ ngăn cản đúng lúc.
" Bịch !"
Thân thể Áo Luân té lăn quay trên mặt đất, lực lượng cường đại càng đem mặt đất đập bể ra một cái hố to hình người.
Sắc mặt Lan Đặc cực kỳ khó coi, hành động của Tần Hiên vừa rồi không thể nghi ngờ chính là hung hăng tát một cái trên mặt Lan Đặc,làm cho hắn mất hết mặt mũi!
- Bắt hắn cho ta!
Lan Đặc chung quy không thể bảo trì sự bình tĩnh được nữa, quát một tiếng, đám người tướng quan phủ bắt đầu xông thẳng tới.
- Chậm đã.
Đúng lúc này, tam công chúa Yến Khuynh Thành từ trong đám người kia đi ra, quát một tiếng trong trẻo.
Lan Đặc nhướng mày, nhìn tam công chúa, phất phất tay ra hiệu cho đám thuộc hạ vừa mới lao ra. Hiện tại hắn còn chưa rõ Yến Khuynh Thành rốt cuộc muốn gì, cũng không tiện động thủ.
- Tần hiên, ngươi rất lợi hại nha.
Yến Khuynh Thành lạnh giọng nói.
Lạnh lùng liếc mắt nhìn Yến Khuynh Thành, ánh mắt Tần Hiên lại trở về trên người Thanh Thanh.
- Thanh Thanh, theo huynh rời đi nào.
Tần Hiên thật sự là không muốn một nữ hài tốt như Thanh Thanh bị gả cho tên hỗn đản Áo Luân chút nào.
Thanh Thanh lắc đầu, hít một hơi thật sâu.
- Quần ẩu không thể chạy thoát. Tần Hiên ca ca, huynh mau rời khỏi đây đi.
Nói xong, Thanh Thanh vùng ra khỏi tay của Tần Hiên, lùi lại phía sau.
- Tần Hiên, đến lúc này, ngươi còn ở nơi này quấy rối? Ngươi thật không biết liêm sỉ!
Nhìn thấy nữ nhi ly khai khỏi bên người Tần Hiên, Đỗ Uy nhìn Tần Hiên, lạnh giọng nói.
Trong mắt Tần Hiên tử mang bạo thiểm, chỉ lạnh lùng nhìn Đỗ Uy, với người này, Tần Hiên một điểm hảo cảm cũng không có.
- Ha ha... Ha ha...
Tần Hiên bỗng nhiên cười lớn
- Nếu như vậy, coi như ta không có tới là được rồi.
Dứt lời, Tần Hiên xoay người hướng phía ngoài cửa lớn đi ra.
Sắc mặt Lan Đặc cực kỳ khó coi. Ngày hôm nay, có thể nói hắn đã mất hết mặt mũi.
- Còn muốn chạy? Lưu lại tính mệnh của ngươi!
Thanh âm oán độc của Áo Luân truyền tới. Sau đó, hắn liền hóa thành một đạo bạch quang, đánh tới phía Tần Hiên. Người còn chưa tới, một đạo bạch quang tràn ngập sát khí đã hung hăng bổ về phía Tần Hiên.
Toàn thân Tần Hiên đều bị bao bọc trong tử khí, Lăng ba vi bộ vận chuyển, thân hình nhoáng lên, liền xuất hiện ngoài mấy thước, tránh được công kích của Áo Luân.
"Ầm!"
Năng lượng của Áo Luân bổ ra hung hăng nện xuống mặt đất, nhất thời đã đem mặt đất đánh cho nứt toác, từng khối đá vụ bắn ra bốn phương tám hướng. Ẩn chứa lực lượng cường đại, đá vụn lập tức kích thương một ít quan văn đứng gần đó.
Một chưởng phách vào khoảng không, Áo Luân tịnh không có ý dừng tay, thân hình nhoáng lên, lúc này thì hóa thành một đạo bạch quang, nhắm Tần Hiên phía trước nhào tới.
- Muốn chết!
Tần hiên mạnh mẽ quát lạnh một tiếng. Cũng không thấy hắn có động tác gì, toàn bộ thân thể hóa thành một đạo tử quang, cực nhanh bay ngược về trở lại phía sau. Trong lúc Áo Luân còn không phản ứng kịp, đã đụng vào ngực Áo Luân.
Áo luân cực kỳ kinh hãi. Nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng bổ xuống phía dưới.
- Không biết sống chết!
Tần Hiên hừ lạnh một tiếng. Tay phải nhanh chóng đánh ra.
"Ầm!" một tiếng nổ, toàn bộ thân thể Áo Luân kịch liệt run rẩy, từng đạo tử khí ẩn chứa lực lượng kinh khủng toàn bộ tiến vào trong cơ thể Áo Luân! Chỉ trong nháy mắt, phá hủy toàn bộ kinh mạch trong thân thể Áo Luân.
Nếu như vậy, ta đây diệt ngươi! Tần Hiên trong lòng không ngừng cười lạnh. Hắn không muốn Thanh Thanh bị gả cho Áo Luân. Thế nhưng, Thanh Thanh lại không thể đi theo hắn. Biện pháp tốt nhất, chính là giết chết Áo Luân! Tuy rằng, như vậy đối với Tần Hiên mà nói, vô cùng nguy hiểm! Nếu không cẩn thận, ngày hôm nay sẽ là ngày hắn chết.
- Ngươi, dám giết ta?
Mặt Áo Luân lộ ra vẻ kinh hãi, lời còn chưa dứt, thân thể hắn cứ thế ầm ầm đổ sập xuống phía dưới!
- Chết rồi!
Các tân khách đều kinh hãi nhìn Tần Hiên, tiểu tử này đã chơi lớn rồi.
(*) vẻ đẹp thê lương - từ phức.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Chương 65: Sát!
Dịch: chicken2nd
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
Áo Luân đã chết? Tất cả mọi người đều có cảm giác không thể tin nổi! Tần Hiên cứ thế giết Áo Luân ngay tại tướng quân phủ! Lấy thế sét đánh không kịp bưng tai cứ thế đánh chết Áo Luân ngay trước mặt Lan Đặc, cùng với đông đảo khách nhân!
- Bắt hắn!
Lan Đặc là người đầu tiên có phản ứng, nộ quát một tiếng, thân hình nhoáng lên, liền hóa thành một đạo bạch quang, cực nhanh xuất hiện tại phía sau Tần Hiên, người còn chưa tới, một đạo bạch sắc đấu khí tản ra lực lượng kinh khủng đã hung hăng chém thẳng xuống phía sau lưng của Tần Hiên.
Cùng lúc đó, đám tân khách xung quanh đều rời xa nơi này, chỉ sợ mang phải họa vô đơn chí. Mà những người của tướng quân phủ cũng đều nhanh chóng hung hăng đánh về phía sau lưng của Tần Hiên.
“Tên tiểu hỗn đãn kia dĩ nhiên lại không biết sợ mà đánh.”
Trong lòng Tần Hiên quả thực một phen phiền muộn. Vừa mới rồi bởi vì nộ khí công tâm, nhất thời hạ một trọng thủ, ai ngờ Áo Luân cứ như thế bị giết. Chỉ là, Tần Hiên cũng không ngẫm lại xem hiện tại hắn đã đạt tới cảnh giới nào! Một ngũ giai đấu sĩ như Áo Luân, làm sao có thể là đối thủ của hắn?
Chân bước chéo một bước, thân thể Tần Hiên vô cùng quỷ dị biết mật tại chỗ. Sau đó liền tránh khỏi công kích của Lan Đặc. Trong quá trình này, đại đao vẫn lẳng lặng đeo trên lưng Tần Hiên, lúc này cũng đã nằm trong tay hắn.
"Hát!"
Hai tay Tần Hiêm nắm đao, hét lớn một tiếng, tử khí dâng lên, một đạo tử sắc đao mang vô cùng lớn hư không xuất hiện, sau đó, liền xé toạc không khí bay thẳng về phía Lan Đặc.
"Ầm! Uỳnh! Uỳnh!"
Hai đạo lực lượng trong nháy mắt lao vào cắn xé nhau, phát ra tiếng gầm thét kinh thiên động địa! Sau khi xé nát lẫn nhau, từng đạo lực lượng kinh khủng dật tản ra bốn phương tám hướng.
Đứng mũi chịu sào chính là những người còn đứng bên cạnh hai người chưa kịp chạy ra xa. Dưới tác động của lực lượng kinh khủng, đám người đó đều giống như diều giấy đứt dây mà bay ra tứ phía. Thậm chí, đá cẩm thạch lát sân dưới chân hai người cũng không ngừng bị vỡ vụn tạo thành những cái hố to, từng đạo khe nứt xuất hiện rách toạc ra thật xa.
Thân thể Lan Đặc vững vàng đứng thẳng tại chỗ. Tần Hiên lại tương phản, bị cỗ lực lượng vừa mới sinh sôi kia đánh bay ra ngoài.
- Lưu lại cho ta!
Lan Đặc nộ khí công tâm, nổi giận gầm lên một tiếng, đại thủ lần thứ hai trảo tới. Nhất thời, lực lượng cuồng bạo từ trên người hắn bừng lên, hung hăng xé thẳng về phía Tần Hiên, uy thế bát giai cao thủ được huy xuất đến tột cùng không chút bảo lưu!
"Bịch!"
Tần Hiên cuối cùng vẫn có thể vững vàng đường đường đứng thẳng trên mặt đất, cố gắng áp chế khí huyết trong cơ thể đang cuồn cuộn như phiên giang đào hải trào lên, ngẩng đầu nhìn Lan Đặc, tử mang trong mắt bạo thiểm, tử khí trên người dày đặc, như muốn vọt thẳng lên trời cao.
"Đến tốt lắm!"
Tần Hiên quát to một tiếng. Không lùi mà lao tới, uy thế đại đao nơi tay phải tận cùng xuất ra, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai xé nát không gian đánh tới Lan Đặc. Cùng lúc đó, thân hình hắn nhoáng lên, cả người xoay lại lao thẳng ra ngoài.
"Ầm!"
Lan Đặc một quyền tức thì chấn tan năng lượng của Tần Hiên. Nhìn thấy Tần Hiên muốn rời khỏi nơi này, lập tức rống giận một tiếng, thân hình nhanh như điện xẹt bổ nhào về phía trước. Người còn chưa tới, thì từng cỗ uy thế thật lớn, kinh khủng như muốn phô thiên cái địa đã hướng phía Tần Hiên phủ tới, thế đến như muốn một lần chấn nát thân thể Tần Hiên thành bụi phấn!
Tần Hiên hoảng sợ trong lòng! Lực lượng bát giai cao thủ thật sự kinh khủng! Nhưng, trong lòng mặc dù kinh hãi, nhưng Tần Hiên không mảy may run sợ! Lúc này...
- Ha ha... Lão tiểu tử ngươi, Tần đại gia không chơi với ngươi nữa!
Dứt lời, Tần Hiên đánh ngược lại một đao, bổ ra một đạo tử sắc quang mang, sau đó cả người hắn hóa thành một đạo điện quang, bắn nhanh ra phía bên ngoài tướng quân phủ.
"Ầm!"
Sau một tiếng nổ, lực lượng của Tần Hiên bổ tới lúc này đã bị Lan Đặc một quyền bắn tan nát. Đồng thời, chém ra một đạo bạch quang nhắm phía Tần Hiên trùng kích đến. Trong lòng Tần Hiên dâng lên một trận phiền muộn, bất đắc dĩ trở tay lại bổ ra một đao.
Năng lượng cuồng bạo va chạm vào nhau. Lực lượng mạnh mẽ đem Tần Hiên chấn bay ra ngoài.
"Hưu!" Nương tựa theo cỗ lực lượng này, thân hình của Tần Hiên lần thứ hai tăng tốc, hóa thành một đạo tử quang, cực nhanh bắn ra phía bên ngoài.
Chỉ trong nháy mắt, Tần Hiên đã tới gần mặt trên bức tường cao lớn bao quanh tướng quân phủ, chuẩn bị xông ra ngoài. Đúng lúc này, một cỗ uy áp khổng lồ từ phía trên trực tiếp bảo phủ xuống. Một đoàn hỏa diệm thật lớn, từ trên đầu Tần Hiên hư không xuất hiện. Sau đó, giống như một đoàn hỏa hãi, liền bảo phủ xuống Tần Hiên ở phía dưới.
"Ma pháp sư! Chết tiệt!" Tần Hiên biến sắc, hắn dĩ nhiên quên mất còn có loại nhân vật kinh khủng chính là ma pháp sư. Đoàn hỏa hải trên đỉnh đầu chính là ma pháp do ma pháp sư ngâm xướng ra. Khí tức kinh khủng không ngừng từ đoàn hỏa hải trên trời truyền ra. Hỏa hải mang theo uy áp long trọng, nhanh chóng đập xuống.
"Phá cho ta!" Tần Hiên hét lớn một tiếng, hai tay nắm chặt đại đao, tử sắc đao mang chói lọi từ trên người hắn kích phát ra, mạnh mẽ trùng kích đến hỏa hải phía trên. Đồng thời, Tần Hiên không dám dừng lại, thân hình lay động, bằng vào tốc độ cực nhanh trùng kích thẳng ra phía bên ngoài.
"Ngăn hắn lại!" Một tiếng gầm từ phía bên hông truyền đến. Tức thì, từng đạo nănng lượng với đủ màu sắc khác nhau từ bốn phương tám hướng chém về phía Tần Hiên.
"Hắc!"
Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, toàn thân tử mang tăng vọt lên, cả người hắn đều bị bao phủ bên trong tử sắc quang mang. Sau đó, từng đạo tử mang từ trên người hắn xông bay ra xung quanh. Xu thế như muốn thẳng phá trời cao!
"Sưu, sưu!"
Vô số nhân ảnh từ bốn phương tám hướng chạy tới, người nào cũng như hung thần ác sát đánh tới Tần Hiên. Trong những người này, ngoại trừ đấu sĩ ra, chính là ma pháp sư.
Bất quá, có thể bởi vì cố kỵ bên trong tướng quân phủ có nhiều người, đám ma pháp sư này cũng không dám ngâm xướng ma pháp. Dù sao, phạm vi sát thương của ma pháp rất lớn. Một khi không cẩn thận, không chỉ phá hủy tướng quân phủ, càng sẽ ngộ sát rất nhiều những tân khách kia. Trong đám tân khách này có một ít là các bậc trọng thần của Yến quốc, cho dù có cấp cho Lan Đặc mười lá gan, hắn cũng không dám giết những người đó.
Last edited by Tiểu Anh; 28-10-2010 at 08:24 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh